Xuyên Thư: Tiểu Nhân Sâm Tinh Của Thái Tử Hung Ác Nham Hiểm - Vân Sơ Đường
Chương 55
Chương 55
Chương 55:

Tiêu Thịnh Vân không trả lời, dĩ nhiên Giang Linh cũng không thể thành công gỡ bàn tay to đang đặt trên mặt mình xuống, nhìn không thấy ánh mắt sâu thẳm của nam nhân.Không ai nói chuyện, trong sự yên tĩnh, Giang Linh nghe thấy tiếng côn trùng kêu bên ngoài cửa sổ, hai mắt bị che lấp, thính giác trở nên nhạy bén, chỉ trong nháy mắt như vậy, Giang Linh có thể cảm nhận được hô hấp Tiêu Thịnh Vân trở nên dồn dập."
Điện hạ......?"
Giang Linh chớp chớp mắt, lông mi cong vút nhẹ nhàng đảo quét vào lòng bàn tay hắn, mang tới một trận tê dại.Tiêu Thịnh Vân dời ánh mắt sang chỗ khác, giọng nói vẫn còn khàn khàn, " Hắn còn nói gì với ngươi?"
" Hắn hỏi ta và điện hạ đã thành thân bao lâu, điện hạ, ngươi buông ta ra, nhìn không thấy không có thói quen."
Tiêu Thịnh Vân hít sâu một hơi, buông bàn tay đang che mắt thiếu niên xuống.Lại lần nữa thích ứng ánh sáng, Giang Linh đi tới mép giường ngồi xuống, " Nhắc đến hạt sen, ta hôm nay hái được rất nhiều, điện hạ cho người đưa về sao?"
" Đã mang về, sáng mai ăn chè hạt sen thế nào?"
" Được!
Điện hạ, đài sen ta hái ăn rất ngon, còn rất non, không đắng chút nào, đi thuyền sâu vào trong hồ cảnh sắc rất đẹp, có thể vừa hái đài sen vừa ăn, ban ngày ta ăn rất nhiều, câu cá cũng rất vui, ta có thể câu được rất nhiều cá, Cửu hoàng tử chỉ câu được sáu con cá nhỏ xíu, sau đó vẫn luôn nhìn ta câu...."
Giang Linh lải nhải nói đến những chuyện thú vị lúc sáng, Tiêu Thịnh Vân ngồi cạnh cậu, mỉm cười lắng nghe, thường thường sẽ phụ hoạ hai câu.Giang Linh tìm được lạc thú, Cửu hoàng tử tới tìm cậu đi chơi, cậu sẽ không từ chối, thường xuyên qua lại, cậu và Chiêm Nhạc Chương cũng dần thân thiết.Tính cách cậu rất tốt, ban đầu những công tử bên người Cửu hoàng tử cố kỵ thân phận Thái tử phi, không dám tiếp cận cậu, sau vài lần gặp mặt, bọn họ nhận ra cậu không kiêu ngạo, ở chung rất thoải mái, dần dần, Giang Linh càng ngày càng quen biết nhiều bằng hữu.Giang Linh từ trong miệng bọn họ biết được không ít chuyện thú vị, bao gồm một ít bát quái về các thế gia.Ví dụ như tình trạng của Giang Diệu Hoa ngày càng không tốt, thái y nói nếu còn không tìm thấy biện pháp giải quyết, hắn có khả năng càng ngày càng điên."
Trước kia ta đã không ưa hắn, ỷ vào thân phận con vợ cả Lễ bộ thượng thư ra oai tác quái, quanh hắn đều là những người thích ỷ mạnh hiếp yếu ăn chơi trác táng, bây giờ bị Thánh thượng, Thái tử trừng trị, cũng là trừng phạt đúng tội."
Một công tử ăn mặc trường bào màu nguyệt bạch lên tiếng.Hắn là nhi tử của Trương đại học sĩ, Trương Thời Miễn, nhiều ngày tiếp xúc với Giang Linh, hắn nhận ra cậu không giống như trong lời đồn, ngược lại là một người đáng giá tương giao.Chuyện Thái tử phi và Giang gia bất hoà không phải là bí mật ở kinh thành, trước khi nhắc tới Giang gia Trương Thời Miễn đã thử qua, xác định Giang Linh thật sự không thèm để ý mới tiếp tục nói tiếp."
Trước kia thanh danh bên ngoài của ngươi không tốt chút nào, là Giang gia cố ý làm vậy đi?"
Trương Thời Miễn bóc hạt sen đặt vào đĩa nhỏ, để Giang Linh lấy, đây là thói quen của bọn họ, Giang Linh thích ăn hạt sen, nhưng lại bóc rất chậm, lúc bọn họ nói chuyện phiếm sẽ thuận tiện bóc giúp cậu."
Đúng thật là không tốt, chẳng qua ta không biết bọn họ nói cái gì..."
" Không biết cũng không sao," một nam tử trẻ tuổi khác mở miệng, " Biết rồi lại ảnh hưởng tâm tình, ngươi yên tâm, chờ khi chúng ta trở về, bảo đảm làm cho bọn họ biết ngươi không phải là người như vậy."
Có thể giao hảo với Cửu hoàng tử, được hắn giới thiệu cho Giang Linh làm quen chỉ có năm người, bọn họ tuy rằng ham chơi, nhưng không phải là người không biết điểm dừng, ăn chơi về ăn chơi, nhưng sẽ không ỷ thế hiếp người, biết cái gì nên làm cái gì không nên làm, Hiền phi sẽ không mặc kệ người mang lòng dạ xấu xa tiếp cận nhi tử của mình.Những người này tuổi tác không lớn, chưa chính thức vào triều làm quan, có lẽ trong mắt người ngoài bọn họ là đám con cháu thế gia không học vấn không nghề nghiệp, nhưng Giang Linh ở cùng bọn họ rất thoải mái."
Kinh thành truyền tới tin tức các ngươi có nghe nói không?
Vũ cơ ngày ấy hành thích Li vương làm thánh thượng tức giận, phái người tới Li vương phủ điều tra, quả thực phát hiện thi thể của tỷ tỷ vũ cơ kia, nghe nói bị tra tấn đến không ra hình người, khó trách Li vương muốn đè ép tin tức."
" Không phải chứ, lúc trước Li vương nạp nàng vào phủ còn rất vui vẻ, sủng ái một khoảng thời gian rất dài, ngay cả trắc phi luôn được yêu chiều cũng bị vắng vẻ, như thế nào cũng không đến mức tra tấn người đến chết đi?"
" Chẳng lẽ không phải Li vương, mà là tranh đấu hậu viện?"
Lí do này không phải là không có lí, vũ cơ được sủng ái, bị người ta ghen ghét hạ độc thủ, dễ hiểu."
Nếu là bởi vì tranh đấu hậu viện, Li vương không nên bỏ mặc không quan tâm đi?"
" Đối với hoàng thất mà nói, gi.ết ch.ết mấy nô lệ cũng không phải chuyện gì lớn, phỏng chừng Li vương cũng không nghĩ tới vũ cơ kia có một muội muội tính cách cương liệt như vậy, vì báo thù cho tỷ tỷ mà không tiếc sinh mạng, hành thích trước mặt mọi người, đem chuyện này bày ra."
Nháo càng lớn, liền không đơn giản chỉ là một mạng người, sẽ liên quan tới nhân phẩm đạo đức, đối với một hoàng tử muốn tranh đoạt ngôi vị hoàng đế có ảnh hưởng rất lớn."
Trong khoảng thời gian này Trịnh gia cũng bị xui xẻo, liên tiếp bị nhằm vào, bản thân Li vương khó giữ chứ đừng nói tới việc bảo vệ bọn họ, Dung Hủ sợ là cực kỳ căm hận Trịnh gia, giống như rắn độc cắn người không bỏ."
" Trịnh gia hại chết mẫu thân hắn, thiếu chút nữa lại huỷ hoại con đường làm quan của hắn, hắn hận Trịnh gia cũng rất bình thường."
Giang Linh chống đầu nghe đến hứng thú, thông qua những người này, cậu có thể hiểu thêm về Giang gia, Trịnh gai và Thất hoàng tử ở một góc độ khác."
Hôm nay lại đi ra ngoài chơi?"
Tiêu Thịnh Vân trở về, thấy khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của cậu, khẽ hỏi."
Ừm, hôm nay ta nghe nói chuyện trong phủ Li vương, vũ cơ kia là bị Li vương sát hại sao?
Hoàng thượng xử trí hắn thế nào?"
" Vũ cơ xác thật là chết trên tay Li vương, phụ hoàng hẳn là sẽ không trọng phạt."
Thứ Tiêu Thịnh Vân biết được nhiều hơn so với người khác, nếu không phải đã nháo ra chuyện hành thích, cho dù Sùng Minh Đế có biết chuyện Li vương đã làm hắn cũng sẽ làm ngơ.Thứ Sùng Minh Đế để tâm, là có người đứng sau sai sử vũ cơ kia hay không, đến cuối cùng là nàng chỉ đơn thuần muốn báo thù cho tỷ tỷ, hay vẫn là có mục đích khác.Vũ cơkhăng khăng chắc chắn rằng nàng chỉ vì báo thù cho tỷ tỷ, mặc kệ là dùng bao nhiêu trọng hình cũng không thay đổi.Sùng Minh Đế mệnh lệnh quan viên Đại lý tự điều tra cẩn thận, không tra ra được có thế lực nào cấu kết với vũ cơ."
Tại sao Li vương muốn giết nàng, lại còn dùng cách tra tấn?"
Giang Linh không thể hiểu nổi, nếu ngay từ đầu đã không thích, Li vương không cần thiết phải đưa nàng vào phủ."
Linh Nhi còn nhớ lúc trước Li vương ngã xuống hồ, thái y chẩn trị cho hắn?"
Tiêu Thịnh Vân nắm tay Giang Linh ngồi xuống."
Ngươi nói chuyện Li vương không được?
Cái này có liên quan gì tới vũ cơ kia, cũng không có khả năng là do nàng ta làm hắn không được đi?"
Tiêu Thịnh Vân không trả lời."
Không phải chứ?
Hắn thật sự nghĩ như vậy?"
Giang Linh kinh sợ."
Sau khi nạp vũ cơ vào phủ, Li vương sa vào sắc đẹp, càng ngày càng cảm thấy lực bất tòng tâm, tới nỗi sau này nếu không dùng thuốc hoàn toàn không thể hành phòng, sau đó bị phụ hoàng biết, trắc phi mang thai, hắn liền phát tiết hết lệ khí lên người vũ cơ."
" Li vương này cũng quá...."
Giang Linh không biết nên hình dung như thế nào, cậu biết hắn và Thái tử luôn đối nghịch nhau, bị Thái tử biết chuyện bản thân mình vô lực làm hắn chịu đả kích rất lớn, nhưng cho dù như thế hắn cũng không nên giận chó đánh mèo lên người một nữ tử vô tội.Án kiện đã điều tra rõ, Sùng Minh Đế cảm thấy vô cùng thất vọng về đứa con trai này, ngừng hết thảy chức vụ hắn đang làm.Dù sao cũng là một mạng người, tuy rằng Sùng Minh Đế không đến mức bắt hắn đền mạng, nhưng hình phạt phải chịu không thể miễn.Chịu hình xong, Li vương bị người nâng ra ngoài, tin tức đầu tiên hắn nhận được là do Sùng Minh Đế phái người tới truyền:" Li vương cũng đã trưởng thành, lần này hồi kinh liền tới đất phong đi."
Đi đất phong, đồng nghĩa với việc mất đi phân nửa quyền lợi tranh giành ngôi vị hoàng đế, chịu đả kích quá lớn, Li vương hít thở không thông, hôn mê bất tỉnh.Lệ phi vội vàng chạy tới, gục vào nhi tử người toàn vết máu, nước mắt rơi như mưa.Sau khi Li vương tỉnh lại, cả người trở nên âm u, một lần Giang Linh ngẫu nhiên nhìn thấy hắn, bị ánh mắt âm trầm của hắn nhìn làm cả người không thoải mái.Li vương nhìn cậu chằm chằm, giống một con rắn độc có thể tuỳ thời nhe răng nanh, Giang Linh nhíu mày, " Li vương có việc?"
" Bổn vương chỉ đang suy nghĩ, có phải ngay cả trời cao cũng đang ưu ái giúp vị hoàng huynh tốt của bổn vương hay không, nếu không tại sao Thiên Vu đại sư chọn ai không chọn lại cố tình chọn ngươi cho hắn xung hỉ, thật đúng là làm Thái tử nửa sống nửa chết khôi phục lại như ban đầu, ngươi nói xem, vị hoàng huynh kia của bổn vương sủng ái ngươi, rốt cuộc là vì ngươi mang đến lợi ích cho hắn, hay vẫn là vì nguyên nhân khác?"
Li vương là cố ý, hắn không chỉ một lần muốn châm ngòi li gián quan hệ giữa Thái tử và Giang Linh, không vì cái gì, chỉ đơn giản hắn không muốn Thái tử được yên ổn, dựa vào cái gì mà Thái tử có hết thảy, có thể dễ dàng có được những thứ hắn liều mạng tranh giành cũng không chiếm được?
Hắn mất tất cả cũng đừng ai nghĩ được yên ổn!"
Điện hạ tốt với ta, đương nhiên là bởi vì thích ta," biết đầu đuôi chuyện vũ cơ, cảm quan của Giang Linh đối với Li vương càng kém, " Li vương vẫn là tự bảo vệ tốt bản thân, rồi lại đến nhọc lòng người khác đi."
Hơn nữa, Tiêu Thịnh Vân đối xử tốt với cậu có xuất phát từ thật tâm hay không, cậu vẫn có thể cảm nhận được, nhưng ngược lại Li vương, trên người tràn đầy ác ý không che giấu được, cậu tin lời hắn nói mới lạ."
Ngươi là nam tử, mà hắn lại là Thái tử, ngươi không thể sinh hạ hài tử cho hắn, tương lai sớm muộn hắn cũng sẽ có người mới, chờ đến lúc bên cạnh hắn có người khác, có hài tử, ngươi cảm thấy hắn vẫn sẽ sủng ái ngươi giống như vây giờ sao?"
Trầm mặc một lát, Giang Linh nói, " Ngươi nói cũng đúng."
Quả nhiên.Khoé miệng Li vương giơ lên, chỉ là không đợi hắn cười to, liền nghe thấy Giang Linh tiếp tục nói."
Ngươi nhắc nhở ta, ta cũng là nam tử, hắn đối ta như thế nào, ta liền đối với hắn như vậy, rất công bằng không phải sao?"
Tươi cười cứng đờ trên mặt, vẻ mặt Li vương có chút kì quái, " Ngươi liền không hận?
Không nghĩ bóp chết khả năng này?
Chặt chẽ nắm hắn trong lòng bàn tay?"
Giang Linh thản nhiên nhìn hắn, " Tại sao ta phải làm như vậy?
Những lời ngươi nói chỉ là giả thiết, lại không phải sự thật, chờ mọi chuyện thật sự xảy ra rồi lại nói cũng không muộn."
Li vương bị cậu nói tới cứng họng, sau một lúc lâu mới tìm lại được thanh âm, "
Sau này ngươi đừng hối hận."
Giang Linh lời nói thấm thía: " Ngươi không thể suy bụng ta ra bụng người, chính ngươi nạp rất nhiều phòng thê thiếp liền cho rằng điện hạ cũng sẽ như vậy, nếu thật sự hắn giống như ngươi nói, trước khi có ta không phải bên người hắn đã sớm có người rồi sao."
Li vương thật sự cảm thấy hắn lựa chọn xuống tay từ Giang Linh đúng là đầu óc bị úng nước, như thế nào còn chưa rút ra được bài học, một hai phải tìm phiền toái cho mình."
Chuyện của cô và Linh Nhi liền không nhọc Li vương phí tâm, Li vương vẫn nên quản tốt hậu viện của mình, đừng để cho ai vào phủ cũng không biết."
Thanh âm mang theo ý lạnh từ sau lưng vang lên, Li vương quay đầu, nhìn thấy nam nhân một thân khí chất lãnh lệ đang đi tới bên này.Tiêu Thịnh Vân không nhìn Li vương lấy một cái, lập tức đi tới bên cạnh Giang Linh, ôm người vào trong lòng ngực, " Trở về thôi."
Giang Linh từ trong lòng ngực Thái tử ló đầu ra, nhìn Li vương nói, " Cảm ơn ngươi đã quan tâm chuyện tình cảm của ta và điện hạ, ngươi yên tâm, giữa ta và điện hạ tuyệt đối sẽ không xuất hiện loại tình huống mà ngươi nói, nếu không chẳng phải là thực xin lỗi ngươi có ' ý tốt ' cố ý nhắc nhở ta sao?"
Li vương nhìn tư thế thân mật của hai người, tức giận đến nghiến răng.