Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5195


Chương 5195

Mấu chốt nhất vẫn là thiên phú của Tiêu Chính Văn, thậm chí ngay cả Cổ Vạn Giới cũng phải thầm thốt lên kỳ tài, một nhân vật nhỏ bé xuất thân từ trong thế tục lại có thể quyết định sự sống chết của cả một đại giới chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, điều này chưa từng có tiền lệ!

Nếu như có thể thu nhận người giống như vậy vào trong tông môn, đối với ông ta mà nói đương nhiên sẽ có được vô vàn lợi ích!

“Tiêu Chính Văn, cậu có biết dù là Bạch Khởi đối diện với tình thế bây giờ thì cũng không dám chiến đấu! Tôi có thể nhìn ra được khí thế của Thủy Hoàng và Nữ Đế năm xưa từ trên người cậu!”, Tử Hoàn thở dài một tiếng.

Với cục diện bây giờ mà nói, thắng thua đã định, bọn họ căn bản không vội vàng giết chết Tiêu Chính Văn.

Chưa nói tới ba cao thủ mạnh của Chư Thiên Thần Giới, chỉ dựa vào bốn Thánh của nhà họ Khổng cũng đủ để dồn Tiêu Chính Văn vào chỗ chết rồi.

Huống hồ gì sau lưng bọn họ còn có cả Chư Thiên Thần Giới?

Tiêu Chính Văn bây giờ, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, dẫu sao đây cũng chỉ là một phân thân của anh, cộng thêm việc vẫn chưa hoàn toàn ăn khớp với thân xác của Hạo Thiên, vậy nên trạng thái của Tiêu Chính Văn bây giờ đã tụt xuống mức thấp nhất!

Đám người ở vùng ngoài lãnh thổ, đặc biệt là mấy người ông lão Thiên Tinh đều lo lắng nhìn về phía Tiêu Chính Văn, bọn họ đương nhiên hiểu rõ Tiêu Chính Văn thực thụ đã tiến vào hành lang thời không từ lâu, trước mắt chỉ là một phân thân của Tiêu Chính Văn mà thôi!

Hơn nữa, Tiêu Chính Văn giờ cảnh giới không ổn định, lúc cao lúc thấp, thậm chí thần hồn và thân xác đó cũng chưa dung hợp được hoàn toàn, lỡ như đôi bên ra tay, Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ rơi vào thế yếu!

“Cậu Tiêu đấu nổi không?”

“Nếu như đây không phải phân thân của cậu Tiêu thì có thể còn đấu được một trận, thế nhưng bây giờ…”

“Thật ra thứ khó kiểm soát hơn vẫn là sắt mẹ, với phân thân của cậu Tiêu, muốn vận dụng sắt mẹ thành thạo, e rằng khó như lên trời!”

Mấy người Thanh Liên nhìn về phía Tiêu Chính Văn, nói với vẻ muôn phần lo lắng.

Đối với phân thân này của Tiêu Chính Văn mà nói, sắt mẹ gần như trở thành một thanh kiếm hai lưỡi, vừa có thể kìm hãm được mấy người Chư Thiên Thần Giới, thế nhưng đồng thời bản thân Tiêu Chính Văn căn bản cũng chẳng thể chống đỡ nổi sự tiêu hao cực lớn này!

“Có lẽ chúng ta nên ra giúp cậu ấy một tay!”, ông lão Thiên Tinh ngửa mặt nhìn lên bầu trời, nói với giọng điệu trầm thấp.

Thanh Liên khẽ lắc đầu nói: “Chúng ta căn bản chẳng thể giúp được gì cho cậu ấy, ngược lại còn trở thành sự phiền toái!”

Đối diện với mấy người Tử Cống, mấy người Thanh Liên thấp hơn không chỉ một hai bậc, cho dù ra tay thì cũng chẳng giúp thêm được gì, ngược lại còn khiến cho Tiêu Chính Văn phân tâm!

“Cảnh giới của cậu bây giờ còn không ổn định mà cũng dám đứng ra khiêu chiến với chúng tôi hả? Tiêu Chính Văn, nhà họ Khổng chúng tôi vẫn luôn có ân oán rất sâu với cậu, nếu như cậu bằng lòng làm như những gì tôi đã nói, quy hàng phản chiến thì có thể chúng tôi sẽ tha cho cậu một mạng!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5196


Chương 5196

“Nếu không thì hôm nay sẽ chính là ngày nhà họ Khổng thanh toán với cậu!”

Tử Hoàn híp mắt, lạnh lùng lên tiếng.

Không phải ông ta đang coi thường Tiêu Chính Văn mà là tới cảnh giới như bọn họ thì đừng nói cảnh giới không ổn định, cho dù chỉ sơ suất một chút thôi cũng sẽ mất mạng như chơi!

Huống hồ đưa mắt nhìn ra, Tiêu Chính Văn căn bản không có viện binh, dựa vào sức lực của một mình anh thì sao có thể là đối thủ của nhiều người như bọn họ?

“Ông cho rằng Tiêu Chính Văn tôi cũng không biết liêm sỉ giống như nhà họ Khổng mấy người sao? Cái hạng giống súc vật mà cũng dám ăn nói linh tinh ở trước mặt tôi, ai cho mấy người cái dũng khí đấy!”

Tiêu Chính Văn lên tiếng mắng chửi không chút khách khí.

“Chỉ cần bọn họ động một ngón tay, thậm chí không cần tới chúng tôi ra tay, cậu cũng sẽ hóa thành tro bụi thôi!”, Thiên Kiếm Thánh Quân cười lạnh lùng nói.

Ông ta đương nhiên không có chút thiện cảm nào đối với Tiêu Chính Văn, phải biết rằng Dạ Ma Thiên chính là đệ tử thân truyền của ông ta, kết quả lại suýt bị Tiêu Chính Văn giết chết ở âm phủ!

Mối thù này đương nhiên ông ta phải báo!

Huống hồ ba người bọn họ đều là cao thủ ở cảnh giới Chuẩn Thánh cấp bảy, đối diện với một nhân vật nhỏ bé ngay cả cảnh giới Chuẩn Thánh cấp một vẫn chưa ổn định thì làm gì có chuyện khách khí với Tiêu Chính Văn?

Cho dù Tiêu Chính Văn có thiên phú hơn người thì sao? Cách biệt về lực của đôi bên thực sự quá lớn!

“Tiêu Chính Văn, cậu vẫn không biết điều như vậy sao?”, Tử Cống cười lạnh lùng nói.

“Không biết điều ư? Mặc dù Tiêu Chính Văn tôi vẫn chưa tới cảnh giới Chuẩn Thánh cấp một, thế nhưng giết mấy người cũng chỉ giống như giết con chó mà thôi!”

Giọng điệu của Tiêu Chính Văn hết sức bình tĩnh, giống như đang thuật lại một sự thực đã xảy ra.

Nếu đổi lại là khi trước, đừng nói là Tử Cống, ngay cả Tử Hoàn cũng không dám phản bác, thế nhưng tình hình bây giờ đã khác, thực lực của mấy người bọn họ đều đã đạt tới Chuẩn Thánh cấp hai!

Hơn nữa Tử Hoàn còn đạt tới cảnh giới Chuẩn Thánh cấp ba!

Ngược lại Tiêu Chính Văn lại cảnh giới chưa ổn định, lại chỉ là một phân thân mà thôi, bọn họ sao có thể để mặc cho Tiêu Chính Văn hống hách như thế?

“Tiêu Chính Văn, hôm nay chúng tôi sẽ phá vỡ thần thoại bất bại của cậu!”

“Để cho cậu biết rằng cái gì gọi là uy phong của bậc thánh nhân không thể mạo phạm!”

Dẫu sao ai trong số bọn họ cũng là đệ tử thân truyền của Khổng Khưu tiếng tăm lừng lẫy, thường ngày đều tự cho mình là thánh nhân, mà Tiêu Chính Văn lại vô số lần khiến họ mất thể diện trước mặt đám đông, còn công khai vạch trần hành vi tội ác của bọn họ!

Bọn họ nhất định phải báo mối thù này!

“Ban đầu tôi còn cho rằng cậu là một người thông minh, thế nhưng không ngờ cậu lại hồ đồ ngu xuẩn như vậy! Đành thôi, hôm nay sẽ cho cậu biết trong vũ trụ bao la này cậu bé nhỏ tới độ nào!”, Cổ Vạn Giới vừa nói vừa từ từ đứng dậy.

Thiên Kiếm Thánh Quân cũng chậm rãi đứng dậy nhìn Tiêu Chính Văn: “Trong mắt tôi, sinh linh trên địa cầu các cậu chẳng qua là rất nhỏ bé, dám bất kính với Chư Thiên Thần Giới vốn dĩ là tội chết”.

“Nhỏ bé?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5197


Chương 5197

Tiêu Chính Văn cười mỉa: “Trong mắt tôi, các ông còn nhỏ hơn cả kiến nữa kìa”.

Nói rồi mái tóc dài của Tiêu Chính Văn tung bay trong gió, một luồng uy lực kinh thiên động địa.

“Huênh hoang”.

Khí tức của Tử Hoàn cũng liên tục tăng lên, lúc này ông ta đã là cao thủ cảnh giới Chuẩn Thánh cấp ba, cách biệt một trời một vực với trước kia.

Đôi mắt ông ta phản chiếu uy lực vô tận của Thánh Nhân, ngay cả trời đất cũng bỗng dưng xám xịt.

Thánh Nhân ở phương trời này mạnh đến mức nào?

Ngay cả đám người được Tiêu Chính Văn bảo vệ phía sau cũng có thể cảm nhận được khí tức khống chế trời đất.

Đây mới là uy lực Thánh Nhân thật sự, hơn nữa không ít người đều có cảm giác muốn quỳ gục xuống.

Vả lại đây còn là trong khi Tiêu Chính Văn đã triệt tiêu bớt phần lớn uy lực Thánh Nhân của Tử Hoàn, nếu không có Tiêu Chính Văn, e là lúc này người vùng ngoài lãnh thổ đã quỳ xuống trước mặt Tử Hoàn rồi.

Chỉ một luồng khí tức thôi đã đáng sợ như vậy, trận chiến này còn đánh thế nào nữa?

Hệt như một đứa trẻ ba tuổi đi khiêu chiến với một người lớn hai mươi mấy tuổi vậy, cho dù là sức lực hay thực lực thì hai bên cũng không cùng một đẳng cấp.

Đây cũng chỉ là một chút uy lực Thánh Nhân của Tử Hoàn thôi.

Lúc này dù là muôn thú trong núi cũng đã khuất phục trước uy lực Thánh Nhân này.

Có câu vạn vật đều có linh hồn, ngay cả con hổ được gọi là vua của muôn thú cũng quỳ rạp dưới đất, phát ra tiếng kêu “ư ử” ra hiệu bị thuần phục.

Lúc này Tử Hoàn như thể trở thành bá chủ của thế giới, là thần sáng tạo ra địa cầu này, tất cả sinh linh đều bị ông ta giẫm đạp dưới chân.

Chỉ một ý nghĩ đã khiến cả thế giới phải thần phục, khiến vạn vật quỳ rạp trước mặt, mà mọi thứ chỉ mới là bắt đầu.

Trên người Tử Sản cũng xuất hiện vầng sáng thần thánh, trời đất bỗng chốc biến sắc, thậm chí trên bầu trời còn vang lên âm thanh kỳ dị.

Mặc dù cảnh giới của ông ta không bằng Tử Hoàn nhưng uy lực Thánh Nhân này cũng không thua kém gì Tử Hoàn.

Tuy Tử Hoàn và Tử Sản vẫn chưa ra tay nhưng chỉ khí thế này thôi đã đủ để khiến thiên hạ khuất phục.

“Chỉ uy lực này cũng đủ để khiến cậu biến mất, cậu dựa vào đâu mà đấu với bọn tôi”, Tử Hoàn cười nhạo nói.

Tiêu Chính Văn hơi đánh giá cao thực lực của mình thật, trước tiên chưa kể đám người Thiên Kiếm Thánh Quân đều là cao thủ Chuẩn Thánh cấp bảy, chỉ riêng mấy người họ cũng có thể quét sạch vùng ngoài lãnh thổ rồi.

Chỉ cần những nhân vật thực lực mạnh ở thời cổ đại không ra mặt, họ chính là những người bất khả chiến bại ở thế gian.

Huống gì đằng sau họ còn có Chư Thiên Thần Giới được xưng là sự tồn tại cấp bá chủ?

Cho dù là Cổ Vạn Giới hay Thiên Kiếm Thánh Quân, cụ tổ Diệm Thiên cũng là những người có danh tiếng một phương trong Chư Thiên Thần Giới.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5198


Chương 5198

Lúc này khí tức của Tử Hoàn lan rộng ra như thể cả thế giới đều có thể sụp đổ trong thần niệm của ông ta.

Cảm giác này quá đáng sợ, thậm chí trong mắt mấy người ông lão Thiên Tinh cũng hiện lên vẻ tuyệt vọng.

Cách biệt giữa hai bên quá lớn, Tiêu Chính Văn không hề có khả năng thắng, hay nói cách khác dù có cộng thêm tất cả người ở vùng ngoài lãnh thổ thì họ cũng chẳng đáng là gì trong mắt đám người Tử Hoàn.

Chỉ riêng uy lực Thánh Nhân đáng sợ đó thôi cũng khiến họ không thể đấu lại, dù người ta có đứng đó không ra tay, họ cũng không thể đến gần.

Hệt như dù có bao nhiêu người cũng không thể đánh thắng được một người khổng lồ.

Ngay khi mấy người Tử Hoàn nghĩ rằng mình đã khống chế được mọi thứ, cuối cùng Tiêu Chính Văn cũng động đậy.

“Cảnh giới của các ông đúng là cao hơn tôi rất nhiều, nhưng trong mắt tôi cảnh giới không quan trọng như thế, thế giới này cũng không mong manh như các ông nghĩ”.

“Hoa Quốc muôn đời của tôi sao có thể yếu ớt như đám cặn bã các ông nghĩ chứ?”

Tiêu Chính Văn dời tầm mắt về hướng Hoa Quốc thế tục, dang tay hô: “Khí vận Vũ Vương Đại Hạ, đến”.

Tiêu Chính Văn vừa hô lên thế, nước Hoàng Hà lập tức cuộn trào, khí vận Đế Vương lúc ẩn lúc hiện lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn.

“Khí vận Thang Vương Đại Thương, đến!”

Chỉ thấy gần Thương Khưu bỗng vang lên tiếng đất rung chuyển, núi lung lay, khí tức hình rồng lao thẳng lên trời.

“Khí vận Thủy Hoàng, đến!”

Lại một tiếng hô nữa vang lên, chỉ thấy vô số tượng binh mã trồi lên từ dưới đất, bóng dáng hình rồng màu đen lao thẳng lên trời.

Theo từng tiếng hô của Tiêu Chính Văn đều có khí vận Đế Vương bay ra.

Chẳng qua khí vận Đế Vương lần này khác với trước đó, trước đó chỉ là khí vận của một vị Đế Vương nào đó, còn bây giờ lại là khí vận Đế Vương của một triều đại.

Càng nồng đậm, mạnh mẽ, dày hơn trước đó.

Như thể chịu lực uy lực của trời vô tận trong những năm tháng từ xa xưa đến nay của Hoa Quốc.

Trong không trung, từ Hạ Triều đến nay, hư ảnh của tất cả quân vương đều hiện lên trong không trung, mỗi vị quân vương từng được trời đất công nhận đều xuất hiện, đồng thời cũng hiến tế khí vận Đế Vương của mình.

Vô số khí vận Đế Vương hợp thành hình rồng như một con Thương Long cực lớn bay vòng quanh Tiêu Chính Văn.

“Hôm nay tôi sẽ cho những phản tặc như các ông thấy khí vận cổ xưa của Hoa Quốc”.

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, một người đàn ông trung niên đội mũ, mặc áo tơi từ từ xuất hiện.

Xung quanh ông ta đều là thần quang chói mắt, Vũ Vương.

Cùng lúc đó, một cái đỉnh cực lớn trong Đế Khư bỗng trồi lên bay vào không trung.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5199


Chương 5199

Khí vận đế vương Đại Hạ lan rộng khắp thế giới, lập tức giành lại quyền chủ đạo của thế giới này trong tay Tiêu Chính Văn.

Một uy lực mạnh hơn Thánh Nhân từ chín tầng mây rơi xuống, cũng lúc này vô số đại quân của Chư Thiên Thần Giới biến thành sương máu.

“Không ổn!”

Thiên Kiếm Thánh Quân vội chém một nhát kiếm ra.

Cho đến lúc này ông ta mới nhận ra con bài cuối cùng của Tiêu Chính Văn là gì.

Đại Vũ là người có thực lực đáng sợ thế nào? Ông ta là người khai sáng của Nhân Hoàng cổ xưa, là tổ tiên của khí vận Đế Vương Hoa Quốc.

Chỉ một chút khí vận Đế Vương có thể giết đại quân hàng triệu người của Chư Thiên Thần Giới trong tích tắc.

Một nhát kiếm này của Thiên Kiếm Thánh Quân cũng bị khí vận Đế Vương đó vây chặt trên không trung.

Hơn nữa ưu thế cảnh giới của họ lập tức trở nên vô dụng trước khí vận Đế Vương.

Khí vận Đế Vương có thể vượt xa tất cả cảnh giới, dù họ là Đại Thánh thì cũng phải cúi đầu chịu thua trước khí vận Đế Vương.

Rầm!

Một tiếng rồng gầm vang lên khắp trời đất, cả không gian đã bị khí vận Đế Vương vây khốn.

“Không ổn!”

Cụ tổ Diệm Thiên hét lên, vội vung cây gậy Hỏa Long trong tay lên, vô số thiên hỏa xanh nhạt bay ra, nhưng cho dù ngọn lửa đó tinh khiết đến đâu cũng không thể tác động đến kết giới khí vận Đế Vương tạo ra.

Cổ Vạn Giới cũng khai triển những gì ông ta đã học được trong cả đời mình nhưng cho dù ông ta có tấn công dữ dội đến đâu thì cũng không có tác dụng gì khi đối mặt với kết giới hình thành bởi khí vận Đế Vương.

Đám người Tử Hoàn cũng lúng túng, họ không ngờ Tiêu Chính Văn lại có thể sử dụng khí vận cổ xưa của Hoa Quốc, thậm chí có thể tùy ý chi phối khí vận của Vũ Vương.

Lúc này khí vận của Vũ Vương cũng đang từ tốn phục hồi kết giới vũ trụ, nếu kết giới vũ trụ đó được khôi phục lại hoàn toàn trước khi đám người Thiên Kiếm Thánh Quân quay về Chư Thiên Thần Giới thì mấy người họ sẽ bị nhốt ở đây mãi mãi.

“Cậu thế mà có thể sử dụng khí vận Đế Vương?”, Thiên Kiếm Thánh Quân không thể tin nhìn Tiêu Chính Văn.

“Tôi là vua Bắc Lương của Hoa Quốc, sử dụng khí vận của tổ tiên Hoa Quốc có gì không đúng sao?”, Tiêu Chính Văn cười nhạo.

“Không thể nào, cậu không xuất thân từ hoàng tộc thì sao có thể sử dụng được khí vận Đế Vương?”, Cổ Vạn Giới khàn giọng nói.

Có thể nói khí vận Đế Vương thuộc của riêng hoàng tộc, dù thân là một thành viên của hoàng tộc, nếu không phải người của thiên mệnh thì cũng không thể chịu được uy lực của khí vận Đế Vương.

Đám người Tử Hoàn tuyệt đối tin chắc về điều này, dù sao Vương Mãng trước đó cũng là ví dụ điển hình, mặc dù ép buộc thay vận đổi mạng, khoác lên mình hoàng bào nhưng đến cùng vẫn là kết cục rơi đầu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5200


Chương 5200

Nói cách khác muốn có được khí vận Đế Vương hỗ trợ thì phải được trời đất công nhận, hơn nữa phải là người gánh vác quốc vận Hoa Quốc.

Thế nên đám người Tử Hoàn mới trở nên hoảng hốt.

Người có thể gánh vác quốc vận đều là người được trời chọn, sao có thể là người mà những kẻ không có lương tâm như họ có thể hãm hại chứ?

Dù Tiêu Chính Văn chỉ là một người bình thường, họ cũng đừng hòng giết Tiêu Chính Văn chứ đừng nói anh có thân phận bất phàm.

“Đế Vương? Đế Vương là gì? Không phải là người kiêu ngạo, sai bảo người dân mà là chia sẻ nỗi niềm với dân chúng, không tiếc máu thịt cố gắng bảo vệ Long Quốc”.

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, khí tức trong cơ thể cũng thay đổi.

Một hình thái cực âm dương hiện ra, sau khi nó xuất hiện, vô số khí vận Đế Vương biến thành chiến ý ngút trời của Tiêu Chính Văn.

Sau đó cảnh giới của Tiêu Chính Văn cũng nhanh chóng tăng lên.

Thấy thế, mọi người ở vùng ngoài lãnh thổ cũng há hốc miệng.

Dù là Thiên Kiếm Thánh Quân hay Cổ Vạn Giới cũng kinh ngạc đến mức không nói được lời nào.

Vì cảnh giới của Tiêu Chính Văn đang tăng lên rất nhanh, mà cảnh giới của họ lại giảm xuống.

Như thể trời đất đều đang chống đối với họ, đang điên cuồng áp chế cảnh giới của họ.

Thấy Tiêu Chính Văn sắp tăng lên đến cảnh giới Chuẩn Thánh cấp hai, sắc mặt Thiên Kiếm Thánh Quân sa sầm: “Không thể để cậu ta đột…”

Ông ta còn chưa nói hết câu, cảnh giới lại giảm xuống thêm một bậc.

Không chỉ là ông ta, đám người Tử Hoàn cũng thế, một lúc sau cảnh giới đã giảm xuống Chuẩn Thánh cấp hai.

Tiêu Chính Văn chỉ cần đột phá một bậc cảnh giới nữa là có thực lực bằng với đám người Tử Hoàn, hơn nữa với thực lực của Tiêu Chính Văn chưa chắc sẽ thua Thiên Kiếm Thánh Quân – cảnh giới Chuẩn Thánh cấp năm.

Lúc này Tử Hoàn cũng hoảng hốt.

Vì ông ta biết rõ sự đáng sợ của Tiêu Chính Văn hơn bất cứ ai.

Vừa rồi họ còn có thể áp đảo Tiêu Chính Văn bằng cảnh giới nhưng hiện giờ chỉ cần Tiêu Chính Văn đột phá một bậc nữa thì họ đã không có cơ hội thắng rồi.

“Phải ngăn cậu ta đột phá”.

Ngay cả Thiên Kiếm Thánh Quân cũng nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề nên gào lên với những người khác.

Những người lớn tuổi đã trải qua nhiều năm như họ dĩ nhiên là biết bất kỳ sự chênh lệch nhỏ nào cũng đều có thể xoay chuyển tình thế.

Ngay khi đám người Tử Hoàn muốn ra tay với Tiêu Chính Văn, trời đất bỗng rung chuyển dữ dội, một tia sáng màu đen tuyền đi vào cơ thể Tiêu Chính Văn.

“Không ổn! Cậu ta… lẽ nào cậu ta muốn nhập Ma đạo”, Tử Hoàn thất kinh nói.

Mãi đến lúc này, mấy người Thiên Kiếm Thánh Quân mới nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề, không ngờ Tiêu Chính Văn lại áp chế họ bằng khí tức Đế Vương của Hoa Quốc?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5201


Chương 5201

Nhập ma đạo mà Tử Hoàn nói không phải là ma quỷ trên ý nghĩa truyền thống.

Thời kỳ cổ xưa, chỉ có duy nhất một vị ở Hoa Quốc được gọi là ma, thật ra chỉ có một mình Xi Vưu.

Nói cách khác thứ mà Tiêu Chính Văn bước vào là con đường giác ngộ thông qua chiến đấu, con đường này cũng giống như con đường mà Xi Vưu đi, mà ở các thế hệ sau Xi Vưu còn có một tên gọi khác là Chiến thần cổ đại.

Tức là con đường mà Tiêu Chính Văn đi hiện giờ là con đường có thể biến ý chí chiến đấu và sát khí thành sức chiến đấu và cảnh giới.

Nếu một khi con đường này được Tiêu Chính Văn đi qua thì sẽ làm đảo lộn nhận thức của mọi người về con đường võ thuật.

“Cậu muốn đi vào Ma đạo? Ngoài Xi Vưu thời cổ đại ra, dù là Hoa Quốc cổ đại hay Chư Thiên Thần Giới cũng chưa ai có thể đi qua được con đường này”, Tử Hoàn nghiến răng nghiến lợi nhìn Tiêu Chính Văn.

“Phụt!”

Tử Hoàn vừa dứt lời, một dòng máu chảy ra từ khóe miệng Tiêu Chính Văn.

Thấy thế đám người Tử Hoàn càng thêm chắc chắn cho dù thế nào Tiêu Chính Văn cũng không thể trở thành Xi Vưu thứ hai.

Lúc này cơ thể Tiêu Chính Văn đang bị ý chí chiến đấu vô tận và sát khí tẩy sạch, cảm giác này như có hàng ngàn côn trùng gặm cắn người anh, mỗi một tấc da đều truyền đến cơn đau đớn.

Lúc này mọi người ở bên dưới cũng đều nhìn Tiêu Chính Văn với ánh mắt ngờ vực.

“Rõ ràng cậu Tiêu chỉ còn một chút nữa là có thể đột phá rồi, tại sao còn…”

“Lẽ nào cậu Tiêu còn định áp chế tu vi và cảnh giới của mình vào lúc này sao?”

“Rốt cuộc cậu Tiêu đang làm gì thế?”

Không ít người đều thắc mắc như thế, chỉ là người có thể nhìn thấu mọi thứ lại chỉ có mấy người.

“Dù cảnh giới của bọn tôi có giảm xuống nhưng cậu vẫn chỉ có một mình, chỉ một mình cậu có thể thắng được nhiều người thế này sao?”

“Huống gì bây giờ cậu đã bị thương nặng, đánh nhau với bọn tôi, cậu cũng chỉ có con đường chết”.

Đám người Tử Cống thấy khóe miệng Tiêu Chính Văn chảy máu thì đắc ý bật cười.

Nhưng Tiêu Chính Văn chỉ đáp lại đám người Tử Cống bằng một nụ cười lạnh như băng: “Ai sống ai chết không lâu nữa sẽ biết thôi”.

Nói rồi khí tức quanh người Tiêu Chính Văn bỗng thay đổi.

Một luồng sáng màu đen bắn ra từ bên ngoài cơ thể Tiêu Chính Văn, một luồng khí tức như đến từ thời cổ đại bỗng thức tỉnh trên người Tiêu Chính Văn.

“Đó là…”

Thanh Liên sửng sốt khi cảm nhận được khí tức đó.

Ông lão Thiên Tinh cũng nhìn ra chút sơ hở, không dám tin trợn to mắt nhìn Tiêu Chính Văn.

Thánh nữ Tử Doanh bên cạnh ngờ vực hỏi: “Khí tức trên người anh Tiêu là sao thế, sao lại có cảm giác khiến người ta sợ hãi nhỉ”.

“Cô từng nghe nói đến chiến thần cổ đại Xi Vưu chưa?”, Thanh Liên nói.

“Xi Vưu?”, Tử Doanh cũng hít khí lạnh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5202


Chương 5202

Đó là Ma Vương có tiếng ở thời kỳ cổ đại.

“Khí tức trên người cậu Tiêu giống hệt với chiến thần Xi Vưu thời cổ đại. Xi Vưu có thể biến ý chí chiến đấu thành cảnh giới, biến sát khí thành sức chiến đấu, nếu Hoàng đế không có Huyền Nữ giúp đỡ cũng không phải là đối thủ của Xi Vưu”.

“Mà bây giờ con đường cậu Tiêu đi chính là con đường của chiến thần Xi Vưu, lấy chiến đấu làm đạo”.

Nghe nói thế, tất cả mọi người, ngay cả thánh nữ Tử Doanh cũng đều kinh ngạc.

Cùng lúc đó khí tức quanh người Tiêu Chính Văn ngày càng mạnh, từng luồng sáng màu đen hiện ra, Tiêu Chính Văn bỗng tung ra một quyền.

Cú đấm này không hoa mĩ mà ngược lại vô cùng bình thường, như một người bình thường đánh bừa một quyền, thậm chí không cảm nhận được khí tức của cường giả.

Tử Cống cười mỉa nhìn Tiêu Chính Văn tung ra đòn tấn công, thậm chí còn xem thường không thèm né tránh, để mặc cho cú đấm của Tiêu Chính Văn đánh về phía mình.

Ông ta nghĩ đòn tấn công này của Tiêu Chính Văn còn chẳng thể phá vỡ được canh khí bảo vệ của ông ta chứ đừng nói là đánh ông ta bị thương.

Còn đám người Tử Hoàn cũng nở nụ cười chế giễu, cú đấm vô lực yếu ớt như thế cũng muốn đả thương một cao thủ Chuẩn Thánh cấp hai? Đúng là người ngu nói mớ.

Nhưng ngay khi mọi người nghĩ đòn tấn công này của Tiêu Chính Văn không thể làm Tử Cống bị thương thì một âm thanh cực lớn bỗng vang lên.

“Ầm!”

Thoáng chốc trời đất thay đổi, cả người Tử Cống bị văng ra xa.

Nói đúng hơn là cả người ông ta như bị một sức mạnh vô hình đá văng, hơn nữa tốc độ cực kỳ nhanh, mắt thường không thể nhìn rõ.

“Phụt!”

Tử Cống đã văng ra xa cách đó một trăm dặm nhưng vết máu mà ông ta phun ra vẫn còn dừng lại giữa không trung, vẫn chưa rơi xuống. Chỉ điều này thôi cũng có thể nhìn ra tốc độ của đòn tấn công này mạnh thế nào, đã vượt khỏi sự phân biệt của mắt thường.

Đến khi cả người Tử Cống văng ra như viên đạn, Thiên Kiếm Thánh Quân mới nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề.

Cú đấm của Tiêu Chính Văn thật ra không chậm, ngược lại là vì tốc độ của Tiêu Chính Văn quá nhanh, ngay cả các cao thủ ở cấp bậc của họ cũng không thể nhìn rõ được nắm đấm của Tiêu Chính Văn.

Mà những gì họ nhìn thấy chỉ là quyền ảnh lúc Tiêu Chính Văn tung đòn tấn công, hay còn gọi là tàn ảnh.

Thế nên mới có cảm giác chậm như rùa.

“Chuyện này… sao có thể?”

Tử Dư không dám tin nhìn Tiêu Chính Văn, đòn tấn công của anh rõ ràng không hề chạm vào Tử Cống.

Hơn nữa đến giờ Tiêu Chính Văn vẫn còn đứng ở tư thế tung quyền.

Rầm!

Quyền ảnh của Tiêu Chính Văn bỗng biến mất, đến lúc này mọi người mới nhìn thấy Tiêu Chính Văn đã chắp một tay sau lưng, kiêu ngạo đứng giữa không trung.

“Cậu thế mà… cậu thế mà lĩnh ngộ được Ma Cảnh”, Tử Hoàn không dám tin nhìn Tiêu Chính Văn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5203


Chương 5203

Gương mặt ông ta hiện lên vẻ kiêng dè, có thể nói đòn tấn công này là đòn tấn công chứng đạo của Tiêu Chính Văn, cũng dự đoán trước Tiêu Chính Văn đã chính thức bước vào ma đạo.

“Cậu nghĩ lĩnh hội được lấy chiến đấu làm đạo thì cậu có cơ hội thắng sao? Tử Cống chẳng qua chỉ là người yếu nhất trong số bọn tôi thôi”.

Vừa dứt lời, Tử Dư ra tay với Tiêu Chính Văn.

Hai bên vừa lao vào đánh nhau thì bước vào giai đoạn gay cấn, cuốn sách cổ đại trong tay Tử Dư đập thẳng vào đỉnh đầu Tiêu Chính Văn, giống như một ngọn núi trực tiếp đè xuống.

Nhưng Tiêu Chính Văn chỉ hơi giơ tay lên, một sức lực đáng sợ đỡ lấy cuốn sách cổ đại đó

“Ầm!”

Cuốn sách cổ đại bị đứt làm đôi khiến Tử Dư tê cả da đầu.

Đó là cuốn sách thánh nhân ở thời kỳ cổ đại, đừng nói là ông ta, ngay cả Khổng Khưu còn sống cũng không thể làm nó hư hại.

Nếu không cũng sẽ không bị Khổng Khưu lấy làm vũ khí rồi phân phát cho đệ tử trong tông môn.

Nhưng cuốn sách cổ đại cứng như kim cang lại bị một cái giơ tay nhẹ nhàng của Tiêu Chính Văn đánh thành hai nửa, điều này vượt qua nhận thức của Tử Dư.

“Không đúng! Người này có vấn đề”.

Thiên Kiếm Thánh Quân nhíu mày, ông ta cũng cực kỳ quen thuộc với cuốn sách cổ đại, dù ông ta cố sức đánh một kiếm ra cũng không thể làm cho bảo vật này bị tổn thất chứ đừng nói là vung tay.

“Mau giết cậu ta”.

Cổ Vạn Giới cũng nhìn ra được vấn đề trong đó, Tiêu Chính Văn quả thật quá khủng khiếp, cậu ta mới ở cảnh giới Chuẩn Thánh cấp một, chưa đột phá mà đã có sức chiến đấu đáng sợ như vậy, nếu cho cậu ta thêm thời gian thì chắc chắn cậu ta sẽ là mầm mống hậu họa lớn.

Vừa dứt lời, Cổ Vạn Giới, cụ tổ Diệm Thiên và Thiên Kiếm Thánh Quân ra tay cùng một lúc.

Tử Hoàn và mấy người Tử Dư cũng đều đánh về phía Tiêu Chính Văn.

Bảy cao thủ cảnh giới Chuẩn Thánh cùng lúc bao vây Tiêu Chính Văn, nhưng Tiêu Chính Văn lại kiêu ngạo đứng giữa không trung như thiên tiên.

“Chúng chẳng biết xấu hổ gì cả, lần lượt lên đánh đã đủ mất mặt rồi, bây giờ lại còn bao vây giết một mình Tiêu Chính Văn”.

Những người ở vùng ngoài lãnh thổ đều hận đến nghiến răng, nhưng chẳng thể làm gì được.

Bây giờ là thời khắc mấu chốt của sinh tử, phong độ cao thủ, cao ngạo của thánh nhân gì đó đều là chuyện nhảm nhí.

Trong mắt họ giết được Tiêu Chính Văn mới là chuyện quan trọng.

Lịch sử đều do người thắng cuộc viết nên, Tiêu Chính Văn mà chết, cả địa cầu đều không tồn tại được nữa, còn những người đến xem hôm nay cũng sẽ biến thành tro tàn, ai mà biết được chuyện xấu của họ?

Cổ Vạn Giới vung tay lên, một kiếm quang đánh thẳng về phía Tiêu Chính Văn.

Kiếm ý này nhanh như chớp, xuyên qua vũ trụ, không có cách nào né được.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5204


Chương 5204

Kiếm ý đáng sợ quét sạch mọi thứ, ngay cả ánh mặt trời cũng có thể bị chém đứt.

Đòn tấn công này của ông ta đáng sợ hơn đòn tấn công của Thiên Kiếm Thánh Quân trước đó nhiều, vì không thể đỡ được kiếm ý này.

Cùng lúc đó Thiên Kiếm Thánh Quân cũng ra tay.

Một thanh kiếm lớn màu cổ đồng xuyên qua vũ trụ, vô tình đánh về phía Tiêu Chính Văn từ một hướng khác.

Cụ tổ Diệm Thiên há miệng phun ra một ngọn lửa bổn mạng, ngọn lửa màu xanh lam bổ sung cho hai kiếm khí, tạo ra hai bức tường lửa.

Ba người hợp sức tạo ra một đòn tấn công đủ để hủy diệt mọi thứ, dù là một hành tinh nhỏ cũng có thể bị hủy diệt trong tích tắc.

Tiêu Chính Văn lại không có ý né tránh đòn tấn công này.

Có thể nói bất kỳ ai khi đối mặt với đòn tấn công đáng sợ này cũng chỉ nhắm mắt đợi chết.

Đám người Tử Hoàn lần lượt ném ra cuốn sách cổ đại trong tay, vô số uy lực chặn lại tất cả đường chạy của Tiêu Chính Văn.

Bảy người hợp sức đánh ra một đòn tấn công, mục đích chỉ là muốn giết chết Tiêu Chính Văn chỉ trong một đòn.

Họ nghĩ dù Tiêu Chính Văn đã lĩnh hội đạo chiến thần nhưng dù sao anh mới vừa lĩnh hội, vẫn chưa thể đạt đến cảnh giới của chiến thần Xi Vưu.

Hơn nữa cường độ của cơ thể cũng không thể so được với Xi Vưu, bây giờ chính là lúc Tiêu Chính Văn yếu nhất, phải nhân lúc này hành động.

Bỏ lỡ thời cơ tốt nhất này, dù muốn giết Tiêu Chính Văn nữa cũng khó như lên trời.

Dù sao năm đó Hoàng đế cũng tốn sức ba bò chín trâu, cộng thêm sự giúp đỡ của Huyền Nữ Cửu Thiên và Phong Hậu, cùng với kiếm Trảm Thiên Phục Ma do sắt mẹ tạo ra mới có thể giết được Xi Vưu.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, xung quanh Tiêu Chính Văn bỗng xuất hiện một màn sáng màu vàng khác hẳn với lúc trước, khi màn sáng này xuất hiện như thể cách cả nhiều thời đại, lại như thể mở ra một cảnh cổng đi đến một không gian khác.

Dù thế, da của Tiêu Chính Văn cũng bắt đầu nứt ra, dù sao sức lực này quả thật quá mạnh, đối mặt với đòn tấn công đáng sợ này, nếu đổi thành người khác thì có lẽ cơ thể đã tan biến!

Thấy Tiêu Chính Văn chỉ có thể miễn cường chống đỡ, ánh mắt Thiên Kiếm Thánh Quân lóe lên hai luồng sáng, nghiến răng nói: “Tiêu Chính Văn, cậu không nên lĩnh hội Ma đạo trước mặt bọn tôi, tiếc là cậu không có cơ hội trưởng thành rồi”.

Lúc này, Tiêu Chính Văn đã lâm vào đường cùng, nhưng càng ở trong tình cảnh như vậy, anh lại có thể trải qua cảm giác chiến đấu cuồng nhiệt.

Mỗi khi gặp nguy hiểm, ý chí chiến đấu của Tiêu Chính Văn càng nâng cao.

Từ khi Tiêu Chính Văn có được Thiên Sơn Thư Lục, tất cả đối thủ anh phải đối mặt đều quá tầm thường, có thể nói, những đối thủ đó hoàn toàn không phải đối thủ của Tiêu Chính Văn.

Cho đến lúc này, anh mới cảm nhận lại được cảm giác chiến trường đẫm máu này.

Hơn nữa trong nguy hiểm thường có cơ hội, cục diện nguy hiểm này khiến Tiêu Chính Văn nhìn thấy một cơ hội.

“Giết!”

Tiêu Chính Văn gầm lớn, thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ phóng ra.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5205


Chương 5205

“Bùm!”

Một quả cầu ánh sáng tỏa ra khắp bầu trời, Tiêu Chính Văn cũng không ngừng lùi lại phía sau cùng với làn sóng công kích mãnh liệt.

Kiếm khí của Thiên Kiếm Thánh Quân cũng lập tức phá vỡ trận pháp không gian của Tiêu Chính Văn, một ngọn lửa xanh tấn công vào lưng Tiêu Chính Văn.

“Ầm!”

Tiêu Chính Văn đánh trả bằng một cú đấm, cú đấm va chạm với ngọn lửa xanh lập tức bùng phát một sức mạnh đáng sợ, chấn động như sao trời vỡ nát.

“Bùm!”

Một luồng ánh sáng trắng tỏa ra mọi phía, trong nháy mắt đã phá hủy mọi thứ xung quanh, sức mạnh đáng sợ này đã vượt xa phạm vi nhận thức của con người.

Nhưng sau đòn tấn công đáng sợ như vậy, cảnh giới của Tiêu Chính Văn lại không ổn định, thậm chí còn có dấu hiệu yếu đi.

Lúc này, người có con mắt tinh tường đều nhìn ra Tiêu Chính Văn muốn dùng cảnh giới Chuẩn Thánh cấp một để đấu với cao thủ Chuẩn Thánh cấp hai, cấp ba thậm chí là cấp năm, đúng là mơ mộng hão huyền.

“Tiêu Chính Văn, bây giờ nhận thua thì may ra còn có cơ hội sống sót!” mặc dù Tử Cống đã mất quyển trục thượng cổ, nhưng khí thế vẫn không hề suy giảm, một đạo uy lực thánh nhân đã có thể trấn áp thiên địa.

Sau lưng ông ta, những tia ánh sáng thánh khiết chiếu rọi đại địa, hư không xung quanh cũng lần lượt sụp đổ.

Đòn đánh lén của Cổ Vạn Giới và cụ tổ Diệm Thiên suýt chút nữa đã đánh trúng Tiêu Chính Văn, nếu Tiêu Chính Văn không tung nắm đấm đó, e rằng lúc này đã bị chém làm đôi.

Chênh lệch cảnh giới giữa hai bên quá lớn, nếu chỉ cách một hai cảnh giới nhỏ thì có lẽ Tiêu Chính Văn vẫn có thể chống đỡ được, nhưng dù sao đây cũng là cảnh giới Chuẩn Thánh, chênh lệch đến năm sáu cảnh giới.

Đòn tấn công và kinh nghiệm chiến đấu của đối phương cũng vượt xa những cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ trước đây, đặc biệt là Thiên Kiếm Thánh Quân vô cùng hung hãn, gần như có thể phá vỡ kết giới không gian trước mặt Tiêu Chính Văn trong nháy mắt.

Cùng lúc đó, Cổ Vạn Giới cũng nhân cơ hội tấn công, kiếm khí quẹt ngang bầu trời phóng tới.

Tiêu Chính Văn hơi nghiêng người, thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ phóng ra một góc khó đỡ.

“Rầm!”

Lại một tiếng nổ lớn vang lên, đun sôi vô số dòng sông phía dưới trong nháy mắt.

Vèo!

Cổ Vạn Giới không ngờ Tiêu Chính Văn lại có thể tránh được đòn tấn công toàn lực của ông ta.

Ông ta là cao thủ Chuẩn Thánh cấp năm, còn Tiêu Chính Văn chỉ là chuẩn thánh cấp một.

Điều đó chỉ chứng tỏ rằng đạo cảnh của Tiêu Chính Văn cực cao, thậm chí đã vượt xa cao thủ Chuẩn Thánh cấp bảy, nếu không, với trạng thái bây giờ của Tiêu Chính Văn, chắc chắn không thể đỡ kiếm vừa rồi của ông ta.

Hơn nữa, sau khi Tiêu Chính Văn đỡ đòn của cụ tổ Diệm Thiên, rõ ràng là kiệt sức, ông ta cũng nghĩ Tiêu Chính Văn không còn lực đánh trả cho nên mới chém nhát này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5206


Chương 5206

Nhưng không ngờ Tiêu Chính Văn vẫn còn sức mạnh đáng sợ như vậy.

Hơn nữa thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ vô cùng mạnh mẽ, mũi giáo có thể phá hỏng mọi thứ, không thua kém gì Hạng Vũ năm xưa.

Điều này không thể tin được, không ai có thể tiếp được đòn vừa rồi khi đã kiệt sức, không chỉ vậy, Tiêu Chính Văn còn có sức mạnh đánh trả.

Nhưng Cổ Vạn Giới cũng là lão quái vật đã sống chục nghìn năm, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, thấy mũi giáo phóng tới, ông ta vội vàng giơ tay lên, vô số kiếm hoa nở rộ.

Vô số kiếm khí đã hòa vào một chỗ trong nháy mắt, sau đó đâm thẳng vào mũi giáo kia.

“Keng!”

Cùng với tiếng va chạm kim loại, vô số tia sáng trắng chói mắt tỏa ra ngàn dặm.

Lúc này, Tiêu Chính Văn lao đao, anh còn chưa kịp thu chiêu lại, Tử Hoàn đã đập mạnh vào giữa lưng anh.

Thấy đòn đánh lén của ông ta, mọi người đều há hốc mồm.

Bàn tay sắp chạm vào giữa lưng của Tiêu Chính Văn đã bị anh chặn một cách nhẹ nhàng.

“Bùm!”

Lại một tiếng vang lớn nổ ra, sức mạnh của hai bên vô cùng đáng sợ, một lần nữa va chạm kịch liệt khiến cả bầu trời rung chuyển.

Tiêu Chính Văn nhìn sát khí xung quanh, dùng lực hút mạnh, vô số sát khí lập tức biến thành sức mạnh vô biên, nâng sức mạnh của Tiêu Chính Văn lên một tầm cao mới.

Sức mạnh điên cuồng không ngừng tăng lên, ngay cả cơ thể của Hạo Thiên cũng không thể chịu đựng được nữa, làn da nứt toạc, máu không ngừng tuôn ra.

Mặc dù vậy, Tiêu Chính Văn vẫn bước trên hư không, lao về phía Tử Dư.

Phía sau lưng anh, một đạo huyền quang xuyên thấu trời bay lên, giống như vị thần giáng thế. Một đòn tấn công này đủ để cho Tử Dư tê dại da đầu.

Nhưng Tử Dư còn chưa kịp phản kích, bóng dáng của Tiêu Chính Văn đột nhiên biến mất, giây tiếp theo, anh đã xuất hiện sau lưng Tử Dư.

Tử Hoàn định đánh lén Tiêu Chính Văn từ phía sau, nhưng không ngờ một luồng khí tức chết chóc đột nhiên ập tới.

Tử Hoàn né sang một bên theo bản năng, nhưng bóng dáng của Tiêu Chính Văn lại biến mất, giây tiếp theo, một chưởng ấn đã xuất hiện sau lưng Tử Hoàn.

Tử Hoàn vội vàng né tránh, mặc dù tránh được đòn này, nhưng Tiêu Chính Văn lại đấm vào vai trái của ông ta.

“Phụt!”

Chỉ một cú đấm đã khiến xương vai của Tử Hoàn vỡ vụn, phun ra một ngụm máu, cả người bay lên, đập nát một ngọn núi phía sau.

Cảnh tượng trước mắt khiến Thiên Kiếm Thánh Quân kinh ngạc.

Vừa rồi Tiêu Chính Văn còn bị bao vây, sát khí uy hiếp khắp nơi. Nhưng bảy người họ liên thủ không những không thể đả thương Tiêu Chính Văn, mà còn khiến Tử Hoàn suýt chút nữa mất mạng.

Chỉ riêng điều này thôi cũng đủ chứng minh kinh nghiệm chiến đấu của Tiêu Chính Văn không thua kém gì những lão quái vật này, điều này thật không thể tin nổi!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5207


Chương 5207

Dưới tình huống như vậy, Tiêu Chính Văn không hề bỏ chạy, cũng không hề chống đỡ, mà là không ngừng tấn công bọn họ.

Bản tính này đáng sợ đến mức nào?

Sau khi vai của Tử Hoàn bị Tiêu Chính Văn đấm nát, đám người Tử Dư cũng tung đòn tấn công dày đặc như mưa về phía Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn lúc này đã tiêu hao hết sát khi xung quanh, khí tức cả người cũng giảm xuống.

Đám người Cổ Vạn Giới cũng lợi dụng khoảng trống này để thiết lập trận pháp vạn cổ để bao vây Tiêu Chính Văn.

“Giết!”

Tử Cống cũng phẫn nộ hét lớn, gia nhập vào đoàn chiến.

Cao thủ Chuẩn Thánh ra tay không hề do dự, chỉ cần hơi bất cẩn cũng sẽ đứng bên bờ sinh tử.

Tử Hoàn đang bị thương cũng cố gắng chịu đựng, xông về phía Tiêu Chính Văn.

Giữa trời đất, vô số sợi tơ dày đặc trói chặt Tiêu Chính Văn tại chỗ như con chim sơn ca vướng vào mạng nhện.

“Tiêu Chính Văn, hôm nay cậu nhất định phải chết!”

Tiêu Chính Văn không chỉ bị sợi tơ vô hình trói chặt không thể nhúc nhích, mà còn vì cú đánh vừa rồi, da thịt khắp người đều bong ra.

Cơ thể của anh không thể chịu đựng được sức mạnh đáng sợ này, bắt đầu lìa ra.

“Ầm!”

Vô số đòn tất công hủy diệt trời đất đánh về phía Tiêu Chính Văn.

Lúc này, đối mặt với đòn tấn công hợp lực của bảy vị cao thủ, ngay cả Mã Vương Gia cũng khiếp sợ.

Ngay cả nhân vật lớn mạnh mẽ đến đâu cũng không thể chịu nổi đòn tấn công này chứ đừng nói đến Tiêu Chính Văn đã hao hết sức lực.

Huống chi lúc này khí tức của Tiêu Chính Văn đã không ổn định, đối mặt với tình thế chết chóc này, căn bản là không còn cách cứu vãn.

“Phá!”

Lúc mọi người đều cho rằng Tiêu Chính Văn sẽ chết thì Tiêu Chính Văn hét lớn.

Sát khí đáng sợ tạo thành vòng xoáy khổng lồ xung quanh Tiêu Chính Văn, âm thanh rồng gầm rung chuyển cả chín tầng mây.

Một bóng hình khổng lồ xuất hiện trên bầu trời, cắt đứt tầng tấc sợi tơ dày đặc.

Toàn thân Tiêu Chính Văn được bao bọc trong luồng ánh sáng đỏ thẫm, đó chính là ma đạo mà Xi Vưu tu luyện, cũng là chiến đạo mà người người khiếp sợ.

Tinh thần chiến đấu vô hạn hóa thành sức mạnh hữu hình, dường như Tiêu Chính Văn đang chuẩn bị cho đòn cuối cùng.

Bùm!

Bỗng chốc, khí tức của Tiêu Chính Văn tăng lên, lúc này, tất cả mọi người đều cảm nhận được khí tức chết chóc cận kề, lần lượt lùi về phía sau.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5208


Chương 5208

“Cậu ta đã kiệt sức rồi, không thể cho cậu ta thời gian hồi phục!” Cổ Vạn Giới hét lên với Thiên Kiếm Thánh Quân.

“Giết!”

Cụ tổ Diệm Thiên tung đòn tấn công, cả bầu trời hóa thành biển lửa màu xanh, rơi xuống.

Tiêu Chính Văn ngước lên nhìn bầu trời đầy lửa xanh, trong mắt chỉ có sự kiên định và quyết tâm.

“Vụt!”

Thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ bay ra, va chạm với ngọn lửa xanh đầy trời.

Lực đạo này quá mạnh mẽ, khiến cơ thể Tiêu Chính Văn gần như sụp đổ.

Nhìn thấy trên người Tiêu Chính Văn có vô số vết thương sâu tận xương, Tử Cống chế nhạo: “Cậu ta xong đời rồi!”

Cùng lúc đó, Thiên Kiếm Thánh Quân cũng ngừng tấn công, ánh mắt của mấy người họ đều đổ lên người Tiêu Chính Văn.

Nói cách khác, bây giờ bọn họ không cần tấn công Tiêu Chính Văn nữa, với tình trạng bây giờ của Tiêu Chính Văn, cơ thể của anh sẽ bị phân giải trong chốc lát.

“Diệt thế lôi kiếp!”

Tiêu Chính Văn dùng chút sức lực cuối cùng để gầm lên.

“Bùm bùm bùm!”

Mây đen đột nhiên bao phủ bầu trời, ánh điện dày đặc như cây đại thụ đan xen giữa mây đen!

“Diệt thế lôi kiếp?”

“Anh Tiêu đang làm gì vậy?”

“Phát động diệt thế lôi kiếp thì cả địa cầu cũng sẽ biến thành tro bụi!”

Lúc này, mọi người đều nhìn Tiêu Chính Văn trong hư trong với vẻ khó hiểu.

Có thể nói, từ trước đến này chỉ có Phục Hi thời thượng cổ sử dụng diệt thế lôi kiếp.

Một đạo diệt thế lôi kiếp đã khiến các loài khủng long và nhiều sinh vật cổ đại khác tuyệt chủng, biến thành tro bụi ngay lập tức.

Tiêu Chính Văn lúc này lại triệu hồi diệt thiên lôi kiếp bằng một tiếng gầm.

“Tiêu Chính Văn đang liều mạng để bảo vệ Hoa Quốc!”

Lúc này, Võ Thí Thiên nhìn lên bầu trời, khe khẽ thở dài.

“Hừ! Diệt thiên lôi kiếp? Cậu hy sinh bản thân chỉ vì lũ kiến này sao? Cậu làm vậy không đáng!” Tử Hoàn nghiến răng nghiến lợi quát lớn.

Trong lòng mấy người Tử Hoàn, hoặc có thể nói tất cả con cháu nhà họ Khổng, mọi thứ đều phục vụ cho việc tự bảo vệ mình, không thể hy sinh bản thân vì người khác.

Lúc này Tiêu Chính Văn lại hy sinh chính mình để bảo vệ cho người dân Hoa Quốc, trong mắt họ đây là hành động nực cười.

Có câu nói người không vì mình, trời tru đất diệt.

Nếu một người chẳng tiếc cả mạng sống của mình, thì người đó sao có thể có được thế giới?

Nhưng lúc này Tiêu Chính Văn lại làm điều này thật.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5209


Chương 5209

“Tiêu Chính Văn, không ngờ cậu lại quyết tuyệt như vậy nhưng chỉ cần cậu chịu bỏ cuộc, không kháng cự nữa thì bọn tôi có thể không nhắc lại thù cũ, cho cậu một con đường sống, cậu cũng không cần hy sinh mình cho đám người kia”.

Cổ Vạn Giới lạnh lùng nói.

Mặc dù Tiêu Chính Văn là kẻ thù lớn nhất của họ nhưng Cổ Vạn Giới cũng cảm thấy kính trọng đối thủ như vậy.

Tiêu Chính Văn đúng thật đã thiêu đốt thọ nguyên của mình như mọi người nghĩ, dùng khí vận Đế Vương để tạo ra diệt thế lôi kiếp.

Hơn nữa sau khi diệt thế lôi kiếp giáng xuống, không chỉ đám người Cổ Vạn Giới sẽ bị thương nặng mà ngay cả Tiêu Chính Văn cũng sẽ biến mất trong diệt thế lôi kiếp này.

Nói cách khác, lúc này Tiêu Chính Văn đã có quyết tâm sống chết.

“Cậu Tiêu”.

Lúc này mọi người ở cả vùng ngoài lãnh thổ đều rưng rưng nước mắt.

Với thực lực của Tiêu Chính Văn, nếu muốn chạy thoát thì đám người Cổ Vạn Giới không thể ngăn lại được, anh hoàn toàn có thể mặc kệ người ở vùng ngoài lãnh thổ, thậm chí có thể bỏ mặc cả Hoa Quốc để bảo vệ mình.

Dù Tiêu Chính Văn làm thế thật cũng không ai dị nghị gì, dù sao Tiêu Chính Văn chọn bảo vệ mạng sống khi đối mặt với bảy cao thủ tuyệt đỉnh này cũng là điều bình thường.

Đổi thành người khác cũng sẽ đưa ra lựa chọn như vậy.

Nhưng Tiêu Chính Văn lại thà hy sinh bản thân cũng muốn chiến đấu đến giọt máu cuối cùng.

Nhưng dù Tiêu Chính Văn lấy máu để biểu đạt lòng thành thì thế nào?

Cao thủ ở Chư Thiên Thần Giới rất nhiều, dù đám người Cổ Vạn Giới đều chết trong diệt thế lôi kiếp thì vẫn còn hàng ngàn, hàng triệu Cổ Vạn Giới khác giết đến.

Đến lúc đó cả địa cầu vẫn không thoát khỏi số mệnh bị diệt vong.

Lúc này ngay cả người bình thường trong thế tục cũng nhanh chóng tỉnh ngộ, Tiêu Chính Văn không cần phải chiến đấu, thậm chí nếu anh chạy thoát, đám người Cổ Vạn Giới cũng không ngăn được.

Nhưng Tiêu Chính Văn lại đứng chắn trước mặt họ, bảo vệ địa cầu, bảo vệ những người bình thường tay trói gà không chặt bọn họ.

Thực lực của Tiêu Chính Văn đã rõ ngay trước mắt, không phải sức chiến đấu của anh không mạnh mà là đối thủ mà anh phải đối mặt là những người có thực lực kinh người.

Cộng thêm cơ thể này không thuộc về Tiêu Chính Văn mà là cơ thể của Hạo Thiên.

Lúc này anh thậm chí còn đang thiêu đốt mạng sống của mình để dựa vào diệt thế lôi kiếp.

Dù có là thần vương Đế Tuấn năm đó cũng không có can đảm liều mạng như vậy, càng sẽ không từ bỏ cơ hội chạy thoát của mình vì những người bình thường như họ.

Lúc này những nhân vật lớn mạnh từng đi theo thần vương Đế Tuấn không chiến đấu vì những người bình thường bọn họ mà đang bế quan trong các hang động của mình.

Chỉ có một mình Tiêu Chính Văn không tiếc mạng sống đấu với các cao thủ ở Chư Thiên Thần Giới vì tinh cầu màu xanh này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5210


Chương 5210

Như lời Tử Hoàn nói, anh làm thế đáng sao?

Cũng giống như Cổ Vạn Giới nói, nếu bây giờ Tiêu Chính Văn muốn chạy trốn, họ không thể ngăn lại được.

“Cậu Tiêu, cậu đi đi, sống chết có số, phú quý do trời. Hôm nay bọn tôi sẽ dừng bước ở mảnh đất này đều là do tự mình chuốc lấy”.

Không ít người lớn tiếng nói với về hướng bầu trời.

Mọi chuyện đúng là cho người đời tự chuốc lấy.

Lúc thần vương Đế Tuấn chết, không một ai lên tiếng vì thần vương Đế Tuấn.

Lúc nhà họ Khổng lừa gạt người đời, phản bội mọi người, càng không có ai lên tiếng vì chính nghĩa.

Mà bây giờ chính những người mà họ từng coi là thánh nhân lại phản bội tất cả mọi người không có giới hạn, thậm chí còn chủ động dẫn các cao thủ Chư Thiên Thần Giới đến tiêu diệt cả thế giới này, họ còn gì để nói?

Mặc dù họ đã xác định không thể chạy khỏi số mệnh nhưng Tiêu Chính Văn vẫn còn một cơ hội sống.

“Cậu Tiêu, cậu đã làm rất nhiều việc cho người dân Hoa Quốc rồi, bây giờ bọn tôi không thể lại yêu cầu cậu phải bỏ ra những gì cho Hoa Quốc khi đối mặt với trận chiến diệt thế nữa”.

“Chúng tôi càng không thể trơ mắt nhìn cậu dùng mạng sống để bảo vệ chúng tôi”, hai mắt Tần Vũ ngân ngấn nước gào lên với bầu trời.

Lúc này hầu hết mọi người đều hiểu ra, chỉ cần Tiêu Chính Văn đi khỏi đây, tiếp theo sẽ xảy ra điều gì. Nhưng Tiêu Chính Văn đã đổ máu vì Hoa Quốc, rất nhiều lần cứu Hoa Quốc ra khỏi nguy hiểm, bây giờ cũng không tiếc cả mạng sống.

Hàng ngàn năm, dù là Hoàng đế hay thần vương Đế Tuấn cũng không có khí phách và tấm lòng như vậy.

“Nếu cậu đã ngu muội không biết điều như vậy thì bọn tôi tiễn cậu một đoạn”.

Nói rồi Tử Hoàn ném cuốn trục cổ trong tay vào Tiêu Chính Văn, uy lực vô song ập đến.

Cả đoạn đường này, Tiêu Chính Văn gần như đã đuổi giết nhà họ Khổng đến cùng, cho dù là vì trả mối thù biển máu, ông ta cũng sẽ không để cho Tiêu Chính Văn chạy thoát.

Tiêu Chính Văn lại bỏ ngoài tai lời khuyên răn của mọi người, lạnh lùng ngẩng đầu lên nhìn diệt thế lôi kiếp đã được ngưng tụ trên bầu trời.

Sức mạnh đáng sợ đó như đại dương có thể nhấn chìm xuống bất cứ lúc nào, làm cho cả thế giới, cả tinh cầu màu xanh này biến mất.

Ngay khi cuốn trục cổ rơi xuống, Tiêu Chính Văn không tránh đi mà chỉ giơ tay lên, một con Thương Long màu vàng bay lên trời.

“Ầm!”

Vầng sáng chói lọi tản ra khắp trời, ngay cả bầu trời cũng bị sức mạnh đáng sợ đó làm cho chấn động.

Cuốn trục cổ đó lại đập vào đỉnh đầu Tiêu Chính Văn sau khi phá nát hư không.

Thương Long màu vàng nghênh chiến với cuốn trục cổ đó vô số lần, bùng nổ rất nhiều vầng sáng.

Rầm!

Trên bầu trời, lôi kiếp đang được ngưng tụ, những đám mây đen vô tận trước đó giờ đã trở thành một vùng màu trắng. Hơi nước trong đám mây đều bốc hơi hết, chỉ còn lại có tia chớp màu trắng, xuyên qua bầu trời.

Ngay khi Lôi Kiếp đan dệt vào nhau, trời đất biến sắc, một vầng sáng màu bạc phá vỡ hư không đánh thẳng vào kết giới màu vàng phía sau Tiêu Chính Văn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5211


Chương 5211

Đó chính là một người trong Vạn Kiếm Tông ra tay, nhát kiếm này đủ để phá tan năm tháng tiêu diệt tất cả mọi thứ.

Chỉ thấy một thanh niên tóc dài xõa xuống, mặc đồ trắng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, mặc dù đối mặt với diệt thế lôi kiếp nhưng hắn vẫn ra tay với ngoài lãnh thổ và thế tục.

Lúc này Tiêu Chính Văn đã không còn sức để bước đến đỡ một đòn của hắn.

Nếu một nhát kiếm này phá vỡ kết giới phía sau Tiêu Chính Văn thì ngay lúc diệt thế lôi kiếp rơi xuống, tất cả sinh linh trên cả địa cầu đều sẽ biến mất hoàn toàn.

“Vũ Vương giúp tôi!”

Tiêu Chính Văn gắng sức hét lên, anh không thể để đối phương đạt được mục đích, càng không thể để đòn tấn công của hắn tiêu diệt cả địa cầu.

Lúc này người duy nhất có thể giúp anh chỉ có khí vận Đế Vương của Đại Vũ.

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, một bóng người mờ ảo xuất hiện trên bầu trời đỡ một kiếm của diệt thế.

Một kiếm của Vạn Kiếm Tông va chạm với bóng người đó, hai người cùng lúc biến thành vô số ánh sáng rơi xuống.

Lúc này Tiêu Chính Văn cũng đã hết sức, anh đang đợi diệt thế lôi kiếp rơi xuống, cũng đang đợi mọi thứ kết thúc.

Lúc này trong lòng Tiêu Chính Văn chỉ có cái chết, nhưng lại không có ý định lùi bước, dù có chết chung với đám người Thiên Kiếm Thánh Quân, anh cũng không lùi nửa bước.

Ý chí quyết liệt này khiến đám người Thiên Kiếm Thánh Quân cũng ngạc nhiên.

Mặc dù họ đã trải qua hàng ngàn năm, từng gặp rất nhiều nhân vật tầm cỡ nhưng trong số những người này, có ai mà không từ bỏ mọi thứ vì bản thân.

Lại có ai sẽ từ bỏ cơ hội sống cuối cùng của mình vì những người bình thường đó.

Tấm lòng này vĩ đại đến thế nào?

Thế nhưng những gì họ nhìn thấy ở Tiêu Chính Văn là khí phách và sự kiên quyết không sợ hãi.

Mãi đến lúc này, Cổ Vạn Giới mới để ý vết máu quanh người Tiêu Chính Văn đã khô, tức là anh đã cố gắng hết sức đến giọt máu cuối cùng.

Bây giờ thứ chống đỡ cho Tiêu Chính Văn chỉ có một tia ý niệm cuối cùng thôi, còn cơ thể của anh đã bị tiêu tan.

“Không thể nào! Cậu ta… cậu ta đã dùng hết giọt máu cuối cùng, sao có thể còn sống được!”, Cổ Vạn Giới không dám tin nhìn Tiêu Chính Văn.

Cũng chính câu nói của ông ta khiến mọi người lập tức nhận ra, hóa ra vừa rồi cơ thể của Tiêu Chính Văn đã biến mất, lúc này chỉ có sức mạnh lòng tin còn lại của anh đang gắng gượng chống đỡ anh thôi.

Hả?

Đám người Tử Hoàn hít khí lạnh nhưng nhanh chóng xác minh câu nói của Cổ Vạn Giới từ trên người Tiêu Chính Văn.

Dù sao trước đó Tiêu Chính Văn cũng đã đỡ được một đòn hợp sức của bảy người họ. Trước đó còn liên tiếp đánh nhau với bảy người họ.

Trận chiến chấn động này dù là bản thể của anh có ở đây thì có thể thế nào, chứ đừng nói Tiêu Chính Văn này chỉ là một phân thân.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5212


Chương 5212

Dù là các cao thủ trong Chư Thiên Thần Giới cũng không thể đỡ được đòn tấn công đáng sợ như vậy.

“Cậu ta đã thiêu đốt mạng sống!”, Thiên Kiếm Thánh Quân ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Chính Văn nói.

Đúng lúc này, ngay khi đánh thức diệt thế lôi kiếp, Tiêu Chính Văn đã dâng hiến hết toàn bộ thọ nguyên của mình, hay nói cách khác bây giờ Tiêu Chính Văn là một người chết.

Hơn nữa trên người Tiêu Chính Văn đã không còn sinh khí nữa, ngay cả mái tóc dài của anh cũng trở nên xơ xác, không còn suôn mượt.

Ánh mắt anh cũng không sâu thẳm như trước, hoàn toàn không có thần sắc.

Điều này chỉ có thể chứng minh Tiêu Chính Văn đã tiêu hao hết mọi thứ như Cổ Vạn Giới nói.

Tiếng sấm chớp kinh thiên động địa vang lên khắp nơi, cuối cùng diệt thế lôi kiếp cũng nổ.

Sức mạnh đáng sợ đủ để hủy diệt một tinh cầu đó khiến người của vùng ngoài lãnh thổ đều biến sắc.

Nhiều người đều thầm cầu nguyện, kết giới màu vàng phía sau Tiêu Chính Văn có thể bảo vệ họ.

Mọi người trên địa cầu đều chắp tay lại, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, sấm sét kia đánh xuống.

Thế nhưng lúc này Tiêu Chính Văn đã mất hoàn toàn sinh khí, thậm chí tim của anh bỗng ngừng đập.

Đám người Tử Hoàn đã cẩn thận quan sát mọi thứ xung quanh, ngay khi tim Tiêu Chính Văn ngừng đập, Tử Hoàn bị sốc.

“Cậu ta thà chết cũng muốn lôi chúng ta chết cùng sao?”, Tử Hoàn tê cả da đầu nói.

Đối mặt với diệt thế lôi kiếp, ngay cả Tử Hoàn cũng cảm thấy vô cùng khiếp sợ!

Đó là thiên lôi có thể hủy diệt vạn vật, cũng là sức mạnh thiên địa sơ khai đáng sợ nhất!

Cho dù ông ta ở cảnh giới Chuẩn Thánh cũng không có cách nào chống được được diệt thế lôi kiếp!

Vậy mà Tiêu Chính Văn lại tự đốt cháy mạng sống của mình chỉ để dẫn dụ lôi kiếp hủy diệt mọi thứ, kéo bọn họ chết cùng?

Lúc này, Hắc Bá cũng ngước mắt nhìn lên bầu trời!

“Ôi thật đáng tiếc cho một thiên tài xuất chúng”.

Mặc dù chỉ là một phân thân của Tiêu Chính Văn, nhưng phân thân này cũng có sinh mệnh và ý thức, cũng có thể đạt được cảnh giới Thánh Nhân!

Tuy nhiên, Tiêu Chính Văn lại lựa chọn chết vì vô số người lạ trên thế giới!

Trong mắt mọi người, Tiêu Chính Văn giờ phút này cũng không yếu hơn Thủy Hoàng tiền kiếp!

Gia tộc nhà họ Tiêu đã bảo vệ Hoa Quốc suốt bao đời nay!

Bây giờ, Tiêu Chính Văn lại hy sinh bản thân để chết chung với đám giặc, sao bọn họ có thể không kính trọng được chứ?

“Anh Tiêu, anh ấy…”

“Chẳng lẽ vua Bắc Lương…”

“Không, không đâu!”

Thiên Tử và các trưởng lão võ tông đều không khỏi rơi lệ!

Tần Vũ khẽ nhắm mắt lại, bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng đây là con đường Tiêu Chính Văn lựa chọn, cũng là con đường duy nhất mà một quân nhân có thể lựa chọn!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5213


Chương 5213

Thật ra, ngay từ đầu, rất nhiều người đã đoán được kết quả, nhưng dù sao họ cũng chỉ là người bình thường, hoàn toàn không thể đảo ngược được tình thế!

“Long Vương!”

“Dù chúng tôi có chết trận cũng nguyện lòng bảo vệ cho người dân Hoa Quốc”.

“Chiến đấu đến giọt máu cuối cùng, không bao giờ lùi bước!”

Một số chủ soái năm chiến khu lần lượt đứng dậy, nói lớn với đôi mắt đỏ ngầu.

“Ôi, không ngờ cậu ấy lại chết như vậy!”

Vương Hử nặng nề thở dài, thanh âm vô cùng bi thương!

Tuy nhiên, đám người Tử Hoàn vẫn nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ hoài nghi!

Họ có thể cảm nhận rõ ràng Tiêu Chính Văn đã không còn nhịp tim, thậm chí anh chỉ là một xác chết, nhưng linh khí xung quanh anh vẫn còn đó!

Tinh thần chiến đấu vẫn đang tập trung về phía cơ thể anh!

“Sao có thể chứ? Hắn rõ ràng đã chết rồi mà!”

Cổ Vạn Giới không thể tin vào mắt mình!

Cảnh tượng này quá quỷ dị cũng quá đáng sợ!

“Đó chính là điểm đặc thù của Ma đạo, cho dù đã chết, ý chí chiến đấu cũng sẽ không bao giờ phai nhạt!”, Thiên Kiếm Thánh Quân trầm giọng nói.

Chỉ cần tinh thần chiến đấu của Tiêu Chính Văn vẫn còn, thì diệt thế lôi kiếp sẽ không dừng lại, nói cách khác, chính tinh thần chiến đấu này đã dẫn dụ lôi kiếp!

Sao một người đã chết mà vẫn có ý chí chiến đấu đáng sợ như vậy?

Tiêu Chính Văn đã để họ tận mắt chứng kiến điều kỳ diệu này!

“Vậy thì giết hắn một lần nữa đi!”

“Đúng vậy, cùng lắm thì cơ thể của hắn sẽ bị hủy diệt! Tôi không tin hắn không có cơ thể mà vẫn có thể tái chiến!”

Đám người Cổ Vạn Giới vừa nói vừa tấn công Tiêu Chính Văn lần nữa!

“Bùm!”

Năng lượng kiếm ý đáng sợ điên cuồng đánh về phía Tiêu Chính Văn, trên bầu trời, vô số luồng khí tức hủy diệt bao trùm lấy Tiêu Chính Văn!

Nhưng điều mà mọi người không bao giờ ngờ tới là khi các đòn tấn công đánh vào Tiêu Chính Văn, tất cả các chiêu thức đều bị đánh trả!

“Bùm!”

Thiên Kiếm Thánh Quân bị kiếm ý của mình đả thương, phun ra một ngụm máu lớn, mấy người Cổ Vạn Giới cũng bị lực phản vệ phản công dữ dội!

Mọi người nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ hoài nghi!

“Sao có thể chứ? Không thể như thế được!”

Rõ ràng Tiêu Chính Văn đã chết, không thể nào đánh trả nguyên vẹn chiêu thức của họ được!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,282
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5214


Chương 5214

“Bùm!”

Đúng lúc này, một luồng sáng sắc bén trên bầu trời đột nhiên giáng xuống đầu mọi người, ngay sau đó, vô số tia sấm sét như mưa rơi xuống, thậm chí có thể so sánh với Lôi Hải ở Côn Luân!

Phải biết rằng, đây chính là diệt thế lôi kiếp, mỗi một tia sấm sét đều vô cùng đáng sợ, cực kỳ khủng bố!

Tuy nhiên, một cảnh tượng khiến đám người Thiên Kiếm Thánh Quân không thể tin được đã xảy ra, khi sấm sét giáng xuống, Tiêu Chính Văn lại đột nhiên di chuyển!

Mặc dù bước đi của anh rất khó khăn, nhưng anh đã thực sự chuyển động!

“Sao có thể? Không phải hắn đã chết rồi sao?”

“Trên đời này, tuyệt đối không có khả năng có người sống lại từ cõi chết!”

“Không thể nào!”

Đám người Cổ Vạn Giới nhất thời cảm thấy da đầu tê dại, lần lượt tung đòn tấn công dữ dội nhất vào Tiêu Chính Văn!

Mặc dù mấy người Cổ Vạn Giới phải đối mặt với lôi kiếp, nhưng họ vẫn làm Tiêu Chính Văn bị thương nặng một lần nữa.

Tiêu Chính Văn mới đi được hai bước, lại trúng một đòn nặng nề!

Dù vậy, cơ thể Tiêu Chính Văn vẫn như ngọn nến trước gió, đầy vết thương nhưng vẫn kiên cường!

“Anh Tiêu, buông bỏ đi!”

Giờ phút này, rất nhiều người ở vùng ngoài lãnh thổ đều hét lớn!

Ngay khi mọi người hét lên, một bóng rồng khổng lồ bỗng bay ra từ lồng ngực Tiêu Chính Văn!

Mọi người không khỏi ngước nhìn con rồng!

Một khí tức rực lửa bùng cháy ở vùng ngoài lãnh thổ, ngay lập tức thiêu đốt vô số khu rừng giới thế tục!

“Nào đánh tiếp thôi!”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng lên tiếng!

Câu nói này đã giải thích thái độ của Tiêu Chính Văn, anh không sợ bất cứ điều gì trên đời!

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, đám người Tử Hoàn cùng nhau xông lên, tung ra đòn sở trường của mình!

“Cho dù hắn có tinh thần chiến đấu vô biên, cũng không thể chống đỡ được đòn tấn công liên thủ của chúng ta!” Cổ Vạn Giới hét lớn!”

Giờ phút này, Tiêu Chính Văn không để cho bọn họ công kích như trước, mà chủ động tiếp đón bọn họ!

“Giết!”

Cùng với từ “giết” được thốt ra, khí thế của Tiêu Chính Văn đột nhiên thay đổi, sát khí vô biên chuyển hóa thành chiến lực vô tận!

Đây là sức mạnh chiến thần chân chính! Là sức mạnh của một chiến thần bất bại!

Trong khoảnh khắc, tám bóng người cùng lao vào nhau, sấm sét cuồn cuộn, vô số tia chớp giáng xuống, Tiêu Chính Văn và con rồng vẫn kiên cường tung đòn!

Mặc dù đối phương dùng rất nhiều chiêu thức hiểm độc, nhưng hoàn toàn không thể làm Tiêu Chính Văn bị thương!

Từng đợt diệt thế lôi kiếp giáng xuống, mọi người dốc sức chiến đấu gần một giờ đồng hồ, cho đến khi đám người Tử Hoàn kiệt sức, cơ thể Tiêu Chính Văn sừng sững như cũ, không có bất kỳ thay đổi nào!

Mãi đến bây giờ, mấy người Cổ Vạn Giới mới hơi sợ hãi!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom