Cập nhật mới

Dịch Bà Cốt Khương Tô

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: Chương 20


"Còn tôi, không đến công ty, cũng không thể trông chừng anh ta bất cứ lúc nào, tôi cũng lười để ý.

Tiên cô à, có cách nào mà khổ một lần nhàn nhã cả đời không?”Khương Tô uống một hớp trà, híp mắt cười: “Có thì có đấy, chỗ tôi có cổ mà Miêu Cương dùng, cũng có bùa của Đạo gia, còn có một vài thủ đoạn cỏn con khác, tất cả đều có thể khiến ông chủ Trương một lòng một dạ với bà.

Có điều, bà Trương thật sự cần ông chủ Trương như một con rối không có linh hồn mặc bà sắp xếp sao?”Bà Trương hơi sửng sốt, sau đó chậm rãi uống một hớp trà, giống như đang do dự, hàng lông mi giả nhấp nháy, sau một lúc mới nói: “Thôi thì tạm thời bỏ qua vậy.

”Sau đó lại uyển chuyển đổi chủ đề khác.

Khương Tô cầm tách trà lên, hàng lông mi dày như quạt rũ xuống in bóng trên đôi mắt, trong mắt cô lóe lên một tia sáng.

Không phải cô không muốn moi tiền của bà Trương, nhưng cô muốn củng cố bà Trương thành khách hàng cố định của mình hơn, muốn vậy thì không thể vì lòng tham nhất thời mà cắt đứt con đường tiền tài sau này, với mối quan hệ của bà Trương, ở Thành Bắc này, bà ta có thể mang đến cho cô một lượng khách hàng mới cuồn cuộn không ngừng.

Hai người hàn huyên một buổi trưa, quan hệ đã dần trở nên thân thiết hơn, cách xưng hô giữa hai người cũng đổi từ bà Trương và tiên cô thành chị Triệu và Khương Tô.

“Vậy nếu cô rảnh thì cứ đến nhà chơi bất cứ lúc nào.

” Bà Trương tiễn Khương Tô lên xe, sau đó dịu dàng nói: “Có việc gì có thể gọi điện thoại cho tôi bất cứ lúc nào.

”“Được rồi, chị Triệu.


” Khương Tô mím môi mỉm cười.

“Tiểu Bàn, lái xe đi.

” Bà Trương nói với tài xế.

Tài xế lập tức khởi động xe, đưa Khương Tô trở về.

——Chuyện lần này, thân phận của Khương Tô có thể nói là được lan truyền tam sao thất bản.

Có người nói Khương Tô là con gái của ông Tôn, cũng có người nói Khương Tô là con gái do tình nhân của ông Tôn sinh, bây giờ tình nhân của ông ấy chết rồi, cho nên phó thác cô cho ông Tôn.

Nhưng mọi người đều tỏ vẻ khó hiểu trước chuyện Khương Tô và ông Tôn dọn vào sống trong “căn nhà quỷ ám”.

Những người ở xa không biết truyền thuyết về căn nhà quỷ ám này là thật hay giả, nhưng mà những người sống gần đây ai cũng biết rõ.

Mọi người cũng có khuyên ông Tôn.

Già cả rồi, đừng có đắp mạng mình vào chỗ này.

Nhưng ông Tôn chỉ cười đầy thần bí.


Sau đó đám hàng xóm cũng không nói thêm nữa, họ chỉ bóng gió hỏi ông Tôn về thân phận Khương Tô.

Ông Tôn cũng chỉ mỉm cười, không trả lời thẳng.

Vì thế thân phận Khương Tô trở nên đầy bí ẩn.

Cũng có không ít người khua môi múa mép lén nói sau lưng Khương Tô rằng không chừng cô đến vì tài sản của ông Tôn.

——Khương Tô không chủ động liên lạc với bà Trương, nhưng ngày hôm sau bà Trương đã mời Khương Tô đi uống trà chiều.

Chờ đến nơi Khương Tô mới biết uống trà chiều là giả, mà giới thiệu khách cho cô mới là thật.

Một quý bà khoảng chừng bốn mươi tuổi đang ngồi uống trà chiều với bà Trương.

“Khương Tô, mau tới đây.

Để tôi giới thiệu cho cô, người này chính là bà Trịnh.

” Bà Trương giới thiệu thêm: “Bà Trịnh, người này chính là tiên cô mà tôi đã nhắc với bà đó.

”“Ồ?” Ánh mắt bà Trịnh nhìn Khương Tô pha theo chút dò xét, đánh giá từ đầu xuống chân cô một cách trắng trợn, ánh mắt pha chút nửa tin nửa ngờ, tuy rằng bà Trương đã nói với bà ta rằng bà cốt này rất thần thông, nhưng nhìn bộ dạng của Khương Tô, có nhìn kiểu gì cũng không giống chút nào.

Lúc bà Trịnh đánh giá Khương Tô thì Khương Tô cũng thầm đánh giá bà Trịnh, cô không để ý đến dáng người hơi đẫy đà của bà ta, mà trong mắt Khương Tô, cô chỉ nhìn thấy quầng thâm mắt và tròng mắt vẩn đục của bà ta.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: Chương 21


“Gần đây bà Trịnh gặp rắc rối gì sao?” Khi nói đến chuyện làm ăn, Khương Tô không thích vòng vo, mà cô thích đi thẳng vào vấn đề.

Bà Trịnh nhìn về phía bà Trương, bà Trương khẽ gật đầu với bà ta: “Bà cứ nói sơ cho tiên cô nghe đi.

”Bà Trịnh lại nhìn về phía Khương Tô ngồi đối diện, thấy bộ dạng dù bận vẫn ung dung của cô, bà ta do dự một lát rồi quyết định còn nước còn tát, nói: “Là thế này…”Bà Trịnh vốn có một cô con gái mười bảy tuổi, năm nay sẽ thi đại học.

Bắt đầu từ năm ngoái cô ta luôn bị bóng đè.

Nửa đêm tỉnh giấc thì phát hiện cả người không thể động đậy, cũng không thể kêu thành tiếng.

Sau khi nói với bà Trịnh thì bà Trịnh đưa cô ta đi khám bác sĩ tâm lý, nhưng bác sĩ tâm lý lại nói cô ta sắp thi đại học cho nên gặp áp lực tâm lý, khiến cho thần kinh trở nên căng thẳng, vì thế đã hướng dẫn cô ta vài cách giải tỏa áp lực, thả lỏng tinh thần, cũng kê một ít thuốc.

Nhưng tình trạng của con gái bà Trịnh không hề thuyên giảm đi chút nào, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng hơn, trước kia một tuần chỉ gặp một hai lần, gần đây thì gần như tối nào cũng sẽ xảy ra chuyện này.

Hơn nữa dù đổi chỗ ở cũng như vậy.

Mắt thấy tinh thần con gái càng ngày càng tệ, hơn nữa thần kinh càng lúc càng căng thẳng, gần đây đã bắt đầu có khuynh hướng nóng giận vô cớ.


Bà Trịnh đã thương lượng với ông xã muốn tìm đạo sĩ đến xem thử, nhưng lại bị ông xã đang là quan chức chính phủ mắng cho một trận, chỉ đành từ bỏ.

Sau đó bà ta cũng lén dẫn con gái đến chùa miếu dâng hương.

Hòa thượng trong chùa không phát hiện ra điều gì bất thường cả.

Trùng hợp hôm nay bà Trịnh đến tìm bà Trương để tâm sự về phiền muộn của mình, bà Trương đã nghĩ ngay đến Khương Tô, gọi cô đến đây.

Khương Tô lơ đễnh nghe hết chuyện, sau đó hỏi Bà Trịnh: “Bây giờ con gái bà đang ở đâu?”Bà Trịnh nói: “Ở trường học, hơn năm giờ rưỡi mới tan học.

”Khương Tô đứng dậy: “Bây giờ đưa tôi đến đó.

”Bà Trịnh ngạc nhiên nhìn cô: “Ngay bây giờ?”Khương Tô ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời, gật đầu: “Ngay bây giờ.

”Cuối cùng bà Trịnh dẫn Khương Tô và bà Trương đến trường cấp ba tư thục quý tộc mà con gái bà Trịnh đang theo học.

Lúc còn ngồi trên xe bà Trịnh đã nói chuyện với ban giám hiệu nhà trước, bà ta là chủ tịch hội phụ huynh học sinh, năm nay đã tài trợ cho nhà trường vài triệu, chút đặc quyền này vẫn phải có.

Xe đi thẳng một đường vào trong trường.


“Một mình tôi đi tìm cô ta, bà chỉ cần nói cho tôi biết phòng học của cô ta nằm ở đâu.

” Khương Tô nói.

“Nhưng cô cũng đâu biết con bé, làm sao tìm được?” Bà Trịnh hỏi.

Khương Tô cười cong môi, trong đôi mắt đen nhánh lóe lên một tia sáng rỡ: “Vừa nhìn là biết ngay.

”Bà Trịnh không khỏi nhìn thoáng qua bà Trương, thấy bà Trương gật đầu, bà ta mới nói vị trí cho Khương Tô.

Khương Tô xuống xe rồi đi một mình vào khu dạy học.

“Bà Trương này, rốt cuộc cái vị tiên cô bà cốt kia có đáng tin không đấy?” Khương Tô vừa đi, bà Trịnh không nhịn được mà hỏi bà Trương.

“Chị đã đưa cô ấy đến trường học rồi, có đáng tin hay không chẳng phải lát nữa chị biết ngay rồi sao, cứ bình tĩnh trước đã.

” Bà Trương nói, bà ta cũng không dám khẳng định chuyện này, tuy rằng bà ta đã chứng kiến thủ đoạn của Khương Tô, nhưng mấy chuyện thần thần quỷ quỷ này, tuy rằng Khương Tô luôn có vẻ đã đoán được từ sớm nhưng mà bà ta cũng không dám cam đoan Khương Tô nhất định sẽ thành công.

Bây giờ là ba giờ chiều, đang trong giờ học.

Khương Tô đi qua từng lớp, từng lớp học, rất thu hút ánh nhìn.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: Chương 22


Khi đi đến trước cửa lớp Trịnh Dung Dung, cô không gõ cửa, mà chỉ đứng ngoài cửa sổ nhìn vào bên trong.

Ba giờ chiều chính là lúc mà các học sinh đang mệt rã rời, cô phóng mắt nhìn vào, trong lớp có tận bốn năm người đang nằm trên bàn ngủ gục, đương nhiên giáo viên đứng trên bục giảng có thể nhìn thấy rõ ràng, nhưng cũng lười nhắc nhở.

Trương Tiểu Kiều bất ngờ bị bạn cùng bàn đánh thức.

Cậu ta cảm thấy vô cùng phiền, trừng mắt lườm bạn cùng bàn một cái: “Làm cái gì đó!”Bạn cùng bàn đánh mắt ra hiệu với cậu ta: “Cậu nhìn ra bên ngoài đi! Có gái xinh!”Trương Tiểu Kiều khinh thường “hừ” một tiếng, rồi mất kiên nhẫn quay đầu nhìn thoáng ra cửa sổ, lập tức ngây dại.

Khương Tô vừa liếc mắt một cái đã nhìn thấy Trịnh Dung Dung ngay.

Cô ta nằm nhoài trên bàn học, dùng sách che mặt, đang ngủ.

Khương Tô thấy rõ dương hỏa trên đỉnh đầu và bả vai của cô ta vô cùng yếu ớt, cứ như có thể tắt bất cứ lúc nào, trên người cô ta quẩn quanh một luồng tử khí.


Càng lúc càng có nhiều học sinh phát hiện Khương Tô đứng ngoài cửa sổ, họ không thèm nghe giảng nữa mà tất cả thò đầu ra ngoài nhìn.

Giáo viên trên bục giảng đang giảng bài môn Lịch Sử cũng nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy có người đứng ngoài cửa sổ thì cau mày đặt cuốn sách xuống, nhanh chóng đi ra bên ngoài, giọng điệu vô cùng nghiêm khắc: “Học sinh này, em ở lớp nào? Không ở trong lớp học mà chạy ra ngoài đây làm gì?”“Tôi không phải học sinh trường này.

” Khương Tô xoay người nhìn giáo viên Lịch Sử, mỉm cười nói: “Tôi tới tìm Trịnh Dung Dung.

”Sau khi giáo viên Lịch Sử nhìn thấy Khương Tô cũng hơi sững người một lúc, rồi nhanh chóng giãn chân mày, giọng nói cũng dịu đi: “Cô là gì của em ấy?”Đôi mắt trong veo không lẫn chút tạp chất nào của Khương Tô nhìn giáo viên Lịch Sử, nở nụ cười hiền lành vô hại: “Tôi là chị của em ấy.

”Giáo viên Lịch Sử quay về lớp, gọi Trịnh Dung Dung đang ngủ dậy: “Trịnh Dung Dung, đừng ngủ nữa, chị em tìm em kìa.

”Trịnh Dung Dung còn chưa tỉnh ngủ, mơ màng đứng dậy đi ra ngoài, khi ra đến cửa phòng học đột nhiên bừng tỉnh, cô ta đào đâu ra chị gái?Trịnh Dung Dung trông không giống bà Trịnh, cô ta có khuôn mặt rất thanh tú, chỉ là lúc này trông sắc mặt rất tệ, quầng mắt thâm đen nặng nề, trạng thái tinh thần vô cùng ủ rũ chán chường, trong mắt không có chút ánh sáng, ấn đường sẫm màu.

Cô ta nhìn Khương Tô với ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ: “Cô là ai? Có phải cô tìm nhầm người rồi hay không?”——Khương Tô dẫn theo Trịnh Dung Dung đi xuống.


Trịnh Dung Dung nhìn thấy bà Trịnh và bà Trương đứng bên ngoài chiếc xe, cất giọng nghi ngờ: “Mẹ? Dì, sao hai người lại cùng đến trường?”Bà Trịnh liếc mắt nhìn Khương Tô một cái, sau đó giải thích cho Trịnh Dung Dung nghe lai lịch của Khương Tô.

Trịnh Dung Dung vô cùng ngạc nhiên quay đầu nhìn Khương Tô.

“Cô là bà cốt ư?”“Lên xe.

” Khương Tô mặc kệ cô ta, lạnh lùng cất giọng nói một câu, sau đó mở cửa xe ngồi vào ghế phụ.

Trịnh Dung Dung không khỏi nói: “Mẹ, mấy thứ này đều là gạt người, là mê tín!”Bà Trịnh lại nhìn về phía bà Trương, bà Trương nói: “Dì nói cho cháu nghe, tiên cô này không giống với đám người mê tín lừa gạt người khác kia…”Khương Tô ngồi ở trong xe ngáp một cái, cứ như những lời tranh luận văng vẳng bên tai không liên quan gì tới cô cả.

Loại người này cô đã gặp nhiều, chờ đến khi cô bày ra bản lĩnh thật thì họ sẽ tin thôi, chứ bây giờ có nói nhiều lời cũng vô ích.

Một lát sau, bà Trương mở cửa xe ra, đẩy mạnh bà Trịnh và Trịnh Dung Dung vào trong xe, bản thân bà ta cũng ngồi vào.

Khương Tô nói: “Bây giờ chúng ta đi đến nhà bà Trịnh, nhớ kỹ, từ giờ trở đi tôi chính là họ hàng của bà Trịnh, tôi tên là Khương Tô.

”Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: Chương 23


Trịnh Dung Dung nói: “Mẹ, nếu như cha biết sẽ mắng chết hai chúng ta mất!”Bà Trịnh vừa nghe vậy thì thấy hơi do dự.

Bà Trương không nói gì.

Khương Tô lạnh lùng nói một câu: “Mạng quan trọng, hay những cái khác quan trọng hơn?”Bà Trịnh lập tức giật thót, nói với tài xế: “Lái xe!”——Nhà bà Trịnh và nhà bà Trương cách nhau không xa, diện tích căn biệt thự cũng lớn như nhà bà Trương, cũng vừa chuyển đến đây sống không lâu.

Trước khi xuống xe Khương Tô lại nhắc nhở lần nữa: “Nhớ kỹ, tôi là họ hàng nhà bà Trịnh, bắt đầu từ khi vào nhà đừng gọi tôi là tiên cô để tránh bứt dây động rừng.

Sau khi xuống xe dẫn tôi đi tham quan trong nhà mấy người, bao gồm cả phòng của Trịnh Dung Dung.

”Bà Trịnh và bà Trương đều bị lời nói của Khương Tô làm cho căng thẳng.

“Chị Triệu, chị có muốn đi cùng không?” Khương Tô hỏi bà TrươngBà Trương tò mò hơn là sợ hãi, hỏi: “Tôi đi không ảnh hưởng gì chứ?”Khương Tô hiền lành với bà Trương một cách lạ lùng: “Không ảnh hưởng.

”“Vậy tôi cũng đi xem sao.


” Bà Trương nói.

Bình thường bà Trịnh rất thích chăm sóc hoa cỏ, còn chưa vào trong sân đã có thể ngửi được mùi hoa xộc vào mũi, càng đi vào trong hương hoa càng đậm.

“Dung Dung, vậy con dẫn Khương! em Khương đi dạo nhà mình một vòng đi.

” Giọng điệu của bà Trịnh vô cùng cứng nhắc, sau khi nghe Khương Tô nói lời kia xong, bà ta luôn cảm thấy có thứ gì đó ẩn nấp trong tối nhìn trộm mình.

Ngược lại Trịnh Dung Dung tự nhiên hơn rất nhiều, quay đầu nói với Khương Tô: “Cô đi theo tôi.

”Khương Tô nhàn nhã đi theo cô ta vào trong sân, nhẹ nhàng tản bộ quanh sân vắng, không hề có vẻ căng thẳng một chút nào.

Trịnh Dung Dung vừa dẫn cô đi dạo, vừa tò mò nhìn Khương Tô.

“Cô không cần phải đi học ư? Trông cô cũng không lớn hơn tôi là bao.

” Trịnh Dung Dung không khỏi hỏi.

“Suỵt!” Khương Tô sầm mặt “suỵt” một tiếng.

Trịnh Dung Dung lập tức nuốt hết một đống lời muốn hỏi xuống.

Khương Tô tiếp tục đi về phía trước.

Cũng không phải là không thể nói chuyện, chỉ là cô lười nói nhiều lời vô nghĩa với đứa nhóc con mới sống mười mấy năm.

Đi dạo một vòng lớn, sau đó đi ra phía sau vườn.


Nơi đó có một cái giếng.

Khương Tô lập tức đi qua xem xét, nhìn xuống dưới giếng.

Trịnh Dung Dung cũng đi theo qua đó, học theo Khương Tô nhìn xuống giếng, chỉ nhìn thấy nước giếng bên dưới, thấy Khương Tô có vẻ thất thần, cô ta tò mò hỏi: “Cô nhìn cái gì vậy?”Khương Tô híp mắt lại, nhìn thấy một lớp âm khí phủ trên mặt giếng mà mắt thường không nhìn thấy.

“Cái giếng này có từ lúc nào?”Trịnh Dung Dung nói: “Có từ lúc nào thì tôi không biết, hình như là có từ trước khi xây căn nhà này, cha tôi nói đây là miệng giếng cổ, hơn nữa trông cũng đẹp, cho nên giữ lại.

”“Nhà cô không uống nước ở đây đấy chứ?” Khương Tô nhìn màu sắc kỳ quái của nước dưới giếng, bất ngờ hỏi.

Trịnh Dung Dung hơi sửng sốt, sau đó nói: “Không có.

Rất bẩn, nước mưa tích tụ dưới đây.

”“May là không uống.

” Khương Tô nói một câu không rõ ẩn ý.

Trịnh Dung Dung không biết cô có ý gì, chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ: “Bây giờ tôi dẫn cô đến phòng của tôi.


”Khương Tô ngồi dậy: “Không cần.

”“Hả? Vì sao chứ?” Trịnh Dung Dung hơi khó hiểuKhương Tô không để ý cô ta mà đi ngay ra ngoài.

“Tôi đi trước, về chuẩn bị một chút đồ, tối hôm nay tôi sẽ quay lại.

” Khương Tô đi đến phòng khách rồi nói với bà Trịnh.

“Hả? Tối hôm nay? Chồng tôi sẽ tan làm về nhà, nếu ông ấy biết tôi làm những chuyện này thì sẽ nổi giận!” Bà Trịnh hoảng loạn nói.

Khương Tô vẫn lạnh lùng nói một câu: “Mạng con gái bà sắp mất rồi đó.

”Bà Trịnh nhìn cô, Khương Tô dùng đôi mắt đen sâu thăm thẳm nhìn bà ta, ánh mắt không hề lẫn một chút cảm xúc nào.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: Chương 24


Đây không phải là ánh mắt của cô gái lứa tuổi này nên có, bà ta bỗng run rẩy, hạ quyết tâm: “Được, mấy giờ cô đến đây?”Khương Tô nói: “Mười một giờ.

”“Muộn vậy sao?” Bà Trịnh giật mình nói.

Khương Tô lạnh lùng nhìn bà ta.

Bà Trịnh lập tức im lặng ngay.

“Mười một giờ cho tài xế đến đón tôi.

” Khương Tô nói xong, sau đó bổ sung thêm: “Bây giờ mấy người đưa tôi về đi, tôi phải về nhà chuẩn bị.

”——Trương Tiểu Kiều vừa tan học đã nôn nóng chạy về nhà.

Vào trong nhà không thấy ai, cậu ta lập tức gân cổ gào lên: “Mẹ! Mẹ! Mẹ!”Bà Trương đang đắp mặt nạ trên lầu hai nghe thấy giọng con trai lập tức bước xuống cầu thang xoắn ốc: “Sao vậy? Có chuyện gì?”Trương Tiểu Kiều ném cặp sách lên sô pha, đi nhanh về phía này: “Mẹ, hôm nay con thấy mẹ đi cùng mẹ của Trịnh Dung Dung tới trường học.

”Bà Trương không quan tâm lắm: “Ừ.

Bọn mẹ tới đó có chút chuyện, có chuyện gì vậy?”Trương Tiểu Kiều như lơ đênh hỏi: “Con thấy hình như còn có một cô gái nữa, gọi Trịnh Dung Dung đi ra ngoài, sau đó tất cả mọi người lên xe đi đâu đó.


”Bà Trương nói: “À, người con nói là Khương Tô.

”“Khương Tô? Ai vậy?” Trương Tiểu Kiều tò mò hỏi.

Bà Trương không phát hiện ra vẻ mặt khác lạ của Trương Tiểu Kiều, nói: “Chẳng phải lần trước cha con gặp tai nạn giao thông sao…”Bà Trương kể chuyện Khương Tô làm cách nào để cứu Trương Kỳ Phong một mạng, nhưng không nói ra chuyện Trương Kỳ Phong ngoại tình.

“Thiệt hay giả? Thần kỳ như vậy sao?” Trương Tiểu Kiều giật mình, hỏi.

“Sao lại không chứ.

” Bà Trương nói: “Dì Trịnh của con nói Dung Dung bị bóng đè, cho nên nhờ cô ấy đến xem sao.

”“Sau đó thì sao?” Trương Tiểu Kiều truy vấn.

Bà Trương nói: “Cô ấy đi xem xét một vòng, nói buổi tối sẽ quay lại…” Bà ấy nói xong thì khó hiểu liếc mắt nhìn Trương Tiểu Kiều: “Sao hôm nay con nói nhiều quá vậy? Bình thường đi học về con có thèm để ý tới mẹ đâu, sao hôm nay nhiệt tình thế?“Khụ, chỉ là con thấy tò mò nên mới hỏi mà thôi.

” Trương Tiểu Kiều nói xong lập tức ôm cặp sách đi lên lầu.


——Buổi tối mới vừa ăn cơm xong, Trương Tiểu Kiều đã đứng dậy nói: “Đột nhiên con nhớ ra hôm nay có đề bài con không hiểu, con đến nhà Trịnh Dung Dung hỏi bài.

”Trương Kỳ Phong vui vẻ: “Chậc? Ranh con nay đổi tính à?”Trương Tiểu Kiều ậm ừ đáp cho có lệ.

Sau đó đi lên lầu giả vờ giả vịt cầm theo sách, rồi xuống lầu.

Bà Trương nói: “Con đừng đi, hôm nay nhà con bé có việc, không tiện đâu.

”Trương Tiểu Kiều vừa đi ra ngoài vừa nói: “Con chỉ hỏi xong đề là về ngay.

”Vừa chớp mắt đã chạy mất tăm.

Trương Kỳ Phong nói: “Ranh con này biết sắp thi đại học nên đổi tính à?”Đôi mắt bà Trương lóe lên, nói: “E là nó tương tư đó.

”Trương Kỳ Phong suýt thì sặc cơm: “Em nói gì vậy?”——Chuông cửa nhà họ Trịnh vang lên.

Trịnh Dung Dung tự mình đi mở cửa.

Khi thấy người đứng trước cửa thì cô ta lập tức ngạc nhiên nói: “Trương Tiểu Kiều?”Tuy rằng hai bà mẹ có quan hệ không tệ, nhưng hai đứa bé bọn họ không thể nào hợp nhau được.

Trương Tiểu Kiều không thích để ý đến cô ta, sao hôm nay bỗng nhiên chạy đến nhà cô ta?Đôi mắt đen nhánh của Trương Tiểu Kiều lén liếc nhìn vào trong nhà, mặt không đỏ, giọng nói lưu loát, nói: “Sáng nay giáo viên phát một đề mà tôi không hiểu lắm, tôi đến hỏi cậu thử.

” Vừa nói cậu ta vừa quen cửa quen nẻo đi vào trong nhà.

Trịnh Dung Dung ngẩn người, cô ta nghi ngờ có phải Trương Tiểu Kiều bị động kinh hay không, thành tích học tập của Trương Tiểu Kiều trước nay luôn tốt hơn cô ta, sao bỗng nhiên hôm nay ăn no rửng mỡ đến nhà cô ta hỏi bài?Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: Chương 25


Khương Tô nói là trở về chuẩn bị lúc này đang nằm ở trên giường ngủ ngon, Khương Tô cũng có nằm mơ, nhưng giấc mơ của cô không giống với người bình thường, cô chưa từng mơ về quá khứ, mà giấc mơ của cô đều tiên đoán trước tương lai.

Cô mơ thấy cảnh tượng mình bị nhốt trong phòng thí nghiệm, ngày nào cũng bị rút máu để nghiên cứu về bí mật trường sinh bất lão.

Cô nằm trên một cái giường giải phẫu, mu bàn tay bị cắm ống truyền, trong ống truyền chính là máu của cô, chảy từng chút, từng chút ra bên ngoài, cô cảm nhận được bản thân vô cùng yếu ớt, đột nhiên cửa phòng thí nghiệm bị đẩy ra, có người đi vào, khi ấy đầu óc cô không tỉnh táo khó nhọc quay đầu lại, chỉ thấy người đàn ông đi từ ngoài phòng thí nghiệm vào, người này mặc đồ phẫu thuật, đội mũ phẫu thuật và khẩu trang, dáng người cao to, bước về phía cô…Khi cô cố gắng hết sức muốn nhìn thấy rõ khuôn mặt người đó, đột nhiên giọng nói của ông Tô vang lên.

“Khương Tô?”“Khương Tô?”“Dậy dậy! ”Khương Tô mở mắt ra.

“Khương Tô, mười giờ rưỡi rồi.

” Nhìn thấy cô mở bừng mắt, ông Tôn nhắc nhở cô.

Khương Tô vẫn chưa tỉnh táo lại, cô còn đang đắm chìm trong giấc mơ.

Cô biết giấc mơ này chính là những chuyện sẽ xảy ra trong tương lai, cô sẽ bị người ta bắt giữ, trở thành vật thí nghiệm, mặc người khác nghiên cứu.


Khương Tô tự hỏi nguyên nhân, có lẽ là chuyện cô trường sinh bất lão bị phát hiện, loại chuyện này, từ rất lâu về trước đã từng xảy ra một lần, có lẽ là đã hơn mấy trăm năm, hay một ngàn năm rồi, bây giờ nhớ lại ký ức đã trở nên mơ hồ, hình như người đó là một bậc thầy luyện đan, gã đó khùng điên muốn dùng cô để luyện đan… Có lẽ là vì thời gian đã quá xa, cô đã không nhớ rõ mình chạy thoát như thế nào, chỉ nhớ người đó đã bị cô tra tấn rất thảm thiết.

Giấc mơ của cô có thể dự báo tương lai, nhưng tương lai này bao lâu mới xảy ra thì trong giấc mơ lại không thể hiện rõ.

Mấy ngày mấy năm vài chục năm, thậm chí là mấy trăm năm sau cũng có.

Không lý gì mà bây giờ lại bắt đầu nơm nớp lo sợ vì một chuyện không biết khi nào mới xảy ra.

Đây thật sự không phải tính cách của Khương Tô.

Cho dù hành hạ như thế nào thì cũng không chết được, đây mới là tiền vốn lớn nhất của Khương Tô.

Nếu như chết thật thì cũng khá tốt, cô đã muốn đi xem âm phủ trông như thế nào từ lâu, trước giờ chỉ nghe nói qua, còn chưa có cơ hội tự mình trải nghiệm.


Nghĩ như vậy, Khương Tô đang nằm trên giường bật người ngồi dậy, biếng nhác duỗi người, vứt “ác mộng” kia ra sau đầu, hỏi ông Tôn: “Đồ đã chuẩn bị xong chưa?”“Đã chuẩn bị xong hết rồi.

” Ông Tôn nói.

Ông ấy không biết giấc mơ của Khương Tô, nếu như biết thì e rằng từ nay về sau không dám ngủ thẳng giấc mất.

Khương Tô đi ra bên ngoài, kiểm tra lại số đồ ông Tôn đã chuẩn bị một lần, hài lòng gật đầu, phong cách làm việc của ông Tôn vẫn giống như mấy chục năm trước, ổn thỏa, cẩn trọng.

Khương Tô sầu não không thôi, một đời của ông Tôn với cô mà nói chẳng qua chỉ ngắn ngủi như hạt muối bỏ biển.

Nếu như ông Tôn chết cô sẽ khó mà tìm được một vị tôi tớ trung thành tận tâm như ông Tôn.

Dù sao bây giờ không có nơi nào để cô tùy tiện nhặt một tên ăn xin trở về nuôi dưỡng.

Tài xế nhà họ Trịnh canh đúng mười một giờ đỗ xe ngay trước cửa, tài xế cũng đã nghe lời đồn kia rồi, khi đến tận nơi thì càng cảm thấy cả căn nhà này bốc lên một luồng âm khí dày đặc, anh ta chỉ dám ngồi trong xe mà không dám xuống xe.

Nhìn thấy Khương Tô ra anh ta mới vội vàng xuống xe mở cửa ghế sau cho Khương Tô.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: Chương 26


Ông Tôn đi theo ra ngoài, đưa cái rương cho Khương Tô.Khương Tô nhận lấy, tiện tay đặt xuống bên cạnh.Sau đó tài xế lên xe, khởi động xe.Ông Tôn đứng trước cửa nhìn theo chiếc xe nghênh ngang chạy đi, đến khi chiếc xe biến mất khỏi tầm mắt mà ông ấy vẫn chưa thôi, cứ như quay trở về vài chục năm trước, khi đó cũng như vậy, ông ấy đứng trước cửa nhìn cô được từng chiếc, từng chiếc xe đón đi, và lần cuối cùng ấy, cô được đón đi nhưng mãi không quay về nữa.Khương Tô đến nhà họ Trịnh.Không biết bà Trịnh làm cách nào để lừa ông xã của bà ta đi mất.

Rồi ôm tâm lý vừa tò mò vừa lo lắng pha chút sợ hãi nhìn Khương Tô xách một cái rương đến: “Đây là đồ vật một lát nữa tiên cô sẽ làm phép sao?”Khương Tô gật đầu, sau đó đảo mắt nhìn lướt qua nam sinh đứng bên cạnh Trịnh Dung Dung, đôi mắt cô hơi sáng lên, là một cậu thanh niên tuấn tú, da thịt non mịn, đường nét trên khuôn mặt rõ ràng, cậu ta dùng đôi mắt sáng lấp lánh nhìn cô, có điều là hơi non nớt quá.Trương Tiểu Kiều thấy Khương Tô nhìn về phía mình, không biết tại sao khi bị cặp mắt cô nhìn chằm chằm, khuôn mặt cậu ta bỗng tê rần, ánh mắt mơ hồ, trái tim mất khống chế đập thình thịch.Nhưng Khương Tô vẫn không quên nguyên nhân cô đến đây đêm nay, cô chỉ liếc mắt nhìn cậu nam sinh kia một cái, rồi quay đầu bắt đầu bàn bạc với bà Trịnh: “Bà muốn phong ấn cái thứ kia, hay là diệt trừ hoàn toàn?”“Đương nhiên là diệt trừ hoàn toàn rồi?” Bà Trịnh không hề do dự mà nói.


Vừa nghe thấy hai chữ phong ấn là biết không đáng tin rồi, không thấy TV hay nói sao, đám yêu quái gì gì đó mà bị phong ấn thì sớm muộn gì cũng có ngày thoát ra được.Khương Tô nói: “Hai trăm nghìn, không giảm giá.”“Hai trăm nghìn?!” Bà Trịnh bị con số này dọa sợ hãi: “Nhân dân tệ sao?”“Hai trăm nghìn quan trọng hay là tính mạng con gái bà quan trọng?” Khương Tô nói: “Âm khí trên người con gái bà rất nặng, rất dễ bị mấy thứ này bám lên.

Lấy của bà hai trăm nghìn, sau đó tôi sẽ tặng cho bà một lá bùa miễn phí, để con gái bà đeo trên người, sau này sẽ không cần lo lắng bị mấy thứ này bám theo nữa.”Bà Trịnh vẫn còn do dự.Tuy rằng nói tình trạng tài chính trong nhà không tệ nhưng Khương Tô vừa mở miệng đã đòi ngay hai trăm nghìn, thật sự đã vượt quá ngân sách dự toán của bà ta.Thấy bà ta đang do dự.Sắc mặt Khương Tô lập tức sa sầm: “Vậy bà cứ chờ nhặt xác con gái bà đi.”Trương Tiểu Kiều ngạc nhiên nhìn Khương Tô, dường như cậu ta không dám tin cô có thể nói ra lời nói độc ác như vậy.Trịnh Dung Dung nghe thấy câu nói kia thì tức giận nói: “Cho dù thật sự có mấy thứ như cô nói thì chúng tôi cũng có thể tìm người khác tới bắt, không nhất thiết phải nhờ cô!”“Cô có thể thử xem mình có sống được đến lúc ấy hay không.” Khương Tô lạnh lùng nhìn cô ta: “Hẳn là đêm qua cô đã nhìn thấy cái bóng của thứ kia rồi nhỉ?”Sắc mặt Trịnh Dung Dung lập tức trở nên sợ hãi.Đúng là đêm qua cô ta đã nhìn thấy trên người mình có một cái bóng dáng mơ hồ đè lên, nhưng cô ta luôn nghĩ rằng khi đó cô ta nằm mơ.“Nếu như không đồng ý với cái giá này.


Vậy thì quên đi, mấy người tự mời thầy cao tay khác đi.”Hiển nhiên bà Trịnh đã bị câu nói vừa rồi của Khương Tô dọa sợ hãi, thấy Khương Tô sắp đi mất, bà ta nôn nóng vội vàng đưa tay kéo cô lại: “Tiên cô à cô đừng nóng giận.

Dung Dung còn nhỏ không hiểu chuyện.

Chỉ cần cô thật sự có thể giải quyết được chuyện rắc rối này, hai trăm nghìn tuyệt đối không thành vấn đề!”Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: Chương 27


Lúc này sắc mặt Khương Tô mới hơi hòa hoãn lại, liếc xéo sắc mặt tái nhợt của Trịnh Dung Dung, sau đó xách rương đi ra sân sau.

Bà Trịnh vội vàng đuổi theo.

Trương Tiểu Kiều do dự một lúc rồi cũng chạy theo.

“Mấy người đi cùng đến đây làm gì?” Khương Tô vô cảm quay đầu nhìn bọn họ, trong ánh mắt như có tia sáng lập lòe, giọng nói cũng lạnh lùng bất thường: “Ở yên trong phòng, đừng đi ra ngoài.

”——Khương Tô đi ra sân sau.

Đêm càng khuya, âm khí càng nặng nề, tất cả đều bốc lên từ dưới miệng giếng.

Cô ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời, mây đen che trăng, âm thịnh dương suy.

Mở rương ra.

Cô lấy lá bùa màu vàng đã được vẽ xong xuôi kẹp giữa ngón tay, khẽ nhếch môi đỏ, niệm chú ngữ của lá bùa, ngay sau đó giơ tay lên khẽ quát một tiếng: “Lên!”Tờ giấy vàng lập tức tung bay tứ tung nhưng không rơi xuống đất mà như có thứ gì lôi kéo, nó lấy miệng giếng làm trung tâm bay quanh bốn phía, tạo thành một hình vòng tròn sau đó rơi xuống mặt đất.


Lúc này Trương Tiểu Kiều và Trịnh Dung Dung đang nấp sau chậu cây trên ban công tầng hai thấy cảnh tượng này thì sợ hãi há to miệng.

Trương Tiểu Kiều cảm giác tam quan của mình như đã bị đập nát nhừ.

Cảnh tượng vừa rồi khiến cậu ta hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại của lực hút trái đất.

Khương Tô bày trận xong, để đề phòng thứ kia chạy trốn nàng đã đi về phía miệng giếng, bắt đầu nói chuyện với thứ bên trong: “Này, con quỷ phía dưới kia, nhân lúc ta còn dễ thương lượng thì mau ra đây, ta còn có thể đưa mi đi đầu thai.

Nếu như đã động tay động chân rồi thì chỉ có thể hồn phi phách tán.

”Phía dưới giếng yên tĩnh không một tiếng động, không một gợn sóng.

Trương Tiểu Kiều trên ban công tầng hai không khỏi thở thật chậm để cẩn thận lắng nghe, nhưng nhìn kiểu gì cũng chỉ thấy Khương Tô đã lầm bầm lầu bầu với cái miệng giếng.

Cảnh tượng có hơi kinh dị.

Thấy dưới giếng không hề có chút động tĩnh nào, Khương Tô cũng mất sạch kiên nhẫn, lập tức rút ra một cái bình nhỏ trong rương, vặn nắp ra sau đó rót xuống giếng.

“Cô ta rót cái gì vậy?” Trịnh Dung Dung hạ thấp tông giọng xuống, hỏi.


“Sao tôi biết?” Trương Tiểu Kiều nói xong thì bày ra tư thế im lặng, ý bảo Trịnh Dung Dung đừng nói nữa.

Khương Tô đổ hết tất cả bột trong bình xuống.

Sau đó cầm một tờ giấy vàng lên, vung lên giữa không trung, giấy vàng lập tức bùng cháy, Khương Tô tiện tay ném tờ giấy vàng đang bốc cháy xuống dưới nướcChỉ thấy tờ giấy vàng kia rơi xuống giếng thì từ từ chìm xuống, nhưng ngọn lửa thiêu đốt tờ giấy vàng kia khi chạm nước lại không hề bị dập tắt! Mà nó tiếp tục cháy dưới mặt nước, rồi tiếp tục chìm sâu xuống đáy giếng.

Khương Tô đứng ở bên miệng giếng, nhìn đốm lửa cứ mãi chìm xuống, chìm xuống…Nước ở miệng giếng bỗng nhiên bắt đầu sôi trào.

Giống như là nước bị nấu sôi lên nổi bọt bong bóng ùng ục.

Đột nhiên có một cái bóng đen bay xẹt qua đáy giếng.

Tờ giấy vàng đang cháy nháy mắt tắt lụi, đáy giếng lại trở nên tĩnh lặng như ban đầu.

Khương Tô bất ngờ nhướng mày, không ngờ rằng thứ đồ dưới giếng lại lợi hại hơn so với dự đoán của mình, cô đã làm đến vậy mà cũng không thể ép nó ra.

“Cô ta đang làm gì vậy?” Trịnh Dung Dung bỗng nhiên giật mình nhìn xuống.

Trương Tiểu Kiều thấy cảnh này cũng ngẩn người.

Không ngờ Khương Tô lại bắt đầu cởi quần áo!Khi cởi đến cái thứ hai bỗng nhiên Khương Tô quay đầu lại, tầm mắt nhìn thẳng vào Trương Tiểu Kiều, Trương Tiểu Kiều hoảng sợ muốn trốn đi, nhưng chân cậu ta cứ như bị đôi mắt cô đóng đinh ngay tại chỗ.

Trong ánh mắt Khương Tô lóe lên tia âm u, giọng nói lạnh như băng vang vọng rõ ràng: “Còn muốn tiếp tục nhìn à?”Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: Chương 28


Khuôn mặt Trương Tiểu Kiều lập tức đỏ ửng, xấu hổ cúi đầu, không dám nhìn nữa.

Khương Tô không cởi sạch đồ, trên người vẫn mặc một cái áo trong, bị gió lạnh thổi qua run lên bần bật, cô thầm hối hận vì mình đưa ra cái giá quá thấp, sau đó cô cầm lấy một tờ giấy vàng trong rương, bước đến miệng giếng, rồi nhảy thẳng xuống…Chỉ nghe thấy một tiếng “Bùm!”Và tiếng hét lên đầy sợ hãi của Trịnh Dung Dung.

Trương Tiểu Kiều hoảng sợ, lập tức ngẩng đầu lên nhìn quanh, trong sân không còn bóng dáng của Khương Tô nữa.

Trương Tiểu Kiều đột nhiên đứng phắt dậy, tay vịn song sắt nhìn xuống phía dưới, nhưng chỉ thấy quần áo của Khương Tô ném bên cạnh miệng giếng, nhưng không thấy ai cả.


Sắc mặt Trịnh Dung Dung trắng bệch: “Cô… Cô ta nhảy xuống dưới rồi!”Trương Tiểu Kiều nhìn miếng giếng trong sân, nhớ lại tiếng nước vừa rồi, hai chân bỗng mềm nhũn.

Hai người hốt hoảng chạy xuống lầu, bà Trịnh nhìn thấy bọn họ sợ hãi như vậy thì hỏi: “Sao vậy? Xảy ra chuyện gì?”Trịnh Dung Dung kích động nói: “Mẹ, cô gái kia, cô ta nhảy xuống rồi!”“Nhảy xuống hả?” Bà Trịnh ngơ ngác mất một lúc: “Nhảy xuống đâu?”Trịnh Dung Dung nôn nóng nói: “Giếng! Cô ta nhảy xuống giếng!”Bà Trịnh ngây như phỗng: “Hả?!”Trương Tiểu Kiều đã vọt ra sân sau, chạy đến bên cạnh giếng nước, cậu ta cẩn thận thò đầu xuống giếng nhìn thử, nhưng phía bên dưới là một màu đen đặc, cho dù có nhìn thì cũng chẳng thấy gì, cậu ta run rẩy đưa tay mò điện thoại di động bật đèn pin lên, chiếu xuống phía dưới, nhưng mà cũng chỉ thấy được tầm một mét dưới nước mà thôi, càng xuống sâu càng không thấy gì, cậu ta do dự một chút, nhưng rồi không dám nhảy xuống giếng cứu người, chỉ có thể nhanh gọi 110.

Lúc này bà Trịnh cũng đã chạy đến đây, nhìn thấy đồng quần áo của Khương Tô nằm trên mặt đất, lập tức sợ tới mức mặt cắt không còn một giọt máu: “Chuyện này, rốt cuộc chuyện này là thế nào?”Trương Tiểu Kiều đang thuật lại tình huống với cảnh sát.

Bà Trịnh cũng không dám đi đến cạnh giếng nước, chỉ có thể lo lắng suông.

Mặt mày Trịnh Dung Dung tái mét, nói: “Có khi nào cô, cô ta bị quỷ bám lên người không?”——Còn ở dưới nước lúc này.

Khương Tô vẫn tiếp tục chìm xuống.

Cái giếng này vừa rộng, vừa sâu hơn trong tưởng tượng của cô.


Miệng giếng hẹp nhưng đáy giếng lại vô cùng rộng, nước đầu xuân lạnh thấu xương, huống chi trong nước còn có âm khí, nếu như là người bình thường e rằng vừa xuống nước đã không chịu nổi, nhưng Khương Tô lại giống như một con cá, nhẹ nhàng đong đưa hai chân, lặn sâu xuống dưới, cô cứ như không cần thở, biểu cảm trên mặt không hề có vẻ gì là khó chịu cả.

Đáy giếng một màu đen đặc, Khương Tô rút hai tờ giấy vàng cầm trong tay ra, sau đó dưới nước bắt đầu sáng lên, giấy vàng cháy bùng lên dưới mặt nước.

Trong nước có lửa.

Cảnh tượng này trông vô cùng quái quỷ và đáng sợ.

Trương Tiểu Kiều đang đứng sát miệng giếng, cẩn thận ló đầu nhìn xuống dưới giếng bỗng nhiên nhìn thấy đáy giếng loáng thoáng có ánh lửa, cậu ta còn nghĩ mình nhìn nhầm, đưa tay xoa mắt, sau đó tập trung nhìn lại, nhưng vẫn không nhìn ra.


Chân của Khương Tô đã chạm được đáy giếng.

Mái tóc dài đen nhánh của cô chậm rãi lắc lư theo dòng nước, bàn tay trắng trẻo như ngọc của cô xuống nước tựa như đang phát sát, cô giơ ngọn lửa trong tay lên quay một vòng dưới nước, nơi ánh lửa chiếu sáng chỉ có hạn, cũng không thể chiếu sáng toàn bộ đáy giếng được, không biết nó ẩn nấp ở nơi nào, hiển nhiên nó cũng biết Khương Tô lợi hại cho nên không dám tùy tiện hiện thân, nhưng có một điều nếu nó đã ẩn nấp dưới nước thì thi thể của nó chắc chắn nằm dưới giếng nước này, chỉ cần tìm thấy thi thể của nó thì tất cả đều dễ giải quyết, Khương Tô không hề hoang mang mà tiếp tục tìm dưới đáy giếng.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: Chương 29


Ở sân sau lúc này.

Cảnh sát nhận được tin báo nhanh chóng đến đây.

Có tổng cộng bốn cảnh sát tới, tuổi tác còn rất trẻ.

Sau khi xuống xe, đầu tiên cảnh sát hỏi ai là người báo cảnh sát.

Trương Tiểu Kiều lập tức giơ lên tay: “Là tôi!”Các cảnh sát đi theo cậu ta ra sân sau.

Cảnh sát vừa đi vừa dò hỏi Trương Tiểu Kiều và Trịnh Dung Dung, phó đội trưởng Trình Nham liếc mắt nhìn thoáng qua đống đồ tiện tay ném trên mặt đất, trong lòng nảy sinh nghi vấn, tại sao nhảy xuống giếng tự sát còn phải cởi quần áo trước? Sau đó anh ta đi đến miệng giếng nước thò đầu nhìn xuống, dưới giếng một màu đen đặc, không thể nhìn thấy cái gì cả.

Từ lúc bọn họ nhận được cuộc gọi tới khi đến đây đã hơn mười phút, nói cách khác người cũng ở dưới giếng hơn mười phút, cho dù có bơi giỏi đến cỡ nào đi chăng nữa thì cũng không ai có thể ở dưới giếng hơn mười phút mà không cần thở.

Cảnh sát đã mặc đồ lặn vào, chẳng qua không phải xuống đó cứu người mà là đi xuống vớt thi thể.


Trình Nham ngồi chồm hổm nhìn cái rương bên miệng giếng, bên trong là một đống giấy vàng, và một vài thứ đồ kỳ lạ, tất cả đều tỏa ra sự kỳ quái.

“Đội phó, anh xem!” Một vị cảnh sát tuổi trẻ cầm đến đây một thứ.

Trình Nham đứng dậy, nhìn thấy trong tay anh ta cầm một lá bùa màu vàng.

Vị cảnh sát trẻ chỉ về nơi phát hiện ra nó: “Phát hiện trên mặt đất, bên kia còn nữa kìa.

”Trình Nham cầm lá bùa màu vàng lên so sánh với lá bùa trong rương, hoa văn được vẽ trên các lá bùa đều khác nhau.

“Đây là thứ gì?” Trình Nham hỏi bà Trịnh, người lớn duy nhất có mặt tại đây.

Bà Trịnh ngập ngừng không biết nói thế nào: “Là do vị tiên cô kia mang đến đây.

”“Tiên cô?” Trình Nham nhíu mày.


“Chính là người nhảy xuống giếng, cô ta chính là bà cốt.

” Bà Trịnh nói: “Nhà tôi có đồ dơ bẩn nên gọi cô ta đến đây, cô ta bảo chúng tôi tránh mặt đi, sau đó đi một mình ra chỗ này, tôi cũng không biết tại sao đột nhiên cô ta nghĩ quẩn trong lòng rồi nhảy xuống giếng…”Một vị cảnh sát nghe xong thì ngắt lời, nói: “Trước kia ở quê tôi cũng có làm mấy cái này, mấy trò đó đều là lừa gạt.

”Bà Trịnh nghe xong nét mặt xấu đi trông thấy, nói rằng mình chỉ nhất thời nóng vội, nên suy nghĩ không thấu đáo.

Lúc này bà Trịnh đã hối hận lắm rồi, bà ta còn thầm trách tội sang cả bà Trương, nếu không phải bà Trương đề cử Khương Tô cho bà ta thì chuyện này sẽ không ầm ỹ đến mức độ này! Giờ thì hay rồi, dính đến mạng người luôn rồi! Nghĩ đến bản thân sắp phải đối mặt với cơn giận dữ của ông xã, bà Trịnh thấy sốt hết cả ruột.

“Đội phó, chúng tôi đã chuẩn bị xong.

” Cảnh sát mặc đồ lặn nói, anh ta đã mặc đồ lặn xong xuôi, cũng đã cột chắc dây thừng, chỉ chờ xuống nước.

Trình Nham đi qua, nhận lấy đèn pin từ tay vị cảnh sát kế bên, chiếu xuống phía dưới giếng, nước rất sâu, chiếu đèn pin xuống như tầm nhìn còn không tới hai mét, không thể nhìn ra cái gì cả, Trình Nham tắt đèn pin, nói với vị cảnh sát mặc đồ lặn: “Được rồi, xuống nước đi.

Chú ý an toàn.

”Vừa dứt lời, chỉ nghe thấy giếng nước vang lên một tiếng “cốp”!Mẹ Trình sợ hãi, tay run lên, cái đèn pin trong tay cầm không chắc bị rớt xuống giếng.

Chỉ nghe thấy tiếng vang nặng nề, cùng với tiếng ôi chao, giống như là đập trúng đầu ai đó, ngay sau đó là giọng nói thanh thúy pha thêm cơn giận đùng đùng cộng thêm tiếng vang vọng vang lên từ dưới giếng: “Ai đập tôi!”Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: Chương 30


Ngay khi giọng nói nổi giận đùng đùng ngập tràn ai oán vang lên.

Bầu không khí cả sân sau gần như đóng băng.

Cảnh sát mặc đã đồ lặn sẵn sàng bỗng cứng người lại.

Nét mặt Trình Nham cũng lập tức trở nên cứng đờ, sau đó lại đi đến chỗ một cảnh sát khác để lấy đèn pin, chiếu xuống dưới nước.

Khương Tô vừa trồi lên mặt nước thì đã bị thứ gì đó đập mạnh xuống đầu, bây giờ còn bị ánh sáng mạnh chiếu xuống, lập tức trở nên cáu gắt, hoàn toàn không sợ ánh sáng mạnh, ngược lại cô mở to hai mắt trợn trừng nhìn về hướng phát ra tia sáng.

Cả người cô ngâm dưới nước, chỉ lộ mỗi cái đầu trên mặt nước, lộ ra một khuôn mặt nhỏ nhắn có nước da trắng ngần ướt đẫm nước, đôi môi kiều diễm đỏ hồng, mái tóc dài thướt tha bập bềnh trên mặt nước, đôi mắt màu đen bị ánh sáng chiếu vào giống như là thủy tinh tán xạ ra những tia sáng lấp lánh, đột nhiên Trình Nham nhớ đến yêu quái dưới nước đẹp đến nao lòng người trong những câu chuyện xưa anh ta được nghe ngày nhỏ.


Rồi anh ta đứng ngây như phỗng.

Khương Tô thấy người phía trên vẫn còn dùng đèn pin rọi vào cô thì lập tức nổi giận: “Anh muốn để tôi chết cóng à? Còn không nhanh kéo tôi lên!”Lúc này Trình Nham mới hoàn hồn lại, vội vàng quay đầu gọi người: “Người còn sống! Nhanh cứu người lên!”Khương Tô được vớt từ dưới nước lên, cả người ướt nhẹp như chuột lột, bị gió lạnh thổi qua, cô lạnh tới mức run cầm cập.

Trình Nham dùng khăn lông bọc kín người cô lại, hỏi cô: “Không sao đó chứ?”Khương Tô thấy Trình Nham đẹp trai, cơn giận lập tức tan biến một nửa, nhưng cô vẫn nhớ mối thù anh ta đã đập đèn pin xuống đầu cô, xụ mặt không thèm để ý đến anh ta.

Ba vị cảnh sát còn lại cũng sợ hãi lắp ba lắp bắp, ban đầu họ nghĩ người bên dưới là một người phụ nữ trung niên hoặc là một bà cụ già khụ, không ngờ rằng người được kéo lên lại là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp như vậy.

“Cô chính là bà cốt nhảy xuống giếng đó sao?” Một vị cảnh sát ngạc nhiên hỏi.

Khương Tô quấn mình trong tấm khăn, nhìn thoáng qua cái rương đã bị lục lọi lung tung, lập tức trừng mắt lên: “Ai lục rương của tôi?”Trình Nham ho khan một tiếng, hơi chột dạ nói: “Là tôi.


”Đôi mắt Khương Tô lập tức trợn trừng nhìn anh ta: “Anh đã đập đầu tôi rồi mà còn lục rương đồ của tôi hả?”Trình Nham:…Trịnh Dung Dung dẫn Khương Tô về phòng của cô ta để thay quần áo.

Lúc này Trịnh Dung Dung có thể nói là vừa kính trọng vừa sợ hãi Khương Tô, cô có thể lặn dưới nước tận mười mấy gần hai mươi phút, cô có còn là con người không thế? Có thể nói là hoàn toàn chịu phục, thế cho nên khi Khương Tô chê quần áo của cô ta quá xấu, cô ta cũng không dám phản bác.

Trịnh Dung Dung yêu tha thiết đồng phục nữ sinh, trong tủ quần áo hầu như đều mang theo phong cách đồng phục nữ sinh, Khương Tô mặc một cái áo sơ mi rộng, phía dưới là chân váy kẻ caro, đôi vớ cao quá đầu gối và đôi giày da màu đen, cô sấy khô mái tóc của mình, những sợi tóc mềm mại rũ xuống, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trong veo, giống hệt như cô thiếu nữ xinh đẹp bước ra từ truyện tranh.

“Cô đẹp quá đi!” Trịnh Dung Dung phản xạ có điều kiện lấy điện thoại ra: “Tôi chụp cho cô một tấm nhé!”Giây tiếp theo, điện thoại đã bị cướp mất.

Khương Tô lạnh lùng nhìn chằm chằm cô ta: “Không được chụp ảnh.

”Trịnh Dung Dung hơi sửng sốt, cho rằng Khương Tô không thích chụp ảnh, nhưng khi bị đôi mắt không hề dao động chút cảm xúc nào của Khương Tô chằm chằm, trong lòng cô ta bỗng hơi hốt hoảng.

Khương Tô tiện tay ném cái điện thoại giật được từ chỗ Trịnh Dung Dung lên trên giường.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: Chương 31


Trịnh Dung Dung cẩn thận hỏi: “À thì, tiên cô à, có phải thứ kia đã bị cô tiêu diệt rồi không?”Khương Tô “hừ” một tiếng: “Nếu không cô nghĩ vừa rồi tôi ở dưới giếng làm chi? Bơi lội?”“Cái rương của tôi đâu?” Khương Tô nói.

“Ở chỗ này!” Trịnh Dung Dung vội vàng xách cái rương đến cho cô.

Rồi cô ta nhìn thấy Khương Tô mở cái rương, lấy một tờ giấy màu vàng để trống trong rương ra, chấm chút chu sa, vẽ một phù chú phức tạp lên tờ giấy màu vàng, sau đó tiện tay gấp lại thành hình tam giác đưa cho cô: “Lá bùa này, ban ngày cô đeo trên người, buổi tối ngủ đặt dưới gối.

Ma quỷ không dám gần cô.

”Trịnh Dung Dung cẩn thận nhận lấy sau đó cầm chặt trong lòng bàn tay: “Cảm ơn tiên cô.

”Khương Tô đóng rương lại, nói: “Được, nhớ nói với mẹ cô mang tiền đến cho tôi.


” Sau đó xách rương lên, mở cửa phòng đi ra ngoài.

Trương Tiểu Kiều vẫn còn đứng chờ ngoài cửa, nhìn thấy Khương Tô, cậu ta bỗng sửng sốt một lúc, sau đó ngây ra như phỗng.

Khương Tô rất hưởng thụ những ánh mắt kinh ngạc pha chút sợ hãi này, cô nghiêng đầu, chớp mắt, phóng điện với Trương Tiểu Kiều: “Tôi đẹp không?”Trương Tiểu Kiều thật sự bị điện giật, trong lòng tê rần, thốt lên trong vô thức: “Đẹp…”Khương Tô lập tức cong môi, nhéo khuôn mặt cậu ta, sau đó vỗ đầu của cậu ta: “Chậc, trẻ con đúng là ngoan ghê.

”Sau đó vui vẻ xách rương đi xuống lầu.

Trương Tiểu Kiều hơi trợn mắt, ngờ nghệch đưa tay xoa khuôn mặt bị Khương Tô véo nhẹ, sau đó gãi đầu, khẽ thì thầm: “Ai là trẻ con chứ…”“Trương Tiểu Kiều, cậu đứng đây làm gì đó?” Trịnh Dung Dung vừa đi từ trong phòng ra, đã nhìn thấy Trương Tiểu Kiều đứng trước cửa ngẩn người vuốt mặt mình, thấy hơi khó hiểu.

“Không làm gì cả.

”“Sao mặt cậu đỏ quá vậy?”“… Tại trời nóng quá đó.

”——“Cô còn nhỏ tuổi không lo học hành đi, làm bà cốt làm cái gì? Giáo viên ở trường học không dạy cô đây là mê tín dị đoan sao? Lại còn làm ra chuyện nguy hiểm như vậy, hôm nay là do cô mạng lớn, nếu không thì mất mạng như chơi rồi!”Lúc Trương Tiểu Kiều và Trịnh Dung Dung xuống lầu thì phát hiện viên cảnh sát đẹp trai kia đang giáo dục lại Khương Tô.

Khóe môi Khương Tô khẽ cong lên, nói một câu: “Chú cảnh sát à, anh có muốn vớt thi thể dưới giếng lên rồi mới giáo dục tôi không?”Trình Nham cau mày: “Cô nói cái gì?”“Bên dưới giếng có một thi thể.

” Khương Tô nói: “Tôi mệt rồi, về ngủ đây.


”Nói xong cô quay đầu nói với bà Trịnh: “Được rồi, nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành, bà Trịnh, bà bảo tài xế đưa tôi về, còn nữa, ngày mai nhớ mang tiền đến nhà tôi.

” Cô dừng lại một chút rồi bổ sung thêm: “Đúng rồi, tốt nhất là tiền mặt, tôi thích tiền mặt.

”Nói xong cô xách rương lên đi ra ngoài.

“Từ từ đã, vừa rồi cô nói đến thi thể?” Trình Nham kéo tay Khương Tô lại.

Khương Tô rút tay ra: “Anh xuống đó vớt lên chẳng phải sẽ biết sao? Để anh ta làm.

” Cô chỉ vào vị cảnh sát mới vừa thay đồ lặn.

Sau đó đi thẳng ra mà không ngoái đầu lại, Trương Tiểu Kiều vội vàng nói với bà Trịnh: “Dì à, vậy cháu cũng về đây!” Sau đó nhanh chân đuổi theo Khương Tô.


“Khụ, à thì, cô không cần đi học sao?” Trương Tiểu Kiều hỏi, trông Khương Tô cũng xấp xỉ tuổi của cậu ta, nếu như đi học thì chắc cũng đang học cấp ba.

“Không cần.

” Khương Tô trả lời ngắn gọn đủ ý, vừa lúc tài xế đã mở cửa mời cô lên xe, cô nhanh chóng ngồi vào trong xe.

Trương Tiểu Kiều chỉ có thể nhìn Khương Tô ngồi vào trong xe sau đó nghênh ngang đi, có lẽ bởi vì gia cảnh tốt, còn có mã ngoài đẹp trai cho nên dù ở trường học hay là ra ngoài Trương Tiểu Kiều đều rất có sức hút, nhưng trước mặt Khương Tô cậu ta luôn có cảm giác chẳng thu hút được cô, sự nhiệt tình của cậu ta luôn bị tạt một chậu nước lạnh, không khỏi cảm thấy thất bại.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: Chương 32


Ngày hôm sau, bà Trịnh dẫn theo Trịnh Dung Dung đích thân đến nhà cảm ơn.

“Tiên cô à, thật lòng cảm ơn cô! Tối hôm qua Dung Dung nói ngủ rất ngon giấc! Không hề bị bóng đè.

”Khương Tô không hề cảm kích trước sự biết ơn của bà Trịnh, chỉ nói: “Có mang tiền đến không?”“Có mang, có mang!” Bà Trịnh sai người hầu đặt túi du lịch lên bàn: “Tiên cô nói muốn tiền mặt, hôm nay tôi đã đến ngân hàng rút tiền!”Ông Tôn bước lên trước, mở khóa kéo ra, bên trong là từng chồng tiền mặt màu đỏ mới tinh.

Khương Tô liếc mắt một cái, nét mặt mới trở nên dịu dàng, còn mang theo ý cười: “Bà Trịnh rất giữ lời hứa.

Ngồi đi.

”Đến lúc này cô mới cho bà Trịnh và Trịnh Dung Dung ngồi xuống.


Tối hôm qua bà Trịnh đã chứng kiến được bản lĩnh của Khương Tô, trong lòng khá kính sợ Khương Tô, cho nên cũng không có ý kiến gì, sau khi ngồi xuống bà ta mới nói: “Tối hôm qua tiên cô nói dưới giếng có thi thể, sau đó cảnh sát xuống nước đúng là đã vớt lên được một bộ xương! Ôi chao, đúng là làm tôi sợ chết khiếp! Tối hôm qua tôi gặp ác mộng cả đêm, Dung Dung nói cô cho con bé một lá bùa mang theo bên mình, nói là có thể làm những thứ đồ dơ bẩn đó không bám lên người Dung Dung, tiên cô à, cô xem có thể viết cho tôi một lá hay không?”Thì ra bà ta đích thân tới đây để cảm ơn là giả, mà xin bùa mới là thật.

Khương Tô cũng không nói trên người bà Trịnh tràn đầy dương hỏa ma quỷ vốn không dám tới gần, tiền đã dâng đến tận miệng không lý gì không nhận.

Cô cười khanh khách nhìn bà Trịnh nói: “Đương nhiên có thể.

”Cô liếc mắt nhìn ông Tôn, ông Tôn lập tức hiểu ý, nói: “Bà Trịnh, bùa trừ tà mười nghìn một cái.

”Lúc này bà Trịnh không chê đắt nữa, nói với giọng điệu vô cùng sảng khoái: “Cho tôi hai lá!”Khương Tô viết cho bà ta hai lá, rồi như lơ đễnh hỏi: “Bà Trịnh có muốn mua thêm hai là bùa trấn trạch nữa không?”Trịnh Dung Dung tò mò hỏi: “Bùa trấn trạch để làm gì?”Khương Tô thuần thục gấp lá bùa thành hình tam giác, nói: “Đảm bảo nhà mấy người sẽ không có yêu ma quỷ quái xâm lấn.

”Bà Trịnh vừa nghe vậy thì hai mắt sáng lên, nhưng sau đó thoáng do dự: “Vậy giá cả?”Khương Tô cười hiền từ: “Bà Trịnh là khách quen, lại còn là bạn của chị Triệu, đương nhiên tôi phải cho bà giá ưu đãi rồi, giá gốc một trăm nghìn một lá bùa, bây giờ chỉ lấy của bà năm mươi nghìn.

”Bà Trịnh hơi chê đắt: “Cái này…”“Mẹ, mua đi! Có cái gì quan trọng hơn an toàn của chúng ta đâu chứ!” Trịnh Dung Dung ngồi bên cạnh nói.


Khương Tô tặng cho cô ta một ánh mắt tán thưởng.

Trịnh Dung Dung càng hăng say cổ vũ hơn nữa: “Mẹ, nếu không phải nhờ tiên cô thì không biết bây giờ con thành ra thế nào, sau khi chúng ta mua nó rồi thì không cần lo lắng ngày sau sẽ xảy ra những chuyện như vậy nữa!”Trải qua chuyện đêm qua, bây giờ Trịnh Dung Dung đã trở thành người hâm mộ não tàn số một của Khương Tô, tin sái cổ không chút nghi ngờ về bản lĩnh của Khương Tô.

Bà Trịnh không chống lại được lời năn nỉ của Trịnh Dung Dung, nói: “Vậy được rồi, làm phiền tiên cô viết cho tôi một cặp.

”Khương Tô cong môi mỉm cười, cầm cây bút lên, nói: “Nhớ kỹ là hai lá bùa này về dán bên ngoài nhà bà, nhưng cần phải là nơi nắng không chiếu đến mưa không tạt vào, nếu như để nó bị dầm mưa dãi nắng thì sẽ mất công hiệu.

”“Được, tôi đã nhớ kỹ.

” Bà Trịnh chủ động nói: “Ngày mai tôi sẽ cho người mang tiền đến.

”Khương Tô hài lòng mỉm cười.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: Chương 33


Bà Trịnh lại hỏi: “À thì tiên cô à, cô xem năm nay Dung Dung nhà tôi sẽ thi đại học, cô có thể xem giúp con bé xem nó đậu được trường nào hay không?”Trịnh Dung Dung cũng nhìn Khương Tô với ánh mắt trông mong.

Khương Tô nhìn cô ta một cái, sau đó cười nói: “Yên tâm đi, cho dù không thi đậu trường đại học tốt thì con gái của bà cũng là người có tướng phúc.

”Bây giờ bà Trịnh đã hoàn toàn tin tưởng và nghe theo Khương Tô, vừa nghe cô nói như vậy thì vui vẻ: “Vậy mượn lời tốt lành của tiên cô!”Trịnh Dung Dung cũng vui vẻ ra mặt, trông rất hạnh phúc.

“Vậy tôi không làm phiền nữa.

” Bà Trịnh đứng lên, bà ta đã lấy được bùa, lại còn nghe thấy lời tốt lành của Khương Tô, tâm trạng rất tốt.

Trịnh Dung Dung làm nũng nói: “Mẹ ơi, mẹ đi về trước đi, con muốn ở lại đây chơi một lát nữa.

”Tuy bà Trịnh cảm thấy Khương Tô rất có bản lĩnh, nhưng dù sao cũng là người giao tiếp với quỷ thần, bà ta cảm thấy nên kiêng dè một chút, không thích để Trịnh Dung Dung qua lại thân thiết với Khương Tô lắm: “Nơi này có gì thú vị đâu chứ, con đừng ở đây làm phiền tiên cô!”“Con còn có chuyện muốn hỏi tiên cô, mẹ cứ đi về trước đi!” Trịnh Dung Dung không chịu đi.


Bà Trịnh liếc nhìn Khương Tô, thấy Khương Tô không có vẻ mất vui nên đành nói: “Vậy con đừng ở quá lâu, đừng làm phiền tiên cô.

”Trịnh Dung Dung lập tức vui vẻ ra mặt: “Con biết rồi!”Bà Trịnh nói: “Vậy tôi về trước nhé tiên cô.

”Khương Tô mỉm cười gật đầu, nhưng không đứng dậy đưa tiễn: “Bà Trịnh đi thong thả.

”Bà Trịnh cũng không ngại, lúc gần đi ra ngoài còn lén đánh mắt ra hiệu với Trịnh Dung Dung, sau đó để ông Tôn tiễn bà ta ra ngoài.

Bà Trịnh vừa đi, trong phòng chỉ còn lại Khương Tô và Trịnh Dung Dung, Trịnh Dung Dung nhìn Khương Tô, hơi xấu hổ không dám nói thẳng vấn đề chính, vì thế quanh co lựa lời: “Tiên cô, sao con mèo của cô béo quá vậy! Mèo không được mập quá, nếu mập quá sẽ gặp rất nhiều bệnh, không tốt cho sức khỏe của nó…”Con mèo đen dựa bên cạnh Khương Tô vừa nghe thấy Trịnh Dung Dung nói nó béo, còn trù ẻo sức khỏe nó không tốt, nó lập tức không vui, bỗng cong người lên khè Trịnh Dung Dung.

Trịnh Dung Dung vốn định sờ nó, nhưng lại sợ hãi vội vàng rụt tay lại, xấu hổ nói: “Nó hung dữ quá đi!”Khương Tô liếc liếc mắt nhìn nó một cái, nói: “Không được phép nói nó béo.

”Nó chính là con mèo dám đánh nhau với đại yêu quái.


Nếu ai dám chọc giận nó, nó có thể thẳng tay xé nát người đó.

Cô nhìn Trịnh Dung Dung: “Nói đi, có chuyện gì muốn hỏi tôi sao?”Trịnh Dung Dung bỗng trở nên xấu hổ, ngượng nghịu một lúc lâu mới nói: “Tiên cô, chỗ cô có loại bùa nào có thể thu hút tình duyên không?”Khương Tô nhướng mày: “Ừm hửm?”Trịnh Dung Dung bị giọng điệu của cô làm cho mơ hồ: “Là có… Hay là không có thế?”Khương Tô hỏi: “Tôi có bùa, cô có tiền không?”Vẻ mặt Trịnh Dung Dung hơi do dự: “Cần bao nhiêu tiền thế?”Lúc này Khương Tô đặc biệt hiền lành dễ gần, mỉm cười nói: “Không đắt, cô là khách quen, giảm giá năm mươi phần trăm cho cô, năm mươi nghìn.

”Trịnh Dung Dung hoảng sợ.

“Đắt như vậy sao?”Cô ta còn tưởng rằng giá cả cùng lắm chỉ bằng bùa hộ mệnh thôi chứ.

Khương Tô bĩnh tĩnh nói: “Loại bùa này không phải bùa bình thường, đương nhiên giá cả phải khác với bùa bình thường rồi.

”Trịnh Dung Dung bị hù dọa, chần chừ hỏi: “Loại bùa này thật sự có tác dụng sao?”Khương Tô cười nói: “Tôi đã bán cho cô thì chắc chắn sẽ có tác dụng.

”Trịnh Dung Dung khẽ cắn môi: “Được, vậy tôi mua.

”Nói xong cô ta kiên định nhìn Khương Tô.

Khương Tô cũng nhìn thẳng vào cô ta một lúc lâu, rồi hỏi: “Tiền đâu?”Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: Chương 34


Trịnh Dung Dung không ngờ rằng lá bùa này cần phải vẽ trên người cô ta.

Cô ta cởi áo ngồi trên sô pha, dùng quần áo che phần ngực mình lại, vừa căng thẳng vừa xấu hổ.

Khương Tô cầm một cái chày giã thuốc nghiền nát tất cả đồ trong cối lại, sau đó bỏ lá bùa vào nước thuốc quấy lên, biến nó thành một loại thuốc màu đỏ kiều diễm.

“Nằm lên đó.

” Khương Tô hất cái cằm tinh xảo.

Trịnh Dung Dung căng thẳng nằm trên sô pha.


Khương Tô đi tới, ngón tay trắng nõn thon dài khuấy đảo thuốc trong bình, sau đó nhấc ngón tay đã thấm đều thuốc màu lên rồi bắt đầu vẽ bùa trên lưng Trịnh Dung Dung.

Ngón tay Khương Tô lạnh lẽo, sau khi dính thuốc màu mang theo cảm giác ẩm ướt lạnh lẽo chấm lên lưng Trịnh Dung Dung, khiến phần lưng cô ta căng cứng lại.

Khương Tô nói: “Thả lỏng.

”Trịnh Dung Dung từ từ thả lỏng phần lưng, sau đó thấy hơi bận tâm, hỏi: “Tiên cô, sau này tắm rửa thì hình vẽ có bị rửa trôi không?”Khương Tô vừa vẽ bùa vừa nói: “Yên tâm, trừ khi cô lột lớp da này ra, nếu không sẽ không rửa trôi.

”“Hả? Vậy có phải là giống xăm hình không? Vậy nếu sau này tôi không cần thì phải làm sao đây?” Trịnh Dung Dung lại thấy hồi hộp, lưng căng cứng lại.

Trong đáy mắt sâu thăm thẳm của Khương Tô lóe lên một tia sáng u ám: “Nếu ngày nào đó cô không cần nữa thì cứ tới tìm tôi, tôi sẽ xóa giúp cô.

”Trịnh Dung Dung lập tức trở nên cảnh giác: “Có tốn tiền không?”Khương Tô: “Miễn phí.

”Lúc này Trịnh Dung Dung mới khẽ thở phào, cô ta còn định nói thêm gì đó nhưng lại bị Khương Tô cản lại: “Yên lặng.

”Trịnh Dung Dung ngậm miệng.

Bùa thu hút tình duyên rất phức tạp, loại bùa này, người ngoài nghề nhìn thì thấy giống như vẽ bậy vẽ bạ, nhưng thực tế nó rất tinh tế, từng nét bút phải chính xác tuyệt đối, nếu chỉ lệch một chút xíu đã có thể đi sai ngàn dặm, bùa càng phức tạp thì càng thử thách người vẽ bùa.

Nhưng với lão yêu quái đã vẽ bùa mấy ngàn năm như Khương Tô thì nó dễ như trở bàn tay.

“Xong rồi, mặc quần áo vào đi.


” Khương Tô nói.

“Xong rồi?” Trịnh Dung Dung quay đầu muốn nhìn, chỉ loáng thoáng thấy thứ gì đó màu đỏ đỏ hồng hồng.

“Được rồi.

” Khương Tô nói, thuận tay cầm một miếng vải trắng tinh lau thuốc màu trên đầu ngón tay của mình.

Trịnh Dung Dung mặc quần áo chỉnh tề.

Khương Tô gọi ông Tôn đi vào dọn dẹp.

Sau đó Trịnh Dung Dung cung kính từ biệt Khương Tô, rồi đi về.

Ông Tôn thấy hơi tò mò: “Bé gái kia muốn bùa gì vậy?”Khương Tô cười khẩy một tiếng: “Bùa thu hút tình duyên.


”Ông Tôn sợ hãi tới mức lắp bắp: “Chẳng phải loại bùa này…”Khương Tô liếc mắt nhìn ông ấy, ông Tôn không nói nữa.

——Trịnh Dung Dung vừa về đến nhà đã bị Bà Trịnh mắng: “Con tránh xa cái bà cốt kia ra một chút, cô ta thường xuyên giao tiếp với đám ma quỷ kia, xui xẻo!”Trịnh Dung Dung rất ghét nghe bà Trịnh nói Khương Tô như vậy, không khỏi nói: “Mẹ à, sao mẹ lại lá mặt lá trái như vậy chứ! Tiên cô chính là ân nhân cứu mạng con!”Bà Trịnh vừa nghe thấy cô nói vậy thì mất vui: “Ân nhân cứu mạng cái gì? Mẹ trả tiền! Con bị bệnh phải nhập viện phẫu thuật, vậy thì có thể nói bác sĩ là ân nhân cứu mạng của con sao? Đó là nghề nghiệp của bọn họ! Công việc! Nếu cô ta nhận tiền thì không phải là ân nhân cứu mạng.

Hai trăm nghìn đó! Cắn cũng sâu ghê…”Trịnh Dung Dung không muốn nghe những lời này, hơn nữa trong lòng còn vướng mắc chuyện khác, cho nên chạy lạch bạch lên lầu.

Bà Trịnh quay đầu đi: “Này! Con chạy đi đâu! Mẹ còn chưa nói xong đâu!”Trịnh Dung Dung chạy về phòng, khóa trái cửa phòng lại sau đó bắt đầu cởi quần áo.

Cô ta cởi áo ra, đi đến trước gương toàn thân, vừa căng thẳng vừa trông mong từ từ quay người lại, sau khi ngoái đầu lại nhìn phần lưng của mình trong gương.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: Chương 35


Trên tấm lưng trắng tinh của cô ta, giữa xương bướm thấp thoáng hiện lên một hình bùa chú màu đỏ to bằng bàn tay, một hình xăm kỳ dị như vậy, loáng thoáng tỏa ra một hơi thở quái quỷ…——Sáng sớm hôm sau, Trịnh Dung Dung xuống giường vào WC, sau khi đi WC xong cô ta đi ngang qua bồn rửa tay, rồi nhìn thoáng qua bản thân trong gương, bỗng nhiên không thể cất bước nổi.

Cô ta ngạc nhiên nhìn bản thân trong gương.

Bởi vì bị bóng đè cho nên buổi tối cô ta ngủ không ngon giấc, da dẻ của cô ta vốn đã vàng bây giờ lại càng vàng như nến, tròng mắt có tơ máu đỏ, tròng trắng vẩn đục, quầng thâm mắt cũng rất sậm màu, đã thế còn nổi mấy cục mụn, làm cho cô ta vô cùng tự ti, tâm trạng cũng không vui vẻ.

Nhưng chỉ trong một đêm, làn da cô ta đột nhiên đẹp lên, vừa trắng vừa sáng, mụn cũng không còn, quầng thâm mắt cũng nhạt đi, đôi môi phớt hồng tự nhiên, đôi mắt trong veo.

Trịnh Dung Dung quả thực không dám tin vào hai mắt mình, cô ta chạy đến chiếc gương toàn thân trong phòng thay đồ ở phòng ngủ, nó vẫn giống như khi nãy.

Loại hiện tượng siêu nhiên này khiến Trịnh Dung Dung lập tức liên tưởng đến lá bùa thu hút tình duyên phía sau lưng mình.


Chẳng lẽ là hiệu quả của lá bùa?Vào lúc này, dưới tầng vang lên giọng nói của bà Trịnh: “Dung Dung! Con đã dậy chưa! Xuống ăn bữa sáng! Còn chần chừ nữa là muộn đó!”“Con biết rồi!” Trịnh Dung Dung trả lời, sau đó đi vào trong phòng tắm bắt đầu rửa mặt, cô ta vừa đánh răng vừa xoa làn da trên mặt mình, không những trông vừa trắng vừa sáng mà đến cả cảm giác khi xoa cũng rất mềm mượt, điều này khiến cô ta cảm thấy không chân thật.

Trịnh Dung Dung thay quần áo, nhìn bản thân trong gương rồi không nỡ rời mắt khỏi tấm gương, đến tận khi bà Trịnh đi lên gõ cửa, cô ta mới đành quyến luyến đi mở cửa.

Sau khi bà Trịnh nhìn thấy Trịnh Dung Dung thì cũng sợ hãi lắp bắp: “Con trang điểm à?”“Không có ạ.

” Trịnh Dung Dung ôm mặt nói: “Mẹ ơi, có phải con đã trở nên xinh đẹp rồi không?”“Sao làn da bỗng nhiên trở nên đẹp như vậy?” Bà Trịnh khó hiểu hỏi, cũng không phải đã lâu không gặp, mà chỉ là một buổi tối, sao bỗng nhiên Trịnh Dung Dung như đổi thành một người khác vậy, làn da trắng nõn bóng loáng, trông thần thái khác biệt hoàn toàn.

“Con cũng không biết, ngủ một giấc thức dậy đã trở thành như vậy rồi.


” Trịnh Dung Dung nói.

“Không phải là con nhờ bà cốt làm thứ gì lên mặt con đó chứ?” Bà Trịnh nghi ngờ hỏi.

“Không có ạ!” Trịnh Dung Dung nói, sau đó nhanh đi ra ngoài: “Ôi chao, con trễ giờ mất rồi, nhanh lên nhanh lên…”Bà Trịnh không hỏi được gì từ miệng Trịnh Dung Dung, nhưng mà trong lòng bà ta vẫn cảm thấy có gì đó rất kỳ lạ.

——Trịnh Dung Dung đi đến trường học, không biết có phải vì tác dụng tâm lý hay không mà bên ngoài lẫn bên trong trường học, cô ta luôn cảm thấy như có người nhìn lén mình.

Không phải là là bùa thu hút tình duyên có tác dụng nhanh như vậy chứ?Trịnh Dung Dung bỗng cảm thấy mừng thầm.

Bình tĩnh ngẫm lại, vẻ ngoài của Trịnh Dung Dung không quá tệ, cô ta có diện mạo ở mức trung bình khá, đường nét khuôn mặt thanh thú, dáng người cũng thon thả, cô ta học trong ngôi trường cấp ba tư thục quý tộc, nữ sinh trong trường không một ai là không trang điểm, mà những người có nhan sắc bình thường sau khi trang điểm xong cũng có thể trở thành hotgirl trên mạng, còn cô ta, vì gia đình dạy dỗ nghiêm khắc, cha cô ta cũng không đồng ý để cô ta trang điểm khi còn đi học, cũng không đồng ý cho cô ta mua quần áo hàng hiệu, cho nên tuy gia cảnh nhà Trịnh Dung Dung không hề tệ nhưng ở trường học cô ta vô cùng bình thường.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: Chương 36


Tuy vậy chỉ trong một đêm mà cô ta cứ như đổi thành một người khác, tuy nhìn kỹ đường nét khuôn mặt không hề thay đổi, nhưng có câu da trắng che ba phần xấu, làn da trắng, cộng thêm đôi mắt trong veo, khí sắc cũng tốt, cả người như đang tỏa sáng, hơn nữa đường nét khuôn mặt ban đầu của Trịnh Dung Dung vốn đã không tệ, vừa trắng lên một cái đã lập tức trở thành thiếu nữ thuần khiết.

Trịnh Dung Dung mới vừa đi vào phòng học đã khiến không ít bạn học chú ý, nhất là các bạn nam, đôi mắt sáng như đèn pha.

“Chao ôi, Trịnh Dung Dung này, hôm nay cậu trang điểm hả? Không phải cậu nói cha cậu không cho trang điểm sao?” Lúc này bỗng nhiên có một bạn nữ cao giọng nói.

Bạn nữ này tên là Lưu Nghiên Hi, là hoa khôi trong lớp Trịnh Dung Dung, ăn mặc rất thời thượng, trang điểm theo phong cách Hàn Quốc, tập trung nhấn nhá ở đôi mắt và đôi môi, bình thường trong lớp học cô ta chính là nhân vật được mọi người xum xoe săn đón.

Nếu như là ngày thường thì chắc chắn Trịnh Dung Dung sẽ xấu hổ bối rối không biết nên làm gì, nhưng hôm nay không biết tại sao mà trong lòng cô ta lại ngập tràn một sức mạnh kỳ lạ, cô ta thờ ơ liếc mắt nhìn Lưu Nghiên Hi, sau đó đi thẳng về chỗ ngồi của mình, dáng vẻ cực kỳ kiêu ngạo lạnh lùng.

Lập tức dấy lên tiếng bàn tán xôn xao của đám con trai đứng hóng hớt không chê lớn chuyện.

——Sau khi hết tiết, Trịnh Dung Dung đi vào toilet, lúc đi từ trong toilet ra, cô ta vừa đi vừa nhìn đường, bất cẩn va phải một bạn nam đang ôm một chồng sách bài tập, khiến cho tất cả sách trong lòng cậu ta rơi xuống đất.


“Ối, thật lòng xin lỗi.

” Trịnh Dung Dung lập tức ngồi xổm xuống nhặt giúp cậu ta.

“Không sao.

” Một giọng nói dễ nghe vang lên, sau đó cô ta nhìn thấy một bàn tay vừa trắng vừa thon dài hiện rõ khớp xương thò ra nhặt cuốn sách bài tập trên mặt đất.

Trịnh Dung Dung bỗng ngẩng đầu nhìn thoáng qua, sau đó ngẩn người ra, cô ta quen cậu bạn này, là học sinh ưu tú của lớp bên cạnh – Châu Ngang.

Lúc này Châu Ngang cũng ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy Trịnh Dung Dung, cậu ta đã sửng sốt mất một lúc.

Trái tim Trịnh Dung Dung đập thình thịch, giao sách bài tập đã nhặt lên cho Châu Ngang, Châu Ngang nói cảm ơn, Trịnh Dung Dung nói đừng khách sáo, sau đó khuôn mặt dần ửng đỏ lên.


“Cậu học lớp nào? Hình như trước giờ tôi chưa từng thấy cậu?” Châu Ngang hỏi.

“Hả?” Trịnh Dung Dung nghe thấy Châu Ngang hỏi như vậy chẳng hiểu sao bỗng cảm thấy sợ hãi chột dạ, cắn môi, bất ngờ bỏ chạy.

Châu Ngang đứng tại chỗ nhìn bóng dáng cuống cuồng bỏ chạy của Trịnh Dung Dung, thấy hơi khó hiểu, không biết có phải mình đã nói sai gì rồi hay không.

Trịnh Dung Dung không dám quay đầu lại, chạy nhanh như bay.

Trong lòng cô ta không khỏi nghĩ thầm, trước kia mỗi lần đi toilet cô ta cũng đi ngang qua hành lang trước lớp Châu Ngang, giờ ra chơi Châu Ngang thường xuyên đứng tắm nắng trên hành lang, hẳn là cậu ta phải nhìn thấy cô ta rất nhiều lần, nhưng bây giờ cậu ta còn chẳng biết cô ta học lớp nào, có thể thấy được trước kia cậu ta vốn không hề để ý đến cô ta, mà lần này nói chuyện với cô ta, có lẽ cũng là vì bùa tình duyên trên lưng cô ta.

Trịnh Dung Dung về lại phòng học, vì để xoa dịu tâm trạng đang hỗn loạn, cô ta bắt đầu dọn dẹp bàn học.

Trương Tiểu Kiều bất ngờ nói: “Này, Trịnh Dung Dung, cậu có thể cho tôi WeChat không?”Trịnh Dung Dung ngạc nhiên liếc mắt nhìn Trương Tiểu Kiều một cái, cho rằng Trương Tiểu Kiều cũng bị bùa tình duyên ảnh hưởng.

Trương Tiểu Kiều nhìn thấy ánh mắt của Trịnh Dung Dung thì lập tức giải thích: “Không phải tôi cần! Mà là bạn tôi muốn làm quen với cậu.

”Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: Chương 37


Bắt đầu từ sau tối hôm đó, quan hệ không mặn không nhạt giữa hai người bỗng trở nên thân thiết hơn nhiều.

“Ai vậy?” Trịnh Dung Dung hỏi.

“Cậu kết bạn rồi chẳng phải sẽ biết sao.

” Trương Tiểu Kiều cười đầy gian manh.

“Trương Tiểu Kiều, cậu có cảm thấy tớ có gì thay đổi hay không?” Trịnh Dung Dung bỗng hỏi.


“Thay đổi? Thay đổi cái gì chứ?” Trương Tiểu Kiều khó hiểu nhìn Trịnh Dung Dung, sau đó nét mặt lóe lên bừng tỉnh: “À, cậu trang điểm đúng không? Tôi đã nói rồi mà, hôm nay da mặt cậu trắng hơn bình thường.

”Trịnh Dung Dung: “! ”Hình như bùa tình duyên của cô ta không có tác dụng với Trương Tiểu Kiều, Trương Tiểu Kiều vẫn đối xử với cô ta như bình thường.

Một thời gian tiếp theo Trịnh Dung Dung đã cảm nhận được rõ ràng bùa tình duyên bắt đầu phát huy tác dụng.

Cho dù là trong trường học, đi xe buýt, hay là đi dạo phố, ăn uống món gì cũng đều có người muốn tiếp cận cô ta, xin WeChat của cô ta, trong đó còn có không ít chàng trai tuấn tú.

Những chuyện này trước đây chưa từng xảy ra.

Ban đầu cô ta cảm thấy mới mẻ, bất ngờ và ngạc nhiên, đồng thời sau khi lòng tham hư vinh cũng đã được thỏa mãn đến cùng cực, dần dà, mọi chuyện dần phát triển theo hướng cô ta không thể khống chế được…Bởi vì không chịu được việc đi xe buýt thường xuyên bị tiếp cận, Trịnh Dung Dung ngày thường không thích để tài xế đón đưa hôm nay lại chủ động để tài xế đưa cô ta đến trường.

Vừa vào cổng trường, cô ta đã phát hiện ra bầu không khí trong trường học hôm nay khác thường.

Sau khi vào phòng học, cô ta mới nghe được từ miệng Trương Tiểu Kiều, biết đêm qua ở ký túc xá có người tự sát.

Trương Tiểu Kiều vào phòng học sớm hơn Trịnh Dung Dung mười phút, đã góp nhặt được một vài tin tình báo: “Nghe nói là một nữ sinh lớp mười một, ở nội trú trong trường.

Theo lời bạn cùng phòng cô ta kể lại thì tự cô ta mở cửa ký túc xá, sau đó nhảy từ trên lan can xuống.


Nửa đêm hôm qua cảnh sát đã đến, cũng mang theo cả camera trong trường học đi.

Bây giờ còn chưa biết tình hình thế nào.

”Trịnh Dung Dung cảm thấy không thể nào tin nổi.

Những người được theo học trong ngôi trường này đều không phải học sinh có gia cảnh bình thường, cơ bản thì không hề bị áp lực học tập, dù sao không thi đậu đại học tốt trong nước thì gia đình đã chuẩn bị tám trăm, một triệu cho đi du học, những chuyện này với những học sinh trong trường này mà nói không phải việc gì khó, bình thường họ không thiếu tiền, cho nên chuyện buồn phiền cũng ít hơn một nửa, trước nay trường học chưa bao giờ xảy ra chuyện như có học sinh tự sát.

Đây là vụ học sinh tự sát đầu tiên trong lịch sử vài chục năm thành lập trường đến nay.

Có thể tưởng tượng được nó gây nên phong ba thế nào cho ngôi trường này.

Nhưng mà với những học sinh không thân thiết với nữ sinh kia mà nói, chuyện này ngoại trừ là đề tài tám chuyện ra thì họ cũng chẳng bị ảnh hưởng quá nhiều.


Còn với những người thân thiết với nữ sinh kia, thì nó không nhẹ nhàng như thế, nhất là bạn cùng phòng, cùng ngủ chung một ký túc xá.

Ban đêm cảnh sát tới họ đã bị tra hỏi một lần, đến tận hừng đông ngày hôm sau họ vẫn còn đắm chìm trong sợ hãi hốt hoảng.

Nữ sinh tự sát tên là Đường Vũ Tiêu, tính cách hoạt bát cởi mở, bình thường trên lớp cũng là người có sức ảnh hưởng, quan hệ với bạn bè cũng không tệ.

Không ai ngờ rằng cô ta sẽ tự sát cả, đến tận ngày hôm sau các bạn học trong lớp vẫn cảm thấy không dám tin, vì gần đây cũng không có gì khác thường cả, ở trên lớp cô ta vẫn cười cười nói nói rất bình thường, đến cả bạn thân nhất của cô ta, cũng chính là bạn cùng phòng của cô ta đều không phát hiện ra trước khi cô ta tự sát có điều gì bất thường, cho nên điều này đã tăng độ kinh hoàng lên một bậc.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: Chương 38


Báo cáo khám nghiệm tử thi của Đường Vũ Tiêu nhanh chóng hoàn thành.

Cơ thể không bị xâm phạm và cũng không có dấu vết tổn thương.

Hơn nữa thật sự là tự sát.

Nhưng mà vì nguyên nhân gì mới có thể khiến một nữ sinh đang tuổi xuân thì, tính tình hoạt bát hòa đồng, gia đình khá giả, quan hệ gia đình hòa thuận, không có áp lực học tập, cũng không gặp trắc trở tình cảm, cũng không hề có bất kỳ dấu hiệu lạ thường nào lại mặc đồ ngủ đột ngột tự sát vào hai giờ sáng? Thậm chí trong đêm cô ta tự sát còn cẩn thận đắp mặt nạ, chăm sóc da.

Có vô số điểm đáng ngờ làm cảnh sát cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Đường Vũ Tiêu là con gái một trong nhà, thế cho nên người nhà không thể nào chấp nhận được chuyện con gái mình tự sát.


Sau khi nhìn thấy camera theo dõi trên hành lang do trường học cung cấp, bọn họ đã hoàn toàn sụp đổ, trong video hiển thị thời gian là hơn hai giờ sáng, bỗng nhiên Đường Vũ Tiêu mở cửa phòng ký túc xá ra, cha mẹ Đường Vũ Tiêu ngồi trước màn hình theo dõi gần như ngừng thở khi thấy hình ảnh này, trái tim họ đau như bị dao cứa, chỉ thấy cô ta cố sức bò lên lan can bằng xi măng, đứng lên, sau đó không hề do dự hoặc vũng vẫy, cứ vậy mà nhảy xuống…Mẹ của Đường Vũ Tiêu che kín mặt, khóc không thành tiếng, bà ấy được cha Đường Vũ Tiêu ôm vào lòng, là đôi vợ chồng gần bốn mươi tuổi không thể nào chấp nhận được cảnh tượng này, gào khóc khản cả giọng.

“Chuyện ở trường cấp ba Thành Bắc đúng là rất kỳ quái.

” Một cảnh sát trong đội đã đến hiện trường đêm hôm qua nói: “Một cô bé trông rất xinh đẹp, nghe nói hoàn cảnh gia đình cũng tốt, thành tích cũng không tệ, tính cách hoạt bát hòa đồng, cũng không có bạn trai, tại sao nói tự sát là tự sát ngay được?”“Không phải bạn cùng phòng cô bé đó nói đêm hôm đó cô bé còn đắp mặt nạ rồi mới đi ngủ sao? Sắp chết tới nơi rồi còn đắp mặt nạ làm chi.

”“Nếu không thì sao tôi lại nói chuyện này kỳ quái chứ?”Đội cảnh sát đã tiếp nhận rất nhiều vụ án tự sát.

Những đứa trẻ tự sát ở tuổi này hầu như đều do áp lực từ cha mẹ, nhưng mà theo họ biết tình cảm của cha mẹ Đường Vũ Tiêu trước nay luôn rất tốt, qua vòng bạn bè của Đường Vũ Tiêu họ cũng thấy cha mẹ cô ta thường xuyên thể hiện tình cảm, hơn nữa nội dung trên vòng bạn bè của cô ta còn rất tích cực lạc quan.

Hơn nữa trẻ con ở tuổi này đúng là cần được quan tâm chú ý, cho dù là muốn tự sát thì cũng sẽ để lại dấu vết trên tài khoản mạng xã hội, huống chi Đường Vũ Tiêu còn là người rất thích đăng bài trên mạng xã hội, vòng bạn bè và một ít tài khoản mạng xã hội khác đều thường xuyên được cập nhật.


Cho nên trong chuyện này luôn ẩn chứa một thứ gì đó rất kỳ quái.

Nhưng mà người đã chết rồi, cũng không thể nào biết được nguyên nhân cô ta tự sát, cho dù là người nhà không thể chấp nhận nổi thì đây cũng là sự thật rành rành trước mắt.

Tên Đường Vũ Tiêu chỉ được lan truyền trong trường học mấy ngày là đã giảm nhiệt.

Nhưng có một người bạn cùng phòng ký túc xá với Đường Vũ Tiêu vì thường xuyên gặp ác mộng nên phải xin nghỉ học về nhà nghỉ ngơi vài ngày.

Dường như trường học đã dần trở lại bình thường, đến cả các bạn trong lớp cũng dần không bàn tán về Đường Vũ Tiêu nữa.

Ngoại trừ người nhà còn ôm nỗi đau đớn khôn xiết ra thì thế giới này vẫn vận hành như bình thường.

Đến tận khi nữ sinh thứ hai tự sát.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39: Chương 39


Trịnh Dung Dung càng ngày càng không thể chịu đựng được tình duyên mà bùa tình duyên mang đến.

Hôm nay đã là ngày thứ ba tên côn đồ ngoài trường học theo đuổi cô ta, nói là yêu cô ta từ cái nhìn đầu tiên, còn đi khắp nơi rêu rao cô ta là bạn gái anh ta, thậm chí vì khu vực núi phía sau trường học đang xây dựng cho nên mỗi ngày đều có người từ ngoài đi vào, cậu ta đã nhân cơ hội này mà trà trộn vào trường học, không biết moi từ đâu ra thông tin lớp của cô ta, chạy thẳng đến lớp học của cô ta để tìm, cuối cùng là nhờ Trương Tiểu Kiều đuổi đi.

Vì chuyện này mà cô ta đã từng đến tìm Khương Tô một lần, nhưng mà Khương Tô nói trừ khi xóa bỏ bùa chú này, nếu không sẽ không thể nào giải quyết được.

Trịnh Dung Dung thỉnh bùa mất năm mươi nghìn, mới vẽ chưa tới hai tuần, hơn nữa vì có bùa này mà cô ta và Châu Ngang đã càng ngày càng thân thiết, cô ta cũng đã hỏi Khương Tô, nếu bỏ bùa đi thì sau này làn da cô ta có trở về như trước kia không, sau khi nhận được đáp án chắc chắn, sẽ dần khôi phục lại bộ dạng trước kia.

Nghĩ đến những lời ca ngợi đã nghe gần đây, Trịnh Dung Dung không muốn từ bỏ sớm như vậy.

Hôm nay sau khi tan học thì phát hiện tên côn đồ kia tiếp tục chờ cô ta ở cổng trường, cô ta cắn răng, dứt khoát gọi điện thoại về nhà nói hôm nay ngủ ở trường, sau đó vào lớp tìm một cô bạn khá thân, đến ký túc xá của bạn nữ đó ở tạm.


Đêm đã khuya.

Tiếng trò chuyện của các bạn trong ký túc xá cũng dần trở nên im lặng.

Bạn học cùng giường đã ngủ rồi, Trịnh Dung Dung nằm trong chăn nhắn tin WeChat với Châu Ngang, vì lần gặp nhau ngày hôm đó, lúc sau Châu Ngang đã chủ động tới tìm cô ta, hai người thường xuyên qua lại dần trở nên thân thiết, rồi thuận theo tự nhiên mà trao đổi WeChat, số di động, mấy ngày gần đây tối nào cũng phải trò chuyện một lúc lâu, từ hứng thú, sở thích, cho đến sách mà người kia thích, điện ảnh, âm nhạc, có vô số đề tài nói mãi không hết.

Chờ đến khi Trịnh Dung Dung để ý giờ giấc thì không ngờ đã là hai giờ sáng! Nghĩ ngày mai còn phải dậy sớm tập thể dục buổi sáng, Trịnh Dung Dung quyến luyến chúc ngủ ngon với Châu Ngang, sau đó nhanh ấn tắt điện thoại, chuẩn bị ngủ.

Vào lúc Trịnh Dung Dung mơ màng sắp ngủ, bỗng nhiên cô ta phát hiện ra cái giường hơn lắc lư, bởi vì chuyện bóng đè trước kia, giấc ngủ của cô ta rất nông, chỉ nghe thấy tiếng bước chân xuống giường sột soạt.

Cô ta nghĩ bạn cùng giường định xuống giường đi WC, sau khi bình tĩnh lại thì nghe thấy sau khi bạn học xuống giường thì không đi về hướng WC mà đi thẳng ra ngoài cửa, mở khóa cửa.


Trịnh Dung Dung cảm thấy kỳ quái, đã trễ thế này rồi mà còn định mở cửa đi đâu? Cô ta mơ màng mở mắt ra, sau đó hỏi một câu: “Cậu đi đâu vậy?”Kết quả cứ như là nữ sinh mở cửa không nghe thấy lời cô ta hỏi, vẫn tiếp tục mở khóa.

“Bội Bội?” Cô ta lại kêu thêm một tiếng, cất giọng cao hơn.

Nhưng mà không biết là vì nữ sinh kia không muốn để ý đến cô ta hay là vốn không nghe thấy tiếng gọi của cô ta, mà mở cửa rồi đi thẳng ra bên ngoài.

Sao lại thế này chứ! Đã muộn vậy rồi mà còn đi đâu?Trịnh Dung Dung lại nhắm mắt lại, cảm giác quái dị trong lòng càng lúc càng nhiều.

Đột nhiên!Trong đầu cô ta bỗng nhớ ra chuyện nữ sinh nhảy lầu tuần trước.

Cô bạn đó tự sát lúc nào nhỉ?Trịnh Dung Dung nhanh chóng cầm lấy điện thoại, nhìn thoáng qua đồng hồ - Hai giờ mười phút sáng.

Chớp mắt cả người Trịnh Dung Dung tê rần như bị điện giật, sau đó ngồi phắt dậy khỏi giường.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom