- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 625,857
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
Xuyên Thư: Tiểu Nhân Sâm Tinh Của Thái Tử Hung Ác Nham Hiểm - Vân Sơ Đường
Chương 65
Chương 65
Chương 65:

Giang Linh chỉ vào nơi tảng đá nằm, hỏi."
Đã phái người đi kiểm tra."
Vị trí tảng đá rất xảo diệu, vừa lúc nằm ở chỗ rẽ nơi đoàn người nhất định phải đi qua, khi xuống núi liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy.Ngay từ đầu không ai phát hiện ra điều gì kỳ lạ, con đường này năm nào cũng sẽ đi qua, thậm chí hôm nay trước khi lên đường đã phái người tra xét xung quanh, không phát hiện ra vấn đề gì, cố tình bọn họ đi tới đây rồi lại xuất hiện tảng đá lớn cùng với đám kiến đỏ bò bên trên.Còn tại sao biết đó là kiến, là bởi vì vị trí tảng đá nằm cách nơi bọn họ đứng không xa, con kiến lại khá lớn, người có ánh mắt tốt một chút là có thể nhìn thấy rõ ràng.Hộ vệ phái đi kiểm tra tảng đá rất nhanh đã trở lại, bọn họ không tìm thấy dấu vết gì xung quanh, kiến đỏ cũng chỉ tập trung bên trên tảng đâ, những nơi khác lại không có.Nhiều người tận mắt chứng kiến, Sùng Minh Đế không có khả năng mặc kệ chuyên này."
Người tới, đi xử lý những thứ kia cho trẫm!"
Thị vệ đang muốn tiến lên, đám người vừa đi kiểm tra chỗ tảng đá đột nhiên không chút dấu hiệu ngã xuống."
Sao lại thế này?"
" Sao lại ngất đi rồi?
Là bởi vì tảng đá kia sao?"
" Đây là trời cao cảnh cáo a, bất kính với thần linh sẽ phải chịu trừng phạt!"
Trong đám người, tiếng nói bất thường đột ngột vang lên, cực kỳ chói tai."
Thế giới này thật sự có thần linh?"
Cửu hoàng tử yên lặng dịch lại gần bên người Giang Linh và Thái tử, nhỏ giọng hỏi.Giang Linh thu lại ánh mắt, " Cho dù có, cũng sẽ không vô cớ làm hại người."
" Không phải thần, vậy chính là yêu ma quấy phá?"
Cửu hoàng tử không nhịn được nhớ tới tiếng khóc quỷ dị tại hành cung, " Sẽ không có quan hệ với chuyện ở hành cung đi?"
" Những con kiến đỏ đó có chút kỳ lạ."
Theo thần hồn được chữa trị, Giang Linh có thể cảm nhận được hơi thở từ tự nhiên, những con kiến đo cho cậu cảm giác rất kỳ quái."
Chắc chắn có cổ quái, ta chưa từng nhìn thấy con kiến đỏ đó bao giờ, còn to như vậy."
Cửu hoàng tử vô cùng đồng ý.Không thể để đoàn người ở lại nơi đây, lo lắng tảng đá cùng những con kiến đó sẽ tạo thành thương tổn đối với cơ thể con người, Sùng Minh Đế hạ lệnh mọi người lui về phía sau, rời xa nơi tảng đá nằm.Đám người dần lui về sau, Giang Linh lơ đãng nhìn xung quanh, hơi híp mắt lại, " Điện hạ, bên kia hình như có người."
Ở một nơi khác, dưới tán cây lay động có vài bóng người dần lộ ra.Cận vệ của Thái tử nhận được lệnh liền cẩn thận qua đi.Chỉ chốc lát sau, bắt được mấy nam nhân ăn mặc giống người trong sơn thôn trở về."
Điện hạ, thuộc hạ nhìn thấy bọn họ ở bên kia, lén lút quỳ trên mặt đất không biết là đang làm gì."
Bị bắt trở về có ba người, thấy trong tay thị vệ cầm kiếm, sợ tới mức mặt cắt không còn một giọt máu."
Chúng ta, chúng ta không biết gì hết, cầu quý nhân tha mạng!"
" Cầu quý nhân tha mạng!"
" Các ngươi tới nơi này làm gì?"
Tiêu Thịnh Vân từ trên cao nhìn xuống đánh giá mấy người, ngữ khí lạnh lùng."
Chúng ta, chúng ta lên núi đốn củi, thấy bên đó có tảng đá kỳ lạ liền muốn đi xem là chuyện gì."
Một người trong đó trả lời."
Trước kia các ngươi thường xuyên tới đây?"
" Không thường xuyên, chúng ta ở bên kia sườn núi, thi thoảng sẽ tới đốn củi hoặc đi săn, lần gần nhất tới đây là mười ngày, không, tám ngày trước, ta nhớ rất rõ, ngày đó tới nơi này còn không có tảng đá này nằm ở đây."
Hỏi mấy vấn đề mấy người này trả lời rất bình thường, Giang Linh đứng ở một bên không nói chuyện, ánh mắt vẫn luôn dừng trên một người không lên tiếng trong số đó.Người nọ ở trong ba người không nổi bật, điều khiến cho Giang Linh chú ý chính là trên người hắn truyền đến một cổ ác ý, nếu là người xa lạ tại sao lại có cảm xúc này?Cậu kéo tay áo Tiêu Thịnh Vân, hắn cúi đầu xuống dò hỏi, " Làm sao vậy?"
" Điện hạ, người này không đúng lắm."
Giang Linh chỉ về người ở ngoài cùng bên trái.Ánh mắt Tiêu Thịnh Vân dừng lại trên người hắn, người bị Giang Linh chỉ cúi đầu, nhìn không rõ biểu tình trên mặt, y phục mặc trên người hắn cũng không khác so với hai người còn lại, nếu Giang Linh không chỉ ra, Tiêu Thịnh Vân sẽ có cùng một cái nhìn với cả ba người."
Ba người các ngươi điều quen biết nhau?
Tại sao từ nãy tới giờ chỉ có hai người các ngươi nói chuyện?"
Hai người từng lên tiếng liếc nhìn nhau, lại nhìn về phía người ở bên trái kia, nháy mắt trên mặt lộ ra vẻ mờ mịt, " Chúng ta không quen hắn."
Rất kỳ lạ, trước khi bị nhắc nhở, toàn bộ quá trình bọn họ không phát hiện ra bên người có thêm một người xa lạ có gì không đúng, giống như là theo bản năng xem nhẹ sự tồn tại của người này.Thị vệ theo lệnh Tiêu Thịnh Vân dùng chuôi kiếm nâng mặt nam nhân đang cúi đầu, " Nói chuyện."
" Ha ha ha," Người nọ đột nhiên phát ra tiếng cười khàn đặc, " Trời giáng điềm xấu, vận xui tới gần, phàm có người ngỗ nghịch ắt sẽ gặp tai hoạ."
Trong miệng người này chỉ lặp đi lặp lại câu nói đó.Hai người còn lại không khỏi cách xa hắn một chút, trên mặt lộ vẻ sợ hãi, " Hắn, chẳng lẽ hắn là người điên?"
Trạng thái của người này không ổn, không có suy nghĩ của bản thân, giống như một con rối bị người giật dây điều khiển, nhất cử nhất động đều được sắp xếp hoàn hảo."
Điện hạ cẩn thận."
Tề Liệt tiến lên bảo vệ trước người Giang Linh và Thái tử, bất luận người này có thân phận như thế nào cũng không thể để hắn làm hại Thái tử và Giang Linh.Giang Linh cũng chưa từng gặp phải chuyện như thế này, cậu nhíu mày đánh gia nam nhân đang lẩm bẩm, " Có phải hắn có liên quan tới Phù Thế Giáo hay không?
Cứ như vậy cũng không thể nói chuyện với hắn, không bằng để Trương thái y tới xem cho hắn trước."
Đoàn người đã lui về phía sau một khoảng cách khá xa, thấy Thái tử không có ý phản bác, một cận vệ đi mời thái y.Sùng Minh Đế nhận được tin, phái Tiền công công đi tới.Tiền công công trước tiên hành lễ với Thái tử và Giang Linh, " Bệ hạ phái nô tới là để nói cho điện hạ, mặc kệ người này có liên quan tới Phù Thế Giáo hay không, người đứng sau lưng là ai, điện hạ nhất định phải điều tra rõ ràng, nếu có yêu cầu, cấm quân tuỳ ý ngài điều động."
Quân đội trong tay Tiêu Thịnh Vân đóng quân tại nơi hắn sắp xếp, Sùng Minh Đế vốn muốn thu hồi binh quyền trong tay hắn, tự nhiên sẽ không làm hắn công khai dẫn quân vào trong kinh thành, đi theo tới hành cung cũng chỉ có cấm quân Sùng Minh Đế tín nhiệm, cùng với binh mã do tâm phúc Lưu tướng quân đem theo.Người tới không chỉ có Trương thái y, còn có vài thái y khác, Trương thái y chủ động giải thích, " Thần sợ bản thân một người không nhìn ra vấn đề gì, liền mời các vị thái y khác cùng tới."
Trên đường đi, cận vệ tới tìm đã nói sơ qua tình trạng của nam nhân, đợi đến lúc đứng trước mặt hắn, vài vị thái y liếc mắt nhìn nhau, đều cảm thấy có chút khó giải thích."
Linh Nhi như thế nào lại cảm thấy người này có vấn đề?"
Tiêu Thịnh Vân đứng bên cạnh cậu, nhỏ giọng hỏi."
Ta cảm thấy hắn vẫn luôn cúi đầu trầm mặc rất kỳ lạ, hơn nữa hai người kia cho ta cảm giác người này không tồn tại, một người sống sờ sờ ra đó, hoàn toàn không thể bị bỏ qua như vậy."
" Ngươi nói không tồi," Tiêu Thịnh Vân kêu cận vệ đi bắt người tới, " Các ngươi phát hiện ra bọn họ trong tình huống như thế nào?"
" Hồi điện hạ, lúc ấy ba người bọn họ trốn trong bụi cỏ, thuộc hạ liền đem người mang về, thuộc hạ đã tra xét qua bốn phía, xung quanh chỉ có ba người bọn họ."
Cận vệ hơi dừng lại, tiếp tục nói, " Thuộc hạ còn phát hiện một điều kỳ lạ, nơi ba người này xuất hiện không có vật sống."
" Không có vật sống, là có ý gì?"
Giang Linh hỏi."
Trong tình huống bình thường, trong núi kể cả không có nhìn thấy mấy con động vật nhỏ cũng có thể nhìn thấy côn trùng trên cây, nghe được tiếng kêu của bọn nó, nhưng thuộc hạ phát hiện xung quang nơi ba người này ở không có bất kỳ thanh âm nào."
Xác thật rất kỳ lạ, Giang Linh cũng lớn lên ở trong núi, cậu biết những thứ cận vệ nói mới là bình thường, nếu xung quanh không có vật sống, một là có người ra tay đuổi chúng nó đi, còn không là ở đây có thứ gì đó làm cho chúng nó sợ hãi không dám tới gần.Trương thái ý cùng vài thái y còn lại đã xem qua tình huống, cho ra bước đầu kết luận, " Điện hạ, người này hẳn là đã dùng dược vật ảnh hưởng tới thần trí, bị khống chế."
Nghe thái y nói xong, Giang Linh buột miệng thốt ra, " Giống như Giang Diệu Hoa?"
" Không hoàn toàn là vậy, dược vật trên người nam nhân này chú trọng tới khống chế tâm trí, người trúng dược sẽ theo chỉ thị của người hạ dược mà làm việc, mà dược mà nhi tử Giang thượng thư trúng phải chỉ làm cảm xúc của hắn mất khống chế, không phát tác thường xuyên."
Trương thái y giải thích.Giang Linh đem chuyện cận vệ phát hiện được nói cho hắn, " Hắn vẫn sẽ luôn như vậy sao?"
" Này..."
Trương thái y hơi chần chờ, " Thần cũng không biết, yêu cầu phải thử nghiệm một phen."
" Như thế, liền cũng xem đám kiến trên tảng đá kia là như thế nào đi."
Tiêu Thịnh Vân lên tiếng.Giang Linh: " Đúng vậy, vừa mới có thị vệ đi kiểm tra, khi trở về liền té xỉu, không biết có phải do chỗ tảng đá đó có vấn đề hay không."
Trương thái y: " Thần cần phải tự mình xem qua."
Giang Linh: " Lỡ có nguy hiểm thì sao?
Phía trước đã có thị vệ té xỉu."
Trương thái y: " Thần sẽ chú ý."
Thị vệ dưới sự hướng dẫn của thái y cũng đã chuẩn bị xong biện pháp bảo vệ, bọn họ che chở vài thái y hướng tới chỗ tảng đá lớn kia."
Điện hạ."
Giang Linh có chút lo lắng.Cũng may, thị vệ và các thái y đều bình an quay về, không có dấu hiệu té xỉu, bọn họ đem về một vài con kiến mà một ít bột phấn trên tảng đá.Trương thái y chỉ vào bột phấn, " Những thứ này hẳn là nguyên nhân dẫn đoàn kiến tụ lại đây."
Càng đến gần, càng có thể nhìn rõ màu đỏ của những con kiến này không giống với kiến bình thường, chúng nó lớn hơn, cũng sinh động hơn, lao nhao ăn bột phấn không ngưng."
Là có người rắc bột phấn lên trên tảng đá, mới hấp dẫn đâm kiến này kết bè tụ tập lại đây?"
" Không phải," Sắc mặt Trương thái y nghiêm trọng, " Con kiến không phải xuất hiện ở bên trên, mà là ở trong tảng đá, chúng nó gặm cắn từ bên trong bò ra ngoài, cho nên ngoại trừ tảng đá đó, những nơi khác sẽ không có loại kiến này, hơn nữa thần nghi ngờ những con kiến này là được huấn luyện bằng phương pháp đặc biệt, thần chưa gặp qua loại kiến nào như vậy, cả tảng đá và đám kiến này cần thiết phải nhanh chóng xử lý."
Tiêu Thịnh Vân báo lại toàn bộ tin tức cho Sùng Minh Đế, đám người Trương thái y cũng đi gặp hắn, sau khi kiểm tra vài tên thị vệ bị té xỉu lại càng tin tưởng suy đoán của bản thân."
Xử lý như thế nào?
Dùng lửa đốt?"
Sùng Minh Đế nhíu chặt mày."
Chúng nó trốn ở bên trong, chỉ dùng lửa đốt chỉ sợ sẽ không thể xử lý sạch sẽ."
Trương thái y hành lễ nói."
Có thể dùng thuốc đuổi côn trùng không?"
Giang Linh nhớ tới đã từng gặp mấy con rết to ở chỗ Chử Kiệu, không biết Chử Kiệu còn có loại thuốc nào có thể giết chết mấy con kiến này hay không.Trương thái y cũng nghĩ đến sư đệ của mình, nói với Sùng Minh Đế, " Sư đệ của thần am hiểu việc này, thần sẽ viết một phong thư hỏi hắn xem có thể tìm được biện pháp giải quyết hay không."
Không còn cách nào khác, Sùng Minh Đế chỉ phải đồng ý.
Có rất nhiều người nhìn thấy chữ viết trên tảng đá, tuy rằng Sùng Minh Đế đã hạ lệnh không được phép truyền ra ngoài, nhưng vẫn có người lén nghị luận, lúc Giang Linh tìm thấy Cửu hoàng tử ở trong đám người, bọn họ đang bàn luận về chuyện này."
Phù Thế Giáo sẽ không thật sự ngóc đầu trở lại đi?"
Cửu hoàng tử đã nghe được không ít chuyện về Phù Thế Giáo, không có chút hảo cảm nào đối với tổ chức này.Nhìn thấy Giang Linh, hắn dừng lại lời đang nói, đi tới bên cạnh cậu, " Giang ca, bên Thái tử hoàng huynh có tiến triển sao?"
Những người khác cũng sôi nổi nhìn lại.