Cập nhật mới

Dịch Mang Theo Không Gian Cả Nhà Xuyên Cổ Chạy Nạn

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: Chương 20


Giày cỏ, lưới đánh cá, mũ! Những thứ có thể sử dụng tất cả đều sửa soạn thật tốt.

Không gian ba lô không hạn chế diện tích vì hình dạng, một chồng dây leo cũng không chiếm bao nhiêu không gian, nhưng những thứ đã làm thành thành phẩm lại chiếm khá nhiều chỗ.

Ngày hôm sau, trời còn chưa kịp sáng quan binh đã gõ chiêng.

Tiếng chiêng vang "keng… keng" vừa dứt, mọi người lần nữa tiếp tục lên đường.

Đường núi dài, đi như thế nào cũng vô cùng chật vật.

Hơn ba trăm người, tỏa ra đi cách nhau thưa thớt kéo dài hơn một dặm.

Cả nhà Quý Tinh Nhiên ở giữa đội ngũ.

Quý Tinh Nhiên quan sát một chút liền phát hiện có người chậm chạp đi thụt lùi ở phía sau, nhưng chỉ cần không rời khỏi hàng quá xa quan binh cũng sẽ mặc kệ không quan tâm.


Quý Tinh Nhiên liền nói: "Cha, nương, con định sẽ thử đi hái thêm một ít dây leo.

”"Được, mau đi rồi nhanh chóng trở về.

"Quý Xương Minh vừa nói vừa đỡ lấy Thẩm Tuệ Tâm.

Thân thể Thẩm Tuệ Tâm quá kém, buổi sáng thức dậy liền choáng váng.

Được tướng công và nhi nữ thuyết phục uống nửa hộp sữa, một quả trứng luộc mới có thể kiên trì đi bộ đến lúc này, nhưng hiện tại cũng đã hao phí phần lớn khí lực của bà.

Thẩm Tuệ Tâm không khỏi càu nhàu với Quý Xương Minh: "Một người chú ý rèn luyện dưỡng sinh như ta vậy mà lại bày ra một bộ dáng như vậy, thật sự khiến ta không biết giấu mặt vào đâu.

”Quý Xương Minh cười hắc hắc: "Có thể là đã bù đắp qua cho ta rồi, kiếp trước ta mang bụng bia nhưng đời này thân thể lại vô cùng cường tráng.


”Thẩm Tuệ Tâm trừng Quý Xương Minh: "Sao chàng lại nói lời đáng ghét như vậy? Có phải là, chàng thay thân thể liền muốn thuận tiện đổi lão bà luôn hay không?”Nương tử nhà mình đã nói đến vậy rồi còn dám tiếp lời mới là lạ!Quý Xương Minh không dám nói đùa nữa, vội vàng nói lại: "Không sao cả, không sao cả, cơ thể suy yếu về sau vẫn có thể nuôi dưỡng trở lại mà.

”Nói xong, còn kiên nhẫn khuyên Thẩm Tuệ Tâm: "Nàng suy nghĩ lại đi, trước kia nàng hơn bốn mươi tuổi, không phải vẫn luôn muốn trở lại tuổi ba mươi mấy hay sao? Hiện tại tốt rồi, mới hơn ba mươi tuổi, làn da này, dáng người này, không phải ta vuốt mông ngựa, thật sự quá xinh đẹp rồi!”Thẩm Tuệ Tâm nhìn mặt trời treo lơ lửng trên cao, nói: "Làn da tốt đến đâu đi nữa với lộ trình lưu đày hiện tại, về sau chỉ sợ cũng sẽ bị phơi nắng thành than đen.

”Quý Xương Minh vội nói: "Đừng nói thế, trời nắng như vậy mới tốt, nếu thật sự có gió to mưa lớn mới thật sự là thảm!”Quan binh có xe ngựa, có lẽ trong xe ngựa sẽ có mang theo lều trại.

"Ban ngày bọn họ còn có áo tơi, chúng ta thì khác phải đội mưa chạy đi đấy.

"Quý Xương Minh vừa nói như vậy, khuôn mặt Thẩm Tuệ Tâm không khỏi trắng bệch hơn: "Mấu chốt là mưa gió dễ cảm lạnh! Đây mới là nguyên nhân chính gây tử vong trong lần đi này.

”Nghĩ tới đây, hai người đồng loạt liếc nhau một cái: "Nàng nói thử xem, khuê nữ chúng ta không lẽ đã nghĩ đến vấn đề đó rồi ư? Bằng không sao lại chủ động đi tìm dây leo như vậy?”Rõ ràng đêm qua đã làm ít nhất năm đôi giày cỏ, ba chiếc mũ rơm và hai lưới đánh cá.

Hôm nay vẫn còn tích cực như vậy, vì sao chứ?Chuyện mà Quý Xương Minh và Thẩm Tuệ nghĩ thầm không sai, Quý Tinh Nhiên đúng là lo lắng trời sẽ mưa.

Đêm qua trong lúc nàng ngủ, mơ mơ màng màng nghe được một câu.

[Sinh tồn vượt qua mười hai canh giờ (24 tiếng), đạt được 1 điểm sinh tồn, có thể mở ra hệ thống đổi thưởng, xin hỏi có muốn mở đổi thưởng hay không.

]Một điểm sinh tồn?Ý là sống tốt qua một ngày nên được thưởng ư?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: Chương 21


Quý Tinh Nhiên cho dù không phân biệt được mộng cảnh cùng hiện thực, cũng biết ngay hiện tại nên trả lời là đồng ý.

Vì vậy, nàng hét lên trong giấc mơ của mình: "Có! Ta đồng ý mở nó ra!”[Xin vui lòng xác nhận, bạn có đồng ý mở hệ thống đổi thưởng hay không?]"Có! Ta muốn mở đổi thưởng!”[Xin vui lòng xác nhận, bạn có đồng ý mở hệ thống đổi thưởng…]Quý Tinh Nhiên tức giận: "Ngươi bị điếc à? Ta nói đồng ý! Ta muốn mở đổi thưởng!”Ngươi tốt xấu gì cũng nên nói trước đổi thưởng gì chứ!Nhưng mà giọng nói kia ngoại trừ cách một đoạn thời gian lại hỏi nàng một câu ra, thì không hề có động tĩnh gì thêm.

Quý Tinh Nhiên: "! "CMN nàng không phải là bị lừa đấy chứ.

Ngủ cũng không ngủ ngon, cái gì mà đổi thưởng cơ chứ, một cái bóng cũng không nhìn thấy!Quý Tinh Nhiên tức đến mức quay đầu liền ngủ sâu.

Thật sự không phải là nàng không muốn mở phần thưởng.

Mà là balo của nàng bị điếc!Như thế sao có thể không tức giận cơ chứMãi cho đến sáng sớm hôm nay, đột nhiên bị tiếng "kong… kong" của quan binh đánh thức, Quý Tinh Nhiên mới giật mình ngồi dậy.

Không có quạt hay điều hòa vào ban đêm, thức dậy liền cảm nhận được mồ hôi đầm đìa.

Nóng, thật sự rất nóng!Quý Tinh Nhiên theo bản năng muốn cầm lấy điện thoại di động xem hôm nay rốt cuộc bao nhiêu độ, có phải đã đạt đến nhiệt độ vô cùng cao hay không.


Kết quả là điện thoại vẫn tối đen như cũ, không thể mở lên được!Quý Tinh Nhiên tràn đầy thất vọng buông điện thoại xuống.

Còn chưa kịp buông xuống, đột nhiên nghe được giọng nói ngày hôm qua lại vang lên.

[Xác nhận đủ điều kiện mở hệ thống đổi thưởng, xin hỏi bạn có đồng ý mở hệ thống đổi thưởng hay không?"]Quý Tinh Nhiên ở đáy lòng tê tâm liệt phế trả lời: "Có!!!”Sau đó, cuối cùng nàng cũng nghe thấy câu trả lời mà mình mong đợi trong giấc mơ: "Hệ thống đổi thưởng đã được bật, xin vui lòng kiểm tra.

"Điện thoại di động trong tay run lên.

Quý Tinh Nhiên không khỏi khiếp sợ.

Nàng cúi đầu nhìn, phát hiện điện thoại di động của mình thế mà đã có thể bật nguồn!Nhưng đồng thời!Màn hình điện thoại di động của nàng bỗng chuyển sang màu xám, giống hệt với màu sắc của máy tính chết.

Tất cả các biểu tượng và ứng dụng không thể nhấp vào.

Quý Tinh Nhiên: "! Đừng bắt ta phải trả lời thêm một câu nào nữa.


”Cũng may hệ thống này coi như có lương tâm, chủ động nhắc nhở.

[Xin vui lòng kiểm tra biểu tượng trên điện thoại di động.

]----------Quý Tinh Nhiên vội vàng nhìn, phát hiện tuy biểu tượng không nhúc nhích nhưng trên mỗi biểu tượng đều có một con số đang sáng màu.

Vừa rồi bởi vì điện thoại di động xám xịt nên không có chú ý đến.

Quý Tinh Nhiên nhìn thấy, trên biểu tượng tin nhắn văn bản đánh dấu số 3, còn biểu tượng máy ảnh lại đánh dấu là 10.

Lịch được đánh dấu là 100, phần mềm mua sắm Taobao màu cam được đánh dấu là 1000!Biểu tượng có số thấp nhất là phần mềm dự báo thời tiết, đánh dấu 1.

Quý Tinh thử nhấp vào biểu tượng số 1, sau đó hệ thống liền vang lên: "Xin vui lòng xác nhận, có tiêu hao 1 điểm sinh tồn, đổi chức năng [dự báo thời tiết] hay không?”Hiện tại có thể trả lời bình thường rồi chưa nhỉ?Quý Tinh Nhiên gào thét: "Có!!!”Hệ thống: "! "Quý Tinh Nhiên sợ hệ thống lại đột nhiên điếc tai, vội vàng ở trong lòng liên tục hét to: "Có! Ta nói có! Có đổi! Có đổi!”Không quan tâm đổi được cái gì, dù sao chỉ cần cho đổi là được!Hệ thống không khỏi dừng lại nhắc nhở trước khi mở ra trao đổi: "Ký chủ không cần phải trả lời lớn như vậy, hệ thống vẫn có thể nhận ra bất kỳ âm thanh nào của ký chủ dù cho có nhỏ đến mấy.

”Quý Tinh Nhiên: "Ha ha.

”Tin ngươi mới là lạ.

"Tối qua ta đã trả lời ít nhất năm lần, ngươi đều như bị điếc.

".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: Chương 22


Hệ thống: "! Thính giác của hệ thống không có trở ngại, là điều kiện cơ bản để ký chủ mở hệ thống trao đổi không thỏa mãn.

”Quý Tinh Nhiên nhìn điện thoại di động trong tay: "Điều kiện cơ bản? Ý là mở điện thoại di động sao?”Hệ thống không nói gì, hiển nhiên là đã mặc định.

"Giao dịch trao đổi phần mềm [Dự báo thời tiết] đã hoàn tất, ký chủ có thể sử dụng.

"Quý Tinh Nhiên vội vàng cúi đầu nhìn điện thoại di động.

Mở ra app dự báo thời tiết, một trong những app quen thuộc của nàng.

[Hôm nay trời chuyển nhiều mây, cục bộ có mưa rào và dông vài nơi, nhiệt độ 32-38 độ C.

][Gió đông cấp 2, cường độ tia cực tím: Mạnh, không thích hợp cho các hoạt động ngoài trời, hãy chú ý mang theo ô.

]Phía sau còn có một dòng chữ nhỏ: [Dự báo thời tiết] cấp một, hiển thị phạm vi thời tiết trong phạm vi năm mươi dặm.

Trong phạm vi 50 dặm!Đội ngũ lưu đày của bọn họ một ngày đều phải đi sáu bảy mươi dặm đường, nói cách khác, hôm nay tự nhiên sẽ gặp phải giông bão a!Trong lòng Quý Tinh Nhiên không khỏi chấn động.


Hóa ra thực sự có thể dự báo thời tiết!Chỉ là phạm vi năm mươi dặm có chút quá nhỏ, chỉ xoay quanh trong phạm vi người bình thường đi bộ một ngày.

Nếu là cưỡi ngựa, hoặc ngồi một chiếc xe kéo, có thể sẽ vượt qua không chỉ nằm trong phạm vi này.

Lúc đấy có xem được dự báo thời tiết cũng vô dụng.

Hơn nữa ngay cả dự đoán bảy ngày, mười lăm ngày kế cũng không có, chỉ có duy nhất một ngày và trong một phạm vi rất nhỏ…Như thế này so với việc đợi đến hừng đông mới đứng lên xem mặt trời có gì khác nhau nha!Quý Tinh Nhiên trong lòng yên lặng chửi bới một câu, cân nhắc xem phạm vi cùng thời gian hạn chế sau này có thể thay đổi hay không?Tốt xấu gì cũng nên mở rộng dự báo thêm vài ngày, hoặc là phạm vi lớn hơn một chút mới tốt.

Xét thấy hệ thống không ổn định, cùng với chức năng dự báo thời tiết không quá khủng bố, Quý Tinh Nhiên tự nhiên không định nói cho cha nương biết về chuyện này.

Nàng dự định sẽ tự mình thử nghiệm một vài lần để xem xem hệ thống có đáng tin cậy hay không.

Tuy rằng ngay cả chuyện xuyên không cũng đã xảy ra, hệ thống kia Quý Tinh Nhiên không phải không tin.

Nhưng lỡ như có chuyện gì xảy ra thì sao, vẫn nên xem xét kỹ trước thì hơn.

Quý Tinh Nhiên thận trọng quyết định trước tiên nên tự mình xem xét trước.


Trong phạm vi 50 dặm sẽ có mưa dông, đúng hay không hôm nay có thể nghiệm chứng ra.

Vì thế Quý Tinh Nhiên sau khi lên đường cũng không nhàn rỗi.

Nàng cố gắng, rời khỏi đội trong một thời gian ngắn để thu thập đồ.

Đại khái quan binh áp giải phạm nhân cũng biết từ Kinh Thành đi Kinh Thạch Đạo không phải chuyện một ngày hai ngày là có thể hoàn thành, cho nên chỉ cần không tụt lại phía sau hay rời đi quá xa tầm mắt sẽ không quản bọn họ quá nhiều.

Quý Tinh Nhiên không ngừng tăng nhanh cước bộ, vọt tới phía trước hái dây leo.

Đội ngũ sắp đi qua hết, Quý Tinh Nhiên lại vội vàng trở về đội ngũ.

Quý Xương Minh thấy Quý Tinh Nhiên cầm một bó dây leo lớn, nhanh chóng đưa tay nhận lấy.

Thẩm Tuệ Tâm cũng hỏi nàng: "Nhiên Nhiên, con thu thập nhiều dây leo như vậy làm gì?”Quý Tinh Nhiên nhìn mặt trời lấp lánh trên bầu trời, do dự một chút trả lời: "Con sợ có gió dông và mưa rào, mùa hè không phải thường xuyên có gió dông và mưa nhiều hay sao.

”Nàng hy vọng hệ thống sẽ hữu ích, nhưng vẫn có một chút không tin tưởng vào nó.

Cho nên cũng không muốn cha nương giống như nàng dâng lên hy vọng rồi kết quả quay đầu lại thất vọng.

Quý Tinh Nhiên nói ra như thế, thật ra cũng không trông cậy vào Quý Xương Minh và Thẩm Tuệ Tâm tin tưởng.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: Chương 23


Nhưng kết quả Quý Xương Minh và Thẩm Tuệ Tâm liếc nhau, nói: "Nhiên Nhiên quả nhiên là lo lắng chuyện này.

”Quý Tinh Nhiên có chút ngoài ý muốn: "Cha, nương, hai người cũng tin trong chốc lát nữa sẽ mưa sao?”Dù sao lúc này mặt trời cũng lớn đến dọa người.

Quý Xương Minh nở nụ cười: "Không phải đùa giỡn con đâu, cha của con xuất thân từ gia đình ở nông thôn, từ nhỏ chính là nhìn trời kiếm cơm!”Ông so với Quý Tinh Nhiên còn nắm rõ thời tiết này hơn.

Quý Tinh Nhiên yên lòng, vội vàng nhét dây leo vào tay cha nương: "Thế thì phải nhanh chóng làm xong đồ thôi, tránh cho lát nữa vì mưa mà bị cảm lạnh.

”Sau đó, một nhà ba người liền bắt đầu vừa đi bộ vừa làm áo tơi.

Kỳ thật áo tơi dùng cỏ khô đặc thù đan sẽ dùng tương đối tốt, nhưng mà bọn họ ở trên đường vừa đi vừa làm cũng không thể quá kén chọn.

Chỉ có thể cố gắng đan cẩn thận một chút.

Trước sau bọn họ cách ba đến năm thước đều có người, vài người nhìn thấy bọn họ dệt áo tơi, tựa hồ cũng nghĩ tới cái gì đó vội vàng chạy đi hái dây leo để đan.

Quý Tinh Nhiên vẫn luôn nhìn chằm chằm mặt trời trên bầu trời.

Đến mười một giờ, lúc sắp nghỉ ngơi, cũng không có chút dấu hiệu trời sẽ mưa.


Đội ngũ dừng lại để nghỉ ngơi vào buổi trưa như bình thường.

Quan binh vẫn phát mỗi người một cái bánh bao giống như ngày hôm qua, cùng với một chén cháo.

Tuy rằng món ăn rất khó ăn, nhưng người Quý gia cũng không lãng phí, từng ngụm từng ngụm ăn hết.

Quý Xương Minh cảm khái nói: "Thật ra khi còn bé ta cũng đã ăn loại bánh bao rau dại này, khi đó trong nhà nghèo, không có thức ăn, ngay cả vỏ khoai lang cũng không nỡ ném…”"Sau đó cuộc sống ngày càng tốt, hoa quả và rau quả có bộ dạng hơi không đẹp cũng không ai muốn, đồ ăn mua từ trong siêu thị giành giật nhau có bị rớt vài cái lá lại cũng không ai quan tâm.

"Nếu như những người hiện đại biết có một ngày sẽ xuyên qua còn bị lưu đày, đi đến nơi hoang vắng lạnh lẽo như thế này liệu có thể sẽ quý trọng lương thực hơn một chút hay không?Ba người ăn xong, trong tay cũng không nhàn rỗi mà liên tục đan áo.

Buổi chiều, lúc lên đường cuối cùng cũng làm xong ba cái mũ rơm cùng hai kiện áo cỏ thật dày.

Áo cỏ khoác lên người này được làm hệt như áo choàng.

Hai giờ chiều, kiện áo cỏ thứ ba cuối cùng cũng được làm xong.

Tuy nhiên, trời vẫn nắng nóng như cũ.

Quý Tinh Nhiên lúc này đã có chút cảm thấy hệ thống gạt người.


Không nói được bản thân cảm thấy thất vọng hay là như thế nào, nhưng dù sao cũng có chút mưu cầu.

Tuy nhiên hệ thống hình như chỉ xuất hiện vào lúc Quý Tinh Nhiên đang mơ màng, sau khi hoàn toàn tỉnh táo liền không có tin tức gì nữa.

Gọi thế nào cũng không trả lời lại.

Nếu không phải điện thoại di động vẫn có thể hiển thị app thời tiết, Quý Tinh Nhiên đã cảm thấy mình nằm mơ đến hồ đồ.

Quý Tinh Nhiên cứ cách một lát lại chăm chú nhìn điện thoại di động trong không gian balo một lần.

Ba giờ chiều, Quý Tinh Nhiên lần nữa xem điện thoại di động, đột nhiên phát hiện trang điện thoại di động thay đổi.

[Xác suất lượng mưa trong khu vực là 70% trong vòng hai giờ kế.

]Quý Tinh Nhiên kích động, càng thường xuyên xem hơn.

May mắn là điện thoại thương hiệu nội địa của nàng có sức mạnh bền, mở xem nhiều lần như vậy cũng không tiêu thụ quá nhiều điện tích.

Nhưng nhìn thấy lượng pin tụt từ 80% còn 78%, Quý Tinh Nhiên vẫn rất đau lòng.

Nàng không biết liệu hệ thống có cách sạc đầy pin hay không.

Lúc phần mềm theo dõi dự báo thời tiết thay đổi từ hai giờ thành nửa giờ, còn xác suất lượng mưa từ 70% đến 90%.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: Chương 24


Sắc trời cũng càng ngày càng tối, mây đen tụ thành đám to.

Một tiếng sấm nổ vừa vang lên, mưa to như hạt đậu liền không ngừng rơi xuống.

Mọi người cuống quýt tránh mưa, tiếng khóc lóc, la hét không dứt bên tai.

Chỉ có Quý Tinh Nhiên, trên đầu đội mũ rơm, khoác áo mưa vừa đan, đứng trong mưa cười rất vui vẻ.

Nếu không phải sợ quá vui vẻ sẽ bị người đánh, Quý Tinh Nhiên đã cười "Ha ha ha" ba tiếng thật to.

Quý Xương Minh và Thẩm Tuệ lộ vẻ lo lắng: "Không phải là con gái mình bị ngốc rồi chứ?”Vì sao người khác thấy mưa đều kêu ầm ĩ, còn khuê nữ nhà họ thấy mưa lại giống như thấy tiền thế này.

Thẩm Tuệ Tâm đưa tay thử trán Quý Tinh Nhiên: "Không có sốt mà!”Quý Tinh Nhiên mượn tiếng mưa, ở bên tai Thẩm Tuệ Tâm và Quý Xương Minh nói nhỏ: "Cha, nương, điện thoại di động của con có thể dự báo thời tiết!”Quý Xương Minh và Thẩm Tuệ Tâm đều khiếp sợ không thôi: "Thật hay giả? Tại sao chúng ta không thể.

”Điện thoại di động của họ đã được thử nghiệm từ ngày đầu tiên xuyên qua, không có internet, không có gì được hiển thị.

Chỉ có thể sử dụng ứng dụng máy tính offline.


Quý Tinh Nhiên cười ha ha ngây ngô: "Có thể là bởi vì con đọc nhiều tiểu thuyết, cho nên mới có được bàn tay vàng đặc thù đi!----------Quý Xương Minh lập tức hỏi Quý Tinh Nhiên: "Có tín hiệu không? Có thể thực hiện cuộc gọi không? Cuộc gọi khẩn cấp thì sao?”Quý Tinh Nhiên lắc đầu: "Đều không được, chỉ có dự báo thời tiết.

”Quý Xương Minh và Thẩm Tuệ Tâm thấy Quý Tinh Nhiên có chút mất mát, vội vàng an ủi nói: "Không sao, không sao cả, Nhiên Nhiên nhà chúng ta trời sinh phúc tinh, có được dự báo thời tiết đã rất tốt rồi.

”"Dự đoán thời tiết rất hữu ích trong thời đại hiện tại.

"Quý Xương Minh cười nói: "Đến Kinh Thạch Đạo, chúng ta không thể không khai hoang trồng trọt, nhìn trời ăn cơm, có chức năng bảo bối như vậy, nhất định có thể dẫn đầu trong việc trồng trọt!”Quý Tinh Nhiên nở nụ cười: "Cha nương, con không có buồn bực, không cần dỗ dành con như vậy.

”Nói thì nói như vậy, nhưng trong lòng Quý Tinh Nhiên vẫn rất ấm áp.

Cha nương đúng là phụ thân và mẫu thân tốt nhất trên thế giới.

Khi còn nhỏ, nàng không phải là một đứa trẻ đặc biệt thông minh, cũng không có tế bào nghệ thuật, vì vậy nàng luôn luôn không phải là đứa nhỏ con nhà người ta.

Nhưng cha nương nàng chưa bao giờ so sánh nàng với bất cứ ai khác.

Ngược lại còn nhiệt tình khuyến khích từng chút tiến bộ của nàng.


Quý Tinh Nhiên chính là dưới sự cổ vũ như vậy mà cố gắng hơn.

Nâng kết quả ngày càng tốt hơn, cuối cùng còn đậu vào trường đại học trọng điểm yêu thích.

Mặc dù không có tế bào nghệ thuật, nhưng có các thế mạnh về thể thao.

Thể chất Quý Tinh Nhiên không tệ, chạy đường dài, bóng chuyền, Vịnh Xuân quyền, võ thuật phòng thân của nữ đều học không tệ, còn có thể đánh một chút võ Thái.

Quý Tinh Nhiên không vì chuyện này mà phát sầu, nàng chỉ nghĩ các tính năng khác trong điện thoại sẽ là gì.

Ví dụ, những biểu tượng được đánh dấu số 3, 10, 100, chắc chắn có tác dụng riêng của nó.

Hơn nữa, có lẽ còn phải tiêu hao nhiều điểm sinh tồn hơn.

Điểm sinh tồn của hệ thống được lấy chuẩn hai mươi bốn giờ hoàn chỉnh làm mốc điểm, ngày đầu tiên bọn họ đến chỉ có nửa ngày, cho nên ngày đầu tiên trong mộng không nhận được lời hệ thống nhắc nhở.

Đến tối hôm qua mới được mở ra.

Quý Tinh Nhiên hiện tại rất kích động.

Sống sót thêm một ngày, có thể có thêm một điểm sinh tồn.

Một điểm sinh tồn đổi lấy chức năng [dự báo thời tiết] lợi hại như vậy, vậy những chức năng khác đắt hơn kia chẳng phải còn lợi hại hơn sao?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: Chương 25


Phần mềm mua sắm màu cam Taobao mang số niêm yết 1000! Chẳng lẽ chính là hệ thống mua sắm xuyên thời gian trong truyền thuyết?Quý Tinh Nhiên cả người như nóng ran lên!Nhưng mà, để thu thập đủ 1000 điểm sinh tồn hình như có chút khó khăn, phải tích góp hơn ba năm ư?Quý Tinh Nhiên dự định chờ đến tối nay ở trong mộng lại hỏi hệ thống, có phương pháp nào khác để lấy được điểm sinh tồn hay không.

Trận mưa dông này kéo dài chừng nửa tiếng đồng hồ mới dừng lại, bầu trời sau đó liền rực sáng như cũ.

Quý Tinh Nhiên tháo áo choàng cỏ và mũ rơm xuống, hơi run tay vung cho nước đọng bay đi, sau đó như cũ dùng dây cỏ buộc chúng lại rồi cõng trên lưng.

Còn Thẩm Tuệ Tâm thì dùng phương thức đan lưới đánh cá làm thành một cái túi lớn, cố định thêm hai sợi dây cỏ làm đai lưng để cho Quý Xương Minh đeo.

Thân thể của bà thật sự là quá yếu.

Có thể kiên trì không ngất xỉu đã là quá tốt rồi.

Thật sự là không thể gánh thêm đồ vật có trọng lượng đi về phía trước.

Lần thứ hai xuất phát, ngoại trừ một nhà Quý Tinh Nhiên cùng một số ít người chuẩn bị đồ che chắn trước đó thấy thoải mái, khuôn mặt những người khác đều có chút xám xịt, một khuôn mặt bám đầy bụi bặm lẫn sự tức tối.

Vốn đã quen với đường bê tông, đường nhựa của thành phố, loại đường đất gồ ghề này thật sự là không dễ đi.

Ngày nắng thì đầy bụi bặm.

Cơn mưa vừa kéo đến liền thành đường bùn nhầy nhụa, một số chỗ trũng còn đọng cả nước thành vũng to.


Rất nhiều người trước kia trên người đều bị phủ một tầng bụi cát, hiện tại bị mưa làm ướt trên người toàn là bùn.

Quý Tinh Nhiên cùng Quý Xương Minh đỡ Thẩm Tuệ Tâm, gian nan chạy đi.

Giày cỏ sắp không còn đủ.

Dây leo sau khi bị dính bùn đặc biệt nặng, cho nên ba người cởi giày vải ra treo trên lưng, học người khác đi chân trần.

Đi thẳng đến khi trời tối, cuối giờ Dậu (bảy giờ tối), quan binh mới gõ chiêng để mọi người nghỉ ngơi.

Rừng rậm bị mưa làm ướt, muốn tìm một nơi nghỉ ngơi tốt là chuyện rất khó khăn.

Quý Tinh Nhiên không cướp được chỗ tốt.

Quý Xương Minh mang tới hai tảng đá phẳng: "Ngồi trên tảng đá trước đi, sau đó đốt lửa lên hong khô rồi hả nghỉ ngơi.

”Mặc dù cả người mệt mỏi, đau lưng mỏi chân, lòng bàn chân đã nổi bọc nước, nhưng ba người vẫn lựa chọn làm việc trước nghỉ ngơi sau.

Nếu không, lỡ như bị cảm lạnh sẽ không còn là chuyện nhỏ.

Thẩm Tuệ Tâm cũng đồng ý: "Ngủ trên mặt đất vốn đã dễ bị cảm lạnh, đất ẩm ướt lại càng không thể ngủ.


”Trong lúc Quý Tinh Nhiên nhặt củi, không khỏi nhìn thấy rất nhiều người trực tiếp ngủ trên mặt đất.

Dù sao thì cũng không có cách nào khác, ai cũng rất mệt mỏi.

Không những mệt mỏi còn rất đói.

Quý Xương Minh đi tìm quan binh đã đốt lửa, để xin một ít lửa mồi chài.

Cỏ và cây sau cơn mưa đều ướt nên rất khó để đốt cháy.

Khi đốt cháy còn mang theo khói không tránh khỏi bị sặc.

Nhưng ba người Quý gia vẫn buồn bực đốt cháy.

Mãi cho đến khi lấy đống lửa làm trung tâm, mặt đất trong khoảng hai mét đều đã được hong khô mới dời đống lửa ra xa.

Sau đó đem ba cái áo choàng cỏ đã được hong khô trải trên mặt đất, một nhà ba người lúc này mới nằm xuống.

Đống lửa nhỏ ở cả hai bên vẫn tiếp tục tỏa ra nhiệt để sấy khô mặt đất.

Cả một ngày mệt mỏi, vừa nằm xuống ba người liền phát ra tiếng thở dài thỏa mãn.

Áo choàng cỏ tuy làm không được quá tốt, nhưng so với nệm cọ nệm mủ cao su đời trước đều thoải mái hơn.

Nhưng sự hài lòng này không kéo dài lâu.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: Chương 26


Đại khái chỉ mới nửa phút sau.

Ngay sau đó ! "Ùng… ục.

""Ùng… ục.

"Ba người quay đầu nhìn nhau.

Ta nhìn người, người nhìn ta.

Bụng bọn họ đói rồi!Trong hai ngày, ngoại trừ Thẩm Tuệ Tâm bởi vì thân thể quá kém cho nên uống thêm chút sữa, ăn thêm chút gì đó, một nhà ba người hoàn toàn dựa theo lượng thức ăn quan binh phát ra mà dùng.

Lượng thức ăn đấy chắc chắn không đủ no.

Bình thường cũng không đủ ăn.

Huống chi ăn xong còn phải hoạt động lâu như việc di chuyển hiện tại.


Quý Tinh Nhiên sờ bụng, nhỏ giọng hỏi: "Cha, nương, nếu không chúng ta ăn chút gì đi?”Quý Xương Minh do dự một lát, gật đầu đồng ý.

"Được, ăn một chút.

"Mặc dù thực phẩm rất quý giá cần phải tiết kiệm, nhưng cũng không thể vì vậy mà chịu đựng quá mức làm hại sức khỏe của mình.

Ba người thương lượng một chút, thể lực hiện tại bị tiêu hao quá lớn, nhất định phải bổ sung thêm năng lượng.

Sau một hồi chọn lọc, cuối cùng cũng quyết định mỗi người ăn nửa trái bắp, mười hạt đậu phộng, một quả trứng.

Vừa đủ bổ sung carbon, chất béo và protein tương ứng cho cơ thể.

Thẩm Tuệ Tâm nói: "Cộng thêm bánh rau bột cám hấp buổi trưa, như vậy coi như vừa đủ cân bằng dinh dưỡng.

”Quý Tinh Nhiên nhìn cha một cái.

Hai cha con thầm hiểu, Thẩm Tuệ Tâm đây là bệnh nghề nghiệp.

Đã lâm vào cảnh như thế này, vẫn chú ý đến sự cân bằng dinh dưỡng.

Có thêm một ít thức ăn là tốt rồi.

Nhưng nói thật thì, phối hợp ăn cân bằng chất như vậy đúng là có cảm giác no bụng nhiều hơn.

Ba người giống như chuột đồng, dùng tay áo lớn che nửa khuôn mặt phía dưới, lặng lẽ ăn uống.

Tranh thủ đồ vật vừa ra khỏi không gian liền nhét vào miệng.

Không để chút mùi vị nào lan ra bên ngoài.

Ăn xong, Quý Tinh Nhiên tuyên bố: "Ngày mai con sẽ nhận thêm nhiệm vụ tìm quả dại!”Gia đình ba người phân chia lao động thực sự rất rõ ràng.

Thẩm Tuệ Tâm thể lực hạn chế, chủ yếu phụ trách công việc đan đồ không tiêu hao thể lực.


Quý Xương Minh lớn tuổi, lại từng làm ông chủ, kinh nghiệm giao tiếp đầy mình nên phụ trách tìm hiểu tin tức, đồng thời có thể lực mạnh nên tiếp nhận thêm những việc cần sức lực lớn.

Quý Tinh Nhiên tuổi còn nhỏ, phụ trách những việc cần sự linh hoạt.

Điều tra phát hiện, ra chủ ý, đều là công việc của nàng.

Nhất là tìm dây leo thích hợp để dệt giày cỏ, quả dại để ăn và phối hợp bắt cá.

Thương lượng xong nhiệm vụ ngày hôm sau, ba người liền vội vàng chia ca đi ngủ.

Quý Tinh Nhiên và Thẩm Tuệ Tâm ngủ trước.

Vừa nằm xuống, Quý Tinh Nhiên còn chưa dùng tuyệt chiêu đếm cừu đại pháp, đã tiến vào mộng tưởng.

Tìm hệ thống điếc cả ngày chưa nhìn thấy được một cái bóng kia.

----------Điều mà Quý Tinh Nhiên lo lắng nhất chính là lượng pin của điện thoại di động.

Vừa thấy hệ thống online, nàng vội vàng hỏi: “Làm ơn cho ta hỏi một chút, nếu điện thoại di động hết pin thì phải làm như thế nào?”Hệ thống trả lời: “Ký chủ có thể dùng một điểm sinh tồn để nạp đầy 100% pin điện thoại di động.

”Thì ra là như vậy.


Vẫn ổn.

Ít nhất sau này không phải lo lắng điện thoại hết pin.

Quý Tinh Nhiên yên tâm rồi.

Sau đó, nàng được nước lấn tới hỏi: “Vậy ta có thể nạp điện cho điện thoại của cha và nương của ta không?”Hệ thống: “Trên nguyên tắc là có thể, nhưng mà hệ thống không kiến nghị làm như vậy.

”“Tại sao?”“Bởi vì điện thoại của ký chủ là ngọn nguồn của sự kiện xuyên qua, là công cụ duy nhất.

”“Ngoài ra, điện thoại sau khi sạc điện sẽ không thể mở ra các chức năng đặc biệt.

” Hệ thống nói.

“Ồ, có ý gì?” Quý Tinh Nhiên không quan tâm nói: “Không có chức năng đặc biệt thì thôi, không phải vẫn còn các chức năng bình thường của điện thoại sao?”“Vẫn có thể chụp ảnh, sử dụng máy tính và truyền qua Bluetooth mà, chờ đến khi chức năng Bluetooth trên điện thoại của ta được kích hoạt là ta có thể gửi tin nhắn riêng cho cha và nương của ta.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: Chương 27


“Lỡ như chúng ta bị bắt, không thể phát ra âm thanh, không phải còn có thể sử dụng cách này để truyền tin tức sao?”“Nếu thực sự không được, vậy chờ đến khi điện thoại của ta kích hoạt, ta sẽ gửi tiểu thuyết và âm nhạc đã lưu cho cha nương của ta, để bọn họ cũng đọc tiểu thuyết xuyên không! Nắm vững kỹ năng sinh tồn ở cổ đại!"Quý Tinh Nhiên vui vẻ nói.

Hệ thống im lặng khoảng năm phút không trả lời.

Nó có chút khiếp sợ.

Không ngờ còn có thể sử dụng như vậy.

Ký chủ này… Tại sao lại không ra bài theo kịch bản vậy?Hệ thống không nói chuyện.

Trái tim của Quý Tinh Nhiên lại nhấc lên.

“Này, này? Ngươi lại bị rớt mạng sao?”“Có ở đó không? Có ở đó không?”“Còn nói mình không bị điếc…”Hệ thống: “… Đây.

”Quý Tinh Nhiên hỏi tiếp về vấn đề mà mình quan tâm nhất.

“Điểm sinh tồn này chỉ có thể kiếm được thông qua việc sống sót qua một ngày sao? Còn có cách kiếm điểm sinh tồn nào khác không?”Lần này, hệ thống trả lời rất nhanh: “Còn hai cách.

”Sau đó, dường như để chứng minh mình không bị điếc còn phản ứng nhanh, hệ thống giải thích kỹ càng các cách kiếm điểm sinh tồn cho Quý Tinh Nhiên.


Cách thứ nhất: Ký chủ sống qua một ngày là có thể dành được một điểm sinh tồn.

Cách thứ hai: Kỹ năng sinh tồn của ký chủ tăng lên, sẽ được khen thưởng điểm sinh tồn.

Cách thứ ba: Hệ thống sẽ phát nhiệm vụ, ký chủ hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được điểm sinh tồn.

Nhiệm vụ được chia thành nhiệm vụ tùy chọn và nhiệm vụ bắt buộc.

Tương ứng với phần thưởng, thất bại cũng sẽ bị trừ điểm sinh tồn.

Sau khi giải thích mọi thứ, hệ thống dò hỏi Quý Tinh Nhiên: “Xin hỏi có kích hoạt hai cách thức thu hoạch sau không?”Cái này còn phải hỏi sao?Đương nhiên là kích hoạt!Nếu không phải đợi đến ngày tháng năm nào mới có thể sử dụng các chức năng khác của điện thoại di động.

Quý Tinh Nhiên lập tức trả lời: “Kích hoạt!”Vừa dứt lời, Quý Tinh Nhiên đột nhiên nghĩ đến một điều: “Không, không, đợi một chút, phương thức trừ điểm sinh tồn ở cách thứ ba sẽ như thế nào khi không đủ điểm sinh tồn? Hiển thị số âm trước sao?”Hệ thống: “Không.

”“Nếu không đủ điểm sinh tồn để trừ thì sẽ trừ vào vật tư bên trong không gian của ký chủ.

”“Nếu không đủ vật tư để khấu trừ thì sẽ đóng các chức năng đã được kích hoạt.

”“Nếu vẫn không đủ để trừ, thể chất của ký chủ sẽ bị hạn chế, sẽ xuất hiện các trạng thái suy yếu như bị thương, bệnh tật hoặc suy nhược…”“Mỗi ngày trừ một điểm sinh tồn.


”“Cho đến khi trừ hết.

”Quý Tinh Nhiên sợ ngây người!ĐM!May mà nàng đã hỏi thêm một câu!Nếu như trực tiếp kích hoạt cách thứ ba, sau đó người ta phát cho nàng một nhiệm vụ bắt buộc thì làm thế nào?Nếu không hoàn thành, trừ vật tư chỉ là việc nhỏ, xuất hiện trạng thái suy yếu chính là chuyện lớn.

Bị thương, nhiễm bệnh trên đường lưu đày thì nàng còn có thể sống sót đến đích sao?Quý Tinh Nhiên kế thừa tính can đảm mà thận trọng của cha Quý, sau khi tự hỏi một hồi liền quyết định kích hoạt cách thứ hai.

Hệ thống công tư phân minh.

Một phút sau.

“Ký chủ đã kích hoạt phương thức kỹ năng sinh tồn đổi điểm sinh tồn.

”“Kiểm tra đo lường phát hiện tiến độ kỹ năng thu thập sơ cấp của ký chủ: 7/10, không đủ để đổi.

”“Kiểm tra đo lường phát hiện tiến độ kỹ năng đan dệt sơ cấp của ký chủ: 11/10, có thể đổi một điểm sinh tồn.

”“Kiểm tra đo lường phát hiện tiến độ kỹ năng săn bắt sơ cấp của ký chủ: 2/10, không đủ để đổi.

”Wow!Tốt quá!Quý Tinh Nhiên cực kỳ vui vẻ.

Nàng lập tức lựa chọn đổi kỹ năng đan dệt.

Sau khi đổi, tiến độ kỹ năng đan dệt trở thành tiến độ trung cấp: 1/1000.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: Chương 28


Quý Tinh Nhiên suy nghĩ cẩn thận những chuyện mình đã làm trong mấy ngày nay và rút ra một kết luận.

Tiến độ này dựa trên số lần nàng hoàn thành các kỹ năng sinh tồn tương ứng.

Nàng không nhớ mình đã thu thập được bao nhiêu dây leo và cành cây trong mấy ngày qua.

Nhưng mà nàng đan mũ cỏ, giày cỏ và chiếu, cộng lại đúng là mười một chiếc.

Vậy nên tiến độ là 11.

Còn về phần săn bắt, phần lớn cá đều do Quý Xương Minh bắt.

Bởi vì Quý Tinh Nhiên không dám chạm vào lươn nên chỉ bắt được hai con cá trắm cỏ bình thường.

Vì vậy, tiến độ là 2.

Quý Tinh Nhiên cảm thấy hơi đáng tiếc.

Nếu như nàng không sợ lươn thì có lẽ tiến độ đã cao hơn bây giờ.

Nghĩ đến đây, Quý Tinh Nhiên âm thầm hạ quyết tâm.

Lần sau bắt cá, nàng nhất định phải khắc phục nhược điểm sợ lươn của mình.


Gia tăng kỹ năng càng sớm càng tốt.

Đổi điểm kỹ năng!Sống những ngày tháng tốt đẹp bên cha nương.

Quý Tinh Nhiên suy nghĩ, sau đó liền ngủ thiếp đi.

Qua 0 giờ, thanh tín hiệu bên cạnh mức pin ở góc trên bên phải trên điện thoại của nàng chuyển thành một con số: 2.

Thể hiện điểm sinh tồn mà nàng đang có hiện giờ.

…Khi Quý Tinh Nhiên tỉnh lại một lần nữa, đã là ngày thứ tư gia đình nàng xuyên không.

Quý Tinh Nhiên nhìn thấy 2 điểm sinh tồn trên điện thoại di động.

Nàng cảm thấy hệ thống có chút lừa gạt.

Tại sao lại không tính số ngày sinh tồn bằng cách làm tròn?Tại sao không dựa theo bốn bỏ năm lên để tính?Tủi thân!Nhưng nàng chỉ tủi thân một chút xíu.

Hôm nay Quý Tinh Nhiên làm việc rất hăng hái.

Sau khi biết làm việc không chỉ có thể cải thiện điều kiện sống hiện tại mà còn tích lũy tiến độ kỹ năng để đổi lấy điểm sinh tồn, Quý Tinh Nhiên đã trở thành một người cuồng công việc.

Nàng kiểm tra dự báo thời tiết, sau đó nói với Quý Xương Minh và Thẩm Tuệ Tâm: “Thời tiết cả ngày hôm nay đều nắng, nhiệt độ hơi cao, phải cẩn thận bị say nắng.


”Cha nương của nàng đều gật đầu tỏ ý đã hiểu, bọn họ rất vui: “Có dự báo thời tiết thật tốt!”Thẩm Tuệ Tâm cũng nói: “Nhiệt độ cao nhất trong ngày hôm nay cao hơn hôm qua, mọi người nhớ bổ sung nước, tối hôm qua đun sôi để nguội khá nhiều, đã cho vào túi ni lông và bỏ vào ba lô, đủ cho chúng ta uống.

”Nói xong, cả ba người nhìn nhau cười, ai cũng thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Dường như bọn họ đã quen dần với cuộc sống bi thảm sau khi xuyên không.

…Vừa mới lên đường không lâu, trời vẫn còn tờ mờ sáng.

Quý Tinh Nhiên chạy sang một bên thu thập dây leo.

Sau khi thu hoạch được một bó lớn bằng hai bàn tay của nàng thì tiến độ kỹ năng thu thập sơ cấp +1, trở thành 8/10.

Quý Tinh Nhiên vui vẻ chạy về, vừa đi vừa đan.

Thẩm Tuệ Tâm thấy vậy thì hơi khó hiểu: “Nhiên Nhiên, những thứ chúng ta đan vẫn đủ dùng, con không cần phải vội vàng như vậy, đêm nay nương sẽ đan.

”Quý Tinh Nhiên tràn đầy nhiệt tình: “Nương, con không mệt, con chỉ thích đan thứ này thôi.

”Sau đó, nàng còn hỏi Thẩm Tuệ Tâm xem còn có thể đan gì nữa không?Thẩm Tuệ Tâm suy nghĩ một chút rồi nói: “Đan một ít túi lưới đi, đồ đạc của chúng ta càng ngày càng nhiều.

”Bây giờ chỉ có Thẩm Tuệ Tâm có một chiếc túi lưới nhỏ.

Còn Quý Tinh Nhiên và Quý Xương Minh đều cõng chiếu trên lưng, trên đầu đội mũ cỏ.

Trong tay Quý Xương Minh và Thẩm Tuệ Tâm đều cầm một cây gậy gỗ có đầu nhọn, có thể dùng làm giáo gỗ để sử dụng.

Ngoài ra, trong chiếu còn bọc ba chiếc bát sứ và đũa gỗ của ba người.

Bởi vì sợ người khác phát hiện sự khác thường nên những thứ này đều đặt bên ngoài, không tiện bỏ vào không gian.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: Chương 29


Trong ba lô của ba người, ngoài những đồ đạc ban đầu ra thì còn nhét vài đôi giày cỏ và một ít dây leo chưa kịp đan.

Đồ đạc càng ngày càng nhiều, cần phải làm một vài thứ để đóng gói và mang theo.

Mà loại dây leo chưa qua bào chế như thế này rất giòn.

Nó rất dễ bị đứt gãy và hao mòn.

Vì vậy, đan nhiều một chút cũng không sao.

Tiến độ kỹ năng đan dệt sơ cấp của Quý Tinh Nhiên đã dùng để đổi điểm sinh tồn, kỹ năng trung cấp cần đan dệt 1000 thứ, cho nên tạm thời không cần nóng vội.

Nàng tập trung vào việc thu thập.

Hết bó này đến bó khác.

Cuối cùng cũng kéo tiến độ kỹ năng thu thập sơ cấp lên 10/10.

Có thể đổi một điểm sinh tồn.

Hiện giờ, nàng đã có ba điểm sinh tồn.

Đã có thể đổi chức năng 【 Tin nhắn 】 trên điện thoại di động.


Nhưng mà Quý Tinh Nhiên lựa chọn không đổi.

Nàng không nghĩ ra 【 Tin nhắn 】có chức năng đặc biệt gì.

Gửi tin nhắn sao?Nhưng mà hệ thống đã nói điện thoại của nàng là duy nhất, điện thoại của cha mẹ cũng đã bị ngắt mạng Internet, không kết nối được.

Nàng cảm thấy chức năng này không có tác dụng gì quan trọng.

Còn không bằng tích thật nhiều điểm sinh tồn, có thứ bảo đảm để kích hoạt chức năng làm nhiệm vụ kiếm điểm sinh tồn.

Quý Tinh Nhiên tạm gác chuyện đổi điểm sang một bên.

Tiếp tục chạy đông chạy tây không biết mệt.

Muốn xem thử có thứ gì khác có thể thu thập hoặc săn bắt được hay không.

Quý Xương Minh và Thẩm Tuệ Tâm nhìn nữ nhi đang chạy ngược chạy xuôi, thực sự cảm thấy khó hiểu.

Thẩm Tuệ Tâm là một bác sĩ, bà đưa ra một vấn đề một cách tương đối chuyên nghiệp.

“Minh ca, chàng nói xem có phải nữ nhi của chúng ta bị thứ gì đó kích thích, sinh ra vấn đề về tâm lý, cho nên mới kích động khác thường như vậy không?”Cứ kéo dài như vậy thì không ổn.

Kích động quá mức sẽ bị suy nhược.

Quý Xương Minh xoa cằm, trong lòng cũng có chút lo lắng.


Nhưng mà ông vẫn lựa chọn tin tưởng nữ nhi.

“Đừng vội, chúng ta quan sát kỹ rồi nói.

”“Nếu có việc gì thì chắc chắn Nhiên Nhiên sẽ nói với chúng ta.

”“Không phải mẫu nữ hai người các nàng đã nói xuyên không có rất nhiều chuyện kỳ lạ sao, có lẽ Nhiên Nhiên đã gặp được kỳ ngộ gì đó.

”Tuy rằng Thẩm Tuệ Tâm lo lắng vì trạng thái của nữ nhi, nhưng mà bà cảm thấy tướng công của mình nói cũng không sai.

Đã xuyên không rồi.

Còn có chuyện gì là không thể xảy ra chứ?Trong khi hai người đang nói chuyện thì nhìn thấy Quý Tinh Nhiên đang vội vàng chạy về.

Hai phu thê sợ hãi, vội vàng đưa tay ra, nếu không Quý Tinh Nhiên đã chạy quá đà.

Thẩm Tuệ Tâm tận tình khuyên bảo: “Nhiên Nhiên, con giữ thể lực một chút!”Quý Tinh Nhiên kích động, không nghĩ đến chuyện nghỉ ngơi, vừa thở dốc vừa nói: “Nương, nương nhìn số dây leo này đi, xem nó có gì đặc biệt không?”Thẩm Tuệ Tâm nghi hoặc cầm lấy, cẩn thận quan sát và dùng tay kéo căng ra.

Giọng điệu chắc chắn nói: “Dây leo này khá rắn chắc, tính đàn hồi cũng tốt hơn bình thường.

“Thật không ạ?” Quý Tinh Nhiên lập tức kích động.

Vừa rồi nàng đang hái dây leo, đột nhiên cảm thấy dường như dây leo trong tay có chút khác thường.

Sau khi cẩn thận quan sát, nàng chắc chắn đó là cùng một loại dây leo, nhưng mà xúc cảm lại khác nhau.

Vì vậy, nàng lập tức mang theo suy đoán của mình trở về tìm Thẩm Tuệ Tâm.

Thẩm Tuệ Tâm cũng cảm thấy rất khó hiểu: “Đây chẳng phải vẫn là loại dây leo lúc trước sao? Tại sao lại trở nên rắn chắc như vậy?”Quý Tinh Nhiên hít sâu một hơi, trịnh trọng nói: “Có lẽ là liên quan đến con.

”“Sao cơ?”Những thay đổi rõ ràng của dây leo khiến Quý Tinh Nhiên vô cùng vui vẻ, điều này chứng tỏ hệ thống thực sự hữu ích!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: Chương 30


Mặc dù hơi keo kiệt, nhưng mà đúng là có chỗ thay đổi.

Quý Tinh Nhiên kìm nén sự kích động của mình, nói chuyện tiến độ kỹ năng cho cha mẹ của mình.

“Trên điện thoại di động của con hiển thị một kỹ năng, thể hiện ba loại kỹ năng thu thập, đan dệt và săn bắt mà con đang nắm giữ.

”“Trong đó, kỹ năng thu thập và kỹ năng đan dệt đã thực hiện hơn 10 lần, đã được thăng cấp lên trung cấp, nhưng mà thanh tiến độ trung cấp là 1000.

”“Mặc dù là như vậy, nhưng mà con phát hiện sau khi tiến độ thu thập thăng lên trung cấp, dường như chất lượng của những thứ mà con thu thập được đều tăng lên.

”Lời nói của Quý Tinh Nhiên khiến Quý Xương Minh vô cùng hâm mộ.

Lập tức hỏi: “Ta và nương của con không có sao?”Thẩm Tuệ Tâm đan dệt nhiều thứ hơn so với Quý Tinh Nhiên.

Quý Tinh Nhiên: “Chuyện này… Con không biết, nương có cảm giác gì không ạ?”Thẩm Tuệ Tâm lắc đầu: “Ta không có.

”Hai người lần lượt kiểm tra điện thoại dưới sự hướng dẫn của Quý Tinh Nhiên, nhưng mà tiếc là không có gì hết.

Bọn họ lại đến gần đó thu thập một ít dây leo, nhưng vẫn không có gì thay đổi.

Trên cùng một nhánh cây, nhưng dây leo do Quý Tinh Nhiên hái khỏe và rắn chắc hơn so với Thẩm Tuệ Tâm và Quý Xương Minh hái.


Thẩm Tuệ Tâm vội vàng an ủi: “Không sao, không sao, Nhiên Nhiên có là được.

”Quý Xương Minh cũng cố ý làm bầu không khí sinh động hơn: “Vậy cũng tốt, sức khỏe của nương của con không tốt, sau này sẽ đến phiên con làm việc nhiều hơn, con cũng không được lười biếng mà kêu mệt nhé.

”Quý Tinh Nhiên nở nụ cười: “Dĩ nhiên là không rồi! Sau này hai người muốn thu thập thứ gì thì cứ giao cho con.

”Quý Xương Minh và Thẩm Tuệ Tâm đều cười nói: “Được, vậy chuyện này giao cho con.

”Mặc dù Quý Xương Minh và Thẩm Tuệ Tâm không có kỹ năng đặc biệt gì, nhưng mà Quý Tinh Nhiên có, khiến cho cả nhà bọn họ rất vui mừng.

Đây là bất ngờ nho nhỏ thứ ba sau ba lô và dự báo thời tiết.

Loại bất ngờ nho nhỏ thỉnh thoảng xuất hiện như vậy khiến người ta tràn đầy hy vọng trong vô thức.

“Cha, nương, con thương lượng với hai người một chuyện được không?” Quý Tinh Nhiên đột nhiên nói.

“Chuyện gì vậy?” Quý Xương Minh và Thẩm Tuệ Tâm vội vàng hỏi, hay là còn có chuyện gì khác?“Con đói bụng!” Quý Tinh Nhiên xoa xoa bụng, cau mày nói: “Chạy tới chạy lui rất tốn sức, rất nhanh đói!”“Ồ! Là chuyện này sao?” Quý Xương Minh và Thẩm Tuệ Tâm thở phào nhẹ nhõm.

Làm bọn họ sợ chết khiếp.

Còn tưởng rằng Quý Tinh Nhiên đã xảy ra chuyện gì.


Quý Tinh Nhiên mặt dày hỏi: “Cha, nương, hay là từ nay về sau, chúng ta ăn một chút vào buổi sáng đi.

”Thẩm Tuệ Tâm suy nghĩ một chút rồi nói: “Đúng là nên ăn sáng, không ăn sáng rất dễ bị tụt huyết áp, không ăn sáng trong thời gian dài sẽ dễ bị sỏi mật.

”Quý Xương Minh cười nói: “Ăn đi! Bản lĩnh này của Nhiên Nhiên rất tốt, nếu sau này chúng ta hái được dây leo có phẩm chất cao, không dễ gãy, ta có thể mang đi đổi đồ với người khác.

”Đúng vậy!Thứ có thể đổi, tất nhiên cũng chỉ có thể là thức ăn.

Tạm thời đang thiếu lương thực.

Quý Tinh Nhiên nói: “Nếu như địa điểm nghỉ ngơi ngày hôm nay có sông, chúng ta hãy đi bắt cá, để con bắt.

”“Được! Cha sẽ làm trợ thủ cho con.

” Quý Xương Minh không để ý nói.

Thân là phụ mẫu, bọn họ chỉ sợ bản thân không có năng lực giúp đỡ hài tử.

Chưa bao giờ lo lắng khi mình giúp việc cho hài tử.

Sau khi bàn bạc xong, ba người lặng lẽ ăn một quả trứng gà.

Tính đến nay, ba người đã ăn hai đợt trứng gà, cộng với một quả Thẩm Tuệ Tâm ăn, tổng cộng là bảy quả.

Còn lại ba quả.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: Chương 31


Thẩm Tuệ Tâm nói: “Sáng ngày mai ăn.

”Sau đó, bọn họ lại ăn thêm một ít đậu phộng.

Cha Quý ăn thêm nửa cái bắp ngô.

Quý Tinh Nhiên chia sẻ nửa hộp sữa bò với Quý mẫu.

Đến lúc này, bọn họ đã ăn hết hai bắp ngô, còn lại bốn quả bắp.

Sữa bò đã dùng hết một hộp, còn lại hai hộp.

Ngoại trừ hai chai nước suối do họ mở ra, những thứ khác tạm thời chưa đụng tới.

Bởi vì bọn họ đang ở trong đội ngũ bị lưu đày nên ngay cả lõi ngô và vỏ hộp sữa cũng chưa vứt đi, cẩn thận cất vào không gian.

Sau khi “Ăn uống no đủ”, Quý Tinh Nhiên ỷ vào ưu thế thể lực, tiếp tục chạy ngược chạy xuôi.

Dây leo đủ rồi, tạm thời không cần.


Quý Tinh Nhiên tập trung vào việc tìm quả dại.

Hiện tại đang là tháng bảy âm lịch, chắc hẳn ở những nơi hoang dã sẽ có rất nhiều quả dại.

Nàng chạy hồi lâu mới tìm được một cây dâu dại, nhưng nó đã bị hái trụi rồi.

Quý Tinh Nhiên lại thở dài, những người phía trước thực sự rất tàn nhẫn.

Đúng là một khi dân tị nạn xuất chinh, ngay cả một ngọn cỏ cũng không mọc nổi.

Quý Tinh Nhiên chỉ còn cách chạy đến phía trước của đội ngũ, quả nhiên ở đây có rất nhiều người đang phân tán thu thập mọi thứ.

Rất nhiều người đều đi đến những mảnh đất hoang ở hai bên đường.

Vừa đi vừa nhổ cỏ.

Quý Tinh Nhiên cũng bước vào đám cỏ dại cao đến thắt lưng, không xa không gần đi theo đội ngũ, giữ khoảng cách song song.

Ông trời không phụ người có lòng.

Sau khi đi khoảng một nén nhang, tức là khoảng từ mười đến mười lăm phút, Quý Tinh Nhiên thực sự đã phát hiện một gốc cây dâu dại.

Những quả dâu dại to bằng móng tay cái rải rác trên những bụi cây, chúng có màu đỏ, vàng và tím.

Màu tím là đã chín.

Quý Tinh Nhiên hái một ít bỏ vào trong miệng.

Những quả màu tím là trong vị ngọt có chút vị chua.

Những quả màu đỏ có vị chua chua ngọt ngọt.

Còn những quả màu vàng, chậc chậc, ăn một quả là tỉnh cả người.


Chua đến mức Quý Tinh Nhiên mặt mày nhăn nhó.

Quý Tinh Nhiên chỉ hái những quả màu tím và màu đỏ.

Vừa đủ một nắm, Quý Tinh Nhiên liền đặt dâu dại trong mũ cỏ, sau đó chạy như bay trở về chỗ cha nương.

Đây là lần đầu tiên nàng thu thập được quả dại!----------Quý Xương Minh và Thẩm Tuệ Tâm nếm thử những quả dâu dại này, bọn họ cảm giác rất kỳ diệu.

Quý Xương Minh nói: “Có một loại cảm giác giống như được trở lại thuở nhỏ.

”Thẩm Tuệ Tâm nói: “Còn ngọt hơn khi ta được ăn lúc nhỏ.

”Quý Tinh Nhiên nhạy bén nắm bắt được điểm này: “Ngọt hơn khi hai người ăn lúc còn nhỏ sao ạ? Tại sao con ăn vẫn là vị chua ngọt nhỉ?”Quý Xương Minh cười nói: “Lúc con còn nhỏ đã qua bao nhiêu năm trước rồi? Nước ta đã sớm trồng ra các loại trái cây có vị ngọt, các con được ăn đều là vị thuần ngọt.

”Quý Tinh Nhiên suy nghĩ một chút, đúng là như vậy.

Ngay cả quýt cũng chia ra quýt mật, quýt đường và nước quýt ép.

Mấy loại quýt chua bình thường đều rất hiếm gặp.

Quý Tinh Nhiên chuẩn bị thí nghiệm lại một lần nữa: “Cha, nương, chúng ta đi lên phía trước đi, lát nữa tìm được thứ gì thì chúng ta hái xuống lần lượt nếm thử xem.

”Liệu kỹ năng thu thập của nàng có thể hiện ở hương vị của trái cây không?Quý Xương Minh và Thẩm Tuệ Tâm cũng hào hứng: “Còn có thể như vậy sao?”“Vậy phải thử một chút.


”Bằng không, ở cổ đại không có sàng lọc tiến hóa lấy số lượng lớn, chủng loại trái cây dại cũng không nhiều, e là cũng không có nhiều thứ ăn được.

Nói làm là làm ngay lập tức.

Quý Xương Minh và Quý Tinh Nhiên một trái một phải đỡ Thẩm Tuệ Tâm bước nhanh hơn.

Chạy lên phía trước đội ngũ.

Phía trước vẫn còn trái cây chưa bị hái.

Hơn nữa vẫn còn đủ thời gian, có thể bảo đảm không bị đội ngũ bỏ lại ở phía sau.

Ba người chui vào bụi cỏ, tìm kiếm cây cối.

“Cha! Nương! Con tìm thấy rồi!” Quý Tinh Nhiên vừa nhanh mắt vừa có kinh nghiệm, chẳng mấy chốc đã tìm thấy một bụi cây.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: Chương 32


Quý Xương Minh và Thẩm Tuệ Tâm nhanh chóng chạy sang.

Mỗi người hái được một nắm.

Có đủ cả ba màu.

Sau đó, bọn họ dựa theo độ chín nếm thử chúng.

Quý Xương Minh xoa xoa cằm rồi nếm thử.

“Thần kỳ.

”“Thật sự rất thần kỳ.

”“Những quả dại do Nhiên Nhiên hái ngọt hơn chúng ta hái một chút.

”Thẩm Tuệ Tâm vừa mừng vừa sợ: “Nhiên Nhiên của chúng ta giỏi quá!”Quý Tinh Nhiên được khen thì có chút xấu hổ.

Đây cũng không phải là công lao của nàng!Sau khi biết kỹ năng thu thập của mình có buff, Quý Tinh Nhiên hận không thể nhận hết tất cả các nhiệm vụ thu thập.

Sau khi đi bộ bôn ba hơn hai ngày, hai chân nhức mỏi, lòng bàn chân rát như bị bỏng, nhưng mà bây giờ không cảm thấy đau nữa.

Quý Tinh Nhiên bàn bạc với Quý Xương Minh: “Cha, người giúp con cõng chiếu nhé, nương, người giúp con đan một chiếc giỏ dày hơn một chút, con sẽ hái được nhiều trái cây hơn.

”Mặc dù không thể ăn thay cơm, nhưng mà nó cũng là một nguồn thức ăn.


Động tác của ba người rất nhanh.

Sức khỏe của Quý Xương Minh rất tốt, cõng thêm một chiếc chiếu cũng không có vấn đề gì.

Kỹ năng đan dệt của Thẩm Tuệ Tâm rất cao, chẳng mất bao lâu đã đan được một chiếc giỏ nhỏ bằng quả bóng đá từ những sợi dây leo đã tăng thêm độ rắn chắc.

Quý Tinh Nhiên xách giỏ, bắt đầu trở thành tiểu nữ hài hái trái cây.

Cứ như vậy, đến giờ nghỉ trưa, bọn họ đã hái được nửa giỏ quả dại.

Nhiều nhất chính là dâu dại.

Còn có quả mơ chua.

Đồng thời tranh thủ kiếm được hai quả lê.

Bữa trưa trở lên phong phú.

Trong khi người Quý gia đang ăn quả dại để lấp đầy bụng, trong đội ngũ lưu đày đã xảy ra chuyện.

Đây là ngày lưu đày thứ ba.

Đối với gia đình đủ ăn đủ uống như nhà Quý Tinh Nhiên, chuyện này không quá khó khăn.

Nhưng mà trước khi mấy người Quý Tinh Nhiên bị bắt, có một số người trong đội ngũ lưu đày đã ở trong tù vài ngày.


So với cơm trên đường lưu đày, cơm canh trong nhà lao cũng không khá hơn bao nhiêu.

Rất nhiều người đã đói bụng trong một thời gian dài.

Hiện tại đã không thể chịu đựng nổi nữa.

Trong lúc Quý Xương Minh đang ăn cơm, một nam nhân trong bổn gia đã từng nói chuyện hai ngày trước lặng lẽ lại gần bọn họ và nói chuyện với Quý Xương Minh.

Quý Xương Minh cảnh giác, lập tức bảo vệ hai mẫu nữ Thẩm Tuệ Tâm ở phía sau.

“Tộc huynh có chuyện gì vậy?” Quý Xương Minh hỏi.

Vị tộc huynh này có dáng người tròn trịa, nhưng mà bây giờ thịt trên mặt đã chùng xuống.

Có lẽ mấy ngày nay bị đói nên có chút yếu ớt.

Người đó thấp giọng hỏi Quý Xương Minh: “Huynh đệ, các ngươi chỉ ăn quả dại như vậy, có thể chịu được không?”“Chúng ta đi đường vất vả như vậy, lại còn không được ăn no, thực sự không thể chịu nổi nữa.

”“Đám quan binh đó không coi chúng ta là người!”“Không thể nhẫn nhịn nữa! Bên này chúng ta có không ít người, đã bàn bạc xong, kế hoạch là…”Nghe đến đó, Quý Xương Minh vội vàng đánh gãy lời của vị tộc huynh này: “Tộc huynh, tộc huynh, khoan đã! Chuyện cơ mật như vậy không cần nói với người lười biếng như ta.

”Vị tộc huynh này lập tức biến sắc, hỏi Quý Xương Minh: “Huynh đài có ý gì? Không muốn tham dự sao? Cơm cũng không được ăn no…”Quý Xương Minh thầm nghĩ, cho dù không được ăn no, cũng không ngu xuẩn đến mức nhảy ra đối nghịch với quan binh.

Người ta đều có chỉ tiêu tử vong đấy đại ca à.

Trên đường đi chết một nửa số người cũng là chuyện bình thường.

Hơn nữa trên chân ngươi còn đeo dây xích nặng mười mấy cân.

Tay không tấc sắt.

Nhiều nhất cũng chỉ có một cây gậy gỗ hay mấy hòn đá nhỏ gì đó.

Có thể đánh lại quan binh dùng đao thật kiếm thật sao?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: Chương 33


Trong lòng Quý Xương Minh không tán thành ý tưởng ngu ngốc của những người này, nhưng mà ông cũng sẽ không xé rách mặt với bọn họ.

Quý Xương Minh bảy ra dáng vẻ đau khổ: “Không phải ta không muốn đi theo tộc huynh, mà là ta đã đói bụng rất nhiều ngày rồi, cả người không có chút sức lực nào.

”“Ngay cả dây xích này ta cũng không kéo nổi, cho dù đi thật, chỉ sợ sẽ làm hỏng đại kế của tộc huynh.

”“Mà không nói đến chuyện khác, nhà ta chỉ có một nam nhân là ta… Nếu là huynh, huynh có thể bỏ lại thê tử và nữ nhi sao?”Mặc dù Quý Xương Minh có vẻ không được thông minh, nhưng mà ông là một người đã trải qua thương trường tàn khốc.

Ông chưa bao giờ ôm tâm lý may mắn đối với bản tính của con người.

Nữ nhi thì vẫn còn tốt, từ nhỏ sức khỏe của con bé đã tốt.

Bây giờ lại gặp được kỳ ngộ.

Tóm lại là có thể tự bảo vệ bản thân.

Nhưng ông sẽ không nói nhiều lời với vị tộc huynh này.

Huống chi còn có Thẩm Tuệ Tâm.

Cơ thể này của Thẩm Tuệ Tâm quá yếu, đi đường đều phải gắng sức.

Nếu ông thực sự đi xa, nếu có người đến làm gì Thẩm Tuệ Tâm, sợ rằng Thẩm Tuệ Tâm sẽ không thể chống cự được.


Ông sẽ không hành động mạo hiểm như vậy.

Ông và khuê nữ, nhất định phải có một người ở bên cạnh Thẩm Tuệ Tâm.

Quý Xương Minh vẻ mặt sắp khóc nói với vị tộc huynh đó: “Ta không dám! Thật sự không dám!”Ai biết có kẻ xấu nào trong nhóm người này không?Vị tộc huynh nọ nhìn thoáng qua Thẩm Tuệ Tâm và Quý Tinh Nhiên, mày nhíu chặt lại.

Cũng không phải ông ta nổi lên ý xấu gì, mà là cảm thấy nữ nhân quá liên lụy.

Phu nhân của ông ta cũng vậy, cả ngày chỉ biết khóc lóc.

Chỉ biết ngăn cản đại kế của ông ta.

Nhưng mà nói thật, ông ta cũng không yên tâm bỏ lại thê tử, hài nhi và lão mẫu.

Nếu không phải quá đói, ông ta cũng không muốn làm chuyện mạo hiểm như vậy.

Nghĩ như vậy, vị tộc huynh này cũng có chút do dự.

Nhưng mà…Ông ta đã nói ra chuyện này với Quý Xương Minh.

Liệu Quý Xương Minh có đi mật báo không?Quý Xương Minh nhìn ra suy nghĩ của người trước mặt, ông liền nghĩ ra một chủ ý.


“Tộc huynh, ta không hiểu lời của huynh cho lắm, rốt cuộc mọi người định làm như thế nào?”Cho nên ta sẽ không mật báo!“Là như vậy, mặc dù ta không thể đi theo mọi người, nhưng ta có thể giúp huynh chăm sóc người nhà.

”“Bất kể tộc huynh muốn làm gì, nhất định phải có người giúp huynh để ý người trong nhà.

”“Nếu như tộc huynh tin ta thì cứ đưa người nhà đến đây, ta nhất định sẽ cố gắng hết sức bảo vệ bọn họ.

”Giờ phút này, Thẩm Tuệ Tâm cũng hiểu Quý Xương Minh đang lấy lui làm tiến, bà lập tức phối hợp với phu quân.

“Đúng vậy, đệ muội bất tài, chỉ biết một chút đan dệt, ở đây có mấy đôi giày cỏ, nếu đại bá huynh dùng được thì cứ cầm đi.

”Quý Tinh Nhiên cũng nhanh chóng đưa quả dại ra: “Ít nhiều cũng có thể no bụng.

”Nàng lấy quả chua nhất để đem tặng cho đối phương, dù sao nhà bọn họ thực sự không nuốt nổi loại này.

Ba người nhà họ Quý đều tươi cười, thái độ chân thành, thật sự rất nhiệt tình.

Khiến vị tộc huynh tên Quý Hiển Vinh này nghẹn một hơi trong lồng ngực, muốn nhổ ra cũng không được.

----------Quý Hiển Vinh vốn đã suy nghĩ kỹ muốn kéo Quý Xương Minh tham gia.

Nếu như Quý Xương Minh đồng ý, điều đó dĩ nhiên là tốt nhất.

Bởi vì Quý Xương Minh có dáng người cao lớn vạm vỡ, còn biết bắt cá và làm xiên gỗ, mạnh hơn mấy vị lão gia tay trói gà không chặt một chút.

Nếu Quý Xương Minh không đồng ý…Vậy cũng dễ nói, không thể lợi dụng thì chuyển sang cưỡng ép.

Dù sao Quý Xương Minh cũng đã biết kế hoạch của ông ta, không lên thuyền giặc cũng phải lên.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: Chương 34


Nếu không, bọn họ chỉ có thể kiên quyết kéo Quý Xương Minh đi vì sợ ông sẽ mật báo.

Nhưng mà không ngờ ông ta còn chưa nói hết lời, hai chữ kế hoạch vừa mới ra khỏi miệng thì đã bị Quý Xương Minh cắt ngang.

Sau đó, Quý Xương Minh nói luôn mồm không dứt.

Khiến cho Quý Hiển Vinh bị rối xoay vòng vòng.

Ông ta nên làm như thế nào bây giờ?Người ta không đồng ý.

Không chịu tham gia.

Vậy có nghĩa là không thể hợp tác, theo lý hẳn là nên trói người lại.

Nhưng mà…Người ta cũng không biết kế hoạch của ông ta!Còn chưa nói ra đã bị cắt ngang đấy thôi!Cứ như vậy mà trói người lại, ông ta cảm thấy cũng hơi vô lý!Vả lại người ta cũng có vẻ rất nhiệt tình.


Quý Hiển Vinh sửng sốt, chẳng hiểu ra sao mà trong tay đã bị nhét ba đôi giày cỏ và một nắm quả dại.

Quý Xương Minh nhìn biểu cảm của Quý Hiển Vinh, nhịn đau lấy nốt chiếc mũ cỏ trên đầu mình xuống.

Sau đó đội cho Quý Hiển Vinh.

“Tộc huynh, đã đủ chưa? Đã đủ chưa, tộc huynh?” Quý Xương Minh ân cần hỏi.

Quý Tinh Nhiên có cảm giác như đang nghe bác gái bán bánh bao ở cổng trường nói chuyện.

Chính là loại cảm giác này…“Hài tử, đã đủ chưa?”“Đã đủ chưa, hài tử?”…Quý Hiển Vinh lấy lại tinh thần, trong tay đã cầm một đống đồ.

Trên đầu còn có một chiếc nón xanh… À không phải, là mũ cỏ.

Ông ta lập tức cảm thấy có chút hoảng hốt.

“Đủ rồi, đủ rồi, đừng đưa nữa!”Thật sự không cầm nổi nữa!Quý Xương Minh vui vẻ nói: “Không sao, không sao, cứ dùng tạm trước, nếu không đủ thì huynh cứ nói với đệ.

”Thái độ mười phần nhiệt tình như vậy!Quý Hiển Vinh trở về với vẻ mặt hoang mang, trong tay là quả dại và mấy đôi giày cỏ, ông ta luôn cảm thấy không đúng ở đâu đó!Mọi chuyện không nên phát triển theo hướng này chứ nhỉ?Nhưng mà ông ta nghĩ đi nghĩ lại cũng không biết rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu?…Sau khi Quý Hiển Vinh rời đi, Quý Xương Minh lập tức trở lên nghiêm túc.

“Kế hoạch của bọn họ chắc hẳn sẽ thực hiện vào đêm nay.

”Bây giờ đang là buổi trưa.

Buổi chiều vẫn có ánh mặt trời, không phải thời cơ tốt để động thủ.


Xưa nay đêm nguyệt hắc phong cao, chính là thời cơ giết người phóng hỏa.

*Nguyệt hắc phong cao: hình dung trời cao mây đen che phủ mặt trăng.

Không cần đoán cũng biết là ban đêm.

Thẩm Tuệ Tâm lo lắng hỏi: “Có phải chúng ta đang bị theo dõi không?”Quý Xương Minh gật đầu, sau đó dặn dò Quý Tinh Nhiên: “Hôm nay chúng ta tạm thời không sử dụng ba lô, không biết có bao nhiêu người đang lén quan sát chúng ta.

”Quý Tinh Nhiên vội vàng đồng ý: “Vâng, đúng lúc nương đan túi lưới, có thể lấy ra sử dụng.

”Thẩm Tuệ Tâm nói: “Vậy chúng ta có nên mật báo với quan binh không?”Đúng là khiến người ta khó xử.

Quý Tinh Nhiên và Quý Xương Minh đều lắc đầu.

Thẩm Tuệ Tâm nhìn hai người bọn họ, nói: “Có ý gì?”Quý Tinh Nhiên nhìn Quý Xương Minh, thấy Quý Xương Minh khích lệ liền mở miệng nói trước.

“Con cảm thấy nhất định đám binh lính đó đã có chuẩn bị.

”“Đây chắc chắn không phải là lần đầu tiên bọn họ áp giải người lưu đày, chắc chắn đã có chuẩn bị trước nếu xảy ra bạo động trên đường đi.


”“Trước khi xuất phát, ngoài chúng ta ra thì đa số mọi người đều đã bị nhốt vài ngày, thể lực suy giảm.

”“Sau đó, tất cả các nam đinh trên mười tuổi ở trong đội ngũ đều bị đánh.

”“Nam nhân đã nhược quán đều bị bắt đeo dây xích, rõ ràng là muốn áp chế bọn họ.

”“Phát thức ăn cũng cực kỳ ít, bánh rau bột cám hấp gần như không cho muối.

”“Trời cực kỳ nắng, mọi người vừa toát mồ hôi vừa bủn rủn tay chân, thậm chí còn bị chóng mặt.

”Quý Tinh Nhiên cẩn thận phân tích: “Ngay cả vị tộc thúc vừa rồi, con sợ rằng thể lực của thúc ấy còn không bằng mấy vị đại thẩm đang ở gần chúng ta hai ngày nay đâu.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: Chương 35


Ít nhất nhóm đại thẩm không bị đánh, cũng không phải đeo xích sắt.

Quý Xương Minh tán thành nhìn nữ nhi, rất vui mừng.

“Nhiên Nhiên phân tích rất đúng, nói tóm lại là cho dù bọn họ tập kết được tất cả nam đinh thì cũng không thể đấu lại với quan binh.

”“Chúng ta mật báo hay không thì kết quả vẫn như vậy, cho nên không cần phải mạo hiểm.

”Lúc này, Quý Xương Minh mới lộ ra một phần tàn nhẫn: “Trước tiên cứ đánh một trận nhỏ trước, nếu không náo loạn một lần, giết gà dọa khỉ một phen thì e rằng sau này bọn họ sẽ làm ra chuyện lớn hơn nữa.

”Nếu như ông chỉ có một mình, có lẽ ông sẽ cân nhắc chuyện tham dự.

Rốt cuộc, nếu như bọn họ thắng thì có thể đàm phán, có khi còn có cơ hội trở mình.

Nếu là ông thì ông cũng sẽ lựa chọn liều một lần.

Cũng giống như khi ông gây dựng sự nghiệp thời trẻ.

Ánh mắt sắc bén, sát phạt quyết đoán.


Nhưng mà bây giờ không thể.

Thê nữ đều ở bên cạnh, lỡ như xảy ra chuyện, tất cả nhà bọn họ đều không có quả ngon để ăn.

Ngoài ra, thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, quan binh nắm chắc phần thắng, cần gì phải đi chịu chết.

Cuối cùng, cũng là điều quan trọng nhất.

Bây giờ bọn họ cũng chưa đến bước đường cùng.

Mặc dù khởi đầu của lần xuyên không này rất thảm, nhưng mà bọn họ đã được bồi thường rất tốt.

Quý Xương Minh nói: “Chúng ta đừng đứng về phía nào cả, im lặng quan sát là được.

”Đây cũng là để đề phòng bất cứ trường hợp nào xảy ra.

Nếu như bọn họ đoán sai, quan binh thua, vậy cả nhà bọn họ cũng chưa kết thù oán với Quý Hiển Vinh.

Thậm chí bọn họ còn có thể hưởng lợi vì tích cực chủ động chi viện vật tư.

…Buổi chiều, cả nhà Quý Tinh Nhiên đều vô cùng thành thật.

Quý Tinh Nhiên phụ trách hái quả dại.

Quý mẫu phụ trách đan dệt đồ dùng.

Còn Quý phụ thì âm thầm dùng gạch mài nhọn đầu của hai thanh gỗ.

Dùng để phòng thân.

Màn đêm buông xuống.

Quan binh hô một tiếng, bảo mọi người nghỉ ngơi tại chỗ.

Bọn họ mới xuất phát được ba ngày, mới chỉ cách kinh thành khoảng hai trăm dặm*.


*1 dặm = 1,609344 km.

Rất dễ dàng tìm thấy rừng cây và một con sông.

Mọi người đóng quân ở bên cạnh bờ sông như trước.

Quý Xương Minh vừa ở bên cạnh Quý Tinh Nhiên giúp nàng bắt cá, vừa cẩn thận chú ý động tĩnh của đội ngũ đang nghỉ ngơi.

Ông không ngờ tới Quý Hiển Vinh thực sự sẽ đưa người nhà đến đây.

Thái độ của Quý Hiển Vinh còn rất khách sáo: “Xương Minh huynh đệ, mẫu thân, thê tử và hài nhi của ta đều giao cho huynh.

”Quý Xương Minh vội vàng nói: “Huynh yên tâm, huynh yên tâm, nhất định ta sẽ cố gắng hết sức.

”Thẩm Tuệ Tâm liếc mắt nhìn Quý Xương Minh một cái.

Quý Tinh Nhiên thấy vậy, liền nhỏ giọng hỏi Thẩm Tuệ Tâm: “Nương, có chuyện gì vậy ạ?”Thẩm Tuệ Tâm lặng lẽ nói: “Cha của con lại giở trò rồi.

”“Ồ? Làm thế nào nương nhìn ra được vậy ạ?” Quý Tinh Nhiên kinh ngạc.

“Con nghe hai từ này một chút đi, cố gắng hết sức và toàn lực ứng phó, con có thấy có gì khác nhau không?”Quý Tinh Nhiên lập tức hiểu được.

Toàn lực ứng phó, đó chính là phải làm bằng mọi giá, nỗ lực hết mình.

Mà cố gắng hết sức lại có một loại cảm giác cân nhắc, đắn đo.


Quý Tinh Nhiên không nhịn được nói: “Cha của con thật thông minh.

”Hai mẫu nữ cũng không nói nhiều, chỉ nhìn Quý Xương Minh và Quý Hiển Vinh nói chuyện.

Quý Hiển Vinh chắp tay với Quý Xương Minh: “Có những lời này của Xương Minh huynh, ta yên tâm rồi.

”Trên mặt Quý Xương Minh lộ ra cảm động và chân thành: “Hiển Vinh huynh, huynh yên tâm đi.

”Quý Tinh Nhiên nghĩ thầm.

Yên tâm gì vậy?Yên tâm là các ngươi chắc chắn sẽ thua ư.

Quý Hiển Vinh cứ như vậy rời đi.

Để lại lão nương, thê tử và ba nhi nữ, nhi tử đang nước mắt lưng tròng.

Không có đủ khẩu phần ăn.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: Chương 36


Quý Tinh Nhiên nhìn cá nướng mà gia đình nàng vừa đặt lên giá nướng, thực sự cảm thấy có chút đau đầu.

Đây đều là nàng vừa mới bắt được.

Hai con cá trắm cỏ nhỏ và một con lươn.

Kéo tiến độ kỹ năng săn bắt sơ cấp lên 5/10.

Hai con cá nhỏ hơn cả bàn tay của nàng, nhà bọn họ còn không đủ ăn.

Bây giờ lại có năm người đến.

Cho hay là không cho đây?Nàng không muốn cho tí nào.


Hôm nay, trong lúc bắt lươn, Quý Tinh Nhiên đều nhắm mắt.

Hàm răng cắn rách môi mới chịu đựng được không hét toáng lên.

Lúc bắt chúng bỏ vào trong túi lưới, hai mắt Quý Tinh Nhiên đều đỏ.

Những con cá cũng khó khăn lắm mới bắt được.

Tại sao lại phải cho người khác ăn không như vậy?Nàng cũng không muốn làm thánh mẫu gì cả.

Ngoại trừ phụ mẫu, trên đời này không có ai đáng giá để nàng phải hy sinh.

Quý Tinh Nhiên kéo Quý Xương Minh đến bờ sông cách đó vài mét để bắt cá.

Sau khi xác nhận Thẩm Tuệ Tâm và người nhà của Quý Hiển Vinh đều ở trong tầm mắt cửa mình, nàng mới nhỏ giọng hỏi Quý Xương Minh.

“Cha, chúng ta phải chia thức ăn cho bọn họ sao?”Quý Xương Minh sửng sốt, vội vàng nói: “Đương nhiên là không cho!”Sau đó, ông cẩn thận nhìn Quý Tinh Nhiên nói: “Nhiên Nhiên, cha biết con là người lương thiện, có lòng tốt, nhưng mà tuyệt đối không thể làm thánh mẫu.

”“Loại chuyện này một khi đã bắt đầu thì sẽ không thể dừng lại.

”“Có cần cha kể cho con nghe câu chuyện thăng gạo ân, đấu gạo thù không?”Quý Tinh Nhiên nghe vậy thì đầu đầy vạch đen.

Chuyện gì thế này?Rõ ràng là nàng sợ cha nương làm người tốt không có giới hạn.


Kết quả là Quý Xương Minh còn sợ nàng quá ngây thơ mà giang tay ra cưu mang những người kia.

Quý Tinh Nhiên vội vàng nói: “Không cần kể chuyện xưa đâu ạ!”“Con chỉ muốn hỏi cha một chút thôi, con sợ cha và nương muốn cho ấy mà.

”Dù sao trong nhà người ta trên có mẫu thân già cả, dưới có hài tử khóc lóc đòi ăn.

Lúc này Quý Xương Minh mới yên tâm, ông cười nói: “Chuyện này còn cần con nói sao? Chẳng lẽ cha và nương của con lại không biết chuyện này sao?”Quý Xương Minh nói: “Không thể cho, chỉ có thể đổi.

”“Có tiền thì đổi bằng tiền, không có tiền thì đổi bằng đồ vật, nếu ngay cả đồ đạc đều không có, liền dùng tay nghề cùng tin tức để đổi.

”“Nếu ngay cả như vậy cũng không có, vậy bọn họ dựa vào đâu mà muốn chúng ta cho bọn họ đồ miễn phí?”Quý Tinh Nhiên ngạc nhiên nhìn Quý Xương Minh, nói thầm: “Trước đây, không phải cha luôn giúp đỡ họ hàng xa và đồng hương ở quê sao?”Lúc đó cũng không thấy cha khôn khéo như bây giờ.

Quý Xương Minh cười nói: “Chuyện đó sao? Có rất nhiều nguyên nhân, đầu tiên là hòa khí sinh tài, làm ăn buôn bán cũng cần một chút vận khí và phong thủy, tu sửa từ đường và làm nhiều việc tốt không phải là làm chuyện ngốc nghếch.

”“Lý do thứ hai, mặc dù nói là xây đường và tu sửa từ đường, nhưng mà thật ra đó đều là cơ hội để kết bạn giao lưu, mọi người đều cần một cơ hội để trao đổi tin tức trong việc kinh doanh.

”“Lý do thứ ba là rất nhiều đồng hương ở quê trước đây đã từng giúp cha nương của con.


Còn nữa, chúng ta ở trong thành phố lớn, nhưng mà gia gia, nãi nãi, ngoại công và ngoài bà của con thì vẫn ở quê, cha đối xử với những đồng hương đó tốt một chút, lỡ như xảy ra chuyện gì, có lẽ bọn họ không giúp được gì nhiều nhưng vẫn có thể thông báo cho cha kịp thời, đây coi như kiếm lời rồi.

”Quý Tinh Nhiên đã hiểu!Nhưng mà nàng vẫn rất tò mò: “Vậy trước đây cha mua mấy thứ như đồng tiền kỷ niệm, là trà và đồ chơi văn hóa, cũng là vì mục đích này ạ?”“Khụ khụ khụ…” Quý Xương Minh hắng giọng để che giấu sự mất tự nhiên của mình.

“Cái đó… Đó chủ yếu là một số sở thích cá nhân của cha… Con đừng nói với nương của con.

”Quý Tinh Nhiên: “…”Có vẻ như nàng đã đánh giá cha của mình quá cao rồi!Vận may của hai cha con bọn họ rất tốt, lại bắt thêm được ba con cá.

Trong đó còn có một con khá to, nặng chừng một cân.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: Chương 37


Quý Tinh Nhiên vui vẻ chạy về đưa cho Thẩm Tuệ Tâm: “Nương! Con cá này nướng lên sẽ rất ngon!”Thịt của cá nhỏ lúc trước không đủ dày.

Vừa cho lên nướng một chút đã cháy khét.

Con cá này to hơn một chút, chắc chắn sẽ có một ít mỡ.

Sau khi nướng sẽ trở thành mỹ thực!Quý Tinh Nhiên chìm trong suy nghĩ hạnh phúc.

Thẩm Tuệ Tâm lấy ra một khối muối thô được cất cẩn thận, sau đó nhẹ nhàng mài một chút.

Tiểu nhi tử bốn tuổi của Quý Hiển Vinh kéo góc áo của nãi nãi: “Nãi nãi, con cũng muốn ăn cá.

”Sau đó liền nghe thấy mẫu thân của Quý Hiển Vinh là Tôn lão thái dỗ tôn tử: “Vân Nhi ngoan, cá này vẫn chưa nấu chín, khi nào chín mới ăn được.

”Cổ của Quý Tinh Nhiên lập tức cứng đờ.

Lão thái thái à, không phải như vậy đâu!Chúng ta cũng chưa nói sẽ cho các ngươi ăn cá mà.


Không cần quan tâm là sống hay chín, đó đều là cá của chúng ta.

Liên quan gì đến các người?Khóe mắt nàng nhìn thoáng qua cả nhà Quý Hiển Vinh đang tụ tập lại gần đống lửa.

Sững sờ đến mức không dám quay đầu.

Phải làm thế nào bây giờ?Quý Tinh Nhiên nhìn về phía Thẩm Tuệ Tâm xin giúp đỡ.

Chỉ nghe thấy Thẩm Tuệ Tâm dịu dàng nói: “Muốn ăn cá sao? Chuyện đó rất đơn giản.

”Quý Tinh Nhiên trợn tròn mắt: “???”Không phải chứ?Người cha giàu có ngốc nghếch của con còn chưa nhượng bộ mà!Nương, người làm sao vậy?Thẩm Tuệ Tâm mỉm cười nhìn về phía người nhà của Quý Hiển Vinh đang ngây người đứng ở bên cạnh: “Dưới sông có nhiều cá lắm, các người thử xem.

Nhiên Nhiên nhà chúng ta mới đi một lát đã bắt được ba con cá đây này.

”Thẩm Tuệ Tâm cực kỳ nhiệt tình: “Các người có muốn đi bắt cá không? Ta có thể cho các người mượn lưới đánh cá của nhà ta, yên tâm, không mất tiền thuê đâu.

”Quý Tinh Nhiên sửng sốt.

Năm người nhà của Quý Hiển Vinh cũng trợn tròn mắt nhìn.

Quý Tinh Nhiên không nhịn được cười trộm.

Tuyệt vời!Nương của nàng thật là tuyệt!Câu đầu tiên là…Nhà của ngươi là nhà của ngươi, nhà của ta là nhà của ta.

Còn nữa, Nhiên Nhiên của nhà chúng ta cũng chỉ mới mười lăm tuổi.

Nhìn lão thái thái nhà ngươi rất khỏe mạnh, còn có thể ôm tôn tử.

Còn có một phụ nhân đang trong độ tuổi khỏe mạnh.


Cho dù là nữ nhi nhà các ngươi, cũng chỉ nhỏ hơn Nhiên Nhiên nhà chúng ta hai tuổi.

Mấy người lớn như vậy mà lại không biết bắt cá bằng Nhiên Nhiên nhà chúng ta ư?Câu thứ hai là…Muốn ăn cá thì tự đi bắt.

Có thể cho các ngươi mượn lưới đánh cá.

Không lấy tiền thuê, có nghĩa đây là nhân tình.

Tất nhiên là cũng không trông cậy rằng các ngươi sẽ trả.

Nhưng mà chúng ta đã cho các ngươi mượn miễn phí, các ngươi cũng không thể mặt dày đòi được chia cá của nhà chúng ta, đúng không?Nhìn Thẩm Tuệ Tâm có vẻ yếu đuối với nụ cười dịu dàng, nhưng mà lời vừa nói ra đã chặt đứt ý định của cả nhà Quý Hiển Vinh.

Nhà Quý Hiển Vinh có năm người.

Ngoại trừ Quý Tiểu Bảo vẫn chưa biết nói, đang được mẫu thân ôm trong ngực thì vẫn còn bốn người khác.

Tôn lão thái, Quý Dương thị, Quý Song Nhi, Quý Vân.

Tất cả đều sững sờ tại chỗ.

Đặc biệt là Tôn lão thái, hai tròng mắt giống như sắp rớt ra ngoài.


Hiển nhiên là không ngờ Thẩm Tuệ Tâm lại có thể nói trắng ra như vậy.

Có ý gì?Cái lưới đan bằng cỏ này mà còn phải thuê á?Không phải, chuyện này không quan trọng.

Đương gia nhà các người nói muốn chăm sóc chúng ta.

Chăm sóc như thế này sao?Ngay cả cơm cũng không quan tâm?Sắc mặt Tôn lão thái trầm xuống.

Nhưng mà một lát sau, bà ta lại bày ra nụ cười vừa xa cách lại vừa nhiệt tình.

“Ngươi là thê tử của Xương Minh đúng không? Xét bối phận thì người còn phải gọi ta một tiếng thẩm nương đó.

”“Thê tử của Xương Minh à, ngươi chưa sinh nhi tử nên không biết, tiểu tử này chưa phải chịu đói bao giờ!”“Người nhìn đi, Vân Nhi và Bảo Nhi của nhà ta đã mấy ngày không được ăn uống đàng hoàng, hài tử đói đến mức gầy hết cả người.

Ôi chao, thật đáng thương!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: Chương 38


Thẩm Tuệ Tâm tán đồng nói: “Còn phải nói sao! Thật là đáng thương! Lão thái thái, ta cũng không dám nhận ngài là thẩm nương, thẩm nương của ta đã qua đời từ lâu rồi, lão thái thái nói như vậy là muốn trù ẻo mình sao?”Sắc mặt Tôn lão thái lập tức thay đổi.

Thẩm Tuệ Tâm lại nói: “ Ây da, nhưng mà lão thái thái ngài nói đúng, số ta thật là khổ, không có mệnh sinh nhi tử, chỉ có một cô nương như vậy…”“Lão thái thái, ngài thật có phúc, có nhi tử, còn có hai tôn tử, trong nhà nhiều nam đinh như vậy, nhất định là bắt cá giỏi hơn nữ nhi của ta.

”“Khuê nữ nhà ta chỉ bắt được ba con cá, lão thái thái, chắc chắn nhà các ngươi sẽ bắt được rất nhiều, đúng không?”“Ta thật sự rất hâm mộ nhà các ngươi, nhưng mà bắt nhiều cá như vậy sẽ hỏng lưới… Lão thái thái, nhà chúng ta chỉ có một chiếc lưới đánh cá, nếu ngài mượn thì phải dùng cẩn thận nhé.

”“Nếu làm hỏng, mọi người cũng không có gì ăn, quan hệ của chúng ta thân thiết như vậy, chắc chắn ta sẽ không bắt các ngươi bồi thường… Nhưng mà ta biết lão thái thái là một người tử tế, chắc chắn không phải loại người có da mặt dày như vậy.

”“Vậy đi, lão thái thái cứ sử dụng đi, lỡ như hỏng thật thì cũng không cần bồi thường, chỉ cần đưa cho ta một ít dây thừng hoặc là mảnh vải gì đó, ít hay nhiều cứ đưa một chút để ta sửa lưới, lão thái thái thấy có phải không?”Nụ cười của Thẩm Tuệ Tâm càng ngày càng dịu dàng và hiền tuệ.

Sắc mặt của Tôn lão thái dần đen như đáy nồi.


----------Quý Tinh Nhiên âm thầm đốt lửa.

Nghe Thẩm Tuệ Tâm nói chuyện không có một từ thô tục nào, ngay cả một câu nặng lời cũng không có, nhưng vẫn có thể chặn hết đường đi nước bước của Tôn lão thái.

Họ hàng xa quăng tám sào cũng không tới, chẳng liên quan gì đến nhau.

Bởi vì lần này tất cả mọi người đều bị Quý thừa tướng liên lụy nên mới ở cùng một chỗ, chứ bình thường tụ hội tông tộc cũng chẳng nói với nhau câu nào.

Bây giờ lại chạy đến nhận thân thích sao?Điều kiện nhà chúng ta như thế nào? Điều kiện nhà các ngươi như thế nào?Đến tống tiền sao?Không phải bọn họ không muốn giúp đỡ người khác, bởi vì bất kể là trên đường lưu đày hay nơi hoang dã khổ hàn như Kinh Thạch Đạo, đâu cũng không phải là nơi mà một hai người có thể sống một mình.

Nhưng mà Tôn lão thái miệng tiện, vừa mở miệng đã dùng giọng điệu quái gở nói Thẩm Tuệ Tâm không sinh được con trai.


Chuyện này có chút quá phận rồi!Người biết thì sẽ hiểu là các ngươi đến xin giúp đỡ.

Người không biết lại tưởng là bà bà* ác độc online!*Bà bà: mẹ chồngThẩm Tuệ Tâm có thể nhịn bà ta không?Quý Tinh Nhiên nghĩ thầm, trước khi xuyên không, Thẩm Tuệ Tâm làm ở phòng trực ban của bệnh viện, đâu có chuyện kỳ quái gì mà bà chưa gặp.

Một bên là yêu cầu quy định đối xử hòa nhã với mọi người của bệnh viện và trường học.

Một bên là camera quay toàn cảnh và điện thoại di động của người qua đường.

Thẩm Tuệ Tâm vẫn có thể giải quyết y nháo* và những việc kỳ lạ một cách dễ dàng.

*Y nháo: là cách gọi các tổ chức gây rối các cơ sở chăm sóc sức khỏe hoặc lạm dụng bằng lời nói và thể chất đối với nhân viên y tế, bởi một bệnh nhân bị hại hoặc những người ủy thác như thành viên gia đình hoặc côn đồ được thuê, thường nhằm mục đích đòi bồi thường.

Bây giờ có thể sợ một lão thái thái không chịu nói tiếng người sao?Vì vậy…Thẩm nương ư?Ngại quá đi mất!Làm ơn đi chết trước đi, rồi hãy đến làm thẩm nương của người khác.

Còn nữa, nhà các ngươi nhiều nhi tử sao?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39: Chương 39


Thẩm Tuệ Tâm không trọng nam khinh nữ, cũng không trọng nữ khinh nam.

Có hài tử sẽ yêu hài tử.

Không cần biết Quý Tinh Nhiên là nam hay nữ, bà đều hết lòng yêu thương.

Nhưng mà lời nói của lão thái thái khiến cho nữ nhi của ta đau lòng, vậy thì không được.

Nhà các ngươi nhiều nhi tử đúng không? Tốt lắm, vậy bảo tiểu tử nhà ngươi đi bắt cá đi.

Đừng ăn cá do nữ nhi của ta bắt.

Không chỉ như vậy.


Bởi vì miệng của Tôn lão thái thối nên Thẩm Tuệ Tâm không cho bà ta mượn lưới đánh cá nữa.

Lúc đầu, thật ra Thẩm Tuệ Tâm cũng không quá quan tâm đến lưới đánh cá này.

Bởi vì lúc nào cũng có thể đan, cỏ dại dây leo cũng có rất nhiều, còn có thể để Quý Tinh Nhiên luyện tập nâng cao kĩ năng.

Bên cạnh đó, chất lượng của loại lưới đánh cá này cũng không tốt.

Sử dụng vài lần là hỏng.

Hôm nay bọn họ đã bắt đủ cá.

Thời gian còn lại là để nghỉ ngơi, sẽ không bắt cá nữa.

Không cho người khác “mượn” thì cũng phải ném đi.

Nhưng mà Tôn lão thái không biết làm người, Thẩm Tuệ Tâm không muốn quan tâm bà ta.

Đã nói ra từ mượn rồi, đừng có ngại, nhưng mượn thì mượn, ngươi cũng không thể làm hỏng, đúng không?Làm hỏng thì phải bồi thường.

Thẩm Tuệ Tâm cũng không cần người ta bồi thường lưới đánh cá… Đồ do người khác đan, bà còn không vừa ý đâu.

Không cần lưới đánh cá.

Vậy phải đưa vải.

Trên đường lưu đày lấy đâu ra vải?Nhưng không phải vẫn còn y phục sao?Ta cũng không chê, lấy ra đây, để ta ghép thành một chiếc giỏ hay một chiếc gùi gì đó cũng được.


Chắc chắn hơn dây leo nhiều.

Thẩm Tuệ Tâm vừa cười vừa nói với Tôn lão thái.

Tôn lão thái cũng là một người thích ăn mặn… Bà ta thường xuyên treo câu ‘ta ăn muối còn nhiều hơn ngươi ăn gạo’ trên miệng.

Sao bà ta có thể không hiểu ý của Thẩm Tuệ Tâm cho được?Vì vậy bà ta lập tức đen mặt.

“Ngươi chờ đó cho ta! Nếu đại sự của nhi tử ta thành công, xem ta có thu thập cái đồ không biết tôn kính lão nhân nhà ngươi không!”Thẩm Tuệ Tâm vẫn bình tĩnh như cũ: “Được, ta chờ, vậy chờ tới khi nào?”“Đêm nay! Ngay đêm nay thôi! Ngươi chờ đó! Đêm nay đại sự của nhi tử của ta sẽ thành công!” Tôn lão thái hét lên.

Tôn lão thái ở đây nói thật thoải mái.

Sắc mặt của Quý Dương thị và Quý Song Nhi ở bên kia đã tái đi rồi.

Lão thái bà này!Tại sao chuyện gì cũng nói bô bô ở bên ngoài?Gì mà đêm nay đại sự sẽ thành?Đây là sợ người khác nghe không hiểu sao?Quý Dương thị ôm hài tử nên có chút bất tiện.

Quý Song Nhi trực tiếp tiến lên bịt miệng của Tôn lão thái, liên tục xin lỗi: “Xin lỗi, xin lỗi! Nãi nãi của ta nói lung tung thôi, xin người lượng thứ, đừng so đo với một lão thái thái như bà ấy…”Thẩm Tuệ Tâm lạnh nhạt nói: “Có một số lời nói sai, có thể người khác chỉ tức giận mắng hai câu.


”“Nhưng có một số lời nói sai cũng có thể làm mất cả mạng đó.

”Thẩm Tuệ Tâm cười lạnh một tiếng: “Chúng ta thu nhận và chăm sóc các ngươi là muốn giành được một lối thoát, nhưng mà các ngươi lại muốn kéo cả nhà ta vào chỗ chết, các ngươi lợi hại như vậy, chắc hẳn là không cần chúng ta chiếu cố, vậy xin cứ tự nhiên…”Bà nói xong liền ngồi xuống bên cạnh Quý Tinh Nhiên.

Hai mẫu nữ đều hơi nghiêng người, trực tiếp quay lưng về phía mấy người Tôn lão thái.

Sắc mặt Tôn lão thái càng đen hơn.

Nhưng mà cũng càng thêm sợ hãi.

Tất nhiên là bà ta biết nhi tử của mình đi làm gì… Cho rằng đã rời khỏi kinh thành, ở đây cũng chỉ có hơn ba mươi quan binh, liều một lần có lẽ sẽ có cơ hội xoay người.

Bất kể là chạy thoát hay là như thế nào, đều tốt hơn so với chuyện bị lưu đày đến Kinh Thạch Đạo, đúng không?Nghe nói nơi đó một năm có bốn tháng rơi tuyết, tuyết dày phủ kín núi, nửa năm không có thức ăn, cỏ dại cũng không thể nảy mầm… Đó là nơi dành cho người ở sao?Vì vậy, bọn họ nhất định phải làm gì đó!.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom