Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 181


Lúc này lưu diệu hừ lạnh, trốn sang bên cạnh, đạo khí này liền đánh vào cây hương xuân ở phía sau, ngay lập tức khiến lá cây rơi xuống, trên thân cây có một vết nứt sâu, vụn gỗ văng tung toé

“Đỗ minh, tuy rằng trong đạo pháp ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng chỉ cần trong bóng tối, thì ta có thể dùng cổ thuật của mình mà từ từ chơi chết ngươi! “

Lưu diệu phát ra một tiếng hừ lạnh với tôi, cậu ta vừa nói vừa lùi về sau:”Nếu như thi độc trồng trên người ngươi không hại ngươi chết được, vậy thì trong mấy ngày tiếp theo, ngươi liền có thể nếm mùi cổ độc mà ta trồng trên người ngươi! “

“Ta sẽ để cho ngươi chết như thế nào cũng không biết!! “

Lưu diệu nói xong, liền từng chút từng chút một lui vào bóng tôi, nụ cười gớm ghiếc trên mặt cậu ta cũng biến mất khỏi tầm mắt tôi

Tôi muốn đuổi theo cậu ta, nhưng chân tôi lại không ngừng đau đớn, khiến cả người loạng choạng muốn ngã xuống đất

Lưu diệu đi rồi, những bộ xương bò lên khỏi mặt đất không có điểm tựa, lần lượt rơi xuống đất, trông thật gớm ghiếc

Tôi xắn ống quần lên, phát hiện vết thương bị cổ trùng cắn lúc trước, lúc này trên da đã bắt đầu lở loét, mạch máu đen chạy dọc theo cổ chân về phía cơ thể. Mạch máu trên cổ và tay cũng bị thi độc tấn công, dần biến thành một mảng đen ngòm

Tôi đang hít thở sâu, nhưng không khí phun ra từ mũi và miệng tôi cũng mang theo mùi hôi thối của thi độc, đã lan đến khắp cơ thể!

Loại thi độc này cũng giống như thứ được trồng trên người của giang hoài ở âm quan môn, mà tôi đã thấy rõ thi độc trong người giang hoài, thân thể anh ta bắt đầu không ngừng mưng mủ, cuối cùng khiến anh ta phải bỏ đi da thịt của cơ thể

Trong lòng tôi vô cùng hoảng loạn, tôi không muốn bản thân giống như giang hoài ngày đó, biến thành một xác sống!

“Không, không! Không thể như vậy được!! “

Nghĩ đến bộ dạng lúc đó của giang hoài, tôi bắt đầu gấp lên, mau chóng đứng dậy đi ra ngoài trường học, từng giờ từng khắc, việc mà tôi chuẩn bị phải làm, chính là nghĩ cách loại bỏ thi độc trên cơ thể!

Nhưng đồng thời lúc này, lại có một dự cảm tồi tệ dâng lên trong lòng tôi

“Nếu như thi độc trồng trên người ngươi không hại ngươi chết được, vậy thì trong mấy ngày tiếp theo, ngươi liền có thể nếm mùi cổ độc mà ta trồng trên người ngươi….”

Lời lưu diệu nói khi rời đi cứ văng vẳng bên tay tôi

Theo ý tứ của cậu ta,thì cổ nặng nhất mà cậu ta hạ trên người tôi, không phải thi độc mà chính là cổ độc?

Nhưng mà lúc nãy khi chiến đấu, làm sao lưu diệu lại có thể trồng cổ lên người tôi? Mà loại cổ này, lại là cái gì nữa?

Đột nhiên tôi nhớ đến chiếc đồng hồ bỏ túi có thể khống chế tâm thần của người khác, không lẽ cổ mà cậu ta nói, chính là cái đồng hồ đó?

Nghĩ đến đây trong lòng tôi một trận hoảng loạn, nhưng lưu diệu đã rời đi, cũng sẽ không xuất hiện trước mặt tôi nữa

Tuy nhiên cổ này được trồng khi nào và lại là loại cổ gì bây giờ không còn quan trọng với tôi nữa, bây giờ quan trọng nhất đó là tôi phải rời đi tùm một chúy gạo nếp và nước bùa, tôi nhất định sẽ không để bản thân biến thành như giang hoài!

Đem theo suy nghĩ này, tôi liền rời khỏi sân trường, đi về phía cổng trường

Nhưng đúng lúc này tôi lại thấy một thân ảnh xuất hiện từ cầu thang của toà nhà dạy học, sau đó đi về phía tôi

Thân ảnh cũng người này dần trở nên rõ ràng dưới ánh đèn

Người này không phải ai khác mà chính là vương khiết, bạn gái của lưu diệu. Vương khiết nhìn tôi với vẻ sợ hãi, tóc tai trở nên bù xù và nước mắt trên mặt vẫn chưa khô, cơ thể cô ấy không ngừng rung rẩy

“Một màn lúc nãy…. tôi đã nhìn thấy, lưu diệu… Anh ta sẽ làm hại tôi sao?Các Anh…. rốt cuộc là có chuyện gì vậy?

Vương khiết đi đến trước mặt tôi hỏi trong giọg nói đầy vẻ sợ hãi

Tôi thở dài, mùi hôi thối của thi độc liền bốc lên:”Lưu diệu đã liên tiếp giết bốn người bên cạnh tôi, mà tôi đến đây là để tìm cậu ta báo thù. “

“Lưu diệu biết cổ thuật, cũng biết đạo phap, tôi đã giải tình cổ trong người cô, với tính tình của cậu ta, e rằng vẫn còn quay lại tìm cô, bắt cô tiếp tục ăn cổ trùng, bắt cô phải tình nguyện đi theo cậu ta “

Tôi kể lại mọi chuyện cho vương khiết nghe, lại khiến sắc mặt của cô ấy trong nháy mắt trở nên trắng bệch

“Lưu diệu…. Anh ta là một con ác quỷ! Tôi vốn dĩ không hề thích anh ta, tôi không muốn thấy bộ dạng ghê tởm đó, như vậy tôi sẽ điên mất! Tôi phải làm sao bây giờ? “Vương khiết khóc hỏi tôi, nước mặt làm ướt cả gương mặt cô

Vương khiết là một người đáng thương, vô cớ lại bị lôi vào cuộc tranh chấp của chúng tôi. Nếu tôi không xuất hiện, cô ấy vẫn sẽ tiếp tục say mê lưu diệu, mỗi ngày đều đến ký túc xá chờ cậu ta về, nhưng trước mắt, tôi đã giải tình cổ trong người cô ấy, tự nhiên sẽ không thể tranh khỏi một số phiền phức

Tôi nhìn xung quanh, lúc này xung quanh trống rỗng, không còn thấy bóng dáng của lưu diệu, xem ra cậu ta đã sớm rời đi

Tôi nói với vương khiết:”Vương khiết, cô không nên tham gia vào tranh chấp của tôi và cậu ta, vì an toàn của cô, cô vẫn nên rời khỏi trường học trước, đợi qua nữa tháng hẵng trở lại! “

“Vậy…. nửa tháng sau thì sao? “Vương khiết lí nhí hỏi

Tôi cười nói:” qua nửa tháng sau, thì trên thế giới này sẽ không còn người tên lưu diệu nữa. “

“Chuyện này chỉ có tôi và cô biết, không được nói với bất kì người nào khác, nếu không sẽ lại có phiền toái, người bị hại chính là bản thân cô. “cuối cùng, tôi cảnh cáo nói với vương khiết

Vương khiết liền gật đầu nói:”Vậy…. bây giờ tôi về ký túc xad thu dọn đồ đạc, bây giờ lập tức rời đi! “

Nói xong, vương khiết luống cuống đi về, khuôn mặt vốn dĩ đang thả lỏng của tôi lại vì thống khổ mà trở nên vặn vẹo, tôi cuối đầu xuống thì thấy mạch máu trên mu bàn tay lộ ra ngoài, nhô cao lên, màu đen thẫm như sắp bung ra

Thi độc trong người tôi lúc này đã lan ra khắp cơ thể, tim và các cơ quan nội tạng của tôi được tâm lực bảo vệ nên không bị tấn công bởi thi độc, nhưng một khi thời gian quá dài thì nó cũng sẽ gây ra rắc rối

Tôi không dám chần chờ nữa, vội ra khỏi cổng trường và mua một bao gạo nếp ở tiệm tạp hoá sắp đóng cửa

Sau đó tôi mang bao gạo nếp này đến khách sạn gần đó và mở cửa phòng

Vào phòng khách sạn tôi liền khoá cửa, lập tức rắc gạo nếp vừa mua lên cái chân bị thi độc cắn

Gạo nếp vừa đụng đến da tôi, liền bốc khói lên, trong nháy mắt trở thành maug đen, khiến tôi đau đớn vô cùng

Sau khi học được phương phap giải thi độc mà giang hoài dạy tôi lúc đó, tôi lại tiếp tịc rắc gạo nếp lên người bắt đầu mưng mủ, một làn khói bốc lên cả căn phòng, sau đó bay qua khe cửa sổ, tôi cắn chặt răng không để bản thân kêu lên vì đau

Một bao gạo nếp rất nhanh liền dùng hết, nhưng khiến tôi thấy thấy vọng là lưu diệu đã từng nói đây không phải là thi độc bình thường, nhưng loại gạo nếp này chỉ có tác dụng trị thi độc bình thường, nhưng mà sau khi thi độc bị tôi rắc gạo nếp, lại tiếp tục mọc lên, không cách nào ngăn cản được

Sau đó, tôi lại sử dụng dương khí trong cơ thể mình, nhưng khiến tôi cảm thấy tuyệt vọng, thân là một người thuần dương như tôi, dương khí trong người dày đặc hơn nhiều so với người bình thường, bình thưowngg những thi độc đó cũng sẽ bị ép ra khỏi người tôi

Thi độc mà lưu diệu trồng trên người tôi nghiêm trọng hơn so với tôi tưởng tượng

Mà tiếp theo, tôi liên tục dùng mấy cách, nước bùa, tâm lực nhưng vẫn không có tác dụng gì

Thứ duy nhất có tác dụng với thi độc trong coe thể tôi chính là phật lực mà tôi đã tu luyện ở chùa thừa duyên, nhưng hiểu biêys về phật phap của tôi còn nông cạn, phật pháp tu luyện cũng có hạn, mà điều phật lực của tôi có thể làm, chỉ là ngăn thi độc phát tán, khiến vô không bị phân hủy như giang hoài, nhưng là vô phương cứu chữa

Trong lòng tôi rất khó chịu, điều đầu tiên tôi nghĩ tới chính là quay về chùa từ duyên, khẩn cầu một vị trụ trì phật phap cao thâm của chùa từ duyên thay tôi giải cổ, những chùa thừa duyên lại cách mặc dương rất xa, tôi lo rằng huyết cổ trong người sẽ sớm phát tác, Xem ra, chỉ có thể dùng phật lực cầm cự một thời gian, đợi sau khi giết lưu diệu, sau đó trước khi thi độc hoàn toàn phát tác,mau chóng đi đến chùa thừa duyên một chuyến

Đem theo cách suy nghxi trầm trọng này, tôi liền đến giường chợp mắt, dần dần chìm vào giấc mơ

Tuy nhiên giấc mơ đẹp của tôi không kéo dài được bao lâu thì một cơn gió lạnh đã đánh thức tôi khỏi giấc ngủ, tôi vô thức mở mắt ra, thì liền thấy không biết cửa sổ phòng đã được mở ra từ lúc nào, gió vãn tiếp tịc tràn vào phòng, khiến tôi rùng mình vì lạnh.

Tôi dụi dụi mắt, chuẩn bị đứng dậy đóng cửa sổ,nhưng vào lúc này, tôi lại đột nhiên phát hiện có gì đó không đúng

Trên giường tôi không biết từ lúc nào đã xuất hiện một người, trong ánh đèn lờ mờ, hắn dùng khuôn mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm tôi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 182


Lưu diệu

Nhìn thấy người ngồi bên giường tôi,tôi lập tức bị dọa hết hồn,đồng thời cầm lấy chày giáng ma trên đầu giường

“ hừ,sao? Bị dọa rồi à?’ lưu diệu nhìn tôi,trên mặt nở một nụ cười quái dị

“ không pải bị cậu dọa,chỉ là vui mừng,cậu lại tự mình dâng đến cửa,vậy thì để lại mạng đó cho toi”

Tôi lập tức phẫn nộ,một luồng khí trực tiếp đánh vào lưu diệu

Bùm

Lưu diệu bị luồng khí đó đánh trúng,trước ngực lập tức bị rạch một đường dài,rất nhiều máu tuoi chảy ra từ ngực cậu ta

Nhìn thấy điều này,tôi kinh ngạc,vừa nãy,chỉ là tôi thám thính cậu ta mà thôi,tôi không ngờ rằng,lại đánh trúng lưu diệu

Nhưng mà,nó cũng làm cho tôi vui mừng

Máu,máu của lưu diệu,tôi chỉ cần có được máu của lưu diệu,tôi liền có thể giải huyết cổ trên người mình,khoong cần chịu đựng sự đau khổ của việc đếm ngược sự sống nữa

Nghĩ đến đây,tôi vội vàng sử dụng thủy hành thuật,dưới sự khống chế tâm lực của tôi,rất nhiều máu tươi phun ra từ ngực của lưu diệu,bay về phía tôi

Nhưng mà,làm cho tôi thấy vô cùng kinh ngạc là,những máu tươi này vừa mới chạm vào bàn tay tôi thì đột nhiên vỡ vụn,những hạt máu bay lượn trước mặt tôi,những hạt máu này không ngừng chuyển động,chớp mắt liền hóa thành những con rết con bò cạp,xông về phía tôi

Máu tươi của lưu diệu đột nhiên biến thành rết và bọ cạp,làm cho tôi không ngờ,những luồng khí phóng thích ra khỏi người tôi,xé tan phanh thây những con vật độc sắp xông về phía tôi kia

Sau khi giải quyết những con vật này,tôi nhìn lưu diệu,lưu diệu lúc này đã ngồi dậy từ trên giường,nhưng làm cho tôi thấy kì lạ là,vết thương trước ngực lưu diệu,lúc này có rất nhiều con dòi đang lúc nhúc,chúng tham lam gặm nhấm máu thịt của lưu diệu,chớp mắt,máu thịt trước ngực hắn đã bị dòi gặm sạch,lộ ra xương sườn

Nhưng mà,lưu diệu không quan tâm những chuyện này,hắn lạnh lùng nhìn toi,nụ cười trên mặt vẫn thế

“ đỗ minh,mày muốn máu của tao,nhưng không dễ dàng như vậy đâu,nhưng tao muốn cái mạng của mày,thì rất là đơn giản”

Lưu diệu nói xong,những con dòi gặm nhấm da thịt hắn,dường như đã nhận lấy một sự tấn công nào đó rất mạnh mẽ,bay về phía tôi

Những con dòi kia chạm vào người tôi,từng con men theo những chỗ thịt bị thương của tôi chui vào trong cơ thể toi,làm cho tôi đau khổ hét lên

Khí một lần nữa được đánh ranhuwxng con dòi kia bị đánh cho bay ra khỏi ngựời tôi,tôi phẫn nộ nhìn lưu diệu:” lẽ nào mày chỉ có chút bản lĩnh này sao?”

lưu diệu không nói gì,hăn snhinf tôi,nụ cười trên mặt vừa hung ác vừa quái dị

Tôi cũng ko nói gì nữa,lập tức cầm chày giáng ma lên,khôn nói gì đâm vào lưu diệu

Giống như lúc trước,lưu diệu không có ý trốn tránh sự tấn công của tôi,chỉ mặc cho chày giáng ma đâm vào trong bụng hắn,còn khí tỏa ra từ chày giáng ma,cũng càn quét cơ thể hắn,khoét một lỗ sâu trước bụng hắn,rất nhiều nội tạng vỡ nát bay ra

Lưu diệu rốt cuộc muốn làm cái gì,hắn rõ ràng biết cú đánh này của tôi đủ để lấy mạng hắn,nhưng vì sao hắn không né

Nlusc này,trong lòn tôi không có một chút vui vẻ nào,ngược lại có một cảm giác bất an bao trùm lấy

Tôi kinh ngạc nhìn lưu diệu,còn lưu diệu cũng nở một nụ cười quái dị nhìn tôi,gió lạnh ngoài của sổ thổi lên người hắn,da thịt trên mặt hắn giống như cát vậy,rơi xuống từng mảng,hóa thành tro trong gió

Hahaa.hahahhahaa

Lưu diệu điên cuồng cười,trong tiếng cười của hắn,máu thịt nhanh chóng tan biến trrong gió,lộ ra bộ xương trắng bệch

Răng rắc

Những âm thanh nứt vỡ vang lên,máu thịt của lưu dieju biến mất chỉ còn lại một bộ hài cốt,đột nhiên ngã xuống trước mặt tôi,cùng với gió thổi,những chiếc xương còn lại của hắn hóa thành tro trên mặt đất,tiêu tan trong căn phòng

Chuyện..chuyện này rốt cuộc là sao? Lưu diệu hắn đi đâu rồi

Trong lòng tôi vô cùng sợ hãi,tôi cô gắng ấn vào công tắc trên tường,nhưng đèn không sáng,xung quanh tối đen như mực,nhưng tôi biết,lưu dieju không thể chết một cách đơn giản như vậy được,hắn nhất định trốn ở chỗ nào đó

Trong lòng tôi rất nặng nề,nhưng đúng lúc này,dưới chân tôi đột nhiên truyền đến sự chấn động dữ dội

m thanh rung chấn dữ đội vang lên từ dưới nền nhà,tôi hoảng hốt nhfn xung quanh,thì phát hiện trên tường,trên nền nhà,trên trần nhà,nứt ra những vết nứt rất dài

Đất đang rung chán,vết nứt trong phòng cũng theo đó mà liên tục khuyeesch đại,rât nhiều đá sỏi bay đến

Bùm,bùm bùm

Trần nhà đang nứt ra,những miếng vữa đang không ngừng rơi xuống đầu tôi,trong lúc hoang mang trốn tránh,tôi nhìn ra bên ngoài cửa sổ một cái,thì phát hiện,căn phòng mà tôi ở,lại đang từ từ tiến lại gần một tòa nhà,đồng thời,mặt đất đang bị nghiêng,giường cùng các đồ dùng trong nhà đang bị lật ngược

Nhà trọ này,sắp sập rồi

Trong lòng tôi vô cùng sợ hãi,tôi không biết rốt cuộc là độgn đất hay là lưu diệu dở trò,nhưng tôi cũng không còn quan tâm nhiều như thế nữa,nếu như tôi tiếp tục ở lại đây,sớm muộn cũng sẽ bị lấp vùi mà chết

Vì thế,tôi hít một hơi thật sâu,lập tức cong người,nhảy ra ngoài cửa sổ

Tôi ở tầng hai,cú nhảy này cũng khong tạo ra tổn thương cho tôi,sau khi tiếp đất,tôi phủi bụi trên người,bất chợt ngẩng đầu,thì phát hiện hai bên tòa nhà khắp nơi đều bị nứt,trong bóng đêm,rất nhiều miếng vữa đang không ngừng bay ra,hai bên tòa nhà cũng từ từ nghiêng xuống,đổ sập về phía đường cái

Rầm rầm rầm

Lúc này,những căn phfogn đổ sập,tạo nên những cột khói bụi dưới nền đất,tôi đang đứng giữa đường,ắt đầu chạy bạt mạng,mấy lần suýt chút thì bị đập trúng

Qua một úc,tôi cuối cùng cũng chạy thoat,mồ hôi sớm đã thấm đẫm,tôi bắt đầu hít thở

Những tòa nhà đang yên ổn kia,lúc này đột nhiên toàn bộ đều đã bị đổ sập,nhìn bãi hoang tàn kia,trong lòng tôi vừa sợ vừa thấy kì lạ

Nếu như là động đất,vậy thì chỗ dưới chân tôi không nứt,nếu như là lưu diệu làm,thì hắn hoàn toàn không có năng lực này,chuyện này rốt cuôc là sao?

Trong lúc mơ hồ,tôi đột nhiên cảm thấy cơ thể mình đang từng chút bị lún xuống,tôi từ từ cúi đầu,thì nhìn thấy dưới chân mình,không biết từ lúc nào đã hóa thành một vũng bùn

Tôi nheo mắt,dường như bất chợt nhấc chân lên,muốn chạy về phía đường cái phía trước

Nhưng mà,chân của tôi vừa dẫm lên mặt đường,lập tức bắt đầu nứt ra,dưới đường,vẫn là bùn sâu không rõ đáy

Tôi điên cuồng chạy,nhưng mỗi một bước chạy,cơ thể của tôi càng bị lún sâu hơn,di chuyển rất khó

Lúc này,phía trước đột nhien vang lên một âm thah,một người bùn đất nhuốm đầy mình đột nhiên lộ ra từ trong vũng bùn

Người này tuy là lem bùn,nhưng tôi vẫn lờ mờ nhận ra,người này chính là lưu diệu,hắn chưa chết,hắn lúc này lại xuất hiện ở đây

Lúc này,lưu diệu cười hung ác xong về phía tôi,sau đó đột nhiên kéo lên tôi dưới vũng bùn

Bùn chui vào mũi miệng,làm tôi vô cùng đau đớn,còn thế giới trước mắt tôi cũng vì thế mà tối sầm lại

Tôi giống như một đứa trẻ nghịch nước,đau khổ giãy dụa trong bun,nhưng càng giãy dụa,cơ thể tôi cang lún sâu hơn,lưu diệu kìm chặt cổ tôi,dường như muốn dìm chết tôi trong bùn

Tôi hoảng hốt sử dujgn thổ hành thuật

Rất nhiều tâm lực tỏa ra,bunf đất dưới sự khống chế của tôi bắt đầu đẩy cơ thể tôi ra khỏi bùn

Không bao lâu,dưới sự khống chế của thổ hành thuật,tôi và lưu diệu lần nữa thoát ra khỏi vũng bùn,đồng thời,tôi tóm lấy đôi tay đang kìm cổ tôi của lưu diệu,lập tức sử dụng chiếm hồn thuật

“ lưu diệu,chết đi”

Rất nhiều âm khí tỏa ra từ tay tôi,xông về phía lưu diệu,lúc này,lưu diệu hét lên một cách đau khổ

Dưới tác dụng của chiếm hồn thuật,khuôn mặt dính đầy bùn của hắn bởi vì đau đớn mà méo xệch,rất nhiều âm khí tỏa ra

Koong bao lâu,linh hồn của lưu diệu đã bị rút ra khỏi cơ thể,bị khống chế trong tay tôi

Lưu diệu bị tước đi linh hồn,cơ thể hắn yếu đuối ngã xuống bùn,nhưng tôi không vội vàng giết chết hắn,mà nhìn cơ thể hắn,dù gì trước khi giết hắ,tôi vẫn phải láy máu của hắn trước

“ haha,đỗ minh,tất cả,vẫn chưa kết thúc đâu”

Lúc này,linh hồn trong tay tôi cười khanh khách

Nghe vậy,tôi chau mày,tôi nhìn xung quanh,thì phát hiện thi thể lưu diệu ben cajh tôi,bùn đất dưới chân,còn có đường phố hoang tàn trước mặt,lúc này đều đang nhanh chóng biến mất,giây tiếp theo,trước mắt tôi đột nhiên tối sầm

Phù phù phù

Lúc này,tôi hô hấp gấp gáp,đột nhiên mở mắt ra,thì phát hiện bản than đangngủ trên giường trong nhà trọ,không khỏi thở phào nhẹ nhõm

Hóa ra chỉ là một giấc mơ,đúng vậy,chỉ là một giấc mơ mà thôi…
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 183


Đúng vậy,đây chỉ là một giấc mơ mà thôi,cũng làm cho tôi còn sợ hãi,đến nỗi sau khi tỉnh lại,tôi vẫn hoang mang tinh thần như thế

Lúc này,đã là buổi sang ngày thứ hai,tôi mặc đồ áo vào,sau đó đi xuống tầng,trên đường,trong lòng tôi nặng trĩu

Lưu miêu từng nói với tôi,lưu diệu sở trường một loại cổ thuật là cchaua công cổ,hắn có thể làm cho người ta làm việc theo mong muốn của mình trong trạng thái mộng du,còn hàn thuận tào lạc cùng lưu miêu,họ đều trực tiếp hoặc gián tiếp bị loại cổ thuật này hại chết

Lẽ nào,ác mộng đêm qua,chính là vì tôi đã trúng cổ thuạt của lưu diệu

Tôi con nhơ rất rõ,lưu dieju tối qua lúc đánh nhau với tôi ở sân vận động,từng sử dụng chiếc đồng hồ cũ kia với tôi,lẽ nào chiếc đồng hồ đó,chính là công cụ hắn hạ độc

Nghĩ đến đây,,trong lòng tôi hơi run sợ,cũng may là bản thân biết ngũ hành thuật,bằng không thật sự sẽ bị lưu diệu nhấn chìm trong vũng bùn,sau đó giống như bọn lưu miêu,trực tiếp bị giết chết trong mơ

Tôi đi ra ngoài nhà trọ,ăn sáng,sau đó đi đến viện y học

Lưu diệu cứ luôn trốn trong bóng tối,làm cho trận đấu giữa tôi và hắn luôn ở trong trạng thái bị động,loại trạng thái này,làm tôi vô cùng khó chịu,tôi cứ cảm thấy,bản thân phải tóm được một ít điểm yues của hắn,dụ hắn ra ngoài mới được

Mang theo suy nghĩ này,tôi đi đến đường cái đối diện viện y học,ngẩng đầu thì nhìn thấy vương khiết đang xách vali,sắc mặt ưu tư

Vương khiết? cô ta tối qua không phải đã rời đi rồi sao,sao giờ này vẫn còn ở đây,trong lòng tôi thấy kì lạ

Tôi nhìn vương khiết,còn vương khiết cũng nhìn toi,trên mặt nở một nụ cười miễn cưỡng

Vương khiết đang cười,nhưng tôi lại không cười nổi,bởi vì lưu diệu sớm đã đi ra từ đằng sau,đi đến bên cjanh vương khiết,hắn ôm lấy eo cô ta nhìn tôi,nụ cười trên mặt quỷ mị

“ đỗ minh,dường như mày rất hứng thú với bạn gái của tao? Sao,lần nay mày đến thăm cô ấy,hay là đến giết tao?” lưu diệu nhìn tôi cười lạnh lùng

Trong lòng tôi lập tức trầm xuống,nắm đấm vo chạt,lúc này,chính là thời gian tan học buổi sáng,cổng trường sinh viên tấp nập,nếu như ra tay với lưu diệu ở đây,sợ là không thích hợp cho lắm

“ hay là,chúng ta đổi chỗ khac nói chuyện đi” tôi nhìn lưu diệu lạnh lùng nói

Lưu diệu lắc đầu cười nói: “ không cần,ở đây đi”

lưu diệu nói xong,đột nhiên chỉ ngón tay về phía tôi

Tôi không ngờ rằng lưu diệu lại dám ra tay với tôi trước đám đông,nhưng tôi đã sớm phòng bị,chày giáng ma lập tức dơ lê,một luồng khí trực tiếp đánh về phía lưu diệu

Nhưng mà,làm cho tôi thấy kì lạ là,giống như trong mơ,khí của tôi đánh thẳng lên đầu hắn ta, đầu hắn lìa ra,máu tươi chảy như mưa,một thi thể không đầu co giật ở nguyên vị trí,sau đó trực tiếp ngã ra nền đất

Lưu diệu chết rồi,giống như trong mơ vậy,không hề báo trước maf chết đi

Trong lòng tôi không hề tháy vui,lập tức lạnh lẽo,lưu diệu không thể dễ dàng chết như vậy được,bằng không hắn lúc đó sẽ không thể giết chết đám người hàn thuận được,lẽ nào,tôi bây giờ chưa tỉnh lại,vẫn còn ở trong mơ

Cái chết của lưu diệu,lập tức thu hút sự chú ý của sinh viên ở cổng trường,lập tức thu hút sự bàn tán,rất nhiều người bị dọa cho tái xanh mặt,ôm lấy đầu,vương khiết cũng tái mét thất thần,trực tiếp ngã ra mặt đất,sắc mặt xanh xao

Tôi không quan tâm đến phản ứng của những ngươi xung quanh,từng bước đi đến thi thể đang run rẩy của lưu diệu

Máu tươi khong ngưng tuôn ra,nhuốm đỏ cả một vùng

Tôi cầm chày giáng ma lên,lạnh lùng nói: “ lưu diệu,còn có chiêu gì nữa,nhanh dung hết đi”

Hahahahaha

Sau khi tôi nói xong,tôi nhìn thấy lưu diệu cười lạnh lẽo,thi thể không đầu của hắn đột nhiên cử động,bò dậy từ mặt đất

Hắn rõ ràng không có đầu,nhưng hắn nhìn hướng về tôi,ggioosng như đang quan sát tôi vậy

“ đỗ minh,ác mộng nếu như đã bắt đầu,mày nghĩ cứ thế mà kết thúc sao,không đơn giản vậy đâu”

Lưu diệu cười nói với tôi,trong lúc hắn nói,rất nhiều máu tươi bắn ra từ cổ

Nghe vậy,trong lòng tôi trở nên nặng nề

Tôi bây giờ không thể là hiện thực,bởi vì trong hiện thực,thi thể không đầu không thể nào sống lại,càng không thể nói chuyện với tôi,cũng cính là nói,tôi bây giờ vẫn đang ở trong mơ,đây là giấc mơ thứ hai

Lúc này,những học sinh bi hình ảnh trước mắt dọa sợ hết hồn dừng bước chân lại,cơ thể của họ liên tục ngã xuống,linh hồn của họ thì lơ lửng trên không trung,kêu lên thảm thiết

Nơi tôi đang đứng,là mộng cảnh mà lưu diệu dày công chuẩn bị,trong giấc mơ này,tất cả đều là giả,nhưng cũng đều là chân thực,bởi vì lưu diệu có thể giết người trong mơ,còn nếu như tôi lơ là,sẽ bị hủy diệt linh hồn trong mơ

Vì thề,cho dù là mơ,tôi cũng phải toàn lực đối phó,bằng không sẽ ko còn cơ hội nữa

Lúc này,trời đột nhiên tối sầm lại,một trận sương mù đen nổi lên từ dưới đất,bao trùm khắp nơi,che phu những người đi đường đã biến thành linh hồn,làm tầm nhìn của tôi mờ tối

Trong sương mù,có một luồng âm khs vô cùng lạnh lẽo,cùng với âm khí,còn có thi độc,thi độc nhuốm lê ngươi tôi,lập tức làm cho da tôi nổi những cục bong bóng

Tôi cảnh giác nhìn xung quanh,lửa ý niệm tỏa ra trên người tôi,sau đó không ngừng lan tỏa r xung qunh,sương mù lập tức bị đẩy lùi,để lại cho tôi một không gian dễ nhìn,còn những linh hồn xung quanh,cũng bởi vì ảnh hưởng mà không dám tiến lên

Tôi nhìn xung quanh một cái,nhưng sương mù dày dặc,làm tôi nhìn không rõ bóng dáng của lưu miêu,không biết hắn rốt cuộc đang trốn ở chỗ nào,lửa ý niệm biến những linh hồn kia hóa thành tro

Nhưng lúc này,vốn dĩ sương mù đen đang bình thường,lúc này bắt đầu điên cuồng dâng len,giống như mãnh thú tỉnh lại,bắt đầu điên cuồng xông về phía tôi

Nhưng nó không tạo nên tổn thương co tôi,dưới tác động của lửa ý niệm,những linh hồn kia thạm chí còn chưa kịp chạm vào người tôi đã hóa thành khói đe

Trong lòng tôi lúc này không thực sự tốt,linh hồn trong sương mù tuy tạm thời không thể tấn công tôi,nhưng để lâu cũng không phải là cách hay,tôi bây giờ vẫn chưa tìm ra dấu vết của lưu diệu,nếu như để hắn tập kích tôi trong bóng tối,vậy thì hậu quả không thể tưởng tượng

Lúc này,trong sương mù,tôi đjt nhiên nhìn thấy những ánh sáng màu xanh đen đang chuyển động,nhữn ánh sáng này xông về phía toi,lúc nó lại gần,tôi đột nhiên phát hiện đó là quỷ hỏa

Quỷ hỏa đốt cháy thi thể xung quanh,biến chúng thành tro bụi,xương cốt thì vụn nát bừng bưng quỷ hỏa

Quỷ hỏa bùng cháy,chớp mắt đã bao vây xung quanh tôi,đồng thời ko ngừng thôn tính lửa ý niệm của tôi

Lửa ý niệm thuộc dương,quỷ hỏa thuộc âm,hai bên khắc nhau,số lượng mà đột thuần của ai càng mạnh,thì càng có thể khống chế đối phương,hiển nhiên,lửa ý niệm không thể mạnh bằng quỷ hỏa,không bao lâu,thì bị đẩy lùi

Linh hồn xung quanh bắt đầu hét lên chói tai,hiển nhiên,chúng đã không còn đợi được mà muốn gặm nhấm lấy cơ thể tôi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 184


Tôi tỉ mỉ quan sát,xung quanh mây mù sương đen bao trùm,làm cho tôi nhìn không rõ cảnh vật,nhưng cũng thể ngăn cản được sự nhạy bén với âm khí của một người đạo gia như tôi

Trong cảm giác của tôi,tôi phát hiện tuy sương mù xung quanh dồi dào,nhưng âm khí ẩn chứa trong đó dương như đang tỏa ra từ một chỗ nào đó,tôi nhanh chóng tìm thấy mười mấy chỗ âm khí rất dồi dào,âm khí cùng sươn mù lúc này đang cuồn cuộn dâng trào từ mười mấy chỗ đó

Nếu như tôi nhớ không nhầm,trong hoa viên của ngôi trường này,dường như có mấy cây hòe,mười mấy cây đó là nơi tập trung nhiều âm khí nhất,vị trí hoàn toàn giống với trong kí ức của tôi

Nhưng âm khí cùng sương đen kia,đều tỏa ra từ cây hòe

Nghĩ đến dây,khóe miệng tôi nở một nụ cười lạnh,sau đó lập tức sử dụng thổ hành thuật

Dưới sự tác động của thổ hành thuật,tôi nhanh chóng cảm nhận được vị trí của mười mấy cây hòe đó,nguồn gốc thực vạta trong cây hòe,bắt đầu nhanh chóng bị rút sạch,những cái cây lập tức khô héo,khi nguồn gốc thực vật hoàn toàn bị rút sạch,những cây hòe biến thành một đống cây khô vô cụng,âm khí cùng sương mù cuồn cuộn kia,cũng dừng tăng thêm

Bùm

Một âm thanh nhẹ vang lên,trận pháp dưới chân tôi cuối cùng cũng bị phá hủy,còn quỷ hỏa lúc này cũng cháy hét,linh hồn xung quanh lộ ra thân hình,dơ móng vuốt cào về phía tôi

Trong bàn tay tôi,lúc này ngưng kết thực vật vừa mới hút ra từ những cây hòe,những tinh hoa sinh mệnh của cây hòe,thuần túy và nồng nàn

Tay tôi từ từ ép xuống,thực vật trong tay giống như một quả bóng bay bị chích nổ,rất nhiều hơi thở của sinh mệnh hóa thành sóng xung kích vô hình,xâm nhập khắp nơi

Vạn vật khó thoát khỏi âm dương,lửa ý niệm và quỷ hỏa tương khắc,sống và chết cũng vậy

Hai thứ khắc nhau.hởi thở sinh mệnh cùng sương mù xung quanh cũng dần dần tan biến,ngoài một chút âm khí xung quanh vẫn chưa kịp tan biến,tất cả đã khôi phục lại dáng vẻ vốn có,lúc này,thân hình của lưu diệu cũng từ từ hiện rõ trước mắt tôi,hắn đang ngồi ben vườn hoa,bắc chân ngồi nhìn tôi,trên mặt vẫn nở nụ cười rất quỷ mị

“ mày có thể giết người trong mơ,vậy thì chẳng phải là,tao cũng có thể giết chết mày ở trong mơ”

Tôi hừ lạnh một tiếng,ngọn lửa ý niệm trực tiếp bay về phía lưu diệu

Nhưng mà,lưu diệu lại bay lên như một chiếc lá,tránh khỏi sự tấn công của lửa ý niệm,lơ lửng trên không trung

Thế giới bây giờ,là thế giới ảo do lưu diệu tạo thành,trong khung cảnh này,hắn co thể khống chế tất cả trừ tôi

“ haha…mày cũng có hiểu biết đáy,đáng tiếc lại đoán sai rồi”

Lưu diệu lơ lửng trong không trung,như một thần chết đến từ âm gian,hắn cúi đầu nhìn tôi,cả người bay về phía tôi

Huyết ùa cùng lửa ý niệm liên túc đánh về phía hắn,trên ngời hắn lập tức bùng cháy bừng bừng,cơ thể hắn nổ ra từng mảng,lúc hắn tiến gần lại phía tôi,cả người hóa thành tro,che mắt tôi

Lúc tôi mở mắt ra,tro cốt của lưu diệu đã phủ đầy mặt đất,trong không khí lan tràn âm khí của hắn

Lưu diệu….lại chết rồi

Nhưng tôi hiểu rõ,hắn không thế cứ thế mà chết được,bởi vì tôi vẫn đang trong mơ

Lúc này,tôi đột nhiên ngh thấy xung quanh truyền ddeens tiếng nước chảy

Tôi nhìn theo hướng phát ra âm thanh,thì phát hiện dưới chân đất đang nứt ra,rẩ nhiều dung dịch thi thủy màu đen cuồn cuộn dâng lên

Thi thủy tỏa ra mùi hôi thối kinh người,,trong đó còn có cả xương cốt và những phẫn mềm tren cơ thể người chưa phân hủy,trông vô cùng kinh hãi

Rất nhanh,thi thủy đã lan tràn ra,chơp mắt đã ngập đến mắt ca chân tôi,khoảnh khắc tiếp xúc với mắt cá tôi,những thi thủy này lại thò ra những bàn tay xương xẩu gầy gò,nắm chặt lấy đôi chân tôi,những cái tay này tóm lấy chân tôi,bắt đầu kéo tôi xuống

Tôi rõ ràng đang đứng trên nền đất cứng rắn,nhưng lúc này lại giống như đứng trong đầm lầy,cơ thể khong khống chê được mà chìm xuống

Làm cho tôi thấy may mắn là,thi thủy cũng là nước,thủy hành thuật cũng được sử dụng trong thi thủy

Dưới sự giúp đỡ của thủy hành thuật,tôi tránh được sự kéo lấy của những bàn tay đó,tôi nổi lềnh bềnh trên thi thủy,thì thấy dưới chân thi thủy đang dâng cao,không bao lâu,thi thủy đã nấn chìm tường xungquanh trường,những bàn tay đó cô gắng kéo lấy tôi,nhưng lại bị lửa ý niệm thiêu đốt rút về trong thi thủy

Tôi từng bước từng bước khó khăn đi về phía trước,thì phát hiện mỗi bước chân của mình,mỗi lần nhấc chân càng thêm khó khăn,tôi cúi đầu,thì tháy thit thủy phía dưới đã trở nên cang keo dính lại,những bàn tay kia,đã mọc da thịt,mạnh hơn lúc đầu rất nhiều lần

Chày giáng ma của tôi không ngừng đánh vào những cánh tay đó,đồng thời lửa ý niệm lan tràn,nhất thời,thi thủy bị thiêu nóng,rất nhiều bọt nước màu đen daag lên

Lúc nầy,mặt nước đang yên bình,đột nhiên xuất hiện một con sóng khổng lồ,tôi nhìn thì thấy ngọn sóng đổ từ trên cao uống,một bộ hài cốt cao chừng 10m đứng dậy từ trong thi thủy

“ đỗ minh,ác mộng của mày đã bắt đầu,lúc nào mày chết,thì lúc đấy mới kết thúc”

Hài cốt khổng lồ phát ra âm thanh khàn đặc,hắn đứng trong thi thủy

m thành này,chính là lưu diệu,còn bộ xương khổng lồ nà,chính là do lưu diệu biến thành

Lưu diệu dơ bàn tay khổng lồ ra,vỗ ngọn sóng khổng lồ,một ngọn sóng cao 10, trưc tiếp xông về phía tôi,trong thi thủy,những oan hồn hiện than,chúng mở miệng,gào thét về phía toi

Giống như lưu diệu nói,tôi bay giờ chưa quay về hiện thực,tôi lúc này vẫn đang ở trong giâc mơ hắn tạo ra cho tôi,tôi bấy giờ tất cả đều là giả,nhưng tôi biết,những thứ giả tưởng nà,cũng đủ để giết tôi

Tôi bắt đầu bấm đốt ngón tay,huyết bùa lập tức được hình thành trước mặt,tạp thành bức tường bùa,bức tường này ngăn chặn ngọn sóng thi thủy ập đến,tâm lực trên bức tường cũng bắt đầu tiêu hao do chống lại những oan hồn,nhưn chí ít nó có thể kéo dài cho tôi chút thời gian

Nhân lúc này,tôi lập tức nhảy lên,trực tiếp nhảy đến ngọn sóng 10m trước mặt

Tôi sử dụng thủy hành thuật đứng trên ngọn sóng,ở vị trí này,tôi vừa hay đứng ngang tầm với bộ xương khổng lồ kia

Lúc này,lưu diệu lần nữa dơ tay ra,trực tiếp đanh vào tôi,tôi đương nhiên không dám đối đầu trực tiếp,vội vàng né sang một bên,tránh khỏi tấn công,đồng thời,tôi nhân lúc ta cúi người,nhảy lên vai hắn

“ chết tiệt”

Chày giáng ma đánh mạnh vào vai hắn

Răng rắc

m thanh vang lên,xương vai của lưu diệu đã bị tối chém một vết thương dài 1m,máu tươi bắn ra

“ haha….tìm chết à”

Lưu diệu cười đau đớn,sau đó dơ tay lên,trực tiếp bắt lấy tôi trên vai

Nhìn thấy bàn tay khổng lồ của hắn đang tóm lấy,tôi vội vàng cong người,nhảy lên xương cổ hắn,chày giáng ma liên tiếp đập vào cổ hắn,đồng thời,máu tươi bắn ra từ chày giáng ma dính vào cổ xương hắn,nhanh chóng hóa thành huyết bùa,nổ tung trên xương cổ hán.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 185


Xào xạc! Xào xạc!

Từng đợt tiếng gãy xương vang lên, rất nhiều mảnh xương tiếp tục bay ra từ lỗ hổng đó, cổ lưu diệu nhất thời mất đi điểm tựa, nghiêng sang một bên

“Trở về bên trong thi thủy của ngươi đi! “

Tôi tránh khỏi tấn công của lưu diệu, nhát mắt đã nhảy lên đỉnh đầu cậu ta, tóc trên đỉnh đầu cậu ta cao hơn một mét, sâu như bụi rậm, thân thể của lưu diệu rùng lên, muốn hất tôi ra khỏi đầu cậu ta, tôi liền vội nắm lấy tóc lưu diệu rồi đứng vững thân người

Sau đó rất nhiều tâm lực trào ra từ tay tôi, lúc này tôi liền vận dụng ngũ hành thuật

Những tảng đá chìm xuống dưới thi thủy lúc này từng tảng từng tảng bay lên, lấy tôi làm trung tâm mà xoay quanh, đồng thời ngọn lửa ý niệm, máu thuần dương, nguồn gốc của những loài thực vật trong không khí, lần lượt tập trung về phía chày hàng ma trong tay tôi

Lúc này liền có một trận ngũ hành trận pháp xuất hiện dưới chân tôi, năm chữ lớn tượng trưng cho ngũ hành kim mộc thủy hoả thổ sáng lên, dương khí lập tức trào ra từ trận pháp

“Ngũ hành câu diệt! “

Tôi phẫn nộ hét lên, chày giáng ma trong tay cùng với sức mạnh của ngũ hành liền giáng xuống lưu diệu dưới chân tôi

Bùm!

Một tiếng nổ vang lên, hộp sọ lớn của lưu diệu trong nháy mắt liền hiện ra những vết nứt rồi vỡ thành từng mảnh, mà đòn tấn công của chày hàng ma cũng không vì vậy mà dừng lại, tiếp tục hướng xương sống của cậu ta mà bổ xuống

Rầm rầm rầm!

Khi chày hàng ma bổ xuống, xương sống của lưu diệu bị vặn thành từng mảnh dưới lực ngũ hành. Bộ xương của thân mình to lớn cũng bị tách ra thành từng mảnh, và xương từ khắp cơ thể vẫn tiếp tục gãy ra, rời khỏi thi thủy bên dưới!

Bùm!

Chày giáng ma bổ nát cây xương cuối cùng của lưu diệu, nặng nề rơi xuống đất, tôi cũng gục xuống theo cơ thể của lưu diệu, rơi xuống mặt đất

Một khắc này, thi thủy quái dị cũng đã biến mất không thấy, xung quanh đang hồi phục lại dáng vẻ ban đầu, trên mặt đất chỉ còn lại xương của lưu diệu

“Kết thúc rồi.”

Tôi nhìn xương lưu diệu rơi xung quanh, một trận gió thổi qua người tôi, xương của cậu ta liền biến thành một làn khói mù. Cảnh vật xung quanh cũng dần dần biến thành hư vô,mà cảnh vật trước mắt tôi lại trở thành một mảnh đen thui

Này!..

Cơn ác mộng qua đi, tôi liền thả lỏng thở ra, rồi từ từ mở mắt

“Đỗ minh? Đỗ minh? “

Lúc này một giọng nói quen thuộc liền vang lên bên tai tôi, tôi vô thức quay đầu, lại thấy người vừa gọi tên tôi, lại chính là hàn thuận đã chết?

Mà lúc này trong tay hàn thuận đang cầm một chai rượu mao đài, mà bây giờ nơi tôi đang ở lại chính là cái tiệm rượu ở trấn nhỏ!!

Đây… là chuyện gì?

“Đỗ minh, cậu đã ngẩn người nửa ngày rồi, có cần ăn cơm nữa không vậy?đợi lát nữa chúng ta đến thành phố mặc dương, thay cậu tìm ra lưu diệu để giải cổ! “Hàn thuận nói với tôi, sau đó bèn đi về phía quầy tính tiền

“Aiz, cậu học sinh đó có vấn đề thật, lại bảo tôi sau khi uống rượu thì cẩn thận chút, đúng là đồ thần kinh! “

Hàn thuận cười cười, rồi đi ra khỏi tiệm bán rượu

Sau đó, hàn thuận liền dẫn tôi tới quán cơm, mà trong quán cơm, tào lạc, trịnh khởi, lưu miêu đều ở đó!

Bốn người bọn họ lúc này đang ngồi cùng bàn ăn với tôi, hệt như lúc trước, bọn họ rất chân thật, chân thật đến mức khiến tôi không biết đây là thật hay tôi đang mơ?

Tôi tỉnh rồi, nhưng tôi không hề tỉnh trên giường nhà trọ bên ngoài viện y học, mà là tỉnh vào lúc một nhóm chúng tôi đang nghỉ ngơi ở thị trấn nhỏ. Tôi không thể nào hiểu được, rõ ràng là tôi đang ở trong giấc mơ, hay tất cả những đều mà tôi trải qua trước đây đều là mơ?

Ranh giới giữa giấc mơ và hiện thực khiến trong lòng tôi đau đớn, trên bàn rượu truyền đến tiếng cười của bọn hàn thuận, bọn họ đang cười nói nhìn về phía tôi, vẻ mặt có chút khó hiểu

“Đỗ minh, cậu làm sao vậy? Làm sao khi bước ra khỏi tiệm rượu đến giờ đều im lặng không nói gì cả? “

Hàn thuận nhìn hỏi tôi, anh ấy cầm lấy ly rượu, nhẹ nhàng nhấp một ngụm mao đài trong ly, thay vì uống một hơi hết như trước đây thì rất vừa phải

“Hàn đại ca, cậu con trai vừa nãy đưa anh bình rượu mao đài, anh còn nhớ không? “

Tôi hít sâu một hơi, đè lại nội tâm loạn lên của tôi, hỏi hàn thuận

Hàn thuận có chút khó hiểu, gật gật đầu:”Là cậu học sinh lúc nãy sao? Làm sao vậy? “

“Cậu học sinh đó chính là lưu diệu. Xin lỗi, gần đây tôi đã trải ra rất nhiều chuyện, tôi tận mắt thấy từng người chết trước mặt tôi, tôi không chắc rằng, bây giờ mình đang sống trong giấc mơ, hay là đang sống trong hiện thực! “Tôi hổn hển nói với bọn hàn thuận

“Lưu diệu? “

Trong mắt hàn thuận đầy vẻ kinh ngạc:”Cậu là nói lưu diệu đã cùng chúng ta tới đây? Còn nhường lại cho tôi bình mao đài này? “

Tôi gật đầu, đem mọi chuyện xảy ra sau khi rời khỏi trấn nhỏ đơn giản kể lại một lượt, sau đó nói:”Bây giờ trong đầu tôi rất loạn, tôi không biết bây giờ bản thân còn trong mơ hay không, hay đã trở về với hiện thực. Cho nên, bây giờ xin mọi người hãy trả lời câu hỏi của tôi, nếu như trả lời đúng, vậy thì chứng tỏ tôi đã rời khỏi giấc mơ, nhưng nếu trả lời sai, vậy thì có nghĩa tôi đang trong mơ, nếu là trong mơ, thì đừng trách tôi không khách khí với mọi người! “

Nói xong tôi liền lấy chày hàng ma ra, hướng mọi người cảnh cáo

Trong mắt tất cả mọi người đều là vẻ cảnh giác, mà ánh mắt của tào lạc liền trở nên vô cùng khó chịu:”Đỗ minh cậu nói gì vậy, chúng ta là cùng nhau vào sinh ra tử, cậu coi chúng tôi là cái gì! “.

“Xin lỗi,nhưng chuyện này liên quan đến sống chết của tôi, nếu như tất cả mà tôi thấy lúc trước chỉ là một cơn ác mộng, thì lúc đó tôi sẽ hướng mọi người xin lỗi. ” tôi nói với tào lạc.

Lưu diệu đã tạo ra một giấc mơ cho tôi, nhưng cũng chỉ là một giấc mơ mà thôi, ở trong giấc mơ, chỉ còn lại vỏ bọc của một người, sẽ không thật sự xuất hiện ý nghĩ thật của người này, chỉ cần bọn họ có thể trả lời câu hỏi của tôi, như vậy là mơ hay là thật đều có thể giải thích được

Tào lạc định nói gì đó nhưng bị hàn thuận bên cạnh ngăn lại

Hàn thuận nhấp một ngụm mao đài, rồi nói với tôi:”Nếu đã như thế, vậy đỗ minh cậu hỏi đi, để tránh trong lòng có ân oán, cùng lắm thì chúng ta lãng phí chút thời gian, trễ một chút rồi đi tìm lưu diệu. “

Tôi gật đầu, nhìn về phía lưu miêu, hỏi cô ấy:”Lưu miêu, cô có còn nhớ, quỷ nương làm sao chết không? “

Lưu miêu nghĩ cũng không cần nghĩ, trực tiếp trả lời:”Quỷ nương chết bên bờ đầm rồng, bị một đạo khí của lưu khởi sơn đánh vào người mà chết, sau đó, huyết anh vì báo thù cho quỷ nương, phản bội lưu khởi sơn, cuối cùng thì bị ông ta moi tim ra, biến thành một vũng máu. “

Tất cả những gì lưu miêu nói đều giống hệt với điều tôi thấy trước kia, tôi không nghi ngờ gì nữa mà tiếp tục hỏi sang tào lạc:”Trương diệu hoa làm sao mà chết? “

Tào lạc rất khó chịu với câu hỏi nghi ngờ của tôi, nhưng vẫn giải thích từng chút một

Tiếp theo đó tôi cũng hỏi hàn thuận và trịnh khởi mấy câu, mà câu trả lời của bọn họ đều giống như những gì tôi từng thấy

Nghe những lời này, cuối cùng tôi cũng được thả lỏng, xem ra bây giờ tôi đã quay về hiện thực. Lúc lưu diệu đến tiệm rượu, bị lưu diệu hạ châu công cổ không phải là hàn thuận, mà chính là tôi!

Giấc mơ cũng chỉ là một giấc mơ, cũng không thể đem tất cả những chuyện trước đây xảy ra trong nhân sinh của người khác mà giao ra, hơn nữa trong những chuyện xảy ra trước đây, lưu diệu cũng không ở đó

Cách nghĩ này cuối cùng đã thuyết phục được tôi, khiến tôi cuối cùng cũng thừa nhận bản thân đã trở về thực tại, vì vậy, tôi cũng hướng bọn hàn thuận xin lỗi, mà bọn họ cũng không có ý trách tôi, dù tôi có chịu sự ảnh hưởng của lưu diệu

Lưu diệu đột nhiên đi ngang trước mặt chúng tôi, suýt chút nữa đã khiến tôi chìm sâu vào giấc mơ, mà lúc chúng tôi bước ra đường lớn, thì đã không thấy thân ảnh của cậu ta

“Không sao, chúng ta trực tiếp đến trường lưu diệu, tôi không tin là không đợi được cậu ta! “Lúc này, hàn thuận nói

Mấy người chúng tôi cũng gật đầu, tán thành ý kiến của hàn thuận, mà hàn thuận cũng mở cửa xe, chuẩn bị khởi động

Nhưng rất nhanh, hàn thuận như nghĩ đến điều gì, cười cười nói:”A, suýt chút thì quên mất, tôi vừa mới uống rượu xong, nếu lái xe lỡ xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì không tốt, hay là mấy người chúng ta cùng ngồi xe của trịnh khởi? “.

Lúc này, trịnh khởi cũng không hề phản đối, một nhóm năm người chúng tôi liền chen nhau lên xe,sau khi lên xe, tôi ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, thì nhìn thấy một người đàn ông kì lạ, đang dùng ánh mắt u ám nhìn chằm chằm tôi, khiến tim tôi lạnh lẽo khó hiểu …
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 186


Người đàn ông này rất cao, nhìn có vẻ khoảng 2m, ông ta đang mặc một bộ đồ trung sơn màu xám, chắc là khoảng ba mươi bốn mươi tuổi, trên mặt ông ta như dao cắt, làn da giống như nhiều năm chưa tiếp xúc với ánh mặt trời, vô cùng nhợt nhạt

Ông ta cứ nhìn tôi như thế, ánh mắt u ám như nước đọng, mà lại vừa giống như một vực thẵm đen tối,cho tôi một loại cảm giác như quen biết, nhưng cũng khiến tôi cảm thấy ớn lạnh

“Hàn thuận, anh có thấy người đàn ông kì lạ đó không? “

Tôi chỉ tay về phía người đàn ông đứng bên lề đường, hỏi hàn thuận

Lúc này, hàn thuận lại cảm thấy kì lạ, anh ấy thuận theo hướng tôi chỉ mà nhìn ra ngoài cửa sổ:”Người đàn ông kì lạ? Ai vậy? “

Tôi nhìn về vị trí mà người đàn ông đó đứng, thì không biết ông ta đã biến mất từ lúc nào

Tim tôi chợt nhói lên và tôi đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn

Mà hàn thuận lại cười cười, an ủi tôi nói:”Được rồi đỗ minh, đừng nghĩ nhiều nữa, cậu đây là nằm mơ đến sợ rồi đi? “

Tôi cũng không nói thêm điều gì, chỉ ngoảnh đầu nhìn qua cửa sổ, nhưng trên đường nhiều người qua lại, lại không hề thấy thân ảnh của người đàn ông đó

Xe từ từ khởi động, một lát sau liền rời khỏi thị trấn nhỏ, trên đường bàn sơn đi đến thành phố mặc dương

Con đường, vẫn là con đường như trước đây, quanh co khúc khuỷu, với những dãy núi cao chót vót bên trái và thung lũng bên phải, hệt như những gì tôi đã thấy trong mơ

Chiếc xe đang lao về phía trước dưới sự điều khiển của trịnh khởi, tôi ngẩng đầu nhìn bên ngoài cửa sổ, lại phát hiện cảnh tượng trên đường giống hệt như những gì ban đầu tôi nhìn thấy trong “giấc mơ”

Bên đường còn có một biển quảng cáo lớn in chữ porsche, đá sỏi rơi vỡ trên đường vì núi lỡ, còn có hai chủ xe vì sự cố giao thông mà đánh nhau trên đường…. tất cả những thứ này đều giống với những gì ban đầu trong giấc mơ của tôi!

Giấc mơ, hoặc cũng có thể là hiện thực, nhưng mà lại không có khả năng dự đoán tương lai

Nếu như tất cả những gì trước đây tôi trải qua đều chỉ là một giấc mơ, vậy thì những gì xảy ra ở tương lai, sao lại giống hệt với cảnh tượng trong mơ, vậy phải giải thích như thế nào?

Một khắc này, trong lòng tôi vô cùng khó hiểu, cảnh tượng trước mặt chính là trong hiện thực, hay là trong một giấc mơ thứ nhất thứ hai khác với thế giới thực?

Nhìn thấy bọn hàn thuận vui vẻ nói chuyện trước mặt tôi, một người đã từng trải qua sinh ly tử biệt như tôi, trong lòng cảm thấy rất vui vẻ, nhưng một khắc tiếp theo lại trở nên trầm trọng

Tôi nhìn về bọn hàn thuận, bọn họ đang nói về những gì trải qua ở thôn đằng long trước đây, truyền đến từng trận tiếng cười

Những chuyện mà bọn họ nói, tuy rằng đều đã xảy ra ở hiện thực, đều là tôi tận mắt thấy qua, nhưng cái cách mà bọn họ nói lại khiến tôi cảm thấy nghi ngờ

Một chuyến đi thôn đằng long này, tuy rằng chúng ta đã thành công tiêu diệt lưu khởi sơn, nhưng cũng phải trả một cái giá quá lớn, mười người thì chết còn bốn người, tuy chuyện này đã từng được nhắc lại trong quá khứ, nhưng trong lời nói của mỗi người lúc đó đều đầy vẻ nghiêm trọng, nhưng mà, lúc bọn hàn thuận nói chuyện, lại vô cùng thờ ơ?

Còn lưu miêu, ba và Anh trai của lưu miêu đều chết trong tay lưu khởi sơn, bọn họ chính là người thân nhất của lưu miêu! Tại sao khi bọn hàn thuận nói về lưu chính hồng, trên mặt lưu miêu vẫn có thể cười, chứ không phải ưu thương một trận như người bình thường khác?

Những chi tiết này lại một lần nữa kích động thần kinh nhạy cảm của tôi, ngàn vạn nghi ngờ tràn ngập trong lòng tôi, khiến nỗi lo lắng trong lòng tôi cũng mạnh mẽ hơn

“Dừng xe, mau dừng xe!! “

Tôi tựa như nhận ra điều gì đó, liền không có lí do mà hét lên với trịnh khởi

Tiếng cười trên xe dừng lại, kì lạ nhìn về phía tôi

“Đỗ minh, làm sao vậy? Trên đường núi lớn này cậu lại muốn dừng xe làm gì? “Trịnh khởi cười cười, nhìn tôi hỏi

“Bây giờ tôi rất gấp, anh hãy mau dừng xe! “

Trong lòng dấy lên cảnh giác, tôi lập tức nói với trịnh khởi

“Cậu gấp cái gì, chúng ta sẽ lập tức đến nơi mà cậu cần đến ngay thôi, cậu hãy đợi chút đi”

Trịnh khởi cười, không hề để ý đến lời nói của tôi, một chân đạp ga, tăng tốc xe. Mà lúc này, chúng tôi đang tiến vào một khúc cua

Khúc cua này, y hệt như trong “giấc mơ” của tôi, là nơi hàn thuận đâm xe trịnh khởi xuống vách núi

Mà lúc này, xe trịnh khởi đã đến tốc độ 150km/h, cũng không giảm tốc độ như bình thường, hoàn toàn không có ý định quay đầu, trực tiếp lái xe tông về phía lang cang phía trước!

Đồng tử của tôi co lại, sự lo lắng hoàn toàn lấp đầy trái tim tôi, lúc này tôi cũng không nghĩ nhiều như vậy, lập tức đưa tay lên đấm vào cửa sổ xe

Bùm!

m thanh bể nát vang lên, cú đấm này của tôi mang khí lực rất lớn, trực tiếp đấm bay nguyên cửa xe ra ngoài

Nhưng vào lúc tôi vừa định nhảy ra khỏi xe, liền có một sức lực mạnh mẽ kéo tôi lại

“Đỗ minh, ngươi muốn đi, đâu có dễ dàng như vậy! Ban đầu vốn dĩ ngươi nên chết cùng chúng ta, nhưng ngươi lại không chết, như thế làm sao được? “

Một khắc này, tào lạc, trịnh khởi, hàn thuận, lưu miêu bọn họ đều nói với tôi như thế, nhưng tiếng nói của bọn họ không phải là tự mình nói ra, mà là từ lưu diệu!

Lúc này tôi vạn phần kinh hãi, đúng vậy, đây là mơ, tôi vốn không hề thành công quay về hiện thực, bây giờ tôi vẫn đang ở trong giấc mơ mà lưu diệu tạo thành cho mình!

Tôi lập tức đấm ra, từng đạo khí từ người tôi đánh ra, những luồng khí này bắn ra xung quanh như những lưỡi dao, xuyên qua thân xe, và cũng xuyên qua thân thể của bọn hàn thuận

Nhưng bọn hàn thuận lại giống như không hề cảm thấy đau đớn, mà trên người bọn họ bị đạo khí của tôi đánh thành một vết thương, cũng không hề chảy ra một giọt máu nào, bọn họ gớm ghiếc nhìn tôi, nắm lấy tay tôi sống chết không buông

Bang! Bang! Bang

Tim tôi lúc này phập phồng dữ dội, lúc này bọn hàn thuận đã biến thành một đám xương khô, bọn họ nhìn tôi và nở nụ cười hả hê

Bùm!….

Một tiếng nổ lớn truyền tới, lúc này trịnh khởi khởi động xe, trực tiếp tông vào lan can ở vệ đường, toàn bộ lan can lập tức nát ra khiến chiếc xe lao ra khỏi đường và rơi xuống vách núi trước mặt!

Trong lúc rơi xuống, tiếng gió rít không ngờ vang lên bên tai tôi, tôi cười của hàn thuận và những người khác càng lớn

Tôi vô ya cuối đầu xuống, lại phát hiện ở đáy vách núi này, xe của trịnh khởi gãy làm đôi đang nằm ở đó, mà cách chiếc xe không xa, thi thể của trịnh khởi, tào lạc và hàn thuận đều không nhúc nhích mà nằm yên ở đó, khi tôi nhìn về phía thi thể của họ, thì họ lại đột nhiên mở mắt ra, nở một nụ cười quỷ mị…

“Đỗ minh, ngươi đúng là quá ngốc, đây chính là mơ, đây là giấc mơ thứ ba mà ta chuẩn bị cho ngươi! Mà bây giờ, ngươi chạy không thoát đâu!! “

Chiếc xe nhanh chóng lao xuống vách núi, mấy bộ xương trắng đó hưng phấn mà hét lên như thế với tôi

Trong lòng tôi vạn phần kinh sợ, hô hấp của tôi ngày càng gấp gáp, trong mắt tôi tràn đầy vẻ tuyệt vọng

Tôi chỉ là một người đạo gia, tôi không hề có năng lực bay qua được mây mù, mà rơi từ độ cao trăm mét này xuống, tôi chắc chắn phải chết mà không cần nghi ngờ gì!

Thấy bản thân đang rơi xuống theo xe, cách đáy vách núi ngày càng gần, chẳng lẽ tôi thật sự phải giống như hàn thuận bọn họ, bị lưu diệu giết trong giấc mơ?

Tôi không cam tâm, trên dương gian còn rất nhiều chuyện tôi cần phải làm,ba mẹ tôi, hứa thiến, thẩm băng dao, còn có sư phụ của tôi, bọn họ đều đang đợi tôi, tôi không thể cứ chết như vậy được!

Nhưng mà, cho dù trong lòng tôi không cam tâm đến đâu, thì tôi cũng không có sự lựa chọn nào khác, mắt thấy bản thân đang rơi xuống vách núi, tôi cũng không thể ngăn cản

Tuy nhiên, ngay khi trong lòng tôi đã nguội lạnh, vốn dĩ chiếc xe đang lao xuống vách núi, giống như phải chịu một lực lượng thật lớn khống chế, lại đột nhiên dừng lại giữa không trung, tôi có thể cảm thấy một luồng âm khí nồng đậm đang bao lấy toàn bộ chiếc xe

Đột nhiên xảy ra biến cố này, khiến tôi vừa ngạc nhiên nhưng cũng vui mừng, tôi liền ngẩng đầu lên thì thấy ven đường có một người đàn ông đang mặc đồ trung sơn màu xám cao to đứng ở đó, rất nhiều âm khí tuôn ra từ tay ông ta, khống chế toàn bộ thân xe

Dưới sự dẫn dắt của âm khí trong tay người đàn ông đó, chiếc xe ngừng rơi xuống, ngược lại còn từng chút từng chút một mà bay lên trên, mà bọn hàn thuận đã biến thành bộ xương trắng trong xe là sợ hãi mà hét lên

“Ông là ai? Tại sao lại xuất hiện trong giấc mơ của tôi!!?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 187


Những bộ xương trắng này phát ra tiếng hét, mà âm thanh của bọn họ lại giống hệt với lưu diệu

Bùm!

Chiếc xe phát ra một tiếng động lớn, dưới sự dẫn dắt của luồng âm khí quỷ dị, nặng nề rơi xuống trên đường, phát ra một tiếng vang lớn, tôi thở phào nhẹ nhõm, mau chóng leo xuống xe

Người đàn ông cao lớn đó đang đứng trước mặt tôi, ánh mắt của ông ta đảo qua tôi rồi dừng lại trong chiếc xe phía sau, vẻ mặt vô cùng lãnh đạm

Những bộ xương trắng trong xe hét dài lên, họ không để ý đến tôi mà nhìn chằm chằm người đàn ông, trong giọng nói có vài phần kinh sợ

Tuy nhiên trước sự bối rối của những bộ xương trắng, người đàn ông cũng không thèm trả lời mà chỉ nói:”Cậu định tự phá hủy giấc mơ này hay là để đích thân tôi ra tay? “

Câu nói này của người đàn ông không phải nói với tôi mà là nói với những bộ xương trắng, trong giọng nói lạnh lẽo chứa đầy âm khí, như thể truyền từ điện ngục

Những bộ xương trắng này dần biến mất, cửa của chiếc xe đó được mở ra, lưu diệu bước ra từ trong đó, sắc mặt của cậu ta lúc này là vạn phần khó coi

“Ông là ai? “Lưu diệu nhìn về phía người đàn ông, sắc mặt tái nhợt hỏi

“Tôi chỉ là một người qua đường, vô ý mà đi vào giấc mơ của các cậu, mà bây giờ, tôi phải dẫn đỗ minh đi. “Người đàn ông này không trực tiếp trả lời câu hỏi của lưu diệu mà nói như

“Cậu ta không phải người mà ông muốn dẫn đi thì có thể dẫn! Đây là trong giấc mơ tôi tạo thành, tôi mới là chủ nhân ở đây!”Lưu diệu cuồng vọng mà hét lên với người đàn ông, thân thể cậu ta run rẩy một trận, phảng phất như ở trước mặt người đàn ông này cho cậu ta một loại cảm giác vô cùng kinh sợ

“Thật không may, tôi là một biến số. “

Người đàn ông bình tĩnh nói:”Tôi có thể đi vào giấc mơ của cậu, thì tự nhiên cũng có thể dẫn người ra khỏi đây, tuy là trong giấc mơ của cậu, nhưng nếu trong giấc mơ của cậu mà giết cậu, thì đối với tôi đúng là một chuyện quá dễ dàng. “

“Nếu đã như thế, vậy sao bây giờ ông không giết tôi? “

Lưu diệu hỏi người đàn ông, nhưng trong mắt lại không có chút chất vấn nào ngược lại mang theo vẻ hoảng hốt

“Tôi không giết cậu bởi vì cậu không xứng. “Người đàn ông nhẹ giọng nói, giọng điệu tràn đầy sự khinh thường,nhưng cũng khiến người khác bất giác tin tưởng rằng người đàn ông này có năng lực để khinh thường người khác

Lưu diệu không nói gì cả, hướng người đàn ông gật đầu thấp xuống, sau đó cũng không nói thêm gì

Mà lúc này thân ảnh của lưu diệu lại đột nhiên trở nên mờ ảo, từng chút một mà tản ra, hoá thành một làn khói

Sau khi lưu diệu biến mất, tất cả cảnh vật xung quanh bắt đầu trở nên méo mó, con đường bàn sơn, những ngọn núi cao chót vót, khe núi sâu không đáy, lúc này đều xoắn vào nhau, màu sắc hỗn loạn sau đó mờ dần và cuối cùng chìm vào bóng tối…

Mơ, lại lại một giấc mơ đáng sợ hơn cả hiện thực, mà lúc này tôi đã tỉnh dậy khỏi giấc mơ

Tôi sợ hãi mở mắt ra, phát hiện bản thân vừa tỉnh dậy trong căn phòng thuê ở nhà trọ lúc trước, một tia nắng chiếu qua cửa sổ lên mặt tôi, khiến tôi không thể mở mắt

Sau một lúc cuối cùng tôi cũng thích ứng được với ánh sáng rồi nhìn vào căn phòng

Lúc này người đàn ông đó đang ngồi trên ghế trước giường nhìn tôi

Người đàn ông này mặc một bộ đồ trung sơn màu xám đậm, sắc mặt nhợt nhạt, dáng người cao ráo, có vẻ khoảng ba mươi bốn mươi tuổi, dáng vẻ y hệt với người đàn ông mà tôi thấy trong mơ!

“Bây giờ rốt cuộc là tôi đang ở trong mơ, hay là ở hiện thực? “Trong lòng tôi sợ hãi, sợ rằng tất cả những gì trước mắt tôi bây giờ cũng chỉ là mơ

Người đàn ông này nhìn tôi nói:”Châu công cổ là giấc mơ, những giấc mơ thuộc về ảo ảnh, ảo ảnh này dựa trên những kí ức của người mơ,những người mà cậu thấy trong mơ, đều là những gì cậu quen thuộc trong quá khứ, mà bây giờ cậu nhìn thấy một người lạ, vật nghĩa là cậu đã quay về hiện thực. “

Người đàn ông trung niên này nói rất đơn giản, giọng nói đều đều nhưng lại khiến người khác có một cảm giác không thể nghi ngờ.

“Nhưng làm thế nào để tôi có thể chắc chắn rằng những gì ông nói là đúng hay sai, lại làm sao để chắc chắn rốt cuộc là tôi đang ở trong giấc mơ hay hiện thực? “

Ba giấc mơ liên tiếp nhau đã khiến cả thể xác và tinh thần của tôi mệt mỏi, đồng thời trong lòng cũng vô cùng hồi hộp, khiến tôi không thể phân biệt được đâu là thật, đâu là giả. Tôi nhìn người đàn ông này, không dám buông lỏng cảnh giác chút nào

“Cậu tin, thì cậu đang ở hiện thực, cậu không tin, thì có nghĩa là cậu đang trong giấc mơ, giấc mơ và hiện thực, chỉ trong một ý niệm của cậu, không ai có thể ép buộc được. “Người đàn ông trung niên nói như thế với tôi

Lúc này tôi cau chặt mày lại, nhìn về phía người đàn ông trung niên này, trong lòng đột nhiên có chút mâu thuẫn

Có lẽ người đàn ông này không phải do lưu diệu biến thành, mà tôi cũng đã trở về hiện thực

Dù sao lúc lưu diệu muốn trừ khử tôi, cậu ta hoàn toàn có thể làm khi xe rơi xuống vách núi, thay vì phải tốn nhiều thời gian để biến thành một người đàn ông xa lạ để giải cứu tôi

Nhưng nếu tôi thực sự trở về thực tại thì người đàn ông này là ai? Tại sao ông ấy lại xuất hiện trong giấc mơ và trong phòng tôi?

“Xin hỏi quý danh của tiền bối là gì? “Với cách nghĩ như thế, tôi rời khỏi giường và kính cẩn hỏi ông ấy

“Tôi tên là thẩm thiên phàm, sư phụ của cậu tạ chính đức ở quỷ gian không yên tâm, cho nên để tôi đi tìm cậu. ” Lúc này, người đàn ông nói

“Sư phụ của tôi tạ chính Đức kêu ông tới? Ông là người trong quỷ gian? “tôi ngạc nhiên nhìn người đàn ông tự xưng là thẩm thiên phàm hỏi

Thẩm thiên phàm…. cái tên này có chút quen tai, nhưng tôi nghĩ lại thì nhất thời nhớ không ra đã từng nghe ở đâu

Đáp lại, thẩm thiên phàm gật đầu

“Vậy sư phụ của tôi gần đây thế nào? “

Tôi vội hỏi, từ lúc bắt đầu đến giờ tôi và tạ chính đức không gặp nhau cũng đã là một khoảng thời gian dài, trong lòng cũng bất giác mà có chút hoài niệm với ông ấy

“Ông ấy khá tốt, nhưng có vẻ trước mắt thì cậu không ổn tí nào. “

Thẩm thiên phàm nhìn tôi và nói như thế

“Tiền bối,không dám dối gạt, trong khoảng thời gian này vãn bối bị đường chủ âm quan môn lưu khởi sơn hạ huyết cổ, mà bây giờ, lưu khởi sơn đã chết, vãn bối cung khôg còn cách nào khác phải tìm con trai độc nhất của ông ta la lưu diệu, muốn dùng máu của cậu ta để giải huyết cổ trên người, nhưng lại rơi vào giấc mơ của cậu ta, nếu không phải có tiền bối kịp thời ra tay cứu giúp, e rằng bây giờ tôi đã trở thành một cỗ thi thể rồi. ” tôi nói với thẩm thiên phàm

“Lưu khởi sơn? “

Ánh mắt u ám của thẩm thiên phàm lộ ra tia sáng, nói:” Lưu khởi sơn mới chân chính là môn chủ của âm quan môn, cậu có thể giết được ông ta, thật là người trẻ tài năng. “

Lúc này tôi lắc đầu nói:”tiền bối ngài hiểu lầm rồi, chúng tôi chỉ vì làm lưu khởi sơn trọng thương, đã hy sinh đi 6 người, mà người chân chính giết lưu khởi sơn, chính là môn chủ âm quan môn. “

“Ồ? Đây đúng là một chuyện thú vị. “Thẩm thiên phàm gật đầu nói

“Tiền bối, bây giờ trong lòng tôi có chút khó hiểu. “

Tuy rằng đã trở lại từ giấc mơ, nhưng nỗi nghi ngờ trong lòng vẫn chưa hết được, tôi hỏi thẩm thiên phàm:”Tiền bối, trước giờ tôi vẫn chưa nói cho sư phụ biết về những ngày tháng sau này, làm sao ngài lại có thể tìm thấy tôi? “

Trong lòng có sự phòng ngự cũng là không thể thiếu, tuy rằng tôi là do thẩm thiên phàm cứu, nhưng vẫn có một số vấn đề tôi cần hỏi rõ mới có thể yên tâm

“Tạ chính Đức đã dạy cậu đoạt hồn thuật, vì vậy trên người cậu sẽ lưu lại hơi thở của quỷ gian, mà tôi thân là bạn tốt của tạ chính đức, muốn tìm thấy cậu rất đơn giản. “Thẩm thiên phàm nói

Nghe xong trong lòng tôi nhẹ nhõm một hồi, sau đó nghiêm túc nhìn người đàn ông này

Thẩm thiên phàm là bạn cũ của tạ chính Đức, đồng thời cũng là người trong quỷ gian, lúc trước tôi trực tiếp thấy ông ấy đi vào giấc mơ cứu tôi, thực lực nhất định cũng không sai biệt lắm, nếu như ông ấy có thể giúp tôi bắt lưu diệu, vậy chẳng phải tôi chỉ cần ra phân nửa sức lực là có thể thành công hay sao?

“Tiền bối, vãn bối có chuyện cần nhờ vả, không biết tiền bối có thể đáp ứng không? “Đem theo cách nghĩ này, tôi liền hỏi thẩm thiên phàm

“Cậu là muốn tôi giúp cậu đối phó lưu diệu? “Thẩm thiên phàm phảng phất như nhìn thấu ý nghĩ của tôi, trực tiếp nói rõ

Lúc này tôi liền gật đầu

“Nhưng mà cậu ta không đáng để tôi ra tay. “

Thẩm thiên phàm lắc đầu, đôi mắt u uất của ông ấy nhìn về phía tôi nói:”Tôi chỉ đến thăm cậu dựa theo yêu cầu của tạ chính đức, chứ không có ý định phải là bùa hộ thân cho cậu. Hơn nữa, giết lưu diệu giải huyết cổ là chuyện của bản thân cậu, tôi không có nghĩa vụ phải giúp cậu. Nếu như chuyện gì cũng phải nhờ vào người khác để hoàn thành vậy thì cũng không xứng làm đệ tử của tạ chính đức, càng không xứng có loại đạo hành xa hơn những người cùng tuổi. “

Nghe những lời của thẩm thiên phàm, tôi xấu hổ cúi thấp đầu,:”Đạo hành của lưu diệu không mạnh, cùng cậu ta đấu tôi cũng không sợ, nhưng để tôi khó phòng bị là châu công cổ của cậu ta, một khi rơi vào giấc mơ của cậu ta, tôi sợ rằng mình sẽ không thể thoá khỏi đó. “

“Cậu yên tâm, cậu ta đã dùng châu công cổ đối phó cậu một lần, thì tuyệt sẽ không có lần thứ hai. “Lúc này thẩm thiên phàm nói

“Vì sao?”

“Vì tôi không cho phép. “
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 188


“Đỗ minh, cậu là đệ tử của tạ chính Đức, tôi đến rồi, vì vậy nếu cậu muốn giết ai, người đó chắc chắn sẽ chết trong tay cậu, nếu như cậu vẫn còn chút e sợ với cậu ta, tôi có thể giải quyết giúp cậu nỗi sợ này, nhưng người này nhất định phải chết trong tay cậu, chứ không phải là mượn tay người khác. “

Trầm thiên phàm nói như thế với tôi, rồi ông búng ngón tay ra, một giọt máu bay ra từ đầu ngón tay rồi sau đó liền biến thành một lá bùa máu, rơi vào giữa chân mày của tôi

Tôi cũng không kịp phòng bị thì đạo bùa máu này đã thấm vào da thịt tôi, sau khi lá bùa máu này thấm vào, đột nhiên tôi thấy hai mắt của mình trở nên rõ ràng hơn rất nhiều, tất cả những ký ức trong não cũng trong một khắc này mà trở nên vô cùng rõ nét, từng cảnh tượng trong quá khứ đó xẹt qua trong não tôi, phảng phất cứ như tất cả chỉ vừa xảy ra vào hôm qua

Tôi cảm thấy rất kì lạ với sự thay đổi của bản thân, tôi nhìn về phía trầm thiên phàm, mà trầm thiên phàm lại nói:”Đây là bùa thanh tâm, có thể tạm thời bảo vệ cậu khỏi ảnh hưởng của ảo ảnh, kéo dài trong ba ngày. Trong ba ngày này cậu không cần lo lắng sẽ bị kéo vào giấc mơ nữa. “

Bùa thanh tâm, là một loại bùa phổ biến đến nổi không gì phổ biến hơn, thường được dùng để khiến người khác thanh tâm minh bạch, mà đạo hành càng cao thâm, thì càng khiến loại bùa này có tác dụng mạnh hơn.

Lúc này trong lòng tôi vô cùng vui mừng, vội nói cảm ơn với trầm thiên phàm, mà trầm thiên phàm lại phất phất tay nói:”Được rồi, cậu muốn giết người, tôi cũng sẽ khô g giúp cậu quá nhiều, bây giờ đi làm chuyện mà cậu nên làm, tôi mượn phòng cậu nghỉ ngơi một chút, đi đường quá lâu rồi. “

Nói xong, trầm thiên phàm ngáp một cái, sau đó ngồi trên ghế từ từ nhắm mắt lại, không nói gì nữa

Nhìn thấy một màn này tôi cũng không nói thêm gì, sau khi tắm rửa đơn giản tôi liền cầm chày hàng ma lên, cẩn thận bước ra khỏi phòng

Với sự xuất hiện của trầm thiên phàm, tôi đã vạn phần chắc chắn rằng bản thân đã trở lại hiện thực, ăn sáng đơn giản xong tôi liền đi về phía viện y học

Hôm nay viện y học rất náo nhiệt, vừa mới bước tới cổng trường liền thấy mấy chiếc xe cảnh sát và xe cứu hộ dừng phía trước, mà bên hông cửa ký túc xá nữ, lúc này tập trung rất nhiều học sinh và giáo viên xung quanh,các bậc thềm ở cổng bây giờ đã được giăng dây vàng, rất nhiều cảnh sát đang ở đó để ổn định trật tự, còn có một số nhân vien đang đeo khẩu trang và găng tay để kiểm tra cái gì đó

Xuất phát từ cảm giác tò mò, tôi cũng tạm gác việc tìm lưu diệu sang một bên, chen vào đám đông và đi về phía ký túc xá nữ, nhưng cảnh tượng tiếp theo khiến tôi chấn kinh

Trên bậc thềm được giăng dây vàng, tôi thấy vương khiết đang nằm bất động ở đó, dưới người cô ấy, máu tươi chảy xuống nhuộm đỏ cả bậc thềm

Từ dáng vẻ lúc này của vương khiết,cô ấy dường như là ngã từ trên tầng xuống,ngẩng lên nhìn trời,toàn thể treo trên bậc thềm,bởi vì xương cốt vỡ nát,trông giống như là bị gãy thành từng khúc,mặt cô ấy bởi vì sợ hãi mà méo xệch,xương đầu cũng nát hoàn toàn,óc trồi ra,cả cái đầu dập nát,máu trong mắt,tai,mũi từ từ chảy ra,trông vô cùng ghê rợn

Vương khiết chết rồi,ngã chết trước cửa kí túc

Lúc này cảnh sát đã kiểm tra xong thi thể của vương khiết,sau đó trùm vải trắng lại,khiêng cáng lên xe cứu thương,mấy cảnh sát cũng bắt đầu tìm chứng cứ giết người

Rất nhanh,có mấy nữ sinh cùng kí túc với vương khiết đứng ra,luýc này ai nấy mặt tái mét,trong mắt rưng rưng,hiện ra vô cùng sợ hãi

Mấy nữ sinh này nói với cảnh sát,hôm qua vương khiết về phòng rất muộn,sớm mai lúc tỉnh dậy,cô ấy vẫn thức dậy rửa mặt như người bình thường ko có chuyện gì,nhưng không biết vì sao,lúc mấy người họ chuẩn bị đi đến phòng học,vươn khiết đột nhiên giống như phát điên,hét lên bảo nhìn thấy ma,mở cửa sổ ra,nhảy ra khỏi cửa sổ

Vương khiết nhảy xuống trước mặt mấy người,còn cảnh sát sau khi tiến hanh kiểm tra cũng nhận định là tự sát,sự việc nhảy lầu này dường như cũng kết thúc như vậy,tiếp theo việc cần xử lí,là vấn đề dân sự của trường cùng phụ huynh vương khiết

“ aizz,thật đáng tiếc,một nữ sinh xinh đẹp trẻ trung như vậy,lại chết như thế..”,mấy giáo viên than thở

Nhìn thấy thi thể vương khiết được đưa vào xe cứu thương,trong lòng tôi thấy chột dạ

Vương khiết tự sát?

Đây rõ ràng là chuyện ko thể,nếu như tôi đoán ko nhầm,lúc đó vương khiết rời đi trong đêm,nhưng ma,cô ấy vì sao lại về kí túc,lại còn ở cả một ngày,thậm chí còn vô duyên vô cớ nhảy lầu tự sát

Các chết của vương khiết,tôi tuy nhận định là lưu diệu làm,nhưng cho dù thế nào,cũng không thoát khỏi liên quan đến tôi,làm cho tôi lúc này thấy vô cùng tự trách

Lâu sau,xe cứu hộ chở thi thể vương khiết ò í e rời đi,mấy cảnh sát cũng bắt đầu tiến hành dọn dẹp

Tôi thu lại sự phức tạp trong lòng,nhìn xung quanh,đoán xem lưu diệu có thể trốn ở đâu

Nhưng lúc này,một cảnh sát trực tiếp đi về phía tôi,đi đến trước mặt tôi

“ tôi họ trương,là phó đội trưởng đội phá án thành phố mặc dương,cậu có thể gọi tôi là trương cảnh quan,tên của cậu là đỗ minh nhỉ?”

Trương cảnh quan nói,trực tiếp kêu tên tôi

Tôi gật đầu “ xin hỏi có chuyện gì không?”

“ nếu như có thể,tôi muốn nói chuyện với cậu,chuyện liên quan đến vương khiết”

Nghe vậy,trong lòng tôi thấy kì lạ,theo những gì cảnh sát vừa nãy nói,vương khiết không phải đã nhận nhận định là tự sát sao,ông ta tìm tôi làm gì

Trong lòng tôi nghĩ như thế,nhưng vẫn gật đầu,sau đó đồng ý với cảnh quan trương

Xe cứu thương chở thi thể vương khiết rời khỏi trường,nhưng mà,xe cảnh sát ko rời đi cùng,ngược lại,tôi vẫn nhìn thấy rất nhiều xe cảnh sát đi vào trường,nhất thời cả ngôi trường còi xe inh ỏi,rất nhiều cảnh sát trang bị vũ trang đi từ trên xe xuống,ai nấy đi ào trong trường,còn sinh viên và giáo viên,lúc này cũng bắt đầu tản đi dưới sự yêu cầu của cảnh sát

Nhìn thấy điều này,trong lòng tôi thấy vô cùng kì lạ,nhiều cảnh sát nhue vậy,rốt cuộc là muốn làm gì,lẽ nào là vì lưu diệu

Mang theo suy nghĩ đó,tôi rời khỏi chỗ cũ cùng trương cảnh quan,đi đến trong phòng làm việc của giảng đường

Lúc này,sinh viên giáo viên đã rời đi hết,trong giảng đường to lớn,chỉ còn tôi và trương cảnh quan

“ đỗ minh,thứ trên người cậu là sao?”

Đi đến phòng làm việc,trương cảnh quan cầm túi công văn ngồi xuống chỉ lên cổ tôi

Trên cổ trên tay tôi,bởi vì trúng thi độc,đã xuất hiện những vết thối rữa,những bọc nước nhô lên,tuy bị ảnh hưởng và khống chế của phật lực,nhưng trông vẫn rất ghê

Tôi cười,cũng tìm một cái ghế ngồi xuống nói:”ksao,chỉ là không cẩn thận bị nhiễm bệnh ngoài da mà thôi”

“ bệnh ngoài da,e là không phải chứ” trương cảnh quan quan sát tôi,dùng ngữ khí nghi ngờ nói

Tôi chau màu: “ trương cảnh quan,có gì cứ trực tiếp nói,không cân vòng vèo như vậy”

“ rất sảng khoái,rất tốt”

Trương cảnh quan nói xong,thì thấy trong túi ra một văn kiện nói:” tối qua,cậu đã từng xuất hiện trên sân vận động trường,lúc đó con có lưu diệu,cùng nữ sinh vương khiết đã chết lúc nãy”

“ máy giám sát ngoài sân vận động,đã ghi lại rõ ràng chuyện tối qua,nói thật,lúc những bộ cương chôn trong sân vận động chui ra từ duois đất,thật sự đã dọa tôi mất hồn

Trương cảnh quan nói xong,trên mặt nở một nụ cười,rất nhanh lại trở về nghiêm túc

Trong lòng tôi hơi căng thawrng,nhanh chóng thả lỏng,tôi gật đầu,biểu thị ông ấy tiếp tục nói

“ cậu cùng lưu diệu,có phải đều là đạo sĩ không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 189


“ bao nhiều bộ xương cốt đã chết từ lâu không biết từ lúc nào bò dậy,mấy người còn có thể đánh nhau,khung cảnh này là lần đầu tiên thấy trong đời tôi,cũng thật sự đã làm cho tôi bất ngờ”

Trương cảnh quan nhìn tôi nói: “ cảnh sát chúng tôi không tin thần thánh,nhưng trên thế giới này,luôn có một vài thứ khó mà dùng khoa học để giải thích rõ ràng,giống như trận đấu giữa cậu và lưu diệu”

“ đỗ minh,thực ra trong thời gian này,cảnh sát chúng tôi luôn âm thầm theo dõi điều tra cậu”

Trương cảnh quan nói xong,mở ra một xấp tài liệu,sau đó đưa tài liệu vào trong tay tôi

“ mấy ngày gần đây,người bên cạnh cậu chết dường như có hơi nhiều” trương cảnh quan nói

Tôi không trả lời,chăm chú nhìn tài liệu kia,trên tài liệu,là những tài liệu liên quan đến cái chết của Hàn Thuận,tào lạc,trịnh khởi,lưu miêu,trong những tài liệu này,tôi đều nhìn thấy tên của lưu diệu

“ mấy người đạo gia các cậu luôn cho rằng,rất nhiều việc mình làm thần không biết quỷ không hay,nhưng không biết là,rất nhiều lúc,rất nhiều chuyện,đều cố ý hay vô ý rơi vào tầm ngắm của cảnh sát chúng tôi”

Trương cảnh quan nói: ‘ tai nạn xe,đối với chúng tôi la một sự cố giao thông rất bình thường,chết liền mấy người như thế cũng là dễ hiểu,còn vụ tai nạn của các cậu trước ddaay3 người bạn của cậu đều cùng lúc rơi xuống vách núi,nhưng bọn chết quả thực quá là kì lạ,tuy bị cho là tai nạn giao thông,nhưng theo tôi thấu,không phải là vậy,sau khi 3 người này chết,đỗ minh cậu cùng một cô gái khác đi đến chùa,cô gái này cũng đột nhiên đột tử

“ liên tiếp những sự việc chết ngoài ý muốn,đều xảy ra trên người một mình cậu,thực sự điều này sớm đã làm cảnh sát chúng tôi nghi ngờ,sau đó,chúng tôi thông qua việc âm thầm điều tra,cũng thông qua những gì thu được từ camera hành trình của các cậu thu được,lúc mà nhóm người Hàn thuận chết,có một người tên lưu diệu xuất hiện trước mặt các cậu,lúc lưu miêu chết,lưu diệu cũng xuất hiện,nhưng cứ đúng lúc này,cậu lại đến trường lưu diệu,đi đến kí túc cậu ta,thậm chí còn chiến đấu một cách kì lạ với cậu ta trên sân vận động,thêm việc tôi cũng hiểu chút chút về đạo gia các cậu,nếu như tôi đoán không nhầm,mấy người các cậu trước khi đến đây,chắc chắn là vì để tìm lưu diệu,ma lưu diệu,cũng đã nhìn trúng các cậu từ trong tối,vì vậy mới xay ra hàng loạt vụ chết người như thế này”

Sau cùng,trương cảnh quan nói với tôi: “ hàng loạt chuyện này,tuy nhìn thì là sự cố ngoài ý muốn,nhưng nếu như các cậu là người của đạo gia,thì chuyện này không đơn giản như thế nữa,mà giống một vụ giết người hàng loạt do ân oán trong đạo gia tạo nên hơn,lưu diệu đã giết chết hết người bên cạnh cậu,cậu lúc này đi đến viện y học mặc dương,cũng là vì giết lưu diệu,cậu thấy tôi nói đúng không?”

cái chết của bọn hàn thuận,đối với tôi mà nói là vô cùng bi thương đau khổ,tôi vốn dĩ cho rằng những chuyện này trong mắt người thường chỉ là những sự cố ngoài ý muốn mà thôi,lại không ngờ rằng lại kích hoạt độ nhạy bén của cảnh sát vào vụ án này

Lúc này,tâm trạng của tôi rất nặng nề,những phân tích này của trường cảnh quan,tuy không nói rõ nguyên do chính bên trong ra,nhưng cũng đã sờ đến động cơ muốn giết lưu diệu của tôi,nếu như tôi lại muốn giết lưu diệu,chỉ sợ rằng sẽ có rất nhiều phiền phức

Lưu diệu tôi nhất định phải giết,nhưng tôi cũng ko muốn sau khi giết hắn,lại rước them nhiều phiền phức

Vì thế,tôi cười với trương cảnh quan nói: “ trương cảnh quan,những lời này của ông,tôi nghe đều không hiểu cho lắm,những lời này đều là suy đoán của cá nhân ông mà thôi,không hề có chứng cứ thực tế,tôi và lưu diệu tối qua ở trên sân vận động tuy có một cuộc đọ sức,nhưng chỉ là một trận phân bua bình thường mà thôi,nhưng ông khong hề có chứng cứ thực tế chứng minh tôi muốn giết cậu ta,vì vậy lần này ông đến tìm tôi nói chuyện riêng,tôi cảm thấy có chút kì lạ”

“ ân oán người đạo gia các cậu tôi không muốn hiểu,cũng không có hứng thú tìm hiểu,tuy không có chứng cứ,nhưng tôi cũng có thể suy luận ra từ tình hình chung,lưu diệu đã giết hết những người bên cạnh cậu,còn cậu lần này đến đây,chính la vì muốn báo thù cho bạn mình,tuy là,tất cả những chuyện này không hề có chứng cử thực tế” trương cảnh quan nói

“ trương cảnh quan,cảnh sát các ông phá án rất coi trọng dựa vào chứng cứ,những gì mà ông nói,tôi hoàn toàn có thể hiểu,nhưng ông nói những cái này rốt cuộc là vì gì,là muốn ngăn cản tôi giết lưu diệu mà ông đoán,hay là muốn cảnh báo tôi không được vượt qua giới hạn của pháp luật?”

“ một người mang tội,hắn chết hay sống,là do pháp luật phán định,chứ không phải do người khác quyết định,nhưng nếu như có được sự cho phép của pháp luật,vậy thì không nói làm gì”

sau đó,trương cảnh quan trịnh trọng nói với tôi: “ đỗ minh,nêu như tôi bây giờ chisnhh thức ủy thác cậu,dùng hình thức giúp đỡ cảnh sát chúng tôi phá án,thay chúng tôi bắt lưu diệu về chịu án,cậu đồng ý ko?”

nghe vậy,tôi vô cùng kinh ngạc,tôi vỗn ĩ cho rằng trương cảnh quan muốn gây rắc rối cho tôi,nhưng không nghĩ chớp mắt lại muốn tôi giúp họ đối phó với lưu diệu,đây rốt cuộc là tình huống gì/

“ trương cảnh quan,những lời này của ngài tôi không hiểu lắm?” tôi nói

Trương cảnh quan thở dài: “mấy người đạo gia các cậu,tuy năng lực khó đón,nhưng có lúc đầu óc lại không tốt lắm”

trương cảnh quan nói mấy lời này,sao lại thấy có chút ý cười nhạo nhỉ

“ vừa này vương khiết nhảy lầu chết,nếu như nhfin từ góc độ bình thường,cái chết của cô ấy cũng là một sự cố ngoài ý muốn,nhưng bởi vì cô ấy là bạn gái của lưu diệu,bởi vì hôm qua cô ấy cũng ở trong trận đấu của các cậu,vậy thì cái chết của cô ấy,cũng không đơn giản như vậy,chỉ đáng tiếc tôi bây giờ chỉ là đoán,không hề có chứng cứ chứng minh,cái chết của cô ấy có liên quan đến cậu hoăc lưu diệu”

Lúc nói chuyện,trương cảnh quan lôi điện thoại từ trong túi ra đưa vào tay tôi: “ chỉ có điều,hình ảnh trong camera này,quả thực là chứng cứ giết người của lưu diệu

Tôi cầm lấy điện thoại xem

Hình ảnh hiển thị,là hình anh của một căn phòng giải phẫu trong trường,bên trong,tôi nhìn thấy có mười mấy sinh viên đang đi vào phòng với ánh mắt vô hồn,ai nấy thất thần,lần lượt nằm lên giường giải phẫu,đôi mắt nhìn thẳng lên trần nhà,giống như người chết vậy””

những người này nằm xuống chưa bao lâu,thì có một người mặc áo blouse đi vào,đóng cửa lại,ngươi này quan sát một lượt tất cả mọi người nằm trên giường,thông qua camera,tôi có thể nhìn rõ khuôn mặt của người này,đó chính là lưu diệu

Trong tay lưu diệu,lúc này đang xách một hộp dụng cụ,tôi nhìn thấy hắn đi đến trước giường giải phẫu,mở hộp ra,bên trong đừng đủ các loại dụng cụ phẫu thuật

Sau đó,hắn cởi đồ một người đàn ông ra,sau đó cầm cưa lên,đâm vào cơ thể người đó

Không bao lâu,người này ddax được phẫu thuật xong xuôi,lưu diệu vứt công cụ trong tay đi,sau đó lại cầm một cái hộp thủy tinh từ trong tủ bên trong phòng phẫu thuật

Trong cái hộp tủy tinh này,ngâm một tiêu bản con nít trong formalin,thi thể này được lưu diệu mang ra,nhét vào trong phần bụng trống không của người đàn ông kia,rồi may lại

Nhìn thấy màn này,hơi thở của tôi trở nên gấp gáp,tôi chưa từng nhìn thấy hình ảnh phẫu thuật người sống tàn nhẫn như vậy

Làm tôi thấy tởm hơn là,những người bị giải phẫu này,mắt mở to nhìn trừng trừng nội tạng bị moi ra,cả quá trình không có động tĩnh gì,thạm chí còn không kêu la,giống như ko phải cơ thể mfnhvajay

Tôi nhanh chóng hiểu ra,những người này,nhất đinh đã bị lưu diệu khống chế trong mộng cảnh,họ chắc chắn là bị rơi vào trong trạng thái mộng du,đến chết cũng không biết rằng,bản thân đã chết thế nào

Nhưng mà,lưu diệu giiar phẫu lần lượt từng người,rốt cuộc là vì cái gì?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 190


Cho dù là nhin qua màn hình nhưng cũng làm cho tôi buồn nôn,tôi trả điện thoại cho trương cảnh quan,không tiếp tục nhìn nữa

“ trương cảnh quan ông nói đi,ông rốt cuộc muốn tôi phối phợp như thế nào?” tôi hỏi

“ đối phó lưu diệu”

Trương cảnh quan nghiêm túc nhìn tôi nói:” lưu diệu là người đạo gia,phương thức giết người của hắn trước nay tôi chưa từng thấy”

“ lúc sáng sớm nay,camera của trường thông qua hình ảnh ghi lại được nhất cử nhất động của lưu diệu,cảnh sát chúng tôi lập thức toàn bộ lực lượng được huy động đến học viện y học””

“ những phương thức của lưu diệu,quả thực là tội ác phản nhân loại,dã thú,cách đây không lâu,cảnh sát chúng tôi phái nhân viên xông vào trong phòng phẫu thuật,muốn bắt lưu diệu,nhưng không ngờ lưu diệu đã sử dụng tà thuật gì,những cảnh sát xông vào đó thậm chí còn chưa kịp nhìn thấy lưu diệu,ai nấy đột nhiên tinh thân hoảng loạn,mấy người suýt thì trực tiếp nhảy xuống từ trên tầng’

“ bây giừ,mấy cảnh sat này đã được đưa xuống,đang nằm trong xe cấp cứu được điều trị tâm lí,điều này cũng làm cho cảnh sát chúng tôi hiểu,chỉ dựa vào súng trong tay chúng tôi,muốn đối phó tên lưu diệu này,dường như không phải là chuyện đơn giản,vì thế,chúng tôi không thể không ủy thác người đạo gia là cậu giúp đỡ” Trương cảnh quan trịnh trọng nói: “ đỗ minh,tôi không quan tâm trong lòng cậu rốt cuộc nghĩ thế nào,cũng không quan tâm cậu đến đây rốt cuộc là vì cái gì,không quan tâm cậu vì tư thù hay chính nghĩa,tôi chỉ hy vọng cậu có thể giúp chúng tôi lần này”

Thực ra,cho dù trương cảnh quan không nói,tôi vì tính mạng mình,vì linh hồn trên trời của đám hàn thuận,cũng sẽ nỗ lực đối phó lưu diệu,chỉ có điều trong lòng tôi bây giờ vẫn hoài nghi: “ trương cảnh quan,nếu như tôi giết lưu diệu,tôi có bị truy cứu không?”

trương cảnh quan lắc đầu: “ những gì lưu diệu làm hôm này,bắn 10 lần cũng không đủ,như hắn,nếu như để hắn sống lên pháp trường,ai biết sẽ có biến cố gì không,nếu như tạo ra thương vong cho ai đó thậm chí la trốn chạy,đều không phải chuyện chúng tôi có thể tiếp nhận,còn hắn,bắt buộc phải chết ở đây”

Nghe xong,trong lòng tôi nhẹ nhõm,cũng chính là nói,pháp luật đã cho tôi quyền lợi được giết lưu diệu

“ nếu đã như vậy,vậy lưu diệu bây giờ ở đâu?” tôi lập tức đứng dậy hỏi

Trương cảnh quan nói: “ camera phòng giải phẫu vẫn luôn mở,cảnh sát chúng tôi cũng quan sát nhất cử nhất động của hắn mọi lúc,lúc này,hắn vẫn trốn trong phòng giải phẫu,nhân viên an ninh nói,lưu diệu bây giờ đang ngồi yên tĩnh trong phòng,dường như đang chờ đợi điều gì đó”

người lưu diệu đang chờ,không cần nói cũng biết hiển nhiên đó là tôi,lưu diệu rõ ràng có thể ra tay với tôi một cách thần không biết quỷ không hay,nhưng hắn vì sao phải làm lớn vậy chứ,giết chết nhiều người như vậy,thậm chí còn thu hút sự chú ý của cảnh sát,lại còn ngồi im đợi tôi,không hề muốn nghĩ cách chạy trốn,tất cả chuyện này,thực sự ko giống chuyện mà người có lí trí làm

Nhưng mà,cho dù lưu diệu làm thế này rốt cuộc là vì cái gì,cuối cùng hắn vẫn ở trong phòng giải phẫu,nếu đã ở trong đó,vậy thì tôi nhất định phải đi tìm hắn,cho dù là vì bản thân,hay là vì người khác,càng huống hồ có Trầm Thiên Phàm,tôi cũng không cần sợ hãi bản thân lần nữa bị rơi vào mộng cảnh

Nghĩ đến đây,tôi gật đầu,lập tức rời khỏi giảng đường,dưới sự chỉ dẫn của cảnh quan trương,đi đến phòng giải phẫu

Dưới phòng giải phẫu,có gần 10 chiếc xe cảnh sát cùng với xe trang bị vũ trang đỗ,bao vây cả tòa nhà

Nhưng tôi biết,những tổ chức bạo lực quốc gia này trước mặt lưu diệu chỉ làm màu thôi,dù gì hắn cũng là một phù thủy,đồng thời cũng là một đạo sĩ,giết người là chuyện quá đơn giản với hắn

Lúc này,ánh mắt trời trên cao đột nhiên tối sầm lại,mâu đen ùn ùn keo tới,cả bầu trời giống như la rơi vào u tối

“ quỷ..quỷ,cứu mạng,mau thả tôi ra,toi muốn rời khỏi…”

Trên sân bóng rổ cách phòng giải phẫu ko xa,lúc này có mấy xe cứu thương đang đỗ,trong xe,tôi nghe thấy những tiếng hét

Tôi ý thức quay lại nhìn một cái,thì nhìn thấy mấy người mặc đồ vũ trang đang năm trên giường bệnh,sắc mặt họ thảm hại,ôm lấy cổ hét,như bị nổi điên

Mấy cảnh sát vũ trang này,là nhóm người đầu tiên xông vào phòng giải phẫu,cũng là bị ảnh hưởng bởi châu công cổ của lưu diệu,mất đi tâm trí

Mấy bác sĩ phụ trách k có cách nào

“ để tôi đi xem họ thế nào

tôi nói với trương cảnh quan,sau đó đi đến chiếc xe cứu thương kia,đi đến trước mặt mấy người cảnh sát bị điên cuồng kia

“ ma,các người đều là ma,các ngươi giết tôi,ăn thịt tôi,tôi sẽ không tha cho các ngươi”

Một trong số đó nhìn tôi hét,môi anh ta đã bị mình cắn rách,máu tươi bắn ra lúc anh ta nnois,trông vô cùng quái dị

Nhìn thấy chuyện nay,tôi lắ cđâu,có điều may mắn là họ là người bình thường,,lưu diệu không sử dụng mộng cảnh có trình độ quá thâm sâu

Tôi lập tức vẽ mấy lá bùa tịnh tâm,trộn vào nước hóa thành bùa nước,sau đó đi đến trước mặt một cảnh sát,cưỡng ép anh ta uống

Bùa tịnh tâm làm cho tinh thần người ta được rõ ràng,có tác dụng nhất định với châu công cổ,tu là đạo hành cả tôi không bằng Trầm Thiên Phàm,nhưng mà giải quyết chút mộng cảnh cấp thấp này xung có chút ok

Sau khi uống xong,cảnh sát kia từ từ bình tĩnh lại,khuôn mặt thê thảm khôi phục lại sự bình tĩnh,sau đó,toàn thân anh ta đột nhiên run lên một cái,rồi nôn ra

“ tôi..tôi sao vậy? tôi chẳng phải đang bi bắt tội phạm sao? Sao lại nằm trên giường bệnh?”

Lúc này,a ta khôi phục lại tâm trí,khuôn mặt hoảng hốt nhìn các bác sĩ cùng với tôi

“ được rồi,chỉ là anh đã nằm mơ thấy ác mộng mà thôi,bây giờ đã tỉnh lại rồi”

Tôi nhìn cảnh sát kia rồi nói một tiếng,các bác sĩ xung quanh sau khi kiểm tra toàn thân một lượt cho anh a xong,thì thả lỏng anh tar a

Tiếp theo,tôi chia bùa cho mọi người trong xe cứu thương rồi mới rời đi

“hihi,bùa này đúng là thân kì,chỉ có uống một ngụm,đã khôi phục sự tỉnh táo cho các bệnh nhân”

Lúc tôi làm những thứ này,những cảnh sát khác cũng đã nhìn thấy,xôn xao bàn tán

Tôi không quan tâm đến họ,trực tiêp đi đến trước mặt trương canhrquan nói:” trương cảnh quan,mời ông lập tức lui quân cách phòng phẫu thuật 100m,tránh người khác lại rơi vào mộng du”

Không thể k nói,lưu diệu ko hề ra chiêu chí mạng với mấy cảnh sát này,bằng không,mộ khi hắn để cho những cảnh sát này rơi vào mộng cảnh,đồng thời khống chế họ tự tương tàn giết nhau,vậy thì chuyện này sẽ ko đơn giản như thế nữa,mà sẽ trực tiếp biến đây thành địa ngục trần gian

Cảnh sát lâp tức thấy bất mãn với những gì tôi bảo,nhưng họ nhìn thấy bản lĩnh của lưu diệu,vừa nãy cũng nhìn thấy bản lĩnh của tôi,thì cũng lần lượt lui đi

Các cảnh sát đều đã lui đi ngoài 100m,tôi cũng không sợ hãi mấy,lập tức hít thật sâu,sau đó bước nhanh về phía trong

Trước khi vào căn phòng giải phẫu,tôi đặt biệt lấy một ít bùn đất đựng vô trong túi áo,lưu diệu lần này,e rằng khó mà sống ra ngoài rồi,vì vậy có những chuyện,tôi phải nhân lúc hắn chưa chết hoàn thành mới được

Sau khi làm xong những chuyện này,tôi đi vào trong,theo những gì được chỉ dẫn,đi lên tầng 3.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 191


Toà nhà giải phẫu rất âm u, từng làn gió lạnh từ cuối hành lang thổi đến khiến tôi nhịn không được mà rùng mình

Tôi ngẩng đầu nhìn về phía hành lang thì thấy cửa của các phòng thí nghiệm xung quanh đều được đóng chặt, chỉ có một cánh cửa ở cuối hành lang là được mở ra, truyền ra ánh đèn.

Mùa formalin nồng nặc xen lẫn với mùi máu tươi xộc lên cùng với từng trận gió âm thổi đến khiến tôi cau chặt mày

Tôi cầm lấy chày hàng ma rồi đi đến cánh cửa ở cuối hành lang

Dưới tiếng bước chân của tôi, đèn cảm ứng âm thanh trên trần nhà đồng loạt bật lên, đợi đến khi tôi dừng lại trước cửa, vốn là hành lang âm u giờ đã được thắp sáng rực rỡ

Căn phòng mở cửa này chính là phòng giải phẫu, mà trong phòng giải phẫu, bàn giải phẫu đặt các thi thể đã được phủ một tấm vải trắng, từng giọt từng giọt máu không ngừng chảy xuống từ đó, thấm ướt tấm vải trắng, cũng nhuộm đỏ cả sàn nhà

Lúc này lưu diệu đang ngồi trên một cái ghế, cậu ta ung dung ngồi vắt chéo chân trước cửa sổ, lưng quay về phía tôi, nhìn gió thổi bên ngoài cửa sổ

Áo khoác trắng trên người cậu ta sớm đã bị máu nhuộm đỏ, mà trên tay cậu ta còn cầm một ly cà phê nóng không biết từ đâu ra, thỉnh thoảng lại nhấp một ngụm, nhìn khá thoải mái, giống như bản thân không phải đang ngồi ở phòng giải phẫu, mà là trong một quán cà phê yên tĩnh

Trái tim của lưu diệu, đã bị méo mó đến biến dạng, đối với cảnh tượng trước mắt này tôi không hề thấy kì lạ, mà điều khiến tôi thấy lạ là tại sao đến bây giờ mà cậu ta lại có thể bình tĩnh như vậy?

Tôi hắng giọng một tiếng, dường như lưu diệu nhận ra sự hiện diện của tôi, cậu ta bỏ ly cà phê xuống, quay đầu nở một nụ cười quỷ mị với tôi.

Tôi bị bộ dạng bây giờ của lưu diệu doạ một trận

Trên cổ và mặt của lưu diệu, lúc này đang nổi lên mạch máu màu đen, da thịt trên người cậu ta đều trở nên thối rữa,nổi ban, mà khi cậu ta cười, từng lớp da thịt cũng bị tách ra chảy ra máu màu nâu

Bộ dạng bây giờ của lưu diệu thật giống như bị trúng thi độc!

“Đỗ minh, có phải là bị ta doạ rồi hay không? “

Lưu diệu cười, như không hề để ý đến bộ dạng bây giờ của bản thân, cậu ta đứng dậy khỏi ghế, ngừng cười

“Nghe nói, ba ta trước khi chết đã hạ huyết cổ lên người ngươi, mà lần này ngươi đến tìm ta là vì muốn lấy máu của ta để giải huyết cổ, ta tất nhiên không để ngươi được như ý! “

Đối với câu nói này của lưu diệu, tôi không hề lựa chọn quay đầu, tôi ngẩng đầu lên nhìn trần nhà của phòng giải phẫu, sau đó đánh ra một đạo khí, đập vỡ hai camera trên trần

“Ngươi cũng quá cẩn trọng rồi, làm sao, sợ bị xử lý ở đây? “

Thấy hành động này của tôi, tiếng cười của lưu diệu càng trở nên gớm ghiếc:”Vương khiết ngươi có biết ta yêu cô ấy nhiều bao nhiêu không, thậm chí không do dự mà hạ tình cổ với cô ấy, nhưng làm sao ngươi lại có thể như vậy, để cô ấy cứ như thế mà rời bỏ ta? Cô ấy không đồng ý ở bên cạnh ta, cho nên phải chết! Cũng có thể nói cô ấy chết là do ngươi! “

“Ba mẹ của ta cũng chết trong tay ngươi, ngươi nói xem, thân là con trai như ta lại làm sao có thể không vì họ báo thù, nhưng tôi muốn báo thù thì lại không có năng lực này! Ta định giết ngươi trong mơ, nhưng bây giờ ngươi lại….. “

Lưu diệu muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại thở dài:”Ta không thể giết chết ngươi, nhưng ta cũng không thể chống mắt lên nhìn ngươi sống trên thế giới này! Không phải ngươi muốn máu của ta sao? Haha, ta sẽ không để ngươi toại nguyện! Ta đã hạ thi độc vào trong máu rồi! Cứ cho là ngươi có thể lấy được máu của ta, giải huyết cổ trong người, nhưng cũng sẽ không thể giải được thi độc độc nhất!!”

Lưu diệu giống như điên lên, không ngừng nói với tôi, nhưng cũng khiến tâm trạng tôi trầm xuống

Lưu diệu, từ trong lời nói cậu ta nói với tôi lúc nãy, làm sao tôi lại thấy như cậu ta đã biết được cái chết của bản thân? Lại còn hạ thi độc với chính mình! Nhưng nếu như thế, vậy vì sao cậu ta còn phải phí công sức giết nhiều người như vậy, thậm chí còn khơi dậy sự tứ, giận của con người và thần thánh?

Tất cả những chuyện này khiến tôi cảm thấy vạn phần quỷ dị, nhưng quỷ dị thì quỷ dị, dù sao việc nên làm thì tôi vẫn phải làm

“Thi độc thì làm sao, hôm nay, máu của ngươi mạng của ngươi, ta đều muốn lấy! “

Nói xong tôi cũng không nghĩ thêm gì nữa, vứt bỏ những ý niệm rối rắm qua một bên, cầm chày hàng ma lên hướng lưu diệu mà tấn công

Nhưng vào lúc này, đài giải phẫu bên cạnh tôi, một thi thể được phủ vải trắng đột nhiên ngồi dậy, người này vung hai cánh tay vốn đã cứng ngắc của mình vào ngực tôi!

Bùm!…

Một tiếng động lớn vang lên, vì khoảng cách quá gần, tôi không thể phản ứng kịp nên liền bị thi thể đánh trúng

Khí lực của cổ thi thể này rất mạnh, nguyên người của tôi bị đánh đến bay ra ngoài, đập vào bức tường phía sau

Tôi nhịn đau đớn bò dậy khỏi mặt đất, nhưng lại ngạc nhiên phát hiện những thi thể nằm trên đài giải phẫu, vào lúc này đều từng người từng người mà ngồi dậy! Mà trên người bọn họ cũng hệt như lưu diệu, nổi lên những mạch máu màu đen ngòm, những thi thể này cũng đã bị lưu diệu truyền thi độc vào!

Những thi thể chết vào đêm qua, lúc này đã bị lưu diệu biến thành xác sống, nhưng mà bọn họ cí chút không giống với xác sống bình thường

Máu của bọn họ có thi độc, mà trong phần bụng được khâu lại của bọn họ chính là thi thể của trẻ con

Nếu như tôi đoán không lầm, đây chính là một loại phương phap để nuôi những xác sống của âm quan môn, tên là lưỡng thi cộng thể, mà xác sống như vậy so với xác sống bình thường mạnh hơn nhiều, bọn họ có thể tạo thành thương tổn da thịt cho kẻ thù, đồng thời còn có thể truyền thi độc!

Muốn đối phó những xác sống lướng thi cộng thể này, chỉ có phương pháp duy nhất là dùng quỷ hồn để tấn công, nhưng những quỷ hồn đến từ quỷ mộ môn, lần trước đối phó âm quan môn chủ đã chết đi rất nhiều, trước mắt không có cách nào giải quyết được

Tôi hả miệng ra, một ngụm máu tươi nôn ra lòng bàn tay, sau đó biến thành từng lá bùa máu trấn hồn, lao đến phía mấy cổ thi thể phía trước muốn bổ nhào lên người tôi

Bùa máu trấn hồn đã đánh lên người xác sống, khiến một làn khói dày lập tức bốc lên, những xác sống này lập tức hét lên đau đớn

Nhưng sau khi hét xong, bọn họ lại không hề giống như trong tưởng tượng của tôi mà hoá thành thi thủy, mà là từng con mắt gớm ghiếc nhìn về phía tôi, rồi lại tiếp tục bổ nhào đến!

Xác sống phía trước bổ đến kẹp chặt cổ tôi, tôi vung tay ra, một đạo khí đánh tới liền khiến hai cánh tay của xác sống bị chặt đứt, thi thuỷ màu đen không ngừng chảy ra

Hít!…

Nhưng xác sống này cũng không hề dừng lại, ngược lại còn mở to miệng, muốn cắn tôi thêm lần nữa!

Tôi liền cầm chày hàng ma lên, trực tiếp đánh vỡ hộp sọ của nó, đến lúc này xác sống mới ngã xuống đất, một luồng âm khí trào ra từ đó

Tôi vốn dĩ nghĩ rằng có thể thở phào, nhưng vào lúc này trong bụng xác sống lại truyền tới một trận tiếng nứt, vết khâu bị nứt ra, một lúc sau, cái bao được phủ formalin liền xuất hiện một thi thể trẻ con bò ra từ bụng!!

Trên người đứa trẻ này đã trở thành màu nâu, nó hả to cái miệng không ngừng chảy thi thủy, từng chút một bò về phía tôi!

Một khắc này trong lòng tôi vô cùng nghiêm trọng, từng xác sống lao về phía tôi, chúng nắm lấy tay chân của tôi, hả to miệng muốn cắn xuống, mà vết không trên bhngj họ cũng vỡ ra, những đứa trẻ trốn bên trong cũng thò đầu ra ngoài, rất nhiều thi thủy tuôn ra từ miệng chúng, lần lượt bắn về cơ thể tôi!

“Cút ra hết cho ta! “

Nhìn thấy cảnh tượng này tôi tức giận hét lên, rất nhiều ngọn lửa ý niệm bùng lên trên người tôi, lao về phía xác sống xung quanh

Ngọn lửa ý niệm đã dính lên người của nhiều xác sống, khiến chúng không ngừng kêu rên, tuyệt vọng buông bỏ chán tay của tôi, sợ hãi lùi về sau

Tận dụng khoảng trống này, từng đoạ bùa giấy bay đến trên người tôi, hoá thành một bức tường giấy, bức tường giấy này bao quanh tôi rồi dần dần trở nên trong suốt

Phương thiên kính!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 192


Phương thiên kính,có thể nhốt tất cả những thứ thứ đã chết cùng với linh hồn,con ma kia vừa xông về phía tôi thì lập tức đâm vào trong phương thiên kính,sau đó bị nhốt ở bên trng

Đoang đoang đoang

Từng tên một bị đâm vào trong đo,chúng không ngừng đập lấy kính,muốn trốn chạy ra ngoài,nhưng kính thiên phương vốn dĩ chính là một pháp trận hàng ma trấn yêu,há lại có thể dễ dàng bị phá hủy như thế

Thông qua kẽ hở của những lá bùa tạo thanh thiên phương kính tôi thấy lưu diệu đang ngồi trên ghế từ từ đứng dậy,âm khi nồng nặc tỏa ra từ tren người hắn

Bùm bùm bùm

Lúc nay,tôi đột nhiên nghe thấy bên ngoài phòng giải phẫu truyền đến tiếng cửa va đập vào nhau dữ dội,cùng với đó,còn có những âm thành gào rú rất ghê rợn

Tôi giật mình quay đầu lại,thi nhìn thấy cuối hành lang ngoài phòng giải phẫu,một cánh cửa sắt bị khóa trái,dưới sự đạp phá mãnh liệt từ bên trong,cánh cửa từ từ sụp xuống

Bên trong cánh cửa đó là một phòng thí nghiệm,bên trong còn có một cái hố ngâm thi thể,bên trong đó bao năm nay trường học dùng để ngâm các tiêu bản xác người,bây giờ,những thi thể này dường như đã bị khống chế bởi lưu diệu,từ từ sống dậy

Phương thiên kính có thể nhốt những linh hòn chết,nhưng rốt cuộc thì nó cũng có giới hạn chịu đựng,đám thi thể sống lại kia xông vê phía tôi,phương thiên kính cũng đồng thời phát ra những tiếng nứt vỡ chói tai,những đường nứt phân bố khắp thien phương kính

Lúc này,tôi không dám chần chừ,lập tức sử dụng ngũ hành pháp trận

Lấy chày giáng ma làm trung tâm,máu tươi trên ngời tôi bắn ra,những giọt máu hóa thành huyết bùa trấn hồn,lan tỏa xung quanh chày giáng ma không ngừng,lửa ý niệm lấy tôi làm trung tâm cháy bừng bừng,nền đất dưới chân lần lượt nứt ra,cây cối ngoài cửa sổ cũng khô héo theo,sự sống bên trong cây cũng dâng trào ra bị hút về phía tôi

Kim mộc thủy hỏa thổ,các nguyên tố của ngũ hành lúc này đều đã ngưng tụ đủ,hóa thành pháp trận dưới chân tôi,tâm lực dâng lên khắp nơi

Răng rắc

Những tiêu bản người kia không ngừng đâm trúng vào phương thiên kính,trong phương thiên kính,lúc này đã nhốt rất nhiều thi thể,vì thế mà đến giới han chịu đựng,những đường nứt ở khắp nơi

Cuối cùng,phương thiên kính vỡ tung,hóa thành những miếng thủy tinh vụn vỡ,những thi thể linh hồn bị nhốt bên trong cũng nổ tung,chỉ còn lại những tàn dư thi thể

Khoảnh khắc phương thiên kính vỡ tan,lưu diệu cầm một con dao phẫu thuật lên,chạy qua cơn mưa vụn thi thể bị nổ tung,xông đến đâm vào ngực tôi

Tôi không trốn tránh,tôi lạnh lùng nhìn lưu diệ từ từ lại gân,chày giáng ma trong tay lập tức dơ ra nghênh chiến

Ngũ hành tụ diệt!

Sức mạnh của ngũ hành,lúc này đã ngưng tụ hoàn toàn trên chày giáng ma,cùng lúc với sự tấn công của lưu diệu,gió cuồn cuộn nổi lên càn quét khắp nơi

Những thi thể xông đến từ phòng thí nghiệm dưới sự tấn công của sức mạnh ngũ hành,thi thể chúng tan nát thành từng mảnh,thịt xác bay tan tác khắp trời

Rầm

Một tiếng nổ vang trời,chày giáng ma cùng dao phẫu thuật trong tay lưu diệu đối diện trực tiếp với nhau,dưới sức mạnh của chày giáng ma,con dao này giốn như một miếng ngói rơi trên nền nhà,lập tức vỡ vụn

Sau đó,chày dáng ma xuyên qua bàn tay lưu dieju,trực tiếp đâm vào ngực bên phải của hắn

Hự

Chày giáng ma đâm xuyên qua vùng ngực của lưu diệu,máu tươi lập tức chảy ra,một ngụ,m máu tươi màu nâu lập tức phun ra từ miệng lưu diệu,cơ thể hắn cũng lập tức bay ra,đâm vào liên tiếp mấy chiếc giường giãi phẫu,sau đó ngã mạnh ra nền nhà

Chày giáng ma bay đi,đâm sâu vào bức tường ở phía sau,sau đó dưới sự kêu gọi của tôi,lần nữa quay về trong tay tôi

Nhưng giọt máu màu nâu không ngừng nhỏ xuống trên chày giáng ma,đây là máu sống,đến từ lưu diệu,chỉ có điều trong máu này,lại có thi độc rất mạnh

Tôi chau mày,ngẩng đầu nhìn lưu diệu một cái,lúc này lưu diệu đang đau đớn nằm trên mặt đất,sự tấn công của chày giáng ma không chỉ làm tan nát lá phổi của hắn,mà còn làm hắn gãy cả xương vai,cả cánh tay phải của hắn vô lực thongx xuống,dường như đã bị phế rồi,những ngụm máu tươi màu nâu liên tục bị phun ra từ miệng hắn,hắn giãy dụa muốn đứng dậy nhưng cố gắng mấy lần mà đều thất bại

Tôi nhìn lưu diệu trên nền nhà,rồi lại nhìn máu tươi của hắn nhuốm trên chày giáng ma,nhất thời có chút do dự

Đây là máu tươi của lưu diệu,chỉ cần trộn nó với bùn đất,thì có thể giải được độc trên người tôi,nhưng máu này có thi độc,nếu như vì giải huyết cổ mà tôi lại trúng thi độc,chẳng khác gì tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa

Lúc này,lưu diệu nhìn tôi,hắn ôm lấy miệng vết thương trên ngực,nở nụ cười tà ác: “ ngươi….khó trốn khỏi cái chết,huyết cổ của cha ta,thi độc của ta.chúng…sẽ có một cái giết chết ngươi”

Nghe ậy,tôi không khỏi chau mày,huyết cổ,thi độc,đây là hai kịch độc đủ làm tôi chết,nhưng bây giờ,huyết cổ hoặc thi độc,tôi phải chọn một cí,nếu như là lựa chọn huyết cổ,thì tôi chắc chắn sẽ chết,nhưng nếu như tôi lựa chọn thi độc,có lẽ còn có một con đường sống

“ hừ,lẽ nào tao còn sợ mày”

Bị lưu diệu khích,tôi hừ lạnh một tiếng,lập tức sử dụng thủy hành thuật

Dưới sự khống chế của thủy hành thuật,rất nhiều máu màu đen phun ra từ vết thương trên ngực hắn,bay về phía lòng bàn tay tôi,lưu diệu kêu lên thảm thiết

Máu tươi của lưu diệu lan tỏa xung quanh tay tôi,tôi có thể cảm nhận được thi độc chảy trong đó,tôi chau mày,nhưng không do dự nữa,lập tức lôi bùn đất đã chuẩn bị trước ra,trộn với máu đen

Bùn đất cùng máu lập tức tỏa ra những bọt khí,khói đen không ngừng tỏa ra,tôi nhẫn nhịn sự buồn nôn,lập tức nuốt xuống

Một cảm giác đau đớn chưa từng có truyền đến toàn thân,những huyết cổ của lưu khởi sơn trong người tôi lúc này thức tỉnh lại,chúng chui rúc khắp nơi trong người tôi,hóa thành những dòng điện kích thích

Dưới tác dụng của huyết cổ,3 miệng vết thương bạo phát ra từ trên cơ thể tôi,máu đỏ tươi chảy ra từ 3 miệng vết thương đó,vừa tiếp xúc với không khí,đã nổi khói đen

Những vết thương này chảy máu không nhiều,số máu này,lại là máu trúng huyết cổ,bây giờ,huyết cổ trong người tôi,đang được đẩy ra ngoài

Lúc này,cơ thể tôi có được sự thoải mái dễ chịu,nhưng cũng chịu đựng những cơn đau đớn kịch liệt

Huyết cổ giải rồi,nhưng thi độc cũng theo máu tươi mà xâm nhập ra toàn cơ thể,những mụt nước trên người tôi vỡ ra,máu màu đen bắt đầu chảy ra khỏi cơ thể không khống chế

Tôi vừa uống máu lưu diệu,bên trong có thi độc mạnh hơn rất nhiều so với trước đây,thi độc lần này vượt xa giới hạn chịu đựng của tôi

Bây giờ,cơ thể tôi đang thối rữa từng chút một.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 193


A!…

Lúc này, tôi đau khổ hét lên, thi độc ghê gớm đó, lúc này đang ăn mòn cơ thể tôi, phật lực trong người tôi phóng ra, nhưng trong nháy mắt liền sụp đổ

“Haha, hahaha! Đỗ minh, ngươi đây là uống thuốc độc giải khát sao! Ta chết, ngươi cũng đừng mong được sống yên bình!! “

Lưu diệu vịn bàn bò lên khỏi mặt đất, hắn ta nhìn bộ dáng thống khổ của tôi, trên khuôn mặt gớm ghiếc lộ ra một nụ cười giễu cợt, khiến tôi vạn phần tức giận

Tôi giơ tay đinh thi thủy ra, trừng mắt nhìn lưu diệu:”Cho dù ta có chết đi chăng nữa, cũng phải để ngươi chết trước mặt ta! “

Nói xong, tôi liền bắt đầu vận dụng thủy hành thuật, rất nhiều máu tươi dưới sự khống chế của tâm lực, liên tục tuôn ra từ miệng vết thương trên ngực lưu diệu, bắn tung toé ra xung quanh

Haha! hahaha…

Lưu diệu lại không hề vì mất máu mà hét lên đau đớn, hai tay của hắn ta sống chết ôm lấy lan can phía sau, cười lên điên cuồng

Nhưng nụ cười điên cuồng này cũng không kéo dài được lâu, đột nhiên dừng hẳn lại

Tiếng cười của lưu diệu dừng lại, đầu gục xuống, toàn thân như mất đi sức chống đỡ, ngã xuống mặt đất

Nhìn thấy cảnh tượng này, tôi dừng hành động trong tay lại, trong lòng tôi sinh ra cảnh giác, từng bước từng bước đi đến chỗ lưu diệu

Lúc này, thân thể của lưu diệu sớm đã không còn động tĩnh gì, tôi cuối người xuống kiểm tra hơi thở ở mũi của hắn ta, lại phát hiện mũi đã không còn hít thở nữa, mạch đập trên cổ của hắn ta cũng dừng lại

Lưu diệu…. chết rồi

Cảnh tượng này khiến tôi cảm thấy ngoài ý muốn, mặc dù cuộc chiến trước đó rất ác liệt, nhưng trong suy nghĩ của tôi, lưu diệu phí công phu lớn như thế, hơn nữa còn ở nơi đông người đợi tôi tới, ít nhiều gì cũng phải có hậu chiêu mới đúng, nhưng trước mắt thì hắn ta lại đột nhiên chết, chết vô cùng đột ngột

Thi thể của lưu diệu, vì không có linh hồn và tâm lực chống đỡ, thi độc đã bắt đầu xâm nhập vào tứ chi, bắt đầu điên cuồng mà chiếm lấy cơ thể hắn ta

Dưới sự tấn công của thi độc, da và thịt của lưu diệu bắt đầu chảy ra nhanh chóng, biến thành từng vũng thi thủy màu đen chảy ra từ miệng vết thương, phòng giải phẫu đang ngập trong mùi formalin và mùi máu, nhất thời xộc lên mũi

Lưu diệu chết rồi, tôi cũng đã báo thù cho bọn hàn thuận, cũng đã tự giải huyết cổ cho bản thân, nhưng trong lòng tôi lại không hề có cảm giác vui sướng nào, ngược lại cảm thấy nặng nề không yên

Loại cảm giác bất an này không phải đến từ thi thể của lưu diệu, cũng không phải thi độc xâm nhập vào cơ thể tôi, mà là đến từ phía sau lưng!

Một trận âm khí mạnh mẽ đột nhiên thổi đến, khiến tôi lạnh cả sống lưng, tôi ngạc nhiên quay đầu lại, thì lại phát hiện lưu diệu đang đứng sau lưng tôi!.

Cơ thể của lưu diệu bị thi thủy phân hủy, nhưng linh hồn của hắn ta đã thoát ra và đứng sau lưng tôi, đang nhìn tôi mà nở một nụ cười cực kì ghê tởm

“Đỗ minh, tất cả vẫn chưa xong đâu!! “

Linh hồn của lưu diệu rít lên một tiếng, trực tiếp đánh ra một cỗ âm khí về phía cơ thể tôi!

Khoảng cách giữa lưu diệu và tôi quá gần, cộng thêm hắn ta lại vô thanh vô tức mà đứng đó, càng khiến tôi không kịp phòng bị

Vù vù vù!…

Một tiếng vo ve vang lên bên tai tôi, linh hồn của lưu diệu đánh tới, lúc này tôi có thể cảm thấy một lực lượng mạnh mẽ truyền tới từ linh hồn của hắn bay về phía tôi

Cơ thể tôi nặng nề va vào bức tường phía sau, nhưng tôi lại không hề thấy đau một chút nào, cơ thể cũng không hề ngã xuống đất mà ngược lại đang lơ lửng trong không trung

Tôi kinh ngạc ngẩng đầu lên, thì lại phát hiện thân thể tôi đang ở tại chỗ, mà cái bị lưu diệu đánh bay ra, lại chính là linh hồn của tôi!

Lúc này tôi thấy cơ thể mình truyền đến âm khí bùng lên dữ dội, cái đầu đang cúi xuống lại từ từ mà ngẩng lên, mở mắt ra, đôi mắt trống rỗng nhìn chằm chằm vào linh hồn tôi, phát ra tiếng cười quỷ mị

“Đỗ minh, thân xác của ngươi, là của ta rồi! “

Một khắc này cơ thể tôi đang nói chuyện, nhưng âm thanh phát ra lại chính là tiếng của lưu diệu!

Lưu diệu, hắn đã trấn áp linh hồn tôi ra khỏi cơ thể, mà bây giờ hắn đã thay tôi trở thàn chủ thân xác!!

“Lưu diệu, trả thân xác lại cho ta!!”

Nhìn thấy thân xác của bản thân lại một lần nữa bị người khác chiếm lấy, tôi phẫn nộ hét lên, vươn tay ra, hướng lưu diệu dùng triệu hồn thuật

m khí nồng đậm toả ra từ người tôi, hướng về phía thân thể đang bị lưu diệu chiếm giữ, một sức hút mạnh mẽ cuốn lấy lưu diệu.

Lúc này lưu diệu hét lên từng tiếng, âm khí đến từ linh hồn của hắn ta cũng không ngừng trào ra

Ánh mắt của lưu diệu vô cùng gớm ghiếc, nhưng hắn ta lại không hề có ý phản kháng, mặc cho tôi dùng triệu hồn thuật nuốt lấy âm khí trong cơ thể hắn, sau đó nhanh chóng chắp hai tay lại niệm chú

Vào một khắc cuối cùng, linh hồn của lưu diệu cũng bị tôi lôi ra khỏi cơ thể, tôi tính hút hoàn toàn linh hồn của hắn ta, rồi trở lại thân xác

Nhưng mà tất cả lại trễ một bước, vào lúc linh hồn của lưu diệu bị kéo ra, hắn đã lợi dụng cơ thể tôi để đánh ra một đạo cuối cùng

“Hahaha! Đỗ minh, ngươi trễ rồi, ngươi xong rồi!! “

Linh hồn của lưu diệu bị tôi nắm trong tay, rất nhiều âm khí bị hút ra, không bao lâu sau linh hồn của hắn liền bị tôi nuốt chửng, hoá thành mây khói

Nhưng mà một đạo lúc lưu diệu mượn cơ thể tôi đánh ra, là vì độ hồn chú, trong nháy mắt cơ thể hắn ta bị rút ra, một con đường lớn toả ra ánh sáng trắng liền xuất hiện trong phòng giải phẫu

“Hoàng thổ trăm năm không hối hận, trên đường âm dương không quay đầu, trước sau gì cũng gặp chuyện, kiếp sau ngươi sẽ giải quyết mối lo lắng này! Hahaha… “

Lưu diệu bị tôi bóp trong tay điên cuồng mà cười lên, mà trong tiếng cười đó, một trận âm khí lạnh lẽo liền toả ra từ con đường âm dương bao trùm lấy tôi

Mà dưới hơi thở âm khí lạnh lẽo này, còn có một lực hút không thể ngăn lại được, lực hút này đang hút lấy linh hồn của tôi, từng chút từng chút một hướng về phía cuối con đường âm dương

Nhìn thấy cảnh này trong lòng tôi liền chấn động, mà tiếng cười của lưu diệu đã đạt đến cực điểm vào lúc này

Chịu lấy sự ảnh hưởng của con đường âm dương, tôi không ngừng dùng triệu hồn thuật, thán thể của tôi cũng bắt đầu không ngừng lại được mà tiến đến con đường âm dương ngày càng gần, như thể bị hút vào vực sâu không đáy

Tuy nhiên vào chính lúc này, một thân ảnh màu xám không biết từ lúc nào đã xuất hiện giữa tôi và con đường âm dương, ánh nắt u ám nhìn về phía tôi, sau đó đưa tay ra, râtd nhiều dương khí dâng trào ở cuối con đường âm dương

Bụp…

Một tiếng động vang lên, con đường âm dương toả ra ánh sáng trắng đó liền trong nháy mắt mà vỡ tan, biến thành một làn khói, lực hút đang khống chế tôi cũng dừng lại

Tôi thở phào nhẹ nhõm, sau đó quay đầu nhìn về phía người đột nhiên ra tay, lại phát hiện đó là trầm thiên phàm người đã cứu tôi ra khỏi giấc mơ

Trầm thiên phàm nhìn tôi một cái, có chút thất vọng lắc lắc đầu, phất tay một cái, linh hồn tôi liền không chịu sự khống chế mà bay ra, rơi vào trên thân xác.

Sau khi linh hồn đã trở lại thân xác, một cảm giác đau đớn chưa từng có bao trùm lấy tôi, thi độc trong cơ thể cũng bắt đầu phát tác

“Đến cả một con kiến cũng đối phó không nổi, cậu thực sự xấu hổ khi làm đệ tử tạ chính đức. “Trầm thiên phàm nói như thế với tôi, trong giọng nói không giấu được sự thất vọng

Nghe vậy, tôi xấu hỏi mà cúi thấp đầu xuống

Đạo hành của lưu diệu yếu hơn tôi, nhưng thủ đoạn xảo trá của cậu ta đã khiến tôi gặp rắc rối tận hai lần, nếu không có trầm thiên phàm ra tay cứu giúp, e rằng bây giờ tôi sớm đã mệnh táng hoàng tuyền rồi

Thi thể của lưu diệu đã bị phân hủy, nhưng linh hồn cậu ta vẫn còn, sau khi thấy trầm thiên phàm đến, sắc mặt của lưu diệu trở nên tái nhợt, sau đó sợ hãi mà quỳ xuống mặt đất

“Đại nhân… ngài nói muốn tôi đấu với đỗ minh, bây giờ tôi đã làm như ngài phân phó rồi, chuyện nên làm cũng đã làm, nhận lấy thống khổ, đại nhân ngài có thể thả tôi đi hay không? “

Lưu diệu quỳ trên mặt đất, linh hồn cậu ta vì sợ hãi mà run rẩy dữ dội, lúc nói chuyện thậm chí còn không dám ngẩng đầu nhìn trầm thiên phàm một cái

Nghe thấy lời này của lưu diệu, trong lòng tôi liền cảm thấy rất kì lạ, chẳng lẽ lưu diệu đợi tôi ở phòng giải phẫu để quyết đấu, là vì nhận chỉ thị của trầm thiên phàm?

Mang theo cách nghĩ này, tôi chấn kinh nhìn về phía trầm thiên phàm, nhưng trên mặt trầm thiên phàm lại không hề có chút dao động nào, lắc lắc đầu với lưu diệu:”Nhưng ta không hề để ngươi giết cậu ấy. “
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 194


Giác bi cao tăng,là trụ trị của chùa Đàm Hoa gần đây,lần này đến đây,cũng là nhận sụ nhờ vả của cảnh sát

Lưu diệu không phải là người mà vũ lực tầm thường có thể đối phó,trước nay không tin quỷ thần như cảnh sát,chỉ đành mời người trong đạo môn pháp môn đến giúp đỡ,đạo môn thì mời tôi,còn pháp môn thì mời giác bi

Vốn dĩ,ý của cảnh sát là ngộ ngỡ tôi khong thể đối phó lưu diệu,thi giao cho giác bi cao tăng ra tay giải quyết,nhưng bây giờ tất cả đã ổn định,thi thể của lưu diệu được đựng vao trong túi vô khuẩn khuân lên xe cứu thương,rất nhiều cảnh sát cũng di vào phòng giải phẫu,xử lí vấn đề còn sót lại

Giác bi cao tăng nhìn tôi,nhìn da thịt thối rữa vì thi độc của tôi,trong mắt lộ vẻ kì lạ

Cảnh sát xung quanh bắt đầu lo lắng xử lí chuyện còn lại,bây giơ chỉ còn lại tôi và giác bi cao tăng

“ giác bi cao tăng,ngài thấy,nếu như lưu diệu này tôi không giết,phật phát có đủ năng lực giúp hắn quay đầu?”

Tôi nhịn đau đớn nói

Hôm qua ở chùa Đàm hoa,tôi từng nói với giác bi cao tăng động cơ giết lưu diệu của mình,nhưng giác cao tăng lại dùng phật pháp làm lí do,đuổi khách khéo,nhưng lại đúng lúc này,,lưu miêu chết trong tay lưu diệu,chính vì thế,tôi nhớ rất rõ những lời mà ông ta nói

“ a di đà phật,loại này phật pháp không thể độ ”

“ phật không thể vì một tên,mà độ chúng sinh bừa bãi,phật nếu nư tiếp tục từ bi với hắn,ngây thơ mong chờ hắn quay đầu,khác gì mong chờ được lột da hổ chứ,đáng chết thì nên chết,phật pháp nếu như quá chú trọng đến trả giá,thì chỉ giúp đỡ cho nghiệp chướng”

Tôi nói

Giác bi cao tăng biết được tôi lại tạo nghiệp,ít nhiều sẽ giữ cho tôi chút thể diện,lúc đó trong lòng tôi cũng đã sám hối với phật,nhưng cho đến khi lưu miêu chết,cộng thêm pháp luật cho tôi quyền lợi giết lưu diệu,mới làm cho tôi vênh váo như thế này trước mặt giác bi

“ phật độ chúng sinh,nhưng phật không phải thánh mẫu”

Tôi thẳng thắn nói hết phẫn nộ trong lfng,tôi trách móc giác bi,cười nhạo chữ “ phật” ông ta tín ngưỡng

Giác bi vẫn điềm tĩnh,không vì lời nói của tôi mà xao động,tay trái thì xoay chuỗi hạt,nói với tôi: “ bần tăng không nghi ngờ phật,may mà có thí chủ chỉ điểm,nhưng thí chủ nên nhớ,phật là thiện,chứ không phải ác”

“ vậy thì,thế nào là thiện,thế nào là ác,mặt người dạ thú có phải thiện ko,mưu sát kẻ xấu có phải ác ko?” tôi nói

“ người thiện có ác,người ác có thiện,phật rất công tâm,nếu như dùng lời nói để trốn tránh,thì phật không còn là phật,mà là mê muội”

Tôi nói xong,khong quan tâm ông ta nữa,vòng qua người ông ta rời đi

“ thiện ko thiện,ác không ác,bần tăng mê muội,nếu như không thẻ độ hóa người khác,vậy bần tăng nguyện quy hết tất cả ác báo về mình”

Lúc này,giác bi nói

Nghe xong,trong lòng tôi thấy lạ,cứ cảm thấy phật lực truyền đến từ sau lưng

Tôi quay đầu,thì phát hiện giác bi lúc này đã ngồi xuống thiền,âm thầm niệm kinh,cùng vói đó,còn có phật lực

Phật lực này,nhiều hơn trên người tôi rất nhiều rất nhiều,đi về phía của tôi

Phật lực thiêng liêng bao trùm lấy cơ thể tôi,thi độc trong người tôi,lần lượt chảy ra,hóa thành những đám khí màu đen,bao trùm về phía giác bi coa tăng

“ giác bi cao tăng,ông lam gì vậy,dừng tay lại”

Nhìn thấy chuyện này,trong lòng tôi lập tức hiểu ra,đồng thời,một sự sợ hãi dâng lên

Lúc này,giác bi cao tăng đang dùng phật pháp trên người làm sạch thi độc trong tôi

Nhưng mà,phật pháp ông ta có hạn,ông ta không thể làm sạch hoàn toàn thi độc trong người tôi,vì thế,ông ta đã lựa chọn dùng phật pháp thu hút,để thi độc di chuyển vào cơ thể ông ta

Phật pháp của giác bi không bằng nhất niệm nhất phàm,nhưng thi độc độc thế nào thì tôi vô cùng hiểu rõ,giác bi cao tăng nếu như bị trúng thi độc,thì chẳng khác gi tìm đường chết

Tôi tuy có chút thành kiến với tín ngưỡng của ông ta,nhưng tôi chưa từng nghĩ sẽ vì điều này mà bắt ông ta trả giả đắt nhue vậy

Tôi vội vàng sử dụng phật lực,muốn ngăn cản việc hấp thụ thi độc của giác bi,nhưng phật lực của tôi yếu hơn giác bi cao tăng rất nhiều,không chỉ không thể ngăn cản,ngược lại con đồng hóa với phật lực của ông ta,giúp ông ta hấp thụ nhanh hơn

Rất nhiều thi độc hoa thành khí đen đi vào cơ thể giác bi,những mạch máu đen sì trên người tôi,cũng từ từ khôi phục màu sắc,một cảm giác áy náy chưa từng đó bao trùm lấy tôi

Tôi chỉ trích ông ấy,nhưng ông ấy lại giúp tôi trả giá

Trong lòng giác bi có chấp niệm,ông ấy không khuât phục được tôi,cũng không thuyết phục được bản thân mình,ông ấy lựa chọn dùng hành động chứng minh bản thân đúng,chứng minh tôi sai

“ giác bi cao tăng,vãn bối non dại ăn nói lung tung,những gì nói trước đó toàn là nói lúc giận dữ,xin ông đừng cho là thạt,xin hãy thu lại phật pháp”

Tôi không thể ngăn cản được,vội vàng quỳ xuống,khổ sở xin xỏ

Thi độc trong ngươi tôi,tôi tin trầm thiên phàm có thể giải được,đến lúc đó,tôi nhiều lắm cũng chỉ nợ một ân tình,nhưng mà,nếu như giác bi cao tăng vì tôi mà trúng thi độc,vậy thì thứ tôi nợ,e rằng là một cái mạng,ko chỉ thế,tooithaamj chí còn nợ phật môn một lời xin lỗi,những thứ này,tôi tuyệt đối ko muốn nhìn thấy

Nhưng mà,giác bi cao tăng ko nghe tôi thỉnh cầu,những phật lực lan tỏa quanh tôi cũng ko vì sự phản kháng mà ngưng lại,rất nhiều thi độc không thể ngăn cản đi vào cơ thể giác bi

Cuối cùng,thi độc trong tôi được làm sạch,giác bi cao tăng từ từ mở mắt,chau mày,lúc này sắc mặt xanh xao,nở một nụ cười thản nhiên

“ cao tăng…”

Ánh mắt tôi run rẩy nhìn ông ấy,không có thi độc trog người,trên người tôi những vết thương cũng đã hồi phục,cũng không chảy mủ nữa,kết vảy lại

Tất cả những gì vừa nãy,mấy cảnh sát cách đó ko xa cũng nhìn thấy,nhưng họ chỉ là những người bình thường,không thể cảm nhận được sự tồn tại của phật lực,cũng không thế nhìn thấy thi độc di chuyển,họ dung ánh mắt kì lạ nhìn chúng tôi,không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì

“ cao tăng,ngài việc gì phải làm thế,vãn bối có cách giải thi độc trên ngươi,ngài vì sao phải hiến mạng mình?” tôi nói,trong lòng áy náy

Nhưng ma,ông ấy lắc đâu,từ từ đứng dậy nói: “ bần tăng làm vậy,nếu như có thể giúp thí chủ quay đầu là bờ,cũng là công đức”

Nghe xong,trong lòng tôi cười khổ: “ nhưng vãn bối vẫn luôn ở trên bờ,quay đầu kiểu gì?”

Tôi cứ cho rằng,trong lòng tôi đêu là thiện,người tôi giết ko nhiều,nhưng mỗi người đều người đáng chết

Giác bi niệm a di đà phật rồi từ từ rời đi khỏi học viện y học.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 195


Nghe xong,sắc mặt của lưu diệu bởi vì sợ hãi mà trở nên méo xệch,hắn vội vàng quỳ trước mặt trầm thiên phàn,bắt đầu dập đầu liên tục: “ Đại nhân,cháu thật sự không biết người lại quen biết với đỗ minh,nếu như cháu biết sớm,nhất định sẽ tự nguyện hiến máu tươi của mình cho cậu ấy,càng không muốn thay người nhà báo thù…đại nhân,xin người hãy tha cho cháu!ngoài linh hồn vụn vỡ này ra,cháu chẳng còn gì nữa”

“ ngươi có thể chạy rồi”

Trầm thiên phàm không để ý lưu diệu cầu xin,cúi đầu nhìn lưu diệu,âm thanh lạnh lùng nói

“đại nhân…xin người khai ân”,lưu diệu sợ hãi hét lên,dập đầu không ngừng

“ ta nói,ngươi có thể chạy rồi,nếu như không chạy,ta sẽ tự mình ra tay” trầm thiên phàm không nhẫn nhịn dk nữa

Nghe xong,sắc mặt lưu diệu kinh hoảng,rồi lại nhìn tôi,sau đó đột nhiên ý thức được thứ gì đó,lập tức hoảng hốt bay lên,bay ra ngoài cửa sổ không quay đầu

“ tiền bối,ngài cứ thể bỏ qua cho hắn sao?”

nhìn thấy linh hồn của lưu diệu sắp chạy thoát,trong lòng tôi bực tức nói

Dù gi tôi bây giờ,cũng có thâm thù với lưu diệu,vì linh hồn trên trời của bọn hàn thuận,tôi tuyệt đối không thể để linh hồn của lưu diệu tiếp tục sống trên đời

“ ta để hắn chạy,nhưng nếu như cậu muốn giết hắn,ta không quản”’

Cho đến lúc này tôi mới ý thức được ý tứ trong lời nói của trầm thiên phàm,thảo nào lúc trầm thiên phàm bảo lưu diệu chạy,hắn lại sợ hãi như vậy,hóa ra là ông ấy vẫn muốn tôi tự tay giết lưu diệu

Nghĩ đến đây,tôi cũng khong chần chừ nữa,lập tức sử dụng chiếm hồn thuật,rất nhiều âm khí tỏa ra từ trên người tôi,bao trùm về phía lưu diệu đang chạy trốn

Tiếng hét thảm thiết của lưu diệu vang lên,linh hồn của hăn trước đó đã bị trọng thương,lần này lại bị trúng chiếm hồn thuật,chỉ chớp mắt thôi linh hồn hắn đã bị hủy diệt,hóa thành âm khí chui vào trong cơ thể tôi,hóa hành hồn lực

“ đỗ minh,có phải cậu đã quen với việc chuyện gì cũng dựa vào ngkhac? Vì vậy quên đi việc nâng cao bản lĩnh của mình”

Sau khi lưu diệu chết,trầm thiên phàm nhìn tôi nói: “ đạo hành của cậu mạnh hơn lưu diệu rất nhiều rất nhiều,nhưng hết lần này đến lần khác rơi vào tình cảnh nguy hiểm,bản lĩnh đầy mình nhưng rốt cuộc kinh nghiệm quá non kém,ngay cả việc đối phó với một con chuột này mà cũng gian nan như vậy,thật làm cho người ta thất vọng”

Ý chỉ trích bên trong lời nói của trầm thiên phàm rất rõ ràng,làm cho tôi xấu hố cúi đầu

Như ông ta nói,từ khi gia nhập đạo môn đến bây giờ,bên cạnh tôi dường như lởn vởn rất nhiều người mạnh hơn tôi,mỗi lần gặp phải nguy hiểm,đa phần là họ ra tay giúp tôi giải quyết

Giang hoài hại tôi,dư thiên hòa ra mặt,âm quan môn truy sát,thẩm trường thu giúp tôi,phương trung chính giết tôi,la thẩm băng dao ra mặt,minh quỷ đoạt cơ thể tôi,là tế đức tổ sư thay tôi giáng phục,còn khi bị nhốt trong quỷ mộ,cũng nhờ tạ chính đức giúp,thậm chí bây giờ đối phó lưu diệu này,cuối cùng thời khắc quan trọng vẫn là trầm thiên phàm kịp thời ra tay

Nghĩ lại,tôi giật mình phát hiện,bản thân dường như thật sự không có trận chiến nào là đơn thuần một mình xử lí,cứ luôn có muôn vàn tình huống,có đủ loại người ra tay giúp đơc

Thực lực thật sự của tôi,lại không làm được gì trước một lưu diệu yếu đuối hơn,điều này làm tôi vô cùng xấu hổ

“ đa tạ tiền bối giáo huấn,vãn bối nhất định khắc cốt ghi tâm,không có sai sót như thế này nữa”

Tôi nhìn những tàn dư thi thể xung quanh hỏi: “ trầm tiền bối,lưu diệu ở trong căn phòng này đợi tôi quay lại,là nhận chỉ thị của ngài sao?”

trầm thiên thu không che giấu mà gật đầu: “ tôi không giết hắn,là bởi vì hắn không có tư cách này,cậu muốn giết hăn,hắn lại núp trong tối,thời gian của ta có hạn,không có kiên nhẫn nhìn hai cạu chơi mèo vờn chuột,chi bằng trực tiếp cài đặt quy tắc trò chơi cho rồi”

“ sau đó,ngài muốn lưu diệu ở đây bất động,đợi tôi quay lại báo thù,hắn cứ thế mà đồng ý sao?”

Trầm thiên phàm gật đầu: “ ta đồng ý qua với hắn, hắn thắng hay thua,ta đều sẽ tha cho hắn một mạng,điều kiện này,hắn không có tư cách từ chối”

Nghe xong,trong lòng tôi cười khổ,trầm thiên phàm này thật lạnh lùng,cho dù trầm thiê phàm tha cho hắn một mạng,tôi cũng chắc chắc khoogn tha cho hắn,cuối cùng,kết cục của lưu diệu chỉ có chết,lúc tôi rơi vao khó khăn,trầm thiên phàm cũng sẽ tự mình ra tay

“ vậy thì,tiền bối mệnh lệnh cho lưu diệu nộp mạng cho tôi,ý nghĩa của việc làm này là gì?” tôi hỏi trầm thiên phàm

Trầm thiên phàm chau mày,dường như không thể chịu đựng được liên tiếp những câu hỏi dồn dập của tôi nữa,nhưng vẫn mở miệng nói: “ để cho cậu nhìn thấy nhược điểm chết người của bản thân mình,chính là ý nghiac lớn nhất của cái mạn g lưu diệu”

“ chỉ vậy thôi?”

“chỉ vậy thôi”

tôi gật đầu,chiến đấu với lưu diệu,quả thực giúp tôi nhìn thấy kinh nghiệm của bản thân thiếu sót nghiêm trọng,nhưng mà,tôi giết lưu diệu là vì báo thù,,còn trầm thiên phàm sắp xếp hắn chết,lại chỉ vì giúp tôi nhìn ra một triết lí mà thôi

Một mạng người,trong mắt những ngkhasc nhau,sẽ khác nhau,chỉ có điều đang tiếc duy nhất là,trước đây mười mấy sinh mạng nguoif,nếu như không phải vì đối phó tôi,lưu diệu cũng sẽ không giết nhiêu ng như vậy

Chỉ có điều đã qua rồi,nếu đã xảy ra,tôi cũng không thể thay đổi,chỉ có thể day dứt trong lòng

Những giọt thi thủy màu đen đang tí tách nhỏ từ người tôi xuống,sự thối rữa trên da càng ngay càng nghiêm trọng,nếu như không nghĩ cách,chỉ sợ sớm muộn cung sẽ bị thi thủy ăn mòn hết thịt

“ tiền bối,ngài có cách gì giải thi độc không,tiên bối..tiền..”

Tôi nói,muốn trầm thiên phàm giúp tôi giải thi dộc,nhưng tôi vừa quay đâu,thì phát hiện bóng dáng ông ta không biết từ luc nào đã biến mất,làm tôi thấy kì lạ

“ chuyện của bản thân tự mình lam,đừng cứ muốn người khác giúp”

Trong căn phòng rộng lơn,truyền đến âm thanh lạnh lẽo của trầm thiên phàm,nhưng bóng dáng đã ko còn nữa

( 3 dòng quảng cáo: hello tui là tamlinhhaibonbay doctruyenonline… tui dù bị bóc phốt ăn cắp rất nhiều lần nhưng vẫn mặt dày đi ăn trộm,lần này tui ăn trộm truyện của china’s story up lên đây nha mọi người) bực -)))

Trong lòng tôi chua chát,nếu như tôi thực sự có cách giải thi độc,tôi đến nỗi phải xin thế nay sao?

Có điều tôi bây giơ cũng k vội,dù gì trầm thiên phàm là bạn thân của tạ chính đức,đồ đệ của bạn gặp nạn,cho dù thế nào,trầm thiên phàm cũng k thể thấy chết k cứu

Mang theo suy nghĩ đó,tôi cúi người thu dọn thi thể đã thối rữa lòi cả xương của lưu diệu,kéo một cánh tay hắn,đi ra ngoài cửa,đi xuống tầng ra ngoài

Dáng vẻ bây giờ của tôi vô cùng ghê rợn,toàn than đã mất một phần da thịt,toàn thân đâu cũng có vết thối rữa,máu màu đen không ngừng chảy

Nhìn thấy tôi đi ra,rất nhiều cảnh sát nhất thời không nhận ra toi,còn cho rằng tôi là một xác chết chạy ra từ trong đoàn phim,đến nỗi ai nấy lập tức dơ súng lên

“ đừng ra tay,tôi là đỗ minh”

Trương cảnh quan bị dọa hết hồn,sau đó khuôn măt kinh ngạc nhìn tôi: “ đỗ minh,cậu sao vậy,nhanh,bác sĩ,nhanh đưa cậu ấy đến bệnh viện”

“ đừng chạm vào tôi,trên người tôi đã trúng thi độc,nếu như chạm vao thi thủy,các anh sẽ chết đó”

Tôi lắc đầu,cự tuyệt ý tốt của trương cảnh quan,sau đó chỉ vào thi thể bị tôi lê trên mặt đất của lưu dieju: “ lưu diệu,chết rồi,mọi người có thể đối hiến DNA thân phận của hắn,nhớ đừng trực tiếp tiếp xúc vào cơ thể hắn”

“ bằng không,các anh se giống như tôi” nói xong,tôi dơ cánh tay thối rữa của mình lên

Nghe xong,tất cả cảnh sát tái mét,trương cảnh quan cũng cảm ơn liên tục

Tôi ko có tâm trạng quan tâm đến họ,dù gì bây giơ quan trọng nhất là,xin trầm thiên phảm giải thi độc cho tôi,bằng không tôi nhất định sẽ ko nhìn thấy ánh mặt trơi ngày mai

“ a di đà phật,thí chủ,đừng lo”

Luc này,tôi đột nhiên nhìn thấy một lão tăng đi từ trong đám cảnh sát ra,nhìn tôi

Giác bi cao tăng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 196


“ cao tăng,cao tăng xin dừng bước”

Giác bi cao tăng sau khi hút hết thi độc,tinh khí của ông ấy sớm đã không còn như lúc trước,nhìn bóng dáng chập chững cua ông ấy,tooi vội vàng chạy lên,nói với ông ấy

Giác bi cao tăng dừng bước chân lại,quay đầu nhìn tôi nói: “ không biết thí chủ còn gì không?”

“ giác bi cao tăng,bây giờ ngài đi với tôi,tôi đưa ngài đi gặp một vị tiền bối,năng lực của ông ta thông thiên,nhất định có thể giải được thi độc trên người ngài” tôi nói

Trầm thiên phàm,đúng vậy,trầm thiên phàm tuyệt đối có khả năng này,tôi tuyệt đối sẽ khôn để giác bi cao tăng vì tôi mà chết,bằng không tôi chỉ sợ sẽ muôn đời hối hận

Nhưng mà,giác bi cao tăng lắc đầu nói: “ thi độc không phải là độc,thế gian này độc nhất,chính là lòng người”

“ bần tăng nguyện lấy hết thi độc trên người thí chủ,bản thân ắt có cách giải độc,xin thí chủ yên tâm” giác bi cao tăng nói

Nghe xong,trong lòng tôi cũng đỡ hơn phần nào,nếu như giác bi cao tăng có cách giải độc,trong lòng tôi cũng nhẹ nhõm hơn phần nào

“ vậy..nếu mà như thế,vãn bối xin cảm ơn cao tăng,đợi sau khi vãn bối xử lí xong chuyện của bản thân,vãn bôi nhất định ẽ đi đến chùa tạ ơn,cùng với xin lỗi” tôi chắp tay thành khẩn nói

Giác bi cao tăng gật đâu nhẹ,cũng ko nói thêm gì nữa,tiếp tục đi ra khỏi trường học,biến mất ở phía trước

Giác bi cao tăng đi rồi,cảnh sát cũng bắt đầu bận rộn xử lí những chuyện còn lại,ở đây tạm thời không con chuyện gì nữa,tôi lập tức đi về khách sạn mình ở

Lúc này,trầm thiên phàm vẫn ở trong phòng tôi,lúc tôi đi vào,ông ta đang ngồi trên một cái ghế đầu hơi cúi xuống nhắm mắt lại,lúc tôi mở cửa ra,ông ta tư từ mở mắt nhìn tôi,trong mắt lộ ra một vẻ kì lạ

‘ thi độc giải rồi?”

Tôi gật đầu: “ giác bi cao tăng dùng phật pháp hút hết thi độc trên người tôi qua người ông ấy”

“ừm”

Trầm thiên phàm gật đầu,đứng dậy:” cao tăng? Chẳng qua chỉ là một lão trọc đâu đạo hành bình thường mà thôi,lúc ta rời đi đã nhìn ông ta một cái,với đạo hành của ông ta,đời này chắc chắn sẽ chẳng bước lên cảnh giới cao hơn của phật môn”

Trong lời nói của trầm thiên phàm,không có chút tôn trọng nào,tôi hơi chau mày

Chỉ có điều PPhật có người tin có người không

“ đỗ minh,bây giờ,huyết độc của cậu và thi độc đều đã giải được,ân oán ở đây cũng đã kết thúc rồi,tiếp theo,cậu định đi đâu?” lúc này trầm thiên phàm hỏi

Tôi nghĩ ngợi rồi nói: “ tôi định đi một chuyến đến quỷ mộ môn,báo cáo chuyện gần đây chohoj,cũng coi như hoàn thành tâm nguyện,tiếp theo,tôi nên quay về chua thừa duyên”

Nói xong,trong lòng tôi cũng không biết sao lại rơi vào trầm tư,tôi và hứa thiến ly biệt,đến bây giơ cũng hơn 2 tháng rồi,cũng không biết cô ấy bây giờ ở chùa thừa duyên thế nào rồi,còn thứ cô ấy chờ,cô ấy muốn có,cũng không biết đã đến chưa

Ngoài ra còn có thẩm băng dao ở thiên huyền quan,cũng không biết hôm nay cô ta thế nào rồi,liệu có ngoan ngoãn ở thiên huyền quan,tịnh tâm tu hành?

Mọi việc đã được giải quyết,quá nhiều suy nghĩ dâng lên trong lòng toi

“ nhân gian thế tục,nghĩ ngợi quá nhiều sẽ thành tâm ma,sao không tạm thời an tĩnh tu hành,cũng không phụ lòng trọng trách nặng nề trên người ngươi” trầm thiên phàm nói

Nghe xong,tôi lắc đầu:” tiên bối,nhưng trong thế tục này,làm sao không thể có nhớ nhung chứ,lúc đầu sở dĩ tôi bước chân vào đạo môn,sở dĩ đến hôm nay ở đây,cũng là vì nhớ nhung,suy nghĩ”

Tôi nói xong,nếu như lúc đầu không phải vì hứa thiến,bây giờ tôi vẫn là một thanh niên trồng lúa trong thôn dương câu,có lẽ chính đang rửa bát trong một quán cơm nào đó,sống một cuộc đời tầm thường,còn bây giờ,tất cả hoàn toàn đã ko còn trong kế hoạch của tôi nữa

“ trên người cậu,có sức mạnh ngũ hành của thẩm trường thu,có chuỗi hạt của chùa thừa duyên,đồng thời còn quỷ mộ của quỷ mộ môn,lại có được chiếm hồn thuật của tạ chính đức,đồng thời còn là một thuần dương chi nhân,trên người cjau,có đủ thứ mà nhiều người không có được,sao có thể sống bình phàm chứ?”

Trầm thiên phàm nói

“ nhưng mà,tôi vốn dĩ là một người chawrg có gánh nặng gì lớn,nếu như có thế,tôi bừng lòng chưa từng bước chân vào đạo môn,bình phàm sống qua ngày có gì mà ko tốt?”

Trầm thiên phàm chau mày:” nhưng trên đời này ko có nếu như,cậu đã bước chân vào con đường này,nhiều người như vậy đã lựa chọn cậu,vậy thì cậu đã ko thể quay đầu,cũng không có ai cho phép cậu quay đầu,bởi vì cùng lúc với cậu bước trên con đường này,cậu đã kết rất nhiều ân oán,cậu muốn trốn lui,nhuwg nhiều người đều muốn giết cjau,tất cả,đã ko thể do cậu quyết định”

“ nhưng mà,ai lại muốn giết tôi nữa?” “ cậu là đệ tử thẩm trường thu,thẩm trường thu trong quá khứ là một ác ma giết ngươi,người chết trong tay ông ta ko đếm được,nếu như hậu nhân của những người đó biết được cậu là đệ tử của ông ta,những người đó sẽ tha cho cậu sao,cậu gánh trọng trách của quỷ mộ môn,giết chết cả nhà lưu khởi sơn,người của âm quan môn sẽ tha cho cậu? sư phụ cậu,tạ chính đức,đã kết vô số ân oán,thân là đệ tử như cậu,thoát khỏi chuyện này sao?”

trầm thiên phàm nói,nghe mà ớn lạnh

Tôi chua từng nghĩ rằng,bản thana lại vô tình,dính thêm nhiều ân oán như thế,bây giờ trầm thiên phàm nói như vậy,trong lòng ko khỏi giật mình

Nhưng làm tôi thấy kì lạ lạ,rất nhiều chuyện tôi chưa từng nói với trầm thien phàm,nhung mà,những chuyện liên quan đến tôi,,ông ta đều nắm trong lòng bàn tay

Trầm thiên phàm nhận ra sự bất ngờ của tôi,cũng ko đợi tôi nói,trực tiếp nói: “ trước khi cậu đến đay,tạ chính đức đã nói kĩ càng chuyện của cậu một lượt cho ta nghe,hôm nay ông ta không thoát khỏi quỷ gian,lại lo lắng thực lực của cậu quá yếu,vì vậy đặc biệt mời tôi đến chỉ đạo”

Ý của trầm thiên phàm là,ông ta dường như định thay tạ chính đức làm sư phụ của tôi,chỉ điểm cho tôi

“ chuyện này…tiền bối ý của ngài,nhưng thực sự vãn bối rất bất ngờ,từ lúc nào mình lại biến thành miếng thịt thơm như vậy” tôi có chút khó hieur nói

Trầm thiên phàm thực lực thế nào tôi ko rõ lắm,nhưng từ trong lời nói cùng quan hệ của ông ta với tạ chính đức,ông ta ít nhất cũng là cùng đẳng cấp với tạ chính đức,nếu như có được sự chỉ dẫn của ông ấy,chả phải là may mắn sao?

“ cậu là thuần dương chi nhân,muôn vàn vận khí có trên người cậu,bắt đầu từ lúc cậu bước chân vào đạomôn,cậu dã trở thành tiêu điểm của nhiều người,là cậu ko biết thôi”

Trầm thiên phàm nói: “ đỗ minh,bây giờ tôi trịnh trọng hỏi cậu,tôi bằng lòng chỉ dạhTrầm thiên phàm nói: “ đỗ minh,bây giờ tôi trịnh trọng hỏi cậu,tôi bằng lòng chỉ dạy cậu,cậu có đồng ý ko?”

“ đồng ý,đương nhiên là đồng ý”

Tôi liên tục gật đầu.ko hề do dự,dù dì những lời trầm thiên phàm vừa nãy nói,cũng đã thành công dọa được tôi,nếu như thật sự như ông ta nói,bởi vì tôi bái quá nhieu sư mà kết thêm nhiều thù hận như thế,thì tôi nên làm mình mạnh hơn,bằng không đừng nói bảo vệ hứa thiến chăm sóc thẩm băng dao,ngay cả bản thân tooicofn ko bảo vệ được

“ chỉ là ko biết,tiền bối định chỉ dạy gì tôi? Hoặc là định dạy tôi những đạo thuật hồn thuật gì?”

Trầm thiên phàm lắc đầu nói: “ thứ ta dạy cậu,có lẽ ko giống những sư phụ trc của cậu,họ dạy cậu tu thuật pháp,tôi thì dạy tu tâm”

“ tu tâm?”

“ừm,đạo hành của cậu vốn ko yếu,nhưng tâm lại quá non nớt,nếu như ko tu hành,rốt cuộc cũng khó làm nghiệp lớn”

“ vậy thì,tu tâm nên bắt đầu thế nào?”

“ bắt đầu thế nào,tạm thời cậu ko cần biết,bây giờ thu dọn hành lí,rồi tôi đưa cậu đến một nơi”

“ đi đâu?”

“ âm quan môn”

Nghe xong,toàn cơ thể tôi run rẩy,tôi vô cùng kinh ngạc nhìn trầm thiên phàm,hoài nghi bản thân có phải đã nghe nhầm ko

âm quan môn!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 197


Âm quan môn,trầm thiên phàm lại đưa tôi đến đó,ông ta ko phải bị điên đó chứ

Trong đạo môn,tôi kết thù với âm quan môn đủ nhiều rồi,thân là đệ tử của phản đồ thẩm trường thu ko nói,lại còn giết chết cả nhà lưu khởi sơn,lúc này nếu như tôi đến âm quan môn,chẳng phải là đi nộp mạng sao

´trầm tiền bối,ông đưa tôi đi âm quan môn,có phải hơi mạo hiểm ko?”

Tôi khó xử nói,trong lòng run sợ

Trầm thiên phàm bình thản,trong mắt ông ta ko quan tâm nhìn tôi một cái “ sao,có tôi ở đây,cậu lẽ nào còn sợ?”

Ko sau,tôi quả thật là sợ,trầm thiên phàm là người rất ghê gớm,nhưng tôi thấy,đạo hành của của ông ta ko thua kém thẩm trường thu,nhưng trong âm quan môn,còn có một môn chủ đó

Trầm thiên phàm có lẽ có thể không quan tâm những người khác cùa âm quan môn,nhưng một khi môn chủ âm quan môn ra tay,vậy thì cho du là 10 trầm thiên phàm,cũng khó mà trốn thoát

Dù gì tôi cũng đã có 2 lần đối đầu với âm quan môn môn chủ,thực lực ông ta tuy chỉ mới được nhìn thấy một góc,nhưng cũng không phải người mà trầm thiên phàm dễ dàng xử lí

“ trầm tiền bối,tôi thấy,chúng ta hay la đổi chỗ khác đi,nếu quả thực ko được,quỷ gian cũng ok” tôi lo lắng noia

Trầm thiên phàm lắc đầu “ tôi đã quyết rồi”

“ người bình thường trong âm quan môn,có lẽ tôi có thẻ đối phó,neus như là trưởng lão hoặc đường chủ khác xuất hiện,trầm tiền bối đối phó cũng ko vấn đề,nhưng ngộ nhỡ môn chủ âm quan môn ra tay thì sao?” tôi lo lắng

Trầm thiên phàm lắc đầu: “ gần đây trong đạo môn truyền đến một tin tức,âm quan môn chủ đã hi sinh một tên đường chủ,đối lấy một con rồng,bây giờ,hắn ta chắc chắn đang nắm bắt thời gian luyện hóa con rồng kia,sao có thể dễ dàng hiện thân chứ,ngươi ko cần lo lắng,cho dù thật sự hắn ta xuất hiện,hắn cũng nhất định ko phải là đối thủ của ta”

Trầm thiên phàm tự tin nói,ko biết tự tin từ đâu đến,ko biết vì sao,tôi cũng tin tưởng ông ta,nên ko nói nhiều nữa

“nếu đã như vậy,tiền bối đưa tôi đến âm quan môn,tu tâm dùng phương pháp nào?”

“ tu tâm của cậu rất đơn giản,chính là giết người,bản tính cậu quá lương thiện,lại từng được phật pháp độ hóa,người bình thường cậu ko nỡ ra tay,nhưng người âm quan môn,cậu khó mà từ bi”

Trầm thiên hàm nói: “ trong âm quan môn,rất nhiều người sống được dùng làm tế phẩm,tội nghiệp rất nặng,loại người nay tôi tin cậu chỉ cần nhìn thấy,cho dù tôi ko gật đầu,cậu cũng hận ko thể giết sạch chúng,vì vậy ở đó mới là chỗ tốt nhất để tu tâm”

Trầm thiên phàm đã quyết,tôi biết rõ bản thân có nói thêm gì cũng ko được,nhìn từ những gì ông ta đã làm trong hai ngày này,ong ta tuy bản tính có chút âm tà,nhưng rốt cuộc cũng không phải đến hại tôi

Sau đó,tôi cũng ko nói nhiều,đồng ý với những gì ông ta nói

Tôi nhanh chóng thu dọn hành lí,rời khỏi khách sạn,chuẩn bị lên đường

Nhưng tôi vừa bước ra cửa,thì lại nhớ ra chuyện gì đó, nhìn trầm thiên phàm nói: “ trầm tiền bối,trong lòng tôi có một nghi hoặc”

“ nói”

“ giác bi ca tăng thay ta chịu thi độc,bây giờ,thi độc tren người ông ấy,với phật pháp của ông ấy,có thể làm sạch thi độc ko?”

Nhưng mà,trầm thiên phàm lắc đầu: “ ông già trọc đầu đó quá yếu,phật pháp ko đủ,thi độc của lưu diệu lại đến từ âm quan mon,không phải có thể so sahs với thi độc bình thường,chút pháp lực đáng thương của ông già trọc đâu đó,muốn giải thi độc có năm mơ”

nghe xong,trong lòng tôi chột dạ

Ý của trầm thiên phàm,lẽ nào nói,giác bi cao tăng hoàn toàn không có năng lực giải độc,vậy thì bây giờ ông ấy chẳng phải…

Nghĩ đến đây tôi vội vàng nhìn trầm thiên phàm: “ trầm tiền bối,tôi thấy,bây giờ mình vẫn chưa thể đi”

“sao?” trầm thiên phàm nghi hoặc nhìn tôi

“ tôi phải đi đến chùa đàm hoa một chuyến,giác bi cao tăng bây giờ chắc chắn ở đó,nếu như vì tôi mà chết,vậy thì trong lòng tôi sẽ vô cùng day dứt”

Trầm thiên phàm:”nhưng mà,cậu đi đến đó thì sao? Cậu có năng lực cứu ông ta?”

“ nhưng tôi tin ngài có”tôi nói với trầm thiên phàm: “ ngài chỉ cần đồng ý ra tay giúp đỡ giác bi cao tăng,vãn bối nhất định cảm kích vô cùng”

“ cảm kích vô cùng,hừ,thù lao nhiều thế”

Trầm thiên phàm lần đầu tiên nở nụ cười,nhưng lại cười khinh bỉ:” nếu đã như vậy,đi cũng được,toại nguyện cho ngươi”

Nnghe xong,trong lòng tôi vui mừng,cũng ko nói gì nữa,vội vàng bắt taxi lập tức cùng trầm thiên phàm đi đến chùa

Lúc chúng tôi đến,cửa chùa đóng chặt,ko tiếp khách,không có khách dâng hương ra vào,cả ngôi chùa vô cùng hiu quanh

Có một sư phụ đang đứng ngoài cổng canh chừng,sau khi nói mục đíhc đén đây,thì mở cửa cho chúng tôi vào trong

Trong chùa,lúc này tiếng tụng kinh vang vọng,hương khói nến thơm bao trùm phật đường

Lúc chúng tôi đi vào cửa phật đường,thì nhìn thấy rất nhieuf tăng nhân đang ngồi trên nền tụng kinh,rất nhiều phật lực lan tỏa xung quanh họ,sau đó từ từ dồn lại một người ngồi chính giưuax

Người này chính là giác bi cao tăng,lúc này ông ta mặc một chiếc áo cà sa,ngồi thiền trước phật,dáng vẻ hiện tại,dọa tôi hết hồn

Chỉ tháy trên mặt,tay của ông ấy,da thịt đã thối rữa,rất nhiều thi thủy nhỏ xuống,ướt hết áo cà sa

Phật pháp của nhiều tăng nhân,lúc này đều tập rung vào trong người ông ấy,nhưng dường như ko có tác dụng gì

Nhìn tháy chuyện này,trong lòng tôi chua xót,dáng vẻ hiện tại của ông ấy,chắc chắn là vì thi độc,tăng nhân trong chùa tuy là làm sạch thi độc cho ông ấy,nhưng thi độc quá mạnh,hiệu quả ko đáng laf bao

( quảng cáo tiếp: tamlinhhaibonbay với mấy trang ăn cắp nó ngu dễ sợ ,ăn cắp mà đéo chịu đọc bài xong cop hẳn lên web,lười đến thế là cùng -))) đã thế mỗi chap t chửi một bài, tao là china’story nè tụi ăn cắp ,tụi m kiếm tiền trên chất xám của t có vui ko,thay mặt các page bị tụi mày ăn cắp,t chúc tụi mày trường tử bất sống,ko di truyền con t*ng trùng khuyết tật của tụi bay đến đời sau…

Lúc này,tiếng niệm kinh trong phật đường đột nhiên dừng lại,cơ thể đang từ từ thối rữa của cao tăng giác bi dần dần chắp tay lại,hơi quay đầu nhìn tôi

“ thí chủ,đến rồi”

Tôi gật đầu,sau đó từng bước đi vào trong phật đường,rất nhiều người xung quanh dưới sự dặn dò của cao tăng,từ từ rời đi

“ cao tăng,ngài việc gì phải khổ thế này chứ?” nhìn dáng vẻ này của giác bi cao tăng,trong lòng tôi áy náy

Giác bi cao tăng lắc đầu,nở một nụ cười hiền hòa: “ bần tăng có tu phật từ nhỏ,một lòng chỉ muốn độ hóa thế nhân,khuyên người đời từ bỏ cái ác theo thiện,nhưng ko ngờ,bần tăng lại không có huệ căn,độ hóa không được thế nhân,duy chỉ có thể độ hóa bản thân”

Giác bi cao tăng chấp niệm về phật rất sâu sắc,đến nỗi trước lúc chết,cũng quyết không quay đầu

Giác bi cao tăng hướng tới cực lạc,nhưng rốt cuộc ông ấy cũng chỉ ở nhân gian

“ thí chủ,không biết bây giờ cậu định đi đâu?”

Giác bi cao tăng cười,nói với tôi

“ vãn bối định rời đi,đi đến một nơi không nên đi” tôi trả lời

“ nơi cậu đến,có phật không?”

Tôi lắc đầu

Giác bi cao tăng hỏi tiếp: “ vậy thì thí chủ trong lòng có phật ko?”

tôi lần nữa lắc đầu: “ nhưng mà,phật trong lòng ta,không giống với phật trong lòng cao tăng”

“ ồ,hóa ra là vậy”

Giác bi cao tăng gật đầu,cũng ko nói thêm gì nữa,sau đó hơi cúi đầu tiếp tục niệm kinh

“ nhưng giác bi cao tăng,cho du thé nào,sự từ bi của ngài tôi vẫn khắc cốt ghi tâm,lần này,tôi còn mang theo đến một vị tiền bối,ông ta có thể giải thi độc trên người ngài”

Thấy giác bi cao tăng ko quan tâm đến tôi,tôi vội vàng nói

Nói xong,tôi nhìn trầm thiên phàm,lúc này trầm thiên phàm đang đứng ngoài phật đường,chưa bước vào dù nửa bước

“ trầm tiền bối,xin ngài vào trong,giúp giác bi cao tăng giải thi độc” tôi lâp tức nói

Nhưng mà,trầm thiên phàm nhìn tôi với vẻ sâu xa: “ đỗ minh,cậu thật sự định để tôi tiến vào phật đường”

Tôi gật đầu,trầm thiên phàm đương nhiên phải vào phật đường,giác bi cao tăng lúc này toàn thân thối rữa,không thể để ông ấy ra cửa đón tiếp được

Trầm thiên phàm cũng ko nói gì,gật đầu,đi vào bên trong

“ abcdxyz, chú thích: tiếng niệm kinh mà lần thẩm băng dao vào phật đường cũng vang lên”

Nhưng mà,làm cho tooikinh ngạc là,khoảnh khắc trầm thiên phàm bước vào phật đường,đột nhiên cả phật đường tỏa ra phật lực,bức tượng thích ca mâu ni chính giữa,phát ra tiếng niệm kinh,cả phật đừng lập tức rung động dữ dội.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 198


Trước mặt phật tổ, tu (sĩ), đạo (sĩ), người, và ma hợp thành một thể, trong phật đường trang nghiêm, tu sĩ có thể vào, đạo sĩ có thể vào, người có thể vào, ma cũng có thể, chỉ có kẻ có sát niệm trong lòng thì không thể!

Trầm thiên phàm, là một cường giả đến từ quỷ gian, tôi không biết trước đây tay ông ấy đã nhuốm bao nhiêu máu tươi, cũng không biết ông ấy lại một tồn tại như thế nào, tôi và ông ấy quen biết, dài ngắn gì cũng chỉ một ngày

Thiện giả hữu ác, ác giả hữu thiện, nhưng bản tính khó dời, chính bởi vì thế, trong nháy mắt khi ông ấy bước chân vào phật đường,thì bị phật dục chặn bên ngoài cửa phật đường

Chẳng qua là tuy phật ma bất lưỡng lập(đối đầu),nhưng không có nghĩa là tà không áp chính, linh khí của chùa đàm hoa quá cổ và yếu, mà lực lượng của trầm thiên phàm lại quá sâu, tuy tiếng phạn nhiễu tai, phật lực dâng trào, nhưng khi ông ấy bước một chân vào phật đường, những nguồn áp bức từ phật lực, một khi vừa tiếp xúc với cơ thể ông ấy, lại lập tức tiêu tan.

Phật lực bị rò rỉ, khiến tượng thích ca mâu ni bên trong phật đường nứt ra, rất nhiều bột vôi bay ra từ tượng phật, khiến cả sàn gỗ màu nâu phủ một lớp bụi trắng

“Thí chủ, xin dừng bước! “

Thấy trầm thiên phàm nghênh đón nhiều phật lực như vậy mà bước vào phật đường, trên mặt cao tăng giác bi lộ vẻ kinh ngạc, vội ngăn cản lại

Trầm thiên phàm thật sự dừng bước, thu lại chân vừa định bước vào phật đường và đứng trước cửa

Mà khi trầm thiên phàm vừa lùi bước, thì tiếng phạn còn sót lại trong phật đường dần tản ra, ngàn vạn phật lực quay về thân phật, bên trong phật đường một mảnh yên ắng

“Ông….ông là ma!? “

Giác bi cao tăng run rẩy nhìn trầm thiên phàm, phun ra một ngụm máu đen

Nhìn thấy cảnh này, trong lòng tôi gấp gáp vô cùng, nhanh chóng trấn tĩnh tâm thần của giác bi cao tăng

Trầm thiên phàm đứng ngoài cửa, gật gật đầu:”Tôi là ma, cũng là người duy nhất có thể cứu ông. “

“Giác bi cao tăng, tất cả chỉ là hiểu lầm, tuy trầm tiền bối đến từ quỷ gian, nhưng lần này ông ấy đến là đặc biệt để hoá giải thi độc trong người ngài, không hề có ác ý. “Tôi nhẹ nhàng vuốt lưng của giác bi cao tăng, giúp ông ấy có thể thông khí, đồng thời nói như thế

Tuy vậy, giác bi cao tăng lại lắc đầu:”Ông ấy là ma, ma đạo đi vào cửa phật, không nói sở dư sở,làm ô uế cửa phật yên tĩnh, tuy bần tăng mệnh ngắn, nhưng làm sao lại có thể vì tham sống mà cúi đầu với ma, khí phật sao có thể xem thường?”

“Lừa hói ti tiện, ngoan cố vô lực, bổn tôn cho đỗ minh mặt mũi, ông lại từ chối lòng nhân từ của bổn tôn, ta muốn xem xem, sau khi ông viên tịch (chết),linh hồn của ông sẽ xuống địa phủ hay đến miền cực lạc! “

Trầm thiên phàm dường như cảm thấy bị xúc phạm, liền nói như thế với giác bi cao tăng, chẳng qua là nể mặt tôi nên cũng không phát tác

Lúc nayd tôi đang ở thế khó xử giữa hai người

“Giác bi cao tăng, tu hành cũng cần mạng, tuy trầm tiền bối đến từ quỷ gian, nhưng ông ấy không hề có ác ý, xin ngài đừng để ý. “Tôi thuyết phục giác bi cao tăng

Tuy nhiên, giác bi cao tăng vẫn trầm mặc không nói, ông bắt đầu ngồi xếp bằng trước đức phật và tụng kinh, da thịt của ông ấy đã bắt đầu thối rữa, thi thủy không ngừng chảy ra

“Trần tiền bối, ông có thể giúp ông ấy không? “Trong tuyệt vọng, tôi chỉ có thể nhìn về phía trầm thiên phàm

Thế nhưng trầm thiên phàm lại lắc đầu:”Sự bướng bỉnh của tên lừa hói này không thể lay chuyển được, nếu tôi mạnh mẽ mà bước vào cửa phật, phật tâm của ông ấy sẽ bị hủy, nếu tôi thấy chết không cứu,thân xác ông ấy sẽ chết. Cậu chỉ có thể thuyết phục ông ấy, để ông ấy bước ra khỏi phật đường, chỉ có như thế tôi mới cứu được. “

Nói xong, trầm thiên phàm cũng không nhìn tôi mà quay người bước ra khỏi chùa

Bây giờ tôi cảm thấy rất buồn, tuy giác bi cao tăng tu phật, nhưng cũng không còn là phật nữa, mà là một nỗi ám ảnh trong lòng ông, ông ấy phân chia thiện ác quá rõ ràng, khiến bản thân mình lạc lối

Tôi đã thuyết phục giác bi cao tăng, các nhà sư trong chùa đàm hoa cũng dưới sự thỉnh cầu của tôi mà đi thuyết phục ông ấy, nhưng giác bi cao tăng lại không hề nhúc nhích

“Haizz, sư huynh một lòng hướng phật, lại hãm sâu đến mê muội a! Sau nhiều lần thuyết phục không có kết quả, một nhà sư thở dài nói

Lúc này, tôi im lặng không nói gì, các nhà sư cũng vậy, bởi vì bây giờ tiếng niệm kinh của giác bi cao tăng đã ngừng lại, đầu ông ấy cúi thấp xuống

Thi độc đã xâm nhập vào cơ thể của giác bi cao tăng, từng mảnh da thịt biến thành thi thủy bong ra khỏi thân xác, ngay cả đốt sống cổ của ông ấy cũng lộ ra

Thi độc đã ăn mòn cơ thể và trái tim của giác bi cao tăng, ông ấy không muốn nhận sự nhân từ của trầm thiên phàm, nhưng phật pháp lại không thể chống lại thi độc, cuối cùng ông ấy ngồi trong đau khổ mà viên tịch

“A di đà phật! “

Một khắc này, tất cả cao tăng xung quanh đều chắp tay lại, trịnh trọng niệm phật

Trong lòng tôi cảm thấy rất có lỗi, nếu như không phải tôi, giác bi cao tăng tuyệt sẽ không gặp phải kiếp nạn như thế, nhưng tất cả đã không thể cứu vãn

“Thí chủ đừng tự trách, giác bi phương trượng vien tịch, không phải vì thí chủ mà là vị phương trượng thù niệm quá sâu.”Một nhà sư an ủi tôi

Nhưng dù là vậy, cảm giác tự trách và có lỗi vẫn còn trong đầu tôi

Các nhà sư xung quanh bắt đầu an táng hài cốt của giác bi cao tăng, mà tôi lại như người mất hồn đi ra khỏi chùa đàm hoa

Bên ngoài chùa đàm hoa, trầm thiên phàm đang đứng ở đó, thấy tôi đi ra ông ấy liền hỏi:”Chết rồi? “

Tôi gật đầu

“Một người liều mạng tìm chết, người khác không cách nào cứu được, đi thôi. “

Nói xong, trầm thiên phàm cũng không để ý gì nữa mà rời khỏi

Tôi thất thần nhìn chùa đàm hoa một cái, thở dài rồi bất lực rời đi.

Thành phố mặc dương, viện y học, chùa đàm hoa, tất cả cũng đã hoàn toàn kết thúc vào lúc này. Mà sự xuất hiện đột ngột của trầm thiên phàm, cũng đã trở thành một người bạn mới trong hành trình đầy chết chóc của tôi, hoặc là một người cố vấn của tôi

m quan môn, nằm ở phía đông thành phố mặc dương khoảng nghìn dặm, lấp ló vùng sơn thủy từ xa

Sự phát triển của nền văn minh hiện đại, đã gây áp bách lên những đạo môn lâu đời, rất nhiều đạo môn đều được xay dựng trong những khu rừng sâu,phồn hoa cả một góc

Mà âm quan môn cũng không tránh khỏi

m quan môn toạ lạc ở vùng sông núi, nhưng nó lại không hề đẹp đẽ như tưởng tượng, ngược lại còn có từng trận chướng khí

Dãy núi ở âm quan môn, được gọi là Hủ trũng lĩnh, mà vùng nước trên đó, được gọi là nghịch thủy phách

Hủ trũng lĩnh, vốn dĩ là một nơi để người dân ở gần đó chôn hài cốt của tổ tiên, khi âm quan môn xuất hiện, rất nhiều âm khí đã lấp đầy nơi này, trong núi thường truyền đến tiếng gầm rú ma quài, khiến người khác nổi hết da gà

m quan môn nằm gần biển, vào mùa hè và mùa thu, nước biển sẽ chảy ngược vào theo thủy triều,những con sóng cũng sẽ đánh vào phía tây mặt hồ, vì thế mà tên nghịch thủy phách xuất hiện

Dòng nước chảy ngược tất nhiên sẽ có lượng cá biển dồi dào, nghịch thủy phách lúc trước vốn là một ngư trường truyền thống, nhưng khi chướng khí lan ra, nhiều ngư dân đánh cá trong hồ thấy ma không thì sẽ gặp đủ chuyện kì dị, dần dần nghịch thủy phách này trở thành một nên không ai ở, nhưng cũng nằm trong phạm vi của âm quan môn

Những dân làng từng sống ở hủ trũng lĩnh hoặc nghịch thủy phách dần dần rời khỏi đây, nên ở đây nghiễm nhiên trở thành sơn môn của âm quan môn

Mà tôi và trầm thiên phàm liền dừng chân ở một thôn miền núi cách âm quan môn khoảng 20 dặm

Những trang trại mà tôi và trầm thiên phàm đến đã bị bỏ hoang nhiều năm, trên vách tường xây bằng đất nung cũng xuất hiện nhiều lỗ thủng lớn nhỏ, mái nhà cũng có nhiều chỗ bị sập

Chẳng qua là tôi vốn sinh ra trong nhà nông, cộng thêm khoảng thời gian khi rời khỏi nhà đã sớm thành thói quen, nên cũng không quan tâm, mà trầm thiên phàm cũng thế nên chúng tôi quyết định nghỉ ở đây một lúc

“Trầm tiền bối, bây giờ chúng ta nên làm gì? “

Sau khi đến thôn hoang vắng này, trầm thiên phàm liền lấy ra một cái cuốc cũ từ trang trại, lập tức đào một cái hố ở bãi đất trống trước nhà khiến tôi có chút ngạc nhiên

“Giết người, người âm quan môn”

Trầm thiên phàm vung cuốc, một mảnh đất lớn được đào ra, để sang một bên

Lời nói củ trầm thiên phàm, lại tuyệt tình lạnh lẽo, nhưng dáng vẻ ông ấy đang cuốc đất lúc này lại giống như một người nông dân thực thụ, dáng vẻ và lời nói của ông ấy là một sự tương phản lớn

“Làm sao giết? “Tôi hỏi trầm thiên phàm

Trầm thiên phàm ngẩng đầu nói:”Chỉ cần là người âm quan môn, cậu đều có thể giết, chỉ tới khi giết đủ 7749 người cậu mới được dừng tay. “

Nghe vậy, trong lòng tôi hoảng loạn một trận… trầm thiên phàm này… giống như muốn huấn luyện tôi thành một con quỷ điên cuồng giết người!

“Làm sao, không dám? Không dám thì cậu có thể nói một tiếng, bay giờ tôi liền dẫn cậu rời đi, cậu muốn làm gì thì làm, tôi cũng không quản nữa. “Trầm thiên phàm ném cuốc sang một bên nói với tôi.

Lúc này tôi liền lắc đầu nói:”Nhưng mà trầm tiền bối, rất nhiều người âm quan môn đều không thù không oán với tôi, nếu như tôi không nói lời nào mà giết bọn họ, vậy không phải là sát nghiệt hay sao? “

“Cậu chắc chắn là không thù không oán? “

Trầm thiên phàm nhìn tôi, trên mặt là vẻ không kiên nhẫn:”Khi gặp người âm quan môn, cậu chỉ cần nói một tiếng cậu là đệ tử thẩm trường thu, cậu xem xem bọn họ có thù hận cậu hay không? Khi cậu thấy những người vô tội bị âm quan môn bắt làm xác sống, cậu cảm thấy cậu còn có thể nhân từ với bọn họ hay không? Nếu như bọn họ muốn cậu chết, liệu cậu có thể nhân từ thương xót? “

Trần thiên phàm liên tục đưa ra ba câu trả lời ngược lại cho tôi, khiến tôi nói không nên lời

“Tôi không cần biết cậu dùng thủ đoạn gì, tóm lại, tôi hy vọng cậu có thể đạt được yêu cầu của tôi, nếu như không thể hạ thủ được thì sau này đừng gặp tôi nữa, cũng không cần gặp tạ chính Đức. “Trầm thiên phàm nói

Nghe lời này của trầm thiên phàm, trong lòng tôi một trận do dự, nhưng rất nhanh đã trở thành chắc chắn, nếu như người âm quan môn đã thế, thì tôi giết bọn họ cũng chả sao, tại sao phải tỏ ra nhân từ thương xót?

“Đừng vào thẳng bên trong âm quan môn, có thể nhìn xung quanh xem, kẻ ác giả nào cô độc một mình, giết thì có sao? “

Nhận thấy sự thay đổi trên khuôn mặt tôi, trầm thiên phàm nói:”Mỗi lần cậu giết một người âm quan môn, hãy đem linh hồn và trái tim họ về cho tôi. “

“Tiền bối cần những thứ này làm gì? “

“Vì để làm mạnh mẽ cho hồn thuật của cậu. “

“….”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 199


trầm thiên phàm muốn dùng linh hồn của người ở âm quan môn cùng với trái tim tôi đúc tạo hồn thuật,tuy là tôi chưa từng nghe từ miệng trầm thiên phàm hồn thuật rốt cuộc là gì,nhưng nhìn từ trầm thiên phàm,dường như là một đạo pháp vô cùng lợi hại,chỉ có điều ông ta không nói,tôi cũng ko hỏi nhiều

sơn thôn bị phá hoại,tôi bắt được hai con thỏ hoang trong núi,sau khi nướng lên cùng ăn với trầm thiên phàm,tôi tuân theo yêu cầu của trầm thiên phàm,đi đến một thị trấn cách đó 20 dặm

thị trấn này không lớn,người cũng ko nhiều,đa phần là lấy việc buôn bán đặc sản nông nghiệp làm chủ yếu

chỉ có điều trong thị trấn này,còn có một phòng khám nha khoa không lớn cũng ko bé,trong phòng khám nha khoa,có một lão nha sĩ

nha sĩ này tên là Lư Tĩnh ( trước đây ad có dịch nhân vât nào họ Lô không? Thực ra tên ông nay Lư hay Lô đều được),kinh doan phòng khám này cũng đã hơn 10 năm,trong thị trấn gần như ai cũng biết ông ta,không bao lâu,tôi đã đến được phòng khám dưới sự chỉ dẫn của người đi đường

lúc tôi đến phòng khám,Lư tĩnh đang nằm trên giường bệnh nghỉ trưa,trên cổ ông ta,treo một dây chuyền có hình răng sói

lúc tôi mở cửa ra,ông ta mở mắt ra,sau cặp kính dày cộm,ông ta lờ mờ nhìn tôi

nhìn thấy có khách đến,trên mặt ông ta hiện rõ vui mừng,sau đó nhe hàm răng ố vàng cười nói: “ ông chủ,đến nhổ răng à?”

tôi không trả lời ông ta,ngồi xuống cái ghế bên cạnh: “ bác sĩ,quán của ong cảm giác thật hiu quạnh,xem ra gần đây làm ăn không tôt cho lắm”

người làm ăn bình thường,thông thường đều kiêng kị người khác nói chuyện làm ăn của mình,nhưng Lư tĩnh này lại khôn để bụng,ông ta cười nói: “ thị trấn này có chút vậy,người cũng từng đó,người đau răng lại càng ít,làm ăn tốt sao nổi chứ?”

“ sao không đổi chỗ khác đi,hoặc là làm công việc khác” tôi hỏi Lư tĩnh

“ đi cũng ko đi xa được,đi xa lại găp nhiều phiền phức,phòng khám này của tôi,miễn cưỡng trụ lại là được rồi,ai quan tâm kiếm được nhiều tiền hay không chứ”

Lư tĩnh cười nói,sau đó mặc áo làm việc trắng tinh lên: “ nào,chàng trai,cậu muốn nhổ răng nào?”

Lư tĩnh cầm đèn pin lên cùng một cái kính thăm dò,đi về phía tôi

“ răng sói”

Tôi nhìn sợi dây chuyền trên cổ ông ta nói

“ ồ,răng sói’

Lư tĩnh gật đầu,thả dụng cụ trong tay xuống,nụ cười trên mặt chớp mắt thu lại,thay vào đó là sự vô cùng nghiêm túc

“ chàng trai,răng sói ko có dễ nhổ như vậy đâu,cậu muốn nhổ,cũng xem tôi có đồng ý nhổ không”

“ không sao,ong ko muốn nhổ,tôi tự làm là được rồi”

Nói xong,tôi lấy chày giáng ma ra,cầm lên trong tay

‘ thẩm trường thu?”

Lư tĩnh vừa nhìn đã nhận ra chày giáng ma trong tay tôi,toàn thân ông ta run rẩy một cái,suýt chút nữa thì ngã ra nhà

“ thẩm trường thu không phải đã chết rồi sao,cậu là gì của hắn” lư tĩnh hỏi,trong âm thanh có chứa sợ hĩ,dường như rất sợ thẩm trường thu

“ tôi?đệ tử của ông ấy,ông có thể gọi tôi là đỗ minh”

Tôi vuốt ve chày giáng ma,nói

“ hóa ra cậu là đồ đệ của tên phản bội này”

Sau khi biết chuyện,sắc mặt vốn dĩ sợ hãi của ông ta nở một nụ cười,ông ta hơi nheo mắt lại,hừ lạnh nói: “ năm đó,tiên phụ ta cùng với người âm quan môn truy sát thẩm trường thu,bị thẩm trường thu giết,thậm chí hồn còn bị phong ân trong chày giáng ma,đây là sự ô uế lớn nhất của Lư gia “ bây giờ,ông có cơ hội trả nỗi nhục này rồi” tôi lạnh lùng nói

Trầm thiên phàm vô cùng quen thuộc với âm quan môn,trước khi tôi rời khỏi thôn hoang,ông ta đã dduwa cho tôi một danh sách tử vong,trong danh sách này,hiển nhiên có rất nhiều thông tin về đệ tử âm quan môn,ví dụ tuổi,tên,nhà ở đâu,công việc …

Tôi căn cứ danh sách này,đầu tiên đến phòng khám này,đến trước mặt lư tĩnh

Chỉ là làm cho tôi ko ngờ là,thẩm trường thu sinh thời lại kết ko ít thù oán,tôi tùy tiejn chọn một người trong danh sách,thế mà lại là có thù giết cha với ông ta

“ sao,ông định trực tiếp ở đây ra tay,hay đổi chỗ khác” tôi hỏi

“ đương nhiên là đổi chỗ khác”

Lư tĩnh nói: “ phòng kham này là tâm huyết tôi tích góp nửa đời,nếu như vì giết cậu mà làm hỏng,há chẳng phải lỗ sao?”

Nghe xong,trong lòng tôi cười khổ,giống như người tôi phải giết,là một đỗ nghèo khỉ kẹt xỉn

Tôi vui vẻ đồng ý quyết định này của ông ta,cho dù thế nào,tôi cũng không hy vọng trước mặt nhiều người đi giết người,tránh gây ra phiền phức ko đáng có

Sau đó,tôi đi ra khỏi phòng khám,lư tĩnh cũng đóng cửa lại,ánh mắt phun ra lửa hận nhìn tôi,sau đó đi ra một ngọn núi ngoài thị trấn

Ngọn núi này là một nơi chôn xác người lung tung

Không biết vì sao,hai phái chính phản trong phim,trận quyết đầu đều thích chọn ở trên võ đài,mà còn tư thù ân oán trong đạo môn,cứ thích chọn nơi có âm khí nặng

Cây cỏ um tùm che đậy đi sự huyên náo của thị trấn,lư tĩnh đi đến eo núi bỗng dừng chân,cầm sợi dây chuyền răng soi vào trong tay

“ răng,là loại xương,là thứ tôi thích nhất trên đời,đặc biệt là âm thanh vỡ,thật là kì diệu”

Lư tĩnh đứng trước một bia mộ,ông ta chơi đùa với cái răng sói,nở một nụ cười độc ác

Tôi không nói gì,cầm chặt chày giáng ma,tâm lực tỏa ra trên người tôi,lúc nay,tôi nghe thấy một am thanh nứt vỡ

Răng rắc

Nhìn ra,thì xung quanh tôi rất nhiều ngôi mộ đều lần lượt nứt ra,trong những vết nứt,tôi nhìn thấy rất nhiều xương cốt vụn vỡ chui từ trong mộ ra

Những hài cốt này,nhiều bộ đã chôn nhiều năm,đã hóa thành vụn,nhưng bộ hài cốt này giống như nhận được mênh lệnh của năng lực nào đó,lần lượt bay về lư tĩnh

Lúc này,lư tĩnh cầm sợi dây chuyền lên,rạch một đường dài trong lòng bàn tayrooif vứt nó lên không trung

Máu tươi liên tục bay ra từ tay ông ta,sắc mặt ông ta lập tức xanh xao,bắt đầu niệm pháp chú

Trong tiếng pháp chú,những bộ xương chui ra từ trong mộ lấy sợi dây chuyền lam trung tâm,bắt đầu ngưng tụ xung quanh

Xương vụn kết lại từng tầng,kết thanh một thân hình,tứ chi,mọc đuôi,lúc sợi dây chuyền răng sói rơi xuống đất,đã cùng với rất nhiều vụn xương cốt,hóa thanh một bộ xương sói cao khoảng 5m dài khoảng 2m

Gàoooo

Một tiếng rú vang lên,móng vuốt sắc nhọn cào trên mặt đất,bùn đất bay khắp nơi

Sau đó,con sói này cong người,xông về phía tôi

Nhìn thấy điều này,tôi ko hoảng hốt,lập tức dùng thổ hành thuật,từng tảng đá to bay lên,tạo thành một bức tường trước mặt tôi

Con soi này trốn không kip,dâm mạnh vào tường

Sau đó,tôi vắn rách ngón tay,máu tươi hóa thành những hạt máu bay lên,lấy chày giáng ma làm trung tâm,lan tỏa không ngừng

Lửa ý niếm phun ra từ cơ thể tôi,cây cối xung quanh lập tức khô héo,sức sống của thực vật nhanh chóng ngưng tụ về phía tôi

Kim mộc thủy hỏa thổ,5 nguyên tố ngũ hành lúc này lần lượt ngưng tụ trên người tôi,một trận pháp ngũ hành đã từ từ hình thành dưới chân tôi,bùa văn đại biểu năm nguyên tố phát sáng

Ngũ hành tụ diệt!

Lúc này,tôi không lưu tình nữa,bắt đầu sử dụng chiêu chí mạng

Chày giáng ma trong tay,mang theo sức mạnh ngũ hành,trục tiếp bay lên phía trước

Bộ xương sói há miệng bay lên,trực tiếp bị chày giáng ma đâm xuyên đầu,rất nhiều sức mạnh ngũ hành đã lấy chày giáng ma làm trung tâm,càn quét khắp nơi

Cùng với tiếng kêu thê thảm của con sói,sức mạnh ngũ hành trực tiếp nghiền nát bộ xương sói này,hóa thành tro tàn bay lên không trung

Chày giáng ma tiếp tục dùng sức mạnh ko thể ngăn cản tiến đến lư tĩnh

Hự

Một tiếng vụn vỡ vang lên,chàu giáng ma trực tiếp xuyên qua cơ thể ông ta,khoét một cái hố sâu giưa bụng ông ta,rất nhiều nội tạng vỡ cũng theo đó mà phun ra

Chày giáng ma cắm ông ta lên mọt cái cây,lư tĩnh nhìn tôi,dường như vẫn chưa kịp phản ứng

Sức mạnh của lư tĩnh làm tôi vô cùng thất vọng,tôi vốn cho rằng người mạnh của âm quan môn mọc lên như núi,nhưng lần thám thính tấn công này,trực tiếp lấy đi mạng ông ta,thực lực của ông ta,chẳng qua cũng được 1/3 của giang hoài

Dưới sự khống chế của kim hành thuật,chày giáng ma rút ra khỏi cây,lần nữa quay về trong tay tôi,tôi cũng nhân lúc lư tĩnh trọng thương,dùng chiếm hồn thuật

m khi tỏa ra,linh hồn của lư tĩnh trực tiếp bị rút ra khỏi cơ thể,nằm trong tay tôi,tôi dơ chày giáng ma,định cho hồn ông ta vào trong quỷ mộ

“ khoan,khoan đã”

Lúc này,lư tĩnh nhìn tôi: “ ai,rốt cuộc là ai bảo cậu gieesst tôi?”

“ nói cho ông cũng được,trầm thiên phàm,một vị tiền bối đến từ quỷ gian”

Tôi lập tức trả lời

“ trầm thiên phàm,vậy ông ta chẳng phải là…”

Linh hồn của lư tĩnh run rẩy dữ dội,trong mắt lúc này tràn đầy bất ngờ và nghi hoặc

Nhanh chóng,trong mắt ông ta lộ ra một sự thản nhiên,thản nhiên đó hóa thành điên cuồng,điên cuồng hóa thành cười điên cuồng

“ thảo nào,thảo nào,hahahah,là quân thượng muốn ta chết,là quân thượng muốn ta chết,đây…đây là vinh hạnh của ta,,hahahaha..”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
624,165
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 200


Quân thượng?

Nghe thấy từ nay,tôi cảm thấy vô cùng kì lạ,Lư tĩnh vốn dĩ là người của âm quan môn,ông ta vì sao lại gọi trầm thiên phàm là quân thượng,lẽ nào trầm thiên phàm còn có quan hệ gì khác với âm quan môn

“ ông có ý gì?” tôi hỏi

“haha,muốn biết?”

Trên mặt lư tĩnh nở một nụ cười độc ác: “ nhưng tôi không nói cho cậu đâu”

Nói xong,lu tĩnh đột nhiên thoát ra được bàn tay tôi đang kìm chặt linh hồn hắn,trực tiếp xông vào trong chày giáng ma

Linh hồn của lư tĩnh vừa đâm vào chày giáng ma,linh hồn cùng âm khí lập tức nhanh chóng bị chày giáng ma hút,hắn trở thnahf một thành viên mới của quỷ mộ

Tuy là tôi có thể khống chế hành dộng của linh hồn trong quỷ mộ,nhưng lại không thể khống chế ý thức của họ,những thắc mắc về lời hắn nói,tôi cũng ko nghiên cứu quá tỉ mỉ,cho qua vậy

Linh hồn của lư tĩnh tự đi vào quỷ mộ,tôi cũng đi đến trước xác của hắn,rạch thủng ngực hắn,moi con tim đã ngừng đập của hắn ra,đựng vào trong một cái hoppj đã chuẩn bị trước

Tôi chôn thi thể của hắn ở trong một cái hố,sau khi thu dọn xong tàn cục,mới rời đi

Hoàng hôn,tôi đi đến hoang thôn trước đây,giao linh hồn của Lư tĩnh cùng trái tim cho trầm thiên phàm

Lúc này,trầm thiên phàm đã làm xong việc,một cái bể nước đường kính chừng 5m,sâu 2m hiện ra trước mắt tôi,xung quanh bể nước,còn có 77 49 cái hố nhỏ chừng kích thước của một cái nắm đấm

Bể nước có 77 49 cái hố nhỏ bảo vệ xung quanh,trông giống như một cái pháp trậ

Sau đó,trầm thiên phàm đặt trái tim của lư tĩnh vào trong một cái hố,linh hồn thì bị phong ấn trog bể nước,những lá bùa ý hình bay ra từ tay ông ta,lởn vởn quanh bể nước,làm cho hồn phách lư tĩnh ko thể thoát ra

‘ trầm tiền bối,vãn bối có chuyện ko hiểu,không biết tiền bối có thể giải đáp không?”

Thấy trầm thiên phàm làm xong,tôi hỏi

“ chuyện gì?”

‘lúc tôi chiếm đoạt linh hồn lư tĩnh,hắn có xưng ngài là quân thượng,tôi muốn biết,quân thượng rốt cuộc là ý gì?”

Tôi hỏi trầm thiên phàm,dù gì quân thượng hai chữ này cũng rất có ý nghĩa,nwsu như không phải là bậc cao vọng trọng trong đồng môn,chắc là khó có thể được xưng tôn kính thế này

Sắc mặt của trầm thiên phàm vẫn âm u nói: “ ta còn tưởng thế nào,hóa ra là chút chuyện nhỏ này,ko cần nhắc đến”

“ xin trầm tiền bối nói rõ”

Tôi lạp tức nói: “ trên đường đế đây,trong lòng tôi có rất nhiều nghi hoặc,tiền bối nếu như không nói rõ,khó mà làm cho vãn bối có suy nghĩ lệch lạc”

“ nếu như cậu đã cứng dầu muốn biết,vậy thì nói cho cậu cũng được”

Trầm thiên phàm chôn trái tim lư tĩnh xuống đất,âm khí cũng theo đó tỏa ra,còn có thi thủy rỉ ra,những thi thủy màu nâu này nhuộm đen cả thổ nhưỡng,tạo thành một đường chảy trực tiếp xuosogn bể nước,dung hòa với linh hồn lư tĩnh

Linh hồn của lư tĩnh dần dần tiêp xúc với thi thủy chảy ra từ trái tim mình,âm khí cũng từ từ hạ xuống,hóa thành sương thi độc màu đen

“ ta giống như thẩm trường thu,thực ra đều là phản đồ của âm quan môn,chỉ có điều so với thẩm trường thu,địa vị của ta ở trong âm quan môn siêu nhiên hơn rất nhiều,bởi vì ta là phó môn chủ’

Phó mon chủ?

Nghe thấy từ này,trong lòng tôi thấy kì lạ,phó môn chủ này là địa vị dưới một người mà trên vạn người,nhưng vì sao lại bội phản quan môn,gia nhập quỷ gian?

Nghĩ đến đây,trong logng tôi vo cùng khó hiểu,tôi nhìn trầm thiên phàm bằng ánh mắt nghi vấn,nhưng trầm thiên phàm lại lắc đầu

“ đỗ minh,cậu còn trẻ,với đạo hành hiện tại,biết quá nhiều chuyện chưa chắc đã tốt, một số chuyện vượt ra ngoài tầm kiểm soát của cậu,còn chuyện cậu hoài nghi,cậu biết càng ít càng tốt,tránh gây phiền phức không đáng có.tóm lại cậu nhớ lấy một điều,thứ mà tôi làm,đều không phải hại cậu” trầm thiên phàm nghiêm túc nói

Nghe xong,tôi gật đầu,ko hỏi thêm nữa,tôi chỉ vào bể nước hỏi: “ vậy thì,trầm tiền bối bây giờ ngài đào cái bể này lên,rốt cuộc là dùng để làm gì?”

‘ đợi cậu giết đủ người,tự nhiên sẽ rõ” trầm thiên phàm nói

Trầm thiên phàm lúc này đưa tôi đến phạm vi thế lực của âm quan môn,mục đích là vì giết người,còn người âm quan môn tu tà thuật làm chuyện ác đa đoan,tôi đương nhiên sẽ ko có từ bi với họ

Trước khi trầm thiên phàm đến am quan môn,dường như đã tỉ mỉ điều tra xong,trong danh sách ma ông ta đưa cho tôi,đại đa số đều là nhân vật dây mơ rễ má với âm quan môn,sinh sống trong những thôn trại thành phố nhỏ xung quanh núi âm quan môn

Nhưng hễ là người âm qun môn,ít nhiều đều đã từng làm chuyện mất nhân tính,không phải lấy gười sống làm tà thuật.thì dùng người chết luyejn thành những tên đần độn,thêm việc thù hận của tôi với am quan môn,đối với tôi mà nói,ko có quá nhiều sự thương xót chúng

Cùng với sự phát triển của thời đại,người trong đạo môn ko thể chỉ chuyên tâm tu đạo,cũng không thể cứ tàn sát chúng sinh,đại bộ phận người âm quan môn bây giờ ở trong cuộc sống đều có nghề nghiệp riêng cho mình

Có người là bác sĩ,có người là chủ quán ăn,có người là nhân viên của ngành nghề gì đó,có người là nhân viên vệ sinh dọn đường,cuộc sống của họ xa xỉ có,giản dị có,nhưng cho dù họ có tham gia làm công việc hay địa vị xã hội như thế nào,bản thân họ đều là người của âm quan môn

“ thuần dương chi nhân,từ lúc bắt đầu,cậu đã không có đường quay đầu nữa,cậu đang tiến tới một vực thẳm hắc ám mà không thể thoát ra”

Lại có thêm một trái tim và linh hồn của một người am quan môn bị moi ra,lúc linh hồn bị tôi thu thập vào quỷ mộ,hắn điên cuồng cười rồi nói với tôi câu đó

Người này,là người thứ 48 tôi giết

Thời gian lặng lẽ trôi đi,đã 3 tháng trôi qua,lúc bắt đầu,tôi còn có một chút do dự lưỡng lự với việc giết người,nhưng lâu dần,tôi đã quen với tất cả những thứ này,giết chết những tên ác ma này,đối với tôi dần dần đã trở thành một công việc,giống như những thợ mổ gà mổ heo ngoài chọ,chỉ là công việc mà thôi”

Sở dĩ tôi giết những người này,mục đích chính là trầm thien phàm đồng ý dùng linh hồn và trái tim của họ đúc kết hồn thuật cho tôi

Bât giác,dưới sự chỉ dẫn của trầm thiên phàm,dần dần tôi đã quen với việc tàn sát,thỉnh thoảng nghĩ lại,thấy thế sự vô thường,tạo hóa tạo người

Nhưng trầm thiên phàm nói không sai,tôi vô tình đã kết thù với quá nhiều người,tôi nếu như cứ mềm lòng do dự,khó tránh khỏi bàn tay tàn độc của chúng,lúc đầu bài học mà lưu diệu để lại cho tôi là quá sâu sắc rồi,chỉ có điều loại thủ đoạn giêt người này,vẫn làm tôi có lúc rợn người

Cùng với việc giết người được tiếp tục,rất nhiêu sự nghi hoặc trước đây chưa từng có đã dâng lên trong tôi

Phạm vi mà tôi giết người,cách đạo môn của âm quan môn xa nhất cũng không đến 100 dặm,trong3 tháng nay,liên tiếp 48 người của âm quan môn chết trong tay tôi,nhưng làm cho tôi thấy lạ là,âm quan môn không hê có động tĩnh gì với việc này,thậm chí ngay cả phái người đi điều tra cũng không làm

Phải biết là,lúc đầy quỷ mộ môn chính vì lưu khởi sơn giết mấy đệ tử của họ,mà phái chúng tôi đi đến thôn đằng long xử hắn,nhưng sự bình tĩnh này của âm quan mon,làm tôi vô cùng bất an

Trong số những người bị tôi giết,rất nhiều người sau khi biết được thân phận của tôi,trong lúc chiến đấu rõ ràng vẫn còn sức phản kháng,nhưng lại đột nhiên dừng tấn công,mặc cho tôi moi tim cướp linh hồn,giống như là đang đợi tôi đến giết họ vậy,tất cả những chuyện này đều quá bất thường

Vô vàn nghi hoặc hiện lên trong đầu tôi,nhưng cuối cùng,tôi nhìn trầm thiên phàm với ánh mắt nghi hoặc

Tôi giết người theo danh sách ông ta đưa,khi tôi nói ra cái tên trầm thiên phàm,những người âm quan môn đều vô cùng tôn kính,sau đó không còn dám phản kháng với tôi nữa,trầm thiên phàm này,dường như cs một sự uy hiếp nào đó với họ

Trầm thiên phàm rốt cuộc là ai,lẽ nào ông ta thật sự chỉ là một phó môn chủ bị lưu đày
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom