Giang Linh dựa vào trong lòng Tiêu Thịnh Vân, nửa đưa lưng về phía Sùng Minh Đế đang ngồi trên cao, vừa lúc có thể xuyên qua bả vai Tiêu Thịnh Vân nhìn thấy sắc mặt Lệ phi.Thấy Lệ phi sắp không duy trì được về mặt dịu dàng, mặt mày Giang Linh cong lên, cậu đã nghe được từ trong miệng Tiêu Thịnh Vân rằng Sùng Minh Đế đã sớm biết chuyện Lệ phi có tham gia vào chuyện này, không biết tại sao lại làm như không thấy, chỉ phân phó Tiêu Thịnh Vân hành sự như bình thường.Ý chỉ rõ là muốn bao che cho Lệ phi.Nhưng Giang Linh lại không muốn cứ cho qua như vậy, vạn nhất Lệ phi thực hiện được âm mưu, Thái Tử xa lánh cậu, ai tới bù lại long khí cho cậu hả?Tiêu Thịnh Vân ôm người an ủi, Sùng Minh Đế thấy vậy, chỉ cho là Giang Linh chịu ủy khuất, Thái Tử đau lòng cậu, quan hệ giữa Thái Tử và Thái Tử Phi rất tốt không phải là hắn không biết, không khỏi cảnh tỉnh bản thân, ngày thường Giang Linh không tranh không đoạt, mỗi lần hắn nhìn thấy cậu đều là bộ dáng vui vẻ hoạt bát, hôm nay lại uể oải buồn tủi, hẳn là thật sự cảm thấy ủy khuất."
Chuyện này xác thật là do Lệ phi không đúng, cấm túc một tháng làm răn đe cảnh cáo, còn về phần Trịnh gia, tuy rằng không thành công nhưng ý đồ nhúng tay vào chuyện hoàng gia, liền phạt nửa năm bổng lộc."
Sùng Minh Đế dăm ba câu đã định ra hình phạt cho Lệ phi và Trịnh gia."
Bệ hạ....."
Nếu không phải có cung nhân hầu hạ bên cạnh đỡ lấy, Lệ phi gần như muốn té ngã trên mặt đất.Nàng không thể tin được mà nhìn Sùng Minh Đế ngồi trên cao, không rõ tại sao đối phương lại tàn nhẫn như vậy, trước đây không phải chưa xảy ra chuyện tương tự, mỗi lần Sùng Minh Đế đều đứng về phía nàng, mặc kệ Thái Tử tra ra chứng cứ có bao nhiêu chính xác, nếu là Trịnh gia phạm vào tội, nàng chỉ cần khóc lóc kể lể một phen đều sẽ nhẹ nhàng qua đi.Nếu không phải do Sùng Minh Đế thiên vị và dung túng, nàng nào đến nỗi sẽ vọng tưởng vị trí kia, cũng sẽ không mơ ước cao sang.Hình phạt Sùng Minh Đế đưa ra không tính là nặng, nhưng đã thể hiện thái độ sẽ không thiên vị Lệ phi và Thất hoàng tử vô điều kiện, có lẽ là từ trước đến nay chưa từng hy vọng điều gì, đối với kết quả lần này hắn rất là ngoài ý muốn.Giang Linh lại không quá vừa lòng, cậu đã đọc qua nguyên thư nên cậu biết, Hoàng đế đối với Thái Tử kiêng kỵ lớn hơn hết thảy, nếu không phải tự thân Thái Tử ưu tú, có chiến công hiển hách trên người, Sùng Minh Đế không có lí do phế Thái Tử, nói không chừng vị trí Thái Tử đã sớm đổi chủ."
Điện hạ, hình phạt này của hoàng thượng có phải quá nhẹ hay không?"
Giang Linh bám vào bả vai Thái Tử, nhỏ giọng nói bên tai hắn.Tiêu Thịnh Vân vỗ vỗ lưng cậu, " Trở về rồi nói."
Lệ phi bị đưa về cung điện của mình cấm túc, Sùng Minh Đế cũng không để lại cho nàng chút mặt mũi nào."
Trẫm biết Tiểu Linh chịu ủy khuất, Tiểu Linh muốn cái gì có thể nói ra, trẫm đều sẽ thỏa mãn ngươi."
Đuổi đi được một người, Sùng Minh Đế bắt đầu trấn an một người khác.Giang Linh từ trong lòng Tiêu Thịnh Vân ngẩng đầu, hốc mắt có hơi hồng, " Cảm ơn phụ hoàng, ta không muốn cái gì, có thể ở cùng điện hạ ta đã rất thoả mãn."
Cho dù có nhiều hài tử, nhưng những người con này của Sùng Minh Đế sẽ không giống Giang Linh, vừa hiểu chuyện lại đơn thuần.Ngay từ đầu Sùng Minh Đế đã không có ý muốn xử trí Trịnh gia, muốn dùng biện pháp này trấn áp Thái Tử, hiện tại hắn nhận ra người mà Lệ phi và Trịnh gia ra tay chính là Giang Linh, thân ở hoàng tộc, hắn hiểu rõ so với ai hết, một khi mưu kế của Lệ phi thành công, kết quả của Giang Linh sẽ đáng sợ như thế nào."
Trẫm biết ngươi là đứa nhỏ hiểu chuyện, gần đây trẫm mới vừa đúng lúc có một khối ngọc tốt, ngươi cầm lấy thưởng thức đi."
Một bên phạt, một bên thưởng, thái độ của Sùng Minh Đế đã rất rõ ràng.Bữa tiệc tiếp tục diễn ra, một chuyện này qua đi, người trong cung không ai còn dám xem thường Giang Linh, người mà ngay cả Lệ phi được Sùng Minh Đế sủng ái nhất cũng có thể đánh ngã, ai còn dám coi khinh?"
Mệnh của Hoàng hậu thật là tốt, từ chỗ Thiên Vu đại sư cầu được một đường sinh cơ, thật sự cho một mạch của Thái Tử một cơ hội chuyển người lớn như vậy."
Sau khi yến hội kết thúc, Lâm quý phi được cung nhân nâng đỡ trở về cung điện của mình."
Không biết sau khi chuyện của Lệ phi và Trịnh gia truyền ra ngoài, Thất hoàng đệ còn có tâm tình tiếp tục tổ chức thưởng thạch yến hay không?"
Tam hoàng tử thưởng thức ly ngọc trong tay, ánh mắt nghiền ngẫm."
Sau chuyện này, đám người Lệ phi bà Thất hoàng tử chỉ biết càng thêm hận Thái Tử, ngươi không cần nhúng tay vào chuyện của bọn họ, hiện tại còn chưa đến thời cơ, " Lâm quý phi cảnh cáo liếc nhìn Tam hoàng tử, " Nghe nói gần đây ngươi và con vợ lẽ nhà Giang thượng thư qua lại rất gần, một tên con vợ lẽ mà thôi, đáng giá để ngươi phí tâm sao?"
Tam hoàng tử: " Mẫu phi không biết, Giang gia thú vị vô cùng, huống chi, vị con vợ lẽ của Giang thượng thư này tựa hồ đối với Thái Tử Phi không bình thường."
Lâm quý phi: " Trong lòng ngươi hiểu rõ là được."
Tam hoàng tử: " Mẫu phi mới trở về từ Cảnh Minh Cung, nói vậy cũng biết Thái Tử tặng lễ vật sinh thần gì cho Hoàng hậu?"
Lâm quý phi khó hiểu, " Ngươi hỏi chuyện này làm gì?
Đồ vật Thái Tử tặng không khác những năm trước là bao, đều là chút vật phẩm trân quý, nhưng Thái Tử Phi lại tặng không ít đồ vật không đáng giá như là hoa tự tay trồng, một ít điểm tâm."
" Thái Tử Phi đúng là hành xử khác người."
Tam hoàng tử nửa cảm thán nói."
Cũng phải, phụ hoàng ngươi không biết trúng tà gì, đối với vị Thái Tử Phi này lại phá lệ xem bằng con mắt khác."
Lâm quý phi cười châm chọc, " Khả năng người quen đùa giỡn với quyền mưu đều có tật xấu này, thích người tâm tính đơn thuần, tựa như Lệ phi trước kia, hiện tại lại là Thái Tử Phi, ngay cả Thái Tử đối với sắc đẹp luôn khịt mũi coi thường cũng đối với hắn sủng ái có thừa."
" Mẫu phi nói như vậy lại làm nhi thần càng thêm tò mò, đáng tiếc Thái Tử bảo hộ người vô cùng chặt, tìm không được cơ hội tiếp cận."
" Lấy tính cách đơn thuần này của hắn, nếu không có đám người Thái Tử và Hoàng hậu che chở, ở trong hoàng cung to lớn này đã sớm bị người ăn đến xương cốt cũng không còn."
Cảnh Minh Cung.Sùng Minh Đế đợi đến lúc tiểu yến kết thúc, sắc trời cũng đã tối, liền ngủ lại.Trong khoảng thời gian này Sùng Minh Đế thường xuyên nghỉ lại tại Cảnh Minh Cung, Hoàng hậu thấy nhiều không trách, chỉ phân phó Cẩn Trúc đem hoa Giang Linh đưa tới đặt ở một bên."
Hoa này trồng cũng rất tốt."
Sùng Minh Đế đi tới bên một gốc hoa, " Đoá hoa còn to hơn so với người khác trồng."
" Tiểu Linh nói là hắn và Thái Tử cùng nhau trồng, liền đem tới đây những gốc trưởng thành tốt nhất, nếu bệ hạ thích có thể đưa trở về một ít, nhìn vài cái tâm tình liền tốt."
Hoàng hậu dịu dàng lên tiếng.Cẩn Trúc biết Hoàng hậu rất yêu thương vị Thái Tử Phi này, biết ý chỉ huy cung nhân đặt hoa ở chỗ dễ thấy, những gốc hoa này trưởng thành rất tốt, hoa nở ra cũng rất xinh đẹp, đặt trong cung điện càng làm cho cung điện thêm vẻ tràn đầy sức sống."
Tiểu Linh yêu thích không ít, " Sùng Minh Đế cúi người, ngửi ngửi mùi hoa, " Dù sao cũng là thiếu niên, hoạt bát một chút cũng tốt, chỉ là không biết hôm nay hắn nghĩ như thế nào lại cáo trạng với trẫm."
Trong lòng Hoàng hậu giật mình, biết Hoàng đế sẽ không dễ dàng buông lỏng nghi ngờ, bất động thanh sắc giải thích, " Trước kia Tiểu Linh ở nhà sống không tốt, không có người yêu thương, nay hắn cảm nhận được bệ hạ đối tốt với hắn, tất nhiên sẽ sinh ra tâm tin cậy, gặp phải chuyện ủy khuất khó tránh khỏi sẽ tìm bệ hạ xin giúp đỡ."
" Cũng phải, nghe nói lúc hắn mới vài tuổi cha mẹ đã không còn, là đứa nhỏ đáng thương, cũng may hiện tại hắn đã vào cung, có trẫm ở sẽ không dễ dàng để hắn chịu ủy khuất."
Sùng Minh Đế ôm lấy Hoàng hậu.Hoàng hậu dịu ngoan dựa vào đầu vai hắn, " Đúng vậy, có bệ hạ ở, về sau hắn sẽ không sợ bị khi dễ nữa."
Tâm tình Sùng Minh Đế rất tốt liền lại phân phó Tiền công công đưa không ít đồ tốt tới Đông Cung.Mỗi lần từ Cảnh Minh Cung trở về, Giang Linh đều sẽ mang theo một số lượng đồ khá lớn, đa phần đều là các loại thức ăn cậu thích, Tiêu Thịnh Vân nhìn cung nhân tay ôm hộp gấm đi ở phía sau, đã tập thành thói quen."
Điện hạ, cái này cho ngươi."
Giang Linh từ đống đồ vật ban thưởng ra một khối ngọc đẹp nhất đưa cho Thái Tử.Ngọc thạch được chính miệng Hoàng đế khen, bất luận là phẩm chất hay độ hiếm đều không có chỗ chê.Khối ngọc này rất lớn, sờ vào cảm giác rất ôn nhuận

, toàn thân khối ngọc đều là màu trắng, oánh nhuận thông thấu

, những người yêu ngọc có được nó tất sẽ mừng rỡ như điên, Tiêu Thịnh Vân còn nhớ Li Vương từng có ý muốn khối ngọc này từ trong tay Sùng Minh Đế.Tiêu Thịnh Vân cầm lấy khối ngọc, " Cô phái người làm thành một đôi ngọc bội, Linh Nhi và cô mỗi người một nửa như thế nào?"
Giang Linh không có ý kiến, y phục trên người cậu đều được làm sau khi cậu tới Đông Cung, Thái Tử để tâm với cậu, người bên dưới tự nhiên không dám làm việc qua loa, đồ đưa tới đều có phẩm chất tốt nhất.
Giang Linh đối với những thứ này không hiểu biết, cậu chỉ biết kiện y phục nào mặc vào thoải mái nhất, kiện nào đẹp nhất."
Mới vừa rồi ở chỗ mẫu hậu, điện hạ không cho ta nói là sợ Hoàng thượng sẽ nghe thấy sao?"
Giang Linh còn chưa quên chuyện xảy ra ở Cảnh Minh Cung."
Đúng vậy, Linh Nhi sao lại nghĩ đến sẽ trực tiếp cáo trạng với phụ hoàng?"
Không chỉ Tiêu Thịnh Vân, chỉ sợ không ai có thể nghĩ đến Giang Linh sẽ có lá gan lớn như vậy."
Ai kêu hắn một chút ý tứ trừng phạt Lệ phi và Trịnh gia cũng không có."
Giang Linh hừ nhẹ một tiếng, ở bữa tiệc cậu đã cảm nhận ác ý rõ ràng từ trên người Lệ phi truyền đến, đối với loại người này tự nhiên cậu sẽ không có hảo cảm gì.Hôm nay Sùng Minh Đế xử phạt Lệ phi và Trịnh gia, tuy rằng không nặng nhưng sẽ tạo thành ảnh hưởng nhất định đối với hướng gió trong triều, quan viên làm việc cho Tiêu Thịnh Vân nhận được tin tức liền tiến đến cầu kiến, bọn họ yêu cầu căn cứ vào chuyện này lên kế hoạch có lợi nhất cho Thái Tử.Tiêu Thịnh Vân hỏi Giang Linh có muốn cùng đi hay không, Giang Linh không có hứng thú, gần đây cậu đang có đam mê xem thoại bản."
Điện hạ phải học được tính tự lập, một mình ngươi đi thôi, ta xem thoại bản một lát chờ điện hạ trở về."
Tiêu Thịnh Vân nhéo nhéo mặt cậu, " Rõ ràng là cô lo lắng ngươi một người ở tẩm cung nhàm chán."
" Ta mới không có chán đâu...."
Từ khi xem qua thoại bản hồ yêu, Giang Linh giống như đã mở ra cánh cửa của thế giới mới, nhờ có Trường Thuận giới thiệu mà cậu đã mua không ít thoại bản trở về, mỗi ngày khi nhàn rỗi lại mở ra xem.Sau khi chuyện Lệ phi và Trịnh gia bị truyền ra ngoài, hướng gió trong triều phát sinh biến hoá vi diệu, lại một lần vấp phải trắc trở ở chỗ Mạnh thượng thư, Li Vương tức giận đập nát cái ly.Lệ phi ý đồ muốn cưới Mạnh thượng thư chi nữ làm chính phi cho Li Vương không biết bị ai tiết lộ cho Mạnh thượng thư, từ sau lúc đó, hắn từ đầu là có thái độ bình thường đến trở nên có chút tránh né, đối với lời mời của Li Vương bất luận là chuyện gì có thể từ chối liền từ chối."
Vương gia, nương nương nói tạm thời người đừng nóng nảy, không thể bị Thái Tử nắm được nhược điểm."
Tâm phúc ở một bên khuyên nhủ."
Bổn vương biết, " Li Vương áp xuống tức giận trong lòng, " Thư mời đã phát ra ngoài sao?"
" Đã phát ra ngoài."
" Rất tốt, không phải muốn nhìn bổn vương bị chê cười sao?
Bổn vương sẽ không để cho bọn họ được như ý nguyện."
Thưởng thạch yến diễn ra đúng hạn.Thưởng thạch yến được tổ chức tại nhà đấu giá vào ban đêm, mỗi năm đều sẽ tổ chức một lần, lợi nhuận bán đấu giá nhận được đều sẽ nộp lên cho triều đình.Giang Linh và Tiêu Thịnh Vân cùng nhau tiến vào nhà đấu giá, bên trong cực kỳ náo nhiệt, người đi đi lại lại không ngớt.Thân là Thái Tử, ở chỗ này Tiêu Thịnh Vân có nhã gian chuyên dụng, Li Vương tự mình ra nghênh đón.Li Vương là người yêu ngọc, liếc mắt một cái liền nhìn thấy ngọc bội được Tiêu Thịnh Vân treo bên hông, chất lượng cùng với khối ngọc hắn muốn lấy từ chỗ Sùng Minh Đế giống nhau như đúc.Chú ý tới ánh mắt của hắn, Tiêu Thịnh Vân vuốt ve ngọc bội bên hông, " Thất đệ đang nhìn cái này?"
" Phải, khối ngọc này của hoàng huynh....."
" Là phụ hoành ban cho Linh Nhi, Linh Nhi lại đưa cho cô."
Tiêu Thịnh Vân thả lại ngọc về chỗ cũ, nắm lấy tay Giang Linh, " Cô rất thích."
Không biết vì sao, Li Vương giống như nghe ra bên trong lời nói của hắn có ý khoe khoang.