- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 415,168
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #51
Xuyên Thành Tiểu Sư Đệ Của Vai Chính Thụ Trong Tiểu Thuyết Đam Mỹ Tu Tiên
Chương 50
Chương 50
Diệp Kính Tửu kìm nén dự cảm xấu ở trong lòng và đặt lòng bàn tay lên bụng, tuy nhiên, khi Diệp Kính Tửu ấn nhẹ xuống, thì phản ứng của dâm huyệt lại cực kỳ kịch liệt, dường như có thứ gì đó đang chảy ra khỏi miệng huyệt một cách ào ạt, lúc này bắp đùi của Diệp Kính Tửu lập tức trở nên nhớp nháp và nóng bỏng.Diệp Kính Tửu: "..."
Cái quái gì thế này, khi y không có ý thức, đại sư huynh lại trở nên mãnh liệt đến mức này?Đây là đại sư huynh đã bắn bao nhiêu lần?
Huynh ấy sẽ không cảm giác mệt lả vô lực đó chứ?Nam nhân đang ôm lấy Diệp Kính Tửu cũng bị đánh thức bởi động tác của y, ngay sau đó, Diệp Kính Tửu lập tức nghe thấy bên tai truyền tới tiếng hít thở gợi cảm trầm thấp của đại sư huynh, rồi sau đó cần cổ của y trở nên nóng bừng, cằm của đại sư huynh nhanh chóng xông về phía y, đôi môi mềm mại của đại sư huynh cũng dịu dàng dán vào cần cổ trắng nõn của Diệp Kính Tửu, giọng điệu khàn khàn mê người, "Kính Tửu đã tỉnh chưa?"
Vành tai của Diệp Kính Tửu lập tức trở nên đỏ bừng vì hơi thở dồn dập nóng bỏng của đại sư huynh, sau đó y nhanh chóng quay mặt đi chỗ khác với dáng vẻ mất tự nhiên và nhỏ giọng nói: "Đã tỉnh rồi.
Đại sư huynh, huynh...
đệ..."
Đại sư huynh à, tại sao huynh lại nhân lúc đệ mất đi ý thức để chịch đệ, không nói đến việc huynh bắn tinh lấp đầy bụng dưới của đệ, nhưng tại sao huynh lại không rút dương vật ra?Diệp Kính Tửu cắn răng, dù sao da mặt của y cũng rất mỏng, y cảm thấy cực kỳ xấu hổ và không có gan nói thẳng như vậy, "Đại sư huynh, phía dưới của đệ, phía dưới của đệ không thoải mái, huynh có thể giúp đệ, ưm, rửa sạch một chút không?"
"...
Xin lỗi, Kính Tửu."
Cánh tay đang ôm lấy Diệp Kính Tửu lập tức siết chặt thêm vài phần, Diệp Kính Tửu còn tưởng rằng sư huynh bị lời nói của y làm cho xấu hổ, sau đó đại sư huynh sẽ rửa sạch cơ thể cho y, lúc này Diệp Kính Tửu đã sớm chuẩn bị sẵn những lời muốn nói.Kết quả Diệp Kính Tửu còn chưa kịp nói lời nào, thì dương vật thô to đang chôn sâu ở trong dâm huyệt lại dần dần trở nên cương cứng và dán sát vào vách thịt ướt át.
Khoái cảm tê dại lập tức ập đến, khiến cho cơ thể của Diệp Kính Tửu nhanh chóng trở nên cứng đờ.Diệp Kính Tửu nắm lấy ống tay áo của đại sư huynh, không nhịn được mà liên tục thở dốc, "Ưm ...
Đại sư huynh, huynh đang làm gì vậy ..."
Nụ hôn dịu dàng của Yến Lăng Khanh nhanh chóng rơi xuống cần cổ trắng nõn của Diệp Kính Tửu, rõ ràng cử chỉ của hắn cực kỳ dịu dàng, nhưng nó lại lộ ra một cảm giác chiếm hữu và xâm lược mạnh mẽ.Yến Lăng Khanh kéo tay tiểu sư đệ ra khỏi bàn tay đang nắm chặt của sư tôn, lần này hắn đã có thể kéo ra rất dễ dàng.
Rồi sau đó Yến Lăng Khanh lập tức ôm lấy tiểu sư đệ, làm cho tiểu sư đệ xoay người, ngồi lên người hắn.Lúc này dương vật thô to đã được rút ra, nhưng nó lại nhanh chóng cắm vào miệng dâm huyệt vừa mới phun ra một lượng lớn tinh dịch, khiến cho tinh dịch đang muốn thoát ra ngoài đã bị chặn lại ở trong lỗ nhỏ của tiểu sư đệ.Yến Lăng Khanh đối mặt với ánh mắt kinh hoảng và mê mang của tiểu sư đệ, lúc này dục vọng của hắn lại nổi lên một lần nữa.
Yết hầu của Yến Lăng Khanh trượt lên trượt xuống vài lần, sau đó hắn đè tiểu sư đệ ở dưới thân.
Bên cạnh bọn họ là sư tôn, Yến Lăng Khanh di chuyển cơ thể, dương vật gắng sức rút ra cắm vào ở trong dâm huyệt, hắn không ngừng đâm chịch vào điểm nhạy cảm sâu trong lỗ nhỏ của tiểu sư đệ hết lần này đến lần khác."
Kính Tửu ..."
Giọng điệu của Yến Lăng Khanh khàn khàn mê người."
Xin lỗi, làm thêm một lần cuối cùng, được không?"
Dâm huyệt của Diệp Kính Tửu bắt đầu vô thức co rút, khoái cảm tê dại gần như ập đến thân thể của Diệp Kính Tửu một cách máy móc, dường như y cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra: Tại sao đại sư huynh có thể vừa nói xin lỗi, vừa bắt đầu nhấp hông?
Ngay khi nghe thấy câu hỏi của đại sư huynh, Diệp Kính Tửu lập tức lấy lại tinh thần, tuy nhiên, lúc Diệp Kính Tửu vừa muốn đáp lời, thì đại sư huynh lại cúi đầu hôn lên đôi môi của y.Diệp Kính Tửu "Ưm" lên một tiếng, buộc phải thả lỏng hàm răng, chạm vào đầu lưỡi của đại sư huynh, không ngừng quấn quít.
Nước miếng không ngừng bài tiết một cách vô thức, chúng liên tục tràn ra khỏi khóe miệng, Diệp Kính Tửu lẩm bẩm rên rỉ, tay chân không chút sức lực, mặc cho đại sư huynh định đoạt.Vì sao sau khi y ra khỏi biển ý thức của sư tôn, thì đại sư huynh lại giống như biến thành một người khác, sao huynh ấy lại ức hiếp y một cách quá đáng như vậy...Diệp Kính Tửu cảm thấy hoảng hốt, hai tay vô lực buông thõng xuống giường, hai chân của y đều bị đại sư huynh gác lên vai, cơ thể không ngừng lắc lư.Diệp Kính Tửu cảm thấy xấu hổ không chịu nổi, y nghiêng đầu và nhìn thấy sư tôn vẫn đang ngồi thiền chữa thương ở bên cạnh."
Ưm, đại sư huynh, ưm ...
Không, không được."
Diệp Kính Tửu lắc đầu, mũi chân căng thẳng, y muốn thoát khỏi sự xâm phạm của đại sư huynh, "Sư tôn, sư tôn vẫn đang ở bên cạnh..."
Yến Lăng Khanh ngừng lại một lát, ngay sau đó động tác rút ra cắm vào của hắn ngày càng trở nên mãnh liệt, vách thịt mềm mại bên trong tràn ngập tinh dịch, nó không ngừng mấp máy kịch liệt và phun ra một lượng lớn tinh dịch, phát ra âm thanh lép nhép sắc tình, chất lỏng trắng đục đặc sệt bắn tung tóe khắp nơi, thậm chí nó còn văng lên y phục của sư tôn."
Không sao."
Yến Lăng Khanh an ủi tiểu sư đệ ngày càng trở nên nhạy cảm bởi vì xấu hổ, giọng điệu của hắn chậm chạp dịu dàng, mang theo ảo giác dụ dỗ mà tiểu sư đệ không hề phát hiện ra, "Sư tôn sẽ không biết."
"Hãy cảm nhận huynh một cách nghiêm túc, Kính Tửu."
Toàn thân của Diệp Kính Tửu không ngừng run rẩy bởi vì cách làm tình kịch liệt của Yến Lăng Khanh, khi Diệp Kính Tửu ngẩng đầu lên, y lập tức nhìn thấy đại sư huynh đang nhìn chằm chằm vào mình bằng ánh mắt thâm thúy, "Hãy cảm nhận huynh một cách nghiêm túc."...
Cảm nhận đại sư huynh sao?Những tiếng rên rỉ mê người của Diệp Kính Tửu đều bị nghiền nát thành mảnh vụn, khoái cảm khuấy động tinh thần mệt mỏi của y, y không còn thời gian rảnh rỗi để suy nghĩ đến việc sư tôn đang ở gần trong gang tấc có phát hiện mình đang làm tình với đại sư huynh hay không, lúc này y chỉ đắm chìm vào cách làm tình dịu dàng của đại sư huynh mà thôi.Giọng mũi của Diệp Kính Tửu cực kỳ dày đặc và lộ ra ý tứ tràn đầy dục vọng, cuối cùng y cũng gật đầu giống như thỏa hiệp, "Ừm..."
Trong suốt một tuần tiếp theo, Diệp Kính Tửu vừa mệt mỏi vừa sung sướng.Mệt mỏi là bởi vì tinh thần và cơ thể đều gặp phải sự kích động vô cùng kịch liệt, mà sung sướng, cũng là bởi vì những sự kích động này mang đến.Đại sư huynh vô cùng để ý đến việc Diệp Kính Tửu đang thần giao với sư tôn trong biển ý thức, cho nên mỗi khi y tiến vào biển ý thức của sư tôn, thì cơ thể của y cũng sẽ nhận được sự xâm phạm của đại sư huynh.
Mà chờ đến khi ý thức của Diệp Kính Tửu khôi phục trở lại, thì đại sư huynh vẫn muốn làm tình với y một cách mãnh liệt trước mặt sư tôn bị thương đang ngồi thiền.Lúc đầu Diệp Kính Tửu còn cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng trong thời gian lâu dài, y liền xem sư tôn là người gỗ, thậm chí ngay cả những tiếng rên rỉ quyến rũ của y cũng vô thức trở nên vang vọng hơn một chút.Diệp Kính Tửu giống như trái cây bị người khác thúc giục nhanh chín, hương vị ngọt ngào nhiều nước, chỉ cần bị người khác bóp nhẹ một cái, thì y sẽ có thể lập tức phun nước.Suốt một tuần chữa trị vết thương tinh thần, sư tôn vẫn chưa tỉnh lại, cuối cùng Yến Lăng Khanh cũng dần dần trở nên lo lắng.
Yến Lăng Khanh nghi ngờ sư tôn đang giả bệnh, chỉ vì kéo dài thời gian thần giao với Diệp tiểu sư đệ.
Vì vậy mỗi lần làm tình với tiểu sư đệ, Yến Lăng Khanh lại không hề kiêng dè một chút nào, có lúc thậm chí hắn còn lừa gạt tiểu sư đệ và đâm mở miệng tử cung của y.Nhưng mỗi lần chuyện này xảy ra, phản ứng của tiểu sư đệ mặc cho hắn định đoạt liền trở nên cực kỳ kịch liệt.
Dù cho đối tượng là đại sư huynh mà y yêu thích, thì y cũng không muốn bị dương vật đâm mở tử cung, làm cho mang thai.Yến Lăng Khanh cũng sẽ không cưỡng cầu, hắn cố gắng đè nén sự thất vọng và bất an ở trong lòng, tôn trọng ý kiến của tiểu sư đệ.Lại là một cuộc làm tình tiếp theo.Yến Lăng Khanh ôm tiểu sư đệ đang dựa vào trong lòng mình, bàn tay to lớn đặt ở sau đầu của y, dịu dàng vuốt ve những sợi tóc của tiểu sư đệ.Tiểu sư đệ ôm lấy cổ của Yến Lăng Khanh, thân mật dán sát vào ngực hắn, giọng điệu mềm mại ngọt ngào, "Đại sư huynh, hôm nay chỉ làm tới đây thôi, được không?
Đệ thật sự rất buồn ngủ."
Yến Lăng Khanh cúi đầu, tiểu sư đệ đã thật sự vô cùng buồn ngủ, thậm chí y còn không thể nâng nổi mí mắt của mình.Bàn tay của Yến Lăng Khanh lập tức dừng lại một lát, trong lòng tự trách bản thân đã làm hơi quá đáng trong những ngày gần đây, mặc kệ cơ thể tiểu sư đệ không thể chịu nổi tần suất làm tình cao như vậy.Nhưng sự bất an trong lòng đã khiến cho Yến Lăng Khanh càng lúc càng lo lắng, Yến Lăng Khanh luôn cảm thấy tiểu sư đệ sẽ xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn và sẽ rời xa hắn.Vì vậy Yến Lăng Khanh ngày càng trở nên bất an, thiếu cảm giác an toàn, bộc phát lo lắng gấp gáp, cuối cùng cách làm của hắn càng ngày càng trở nên mất khống chế, thậm chí khiến cho tiểu sư đệ hơi chống đối.Yến Lăng Khanh mấp máy môi, trong lòng tự trách bản thân, tuy nhiên ngay khi hắn vừa định kết thúc cuộc làm tình này, mở miệng đồng ý thỉnh cầu của tiểu sư đệ, thì bỗng nhiên đầu óc của hắn đột ngột trở nên nặng nề, một cơn buồn ngủ kỳ quái lập tức ập tới, ý thức cũng chìm vào hôn mê.Kỳ quái, chuyện này... rốt cuộc là...tại sao...Ý thức của Yến Lăng Khanh hoàn toàn chìm vào bóng tối.Đại sư huynh vẫn không nói gì, điều này khiến cho Diệp Kính Tửu cảm thấy hơi nghi ngờ, tuy nhiên, khi y ngẩng đầu lên, y lập tức phát hiện vẻ mặt của đại sư huynh không có một chút biểu cảm nào, hắn đang nhìn chằm chằm vào y bằng ánh mắt lạnh lùng."...
Đại sư huynh?"
Diệp Kính Tửu bị ánh mắt của đại sư huynh dọa sợ, mặc dù Diệp Kính Tửu có chút nghi hoặc không hiểu vì sao đại sư huynh luôn luôn dịu dàng lại đen mặt đối với mình, nhưng y vẫn nhượng bộ, ôm chặt lấy cổ đại sư huynh, chóp mũi cọ vào yết hầu của đại sư huynh và liên tục làm nũng, "Đại sư huynh đừng giận, chúng ta...
Chúng ta tiếp tục nhé."
Sau khi Diệp Kính Tửu vừa nói xong, y lập tức dùng hai tay đỡ vai Yến Lăng Khanh và lắc eo với dáng vẻ lấy lòng, hầu hạ dương vật vừa mới bắn tinh vào trong dâm huyệt, y liên tục cọ xát đến khi dương vật của hắn trở nên cương cứng một lần nữa.
Diệp Kính Tửu không ngừng thở dốc, giọng điệu dần dần trở nên ngọt ngào, "Ưm... dương vật của đại sư huynh lại trở nên lớn hơn...
Dâm huyệt rất sướng..."
Sắc mặt của đại sư huynh ngày càng trở nên u ám, giống như mây đen sắp nhỏ nước.
Hắn không quan tâm đến khoái cảm tê dại do dương vật đang cắm trong dâm huyệt của Diệp Kính Tửu mang đến, hắn lập tức giơ tay lên bóp chặt cần cổ trắng như tuyết của Diệp Kính Tửu."
Diệp Kính Tửu, lá gan của ngươi đúng là rất lớn."
"Yến Lăng Khanh" liên tục dùng sức, khiến cho Diệp Kính Tửu dần dần không thể thở nổi với vẻ mặt tràn đầy mờ mịt."
Bổn tôn đã nói với ngươi, bổn tôn không thích đồ của mình bị người khác chạm vào."
"Nếu đã bị người khác chạm vào, thì bổn tôn cũng sẽ không cần."