- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 428,944
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #61
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0576: CÁO ĐỎ HỆ CÂU CÁ Ở HOANG DÃ NGỰ THÚ XƯNG VƯƠNG 9
CHƯƠNG 0576: CÁO ĐỎ HỆ CÂU CÁ Ở HOANG DÃ NGỰ THÚ XƯNG VƯƠNG 9
CHƯƠNG 0576: CÁO ĐỎ HỆ CÂU CÁ Ở HOANG DÃ NGỰ THÚ XƯNG VƯƠNG 9EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Hang động của nguyên chủ xây ở đỉnh núi, chia làm hai hang động trái phải.Một lớn một nhỏ giữa hai động, chỉ cách một tầng vách núi thật mỏng.Nguyên chủ bình thường ở hang động lớn một chút, bạn tốt tới, mới sắp xếp người ở hang động nhỏ bên cạnh hang động của mình.Tư Căng sắp xếp Thi Lâm Uyên ở trong hang động nhỏ, tìm nửa ngày, mới tìm một khối da thú thật mỏng.Tư Căng cảm thấy có chút phong phanh, chỉ sẽ lạnh người.Lại vừa gặp cậu gần nhất thay lông, dứt khoát liền lấy chút lông sắp rụng, dùng thần lực dính lên da thú, ném cho Thi Lâm Uyên: "Buổi tối đắp cái này đi."
Thi Lâm Uyên gật đầu, có chút si mê nhìn chằm chằm "nhung tơ đỏ" hơi mỏng nhàn nhạt trên tầng da thú kia, ánh mắt lần thứ hai hừng hực lên.Đây là...
Mùi của Căng Căng.
Tư Căng có chút ưa sạch sẽ rất nhỏ, mặc dù đến thế giới thú nhân, cũng không cách nào không chịu không tắm rửa thì đi vào giấc ngủ.Ban đêm, vẫn là đi sau núi, phóng thích thần lực, mình dùng dòng suối nhỏ, làm một ao suối nước nóng.Tiến vào trong đó, tắm rửa một phen.Thi Lâm Uyên đi theo, ngẩn người nhìn toàn bộ hành trình, xác thực làm mình nhìn đến cả người nổi lửa.Chẳng qua cũng may, không có thú xấu xa khác tiếp cận thần minh trái tim phòng bị kém của y.Vì để tránh cho bị Tư Căng phát hiện, thừa dịp lúc Tư Căng lên bờ, Thi Lâm Uyên đã chuẩn bị rời khỏi.Ai biết, mới vừa xoay người, cổ áo sau thì bị một tay níu lại, cứng rắn kéo vào trong nước.Rầm ——Nước ấm còn không có thích ứng, da thịt liền dán vào thần minh.Thi Lâm Uyên hóa thành hình người ngẩn ra, tim đập rộn lên, thân thể cũng...Lúc luống cuống, thì thấy Tư Căng vô cùng bình tĩnh vỗ vỗ bả vai y: "Tắm rửa sạch sẽ rồi ngủ tiếp."
Dứt lời, liền trùm quần áo lên, trở về động cáo.Quần áo của thế giới thú nhân phần lớn do da thú hoặc lông thú chế thành, thiên nhỏ.Từ góc độ của Thi Lâm Uyên, có thể thấy rõ chân trắng gốm tinh tế của Tư Căng.Trên bắp chân còn có giọt nước chưa khô.Bị ánh trăng chiếu vào.
Tản ra ánh sáng nho nhỏ.Xinh đẹp đến để cho người ta mắt lom lom.Mặc dù ngâm ở trong nước, cũng không cách nào làm giảm bớt nội tâm dày vò ở trong lửa cháy mạnh một khắc kia.Sau khi Thi Lâm Uyên tắm rửa tốt, cũng trở về động cáo.Y cũng không biết tại sao, Tư Căng cứu y, y rõ ràng có lẽ, cũng chỉ có lẽ bảo vệ Tư Căng thật tốt, lại luôn là sẽ không thể ức chế sinh ra vài phần mơ ước với Tư Căng.Không, không thể như vậy.Trong cơ thể y có một chút xíu sức mạnh của hung thú thượng cổ, y có thể nhìn rõ ràng Tư Căng chính là thần tự nhiên cao cao tại thượng kiểm soát hoang dã kia.Ở thế giới thú nhân chọn lọc tự nhiên trong cạnh tranh sinh tồn, thần tự nhiên chính là trời của lựa chọn vạn vật, là thần của mọi người.Tư Căng là thần minh, y là tín đồ.Tín đồ là thuộc về thần minh.Nhưng thần minh lại không chỉ thuộc về y một tín đồ nho nhỏ này.Cậu vốn thì không được các bộ tộc lục địa hoang dã tiếp nhận, vẫn là an tâm làm 'bé trong suốt' của y, hầu hạ Tư Căng thật tốt thì tốt rồi.Thi Lâm Uyên tốn khí lực thật là lớn mới đè xuống mơ ước không nên tồn tại của mình, ngoan ngoãn trở về động cáo.Ban đêm, nhưng là như thế nào cũng ngủ không được.Thảm trên người là ấm áp.Được nhung tơ đỏ mềm mại tinh tế kia bọc lại, thật giống như Căng Căng bên người vậy.Để cho y không tự chủ được, hồi tưởng lại hai cái hôn Tư Căng ban tặng y ở trong rừng rậm.Hồi tưởng lại thần tự nhiên ướt sũng trong suối nước nóng.Mà lúc này, thần minh y ngửa mặt trông lên, thì ngủ ở bên cạnh y.Hô hấp Thi Lâm Uyên càng ngày càng không ổn định, lại sợ quấy rầy đến Tư CăngDứt khoát nghiến răng, nhẹ nhàng hôn thảm trên người một cái.Rồi sau đó, đắp thảm qua đầu, tay chậm rãi...Nửa đêm, mùi cây thạch nam nhàn nhạt lướt qua động đá, theo gió, đưa vào hơi thở của thần minh ngủ say, xua tan buồn ngủ của cậu.Tư Căng mở mắt ra, tìm mùi vị quen thuộc đi tới hang động nhỏ.Liếc mắt, đã nhìn thấy trên người Thi Lâm Uyên, ướt một mảnh nhỏ của thảm da thú.Đôi mắt hơi trầm xuống: "Làm sao làm?
Ngươi làm dơ lông hồ ly xinh đẹp của ta rồi."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---