Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Xuyên Thành Tiểu Sư Đệ Của Vai Chính Thụ Trong Tiểu Thuyết Đam Mỹ Tu Tiên

Xuyên Thành Tiểu Sư Đệ Của Vai Chính Thụ Trong Tiểu Thuyết Đam Mỹ Tu Tiên
Chương 50


Diệp Kính Tửu kìm nén dự cảm xấu ở trong lòng và đặt lòng bàn tay lên bụng, tuy nhiên, khi Diệp Kính Tửu ấn nhẹ xuống, thì phản ứng của dâm huyệt lại cực kỳ kịch liệt, dường như có thứ gì đó đang chảy ra khỏi miệng huyệt một cách ào ạt, lúc này bắp đùi của Diệp Kính Tửu lập tức trở nên nhớp nháp và nóng bỏng.Diệp Kính Tửu: "..."

Cái quái gì thế này, khi y không có ý thức, đại sư huynh lại trở nên mãnh liệt đến mức này?Đây là đại sư huynh đã bắn bao nhiêu lần?

Huynh ấy sẽ không cảm giác mệt lả vô lực đó chứ?Nam nhân đang ôm lấy Diệp Kính Tửu cũng bị đánh thức bởi động tác của y, ngay sau đó, Diệp Kính Tửu lập tức nghe thấy bên tai truyền tới tiếng hít thở gợi cảm trầm thấp của đại sư huynh, rồi sau đó cần cổ của y trở nên nóng bừng, cằm của đại sư huynh nhanh chóng xông về phía y, đôi môi mềm mại của đại sư huynh cũng dịu dàng dán vào cần cổ trắng nõn của Diệp Kính Tửu, giọng điệu khàn khàn mê người, "Kính Tửu đã tỉnh chưa?"

Vành tai của Diệp Kính Tửu lập tức trở nên đỏ bừng vì hơi thở dồn dập nóng bỏng của đại sư huynh, sau đó y nhanh chóng quay mặt đi chỗ khác với dáng vẻ mất tự nhiên và nhỏ giọng nói: "Đã tỉnh rồi.

Đại sư huynh, huynh...

đệ..."

Đại sư huynh à, tại sao huynh lại nhân lúc đệ mất đi ý thức để chịch đệ, không nói đến việc huynh bắn tinh lấp đầy bụng dưới của đệ, nhưng tại sao huynh lại không rút dương vật ra?Diệp Kính Tửu cắn răng, dù sao da mặt của y cũng rất mỏng, y cảm thấy cực kỳ xấu hổ và không có gan nói thẳng như vậy, "Đại sư huynh, phía dưới của đệ, phía dưới của đệ không thoải mái, huynh có thể giúp đệ, ưm, rửa sạch một chút không?"

"...

Xin lỗi, Kính Tửu."

Cánh tay đang ôm lấy Diệp Kính Tửu lập tức siết chặt thêm vài phần, Diệp Kính Tửu còn tưởng rằng sư huynh bị lời nói của y làm cho xấu hổ, sau đó đại sư huynh sẽ rửa sạch cơ thể cho y, lúc này Diệp Kính Tửu đã sớm chuẩn bị sẵn những lời muốn nói.Kết quả Diệp Kính Tửu còn chưa kịp nói lời nào, thì dương vật thô to đang chôn sâu ở trong dâm huyệt lại dần dần trở nên cương cứng và dán sát vào vách thịt ướt át.

Khoái cảm tê dại lập tức ập đến, khiến cho cơ thể của Diệp Kính Tửu nhanh chóng trở nên cứng đờ.Diệp Kính Tửu nắm lấy ống tay áo của đại sư huynh, không nhịn được mà liên tục thở dốc, "Ưm ...

Đại sư huynh, huynh đang làm gì vậy ..."

Nụ hôn dịu dàng của Yến Lăng Khanh nhanh chóng rơi xuống cần cổ trắng nõn của Diệp Kính Tửu, rõ ràng cử chỉ của hắn cực kỳ dịu dàng, nhưng nó lại lộ ra một cảm giác chiếm hữu và xâm lược mạnh mẽ.Yến Lăng Khanh kéo tay tiểu sư đệ ra khỏi bàn tay đang nắm chặt của sư tôn, lần này hắn đã có thể kéo ra rất dễ dàng.

Rồi sau đó Yến Lăng Khanh lập tức ôm lấy tiểu sư đệ, làm cho tiểu sư đệ xoay người, ngồi lên người hắn.Lúc này dương vật thô to đã được rút ra, nhưng nó lại nhanh chóng cắm vào miệng dâm huyệt vừa mới phun ra một lượng lớn tinh dịch, khiến cho tinh dịch đang muốn thoát ra ngoài đã bị chặn lại ở trong lỗ nhỏ của tiểu sư đệ.Yến Lăng Khanh đối mặt với ánh mắt kinh hoảng và mê mang của tiểu sư đệ, lúc này dục vọng của hắn lại nổi lên một lần nữa.

Yết hầu của Yến Lăng Khanh trượt lên trượt xuống vài lần, sau đó hắn đè tiểu sư đệ ở dưới thân.

Bên cạnh bọn họ là sư tôn, Yến Lăng Khanh di chuyển cơ thể, dương vật gắng sức rút ra cắm vào ở trong dâm huyệt, hắn không ngừng đâm chịch vào điểm nhạy cảm sâu trong lỗ nhỏ của tiểu sư đệ hết lần này đến lần khác."

Kính Tửu ..."

Giọng điệu của Yến Lăng Khanh khàn khàn mê người."

Xin lỗi, làm thêm một lần cuối cùng, được không?"

Dâm huyệt của Diệp Kính Tửu bắt đầu vô thức co rút, khoái cảm tê dại gần như ập đến thân thể của Diệp Kính Tửu một cách máy móc, dường như y cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra: Tại sao đại sư huynh có thể vừa nói xin lỗi, vừa bắt đầu nhấp hông?

Ngay khi nghe thấy câu hỏi của đại sư huynh, Diệp Kính Tửu lập tức lấy lại tinh thần, tuy nhiên, lúc Diệp Kính Tửu vừa muốn đáp lời, thì đại sư huynh lại cúi đầu hôn lên đôi môi của y.Diệp Kính Tửu "Ưm" lên một tiếng, buộc phải thả lỏng hàm răng, chạm vào đầu lưỡi của đại sư huynh, không ngừng quấn quít.

Nước miếng không ngừng bài tiết một cách vô thức, chúng liên tục tràn ra khỏi khóe miệng, Diệp Kính Tửu lẩm bẩm rên rỉ, tay chân không chút sức lực, mặc cho đại sư huynh định đoạt.Vì sao sau khi y ra khỏi biển ý thức của sư tôn, thì đại sư huynh lại giống như biến thành một người khác, sao huynh ấy lại ức hiếp y một cách quá đáng như vậy...Diệp Kính Tửu cảm thấy hoảng hốt, hai tay vô lực buông thõng xuống giường, hai chân của y đều bị đại sư huynh gác lên vai, cơ thể không ngừng lắc lư.Diệp Kính Tửu cảm thấy xấu hổ không chịu nổi, y nghiêng đầu và nhìn thấy sư tôn vẫn đang ngồi thiền chữa thương ở bên cạnh."

Ưm, đại sư huynh, ưm ...

Không, không được."

Diệp Kính Tửu lắc đầu, mũi chân căng thẳng, y muốn thoát khỏi sự xâm phạm của đại sư huynh, "Sư tôn, sư tôn vẫn đang ở bên cạnh..."

Yến Lăng Khanh ngừng lại một lát, ngay sau đó động tác rút ra cắm vào của hắn ngày càng trở nên mãnh liệt, vách thịt mềm mại bên trong tràn ngập tinh dịch, nó không ngừng mấp máy kịch liệt và phun ra một lượng lớn tinh dịch, phát ra âm thanh lép nhép sắc tình, chất lỏng trắng đục đặc sệt bắn tung tóe khắp nơi, thậm chí nó còn văng lên y phục của sư tôn."

Không sao."

Yến Lăng Khanh an ủi tiểu sư đệ ngày càng trở nên nhạy cảm bởi vì xấu hổ, giọng điệu của hắn chậm chạp dịu dàng, mang theo ảo giác dụ dỗ mà tiểu sư đệ không hề phát hiện ra, "Sư tôn sẽ không biết."

"Hãy cảm nhận huynh một cách nghiêm túc, Kính Tửu."

Toàn thân của Diệp Kính Tửu không ngừng run rẩy bởi vì cách làm tình kịch liệt của Yến Lăng Khanh, khi Diệp Kính Tửu ngẩng đầu lên, y lập tức nhìn thấy đại sư huynh đang nhìn chằm chằm vào mình bằng ánh mắt thâm thúy, "Hãy cảm nhận huynh một cách nghiêm túc."...

Cảm nhận đại sư huynh sao?Những tiếng rên rỉ mê người của Diệp Kính Tửu đều bị nghiền nát thành mảnh vụn, khoái cảm khuấy động tinh thần mệt mỏi của y, y không còn thời gian rảnh rỗi để suy nghĩ đến việc sư tôn đang ở gần trong gang tấc có phát hiện mình đang làm tình với đại sư huynh hay không, lúc này y chỉ đắm chìm vào cách làm tình dịu dàng của đại sư huynh mà thôi.Giọng mũi của Diệp Kính Tửu cực kỳ dày đặc và lộ ra ý tứ tràn đầy dục vọng, cuối cùng y cũng gật đầu giống như thỏa hiệp, "Ừm..."

Trong suốt một tuần tiếp theo, Diệp Kính Tửu vừa mệt mỏi vừa sung sướng.Mệt mỏi là bởi vì tinh thần và cơ thể đều gặp phải sự kích động vô cùng kịch liệt, mà sung sướng, cũng là bởi vì những sự kích động này mang đến.Đại sư huynh vô cùng để ý đến việc Diệp Kính Tửu đang thần giao với sư tôn trong biển ý thức, cho nên mỗi khi y tiến vào biển ý thức của sư tôn, thì cơ thể của y cũng sẽ nhận được sự xâm phạm của đại sư huynh.

Mà chờ đến khi ý thức của Diệp Kính Tửu khôi phục trở lại, thì đại sư huynh vẫn muốn làm tình với y một cách mãnh liệt trước mặt sư tôn bị thương đang ngồi thiền.Lúc đầu Diệp Kính Tửu còn cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng trong thời gian lâu dài, y liền xem sư tôn là người gỗ, thậm chí ngay cả những tiếng rên rỉ quyến rũ của y cũng vô thức trở nên vang vọng hơn một chút.Diệp Kính Tửu giống như trái cây bị người khác thúc giục nhanh chín, hương vị ngọt ngào nhiều nước, chỉ cần bị người khác bóp nhẹ một cái, thì y sẽ có thể lập tức phun nước.Suốt một tuần chữa trị vết thương tinh thần, sư tôn vẫn chưa tỉnh lại, cuối cùng Yến Lăng Khanh cũng dần dần trở nên lo lắng.

Yến Lăng Khanh nghi ngờ sư tôn đang giả bệnh, chỉ vì kéo dài thời gian thần giao với Diệp tiểu sư đệ.

Vì vậy mỗi lần làm tình với tiểu sư đệ, Yến Lăng Khanh lại không hề kiêng dè một chút nào, có lúc thậm chí hắn còn lừa gạt tiểu sư đệ và đâm mở miệng tử cung của y.Nhưng mỗi lần chuyện này xảy ra, phản ứng của tiểu sư đệ mặc cho hắn định đoạt liền trở nên cực kỳ kịch liệt.

Dù cho đối tượng là đại sư huynh mà y yêu thích, thì y cũng không muốn bị dương vật đâm mở tử cung, làm cho mang thai.Yến Lăng Khanh cũng sẽ không cưỡng cầu, hắn cố gắng đè nén sự thất vọng và bất an ở trong lòng, tôn trọng ý kiến của tiểu sư đệ.Lại là một cuộc làm tình tiếp theo.Yến Lăng Khanh ôm tiểu sư đệ đang dựa vào trong lòng mình, bàn tay to lớn đặt ở sau đầu của y, dịu dàng vuốt ve những sợi tóc của tiểu sư đệ.Tiểu sư đệ ôm lấy cổ của Yến Lăng Khanh, thân mật dán sát vào ngực hắn, giọng điệu mềm mại ngọt ngào, "Đại sư huynh, hôm nay chỉ làm tới đây thôi, được không?

Đệ thật sự rất buồn ngủ."

Yến Lăng Khanh cúi đầu, tiểu sư đệ đã thật sự vô cùng buồn ngủ, thậm chí y còn không thể nâng nổi mí mắt của mình.Bàn tay của Yến Lăng Khanh lập tức dừng lại một lát, trong lòng tự trách bản thân đã làm hơi quá đáng trong những ngày gần đây, mặc kệ cơ thể tiểu sư đệ không thể chịu nổi tần suất làm tình cao như vậy.Nhưng sự bất an trong lòng đã khiến cho Yến Lăng Khanh càng lúc càng lo lắng, Yến Lăng Khanh luôn cảm thấy tiểu sư đệ sẽ xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn và sẽ rời xa hắn.Vì vậy Yến Lăng Khanh ngày càng trở nên bất an, thiếu cảm giác an toàn, bộc phát lo lắng gấp gáp, cuối cùng cách làm của hắn càng ngày càng trở nên mất khống chế, thậm chí khiến cho tiểu sư đệ hơi chống đối.Yến Lăng Khanh mấp máy môi, trong lòng tự trách bản thân, tuy nhiên ngay khi hắn vừa định kết thúc cuộc làm tình này, mở miệng đồng ý thỉnh cầu của tiểu sư đệ, thì bỗng nhiên đầu óc của hắn đột ngột trở nên nặng nề, một cơn buồn ngủ kỳ quái lập tức ập tới, ý thức cũng chìm vào hôn mê.Kỳ quái, chuyện này... rốt cuộc là...tại sao...Ý thức của Yến Lăng Khanh hoàn toàn chìm vào bóng tối.Đại sư huynh vẫn không nói gì, điều này khiến cho Diệp Kính Tửu cảm thấy hơi nghi ngờ, tuy nhiên, khi y ngẩng đầu lên, y lập tức phát hiện vẻ mặt của đại sư huynh không có một chút biểu cảm nào, hắn đang nhìn chằm chằm vào y bằng ánh mắt lạnh lùng."...

Đại sư huynh?"

Diệp Kính Tửu bị ánh mắt của đại sư huynh dọa sợ, mặc dù Diệp Kính Tửu có chút nghi hoặc không hiểu vì sao đại sư huynh luôn luôn dịu dàng lại đen mặt đối với mình, nhưng y vẫn nhượng bộ, ôm chặt lấy cổ đại sư huynh, chóp mũi cọ vào yết hầu của đại sư huynh và liên tục làm nũng, "Đại sư huynh đừng giận, chúng ta...

Chúng ta tiếp tục nhé."

Sau khi Diệp Kính Tửu vừa nói xong, y lập tức dùng hai tay đỡ vai Yến Lăng Khanh và lắc eo với dáng vẻ lấy lòng, hầu hạ dương vật vừa mới bắn tinh vào trong dâm huyệt, y liên tục cọ xát đến khi dương vật của hắn trở nên cương cứng một lần nữa.

Diệp Kính Tửu không ngừng thở dốc, giọng điệu dần dần trở nên ngọt ngào, "Ưm... dương vật của đại sư huynh lại trở nên lớn hơn...

Dâm huyệt rất sướng..."

Sắc mặt của đại sư huynh ngày càng trở nên u ám, giống như mây đen sắp nhỏ nước.

Hắn không quan tâm đến khoái cảm tê dại do dương vật đang cắm trong dâm huyệt của Diệp Kính Tửu mang đến, hắn lập tức giơ tay lên bóp chặt cần cổ trắng như tuyết của Diệp Kính Tửu."

Diệp Kính Tửu, lá gan của ngươi đúng là rất lớn."

"Yến Lăng Khanh" liên tục dùng sức, khiến cho Diệp Kính Tửu dần dần không thể thở nổi với vẻ mặt tràn đầy mờ mịt."

Bổn tôn đã nói với ngươi, bổn tôn không thích đồ của mình bị người khác chạm vào."

"Nếu đã bị người khác chạm vào, thì bổn tôn cũng sẽ không cần."
 
Xuyên Thành Tiểu Sư Đệ Của Vai Chính Thụ Trong Tiểu Thuyết Đam Mỹ Tu Tiên
Chương 51


Diệp Kính Tửu bị bàn tay của "Yến Lăng Khanh" bóp cổ thật chặt, y bị bóp đến mức không thể thở được, gương mặt trở nên đỏ bừng bởi vì thiếu dưỡng khí.

Nỗi sợ hãi về cái chết khiến cho Diệp Kính Tửu lộ ra ý định cố gắng thoát khỏi lòng bàn tay của "Yến Lăng Khanh", y dùng hết sức để lôi kéo, tuy nhiên bàn tay kia lại siết quá chặt, mặc cho y lôi kéo như thế nào, thì cảm giác hít thở không thông vẫn ngày càng trở nên mạnh mẽ.Thậm chí Diệp Kính Tửu còn không có cơ hội mở miệng cầu cứu, y từ bỏ sự vùng vẫy, cố gắng đánh thức sư tôn.

Nhưng bất kể Diệp Kính Tửu cố gắng dùng sức như thế nào, thì y vẫn không thể chạm vào sư tôn dù chỉ bằng đầu ngón tay.Xảy ra chuyện gì thế?

Tại sao đại sư huynh lại đột nhiên bị ma tôn mượn thân?

Đáng ghét ..."

Yến Lăng Khanh" chú ý tới động tác nỗ lực đánh thức Sầm Lan của Diệp Kính Tửu, ánh mắt của hắn lập tức híp lại, "Lúc nãy bổn tôn cũng không chú ý tới, hóa ra bên cạnh ngươi chính là lão cẩu Sầm Lan, ha, với dáng vẻ bây giờ của hắn, dường như Sầm Lan đã xảy ra chuyện bất trắc gì đó."

Diệp Kính Tửu không thể trả lời "Yến Lăng Khanh", y gần như không thể hô hấp, cảm giác nghẹt thở thiếu dưỡng khí đã khiến cho toàn bộ sức lực của y cũng dần dần cạn kiệt.

Rõ ràng Hoa Bất Tiếu có thể nhìn ra Diệp Kính Tửu đã sắp bị hắn bóp chết, nhưng ánh mắt của hắn vẫn cực kỳ lạnh lùng và không có một tia xúc động nào.Hoa Bất Tiếu đã thực sự tức giận.Khi máy truyền tin vẫn còn có thể kết nối, vật nhỏ của hắn vẫn là một tấm thân xử nam.

Tuy nhiên, chỉ trong một tháng ngắn ngủi, vật nhỏ này lại bị người khác phá thân trước hắn, chính là Yến Lăng Khanh - người mà hắn đã gặp ở Tù Uyên vào trước đó.

Hoa Bất Tiếu thực sự hối hận vì một tháng trước hắn đã không tự tay giết chết Yến Lăng Khanh, cho dù Sầm Lan có hạ chú thoát thân lên người Yến Lăng Khanh, thì chỉ cần hắn muốn, cho dù bất luận là bằng cách nào, thì hắn vẫn có thể giết chết Yến Lăng Khanh.Hoa Bất Tiếu đã từng nói, hắn không thích đồ của mình bị người khác chạm vào.

Một khi đồ của Hoa Bất Tiếu bị người khác làm bẩn, thì hắn thà phá hủy đồ của mình, còn hơn là ham muốn thứ đồ dơ bẩn này.Lực trên tay Hoa Bất Tiếu vẫn không hề giảm đi chút nào, lúc hắn nhìn thấy vật nhỏ sắp bị hắn bóp chết, thì dâm huyệt đang siết chặt dương vật của Yến Lăng Khanh lại đột nhiên trở nên co rút kịch liệt, dâm thủy ngọt ngào không ngừng phun ra ngoài, tất cả đều xối lên quy đầu dương vật thô to, trông có vẻ cực kỳ sắc tình.Khoái cảm sung sướng khi dương vật được dâm thủy xối vào đã khiến cho gân xanh trên trán Hoa Bất Tiếu liên tục giật giật, hắn gần như không thể kiềm chế được bản năng của cơ thể, mà chậm rãi rút ra cắm vào bên trong dâm huyệt khít chặt trơn trượt của Diệp Kính Tửu.Hoa Bất Tiếu đột nhiên buông tay ra, hắn nhìn chằm chằm vào Diệp Kính Tửu đang há miệng thở hổn hển, không ngừng thấp giọng ho khan, hình ảnh này đã khiến cho khóe môi của hắn bất giác giật giật, "Đây là lần đầu tiên bổn tôn nhìn thấy một người dâm đãng như ngươi."

"Rõ ràng sắp bị bổn tôn bóp chết, nhưng dâm huyệt lại cao trào."

"Khụ khụ ...

Khụ khụ ..."

Diệp Kính Tửu há miệng thật to để cố gắng hít thở không khí, y hoàn toàn không nghe thấy lời nói của Hoa Bất Tiếu.

Lúc này, đầu óc của Diệp Kính Tửu trở nên choáng váng, cần cổ vô cùng đau đớn, vùng cổ trắng như tuyết bất ngờ lưu lại những vết ngón tay tím bầm.

Diệp Kính Tửu hoàn toàn không nhận ra rằng dâm huyệt của mình vẫn đang kịch liệt siết chặt dương vật của "Yến Lăng Khanh" và không ngừng co rút phun nước, khoái cảm cao trào liên tục dâng lên mãi cho đến khi tiếng ho khan của y dần dần dừng lại.Lúc này Diệp Kính Tửu mới nghe thấy lời nói của Hoa Bất Tiếu, sắc mặt của y đột ngột trở nên cứng ngắc, y biết mình quả thật giống như những gì Hoa Bất Tiếu đã nói, không ngờ y lại dâm đãng đến mức đạt tới cao trào cực độ trong lúc ngạt thở.

Dâm huyệt của Diệp Kính Tửu đã sớm bị dương vật của Yến Lăng Khanh chịch nát, rõ ràng là chủ nhân của cơ thể đang cực kỳ sợ hãi, nhưng dâm huyệt của y lại liên tục hầu hạ dương vật mà co bóp liếm mút, mãi cho đến lúc này, nó vẫn không ngừng xoa nắn dương vật thô to bên trong dâm huyệt, dồn lực khiến cho dương vật thô to có thể tùy ý rong ruổi ở sâu bên trong vách thịt ướt át, càng đâm sâu vào bên trong thì càng tốt.Diệp Kính Tửu ngập ngừng mím môi, không dám phản bác.

Trước mặt Diệp Kính Tửu đúng là gương mặt tuấn tú mê người của đại sư huynh, giọng điệu cũng là giọng điệu dịu dàng của đại sư huynh.

Nhưng nội tâm của đại sư huynh đã thay đổi và biến thành người khác, biến thành ma tôn Hoa Bất Tiếu ác độc tà dị.Diệp Kính Tửu không thể hiểu nổi, y chỉ biết rằng lúc này việc quan trọng đầu tiên của mình chính là bảo vệ tính mạng của bản thân và đại sư huynh.Nhưng tư thế bây giờ ...Biểu cảm của Diệp Kính Tửu cực kỳ khó chịu, rõ ràng người đang đâm vào thân thể của y là đại sư huynh, nhưng khi nội tâm của đại sư huynh biến thành ma tôn, thì khuôn mặt của Diệp Kính Tửu lại trở nên nóng bừng.

Diệp Kính Tửu đặt tay lên ga trải giường, nâng mông lên, định rút dương vật của "Yến Lăng Khanh" ra khỏi dâm huyệt, đổi thành tư thế bình thường để cầu xin ma tôn.Tuy ngoài miệng Hoa Bất Tiếu khinh thường Diệp Kính Tửu dâm đãng đến mức không thể chịu nổi, nhưng bàn tay của hắn lại siết chặt vòng eo của Diệp Kính Tửu và đè mạnh xuống.

Lúc này, dâm huyệt lập tức nuốt trọn dương vật thô to từ đầu đến cuối, quy đầu cường tráng lập tức chạm vào miệng tử cung, suýt nữa đâm mở, điều này làm cho sắc mặt của Diệp Kính Tửu trở nên tái nhợt."

A..."

Rất đau, nếu là đại sư huynh, thì huynh ấy nhất định sẽ không thô bạo như vậy.Hoa Bất Tiếu chú ý tới sắc mặt tái nhợt của Diệp Kính Tửu, sau đó hắn đặt lòng bàn tay lên mặt Diệp Kính Tửu và dùng ngón tay cái vuốt ve gò má mềm mại của cậu thiếu niên, "Vật nhỏ, tử cung của ngươi...

Vẫn chưa bị cắm vào?"

"Vẫn, vẫn chưa..."

Giọng điệu của Diệp Kính Tửu khàn khàn, y cố gắng hết sức để kiềm chế nỗi sợ hãi khi bị Hoa Bất Tiếu vuốt ve gò má, y luôn cảm thấy ma tôn sẽ giết chết y trong giây lát.Lý do là "Không sạch".'Trong khi Diệp Kính Tửu đang suy nghĩ như vậy, thì đỉnh đầu của y lại truyền tới tiếng cười trầm thấp của nam nhân kia.

Diệp Kính Tửu không dám ngẩng đầu lên, chỉ là lòng bàn tay đang vuốt ve gò má lại dần dần tùy tiện vỗ nhẹ lên mặt của y, giống như dỗ dành sủng vật."

Rõ ràng là ngươi thích Yến Lăng Khanh, nhưng tại sao ngươi lại không để cho hắn chịch mở tử cung của ngươi, vật nhỏ?"

Hoa Bất Tiếu thấp giọng mỉm cười, "Ngươi sợ bị hắn chịch đến mức mang thai sao?"

Hoa Bất Tiếu nhìn vào gương mặt cứng đờ của Diệp Kính Tửu, ngay sau đó, Diệp Kính Tửu khẽ gật đầu với hắn một cái.Hoa Bất Tiếu nhếch môi.

Phải nói rằng sau khi lô đỉnh song tính bị người khác phá thân, lô đỉnh song tính sẽ bộc phát khát vọng được người khác rút ra cắm vào tử cung, đối xử một cách bạo lực.

Nhưng Diệp Kính Tửu lại có thể kìm nén bản năng ầm ỉ của cơ thể, giữ vững tư cách của một nam nhân, không muốn hoàn toàn chìm vào bể dục, trở thành một tao hóa dâm đăng, bị người khác làm cho mang thai, còn có thể cao trào.Tại sao suy nghĩ của vật nhỏ này lại non nớt như vậy.Hoa Bất Tiếu cảm nhận từng tầng từng lớp vách thịt khít chặt đang dán sát vào dương vật thô to của hắn, mỗi lần dương vật nhàn nhạt rút ra cắm vào bên trong dâm huyệt, thì dâm huyệt cũng sẽ kẹp chặt dương vật và phun nước, lộ ra dáng vẻ bị chịch nát, trông rất sắc tình.Hoa Bất Tiếu đè nén cảm giác không vui ở trong lòng, ánh mắt liếc nhìn Sầm Lan vẫn đang ngồi thiền ngưng thần ở bên cạnh, hắn biết lão già này nhất định đã xảy ra điều bất trắc gì đó, nếu không Sầm Lan sẽ không ngồi nhìn đại đệ tử của mình bị hắn "mượn thân" lâu như vậy mà không làm ra động tĩnh gì.

Phải nói rằng Hoa Bất Tiếu lựa chọn "mượn thân" vào lúc này, cũng là bởi vì hắn nhận thấy khí tức cường đại xung quanh Yến Lăng Khanh dần dần trở nên suy yếu.

Hoa Bất Tiếu kiên nhẫn đợi chờ một lúc lâu, sau khi xác nhận chuyện này không phải là trò lừa gạt do Sầm Lan sắp xếp, thì hắn mới bắt đầu "mượn thân" của Yến Lăng Khanh.Nhưng Hoa Bất Tiểu thật sự không ngờ đến sau khi "mượn thân" Yến Lăng Khanh, ngay lúc hắn mở mắt ra, thì hắn lập tức nhìn thấy vật nhỏ của mình đang làm tình ở trên người Yến Lăng Khanh, vừa lắc eo vừa rên rỉ dâm đãng, hình ảnh này phải là gọi là cực kỳ vui sướng.Thật sự khiến cho Hoa Bất Tiếu bất ngờ không kịp đề phòng, đúng là bất ngờ mà."

Ma ...

Ma tôn đại nhân ..."

Diệp Kính Tửu cố nén cảm giác hoảng sợ khi bị quy đầu đâm chọc tử cung, lúc này giọng điệu của y cũng trở nên run rẩy, "Thuộc hạ biết mình đã làm sai, thuộc hạ chỉ, chỉ cầu xin ma tôn đại nhân tha cho thuộc hạ một mạng, sau này thuộc hạ nhất định sẽ nghiêm túc tuân theo mệnh lệnh của ma tôn đại nhân, sẽ không làm trái chỉ thị của ma tôn đại nhân nữa."

Diệp Kính Tửu vừa mới nhận thấy rằng Hoa Bất Tiếu đang nhìn chằm chằm vào sư tôn một cách trầm tư, y lập tức biết được đối phương đã phát hiện sư tôn xảy ra chuyện bất trắc.

Lời nói lần này của y, chỉ là để thu hút sự chú ý của Hoa Bất Tiếu.Suy cho cùng, mặc dù Diệp Kính Tửu là ma tu, còn là thuộc hạ của Hoa Bất Tiếu, nhưng đó là thân phận thuộc về nguyên chủ.

Bản thân Diệp Kính Tựu rất thích phái Tiêu Dao, ít nhất là từ sư tôn cho tới tên chó má Mục Tu, dù sao thì bọn họ cũng sẽ không bóp cổ của y và suýt nữa bóp chết y.Lời nói yếu đuối của Diệp Kính Tửu thực sự đã thu hút sự chú ý của Hoa Bất Tiếu, đối mặt với y vẫn là gương mặt tuấn tú của Yến Lăng Khanh, lúc này gương mặt khôi ngô và dịu dàng ban đầu của đại sư huynh giờ đã trở nên cực kỳ tà dị bởi vì nụ cười của nam nhân kia.Sau đó, Diệp Kính Tửu nghe thấy lời nói thâm thúy của nam nhân kia, "Vật nhỏ à, dường như đây là lần thứ hai ngươi nói những lời này với bổn tôn."

Sắc mặt của Diệp Kính Tửu lập tức trở nên cứng đờ, tuy nhiên ngay khi y cảm nhận được dương vật bên trong dâm huyệt đang chậm rãi đâm chọc vào tử cung, khoái cảm xen lẫn đau đớn khiến cho toàn thân của y không ngừng run rẩy, lúc này, ý nghĩ của Diệp Kính Tửu cũng đã tan biến trong nháy mắt."

Kính Tửu đúng là nghịch ngợm."

Hoa Bất Tiếu dùng giọng điệu của đại sư huynh, kéo dài âm cuối, lộ ra sự lười biếng mê người, "Vật nhỏ không ngoan, phải bị trừng phạt."

Sau khi nam nhân kia vừa nói xong, Diệp Kính Tửu chỉ cảm thấy thân thể đột ngột trở nên nhẹ bẫng, ngay sau đó, y đã bị nam nhân kia bế lên.Diệp Kính Tửu bị nam nhân kia bóp chặt vòng eo thon thả trắng như tuyết, hai chân quấn quanh ngang hông nam nhân, nam nhân chậm rãi đẩy hông về phía trước, quy đầu thô to không ngừng đâm chọc vào tử cung yếu ớt hết lần này đến lần khác."

A"Cậu thiếu niên không khỏi kêu lên một tiếng khi miệng tử cung đột ngột bị đâm chọc một cách mãnh liệt.Tử cung của Diệp Kính Tửu bị đâm chọc đến mức tê dại, rõ ràng dương vật vẫn chưa bắt đầu xâm nhập tử cung, nhưng khoái cảm vẫn đang bộc phát mãnh liệt.

Diệp Kính Tửu cảm thấy sợ hãi đến mức toàn thân run rẩy, Diệp Kính Tửu không muốn bị dương vật đâm vào tử cung, càng không muốn bị nam nhân khác đâm vào tử cung ngoài đại sư huynh, dương vật dày xéo ở trong tử cung, cuối cùng bắn cho y một bụng tinh dịch.Rõ ràng cầu xin Hoa Bất Tiếu tha thứ mới là phương pháp chính xác, nhưng đây là lần đầu tiên Diệp Kính Tửu sinh ra mâu thuẫn phản nghịch, y dùng sức đẩy mạnh lên lồng ngực ấm áp của nam nhân, cố gắng tránh thoát sự xâm phạm của Hoa Bất Tiếu, nức nở lắc đầu, "Không được, không được ...

Không thể cắm vào bên trong..."

"Sợ sao?"

Hoa Bất Tiếu ôm lấy cặp mông mềm mại của cậu thiếu niên, sau đó chậm rãi nâng lên từng chút một, tuy nhiên, lúc này ánh mắt của hắn lại trở nên lạnh lẽo hơn mấy phần, "Nếu ngươi sợ, thì tại sao lúc đầu ngươi lại không chịu nghe theo lời cảnh cáo của bốn tôn?"

"Nhưng ...

Bốn tôn cũng không muốn dùng cơ thể này để đâm mở tử cung của ngươi."

Hoa Bất Tiếu chậm rãi rời khỏi tử cung dần dần bị đâm mở của cậu thiếu niên, lúc này hắn nhàn nhã rút ra cắm vào bên trong vách thịt khít chặt và nóng bỏng này, "Vật nhỏ à, biết rên rỉ ở trên giường không?

Nếu ngươi rên càng dễ nghe, âm thanh càng lớn, thì bổn tôn sẽ không cắm vào tử cung của ngươi, nghe rõ không?"

Cậu thiếu niên trong ngực Hoa Bất Tiếu trở nên cứng đờ, nhưng dục vọng của y lại không ngừng tăng vọt khi bị dương vật ma sát, nó đang không ngừng phun ra dâm thủy ngọt ngào, Diệp Kính Tửu khẽ thở hổn hển và nói một cách nhượng bộ: "Thuộc, thuộc hạ biết ...

Ưm ..."

Diệp Kính Tửu không thể làm gì khác, mạng của y đang ở trong tay Hoa Bất Tiếu, hơn nữa y còn bị Hoa Bất Tiếu nắm lấy điểm yếu này để uy hiếp, vì vậy y chỉ có thể thỏa hiệp.Dù sao thì Hoa Bất Tiếu cũng đang dùng cơ thể của đại sư huynh, chỉ cần không chạm vào tử cung, thì y chỉ cần coi rằng đại sư huynh đang chịch mình là được rồi.Hoa Bất Tiếu mỉm cười, vuốt ve mái tóc dài buông xõa lung tung của cậu thiếu niên, dịu dàng nói: "Đứa nhóc ngoan."

Hoa Bất Tiếu dùng một tay nâng cặp mông trắng như tuyết của cậu thiếu niên lên, một tay ôm lấy tấm lưng gầy yếu của cậu thiếu niên, làm cho toàn thân trần trụi của cậu thiếu niên ngày càng dán sát vào hắn.

Dáng vẻ như vậy thật sự vô cùng thân mật, hai mép âm môi của dâm huyệt bị dương vật kéo căng, nhưng bởi vì khoảng cách quá chật, cho nên âm môi và âm vật sưng tấy của cậu thiếu niên cũng dán sát vào bụng dưới của nam nhân kia, bị đám lông mu xoăn tít đâm chọc, làm cho âm vật nhạy cảm lập tức run lên khi bị lông mu cọ xát, cuối cùng dâm huyệt lẳng lơ của cậu thiếu niên lại bắt đầu phun ra một lượng lớn dâm thủy.Cậu thiếu niên nắm chặt vạt áo trước ngực Hoa Bất Tiếu, gương mặt tuyệt đẹp giống như hoa đào, sau đó, y phát ra những tiếng rên rỉ mê người giống như những gì đã hứa với Hoa Bất Tiếu, "Ưm ...

Âm vật bị lông đâm rất ngứa... rất sung sướng..."

Miệng dâm huyệt khít chặt của Diệp Kính Tửu bị dương vật cường tráng kéo căng không có kẻ hở, mép dâm huyệt bị kéo căng đến mức trắng bệch.

Khi dương vật thô to được rút ra khỏi dâm huyệt và chỉ chừa lại một chút quy đầu, thì phần thân dương vật dữ tợn kia lại lộ ra ánh sáng bóng loáng sắc tình, hiển nhiên nó đã được phục vụ cực kỳ sung sướng.

Mà khi toàn bộ dương vật thô to được đâm vào bên trong dâm huyệt lẳng lơ, thì từng tầng từng lớp vách thịt dâm huyệt sẽ lập tức mút chặt dương vật thô to từ bốn phương tám hướng, ngay cả lỗ tiểu ở trên quy đầu cũng được vách thịt dâm huyệt ướt át hầu hạ đến mức tê dại, suýt nữa vô thức bắn ra tinh dịch."

Ưm...

Dâm huyệt đã bị dương vật thô to lấp đầy.

Ưm..."

Những đường gân xanh trên huyệt thái dương của nam nhân kia bị những tiếng rên rỉ mê người của cậu thiếu niên kích thích đến mức không ngừng giật giật, mãi cho đến khi Hoa Bất Tiếu mở miệng nói chuyện một lần nữa, thì giọng điệu của hắn đã không còn ung dung thong thả, lười biếng mê người giống như lúc nãy, mà là mang theo mấy phần gấp gáp và khàn khàn, "Tại sao vật nhỏ lại dâm đãng như vậy?"

Đây vẫn là lần đầu tiên Hoa Bất Tiếu gặp được một dâm huyệt quyến rũ tuyệt vời như vậy, trước đây, bất kể là nam hay nữ, cho dù bọn họ có nằm ở dưới háng của hắn mà phát ra những tiếng rên rỉ sung sướng như thế nào, hay là kỹ xảo cơ thể tuyệt vời đến bao nhiêu, thì bọn họ vẫn không thể khiến cho hắn lộ vẻ xúc động dù chỉ một chút.Mà vật nhỏ này ...

Rõ ràng vật nhỏ này không hề cố gắng hết sức để quyến rũ hắn, thậm chí ngay cả những tiếng rên rỉ mê người cũng lộ ra dáng vẻ non nớt, nhưng nó lại khiến cho hơi thở của hắn trở nên rối loạn, dương vật tiếp tục đâm chọc dâm huyệt, nhanh chóng tăng nhanh tốc độ rút ra cắm vào, khiến cho dâm huyệt lẳng lơ bị cắm đến mức tung tóe dâm thủy, miệng dâm huyệt cũng dần dần nổi lên một lớp bọt mép.Lô đỉnh song tính, quả thật là kẻ trời sanh nên bị nam nhân chịch."

Rên lớn hơn chút nữa, vật nhỏ."
 
Xuyên Thành Tiểu Sư Đệ Của Vai Chính Thụ Trong Tiểu Thuyết Đam Mỹ Tu Tiên
Chương 52


Nam nhân kia đặt Diệp Kính Tửu lên giường, để cho Diệp Kính Tửu quỳ sấp ở trên giường, nâng cặp mông lên, gương mặt nhỏ nhắn đỏ ửng hướng về phía Sầm Lan đang ngồi thiền với sắc mặt lạnh như băng, ngay sau đó, Hoa Bất Tiếu lập tức ưỡn eo, đẩy toàn bộ dương vật thô to vào trong dâm huyệt ướt át của cậu thiếu niên một cách nhanh chóng.Hoa Bất Tiếu cúi người xuống, cắn lên vành tai trắng nõn của cậu thiếu niên, thổi một hơi, âm thanh trầm thấp lộ ra nụ cười, tuy nhiên nó lại cất giấu vô số ác ý, "Ngươi hãy đối mặt với Sầm Lan và rên rỉ lớn hơn một chút."

Hoa Bất Tiếu nhìn chằm chằm vào cậu thiếu niên đang nắm chặt ga trải giường phía dưới, trên tấm lưng trắng như tuyết mềm mại toát ra từng lớp mồ hôi mịn, tầm mắt ngước lên phía trên, cần cổ mảnh khảnh vẫn lưu lại dấu ngón tay vừa bị hắn bóp, hơn nữa làn da của y còn lộ ra màu tím bầm, hình ảnh này lập tức kích thích ham muốn bạo ngược của nam nhân.Diệp Kính Tửu không chịu nhìn vào Sầm Lan, đầu ngón tay của Hoa Bất Tiếu chậm rãi luồn qua những sợi tóc, nắm lấy mái tóc đen dài của cậu thiếu niên, làm cho y buộc phải ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào Sầm Lan có sắc mặt tái nhợt."

Sư tôn ..."

Hoa Bất Tiếu nghe thấy cậu thiếu niên thất thần nỉ non, giống như y đã đột ngột tỉnh tảo trở lại, y không muốn làm tình với Hoa Bất Tiếu nữa - người đã "mượn thân" Yến Lăng Khanh, phần lưng của y trở nên căng thẳng, y quỳ trên giường và cố gắng bò về phía trước, thoát khỏi dục vọng không thể chịu nổi của Hoa Bất Tiếu."

Ngươi gọi lão già kia là sư tôn?"

Hoa Bất Tiếu híp mắt lại, dĩ nhiên hắn cũng nhanh chóng lôi kéo Diệp Kính Tửu trở về mà không cần suy nghĩ, khiến cho dương vật vừa mới được rút ra ngoài lập tức đâm sâu vào trong dâm huyệt của cậu thiếu niên, phát ra những tiếng "bạch bạch" thanh thúy.Hoa Bất Tiếu nắm lấy hai tay của cậu thiếu niên và kéo về phía sau, khiến cho nửa người trên của Diệp Kính Tửu buộc phải nâng lên, cặp vú trắng như tuyết liên tục lắc lư trên không trung, động tác đâm chịch kịch liệt đã khiến cho chỗ giao hợp của bọn họ trở nên nhớp nháp và phát ra những tiếng lép nhép vang dội."

Diệp Kính Tửu, nhìn rõ đi."

Giọng điệu của Hoa Bất Tiếu vô cùng lạnh lùng, "Mặc kệ là Yến Lăng Khanh, hay là Sầm Lan, bọn họ đều là tu sĩ chính đạo, hoàn toàn khác với ngươi.

Ngươi và bọn họ vốn là hai mặt khác nhau, nếu ngươi có tình cảm thực sự với bọn họ, thì chính là tự mình chuốc lấy cực khổ."

Diệp Kính Tửu mở to hai mắt, đập vào mắt y chính là gương mặt lạnh lùng tuấn mỹ của sư tôn, khoái cảm làm tình cùng với những lời cảnh cáo của Hoa Bất Tiếu nhanh chóng xông vào đại não của y, mang theo một loại hiện thực gần như tàn nhẫn, "Từ đầu đến cuối, ngươi là ma tu, là đồ của bổn tôn."

"..."

Diệp Kính Tửu thất thần, y buộc phải thừa nhận sự xâm phạm của Hoa Bất Tiếu, rõ ràng đây là cơ thể của đại sư huynh, nhưng Diệp Kính Tửu lại không có một tia cảm giác quen thuộc, y chỉ cảm thấy trái tim của mình dần dần trở nên lạnh lẽo theo những câu nói tàn nhẫn của Hoa Bất Tiếu.Diệp Kính Tửu là ma tu, là thuộc hạ của ma tôn Hoa Bất Tiếu.

Một khi rơi vào thế giới của ma tôn thì Diệp Kính Tửu sẽ không thể quay về chính đạo, sớm muộn gì y cũng bại lộ thân phận, bị trục xuất khỏi phái Tiêu Dao, người người chửi bới đánh đập.Nếu có người biết đại sự huynh làm tình với y, sư tôn thần giao với y, thì sợ rằng y sẽ liên lụy bọn họ phải chịu dựng ánh mắt khác thường của người ngoài, thậm chí người ngoài sẽ phải kiêng dè với cái gọi là "Nhân sĩ nhân sĩ", cho là phái Tiêu Dao liên thủ với Hoa Bất Tiếu để gieo tội ác cho thiên hạ.Âm thanh giao hợp lép nhép vang dội ở trong tẩm điện của sư tôn, vị trí bắp đùi của Diệp Kính Tửu nhanh chóng trở nên hỗn loạn, chất hỗn hợp của tinh dịch và dâm thủy chậm rãi chảy xuống dọc theo bắp đùi trắng như tuyết, thấm ướt ga trải giường bên dưới, phát ra mùi vị tanh ngọt dâm mỹ.Dựa theo cách đâm chịch của Hoa Bất Tiếu, Diệp Kính Tửu buộc phải quỳ ở trên giường và chậm rãi bò về phía sư tôn, gương mặt thanh tú của y trở nên đỏ ửng, hô hấp nóng bỏng phả vào những sợi lông mi của sư tôn, khiến chúng vô thức lay động.Quá gần, quá gần rồi."

Ưm...A..."

Tiếng thở hổn hển của Diệp Kính Tửu cực kỳ ngọt ngào, hai tay của y đang bị Hoa Bất Tiếu siết chặt, cả người gần như dán sát vào cơ thể của sư tôn.

Cặp vú trắng như tuyết của Diệp Kính Tửu liên tục đung đưa, đầu vú nhạy cảm cọ vào áo choàng của sư tôn, khoái cảm tê dại trước ngực khiến cho dâm huyệt lại ngày càng trở nên nhạy cảm, hơn nữa dâm huyệt của y còn nhiều nước đến mức gần như khiến cho dương vật thô to ở bên trong thỉnh thoảng cọ xát vách thịt trơn trợt một cách dễ dàng và mãnh liệt, khoái cảm kịch liệt làm cho Diệp Kính Tửu không nhịn được mà vô thức thét chói tai.Hoa Bất Tiếu vờ như hoàn toàn không nghe thấy những lời thỉnh cầu của Diệp Kính Tửu, thậm chí ngay khi hắn sắp bắn tinh vào trong dâm huyệt của Diệp Kính Tửu, thì hắn còn yêu cầu Diệp Kính Tửu gọi tên của hắn, nói ra cảm giác mình bị dương vật đâm chịch."

Ma tôn đại nhân ..."

Dâm huyệt của cậu thiếu niên không ngừng co rút và siết chặt dương vật của "Yến Lăng Khanh", giọng nói của y mập mờ trầm thấp, "Dương vật cắm vào điểm dâm rồi, dâm huyệt bị cắm thật sướng...

Ưm..."

"Vật nhỏ, khi Yến Lăng Khanh chịch vào chỗ này của ngươi, ngươi cũng nhạy cảm như vậy sao?

Ngươi thật nhiều nước, lẽ nào lỗ nhỏ của ngươi sẽ liên tục phun ra dâm thủy và hoàn toàn không thể ngừng được."

Ngay khi sắp bắn tinh, Hoa Bất Tiếu lại bắt đầu đâm chịch một cách chậm rãi, dương vật không ngừng đâm chọc dâm huyệt của cậu thiếu niên với cách thức chín cạn một sâu, khiến cho dâm huyệt của Diệp Kính Tửu trở nên ngứa ngáy trống rỗng, lúc nãy y chỉ muốn bị dương vật thô to dùng sức đâm chọc, lấp đầy."

Ưm...Ma tôn đại nhân, cầu xin ngài, lấp đầy nơi đó dâm huyệt rất ngứa..."

Diệp Kính Tửu hoàn toàn không biết mình đang nói cái gì, y chỉ cảm thấy dâm huyệt ngứa ngáy đến mức không thể chịu nỗi, lúc dương vật ngày càng cắm sâu vào bên trong, y lại ngày càng cảm thấy trống rỗng, y chỉ muốn được nam nhân dùng dương vật đối xử một cách thô bạo, nhanh chóng đâm vào vị trí ngứa ngáy sâu trong dâm huyệt.Diệp Kính Tửu không ngừng nức nở, sau đó nam nhân kia thấp giọng nói ở bên tai của y, "Kính Tửu, ngươi muốn bổn tôn dùng cái gì để lấp đầy dâm huyệt?"

Diệp Kính Tửu bị câu hỏi của Hoa Bất Tiếu làm cho xấu hổ đến mức đỏ mặt, nhưng dục vọng lại dần dần xông vào đại não, cho nên y nhanh chóng thở hổn hển và trả lời câu hỏi của nam nhân kia, "Dùng ...

Dùng dương vật thô to của ma tôn"Tuy nhiên nam nhân kia lại thấp giọng thở dài, "Mặc dù bổn tôn rất muốn dùng dương vật của mình để lấp đầy dâm huyệt của Kính Tửu, nhưng lúc này bổn tôn đang dùng cơ thể của Yến Lăng Khanh."

"Kính Tửu, ngươi hãy trả lời lại một lần nữa, ngươi muốn bổn tôn dùng cái gì để lấp đầy dâm huyệt, hửm?"

Diệp Kính Tửu nức nở, cổ họng phát ra tiếng khóc tràn đầy dục vọng, "Dùng ...

Dùng dương vật thô to của đại sư huynh ..."

"Kính Tửu thật là một đứa nhóc có lòng tham không đáy."

Hoa Bất Tiếu thấp giọng mỉm cười, thỏa mãn thỉnh cầu của Diệp Kính Tửu, lúc này dương vật lập tức xuyên qua cơ thể của cậu thiếu niên, "Nhưng bổn tôn lại thích sự thành thực của ngươi, từ nay về sau, ngươi cũng phải thành thực như vậy đối với bổn tôn, biết chưa?"

Dương vật thô to đã lấp đầy vách thịt dâm huyệt trống rỗng, khoái cảm tê dại làm cho cơ thể của Diệp Kính Tửu trở nên căng cứng, thậm chí vùng bụng bằng phẳng của y còn bị dương vật đâm chịch đến mức nhô lên và tạo thành một vòng cung sắc tình.Tinh dịch đặc sệt nóng bỏng bắn đầy dâm huyệt lẳng lơ, Diệp Kính Tửu thét lên và đạt tới cao trào.

Mãi cho đến khi dương vật dữ tợn được rút ra khỏi vách thịt ướt át, thì cơ thể nhạy cảm của Diệp Kính Tửu cũng vẫn còn co giật bởi vì khoái cảm vẫn chưa tiêu tan.Nam nhân kia buông lỏng hai tay đang bị trói chặt của Diệp Kính Tửu, ngay sau đó, Diệp Kính Tửu lập tức ngồi phịch ở trên chiếc giường hỗn loạn, vội vàng thở hổn hển.Diệp Kính Tửu cho là mọi thứ cũng nên kết thúc, nhưng Hoa Bất Tiếu lại ôm lấy Diệp Kính Tửu, bế y lên bằng tư thế xi trẻ con đi tiểu, làm cho hai chân của y mở toang ra và hướng về phía gương mặt tuấn tú của Sầm Lan.Khi Diệp Kính Tửu ý thức được chuyện gì sắp xảy ra, thì y lập tức nức nở lắc đầu, thân thể không ngừng giãy giụa, "Không được ...

Không muốn!"

Nhưng Hoa Bất Tiếu lại mỉm cười và không để ý đến những lời cầu xin của Diệp Kính Tửu, hắn dùng ngón tay thon dài của mình để cắm vào miệng dâm huyệt đang phun tinh dịch, ngón tay nhanh chóng rút ra cắm vào bên trong dâm huyệt nhạy cảm vẫn đang co rút, khiến cho cơ thể của Diệp Kính Tửu buộc phải đón nhận một đợt cao trào khác ngay khi khoái cảm cao trào ở lần thứ nhất vẫn chưa kết thúc.Cơ thể của cậu thiếu niên lập tức trở nên căng thẳng, dâm huyệt không ngừng co rút một cách kịch liệt, vị trí sâu trong vách thịt dâm huyệt nhanh chóng phun ra một lượng lớn dâm thủy và hòa lẫn với tinh dịch.Dâm thủy ngọt ngào kia không hề rơi xuống chỗ nào khác, tất cả đều phun lên gương mặt tuấn tú lạnh lùng của Sầm Lan, dâm thủy hòa lẫn với tinh dịch chậm rãi chảy dọc theo lông mày kiếm của Sầm Lan cho đến hốc mắt thâm thúy, rồi đến chóp mũi cao ngất và đôi môi mỏng tái nhợt.Rõ ràng đây là sư tôn vô cùng lạnh lùng và cấm dục, nhưng lúc này trên mặt hắn đều là dâm thủy ngọt ngào, giống như hắn đã bị người khác kéo xuống vực sâu của dục vọng.Diệp Kính Tửu bị Hoa Bất Tiếu ức hiếp đến mức hoàn toàn sụp đổ, lớn tiếng bật khóc, nước mắt không ngừng rơi xuống, lúc này khóe mắt của y cũng trở nên sưng đỏ.

Nhưng Hoa Bất Tiếu lại bật cười bởi vì bức họa này, hắn ôm cậu thiếu niên vào trong ngực, tâm trạng vô cùng vui sướng."

Không nghĩ tới sẽ có một ngày, bổn tôn lại có thể nhìn thấy dáng vẻ này của lão già Sầm Lan, đúng là rất sảng khoái."

Hoa Bất Tiếu cúi đầu, hôn lên trán cậu thiếu niên, nụ hôn lạnh như băng, nụ hôn lạnh lùng, mang theo tính chiếm hữu của nam nhân xấu xa, cuối cùng hắn nhẹ giọng nói: "Vẫn phải cảm ơn ngươi, vật nhỏ."
 
Xuyên Thành Tiểu Sư Đệ Của Vai Chính Thụ Trong Tiểu Thuyết Đam Mỹ Tu Tiên
Chương 53


Toàn thân của Diệp Kính Tửu đều liên tục run rẩy, y được Hoa Bất Tiếu ôm vào trong ngực, lúc này, y vẫn không ngừng bật khóc nức nở, hai chân thon dài trắng như tuyết chậm rãi lắc lư trên không trung, chất lỏng sền sệt nhanh chóng chảy dài từ gót chân cho đến mũi chân, sau đó nhỏ xuống đất.Diệp Kính Tửu không dám ngẩng đầu nhìn sư tôn, y cảm thấy lúc này mình đã trở thành đồng lõa của Hoa Bất Tiếu, cảm giác khó chịu và bị sỉ nhục cũng đã khiến cho y cảm thấy vô cùng xấu hổ, y chỉ muốn cuộn người trốn vào một góc trong phòng.Nhưng Hoa Bất Tiếu lại không để cho Diệp Kính Tửu đạt được ý nguyện, hắn áp đôi môi lạnh lẽo của mình lên vành tai của Diệp Kính Tửu, sau đó thổi nhẹ vào tai y, cười khẽ nói: "Nói đi, rốt cuộc trong một tháng này đã xảy ra chuyện gì?

Tại sao Sầm Lan lại biến thành dáng vẻ thảm hại như vậy?"

"Nhìn vào tình hình này, dường như hắn đã tẩu hỏa nhập ma."

Diệp Kính Tửu cắn môi dưới và không chịu nói, tuy nhiên Hoa Bất Tiếu cũng không tức giận.Hoa Bất Tiếu chỉ hơi mỉm cười và dùng một vài biện pháp nhỏ, thật ra hắn có thể dễ dàng khiến cho vật nhỏ run rẩy cam chịu nói ra tất cả.Vốn dĩ Diệp Kính Tửu còn muốn giấu giếm một số chuyện, nhưng thủ đoạn của y quá mức non nớt, tất cả những sơ hở của y đều hiện rõ ở trong mắt của Hoa Bất Tiếu.

Hoa Bất Tiếu dùng cơ thể này để ức hiếp vật nhỏ, khiến cho cậu thiếu niên không ngừng rơi lệ, dương vật thanh tú run rẩy gần như không thể bắn ra được thứ gì, cuối cùng Diệp Kính Tửu chỉ có thể nức nở nói rõ đầu đuôi gốc ngọn của tất cả mọi chuyện.Hoa Bất Tiếu nhẹ nhàng lau sạch nước mắt trên khóe mắt của vật nhỏ, tuy nhiên hắn lại lạnh lùng tàn nhẫn nói, "Bổn tôn đã từng nói, bổn tôn thích sự thành thực của Kính Tửu.

Nếu còn có lần sau, bổn tôn sẽ thật sự không cần ngươi nữa."

Hoa Bất Tiếu biết về vết thương tinh thần của Sầm Lan thông qua tình báo của Diệp Kính Tửu, Hoa Bất Tiếu cũng không ngạc nhiên khi vết thương tinh thần của Sầm Lan vẫn chưa được chữa lành, ban đầu hai người bọn họ đối lập, sau khi chiến đấu kết thúc, cả hai đều lưỡng bại câu thương, vết thương của Hoa Bất Tiếu cũng không hề thua kém Sầm Lan, thậm chí lúc ấy hắn còn thảm hại hơn Sầm Lan.

Sầm Lan đã tạo ra một lỗ máu lớn trên ngực Hoa Bất Tiếu, suýt nữa trái tim của hắn cũng bị Sầm Lan đánh thành mảnh vụn.

Hoa Bất Tiếu phải tu dưỡng mấy trăm năm, sau đó vết thương này và những nguy hiểm tiềm ẩn kia mới bị hắn tiêu trừ hoàn toàn.Mà vết thương tinh thần còn khó chữa lành hơn vết thương thể xác, huống chi, bây giờ thương thế của Sầm Lan còn rất nặng và vẫn chưa lành hẳn, nếu Sầm Lan khôi phục lại phong độ như xưa, Hoa Bất Tiếu cũng không muốn chiến đấu với Sầm Lan nữa.Điều khiến cho Hoa Bất Tiếu bất ngờ là vật nhỏ này lại có năng lực trị vết thương tinh thần của Sầm Lan, hắn chưa từng nghe nói lô đỉnh song tính còn có loại chức năng này, điều này nhất định chính là khắc tinh năng lực của hắn, xem ra, trong thời gian này, Hoa Bất Tiếu cần phải đến Trích Tinh Các để tìm kiếm một số tài liệu và bí pháp của lô đỉnh song tính.Mà ngoài ra..."

Sầm Lan lại có thể bởi vì ngươi làm tình với Yến Lăng Khanh mà trở nên tẩu hỏa nhập ma, làm trầm trọng thêm vết thương tinh thần, khiến hắn không thể tự chữa lành vết thương.

Ừm, thật sự là ..."

Hoa Bất Tiếu khẽ mỉm cười và vuốt ve gò má của Diệp Kính Tửu, xúc cảm mềm mại khiến cho tâm trạng của hắn trở nên vô cùng vui vẻ, "Chẳng lẽ là Sầm Lan đã động tâm...đối với vật nhỏ của bổn tôn?"

Cậu thiếu niên ở trong ngực Hoa Bất Tiếu vẫn không nhúc nhích, mặc cho Hoa Bất Tiếu nắn bóp, lông mi không ngừng run rẩy, tuy nhiên y vẫn không chịu đối mặt với hắn, hiển nhiên là rất sợ hãi.Hoa Bất Tiếu không thích người khác lộ ra những biểu hiện quá sợ hãi đối với hắn, điều này khiến hắn có vẻ quá tàn nhẫn và đáng sợ, nói chung, Hoa Bất Tiếu sẽ trực tiếp giết chết những người như vậy, mắt không thấy thì tim không phiền.Nhưng khi đối tượng này biến thành vật nhỏ, nhân tố xấu xa trong lòng Hoa Bất Tiếu lại ngày càng trở nên mãnh liệt, ham muốn tàn bạo và dục vọng cùng nhau bùng nổ, khiến cho Hoa Bất Tiếu chỉ muốn ức hiếp cậu thiếu niên ở trong ngực một cách quá đáng hơn.Nếu lúc đấy người phá thân Diệp Kính Tửu là Hoa Bất Tiếu hắn, thì hắn nhất định sẽ hoàn toàn ăn sạch cậu thiếu niên này, sau đó đóng một con dấu dành riêng cho hắn lên cơ thể của y.

Mà không phải giống như Yến Lăng Khanh, làm việc không quả quyết, dường như chỉ cần tiểu sư đệ của hắn vừa khóc, thì hắn liền mềm lòng, sau đó làm theo tâm ý của Diệp Kính Tửu.Yến Lăng Khanh thật sự đúng là một tên ngu xuẩn, tại sao hắn lại chơi trò yêu đương thuần khiết với vật nhỏ này.

Nhưng Yến Lăng Khanh lại không biết rằng cách thức nhẹ nhàng này chỉ mang lại cơ hội cho những người khác thèm muốn Diệp Kính Tửu.Hoa Bất Tiếu đã nghĩ đến việc chờ đợi Diệp Kính Tửu trở về Ma cung, sau đó hắn sẽ thưởng thức mỹ vị của vật nhỏ này với bất cứ giá nào.Hoa Bất Tiếu muốn đâm mở tử cung vẫn còn nguyên vẹn của Diệp Kính Tửu, sau đó bắn tinh dịnh trắng đục đặc sệt vào trong tử cung mơn mởn yếu ớt của y.

Còn có cúc huyệt chưa bị khai phá của Diệp Kính Tửu, Hoa Bất Tiếu vừa mới thử dùng ngón tay đâm nhẹ vào bên trong, hình như chỗ đó còn khít chặt hơn cả dâm huyệt, tuy rằng có chút khô khốc, nhưng tất cả cũng chỉ là vấn đề về thời gian.Bây giờ Diệp Kính Tửu còn chưa thành niên, chờ sau khi vật nhỏ này trưởng thành, cúc huyệt của y sẽ biến thành một cái dâm huyệt thứ hai, nó sẽ không ngừng chảy nước và khát vọng được nam nhân đâm chịch một cách mãnh liệt.

Đến lúc đó, vị trí mềm mại hình hạt dẻ ẩn sâu bên trong vách thịt ướt át kia sẽ bị hắn giày xéo một cách tàn nhẫn, hắn sẽ hành hạ vật nhỏ này đến mức sụp đổ bật khóc thật lớn, cuối cùng y chỉ có thế cầu xin hắn tha thứ."

Vật nhỏ này, ngươi còn nhớ độc hoàn mà trước kia bổn tôn đã đút cho ngươi hay không?"

Hoa Bất Tiếu dùng ngón tay quét qua hàng mi vừa dày vừa cong của cậu thiếu niên, sau đó cảm nhận tần suất lay động của hàng mi trên đầu ngón tay mình, "Bây giờ thân phận của ngươi đã bị bại lộ, ngươi không cần ở lại phái Tiêu Dao nữa.

Bổn tôn muốn ngươi trở về Ma cung trong vòng bảy ngày, đến lúc đó, sẽ có người tới đón ngươi tại nơi ngươi ở trước khi ngươi đến phái Tiêu Dao.

Nếu ngươi vẫn muốn đắm chìm trong tình yêu giả tạo giống như bây giờ, không chịu trở về, thì chất độc sẽ bộc phát, thất khiếu chảy máu, cơ thể của ngươi cũng sẽ nổ tung mà chết."

"À đúng rồi, còn có cơ thể này nữa, cơ thể mà bổn tôn đang mượn."

Hoa Bất Tiếu lại dùng giọng nói dịu dàng của Yến Lăng Khanh: "Mặc dù chú "mượn thân" này chỉ có thể dùng một lần, hơn nữa thời gian của nó lại bị hạn chế.

Nhưng bổn tôn vẫn có thể dễ dàng động tay động chân đối với cơ thể này.

Nếu ngươi không trở về, bổn tôn liền khiến cho cơ thể này chôn theo ngươi."

Giọng điệu gấp gáp của Hoa Bất Tiếu tràn đầy ác ý, hắn còn muốn nói thêm gì đó, nhưng hắn lại đột nhiên nheo mắt lại, lúc này, hắn đã nhận ra khí tức trên người Sầm Lan đang ngày càng tăng cường, đây là dấu hiệu sắp thức tỉnh.

Hoa Bất Tiếu nhẹ nhàng "Chậc" một tiếng, không ngờ ngay khi Sầm Lan vẫn chưa hoàn toàn khôi phục nhưng hắn lại cưỡng ép bản thân tỉnh lại, xem ra đây là tác dụng của dấu ấn thần thức được Sầm Lan lưu lại bên trong biển ý thức của Diệp Kính Tửu.Đóng dấu thần thức à, chờ sau khi vật nhỏ này trở về, Hoa Bất Tiếu cũng muốn đóng dấu một cái, hắn rất muốn nếm thử mùi vị của việc thần giao này.Hoa Bất Tiếu tạm thời không muốn để cho Sầm Lan biết về sự tồn tại của mình, trước khi rời khỏi cơ thể này, hắn hôn lên cổ của Diệp Kính Tửu, phía trên vẫn còn lưu lại dấu tay của hắn, sau đó hắn dùng răng nanh khẽ cắn lên yết hầu yếu ớt của Diệp Kính Tửu vài cái và thấp giọng cảnh cáo: "Ngươi biết mình nên làm gì rồi đấy, vật nhỏ à."

"Bảy ngày sau, bổn tôn đợi ngươi ở Ma cung."

Diệp Kính Tửu cố nén sợ hãi trong lòng, chịu dựng sự cắn xé hung hãn mang theo cảm giác xâm lược của nam nhân kia, khi Diệp Kính Tửu nắm lấy áo choàng của nam nhân kia, y chỉ suy nghĩ một cách chết lặng rằng rốt cuộc là lúc nào chuyện này mới có thể kết thúc, ngay sau đó, cơ thể của người nam nhân đang ôm lấy y lại đột nhiên trở nên thả lỏng và ngã về phía trước.

Diệp Kính Tửu hoảng sợ nhắm mắt lại, y cho rằng mình cũng sẽ ngã xuống đất, nhưng đột nhiên một bàn tay rắn chắc lạnh lẽo đã nhanh chóng ôm lấy phần lưng mảnh mai của y, y được nam nhân kia đỡ lấy, hai chân như nhũn ra, cơ thể trần trụi hỗn độn đến mức không dám nhìn thẳng.Dường như Diệp Kính Tửu đã đoán được chuyện gì đó, lúc này, y nhanh chóng nhìn về phía sau bằng cơ thể cứng đờ——Ngay lúc này, Diệp Kính Tửu lập tức nhìn thấy gương mặt lạnh lùng tuấn mỹ của sư tôn, hắn đang trầm mặc nhìn vào y với gương mặt bị phun đầy dâm thủy."

Diệp Kính Tửu."

Giọng điệu của sư tôn vô cùng lạnh lùng, lời nói của hắn làm cho Diệp Kính Tửu cảm thấy cực kỳ xấu hổ và không có chốn dung thân, "Ngươi và Yến Lăng Khanh đã làm gì ở trong tẩm điện của bổn tôn?"

Diệp Kính Tửu nhất thời không biết mình nên vui mừng vì sư tôn đã tỉnh hay là lúng túng vì tình huống bây giờ, đối với y mà nói, việc quan trọng nhất bây giờ chính là đại sư huynh đang ngã dưới đất.Cơ thể của Diệp Kính Tửu vẫn đang trần trụi, mái tóc dài xõa xuống tấm lưng trắng như tuyết, che kín một số dấu vết mập mờ làm cho người khác đỏ mặt tim đập, sau đó, Diệp Kính Tửu lập tức chạy về phía Yến Lăng Khanh.Hai chân của Diệp Kính Tửu tràn đầy dấu vết của tinh dịch và dâm thủy, khi Sầm Lan nhìn thấy cảnh tượng này, hắn chỉ cảm thấy khí huyết mới vừa ổn định lại muốn dâng trào, hắn cố gắng kiềm chế vị ngọt tanh trong cổ họng, hắn biết rằng nếu hắn không cưỡng ép bản thân, thì hắn sẽ tiếp tục mất đi nhận thức, sau đó tiến hành việc chữa trị vết thương.Tuy rằng hơn một nửa vết thương tinh thần bị tái phát đã được chữa lành, nhưng việc tẩu hỏa nhập ma cần phải từ từ điều chỉnh và sẽ cần một khoảng thời gian để hồi phục.Sầm Lan liếc nhìn xung quanh, khắp nơi bên trong tẩm điện của hắn đều trở nên vô cùng bừa bộn, có lẽ là trong lúc tẩu hỏa nhập ma, linh khí của hắn đã trở nên bạo loạn và tạo thành cảnh tượng như bây giờ.Mà bây giờ, chất lỏng dâm mỹ trên giường và mùi xạ hương nồng nặc trong không khí, cũng đã khiến cho Sầm Lan biết được rốt cuộc là Yến Lăng Khanh và Diệp Kính Tửu đã làm tình kịch liệt như thế nào ở bên ngoài biển ý thức của hắn.Còn có những thứ dơ bẩn ở trên mặt hắn.Sầm Lan vẫn không thể tin rằng đại đệ tử dịu dàng khiêm tốn ngày thường của mình lại có thể làm ra loại chuyện này, đúng là...Nghiệt đồ.Sầm Lan còn chưa kịp điều chỉnh những dòng suy nghĩ trong những ngày gần đây, thì Diệp Kính Tửu đã vội vàng hỏi hắn bằng giọng mũi nồng đậm, "Sư tôn, đại sư huynh đột nhiên ngất đi, có phải ...

Có phải huynh ấy đã xảy ra chuyện bất trắc gì hay không?

Ngài mau đến xem thử đi."

Sầm Lan lạnh lùng liếc nhìn đại đệ tử nằm trên mặt đất, lúc hắn mới vừa tỉnh lại, hắn đã nhìn thấy đại đệ tử hôn mê bất tỉnh, quả thật vô cùng kỳ quái.Nhưng hiện tại, Sầm Lan - người bị dâm dịch phun đầy mặt lại không có tâm trạng biểu diễn tiết mục thầy trò tình thâm ở trước mặt Diệp Kính Tửu.

Sau khi Sầm Lan dùng áo choàng che kín toàn thân trần trụi của Diệp Kính Tửu, hắn mới dùng linh lực xé nát người giấy mà hắn đã gấp lúc trước, sau đó hắn lại gấp một người giấy nhỏ có tu vi Nguyên anh hậu kỳ, yêu cầu nó đưa Yến Lăng Khanh đi kiểm tra.Còn về Diệp Kính Tửu, Sầm Lan yêu cầu y ở lại tẩm điện với hắn để thu dọn tẩm điện một cách sạch sẽ.Rõ ràng Sầm Lan chỉ cần dùng một chút pháp thuật là đã có thể khiến cho tẩm điện rực rỡ đổi mới hoàn toàn, nhưng sư tôn lại muốn Diệp Kính Tửu tự tay quét dọn dưới sự giám sát của sư tôn.Diệp Kính Tửu cảm thấy cực kỳ buồn ngủ, y vội vàng khoác áo choàng của sư tôn, trầm mặc dùng giẻ lau sạch chất lỏng dâm mỹ mà y đã tạo ra ở trên sàn nhà.

Bây giờ suy nghĩ của Diệp Kính Tửu cực kỳ hỗn loạn, y chỉ biết là mình phải trở lại ma cung trong vòng bảy ngày như lời Hoa Bất Tiếu đã nói.Trước kia Diệp Kính Tửu cho là máy truyền tin không thể kết nối được là vấn đề bên phía Hoa Bất Tiếu, nhưng bây giờ y mới biết là, hóa ra sư tôn đã hủy máy truyền tin sau khi thần giao với y không bao lâu.

Mà sau khi Hoa Bất Tiếu "mượn thân" của đại sư huynh, Hoa Bất Tiếu cũng biết rằng y đã không nghe mà bị người khác phá thân, trong lúc nhất thời, Hoa Bất Tiếu đã cảm thấy tức giận đến mức không thể kìm được, hắn không chỉ dùng cơ thể của đại sư huynh để làm tình với Diệp Kính Tửu, mà hắn còn dùng độc hoàn và tánh mạng của đại sư huynh để uy hiếp y.Trước tiên hãy nói về độc hoàn, tuy rằng trước kia Diệp Kính Tửu biết Trích Tinh Các có Tuyết Trung Tiên có thể cứu mạng y, nhưng đó chỉ là trạng thái lý tưởng.

Thứ nhất bây giờ Diệp Kính Tửu không có đủ linh thạch để mua, thứ hai y cũng không có khả năng thiết lập mối quan hệ với Trích Tinh Các trước khi đến thời hạn ba tháng.Còn có tánh mạng của đại sư huynh..."

Ngươi phát ngốc gì đó?"

Sư tôn đột nhiên cắt ngang dòng suy nghĩ của Diệp Kính Tửu, y lập tức nắm chặt giẻ lau trong tay, nghe thấy sư tôn lạnh lùng hỏi y, "Lau sạch sẽ chưa?"

"...

Vẫn chưa ạ."

Diệp Kính Tửu nhỏ giọng nói và ngẩng đầu nhìn vào sư tôn, chẳng biết từ lúc nào sư tôn đã chỉnh đốn lại y phục, hơn nữa những vết tích dâm mỹ ở trên mặt hắn cũng đã biến mất.Diệp Kính Tửu lập tức thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy trong lòng cũng yên tâm hơn một chút.Lúc nãy Hoa Bất Tiếu "mượn thân" đại sư huynh, cương quyết tách mở hai chân của Diệp Kính Tửu, yêu cầu y cao trào phun nước về phía sư tôn, y bị ức hiếp đến mức bật khóc thật lớn, tinh thần hoàn toàn sụp đổ, bây giờ đôi mắt của y vẫn còn sưng đỏ.Sư tôn không nói nữa, Diệp Kính Tửu lau khô vết nước, trên mặt đất, thay ga trải giường và chăn bông, sau đó y lúng túng đứng trước mặt sư tôn, thấp giọng nói: "Sư, sư tôn, đệ tử lau xong rồi."

"Vẫn còn."

Diệp Kính Tửu cảm thấy mờ mịt, "Còn, còn cái gì?"

"...

Tới đây."

Giọng điệu của sư tôn cực kỳ lãnh đạm.Diệp Kính Tửu do dự một lát, tuy nhiên y vẫn đi về phía sư tôn.Dâm huyệt của Diệp Kính Tửu vừa bị người khác đối xử một cách ác ý, lúc này nó vẫn còn sưng đỏ đến mức không chịu nổi, đi lại rất khó chịu.

Bước đi của Diệp Kính Tửu vô cùng lảo đảo, đương nhiên sư tôn cũng đã nhìn ra trạng thái của y, chờ đến khi y chỉ cách sư tôn khoảng một cánh tay, thì sư tôn liền vòng tay qua khuỷu chân của y và bế y lên, sau đó đi ra ngoài.Có những vết xe đổ trong quá khứ, Diệp Kính Tửu đã có thể đoán được bọn họ sắp đi đến nơi nào.Nhưng cơ thể của Diệp Kính Tửu đã mệt mỏi, y căn bản không có sức phản kháng, y chỉ có thể hỏi sư tôn bằng giọng điệu vô cùng mềm mại: "Sư tôn, chúng ta nhất định phải đến linh tuyền sao, đệ, đệ tử cảm thấy rất mệt, có thể nghỉ ngơi một lát hay không..."

Tuy nhiên sư tôn lại không thả Diệp Kính Tửu xuống, hắn chỉ lạnh lùng nói: "Tịnh thân."

Diệp Kính Tửu: "..."

Diệp Kính Tửu cũng biết chuyện này.Khi đến linh tuyền, Diệp Kính Tửu tự mình nhảy vào trước, sau đó chậm rãi chìm cơ thể xuống dưới mặt nước, chỉ còn lại đỉnh đầu ở phía trên.Diệp Kính Tửu nhìn về phía sư tôn bằng ánh mắt cảnh giác, y cẩn trọng nói: "Sư tôn, đệ tử có thể tự làm được."

Mặc dù Diệp Kính Tửu đã tiến hành thần giao với sư tôn một lần nữa, nhưng đó chỉ vì chữa lành vết thương cũ, không nhằm mục đích nào khác.

Huống chi, Diệp Kính Tửu đã ở bên cạnh đại sư huynh với tư cách là đạo lữ, y không thể tiếp tục để cho sư tôn tịnh thân cho y, hơn nữa cái gọi là tịnh thân của sư tôn ...Tóm lại, sư tôn không hề đáng tin một chút nào.Sầm Lan lại không nghe theo lời nói của Diệp Kính Tửu, tay sư tôn đặt ở trên đai lưng, Diệp Kính Tửu mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào động tác cởi bỏ áo choàng của hắn bằng dáng vẻ ngạc nhiên, sau đó hai người bọn họ lại cùng nhau bước vào linh tuyền.Sầm Lan nắm lấy cổ tay của Diệp Kính Tửu, cơ thể của cậu thiếu niên lập tức trở nên cứng đờ, y cố gắng rút tay ra, nhưng y vẫn không thể tránh thoát."

Sư tôn, đệ tử đã nói là đệ tử có thể tự làm được."

Diệp Kính Tửu còn chưa nói xong, thì sư tôn liền ôm lấy Diệp Kính Tửu, để y dựa vào linh tuyền, hai chân y lập tức quấn quanh ngang hông của sư tôn dựa vào sức nổi của dòng nước.Ngay sau đó, một ngón tay thon dài nhanh chóng cắm vào dâm huyệt, khuấy động tinh dịch còn sót lại ở bên trong vách thịt ướt át, khiến cho bọn chúng lần lượt nổi trên mặt nước nóng hổi."...

Lăng Khanh đã bắn vào bên trong nhiều như vậy sao?"

Sầm Lan cụp mắt xuống, hắn nhanh chóng khuấy động dâm huyệt trong những tiếng thở dốc của Diệp Kính Từu, tinh dịch đặc sệt không ngừng chảy ra khỏi miệng dâm huyệt sưng đỏ, tuy nhiên ánh mắt của hắn vẫn rất bình tĩnh, "Hai ngươi làm tình ở trong tẩm điện của bổn tọa, còn cả gan làm loạn đến mức làm ra ...

Loại chuyện đó."

"Diệp Kính Tửu, ngươi có muốn nói gì không?"
 
Xuyên Thành Tiểu Sư Đệ Của Vai Chính Thụ Trong Tiểu Thuyết Đam Mỹ Tu Tiên
Chương 54


Diệp Kính Tửu rất muốn yêu cầu sư tôn rút ngón tay ra trước, sau đó bọn họ sẽ nói chuyện với nhau bằng tư thế bớt lúng túng hơn.Nhưng hiển nhiên sư tôn cũng không có ý định này, sau khi sư tôn hỏi xong, hắn liền cụp mắt xuống, trầm mặc nhìn vào chỗ kia của Diệp Kính Tửu, ngón tay của hắn vẫn đang khuấy đảo bên trong vách thịt ướt át, triệt để dọn dẹp sạch sẽ tinh dịch còn sót lại.Bây giờ Diệp Kính Tửu đã không còn giống với ngày xưa, cơ thể của y vô cùng nhạy cảm, rất dễ bị sư tôn khiêu khích thổi bùng dục vọng.

Diệp Kính Tửu khẽ thở hổn hển, ánh mắt tràn đầy sương mù, nổi lên một tầng thủy quang, y nhìn chằm chằm vào ngón tay thon dài của sư tôn bằng ánh mắt mơ màng.Bàn tay của sư tôn thon dài và đẹp đẽ, khớp xương rõ ràng, gân xanh nổi lên, hình ảnh này làm cho bàn tay của hắn toát lên dáng vẻ mạnh mẽ phi thường.

Khớp ngón tay của sư tôn hơi thô to, cho nên khi sư tôn cắm vào miệng dâm huyệt khít chặt sưng đỏ, ngón tay của hắn sẽ vùi lấp hai mép thịt non mềm ở bên ngoài, kích thích dâm huyệt không ngừng co rút mấp máy.Rõ ràng cơ thể của Diệp Kính Tửu đã thừa hoan vài lần, bất luận là miệng huyệt hay là vị trí sâu trong dâm huyệt cũng đều bị dương vật thô to rút ra cắm vào đến mức trở nên sưng đỏ, nhưng dục vọng của Diệp Kinh Tửu vẫn bị kích thích một cách vô cùng dễ dàng, khiến cho Diệp Kính Tửu không nhịn được mà nâng eo nghênh đón ngón tay của sư tôn.Khi Diệp Kính Tửu vừa mới vặn vẹo thắt lưng hai lần, cơ thể của y liền trở nên cứng đờ, lúc sư tôn cảm nhận được sự nghênh đón của y, hắn lập tức ngước mắt lên, nhìn thẳng vào mắt Diệp Kính Tửu.Diệp Kính Tửu lập tức đỏ mặt, y há miệng và định giải bày: "Sư tôn, không...không phải, đệ tử không phải cố ý."

Những lời giãi bày của Diệp Kính Tửu quá yếu ớt, sau khi Diệp Kính Tửu nói xong, y chỉ cảm thấy mình nói cũng như không nói.Không phải cố ý, chẳng lẽ là cố ý?Rõ ràng lúc nãy Diệp Kính Tửu còn từ chối sư tôn, muốn tự mình rửa sạch cơ thể, nhưng bây giờ ngay khi ngón tay của sư tôn vừa mới cắm vào, thì y liền trở nên dâm đãng, lắc lư vòng eo, nghênh đón động tác rút ra cắm vào của nam nhân.

Thật sự là..."

Khi Lăng Khanh chịch ngươi, ngươi cũng là di chuyển dâm đãng như vậy sao?"

Nam nhân kia dùng giọng điệu lạnh lùng khàn khàn để hỏi Diệp Kính Tửu."

Đệ tử..."

Diệp Kính Tửu cảm thấy vô cùng mơ màng, ngay sau đó, y lập tức nhìn thấy sự tức giận và dục vọng bị đè nén trong đáy mắt của nam nhân.Đây vẫn là lần đầu tiên Diệp Kính Tửu nghe thấy sư tôn nói ra những lời thô tục như vậy, y bị câu hỏi của sư tôn làm cho lúng túng, vội vàng quay mặt đi chỗ khác, không dám đối mặt với sư tôn nữa.Bắp đùi trắng như tuyết của Diệp Kính Tửu đang quấn quanh ngang hông của sư tôn, nó đã bị nước suối nóng bỏng làm cho đỏ bừng, lúc này bắp đùi bóng loáng non mềm của Diệp Kính Tửu nhanh chóng chạm vào làn da lạnh lẽo của sư tôn, sau khi cơ thể hai người chạm vào nhau, y chỉ cảm thấy làn da của mình trở nên nóng ran.Nước suối nóng bỏng tràn vào vách thịt dâm huyệt, dâm huyệt đỏ tươi không ngừng mấp máy, liên tục liếm mút ngón tay của sư tôn với dáng vẻ đói khát, cố gắng nói cho nam nhân kia biết nó đang muốn được lấp đầy bởi một thứ thô và to hơn, muốn được đâm chịch một cách tàn nhẫn, đâm chịch đến mức dâm thủy văng ra tung tóe khắp nơi, nước chảy đầm đìa, càng nhiều càng tốt.Diệp Kính Tửu cảm thấy rất bi ai khi phát hiện cơ thể của y vô cùng khát vọng thể xác của sư tôn, y rất muốn kiềm chế phản ứng của mình, nhẹ nhàng đặt tay lên lòng bàn tay của sư tôn với ý định đẩy bàn tay của sư tôn ra, lúc này hô hấp của y cực kỳ dồn dập, giọng điệu mềm nhũn, "Sư tôn...Cầu xin người, đừng chạm vào nó."

Tuy nhiên, ngay khi sư tôn nghe thấy những lời thỉnh cầu của Diệp Kính Tửu, động tác rút ra cắm vào của hắn lại trở nên tăng tốc hơn một chút, lúc này Diệp Kính Tửu đã không thể kiềm chế được khoái cảm, cong eo, nức nở thỉnh cầu, "Đừng chạm vào chỗ đó nữa, sư tôn!

Rõ ràng người đã biết đệ tử và đại sư huynh——""Nếu Lăng Khanh có thể, thì tại sao bổn tọa lại không thể?"

Nam nhân kia dán sát vào cơ thể của Diệp Kính Tửu, thân hình to lớn bao phủ thân thể của Diệp Kính Tửu, đáy mắt u ám lạnh lùng tràn ngập dục vọng, còn có dục vọng chiếm hữu khiến cho Diệp Kính Tửu cảm thấy sợ hãi, "Ngươi đã thần giao với bổn tọa, theo lý mà nói, Diệp Kính Tửu, ngươi đã là đạo lữ của bổn tọa."

Dương vật thô to cương cứng của nam nhân kia đang đặt trên miệng huyệt sưng đỏ của Diệp Kính Tửu, ngón tay của sư tôn vẫn đang đâm chịch ở trong dâm huyệt, lúc này đã là ba ngón tay, động tác kịch liệt nhanh chóng, thậm chí hắn còn khiến cho vách thịt dâm huyệt non mềm của Diệp Kính Tửu vô thức lay động ở trong không khí, dâm huyệt đỏ tươi nhạy cảm lật ra bên ngoài, bị nước suối nóng bỏng làm cho co rúc kịch liệt, không ngừng siết chặt ngón tay thon dài, thậm chí nó còn ngăn cản ý định cắm sâu vào bên trong của nam nhân kia."

Đạo lữ của bổn tọa lại làm tình với đại đệ tử của bổn tọa, loại chuyện này trái ngược với luân lý làm người, bổn tọa còn chưa xử trí chuyện này."

Sầm Lan lạnh nhạt nói: "Bây giờ, thậm chí bổn tọa còn không có tư cách làm tình với đạo lữ của mình hay sao?"

Diệp Kính Tửu nắm chặt bàn tay của nam nhân kia, nhưng ngay khi ngón tay của sư tôn cắm vào rút ra một cách kịch liệt, thì cơ thể của Diệp Kính Tửu lập tức trở nên mềm nhũn, bàn tay của y cũng bị bàn tay lạnh lẽo của nam nhân kia siết chặt, lúc điểm dâm nhạy cảm bị ngón tay của sư tôn đâm chọc, khoái cảm tê dại liền tăng lên một cách kịch liệt, Diệp Kính Tửu cắn chặt môi dưới, nhưng y vẫn không thể kìm được những tiếng rên rỉ lần lượt tràn ra khỏi cổ họng"Không phải...Ưm, mọi chuyện không giống như sư tôn đã nói..."

Diệp Kính Tửu nỗ lực cố định hai chân, nhưng lại bị sư tôn dùng quy đầu thô to đâm chọc miệng dâm huyệt không ngừng nước chảy, lúc này ánh mắt của y cũng ngày càng trở nên hoảng hốt, nhưng y vẫn nhớ rõ ranh giới cuối cùng của mình, y vung tay muốn thoát khỏi bàn tay lạnh lẽo của nam nhân kia, "Sư tôn biết, biết rõ, ưm...về chuyện thần giao...nhưng lúc đầu đệ tử vẫn không, không biết rõ về nó...ưm...đệ tử và đại sư huynh đã ở, ở bên nhau, không, không được..."

"Việc thần giao cũng giống như việc làm tình, bổn tọa biết mấy ngày nay ngươi vẫn luôn thần giao cùng bổn tọa, điều này có nghĩa là sau khi ngươi biết rõ ý nghĩa của việc thần giao, thì ngươi vẫn làm.

Nếu ngươi đã làm, vậy thì Diệp Kính Tửu, bổn tọa muốn hỏi ngươi rằng..."

Sầm Lan cụp mắt xuống, dùng giọng nói trầm thấp mà từ tính để chất vấn trái tim của cậu thiếu niên, "Ngươi thật sự không có một chút tình cảm nào đối với bổn tọa hay sao?"

Ngón tay của Sầm Lan vẫn đang dùng sức đâm chọc điểm dâm bên trong lỗ nhỏ, điều này khiến cho cậu thiếu niên sung sướng đến mức ưỡn thẳng eo, ngay sau đó, tinh dịch trắng đục của cậu thiếu niên lập tức nổi lềnh bềnh trên mặt nước suối.Yết hầu của Sầm Lan không ngừng trượt lên trượt xuống vài lần, lúc này hắn đã không thể kiềm chế được sự bốc đồng trong lòng nữa, hắn lập tức dùng quy đầu cương cứng của mình để thay thế ngón tay thon dài, hung hăng cắm vào miệng dâm huyệt sưng đỏ của cậu thiếu niên một lần nữa và tra hỏi y, "Nói chuyện đi, Diệp Kính Tửu."

"Đệ tử..."

Diệp Kính Tửu không ngừng nức nở, miệng dâm huyệt sưng đỏ cũng bị quy đầu thô to va chạm đến mức liên tục run rẩy phun ra dâm dịch.Diệp Kính Tửu muốn nói y không có, người y thích là đại sư huynh, từ trước đến nay, y chỉ kính trọng ngưỡng mộ sư tôn....Thật ra là như vậy, đúng không?Nếu nói ban đầu chỉ là sự ngưỡng mộ đơn thuần, sau đó ý thức quấn quýt cùng nhau, trải qua sự mập mờ gắn kết của linh hồn, thì tình trạng đó cũng đã sớm bóp méo mối quan hệ thầy trò vốn dĩ mong manh dễ vỡ này.

Sau khi thần giao nhiều lần, Diệp Kính Tửu cũng đã sớm cảm nhận được, hoặc là sau khi cảm nhận được tình cảm khổng lồ của sư tôn, tình cảm xen lẫn với ham muốn dục vọng của hắn, nhưng chỉ có tình yêu... là Diệp Kính Tửu không dám nghĩ tới.Tình yêu kia là sự động tâm đối với cậu thiếu niên non nớt ngốc nghếch, là sự dung túng đối với dáng vẻ quyến luyến và làm nũng của cậu thiếu niên, là lâu ngày sinh tình, cũng là tình yêu vì một giọt nước mắt của cậu thiếu niên.Yến Lăng Khanh từng dùng câu hỏi bất ngờ kia để khiến cho Sầm Lan trầm mặc thả người, cũng dùng những lời này để khiến cho hắn tẩu hỏa nhập ma.Nhưng bây giờ, Sầm Lan không còn băn khoăn đến cái nhìn của thế tục nữa, hắn đã khám phá được giọt lệ kia, cũng bởi vì giọt lệ kia mà hoàn toàn đắm chìm vào trong bể tình.Trong thiên hạ, Sầm Lan là đại diện cho sức mạnh chiến đấu cực hạn mà loài người có thể đạt được.

Cho dù như vậy, thì Sầm Lan vẫn là người có ham muốn, những chuyện hắn muốn làm, hắn cũng không cho phép người ngoài nhúng tay vào.Đây là sự phản hồi và ăn mòn của tình cảm khổng lồ do Sầm Lan dành cho Diệp Kính Tửu, còn cậu thiếu niên vừa mới nếm trải tình cảm đơn thuần sẽ không thể hiểu rõ tình cảm của sư tôn dành cho y nguy hiểm như thế nào.

Diệp Kính Tửu bị ý thức cùng tình cảm khổng lồ kia bao trùm tất cả lý trí, cho tới khi sư tôn trầm giọng hỏi y, hỏi y có chút tình cảm nào đối với sư tôn hay không, thì y lại không thể nói ra những lời phủ định.Y thật sự không có một chút tình cảm nào đối với sư tôn hay sao?Diệp Kính Tửu cảm thấy mê mang, nhưng nếu như y có tình cảm đối với sư tôn, thì y và đại sư huynh được coi là cái gì?Y thích đại sư huynh, điều này là vấn đề không thể nghi ngờ.

Y cũng đã hứa với đại sư huynh là, từ nay về sau y sẽ chịu trách nhiệm với đại sư huynh.Nhưng đối với sư tôn, những thứ tình cảm nặng nề kia lại khiến y không thể thở nổi.Diệp Kính Tửu hoảng hốt, hoàn toàn không biết rằng nam nhân kia đang ôm lấy cặp mông của mình, dùng quy đầu thô to cọ xát miệng dâm huyệt nổi lên dục vọng của cậu thiếu niên.Đáng lẽ Sầm Lan không nên phát hiện ra cậu thiếu niên đã sớm trở nên ướt đẫm bởi vì sự che đậy của dòng suối nóng bỏng.Tuy nhiên mỗi khi quy đầu đâm chọc vào miệng dâm huyệt, Sầm Lan định đâm vào bên trong, thì dòng nước kia lại có chút thay đổi, miệng dâm huyệt đang cố gắng liếm mút quy đầu đã nói cho Sầm Lan biết, Diệp Kính Tửu động tình đối với hắn."

Đệ tử..."

Diệp Kính Tửu im lặng, nhưng y vẫn từ chối sự xâm nhập của Sầm Lan, y giãy giụa, nhưng sức lực đã yếu hơn trước rất nhiều, "Không được, sư tôn...Đệ tử vẫn chưa..."

Diệp Kính Tửu trợn to hai mắt.Sư tôn đã tiến vào cơ thể của y.Trước khi nhận được sự đồng ý của Diệp Kính Tửu, sư tôn đã đâm vào cơ thể của y một cách thô bạo và ngang ngược.Dâm huyệt đã được chuẩn bị sẵn sàng cho dương vật thô to đâm sâu vào bên trong bởi quá trình mở rộng bằng các ngón tay vào lúc nãy, cơn đau trong dự đoán hoàn toàn không hề xảy ra, ngược lại là cảm giác sung sướng tê dại tràn ngập."

Ưm...A..."

Diệp Kính Tửu không thể kìm được những tiếng rên rỉ sung sướng, cảm giác trống rỗng đột nhiên được thỏa mãn, cùng khoái cảm tê dại giống như dòng điện khiến cho y nhất thời quên mất mình nên nói gì.Diệp Kính Tửu bị sư tôn nâng mông lên và ôm vào trong ngực, dương vật cường tráng không ngừng đâm chọc vào sâu bên trong dâm huyệt ướt át, trên thân dương vật nổi lên những đường gân xanh chằng chịt, chúng cũng không ngừng giật giật bên trong vách thịt dâm huyệt khít chặt, nước suối nóng bỏng trào dâng kịch liệt, dòng nước nhanh chóng tràn vào bên trong vách thịt non mềm dựa theo động tác rút ra cắm vào của dương vật, khiến cho dâm huyệt ướt át trở nên co rút kịch liệt một cách đột ngột, làm cho Diệp Kính Tửu sung sướng đến mức không biết bây giờ là lúc nào."

Diệp Kính Tửu..."

Dường như trong khoảnh khắc này, dục vọng đã hoàn toàn chiếm giữ cậu thiếu niên từ linh hồn đến thể xác, nam nhân kia phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn và nói bằng giọng điệu khàn khàn lạnh lùng, "Kính Tửu ..."

Sầm Lan cụp mắt xuống, con ngươi thâm thúy phản chiếu gương mặt chưa hết ngây thơ của cậu thiếu niên, đôi mắt hạnh tròn xoe của cậu thiếu niên mở to, trong mắt tràn đầy sự mờ mịt hoảng hốt, giữa hai lông mày ẩn hiện một tia giãy giụa bên trong dục vọng.Khóe mắt của cậu thiếu niên nhanh chóng chảy ra những giọt nước mắt mà ngay cả bản thân y cũng không nhận ra, Sầm Lan cúi người xuống, liếm sạch những giọt nước mắt của cậu thiếu niên, khàn giọng nói: "Ôm chặt lấy ta."

Trong giờ khắc này, Sầm Lan đã rũ bỏ thân phận là sư tổ của phái Tiêu Dao, làm một nam nhân thuần túy, không ngừng chiếm đoạt cậu thiếu niên ở dưới thân.Yêu là sự yêu thích, là sự chiếm hữu, là mong muốn giữ chặt người đó lòng bàn tay của mình.Đây chính là tình yêu mà Sầm Lan đã nói, nó vừa bá đạo, vừa không thể nói lý.Nó sẽ dệt nên một tấm lưới lớn vô hình để trói chặt con mồi yêu dấu, từ đó, những sợi tơ bền bỉ sẽ siết chặt con mồi từng bước một, mãi cho đến khi con mồi bị chiếm đoạt hoàn toàn, hóa thành một phần của nó, không thể tiếp tục trốn thoát.Đây là lần đầu tiên Sầm Lan đâm vào cơ thể của cậu thiếu niên.Chỗ đó khít chặt trơn trợt và tuyệt vời hơn sự tưởng tượng của Sầm Lan, từng tầng từng lớp vách thịt dâm huyệt từ bốn phương tám hướng không ngừng liếm mút dương vật thô to của hắn, vách thịt dâm huyệt ướt át kia có rất nhiều vị trí lồi lõm dày đặc, đấm bóp dương vật vô cùng sung sướng, dâm huyệt liếm mút trụ thịt một cách vội vàng và đói khát, làm cho quy đầu trở nên tê dại, suýt nữa phun trào tinh dịch để thỏa mãn dâm huyệt dâm đãng và trống rỗng.Sầm Lan chưa từng làm tình với người khác, cho nên khi va chạm vào cơ thể của Diệp Kính Tửu, khoái cảm hoan ái không ngừng tăng lên một cách kịch liệt, gần như khiến hắn không thể khắc chế mà liên tục đâm chọc vào trong cơ thể của cậu thiếu niên hết lần này đến lần khác.
 
Back
Top Bottom