Cập nhật mới

Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1828


Chương 1828

Tuy nhiên, Tần Vũ không thực sự tức giận.

Anh ta hít một hơi thật sâu, mỉm cười nhìn Vương Nhất rồi nói: “Anh Vương, sắp đến khách sạn nơi anh ở rồi, thời gian gấp rút, vân là nên nói cho tôi biết em họ tôi đã nói gì với anh đi”

“Tôi thích tính cách bất kham của Anh Vương, tôi cảm thấy chúng ta rất dễ có thể trở thành bạn bè.

Trên khuôn mặt Tần Vũ mang theo nụ cười ấm áp, anh ta mỉm cười và đưa một tay về phía Vương Nhất.

Vương Nhất khẽ thở dài trong lòng.

Chẳng trách Tân Vũ lại có thể áp đảo Tần Hồng Long, trở thành người thừa kế vị trí gia chủ Tần Thị đời kế tiếp.

Bất kể là tâm tính hay là trí tuệ, mọi mặt đều hơn hẳn Tân Hồng Long.

Tần Hồng Long còn nguyên vẹn hai chân cũng chưa chắc có thể địch lại Tần Vũ, huống hồ là Tân Hồng Long bị gãy mất hai chân như hiện tại.

Nhìn bóng cây hai bên không ngừng đổ ra phía sau, Vương Nhất cười cười: “Anh nói đúng, thời gian gấp rút, nhưng tôi cũng có chút chuyện muốn tìm anh hỏi cho rõ.”

“Hay là anh trả lời câu hỏi của tôi trước?”

Tần Vũ nhíu nhíu mày, trong mắt lóe lên một tia lạnh lùng.

“Những lời vớ vẩn vô nghĩa thì đừng hỏi.”

Anh ta nói.

Cũng rất muốn biết Tần Hồng Long đã nói gì với Vương Nhất, vậy mà Tần Vũ lại chọn nhường nhịn.

Ngay cả người đàn ông vạm vỡ đang lái xe phía trước cũng ngạc nhiên quay đầu lại nhìn Tân Vũ một cái.

Im hơi lặng tiếng, người đàn ông vạm vỡ giảm tốc độ xe, kéo dài thời gian.

. Vương Nhất cười sảng khoái: “Bảo đảm không phải lời vớ vẩn, hơn nữa nếu thực sự là lời vớ vẩn thì làm sao? Cậu Tần không phải là thích nghe lời vớ vẩn sao?”

Tần Vũ không nói gì, rõ ràng không muốn lãng phí thời gian vào loại đối thoại vô nghĩa này.

Nụ cười trên mặt Vương Nhất được thu lại từng chút một, nhìn Tần Vũ và hỏi: “Không biết Cậu Tần đã nghe qua cái tên ‘Thái Kim Phụng chưa?”

Sau khi Vương Nhất nói ra cái tên ‘Thái Kim Phụng này, trong mắt Tần Vũ chợt lóe lên một tia sáng lạnh.

“Sao anh lại biết cái tên này?”

Tân Vũ không trả lời Vương Nhất mà là lạnh giọng chất vấn.

Vương Nhất cười không mang theo chút ấm áp: “Anh đừng quan tâm đ ến việc làm sao tôi biết được, anh chỉ cần biết một chuyện, tôi và Nhạc Sï rất quen thuộc, vô cùng vô cùng quen.’ “Những chuyện mà anh làm với Nhạc Sï kia, tôi đều biết.”

Vương Nhất vừa dứt lời, nhiệt độ trong xe đột nhiên giảm xuống đến điểm đóng băng một cách kỳ lạ.

Lúc này, nụ cười trên mặt Vương Nhất đã biến mất, thay vào đó là vẻ lạnh lùng băng giá.

Tần Vũ cũng nhìn chằm chằm vào Vương Nhất.

Lượng thông tin trong câu này quả thực quá lớn rồi.

Vậy mà Vương Nhất lại quen biết Nhạc Sĩ!

Thế nhưng, Tần Vũ vấn không thừa nhận mà nhìn Vương Nhất và hỏi: “Là Tần Hồng Long nói cho anh biết về cái tên Thái Kim Phụng này?”

Vương Nhất cười nhạt một tiếng: “Năm năm trước, tôi đã quen biết Thái Kim Phụng rồi, mối quan hệ giữa tôi với cô ấy nằm ngoài sức tưởng tượng của anh.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1829


Chương 1829

Nghe vậy, ánh mắt của Tần Vũ u ám đi rất nhiều.

Vương Nhất nhìn Tần Vũ, tiếp tục nói: “Tôi có thể nhìn ra sự thù hận trong ánh mắt cô ấy, cô ấy rất hận anh.”

Sắc mặt Tần Vũ hơi thay đổi, không còn duy trì được vẻ ung dung tao nhã trước đó.

“Tháo chuông phải tìm người buộc chuông, Nhạc Sĩ là người rất quan trọng với tôi, vì vậy, anh nợ cô ấy một lời giải thích.”

Choang!

Lời nói vừa dứt, chén trà trong tay Vương Nhất bị anh dùng lực làm vỡ.

Chiếc chén thủy tinh lập tức vỡ tan, biến thành vô số mảnh thủy tỉnh óng ánh.

Vương Nhất nhặt một mảnh thủy tỉnh dài nhất cũng là mảnh sắc bén nhất, kề nó vào cổ họng của Tần Vũ.

“Câu hỏi mà tôi muốn hỏi chính là câu này, nếu anh không nói, tôi sẽ cắt cổ họng của anh.

Vương Nhất nở nụ cười không chút ấm áp và nói, giọng điệu bình tĩnh như thể đang nói một chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.

“Anh dám!

Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe lập tức tức giận và gầm lên một tiếng.

Giây tiếp theo, anh ta đập mạnh vào vô lăng.

Két két!

Đột nhiên, thân xe rung lắc dữ dội, chạy theo hình chữ S’ Anh ta là người lái xe, không thể rời khỏi ghế lái, vì vậy anh ta chỉ có thể dùng cách này đế khiến Vương Nhất mất thăng bằng, từ đó đạt được mục đích giải cứu Tần Vũ.

Tuy nhiên, cho dù thân xe có rung lắc thế nào, Vương Nhất đều có thể duy trì sự cân bằng ngay lập tức.

Mảnh thủy tỉnh vỡ trong tay kê chặt vào cổ họng Tần Vũ, chỉ cần tiến lên một chút liền có thể cắt đứt cổ họng của Tần Vũ.

Người đàn ông vạm vỡ rống to: “Dừng tay lại cho tôi, nếu anh dám làm thiếu gia bị thương lấy một cọng lông, tôi sẽ không bỏ qua cho anh.”

Vương Nhất căn bản không quan tâm đ ến anh ta, thậm chí còn không thèm nhìn anh ta lấy một cái.

“Sắp tới khách sạn rồi, tôi nghĩ tốt nhất là anh nên nói mau một chút.”

Vương Nhất cười haha và nói: “Tần Hồng Long đã hai lần liên tiếp làm gương cho anh rồi, đừng chọc tức người bên cạnh tôi, thế nhưng, tại sao anh lại không nghe chứ?”

Đối mặt với sự uy hiếp như vậy, Tần Vũ lại mỉm cười.

“Quả thực, người em họ không ra hồn kia của tôi quả thực đã làm gương cho tôi rồi, nhưng, tấm gương mà cậu ta làm, không thể gọi là tấm gương.”

Tần Vũ cười nói: “Thiên tài ở bên trái, kẻ điên ở bên phải, cậu ta chính là một kẻ điên từ đầu đến đuôi.”

“Vậy anh có muốn làm một… người chết, ở giữa thiên tài và kẻ điên không?”

Vương Nhất cười nhạt.

Mảnh thủy tinh trong tay đã di chuyển về phía trước.

Thế là, trên cổ của Tân Vũ xuất hiện một vết máu nhỏ.

Máu tươi từ từ chảy xuống.

“Thiếu gia!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1830


Chương 1830

Người đàn ông vạm vỡ hét lên, sắc mặt kinh hãi.

Tuy nhiên, sắc mặt của Tần Vũ lại vẫn bình tĩnh, thậm chí còn cười nhạt.

Anh ta dùng ta chạm vào một giọt máu tươi, cho vào miệng của mình và nếm thử.

“Đây chính là mùi vị của máu…”

Tần Vũ tựa hồ như đang cảm khái, tự lầm bẩm nói.

Vương Nhất đang định hành động, đột nhiên, giống như cảm nhận được điều gì đó, vẻ mặt thay đổi.

Anh vô thức rút tay về.

Vù!

Tần Vũ xuất thủ nhanh như chớp, đánh ra một quyền về phía Vương Nhất.

Âm!

Một luồng khí tức cường đại phun ra, vậy mà lại là nội kình!

Một quyền này vô cùng bá đạo, cho dù là trong số các cao thủ mà Vương Nhất gặp phải sau khi từ Bắc Cảnh trở về thành phố Ẩn Thiên, cũng đủ để xếp vào top năm.

Không gian trong xe chật hẹp, cộng thêm Vương Nhất và Tần Vũ ngồi đối mặt nhau nên khoảng cách giữa hai người chỉ chưa đến vài mét.

Tần Vũ đột nhiên đánh ra một quyền, đấm vào vùng mặt của Vương Nhất, người bình thường căn bản không thể tránh được.

Thậm chí Tần Vũ cũng cảm thấy Vương Nhất không thể tránh được quyền này, vì vậy vào lúc anh ta ra đòn, trên khóe miệng còn nở một nụ cười, như thể anh ta đã nhìn thấy hình ảnh Vương Nhất bị một quyền đánh trúng vùng mặt và ngất đi.

Tuy nhiên, Vương Nhất phản ứng vô cùng nhanh chóng, trước khi Tần Vũ đánh ra một quyền, anh đã di chuyển rồi.

Đầu tiên anh ngả người ra sau, kê sát vào chiếc gối dựa tơ tằm ở ghế ngồi phía sau.

Cú đấm kia đánh theo sau đó, nhanh chóng được phóng đại trong con ngươi của Vương Nhất.

Ngay khi sắp chạm phải, Vương Nhất hơi nghiêng đầu.

Thế là, Tần Vũ đấm vào không trung.

Quán tính mạnh khiến cú đấm này đánh về phía sau.

Phù!

Không có âm thanh khó chịu của cú đánh, càng không có kình khí khiến người khác ngứa rát da đầu.

Bởi vì một quyền kia của Tần Vũ đánh thắng vào giữa ghế sau.

Cả cổ tay đều lún vào trong chiếc ghế dựa tơ lụa, đợi đến khi rút ra, những mảng bông lớn trào ra, rơi lả tả trong xe.

Toàn bộ quá trình diễn ra trong nháy mắt, chỉ trong phút chốc đã bao hàm cuộc đối quyết chi tiết của hai cường giả trẻ tuổi.

Bất kể là Vương Nhất hay là Tần Vũ, sơ ý một chút thôi sẽ bị đối phương đả thương.

Két két!

Sự yên tĩnh trong xe bị phá vỡ bởi tiếng phanh khẩn cấp.

Hóa ra là người đàn ông vạm vỡ đóng vai tài xế kia đã đạp phanh và tấp vào lề đường.

Anh ta nhìn Vương Nhất và Tần Vũ với vẻ kinh hãi.

Thủ đoạn mà hai người thể hiện ra, khiến trái tim anh ta chấn động mạnh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1831


Chương 1831

Anh ta tự xưng là cao thủ luyện ra nội kình, nhưng Vương Nhất lại mạnh hơn anh ta, khoảng cách giữa hai người có thể so sánh với con sông lớn.

“Tuy nhiên, Tần Vũ thậm chí còn khiến người đàn ông vạm vỡ này ngạc nhiên hơn.

Chẳng trách, bị người khác cầm mảnh thủy tinh chĩa vào cổ họng mà vần bình tĩnh như vậy, bởi vì bản thân anh ta chính là một vị cường giả.

Cao thủ cần gì vệ sĩ bảo vệ?

Nếu thật sự muốn nói đến bảo vệ thì chính là Tần Vũ bảo vệ anh ta!

Anh ta mới là người yếu nhất trong ba người!

Vù vù…

Gió đêm nổi lên khắp nơi, thổi loạn mái tóc của mọi người.

Vương Nhất ngồi thẳng dậy, ánh mắt nhìn về phía Tần Vũ ban đầu là kinh ngạc, dần dần trong mắt hiện lên một chút vui mừng.

“Nội kình, anh biết nội kình.”

Vương Nhất nhìn chăm chăm Tần Vũ, nói với vẻ vui mừng ngạc nhiên.

Tần Vũ cười nhạt, không chút dao động.

Thắt lưng của anh ta thẳng như một cây lao, không bao giờ uốn cong.

“Rất bình thường.”

Anh ta cười haha và nói: “Tây Cảnh Thủ Hộ – Mục Lang tiền bối có tình bạn cố tri với ông lão Tần Thị chúng tôi, ông ta đã mang đến một làn gió thượng võ cho Tần Thị chúng tôi. Tần Thị tôi toàn dân thượng võ, cá chép vượt long môn, tôi chẳng qua là một trong số đó, vận khí khá tốt nên vượt qua được mà thôi.”

Vương Nhất biết rất rõ sự ẩn dụ này đại diện cho điều gì.

Cá chép vượt long môn, thứ vượt qua là gì?

Đó là nội kình đỉnh cao!

Những người không luyện ra nội kình kia, thành tựu cả đời cũng chỉ là như vậy.

Mà người vượt qua long môn thì tiến vào vùng trời rộng lớn hơn, biển rộng cá nhảy, trời cao chim bay.

Dừng một chút, ánh mắt Tần Vũ lại rơi vào trên người Vương Nhất, cười nói: “Tôi không ngờ anh thực sự lại ra tay với tôi, còn không ai có thể ép tôi lộ ra con át chủ bài này, anh là người đầu tiên, hy vọng cũng là người cuối cùng.”

Vương Nhất lại khẽ thở dài.

Tần Vũ có thể nói là nhân vật lợi hại nhất, khó đối phó nhất trong số tất cả đám hậu duệ hào môn mà anh đối địch.

Trí tuệ vô song, ẩn nhẫn từ từ thả ra, còn có nội kình trong người, lại có gia thế hiển hách, tuấn tú mê người.

Lúc Thượng Đế tạo ra con người, hình như đã đem tất cả ưu điểm cho hết vào người này rồi.

Bỏ qua những thứ khác không nói đến, so sánh mọi mặt, nhìn toàn bộ Yên Kinh, cũng chỉ có Tần Vũ là môn đăng hộ đối thực sự với Lý Khinh Hồng.

Tần Hồng Long, kém xa!

“Tần Hồng Long ơi Tần Hồng Long, cậu quả thực đã đưa cho tôi một đối thủ tốt…”

Vương Nhất thầm nói trong lòng.

Ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tần Vũ, trong mắt dường như hiện lên vẻ gì đó khác thường.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1832


Chương 1832

Ánh mắt mà Vương Nhất nhìn Tần Vũ là chưa từng có khi nhìn bất kỳ người hậu duệ hào môn nào.

Đó không phải là sợ hãi, không phải kiêng dè.

Mà là… thích thú!

Vương Nhất vui mừng lâu như vậy rồi, cuối cùng đã xuất hiện một đối thủ xứng tầm với anh.

Tần Vũ, đủ tư cách!

“Anh thật sự đã cho tôi quá nhiều sự ngạc nhiên vui mừng.”

Vương Nhất cười nói: “Nếu như anh không làm tổn thương Nhạc Sĩ, nếu như anh không phải sinh ra ở Tần Thị, nếu như năm năm trước tôi không đánh gãy chân của Tân Hồng Long, có lẽ chúng ta sẽ là trị kỷ rất tốt.

“Anh cũng thế.”

Tần Vũ mỉm cười đáp lại: “Nếu anh không quen biết Thái Kim Phụng, nếu anh không đánh gãy chân của em họ tôi, nếu như anh không phải là chồng của Lý Khinh Hồng, quả thực sẽ giống như những gì anh nói.”

“Thật đáng tiếc chỉ là nếu như.”

Vương Nhất cảm khái nói.

Tần Vũ cười cười: “Người em họ kia của tôi cũng không phải là dạng tầm thường, biết rõ các anh là kẻ thù mà vấn muốn liên thủ với anh, tôi đáng sợ như vậy sao?”

Vương Nhất nghiêm túc nói: “Không phải anh đoán được rồi sao, còn đến hỏi tôi?”

Tần Vũ không nói nữa, chỉ chậm rãi thu lại khí thế trên người.

“Tới nơi anh ở rồi.”

Vương Nhất nhìn ra ngoài cửa một cái, nơi đây vân còn cách khách sạn một đoạn, có điều đi bộ qua cũng chỉ mất mười phút.

Vương Nhất cũng không khách khí, kéo cửa xe ra và chuẩn bị xuống xe.

Tần Vũ lại nói: “Câu hỏi anh hỏi tôi, tôi nghĩ tôi cũng đã cho anh câu trả lời rồi.”

Vương Nhất dừng lại, quay đầu lại, có chút suy tư mà nhìn anh ta.

Sau một lúc im lặng, anh gật gật đầu: “Đã hiểu rồi.”

Tính cách của Tần Vũ thực ra đã trả lời câu hỏi này của Vương Nhất rồi.

Ẩn nhấn rồi từ từ thả ra, để đại được mục đích, có thể không từ thủ đoạn.

Nếu không phải bị Vương Nhất ép, liệu Tần Vũ sẽ để lộ con át bài biết nội kình này sao?

Đối với Thái Kim Phụng cũng vậy, Nhạc Sĩ, chỉ là bước đệm trên con đường thành công của anh ta.

Tần Vũ lấy ra một chiếc khăn tay trắng sạch sẽ, nhẹ nhàng lau cổ mình.

Rất nhanh, chiếc khăn tay đó đã bị máu tươi nhuộm đỏ.

Vào thời điểm Vương Nhất đóng cửa xe lại, Tần Vũ đột nhiên nói: “Sau này, tôi sẽ trả lại nguyên vẹn.

Vương Nhất hơi sững sờ, lập tức hiểu ra là chuyện nhát dao kia ở cổ.

Anh cười cười: “Tôi đợi.”

Vù!

Tần Vũ kéo cửa sổ xe lên, chiếc xe nhanh chóng rời đi.

Vương Nhất trở về khách sạn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1833


Chương 1833

“Ba!”

Vương Tử Lam lập tức kích động chạy qua.

Lý Khinh Hồng cũng đi tới và hỏi: “Không phải đi điều tra chuyện vi phạm bản quyền của chúng ta một chút sao, sao lại đi lâu như vậy?”

Vương Nhất cười cười: “May mà không hổ thẹn, chắc hẳn buổi chiều tập đoàn Di Hương đã gửi đến thủ tục hợp tác rồi.”

Lý Khinh Hồng gật đầu: “Bọn họ đồng ý hạ kệ tất cả loạt sản phẩm ‘Mị Maƒ, cho lên kệ sản phẩm ‘Thiên Sứ’ của chúng ta ở cửa hàng offine, chuyện này Mộng Đình đang phụ trách.”

Vương Nhất gật đầu, ánh mắt say mê nhìn về phía cảnh đêm của Giang Thành.

Anh cũng không ngờ, chỉ điều tra một chút về chuyện của tập đoàn Di Hương, phía sau lại dây dưa đến nhiều mối quan hệ lợi hại như vậy.

Không chỉ kết minh với Tân Hồng Long, còn biết được phía trên chín đại vương tộc còn có bí mật về hoàng tộc nước R.

Chuyện này, Lý Khinh Hồng có biết không?

Ánh mắt Vương Nhất nhìn về phía Lý Khinh Hồng, người đang kèm Vương Tử Lam học.

Còn có Tần Vũ…

Yên Kinh quả nhiên ngọa hổ tàng long.

Tần Vũ còn biết nội kình, vậy Lý Thế Nhân thì sao?

Đợi sau khi Vương Tử Lam ngủ rồi, Lý Khinh Hồng đến bên cạnh Vương Nhất, nhìn cảnh đêm và nói.

“Ngày mai, Tây Cảnh Thủ Hộ – Mục Lang sẽ đến Giang Thành.”

Ánh mắt Vương Nhất đột nhiên trở nên sắc bén, trong mắt ngưng tụ một tia sáng lạnh.

“Mục Lang, cuối cùng ông cũng đến rồi…”

Đêm đã khuya, một căn biệt thự sơn trang.

Trong hậu viện, có một ông lão tóc bạc với thân hình gầy yếu đang ngồi.

Ông ta đang nheo mắt, say sưa ngắm nhìn những vì sao trên trời.

Lúc này, một chiếc ô tô dừng ở tiền viện trong trang viên, một thanh niên tuấn tú bước xuống xe.

Đó chính là Tần Vũ.

“Ông nội, muộn như vậy rồi, sao ông còn chưa ngủ?”

Tần Vũ mỉm cười bước qua và ngồi xuống bên cạnh ông lão.

Ông lão này chính là ông nội của Tần Vũ, đồng thời là người cầm lái của Tần Thị Yên Đô, Tần Vĩnh Nghiêm .

Lúc này, Tần Vĩnh Nghiêm đang cười không khép được miệng giống như một đứa trẻ tinh nghịch.

“Ông nội đang vui vẻ, ngày mai Mục Lang tới rồi, đại hội Bắc Cảnh sắp bắt đầu, Tân Thị ta là người được lợi lớn nhất.”

“Ông muốn ngồi ở đây, đợi qua đêm trời sáng.

Tần Vũ cười cười: “Vui thì vui, không thể để mệt người.”

Tần Vĩnh Nghiêm vấn cố chấp ngồi ở cửa hậu viện, đột nhiên nhìn thấy vết máu kia trên cổ Tần Vũ, đôi mắt đục ngâu đột nhiên lóe qua một tia sáng, lộ ra vẻ uy nghiêm.

Nhưng lúc nhìn kỹ lại, lại trở về sự đục ngầu vốn có.

“Tần Vũ, vết thương trên cổ cháu là sao va Sa Tần Vũ sờ sờ vết thương, cười cười lờ đi: “Không có gì, không cẩn thận làm sước da, khiến ông nội lo lắng rồi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1834


Chương 1834

Tần Vũ có lòng kiêu hãnh của mình, không thể nói cho người khác biết nguồn gốc của vết thương này.

Ông nội của mình cũng không được.

Nghe vậy, Tần Vĩnh Nghiêm cũng cười theo: “Lại đây, Tần Vũ, cùng ta đánh một ván cờ.

Tần Vũ do dự một chút, cuối cùng cũng . chơi một ván cờ với Tân Vĩnh Nghiêm .

Một già một trẻ, lông mày nhíu chặt, hết đủ mười phút mới đánh xong một ván cờ.

“Chiếu tướng rồi.”

Tần Vĩnh Nghiêm di chuyển một con tốt màu đỏ, trực tiếp đánh vào phủ tướng quân đen của Tần Vũ.

Sắc mặt Tần Vũ biến đổi lớn, nghĩ cách xoay chuyển tình thế nhưng lại bị vây tứ phía.

“Đã hết nước rồi.” Tần Vĩnh Nghiêm cười nói.

Tần Vũ nhìn chằm chằm một lúc lâu, cuối cùng bỏ cuộc.

Thế cờ này quả thực là một thế cờ chết.

Tần Vĩnh Nghiêm liếc nhìn anh ta một cái: “Tân Vũ, cháu không có địch thủ về cờ đạo, sao, thua ông rồi?”

Tân Vũ do dự một chút: “Bởi vì ông là bên đỏ, bên đỏ đi trước, cháu cũng đã đánh giá thấp con tốt trong tay ông rồi, vẫn là ông nội cờ cao một nước.”

“Đúng vậy, ván cờ này cháu thua ông, chính là vì xem thường một con tốt.”

Tần Vĩnh Nghiêm cảm khái nói: “Tốt không qua sông, chỉ có thể tiến về phía trước, không có đường quay đầu, một khi tốt qua được sông, hoành hành ngang dọc, thế không thể cản.”

“Một con tốt có thể phá hủy cả một thế cờ, cháu hiểu chưa?”

Tần Vĩnh Nghiêm nhìn chằm chằm vào Tần Vũ và dạy bảo.

Giờ phút này, trong mắt ông lão tỏa ra ánh sáng của trí tuệ, cả người Tần Vũ chấn động, vô thức sờ vào vết thương trên cổ.

Khi định thần lại, ánh mắt Tần Vũ sợ hãi, cúi người thật sâu.

“Ông nội, Tân Vũ đã nhận sự dạy bảo.”

Đưa mắt tiên Tần Vũ rời đi, Tần Vĩnh Nghiêm chậm rãi gọi một cuộc điện thoại.

“Mục Lang, là tôi, Vính Nghiêm, cháu trai tôi bị thương rôi.”

Nếu lúc này còn có người khác đứng xung quanh, nhất định sẽ trợn tròn mắt không thể tin được.

Bởi vì người mà Tần Vĩnh Nghiêm đang nói chuyện với không phải là ai khác mà chính là Tây Cảnh Thủ Hộ.

Thủ Hộ Giả của tứ đại Cảnh đông nam tây bắc, ai nấy đều có thực lực mạnh đến đáng sợ.

Đồng thời, Tây Cảnh Thủ Hộ còn là người chủ trì đại hội Bắc Cảnh lần này, thắng thua do ông ta quyết định.

Mọi người đều biết, vương tộc Tần Thị và Tây Cảnh Thủ Hộ có mối quan hệ trăm mối chăng chịt, không ngờ rằng mối quan hệ lại tốt tới mức có thể trực tiếp gọi điện cho Tây Cảnh Thủ Hộ.

Phía bên kia điện thoại do dự hồi lâu, mặc dù không ai nói chuyện nhưng có thể lờ mờ nghe được hơi thở nặng nề.

Chỉ là hơi thở thôi cũng mang đến cho người khác loại cảm giác áp bức mạnh me.

Nhưng Tần Vĩnh Nghiêm vấn không bị ảnh hưởng, vẫn như một đứa trẻ tỉnh nghịch, mặt mang theo ý cười.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1835


Chương 1835

Một lúc sau, Tây Cảnh Thủ Hộ – Mục Lang mới chậm rãi lên tiếng: “Lão gia tử, ông có hai đứa cháu trai, rốt cuộc là nói đến đứa nào?”

Tần Vĩnh Nghiêm mỉm cười: “Đứa nhỏ hơn năm năm trước đã chết yểu rồi, lần này đương nhiên là đứa lớn.”

Nghe thấy vậy, giọng điệu của Mục Lang trầm xuống rất nhiều.

“Đứa trẻ Tân Vũ đó, tôi cũng rất xem trọng, vậy mà lại có người có thể làm nó bị thương hả.”

Nói đến phía sau, giọng điệu của Mục Lang mang theo sự kinh ngạc.

Từ điều này có thể thấy, ông ta sớm đã biết chuyện Tần Vũ biết nội kình rôi.

Tần Vĩnh Nghiêm thì lại không có chút ngạc nhiên: “Núi cao còn còn có núi cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn, con đường mà Tần Vũ phải đi vần còn dài.”

“Trước khi tôi chết già, vân phải lót đường cho đứa trẻ này.”

Mục Lang cười, gật đầu: “Được, tôi hiểu rồi, người đánh nó bị thương tên là gì?”

“Có lẽ cùng là một người với người đã đánh đứa nhỏ hơn bị thương năm năm trước.”

Tân Vĩnh Nghiêm nói có hàm ý: “Có điều ông là Tây Cảnh Thủ Hộ, trực tiếp ra tay thì không hay, ra tay với công ty của cậu ta trước đi, suy cho cùng, tôi xuất thân là thương nhân, không thích đánh đánh giết giết”

Mục Lang cười đồng ý: “Hiểu rồi.”

Cùng lúc đó, một nơi nào đó ở nước H.

Một chiếc trực thăng đang từ từ bay lên cao, xung quanh là hàng chục chiếc máy bay chi3n đấu hộ tống.

Nhưng trên thân mỗi chiếc máy bay đều in một chữ “Tây” to đùng.

Có nghĩa đây là máy bay của Tây Cảnh.

Trên chiếc trực thăng kia có một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi đang ngồi.

Ông ta đang nhắm mắt trầm tư.

“Thủ Hộ, chúng ta sắp tiến vào khu vực Giang Chiết rồi.”

Phi công khẽ nói: “Có lẽ chập tối ngày mai là có thể tới nơi.”

Người đàn ông từ từ mở mắt ra, liếc nhìn xuống rồi lập tức cười nhạt.

“Đến Giang Chiết rồi…

“Đây hẳn là quê của cậu ta phải không?”

Nụ cười trên khuôn mặt người đàn ông càng đậm, trong mắt vô ý lóe lên một tia sáng.

“Được! Hôm nay chỉnh đốn trước một chút An vậy.

Mục Lang khua tay, chiếc máy bay từ từ hạ cánh.

Cấp dưới đưa một bản báo cáo cho Mục Lang.

Mục Lang nhìn kỹ ánh mắt lập tức đóng băng.

“Lý Khinh Hồng…”

Chỉ thấy trên bản báo có viết về cuộc đời của Lý Khinh Hồng, còn có tình hình cụ thể của tập đoàn Lệ Tinh dưới trướng.

Sau khi liếc nhìn vài cái và đọc lướt qua, Mục Lang nói với cấp dưới: “Cậu truyền đi một tín hiệu, bảo tất cả các xí nghiệp tài trợ của đại hội Bắc Cảnh lần này kết thành một liên minh thương nghiệp, đánh áp tập đoàn Lệ Tỉnh này một chút”

“Lý do thì dùng đại hội Bắc Vực.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1836


Chương 1836

“Đại hội Bắc Vực được tổ chức theo đúng hạn, nên phải toàn dân thượng võ, không cho phép những công ty mỹ phẩm không thiết thực này chiếm lĩnh thị trường, vì vậy lấy tập toàn Lệ Tỉnh này để khai đao.”

“Vâng.

Người thuộc hạ cũng nhìn vào bức ảnh của Lý Khinh Hồng với ánh mắt thương xót.

Đắc tội với ai thì không, lại đi đắc tội với Tây Cảnh Thủ Hộ.

Không khó để đoán ra rằng tập đoàn Lệ Tỉnh này cách bước phá sản không xa sau khi đại hội Bắc Cảnh kết thúc.

Đối với tất cả những chuyện này, Lý Khinh Hồng vấn không hay biết gì.

Đại hội Bắc Vực không liên quan nhiều đến một thương nhân như cô ta, vì vậy ngay từ sáng sớm, cô ta đã tìm Lý Mộng Đình đi kết nối công việc rồi.

Mặc dù hiện tại là thời đại kết nối mạng, các cửa hàng trực tuyến có thể tạo ra rất nhiều kỳ tích, nhưng đối với cửa hàng offline mà nói, cũng là trọng điểm của việc gắng sức phát triển.

Tập đoàn Lệ Tỉnh trước đây không phát triển các cửa hàng offline, hiện tại, sau khi hợp tác với tập đoàn Di Hương, cũng đã có cửa hàng offline của mình rồi.

Lý Khinh Hồng bảo Lý Mộng Đình phân phối các sản phẩm được sản xuất hàng loạt cho các cửa hàng.

Rất nhanh, Lý Mộng Đình đã đến kết nối ở một chuỗi cửa hàng thuộc tập đoàn Di Hương.

Một chiếc xe hàng đỗ trước cửa, phía trong chất đầy sản phẩm sản xuất hàng loạt.

Khi Lý Mộng Đình chuẩn bị đi kiểm kê, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng bánh xe phanh gấp.

Két két!

Chỉ thấy bảy tám chiếc ô tô đô ở cửa, dân đầu là một chiếc Wrangler.

Cạch cạch cạch!

Tiếng mở cửa xe lần lượt truyền đến, hàng chục người xuống xe, hung hăng hùng hổ đi về phía Lý Mộng Đình bọn họ.

“Các người là ai? Muốn làm gì?”

Lý Mộng Đình bị dọa sợ đến tái nhợt sắc mặt, liên tục lùi lại.

Trước tiên không nói đến việc bọn họ nhiều người, bọn họ nhiều người như vậy, trong tay môi người lại còn cầm một chiếc gậy, dáng vẻ hung thần ác nghiệt.

Bọn họ không trả lời mà lạnh lùng nhìn cô ta, có điều cũng không động thủ.

Rất nhanh, một người đàn ông lạnh lùng bước ra khỏi chiếc Wrangler kia, anh ta đến trước mặt Lý Mộng Đình, liếc qua một cái: “Cô là nhân viên của tập đoàn Lệ Tinh?”

“Là tôi, sao vậy?”

Lý Mộng Đình kìm nén sự hoảng sợ trong lòng và hỏi.

Người đàn ông châm một điếu thuốc, nhả khói vào mặt Lý Mộng Đình, khiến cô ta sặc khói mà liên tục ho, nước mắt sắp trào ra.

“Rốt cuộc anh muốn làm gì?”

Lý Mộng Đình tức giận rồi, chất vấn với vẻ căm phần.

Lúc này người đàn ông mới lấy ra một bản công văn một cách không nhanh không chậm: “Tự mình xem đi.”

Lý Mộng Đình nhìn qua một lượt, sắc mặt cô ta lập tức trở nên tái nhợt.

“Lệnh cấm mỹ phẩm? Đây là chuyện gì vậy?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1837


Chương 1837

Lý Mộng Đình chỉ vào nội dung trên công văn, hỏi.

“Cô không biết chữ sao?”

Người đàn ông cười đùa: “Đây là văn kiện được cấp trên phê duyệt, sắp tiến hành hoạt động truyền bá văn hóa ‘Tháng Võ.

“Sắp tới là đại hội Bắc Cảnh rồi, Tây Cảnh Thủ Hộ – ngài Mục cũng sẽ đến Giang Thành vào hôm nay, yêu cầu toàn dân thượng võ, những công ty mỹ phẩm như các cô và một số công ty giải trí, phong khí không phù hợp với phong khí thượng võ, vì vậy trong khoảng thời gian này, các cô không thể bán những vật phẩm có liên quan.

Ầm!

Người đàn ông vừa dứt lời, đầu óc Lý Mộng Đình như nổ tung, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.

“Nói như vậy, công ty chúng tôi bị liệt vào danh sách đen rồi?”

Người đàn ông búng tay: “Thông minh, các cô tốt nhất là nên tuân theo, nếu không không chỉ đơn giản là bị liệt vào danh sách đen như vậy mà công ty cũng có khả năng bị niêm phong.”

“Anh… hiếp người quá đáng!”

Lý Mộng Đình làm sao có thể chịu đựng được loại chuyện này, tức giận ngay tại chỗ: “Vậy thì sản phẩm mà chúng tôi vất vả cực nhọc, đầu tư vốn lớn để chế tạo ra thì sao? Bán cho ai chứ?”

Người đàn ông cười càng giều cợt: “Chuyện này thì đơn giản, đập phá đi!”

Nói xong, anh ta nhìn về phía những người phía sau, chỉ vào hàng hóa trong xe và gào lên: “Những thứ này, đập phá hết cho tôi, một cái cũng không giữ lại!”

Ào ào!

Giọng nói vừa dứt, tất cả mọi người đều cầm gậy trên tay, nhảy lên xe hàng, đập loạn những thùng hàng phía trong.

Bộp bộp!

Hai mươi mấy người giơ gậy đập loạn, sức tàn phá kinh người.

Rất nhanh, cả con phố vang lên âm thanh thủy tỉnh vỡ đinh tai nhức óc.

Ngoài những mảnh thủy tinh vỡ, rất nhanh, trong hộp chảy ra một chất lỏng màu trắng bạc, đều là toner.

“Đừng đập nữa, đừng đập nữa, dừng tay!”

Lý Mộng Đình kêu lên đau đớn, không quan tâm mọi thứ mà chạy qua ngăn cản nhưng lại bị đẩy ngã xuống đất một cách thô bạo.

“Cút ra, dám ngăn cản bọn tôi, có tin cũng khiến cô nhìn thấy máu không?”

Những người đàn ông vạm vỡ kia như hung thần ác nghiệt nhìn chằm chằm vào Lý Mộng Đình, hung tợn nói.

Lý Mộng Đình sợ đến mức không dám cử động, chỉ có thể giương mắt nhìn một xe hàng bị đập nát thành những mảnh vỡ.

Người đàn ông khua tay: “Xong việc rồi, rút quân.

Nhóm đàn ông kia lại nhảy lên xe.

Trước khi rời đi, người đàn ông còn quay đầu nhìn Lý Mộng Đình một lần nữa: “Đây chỉ là cảnh cáo. Hy vọng cô đưa bản công văn này cho ông chủ của cô xem, đừng bán nữa, nếu không, tôi không thể đảm bảo công ty của các cô có còn tồn tại hay không đâu.”

Lý Mộng Đình tức giận đến toàn thân phát run: “Các ngươi đây là lạm dụng quyền lực.

Không chịu nổi khi thấy chúng tôi sống tốt”

Cái gì mà trái với phong khí thượng võ, nào có chuyện cưỡng bức người như vậy?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1838


Chương 1838

Người đàn ông dừng lại, quay đầu cười: “Đừng dùng ánh mắt thù hận như vậy nhìn tôi, quy tắc không phải do tôi đặt ra, tôi chỉ là người chấp hành.”

Nói xong, anh ta dân theo người nghênh ngang rời đi.

“Cô Lý, chúng ta nên làm gì bây giờ?”

Người quản lý trong chuỗi cửa hàng nhìn Lý Mộng Đình với vẻ mặt buồn bã, hỏi.

Lý Mộng Đình không nói gì mà gọi người đến các chuỗi cửa hàng khác.

Lúc chạy đến cứ điểm xem, sắc mặt cô ta càng tái nhợt.

Các chuỗi cửa hàng khác còn thảm hại hơn, toàn bộ cửa hàng đã bị đập phá.

Hơn nữa, Lý Mộng Đình còn biết được rằng các cửa hàng mỹ phẩm khác vân bình an vô sự, nhưng tập đoàn Lệ Tinh đã bị đập phá.

Lúc này cô ta còn không nhìn ra đây là đang bị nhắm tới, vậy thì cô ta chính là kẻ ngốc.

Cô ta lập tức quay lại công ty, nói chuyện này với Lý Khinh Hồng và Vương Nhất.

Lý Khinh Hồng biết được mọi chuyện, tức giận đến mức đập bàn.

“Không phải để chào mừng đại hội Bắc Cảnh một cách tốt hơn, mà là có người lợi dụng đại hội Bắc Cảnh để đánh đổ chúng ta.

Sắc mặt Lý Khinh Hồng u ám đến cực điểm.

Giải pháp mà Vương Nhất đưa ra lại rất đơn giản.

“Tăng cường công tác an ninh, tiếp tục bán hàng offline, xem xem người đứng phía sau là ai.”

Lần này, Vương Nhất để Diệp Kình Hiên ra tay.

Gần mỗi cửa hàng offline đều sắp xếp mấy người luyện võ của Hiệp hội võ đạo Thiên An.

Mà điều này cũng rất nhanh đã được truyền đến tai của người đàn ông trước đó.

Anh ta cười nhạt một tiếng: “Tập đoàn Lệ Tinh thực là không sợ chết. Tôi đã cảnh cáo bọn họ như vậy rồi mà còn dám buôn bán quang minh chính đại như vậy.

“Lão đại, đây không phải là không coi anh ra gì sao.

Người cấp dưới nói phụ họa.

Trong mắt người đàn ông lóe lên tia hung ác: “Vậy được, hôm nay sẽ lấy máu bọn họ một chút, cho bọn họ thấy sự lợi hại của dân anh chị Giang Thành chúng ta.”

Hóa ra người đàn ông này là dân anh chị ở Giang Thành, công việc chính hàng ngày chính là đòi nợ.

Lần này, bọn họ dẫn theo số người gấp đôi lần trước, nghênh ngang đến trước một chuôi cửa hàng.

Tất cả những người qua đường và nhân viên cửa tiệm đều tránh xa.

Sắc mặt Lý Mộng Đình thay đổi lớn: “Sao các anh lại đến rồi?”

Trên mặt người đàn ông mang theo nụ cười nham hiểm, đi tới trước mặt Lý Mộng Đình: “Cô gái, công ty các cô thật là to gan, không thèm coi Bạch gia của cô ra gì!”

Người đàn ông họ Bạch tên Dã, người khác đặt biệt danh là Bạch gia.

Nhưng lần này Lý Mộng Đình không sợ anh ta: “Lần này các anh đừng mong đập phá cửa tiệm.”

Nói xong, Lý Mộng Đình gọi Vương Nhất trong cửa tiệm một tiếng: “Vương Nhất, chính là anh ta!”

Lời này vừa được nói ra, Bạch Dã sửng sốt một chút.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1839


Chương 1839

“Còn gọi người rồi?”

Bạch Dã và các đàn em thuộc hạ của anh ta đều rất căng thẳng.

Nhưng nhìn thấy một người đi ra từ trong cửa tiệm, chính là Vương Nhất, bọn họ lập tức không sợ nữa.

“Hahahaha….”

“Chúng tôi còn tưởng cô gọi ai đến giúp cô, không ngờ chỉ có một người.”

“Sao, cô không phải ngây thơ cho rằng anh ta có thể cứu cô đấy chứ?”

Bạch Dã đến gần Lý Mộng Đình, nụ cười tàn nhân: “Nói cho cô một bí mật, hôm nay không chỉ phải đập phá đồ mà người tôi cũng phải đập phá.

Lý Mộng Đình bị dọa sợ, tát vào mặt Bạch Dã một cái: “Lưu manh thối tha, tránh xa tôi ra!”

Bạch Dã lập tức trừng to mắt với vẻ không thể tin nổi: “Con mẹ nó, cô lại dám đánh tôi? Bắt cô gái này đi cho tôi!”

Những người phía sau lập tức lao về phía Lý Mộng Đình.

Lúc này, Vương Nhất đã đi đến trước mặt Lý Mộng Đình, ánh mắt lãnh đạm.

“Tôi nói này, anh coi người sống sờ sờ như: tôi đây không tồn tại sao?”

Bạch Dã lập tức sững sờ, sau đó đẩy vai Vương Nhất.

“Mày là thẳng nào? Cũng dám kêu gào với tao? Có biết với một cầu này của mày, tao có thể giết chết mày không?”

“Vương Nhất, cẩn thận một chút, bọn họ nhiều người.”

Tuy rằng biết thực lực của Vương Nhất rất mạnh nhưng Lý Mộng Đình sợ đối phương nhiều người nên vẫn nhắc nhở một câu.

“Cô gái này nói không sai, bọn tao người đông!”

Bạch Dã quay đầu chỉ vào đám người chỉ chít chiếm cứ cả con phố, cười nói: “Lần này còn nhiều gấp đôi lần trước, mày đánh thế nào?”

“Hơn nữa, bọn tao phụng chỉ đến đây, nếu mày không hợp tác, bọn tao có thể quang minh chính đại động thủ…”

Trên khuôn mặt của Bạch Dã đầy vẻ đắc ý.

Theo anh ta thấy, đám người Lý Mộng Đình đây chính là châu chấu đá xe.

Vương Nhất cười cười: “Ö? Thật sao?”

Nói xong, anh búng ngón tay một cái.

Ngay lập tức, ở khoảng cách 50 mét gần chuôi cửa hàng, bốn phương tám hướng đều có mấy người đàn ông sắc mặt lãnh đạm nhưng gân cốt dũng mãnh đi tới.

Bọn họ đều mặc một bộ quần áo luyện võ màu trắng, phía trên ghi một chữ ‘Vỡ to đùng.

Đương nhiên chính là Diệp Kình Hiên và những cao thủ của Hiệp hội võ đạo kia.

Ngay cả Đồng Yên Nhiên cũng đến.

Có điều cô ta không phải là đến để đánh nhau, mà là đến xem kịch hay.

Nhìn thấy đám người Diệp Kình Hiên đi tới, Bạch Dã nhất thời hoảng sợ, nhưng nhìn thấy chỉ có mười mấy người mà bọn họ lại có tận năm sáu mươi người, bọn họ lập tức không sợ nữa.

“Cô gái, cô thật là tạo nghiệt mà, có biết những người này đều sẽ bị tàn phế vì cô không?”

Bạch Dã nhìn Lý Mộng Đình và nói.

“Ồ? Anh chắc chứ?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1840


Chương 1840

Đồng Yên Nhiên đi theo sau Diệp Kình Hiên, cười mỉm và nói: “Vậy các anh có biết, các anh đã bị chúng tôi bao vây rồi không?”

Bạch Dã bị lời này của Đồng Yên Nhiên chọc cười.

Những người thuộc hạ cũng cười.

Rõ ràng bọn họ đông người, muốn bao vậy cũng phải là bọn họ bao vây đám người Diệp Kình Hiên, làm sao lại thành bọn họ bị bao vậy rồi?

“Ra tay đi, đừng giết chết người.”

Diệp Kình Hiên nhắc nhở một câu.

Tất cả mọi người trong Hiệp hội võ đạo đồng thời ra tay.

Thịch thịch thịch…

Mọi nơi bọn họ đi qua đều là âm thanh đánh đấm khó chịu.

Không quá một phút, toàn bộ thuộc hạ của Bạch Dã đều năm xuống.

Lúc này chỉ còn lại một mình Bạch Dã.

Bạch Dã lập tức chết lặng.

“Bây giờ tin là chúng tôi bao vây các anh rồi chứ?”

Diệp Kình Hiên cười haha, đi đến trước mặt Bạch Dã, ánh mắt sắc bén nhìn anh ta.

Phịch!

Cơ thể Bạch Dã mềm nhũn, cả người anh ta ngã quy xuống đất, vô cùng sợ hãi.

Điều khiến Bạch Dã càng không dám tin là Diệp Kình Hiên lại đến trước mặt Vương Nhất, cung kính nói: “Anh Vương, toàn bộ đã giải quyết rồi.”

Câu nói này vừa nói ra, Bạch Dã trực tiếp sững sờ, ngây ngốc nhìn Diệp Kình Hiên và Vương Nhất.

Không phải anh ta không có mắt nhìn, ngược lại, lăn lộn đến mức này rồi, cơ bản đều là người rất có mắt nhìn.

Anh ta biết các loại mối quan hệ.

Những người mặc võ phục này rõ ràng là thuộc hạ của Diệp Kình Hiên.

Điều này Bạch Dã cũng đoán được.

Nhưng điều mà Bạch Dã không ngờ là Diệp Kình Hiên lại nghe theo lệnh của Vương Nhất.

Chả trách anh dám ra ngoài một mình!

Hóa ra, những người này đều phục tùng anh.

An Vương Nhất khẽ gật đầu, biết đối phương chỉ là một lâu la nhỏ, thế là nói với Diệp Kinh Hiên: “Hỏi xem ai là người ra lệnh.”

“Vâng, Anh Vương.”

Rất nhanh, Diệp Kình Hiên đi đến trước mặt Bạch Dã, sau đó dùng đầu gối thúc mạnh vào bụng của Bạch Dã.

Thịch!

Với một âm thanh khó chịu, Bạch Dã ngay lập tức cúi người, nôn khan.

Đòn này không nhẹ, sắc mặt Bạch Dã tái mét.

Anh ta đứng trước mặt Diệp Kình Hiên, hai chân run rẩy.

“Các người, muốn làm gì…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1841


1841

Lúc này, cuối cùng Bạch Dã đã biết sợ rồi.

Diệp Kình Hiên cười cười: “Cũng không có gì, chỉ là ra oai phủ đầu anh một cái.”

Dừng một chút, anh ta mới tiếp tục hỏi: “Nói cho tôi biết, ai bảo anh làm như vậy?”

Vương Nhất đứng ở phía sau, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị.

Đại hội Bắc Cảnh được tổ chức đúng hạn, dân đến Giang Thành cũng biến thành thành phố của bão táp.

Các loại cá rồng hỗn tạp, quỷ lớn quỷ nhỏ đều nhảy ra ngoài.

Vương Hàn Kiệt đứng sau tập đoàn Di Hương, lần này, lại là ai?

Nhưng có một điểm, Vương Nhất có thể khẳng định.

Bạch Dã đang làm việc theo lệnh, đối phương chắc chắn là nhân vật ẩn trong thể chế.

Bạch Dã dường như đang do dự, nên hay không nên nói ra.

Lý Mộng Đình đi tới và tát mạnh vào mặt Bạch Dã: “Ai cho anh gọi người bắt nạt tôi, mau nói, ai phái cử anh đến.”

Chỉ nhìn thấy trên khuôn mặt của Lý Mộng Đình đầy vẻ tức giận.

Cũng khó trách cô ta phân nộ như vậy, tất cả các cửa hàng offline đều do cô ta toàn quyền phụ trách, liên quan đến vấn đề công trạng của cô ta.

Hiện tại nhiều cửa hàng offline đều đã bị Bạch Dã đập phá, công trạng của cô ta sẽ giảm mạnh.

Lý Mộng Đình tát hết cái này đến cái khác, không ai ngăn cản, chỉ lạnh lùng nhìn.

Cuối cùng, Bạch Dã không chịu đựng nổi nữa và nói ra.

“Đây là ý của Liên minh Giang Thành, tôi chỉ là một chân chạy vặt nhỏ, các người đừng trút giận lên tôi!”

Bạch Dã hét lên, trên khuôn mặt đầy vẻ kinh hãi.

“Liên minh Giang Thành?”

Vương Nhất cau mày, ra hiệu cho Lý Mộng Đình tránh ra và hỏi.

“Liên minh Giang Thành là cái gì?”

Bạch Dã nói với vẻ mặt than khóc thảm thiết: “Các người không biết cũng là chuyện bình thường, bởi vì còn chưa công bố, có lẽ sẽ công bố mấy ngày tới sau khi bắt đầu đại hội Bắc Cảnh.”

“Đây là liên minh thương nghiệp do rất nhiều xí nghiệp lớn của Giang Thành hợp thành, đại đa số đều là nhà tài trợ hậu trường phía sau đại hội Bắc Cảnh, nhờ cơn gió đại hội Bắc Cảnh này, mở rộng một số sản phẩm liên quan.”

“Tuy nhiên, bọn họ đều là xí nghiệp dưới trướng của thương hội Giang Bình, phía trên đã nói rõ là muốn phản đối tập đoàn Lệ Tinh, vì vậy mới có lệnh cấm mỹ phẩm “

này.

Sau khi nghe Bạch Dã giới thiệu, mọi người đều hiểu Liên minh Giang Thành là gì rồi.

Nói thẳng ra chính là liên minh tất cả xí nghiệp tài trợ của đại hội Bắc Cảnh, cùng nhau nhắm vào tập đoàn Lệ Tinh.

“Ai là minh chủ?”

Vương Nhất nheo mắt hỏi.

Lần này Bạch Dã lắc đầu: “Không biết, tôi chỉ biết có bấy nhiêu.”

Có thế nhìn ra được Bạch Dã không nói dối, Vương Nhất cũng không làm khó anh ta, trực tiếp để anh ta đi.

Sau khi trở về, Vương Nhất bảo Hồ Hoàng Việt đi điều tra Liên minh Giang Thành này một chút, có được một kết luận rất thú vị.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1842


1842

Chuyện này vậy mà lại liên quan đến Tây Cảnh Thủ Hộ – Mục Lang.

Có liên quan đến Mục Lang?

Vương Nhất đột nhiên cười.

Chỉ có điều nụ cười đó không mang theo chút ấm áp nào.

“Nói thế nào?”

Vương Nhất trực tiếp đến tập đoàn Cự Phong tìm Hồ Hoàng Việt bàn kỹ.

Hồ Hoàng Việt lấy ra một bản tư liệu và đưa cho Vương Nhất: “Anh Vương, tư liệu liên quan đến ‘Liên minh Giang Thành’ mà anh muốn đều ở trong đó.”

Vương Nhất cầm lên xem, đôi mắt cũng hơi híp lại.

“Những tập đoàn xí nghiệp này đều đã hợp tác với Tần Thị?”

Danh sách các xí nghiệp trên bản tư liệu này có một điểm chung, đó chính là đều đã từng hợp tác với tập đoàn gia tộc của vương tộc Tần Thị.

Cũng không coi là hợp tác, nói chính xác là giúp Tần Thị phát triển thị trường ở Giang Thành.

Chín đại vương tộc Yên Đô không thỏa mãn với thị trường địa phương, phần nhiều sẽ nâng đỡ mấy gia tộc của thành phố mục tiêu để chiếm lĩnh thị trường.

Ví dụ như Giang Thành, tập đoàn Viên Dương của Diệp Thị đã thành lập chinh nhánh Giang Thành, trước mắt người phụ trách do Diệp Phú Quý đảm nhiệm.

Một ví dụ khác là Thiên An, Lý Thị – Lý Tỉnh Sở cũng đã từng tìm đến Kim Thúy Như lúc trước vẫn còn ở nhà họ Kim.

Giờ đây, Tân Thị cũng để mắt đến Giang Thành rồi, hơn nữa còn giúp đỡ nhiều xí nghiệp đầu sỏ như vậy.

Hồ Hoàng Việt giới thiệu chỉ tiết: “Những xí nghiệp này hợp thành Liên minh Giang Thành, vừa tài trợ cho đại hội Bắc Cảnh, vừa đàn áp tập đoàn Lệ Tỉnh, thứ nhờ cậy vào chính là mối quan hệ tốt đẹp giữa vương tộc Tần Thị và Tây Cảnh Thủ Hộ – Mục Lang.

“Cộng thêm thân phận và kinh nghiệm đầy sắc thái truyền kỳ kia của Tây Cảnh Thủ Hộ thích hợp nhất để tuyên truyền, quan chức cấp cao của Giang Thành đều vui mừng khôn xiết, để lấy lòng Tần Thị và Mục Lang, bọn họ đều đồng ý với đề nghị này.”

“Nếu tập đoàn Lệ Tỉnh dám phản kháng, chính là chống lại thể chế, bất kỳ xí nghiệp nào đắc tội với thể chế nào đó, về cơ bản đều chỉ có đường chết.”

Nghe xong, Vương Nhất cũng gật đầu.

Quả thật vậy, dân không đấu với quan.

Cho dù một thương nhân có kiếm được nhiều tiên như thế nào cũng vần thuộc phạm trù ‘dân’.

Trừ khi thực lực kinh tế của chủ tịch tập đoàn Lệ Tỉnh đã mạnh đến mức đủ để ảnh hưởng tới huyết mạch kinh tế của cả một thành phố, nếu không bọn họ căn bản sẽ không thèm coi ra gì.

Việc đánh áp tập đoàn Lệ Tỉnh giao cho thuộc hạ đi làm.

Bạch Dã chính là chân chạy việc cấp thấp nhất.

Hồ Hoàng Việt thở ra một hơi, cau mày: “Anh Vương, xem ra lần này công ty của cô Lý sẽ không sống tốt rồi.”

Người ta đặc biệt đến để trị bạn, không có chút nóng nảy nào.

Vương Nhất cười nói: “Chuyện đó thì chưa đến mức, chuyện của Khinh Hồng chính là chuyện của tôi, bị người khác bắt nạt như vậy mà không phản kích thì không phải là phong cách của tôi.”

Hồ Hoàng Việt yên lặng đợi Vương Nhất tiếp tục nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1843


1843

Dù sao ông ta cũng không nghĩa ra cách giải quyết nào hay ho.

Ngoài việc đích thân đến Tần Thị nhận lõi.

Vương Nhất thản nhiên uống trà, cười nhạt nói: “Hoàng Việt, tại sao sau khi tới Giang Thành, tư tưởng của ông lại bị giam cầm rồi?”

“Ông quên đây là đâu rồi sao, ông lại đến từ đâu chứ?”

Hồ Hoàng Việt ngơ ngác nhìn, nhưng dần dần ông ta đã hiểu ra, ánh mắt trở nên nghiêm nghị.

“Anh Vương, ý anh là muốn động dụng sức mạnh của Thiên An?”

“Không sai.”

Vương Nhất búng tay một cái, trên mặt mang theo nụ cười khẩy: “Nếu đối phương đã thành lập Liên minh Giang Thành rồi, vậy tôi sẽ thành lập một Liên minh Thiên An”

Toàn thân Hồ Nhất Sơn phấn chấn.

Nhưng sau đó lại cau mày, nói: “Có phải trận thế quá lớn rồi không?”

Liên minh Giang Thành mặc dù có hai chữ ‘liên minh’, nhưng nói trắng ra cũng chỉ là mười mấy tập đoàn.

Nhưng Vương Nhất thì lại khác, gần như một nửa lớn thế lực Thiên An không nghe theo lệnh của Vương Nhất thì chính là dựa vào thuộc hạ của Vương Nhất.

Nếu Vương Nhất hạ lệnh một tiếng, gần như hơn nửa thế lực Thiên An đều sẽ tập kết lại.

Vương Nhất cười, lắc lắc đầu: “Trận thế lớn sao? Tôi cảm thấy không lớn?”

Ánh mắt Vương Nhất dần dần trở nên lạnh lùng: “Vốn muốn dùng thân phận người thường chung sống với bọn họ, là bọn họ ép tôi động dụng sức mạnh của Thiên An.

Nhận thấy được sự lạnh lùng đáng sợ ẩn chứa trong lời nói của Vương Nhất, sắc mặt của Hồ Hoàng Việt cũng trở nên trịnh trọng hơn rất nhiều.

“Vâng, Anh Vương, tôi sẽ đi liên hệ ngay, tất cả các thế lực của Thiên An, ắt phải đến Giang Thành nội trong hôm nay.”

Hồ Hoàng Việt nói xong liền đi liên hệ rồi.

Rất nhanh đã có được sự hồi đáp của các thế lực lớn.

“Nhà họ Tôn khu Hạ Thành, nguyện đến Giang Thành, giúp Anh Vương một tay!”

“Nhà họ Lương khu Tây Giang, nguyện đến Giang Thành, giúp Anh Vương một tay!”

“Nhà họ Kim khu Tiêu Thành, nguyện đến Giang Thành, giúp Anh Vương một tay!”

“Nhà họ Phùng khu Giang Tâm, nguyện đến Giang Thành, giúp Anh Vương một tay!”

lạm Vương Nhất hạ lệnh một tiếng, mười khu vực lớn của Thiên An, gần mười thế lực gia tộc tỏ ý sẵn sàng đến Giang Thành để giúp đỡ.

Mà trong số những gia tộc này lại lấy nhà họ Lương của Lương Nhật Tân, nhà họ Kim của Kim Thành Phong và nhà họ Tôn của Tôn Chính Vũ dần đầu, vào nơi nước sôi lửa bỏng cũng không từ.

Trong khoảng thời gian này, nhà họ Tôn đã phát triển nhanh chóng, dường như đã thay thế nhà họ Thẩm và nhà họ Nhan đã diệt vong, trở thành ba đại hào môn của thành phố Thiên An.

Cũng lấy lại được không ít thế lực phụ thuộc, chẳng hạn như nhà họ Phùng của khu Giang Tâm và một số gia tộc phát triển mới nổi khác.

Vương Nhất chắp tay sau lưng, đứng trên tầng cao nhất của tòa nhà, trước cửa sổ sát sàn cực lớn, ánh mắt sâu xa.

“Mục Lang, Tần Thị, tôi rất mong chờ các người ra tay với tôi…

“Những ân oán trong quá khứ cũng nên được giải quyết rồi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1844


1844

Giọng điệu Vương Nhất bình thản, tự lẩm bẩm.

Từ miệng Tần Hồng Long, mặc dù có biết được phía trên chín đại vương tộc Yên Đô còn có hoàng tộc nước H.

Bọn họ mới là sự tồn tại sừng sững ngàn năm không đổ trong cả nước H.

Thế nhưng, Vương Nhất không sợ bọn họ.

Gặp mặt Tần Vũ, anh đã có sự hiểu biết sơ bộ về thực lực của hoàng tộc nước H.

Lấy tên vệ sĩ nội kình bên cạnh Tần Vũ kia làm ví dụ, vệ sĩ của hoàng tộc nước H, luyện ra nội kinh, có lẽ là tiêu chuẩn của nhân viên.

Mà những người như Tần Vũ có lẽ cũng được coi là người xuất sắc trong hoàng tộc nước H.

Bọn họ chỉ là hơi thần bí một chút, lâu không xuất thế một chút, đối với Vương Nhất mà nói, vẫn là chuyện một trận công kích phalanx.

Mà xu hướng của Thiên An cũng ảnh hưởng đến các thế lực của Giang Thành.

Bọn họ nhanh chóng tập hợp lại, mở một cuộc hội nghị khẩn cấp.

Mọi người ngồi đây đây dường như đều là thành viên của Liên minh Giang Thành.

“Sự việc, tôi nghĩ mọi người có lẽ đều đã nghe nói rồi, tập đoàn Lệ Tinh từ chối việc dừng sản xuất mỹ phẩm, vấn đang kinh doanh trên thị trường.”

“Ngoài ra, bên phía Thiên An còn có rất nhiều gia tộc đang đến Giang Thành, đây rõ ràng là đang chống đối lại chúng ta, không xem Liên minh Giang Thành của chúng ta ra gì!”

“Để giết gà dọa khỉ, tôi đề nghị coi tập đoàn Lệ Tỉnh là con chim đầu đàn để đánh, hy vọng Hạ gia chủ, Hồ gia chủ, Lục gia chủ có thể ủng hộ đắc lực, cũng gia nhập vào Liên minh Giang Thành.

Dương Phát, minh chủ xí nghiệp của Liên minh Giang Thành, nhìn ba người trước mặt với vẻ mặt nghiêm túc và nói.

Ba người này chính là gia chủ của ba đại hào môn Giang Thành, Hạ Lãm, Hồ Cương, Lục Viên!

Những người khác của liên minh cũng đều nhìn chằm chằm vào ba gia chủ của ba đại hào môn.

Nếu gia chủa của ba đại hào môn gia nhập vào Liên minh Giang Thành, vậy thì sức mạnh của liên minh sẽ ngày càng mạnh hơn.

Đừng nói là tập đoàn Lệ Tinh, cho dù là các gia tộc đến từ Thiên An cũng không đủ sức chống lại.

Tuy nhiên, ba người Hạ Lãm, Hồ Cương và Lục Viên nhìn nhau một cái, cười một cách kỳ lạ và đồng thanh nói.

“Xin lỗi, thứ lõi cho tôi vì đã từ chối!”

Gia chủ của ba đại hào môn đều đồng thanh từ chối.

Đột nhiên, trong phòng hội nghỉ im phăng phắc, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt không thể tin được.

Dương Phát, minh chủ xí nghiệp của Liên minh Giang Thành, thậm chí khóe miệng còn giật giật, khuôn mặt đầy tức giận.

Mặc dù địa vị của ông ta không so được với gia chủ của ba đại hào môn, nhưng cũng coi là chủ tịch của xí nhiệp đầu sỏ, giá trị mấy nghìn tỷ.

Vậy mà ba đại gia chủ lại dám không nể mặt ông ta như vậy.

Dương Phát nhìn ba người Hạ Lãm, cố gắng kìm nén sự tức giận trong lòng và chất vấn: “Ba đại gia chủ, tôi có thể nghe xem lý do từ chối của các ông không?”

Các thành viên khác của liên minh hoàn hồn lại, cũng đều nhìn chằm chăm vào bọn họ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1845


1845

Theo quan điểm của bọn họ, kết quả tốt nhất chính là nhà họ Hạ, nhà họ Hồ và nhà họ Lục đều gia nhập Liên minh Giang Thành, như vậy bọn họ sẽ như hổ mọc thêm cánh.

Nếu thật sự không được, hai nhà gia nhập hoặc là một nhà gia nhập cũng tốt.

Nhưng bọn họ hoàn toàn không ngờ rằng ba đại hào môn, giống như đã thông đồng với nhau, cùng từ chối cả.

Thế nhưng, Hạ Lãm lại cười nhạt, cầm chén trà nóng trước mặt lên, uống một ngụm: “Từ chối chính là từ chối, nào có nhiều lý do như vậy?”

“Ông!”

Con ngươi của Dương Phát co rút lại, không ngờ răng Hạ Lãm lại láo xược như vậy.

Ông ta cả giận nói: “Hạ gia chủ, ông có phần quá coi trọng các ông rồi, nhà họ Hạ tuy mạnh nhưng Liên minh Giang Thành tôi cũng không ăn chay, ông quả thực muốn đứng bên phía đối lập với chúng tôi sao?”

Những chủ tịch khác cũng nhìn với ánh mắt tức giận, không chút sợ hãi trước mặt Hạ Lãm.

Như Dương Phát đã nói, mặc dù nhà họ Hạ là hào môn nhưng đối mặt cới Liên minh Giang Thành, vấn không thể đánh lại.

Hạ Lãm cười ngạo mạn, nhìn mọi người xung quanh: “Chỉ với đám người các ông đây cũng xứng đứng đối lập với ba chúng tôi sao?”

Âm!

Lời này vừa được nói ra, sắc mặt của tất cả các chủ tịch xí nghiệp do Dương Phát đứng đầu đều thay đổi, ai nấy đều vừa kinh ngạc vừa tức giận.

Bọn họ thật sự nghĩ không ra, Hạ Lãm lấy đâu ra tự tin vậy?

Dương Phát đang định hét lên giận dữ thì đột nhiên sững sờ.

Bởi vì ông ta chú ý tới một chi tiết trong lời nói của Hạ Lãm.

Cũng xứng với ba chúng tôi.

Ông ta đã nói ‘ba chúng tôi’ chứ không phải một mình ông ta.

Ánh mắt của Dương Phát đột nhiên tập trung vào Hồ Cương và Lục Viên: “Hồ gia chủ, Lục gia chủ, các ông cũng không nói lý do sao?”

Lục Viên và Hồ Cương nghe thấy vậy, đều mỉm cười.

Kiểu cười đó trông có vẻ vô cùng áp bức và lăng nhục, trên mặt của Dương Phát lập tức tràn ngập lửa giận.

“Nếu thực sự muốn nói lý do, vậy chỉ có một, chính là các ông quá ngu ngốc.”

Lục Viên cười lớn, nhìn Dương Phát và những người khác và nói.

“Ông nói cái gì!”

“Không phải các ông là hào môn mà có thể không kiêng nể gì!”

Dương Phát và những người khác đều đứng dậy, trợn trừng mắt nhìn.

Bởi vì phía sau bọn họ có một hậu đài không thể tưởng tượng, vì vậy bọn họ không hề sợ hãi.

“Chẳng lẽ không phải sao?”

Hạ Lãm mỉm cười: “Các ông, vậy mà lại muốn chúng tôi gia nhập cùng các ông, cùng đánh áp tập đoàn Lệ Tinh, thật nực cười!”

“Không sai, các ông có biết tập đoàn Lệ Tinh là công ty của ai không?”

Hồ Cương và Lục Viên nhìn đám người Dương Phát với vẻ đầy khinh thường, lạnh lùng bỏi lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1846


1846

Vẻ mặt Dương Phát lạnh lùng: “Chẳng phải là tập đoàn của trưởng của Lý Thị sao?

Người thứ hai là người chồng phế vật kia của cô ta, là chàng rể ở rể mà đến Lý Thị cũng không thừa nhận, còn có người nào chứ?

Dương Phát căn bản không xem Vương Nhất và Lý Khinh Hồng ra gì.

Nghe vậy, nụ cười trên khuôn mặt của Hạ Lãm, Hồ Cương và Lục Viên càng trở nên hài hước hơn.

“Các ông đều tập trung ánh mắt vào chủ tịch của tập đoàn Lệ Tỉnh – Cô Lý, nhưng lại bỏ qua nhân vật lớn thực sự ở phía “

sau.

Hạ Lãm, Hồ Cương và Lục Viên cười lớn, trong mắt họ, đám người Dương Phát này quả thực là đang lấy trứng chọi đá, tự tìm đường chết.

Dương Phát nhíu chặt mày, nhìn chằm chăm vào ba người Hạ Lãm bọn họ.

Ông ta cũng cảm nhận được có chút không đúng.

Người có cấp bậc cao nhất trong tập đoàn Lệ Tinh chính là Lý Khinh Hồng, nhưng cũng chỉ là một đại tiểu thư của Lý Thị mà thôi.

Tục ngữ nói rất hay, phép vua thua lệ làng, chín đại vương tộc Yên Kinh, sức ảnh hưởng ở Yên Kinh, mà ở đây là Giang Thành, nếu thực sự xảy ra xung đột, nhà họ Hạ, nhà họ Hồ, nhà họ Lục ba nhà liên thủ cũng chưa chắc đã sợ vương tộc Lý Thị.

Tuy nhiên, gia chủ của ba nhà lại rất cung kính với Lý Khinh Hồng.

Thậm chí là… sợ hãi!

Chẳng lẽ, phía sau Lý Khinh Hồng, còn có người đáng sợ nào sao?

“Chẳng lẽ các ông nói là Vương Nhất – chồng của Lý Khinh Hồng sao?”

Dương Phát lạnh lùng hỏi.

“Đúng vậy! Chính là Anh Vương.

Hạ Lãm hét lớn, khí thế lập tức được giải phóng ra, trái tim tất cả mọi người đều loạn nhịp.

“Vậy mà lại muốn đánh áp công ty của vợ Anh Vương, các ông chết như thế nào cũng không biết.”

Không chỉ có một mình Hạ Lãm, Hồ Cương và Lục Viên cũng như vậy, trên mặt mang theo nụ cười khẩy.

Đặc biệt là Hồ Cương.

Ông ta đã không phải là gia chủ của nhà họ Hồ nữa.

Trước đây, đã từng vì Hồ Hoàng Việt mà kết thù lớn với Vương Nhất, thậm chí còn lái xe đâm Hồ Hoàng Việt, gây ra tai nạn xe hơi và giam giữ con gái của Vương Nhất – Vương Tử Lam.

Kết quả, Vương Nhất đã bộc lộ thực lực, một cuộc điện thoại gọi Tiêu Hồng Cương = thủ lĩnh của chiến vực Giang Thành đến.

Đêm đó, nhà họ Hồ suýt chút nữa bị pháo và xe tăng nghiền nát rồi.

Khi đó Hồ Cương mới nhận ra thực lực của Vương Nhất khủng bố như thế nào, nhà họ Hồ chống lại anh chính là chuyện ngu xuẩn biết bao.

Vì vậy, ông ta đã thần phục Vương Nhất vô điều kiện, hơn nữa giao lại vị trí gia chủ cho Hồ Hoàng Việt.

Lục Viên không cảm nhận được sự khủng bố của Vương Nhất, nhà họ Lục ông ta thần phục Vương Nhất hoàn toàn là vì đi theo Vương Nhất, nhà họ Lục ông ta có thể phát triển nhanh chóng.

Bây giờ, nhà họ Lục ông ta đã ký kết hợp tác với hầu hết các gia tộc ở Thiên An, phát triển vô cùng nhanh chóng.

Trước khi nhà họ Lục ăn no bụng, ông ta sẽ không phản bội Vương Nhất.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1847


1847

Dương Phát và một số chủ tịch tập đoàn của Liên minh Giang Thành cười phá lên.

Trên mặt Dương Phát đầy vẻ khinh thường, cười đến chảy cả nước mắt.

“Các ông nói cái gì, Vương Nhất mới là nhân vật lớn kia? Sao có thể chứ?”

“Hạ gia chủ, Hồ gia chủ, Lục gia chủ, các ông đều là gia chủ của hào môn, sao lại không phân biệt được vậy?”

“Anh ta là con rể không được công nhận của Lý Thị, anh ta có thể sống, hoàn toàn là nhờ vào vợ anh ta, Lý Khinh Hồng! Bản thân anh ta nào có năng lực gì chứ.”

Dương Phát căn bản không tin những gì đám người Hạ Lãm nói, ngược lại còn nghĩ rằng bọn họ điên rồi.

“Vậy sao?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Khóe miệng Hạ Lãm cong lên với vẻ hài hước, lãnh đạm nói: “Xem ra các ông vẫn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc.

“Vì các ông thành lập Liên minh Giang Thành và ra tay với tập đoàn Lệ Tinh, đã làm kinh động đến phần lớn các gia tộc ở Thiên An, gần như tất cả các gia tộc thần phục Anh Vương đều đã chạy đến Giang ¡ Thành rồi, trong đó không thiếu các thế gia hào môn không thua kém gì nhà họ Hạ chúng tôi, nhà họ Lương, nhà họ Kim… Các ông muốn đối phó thế nào?”

Tiếng cười đột ngột dừng lại, săc mặt của Dương Phát thay đổi ngay tại chỗ, thậm chí chân cũng có chút mềm nhũn.

Đúng vậy, Thiên An và Giang Thành là các thành phố anh em, hào môn của Thiên An yếu sao?

Đương nhiên là không!

Lấy nhà họ Kim làm ví dụ, nhà họ Kim có một yêu nữ là Kim Thúy Như, chỉ xét riêng về năng lực cá thể, tập đoàn Kim Thị có thể đè bẹp bất kỳ công ty nào của bọn họ.

Chưa kể, không chỉ nhà họ Kim lên đường mà là thế lực của hơn nửa Thiên An?

Tinh!

Đúng lúc này, điện thoại di động của mọi người đồng thời hiện ra một tin tức.

Toàn bộ con đường cao tốc ở Giang Thành đều bị những chiếc xe sang giá trị mấy chục tỷ chiếm cứ.

Phóng tầm mắt nhìn ra, toàn bộ đều là loại cấp bậc như Rolls Royce và Bentley!

Những thứ như Aventador, Murcielago và Trident chỉ có thể làm xe đi kèm.

Những chiếc xe sang này nối đuôi nhau chạy qua, tạo thành một hàng dài trên đường cao tốc.

Chúng xông xáo liều lĩnh, chạy ngang ngược trên đường.

Còn những chủ xe tư gia kia đều ngây ngốc, để tránh quẹt vào những chiếc xe sang này, tất cả bọn họ đều tấp vào lề đường.

Thậm chí nhiều chủ xe còn xuống xe, kinh ngạc chứng kiến cảnh tượng hiếm có này.

Các bình luận bên dưới đều tăng liên tục, lập trức trở thành điểm nóng tức thời ở Giang Thành!

Nhìn thấy tin tức này, Hạ Lãm, Hồ Cương và Lục Viên đều im lặng cười, liếc xéo nhìn Dương Phát.

Dương Phát và các thành viên khác của Liên minh Giang Thành đều sợ đến mức sắc mặt tái nhợt, thậm chí không dám thở mạnh.

Nhiều xe sang như vậy, trên xe đều treo biển số xe của Thiên An.

Chẳng lẽ, thật sự là do Vương Nhất gọi tới sao?

Sức mạnh nâng cả thành phố, loại năng lượng này, loại sức ảnh hưởng này, ai có thể sánh kịp?

Trong phút chốc như vậy, trong lòng đám người Dương Phát đều đầy sự hối hận, vì sao lại nghe theo mệnh lệnh của cấp trên, thành lập liên minh để đánh áp tập đoàn Lệ Tinh?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom