Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 221


“ vị huynh đệ này,tôi thấy dáng vẻ của cậu,không phải người bình thường”

Đạo sĩ kia nhìn tôi nói,ánh mắt ông ta còn ngó một cái chày giáng ma được bọc bằng vải sau lưng tôi

“ tiên sinh,không biết ngài tìm tôi có chuyện gì ko?”

Thấy khuôn mặt hiền từ của ông ta tôi lịch sự hỏi

Ông ta nói: “ cậu có thể gọi tôi là Phạm Toàn, như tôi đoan ko nhầm,cậu có lẽ là một đạo sĩ,không biết xưng hô thế nào?”

“ đỗ minh”

Tôi nói với người tự xưng là phạm toàn này,đồng thời ko khỏi nghi hoặc: “ tiên sinh,có gì cứ nói thằng”

“ thực ra cũng ko có gifchir là thấy cậu đứng một mình ở đây nhìn,vì vậy muốn mời cậu ăn một bữa cơm,được ko?” Phạm toàn nói

Lúc này,người đan ông mặc vest đã đi vào trong trường,quần chúng vốn dĩ đang ngồi lập tức đứng dậy,ào ào vỗ tay,người này khuôn mặt hòa nhã gật đầu

Còn phạm toàn chỉ vào người đàn ông đó nói với tôi: “ vị đó là Tưởng kim quý,là nhà tài trợ cho ngôi trường hy vọng này,đây là một việc tốt,đỗ minh cậu lẽ nào ko nể mặt cổ vũ ngài ấy?”

Nghe xong,tôi cười khổ trong lòng,người khác làm từ thiện thì liên quan gì đến tôi,hơn nữa tôi ko đi cổ vũ hay không thì có gì khác biệt chứ.

Chỉ có điều,3 tháng nay,tôi theo trầm thiên phàm đến giờ,đều chưa ăn một bữa cơm chính thức đàng hoàng,lúc ở quỷ mộ mon vì chuyện gấp gáp cũng khong kịp ăn uống,bây giờ bụng trống không,nếu như có người mời tôi ăn tối miễn phí,tuy tôi ko biết có ý gì,nhưng cũng vui mừng chấp nhận

Lúc này,tưởng kim quý đã đi lên bục,phát biểu trước mặt mọi người,nội dung thì là cảm ơn sự giúp đỡ của người dân trong quá khứ,… hiện trường tiếng vô tay không ngớt

Tôi chấp nhận lời mời của phạm toàn ngồi xuống một bàn ăn gần lễ đài nhất

Lúc này bụng tôi đã đói lắm rồi,vội vàng cầm đũa lên ăn như hổ đói.phạm toàn không động đũa,ông ta nhìn toi đột nhiên hỏi: “ đỗ minh,tôi thấy cậu trẻ trung,nhưng toàn thân lại có một khí phách rất mạnh,chỉ là không biết thầy cậu là ở đâu?”

Nghe xong,tôi chau mày,chùi miệng nhìn phàm toàn

Liên quan đến sư phụ tôi,thực ra tôi cũng ko nói rõ được,tôi lúc bắt đầu sư phụ là dư thiên hòa,sau đó là thẩm trường thu,sau đó là nhất niệm đại sư của chùa thừa duyên,tạ chính đức của quỷ gian,trầm thiên phàm của âm quan môn,vũ minh uyên của quỷ mộ môn,bọn họ đều dạy dỗ tôi rồi,nói dễ nghe một chút thì là bao nhiêu nhà tập trung lên người tôi,nói khó nghe chút là nhiều nhưng ko rõ cái nào

“ thực sự,tôi ko có môn phái nào cả” tôi cười,nói,không muốn chuốc them nhiều phiền phức”

“ ồ…”

Phạm toàn gật đầu,không nói thêm gì nữa,tôi cũng ko quan tâm ông ta nữa,tiếp tục ăn

Nhưng mà,phạm toàn dường như đang cố ý kiếm chủ đề nói chuyện với tôi,ông ta hỏi: “ đỗ minh,thực ra ngôi trường tiểu học hy vọng này,là tôi bảo tưởng tiên sinh xây ở đây,cậu có thể đoán được vì sao ko?

Vì sao/

Tôi nghĩ ngợi rồi trả lời: “ lẽ nào ngôi trường này xây trên một bãi tha ma,hoặc là dưới đất có chôn thứ gì đó ko sạch sẽ”

Rât nhiều lúc,nhiều nói,trường học đều xây trên nghĩa địa,thứ nhất có thể sử dụng hợp lí tài nguyên dất,hai là có thể sử dụng huyết khí thịnh vượng của học sinh trấn áp âm khí của nghĩa địa ( cái này đúng nè,trường cấp 3 ad trước là nghĩa địa ☺)

Chính vì quan niệm này,tôi mới không do dự mà trả lời

Phạm toàn gật đầu nói: ‘ xem ra,đỗ minh cậu quả thật rất có kiến thức”

Tôi cười,sau đó nói: ‘ nhưng mà,vừa nãy tôi đã nhìn một vòng ngôi trường này,phát hiện một vùng là đồng bằng,theo lí mà nói ở đây sẽ ko có sự xuất hiện của phần mộ nào,nếu như ngôi trường này ông muốn xây ở đây,vật thì chắc chắn không phải dùng để trấn áp âm khí,mà là trân áp một vài thứ ko sạch sẽ,chỉ là tôi kiến thức hạn hẹp,thực sự nhìn không ra rốt cuộc có thứ gì ko sạch sẽ”

“ tiên sinh,ông có thể nói cho tôi,duois đất rốt cuộc có thứ gì ko cát lợi ko?” tôi từ từ thu lại nụ cười,bắt đầu có chút ghét ông già này

Trường có thê dùng trấn áp âm khí của nghĩa địa,điểm này ko sai,nhưng cũng phải 14,15 tuổi mới được,trường tiểu học hy vọng thì chắc chắn đều là những đứa bé miệng con hôi sữa,dương khí của chúng có hạn,nếu như dưới đất có linh hồn ma quỷ gì đó tồn tạ,chỉ sợ dương khí của chúng cũng không khống chế được,ngược lại còn làm chúng bị thương,đến lúc đó,ngôi trường này không những ko thể dạy học,mà còn có thể hại chết người

Chỉ có điều làm tôi tò mò là,tôi nhin xung quanh cả nửa ngày,nhưng không hề phát hiện ra chút âm khí nào tồn tại

Phạm toàn không ngờ tôi lại vặn lại như vậy,trên mặt ông ta có chút khó xử,nửa ngày ko mở nổi một lời

“ được rồi tiên sinh,tôi cũng ko có ý chất vấn ông,chỉ là hỏi thế thôi”

Tôi cười,hóa giải ngại ngùng,dù gi bản thân tôi cũng được mời đến ăn cơm,nếu như chỉ trích ông ta,có chút không lịch sự

“ người an hem nghĩ nhiều rồi” phạm toàn cười nói

Lúc này,tôi cũng đã ăn no,lập tức đứng dậy nói: “ cảm ơn tiên sinh mời tôi ăn bữa cơm này,có điều tôi bây giờ phải đi rồi”

Nói xong,tôi bèn quay người rời đi,biết được nguyên nhân xây lên ngôi trường này,tôi ko có chút ấn tượng nào với phạm toàn cùng tưởng kim quý này nữa,chi bằng đi cho rôif

“ đỗ minh,đợi đã,thực ra tôi mời cậu,là muốn cậu giúp tôi một chuyện” thấy tôi sắp đi,phạm toàn vội vàng đứng dậy nói

“ giúp gì?” tôi chau mày hỏi

Phạm toàn nhìn xung qunh một cái,sau đó chỉ vào tưởng kim quý trên lễ đài nói: “ đỗ minh,cậu xem tưởng kim quý tiên sinh,ông ấy là một người tốt,nhưng tôi cách đây mấy ngày có xem cho ông ấy một quỷ,phát hiện thời gian tới ông ây có một kiếp nạn lớn,tôi xem cậu đạo hành cao như thế,vì vậy muốn nhờ cậu giúp đỡ,giúp ông ấy qua kiếp nạn này”

“ kiếp nạn,kiếp nạn gì?”

ánh mắt phạm toàn có chút chần chừ,không trả lời ngay

Ánh mắt tôi nhìn lên tưởng kim quý

Lúc này,tưởng kim quý đang đứng cùng hiệu trưởng cùng mấy người phụ trách khác,chuẩn bị cắt băng khánh thành

Nhfin thấy chuyện này,tôi hơi chau mày,bởi vì tôi đột nhiên phát hiện một điều bất thường

“ tiên sinh,chỗ này có chút ko đúng” tôi nói

Nghe xong,phạm toàn kinh ngạc: ‘ sao vậy?”

Tôi ko trả lời ngay,mà nhìn ngôi trường sau lưng tưởng kim quý,không biết vì sao,tôi đột nhiên cảm thấy bên trong ngôi trường này có một oán niệm mãnh liệt dâng lên

Nó chui vào đầu tôi,lập tức làm tôi thấy bất an,cùng với đó còn có một tia âm khí

Dải lụa trong tay tưởng kim quý được cắt,tất cả mọi người đều đứng dậy vỗ tay

Lúc này,trên mặt tưởng kim quý nở nụ cười mãn nguyện,không ngừng cúi người cảm ơn mọi người,lúc này,đồng tử ông ta đột nhiên co lại

………

Tôi cảm thấy mặt đất xuất hiện rung chấn nhẹ,ngôi trường vừa mới khánh thành,lúc này đột nhiên xuất hiện những vết nứt lớn

Nhanh chóng lan tỏa ra cả tòa nha,những tầng xi măng cùng sắt thép lập tức rơi xuống từ trên tường

“ cẩn thận”—-
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 222


Động tĩnh lầu dạy học đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, khi từng vết nứt xuất hiện, rất nhiều đá vụn bay lên, rơi xuống bục và bàn uống nước khiến tất cả mọi người hét lên sợ hãi, lập tức chạy ra khỏi trường học

Lúc này Tưởng Kim Quý còn chưa phản ứng kịp, hoảng hốt mà nhìn toà lầu dạy học đang sụp xuống, nhất thời quên mất chạy trốn

Nhìn thấy một màn này tôi vội chạy lên, tâm lực trào ra từ tay tôi, lập tức dùng thổ hành thuật, một cục bê tông đang rơi từ trên xuống lập tức chịu sự tác độn của thổ hành thuật chuyển đổi phương hướng, đập vào bàn uống nước đang không có ai ngồi, khiến nguyên cái bàn vỡ thành mấy mảnh

“Mau chạy! “

Tôi lao lên bục, một tay nắm lấy Tưởng Kim Quý còn chưa định thần, nhanh chóng kéo ông ta đến khu vực an toàn

Rầm rầm rầm….

khi tôi vừa nắm lấy Tưởng kim Quý chạy ra khỏi trường, toàn bộ toà lầu dạy học liền sụp xuống, từng bức tường nứt toát ra, nhiều đá vụn và những thanh sắt bay ra ngoài, rất nhiều người không kịp chạy trốn, đem theo từng trận tiếng la hét mà chìm dưới đống đổ nát

“Đây…. đây là chuyện gì? Chuyện gì vậy?? “

Khuôn mặt vốn đang toả sáng của Tưởng Kim Quý, lúc này liền trở nên trắng bệch, nhìn một màn này, môi ông ta cũng (tím)tái lại

Toàn bộ lầu dạy học sụp đổ trong chưa tới một phút, nháy mắt đã hoá thành một bãi phế tích, tất cả mọi người đều kinh hoàng nhìn toà nhà sụp xuống, trong lòng vô cùng sợ hãi

“Phạm đạo trưởng, phạm đạo trưởng, đây là làm sao vậy! Làm sao toà lầu này sụp xuống rồi? “

Lồng ngực Tưởng Kim Quý nhấp nhô dữ dội, cậu ta nhìn sang Phạm Toàn ở bên cạnh, hướng ông ta hỏi từng câu chất vấn

Tuy nhiên, Phạm Toàn lại không nói gì cả mà nhìn chằm chằm vào bãi nát vụn kia

Thuận theo ánh mắt của Phạm Toàn, tôi nhìn thẳng vào chính giữa đống vụn vỡ, liền cảm giác được có từng trận âm khí truyền ra

Tôi có chút nghi ngờ nhìn Phạm Toàn, liền đi về phía âm khí tản ra

Lúc này, hiện trường một mảng hỗn loạn, nhiều người dân trong thị trấn chưa kịp chạy trốn liền bị chôn vùi trong đống đổ nát, rất nhiều người bắt đầu tự nguyện giúp đỡ, lấy đất đá cứu những người bị chôn vùi ra

Tôi phớt lờ tiếng la hét của những người bị chôn vùi trong đống phế tích, thay vào đó tôi đến trung tâm phế tích của toà lầu dạy học,đây là nơi âm khí toả ra nồng đậm nhất

Tôi liền dùng thổ hành thuật, những tảng đá bị tôi không phí chút sức lực nào mà dời sang bên cạnh

Những đất đá vụn này dưới tâm lực của tôi liền bay lên, lộ ra mặt đất bên dưới

Mà bên trên đó liền xuất hiện một cái miệng giếng

Miệng giếng này bị người ta dùng xi măng bịt kín lại, nhưng bên trên cũng đã xuất hiện từng tầng vết nứt, một đạo khí đánh vào phía trên miệng giếng, các mảnh vỡ lập tức văng ra, mà miệng giếng này cũng xuất hiện trước mắt tôi.

Giếng rất sâu, vừa nhìn thoáng qua bên dưới một mảnh đen ngòm, khiến tôi nhìn không rõ tình huống bên dưới, nhưng trên thành giếng lại có từng lá bùa giấy vàng, giống như đang trấn áp điều gì đó

Tuy nhiên, những lá bùa vàng này đã có vết cháy xém,. Dường như không thế trấn áp sự tồn tại bên dưới giếng, rất nhiều ân khí đang toả ra từ bên trong

“Làm sao lại như vậy, làm sao lại như vậy???”

Lúc này phạm toàn liền đi tới, ông ta đứng bên cạnh tôi, ánh mắt rơi trên những lá bùa giấy bị cháy đen, sắc mặt tái nhợt, không ngừng lẩm bẩm

“Lão tiên sinh, không biết trong miệng giếng đang phong ấn thứ gì? “

Tôi quay đầu nhìn về phía Phạm toàn, nghiêm túc hỏi ông ta. Thứ bị phong ấn dưới giếng này tôi không cách nào nhìn thấu, cũng không dám tùy ý vào giếng

Toà lầu dạy học này không phải một cô g trình yếu ớt, ngược lại giống như bị một thế lực mạnh mẽ thần bí phá hoại, các thanh thép trong bê tông vốn không phải vì chất lượng kém mà đứt gãy, mà là từng cây từng cây bị cưỡng ép gãy!

“Mau, mau! Để tất cả mọi người đều rời khỏi đây, đều rời khỏi đây!! “

Phạm toàn không để ý sự khó hiểu của tôi, mà hét lên với Tưởng Kim Quý

Đồng thời, phạm toàn cũng cắn nát ngón tay mình, rất nhiều máu chảy ra từ cổ tay ông ta, hoá thành từng đạo bùa máu, không ngừng đánh về phía thành giếng, mà những âm khí đang trào ra từ đó cũng lúc này mà bị áp chế xuống.

Sắc mặt Tưởng Kim Quý lúc này rất khó coi, trong đám người rời khỏi hiện trường, tôi thấy những âm khí bị phạm toàn tạm thời áp chế, liền đi về phía trước, lấy những tảng đá vỡ, cứu những người trong đống phế tích

Thị trấn nhỏ này có chút hẻo lánh, xe đồn cảnh sát phái ra cũng không đến kịp đây

Qua khoảng một tiếng, người cuối cùng trong đống phế tích ra, Tưởng Kim Quý cũng vội phân phó nhân viên của mình, đưa người bị thương đến bệnh viện gần đây

Dưới sự sắp xếp của Tưởng Kim Quý, tất cả mọi người đều tản ra trường học, toàn bộ trấn nhỏ trở nên náo nhiệt ồn ào, mà bây giờ cũng đã đến buổi tối

“Ngoi trường này, không thể trấn áp được oán hận 9 năm của oán linh! “

Đợi đến khi tất cả mọi người đều an toàn rời đi, nguyên ngôi trường chỉ còn lại tôi và phạm toàn, thì ông ta thở dài nói

“Oán linh? Cái gì oán linh? “Tôi cau mày lại hỏi phạm toàn

Phạm toàn không trả lời mà nhìn vào trong giếng, sau đó nói với tôi:”Đỗ minh, tôi biết đạo hành của cậu cao thâm, hôm nay trong thôn nhỏ xảy ra chuyện lớn như vậy, vẫn xin cậu ra tay giúp đỡ a! “

“Nếu như có liên quan đến ma quỷ, tôi không thể đứng im nhìn, chẳng qua bây giờ ông phải trả lời câu hỏi kia của tôi trước. ” Tôi gật đầu, nói như thế với Phạm toàn

“Trong giếng này, phong ấn một cỗ thi thể của đạo sĩ, đạo sĩ này tên là Lã Duy, chuyên tu luyện tà ma ngoại đạo, sau này ông ta bị chính tà ma mà mình tu luyện phản thương, cuối cùng chết đi, vì không để oán hồn của ông ta đi quấy nhiễu nhân gian, cho nên tôi mới để linh hồn ông ta kẹt trong xác thịt, rồi dìm xuống dưới giếng, phong ấn đến bây h”

Phạm toàn thở dài nói với tôi:”Nhưng tôi không nghĩ tới, qua chín năm này, oán khí của lã duy này vẫn chưa biến mất, cho nên mới nhờ Tưởng kim quý xây trường học ở đây, muốn dùng dương khí của trường để trấn áp ông ta, nhưng không ngờ ngôi trường vừa mới xây xong liền bị hủy hoại a! “

Nghe vậy, mày tôi tự giác chau lại, nhất thời không dám tin lời ông ấy nói là giả hay thật, chẳng qua những âm khí và oán khí đó rất sâu

Nếu như đã có oán linh, không cần biết là vì lí do gì, chí cần ông ta quấy rầy sự yên bình của một bên thì tôi không thể làm ngơ được

Từng trận ngọn lửa ý niệm bốc lên từ tay tôi, xoá đi màu đen của đáy giếng, khiến tôi nhìn rõ tất cả bên trong

Chỉ thấy dưới ánh lửa, có một cỗ thi thể khô héo nằm dưới miệng giếng, bây giờ thi thể này đã khô, trên người mặc một áo choàng màu vàng, hai tay nắm vào thành giếng, đầu nâng lên một góc 90 độ, hốc mắt khô khốc nhìn về miệng giếng, có vẻ như ông ta không hề chết khi vừa bị vứt xuống giếng, ngược lại còn vùng vẫy bên trong một lúc, trên người ông ta còn có rất nhiều tơ nhện

Tôi nhặt một sợi dây thừng từ trong đống phế tích, muốn kéo thi thể của ông ta khỏi giếng, nhưng Phạm toàn bên cạnh lại vội đi đến, hướng tôi lắc lắc đầu

“Đỗ minh, thi thể này không được động đậy, nhất định phải phong ấn lại, nếu không, ông ta vừa nhận được dương khí của thế giới bên ngoài, sợ rằng sẽ sống lại a! “Phạm toàn nói với tôi, trong mắt loé lên tia lo lắng

Nghe thấy lời này, tôi không khỏi sững sờ một hồi, sau đó dừng động tác của bản thân lại, cuối đầu xuống nhìn đáy giếng, nhìn vào cỗ thi thể đạo sĩ đã khô héo bên dưới.

Vào lúc này, đột nhiên có một trận gió âm thổi đến từ sau lưng, trận gió âm này rất kì lạ, lại trực tiếp xuyên qua mặt tôi mà đi vào trong miệng giếng

Khi trận gió âm này vừa thổi đến, tôi thấy những lá bùa dán trên thành giếng liền mau chóng cháy đen, biến mất trong nháy mắt, mà toàn bộ bùa máu phạm toàn đánh ra, cũng cạn kiệt trong tích tắc

A….

Một giọng nói khàn đục phát ra từ đáy giếng, tôi kinh ngạc phát hiện, cỗ thi thể đạo sĩ đó lúc này lại nhúc nhích!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 223


răng rắc

những tiếp xương khớp cử động vang lên từ dưới giếng, xác chết tên lã duy ở dưới giếng lúc này đã cử động

răng rắc

tiếng xương cốt liên tục vang lên,xác khô này đã men theo tường giếng bò lên,những trận oán khí nồng nặc cùng âm khí trên người hắn tỏa ra,làm cho người ta không khỏi ớn lạnh

lúc này,tôi ko dám chần chừ nữa,lửa ý niệm tỏa ra,trực tiếp hướng về xác khô đó

còn về lã duy,lúc này gào thét ghê rợn,những trận âm khí liên tục tỏa ra từ trên người hắn,xương khớp của hắn cũng bắt đầu cháy đen từng mảng,từ từ biến thành tro

nhưng mà,lã duy không quan tâm những điều này,đón lấy lửa ý niệm của tôi,không ngừng bò lên trên,dường như có một ý chí nào đó không thể làm trái khắc sâu trong linh hồn trog hắn,làm hắn ko quan tâm tất cả mọi thứ

biểu hiện kì lạ của hắn,làm tôi tháy vô cùng khó hiểu,xác khô này dưới sự thiêu đốt của lửa ý niệm,linh hồn đã bị trọng thương,cơ thể khô khốc cũng cháy đen khắp nơi,đã ko còn chút uy hiếp nào với tôi nữa rồi

vì thế,tôi dừng việc tấn công lại,mặc cho hắn bò lên khỏi giếng,muốn xem rốt cuộc hắn muốn làm cái gì

lúc này,xác chết này đã bò lên,Phạm toàn bên cạnh sau khi nhìn thấy hắn,sắc mặt lập tức tái mét,ông ta lùi lại sau hai bước,vấp phải cục đá ngã ra đất

răng rắc

những tiếng xương khớp vỡ vụn vang lên,đôi chân xác khô này giống như gạch ngói bị đánh vụn,bắt đầu nứt ra,cả cơ thể lập tức ngã ra mặt đất

hừ…

xác khô này khàn khàn gầm một tiếng,dơ bàn tay ra,đưa vào trong bộ đạo bào đã tan nát,lôi ra một cuộn vải lụa

lúc này,hắn tay cầm cuộn vải,một tay thì chống lên đất,khó khăn men theo mặt đất rải đầy đá kia bò đến phía tôi

khôn bao lâu,hắn đã bò đến trước mặt tôi,hắn ngẩng cái đầu sứt mẻ của mình lên nhìn tôi,sau đó khó khăn duỗi tay ra,đưa cuộn vải đó lên trước mặt tôi

hành động này của hắn,làm tôi vô cùng khó hieur,tôi gần như dơ tay ra theo ý thức,nhận lấy cuộn vải đó

cuộn vải dường như đã sử dụng chút sức lực cuối cùng để đưa cuộn vải cho tôi,sau đó cả cơ thể tan vỡ hóa thành một đống xương vụn dưới đất,linh hồn cũng tiêu tan,hóa thành một tia âm khí vụt đi mất

hắn bị phạm toàn phong ấn trong cái giếng khô kia 9 năm,bây giờ lại bò lên từ dưới giếng,lại không tấn công bất kì ai,đưa cuộn vải này cho tôi,rốt cuộc là vì sao?

Phạm toàn bên cạnh,sắc mặt lập tức trở nên khó coi,ông ta vội vàng đi đến,chỉ vào cuộn vải nói với tôi: “ đỗ minh,cuộn này không phải thứ gì tốt đẹp,mau đốt nó đi,nếu không hậu họa sẽ khôn lường đó”

“ hả? sao thế?” tôi có chút nghi hoặc nhìn phạm toàn,dường như ông ta biết điều gì đó

“ tóm lại,cuộn vải này ko thể giữ lại” phạm toàn cắn răng nói,định cướp lấy cuộn vải trong tay tôi

Tôi lùi lại,tránh tay ông ta

“ tôi xem trước đã rồi đốt cũng ko muộn”

Tôi nói với phạm toàn sau đó mở cuộn vải ra

Khoảnh khắc cuộn vải mở ra,một luồng âm khí mỏng manh lập tức tỏa ra,làm tôi không khỏi ớn lạnh

Thứ xuất hiện trên cuộn vải này,là một bức tranh,trong tranh,là một nữ nhân mặc đồ cổ đại,cô ta mặc một bộ đồ màu đen,đầu búi lại,chỉ có điều bức tranh này dường như đã bị năm tháng gột rửa,làm tôi nhìn ko rõ dáng vẻ cô ta

Sau lưng nữ nhân này,là một sa mạc,điểm xuyết lên sa mạc còn có những cây chi dương

Trên góc trái bức tranh,còn có một hàng chữ: Tinh tuyệt sĩ nữ đồ ( bức tranh mỹ nữ tuyệt trần)

“ tiên sinh,bức tranh này,là văn vật sao?” tôi nhfin phạm toàn bên cạnh,hỏi,dù gì bên trên có viết chữ khải thư ( chữ cổ trung quốc),nếu như tôi đoán ko nhầm,bức tranh này ít nhất cũng phải có lịch sử 2000 năm

“ đỗ minh,bức tranh này ko phải là thứ gì tốt đẹp,cậu nhanh chóng hủy nó đi,hoặc là thả nó vào trong giếng phong ấn lại cũng được,nếu không sẽ rước họa vào than đó”

Phạm toàn nóng ruột nói,ông ta mấy lần đều cố gắng muốn đoạt lấy bức tranh trong tay tôi,nhưng tôi dều tránh được

“ bức tranh này,là mấy năm trước tưởng kim quý mua được ở chợ đen,nghe nói là những năm 50,60 có người cướp được trong một huyệt mộ từ Lop Nor về,lsuc đó,lã duy còn là đạo sĩ mà tưởng kim quỷ mời đến,từng làm rất nhiều chuyện cho tương lai thuận lợi của tưởng kim quý,để cam ơn,tưởng kim quý tặng bức tranh này cho lã duy,nhưng không ngờ sau khi lã duy có được bức tranh này,lại như bị trúng tà,cả người điên điên khùng khùng,nói là muốn làm cho nữ nhân bên trọng sống lại

Phạm toàn nhìn bức tranh trong tay tôi,trong lòng đầy sự sợ hai,cơ thể ông ta run rẩy nói: “ từ đó về sau,lã duy liền bắt đầu thu thập tinh huyết,đồng thời ngâm bức tranh này trong máu đó,ông ta nói nữ nhân này vẫn còn sống,ông ta muốn thức tỉnh linh hồn của cô ta”

“ lã duy vì ý nghĩ điên cuồng của mình,liên tiếp giết chết 9 cô gái,chuyện này lúc đó rất lớn,vì không dể cho hắn tiếp tục tạo nghiệt,tôi đã tự tay giết hắn,đồng thời phong ấn thi thể cùng bức tranh của hắn dưới giếng cạn,những năm nay,oán niệm trong cái giếng này đột nhiên trở nên càng ngày càng nặng,vì vậy tôi mới xin tưởng kim quý xây một ngôi trường tiểu học,muốn áp chế áp niệm đó xuống,không ngờ lại tạo ra kết quả này’

Phạm toàn nói hết mọi chuyện ra,làm tôi cchau mày,nếu như ông ta nói đúng,vậy thì bức tranh này quả thật là ko phải điều gì tốt đẹp

Chỉ có điều,có một câu nói của phạm toàn đột nhiên thu hút tôi

Bức tranh này,là cướp được từ một huyệt mộ ở Lop Nor

Năm 50,60mcuar thế kỉ trước,Lop Nor từng xảy ra một chuyện cổ quái li kì,giới đạo gia lúc đo chấn động,người trong đạo gia phật môn hơn nghìn người đi đến Lop Nor,nhưng cuối cùng chỉ sống có 5 người đi ra

Mà nhất niệm đại sư,âm quan môn chủ trầm thiên phàm,quỷ mộ môn chủ vũ minh uyên,bọn họ đều nằm trong 5 người đó,đồng thời 60 năm nay bị lời nguyền làm khổ,sống ko yên,lời nguyền của họ lại đã kí sinh lên người tôi

Trong mắt tôi,lop nor không phải là một nơi tốt đẹp,cũng vì thế mà thu hút sự chú ý của tôi,tôi nghiêm túc nhìn bức tranh mĩ nữ Lop Nor trong tay,không biết bức tranh này có liên quan gì đến lời nguyền trên người tôi ko

Trên tranh,lúc này vẫn tỏa ra âm khí,nữ nhân trong tranh hiện ra ko rõ ràng cho lăm,nhưng ngoài như thế,tôi ko hề phát hiện ra điều gì ko đúng

“ đỗ minh,hủy nó đi,nếu không nó sẽ hủy diệt cơ thể cậu đó,thậm chí liên lụy cả người vô tội ở đây” phạm toàn nói

Liên quan đến lời nguyền của lop nor,tôi cứ cảm thấy bức tranh này có mối liên hệ gì dó,vì trực giác,tôi lắc đầu với phạm toàn

“ phạm tiên sinh,bức tranh này tạm thời giao cho tôi quản lí,tôi cứ cảm thấy,bức tranh này dường như có điều gì đó ko đơn giản”

Tôi từ chối phạm toàn nói: ‘ có điều ông yên tâm,tôi có thể đảm bảo sẽ không vì bức tranh này mà làm ra chuyện gì táng tận lương tâm,cũng sẽ không liên lụy đến người khác”

Nói xong,tôi quay đâu nhfin sau lưng,bức tranh đối với tôi mà nói ko biết là họa hay phúc,lời nguyền Lop Nor,bức tranh từ Lop nor,những thứ này lúc này đều được tôi gặp phải,tôi cảm thấy tôi bây giờ phải quay về quỷ mộ môn một chuyens,có lẽ vũ minh uyên có chút hiểu biết về bức tranh này
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 224


Mang theo suy nghĩ này,tôi cuộn bức tranh lại,để vào trong túi,có chút áy náy nhfin phạm toàn,chuẩn bị cáo từ

“ đỗ minh,đợi đã” phạm toàn đột nhiên nói với tôi

“ có chuyện gì sao?” tôi hỏi

“ bức tranh này nếu như cậu muốn mang đi,tôi biết tôi ko ngăn nổi cậu,coi như vì bức tranh này,cậu có thể giúp tôi một chuyện ko?”

“ chuyện gì?”

“ tôi đã từng nói,tưởng kim quý gần đây có một kiếp nạn,tôi muốn cậu ra tay giúp đỡ,giúp ông ấy vượt qua kiếp nạn này”

Phạm toàn nói: “ bức tranh này vốn là của tưởng kim quý,bây giờ cậu đến rồi,dương nhiên là nợ tưởng kim quý một ân tình,cậu giúp ông ấy chuyện này,cũng ko quá đáng lắm đúng ko?”

“ nhưng bây giờ ông cũng chưa nói cho tôi,kiếp nạn của ông ta rốt cuộc là gì?” tôi nhìn phạm toàn nói

Phạm toàn lắc đầu: “ ko thể nói,nhưng cuối cùng rồi cũng sẽ xảy ra,nhưng với sức mạnh của một mình tôi,e rằng đỡ ko nổi kiếp nạn này,tôi cần có một người đạo hành cao hơn giúp đỡ mới được”

Tôi cũng ko hỏi nhiều nữa,có điều theo ý ông ta,thì tôi cầm bức tranh này đi thì nợ tưởng kim quý một ân tình,nhưng tôi lại là người quá coi trojgn ân tình,nghĩ một lúc,dù gì bât giờ còn hơn một tháng nữa mới đến sinh nhật 21 của hứa thiến,ở lại mất này cũng không sao

“ nếu đã như vậy,vậy tôi đồng ý” tôi nói

Khuôn mặt phạm toàn lập tức nhẹ nhõm hẳn,ông ta gật đầu nói: “ nếu đã như vậy,thì phiền cậu rồi,tôi bay giờ đưa cậu đi đến nhà tưởng kim quý,hôm nay vốn là chuyện hỉ sự,kết quả lại loạn thành thế này,chắc ông ấy cũng đau đầu lắm rồi”

Tôi gật đâu,sau đó chuẩn bị cùng phạm toàn rời đi,nhưng lúc này,tôi đọt nhiên nghe thấy xung quanh truyền đến âm thanh quái dị,một suy nghĩ bất an dâng lên trong lòng

“ phạm tiên sinh,tưởng kim quý ở đâu?”

Tôi nhìn xung quanh một cái,không hề nhìn thấy bóng dáng người nào,nhưng bất an trong lòng càng thêm nặng nề

Phạm toàn ko chú ý đến sự thay đổi của tôi,ông ta chỉ vào con đường đất đỏ trước cổng trường nói: “ men theo con đường này 2km, sau đó rẻ trái đi thẳng,ở đó có một biệt thự màu trắng,chính là tưởng gia”

“ ồ,nếu mà như thế,ông đi trước đ,tôi giờ còn có chút chuyện cần xử lí,đợi lát nữa tôi đến tưởng gia tìm ông’ tôi nói,đồng thời,lấy chày giáng ma ra,cầm trong tay

“ đỗ minh,cậu muốn…” phạm toàn hỏi

Tôi quan sát xung quanh đồng thời nói: “ ở đây khoogn liên quan gì tới ông,đi trước đi,tránh rước họa vào thân”

Phạm toàn sắc mặt lập tức khó xoi,nhưng ông ta dường như cũng nhận ra điều gì đó,nói tôi cẩn thận rồi lập tức rời đi

Bây giờ ngôi trương này mới sụp,xe cứu hộ xe cảnh sát đang trên đường đến,thị trấn này dân đông phức tạp,nếu như tùy tiện hành động ở đây,chỉ sợ lát nữa sẽ khó thoát thân

“ các vị,chi bằng chúng ta đi tìm một nơi yên tĩnh chút đi,rồi lại ra tay,được ko?” tôi nói với bốn phía

Nhưng mà,âm thanh của tôi ko có câu trả lời nào,duy chỉ có tiếng gió thổi

Xung quanh tĩnh mịch,nhưng ko có nghĩa là ko có người,cũng ko có nghĩa là ko có người ẩn náu trong bóng tối

Tôi biết bản thân trong thời gian này đã vô tình kết thêm rất nhiều thù hận,cũng biết có người hận tôi vô cùng,vì thế,tôi ko thấy bất ngờ

Ko có ai trả lời,chính là câu trả lời,toi cung ko chân chừ nữa,lập tức đi ra khỏi trường

Đi khoảng nửa tiến,tôi đi đến trong một cánh đồng hoang,ở đây cách thị trấn chừng 3-5 dặm,cho dù ở đây có xảy ra chuyện gì thì cũng ko thu hút sự chú ý của người khác

Trong màn đêm,lúc này đột nhiên có những luồng âm khí dâng lên sau lưng tôi,tôi quay đầu lại,thì nhìn thấy sau lưng tôi,koong biết từ lúc nào đã xuất hiện những linh hồn

Những linh hồn này gào rú chói tai,lập tức xông về phía tôi

Tôi lập tức cắn ngón tay,máu tươi chảy ra trng lòng bàn tay tô,sau đó dưới sự khống chế của tâm lúc,bay lên không trung,hóa thành sương máu,lấy tôi làm trung tâm,rơi xuống mặt đẩ

Máu tươi trên mặt đất dưới sự không chế của tôi biến hóa méo mó liên tục,hóa thành huyết bùa,những lá huyết bùa này liên kết lại,nhanh chóng hóa thành một trận pháp hoan chỉnh trước mặt tôi

Tịnh sát trận!

Sau đó tịnh sát trận lập tức bạo phát ra dương khí,những linh hồn xông về phía tôi,một khí rơi vào tịnh sát trận,lậ tức sẽ hóa thành âm khí,biến mất trong không trung

Những linh hồn này ko mạnh,hoàn toàn ko làm khó được tôi,nhưng chúng ko phải thực sự đang tấn công tôi,chỉ là thu hút sự chú ý của tôi mà tôi

Lúc này,tôi đột nhiên cảm thấy sau lưng lại ớn lạnh,tôi bất chợt quay người,thì phát hiện hai luồng khí đi đến,trực tiếp đâm vào ngực tôi

Tôi lập tức dơ chày giáng ma,nghênh chiến hai mũi tên khí này

Bùm

Khí và khí đâm nhau kịch liệt,hai luồng khí hoan toàn khác nhau đâm vào nhau,lập tức bùn đất bắn tung tóe,cây cỏ bay tung trời

Những linh hồn đó giống như thiêu thân bay đến,nhưng cơ thể chúng vừa chạm vào pháp trận,đã tan thành mây khói

Tôi ko quan tâm chúng nữa,ngẩng dầu nhìn phương hước hai luồng khí kia bay đến

“ hai vị trốn trong bóng tối,không thể hiện thân gặp mặt à?”

Kiểu mèo vờn chuột này làm tôi có chút khó chịu,tôi lập tức hét lớn

Nhwung mà,lời tôi vẫn ko có hồi âm,bên tai chỉ có tiếng gió

Tô lắc đầu,lập tức rời khỏi tịnh sát trận,đi về phía trước,những linh hồn kia lúc này đồng loạt kêu lên,tấn công về phía tôi

Tôi không muốn quan tâm đến chúng,trực tiếp dùng chiếm hồn thuật,âm khí tỏa ra trogn tay tôi,bao trùm lấy chúng

Những linh hồn này kêu lên thảm thiết,âm khí tỏa ra từ linh hồn chúng,sau đó chui vào lih hồn tôi,hóa thành hồn lực

Nhìn thấy chuyện này,những linh hồn kia dường như hiện ra vô cung sợ hãi,đột nhiên dừng tấn công tôi,ai nấy sợ hãi nhìn tôi,sau đó trốn chạy

Tôi ko có ý định tiếp tục đuổi theo chúng,bước tiếp,đi về hướng hai luồng khí kia đến

Nhưng tôi vừa bước hai bước thì dừng lại,tôi cong người,nhìn một cây cỏ dại

Trên cây cỏ này,lúc này có vết máu,tôi quan sát thì phát hiện vết máu kéo dài trên mặt đất,lấy tôi làm trung tâm,tạo thành một vòng vây hình tronf

Tôi chau mày,nếu như tôi đoán ko sau,tôi dường như đã rơi vào…một trận pháp ngta bố trí sẵn

Ù ù //

Lúc này,một tiếng ù ù vang lên khắp nơi,những cây có nhuốm máu tươi lúc này đột nhiên cử động,dưới sự khống chế của tâm lực,bắt ddaaauf hóa thành những lá huyết bùa,rất nhiều âm khí tỏa ra,trực tiếp hướng về phía tôi
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 225


Một tiếng gào thét nặng nề vang lên trên đầu tôi,tôi bất chợt ngẩng đầu lên,thì nhìn thấy một ác linh cao5m,không biết đã xuất hiện trên không trung từ bao giờ,rất nhiều âm khí đang tỏa ra

Lúc này,những ánh sáng điện bắn ra từ người con ác linhnayf,những ánh sáng này nhanh chóng hội tụ thành những hồ quang điện ( lên google xem hình ảnh),xông về phía tôi từ khắp nơi

Nhìn thấy chuyện này,tôi nheo mắt,ác linh đang lập lòe tia lửa điện này chính là bản thu nhỏ lúc mà vũ minh uyên đối pho với trầm thiên phàm,chỉ có điều thực lực thì khong giống

Tôi là người bằng xương bằng thịt,những tia điện này một khi đánh trúng tôi,hậu quả là không thể tưởng tượng

Nước dẫn ddijen,tôi hoàn toàn có thể dùng thủy hành thuật đối phó con ác linh trước mặt!

Nghĩ xong,rất nhiều tâm lực trên người tôi tỏa ra,nhanh chóng hội tụ,sau đó tạo thành một màn nước màu đen tràn ngập hắc khí xung quanh tôi

Hủ thi thủy!

Đây là lần đầu tiên tôi dùng hủ thi thủy,nhưng ko phải dùng để tấn công,mà là phòng ngự

Màn nước mà thi thủy tạo thành,lan tràn xung quanh tôi,những tia điện kia vừa tiếp xúc vào,lập tức bị dẫn xuống đất,không trực tiếp làm tôi bị thương

Tôi ngẩng đầu nhìn con ác linh kia,tích thi khí màu đen lập tức bắn ra từ tay tôi

Tích thi khí xuyên qua màn nước thi thủy,xông về phía ác linh,tích thi khí đâm trúng ác linh,lập tức làm nó kêu lên thảm thiết,dưới sự ăn mòn của tích thi khí,linh hồn ác linh bắt đầu sụp đổ,rất nhiều âm khí tỏa ra trên người nó

Trên màn nước thi tthuyr,lúc này truyền đến những tiếng nước chảy,rất nhiều thi thủy thoát ra khỏi màn nước,dưới sự khống chế của thủy hành thuật,dâng về phía ác linh,bay đến xung quanh hắn

Tiếng kêu của ác linh càng ngày càng thê tha,r,nhưng nhanh chóng đã trầm xuống

Dưới sự tấn công kết hợp của tích thi khí và hủ thi thủy,con ác linh này tuy mạnh,nhưng vẫn không có năng lực tấn công tôi,cuối cùng hóa thành âm khí,tan biến trong ko trung

“ tôi không giết cac ngươi,nhưng tôi không có nhẫn nại tiếp tục chơi kiểu này nữa”

Sau khi giải quyết ác linh,tôi có chút khó chịu nhìn vào bụi rậm cây cỏ hoang dại,tích thi khí bay Ra khỏi tay tôi

Tích thi khí quét đến đâu,cây cỏ lập tức khô héo,chỉ còn lại một vệt cháy đen trên đồng ruộng

Lúc này,bụi cây trước mặt truyền đến một tiếng động,có hai bóng người nhảy ra,vội vàng lùi về phía sau

Nhfin thấy chuyện này,tôi vội vàng thu tích thi khí về,không muốn làm cho hai người họ bị thương

Lúc này,hai người này đứng trong bóng tối nhìn tôi,trong ánh mắt có chút bàng hoàng sợ hãi,định rời đi

“ hai vị,hai người đưa tôi ra khỏi quỷ mộ mon,lại lén lút theo tôi lâu như vậy,cứ thế rời đi ko chào hỏi nhau một tiếng sao,có phải là hơi quá đáng rồi”

Thấy hai người muốn đi,tôi vội vàng hét với họ

Nghe tôi nói,hai người rõ ràng có chút run rẩy,sau đó cùng dừng bước chân lại,quay đầu nhìn tôi

Hai người này ko phải ai khác,chính là tề viễn tài và tề ninh hai ông cháu đưa tôi rời khỏi quỷ mộ môn,lúc đó ở trên xe thấy họ có phản ứng khác thường,nen tôi mới bảo dừng xe,nhưng không ngờ suy đoán của bản thân lại là thật,họ thật sự là muốn đánh úp tôi

“ tôi là khách quý của quỷ mộ môn,hai người giết tôi rồi,lẽ nào không sợ vũ minh uyên trách tội sao?”

Tôi vừa nói vừa đi đến hai người họ,hai người dường như ko có ý bỏ chạy,chỉ dùng ánh mắt hận thù nhìn tôi

“ chúng tôi quyết định giết cậu,thì đã ko còn nghĩ đến việc quay về quỷ mộ môn,thân là đệ tử thì phải trung thành với đạo môn,nhưng đạo môn nếu như vì đại cục mà giết chết đệ tử của mình,thì đạo môn cũng chả cần nữa”

Tề viễn tài nhìn tôi,nói

“ đỗ minh,chính là vì cậu cha tôi hôm nay mới bị trraamf thiên phàm giết,linh hồn ông áy và trái tim ông ấy đều bị môn chủ cướp đoạt,tất cả những gì họ làm đều là vì cậu,còn cậu,mới là đầu sỏ giết cha tôi” tề ninh nhfin tôi nói,trong mắt tràn ngập oán hận

Thù giết cha con phải báo,tuy tất cả ko phải là mong muốn của tôi,nhưng rốt cuộc thì tôi cũng ko thoát khỏi liên lụy,tề viễn tài và tề ninh ko thể đối phó với âm quan môn chủ và quỷ mộ môn chủ,nên mới đem thù hận đổ lên người tôi

“ nhưng mà,dựa vào hai người thì k giết được tôi,nếu như hai tôi muốn,hai người chắc chắn đã chết ở đây rồi”

Tôi nói với hai ông cháu tề gia,hôm nay tôi có tích thi khí,hủ thu độc,lại có chiếm hồn thuật,rất nhiều tuyệt kĩ đạo pháp đỉnh cao tôi đã có được,với thực lực của hai người họ,muốn giết tôi gần như là chuyện ko thể

“ đánh không lại cậu,lẽ nào tôi liền từ bỏ việc báo thù sao?người chết kia là cha tôi,khi con trai tận mắt nhìn cha mình chết đi,nếu như ngay cả một hành động báo thù cũng ko có,tôi còn mặt mũi làm một đứa con trai ko?”

tề ninh nói xong,đôi mắt trở nên đỏ ửng,hai nắm đấm vo chặt lại,gân xanh nổi lên

Nghe xong,trong lòng tôi cười khổ nói: “ hai ông cháu cậu muốn báo thù tôi có thể hiểu,nếu như đổi lại là tôi tôi cũng sẽ làm như thế,nhưng rất tiếc,tôi ko thể thành toàn cho hai người,hai người đi đi,chuyện hôm nay coi như là chưa từng xảy ra”

Tôi ko muốn xuống tay với hai người hj,chỉ muốn chuyện này dừng ở đây,không muốn để cho hận thù càng ngày càng thêm sâu

“ hừ,đỗ minh,cậu với chúng tôi thù oán cao tận trời cao,hôm nay cậu tha cho chúng tôi,nhưng ngày mai chúng tôi vẫn sẽ tìm đến cậu,đến lúc đó cậu dừng hối hận” tề viễn tài ní

Tôi nheo mắt nói ; ‘ lần này tôi tha cho hai người,là bởi vì tôi có lỗi với hai người,nhưng nếu như hai người lại đến,tôi vẫn sẽ tha cho các người,nhưng trước khi tha cho hai người,tôi sẽ phế bỏ đạo hành trên người hai người”

“ đỗ minh,cậu quá nhân từ rồi,mà sự nhân từ của cậu có một ngày sẽ làm cho cậu vạn kiếp bất phục”

Tề viễn tài nói,sau đó nhìn tề ninh một cái,lập tức quay người đi

Tôi thở phào nhẹ nhõm,không quan tâm họ nữa,sau đó cũng quay người đi về thị trán

Nhưng mà,tôi vừa đi được hai bước,một cảm giác bất an dâng lên trong,lòng,hơi lạnh lẽo tỏa lên sau lưng tôi

Cảm giác bất an này càng ngày càng sâu sắc,làm cho tôi ko thể ko dừng bước chân lại,tôi bất chợt quay đầu lại,thì giật mình phát hiện,hai ông cháu vốn dĩ đã quay người đi,lúc này đứng một nơi cách 5m sau lưng tôi,ánh mắt lạnh lẽo đang nhfin tôi

Tôi lập tức nhận thấy điều bất thường,định lôi chày giáng ma ra,lúc nay,tay tề ninh lại xuất hiện một cái chùy sắt và một cái đục sắt,hai thứ đập ào nhau,kêu lên tiếng chói tai

Sau đó một tia lửa điện màu xanh đen tóe ra,trực tiếp bay về phía tôi,làm tôi phòng bị không kịp

Tia điện này men theo chày giáng ma trng tay tôi tỏa ra khắp người,một cảm giác tê dại đau đớn dâng lên

Sau khi bị điện giật,chày giáng ma trong tay tôi lập tức rơi xuống đất,còn cơ baps trên người tôi cung trở nên co giật cứng đờ

Gần như cùng lúc đó,tề viễn tài bên cạnh từ từ chắp tay lại,mười ngón tay chỉ vào tôi,có một luồng khí mạnh mẽ tỏa ra từ tay ông ta,trực tiếp hướng về phía tôi

Nhìn thấy chuyện này,tôi ko khỏi căng thẳng,muốn tránh sang bên cạnh.nhưng sau khi bị điện giật tê liệt cơ thể thì hiện ra có chút vụng về,làm tôi ko thể nào tránh được

Bất lực,tôi đành vội vàng đánh ra một luồng khí,muốn ngăn chặn đòn tấn công này

Bùm

Hai luồng khí chạm vào nhau,nhưng khí của tề viễn tài rõ ràng mạnh hơn tôi một phàn,sau khi hóa giải đòn tấn công của tôi,sự uy hiếp của luồng khí đó vẫn còn,trực tiếp đánh lên người tôi,để lại một vệt máu trên ngực tôi
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 226


“Giết hắn ta ngay!””

Tề Viễn hét lạnh một tiếng, một luồng âm khí dày đặc tuôn ra từ cơ thể cậu ta, luồng âm khí này với tuôn ra thì liền trong nháy mắt hoá thành một oán linh, cơ thể oán linh trộn lẫn tia điện lao về phía tôi

Tề Ninh lúc này cũng đồng thời tấn công tôi, một oán linh cũng xuất hiện sau lưng cậu ta, giữa hai tay nó cũng ngưng tụ ra từng đạo khí đánh về phía tôi

Hai người đồng thời tấn công khiến tôi không phòng bị được, trước mắt tôi đã bị giật làm toàn thân tê liệt, hành động đã sớm không linh hoạt như ban đầu, nếu như máu thịt của tôi chịu lấy toàn lực tấn công trực diện của hai người họ, sẽ khó tránh khỏi cái chết

Lúc này, trong lòng tôi vô cùng lo lắng, nhân từ với kẻ lòng lang dạ sói cuối cùng là tự hủy hoại chính mình!

Tuy nhiên,khi luồng khí ác liệt đó cùng với quỷ linh điện quang chuẩn bị xông lên, trong cơ thể tôi liền bộc phát ra rất nhiều ngọn lửa màu đen bao lấy toàn thân tôi, bắt đầu từng chút từng chút một mà bao trùm lấy da thịt tôi, lộ ra bộ xương trắng bên dưới, rồi sau đó ngọn lửa này lại từ trên bộ xương trắng của tôi tái tạo ra từng tầng máu thịt mới, biến thành một áo choàng đen, mà trên đỉnh đầu của tôi cũng bốc lên một ngọn linh hoả màu xanh đen

Minh quỷ, lúc này lại hiện thân rồi! Nhưng ý chí của minh quỷ vừa mới loé lên trong đầu tôi, chuỗi hạt trên tay lại toả ra đầy phật quang, minh quỷ muốn chiếm lấy linh hồn và ý chỉ của tôi, loại khuynh hướng khiến tôi không cách nào ngăn cản này khiến phật quang tản ra

Ý chí của minh quỷ, trong một khắc này lặng lẽ tiêu tan, ý chí thuộc về tôi đã chiếm cứ lấy cơ thể của minh quỷ, tôi vung tay lên, một đạo hoả diễm màu đen theo ý chí của tôi mà bộc phát ra ngoài, mà hai quỷ hồn của Tề Viễn và Tề Ninh triệu hoán ra dưới cảm giác áp chế mạnh mẽ của minh quỷ cũng thét dài thảm thiết, tiêu tán trong đêm đen

Đạo khí đang bay về phía tôi, nhưng khi vừa rơi xuống lại giống như xuyên qua không khí, xuyên qua sau lưng tôi, không thể tạo thành bất kì tổn hại gì

Nhìn một màn này, trong mắt của tề viễn và tề ninh lộ ra tia chấn kinh, hiển nhiên không ngờ mọi chuyện lại xoay chuyển thế này

Tôi là hoá thân của minh quỷ, cúi đầu nhìn xuống hai ông cháu tề gia đang thất thần

Chịu sự quấy rầy từ ý thức của minh quỷ, tôi rất muốn giết hai người họ, thế nhưng ý thức của bản thân khiến tôi không thể nào làm như vậy

Dù sao họ làm như vậy,cũng là tự làm khổ họ, mà tôi làm như vậy cũng chính là làm khổ chính tôi, tôi không thể nào bình tĩnh làm ngơ nhìn hai người bọn họ chết trong tay mình

“Hai người, đi!! “

Tôi nhịn lại nội tâm tức giận, chịu lấy ý chí bị nắm lấy, tôi gầm lên với họ

Hai người đó thấy tôi đã hoá thành hình thái của minh quỷ, trong mắt vô cùng sợ hãi, trong nhát mắt khi tôi nói ra mấy lời đó, hai người giống như thấy được ánh sáng, cũng không quan tâm đến thâm thù đại hận lúc trước mà điên cuồng chạy về phía sau, chớp mắt biến mất trong màn đêm

Sau khi hai người rời đi, tâm trạng của tôi dần dịu lại, ngọn lửa màu đen phát ra từ người tôi cũng bắt đầu thu lại, cuối cùng biến mất, trên bộ xương trắng của tôi cũng đã sinh ra từng tầng máu thịt mới, trở lại dáng vẻ vốn có của tôi

Hình thái của minh quỷ dần rút đi thay vào đó là bộ dạng vốn có của tôi, nửa người ngã xuống mặt đất thở dốc liên tục, bản thân suýt chút nữa giết chết hai ông cháu tề gia rồi

Mặc dù bọn họ muốn giết tôi, nhưng tôi không có ý hại họ, cũng chỉ vù nguyên tắc làm người. Bọn họ giết tôi vì tôi và họ có thâm cừu đại hận, mà tôi tha cho bọn họ vì tôi cảm thấy tội lỗi

Mà bây giờ, tề ninh và tề viễn tài rời đi, tôi cũng không có ý đuổi theo nữa

“Tôi có thể bỏ qua cho hai người một lần, nhưng nếu hai người lại có ý tấn công tôi, thì cái giá phải trả mong hai người tự hiểu rõ! “

Tôi ấn vào vết thương trên ngực, hướng phương hướng hai người rời đi hét lên

Tuy nhiên hai người bọn họ lại không href để ý đến tôi, biến mất trong màn đêm

Tôi đứng dậy khỏi mặt đất, bắt đầu đi với phía trấn nhỏ, nhưng trên ngực tôi lúc này lại truyền đến từng trận gió lạnh

Trong túi ao trước ngực, là bức tranh biên trong giếng khô, tôi lấy nó ra khỏi túi liền thấy bức tranh bị máu tôi nhuộm đỏ

Tôi mở cuộn tranh ta thì phát hiện nơi dính máu tươi của tôi lúc này lại bắt đầu truyền tới hướng người phụ nữ trong tranh, chỉ một lúc sau, bức tranh đã mất đi màu máu vốn có, trở lại bộ dạng bình thường

Vết máu đột nhiên tiêu tán khiến tôi kinh ngạc vô cùng, mà lúc này từng trận âm khí từ bức tranh trong tay tôi phát ra bay về phương xa

Cảnh tượng này vượt qua khỏi sự tưởng tượng của tôi, khiến tôi không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Nhưng qua một lúc sau, âm khí này cũng dần thưa thớt rồi biến mất

Lúc này tôi cũng không quá để tâm, tiếp tục đi về phía trấn nhỏ

Trấn nhỏ cách tôi khoảng 3 đến 5 dặm, tôi che vết thương mà tề ninh và tề viễn tài gây ra trên ngực đi về phía trấn nhỏ, một lát sau tôi liền tới ngôi trường bị sụp đổ gần đó

Trước đó, nhân vien cứu hoả đã đến, cảnh sát bắt đầu tiến hành điều tra ngôi trường, và xác định do bên thi công cắt xén nguyên liệu nên dẫn đến trường học bị sụp xuống

Sự việc này được nhiều nhân chứng xác nhận, toàn bộ người dân được cứu ra ngoài, nhân vien cứu hoả cùng với cảnh sát rời khỏi hiện trường, chuẩn bị kiểm tra chuyên sau vào ngày mai

Tôi ôm chặt vết thương trên ngực chuẩn bị đi đến biệt thự tưởng gia mà phạm toàn nói, nhưng trong đống phế tích của trường tiểu học tôi lại nghe thấy tiếng răng đang nhai thức ăn

Nhìn xung quanh không bóng người, không biết người dân trong trấn nhỏ này có thói quen đi ngủ sớm hay vì họ sợ ban ngày, lúc này ai cũng đã về nhà bắt đầu nghỉ ngơi sau một ngày, mà tiếng nhai thức ăn đó cứ truyền vào đầu tôi.

Tôi thuận theo âm thanh đó mà đi vào ngôi trường, liền thấy một người phụ nữ mặc váy dài màu xanh

Tôi kì quái đi đến đó, nhìn thấy người phụ nữ ngồi xổm trên mặt đất, chiếc váy dài màu xanh mà cô ta mặc đã bị bẩn, tóc tai tán loạn, lúc này đang ngồi xổm xuống mặt đất ăn đồ ăn thừa chưa kịp xử lý

Đây đúng là một thị trấn nghèo có tiếng ở vùng này, trên đường gặp phải người ăn xin cũng không có gì lạ

Nhưng mà người ăn xin này lại không giống bình thường, người ăn xin này là một phụ nữ, từ bóng lưng mà nói có vẻ là một người phụ nữ trẻ tuổi, lúc này trên tay đang cầm một cái đùi gà, ngấu nghiến trong một góc bãi phế tích, không hề để ý đùi gà này sớm đã ôi thiu

“Này! Đồ ăn này đã bị thiu rồi, đừng ăn nữa! “

Tôi nhìn người phụ nữ này từ xa và nói một tiếng

Nghe thấy tiếng tôi, người phụ nữ giống như thấy cắn rứt lương tâm, cả người run rẩy dữ dội, rồi ngã xuống mặt đất

Lúc này người phụ nữ ngẩng mặt lên,ái tóc tán loạn được vén sang hai bên, lộ ra khuôn mặt tròn trịa thanh tú

Mà bộ dạng của người phụ nữ này khiến tôi ngã ngửa

Chỉ thấy người phụ nữ này dung mạo tinh xảo, có một đôi mắt phượng, trong mắt loé lên tia u oán, khiến người khác cảm thấy ngoài ý muốn là cô ấy nhìn có vẻ chỉ khoảng 18,19 tuổi, không giống một người ăn mày, giống một tiểu cô nương bị lạc hơn

Cô ấy nhìn về phía tôi, trong mắt loé lên tia sợ hãi, cũng có vẻ ngây người, nhưng càng nhiều hoen chính là một sự duyên dáng khiến người khác không kháng cự được, tôi nhìn về phía cô ta, khuôn mặt và ánh mắt cô ta khiến tôi cảm thấy quen thuộc, thật giống như….. người phụ nữ này tôi đã gặp vào một năm một tháng hoặc một nơi nào đó
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 227


“Cô….. đang làm gì vậy? “

Tôi đến trước mặt người phụ nữ này, hỏi cô ấy

Cô ấy ngẩng đầu lên, trên tag còn cầm cái đùi gà đã dính đầy bụi đất, ngẩng đầu nhìn tôi, trên mặt dính vào đốm đen, nhìn rất thảm hại

Người phụ nữ này mở miệng ra, trong cổ họng phát ra âm thanh khàn khàn, nhưng lại không nói ra được một câu nào – Cô ấy là một người câm

“Cô mới vừa đến đây sao? “

Tôi lấy cái đùi gà dính đầy bụi đất trong tay cô ấy ra, không cho cô tiếp tục ăn

Người phụ nữ này nhìn chằm chằm vào đùi gà trong tay tôi, nuốt nuốt nước miếng, giống như cô ấy nghe hiểu những gì tôi nói, vội gật đầu

Một cô gái còn tốt như thế mà lại trở thành ăn mày, vẻ ngoài của cô ấy khiến trong lòng tôi cảm thấy đáng thương

“Cô gái, cô tên là gì? ” Tôi hỏi cô ấy, không để ý ánh mắt háo hức của cô ấy khi nhìn vào cái đùi gà đầy bụi đất trong tay tôi

Ánh mắt cô lộ ra tia buồn bã nhìn vào đùi gà trong tay tôi, nuốt nước bọt, sau đó vươn đầu ngón tay ra, viết xuống hai chữ trên mặt đất: Phù Băng

Phù Băng….

Đây là một cái tên rất đẹp, nhưng chữ cô ấy viết ra là chữ phồn thể đã bỏ mấy chục năm, khiến tôi cảm thấy vô cùng kỳ lạ

Nhưng mà nghĩ lại, có thể do cô ấy đến tuef vùng sâu vùng xa, chữ giản thể có thể chưa lan truyền đến quê nhà của cô ấy, đây cũng là điều dễ hiểu

“Được rồi, cái đùi gà này đã dính đầy bùn đất rồi, ăn vào sẽ hại thân thể, tôi dẫn cô đi tìm chút gì đó ngon để ăn. “

Ánh mắt đáng thương cia người phụ nữ này khiến tôi mềm lòng, tôi cười cười nói với cô ấy

Nghe thấy lời tôi, cô ấy mím môi và nở một nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời, khiến người khác thấy thật thoải mái.

Tôi vươn tay ra, cầm lấy tay của cô gái tên là Phù Băng này, dẫn cô rời khỏi bãi phế tích của trường học

Tuy Phù băng là một người câm nhưng ánh mắt của cô ấy là vẻ linh hoạt thông minh, giống như đôi mắt của cô ấy có thể nói ra tất cả, khiến tôi chỉ cần vừa nhìn một cái liền biết cô ấy muốn gì

“Ừm… Sườn kho, trứng kho tiêu, cá trắm cỏ áp chảo, cô còn muốn ăn gì nữa không? “

Tôi dẫn phù băng vào một quán cơm nhỏ, vừa xem thực đơn vừa hỏi cô ấy

Vì phù băng bị câm nên không cách nào trực tiếp trả lời tôi, nhưng trên mặt cô vẫn luôn mang theo nụ cười ấm áp, mỗi lúc tôi nói ra tên món ăn, cô ấy đều cong cong đôi mắt, hướng tôi gật đầu, hình như chỉ cần là món mà tôi chọn thì cô ấy đều thích ăn

Nhưng tôi cũng không phải là một tên thổ hào, tôi mời cô ấy ăn không phải vì tình yêu của tôi cho cô ấy, mà chỉ vì tôi thấy cô đáng thương, tuy cô ấy xinh đẹp nhưnh trong mât tôi cũng chỉ là một người ăn mày không có nhà để về, mà lúc trước tôi giúp cô ấy, là vì hình bóng cô có chút quen thuộc trong lòng tôi, nhưng tôi lại không biết sự quen thuộc này đến từ đâu

Tôi vội gọi bảy tám món, khi món ăn bưng lên bàn, phù băng liền cầm đũa lên bắt đầu ăn ngấu nghiến

Phù băng giống hệt như mấy năm chưa được ăn, không ngừng ăn các loại thịt cá thịt chim thịt dê, không hề chú ý đến hình tượng nữ tính của bản thân tí nào, miệng dính đầy dầu mỡ, khi cảm giác ánh mắt của tôi rơi trên người cô ấy, cô mới buông đũa xuống, cái miệng ngậm đầy thức ăn nhìn tôi, cong cong đôi mắt nở một nụ cười sáng lạng vô tội

Dáng người của phù băng rất nhỏ nhắn, nhưng sức ăn của cô ấy lại vượt xa cả tưởng tượng của tôi

Một bàn tám món này, tôi cũng không hề động đũa, chỉ thấy cô ấy liên tục nuốt xuống, một cơn háu ăn cuốn qua, thậm chí ăn sạch 8 bát cơm

Nếu không phải vì cô ấy nhìn không khác gì người bình thường, thì tôi suýt chút hoài nghi không biết cô ấy có phải quỷ đói hay không

Sức ăn của phù băng, không chỉ tôi mà cả khách ăn xung quanh cũng với phục vụ đều dùng ánh mắt kinh ngạc mà nhìn

Mà lúc này một người đàn ông trung niên đầu trọc đi đến trước mắt phù băng

“Cô gái nhỏ này, tôi thấy cô ăn được ghê, còn cậu con trai bên cạnh cô vừa nhìn là biết loại chưa trải sự đời, nhất định không nuôi nổi cô, nếu không thì vậy đi, sau này cô cứ đi theo tôi, Apple a, Dior a đều tùy cô chọn, thế nào?”

Người đàn ông này đi đến trước mặt phù băng, đem đôi tay mập mạp để lên vai cô, hướng cô ấy nói như thế

Phù băng dường như không hề có sự phòng bị nào trước sự nguy hiểm trong xã hội, cô vừa ăn, vừa nở một nụ cười với người đàn ông trung niên, khuôn mặt vô tội mà hướng ông ta gật gật đầu

“Vậy được, cô gái nhỏ này, đến đây, đi với gia đi, gia…. dẫn cô đi ăn sơn hào hải vị! “

Thấy phù băng gật đầu, ông ta liền cười cười rồi nắm lấy tay phù băng, đi ra ngoài tiệm cơm

“Này, tên mập, đừng quên tôi còn đang ở đây đó. “

Thấy người đàn ông trung niên này không thèm để ý đến sự tồn tại của tôi, cứ muốn dẫn phù băng rời đi, tôi liền lạnh lùng hét lên một câu với ông ta

“Ồ?Cậu không nói thì suýt chút nữa tôi cũng quên ở đây còn có một tên mặt trắng nha? “

Người đàn ông mang theo nụ cười kinh tởm nhìn tôi, mà khi ông ta ở bàn cơm, có mấy người đàn ông to khoẻ đứng lên, không có ý tốt nhìn tôi

“Tiểu tử, làm sao, tôi nhìn trúng vợ cậu cậu còn không vui, đây là không muốn cho lão tử mặt mũi đúng không? “

Người đàn ông trung niên ngẩng đầu, ánh mắt loé lên dư quang, đẩy người tôi một cái, khinh thường nói

Tôi không khỏi lùi về phía sau một bước, hai tay nắm chặt là thành đấm, gân mạch lộ ra

Mà lúc này, phù băng đang đắm chìm với thức ăn trên bàn mới dường như hiểu ra, cô đứng dậy khỏi chỗ ngồi, đi về phía tôi, sau đó nắm lấy cánh tay tôi

Hành động của phù băng khiến lửa giận trong lòng tôi tạm thời không phát tác, tôi phẫn nộ nhìn người đàn ông trung niên đó một cái, rồi chuẩn bị gọi phục vụ tính tiền

“Này, tiểu tử, cô gái này hôm nay gia nhìm trúng rồi, một người thấp cổ bé họng như cậu muốn đi, có hỏi qua tôi có đồng ý hay chưa! “

Sau khi tính tiền xong tôi vừa định rời đi, thì người đàn ông trung niên đó lại quát lên sau lưng tôi

Núi nghèo nước ác xuất điêu dân, xem ra nếu đã như vậy, hôm nay tôi cũng không ngờ tới chỉ mời một cô gái ăn bữa cơm, lại gặp phải tình cảnh như vậy

“Có gì ông cứ nói thẳng, đừng làm mất thời gian của tôi “

Tôi quay đầu nhìn về phía người đàn ông trung niên phiền phức đó nói

Mà lúc này ông ta lại lấy trong lòng ra một cọc tiền, ném vào mặt tôi.

“Đây là một ngàn tệ, cậu để cô vợ nhỏ này của cậu ngủ với tôi một đêm, số tiền này liền thuộc về cậu, thế nào? ” người đàn ông trung niên nhìn tôi, ra vẻ một thổ hào

“Một ngàn tệ? Còn ít một chút. ” Tôi cười chế giễu nhìn người đàn ông trung niên

“Làm sao, cậu muốn bao nhiêu? Cô gái nhỏ này bên cạnh cậu cũng chỉ đáng nhiêu đây tiền mà thôi! “

Người đàn ông cười nói, có vẻ như vì uống quá nhiều rượu nên trên mặt lộ ra nụ cười nham nhở, liền vươn tay ra muốn sờ mặt phù băng

Tuy phù băng là cô gái tôi vô ý gặp ở giữa đường, nhưng thấy có người dám công khai tán tỉnh, tôi cũng không thể không quản, trong nháy mắt người đàn ông đó đưa tay ra, tôi cũng vươn tay ra tát vào mặt ông ta

Bốp!

Một cái tán này đánh xuống, người đàn ông trung niên bị đánh còn chưa kịp phản ứng lại, liền quay hai lần, súyt nữa thì ngã xuống mặt đất, liền được đồng bọn bên cạnh đỡ lại

“Tiểu tử, ngươi lại dám đánh lão tử? Cũng không hỏi xem cậu ở trong trấn nhỏ này là hạng người gì! “

Người đàn ông trung niên này dường như không ngờ đến tôi sẽ đánh ông ta, liền sững sờ một hồi rồi lộ ra vẻ mặt vặn vẹo

“Tôi không biết ông là ai, nhưng mà ông cũng nên biết tôi là ai! “
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 228


“ ngươi là ai,ông đây ko biết ngươi là ai,hôm nay ngươi không gãy vài cái xương,thì đừng mơ rời khỏi đây”

Lúc này người đàn ông trung nien cắn răng,nhổ ra hai cái răng cửa còn dính máu,khuôn mặt sưng vù đáng sợ

Đồng thời lúc này,3 người khác đi cùng ông ta cũng đi về phía này,trong tay họ cầm dao,còn người đàn ông bị đánh kia lôi ra một khẩu súng trên thắt lưng

“ sao,tiểu tư ngươi còn vênh nữa không,bây giờ tao cho mày một cơ hội,để người phụ nữ này lại,sau dos dập đầu một cái với ông,ông sẽ tha cho mày một mạng”

Người đàn ông trung niên cầm súng bước lên,đặt nòng súng trên trán tôi

Rất nhiều thực khách xung qunh đều tái mặt,cũng không thèm hóng hớt tiếp nữa,lần lượt chạy đi,sợ liên lụy tới mình

“ chơi súng ở trước mặt đông người,gan của ông cũng lớn thật đó,không sợ cảnh sát bắt à?”

Tôi không khinh bỉ

Thấy tôi không quan tâm sư uy hiếp của hắn đối với tôi,sắc mặt ông ta có chút khó coi, “ làm theo tao nói,nếu không tao bắn nát sọ”

“ vậy ông bóp cò đi,nói thôi thì có tác dụng gì?” tôi bình tĩnh nói,hoàn toàn ko quan tâm hắn

“ mày…”

Sắc mặt ông ta càng ngày càng khó coi,súng ông ta vẫn đặt trên đầu tôi,lộ ra một tia do dự

“ nổ sung đi,có gan rút súng ko có gan bóp cò à?”

Tôi hét với ông ta,lập tức dơ tay ra,một cái cát giáng lên mặt ông ta

Ông ta rõ ràng có chút bất ngờ với hành động của tôi,cả người bi chao đảo đập vào cái bàn bên cạnh,miệng chảy máu

“ mẹ mày”

Cái tát này của tôi hoàn toàn chọc giận ông ta rồi,ông ta

“ ông hôm nay sẽ giết mày”

Một tiếng thét,ông ta cầm súng lên lập tức bóp cò

Bùm

Một tiếng súng vang lên,tôi có thể nghe thấy được rõ ràng âm thanh tiếng thuốc súng bắn ra lửa,mạnh mẽ bắn a,viên đạn bắn ra hướng tới đầu tôi

Tôi nheo mắt,dơ tay ra,tâm lực lập tức tỏa ra từ trong lòng bàn tay tôi,sử dụng kim hành thuật

Dưới sự chỉ đạo của tôi,tốc độ của viên đạn từ từ hạ xuống,vien đạn lúc còn cách tôi chưa đến 50cm,tôi nhẹ nhàng phẩy tay,viên đạn dễ dàng kẹp vào trong kẽ tay tôi,vẫn còn đang mùi thuốc súng

“ cái…cái quái gì vậy?”

Ông ta kinh ngạc nhìn viên đạn nằm trong tay tôi,cả người lập tức ngơ ngẩn,ông ta lúc thì nhìn tôi,lúc thì nhìn khẩu súng trong tay mình,trong mắt hiện ra chút kinh hoàng

“ súng của ông ko giét được tôi,nhưng có thể giết chết người bên cạnh ông?”

Tôi lạnh lùng nói,lúc này,những người khác cũng nhìn thấy,cầm vũ khí chạy qua

Tôi ko hoảng,lần nữa sử dụng kim hành thuật,chỉ có điều lần này dùng lên khẩu súng kia

Bùm bùm bùm

Khẩu súng trong tay người đàn ông trung niên,bắt đầu không còn,liên tục nổ 3 tiếng,3 tiếng hét lập tức vang lên cả quán ăn

3 tiến súng này,chính xác bắn vào đùi 3 tên đang xông về phía tôi

“ aa…ông,mày…sao mày lại nổ súng với chúng tao?”

3 tên bị bắn lập tức nằm xuống đất,ôm lấy miệng vết thương hét,chúng đau đớn nhìn người đàn ông trung niên kia

“ tao…tao ko biết,súng này….không chịu sự khống chế của tao”

Trên trán người đàn ông trung niên lúc này đẫm mồ hôi,lúc này,khẩu súng trong tay ông ta dần dần chuyển hướng,nòng súng ngắm chuẩn lên vai hắn ta,ông ta cố gắng cầm lấy khảu súng,muốn khống chế nó,nhưng hoàn toàn ko có năng đó

Tiếng bóp cò vang lên,nhưng đạn bên trong sớm đã bắn hết

Lúc này,người đàn ông trung niên tái mét ngã ra mặt đất

“ mấy người thế này mà muốn làm lưu manh,cũng không xem bản thân là ai?”

Tôi mắng chúng một câu,cũng không quan tâm mấy người bọn họ nữa,sau đó đi đến trước mặt Phù Băng

Lúc này,những thực khách chạy đi kia lại quay về,mặt họ kinh ngạc nhìn tình hình trước mặt,dường như rất nghi hoặc,vì sao người đàn ông này lại nổ súng với đồng bọn,còn ông chủ quán ăn cũng vội vàng cầm điện thoại lên gọi 110 và 120

Đi thôi,tôi đưa cô đi mua đồ áo mới”

Chuyện ở đây sẽ có cảnh sát xử lí,tôi cũng không cần ở đây tìm rắc rối nữa,lập tức nói với Phù Băng

Cũng không biết Phù băng bẩm sinh thật thà ngốc nghếch như vậy,hay là quá đỗi ngây thơ,vừa nãy xảy ra chuyện lớn như vậy,nhưng cô ấy không sợ hãi cũng không bỏ chạy,ngược lại giống như một người ko có chuyện gì ngồi ở đó,gặm xương sườn,trên mặt còn dính dầu mỡ

Nghe tôi gọi tên cô ấy,Phù băng ngẩng đầu lên,nhìn tôi cười ngờ nghệch,sau đó lấy tay áo chùi miệng,đứng dậy

“ được rồi,đi thôi,tuy là ở đây ko có chuyện của tôi,nhưng đợi lát nữa cảnh sát đến,tôi vẫn không tránh khỏi phiền phức” tôi kéo phù băng,chuẩn bị đưa cô ấy rời đi

Phù băng gật đầu,nhưng cô ấy ko đi,một đôi mắt ngây ngô nhìn người đàn ông trung niên nằm trên mặt đất

Nụ cười trên mặt phù băng,lúc này ko còn nữa,rồi lại nhanh chóng nở một nụ cười ngây ngô,cô ấy nhìn tôi,sau đó giống như là nhìn thấy một điều làm cô ấy vô cùng vui thích,vòng lấy tay tôi tung tăng đi ra cửa

Rầm

Lúc này,bên trong truyền đến một tiesng động,cùng với tiếng hét đau đớn của ng đàn ông trung niên kia

Tôi bất chợt quay đầu lại,thì nhìn thấy ông ta lúc này toàn thân bắt ddaauf đau đớn co giật,những sợi gân căng lên,cả khuôn mặt ửng đỏ,một tay vò chặt lấy lồng ngực,một tay khươ linh tinh trên không giống như đang bắt lấy thứ gì đó,lật hết bàn ghế xung quanh

Ông ta đau đớn giãy dụa,trong miệng phát ra những âm thanh khàn đặc,cơ thể ông ta run rẩy kịch liệt,nhìn những người xung quanh,trong mắt hiện lên một tia tuyệt vọng,dương nhu muốn cầu cứu,nhưng người xung quanh đều tránh đi hết

Mấy giây sau,ông ta không giãy dụa nữa,không động đậy nằm trên mặt đất,bàn tay ôm lấy ngực cũng thả lỏng,đôi mắt trừng lên,nhìn về phía tôi,còn đồng từ thì từ từ giãn ra

Chuyện…chuyện này là sao?

Tôi ko hề muốn giết ông ta,nhưng mà,ông ta đột nhiên chết rồi

Mang theo suy nghĩ này,tôi đi lên,thăm dò hơi thở ông ta,thì phát hiện ông ta đã ko còn thở nưax

Ko bao lâu,tiếng kêu inh ỏi của xe cảnh sát cùng cứu thương vang lên,cảnh sát và bác sĩ rất nhanh chóng đến hiện trường

3 người bị bắn lập tức được đưa lên xe cứu thương,còn nhân viên y tế thì tiesn thành chẩn đoán sơ bộ cho người đàn ông nằm trên mặt đất,nguyên nhân chết là vì nhồi máu cơ tim dẫn đến đột tử

Không bao lâu,những thực khách xung quanh cùng ông chủ được cảnh sát lấy khẩu cung,chỉ nói người đàn ông này nảy sinh mâu thuẫn với tôi,sau đó đột nhiên nổ súng với đồng bọn,còn bản thân thì bị dọa đến đột tử

Tôi tuy là người trong cuộc,chỉ có điều nhìn từ bên ngoài thì những gì tôi làm đều chỉ vì tự vệ mà thôi,vết thương và cái chết của họ ko liên quan gì đến tôi

Sau khi lấy khẩu cung cả một buổi tối ở sở cảnh sát,ngày thứ hai thì tôi được thả ra,bởi vì có người đến bảo lãnh tôi
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 229


Người bảo lãnh tôi là phạm oàn,lúc đi ra từ cục cảnh sát,phạm toàn cười nói: ‘ tay không bắt đạn,huynh đệ,đạo hành của cậu đúng là ko bình thường”

Nói xong,ánh mắt phạm toàn lướt qua tôi,nhìn phù băng,kì lạ hỏi: “ cô gái này là…”

Phù băng cũng giống như tôi,cũng ở trong sở cảnh sát cả tối,chỉ có điều vì cô ấy câm điếc,vì vậy nhiều lúc chỉ là đang đi theo tôi mà thôi

“ à,cô ấy tên phù băng,hôm qua tôi vô tình gặp được,là một cô bé rất đáng thương” tôi nói

Nghe xong,phạm toàn gật đầu,ông ta nhìn phù băng một cái,cũng ko nói thêm gì nữa,sau đó thì đưa tôi đến tưởng gia

Nhà họ tưởng nằm ở phía đông thị trấn,thị trấn Phan gia,thị trấn Phan gia làm một nơi nghèo có tiếng,rất nhiều căn nhà thô sơ đều có thể thấy khắp nơi,nhưng duy chỉ có tưởng gia là một đại biệt thự cả nghìn héc ta,hình thành một sự khác biệt rõ rệt với sự nghèo nàn của thị trấn

Nghe nói,trong nhà họ tưởng trươc đây vốn dĩ cũng nghèo rớt mồng tơi,sau này vì một lần làm ăn buôn bán sắt thép vào 9 năm trước,mà may mắn gặp thời,kêt quả giàu sau một đêm,ngày càng thịnh vượng,phát triển,cho đến hôm nay,thì đã có hàng nghìn hàng vạn cơ ngơi,làm người đời ngưỡng mộ

Sau khi tưởng kim quý phát tài,cũng không quên những người an hem họ hàng từng đồng cam cộng khổ,rất nhiều người nghèo khổ trong thị trấn đều được ông ta giúp đỡ,đại đa số người thị trấn này đều vô cùng kính trọng ông ta

Lúc này,dưới sự dẫn dắt của phạm toàn,tôi và phù băng đã đến trong nhà tưởng kim quý,bên ngoài ngôi nhà khoảng 500m,còn có một vùng đất nghèo nàn,nhưng vừa vào trong nhà,thì đã là một thê giới hoàn toàn khác

Cả ngôi biệt thự nguy nga tráng lệ,làm tôi không khỏi hoài nghi bản thân liệu có còn ở trong thị trấn phan ia không,lúc này,tưởng kim quý đang ngồi trên sô pha trong phòn,chơi cùng một đứa bé chưa đến 3 tuổi

Nhfin thấy tôi đến,tưởng kim quý lập tức đứng dậy,khách sáo nói: “ đỗ minh,qua đây,nào,ngồi,ngồi xuống!

Tôi gật đầu,sau đó cùng phù băng ngồi xuống sô pha

Còn phù băng hiện ra rất tò mò về ngôi biệt thự này,cứ nhìn khắp nơi,ánh mắt tràn đầy sự tò mò

“ tưởng tiên sinh,có gì cần tôi giúp,ông cứ nói đi” lúc này tôi còn có rất nhiều cần giải quyết,tôi cũng ko muốn tán dóc,trực tiếp hỏi

Trên mặt ông ta nở một nụ cười,lúc này vợ ông ta cũng dã đến phòng khách,tưởng kim quý lập tức chỉ vào phù băng,nói với vợ ông ta: “ bà xã,em đưa cô gái này đi dạo phố đi,mua ít đồ mới cho cô bé”

Vợ ông ta gật đầu,đi đến trước mặt phù băng

Trên mặt phù băng nở một nụ cười ngây ngô,dường như rất thích ý kiến này,vội vàng đứng dậy,mang theo nụ cười ngây thơ đó đi ra cửa với bà ta

Bây giờ,phù băng và vợ tưởng kim quý đã đi khỏi phòng khách,con trai tưởng kim quý cũng đã được bảo mẫu mang lên phòng nghỉ ngơi,trong phòng,chỉ còn lại tôi,tưởng kim quý cùng phạm toàn

“đỗ minh,cậu có từng nghe qua chiêu tài miêu -mèo thần tài chưa? ( con này quán karaok hay có nè)

Lúc này,tưởng kim quý nhìn tôi hỏi

“ mèo thần tài?”

Nghe xong,trong lòng tôi ngớ ra

Mèo thần tài mà tưởng kim quý nói,đương nhiên không phải chỉ những con mèo sứ bán trong chợ đại diện cho thu hút tài lộc về nhà,mà là một loại tà thuật trong đạo môn

Liên quan đến chiêu tài miêu,tôi cũng từng nghe qua một ít

Nghe nói,loại tà thuật này cần tìm ra một con mèo đen sinh con vào giờ âm,tổng cộng con mèo này phải đẻ đúng 9 con,ko nhiều hơn cũng ko ít hơn

Muốn luyện chiêu tài miêu,cần một con mèo đen trong số đó là mèo giống,sau đó giết hết những con còn lại trong cùng được sinh ra,lấy máu thịt chúng luyện thành canh thịt,đút cho con mèo giống ăn

Đợi đến lúc còn mèo giống này được 3 tháng,đạo sĩ luyện mèo sẽ chọn giờ âm ngày âm,thả con mèo này vào trong quan tài,bịt kín quan tài,làm phép,cho đến lúc này,mới thực sự được luyện này chiêu tài miêu

Chiêu tài miêu lớn lên nhờ thịt của anh em ruột,đồng thời hấp thụ âm khí,trở trên vô cùng độc ác

Giống với những con miêu quỷ khác,chiêu tài miêu xung có 9 cái mạng,sau khi bị thả vào phong quan tài,mỗi một cái mạng của nó đều có thể sống 1 năm,mỗi năm lúc sống lại,nó sẽ cào quan tài một lần,mỗi lần cào,thì có thể thu hút tài phúc cho chủ nhân,đến mạng thứ 9,cũng là cái mạng cuối cùng của nó

Chỉ có điều,bất kì một loại tà thuật nào đều có tác dụng ngược,còn chiêu tài miêu này cũng có 2 cái dở

Đầu tiên,sau khi thực hiện chiêu tài miêu,có nghĩa là đã thông linh,quan tài phong ấn con mèo đó phải đặt xuống dưới đất trong nhà,đặt nơi mà những con mèo khác không chạm vào được,bằng ko một khi bị đồng loại thu hút,con mèo thần tài này sẽ phá quan tài chạy ra,hóa này miêu yêu,lập tức phản chủ

Ngoài ra,thời gian 9 năm kết thúc,thì con mèo thần tài đã chết 9 lần,9 lần oan hồn tương giao,nhất định sẽ làm cho nó biến thành ác quỷ,nếu như người đạo ia không mở quan tài diệt quỷ khi vong hồn nó ở thời điểm yếu ớt nhất,thì nhất dịnh sẽ lam cho 9 linh hhofn của con mèo kia dung hòa,ác quỷ sẽ thành hình,đến lúc đó tất cả những người nó nhìn thấy đều chết,đó là chắc chắn

“ tưởng tiên sinh,trước dây tôi đã nghe người trong thị trấn nói,ông 9 năm trước đột nhiên phát đạt,còn phạm tiên sinh cứ bảo ông sẽ gặp đại nạn trong thời gian này,không phải là vì con mèo thần tài trong nhà ông làm ra đó chứ”

Trong lòng tôi suy đoán,lập tức hỏi tưởng kim quý

“ trong nhà tưởng tiên sinh,quả thật có một con mèo thần tài,bây giờ,khoảng cách đến 9 năm,chỉ còn 3 ngày”

tưởng kim quý ko trả lời,phạm toàn nói

“ ồ? Phạm tiên sinh,con mèo thần tài này,là ông giúp tưởng gia nuôi à?” tôi nhìn phạm toàn hỏi

Phạm toàn lắc đầu nói: “ tuy tôi có chút đạo hành,nhưng tà thuật,sẽ gặp báo ứng đó,mèo thần tài của tưởng gia,là lã duy nuôi cho,còn lã duy,cũng chính là xác chết khô trong giếng,bây giờ hắn đã chết rồi,người tạo ra mèo ko ở đây,tôi lo lắng thời gian 9 năm đến sẽ có hậu họa,nhưng vơi đạo hành của tôi,tôi lo lắng một khi yêu miêu hiện thế,tôi e là không có cách nào trấn áp nó”

Phạm toàn nói

“ tục ngữ nói,âm nợ dương trả,từ khi dựa vào vận may của con mèo thần tài này,tôi cũng không làm không ít việc thiện,muốn trả nghiệp báo mà mèo thần tài mang lại,nhưng giờ sắp 9 năm rồi,trong lòng tôi càng ngày càng bất an,con mèo thần tài này là lã duy luyện,nhưng bây giờ lã duy đã chết,tôi lo lắng không có ai có thể trấn áp được nó” tưởng kim quý nói

“ chỉ đáng tiếc,lã duy trước đây vì bức tranh đó mà mất đi lí trí,làm quá nhiều chuyện trời đất khó dung tha,vì vậy tôi mới bất đắc dĩ giết ông ta,bằng không bây giờ cũng không đến nỗi rơi vào hoàn cảnh này”

Phạm toàn cũng nói,sau đó thở dài

Nghe xong,tôi cũng hiểu được phần nào,đạo hành của phạm toàn rõ ràng là ko bằng lã duy,hơn nữa ông ta cũng ko phải người nuôi mèo,đạo hành của con mèo thần tài này,liên quan mật thiệt tới đạo hành của người tạo ra nó,đạo hành của phạm toàn trong mắt tôi quá kém,với thực lực của ông ta,e ràng ngày quan tài mở,khó mà trấn áp được con mèo này

Nghe xng,tôi gật đầu nói với tưởng kim quy: “nếu đã như vậy,thì mọi người bây giừ có thể cho tôi xem xem,tình hình con mèo đó ko?

hai người nghe xong thì nhìn nhau gật đầu

Lúc này,tưởng kim quý đứng dậy nói với tôi: “ đỗ tien sinh nếu đã bằng lòng giúp đỡ,thì đương nhiên là có thể để cậu thấy,mời theo tôi”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 230


Nói xong,tưởng kim quý đứng dậy,định đi ra khỏi phòng khách,nhưng đúng lúc này,vợ tưởng kim quý cùng phù băng quay về,đi vào trong phòng khách

Phù băng được vợ ông ta mua cho mấy bộ đồ mới,nhưng thời gian chưa đến 10 phú

Trên người phù băng,mặc một váy liền màu trắng,tuy nhìn có rát nhiều mũi may vụng về,trông giống được mua trên sạp hàng,nhưng mặc lên người cô áy,vô cùng thoát tục

Vết lem bẩn trên mặt đã được rửa sạch,khuôn mặt trắng nõn nở một nụ cười rạng rơ,đi đến bên cạnh tôi,nhìn tôi với khuôn mặt ngây ngô,trong lòng cô ấy,còn ôm một con mèo hoa ko biết là chạy ra từ nhà ai

“ băng băng rất thích bộ đồ này,vì vậy sau khi mặc thử,liền vội vàng mua về,muốn cho cậu xem,con mèo này vừa nhfin thấy cô ấy thì như nhìn thấy người thân,dính lấy cô ấy làm sao cũng ko buông,đi theo băng băng về đây” vợ tưởng kim quý nói

Nụ cười trên mặt phù băng ko ngớt,cô ấy đứng trước mặt tôi,nhìn tôi,đôi mắt lấp lánh,dường như đang thăm dò ý kiến của tôi

Tôi quan sát dáng vẻ phù băng,cho đến lúc này,tôi mới hiểu chân lí người đẹp nhờ lụa

Sau khi loại bỏ sáng vẻ lôi thôi trước đây,mặc len một chiếc váy bình thường của con gái,lúc này phù băng hiện ra vô cùng thuần khiết,ngây thơ,tuy chiếc váy này chỉ là loại mấy chục,nhưng mặc lên người cô ấy,vẫn làm cho cô ấy giống như một tiểu thư con nhà giàu,như một tiên nữ hạ hàm,làm người ta ngơ ngẩn

“ ừm,đẹp lắm”

Tôi ngơ ngẩn hồi lâu rồi gật đầu,đưa ra một lời nhận xét

Nghe tôi nói,trên mặt phù băng lập tức nở một nụ cười rạng rỡ,cô ấy túm lấy cánh tay tôi,dựa zô vai tôi,đôi mắt biết nói ấy nhìn tôi long lanh,dương như tràn đầy mãn nguyện ( mi coi chừng nha,Hứa thiến belike.)

Phù băng chỉ là một cô gái toi vô tình gặp trên đường,có lẽ là vì bản năng,mà tôi có một cảm giác thân thiết khó nói thành lời như vaajh,chỉ có điều sau khi trang điểm ăn mặt đàng hoàng,từ bỏ dáng vẻ ăn mày lang bạt kia,cô ấy càng giống một cô gái khuê nữ,nụ cười kia,làm tôi thấy rất dễ chịu

Nhìn dáng vẻ dính lấy tôi của phù băng,tưởng kim quý cùng mọi người cười thầm trong lòng,nhưng lúc nhìn thấy con mèo trong lòng cô ấy,sắc mặt phạm toàn lập tức u ám

“ phù băng,đừng ôm con mèo này nữa,để nó về nhà đi”

Tôi đương nhiên cũng hiểu ý tứ trong ánh mắt đó nên nói với phù băng

Meowww

Mèo hoa lười biếng vùi trong lòng phù băng,dường như rất thích cô ấy,đối với con mèo này,trong mắt phù băng tràn đầy sự yêu thương,so với mèo hoa,phù băng dường như còn nghe lời tôi hơn

Cô ấy dơ tay ra nhẹ nhàng vuốt vuốt lông trên đầu mèo,sau đó nhẹ nhàng thả nó xuống đất,mèo hoa cong đuôi,quay đầu lại nhìn phù băng với ánh mắt ko nỡ,dường như kêu lên một tiếng,từ từ đi ra khỏi cửa phòng khác,chớp mắt biến mất trong chậu hoa

“ chúng ta đừng lãng phí thời gian nữa,đi xem con mèo thần tài kia đi”

Tôi nhẹ nhàng vỗ lấy vai phù dao,sau đó nói với tưởng kim quỷ

Tưởng kim quý gật đầu,sau đó dơ tay ra,mời tôi đi vào trong

Bên trong biệt thực,có một nhà kho nhỏ,trong nhà kho có một cánh cửa dưới cánh cửa đó là một tầng hầm

Dưới sự dẫn dắt của tưởng kim quý,tôi và phù băng đi vào bên trong hầm

Dưới hầm rất tối,lúc cánh cửa đóng lại,ko hề có chút ánh sang nào có thể lọt qua,cho dù thời tiết đã là tháng 6,nhưng dưới tầng hầm vẫn vô cùng lạnh lẽo,một trận gió lạnh thổi qua,cũng làm cho người ta nổi hết cả da gà

Kẽo kẹt

Lúc này,cánh cửa vốn dĩ đã đóng đột nheien mở ra,,một chùm ánh sáng chui qua,chiếu vào trong tầm hầm tối om

Tôi bất chợt quay đầu,thì nhìn thấy cánh cửa le lói ánh sáng kia,thấp thoáng có một con mèo xuất hiện ở đó

Nhưng tôi vẫn chưa kịp nhìn rõ,thì một trận gió lạnh thổi đến,canh cửa đột nhiên đóng lại,cả tầng hầm lại rơi vào tối tăm

Phạm toàn và tưởng kim quý ko chú ý đến những gì vừa xảy ra,phạm toàn bật bật lửa lên,thắp sáng đèn dầu treo trên tường,ánh sáng mờ mờ lập tức chiếu rọi tầng hầm

Tôi cảnh giác nhìn xun quanh,phát hiện dưới tầng hầm rất cũ kĩ,bên trong không chất quá nhiều đồ,dường như đã rất lâu không có ai đến đây,khôn khí có một mùi mốc nhẹ,ẩm ướt và lạnh lẽo

ở chính giữa tầng hầm,tôi còn nhìn thấy một cỗ quan tài màu đen

cỗ quan tài này dài khoảng 2m rộng khoảng 3 thốn,4 mặt quan tài đều đóng kín bằng đinh,nắp quan tài cũng dính một lớp bụi dày cộm

cỗ quan tài này,chính là cỗ quan tài mà bọn họ nói,bên trong có một con mèo thần tài bị nhốt 9 năm, bây giờ,con mèo này vẫn còn sống

……

Nhưng tiếng móng vuốt cào vào quan tài vang lên,âm thanh tuy là hơi nhỏ,nhưng trong căn phòng kín này,lại vang lên vô cùng rõ ràng,nghe làm cho người ta rợn hết gai ốc

“ còn 3 này,chính là tròn 9 năm con mèo này bị nhốt,bây giờ nó đã sống lại,con mèo này ra khỏi quan tài,tài vận của tôi cũng sẽ bị đứt đoạn,nhưn thứ tôi lo lắng là,ngày nó ra khỏi quan tài,Phạm đạo trưởng khó mà trấn áp được nó”

Tưởng kim quý chau mày nói

Ling ding

Cùng lúc với tiếng móng vuốt mèo cào,tôi còn đột nhiên nghe thấy hình như có gì đó rơi xuống mặt đất

Tôi chau mày,bất chợt quay đầu lại nhìn,thì phát hiện lúc này có hai chiếc đinh rơi ra,đinh ở bên trái quan tài cũng lỏng ra,sắp rơi ra

“ ko ổn’

Tôi kinh ngạc hét lên,thì nhìn thấy có một cái móng vuốt mèo lòi ra từ kẽ hở,lộ ra 5 cái móng vuốt sắc nhọn,cùng nhữn cái lông dài

Cỗ quan này chẳng phải nói là 3 ngày sau mới mở ra sau,sao giờ đã có động thái này rồi

Trong lòng tôi thấy kì lạ,nhưng cũng ko nghĩ quá nhiều,laajo tức lôi trong người ra một lá huyết bùa trấn hồn,dán lên móng vuốt nó

Meowww

Một tiếng mèo trong quan tài vang lên, móng vuốt nó nổi lên khói đen,lập tức rút về trong quan tài

Lúc tôi nhặt hai cái đinh rơi trên mặt đất,sử dụn khí gắn nó lại vào quan tài

Cho đến khi quan tài đã được cố định,tôi mới thở phào nhẹ nhõm,nhưng thứ tiếp theo tôi nhìn thấy,thì làm cho tôi bất ngờ

Trên nắp quan tài đầy bụi bặm,tôi nhìn thấy hai vết mèo cào

Chuyện…chuyện này là sao?

Mèo thần tài tuy đang muốn nhảy ra từ trong cỗ quan tài,nhưng trước khi tất cả đinh chưa rơi ra,nó không thể nhảy ra ngoài được,vậy hai vết cào này,hiển nhiên không thể là của con mèo bị nhốt trong quan tài

Lẽ nào,tron tầng hầm này,còn có con mèo hoang khác từng đến đây?

“ vết mèo cào này,đây….”

Phạm toàn bước đến,ông ta cũng chú ý đến vết mèo cào trên quan tài,sắc mặt biến đổi

Tôi có chút kinh nạc nhìn sang phù băng,nhưng đôi mắt ấy vẫn nây thơ như thế,ngơ ngác nhìn tôi,dường như hoàn toàn ko biết đã xảy ra chuyện gì

Tôi quay đầu lại,nhìn vào cửa tầng hầm,thì phát hiện cửa lúc này hơi đóng hờ,một bóng dáng người tóc hoa râm lướt qua bên ngoài cửa,chớp mắt biến mất bên ngoài cánh cửa
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 231


Bóng dáng đó, tôi đã từng thấy qua, đó là con mèo hoa lúc trước phù băng nhặt về từ bên ngoài, nhưng nó đã rời đi rồi a,tại sao lại xuất hiện ở đây?

Nhưng những điều này bây giờ cũng không quan trọng, tôi nhìn về phía quan tài của con mèo, thì thấy phạm toàn đang lấy tay ấn lên nắp quan tài, ông lấy kéo tự cắt cổ tay của mình, rất nhiều máu chảy ra từ cổ tay ông

xuống nắp quan tài

Mà lúc này phạm toàn liền bắt đầu niệm chú ngữ, những máu tươi chảy ra từ tay ông dưới tác dụng của tâm lực bắt đầu tụ lại thành từng lá bùa, sau đó thấm vào trong quan tài

Lúc này, phạm toàn đang dùng máu của bản thân để tạo thành một pháp trận bên ngoài quan tài, pháp trận này dần hình thành, tâm lực bao lấy toàn bộ quan tài, tiếng mèo thần tài gào thét bên trong quan tài dần lắng xuống, sau đó im bặt

Khi tiếng kêu gào của mèo thần tài dừng lại, phạm toàn thở phào nhẹ nhõm, từng tia mồ hôi lạnh chảy xuống từ người ông

“Thật nguy hiểm, thật nguy hiểm a, nếu con mèo này bò ra khỏi nắp quan tài, hậu quả thật không dám nghĩ tới! “

Phạm toàn lau mồ hôi lạnh trên mặt, nói với tôi, tưởng kim quý ở một bên còn chưa hết sợ hãi

Mèo thần tài bên trong quan tài này, tuy rằng đạo hành của nó không phải quá mạnh, nhưng thân mang nghiệp chướng, một khi nó xuất quan, sẽ cắn ngược lại chủ nhân của mình, mà loại nghiệp chướng này không phải bất cứ người đạo hành cao thâm nào cũng có thể nhẹ nhàng giải quyết, khi mèo thần tài thoát khỏi sự trói buộc, vậy thì nghiệp chướng của nó muốn giáng lên người ai thì chính là người đó, không thể chối bỏ. Trừ khi vào lúc nó ra khỏi quan tài, trong thời gian chính xác để giết chết nó mới có thể loại trừ hậu hoạ

“Trước mắt tuy cách ngày nó ra khỏi quan tài còn ba ngày, nhưng con mèo thần tài này đã bắt đầu không an phận rồi, chỉ sợ khoảng thời gian này sẽ không được yên ổn a! “Phạm toàn thở dài nói

Phạm toàn và tưởng kim quý là bạn cũ, lại nhận qua ân huệ của ông ấy, vì vậy ông ấy mới để tâm đến chuyện tưởng kim quý đến thế

“Phạm tiên sinh, xin hỏi lúc con mèo chiêu tài này xuất quan chính xác là vào khi nào? “tôi hỏi phạm toàn

Phạm toàn trả lời:”Giờ tý ba ngày sau. “

“Ừm. “

Tôi gật gật đầu, giờ tý ba ngày sau, cũng là nói chính là vào ngày 16/6,đó là lúc trăng tròn nhất trong tháng này, lại cộng thêm giờ tý là lúc âm khí nồng đậm nhất, mèo thần tài xuất quan vào lúc này tà tính cường thịnh nhất, muốn đối phó với nó cũng không phải là chuyện dễ

“Nếu đã như vậy ba ngày sau chúng ta hãy tới, trước mắt tôi thấy vẫn không nên thấy ánh sáng quá nhiều, miễn cho xảy ra chuyện ngoài ý muốn. “

Tôi nói với phạm toàn và tưởng kim quý, hai dấu mèo cào trên nắp quan tài đó, còn có thân ảnh của con mèo xuất hiện ngay cửa khiến lòng tôi sợ hãi

Phạm toàn và tưởng kim quý vốn chỉ định đưa tôi đến nhìn quan tài này một cái, mà lúc nãy lại xuất hiện nhiều chuyện quỷ dị như vậy cũng khiến bọn họ một trận tâm thần không yên, xác nhận mọi chuyện tạm thời ổn thoả, bọn họ gật đầu sau đó dẫn tôi và phù băng rời khỏi phòng dưới lòng đất

Trước khi đi phạm toàn còn đặc biệt quấn một tầng chỉ đỏ xung quanh căn hầm, đồng thời còn rắc thêm một tầng gạo nếp ở cửa để phòng ngừa hậu quả

Làm xong những điều này, chúng tôi rời khỏi căn hầm, tưởng kim quý khoá cửa lại, còn cài thêm một cái khoá sắt to

Phù băng là một người câm, không thể nói ra bất cứ điều gì, nhưng cô lại kì lạ nhìn xung quanh, giống như mọi vật trên thế giới đối với cô đều vô cùng mới mẻ

Từ đầu đến cuối trên mặt cô đều mang theo một nụ cười hồn nhiên, phảng phất thế giới của cô ấy luôn luôn vui vẻ, không hề có một chút sợ hãi hay lo lắng nào…..

Rời khỏi căn hầm, chủ một lúc sau chúng tôi liền trở về phòng khách biệt thự

Trong phòng khách một mảnh im lặng, khi chúng tôi vừa bước vào liền thấy con trai tưởng kim quý đang ngồi chơi trên sàn

Con trai tưởng kim quý chỉ mới hơn ba tuổi, lúc này dang hai chân ra, cuối thấp đầu xuống, quay lưng về phía chúng tôi.

Tôi nhìn thấy một con mèo đang chơi trong lòng thằng bé, liên tục vẫy vẫy đuôi, lộ ra từng đốm trắng trên người

“Tiểu Nam, con đang chơi gì vậy, dì Trương đâu? “

Nhìn thấy con trai mình đang ngồi chơi cùng một con mèo, sắc mặt tưởng kim quý có chút khó chịu

Mà lúc này tôi cũng cau mày chặt lại, bởi vì con mèo này y hệt với con mèo mà phù băng mang về, bộ dạng của nó cũng rất giống con mèo xuất hiện ở cánh cửa căn hầm…

Mũi tôi ngửi ngửi trong không khí, lại phát hiện trong bầu không khí âm lãnh này có mang theo mùi vị máu tươi

Mà lú này phù băng thấy đứa trẻ đang chơi với con mèo, thì nụ cười trên mặt càng trở nên sáng lạn

“Dì Trương, dì trương! Tiểu nam ngồi trên đất không ai trông coi, dì đi làm gì vậy hả? “

Tưởng kim quý không đi ôm con trai mình lên mà hét lên với bảo mẫu chăm sóc con trai mình

“Ô, đến đây đến đây! Thằng bé tiểu nam này nói muốn ăn bánh bí ngô nên tôi liền chạy ra chợ… “

Lúc này ở cửa lớn phòng khách truyền đến âm thanh của người phụ nữ trung niên, một lúc sau người phụ nữ trung niên mặc quần ao giản dị cầm túi giấy vội đi vào

“Á!…. Không! Đây là xảy ra chuyện gì??? Tiểu nam a!! “

Tuy nhiên người phụ nữ trung niên này chỉ vừa mới bước một chân vào cửa, nụ cười trên mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch, bánh bí đỏ bà mua cho tiểu nam cũng rơi trên mặt đất, mà người bà ấy cũng mềm nhũn ngã xuống đất

“Dì Trương, làm…. làm sao vậy? “

Thấy người phụ nữ trung niên này đột nhiên phản ứng thái quá như thế, tưởng kim quý sửng sốt, có chút căng thẳng hỏi bà ấy

“Tiểu nam thằng bé…. thằng bé…. “

Bà ấy còn chưa nói hết câu, đột nhiên gục đầu trực tiếp ngã hôn mê dưới đất, giống như đã bị hù doạ rất lớn

Sắc mặt tưởng kim quý trở nên khó coi, ông nuốt nuốt nước miếng, nhìn về phía con trai đang ngồi chơi dưới sàn với con mèo hoa

“tiểu nam? tiểu nam? “

Tưởng kim quý gọi con trai hai tiếng, nhưng tiểu nam lại không để ý đến lời nói của ông, vẫn cúi đầu xuống đất, để cho con mèo heo đi vòng quanh người

Tưởng kim quý khó chịu, trong lòng dâng lên dự cảm bất an, tưởng kim quý đưa tay ra, vỗ nhẹ vào vai tiểu nam

Thân thể của tiểu nam dưới hành động của tưởng kim quý liền ngã về phía sau, mà bộ dạng của thằng bé khiến tôi vạn phần kinh hãi!!

Tiểu nam ngã xuống đất, trên mặt và người thằng bé lúc này dính đầy máu, giữa hai chân thằng bé đã là một vũng máu

Con mèo hoa đó không phải là đang chơi với tiểu nam mà chính là đang ăn máu thịt của thằng bé!

Cổ của tiểu năm đã bị cắn ra, lồng ngực cũng đã bị con mèo hoa đó cào ra một lỗ, lúc này con mèo hoa đó đang trên ngực thằng bé, không ngừng xé ra nội tạng và thịt vụn ở lồng ngực

Nhìn thấy một màn này khuôn mặt tưởng kim quý méo mó đến cực điểm, thân thể của ông bắt đầu run rẩy dữ dội, ông mở miệng muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại ngã xuống mặt đất

Meo!….

Con mèo đang thưởng thức mỹ vị này cuối cùng cũng chú ý đến mấy người ở hiện trường là chúng tôi, nó ngẩng đầu lên kêu meo một tiếng với chúng tôi, trên móng vuốt và đầu nó đã bị máu nhuộm thành đỏ tươi

“Súc sinh! Súc sinh!! “

Phạm toàn ở một bên hai mắt đỏ ngầu, không ngừng mắng chửi con mèo hoa, sau đó đưa tay đánh ra một đạo khí đánh vào người con mèo hoa

Méo meo..

Một tiếng hét bén nhọn vang lên, con mèo này bị đạo khí đánh trúng, toàn thân liền vặn vẹo quỷ dị, bay về phía cầu thang phía sau.

Trên mặt tôi vạn phần trầm trọng, tôi vô ý nhìn phù băng một cái, phát hiện cô ấy lúc này cũng đang nhìn tôi, nụ cười hồn nhiên trên mặt lúc này đã trở nên trắng bệch, giống như không biết phải làm sao….
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 232


Con mèo này,là con mèo phù băng đưa về,nhưng mà,phù băng dường như cũng không ngờ sẽ xảy ra chuyện như thê này,cô ấy sợ hãi nhìn tôi,cắn môi,không biết nên làm như thế nào cho phải

“ được rồi,không sao,đừng nhìn nữa”

Tôi vỗ vào vai phù băng,an ủi cô ấy một tiếng,sau đó thì đi đến bên đứa trẻ trên nền nhà,nhìn tình hình cậu bé một cái,tôi nhìn phạm toàn,bất lực lắc đầu

Lúc này,một tiếng kêu lạnh lẽo vang lên,cùng với dó là âm khí nồng nặc

Tôi nhìn theo hướng âm thanh,thì nhìn thấy con mèo bị hạm toàn đánh cho te tua xương khớp gãy nát,lúc này loạn choạng bò dậy

Mèo có 9 cái mạng,cái mạng ở dương gian của nó đã chết đi,bây giờ thứ đang ở trên người nó giúp nó đứng dậy,chính là hồn của nó

Tôi nhìn con mèo hoa đã chết lúc này biến thành quỷ miêu

Trên người nó đã gãy nát,máu chảy ra từ trong người nó,xương sống đã bị gãy,hai đôi mắt xanh tràn đầy máu tươi nhìn chằm chằm vào thi thể của tiểu nam,lạng chạng đi về phía cậu bé,kéo lê một vết máu dài

Sắc mặt tôi lạnh lẽo,một lá huyết bùa trấn hồn lập tức bay về phía no

Huyết bùa trấn hồn rơi trên người con mèo,lập tức nổi khói đen,âm khí tỏa ra

Quỷ miêu kêu lên một tiếng,cơ thể ngã mạnh ra nền nhà,không có động tĩnh gì nữa

Nhưng maf,tôi không dừng lại ở đó,lại một lá huyết bùa trấn hồn nữa từ từ hình thành trong tay tôi

Mèo có 9 cái mạng,bây giờ chúng tôi mới chỉ giết nó được hai lần,không bao lâu nữa,nó lại sẽ sống lại

Giống như tôi đoán,con mèo này toàn thân tỏa ra khói đen,cơ thể một lần nữa động đậy,sau đó nó từ từ bò dậy,tiếp tục bò về phía tiểu nam

Một lá bùa trấn yêu tiếp tục rơi vào người nó,giết thêm một mạng nữa

Quỷ miêu cứ thế hết lần này đến lần khác chết đi,rồi lại hết lần này đến lần khác sống lại,đợi đến lúc nó cuối cùng bò đến bên cạnh tiểu nam,cai mạng cuối cùng của nó cũng lập tức bị huyết bùa trấn yêu thu gọn

Quỷ miêu chết rồi,9 cái mạng của nó đã chết trong tay tôi và phạm toàn,cơ thể của nó nằm im bên cạnh thi thể tiểu nam,nhưng bị phạm toàn nhấc lên,vứt ra bên ngoài

Một đứa trẻ trước đó còn mạnh khở,chớp mắt đã bị một con mèo hoang căn chết,nỗi mất mát này đã làm tưởng kim quý vô cùng sụp đổ,ông ta ngồi ngẩn ngơ trước thi thể con trai,miệng ko ngừng lẩm bẩm

“ tạo nghiệt,tạo nghiệt! mèo thần tài…phúc báo cho tôi,nhưng ác báo lại đổ lên đầu con trai tôi”

Đôi mắt tưởng kim quý ửng đỏ,ông ta nhìn thi thể đã chết lạnh của con trai

Tình huống bây giờ,là thứ mà mỗi người chúng tôi đều ko thể ngờ đến,nỗi đau mất mát này,cũng là chuyện mà bất kì người nào cũng khó chấp nhận

Tôi và phạm toàn nhìn nhau một cái,sau đó bất lực thở dài

“ để ông ấy yên tĩnh một lát đi,chúng ta quay lại sau” phạm toàn nói với tôi một tiếng,sau đó thì đi ra ngoài biệt thự

Tôi gật đầu,lúc này tôi cũng ko biết nên khuyên tưởng kim quý như thế nào,chi bằng để ông ấy một mình một lúc

Lúc này,trong mắt phù băng lộ ra vẻ mơ hồ,cô ấy nhìn thi thể của tiểu nam,rồi lại nhìn tưởng kim quý đau khổ ôm lấy xác con,sau đó thì quay sang nhìn tôi

“ đi thôi”

Tôi kéo phù băng,nói với cô ấy

Phù băng gật đầu,cũng không nhìn tưởng kim quý nữa,lập tức rời đi,cùng chúng tôi ra khỏi nhà

“ con ơi,con của ta”

Lúc này,vợ tưởng kim quý đang nghỉ ngơi trong phòng đi rra,lúc nhìn thấy cơ thể tiểu nam,thì khóc lên thảm tiết

“ nghiệp báo aaa”

Chúng tôi ko có cách nào ngăn cản sự đau khổ bao trùm trong căn phòng này,nhưng nó đã được định sẵn sẽ đến từ 9 năm trước,phạm toàn thở dài

“ 9 năm trước,tưởng kim quý cũng là một người nghèo khổ,ông ta muốn phát tài,vừa hay lúc đó ông ấy có ân tình với lã duy,lã duy đa cho ông ấy một đề nghị,luyện một con mèo thần tài cho ông ấy,lã duy vì một bức tranh mà phát điên,đúng lúc toi có quen biết với ông ta,không muốn đi xa hơn trên con đường này,nên ra tay giết ông ta,9 năm nay,tôi vẫn cứ ở tưởng gia,chính là vì không muốn tưởng gia vì nghiệp báo này mà hủy hoại cả nhà,nhưng bây giờ thật không ngờ,thứ gì đến cũng đến rồi,nghiệp báo,đâu phải thứ mà phàm phu tục tử như tôi có thể ngăn cản”

“ nhưng mà,con mèo thần tài này vẫn được nhốt trong quan tài”

Phạm toàn lắc đầu: “ mèo nhốt bên trong thật,nhưng vừa nãy cậu đã nhìn thấy rồi,âm khí bên trong quan tài đã rò rỉ ra,đồng thời trên quan tài,dường như còn có dấu vết của con mèo khác,nếu như đoán ko nhầm,chắc là con mèo hoa cắn chết tiểu nam,cũng không biết nó đã ở đây bao lâu”

nghe xong,tôi gật đầu,sau đó hỏi phạm toàn: “ vậy thì,bây giờ phải làm sao?”

“ còn có thể làm sao chứ,vốn dĩ tôi muốn bảo vệ cả nhà phạm gia,nhưng bây giờ xem ra,tôi có thể bảo vệ được một mình ông ấy là rất tốt rồi,nghiệp báo,sớm đã được định sẵn rồi”

Tiếng thở dài ko ngừng: “ đỗ minh,3 ngày sau,lúc mở quan tài,nếu như khong cẩn thận xuất hiện vấn đề,tôi hy vọng cậu có thể giúp đỡ,bằng không con mèo thần tài này sẽ hóa thành ác quỷ,cũng không biết sẽ mang đến bao nhiêu tai ương cho thị trấn này”

“ nếu có thể tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ” tôi gật đầu,sau đó hỏi: “ vậy tưởng gia thì sao?”

“ tưởng gia…”

Phạm toàn lẩm bẩm: “ nếu như có quỷ quái làm phiền tưởng gia,có lẽ tôi có thể can thiệp,nhưng nếu như là nghiệp báo trời giáng xuống,cho dù đạo hành của tôi có cao đến đâu cũng bất lực,dù gì đó cũng là thiên đạo”

Nghe xong,trong lòng tôi nặng nề,hiển nhiên,phạm toàn muốn bỏ rơi tưởng gia,thứ bây giờ ông ta muốn,là ngăn chặn con mèo kia tạo nghiệt

Thế nhân có sinh thì ắt phải có tử,vận mệnh của tưởng gia,chúng tôi không nói cho tưởng gia,chỉ có điều trong lòng đã hiểu rõ

“ đúng rồi đỗ minh,tôi bây giờ phải đi một chuyến đến sở cảnh sát” lúc này,phạm toàn nói với tôi

“ đi sở cảnh sát làm gì?” tôi ko khỏi nghi hoặc

Phạm toàn thở dài: “ lần này ngôi trường bị oán khí của lã duy làm sụp đổ,rất nhiều người bị thương,chuyện này xảy ra hôm qua cảnh sát đã tìm đến nhà tưởng gia rồi,mà ngôi trường này lúc trước lại do tôi xây,vì vậy tôi phải đi sang đó một chuyến”

Tôi không thấy lạ,vừa hay tôi cũng muốn đi ra ngoài cùng phù băng,nên gật đầu

Nói xong,phạm toàn rời đi,còn tôi và phù băng đi vào trong thị trấn

Thị trấn rất nhỏ,tất cả mọi người đều quen biết nhau,những người phụ nữ trung nien ko có việc gì làm ngồi phơi nắng đều đang bàn luận tám chuyện,chủ đề đương nhiên là vụ sập trường hôm qua

Liên quan đến chuyện trường sập ai ai cũng biết,có người thì nói là thi công ăn bớt nguyen vật liệu,có người thì nói tưởng kim quý trước đây làm chuyện có lỗi nên giờ báo ứng,tóm lại ko có lời nào tốt

Phù băng đi cùng tôi trên con đường đất đỏ,nhưng đi được một lúc,cô ấy dừng lại trước một cửa hàng

Cửa hàng khiến phù băng dừng lại,là một cửa hàng nhạc cụ,bên trong có những nhạc cụ dân gian thường thấy,như sáo tiêu,đàn nhị,sona….

“ sao thế,đi vào xem không?” tôi hỏi phù băng

Phù băng gật đầu,trên mặt nở một nụ cười hạnh phúc,sau đó cô ấy nhanh chóng bước vào trong cửa hàng,bắt đầu tò mò nhìn khắp nơi

“ khách quan,mọi người muốn mua cái gì”

Một người già đang dùng da rắn bọc đàn nhị ngẩng đầu,nhìn thấy chúng tôi thì mỉm cười hỏi

Người này là một thợ thủ công,đồng thời cũng là ông chủ của cửa hàng này,tôi cười nói: “ không có gì,cứ xem trước đã”

Phù băng nhìn ngó khắp nơi,giống như là đến một khu vui chơi vậy,trên mặt tràn đầy ý cười,cô áy thỉnh thoảng lại chạm vào mấy nhạc cụ,dường như rất hứng thú với chúng

Ko bao lâu,ánh mắt phù băng dừng lại trước một chiếc đàn tranh
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 233


Đàn tranh?

Trong mắt tôi,phù băng chỉ là một cô gái đáng thương có dáng vẻ của một người lang thang,tôi vốn dĩ cho rằng thứ cô ấy thích nhất chính là đồ ăn thức uống,nhưng không ngờ cô ấy lại thích nhạc cụ

Phù băng nhìn chằm chằm đàn tranh,giống như đứa trẻ nhìn thấy kẹo vậy,trong mắt tràn đầy khao khát

Lão tiên sinh bên cạnh đương nhiên nhìn thấy ánh mắt của phù băng,ông ta vừa làm việc vừa cười hiền hòa nói: “ tiểu cô nương,cô có thể thử,xem thử xem đàn có tốt ko”

Nghe xong,phù băng nở một nụ cười ngây ngô,cô ấy dùng hết sức lắc đầu,sau đó không ngần ngại ngồi bó gối xuống đất,đặt đàn tranh lên đùi

Phù băng dơ tay ra,nhẹ nhàng gảy,lam cho đàn tran phát ra những âm thanh trầm bổng

Sau đó,phù băng lại điều chỉnh độ lỏng chặt của dây đàn,từ từ đặt tay lên đàn,bắt đầu đàn

Cùng với âm thanh dịu nhẹ du dương đó,là khuôn mặt ngây thơ thật thà vốn có của phù băng được thay bằng dáng vẻ trang trọng,gió nhè nhẹ thổi lên mái tóc dài,khuôn mặt như ngọc tạc thành của cô ấy,trông rất cao quý và hiền hậu,làm tôi nhất thời khó mà tin rằng đó là cùng một người so với dáng vẻ đáng yêu ngốc nghếch thường ngày

m thanh đàn tranh vang lên,có một cảm giác kì diệu dâng lên trong lòng tôi ( hận đàn ông)

Tôi chỉ là một đứa quê mùa sống trong thôn,chưa từng tiếp xúc tiếng nhạc êm dịu du dương này,cũng ko hiểu rõ âm luật,nhưng không biết vì sao,tôi có thể nghe hiểu rõ ràng thứ mà phù băng đàn

Tiếng đàn của phù băng,lúc thì trầm thấ,lúc thì gấp gáp,lúc thì như tiếng nước chảy,lúc thì như tiếng cát,lúc thì như tiếng gió thổi

Một hình ảnh kì diệu xuất hiện từ trong tiếng đàn phù băng,chiếm lấy đầu óc tôi,tôi dường như có thể nhìn thấy phía trước có một sa mạc rộng thênh thang,trong sa mạc có một đội lạc đà,tiếng chuông treo trên lạc đà vang đến,ánh nắng dữ dội chiếu lên cát vàng,cuồng phong cuốn lấy cát bay đến từ khắp nơi,làm cho trời đất mờ mịt

Đoàn lạc đà này từ từ bước về phía tôi,xuyên qua cơ thể tôi,tôi nhìn phương hướng họ đi,thì nhìn thấy cách đó không xa,có một cái hồ nước,trong hồ nước có nước,rất nhiều cá vui vẻ nhảy nhót trên mặt nước,còn xung quanh hồ nước sinh trưởng rất nhiều cây cối xanh tươi,trên cây còn có những loại quả đủ màu

Trên mặt các lữ khách lộ ta một tia tuyệt vọng,lại thêm một thế giới màu xnah nữa xuất hiện trước mặt họ,nhưng họ cứ chạy cứ chạy,cuối cùng giống như không có cách nào tìm ra nơi họ muốn,cuối cùng ai nấy ngã xuống cát,bị cát vàng phủ lấp

Một cảm giác đau khổ dâng lên trong tôi,cơ thể tôi lúc này ko nhịn được mà run lạnh lên,lúc này mới hồi phục lại hiện thực

Tôi có chút kinh ngạc nhìn phù băng,thì nhìn thấy đôi tay hù băng đã ấn lên dây đàn,kết thúc khúc nhạc

Tôi nhìn ánh mắt phù băng,lúc này đã thay dổi,tôi là một ngươi không am hiểu âm luật,cho dù khúc nhạc cô ấy đàn có hay như thế nào,nó cũng chỉ nghe vào tai thế thôi,tuyệt đối ko thể làm cho tôi sinh ra cộng hưởng,rơi vào trong ý cảnh được,sa mạc tôi vừa nhìn thấy,giống ảo cảnh hơn

Tiengs đàn dừng lại,sự trang trọng trên mặt phù băng cũng tiêu tan hét,thay vào đó lại là nụ cười ngây thơ quen thuộc,ánh mắt long lanh nhìn tôi,dường như là đang chất vấn tôi có hay không

“ hay…rất hay” tôi miễn cưỡng cười,nói với cô ấy,nhưng trong lòng có chút khó hiểu

Nụ cười trên mặt phù băng,lúc này rạng rỡ,cô ấy giống như nghe thấy lời tán thưởng hay nhất trên thế giới này,vui mừng như một đứa trẻ

Phù băng đặt đàn tranh trở lại bàn,sau đó phủi bụi dính trên váy,đứng dậy,cô ấy đi đến trước mặt tôi,ôm lấy tau tôi định rời đi

“ Tắc Bắc,Sa Mạc….hay quá! Đã lâu lắm rồi tôi không được nghe một khúc làm cho người ta chìm đắm thế này”

Lúc này,tôi nghe thấy ông chủ cảm khái

Tôi quay đầu lại,nhìn ông chủ,thì phát hiện lúc này nước mắt ông ta đã chảy ra,đàn nhị trong tay cũng rơi xuống đất

Lúc này,ông ta ngồi dậy,đi đến trước mặt phù băng,hiền từ hỏi: “ tiểu cô nương,cô xuất thân trong một gia đình đàn tranh à,cách gảy đàn của cô,không phải trình độ mà người luyện mấy năm có thể đạt được,có thể nói với tôi,khúc này tên gì không?”

Sự nhiệt tình của ông chủ làm phù băng khó hiểu,cô ấy có chút mơ hồ nhìn tôi,sau đó từ từ trốn ra sau lưng tôi

Tôi cười nói: “ tiên sinh,bạn tôi cô ấy….bị câm, những gì ông nói,sợ rằng cô ấy ko thể trả lời”

Nghe xong,trên mặt ông ta hiện lên sự bất ngờ,sau đó vội vàng nói xin lỗi: “ thật xin lỗi.chỉ là khúc cô đàn,quả thực rất hiếm khi nghe được,nghe …càng giống như là khúc nhạc đã thất truyền bao nhiêu năm,thêm trình độ gảy đan điêu luyện,cho dù là người không hiểu về âm luật,cũng chìm đắm vào trong ý cảnh,..”

Lúc bắt đầu,tôi còn cho rằng thứ tôi nhìn thấy là một thuật ảo giác nào đó,nhưng nghe ông ta nói như vậy,tôi kinh ngạc nhìn phù băng

Lẽ nào,phù băng thật sự là một thiên tài về âm nhạc,thậm chó có thể làm cho người ta chìm đắm vào trong ý cảnh của khúc nhạc

Nhưng mà,phù băng chỉ là một cô bé lang thang ko có nơi để về,tôi khó mà nghĩ rằng cô ấy là một bậc thầy về âm nhạc

Chỉ có điều,tôi quen phù băng chưa đến hai ngày,rốt cuộc cô ấy là ai tôi không rõ,ko biết chừng cô ấy thật sự là một người rất lợi hại

Nghĩ đến đây,tôi cũng tạm thời bỏ nghi hoặc trong lòng,sau đó nói với ông chủ: “ lão tiên sinh,thật sự đã làm phiền rồi,chúng tôi bây giờ muốn ra ngoài đi dạo,không ở lại đây thêm nữa”

Nói xong,tôi đưa phù băng chuẩn bị rời đi

“ đợi đã” ông chủ hét một tiếng

“ còn có chuyện gì sao?” tôi hỏi

Lúc này,ông ta cẩn thậnđặt đàn tranh vào tron một chiếc hộp dài,cầm đến trước mặt phù băng: “ cô nương,đàn của lão tử tuy khong được tốt,nhưng hiếm khi gặp được tri âm,chiếc đàn này,tặng cho cô nương,mong cô không chê”

“ lão tiên sinh,ông mở cửa làm ăn,sao có thể thế này chứ?” tôi vội vàng nói

Nhưng mà,ông chủ có vẻ rất cố chấp:” mỗi một cây đàn thật ra đều có linh hồn của nó,tuy đơn sơ nhưng là tâm huyết của nghệ nhân,thà tặng nó cho cô nương,còn hon là bán nó cho một người chỉ tạm thời hứng thú để mấy mấy trăm nghìn,đó cũng là tạo hóa của đàn tranh mà

Nghe xong,trong lòng tôi không khỏi cười khổ,hóa ra ông ta tặng đàn tranh cho phù băng,còn là một niềm vinh hạnh

Phù băng nhìn đàn tranh,trong mắt lập tức sáng lên,dường như rất thích cây đàn này,nhưng ko có sự đồng ý của tôi,cô ấy cũng ko nhận lấy,chỉ ngẩng đầu nhìn tôi,đợi tôi trả lời

“ lão tiên sinh,chiếc đàn này bao nhiêu tiền,tôi trả tiền mua cũng được”

‘ ko cần ko cần,đàn có thể gặp được người hiểu nó,đó là tạo hóa của nó,nếu như nói về tiền,thì mất giá trị quá”

Ông chủ cố chấp tặng cho phù băng,tôi cũng chỉ đành đồng ý

Phù băng nhận lấy đàn tranh,nụ cười trên mặt rạng rỡ vô cùng

Chúng tôi tiêp tục đi dạo,nhưng lúc này,tôi tự dưng dừng chân lại

Lúc này đang là giưa trưa,ánh mặt trời chói chang làm người ta đau cả đầu,nhưng mà lại cs một luồng gió nóng thổi đến từ trên đường đột nhiên biến thành gió lạnh làm tôi ko khỏi run rẩy

Nụ cười trên mặt tôi từ từ thu lại,tôi nắm chặt lấy tay phù băng ý bảo cô ấy dừng lại

Trên mặt phù băng có một tia khó hiểu,cô ấy nhìn tôi,sau đó nhìn theo ánh mắt tôi,trên con đường cách chúng tôi ko xa,lúc này xuất hiện 3 người..”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 234


Trong 3 người nà,đứng đầu là một lão đạo sĩ tóc hoa râm,trong tay ông ta cầm bình rượu,ngẩng đầu uống một ngụm,sắc mặt lập tức ửng đỏ,ông ta nhìn tôi,tong ánh mắt tràn đầy ý hận

Tôi quen biết ông ta,tên ông ta là lưu trường vân,chính là người trông coi quỷ mộ đưa tôi vào trong quỷ mộ

Chỉ có điều,bây giờ cỗ quan tài sau lưng ông ta đã bị đàm bính khôn phá hủy,ông ta bây giơ,đã là một đồ đệ bị vứt bỏ của quỷ mộ môn

Lưu trường vân nhìn tôi,ánh mắt hung ác,dường như hận ko thể xé tôi thành trăm mảnh

Tôi nhìn lưu trường vân một cái,sau đó sự chú ý dời sang hai người bên cạnh

Hai người này,trông thì đều khoảng 3,40 tuổi,họ mặc một bộ đồ dân quốc màu xanh đạm,thấp thoáng có âm khí tỏa ra từ hai người họ

Tôi nheo mắt nhìn 3 người:” lưu trường vân,lâu rồi ko gặp,thật ko ngờ lại gặp nhau ở đây”

“ đúng vậy,lại gặp rồi” lưu trường vân gật đầumcũng không biết là vì tâm trạng kích động hay vì rượu mà đôi mắt ông ta toan là tia máu

“ đỗ minh,bơi vì ngươi,ta bị khai trừ khỏi quỷ mộ,đuổi khỏi quỷ mộ môn,thời gian này đều sống người ko ra người quy ko ra quỷ,bây giờ,món nợ của chúng ta nên tính rồi” lưu trường vân hung hãn nói

“ nói như vậy,3 người các ông đều đến tìm tôi báo thù?” tôi nhìn 3 người này,đồng thời đẩy phù băng ra sau lưng

Hai người kia gật đầu

“ người âm quan môn?”

Tôi nhìn hai người này,hỏi họ,trong ấn tượng của tôi,thời gian này tôi chỉ có kết thù với âm quan môn và quỷ mộ môn,người muốn giết tôi chỉ có trong hai môn này,chỉ có điều âm khí trên hai người này vô cùng giống với người của âm quan môn

“ Ngũ Dương”

“ Hạ Thắng”

Hai người này ko che giấu thân phận của mình,lập tức gật đầu,nói tên họ

Tôi không hỏi họ và tôi rốt cuộc có ân oán gì,dù gì có những chuyện ko cần hỏi cũng biết,chắc chắn là những người chết vì tôi trong quá khứ,có an hem người thân của họ

“ đều là thù riêng,không cần nghiêm túc như vậy” tôi nhìn 3 người nói “ bây giờ đã là 12h rồi,không để bụng thì ăn bữa cơm đi,tôi sẽ chọn một phòng riêng,mời khách”

3 người gật đâuù với đề nghị của tôi,tôi nhìn phù băng một cái noisi: “ được rôi,chúng ta đi thôi,tôi đưa cô đi ăn đồ ngon”

Trên mặt phù băng,lúc này có chút mơ màng ko biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì,cô ấy lúc thì nhìn tôi,lúc thì nhìn đám người kia,trong mắt đầy vẻ nghi ngờ,nhưng lúc nghe thấy ăn cơm,thì trên mặt lập tức nở nụ cười rạng rỡ

Cứ như thế,mấy người chúng tôi đi đến quán ăn trong thị trấn,sau đó chọn một phòng riêng,gọi món,tôi còn đặc biệt kêu thêm 1 bình Nhị oa đầu cho lưu trường vân

Kẽo kẹt

Lúc nhân viên đưa món ăn cuối cùng lên xog,tôi đóng cửa lại,khóa trái

Đồ ăn đã dọn lên,nhưng 3 người chúng tôi ko động đũa,hai bên nhìn nhau lạnh lùng,duy chỉ có khuôn mặt vô tư của phù băng không quan tâm đến hình tuojng,dùng tay bốc một con gà quay gặm,miệng dính đầy dầu mỡ

Nhìn thấy chuyện này,tôi cười khổ lắc đầu,sau đó cầm khăn giấy lên giúp cô ấy lau miệng,phù băng ngẩng đầu lên,nở một nụ cười ngốc nghếch

“ cô gái này,có quan hệ gì với cậu”

Lúc này,Ngũ Dương nói,hăn ta nhìn phù băng,rồi nhìn tôi hỏi

“ một cô bé đáng thương đầu đường lang thang” tôi gắp cho phù băng miếng thịt kho tàu nói

Trên mặt hạ thắng nở một nụ cười khinh bỉ: “ hư,trên đường mà có thể nhặt được một cô gái xinh đẹp như thế này,cậu thật là có phúc”

“ đợi lát nữa chúng ta ra tay,có thể đồng ý với tôi một chuyện ko?” tôi nhìn phù băng đang vùi đầu ăn,hỏi chúng

Nhưng mà,yêu cầu của tôi vẫn chưa noir a,lưu trường vân đã uống một ngụm rượu,hơi lắc đầu: “ chúng tôi ko đảm bảo,người phụ nữ này có bị liên lụy hay ko’

“ nếu đã như vậy,vậy được rồi”

Tôi gật đầu,tâm lực tỏa ra trên ngườ tôi,sau đó hóa hành tích thi khí,lập tức bay về phía 3 người kia

Gần như cùng lúc đó,3 người kia cũng ra tay

Lúc này,ngũ dương và hạ hắng thịt trên người bắt đầu khô héo nhanh chóng,rất nhiều tích thi khí tỏa ra từ người họ,tiếp xúc với tích thi khí của tôi trên bàn rượu

3 luồng tích khi khí hội tụ,có chứa thi độc lập tức ăn mòn cái bàn,cả cái bàn cũng nhanh chóng biến thành thi thủy,chảy xuống đất

Một bàn ăn hóa thành hư không,làm phù băng có chút kinh ngạc,cô ấy dường như không chú ý đến mọi thứ,mơ màng nhìn vào tôi

Choảng

Lúc này,ly rượu trong tay lưu trường vân rơi xuống,nhân lúc tôi cùng hai người kia đánh nhau,lập tức đánh ra một luồng khí

Nhưng mà,ko phải hướng đến tôi,mà đánh vào phù băng ở bên cạnh

“ bỉ ổi”

Tôi phẫn nộ,lập tức dùng một luồng khí tương đương chống lại luồng khí của lưu trường vân

Bùm

Một tiếng nổ vang lên,hai luồng khí tiếp xúc,lập khí càn quét khắp nơi

Mấy người chúng tôi,cũng bị sóng khí ảnh hưởng,đồ áo rách tơi tả

Nhưng mà,lúc tôi phân tâm này,ngũ dương và hạ thắng đột nhiên đột phá phòng ngự của tôi,xông về phía tôi

Chúng tôi đều là người tu luyện tích thi khí,tuy chúng tôi có cách giải thi đôc,nhưng một khi bị thi độc tấn công,sẽ bị trọng thương khó tưởng tượng

Trên cổ tay tôi,chuỗi hạt lập tức tỏa ra phật quang,phật quang chiếu đến đâu tích thi khí biến mất đến đó

Phật quang làm sạch những thứ tà ác,ko chỉ ngũ dương hạ thắng,ngay cả tích thi khí tren người tôi,cũng tiêu tan hết

Trong phật quang,tích thi khí của mấy người chúng tôi đã mất đi tác dụng vốn co,ngũ dương và hạ thắng lúc này đã biến thành bộ xương nhìn tôi,cắn vào lưỡi mình,máu tươi lập tức chảy ra từ trong miệng họ,lơ lửng trên ko trug,lan tỏa không ngừng,từ từ hóa thành bộ đầu lâu huyết sắc

Huyết sắc đầu lâu kêu lên ghê rợn,xông về phía tôi

Phật quang chiếu lên người họ,làm máu tươi trên người họ bị chưng cất

Cuối cùng,đầu lâu cũng biến tan trong phật quang,nhưng khoảnh khắc chúng biến mất,nó đã chạm vào người tôi,một giọt máu của họ rơi xuống ngực tôi,lậ tức làm cho đồ áo trên vùng ngực tôi nhuốm đỏ

Một cảm giác đau đớn dâng lên toàn thân,tôi cúi đầu,hoảng hốt phát hiện,máu tươi trên người tôi đang bắt đầu chảy ra theo vết thương trên ngực

Giọt máu của đầu lâu kia,dường như có một sức mạnh hút máu trong cơ thể tôi

Thấy chuyện này,tôi ko dám chần chừ,vội vàng dùng thủy hành thuật,miễn cưỡng áp chế cho máu tươi ko chảy nữa

Lúc này,luuw trường vân ra tay,đôi tay ông ta nhanh chóng bấm đốt ngón tay,tâm lực tỏa ra ko ngừng,sắc mặt ông ta nhanh chóng biến đổi,mồ hôi hạt chảy ròng ròng,không bao lâu,một lá bùa trấn hồn đã hình thành trong tay ông ta

Bùa trấn hồn là một loại bùa rất bình thường,vừa có thể trấn áp ma quỷ,cũng có thể làm cho bản thân bị thương linh hồn

Nếu như bình thường,tôi có thể sẽ ko quan tâm bùa này lắm,nhưng thứ mà lưu trường vân tạo ra,lại là bùa ý hình!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 235


Khoảng thời gian này dựa vào chiếm hồn thuật tôi đã hấp thụ được rất nhiều linh hồn, hồn lực ngày càng tăng cao, nếu như là huyết bùa trấn hồn bình thường căn bản không thể làm tôi bị thương, nhưng bùa ý hình này…. tôi không dám tưởng tượng nếu rơi xuống người tôi sẽ gây ra hậu quả gì

Khoảng cách giữa tôi và lưu trường vân quá gần, đạo bùa ý hình này đánh ra khiến tôi không thể nào phòng bị được

Nhưng vào lúc này phù băng liền ôm cây đàn tranh lên, nụ cười ngây thơ của cô lúc này đã biến mất, thay vào đó là vẻ lạnh băng như nước, lúc này, cô ấy đi đến trước mặt tôi, chặn chính giữa tôi và lưu trường vân

“Tránh ra! “

Tôi nheo mắt lại, phù băng chỉ là một người bình thường, một khi cô ấy bị bùa trấn hồn này đánh trúng, thì sẽ…..

Bùa ý hình đánh về phía phù băng, mà phù băng liền quay đầu, đôi mắt cô như một mặt hồ yên tĩnh bị hòn đá ném gãy, gợn gợn sóng, khuôn mặt bình yên đó của cô ấy lại nở một nụ cười thuần khiết

Bang!

Một âm thanh vang lên, khi đạo bùa ý hình này rơi xuống, đập vào chiếc hộp gỗ đang đựng đàn tranh trong tay phù băng, từng mảnh vụn gỗ bay ra

Dưới sự tấn công của đạo bùa ý hình này, toàn bộ hộp gỗ lập tức vỡ nát, rất nhiều âm khí từ lá bùa tuôn ra, vén lên mái tóc dài của phù băng, thậm chí cả những đồ vật trong căn phòng cũng đập vào tường, cửa sổ phía sau phát ra tiếng ầm ầm, cửa sổ thủy tinh biến thành từng mảnh vỡ bay ra ngoài

Hộp gỗ bị vỡ thành từng lớp, lộ ra cây đàn tranh bên trong, khiến tôi cảm thấy vạn phần quỷ dị chính là phù băng đang ở tâm điểm tấn công của đạo bùa ý hình này nhưng cô ấy lại không hề bị hủy diệt tại chỗ như tôi tưởng tượng, ngược lại, bùa ý hình này dường như đã suy yếu rất nhiều, cũng chỉ phá vỡ hộp gỗ đó mà thôi

Sức mạnh mẽ của bùa ý hình đó trong nháy mắt khi vừa chạm vào đàn tranh liền tiêu tan, hoá thành không khí

Một màn trước mắt này, không chỉ tôi mà cả đám người lưu trường vân cũng kinh ngạc -bùa ý hình này không tạo thành bất cứ tổn thương gì cho phù băng, thậm chí cây đàn tranh cũng không hề bị vỡ!!

Tôi không khỏi sửng sốt, kì lạ nhìn sang phù băng, mà phù băng cũng quay đầu nhìn tôi, nụ cười trên mặt cũng không hề có chút biến hoá nào

Đây… là chuyện gì? Chẳng lẽ là nói bùa ý hình của lưu trường van tu luyện không đến nơi đến chốn? Nhưng phù băng trong tưởng tượng của tôi vốn là một người bình thường a!

Sắc mặt của lưu trường vân trở nên vô cùng khó coi, ông ta nhìn chằm chằm vào cây đàn tranh trong tay phù băng, dường như không thể tin được đây là thật

Mà giây tiếp theo, lưu trường vân liền phát động tấn công về phía phù băng, mà ngũ dương và hạ thắng cũng đồng thời ra tay

Nhưng trong nháy mắt khi ba người bọn họ ra tay, cả người đều không lí do mà đột nhiên sửng sốt, vốn dĩ đang định tấn công cũng dừng lại vào lúc này, giống như bị đông cứng lại

Tuy tôi không hề biết rốt cuộc bọn họ bị sao, nhưng cũng không dám chậm trễ chút nào, chắp hai tay lại, ba luồng khí bắn ra từ tay tôi, bay về phía đám người lưu trường vân, hạ thắng và ngũ dương

Người muốn giết tôi nhưng tôi lại không muốn giết người, nhưng vì bọn họ bắt buộc muốn tôi chết, tôi lại không hề có cớ để lấy mạng họ, nhưng tôi không muốn mỗi ngày đều sống trong lo lắng, chỉ sợ trong lúc ngủ sẽ bị người khác lén giết chết

Ba luồng khí tránh khỏi chỗ chết người của ba bọn họ, mà đánh về phía đôi mắt nơi phòng thủ yếu ớt nhất

Vù vù vù….

Khí mang theo tiếng gió quét ngang căn phòng, ba dòng chất lỏng màu đen và đỏ chảy ra, khiến ba người lưu trường vân, hạ thắng và ngũ Dương lúc này kêu lên thảm thiết

Đôi mắt của ba người lúc này liền bị mù, bọn họ ngã xuống đất, ôm lâyd hai mắt hét lên thống khổ, rất nhiều máu tươi và thứ chất lỏng màu đen chảy ra từ kẻ ngón tay của họ, cả người co giật dữ dội

Bụp bụp bụp!

Vào lúc này bên ngoài lại truyền đến tiếng gõ cửa, giống như vì có người nghe thấy động tĩnh trong phòng mà đến đây kiểm tra xem

“Phù băng,chúng ta đi”

Tôi nhìn cửa sổ đã bị vỡ ra, mà bên ngoài là một con hẻm nhỏ, sau đó liền nói với phù băng, ko muốn phải chịu lấy quá nhiều phiền phức

Trong tay phù băng vẫn còn ôm cây đàn tranh, trên mặt cười không ngừng, giống như không hề bị một màn máu tanh trước mắt doạ sợ, chỉ hơi mắt gật đầu, sau đó đi khỏi cửa sổ với tôi

Tôi và phù băng thoát khỏi cửa sổ đi đến bên ngoài quán cơm, mà khi chúng tôi vừa thoát ra không lâu, cánh cửa đó cũng bị người khác mạnh mẽ mở ra, từng tiếng hét sợ hãi truyền tới

Những người trong quán cơm phản ứng thế nào, đám người lưu trường vân lại đi đến đâu về đâu, đây cũng không phải là chuyện mà tôi để ý, tôi giống như một người vô sự, lại cùng phù băng một lần nữa xuất hiện trên đường lớn, đi về phía tưởng gia

“Phù băng, có thể cho tôi xem cây dàn tranh đó hay không? “

Đi được nửa đường tôi dừng lại, đột ngột hỏi phù băng như thế

Vừa nãy đi quá gấp nên tôi súyt chút liền quên mất chuyện quan trọng, lúc nãy ở trong căn phòng, phù băng lại dùng cây đàn tranh trong tay cô ấy ngăn cản lại bùa ý hình của lưu trường vân, điều này thật khó tin, mà bây giờ bình tĩnh nghĩ lại khiến tôi không khỏi hoang mang

Phù băng cong cong đôi mắt nhìn tôi, cố sức gật đầu, đưa cây đàn tranh ra trước mặt tôi

Lúc ban đầu tôi không hề chú ý đến cây đàn tranh này, nhưng khi cầm trên tay, liền phát hiện bên trong có vài tia âm khí, tôi liền thử ngưng tụ ra một đạo bùa máu trấn hồn, đánh về phía đàn tranh, những tia âm khí trong đàn tranh trong nháy mắt liền bộc phát ra, huyết bùa trấn hồn của tôi thậm chí còn chưa kịp đụng vào thân đàn, liền hoá thành sương trắng tại chỗ

“Cái này… “

Sau khi cảm nhận được âm khí phát ra từ đàn tranh, trong lòng tôi kinh ngạc, cây đàn tranh này…. không phải là một nhạc cụ bình thường, mà giống như một loại pháp khí bên trong ẩn dấu âm khí mạnh mẽ

Nhưng cây đàn tranh này là ông chủ tiệm đàn tặng cho phù băng, mà tôi nhìn bộ dạng của ông chủ lại không hề giống một đạo sĩ, làm sao lại có loại pháp khí kì lạ này, hơn nữa nói tặng liền tặng người khác?

Tôi nhìn về phía phù băng, mà phù băng lại cong mắt nhìn tôi, giống như rất thắc mắc vì sao biểu tình của tôi lại thay đổi nhanh như vậy

Tôi nắm lấy tay của phù băng, một luồng tâm lựa toả ra từ người tôi truyền vào tay phù băng

Sau khi tâm lực của tôi đi vào cơ thể của phù băng, lại không gây ra bất kì sự xáo trộn nào, cũng không phát hiện ra hơi thở nào khiến tôi thấy kì lạ-Cô ấy chỉ là một người bình thường

Phù băng chỉ mà một người bình thường, nhưng cô ấy lại dùng đàn tranh để ngăn cản bùa ý hình của lưu trường vân, cây đàn tranh này…

“Phù băng, chúng ta đi xem ông chủ tiệm nhạc cụ đó đi. “

Tôi nói với phù băng, sau đó nhìn lồng ngực của bản thân, dưới sự khống chế của thủy hành thuật, máu tươi ở lồng ngực tôi ngừng chảy ra ngoài, nhưng máu của bộ đầu lâu vẫn còn đó, dưới sự thúc ép của thủy hành thuật, cuối cùng giọt máu tươi đó cũng chảy ra, hoá thành sương máu

Nghe thấy lời đề nghị của tôi, trên mặt phù băng hiện ra vẻ ngạc nhiên, cô cúi đầu như đang suy nghĩ gì đó rồi gật đầu với tôi

Tôi trả đàn tranh lại cho phù băng, sau đó cùng cô ấy đi về phía tiệm đàn

Lúc này, trên đường lớn truyền đến tiếng còi xe gấp gáp, một chiếc xe cứu hộ lao qua con đường đất đổ dưới đám bụi dày đặc, dừng lại trước cửa quán cơm chúng tôi ăn lúc trước

“Kì lạ, ba người bị mù lúc nãy còn ở đó, làm sao vừa chớp mắt một cái liền không thấy rồi? “

Ở cửa, tôi thấy ông chủ quán cơm bước ra khỏi tiệm, bối rối nói với nhân vien y tế

Không cần nói, nhất định là người trong quán cơm thấy lưu trường sơn bọn họ bị mù mắt, cho nên liền gọi xe cứu hộ, nhưng lưu trường vân bọn họ là ai, làm sao lại chịu sự giúp đỡ này? Nghĩ đi nghĩ lại có lẽ bọn họ lơi dụng cơ hội chạy trốn, nhưng bọn họ vốn đã không thể nhìn thấy thứ gì, cũng không biết rốt cuộc trốn đến đâu

Đối với chuyện của bọn lưu trường vân, tôi cũng không muốn nghĩ nhiều, dù sao tôi tha bọn họ một mạng đã là sự nhường nhịn lớn nhất, mà việc hư hại của quán cơm này…. sau này tôi lại tìm cơ hội đền lại, nhưng bây giờ tôi không muốn để bọn họ nhìn thấy tôi

Vì vậy tôi và phù băng cũng không đi ngang qua quán cơm đó nữa, mà đi vòng đường khác để đến tiệm đàn

Như khiến tôi cảm thấy kì lạ là tiệm đàn đang mở cửa nhưng bên trong lại không một bóng người….
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 236: Nghiệp báo lại đến


“ lão tiên sinh,lão tiên sinh?”

Tôi và phù băng đi vào trong tiệm đàn,hét mấy tiếng,nhưng không hề có ai trả lơif

Chiếc đàn nhị sắp hoàn thành vẫn đặt trên bàn,nhưng không thấy người đâu

“ thím ơi,thím biết ông chủ tiệm đàn bên cạnh đi đâu rồi ko?” tôi đi ra khỏi cửa,hỏi một bà thím ở tiệm may bên cạnh

Bà ta nghi ngờ: “ cậu nói ông ấy à,vừa nãy ông ấy vẫn ơ trong cửa hàng làm đàn nhị mà,có thể là ra ngoài ăn cơm rồi”

“ ồ”

Tôi gật đầu,sau đó đợi trong cửa hàng một tiếng đồng hồ,nhưng cuối cùng thì người vẫn ko về

Sự nhẫn nại của tôi dần bị bào mòn,sau đó không đợi tiếp nữa,đứng dậy rời đi cùng phù băng

Cho dù ông chủ kia là ai,nhưng chiếc đàn tranh ông ta tặng phù băng đã cứu cô ấy một mạng,sau này có thời gian quay lại cảm ơn một tiếng vậy

Mang theo suy nghĩ nỳ,chúng tôi rời khỏi cửa hàng,định đi về tưởng gia một chuyến

Con trai tưởng kim quý đã chết,cả tưởng gia rơi vào trong nỗi đau đớn tột cùng,nghiệp báo của tưởng gia đã đến,tuy tôi là đạo sĩ,nhưng cũng ko có cách nào cứu vớt,đừng nói là người ngoài lại càng phải trốn trahs

Bây giờ,thời gian đã trôi qua nửa ngày,cũng không biết bây giờ tưởng gia thế nào rồi

“ bà xã,con mất rồi còn có thể đầu thai,em đừng nghĩ quẩn,mau xuống đây điiiii”

Nhưng mà,tôi vừa đến trước cổng tưởng gia,thì nghe thấy tiếng hét thống khổ của tưởng kim quỷ,trước cửa lớn ngôi biệt thự,lúc này tụ tập rất nhiều người

Lúc này tôi đến trước ngôi biệt thự,thì nhìn thấy vợ tưởng kim quý đang ôm lấy thi thể đã chết của con trai,trèo lên trên nóc nhà cao hơn 10 m,đồ áo trên người đã bị máu của tiểu nam nhuộmđỏ

Trên mặt bà ấy toàn là nước mắt,nhưng lại nở một nụ cười quái dị,bà ta cúi đầu nhìn tiểu nam đã chết,không ngừng thì thầm gì đó,nụ cười trên mặt hiện ra càng ngày càng lạnh lẽo

“ con ơi,con của mẹ ơi..”

Tưởng kim quý lúc này trèo lên sân thượng bằng thang bộ,muốn tiếp cận kéo vợ về,nhưng vợ ông ta quay đầu nhìn chồng một tiếng,đi thêm một bước về phía trước

“ không được”

nhìn thấy chuyện này,trong lòng tôi thấy hoảng hốt,vội vàng chạy lên trước,muốn tóm chặt lấy người phụ nữ sắp nhảy lầu này

Bùm

Một tiếng vang lên,cơ thể bà ta đạp vào bậc đá trước cửa nhà,cả người bị gãy thành mấy đoạn,tiểu nam trong lòng bà ta bởi vì quán tính mà văng ra,rất nhiều máu ươi cùng não chảy ra từ đầu bà ta,rơi vãi khắp nơi

“ vợ ơi,vợ ơi”

Tưởng kim quý hét lên một tiếng,hai mắt lập tức ửng đỏ

Con trai bị mèo hoang cắn chết,vợ thì ôm lấy thi thể con nhảy lầu tự sát,trong một ngày,hai người thân nhất cả đời của tưởng kim quý đã chết đi,cho dù là ai cũng khó mà chịu được sự đả kích này

Tưởng kim quý giống như mất hồn,hai chân mềm nhũn,trực tiếp ngã nhoài xuống sân thượng,nếu như không có một người nhanh chóng chạy lên ôm lấy ông ấy,e rằng ông ấy cũng giống như vợ mình rồi

Một người đang sống sờ sờ,cứ thế mà chết đi,một gia đình hoàn hảo,lại bị phá tan trong vòng chưa đến một ngày

Tôi ngơ ngác nhìn những chuyện này,trong lòng chua xót

Nghiệp báo!nghiệp báo!

Nhưng mà,cho dù con mèo thần tài này quả thật có nghiệp báo,nhưng cũng không thể hại chết cả một gia đình được,huống hồ,con mèo thần tài đó còn chưa ra khỏi quan tài nữa

Nhưng cho dù thế nào,nghiệp báo rốt cục thì cũng đã đến,tưởng kim quý dựa vào mèo thần tài hưởng thụ 9 năm giàu có,bây giờ,cũng đến lúc phải trả nợ rồi

Cái chết của bà tưởng,làm cho tất cả mọi người xung quanh hoảng sợ,rất nhiều người sợ sệt rời đi

Bà tưởng chết rồi,nhưng không bao lâu bà ta lại bò dậy

Chỉ có điều thứ bò dậy ko phải cơ thể bà ấy,mà là linh hồn của bà ấy

Bà tưởng chỉ là một người bình thường,linh hồn của bà ta rất yếu

Lúc này,hồn bà tưởng đang cúi đầu,ngơ ngẩn nhìn thi thể của chính mình,rồi lại nhìn thi thể cua con trai bị văng đi,sau đó ngẩng đâu,đi về phía tôi

Nhưng mà,ánh mắt bà ta ko hề nhìn tôi,mà nhìn ra sau lưng tôi,tôi quay đầu lại,nhìn theo ánh mắt của bà ta,thì thấy phù băng đang chen vào đám đông,đi về phía tôi

Tưởng gia trong một ngày liên tiếp chết 2 người,mà bà tưởng lại trực tiếp chết trước mặt chúng tôi,phù băng tuy là một cô gái đơn thuần,cũng phải sợ hãi với hình ảnh này,cô ấy nhìn thi thể gãy thành từng đoạn trên thềm của bà tưởng,có chút sợ hãi trốn ra đằng sau lưng tôi

Hồn của bà tưởng,ánh mắt của bà ấy cứ nhìn phù băng mãi làm cho tôi vô cùng khó hiểu,hồn bà ấy…nhìn phù băng làm cái gì?

A!…a..!

Lúc này,hồn của bà tưởng đột nhiên đau đớn ôm lấy đầu,kêu lên một tiếng thét làm cho người ta rợn gai ốc,bà ta đau khổ cong người,khuôn mặt lập tức trở nên hung ác,âm khí trên người bà ta,ccuxng bắt đầu tiêu tan dưới ánh nắng chói chang tháng 7

Không bao lâu,hồn của bà tưởng đã hoàn toàn biến mất giữa không trung,chỉ còn lại một tia âm khí nhè nhẹ,nhưng ánh mắt trước khi tan biến của bà ấy,làm cho tôi thấy vô cùng kì lạ

Csi chết của bà tưởng,nếu như ko có gì bất ngờ,thì có lẽ là nghiệp báo của mèo thần tài,nhưng mà,bà ấy nhìn phù băng làm cái gì?

Trong lòng tôi vô cùng khó hiểu,nhưng trong ánh mắt phù băng lúc này thì tràn đầy sợ hãi,bị khung cảnh trước mặt dọa sợ

Tưởng kim quý lúc này loạng choạng đi đến trước cửa ngôi biệt thự,đôi mắt thất thần nhìn thi thể vợ,sau đó ngã thụp xuống đất

Xe cứu thương nhanh chóng chạy đến,bởi vì là tự tử,cảnh sát cũng ko điều tra nhiều,nhanh chóng giải quyết,còn các ông chủ cửa hàng quan tài trong thị trấn nghe thấy chuyện này,cũng tự mình tặng đến 2 cỗ quan tài

Phạm toàn vốn dĩ đi đến sở cảnh sát xử lí chuyện trườn học sập,lúc này cũng vội va trở về,lúc ông ấy nhìn thấy bà tưởng đã trở thành một cái xác nằm trong quan tài,thì chau mày

“ họa ko liên lụy người nhà,họa ko liên lụy ng nhà! Oán niệm của con mèo này đã đạt đến cực độ rồi”

Nhìn thấy phòng khách đặt hai cỗ quan tài,phạm toàn đau khổ nói

“ phạm tiên sinh,con mèo thần tài này chỉ để thoát ra một chút âm khí,mà suýt chút nữa lấy mạng cả tưởng gia,một khi nó thật sự thoát ra khỏi quan tài,rốt cuộc sẽ như thế nào?”

đối với nghiệp báo của con mèo này,tôi cũng hơi lo sợ,sau đó hỏi phạm toàn,lo lắng việc chỉ dựa vào tôi và phạm toàn không thể đối phó được con mèo này

Dù gì lúc vợ tưởng kim quý chết,tôi đều cách đó không xa,nhưng trước đó,tôi ko hề thấy gì bất thường,mà tình cảnh trước mắt cũng ko hề có một tia âm khí bất thường nào

Phù băng,dường như cũng bị ảnh hưởng bởi không khí nặng nề này,ko cười nữa,ngơ ngẩn ngồi xuống ghế,nhìn người nhà tưởng gia lần lượt lái xe đến,khóc lóc trước quan tài

“ tôi cũng ko biết,tôi cũng ko biết mà”

Sắc mặt phạm toàn rất khó coi: “ người mang mèo thần tài đến cho tưởng gia là lã duy,nhưng lã duy đã chết rồi,tôi chỉ là người đến sau,tôi cũng không ngờ nghiệp báo sẽ nặng như vậy”

“ trong ấn tượng của tôi,tưởng gia tuy là phát tài,nhưng tiền kiếm được đều rất sạch sẽ,khôn hề có làm chuyện bất lươn,hơn nữa những năm nay tưởng kim quý luôn làm việc thiện,theo lí mà nói đáng nhẽ nghiệp báo sẽ bớt lại,nhưng ai ngờ…haiz”

Tôi và phạm toàn thở dài thảo luận,linh đường trong phòng khác lúc này đã dựng xong,người trong thị trấn cũng đã đến tưởng gia

Nhưng mà,thân là một chủ nhà,tưởng kim quý lúc này đột nhiên đứng dậy từ bên quan tài,hai mắt thất thần đi về nhà sau

“ tưởng tiên sinh,ông đi đâu vậy?”

Thấy tưởng kim quý đột nhiên đứng dậy,phạm toàn tò mò hỏi,nhưng hướng mà tưởng kim quý đi,lại là tầng hầm đặt mèo thần tài
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 237


Thấy vậy,tôi và phạm toàn lo lắng,vội vàng đi theo ông ấy,chỉ sợ ông ấy làm ra chuyện gì bất thường

Nhưng mà,tưởng kim quý cuối cùng vẫn nhanh hơn chúng tôi một bước

Lúc chúng tôi đuổi lên,tưởng kim quý ko biết lấy từ đâu ra một cái búa,đi vào trong căn hầm đó,đóng cửa lại

“ mèo thần tài,con mèo này là tài hay là họa chứ,cái đồ chết tiệt,hại cả nhà tao,thứ chết tiệt”

Dưới tầng hàm,truyền đến âm thanh phẫn nộ của tưởng kim quý,theo cùng là những tiếng rìu bổ

Nghe thấy vậy,trên mặt tôi kinh ngạc,tưởng kim quý,khong phải thật sự đã làm ra chuyện gì rồi chứ

Nghĩ đến đây,tôi ko chần chừ nữa,lập tức đạp mạnh vào cửa tầng hầm

Cùng với tiếng ầm,cả cánh cửa vỡ thành tưng mảnh,tôi và phạm toàn lập tức đi vào trong tầng hầm,thì nhìn thấy tưởng kim quý lúc này đang dốc sức bổ vào nắp quan tài,vừa bổ vừa nói,giống như là bị phát điên

“ tưởng tiên sinh,mau dừng tay”

Thấy tưởng kim quý bổ quan tài,tôi vội vàng hét lên một tiếng,lập tức chạy qua để ngăn cản ông ta

Nhưng mà,tôi và phạm toàn rốt cuộc vẫn chậm một bước,lúc chúng tôi xông lên,tưởng km quý cuối cùng giáng một nhát xuống,trực tiếp tạo ra một hố trên nắp quan tài

Nhanh chóng có rất nhiều âm khí từ bên trong thoát ra,những trận âm khí lạnh lẽo lập tức bao trùm cả căn hầm

Meow

Lsc này,một tiếng kêu lạnh lẽo vang lên từ trong quan tài,nghe làm cho người ta rợn gai ốc,sau đó,tôi nhìn thấy có một cái móng vuốt lộ ra trên cái lỗ ở nắp quan tài

Răng rắc

Lúc này,cái móng con mèo khôn ngừng cào vào cái lỗ,rất nhiều mụn gỗ bay ra

Con mèo vẫn còn sống,bây giờ,nó muốn theo lỗ thủng đó,bò ra khỏi quan tài

Nhìn thấy chuyện này,trong lòng tôi căng thẳng,cũng không dám làm chuyện hồ đồ,lập tức cắt rách ngón tay,máu tươi lập tức nhỏ xuốn mặt đất,lấy quan tài làm trung tâm,tạo thành tịnh sát trân

Còn phạm toàn lôi từ trong túi ra những lá bùa,những lá bùa dưới sự khống chế của ông ta,từng cái rơi xuống xung quanh quan tài

Quan tài bị tưởng kim quý chẻ nứt,rất nhiều âm khí từ bên trong thoát ra,lúc này,mèo thần tài chui ra đã ko thể ngăn cản được nữa,giờ chỉ có chuẩn bị trước cách đối phó khi nó chui ra

Tôi không biết tưởng kim quý phát điên hay là vì tâm trạng quá kích động,lại ko báo trươc mà làm hỏng quan tài,làm cho tình hình bây giờ càng ngày càng bị động

Răng rắc

Rất nhiều mụn gỗ bay ra,ko bao lâu,nắp quan tài đã bị con mèo tạo thành một cái lỗ to

Vèo

Một âm thanh nhẹ vang lên,một thân hình đen chui ra từ lỗ hổng,xuất hiện trên nắp quan tài

Chỉ thấy một con mèo hoang to bằng con sơn dương,cơ thể nó gầy gòm,toàn thân đều nhuốm trong thi thủy,lông màu đên lúc này dính thành từng nhúm,tỏa ra mùi hôi thối làm người ta khó chịu

Lúc này,thân hình to lớn của con mèo này đang ngồi trên nắp quan tài,một đôi mắt xanh đen nhìn chằm chằm tưởng kim quý

“ súc sinh,súc sinh,mày hủy hoại cả nhà tao”

Tưởng kim quý điên cuồng nói,ai cũng ko ngờ rằng,lúc này ông ta lại dơ rìu lên xông về phía con mèo đen

“ tưởng kim quý,ông đang làm gì vậy,mau quay lại đi”

Tôi lậ tưc hét lên

Nhưng mà,tưởng kim quý làm như ko nghe thấy những gì tôi nói,ngược lại tốc độ càng ngày càng nhanh,chiếc rìu trong tay ông ta dơ lên cao,bổ về phia con mèo

Nhìn thấy điều này,tôi ko dám do dự,lập tức khởi dộng tịnh sát trận,rất nhiều dương khí tỏa ra từ trong pháp trận,những dương khí này lập tức chạy về phia mèo thần tài kia

Đồng thời lúc này,những lá bùa phạm toàn dán trên quan tài, cũng bay len,lởn vởn xung quanh con mèo

Dương khí cùng bùa cùng bay về con mèo,lập tức cơ thể nó nổ một tiếng,rất nhiều khói đen theo đó tỏa ra

Cơ thể mèo thần tài,toàn bộ sự tấn công của tôi và phạm toàn đều rơi vào người nó

Con mèo thần tài này ko hề khó đối phó như trong tưởng tượng,công kích thêm một vòng nữa,những tầng da thịt khô khốc trên người nó đều nổ tun,bay khắp nơi,lộ ra bộ xương gầy gòm

Chỉ có điều,sự tấn công của tôi và phạm toàn không lập tức giết chết nó,bộ lông dính dính của nó lúc này đột nhiên dựng lên,sau đó cong người nhảy một phát xông về phía tưởng kim quý

Lúc này,tưởng kim quý đã dơ rìu lên,giáng một rìu xuống con mèo đang bay tới,trực tiếp chặt đứt đôi người nó

Nửa thân dưới của con mèo roi xuống mặt đát,nhưng nửa thân trên vẫn còn xông về phía tưởng kim quý,hai cái móng vuốt bóp chặt lấy cổ tưởng kim quý,đẩy ông ta ngã xuống đất

Sau đó,con mèo thần ài này há miệng ra,nanh sắc nhọn cắn vào yếu hầu tưởng kim quý

Một âm thanh vang lên,tưởng kim quý còn chưa kịp hét ra thành tiếng,thì âm thành đã trở nên khàn đặc,rất nhiều máu tươi bắt đầu phun ra từ miệng ông ta

Tất cả đến quá nhanh và trong thời gian nắn,đến nỗi tôi và phạm toàn đều chưa kịp phản ứn,nhưng tưởng kim quý đã bị con mèo chỉ còn nửa thân trên cắn đứt cổ họng

Máu tươi không ngừng phun ra từ miệng mũi ông ta,cơ thể cũng co rút kịch liệt,rìu trong tay rơi xuống đất

“ ko được,tưởng tiên sinh”

Trong mắt phạm toàn lộ ra sự kinh hoàng,lập tức chạy về phía tưởng kim quý,tôi cũn lập tức đánh ra một luồng khí,cắt đứt đôi nửa thân trên của con mèo

Tôi và phạm toàn bước lên,thì nhìn thấy hai mắt tưởng kim quý trừng to,nhìn thẳng lên tầng nhà,rất nhiều máu tươi chả ra từ cổ ông ấy,còn vết thương trên cổ ông ta,xuất hiện hai vết răng màu đen,những mạch máu màu đen nahnh chóng lộ ra trên cơ thể ông ta

“ còn có thể cứu k?” sắc mặt phạm toàn rất khó coi,tuyệt vọng nhìn tôi hỏi

Sở dĩ ông ta hỏi như these,chắc chắn là đang tự cho mình một cái cớ,nhưng cuối cùng,tất cả mọi người đều biết kết quá là gì

Tôi bất lực lắc đầu: “ nếu như chỉ là trúng thi độc,tôi đương nhiên có thể giải,nhưng cổ họng ông áy…đã đứt rồi”

Nghe xong,trên mặt phạm toàn u ám,thở dài một tiếng: “ nghiệp báo! nghiệp báo!”

Cơ thể mèo thần tài đã bị hủy diệt,bây giờ,nó một lần nữa bò dậy

m khí tỏa ra trên cơ thể nó,sau đó từ từ hội tụ trên quan tài cách đó ko xa,ngưng tụ thành hồn của nó

Hồn của mèo thần tài ngồi trên quan tài,nó cúi đầu nhìn tưởng kim quý,trong mắt lập lòe ánh sáng

Meow

Lúc này,một tiếng kêu sắc bén vang lên,vang vọng cả tầng hầm,hồn con mèo này,lập tức tan biến,chỉ còn lại một tia âm khí lan tỏa trên ko trung

Con mèo này đã sống trong quan tài 9 năm,bây giờ,đã là cái mạng cuối cùng của nó rồi,nghiệp báo đến từ nó,oán niệm đến từ nó,lúc này đã giết chết cả là họ tưởng,lại liên tiếp bị tôi và phạm toan đánh trọng thương,bây giờ,oán niệm của nó đã kết thúc,nó chết rồi,thật sự chết rồ

Chỉ co điều,trận đấu này,ai cũng không phải là người thắng cuộc,vì chút vinh hoa phú quý ko tự sinh ra và chết ko thể mang đi kia,nghiệp báo và mạng người cũng đều biến mất cùng nhau rồi…
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 238


Mèo thần tài đã chết, linh hồn cuối cùng của nó tiêu tán trong không trung, tôi u ám cúi đầu, nhìn về phía tưởng kim quý, không lí do mà nhíu chặt mày

Quá bất thường, quá bất thường rồi!!

Từ một pha động tĩnh lúc nãy có thể nhìn ra thực lực của con mèo này không quá mạnh, thậm chí có thể nói là rất yếu

Nhưng mà lúc nãy khi nó bị nhốt trong quan tài, làm sao lại có oán niệm sâu như vậy, có thể khiến cho tưởng kim quý tâm thần rối loạn làm ra hành động khác thường đến thế?

Cứ cho là nghiệp báo, thì phải khiến người khác đang bình thường mà bị thêm bệnh tật xui xẻo mới đúng, không thể có chuyện khiến cả tưởng gia chết trong một ngày?

Tuy nghiệp báo hung ác, nhưng mạng người do trời, chỉ vì oán niệm của một con mèo thần tài mà nghiệp báo đổ lên toàn bộ tưởng gia, đây đúng là điều người khác không nghĩ tới

Trong sự nghi ngờ của tôi, cơ thể của tưởng kim quý đột nên co giật từng trận, sau đó tay chân duỗi thẳng ra, không còn bất kì động tĩnh gì, đồng tử hai mắt dần giản ra

Tưởng kim quý…. chết rồi

Rốt cuộc ông ấy cũng không thoát khỏi vận mệnh, ông có chín năm hưởng lạc, đổi lại chính là cả nhà chết hết

Chẳng qua là, tôi không cảm thấy những việc xảy ra trước mắt này là do con mèo thần tài bị nhốt trong quan tài chín năm, mà càng giống như người khác cố ý lên kế hoạch

Tôi dần dời ánh mắt khỏi cơ thể của tưởng kim quý, nhìn về phía phạm toàn

Lúc này hai mắt phạm toàn đỏ hoe, cơ thể đột nhiên vặn vẹo

Tôi có thể cảm nhận rõ ràng được nỗi đau đớn trong lòng phạm toàn, không hề có ý gì khác, hơn nữa nếu tất cả chuyện này là do ông ấy gây ra thì ông cũng không cần làm tất cả những điều này, cũng không cần mời tôi đến

Nhưng vào lúc này từng trận âm khí tản ra từ trên người tưởng kim quý, bắt đầu ngưng tụ trên thi thể của ông ta

Tưởng kim quý chết rồi, linh hồn của ông ấy bò ra khỏi thi thể, xuất hiện trong tầm mắt tôi

Lúc này linh hồn của tưởng kim quý rất sợ hãi, ông nhìn thi thể của chính mình, rồi lại nhìn tôi và phạm toàn ở một bên, rồi ánh mắt lướt qua chúng tôi nhìn về phía cánh cửa tầng hầm

Thuận theo tầm mắt của tưởng kim quý, tôi quay đầu thì thấy cánh cửa không biết đã mở ra từ lúc nào, một tia sáng xuyên vào tầng hầm, phản chiếu cả tầng hầm âm u

Lúc này ở cửa xuất hiện một người, người đó chính là phù băng

Ánh mặt trời chiếu từ phòng khách xuyên qua sau lưng phù băng, xung quanh người cô một tầng ánh sáng trắng, gió khẽ thổi làm lay động mái tóc dài của cô

Phù Băng đang đứng ở cửa, cong cong đôi mắt, hướng chúng tôi nở một nụ cười sáng lạng như ánh mặt trời

“Cô…. cô!! “

Linh hồn của tưởng kim quý truyền đến tiếng kêu sắc bén, phần lớn âm khí tuôn ra từ người ông, linh hồn của ông đang bắt đầu sụp đổ!!

Tiếng gầm của tưởng kim quý biến thành tiếng than thảm thiết, đau đớn vô tận bao lấy toàn bộ cơ thể, chỉ trong nháy mắt linh hồn của ông đã tiêu tán trong không trung

Tưởng kim quý chết rồi, linh hồn của ông cũng hồn bay phách tán, thậm chis đến cả tư cách bước vào quỷ gian cũng không có

Tôi không để ý đến tưởng kim quý nữa mà nhìn về phía phù băng, trong lòng lộ ra một tia bối rối:” Phù băng, cô đến đây làm gì? “

Phù băng không hề trả lời, đương nhiên là do cô không thể trả lời, bởi vì cô là một người câm

Trên mặt phù băng vẫn là nụ cười sáng lạn như ánh mặt trời đó, phảng phất như không hề thấy ở hiện trường còn có một người chết, mà giữ nụ cười lặng lẽ đó bước về phía tôi, đưa tay ra, dẫn tôi rời khỏi căn hầm

“Phù băng, rốt cuộc cô muốn làm gì? “

Tôi có chút tức giận với phù băng không hiểu chuyện, người chết là lớn nhất

Phù băng sửng sốt, không còn cười nữa, ngẩng đầu nhìn về phía tôi, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc bối rối

Nhưng phù băng cũng không để ý đến lời tôi, cũng không quay đầu lại mà kéo tôi rời đi

Lần này sức lực của phù băng rất lớn, bị cô ấy kéo như vậy cơ thể của tôi nghiêng về phía trước, bị cô kéo lên phía trường

Sự bất thường của phù băng, khiến tôi cảm thấy khó hiểu, tôi quay đầu nhìn về hướng phạm toàn, thì phát hiện phạm toàn lúc này vẫn đứng ở đó như một cục đá không động đậy

Mà ánh mắt của phạm toàn rơi xuống người phù băng, khuôn mặt vốn đang ảm đạm của ông lại lộ ra một nụ cười quỷ dị

“Thì ra là vậy! Hahaha…. thì ra là vậy!! “

Lúc này phạm toàn đột nhiên cười lớn lên, nhưng trên mặt lại không có chút vui mừng nào

Rầm rầm rầm….

Trong tiếng cười của phạm toàn, mặt đất rung rẩy dữ dội, tiếng gào thét vang lên từ bốn phía

Tôi tiêu tốn sức lực rất lớn mới lấy được tay phù băng ra, tôi nhìn xung quanh, liền phát hiện vách tường dưới căn hầm xuất hiện vết nứt từ lúc nào

Đây…. là chuyện gì xảy ra? Căn biệt thự này vốn dĩ còn đang tốt tại sao bây giờ lại muốn sụp???

Trong lòng tôi vô cùng bối rối, cảm giác hoang mang chưa từng thấy bao trùm lấy tim tôi, mà phạm toàn lại vẫn đứng bất động như không biết gì mà cười ở đó, cười đến thê thảm

“Nghiệp báo a nghiệp báo, đây mới thật sự là nghiệp báo!! Đáng thương tôi chín năm ngu muội, đến lúc này mới chân chính nhận ra!! “

Phạm toàn cười lên, cười đến điên cuồng, cười đến thê thảm, từng tảng bê tông rơi xuống đập vào đầu phạm toàn, nhưng ông lại không hề có ý trốn tránh, chỉ đứng yên khi những tảng đá rơi xuống

Bên ngoài căn hầm vang lên từng trận tiếng la hét, những người dân lúc trước đến giúp đỡ, những người Tưởng gia đến đưa tang cũng chú ý đến động tĩnh, tiếng la hét tới lui trong biệt thự, tiếng bước chân liên tục vang lên, như chen chúc nhau chạy trốn ra ngoài

“Phạm tiên sinh mau chạy, cứ đứng ở đó không cần mạng hay sao? “

Tôi không biết vì sao căn biệt thự này lại đột nhiên sụp đổ, nhưng tôi cũng không còn thời gian để suy nghĩ nữa mà mau chóng chạy trốn

Tôi chạy đến trước mặt phạm toàn, muốn dẫn ông rời đi, nhưng tôi chỉ vừa mới đi qua, phạm toàn lại đột ngột vươn tay đẩy tôi ra, hại tôi suýt chút thì té ngã

Rầm!..

Một tảng bê tông hướng đầu phạm toàn mà rơi xuống, một dòng máu đỏ tươi chảy xuống, nhuộm đỏ cả khuôn mặt ông

Nhưng trên mặt phạm toàn lại không hề có chút đau đớn nào, cũng không có ý định chạy trốn, mà chỉ đứng đó với khuôn mặt đầy máu nở nụ cười thê lương

“Báo ứng…. thiên tai cũng do con người mà ra a! Hỏi thêd gian ai có thể chạy thoát khỏi luân hồi!! “

Phạm toàn ngửa đầu lên không trung cười lớn, nhưng ngay sau đó trần nhà liền nứt ra rơi xuống người phạm toàn

Tiếng cười của phạm toàn im bặt, tảng bê tông đập vào người ông, từng thanh sắt xuyên qua lồng ngực, qua não ông, cơ thể ông giống như một quả dưa hấu bị ném trúng đích, máu tươi tung toé bay ra

Cơ thể của phạm toàn bị đập vài dênd biến dạng, nằm bẹp như miếng thịt dưới tảng bê tông, chỉ còn lại từng cơn co giật theo bản năng thần kinh

Ba người Tưởng gia đã chết, mà bây giờ, phạm toàn-đạo sĩ cũng chết, đối với cái chết của ba người tưởng gia, tôi có thể tự thuyết phục bản thân mình là do nghiệp báo của mèo thần tài

Nhưng trước đó mèo thần tài đã chết, với đạo hành của nó không thể chân chính tổn thương phạm toàn, mà bây giờ toàn bộ căn biệt thự lại đột nhiên sụp đổ, mà phạm toàn lại chết trong từng trận tiếng cười điên cuồng, khiến tôi không thể nào thông suốt được

Tuy tôi không nghĩ thông, nhưng bây giờ cũng không phải là lúc nghĩ những chuyện này, lúc này vách tường đã nứt ra, chỉ không lâu sau toàn căn biệt thự sẽ biến thành bãi phế tích!

Từng thời từng khắc, phù băng đều níu lấy tay tôi, muốn kéo tôi rời đi, tôi quay đầu nhìn thi thể phạm toàn lần cuối, cũng không do dự nữa, chạy ra bên ngoài…
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 239


ầm ầm ầm

khoảnh khắc tôi và phù băng chạy ra khỏi ngôi biệt thự,cả ngôi biệt thự sụp đổ,biến thành một bãi phế thải,khói bụi bay mù tròi

tôi nhìn thấy màn này,trong lòng vô cùng ngạc nhiên

một gia đình đang yên ổn,chỉ trong một ngày đã bị giết sạch,một ngôi nhà đang vững chắc,chớp mắt đã biến thành bãi phế thải,một loạt sự thay đổi này làm cho tôi hoàn toàn không kịp phản ứng

xung quanh ngôi biệt thự,những người trước đó giúp đỡ trong biệt thự cùng đi cúng viếng trên mặt còn vương nỗi sợ

‘ ngôi nhà này làm sao vậy,sao đang yên đang lành lại biến thành thế này,tưởng kim quý đâu?”

“ ko biết,bây giờ cũng ko nhìn thấy ông ấy,cũng khong biết liệu có phải bị chôn ở bên trong rồi hay ko”

“ haizz…xem ngôi nhà cao tầng của ông ấy,xem vinh hoa phú quý của ông ấy,nhưng chớp mắt ddeuf bị sụp đổ,người…cũng ko còn rồi”

Mọi người bàn tán sôi nỏi,còn cảnh sát chữa cháy lúc này nhanh chóng đi đến

Phù băng có vẻ ko quan tâm bất kì chuyện gì,trong đoàn nười này,duy chỉ có trên mặt cô ấy còn nở một nụ cười rạng rỡ

Nếu như là trước đây,lúc tôi nhìn thấy nụ cười này của phù băng,tôi có lẽ sẽ cảm thấy cô ấy rất xinh đẹp,dáng vẻ ngốc nghếch rất đáng yêu

Nhưng mà,nụ cười của cô ấy xuất hiện lúc này,ở đây,thì lại làm cho tôi không biết vì sao có một tia lạnh lẽo

Bà tưởng,tưởng kim quý,còn có phạm toàn,bọn họ trước lúc chết,ánh mắt đều nhìn vào người phù băng,tràn đầy sợ hãi,chuyện này lẽ nào đơn thuần chỉ là một sự trùng hợp thôi sao?”

Tôi thăm dò nụ cười của phù băng,tron lòng càng ngày càng nặng nề

Không biết vì sao,cô gái tôi mới quen biết hai ngày này,tôi đột nhiên cảm thấy rất xa lạ

Phù băng cười típ mắt nhìn tôi,cô ấy nhìn tôi một cái,sau đó ôm lấy cây đàn tranh yêu thích,nhảy tưng tưng đi qua đám người,đi vào trong thị trấn

Tôi không biết phù băng lúc này rốt cuôc đang muốn làm cái gì,nhưng tôi vẫn đi theo cô ấy,tạm thời đặt chuyện tưởng gia sang một bên

Phù băng cứ thế tung tăng đi,mỗi một đoạn,cô ấy đều quay lại nhìn tôi một cái,dường như sợ tôi không cẩn thân sẽ lạc mất cô ấy

Lúc xác định được tôi vẫn theo sau,trên mặt phù băng lập tức nở một nụ cười rạng rỡ,sau đó quay người lại,tiếp tục đi vui vẻ

Lúc này,trong lòng tôi rất nặng nề,không biết vì sao,tôi bây giờ tràn đầy cảnh giác với phù băng,một cảm giác lạ lẫm dâng lên trong lòng làm tôi rất nặng nề

Phù băng..cô ấy rốt cuộc là ai?

Vấn đề này trước đây tôi chưa từng nghĩ,nhưng bây giờ suy nghĩ đến chuyện này,lại làm cho tôi vô cùng khó hiểu

Một cô bé lang thang ko có nhà để về…tôi lại ko cho nhà như vậy

Phù băng rất xinh đẹp,cho dù là dáng vẻ lôi thôi,ấn tượng của tôi về cô ấy là ngây thơ thật thà,chỉ cần cho cô ấy ăn no thì sẽ theo bạn ngay

Nếu như phù băng thật sự là một cô gái ngây thơ như vậy,e rằng sớm đã bị mấy tên buôn người lừa bán lâu rồi,làm gì còn đến lượt cho tôi gặp chứ

Nghi hoặc trong lòng tôi càng sâu thêm,nhìn phù băng cũng thấy trở nên xa lạ,nhưng phù băng dường như không hề cảm nhận được sự thay đổi trong ánh mắt của tôi,cô ấy lúc thì quay đầu nhìn tôi,ánh mắt biết nói nhìn tôi cười ko ngừng

Phù băng cứ thế đi về phía trước,tôi cũng theo sau,cô ấy dường như không quan tâm thứ gì,chỉ một mạch muốn đi về phía trước

Tôi cứ thế đi theo,nhưng chưa được bao lâu,tôi liền dừng lại,bởi vì tôi lúc này,lần nữa đi qua cửa hàng nhạc cụ lần trước

Cửa hàng đang mở cửa,đồ đạc bên trong chưa có ai động vào,nhưng giống như trước đây,bên trong vẫn ko một bóng người,lão tien sinh kia đã ko còn thấy bóng dáng đâu

Chỉ có điều,ko giống với lúc này là,lần này tôi đi qua cửa hàng này,lại ngửi thấy một mùi thi thể thối rữa ở bên trong

Tôi chau mày,một cảm giác bất an ập đến,tôi lậ tức dừng lại bước chân,do dự một hồi lâu rồi đi vào trong cửa hàng

Trong cửa hàng,mùi hôi thối đó rất nhẹ,nhưng tôi vẫn có thể nghe tháy tiếng ruồi bay,tôi đi vào theo tiếng ruồi đó

Cây đàn nhị vẫn chưa làm xong kia rơi trên mặt đất như cũ,dường như từ đầu đến giờ chưa từng có ai đến đây,tôi đi qua chiếc tủ cao,đi vào bên trong chỗ sâu nhất của cửa hàng,nhưng khung cảnh trước mặt làm cho tôi lạnh sống lưng

Lão tiên sinh kia ko hề rời đi,ngược lại từ đầu đến giờ vẫn ở trong cửa hàng,chỉ có điều chớp mắt ông ấy đã biến thành một xác chết lạnh lẽo

Lão tiên sinh này,lúc này đang dựa vào tủ đồ,khuôn mặt vì đau đớn mà méo xệch,đôi mắt trừng to,miệng há ra,tay của ông ấy nắm chặt vào vùng ngực phía bên trái,sức lực rất mạnh,thậm chí còn cào rách áo,móng tay đâm vào trong da thịt,máu tươi chảy ra đã biến thành màu đen

Bây giờ đã là mùa hè,người sau khi chết cần mấy tiếng mới có thể bốc mùi,dòi đục

Rất nhiều con ruồi đang bay lượn xung quanh xác ông ta,trong miệng ông ta,lúc này thấp thoáng có thể thấy những con dòi đang lúc nhúc,bởi vì cửa hàng của ông ấy làm ăn rất bết bát,khách ko đông,vì vậy sau khi chết,đến giờ mới được tôi phát hiện

Tôi nhìn dáng vẻ sau khi chết của ông ta,trông thì giống như chết vì bệnh tim

Lão tiên sinh này tặng phù băng đàn tranh,nhưng chiếc đàn tranh đó giúp cô ấy ngăn được bùa ý hình của lưu trường vân,tôi vốn dĩ cho rằng ông ta là một người cao nhân đạo hành cao

Nhưng giờ xem ra,cảm giác của tôi đã sai rồi,lão tiên sinh này chỉ là một nghệ nhân ko thể bình thường hơn mà thôi,thứ ko bình thường,có lẽ là chiếc đàn tranh trong tay phù băng,hoặc là chính bản thân phù băng

3 người nhà họ tưởng,phạm toàn,thêm lão tiên sinh tôi ko biết tên họ này nữa,hôm nay người chết trong thị trấn phan gia dường như có hơi nhiều

Tôi hít một hơi thật sâu,liên tiếp những sự kiện tử vong này,tôi ko thể xem chúng là một sự trùng hợp đơn giản được,có lẽ bên trong còn có rất nhiều chuyện cổ quái mà tôi chưa biete

Phù băng…

Không biết vì sao,tôi bất chợt nghĩ đến phù băng,có lẽ thời gian này,trong số những người tôi từng gặp,cũng chỉ có phù băng là đáng nghi nhất

Nghĩ đến đây,tôi vội vàng đi ra khỏi cửa hàng nhạc cụ,đi ra bên ngoài,đồng thời nói một tiếng chuyện lão tiên sinh chết cho thím ở tiệm may bên cạnh,sau đó vội vàng đuổi theo phù băng

Phù băng dường như ko có ý đợi tôi,lúc tôi đi ra ngoài,trên đường sớm đã ko còn bóng dáng của cô ấy nữa

Nhưng thị trấn này cũng bé xíu,cô ấy nghĩ cần chưa rời khỏi đây,thì tìm được cô ấy là một chuyện vô cùng đơn giản

Hoàng hôn từ từ buông xuống,tôi men theo con đường đất đỏ bước đi,không bao lâu,một tiếng đàn tranh thê lương thu hút sự chú ý của tôi

m thanh đàn tranh truyền đến từ ngôi trường sụp dổ kia

Sau khi trường đổ,nhân viên phòng cháy cùng các đơn vị liên quan của chính phủ nhanh chóng đi đến tìm kiếm người mắc kẹt và xử lí hiện trường

Lúc này, trên bãi đổ nát còn chỉ có mấy chiếc xe máy xúc và xe chở hàng,công nhân đều đã về nghỉ ngơi

Phù băng,lúc này ngồi trên một bãi đổ nát đã được dọn dẹp,ở đó là nền của tầng dạy học

Ánh mặt trời phía tây chiếu sau lưng phù băng,chiếu một ánh sáng vàng kim lên bộ đồ trắng tinh của cô ấy,cô ấy cúi đầu nghiêm túc đàn,khuôn mặt xinh đẹp và diềm tĩnh,trước mặt cô ấy,lại là chiếc giếng khô chôn lã duy 9 năm

Tiếng đàn thê lương dừng lji,đôi tay cô ấy nhẹ nhàng đặt lên chiếc đàn

Phù băng từ từ ngẩng đầu,nhìn tôi đang đi về phía cô ấy,khuôn mặt thanh khiết lộ ra một nụ cười rạng rỡ,vừa ngây thơ vừa lương thiện
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,750
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 240


Tôi đứng bên ngoài cửa trường học đã thành bãi phế tích, nhìn nụ cười sáng lạng của phù băng, không biết vì sao tôi càng nhìn cô ấy thì lại càng thấy quen thuộc

Đột nhiên tôi nhớ ra gì đó, lấy bức tranh lúc trước lã duy nhét vào tay tôi-một cô gái xinh đẹp

Lúc đầu mới gặp phù băng, cô còn mặc cái váy dài màu xanh cũ kĩ, trước đó trong tiệm nhạc cụ, tiếng đàn tranh của cô ấy khiến tôi phảng phất như đang bước vào một hoang mạc rộng lớn

Mà tất cả những điều này, đều giống hệt như bóng lưng trên sa mạc của cô gái trong bức tranh

Bức tranh trong cổ đại thường trọng ý nghĩa chứ không trọng hình ảnh, cũng chính là tranh trừu tượng, cho nên dáng vẻ của nhân vật trong tranh không hề giống với hiện thực. Tuy bức tranh này đã phai nhạt đi theo năm tháng nhưng bóng lưng của cô gái trong tranh lại khiến tôi liên tưởng đến phù băng

Phù băng nhìn tôi, nụ cười ngày càng sáng lạn, tôi thở dài, bỏ bức vẽ vào túi, đi đến bên cạnh phù băng ngồi xuống

Phù băng mỉm cười nhẹ nhàng, cô cúi đầu xuống, bắt đầu chơi những giai điệu mà cô ấy chưa kết thúc, tôi thì yên lặng nghe bên cạnh

Dần dần có mấy người dân từ đường đất đor đi đến, bọn họ giống như bị tiếng đàn hấp dẫn, liền nhịn không được mà qua nghe một khúc, sau đó lại vì bận rộn của bản thân mà dần rời đi

Khi mặt trời lặn, trời dần chuyển tối, bầu trời đêm điểm xuyến những ngôi sao, một vầng trăng sáng trên đầu, sau khi chơi xong giai điệu, cô dừng lại buông tay xuống

Tôi quay lại nhìn phù băng, một cái giác kì lạ chưa từng có bao trùm lấy trái tim tôi

Phù băng nhìn tôi, nụ cười trên mặt cũng không giảm bớt dường như sẽ không bao giờ ưu phiền hay mệt mỏi. Ánh trăng chiều từ sau lưng cô đến tỏ ra một tầng màu trắng bạc bao lấy cả cơ thể, giống hệt như một người bước ra từ tranh vẽ

“Ba người tưởng gia, phạm toàn, còn có ông chủ tiệm đàn, có phải đều do cô giết? “

Tôi cố trấn tĩnh bản thân, hỏi phù băng

Nhưng nụ cười trên mặt phù băng lại không hề có chút biến hoá, nhưng cô ấy là một người câm, không có cách nào trả lời tôi

Cô ấy từ từ đứng dậy, chiếc váy trắng không nhiễm chút tì vết, đến bên cạnh và đưa tay sâu vào lòng tôi

Khi tay cô rút ra lần nữa, trong tay liền xuất hiện bức tranh từ cái giếng khô

Lúc này tôi không hề ngăn cản, bởi vì tôi biết đây vốn là đồ thuộc về cô ấy, hoặc là nói bức tranh này chính là cô- cô ấy chính là người phụ nữ trong bức tranh!

Mèo thần tài là tà vật, nhưng đạo hành của mèo vốn không cao thâm, cho nên lực lượng của con mèo này không thể giết chết ba người tưởng gia và cả đạo sĩ phạm toàn, vì vậy tôi phải suy ra nguyên nhân cái chết của họ là do một người khác. Mà người này ngoại trừ phù băng ra, thì tôi không còn thấy ai có khả năng đó nữa

Lúc này ngón tay của phù băng khẽ bóp hai góc bức tranh, toàn bộ bức tranh lập tức được mở ra trong gió, mà thân ảnh của người phụ nữ trong tranh tiêu tán theo gió, cả bức tranh trong nháy mắt biến thành một cuộn lụa bình thường màu vàng đậm

Những sợi tơ liên tục được kéo ra khỏi bức tranh như một chiếc kén mượt mà, dần bay đi trong đêm. Khi sợi tơ cuối cùng trượt khỏi tay, phù băng buông ta ra nhìn tôi nở một nụ cười vừa lặng lẽ lại xa lạ

“Lã duy, có phải lợi dụng bức tranh này, để cô sống lại từ bên trong? Mà những việc cô làm trong hai ngày nay, là vì báo ân? “

Tôi liền suy đoán hỏi phù băng:”Ba người tưởng gia không phải chết do mèo thần tài, mà là chết trong tay cô! “

“Lúc đó, con mèo cắn chết tiểu nam là do cô mang từ bên ngoài vào, sau khi hai vợ chồng tưởng kim quý chết, linh hồn của họ đều nhìn về phía cô! Trước khi chết phạm toàn nói nghiệp báo, vốn cũng không phải chỉ mèo thần tài, mà là cô, người đã bị chôn dưới giếng khô cùng lã duy! Chỉ có điều khiến tôi nghĩ không thông là, tại sao cô lại phải giết ông chủ tiệm đàn, ông ấy với cô không thù không oán! “

Tôi hướng phù băng chất vấn liên tục, nhưng phù băng không trả lời, vì cô là một người câm

Phù băng cười lặng lẽ, nhưng nụ cười đó càng hồn nhiên thuần khiết thì trong mắt tôi căn bản không thể chịu được cô

Nếu như phù băng bước ra từ trong bức tranh, nhưng tôi không hề phát hiện ra âm khí dao động trên người cô, nếu phù băng là một người bình thường, vậy thì cái chết của nhiều người lúc trước không thể nào lí giải được

Nhưng nếu cô ấy thật sự là một người bình thường, vậy thì sẽ không có bất kì lí do nào mà lại xuất hiện bên cạnh giếng khô, huống chi là hủy đi bức tranh người phụ nữ xinh đẹp của lã duy

Phù băng không hề để ý đến sắc mặt khó coi của tôi, cũng không nghe lời chất vấn của tôi, nhưng lại không có ý động thủ, cô ấy lại ngồi xếp bằng xuống, cầm cây đàn tranh lên

Tiếng đàn vang lên, từng trận âm khí bất an thổi đến từ sau lưng tôi, khiến trong lòng tôi khó chịu

“Tôi đã tha cho các người một lần, nếu các người lại ngựa quen đường cũ, vậy thì tôi cũng không ngại giết sạch!! “

Hai mắt của tôi trong một khắc này đỏ lên, sự tức giận trong lòng đã đạt đến cực điểm, tôi quay đầu nhìn sau lưng

Trời đã chuyển tối, cũng không còn nhiều người đi bộ nữa, tôi quay đầu nhìn phía sau, năm bóng người xuất hiện trong bãi phế tích trường học

Tề Viễn Tài, Tề ninh, Lưu trường vân, ngũ dương, hạ thắng, năm người âm quan môn và quỷ mộ môn lần trước được tôi tha, lúc này đang xuất hiện trước mặt tôi như âm hồn không tan

Lưu trường vân, ngủ dương và hạ thắng lúc này quấn băng quanh mắt, bên trên đóng từng lớp vảy máu, được hai ông cháu tề gia đỡ đi, bọn họ vừa nghe thấy tiếng tôi khuôn mặt liền vặn vẹo vô cùng gớm ghiếc

“Huyết hải thâm thù, không thể không báo, chả sợ sống chết, chỉ cần lấy được tính mạng của ngươi thì có gì mà không đáng? “

Ngũ dương nói với tôi, trong giọng nói chứa đầy sự thù hận và tức giận.

Bây giờ tôi đã hết sự nhẫn nại với họ, rốt cuộc so với họ, vẫn còn một việc quan trọng hơn đợi tôi làm

Tôi cũng không phí lời với bọn họ làm gì, hai luồng tâm lực khác nhau chia ra hai lòng bàn tay tôi,chỉ một lúc sau, tích thi khí và hủ thi thủy đã bắt đầu tuôn ra từ tay tôi, tản ra từng trận âm khí dày đặc

Lúc này năm người đối diện vây chặt lấy tôi, tôi cũng không ngờ vì đối phó tôi mà hai đám người như lửa với nước này lại hợp tác với nhau

Khi đang chuẩn bị chiến đấu, tôi vô thức nhìn sang phù băng, chỉ thấy phù băng lúc này đang nghiêm túc chơi đàn tranh, tựa như thờ ơ với những điều xảy ra trước mặt tôi

Tôi lộ ra một tia cảnh cáo với phù băng, ánh mắt rời khỏi người cô, nhìn về phía năm người đã sẵn sàng đi đến trước mặt tôi, trong lòng lần đầu tiên bùng lên sát ý

Tuy nhiên trong nháy mắt tôi quay đầu, khúc đàn tranh du dương ban đầu đột nhiên thay đổi, trở nên vô cùng chói tai, âm thanh chói tai của năm dây đàn bị kéo mạnh sau lưng tôi, làm cho một bên tai liền ù ù, trong đầu hiện lên một tia choáng váng

Sau khi năm tiếng đàn rơi xuống, năm người vốn còn đang định tấn công tôi lại đột nhiên từng người từng người ngã xuống đất mà không hề báo trước

Khi năm người này ngã xuống, linh hồn của họ rất nhanh đã bò khỏi cơ thể, trong mắt nồng đậm kinh sợ, giống như không hề biết rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì

Mà vào lúc này, linh hồn của năm người lại nhìn về phía tôi, ánh mắt xuyên qua người tôi đến sau lưng, một loại cảm giác chấn động từ tâm hồn phát ra!

“Ma quỷ… ma quỷ!!!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom