Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Chương 415: Chương 415



Đang lúc Đồng Triết chuẩn bị thăm dò tình hình thì một tiếng kêu thảm thiết từ xa vọng lại khiến anh giật mình.

"Đội trưởng!!!" Đinh Thừa An ai oán chạy như điên đến, cầm chiếc điện thoại vẫn còn phát sáng.

Đinh Thừa An dừng bước chân, vẻ mặt ai oán ủy khuất, khiến Đồng Triết cả người sắp không ổn.

Hôm nay là chuyện gì vậy? Đầu tiên là đội trưởng biểu hiện kỳ lạ, sau đó là Đinh Thừa An càng kỳ lạ hơn. Anh cảm thấy mình và hai người này như không thuộc về cùng một thế giới.

Đinh Thừa An tru lên nói: "Đội trưởng, anh vậy mà lại chính là cái bảng một trong phòng livestream của Thu Thu!"

Đồng Triết: ???

Phản ứng đầu tiên của anh là Đinh Thừa An nghĩ sai rồi. Kỷ Nghiên Nhiên sao có thể xem livestream, lại càng không thể vì một nữ streamer mà gửi quà chứ.

Đinh Thừa An mặc kệ sự nghi ngờ của đồng đội, chỉ vào điện thoại căm giận nói: "Đội trưởng anh còn công khai thừa nhận thân phận trên Weibo, còn vào Weibo của Thu Thu nhắn lại. Hôm nay em mới phát hiện hai người vậy mà lén lút gặp nhau nhiều lần như vậy!"

"Nhiều lần như vậy!" Anh lại cố tình nhấn mạnh một lần, như một người chồng bị phản bội.

Thu Thu chính là kho báu mà anh phát hiện ra trước!

Ánh mắt nghi ngờ của Đồng Triết dần trở nên ngơ ngác. Đã đăng Weibo rồi, chắc sẽ không dễ dàng tính sai.

Kỷ Nghiên Nhiên hờ hững nói: "Nói sai rồi, không phải lén lút gặp nhau. Thu Thu còn chưa kết hôn, các cậu là mối quan hệ streamer và fan thuần túy."

Một đòn chí mạng.

Sắc mặt Đinh Thừa An bi phẫn: "Nhưng em là người nhận ra cô ấy trước."

Kỷ Nghiên Nhiên lại lần nữa sửa lời: "Nhận ra đơn phương, không gọi là nhận ra."

Lại một đòn nữa.

Đinh Thừa An ôm ngực, không ngừng lùi về phía sau, sắc mặt càng thêm bi phẫn.

Đồng Triết nhớ tới lời nói ban đầu của đội trưởng, giọng run rẩy hỏi: "Đội trưởng, anh nói chuyện cả đời chẳng lẽ là...?"

Kỷ Nghiên Nhiên ừ một tiếng, đôi mắt đen nhìn về phía hai người: "Sau này Thu Thu chính là bạn gái tôi." Dừng một chút, anh nói: "Tôi nên gọi là Xu Xu mới đúng."

Đinh Thừa An như bị sét đánh, trăm triệu lần không ngờ, anh vừa mới biết chuyện của đội trưởng và Thu Thu, hai người đã phát triển thành bạn trai bạn gái.

Thế giới quá tàn nhẫn với anh!

Kỷ Nghiên Nhiên xoay người rời đi.

Đồng Triết hỏi: "Đội trưởng anh đi đâu?"

"Có việc." Bóng dáng lạnh lùng bỏ lại hai chữ.

Được thôi.

Đồng Triết nhún vai, nhìn về phía Đinh Thừa An vẫn còn đang buồn bực, đồng cảm vỗ vỗ vai anh ta. Đội trưởng đã ra tay thì người này chắc chắn không có cửa.

...

Ngày hôm sau, sau khi xác định quan hệ yêu đương.

Vân Xu nhận được một tin nhắn, là Kỷ Nghiên Nhiên gửi. Đối phương nói đã gửi đồ cho cô, bảo cô lát nữa ra cửa khu dân cư nhận.

Cô cũng không thấy kỳ lạ. Hai người đều biết địa chỉ của nhau, Kỷ Nghiên Nhiên còn mua cho cô rất nhiều đồ ăn vặt, trong nhà hiện tại vẫn còn rất nhiều.

Có lẽ hai ngày trước anh lại mua thêm.

Vân Xu thay quần áo xong, đeo kính râm và khẩu trang, đảm bảo che chắn kín mít rồi mở cửa đi ra ngoài.

Hôm nay ánh mặt trời đặc biệt dịu dàng, chiếu lên người ấm áp. Vân Xu đi đến cửa khu dân cư, nhìn xung quanh, đồng thời phát hiện không có xe chuyển phát nhanh, chỉ có dòng người qua lại như nước chảy và tiếng xe ồn ào.

Lúc này Vân Xu phát hiện có chút không thích hợp. Lấy đồ chuyển phát nhanh không phải là nhân viên giao hàng gọi điện thoại sao, sao lại là Kỷ Nghiên Nhiên nhắn tin thông báo chứ.

Cô nghiêm túc nghĩ, chẳng lẽ tài khoản của anh bị trộm?

Vân Xu chuẩn bị gọi điện thoại hỏi một chút, vừa mở khóa điện thoại thì có người gọi đến, là Kỷ Nghiên Nhiên.

Cô bắt máy, nghi hoặc hỏi: "Tin nhắn trước đó là anh gửi sao?"

"Là anh." Anh nói.

Vân Xu nói: "Vậy là anh nhớ nhầm thời gian sao?"

"Không có."

Vân Xu đứng dưới bóng cây, vẻ mặt nghi hoặc. Bên cạnh cô, hai cô gái trẻ đeo túi xách đang hưng phấn trò chuyện với nhau.

"Trời ơi, cậu có thấy anh chàng đẹp trai vừa nãy không!! Quá đẹp trai!"

"Thấy rồi thấy rồi! Tớ suýt chút nữa tưởng ngôi sao nào đến, cảm giác anh ấy còn đẹp hơn rất nhiều nam minh tinh!"
 
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Chương 416: Chương 416



Phía sau vang lên tiếng bước chân đều đặn. Vân Xu không để ý, vẫn đang buồn bực không biết bưu kiện ở đâu.

"Đến rồi, Xu Xu, quay đầu lại đi." Tiếng điện thoại và giọng nói ngoài đời vang lên cùng lúc.

Tim cô ngừng lại một nhịp.

Mắt Vân Xu hơi mở to, đột nhiên quay đầu lại. Mái tóc dài mềm mại vẽ nên một đường cong duyên dáng trong không trung.

Dưới ánh mặt trời.

Anh đứng đó, dáng người cao ráo, dung mạo tuấn mỹ lạnh lùng, ánh mắt dường như sâu thẳm, nhưng vẻ xa cách trên khuôn mặt anh dần trở nên dịu dàng trong ánh sáng.

"Lần đầu gặp mặt, Xu Xu." Đó là giọng nói lạnh lùng quen thuộc, nhưng lúc này lại mang theo một chút ấm áp.

Ánh sáng dịu nhẹ xuyên qua những tán lá rậm rạp, dừng lại trên mặt đất xi măng, tạo thành những vệt lốm đốm.

Hai người đi dọc theo lề đường. Tổ hợp này của họ thực sự rất thu hút sự chú ý: một người đàn ông cao lớn, tuấn tú và một người phụ nữ che chắn kín mít, hoàn toàn không cùng một phong cách.

Vân Xu nắm chặt lòng bàn tay, khuôn mặt dưới khẩu trang đỏ bừng, vừa thẹn thùng vừa xấu hổ. Cô thực sự không dám nhớ lại biểu hiện vừa rồi của mình.

Quá ngốc nghếch!

Vừa nãy cô đứng ngây người tại chỗ, vì quá kinh ngạc nên mãi không nói được gì, đến điện thoại cũng suýt rơi.

Vân Xu sâu sắc cảm thấy hình tượng của mình không thể cứu vãn. Trong mắt Kỷ Nghiên Nhiên, không khéo cô đã bị dán cho cái nhãn "ngốc nghếch".

Nhưng cũng không thể trách cô được. Ai có thể ngờ người bạn trai mà hôm qua mới xác định quan hệ trên mạng, hôm nay đã xuất hiện trước mặt cô chứ? Phải biết rằng hai người không chỉ không ở cùng một thành phố mà còn cách nhau rất xa.

Chỉ riêng việc ngồi máy bay cũng mất khoảng năm tiếng đồng hồ, vì vậy Vân Xu cho rằng sự kinh ngạc của mình trước đó là có lý do.

Đôi mắt sáng ẩn sau cặp kính râm khẽ liếc nhìn người bên cạnh. Cảm giác hư ảo đến giờ vẫn còn quanh quẩn trong lòng cô.

Vân Xu vừa quen thuộc vừa xa lạ với Kỷ Nghiên Nhiên. Là người cùng cô chơi game và trò chuyện suốt mấy tháng, hai người đều có sự hiểu biết nhất định về nhau. Nhưng sau khi biết đại lão là Kỷ Nghiên Nhiên, cô lại lên mạng tìm kiếm ảnh của anh.

Là người ít xuất hiện nhất của đội FV, Vân Xu tìm rất lâu mới thấy được những bức ảnh chất lượng cao về anh trong các buổi thi đấu và nhận giải.

Trong ảnh, người đàn ông mặc đồng phục đen của đội, vốn đã lạnh lùng lại càng thêm băng giá. Anh cùng đồng đội giơ cao chiếc cúp vàng, dải lụa đỏ mềm mại rủ xuống.

Một bức ảnh có rất nhiều người và vật, ánh đèn rực rỡ, người dẫn chương trình chúc mừng, đồng đội phấn khích đến mức khoa trương, nhưng chỉ có anh là trung tâm tuyệt đối.

Ông vua PUBG không ngai.

Đó là danh hiệu mà người chơi đặt cho anh.

Vân Xu nhìn chằm chằm người đàn ông trong ảnh rất lâu, cũng chỉ có thể miễn cưỡng liên hệ hai người lại với nhau.

Mà hiện tại, người đó đang đi bên cạnh cô. Vân Xu luôn cảm thấy anh không giống như những gì trên mạng nói, cao ngạo và xa cách như vậy.

Đối phương từ ngàn dặm xa xôi đến tìm cô, Vân Xu chắc chắn phải chiêu đãi tử tế, ít nhất không thể để không khí tiếp tục im lặng như vậy. Cô lấy hết can đảm, nghẹn nửa ngày, chỉ nói được một câu: "Sao anh lại đến đây?"

Lời vừa ra khỏi miệng, Vân Xu đã hối hận. Câu này nghe có vẻ giống như chất vấn. Cô vội vàng nói: "Bởi vì chỗ chúng ta ở rất xa nhau, em không ngờ anh lại đột nhiên đến."

"Anh đến, em vẫn rất vui."

Tiếng cười khẽ như có như không lại lần nữa xuất hiện, lần này tuyệt đối không phải ảo giác.

Vân Xu gần như tê liệt. Cô luôn cảm thấy càng nói càng sai, dứt khoát không nói gì nữa, bày ra khí chất của ngày hôm qua.

Hừ, cô là người được tỏ tình, cô có quyền chủ động.

Kỷ Nghiên Nhiên nắm bắt được hết cảm xúc trong giọng nói của cô, trong mắt hiện lên một tia ý cười mờ ảo. Cô còn đáng yêu hơn những gì anh tưởng tượng.

"Anh đến đây có lý do."

Vân Xu tò mò hỏi: "Là đi công tác sao?"

Phản ứng đầu tiên của cô là như vậy, nhưng tuyển thủ chuyên nghiệp chắc sẽ không đi công tác, trừ khi có giải đấu.

"Không phải." Kỷ Nghiên Nhiên trực tiếp phủ nhận, rồi sau đó chậm rãi nói: "Là bởi vì anh phát hiện mình có chút được voi đòi tiên."

Vân Xu cảm thấy trên đầu mình hiện ra mấy dấu chấm hỏi to đùng.
 
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Chương 417: Chương 417



Đây là câu trả lời gì vậy?

Kỷ Nghiên Nhiên nghiêng đầu nhìn cô, dường như xuyên thấu qua cặp kính đen nhìn thẳng vào đáy lòng cô. Anh nói: "Sau khi trở thành bạn trai của em, anh lại tiếc nuối khi em buồn, không có cách nào ở bên cạnh em."

"Cho nên anh đến."

Hôm qua sau khi nói chuyện điện thoại với Vân Xu xong, Kỷ Nghiên Nhiên đã trao đổi với giám đốc về công việc trong hai ngày, đặt vé máy bay tối, lúc này mới có thể đến đây.

Cô đã gặp những chuyện đó trên mạng, anh nên đến bên cạnh cô, dù chỉ một ngày.

Vân Xu khựng lại một nhịp, trái tim nhỏ bé lại bắt đầu đập dữ dội. Người này rốt cuộc vì sao luôn có thể dùng giọng điệu bình thường để nói ra những lời phạm quy như vậy chứ?

May mà cô đeo khẩu trang, nếu không chắc chắn sẽ bị phát hiện mặt đỏ bừng.

"Vậy à." Cô nói: "Cảm ơn anh."

Kỷ Nghiên Nhiên liếc mắt thấy vành tai trắng nõn của cô ửng hồng nhạt, ánh mắt anh sâu thẳm, ngón tay vô thức mân mê.

Hai người không nói chuyện phiếm nữa, không khí lại rất hài hòa, đều có một sự ăn ý ngầm.

Bây giờ cũng gần đến giờ ăn trưa.

Vân Xu dẫn Kỷ Nghiên Nhiên đến một quán ăn cô thường lui tới. Quán này có tính riêng tư rất cao, môi trường tuyệt đẹp, đồ ăn ngon. Khi Vân Xu không muốn gọi đồ hộp, cô sẽ đến đây.

Ngay cả nhân viên phục vụ ở đây cũng đã nhận ra cô.

"Cô Vân, vẫn là phòng riêng cũ sao?" Người phục vụ cười chào đón.

Vân Xu nói: "Vâng, làm phiền mọi người."

Người phục vụ dẫn hai người đến phòng riêng, trong lòng tò mò. Cô Vân thường ăn một mình, đây là lần đầu tiên cô đi cùng người khác, mà đối phương lại là một anh chàng siêu cấp đẹp trai.

Vị này thật sự rất đẹp trai, quả thực đánh gục hết mấy cậu tiểu thịt tươi trên TV trong nháy mắt, nhìn còn có chút quen mắt.

Chẳng lẽ là bạn trai của cô Vân?

Rất có khả năng. Nghe giọng cô Vân là biết cô ấy chắc chắn là một đại mỹ nhân, trai đẹp và gái xinh hợp nhau nhất mà!

Người phục vụ trong đầu suy nghĩ miên man, trên mặt vẫn giữ nụ cười thích hợp. "Mời hai vị đi lối này."

Vân Xu cầm thực đơn đưa cho Kỷ Nghiên Nhiên: "Anh xem muốn gọi món gì?"

Kỷ Nghiên Nhiên nhận lấy, ánh mắt anh lướt xuống, ngón tay thon dài với khớp xương rõ ràng cầm bút gạch vài dòng trên giấy, sau đó ngước mắt nhìn cô: "Còn em?"

Vân Xu lắc đầu: "Đồ ăn ở đây em đều ăn qua rồi, anh cứ gọi món anh thích là được."

Đối phương từ xa đến, đương nhiên phải để anh làm chủ.

Kỷ Nghiên Nhiên gật đầu, đưa thực đơn cho người phục vụ bên cạnh, nói: "Vậy những món này đi."

Người phục vụ nhận lấy thực đơn, liếc qua những nét bút trên giấy, sau đó ngẩn người, theo bản năng nhìn về phía người phụ nữ đang ngồi, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Vân Xu vừa chuẩn bị lên tiếng hỏi thì người phục vụ đã lui ra ngoài.

...

Đội FV.

Giám đốc vừa bước vào phòng khách đã thấy Đinh Thừa An mặt mày ủ rũ, ngạc nhiên hỏi: "Sao thế này?"

Đồng Triết đang chơi game trên điện thoại, không ngẩng đầu lên: "Thất tình rồi."

"Gì?" Giám đốc tưởng mình nghe nhầm. Đinh Thừa An vẫn luôn ở trong căn cứ, đến cổng lớn cũng ít khi ra ngoài, cậu ta có cơ hội yêu đương với ai chứ?

La Toại lấy mấy chai nước ngọt từ tủ lạnh, đặt lên bàn trà: "Yêu đương gì chứ, sao tôi không biết?"

Đồng Triết đang đến đoạn gay cấn của ván game, căn bản không muốn phân tâm giải thích, tùy ý nói: "Chờ tôi xong ván này rồi nói."

Nói xong câu đó, lại đắm chìm vào trận game kịch liệt.

La Toại bị hai chữ "thất tình" làm ngứa ngáy trong lòng, nhìn về phía Đinh Thừa An đang nằm liệt trên sofa: "Thừa An, rốt cuộc làm sao vậy? Chia sẻ một chút, à không, kể ra chuyện thất tình của cậu đi, tôi có thể an ủi cậu."

"Là bị lừa tiền, hay là lừa tình?" Vừa dứt lời, La Toại đã không nhịn được bật cười.

Sao có thể chứ, Đinh Thừa An ngày nào cũng ở đội, làm gì có cơ hội bị lừa.

Đinh Thừa An nằm trên sofa, như một bóng ma, nghe vậy chậm rì rì liếc nhìn anh: "Không phải." Cậu ta buồn bã nói: "Góc tường của tôi bị đội trưởng đào mất rồi."

Một câu nói ủ rũ như một quả bom, nổ tung bên tai giám đốc và La Toại.

Giám đốc đang chuẩn bị rời đi đột nhiên quay người lại, La Toại đang uống Coca lập tức ho sặc sụa, một ngụm Coca phun ra, còn b.ắ.n không ít lên người Đồng Triết, khiến đối phương kêu oai oái: "La Toại! Anh không thể cẩn thận hơn chút sao!"

"Xin lỗi xin lỗi!" La Toại vừa xin lỗi vừa rút mấy tờ giấy lau miệng.

Giám đốc không lộ vẻ gì ngồi xuống sofa: "Tiểu An à, rốt cuộc là chuyện gì thế, kể ra mọi người giúp cậu phân tích một chút. Đều là đồng đội, có hiểu lầm gì không tốt."

Ngoài miệng ông nói nghiêm túc, nhưng trong lòng ngọn lửa bát quái đã bùng cháy dữ dội.

Đó là Kỷ Nghiên Nhiên đấy!

Kỷ Nghiên Nhiên, người luôn mang vẻ mặt bình tĩnh như mặt nước giếng, chỉ cần liên hệ anh với việc "đào góc tường" thôi cũng đủ khiến người ta kinh hãi.

La Toại dọn dẹp xong, lập tức xà vào, mắt sáng quắc, điển hình dáng vẻ hóng chuyện.

Nhưng nhân vật chính của sự kiện đã im lặng, tiếp tục vẻ mặt hồn bay phách lạc.

"Tiểu An, có chuyện gì thì phải nói ra, mọi người sẽ giúp đỡ."

"Đúng đó, An nhãi con, chúng tôi đều rất quan tâm cậu."

Hai người thích hóng chuyện không chịu bỏ qua.

Bên cạnh, tiếng chiến đấu kịch liệt cuối cùng cũng dừng lại, trên màn hình hiện lên chữ WIN to đùng. Đồng Triết rất hài lòng, cuối cùng cũng có thời gian rảnh để quan tâm đến đồng đội.

Nghe được giám đốc và La Toại truy hỏi, Đồng Triết thuận miệng đáp: "Không phải đào góc tường, cậu ta thuần túy là bị đội trưởng vượt mặt."

Giám đốc càng chấn kinh hơn, thật sự có vướng mắc tình cảm sao?

La Toại lập tức đổi chỗ: "Anh bạn tốt, nói rõ ràng hơn đi."

Đồng Triết cầm lấy chai nước ngọt trên bàn trà, uống một ngụm: "Chính là chuyện Thừa An theo đuổi cái nữ streamer Thu Thu ấy, mọi người biết mà."

La Toại gật đầu, đương nhiên biết, cái tên này xuất hiện quá nhiều lần trong miệng Đinh Thừa An.

"Đấy, có một lần Thừa An không phải rất tức giận vì bị cướp mất vị trí số một sao? Người đó chính là đội trưởng. Đội trưởng còn cùng Thu Thu chơi game chung, sau đó hai người còn trực tiếp khóa couple, tối nào cũng ở cùng nhau, đội trưởng tặng rất nhiều quà cho nữ streamer đó, hai người bây giờ là bạn trai bạn gái."

La Toại há hốc mồm thành chữ O. Thật hay giả? Cái người đội trưởng tuyệt đối lý trí kia vậy mà lại tặng quà cho nữ streamer, hai người còn hẹn hò!

"Sao cậu biết được?" Giám đốc hỏi.

Đồng Triết nói: "Khi Thừa An tìm đến đội trưởng, tôi vừa lúc ở đó."

La Toại nhớ lại mấy tháng qua Kỷ Nghiên Nhiên ngày nào cũng giải quyết công việc vào ban ngày, buổi tối về phòng không biết làm gì, tình hình hoàn toàn khớp nha!

Anh ta hoảng hốt ngồi xuống sofa, cái người đội trưởng kia vậy mà còn có mặt này.

Giám đốc lẩm bẩm: "Vậy hai ngày này anh ấy xin nghỉ đi, chẳng lẽ cũng là vì...?"

Đồng Triết nghĩ nghĩ, thật sự có khả năng. Hôm qua sau khi biết chuyện của đội trưởng và Thu Thu, anh lập tức lên mạng tìm hiểu tình hình. Đội trưởng rời đi vào thời điểm này, rất có thể là đi an ủi người ta.

La Toại không chắc chắn nói: "Đây là yêu qua mạng sao?"

Không khí một trận im lặng.

Kỷ Nghiên Nhiên? Yêu qua mạng?

Nghe có vẻ hơi đáng sợ.

Lúc này Đinh Thừa An ngồi thẳng người, giận dữ nói: "Là tôi phát hiện ra Thu Thu, không có tôi thì đội trưởng đến cơ hội quen Thu Thu cũng không có!"

La Toại tặc lưỡi: "Rốt cuộc là đại mỹ nhân cỡ nào mà khiến cả cậu và đội trưởng đều mê mẩn vậy?"

Đinh Thừa An quay đầu nói: "Thu Thu là người rất tốt, cậu vào phòng livestream của cô ấy nghỉ ngơi một thời gian sẽ biết."

Độ gắn bó của fan phòng livestream Thu Thu rất cao, ở lâu rồi sẽ phát hiện gần như không có ai bỏ theo dõi.

Mấy người càng thêm tò mò.

Giám đốc lúc này cũng không giữ giá, nói: "Có lẽ sau này chúng ta sẽ có cơ hội gặp cô ấy." Thấy ba người ánh mắt đổ dồn về phía mình, ông nói: "Lần trước tôi vô tình phát hiện anh ấy mua một căn nhà ở gần đây, còn thuê người trang hoàng, nói không chừng chính là vì cái cô Thu Thu đó."

Mắt La Toại và Đồng Triết sáng lên.

Duy chỉ có Đinh Thừa An trong lòng vẫn khó chịu, đội trưởng bây giờ chắc đang hẹn hò với Thu Thu rồi.

...
 
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Chương 418: Chương 418



Trong quán ăn.

Người phục vụ lần lượt mang đồ ăn lên, mỉm cười rời khỏi phòng riêng: "Mời hai vị dùng bữa."

Vân Xu cuối cùng cũng hiểu vì sao lúc cô gọi món, người phục vụ lại lộ ra vẻ kinh ngạc kia. Kỷ Nghiên Nhiên gọi toàn là những món cô thích ăn.

Trước đây khi hai người nhắn tin, Vân Xu thường chia sẻ sở thích ăn uống của mình, không ngờ Kỷ Nghiên Nhiên đều nhớ hết. Trong lòng cô dâng lên một niềm ngọt ngào nhàn nhạt.

Vân Xu lặng lẽ nhìn Kỷ Nghiên Nhiên. Anh đang tự nhiên giúp cô lau bát đũa, vẻ mặt lạnh lùng trong ánh đèn ấm áp hiện ra vài phần dịu dàng, như thể hai người đã quen nhau từ lâu.

Những món ăn trên bàn tỏa ra mùi thơm quyến rũ. Vân Xu bỏ lớp ngụy trang, chiếc kính râm to bản được đặt trên chiếc ghế bên cạnh.

Kỷ Nghiên Nhiên đặt bát đũa đã lau sạch trước mặt bạn gái, khẽ ngước mắt lên, liền thấy cô đang cúi đầu tháo khẩu trang.

Khuôn mặt tinh xảo không tì vết chậm rãi hiện ra, mái tóc dài đen như tơ lụa, làn da trắng như tuyết, đôi mắt cất giấu muôn vàn ánh sáng nhẹ nhàng nhìn anh, giống như giấc mộng đẹp nhất trên thế gian.

Động tác của Kỷ Nghiên Nhiên khựng lại, ánh mắt luôn bình thản rốt cuộc trở nên hoảng hốt.

Anh đã nghĩ đến vô số lần khuôn mặt Vân Xu trong lòng. Cô sẽ có một đôi mắt đẹp, sẽ có nụ cười rung động lòng người, nhưng chưa bao giờ anh nghĩ cô lại có nhan sắc như vậy, giống như một bức tranh cuộn tròn tuyệt đẹp từ từ được mở ra, đẹp đến kinh tâm động phách.

Thẳng thắn đánh vào tâm hồn người ta.

Trước đây anh cho rằng việc cô đeo kính râm và khẩu trang là thói quen, bây giờ mới hiểu được ý đồ của cô.

Một khi cô xuất hiện trên đường phố mà không che chắn gì, chắc chắn sẽ gây ra náo loạn.

Vân Xu kỳ lạ nhìn Kỷ Nghiên Nhiên đang khựng lại. Đôi mắt đen láy của anh nhìn thẳng vào cô, không hề rời đi, trong mắt chỉ có một mình cô, còn tay anh vẫn giữ nguyên động tác đặt bát đũa xuống.

Từ khi hai người gặp nhau, Kỷ Nghiên Nhiên luôn tỏ ra bình tĩnh, dáng vẻ này của anh thật thú vị.

Vân Xu nổi hứng trêu chọc, không gọi anh, cố ý vươn ngón tay trắng nõn chạm nhẹ vào mu bàn tay anh.

Chạm nhẹ một chút.

Ừ, cảm giác có hơi cứng, hoàn toàn không giống cảm giác tay cô.

Vân Xu lặng lẽ ngước mắt nhìn, anh vẫn là dáng vẻ đó, mắt nhìn xuống, trong mắt chỉ có một mình cô.

Lại chạm nhẹ một chút nữa.

Bàn tay to lớn kia dường như khẽ giật mình. Vân Xu chột dạ chuẩn bị rụt ngón tay lại, nhưng chưa kịp hành động, bàn tay thon dài kia đã nắm chặt lấy tay cô.

Bàn tay nhỏ nhắn mềm mại trắng nõn đã bị bao bọc hoàn toàn, nhiệt độ từ chỗ da thịt tiếp xúc lặng lẽ truyền sang, khiến lòng người xao động như ma.

Mắt Vân Xu trợn tròn, giống như một chú thỏ con bị giật mình, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn mang theo chút bối rối.

"Chơi vui không?" Giọng nói trầm thấp lạnh lùng vang lên.

Vân Xu nhỏ giọng nói: "... Cũng tàm tạm ạ?"

"Vậy có muốn chơi lại một lát không, ừ?" Anh lên giọng ở cuối câu, nghe có chút nguy hiểm.

Vân Xu ngoan ngoãn nói: "Không chơi nữa, chúng ta ăn cơm đi, đồ ăn sắp nguội rồi."

Động tác của Kỷ Nghiên Nhiên không thay đổi, ánh mắt anh sâu thẳm.

Vân Xu ủy khuất nói: "Em đói lắm rồi, buổi sáng chỉ ăn có chút ít."

Cô còn cố tình dùng ngón tay nhỏ còn lại không bị nắm để so một cử chỉ nhỏ xíu, để nhấn mạnh: "Chỉ có một chút xíu thôi ạ!"

Một đại mỹ nhân tuyệt thế vô song đáng thương hề hề nũng nịu với bạn, cảnh tượng này không ai có thể cưỡng lại được, ngay cả Kỷ Nghiên Nhiên, người bị đồng đội lén gọi là đại ma vương, cũng không ngoại lệ.

Kỷ Nghiên Nhiên chậm rãi buông tay cô ra: "Ăn cơm thôi."

Vân Xu lập tức cầm lấy đũa, chuyên tâm ăn cơm, chỉ là thỉnh thoảng cảm nhận được ánh mắt của người bên cạnh.

Kỷ Nghiên Nhiên nhìn chăm chú người đẹp trước mắt. Đôi tay cô cầm đũa trắng như ngọc, mỗi khi ăn được món thích, đôi mắt trong veo như nước mùa thu sẽ khẽ nheo lại, lộ ra vẻ vui sướng, khuôn mặt hơi phúng phính càng thêm đáng yêu vô cùng.

Xem Vân Xu ăn cơm tuyệt đối là một loại hưởng thụ.

Bỗng nhiên cô nghiêng mắt nhìn anh, ánh mắt sáng long lanh: "Anh cũng ăn đi chứ, đồ ăn ở đây ngon lắm!"

"Ừ." Anh nhẹ nhàng nói.

Ăn xong bữa trưa.

Vân Xu dẫn Kỷ Nghiên Nhiên đi dạo ở những nơi vắng người. Ở đây cô không cần đeo khẩu trang và kính râm nữa, hơn nữa có bạn trai đi bên cạnh, rất tự tại.

Gió mát thổi tới sảng khoái dễ chịu, bước chân Vân Xu cũng trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều.

Hai người đi một lúc, Vân Xu xoay người đi lùi lại phía sau, làn gió phác họa nên dáng người yểu điệu động lòng người của cô: "Thật ra anh đột nhiên đến đây, em thật sự siêu kinh ngạc."

Kỷ Nghiên Nhiên vừa chú ý đến động tác dưới chân cô, vừa trả lời: "Không có bất ngờ vui vẻ sao?"

"Đương nhiên là có chứ." Khóe miệng Vân Xu nhếch lên, nụ cười tươi tắn nở rộ: "Phải nói là siêu cấp bất ngờ vui vẻ."

Anh vừa đến, cô cảm thấy những bực bội trước đó đều không đáng gì.

Vân Xu nghiêng đầu: "Chỉ là em cảm thấy anh bình tĩnh quá, giống như mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát vậy."

Sắc mặt anh cũng không thay đổi nhiều.

"Sai rồi." Kỷ Nghiên Nhiên hơi nhướng mày: "Từ khi gặp em, mọi thứ đều nằm ngoài tầm kiểm soát của anh."

Giống như trước đây anh tuyệt đối không tin tình yêu của mình sẽ bắt đầu từ yêu qua mạng.

Hơn nữa, khi gặp người mình thích, sao có thể không căng thẳng? Chỉ là Kỷ Nghiên Nhiên luôn giấu cảm xúc rất giỏi thôi.

Kỷ Nghiên Nhiên tuy được gọi là Nhiên thần, nhưng anh chung quy vẫn là người, không phải thần. Huống chi trước mặt Vân Xu, dù là thần linh cũng sẽ vì cô mà nghiêng ngả.

Anh vô cùng may mắn vì mình có thể may mắn ôm được vầng trăng xinh đẹp này vào lòng.

Kỷ Nghiên Nhiên ngày mai phải về, hôm nay thời gian hoàn toàn dành cho Vân Xu. Hai người buổi chiều tùy ý dạo chơi trong thành phố này, rất thú vị.

Ăn xong bữa tối, Vân Xu bắt đầu lo lắng.

Ban ngày đi bộ quá nhiều, bây giờ cô không muốn động đậy nữa, nhưng Kỷ Nghiên Nhiên vất vả đến thăm cô, không thể để anh bây giờ đã về khách sạn nghỉ ngơi được.

Vân Xu nói: "Anh có ý tưởng gì không?"

"Đều tùy em." Kỷ Nghiên Nhiên nói.

Anh trao hết quyền lựa chọn cho cô.

Vân Xu hắng giọng, thử nói: "Vậy chúng ta đi quán net "ăn gà" nhé?"

Kỷ Nghiên Nhiên im lặng. Đây là lần đầu tiên anh nghe nói bạn gái gặp bạn trai lại chuẩn bị dẫn anh ta đi quán net chơi game. Nhưng nhìn vẻ mặt hưng phấn của Vân Xu, Kỷ Nghiên Nhiên sáng suốt nuốt lời lại.

Vì thế, đôi tình nhân vừa xác định quan hệ hôm qua, hôm nay gặp mặt, mười phút sau đã ngồi trong một phòng riêng sang trọng của quán net.

Nếu đã phải "ăn gà", Vân Xu liền bật cả livestream lên.

Vừa qua mười mấy giây, số lượng người xem phòng livestream ào ào tăng lên, Vân Xu ngây người ra.

Lúc này, một dòng bình luận của fan Thu từ từ lướt qua.

[Thu Thu trưa nay không phải xin nghỉ đột xuất sao, sao cô ấy lại đột nhiên livestream?]
 
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Chương 419: Chương 419



Ngay sau dòng bình luận đầu tiên xuất hiện, vô số dòng khác lập tức đuổi theo.

[Nghe nói Nhiên thần và chủ phòng ngày nào cũng phát sóng trực tiếp cùng nhau, tôi đặc biệt chú ý, Nhiên thần đâu!]

[Chủ phòng, chủ phòng mau gọi Nhiên thần cùng nhau đi, tôi đợi lâu lắm rồi!]

[Mong chờ Thu Thu và Nhiên thần chơi game cùng nhau!!!]

[Chủ phòng ơi, đám fan Nhiên thần này sống sót là nhờ cô đó!]

Dòng bình luận ở góc dưới bên phải chạy rất nhanh, một câu hơi dài Vân Xu còn chưa đọc xong đã bị dòng khác đẩy lên. Cô chỉ có thể chọn ra một vài câu hỏi để trả lời.

Vân Xu liếc nhìn độ nổi tiếng của phòng livestream. Chỉ trong chưa đầy hai ngày, nó đã tăng gấp đôi, có thể nói là tốc độ tăng trưởng khủng khiếp. Bất quá, cô rất rõ ràng những fan này đều là hướng về phía Kỷ Nghiên Nhiên mà đến, không liên quan nhiều đến cô.

Vì thân phận đã bị lộ, Kỷ Nghiên Nhiên đơn giản dùng tài khoản chính, sau đó kết bạn với Vân Xu.

Thấy tài khoản mà mọi người mong ngóng, dòng bình luận bỗng trở nên náo nhiệt.

[Má ơi ha ha ha đúng là Nhiên thần a a a a a a.]

[Từ nay về sau tôi coi phòng livestream này là căn cứ địa của mình, ai cũng đừng hòng lôi tôi đi!!!]

[Hắc hắc ngồi chờ hai ngày cuối cùng cũng được thấy Nhiên thần!]

Trên giao diện, một nam một nữ đứng chung một chỗ.

Kỷ Nghiên Nhiên nhanh chóng điều chỉnh cài đặt trò chơi, nói: "Em muốn chơi đội bốn hay đấu đôi?"

Vân Xu ngạc nhiên trước tốc độ tay điều chỉnh phím tắt của anh. Thật sự rất nhanh và mượt mà, đổi lại cô chắc phải mất một lúc lâu.

Nghe thấy câu hỏi của đối phương, Vân Xu nói: "Đấu đôi mấy ván trước đi, lát nữa chơi đội bốn."

[Ha ha tiếp theo là thế giới riêng của Thu Thu và Nhiên thần.]

Vân Xu ngượng ngùng mím môi. Chỉ là trò chơi thôi mà, chọn chế độ cũng bị dòng bình luận ồn ào.

Trên màn hình xuất hiện chiếc máy bay lớn. Lần này bản đồ là sa mạc. Vân Xu nhìn đường bay, đánh dấu điểm nhảy.

[? Chủ phòng không hỏi ý kiến Nhiên thần sao?]

[Nhiên thần vẫn luôn để Thu Thu nhà ta quyết định mà]

Lần này hai người nhảy xuống St. Martin. Vừa chạm đất, Vân Xu đạp vỡ cửa kính một căn nhà rồi lao vào, nhanh chóng nhặt khẩu s.ú.n.g shotgun và s.ú.n.g lục trên mặt đất, tiện tay nhặt thêm mũ 2 và giáp 2, đeo ba lô rồi chạy về hướng kẻ địch mà cô nhìn thấy trước khi đáp xuống.

Ở cùng Kỷ Nghiên Nhiên lâu như vậy, Vân Xu đã thành công từ một người thích nhặt đồ rồi trốn biến thành một người có s.ú.n.g trong tay là dám xông lên "gank" người chơi khác. Có thể nói là thay đổi khá nhiều.

"Em đi trước đến nhà số 4, chỗ đó có người." Vân Xu nói.

Kỷ Nghiên Nhiên vẫn đang nhặt đồ, nghe vậy nói: "Được, cẩn thận một chút. Bên trái nhà anh có người, anh giải quyết ngay."

[Ai, tôi thấy chủ phòng cầm bình xịt, ổn không vậy?]

[Cái đồ này dùng không tốt rất dễ bị phản giết, hơi nghi ngờ.]

[Chủ phòng không được thì gọi Nhiên thần, anh ấy chắc chắn có thể gánh em bay.]

Vân Xu liếc qua dòng bình luận, không nói gì, cầm khẩu shotgun chạy đến một căn nhà khác ở dưới lầu, cẩn thận phân biệt tiếng bước chân, sau đó vòng ra cửa nhà.

Vừa mở cửa đã đổi vị trí, một loạt đạn b.ắ.n vào vị trí ban đầu của cô.

Sau một hồi đấu súng, Vân Xu lao ra cửa, nhắm thẳng vào kẻ địch, một phát b.ắ.n ra.

[Bạn đã dùng shotgun S1897 b.ắ.n gục meimei.]

[Thu Thu giỏi quá!]

[Chủ phòng vừa rồi động tác kia được đó nha, không mất giọt m.á.u nào.]

Vân Xu vào nhà nhặt thêm đồ.

[Bạn đã dùng shotgun S1897 thành công tiêu diệt meimei.]

Cùng lúc đó, góc trên bên phải hiện ra hai thông báo tiêu diệt.

[Ink tiêu diệt 843426.]

[Ink tiêu diệt juejue654.]

[Ha ha hiệu suất của Nhiên thần cũng cao ghê.]

[Thấy Nhiên thần cầm s.ú.n.g lục tự dưng tôi đã bắt đầu kích động.]

Tiếng động cơ vang lên, một chiếc xe hơi màu trắng xuất hiện trước mắt. Kỷ Nghiên Nhiên nói: "Lên xe."

Vân Xu ngồi ở vị trí số 4, vị trí này tương đối an toàn hơn các vị trí khác.

Hai người đi một đường đều rất thuận lợi, cho đến một lần giao tranh, một viên đạn và một quả l.ự.u đ.ạ.n ập đến. Giao diện của Vân Xu từ từ xám đi. Đầu tiên cô bị địch dùng 98K b.ắ.n nát đầu, sau đó bị l.ự.u đ.ạ.n gây thêm sát thương.

Nhưng...

Vân Xu nhìn chằm chằm nhân vật của mình đang nấp sau tường, rơi vào trầm tư.

Dòng bình luận ngẩn người, sôi nổi bắt đầu "spam".

[Vừa rồi là hack đúng không, hack đúng không? Chủ phòng rõ ràng nấp sau tường, viên đạn này còn xuyên tường được???]

[Ghê tởm, ghét nhất bọn hack, chủ phòng xui xẻo quá.]

[Thu Thu đáng thương QAQ.]

Kỷ Nghiên Nhiên nhíu mày: "Sao vậy?"

Vân Xu mở lại đoạn phát, tua đến góc nhìn của kẻ địch, nhìn kỹ lại. Xác định lúc đó cô đã lùi về sau tường, viên đạn của người kia lại xuyên qua tường b.ắ.n trúng đầu cô.

Cô thở dài, tiện tay báo cáo kẻ hack: "Không sao, chỉ là gặp phải hack, loại đạn xuyên tường ấy."

Nhưng biết cũng vô dụng, trò chơi sẽ không vì người b.ắ.n bạn hack mà hồi sinh nhân vật, không có là không có.

"Vậy à, anh biết rồi." Anh nói.

Vân Xu trực tiếp chuyển sang góc nhìn của Kỷ Nghiên Nhiên để xem. Anh đang ngồi xổm trên nóc nhà, không ngừng di chuyển, động tác lưu loát quan sát tình hình xung quanh.

[Nhiên thần cầm MK14 kìa, sát thương và độ giật đều lớn như nhau, lần trước tôi thử rồi, b.ắ.n mười mấy phát là bay nóc.]

[Đó là cậu, đây là Nhiên thần, ngồi chờ Nhiên thần thể hiện kỹ thuật đi.]

[Tức c.h.ế.t tôi! Nhiên thần mau giúp Thu Thu báo thù! Đập nát cái thằng hack kia.]

Kỷ Nghiên Nhiên liếc qua dòng bình luận, tay vẫn không ngừng động tác: "Ừ, lập tức sẽ báo thù cho em."

Giọng điệu của anh rất tự nhiên, như đang nói một chuyện hiển nhiên vậy.

Trong dòng bình luận, fan Thu một mảnh hoan hô. Họ thích Nhiên thần cưng chiều Thu Thu, vẫn là đại lão của họ.

Vân Xu mím môi, lặng lẽ cười.

Trên máy tính, ống ngắm đã nhắm thẳng vào người vừa sử dụng hack. Đối phương đang di chuyển cùng một đồng đội khác.

Tâm ngắm chữ thập nhắm ngay đầu, cò s.ú.n.g được bóp.

Phanh ——.

Trúng ngay đầu.

Máu xanh lục phun ra.

Kỷ Nghiên Nhiên giữ vững khẩu s.ú.n.g trong tay, b.ắ.n thẳng một phát. Viên đạn sát thương cực mạnh trực tiếp hạ gục kẻ hack. Đối phương nấp sau một tảng đá, định chờ đồng đội cứu.

[Má ơi đây là thực lực của Nhiên thần sao, khoảng cách này b.ắ.n mà vẫn chuẩn vậy.]

Kỷ Nghiên Nhiên vừa thu s.ú.n.g vừa vòng ra phía sau căn nhà, tính toán vị trí rồi ném một quả lựu đạn.

Tiếng nổ vang lên từ xa.

[Ink tiêu diệt shuhus.]

[Ink tiêu diệt yeming.]

Một chuỗi tiêu diệt diễn ra mượt mà và hoàn hảo, khiến Vân Xu cảm xúc dâng trào. Cô cũng đã dùng khẩu MK14 này rồi, quả thật rất khó kiểm soát, nhưng trong tay Kỷ Nghiên Nhiên, hỏa lực mạnh mẽ của nó được phát huy đến mức tối đa.

Vừa rồi anh b.ắ.n một loạt, gần như phát nào cũng trúng.

[Hay lắm! Bọn hack c.h.ế.t hết rồi, sướng quá.]

[Thù lớn của Thu Thu đã được báo, tôi yên tâm rồi.]

Vân Xu xoa trán. Từ này dùng hơi quá, không biết còn tưởng cô làm sao.

Kỷ Nghiên Nhiên giải quyết xong hai người kia, lập tức lái xe đến vòng an toàn, một đường "giết" đến cuối cùng. Còn lại năm người, Kỷ Nghiên Nhiên ở trong một căn nhà hai tầng, bốn người bên ngoài từ từ tiến lại gần.

[Khoảnh khắc căng thẳng k*ch th*ch đến rồi!]

[Nhiên thần xông lên đi!]

Sau đó, người xem thấy Kỷ Nghiên Nhiên trong căn nhà hai tầng đó đã phát huy chiến thuật đến mức tối đa. Anh bình tĩnh lên xuống lầu, ở những cửa sổ có người sẽ dừng lại một chút, địch vừa ló đầu ra là anh lập tức giương s.ú.n.g b.ắ.n liên tục.

Bắn vài phát, đổi vị trí, hơn nữa rất ít khi b.ắ.n trượt.

Bên này hạ gục một người, đối phương trốn sau một chiếc dù, dường như đang đợi người đến cứu. Kỷ Nghiên Nhiên trực tiếp ném một quả lựu đạn, thu hoạch thêm một mạng.

Dù chỉ xem qua màn hình, người xem cũng có thể cảm nhận được sự điềm tĩnh và những tính toán rõ ràng của anh, không khỏi căng thẳng theo.

Cho đến khi giao diện kết quả "ăn gà" hiện ra, người xem mới thở phào nhẹ nhõm, điên cuồng spam bình luận.

[Nhiên thần trâu bò!]

[Nhiên thần là nhất!]

Dòng bình luận toàn lời khen, thỉnh thoảng lẫn chút đồng tình với Vân Xu vì trận mở màn không may bị hack bắn.

Hai người chơi thêm mấy ván nữa, số lượng người xem phòng livestream vẫn không ngừng tăng lên.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back