Cập nhật mới

Dịch Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 840


CHƯƠNG 840

“E là từ nay về sau cái danh cậu chủ suy thận của cậu sẽ nhanh chóng truyền khắp giới y học của Á tộc mất!”

Nghe thấy người đẹp Thượng Quan Thanh Thiền nói câu cậu chủ suy thận, dù da mặt Lục Thiên Hào dày đến mức nào thì lúc này cũng không khỏi nóng lên.

Cảm nhận được ánh mắt hả hê của những nam sinh xung quanh, còn có ánh mắt ghét bỏ của các nữ sinh, Lục Thiên Hào bùng nổ.

“Mày nói linh tinh!”

“Cậu chủ tao đây thay bạn gái còn nhanh hơn thay quần áo, sao có thể suy thận được?!”

Trong lòng Lục Thiên Hào biết rõ, đã đến nước này rồi, muốn giữ thanh danh của mình thì chỉ có thể giở trò vô lại.

Trình Kiêu nhẹ giọng bảo: “Muốn xác minh xem cậu có suy thận không rất đơn giản. Cậu có muốn thử không?”

Lục Thiên Hào không dám nhìn thẳng vào mắt Trình Kiêu, nói lấp lửng: “Tôi không tin cậu đâu, chắc chắn là cậu đã làm gì tôi trong lúc tôi không để ý rồi.”

Các sinh viên của Trình Kiêu lập tức trào phúng: “Ồ, không ngờ các thiên tài của Thủ Đô lại nhát gan đến vậy!”

“Lá gan thế này sao học y được chứ? Lỡ sau này sợ máu ngất xỉu thì sao?”

“Hừ, chỉ có chút năng lực này mà vừa nãy còn dám coi thường giới y học của Hà Tây chúng ta.”

“Thiên tài của đại học y Thủ Đô cũng chỉ thế thôi!”

Đám sinh viên của Hà Tây nắm bắt cơ hội tấn công đám Lục Thiên Hào không còn manh giáp.

Mặt Lục Thiên Hào đỏ bừng, không nói nên lời. Dù thế nào anh ta cũng sẽ không để Trình Kiêu đích thân kiểm tra cho mình, dù bị coi là nhát gan hay giở trò vô lại thì cũng vẫn hơn là cậu chủ suy thận!

Nếu mang danh cậu chủ suy thận thì không chỉ danh tiếng của anh ta bị huỷ hoại, mà đến nhà họ Lục ở Giang Nam cũng sẽ mất sạch mặt mũi. Lỡ như truyền đến tai ba anh ta, khi về anh ta không bị đánh gãy chân mới lạ!

Thượng Quan Thanh Thiền lạnh lùng lườm Lục Thiên Hào và Sở Minh Thành, khuôn mặt như sương giá, cô ta hạ thấp giọng bảo: “Lúc đầu thì hai người bị bắt vào phòng bảo vệ, bây giờ lại làm mất hết mặt mũi của đại học y Thủ Đô, hôm nay các người phải cho tôi một lời giải thích đấy!”

Vẻ xấu hổ hiện lên trên mặt Lục Thiên Hào, anh ta đổ mọi tội lỗi cho Trình Kiêu: “Thanh Thiền, không thể trách chúng tôi được! Đều là do tên này, tôi nhất định sẽ không tha cho cậu ta đâu!”

Trong lòng Lục Thiên Hào đã hạ quyết tâm sẽ tìm cơ hội trả thù Trình Kiêu.

Vẻ mặt Sở Minh Thành lãnh đạm, anh ta không nói gì nhưng lại lườm Lục Thiên Hào một cách hung tợn.

Những chuyện ngu xuẩn này đều do một mình Lục Thiên Hào làm, không liên quan gì đến Sở Minh Thành, nhưng vì Sở Minh Thành chơi cùng anh ta nên cũng bị liên luỵ.

Lục Thiên Hào nhìn ánh mắt phẫn hận của Sở Minh Thành thì áy náy nói: “Cậu Sở, chuyện này cũng không thể trách tôi được! Thằng này quá gian giảo, cậu mau nghĩ cách cứu vãn tình hình đi!”

Sở Minh Thành nhìn Trình Kiêu trên bục giảng, trong mắt thoáng qua vẻ âm trầm: “Yên tâm, tôi sẽ không khiến cậu ta sỉ nhục chúng ta đâu!”

Sở Minh Thành nhìn Trình Kiêu rồi chợt nói: “Y thuật của thầy Trình đúng là cao minh khiến người khác phải khâm phục.”

“Vừa khéo tôi lại đang gặp phải một vài bệnh khó chữa, suy nghĩ rất lâu cũng chưa nghĩ ra cách điều trị, không biết thầy Trình có thể giải đáp thắc mắc cho tôi được không?”

Lục Thiên Hào nghe thế, trên mặt chợt tỏ vẻ vui mừng khôn xiết: “Cậu Sở chuẩn bị ra tay rồi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 841


CHƯƠNG 841

Thượng Quan Thanh Thiền cũng hơi ngạc nhiên nhìn Sở Minh Thành. Sở Minh Thành có thành tích rất tốt ở đại học y Thủ Đô, nhưng là người rất khiêm tốn, vẫn luôn không thể hiện.

Nhưng Thượng Quan Thanh Thiền không hề nghi ngờ khả năng y thuật của Sở Minh Thành.

Vì Sở Minh Thành chẳng những là thiên tài của đại học y Thủ Đô, mà ba anh ta Sở Vân Hoa còn là quán quân Đại hội Y vương Thượng giới với biệt danh Y vương!

Mà danh hiệu Y vương của Sở Vân Hoa lại do cướp về từ tay Thượng Quan Dược Thạch ba của Thượng Quan Thanh Thiền.

Vì vậy Thượng Quan Thanh Thiền biết rõ tài y học của Sở Minh Thành hơn ai hết.

“Nếu Sở Minh Thành muốn ra tay thì tôi có thể nhân cơ hội này xem cậu ta học được bao nhiêu điều từ Sở Vân Hoa!”

“Nếu đến Sở Minh Thành cũng thua tên này thì chứng tỏ cậu ra thật sự có tài đấy!”

Chung Phi Vũ nhìn Sở Minh Thành, cô ta cũng tìm hiểu về thiên tài của đại học y Thủ Đô, cô ta biết tuy danh tiếng của Sở Minh Thành không mấy hiển hách nhưng tài năng thật sự thì lại có thể lọt vào top 3.

Thậm chí có người đoán Sở Minh Thành mới là thiên tài lợi hại nhất đại học y Thủ Đô.

Nếu để anh ta ra đề thì cả Á tộc cũng chẳng ai dám nói có thể trả lời được tất cả.

Chung Phi Vũ thầm đoán hẳn là Trình Kiêu sẽ không đồng ý với lời thách đấu của anh ta.

Vẻ mặt Tôn Mạc lạnh nhạt, trong lòng thì thầm cười nhạo: “Trình Kiêu, sự ngông cuồng tự đại của anh đã đắc tội toàn bộ người của đại học y Thủ Đô rồi.”

“Như vậy. cho dù y thuật của anh có thần thông đến mấy thì sau này cũng vẫn chẳng tiến bộ được.”

Người phụ nữ như Tôn Mạc, trời sinh cô ta đã có mắt nhìn của chính trị, dường như trong mắt cô ta chỉ nhìn thấy lợi ích.

Tô Thanh Nham muốn giải vây cho Trình Kiêu: “Trình Thần Y, không còn sớm nữa, cũng sắp tan lớp rồi, hay là cậu chính thức giảng đi!”

Lục Thiên Hào lập tức lớn tiếng chế nhạo: “Sao? Sợ à? Chẳng phải vừa nãy lợi hại lắm ư? Sao bây giờ đến trả lời vài câu cũng không dám thế?”

Trình Kiêu mặc kệ Lục Thiên Hào, chỉ thản nhiên liếc nhìn Sở Minh Thành, hờ hững cất lời: “Nói đi!”

Vẻ mặt Sở Minh Thành bình tĩnh, nhưng trong mắt lại thoáng qua vẻ giễu cợt không dễ phát hiện.

Giọng anh ta lanh lảnh, rõ ràng: “Nếu một bệnh nhân bị đỉa kháng axit chui vào bụng, đỉa bám vào thành dạ dày đau không chịu nổi thì phải làm sao?”Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.

Nghe câu hỏi này, tất cả mọi người đều rơi vào trầm tư, ngay cả Tô Thanh Nham cũng không ngoại lệ.

Cho dù người bình thường cũng biết là axit trong dạ dày có thể gi3t ch3t rất nhiều sinh vật, trong đó có cả nhiều loại vi khuẩn.

Theo lý mà nói đỉa vào dạ dày sẽ bị axit trong dạ dày gi3t ch3t. Nhưng Sở Minh Thành lại nói là đỉa kháng axit.

Tức là những con đỉa này không bị axit trong dạ dày gi3t ch3t.

Nếu đỉa không thể bị tiêu diệt bởi axit trong dạ dày, nó sẽ bám vào thành dạ dày của bệnh nhân và hút máu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 842


CHƯƠNG 842

Nếu phẫu thuật thì e là cửu tử nhất sinh.

“Câu hỏi này thực sự hóc búa.”

Rất nhiều sinh viên đều giận dữ trừng mắt nhìn Sở Minh Thành, ai không đâu lại đi ăn đỉa sống làm gì? Anh ta đang cố ý làm khó thầy Trình đây mà.

Chung Phi Vũ khá bội phục, quả nhiên là thiên tài hàng đầu của đại học y Thủ Đô, câu hỏi hóc búa thế này mà anh ta cũng nghĩ ra được.

“Phải làm sao đây? Câu hỏi hóc búa thế này sao thầy Trình trả lời được?”

Có sinh viên đã âm thầm lo lắng cho Trình Kiêu.

Trình Kiêu cười nhẹ, vẻ mặt khinh thường: “Đây đúng là câu hỏi trẻ con, thế mà thiên tài của đại học y Thủ Đô lại nói ra miệng được, đúng là mất mặt!”

Vẻ mặt Sở Minh Thành không thay đổi, anh ta dửng dưng nói: “Vậy không biết thầy Trình có thể trả lời được câu hỏi trẻ con này không?”

Lục Thiên Hào ở bên cạnh chế nhạo một cách quái gở: “Nếu thầy Trình đến câu hỏi trẻ con này cũng không trả lời được thì có phải y thuật của thầy còn chẳng bằng trẻ con không?”

Mấy sinh viên còn lại của đại học y Thủ Đô cũng nhìn Trình Kiêu với vẻ khiêu khích, dường như đã chắc chắn rằng Trình Kiêu không trả lời được.

Trình Kiêu nhẹ giọng bảo: ‘Đỉa và mật ong, đều hoá thành nước. Chỉ cần cho bệnh nhân uống một ít mật ong, trong một tuần là có thể giải quyết được vấn đề.”

Sở Minh Thành biến sắc, anh ta đọc được trường hợp bệnh án này trong một cuốn sách cổ, không ngờ Trình Kiêu cũng biết.

Nhưng Lục Thiên Hào lại không tin, cười khẩy: “Vớ vẩn, tôi chưa bao giờ nghe nói mật ong còn có thể khiến đỉa biến thành nước được. Rõ ràng là cậu không trả lời được nên nói linh tinh!”

Các sinh viên của Hà Tây lập tức lớn tiếng phản bác lại: “Cậu còn chưa thử sao lại không tin thầy Trình? Hay là chúng ta thử thí nghiệm luôn xem thầy Trình có nói thật không!”

Lục Thiên Hào kiêu ngạo nói: “Thử thì thử, tôi sợ các người chắc!”

Sở Minh Thành chợt duỗi tay ngăn lại: “Không cần phải thử.”

Mọi người chợt im lặng, câu này của Sở Minh Thành rõ ràng là công nhận lời Trình Kiêu nói.

Lục Thiên Hào không thể tin nổi: “Chẳng lẽ lời cậu ta nói là thật?”

Sở Minh Thành không để ý đến Lục Thiên Hào mà chỉ nhìn Trình Kiêu với vẻ mặt nặng nề, nói tiếp: “Nếu như một người nhìn bên ngoài không có vấn đề gì, nhưng bên trong lại xuất huyết rất nhiều chỗ, chướng bụng, đỏ mặt, bực bội muốn chết, các hạng mục xét nghiệm đều bình thường thì phải điều trị thế nào?”

Sở Minh Thành nói xong mọi người lại rơi vào trầm tư.

Bên trong cơ thể xuất huyết nhiều chỗ, dụng cụ kiểm tra không phát hiện ra, cho dù phẫu thuật cũng chưa chắc đã tìm ra điểm xuất huyết.

Trình Kiêu chẳng nghĩ ngợi gì đã trả lời luôn: “Lấy sơn giáp, quy vĩ, hoa hồng, sinh địa, linh tiên, huyết kiệt, rượu loãng rồi sắc, cho thêm đồng tiện, uống vào sẽ thải được máu ứ đọng ra.”

Mặc dù mọi người không biết công thức Trình Kiêu đưa ra có đúng hay không, nhưng chỉ thấy sắc mặt Sở Minh Thành lại tối đi vài phần.

“Nếu một người chẳng may bị nước chì đổ vào tai trái, thuỷ ngân đổ vào tai phải, mắt bị dính sơn, đau không chịu nổi, không nhìn được gì thì phải làm sao?” Sở Minh Thành nói ra rất nhanh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 843


CHƯƠNG 843

Trình Kiêu trả lời còn nhanh hơn: “Vậy thì dùng thuỷ ngân đổ vào tai trái, chì sẽ hoà tan thuỷ ngân nên sẽ chảy ra ngoài. Sau đó dùng kim châm cứu luồn vào tai phải, thuỷ ngân sẽ dính vào kim châm cứu, từ từ lấy ra.”

“Sơn vào mắt thì giã cua rồi xay ra, đắp lên mắt bảy ngày là khỏi.”

Sở Minh Thành nhìn Trình Kiêu, mặt đen như đáy nồi.

“Sao cậu biết những điều này?” Sở Minh Thành ngạc nhiên hỏi.

Trình Kiêu nói với vẻ kỳ lạ: “Quyển sách cổ cậu đọc có phải viết về câu chuyện một con dao và một thanh kiếm không? Quyển sách đó tôi đã đọc từ lâu rồi.”

“Đến cả những kiến thức không phổ biến này thầy Trình còn biết, tôi phục rồi!” Sở Minh Thành nhận thua.

Đến Sở Minh Thành còn phục thì đương nhiên Lục Thiên Hào cũng nhận thua.

Tinh thần của các sinh viên Hà Tây tức tốc tăng vọt.

Tôn Mạc sầm mặt: “Hừ, không ngờ đến thiên tài đại học y Thủ Đô cũng không làm gì được anh. Nhưng anh cũng đừng đắc ý, bọn họ sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh đâu.”

Kết thúc buổi học buổi sáng, Lục Thiên Hào và Sở Minh Thành trở về phòng chuẩn bị riêng cho mình.

Lục Thiên Hào mắng với vẻ không cam lòng: “Mẹ nó chứ, thằng đó dám khiến tôi bẽ mặt trước bao người, nói tôi bị suy thận, tôi không thể nuốt trôi được cục tức này!”

Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

Sở Minh Thành lườm anh ta: “Cậu lại nghĩ ra ý đồ xấu gì nữa? Y thuật của thầy Trình lợi hại nhường nào hôm nay cậu cũng đã thấy rồi, nếu cậu vẫn muốn mất mặt thêm nữa thì đừng kéo theo tôi!”

Lục Thiên Hào nở nụ cười nham hiểm: “Yên tâm, tôi đảm bảo sẽ không so tài y thuật với cậu ta. Đừng quên đây là Hà Tây, giáp ranh với Giang Nam, đại lão Mã Tài của Hà Tây vẫn luôn muốn nịnh bợ ba tôi. Nếu tôi nhờ đại lão Mã giúp mình đối phó một người ở đất Hà Tây này, cậu nghĩ ông ấy sẽ từ chối sao?”

Sở Minh Thành gật đầu, cách này đúng là khả thi.

Cho dù y thuật của Trình Kiêu lợi hại, nhưng chắc chắn mối quan hệ không thể nhiều bằng nhà họ Lục được.

“Cậu định làm gì? Đừng quên đây là trường học, cho dù Mã Tài cũng không dám làm gì ở trường đâu.”

Lục Thiên Hào nhếch mép tự mãn: “Yên tâm, chờ xong tiết buổi chiều tôi sẽ mời mọi người ra ngoài ăn cơm để xin lỗi mọi người, nhân tiện mời cả tên nhãi kia đi luôn.”



Sáu giờ tối, tại khách sạn lớn Lệ Hoa gần đại học y Hà Tây.

Lục Thiên Hào mời tất cả các sinh viên trong lớp, bao gồm cả mấy giáo viên hướng dẫn cùng đến khách sạn.

Nói rằng hôm nay anh ta quá vô lễ nên muốn xin lỗi mọi người.

Nếu Lục Thiên Hào đã mời thì đương nhiên những sinh viên khác sẽ không từ chối.

Trình Kiêu cũng không từ chối, anh muốn xem Lục Thiên Hào định giở trò gì, với sự hiểu biết của anh về anh ta thì anh ta là người chưa bị ép tới bất đắc dĩ thì sẽ không chủ động xin lỗi.

Vì vậy Lục Thiên Hào làm thế này chủ yếu là vì anh ta đã tìm ra cách trả thù anh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 844


Truyện sẽ được cập nhật vào ngày mai. Team Тrцуeлоn e. vn cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ chúng mình!. Chúc các bạn luôn an lành và mạnh khỏe trong mùa dịch ạ!

Hiện tại có rất nhiều trang copy tự động của Тrцуeлоn e. vn mong cả nhà thông cảm. Cảm ơn cả nhà!

Kìa con bướm vàng, kìa con bướm vàng, Xèo đôi cánh, xèo đôi cánh

Ɓươm bướm baу đôi ba vòng, Ɓươm bướm baу đôi ba vòng

Ɛm ngồi xem, em ngồi xem …… hahaaha !!

Kìa con gái kìa , kìa con gái kìa,Gủ đi chơi, gủ đi chơi

Ɓa tháng sau em có bầu, Ɓa tháng sau em có bầu

Mang zề nuôi, mang zề nuôi …… hahaaga~~

Anh thjch con ghệ mập ăn nhiều nó mới mập …Ăn xong rồi zo ấp ấp xong rồi lại nằm

Anh thjck con ghệ ốm không ăn nó mới ốm …Không sướng lúc khi ôm mình mẩу như cọng gôm

Anh thjck con ghệ lùn tui lùn nhưng rất sung …Hơi khó lúc khi hun muốn hun phải khôm xuống

Anh thjck con ghệ cao nhìn em như người mẫu …Ϲhân dài cao đến nách zo cửa lại đụng đầu

Anh thjck con ghệ ngầu nhìn giống xã hội đen …Xâm mình 3 4 chỗ mang zề ba má khen

Anh thjck con ghệ đen hàm răng em rất trắng …Tối ngủ phải mở đèn nếu kO chỉ thấу trăng

Chúng mình luôn mong các bạn sẽ luôn ủng hộ chúng mình!!

  Anh thjck con gái ..Oh уead!! tui cũng thjck con gái ..Oh уead!! ông già thjck con gái ..Oh уead!!Anh thjck con gái ..Oh уead!! tui cũng thjck con gái ..Oh уead!! ông già thjck con gái ..Oh уead!!

Lâm Vân nhìn Đỗ Thiếu, chậm rãi nói: “Đỗ Thiếu, đây là một bài học cho anh, tôi sẽ nói thẳng cho anh biết, nếu như sau này anh còn dám đến quấy rầy Phạm Minh Tú, thì đó chính là lúc nhà họ Đỗ của anh bị huỷ diệt”

Sau khi buông xuống câu nói này, Lâm Vân trực tiếp đưa mọi người đi ra ngoài.

Hai trăm người do Lâm Vân dẫn tới cũng lần lượt lui ra khỏi biết thư

Trong biệt thự.

Ba của Đỗ Thiếu nhanh chóng đỡ con trai mình dậy “Con trai, chuyện này cũng là bất đắc đ, từ nay về sau con nhớ tuyệt đối đừng đồng vào Phạm Minh Tú nữa, nếu không nhà họ Đỗ của chúng ta sẽ gặp tại hoa diệt vong bay giờ ba sẽ đưa con đến bệnh viên ngay.

Sau khi rời khỏi nhà họ Đỗ, Lâm Vân liên đưa Phạm Minh Tú trở về khách sạn.

Bên trong khách sạn.  aaaaaa

Vừa vào đến khách sạn, Phạm Minh Tú đã chủ động ôm lấy Lâm Vân.

“Lâm Vân, cảm ơn anh.

Đã giúp em cho Đỗ Thiếu một bài học, cũng coi như là trút được cơn giận trong lòng em” Phạm Minh Tú nở một nụ cười quyến rũ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 845


CHƯƠNG 845

Giọng điệu của Lục Thiên Hào rất thản nhiên, như thể anh ta không có mưu đồ gì, chỉ đơn thuần tin tưởng vào y thuật của Trình Kiêu nên giới thiệu bệnh nhân cho Trình Kiêu chữa trị.

Trong hội trường, hầu hết các bạn cùng lớp đều không nghĩ đến phương diện khác, chỉ có một vài bạn học Chung Phi Vũ, Tôn Mạc, Trương Nham trong mắt hiện lên sự nghi ngờ.

Một tia đắc ý lóe lên trong mắt Tôn Mạc: “Trình Kiêu, từ lâu tôi đã biết Lục Thiên Hào sẽ không dễ dàng tha cho anh. Ngay cả cậu cả nhà họ Lục ở Giang Nam mà anh cũng dám đắc tội, anh cứ chờ bị anh ta trả thù đi!”

Chung Phi Vũ và Trương Nham không hiểu rõ về thân phận của Lục Thiên Hào như Tôn Mạc, họ chỉ nghi ngờ về hành vi của Lục Thiên Hào. Cảm thấy rằng Lục Thiên Hào không chỉ đơn thuần giới thiệu bệnh nhân cho Trình Kiêu, hẳn còn có ý đồ khác.

Đám người Sở Minh Thành, Thượng Quan Thanh Thiền lặng lẽ nhìn Trình Kiêu, ánh mắt ẩn chứa sự giễu cợt.

Một sinh viên Đại học Y Hà Tây không biết thực hư cũng hô lên đầy tự hào: “Thầy Trình ra tay, đương nhiên sẽ chữa khỏi bệnh!”

“Đúng vậy, thầy Trình y thuật rất giỏi, nếu thầy ấy ra tay, nhất định sẽ chữa khỏi bệnh!”

Các bạn học còn lại đồng thanh phụ hoạ.

Lục Thiên Hào nhìn Trình Kiêu, mặt đầy cung kính nói: “Thầy Trình, thầy phải đích thân ra tay đấy!”

Người thanh niên đột nhiên xông vào kia cũng hùa theo thét lên hai tiếng: “Ôi, thần y, mau cứu tôi với! Tôi đau muốn chết!”

Trình Kiêu hờ hững liếc nhìn Lục Thiên Hào, nhẹ giọng nói: “Cho anh ta qua.”

Lục Thiên Hào liếc nhìn người thanh niên, trong mắt anh ta loé lên ánh mắt âm mưu thành công.

Người thanh niên kia len lén gật đầu, cúi người về phía Trình Kiêu.

Trình Kiêu một tay đặt lên cổ tay người thanh niên hơi dùng sức một chút, người thanh niên kia đột nhiên tru lên như heo.

“Áu áu, đau đau đau, buông tay ra nhanh!”

Thay vì buông tay, Trình Kiêu nhìn chằm chằm người thanh niên kia, nhẹ giọng hỏi: “Nói cho tôi biết, ai phái anh tới đây?”

Trong đại sảnh, nhiều người nhất thời sửng sốt.

“Câu này của thầy Trình có ý gì?”

Nhiều sinh viên không hiểu tại sao Trình Kiêu lại đối xử với một bệnh nhân như vậy.

Chung Phi Vũ, Trương Nham và những người khác lập tức nhìn Lục Thiên Hào với khuôn mặt lạnh lùng. Từ lâu họ đã đoán được mục đích bữa ăn này của Lục Thiên Hào không hề đơn giản. Người này có lẽ do Lục Thiên Hào phái tới.

Đám người Sở Minh Thành, Thượng Quan Thanh Thiền nhìn Trình Kiêu, lộ ra chút ngạc nhiên. Không ngờ Trình Kiêu lại phát hiện bệnh nhân này có vấn đề nhanh như vậy.

Sắc mặt Lục Thiên Hào trầm xuống, nhưng trong nháy mắt trở lại bình thường, nở nụ cười tươi rói hỏi: “Thầy Trình, thầy nói thế là có ý gì? Anh ta không phải là bệnh nhân sao?”

Nhóm giáo viên hướng dẫn Tô Thanh Nham cũng bối rối nhìn Trình Kiêu, họ không thấy người thanh niên này có gì bất thường.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 846


CHƯƠNG 846

Người thanh niên toát mồ hôi lạnh vì cơn đau, chỉ cảm thấy bàn tay của Trình Kiêu giống như một chiếc kìm thép, sắp bóp đứt cổ tay anh ta.

“Buông ra!” Người thanh niên nghiến răng nghiến lợi gầm lên.

Trình Kiêu mặt không chút cảm xúc, khóe miệng mang theo một chút giễu cợt: “Chúng ta hội họp ở đây, anh ta là người ngoài, làm sao biết trong chúng ta có bác sĩ ở đây?”

Đúng thế, sao người khác biết chỗ chúng ta có một bác sĩ?

Lời nói của Trình Kiêu đã làm dấy lên nhiều nghi ngờ của học sinh.

Lục Thiên Hào cười nói: “Thầy Trình, bất kể như thế nào, anh ta là bệnh nhân, anh thả anh ta ra trước rồi nói!”

Tô Thanh Nham cũng thuyết phục: “Đúng vậy, thần y Trình, cho dù anh ta không phải là bệnh nhân, nhưng cũng không làm chuyện gì khác thường. Anh buông anh ta ra trước đã rồi nói sau!”

Trong mắt Tô Thanh Nham, Trình Kiêu làm như vậy, chính là đang phạm tội.

Trình Kiêu thản nhiên liếc nhìn người thanh niên trên trán đang đổ mồ hôi lạnh kia, rồi buông tay.

Người thanh niên lập tức lùi sang một bên, trừng mắt nhìn Trình Kiêu với vẻ mặt dữ tợn: “Nhãi con, hãy đợi đấy cho tôi!”

Nói xong, người thanh niên lập tức lùi sang một bên vừa gọi điện thoại, vừa cảnh giác nhìn chằm chằm Trình Kiêu, như sợ Trình Kiêu đột nhiên chạy tới.

Gọi điện thoại xong, người thanh niên bước đến, mặt đầy nham hiểm chế nhạo: “Nhãi con, sức lực cậu khá đấy. Nếu bây giờ cậu quỳ lạy tôi thừa nhận lỗi lầm, đợi lát nữa đại ca của tôi đến, tôi có thể cầu xin thay cậu. Nếu không, cậu chết chắc rồi!”

Một người bạn học lộ ra vẻ kinh ngạc: “Vừa rồi anh ta nói là đại ca? Anh ta thật sự không phải là bệnh nhân!”

“Thầy Trình lợi hại quá, nhìn một cái là có thể nhận ra mục đích của tên này không đơn thuần!”

Một nam sinh chỉ vào người thanh niên kia và hét lên: “Anh là ai? Vào đây định làm gì!”

Thanh niên lạnh lùng trừng mắt nhìn nam sinh kia, như rắn hổ mang, cười nham hiểm: “Cút sang một bên, nhóc con!”

Nam sinh kia chưa từng nhìn thấy ánh mắt hung ác như vậy, bị doạ tới nỗi lùi về sau một bước dài, sắc mặt đột nhiên đỏ bừng.

Chàng thanh niên lập tức đắc ý bật cười ha ha.

Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé. Link tải nhé các bạn

Lục Thiên Hào lộ vẻ tức giận, chỉ vào người thanh niên kia rồi lạnh lùng nói: “Anh là ai? Chúng tôi là người của Đại học Y Hà Tây, không có thù hằn gì với anh. Anh trà trộn vào đây làm gì!”

Thanh niên cười híp mắt nhìn Trình Kiêu: “Yên tâm đi, tôi chỉ tìm một mình thằng nhãi này, không liên quan gì đến các người.”

“Nhưng nếu có ai trong các người dám lo chuyện bao đồng, đừng trách tôi không khách sáo.”

Lục Thiên Hào nói: “Nói vậy là anh có thù oán riêng với thầy Trình?”

“Đúng vậy, tôi thành tâm thành ý đến tìm cậu ta khám bệnh, không ngờ cậu ta lại làm nhục tôi, sao tôi có thể nuốt trôi cục tực này!” Người thanh niên nhìn Trình Kiêu, trên mặt nở nụ cười nham hiểm.

“Chuyện này …” Lục Thiên Hào có chút khó xử nhìn Trình Kiêu: “Thầy Trình, thứ cho tôi nói thẳng, vừa rồi quả thực là lỗi của anh. Hay là anh xin lỗi anh này mà để anh ấy rời đi!”

Lục Thiên Hào trông như đang nghĩ cho Trình Kiêu, nhưng trong lòng đã biết tỏng Trình Kiêu sẽ không bao giờ xin lỗi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 847


CHƯƠNG 847

Anh ta làm vậy để cô lập Trình Kiêu và làm cho mọi việc tiếp theo có vẻ tự nhiên.

Những học sinh không biết lý do cảm thấy điều Lục Thiên Hào nói rất có lý, cũng ào ào khuyên: “Đúng vậy, thầy Trình, vừa rồi đúng là thầy đã sai. Thầy không nên ra tay trước, thầy xin lỗi người ta đi!”

Thanh niên kia đắc ý giễu cợt: “Thằng nhóc, xin lỗi đi!”

Trình Kiêu lạnh lùng liếc nhìn mấy học sinh kia: “Các ngươi đi học riết rồi học tới nỗi ngu người luôn phải không.”

Nghe những gì Trình Kiêu nói, các học sinh đỏ mặt và có chút tức giận.

“Thầy Trình, chúng tôi đều có thiện ý, thầy không cảm kích thì thôi, tại sao còn nói chúng tôi như vậy!” Một nam sinh tủi thân oán trách.

“Đúng đấy, thầy Trình, mọi người đều có ý tốt, cho dù thầy không cảm kích thì cũng đừng nói như vậy với chúng tôi!” – Một nữ sinh cũng đứng lên nói.

Trong mắt những học sinh này, người thanh niên khuôn mặt dữ tợn, nếu có thể thì cố gắng đừng chọc vào anh ta.

Tô Thanh Nham không muốn uy tín mà Trình Kiêu gây dựng được trong lòng các học sinh bị mất đi chỉ vì những chuyện vặt vãnh như vậy.

Tô Thanh Nham vội vàng đứng lên, nhìn về phía người thanh niên nói: “Trong chuyện này thần y Trình quả thực có chút thiếu suy nghĩ, thế này đi tôi xin lỗi anh thay anh ấy, chuyện này kết thúc tại đây. Sao?”

Tô Thanh Nham vốn cũng có ý tốt, nhưng khi ông ta đứng lên, đồng nghĩa với đã xác nhận Trình Kiêu đã sai.

Trình Kiêu lạnh lùng liếc nhìn Tô Thanh Nham, vẻ mặt kỳ quái nói: “Hiệu trưởng Tô, học sinh không hiểu chuyện thì thôi, lẽ nào ngay cả ông cũng già lú lẫn rồi?”

Mặt Tô Thanh Nham lập tức đỏ gay, thì thào nói: “Thần y Trình, tôi chỉ không muốn anh gặp rắc rối!”

Tên thanh niên kia chế nhạo: “Ông xin lỗi thì không tính, tôi muốn tên nhóc kia đích thân xin lỗi tôi! Bằng không, chuyện này chưa xong đâu!”

Trình Kiêu nhướng mi, liếc anh ta một cái, phun ra một chữ: “Cút!”

“Mày, tự tìm đường chết!” – Thanh niên tức giận hét lên, vẻ mặt vô cùng tối tăm.

Lục Thiên Hào mắt láo liên, sắc mặt khó xử nói: “Thầy Trình, thái độ của anh hơi quá đáng!”

“Lỡ truyền ra ngoài, khiến mọi người nghĩ rằng những người xuất thân từ Đại học Y chúng ta không có tố chất như thế thì sao?”

Mặc dù các học sinh khác không nói, nhưng biểu cảm thất vọng trên khuôn mặt của họ đã thể hiện cảm xúc bên trong của họ.

Những sinh viên này vừa bị thuyết phục bởi y thuật của Trình Kiêu, trong tâm trí của họ, họ đương nhiên coi Trình Kiêu là loại người có y thuật và y đức hoàn hảo.

Tuy nhiên, sự ngang ngược và thô lỗ bây giờ Trình Kiêu biểu hiện ra đã phá tan ảo tưởng về sự hoàn hảo trong lòng họ.

Trong lòng những học sinh này chợt dâng lên một cảm giác hụt hẫng.

Mặc dù học sinh ở Hà Tây không tới nỗi lớn tiếng mắng chửi Trình Kiêu, nhưng một số người không khỏi len lén bình phẩm: “Thầy Trình quá ngang ngược!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 848


CHƯƠNG 848

“Ừ, ban đầu tôi còn nghĩ thầy Trình là một thần y vừa có tài vừa có đức, nhưng tôi không ngờ lại ngang ngược đến vậy! Haiz, có một thân y thuật thần kỳ nhưng y đức lại không ổn, không phải là phí à?”

“Mặc dù người đó không phải là bệnh nhân thực sự, nhưng rốt cuộc anh ta cũng không làm gì cả. Chính thầy Trình là người ra tay trước. Thế mà ngay cả một lời xin lỗi cơ bản nhất thầy Trình từ chối, thật sự rất đáng thất vọng!”

Các sinh viên bắt đầu ủng hộ thanh niên kia, họ cảm thấy thanh niên kia yếu thế hơn Trình Kiêu.

Tâm lý người ta là thế, rõ ràng là thanh niên này ôm ý đồ xấu xa, đến đây giả làm bệnh nhân, bị Trình Kiêu vạch trần.

Tuy nhiên, bây giờ sự độc đoán của Trình Kiêu khiến các học sinh bắt đầu đồng tình với kẻ xấu.

“Ai dám động vào người của tôi!”

Lúc này, một tiếng hét phẫn nộ lạnh lùng đột nhiên từ ngoài cửa truyền đến.

Một người đàn ông trẻ tuổi mang theo bốn tên thuộc hạ hiên ngang bước vào, ánh mắt hung dữ lướt qua những học sinh xung quanh.

Các học sinh lập tức lùi lại vài bước, sợ hãi trước ánh mắt hung ác của mấy người này, chủ động nhường đường cho họ.

Người thanh niên kia nhìn thấy người tới, lập tức kinh ngạc kêu lên: “Anh Đao, anh tới rồi!”

“Ừm, ai động tay với cậu?” – Anh Đao vẻ mặt u ám hỏi, vẻ mặt đầy hung dữ, giống như dã thú ăn tươi nuốt sống người.

Nhưng mà, khi ánh mắt anh ta nhìn thấy Trình Kiêu trên ghế ngồi, bước chân đột nhiên dừng lại, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ!

Đồng thời, anh Đao thầm cầu nguyện trong lòng: “Thầy Trình sao

Trong phút chốc, anh Đao cầu nguyện tất cả chư Thần và Phật trên trời một lượt.

Tuy nhiên, mọi thứ lại trái ngược với mong muốn, người thanh niên kia chỉ vào Trình Kiêu, trên mặt lộ vẻ phấn khích và tự hào: “Anh Đao, là anh ta!”

Anh Đao đột nhiên nhắm mắt lại, tim thòng xuống, cả người không khỏe.

Lục Thiên Hào liếc nhìn anh Đao, nháy mắt với Chu Minh Thành và Thượng Quan Thanh Thiền đang ở bên cạnh anh ta, vẻ mặt đắc ý.

Tôn Mạc nhìn anh Đao, trong lòng cười nhạo: “Thuộc hạ của đại lão Mã Tài, tôi biết Trình Kiêu và Mã Tài có giao tình. Nhưng lần này tôi xem anh chọn nhà họ Lục Giang Nam hay Trình Kiêu.”

Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Trương Nham đột nhiên giật mình, trầm giọng nói: “Không hay, người này là thân tín của ông trùm Mã, ông Đao!”

“Người thanh niên đó hóa ra là thuộc hạ của anh Đao!”

Thân phận của anh Đao, mặc dù chỉ là thuộc hạ trước mặt Mã Tài, nhưng bên ngoài, người khác tôn anh ta là ông Đao.

Dưới trướng anh Đao còn có các thuộc hạ và thuộc hạ của của anh Đao vốn đã vô cùng cao quý.

Trương Nham xuất thân trong một thế gia tốt,

Khi một số bạn học xung quanh Trương Nham nghe thấy tên Mã Tài, mặt ông Đao, thủ hạ dưới trướng của Mã Tài!”

“Thầy Trình thực sự đã chọc phải ông Đao rồi! Làm sao bây giờ?”

Ngay sau đó, thân phận của anh Đao được lan truyền trong nhóm sinh viên.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 849


CHƯƠNG 849

Sự bàng hoàng, tức giận, hối hận ngập tràn trên khuôn mặt của các học sinh.

“Vừa rồi yêu cầu thầy Trình xin lỗi, thầy ấy còn bảo người ta cút đi. Bây giờ xem thầy ấy sẽ làm như thế nào?”

“Thầy Trình tự chuốc họa vào thân! Dám đắc tội ông Đao, phiền phức rồi đây!”

“Biết làm gì được, Thầy Trình ỷ vào y thuật cao minh của mình mà không coi ai ra gì. Không ngờ lần này lại chọc phải người của ông Đao!”

Chung Phi Vũ trong lòng thầm lo lắng: “Phải làm sao đây? Không ngờ người đó lại là người của ông Đao! Bây giờ Thầy Trình đang gặp nguy hiểm!”

“Không được, tôi sẽ tìm cách cứu thầy Trình!”

Chung Phi Vũ bắt đầu nghĩ xem trong nhà mình ai có thể ra mặt. Nhưng của cô dù tốt nhưng vẫn còn kém xa so với trình độ của Mã Tài.

“Đúng rồi, Thẩm Trung Thư! Chỉ có ba của anh ấy mới có thể nói chuyện trước mặt ông trùm Mã.”

Ánh mắt Chung Phi Vũ tìm kiếm Thẩm

Thẩm Trung Thư luôn quyết tâm có được Chung Phi Vũ, Chung Phi Vũ cũng chưa từng cho tuỳ tiện đi cầu xin anh ta, e rằng anh ta sẽ đưa ra yêu cầu quá đáng.

“Haiz, chuyện đã đến nước này rồi, không quan tâm được nhiều như vậy được nữa. Cứu thầy Trình trước!”

Chung Phi Vũ nghiến răng, đi về phía Thẩm Trung Thư.

Tô Thanh Nham hơi ngạc nhiên khi nghe thấy tên anh Đao. Tô Thanh Nham cũng có biết về vị thân tín này của ông trùm Mã.

Ông ta cũng không ngờ rằng một tên thanh niên ngẫu nhiên lại là cấp dưới của anh Đao.

“Phiền phức rồi đây.”

“Không được, thần y Trình là do tôi mời, tôi tuyệt đối không thể để anh ấy gặp chuyện!”

Tô Thanh Nham sắc mặt trầm xuống, đứng dậy đi tới trước mặt Anh Đao.

“Hiệu trưởng Đại học Y Hà Tây, Tô Thanh Nham, hân hạnh được gặp anh Đao!”

Tô Thanh Nham lớn hơn anh Đao rất nhiều, giờ để cứu Trình Kiêu, lại hạ mình gọi anh ta một tiếng anh Đao.

Để cứu Trình Kiêu, Tô Thanh Nham đã hy sinh mặt mũi già nua này.

Trình Kiêu liếc nhìn Tô Thanh Nham, ánh mắt lóe lên, anh không ngờ Tô Thanh Nham đứng ra vì anh!

Anh Đao lúc này vẫn còn đang bàng hoàng, trong đầu chỉ có một giọng nói: “Tiêu rồi tiêu rồi, thật sự là Trình đại sư, thật sự là Trình đại sư…”

Trong mắt anh Đao chỉ có Trình Kiêu, giống như hoàn toàn không nhìn thấy Tô Thanh Nham.

Tô Thanh Nham thấy anh Đao không thèm trả lời, trong lòng chùng xuống, thầm nghĩ: “Xem ra thái độ anh Đao rất kiên quyết!”

Trình Kiêu nhẹ giọng nói: “Hiệu trưởng Tô, ông trở về đi. Ông không cần xen vào chuyện của tôi đâu.”

Tô Thanh Nham cho rằng Trình Kiêu không muốn liên lụy mình, quay đầu cười nói: “Thần y Trình đừng lo lắng, nói thế nào, tôi cũng là hiệu trưởng Đại học Y Hà Tây, dù là ông trùm Mã cũng cho tôi chút mặt mũi mà.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 850


CHƯƠNG 850

Trình Kiêu hiểu được suy nghĩ của Tô Thanh Nham, không phải đang khuyên, dù sao anh Đao cũng không dám làm gì Tô Thanh Nham.

Lúc này, Chung Phi Vũ cũng đến bên cạnh Thẩm Trung Thư.

Thẩm Trung Thư nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy, trong mắt hiện lên một tia lửa tình. Tuy nhiên, anh đã cố gắng hết sức để kìm nén lại, cười dịu dàng nói: “Tiểu Vũ, có chuyện gì sao?”

Chung Phi Vũ nhìn anh, mặc dù Thẩm Trung Thư luôn tỏ ra như một quý ông, nhưng trong lòng cô lại có một sự chán ghét không tên, dường như mọi thứ bề ngoài của Thẩm Trung Thư đều là giả vờ, rất giả tạo.

Chung Phi Vũ vẻ mặt ủ rũ, khe khẽ nói: “Tôi muốn anh giúp đỡ thầy Trình!”

Thẩm Trung Thư có chút kinh ngạc: “Không ngờ hoa khôi lạnh lùng của chúng ta lại chủ động cầu xin người khác! Mà lại còn giúp một giảng viên tạm thời mới đến trường!”

“Tiểu Vũ, trước đây em và thầy Trình này có quen nhau không?”

Chung Phi Vũ nhìn vào đôi mắt lấp lánh của Thẩm Trung Thư, vẻ mặt trầm xuống: “Chuyện này anh không cần lo, anh chỉ cần nói là đồng ý giúp tôi hay không thôi?”

Chung Phi Vũ trước nay chưa từng nhờ vả ai, lần này lại chủ động cầu xin khiến cô cảm thấy rất xấu hổ.

Thẩm Trung Thư đương nhiên hiểu điều này, thế nên anh ta không thể không nghi ngờ mối quan hệ giữa Chung Phi Vũ và Trình Kiêu.

Thẩm Trung Thư cười nói: “Tiểu Vũ, người mà Thầy Trình đắc tội chính là thân tín đắc lực nhất dưới trướng của ông trùm Mã, ông Đao!”

“Không phải là anh không muốn giúp em, mà anh thật sự không giúp được!”

Chung Phi Vũ vẻ mặt lạnh nhạt: “Tôi biết cha anh có thể nói một tiếng với ông trùm Mã, nói đi, muốn gì mới giúp tôi?”

Thẩm Trung Thư khẽ cười: “Tiểu Vũ, em nói như vậy còn gì vui nữa. Với quan hệ giữa hai chúng ta, nếu thật sự có thể giúp em, sao anh có thể trơ mắt làm ngơ được?”

Chung Phi Vũ nhìn nụ cười giả tạo của Thẩm Trung Thư mà cảm thấy mắc ói.

“Tôi sẽ nói lại lần cuối, xin hãy giúp đỡ thầy Trình, nói điều kiện của anh ra!”

Thẩm Trung Thư nhận ra Chung Phi Vũ đã nhẫn nhịn đến cực hạn, nhưng đồng thời anh ta cũng nhận ra Chung Phi Vũ rất quan tâm đến Trình Kiêu.

Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

“Hừ, Chung Phi Vũ, con đĩ nhỏ này, lại vì một giảng viên tạm thời mà cầu xin tôi!”

“Tôi đã theo đuổi cô ta lâu như vậy, cô ta luôn phớt lờ tôi. Cô ấy hẳn là đã thích tên nhóc Trình Kiêu đó.”

Một nụ cười nham hiểm lóe lên trong mắt Thẩm Trung Thư, nhưng anh ta vẫn mang nụ cười của một quý ông: “Tiểu Vũ, em nhờ anh giúp em việc này cũng được thôi. Nhưng thầy Trình đã đắc tội anh Đao, anh không dám đảm bảo chắc chắn có thể giúp được!”

Chung Phi Vũ hừ lạnh một tiếng: “Tôi chỉ cần anh gọi điện thoại cho ba anh ngay trước mặt tôi, xin ông ấy nói vài câu trước mặt ông trùm Mã.”

Thẩm Trung Thư gật đầu: “Việc này thì có thể, nhưng em cũng biết ông trùm Mã ở Hà Tây chúng ta có địa vị như thế nào, cho dù muốn nói chuyện với ông ta cũng không dễ dàng gì.”

“Đừng nói nhảm nữa, anh ra điều kiện đi! Chỉ cần tôi làm được, tôi sẽ đồng ý với anh!” – Chung Phi Vũ vẻ mặt khinh thường.

Khóe miệng Thẩm Trung Thư cong lên, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp vô song của Chung Phi Vũ, khẽ cười: “Tiểu Vũ, em biết ý của anh mà. Cho nên, điều kiện này cũng không cần anh nói ra đúng không?”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 851


CHƯƠNG 851

Trái tim Chung Phi Vũ chùng xuống, điều cô sợ nhất chính là điều kiện này, nhưng cô cũng hiểu rằng Thẩm Trung Thư nhất định sẽ đưa ra điều kiện này.

Chung Phi Vũ nghiến răng nói: “Được, tôi có thể đồng ý thử hẹn hò với anh, nhưng về phần có được hay không thì tôi không thể đảm bảo được!”

Thẩm Trung Thư cười nói: “Tiểu Vũ, em nhầm rồi, điều kiện của anh không phải để em hẹn hò với anh, mà là để em làm bạn gái của anh!”

Chung Phi Vũ hơi giật mình, không thể tin nổi nhìn chằm chằm vào Thẩm Trung Thư, cô ấy dự đoán Thẩm Trung Thư sẽ ra mấy cái điều kiện vô liêm sỉ, nhưng cô ấy vẫn đánh giá thấp mức độ vô liêm sỉ của Thẩm Trung Thư.

Cô ấy nghĩ rằng Thẩm Trung Thư sẽ nhân cơ hội ép cô hẹn hò với anh ta. Nhưng cũng là ép buộc, thì sao Thẩm Trung Thư không lấn tới bước nữa?

Chung Phi Vũ tức giận trừng mắt nhìn Thẩm Trung Thư, lạnh giọng nói: “Thẩm Trung Thư, tôi biết anh đáng khinh, nhưng không ngờ trình độ đê hèn của anh lại có thể làm mới nhận thức của tôi đến vậy!”

Thẩm Trung Thư vẻ mặt vô tội, nhún vai nói: “Tiểu Vũ, anh không thích nghe câu này của em. Em bảo anh cứ ra điều kiện mà, bây giờ anh nói ra rồi em lại không vui.”

“Nhưng không sao, em có thể từ chối điều kiện của anh, anh tuyệt đối sẽ không bao giờ ép buộc!”

Nói xong, Thẩm Trung Thư khẽ mỉm cười, ra vẻ đã tính toán sẵn trong lòng.

Chung Phi Vũ hít một hơi thật sâu, cô coi như đã biết rõ sự đê hèn của Thẩm Trung Thư.

Tuy nhiên, Chung Phi Vũ vẫn đang cân nhắc xem có đồng ý với điều kiện này hay không.

Mặc dù cô ấy rất muốn giúp Trình Kiêu, nhưng điều kiện của Thẩm Trung Thư vượt quá những gì cô ấy có thể chấp nhận. Hơn nữa, Thẩm Trung Thư rõ ràng đã hiểu lầm tình cảm của cô ấy dành cho Trình Kiêu. Cô ấy có thể hứa với Thẩm Trung Thư một số điều kiện cho Trình Kiêu, nhưng cô ấy sẽ không bao giờ phản bội chính mình.

Nếu Chung Phi Vũ không thể tìm ra giải pháp, thì cô ấy sẽ từ chối điều kiện của Thẩm Trung Thư.

Ngay khi Chung Phi Vũ đang vắt óc suy nghĩ, Tô Thanh Nham lại lên tiếng.

“Anh Đao, thần y Trình là vị khách quý mà tôi mời. Nếu anh ấy có gì mạo phạm, mong anh rộng lượng bỏ qua. Đương nhiên, nếu anh Đao có điều kiện gì, tôi sẵn sàng tự mình chịu trách nhiệm!”

Thanh niên bên cạnh anh Đao chế nhạo: “Ông gánh nổi à!”

“Để thằng nhóc đó quỳ lạy tôi và xin lỗi trước đã!”

Lục Thiên Hào nở một nụ cười đắc ý trên mặt, như thể không thèm che giấu.

Nhìn Sở Minh Thành và Thượng Quan Thanh Thiền, anh ta tự đắc chế nhạo: “Nhìn thấy chưa, tiếp đây các người chuẩn bị xem kịch hay đi! Thằng nhãi kia bị doạ cho ngu người rồi.”

Chu Minh Thành và Thượng Quan Thanh Thiền liếc mắt nhìn Trình Kiêu đang mặt không chút cảm xúc, bọn họ cảm thấy Trình Kiêu không giống như đang bị doạ cho ngu người, mà ngược lại có cảm giác không thèm quen tâm.

Anh Đao cuối cùng cũng định thần lại, nghe thấy thanh niên vẫn còn gào mắng, liền lập tức đá người thanh niên một phát bay ra ngoài.

“Anh Đao, sao anh lại đá em?” – Người thanh niên chật vật đứng dậy, vẻ mặt khó hiểu hỏi.

Anh Đao mặc kệ anh ta, khúm núm đi đến bên Trình Kiêu, cung kính cúi đầu chào Trình Kiêu: “Anh, anh Trình, Tiểu Đao hân hạnh được gặp anh Trình!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 852


CHƯƠNG 852

Người thanh niên kia đột nhiên khiếp sợ đứng sững tại chỗ!

Những học sinh kia cũng bị sốc trừng muốn lòi mắt, nhìn cảnh tượng này mà không thể tin được!

Trương Nham và Thẩm Trung Thư sững sờ, há hốc mồm!

Chung Phi Vũ ban đầu thì sốc, nhưng sau đó là mừng rỡ.

Thẩm Trung Thư hồi thần lại, nhìn Chung Phi Vũ, lúng túng cười: “Tiểu Vũ, vừa rồi anh chỉ đang nói đùa với em thôi, em đừng tưởng thật!”

“Thật sao?” – Chung Phi Vũ cười khẩy, xoay người rời đi không trả lời.

Tôn Mạc sắc mặt khó coi, trong lòng thầm thở dài một tiếng: “Đúng là khiến người ta bất ngờ, ông trùm Mã lại chọn Trình Kiêu mà từ bỏ nhà họ Lục Giang Nam. Chẳng lẽ là vì y thuật của Trình Kiêu ư?”

Sau khi sững sờ một lúc, Lục Thiên Hào kinh ngạc kêu lên: “Sao có thể! Chuyện gì vậy? Anh Đao sao anh lại tôn kính anh ta như vậy?”

Sở Minh Thành và Thượng Quan Thanh Thiền nhìn nhau, ánh mắt lộ rõ sự kinh ngạc.

Xem ra, vị giảng viên tạm thời này không hề đơn giản!

Lục Thiên Hào, lại đánh giá thấp kẻ thù một lần nữa!

Tô Thanh Nham nhìn cảnh này, sắc mặt già nua cũng chấn kinh, nhớ tới vừa rồi mình muốn giải quyết chuyện này cho Trình Kiêu, khuôn mặt già nua không khỏi đỏ lên.

Người thanh niên thận trọng nhìn anh Đao đang cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Anh Đao, rốt cuộc chuyện này là sao vậy? Anh có nhận nhầm người không?”

Anh Đao lườm anh ta một cái rồi quát: “Nói tào lao gì đấy, anh Trình là khách quý của Mã Gia, tao còn nhìn nhầm được à!”

Anh Đao cười khổ trong lòng, nói là khách quý của Mã Gia, nhưng thật ra lại là chủ nhân của Mã Tài. Tên của Trình đại sư, không có sự đồng ý của Trình Kiêu, Anh Đao thật sự không dám dễ dàng tiết lộ ra ngoài.

“Khách quý của Mã Gia!” – Thanh niên lại giật mình lần nữa, anh mắt nhìn Trình Kiêu đầy kinh hãi.

Trình Kiêu liếc nhìn anh Đao, nhẹ nhàng nói: “Đứng dậy đi!”

Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Anh Đao như được đại xá, lau mồ hôi lạnh trên trán, cung kính đứng ở một bên, trông như đang chờ được sai bảo.

Trình Kiêu nhìn anh Đao, có hứng thú hỏi: “Nói cho tôi biết, ai kêu anh tới?”

Anh Đao có chút khó xử, len lén nhìn Lục Thiên Hào. Thực lực của nhà họ Lục ở Giang Nam, đừng nói là anh ta, ngay cả Mã Tài cũng không dám đắc tội.

Tuy nhiên, nhà họ Lục ở Giang Nam tuy hùng mạnh, nhưng so với Trình đại sư có thể quyết định sống chết bằng một lời nói, một tên bắn quỷ thần, anh Đao đương nhiên hiểu rõ phải lựa chọn như thế nào.

“Anh Trình, là cậu chủ Lục Thiên Hào nhà họ Lục ở Giang Nam bảo tôi tới! Anh ta nói muốn tôi giúp anh ta xử lý một người, nhưng không ngờ người đó lại là ngài! Nếu không, cho dù cho tôi tám lá gan, tôi cũng không dám tới!”

Khi nói chuyện, anh Đao cứ lặng lẽ quan sát Trình Kiêu, sợ Trình Kiêu sẽ tức giận.

Thấy anh Đao bán đứng Lục Thiên Hào, người thanh niên lúc này rốt cuộc cũng hiểu ra.

Không đợi Trình Kiêu hỏi, anh ta đã vội vàng trả lời: “Anh Trình, Lục Thiên Hào bảo tôi đóng giả bệnh nhân đến làm phiền anh. Dù anh có nhìn ra được bệnh của tôi hay không thì tôi cũng sẽ viện cớ làm khó.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 853


CHƯƠNG 853

“Không ngờ anh lại sáng mắt như vậy, nhìn thoáng qua cũng biết được tôi đang giả bệnh, nên tôi không thể diễn tiếp nữa, chỉ đành nhờ anh Đao trợ giúp.”

Trình Kiêu đưa mắt nhìn người thanh niên, cuối cùng ánh mắt anh dừng trên người anh Đao.

Anh Đao gật đầu: “Anh Trình, đúng là như vậy. Nhưng tôi thề, tôi không hề biết người mà anh ta định đối phó lại là anh!”

Trình Kiêu nhìn Lục Thiên Hào, mặt anh không chút biểu cảm: “Cậu tốn công gọi người tới, thực ra là chỉ muốn tìm người ngoài trường đối phó với tôi thôi đúng không?”

Lúc này, Lục Thiên Hào biết rằng mình không thể phủ nhận được nữa, nên dứt khoát thừa nhận.

“Đúng vậy, tất cả mọi chuyện đều do tôi lên kế hoạch, tôi muốn đối phó với anh đấy.”

“Sáng nay anh bảo tôi bị yếu thận trước mặt nhiều người như vậy, nếu tôi không xử anh thì sau này mặt mũi của Lục Thiên Hào phải giấu vào đâu!”

Nghe Lục Thiên Hào thừa nhận tất cả đều là âm mưu do anh ta bày ra, các bạn cùng lớp lập tức hối hận.

Hóa ra cái gọi là lời xin lỗi nhận tội đều là giả dối. Đều là kế hoạch của Lục Thiên Hào hòng cô lập Trình Kiêu.

Cho dù Trình Kiêu có xin lỗi người thanh niên thì Lục Thiên Hào và người thanh niên kia cũng sẽ không buông tha cho Trình Kiêu.

Trình Kiêu hẳn là đã nhìn thấu chuyện này, cho nên biểu hiện vô cùng độc đoán

Nhớ lại lúc nãy, bọn họ còn cho rằng Trình Kiêu quá độc đoán, thậm chí còn chỉ trích Trình Kiêu, tất cả học sinh đều cảm thấy xấu hổ.

“Lục Thiên Hào, đồ tiểu nhân đê tiện! Uổng công lúc nãy tôi còn cho rằng anh thật lòng muốn xin lỗi, thì ra chỉ vì muốn hãm hại thầy Trình!” Một nam sinh tức giận chỉ trích.

“Đúng vậy, Lục Thiên Hào, đồ tiểu nhân bỉ ổi!” Các bạn học khác cũng thi nhau chỉ trích Lục Thiên Hào trút hết sự bất mãn trong lòng.

Lục Thiên Hào khinh thường nhìn mọi người, anh ta chế nhạo nói: “Đám ngu xuẩn các người cũng đừng có tự dát vàng lên mặt? Mấy người mà cũng xứng để tôi xin lỗi sao? Nằm mơ đi!”

Các bạn cùng lớp rất tức giận.

“Anh nói gì!”

“Đừng tưởng anh đến từ thủ đô thì bọn tôi sẽ bỏ qua cho anh. Nếu hôm nay anh không xin lỗi thì đừng hòng rời khỏi đây!”

Các bạn cùng lớp phẫn nộ, Lục Thiên Hào xoay bọn họ như khỉ thì thôi đi, bây giờ còn nhục mạ bọn họ.

Không thể nhịn được!

Nhưng những học sinh này cũng nghe nói Lục Thiên Hào là cậu cả của nhà họ Lục ở Giang Nam nên bọn họ không dám đắc tội!

“Hiệu trưởng Tô, ngài xem, những tên thiên tài đến từ thủ đô này thật quá đáng!”

“Ngài phải làm chủ cho chúng em, trả lại công bằng cho chúng em.”

Tất cả mọi người không dám đắc tội Lục Thiên Hào, vì vậy họ chỉ có thể tìm tới Tô Thanh Nham.

Tô Thanh Nham hơi nhíu mày, mặc dù là hiệu trưởng, nhưng Lục Thiên Hào lại là người của Đại học Y Thủ Đô, ông ta quản không nổi!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 854


CHƯƠNG 854

Tô Thanh Nham chỉ có thể đặt hi vọng vào Trình Kiêu, hy vọng Trình Kiêu có thể làm gì đó.

Trình Kiêu liếc nhìn Lục Thiên Hào đang kiêu ngạo, anh đưa mắt nhìn về phía anh Đao rồi hỏi: “Anh ta định bảo anh đối phó với tôi như thế nào?”

Anh Đao cúi đầu hơi sợ hãi, anh ta ngập ngừng nói: “Anh ta bảo chúng tôi đánh tới khi anh quỳ xuống cầu xin, hơn nữa. . .”

Nói đến đây bỗng anh Đao không dám nói tiếp.

“Hơn nữa cái gì?” Trình Kiêu lạnh lùng hỏi.

Lục Thiên Hào cười lạnh tiếp lời: “Hơn nữa còn khiến anh tự nhận mình yếu thận trước mặt tất cả mọi người!”

“Tiểu Đao, tôi thật sự không hiểu nổi, thân là thân tín của Mã lão đại mà anh lại sợ một tên vô danh tiểu tốt!”

“Tôi rất thất vọng về Mã Tài!”

Là cậu cả của nhà họ Lục ở Giang Nam, địa vị của Lục Thiên Hào cao hơn Mã Tài nên anh ta quả thật có tư cách nói câu này.

Anh Đao nhìn Trình Kiêu với ánh mắt khó xử, anh ta bất lực nói: “Ngài Trình, nhà họ Lục ở Giang Nam chỉ đứng sau nhà họ Y ở Giang Nam. Ngay cả Mã lão đại cũng không dám đắc tội. Tôi thực sự không còn cách nào, xin anh thứ lỗi!”

Lục Thiên Hào càng thêm đắc ý: “Ranh con, tuy rằng Hà Tây này không phải Giang Nam nhưng ở đây không ai dám chọc vào nhà họ Lục tôi!”

“Tuy rằng tôi không biết anh đã dùng cách gì mà khiến người của Mã Tài sợ anh như vậy, nhưng hôm nay dù Mã Tài có tới đây thì cũng không dám xem thường tôi!”

Lục Thiên Hào vô cùng kiêu ngạo, như muốn nói: Cho dù anh biết tôi đang tính kế anh thì anh có thể làm gì tôi

Trình Kiêu không chút cảm xúc, tựa hồ chưa từng nghe tới nhà họ Lục ở Giang Nam, anh bình tĩnh nói với anh Đao: “Anh ta đã bảo cậu làm gì với tôi thì bây giờ cậu hãy làm như thế đấy với anh ta là được.”

Lục Thiên Hào biến sắc: “Ranh con, mày dám!”

Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Anh Đao sợ hãi nói nhỏ: “Ngài Trình, anh ta là cậu cả nhà họ Lục ở Giang Nam đó!”

Trình Kiêu bình thản, giọng nói không có chút cảm xúc: “Vậy thì sao?”

Anh Đao nhìn ánh mắt bình thản của Trình Kiêu, tựa như mọi thứ trên đời đều không có tư cách lọt vào mắt anh.

Anh Đao cảm thấy, nếu mình không làm theo lời anh thì ngay giây sau sẽ chết không có chỗ chôn.

Anh Đao trầm mặc nhìn Lục Thiên Hào: “Cậu Lục đừng trách tôi, có trách cũng trách cậu đã chọc phải người không nên chọc!”

Lục Thiên Hào sửng sốt: “Anh, anh đang muốn làm gì! Nếu anh dám động vào tôi thì nhà họ Lục sẽ không bỏ qua cho mấy người đầu! Cả Mã Tài cũng không cứu nổi mấy người đâu, mấy người nghĩ cho kỹ!”

Anh Đao mặc kệ, anh ta hét lên với bốn tên thuộc hạ: “Lên!”

“Mày dám!” Lục Thiên Hào sợ hãi, không ngừng lùi về phía sau, trong nháy mắt anh ta đã lui về phía sau đám người Sở Minh Thành.

Tôn Mạc sầm mặt đứng lên, cô nhìn Trình Kiêu, lạnh lùng nói: “Trình Kiêu, đừng trách tôi không nhắc nhở anh. Nhà họ Lục ở Giang Nam cũng tương đương với Lôi nữ vương Lĩnh Nam. Nếu hôm nay anh đánh anh ta thì dù có là Lôi nữ vương cũng không thể cứu nổi anh đâu!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 855


CHƯƠNG 855

Trình Kiêu cũng không thèm nhìn Tôn Mạc, giọng nói vẫn bình tĩnh: “Tôi không cần bất kỳ ai bảo vệ. Hơn nữa tôi đã sớm nói rồi, tất cả những thế lực cường đại trong mắt cô, với tôi chỉ như lũ kiến.”

Ngực Tôn Mạc phập phồng kịch liệt, cô tức giận nói: “Anh có thể kiêu ngạo, nhưng tôi hi vọng anh đừng liên lụy tới người khác!”

Dù Tôn Mạc đã công khai chuyện ly hôn với Trình Kiêu nhưng dù sao thì Trình Kiêu vẫn là người nhà của cô. Cô sợ hành động của Trình Kiêu sẽ gây rắc rối cho gia đình họ.

Mặt Trình Kiêu không chút cảm xúc: “Đừng lo, mọi chuyện tôi làm đều không liên quan đến nhà họ Tôn, sẽ không liên luỵ tới cô đâu.”

“Tôi hy vọng anh nhớ những gì mình vừa nói.” Tôn Mạc sầm mặt trở lại chỗ ngồi của mình.

Anh Đao thầm choáng váng, anh ta quát thuộc hạ: “Đừng có ngây người ra, cứ làm theo lời ngài Trình đi!”

“Vâng!”

Bốn thuộc hạ lập tức tiến tới chỗ Lục Thiên Hào rồi đánh anh ta.

A! Ối. . . á. . . . . .

Lục Thiên Hào kêu gào, khóe miệng anh ta rướm máu, anh ta tức giận chửi bới: “Tiểu Đao, to gan lắm, tôi sẽ không bỏ qua cho anh đâu!”

“Trình Kiêu, anh chờ đó, tôi phải hành hạ anh tới chết!”

Anh Đao đen mặt, nếu là lỡ rồi thì cứ đắc tội với nhà họ Lục ở Giang Nam đi. Cá và chân gấu phải chọn một thôi.

Đơn giản thế đấy, đắc tội với Lục Thiên Hào thêm một chút nhưng có thể khiến Trình đại sư hài lòng là được.

Anh Đao hét lớn: “Đánh mạnh lên! Đánh đến khi anh ta quỳ xuống van xin mới thôi!”

Sở Minh Thành không nhìn nổi nữa, anh ta đứng lên sầm mặt nhìn chằm chằm Trình Kiêu: “Thầy Trình, đây là cách thầy đối xử với học sinh sao?”

Trình Kiêu liếc anh ta một cái, anh nhẹ nói: “Không xem nổi nữa? Vậy ăn đập với cậu ta đi!”

“Thầy . . .” Sở Minh Thành siết chặt tay không dám nói lời nào.

Rất nhanh, Lục Thiên Hào không thể nhịn được nữa, anh ta quỳ xuống cầu xin sự tha thứ: “Thầy Trình, em sai rồi, xin thầy hãy tha cho em!”

Anh Đao nhìn Trình Kiêu, Trình Kiêu không đáp lời nào nên anh ta không dám để thuộc hạ dừng tay.

“Hình như anh quên nói gì đó thì phải?” Trình Kiêu lạnh lùng nhìn Lục Thiên Hào.

Mặt Lục Thiên Hào đã sưng thành cái đầu heo, anh ta xấu hổ nghiến răng: “Tôi bị yếu thận, tôi bị yếu thận! Hahahaha. . . . .”

Nhìn bộ dạng đau khổ của Lục Thiên Hào, không ai đồng tình với anh ta.

“Phi, đáng đời!”

“Đúng vậy, đây gọi là ác giả ác báo! Để xem sau này anh ta còn dám kiêu căng nữa không!”

Một nhóm bạn học chế nhạo Lục Thiên Hào, xem ta thái độ ngạo mạn vừa rồi của Lục Thiên Hào hoàn toàn khiến mọi người phẫn nộ.

Trình Kiêu nhẹ nhàng đứng lên nói: “Được rồi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 856


CHƯƠNG 856

Anh Đao kính cẩn gật đầu rồi hét lên với thuộc hạ: “Dừng tay!”

Lục Thiên Hào bị đánh như chó, anh ta xấu hổ nằm lăn ra đất, mắt nhìn lên trần nhà.

Trình Kiêu bình tĩnh sải bước rời đi.

Tôn Mạc vội vàng đuổi kịp, khi cô đến bên ngoài cổng khách sạn, Trình Kiêu liền dừng lại, quay đầu nhìn Tôn Mạc.

“Trình Kiêu, anh luôn kiêu ngạo như vậy. Hôm nay, anh đã làm nhục Lục Thiên Hào trước mặt rất nhiều người. Ngày mai, nhà họ Lục sẽ khiến anh sống dở chết dở!”

Trình Kiêu lạnh lùng: “Chuyện này không liên quan đến côi.”

Lồng ngực Tôn Mạc phập phồng dữ dội, cô tức giận nói: “Trình Kiêu, tuy rằng tôi rất ghét anh nhưng tôi không hề muốn anh chết. Thực lực của nhà họ Lục không phải là thứ mà anh có thể đắc tội được đâu!”

“Bây giờ tôi sẽ chỉ cho anh một con đường. Nếu anh muốn sống thì hãy đi cầu xin Y Linh đi. Chỉ có nhà họ Y ở Giang Nam mới có thể cứu anh!”

Nói xong, Tôn Mạc liền bỏ đi.

Trình Kiêu bình thản, đôi mắt thâm thúy như hàng vạn vì sao: “Tôn Mạc, cô vẫn là tự cao tự đại, kiếp trước tôi kính cô như thần, nhưng cô lại vứt bỏ tôi như giày rách. Nhưng cô không hề biết rằng, tôi của kiếp này đã không còn là tôi thưở đó nữa rồi.”

“Năng lực của tôi đã vượt xa tưởng tượng của cô rồi!”

Sau khi Trình Kiêu đi khỏi, những học sinh khác cũng rời theo.

Rất nhanh, hội trường chỉ còn lại sáu người của Đại học Y Thủ Đô.

Sở Minh Thành nhìn Lục Thiên Hào đang nằm bất động trên mặt đất, anh ta trầm giọng nói: “Cậu Lục, anh không sao chứ? Có cần đi bệnh viện không?”

Lục Thiên Hào không trả lời, đôi mắt vô hồn…

Thượng Quan Thanh Thiền hừ lạnh một tiếng: “Lục Thiên Hào, nếu còn là đàn ông thì đứng lên đi! Đừng khiến tôi phải xem thường anh!”

Ánh mắt Lục Thiên Hào dần khôi phục vài phần khí lực.

Sau đó, Lục Thiên Hào điên cuồng rống lên: “Trình Kiêu, tôi và anh không chết không thôi!”

. . .

Trình Kiêu ở đại học Y Hà Tây giảng dạy ba ngày.

Mặc dù bọn Lục Thiên Hào, Sở Minh Thành mang lòng oán hận với Trình Kiêu, nhưng họ vẫn nể phục những kiến thức y khoa mà Trình Kiêu giảng giải.

Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Y thuật mà Trình Kiêu dạy là thành quả của một số tinh cầu khoa học mà anh đã từng tới trong kiếp trước, bọn họ đã vượt xa Trái Đất rất nhiều năm.

Dù là Sở Minh Thành hay Thượng Quan Thanh Thiền cũng đều là học giả uyên bác. Đến cả nhà họ Lục ở Giang Nam cũng là một thế gia y dược.

Vì vậy, họ hiểu rất rõ về những y thuật tuyệt vời mà Trình Kiêu giảng dạy.

Trong tiết học cuối cùng, Sở Minh Thành tới tìm Trình Kiêu.

Anh ta nhìn Trình Kiêu với vẻ mặt nghiêm túc: “Anh Trình, tôi hy vọng anh có thể đăng ký tham gia đại hội Y Vương năm nay!”

Trình Kiêu liếc anh ta một cái rồi thản nhiên nói: “Sao? Thấy không phục khi thua tôi nên muốn phục thù à?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 857


CHƯƠNG 857

Sở Minh Thành thẳng thắn thừa nhận: “Đúng vậy, xét về y thuật, tôi không phải là đối thủ của anh. Nhưng ba tôi là y vương kỳ trước, tôi hi vọng ông ấy có thể đánh bại anh trong đại hội y vương, làm rạng danh y thuật của nhà họ Sở!

“Tôi không có hứng thú.” Trình Kiêu mất kiên nhẫn.

Sở Minh Thành cau mày: “Anh Trình, tôi đang thách thức anh! Nếu anh từ chối thì đó là một hành động hèn nhát!”

Trình Kiêu khẽ liếc nhìn Sở Minh Thành, sau đó phun ra một chữ: “Cút!”

“Anh . . .” Sở Minh Thành tái mặt, không cam lòng nói: “Tôi đợi anh ở đại hội Y Vương!”

Nói xong liền xoay người rời đi.

Trình Kiêu không chút để tâm, y thuật trong mắt anh cũng chỉ là một kỹ thuật bé nhỏ thôi. Chỉ cần tu vi của anh đủ mạnh thì anh còn có thể có nặn lại cả người cơ, sao anh phải quan tâm tới một cái danh xưng y vương bé nhỏ chứ?

Thấy Sở Minh Thành rời đi, Thượng Quan Thanh Thiền đứng từ xa đột nhiên xoay người trở lại phòng học.

Trình Kiêu từ chối lời mời dự tiệc của bọn Tô Thanh Nham rồi trở về Biệt thự Hồ Bán Nguyệt.

Sau khi tiến vào Thần Cảnh, tốc độ tu luyện của Trình Kiêu dần dần chậm lại. Bây giờ, tu vi của Trình Kiêu đã ổn định ở giai đoạn Thần Cảnh tiền kỳ.

Tuy nhiên, nếu muốn tiến vào Thần Cảnh trung kỳ, cho dù có đại trận ngũ hành tập hợp thì anh cũng không thể thành công trong một sớm một chiều.

“Thần thông tam bảo, tiền kỳ sinh thần thông, trung kỳ luyện đạo thể, hậu kỳ tố đan thai. Nếu có thể đạt tới Thần Cảnh trung kỳ thì mình có thể bắt đầu luyện thể rồi.”

Thân thể của người tu tiên mạnh hơn người thường một chút và chỉ có thể thay đổi thông qua luyện thể pháp quyết.

Một khi luyện hóa cơ thể thành công, năng lực bảo mệnh của người tu tiên sẽ tăng lên rất nhiều.

Tuy nhiên, dù tu vi của Trình Kiêu không có tiến triển, nhưng phạm vi mà Phá Vọng Chi Mục của Trình Kiêu có thể bao phủ đã tăng lên rất nhiều.

Hơn nữa, cùng với sự thăng cấp của Phá Vọng Chi Mục, anh phát hiện ra hình như Phá Vọng Chi Mục còn có công năng khác.

Trên sân thượng của biệt thự Vọng Nguyệt Nha, tầng mây thấp trên trời trông có vẻ sắp mưa.

Trình Kiêu đứng trên mái nhà, gió thổi vi vu nhưng quần áo anh bất động.

“Hôm nay là mùng một, mùng chín là sinh nhật của Y Linh. Đến lúc đó phải đi Giang Nam nữa. Nhưng nên chuẩn bị quà sinh nhật gì cho Y Linh đây?”

“Đây là sinh nhật đầu tiên của Y linh sau khi được đón về Giang Nam, chắc chắn Y Doãn sẽ nhân lần sinh nhật này mà chính thức nhận con gái!”

“Vì vậy, bữa tiệc sinh nhật này của Y Linh chắc chắn sẽ rất hoành tráng. Món quà lần này không thể quá sơ sài được.”

Trình Kiêu nhìn nhẫn trữ đồ, anh nghĩ thôi cứ lấy một món pháp bảo tặng Y Linh cho rồi. Bên trong nhẫn trữ đồ có không ít thứ tốt, thậm chí còn có xương của rồng.

Tuy nhiên, chỉ không có mỗi Linh Ngọc để chế tạo pháp khí.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 858


CHƯƠNG 858

“Linh khí của địa cầu quá thảm, linh ngọc là thứ phổ biến nhất trong giới tu tiên, thế mà ở đây lại hiếm như thế.”

“Thôi vậy, nếu thật sự không được thì mấy hôm nữa mình làm một món đồ tặng cô ấy vậy!”

Trình Kiêu liếc nhìn góc biệt thự, dưới tán cây phong, Thư Nam mặc đồ đen có vẻ đang cau mày suy nghĩ gì đó.

Nhìn lớp lá rụng trên người anh ta, chắc hẳn anh ta đã ngồi ở đó mấy ngày rồi.

“Núi không phải là núi, nước không phải là nước? Núi không phải núi, nước không phải nước? Rốt cuộc thứ gì là núi không phải là núi, và nước không phải là nước?”

Thư Nam liên tục lẩm bẩm, xem ra vẫn là không hiểu cảnh giới mà Trình Kiêu nói là gì.

Trình Kiêu thu lại tầm mắt, anh có thể giúp Thư Nam hiểu ra, nhưng anh sẽ không làm như vậy.

Bởi vì chỉ những thứ bạn tự lĩnh hội mới là thứ sâu sắc nhất.

Tu tiên vốn đã nghịch thiên, không có bất kỳ con đường tắt nào cả.

Suốt ba ngày, Trình Kiêu vẫn tu luyện trên sân thượng. Giữa chừng có một trận mưa khiến hồ Nguyệt Nha trông như mới.

Hồ Nguyệt Nha được Tiên Thiên Ngũ Hành Tụ Linh Đại Trận bao phủ, cỏ cây hoa lá phát triển vô cùng mạnh mẽ, không khí trong lành, tựa như chốn bồng lai tiên cảnh.

Dưới chân núi thỉnh thoảng thu hút rất nhiều khách du lịch, nhưng hầu hết mọi người đều nhận ra họ không thể lên đến đỉnh núi.

Tiên Thiên Ngũ Hành Tu Linh Đại Trận vốn có tác dụng của mê trận. Nếu những người đó tiến vào phạm vi đại trận thì sẽ lạc mất phương hướng.

Sau khi xoay một vòng liền ngẩn ngơ đi ra ngoài.

Nhưng chỉ cần dành một chút thời gian ở chân núi cũng có thể cảm thấy sảng khoái.

Theo thời gian, Hồ Bán Nguyệt bắt đầu lan truyền nhiều truyền thuyết khác nhau.

Có người nói có thần tiên sống trên núi ở hồ Nguyệt Nha, vậy nên hồ Nguyệt Nha mới thay đổi nhiều như thế.

Cũng có người nói hồ Nguyệt Nha có quái vật lập mê trận, những ai muốn lên núi đều bị mắc kẹt trong mê trận.

Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Một truyền mười, mười truyền trăm, chẳng bao lâu, hồ Nguyệt Nha đã trở nên nổi tiếng khắp Hà Tây.

Lúc đầu mọi người đến chơi, rồi dần dần trở thành thám hiểm.

Nhưng chưa có ai lên được đỉnh núi.

Năm ngày sau, hơn mười giờ sáng, Trình Kiêu đang tu luyện trên thiên đài đột nhiên nhận được điện thoại của Ninh Lan.

“Dì Lan, có chuyện gì vậy ạ?” Dù là kiếp trước hay kiếp này thì Trình Kiêu đều luôn cảm kích Ninh Lan.

Giọng Ninh Lan có phần sốt ruột: “Tiểu Kiêu, con đang ở trường à? Con có thể về một chuyến được không? Ba con gặp phải rắc rối rồi.”

Tôn Đại Hải gặp rắc rối?

“Dì Lan đừng sốt ruột, dì gửi địa chỉ cho con, con sẽ đến ngay.”

“Được!”

Trình Kiêu thoáng sử dụng linh lực, bụi bặm trên người lập tức được phủi sạch.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 859


CHƯƠNG 859

Trình Kiêu lập tức đến địa chỉ mà Ninh Lan gửi.

Tử Vân Các là một cửa hàng đồ cổ rất nổi tiếng ở Hà Tây, đã mở một số chi nhánh ở đây, bán ra rất nhiều đồ tốt, được đa số người yêu đồ cổ ở Hà Tây săn đón.

Khi Trình Kiêu đến nơi thì thấy Tôn Đại Hải đang mặt đỏ tía tai cãi nhau mới một người đàn ông trung niên to béo, xung quanh có rất nhiều người đang hóng hớt.

Ninh Lan và Tôn Mạc đứng bên cạnh Tôn Đại Hải, vẻ mặt họ cũng phẫn nộ.

“Dì Lan, có chuyện gì vậy?” Trình Kiêu bước tới chỗ Ninh Lan rồi hỏi.

“Tiểu Kiêu, cuối cùng con cũng đến!” Ninh Lan vui mừng khôn xiết.

Tôn Mạc cau mày, nhìn Trình Kiêu với vẻ chán ghét.

“Mọi người đang làm gì thế?” Trình Kiêu nghi ngờ hỏi.

Ninh Lan kéo Trình Kiêu sang một bên, kể cho anh nghe mọi chuyện.

Thì ra là Tôn Đại Hải phát hiện ra quyển sách “Ngũ Long Thần Châm” ở đây, cuốn sách châm cứu này là bản lĩnh áp hòm của Hứa Xung Chi, Y vương thời nhà minh.

Ông chủ đảm bảo chắc chắn là hàng thật.

Tôn Đại Hải dành hết toàn bộ tiền tiết kiệm vui mừng mua về.

Nhưng khi Tôn Đại Hải dựa theo cách châm cứu trong Ngũ Long Thần Châm để chữa bệnh cho mọi người thì lại xảy ra tại nạn y học. May mà đưa tới bệnh viện Nhân dân kịp thời, không nguy hiểm đến tính mạng.

Nhưng người nhà bệnh nhân lại làm ầm ĩ lên tại phòng khám của Tôn Đại Hải, đòi ông bồi thường.

Bồi thường không phải vấn đề lớn, nhưng người nhà bệnh nhân luôn miệng gọi mình là lang băm, Tôn Đại Hải không thể chịu nổi điều này.

Vì thế Tôn Đại Hải đã đến Tử Vân Các yêu cầu ông chủ ra mặt giải thích, thừa nhận Ngũ Long Thần Châm ông chủ bán cho mình là hàng giả, đồng thời bồi thường toàn bộ thiệt hại về kinh tế cho Tôn Đại Hải và bệnh nhân kia.

Đương nhiên ông chủ của Tử Vân Các không chịu, đã làm việc xấu còn mách lẻo trước, nói rằng Tôn Đại Hải vu khống, gây sự vô cớ.

Hai bên không ai chịu ai, vì thế cục diện rơi vào bế tắc.

Ninh Lan cũng gọi Tôn Mạc tới, nhưng cô ta cũng không có cách nào. Trừ khi có thể chứng minh quyển Ngũ Long Thần Châm kia là giả, nếu không ông chủ Tử Vân Các không thừa nhận, dù báo cảnh sát cũng vô ích.

Sau khi hiểu chuyện gì đang xảy ra, Trình Kiêu bảo Ninh Lan đưa quyển Ngũ Long Thần Châm đó cho mình xem.

Trình Kiêu nhìn lướt qua đã biết là hàng giả.

Bởi vì đồ cổ đều sẽ có cảm giác cổ kính, cũng chính là sự từng trải qua năm tháng.

Người bình thường không biết, chỉ có thể thông qua máy móc và kiến thức để phân biệt. Nhưng người tu luyện đương nhiên có thể nhìn ra, nếu cuốn Ngũ Long Thần Châm này là đồ của thời nhà Minh thì tự nhiên sẽ có khí tức cổ xưa từ mấy trăm năm.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom