Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ

Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ
Chương 470: Chương 470



Tuy suy nghĩ của Quý Tình Tình đã thoải mái hơn, bằng lòng yêu đương, nhưng mà cho dù là gặp gỡ với người mà người khác giới thiệu hay tự mình tìm, cô ấy vẫn chưa gặp được người có thể khiến mình rung động.

Cô ấy không muốn giống trong quá khứ, tùy tiện gặp mặt rồi kết hôn nữa, cô ấy muốn được giống như Lý Trình Trình, có thể gặp được người mà mình thích rồi kết hôn với người đó.

Từ trước đến giờ mọi người đều là xem mắt, cảm thấy thích hợp thì kết hôn chứ không có tình cảm gì, quan hệ giữa đôi bên giống như người xa lạ vậy, người ta không thích mình thì đương nhiên sẽ không chịu làm thêm một việc vì mình, cho dù cây chổi đổ xuống mặt đất thôi cũng không muốn dựng nó dậy, Quý Tình Tình không muốn như vậy.

Nhưng mà muốn gặp được người khiến mình rung động thật sự rất khó, từ nhỏ đến lớn cô ấy cũng chỉ từng rung động trước Bạch Lão Tam, nhưng mà lúc cô ấy ở nhà họ Lý thì mọi chuyện không được thuận lợi, cô ấy không dám nói với Bạch Lão Tam câu nào, mỗi lần gặp được anh ấy, cô ấy đều cúi đầu bước nhanh qua, có lẽ Bạch Lão Tam cũng chưa từng nhìn thấy rõ xem cô ấy trông như thế nào.

Đã trôi qua nhiều năm như vậy, hẳn là Bạch Lão Tam đã sớm quên đi mấy sự việc râu ria này rồi, nhiều năm qua anh ấy cũng chưa từng trở lại, rất có khả năng đã kết hôn ở bên ngoài rồi, dù sao thì tuổi tác cũng không còn nhỏ nữa, đều đã ngoài ba mươi tuổi.

Quý Tình Tình không để mọi người tiếp tục giới thiệu đối tượng cho mình nữa, bởi vì mấy lần xem mắt đều thất bại cũng sẽ khiến mọi người cảm thấy là cô ấy yêu cầu quá cao, cô ấy muốn chờ xem duyên phận của mình thế nào, xem tình duyên có xuất hiện hay không.

Thôn An Cư bên này có núi, trên núi có các loại rau quả dại, lúc trước khi còn nhỏ cô ấy dựa vào mấy thứ này để chống đói, nếu không có những thứ này thì sợ rằng cô ấy đã không chống đỡ được đến ngày Lý Trình Trình xuyên đến đây.

Cho nên sau khi mưa tạnh, các cô gái không kém tuổi nhau là bao đã cùng nhau lên núi tìm nấm, hái quả dại, bây giờ trên núi còn rất nhiều quả dại, hơn nữa trước kia Lý Trình Trình cũng dựa vào mấy quả dại này mà kiếm được mớ tiền đầu tiên, từ đó mới có chuyện gây dựng sự nghiệp sau này.

Hôm nay Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn đưa theo Quý Bằng cùng với Lý Hiểu Đồng cùng nhau lên núi rồi ra bờ sông câu cá, còn Bạch Thiều Quang và Bạch Thiều Hoa thì đang ở trường.

Đến bờ sông lúc trước Bạch Đại Sơn cứu Lý Trình Trình, cô có chút hoảng hốt, lúc ấy cô chỉ là bị chuột rút, không biết vì sao lại xuyên đến nơi này thay thế nguyên chủ.

Quý Bằng và Lý Hiếu Đồng trực tiếp dùng lưới bọn họ làm để vớt cá, lúc đầu tưởng ở giữa mênh m.ô.n.g sông nước, làm thế nào sẽ không vớt được ai ngờ vậy mà thật sự vớt được cá, có thể thấy tài nguyên thủy sản lúc này phong phú đến mức nào.

Lý Trình Trình tìm một chỗ mát mẻ rồi ngồi xuống, sau đó móc con giun vào lưỡi câu rồi quăng xuống sông: "Quý Bằng, Hiểu Đồng, hai đứa ở ven bờ vớt cá là được rồi, không được xuống nước biết chưa?"

"Vâng ạ." Quý Bằng sảng khoái đồng ý.

Bạch Đại Sơn cũng ngồi xuống bên cạnh Lý Trình Trình, quay đầu nhìn khắp nơi, trong đầu cũng hiện ra rất nhiều hồi ức lúc trước, năm đó anh cứu Lý Trình Trình hai lần ở dòng sông này, sau đó anh mới có vợ.

Nếu Lý Trình Trình không nói đến thì có khả năng cả đời này anh sẽ không có vợ đâu, cũng sẽ không có tiền như vậy, càng không có ngày tháng thoải như giờ, mà thôn An Cư cũng sẽ không phát triển được như hiện tại.

Anh thật sự sợ hãi một ngày nào đó Lý Trình Trình đột nhiên sẽ trở về nơi của cô, nhưng mà anh cũng hy vọng Lý Trình Trình có thể trở lại được nơi chốn ban đầu của cô, cô không phải người của nơi này.

Đương nhiên anh sẽ không nói cho Lý Trình Trình nghe những thứ này, bởi vì anh không muốn làm ảnh hưởng đến tâm trạng của Lý Trình Trình.

Đột nhiên dây câu của Lý Trình Trình chìm xuống, biết có con cá đã cắn câu Lý Trình Trình vội vàng đứng lên chạy đến bắt đầu kéo câu, tay cầm nặng trĩu báo hiệu cho cô biết con cá này chắc chắn không nhỏ.

Bạch Đại Sơn chạy nhanh đến hỗ trợ, sau khi câu được con cá lên mới phát hiện đó là một con cá trắm cỏ nặng đến ba cân, Lý Trình Trình rất vui vẻ: "Câu nhiều một chút, buổi tối làm cá nướng cho mọi người ăn được không? Em làm cá nướng ăn rất ngon."

"Câu như vậy quá chậm, để anh trở về lấy cái lồng sắt đến đây để xem có thể bắt được nhiều cá hơn không." Bạch Đại Sơn dặn dò Quý Bằng và Lý Hiếu Đồng không được xuống nước rồi vội vàng trở về.

Thật ra muốn ăn cá thì đi thu mua mấy con là được, dù sao mỗi ngày đều có một đống người đưa thủy sản đến lúc Lý Trình Trình thu mua, tuy rằng mấy năm gần đây, Lý Trình Trình đi học ở bên ngoài nhưng lợi nhuận đến từ hàng tươi sống không hề bị ngưng lại, hơn nữa hàng tươi sống bây giờ đã đạt chất lượng ngang bằng hàng tươi sống ở siêu thị, cho nên nhu cầu đối với thủy sản dùng làm nguyên liệu nấu ăn cũng lớn hơn.

Nếu thật sự muốn ăn cá nướng thì trực tiếp đi thu mua lấy một chút là tốt rồi, nhưng mà hôm nay không có việc gì nên đến đây để g.i.ế.c thời gian, tự mình bắt cá.

Chẳng mấy chốc Bạch Đại Sơn đã mang lồng sắt đến, anh thả mấy con giun vào bên trong lồng rồi thả lồng sắt xuống nước, nước ở chỗ đó sâu khoảng một mét nhưng vẫn có mùi của con giun, vẫn có thể hấp dẫn cá lớn bơi vào.

Mấy người họ ở bên bờ sông cả buổi trưa, cả người lớn và trẻ con bắt tổng cộng được mười con cá, chắc là đủ ăn rồi, Lý Trình Trình mổ cá ở bên bờ sông luôn, sau khi xử lý xong xuôi mới mang cá về nhà, về nhà rồi lại dùng nước giếng rửa lại một, hai lần nữa cho sạch.

Sau khi xây biệt thự vì để có thể nướng đồ ăn vào ngày hè, Lý Trình Trình đã xây bếp nướng ở trong sân luôn, chẳng qua là dùng gạch để xây thành, khi nướng thì đặt lướt sắt lên trên là được.

Lý Trình Trình ướp gia vị trong ngoài cho cá, sau đó lại chuẩn bị thêm một số nguyên liệu nữa, nếu ăn nướng thì đương nhiên là không thể ăn mỗi cá rồi!

Cà tím loại to cùng với ớt xanh nướng lên đều rất ngon.

Vì thế cô phân công Quý Bằng đi hái cà tím và ớt xanh, hái nhiều một chút bởi vì tối ăn nướng sẽ có nhiều người, lấy không đủ ăn thì phải làm sao, nướng đồ rất phiền phức, khó mà nướng một lần là xong hết nên đương nhiên cô muốn gọi tất cả mọi người đến cùng nhau ăn.

Lúc Lý Trình Trình sai Quý Bằng và Lý Hiếu Đồng đi gọi mọi người, cô có dặn bảo mọi người nếu có thịt thì mang đến đây, vì hôm nay bọn họ không đi ra ngoài nên không mua được thịt, nếu thật sự không ai có thịt thì tính sau.

Chờ sau khi mọi người đến đông đủ Lý Trình Trình thấy Âu Hồng và Lăng Nhược Tuyết cũng tới, cô không nghĩ họ cũng đến, xem ra Âu Hồng lại được nghỉ rồi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lăng Nhược Tuyết giao con cho Âu Hồng trông rồi qua cùng chuẩn bị đồ ăn.

Chờ đến chạng vạng, lúc mặt trời đã ngả về phía tây, trời không còn nóng nữa thì cô mới dùng cái kẹp kẹp lấy con cá rồi đặt lên trên lưới sắt để nướng, sau đó thì đặt thêm những đồ ăn khác đã xiên vào que rồi bỏ lên lưới để nướng, vừa lật vừa quét gia vị, rất nhanh mùi hương đã tỏa ra, một đám trẻ con đứng cách bệ nướng của Lý Trình Trình khoảng một mét đều trợn to mắt nhìn những xiên nướng trong tay cô, giống như chưa từng được ăn.

Tuy rằng không hay ăn nhưng trước kia cũng từng ăn rồi, nếu không Lý Trình Trình làm cái bệ nướng để làm gì? Sao có thể để thứ này hoang phế ở đây được chứ? Nghe tiếng bọn trẻ con nuốt nước bọt Lý Trình Trình cảm thấy hơi buồn cười, thế này không khỏi khoa trương quá!

Nhưng mà cô không nói gì thêm, cũng không đưa đồ uống cho bọn chúng, nếu không uống no rồi lát nữa sẽ không có bụng ăn nướng nữa.

Xiên rau dưa chín rất nhanh, nướng chín xiên nào, Lý Trình Trình lập tức bưng lên trên bàn để mọi người ăn trước.

Bạch Đại Sơn đi đến: "Vợ ơi, em đi đi nghỉ ngơi đi, còn lại để anh nướng cho."
 
Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ
Chương 471: Chương 471



Lý Trình Trình gật đầu: "Em vừa mệt lại còn nóng, mấy anh da dày thịt béo, kế tiếp giao cho các anh xử lý đấy."

Nói xong Lý Trình Trình buông que nướng trong tay xuống, hoạt động bả vai đã có chút nhức mỏi, nướng đồ ăn rất mệt, cô chỉ mới nướng có một lúc đã cảm giác hơi không chịu được.

Lý Trình Trình lấy mấy chai nước có ga mát lạnh từ trong tủ lạnh ra rồi mở nắp, sau khi rót đầy hết các cốc trên bàn thì gọi mọi người đến để uống cho mát.

Thật ra trong nước vẫn luôn có loại nước có ga như thế này này, chỉ là sản phẩm trong nước sản xuất chứ không phải mấy nhãn hiệu nước ngoài kia, Lý Trình Trình cảm thấy hương vị của nhãn hàng lâu đời trong nước khá tốt.

Chẳng qua sau này bị mấy cái nhãn hiệu của nước ngoài đè ép nên không còn nơi để sinh tồn nữa, Lý Trình Trình cảm thấy thật đáng tiếc.

Trong viện bày hai cái bàn, người lớn một bàn, trẻ con một bàn, Lý Trình Trình đi đến bàn của người lớn, ngồi đối diện với Âu Hồng và Lăng Nhược Tuyết rồi mới buồn cười hỏi: "Âu Hồng, cậu trở về lúc nào thế? Định nghỉ ngơi trong bao lâu vậy?"

"Rạng sáng ngày hôm qua mới về đến nhà, được nghỉ ngơi hai tháng." Âu Hồng trả lời.

Lý Trình Trình gật đầu: "Khá tốt, kỳ nghỉ dài như vậy có thể ở bên Nhược Tuyết và đứa bé lâu hơn, chứ một mình Nhược Tuyết chăm đứa nhỏ rất vất vả."

Tuy rằng có hai nhà hỗ trợ nhưng cũng không thể để đàn ông đi làm nghĩ rằng người phụ nữ ở nhà trông con là chuyện dễ dàng, nếu không thì cả đời này người chồng cũng không biết vợ mình vất vả như thế nào.

Âu Hồng cũng cười gật đầu lại.

Không ai ngờ đến có một ngày bọn họ lại có mối quan hệ như thế này, Âu Hồng cảm thấy tất cả đều khiến cậu ta ngạc nhiên, đến bây giờ cậu ta vẫn nhớ rõ năm đó bọn họ chạy xe đ.â.m xuống ruộng cạn của người ta, là Lý Trình Trình giúp bọn họ, Lý Trình Trình còn học lái xe rất nhanh sau đó đưa bọn họ đến bệnh viện.

Càng không nghĩ đến Lý Trình Trình và Trình Thần lại có quan hệ họ hàng thân thích, Trình Thần là anh họ của Lý Trình Trình.

Mà hiện tại cậu ta lại là chồng của bạn thân Lý Trình Trình.

Bên kia Bạch Đại Sơn nướng đầy một mâm đồ ăn rồi bưng qua đây, mọi người vừa ăn vừa uống nước có ga, sảng khoái hết nấc.

Thỉnh thoảng Bạch Lão Nhị lại đi sang nướng thay cho Bạch Đại Sơn, dù sao thì nướng đồ ăn cũng rất mệt mỏi, không thể để mình Bạch Đại Sơn vất vả được, lâu lâu cũng phải qua đổi cho anh sang đây nghỉ ngơi một chút.

Sau khi nướng chín cá, Lý Trình Trình qua đó gỡ cá từ trên kẹp xuống, sau đó để vào trong mâm mà cô đã chuẩn bị sẵn từ trước, ở đó có canh đã được nấu rất ngon, trong canh có giá, dưa leo, hành tây, sau khi bưng chiếc mâm bằng sắt này lên bàn thì gắp từ trong lò ra một ít than củi rồi cho vào trong mâm sắt

"Cá nướng này cần hầm mấy phút ăn mới ngon, mọi người nhớ phải cẩn thận kẻo bỏng, đừng để bị hóc, còn trẻ con thì đừng đụng đến cá nướng, muốn ăn thì người lớn gắp cho một ít là được rồi." Sau khi làm xong cá nướng Lý Trình Trình nhịn không được mà dặn dò thêm, bởi vì cá nướng đặt trong mâm sắt nên sợ lát nữa sẽ rất nóng, Lý Trình Trình lo mọi người sẽ bị bỏng.

Ăn được miếng cá nướng mà làm mình bị bỏng thì đúng là mất nhiều hơn được! Nhiều người sức ăn khỏe, một con cá nướng chỉ mấy đũa đã ăn xong, Lý Trình Trình đành phải đem tất cả cá đã nướng chín đến đặt vào trong mâm sắt hầm vài phút, ăn rất ngon miệng.

Một đám người ăn nướng vô cùng náo nhiệt, sau khi ăn xong thì giúp đỡ dọn dẹp coi như tản bộ, chờ sau khi dọn dẹp sân sạch sẽ mọi người lại cùng nhau ra ngoài tản bộ.

Thôn An Cư có lắp đèn đường, ánh đèn tuy tối tăm nhưng vẫn chiếu sáng được, không ảnh hưởng đến chuyện mọi người tản bộ.

Bạch Đại Sơn và Lý Trình Trình mỗi người nắm tay một đứa nhỏ, hai đứa nhỏ lại nắm tay nhau, một nhà bốn người xếp thành một hàng ngang, Lý Hiểu Đồng với Điền Khả Khả, Giản Cầm, Giản Thư đi ở phía trước cãi nhau ầm ĩ.

May mà Lý Hiểu Đồng gặp được Lý Trình Trình sớm, nếu không thì chắc chắn Lý Hiếu Đồng sẽ không hoạt bát, phóng khoáng được như vậy. Ba của cô bé làm công việc đặc thù nên không thể bầu bạn với cô bé mà chỉ có thể giao cô bé cho mẹ kế chăm, không biết mẹ kế tốt xấu thế nào nhưng sau khi tái hôn thì sẽ có đứa con của riêng mình, sẽ vì đứa con của mình mà lên kế hoạch, rất có khả năng sẽ ảnh hưởng đến Lý Hiểu Đồng.

Cho nên bây giờ nhìn Lý Hiểu Đồng hoạt bát phóng khoáng như vậy khiến Lý Trình Trình vô cùng vui mừng, cô sợ bởi vì quan hệ gia đình không tốt mà đứa nhỏ này trở thành người vô dụng, đến lúc đó mọi người sẽ đem toàn bộ trách nhiệm đổ lên đầu cô.

Cô cũng không muốn quan tâm một đứa bé, nhưng mà Lý Hiếu Đồng ngoại trừ cô ra thì không có ai chịu lo cho cô bé nữa.

Hơn nữa Lý Hiếu Đồng và cô đến từ cùng một nơi, chẳng qua Lý Hiếu Đồng quá nhỏ nên không biết rằng cô bé cũng là người từ nơi khác trùng sinh đến đây.

Sau này không biết cô bé có nhớ lại hay không.

Mọi người đi dạo bên ngoài một vòng rồi về nhà tắm rửa nghỉ ngơi, mùa hè mọi người đều không cần đun nước nóng mà tắm rửa luôn, nước được phơi ngoài nắng cả ngày đến tám giờ tối vẫn còn nóng.

Tắm rửa xong đi vào phòng rồi bật quạt điện gió mát lạnh, khỏi phải nói thoải mái đến nhường nào, sau khi Lý Trình Trình nằm xuống chẳng mấy chốc cô đã ngủ rồi.

Bạch Đại Sơn nghiêng đầu liếc nhìn Lý Trình Trình một cái rồi lúc sau cũng nhắm hai mắt lại.

Không cần biết đến bao giờ cô sẽ quay về nơi chốn ban đầu của mình, nhưng chỉ cần một ngày cô còn ở đây thì bọn họ phải quý trọng lấy từng phút từng giây được chung sống với nhau.

Tuy rằng học sinh được nghỉ hè nhưng Lăng Nhược Tuyết đi làm ở bệnh viện đâu có được nghỉ hè, cho nên trong một ngày mà Âu Hồng ôm theo con mình chạy sang nhà của Lý Trình Trình rất nhiều lần, bởi vì nhà bọn họ nhiều trẻ con nên ôm con sang đây lại không thấy nhàm chán.

Trong lúc nghỉ hè, Quý Vinh và Lương Vũ Huyên cũng đưa theo hai đứa con đến đây, tuy rằng Quý Vinh chỉ có thể ngồi trên xe lăn nhưng bên người anh ấy có đến mấy người chăm sóc, không phiền người khác phải lo lắng.

Lý Trình Trình nhìn Quý Vinh và Lương Vũ Huyên dù còn khúc mắc nhưng vẫn rất hòa thuận thì biết Quý Vinh đã chấp nhận Lương Vũ Huyên rồi, không đúng, phải nói là Quý Vinh thích Lương Vũ Huyên rồi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nếu để Lương Dư Âm biết bản thân cô ấy nỗ lực bao nhiêu cũng không thể làm Quý Vinh mở lòng mà Lương Vũ Huyên lại có thể thì chắc là cô ấy sẽ bị tức chết.

Nhưng mà cũng đâu có cách gì được? Chuyện tình cảm không ai có thể nói trước được, lúc đầu Quý Vinh đã không thích cô ấy thì sao có thể bởi vì một vài chuyện mà có thể quay sang thích cô ấy được.

Lương Dư Âm tính kế để có được mối hôn nhân này khiến hai người phải có cái giá quá đắt, Quý Vinh chỉ có thể ngồi trên xe lăn hết phần đời còn lại, so với việc còn sống thì Quý Vinh thà rằng để bản thân mình c.h.ế.t đi còn hơn.

Hiện tại còn lại nửa cái mạng mà kéo dài hơi tàn, anh ấy cũng không thèm nghĩ nhiều nữa, bây giờ chỉ mong tiết kiệm được được ít tiền để để lại cho hai đứa nhỏ, vậy thì dù mình có c.h.ế.t thì bọn nhỏ vẫn có thể sống trong êm ấm.

Hơn nữa Lương Vũ Huyên còn giúp đỡ anh ấy chăm sóc Quý Tuyên Lý, nếu đổi thành người khác liệu có thể chăm sóc Quý Tuyên Lý tốt đến vậy không? Làm không tốt khéo còn phát sinh mấy chuyện ngoài ý muốn ấy chứ!

Ai không biết tình hình thực tế thì có khả năng sẽ cảm thấy Quý Vinh tái hôn nhanh như vậy đúng là lạnh nhạt vô tình, nhưng người biết chuyện thì hiểu Quý Vinh cũng không còn cách nào khác nữa.

Dù sao thì khi anh ấy tỉnh lại sau tai nạn xe cộ thì giấy đăng ký kết hôn cũng đã lấy rồi, tình huống này đã vượt ngoài khống chế của anh ấy.
 
Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ
Chương 472: Chương 472



Vì vậy, khi Quý Vinh và Lương Vũ Huyên đưa hai đứa trẻ đến, Lý Trình Trình cũng nhiệt tình đón tiếp bọn họ và những cấp dưới của Quý Vinh. Với tình trạng hiện tại của Quý Vinh, ra ngoài một chuyến cũng không hề dễ dàng. Nếu không phải vì Trình Tuyết Dương ở đây, có lẽ Quý Vinh sẽ không đến.

Bởi anh ấy không muốn bị người khác nhìn với ánh mắt khác lạ. Nếu anh ấy không có sự nghiệp và tiền bạc, phỏng chừng mọi người sẽ chỉ trỏ anh ấy, nhưng vì địa vị xã hội của anh ấy cao nên những người đó chỉ có thể nghĩ thầm trong lòng.

Quý Vinh ở lại đây ba ngày rồi trở về vì Quý Tuyên Lý sắp vào mẫu giáo, cần trở về chuẩn bị chu đáo một chút.

Trước kia Trình Nhã học trường y tá cùng với Lăng Nhược Tuyết và Lương Dư Âm, còn ở cùng một phòng ký túc xá. Trình Nhã đã từng làm việc tại chi nhánh bệnh viện của nhà họ Quý một thời gian, sau đó được điều đến bệnh viện quân đội, học tập dưới sự dẫn dắt của một bác sĩ quân y sắp về hưu trong một năm, sau đó trở thành bác sĩ quân y, làm việc tại bệnh viện quân khu.

Ở đó, cô ấy tiếp xúc với các bác sĩ, y tá và quân nhân, nên đương nhiên cô ấy tìm được một người lính làm bạn đời. Chỉ có điều thời gian làm việc của quân nhân rất không ổn định, việc kết hôn không phải là chuyện dễ dàng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Bạn trai của Trình Nhã đã lập kế hoạch kỹ lưỡng, cố gắng sắp xếp thời gian trong nửa cuối năm để có thể kết hôn vào cuối năm. Vì vậy, gia đình cậu và bố mẹ của Trình Nhã bắt đầu chuẩn bị cho đám cưới của hai người.

Chỉ đợi đến cuối năm khi họ trở về, đám cưới sẽ được tổ chức mà không cần họ phải lo lắng gì cả. Bạn trai của Trình Nhã cũng không có nhiều thời gian, để anh ấy tự sắp xếp đám cưới là điều không thực tế.

Trình Nhã cũng đã gửi cho Lý Trình Trình xem bức ảnh chụp chung với bạn trai mình. Bạn trai cô ấy mặc một bộ quân phục gọn gàng, trông giống như nhân vật chính trong truyện hôn nhân với người lính, khiến Lý Trình Trình không khỏi có chút ghen tị.

Tuy nhiên, Bạch Đại Sơn cũng rất tuyệt vời.

Thời gian cứ thế trôi qua, chẳng mấy chốc, kỳ nghỉ hè đã kết thúc, Quý Bằng cũng trở về Thượng Hòa vì sắp khai giảng. Bây giờ Quý Bằng lên lớp chín, năm sau sẽ thi vào cấp ba, đây là một giai đoạn rất quan trọng.

Thời gian trôi nhanh thật, đã bao nhiêu năm trôi qua rồi, Lý Trình Trình vẫn nhớ như in lúc cô vừa mở mắt ra đã thấy Bạch Đại Sơn ngồi trước mặt mình. Cô từng nghĩ Bạch Đại Sơn sẽ bắt nạt cô, không ngờ anh lại cứu cô, và càng không ngờ rằng giữa cô và Bạch Đại Sơn lại xảy ra nhiều câu chuyện đến vậy.

Sau khi đưa Bạch Thiều Quang và Bạch Thiều Hoa lên mẫu giáo, Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn mới thảnh thơi hơn. Hai người kiểm tra từng bộ phận để đảm bảo mọi khâu đều ổn thỏa rồi mới yên tâm.

Trước đây khi học đại học, cô và hai đứa con tạm xa nhau suốt bốn năm. Bây giờ hai đứa trẻ đã đi học mẫu giáo, Lý Trình Trình không muốn làm gì khác nữa.

Mặc dù công ty của cô so với các công ty lớn không đáng là gì, nhưng cô dự định chờ đến khi hai đứa trẻ vào tiểu học rồi mới xem xét việc mở rộng sang các lĩnh vực khác.

Dù sao thì ngày càng có nhiều người khởi nghiệp, bất kể ngành nghề nào cũng đều có sự cạnh tranh khốc liệt. Nếu cô không cố gắng, sớm muộn gì cũng sẽ bị loại bỏ.

Vì vậy, bây giờ Lý Trình Trình chỉ muốn kiếm thêm nhiều tiền, để dù sau này không mở rộng sang ngành nghề mới, cô cũng có thể đầu tư để kiếm tiền.

Vào kỳ nghỉ hè, Hoàng Tú Lan nói với Lý Trình Trình cô ấy đã gặp Bạch San San đi cùng với một người đàn ông khác, tay trong tay, nói cười vui vẻ.

Sau kỳ nghỉ hè không lâu, Bạch San San và Cát Thiên Minh đã ly hôn. Mẹ của Cát Thiên Minh muốn đưa con của Bạch San San và Cát Thiên Minh là Chu Bạch Ưu, về quê nhưng vì Bạch Đại Sơn và Bạch San San đã cắt đứt quan hệ, Cát Thiên Minh còn theo họ kiếm tiền nên mẹ của Cát Thiên Minh cũng không dám đến nữa.

Cuối cùng, mẹ của Cát Thiên Minh đã đưa Chu Bạch Ưu và đồ đạc của Bạch San San đến nhà ông Hạ. Lúc đầu ông Hạ muốn trách gia đình Cát Thiên Minh đối xử không tốt với Bạch San San nhưng không ngờ, lại là Bạch San San tự gây ra chuyện này... Vì vậy, ông Hạ cũng không nói gì thêm mà để Bạch San San sống trong nhà của ông. Bà Hạ cũng cảm thấy may mắn vì đã ly hôn sớm, nếu không ông Hạ chắc chắn sẽ để lại tất cả cho Bạch San San, đến lúc đó sẽ thiệt thòi cho Hạ Hạ Tinh.

Lúc ly hôn, ông Hạ đã để lại tài sản cho mẹ con họ, sau này nếu có kiếm được thêm thì để lại cho Bạch San San, bà Hạ cũng không quan tâm. Dù sao, ở tuổi này, kiếm được cũng không nhiều như trước, nên ông Hạ muốn cho ai thì cho, bà Hạ cũng không can thiệp.

Bây giờ bà Hạ vẫn không tin An Thanh Hoa chỉ bắt đầu mối quan hệ với ông Hạ sau khi ly hôn. Nếu không thì sao Bạch San San lại như vậy? Chắc chắn là do di truyền.

Theo thông tin, Bạch San San đã trải qua nhiều mối tình từ khi còn trẻ, kinh nghiệm tình cảm quá phong phú, bà ấy luôn nghĩ Bạch San San sẽ không an phận, ngay cả khi tái hôn cũng có thể lại đi đến kết cục này...

Nhưng vì bà ấy đã ly hôn với ông Hạ, không cần lo lắng về Bạch San San nữa, bà ấy chỉ cần quan tâm đến mình và Hạ Hạ Tinh. Sau khi gặp phải người đàn ông lừa đảo năm xưa, đến giờ Hạ Hạ Tinh vẫn không tính đến chuyện tìm bạn đời, cô ấy chỉ chuyên tâm dạy học. Trước khi gặp được người phù hợp, bà Hạ cũng không thúc ép cô ấy vì không muốn cô ấy gặp phải người không ra gì.

Nếu gặp người không tốt, đó sẽ là nỗi đau cả đời.

Nhớ lại năm xưa, bà ấy cũng vậy, vui mừng vì cưới được cha của Hạ Hạ Tinh nhưng không ngờ ông ta là kẻ giả dối, bề ngoài là người tốt nhưng lại thích uống rượu, mỗi khi say là trở mặt, coi bà ấy như kẻ thù mà đánh đập. Sau này, ông ta còn đánh cả con gái, bà Hạ mới phải cầu cứu khắp nơi, cuối cùng mới ly hôn thành công.

Đàn ông sợ chọn sai nghề, phụ nữ sợ lấy nhầm chồng, vì vậy bà ấy không thúc ép Hạ Hạ Tinh, chuyện hôn nhân thì cứ để tùy duyên.

Cát Thiên Minh và Bạch San San có một đứa con trai, sau khi ly hôn, mẹ Cát nhất quyết không để Bạch San San mang đi. Dù sao, bây giờ nhà họ Cát chỉ có một đứa cháu trai, nếu sau này Cát Thiên Minh tái hôn và có con khác, có lẽ bà ta sẽ giao đứa trẻ cho Bạch San San, nhưng hiện tại thì không.

Cát Thiên Minh vì chuyện ly hôn mà nhốt mình trong nhà, không ra ngoài. Anh ấy không hiểu tại sao mình lại trở thành chồng cũ của Bạch San San. Anh ấy trẻ hơn nhiều so với người trước, kiếm nhiều tiền hơn, giờ còn có con nữa. Tại sao cô ta lại muốn ly hôn?

Cô ta có trái tim không?

Anh ấy đối xử với cô ta tốt như vậy, bao nhiêu phụ nữ khác muốn mà không có được cuộc sống như vậy, thế mà cô ta không muốn sao?

Cát Thiên Minh thật sự không hiểu nổi.

Không chỉ Cát Thiên Minh không hiểu, ngay cả Lý Trình Trình khi nghe những chuyện này cũng không hiểu nổi, không biết Bạch San San đang nghĩ gì. Nếu nói cô ta là trap girl, lừa người ta cũng không phải lừa như vậy. Lừa thì cứ lừa thôi, đừng kết hôn, như vậy sẽ không phải ly hôn nhiều lần, hơn nữa cũng không làm hỏng danh tiếng của mình.

Nếu cô ta tiếp tục ly hôn vài lần nữa, khi ra ngoài, mọi người nhắc đến "gia đình tám lần ly hôn" sẽ biết ngay là cô ta.
 
Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ
Chương 473: Chương 473



Bạch Đại Sơn và Bạch San San đã đoạn tuyệt quan hệ, hơn nữa bây giờ Bạch San San cũng có ông Hạ lo cho cô ta rồi, cho nên Lý Trình Trình cũng không nhọc lòng mà quản chuyện của Bạch San San làm gì.

Mỗi người đều có số mệnh của mình, Bạch San San làm người không nhớ ơn thì cô có nhọc lòng nhiều chuyện cũng không có ý nghĩa gì.

Ngày thường Bạch lão đại và Bạch lão nhị cũng không quan tâm đến chuyện của Bạch San San, lúc nghe nói cô ta lại ly hôn bọn họ cũng không nói gì thêm, từ trước đến nay bọn họ tận tâm tận lực mà nuôi nấng Bạch San San, toàn bộ thứ tốt trong nhà đều dồn cho Bạch San San, bọn họ chưa từng bạc đãi Bạch San San nên bọn họ không có gì phải áy náy cả.

Sau khi Bạch San San ly hôn cũng không có quay trở về quấy rầy Bạch lão đại và Bạch lão nhị, sinh hoạt của mọi người vẫn yên ổn không xảy ra chuyện gì.

Cũng không biết Bạch San San có thể an phận được bao lâu đây.

Lý Trình Trình xuyên đến đây được một năm thì anh cả của Trình Tuyết Dương cũng chính là ông cậu cả của Lý Trình Trình đã bảy mươi tuổi, hiện tại nhiều năm đã trôi qua tuổi tác của Trình Tuyết Chí càng lúc càng lớn, giờ đã hơn tám mươi tuổi, coi như là tuổi sống thọ rồi.

Điều kiện gia đình có tốt đến mấy cũng không thể ngăn cản được sinh lão bệnh tử, cơ thể của Trình Tuyết Chí từ từ suy yếu đi, Trình Tuyết Chí có một trai một gái, sau đó có thêm hai cháu nội một trai một gái với hai cháu ngoại đều là con gái.

Cảm giác được tình trạng của Trình Tuyết Chí ngày một kém đi, tần suất trở về của con cái càng ngày càng cao, gần như mỗi ngày đều có người ở nhà trông nom Trình Tuyết Chí.

Lý Trình Trình không phải cháu gái của nhà họ Quý nhưng tốt xấu gì cũng chiếm thân xác cháu gái của nhà họ Quý, theo lý thì cô phải gọi Trình Tuyết Chí là ông cậu cả, hơn nữa lúc mới đến thành phố Thượng Hòa, Trình Tuyết Chí đối xử với cô không tệ, về tình về lý đều nên đến thăm.

Nhưng mà Lý Trình Trình ở xa tận bên này, đi lại mỗi ngày là chuyện không có khả năng, hơn nữa nhà người ta có con trai con gái, có chuyện gì cũng không đến lượt một người ngoài như cô làm, nếu không thì nhỡ đâu chắt trai cưng của người ta là tưởng cô sang kiếm lợi gì ở đó thì sao!

Trước khi Lý Trình Trình xuyên đến hai đứa cháu gái của Trình Tuyết Chí đã kết hôn rồi, con cái giờ cũng đã lớn, sắp tốt nghiệp tiểu học rồi, người ta khắc có cách của người ta.

Cho nên Lý Trình Trình cứ cách mười ngày thì qua thăm Trình Tuyết Chí một lần, sau đó lại đi xem bất động sản của mình, còn đi xem phòng ốc mà người môi giới giới thiệu để mua tứ hợp viện và nhà ở.

Cô biết lúc nào giá của phòng ốc sẽ rẻ nhất, chờ đến được giá nhất là lúc cô ra tay, để lại cho mình một căn, cho hai đứa nhỏ mỗi đứa một căn là đẹp.

Cháu trai của Trình Tuyết Chí là Trình Thần năm nay đã hơn ba mươi tuổi, nhưng mà công việc của anh ấy giống Âu Hồng, phần lớn thời gian đều ở bên ngoài, cơ bản là không liên hệ được cho nên hiện tại anh ấy không ở nhà.

Trình Nhã ở viện quân y cũng không thể tùy ý xin nghỉ, chỉ có chờ đến lượt cô ấy được nghỉ phép mới có thể trở về thăm ông nội của mình, mà vị hôn phu của cô ấy cũng giống như Trình Thần, muốn gặp mặt không phải chuyện dễ dàng gì, vốn dĩ tính toán cuối năm sẽ kết hôn nhưng không biết bây giờ Trình Tuyết Chí có thể đợi đến lúc đó được hay không.

Cháu gái ngoại của Trình Tuyết Chí là Tiêu Ngọc và Tiêu Lê đều lấy chồng gần, hai người thay phiên nhau đưa con trở về thăm ông ngoại, mấy cô ấy ở gần nên có thể đến thăm ông ngoại mỗi ngày.

Thực ra bên ngoài, người ta chú ý nhất là Trình Tuyết Chí chia tài sản thế nào, nhưng mà Trình Tuyết Chí đã chia xong từ lâu, mấy năm trước đã chia xong rồi, không cần người khác nhớ thương.

Trình Tuyết Dương có tổng cộng năm anh chị em, đứng đầu là anh cả Trình Tuyết Chí, đứng thứ hai là anh Trình Tuyết Thiện, bà ấy đứng thứ ba, đứng thứ tư là em gái Trình Tuyết Ngưng và đứng thứ năm là em gái Trình Tuyết Tuệ, Trình Tuyết Chí lớn nhất nay đã ngoài tám mươi, mà người nhỏ nhất là Trình Tuyết Tuệ cũng sắp bảy mươi rồi, mấy anh chị em tuổi tác đều đã cao, nhưng mà cả đời này không phải chịu đại nạn gì, cũng coi như hạnh phúc, dù sao hiếm thấy có người có thể bình an thuận lợi cả đời.

Trình Tuyết Chí chưa đi đến thời khắc cuối cùng của sinh mệnh cho nên cũng không để mọi người vây quanh ông ấy cả ngày, dù sao cũng không biết sẽ ra đi lúc nào, ai biết phải vây quanh ông ấy bao lâu, nếu đều tụ về chỗ ông ấy rồi bị chậm trễ thời gian thì phải làm sao?

Nhưng mà từ chỗ người tên Hà Uyển Xuân kia lại truyền đến tin tức tốt, bởi vì bà ta ngủm củ tỏi rồi, bà ta tính kế Trình Tuyết Dương cả một đời, kết quả vẫn ra đi trước Trình Tuyết Dương.

Mà Trình Tuyết Dương có một phần do có được kỳ ngộ nên đều lần lượt tránh khỏi những tính toán của Hà Uyển Xuân.

Trình Tuyết Dương không biết là ở "kiếp trước" mưu kế của Hà Uyển Xuân kia thành công, cả đời này của bà ấy phải sống khổ sở ở nhà Lý Minh Sơn, nhờ có Lý Trình Trình mà bà ấy mới được giải thoát, mới giúp cho bà ấy không bị người ta tính kế lần nữa.

Quãng thời gian đó ở nhà họ Quý, nhà họ Quý cũng tận tâm tận lực bồi dưỡng cô, cho nên cô có rất nhiều bạn bè, tuy rằng bây giờ Quý Tình Tình đã trở lại nhưng những bạn bè đã quen biết cô từ trước, cho dù cô không nhớ người ta nhưng người ta vẫn nhớ cô, bởi vì cô có thân phận cháu gái nhà họ Quý này, nó khiến nhiều người cảm thấy hứng thú về cô.

Chẳng qua phần lớn thời gian cô đều ở thôn An Cư, mọi người muốn tiếp xúc với cô cũng không tiếp xúc được.

Làm cùng Lý Trình Trình một thời gian rồi Quý Tình Tình tính tự mình làm, hiện tại còn chưa tiến vào thập niên 90, làm cái gì cũng được, muốn làm gì cũng vẫn kịp.

Cho nên dưới sự nhắc nhở của Lý Trình Trình cô ấy mở một cửa hàng quần áo ở trung tâm Thành phố Thượng Hòa, trong cửa hàng thuê hai nhân viên, cô ấy không cần lúc nào cũng phải có mặt ở trong cửa hàng để trông coi.

Sau khi có Lý Trình Trình đầu tư vào thì mỗi năm Quý Tình Tình mở một cửa hàng mới, cửa hàng trang phục, tiệm giày, cửa hàng tinh phẩm, văn phòng phẩm, tiệm ăn vặt, tiệm trà sữa... Sau đó còn mở thêm cửa hàng đồ điện đồ gia dụng...

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô ấy mở càng ngày càng nhiều cửa hàng, chẳng qua hiện tại không ai biết được giá trị thật sự của chúng, chờ đến tương lai mới có thể thấy được.

Bởi vì có Lý Trình Trình đầu tư, cho nên lợi nhuận cùng với quy hoạch trong tương lai của cửa hàng đều có một nửa là của Lý Trình Trình. Vì thế dù Lý Trình Trình không mua thêm cửa hàng mới thì cô cũng không thiếu tiền.

Trở lại chuyện chính, bởi vì chuyện của Trình Tuyết Chí cho nên Quý Tình Tình ở lại thành phố Thượng Hòa khá lâu, những bạn học cũ vô tình hay cố ý đều đến gặp cô ấy.

Bọn họ muốn tiếp xúc với Quý Tình Tình nhưng lại để ý chuyện Quý Tình Tình từng ly hôn.

Cho nên nhìn sắc mặt rối rắm của họ trong lòng Quý Tình Tình thấy thú vị khỏi nói, chẳng qua cô ấy không có bất kỳ hứng thú gì với những người bạn học cũ này, tuy rằng có ký ức lúc trước của Quý Tình Tình nhưng cô ấy cũng chẳng có cảm giác gì về họ.

Cô ấy nhìn những người đó giống như những con khổng tước hoa biển diễn trước mặt mình nhưng cô ấy không d.a.o động chút nào, hiện tại cô ấy cũng không biết mình thích người như thế nào nhưng chắc chắn không phải là loại người như bọn họ.

Bây giờ Trình Tuyết Chí như vậy rồi, cũng không có ai giới thiệu đối tượng cho Quý Tình Tình nữa, Quý Tình Tình nhẹ người hẳn đi, không cần phải đi ứng phó những chuyện phiền não đó.

Mỗi ngày đều có những người khác nhau đến cửa thăm hỏi Trình Tuyết Chí, Quý Tình Tình ở nhà Trình Tuyết Chí cũng có thể gặp được rất nhiều người, chẳng qua vẫn chưa gặp được người mà cô ấy thích.

Từ sau khi cơ thể Trình Tuyết Chí trở nên yếu đi thì cứ mười ngày Lý Trình Trình sẽ đến đây một lần, chờ đến lúc nghỉ đông sản nghiệp trong nhà sẽ giao tất cho Bạch lão nhị trông coi, một nhà bọn họ trực tiếp đến thành phố Thượng Hòa, bọn họ có nhà ở đây nên có chỗ để ở.

Đến cuối năm, Trình Nhã định kết hôn, vừa lúc cơ thể của Trình Tuyết Chí còn chưa yếu đến nỗi chỉ có thể nằm, có thể đến tham gia hôn lễ của cháu gái một chút.
 
Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ
Chương 474: Chương 474



Mặc dù Lý Trình Trình đã biết Trình Nhã gặp được một người quân nhân ở bệnh viện quân đội từ sớm nhưng chỉ đến khi Trình Nhã sắp kết hôn thì cô mới được gặp mặt lần đầu, cảm giác khác hẳn so với khi nhìn thấy qua ảnh.

Bạn trai của Trình Nhã mang lại cảm giác mạnh mẽ hơn nhiều so với trong ảnh, hormone bùng nổ, rất có sức hút kể cả về vẻ ngoài lẫn tính cách, còn quyến rũ hơn cả những ngôi sao điện ảnh thời trước.

Tuy nhiên, do tính chất công việc của anh ta, cơ hội gặp gỡ phụ nữ không nhiều, có thể nói là ít bị người khác làm phiền, điều này khiến Trình Nhã có thể yên tâm làm việc.

Mặc dù hai người không làm việc cùng nhau nhưng nơi làm việc cách nhau không xa, sau khi kết hôn cũng không phải sống mỗi người một phương, không như những cặp vợ chồng khác, phải một hai năm mới gặp được một lần.

Trình Nhã vừa trở về đã đưa bạn trai đến thăm ông nội của mình ngay. Thấy chuyện hôn nhân trọng đại trong đời của cháu gái cuối cùng cũng được giải quyết, Trình Tuyết Chí đã yên tâm hơn phần nào.

Ông ấy luôn tự nhủ trong lòng rằng mình phải kiên trì, dù thế nào cũng phải trụ được đến khi Trình Nhã kết hôn, như vậy ông ấy mới không còn gì hối tiếc.

Nhà bạn trai của Trình Nhã không ở đây, anh ta cũng không có nhà ở thành phố Thượng Hòa, vậy nên khi tổ chức hôn lễ ở thành phố Thượng Hòa cũng không thể giống như những người khác được.

Hôn lễ của Trình Nhã được tổ chức ở một khách sạn lớn tại Thượng Hòa.

Nhà họ Trình cũng đã chuẩn bị sẵn sàng giúp Trình Tuyết Chí, hộ tống ông ấy đến khách sạn tham dự hôn lễ của Trình Nhã. Nhìn thấy dáng vẻ hạnh phúc của Trình Nhã trên sân khấu, Trình Tuyết Chí cảm thấy yên tâm rồi.

Ba ngày sau là hôn lễ của Trình Nhã, Trình Tuyết Chí không còn gì hối tiếc mà từ giã cõi trần, bạn đời của ông ấy đã ra đi vài năm trước, cuối cùng bây giờ thì ông ấy cũng có thể đi tìm bà ấy rồi.

Trình Tuyết Chí được an táng tại nghĩa trang nhà họ Trình. Lý Trình Trình đã từng đến nghĩa trang này, chỉ là nghĩa trang đó nằm trong một không gian song song khác.

Ở đó, Trình Tuyết Dương bị Lý Minh Sơn và Hà Uyển Xuân hại chết, sau đó lá rụng về cội, được an táng tại nghĩa trang này.

Ngày Trình Tuyết Chí hạ táng, thời tiết rất đẹp, ngay cả ông trời cũng đến tiễn đưa ông ấy. Tuy tâm trạng của mọi người rất đau buồn nhưng đây lại là hỉ tang của Trình Tuyết Chí, mọi người cũng mừng cho ông ấy vì không phải chịu nhiều đau đớn nữa.

Sau khi tham dự hôn lễ của Trình Nhã và đám tang của Trình Tuyết Chí, Lý Trình Trình cùng Bạch Đại Sơn trở về thôn An Cư.

***

Ngày hôm đó, Mạnh Thanh Thanh đột nhiên được gọi đến chi bộ thôn. Bà ta thấp thỏm không yên, nghĩ rằng có chuyện gì đã xảy ra.

Nhưng khi nhận được cuộc gọi từ Cục công an, bà ta gần như vui đến phát điên. Cuối cùng cũng có tin tức về đứa con gái Lý An An của bà ta rồi.

Khi Mạnh Thanh Thanh chạy đến trạm thu nhận, nhìn thấy Lý An An gầy gò như que củi, không ra hình người, bà ta không kìm được cảm xúc, bật khóc nức nở. Bà ta không biết Lý An An đã đi đâu, đã trải qua những gì.

Sau đó, từ nhân viên của trạm, bà ta biết được sự thật, là năm đó Lý An An cùng Thẩm Thính Vân đến miền Nam, nhưng ngay khi vừa đến nơi, bọn họ đã bị bán vào một nơi tương tự như vũ trường, phải làm việc ở đó trong nhiều năm. Gần đây, nhờ cuộc điều tra, công an mới phát hiện ra Lý An An và Thẩm Thính Vân.

Mạnh Thanh Thanh không ngờ Lý An An phải trải qua những việc như vậy. Thế này thì không thể đưa Lý An An về thôn được, nếu không sẽ bị mọi người chỉ trỏ, bị nước miếng của mọi người dìm c.h.ế.t đuối. Vì vậy, Mạnh Thanh Thanh thuê một căn phòng trong thị trấn, ở lại đây để chăm nom Lý An An, giúp cô ta chăm sóc thân thể.

Thẩm Thính Vân cũng được nhà họ Thẩm ở thành phố Thượng Hòa đón về. Khi biết những chuyện đã xảy ra với Thẩm Thính Vân ở bên ngoài, nhà họ Thẩm rất ruồng bỏ, cũng không muốn để ý đến cô ta nữa.

Nhà họ Thẩm không phải là gia đình bình thường. Nếu con gái không mang lại lợi ích cho gia tộc thì sẽ bị bỏ rơi, đặc biệt là khi Thẩm Thính Vân đã làm những việc khiến gia đình mất mặt như vậy.

Vì vậy, nhà họ Thẩm thuê một căn nhà, sắp xếp bảo mẫu đến chăm sóc Thẩm Thính Vân, còn những chuyện khác thì không quan tâm đến nữa. Hiện tại, bên ngoài có nhiều lời đồn đại về Thẩm Thính Vân, khiến nhà họ Thẩm sắp tức nổ phổi.

Suốt những năm tháng Thẩm Thính Vân ở bên ngoài, cuộc sống của cô ta cũng không hề dễ chịu là bao, có thể nói là bị tra tấn, chỉ có làm việc chứ đừng nghĩ tới chuyện ăn uống hay tiền bạc, suýt chút nữa thì bị vắt kiệt.

Sau một thời gian dưỡng bệnh, cơ thể Thẩm Thính Vân mới hồi phục được một chút đã bắt đầu hỏi thăm về chuyện của Quý Vinh. Năm đó, cô ta đến miền nam là để tìm Quý Vinh, vì thế mới bị người ta hãm hại. Cho nên, Quý Vinh phải bồi thường cho cô ta.

Biết được Lương Dư Âm đã qua đời vì tai nạn xe cộ, Thẩm Thính Vân vui mừng khôn xiết: "Ai bảo cô cướp người trong lòng của tôi, bây giờ thì sao? Đến cả mạng cũng không còn, ngay cả ông trời cũng đứng về phía tôi."

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhưng khi cô ta biết hai chân Quý Vinh đã tàn tật, chỉ có thể ngồi trên xe lăn, sắc mặt Thẩm Thính Vân lại thay đổi. Cô ta chỉ muốn sống những ngày tháng hạnh phúc với Quý Vinh, sao có thể chăm sóc Quý Vinh bị liệt chân hai chân được?

Lúc này, Thẩm Thính Vân không còn chút tình cảm nào với Quý Vinh nữa, chỉ còn sự chán ghét. Thì ra, từ trước đến giờ, cô ta chưa bao giờ thích con người của Quý Vinh, cô ta chỉ thích thân phận của Quý Vinh và danh phận cô chủ của nhà họ Quý mà thôi. Bây giờ, Quý Vinh đã trở thành một kẻ tàn phế, nhà họ Quý sẽ không thể để Quý Vinh lên nắm quyền được. Vậy nên, Quý Vinh trở thành món đồ không có giá trị với cô ta.

Chỉ là, danh tiếng bây giờ của cô ta đã bị hủy hoại, nhà họ Thẩm cũng không quan tâm đến cô ta nữa, việc tìm một người đàn ông có điều kiện tốt để trở thành thiếu phu nhân không dễ dàng chút nào.

Làm gì có ai không để bụng đến những chuyện cô ta đã trải qua trong mấy năm trước được?

Còn cả Đoàn Tình Tình kia nữa, chẳng phải cô ta cũng từng bị giam giữ sao? Sau đó không phải vẫn kết hôn rồi ly hôn đấy sao? Sao nhà họ Quý lại chấp nhận cô ta lần nữa?

Rốt cuộc đã xảy ra những chuyện mờ ám gì rồi?

Những việc này không thể điều tra nên Thẩm Thính Vân cũng không biết được. Bây giờ cô ta chỉ muốn dựa vào việc kết hôn để có cuộc sống tốt đẹp. Vì thế, cô ta nhờ bảo mẫu được cử tới chăm sóc mình đi thu thập tất cả thông tin về các danh gia vọng tộc ở thành phố Thượng Hòa, để cô ta có thể lựa chọn một người phù hợp.

Nhà họ Thẩm không cần cô ta nữa, chê cô ta làm mất mặt gia đình, nuôi cô ta ở bên ngoài. Đã thế, cô ta sẽ dùng cách của mình để quay lại nhà họ Thẩm, để sau này bọn họ không dám xem thường cô ta nữa.

***

Sau khi bị Bạch San San ly hôn, Cát Thiên Minh yên tĩnh một thời gian, sau đó lại vội vã kiếm tiền. Không ai biết rõ Bạch San San yêu tiền đến mức nào hơn cậu ta, chỉ cần cậu ta có tiền, sớm muộn gì Bạch San San cũng sẽ quay lại.

Dù sao những người thực sự giàu có cũng không thể cưới một người phụ nữ đã ly hôn nhiều lần như Bạch San San. Cậu ta không hiểu tại sao Bạch San San lại ly hôn với cậu ta vì người như vậy.

Trên đời này có ai có thể tốt với cô ta như cậu ta không?

Chắc chắn là không rồi, đúng không?

Thỉnh thoảng Cát Thiên Minh còn bế con đến tìm Bạch Đại Sơn, có lẽ là để kết thân với anh. Dù sao đứa bé cũng là con của Bạch San San, có chút quan hệ huyết thống với Bạch Đại Sơn. Nhưng Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn không muốn can thiệp, một khi can thiệp thì sẽ phải can thiệp cả đời, bọn họ không ngốc đến thế.

Đứa trẻ này có cha mẹ, có ông bà nội, không đến lượt người ngoài như bọn họ can thiệp sao. Tại sao họ lại phải tự tạo áp lực cho mình, tại sao phải để người khác thảnh thơi, thoải mái chứ?

Hơn nữa, đứa trẻ này là con của nhà họ Cát, mọi khó khăn đều là chuyện của nhà họ Cát, không liên quan gì đến bọn họ.

Thay vì mang đứa trẻ đến tìm bọn họ, Cát Thiên Minh nên tìm Bạch San San thì hơn. Có lẽ chưa biết chừng điều đó sẽ đánh thức tình mẫu tử của Bạch San San đối với đứa trẻ đấy.
 
Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ
Chương 475: Chương 475



Có điều, chắc là loại người không có tim thế này sẽ không vì con cái mà mềm lòng đâu. Nếu không người ta đã chẳng thể làm ra loại chuyện như thế.

Lý Trình Trình nhớ lại lần gặp mặt đầu tiên của mình và Bạch San San, hình như ngay từ đầu Bạch San San đã là loại người như thế. Cô ta quá mức kiêu ngạo, ngang ngược, trong đầu chỉ biết đến bản thân mình, hoàn toàn không nghĩ tới người khác. Đến cả mấy anh trai mình, cô ta cũng không quan tâm chứ đừng nói đến những người khác.

Không biết là Bạch lão đại, Bạch lão nhị, Bạch lão tam không biết nuôi con trẻ hay là do bản chất của Bạch San San là vậy, nhưng bây giờ nhìn thấy Bạch lão đại, Bạch lão nhị nuôi con cái, Lý Trình Trình cảm thấy những đứa trẻ bọn họ đuôi sẽ không giống như Bạch San San. Điều này đã nói rõ bản chất của Bạch San San là như thế, dù cho ai nuôi dạy, cô ta cũng sẽ trở thành như vậy.

Lý Trình Trình cũng nhận nuôi Lý Hiểu Đồng giữa chừng, Lý Hiểu Đồng có cha mẹ, cũng có mâu thuẫn trong gia đình, hơn nữa đến những năm 80 hoàn cảnh gia đình của cô bé không hề tốt. Vả lại cô bé còn sống cùng với những người thân không thích cô bé, nhưng cô bé không hề bị ảnh hưởng. Điều này nói lên bản tính của cô bé là như vậy, cô bé không giống Bạch San San.

Vân Mộng Hạ Vũ

Bên này Cát Thiên Minh nhung nhớ không quên Bạch San San, Bạch San San bên kia chưa ly hôn đã bắt đầu yêu đương hẹn hò với người khác. Bây giờ ly hôn rồi, cô ta càng thêm quang minh chính đại yêu đương, quang minh chính đại hẹn hò.

Bạch San San thích cảm giác ngọt ngào lúc yêu đương, không thích sự bình lặng sau khi kết hôn. Hơn nữa cô ta cũng hiểu một đạo lý chính là lúc chưa kết hôn, đàn ông đối xử với cô ta tốt nhất, nhưng sau khi kết hôn, họ sẽ thay đổi thái độ. Mặc dù Cát Thiên Minh thích cô ta nhưng thái độ trước khi kết hôn và sau khi kết hôn của anh ấy khiến cô ta cực kỳ không hài lòng.

Cô ta thích ngày nào cũng ngọt ngào giống như lúc yêu đương. Nói cách khác loại người như cô ta chỉ thích hợp hẹn hò, yêu đương, không thích hợp kết hôn. Vì thế Bạch San San không có ý định kết hôn nữa, sau này cứ hẹn hò như vậy thôi. Một khi hẹn hò đến lúc nhàm chán thì chia tay, sau đó lại hẹn hò, như thế có thể ngọt ngào mãi mãi.

Hơn nữa cô ta đã có hai đứa con, như vậy là đủ rồi. Đợi lúc cô ta già đi, con cái sẽ không mặc kệ cô ta.

Bạch San San tưởng tượng đến là vui vẻ.

Tôn Tĩnh Bình - người đàn ông ăn bám, kiếp trước cưới Lục Sơ Hạ - muốn cưới một bạn học trong thành phố. Kiếp trước anh ta thể hiện bản thân trước mặt Lục Sơ Hạ, sau đó thực sự khiến Lục Sơ Hạ động lòng. Lục Sơ Hạ không màng đến sự ngăn cản của gia đình, cố chấp muốn cưới anh ta, sau đó dẫn Tôn Tĩnh Bình làm ăn kiếm tiền. Đến khi bồi dưỡng được Tôn Tĩnh Bình thì anh ta thay đổi. .

Nhưng kiếp này âm mưu của Tôn Tĩnh Bình thất bại rồi, không chỉ thất bại ở chỗ Lục Sơ Hạ mà đến cả những bạn học khác cũng thế. Sau đó danh tiếng của anh ta còn bị hủy khiến mọi người đều biết bộ mặt thật của anh ta.

Sau khi Quý Tình Tình về nhà họ Quý, Tôn Tĩnh Bình lại nổi hứng, bởi vì anh ta cảm thấy Quý Tình Tình đã ly hôn, chắc chắn sẽ không chê anh ta chỉ có thân phận là người nông thôn. Vì thế anh ta lượn lờ trước mặt Quý Tình Tình, người nhà họ Quý đã biết bản chất của Tôn Tĩnh Bình thế nào. Họ kể lại những gì Tôn Tĩnh Bình làm trong mấy năm qua cho Quý Tình Tình nghe. Mà Quý Tình Tình vốn đã không cho Tôn Tĩnh Bình cơ hội.

Vì thế ý định muốn nhờ cậy nhà họ Quý để phát triển bản thân của Tôn Tĩnh Bình chỉ có thể thất bại.

Sau đó Thẩm Thính Vân biết đến Tôn Tĩnh Bình, cô ta mời Tôn Tĩnh Bình qua đó. Thẩm Thính Vân nghĩ nếu bản thân đã không thể gả cho người có tiền, vậy thì bồi dưỡng ra một người có tiền thôi.

Thẩm Thính Vân không biết suy nghĩ của bản thân lại giống với cách mà Tôn Tĩnh Bình đang làm. Mục đích của Tôn Tĩnh Bình chính là vậy, không ngờ tới bây giờ, thế mà anh ta lại được cô cả nhà họ Thẩm để mắt tới.

Lạc đà gầy còn hơn ngựa lớn, nói thế nào thì Thẩm Thính Vân cũng là cô cả nhà họ Thẩm. Nhà họ Thẩm chỉ mặc kệ cô ta ngoài mặt thôi chứ không phải thực sự mặc kệ cô ta.

Sau khi Lục Sơ Hạ kết hôn với Bạch An Khang thì ở lại thôn An Cư. Mọi người đều xin được đất để làm nhà mới, đương nhiên Bạch An Khang cũng xin được. Xây xong nhà mới, anh ấy không sống cùng cha mẹ nữa.

Vả lại nếu như anh ấy sống cùng với ba mẹ, Lục Sơ Hạ cũng sẽ không gả cho anh ấy. Kiếp trước cô ấy gả cho Tôn Tĩnh Bình, sau khi làm ăn thành công, kiếm được nhiều tiền, Tôn Tĩnh Bình đón cha mẹ, họ hàng ở quê lên sống cùng nhau. Lục Sơ Hạ bị làm phiền, còn phải chịu không ít ấm ức. Vì thế điều kiện cô ấy đưa ra khi gả cho người khác là không sống cùng cha mẹ.

Nếu như sau này làm trái lời, cô ấy sẽ quay người rời đi ngay, tuyệt đối không nhún nhường cầu toàn như kiếp trước. Kiếp trước cũng là do tự nên cô ấy tự chuốc lấy, bởi vì cô ấy làm tổn thương người trong nhà nên không còn ai lo cho cô ấy nữa, nhưng kiếp này không giống như vậy.

Vì thế kể cả khi Lục Sơ Hạ sinh con, Bạch An Khang cũng không để cha mẹ mình qua làm phiền họ. Tư tưởng của người ở thành phố và nông thôn vẫn có hơi khác biệt, Bạch An Khang không muốn hai bên vì suy nghĩ khác nhau mà nảy ra mâu thuẫn, phát sinh tranh cãi.

Bạch An Khang cảm thấy suy nghĩ của Lục Sơ Hạ rất đúng. Tư tưởng của người trẻ tuổi và người lớn tuổi khác nhau khá lớn, không thích hợp sống cùng nhau trong thời gian dài. Nếu không sẽ ba ngày cãi một trận nhỏ năm ngày cãi một trận lớn.

Đám trẻ trong thôn dần dần trưởng thành, Lý Trình Trình để một vài đứa thông minh gia nhập vào đoàn đội của mình, sau này Lục Sơ Hạ sẽ dẫn Bạch An Khang đến thành phố Thượng Hòa khởi nghiệp.

Chỉ có điều lần này cô ấy sẽ không lùi lại để nhường người khác làm. Cô ấy cũng không để đàn ông thay mình quản lý sự nghiệp. Kiếp trước vì cô ấy nhường lại để Tôn Tĩnh Bình lên làm, sau đó Tôn Tĩnh Bình mới đắc ý quên cả bản thân.

Nhà họ Quý, nhà họ Trình, nhà họ Lục cùng nhau đầu tư, Lục Sơ Hạ đã mở được cái siêu thị lớn nhất thành phố Thượng Hòa, mấy chục năm sau, ở thành phố Thượng Hòa, địa vị của siêu thị này vẫn sừng sững không đổ.

Lý Trình Trình cũng đầu tư, vì thế mỗi năm đợi chia tiền hoa hồng là được rồi.

Sau đó Lục Lập Xuân cũng mở công ty điện ảnh ở thành phố Thượng Hòa, sắp tới ngành điện ảnh sẽ nghênh đón bước phát triển vượt bậc. Lý Trình Trình cũng đầu tư vì thế cô thường góp ý cho Lục Lập Xuân. Cô ấy kiếm được nhiều tiền, đương nhiên Lý Trình Trình cũng được chia nhiều hơn. Vì kiếm tiền, Lý Trình Trình vui vẻ chia sẻ kinh nghiệm cho Lục Lập Xuân.

Mặc dù kiếp trước cô chỉ là nô lệ tư bản bình thường, nhưng cô xem khá nhiều phim điện ảnh cũng như phim truyền hình. Hơn nữa cũng tìm hiểu ngành nghề này thông qua mạng internet, vì thế cô có thể chia sẻ được kha khá kinh nghiệm hữu dụng cho Lục Lập Xuân.

Chị em hợp tác phát triển sự nghiệp lớn mạnh thêm.

Chẳng mấy chốc Lý Hiểu Đồng và Điền Khả Khả đã học cấp ba, hai người đều đã trở thành những cô thiếu nữ xinh đẹp. Mà lúc này Quý Bằng đã học đại học rồi. Nam sinh viên đẹp trai, phóng khoáng, vừa có thân phận, vừa có nhan sắc khiến cho vô số cô gái theo đuổi, thế nhưng cậu ấy đều lạnh lùng từ chối.

Đợi khi Lý Hiểu Đồng và Điền Khả Khả tốt nghiệp cấp ba, lúc nghỉ hè, Quý Bằng tới đây chơi. Bây giờ cậu ấy thực sự vừa cao lớn, vừa đẹp trai, những cô gái nhìn thấy đều rung động.

Quý Bằng và Lý Hiểu Đồng cũng được coi là thanh mai trúc mã cùng nhau trưởng thành. Dù sao thì gần như năm nào cũng sẽ gặp mặt, mỗi năm đều sẽ cùng nhau sinh hoạt, cùng nhau học tập một khoảng thời gian. Mà Điền Khả Khả vẫn luôn dính lấy Lý Hiểu Đồng, đương nhiên cũng là thanh mai trúc mã của Quý Bằng, bây giờ tốt nghiệp cấp ba, cũng đã đến tuổi rồi.

Điền Khả Khả gọi Quý Bằng ra, hai người tới bờ sông, sau đó Điền Khả Khả tỏ tình với Quý Bằng.
 
Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ
Chương 476: Chương 476



"Quý Bằng, chúng ta học cùng nhau từ bé, thực ra em đã thích anh từ lâu rồi, chẳng qua vì tuổi tác và vấn đề học tập, em luôn giấu kín trong lòng, bây giờ, cuối cùng cũng thi đại học xong, tốt nghiệp rồi, em không muốn chờ đợi nữa mà nói cho anh biết ngay, em thích anh, anh có bằng lòng..." Điền Khả Khả vừa nói, vừa nhìn Quý Bằng bằng ánh mắt nóng bỏng.

Trong trường học cũng có bạn nam viết thư tình cho cô bé, điều này chứng tỏ cô bé cũng không đến nỗi nào nhưng cô bé lại yêu thầm Quý Bằng nên đã từ chối hết những người kia rồi.

"Xin lỗi, tôi không thích cô, cô đừng làm lỡ dở thời gian vì tôi, nếu như tôi biết cô có suy nghĩ này từ trước, tôi sẽ không dạy cô học, tôi giúp cô nâng cao thành tích, mong cô đừng lấy oán báo ân, làm ra chuyện bất lợi cho tôi." Quý Bằng không thèm nghĩ ngợi đã thẳng thừng từ chối.

Đúng là cùng nhau học nhưng cậu ấy không gọi Điền Khả Khả, lần nào cũng là cô bé tự đến học cùng Lý Hiểu Đồng sau đó không đi nữa, gia nhập với hai người họ.

Cậu ấy không ngăn cản nữa, để cô bé cùng học. Nếu như bởi vì tỏ tình xong bị từ chối mà cô bé ra ngoài nói lung tung chuyện của cậu ấy, đây chẳng phải là lấy oán báo ơn sao?

Nếu Điền Khả Khả muốn làm người ăn cây táo, rào cây sung, vậy thì cô bé cứ nói đi.

"Quý Bằng, em biết rồi." Điền Khả Khả cũng không ngờ vậy mà Quý Bằng lại từ chối cô bé và không hề do dự như vậy, xem ra đúng là cậu ấy chẳng có suy nghĩ gì với cô bé rồi.

Nhưng mà nhiều năm như thế, từ tiểu học đã học cùng rồi, thế mà cậu ấy lại không có hảo cảm gì với cô bé, điều này khiến Điền Khả Khả cảm thấy đau lòng, thích cậu ấy bao nhiêu năm, đổi lại là kết quả như thế này.

Thấy Quý Bằng quay về với sắc mặt không tốt, Lý Trình Trình lo lắng hỏi: "Quý Bằng, em sao thế? Mới ra ngoài một chuyến về mà sắc mặt đã tệ vây, xảy ra chuyện gì à?"

"Chị Trình Trình..." Quý Bằng do dự một lúc rồi kéo cánh tay Lý Trình Trình, đi tới chỗ giàn nho trong sân, Lý Trình Trình là con gái bác cả, đúng là cậu ấy phải gọi cô bằng chị.

Sau khi ngồi xuống, Lý Trình Trình thắc mắc: "Sao thế?"

"Vừa nãy Điền Khả Khả tỏ tình với em." Quý Bằng nói.

Lý Trình Trình tỏ vẻ quả nhiên là thế: "Em thì sao? Nhận lời rồi à?"

Gần như kỳ nghỉ đông và nghỉ hè nào thì Quý Bằng, Lý Hiểu Đồng và Điền Khả Khả cũng cùng nhau đọc sách, học bài, trừ khi Quý Bằng không tới, chỉ cần cậu ấy tới, ba người lại cùng nhau học, vì thế từ bé đã có thể nhìn ra ba đứa lớn lên sẽ có gì đó. Bởi vậy Lý Trình Trình mới tỏ vẻ "quả nhiên là thế".

"Em không thích Điền Khả Khả, em không muốn làm lỡ dở thời gian của người ta nên từ chối rồi, đợi cô ấy lên đại học sẽ gặp được nhiều bạn học ưu tú, không cần thiết phải lãng phí thời gian ở chỗ em." Quý Bằng nói thẳng.

Cậu ấy từ chối Điền Khả Khả là vì muốn tốt cho cô bé, cậu ấy không thích Điền Khả Khả, sao có thể chấp nhận cô bé, làm phí hoài thời gian của cô bé đây.

Lý Trình Trình gật đầu: "Em làm đúng lắm, chỉ là không biết cô ấy có chui vào sừng trâu hay không, vậy nên sau này em phải đề phòng cô ấy hơn một chút, đừng gặp riêng cô ấy nữa, càng không được đi tới nơi khác."

Lúc trước, không phải Lương Dư Âm cũng tỏ tình với Quý Vinh như thế sao? Bị Quý Vinh từ chối xong lại chạy tới chỗ anh ấy, nhân lúc anh ấy bị ốm, không thoải mái, tính kế anh ấy...

Nhưng bây giờ thời đại khác biệt rồi, thời buổi này nam nữ sống chung rồi chia tay cũng chẳng có gì, không phải chuyện thật sự nghiêm trọng như trước kia.

Còn về Quý Bằng thích ai, Lý Trình Trình không hỏi, dù sao thì lớn cả rồi, chuyện của mình tự mình giải quyết.

Lý Trình Trình cảm thấy có lẽ Quý Bằng thích Lý Hiểu Đồng, dù sao thì có tình nghĩa cùng nhau lớn lên, hơn nữa cứ đến kỳ nghỉ là Quý Bằng lại sang đây. Thôn An Cư cũng chẳng có gì vui để chơi, đây chẳng phải là qua để cùng Lý Hiểu Đồng trưởng thành sao.

Tuy nhiên Lý Hiểu Đồng tốt nghiệp rồi, sắp lên học đại học rồi, đúng là có thể yêu đương rồi. Chỉ là không biết Lý Hiểu Đồng có suy nghĩ gì với Quý Bằng hay không thôi, sau này phải xem sự tiến triển của bản thân hai người.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lý Hiểu Đồng đã tốt nghiệp, không cần phải ngày ngày là học như trước kia nữa. Vì thế Quý Bằng và Lý Hiểu Đồng thường xuyên dẫn Bạch Thiều Hoa, Bạch Thiều Quang đi lên núi chơi.

Bạch Thiều Quang sắp tốt nghiệp tiểu học, lên cấp hai rồi, bây giờ cũng đã là bé trai lớn đầu rồi, Lý Trình Trình không ngờ thời gian trôi qua nhanh thế, đến nay cô đã hơn ba mươi, nhưng mà so với kiếp trước, cô mới chỉ lớn hơn vài tuổi, bởi vì trước khi xuyên tới đây, cô đã hai mươi tám rồi.

Bây giờ Bạch Thiều Quang và Bạch Thiều Hoa đã hơn mười tuổi rồi, sắp tốt nghiệp tiểu học, con cái nhà mọi người cũng không còn nhỏ nữa.

Trừ thỉnh thoảng mới gửi thư về ra, Bạch lão tam không quay lại nữa, có lẽ là anh ấy cảm thấy trong nhà không cần đến mình nên chuyên tâm gây dựng sự nghiệp cho bản thân, anh ấy chỉ lớn hơn Lý Trình Trình vài tuổi, bây giờ còn chưa tới bốn mươi, có lẽ sau khi về hưu, anh ấy mới quay lại.

Mấy năm trước Quý Tình Tình cũng kết hôn rồi, bản thân cô ấy biết rõ mình không chờ được chàng trai khiến mình rung động thời niên thiếu, người cô ấy gả cho là một giáo viên dạy toán cấp ba, bởi vì sau khi quay về nhà họ Quý, cô ấy mời giáo viên dạy tại nhà để phụ đạo thêm bài tập, có lúc cô ấy cũng phải đến trường để xử lý vài chuyện, sau đó thì quen biết giáo viên kia.

Nhờ sự nỗ lực của chính mình, Quý Tình Tình cũng thi đỗ vào đại học của thành phố Thượng Hòa, mặc dù hơi lớn tuổi nhưng cô ấy tự thi đỗ, nếu như không phải ở nhà họ Lý, bị làm lỡ mất nhiều năm như thế, cô ấy đã học xong đại học lâu rồi, sao có thể đến bằng này tuổi rồi mới đi học đại học chứ.

May mà lập lại trật tự sớm, không làm lỡ dở cả một đời của cô ấy.

Quý Tình Tình chỉ đẻ một đứa, bởi vì nuôi con quá mệt, hơn nữa nhà cũng chả có hoàng vị để kế thừa, vì thế chỉ đẻ một thôi, vừa hay là con trai, ba mẹ chồng của cô ấy cũng không thể nói gì.

Có một vài người già là thế đấy, họ muốn có cháu trai, có rồi bọn họ lại thấy chưa đủ, muốn có đứa thứ hai, đứa thứ ba, tóm lại là phải hành hạ con dâu, giống như sợ con dâu sống quá thoải mái.

Sự nghiệp của Quý Tình Tình cũng ở thành phố Thượng Hòa, cô ấy không thể từ bỏ sự nghiệp của mình rồi đi đến nơi khác. Phía cha mẹ chồng cần chăm sóc, cô ấy sẽ đưa chồng tiền để mời người giúp việc đến lo liệu, nếu không thì tự anh ta đi mà chăm sóc. Dù sao thì cô ấy cũng chỉ có trách nhiệm kiếm tiền, hơn nữa cô ấy cũng sẽ không rời khỏi nhà họ Quý.

Bây giờ cô ấy mới hiểu rõ một đạo lý, đó chính là ngoại trừ cha mẹ và người nhà của mình ra, trên thế giới này sẽ không có người nào đối xử tốt với cô ấy. Đương nhiên cô ấy sẽ ở lại bên cạnh cha mẹ và người thân.

Chẳng mấy chốc, thư thông báo đã được phát xuống. Lý Hiểu Đồng thi đỗ đại học ở thành phố Thượng Hòa, Điền Khả Khả chỉ đỗ vào một trường đại học bình thường ở địa phương, hai người không học cùng trường, Lý Trình Trình mới hơi yên tâm.

Bởi vì cô sợ Điền Khả Khả nhìn ra Quý Bằng thích Lý Hiểu Đồng, sau đó âm thầm gây trở ngại...

Dù sao thì con gái mà đã lún sâu vào tình yêu rồi thì sẽ không còn đầu óc đâu mà suy nghĩ những chuyện khác, lời cha mẹ gì đó còn không để trong lòng chứ huống chi là bạn bè.
 
Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ
Chương 477: Chương 477



Điền Khả Khả và Lý Hiểu Đồng không ở cùng một thành phố, cũng không học cùng một trường đại học, vì thế sau này muốn gặp mặt cũng không dễ.

Kể cả Lý Hiểu Đồng kết hôn với Quý Bằng ở thành phố Thượng Hòa cũng không nhất thiết phải nói cho Điền Khả Khả biết, mọi người sống cuộc sống của riêng mình, không cần phải chuyện gì cũng kể cho người khác nghe.

Kể cả bạn bè tốt đến mấy cũng không cần phải chuyện gì cũng chia sẻ, bởi vì bạn không phải con sâu trong bụng của đối phương, bạn không biết trong lòng đối phương nghĩ thế nào, không cẩn thận lúc bạn đang chia sẻ, trong lòng đối phương vừa nghe vừa nguyền rủa bạn cũng không biết chừng.

Bí mật đến cả người nhà cũng không thể chia sẻ chứ đừng nói đến bạn bè.

Sau khi nhận được thư thông báo, Lý Hiểu Đồng và Điền Khả Khả ở nhà thu dọn đồ đạc khai giảng cần dùng của mình, đợi đến khi khai giảng thì ngồi xe về thành phố Thượng Hòa với Quý Bằng, như thế Lý Hiểu Đồng không cần vất vả ngồi tàu hỏa nữa.

Ngày nào Điền Khả Khả cũng tới tìm Lý Hiểu Đồng, Lý Trình Trình khuyên Lý Hiểu Đồng giữ khoảng cách với Quý Bằng, đừng để Điền Khả Khả nhìn ra gì đó rồi xem cô bé thành tình địch.

Rất nhiều người bị từ chối xong sẽ không tìm nguyên nhân ở phía bản thân, mà luôn cảm thấy đối phương vì người khác nên mới không thích mình. Nhưng yêu thích là yêu thích, không thích là không thích, không thể vì không có người khác là đối phương sẽ thích bản thân mình.

Lý Hiểu Đồng không biết Quý Bằng thích mình, cô bé cũng không nhận ra, nhưng chị Trình Trình bảo cô bé giữ khoảng cách với Điền Khả Khả thì cô bé giữ khoảng cách.

Bây giờ nhận được thư thông báo rồi, cũng không cần Quý Bằng phải phụ đạo bài tập cho cô bé nữa vì thế cũng không cần ngồi cùng một chỗ đọc sách học bài giống như trước kia.

Mà sau khi tới, ánh mắt Điền Khả Khả lúc nào cũng dính lấy Quý Bằng, Lý Trình Trình biết có lẽ nào vì yêu thích quá nhiều năm, tình cảm sâu đậm rồi nên trong lòng vẫn còn chấp niệm.

Lý Trình Trình bất đắc dĩ lắc đầu, dù sao thì nhà Lý Hiểu Đồng không ở đây, sau này nếu kết hôn với Quý Bằng rồi cũng không cần phải tới đây, như thế cũng chẳng phải sợ sự tồn tại của Điền Khả Khả.

Bạn bè?

Bạn bè thì là cái gì, ở trước mặt người mình thích thì làm gì có bạn bè mà chỉ có tình địch.

Sắp vào năm học mới rồi, Quý Bằng và Lý Hiểu Đồng cũng định đến trường báo danh. Chỉ có điều Điền Khả Khả lại mang theo hành lý chạy qua đây, nói muốn đưa Lý Hiểu Đồng đến trường trước, sau đó mới quay về đến trường mình báo danh.

Quý Bằng tức giận đá cửa xe, trực tiếp để hai cái xe đi luôn, tự cậu ấy cũng đi theo, không dẫn theo Lý Hiểu Đồng nữa, càng không dẫn theo Điền Khả Khả, cậu ấy không ngờ Điền Khả Khả lại mưu mẹo như thế.

Điền Khả Khả làm thế cũng khiến Lý Hiểu Đồng không vui, cô ta không phải đến trường học báo danh à? Tại sao phải đi theo cô bé chứ?

"Khả Khả, em về nhà đi! Hiểu Đồng không cần em tiễn đâu." Lý Trình Trình kéo Lý Hiểu Đồng vào biệt thự, sau đó đưa cô bé ra sau vườn, cô luôn cảm thấy Điền Khả Khả còn cố chấp hơn trong tưởng tượng của cô. Quý Bằng muốn ở cùng một chỗ với Lý Hiểu Đồng không phải chuyện dễ dàng, trừ phi sau này bọn họ không đến thôn An Cư nữa, cũng không nói cho Điền Khả Khả biết chuyện này.

Nhưng bây giờ Điền Khả Khả lên đại học rồi, đến lúc đó quen nhiều người hơn, có nhiều mối quan hệ hơn. Nếu như nghe ngóng được chuyện Quý Bằng kết hôn rồi, dù cho nửa kia của Quý Bằng có phải Lý Hiểu Đồng hay không thì cô ta sẽ đều không vui.

Nhìn Quý Vinh mà xem, anh ấy bị người mình không yêu hại thảm đến thế nào.

Vân Mộng Hạ Vũ

Một lát sau điện thoại trong nhà lại vang lên, Lý Trình Trình vội nghe máy, là Quý Bằng gọi tới nói cậu ấy ở thị trấn đợi Lý Hiểu Đồng. Sở dĩ không đến trạm xe lửa hay trạm xe khách đợi là bởi vì chắc chắn Điền Khả Khả sẽ xuất phát ở đó. Đến khi ấy, gặp nhau ở trạm xe lửa hay chạy xe khách đều sẽ không tiện.

Quý Bằng đã từ chối Điền Khả Khả, cậu ấy không muốn Điền Khả Khả biết người cậu ấy thích là Lý Hiểu Đồng bởi vì cậu ấy sợ Điền Khả Khả sẽ gây bất lợi cho Lý Hiểu Đồng.

Từ chuyện hôm nay Điền Khả Khả qua đây đòi đưa Lý Hiểu Đồng lên trường, cậu ấy có thể cảm nhận được hẳn là Điền Khả Khả không để những lời cậu ấy nói trong lòng, hơn nữa cô ta còn có ý định quấn lấy cậu ấy.

Quý Bằng cảm thấy hối hận rồi, trước đó lúc phụ đạo cho Lý Hiểu Đồng, tại sao cậu ấy còn phụ đạo thêm cho cả Điền Khả Khả? Nếu như không phụ đạo, phải chăng sẽ không có những chuyện này?

Kiếp này, cậu ấy sẽ không gặp lại Điền Khả Khả nữa, không cho Điền Khả Khả cơ hội tính kế mình, cũng không cho Điền Khả Khả có cơ hội làm tổn thương Lý Hiểu Đồng.

Lý Trình Trình bảo Bạch Đại Sơn sẽ đưa Lý Hiểu Đồng đến chỗ Quý Bằng hẹn, để Lý Hiểu Đồng và Quý Bằng cùng tới thành phố Thượng Hòa.

Bạch Đại Sơn đi xe máy chở Lý Hiểu Đồng và hành lý của cô bé đi về phía Quý Bằng hẹn, đột nhiên Lý Hiểu Đồng vòng tay ôm eo Bạch Đại Sơn, gò má còn tham lam dán vào lưng Bạch Đại Sơn, cơ thịt mạnh mẽ ấy khiến cô bé rung động và khao khát.

Sắc mặt Bạch Đại Sơn bỗng tối sầm lại: "Bỏ tay ra."

Lý Hiểu Đồng càng ôm Bạch Đại Sơn chặt hơn: "Anh Đại Sơn, em thích anh, Lý Trình Trình già rồi, không còn đẹp nữa, em ở với anh có được không? Chúng ta cùng nhau rời xa nơi này, đến vùng khác sinh sống có được không? Em sẽ đối xử với anh tốt hơn Lý Trình Trình, nếu anh Đại Sơn còn muốn có con, em cũng sẽ sinh cho anh, sinh bao nhiêu cũng được."

Bạch Đại Sơn dừng xe máy lại sau đó đẩy Lý Hiểu Đồng và hành lý của cô bé từ trên xe xuống: "Lý Hiểu Đồng, sao cô có thể kinh tởm như thế? Lý Trình Trình có lòng tốt nhận nuôi cô, đối xử với cô như con gái ruột, vậy mà cô lại đối xử với cô ấy thế này sao? Lại còn bảo vợ tôi không đẹp, cô còn trẻ đấy nhưng đến sợi tóc của cô ấy, cô cũng chẳng sánh bằng."

Thực sự Bạch Đại Sơn bị làm cho buồn nôn, thế mà anh với Lý Trình Trình lại nuôi phải một đứa ăn cây táo rào cây sung, anh không biết tại sao cô bé lại có thể nói ra những lời này.

Mấy năm qua, Lý Trình Trình hết lòng hết dạ vì cô ta, kể cả đến nhà họ Quý ở thành phố Thượng Hòa ăn tết, tham gia các loại yến hội cũng dẫn cô bé theo, hoàn toàn coi cô ta như em gái ruột, con gái ruột. So với người ba, ông bà nội và ông bà ngoại vô trách nhiệm của cô ta còn tốt hơn gấp nhiều lần.

Kết quả bây giờ cô ta lại làm tổn thương Lý Trình Trình như thế.

"Anh Đại Sơn, đàn ông đều thích cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, em biết anh cũng thích, anh chỉ cảm thấy anh hơn em quá nhiều tuổi thôi, nhưng không sao cả, chỉ cần chúng ta yêu nhau là được rồi." Lý Hiểu Đồng nói.

Ở chỗ bọn họ, đàn ông lớn hơn phụ nữ mấy chục tuổi còn được. Mà Bạch Đại Sơn chỉ lớn hơn cô ta hai mươi tuổi thôi, chẳng sao cả, cô ta chấp nhận mà.

Dù cho đàn ông bao nhiêu tuổi đều thích những cô gái mười tám, năm nay cô ta vừa tròn mười tám tuổi, đang ở độ tuổi đẹp nhất của đời người. Cô ta không tin Bạch Đại Sơn thực sự không động lòng.

"Lý Hiểu Đồng, sau này đừng bảo cô quen biết chúng tôi nữa, cả đời này tôi và Lý Trình Trình sẽ coi như chưa từng nuôi nấng cô." Bạch Đại Sơn lên xe quay đầu đi thẳng không quan tâm đến Lý Hiểu Đồng nữa, vừa nãy cô ta cũng nói rồi, cô ta đã mười tám tuổi. Nếu đã là người trưởng thành vậy thì chuyện của mình tự mình làm.

Sau này anh với Lý Trình Trình sẽ không quan tâm chuyện của cô ta nữa.

Hộ khẩu của sinh viên đại học đều phải chuyển đến trường học để sau này tập trung quản lý, nói cách khác hộ khẩu của Lý Hiểu Đồng đã không còn ở nhà bọn họ. Cả đời này bọn họ không muốn Lý Hiểu Đồng chuyển hộ khẩu đến nhà họ nữa.
 
Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ
Chương 478: Chương 478



Nghe thấy tiếng xe máy ở sau nhà, Lý Trình Trình hiếu kỳ đi ra xem tình hình, nhìn thấy Bạch Đại Sơn đi về nhanh như thế, Lý Trình Trình vô cùng kinh ngạc.

Đưa Lý Hiểu Đồng đến chỗ hẹn không thể về nhanh như vậy được!

"Vợ ơi." Bạch Đại Sơn chống chân xe máy cởi mũ bảo hiểm xuống rồi đặt lên trên xe, sau đó đến chỗ Lý Trình Trình ôm cô vào lòng; "Ghê tởm quá, ghê tởm thật đấy, anh lớn bằng ngần này rồi chưa từng gặp chuyện nào ghê tởm đến thế..."

Lý Trình Trình không hiểu gì cả: "Cái gì ghê tởm cơ?"

"Lý Hiểu Đồng, con bé..." Bạch Đại Sơn kể lại những lời Lý Hiểu Đồng nói cho Lý Trình Trình nghe, còn những lời như cô già rồi xấu xí, Bạch Đại Sơn không nhắc lại bởi vì Lý Trình Trình mới hơn ba mươi, đang ở độ tuổi trẻ trung xinh đẹp. Lý Hiểu Đồng nói thế cũng chỉ là muốn hạ thấp Lý Trình Trình mà thôi.

Nếu như là người khác có lẽ sẽ thực sự động lòng với Lý Hiểu Đồng, nhưng anh là Bạch Đại Sơn, Đại Sơn là một hình tượng kiên cố hùng vĩ, trung thành một lòng.

"Cái gì?" Nghe Bạch Đại Sơn kể lại, Lý Trình Trình vừa kinh hãi, vừa thất vọng không thôi. Nếu như biết trước Lý Hiểu Đồng là người như thế, năm đó cô nên đưa cô ta về nhà họ Hà, để cô ta sống dưới sự chăm sóc của ông bà nội .

Nuôi cô ta bao nhiêu năm cho cô ta cuộc sống tốt như thế vậy mà cô ta lại muốn hủy hoại hôn nhân của bọn họ.

Vì bảo vệ Lý Hiểu Đồng, cô còn nhắc nhở Lý Hiểu Đồng giữ khoảng cách với Quý Bằng, đừng để Điền Khả Khả nhìn ra, bây giờ cô cảm thấy Lý Hiểu Đồng còn kinh tởm hơn cả Điền Khả Khả.

"Đại Sơn, em biết rồi, sau này em sẽ không đối xử với con bé như trước nữa, em cũng sẽ không đối xử với bất kỳ người ngoài nào như thế nữa, sẽ không dễ dàng tin tưởng bất cứ ai." Cô đặt Lý Hiểu Đồng trong lòng, Lý Hiểu Đồng lại muốn phá hoại hôn nhân của cô, đúng là đáng khinh.

Nhớ tới Quý Bằng còn đang đợi Lý Hiểu Đồng, Lý Trình Trình vội tới thư phòng gọi điện thoại cho Quý Bằng, kể lại chuyện vừa rồi cho cậu ấy nghe, hơn nữa còn bảo Quý Bằng quay lại đón Lý Hiểu Đồng kẻo cô ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi đấy tất cả lên đầu bọn họ.

Quý Bằng cúp điện thoại, hồn bay phách lạc đứng ở đó. Cậu ấy không ngờ Lý Hiểu Đồng lại muốn phá hoại cuộc hôn nhân của chị gái và anh rể, cậu ấy nhìn nhầm cô ta rồi.

Đợi khi tài xế quay đầu xe đi tìm Lý Hiểu Đồng thì thấy cô ta đang xách hành lý đi về phía cục cảnh sát, Quý Bằng vội bảo tài xế dừng xe, cậu ấy hớt hải cầm hành lý trong tay Lý Hiểu Đồng: "Hiểu Đồng, anh đợi em mãi, em muốn làm gì thế? Em bị mất đồ nên muốn đi báo cảnh sát sao?"

Lý Hiểu Đồng hơi né tránh: "Không ạ, em mệt rồi, muốn vào xin cốc nước."

Cô ta muốn báo án để bọn họ bắt Bạch Đại Sơn lại, vì để cứu Bạch Đại Sơn, chắc chắn Lý Trình Trình sẽ đồng ý ly hôn. Nhưng Quý Bằng xuất hiện, kế hoạch của cô ta không thể thực hiện.

Quý Bằng thầm cười lạnh, cậu ấy để hành lý của cô ta lên xe, sau đó đẩy cả cô ta lên, không tỏ tình thành công lại muốn hãm hại Bạch Đại Sơn và Lý Trình Trình, xem ra những thứ như gen di truyền vô cùng đáng sợ, bọn họ luôn cảm thấy Hà Kiến Nghiệp là một người ưu tú nhưng lại xem nhẹ ông bà nội của Lý Hiểu Đồng.

Người ta thường bảo tre xấu thì măng tốt, có lẽ Hà Kiến Nghiệp là cây măng tốt duy nhất của nhà họ Hà. Vậy thì chắc chắn Lý Hiểu Đồng giống ông bà nội cô ta, thế nên sự xấu xa của cô ta cũng có thể hiểu được.

Quý Bằng thấy mừng vì bản thân chưa tỏ tình với Lý Hiểu Đồng, nếu không cậu ấy mà có một người bạn gái thế này, có lẽ cậu ấy sẽ có suy nghĩ muốn c.h.ế.t quách đi cho xong.

Cậu ấy còn thất vọng như vậy huống chi là Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn? Công ơn nuôi dưỡng gần mười lăm năm có khác gì ba mẹ ruột đâu? Thế mà Lý Hiểu Đồng lại nói bản thân thích Bạch Đại Sơn.

Gì chứ?

Cô ta muốn so sánh với Lý Trình Trình xem ai có sức hút hơn á?

Dựa vào cô ta cũng xứng sao?

Lý Hiểu Đồng thấy Quý Bằng lạnh mặt, nhắm mắt, cô ta hơi hoảng, nhưng cô ta không nói gì cả chỉ im lặng ở đó.

"Đại Sơn, không cần nghĩ nhiều, có những người xấu từ gốc rễ, không liên quan gì tới chúng ta, anh không cần phải tự trách. Dù sao thì những chuyện cần làm, chúng ta đều làm cả rồi." Thấy vẻ mặt của Bạch Đại Sơn không tốt lắm nên Lý Trình Trình khuyên bảo.

Bây giờ Lý Hiểu Đồng tên là Hà Điền Điền rồi, ba cô ta đi làm cả ngày về, cô ta chẳng thấy thương mà ngược lại còn cãi vã, bị ba cô ta đuổi ra ngoài cửa. Điều này chứng tỏ ba cô ta chẳng ra gì, mà cô ta cũng chẳng ra gì, người nhà này xấu xa từ gốc rễ, không phải chuyện người ngoài như họ có thể sửa lại được.

Cây giống không tốt, không thể trồng được hoa màu tốt.

Mà lúc đầu Lý Hiểu Đồng gọi Lý Trình Trình là mẹ chứng tỏ cô ta còn ít tuổi mà đã mưu mẹo rồi, cô ta biết Lý Trình Trình là người tốt, vì thế mới quấn lấy Lý Trình Trình, muốn Lý Trình Trình nhận nuôi cô ta. Cô ta biết ông bà nội mình không tốt, quay lại rồi cũng sẽ không có cuộc sống an lành, không thể không nói đứa bé này từ nhỏ đã biết xem xét thế thời.

Nhưng mà thôi vậy, dù sao thì cũng chuyển hộ khẩu ra ngoài rồi, sau này tốt nghiệp, muốn chuyển về thì Lý Trình Trình cũng sẽ không đồng ý.

Bởi vì sợ Bạch Thiều Hoa và Bạch Thiều Quang lại coi Lý Hiểu Đồng như người thân trong nhà, cũng sợ hai đứa bé quá tin tưởng Lý Hiểu Đồng rồi bị Lý Hiểu Đồng tính kế. Vì thế Lý Trình Trình kể lại chuyện này cho hai đứa bé nghe để chúng biết lòng người hiểm ác, sau này sẽ không dễ dàng tin tưởng người ngoài.

Dù sao thì cũng sắp học cấp hai rồi, không phải là người không biết gì cả. Khi biết Lý Hiểu Đồng làm ra những chuyện như thế, lại còn muốn làm mẹ kế của bọn chúng, hai đứa bé đều vô cùng tức giận. Nếu như có thể quay lại quá khứ, bọn chúng chắc chắn sẽ không đối xử tốt với Lý Hiểu Đồng như thế nữa.

"Chúng ta không chủ động làm người khác tổn thương nhưng cũng không cho người khác có cơ hội làm chúng ta bị tổn thương, hiểu chưa hả?" Lý Trình Trình dặn dò.

Con của cô có tài giỏi hay không không quan trọng. Dù sao thì cô cũng có tiền, cô đã chuẩn bị bất động sản cho chúng xong xuôi cả rồi. Nhưng cô tuyệt đối không cho phép con cái mình có tam quan không ngay thẳng, làm ra chuyện khiến người khác bị tổn thương.

Biết được những chuyện Lý Hiểu Đồng làm, chút hảo cảm của Quý Bằng đã biến mất sạch, cậu ấy không đưa Lý Hiểu Đồng về nhà họ Quý nữa, sau khi đưa cô ta đến trường, cậu ấy còn sắp xếp hai người canh chừng cô ta, không thể để Lý Hiểu Đồng làm ra chuyện tổn thương Lý Trình Trình.

Mặc dù kỳ nghỉ hè với nghỉ đông năm nào cậu ấy cũng quay về thôn An Cư, nhưng cậu ấy biết Lý Trình Trình có ngày hôm nay không hề dễ dàng, cậu ấy không cho phép người khác phá hoại nó.

Sau khi về nhà, Quý Bằng kể lại mọi chuyện cho người trong nhà biết, mọi người đều không dám tin, cũng không ngờ tới trên đời này lại có loại người như thế, thật sự là không màng tới lễ nghĩa liêm sỉ gì cả.

Trình Tuyết Dương ở thôn An Cư, không cần Quý Bằng kể nữa bởi vì cậu ấy biết kiểu gì mấy người Lý Trình Trình cũng sẽ nói cho bà nghe, kẻo bà không biết Lý Hiểu Đồng là loại người thế nào, bị cô ta lừa gạt, mọi người đều biết bản chất của cô ta ra sao đương nhiên sẽ có phòng bị cô ta.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lý Trình Trình biết trường học của Lý Hiểu Đồng ở đâu, cũng biết cô ta được nhận vào chuyên ngành nào, bởi vì cô từng nhìn thấy thông báo trúng tuyển của Lý Hiểu Đồng. Vì thế Lý Trình Trình thu dọn toàn bộ đồ trong phòng của Lý Hiểu Đồng lại rồi gửi đến trường của Lý Hiểu Đồng học.
 
Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ
Chương 479: Chương 479



Lúc thu dọn đồ đạc cho Lý Hiểu Đồng, Lý Trình Trình đã phát hiện ra một lá thư mà Lý Hiểu Đồng đã nhét vào trong đống rác. Sau khi đọc những lá thư kia, Lý Trình Trình mới biết, Lý Hiểu Đồng đã liên lạc với ông bà nội cô ta từ lâu rồi, hơn nữa bọn họ còn trò chuyện rất thân thiết với nhau.

Dù Lý Hiểu Đồng trở nên như vậy vì ông bà nội cô ta hay vì chính bản thân cô ta thì Lý Trình Trình vẫn sẽ không bao giờ tha thứ cho những suy nghĩ kinh tởm đối với "anh rể" của cô ta. Cô không muốn có bất kỳ quan hệ nào với cô ta nữa, vì vậy cô gửi tất cả mọi thứ mà Lý Hiểu Đồng đã dùng trong những năm qua cho cô ta.

Cô đã nuôi Lý Hiểu Đồng suốt nhiều năm, nhưng không tiêu một xu nào của Hà Kiến Nghiệp, cũng không nhận được bất kỳ lợi ích nào từ tay anh ta, vì vậy cô không thẹn với lòng.

Nếu Lý Hiểu Đồng coi thường sự chăm sóc và nuôi dưỡng của họ, thì để cô ta xem lại những thứ này cho kỹ càng đi. Từ bé đến lớn, Lý Trình Trình chưa bao giờ bạc đãi cô ta, từ quần áo, giày dép này là có thể nhìn ra.

Có quá nhiều đồ đạc, đựng đầy mấy cái túi, mỗi ngày Lý Trình Trình gửi một túi để ngày nào cô ta cũng có đồ để nhận, cho cô ta tự tìm chỗ để.

Đương nhiên làm thế cũng là một cách để thông báo với cô ta rằng nhà Lý Trình Trình không còn chỗ cho cô ta nữa.

Bên cạnh đó, Lý Trình Trình đã thay đổi tất cả các khóa cửa của sân biệt thự, cổng biệt thự và tất cả các cửa trong nhà nên chìa khóa trong tay Lý Hiểu Đồng không thể mở cửa. Từ bây giờ trở đi, cho dù Lý Hiểu Đồng quỳ gối xin lỗi, cô ta cũng đừng hòng được vào nhà của Lý Trình Trình nữa.

Lý Trình Trình đọc lá thư của Lý Hiểu Đồng và ông bà của cô ta xong mới hiểu rằng, bản thân chỉ là một người ngoài, không thể sánh bằng mối quan hệ m.á.u mủ ruột già với ông bà của cô ta.

Bọn họ thấy Lý Hiểu Đồng đã trưởng thành, không cần phải chi tiền nữa, có thể lợi dụng cô ta nên mới tìm đến Lý Hiểu Đồng, nhưng kết quả là Lý Hiểu Đồng lại ngốc nghếch nghĩ rằng họ thật lòng thật dạ.

Ông bà nội nhà họ Hà biết Lý Hiểu Đồng ở đây, chắc chắn là do Hà Kiến Nghiệp đã bảo họ, điều này có nghĩa là gì? Đó chính là rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con chuột thì đào hang, cho dù Hà Kiến Nghiệp tài năng đến đâu, cuối cùng cũng sẽ trở thành người giống như cha mẹ mình, sự ưu tú và cách cư xử của anh ta, là hai chuyện khác nhau.

Ở tuổi trẻ có thể vì tình yêu mà không kết hôn lại, nhưng bây giờ đã có vợ thứ hai, có vợ con và căn nhà ấm cúng đấy thôi?

Họ là người một nhà, Lý Hiểu Đồng trở nên như vậy cũng có thể hiểu được.

Thất vọng thì chắc chắn sẽ có đôi chút thất vọng, sau mười mấy năm hi sinh, không ai biết cảm ơn cô, thay vào đó lại khiến cô trở thành kẻ thù với nhà họ Hà, năm đó cô không nên nuôi dưỡng Lý Hiểu Đồng.

Dù nói nữa cũng vô dụng, may mắn là Lý Hiểu Đồng không kiên nhẫn mà sớm nói ra, nếu đợi đến khi cô ta thực sự hành động thì đã muộn rồi.

Vì vậy, bây giờ là lúc kịp thời ngăn ngừa hậu hoạn.

Từ thôn An Cư đến thành phố Thượng Hòa không xa lắm, chỉ vài ngày sau, ngày nào Lý Hiểu Đồng cũng nhận được nhiều gói hàng như vậy, người nhìn thấy đều ngưỡng mộ, cảm thấy cô ta được gia đình đối xử rất tốt, kết quả khi mở ra, đó lại là những thứ cô ta từng sử dụng tại nhà Lý Trình Trình.

Cô ta cũng hiểu, cô ta đã bị đuổi ra khỏi nhà Lý Trình Trình. Nhưng cô ta vẫn thích Bạch Đại Sơn, thích vẻ điển trai của anh, càng thích con người của anh hơn, và thích cả cơ bắp của anh nữa...

Tiếc là cô ta đã nói quá sớm, đúng là nên suy nghĩ kỹ trước khi nói, như vậy cô ta vẫn có thể ở lại trong nhà Lý Trình Trình vài năm nữa, đến lúc ấy có lẽ sẽ có cơ hội ra tay với anh.

Cô ta không tin Bạch Đại Sơn có thể chống cự lại được sự quyến rũ của một cô gái trẻ xinh đẹp, chắc chắn anh sẽ bị cô ta mê hoặc cho mất hồn mất vía, chỉ là bây giờ không còn cơ hội nữa rồi.

Đúng là thất sách!

Lý Trình Trình cũng đã gửi lại những cuốn vở cô ta đã từng bỏ dở và cả các bài kiểm tra gì đó, khi Lý Hiểu Đồng bắt đầu mở gói hàng, những lá thư kẹp bên trong cũng rơi ra, sau đó các bạn cùng phòng nhặt lên xem, đọc xong nội dung, mọi người mới biết, trên những lá thư đó hướng dẫn Lý Hiểu Đồng làm sao để quyến rũ "anh rể" của mình, hình như bây giờ cô ta đã bị "chị gái và anh rể" đuổi ra khỏi nhà, nếu không thì sẽ không gửi cho cô ta cả đống rác thế này.

Vân Mộng Hạ Vũ

Sau đó, câu chuyện của Lý Hiểu Đồng bị lan truyền trong trường học, mọi người đều nhìn cô ta với ánh mắt kỳ lạ, bảo sao ngày nào cô ta cũng nhận được nhiều gói hàng thế, xem ra là cô ta đã bị "chị gái và anh rể" nuôi dưỡng cô ta trưởng thành đá ra khỏi nhà, Lý Hiểu Đồng nói cô ta không làm theo nội dung trên lá thư, nhưng không ai nghe lời giải thích của cô ta cả.

Bạch Thiều Quang và Bạch Thiều Hoa đều đã đi học, chỉ còn lại Lý Trình Trình, Bạch Đại Sơn và người giúp việc ở nhà.

Mọi việc đã có người làm rồi, không cần Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn phải tự mình làm, họ chỉ cần giám sát công việc của mọi người là đủ, thu nhập hiện tại của Lý Trình Trình còn có thêm hoa hồng từ doanh thu của Lục Lập Xuân và Lục Sơ Hạ, nên thu nhập hiện tại của cô cũng nhiều hơn trước, không cần phải làm mọi việc một mình nữa.

Một ngày nọ, Lý Trình Trình cúi người, dùng tay lần mò khắp nơi trong thư phòng, từ khi Lý Hiểu Đồng lên cấp hai, cô ta chuyển đến ở trong căn nhà mà Hà Kiến Nghiệp mua cho cô ta cho đến kỳ thi tốt nghiệp, tức là cô ta đã sống chung với họ trong khoảng sáu năm qua, Lý Trình Trình cũng không biết cô ta có mua chuộc người giúp việc trong nhà không, nên cô cần phải cẩn thận hơn.

Sau khi tìm kiếm trong thư phòng một hồi, không tìm thấy gì, Lý Trình Trình xuống tầng dưới, gọi hai người giúp việc ra, hỏi họ, Lý Hiểu Đồng có liên lạc với họ không.

Bây giờ Lý Hiểu Đồng không còn là người nhà họ Lý, nếu Lý Hiểu Đồng liên lạc với họ, ai biết mà không báo cáo, cô sẽ báo công an xử lý vụ việc này ngay lập tức.

Lý Hiểu Đồng liên lạc với họ, thì có thể có chuyện tốt lành gì đâu chứ, chỉ có thể là cô ta nghĩ họ là người giúp việc thì gần gũi một chút là có thể dễ dàng ra tay, yêu cầu họ làm việc cho cô ta, nếu ai dám hợp tác với Lý Hiểu Đồng để hại gia đình cô, thì đừng trách cô không khách sáo, dù sao cũng chỉ có hai người giúp việc trong nhà, nếu có vấn đề gì xảy ra, đối tượng tình nghi là hai người họ.

Lý Trình Trình cũng đã sai người bên ngoài giám sát hai người giúp việc, chú ý xem họ có lấy thư, gọi điện thoại không, nếu có hành động đó thì phải cẩn thận.

Nếu họ trung thành với Lý Trình Trình thì cô sẽ không bao giờ đối xử bất công với họ, nhưng nếu họ phản bội Lý Trình Trình thì cô cũng sẽ không khoan dung.

Dù sao thì nhân từ với người khác là làm hại chính mình.

Hai người giúp việc liên tục gật đầu, đảm bảo không liên lạc với Lý Hiểu Đồng, họ cũng không biết Lý Hiểu Đồng đã làm gì mà khiến cho Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn tức giận, họ đã chăm sóc Lý Hiểu Đồng như em gái của mình, nên chắc chắn là do Lý Hiểu Đồng tham lam mà gây xung đột với họ chứ không phải do Lý Trình Trình đơn phương mâu thuẫn với Lý Hiểu Đồng.

Nếu có khúc mắc từ đầu, thì người ta không bao giờ bỏ ra nhiều công sức như thế, vậy chẳng phải là lãng phí công sức sao?

Lý Trình Trình không báo với họ, cô sẽ cho người để ý xem họ làm thế nào, bởi vì nếu nói cho họ biết, họ làm gì cũng sẽ cẩn thận, thậm chí là diễn kịch, cô muốn thấy dáng vẻ chân thực nhất của họ.

Lý Trình Trình thực sự hối hận, rất hối hận, tại sao lại nuôi dưỡng Lý Hiểu Đồng, rồi làm mình sợ bóng sợ gió thế này.
 
Back
Top Bottom