Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0227: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 12


CHƯƠNG 0227: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 12EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Cung Lâm Uyên ngẩn người, một cổ ngọt ngào chưa bao giờ có trực tiếp đánh vào đáy lòng, khóe môi theo bản năng vung lên về phía trước.Một giây kế tiếp, hình như vì khẳng định cái gì, cũng hình như hoài nghi bản thân mình nghe lầm rồi, lại hỏi một lần:"Cậu nói ngôn ngữ loài hoa này là cái gì?"

Chu Khánh Dương lại lặp lại một lần: "Yêu từ cái nhìn đầu tiên!"

Cung Lâm Uyên vội hỏi: "Cậu làm sao biết?"

Chu Khánh Dương nói: "Bởi vì bà xã tôi thích loại hoa này, lễ tình nhân lần trước, tôi mua cho cô ấy.

Thế nhưng loại hoa này không dễ nuôi, bà xã tôi nuôi không mấy ngày thì héo tàn rồi..."

"Không dễ nuôi?"

Chú ý tới điểm này, Cung Lâm Uyên ngay lập tức đi phía trước mấy bước, thuận tiện dặn dò Chu Khánh Dương:"Giới hạn cậu trong vòng năm phút mua chậu hoa thích hợp trở về, mua chút dịch dinh dưỡng nữa."

Chu Khánh Dương:..."

Nga không phải, ngài thật sự muốn trồng a?"

Thế nhưng, lời mới vừa bật thốt lên, Cung Lâm Uyên đã vào nhà rồi.Chu Khánh Dương:......Ánh mắt hắn phức tạp xoay người.Anh trai thợ săn máu muốn nuôi Louis mười bốn em trai quỷ hút máu đưa?Tình huống này làm sao nghe đều...

Không ổn lắm!Bên trong, Cung Lâm Uyên vừa vào nhà, thì nhìn thấy bóng dáng Tư Căng bận rộn ở phòng bếp.Quỷ hút máu cởi áo khoác, chỉ mặc một bộ áo sơmi màu đỏ sậm, tạp dề màu đen buộc ở thắt lưng, không thể nghi ngờ tôn lên đường eo gầy gò của cậu.Trong nháy mắt đó, Cung Lâm Uyên cảm thấy, quỷ hút máu như vậy không nên ở phòng bếp.Mà hẳn là ở phòng thẩm vấn của y.Thắt lưng buộc cũng không nên là tạp dề.Mà hẳn là xiềng xích màu bạc nhạt chuyên khóa quỷ hút máu.Mà trận thẩm vấn này, quan hành hình chỉ có y một người.Chỉ cần y người, là đủ rồi!Hình như cảm thụ được phía sau có người tới, Tư Căng quay đầu khẽ mỉm cười:"Anh trai, thích bó hoa này sao?"

Cung Lâm Uyên lúc này mới hoàn hồn, bị tư tưởng mới vừa nãy của mình làm hoảng hốt rồi.Giấu đầu hở đuôi của gật đầu: "Cảm ơn."

"Không khách sáo."

Cung Lâm Uyên cảm thấy, Tư Căng cười có làm người ta nóng mặt.Phản ứng mới vừa nãy đè xuống, lại một lần nữa chộn rộn.Y vội vã quay đầu quay về phòng, bỏ hoa hồng xuống, hít thở sâu mấy lần, yên lặng một lúc lâu, mới rốt cục dám cất bước ra ngoài.Lúc ra ngoài, Tư Căng đã làm xong cơm rồi.Mọi thứ đặt ở trên bàn ăn thuần trắng.Giống cậu người này, tinh xảo lại ngon miệng.Thế nhưng, luôn có người thích phá hư bầu không khí.Cung Tư Lâm ở phòng mẹ Cung ngây người rất lâu, cũng không biết cầm hộp thuốc băng bó, chỉ là ngồi ở bên giường của bà, rốt cuộc khóc mẹ Cung tinh thần không tốt.Bởi vì Cung Tư Lâm trở về và gây xích mích, mẹ Cung vẫn cảm thấy mình nuôi không Tư Căng, Tư Căng lại cướp cưng chiều của con trai ruột của bà, lấy oán trả ơn.Mẹ Cung cho rằng, một mảnh ý tốt của mình đút cho chó, bệnh tinh thần nặng thêm, trạng thái tinh thần cũng càng ngày càng không tốt.Mấy ngày hôm trước liên tục thức ba ngày ba đêm, thật vất vả yên giấc ngủ.Không ngủ mấy cái tiếng đồng hồ, lại bị Cung Tư Lâm khóc tỉnh.Ánh mắt trống rỗng đầy tơ máu, ngồi ở xe lăn, lúc bị Cung Tư Lâm đẩy xuống, cả người đều ốm yếu, lại lộ ra một luồng điên cuồng không lý trí.Cung Tư Lâm đẩy mẹ Cung đi tới lầu một, đi tới bên cạnh Tư Căng, hai mắt đẫm lệ chỉ Tư Căng:"Mẹ!

Chính là cậu ta, con thì đi quán bar uống rượu với Bắc Bắc mà thôi, cậu ta không phân tốt xấu, xông lên thì đánh con!"

"Không phải là ghen tị con cướp bạn trai của cậu ta sao?

Chính là Bắc Bắc thích là con, con cũng không biện pháp a!"

"Mẹ mẹ phân xử, cả chuyện, con làm sai cái gì,?"

Mẹ Cung bị Cung Tư Lâm ầm ĩ đến đầu óc không rõ, trong đầu chỉ còn lại có một ý thức.Con trai ruột bị đánh.Con trai giả đánh!

Bà lớn tiếng quát lớn: "Tư Căng!

Con tới đây cho ta!

Tự mình cúi đầu, để cho Lâm Lâm đánh lại!"

Cung Tư Lâm cười đến vẻ mặt con đường rộng mở.Tư Căng không nói.Đang chọn thời cơ, trực tiếp dùng thần lực thôi miên mẹ Cung.Cậu nhớ kỹ, lúc mẹ Cung tinh thần bình thường, vẫn là rất tốt với nguyên chủ.Chẳng qua là mấy năm nay vẫn luôn giấu ở trong lòng bà, áy náy với Cung Tư Lâm phá hủy bà, gần như muốn biến bà thành một cái xác không hồn.Thế nhưng Cung Tư Lâm, không chỉ không giúp mẹ khôi phục bệnh tình, trái lại giống như là nắm lấy pháp bảo gì, lợi dụng áy náy của mẹ Cung, nhiều lần kích thích bà.Thấy Tư Căng không động, mẹ Cung liền run lẩy ba lẩy bẩy đứng lên, giơ tay, muốn tự mình giúp con trai ruột dạy dỗ sói mắt trắng này một chút.Một cái tát mắt nhìn thì muốn vỗ đi ra.Cung Tư Lâm mở to hai mắt nhìn, khóe môi giơ lên, kích động thiếu chút nữa cười thành tiếng.Tư Căng hơi hơi nhíu mày, mới vừa muốn trốn, thì thấy Cung Lâm Uyên bước nhanh về phía trước, một tay chặn đứng tay mẹ Cung.Tay kia ôm chặt bả vai Tư Căng, nhanh chóng bảo vệ cậu ở trong lòng, mắt sao cong lên:"Mẹ, ngài xảy ra chuyện gì?

Ngay cả con cũng không nhận ra?"

Động tác của mẹ Cung dừng lại, nhìn chằm chằm Cung Lâm Uyên không chuyển mắt.Tâm tình thô bạo; dần dần yên ổn xuống, thật lâu mới bình tĩnh lại.Hai tay bà run run, khóe mắt già nua dần dần lòe ra nước mắt:"Con là...

Tiểu Uyên..."

Nhìn thấy điểm này, ý cười của Cung Tư Lâm cứng đờ ở khóe miệng, sắc mặt cực kỳ khó coi.Cung Lâm Uyên là mù, hay là đầu óc không dễ xài?Mặc cho hàng giả kia mê hoặc?!Bây giờ lại vì cậu ta, chống đối mẹ ruột thịt của mình?!===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:[cơm nắm] các bảo bối Tết Trung thu hạnh phúc, hôm qua nhìn thấy có bé đáng yêu bình luận nói xế chiều hôm nay khai giảng, tôi vội vàng đánh chương này, chương này là 1500 chữ.

Còn dư lại buổi chiều đăng.

Hôm nay vẫn như cũ là một ngày tăng thêm.[Tư Căng] cơm chó vị bánh trung thu, không ngọt không lấy tiền.---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0228: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 13


CHƯƠNG 0228: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 13EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
"Ừm, là con, con trở về xem ngài, bệnh của ngài..."

Làm sao lại nghiêm trọng?Nửa câu sau, Cung Lâm Uyên không nhẫn tâm nói ra khỏi miệng.Đáy mắt y lộ ra chút đau lòng, buông Tư Căng ra, hai tay đỡ mẹ Cung trở về xe lăn, thả nhẹ thanh âm hỏi:"Mẹ, trong khoảng thời gian con không có ở đây này, ngài lại gặp được chuyện gì?"

"Chuyện?

Gặp được chuyện gì?"

Mẹ Cung hoàn toàn quên bản thân mình ban nãy muốn làm nào, chỉ là cúi đầu nghiêm túc nghĩ ngợi.Tóc bên tóc mai, so với bạn cùng lứa tuổi hoa râm rất nhiều.Dùng phương thức khác, tỏ rõ quý phụ không đến năm mươi tuổi này, đáy lòng thừa nhận dằn vặt bao lớn.Phút chốc sau, mẹ Cung rốt cuộc nghĩ đến bản thân mình muốn nói cái gì.Bà vỗ tay Cung Lâm Uyên, điên điên khùng khùng nói:"Tiểu Uyên, em trai, em trai con Tư Lâm tìm trở về rồi, mẹ cũng tính là có thể bù đắp lỗi mắc phải năm đó rồi."

Nói điều này, đáy mắt không khỏi thấm ra vài giọt nước mắt.Cung Lâm Uyên thuận theo chỉ dẫn của mẹ Cung, nhìn về phía phương hướng Cung Tư Lâm, ánh mắt dần dần sâu xuống.Tựa như là đang chất vấn: Biết mẹ có bệnh tâm lý còn kích thích bà ấy như thế?

Cậu rốt cuộc có phải con trai ruột hay không?!Cung Tư Lâm bị con ngươi lạnh lẽo kia đông lạnh một chút, thân thể theo bản năng rụt một cái về phía sau.Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy uy áp tới từ vị anh trai ruột thịt sát phạt quyết đoán này, lại có chút rợn cả tóc gáy."

Ừm, con biết rồi mẹ.

Ngài đói không?"

Cung Lâm Uyên ghét bỏ dời ánh mắt đi từ trên người Cung Tư Lâm, tiếp tục dỗ mẹ Cung."

Không, không đói bụng, mỗi ngày đều truyền dịch dinh dưỡng, không đói bụng.

Chính là..."

Mẹ Cung nói, khẽ ngáp một cái:"Chỉ là có chút mệt rồi."

"Được, vậy con đẩy ngài trở về ngủ."

Lúc Cung Lâm Uyên đi, Tư Căng nhận điện thoại đánh một tia thần lực vào trong cơ thể mẹ Cung, để bà có thể ngủ mau chút.Rồi sau đó, liếc quét Cung Tư Lâm tứ cố vô thân, cúi đầu ngồi trở lại bàn ăn, như không có chuyện gì xảy ra bắt đầu dùng bữa.Nửa giờ sau, Cung Lâm Uyên từ phòng mẹ Cung đi ra, sắc mặt u ám:"Cung Tư Lâm, cậu đi theo tôi vào phòng sách một chuyến."

Dứt lời, thì rảo bước đi về phía phòng sách của mình.Nhà của nhà họ Cung có hai gian phòng sách lớn nhất, một gian là của cha Cung, một gian là của Cung Lâm Uyên con trai lớn nhà họ Cung.Hai địa phương này, thuộc về trọng địa nhà họ Cung, đặt rất nhiều văn kiện cơ mật của công ty cùng với tổ chức thợ săn máu, có vệ sĩ chuyên môn gác.Cùng lúc, cũng là chỗ nghiêm túc nhất nhà họ Cung.Lúc mới vừa về tới nhà họ Cung, Cung Tư Lâm ỷ vào mẹ Cung thiên vị coi trời bằng vung, nhất định phải xông vào phòng sách của cha Cung, bị vệ sĩ dùng dùi điện đánh đi ra.Cho nên, vừa nghe đến phòng sách thì cả người phát run, đứng ở tại chỗ không dám nhúc nhích.Cung Lâm Uyên bất mãn: "Làm sao còn muốn tôi mời cậu?"

Cung Tư Lâm không dám, chỉ co rúm lại lùi về sau hai bước, nước mắt đều sắp bị hù dọa đi ra.Cung Lâm Uyên càng bất mãn: "Một người đàn ông to cao,, cả ngày thì biết khóc khóc khóc!

Khóc cái gì?!

Có đi hay không?"

Cung Tư Lâm cả người run lên, luôn cảm thấy vào phòng sách còn sẽ chịu dùi điện, thì cầu xin nói:"Anh trai, có thể...

Có thể ở chỗ này nói sao?"

"Cậu nếu là không ngại mất mặt, cũng có thể!"

Cung Lâm Uyên đi tới cạnh bàn ăn, lời lẽ nghiêm túc:"Tư Lâm, đầu tiên, tôi rất vui vẻ cậu có thể trở về, cũng rất vui vẻ cậu rất nhanh thì tiếp thu thân phận mới.

Năm đó làm lạc mất cậu, là mẹ có lỗi với cậu, mẹ nợ con trả, tôi thay bà xin lỗi cậu."

Nói, cúi người xuống 90 độ với Cung Tư Lâm.Cung Tư Lâm được cưng chiều mà lo sợ, cho rằng anh trai rốt cuộc cũng thiên vị hắn rồi, vội vã ngăn cản:"Anh trai, kỳ thực không cần, em cũng rất vui vẻ có thể về nhà, chỉ là trong nhà có tu hú chiếm tổ giả..."

"Được."

Cung Lâm Uyên cắt đứt lời của hắn, không cho phép hắn nói tiếp.

Tự mình tiếp tục nói:"Cậu trở về, nhà họ Cung sẽ đưa cậu đi trường học tốt nhất, cho cậu đãi ngộ công bằng nhất, tài nguyên tốt nhất.

Thế nhưng Cung Tư Lâm, tinh thần của mẹ không tốt nhiều năm như thế, cậu không an ủi bà ấy nhưng ngược lại kích thích bà ấy là có ý gì?!"

Thanh âm của Cung Lâm Uyên bỗng nhiên cất cao, bị dọa sợ đến Cung Tư Lâm thiếu chút nữa nhảy dựng lên, vành mắt thoáng chốc đỏ rồi, vội vã chân tay luống cuống giải thích:"Anh trai, em không có, em..."

Cung Lâm Uyên: "Ba hiện tại đi công tác ở nước Mỹ, tôi còn sống ở đằng kia với ba mấy ngày.

Ông nói cho tôi phải chiếu cố thật tốt cậu, chăm sóc mẹ."

"Nhưng nếu ba trở về nhìn thấy bệnh tình của mẹ lại thành như vậy, cậu muốn làm sao giải thích?!"

"Anh trai...

Em..."

"Ngậm miệng lại, tôi xem đơn xét nghiệm trong phòng mẹ, dữ liệu chữa bệnh sẽ không gạt người, tối hôm nay không có cơm của cậu, ngay lập tức trở về phòng suy nghĩ lại đi, không nghĩ ra, không cho phép đi ra!"

Cung Tư Lâm bị Cung Lâm Uyên tức giận đằng đằng hù dọa sợ vỡ mật, vừa thấy có thể đi, liền vội vã trốn trở về phòng.Sau khi đóng cửa lại, giận đến hung hăng đạp hai chân bàn, quét một cái sạch đồ trang trí trên bàn.Nhưng mà, chai chai lọ lọ bùm bùm rơi vào đầy đất, cũng không đủ bình phục hận ý trong lòng hắn.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0229: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 14


CHƯƠNG 0229: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 14EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì?Rõ ràng hắn mới là thiếu gia thật, hắn mới là máu mủ ruột thịt!Người nhà họ Cung lạc mất hắn, tất cả mọi người nhà họ Cung có lỗi với hắn, đều thiếu nợ hắn cả đời, đều hẳn là nâng hắn ở lòng bàn tay nghìn lần vạn lần cưng chiều hắn!Hiện tại tính là cái gì?

A?Một mẹ già bệnh tâm thần.Một cha già liên tiếp đi công tác không trở về nhà.Một Cung Tư Căng tu hú chiếm tổ.Một anh trai ngu xuẩn đầu óc không dễ xài!Bắt nạt hắn, đều cmn bắt nạt hắn!Rõ ràng hắn so với Cung Tư Căng cao quý hơn nhiều, cha lại không cho hắn tiếp nhận công ty, hết lần này tới lần khác muốn đưa hắn đến trường đại học đi học, nói phải trước tiên học kiến thức, học tập kỹ xảo quản lý kinh doanh công ty với Tư Căng!Con mẹ nó, trăm thứ chẳng được việc gì là thư sinh, kiến thức có cái gì tốt mà học chứ?

Kinh doanh công ty không phải là việc ngồi trong phòng làm việc ký mấy phần văn kiện uống chút trà?

Cung Tư Căng có cái gì tốt để học chứ?!Không phải thấy hắn là nông thôn đến dễ gạt gẫm sao?!Được, nếu các ngươi không cảm kích như thế, vậy cũng đừng trách tôi không khách khí.Cung Tư Lâm cố gắng mở hệ thống "Cầu được ước thấy" ra.Hắn nhớ kỹ, lại đúng hạn chấm công ba tháng hắn thì có thể lại thu được một lần cơ hội cầu nguyện.Lúc này đây, hắn muốn làm gia chủ nhà họ Cung, muốn để cho tất cả người bắt nạt hắn, toàn bộ đều sống không bằng chết!!Nhưng mà, hệ thống không có phản ứng.Cung Tư Lâm lần thứ hai khởi động hệ thống, vẫn như cũ không có phản ứng.Đầu hắn trống trơn, căn bản không cảm giác được tồn tại của hệ thống.Hắn thậm chí mở miệng kêu: "Tâm Tâm?

Vịt đen nhỏ?

Mi đi ra a?!"

Thế nhưng, trả lời hắn, chỉ có yên tĩnh không ranh giới.Nhiều lần thử nghiệm hơn mười lần, sau khi khẳng định hệ thống thực sự không thể dùng, Cung Tư Lâm rốt cuộc tan vỡ khóc lớn.Dùng nước mắt và thô bạo lên án bất công của thế giới này....Trong nhà ăn, Tư Căng gắp mấy đũa đồ ăn cho Cung Lâm Uyên.Toàn bộ là nguyên liệu nấu ăn đại bổ.Vừa gắp, vừa giả vờ đơn thuần, như không có chuyện gì xảy ra mập mờ ám chỉ:"A Uyên, ăn nhiều hẹ một chút, bổ thận.

Ngộ nhỡ sau này bởi vì việc gì, cần cả đêm không ngủ chứ?

Đến duy trì tinh thần thể lực."

Tư Căng cố ý cắn rất nặng chữ "tinh" trong "tinh thần thể lực".Nói, bưng sữa tươi bên cạnh lên.Chậm rãi thử một ngụm.Bọt sữa tươi dính vào khóe môi, cậu chậm rì rì cuốn vào trong miệng.Đáy mắt chớp ý cười sâu không lường được.Cung Lâm Uyên đơn thuần, nhiều năm không thích người tiếp cận, càng không có thường thức tiếp xúc qua phương diện này.Thế nhưng, vành tai y đỏ giống như là muốn chảy máu.Y luôn cảm thấy, cách làm của Tư Căng, hoặc nhiều hoặc ít tồn tại chút ý tứ hàm xúc ám chỉ...Cung Lâm Uyên ngay lập tức ném xuống suy nghĩ không lành mạnh trong đầu, tiếp tục dùng bữa dày vò.Lại bởi vì căng thẳng, cơm cũng không ăn vào bao nhiêu.Chu Khánh Dương mua chậu hoa trở về, gọi Cung Lâm Uyên đi qua bố trí.Cung Lâm Uyên lúc này mới như trút được gánh nặng đi về phòng của mình, trồng hoa tốt, dặn dò dặn dò một câu với Chu Khánh Dương:"Đúng rồi, báo cáo một tiếng với chủ tịch điều hành của tổ chức, quỷ hút máu thế hệ đầu Cung Tư Căng tính nguy hiểm là 0, dừng lại tất cả điều tra và đuổi bắt tổ chức với cậu ấy."

Chu Khánh Dương liếc nhìn quỷ hút máu ngoan ngoãn dùng bữa bên ngoài, gật đầu, trở về phòng khách của mình tiếp tục công việc.Cung Lâm Uyên lại sốt ruột mở túi công văn ra, từ bên trong tìm ra một chai xịt phun sương.Đây là thuốc thử tổ chức thợ săn máu quốc tế nghiên cứu, có thể giúp quỷ hút máu ẩn dấu hơi thở bản thân, phòng ngừa quỷ hút máu lương thiện bị thợ săn máu hoang dã bắt đi.Y hít sâu vài cái, sau khi khẳng định bản thân mình không quá căng thẳng, mới gọi Tư Căng tiến vào.Đóng cửa lại, giao thuốc cho cậu, tỉ mỉ giảng giải cách dùng số lượng dùng.Tư Căng không để ý nghe, không biết là nhớ kỹ hay là không nhớ kỹ, chỉ lấy thuốc thì gật đầu rời khỏi.Nhìn bóng lưng của thanh niên, Cung Lâm Uyên bỗng nhiên sinh ra chút không muốn.Y nghe mình nói: "Chờ một chút, Căng Căng, chờ một chút."

"Ừm?

Còn có việc gì sao?"

Cung Lâm Uyên ăn nói vụng về, bịa không ra lý do tốt gì, vắt hết óc nghĩ ngợi, chỉ mở miệng:"Anh cho em đồ, em hẳn là nói tiếng cám ơn."

Nói xong, tựa hồ sợ lời nói dối này không chân thật, lại bỏ thêm một câu giải thích:"Phải biết lễ phép, đây là quy củ của nhà họ Cung."

"Nhưng chúng ta làm sao nói cũng tính là nửa người nhà, cảm ơn anh ba chữ này quá xa lạ rồi."

Tư Căng nghiêng đầu nhìn y.Cung Lâm Uyên sửng sốt: "Vậy nên...

Nói cái gì?"

Lúc này, quỷ hút máu xinh đẹp khẽ mỉm cười, ánh mắt lấp lánh, hạ giọng nói:"Em yêu anh."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0230: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 15


CHƯƠNG 0230: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 15EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Bởi vì ba chữ đơn giản này, trái tim Cung Lâm Uyên nhịn không được nhảy mạnh một cái.Y nghiêm túc nhìn thiếu niên trước mặt.Kích động đến thiếu chút nữa không biết hô hấp.Căng Căng nói cái gì?Nói...

Nói yêu y?Ai có thể nói cho y,y rốt cuộc có nghe lầm hay không a?"

Anh không có nghe lầm."

Tư Căng rất không biết chú ý mặt mũi của người yêu, không lưu tình chút nào vạch trần sự do dự của y.Nhưng lại dùng ngôn ngữ, cho y trả lời tốt nhất.Cung Lâm Uyên đỏ mặt rồi, đôi tay nắm chặt gắt gao, bỗng nhiên cảm giác trên vai nhiều thêm một phần trách nhiệm nặng trịch.Nhưng lại ngọt ngào cực kỳ, không muốn tháo xuống.Tư Căng tiếp tục nói:"

Sau này ba chữ này, chính là phương thức em biểu đạt cám ơn với anh."

Nói xong, lại đi tới bên cạnh Cung Lâm Uyên.Cúi đầu, hôn môi mỏng bởi vì căng thẳng mà trở nên khô nứt của y.Cung Lâm Uyên vừa căng thẳng, thiếu chút nữa ngã lộn xuống từ trên ghế.Trái tim không thể khống chế nhảy lên ầm ầm.Y muốn kêu một câu "Căng Căng", muốn hỏi một câu "Tại sao", muốn trả lời một câu "Anh yêu em".Thế nhưng, nghìn lời vạn câu đều kẹt ở cổ họng.Bởi vì căng thẳng, kêu không ra khỏi miệng.Tư Căng lại ở vị trí kề bên y cười:"Ngủ ngon."

Nói xong, thì như không có chuyện gì xảy ra mà ra khỏi phòng, kéo cửa.Tư Căng đi rồi, Cung Lâm Uyên lại thật lâu không thể ngủ.Một câu nói đơn giản của thanh niên, một động tác đơn giản, ở đáy lòng y nhấc lên sóng to gió lớn.Y chỉ là ngồi ở trên ghế, yên lặng bình tĩnh hướng về phía ánh trăng trong trẻo nửa đêm.Vẫn là đè không xuống phản hồi kịch liệt khác thường.Căng Căng thích y!Quỷ hút máu thế hệ đầu duy nhất trên đời này thích y!Vài điểm này giống như hồng thủy mãnh thú, không ngừng đánh thẳng vào tuyến phòng ngự tâm lý yếu đuối của Cung Lâm Uyên.Cuối cùng, đụng sụp đổ những kiêng dè liên quan tới "Không phải là một tộc " "Luân lý đạo đức" "Khác biệt nam nam" đó, ngay cả mẩu vụn đều không còn.Bỗng nhiên, cửa phòng vang lên.Mạch suy nghĩ của Cung Lâm Uyên bị cắt đứt, đứng dậy mở cửa.Thấy Tư Căng nhắm mắt lại, mơ mơ màng màng tìm tới.Thanh niên hình như đang mộng du.Vừa đến thì ôm chặt lấy y, tiến đến cần cổ khẽ ngửi một chút.Lộ ra răng nanh, tự mình lầm bầm:"Ừm, ngọt!"

Tư Căng vừa lầm bầm lầu bầu nói mớ, vừa đẩy Cung Lâm Uyên về phía bên trong.Lúc đến bên giường, khóe môi của quỷ hút máu xinh đẹp cong lên, lộ ra gian xảo dối trá thực hiện được kế hoạch.Cường độ trên tay gia tăng, thì đẩy Cung Lâm Uyên tới trên giường.Sau khi làm người khác đỏ mặt tim đập, bản thân mình lại giống như người không có việc gì nằm xuống.An phận nhắm mắt lại.Ngược lại giống như là thật sự ngủ thiếp đi.Trái tim Cung Lâm Uyên lại một lần nữa căng thẳng lên.Y đắp kín mền cho Tư Căng, tự mình đứng lên.Y cảm thấy cực kỳ khó chịu.Trong lòng khó chịu, trên người khó chịu, chỗ nào chỗ nấy đều không thoải mái.Nghĩ ngợi nửa ngày, rốt cuộc tìm được một cửa phát tiết.Y ra ngoài, đi tới trong tủ rượu lấy ra một chai rượu whisky.Sau khi về đến phòng, ngước cổ lên, đột nhiên đổ hơn phân nửa chai.Cố gắng mượn rượu tiêu buồn.Y không uống được rượu, tửu lượng ít đến thấy thương.Rượu như vậy, bình thường uống ba ly chắc say.Chớ nói chi là nửa chai.Hơn nữa, mấy năm nay, Chu Khánh Dương cũng không cho y uống rượu.Nói y uống say lúc nào cũng khóc, giống như đứa nhỏ, không phù hợp hình tượng chỉ huy cao lãnh.Hiện tại, Cung Lâm Uyên ý nghĩ choáng váng , ngồi ở trên ghế, ngơ ngác của ợ rượu.Con mắt thanh minh dần dần dính vào men say, kỳ vọng trong lòng bị cồn phóng to vô hạn.Giống như ma xui quỷ khiến, y đi tới bên cạnh Tư Căng, khẽ lắc tỉnh cậu.Lộ ra một đoạn trắng nõn.Mượn ánh trăng bên ngoài thông qua cửa sổ sát đất, có thể nhìn rõ ràng, khóe mắt Cung Lâm Uyên chứa từng tí óng ánh.Rốt cuộc thật giống một đứa nhỏ, đang nhìn người mình vô cùng quý trọng .Cung Lâm Uyên mở miệng:"Căng Căng, em không phải là đói rồi sao?

Cho em cắn."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0231: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 16


CHƯƠNG 0231: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 16EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng bị lắc "Tỉnh" rồi.Ánh mắt mơ hồ, nhìn về phía bánh ngọt ngon miệng tự mình đưa tới cửa của mình.Ừng ực ——Nuốt nước miếng một cái."

Một ngụm" cậu lầm bầm lầu bầu nói: "Em thì cắn một ngụm nhỏ."

Cũng không biết là nói cho Cung Lâm Uyên nghe, làm cho y an tâm;Hay là nói cho mình nghe, nhắc nhở mình kiềm chế.Thế nhưng, âm thanh rơi lại phía sau, quỷ hút máu liền không thể chờ đợi được hiện răng nanh ra, cắn cổ của đối phương."

Hu hu hu. . ."

Không bao lâu, mấy tiếng nghẹn ngào từ trong miệng chỉ huy cao lãnh phát ra.Cung Lâm Uyên chứa nước mắt, ủy ủy khuất khuất lên án:"Căng Căng, đau."

Tuy rằng trên miệng nói như thế, nhưng trên tay lại không có bất kỳ động tác ngăn cản cậu.Tựa như là vì chăm sóc tâm tình quỷ hút máu.Không muốn để cho lần hành trình hút máu này biến thành không thoải mái."

Nhịn một chút, rất nhanh thì tốt."

Tư Căng tranh thủ thời gian thấp giọng dỗ:"Em muốn làm cái đánh dấu, để cho anh trở thành người hầu máu của một mình em."

Cung Lâm Uyên vừa khóc, vừa hỏi: "Như vậy Căng Căng có phải thì thuộc về một mình anh hay không?"

"Đúng vậy, như vậy, anh thì thuộc về một mình em."

Tư Căng nói, răng nanh sắc nhọn lại một lần nữa đâm rách da Cung Lâm Uyên.Bá đạo lại cường thế, ở trên cổ đối phương, để lại một dấu vết hoa mai dành riêng cho y.Sau đó, cảm thấy mỹ mãn nhả ra.Nâng tay, dùng ngón cái khẽ lau đi nước mắt nơi khóe mắt người đàn ông, ôn nhu nói:"Ngoan, không cắn anh nữa, đừng khóc."

"Dấu vết lưu lại xong rồi, không đau."

Cung Lâm Uyên khóc càng dữ rồi: "Không được, không thể chỉ để cho em cắn anh, anh phải cắn lại!"

Tư Căng bắt nạt trẻ con nghiện, cười nhạo y: "Chính là anh ngay cả răng nanh đều không có, làm sao cắn lại?"

"Anh có thể không cắn cổ."

Cung Lâm Uyên vừa thút tha thút thít vừa nhìn môi mỏng bị máu tươi nhuộm đỏ của quỷ hút máu.Trong mắt lòe ra khôn khéo của thợ săn đi săn: "Cắn ở đây!"

Nói, thì ngay lập tức đứng lên, hôn lên Tư Căng.Cùng lúc, thuận tay ấn ngã cậu.Thân thể Tư Căng ngửa về sau, nện ở trên gối đầu, đáy mắt mang ý cười sâu không lường được ý cười.Người này thật là, uống say rồi thì quên thể lực của quỷ hút máu là gấp mấy trăm lần nhân loại sao?Mưu toan đánh bại cậu?Nằm mơ!Quỷ hút máu rất nhanh ngưng tụ sức mạnh, cường thế phản kích.Nhưng mà, mới vừa lật người qua, mạng môn nơi gáy bỗng nhiên bị đè lại.Cung Lâm Uyên khẽ bóp, liền để cho cậu tạm thời mất đi năng lực hành động.Tư Căng:...Mạng môn của quỷ hút máu ở chỗ giáp giới của gáy và bả vai, bình thường chưa bao giờ biểu diễn với người ngoài.Bởi vì ở trong chiến đấu, mạng môn bị chỉ, liền chỉ còn lại có một con đường tử vong này.Mà bây giờ, quỷ hút máu tự cho là nắm chắc phần thắng, lại kiêu căng đặt chỗ chí mạng ở dưới tầm mắt của kẻ địch.Vì vậy, ngay cả cơ hội nâng cờ đầu hàng đều không có.Liền bị thợ săn quỷ hút máu tàn bạo cắn nuốt hầu như không còn.......Thợ săn quỷ hút máu ăn quỷ hút máu không nhả xương.Quỷ hút máu liều mạng phản kháng, phản kháng, lại phản kháng.Nhưng mà, không có sức lực, càng không có kết quả.Trận chiến tranh không có khói thuốc súng này, vẫn luôn duy trì liên tục đến bốn giờ rạng sáng.Tư Căng giãy giụa sắp chết, tốt xấu lưu lại một cái mạng.Cậu thở một hơi dài nhẹ nhõm, đưa tay, lau lau vệt nước mắt lưu lại nơi khóe mắt.Còn tốt còn tốt, con mắt không sưng.Còn không tính thất bại thảm hại.Cung Lâm Uyên sớm thì tỉnh rượu rồi.Y ý thức được bản thân mình đã làm cái gì rồi.Thế nhưng không có cách nào dừng lại.Cầu cứu của quỷ hút máu quá êm tai.Nước mắt của quỷ hút máu quá đẹp mắt.Để cho y cam tâm tình nguyện,, thợ săn máu cao cấp nhất, chỉ làm người hầu máu của một mình cậu.Nắng sớm hơi sáng, Cung Lâm Uyên cũng rốt cuộc nói ra lời hôm qua không nói ra khỏi miệng lời, nhấn mạnh từng chữ một, hứa hẹn vô cùng trân trọng ——===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0232: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 17


CHƯƠNG 0232: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 17EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
"Căng Căng, anh cũng yêu em."

"Nga không."

Y bỗng nhiên ý thức được lời mình nói có chút sơ hở, ngay lập tức thay đổi:"Căng Căng, anh càng yêu em."

"Là anh trước tiên động tâm tâm, là anh muốn em trước ."

"Anh yêu em, là loại yêu em muốn kết hôn với ngươi, sống trọn đời bên nhau."

"Anh cũng không biết tại sao sẽ như vậy, thế nhưng anh thừa nhận, lần đầu tiên anh thấy em thì rất muốn bảo vệ em."

"Một lần bảo vệ, thì muốn bảo vệ cả đời."

"Nếu như luân hồi, thì muốn bảo vệ đời đời kiếp kiếp."

Cung Lâm Uyên làm người thanh lãnh, lời bật thốt lên cũng phần lớn là răn dạy thuộc hạ.Đây là lần đầu tiên y nói lời âu yếm, cũng là lần đầu tiên tỏ tình.Cơ hồ nói hết suy nghĩ trong lòng, lại tựa hồ biểu diễn không hết tình yêu của mình.Y còn muốn nói cái gì, thì thấy Tư Căng vươn tay, ngạo kiều ra lệnh với người hầu máu của cậu:"Ôm em đi tắm."

"Trên người đều là đồ vật của anh."

"Còn có dấu anh cắn và bóp."

"Không thoải mái."

"Được."

Cung Lâm Uyên vốn không biết nên như thế nào đi dỗ một lão tổ tông quỷ hút máu bị nhân loại ăn sạch không còn một mảnh, đang băn khoăn.Hiện tại, lại hoàn toàn yên lòng.Bản thân trước tiên đứng dậy, đi bồn tắm lớn thả nước, cẩn thận từng li từng tí lại hết sức, bỏ lão tổ tông vào.Một khắc vào nước kia, Tư Căng chợt nhớ tới từng trải phòng tắm vị diện nhân ngư.Quả quyết đuổi Cung Lâm Uyên đi ra ngoài.Thế giới trước, cậu tốt xấu vẫn là một con cá, thích ở trong nước do* cũng cũng có thể tha thứ.*do trong tiếng AnhThế nhưng hiện tại, cậu là quỷ thuộc về đêm tối.Còn là quỷ hút máu thế hệ đầu sống mấy nghìn năm.Tiếp tục lăn qua lăn lại như thế, cánh tay già cẳng chân già, có thể tan vỡ.Cung Lâm Uyên ngoan ngoãn từ phòng tắm lui ra ngoài, đóng cửa cho kỹ, ngồi ở trên ghế sa lon phòng ngủ.Tiếng nước róc rách thỉnh thoảng truyền đến, nghe đến y càng ngày càng khó chịu.Thế nhưng, lại sợ Tư Căng tức giận, không dám quấy rầy.Liền không thể làm gì khác hơn là cầm điện thoại di động lên, mở website chính thức của durex ra, mua chút thứ cần thiết cho sinh hoạt.Rồi sau đó, lưu luyến không rời rời khỏi phòng ngủ đầy ắp hồi ức này, đi nhà ăn làm bữa sáng.Mấy năm trước ở ngoài phiêu bạt, y thường xuyên bận rộn đến ăn bữa trước không có bữa sau.Dần dà lâu ngày, thì ăn hỏng dạ dày.Cơm phòng ăn tổ chức thợ săn máu ăn không quen, thì bắt đầu tự mình học nấu ăn.Mấy năm nay, cũng đại khái học được không ít.Cung Lâm Uyên sau khi dọn bàn xong, , Tư Căng vừa lúc mặc áo ngủ đi tới.Ngồi đến cạnh bàn ăn, thuận tay bưng sữa tươi nóng hổi một bên lên uống một ngụm.Cung Lâm Uyên cười cười: "Uống nhiều một chút, anh cố ý đun nóng rồi, nuôi dạ dày."

Tư Căng:...Cậu làm sao cứ nghe lời này mang chút màu sắc chứ?Thế nhưng nhìn ánh mắt trong veo đơn thuần của người hầu máu, cũng không giống a.Thôi được rồi, có thể là cậu hiểu lầm rồi.Thu xếp ổn thoả tốt cho Tư Căng, Cung Lâm Uyên lại đi lầu ba nhìn mẹ Cung.Mẹ Cung là thật sự mệt rồi, còn đang ngủ say.Từ lúc bị bệnh tới nay, tinh thần của bà vẫn luôn bị vây trạng thái khẩn trương cao độ.Lúc ngủ được rất ít.Cung Lâm Uyên không nhẫn tâm gọi bà, lúc xuống lầu tính tượng trưng nhìn thoáng qua lầu hai, phòng của Cung Tư Lâm.Kỳ thực phòng này, vốn là của Tư Căng.Thế nhưng Cung Tư Lâm nhất định muốn nói nguyên chủ tu hú chiếm tổ, nhiều phòng ngủ không người ở như vậy, ngang ngược vô lý đoạt đi phòng của nguyên chủ.Cung Lâm Uyên nhớ đến giao phó lời nói thấm thía của cha, không tình nguyện gõ cửa một cái.Bên trong không có trả lời.Lần thứ hai gõ cửa.Vẫn như cũ không có trả lời.Cung Lâm Uyên là cực ít có kiên nhẫn dỗ người.Nuông chiều và nhường nhịn duy nhất của y, toàn bộ đều cho quỷ hút máu xinh đẹp lại yêu khóc kia rồi.Sau ba lần gõ cửa không chiếm được đáp lại, rốt cuộc con giun xéo lắm cũng oằn nói:"Cung Tư Lâm, đi ra ăn cơm, một người đàn ông to lớn như thế đừng chần chà chần chừ!"

"Nếu không phải là ba để cho tôi chăm sóc cậu, cậu thì tính là chết đói tôi cũng lười quản!"

Thế nhưng, bên trong vẫn như cũ không có nửa câu đáp lại.Dưới tình thế cấp bách, Cung Lâm Uyên đạp cửa ra.Lọt vào trong tầm mắt, liền là cửa sổ mở ra cùng với đống hỗn độn đầy đất.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0233: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 18


CHƯƠNG 0233: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 18EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Gió nhẹ cuốn vào, thỉnh thoảng thổi bay rèm cửa sổ màu trắng.Vì gian phòng trống rỗng lấp một tầng yên tĩnh quỷ dị.Cung Lâm Uyên vội vã chạy đến bên cửa sổ, nhìn thấy trên khung cửa sổ, để lại hai dấu chân bẩn thỉu.Y tiếp tục nhìn xuống, thảm cỏ trong mặt cỏ sụp xuống hai khối lớn, phía trên để lại vết tích bánh xe rõ ràng.Rất rõ ràng, Cung Tư Lâm bị cướp đi rồi.Dựa theo tình huống trước mắt tới xem, vẫn là cam tâm tình nguyện bị cướp đi.Cung Lâm Uyên tức giận đằng đằng đứng ngay ngắn, lúc muốn ra ngoài, nhìn thấy trên tường dán một tờ giấy ghi chú màu đỏ.Phía trên có một hàng chữ qua quýt:Anh trai, em đi đây, nhà họ Cung không thể cho em đãi ngộ công chính, em thì tự mình đi lang bạt.

Chờ em rồi trở về, nhất định dựa vào năng lực của mình, để cho con trai nuôi kia, ngoan ngoãn lăn ra khỏi nhà!—— Cung Tư Lâm.Đi thì đi, còn lưu lại một phong thư nhà đầy ắp căm hận, lại nhìn như rất hài hước.Cung Lâm Uyên cảm thấy đau đầu.Một người vắng mặt gia đình hai mươi mấy năm, nếu như thật sự để ý cái nhà này, chuyện thứ nhất trở về, hẳn là quan tâm ba mẹ.Kiến thức nhiều, tầm mắt mở rộng rồi, thì hẳn là cảm thấy bản thân mình năng lực không đủ, cần nâng cao cấp tốc.Chỉ cần hắn muốn, nhà họ Cung nhất định sẽ cho hắn tốt nhất.Nhưng những ngày Cung Tư Lâm trở về này đều làm cái gì rồi?Hắn chơi bời lêu lổng, không biết tiến thủ, chỉ là một mực đòi lấy, thậm chí là xa lánh người khác!Căng Căng đã nhường những thứ có thể nhường ra ngoài rồi, hắn còn không hài lòng.Hiện tại rời khỏi nhà đi ra ngoài, tự mình lãng phí tinh thần thể lực tìm hắn.Cung Lâm Uyên thực sự không muốn tìm.Thế nhưng lại không muốn để cho ba mẹ đau lòng,Liền dằn tính tình kết nối gọi điện bạn tốt nhiều năm của mình, điện thoại của Tấn Ngọc Yến quan chỉ huy thợ săn máu trong nước.Mới vừa muốn nói rõ tình huống của mình, đối diện thì mở miệng trước tiên.Giọng nam ôn nhu dễ gần:"Anh Uyên, tôi đang muốn tìm ngài đấy, gần nhất tôi đây làm một show tuyển chọn nhóm nhạc nam, gọi , thì ở thành phố Đường chúng ta, hiện tại đang chiêu mộ huấn luyện viên, ngài thật vất vả trở về một chuyến nể mặt tới trông nom một chút đi."

Cung Lâm Uyên quả quyết từ chối: "Tôi hiện tại không rảnh, mẹ tôi tình trạng bệnh nặng thêm rồi, hơn nữa em trai mới tìm trở về kia cũng..."

Tấn Ngọc Yến: "Nga đúng rồi, còn có em trai."

Cậu ta tiếp tục nói: "Em trai ngài cũng ở nơi này làm thí sinh đấy, anh qua đây còn có thể giúp đỡ một chút đấy, dù sao anh ở nước ngoài chơi âm nhạc chơi tốt như vậy, cũng không sốt ruột trở về tổ chức, coi như đến nghỉ phép..."

Cung Lâm Uyên rất nhanh nắm lấy trọng điểm: "Em trai nào của tôi a?"

"Cung Tư Lâm a."

Tấn Ngọc Yến trả lời: "Em trai anh lớn lên thật là đẹp mắt, còn là do Tiêu Ngộ Bắc ảnh đế lớn Tiêu giới thiệu qua đấy.

Tiêu Ngộ Bắc chính là một huấn luyện viên trong đó a,anh nếu không tới, thì không có cách gì có thể nói nổi rồi."

Xem ra, thằng nhóc kia là bị Tiêu Ngộ Bắc cướp đi.Còn tự cho là đúng đi theo hắn cùng báo danh chương trình tuyển chọn Tấn Ngọc Yến làm!Cung Lâm Uyên cố gắng đè xuống lửa giận nơi đáy lòng, bình tâm tĩnh khí trả lời:"Ừm, tôi biết rồi, tôi đi làm huấn luyện viên, lưu lại cho tôi một vị trí đi."

"Được rồi, vẫn là anh Uyên thẳng thắn!"

Tấn Ngọc Yến cúp điện thoại, tiện tay sửa sang lại tây trang màu đỏ sậm một chút.Lộ ra răng nanh nơi khóe môi, dần dần cong lên một tia ý cười cực kỳ đẹp mắt.Quả nhiên a, dùng tin tức này thì có thể câu Cung Lâm Uyên tới.Cung Lâm Uyên tới rồi.Cậu ta rất nhanh thì có thể nhìn thấy người mong nhớ ngày đêm kia rồi.Tấn Ngọc Yến mở điện thoại di động ra, màn hình khoá điện thoại rõ ràng là Tư Căng.Chẳng qua, Tư Căng trên màn hình khoá điện thoại của cậu ta khác biệt với Tư Căng hiện tại.Kia là bản thể của cậu ở thiên giới, mặc chiến giáp màu bạc, đứng ở đỉnh núi chúng thần, trấn thủ hòa bình tám phương.Uy phong lẫm liệt, sức hấp dẫn phi phàm.Rất nhanh thì có thể nhìn thấy rồi.Anh trai Căng Căng, A Yến thật sự...Thật sự thật sự thật nhớ anh a.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0234: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 19


CHƯƠNG 0234: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 19EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tiếp điện thoại xong, Cung Lâm Uyên liền đi ra cửa.Giải thích tình huống với Tư Căng, nói bản thân mình buổi sáng chắc cũng sẽ ở hiện trường vòng sơ khảo ngây ngô, nhờ cậu ở nhà chăm sóc mẹ cho tốt.Tư Căng vừa ăn vừa bất mãn dùng dao nĩa rạch trứng ốp la ra:"Chương trình tuyển chọn nhóm nhạc nam a?

Đó không phải là có rất nhiều cậu bé xinh đẹp sao?"

Tròng mắt quỷ hút máu trong suốt lấp lánh, đề nghị nói:"Em cũng muốn đi xem."

Cung Lâm Uyên sắc bén nhận thấy được khủng hoảng rồi, quả quyết làm sáng tỏ:"Không có cậu bé xinh đẹp nào, lại xinh đẹp cũng không xinh đẹp bằng em, anh bảo đảm, trong lòng trong mắt chỉ có em một người."

Tư Căng đùa y: "Nhưng em không muốn trong lòng trong mắt chỉ có anh một người a, quá nhàm chán rồi, em muốn nhìn cậu bé khác."

Cung Lâm Uyên: "..."

Y giận dỗi: "Vậy thì càng không thể đi rồi, ở nhà ngây ngô thật tốt xem tài chính Internet của em!"

Sau khi nói xong, có thể cảm thấy bản thân mình có chút dữ, lại vội vã đổi thái độ giải thích:"Căng Căng, anh không phải là ý đó, anh chính là..."

Lời phía sau, Tư Căng không nghe vào.Vừa suy ngẫm báo danh chương trình tuyển chọn như thế nào, vừa cười với Cung Lâm Uyên dáng dấp căng thẳng....Tư Căng cho tới bây giờ đều không phải là người giữ quy củ.Trước đây ở thiên giới làm đại nguyên soái, lúc mang binh thì không tuân thủ luật trời.Hiện tại không câu nệ không trói buộc rồi, lại càng ngày càng làm càn.Cậu nhanh chóng xử lý việc công ty, lại từ trong danh sách hộ lý đáng tin của cha Cung, lựa chọn mấy hộ lý cao cấp chăm sóc mẹ Cung.Còn ở chung quanh nhà tăng cường mấy cái camera, để cho Tiểu Yêu lúc thực tế nhìn chằm chằm tình huống trong nhà, dùng bảo đảm có việc có thể ngay lập tức trở về.Dù sao từ hiện trường tiết mục đến nhà, với cậu tới nói, 001 giây là đủ rồi.Tư Căng ghi danh, hôm vòng sơ khảo gặp huấn luyện viên đó, mở tủ quần áo của nguyên chủ ra, tiện tay khoác một bộ áo bành tô màu đen.Không thể không nói, nguyên chủ là một quỷ hút máu thâm niên, mỗi một bộ quần áo đều lộ ra quý khí tới từ thời xa xưa, thời Trung Cổ phương Tây.Hậu trường vòng sơ khảo, Tư Căng vừa vào cửa, thì lập tức có một vòng cậu bé vây lên.Có ghen tỵ, có muốn WeChat.Có nghĩ chụp ảnh chung, có hỏi thăm cậu có độc thân hay không.Cậu vừa tới, Cung Tư Lâm vốn đứng trước mặt người khác bởi vì có quan hệ với Tiêu Ngộ Bắc mà "Các sao quanh trăng", bỗng nhiên ảm đạm không ánh sáng.Sắc mặt của Cung Tư Lâm trong nháy mắt đen xuống, hung ác nhìn chằm chằm vào Tư Căng.Cung Tư Căng, làm sao đúng là âm hồn bất tán, chỗ nào nơi nào đều có cậu ta!Chỉ bằng cậu ta một người làm Internet, vậy mà còn dám tới chương trình tuyển chọn?!Cung Tư Lâm hắn ít nhất trước đây ở quán bar làm việc bán thời gian, hát mười mấy năm, trường đại học lại chuyên ngành qua thanh nhạc hai năm, ca hát cũng là tuyệt đỉnh.Cung Tư Căng tới biểu diễn cái gì?Gõ mã?!Thật là làm cho người ta cười đến rụng răng, chờ trong chốc lát huấn luyện viên tới rồi vả mặt đi.Chỉ chốc lát sau, ngoài cửa thì lại đi tới một người đàn ông trẻ tuổi tây trang màu đỏ sậm.Mọi người thấy cậu ta, tức khắc giống như là đứa nhỏ nhìn thấy chủ nhiệm lớp, dừng lại tất cả ồn ào náo động, ngoan ngoãn ngồi trở lại vị trí của mình.Tư Căng cũng bị cậu nhóc bên cạnh kéo trở về.Người tới mang một bộ mắt kiếng dây xích viền vàng, trong cặp mắt đào hoa xấu xa ngông cuồng, mang ra quyến rũ, lại có vài phần bất cần đời.Nhìn qua trầm ổn lại ngây thơ, dễ gần lại cao quý.Trên người vẫn lộ ra một cổ sức hấp dẫn để cho người ta muốn ngừng mà không được.Tấn Ngọc Yến chậm rãi cất bước, đi tới chỗ ngồi trước nhất, thanh âm ôn nhu êm tai thốt ra:"Hoan nghênh các vị đến hiện trường vòng sơ khảo của , hôm nay tôi tới chính là muốn nói, trong tay tôi có một tấm vé có thể nhảy qua vòng sơ khảo, trực tiếp thăng cấp hàng ngũ thực tập sinh cấp A, ai có thể ở trong vòng ba giây để lại cho tôi ấn tượng khắc sâu nhất, thì đưa đến trong tay người đó."

Phải biết, show tuyển chọn như vậy, vòng sơ khảo đầu tiên loại bỏ nhiều người nhất.Thì tính là lên cấp, còn phải show cá nhân quyết ra cấp ABCDEF.Thực tập sinh trực tiếp thăng cấp cấp A, đối với tất cả mọi người tới nói, đều là cám dỗ thật lớn.Cung Tư Lâm nhìn chằm chằm vé trong tay Tấn Ngọc Yến, hai mắt gần như sáng lên.Tức khắc trước tiên từ chỗ ngồi mọi người đứng lên, tràn đầy tự tin, vặn vẹo người xinh đẹp, đi tới bên cạnh Tấn Ngọc Yến.Vẫn như cũ là giọng nũng nịu tương tự, nhéo một đoạn góc áo của Tấn Ngọc Yến, nói:"Đạo diễn, tôi là thầy Tiêu Ngộ Bắc giới thiệu tới, chuyên ngành trường đại học thanh nhạc, nếu không thì tôi hát một đoạn cho ngài?"===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:[cơm nắm] không ngược không ngược!

Các bảo bối chú ý nga, Yến Yến không phải là người xấu.

Tiết lộ trước nội dung quan trọng đi, Yến Yến là em trai của Căng Căng, là bệnh kiều ôn nhu đến trong xương cốt, cậu ta từ nhỏ ở thiên giới thì coi Căng Căng thành thần tượng của mình.

Rất lâu không gặp rồi, thì xuống vị diện tới tìm cậu ~---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0235: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 20


CHƯƠNG 0235: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 20EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
"Nga?"

Cặp mắt đào hoa xinh đẹp của Tấn Ngọc Yến lóe lóe, quan sát cậu nhóc gầy gò trước mặt một chút, ôn nhu cười cười:"Cậu chính là quý ngài anh Ngộ Bắc mang đến kia?"

Cung Tư Lâm vừa nghe, càng vui vẻ hơn: "Đạo diễn, ngài biết tôi?"

"Đương nhiên biết."

Tấn Ngọc Yến hiền lành vỗ vỗ bả vai của hắn:"Cậu yên tâm, anh Bắc nói qua với tôi cậu trước khi là ca hát ở quán bar, tôi sẽ dựa theo hắn nói, đối xử bình đẳng, không thèm để ý khí chất chợ trên người cậu."

"Hơn nữa anh Bắc đã nói cho tôi biết, cậu rất có năng lực thật sự, hẳn là cũng không cần dùng tấm vé thăng cấp này, trở về nghỉ ngơi đi, cho người khác một cơ hội."

Động tác của Cung Tư Lâm trong nháy mắt cứng đờ, xấu hổ vô cùng đứng ở tại chỗ, có chút chân tay luống cuống.Có thể tới vòng sơ khảo, phần lớn đều có bối cảnh công ty truyền thông.Kém nhất, cũng là thực tập sinh solo.Mà Tấn Ngọc Yến vừa nói như thế, tức khắc thì kéo đẳng cấp của hắn đi xuống.Hơn nữa, đặc biệt xông ra hắn là đi cửa sau dựa vào quan hệ mới tiến vào.Ý đồ dựa vào Tiêu Ngộ Bắc ăn không ngồi rồi, thăng quan tiến chức vùn vụt!Quá không nể mặt hắn rồi!Này cmn thuần khiết để cho hắn mất mặt trước mọi người!Nghe nghị luận bảy mồm tám miệng chung quanh, thừa nhận mọi người khinh bỉ.Cung Tư Lâm khó chịu đến vành mắt đều đỏ rồi, hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.Hắn đỏ mặt, chứa nước mắt, đi trở về vị trí cũ của mình.Như gai ở lưng, như đứng đống lửa, như ngồi đống than.Tấn Ngọc Yến!Cung Tư Lâm dưới đáy lòng rít gào, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào Tấn Ngọc Yến.Hận không thể xé nát cậu ta.Nhìn thấy Cung Tư Lâm lùi xuống, mọi người lại một lần nữa đốt lên hy vọng.Rối rít đứng lên, làm đem hết tất cả các phương pháp, chỉ vì để lại ấn tượng tốt cho Tấn Ngọc Yến.Duy chỉ có Tư Căng, ngồi trong đám người, một tay chống đầu, không nói một lời.Chỉ là có nhiều hào hứng, tiếp xúc cặp mắt đào hoa cực kỳ tương tự với mình kia của Tấn Ngọc Yến.Tiểu Yêu niềm vui bất ngờ mắt mèo nhỏ sáng lên, giống như một con mèo vậy lắc lắc đuôi mang sọc:[đại nhân đại nhân, kia là cảnh sát trưởng mới a!][thật đẹp trai thật đẹp trai đi!][nghe nói, ngài ấy là quỷ hút máu đầu tiên sinh ra lúc thiên địa sơ khai đấy!]'Đúng vậy.' Tư Căng trả lời: 'Trên đời này đích xác không có một con quỷ hút máu, có thể sánh vai với cậu ta.'Tiểu Yêu cực kỳ niềm vui bất ngờ: [đại nhân đại nhân, ngài cũng quen biết ngài ấy à?]'Ừm.' Tư Căng trở về: 'Cậu ta là em trai ta.'Tiểu Yêu: [⊙ω⊙]Tư Căng giải thích:'Thời gian lúc đầu, trời đất còn chưa tách ra, muôn vật đều trong trạng thái hồng hoang.

Đến sau đó, Bàn Cổ khai thiên lập địa, sau khi muôn vật phân minh, liền ra đời ánh sáng và hắc ám.

Ta là thần sống ở ánh sáng.

Cậu ta, là quỷ lớn lên trong đêm tối.

Ta và Ngọc Yến cùng tuổi với trời đất, cộng sinh với hỗn độn bao la.

Cậu ta gọi ta một tiếng anh trai, ta thì vẫn luôn nuôi dưỡng dạy dỗ cậu ta, chỉ bảo cậu ta.

Chẳng qua, Ngọc Yến khác biệt với ta, cậu ta luôn luôn bất cần đời.

Sau khi Thiên giới thành lập, ba nghìn vị diện tách ra, cậu ta liền vẫn luôn du lịch qua các vị diện, nói hoa mỹ tăng nhiều hiểu biết, kỳ thực chính là vì chơi.'Lúc này, quỷ hung ác nhất đêm tối, vừa lúc ném ánh mắt về phía anh trai thần minh của mình.Ngọc Yến cầm tấm vé thăng cấp kia, từng bước một đi về phía Tư Căng.Một đường làm người khác chú ý, không ít học viên bên cạnh Tư Căng cho rằng là muốn cho bản thân mình.Từng người một đứng lên, kích động đến thiếu chút nữa thét chói tai thành tiếng.Thế nhưng, cậu ta chỉ là đưa vé đến trước mặt Tư Căng, động tác bỗng nhiên nhiều thêm vài phần cung kính.Nhưng, tựa hồ là vì bảo vệ trật tự vị diện, cúi đầu nói:"Quý ngài này, chúc mừng anh, thành công thu hút sự chú ý của tôi."

"Anh giống như một tia ánh sáng, chỉ là ngồi ở chỗ này, thì cũng đủ làm cho cả hậu trường lấp lánh rực rỡ."===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:[đặc biệt nhắc nhở]1 Yến Yến tên thật thì gọi Ngọc Yến, Tấn chỉ là một dòng họ của cậu ta dưới vị diện, thì giống như dòng họ của Căng Căng và Uyên Uyên thiên biến vạn hóa vậy.2 Yến Yến đối với Căng Căng là tôn kính xuất phát từ anh cả như cha, Căng Căng là người thân quan trọng nhất của cậu ta.

Bởi vì Yến Yến sống ở hắc ám, trời sinh bệnh kiều, khi còn bé không hiểu chuyện, là Căng Căng dạy cậu ta thành một bệnh kiều ôn nhã biết lễ.3 Yến Yến có CP của mình, cậu ta chính là nghịch ngợm, tuyệt đối không hủy Uyên Căng, cứ yên tâm xem!!!(Số lượng từ chính văn là đủ, sợ mọi người hiểu lầm Yến Yến, sớm phát giải thích ra ngoài một chút.)(ta không có góp số lượng từ a!)(Д)---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0236: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 21


CHƯƠNG 0236: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 21EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Lời vừa nói ra, toàn bộ hậu trường tức khắc bùng nổ rồi.Tất cả mọi người ném ánh mắt về phía Tư Căng.Nhất là Cung Tư Lâm, sau khi nhìn thấy tấm vé thăng cấp kia rơi ở trên tay Tư Căng, tức thiếu chút nữa hộc máu.Cung Tư Căng, cậu ta dựa vào cái gì?!Cậu ta chính là một người gõ mã, tới nhóm nhạc nam góp náo nhiệt cái gì?!Tấn Ngọc Yến này cũng là đầu óc không hoạt động tốt, nhiều hát nhảy lão luyện như thế không muốn, thế nào cũng phải ưng ý hàng giả nhận nuôi từ viện mồ côi về?!"

Đạo diễn, tại sao là cậu ta?"

Cung Tư Lâm bất mãn, lần này lại là học không rồi, hiểu được kích động tâm tình toàn thể học viên không được tuyển chọn.Hắn lớn tiếng kêu: "Bọn tôi chỗ này nhiều học viên ưu tú như thế, ngài tại sao thì ưng ý một người như thế..."

"Anh ấy kém sao?"

Ngọc Yến tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào sỉ nhục anh trai mình.Cậu ta cũng không làm giải thích nhiều, chỉ lấy điện thoại di động ra, phát một đoạn âm thanh.Bên trong là một giọng nam ôn nhu trầm ổn, đang diễn hát một bài ca khúc tiếng Anh độ khó cực cao. (người yêu lạc lối)Tông giọng trầm ổn, lại quyến rũ có thừa.Để cho người ta nghe, liền không nhịn được nghĩ muốn theo giọng ca, tìm hình dáng của ca sĩ.Hậu trường im lặng phút chốc, kết thúc phát, lập tức liền có người nghi vấn:"Đạo diễn, đây không phải là bài hát cũ từng nổi đình đám trên nền tảng livestream Cung Cẩm dạo trước sao?

Hiện tại rất nhiều người đều đang cover, lại không ai có thể vượt quá giọng nam này."

"Đúng vậy, ban đầu hát bài hát này vốn là giọng nữ, là nhạc sĩ Marry hàng đầu nước ngoài!

Là ca khúc chủ đề cô ấy biểu diễn vì phim điện ảnh , nữ yêu Siren chiếm lĩnh hòn đảo, mỗi lần muốn dụ dỗ dân chúng ngu dốt vô tội lên đảo, cũng sẽ ca hát như thế!

Giọng ca kia thật sự là tuyệt vời!

Tôi nếu là ngư dân, tôi nhất định cam tâm tình nguyện đi với cô ấy!"

"Đúng đúng đúng, lúc ấy khán giả đều nói sau Marry, lại không có Siren, hiện tại thì sao?

Bỗng nhiên lại nhiều thêm một nam Siren thật nhiều cô bé đều thích cái thanh âm này đấy."

"Tôi biết."

Ngọc Yến đều đâu vào đấy nói: "Các cô bé trầm mê giọng nam này, còn không e dè khen ngợi, cái thanh âm này rốt cuộc để cho các cô hiểu người đánh cá bị Siren lừa lên bờ biển rồi.

Các cô nếu là ra biển đánh cá, cũng nguyện ý đi theo chủ nhân của thanh âm này."

Nói đến đây, Ngọc Yến dừng một chút, cố ý để lại thời gian cho người suy ngẫm, rồi sau đó, vẫy ngón tay chỉ người đàn ông tuấn mỹ bên cạnh mình.Trong giọng nói, chứa vài phần ngạo kiều không dễ phát hiện:"Người cover này, chính là cậu Cung Tư Căng."

Khóe môi Tư Căng hơi cong ——Bài hát này chẳng qua là cậu vì kéo nổi livestream Cung Cẩm tùy tiện hát.Ngọc Yến thằng nhãi này, ngược lại còn lưu lại!Nghe được điều này, mọi người lần thứ hai sửng sốt, rối rít không thể tin tưởng mở to hai mắt nhìn.Cung Tư Lâm càng thêm không thể tin được, hắn cũng là người nổi tiếng trên mạng, cũng ở nền tảng livestream khác.Sau khi nhìn thấy giọng nam phiên bản nổi lên, cũng muốn chạy theo xu hướng cover, lại làm sao cũng hát không ra cảm giác ôn nhu cao quý trong ca khúc kia.Còn trước đây bởi vì hát không tốt, bị chế nhạo phạm vi nhỏ.Một ca khúc độ khó cao như thế, cover vậy mà là...Cung Tư Căng?!Hàng giả này học âm nhạc lúc nào?!Âm vực quá độ tự nhiên, ngay cả phong cách bel canto đều có thể không lấy hơi?!*bel canto: một phong cách hát cổ điển tập trung vào kỹ thuật giọng hát đẹp và phát âm rõ ràngNgọc Yến: "Trong vòng bỏ phiếu đầu tiên trên mạng lần này, anh Cung là người có tỷ lệ phiếu bầu cao nhất, anh ấy rất có thực lực."

Cung Tư Lâm thoáng nhìn thấy một chút hy vọng, hắn chờ Ngọc Yến nói ra lời từ chối:"Cung Tư Căng năng lực thật sự quá mạnh mẽ, hẳn là nhường vé lại cơ hội cho những học viên khác."

Ai dè, Ngọc Yến cực kỳ tiêu chuẩn kép đổi loại thuyết pháp:"Anh Cung năng lực thật sự mạnh mẽ, tôi sợ anh ấy dự thi sẽ pass rớt càng nhiều người.

Cho nên tấm vé này thì cho anh ấy đi."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom