Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Convert Cầu Thủ Vĩ Đại Nhất Mọi Thời Đại (Convert Tiếng Anh) - THE GREATEST OF ALL TIME

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Convert Cầu Thủ Vĩ Đại Nhất Mọi Thời Đại (Convert Tiếng Anh) - THE GREATEST OF ALL TIME

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Tham gia
11/6/23
Bài viết
919,306
VNĐ
900,499
[Diendantruyen.Com] Cầu Thủ Vĩ Đại Nhất Mọi Thời Đại (Convert Tiếng Anh)  - THE GREATEST OF ALL TIME

Cầu Thủ Vĩ Đại Nhất Mọi Thời Đại (Convert Tiếng Anh) - THE GREATEST OF ALL TIME
Tác giả: Mujunel_the_Mystic
Tình trạng: Đang cập nhật




Đi sâu vào một cuốn tiểu thuyết về sự trỗi dậy của một vận động viên huyền thoại. Theo chân Zachary Bemba trên hành trình trở thành GOAT (Vĩ đại nhất mọi thời đại) trong thế giới bóng đá. Anh ấy du hành trở lại một thời điểm trong quá khứ của mình, nơi có rất nhiều cơ hội. Truy cập vào một hệ thống có khả năng đẩy anh ta lên tầm cao hơn chỉ là lớp kem trên chiếc bánh. Từ một kẻ vô danh sinh ra ở một trong những nơi nghèo nhất và xa xôi nhất hành tinh, anh không ngừng theo đuổi mục tiêu trở thành vận động viên vĩ đại nhất thế giới từng chứng kiến.
 
Chương 1 : Chương 1 + 2 - Quay Ngược Thời Gian + Hệ Thống GOAT


Chương 1 + 2 - Quay Ngược Thời Gian + Hệ Thống GOAT

"Tít,tít,tít,tít"

Zachary bị đánh thức bởi tiếng gì dó giống máy móc. Đôi mắt anh đột ngột mở ra, đờ đẫn như mới tỉnh dậy sau khi gặp phải cơn ác mộng vậy.

Zachary cố gắng nhớ lại là mình đã chết do sốc thuốc vì sử dụng má túy và rựu. Nhớ lại cảm giác đó khiến ạnh lại rùng mình, anh lấy tay xoa mặt lấy lại tỉnh táo để tìm hiểu xem sao anh còn chưa chết. Anh nhìn xung quanh không thấy ai cả, anh củng thử kêu ai đó xem có ai không.

Hơn 30 phút trôi qua, anh làm như mọi thứ vẫn không tìm thấy lối ra hay ai khác. Nhưng có 1 cái khiến anh rất bực mình là cái tiếng tít,tít,tít trong đầu anh vẫn kêu dù đầu anh không đau nhứt gì cả. Anh bất lực chỉ biết ngồi xuống và suy nghĩ xem tại sao anh vẫn sống.

[Liệu anh có thể quay ngược thời gian không? Anh sẽ có cơ hội thứ hai không?]

" hahaha..." Tiếng cười của Zachary vang vộng trong không gian yên tĩnh

" Tôi phải ngừng xem những tiểu thuyết trên web đó." Zachary lầm bầm trông khi cố gắng kìm nén tiếng cười của mình

****

"Đinh"

' ĐANG KHỞI TẠO HỆ THỐNG GOAT...'

Zachary giậc mình khi có tiếng nói trong đầu anh vàmột quyển sách màu lam trong suốt mở ra trước mặt hắn, anh nhìn chằm chằm vào cái khung màu xanh, mắt mở to, miệng há hốc và khuôn mặt cứng đờ vì kinh ngạc.

Zachary đã đọc nhiều tiểu thuyết web thuộc thể loại hệ thống ở cuộc sống trước. Anh có thể ngay lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra. Anh chắc chắn rằng mình có một hệ thống mà hệ thống đó cũng giống như tất cả nhân vật chính trong tiểu thuyết. Đó là điều tuyệt nhất với bất kỳ người hâm mộ đam mê đọc tiểu thuyết

Hệ thống này có thể giúp anh nâng cao kỹ năng bóng đá của mình và biến anh thành một cầu thủ ngôi sao trong vòng vài năm nếu nó giống n hư trong những cuón tiểu thuyết đó

Kể từ khi bị chấn thương, đây là lần đâu tiên Zachary cảm thấy lạc quan về việc theo đuổi ước mơ trở thành một cầu thủ bóng đá được quốc tế công nhận.

Với một hệ thống, anh có thể trở thành một trong những cầu thử giỏi nhất ở Châu Phi hoặc thậm chí trên toàn thế giới

Sau đó, anh có thể dễ dàng có được biệt thự, xe sang, siêu mẫu và số tiền lớn mà không cần phải đi cướp và bán ma túy như kiếp trước. Nhớ lại anh chỉ cảm thấy toàn là đâu khổ vì sự kiện đó anh gần như kết thúc cả cuộc đời mình còn cha,me anh cũng mất. Nếu anh hận ai nhất thì dó là quốc gia anh sống

Tư nhiên nhớ lại làm anh lại mất bình tỉnh, anh đập hai tay vào má để xua tan cái cảm giác đó. Khi anh làm vậy thì có cảm giác đâu,có lẽ vẫn chưa tin nên anh lấy sức tát mạnh vào má.

" Chết tiệt, đau quá," anh kêu lên.

Nỗi đau mà anh cảm thấy rất là chân thật.

Nếu anh đang ngủ, thì đây là giấc mơ hay tưởng tượng này đã trở thành thế giới hiện thức của anh. Và đó không phải là điềm xấu.

Anh vui vẻ chấp nhận nó.

Zachary trấn tĩnh tấm trí và một lần nữa tập trung vào nội dung của bảng hệ thống

****

KẾT NỐI THÀNH CÔNG

kHỞI TẠO HỆ THỐNG GOAT

"Đinh"

ĐÃ PHÁT HIỆN NGUÒI DÙNG MỚI...

SÓNG NÃO PHÙ HỢP...

PHÂN TÍCH DỮ LIỆU CƠ THỂ...

ĐỊNH HƯỚNG CHO NGƯỜI DÙNG MỚI...

KÍCH HOẠT THÀNH

"Đinh"

Hãy lựa chon nghề nghiệp mong muốn để bắt đầu hành trình trên con đường trở thành GOAT

a) Diễn viên

b)Vận động viên bóng rổ

c) Cầu thủ bóng đá

d) Vận động viên bóng chày

e) Các môn thể thao khác

' Lưu ý : Hệ thống sẽ hỗ trở bạn trong hành trình tiến tới danh hiệu GOAT trong bất kỳ ngành nghề nào ở trên."

' Hãy chọn một bộ môn mình muốn sau khi xem xét cẩn thạn. Khi đã chọn thì không thể chọn lại.'

****

Một nụ cười từ từ hiện lên khuon mặt Zachary sau khi đọc qua những dòng chữ trên bảng hệ thống. Cậu chạy, cậu hét trong không gian đó 1 lúc để thể hiện sự hạnh phúc.

Zachary đã quay ngược thời gian và có được một hệ thống kỳ dị mà lẽ ra chỉ tồn tại trong tưởng tượng. Hệ thống có thể nâng anh lên danh hiệu GOAT trong một số ngầnh nghề.

Zachary cẫn thận hướng ngón trỏ bên phải của mình hướng về bảng hệ thống và chọn - C

****

"Đinh" NGƯỜI DÙNG ĐÃ CHỌN CHUYÊN NGHIỆP BÓNG ĐÁ

' Xác nhận' ' Hủy bỏ'

(** Lưu ý: Lựa chọn không thể chọn lại khí xác nhận.)

****

Zachary không cần suy nghĩ gì và chỉ xác nhận sự lựa chọn của mình với nghề bóng đá. Bóng đá là tất cả đối với anh kiếp trước

Zachary sẽ không bao giờ chọn trở thành ca sĩ hay diễn viên. Anh ấy sẽ tự xấu hổ nếu thử hát vì chất giọng trầm khàn của mình.

Khi xác nhận tùy chọn bóng đá, cuốn sách trong mờ ngay lập tức phân tán thành các hạt màu xanh lam lấp lánh trước khi tập hợp lại thành một màn hình ảo với một quả bóng đá vàng đang quay ở trung tâm. Quả bóng sau đó biến mất trong nền trước khi những từ vàng mới bắt đầu xuất hiện trên màn hình ảo.

****

"Đinh"

HỆ THỐNG DANH HIỆU GOAT ĐÃ TẠO THÀNH CÔNG

----

BẮT ĐẦU QUÁ TRÌNH ĐƯA NGƯỜI DÙNG VỀ CUỐC SỐNG HIỆN TẠI CỦA MÌNH

Cấy MÃ SINH HỌC LƯỢNG TỬ VÀO DNA CỦA NGƯỜI DÙNG...

****

Đầu Zachary đau nhói trong khi xương anh râm ran vì cảm giác nhột nhột. Cảm giác đau đớn như ai đó đã lấy một con dao vào hộp sọ của mình.

Anh nhanh chóng nằm xuống và hai tay ôm đầu. Nhắm mắt lại, anh muốn cơn đau biến mất. Phần còn lại của thế giới trở nên tách biệt, và tất cả những gì anh có thể tập trung vào là nỗi đau ăn sâu vào đầu và xương.

Nhưng ngay sau đó, anh nghe thấy một tiếng ding khác trước khi cơn đau rút đi như thủy triều. Anh mở mắt ra và nhận thấy rằng mình đang nằm trên giường của mình và khung cảnh quen thuộc, dù đầu còn bị đâu nhưng anh vãn cố gắng chồm người dạy và nhìn vào cái đồng hồ

Anh đã lùi về quá khứ mười lăm năm. Ngày hôm nay là ngày 12 tháng 6 năm 2010. Anh ấy đã bắt đầu nhớ lại một số sự kiện sắp xảy ra trong bóng đá địa phương.

Một tháng sau, một số tuyển trạch viên từ Pháp sẽ tham dự các cuộc thử nghiệm bóng đá khu vực ở Thành phố Lubumbashi. Họ là quan chức của một tổ chức nhân đạo nhằm quảng bá bóng đá ở những khu vực bị chiến tranh tàn phá như DR. Công-gô.

Kiếp trước, một số cầu thủ trẻ Congo may mắn được tuyển trạch viên tuyển chọn. Ngay sau đó, họ gia nhập các học viện bóng đá thành tích cao lừng lẫy ở Pháp và bay lên bầu trời chỉ trong một bước nhảy vọt.

Các cầu thủ bóng đá trẻ khác (bao gồm cả Zachary) không tham gia thử nghiệm đã chìm trong sự tiếc nuối vô tận về cơ hội bị bỏ lỡ trong nhiều năm.

Anh còn tiếc hơn là anh không thể quay lại trước thời gian mà ba mẹ anh còn sống,

****

HỆ THỐNG DANH HIỆU GOAT BÓNG ĐÁ ĐÃ CÓ THỂ SỬ DỤNG MỜI KIỂM TRA

----

NGƯỜI DÙNG CÓ THỂ TRUY CẬP THÔNG TIN BẰNG CÁCH THEO DÕI MENU TAB

****

Tin nhắn kết thúc ở đó. Màn hình ảo một lần nữa trở nên trống rỗng. Nhưng không lâu. Ngay sau đó, các menu tab vàng phát sáng bắt đầu xuất hiện trên màn hình.

****

HỆ THỐNG DANH HIỆU GOAT BÓNG ĐÁ

CẤP HỆ THỐNG: 1 (0/100 điểm juju để tăng cấp)

NGƯỜI DÙNG: Zachary Bemba

TUỔI: 15 tuổi

ĐÁNH GIÁ TÀI NĂNG: Hạng D

ĐIỂM JUJU: 0

(Đánh giá: Một cậu bé đáng thương còn lâu mới trở thành một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp)

----

MENU NGƯỜI DÙNG

*THỐNG KÊ NGƯỜI DÙNG

* NHIỆM VỤ

*CỬA HÀNG HỆ THỐNG (đã khóa)

*XỔ SỐ HỆ THỐNG (đã khóa)

* CÔNG CỤ SNOOPING (đã khóa)

----

Lưu ý: Vui lòng nâng cấp hệ thống để mở khóa nhiều chức năng hơn.

****

Zachary có thể hiểu ngay nội dung của Giao diện người dùng hệ thống sau khi nhìn lướt qua.

Nó giống như Giao diện người dùng của một trò chơi di động Android đơn giản mà người dùng có thể sử dụng để điều hướng các menu của trò chơi.

Nhưng Zachary đã bối rối trước sự đánh giá của hệ thống về tài năng của anh ấy.

Anh ấy đã chơi bóng đá từ năm 8 tuổi và cảm thấy mình chơi rất giỏi. Nhưng hệ thống đánh giá tài năng của anh ấy chỉ ở hạng D.

Việc chấm điểm khác với mong đợi của Zachary. Vì vậy, anh ấy đã nhấn vào nút 'THỐNG KÊ NGƯỜI DÙNG' để hiểu tại sao.

Một danh sách khác đã điền vào trang ảo ngay khi ngón tay của anh ấy rời khỏi nút ảo.

****

*THỐNG KÊ NGƯỜI DÙNG

-> Thể lực: D+

->Kỹ thuật bóng đá: C+

-> Đá bóng thông minh: C+

->Khả năng tinh thần và tư duy: D-

-> Nhân tố X: F

-> Kỹ năng GOAT: KHÔNG

****

"Thật sự!" Zachary thốt lên. "Làm sao khả năng tinh thần của tôi chỉ ở mức 'D-'? Điểm của tôi phải cao hơn thế này."

Mặc dù kiếp trước Zachary là một kẻ thất bại, nhưng anh luôn cho rằng mình phải có một tinh thần vững vàng, có thể chịu đựng mọi khó khăn. Nhưng đánh giá của hệ thống về anh ấy khác với mong đợi của anh ấy.

Trong một khoảnh khắc, anh đau khổ. Nhưng sau đó, anh ấy nhớ ra rằng anh ấy có cơ hội thứ hai để đạt được mục tiêu của mình—một cơ hội thăng tiến để trở thành một 'vĩ nhân' trong thể thao.

[Với hệ thống GOAT này, còn gì phải sợ nữa?]

[Tôi sẽ làm việc chăm chỉ hơn và trở thành tài năng hạng S sớm nhất có thể.] Anh quyết tâm trong khi nhấn vào tab thể lực.

THỐNG KÊ NGƯỜI DÙNG

-> Thể lực (Xếp hạng trung bình: D+)

Cân Bằng và Phối Hợp: E

Nhanh nhẹn: E

Sức mạnh: C-

Sức chịu đựng: C+

Điểm chịu đựng: 990/1000 (C+)

Zachary không buồn tiếp tục đánh giá chỉ số của mình. Nhiều thông tin hơn sẽ khiến đầu anh ấy bối rối. Anh ấy không bao giờ giỏi với những con số.

Nhưng anh ấy vẫn có thể hiểu được đánh giá kỹ năng của mình.

Thuộc tính cao nhất của anh ấy là sức mạnh, sức chịu đựng và sức bền vào lúc này. Họ dường như ở trên mức trung bình nếu xếp hạng cao nhất là cấp S. Anh chỉ được 2 chỉ số C+ còn lại là thảm hỏa có thể một phần cái chân trái bị thương

Zachary xoa hai lòng bàn tay vào nhau—với mong đợi khi anh ấy quyết tâm tham gia và thành công trong khoảng thời gian đó. Vì vậy, không chút do dự, anh nhấp vào tab 'Nhiệm vụ GOAT' trên giao diện hệ thống. Nếu hệ thống có một phương pháp để tăng sức mạnh và chữa lành cho anh ta, thì đó phải thông qua một nhiệm vụ. Đó là điều dễ hiểu đối với bất kỳ ai đã từng đọc một cuốn tiểu thuyết được gắn thẻ hệ thống.

Tab đã nhấp nháy với đèn đỏ cho biết đã có một nhiệm vụ đang chờ Zachary hoàn thành.

****

NHIỆM VỤ DÊ

# NHIỆM VỤ MỚI: Chuẩn bị để trở thành GOAT bóng đá

* Nhiệm vụ 1: Chạy 70 dặm trong vòng một tuần.

* Nhiệm vụ 2: Hoàn thành 100 chỗ ngồi mỗi ngày trong một tuần.

* Nhiệm vụ 3: Hoàn thành 50 lần ấn mỗi ngày trong một tuần.

* Nhiệm vụ 4: Hoàn thành bốn vòng với nửa tá tư thế Hatha-Yoga hàng ngày trong một tuần.

----

* Phần thưởng:

-> Thuốc tăng cường sinh lực cấp B (Chữa lành mọi vết thương và cường hóa cơ thể. Có cơ hội tăng tài năng.)

-> Một kỹ năng GOAT ngẫu nhiên.

-> 5 juju-điểm

----

* Hình phạt trong trường hợp nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành sau thời gian quy định.

->Mất hệ thống GOAT.

-> Chân trái của người dùng sẽ bị liệt vĩnh viễn (Không thỏa hiệp).

----

*Nhận xét: Hành trình vạn dặm bắt đầu từ một bước chân. Và bước đó phải được thực hiện ngay bây giờ.

****

"TỈnh!" Zachary kêu lên, mắt mở to. Vì anh đã trải qua rất nhiều chuyện trong vài giờ qua, nên anh cảm thấy mệt mỏi và kiệt sức.

Vì vậy, anh ấy định ra ngoài và thư giãn bằng cách đi dạo quanh khu phố cũ của mình. Nhưng hệ thống đã thay đổi kế hoạch của anh ấy.

Anh khoác vội bộ đồ thể thao ngoại cỡ, ăn vội bữa sáng rồi lao ra khỏi nhà sau khi chào cha me anh trên bàn thờ. Từ khi họ qua đời anh chán nản và bán hết gia súc. Nhưng lần này cậu không sài tiền và thời gian một cách phung phí nữa mà theo đuổi ước mơ của
 
Chương 2 : Chương 3 - Tập Luyện Một Mình


Chương 3 - Tập Luyện Một Mình

Zachary đang chạy bộ với tốc độ ổn định.

Anh không để tâm đến những ổ gà luôn hiện diện trên những con đường đất ở phía đông Bukavu cũng như những đống bùn do cơn mưa ngày hôm trước mang lại.

Anh ấy đã ngân nga bài hát của Chris Brown (Don't Wake Me Up) được cho là sẽ phát hành hai năm sau đó.

Zachary mỉm cười dịu dàng. Anh ấy đang có tâm trạng tốt.

Phía trên anh lờ mờ là bầu trời xanh với chỉ một vài tầng mây lững lờ trôi về phía Hồ Kivu ở phía bắc. Mặt trời đã là một quả cầu vàng óng bên trên, hứa hẹn sẽ có nhiều nhiệt hơn trong ngày. Nói chung, anh ta không thể yêu cầu thời tiết tốt hơn để hoàn thành nhiệm vụ hệ thống.

Đã sáu ngày trôi qua kể từ khi Zachary trở về quá khứ, và anh ấy đã rất gần hoàn thành các nhiệm vụ trong nhiệm vụ hệ thống đầu tiên của mình.

Anh đã tập thể dục như thể không có ngày mai trong vốn từ vựng của mình.

Với hệ thống GOAT, anh có động lực để làm việc chăm chỉ và do đó chưa một lần nghĩ đến việc bỏ cuộc khi gặp khó khăn.

Mỗi buổi sáng, anh ấy bắt đầu với thói quen gập người một trăm lần, sau đó thực hiện năm mươi lần đẩy trước khi chạy bộ mười dặm hoặc hơn quanh những con đường đất của Bukavu. Sau đó, anh ấy sẽ hoàn thành khóa đào tạo trong ngày của mình vào buổi tối bằng cách thực hiện sáu vòng Hatha-yoga thường lệ. Bài tập yoga hàng ngày của anh ấy luôn bao gồm các tư thế con rắn, cây cung, con công, con rùa, con đại bàng và Matsyendra. Nhờ bán đám gia súc anh có tiên để mua nhiều thức ăn dinh dưỡng hơn để giúp phát triển cơ thể và cơ bắp

Ở kiếp trước, anh đã xem một bài báo giải thích việc yoga cần thiết như thế nào để cải thiện tính linh hoạt và khả năng phối hợp cơ thể của bất kỳ vận động viên nào. Zachary quyết tâm tuân theo cách luyện tập này vì nó sẽ giảm nguy cơ anh ấy bị chấn thương sau này trong sự nghiệp.

Anh ấy sợ bị thương lần nữa nhất. Chấn thương sẽ làm giảm phong độ của cầu thủ và phá hủy sự nghiệp nếu không được xử lý tỉ mỉ.

Một chấn thương là khởi đầu cho sự suy sụp của Zachary trong kiếp trước. Nhưng anh quyết tâm không để nó ảnh hưởng đến anh trong công việc mới.

Trong suốt sáu ngày qua, mắt cá chân bị thương của anh ấy đau như búa bổ sau khi tiếp tục tập luyện vất vả mà không được nghỉ ngơi nhiều. Nó sưng lên và chuyển sang màu đỏ như tôm luộc chín. Nhưng Zachary đã chọn bỏ qua nỗi đau và tiếp tục những nhiệm vụ tẻ nhạt do hệ thống áp đặt lên anh.

Một vài lần anh cảm thấy mình không thể tiếp tục, anh chỉ cần nghĩ về những đỉnh cao tuyệt vời mà một số vận động viên hàng đầu xuất thân từ hoàn cảnh nghèo khó đã đạt được trong kiếp trước. Những ngôi sao bóng đá như Sadio Mane, Frank Ribery và Cristiano Ronaldo đã vươn lên đỉnh cao bằng cách tận dụng tài năng của họ. Nhờ làm việc chăm chỉ tuyệt đối và thái độ không ngừng đối với bóng đá, họ gần như đã đạt được danh hiệu GOAT được hỗ trợ bởi sự đồng thuận chung của cộng đồng ủng hộ thể thao.

Zachary tin rằng sự đau đớn và mệt mỏi mà anh ấy cảm thấy lúc đó là sự yếu đuối của anh ấy rời khỏi cơ thể.

Anh ấy có thể nhìn thấy bức tranh lớn hơn.

Cuộc leo núi có thể khó khăn và đầy thách thức, nhưng nếu anh ấy từng lên đến đỉnh cao của thế giới bóng đá, thì khung cảnh đó sẽ rất đáng giá. Vì vậy, anh ấy quyết định tập luyện chăm chỉ hơn bất kỳ vận động viên nào còn sống và xem liệu anh ấy có thể trở thành một trong những vận động viên vĩ đại hay không. Anh ấy sẽ cố gắng trở thành người giỏi nhất hoặc chết vì cố gắng. Với một hệ thống gian lận hỗ trợ cho sự thăng tiến của anh ấy, anh ấy sẽ không hài lòng với ít hơn.

Zachary đã ở trong khu vực này và cảm thấy chạy bộ là một hình thức thiền toàn thân. Anh ấy tiếp tục chuyển động đều đặn của mình với tốc độ đều đặn để xua tan nỗi đau và sự mệt mỏi khỏi tâm trí trong khi ngâm nga hết bài hát này đến bài hát khác để vực dậy tinh thần.

Trên những con đường đất Bukavu gần như vắng vẻ, anh không phải lo lắng gì. Zachary không cần phải lăn tăn về những khoản vay nặng lãi như kiếp trước, không bạn gái , không bác sĩ trị liệu. Chỉ có anh chạy ngang làn gió ấm mơn trớn làn da.

Mồ hôi ướt đẫm bộ đồ thể thao quá khổ của anh ấy trong khi đôi giày Nike cũ đã qua sử dụng của anh ấy dính đầy bùn. Anh thở hổn hển khi lau miệng bằng ống tay áo. Anh ta chỉ có thể tưởng tượng anh ta bị trượt nặng như thế nào.

Khi anh vòng qua một khúc cua để quay trở lại nhà của mình, một tiếng Ding vang lên trong đầu anh.

Âm thanh khiến tâm trạng của anh ấy phấn chấn hơn vì đó là thông báo hệ thống quen thuộc hiện nay cho biết anh ấy đã hoàn thành một trong các nhiệm vụ.

Nhưng Zachary cưỡng lại ý muốn mở Giao diện người dùng của hệ thống và tiếp tục chạy bộ qua đồng bằng, lên đồi, cho đến khi anh trở lại nhà của anh

Khi anh ngừng chạy, mồ hôi mát rượi trên da anh, được làn gió buổi trưa làm mát hơn nữa, và anh bắt đầu rùng mình.

Anh vội vã tắm rửa sạch sẽ trước khi vươn vai để hạ nhiệt cơ bắp. Sau đó, anh chuẩn bị bắt đầu thói quen tập yoga của mình

[Tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ của mình vào ngày mai. Nếu phần thưởng thuốc tiên có thể ngay lập tức chữa lành tất cả các dây chằng bị rách và trật khớp của tôi, thì sẽ không cần phải lo lắng.] Anh nghĩ.

Anh một lần nữa tập trung vào việc luyện tập và hoàn thành thói quen Yoga của mình. Hôm nay, anh đã dậy rất sớm và làm việc cật lực để hoàn thành nhiệm vụ trước giờ ăn trưa. Anh háo hức nhận những phần thưởng đầu tiên từ hệ thống. Sau đó, anh ấy sẽ có thể đánh giá xem hệ thống GOAT có tệ như hệ thống trong hầu hết các tiểu thuyết trên web mà anh ấy đã đọc hay không.

Trong vài phút, anh ấy đã hoàn thành bài tập yoga và âm thanh Ding một lần nữa vang lên trong tâm trí anh ấy.

Thậm chí không mất một phút để thư giãn, anh triệu tập giao diện người dùng của hệ thống để kiểm tra những thay đổi trong chỉ số của mình.

****

HỆ THỐNG DÊ BÓNG ĐÁ

CẤP HỆ THỐNG: 1 (15/100 điểm juju để tăng cấp)

NGƯỜI DÙNG: Zachary Bemba

TUỔI: 15 tuổi

ĐÁNH GIÁ TÀI NĂNG: Hạng D

JUJU-POINTS: 15 (1 msg)

(Đánh giá: Một cậu bé đáng thương còn lâu mới trở thành một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp)

MENU NGƯỜI DÙNG

*THỐNG KÊ NGƯỜI DÙNG

*NHIỆM VỤ CỦA DÊ (4 msg)

*SYSTEM SHOP (mở khóa tạm thời)

*XỔ SỐ HỆ THỐNG (mở khóa tạm thời)

* CÔNG CỤ SNOOPING (đã khóa)

----

Lưu ý: Vui lòng nâng cấp hệ thống để mở khóa nhiều chức năng hơn.

****

Zachary ngay lập tức nhận thấy các tab điểm juju, nhiệm vụ GOAT, cửa hàng hệ thống và xổ số hệ thống nhấp nháy màu đỏ trên giao diện người dùng. Với chuyên môn có được nhờ đọc tiểu thuyết trên web, anh có thể biết rằng mình đã nhận được tin nhắn mới hoặc thay đổi trạng thái trong các tab đó.

Vì vậy, anh ấy đã nhấn vào tab ở phía trên cùng của màn hình xanh ảo.

****

JUJU-POINTS: 15 (1 msg)

-> Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ – Chuẩn bị trở thành GOAT bóng đá. Bạn đã kiếm được 15 điểm juju.

----

Lưu ý: Vui lòng hoàn thành nhiều nhiệm vụ hệ thống hơn, giành chiến thắng trong các trận đấu và đạt được danh vọng để nhận được nhiều điểm juju hơn.

****

Zachary hiểu thông điệp ngay từ cái nhìn đầu tiên. Anh ấy đóng tab theo cách tương tự như cách điều hướng các tab android của điện thoại thông minh và sau đó tập trung sự chú ý của mình vào các tab nhiệm vụ GOAT.

[Tôi sẽ nhận được phần thưởng gì từ hệ thống?] Anh ấy tự hỏi

[Liệu tiên dược tăng cường sinh lực có chữa khỏi cho tôi không?]

[Nếu đây là một giấc mơ thì sao? Tôi sắp thức dậy rồi sao?] Rất nhiều nghi ngờ chạy qua tâm trí anh khiến não anh râm ran lo lắng.

Nhưng anh ấy đã ngăn chặn chúng và nhấn vào tab nhiệm vụ GOAT.

****

"Đinh"

#4 tin nhắn mới

CHÚC MỪNG

-> Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ (Chuẩn bị để trở thành GOAT bóng đá).

----

-> Nhiệm vụ-Phần thưởng

1) Thuốc tiên tăng cường sinh lực cấp B (Có sẵn trong cửa hàng hệ thống; tạm thời được mở khóa. Lưu ý: Người dùng phải sử dụng thuốc tiên trong vòng 5 giây sau khi bị xóa khỏi cửa hàng hệ thống.)

2) Một kỹ năng GOAT ngẫu nhiên (Có sẵn trong xổ số hệ thống; tạm thời mở khóa)

3) 5 điểm juju

----

->Tóm tắt nhiệm vụ

* Nhiệm vụ 1: Chạy 70 dặm trong vòng một tuần. (74/70 dặm đã hoàn thành; đánh giá A+)

* Nhiệm vụ 2: Hoàn thành 100 chỗ ngồi mỗi ngày trong một tuần. (Trung bình 200/100 lượt đăng ký được hoàn thành hàng ngày; Xếp hạng S)

* Nhiệm vụ 3: Hoàn thành 50 lần ấn mỗi ngày trong một tuần. (64/50 lần ấn hoàn thành trung bình hàng ngày; Xếp hạng A+)

Nhiệm vụ 4: Hoàn thành bốn vòng nửa tá bài Hatha-Yoga hàng ngày trong một tuần. (Đã hoàn thành trung bình 6/4 vòng của các tư thế Hatha-yoga; Xếp hạng A+)

----

Đánh giá nhiệm vụ tổng thể: A+

----

-> Phần thưởng tiền thưởng

Bạn đã kiếm được 10 điểm thưởng juju
 
Chương 3 : Chương 4 - Phần Thưởng Đầu Tiên Của Hệ Thống


Chương 4 - Phần Thưởng Đầu Tiên Của Hệ Thống

Ngay cả trong kiếp trước, Zachary, như một quy luật chung, đã che giấu cảm xúc của mình. Anh ta nghĩ rằng đó là thông tin mà anh ta không nên giao nộp, và vì vậy, khuôn mặt anh ta lúc nào cũng trống rỗng. Nhưng hôm nay đã khác. Zachary vừa nhận được phần thưởng nhiệm vụ đầu tiên từ hệ thống, và sự phấn khích tuôn ra từ anh ấy như ánh nắng xuyên qua lớp vải lanh trắng mịn; anh tỏa sáng từ trong ra ngoài.Cảm giác như mọi thớ thịt trong con người anh ấy đang rung lên với sự mong đợi khi anh ấy nhìn vào màn hình ảo trước mặt. Đầu tiên, anh xoa hai lòng bàn tay vào nhau và ngồi xuống giường trước khi nhấn vào tab cửa hàng hệ thống vẫn đang nhấp nháy màu đỏ.

****

* HỆ THỐNG CỬA HÀNG

->Gói quà tặng (mở khóa tạm thời) (1 msg)

-> Kỹ năng mua hàng (đã khóa)

-> Mua Tiên dược (đã khóa)

>Phiếu xổ số (đã khóa)

->Hàng tồn kho (mở khóa tạm thời) (1 msg)

****

Tab Gói quà đang nhấp nháy màu đỏ, và Zachary ngay lập tức đưa ngón trỏ bên phải của mình ra và gõ vào đó. Lần đầu tiên, anh ấy nhận thấy rằng màn hình cảm thấy rõ ràng khi chạm vào nhưng không chú ý nhiều đến nó.

****

"Đinh"

#1 tin nhắn mới

----

CHÚC MỪNG

Bạn đã nhận được quà tặng hệ thống: Thuốc tăng cường sinh lực cấp B.

Vui lòng chọn thẻ quà tặng trong kho để lấy tiên dược.

----

Lưu ý: Người dùng phải sử dụng tiên dược trong vòng năm giây sau khi xóa khỏi cửa hàng hệ thống.

Nhận xét: Giữ chặt; bạn đang ở trong một chuyến đi khó khăn.

----

****

Thông điệp ngắn gọn, nhưng đó là điều mà Zachary mong đợi. Anh ấy nhấp vào tab kho đồ và sau đó chọn thẻ duy nhất có hình quả táo trong đó. Và thì đấy, trái cây, có kích thước bằng một cây kẹo mút, hiện ra khỏi màn hình xanh mờ.

Mặc dù Zachary đã đọc một số tiểu thuyết web được gắn thẻ hệ thống, nhưng anh ấy vẫn bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc. Nó chỉ đơn giản là ma thuật.

Nhưng anh ta không phải là loại người quan tâm đến hoạt động bên trong và quy trình của hệ thống, và do đó, anh ta chỉ nhặt quả táo nhỏ và nuốt nó ngay lập tức.

Anh có chưa đầy 5 giây để hành động.

Ngay khi quả táo nhỏ vào miệng anh, nó tan ra như kem và tan chảy trên lưỡi anh.

[Khá ngọt ngào. Khác với những gì mình tưởng tượng!] Anh nghĩ. Anh ta nuốt chất lỏng tan chảy từ thuốc tiên trong một ngụm.

Nhưng ngay sau đó, một cảm giác ngứa ran tương tự như điện giật chạy qua mọi bộ phận trên cơ thể anh. Zachary chưa kịp thích ứng thì một cơn đau nhói xuyên qua đầu rồi lan ra khắp cơ thể. Các cơ và xương của anh ấy đau nhức khi anh ấy thực hiện bất kỳ cử động nhẹ nào.

Dần dần, anh cố gắng lờ đi cơn đau bằng cách nghĩ về điều gì khác nhưng nhanh chóng nhận ra rằng thật vô ích khi anh phải cắn chặt môi để không bật ra tiếng khóc. Nhưng giống như một người đàn ông thực thụ, anh ấy đã kìm nén sự đau đớn của mình và kiên trì vượt qua thử thách. Anh ấy sẽ không bao giờ cho phép mình đánh thức bà của mình vì một số cơn đau trên cơ thể.

Vài phút sau, cơn đau nhức đầu óc rút đi như thủy triều. Cơ thể anh căng lên và thư giãn trước khi căng lên một lần nữa khi nó tràn đầy sức sống và năng lượng.

Tay chân của anh ấy, đặc biệt là bàn chân trái, nhạy cảm nhất vào thời điểm đó. Một lực bí ẩn dường như quấn quanh chân anh và dần dần bắt đầu hàn gắn những dây chằng bị rách và xương bị trật giống như một người thợ may đang khâu lại một tấm vải rách.

Zachary sau đó cảm thấy những ngọn lửa bùng lên xung quanh bàn chân bị thương, tăng cường theo từng giây trôi qua, chói tai và tàn bạo.

Nhưng tâm trí anh không đau đớn mà tràn ngập niềm vui và sự mong đợi.

Anh ấy hiểu rằng bàn chân bị thương của mình đang được chữa lành và do đó có thể chọn cách phớt lờ cơn đau. Chỉ cần anh có thể khỏe mạnh trở lại, mọi đau khổ đều đáng giá. Vì vậy, anh chịu đựng.

Ngay sau đó, cơn đau biến mất và khiến chân anh tê liệt.

[Nó đã lành chưa?] Zachary tự hỏi.

Anh đứng dậy khỏi giường và cảm thấy tay chân mình cứng đờ và dường như bị tê liệt vào lúc đó. Anh ấy lúng túng đi vòng quanh phòng trong khi vươn vai, và chẳng mấy chốc, cảm giác ở chân và tay anh ấy đã trở lại.

Zachary sau đó cảm thấy cơ thể mình tràn ngập sức mạnh và sức chịu đựng vô tận, những cảm giác mà anh chưa từng trải qua ngay cả khi ở đỉnh cao trong kiếp trước. Vào chính khoảnh khắc đó, anh cảm thấy mình giống như một con cá chép vượt qua cánh cổng của con rồng trong truyền thuyết. Vì vậy, anh ấy đã mở Giao diện người dùng của hệ thống và sau đó nhấn vào tab thống kê người dùng để kiểm tra những thay đổi trong cơ thể mình.

****

*THỐNG KÊ NGƯỜI DÙNG

-> Thể lực: B -

->Kỹ thuật bóng đá: B -

->Trò chơi thông minh: C +

->Khả năng tinh thần và tư duy: D +

-> Nhân tố X: F

->Kỹ năng GOAT: Không có

****

Zachary khó có thể kìm nén được niềm hạnh phúc của mình. Các chỉ số về thể lực, kỹ thuật chơi bóng và khả năng tinh thần của anh ấy đều được cải thiện và đẩy điểm đánh giá tài năng của anh ấy từ D lên C.

Anh ấy ngạc nhiên rằng thể lực của mình đã nhảy vọt hai bậc từ D + đến B -. Vì vậy, anh ấy đã nhấp vào tab của nó để hiểu những thay đổi của nó.

****

-> Thể lực (Xếp hạng trung bình: B -)

Cân bằng và Phối hợp: C+

Nhanh nhẹn :D +

Sức mạnh: B -

Sức chịu đựng: A -

Dứt điểm: D

Chuyền: D

Kỹ thuật: E

Điểm chịu đựng: 3500/ 5500 (A -)

****

"Mình phải tìm cách cải thiện sự nhanh nhẹn và khả năng chuyền bóng của mình trước các thử thách," Zachary lầm bầm như thể với chính mình. Anh ấy hài lòng với những cải thiện về chỉ số của mình ngoại trừ 'sự nhanh nhẹn' vẫn ở dưới mức trung bình.

Trong sự nghiệp bóng đá chuyên nghiệp ngắn ngủi của Zachary ở kiếp trước, anh ấy đã gặp khó khăn trên sân do tốc độ chậm và di chuyển kém nhanh nhẹn. Anh luôn bị đối thủ áp sát nhanh và thường để mất bóng nhiều hơn số lần chuyền mà nếu chuyền được thì cũng không đến được chân cầu thủ đội mình. Tất nhiên, anh đánh mất niềm tin của ban huấn luyện TP - Mazembe trước khi họ chấm dứt hợp đồng chuyên nghiệp.

Zachary hiểu rằng một người chơi phải hoàn thiện khả năng kiểm soát cơ thể trước khi cố gắng cải thiện sự nhanh nhẹn của mình. Sải chân dài, dáng chạy đúng và trọng tâm thấp là những dấu hiệu cho thấy các cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp sở hữu khả năng kiểm soát cơ thể ở mức độ cao. Nó thuộc thể loại kỹ thuật hơn là thể lực. Vì vậy, Zachary có thể hoàn thiện nó bằng cách cải thiện tính chính xác của hình thức thông qua đào tạo.

Nhưng đây không phải là điều mà anh ấy có thể đạt được chỉ sau vài tuần huấn luyện.

Anh ta chỉ có khoảng một tháng để thử nghiệm ở Lubumbashi. Anh ấy phải cải thiện tất cả các khả năng của mình sau đó để có cơ hội thu hút sự chú ý của các tuyển trạch viên bằng cách thể hiện xuất sắc trong các cuộc kiểm tra bóng đá.

Ngay lập tức, ba trang ảo nhỏ hơn lấp đầy màn hình từ bên trái sang bên phải. Một bánh xe xổ số lớn lấp đầy trang ở trung tâm. Nội dung của hai trang ảo khác vẫn bị mờ với từ 'bị khóa' được ghi bên dưới chúng.

Vì vậy, Zachary chuyển sự chú ý của mình sang bánh xe xổ số văn phòng phẩm quá lớn và biến mất vào các cạnh của màn hình ở trang chính giữa. Nó bao gồm các phần hình vuông nhỏ được sắp xếp từ trên xuống dưới với những hình ảnh nhỏ của các cầu thủ bóng đá nổi tiếng. Ở giữa, hai cánh tay màu tím đang chỉ vào bức ảnh N'Golo Kanté trong tư thế xoạc bóng. Bên cạnh bánh xe là một nút màu đỏ với các cụm từ 'quay và giành chiến thắng', '*3 cơ hội' và 'xác nhận xổ số' được ghi bên dưới.

Zachary không lãng phí thời gian vào việc cân nhắc vô ích. Anh ấy chỉ cần nhấn vào nút màu đỏ, và thì đấy, bánh xe quay với tốc độ nhanh trước khi dừng lại với các con trỏ khóa vào hình ảnh của Iker Casillas - một thủ môn người Tây Ban Nha đang cứu bóng.

"Tại sao hệ thống cung cấp cho tôi kỹ năng thủ môn?" Zachary lầm bầm không nghe rõ, giọng căng thẳng. Anh ấy ngày càng lo lắng sau lần quay đầu tiên vì anh ấy không đạt được kết quả mong muốn từ xổ số.

Mặc dù anh ấy là một tiền vệ phòng ngự trong sự nghiệp bóng đá ngắn ngủi ở kiếp trước, nhưng bên trong anh ấy thích các vị trí tấn công hơn. Anh luôn chọn cách ghi bàn như Zlatan Ibrahimovich và Christiano Ronaldo hơn là phòng ngự như Rio Ferdinand. Những kẻ tấn công có một sự tinh tế nhất định đối với họ có thể giúp họ có được địa vị cao hơn nhiều so với những người phòng thủ trong mắt công chúng. Vì vậy, Zachary không muốn trở thành thủ môn hay hậu vệ.

Anh bấm vào nút đỏ một lần nữa, bánh xe quay vài giây trước khi dừng lại ở ô có Leonardo Bonucci - hậu vệ người Ý che chắn cho quả bóng. Anh ta thậm chí không thèm liếc nhìn lần thứ hai và sử dụng hết cơ hội cuối cùng để quay bánh xe.

Lần này bánh xe quay lâu hơn một chút. Và sau khoảng thời gian dường như nhiều năm đối với Zachary, nó dừng lại với con trỏ khóa trên hình ảnh của Zinedine Zidane - Cầu thủ bóng đá nổi tiếng người Pháp. Anh ấy đang đứng với quả bóng dưới chân nhưng nhìn ra xa.

"Tạ ơn Chúa," Zachary lầm bầm trong khi thở ra một hơi dài thoải mái bị dồn nén. Anh ấy cho rằng không có kỹ năng nào từ Zizou nổi tiếng có thể là bất cứ điều gì ngoài phép thuật. Zizou có thể ghi bàn và rê bóng như bất kỳ số 9 nổi tiếng thế giới nào mặc dù không phải là một tiền đạo. Do đó, Zachary rất mong chờ kỹ năng mà anh ấy sẽ nhận được từ hệ thống. Đó có thể là tấm vé để anh ấy trở thành một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp.

Vì vậy, anh ấy đã nhấn vào nút xác nhận xổ số để phê duyệt kết quả.

"Đinh"

Thông báo hệ thống quen thuộc vang lên khi hình vuông với hình ảnh Zinedine lấp lánh bật ra khỏi bánh xe vài giây sau đó. Trong một loạt các màu sắc trực quan, nó biến thành một tấm thẻ lơ lửng phía trước mọi thứ khác trên màn hình ảo.

Zachary căng mắt đọc những dòng chữ bên dưới hình ảnh của Zinedine.

****

#1 tin nhắn mới

----

CHÚC MỪNG

->Bạn đã trúng xổ số và đạt được một kỹ năng GOAT:

'ZINEDINE VISUAL JUJU'

** Tạo ra các ao ảnh của bản thân giả định trước hành động. Giống như nhìn trước tương lai vài giây và biết chính mình sẽ làm gì **

Chạm vào thẻ kỹ năng để học kỹ thuật GOAT.

----

Lưu ý: Người dùng phải sử dụng thẻ kỹ năng trong vòng một phút. Hệ thống xổ số sẽ bị khóa sau một phút.
 
Chương 4 : Chương 5 - Du Hành Đến Lubumbashi


Chương 5 - Du Hành Đến Lubumbashi

Niềm hy vọng bừng nở trong Zachary sau khi đọc những dòng chữ bên dưới thẻ kỹ năng GOAT.

Không một chút do dự, anh nhấp vào hình ảnh thẻ kỹ năng lấp đầy màn hình và học Zinedine-Visual-Juju. Anh ấy đang mong chờ làm thế nào nó có thể cải thiện sự nghiệp bóng đá mới chớm nở của anh ấy.

Ngay lập tức, anh cảm thấy một cơn đau đầu tấn công não khi hệ thống cấy thông tin mới vào tâm trí anh. Nhưng một lúc sau, đầu óc anh tỉnh táo, và anh nhận thấy dường như không có sự biến đổi rõ rệt nào trong cơ thể hay tâm trí mình.

Do đó, anh ấy đã mở tab số liệu thống kê người dùng đã nhấp nháy màu đỏ trên Giao diện người dùng hệ thống để hiểu những thay đổi trong số liệu thống kê của mình.

****

*THỐNG KÊ NGƯỜI DÙNG

-> Thể lực: B -

->Kỹ thuật bóng đá: B +

->Trí tuệ trò chơi: A +

->Khả năng tinh thần và tư duy: C -

-> Nhân tố X: F

->Kỹ năng GOAT: 1 (1 msg)

****

Kỹ thuật bóng đá của Zachary một lần nữa đã tăng cấp từ điểm B- lên B+ chỉ trong một buổi tối. Trí thông minh trò chơi của anh ấy đã tăng từ hạng C+ lên hạng A+ sau khi học Zinedine-Visual-Juju. Tư duy của anh ấy cũng đã trải qua một sự cải thiện nhỏ từ cấp D+ lên C-.

Anh ấy hạnh phúc như một con mèo con trong chiếc bánh kem.

Sau khi kìm nén cảm xúc sôi sục của mình, anh nhấp vào tab kỹ năng GOAT để hiểu kỹ năng mới của mình.

****

#1 tin nhắn mới

----

CHÚC MỪNG

->Bạn đã học được Kỹ năng GOAT:

'ZINEDINE VISUAL JUJU'

(Cấp 1: Tiến bộ -> 10%)

----

(kiểm tra số liệu thống kê người dùng để biết thêm thông tin.)

----

Lưu ý: Xem và chơi nhiều trận đấu hơn để nâng cấp kỹ năng.

Nhận xét: Thực hành làm cho hoàn hảo.

****

Zachary vội vàng đóng tab kỹ năng GOAT và mở chỉ số trí thông minh trò chơi.

****

->Trí tuệ trò chơi (Xếp hạng trung bình: A+)

Nhận thức về không gian (A+)

Kiến thức chiến thuật (A-)

Đánh giá rủi ro (A+)

****

"Mẹ kiếp!" Zachary kêu lên thành tiếng. "Cái này không khoa học." Anh ta không thể không chửi thề sau khi liếc nhìn chỉ số trí thông minh trong trò chơi của mình. Nó đã trải qua sự thay đổi đáng kể nhất và là kỹ năng được đánh giá cao nhất của anh ấy theo hệ thống. Từ điểm C+, nó đã nhảy vọt lên hạng A+. Zachary nghi ngờ rằng A+ là điểm gần với xếp hạng cao nhất của hệ thống.

[Một kỹ năng GOAT có thể cải thiện một trong các kỹ năng của mình đến mức này...] Anh trầm ngâm.

Anh không thể không mơ mộng.

[Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi học được 5 hoặc 10, hoặc có thể là 20?]

[Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi có được kỹ năng rê bóng của Ronaldinho?] Anh cười toe toét.

[Tôi sẽ biến thành một con thú thần bóng đá? Thậm chí có thể là một Chân thép mạnh mẽ khác.]

Những thay đổi trong trí thông minh trò chơi của anh nằm ngoài dự đoán của anh ấy.

Zachary hiểu rằng trí thông minh trò chơi được đánh giá cao cho thấy khả năng đưa ra quyết định thông minh trên sân và thực hiện chúng nhanh chóng.

Một cầu thủ thông minh luôn có nhận thức về không gian tốt và có thể nhìn rõ các khoảng trống trên toàn bộ sân bóng và tận dụng chúng để làm lợi thế cho mình.

Đó là lý do tại sao các huấn luyện viên gọi nhận thức về không gian là giác quan thứ sáu của một cầu thủ bóng đá. Một người chơi có giác quan thứ sáu sẽ biết được vị trí của đồng đội và dự đoán vị trí của họ chỉ bằng cách nhìn vào vị trí của đội kia.

Kỹ năng không bẩm sinh mà được phát triển thông qua kinh nghiệm. Điều này cũng tương tự đối với kiến ​​thức chiến thuật và kỹ năng đánh giá rủi ro cũng thuộc danh mục trò chơi thông minh.

Tuy nhiên, hệ thống GOAT có thể cải thiện cả ba kỹ năng chỉ bằng cách cấy vào đầu anh ta những kiến ​​thức và kinh nghiệm bóng đá khó hiểu. Zachary vừa bối rối vừa tràn ngập niềm vui.

[Với hệ thống này, mình có thể trở thành một trong những người giỏi nhất.] Anh nghĩ.

Bây giờ anh phải làm việc cực kỳ chăm chỉ để tăng cấp cho Zinedine-Visual-Juju. Đó là một kỹ năng có thể sớm nâng cao tài năng của anh ấy lên cấp B. Mặc dù đánh giá tài năng của anh ấy vẫn chưa được cải thiện từ điểm C, nhưng anh ấy chắc chắn rằng mình có thể nâng cấp nó một lần nữa trước các cuộc thử nghiệm.

**** ****

Một tháng sau, khi bình minh ló dạng và quang đãng, Zachary đang trên một chiếc xe buýt nhỏ , mắt anh hướng về những cái cây lớn lên trong sự kiên nhẫn vô hạn của chúng. Anh cảm nhận được chuyển động của bánh xe trên con đường gập ghềnh, men theo những khúc cua và chào đón từng con dốc một cách êm ái.

Zachary đã thức dậy từ rất lâu trước bình minh để đón chuyến phương tiện giao thông công cộng đầu tiên từ Bukavu đến Uvira vào ngày hôm đó. Anh đang trên đường đến Thành phố Lubumbashi, không phải để tham gia học kỳ mới mà để tham gia các cuộc thử nghiệm bóng đá của ADTA cho năm nay.

Zachary lẽ ra có thể đã chọn trải qua một số thử việc bóng đá khác tại đội bóng địa phương của thành phố quê hương anh ấy - Câu lạc bộ Olympic Muungano ở Bukavu và có thể đã thành công. Nhưng sau đó anh ấy sẽ bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước các tuyển trạch viên từ các học viện Pháp.

Mục tiêu của anh ấy không phải là tham gia các câu lạc bộ bóng đá địa phương mà là các học viện thể thao thành tích cao ở châu Âu.

Anh hiểu tầm quan trọng của việc tham gia một chương trình đào tạo trẻ tốt ngay từ khi còn nhỏ nếu một người muốn vươn lên dẫn đầu ngành công nghiệp bóng đá với tư cách là một cầu thủ chuyên nghiệp. Các học viện ở Pháp nổi tiếng với việc nuôi dưỡng các cầu thủ chuyên nghiệp bằng cách sử dụng công nghệ và phương pháp tiên tiến. Các học viên tại các học viện này sẽ tập luyện quanh năm với các huấn luyện viên giàu kinh nghiệm trong việc đào tạo và phát triển các cầu thủ nghiệp dư thành các cầu thủ chuyên nghiệp.

Zachary cần phải tham gia những học viện như vậy nếu anh muốn có cơ hội trở thành một cầu thủ nổi tiếng. Ở đó, anh có thể nhận được nền giáo dục đẳng cấp thế giới, phát triển kỹ thuật chơi bóng của mình, đồng thời được tiếp cận và kết nối với các huấn luyện viên chuyên nghiệp trên toàn thế giới.

Ở một học viện như vậy, Zachary sẽ không phải lo thiếu dụng cụ thể thao như bóng, giày đá bóng như kiếp trước. Hơn hết, anh sẽ không phải lo lắng về sự an toàn của mình khi phát triển sự nghiệp. Không có phiến quân và nhóm dân quân nào ở châu Âu làm phiền và làm gián đoạn tiến trình của anh ta.

Zachary đã rất quyết tâm và có động lực cao để giành được học bổng của một trong các học viện. Cách duy nhất anh ấy biết trong thời gian ngắn là tham gia cuộc thi cầu thủ ở Lubumbashi.

Vì vậy, anh thậm chí đã quyết định nghỉ học và thay vào đó chọn tham gia các buổi thử bóng đá. Nếu anh có thể kiếm được 150.000 bảng mỗi tuần, giống như các cầu thủ chuyên nghiệp ở EPL, thì sau này anh ấy sẽ học tại các trường Đại học tốt nhất thế giới thay vì lãng phí ở Congo.

Chiếc xe buýt nhỏ đến Uvira chẳng có gì xa xỉ, những chiếc ghế xỉn màu vì bụi bẩn hơn một thập kỷ. Những chiếc ghế và cửa sổ bằng kim loại rung lên theo từng va chạm nhỏ trên con đường gập ghềnh, khiến hành khách chen lấn qua lại.

Khi thế giới trượt qua cửa sổ, thỉnh thoảng có những chuyển động nhỏ giữa các hành khách. Zachary có thể thấy một số người trong số họ dịch chuyển trên ghế và cũng nghe thấy tiếng ho nhẹ kèm theo tiếng 'xin lỗi' nhẹ. Bất cứ khi nào chiếc xe buýt nhỏ đi ngang qua một số thị trấn nhỏ hơn, đôi khi phanh sẽ rít lên trước khi mọi người lao về phía trước khi chiếc xe dừng lại. Giữa tiếng há hốc mồm của hành khách, một vài người đàn ông và phụ nữ ăn mặc địa phương sẽ đổ xô lên xe buýt nhỏ sau khi mặc cả với người soát vé, và những người khác sẽ xuống xe sau khi trả tiền.

Zachary nhanh chóng cảm thấy mệt mỏi với khung cảnh và ngủ gật. Anh tỉnh dậy sáu tiếng sau khi chiếc xe buýt nhỏ chạy vào nhà ga ở Uvira. Anh đi theo những hành khách khác và bước xuống chiếc xe buýt nhỏ với chiếc vali kim loại kéo theo.

Anh đi đến văn phòng đặt vé của phà và biết rằng nó sẽ khởi hành vào ngày hôm sau.

Zachary ngủ qua đêm trong một nhà trọ nhỏ ở Uvira (nhờ số tiền tiết kiệm dồi dào của anh) và khởi hành bằng phà đến Kalemie vào sáng hôm sau. Sau đó, anh thuê một chiếc xe máy từ Kalemie đến Mulungo và dành hai ngày trên đường, đi gần 300 dặm về phía nam. Sau đó, anh luân phiên giữa xe buýt và xe máy khi đi qua những con đường gập ghềnh, một số lấp lánh sau cơn mưa gần đây và một số khác nguy hiểm với những ô cửa sổ. Trên đường đi anh cầu mong đừng gặp các cuộc tranh chấp của phiến quân

Zachary luôn căng thẳng trên cuộc hành trình dài của mình, anh luôn nhìn qua lại và mong đợi chiếc xe hãy chạy nhanh hơn về phía nam.Khi anh tới thành phố thì anh cũng biết đã an toàn, anh cười thật lớn như để giải tỏa căng thẳng anh tích tụ cả đoạn đường và nơi đây sẽ bước đi đầu tiên trong sự nghiệp cầu thủ.

Anh đã đi hơn 1000 dặm và đến Lubumbashi sáu ngày sau khi rời Bukavu. Lubumbashi là thành phố lớn thứ hai ở DR Congo, nằm ở cực đông nam, dọc theo biên giới với Zambia. Đó là thành phố chứa đựng rất nhiều ký ức đau thương của Zachary. Đó là nơi anh ấy đã bắt đầu và kết thúc sớm sự nghiệp bóng đá chuyên nghiệp của mình ở kiếp trước.

Với hành lý trong tay, Zachary tìm một nhà nghỉ để qua đêm và quyết định nghĩ về mọi thứ khác vào ngày hôm sau. Chuyến đi kéo dài một tuần đã làm anh mệt mỏi cả thể xác và tình thần.
 
Chương 5 : Chương 6 - Bắt Đầu Thử Thách


Chương 6 - Bắt Đầu Thử Thách

19/7/2010: Lubumbashi – DR Congo.

Tia nắng đầu tiên ló dạng trên đường chân trời dưới hình dạng vàng óng, rạng rỡ. Những sắc vàng và cam rực rỡ bùng lên như lửa ở phía đông trên những con sông, khu rừng và bên ngoài Thành phố Lubumbashi.

Những tia nắng chiếu xiên qua cửa sổ phòng trọ của Zachary. Anh chớp mắt vài lần trong nỗ lực giúp mắt thích nghi với ánh sáng chiếu thẳng vào thân hình không chút phòng bị của mình.

“Thật là một buổi sáng đẹp trời,” anh lẩm bẩm một mình. Anh đã ngủ như một đứa trẻ vào đêm hôm trước. Mặc dù căn phòng trọ nhỏ rất rẻ so với tiêu chuẩn của Lubumbashi, nhưng nó có một tấm nệm thoải mái hơn nhiều so với cái ở nhà anh.

Zachary nhảy ra khỏi giường và vội vã tắm rửa để chuẩn bị cho ngày mới.

Vài phút sau, anh ta ăn bữa sáng nhẹ do nhà nghỉ cung cấp và đi đến thành phố sau khi giao chìa khóa. Anh ấy để hành lý trong phòng vì anh ấy đã đặt trước cả tuần. Hơn nữa, anh ta không lo lắng về những tên trộm vì không có gì có giá trị để đánh cắp từ chiếc vali kim loại đơn giản của anh ta.

Thành phố tràn ngập một biển người di chuyển theo nhiều hướng khác nhau. Những người thuộc tầng lớp thượng lưu khệnh khạng bước xuống phố, mang theo những chiếc túi xách hàng hiệu và mặc những nhãn hiệu mới nhất hoặc quần jean và giày thể thao. Trong khi những người thuộc tầng lớp thấp hơn ngồi xuống sàn nhà lạnh lẽo rải rác để xin tiền. Ở mọi góc phố, những người hát rong đang hát những bài hát Lingala hàng đầu phổ biến ở DRC. Một số hát với một tài năng tuyệt vời, trong khi những người khác nghe như một con mèo trong máy giặt. Xe ô tô mới và cũ, xe máy chở hai đến bốn khách, đàn ông đi xe đạp khắp nơi bủa vây như châu chấu.

Zachary phớt lờ sự hỗn loạn của thành phố và giữ cho riêng mình. Anh ấy đi qua các cửa hàng đồ cũ khác nhau để mua dụng cụ thể thao cần thiết cho các cuộc thử nghiệm. Anh ấy không muốn mạo hiểm bị các huấn luyện viên đuổi đi vì chuẩn bị không đầy đủ. Những tình huống như vậy đã xảy ra với anh ta rất nhiều trong kiếp trước.

Đến giữa trưa, Zachary đã mua được một đôi ủng cũ, áo thi đấu và miếng bảo vệ ống chân rất đẹp.

Anh hiện tại tiền khá nhiều vì tiền kiếm được khi đặt cược vào việc Tây Ban Nha vô địch thế giới ở Nam Phi. Với kiến ​​​​thức về tương lai của mình, anh đã kiếm được khá nhiều đô la khi còn ở Bukavu và nghĩ rằng mình giàu có vào lúc này.

Sau khi mua sắm, anh ta trở về phòng trọ của mình để nghỉ ngơi và chuẩn bị cho buổi kiểm tra ADTA diễn ra vào ngày hôm sau. Zachary muốn đảm bảo rằng anh được nghỉ ngơi đầy đủ và không mệt mỏi. Anh hiểu rằng chỉ một cầu thủ được nghỉ ngơi đầy đủ mới có thể thi đấu trăm phần trăm trên sân.

Trở về phòng, anh thực hiện một bài Hatha-Yoga nhẹ nhàng trước khi mở giao diện hệ thống để kiểm tra tiến trình hiện tại của mình. Anh ấy chủ yếu lo lắng về các chỉ số kỹ thuật bóng đá của mình sẽ được các huấn luyện viên và tuyển trạch viên xem xét kỹ lưỡng trong quá trình thử việc.

****

THỐNG KÊ NGƯỜI DÙNG

->Kỹ thuật bóng đá (Xếp hạng trung bình: B +)

Kiểm soát bóng: A +

Kỹ năng rê bóng: C +

Độ chính xác chuyền bóng: A -

Kiểm soát cơ thể: B -

----

Chân ưa thích: (Trái và Phải)

****

Sau khi có được Zizou-Visual-Juju và tập luyện với người dân địa phương ở Bukavu, kỹ thuật chơi bóng của anh ấy đã ổn định ở mức B+. Anh ấy đã cố gắng cải thiện điểm số bằng cách sử dụng mọi cách có thể, nhưng nó vẫn không thay đổi bất chấp những nỗ lực của anh ấy.

Hệ thống không đưa ra bất kỳ phần thưởng nào nữa trong cả tháng mà chỉ là những hình phạt nếu anh ta không hoàn thành lịch trình đào tạo hàng ngày mà nó đã quy định. Do đó, Zachary đã ở trong tình trạng tắc nghẽn trong thời gian chờ đợi.

"Dù chuyện gì xảy ra, tôi sẽ không thất bại." Anh đã thề.

Anh vẫn tự tin rằng khả năng chuyền bóng, kiểm soát bóng và nhận thức trận đấu sẽ giúp anh ấy vượt qua thử thách.

**** ****

Sáng sớm hôm sau, Zachary thuê một chiếc xe máy và đến sân vận động Kibassa-Maliba. Đó là sân nhà của TP - Mazembe (câu lạc bộ kiếp trước của anh ấy) cho đến năm 2011.

Vào lúc này anh đến Kibassa-Maliba, đã có hơn một trăm cầu thủ bóng đá mới chớm nở đang chờ để tham gia các cuộc thử nghiệm của ADTA năm đó. Một số ngồi trên ghế trong gian hàng và những người khác ngồi trên đường chạy. Họ đã mặc bộ dụng cụ của họ.

Zachary nhận thấy một số cầu thủ đáng chú ý trong số họ, những người sau này trở nên nổi tiếng ở Châu Phi và hơn thế nữa. Ngồi ở hàng ghế đầu của gian hàng là chàng trai trẻ Chris Luyinda, người sau này sẽ chơi cho TP Mazembe, Standard Liège và Galatasary. Zachary không có cảm tình tốt với anh ta vì anh ta thường xuyên bắt nạt anh ta khi họ ở TP Mazambe trong kiếp trước.

Ngoài ra còn có những cái tên nổi tiếng khác như Fredric Luamba, Nike Kabanga và Ngonda Muzinga ngồi trên đường chạy.

Nhưng Zachary phớt lờ phần còn lại và tập trung vào một người chơi đã được hưởng lợi nhiều nhất từ ​​các thử nghiệm ADTA ở kiếp trước.

Dựa vào bức tường của gian hàng là một cậu bé sẽ tiếp tục gây chấn động thế giới bóng đá mười hai năm sau. Anh ấy là Steven Mangala, cầu thủ gia nhập học viện bóng đá thành tích cao ngay sau khi thử việc ở tuổi mười bốn. Đến năm 2022, anh ấy đã nổi tiếng là Samuel Eto tiếp theo ghi nhiều bàn thắng và trở thành một trong những tài năng châu Phi xuất sắc nhất trong thời đại đó.

Nhưng thật tệ cho DRC, Mangala đã từ chối tiếng gọi của ĐTQG trước khi đổi quốc tịch và chơi cho Bỉ trong kiếp trước của Zachary. Anh bị nhiều CĐV Congo chửi bới cả ngày lẫn đêm nhưng vẫn tiếp tục ghi bàn như một cái máy. Mangala là ví dụ hoàn hảo về những gì Zachary mong muốn đạt được trong kiếp trước.

[Anh cũng sẽ thành công lần này. Với hệ thống này, anh có thể bay lên đỉnh cao.] Zachary thầm thề.

Anh ấy tìm một chỗ để ngồi, mặc áo thi đấu và đi ủng.

Nhưng niềm an ủi của anh ấy đã sớm bị quấy rầy bởi một số nhóc phiền phức. Anh đứng dậy và quay lại nhìn hai người bạn thân trước khi anh bị thương. Họ là Patrick Luamba và Tony Majembe, là bạn học cũ của anh ấy, và cũng đến từ Bukavu. Nhưng sau tai nạn của anh ấy, họ xa cách nhau và bắt đầu chế nhạo anh ấy ở trường hàng ngày.

"Yo. Đây chẳng phải là đội trưởng nổi tiếng của chúng ta sao - Zachary Bemba." Tony, một thanh niên cao lêu nghêu, thở dài. Anh ta có vóc dáng tương tự như của Peter Crouch.

"Chắc chắn rồi," Patrick chen vào.

"Anh ấy đang làm gì ở đây? Anh ấy nên quay lại Bukavu để ăn khoai tây và vắt sữa bò."

"Có lẽ, anh ấy ở đây để xem chúng tôi gây ấn tượng với các tuyển trạch viên và gia nhập TP Mazembe."

"Chuyện nên như vậy..."

[Thùng rỗng kêu .] Zachary thở dài.

"Patrick, Tony," Anh ngâm nga trong khi lườm hai cậu bé. "Hai người muốn cái gì? Có muốn ăn đấm không?" Anh vừa hỏi vừa bước vài bước về phía hai tên lưu manh. Zachary đã cao hơn và bự con hơn hầu hết những cậu bé khác cùng tuổi và do đó trông rất hơi đáng sợ.

Cả hai lùi lại vài bước, có vẻ hơi hoảng sợ và thỉnh thoảng liếc trộm Chris Luyinda trong khu .

[Chắc hẳn anh ta đã sắp đặt cho họ chuyện này.] Zachary kết luận trong khi quan sát đối thủ cũ của mình. Luyinda luôn là kẻ bắt nạt trong bất kỳ đội nào anh tham gia. Zachary không ngạc nhiên khi anh ta đã cử những kẻ nịnh hót của mình đến bắt nạt anh ta.

"Muốn kiếm chuyện nữa hả?" Zachary nhướng mày khi nhìn chằm chằm vào các chàng trai. Anh ấy muốn đứng vững và đảm bảo rằng anh ấy không bị quấy rầy bởi bất kỳ đứa trẻ nào khác trong quá trình thử nghiệm.

“Mày dám ,” Tony lắp bắp. "Nhưng, bạn có chắc chắn rằng bạn muốn tấn công một ứng cử viên đã đăng ký ADTA trước phiên tòa không?" Anh ấy hỏi.

Zachary cau mày và định cho các chàng trai suy nghĩ một chút nhưng rồi dừng lại. Anh ấy bị gián đoạn bởi một số huấn luyện viên bắt đầu bước ra khỏi phòng thay đồ và xếp hàng trên bãi cỏ ở giữa sân.

Tất cả các cầu thủ vội vã rời khỏi gian hàng và tập trung trên sân bóng đá trước các huấn luyện viên.

"Chào buổi sáng tất cả các bạn..." Một người đàn ông có tuổi mập mạp với bộ râu dê dài rống lên. Zachary đã quen với huấn luyện viên. Anh ấy là Samson Damata, một trong những nhân viên phát triển thanh niên của TP Mazembe. Anh ấy là một người đàn ông vô nghĩa, người đã đào tạo một số cầu thủ chuyên nghiệp sau đó chơi cho đội tuyển quốc gia DRC trong những năm tháng hoàng kim của nó.

"Tôi cho rằng mọi người ở đây đã đăng ký tham gia Thử nghiệm Lubumbashi 2010. Nếu chưa, tôi khuyên bạn nên rời đi ngay bây giờ trước khi tôi gọi bảo vệ." HLV Samson Damata nói thêm.

Không ai trong số các cầu thủ quay lại rời đi.

"Được rồi," Samson ngâm nga sau vài giây. "Tôi đoán mọi người ở đây đã đăng ký rồi." Anh vỗ vỗ cái bụng nhỏ của mình.

"Nhưng chúng tôi chưa muốn biết tên của bạn," anh hét lên. “Bởi vì hầu hết các bạn sẽ không ở đây vào ngày mai,” anh ấy nói thêm, giọng nói trở nên kịch tính về cuối.

Tiếng các thanh niên bắt đầu lảm nhảm lo lắng như núi sông. Zachary vẫn im lặng. Anh ấy đã biết rằng các thử nghiệm của năm 2010 sẽ khác. Trước đây, ban huấn luyện TP Mazembe sẽ cho phép mọi cầu thủ đã đăng ký tham gia các buổi tập thử bóng đá cuối cùng. Nhưng trong năm nay, chỉ còn vài chục người chọn lọc sau khi trải qua sàng lọc do có sự hiện diện của các trinh sát Pháp.

"Im lặng," Huấn luyện viên Damata gầm lên, ngay lập tức khiến cậu thanh niên im lặng.

"Tôi sẽ không lãng phí thời gian để giải thích quyết định của chúng tôi với bạn. Nhưng bạn phải biết rằng chúng tôi chỉ muốn 26 cầu thủ từ nhóm của bạn. Những người còn lại sẽ phải về nhà và chờ đợt thử việc vào năm tới."

"Chúng tôi sẽ chỉ kiểm tra một thứ. Đó là thể lực của bạn. Bạn sẽ không bao giờ trở thành chuyên gia chừng nào bạn không khỏe. Vì vậy, bài kiểm tra của chúng tôi rất đơn giản." Huấn luyện viên Damata dừng lại trong khi cười toe toét.

Tất cả các cầu thủ trẻ có mặt trên sân đều trở nên lo lắng.

"Bạn sẽ phải chạy ba mươi hai vòng quanh sân đấu này. Ai có thời gian nhanh nhất sẽ được ở lại để tham gia các cuộc thử nghiệm chính." Huấn luyện viên Damata tuyên bố.
 
Chương 6 : Nhiệm Vụ Từ Hệ Thống


Chương 7: Nhiệm Vụ Từ Hệ Thống

"Đinh"

Ngay sau khi Huấn luyện viên Damata thông báo bài kiểm tra đầu tiên trong cuộc thử nghiệm thì thông báo hệ thống quen thuộc vang lên trong tâm trí Zachary. Màn hình xanh trong mờ lấp lánh rồi hiện ra trước mặt anh mà không được triệu hồi. Đây là sự cố đầu tiên vì anh ấy thường phải để màn hình xuất hiện khi anh ấy cần kiểm tra giao diện người dùng của hệ thống.

Zachary phớt lờ sự hỗn loạn xung quanh và kiểm tra nội dung của thông báo.

****

NHIỆM VỤ

#NHIỆM VỤ MỚI: Bài kiểm tra bóng đá ở Lubumbashi (nhiệm vụ nối tiếp)

* Nhiệm vụ 1: Trở thành người đầu tiên trong phần kiểm tra thể lực tại các cuộc thi bóng đá.

----

* Phần thưởng:

->Thuốc tăng cường nhanh nhẹn cấp B

(Sẽ giúp bạn nhanh hơn và kiểm soát cơ thể tốt hơn.)

----

* Hình thức xử phạt nếu không đạt:

-> Hệ thống GOAT sẽ ngoại tuyến trong ba tháng.

----

*Nhận xét: GOAT là người chơi nên thống trị nghề nghiệp của mình ngay từ đầu hoặc ít nhất là cố gắng làm như vậy. Chúc mừng sự khởi đầu của bạn với tư cách là một GOAT tiềm năng

----

Lưu ý: Nhiệm vụ nhiệm vụ sẽ được cập nhật khi các thử nghiệm tiếp tục.

****

"Cái quái gì vậy?" Zachary kêu lên thành tiếng, quên mất mình đang ở đâu. "Làm thế nào mình sẽ đạt được điều này với tất cả các quái vật tham gia thử nghiệm?" Anh lầm bầm.

"Anh có điều gì ý kiến với chỉ dẫn của tôi không, chàng trai trẻ?" Zachary nghe thấy Huấn luyện viên Damata gầm lên, giọng anh ấy nghe có vẻ tức giận. Anh nhìn lên chỉ để thấy những người chơi khác đang nhìn anh với ánh mắt kinh ngạc và bối rối. Một số người như Luyinda, Patrick và Tony đang cố hết sức để nhịn cười.

[Tôi đã làm gì thế này?] Tim Zachary nhảy lên tận cổ họng.

Anh nhìn về phía trước và thấy Huấn luyện viên Damata da ngăm đen với khuôn mặt đáng sợ đang lườm anh, hai tay chống nạnh.

“Chàng trai trẻ,” anh ngâm nga. "Anh có gì ý kiến với chỉ thị của tôi không?" Anh hỏi lại một lần nữa, nắm tay siết chặt và thả lỏng. Zachary có thể nói rằng huấn luyện viên vô nghĩa đang tức giận. Anh quyết tâm cứu vãn tình hình trước khi nó leo thang.

"Tôi xin lỗi, thưa ngài," Zachary lắp bắp, cố gắng hết sức để tỏ ra khiêm tốn. "Tôi hoàn toàn quên mình ở và hét to. Tôi không có ý xúc phạm." Anh nói thêm, khẽ cúi đầu chào huấn luyện viên. Anh biết rằng Huấn luyện viên Damata thích những học sinh trung thực, những người có thể thừa nhận lỗi lầm của mình hơn là che đậy chúng. Vì vậy, anh quyết định tiết lộ một số sự thật nửa vời để được huấn luyện viên tha thứ.

Bạn có thể cho chúng tôi biết bạn đang nghĩ gì vào thời điểm đó không? Chúng tôi muốn hiểu điều gì có thể khiến một chàng trai trẻ quên mình khi tham gia một trong những buổi thử việc bóng đá bổ ích nhất trong nước."

Zachary thở phào nhẹ nhõm khi nghe thấy giọng của huấn luyện viên nhẹ nhàng hơn. Anh ấy dường như đã vượt qua rào cản đầu tiên.

"Tôi đang nghĩ về việc làm thế nào để tôi có thể làm tốt nhất tất cả các cầu thủ ở đây để lọt vào mắt xanh của một trong những tuyển trạch viên. Tôi rất lo lắng, thưa ngài." Anh đáp với giọng run run.

Một tiếng cười khúc khích lan khắp sân vận động vốn đã im lặng. Một số thanh niên ôm bụng cười như không có ngày mai. Các thanh thiếu niên có vẻ rất thích thú với sự hèn nhát của Zachary. Nhưng điều này không ảnh hưởng đến anh theo bất kỳ cách nào vì anh chỉ quan tâm đến huấn luyện viên.

“Im lặng,” Damata lại hét lên lần nữa, chặn đứng những tràng cười ầm ĩ.

“Chàng trai trẻ,” anh nói, quay lại phía Zachary. "Tôi đang nghi ngờ bạn. Tôi sẽ bỏ qua chuyện này trong lúc này. Nhưng hãy ghi nhớ lời nói của tôi, đây sẽ là lần cuối cùng một sự cố như thế này xảy ra." Huấn luyện viên liếc nhìn các cầu thủ để nhấn mạnh quan điểm của mình.

Không cầu thủ nào muốn bị HLV gán mác tiêu cực nên họ chỉ biết cúi đầu im lặng.

"Chàng trai trẻ," Damata lại nhìn Zachary một lần nữa. "Tên bạn là gì?" Anh ấy hỏi.

"Tôi là Zachary Bemba, thưa ngài."

“Zachary Bemba,” Huấn luyện viên Damata lầm bầm. "Cái tên đó có vẻ hơi quen thuộc." Một huấn luyện viên khác đứng bên trái thì thầm vài lời với Damata. Người sau ngẩng đầu lên và nhìn Zachary, cười toe toét.

"Tôi sẽ theo dõi bạn trong suốt quá trình thử nghiệm. Hãy cố gắng làm tốt nhất trình độ của bạn." Damata ngâm nga. Sau đó, ông tiếp tục đưa ra các chỉ thị của mình.

Zachary chỉ nghe một nửa phần hướng dẫn còn lại của huấn luyện viên. Đầu óc anh chủ yếu dồn vào nhiệm vụ hệ thống. Hệ thống đã đưa ra phần thưởng tốt nhất có thể cho anh ta vào thời điểm đó. Anh ta cần thuốc tăng cường nhanh nhẹn để vượt qua nút cổ chai của mình. Nhưng anh ta được cho là đã vượt qua tất cả mọi người, kể cả cậu bé thần đồng - Steven Mangala. Zachary không nghĩ rằng mình đã trở thành người giỏi nhất trong độ tuổi của mình chỉ vì một vài món quà từ hệ thống. Có thể có những người chơi đã ở cấp S trước mười lăm tuổi. Zachary nghi ngờ rằng Mangala là một người chơi như vậy.

[Nhưng có gì phải sợ?] Anh nghĩ sau khi bình tĩnh lại.

[Mangala vẫn còn mười bốn. Tôi có những sải chân dài hơn và thể lực khá tốt. Tôi chắc chắn có thể thắng.] Zachary cười toe toét.

Sau đó, anh tập trung trở lại vào những lời của Huấn luyện viên Damata, người dường như đang hoàn thành bài diễn văn của mình.

“Từ hồ sơ của chúng tôi, chúng tôi biết rằng sẽ có 120 cầu thủ ở đây,” Huấn luyện viên Damata nói. “Chúng tôi sẽ chia các bạn thành bốn nhóm, mỗi nhóm khoảng 30 người chơi”.

“Khi huấn luyện viên Mande ở đây đọc tên của bạn, bạn sẽ ở trong nhóm đầu tiên,” anh nói, chỉ vào một người đàn ông gầy gò bên trái mình. "Đi đến đường ray và đợi tiếng còi. Và chúc may mắn."

HLV Mande nhanh chóng điền tên các cầu thủ vào nhóm đầu tiên. Zachary không nằm trong số đó và chỉ đợi trên bãi cỏ với những người còn lại. Tuy nhiên, những người như Fredric Luamba và Ngoda Muzinga đã ở trong nhóm.

Cuộc đua bắt đầu ngay sau khi HLV Mande thổi còi. Fredric dẫn dắt những người khác đi khắp sân từ đầu đến cuối. Anh ấy đã hoàn thành 32 vòng chỉ trong 41 phút và hơn người xếp thứ hai vài phút. Người còn lại là những cái tên nổi tiếng mà Zachary quen thuộc cũng nằm trong top 10.

Sau khi các huấn luyện viên ghi lại thời gian về đích của 30 người tham gia, nhóm thứ hai bắt đầu cuộc đua của họ. Zachary một lần nữa không được chọn trong số những người tham gia. Nhưng anh ấy nhận thấy rằng những người bạn cũ của anh ấy, Tony và Patrick, cũng ở trong nhóm. Họ đã cán đích trong số năm người dẫn đầu, xếp sau Chris Luyinda quái dị, người đã gần gấp đôi những người chơi còn lại.

Đến trưa, nhóm thứ ba đã hoàn thành cuộc đua của họ. Bây giờ cuối cùng cũng đến lượt Zachary hướng đến đường chạy. Và như định mệnh, cậu bé thần đồng - Stephen Mangala, cũng nằm trong nhóm thứ tư.

Zachary bước lên đường chạy dù biết rằng mình sẽ có rất ít cơ hội thắng Mangala. Nhưng nếu anh thắng, anh sẽ giành được thuốc tăng cường sự nhanh nhẹn từ hệ thống giúp nâng cấp tài năng của anh ta. Zachary sau đó sẽ không phải lo lắng về việc không đủ nhanh nhẹn sau này trong các cuộc thử nghiệm. Vì vậy, anh có tinh thần muốn giành chiến thắng hơn bất kỳ ai.

[Mình sẽ thắng cuộc đua này.] Anh ấy thầm thề trong khi xếp hàng với những người khác trên đường đua. Anh chỉ chờ đợi tiếng còi.
 
Chương 7 : Chương 8: Ngày đầu tiên của thử thách


Chương 8: Ngày đầu tiên của thử thách

*FWEEEEEEEE!*

Giữa cái nắng như đổ lửa giữa trưa, Zachary và những người tham gia khác trong nhóm thứ tư khởi hành ngay khi HLV Mande thổi còi. Cuộc đua cuối cùng trong cuộc thử nghiệm Lubumbashi đã bắt đầu.

Zachary không thèm do thám các đối thủ khác của mình mà chỉ lao đi với một nửa tốc độ tối đa. Đó là một cuộc đua 32 vòng tổng cộng khoảng 8 dặm. Anh ấy cần tiết kiệm năng lượng bằng cách giảm tốc độ ngay từ đầu.

Tuy nhiên, những cầu thủ đáng chú ý như Miché Mika và Nike Kabanga đều ở một đẳng cấp riêng. Cả hai đã hoàng thành xong vòng thứ hai. Họ lao về phía trước với tốc độ nhanh nhất và nhanh chóng dẫn trước cả nhóm 30 người chơi. Kiên quyết bám lấy họ là Stephen Mangala, cậu bé thần đồng hồi xuân đến từ Kinshasha.

Trước sự ngạc nhiên của Zachary, một cậu bé lùn mà anh chưa từng gặp ở kiếp trước cũng là một phần của nhóm dẫn đầu.

Nhóm bốn người bắt đầu tách khỏi những người khác, một kỳ tích khiến Zachary lo lắng. Vì vậy, anh tăng tốc.

Anh tăng tốc độ của mình cho đến khi chỉ còn cách họ vài mét trong vòng thứ sáu. Tuy nhiên, bốn người vẫn ngoan cố bám trụ bất chấp mọi nỗ lực của anh.

Trong 20 vòng tiếp theo, nhóm của họ tăng tốc trước phần còn lại, mất trung bình 70 giây mỗi vòng. Thời gian của họ chỉ kém các vận động viên chạy hàng đầu thế giới khoảng 10 giây. Họ đã gần gấp đôi phần còn lại.

Miché Mika dẫn đầu khi mặc áo thi đấu của Olympique Lyonnais. Nike Kabanga và Stephen Mangala theo sát từng sải chân, cả hai đều mặc áo thun của hãng giày. Cậu bé vô danh cũng bị mắc kẹt trong nhóm. Tuy nhiên, anh ấy đã bắt đầu mất thể lực và Zachary dễ dàng vượt qua anh ấy.

Anh duy trì khả năng tăng tốc của mình và vượt qua cả Kabanga và Mangala. Đến vòng 28, chỉ còn Miché Mika dẫn trước anh.

Chỉ còn 3 vòng nữa, Zachary Bemba bắt đầu thu hẹp khoảng cách. Miché Mika đã bức , cố gắng hơn nữa và làm mọi cách để lay chuyển đối thủ của mình. Tuy nhiên, anh cũng bị Zachary vượt qua ở cuối vòng 29.

Zachary choáng váng vì phấn khích nhưng vẫn duy trì tốc độ nhanh của mình. Anh tiếp tục phóng dọc theo đường đất sét màu nâu của sân vận động. Anh ấy không có ý định đánh mất vị trí dẫn đầu của mình.

Những chiếc gai bên dưới ủng của anh bám chặt vào mặt đất theo nhịp điệu. Những sải chân của anh ấy đã trở thành lời bài hát cho một ca khúc gốc mà anh đã có cơ hội chơi cho khán giả là các huấn luyện viên đang theo dõi từ bên lề. Những giọt mồ hôi từ lâu đã bắt đầu chảy xuống da anh.

Zachary đã chạy bộ trung bình năm dặm mỗi ngày trong hai tuần trước chuyến hành trình đến Lubumbashi. Thể lực của anh ấy có thể duy trì trong vài vòng còn lại quanh sân.

Tuy nhiên, khi bắt đầu vòng áp chót, Zachary nhìn thấy một bóng đen vụt qua, khiến anh chìm trong cát bụi. Cậu bé thần đồng, Stephen Mangala, đã vượt qua anh ta khi chỉ còn 800 mét nữa.

[Chết tiệt!]

Anh cũng tăng tốc nhưng không đuổi kịp anh.

[Tôi sẽ thua sao?]

Anh sài tất cả sức lực cuối cùng của mình để tăng tốc độ của mình. Cơn đau nơi chân tay anh là một đại dương sâu không lường được và những con thú đang rình rập. Nhưng, anh phớt lờ nó và tiếp tục đuổi theo cái bóng của Mangala.

Một cảm giác chán nản quét qua anh. Anh cảm thấy hai chân mình nặng trịch như đeo chì.

[Tôi phải giành chiến thắng này bằng mọi giá.]

Anh khai thác nguồn năng lượng dự trữ mà anh chưa bao giờ nghĩ mình có và tăng tốc ngay lập tức.

**** ****

Huấn luyện viên Damata đứng bên lề theo dõi cuộc đua. Anh ấy đã rất quan tâm đến nhóm thứ tư bao gồm hai cậu bé thú vị trước đây đã được các tuyển trạch viên của TP Mazembe chú ý. Họ đều đã từng tham gia các giải đấu dưới 14 tuổi trong khu vực. Stephen Mangala từng là cầu thủ xuất sắc nhất trong cuộc thi cấp hai được tổ chức ở Kinshasha vào đầu năm. Cậu bé kia, Zachary Bemba, từng là đội của một trường tiểu học ở Lubumbashi. Anh ấy đã giành được giải thưởng cầu thủ xuất sắc nhất năm 2008 trong khu vực Lubumbashi dưới 14 tuổi.

Các chàng trai đã không làm ông thất vọng.

“Mangala, cậu bé mới sẽ tham gia cuộc đua này,” Huấn luyện viên Mande thông báo từ bên trái. "Zachary và những người còn lại đã tiêu hết và không có cơ hội bắt kịp," anh nói thêm.

“Chúng ta hãy chờ xem,” Huấn luyện viên Damata mỉm cười. "Một cuộc thi không bao giờ giành chiến thắng cho đến khi kết thúc," anh ngâm nga. Anh ấy tập trung trở lại vào các hình thức đang chạy của Mangala và Zachary.

Kết quả của cuộc đua có vẻ như đã được định trước sau khúc cua cuối cùng. Mangala hân hoan bay về đích trong khi Zachary đuổi theo một cách tuyệt vọng. Nhưng, còn nửa vòng nữa, Zachary vặn người và chạy nước rút, hạ gục một cậu học sinh bắt chước con ngựa đang phi nước đại.

Với 30 mét còn lại, Zachary tăng tốc vượt qua Mangala một cách thần kỳ trước khi lao về đích. Anh ấy không nhìn lại những người phía sau anh ấy cũng như các huấn luyện viên bên lề. Đôi mắt của anh ấy vẫn dán chặt vào vạch đích cho đến khi anh ấy giành chiến thắng trong cuộc đua.

**** ****

"Beni Badibanga, Paul Kasongo, Patrick Luamba, Tony Majembe, ...Chris Luyinda, Miché Mika, Fredric Luamba, Stephen Mangala và Zachary Bemba." Huấn luyện viên Mande đã đóng cuốn sách của mình sau khi đọc tên những cầu thủ có thời gian tốt nhất trong cuộc đua.

Như đã hứa, các huấn luyện viên chỉ chọn ra 26 chàng trai trong số những người được tập hợp. Những người đã được huấn luyện viên Mande gọi tên vào vòng tròn trung tâm của sân như một phần của nhóm được chọn để trở lại cho các trận đấu thử vào ngày hôm sau.

Zachary là người cuối cùng được gọi vì anh ấy có thời gian tốt nhất trong cả nhóm. Huấn luyện viên Mande đã đọc danh sách theo thứ tự giảm dần.

Zachary hiên ngang bước vào vòng tròn trung tâm, khiến những người như Chris Luyinda và các bạn học cũ của anh ấy là Tony và Patrick phải cau mày và khó chịu.

Anh ấy nhận thấy rằng ánh mắt của hầu hết những người chơi được chọn đều dán chặt vào anh ấy, không giống như trước đây. Nhưng anh phớt lờ họ và tìm một chỗ trống để ngồi. Anh ta vẫn phải kiểm tra kết quả nhiệm vụ hệ thống của mình.

Vào cuối cuộc đua, Zachary đã quá mệt mỏi để nhấc một ngón tay. Anh đã quyết định nghỉ ngơi trong vài phút; tuy nhiên, các huấn luyện viên đã kêu gọi mọi người tham gia vào một cuộc họp sau cuộc đua.

Chỉ sau đó, Zachary mới có thời gian để mở giao diện người dùng hệ thống. Anh ấy đã xác nhận rằng nó vô hình với người khác. Vì vậy, anh mạnh dạn mở tab nhiệm vụ và xem qua thành tích của mình.

****

* NHIỆM VỤ DÊ

#4 tin nhắn mới

CHÚC MỪNG

->Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên trong nhiệm vụ nối tiếp - Lubumbashi huấn luyện cầu thủ (Trở thành người đầu tiên trong bài kiểm tra thể lực tại các cuộc thử nghiệm bóng đá).

----

-> Nhiệm vụ-Phần thưởng

1) Thuốc tiên tăng cường sự nhanh nhẹn cấp B (Có sẵn trong cửa hàng hệ thống; tạm thời được mở khóa. Người dùng phải sử dụng thuốc tiên trong vòng 5 giây sau khi bị xóa khỏi cửa hàng hệ thống.)

----

->Tóm tắt nhiệm vụ

* Nhiệm vụ 1: Trở thành người đầu tiên trong phần kiểm tra thể lực tại các cuộc thi bóng đá. (Kết thúc cuộc đua trong thời gian kỷ lục 39,12 phút; Xếp hạng A+)

----

-> Xếp hạng nhiệm vụ tổng thể: NA (có sẵn khi kết thúc thử nghiệm)

----

-> Phần thưởng tiền thưởng

Bạn đã kiếm được 2 điểm thưởng juju

----

****

Zachary cuối cùng cũng xác nhận rằng anh ấy đã hoàn thành nhiệm vụ với điểm A+.

Tuy nhiên, anh ta đã không mở cửa hàng hệ thống để truy cập phần thưởng của mình. Anh đóng giao diện và chỉ nhìn lên để thấy những chàng trai không được chọn đang bước ra khỏi sân với vẻ mặt chán nản. Anh không thể không nhớ lại những lần anh tham gia vào một nhóm như vậy trong kiếp trước.

Anh thở dài thông cảm.

Anh thở dài thông cảm.

Vào thời điểm này trong kiếp trước, anh ấy đã trở lại trường cũ của mình ở phía tây Lubumbashi mà không có hy vọng trở thành một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp. Anh ấy đã bị đội trường từ chối sau đó do tái phát chấn thương mắt cá chân. Nhưng bây giờ, anh ấy đã trải qua giai đoạn đầu tiên của cuộc thử nghiệm ADTA. Số phận của anh ấy đã bắt đầu thay đổi tốt hơn.

[Mình chỉ cần thể hiện tốt trong trận đấu ngày mai. Sau đó tôi có thể chuyển đến Châu Âu và phát triển sự nghiệp của mình một cách nghiêm túc.] Anh nghĩ.

“Mọi người nghe đây,” Huấn luyện viên Damata hét lên khi các cầu thủ không thành công đã rời sân vận động.

"Chúc mừng bạn đã vượt qua bài kiểm tra đầu tiên của cuộc thi. Ngày mai, một số tuyển trạch viên nổi tiếng sẽ đến đây để xem bạn biểu diễn. Hãy chắc chắn rằng bạn có mặt ở đây trước tám giờ. Nếu không, bạn sẽ bị loại ngay lập tức." Huấn luyện viên trịnh trọng cảnh cáo.

"Có câu hỏi nào không?" Anh hỏi, nhìn xung quanh.

Cậu bé kỳ lạ cũng từng là một phần của nhóm dẫn đầu trong cuộc đua của Hugo ngay lập tức giơ tay lên.

"Vâng," Huấn luyện viên Damata chỉ vào anh ta. "Hãy cho chúng tôi biết tên của bạn trước khi đặt câu hỏi của bạn."

“Thưa ngài, tên tôi là Paul Kasongo,” cậu bé lắp bắp. "Những gì sẽ liên quan đến các thử nghiệm ngày mai? Chúng ta nên chuẩn bị như thế nào?" Anh ấy hỏi.

[Vậy, anh ta là Kasongo, cầu đã bị sát hại trước khi anh ta rời Châu Âu ở kiếp trước của tôi.] Zachary trầm ngâm.

Cuối cùng anh ấy cũng hiểu tại sao anh ấy không nhận ra một tuyển thủ có thể hình cao như anh ấy. Paul Kasongo đã chết dưới tay một gái điếm địa phương ở Lubumbashi sau khi được chọn bởi một trong những học viện thành tích cao ở châu Âu. Tất cả các huấn luyện viên ở Lubumbashi đều thở dài tiếc nuối khi mất đi một tài năng mới chớm nở như vậy.

[Mình nên giúp anh ấy lần này. DR Congo cần nhiều cầu thủ như anh ấy hơn cho các giải đấu quốc tế.]

"Sẽ chỉ có các trận đấu thử vào ngày mai," Damata trả lời. "Ăn uống đầy đủ, nghỉ ngơi thật tốt, sáng mai chuẩn bị cho trận đấu. Vậy thôi."

"Còn câu hỏi nào nữa không?"

Tất cả các cầu thủ vẫn im lặng.

"Được rồi, các bạn về ," Huấn luyện viên Damata sốt ruột vẫy tay. "Hẹn gặp lại tất cả các bạn vào ngày mai."
 
Chương 8 : Cải Tiến Nhanh Nhẹn


Chương 9: Cải Tiến Nhanh Nhẹn

Sau khi bị Huấn luyện viên Damata cho về, Zachary rời sân vận động và đi bộ về phía bắc đến trung tâm thành phố Lubumbashi.

Con đường phía trước anh lấp lánh dưới sức nóng của mặt trời buổi trưa. Cái nóng ngột ngạt dội xuống đầu anh như thể anh là miếng thịt xông khói dưới lò nướng.

Đột nhiên, hậu quả của cuộc đua ập đến với anh ta. Anh cảm thấy lâng lâng. Đầu gối anh bắt đầu đau nhức, có nguy cơ khuỵu xuống. Anh ấy cảm thấy như bộ não của mình đang sử dụng pin năm phần trăm. Tất cả những gì anh muốn là được nghỉ ngơi và đắm mình trong sự yên bình tĩnh lặng của thiên nhiên.

Anh quyết định thuê một chiếc xe máy trở lại nhà nghỉ của mình. Điều đó khai thác thêm vào tài chính đang cạn kiệt của anh. Tuy nhiên, tình trạng cơ cực của anh không làm tâm trạng của anh ấy trở nên tồi tệ. Số phận của anh đã thay đổi. Nếu mọi việc diễn ra theo đúng kế hoạch, anh ta sẽ kiếm được nhiều tiền chỉ trong vài năm nữa.

Vài phút sau, Zachary ung dung bước vào phòng tắm sang trong có nước ấm, một cảm giác dễ chịu chạy khắp cơ thể. Các cơ bắp được tha lỏng để phục hòi sau một ngày hoạt động hết công suất

Những giọt nước rớt xuống sàn như tạo một nhiệp điệu gì đó khiến tâm trí anh dần trở nên đờ đẫn, mọi thứ trở thành một ảo ảnh mờ ảo. Anh cảm thấy như mình đang đứng dưới một thác nước vĩnh cửu. Anh hồi tưởng về những sự kiện trong kiếp trước.

[Cô ấy có thể làm gì bây giờ?]

Hình ảnh một cô gái xinh đẹp đã suýt trở thành vợ anh tràn ngập trong tâm trí anh. Anh đã hẹn hò với Anita hơn hai năm. Anh chuẩn bị cầu hôn cô thì cuộc sống của anh bị đảo lộn. Thời điểm hợp đồng của anh ấy với TP Mazembe bị chấm dứt, cô gái đã bỏ đi và biến mất. Anh đã thất bại trong việc lần ra tung tích của cô ấy ngay cả trong những năm cuối đời.

[Mình cần sắp xếp thời gian và đến Kinshasha để gặp cô ấy.] Zachary quyết tâm. Anh cần nhìn cô lần cuối trước khi quay lại với sự nghiệp của mình.

Zachary ra khỏi phòng tắm, kêu người đem thức ăn lên phòng. Anh cảm thấy sảng khoái và ăn một bữa trước khi ngủ cho đến tối.

Anh cảm thấy trẻ lại sau khi thức dậy. Anh ấy đã sẵn sàng về mặt thể chất để uống thuốc trường sinh. Vì vậy, anh mở giao diện người dùng hệ thống.

Một tấm thẻ có hình củ hành tươi xuất hiện trên màn hình xanh mờ khi anh nhấp vào tab kho hệ thống tạm thời được mở khóa.

Sau khi anh chọn nó, một củ hành tây nhỏ hiện ra khỏi màn hình. Anh ta không lãng phí thời gian để ném nó vào miệng.

Lần này, linh dược cấp B không gây ra bất kỳ đau đớn nào cho cơ thể anh. Anh chỉ cảm thấy hơi nhột nhột, giống như anh đang chịu sự chăm sóc của một nhà trị liệu xoa bóp. Nhưng chẳng mấy chốc, cảm giác đó vụt qua như chưa từng có.

[Chỉ thế thôi sao?]

Kinh nghiệm của anh với tiên dược tăng cường sinh lực khác xa so với kinh nghiệm về sự nhanh nhẹn. Loại thứ nhất mang lại cảm giác đau đớn tột cùng trong khi loại thứ hai chỉ gây ra cảm giác hơi nhột nhột.

Zachary nghi ngờ liệu thuốc tiên có hiệu quả hay không.

Anh siết chặt và thả lỏng tay để xem có gì thay đổi không. Tuy nhiên, dường như không có cách nào để kiểm tra. Anh ta không biết việc nâng cao sự nhanh nhẹn của mình sẽ ảnh hưởng đến anh ta như thế nào. Vì vậy, anh ấy đã mở giao diện người dùng hệ thống để xem xét các thuộc tính của mình.

****

HỆ THỐNG DÊ BÓNG ĐÁ

CẤP HỆ THỐNG: 1 (17/100 điểm juju để tăng cấp)

NGƯỜI DÙNG: Zachary Bemba

TUỔI: 15 tuổi

ĐÁNH GIÁ TÀI NĂNG: Hạng B

ĐIỂM JUJU: 17

(Đánh giá: Một cậu bé đáng thương có chút tài năng mơ ước được chơi bóng đá chuyên nghiệp)

----

MENU NGƯỜI DÙNG

*THỐNG KÊ NGƯỜI DÙNG

* NHIỆM VỤ DÊ

*SYSTEM SHOP (mở khóa tạm thời)

*XỔ SỐ HỆ THỐNG (đã khóa)

* CÔNG CỤ SNOOPING (đã khóa)

----

Lưu ý: Vui lòng nâng cấp hệ thống để mở khóa nhiều chức năng hơn.

****

"Vâng," Zachary hào hứng hét lên sau khi xem qua trang chủ. Đánh giá tài năng của anh ấy cuối cùng đã đột phá đến cấp B sau hơn một tháng vất vả. Anh ấy nhấn vào tab thống kê người dùng để xem bảng phân tích các thay đổi trong thuộc tính của mình.

****

*THỐNG KÊ NGƯỜI DÙNG

-> Thể lực: B +

->Kỹ Thuật Bóng Đá: A -

->Trí tuệ trò chơi: A +

->Khả năng tinh thần và tư duy: C -

-> Nhân tố X: F

->Kỹ năng GOAT: 1

****

Các chỉ số về thể lực và kỹ thuật chơi bóng của Zachary đều tăng lên một bậc. Anh nhấp vào tab kỹ thuật bóng đá bên cạnh.

****

THỐNG KÊ NGƯỜI DÙNG

->Kỹ thuật bóng đá (Xếp hạng trung bình: A -)

Kiểm soát bóng: A +

Kỹ năng rê bóng: B -

Độ chính xác chuyền bóng: A -

Kiểm soát cơ thể: B +

----

Chân ưa thích: (Trái và Phải)

****

Anh đã mong đợi một kết quả như vậy. Một cầu thủ cải thiện sự nhanh nhẹn của mình cũng sẽ cải thiện cả kỹ năng rê bóng và khả năng kiểm soát cơ thể của anh ta. Hai thuộc tính đã được cải thiện thêm một bậc sau khi anh ấy sử dụng thuốc tăng cường sự nhanh nhẹn. Tuy nhiên, anh ấy không thể hiểu tại sao thể lực của mình không nhảy vọt lên hạng A. Tiên dược là loại B nhưng chỉ gây ra những thay đổi nhỏ về thể chất của anh ta. Vì vậy, anh ấy đã nhấn vào tab rèn luyện thể chất để hiểu rõ hơn về những thay đổi trong cơ thể mình.

****

-> Thể lực (Xếp hạng trung bình: B +)

Cân bằng và Phối hợp: B -

Nhanh nhẹn: B +

Sức mạnh: B -

Sức chịu đựng: B +

Điểm chịu đựng: 3500/ 5500 (A -)

****

"Thể lực của tôi đã giảm!" Zachary thốt lên. Anh nhận thấy rằng thể lực của mình đã giảm từ điểm A- xuống điểm B+.

Anh bối rối.

[Có thể việc tăng cường sự nhanh nhẹn trực tiếp làm giảm sức chịu đựng.]

Sự nhanh nhẹn của anh đã tăng từ điểm D+ lên điểm B+. Tiêu thụ tiên dược cũng nâng cao khả năng cân bằng và phối hợp của anh ấy từ điểm C+ lên điểm B-.

Bây giờ anh tự tin rằng mình sẽ xuất sắc trong các trận đấu thử vào ngày mai.

Nhưng trước khi anh có thể chìm đắm trong cảm giác hân hoan vì đã cải thiện được khả năng của mình, một làn sóng đói đã ập đến với anh. Bụng anh sôi lên và cồn cào. Anh chẳng nghĩ được gì ngoài thức ăn.

"Đây là tác dụng phụ của tiên dược sao?" Anh lầm bầm trong khi vỗ về tammy của mình. Anh liếc nhìn chiếc đồng hồ Asahi của mình; vẫn còn sáu giờ tối.

Zachary dọn dẹp và quyết định ra ngoài ăn. Anh chọn 1 nhà hàng tầm trung để bổ sung lại năng lượng đa số là thịt và rau, trong nhà hang ai này cung phải nhìn cậu vài lần vì lượng thức ăn mà một chàng trai trẻ đang ăn hết sức nhiều, cở 1 gia đình 5 6 người ăn.

Nhưng khi bước ra nhà hàng, anh tình cờ gặp Paul Kasongo, chàng trai kỳ lạ cũng đã được chọn cho phần ra sân vào ngày hôm sau.

"Bạn là Zachary Bemba phải không?" Kasongo cười toe toét hỏi.

"Vâng, đó là tôi," Zachary trả lời, nhướng mày. "Bạn đang ở trong một nhà nghỉ gần đây? Tại sao bạn lại ở đây?"

Paul Kasongo định mệnh bị một cô gái điếm sát hại vào cuối tuần đó. Theo ký ức của kiếp trước, sự việc đáng tiếc sẽ xảy ra trong một căn phòng trọ ở Lubumbashi.

"Hahaha," Kasongo cười sảng khoái. "Tôi đến đây để thăm một người bạn làm việc quanh đây. Tại sao tôi lại ở trong một bãi rác như vậy?"

"Bạn không phải?" Zachary thở phào nhẹ nhõm. Anh ta chỉ phải đảm bảo rằng Kasongo không ở trong các nhà nghỉ ở trung tâm thành phố Lubumbashi để ngăn chặn vụ giết người của anh ta.

“Tôi đang ở khách sạn Hollybum Planet tại đại lộ Kilele,” Kasongo mỉm cười trả lời.

"Cái quái gì thế!" Zachary thốt lên. "Cậu giàu như vậy?"

Hollybum Planet là một khách sạn dành cho những người Congo giàu có và khách du lịch từ các nước thuộc thế giới thứ nhất như Pháp. Anh đã nghe nói rằng một đêm ở lại có giá lên tới 150 đô la Mỹ. Chính anh cũng chỉ dám chi 20-30 đô la Mỹ cho một đêm

Trước sự ngạc nhiên của anh, một cậu bé trạc tuổi anh đang thoải mái nghỉ ngơi ở đó. Zachary thở dài trước sự bất công của thế giới.

"Tôi có thể nói gì đây? Tôi sinh ra đã có phúc." Kasongo dang rộng hai tay như thể đang ôm lấy bầu trời.

"Tôi rất vui được làm quen với bạn," anh nói, đưa tay ra.

Zachary bắt nó trước khi gật đầu.

Anh quan sát kỹ hơn nạn nhân sắp bị sát hại.

Kasongo thấp hơn anh gần nửa thước. Anh ta trông chỉ khoảng 1m6. Anh ấy hơi giống Raheem Sterling thời trẻ, cầu thủ nổi tiếng sẽ gia nhập Manchester City trong tương lai. Anh ta có đôi mắt nâu hài hước, đôi má tròn, khuôn mặt dài và nước da ngăm đen.

Vậy bạn đến từ đâu?" Zachary hỏi. "Tôi chưa từng thấy bạn tham gia bất kỳ cuộc thi bóng đá trẻ nào ở Lubumbashi."

"Hehehe," Kasongo cười. "Tôi là con trai của Kinshasha. Tôi từng là đồng đội của đối thủ Stephen Mangala của bạn."

"Bạn thực sự đã qua mặt chúng tôi trong cuộc đua đó," anh ấy nói thêm. "Bạn và Mangala là quái vật. Làm thế nào để các bạn rèn luyện sức chịu đựng của mình?" Anh hỏi, nhìn Zachary tò mò.

"Chà, tôi chạy năm dặm mỗi ngày," anh ta trả lời. "Bạn cũng nên thử nó. Nó có thể giúp ích."

"Tại sao bạn lại ở trong buổi tuyển cầu ?" Zachary nhanh chóng hỏi. Anh đang tìm kiếm một số gợi ý về nguyên nhân dẫn đến vụ sát hại Kasongo ở kiếp trước.

"Ý cậu là gì?"

"Tôi có thể nói rằng tình hình tài chính của bạn khá tốt. Bạn đang sống trong một khách sạn bốn sao. Bạn thậm chí còn đi đôi ủng bằng gỗ có lẽ đắt hơn học phí của tôi. Tại sao bạn không nói với bố mẹ bạn để đăng ký cho bạn vào thay vào đó là các học viện bóng đá ở nước ngoài? Sẽ dễ dàng hơn nhiều để phát triển bản thân ở đó. Tại sao lại tham gia các thử nghiệm ở Lubumbashi?"

Kasongo cau mày rõ rệt trước khi trả lời.

“Cha tôi không muốn tôi chơi bóng đá,” anh càu nhàu. "Ông ấy nói rằng đó là một sự lãng phí thời gian. Ông ấy luôn nói về việc phần lớn các cầu thủ bóng đá Congo ở giải địa phương đã lãng phí như thế nào sau khi giải nghệ."

"Ồ, nhưng đó là sự thật," Zachary trả lời. "Vậy là cậu đến đây mà không có sự cho phép của bố cậu? lấy đâu ra tiền để tiêu ở Lubumbashi?"

"Anh kế của tôi đã tài trợ cho chuyến đi của tôi tới đây. Anh ấy là người duy nhất biết tôi đang tham gia buổi thi tuyển cầu thủ ."

"Anh ấy giỏi lắm và đã gia nhập công ty khai thác mỏ của bố tôi. Ít nhất, anh ấy hiểu rằng một người chỉ nên làm những gì họ yêu thích."

[Thật là một cậu bé ngây thơ. Có lẽ, người anh kế đã âm mưu để giết ta.] Zachary trầm ngâm.

Việc anh em ruột thịt trong các gia đình giàu có sát hại nhau để giành quyền thừa kế không phải là hiếm. Zachary cảm thấy khó tin rằng một gái điếm địa phương lại sát hại một người bảo trợ giàu có như Kasongo. Dường như có rất nhiều sự thật mà công chúng vẫn chưa biết trong kiếp trước.

"Anh trai của bạn có biết bạn đang đặc biệt tham dự các buổi tập luyện Kibassa-Maliba không?"

"Anh ấy chỉ đặt phòng khách sạn của tôi và để tôi tự lo liệu. Anh ấy chưa bao giờ là người hâm mộ bóng đá. Anh ấy thậm chí còn không biết bất kỳ đội bóng nào ở Lubumbashi."

"Điều gì sẽ xảy ra nếu bố bạn ép ông ấy tiết lộ bạn đang ở đâu? Khi đó, ông ấy có thể kéo bạn ra khỏi phiên tòa. Bạn có chắc là ông ấy sẽ im lặng ngay cả sau khi bố bạn phát hiện ra bạn đã biến mất không?" Zachary hỏi, nhìn chằm chằm vào Kasongo. Anh ta định dụ anh ta rời khỏi những địa điểm mà kẻ giết anh ta đã biết.

"Điều gì sẽ xảy ra nếu anh ấy kéo bạn ra khỏi cuộc thử nghiệm trước khi nó kết thúc? Bạn sẽ bị tất cả các huấn luyện viên đưa vào danh sách đen và bỏ lỡ bất kỳ cuộc thử nghiệm nào khác ở CHDC Congo." Ông nói thêm.

"Bạn làm cho một điểm tốt. Tôi có thể làm gì?" Kasongo lắp bắp. Anh trông có vẻ hoảng hốt.

"Bạn nên rời khỏi khách sạn mà anh trai bạn đã đặt và chuyển đến nơi khác hoặc quay lại Kinshasha ngay lập tức," Zachary nói. Anh ta định đưa Kasongo vượt ra ngoài xúc tu của những kẻ giết người.

Kasongo lắc đầu chán nản.

“Tôi không thể rời đi,” anh thì thầm. "Nghe nói ngày mai tuyển trạch viên quốc tế sẽ xuất hiện."

"Bạn muốn tiếp tục ở lại khách sạn của bạn?"

"Không," anh mỉm cười. "Tôi hiểu ý của bạn. Tôi sẽ chuyển đến một khách sạn khác ngay lập tức." Kasongo tuyên bố. Anh đứng dậy ra về.

“Thế thì tốt,” Zachary đáp. Anh thở phào nhẹ nhõm.

"Hãy chắc chắn rằng đó là một khách sạn nơi bạn không thể dễ dàng bị lần ra. Tôi không muốn thấy sự nghiệp của một cầu thủ tài năng như bạn kết thúc sớm."

"Tôi hiểu," Kasongo mỉm cười.

Cả 2 tạm biệt từ quán nước đi về khánh sạn của riêng mình
 
Chương 9 : Ngày Quan Trọng 1


Chương 10: Ngày Quan Trọng 1

Hoàng hôn vừa tan đi. Không còn bầu trời trong xanh ban phước cho ngày hôm trước. Bên trên là một lớp màu trắng và xám liền mạch, rực rỡ ở những nơi có ánh nắng chiếu qua và tối tăm ở những nơi không có ánh nắng.

"Trời có thể mưa trong vài giờ nữa," Zachary ngâm nga khi anh rời mắt khỏi bầu trời.

"Bạn đừng lo lắng ." Kasongo khẽ mỉm cười và nói, "Chúng ta sẽ hoàn thành thử thách đến lúc đó. Các trinh sát sẽ chỉ ở lại đây vài giờ."

Họ là trung tâm của sân trong số 26 cầu thủ khác đã vượt qua bài kiểm tra thể lực ngày hôm trước. Đã 8 giờ sáng. Mọi cầu thủ trên sân đều đã mặc trang phục bóng đá của họ. Họ chỉ chờ sự xuất hiện của HLV Damata và các đồng đội để bắt đầu những buổi tập đá chính thức. Zachary không hề cảm thấy buồn chán vì anh ấy đã đi cùng với người bạn mới của mình.

"Điều đó có lý," Zachary đồng tình khi nhìn quanh sân vận động. “Cậu có chắc hôm nay người tuyển chọn sẽ tới không?” Anh nhíu mày hỏi. Không có huấn luyện viên hay tuyển trạch viên nào được nhìn thấy ở bất cứ đâu trên sân hay trên khán đài. Anh ấy bắt đầu nghĩ rằng mình đã nghe nhầm ngày diễn ra phiên tòa.

"Thư giãn đi," Kasongo nói một cách tự tin. "Họ sẽ ở đây. Tôi chắc chắn," anh cười.

"Tôi quên hỏi," Zachary ngâm nga, nhìn chằm chằm vào Kasongo. "Hôm qua anh dọn ra khỏi khách sạn à?"

“Tất nhiên,” Kasongo vỗ ngực. "Tôi đã chuyển đến khách sạn Rabi," anh nói, có vẻ hài lòng với chính mình.

"Cái quái gì vậy!" Mắt Zachary mở to. "Có gì khác nhau giữa khách sạn Rabi và Hollybum?" Anh ta hét lên, thu hút một vài ánh mắt từ những người chơi xung quanh.

“Một người tên là Rabi, người kia là Hollybum,” Kasongo nghiêm túc trả lời, đếm ngón tay để nhấn mạnh quan điểm của mình.

“Lạy Chúa,” Zachary bước vài bước về phía anh chàng lùn. "Có bao nhiêu khách sạn bốn sao ở Lubumbashi? Cha của bạn chỉ cần kiểm tra những khách sạn tính phí hơn 100 đô la một đêm để tìm thấy bạn. Bạn không thấy điều đó sao?"

"Điều đó thực sự đúng," Kasongo tái mặt. "Tôi sẽ chuyển sang một nơi khác sau khi các trận đấu kết thúc ngày hôm nay," anh đảm bảo.

“Quên đi, anh bạn,” Zachary thở dài. "Tôi sẽ giúp bạn chọn một khách sạn sau khi thử nghiệm. Tôi không hiểu tại sao tôi thậm chí còn giúp bạn." Anh càu nhàu. Anh ấy không muốn thấy một cầu thủ tài năng chết yểu.

"Cảm ơn," Kasongo cười. "Ngay từ khi nhìn thấy bạn, tôi đã biết rằng bạn là một người đáng kính. Tôi có thể làm gì để trả ơn bạn? Tôi có nên giới thiệu bạn với em gái tôi không? Cô ấy thật dễ thương và đã 16 tuổi rồi." Kasongo thì thầm.

"Nếu cô ấy lùn như bạn, đừng bận tâm," Zachary gắt gỏng.

Anh định tiếp tục cuộc trò chuyện với Kasongo thì nghe thấy một vài cầu thủ trên sân la hét. "Huấn luyện viên đến rồi. Huấn luyện viên đến rồi..." Họ nghe như những đứa trẻ mẫu giáo vừa nhìn thấy một chiếc xe bán kem.

Zachary phớt lờ sự phấn khích xung quanh và quay về phía cổng sân vận động. Huấn luyện viên Damata đang dẫn đầu một nhóm khoảng 50 người tiến về khán đài của sân vận động.

Anh ấy nhận thấy rằng có khoảng hai mươi người da trắng trong đám đông. Họ đeo kính râm và đội mũ lớn để che chắn khỏi ánh nắng mặt trời không tồn tại. Đó là những gì anh ta giả định. Trong số đó còn có một người đàn ông lớn tuổi và một cô gái trẻ, không lớn hơn mình bao nhiêu. Phần còn lại dường như là những người đồng hương Congo, có thể đến từ các đội ở Linafoot National League. Anh ấy có thể nhận ra một vài người từ Lubumbashi Sport và Racing Club de Kinshasa. Tất cả các trinh sát mà anh ta mong đợi cuối cùng cũng đã ở đây. Tâm trạng anh phấn chấn hẳn lên.

"Tôi đã nói với bạn rằng họ sẽ ở đây," giọng nói của Kasongo vang lên từ phía sau anh ta.

"Có phải tất cả họ từ ADTA?" Zachary hỏi. Cơ quan Tài năng Phát triển Châu Phi là tổ chức thường tài trợ cho sinh viên đến các học viện của Pháp và Bỉ.

"Tất nhiên là không," Kasongo ngâm nga. "Đây là những tuyển trạch viên từ các tổ chức tài trợ đằng sau ADTA. Một số thậm chí còn từ các học viện thực tế ở Pháp."

"Bạn nên thể hiện tốt nhất ngày hôm nay," Kasongo cảnh báo. "Tôi không nghĩ họ sẽ quay lại đây sau ngày hôm nay."

"Anh chắc chứ," Zachary nhướng mày. "Bạn lấy tất cả những thông tin này ở đâu vậy?"

"Tôi có nguồn đáng tin cậy. Thông tin của tôi là hoàn toàn hợp pháp." Kasongo mỉm cười.

"Được rồi." Zachary rất hào hứng. Anh cảm thấy trẻ lại sau bữa ăn thịnh soạn mà anh ấy đã có vào ngày hôm trước.

"Hãy nhạy bén," Kasongo thì thầm.

**** ****

Sau khi Damata dẫn nhóm tuyển trạch viên lên khán đài, anh ấy chạy bộ ra sân cùng với các huấn luyện viên đồng nghiệp của mình.

Các tuyển trạch viên đều ngồi sát đường chạy của sân vận động. Người da trắng trong số họ có máy ảnh công nghệ rất cao. Một số có ống nhòm và sổ ghi chép. Ngược lại, các trinh sát châu Phi khoanh tay trước ngực, vẻ mặt nghiêm nghị. Họ trông giống như họ đã sẵn sàng để đấm ai đó. Họ không mang theo bất kỳ thiết bị nào để theo dõi các cầu thủ trên sân.

Ở hàng ghế cuối khán đài, một cô gái trẻ tóc vàng cầm chiếc máy ảnh Nikon dài quá khổ đang trò chuyện với một người đàn ông lớn tuổi, cũng là một trinh sát.

"Ông ơi," cô bắt đầu. "Tại sao chúng ta đến đây. Ông có biết tài năng đẳng cấp thế giới nào ở đây không? Lẽ ra chúng ta nên đến Nigeria, Cameroon hoặc Ai Cập. Ít nhất, họ đã giành được Cúp bóng đá châu Phi. Cháunghĩ chúng ta đang lãng phí thời gian của chúng ta ở đây."

"Kristin," ông già mỉm cười. "Hãy nhớ rằng, nếu cháu muốn trở thành một trinh sát giỏi, đừng bao giờ bỏ qua bất kỳ nơi nào. Đôi khi, những viên ngọc quý thực sự được cất giấu ở những nơi tối tăm. Tất cả những gì chúng ta phải làm là khai quật chúng." Ông giảng bài.

"Liệu chúng ta có thực sự tìm được người tài ở đây không?" Kristin hỏi. "Bởi vì nếu chúng ta không làm vậy, lần này các cổ đông khác sẽ đuổi ông ra."

“Đừng lo,” ông già đáp. "Một trong những huấn luyện viên là bạn của ông. Anh ấy đã thông báo với ông rằng có hai hoặc ba tài năng triển vọng ở đây. Thử thách duy nhất là giành lấy họ từ tay các đội tuyển Pháp."

"Hai ba tài?" Kristin cau mày. "Ông có hồ sơ về họ không, ông? Tại sao cháu không nghe thấy gì về điều này?"

“Chà, của cháu đây,” ông đưa hai tập hồ sơ cho cháu gái. "Cháu đã không ở đây trong hai ngày qua. Trong khi cháu đang tham quan các công viên trò chơi và xem trâu và tinh tinh, còn ông đang bận làm việc của mình."

“Ông lại khơi chủ đề này nữa,” Kristin nài nỉ. "Làm sao ông có thể đi du lịch đến Châu Phi và rời đi mà không nhìn thấy động vật hoang dã? Ông đã bỏ lỡ tất cả những điều thú vị."

Cô mở hồ sơ về các cầu thủ.

"Stephen Mangala, Zachary Bemba và Paul Kasongo?" Cô nói nhỏ nhẹ, hơi ngọng nghịu. Họ của người châu Phi rất khó phát âm. "Về cơ bản không có thông tin về họ trong hồ sơ!" Cô nhìn về phía ông bên cạnh.

Ông dang rộng vòng tay. "Chào mừng đến với Châu Phi," anh mỉm cười. "Thông tin về các cầu thủ trẻ ở đây không tồn tại. Chúng ta sẽ xem họ thể hiện tốt như thế nào qua màn trình diễn của họ trong trận đấu."

**** ****

Sau khi các huấn luyện viên trở lại sân, họ dẫn 26 cầu thủ khởi động nhẹ trước bất kỳ hoạt động nào khác. Mọi người vươn vai và chạy cự ly ngắn để làm nóng cơ bắp. Khi kết thúc các bài tập, họ trở lại khu vực giữa sân để nghe hướng dẫn của ban huấn luyện.

"Chào buổi sáng tất cả các bạn," Huấn luyện viên Damata mỉm cười chào đón.

“Chào buổi sáng, huấn luyện viên Damata,” giọng nói của các cầu thủ vang lên trong một điệp khúc, đáp lại lời chào. Tất cả họ dường như bị mê hoặc bởi sự hiện diện của các tuyển trạch viên trên khán đài.

"Tôi thấy tất cả các bạn đều đúng giờ," Damata cười toe toét. “Hãy giữ vững tinh thần thể thao,” anh trịnh trọng thúc giục trước khi tiếp tục.

"Chúng ta sẽ sớm bắt đầu một trận đấu thử. Chúng tôi đã chia các bạn thành hai đội để đối đầu."

"Xin lưu ý rằng trận đấu sẽ chỉ kéo dài 60 phút. Vì vậy, bạn sẽ có ít hơn 40 phút để gây ấn tượng với các tuyển trạch viên nếu chúng tôi tính đến thời gian thay người. Hãy cố gắng hết sức trong khoảng thời gian đó." Anh kết luận.

Các huấn luyện viên đã chia các cầu thủ thành hai đội xanh và đỏ. HLV Mande vẽ sơ đồ đội hình trên đường chạy, tạo cơ hội cho các cầu thủ tìm hiểu vị trí trước khi ra sân bắt đầu trận đấu. Zachary chen qua đám đông người chơi để liếc nhìn bảng xếp hạng của đội.

-> ĐỘI XANH (4-4-2, Kim cương.)

thủ môn; KHÔNG. 1,Jackson Lunanga.

Ngay phía sau; Số 2, Yannick Bangala. Hậu Vệ Trái; Số 3, Daniel Kidinda.

Trung vệ; Số 4, Nike Kabanga. Số 5, Samba Farouk.

Tiền vệ phòng ngự; Khi. 6, Đức Phanxicô .

Tiền vệ tấn công; Số 8, Paul-José Mpoku.

Cánh trái; Số 11, Joel Ngandu. Cầu thủ chạy cánh phải; Số 7, Edo Kayembe.

Tiền đạo; Số 9, Stephen Mangala. Số 10, Ben Malango.

{*Dự bị; Leonard Busibwe, Dan Lusaka.}

-----

-> ĐỘI ĐỎ (4-4-2, Kim cương.)

Thủ môn; Số 1, Samuel Baraka.

Ngay phía sau; Số 2, Awax Bondeko. Hậu Vệ Trái; Số 3, Patrick Luamba.

Trung vệ; Khi. 4, Mi-ca nhỏ. Khi. 5, Frederick Luamba.

Tiền vệ phòng ngự; Số 6, Chris Luyinda.

Tiền vệ tấn công; Số 8, Zachary Bemba.

Cánh trái; Số 11, Tony Xẻng. Cầu thủ chạy cánh phải; KHÔNG. 7, Paul Kasongo.

Tiền đạo; Cái này. 9, Beni Badibanga. Cái này. 10. Emmanuel Luboya.

{*Dự bị; Nathan Tambwe - The Best of Mpoyi Mohamed.}

****

Zachary thở phào nhẹ nhõm sau khi nhìn thấy sơ đồ đội hình thi đấu.

Các huấn luyện viên dường như đã tạo ra đội hình dựa trên dữ liệu lịch sử của các cầu thủ. Zachary ở trong đội đỏ cùng với những người như Paul Kasongo, Chris Luyinda, và những người bạn cũ của anh ấy, Tony và Patrick. Phía bên kia có hầu hết những siêu sao tương lai từ kiếp trước của anh ấy. Joel Ngandu, Ngonda Mzinga, Stephen Mangala và một số người khác đều thuộc đội đỏ.

Anh đã được các huấn luyện viên xếp ở vị trí số tám, ngay sau các tiền đạo. Số 8 rất phù hợp với anh ấy vì nó liên quan đến việc phân phối các đường chuyền và hỗ trợ chết người cho các tiền đạo. Zinedine-Visual-Juju của anh sẽ có ích ở vị trí đó.

Paul Kasongo đá cánh phải, trong khi Luyinda đá số 6 ở vị trí tiền vệ phòng ngự. Tony sẽ tấn công từ cánh trái với Patrick đóng phía sau anh ấy như một hậu vệ trái. Những cầu thủ còn lại mặc yếm xanh quá mơ hồ để Zachary nhớ lại.

Trên lý thuyết, đội đỏ của Zachary tỏ ra yếu thế. Tuy nhiên, anh ấy sẽ không để bất kỳ trở ngại nào ngăn cản anh ấy và việc tuyển dụng học viện bóng đá. Anh ấy đã sẵn sàng để làm hết sức mình trong suốt trận đấu.

"Hãy lấy yếm của bạn và đi đến sân," Zachary nghe thấy Huấn luyện viên Mande hét lên từ đường biên. "Các cầu thủ dự bị cũng nên đến đây. Họ sẽ có cơ hội thi đấu sau trận đấu."

Tất cả các cầu thủ vội vã lao về phía HLV Mande. Họ nhặt yếm trước khi định vị trên sân trong đội hình kim cương 4-4-2. Khả năng huấn luyện và làm theo hướng dẫn là một số phẩm chất cần thiết trong bóng đá. Vì vậy, tất cả các cầu thủ dàn trận đàng hoàng vào vị trí được phân công, chờ tiếng còi khai cuộc.
 
Chương 10 : Ngày Quan Trọng 2


Chương 11: Ngày Quan Trọng 2

Một vài phút nữa đến 9:00 sáng.

HLV Mande nhìn đồng hồ trước khi ra hiệu cho các đội vào vị trí. Tất cả các cầu thủ trên sân, bao gồm cả Zachary, đang chờ tiếng còi bắt đầu trận đấu. Đó là khoảnh khắc của sự thật sẽ xác định số phận của họ. Mọi người đều căng thẳng.

HLV Mande đã chọn đội áo đỏ để bắt đầu trận đấu. Emanuel Luboya và Beni Badibanga đã đứng ở vòng tròn trung tâm bên cạnh quả bóng.

Hầu hết các tuyển trạch viên đã bắt đầu từ bỏ chỗ ngồi của họ trên khán đài. Họ đã bắt đầu di chuyển đến gần đường biên để có cái nhìn rõ hơn về quá trình tố tụng. Hầu hết đều điều chỉnh máy ảnh của họ hướng về phía sân để ghi lại những khoảnh khắc của trận đấu.

Huấn luyện viên Mande nhìn đồng hồ một lần nữa trước khi nhìn về phía Damata bên đường biên. Người sau gật đầu.

*FWEEEEEEEE!*

Bắt đầu!

Emanuel chuyền bóng cho Beni Badibanga và lao thẳng vào hiệp một mà không cần nhìn lại.

“Beni, chuyền qua đây,” Zachary gọi Beni sau khi thấy anh ấy nhìn quanh tìm đồng đội để chuyền bóng. Anh ấy không bị theo dõi và sẵn sàng nhận bóng. Cầu thủ sau phớt lờ anh ta và sút về phía Tony Majembe ở cánh trái.

Đó là khi Edo Kayembe, cầu thủ chạy cánh phải của đội yếm xanh, băng vào với một pha tắc bóng. Anh ấy giành được bóng công bằng và vuông vức và ngay lập tức chuyền bóng cho Wagaluka Francis ở khu vực giữa sân.

Wagaluka khống chế bóng đẹp mắt và bỏ qua Beni, người đã theo kèm anh rất chặt.

Anh ấy nhìn lên và sút bóng lên cao, tung một đường chuyền dài về phía Stephen Mangala nhanh nhẹn đang lao về phía vòng cấm bên phần sân của đội đỏ.

Zachary và các đồng đội thậm chí còn không phản ứng gì khi Mangala nhận bóng ngay ngoài vòng 18 mét. Chỉ có Fredric Luamba đứng giữa anh và thủ môn.

Không nhìn lên, anh tung một cú sút cực mạnh về phía góc dưới bên trái, buộc Samuel Baraka phải cản phá xuất sắc. Đội xanh được hưởng quả phạt góc.

Đội bóng áo đỏ vốn đã phải chịu áp lực do khả năng phán đoán kém của Beni Badibanga ngay từ phút đầu tiên. Anh ấy đã chọn chuyền cho Tony, người bị đối thủ theo kèm chặt chẽ, thay vì Zachary. Kết quả là đội bóng áo đỏ đã để mất bóng và suýt chút nữa phải nhận bàn thua.

"Beni," Zachary gọi số 9. "Tại sao bạn không chuyền cho tôi? Anh bực bội khi họ chạy về phần sân của mình để chống lại quả phạt góc.

“Im đi,” tiền đạo quắc mắt. "Tôi sẽ chơi trò chơi của tôi, và bạn chơi trò chơi của bạn. Đừng cản trở tôi." Anh ấy nói thêm trước khi tăng tốc độ của mình.

"Trẻ con." Zachary thở dài.

Đội xanh nhanh chóng thực hiện quả phạt góc nhưng không thành công.

Trong mười phút tiếp theo, thế trận tiếp tục nghiêng về đội xanh. Các chàng trai áo xanh chiếm ưu thế ở khu vực giữa sân và kiểm soát bóng phần lớn thời gian.

Cả Wagaluka và Paul-José Mpoku đều đã ba lần khiến Mangala bị mất bóng trong vòng cấm của đội đỏ. Những đường bóng chết người của họ lẽ ra có thể dễ dàng biến thành bàn thắng nếu không nhờ màn trình diễn xuất sắc của thủ môn Baraka.

Zachary đã có một bức tranh rõ ràng về những gì không ổn với đội đỏ của mình. Trí thông minh trò chơi cao của anh ấy cho phép anh ấy suy luận rằng một số người chơi đang chọn cách cô lập anh ấy. Họ đã không cho anh ta bất kỳ đường chuyền nào. Vì anh là tiền vệ chịu trách nhiệm xây dựng tất cả các cuộc tấn công, nên hành vi của đồng đội anh đã phải trả giá đắt.

Ở kiếp trước, anh đã phải đối mặt với sự cô lập tương tự trong các trận đấu thử nghiệm bóng đá. Những trận đấu như vậy cực kỳ cạnh tranh khiến người chơi khó thể hiện kỹ năng của mình. Lý do chính cho điều này là do những người chơi trong cùng một đội vẫn đang cạnh tranh với nhau. Tất cả họ đều tìm kiếm sự chú ý của các tuyển trạch viên hoặc huấn luyện viên có mặt. Các cầu thủ sẽ ít có xu hướng chuyền bóng cho đồng đội mà họ coi là đối thủ. Nhưng điều khiến Zachary ngạc nhiên là sự xuất hiện của hành vi như vậy trong các thử nghiệm liên quan đến thanh thiếu niên.

[Tinh thần thể thao ở đâu?] Anh tự hỏi.

Đội đỏ của anh ấy đã phải đối mặt với một mối đe dọa tấn công khác từ Mangala và đội xanh của anh ấy. Zachary đã quyết tâm lùi sâu hơn và chống lại áp lực của đối thủ.

Nhưng ở phút thứ 25 của hiệp một, Chris Luyinda đã phạm lỗi thô bạo với Edo Kayembe hung dữ ở cánh phải ngoài vòng cấm. HLV Mande thổi còi phạm lỗi và cho đội xanh được hưởng quả đá phạt trực tiếp.

"Tất cả các bạn đang làm gì ở đó?" Luyinda hét vào mặt đồng đội của mình. "Dựng một bức tường và bảo vệ."

Các cầu thủ đội đỏ không ngại sự thô lỗ của Luyinda và lặng lẽ dựng tường để bảo vệ quả đá phạt. Ngay cả Zachary, người đã bị từ chối bất kỳ đường chuyền nào kể từ khi trận đấu bắt đầu, cũng tham gia vào bức tường của các cầu thủ.

HLV Mande thổi còi ra hiệu cho đội áo xanh thực hiện quả đá phạt.

Edo Kayembe, số 7, thực hiện một quả tạt tuyệt vời vào vòng cấm Mangala đang ẩn nấp. Cậu bé thần đồng đã bắt được nó, và từ xung quanh chấm phạt đền, cậu ấy đã đánh đầu tung lưới Samuel Baraka. Bóng dội cột dọc bên trái trước khi đi vào lưới. Mangala đã để mắt tới bàn thắng.

Tỉ số là 1:0.

Zachary đứng khoanh tay, quan sát những người khác. Những người chơi màu đỏ đều có vẻ mặt ủ rũ, vai rũ xuống. Anh nhìn thấy một số trinh sát bên lề gật đầu với chính mình khi họ nhìn Mangala.

[Vậy ra đây là cách Mangala đến Châu Âu trong kiếp trước của tôi.] Zachary thở dài. Anh chắc chắn rằng cậu bé sẽ được một trong những học viện tuyển dụng sau trận đấu. Anh định nói vài lời động viên đồng đội nhưng bị Chris Luyinda cắt ngang.

“Mày là trò đùa vô ích của một tiền vệ tấn công,” anh tức tối chỉ ngón trỏ vào Zach. "Họ đã kiểm soát toàn bộ hàng tiền vệ! Còn bạnthi2 làm gì vậy?" Anh truy vấn.

Các tiền đạo của chúng ta thậm chí còn không có một cơ hội ghi bàn nào. Tại sao các huấn luyện viên không thay một thằng ngốc như cậu?" Anh ấy tiếp tục.

"Hãy cẩn thận, anh bạn," Zachary cũng bực mình, tiến lại gần để đối mặt với Luyinda. "Bạn đã không chuyền bóng cho tôi. Bạn muốn tôi làm gì?" Anh giận dữ hỏi.

FWEEEEEE!*

Khi cuộc tranh luận của họ bắt đầu gay gắt, huấn luyện viên Mande đã thổi còi.

“Có vấn đề gì không,” anh hỏi, chạy về phía họ.

"KHÔNG." Cả Zachary và Luyinda đều trả lời cùng một lúc. Họ nhảy tránh xa nhau như những con thỏ sợ hãi nhìn thấy một con sư tử.

"Cả hai người! Ra băng ghế nghỉ ngơi đi." Huấn luyện viên Mande gầm lên, nhíu mày. "Nhanh lên. Chúng ta cần trao cơ hội cho những người thực hiện thử thách một cách nghiêm túc."

**** ****

"Một người đã được thay thế," Kristin nhận xét khi cô đặt máy ảnh xuống. "Ông có chắc rằng Zachary là một tài năng không? Anh ấy đã không có tác động gì đến trận đấu cho đến nay!" Cô ấy cau mày.

"Tôi xin hoãn lại," ông già mỉm cười, ngồi xuống. Không giống như những trinh sát khác đã di chuyển đến đường ray, họ vẫn ngồi trong gian hàng.

"Bạn có nhận thấy rằng những người chơi khác trong đội của anh ấy đã cô lập anh ấy không?" Ông cụ hỏi.

"Chuyện đó thì có liên quan gì chứ?"

"Trong các trận đấu thử nghiệm, người chơi sẽ chỉ cô lập đồng đội của mình trong hai tình huống", ông này nhấn mạnh. "Một là khi cầu thủ quá giỏi và có thể làm lu mờ những người khác và giảm cơ hội lọt vào mắt xanh của tuyển trạch viên. Hai là khi cầu thủ thiếu kỹ năng và sẽ lãng phí cơ hội của đội."

"Kristin thân mến của ông," ông nội mỉm cười. "Cháu nghĩ Zachary thuộc loại nào?" Anh ấy hỏi.

Kristin không thể không giơ máy ảnh lên để quan sát cầu thủ đang ủ rũ bước ra khỏi sân. Anh ta hơi to cao so với tuổi, theo ước tính của cô thì 1m8

Mái tóc cắt húi cua có màu đen nửa đêm rất hợp với đôi mắt nâu sẫm, được viền bởi đôi lông mày sẫm màu duyên dáng. Anh ta có gò má cao, cằm rõ và chiếc mũi dài khiến anh ta hơi đẹp trai. Khuôn mặt anh ta mạnh mẽ và rõ ràng, các đường nét của anh ta được đúc từ đá granit. Kristin quan sát thấy da anh ta có màu đen mà hình như đen từ nắng, theo hồ sơ thì anh ta là con lại mẹ là người Ý cha là người bản địa Congo. Cô nghĩ rằng anh ấy giống mẹ mình hơn, lớn lên thành một người đàn ông đẹp trai trong tương lai. Nhưng anh ấy cũng có thể phát triển thành một cầu thủ tài năng không? Đó là câu hỏi chiếm lấy tâm trí cô.

"Cháu không thể nói vào lúc này," cô trả lời. "Cháu sẽ chỉ đánh giá tài năng của Zachary khi cậu ấy thể hiện trên sân." Cô nói thêm, nhẹ nhàng đặt máy ảnh xuống.

Chúng ta sẽ không thể cướp cậu bé Mangala khỏi các câu lạc bộ Pháp,” ông già tuyên bố. "Họ có nhiều ngân sách hơn các câu lạc bộ Na Uy nhỏ bé của chúng ta. Vì vậy, chúng ta nên bắt đầu xem xét những cầu thủ mà họ không chú ý."

"Giống như Zachary và Paul?" Kristin hỏi, mở lại tập tin.

"Đúng, giống như họ," ông già hài lòng mỉm cười. "Thật tốt cho chúng ta khi Zachary thể hiện không tốt. Nếu không, anh ấy cũng sẽ bị đuổi đi."

"Ông là một ông già độc ác," Kristin mỉm cười giễu cợt.

"Phải vậy nếu muốn thành công trong lĩnh vực kinh doanh này," ông cười khúc khích trước khi tập trung vào trận đấu một lần nữa.

**** ****

Zachary di chuyển trở lại bên lề với vai sụp xuống và đôi mắt anh nhìn xuống trong một cái nhìn thương tiếc. Miệng anh ta hơi bĩu ra. Anh tưởng tượng mình đang tát vào mặt Luyinda khi diễn lại khoảnh khắc HLV Mande đuổi anh khỏi sân. Anh cảm thấy quẫn trí. Không còn gì để cảm nhận, không còn gì để hy vọng, không còn gì ngoài khoảng trống bao trùm tâm trí anh trong bóng tối đen kịt. Tất cả những gì anh đã làm việc rất chăm chỉ để đạt được sắp tan thành mây khói.

Anh chán nản ngồi xuống bên lề.

[Tại sao tôi phải đối đầu với Luyinda vào một ngày như vậy?]

[Tại sao? Tại sao?]

Trước trận đấu, anh nghĩ rằng mình đã kiểm soát hoàn hảo cảm xúc của mình, không giống như ở kiếp trước. Nhưng anh đã dễ dàng nổi giận sau một sự khiêu khích nhẹ từ Luyinda.

Anh nghe thấy những âm thanh cổ vũ và ngẩng đầu lên chỉ để thấy rằng cậu bé thần đồng Mangala vừa ghi một bàn thắng khác. Đó là 2:0 ngay trước khi hiệp một kết thúc.

"Đinh"

Giao diện hệ thống tự bật lên.

NHIỆM VỤ DÊ

#NHIỆM VỤ MỚI: Thử nghiệm bóng đá ở Lubumbashi (nhiệm vụ nối tiếp)

*Nhiệm vụ 2: Giúp đội đỏ của bạn giành chiến thắng trước đội xanh.

* Nhiệm vụ 3: Thu hút sự chú ý của quan chức học viện bóng đá hoặc tuyển trạch viên của câu lạc bộ.

----

* Phần thưởng:

-> Công cụ quan sát sẽ được mở khóa (Sẽ cho bạn biết mọi thứ về đối thủ của bạn. Chỉ liên quan đến bóng đá.)

----

* Hình thức xử phạt nếu không đạt:

-> Hệ thống GOAT sẽ ngoại tuyến trong một năm.

----

*Nhận xét: CON DÊ không bao giờ bỏ cuộc.

****

[Cái quái gì thế!?]

"Làm sao mình có thể đạt được tất cả những điều này khi mình đã bị đình chỉ khỏi sân đấu?"

Zachary chuyển hướng sự chú ý của mình và đắm chìm trong sự chán nản cho đến khi tiếng còi kết thúc hiệp một vang lên. Anh ngồi thụp xuống bên đường biên cho đến khi được huấn luyện viên Damata gọi vào phút sau đó.

"Bạn cảm thấy thế nào?" Huấn luyện viên hỏi khi Zachary đến bên cạnh anh ấy.

"Giống như tôi muốn lặn xuống sông Congo với một hòn đá buộc sau lưng," Zachary cười buồn bã.

"Hahaha," Damata cười, thu hút một vài ánh mắt từ các trinh sát gần đó. "Điều đó thật tinh tế. Bạn không bao giờ nên nghĩ như vậy. Có nhiều con đường khác nhau mà một người có thể thực hiện để đạt được điều gì đó." Ông khuyên.

Zachary gật đầu. Anh liếc về phía sân và nhận thấy rằng hiệp hai đã bắt đầu. Tỷ số vẫn là 2:0.

Nhưng Zachary chắc chắn rằng đội đỏ sẽ sớm nhận thêm bàn thua. Những cậu bé mặc đồ xanh, đặc biệt là Mangala, Kayembe và Wagaluka, quá hung dữ. Họ vẫn gây sức ép lên đối thủ áo đỏ trong phần sân của mình. Thứ bóng đá tiki-taka của họ quá nhanh để Kasongo và những người khác có thể thi đấu.

“Các cầu thủ đội đỏ đã mất hết động lực”, HLV Damata thờ ơ nhận xét. "Bạn và Luyinda là nguyên nhân chính của việc này," anh nói thêm.

"Tôi xin lỗi, huấn luyện viên," Zachary nài nỉ.

"Bạn biết rằng khí chất là một trong những phẩm chất quan trọng nhất của một vận động viên. Bạn sẽ chẳng đi đến đâu nếu không thể trút được cảm xúc." Damata thuyết giảng.

Zachary im lặng chờ đợi. Anh để ý thấy một trong những huấn luyện viên khác cũng đang nói chuyện với Luyinda.

[Họ sẽ cho phép chúng tôi quay lại chứ?] Tâm trạng của anh ấy phấn chấn hơn. Anh ấy sẽ thể hiện hết sức mình ngay cả khi anh ấy chỉ được thi đấu trong vòng mười lăm phút. Anh chỉ muốn ra đi không luyến tiếc.

Những lời tiếp theo của huấn luyện viên ngay lập tức đá anh ta ra khỏi địa ngục lên thiên đàng.

“Tôi sẽ cho cậu thêm một cơ hội để gây ấn tượng với các tuyển trạch viên,” Huấn luyện viên Damata mỉm cười. "Do hành vi trước đây của bạn, nhiều người trong số họ sẽ xa lánh bạn. Nhưng bạn không bao giờ biết được. Có thể có một người trong số họ thích cách bạn chơi." Ông nói thêm.

"Cảm ơn, huấn luyện viên, vì cơ hội," anh cúi đầu chào một cách trang trọng.

"Hãy nói chuyện với Luyinda trước. Hai người hiện tại là đồng đội và cũng là tiền vệ tốt nhất mà đội đỏ có. Nếu bạn không giải quyết vấn đề của mình, cả hai sẽ không bao giờ thành công." Huấn luyện viên khuyên.

"Được rồi, Huấn luyện viên," anh nói một cách ngoan ngoãn. Để thành công, anh ấy sẽ làm bất cứ điều gì. Nói chuyện với tên ngốc chỉ là một bất tiện nhỏ so với mất tất cả.
 
Chương 11 : Ngày Quyết Định 3


Chương 12: Ngày Quyết Định 3

"Ngươi cũng trở lại sân đấu sao?" Luyinda hỏi khi Zachary đến gần anh ta. Anh ấy vừa kết thúc cuộc trò chuyện với huấn luyện viên khác. Họ đang đứng trên đường biên, chờ vào lại sân.

"Bạn nghĩ sao?" Zachary hỏi, khóe miệng nhếch lên.

"Chết tiệt," Luyinda nguyền rủa. "Tôi không thể tin rằng tôi bị mắc kẹt với bạn ngày hôm nay trong tất cả các ngày," anh khịt mũi.

"Tại sao bạn lại cô lập tôi trong trò chơi?" Zachary hỏi trực tiếp, nhìn chằm chằm vào tiền vệ phòng ngự. Anh ấy muốn giải quyết xung đột giữa họ trước khi họ tham gia lại trận đấu.

"Hở!" Sự ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mặt của Luyinda. Có vẻ như anh không mong đợi câu hỏi đó.

“Tôi đã hỏi,” Zachary nhấn mạnh. "Tại sao bạn không chuyền cho tôi trong hiệp một? Chúng ta đang trong một trận đấu thử nghiệm, không phải một trận bóng đá sân sau nào đó."

"Bạn đã không tạo ra bất kỳ khoảng trống nào để nhận thẻ," Luyinda lắp bắp, bước ra khỏi Zachary vài bước.

"Nghiêm túc đấy. Còn lúc tôi ở bên trái bạn mà không có người chơi màu xanh lá cây nào ở xung quanh thì sao?" Zachary chỉ ra. Anh đã tạo khoảng trống để nhận bóng, nhưng Luyinda luôn chọn những đường bóng dài khiến đội đỏ phải cầm bóng.

"Được rồi được rồi.

Đừng làm phiền tôi nữa." Luyinda lắp bắp. Anh ấy nhìn xung quanh để xem có huấn luyện viên nào đang nhìn họ không. Anh ấy đầu hàng khi nhận thấy rằng Huấn luyện viên Damata đang chú ý đến họ.

"Tôi sẽ chuyển cho bạn khi chúng ta trở lại. Nhưng điều này không có nghĩa là chúng ta là bạn. Chúa ơi! Tôi hy vọng đây là lần cuối cùng chúng ta chơi cùng một đội." Anh ấy thì thầm.

[Tôi đã từng làm gì anh ấy?] Zachary thắc mắc nhưng nói, "Tùy anh thôi. Miễn là anh chuyền bóng cho tôi, mọi chuyện sẽ ổn thôi. Hãy nhớ rằng, chúng ta có chưa đầy hai mươi phút để xoay chuyển tình thế." Anh nhấn mạnh.

Luyinda không trả lời. Anh tiếp tục im lặng quan sát trận đấu.

Zachary không làm phiền anh nữa. Mục tiêu chính của anh ấy là gây ấn tượng với các tuyển trạch viên không kết bạn.

Một phút sau, HLV Mande nổi còi mời các cầu thủ trở lại sân.

"Luyinda," Zachary gọi số 6. "Đừng quên lời hứa của bạn," anh ngâm nga trước khi tự tin chạy vào sân. Luyinda gật đầu và đi theo.

"Bạn đã trở lại," Kasongo hào hứng chạy đến chỗ anh ta ngay khi anh ta đặt mình vào vòng tròn trung tâm.

"Kasongo," Zachary va vào tay cầu thủ chạy cánh thấp bé. "Chúng ta cần thắng trận này để có cơ hội gây ấn tượng với các tuyển trạch viên. Vì vậy, hãy nhạy bén. Quay trở lại số của bạn và chờ đường chuyền của tôi."

"Được," Kasongo đáp và chạy trở lại phe cánh hữu. Anh có thể thấy sự nghiêm túc trên khuôn mặt của Zachary và chỉ đơn giản là làm theo chỉ dẫn.

Zachary bắt đầu quan sát vị trí của mọi cầu thủ trên sân. Ngôn ngữ cơ thể của cả đối thủ và đồng đội của anh ấy được ghi lại rất chi tiết trong tâm trí anh ấy.

Samuel Baraka, thủ môn của đội đỏ, vẫn đang lấy bóng để bắt đầu lại trận đấu. Bóng đã đi ra ngoài sau khi Kayembe sút trượt khung thành.

Ở nửa còn lại, anh nhận thấy khuôn mặt của Emanuel Luboya, tiền đạo của đội anh, vẫn còn ánh lên niềm khao khát được thi đấu. Anh háo hức chờ đợi những đường bóng sâu bên phần sân đội bóng áo xanh. Tiền đạo vẫn chưa bỏ cuộc. Zachary cảm thấy nhẹ nhõm.

Lần đầu tiên trong ngày hôm đó, anh ghi nhận có những khoảng trống trong đội hình đối phương. Anh ấy có thể thấy rất nhiều khoảng trống giữa hàng tiền vệ và hậu vệ của đội xanh mà đội của anh ấy có thể khai thác. Nhận thức về không gian A+ của anh ấy đã làm nên điều kỳ diệu.

[Đối thủ đã thư giãn. Chơi thôi.] Zachary mỉm cười. Anh xoay người đón bóng từ thủ môn.

Baraka nhanh chóng thực hiện quả phát bóng lên. Anh ấy quất bóng về phía Beni Badibanga ở sâu trong phần sân của đội xanh. Nike Kabanga, số 5 của đội xanh, bật cao đánh đầu đưa bóng về nửa sân bên kia. Anh ấy đã đánh đầu thành công trước Beni, số 9 mặc áo đỏ, một lần nữa.

Luyinda khống chế bóng bằng ngực và lập tức chuyền cho Zachary mà không thèm nhìn lên.

Zachary thở phào nhẹ nhõm khi nhìn quả bóng lăn về phía mình. Anh ấy tự tin hơn khi sự cô lập của anh ấy với các đồng đội dường như đã chấm dứt.

Anh khống chế bóng đẹp mắt bằng chân trái trước khi xoay người lao về phần sân của đội xanh. Anh ấy đã mất Francis Wagaluka, người chơi chịu trách nhiệm theo dõi anh ấy. Anh ấy có một vài thước để chạy tự do với quả bóng vì không có ai ở gần anh ấy.

Zachary bứt tốc với tốc độ nhanh nhất và xâm nhập sâu vào phần sân đối phương chỉ trong vài giây. Khi di chuyển với quả bóng, anh ấy nhìn về phía Emanuel Luboya, tiền đạo trung tâm, lao về phía bên phải của vòng 18 yard của đối phương. Anh ấy dường như đang thu hút sự chú ý của các hậu vệ áo xanh từ Beni bên cánh phải.

Khi nhìn kỹ hơn, Zachary nhận thấy hai cái bóng vụt ra khỏi cơ thể của tiền đạo. Một người tiếp tục chạy về phía bên phải của khung thành trong khi người thứ hai chạy về phía bên trái. Zachary bối rối.

Tuy nhiên, anh không kịp đắn đo nên đã nhanh chóng quất bóng về phía cái bóng thứ hai vừa lao ra từ tiền đạo cao lớn về phía bên trái. Đó là khoảng trống mà các trung vệ áo xanh đã bỏ quên. Cả Nike Kabanga và Samba Farouk đều theo sát Beni Babidanga bên cánh phải.

Zachary hy vọng các tiền đạo sẽ hiểu ý định của anh ấy và tận dụng đường chuyền. Anh ấy biết điều này có khả năng xảy ra thấp vì các tiền đạo chưa bao giờ tập luyện hay chơi với anh ấy cho đến ngày hôm đó.

Nhưng thật ngạc nhiên, anh ấy nhận thấy rằng Emanuel Luboya đã chuyển hướng đường chạy của anh ấy vào thời điểm Zachary thực hiện đường chuyền vòng qua các hậu vệ. Luboya bứt tốc cực mạnh về phía bên trái khung thành. Anh đi theo chính xác bước chân của cái bóng dường như vụt ra khỏi cơ thể anh.

Tiền đạo này đón đường chuyền trong vòng cấm và tung ra cú sút nhưng bị thủ môn Jackson Lunanga cản phá xuất sắc bằng cái chân dang rộng. Trọng tài ra hiệu cờ phạt góc.

Đội đỏ đã ghi được bàn thắng đầu tiên trong ngày. Luboya đang ôm đầu tiếc nuối vì đã bỏ lỡ cơ hội ghi bàn.

[Những cái bóng lao ra khỏi Luboya hẳn là biểu hiện của Zinedine-Visual-Juju.] Zachary suy đoán.

Đó là một pha bóng hay,” Lunanga nhận xét khi Zachary đến trong vòng cấm của đội xanh để tấn công quả phạt góc.

"Đừng lo lắng về việc bỏ lỡ cơ hội," Zachary an ủi tiền đạo này. "Tôi sẽ gửi cho bạn nhiều quả bóng như thế hơn. Hãy chắc chắn rằng bạn sẽ ghi bàn." Anh mỉm cười, vỗ nhẹ vào lưng chàng trai cao lớn.

"Tôi nói rằng bạn sẽ không còn cơ hội để làm bất cứ điều gì nữa. Tôi sẽ đánh dấu bạn." Một giọng nói mới vang lên từ phía sau họ. Zachary quay lại chỉ để thấy Mangala đứng phía sau anh ta, với hai cánh tay chống nạnh. Nụ cười mờ ám trên khuôn mặt nguyên sơ của anh ta khiến anh ta có vẻ quá kiêu ngạo, giống như một Casanova.

Zachary cau mày nhưng phớt lờ cậu bé cao lêu nghêu. Anh ấy không muốn xung đột với bất kỳ ai khác vào ngày hôm đó. Anh ấy đã học được bài học của mình. Quả phạt góc mà Kasongo chuẩn bị thực hiện là điều duy nhất trong tâm trí anh ấy.

Đột nhiên, anh có một tầm nhìn khác.

Một bóng hình quả bóng bay về phía ô từ cờ góc. Nó bị đánh đầu bởi một cái bóng khác với một trong những cầu thủ đối phương và chia thành ba quả bóng. Hai trong số chúng phóng to về phía bên phải và bên trái, bên ngoài hộp. Tuy nhiên, cái cuối cùng đã đi thẳng vào giữa.

[Một tầm nhìn khác của Zinedine-Visual-Juju.]

Zachary rất phấn khích khi nhận thấy Kasongo cuối cùng cũng được hưởng quả phạt góc.

Anh ta bắt đầu lén lút di chuyển khỏi Mangala, người đang đánh dấu anh ta. Khi quả bóng sắp đạt đến điểm cao nhất, anh ấy lao ra ngoài vòng 18 yard. Anh ta định vị trước vòng cung và chờ bóng. Anh ấy đã tạo cơ hội cho đường bóng đi qua khu trung lộ ở Zinedine-Visual-Juju.

Mangala lần đầu tiên cau mày khi nhận thấy hành động của mình. Tuy nhiên, anh chỉ cười và phớt lờ Zachary sau khi nhìn thấy bóng đi từ quả phạt góc. Kasongo đã thực hiện một quả phạt góc thiếu chính xác và bị Wagaluka đánh đầu dễ dàng.

Zachary, đứng ngay bên ngoài vòng cấm, nhận thấy bóng bay về phía mình.

[BINGO!] Anh nghĩ. Anh ta đã thắng cược quả bóng sẽ bay về hướng nào.

Anh ấy tập trung vào quả bóng đến và tung ra một cú sút tên lửa về phía khung thành. Anh ấy đã bắt được quả bóng trong cú vô lê bằng mặt ngoài của giày.

"RẦM!"

Quả bóng làm bất ngờ tất cả mọi người, kể cả thủ môn. Cú sút xa đi thẳng vào góc trên bên phải của cột dọc, không bị cản trở. 2:1. Đội đỏ đã gỡ lại được một bàn.

Các bảng đã bắt đầu xoay.

Zachary đã không ăn mừng bàn thắng của mình. Anh ấy chạy và nhặt bóng từ lưới của đội xanh lá cây và đưa nó trở lại vòng tròn giữa sân. Chỉ còn mười lăm phút nữa là kết thúc trận đấu. Anh ấy không thể dành thời gian rảnh rỗi cho những lễ kỷ niệm vô nghĩa. Anh ấy sẽ mất rất nhiều nếu anh ấy không thắng trận đấu này.

HLV Mande nổi còi bắt đầu trận đấu.

Trong năm phút tiếp theo, đội đỏ làm chủ thế trận. Sự trở lại của Zachary và Luyinda đã tăng cường sức mạnh của họ.

Cứ sau vài phút, cả hai lại tắc bóng, đánh chặn và tung ra những đường chuyền cho các tiền đạo. Họ đã thống trị khu vực giữa sân.

Mangala cố gắng đánh dấu Zachary nhưng không thành công. Anh ấy là một cầu thủ nhanh nhẹn, quen chạy và lừa bóng qua các hậu vệ. Anh ấy không thể quản lý một cuộc đối đầu về thể lực ở khu vực giữa sân với Zachary, người cao và vạm vỡ. Vì vậy, anh ấy đã trở lại vị trí số 9 của mình, bị đánh bại sau vài phút cố gắng.

Mặt khác, Zachary thỉnh thoảng vẫn nhìn thấy những cái bóng vụt qua sân. Một số đến từ các quả bóng và một số khác đến từ các cầu thủ. Anh ấy đã xác nhận rằng chúng là biểu hiện của một loại khả năng dự đoán nào đó được cấp bởi Zinedine-Visual-Juju. Họ nâng cao nhận thức về không gian của anh ấy bất cứ khi nào anh ấy chuyền và chặn bóng trong trận đấu. Họ đã giúp anh ấy theo dõi quỹ đạo của quả bóng khi anh ấy ghi bàn thắng.

Tuy nhiên, cũng có khả năng đưa ra dự đoán sai. Zachary đã phát hiện ra điều này sau khi chuyền cho Kasongo thực hiện một pha chạy chỗ vào vòng cấm. Kasongo thực sự đi theo một hướng khác và đi theo con đường mà một trong những cái bóng khác của anh ta đã đi. Đây là trường hợp ngay cả sau khi tính đến vị trí của đối thủ và đồng đội của anh ta.

Ở phút thứ 20 của hiệp hai, đội xanh một lần nữa tìm lại được nhịp trận đấu. Kayembe, cầu thủ chạy cánh, thực hiện một quả tạt khó hiểu vào vòng cấm của đội đỏ.

Quả tạt tìm đến Mangala, người đã khống chế nó tốt và đưa bóng đi thẳng vào góc dưới bên phải. Samuel Baraka, thủ môn, đã cảnh giác và có một pha ngả người cứu thua xuất sắc. HLV Mande thổi còi và cho đội áo xanh được hưởng quả phạt góc.

Mangala và các đồng đội có cơ hội nới rộng khoảng cách. Tất cả các cầu thủ của đội đỏ, bao gồm cả các tiền đạo, vội vã lùi về vòng cấm của mình để phòng ngự. Các hậu vệ của đội xanh lá cây đã theo dõi họ.

Zachary đã dự đoán thành công vị trí bóng sẽ đến và di chuyển vào vị trí trước. Anh kiểm soát bóng đẹp mắt và bứt tốc về phía phần sân đối phương với tốc độ tốt nhất của mình. Francis Wagaluka đến để đánh chặn bằng một pha xử lý trượt. Zachary bỏ qua nó và chuyền bóng cho Kasongo, chạy đồng bộ với anh ta ở giữa sân.

Cuộc phản công đã bắt đầu.

Edo Kayembe sử dụng tốc độ nhanh chóng của mình để đuổi kịp Kasongo và kéo áo anh ta. Anh định phạm lỗi chuyên nghiệp và ngăn chặn pha phản công. Tuy nhiên, Kasongo không chùn bước. Anh ấy đứng vững trên đôi chân của mình cho đến khi đưa bóng về phía Zachary, đã đi vào phần sân đối phương và sát đường biên. Không có cầu thủ nào ở giữa anh ta và thủ môn. Tất cả các hậu vệ vẫn đang chạy từ nửa đối diện.

Huấn luyện viên Mande, trọng tài, vẫy tay chơi có lợi ngay cả sau khi Kayembe kéo Kasongo xuống đất.

Zachary thực hiện một pha solo tuyệt đẹp từ giữa sân đến vòng cấm. Anh đưa bóng vào góc dưới bên trái, không cho thủ môn Jackson Lunanga cơ hội nào. Mục tiêu.

Còn tám phút nữa, tỷ số là 2: 2.

**** ****

"Ông đã đúng, ông," Kristin bắt đầu. "Zachary hiện đang nổi khắp sân. Khả năng kiểm soát trận đấu và chuyền bóng của anh ấy đơn giản là không ai sánh kịp. Mọi tuyển trạch viên đều muốn có một tiền vệ kiến ​​thiết như anh ấy." Kristin nhận xét một cách chán nản. Cô thở dài nhìn các cầu thủ áo yếm đỏ ăn mừng vội vã chạy về phần sân của mình. Họ có vẻ háo hức để tiếp tục trận đấu.

Ông nội vẫn im lặng với đôi mắt dán chặt vào sân cỏ.

"Ông ơi," Kristin ngâm nga, chọc ngón tay mảnh khảnh vào vai ông già.

"Ta nghe thấy rồi, Kristin," ông già trả lời. Ông quay sang đối mặt với cháu gái của mình.

"Chúng ta phải có được anh ta bằng mọi cách,"Ông ngâm nga. "Ông sẽ nói chuyện với huấn luyện viên, một người bạn của ông. Đừng lo lắng."

“Tại sao hồ sơ của anh ta lại nói rằng anh ấy là một cầu thủ có nhịp độ chậm, giỏi làm những công việc bẩn thỉu của đội,” Kristin cau mày hỏi. Cô ấy đã mở tệp trình phát lần thứ mười một vào ngày hôm đó.

"Cháu đang hỏi ta! Ta nên hỏi ai đây?" Ông cụ dang rộng vòng tay.

**** ****
 
Chương 12 : Trận đấu thử kết thúc


Chương 13: Trận đấu thử kết thúc

Trận đấu tiếp tục sau khi HLV Mande nổi hồi còi.

Zachary và các đồng đội của anh mặc áo đỏ đánh dấu tiền đạo của đội xanh ngay sau khi trận đấu tiếp tục. Các tiền vệ mặc áo yếm xanh như Wagaluka và Mpoku không còn cách nào khác là chuyền bóng lại cho hậu vệ.

Đội đỏ của Zachary đang dồn ép đối thủ trong phần sân của mình.

Tại một số điểm, những giọt mưa đã bắt đầu rơi xuống từ bầu trời. Hầu hết các trinh sát quay trở lại gian hàng để tìm chỗ trú mưa phùn. Tuy nhiên, một số ít vẫn ở sát sân chăm chú theo dõi trận đấu.

Huấn luyện viên Damata, bên lề, đang nói chuyện với ông Benard Christophe, trưởng bộ phận tuyển trạch viên của Học viện trẻ FC Nantes. Anh ấy chịu trách nhiệm quyết định kết quả của các cuộc thử nghiệm ADTA ở Lubumbashi. Các quan chức Pháp khác trong phái đoàn chỉ đến để kiếm một số công tác phí và tham quan ở Châu Phi. Chỉ một số ít như ông Benard là chăm chú theo dõi những tân binh trẻ tiềm năng trong các cuộc thử nghiệm.

“Cậu bé Mangala đó giỏi đấy,” Christophe bắt đầu. “Như bạn đã đề cập trước đây, kỹ năng rê bóng và dứt điểm của anh ấy là hoàn hảo,” anh nói thêm, mắt không rời sân cỏ. Anh ấy dường như không bận tâm đến mưa một chút nào.

Stephen Mangala vừa lừa bóng qua Awax Bondeko, hậu vệ phải của đội bóng áo đỏ. Anh lao vào vòng cấm và tung ra một cú sút chìm nhưng bị thủ môn Baraka cản phá. Cậu bé thần đồng dường như là người duy nhất còn sống trong đội xanh.

Huấn luyện viên Damata nhướng mày trước khi trả lời. "Còn cậu bé Zachary thì sao. Cậu ấy là người cao lớn ở vị trí số 8 của đội đỏ." Anh ấy chỉ về phía vị trí của Bemba trên sân.

Christophe cau mày, nhìn về phía Zachary. "Tôi thấy rằng anh ấy là một người chuyền bóng điêu luyện," anh ấy nhận xét. "Nhưng chúng tôi đã có nhiều cậu bé như vậy ở học viện. Vóc dáng vạm vỡ của cậu ấy là một lợi thế so với những người cùng tuổi. Bạn nghĩ điều gì sẽ xảy ra trong tương lai khi những người khác trưởng thành thành những cầu thủ mạnh mẽ hơn?" Anh truy vấn.

"Tôi chọn đi cùng cậu bé Mangala. Kayembe, cầu thủ chạy cánh của đội xanh, cũng là một lựa chọn." Anh ngâm nga.

“Các tuyển trạch viên của chúng tôi đã theo dõi Zachary từ khi cậu ấy mới mười hai tuổi, và tôi đảm bảo với bạn rằng cậu ấy là một chàng trai trẻ tài năng,” Huấn luyện viên Damata lập luận. "Trí thông minh trong trận đấu của anh ấy ở một cấp độ khác. Điều đó, cùng với thể hình cường tráng, khiến anh ấy trở thành một sản phẩm tốt để trở thành một trung vệ chuyên nghiệp hoặc một tiền vệ."

Damata, với tư cách là một huấn luyện viên địa phương, muốn thấy một số tài năng trẻ của Congo gia nhập các học viện trẻ của Pháp. Bằng cách đó, DR Congo sẽ thể hiện tốt hơn trong các cuộc thi quốc tế trong tương lai.

“Huấn luyện viên thân mến của tôi,” Christophe nói, nheo mắt nhìn người châu Phi dưới cơn mưa phùn nhẹ. Damata biết rằng những nỗ lực của mình để chuyển tiếp tài năng trẻ đến Học viện Nantes đã gặp trở ngại.

"Bạn có nghi ngờ tầm nhìn của tôi không? Bạn có nghĩ rằng chúng tôi sẽ ở đây trong vùng nước tù túng này nếu không có sự tài trợ từ ADTA?" Christophe cười khẩy.

"Chúng tôi đã hứa chọn ra khoảng 4 cầu thủ từ các đợt thử việc. Hãy hài lòng với điều đó. Chúng tôi đã thu thập đủ thông tin về cậu bé Zachary để đưa ra quyết định." Bên trái đôi môi đỏ mọng của ông ta nhếch lên, tạo nên một nụ cười nham hiểm trên khuôn mặt già nua của ông ta.

Damata im lặng một lúc, theo dõi diễn biến của trận đấu trước khi hỏi: "Anh Benard, anh không xem trận đấu sao?" Damata hỏi, chỉ về phía sân đấu.

Zachary vừa tung ra một đường chuyền khác cho Emanuel Luboya. Tiền đạo cao lớn chuẩn bị tinh thần và tung ra cú sút tầm trung nhưng bóng đi vọt xà ngang. Đội xanh được hưởng quả phát bóng lên.

“Chúng tôi biết rằng cậu bé của bạn đã bị chấn thương chân trái trong một tai nạn,” ông Benard ngâm nga, nhẹ nhàng lắc đầu.

"Cái gì?" Huấn luyện viên Damata cau mày. Anh ta đã nghe về tai nạn của Zachary từ một trong những người do thám của TP Mazembe. Nhưng, nó dường như không có gì nghiêm trọng. Việc người trinh sát người Pháp tập trung vào một chi tiết không quan trọng như vậy đã làm anh ta khó chịu.

"Chúng tôi sẽ không nhận bất kỳ ai dễ bị chấn thương, bất kể họ tài năng đến đâu. Cậu bé bị đứt dây chằng mắt cá chân thì nó đã chấm dứt con đường trở thành cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp." Ông Benard tuyên bố.

"Bạn có thể cho anh ấy một cơ hội bằng cách để anh ấy đi khám bệnh không?" Damata cầu xin. "Các cầu thủ bị chấn thương, nhưng họ sẽ chữa lành và trở lại sân cỏ."

“Đủ rồi,” Christophe cau mày. "Chúng tôi đã tiến hành đủ các cuộc điều tra lý lịch để quyết định số phận của cậu ấy. Chúng tôi thậm chí đã đến bệnh viện cộng đồng CMC, nơi cậu bé được nhập viện trước đó sau tai nạn, để xác minh các chi tiết. Từ phim chụp X-quang, tất cả chúng tôi đều kết luận rằng bàn chân trái của cậu ấy là một người đi." Người trinh sát nói thêm trước khi tập trung sự chú ý của mình vào trận đấu.

“Các huấn luyện viên châu Phi của các anh đều như nhau,” Huấn luyện viên Damata nghe thấy anh ta lầm bầm bằng một giọng vừa đủ để anh ta nghe ra. "Bạn không bao giờ cố gắng kiểm tra thông tin cơ bản về các cầu thủ. Tất cả những gì bạn làm là ký tên vào sản phẩm hoàn chỉnh khi họ chơi một trò chơi hay hoặc thể hiện một số kỹ năng trong một trong các lần thử nghiệm của bạn. Bạn không bao giờ nghiên cứu các chấn thương mãn tính, lý lịch, tiền sử gia đình hoặc cách thức những điều này các yếu tố có thể ảnh hưởng đến sự nghiệp của một cầu thủ. Tất cả những gì bạn làm cuối cùng chỉ là lãng phí những nguồn tài nguyên quý giá cho những cầu thủ sẽ không bao giờ thành công. Đó là điểm yếu của hệ thống phát triển tài năng bóng đá châu Phi." Người trinh sát thở dài, lắc đầu.

"Đó là trường hợp của một triệu lần," Christophe cắt ngang. "Đó thường là những cầu thủ giàu có được tiếp cận với các bác sĩ giỏi nhất thế giới. Các câu lạc bộ của họ cho phép họ tiếp cận với phương pháp điều trị y tế phù hợp ngay sau khi dính chấn thương. Bạn đã làm gì cho một tài năng trẻ tiềm năng sau khi anh ấy dính chấn thương? Bạn đã bỏ rơi anh ấy chăm sóc vết thương của anh ấy mà không cần bất kỳ sự hỗ trợ nào trong bệnh viện." Christophe cau có, giọng anh trở nên kịch tính về cuối.

Anh dang hai tay ra và hỏi: "Huấn luyện viên Damata, anh dự kiến ​​sẽ xảy ra chuyện gì?"

Một nụ cười toe toét nở trên khuôn mặt anh ta, rộng và mở, để lộ hàm răng trắng quá mức. Vào thời điểm đó, động cơ của anh ta đã được phơi bày; anh ta là một kẻ nhạo báng, một người thích hành hạ người khác. Đó là kết luận của Damata.

Anh để người do thám tự lo liệu và bắt đầu nghĩ cách giúp cậu bé.

**** ****

Zachary không biết về cuộc thảo luận đang diễn ra giữa huấn luyện viên và tuyển trạch viên. Điều duy nhất trong tâm trí anh ấy là chiến thắng trò chơi.

Đó vẫn là một bế tắc. Còn hai phút nữa là hết trận, tỷ số vẫn là 2:2.

Cả Mpoku và Wagaluka đều phối hợp với Zachary để ngăn anh ta phân phối bất kỳ đường chuyền nào cho các tiền đạo và tiền vệ cánh màu đỏ.

Anh ấy đã đưa ra cho các tiền đạo, Luboya và Beni, một số đường chuyền chết người. Tuy nhiên, họ đã không thể chuyển hóa chúng thành bàn thắng.

[Tôi không thể thua ngay bây giờ.] Anh quyết tâm.

Những người khác đều quan tâm đến hiệu suất cá nhân và không quan tâm nhiều đến kết quả của trò chơi. Họ chỉ muốn thu hút sự chú ý của các trinh sát, không hơn không kém. Tuy nhiên, Zachary còn nhiều thứ để mất hơn vì hệ thống sẽ ngừng hoạt động trong một năm nếu anh thua trận. Anh không đủ khả năng để trả cái giá đó.

Anh ấy bắt đầu khảo sát mặt sân để tìm bất kỳ sơ hở nào mà anh ấy có thể khai thác. Bóng vẫn được các hậu vệ đội yếm đỏ chuyền vòng qua, đều đặn tiến về khu vực giữa sân. Anh ấy quay về phía phần sân của đối thủ và ngay lập tức nhận ra điều gì đó mà anh ấy đã bỏ qua.

[Có lẽ tôi có thể thử.]

Anh cười toe toét trước khi ra hiệu cho Kasongo và các tiền đạo lao sang nửa sân còn lại.

Giống như một cầu thủ bóng bầu dục, anh ta giả vờ di chuyển về phía trước nhưng lại đổi hướng và để mất hai vệ sĩ (Wagaluka và Mpoku) đã theo dõi anh ta trong hơn năm phút. Họ miễn cưỡng đi theo vì anh ấy đang chạy về một nửa của mình. Họ càng bối rối hơn khi nhìn thấy các tiền đạo và tiền vệ chạy cánh chạy về phía khung thành của họ, theo hướng ngược lại.

"Đây, qua đây!" Zachary hét lên với Luyinda, người vừa nhận bóng

Luyinda đã giữ đúng lời hứa của mình và ngay lập tức đá quả bóng về phía anh ta. Nhưng, Wagaluka đã ngay lập tức bắt kịp anh ta, truy cản anh ta và cố gắng giành lấy bóng.

Zachary thực hiện một pha xoay người nhanh, kéo bóng bằng chân phải và vượt qua tiền vệ này. Sau đó, anh tăng tốc và lao vào phần sân đối phương, lừa bóng qua Mpoku và Edo Kayembe trên đường đi. Zachary thấy mình ở trong không gian mà không có ai đánh dấu anh ta trước khi bước qua vòng tròn trung tâm và thâm nhập vào nửa còn lại. Anh ấy nhận thấy rằng các tiền đạo mặc áo đỏ, bị các hậu vệ của đội xanh đánh dấu, đang háo hức chờ đợi đường chuyền của anh ngay bên ngoài vòng 18 yard của đội xanh.

"Theo sát anh ta, xử lý anh ta," Zachary nghĩ rằng anh ta nghe thấy Mangala hét lên từ phía sau khi anh ta tiếp tục chạy với quả bóng. Tuy nhiên, anh bỏ qua mọi thứ phía sau và tập trung vào thủ môn. Zachary đã nhận thấy rằng Jackson Lunanga có xu hướng đi chệch khỏi đường biên của anh ấy bất cứ khi nào bóng ở khoảng cách xa anh ấy. Anh ta định khai thác lỗi đó.

Từ khoảng cách 45 thước, Zachary dứt điểm bằng chân phải, đưa bóng đi theo đường vòng cung về phía khung thành.

[Mời vào.] Anh cầu nguyện.

Mọi người trong sân vận động nhìn quả bóng phóng qua các cầu thủ khác về phía khung thành. Họ thở dài trước sự nôn nóng của cầu thủ trẻ có lẽ do trận đấu sắp kết thúc.

Tuy nhiên, không phải ai cũng có chung suy nghĩ. Lunanga, thủ môn của đội xanh lá cây, đã bắt đầu chạy về phía cột dọc của anh ấy ngay khi Zachary chạm bóng. Nhưng, anh đã không thể đến kịp. Bóng bay qua cái đầu trần của anh ấy, vào lưới: 3:2.

Đội đỏ đã lần đầu tiên vượt lên dẫn trước trong ngày hôm đó.

Cả sân vận động im lặng.

Những khán giả mặt trắng bệch như phấn, khuôn mặt họ đông cứng lại vì kinh ngạc đến sững sờ. Mặc dù họ đang nhìn thẳng vào Zachary, nhưng dường như họ không chú ý đến anh ta.

"Chết tiệt!" Wagaluka chửi thề từ phía sau anh ta. "Hôm nay Bemba có vận may chó chết gì vậy?" Anh lầm bầm.

Sự ồn ào nhanh chóng quay trở lại sân vận động khi mọi người cuối cùng cũng phản ứng, ồ lên và thán phục trước bàn thắng ngoạn mục.

Nhưng bên lề, Christophe thở dài. "Thật đáng tiếc. Anh ấy sẽ phát triển thành một cầu thủ giỏi." Anh lắc đầu và quay lại chú ý vào trận đấu.

Bàn thắng dường như đã thắp lên một tia sáng trong hàng ngũ đội xanh. Mangala, Wagaluka và Kayembe đều tấn công như không có ngày mai trong phút tiếp theo. Tuy nhiên, đội đỏ của Zachary đã cầm cự cho đến khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, với việc Baraka thực hiện hai pha cứu thua ngoạn mục hơn.

3:2 là tỷ số cuối cùng.

“Zachary, anh bạn,” Kasongo chạy đến chỗ anh ta sau khi HLV Mande thổi còi. "Đó là một màn trình diễn tuyệt vời. Không nghi ngờ gì nữa, bạn sẽ được các tuyển trạch viên lựa chọn." Anh nói, mỉm cười.

Baraka và một số đồng đội khác của anh ấy cũng đến và ăn mừng với anh ấy một lúc. Ngay cả Luyinda cũng chạm trán với anh ta lần đầu tiên trong lịch sử của họ, kéo dài hai kiếp.

[Đây là bóng đá. Một trò chơi nên xây dựng sự đoàn kết giữa các đồng đội hơn là thù hận.] Anh ấy mỉm cười khi đắm chìm trong những lời khen ngợi từ đồng đội của mình. Anh ấy cảm thấy đã hoàn thành.

"Lần sau, ta sẽ không thua." Một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng hắn.

Zachary quay lại và thấy cậu bé thần đồng, Mangala, đang đứng phía sau mình. Một nụ cười tự mãn nở trên khuôn mặt anh ta như dấu kiểm của một giáo viên lười biếng, "mực đỏ" đã mờ kéo dài thành lúm đồng tiền của anh ta.

"Bạn có chắc không?" Zachary nhe răng cười.

"Đúng vậy."

"Tôi sẽ đợi."

**** ****

HLV Damata vội rời đường biên về phòng thay đồ ngay sau tiếng còi mãn cuộc. Anh ấy cảm thấy chán nản bao trùm lấy mình khi Zachary ghi bàn thắng thứ ba.

Mọi nỗ lực thuyết phục ông Christophe Benard cho Zachary một cơ hội đều vô ích. Một cầu thủ tài năng sắp bị một tuyển trạch viên bảo thủ bỏ rơi do chấn thương tiềm ẩn chưa được xác minh.

Anh phải tìm một cơ hội khác cho cậu bé trước khi mọi thứ trở nên tồi tệ như thường xảy ra ở Congo. Anh ấy có thể thấy Zachary sẽ trở thành trụ cột của Leopards trong các giải đấu quốc tế trong vài năm tới.

"Xin lỗi, Huấn luyện viên Damata. Chúng ta có thể nói chuyện một hoặc hai phút được không?" Damata nghe thấy một giọng nói khàn khàn nhưng êm dịu quen thuộc từ bên cạnh mình. Anh ta quay lại chỉ để thấy một người đàn ông da trắng lớn tuổi đội mũ chống nắng và một cô gái tóc vàng đứng sau lưng anh ta.

"Hahaha," Huấn luyện viên Damata cười sau khi nhìn thấy người Na Uy.

"Ông Martin Stein, rất vui được gặp lại ông," ông nói, đưa tay ra để bắt tay. "Ta vốn là đang tìm ông, lần này cần ông giúp một việc."

“Ồ, ở đây cũng vậy,” ông Stein mỉm cười, bắt tay Damata. "Chúng ta có thể nói chuyện trong văn phòng của bạn?" Anh nói.
 
Chương 13 : Chuẩn bị cho chuyến đi Na Uy


Chương 15: Chuẩn bị cho chuyến đi Na Uy

"Làm ơn, Kasongo," Zachary cầu xin. Anh nhìn lên bầu trời nhuốm màu cam bởi những tia nắng xiên của mặt trời lặn.

"Chỉ còn mười quả bóng nữa thôi, và chúng ta sẽ trở về nghỉ ngơi." Anh lùi lại và định vị mình chỉ vài bước bên ngoài vòng cung của vòng cấm 18 yard.

"Những quả bóng này nên là cái cuối cùng," Kasongo trả lời. "Tập luyện khiến tôi kiệt sức. Tôi sắp gục ngã. Làm thế nào bạn có thể duy trì tình trạng này mỗi tối?"

Zachary phớt lờ lời bình luận và ra hiệu cho bạn mình tung quả bóng.

Hoàng hôn buông xuống Lubumbashi. Tuy nhiên, các chàng trai vẫn ở trong sân vận động Kibassa-Maliba. Họ đang thực hiện đào tạo cá nhân.

Zachary rất có động lực vì anh thực hiện hầu hết các cú sút. Kasongo chỉ ném bóng cho anh ta.

"Sẵn sàng," Kasongo hét lên. "Ném, và đi." Anh ấy dùng tay ném một quả bóng khác về phía vòng cung bên ngoài ô 18 yard.

Zachary tập trung vào quả bóng bay tới và vung chân trái, sút. Anh bắt được nửa dưới của quả bóng, đưa nó đi vọt xà ở góc thấp vào phía sau khung thành trống.

"Tiếp!" Zachary hét lên trong khi chạy trở lại vị trí ban đầu.

Kasongo ném một quả bóng khác. Zachary sút thẳng vào nó và bay thẳng vào lưới khung thành. Trong vài phút tiếp theo, Kasongo tung bóng trong khi Zachary tung ra những cú vô lê vào khung thành.

"Vàoooo," Zachary hân hoan sau khi sút chính xác quả bóng cuối cùng. Anh cảm thấy như mình đã ghi bàn trong một cuộc thi lớn.

Ba tuần đã trôi qua kể từ ngày diễn ra trận đấu thử nghiệm có sự tham gia của các tuyển trạch viên. Sau khi được chọn vào một học viện thể thao ở Na Uy, Zachary đã ngay lập tức bắt tay vào luyện tập kỹ năng MŨI TÊN-BẮN của mình. Anh tin rằng mình sẽ nâng nó thành kỹ năng GOAT sau ngày huấn luyện. Vì vậy, anh mở giao diện hệ thống để xem tiến trình của mình.

****

----

MENU NGƯỜI DÙNG

*THỐNG KÊ NGƯỜI DÙNG

* NHIỆM VỤ DÊ

*CỬA HÀNG HỆ THỐNG (đã khóa)

*XỔ SỐ HỆ THỐNG (đã khóa)

* CÔNG CỤ RÌA

----

Lưu ý: Vui lòng nâng cấp hệ thống để mở khóa nhiều chức năng hơn.

****

Sau khi giúp đội của anh ấy giành chiến thắng trong trận đấu thử, hệ thống đã thưởng cho Zachary bằng cách mở khóa chức năng công cụ rình mò có khả năng theo dõi tài năng của những người khác. Tuy nhiên, việc sử dụng công cụ này đã gần như khiến anh ta bị sốc. Một ngày sau các thử thách, anh phát hiện ra rằng Stephen Mangala, Edo Kayembe và Miché Mika đều là những tài năng hạng A.

Zachary không thể cạnh tranh với ba người họ nếu chỉ xét về tài năng. Vì vậy, anh ấy đã tăng cường thói quen luyện tập của mình sau khi nhận ra rằng mình đã vô tình mở khóa một kỹ năng GOAT khác khi ghi bàn thắng đầu tiên trong trận đấu thử nghiệm. Nếu anh ấy không thể đánh bại họ bằng tài năng, anh ấy quyết tâm sẽ đánh bại họ bằng sự chăm chỉ và kỹ năng.

Zachary trấn tĩnh lại và nhấp vào tab GOAT-skills trong menu User-Stats.

****

->Kỹ năng GOAT: 2

(i) ZINEDINE VISUAL JUJU ( dự đoán tương lại - chỉ ấp dụng trong bóng đá)

(Cấp 1: Tiến độ: 10,001%)

----

(ii) ZACHARY-MŨI TÊN-BẮN( sút- vô lê )

(Cấp 1: Tiến độ: 1%)

----

****

Tâm trạng của Zachary được cải thiện. Anh đã giơ nắm tay ăn mừng sau khi xem tab GOAT-Skills của mình.

Anh đã phát hiện ra một kỹ năng GOAT khác trong số liệu thống kê người dùng của mình vào cuối trận đấu thử nghiệm ba tuần trước. Anh ấy ngay lập tức kết luận rằng nó đã được mở khóa khi anh ấy ghi một bàn thắng từ một cú sút xa. Có vẻ như hệ thống có thể ghi lại những pha chơi hay nhất của anh ấy trong các trận đấu và biến chúng thành những kỹ năng tiềm năng.

Zachary đã nhận ra rằng miễn là anh ấy cải thiện các kỹ năng cá nhân của mình vượt quá một ngưỡng nhất định, thì chúng sẽ có cơ hội được đăng ký vào GOAT-kỹ năng của hệ thống. Bắn tên của anh ấy là một trong những kỹ năng như vậy.

Nó cải thiện sức mạnh và độ chính xác của những cú sút của anh ấy từ ngoài vòng cấm.

Nó chỉ ở mức 0,0001% khi lần đầu tiên anh ấy phát hiện ra nó. Tuy nhiên, với việc luyện tập bắn súng hàng ngày trong ba tuần, anh ấy đã cố gắng nâng nó lên tiến độ cấp 1 là 1%.

Zachary đã nhận ra rằng các kỹ năng GOAT của anh ấy, dù có được từ hệ thống hay tự rèn luyện, chỉ có thể được nâng cao khi luyện tập và chơi các trận đấu thực sự. Ngay cả Zinedine-Visual-Juju cũng đã cải thiện được 0,001% sau khi anh tham gia trận đấu thử và các buổi tập của đội dự bị TP Mazembe. Anh đã yêu hệ thống nhiều hơn.

"Bạn đang nhìn gì đó?" Giọng của Kasongo vang lên từ phía sau anh. "Tôi thường thấy bạn đi ra ngoài, đặc biệt là sau khi tập luyện. Bạn có ổn không?"

Zachary quay lại đối mặt với người bạn của mình trước khi nở một nụ cười và trả lời: "Tôi đang diễn lại cảm giác sút bóng bằng cú vô lê trong tâm trí mình. Làm điều đó giúp tôi cải thiện phong độ sút bóng của mình." Zachary đã nói dối.

Anh không thể nói với Kasongo rằng anh đang xem giao diện hệ thống. Điều đó có nguy cơ xảy ra các vấn đề sau này. Anh đã ghi nhớ trong đầu để ngừng mở hệ thống xung quanh những người khác.

"Bạn đã tiến bộ rất nhanh với những cú sút xa của mình." Kasongo mỉm cười. "Ba tuần trước, bạn chỉ có thể đánh chính xác 1 trên 10 quả bóng trong cú vô lê. Nhưng hôm nay, bạn đã có thể thực hiện điều đó 10 lần liên tiếp. Tôi không hiểu tại sao các đội tuyển Pháp lại loại bạn."

"Tại sao bạn tiếp tục đưa ra các đội Pháp?" Zachary cau mày. Anh muốn bỏ lại sau lưng thất bại của ngày hôm đó. Tuy nhiên, Kasongo thường xuyên đưa ra chủ đề này.

"Hahaha," Kasongo cười. Anh dùng tay áo lau mồ hôi trên trán. Việc tung hơn 100 quả bóng cho Zachary đã khiến anh ấy mệt mỏi.

"Thật may mắn là chúng ta sẽ học cùng một học viện. Chúng ta thực sự là một đội tuyệt vời." Một nụ cười tươi như vầng trăng khuyết sáng lên trên khuôn mặt Kasongo.

"Cuối cùng cha của bạn đã đồng ý cho chuyến đi của bạn đến Na Uy chưa?" Zachary hỏi. Kasongo đã phàn nàn suốt hai tuần qua về việc người cha khó tính của anh từ chối ký vào đơn chấp thuận mà anh cần để gia nhập một học viện bóng đá ở châu Âu.

"Đúng." Kasongo nhe răng cười. "Huấn luyện viên Damata đã giúp đỡ bằng cách nói chuyện với anh ấy. Anh ấy phải gửi một lá thư từ ông Stein nêu chi tiết học bổng thể thao sẽ bao gồm một khoản học bổng như thế nào. Ông già của tôi chỉ đồng ý sau khi được đảm bảo rằng tôi có thể tiếp tục đi học ngay cả ở châu Âu."

"Rồi cha cậu sẽ hiểu." Zachary cười, vỗ lưng anh chàng lùn. "Tôi đã nói với bạn trước đó liên quan đến Huấn luyện viên Damata. Nhưng bạn vẫn tiếp tục trì hoãn. Bạn có thể hoàn thành tất cả các thủ tục giấy tờ này mà không gặp rắc rối nào."

"Tất cả các thủ tục giấy tờ của bạn đã xong chưa? Ý tôi là giấy phép, thị thực, mẫu chấp thuận và thư của cảnh sát?"

"Hahaha. Huấn luyện viên đã giúp tôi xin thị thực hơn một tuần trước. Thứ ba tới tôi sẽ bay ra nước ngoài." Zachary nhe răng cười. Anh ấy đã gần đạt được mục tiêu đầu tiên trong cuộc sống mới của mình.

Zachary đã thảo luận rất lâu về trách nhiệm và quyền lợi mà anh sẽ nhận được ở Na Uy với ông Stein. Bây giờ anh ấy biết mình phải tập luyện tại học viện NF International, ở Thành phố Trondheim, trong sáu tháng trước khi có thể gia nhập đội U16 của Rosenborg.

Bên cạnh tất cả các khóa đào tạo bóng đá, Zachary phải học trung học phổ thông, cũng do Rosenborg tài trợ. Anh ấy sẽ nhận được khoản trợ cấp hàng tháng là 14.000 Kroner Na Uy, với điều kiện anh ấy học tốt ở học viện và không trượt cấp ba. Đó là số tiền anh chưa bao giờ có cơ hội kiếm được trong kiếp trước.

"Khi nào bạn định đi đến Na Uy?" Zachary hỏi

Chưa chắc chắn."

"Anh cần phải đẩy nhanh công việc giấy tờ. Ông Stein và cô Kristin sẽ đi cùng chuyến bay với tôi vào thứ Ba tới. Chúng ta nên đi cùng nhau." Zachary gợi ý.

"Tôi sẽ cố gắng hết sức," Kasongo đồng tình.

"Hãy thu thập những quả bóng và đi đến khách sạn. Sắp muộn rồi. Ông Stein chắc đang đợi chúng ta." Cả hai đã chuyển đến một khách sạn mới với các tuyển trạch viên Na Uy sau khi được chọn cho học bổng. Zachary không còn phải lo lắng về an ninh của bạn mình nữa. Mong ước duy nhất của anh là sáu ngày còn lại trôi qua thật nhanh để anh tiếp tục hành trình ở châu Âu.

**** HẾT TẬP 1: VƯỢT QUA SỐ PHẬN ****
 
Chương 14 : Đến thành phố Trondheim


**** ****

TẬP 2: SINH VIÊN HỌC VIỆN BÓNG ĐÁ

**** ****

Thứ ba, ngày 17 tháng 8 năm 2010.

Zachary kiểm tra thời gian trên đồng hồ của mình. Lúc đó là 10:00 tối.

[Đi ra nước ngoài chắc khó lắm .] Anh thở dài.

Cùng với Kasongo và hai người Na Uy, Zachary đã đáp chuyến bay buổi sáng từ Lubumbashi đến Addis-Ababa, Ethiopia. Đó là điểm dừng chân đầu tiên trong hành trình kéo dài 22 giờ của họ tới Trondheim, Na Uy. Sau 4 giờ nghỉ ngơi ở sân bay, họ xếp hàng chờ lên chuyến bay của hãng hàng không Ethiopian hướng tới Amsterdam. Do giấy tờ được quản lý chuẩn bị tốt, họ không gặp khó khăn gì khi đi qua hải quan. Sau đó, họ lên một chiếc xe buýt sân bay chở họ đến chiếc máy bay sẽ đưa họ đến Amsterdam trong đêm.

Zachary chuyển sự chú ý sang những chiếc máy bay mà anh có thể nhìn thấy lướt qua qua cửa sổ. Những người đàn ông và phụ nữ mặc áo khoác phản quang di chuyển xung quanh họ, kéo theo hàng hóa hoặc la hét hướng dẫn. Một vài phương tiện sân bay, Zachary không thể xác định được danh tính, cũng đậu bên cạnh máy bay.

"Hai người có căng thẳng không?" Ông Stein, bên trái, thăm dò. Trên lưng ta là một chiếc ba lô khổng lồ mà một người đàn ông ở độ tuổi của anh ta không nên mang theo. Zachary đã tình nguyện giúp ông mang hành lý, nhưng ông già đã từ chối.

"Không," Kasongo, đứng đối diện họ, trả lời. Anh ấy mặc quần áo hàng hiệu và đi giày khiến anh ấy trông giống một rapper hơn là một cầu thủ bóng đá. Đôi ủng bằng gỗ màu trắng của anh ấy đặc biệt bắt mắt trong chiếc xe buýt thiếu ánh sáng.

"Đi máy bay thoải mái hơn nhiều so với đi xe buýt. Tôi rất thích chuyến bay từ Lubumbashi đến Addis-Ababa. Đồ ăn rất ngon." Anh nói thêm, mỉm cười.

"Bạn đã bay rất nhiều trước đây?" Kristin hỏi từ bên cạnh anh ta.

"Chà, mỗi năm chỉ khoảng một lần. Bố tôi đưa chúng tôi đi nghỉ vào mỗi mùa lễ hội. Năm ngoái chúng tôi đã ở Pháp. Nhưng đây sẽ là lần đầu tiên tôi đến Na Uy." Kasongo trả lời, mỉm cười.

Zachary đã chọn đứng ngoài cuộc thảo luận. Anh ấy hơi xấu hổ khi đề cập đến nỗi sợ hãi của mình với cả nhóm, đặc biệt là với sự có mặt của cô Kristin. Sự thật là anh ấy rất sợ máy bay. Cho dù đồ đạc bên trong máy bay sang trọng đến đâu, đối với Zachary, nó sẽ không bao giờ hơn một ống kim loại bay. Thực tế rằng đây là chuyến đi đầu tiên của anh ấy ra khỏi DR Congo đã làm tăng thêm nỗi sợ hãi của anh ấy. Anh sợ hãi khi nghĩ đến việc cách mặt đất hơn 30.000 feet. Có rất nhiều thứ có thể sai ở độ cao đó.

Tuy nhiên, anh ấy rất háo hức được đến Thành phố Trondheim. Ở đó, anh ấy cuối cùng sẽ bắt đầu hành trình trở thành một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp ở đấu trường châu Âu. Đó là điều duy nhất anh ấy đã mơ ước trong suốt kiếp trước của mình, và bây giờ tất cả cuối cùng đã trở thành sự thật. Đó là ý nghĩ duy nhất đã giúp anh đủ can đảm để chịu đựng cuộc hành trình dài.

"Còn anh thì sao, Zach?" Ông Stein quay về phía anh hỏi. "Bạn có lo lắng không?"

"Chà, tôi không thích máy bay," Zachary thành thật trả lời. "Tôi chỉ muốn hành trình kết thúc càng nhanh càng tốt."

"Chúng ta sẽ đến đó. Đừng lo." Ông Stein vỗ lưng.

Họ dành phần còn lại của chuyến đi ngắn trên xe buýt trong im lặng trước khi lên máy bay. 10 giờ 30 phút, máy bay cất cánh. Họ đã ở trên bầu trời.

Zachary ngồi cạnh Kasongo trên chiếc ghế 2 chỗ gần cửa sổ nhất. Người Na Uy xếp sau họ ở hạng phổ thông.

Zachary cảm thấy tốt hơn khi biết rằng mình đang ở trong chiếc Boeing-747, một chiếc máy bay phản lực khổng lồ. Anh chưa từng nghe nói về một chiếc nào, trên đường đến Châu Âu, đã bị rơi vào năm 2010 của kiếp trước. Anh phớt lờ Kasongo đang xem phim và ép mình chìm vào giấc ngủ. Zachary thức dậy vào sáng hôm sau khi máy bay hạ cánh xuống Amsterdam.

Họ không dành nhiều thời gian ở sân bay Amsterdam. Với sự giúp đỡ của ông Stein, hai cậu bé đã nhanh chóng làm thủ tục hải quan và nhập cảnh tại sân bay. Trong một thời gian ngắn, họ được phép lên một chiếc máy bay khác đến Trondheim, Na Uy.

Zachary thở ra một hơi căng thẳng khi máy bay đáp xuống đường băng tại Sân bay Værnes ở Trondheim sau hai giờ bay nữa.

"Chào mừng đến với Trondheim." Ông Stein mỉm cười với hai cậu bé châu Phi khi đứng dậy khỏi ghế. "Chuyến bay như thế nào?" Anh ấy hỏi.

“Tốt,” Zachary đáp.

"Thật thú vị," Kasongo cười.

"Thật tuyệt." Ông Stein mỉm cười. "Chúng tôi cần bạn ổn định chỗ ở trước trưa hôm nay. "Hãy đến hải quan ngay lập tức."

Hai cậu bé đi theo người Na Uy và nhanh chóng ra khỏi máy bay.

"Trời rất lạnh," Zachary nhận xét khi họ ra ngoài trời.

“Đừng bận tâm đến thời tiết,” ông Stein an ủi. "Bạn sẽ sớm quen với nó thôi." Anh dẫn đường xuống cầu thang máy bay.

“Tôi nghe nói rằng vào mùa đông, nhiệt độ có thể giảm xuống mức tối thiểu là -4 độ C,” Kasongo nhận xét, quấn chặt chiếc khăn quanh cổ.

"Chúng tôi sẽ không có trận đấu bóng đá nào trong thời tiết như vậy. Mùa giải của chúng tôi thường kết thúc vào đầu tháng 12." Kristin cắt ngang khi họ tiếp tục vội vã băng qua đường băng của sân bay.

Lúc đó là 9 giờ sáng, một trong những thời điểm tồi tệ nhất đối với một người Châu Phi đến Bắc Âu vào mùa thu. Zachary bị tấn công bởi làn gió lạnh xuyên qua chiếc áo khoác nặng nề của anh. Anh bắt đầu run rẩy trước khi xuống đến chân cầu thang máy bay.

[Đến từ Châu Phi và bước chân vào Châu Âu giống như đi từ lò nóng vào tủ đông.] Anh trầm ngâm.

Vào đầu giờ đó, các phòng chờ của sân bay Værnes rất thanh bình. Mọi người di chuyển một cách dễ dàng, những dòng sông yên tĩnh của nhân loại vừa được đánh thức khỏi giấc ngủ của họ. Sàn nhà sạch sẽ và trắng, phản chiếu cả những tia nắng sớm và ánh đèn nhân tạo.

Vì nhóm của họ đã làm thủ tục nhập cảnh châu Âu ở Amsterdam nên họ không mất nhiều thời gian ở sân bay. Họ xuất trình giấy thông hành và ra khỏi sân bay chỉ sau bốn mươi phút.

Một chiếc xe tải của Rosenborg đã đón họ từ sân bay và chở họ về thành phố. Thành phố không như những gì Zachary mong đợi. Anh mong được nhìn thấy những tòa nhà chọc trời như trong các bộ phim Mỹ quanh Trondheim. Nhưng các tòa nhà thời trung cổ bao phủ phần lớn cảnh quan thành phố. Bản thân Trondheim đã đẹp và quyến rũ với những con đường gọn gàng và kiến ​​trúc đô thị độc đáo. Những con đường thật huy hoàng khi mới thành lập. Những vỉa hè làm bằng đá xám mịn, được nối với nhau chính xác đến mức gần như không thể nhìn thấy. Các tòa nhà không kém phần lịch sử, là pháo đài của niềm tự hào của thành phố, khẳng định vị thế của nó là một trong những thành phố sinh thái trên hành tinh. Zachary nhận thấy rằng không có rác hay nước thải trên đường phố khi họ đi qua thành phố. Thành phố rất sạch sẽ so với Kinshasa hoặc Lubumbashi.

"Chúng ta vừa đi qua sông Nidelva. Đó là Nhà thờ Nidaros. Có một sân bóng quanh đó để cậu có thể tập luyện trong tương lai." Cô Kristin chỉ vào một tòa nhà thờ màu xám thời trung cổ ở đằng xa khi họ băng qua một cây cầu. Cô tự chỉ định mình là người dẫn đường cho hai chàng trai Châu Phi.

"Cô Kristin," Zachary ngâm nga. "Chúng ta sẽ ở đâu?" Đó là mối quan tâm chính của anh ấy vào lúc này.

“Khu sinh viên Moholt,” Kristin mỉm cười đáp. "Chúng ta gần đến nơi rồi. Anh sẽ thích nơi này."

Sau hai mươi phút nữa, theo ước tính của Zachary, chiếc xe van của Rosenborg đã đỗ vào bãi đậu xe của làng sinh viên. Những tòa nhà cao màu nâu, cao khoảng sáu tầng, thấp thoáng xung quanh họ.

“Đây là làng sinh viên lớn nhất ở thành phố Trondheim,” ông Stein nói sau khi họ ra khỏi xe với hành lý kéo theo. "Thông thường, nơi này dành cho sinh viên quốc tế tại Đại học Khoa học và Công nghệ Na Uy." Anh ấy tiếp tục.

"Tuy nhiên, chúng tôi đã đồng ý với văn phòng quan hệ quốc tế của trường đại học. Họ cũng cho phép chúng tôi cho các sinh viên quốc tế của mình ở đây. Bạn sẽ ở chung căn hộ bốn phòng với hai cầu thủ học viện khác của chúng tôi đến từ Thụy Điển."

"Đi nào. Tôi sẽ chỉ cho bạn căn hộ của bạn." Ông già mỉm cười khi dẫn đường ra khỏi bãi đậu xe và đi vào một trong những tòa nhà.

Kasongo và Zachary theo sau trong khi Kristin vẫn ở trong xe.

Một phút sau, họ đứng trong một căn hộ đầy đủ tiện nghi trên tầng bốn của tòa nhà. Trong phòng khách, có hai chiếc tủ lạnh khổng lồ, một cái bếp, bồn rửa, đồ nội thất và các thiết bị gia dụng khác mà Zachary không nhận ra. Căn phòng được chiếu sáng bởi những tia nắng ban mai chiếu qua ô cửa sổ lớn nhìn ra bãi đậu xe.

[Đây là điều không tưởng.] Zachary kết luận.

Anh không thể không so sánh căn hộ với ngôi nhà của mình ở Bukavu, nơi không có điện và nước máy.

"Hãy chọn một trong các phòng bên phải," ông Stein hướng dẫn. "Phòng 1 và 2 đã có người ở cùng nhà với bạn vẫn đang đi nghỉ." Anh ấy đã mỉm cười.

Zachary chọn phòng số bốn trong khi Kasongo chọn phòng số ba.

"Được rồi," ông Stein mỉm cười. "Đây là chìa khóa phòng của các cậu. Hôm nay các cậu có thể dỡ hành lý và nghỉ ngơi. Sáng mai tôi sẽ đưa các cậu đi gặp huấn luyện viên của các cậu." Ông đưa cho mỗi người một phong bì có ghi tên của họ.

"Có thức ăn trong tủ lạnh nếu bạn muốn nấu ăn. Cố gắng đừng di chuyển trừ khi bạn phải làm thế. Nhưng nếu bạn cần mua thứ gì đó khẩn cấp, hãy đến siêu thị ngay đối diện bãi đậu xe nơi chúng ta đã ở. Tiền cho tuần cũng ở trong phong bì."

"Có câu hỏi nào trước khi tôi đi không?" Anh hỏi, nhìn cả Zachary và Kasongo một cách tò mò.

"Ngày mai chúng ta bắt đầu huấn luyện sao?" Kasongo hỏi.

"Các huấn luyện viên sẽ quyết định sau buổi kiểm tra y tế của bạn vào ngày mai," người trinh sát trả lời.

"Zach, anh có câu hỏi nào không?"

"Không phải lúc này," Zachary trả lời, mỉm cười. "Chúng ta có thể nói chuyện vào ngày mai về mọi thứ khác." Chuyến đi dài đã làm anh kiệt sức. Anh cần nghỉ ngơi và chuẩn bị cho cuộc gặp với các huấn luyện viên. Anh không cần phải lo lắng về bất cứ điều gì miễn là anh có thức ăn trong căn hộ. Anh ấy rất vui vì đã đến châu Âu an toàn và mong muốn được bắt đầu khóa đào tạo bóng đá của mình.

"Được. Anh bình tĩnh là tốt rồi." Ông Stein gật đầu. "Hãy chuẩn bị sẵn sàng trước chín giờ sáng mai. Vậy thì chúng ta sẽ đến học viện. Nhưng đừng làm bất cứ điều gì bạn sẽ không làm nếu bố mẹ bạn ở đó." Anh ta đã cảnh báo.
 
Chương 15 : Kiểm tra y tế


Ngày bắt đầu rạng rỡ và rõ ràng.

Như đã hứa, ông Stein đón hai cậu bé từ căn hộ mới của họ tại làng sinh viên Moholt lúc 8:55 sáng. Zachary và Kasongo đã sẵn sàng từ lâu và đang đợi người quản lý ở bãi đậu xe. Họ mặc quần áo dày để che chắn khỏi cái lạnh buổi sáng. Họ háo hức bắt đầu ngày đầu tiên với tư cách là cầu thủ học viện ở Na Uy.

“Buổi tối của bạn thế nào,” ông Stein hỏi khi chiếc Toyota Carib mà họ đang lái ra khỏi bãi đậu xe, hướng vào con đường chính. Người trinh sát lớn tuổi cầm lái trong khi hai cậu bé ngồi ở phía sau, ngắm cảnh.

"Khá tốt," Kasongo là người đầu tiên trả lời, mỉm cười. "Tôi ngủ như một đứa trẻ cả đêm."

"Ở đây cũng vậy. Đêm không thể tuyệt hơn." Zachary cũng đáp lại. Chiếc giường êm ái mới của anh , với chăn lụa và ga trải giường bằng vải bông, giống như một thiên đường trên trái đất đối với anh . Anh đã chìm vào giấc ngủ sâu ngay sau khi ăn bữa tối ngon lành tự nấu vào tối hôm trước. Máy sưởi trong phòng đảm bảo rằng cái lạnh bên ngoài không bao giờ ảnh hưởng đến giấc ngủ của anh. Anh đã thích cuộc sống mới của mình.

"Tôi rất vui khi nghe điều đó." Ông Stein mỉm cười, mắt vẫn nhìn ra đường. "Đầu tiên chúng ta sẽ đến Ban Thể thao NTNU, nơi bạn sẽ kiểm tra y tế. Việc chuyển đến Rosenborg BK của bạn sẽ không được hoàn tất trừ khi bạn vượt qua các cuộc kiểm tra y tế ở đó." Anh trịnh trọng nói thêm.

"Nhưng chúng tôi là cầu thủ của học viện," Kasongo phản đối, cau mày. "Và chúng tôi đã trải qua các cuộc kiểm tra bắt buộc ở Lubumbashi. Ông nhớ chứ?"

"Các huấn luyện viên của học viện cần biết rằng bạn là một khoản đầu tư đáng giá. Tất nhiên, tôi tin rằng hai bạn phù hợp kể từ khi tôi ở cùng bạn ở Lubumbashi." Ông Stein dừng lại khi đi vòng quanh trước khi đi vào một con phố khác rộng hơn, với mật độ xe cộ đông đúc hơn. Zachary nhận thấy rằng không có tắc đường nào trên các con đường ở Trondheim. Nhiều người đang đạp xe trên làn đường bên cạnh, có lẽ là đi làm.

Ông Stein tiếp tục giải thích sau khi đi vào đoạn đường thẳng.

"Chúng tôi sẽ cố gắng cung cấp cho học viện càng nhiều thông tin càng tốt vì cuối cùng, họ sẽ quyết định có muốn đào tạo bạn hay không. Kết quả y tế cũng sẽ giúp họ thiết kế một kế hoạch đào tạo tốt hơn cho bạn một khi bạn vào học viện."

"Nhưng chuyện gì sẽ xảy ra nếu chúng tôi thất bại?" Kasongo hỏi. Zachary cũng gật đầu để bày tỏ sự nghi ngờ của mình.

"Không phải lo," ông Stein mỉm cười. "Bạn vẫn được phép học sáu tháng tại học viện trước khi được gửi trở lại Châu Phi. Nhưng tôi tin tưởng vào bạn. Bạn sẽ không thất bại."

Họ dành những phút còn lại của chuyến xe trong im lặng. Các cậu bé dường như lo lắng về vấn đề y tế trong khi ông Stein đang bận tìm đường. Vài phút sau, họ tấp vào bãi đậu xe của tòa nhà khổng lồ có bộ phận thể thao. Theo ước tính của Zachary, nó cao khoảng sáu đến tám tầng.

“Đây là khu liên hợp Bệnh viện Đại học St. Olav,” ông Stein nói khi họ xuống xe. "Các văn phòng của Ban Thể thao của NTNU ở trong tòa nhà. Bạn sẽ khám bệnh ở đó."

**** ****

Một giờ sau, Zachary ngồi trên chiếc xe đạp tập thể dục trong một căn phòng đầy đủ tiện nghi, tương tự phòng tập gym. Anh cau mày với chuyên gia y tế. Bác sĩ đã đưa anh ta qua địa ngục như một cái cớ để khởi động. Cứ sau năm phút, lực cản của chiếc xe đạp lại tăng lên, khiến chân tay anh ấy càng thêm căng thẳng. Anh đã rất mệt mỏi ngay cả trước khi cuộc y tế thực sự bắt đầu.

[Không biết Kasongo bến đó thế nào.] Anh trầm ngâm.

Anh đã bị tách khỏi ông Stein và Kasongo ngay sau khi gặp bác sĩ, người sẽ tiến hành y tế cho anh . Vị bác sĩ trung niên tự giới thiệu mình là Tiến sĩ Alexander Øystein trước khi dẫn anh đến phòng tập thể dục. Ở đó, anh ấy đã yêu cầu Zachary khởi động xe đạp cho đến khi anh ấy nói khác. Zachary không phàn nàn mà thực hiện bài tập theo hướng dẫn. Tuy nhiên, đã gần một giờ trôi qua, nhưng bác sĩ vẫn chưa dừng việc khởi động của anh ấy. Zachary thất vọng.

"Được rồi, đủ rồi," Tiến sĩ Øystein ngâm nga. Zachary không thể nói từ khuôn mặt lạnh lùng của anh ấy liệu anh ấy có ấn tượng hay không. Anh ấy nhảy xuống xe và chờ chỉ dẫn của mình.

"Tiếp theo, chúng tôi sẽ thực hiện đánh giá Biodex, đây là bài kiểm tra được thiết kế để kiểm tra sức mạnh giữa các nhóm cơ của bạn", bác sĩ giải thích.

Sau khi khởi động nhanh, Zachary bị trói vào một chiếc ghế màu trắng và được hướng dẫn duỗi chân ra bằng cách đá ra ngoài trước khi kéo nó trở lại vị trí ban đầu. Tiến sĩ Øystein yêu cầu anh ta lặp lại bài tập năm lần, sau đó lặp lại với lực cản nhiều hơn cho mỗi chân. Việc kéo dây đàn hồi, đặc biệt là bằng chân trái của anh ấy, khiến anh ấy mệt mỏi cho đến khi thở hổn hển như một con chó Labrador đang chạy dưới nắng.

Sau đó, bác sĩ hướng dẫn Zachary chạy trên máy chạy bộ ở các tốc độ khác nhau trong khi thở vào mặt nạ để xác định khả năng hiếu khí của anh. Zachary có sức chịu đựng tuyệt vời giúp anh có thể thực hiện tất cả các bài tập cần thiết mà không gặp trở ngại nào. Thể lực B+ của anh ấy không chỉ để trưng bày.

Trong suốt cả ngày, anh ta đã trải qua một số bài kiểm tra, hầu hết trong số đó dường như vô nghĩa đối với anh ta. Bác sĩ đưa anh đi chụp cắt lớp xương, xét nghiệm máu và nước tiểu, cùng với một số cuộc kiểm tra y tế khác mà Zachary thấy xa lạ. Anh đã dành sáu giờ với bác sĩ và chỉ được phép rời đi vài phút sau ba giờ chiều. Anh không thể biết liệu anh có vượt qua cuộc kiểm tra y tế hay không sau khi bác sĩ hoàn thành các bài kiểm tra. Bác sĩ không cười dù chỉ một lần trong suốt buổi điều trị.

"Kiểm tra y tế của bạn thế nào?" Zachary hỏi Kasongo khi họ gặp nhau ở bãi đậu xe.

"Thật tình tôi không biết," anh chàng lùn trả lời, lắc đầu. "Bác sĩ của tôi là một trong những người nghiêm túc không bao giờ cười."

"Còn bạn thế nào?"

“Cũng thế,” Zachary trả lời, cài chặt áo khoác. "Tôi không thể biết liệu tôi có vượt qua hay không. Bác sĩ không tiết lộ bất cứ điều gì."

"Bạn có nghĩ rằng họ có thể gửi chúng ta trở lại?" Kasongo hỏi, cau mày.

"Tôi không nghĩ vậy. Đây chỉ là một cuộc kiểm tra y tế của học viện. Họ không cần chúng ta thi đấu ngay lập tức. Vì vậy, chỉ cần chúng ta không có bất kỳ vết thương tiềm ẩn nào, chúng ta sẽ vượt qua." Zachary trấn an bạn mình.

"Tôi hy vọng vậy," Kasongo thì thầm.

"Đưng lo lăng." Zachary vỗ lưng anh. "Chúng ta hãy đợi ông Stein. Ông ấy sẽ cho chúng ta kết quả hôm nay khi chúng ta về nhà."

**** ****

Đồng thời tại một trong các văn phòng của Ban Thể thao của NTNU.

Bác sĩ Alexander Øystein trình bày kết quả khám bệnh cho ông Stein và một quý ông trung niên khác. Người đàn ông đó là Boyd Johansen, huấn luyện viên trưởng tạm thời của Học viện Quốc tế NF ở Trondheim.

"Bạn của tôi, Martin. Bạn đã thu được một mẫu vật hoàn hảo trong chuyến đi của mình." Tiến sĩ Øystein cười. Anh ấy luôn tươi cười và đã bỏ đi bộ mặt lạnh lùng mà anh ấy đã thể hiện với Zachary.

Cả ông Stein và HLV Johansen đều không trả lời mà chỉ chờ bác sĩ nói tiếp.

"Cậu bé Zachary rất phù hợp với độ tuổi của mình. Có vẻ như cậu ấy đã trải qua khóa đào tạo chuyên nghiệp trong ba tháng qua. Phạm vi chuyển động của bộ xương của cậu ấy đơn giản là tuyệt vời. Tôi đã kiểm tra các khớp và cơ xương chậu của cậu ấy và nhận thấy rằng chúng ở tình trạng tốt. Tôi có thể mạnh dạn đưa ra giả thuyết rằng anh ấy có khả năng vận động phần dưới cơ thể tốt và khả năng phối hợp cơ thể hoàn hảo."

"Bạn có chắc rằng anh ấy không phải là thành viên của một đội chuyên nghiệp?" Anh hỏi, nhìn ông Stein đầy nghi ngờ.

"Anh ấy sắp mười sáu tuổi. Anh ấy có thể tham gia khóa đào tạo chuyên nghiệp nào ở Congo không? Anh ấy có bất kỳ dấu hiệu đỏ nào không? Còn chân trái của anh ấy thì sao?" Những lời của ông Stein phát ra với tốc độ của một khẩu súng máy. Anh ấy đã nghe một số tin đồn về việc chân trái của Zachary bị thương và muốn xác nhận tính xác thực của chúng. Anh ta thậm chí còn phớt lờ lời khuyên của tuyển trạch viên Nantes và nhất quyết chiêu mộ anh ta.

"Bị thương gì?" Tiến sĩ Øystein chế giễu. "Là một bác sĩ, tôi có thể nói với bạn điều này. Xương của cậu bé chưa từng bị gãy xương. Sức mạnh của bàn chân trái của cậu ấy thật phi thường. Tôi đã kiểm tra nó nhiều lần để kiểm tra xem có điểm yếu nào trong cơ chân của cậu ấy không, nhưng không có điểm nào". ."

"Đó là một tin tuyệt vời đối với tôi," ông Stein hét lên và mỉm cười.

“Chúng tôi vẫn chưa biết gì về kỹ năng chơi bóng của cậu ấy,” Huấn luyện viên Johansen cắt ngang.

"Tôi đã không đưa cho bạn báo cáo của tôi về cậu bé?" Ông Stein cau mày.

"Bạn đã không thực hiện bất kỳ bài kiểm tra thực tế nào để đánh giá kỹ năng của anh ấy." Huấn luyện viên trưởng tạm thời lắc đầu, thở dài. "Bạn chỉ để anh ta chơi với những người không chuyên nghiệp, những người có thể là nghiệp dư trong bóng đá, theo tất cả những gì chúng ta biết."

"Bạn đã mong đợi điều gì? Bạn muốn chúng tôi chỉ đưa anh ấy vào học viện mà không cần biết kỹ năng của anh ấy?" Anh đặt câu hỏi.

"Tôi sẽ tự mình kiểm tra các cậu bé trong một trận đấu thực sự vào tuần tới. Tôi chỉ có thể xác định xem cậu ấy có đủ điều kiện nhận học bổng hay không."

“Nhưng không có trận đấu nào dành cho lứa tuổi dưới 16 trong tháng này,” ông Stein lập luận.

"Có một trận giao hữu dưới 19 tuổi với Viking vào thứ Ba tuần sau. Tôi sẽ thêm cậu ấy vào đội hình." Huấn luyện viên Johansen mỉm cười với tuyển trạch viên.

"Anh nghiêm túc chứ? Cậu ấy mới mười lăm tuổi."

"Nếu anh ta giỏi như bạn nghĩ về anh ta, thì không cần phải lo lắng. Như người ta nói, một viên kim cương là một khối than hoạt động tốt dưới áp lực. Liệu anh ta có trí thông minh trò chơi cao không? Hãy xem liệu cậu bé của bạn là một viên kim cương hoặc một sự lãng phí khi cậu ấy chịu áp lực trong trận đấu." Huấn luyện viên nói một cách thờ ơ.

"Alex, giúp tôi cái nào." Ông Stein quay về phía bác sĩ sau khi nhận thấy rằng ông không thể lý luận với huấn luyện viên. "Cậu ấy vẫn chưa tập luyện cùng đội. Tuy nhiên, cậu ấy giờ đã bị đẩy vào một nhóm với các thành viên hơn mình ba tuổi. Cậu ấy sẽ phải đối mặt với nguy cơ chấn thương cao."

Vị bác sĩ quay lại và bắt đầu gõ máy tính như thể ông ta chưa hề nghe thấy một từ nào từ người trinh sát. Anh ta dường như đang ám chỉ rằng anh ta sẽ không tham gia vào cuộc tranh luận của họ.

"Martin," Huấn luyện viên Johansen cắt ngang. "Quyết định của tôi là cuối cùng. Anh ấy sẽ tập luyện với các cậu bé vào thứ Sáu và thứ Hai trước khi tham gia trận đấu vào thứ Ba. Tôi không cần anh ấy làm gì nhiều trong trận đấu. Anh ấy chỉ cần phải thực hiện trên mức trung bình."

"Bác sĩ, còn cậu bé kia thì sao?" Huấn luyện viên chuyển sự chú ý của mình trở lại Alexander.

"Ồ, vâng. Đồng nghiệp của tôi đã kiểm tra cậu bé thứ hai. Tôi có báo cáo của cậu ấy đây." Bác sĩ nói, nhặt một trong những tập hồ sơ trên bàn của mình. Anh xem qua hồ sơ trước khi tiếp tục.

"Anh ấy ở mức trung bình. Không quá cân đối nhưng cũng không quá tồi tàn. Anh ấy có sức mạnh chi dưới tốt và sức chịu đựng tốt. Tuy nhiên, mỡ cơ thể của anh ấy hơi cao ở phần trên. Thử nghiệm của anh ấy không tìm thấy dấu hiệu đỏ nào trong cơ thể anh ấy. Vì vậy , hắn có thể gia nhập học viện." Anh kết luận tài khoản của mình, đóng hồ sơ.

"Mỡ cao cơ thể?" Huấn luyện viên lầm bầm, cau mày. "Ta cho hắn chỉ có một tháng hoàn toàn khỏe mạnh, bằng không, sáu tháng sau ta liền muốn đưa hắn trở về, ta ghét nhất lười biếng cầu thủ."

"Tại sao bạn làm điều này?" Ông Stein hỏi.

"Làm gì?"

"Chọn những cầu thủ mà tôi đã mang về?"

Huấn luyện viên Johansen nhìn người do thám và nhún vai. "Tôi đối xử với tất cả các cầu thủ của mình như nhau. Chỉ cần hai cậu bé đáp ứng yêu cầu của tôi, họ sẽ không có gì phải lo lắng."

"Bác sĩ. Nếu không còn việc gì nữa, tôi sẽ đến sân tập. Các cầu thủ của tôi đang đợi." Anh xin lỗi, để lại hai người đàn ông còn lại trong phòng.

“Boyd đôi khi là một nỗi đau trong ass,” ông Stein nhận xét sau khi huấn luyện viên đã rời đi.

"Bạn phải hiểu rằng anh ấy đang chịu rất nhiều áp lực phải thể hiện. Đặt ra các tiêu chí lựa chọn nghiêm ngặt là một trong những chiến lược mà anh ấy sử dụng để đạt được mục tiêu của mình. Rốt cuộc thì anh ấy vẫn là HLV tạm thời."

"Không," ông Stein lắc đầu. "Tôi đoán rằng anh ta có liên quan đến một trong những kẻ thù của tôi trên bảng. Tôi phải nói gì với các chàng trai bây giờ?"

"Cứ như thể bạn vừa trở thành một trinh sát," bác sĩ thốt lên. "Hãy nói cho họ biết sự thật."
 
Chương 16 : Thảo luận


Sau khi kiểm tra y tế tại St. Olav, ông Stein chở hai cậu bé về căn hộ của họ trước khi tiết lộ kết quả kiểm tra của chúng. Sau đó, ông ấy giải thích cho các cậu bé về việc chúng đã vượt qua nhưng vẫn cần phải trải qua một bài kiểm tra cuối cùng trước khi có thể nhận được học bổng của học viện bóng đá.

"Hãy để tôi nói thẳng điều này," Kasongo ngâm nga, cau mày. "Hai cậu đã thông qua y tế, nhưng huấn luyện viên vẫn muốn đưa hai cậu qua một cuộc kiểm tra khác trước khi ký hợp đồng?" Ông kể lại sự việc đó..

"Cơ bản là vậy." Ông Stein gật đầu.

"Tại sao lại là một trận đấu dưới 19 tuổi với tôi?" Zachary hỏi, gõ ngón tay lên bàn ăn. Những tia nắng chiều xiên xiên chiếu vào gian bếp nhỏ qua khung cửa sổ đối diện làm nổi bật vẻ ủ rũ trên khuôn mặt anh.

Ông Stein, ngồi trên một trong những chiếc ghế đối diện, nhìn anh và mỉm cười.

"Bạn có sợ không?"

"Vâng,có chứ," Zachary trả lời thành thật.

Anh được thông báo rằng anh sẽ đối đầu với các cầu thủ dưới 19 tuổi đã được đào tạo chuyên nghiệp bài bản từ nhỏ. Anh không ngây thơ đến mức nghĩ rằng anh ấy sẽ chơi tốt nhất những cầu thủ như vậy - hơn anh hai đến ba tuổi.

"Anh có xem giải Ngoại hạng Anh không?" Ông Stein hỏi, ngả người ra sau ghế.

Câu hỏi khiến Zachary mất cảnh giác. Anh nhìn ông Stein.

"Có xem" Zach đáp

Ông Stein liếc nhìn Zachary một cách trêu chọc trước khi nói.

"Vậy thì bạn hẳn đã xem đội Arsenal năm 2003 khi Cesc Fàbregas ra mắt Pháo thủ ở tuổi 16. Đó là ở một câu lạc bộ Ngoại hạng Anh—hơn Rosenborg BK của chúng tôi vài bậc. Nhưng cậu bé Cesc bắt đầu sự nghiệp chuyên nghiệp của mình tại còn trẻ như vậy mà vẫn gây ấn tượng ở một trong những giải đấu khắc nghiệt nhất hành tinh."

"Còn bạn thì sao?"

Ông Stein có vẻ giống một huấn luyện viên hơn là một tuyển trạch viên.

"Nếu ngay cả một trận giao hữu với lứa U19 Rosenborg mà cậu còn không thể thi đấu, thì làm sao cậu có thể thành công với tư cách cầu thủ chuyên nghiệp sau này? Liệu cậu có thể cạnh tranh với những chàng trai tài năng như Cesc?" Người trinh sát truy vấn, khóa mắt với Zachary.

Những câu hỏi đánh vào tâm trí Zachary như búa của thợ rèn đập vào sắt nóng, hun đúc nên một quyết tâm thép mà anh chưa bao giờ sở hữu trong suốt hai đời mình. Mắt anh sáng lên khi hàng chục tham vọng mới tuôn trào trong não anh. Anh mong muốn trở thành người chiến thắng có thể cạnh tranh với bất kỳ ai.

Anh không thể không nghĩ về những cầu thủ vĩ đại như Lionel Messi và Christiano Ronaldo. Họ lần lượt ra mắt trong các trận đấu chính thức ở độ tuổi mười bảy và mười tám. Nhưng họ đã tỏa sáng như những ngôi sao, ghi tên mình vào lịch sử của câu lạc bộ.

Zachary đã mơ về vinh quang đó và quyết tâm đạt được nó.

[Tôi cần phải bắt đầu chiến đấu cho vị trí hàng đầu ngay lập tức.] Anh ấy cân nhắc.

Anh quyết tâm trở thành người vĩ đại nhất để nếu anh chùn bước, anh ấy sẽ rơi xuống gần đỉnh. Nếu đặt mục tiêu vượt qua Ronaldinho nhưng không thành công, ít nhất anh ta sẽ so sánh với Neymar hoặc trở thành một Mohamed Salah trong tương lai. Và đó không phải là điều xấu đối với anh ta vì anh ta chỉ là một kẻ thất bại trong kiếp trước.

Có hệ thống làm chỗ dựa, cộng với sự cố gắng của bản thân, anh tin rằng mình sớm muộn gì cũng sẽ đạt đến đỉnh cao. Anh chỉ cần sửa lại thái độ của mình trước khi quá muộn.

Với sức sống mới tìm được, anh ta nhìn người trinh sát với ánh mắt lấp lánh. “Tôi hiểu,” anh nghiêm túc nói. "Tôi sẽ hướng đến một màn trình diễn xuất sắc trong trận giao hữu với Viking. Các bạn sẽ không thất vọng đâu."

"Được làm chàng trai. Đó là tinh thần cần có cho mọi cầu thủ." Người trinh sát cười.

"Hãy nhớ rằng động lực chỉ là động cơ của bạn, nhưng bạn phải hướng tới đúng đích. Tôi đã theo dõi một thời gian dài và có thể nói rằng bạn là một tài năng. Đích đến của bạn phải là các giải đấu chuyên nghiệp hàng đầu châu Âu."

Zachary cảm thấy xấu hổ trước lời khen ngợi vì anh ấy đã sử dụng thuốc tăng cường sinh lực của hệ thống để cải thiện vóc dáng của mình. Anh ta chỉ đơn giản là giữ một khuôn mặt lạnh lùng khi tiếp tục lắng nghe những lời của người trinh sát.

"Thể chất của bạn đủ khỏe để hỗ trợ bạn ở độ tuổi dưới 19. Bạn chỉ cần phát triển thêm kỹ năng bóng đá, giữ bình tĩnh và biểu diễn."

"Nếu bạn làm thế, một số cánh cửa mà bạn chưa bao giờ nghĩ là tồn tại có thể được mở ra." Ông Stein nói thêm, giọng trở nên kịch tính ở phần cuối.

"Ý ông là gì?" Zachary vội vàng hỏi. Anh ta có thể nói rằng có thể có một gợi ý ở đâu đó trong đoạn độc thoại của trinh sát.

"Bạn không nghe thấy điều này từ tôi," ông Stein thì thầm như thể ông đang che giấu bài phát biểu của mình khỏi một thực thể bí mật ở đâu đó trong căn bếp nhỏ của căn hộ của họ. Anh ấy trông thật hài hước.

"Nếu bạn chơi tốt, bạn có thể lọt vào mắt xanh của huấn luyện viên trưởng của Rosenborg. Tôi chắc chắn rằng ông ấy sẽ có mặt trong trận đấu vì ông ấy đang tìm kiếm những cầu thủ mới cho đội một. Bạn có thể thoát khỏi số phận ở lại học viện trong khoảng thời gian hơn sáu tháng nếu anh ấy để ý đến bạn."

"Thật sự?" Cả Zachary và Kasongo đều đồng thanh kêu lên, kinh ngạc nhảy dựng lên khỏi ghế. Họ khao khát được chơi bóng đá chuyên nghiệp. Ra mắt nhanh hơn là mục tiêu của họ.

"Đó là sự thật." Ông lão cười ranh mãnh.

“Làm sao tôi có thể lọt vào đội hình của trận đấu đó,” Kasongo càu nhàu như một bà nội trợ phiền muộn. "Và tại sao Zach lại có được tất cả các cơ hội tốt?"

"Kasongo, đừng để tôi bắt đầu với sự kém cỏi của bạn," Người trinh sát cau mày nói.

"Làm sao một vận động viên trẻ tuổi như bạn có thể thừa mỡ? Bạn đã ăn gì chưa? Tốt nhất bạn nên tập luyện thể lực một cách nghiêm túc. Nếu không, tôi sẽ bảo huấn luyện viên Damata thông báo cho ông già của bạn. Bạn có thể nói lời tạm biệt với bóng đá mãi mãi." Anh ta quấy rầy.

“Tôi xin lỗi, ông Stein,” Kasongo cầu xin. "Tôi sẽ tập luyện nghiêm túc bắt đầu từ sáng mai."

"Tôi hy vọng là vậy. Nhưng hãy giữ suy nghĩ đó. Ngày mai tôi sẽ đưa bạn đi lấy giấy phép cư trú tạm thời từ cảnh sát. Sau đó, bạn sẽ có thể mở một tài khoản ngân hàng Na Uy để chúng tôi gửi các khoản trợ cấp của bạn."

"Khi nào chúng ta khởi hành?" Kasongo hỏi.

"8:30 sáng," ông Stein trả lời. "Chúng ta cần hoàn thành tất cả các thủ tục nhập cảnh của bạn trước buổi trưa vì Zach sẽ phải tham gia buổi tập trước trận đấu với các cầu thủ dưới 19 tuổi vào chiều mai."

"Kasongo, bạn sẽ đi với tôi để kiểm tra phòng tập thể dục mà hai bạn sẽ tập luyện trong sáu tháng đầu tiên ở đây."

"Chúng ta có cần trả tiền cho phòng tập thể dục không?" Zachary cắt ngang trước khi người do thám có thể tiếp tục. Anh đã tình cờ thấy một phòng tập thể dục nhỏ trong tầng hầm của tòa nhà vào đầu ngày hôm đó. Nó có thể đáp ứng mọi nhu cầu của anh ấy mà không cần phải trả phí thành viên đắt đỏ ở trung tâm thành phố. Anh ấy không muốn tiêu tiền trợ cấp của mình vào bất cứ thứ gì không cần thiết.

“Ban không phải lo,” ông Stein mỉm cười đáp. "Miễn là bạn sử dụng phòng tập thể dục từ 6 đến 8 giờ sáng, bạn sẽ không phải trả một xu nào."

"Ồ, thật tuyệt. Tôi chắc chắn sẽ tập luyện nó vào thứ bảy." Buổi tập của anh ấy với đội U19 chỉ diễn ra vào thứ Sáu và thứ Hai. Anh sẽ có cả ngày cuối tuần để tập phòng tập thể dục.
 
Chương 17 : Các Buổi Huấn Luyện Trước Trận Đấu


Ngày hôm sau.

Zachary đã nhận được giấy phép cư trú tạm thời từ đồn cảnh sát . Đáng ngạc nhiên, ông Stein đã gửi vào ngân hàng 14.000 Kroner Na Uy, đó là khoản trợ cấp hàng tháng của ông ngay sau đó. Ông ấy dường như không bận tâm đến việc Zachary vẫn chưa ký hợp đồng với đội Rosenborg hoặc Học viện NF. Khi Zachary hỏi ông ấy về vấn đề này, ông ấy chỉ nở một nụ cười trước khi bảo anh ấy hãy thể hiện tốt trong trận đấu vào thứ Ba.

Vào buổi trưa, Zachary trở lại Moholt và ăn bữa trưa nhẹ trước khi bắt đầu chuẩn bị cho buổi tập đầu tiên vào cuối ngày hôm đó.

Vì đội cấp cao của Rosenborg sẽ sử dụng Sân vận động Lerkendal vào chiều hôm đó, nên các huấn luyện viên đã tổ chức cho buổi tập huấn dành cho lứa tuổi dưới 19 diễn ra tại Death-Valley Fotballbanen- . Đó là một sân bóng thuộc sở hữu của NTNUI—câu lạc bộ thể thao lớn nhất ở Na Uy.

Zachary đến sân vào khoảng 2:30 chiều. Anh không gặp khó khăn gì trong việc xác định vị trí của Death-Valley vì ông Stein đã đưa anh đến đó sớm hơn vào ngày hôm đó. Khi đến nơi, anh nhận thấy rằng hơn 20 cầu thủ đã mặc quần áo và đang khởi động nhẹ bên lề. Họ là một nhóm đáng sợ. Phần lớn là người da trắng, cao gần 1,8 mét, với vóc dáng—dường như vạm vỡ hơn hoặc tương đương với anh ta.

Chỉ có một cầu thủ châu Phi duy nhất ở giữa họ với màu da rám nắng và mái tóc hình thành kiểu tóc ngắn. Zachary cho rằng kiếp trước có lẽ anh ta không nổi tiếng lắm vì anh ta không thể xác định được danh tính của anh ta.

Chạy bên cạnh anh là cầu thủ duy nhất mà Zachary nhận ra trong số tất cả các cậu bé trên sân. Anh ta là một anh chàng cao lớn với mái tóc đen dài đến cổ tên là Ole—gì đó. Zachary nhớ lại Ole chơi cho đội tuyển Pháp Saint-Étienne trong trận đấu với Lyon trong kiếp trước. Thật khó để quên tiền vệ này vì anh có chung tên với một trong những cầu thủ vĩ đại nhất của Na Uy.

Zachary không làm phiền nhóm cầu thủ và nhanh chóng mặc bộ quần áo bóng đá mới của mình. Anh đã mua vài bộ áo thi đấu và một đôi giày Nike mới sau khi nhận được tiền trợ cấp vào đầu ngày hôm đó.

Ngay sau đó, Zachary, mặc đầy đủ trang phục màu xanh nhạt, bắt đầu khởi động một mình bên lề. Anh bắt đầu bằng cách diễu hành tại chỗ trước khi chạy từ cờ góc này sang cờ góc khác—dọc theo vạch đích. Anh đảm bảo bao gồm một số động tác chạy nước rút tiến và lùi trong thói quen của mình khi anh ấy đưa cánh tay lên và xuống theo nhịp bước của mình.

Những giọt nước mặn chảy xuống mặt anh như cơn mưa nhiệt đới mềm mại, nhỏ xuống mặt cỏ nhân tạo của sân. Nhưng Zachary không dừng thói quen này cho đến khi anh cảm thấy cơ bắp của mình hoạt động tích cực và sẵn sàng cho các bài tập bóng đá cường độ cao. Trong sự nghiệp ngắn ngủi ở kiếp trước, anh đã hiểu được tầm quan trọng của việc làm ấm cơ thể trước bất kỳ bài tập cường độ cao nào. Nó sẽ giúp tăng tính linh hoạt của anh đồng thời giảm đau nhức cơ bắp và giảm nguy cơ chấn thương.

Zachary kết thúc phần khởi động của mình bằng một số động tác duỗi nhẹ trước khi chuyển sự chú ý sang các cầu thủ khác. Anh muốn theo dõi một số tài năng của họ bằng cách sử dụng hệ thống. Anh ấy là một tín đồ trung thành của nguyên tắc 'biết đối thủ cạnh tranh của bạn như bạn biết chính mình'.

Zachary nhặt một trong những quả bóng đi lạc từ đường biên trước khi nhấp vào công cụ rình mò. Anh ta phải tiếp xúc với một quả bóng để công cụ hoạt động.

"Đinh"

Zachary tập trung vào giao diện ngay khi thông báo hệ thống quen thuộc vang lên.

Những sợi tóc chéo tương tự như trong trò chơi android bắn tỉa đã xuất hiện trên màn hình. Một vài từ ở trên và dưới chúng.

****

* CÔNG CỤ SNOOPING ĐƯỢC KÍCH HOẠT

-> Tập trung phạm vi ảo vào đối tượng để đánh giá tài năng của họ.

----

Được phép sử dụng trong một tháng: 6/6.

----

****

Zachary tập trung những quả tạt ảo vào Ole - tiền vệ duy nhất mà anh ấy nhận ra trên sân.

"Đinh"

****

CHỦ ĐỀ: Ole Selnæs

TUỔI: 16 tuổi

ĐÁNH GIÁ TÀI NĂNG: HẠNG A

----

*THỐNG KÊ NGƯỜI DÙNG

-> Thể lực: A +

->Kỹ thuật bóng đá: A +

-> Trò chơi thông minh: B +

->Khả năng tinh thần và tư duy: A-

-> Nhân tố X: C +

****

Zachary không nói nên lời sau khi liếc nhìn màn hình ảo trong mờ. Anh ấy tự hỏi liệu tất cả các cầu thủ trong đội đều là những tài năng hạng A hay không. Cậu bé Ole chỉ lớn hơn anh ta một chút nhưng có chỉ số tốt hơn nhiều. Chỉ số duy nhất Zachary đánh giá cao anh ta nhất là Game-Intelligence mà anh ta đã may mắn nâng cao nhờ mua được Zinedine-Visual-Juju.

Điều khiến Zachary ngạc nhiên nhất là cậu bé sở hữu điểm C+ cho chỉ số X-Factor. Đến thời điểm này, anh ta không hiểu thuộc tính đại diện cho cái gì. Trên giao diện thống kê người dùng của anh ấy là dòng chữ lấp lánh—Chưa có thông tin. Hệ thống đã khiến anh ấy không biết làm thế nào để cải thiện X-Factor của mình.

Zachary định tiếp tục do thám nhưng nhận thấy rằng các huấn luyện viên đã đến. Họ vừa thổi còi gọi mọi người vào vòng tròn trung tâm.

Zachary đóng màn hình ảo và lao về phía các huấn luyện viên. Anh háo hức bắt đầu buổi tập đầu tiên với đội U19 Rosenborg.

"Zachary Bemba có ở đây không?" Một trong hai huấn luyện viên hét lên sau khi phát biểu ngắn gọn với các cầu thủ ngồi ở vòng tròn trung tâm.

"Đây." Zachary, ngồi cuối nhóm, giơ tay lên khi trả lời. Anh nhận thấy rằng huấn luyện viên trung niên hói đầu đã gọi tên anh có phần quá cao so với thân hình của anh - như thể anh ta ngừng phát triển chỉ để được kéo dài thêm nửa foot trên một trong những giá đỡ thời trung cổ đó. Khuôn mặt của anh ta hầu như bị che khuất bởi bộ râu đỏ lởm chởm bám vào da anh ta như những sợi dây thường xuân bị tàn phá.

"Vậy, bạn là Zachary," huấn luyện viên ngâm nga, bắt đầu quan sát anh ta với sự chú ý không thể lay chuyển của một kẻ săn mồi. Có một sự cứng rắn trong mắt anh, một kiểu lạnh lùng kết hợp với nghiêm túc. Đó là cái nhìn của một huấn luyện viên vô nghĩa. Vào thời điểm đó, Zachary biết rằng anh ấy sẽ gặp khó khăn nếu không cố gắng gây ấn tượng.

Và vài lời sau đó của huấn luyện viên đã chứng minh phỏng đoán của anh ấy.

“Chào mừng đến với đội,” anh nói sau khi quan sát anh ta trong vài giây. "Nhưng hãy nhớ rằng bạn vẫn đang trong thời gian thử việc. Tôi hy vọng ông già Stein sẽ điền vào cho bạn về điều này!" Anh nhìn Zachary với vẻ tò mò.

"Vâng, ông ấy đã làm," Zachary trả lời, chọn cách phớt lờ những biểu hiện bối rối của những người chơi còn lại trước mặt anh ta. Zachary cho rằng họ không biết về việc anh ấy được bổ sung vào đội.

Ông Stein đã cảnh báo anh ta không được chống lại huấn luyện viên trong khi đề cập đến một số điều kiện mà anh ta phải đáp ứng trước khi chuyển đến Na Uy.

"Nếu màn trình diễn của bạn không đạt tiêu chuẩn trong hai buổi tập này, tôi sẽ không phiền khi đưa bạn vào đội hình chuẩn bị cho trận đấu vào thứ Ba. Chúng ta đi cùng nhau chứ?"

"Vâng, huấn luyện viên," Zachary trả lời, không hề bối rối trước những lời của huấn luyện viên.

Trong kiếp trước, anh đã hiểu rằng các huấn luyện viên yêu thích một thứ nhất—chiến thắng. Nguy cơ nghề nghiệp này khiến các huấn luyện viên có xu hướng yêu thích những cầu thủ thể hiện tốt và khao khát chiến thắng. Zachary cần cho huấn luyện viên thấy rằng anh ấy là một cầu thủ như vậy ngay từ buổi tập đầu tiên với đội U19 Rosenborg.

Và anh đã làm được điều đó trong hai buổi tập tiếp theo trước trận đấu.

Vào ngày thứ Sáu đó, buổi tập tập trung vào việc xem xét kỹ lưỡng tình trạng thể chất của các cầu thủ sẽ tham gia trận đấu. Tất cả các cầu thủ đã trải qua các bài tập thể lực để kiểm tra sự linh hoạt, nhanh nhẹn và sức chịu đựng của họ.

Zachary mạnh mẽ hoàn thành tất cả các bài tập bắt buộc theo chỉ dẫn của HLV Boyd Johansen.

Khi đến lúc chạy các bài tập hình nón tốc độ và sự nhanh nhẹn, anh đã thực hiện gấp đôi số lượng yêu cầu. Zachary hiểu tầm quan trọng của việc rèn luyện thể chất và quyết định vượt qua chính mình với cơ thể trẻ trung của mình.

Anh đã nghe nói rằng Cristiano Ronaldo đã vươn lên dẫn đầu bằng cách tập thể dục vô nhân đạo như vậy từ khi còn trẻ. Zachary không có cách nào để xác minh những tin đồn như vậy. Tuy nhiên, anh ấy muốn thi đua tập luyện chăm chỉ như vậy để giữ cho mình khỏe mạnh trong suốt sự nghiệp của mình — và trên hết là cải thiện sự nhanh nhẹn của mình.

Anh lặng lẽ hoàn thành buổi huấn luyện trong ngày mà không lãng phí thời gian cho những cuộc trò chuyện không cần thiết với những người khác. Anh không tốn thời gian vì anh vẫn chưa gia nhập đội. Trong khi đó, tất cả những gì anh có thể nghĩ đến là làm thế nào để gây ấn tượng với các huấn luyện viên. Zachary sẽ có toàn bộ thời gian để gắn kết với các cầu thủ khác sau khi thể hiện tốt trong trận đấu hôm thứ Ba.

Buổi tập thứ Hai tập trung vào việc đưa đội hình thi đấu vào lối chơi của các cầu thủ. Các huấn luyện viên đã tổ chức một số cuộc tập huấn đội 6 đấu 4 tập trung vào việc chuyền bóng và chơi đồng đội.

Zachary tắc bóng như một tay cuồng bóng đá, chặn bóng như N'Golo Kanté trong tương lai, và liên tục thực hiện một số động tác không bóng điên rồ khi anh ấy tham gia. Cứ như thể anh ấy có sức chịu đựng vô tận với một động cơ nitro buộc vào mông.

Khi các cuộc tập luyện kết thúc, hầu hết các đồng đội mới của anh đều tôn trọng anh như một cầu thủ chăm chỉ và không bao giờ biết mệt mỏi. Quá trình huấn luyện đã cho họ thấy rằng Zachary là kiểu cầu thủ mà bất kỳ ai cũng ghét phải là đối thủ. Anh ấy giỏi tất cả những công việc bẩn thỉu như tắc bóng cần thiết cho đội.

Tuy nhiên, có một số cầu thủ dưới 19 tuổi không bị thuyết phục hoặc nhiều khả năng là quá ghen tị để tôn trọng một tân binh mười lăm tuổi mới đến từ Châu Phi.

Thậm chí, có người còn xúc phạm anh, chắc rằng anh đã nghe thấy những lời chửi mắng của họ. Họ đặt biệt danh cho anh ấy là Mindless-Shrek, do sự nhiệt tình tột độ của anh ấy đối với việc luyện tập hoặc trang phục của anh ấy. Trong hai buổi tập trước trận đấu, trang phục mặc định của anh đều là màu xanh lá cây, từ áo cho đến giày.

Zachary không bận tâm đến một vài thanh thiếu niên có đầu óc đơn giản.

Anh đã học được bài học của mình trong các buổi tập ở Lubumbashi và sẽ không đánh nhau. Anh ấy đến châu Âu để chơi bóng và kiếm một số tiền kha khá. Anh sẽ không để cơn giận của mình cản trở điều đó.

Anh ấy nhắm mắt làm ngơ với một vài cậu bé và hoàn thành thói quen hạ nhiệt của mình trong khi chờ huấn luyện viên xếp hàng.

Và anh không phải đợi lâu.

Ít phút sau, HLV Johansen nổi còi ra hiệu cho các cầu thủ vào vòng tròn giữa sân.

“Cảm ơn các bạn đã tham gia buổi tập ngày hôm nay,” anh ấy bắt đầu sau khi tất cả các cầu thủ đã ngồi xuống mặt cỏ êm ái của Death-Valley.

"Tôi đã nói tất cả những gì có trước đó trong quá trình đào tạo và sẽ không lãng phí thời gian của bạn với bất kỳ bài phát biểu dài nào." Anh cười toe toét, đưa mắt nhìn khắp các cầu thủ đang háo hức chờ đợi đội hình. Anh ấy dường như thích thú với sự căng thẳng treo lơ lửng trong không khí buổi tối.

Các cầu thủ, bao gồm cả Zachary, không gây ra bất kỳ tiếng ồn bất bình nào để gây áp lực buộc huấn luyện viên phải vội vàng phát biểu. Họ im lặng chờ đợi anh ta tiến lên theo tốc độ của riêng mình. Không một người chơi nào lại mắc sai lầm như vậy trước thềm một trận đấu lớn.

"Thưa ông. Gần bảy giờ rồi." Trợ lý của HLV Johansen, Bjørn Peters nhắc nhở.

“Ồ,” anh nói, mở cuốn sổ tay ra.

"Đội hình dự kiến ​​cho trận đấu ngày mai với đội U19 Viking FK như sau..."

"Những người giữ khung thành; Kể cả Barli, Grant Anderson."

"Hàng thủ; Simen Wangberg, Emil Røkke, Christoffer Aasbak, Espen Schmitz và Ulrik Balstad."

"Tiền vệ; Markus Henriksen, Fredrik Midtsjö, Ole Selnaes, và Zachary Bemba."

"Tiền đạo; Mushaga Bakenga, Jonas Svensson, và Gjermund Asen."

"Đối với những người được chọn, hãy đảm bảo rằng bạn có mặt tại Lerkendal trước 3:00 chiều ngày mai. Chúng tôi sẽ có một cuộc họp nhóm trước trận đấu."

"Những người không có tên trong danh sách có thể cố gắng hơn nữa cho trận đấu tiếp theo. Bị loại." Huấn luyện viên kết luận.
 
Chương 18 : Trận đấu đầu tiên ở châu Âu 1


Zachary rời khỏi Death Valley ngay sau khi huấn luyện viên Johansen hoàn thành việc sắp xếp đội hình cho trận đấu. Anh như trút được gánh nặng khi huấn luyện viên nhắc tên anh như một phần của đội. Anh bước cao hơn. Bước chân của anh nhẹ hơn, vô tư hơn.

Anh rất mong chờ trận đấu với Viking FK.

Buổi tối lạnh giá đã cho anh lý do để vội vã trở về nhà—đến căn hộ mới của mình và tận hưởng hơi ấm của hệ thống sưởi ấm trong phòng. Anh tăng tốc và đến Moholt trong vòng chưa đầy mười lăm phút.

"Bạn quay trở lại rồi." Kasongo nở một nụ cười với anh khi anh bước vào căn bếp nhỏ, cũng là phòng khách của họ. Zachary để ý rằng anh vừa đặt một ít khoai tây chiên và ức gà vào lò nướng. Cậu ta là người rất thích món gà của mình. Đó là kết luận của Zachary sau khi dành vài ngày qua với anh ta.

"Nó thế nào?" Anh hỏi, nhìn Zachary đầy mong đợi.

Zachary cười toe toét và nói: "Bạn nghĩ sao? Tôi ở trong đội."

Kasongo thở dài. "Trời ạ, anh đúng là một thằng khốn may mắn. Anh sắp thi đấu một trận ở châu Âu, trong khi tôi thì mắc kẹt với việc rèn luyện thể chất ở phòng tập thể dục, ngày này qua ngày khác."

"Chỉ cần cắt giảm lượng thịt tiêu thụ của bạn," Zachary khuyên. "Bạn sẽ không cần tập thể hình nếu bạn không có mỡ thừa."

"Ai nói rằng thịt gà làm tăng chất béo? Chỉ vì chiều cao của tôi mà tôi có vấn đề với tỷ lệ mỡ cơ thể." Kasongo lập luận.

"Bạn nằm trong số mười một người đá chính?" Anh ấy hỏi.

"Tôi vẫn chưa biết. Huấn luyện viên sẽ gọi tên các cầu thủ trong đội hình xuất phát vào ngày mai trước trận đấu. Nhưng rất có thể tôi sẽ không đá chính." Zachary đã trả lời.

"Điều đó có thể hiểu được. Bạn là người mới trong đội." Kasongo ngâm nga. "Trận đấu sẽ diễn ra ở sân vận động chính Lerkendal phải không?" Anh ấy hỏi.

“Vâng,” Zachary đáp. Lerkendal Idrettspark, thuộc sở hữu của Rosenborg, bao gồm sân vận động chính và ba sân tập. Họ được quản lý tốt và kiểm soát chặt chẽ bởi ban lãnh đạo của câu lạc bộ. Trận đấu dưới 19 tuổi của họ với Viking Stavanger sẽ diễn ra tại sân vận động chính.

"Nếu bạn thi đấu, tôi sẽ ở đó để cổ vũ cho bạn. Hãy đi và thể hiện tinh thần của bóng đá châu Phi." Kasongo mỉm cười. Sau đó, anh ấy tập trung vào việc cắt hành để chuẩn bị cho bữa tối của họ. Cả hai đã quyết định sẽ thay phiên nhau nấu ăn trong thời gian họ ở cùng nhau tại Trondheim. Hôm nay đến lượt Kasongo.

Zachary đã không nói chuyện lâu với Kasongo vào đêm hôm đó. Anh tắm rửa, ăn tối và trở về phòng đi ngủ lúc 9 giờ tối. Anh mệt mỏi về tinh thần và thể xác. Việc đào tạo đã làm cạn kiệt nguồn dự trữ năng lượng của anh ấy.

Tuy nhiên, anh rất vui vì mình đã tiến thêm một bước để đạt được ước mơ trở thành một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp trên đấu trường quốc tế.

Zachary cảm thấy dễ chịu khi chui xuống dưới tấm chăn. Anh ngủ ngon đêm đó, mơ thấy mình nằm trên giường đô la.

Ngày diễn ra trận đấu cuối cùng cũng đến.

**** ****

Người Nordmenn yêu bóng đá của họ, hay đúng hơn là các đội bóng đá của họ. Người dân Trondheim cũng không ngoại lệ. Tin đồn về trận đấu dưới 19 tuổi của Rosenborg với Viking Stavanger đã lan nhanh ở thành phố nhỏ Trondheim trong vài ngày trước đó. Họ đã thu hút một lượng lớn người hâm mộ đến sân vận động hai giờ trước khi trận đấu bắt đầu.

Đến 2:30 chiều, các khán đài phía sau một trong các cột gôn đã kín chỗ. Đó là khu vực của sân vận động thường là nơi tập trung của những người hâm mộ cuồng nhiệt - cũng là thành viên của câu lạc bộ cổ động viên Rosenborg trong các trận đấu.

Kasongo có thể cảm thấy adrenaline từ sân đến khán đài và chảy khắp sân vận động. Đó là kiểu căng thẳng xen lẫn phấn khích không nên xảy ra đối với một trận đấu đơn giản dành cho lứa tuổi dưới 19. Anh ấy rất vui vì mình đã đi cùng với một nhóm bạn mới đến sân vận động. Và đây là một nhóm người hâm mộ đặc biệt quá khích.

Anh ấy nhìn về phía người bạn của mình, Zachary với vẻ mong đợi. Anh là một trong số những cầu thủ dưới 19 tuổi của Rosenborg khởi động giữa các cột gôn đứng gác ở hai đầu của mặt sân hoàn hảo. Anh ấy trông giống như một cầu thủ chuyên nghiệp thực sự trong bộ đồ tập màu đen của Rosenborg.

**** ****

Đối với Zachary, đó là ngày hoàn hảo với điều kiện lý tưởng để chơi trận đầu tiên ở châu Âu. Thời tiết thật đẹp vào buổi chiều hôm đó. Bầu trời trong xanh, không có gió, nhiệt độ xung quanh—nó giống như không có thời tiết hơn. Cái lạnh mùa thu thường lệ đã vắng bóng vào ngày thứ ba đó.

Sân vận động Lerkendal là hàng triệu sợi cỏ hoàn hảo như sự háo hức cho trận đấu bắt đầu cũng như những người hâm mộ đã đưa sân vận động lên ánh sáng. Zachary có thể nghe thấy tiếng cổ vũ lớn của họ thúc đẩy sự háo hức biểu diễn của anh ấy. Nhưng đồng thời, anh cũng có chút choáng ngợp trước bầu không khí. Đã lâu lắm rồi kể từ lần cuối anh chơi trước đám đông.

Zachary duỗi chân và xem các cầu thủ Viking FK thi đấu ở nửa sân còn lại. Bộ dụng cụ tập luyện màu xám nhạt của họ có vẻ hơi buồn tẻ đối với Zachary.

Khi họ vào sân theo đội hình hoàn hảo, một tiếng la ó chậm rãi, đều đặn tràn ngập không gian. Các cổ động viên chủ nhà Rosenborg đã khiến đội Viking phải kinh ngạc ngay cả trước khi trận đấu bắt đầu. Mặc dù sân vận động chỉ đầy một phần tư, nhưng tiếng reo hò của người hâm mộ vẫn rất chói tai.

"Tất cả các cầu thủ dừng bài tập khởi động và đi vào phòng thay đồ..." Trợ lý huấn luyện viên, Bjørn Peters, hét lên khi ông di chuyển quanh nửa sân do đội Rosenborg chiếm giữ.

"Zach! Zach!"

Khi Zachary chạy bộ về phía phòng thay đồ, anh nghe thấy ai đó gọi tên mình từ một trong những khán đài trống hơn. Anh nhìn lên chỉ để thấy Kristin, ông Stein và một ông già khác đang ngồi ngay bên cạnh lối vào đường hầm của sân vận động.

"Chúng tôi đang cổ vũ cho các bạn," Kristin hét lên và vẩy tay khi nhìn về phía bộ ba.

"Cảm ơn." Zachary mấp máy từng từ. Anh vẫy tay chào những người quen trước khi đi thẳng vào phòng thay đồ.

"Bạn biết Kristin Stein?" Một giọng nói vang lên sau lưng anh khi anh bước vào đường hầm.

Zachary quay lại và nhận thấy rằng thủ môn dự bị đã đến phía sau anh ta từ lúc nào đó. Anh ta là Grant Anderson, một người da trắng cao lớn với đôi mắt xanh và quai hàm như đục. Sự kết hợp giữa mái tóc vàng buộc thành đuôi ngựa và giọng nói oang oang khiến anh ta có vẻ đáng sợ.

“Vâng,” Zachary đáp. “Nhưng chỉ là tình cờ thôi,” anh nhấn mạnh.

Grant quan sát anh ta với đôi mắt nheo lại, cứng nhắc và lạnh lùng trước khi nói: "Tôi hy vọng những gì bạn nói là sự thật. Nếu không thì. Hừm." Anh ấy harrumphed trước khi tiếp tục vào phòng thay đồ.

"Tên Grant có làm khó anh không?" Ole Selnæs hỏi. Anh ấy đến với anh ấy ngay sau khi thủ môn rời đi.

"Không. Anh ấy chỉ nói xin chào thôi," Zachary thành thật trả lời. Anh ta đã không coi trọng lời nói của Grant. Những suy nghĩ về trận đấu là điều chiếm giữ tâm trí anh ấy vào lúc đó. Anh ấy sẽ không bận tâm về những lời say sưa của một thiếu niên trước trận đấu đầu tiên của mình.

"Thật tuyệt." Ole vỗ nhẹ vào sau vai anh. "Chú ý thi đấu đi. Hôm nay huấn luyện viên nhất định sẽ cho bạn cơ hội." Anh ấy giơ ngón tay cái lên cho Zachary trước khi tiếp tục vào phòng thay đồ.

Zachary nhận thấy phòng thay đồ đang trong tình trạng hỗn loạn. Những tiếng huýt sáo, la hét và tiếng cười vang lên qua lại trong không khí, dội ra khỏi tủ như những viên đạn kim loại. Hầu hết các cầu thủ đều từ từ khoác lên mình chiếc áo phông trắng và những quả bóng đen. Đó là áo thi đấu sân nhà chính thức của đội Rosenborg.

"Zach," Mushaga, người da đen duy nhất trong phòng, gọi anh ta sau khi nhìn thấy Zachary đứng ở lối vào. Anh ấy là cầu thủ có mái tóc afro. Huấn luyện viên đã chỉ định anh ấy là một trong những tiền đạo của trận đấu.

"Áo của bạn ở đó," anh nói, chỉ vào một trong những cái móc bên cạnh tủ đựng đồ. Anh ấy có vẻ là một người thân thiện với Zachary.

"Cảm ơn," Zachary nói trước khi nhặt chiếc áo đấu lên. Vì Zachary vẫn chưa chính thức có tên trong đội nên anh ấy đã nhận được một chiếc áo đấu không số cho trận đấu đó.

Huấn luyện viên Johansen và trợ lý của ông ấy nhanh chóng bước vào. Căn phòng chìm vào im lặng. Các cầu thủ dưới 19 tuổi của Rosenborg, trong trang phục thi đấu đầy đủ, tập trung vào huấn luyện viên.

“Chúng ta sẽ chơi với đội hình 4:5:1…” Anh ấy bắt đầu giải thích chiến thuật ngay lập tức trong khi ghi đội hình lên tấm bảng trắng gắn trên tường.

****

Thủ môn; Ngay cả Barli.

----

Các trung vệ; Simen Wangberg, Espen Schmitz.

Hậu vệ phải; Ulrik Balstad. Hậu vệ trái; Christoffer Aasbak.

----

Tiền vệ trung tâm (Phòng thủ); Ole Selnæs, Fredrik Midtsjö.

Tiền vệ trung tâm (Tấn công); Gjermund Asen.

Những người cánh hữu; Jonas Svensson. Cánh trái; Markus Henriksen.

----

Phía trước; Mushaga Bakenga.

**** ****

Trong vài phút, huấn luyện viên giải thích về đội hình và chiến thuật cho hiệp một. Đội sẽ chơi với bốn hậu vệ, năm tiền vệ và một tiền đạo. HLV Johansen có ý định chặn đứng mọi đường chuyền của đối phương. Do đó, các cầu thủ sẽ tấn công và phòng thủ cùng nhau như một bầy sói.

Zachary bị bỏ lại trên băng ghế dự bị cùng với Grant, Emil và Jonas. Ba người chơi khác có vẻ không hài lòng về điều đó. Tuy nhiên, Zachary thì khác. Đó là trận đấu đầu tiên của anh ấy với câu lạc bộ. Ngay từ đầu, anh đã không mong đợi mình có mặt trong đội hình xuất phát của trận đấu.

Với tâm lý thoải mái, Zachary rời phòng thay đồ và đi đến khu vực kỹ thuật để xem trận đấu bắt đầu. Anh phải phân tích từng khoảnh khắc của trận đấu để tìm kiếm những cơ hội có thể khai thác khi vào sân thay người.

Hai đội không để người hâm mộ chờ lâu.

Vào đúng 3:45 chiều ngày thứ Ba đó, hai đội quân gồm mười một người bước lên bãi cỏ để gây chiến theo cách của các xã hội văn minh.

Trận đấu giữa Rosenborg U19 vs Viking U19 cuối cùng cũng bắt đầu.
 
Chương 19 : Trận đấu đầu tiên ở Châu Âu 2


Đúng 16 giờ, trọng tài nổi hồi còi báo hiệu trận đấu bắt đầu.

Viking Stavanger bắt đầu trận đấu.

Tiếng cổ vũ của các cổ động viên Rosenborg sau khung thành Viking đã làm rung chuyển sân vận động ngay sau đó. Họ hô vang tên của một số cầu thủ bước vào sân vận động, như Ole và Mushaga.

Những phút đầu tiên diễn ra một cuộc tranh chấp ở khu vực giữa sân. Không đội nào cầm bóng đủ lâu để tạo ra bất kỳ tác động đáng chú ý nào trong mười phút đầu tiên.

Các chàng trai Rosenborg, áo trắng, đã phải vật lộn để kiểm soát bóng với 5 tiền vệ của họ. Tuy nhiên, họ luôn nhanh chóng bị các cầu thủ Viking áo xanh sẫm áp sát.

Những người Viking dưới 19 tuổi đã chứng tỏ là một đối thủ khó chơi.

Họ đang chơi với đội hình 4-4-2 thông thường giúp họ có một cấu trúc cơ bản vững chắc với chiều sâu phòng thủ và số lượng tấn công. Tất cả các cầu thủ của họ đều có vai trò được chỉ định theo kèm người rõ ràng.

Khi đội Viking mất bóng, bốn hậu vệ và bốn tiền vệ của họ sẽ xếp tám người đàn ông trước mặt các chàng trai Rosenborg, bao phủ toàn bộ chiều rộng của sân. Một trong những tiền đạo của họ thường quay trở lại để hỗ trợ ở khu vực giữa sân.

Lối chơi của họ là phong cách điển hình của Mourinho khi ông đối đầu với Barcelona của Ronaldinho.

Nhưng ở phút thứ 16, chàng trai Ole Selnæs bắt đầu trình diễn như một siêu sao. Anh thu hút rất nhiều sự cổ vũ của đám đông cổ động viên. Những pha chơi bóng của anh ấy thật phi thường, giúp cho đội U19 Rosenborg trở nên sống động khi anh ấy chạm bóng. Các tiền vệ khác sẽ cố gắng tạo khoảng trống hoặc thực hiện các pha chạy chỗ nhằm xâm nhập phần sân đối phương — chờ đợi đường chuyền của anh ấy.

Những đường chuyền dài của anh ấy giống như những phát súng bắn tỉa, luôn tìm được Mushaga - tiền đạo cắm của đội U19 Rosenborg. Cả hai đã tạo ra cơ hội ngon ăn đầu tiên của trận đấu ở phút thứ 20 theo cách như vậy.

Sau khi nhận bóng nhanh từ thủ môn, Ole tung một đường bóng dài theo đường vòng cung về phía Mushaga. Cậu bé afro có thời gian và không gian bên trong vòng cấm sau khi nhặt đường chuyền gọn gàng và sút. Nhưng cú sút về góc xa của anh lại bị thủ môn người Viking đẩy ra ngoài bằng những đầu ngón tay giơ ra.

Rosenborg Troll Kids được quả phạt gốc đầu tiên của trận đấu.

Jonas Svensson, cầu thủ chạy cánh phải, bước lên thực hiện quả phạt góc. Anh ấy sút một quả bóng bỏng vào vòng cấm, nhưng một trong những hậu vệ Viking đã cảnh giác và ngăn chặn được mối đe dọa.

Tuy nhiên, tất cả khán giả đều thấy rõ rằng Troll Kids of Lerkendal đã bắt đầu thiết lập sự kiểm soát bóng của họ trên sân cỏ.

Zachary theo dõi trận đấu bên lề từ đường hầm. Anh ấy ngồi ở cuối xa nhất so với các quan chức của đội với sự tập trung của anh ấy bị phân tán, tâm trí anh ấy tràn ngập sự mong đợi hồi hộp. Những ngón chân của anh ngứa ngáy muốn đá bóng sau khi xem những phút đầu tiên của trận đấu.

"Chết tiệt." Anh đã nghe huấn luyện viên Johansen chửi rủa lần thứ mười một trong hiệp một.

Zachary liếc nhìn về phía anh ta và nhận thấy anh ta đang bực bội xoa xoa cái đầu hói của mình.

Anh đồng cảm với anh.

Jonas Svensson, cầu thủ chạy cánh phải thấp, vừa cố gắng tìm kiếm cái đầu của Mushaga bằng một quả tạt đầy hứa hẹn vào vòng cấm. Tuy nhiên, một trong những hậu vệ của đội Viking dưới 19 tuổi đã vượt lên dẫn trước và ngăn chặn mối đe dọa.

Bế tắc là cơn ác mộng tồi tệ nhất đối với một huấn luyện viên. Mặc dù Rosenborg dường như đang nắm quyền kiểm soát—với việc kiểm soát bóng nhiều hơn, cục diện trận đấu có thể thay đổi bất cứ lúc nào. Chỉ cần một bàn thắng là Viking có thể lật ngược thế cờ trước Troll Kids. Zachary đã chứng kiến ​​Hy Lạp vô địch Euro 2004 theo cách như vậy.

Và những dự đoán của ông đã thành sự thật khi huấn luyện viên Viking Stavanger thực hiện hai quyền thay người ngay đầu hiệp hai. Anh ấy đã mang về hai cầu thủ.

Một người là cầu thủ chạy cánh phải - tên là Yann-Erik, với đôi chân nhanh nhẹn và khả năng kỳ lạ khiến đối thủ của mình chìm trong cát bụi. Người còn lại là một cầu thủ vạm vỡ da đen vào sân thay cho một trong các tiền vệ trung tâm. Anh được đồng đội gọi là Landu-Landu. Zachary để ý thấy cơ ngực của người đàn ông nổi lên qua chiếc áo thi đấu màu xanh lam và bắp tay lộ ra lực lưỡng. Anh ấy là một người đàn ông mạnh mẽ.

Khi cả hai bước vào trận đấu ở phút 47, họ ngay lập tức tạo ra ảnh hưởng.

Landu-Landu đã theo dõi chặt chẽ Ole và ngăn chặn khả năng kiểm soát trận đấu của anh ấy. Anh ta bám sát anh ta và theo dõi mọi bước di chuyển của anh ta, khiến anh ta không có cơ hội nhận và chuyền bóng.

Khi tháp điều khiển của Rosenborg bị đóng băng, những người Viking dưới 19 tuổi trở nên sống động.

Những quả bóng trêu chọc bắt đầu bay từ cánh về phía hai tiền đạo của họ. Ở cánh phải, Yann-Erik - cầu thủ dự bị có thể tạt bóng bằng cả hai chân hoặc băng vào và uy hiếp khung thành. Có vẻ như anh ấy hoàn toàn có thể tự do đổi cánh theo ý muốn. Anh ấy chơi ở vị trí tiền vệ cánh ở cả hai bên sân và đồng thời là tiền đạo thứ ba.

Anh ấy đã hành hạ các hậu vệ phải và trái của Rosenborg ngay sau khi vào sân.

Bên lề, Zachary tự hỏi tại sao kiếp trước một cầu thủ như vậy vẫn không nỗi tiếng. Yann-Erik có sự tinh tế, tốc độ và tầm nhìn của một số 7 hàng đầu.

Yann-Erik củng cố tầm ảnh hưởng của anh ấy lên trận đấu ở phút thứ 54. Các tiền vệ của Rosenborg đang trao đổi những đường chuyền gọn gàng và chờ đợi cơ hội để bắt đầu tấn công nhưng lại mắc sai lầm và để mất bóng. Landu-Landu đón đường chuyền sai vị trí sau đó ở vòng tròn trung tâm và thực hiện một đường chuyền dài có độ dốc về phía cánh phải.

Như một cơn gió, Yann-Erik chạy lên đường chuyền và rê bóng qua Christoffer Aasbak - hậu vệ trái của Rosenborg. Bước chân nhanh nhẹn của anh ấy thật tuyệt vời khi anh ấy tăng tốc về phía vòng cấm. Vài giây sau, anh ấy đã áp sát khung thành—và tung cú sút bằng chân phải vào góc lưới.

0:1. Viking FK đã dẫn trước.

"Chết tiệt chết tiệt!" Zachary nghe thấy Huấn luyện viên Johansen chửi rủa trong khi các cầu thủ dưới 19 tuổi của Viking ăn mừng. Rosenborg đã làm chủ thế trận nhưng lại bị dẫn trước khi trận đấu còn 32 phút.

HLV Johansen tỏ vẻ bực bội. Anh ấy nhìn về phía băng ghế dự bị trước Emil Røkke và sau đó là Zachary Bemba, đôi mắt thể hiện sự thiếu quyết đoán của anh ấy. Anh ấy dường như đang cân nhắc xem nên tung vào sân trung vệ nào trong số hai tiền vệ này.

Zachary hồi hộp chờ đợi quyết định của huấn luyện viên. Anh hiểu rằng mình sẽ có nhiều cơ hội thể hiện hơn, chỉ khi vào sân sớm.

Huấn luyện viên Johansen thở dài nói: "Zachary. Đi khởi động trước đi, cho cậu thời gian năm phút đồng hồ, làm xong lại tới đây nghe chỉ đạo."

[Cuối cùng.] Zachary vui mừng trong lòng. Anh thở ra một hơi trước khi nói: "Vâng, huấn luyện viên."

Gọi anh ta là tàn bạo, nhưng anh ta thậm chí còn có một chút vui mừng khi đội của anh ta thua cuộc. Nếu không, anh ta có thể đã chơi chưa đầy mười phút. Anh ấy cần một trò chơi mà anh ấy có thể tạo ra ảnh hưởng. Và trận đấu mà đội của anh ấy thua cuộc là giai đoạn tốt nhất để anh ấy gây ấn tượng với các huấn luyện viên.

**** ****
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top