Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn

Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn
Chương 80



[Bầu không khí vi diệu bất ngờ ập đến này!]
[Ha ha ha ha, nhìn thấu nhưng không nói ra!]
[Cô bé ngốc Nại Nại này (xoa đầu)]
[Nhanh để mama cắn một miếng táo đỏ nào!]
Sau một khoảng thời gian ngắn ngủi, sắc trời cũng dần dần tối đi, ê-kíp chương trình cân nhắc đến việc tối qua các khách mời đều rất mệt nên đã lo liệu việc cơm nước hôm nay cho mọi người, bao gồm hai bữa ăn chiều và tối.
Sau khi dùng xong bữa tối, các khách mời biết được một tin tức mới từ chỗ của nhân viên, cắm trại đương nhiên không thể thiếu cơm hộp tiện lợi. Ê-kíp chương trình cho phép các khách mời, mỗi người mang theo một phần cơm hộp, nhưng điều kiện là phải tự mình chuẩn bị mới được, kể cả sau khi buổi cắm trại bắt đầu, mọi người đều phải phân chia rõ ràng, vì để công bằng nên không được phép mượn trang bị của nhau. Ê-kíp chương trình muốn thấy là ba phong cách khác nhau, vì nếu giống nhau thì rất nhàm chán và câu trả lời cũng mất đi ý nghĩa.
Nghe thấy điều này, Sầm Lâm Vũ và Từ Giai Mạn lập tức ủ rũ, trang bị của hai người họ là ít nhất, họ đã bắt đầu suy nghĩ rốt cuộc đây là đi cắm trại hay là đi sinh tồn, chẳng lẽ ngay cả việc sinh tồn cơ bản nhất cũng là một vấn đề chăng?
Hai nhóm khách mời còn lại thì vẫn ổn, Nguyễn Ti Anh và Triệu An Kha có nhóm thê thảm nhất để so sánh nên tâm lý của họ rất ổn định. Nhóm còn lại thì có vật tư phong phú, còn có đầu bếp Kiều điều hành và phụ bếp Hình giúp một tay thì đã không phải lo lắng gì rồi. Còn cư dân mạng thì đều ôm tâm trạng chờ xem kịch hay.
[Để tôi dịch lại cho mọi người: Cắm trại không được phép ăn chực (dang tay)]
[Tự mình làm để ăn no mặc ấm, đồng ý với cách làm của tổ chương trình, dù sao thì công bằng là quan trọng nhất (đầu chó)]
-
Sau khi nhận được quy tắc rõ ràng thì các hộp cơm này trở nên vô cùng quan trọng, các khách mời lần lượt đi nhận hộp cơm của mình.
May là kích thước của các hộp cơm giống nhau và được chia làm hai tầng, dài 18cm, rộng 10cm, tổng chiều cao 11cm, mỗi tầng có dung tích 720ml, còn kèm thêm một cốc nhỏ đựng súp 350ml.
Nhóm đầu tiên.
Sầm Lâm Vũ và Từ Giai Mạn bàn bạc một lúc rồi quyết định đi ra ngoài mua sắm, tổ chương trình cho phép các khách mời ra ngoài mua nguyên liệu nấu ăn, sau đó hai người họ mua về một đống bánh quy nén, rồi hào hứng bắt đầu giới thiệu với mọi người.
Từ Giai Mạn: “Tôi mua vị socola, vị táo đỏ, vị mè, vị sữa dừa và vị yến mạch!”
Sầm Lâm Vũ: “Tôi mua vị thịt băm, vị bơ, vị trứng muối, vị đậu phộng và vị thịt nướng!”
Cư dân Mạng: “...” Đỉnh!
[Có thể thấy khát khao sinh tồn của họ rất mạnh mẽ!]
[Tất cả là vì để sống sót!]
[Hhh, làm tôi cạn lời luôn rồi!]
Mỗi vị bánh quy nén có khoảng hai túi, mỗi người một túi, hai người họ lấy kéo cắt bớt phần bao bì chiếm diện tích, chỉ để lại một khe để dễ xé, rồi sắp xếp các bánh quy nén đã xử lý vào hộp cơm phía dưới, xếp đầy cả một hộp.
Sau khi xử lý xong tầng đầu tiên, Sầm Lâm Vũ và Từ Giai Mạn lại đi rửa vài loại hoa quả như cà chua bi, nho và dâu tây, rồi xếp đầy tầng thứ hai, sau đó lại ép hai ly nước cam đầy rồi đổ vào cốc nhỏ đựng súp, hộp cơm coi như đã chuẩn bị xong. Đối với hai người có kỹ năng nấu nướng gần như không đáng kể mà nói thì đây đã là một sự sắp xếp vô cùng hoàn hảo!
Nhóm thứ hai.
Kể từ khi quay chương trình thì Triệu An Kha và Nguyễn Ti Anh đã quen việc chuẩn bị bữa sáng, lúc làm cơm hộp thì đương nhiên không thể thiếu bánh mì nướng nên họ quyết định làm hai phần sandwich.
Cắt bánh mì thành từng lát đều nhau, phết bơ lên chảo rồi chiên bánh mì ở lửa nhỏ cho đến khi vàng đều hai mặt, chiên thêm hai quả trứng ốp la, sau đó rắc một ít tiêu đen lên, cuối cùng chiên thêm thịt xông khói và thịt hộp, rồi bắt đầu ráp bánh lại. Ngoài những nguyên liệu đã chuẩn bị sẵn, họ còn cho thêm xà lách và phô mai lát, thêm sốt salad và tương cà, sau đó cắt đôi từ góc/ cắt đôi theo đường chéo. Xét đến việc ngày mai mới ăn nên họ dùng màng bọc thực phẩm bọc lại.
Sandwich vừa khít với tầng đầu tiên, chỗ trống ở các góc cũng không để lãng phí, họ thêm một ít cà chua bi và bông cải xanh vào đó để trang trí. Tầng thứ hai là bưởi đỏ đã bóc vỏ sẵn, vẫn được bọc kỹ trong màng bọc thực phẩm, xếp đầy cả một tầng, cốc nhỏ đựng súp cũng chứa đầy hai ly nước chanh.
[Nhìn có vẻ hấp dẫn hơn bánh quy nén nhiều!]
[Cả Kha Kha và Anh Anh đều có kỹ thuật làm sandwich rồi!]
[Không tệ, không tệ nha, bề ngoài rất đẹp (thò đầu ra)]
Nhóm thứ ba.
Vì việc hâm nóng thức ăn ngoài trời rất phiền phức, đốt lửa còn không bằng nấu ăn tại chỗ, nên Kiều Nại đã bỏ đi ý định làm cơm hộp với các món ăn, thay vào đó cô làm một số món dễ bảo quản mà không ảnh hưởng đến hương vị, chẳng hạn như bánh quy và bánh ngọt.
Nghe thấy ý tưởng của đầu bếp Kiều, phụ bếp Hình không có bất kỳ ý kiến nào và đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, cuối cùng họ quyết định làm bánh dâu tây và bánh quy nhiều vị khác nhau.
Phụ bếp Hình phụ trách rửa dâu tây và bỏ cuống, đầu bếp Kiều cắt dâu thành từng miếng, cô cho vào máy xay sinh tố xay thành nước dâu tây, rồi đổ vào nồi, thêm một ít bột năng và đường cát. Sau đó lại thêm một lượng nước vừa đủ và khuấy đều cho đến khi không còn bọt khí, đun ở lửa nhỏ cho đến khi hỗn hợp trở nên sánh đặc và trong suốt, khó nhỏ giọt, rồi đổ và dàn đều vào khuôn đã được lót giấy thấm dầu, cuối cùng đậy lại bằng màng bọc thực phẩm và để lạnh trong hai giờ.
Trong quá trình chờ đợi, đầu bếp Hình khuấy bơ mềm cho đến khi mịn, thêm vào một ít đường bột rồi khuấy đều, lại thêm vào một lòng đỏ trứng, khuấy cho đến khi hơi chuyển sang màu trắng. Đổ một lượng bột bánh vừa đủ rồi nhào thành khối, chia thành hơn mười phần nhỏ, sau đó nhẹ nhàng ấn dẹt thành hình tròn, dùng các khuôn in có nhiều hình dạng khác nhau ấn lên đó, rồi lại thêm mứt việt quất, sốt socola và mứt anh đào lên trên.
Trong quá trình đó, hai người họ tự tạo hình theo cách riêng của mình, những mẫu bánh quy Kiều Nại làm ra đa số là ngôi sao, mặt trăng, mặt trời, bông hoa, trông có vẻ vô cùng tích cực và lạc quan.
Đặt bánh quy lên khay nướng, rồi chừa lại một nửa chỗ để cho Hình Sâm, sau khi Kiều Nại dặn dò phải nướng ở nhiệt độ 160 độ trong hai mươi phút, thì đi chuẩn bị nguyên liệu làm nước ô mai. Măc dù Hình Sâm là một phụ bếp mới vào nghề, nhưng anh vẫn rất đáng tin cậy nên Kiều Nại rất yên tâm về anh.
Hình Sâm cũng rất nghiêm túc đồng ý, anh nhìn những cái bánh quy nhỏ của Kiều Nại rồi thản nhiên mở miệng nói, không biết là đang nói cho cư dân mạng nghe, hay là nói cho chính mình nghe.
Hình Sâm: “Để tránh đụng phải bánh quy của Nại Nại, tôi nên chọn cái khuôn mà em ấy chưa dùng.”

Những lời này nghe qua có vẻ rất hợp lý, sau đó mọi người nhìn thấy Hình Sâm không thay đổi biểu cảm mà chia hết những cái khuôn Kiều Nại đã dùng ra, cuối cùng chỉ còn lại một khuôn hình trái tim, Hình Sâm rất bình tĩnh cầm nó lên và sử dụng.
Cư dân mạng: “?”
 
Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn
Chương 81



[??????????]
[Tôi không tin đây là trùng hợp:))]
[Tổng tài bá đạo, rải đường online!]
Không giống với vài khuôn và tương mà Kiều Nại đã dùng, Hình Sâm chỉ dùng một khuôn tình yêu và một loại tương.
Trong đó, tương chocolate là màu nâu, tương việt quất là màu tím đậm lộ ra vài phần đỏ, chỉ có tương anh đào là màu đỏ thuần khiết.
Mọi người cứ như vậy trơ mắt nhìn, Hình Sâm dùng tương anh đào phết đầy từng trái tim, toàn bộ quá trình chậm rãi mà nghiêm túc, người xem không khỏi nín thở, phần thành ý kia sắp xuyên thấu qua màn hình rồi.
[Chẳng lẽ đây chính là bánh bích quy trái tim trong truyền thuyết sao?]
[Rất mong chờ phản ứng của Nại Nại khi nhìn thấy bánh bích quy từ Sâm Sâm!]
[Hình Sâm thật sự là càng ngày càng giỏi (âm thầm quan sát)]
Làm xong tất cả những việc này, Hình Sâm đặt từng cái bánh quy trái tim lên đĩa nướng, anh bỏ vào lò nướng, điều chỉnh nhiệt độ theo như lời Kiều Nại nói rồi lặng lẽ đứng trước lò nướng nhìn một lúc, tâm trạng vui vẻ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Ở phía bên kia.
Kiều Nại đang kết hợp nguyên liệu để làm súp ô mai, cô sử dụng ô mai, vỏ trần, bạc hà, dâu, táo gai và cam thảo với tỷ lệ tương ứng cho vào một gói nguyên liệu. Tiếp đó rửa sạch gói nguyên liệu đó bằng nước sạch, rồi cho vào nồi thêm nước ngâm một lúc, sau đó bắt đầu nấu.
Ngọn lửa lớn bật lên chuyển sang hầm lửa trung bình trong 20 phút, Kiều Nại thêm một ít đường phèn nhưng nhìn thấy màu sắc của nước canh đã chính đúng màu cô muốn,cô lại dùng lửa nhỏ nấu trong 20 phút, màu sắc thành phẩm phải đậm hơn rất nhiều, Kiều Nại uống một muỗng nhỏ, vị chua ngọt ngào, tiếp theo chỉ chờ sau khi tự nhiên để nguội, cho vào tủ lạnh ướp lạnh là được. Đến lúc đó hương vị sẽ càng ngon hơn, có thể nói là một món giải nhiệt mùa hè nhẹ nhàng và khỏe mạnh!
[Woa, chỉ nhìn thôi tôi cũng có chút khát!]
[Bảo bối còn có cái gì mà cô ấy không biết làm không!]
[Ôm Nại Nại với một nụ hôn, Moa]
Cùng lúc đó, bánh bích quy do Hình Sâm phụ trách trông coi cũng đã ra lò, để nguội trong chốc lát. Hình Sâm mở hộp cơm bento ra, anh sắp xếp từng cái bánh bích quy tình yêu ngay ngắn trật tự, sau khi chuẩn bị xong phần của mình, lại tiện thể giúp Kiều Nại xếp bánh nhỏ khô.
Bởi vì có kinh nghiệm vừa rồi, toàn bộ quá trình lần này của Hình Sâm không một chút khó khăn nào, một miếng rồi một miếng bánh bích quy tiếp theo được đặt vào hộp cơm bento, nếu không phải cư dân mạng nhìn kỹ, chỉ sợ lại bị Hình Sâm đánh lừa lần nữa.
Chỉ thấy lúc Hình Sâm đặt lớp bánh quy đ.ầu tiên, từ trước đến giờ tay phải cầm bánh quy, đột nhiên dùng tay trái cầm một miếng. Cái này vốn không có gì nhưng miếng bánh quy kia không phải của Kiều Nại mà là bánh quy tình yêu anh tự làm, anh đặt miếng bánh quy của mình vào giữa rất nhiều miếng bánh quy khác nhau mà không hề cảm thấy nó không cân đối rồi nhanh chóng phủ lớp thứ hai lên. Che khối bánh quy này lại, nhìn như bí mật không để ai biết, nhưng thực ra rõ ràng trắng trợn.

[Tôi dùng thị lực 1.0 của mình thề, Hình Sâm tuyệt đối bỏ bánh bích quy tình yêu của mình vào hộp cơm bento của Kiều Nại!]
[Bá tổng không hổ là “bá tổng” luôn có thể nhẹ nhàng làm chuyện lớn, làm trái tim mọi người xao xuyến!]
[Tốt lắm, tôi thành công bị câu rồi, Hình Sâm, lần này anh hài lòng chưa! Anh thật sự quá được rồi.]
 
Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn
Chương 82



Khi Hình Sâm sắp xếp xong hai phần bánh bích quy, Kiều Nại cũng mang theo bánh ô mai đã đặt sẵn trở về. Khi thấy Hình Sâm cũng sắp xếp xong phần của mình, vừa muốn nói lời cảm ơn, Kiều Nại phát hiện hộp bánh bích quy của Hình Sâm và phần của mình hình như hơi không giống nhau, cô khó hiểu nghiêng đầu, giống như là đang hỏi: “Bánh bích quy của anh sao đều là hình trái tim vậy?”
Trong nháy mắt, Kiều Nại hiểu được cái gì đó nhưng lại không hiểu, miếng bánh trông có vẻ bình thường nhưng so với bánh của Kiều Nại trông có vẻ kỳ lạ hơn.
[Ha ha ha, làm Nại Nại nhìn đến ngây người!]
[Đến rồi đến rồi! Tôi xem anh giải thích thế nào!]
[Có gì hay để giải thích đâu, chưa từng thấy bánh quy tình yêu mà (đầu chó)]
Sự thật chứng minh, rất nhiều cư dân mạng lo lắng Hình Sâm giải thích không tốt chắc chắn sẽ thất vọng. Hình Sâm thậm chí cũng không tìm cớ gì, anh thoạt nhìn thẳng thắn khiến người ta bắt đầu hoài nghi ngược lại chính mình, giống như anh làm như vậy cũng không có ý nghĩa gì khác.
Hình Sâm lạnh nhạt hỏi: “Thế nào? Đẹp không?”
Kiều Nại thành thật gật đầu, Hình Sâm phết trái tim lên rất nghiêm túc, mỗi cái bánh bích quy trái tim đều giống nhau, thoạt nhìn tuyệt đối là nhìn sướng con mắt, cho dù là chứng OCD cũng không tìm ra bất cứ điểm xấu gì, ngược lại cảm thấy rất thoải mái, rất hợp mỹ quan.
Nhưng Kiều Nại tò mò trừng mắt nhìn: “Anh chỉ làm một loại này sao?”
Hình Sâm: “Ừ.”
Hình Sâm: “Tôi thích loại này, muốn nếm thử xem không?”
Vừa dứt lời, Hình Sâm vô cùng tự nhiên đưa cho Kiều Nại một miếng bánh bích quy trái tim, ánh mắt chăm chú của anh nhìn Kiều Nại ăn từng chút một, lại làm như không có việc gì đem đề tài dẫn tới bánh ô mai, dường như vừa rồi thật sự chỉ là đơn thuần. Muốn cho Kiều Nại nếm thử bánh bích quy mình làm mà thôi, đừng nói là người liên quan, ngay cả cư dân mạng cũng bị lừa đến mơ hồ.
[Nhìn thì không có gì là sai nhưng hình như cũng không có chỗ nào đúng?]
[Bề ngoài nghiêm trang, kì thực trong lòng đã sớm nở hoa rồi?]
[Chậc, thiếu chút nữa là tôi tin, còn thích loại này, rốt cuộc là anh thích cái gì, trong lòng chính mình rõ ràng]
Nhưng mọi việc đều xem trọng có qua có lại, Kiều Nại cũng để Hình Sâm nếm thử một miếng bánh bích quy nhỏ do chính mình làm, hai người nhất trí đánh giá tốt cho nhau sau đó bắt đầu xử lý bánh dâu tây, sau khi bóc ngược ra, lần này dùng khuôn rỗng ấn khuôn vào trong bánh dâu tây, hiện ra đủ loại hình dạng.
Bởi vì bánh dâu tây là một miếng, hai người cũng là đứng cùng một chỗ làm, bánh của Kiều Nại vẫn là các loại sao nhỏ và mặt trăng nhỏ, cô cũng hăng hái làm ra vài cái, mà Hình Sâm cũng theo sát phía sau, sở thích cũng không thay đổi, anh dùng khuôn mẫu trái tim như cũ, làm ra từng cái bánh dâu tây tình yêu.
Để so sánh tốc độ chế biến, tất nhiên hiệu suất của Kiều Nại hơn Hình Sâm nhiều, làm xong phần của mình, lẳng lặng chờ đợi Hình Sâm, nhìn từng hàng bánh dâu tây trái tim hoàn thành.
Một giây sau, Hình Sâm vô cùng tự nhiên cầm lấy một trái tim nhỏ đưa tới trước mặt cô.
Lần này Hình Sâm không nói gì, để đổi lấy trái tim nhỏ Kiều Nại cũng cho Hình Sâm một ngôi sao nhỏ, sau khi nhận lấy trái tim nhỏ, Kiều Nại rất cẩn thận cắn một miếng, cảm giác ngon miệng mềm dẻo, vị dâu tây ngọt ngào vừa vặn cũng rất ngọt.
Mà Hình Sâm cũng không ăn ngôi sao nhỏ. Ngược lại Kiều Nại cũng ăn một trái tim nhỏ, anh bình tĩnh đặt ngôi sao nhỏ giấu đi đặt ở trong hộp cơm bento, toàn bộ hành động lưu loát giống như làm ảo thuật vậy, cư dân mạng xem đều sững sờ trong giây lát.
[Wow wow wow!]
[Ngôi sao nhỏ bị giữ lại rồi!]
[Cùng ăn trái tim nhỏ!]
[Á á á á á á!]
[Tôi bị nắm thóp rồi!]
Thưởng thức xong trái tim nhỏ, Hình Sâm hạ mí mắt, thấp giọng dò hỏi: “Cảm thấy thế nào?”
Kiều Nại chớp chớp mắt, vui vẻ trả lời: “Chúng ta thành công rồi! Ăn rất ngon nha!”
Nghe vậy, Hình Sâm nhếch khóe môi lên, ánh mắt thản nhiên sâu thẳm nhưng không còn lạnh lùng nữa thậm chí có chút ấm áp trong đó: “Tôi cũng cảm thấy ăn rất ngon.”
[Huhuhu, sự ngọt ngào chết tiệt này!]
[Cách màn hình còn cảm thấy ngọt đây!]

[Làm bánh dâu tây với người trong lòng, có thể không ngon sao? (đầu chó)]
 
Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn
Chương 83



Để ngăn bánh dâu tây dính lại vào nhau, Kiều Nại rắc một ít bột mì lên bề mặt và đặt nó lần lượt vào lớp thứ hai của hộp bento. Bằng cách này cả hai lớp đều đã được đặt bánh đầy, súp ô mai làm xong cũng được đổ vào cốc nhỏ và đặt vào tủ lạnh.

Cho tới bây giờ, toàn bộ hộp bento của ba nhóm khách mời đã chế biến xong, kế tiếp chỉ cần ngủ một giấc, chờ đợi mọi người chính là chuyến hành trình cắm trại ba ngày.

Trước khi đi ngủ, các khách mời vẫn phải duy trì thói quen hàng ngày là chúc nhau ngủ ngon.

Nhóm đầu tiên.

Trải qua buổi tối ra ngoài mua sắm, Từ Giai Mạn và Sầm Lâm Vũ rất hưng phấn với ý tưởng của nhau là mang theo lương khô, ít nhất có thể đảm bảo vài ngày tới sẽ không bị chết đói, cho đến khi vừa rồi bọn họ tò mò nếm thử một miếng, người lập tức ỉu xìu, ngay cả nói chuyện cũng có vẻ mệt mỏi. Lúc đi tới cửa phòng, cũng lười quay đầu lại chỉ đưa lưng về phía nhau, chán chường khoát tay, nói một câu: “Ngủ ngon…”

[Hai người họ khiến tôi bật cười, như thế này là muốn bỏ bữa tối luôn đúng không?]

[Đúng là từ đắc chí sang khóc không ra nước mắt chỉ trong một giây!]

[Dù sao cũng là mình chọn bánh bích quy, khóc cũng phải ăn hết!]

Nhóm thứ hai.

Tình cảnh của Nguyễn Ti Anh và Triệu An Kha tương đối khá, thoạt nhìn chuyên nghiệp hơn nhóm trước nhiều, tâm trạng cũng vô cùng tốt, hai người ít nhất là mặt đối mặt, nhìn nhau nói: “Ngủ ngon.”

[Chúc ngủ ngon, chúc ngủ ngon, chúc ngủ ngon, chúc ngủ ngon]

[Mong chờ một ngày mai tươi đẹp!]

[Anh Anh, Kha Kha cắm trại gặp lại!]

Nhóm thứ ba.

Là khách mời cuối cùng kết thúc công việc, Kiều Nại và Hình Sâm xuống bếp thu dọn đơn giản, hai người cùng nhau đi cầu thang lên lầu hai, trong lúc Kiều Nại đi phía trước, Hình Sâm đi phía sau, khoảng cách giữa hai người khoảng nửa mét, duy trì trong một phạm vi thích hợp không xa cũng không gần, hình như là biết những người khác đều trở về phòng nghỉ ngơi, về phần hai người đều rất yên tĩnh.

Thấy vậy, một bên cư dân mạng chờ đợi tình hình khi hai người chúc nhau ngủ ngon, một bên lại có chút lo lắng hai người quên mất, dù sao thì trước đây, Kiều Nại và Hình Sâm cũng không phải chưa từng làm loại chuyện này. Hơn nữa đêm nay lại luôn làm việc, nói không chừng có khả năng là bận rộn nên quên.

Tiếp đó, mọi người nhìn thấy hai người sau khi đến lầu hai, mỗi người đi một ngả, một người theo bản năng đi về phía cửa phòng bên trái, một người trực tiếp đi về phía cửa phòng bên phải, người xem nhịn không được chỉ vào màn hình muốn chọc vào đầu hai người họ để nhắc nhở một chút, thậm chí cả tổ chương trình cũng sẵn sàng gửi tin nhắn thông báo.

Một giây sau, có lẽ là “sự phẫn nộ” của mọi người đã có tác dụng, sau khi mở cửa phòng, một chân của Kiều Nại đã muốn bước vào phòng ngủ, cô lại đột nhiên dừng lại.

Cùng lúc đó, Hình Sâm sau khi nắm chặt tay nắm cửa, hình như cũng có cảm giác nên dừng lại, anh chậm rãi xoay người, anh nhìn thấy Kiều Nại cũng xoay lại, tầm mắt hai người bất ngờ không kịp đề phòng va vào nhau, rõ ràng bây giờ yên tĩnh như vậy, rõ ràng đối phương không nói gì nhưng tim vẫn đập loạn nhịp vô cớ.

Khoảnh khắc ánh đèn lóe lên, Kiều Nại chớp mắt như là đột nhiên nhớ tới cái gì đó, cô hạ giọng nói: “Ngủ ngon.”

Ánh mắt Hình Sâm sâu thẳm, khóe môi hơi nhếch lên, anh đáp lại: “Ngủ ngon.”

Trước khi xoay người, Kiều Nại chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ trùng hợp như vậy, cô thậm chí còn chuẩn bị sẵn sàng để đối phương trở lại phòng đóng cửa nhưng khi nhìn thấy Hình Sâm cũng đứng ở cửa chờ đợi mình, cô luôn có cảm giác kỳ diệu không nói rõ được.

Câu chúc ngủ ngon từ phía đối diện truyền tới kia, rõ ràng cách một khoảng nhưng lại giống như gần bên tai, Kiều Nại kịp phản ứng lại vội vàng vẫy tay chào tạm biệt, cô nhanh chóng lẻn vào phòng, cô giống như một con thỏ nhỏ hoảng loạn vừa nhận ra có điều gì đó không ổn và trở nên hơi cảnh giác.

Một màn này ngược lại khiến khán giả và nhân viên công tác xem vui vẻ, ngay cả đạo diễn cũng rất là vui mừng, cảm giác thật tuyệt khi không phải gửi tin nhắn thúc giục.

[Bầu không khí thật vi diệu, làm người xem bồn chồn!]

[Cùng lúc dừng lại và quay lại chúc nhau ngủ ngon]

[Số mệnh đã định, là do ý trời, ngọt chết tôi rồi!]

Nhìn Kiều Nại đóng chặt cửa phòng, khóe môi Hình Sâm lặng lẽ cong lên, phần sung sướng này kéo dài đến khi mở hội nghị video, khi đối mặt với các nhân viên lại quay trở lại khuôn mặt lạnh lùng lãnh đạm kia, xử lý một số công việc vô cùng hiệu quả, thời gian vừa lúc đến mười giờ, Hình Sâm đi tắm rửa chuẩn bị đi ngủ, lúc nằm trên giường, động tác ôm Kiều Kiều (mèo Hello Kitty) ngủ trong tay ngày càng trở nên thành thạo và tự nhiên hơn.
 
Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn
Chương 84



Ở phía bên kia, từ sau khi Kiều Nại vào phòng thì mềm nhũn vùi vào trong chăn, bắt đầu giả chết không nhúc nhích, có lẽ sau khi cô bình tĩnh lại một lúc liền lao vào phòng vệ sinh. Sau khi tắm rửa xong và đi ra ngoài, Kiều Nại lại một lần nữa sống lại, cô nghiêm túc xem kịch bản một lát, thời gian cũng không biết từ lúc nào đã tới mười giờ, Kiều Nại lười biếng ngáp một cái, đầu nhỏ nghiêng một cái, dán vào mèo Hello Kitty ba giây rồi đi vào giấc ngủ, cô ngủ một cách thoải mái cũng như ngủ ngon giấc.

Sau khi thấy Hình Sâm và Kiều Nại đều đã ngủ, không ít cư dân mạng cũng bày tỏ muốn nghỉ ngơi sớm một chút nhưng cũng có cư dân mạng cẩn thận đột nhiên phát hiện một vấn đề.

Bởi vì phần lớn người xem hai người đều là fan CP hoặc là dùng hai cái thiết bị xem phòng truyền hình trực tiếp, hay chạy qua chạy lại giữa hai phòng phát sóng trực tiếp. Điều này dẫn đến có nhiều người vừa từ phòng phát sóng trực tiếp ở đây về, phát hiện bên kia cũng ngủ, thời gian hai người ngủ chênh lệch rất giống nhau, gần như có thể nói rằng họ ngủ cùng lúc đều là hơn mười giờ tối. Nếu nghĩ lại thì đêm đầu tiên cũng chỉ hơn mười giờ không lâu…

[Nếu như lần đầu tiên là trùng hợp, vậy lần thứ hai, lần thứ ba…]

[Thời gian ngủ của hai vợ chồng giống nhau, có gì không đúng sao? (đầu chó)]

[Vậy vai trò của mèo Hello Kitty là gì? Mọi người đều hiểu (âm thầm quan sát)]

[Hóa ra họ đã lộ hint ngay từ ngày đầu tiên rồi, hạnh phúc]

Đêm nay hầu hết mọi người đều có một giấc mơ đẹp.

Sáng sớm hôm sau, Nguyễn Ti Anh và Triệu An Kha phụ trách bữa sáng của các khách mời, vừa mới xuống lầu đã thấy được một bàn bữa sáng phong phú, trùng hợp Sầm Lâm Vũ và Từ Giai Mạn cũng đi ra. Nếu không phải còn lý trí, đối với trình độ của Nguyễn Ti Anh và Triệu An Kha cũng hiểu rõ, đều cho rằng hai người giấu nghề.

Tuy rằng hai bữa cơm ngày hôm qua cũng là tổ tiết mục chuẩn bị nhưng còn lâu mới phong phú như hôm nay, bữa sáng này phong phú đến mức khiến mọi người nhớ tới lúc trước khi đi mê cung kh*ng b*, giống như việc bạn sẽ được thưởng thức một bữa ăn ngon trước khi bị xử tử để bạn không phải hối tiếc.

Nhìn chiếc bàn ăn lớn trước mắt này, Từ Giai Mạn cảm thấy không ổn: “Không phải là lại muốn làm chuyện gì chứ?”

So với Từ Giai Mạn, rõ ràng Sầm Lâm Vũ chấp nhận hơn, anh ấy trực tiếp kéo ghế ngồi xuống, chuẩn bị ăn: “Mạn Mạn, đừng nghĩ nhiều như vậy, có thời gian không bằng nhân lúc hiện tại ăn nhiều một chút, lần sau muốn ăn như vậy cũng không biết là lúc nào.”

Nói xong lời cuối cùng, Sầm Lâm Vũ đã ăn từng miếng bánh khoai tím, húp vài ngụm cháo sữa, có lẽ là nhắc tới “chuyện thương tâm” Từ Giai Mạn nghĩ đến hành trang cắm trại thê thảm của hai người, cô ấy cũng bắt đầu ăn chiếc bánh nướng đường rỗng giòn, uống canh đậu đỏ.

Đối diện bàn, Nguyễn Ti Anh đang ăn bánh bao bí đỏ nhím gai, uống sữa bột yến mạch khoai tím, Triệu An Kha lại được phục vụ với bánh thịt nghìn tầng thơm ngát cùng chân giò hun khói pho mát chiên nem rán, hai người chậm rãi ăn, quả là một đội dù gặp chuyện gì cũng có thể giải quyết.

Rất nhanh, Kiều Nại và Hình Sâm cũng xuống, các khách mời chào hỏi lẫn nhau, thấy tất cả mọi người ăn nhanh như vậy, Kiều Nại cũng háo hức xoa hai tay của mình lại để dùng bữa, cô lấy vài cuộn trứng với chà bông và giăm bông, rưới tương cà chua lên trên, sữa tươi đường mật, cô ăn tương đối thoải mái. Hình Sâm thì đang ăn cháo gà nấm hương ngô, ăn bắp cải và trứng rán hải sản.

Bữa sáng này đủ màu sắc hương vị, có thể nói là bữa sáng rất đa dạng, mặc cho ai thấy cũng sẽ khen một tiếng phong phú, quả thực là làm cho khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp thèm muốn muốn chết, ngay cả ánh mắt nhìn khách mời cũng trở nên “cưng chiều” rất nhiều.

[Tắm trắng, ăn no, mập mạp!]

[Cảm giác mọi người sắp bị đưa đến lò mổ!]

[Bữa sáng cuối cùng đến từ Lý Tông → v →]

Một tiếng sau, ba nhóm khách mời dùng bữa xong, mang theo hộp cơm bento mà họ đã chuẩn bị tối hôm qua, ngồi trên xe do tổ tiết mục sắp xếp xuất phát, xe chạy một đường, khoảng hơn bốn mươi phút, cuối cùng đến được bờ biển.

Điều này không khỏi làm cho các khách mời nghĩ tới suy đoán của nhau lúc trước, Sầm Lâm Vũ trên núi, Nguyễn Ti Anh ở rừng rậm, Triệu An Kha ở sa mạc, Kiều Nại ở bờ biển, không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm, may mắn thay, đây không phải là sa mạc…

Bờ biển là một nơi vừa lãng mạn lại có thể làm cho tâm trạng người ta thư giãn, tâm trạng của các khách mời đều rất tốt, trong đó Kiều Nại là người vui vẻ nhất, Kiều Nại vốn ăn uống no đủ muốn nghỉ ngơi một lát, khi xe chạy quốc lộ ven Thượng Hải, đôi mắt khép hờ lập tức mở to, cô cũng háo hức ngồi dậy, kết quả không ngoài dự đoán.

Các khách mời xuống xe ở bờ biển, chân giẫm lên bãi cát bằng phẳng, vừa mới đi lên hai bước, họ thấy được cách đó không xa dừng mấy chiếc thuyền. Đến gần nhìn, họ phát hiện rằng ba con thuyền ở giữa được trang bị ba loại hộp tiếp tế khác nhau: lớn, vừa và nhỏ. Lần này dù nhân viên không giới thiệu nhưng khách mời cũng biết ai sẽ lên chiếc ca nô nào.

Tất nhiên chính xác hơn mà nói, đây thật ra là ba chiếc ca nô đang lắc lư theo sự dao động của nước biển, người mạo hiểm giẫm lên còn có thể có chút trọng tâm không ổn định nhưng muốn thích ứng cũng không khó. Rất nhanh, các khách mời theo thứ tự leo lên ca nô, có lẽ là không nghĩ tới còn phải đi một đoạn đường thủy, sự tò mò của mọi người đều được khơi dậy, khi lên ca nô họ cũng quan sát xung quanh một lúc.

Khi được nhân viên công tác thông báo còn khoảng năm phút nữa là xuất phát, Kiều Nại vừa mới đứng vững trên ca nô, vị trí dưới thân là một loạt ghế đôi. Hình Sâm ngồi bên cạnh Kiều Nại, Kiều Nại sau khi ngồi xuống, cánh tay theo bản năng nắm lấy tay vịn bên cạnh, có thể thấy được một sự h*m m**n sống sót rất mạnh ở cô.

Nhưng cô chớp mắt, cảm giác giống như thiếu cái gì đó, sau đó chợt nghe thấy bên cạnh truyền đến tiếng động cơ khởi động. Trong nháy mắt, Sầm Lâm Vũ và Từ Giai Mạn lái chiếc ca nô kia đi, nghe tiếng Sầm Lâm Vũ thét chói tai càng lúc càng xa, cư dân mạng cũng không nhịn được nở nụ cười.

Ngay sau đó, người thứ hai xuất phát chính là Nguyễn Ti Anh và Triệu An Kha, Kiều Nại tích cực vẫy tay tạm biệt, tầm mắt cũng theo đó rơi vào thùng vật tư ở giữa ca nô, suy tư một lúc.

Hình như chú ý Kiều Nại đang ngẩn người, Hình Sâm dò hỏi: “Sao vậy?”

Kiều Nại giơ ngón tay lên chỉ cái thùng vật tư bị trói gô kia, sau đó chỉ vào chính mình đang rất tự do, cô đột nhiên nhận ra nhưng ca nô rất nhanh đã được lái đi.

Khán giả chỉ có thể nghe thấy giọng nói dài lê thê của Kiều Nại vì cô đột nhiên xuất phát.

“Không có dây an toàn, á á á!”
 
Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn
Chương 85



Kiều Nại chưa nói xong đã vụt biến mất. Với một tiếng “ya” của cô, chiếc ca nô bên dưới như tên lửa “vèo” một cái đã phóng đi.

Nó khiến cho hồn Kiều Nại còn ở bờ biển nhưng người đã đi trước.

[Cứu với, cái tiếng “ya” này đáng yêu thế! (Thanh máu về 0*)]

*Thể hiện cảm xúc thích thú đến mức không thể chịu đựng được khi nhìn thấy thứ gì đó quá đẹp, quá tuyệt vời.

[Nại Nại tội nghiệp quá, nhưng mà tôi vẫn không kiềm chế được muốn cười ha ha ha]

[Đồ ngốc này, hòm đựng đồ không có tay, đương nhiên phải trang bị dây an toàn rồi]

Giống như nhiều chiếc ca nô mà du khách thường sử dụng để vui chơi, chiếc ca nô này cũng thuộc loại không có dây an toàn. Với tiền đề là đảm bảo an toàn đồng thời mang đến trải nghiệm tốt nhất cho khách mời. Dường như ý đồ muốn “gây sự” của đạo diễn đã rõ như ban ngày.

Gió biển ẩm ướt thổi tới khiến con người ta trở nên tỉnh táo hẳn. Các nhân viên đã nhận được lệnh của ê-kíp chương trình từ lâu, giờ đây đang nóng lòng muốn “phô diễn kĩ thuật”.

Chiếc ca nô như một con rồng đang không ngừng bơi lượn trong biển, va chạm dữ dội với làn sóng. Thân ca nô cũng theo đó mà phi lên rồi lại rơi xuống, toàn bộ thao tác đều cực kỳ kí.ch thích. Các khán giả đang xem livestream cũng vô thức sợ hãi kêu lên, nhưng người trong khoang điều khiển lại vẫn điềm nhiên khiến cho áp lực đè nặng lên các khách mời…

Ngay lúc Kiều Nại lên tiếng thì Hình Sâm đã vô thức nắm lấy tay phải của cô. Sau đó, cả hai dùng tay còn lại nắm chặt vào tay vịn bên người mình. Ngoài một chút sóng gió lúc mới xuất phát ra, tốc độ của ca nô tuy nhanh nhưng rất vững. Cho đến khi ca nô bắt đầu nhảy lên nhảy xuống liên tục, Kiều Nại mới cảm thấy mình như đang ngồi trên đệm nhún vậy. Nếu cái đệm không mềm thì mông cô cũng nở hoa rồi.

Vốn nghĩ đây đã là giới hạn rồi, cho đến khi chiếc ca nô thực hiện một cú lướt mạnh đầy ấn tượng trên mặt biển. Sóng nước lập tức vọt cao lên đến ba bốn mét, Kiều Nại và Hình Sâm cũng bị nhấc bổng lên. Kiều Nại trông nhỏ con hơn so với Hình Sâm nên cô cũng bị văng lên cao nhiều hơn. Có lẽ vậy mà trong mắt Hình Sâm thì Kiều Nại dường như sắp bị hất ra khỏi ca nô vậy.

Cú lướt kia cũng chẳng khiến nhịp tim của Hình Sâm tăng hơn bao nhiêu, nhưng ngay lúc này thì nhịp tim của anh lại tăng vọt. Nếu cảm giác nguy hiểm có giới hạn tối đa thì chắc chắn hiện tại đã vượt quá giới hạn rồi. Anh gần như không hề nghĩ ngợi đã buông tay vịn ra, rồi từ việc dùng một tay giữ Kiều Nại chuyển sang dùng cả hai tay để ôm chặt lấy cô, rồi dùng trọng lượng của bản thân để ôm lấy Kiều Nại và kéo cô xuống, cả hai người lại rơi xuống ghế.

Đến tận khi chắc chắn rằng Kiều Nại đã ở bên cạnh, Hình Sâm cũng vẫn chưa hề buông cô ra, ngược lại ôm cô ngày càng chặt hơn. Có vẻ như anh vẫn bị ám ảnh bởi tình huống vừa rồi, cần thêm chút thời gian để xử lí và bình tĩnh lại.

[Đậu má, lần đầu tiên nhìn thấy chủ tịch không giữ được bình tĩnh!]

[Đạo diễn, mẹ nó ông có còn là người không thế? Chơi lớn như vậy!]

[Trời ạ, chưa bàn tới Sâm Sâm, đến cả tôi cũng bị dọa sợ!]

Trong khoảnh khắc ấy, khán giả đang xem livestream trong phòng của Hình Sâm cũng có cùng chung góc nhìn với anh. Họ đều kinh hãi trước sự mạo hiểm này. Bình luận lập tức nổ tung, mắng đạo diễn không ngóc đầu lên được, chỉ muốn lập tức xông vào lôi ông đi chém đầu. Còn đạo diễn thấy vậy thì chỉ thiếu điều muốn giơ cờ trắng, oan cho ông quá…

Trái ngược với sự sôi trào trong phòng livestream của Hình Sâm, khán giả trong phòng livestream của Kiều Nại lại rất bình tĩnh. Bởi vì tay trái của Kiều Nại vẫn luôn nắm chặt tay vịn, hồi hộp thì đúng là có hồi hộp thật nhưng từ đầu đến cuối đều an toàn. Hơn nữa khả năng thích nghi của Kiều Nại rất tốt, ban đầu có hơi hoảng loạn nhưng sau đó đã bình tĩnh ung dung, thậm chí cô còn say sưa ngắm nhìn những con sóng.
 
Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn
Chương 86



[Cảm giác bé cưng chơi vui ghê!]

[Niềm vui của Nại Nại chỉ đơn giản thế thôi!]

[Cho sóng biển càng mạnh hơn nữa đi!]

Khi những giọt nước biển bắn lên mặt, Kiều Nại hơi ngẩng mặt lên, cảm giác mát lạnh sảng khoái này khiến cô chớp mắt vài cái. Chỉ một giây sau, Kiều Nại đã thấy Hình Sâm chợt lao về phía mình. Trong khoảnh khắc ánh mắt hai người chạm nhau, Kiều Nại có chút ngây người như thể còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng vẫn theo bản năng giang tay ôm lấy anh.

Cho đến khi cả hai rơi xuống, Kiều Nại vẫn một tay giữ tay vịn còn một tay ôm chặt Hình Sâm, trên người bỗng dưng có thêm một món phụ kiện bám dính không rời. Khác hẳn với sự căng thẳng trong phòng livestream của Hình Sâm, bình luận trong phòng livestream của Kiều Nại vẫn còn đang ngơ ngác.

[Sâm Sâm sao vậy…]

[Đậu má! Có chuyện gì thế?]

[Chủ tịch sợ hả?!]

Kiều Nại cũng đang định hỏi Hình Sâm làm sao thế, nhưng chưa kịp hỏi thì lực ôm của anh lại chặt hơn đôi chút. Kiều Nại chớp chớp đôi mắt sáng lấp lánh, hình như cô đã hơi hiểu ra.

Ngay cả là một người rất dũng cảm cũng sẽ có cảm giác sợ hãi một điều gì đó. Dẫu cho người đó là người thế nào, cao hay thấp, béo hay gầy, thì cũng đều có một nỗi sợ riêng. Nỗi sợ ấy có thể là sợ sâu, sợ chuột, sợ điều chưa biết, sợ những nguy cơ và mạo hiểm dày đặc… Tất cả đều có thể hiểu được.

Vì thế, Kiều Nại bèn đưa bàn tay nhỏ vỗ vỗ lên lưng Hình Sâm, nhẹ nhàng v.uốt ve như đang vuốt lông con mèo rồi an ủi nói: “Đừng sợ, chúng ta đã ổn rồi!”

Hình Sâm vừa mới thở phào nhẹ nhõm: “……”

[Ha ha ha ha ha ha ha, chủ tịch cạn lời.jpg]

[Trong mắt Sâm Sâm, anh ấy sợ Nại Nại bị hất văng khỏi ca nô cho nên mới liều lĩnh muốn cứu Nại Nại! Mà trong mắt Nại Nại, cô ấy không chỉ an toàn mà còn chơi rất vui, nhưng dường như Sâm Sâm lại bị dọa sợ, đột nhiên lao tới →v→]

[Tổng kết: Sâm Sâm đang lo cho Nại Nại, Nại Nại đang an ủi Sâm Sâm! Cứu người không thành mà còn được quan tâm ngược lại, hí hí hí, cặp đôi này ngọt quá đi!]

Cuối cùng cũng hiểu rõ sự thật, cư dân mạng lập tức hiểu ra vấn đề. Bầu không khí cũng trở nên hài hoà hơn rất nhiều, ít nhất là không còn ai mắng mỏ đạo diễn nữa.

Còn Hình Sâm sau khi ôm chặt Kiều Nại thì anh cũng trở nên bình tĩnh hơn hẳn. Nghe thấy lời an ủi của Kiều Nại, vẻ mặt của Hình Sâm hơi sững sờ, cũng không nói gì mà chỉ theo đó thả lỏng người.

Cằm của anh vốn đã tựa vào vai Kiều Nại, giờ lại nhẹ nhàng cọ vào hõm cổ của cô, nửa khuôn mặt chôn sâu vào đó. Anh nhắm mắt lặng lẽ hưởng thụ sự bình yên và ấm áp hiếm hoi này, như muốn ôm chặt lấy cô mãi mãi vậy.

Cảnh tượng này khiến bình luận ngạc nhiên trợn tròn mắt. Hình ảnh rõ ràng thật ấm áp, nhưng sao nhìn mãi lại thấy có gì đó không ổn nhỉ!

[??????????]

[Sâm Sâm, anh đang làm nũng đấy à?]

[Thế này thì ai chịu đựng được đây! QwQ]
 
Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn
Chương 87



Đến cả cư dân mạng ngồi cách một cái màn hình còn không chịu được thì đương nhiên, Kiều Nại là người trong cuộc cũng không thể chịu đựng được.

Kiều Nại chỉ cảm thấy nơi ngực mình như lún sâu vào một chút trước hành động này của anh. Hành động này của anh khiến trái tim của Kiều Nại gần như tan chảy. Dù sao thì đa số người đều chỉ thích mềm chứ không thích cứng.

Thấy thế, Kiều Nại chớp mắt, cô cũng không nói gì mà chỉ lặng lẽ nghiêng đầu tựa gần Hình Sâm. Hai người cứ yên bình ôm nhau như vậy, còn tiếng gió biển gào thét dữ dội đã lặng đi không biết từ khi nào, thay vào đó là tiếng tim đập mỗi lúc một dồn dập “thình thịch, thình thịch…”

Trước kia cũng không phải chưa từng ôm nhau, nhưng lúc này lại có cảm giác có thêm điều gì đó, đặc biệt là trái tim đang đập rất nhanh. Mới ôm được một lát, khuôn mặt nhỏ nhắn của Kiều Nại đã vô thức đỏ ửng lên. Ý thức được điều này, Kiều Nại cũng học theo tư thế của Hình Sâm, vùi mặt mình vào lòng anh, còn cư dân mạng thì đã cười không khép được miệng trước cảnh này.

[Ôi chao ~ Nếu có ai không nhìn thấy được cảnh này thì sẽ rất buồn lắm đấy!]

[Ôm ôm, ôm ôm rồi kìa! Hai bên cùng ôm! Bốn bỏ lên năm coi như hai bên đều yêu nhau!]

[Có ai ở đây không? Có thư của Cục Dân Chính mời hai anh chị đi tái hôn, vui lòng chú ý kiểm tra và nhận!]

Lúc này cơn rung lắc cũng dừng lại, nhân viên trong buồng lái mới đến giải thích muộn màng: “Khụ khụ, lúc nãy sóng hơi lớn…”

Lời nói này nghe thực sự rất nực cười, nhưng cũng là để thông báo cho các khách mời rằng mấy trò đùa giỡn đến đây là hết, sẽ không còn xảy ra sóng gió gì nữa.

Chiếc ca nô vốn đang yên tĩnh bỗng nhiên có tiếng động, cũng đánh thức hai người đang ôm nhau, Kiều Nại và Hình Sâm nghe vậy thì buông nhau ra. Kiều Nại đang định hỏi Hình Sâm có ổn hơn chút nào không, nhưng khi cô vừa ngẩng đầu thì đã chạm phải đôi mắt sâu thẳm của anh. Ẩn sâu trong đó là sự u ám khó lường, khiến người ta không thể nhìn thấu nhưng lại rõ ràng đến lạ, thậm chí còn có đôi chút nóng bỏng. Khi bị nhìn chằm chằm như thế, người ta sẽ có cảm giác như không thể trốn thoát.

Rõ ràng gió biển ập vào trước mặt vô cùng mát mẻ, nhưng trong khoảnh khắc đối mặt thì không khí lại dần nóng lên, trở nên nóng hơn hẳn, sinh ra một chút mờ ám khó tả.

Có lẽ là vì bị nhìn chằm chằm không chớp mắt như thế nên cuối cùng Kiều Nại cũng không chịu nổi, thua cuộc trước. Cô xoay chuyển đôi mắt to tròn xoe, vụng về chuyển chủ đề: “Hình như hôm nay hơi nóng…”

Nhìn khuôn mặt xinh xắn ửng hồng của Kiều Nại, Hình Sâm cảm thấy thật là đáng yêu. Anh từ từ nâng tay lên, phía sau gương mặt bình thản là cảm xúc cuộn trào. Anh đè nén lại cảm xúc ấy rồi nhẹ nhàng đưa tay chạm lên mặt cô, thì thầm đồng ý: “Đúng là hơi nóng thật.”

Nhưng cũng không biết anh đang nói trời nóng hay cái khác nóng, nhưng bình luận lại có thể thấy hình ảnh này rất rõ ràng, ai cũng mặt đỏ tim đập.

[A a a a a a a a a!]

[Người đàn ông này biết tán tỉnh quá, chết tiệt!]

[Rốt cuộc chỗ nào nóng, anh nói cho rõ ràng!]

[Hình Sâm, anh chính là người gây ra chuyện này!]

[Chết tiệt, đến tôi cũng sắp chìm vào đó rồi!]

[Cục cưng, nếu chịu không nổi thì đầu hàng đi!]

[Hu hu hu tôi không thể chống lại được!]

Trong khi dòng bình luận đang phấn khích gào thét thì phong ba bão táp trên hai chiếc ca nô khác cũng đã kết thúc rồi.

Ban đầu, Nguyễn Ti Anh và Triệu An Kha ngồi trên ghế, nhưng sau lại quyết định tìm một góc tàu có nhiều tay vịn để ngồi ở đó, tuy trông có vẻ hơi nhếch nhác nhưng ít nhất là ổn định hơn nhiều.

Tương tự, Từ Giai Mạn và Sầm Lâm Vũ cũng không trụ được lâu lắm. Hai người còn đỉnh hơn, trực tiếp nằm xuống đất với thái độ “thích làm gì thì làm” khiến bình luận của cư dân mạng đều dở khóc dở cười.

[Ca nô chạy ổn đấy, lần sau đừng chạy nữa!]

[Đánh không lại thì nằm yên, đúng là vô địch!]

[Ha ha ha, cách giải quyết luôn luôn nhiều hơn so với khó khăn!]

Sau đó ca nô chạy suôn sẻ suốt cả quãng đường, quả thực không còn gặp phải tình huống khó khăn nào nữa. Các khách mời cũng được chiêm ngưỡng phong cảnh biển một lượt và đồng thời càng tiến gần đến đích hơn, cuối cùng cập bến trên một hòn đảo xinh đẹp.

Sau khi chủ đề nóng hổi vừa rồi qua đi, trên ca nô lại rơi vào im lặng. Dù Kiều Nại không nói gì nhưng nhiệt độ trên mặt lại không giảm mà còn tăng lên, cũng may Hình Sâm không có hành động gì khác, anh chỉ yên lặng như đang nghĩ điều gì. Bước chân của anh tuy trông nhanh nhẹn và mạnh mẽ, thực ra mỗi một bước đều vững vàng, cho cô thời gian để bình tĩnh lại.

Khi ca nô dừng lại, Kiều Nại lập tức gấp gáp xông lên bờ, như thể chỉ cần rời khỏi ca nô thì những cảm xúc mơ hồ kia cũng sẽ biến mất theo. Sự thật chứng minh, biện pháp này tuy không trị được gốc nhưng cũng trị được ngọn, Kiều Nại trở nên thoải mái hơn rất nhiều. Cho nên, tất cả là tại cái ca nô kia có vấn đề!

Nhận thức được điều này, Kiều Nại hoàn toàn thả lỏng. Cô chợt nghĩ tới hòm vật tư vẫn còn trên ca nô nên lại chạy quay lại, khi đến nơi thì thấy hòm vật tư đã được chuyển xuống dưới và đặt trên bờ cát. Còn Hình Sâm thì đứng bên cạnh hòm vật tư và lặng lẽ nhìn cô, không biết đã nhìn bao lâu rồi. Cũng không biết có phải là Kiều Nại tưởng tượng ra không, cô cứ có cảm giác như anh đang cười.
 
Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn
Chương 88



Không kịp nghĩ nhiều, Kiều Nại vừa quay trở về cảm thấy hơi xấu hổ, cô bèn giải thích: “Xin lỗi, lúc nãy tôi hơi kích động nên quên mất hòm vật tư, chúng ta cùng nhau dọn đi!”

Vừa dứt lời, Hình Sâm đã lấy một hộp cơm trong hòm vật tư đưa cho Kiều Nại: “Không cần vội. Ăn trước gì đi để bổ sung thể lực đã.”

Thoạt trông hòm vật tư rất lớn, Kiều Nại cũng nghe lời anh, ngoan ngoãn trả lời “được.” Cô bèn nhận lấy chiếc cốc nhỏ rồi uống một ngụm nước mận chua, đá bên trong đã tan nhưng nước vẫn còn mát lạnh, vô cùng dễ chịu, sảng khoái.

Ngay sau đó, Kiều Nại định ăn mấy miếng bánh dâu nên mở chiếc hộp bên trên hộp đồ ăn ra. Thứ cô nhìn thấy chính là… một chiếc hộp tràn đầy hình trái tim, hiện lên màu hồng rất đẹp mắt. Đây là hộp cơm của Hình Sâm.

Rõ ràng lúc trước xem anh làm cơm, cô cũng không có cảm giác gì đặc biệt. Nhưng khi nhìn thấy nguyên một hộp là hình trái tim thế này thì sức ảnh hưởng như tác động ngược lại, hoàn toàn mạnh hơn gấp đôi, Kiều Nại nhìn mà ngây người ngay tức khắc.

Dường như thấy Kiều Nại ngơ ngác không ăn, Hình Sâm cũng vô tình liếc qua rồi nhẹ nhàng nói: “Xin lỗi, hình như tôi lấy nhầm rồi thì phải.”

Dù sao thì hộp cơm của các khách mời đều giống nhau, việc nhầm lẫn cũng là điều có thể xảy ra. Hơn nữa phản ứng của Hình Sâm cũng rất bình thường, sau khi Kiều Nại hoàn hồn thì lập tức trả lại hộp cơm cho anh.

Đối với việc này, bình luận cũng bàn tán sôi nổi, không ngần ngại phỏng đoán.

[Cái hộp toàn hình trái tim này chấn động quá!]

[Thực sự chỉ là lấy nhầm thôi ư?]

[Xin lỗi vì nói thẳng, tôi không tin!]

[Nhưng mà lấy nhầm cũng có thể hiểu được mà.]

[Dù sao cũng là hộp cơm cùng loại mà ~]

Chính lúc Kiều Nại và một số cư dân mạng bắt đầu tin thì Hình Sâm lại không nhận hộp cơm, trái lại còn tự nhiên bảo: “Cơm hộp đều do mọi người cùng làm, đã mở ra rồi thì cứ ăn đi.”

Hàm ý là nếu đóng lại thì sẽ hơi rắc rối, đồ ăn trong hai hộp cũng chẳng khác gì nên ăn hộp nào cũng như nhau thôi. Tóm lại đây gần như là một lí do cực kì hoàn mĩ, có thể nói là hoàn hảo như trong sách giáo khoa, khiến cho các bình luận cười rách cả miệng.

[?????????]

[Các chị em ơi, tôi cười đây!]

[Suy cho cùng vẫn là tôi quá ngây thơ!]

[Chủ tịch chưa bao giờ làm người ta thất vọng!]

[Ha ha ha, anh giỏi thật đấy!]

[Lí do chính đáng đều chỉ là biện hộ]

[Suy nghĩ của Sâm Sâm, mọi người đều biết rõ]

Nếu hộp cơm của Hình Sâm cũng là hình ngôi sao mặt trăng nho nhỏ giống như Kiều Nại, vậy có lẽ Kiều Nại sẽ nhận lấy không chút chần chừ. Nhưng đây là cả một hộp trái tim tình yêu đấy Orz.

Thấy Kiều Nại có vẻ khá khó xử, Hình Sâm cụp mắt, thái độ không rõ, dường như hơi buồn buồn: “Đồ tôi làm khó ăn đến vậy sao?”

Nghe được lời này, Kiều Nại vội vàng lắc lắc đầu: “Không, không phải.”

Nghe vậy, Hình Sâm khẽ ngẩng đầu: “Vậy tại sao em không ăn? Rõ ràng lúc trước em cũng ăn một miếng, còn nói là ăn rất ngon mà.”

Những câu nói oái oăm này làm Kiều Nại lúng túng vô cùng, phải công nhận rằng Hình Sâm nói đúng, nhưng Kiều Nại biết… cái cảm giác quen thuộc, làm người ta không thể hiểu nổi đó lại quay về.

Đối với việc này, bình luận đều thấy rõ sự bối rối của Kiều Nại và tổng kết thành ba chữ: Hiểu ra rồi.

[Đối thủ mạnh như thế, Nại Nại cũng phải hiểu ra rồi!]

[Ha ha ha, bây giờ cục cưng không dễ lừa nữa đâu!]

[Nhưng vẫn khó đỡ lắm, Sâm Sâm không chê vào đâu được!]

Cuối cùng Kiều Nại vẫn ăn bánh dâu hình trái tim của Hình Sâm, chủ yếu là bởi vì trông Hình Sâm rất bình thản, nếu mình không ăn thì lại khiến bản thân trở nên kì lạ.

Kiều Nại cứ thế vừa tự an ủi bản thân vừa ăn hết miếng đầu tiên. Bánh trong miệng ngọt ngào mềm mại, ăn ngon cực kì. Niềm vui từ đồ ăn ngon đã nhanh chóng đánh bay mọi băn khoăn của Kiều Nại, sống mà, suy nghĩ nhiều làm gì cho mệt!

Còn Hình Sâm cứ đứng nhìn Kiều Nại ăn hết miếng này đến miếng khác như thế. Cô ăn một miếng, trái tim anh dường như lại được lấp đầy thêm một chút, cảm giác này thật tuyệt vời, kì diệu.

Vài phút sau, Kiều Nại thấy các ca nô đều đã rời đi mà cũng không thấy các khách mời khác nên thắc mắc hỏi: “Sao mọi người còn chưa tới nhỉ…”

Hình Sâm: “Nhân viên vừa mới đến nói, địa điểm cập bến của chúng ta không giống nhau, được chia ra ở ba nơi khác nhau trên đảo.”

Điều này có nghĩa là cuộc sống sinh hoạt cắm trại tiếp theo không phải là sáu người cùng nhau, mà là hai người.

Kiều Nại: OvO?

[Ha ha ha, Nại Nại cũng kinh ngạc!]

[Nói về khả năng tạo drama thì chỉ có ê-kíp chương trình là giỏi nhất!]

[Chúng ta hãy cùng hô to thế giới của hai người nào!]

Không nhìn khuôn mặt ngây ra như phỗng của Kiều Nại nữa, Hình Sâm sợ mình sẽ đi xoa đầu cô luôn, bởi vì phản ứng của cô thực sự quá đáng yêu. Cũng tranh thủ lúc này, Hình Sâm bèn tìm địa điểm phù hợp để dựng lều trại.
 
Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn
Chương 89



Mặt biển xanh thẳm mênh mông bát ngát phản chiếu ánh sáng bạc lấp lánh khiến mắt người xem sáng lên, cảm thấy vui vẻ thoải mái, biển cả chắc chắn rất đẹp và rực rỡ.

Hình Sâm quan sát xung quanh, cuối cùng anh đã quyết định được địa điểm cắm trại tại một mảnh đất trống cách bờ biển năm mươi mét, địa hình bằng phẳng, xung quanh cũng không có vật gì cản trở. Cách đó không xa có hai cây đại thụ cành lá xum xuê, lều trại đương nhiên không thể dựng dưới cái cây nhưng mọi người có thể đến dưới cây để tận hưởng bóng mát.

Ngay từ khi các vị khách mời đến hòn đảo thì trời đã gần giữa trưa, mục đích trước mắt bây giờ là dựng lều trước khi nhiệt độ lên đến mức cao nhất trong ngày.

Hình Sâm nói với Kiều Nại quyết định của mình: “Lát nữa chúng ta qua bên kia dựng lều.”

Kiều Nại nghe giọng nói đi tới nói: “Được.”

Biết hành động sắp bắt đầu, Kiều Nại cất kỹ hộp cơm bento đặt lại vào hộp vật tư, chuẩn bị cùng Hình Sâm khiêng hộp vật tư, trên hộp vật tư buộc vài vòng dây thừng, hai người mỗi người kéo hai cái là vừa.

Chỉ là Kiều Nại vừa mới đem hộp cơm bento đặt lên, Hình Sâm lại lấy nó xuống, anh cũng cầm theo cái còn lại, sau đó anh nhét hai hộp cơm bento vào tay Kiều Nại.

Hình Sâm lạnh nhạt nói: “Em ra dưới cái cây bên kia xem tình hình trước đi.”

[Chọn nơi này hình như không có vấn đề gì chứ? Còn phải xem tình hình gì nữa?]

[+1, Sâm Sâm cẩn thận hơi quá, quan trọng là phải nhanh chóng di chuyển hành lý chứ!]

[Trời nóng thế này, tôi thấy kiểm tra tình hình là giả, muốn Nại Nại nghỉ ngơi là thật!]

Khi có nhiều bình luận vẫn còn thắc mắc về quyết định của Hình Sâm, fan CP đã nhìn thấu chân tướng.

Hai người một tổ chủ yếu là phối hợp, rõ ràng Kiều Nại là một người sẽ nghe theo ý kiến của đồng đội, cô vô thức gật đầu tuân theo mệnh lệnh mang theo hai hộp cơm bento về phía cây đại thụ. Nhưng vừa mới đi được vài bước, Kiều Nại đột nhiên dừng lại.

Cô chớp mắt hơi do dự một chút, chậm rãi xoay người, cô thấy Hình Sâm đã bắt đầu cầm hộp vật tư, tay anh nắm trên sợi dây đang kéo. Lúc quay đầu lại, anh thấy Kiều Nại vốn nên đi xa lại còn đứng cách đó không xa.

Bốn mắt nhìn nhau, không khí trong giây lát... hơi vi diệu, nhiều bình luận cũng không chút khách khí cười ra tiếng.

[Thế mà bị phát hiện!]

[Ha ha ha, cười chết!]

[Sâm Sâm chạy trời không khỏi nắng!]

Kiều Nại bắt được Hình Sâm tại chỗ nghiêng đầu hình như hơi không hiểu, cô quay trở về một lần nữa, nghi ngờ nhưng cực kỳ chính xác hỏi: “Anh định tự mình khiêng hộp vật tư sao?”

Hình Sâm im lặng vài giây, mặt không đổi sắc thừa nhận: “... Ừ.”

[Anh ấy nhận! Anh ấy thế mà nhận!]

[Không biết tại sao có chút muốn cười!]

[Cảm giác Sâm Sâm có chút đáng yêu nha!]

Dù sao quanh năm Hình Sâm cũng là người ở địa vị cao, cho dù là lén lút làm chuyện gì bị vạch trần ngay tại chỗ cũng vẫn bình tĩnh ung dung như cũ. Giống như chuyện vừa rồi không phải do mình làm mà Hình Sâm làm cũng không phải chuyện xấu, anh chỉ đơn thuần cảm thấy mình có thể khiêng hộp vật tư, loại chuyện này không cần Kiều Nại bắt tay vào làm, cũng không phải là coi thường cô, chỉ là anh có chút không nỡ.

Hình Sâm có thể dùng một lòng bàn tay ôm lấy hai cánh tay gầy gò của Kiều Nại, anh khỏe hơn cô rất thích hợp để khiêng những vật lớn như vậy nhưng Hình Sâm cũng biết tính của Kiều Nại. Anh biết cô chắc chắn sẽ yêu cầu cùng nhau khiêng nên muốn dụ cô đi trước, chỉ là cuối cùng lại không thành công dẫn đến cảnh tượng như hiện tại.

Nhìn Hình Sâm thẳng thắn, không có chút “hối cải”, Kiều Nại trong giây lát cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, cô không phải ngốc. Hơn nữa, Hình Sâm cũng thừa nhận là muốn tự mình khiêng đi, chỉ cần hơi suy nghĩ một chút, cô liền biết Hình Sâm làm như vậy là vì ai nhưng cô cũng thật sự không thể ở một bên khoanh tay đứng nhìn nhưng Kiều Nại cũng tự ý thức được thực lực của bản thân, nên cô không quyết định mạo hiểm là cùng nhau khiêng. Đến lúc đó không chắc là đang giúp đỡ hay là chỉ gây thêm phiền phức.

Sau khi suy nghĩ kỹ, Kiều Nại vẫn cảm thấy cần phải thương lượng, bây giờ không phải là lúc để tranh cãi, cũng không có gì phải tranh cãi. Cho dù thương lượng cũng sẽ không mất quá nhiều thời gian, thời tiết sẽ càng ngày càng nóng, họ cần phải nhanh lên.

Cho nên Kiều Nại thở ra một hơi, trực tiếp hỏi dự định của Hình Sâm: “Anh muốn khiêng như thế nào?”

Thấy Kiều Nại không đi cũng không có điệu bộ ép buộc làm việc, trong lòng Hình Sâm mềm nhũn ra, trước khi đưa ra quyết định anh cũng không nghĩ sẽ nhận được phản hồi gì nhưng cảm giác được thấu hiểu thật sự rất ngọt ngào.

Hình Sâm suy nghĩ một chút: “Cái hộp quá to, vẫn nên kéo thì hơn, kéo lên một đoạn xem sao.”

Kiều Nại gật đầu: “Được.”

Kết quả cứ quyết định như vậy, việc này không nên chậm trễ, một lần nữa Hình Sâm nắm lấy dây thừng bắt đầu kéo về phía trước, Kiều Nại đi một vòng quanh cái hộp, tìm một vị trí thích hợp để giữ cuối hộp, tránh cho người ta vấp ngã, lại có thể bị cái hộp kẹp lại.

Trong khi đó, thấy Hình Sâm mệt đến đổ mồ hôi, Kiều Nại cho anh uống chén súp ô mai, hai người cứ như vậy kéo hộp vật tư từ bờ biển đến địa điểm cắm trại, quá trình không chút khó khăn nhưng cũng không hề dễ dàng.

So với các nhóm còn lại, các hộp vật tư cỡ vừa và nhỏ của hai nhóm bên cạnh dễ dàng hơn nhiều, chúng đã sớm được chuyển đến địa điểm thậm chí ngay cả hộp cũng mở ra, cũng đã bắt đầu chuẩn bị dựng lều. Ngược lại, tiến độ của nhóm Kiều Nại và Hình Sâm là chậm nhất.

[Cảm giác hộp vật tư quá to cũng không hoàn toàn là một chuyện tốt!]

[Nhưng nhìn hai người đồng tâm hiệp lực cảm giác thật tốt!]

[Không vứt bỏ nhau! Đồng cam cộng khổ! Phải tái hôn lại thôi!]

Rất nhanh, đợi cái hộp vừa đến nơi, hộp cơm bento nhét vào tay của Kiều Nại như thế nào lại nhét vào tay của Hình Sâm.

Kiều Nại học theo Hình Sâm nói: “Anh qua dưới cái cây bên kia xem tình hình đi.”

Ngay sau đó, Kiều Nại nhanh chóng tháo chiếc hộp ra, động tác lưu loát khiến cư dân mạng nhìn đến ngây người, hơn nữa lời Kiều Nại nói, tình thế thực sự đã thay đổi, những người xem đều chết lặng mà Hình Sâm thật đúng là ngoan ngoãn phối hợp, mặc dù không đến dưới cây nhưng cũng rất thành thật cầm hộp bento đứng ở một bên, lẳng lặng nhìn Kiều Nại phát huy, đáy mắt hiện lên ý cười nhạt.

[Hahaha, tôi cười nha, Nại Nại tuyệt quá!]

[Tôi vừa đếm rồi, không sai một chữ nào!]

[Họ không chỉ hiểu nhau mà còn dung túng cho nhau nữa, chậc!]

[Cái này có vẻ ăn ý với nhau quá rồi!]

[Huhuhu, cho dù nhìn thế nào cũng rất xứng đôi!]

Sự thật chứng minh, cái hộp vừa mới khiêng ở phía sau cũng không phải là vô dụng, Kiều Nại quan sát từng sợi dây thừng, thế nên cái hộp được mở ra rất thuận lợi, rất nhanh liền lộ ra đủ loại vật tư bên trong.

Những người khác không nhúc nhích, đầu tiên Kiều Nại lấy ra phần lều bạt, sau đó lấy ra cuốn sổ nhỏ, Hình Sâm thấy thế cũng đặt hộp bento xuống, anh đến gần cùng nhau nhìn, dựa theo trình tự trên cuốn sổ nhỏ, hai người cùng nhau trải lều trên mặt đất.

Kiều Nại phụ trách lắp ráp các cọc lều, sau đó Hình Sâm lắp các cọc lều vào lều, đợi sau khi dựng lên dùng đinh đất cố định chúng lại, cùng phủ thêm đỉnh sổ. Lắp đặt tốt cột chống cửa, cuối cùng lại cố định dây chống gió mà quyển sổ nhỏ cũng trong lúc vô tình lật đến trang cuối cùng. Một cái lều lớn hình vuông màu xanh lá cây cũng đã dựng xong, toàn bộ quá trình tốn khoảng bốn mươi phút.

Kiều Nại và Hình Sâm nhìn căn lều dựng trước mắt, cả hai đều thở phào nhẹ nhõm, điều này có nghĩa là họ có thể nghỉ ngơi một lát.
 
Back
Top Bottom