Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Biệt Đội Tokyo

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
700,785
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Biệt Đội Tokyo

Biệt Đội Tokyo
Tác giả: To-chan
Tình trạng: Đang cập nhật




Biệt Đội Tokyo ~ To-chan (Tokyo) ~fantasy

Ngày ấy, trên bầu trời trong xanh, một đám phi thuyền như những quả bí ngô của công chúa Cinderella xuất hiện, chúng khổng lồ và lơ lửng. Và rồi sự xuất hiện của đám người ngoài hành tinh đã tàn phá và chiếm lĩnh thế giới này. Chúng có hình dạng giống như con người có điều đôi mắt tinh như một con thú săn mồi, đôi tai dài giống tinh linh. Đặc biệt giữa trán của chúng còn có những hình săm nhỏ kì quặc. Chúng đã tấn công trái đất, tàn phá những ngôi nhà. Không những vậy chúng còn bắt con người làm tù nhân để xây lên những &#39căn nhà mới&#39 cho chúng. Lũ người ngoài hành tinh như một đám thực dân xâm lược hết hành tinh này đến hành tinh khác. 

Con người đã nhiều lần đứng lên chống trả quyết liệt nhưng kết cục đều thua cuộc. Và rồi một thảm cảnh xảy ra, bọn người ngoài hành tinh đó thả con người đi nhưng đồng thời chúng cũng thả lũ pet của mình ra. Bọn chúng đang nuôi những con thú to lớn, những con búp bê hình nhân và cả những con gấu bông để chiến đấu. Và rồi cuộc đi săn lại bắt đầu. 

Lũ người ngoài hành tinh thực sự quá mạnh, con người chẳng lẽ không thể làm gì chúng? Thế giới này kết thúc rồi sao?
 
Chương 1: Ngày tàn của thế giới


Trung tâm thương mại Shibuya, dòng người tấp nập đi làm vào buổi sáng sớm.

- Nhanh lên nhanh lên, lỡ chuyến tàu mất okaa-san.

Một cô bé 8 tuổi, tóc bạc kì quái buộc hai bên, đôi mắt màu đỏ thẫm càng đáng sợ đang mỉm cười vui vẻ vẫy vẫy tay gọi người mẹ đang đi phía sau của mình.

- Asura-chan chậm thôi.

Mẹ cô bé Asura mỉm cười gọi con gái mình, hai mẹ con đứng cách nhau một quãng khá xa và dòng người chen lấn, Asura bỗng dưng không thấy mẹ đâu cả.

- Okaa-san......okaa-san.............

- Asura-chan, Asura-chan............

Hai mẹ con cùng nhìn xung quanh tìm hình bóng của nhau. Và dòng người bỗng dưng ngừng lại, họ nhận ra một cái bóng quá lớn ở khu trung tâm này. Ngước nhìn lên trời thì.....bùm.........một vụ nổ xảy ra ngay đúng trung tâm ngã tư đường.

- Cái....cái gì thế này?

Mọi người kinh hãi lùi lại. Asura khóc, cô bé nhìn cái thứ vừa rơi xuống gây nên vụ trấn động này đây.

- Cái gì vậy? Quả......là quả bí ngô?

Asura sợ hãi thì một cánh cửa bật mở, những con người kì quái mặc trang phục khác với người trái đất xuất hiện, trên tay họ là những khẩu súng máy đặc biệt. Họ đang tóm những con người lại. Asura hét lên.

- Okaa-san.......

Asura đưa tay ra muốn nắm lấy tay mẹ mình phía trước nhưng một tên kì quái đó đã tách hai mẹ con ra đẩy Asura ngã xuống đất. Từ phía trên họ nhìn thấy hàng loạt những quả bí ngô khổng lồ khác, và một giọng nói vang lên.

- Cư dân thành phố này nghe đây. Chúng ta là những vị thần từ hành tinh xa xôi đến đây. Nếu các ngươi chống trả thì chỉ có con đường chết, ngoan ngoãn nghe lệnh bọn ta sẽ tha cho.

- KHÔNG ĐỜI NÀO.

Một tiếng hét vang lên, từ trên đỉnh của tòa nhà một tên cầm súng cối bắn thẳng vào quả bí ngô đó nhưng một màn chắn xuất hiện. Và rồi từ những quả bí ngô đó là quân đội của chúng nhảy từ trên xuống, chúng bắn phá khắp nơi, ngay cả những quả bí ngô kì dị đó cũng có súng bắn liên tục vào các tòa nhà. Con người sợ hãi toán loạn hét lên mà chạy. Asura khóc lóc tìm kiếm mẹ nhưng.....

- O...okaa-san.......

Asura sợ hãi đứng ở phía cạnh của tòa nhà lớn. Mẹ của Asura đã bị một tên người ngoài hành tinh đó bắn một phát chết ngay lập tức, dường như khi bắn xong thì từ vết thương đó như lan rộng ăn mòn các phần thịt khác trên cơ thể người. Asura kinh hãi khóc lóc, cô bé bịt chặt miệng để không phát ra tiếng động rồi trốn vào một con hẻm ngồi bên cạnh những cái thùng rác lớn.

- Okaa-san.....okaa-san....đây là mơ thôi có phải không okaa-san????

Asura sợ hãi ngồi một mình ở nơi tối tăm. Ngày hôm nay trên khắp trái đất là sự xuất hiện của những quả bí ngô lạ, bọn người ngoài hành tinh đã tuyên bố chiếm lĩnh toàn thế giới. Những kẻ dính phải phát súng từ chúng chỉ có nước chết không thấy xác. Asura sợ hãi, những tiếng hét vang lên, những vụ nổ cứ loanh quanh xung quanh cô bé. Một đứa bé 8 tuổi không thể chịu nổi cú sốc này.

- Loài người ngu xuẩn, chúng nghĩ có thể hạ gục được chúng ta sao?

Một giọng nói đầy kiêu ngạo vang lên, Asura nó mặt từ trong hẻm nhìn ra phía bên ngoài. Người vừa lên tiếng kia, là một cô gái xinh đẹp vô cùng. Người đó cũng có mái tóc bạc thật dài cùng đôi mắt đỏ như đá ruby vậy. Asura nhận ra rằng mình không phải kẻ duy nhất kì quái sở hữu ngoại hình này.

- Nữ hoàng, xin hãy bớt giận. Vậy người đã chọn được địa điểm đặt chân chưa?

Một tên con trai cao lớn rất đẹp đứng bên cạnh cô gái được gọi là nữ hoàng đó. Cả người họ như tỏa ra sự mê hoặc không tưởng, họ giống như con người nhưng đôi mắt quá sắc và thu hút, đôi tai thì hơi dài giống tinh linh trong những manga và anime mà Asura từng được đọc, từng xem.

- Ta muốn nhà của chúng ta ở thành phố hoa lệ này. Chỉ những thành phố lớn phát triển mới xây dưng, còn lại cứ phá hết cho ta.

- Vâng thưa nữ hoàng. Thế giới này sẽ được tái tạo theo ý người. Loài người sẽ trở thành nô lệ của chúng ta. Đây là ngày tàn của chúng.

Tên đó mỉm cười tuyên bố, Asura kinh hãi vì họ không hề chạm đất, những người đó đang lơ lửng cách mặt đất ước chừng 50cm, cái quái gì vậy? Cô bé sợ hãi lùi lại nhưng va phải cái thùng rác gây ra tiếng động làm họ đang định đi liền chú ý quay lại nhìn.

- Có người sao?

Tên đó ánh mắt sắc lạnh nhìn vào bóng tối trong hèm. Họ định cho người vào xem xét thì một con mèo đen với đôi mắt xanh ngọc lục bảo tuyệt đẹp nhảy ra.

- Là một con mèo sao?

- Những sinh vật đó không có tội, tha cho nó đi.

Vị nữ hoàng kia nói rồi quay người bỏ đi, tên đó nhanh chóng đi cùng để lại đám lính tự do làm việc. Asura thở hắt ra rồi nhìn chú mèo.

- Xin chào neko-chan, cảm ơn đã giúp chị.

- Tôi không phải neko-chan, là Momo-kun.

- Hả?

Asura kinh hoảng, còn mèo này nói chuyện, nó nói được tiếng người. OMG?

- Đừng ngạc nhiên, có lẽ là do bọn người lạ đó xuống trái đất đã gây nên. Đột nhiên đôi mắt vàng của tôi chuyển thành màu xanh và tôi nói được. Nên mau chóng rời khỏi đây thôi, nơi này không còn an toàn nữa.

- Cậu nghĩ còn nơi nào an toàn nữa sao? Okaa-san....đã bị chúng giết. Mọi người cũng như vậy. Thế giới này đã hết rồi, mọi thứ chấm rứt rồi.

Asura khóc lóc, Momo nhìn Asura rồi nhảy vào lòng cô bé.

- Đừng lo, chỉ cần còn niềm tin thì sẽ có hi vọng. Chúng ta sẽ đến những nơi hẻo lánh không phải thành phố lớn phát triển. Cô cũng nghe chúng nói rồi mà.

- Ưm, cùng sống sót nào.

Asura gật đầu, cô bé theo chỉ dẫn của Momo mà trốn thoát khỏi Tokyo này. Đúng là một sự kinh hoàng, thế giới chỉ sau vài giờ đã trở thành một đống bằng phẳng. Lũ người ngoài hành tinh này rốt cuộc là muốn gì đây?
 
Chương 2: Chạy đi


[Ngày hôm đó, là một ngày trong xanh tuyệt vời, tôi cùng mọi người đã rất vui vẻ sau khi vừa thắng trong giải bóng của trường. Chúng tôi đang trên đường đi ăn mừng thì đột nhiên trên bầu trời những quả bí ngô khổng lồ kì dị xuất hiện, rồi một giọng nói vang lên sau đó là những vật kì lạ đang rơi xuống. Rồi trước mắt chúng tôi là hàng loạt những con người có đôi tai kì lạ, họ đang cầm súng bắn phá mọi thứ, những quả bí ngô đó thì liên tục nổ súng cỡ lớn hơn vào những tòa nhà cao tầng rồi cả bom nữa. Họ thả những quả bom kì lạ xứ xoay tròn tóe ra ánh sáng 7 màu lung linh. Một quả bom rơi xuống bán kính nổ lên tới 5m lận. Chúng tôi kinh hoàng sợ hãi hét lên rồi chạy đi toán loạn khắp nơi. Những người bạn của tôi lần lượt đều bị chúng túm lấy, nhiều đứa phản kháng bị bắn chết. Mọi người kinh hãi, một người bạn rất thân của tôi đã nhảy vào đánh bọn người kì lạ đó nhưng chúng nổi điên và bắn hết người này người khác. Tôi sợ hãi núp sau cột điện, bạn bè, mọi người đang tan chảy và biến mất trước mắt rồi. Đừng mà....dừng lại đi........đừng làm vậy mà..........Và rồi tôi cũng bị chúng lôi đi. Mọi thứ kết thúc rồi sao, thật sự là kết thúc rồi?]

- Uả, đang ở đâu thế này?

Thằng nhóc tỉnh dậy và thấy mình đang ở một tầng hầm lạ với rất nhiều người khác. [Vâng đó chính là Tomoeda Yuuichi, thằng nhóc 12 tuổi đồng thời cũng là chủ nhân của đoạn nhật kí trên. Thằng nhóc này có thể xem như là tên nhát gan vô dụng không có biệt tài gì. Dù ở trong đội bóng của trường nhưng cũng chỉ vào hàng dự bị. Liệu tên nhát gan vô dụng này có làm lên lịch sử gì không thì mọi người hãy cùng theo dõi nhé.]

- Đây là đâu?

- Bọn họ muốn làm gì chứ?

Những người khác cũng bắt đầu xôn xao và rồi một ánh sáng lóe lên làm mọi người nhất thời chói mắt. Và phía trên kia một tên có vẻ đẹp hơn có quyền lực hơn những tên khác mặc một bộ đồ màu trắng quý tộc vô cùng.

- Xin chào lũ người bẩn thỉu. Xin giới thiệu ta là Sun, một quý tộc từ hành tinh xa xôi khác trái đất tới đây. Thực ra bọn ta muốn biến loài người bẩn thỉu vô dụng các ngươi thành nô lệ nhưng nữ hoàng đã có một đặc ân cho lũ các ngươi. Bây giờ bọn ta sẽ thả các ngươi ra và nhiệm vụ của các ngươi là chạy đi. Sau đó các bé yêu của bọn ta sẽ đi săn các người. Kẻ bị bắt sẽ bị giết chết người còn sống và trốn thoát nếu để bọn ta tìm được cũng sẽ giết không tha. Giờ thì đi đi.

Cánh cửa mở ra, loài người thi nhau chạy toán loạn miễn sao để trốn. Bọn quý tộc cùng lũ lính đứng cười vui vẻ.

- Nào, các bé yêu ra đi.

Tên quý tộc đó vừa rứt lời thì một con búp bê mặc bộ đồ dâu tây đang cầm cái bình tưới màu hồng to lớn vô cùng xuất hiện. Con búp bê đó nhanh chóng di chuyển đuổi theo đám người đang chạy kia, nó cầm cái bình tưới vung lên rồi quét một lượt loài người ối người chết. Con búp bê này rất mạnh, nhìn mặt nó đang nở nụ cười rõ tươi, nó dẫm đạp rồi dùng bình tưới đánh loài người.

- Nhìn cảnh này mới đẹp làm sao.

Sun mỉm cười, hắn đã đứng trên cao nhìn xuống cảnh tượng những con búp bê, gấu bông và cả mấy con vật to lớn đều đang tấn công loài người. Trong cuộc đi săn này nữ hoàng đã đồng ý cho họ thả một nửa quân số loài người ra bên ngoài để săn. Phía bên kia một con búp bê mặc bộ đồ chăn cừu cầm lấy cây gậy có dây leo hoa trên đầu rất đẹp đập cho lũ con người một phát mà gây chấn động lớn. Phía bên kia có một con gấu lông xù màu trắng cùng với con gấu nhồi bông chột một mắt đang càn quét.

Lúc này Yuuichi đang cố gắng chạy, thằng nhóc chạy vào một con hẻm ngồi thở gấp. Tại sao lại như vậy chứ? Tại sao? Gia đình của Yuuichi, họ đang ở đâu? Có an toàn không?

- Tada, tìm được rồi.

Một con búp bê mặc bộ váy với hai cái tay đeo găng làm bánh mỉm cười. Một tay nó cầm chảo, một tay nó cầm cái thìa ngó cái mặt to đùng vào trong con hẻm đó. Yuuichi sợ hãi, một con búp bê khổng lồ nói chuyện được sao? Yuuichi chân mềm nhũn, thằng nhóc sợ hãi đến chảy nước mắt. Yuuichi cố gắng lấy hết tỉnh táo để chạy ra ngoài nhưng bị cái thìa xúc của con búp bê đó xúc lên cho vào chảo, thằng nhóc nhảy xuống đang định quay về đầu hẻm bên kia thì bị một con gấu bông chặn đầu. Không còn cách nào để thoát thằng bé chỉ biết sợ hãi và khóc lóc.

- Yuu.....mau chạy đi. Nhanh lên.

Tiếng ai đó hét lên, Yuuichi nhận ra đó là một người bạn cùng lớp, con bé đó làm gì ở đây. Phải rồi, nó đang ở sau con búp bê làm bếp kia. Yuuichi thấy con làm bếp đó đã quay lại nhìn con bé và đuổi theo. Nhân cơ hội Yuuichi chạy ngay ra đó, con bé cùng lớp cũng chạy theo thằng nhóc. Cả hai đứa đang bị con búp bê làm bếp đuổi theo. Cả con gấu bông kia cũng nhảy qua con hẻm để cùng đường đuổi theo Yuuichi.

- Này sao cậu cũng ở đây?

- Tớ thuộc nhóm bị bắt ở tầng hầm bên cạnh. Đang chạy thấy một con búp bê làm bếp và rồi thấy cậu. Nhanh lên phải trốn đi thôi, còn niềm tin là còn hi vọng.

- Cậu....

Yuuichi không thể hiểu được, con nhỏ này trước đây lúc nào cũng chỉ có một mình, nó mạnh mẽ đến thế sao?

- Á.....

Con bé đó hét lên, nó bị con búp bê làm bếp kia cầm cái thìa xúc cắm xuống đất mất chân trái. Yuuichi kinh hãi đứng đó run run. Con bé đó bị con làm bếp kia túm lên, con gấu bông đang sắp lại gần.

- Yuu mau chạy đi, đừng dừng lại chạy nhanh đi......

- Nhưng......

Yuuichi sợ hãi đứng đó, thằng nhóc quá sợ hãi, nó không thể giúp con bé kia.

- Đừng có sợ Yuuichi, tớ đã luôn dõi theo cậu, cậu là người tốt, Yuuichi nhất định sẽ đánh bại bọn người này phải không?

Điều cuối cùng Yuuichi còn nhìn thấy đó chính là nụ cười của con bé cùng lớp mà đến thằng nhóc cũng không biết tên là gì. Con nhóc đó đã bị con búp bê làm bếp và con gấu bông đang cầm mỗi người một đầu, chúng đang tranh giành và rồi cơ thể của con bé đó bị kéo đến đứt làm đôi. Yuuichi sợ hãi hét lên rồi chạy đi mất. Chuyện kinh khủng gì đang xảy ra thế này, con bé đã bị giết, nếu nó không giúp Yuuichi thì đã không như vậy và có lẽ người bị xé xác là thằng nhóc mới đúng. Chạy thôi, phải chạy thôi.
 
Chương 3: Những kẻ sống sót


Yuuichi sợ hãi chạy đi, thằng nhóc cứ chạy và chạy cho đến khi gục ngã ở một ngã tư nơi con đường đổ nát.- Hức...mình.....hức.......mình là tên nhát gan...vô dụng.........hức hức......cậu ấy.....cậu ấy đã................

- Sao vậy nhóc con?

Một giọng nói vang lên, Yuuichi lau hết nước mắt ngước lên nhìn, đó là một người thanh niên mặc áo choàng màu đen, người đó có một thanh kiếm bên hông nữa.

- Bọn chúng.......bọn chúng............

Yuuichi sợ hãi bò dậy túm lấy áo choàng của người đó mà khóc lóc.

- Bọn chúng đã giết cậu ấy.........cậu ấy vì cứu em mà đã chết..........cậu ấy..............

- Nào bình tĩnh, hãy kể cho bọn ta nghe chuyện gì đã diễn ra?

Người thanh niên đó lên tiếng hỏi, Yuuichi bây giờ mới để ý còn có hai người con gái nữa đi cùng người thanh niên này.

- Đội trưởng, có chấn động.

- Bọn chúng đang đến.

- Được rồi, trốn đi cái đã.

Tên đội trưởng đó ôm lấy Yuuichi cùng với hai cô gái kia chạy về phía tòa nhà cao tầng đã đổ và nấp tại đó. Họ nhìn ra thấy hai con búp bê cùng với một con cún khổng lồ màu trắng đang đi cùng nhau, con búp bê kia có cầm theo một cái túi vải, thứ gì đó đang từ túi vải chảy tong tong xuống. Yuuichi ngốc đầu lên nhìn thì thấy nhận ra đó là máu. Thứ chảy nhỏ giọt từ chiếc túi đó là máu. Chắc chắn trong đó là xác người. Bọn chúng đúng là lũ quái vật. Sau khi nhìn ngó không có ai ba bọn đó đã bỏ đi, lúc này ba người mặc áo choàng đen kia mới nhìn Yuuichi.

- Nào giờ thì kể đi nhóc.

- Em là Tomoeda Yuuichi, 12 tuổi đang học trường Tonan. Khi bọn em đi ăn mừng trận đá thắng ở trường thì bỗng thấy trên trời có nhiều quả bí ngô kì lạ và rồi những người đó đã nhảy xuống. Họ đã bắn chết hết bạn của em, chỉ có em là kẻ duy nhất được chúng bắt đi mà không giết chết. Khi tỉnh dậy em thấy mình ở một khu tầng hầm cùng với nhiều người, một tên quý tộc nói hắn tên Sun và rồi nữ hoàng của họ đã ban phát lệnh cho bọn em được chạy đi. Nhưng chúng sẽ thả bé cưng mà em đoán là những con búp bê, gấu bông rồi mấy con vật đó. Nếu bị bắt bọn em sẽ bị giết, nếu chạy mà để tìm được cũng bị giết. Em bị một con búp bê làm bếp và một con gấu bông chặn hai đường, cậu ấy đã giúp em rồi hai đứa cùng chạy. Nhưng con búp bê đó đã dùng cái thìa đó cắt đứt chân trái cậu ấy, nó túm cậu ấy lên và rồi hai đứa nó đã giằng xé đất đôi người cậu ấy. Em đã........

Bốp....Yuuichi bị người con trai đó đấm cho một phát làm thằng bé ngạc nhiên, hai cô gái kia muốn can nhưng không được.

- Là đàn ông con trai mà lại để một người con gái hi sinh vì mình sao? Cậu thuộc cái thể loại gì vậy hả nhóc?

- Em xin lỗi....là em yếu đuối........là em vô dụng, em đã không thể dũng cảm cứu cậu ấy...................

- Vì nhóc mà con bé phải chết, nhóc có đáng mặt đàn ông con trai không?

Tên đó vẫn giận giữ hét lên, một cô gái chạy đến giữ tên đó lại, một cô đỡ thằng nhóc.

- Thôi nào đội trưởng, thằng nhóc cũng đau khổ vì nhìn bạn mình chết cơ mà? Bình tĩnh lại đi.

- Nhóc, từ nay anh sẽ huấn luyện cho nhóc, làm đàn ông phải mạnh mẽ đứng lên chiến đấu mà bảo vệ bạn bè người thân của mình.

- Em....

Yuuichi không biết nói gì, liệu thằng nhóc có thể thay đổi hay không, một đứa vô dụng sợ chết thì làm ăn cái gì?

- Mọi người đi đâu vậy?

- Chúng ta sẽ đến đó nơi những kẻ còn sống sót.

- Vẫn còn người sống sót sao?

Yuuichi ngạc nhiên, thằng nhóc có chút vui mừng. Mọi người vẫn còn sống là được rồi. Họ đi bộ suốt đêm và cuối cùng dừng chân lại ở một lối đi đến nhà ga.

- Mọi người đang ở dưới nhà ga sao?

- Đúng vậy.

Họ cùng nhau đi xuống dưới đó, Yuuichi sợ hãi nắm lấy áo choàng của người con trai đó.

- Nè, có điều này...em....em muốn nói với anh.

- Chuyện gì? Là đàn ông phải nói cho dõng dạc vào cứ như đàn bà ấy.

- Con búp bê làm bếp đó....nó biết nói.

- CÁI GÌ?

Ba người kia ngạc nhiên đứng nhìn chằm chằm Yuuichi, chuyện quan trọng sao không nói ngay từ đầu. Thằng nhóc có vẻ buồn bã.

- Con búp bê đó là kẻ chặn đầu em, nó đã thò cái mặt vào con hẻm và rồi miệng nó cười. Nó nói rằng 'Tada, tìm được rồi.'

- Nếu như nó nói chuyện được có vẻ nguy đây. Nhưng sao nó lại nói vậy?

Một cô gái tò mò, tên đội trưởng đó lạnh lùng từ từ bước từng bậc thang.

- Đơn giản là ngay từ đầu nó đã nhắm đến nhóc rồi Yuuichi.

- Nhưng sao lại là em? Có bao nhiêu người cơ mà?

Yuuichi tái mét mặt mũi, tên đội trưởng đó cũng đang phân vân đoạn này.

- Chắc chắn nhóc phải có gì đó đặc biệt. Tóm lại là chuyện này cứ để đó, bây giờ cần gặp mọi người đã.

Vậy là họ đã đi xuống, có khá nhiều người cùng mặc loại áo choàng đó.

- Chúng ta là những người sống sót. Hãy cùng nhau giành lấy thế giới của loài người.

- Matsuda-san....không dễ dàng đâu. Chúng tôi vừa đi thị sát rồi, lũ người ngoài hành tinh đó có cả một đội quân đánh đấm cho chúng.

Tên đội trưởng này lên tiếng làm mọi người chú ý. Matsuda nhìn họ.

- Ý cậu là sao Ishikawa?

- Chúng tôi đã thấy bọn quý tộc hành tinh đó thả một đống nào là búp bê khổng lồ, gấu bông rồi mấy con quái thú khổng lồ nữa. Bọn đó đã tấn công ra tay tàn ác giết loài người. Thằng nhóc này là kẻ đã trốn thoát khỏi đó. Chúng ta tốt nhất nên tập luyện để tạo cho mình một sức mạnh vững chắc để chiến thắng bọn này.

- Nếu đúng như cậu nói có vẻ nên vậy.

Con người đang có kế hoạch gì đây? Sau bao lần phản công thì kế hoạch nghi binh cuối cùng cho vụ tấn công mới sẽ ra sao? Yuuichi thực sự sẽ thay đổi và giúp ích cho mọi người chứ?
 
Chương 4: Con người đặc biệt


Đã 4 năm trôi qua kể từ ngày đám người ngoài hành tinh tiến đến xâm lược và tàn phá thế giới này, mọi thứ đã thay đổi, những tòa nhà cao lớn cứ phát sáng và có gì đó chạy qua chạy lại trên tường. Trừ thành phố lớn thì toàn bộ những thành phố nhỏ, vùng nông thôn trước đây toàn bộ đều là một đống đổ nát không người sinh sống. Và thật kì lạ, những người thuộc quân đội sống sót đều không hiểu bọn này ăn gì để sống.

- Cái này là..........

Một cô gái với mái tóc màu cam dài óng ả đứng trên đỉnh một cái cây cổ thụ vẫn sống sót nhìn về phía xa, bên cạnh tòa 'pháo đài' kiên cố của bọn người lạ đó là những con búp bê khổng lồ đang đi xung quanh, bọn búp bê đó đang đứng trông coi một khu vườn lớn màu xanh tươi tốt. Trong đó là hoa quả kì lạ và cũng có cả thực phẩm giống ở trái đất.

- Chúng có khu thực phẩm riêng.

Cô gái đó kinh ngạc rồi rời khỏi đây ngay tránh chúng nhìn thấy nhưng một người con trai đứng ở một tầng của 'pháo đài' kiên cố kia mà thích thú mỉm cười.

- Loài người....chúng vẫn còn tồn tại. Thật là một cô gái đáng yêu.

Hắn mỉm cười, mắt của bọn họ có thể nhìn được cả tầm xa, vừa lúc đó một anh chàng khác đang tiến tới, đó chính là quý tộc Sun ngày nào. Bọn họ chẳng hề già đi một chút nào hết.

- Cậu đang làm gì ở đây vậy Sky?

- Ngắm một con chuột bé nhỏ đang thăm dò vườn cây của chúng ta thôi.

Sky mỉm cười. Sun nhìn anh chàng này.

- Cậu nghĩ sao về việc của nữ hoàng? Hình như người có mục đích khác.

- Đứa em gái cùng ba khác mẹ của nữ hoàng. Nếu để hội đồng Sắt biết được thì có thể họ sẽ nghĩ khác về ngôi vị thừa kế. Luật của hành tinh chúng ta khác với những chủng loại khác, chỉ người mạnh mới lên nắm quyền trong hoàng tộc. Nếu em gái của nữ hoàng là kẻ mạnh nhất người đó sẽ lên nắm quyền dù cho bản thân không hoàn toàn mang dòng máu thuần chủng.

- Không ngươi sai rồi Sky.

Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, hai người nhìn ra thấy một cô gái xinh đẹp tóc bạc đó. Chỉ khi ở trong chính ngôi nhà của mình họ mới chạm chân xuống mặt đất. Sun và Sky cúi chào trước nữ hoàng.

- Thần đã thất lễ thưa nữ hoàng.

- Ta không bận tâm. Đúng vậy mục tiêu ta xuống đây không phải chỉ để xâm lược mà còn tìm đứa em gái của ta. Có điều ta không hại nó mà là bảo vệ nó. Phụ vương và mẫu hậu đang có ý định giết con bé. Một kẻ mang dòng máu của người và thần.

- Đúng là diệu kì làm sao. Vị công chúa đó liệu có mạnh chứ?

Sun mỉm cười, họ nhìn về phía vườn cây đang được nuôi dưỡng kia.

- Mà nghe nói Coco-chan đã tiến hóa rồi phải không?

Nữ hoàng nhìn Sky hỏi, họ nhìn xuống con búp bê làm bếp đáng sợ của 4 năm trước kia.

- Coco-chan đã tiến hóa từ 5 năm trước rồi thưa nữ hoàng. Con bé là một đầu bếp giỏi.

Sky mỉm cười đầy yêu thương nhìn Coco. Sun thì khác, hắn ta có một con búp bê mặc trang phục dâu tây, là một búp bê giỏi làm vườn cũng như đảm nhận việc trông coi khu vườn chính của nữ hoàng.

- Mùi sát khí này.....

Sun nhìn hai người kia, họ nhận ra có một mùi sát khí rất nặng lề đang phát ra. Khi họ nhận ra từ đâu thì thấy một người mặc áo choàng màu đen với một con mèo đen đang ngồi trên đầu, người đó đang bước đi từng bước bên dưới đống đổ nát gần tòa thành chọc trời viên cố của họ. Người đó có vẻ không bận tâm một con búp bê mặc bộ yếm cầm kẹo mút và một con gấu bông khổng lồ chột mắt trước mặt mình.

- Tenten....con người.....con người đang đi đâu vậy?

Con búp bê cầm kẹo mút đó ngồi xổm xuống hai tay vòng lên trước, một tay cầm kẹo, một tay chỉ chỉ vào người mặc áo choàng đó. Con gấu bên cạnh cũng ngồi hẳn xuống khoanh chân với hai tay khoanh trước ngực. Nó không nói gì nhưng nét mặt đó thì con búp bê hiểu.

- Teten, con người trả lời đi, đừng yên lặng mà.

Con búp bê đó có vẻ không vui khi người đó không nói gì. Người đó ngước lên để nộ mái tóc màu bạc dài óng ả buộc hai bên. Bàn tay nhỏ nhắn của người đó chạm vào ngón tay của búp bê làm con búp bê ngạc nhiên.

- Tenten, con người....con người đặc biệt.

Con gấu bên cạnh nghe vậy gật gù, cô bé tóc bạc đó ôm lấy con mèo đen của mình và rồi mỉm cười nhìn con búp bê sau đó vòng qua bước đi. Búp bê và con gấu đứng dậy quay lại nhìn người đó đang bỏ đi, con búp bê đưa tay lên vẫy vẫy.

- Tenten, con người gặp lại sau nhé....sẽ ghi nhớ con người....

Cô bé đó vẫn không quay lại chỉ dơ một tay lên vẫy vẫy lại rồi đi tiếp. Con búp bê quay sang con gấu bông chột mắt đó.

- Tenten, con người thật giống với các chủ nhân phải không?

Con gấu bông đó gật gật đầu, nó chính là con gấu 4 năm trước cùng Coco vờn bắt Yuuichi của chúng ta. Thấy gấu bông gật đầu con búp bê mút kẹo này quay người, nó vung vẩy tay trước sau bước đi miệng mỉm cười.

- Tenten, thật muốn con người làm chủ nhân.......con người đó thật đáng yêu..........

- Tada, Tenten đang làm gì vậy?

Búp bê làm bếp Coco nhìn con búp bê mút kẹo đang vui vẻ kia. Gấu bông đi sau tay vẫn khoanh trước ngực rất từ từ hưởng thụ.

- Tenten, Coco...có con người đặc biệt giống chủ nhân..........

- Tada, Tenten phát hiện con người đặc biệt? Hừm.......

Búp bê làm bếp Coco hai tay khoanh lại phía trước suy nghĩ, cái chảo và chái thìa xúc đó vẫn như ngày nào.

- Tada, đi làm thôi, đừng bận tâm.

- Tenten, ừm Coco, đi làm thôi.

Hai con búp bê lại vui vẻ đi làm việc, con gấu bông đó thì đi về chỗ cửa canh giữ tiếp. Bọn pet nuôi của đám người ngoài hành tinh này đã có nhiều đứa tiến hóa biết nói chuyện rồi và điều đó gây khá nhiều rắc rối cũng như thuận lợi. Tính cách mỗi đứa là khác nhau nên nhiều lúc chúng còn đánh nhau vì vậy bọn người ngoài hành tinh phải cho chúng trở về không gian của mình không cho ra ngoài nữa. Nói đến ngoan nhất chỉ có nhóm của bọn động vật khổng lồ kia, chúng nó tuy to lớn có phần đáng sợ nhưng lại rất ngoan không bao giờ làm loạn. Bọn búp bê và gấu bông là hay nghịch nhất.

- Tenten nói đó là con người đặc biệt sao? Lại cho con bé đó chạm vào người nữa.

Sun có vẻ khó hiểu, Sky nhìn búp bê Tenten đang vung vẩy mút kẹo nhón chân đi tuần vòng vòng kia.

- Tenten rất ghét bất cứ ai chạm vào người mình, đặc biệt nó ghét con người. Ngay đến chúng ta nó còn muốn giết thì cái người ban nãy.....

- Tenten là cục cưng của phụ vương, nó được cử xuống đây để quản những con pet khác. Việc này đúng là lạ.

Nữ hoàng nói rồi xoay người rời khỏi đây. Sun cũng nhún vai rời khỏi. Sky mỉm cười đứng nhìn lũ búp bê.

- Tóc bạc và mèo đen sao? Thật thú vị, lại được Tenten yêu quý và thích thú xem ra không phải là tầm thường. Loài người đúng là không làm người khác nhàm chán.

Sky mỉm cười rồi cũng rời khỏi chỗ đó. Sự xuất hiện của con người đặc biệt đáng để lưu tâm đây.
 
Chương 5: Đường cùng


Tại khu bỏ hoang phía nam Tokyo, một nhóm người đang đứng đó mặc áo choàng đen nói chuyện với nhau.- Xem ra Matsuda-san thực sự muốn nhanh chóng tóm được một con búp bê hay con gấu bông nào đó về thí nghiệm rồi.

Anh chàng Ishikawa Takashi, đội trưởng ngày nao đang mút kẹo chán nản nói. Mấy người đứng bên cạnh không biết nói sao với tên đội trưởng này nữa.

- Sẽ bắt được một con thôi.

Một cậu trai 16 tuổi với mái tóc cùng màu mắt đen láy bước lên phía trước, bên hông cậu ta có một thanh kiếm, ngoài ra vẫn còn một khẩu súng lục đặc biệt nữa.

- Yuu-chan, có ổn khi nhóc tham gia không đó?

Takashi mỉm cười nhìn Yuuichi, cậu trai 16 tuổi đó. Mấy cô gái kia cũng mỉm cười.

- Đừng có coi thường em như vậy chứ Takashi-san.

- Đội trưởng, có một con búp bê đang đi tuần quanh đây.

Một cậu bạn đứng trên cao bỏ ống nhòm xuống hét to với mọi người. Họ đứng đó ngạc nhiên nhìn lên chỗ tên đó thì một cái bóng từ trên cao xuất hiện. Cái gì thế này? Một con búp bê mặc chiếc váy màu đen, miệng nó đang cười mỉm, tóc nó buộc hai bên, nó có cánh. Đích thị đôi cánh của nó có hình chiếc quạt.

- Cái quái gì?

Mọi người ngạc nhiên thì con búp bê đó đã đáp xuống đất đứng trước mặt họ, hai cái cánh phía sau ngay lập tức thu nhỏ lại thành hai cây quạt giấy nằm trong tay con búp bê đó, nó mỉm cười nhìn họ.

- Nó là quân trinh sát.

Một cô gái lên tiếng, lúc này Yuuichi mỉm cười thật tươi nhìn con búp bê đó.

- Takashi-san, mau ra lệnh đi.

- Được rồi, toàn đội bắt sống nó, làm bị thương cũng được nhưng vẫn là để nó sống.

Takashi vừa rứt lời bỗng con búp bê đó rống to lên làm họ bịt cả tai lại. Yuuichi nhanh chóng tấn công, cậu ta rút thanh kiếm ra nhảy đến và định chém đứt cánh tay của con búp bê to lớn này thì ngay lập tức con búp bê đó dơ cái quạt lên đập một phát làm Yuuichi bay ra xa.

- Khốn khiếp, nó mạnh thật.

Yuuichi lau vết máu trên miệng mình, mọi người nhìn cậu rồi nhìn con búp bê, họ dàn hàng ra để chuẩn bị đối phó với con búp bê xử dụng quạt này. Trái với vẻ mặt nghiêm túc của mọi người thì con búp bê này đang nhe răng ra mà cười, nó dường như thích thú vẻ mặt của con người như vậy.

- Lên nào.

Đội trưởng Takashi vừa rứt lời thì tất cả mọi người cùng lên tấn công nó một lượt. Con búp bê đó chỉ mới vừa vung quạt thì một cơn gió nổi lên đẩy họ ra xa, tiện đó nó nhảy lên đá bay mất mấy người nhẹ nhàng như đá quả banh. Nó đứng đó mỉm cười nhìn mọi người nằm trên đất rồi nó dơ quạt đã xòe lên cao, nó mới chỉ quạt xuống một cái như có gì đó vô hình rơi xuống, đúng hơn là những máy chém gió vô hình chém xuống làm mọi người bị thương không nhúc nhích nổi, vậy mà nó vẫn đứng đó cười tươi hớn hở. Takashi ngồi đó nhìn con búp bê này, anh ta vẫn ngậm kẹo mút suy nghĩ, Yuuichi nhìn tất cả mọi người, chằng lẽ lại như vậy sao? Tất cả mọi người sẽ lại chết giống như cô bé đó sao? Không, cậu không cho phép điều đó xảy ra, mọi người là gia đình, là bạn bè của cậu, cậu không thể cứ sợ hãi vô dụng mà để người thân của mình bị cướp đi lần nữa. Yuuichi nắm chặt khẩu súng trong tay, cậu ta nhìn con búp bê đó và nổ súng. Con búp bê nhất thời cảm nhận được cái gì đó đang xé gió lao đến liền quay lại phía sau. Nó đã không kịp né, viên đạn đó đã ghim vào cánh tay phải của nó và rồi từ viên đạn đó một vụ nổ xảy ra. Không những con búp bê bị tổn thương mà mọi người đến ngay Yuuichi cũng kinh ngạc, tại sao viên đạn lại nó uy lực như vậy? Nó chỉ là đạn bình thường thôi mà.

- YUUICHI BẮN TIẾP ĐI.....

Tiếng mọi người hét lên, Yuuichi định thần lại, cậu ta bắn liên tiếp 5 phát vào người con búp bê đó, một vụ nổ lớn xảy ra và con búp bê đó đã gục trên mặt đất. Khói mù mịt cả lên, mọi người dìu nhau đứng dậy, họ nhìn con búp bê đã gục kia.

- Nó đang trọng thương.

- Yuuichi, sao cậu làm được như vậy chứ?

Một cô gái lên tiếng hỏi, Yuuichi lúc này vẫn ngu ngơ không hiểu tại sao. Takashi đập một phát vào lưng cậu ta.

- Chẳng phải ta từng nói nhóc là đứa đặc biệt sao? Thế nên con búp bê đó mới đuổi theo nhóc.

- Cần đưa con này về căn cứ để nghiên cứu thôi.

Mọi người vừa trị thương cho nhau vừa định đưa con búp bê này đi nhưng sau làn khói tan hẳn kia họ thấy một nhóm khổng lồ xuất hiện, là bọn búp bê khác, chúng đang tiến tới cùng với đám gấu bông và mấy con thú quái dị. Chẳng lẽ tiếng gầm ban đầu của con trinh sát này chính là để báo tín hiệu cho những con khác sao? Họ bây giờ không đấu lại được mà cũng chẳng thể chạy, bọn chúng rất đông. Tiếng chấn động ngày một lớn, và trước mắt họ.

- Mày..........

Yuuichi ngay lập tức tối sầm mặt lại, cậu nhận ra đây là con búp bê làm bếp và con gấu bông chột mắt đó. Có làm ma cậu cũng không quên gương mặt của hai con pet này, chúng đã giết chết cậu ấy. Yuuichi còn định lên nhưng bị Takashi túm lại, lúc này không phải thời điểm làm bừa.

- Tada, là lũ người còn sống, chúng có người đặc biệt kìa.

Con búp bê làm bếp vui vẻ mỉm cười, nó gõ gõ cái thìa xúc vào cái chảo của mình làm con người sợ hãi còn đám pet kia thì tò mò nhìn chằm chằm vào Yuuichi. Con gấu bông chột bên mắt đó đứng bên cạnh búp bê làm bếp Coco tay khoanh trước ngực gật gật đầu.

- Cậu ta hạ uchiwa rồi - Bakku Pakku.

Một con búp bê nam mặc bộ đồ yếm đeo balo mỉm cười nhìn cái xác của con quạt giấy Uchiwa nằm dưới đất với các vết thương loang lổ kia.

- Giết con người chứ-chichi?

Con búp bê mặc bộ đồ dâu tây tò mò hỏi, nó là pet của gã quý tộc Sun kia. Công việc của nó là chăm sóc vườn thực phẩm vậy mà vẫn ra đây chơi được. Bọn pet ở đây phấn kích muốn nhảy đến giết hết nhóm con người thì một giọng nói vui vẻ vang lên.

- Tenten, dừng tay lại đi.

Nghe được giọng nói của búp bê mút kẹo Tenten là ngay lập tức họ dừng lại đứng giãn ra. Loài người kinh ngạc vì lắm búp bê biết nói vậy, con đang ngậm kẹo mút kia mỉm cười, hơn nữa nó có vẻ là người cầm đầu, họ sẽ phải làm sao đây?
 
Chương 6: Tenten


- Tenten, dừng tay lại đi.Búp bê Tenten đã xuất hiện, đám búp bê, gấu bông, thú vật đều dàn hết ra. Búp bê làm bếp Coco nhìn vị chỉ huy pet này.

- Tada, Tenten cậu muốn làm gì? Chúng giết Uchiwa rồi.

- Tenten, Coco là vì nóng vội muốn giết con người đặc biệt sao? Hay vì 4 năm trước để tuột mất con mồi đó?

Nghe Tenten nói làm Yuuichi giật mình nhìn lên chỗ hai con búp bê to lớn đó. Nó không nhận ra cậu sao? Búp bê đeo balo kia cười thành tiếng nhìn họ.

- Tenten cậu nên quyết định nhanh đi, có giết đám người này hay không? - Bakku Pakku?

- Tenten, không đứa nào được động vào chúng.

Tenten ánh mắt sắc lạnh, bàn tay nắm chặt cái kẹo mút làm ít nhiều pet ở đây sợ hãi. Tenten là chỉ huy của chúng, hơn thế lại là pet cưng của đại vương điện hạ, ba của nữ hoàng, chúng sao dám động vào. Riêng Coco, nhóc đeo balo, nhóc làm vườn và con gấu bông chột mắt kia chơi thân với Tenten nên chúng biết con búp bê này thực sự rất mạnh. Tenten còn từng suýt nữa giết chết nhiều quý tộc cơ mà.

- Tenten, chúng là bạn của con người đặc biệt.....giết chúng con người đặc biệt đó sẽ ghét tớ, con người đó sẽ không đến tìm tớ nữa.

Tenten mỉm cười, ánh mắt long lanh nhìn con người dưới chân mình kia. Một cô gái sợ hãi quá mà dơ cung lên bắn Tenten thì bàn tay còn lại của Tenten đã túm được cái mũi tên mà đối với Tenten dùng để xỉa răng cũng lên (em này hài lắm, tuy suy nghĩ có đôi chút khùng khùng nhưng dù sao cũng là một pet mà mình thích nhất) Những con pet khác mặt nhăn nhúm, mọi người tập trung nhìn cô gái ngu ngốc hành động dở hơi kia.

- Cậu tha cho chúng thì chúng liền tấn công cậu kìa - chichi.

- Tenten, Im đi Ichigo.

Tenten có vẻ hơi bực mình nhưng ngoài mặt vẫn cười vui vẻ, Búp bê làm vườn mặc trang phục dâu tây Ichigo quay người nhảy lên và rồi một con chó có bộ lông xù với hai cái tai rất to đang bay bay, Ichigo đã bám vào chân của con chó đó rồi rời khỏi đây.

- Phải chăm sóc khu vườn rồi, gặp lại sau. - chichi.

- Ichigo ham vui quá rồi đó - Bakku pakku.

Cậu nhóc đeo balo mỉm cười nhìn mấy con người kia. Lũ pet đó bắt đầu thấy Tenten quá nhẹ nhàng với con người rồi. Trước đây Tenten rất tàn bạo cơ mà. Vậy là một trong số đó là những con gấu bông đã nhảy tới tấn công Tenten thì búp bê ngậm kẹo đó nhảy lên cao tránh được đòn tấn công. Mấy người khác đứng dẹp một bên xem bọn ngu đầu này tấn công pet vương mạnh nhất lịch sử.

- Tada, lũ ngu đó muốn chết sớm sao? Cậu không dạy dỗ chúng nó à Ted?

Coco nhìn ông bạn gấu bông chột mắt đứng bên cạnh kia nhưng trái lại con gấu bông đó lại ngồi xổm xuống khoanh tay khoanh chân lắc đầu một cái. Con người chỉ biết đứng một bên để quan sát mà thôi. Họ không dám chạy bởi vì đám thú vật khác đang canh trừng họ.

Lúc này 5 đến 6 con gấu bông cùng nhảy vào tấn công Tenten, chúng đang dùng tảng đá to gần đó đáp Tenten nhưng búp bê đó đã tránh được thì một đứa khác ở phía sau định đá Tenten nhưng cô bé búp bê đã ngửa người tránh được. Cùng lúc Tenten đã tấn công, con búp bê bật lại và dùng chính cánh tay của mình cứa đẩy lùi cứa đứt cổ một con gấu bông, chưa hết Tenten còn dùng chân đạp một phát nát đầu gấu bông bị đất ra kia, sau đó Tenten bật lên, con búp bê đó đá bay hai con gấu bông khác. Vẫn còn ba con nữa, Tenten đã đưa tay ra và một cái gì đang lóe sáng, họ kinh ngạc. Chỉ trong tức khắc cả ba con còn lại đều bị chặt đứt đầu với tay chân.

- Hô hô, một chiến thắng tuyệt vời - Bakku Pakku.

Con búp bê đeo balo đó cười cười vỗ tay, mọi người đều im bặt sợ hãi. Tenten chỉ dùng tay không cũng hạ được bọn chúng rồi, con búp bê đó ngậm kẹo mút trong mồm hai tay bẻ bẻ.

- Tenten, Chủng loại bông thú nhà cậu hình như ngày càng ngu ra rồi đó Ted.

Tenten không khách khí lên tiếng, gấu bông Ted chỉ yên lặng không nói gì, Tenten tiến tới nhìn con Uchiwa đang hấp hối sắp chết nằm trên mặt đất kia.

- Tenten, Uchiwa thật quá vô dụng.

Tenten mỉm cười và rồi con búp bê dơ chân lên liên tục đạp cho nát đầu con búp bê Uchiwa. Con người chứng kiến cảnh này sợ hãi, búp bê Tenten mạnh đến vậy sao, dường như nó đang điên tiết chuyện gì đó và đang mượn cớ thua cuộc của Uchiwa để thải hết bực bội trong lòng.

- Tada, dừng lại đi Tenten, nữ hoàng sẽ hỏi tội đó.

Coco mỉm cười chỉ cái thìa thằng vào người Tenten thì con búp bê đó ngước lên.

- Tenten, Ý cậu là gì Coco? Tớ không biết sợ nữ hoàng đâu. Con nhỏ đó có gì tài giỏi sao?

- Chà, Tenten đúng là pet vương có khác. - Bakku Pakku.

Tên đeo balo cười cười thích thú, Gấu bông Ted cũng gật gật đầu. Loài người đã nhận ra bọn pet này y hệt con người có điều chúng to xác và cơ thể hoàn toàn không giống người thôi. Mọi biểu hiện, tính cách rồi cả lúc chúng giao tiếp y như con người. Chúng cũng có xúc cảm và suy nghĩ riêng của mình.

- Tenten, nói Hitsuji vào nhóm trinh sát đi, lũ chưa tiến cấp này làm việc thật chán chết.

- Ô, cậu chưa biết rằng Hitsuji xinh đẹp của chúng ta hiện đang cai quản bọn con người vô dụng đó sao? - Bakku pakku.

Búp bê đeo balo vui vẻ mìm cười nhìn Tenten. Hitsuji là con búp bê nữ chăn cừu với cái gậy hoa lá phía trên rất đẹp. Hitsuji hiện được giao nhiệm vụ cai quản nô lệ là con người vẫn còn bị người ngoài hành tinh chiếm giữ. Nói về độ xinh đẹp và thông minh giữa các búp bê thì Hitsuji luôn được bình bầu đầu tiên.

- Tenten, Vậy sao?

Búp bê Tenten thích thú, nó nhìn cái xác vẫn nằm dưới đất của Uchiwa kia rồi lại nhìn đám người nhỏ bé kia. Tenten ngồi xuống, nó rút cây kẹo ra cầm trên tay, một tay chỉ chỉ vào người Yuuichi.

- Tenten, con người.....là kẻ đặc biệt...........hãy tận dụng sức mạnh tiềm ẩn của mình con người. Nếu gặp được con người đặc biệt tóc bạc có con mèo đen biết nói thì hãy nhắn ta đang đợi. Hiểu chứ?

- À....ờ.........

Yuuichi gật đầu, Tenten nhìn qua Takashi và những người bị thương.

- Tenten, Uchiwa làm đả thương các ngươi còn con người đặc biệt đã làm trọng thương cậu ấy, ta đã trừng trị rồi nên là huề nhau. Bọn ta sẽ tha cho lũ các ngươi, có điều ta cần một con người phải ở lại để có thể làm cái giá cho các người được thoát thân.

Tenten ra điều kiện làm cho hai con búp bê biết nói kia cười phá lên. Coco nhìn Tenten.

- Tada, này Tenten, đừng có hù dọa đám con người, chúng nhát gan lắm đấy.

- Tenten, im đi Coco, là tớ đang thử họ. Dù sao tớ không ghét con người cho lắm, chúng cũng thú vị.

Tenten mỉm cười đứng dậy, nó nhìn họ.

- Tenten, Đi đi con người, coi như các ngươi hôm nay gặp may. Tuy nhiên hãy nhớ rằng quân trinh sát của các ngươi mà còn nhắm tới khu vườn thực phẩm nữa thì bọn ta sẽ giết hết đó.

- Ta sẽ giữ lời hứa, cảm ơn các ngươi.

Takashi lên tiếng, dù sao cũng có cảm tình với Tenten vì cả hai đều thích kẹo mút. Toàn đội của họ còn chưa rút khỏi đây thì đã thấy đám búp bê này đang rút lui, chúng bám lấy đám thú vật biết bay kia để trở về, riêng Tenten và con gấu bông Ted đó thì khác, Tenten bay được trong không trung mà không dùng cánh, nó đã kéo cả Ted đi cùng trở về khu tháp chính kia. Con người lúc này cùng nhau rút lui. Đây có thể xem là thông tin lớn họ có được. Yuuichi đã phát triển khả năng tuyệt vời của mình, tiếp xúc được với bọn pet này. Khả năng của chúng nữa. Mọi thứ hoàn toàn có ích trong khi không có thương vong, chỉ là chút vết thương nhẹ có thể lành nhanh chóng. Đây được xem là sự thu hoạch lớn.
 
Chương 7: Con người phản bội


Khi đám pet trở về, con người rời khỏi thì một bóng đen xuất hiện trên đỉnh tòa nhà đã đổ vỡ ít nhiều. Người lạ mặt đó nhìn lũ gấu bông và con búp bê đã chết kia liền thả xuống dưới đó một khối hình cầu lấp lánh bảy màu. Ngay lập tức toàn bộ xác của những con pet đó được thu vào quả cầu lấp lánh kia, quả cầu đó bay lên không trung và nổ tanh bành. Mọi thứ lại đẹp đẽ như chưa từng có gì xảy ra. - Tenten, con búp bê đó là pet vương, kẻ mạnh nhất từng tuyên chiến với nhiều quý tộc, ngay cả nữ hoàng. Con búp bê đó nhìn thì yếu xìu nhưng nó có nhiều sức mạnh kì bí mà chưa từng tung hết ra, nó là thú cưng của lão già đó.

- Ra vậy.

Cô gái mặc áo choàng đen mỉm cười, con mèo đen bên cạnh không nói gì nữa chui vào vòng tay của cô gái đó.

- Chúng tự nhận mình là thần thánh thì chúng ta, tôi và cậu là những điều kì diệu từ kẻ thù của Chúa.

Cô gái đó nói rồi biến mất ngay lập tức.

Tại thủ đô, tháp đồ sộ đó đã thay thế tháp tokyo. Và nữ hoàng đang sống ở đây.

- Coco-chan vừa đi đâu về vậy?

Sky nhìn búp bê Coco của mình hỏi thì Coco mỉm cười.

- Tada, Sky-sama bọn tôi vừa đi xem tình hình khu vực phía nam. Tenten đã ra tay giết chết 6 gấu bông và 1 búp bê trinh sát.

- Ôi trời, Tenten có vẻ thích thú ghê gớm nhỉ?

Sky mỉm cười, Tenten đứng đó ngậm kẹo không nói gì, Sky và Sun vẫn đứng ở phía ban công của tòa tháp tại tầng 5, đám pet đó thì ở dưới mặt đất đứng làm việc và nói chuyện với nhau. Vị nữ hoàng mang hình dạng một con nhóc xinh đẹp vô cùng kia nhìn đám pet mỉm cười.

- Ta có thỏa thuận với các cậu đây.

Nghe được câu đề nghị đó làm đám pet mới trở về này dừng lại nhìn về phía nữ hoàng đang ngồi ở ban công tầng 6 kia.

- Tenten, có chuyện gì sao Asuna?

Tenten ngậm kẹo nhìn vị nữ hoàng tóc bạc xinh đẹp đó. Nữ hoàng mỉm cười.

- Từ nay các cậu đừng có thêm mấy từ kì quái đó vào câu nói nữa, nó làm ta lẫn lộn giữa sự giao tiếp của mấy cậu.

- Tada, tức là không được nói như vậy nữa sao?

Coco nhìn Nữ hoàng Asuna, đây đúng là khó, đang là thói quen thêm từ của mấy con búp bê này mà. Cậu bạn đeo balo kia mỉm cười.

- Ok, nữ hoàng thích là được.

Cậu bạn này đã sửa được nhanh chóng song xoay người đi về phía canh gác. Con gấu chột mắt Ted đó nhìn Tenten.

- Tenten, sửa thì sửa, có điều ta là đã thả con người hôm nay đi.

- Không sao đâu, chúng ta không thiếu con người. Bọn phản loạn đó ta không quan tâm.

Nữ hoàng mỉm cười, Tenten không nói gì nữa cùng với Coco và Ted tránh xa cái tháp 7 màu lung linh này.

- Người đang cố kiểm soát Tenten sao nữ hoàng?

Sun mỉm cười hỏi nhưng trả lời hắn ta không phải nữ hoàng mà là người khác.

- Không, nữ hoàng là muốn sửa tật xấu cho các bé cưng thôi.

Một cô gái với ánh mắt có vẻ tối, nét mặt lúc nào cũng buồn buồn như đưa đám nhìn hai anh chàng quý tộc này.

- Cô......

Sun bực mình, con nhỏ này lúc nào cũng xuất hiện như ma quỷ vậy, luôn làm người ta sợ chết mất. Sky mỉm cười.

- Ồ, là Kazemichi đúng không? Cô biệt tăm lâu lâu giờ lại thấy mặt.

- Tôi là có nhiệm vụ thưa Sky-sama. Tất cả là vì nữ hoàng của chúng ta.

Kazemichi vẫn như vậy không hề có điểm gì thay đổi tông độ nói và nét mặt. Sun tay chống cằm mỉm cười.

- Thật là hài hước, ngươi phản bội loài người để đi theo nữ hoàng.

- Tôi là con người đặc biệt. Tôi sống chết để phục vụ nữ hoàng.

Kazemichi vẫn tiếp tục nói, nữ hoàng không bận tâm quay người đi vào trong và trở về phòng mình. Dạo gần đây có nhiều tin tức những kẻ sống sót kia đang chuẩn bị tổng tấn công vào các tòa tháp của họ. Chúng dám chống lại các vị thần sao? Con người nghĩ mình đủ sức đánh trả vì có vài con người đặc biệt sao? Thật là nực cười.

- Vậy cô có thú cưng nào chưa Kazemichi?

Sky thân thiện hỏi, Kazemichi nhìn hai vị quý tộc trước mặt mình.

- Bản thân tôi là thú cưng rồi vì vậy còn cần thú cưng khác nữa sao?

- Cô nói cũng phải, vậy trưa nay ta mong sẽ có một bữa ngon tuyệt. Cô hãy tự tay lựa thực phẩm để đầu bếp chuẩn bị đi.

- Vâng thưa Sky-sama.

Kazemichi nói rồi xoay người xuống tầng 1 đến khu vườn thực phẩm để lựa chọn sau đó mang đến chỗ Kofu để chuẩn bị bữa trưa.

- Kazemichi, đã lâu không gặp -chichi.

Ichigo đang tưới cây nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé liền đoán ngay là Kazemichi. Đang lựa chọn thực phẩm, Kazemichi nhìn Ichigo.

- Ichigo-san chưa nghe sao? Nữ hoàng yêu cầu các cục cưng của các vị thần không giao tiếp với mấy từ lạ hoắc như 'Chichi' nữa.

- Vậy sao? Ta mới biết.

Ichigo mỉm cười rồi tiếp tục chăm sóc đám cà chua và dưa leo của mình.

- Kazemichi, có dâu tây vàng đó, mau mang đến cho Kofu chuẩn bị cho nữ hoàng đi.

- Ừm.

Kazemichi nhanh chóng lượm rồi đi ra ngoài thì lại bắt gặp Tenten ngồi trên bờ tường ngậm kẹo mút, hai chân khoanh lại, hai tay nắm lấy chân mình mà đong đưa không sợ ngã.

- Tenten-sama, hãy cẩn thận không người sẽ ngã.

- Ô, là Kazemichi, thật vui khi có con người đặc biệt ở trong cái tháp nguy nga này.

- Tôi chỉ là phục vụ nữ hoàng.

Kazemichi cúi đầu. Tenten mỉm cười vừa vì bỏ được thói quen cũ vừa nghe được câu của Kazemichi.

- Cô là gió, một con đường gió thật tươi mát nhưng cơn gió đó không thể nói dối với tôi đâu. Vậy nhé, tôi muốn một cây kẹo hương vị dâu thật ngon, cô hãy nói với đám quý tộc đó chuẩn bị cho tôi.

- Vâng thưa Tenten-sama.

Kazemichi cúi đầu rồi đi khỏi, Tenten mắt vẫn liếc nhìn cô gái này. Thật đúng là nhiều chuyện thú vị thật. Một con người đi phản bội giống loài mình để phục vụ cho nữ hoàng. Trên thế giới này liệu có mấy con người phản bội như Kazemichi đây? Tenten biết Kazemichi có lí do mới sống chết hết mình phục vụ Asuna. Mà cũng chẳng đến phiên con búp bê như Tenten lo, mặc kệ họ không ảnh hưởng đến bản thân Tenten là được. Tenten giờ chỉ hứng thú với người con gái tóc bạc, con người đặc biệt đó làm Tenten kích thích vô cùng, rất muốn phục vụ người đó.
 
Chương 8: Kobayashi yui


Tại căn cứ của loài người còn sót lại trên thế giới ở Nhật Bản.- Mọi chuyện thế nào hả Takashi?

Chỉ huy Matsuda lo lắng hỏi nhóm người vừa trở về kia, Yuuichi rất yên lặng ngồi ở một góc ôm lấy thanh kiếm của mình, những người khác thì đưa nhau đi trị thương. Takashi ngồi xuống nhìn vị chỉ huy đang nóng lòng mong tin tức kia mà mình thì vô tư lự.

- Đám pet đó rất mạnh, hôm nay chúng tôi đã gặp được 4 con loại búp bê biết nói. Trong đó có một con được coi là pet vương, nhìn nó vẻ ngoài yếu xìu nhưng thực sự rất mạnh. Nó đã tự giết đồng loại của mình khi chúng muốn tấn công nó và có đứa thất bại trong nhiệm vụ cũng bị giết. Ngay đến lũ pet đã mạnh như vậy rồi thì bọn chủ nhân kia còn mạnh đến đâu đây? Nhưng chúng ta có được thành tựu mới, nhóc Yuu đã có thể làm chúng bị thương.

- Yuuichi?

Chỉ huy Matsuda quay lại nhìn thằng nhóc đang ngồi kia không nói gì. Takashi bóc cái kẹo mút ra ngậm.

- Con búp bê đó đã tha cho bọn tôi, nó ngay từ đầu đã chẳng buồn để tâm tới chúng tôi nếu như Yuu không phải con người đặc biệt. Nó dường như đang tìm kiếm một con người đặc biệt nào đó sở hữu một con mèo biết nói.

- Vậy sao?

- Chúng biết quân trinh sát của ta đang nhắm tới vườn thực phẩm nên đã cảnh cáo.

- Không phải vậy đâu..........

Yuuichi đột nhiên cắt ngang câu nói của Takashi, cậu ta tiến tới gần chỗ hai người này.

- Nhìn vào ánh mắt của nó tôi liền nhận ra rằng nó muốn cảnh cáo chúng ta nếu còn đến đó nữa bọn quý tộc sẽ giết tất cả. Nó là đang bảo vệ cho loài người. Có lẽ vì nó quá hứng thú tới người bí ẩn kia nên muốn giữ lại đồng loại cho người đó.

- Cậu có thể chắc chắn sao nhóc?

Takashi mỉm cười, Yuuichi gật đầu chắc chắn, vừa lúc đó có một người bước vào phòng.

- Chỉ huy, quân trinh sát vừa trở về, đó là quân thuộc nhóm ở phía bắc.

- Ồ, vậy sao?

Họ quay ra thì một cô gái với mái tóc màu cam bước vào. Yuuichi ngạc nhiên nhìn người con gái này. Gương mặt này, mái tóc này, rất giống, giống với cô bé ngày đó đã bị con búp bê làm bếp và con gấu chột mắt đó xé đôi người.

- Sao lại...........

Yuuichi ngạc nhiên không thốt lên lời, mọi người đã chú ý tới cậu ta. Cô gái tóc cam kia nhìn Yuuichi, ánh mắt có đôi chút chăm chú dò xét.

- Yuuichi.....Tomoeda Yuuichi đúng chứ?

- Sao cô biết tên tôi?

Yuuichi kinh ngạc, cô gái đó tiến lại gần cậu ta đưa tay ra ý muốn bắt tay. Yuuichi nắm lấy bàn tay ấy.

- Tôi là Kobayashi Yui, mong cậu đừng nhầm lẫn vì tôi không phải Yuri, người đã chết vì cậu là chị gái song sinh của tôi.

- Cậu ấy tên là Kobayashi Yuri sao?

Yuuichi ngạc nhiên, Yui gật đầu ý nói đúng vậy rồi rút tay lại.

- Cái chết của chị ấy không thể xem là tại cậu vì là chị ấy có đôi chút ngu ngốc tự chuốc lấy thôi.

- Sao cô có thể nói về chị gái mình như vậy cơ chứ?

Yuuichi tức giận, cho đến bây giờ cậu vẫn chưa thể quên được nụ cười của Yuri trước khi chết. Yui nhìn Yuuichi, ánh mắt sắc lạnh vô cùng.

- Vậy tôi phải nói gì đây? Nếu như chị ấy cứ chạy đi thì đâu có chết? Cái đó không ngu ngốc thì là gì hả?

- Bình tĩnh đi Kobayashi.

Một giọng nói lạnh lùng phía sau vang lên, một người con trai mặc quân phục tầm tuổi Takashi tiến tới nhìn họ.

- Chỉ huy Matsuda, rất vui được gặp ông.

- Đội trưởng Subasa sao? Không biết rằng cậu cũng sẽ đến đây cùng Kobayashi.

Chỉ huy Matsuda cười lớn, Takashi nhìn vị đội trưởng Subasa Shiro kia mỉm cười.

- Đã lâu không gặp Shiro-chan.

- Shiro-chan?

Yui đang bừng bừng lửa khí với Yuuichi liền ngừng lại nhìn về phía Shiro. Takashi ngay lập tức bị một phát thụi vào bụng đau liếng.

- Đừng có ăn nói lung tung Takashi-senpai.

- Hahaa, là thói quen cũ thôi mà.

Takashi mỉm cười rồi tiến tới đứng bên cạnh Yuuichi thì thầm đôi điều.

- Họ là lực lượng tinh nhuệ phía bắc xuống đây hội quân. Có gì cá nhân để sau đi nhóc.

- Vâng.

Yuuichi gật đầu, và một cuộc họp bàn đã diễn ra.

- Vẫn còn nhớ về con người trước kia sao Ka-chan?

Nữ hoàng Asuna ngồi trên ngai vàng của mình mỉm cười nhìn Kazemichi đứng trước mặt mình kia. Ngay lập tức Kazemichi liền quỳ xuống.

- Thần không có thưa nữ hoàng. Với thần người là tất cả, con người trước kia đã không còn, bây giờ thần là Kazemichi, thú cưng của người.

- Đúng vậy, ngươi là thú cưng của ta. Ngày đó ta đã cứu ngươi cơ mà....

Asuna mỉm cười, nhớ lại đêm đi săn kinh hoàng đó, Coco và gấu Ted đã định quẳng hai thân người bị xé của Kazemichi đi thì Hitsuji, pet thuộc chủng loại búp bê đã tới nhìn chăm chú và rồi mang hai phần thân xác đó về cho Asuna. Hitsuji có vẻ hứng thú với con người này nên Asuna đã cứu sống Kazemichi trong sự hồi sinh mới mang tế bào của các vị 'thần'. (Hitsuji là búp bê chăn cừu, cũng là con pet của Asuna hiện giống như cai ngục mà tù nhân là loài người.)

- Phải làm sao đây Ka-chan vì bây giờ loài người đang muốn trống phá chúng ta.

- Họ không đủ quyền năng để đánh bại các vị thần.

Kazemichi cúi đầu nói, Asuna vuốt ve gương mặt đó mỉm cười hài lòng.

- Đúng vậy, chúng không đủ khả năng nhưng ta đang lo ngại. Tenten đang quá nhẹ tay với loài người, phải chăng vì con người đặc biệt hôm đó?

- Thần nghĩ Tenten-sama nhất định là có lí do khác. Tenten-sama không bao giờ làm gì không có mục đích.

- Ngươi nói phải. Ta là rất mong đợi Tenten tiêu diệt loài người.

Asuna mỉm cười rồi đứng dậy. Trong thế giới của họ, Asuna được coi là một thiên tài đột phá khi mới 5 tuổi đã sở hữu sức mạnh đặc thù, lên 10 đã có thể thông thạo rất nhiều ấn chú và khả năng thực hiện đòn đánh liên tiếp không cần hồi sức. Cho đến hiện tại Asuna đã đạt trình độ bậc nhất rồi. Hơn nữa Asuna lại sở hữu một ngoại hình nhỏ nhắn xinh đẹp mê hoặc lòng người. Suốt 6 năm lên ngôi Asuna chưa một lần nghe được câu phản đối từ bất kể ai về mình. Đó là quyền lực tuyệt đối của một cô bé hoàng tộc đang tìm kiếm đứa em cùng ba khác mẹ.

- Yuri, xin lỗi cậu, cho đến bây giờ tôi mới biết tên cậu. Nếu không vì sự yếu kém vô dụng của tôi thì cậu đã không chết như vậy. Tôi xin thề sẽ giết chết hai con pet khốn khiếp đó. Chúng sẽ không thoát đâu.

Yuuichi đặt một bông hoa bách hợp màu trắng xuống đúng nơi 4 năm trước mà Yuri đã bị bọn pet giết rồi xoay người rời đi. Khi vừa mới tiến về phía nhà ga Yuuichi đã gặp Yui đứng đó rồi.

- Nếu vì hận thù cậu không thể mạnh hơn được nữa đâu Yuuichi. Chỉ khi con người ta chiến đấu để bảo vệ những người thân thương của mình khi đó mới là mạnh nhất. Thay vì đau khổ và rằn vặt muốn trả thù cho chị tôi cậu tốt nhất nên bảo vệ những người thân, gia đình hiện tại của cậu đi. Chị gái tôi chắc chắn cũng mong vậy, Yuri đã là quá khứ nên hãy tiếp tục trong hiện tại và tương lại.

- Cậu cũng như vậy chứ Kobayashi Yui?

Yuuichi hỏi khi Yui đang xoay người định rời đi.

- Ừm, tôi đã sống như vậy. Có tin mới đó, chỗ mà các cậu hôm qua bị bao vây bởi đám pet bây giờ đã trống chơn như chưa từng có gì xảy ra cả.

- Vậy sao?

Yuuichi tự suy nghĩ trong lòng rồi cùng Yui trở về căn cứ. Có lẽ nên sống khác đi thì tốt hơn. Làm như Yui nói có lẽ là ổn nhất.
 
Chương 9: Bị bắt


- Sao cô không giúp họ chứ Asura?Momo ngồi trên đầu Asura tò mò hỏi, đôi mắt xanh ngọc lục bảo đó đang nhìn xung quanh vô cùng cảnh giác. Asura không nói gì nhấc Momo ra khỏi rồi đội mũ áo choàng lên sau đó quay hướng ngược lại với Yuuichi và Yui tiến về thành phố lớn. Momo nằm trong vòng tay của Asura rất tò mò.

- Cậu nghĩ khu vườn thực phẩm của chúng là sao? Chúng luôn tự nhận mình là các vị thần, thực phẩm của chúng cũng rất kì quái.

Momo cứ liên tục nói chuyện một mình trong khi Asura không hề mở miệng và rồi trên bầu trời một con búp bê đã dừng lại, bóng râm xuất hiện xung quanh chỗ Asura đang đứng. Một tiếng hét vang lên và một toán pet đã vây xung quanh Asura mà đi đầu là con búp bê đeo balo.

- Con người đặc biệt....thật giống với miêu tả của Tenten. Cậu ta chắc rất thích đây.

- Mau tránh đường đi, bọn ta là không muốn đánh nhau với lũ pet các ngươi đâu.

Momo hét lên nhưng con búp bê nam đó để ngoài tai, nó ngoáy ngoáy tai thổi thổi phớt lờ Momo.

- Con người đặc biệt sẽ có hai lựa chọn một là bị đánh hai là bị bắt. Chọn đi.

- Bị bắt.

Asura lên tiếng làm Momo cũng ngạc nhiên nhưng sực nhớ, chẳng lẽ Asura muốn xâm nhập vào trong tìm lấy nơi chúng giam giữ con người để cứu họ ra sao? Đúng là điên rồ, mặc dù suốt 4 năm qua Momo nhận ra Asura mạnh lên một cách kinh khủng nhưng đâu thể đảm bảo sẽ an toàn trước mấy người kì quái này chứ? Và rồi trừ con trinh sát những con pet khác đang áp giải Asura trở về căn cứ. Từ tòa nhà cao tầng đã hỏng vài nơi, ba người là chỉ huy Matsuda, đội trưởng Takashi và Shiro đứng đó nhìn về phía này bằng ống nhòm.

- Là con người đặc biệt mà con pet vương hứng thú đó sao?

Shiro lên tiếng hỏi, Takashi cũng không chắc được nhưng nhìn cách bọn pet đó đối xử với người mặc áo choàng này một cách nhẹ nhàng thì rất có thể.

- Người đó đặc biệt tới mức bọn pet hứng thú vậy sao?

Chỉ huy Matsuda không hiểu, Takashi vẫn đứng đó ngậm kẹo mút chăm chú nhìn, con đeo balo đó đang cười cười nói cái gì đó với người con gái kì lạ này. Và chỉ thấy rằng cô gái đó đưa cho con búp bê đó cái gì kì lạ không rõ và con búp bê bỏ vào miệng ăn ngon lành.

- Cô ta chắc phải rất mạnh. Nhìn cái biểu hiện bình thản trước một đám pet đó thì không sai được đâu.

- Cô ta vừa cho con búp bê đó cái gì để ăn thì phải.

Takashi lên tiếng làm Shiro cũng tò mò mà lấy ống nhòm xem sao.

- Nó có vị chua chua mà cũng một chút ngọt.

- Cậu thích nó chứ Jun?

Asura ngước lên nhìn hỏi, Jun (tên của con búp bê đeo balo đó) nhe răng cười sau đó móc trong balo ra một viên tròn tròn màu đỏ đưa cho Asura. Viên này có vẻ 'hơi' to so với Asura thì phải. Jun bẻ đôi cho Asura một nửa.

- Nó là kẹo làm từ dâu của Ichigo trồng đó. Là loại kẹo ngon nhất ưa chuộng nhất của đám thú cưng chúng tôi. Asura mời tôi kẹo nên tôi mời cậu ăn kẹo.

- Có vẻ ngon.

Asura cắn một miếng, Momo cũng tiện đó cắn một miếng, đúng là ngon không tưởng, ăn vào mà như mát lạnh tan chảy dần khi chạm vào đầu lưỡi vậy. Một hương vị ngọt ngào ngậy ngậy rất ngon.

- Ngon quá.

Momo không tin được là ngon như vậy liền cắn vài miếng nữa. Jun cười lớn cùng đám pet khác nhanh chóng trở về tòa tháp kia.

- Asura yên tâm đi, Tenten rất quý cậu nên sẽ bảo vệ cậu trước nữ hoàng và quý tộc thôi.

- Có vẻ là vậy.

Asura gật đầu, chẳng mấy chốc họ đã đến được tòa tháp. Jun nói gì đó với gấu Ted thì ngay lập tức một hồi chuông vang lên làm cả Tokyo này rung theo. Đây là dấu hiệu cho việc cần mở một phiên tòa xét xử con người đặc biệt. Các quý tộc đang ở các tầng của mình ngạc nhiên, ngay đến đám pet cũng hoảng mà nhìn về phía Ted không ngừng phóng ra các vòng rung động lớn màu đỏ. Nó cứ lan dần lan dần đánh lên các hồi chuông lớn. Những con người đặc biệt đang ở căn cứ của mình cũng ngạc nhiên, chuyện quái gì đang diễn ra vậy? Cứ như một vụ động đất nhỏ. Phiên tòa đã diễn ra ở căn tầng hầm bên dưới tòa tháp để tiện cho việc giam giữ hay thả đi. Chỗ dưới lòng đất này rất lớn, có đủ chỗ cho vài con pet cấp cao đứng nữa. Quý tộc và nữ hoàng đã có mặt, đám cấp cao như Tenten, Coco, Ichigo, Hitsuji và cả con thú vật là con chó khổng lồ lần trước đưa Ichigo về cũng có mặt. Những con pet khác đều đi làm nhiệm vụ và canh gác hết rồi. Phiên tòa đang xôn xao vì bao nhiêu năm nay lại được mở bởi Ted yêu cầu.
 
Chương 10: Phiên tòa


Ted là một con pet thuộc chủng loại gấu bông, là người đứng đầu của chủng loạt đó không hề phục vụ bất cứ ai ngoài hoàng tộc. Ted là thú cưng đặc biệt không có chủ nhân. Ted giữ vị trí đưa ra quyết định phiên tòa, bình thường chẳng ai thấy Ted nói gì chỉ gật đầu hoặc lắc đầu, bất cứ phiên tòa nào của các vị thần cần mở ra đều thông qua sự báo trước của Ted. Tuy họ hay thấy Ted đi cùng Tenten và nghĩ Ted có quyền lực hơn pet vương Tenten nhưng họ cũng đã nhầm. Ted chỉ là ngang hàng hoặc thậm chí còn là người dưới của Tenten. - Ted định triệu tập phiên tòa là sao đây?

Coco tò mò, Ichigo đứng bên cạnh con thú vật chó trắng kia cầm cái bình tưới nhìn xung quanh.

- Không thấy Jun và Ted đâu cả.

- Cậu ta luôn có lí do nên không cần thắc mắc.

Tenten mút kẹo lên tiếng thì mọi người liền im bặt. Căn phòng này nhìn đúng là to lớn thật với những chỗ ngồi cao dần hình vòng cung và một khoảng trống cho đám pet, một chỗ trên cao cho nữ hoàng, một bục cho người chủ tòa, và chỗ trống trung tâm cho tội nhân. Vừa lúc đó cánh cửa mở ra, đi đầu là Jun và Ted. Cả hai bước vào và theo sau họ thấy được một con người mặc áo choàng đang ôm con mèo đen. Tenten lập tức kinh ngạc sau đó là nở nụ cười thích thú vô cùng. Những con búp bê khác cùng vài quý tộc đã để ý tới Tenten. Xem ra phiên tòa này sẽ không bao giờ có cái án tử đối với con người kia rồi.

- Ted, phiên tòa này là sao đây?

Nữ hoàng Asuna ngồi trên cao kia hỏi Ted đang đứng với cái đâu ngang bằng chỗ ngồi của mình. Ted gật gật đầu, Jun nhìn nữ hoàng.

- Thưa nữ hoàng tối cao, quân trinh sát đã bắt được một con người đặc biệt, vì vậy cần có sự phán quyết sẽ tha hay giết của phiên tòa cấp cao. Cho nên Ted đã thông báo cho mọi người.

- Con người đặc biệt?

Asuna nhíu mày, lúc này Asura đã bỏ áo choàng ra, mọi người mà ngay đến Asuna cũng ngạc nhiên. Mái tóc bạc, đôi mắt đỏ, gương mặt đó, khoảng 80 đến 70% là giống Asuna. Chẳng lẽ đây là........

- Cậu ấy tên là Kiseki Asura, là một con người hoạt động độc lập. Asura tự nhận mình là điều kì diệu từ kẻ thù của Chúa.

Jun mỉm cười lên tiếng sau đó lui về chỗ bạn bè đang đứng. Tenten vẫn đứng đó mút kẹo thích thú nhìn Asura đang ôm con mèo kia. Momo trèo lên ngồi trên đầu Asura.

- Vậy các người muốn giết hay tha đây?

Asura nhìn họ lên tiếng hỏi, cô tất nhiên là nhận ra nữ hoàng của họ là người mà 4 năm trước đã nhìn thấy trong con hẻm.

- Sky, nhìn kìa giống nữ hoàng đến không tưởng.

- Em gái của nữ hoàng đây sao?

Sky nhìn Sun rồi lại nhìn Asura, họ đã nhận ra một quý tộc vừa trở về đang ngồi hướng đối diện gần với chỗ của Tenten kia.

- Sun, nhìn kìa Shin trở về rồi.

- Xem ra có vẻ phiên tòa này hay rồi đây.

Sun mỉm cười, phía bên kia Shin nhìn Asura rồi quay sang Tenten vì chỗ ngồi ngay gần chỗ Tenten.

- Tenten....thích con người đó sao?

- Ừm.

Tenten gật đầu, hai mắt vui sướng thấy rõ. Coco đứng bên cạnh nhìn Tenten rồi lại nhìn về phía Ted.

- Giết con người này đi. Cô ta dám mang gương mặt giống nữ hoàng lại là con người đặc biệt, rất nguy hiểm.

Một vài quý tộc đã bắt đầu đưa ra ý kiến muốn giết Asura, Ted đứng qua một bên để xem xét tình hình. Tenten đã bắt đầu di chuyển bước đến bên cạnh Asura. Một vài quý tộc phản đối kia bắt đầu thấy ngạc nhiên.

- Asuna....ta muốn giữ lại con người đặc biệt này.

- Tenten, dù ngươi có là pet vương cũng không có quyền quyết định tại phiên tòa cấp cao.

Một quý tộc đứng dậy lên tiếng, Tenten mỉm cười quay đầu nhìn người đó.

- Ta đã nói...muốn giữ lại con người này cơ mà?

- Các người không được phép giết Asura.

Momo thấy vậy cũng lên tiếng làm họ khá chú ý. Asura là người đang bị tuyên án kia mà vẫn bình tĩnh đứng đó không nói gì.

- Tenten theo bộ luật đúng là vậy đấy, cậu không được tham gia vào phiên tòa cấp cao.

Nữ hoàng Asuna mỉm cười, Tenten cầm cây kẹo khiến nó nát bét phần que nhìn nữ hoàng mà miệng cười tươi như hoa.

- Vậy sao? Ted, nhờ cả vào cậu.

Tenten nói rồi xoay người đi về chỗ của mình. Phần lớn quý tộc thấy Tenten đã ngoan ngoãn rút lui lên càng được thể mà muốn giết Asura. Momo nhìn cô gái vẫn câm như hến này.

- Asura mau nói gì đi nếu không họ sẽ giết chúng ta mất.

- Nói gì đây? Họ muốn giết thì cứ việc thôi nhưng chỉ sợ không thể giết được.

- Đúng là ngông cuồng.

Một quý tộc hét lên và làm gì đó khiến một vật léo sáng lao đến chỗ Asura với vận tốc chóng mặt. Một vụ nổ xảy ra, khi khói tan họ thấy rằng Ted đã đứng lấy cánh tay của mình chắn cho Asura và hứng chịu đòn tấn công đó.

- Đừng có tự do động vào đứa bé này.

Ted gằn lên từng chữ một làm mọi người ngạc nhiên trừ đám pet kia. Đám pet đó đều hay Ted biết nói nhưng là không thích giao tiếp trước mặt người ta thôi. Quý tộc và nữ hoàng đều rất ngạc nhiên, Ted rất mạnh nhưng còn biết nói thì họ lại chẳng ai hay. Đúng là càng lúc càng thú vị. Asura đứng phía sau chạm vào chân của Ted khiến nhiều người chăm chú mà cẩn thận. Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đây?
 
Chương 11: Huyết thống hoàng tộc


"Con gấu này mạnh thật, mình nghĩ bản thân cũng khó mà đánh bại nó." Asura rụt tay lại rồi xoay người ôm Momo đứng yên đó chịu trận, dù sao ở đây có hai con pet muốn bảo vệ cô thì không lo sẽ phải chết. - Nổi giận là không tốt đâu Ted.

Tenten cười tươi hớn hở nói đùa nhưng đầy hàm ý. Hitsuji đứng bên cạnh Coco nhìn về mọi phía.

- Tenten đừng gây áp lực vào phiên tòa nữa.

- Quý tộc luôn kiêu ngạo, chúng nên biết mình chưa phải kẻ mạnh nhất.

Tenten miệng nói oang oang như thách thức cái đám quý tộc trái chiều kia. Từ trước đến nay ngay cả đại vương điện hạ là chủ nhân của mình Tenten còn chẳng thèm coi ra gì thì cái đám quý tộc có là gì? Ted nhìn về phía Tenten.

- Nghe lời Hitsuji nên đừng làm gì cả Tenten.

- Rồi rồi theo như ý của cậu chủ tòa.

Tenten mỉm cười mà ánh mắt đầy sắc khí nhìn Ted. Con gấu bông chột mắt này nhìn về phía nữ hoàng Asuna.

- Chúng ta sẽ giữ lại Kiseki Asura nhưng dưới sự giám sát của một quý tộc. Có ai tình nguyện?

Gấu bông Ted cất tiếng hỏi thì ai cũng im lặng, chỗ Sun và Sky định dơ tay nhưng ánh mắt của Ted đã cảnh cáo họ ngồi yên một chỗ đi. Lúc này ở phía cuối kia, Shin đứng dậy.

- Tôi sẽ giám sát cô nhóc này.

- Vậy cứ thế đi, nữ hoàng còn ý kiến gì chứ?

Ted nhìn nữ hoàng Asuna đang ngồi kia nhìn chằm chằm vào Asura từ đầu tới giờ không thôi. Asura cũng ngước lên nhìn người này, đúng là có ngoại hình giống nhau đấy chứ nhưng khi nhìn sang Kazemichi liền kinh ngạc một phen. Gương mặt đó không nhầm vào đâu được. Phiên tòa kết thúc trong nhiều sự bực tức của phần lớn các quý tộc. Căn phòng lớn chỉ còn đám pet, ba quý tộc, nữ hoàng, Kazemichi và kẻ vừa được tha tội chết là Asura kia.

- Chà....nhóc này có khi là em gái nữ hoàng cũng nên nhỉ?

Sun mỉm cười, Asura liền kinh ngạc nhận ra con người này năm đó là cùng nữ hoàng đi với nhau.

- Nếu muốn hãy giam tôi vào ngục cũng được.

Asura lên tiếng đề nghị kìm nén cơn giận giữ xuống. Tenten nhanh chóng tiến đến ngồi xổm xuống tay chỉ chỉ vào Asura.

- Chúng ta gặp lại nhau rồi con người đặc biệt. Ta là Tenten, pet vương.

- Asura.....là Kiseki Asura.

- Ồ, giống tên của nữ hoàng. Nữ hoàng là Asuna đó.

Tenten mỉm cười thích thú. Những búp bê khác cũng lại gần chỗ này.

- Đây là người Tenten rất thích đó sao?

Coco tò mò nhìn ngó trước sau. Nhưng con búp bê đó liên tục vây quanh Asura mà nhòm ngó. Con cún trắng đáng yêu to lớn đó chạy đến dụi dụi vào người Asura tỏ vẻ thích thú.

- Asura có kẹo ăn ngon lắm.

Jun miệng cười nhe răng ra báo cho các bạn tốt hay, họ liền nghi hoặc nhìn cô gái này. Asura móc trong túi ra một gói nhỏ có rất nhiều viên kẹo giống lúc trước cho Jun ăn sau đó đem cho mấy con pet này hết. Tenten đứng bên cạnh Ted mút kẹo mỉm cười. Cặp đôi Tenten và Ted họ đã quá quen vì cả hai con pet này chuyên ra bắt cặp đi với nhau.

- Nữ hoàng....

Kazemichi có phần hơi lo lo vì nữ hoàng từ nãy giờ không nói gì. Asuna ngay lập tức nhảy xuống làm đám pet tản ra, vị nữ hoàng này từ từ đi về phía của Asura đưa tay lên định chạm vào gương mặt ấy nhưng Asura đã lùi lại.

- Cô đã giết okaa-san.

- Asura......

Nữ hoàng Asuna rất muốn nói gì đó nhưng không thể nói vì ánh mắt đầy hận thù của Asura dành cho mình kia.

- Nếu cô và họ không xuất hiện thì okaa-san đã không chết.

- Không....tất cả hãy trách phụ vương, là người đã khiến mọi chuyện như vậy Asura.

Nữ hoàng Asuna có vẻ lo sợ tiến tới ôm lấy Asura vào lòng. Nói thẳng ra Asura cao hơn vị nữ hoàng này một cái đầu, (nữ hoàng của chúng ta chibi quá mà nhưng tô lại cực thích >
 
Chương 12: Giao ước triệu hồi & sở hữu


- Tôi không thích....Câu nói của Asura làm mọi người ngạc nhiên, Momo ngồi trên đầu của cô nhe hàm răng trắng muốt nổi bật trên bộ lông đen kia mà cười. Coco nhìn cô bé này.

- Tại sao Asura không thích? Tenten là pet vương mạnh nhất đó. Cô có thể sai khiến cậu ấy mà.

- Phải đó Asura, Tenten thực sự mạnh vô cùng.

Jun cũng lên tiếng, Asura nhìn họ rồi hơi lùi lại phía sau.

- Tôi không thích làm chủ nhân, quyền lực sẽ làm con người thay đổi thế nên tôi chỉ cần làm bạn với cậu ấy thôi.

- Hửm...........

Tenten càng ngày càng thích thú, ý cười thấy rõ. Asura...Asura....cái tên này cứ liên hồi xuất hiện trong tâm thức của Tenten. Rõ ràng là chưa từng gặp ai như vậy nên Tenten càng hứng thú.

- Haha, Asura thật thú vị. Được thôi chúng ta sẽ là bạn cho nên ta sẽ lập giao ước triệu hồi và sở hữu với Asura với tư cách là bạn bè.

Tenten vừa rứt lời một ánh sáng phát ra từ dưới chân con pet đó. Ngay lập tức ánh sáng bao trùm cả căn phòng lớn ở tầng hầm. Asura lúc này đứng trước một không gian sáng chói lọi nhìn về phía trước thấy Tenten đang đứng đó đang nhìn về một hướng. Asura nhất thời nhìn theo thì đó là một vòng tròn ma pháp kì quái cứ xoay tròn mãi, trước vòng tròn ma pháp đó là một cái hình giống thánh giá vẫn trống trơn.

- Asura đó là bản giao ước triệu hồi và sở hữu cấp cao. Nếu Asura đồng ý hãy trao trọn linh hồn tại đó để khóa chặt hai chúng ta lại mãi mãi.

- Tenten, đây là cậu đang muốn kiểm soát tôi?

Asura kinh ngạc, trao linh hồn vào đó cô sẽ không bao giờ chết trừ khi có người vào được đây để giết cả hai đứa. Tenten mỉm cười gật đầu.

- Nhưng ta sẽ không kiểm soát Asura. Ta muốn xem Asura sẽ đi tới đâu.

- Được thôi.

Asura là chấp nhận đem linh hồn mình gắn với cái ma pháp và hình thánh giá đó. Và rồi một sợi xích màu đen tỏa ra hắc khí từ vòng tròn ma pháp đó quấn quanh linh hồn và thánh giá đó với nhau.

- Hoàn tất.

Tenten vừa rứt lời mọi thứ trở lại như cũ. Mọi người chợt hiểu Tenten vừa cùng Asura làm xong giao ước triệu hồi và sở hữu.

- Vậy bây giờ Asura sẽ đi với tôi.

Shin mỉm cười đầy ẩn ý rồi khoác vai Asura làm cô ngạc nhiên nhìn vị quý tộc đẹp mê hồn này. Nữ hoàng Asuna nhìn Shin.

- Đừng có làm gì quá mức, dù sao con bé cũng là em gái của tôi.

- Nữ hoàng cứ yên tâm. Ta vẫn là yêu thích cô nhất mà.

- Thôi ngay đi, nói mà buồn nôn.

Asuna nhìn Asura lần nữ rồi xoay người cùng Kazemichi và Hitsuji rời khỏi đây. Sun ngồi trên cái bình tưới của Ichigo từ bao giờ mỉm cười.

- Shin, cậu quay trở lại làm bọn này rất vui nhưng có vẻ nó báo hiệu cho thế kỉ diệt vong sắp đến.

- Còn phải nói sao Sun?

Sky cũng cùng Coco rời khỏi cái trốn phiên tòa này. Chỉ còn lại mấy cái người này. Shin vẫn là mỉm cười nhìn Asura.

- Xem ra Asura không đáng yêu bằng chị gái mình rồi nhưng cũng là thần cả nên ta rất thích.

- Ngài là ai vậy?

Asura có phần sợ hãi vì cô cảm nhận được người con trai đẹp mê hồn này vô cùng mạnh. Tenten đứng đằng trước nhìn Shin.

- Đừng có dọa Asura, ta và Ted sẽ đi canh phòng tiếp.

Nói rồi Tenten và Ted cùng nhau cũng rời khỏi đây nốt. Jun nhìn chủ nhân của mình và Asura sau đó móc trong túi ba lo viên kẹo lúc trước bẻ đôi đưa cho Asura.

- Tặng cậu, tối nay nhất định chúng ta sẽ gặp lại.

- Cảm ơn.

Asura mỉm cười, Momo liền rời khỏi cô nhảy lên đứng trên bàn tay của Jun.

- Tớ sẽ đi với Jun, cậu cứ việc làm gì mình thích đi Asura.

Nói rồi Jun đưa Momo đi cùng cũng biến mất khỏi tầm mắt của chủ nhân. Shin mỉm cười rồi để Asura khoác lấy cánh tay của mình sau đó kéo cô đi tham quan cái khu dưới lòng đất này. Asura là nên biết một vài chuyện đáng được biết về thế giới mà một nửa trong cô thuộc về.
 
Chương 13: Nụ hôn tước đoạt


- Cái thứ trấn động đó là sao cơ chứ? - Từ phía trung tâm Tokyo.

Mấy người thuộc đội kĩ thuật của nhóm người sống sót bàn tán. Các vị chỉ huy và đội trưởng đang xem xét vấn đề hiện tại.

- Chẳng lẽ đã có chuyện gì xảy ra với cô gái đó?

Shiro rất là tò mò suy đoán. Yuuichi nhìn họ và chợt nhớ đến Yui vừa nói với mình.

- Chẳng lẽ người dọn dẹp tất cả đám pet đó là cô gái kì lạ đó sao?

- Có thể nhưng chưa chắc được.

- Không là chắc chắn.

Một người từ đội kĩ thuật chạy vào đưa cho họ xem bức hình ở chỗ đội của Takashi bị tấn công có người con gái mặc áo choàng đứng đó và một thứ 7 màu đang nổ ra kia.

- Cô ta là về phe nào đây?

- Ai mà biết được nhưng nhờ cô ta mà bọn này mới không bị đám pet làm thịt.

Takashi nhếch miệng cười. Họ nên nhanh chóng chuẩn bị tấn công trước khi chuyện càng ngày càng rắc rối lên.

Đứng trước khu ngục, Asura ngạc nhiên nhìn các buồng giam có rất nhiều con người ở đây, họ đều nhìn cô kinh ngạc khi lại thân mật với bọn người ngoài hành tinh. Shin mỉm cười.

- Thế nào, em cũng từng là một trong số chúng đó Asura. Hãy cảm thấy may mắn vì mình mang dòng máu cao quý hơn chúng nhiều.

- Tại sao lại giữ họ?

Asura vẫn cầm một nửa viên kẹo dâu ngước lên nhìn Shin tò mò. Shin mỉm cười nhìn cô sau đó lại nhìn đám người này.

- Vì nữ hoàng Asuna của chúng ta còn có mục đích khác. Cô bé đó đang muốn thử nghiệm trên con người. Bây giờ thì đi tiếp thôi nhưng là em nên ăn hết nửa viên kẹo đó đi.

- Ừm.

Asura gật đầu rồi ăn hết viên kẹo thơm ngon mà cô rất thích đó. Có vẻ đám pet rất thích ăn kẹo thì phải, đến Tenten còn nghiện nặng lúc nào cũng thấy có kẹo để ngậm. Shin tiếp tục đưa Asura đến nhiều chỗ khác lạ và điểm đặt chân cuối cùng là khu vườn xanh dưới lòng đất. Đây là khu vườn thực phẩm đặc biệt của các vị thần như họ. Nơi này là chỗ khởi nguồn chứ không giống với khu vườn thực phẩm lớn phía trên kia. Asura không tin được, trước mắt cô mọi thứ xanh bát ngát bắt mắt với nhiều loại thực phẩm kì quái.

- Khi bổ quả ra nó sẽ là những loài thực phầm giàu chất dinh dưỡng nhất. Hương vị của nó tùy vào màu sắc em có. Để giữ được một khu vườn thực phẩm này hay khu vườn đã nhân lên ở phía trên cần những vị thần làm vườn và cả thú cưng. Chúng ta có Ichigo nên mới không cần đem thần làm vườn đến. Ichigo là chuyên gia làm vườn siêu cấp, tất cả khu thực phẩm phía trên là do cô bé đó tự tay làm hết.

- Thật đáng kinh ngạc.

Asura ngạc nhiên, cô là muốn một lần được vào vườn thực phẩm mà. Shin nắm lấy tay cô kéo lại một tay vòng qua eo cô, một tay vòng ra sau gáy làm Asura ngạc nhiên. Cái kiểu hành động này đúng chất là.....Shin đã cúi xuống hôn lên đôi môi của cô một nụ hôn kì quái rất sâu và rất lâu. Asura dường như cảm nhận được cơ thể đang tiến nhận cái gì đó, mọi thứ như đang chạy loạn nhanh hơn trước. Asura không biết phải nói sao nữa.

Sau một hồi Shin đã tha cho cô, vị quý tộc kì cục này vặt một quả dâu màu vàng đưa cho cô.

- Em có biết nụ hôn đó có ý nghĩa gì không?

- Là nụ hôn đầu của tôi.

Asura cầm lấy quả dâu lên tiếng. Shin không hiểu nhiều về nụ hôn đầu cho lắm nhưng chắc là nụ hôn đầu tiên cô nhận được. Mà ở thế giới của họ có ai thèm để tâm chuyện này.

- Nó là nụ hôn tước đoạt. Một khi em trao nụ hôn đó cho người khác hoặc bị hôn đi thì tất cả mọi thứ của em sẽ thuộc về người đó, cả tâm hồn và thể xác.

- Tại sao? Đâu thể ép buộc được.

Asura không hiểu. Shin nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô mỉm cười.

- Vì gen của chúng ta rất đặc biệt, nó sẽ liên kết hai loại sức mạnh với nhau để trở thành một sự liên kết bền lâu. Nhìn đi, mà bản thân em căn bản chắc đã sớm cảm nhận sự khác lạ trong cơ thể.

- Asuna.....nữ hoàng Asuna đã từng hôn ai hoặc bị ai hôn chưa?

Asura rất muốn biết liệu người chị gái quyền lực này có liên kết với ai chưa. Shin mỉm cười thả bàn tay cô ra.

- Rồi.

- Đó là ai vậy?

Asura thực sự muốn biết. Shin quay lại nhìn cô rồi lại để cô khoác tay mình sau đó theo đường cũ trở về phía bên trên kia.

- Em muốn biết vậy sao?

- Ừm.

- Vậy thì ta sẽ không ngại nói. Người đang sở hữu Asuna là ta.

- Ặc....

Asura bị sặc khi ăn trái dâu vàng đó. Shin chết tiệt sao lại nói đúng lúc cô ăn dâu chứ? Tên này cùng lúc liên kết với hai chị em cô sao? Một tên bỉ ổi vô liêm sỉ.

- Sao vậy? Là em không muốn chia sẻ với chị gái sao Asura?

- Không phải. Nếu đã có Asuna thì không nên chạm vào tôi vậy thôi. Ngài quá tham lam.

Asura đẩy Shin cách xa mình ra rồi vuốt vuốt ngực vì cú sặc ban nãy. Shin mỉm cười thích thú nhưng vừa lúc đó Tenten thấy họ liền tiến tới. Nhìn biểu hiện của Asura có vẻ không vui.

- Asura không sao chứ?

- A, Tenten, tôi không sao.

Asura cố lặn ra nụ cười đã lâu không tồn tại trên gương mặt mình.

- Asura bao nhiêu tuổi rồi?

Tenten đột hiên thấy hứng thú ngồi xuống hỏi. Ted cũng ngồi xuống khoanh chân khoanh tay. Asura mỉm cười.

- 12...năm nay được 12 tuổi rồi. 12 năm được nhìn ánh sáng mặt trời.

- Ừm, vậy thì Asura kém Asuna tới 100 tuổi lận.

Nghe Tenten nói mà Asura tí nữa chết sặc tập hai. Hơn 100 tuổi sao vậy Asuna là 112? Có quỷ mới tin.

- 112 tuổi sao?

- Đùa thôi. Asuna mới có 16 tuổi. Nhưng tuổi của bọn này khác đôi chút.

Tenten mỉm cười, tự dưng Asura thấy lạ, cô liền ôm ngực mà ngã khuỵu xuống đó. Tenten và Ted rất ngạc nhiên nhưng ai kia đang đứng đó mỉm cười ma mị. Có tác dụng rồi sao? Nụ hôn tước đoạt đó bắt đầu rồi.
 
Chương 14: Búp bê mang tên asura


Nụ hôn tước đoạt đó đã bắt đầu có hiệu lực. Asura đang rất đau đớn mà ôm lấy ngực trái của mình.- Shin, ngươi đã làm gì Asura vậy hả?

- Nụ hôn tước đoạt.

Ted ngồi đó lên tiếng làm Tenten lặng người chỉ biết đứng bên cạnh Ted mà nhìn Asura chịu đau đớn không biết phải làm sao. Đây là nụ hôn cấm chỉ có người trong hội đồng Sắt biết được mà Shin lại là một thành viên trong đó. Điều này từng xảy ra với Asuna nhưng là Asuna thực lực rất mạnh mới đẩy lùi được nụ hôn tước đoạt đó. Còn Asura thì sao? Asura vẫn còn nhỏ lại chưa từng tiếp xúc với ma pháp thực sự thì làm sao mà phá giải được.

- Asura cố gắng lên, sẽ không sao đâu.

- Okaa-san......phải cứu được okaa-san...........

Asura bắt đầu gặp ảo giác rồi, cô là nhìn thấy mẹ mình đang sắp bị đám người ngoài hành tinh giết chết. Đôi mắt màu đỏ kia bắt đầu trực trào nước mắt, Tenten biết rằng Asura đang rất đau đớn mà sinh ảo giác nhưng là không giúp được gì. Nữ hoàng cùng các quý tộc đã nhận ra khí từ ma thuật cấm cổ đại này liền ra ngoài cửa sổ nhìn xuống thấy hết toàn bộ. Asuna nắm chặt bàn tay kìm nén cơn tức giận lại. Kazemichi đứng bên cạnh nhìn xuống cũng chỉ là im lặng không nói gì. Asura đang đau đớn điều này ai cũng có thể hiểu. Đây là cách hội đồng Sắt kiểm soát người khác sao?

- Làm ơn....đừng có giết.....đừng có giết okaa-san mà..........

Asura vẫn tiếp tục khóc, nước mắt không ngừng chảy ra. Và rồi bàn tay phải đang chống xuống đất kia nổi lên những đường gân màu đỏ. Tay trái đang túm lấy ngực cũng như vậy.

- Dừng lại đi Shin, con bé sẽ chết mất.

Ted ngồi đây cũng đang không thể bình tĩnh được nữa rồi. Rõ ràng là Asura đang sắp vượt quá giới hạn. Tenten đứng bên cạnh không ngậm kẹo mút mà nắm chặt nhìn thẳng vào Asura.

- Cậu sẽ không chết đâu Asura. Cố gắng vượt qua đi, rồi cậu sẽ không còn cảm thấy đau đớn nữa.

Lời nói của Tenten làm người ta ngạc nhiên. Asura lúc này ngước lên, cô từ từ cố gắng bò tới chỗ Tenten và nắm lấy chân của Tenten. Nhìn cảnh tượng này trông rất thảm hại. Jun cùng Momo với các pet khác cũng đứng một khoảng xa nhìn cảnh tượng này.

- Làm ơn....hãy cứu....xin hãy cứu okaa-san.

- Cố gắng vượt qua nỗi đau đi Asura, đây là thử thách của cậu mà ta không giúp được. Vượt qua nỗi đau đó đi, cậu sẽ làm được và nhất định làm được.

Tenten vẫn giữ vững niềm tin vào con người đặc biêt mang huyết thống hoàng gia mà con búp bê đã chọn. Asura đột nhiên đưa tay lên ôm con mắt phải của mình, bên mắt trái đang rỉ máu mà không phải nước mắt nữa.

- AHHHHHHHHHH...........

Sự đau đớn mà người ta cảm nhận được qua tiếng hét đó của cô. Yuuichi và Yui cùng hai vị đội trưởng kia đi trinh sát thì đã cảm nhận được khí bức người nên tìm tới mà thấy điều này. Họ là đang hành hạ Asura sao? Bên loài người không hiểu. Và ngay lúc đó một vòng tròn ma pháp màu đen xuất hiện dưới chân của Asura, sức mạnh đó đang phát ra làm cả cơ thể của Asura càng đau đớn.

- DỪNG LẠI ĐI SHIN.

Ted lúc này không kiên nhẫn được nữa hét lên làm nữ hoàng và quý độc đều rùng mình ngạc nhiên. Shin vẫn đứng đó mỉm cười nhìn Asura, con bé này chịu đựng đúng là rất giỏi. Nó đang chống trả lại ảo giác đó.

- Asura-chan.......

- Okaa-san.......

Trước mắt Asura là một màn tối lạnh lẽo, cô ngồi trên nền tối lạnh lẽo đó, mái tóc bạc buông dài chạm đất. Đôi mắt đỏ ngước lên nhìn về khoảng không mịt mù đó. Tenten là lần đầu kinh hãi, con búp bê ngồi xuống cố ôm lấy Asura vào lòng làm mọi người càng ngạc nhiên. Lúc này mọi người không rõ Asura bị làm sao nữa, chỉ mình Tenten là hay. Ánh mắt Asura ngước lên nhìn thẳng về phía trước là đôi mắt màu đỏ đã có một lớp mờ vô hồn và máu cứ thế rỉ ra từ đôi mắt vô hồn đó, cả cơ thể Asura cứng đờ lại. Tenten vẫn ôm chặt Asura, và rồi cây kẹo kia đã bị bóp nát vỡ vụn.

- Bình tĩnh đi Tenten.

Ted mau chóng ngăn cản nhưng mà bây giờ có nói gì cũng vô dụng. Biểu hiện này của Tenten cho thấy cơn căm tức loài người và quý tộc lại bắt đầu. Để vương pet tức giận là chuyện tuyệt đối không nên bởi vì Tenten thực sự cực kì mạnh, còn mạnh hơn cả các thiên tài khác của giới quý tộc kia.

- Asura sao rồi Tenten?

Shin mỉm cười hỏi. Tenten vẫn không nói gì mà ôm Asura trong vòng tay của mình khư khư trong khi Asura cũng không có biểu hiện gì. Những con búp bê khác đang lại gần chỗ họ.

- Tenten, Asura sao rồi?

Jun là người lo lắng lên tiếng hỏi đầu tiên, Momo rất muốn nhảy đến nhưng là không được. Coco nhìn chằm chằm vào họ và chợt nhận ra một điều cả người liền kinh ngạc mà run lên cầm cập. Mọi người không hiểu. Hitsuji và Ichigo cũng để ý thấy liền kinh ngạc nhìn Ted.

- Asura......cậu ấy...........

Ichigo không tin được chuyện này. Coco liền ngồi xuống nhìn Tenten và Asura.

- Cậu để yên chuyện đó xảy ra sao Tenten?

- Câm mồm lại đi.

Tenten giọng nói nhẹ hết mức lên tiếng làm mọi người càng ngạc nhiên. Là Tenten chưa từng nói với đám Coco như vậy. Ted nhìn họ.

- Mau đi làm việc của mấy cậu đi.

- Ted.....nếu có cách gì hãy giúp họ đi.

Ichigo nói rồi xoay người rời đi, Ichigo cần chăm sóc khu vườn thực phẩm. Hitsuji chẳng nói gì quay về ngục. Coco túm lấy Jun kéo đi trước khi chuyện gì đó xảy ra nữa. Lúc này Tenten đã buông Asura mà đến Shin nhìn thấy cũng không thể bình tĩnh hơn vì chuyện ngoài dự đoán. Asura....đã trở thành một con búp bê vô hồn. Bây giờ Asura chỉ có thể cứ thế nghe lời người lập giao ước liên kết với mình. Shin nhận ra mình không phải người đó.

- Đi thôi Asura.

Tenten nói rồi đứng dậy rời đi, Ted cũng đi theo họ. Một cái bóng dài in trên đất. Tenten và Ted với Asura. Ba bọn họ đang đi cùng nhau đến khu nhà ăn tối. Mọi người không hiểu chuyện gì vừa xảy ra nữa. Rốt cục chuyện này là sao?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom