- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 653,945
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm
- 36
[Xuyên Nhanh] Nữ Phụ Chỉ Muốn Lên Giường.
016: Làm một lần, sướng ba ngày
016: Làm một lần, sướng ba ngày
Editor: Chanh
Tạ Hoài Tư ngẩn người, bất chợt hiểu được cảm giác mà Hàn Cảnh vẫn thường nhắc đến.
Mỗi câu đối phương thốt ra đều đâm thẳng vào chỗ đau, khiến người ta tức đến nghẹn họng nhưng lại không biết phản bác thế nào.Hắn giả vờ ngủ để nghe trộm?
Giả làm Lạc Viễn Sơ để móc hoa cô?
Còn dùng dị năng làm công cụ để "xịt" cho nước nôi lênh láng?Kết quả thì đúng là vậy, nhưng quá trình lại khác xa đến mấy vạn dặm!Phẫn nộ, bối rối, giãy giụa...
Muôn vàn cảm xúc cuộn trào trong lòng.
Tâm tính nhã nhặn mà hắn rèn giũa suốt hơn hai mươi năm, lúc này như sắp sụp đổ.Tạ Hoài Tư cố nén, nhưng cuối cùng vẫn không kiềm được mà gằn giọng:"Được, tôi là kiểu mặt người dạ thú thế đấy!
Vậy làm phiền cô buông tôi ra!"
Tô Niệm lại như một công tử phong lưu, chẳng những không chịu buông, ngược lại còn tuốt từ quy đầu xuống tận gốc dương vật.
Động tác thuần thục khiến cây thịt nóng hổi trong tay càng thêm cương cứng, thậm chí nửa cây đã lộ ra ngoài quần.Giọng điệu yêu kiều mang theo ý trêu chọc: "Buông cái gì của anh cơ?
Chú gà lớn này của anh à~~ Anh hư như vậy, em sợ vừa buông ra anh liền hóa thú mất~~"Ngậm máu phun người!Lửa giận bốc lên, Tạ Hoài Tư còn chưa kịp đẩy cô ra thì bàn tay mềm mại mê người ấy đã luồn vào khe hở, trực tiếp cầm lấy dương vật hắn."
Ưm!"
Yết hầu hắn nghẹn cứng, cơn giận đang dâng trào bị dập tắt ngay tại chỗ.
Chỗ nhạy cảm bị trực tiếp nắm lấy, chẳng khác nào trần truồng giữa chốn đông người khiến linh hồn cũng run rẩy."
Giáo sư Tạ ơi, sao lại sưng thế này, quần cũng mặc không được nữa, còn cố tình bật lên tay người ta, dâm quá đi mất~~"Lòng bàn tay mịn màng, làn da ấm áp, gân xanh đang đập thình thịch, mỗi một nơi cô lướt qua khiến máu trong người hắn sôi trào, toàn thân như muốn nổ tung."
Buông ra!"
Giọng hắn khàn đặc, dù chỉ là tiếng gầm trong cổ họng vẫn nghe ra được sự nghẹn ngào ẩn trong đó.Tô Niệm dĩ nhiên không nghe theo, còn tự mình tìm cớ buông thả: "Em không ngại nếu anh xem em là Lâm Mộ Sênh đâu, anh thích cô ta mà đúng không?
Tận thế rồi mà vẫn chưa "thịt" được cô ta, không tiếc sao?
Dù gì hôm nay cô ta cũng không có ở đây, anh cứ đóng giả làm Lạc Viễn Sơ là được, không ai phát hiện ra đâu~~"Tạ Hoài Tư lại nổi giận trước sự sỉ nhục liên tiếp đến từ lời nói của cô.Hắn đúng là thích Lâm Mộ Sênh, nhưng người ta đã có người trong lòng nên hắn chỉ giữ đúng vai trò làm bạn bè, đồng đội, tuyệt đối không vượt giới hạn.Còn việc đóng giả làm Lạc Viễn Sơ, vừa rồi tạm thời không lên tiếng chỉ vì tình thế bắt buộc, giờ lại muốn hắn tiếp tục đóng giả để làm tình với bạn gái của anh ta?Cô nghĩ Tạ Hoài Tư hắn là hạng người gì?Nhưng việc hắn im lặng, trong mắt Tô Niệm lại là đang do dự.Vì để mở rộng "thị trường", cô đành phải tự mình quảng bá tiếp:"Em đảm bảo, làm một lần, sướng ba ngày!
Dù có là Lâm Mộ Sênh cũng không làm được đâu~~ Anh là giáo sư mà, chắc cũng biết chút sinh lý học phải không?
Lúc nãy anh cũng sờ rồi còn gì, em không tin anh không có cảm giác~~""Em còn rất giỏi trong khoảng "dạy dỗ" nữa đó, biết đâu sau này, anh dùng được đến kỹ năng giường chiếu để chiếm trọn trái tim đào hoa của cô Lâm kia ấy chứ.
Anh bây giờ cứng nhắc quá, cứ thế mà sống coi chừng đến chết vẫn là trai tân, đến xác sống có khi còn sống phóng khoáng hơn cả anh~~"Tạ Hoài Tư siết chặt nắm đấm, suýt nữa nhịn không nổi mà hất cô ra khỏi người mình.
Tô Niệm nói cái quỷ gì vậy?
Kỹ năng giường chiếu?
Trai tân?
Cô có biết xấu hổ là gì không?"
Lạc Viễn Sơ biết cô thế này không?"
Lời nói mang theo chút uy hiếp, Tô Niệm có thể sống yên ổn trong tận thế đều nhờ được Lạc Viễn Sơ che chở.
Mà bây giờ, tên đại gia mà cô bám lấy đang ở ngay bên cạnh, nếu hắn vạch trần tất cả, e là cô sẽ khốn đốn.Nhưng Tô Niệm lại càng phấn khích: "Anh ấy biết chứ, còn rất ủng hộ em nữa~"Tạ Hoài Tư: ...Lời Tô Niệm nói, một chữ hắn cũng không tin.Nhưng thái độ chân thành thái quá này, lại khiến hắn nhớ đến những lần trước.
Bắt đầu từ lần đầu tiên gặp mặt, mỗi lần cô nói về chuyện làm "thế thân" đều rất nghiêm túc.Chẳng qua vì bọn họ luôn lo cho Mộ Sênh nên cứ mặc định là Tô Niệm đang mỉa mai.Dù sao đi nữa, ít nhất Lạc Viễn Sơ thực sự xem cô là thế thân.Bằng không sao có thể chẳng màng nơi công cộng, còn là đang nằm ngay sát bên cạnh hắn để làm chuyện đó với Tô Niệm...Một đôi tình nhân bình thường, sao làm như vậy được?Tình cảm Lạc Viễn Sơ dành cho Mộ Sênh không hề giả, mấy ngày nay ai cũng thấy rõ, mỗi lần Mộ Sênh tìm đến, anh ta đều cực lực kiềm chế sự hưng phấn.Xem ra trong lòng Lạc Viễn Sơ, giữa bạn gái và Mộ Sênh thì Mộ Sênh vẫn quan trọng hơn hẳn.Lấy ánh hào quang của Mộ Sênh để soi sáng, Tô Niệm cũng thật không dễ dàng gì!Hình ảnh ban ngày bỗng hiện lên trong đầu, cô gái với thân hình gầy gò bị bao vây bởi một đám người đang không ngừng chỉ trích.
Cái tính cách thích phản pháo của cô, e rằng cũng chỉ là một loại tự vệ.Tạ Hoài Tư chợt thấy lòng trĩu nặng, hắn nghiêm túc nói: "Tôi không cần thế thân, nên cô không cần làm thế thân của bất kỳ ai hết!"
Tô Niệm thấy sắp bị phiền chết mất, má nó, chuyện gì nữa đây.
Từ hồi đến tổ Nữ phụ, chiêu "thế thân" hầu như trở nên vô dụng.Cái thế giới này bị sao vậy, hết tên này đến tên khác mê đắm đuối nhân cách cao thượng của cô Lâm hải vương kia, vậy mà không ai thức thời hết!
Cứ như đám người ở tổ tình dục NP không được sao?
Nhìn thấy thế thân là nhào vô chịch ngay, xong việc!Thế thân ấy hả?Nhận nhầm chịch một phát, nhận đúng cũng chịch một phát, sau đó có chạy trốn cũng y thế...
Còn lý do gì tốt hơn được nữa???Nhưng dù sao Tô Niệm cũng là tay lão luyện, nhất là với kiểu đàn ông có đạo đức và tinh thần trọng tình trọng nghĩa, cô có cả ngàn cách khiến đối phượng tự mình suy nghĩ rồi tự mình cảm động, cam tâm tình nguyện lọt lưới tình.Dù sao Tạ Hoài Tư cũng không phải nam chính, thả thính một chút cũng chẳng sao!Tô Niệm cúi đầu, cố ý im lặng một lát, rồi mới cất tiếng bằng giọng đầy phức tạp:"Tạ Hoài Tư, thật ra là em cố ý, cố ý quyến rũ anh...
Em biết anh ghét em, khinh thường em...
Dù sao đi nữa em cũng chỉ là một con đàn bà lẳng lơ mà thôi..."
"Nhưng kể từ lần anh cứu em...
Anh biết không, ban ngày khi anh đứng ra bênh vực em, em vui lắm...
So với bọn họ, người em muốn nhất là anh!
Nỗi lòng của em... anh có hiểu không?"
"Bây giời anh khó chịu như vậy, cứ để em giúp anh có được không?
Anh không thích em, xem em là thế thân cũng được, em cam lòng~"Tô Niệm nói sát bên tai hắn, giọng trầm thấp lại thêm phần ám muội.
Nội dung vừa đủ ý, khiến người ta tha hồ tưởng tượng.Thích tưởng bở vậy thì để ngươi tha hồ bổ não đi!Cảm giác chấn động lúc này không thua gì lúc dương vật bị nắm, Tạ Hoài Tư hoàn toàn không ngờ, Tô Niệm lại...
Thích hắn?Tim hắn bỗng đập thình thịch.Cô vừa nói, hắn cứu cô?À, là ba ngày trước khi đi thu thập vật tư ở trung tâm mua sắm ở thành phố.Khi đó trong siêu thị vốn đã an toàn bỗng xuất hiện hai con xác sống.
Trùng hợp, một con ở gần Mộ Sênh, một con ở gần Tô Niệm.
Gần như mọi người đều lo bảo vệ Mộ Sênh, chỉ có hắn là kéo Tô Niệm một cái.Chuyện nhỏ vậy, Tạ Hoài Tư chẳng hề để tâm tới.Thật ra lúc ấy hắn cũng nhìn về phía Mộ Sênh đầu tiên, nhưng vì đứng gần Tô Niệm hơn lại thấy Mộ Sênh không gặp nguy hiểm nên mới ra tay cứu cô, hoàn toàn chỉ là tiện tay.Một hành động tuỳ ý như bố thí của hắn, cô lại xem là chuyện lớn đến vậy sao?Con người đúng là sinh vật kỳ lạ.
Khi phát hiện một cô gái thường ngày sắc sảo chua ngoa hóa ra lại hèn mọn tới vậy.
Khi những lời sỉ nhục khoác lên mình chiếc áo yêu thầm si tình, Tạ Hoài Tư lại thấy, cũng chẳng có gì đáng trách nữa.Chỉ là một người con gái yêu đơn phương không được đáp lại thôi, có trách thì trách hắn, đã vô tình cho cô hy vọng.Tạ Hoài Tư bình tĩnh hơn hẳn: "Cô bình tĩnh lại đi.
Chỉ khi cả hai cùng có tình cảm, làm chuyện đó mới thực sự vui vẻ..."
Tô Niệm nhướng mày, cái chó gì vậy, vớ vẩn, lúc nào mà cô chẳng vui!Tô Niệm đặt tay lên môi Tạ Hoài Tư, thì thầm lời tình tứ, âu yếm:"Tạ Hoài Tư...
Hoài Tư...
Nếu một ngày em không may chết đi, giúp em khắc lên bia mộ dòng này nhé "Là người ta thương nhớ khôn nguôi - Vì ân nghĩa ấy, lòng ta vui mãi chẳng ngơi*"...
được không anh?"
Tô Niệm, là đang lấy mạng để thề sao?Tạ Hoài Tư chết lặng, đây không phải lần đầu hắn được tỏ tình nhưng chắc chắn là lần đầu tiên nghe được lời tỏ tình vừa mang hàm nghĩa tên mình, vừa có đủ ý niệm về sự lãng mạn trong tim hắn.Tô Niệm hiểu được ý nghĩa sâu xa trong tên hắn, cũng hiểu được khát khao lời thề sống chết trong lòng hắn.Linh hồn như bị ai đó đột nhiên gõ mạnh một nhát, nửa thân trên như hóa thành gỗ, đến khi nhận ra thì cô đã trèo lên người hắn mà bản thân hắn lại chẳng thể phản ứng kịp.Lúc lấy lại được lý trí, phần thân dưới đã bị nuốt trọn, khoái cảm bùng nổ như sóng thủy triều ập tới.Hắn và Tô Niệm – đã làm rồi!HẾT CHƯƠNG 16.*Phần thơ trên bản raw thì đúng là có hàm chứa tên của Tạ Hoài Tư, cũng hay cũng ý nghĩa dữ lắm, nhưng vốn từ có hạn nên Chanh chỉ dịch sát nghĩa để hiểu thôi nha =)))) Chứ uốn lượng tùm lum thơ ca thì xin mọi người thông cảm cho tuiiiii, hỏng dịch nổiiii