Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0208: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 29


CHƯƠNG 0208: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 29EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Trải qua gấp rút lên đường nhiều ngày, Giang Lâm Uyên đã phát hiện trong cơ thể mình ẩn chứa linh lực thuộc về hoàng tộc nhân ngư.Cũng học được tự do vận dụng linh lực và đuôi đi chiến đấu.Vừa nghe được Tư Căng nói như thế, lúc này hào hứng rồi.Giọng điệu cưng chiều trước sau như một;: "Em thích, tôi thì chặt đuôi của hắn xuống đưa cho em!"

"Cảm ơn."

Tư Căng chứa ý cười nói một câu cảm ơn, rất nhanh, lợi dụng thần lực đông nước thành đá, ngưng kết ra một thanh kiếm sắc bén, đưa đến trong tay Giang Lâm Uyên.Giang Lâm Uyên nắm chặt thanh kiếm kia, ngưng tụ linh lực, một kích quét về phía Mộc Nam Thành trên ngai vàng.Mộc Nam Thành còn chìm đắm ở trong sợ hãi em trai Mộc Lâm Uyên của mình và Tư Căng trở về.Lúc bị linh lực của Giang Lâm Uyên kinh sợ, mới rốt cục phản ứng kịp.Lúc này đong đưa đuôi cá cách xa ngai vàng.Rầm ——Giang Lâm Uyên một kiếm kia bao hàm linh lực mười phần, ngai vàng làm bằng đá ngầm trong nháy mắt vỡ vụn, hòn đá bay loạn.Mộc Nam Thành lơ lửng ở phía trên ngai vàng hư hại, trong con ngươi mê man và khiếp sợ trong nháy mắt biến thành hận ý.Hắn hung ác nhìn thẳng Giang Lâm Uyên, cả giận nói:"Em trai nhỏ làm sao không hiểu quy củ như thế, hai mươi tám năm không về thủy vực, trở lại một cái thì muốn vì tình nhân nhỏ muốn mạng của anh trai?!"

Giang Lâm Uyên không những việc cũ đã qua.Cũng không rõ đồ chơi buồn nôn này tại sao phải gọi mình là em trai.Thế nhưng, nghe thì buồn nôn.Y không nói nhảm với Mộc Nam Thành, đong đưa đuôi cá, nhanh chóng xông lên, mũi kiếm trực tiếp đánh vào cổ Mộc Nam Thành.Mộc Nam Thành không nghĩ đến Giang Lâm Uyên đánh lên tàn nhẫn như thế, tức khắc dùng đinh ba che chắn.Leng keng ——Đá dao và đinh ba chạm vào nhau, phát ra tiếng vang chói tai, nhưng hai bên đều không cam lòng tỏ ra yếu kém, từng chiêu đều như muốn nhắm đến mạng của đối phương.Rất nhanh, Giang Lâm Uyên thì chiếm lợi thế.Y mặc dù không có kinh nghiệm chiến đấu dưới hình thái nhân ngư nào, thế nhưng lúc làm bộ đội đặc chủng và khảo sát nghiên cứu, đều làm qua huấn luyện rất mạnh mẽ.Huống hồ, y đã thành niên.Vừa vào biển cả, linh lực giấu ở trong cơ thể liền toàn bộ thức tỉnh.Đối kháng với Mộc Nam Thành, cơ hồ là thắng lợi kiểu nghiền ép.Trái lại Mộc Nam Thành, hắn đã hơn năm mươi tuổi, lực chiến không địch lại.Nhắm ngay một cơ hội chạy trốn, liền vội vàng lặn xuống dưới, cầm đinh ba, thở hồng hộc nhắm ngay Tư Căng, uy hiếp nói:"Ngươi đừng nhúc nhích!

Trên người cậu ta có nguyền rủa ta dùng đinh ba hạ, nhưng hễ ta hiện tại tăng thêm nguyền rủa, tình nhân nhỏ của ngươi thì mất mạng!!"

Giang Lâm Uyên trong nháy mắt dừng lại, tức khắc chuyển con ngươi, nghiêm túc nhìn về phía Tư Căng.Thấy Giang Lâm Uyên dừng lại, Mộc Nam Thành dương dương đắc ý cười lên:"Sợ rồi sao?

Sợ rồi thì ngoan ngoãn khoanh tay chịu trói, ta còn có thể lưu lại một mạng cho tình nhân nhỏ của ngươi, bằng không thì..."

"Bằng không thì tình nhân nhỏ của ta rất có thể sẽ giết ngươi."

Giang Lâm Uyên không có chút gánh nặng trong lòng nào nói tiếp.Y hiểu rõ Tư Căng.Hải thần của y ngang ngược, nuông chiều, điên cuồng, cũng không chịu người chế trụ.Cho nên, Giang Lâm Uyên cũng không sốt ruột, trái lại khóe môi mang cười, chờ nhìn Tư Căng như thế nào cắt cổ thằng nhóc này.Vì mẹ mình và nguyền rủa trên người mình báo thù.Không biết làm sao, Tư Căng căn bản thì vẫn không nhúc nhích.Thiếu niên tóc trắng tủi thân đến đáng thương nâng con ngươi, trong đôi mắt xinh đẹp chứa nước mắt lưng tròng.Lúc nói chuyện, còn bí mật mang theo ra một chút khóc nức nở:"Thân ái, em rất sợ, mau tới cứu em."

Giang Lâm Uyên:???Cá nhỏ nhà y là chuyện gì thế này?!Tại sao đến bước ngoặt quan trọng bỗng nhiên đổi dáng vẻ rồi.Bị đoạt xá rồi?Hay là em ấy có hai mặt?!"

Ha ha ha ha ha!"

Mộc Nam Thành cười đến càng ngày càng không kiêng nể gì cả.Một tay già nua lại gầy trơ cả xương, hung hăng bóp chặt cổ Tư Căng:"Xem ra tình nhân nhỏ của ngươi không có cách nào tự cứu a, em trai nhỏ a, ngươi tức khắc bỏ vũ khí xuống, khoanh tay chịu trói, bằng không thì, ta thì bóp chết cậu ta!"

Nói, thì lại buộc chặt tay đặt ở trên cổ Tư Căng.Bóp gáy thiên nga trắng nõn như của thiếu niên ra một tia vết đỏ dơ bẩn.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0209: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 30


CHƯƠNG 0209: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 30EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Giang Lâm Uyên nổi giận, ánh mắt gần như bốc hỏa.Kia là Căng Căng của y, ngoại trừ y, ai đụng rồi đều phải chết!!Y ngưng tụ linh lực trên tay, lần thứ hai hung hăng đâm về phía Mộc Nam Thành.Một kích này dùng mười trên mười linh lực, hơn nữa cực kỳ kỹ xảo lướt qua Tư Căng, ngay lập tức đâm xuyên qua bả vai của Mộc Nam Thành."

A a a!"

Xương bả vai bỗng nhiên bị xỏ xuyên qua, đau đớn thật lớn dằn vặt hắn.Mộc Nam Thành thét chói tai buông Tư Căng ra."

Leng keng" một tiếng, đinh ba rơi xuống đất.Cùng lúc đó, Mộc Nam Thành mạnh mẽ lùi về sau hai bước, đập ở trên đại điện không nhiễm một hạt bụi nào.Tư Căng tay mắt lanh lẹ, tức khắc dùng thần lực ẩn dấu đinh ba thật sự, lại sao chép một thanh giả, ném vào chỗ cũ.Bả vai Mộc Nam Thành chảy máu, đau đến vẩy cá giương lên, người nhìn đến sẽ cảm thấy cả người tê dại.Thế nhưng, Giang Lâm Uyên lại cũng không tính vì vậy dừng tay.Y giơ kiếm tiến lên, trực tiếp tiếp xúc cổ Mộc Nam Thành: "Ta muốn mạng của ngươi!!"

Mộc Nam Thành bị dọa sợ đến thét chói tai không ngừng, kéo đuôi cồng kềnh liên tục lùi về sau, vừa muốn gọi người tiến vào hộ giá, thấy thấy Tư Căng nắm đuôi phụ của Giang Lâm Uyên.Thiếu niên hình như cực sợ, hai tay nắm chặt người yêu, còn đang hơi hơi phát run:"Đừng đánh, Uyên Uyên, đừng đánh."

"Em sợ hãi, em không muốn ở chỗ này, mang em đi, mang em đi có được hay không?"

Động tác của Giang Lâm Uyên bị ép dừng lại.Mộc Nam Thành vừa thấy có cơ hội thở dốc, tức khắc một lần nữa lơ lửng lên, dùng linh lực triệu hồi ra một lồng sắt.Cạch ——Nhốt Tư Căng và Giang Lâm Uyên ở trong đó.Đuôi cá của Mộc Nam Thành dần dần khôi phục bình thường, một tay che kín vết thương trên vai, phát ra tiếng cười chói tai lại biến thái:"Mộc Lâm Uyên a Mộc Lâm Uyên, ngươi thật sự là rất lợi hại đấy, chẳng qua, vẫn là bị tình nhân nhỏ vô dụng này liên lụy!

Ngươi nhìn đồ vô dụng này xem, người làm hải thần, đinh ba đều rơi đến bên chân rồi cũng không biết lượm, dựa vào cái gì có thể đảm nhiệm hải thần tiếp theo, cho ngươi chết vì tình còn không sai biệt lắm, ha ha ha ha!"

Giang Lâm Uyên không rõ, Tư Căng tại sao bỗng nhiên biến thành người khác vậy.Y sợ hãi là nguyền rủa đinh ba ảnh hưởng đến cá nhỏ của mình, vội vã ôm người vào trong lòng:"Căng Căng, em xảy ra chuyện gì?

Chỗ nào không thoải mái?"

Tư Căng không trả lời, chỉ là co rúm lại nằm sấp vào trong lòng người yêu, từng giọt nước mắt một rơi xuống.Mộc Nam Thành sắp mừng như điên, hắn tức khắc gọi nhân ngư bảo vệ bên ngoài tiến vào, mỗi chữ mỗi câu phân phó nói:"Hai người bọn họ, lén xông hoàng cung, ám sát hoàng đế, tức khắc ném vào ngục nước lột da rút gân!!

Lấy da của bọn họ, làm khăn tay mới cho bản tôn!"

"Dạ!"

Bảo vệ rất nhanh dẫn Tư Căng và Giang Lâm Uyên đi.Sau khi hai người đi, Mộc Nam Thành dùng linh lực khôi phục vết thương, mới đi lượm đinh ba trên mặt đất trên mặt đất.Giống như bảo bối ôm vào trong ngực.Thật không tệ a, hắn vốn còn tưởng rằng Tư Căng là uy hiếp bao lớn chứ.Không nghĩ đến, chính là kẻ nhát gan chỉ biết khóc, liên luỵ em trai Mộc Lâm Uyên không biết suy xét kia của mình, cũng cùng sa lưới.Quá tốt rồi, quá tốt rồi.Từ nay sau này, hắn thì có thể ngồi vững vàng ngai vàng, không còn có buồn rầu nỗi lo sau này nữa rồi!Mộc Nam Thành tự mình đắc ý, không biết, một khắc Tư Căng nhìn thấy hắn kia, thì đã vì hắn thiết kế tốt kiểu chết rồi.Thiếu niên dùng bản thân làm mồi dụ, đan ra một bẫy rập tinh xảo.Rất rõ ràng, Mộc Nam Thành vui tươi hớn hở nhảy xuống, bắt đầu bước đầu tiên thông hướng tử vong của hắn....Trong ngục nước, Giang Lâm Uyên và Tư Căng bị khóa ở trên đài lột da.Nói là đài lột da, kỳ thực là một đá phiến cũng đủ chứa ba nhân ngư.Nghe nói là căn cứ thớt của thế giới loài người thiết kế.Bảo vệ thối lui, đao phủ chịu trách nhiệm lột da rất nhanh đong đưa đuôi cá, bơi vào.Hắn lấy ra loan đao bóng lưỡng của mình, một miệng nhổ thức ăn cho cá không có nhai xong trong miệng ra, ngả ngớn nói:"Hai vị, đừng trách ta, chính các ngươi nhất định phải ám sát thủ lĩnh, vậy cũng chỉ có thể là cái kết quả này!

Như vậy, trong chốc lát đấy, các ngươi đừng kêu quá thê thảm, ta cũng ra tay nhanh một chút, ta ta còn phải chạy đi ăn cơm đấy."

Nói xong, giơ tay chém xuống.Soàn soạt ——Mũi dao lạnh thấu xương, có máu bắn tung toé vọt ra.Đầu của đao phủ đứt rồi, không có dấu hiệu nào nện xuống đất.Khóe môi Tư Căng chậm rãi cong lên một tia ý cười đẹp mắt.Mê hoặc lại tà tính.Tốt rồi, hiện tại không người quấy rầy, kế hoạch có thể bắt đầu rồi.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0210: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 31


CHƯƠNG 0210: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 31EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Cạch ——Tư Căng tránh ra khỏi vòng thép khóa hai tay mình, người giống như không có việc gì ngồi dậy, đơn giản hoạt động gân cốt một chút.Cùng lúc đó, Giang Lâm Uyên cũng làm động tác tương tự.Chẳng qua, Giang Lâm Uyên ngồi dậy chuyện thứ nhất cũng không phải là hoạt động gân cốt, mà là mát xa cho bà xã mình.Y vừa giúp Tư Căng bóp vai, vừa lo lắng hỏi:"Căng Căng, em không có sao chứ?

Em mới vừa nãy là làm chuyện gì a?

Bị đinh ba ảnh hưởng rồi sao?

Mau cho tôi xem xem vảy cá bị hạ nguyền rủa trên đuôi em, nguyền rủa có lan tràn hay không..."

Nói, Giang Lâm Uyên theo bản năng đi nhìn đuôi của Tư Căng.Lại ngoài ý muốn của phát hiện, vảy tối tăm trên đuôi lúc đầu biến mất rồi.Một đuôi xanh lam tinh xảo, hiện ra màu sắc biển rộng, xinh đẹp lại thánh khiết.Giang Lâm Uyên khựng lại một chút, nhịn không được lên tiếng hỏi:"Làm sao sẽ, như vậy?"

"Bởi vì cái này."

Tư Căng nâng tay, trên tay trắng sáng như ngọc, một thanh đinh ba dần dần hiện hình.Cậu giải thích:"Đây mới là đinh ba thật, em mới vừa nãy đã dùng nó giải nguyền rủa rồi.

Mộc Nam Thành tên ngu xuẩn kia, thật đúng là cho rằng bản thân mình nắm vững phần thắng;.

Sống hơn năm mươi năm, ngây thơ giống kẻ ngu si vậy."

"Vậy em mới vừa nãy là đang..."

Đầu óc Giang Lâm Uyên vận chuyển nhanh, suy ngẫm biểu hiện ở trong đại điện hoàng cung của Tư Căng.Phút chốc sau khi, bừng tỉnh hiểu ra: "Em là đang diễn trò?"

"Đúng."

Giang Lâm Uyên không giải thích được: "Tại sao?

Trực tiếp giết ngu xuẩn kia thì tốt rồi, làm sao phải tốn công như vậy?"

"Bởi vì hắn mới vừa nãy gọi anh là em trai nhỏ."

Tư Căng trả lời:"Thật lâu trước đây, lúc còn ở rạp xiếc lúc, Cơ Tâm Âm kể qua một chuyện xưa cho em, kể chính là liên quan tới tranh quyền lực của nội bộ hoàng tộc Atlantis.

Mộc Nam Thành vì lấy được vị trí thủ lĩnh, giết cha giết mẹ, còn ép em trai ruột vừa qua khỏi trăm ngày của mình ra Atlantis.

Anh có đuôi phụ tượng trưng thân phận hoàng tộc, hơn nữa Mộc Nam Thành gọi anh là em trai, cho nên anh phải là..."

Ánh mắt Giang Lâm Uyên phức tạp, sau khi nghe được chỗ này, vội vã lấy tay bóp vai cho Tư Căng ra, ghét bỏ nói:"Tôi làm sao sẽ là em trai hắn, phi phi phi, xúi quẩy!"

Phút chốc sau khi, sinh ra vài phần tủi thân, đáng thương nhìn Tư Căng:"Vậy bảo bối, tôi là em trai của tên cặn bã, có phải thì không xứng gặp mặt em nữa hay không?"

Tư Căng:...Y đang ngập ngừng giữa nói "Trọng điểm là cái này sao?" và "Đúng, cho nên anh sau này đừng đụng vào em".Song, không có ngập ngừng ra kết quả, thì thấy Giang Lâm Uyên lại tự mình tìm cho mình cái lý do:"Chính là bảo bối, tôi vẫn là muốn kiểm tra nguyền rủa của em một chút, như vậy tôi cũng có thể an tâm rồi."

Nói, lại cúi đầu đi đụng mảnh vảy cá vốn bị nguyền rủa, hiện tại khôi phục như cũ kia.Nhưng mà, mới vừa đụng phải vẩy, đuôi của Tư Căng thì bỗng nhiên biu một cái đánh tới.Thiếu niên nhịn không được run rẩy.Một tiếng ngâm khẽ không chịu khống chế thốt ra."

Ưm..."

Tư Căng vội vã rút lui về phía bên cạnh, có chút thẹn, càng mang chút cường thế cảnh cáo:"Đừng đụng mảnh vảy kia."

Thế nhưng, tông giọng hơi khàn, lại để cho nhắc nhở hung hăng của cậu, nghe lên không có chút khí thế nào, trái lại giống như là làm nũng lạt mềm buộc chặt.Giang Lâm Uyên trong nháy mắt hào hứng lên.Chẳng lẽ là vảy sau khi tiếp xúc nguyền rủa tương đối mỏng manh, cho nên tương đối dễ dàng...Mắt y sáng rực lên, giả vờ lo lắng nhích lại gần bên cạnh Tư Căng:"Bảo bối, em xảy ra chuyện gì?

Mau cho tôi xem đuôi."

Thế nhưng, gian kế của lsp* còn không có thực hiện được, thì nghe được một tiếng thở dài.* lsp tên già dê 老色痞 (lǎo sè pǐ)Tư Căng và Giang Lâm Uyên cùng lúc dừng lại, nhìn về phía phương hướng phát ra tiếng thở dài.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0211: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 32


CHƯƠNG 0211: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 32EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Lúc này, chính là thời gian ngục nước thay ca.Trong vòng mười lăm phút, bên ngoài phòng giam là không người gác.Cho nên, Tư Căng và Giang Lâm Uyên cùng vượt ngục, thuận theo phương hướng tiếng thở dài kia phát ra, một đường tìm đến một lão sư tử biển máu tươi nhễ nhại.Da trên người ông bị lột sạch sẽ, chỉ còn lại có một cái đầu, vẫn còn hoàn hảo.Bị niêm phong ở trong bình nước ớt, môi tái nhợt, cả người không thấy một chút sức sống.Nhưng ông hình như sớm thành thói quen đau đớn như vậy, chỉ là có chuyện gì còn không có làm xong, đang chống một hơi thở, liên tiếp thở dài.Một khắc nhìn thấy sư tử biển kia, vành mắt Giang Lâm Uyên thì không tự chủ đỏ rồi:"Viện...

Viện trưởng..."

Đây không phải là viện trưởng viện mồ côi hồi lâu không thấy của y sao?Tại sao sẽ...Lão sư tử biển nâng con ngươi, một đôi mắt tử khí nặng nề giống như hồi quang phản chiếu, tức khắc sáng lên chói lọi:"Tiểu Uyên, con cuối cùng vẫn là, trở về đến nơi này."...Thời gian kế tiếp, lão sư tử biển giảng thuật thân thế của mình với Giang Lâm Uyên.Tiệc trăm ngày của Giang Lâm Uyên, Mộc Nam Thành binh biến ngay hôm đó.Ông tiếp thu mệnh lệnh của lão thủ lĩnh, mang hoàng tử nhỏ mới vừa đầy trăm ngày rời khỏi.Dùng linh lực biến ra hai chân, đi thế giới loài người, mai danh ẩn tích mà sống.Vì che giấu tai mắt người, ông xây một khu nhà viện mồ côi, để cho Mộc Lâm Uyên đổi thành Giang Lâm Uyên.Cẩn thận từng li từng tí, bảo vệ người thừa kế chính thống của hoàng tộc biển cả.Tư Căng bố trí rồi một đạo kết giới, dừng thời gian bên trong kết giới lại.Để lão sư tử biển và Giang Lâm Uyên...

Nga không, Mộc Lâm Uyên giao lưu thật tốt.Sau khi biết toàn bộ chân tướng, Mộc Lâm Uyên không nói một lời, ngây người ước chừng hai mười phút, ánh mắt mới lần thứ hai khôi phục sáng bóng.Y hít sâu một hơi, nói: "Con biết rồi, viện trưởng, con sẽ quang minh chính đại, đoạt tất cả vốn thuộc về mình trở về."

Tư Căng ôm tay, nói bổ sung:"Anh xem, này chính là nguyên nhân em ở đại điện diễn kịch.

Giết chết Mộc Nam Thành quá đơn giản, với anh em hiện tại tới nói, đều quá đơn giản.

Khó là để cho hắn ở trước mặt thần dân toàn thành, thừa nhận hành vi phạm tội, thân bại danh liệt!"

Mộc Lâm Uyên nhìn về phía người yêu lấp lánh rực rỡ của mình, hỏi:"Em muốn làm sao làm?"

Tư Căng cười khẽ: "Nhân dân Atlantis sợ nhất là cái gì?"

Cơn đói?

Chiến tranh?

Nguồn năng lượng thiếu thốn?Mộc Lâm Uyên nói không nên lời, bởi vì anh làm nhân loại hai mươi tám năm, cũng không hiểu nhân ngư.Thế nhưng viện trưởng lão sư tử biển lại có thể dễ như trở bàn tay đáp ra: "Núi lửa phun trào."

"Đúng."

Tư Căng nói: "Atlantis vốn là một hòn đảo nhỏ trên đất bằng, bởi vì núi lửa phun trào bị vùi lấp ở đáy biển.

Vì vậy, ở trong truyền thuyết của Atlantis, núi lửa chính là mãnh thú hung dữ nhất.

Nhân ngư sợ hãi núi lửa, cho nên cố gắng hết mức lựa chọn rời xa, mà sứ mệnh quan trọng của bộ tộc hải thần bọn em, chính là cầu phúc, khẩn cầu thần núi lửa phù hộ hàng vạn hàng nghìn nhân ngư."

Nói đến đây, Tư Căng dừng một chút, cặp mắt đào hoa hơi hơi cong lên, đáy mắt xinh đẹp nổi lên một trận âm mưu sâu không lường được:"Anh nói, nếu như em kích hoạt núi lửa ngoài thành Atlantis kia hoạt động, lại thả ra tin tức, nói núi lửa vận hành là bởi vì Mộc Nam Thành đắc tội hải thần.

Đến lúc đó, cây đinh ba giả kia của Mộc Nam Thành lại không cách nào dẹp loạn núi lửa, ở dưới hoảng loạn vô cùng, tất cả bí mật, chắc chắn tự sụp đổ.

Chẳng qua, cần anh tiêu hao một chút linh lực, bảo vệ Atlantis."

Tư Căng nhìn về phía Mộc Lâm Uyên, tiếc hận nói:"Chúng ta dù sao cũng ở nơi đây sinh hoạt, chỉ là vì một đồ vô dụng hủy quê nhà trong lòng hàng vạn hàng nghìn nhân ngư, không mấy đáng giá."

Mộc Lâm Uyên tức khắc gật đầu đồng ý: "Không thành vấn đề!"

Vì vậy, màn đêm buông xuống, núi lửa hoạt động bắt đầu trút hết ra một chút nham thạch nóng chảy, thiêu hủy ruộng đồng màu mỡ ngoài thành.Dần dần lan tràn bên trong thành.Cùng lúc đó, cả tòa thành Atlantis, rơi vào sợ hãi không ranh giới...===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0212: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 33


CHƯƠNG 0212: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 33EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Các nhân ngư rối rít tập trung ở trước hoàng cung, khẩn cầu Mộc Nam Thành mau mau xin hải thần trở về, khẩn cầu núi lửa buông tha.Mộc Nam Thành đóng cửa từ chối tiếp khách, kéo hai ngày, cảm thấy bên trong thành hoảng loạn tích góp từng tí một không sai biệt lắm, mới rốt cục tràn đầy tự tin đi ra cửa lớn hoàng cung.Hắn đong đưa đuôi cá, đứng ở trước loa phóng thanh, dùng linh lực khuếch đại âm thanh, để tất cả mọi người cá đều có thể nghe:"Các vị, Cơ Tâm Âm hải thần đời trước đã bị nhân loại lừa rời khỏi rồi biển cả, đoạn thời gian trước, không may gặp nạn, vĩnh viễn rời xa chúng ta.

Cơ Tâm Âm vừa đi, toàn bộ vùng biển Atlantis, lại không có nhân ngư tóc bạc, đinh ba thuộc về bộ tộc hải thần, cũng vẫn luôn cất giữ ở ta nơi này!

Nếu là các vị không ngại, ta có thể thay thế hải thần sử dụng quyền lực, dẹp loạn núi lửa đáy biển."

Lúc nói chuyện, Mộc Nam Thành biểu hiện ra ngoài mặt giả vờ khó chịu, nhưng trong đôi mắt già nua, lại là hưng phấn không ức chế được.Lúc hắn đăng cơ, thì có thật nhiều nhân ngư biểu thị bất mãn, cảm thấy hắn linh lực thấp, bảo vệ không tốt thành trì, kêu gọi Mộc Lâm Uyên trở về.Hai mươi tám năm, hắn nằm gai nếm mật, thận trọng, chờ chính là một khắc nở mày nở mặt này.Hắn muốn hướng về phía nhân ngư toàn thành chứng minh, Mộc Nam Thành hắn, mới là thủ lĩnh đáng giá nương nhờ nhất.Nhưng mà, phản ứng của các nhân ngư, lại không có dựa theo hắn mong muốn phát triển."

Thủ lĩnh, ta mấy ngày hôm trước còn nhìn thấy một nhân ngư đuôi xanh lam tóc bạc, ngươi tại sao nói không có nhân ngư tóc bạc?"

"Hai ngày này có tin đồn nói, chính là ngươi nhốt hải thần, cho nên núi lửa mới tức giận!"

"Đúng, đinh ba không phải là vẫn luôn đều là bộ tộc hải thần bảo quản sao?

Làm sao sẽ ở ngươi chỗ ấy?"

"Sau khi Cơ Tâm Âm không ở, bộ tộc hải thần từ từ điêu linh, cơ hồ bị một tổ chức thần bí tàn sát hầu như không còn, việc này có phải có quan hệ với ngươi hay không?!"

Nhân ngư phía dưới nghe tuyên truyền giảng giải một tiếng chất vấn cao hơn một tiếng, nghe đến huyệt Thái Dương của Mộc Nam Thành trực tiếp nhảy thình thịch.Hắn không rõ, hắn đang cứu đám dân chúng ngu dốt này, bọn họ làm sao thì đầu óc không thông suốt, nhất định phải đối nghịch với hắn?!Hai ngày trước, Tư Căng và Mộc Lâm Uyên vượt ngục.Không chỉ có như vậy, còn mang đi lão sư tử biển không biết suy xét kia.Mộc Nam Thành vốn thì tâm trạng phiền não, bây giờ bị hỏi như thế, tâm tình thô bạo trong nháy mắt bị dẫn ra.Hắn gầm thét: "Các vị, các ngươi hỏi những thứ này có nào ý nghĩa?

Việc cấp bách không phải là dẹp loạn núi lửa sao?!

Các ngươi đều ở đây yên tĩnh chờ, chưa đến nửa giờ, ta nhất định có thể bình ổn núi lửa!"

Nói, thì dùng linh lực triệu hoán ra đinh ba giả.Đong đưa đuôi cá chậm rãi lên cao, đi tới sát biên giới núi lửa.Đám này cá ngu xuẩn ngang ngạnh này, chờ hắn dùng đinh ba dẹp loạn núi lửa rồi, để cho bọn họ quỳ xuống xin lỗi mình!!Mộc Nam Thành chìm đắm ở trong ảo tưởng tốt đẹp của mình, không biết, vị trí phía sau không đến mười mét, Tư Căng giấu đi thân hình của mình và Mộc Lâm Uyên, một người ngậm một cây kẹo que, thích ý lơ lửng, chờ chế giễu.Mộc Lâm Uyên cảm thấy Tư Căng thật sự là lớn gan lại điên cuồng.Khắp vùng biển, sợ là ngoại trừ cậu, không có người cá thứ hai dám làm như thế!Vì lật đổ một bạo quân, cầm toàn bộ thành Atlantis làm tiền đặt cược!Thế nhưng nếu dám bình tĩnh tự nhiên cược, thì chứng minh bảo bối nhà y có năng lực thật sự này.Mộc Lâm Uyên từ đầu đến cuối tin tưởng, cá nhỏ của y, là ưu tú nhất khắp vùng biển...

Không đúng, là cả thế giới!...Bên kia, trước núi lửa, Mộc Nam Thành tràn đầy tự tin cầm đinh ba vung vẫy vẫy, không biết làm sao, căn bản thì một chút linh lực cũng dùng không ra.Thần binh trong ngày thường sức mạnh dồi dào tựa như là bỗng nhiên xám xịt sáng bóng, bình thường đến cực hạn.Mà Mộc Nam Thành, giống như một vai hề ngang ngược tàn ác, dùng các loại tư thế làm phép hình thù kỳ quái, ở trước mặt nhân ngư toàn thành, mất hết mặt mũi!Sau khi ba lần dẹp loạn núi lửa thất bại, lòng tự tin kiên trì của Mộc Nam Thành, rốt cuộc thoáng dao động.Hắn rũ mắt xuống, nuốt nước miếng một cái, cố gắng đè xuống hoảng loạn nơi đáy lòng.Nhưng tay nắm đinh ba, vẫn là đang run nhè nhẹ.Đây là lần đầu tiên hắn nhận được đinh ba nhiều năm trước tới nay hoài nghi tính chân thực của vũ khí như thế.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0213: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 34


CHƯƠNG 0213: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 34EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Mộc Nam Thành không cam lòng, tiếp tục vung vẫy đinh ba, ngưng tụ linh lực, muốn làm một trận đánh cuối cùng.Linh lực màu xanh lam trong suốt quanh quẩn ở quanh người hắn, từng sợi vầng sáng nhè nhẹ khẽ chớp, thoạt nhìn, rốt cuộc thật sự có vài phần khí thế rung chuyển trời đất.Thấy vậy, thần dân của Atlantis cũng đều ngừng nói chuyện, rối rít ngẩng đầu, chờ mong Mộc Nam Thành thành công.Không biết làm sao, thì ở lúc Mộc Nam Thành phát ra một kích cuối cùng này, Tư Căng bỗng nhiên dùng thần lực khống chế núi lửa.Ùng ùng ——Đốm lửa nhỏ bắn ra, nham thạch nóng chảy điên cuồng trào ra.Xèo xèo ——Phỏng đuôi cá màu đen của Mộc Nam Thành cháy sém rồi.Ngay cả đinh ba giả trong tay, cũng bị phỏng thành một bãi nước."

A a a a!"

Mộc Nam Thành thét chói tai, da cả người bị phỏng, thân thể sa xuống, ầm mà đập xuống đất, mang ra một chuỗi bọt khí.Nếu như không phải là có hai tên bảo vệ đón, sợ là sớm thì đập thành bùn lầy rồi.Mộc Nam Thành gặp chuyện không may, cả nhóm nhân ngư lần thứ hai rơi vào hoảng loạn.Có người sợ hãi kêu muốn trốn khỏi quê nhà, có người chửi bới Mộc Nam Thành ngu ngốc không có năng lực, có người cực kỳ bi thương, kêu gọi hải thần lần thứ hai giáng xuống.Tư Căng thì lúc này, mang người yêu của cậu cùng một chỗ, ở đỉnh núi lửa hiện hình.Tóc bạc của thiếu niên trôi dạt, lẳng lặng quan sát người trên mặt đất.Mà Mộc Lâm Uyên, lại bơi trở về mặt đất, đứng ở trước mặt nhất, giảng giải thân thế của mình, cùng sử dụng linh lực chiếu ghi âm cuối cùng lão sư tử biển lúc còn sống để lại.Y và Tư Căng sau khi mang lão sư tử biển rời khỏi ngục nước, để lại ghi âm, lão sư tử biển liền lựa chọn tự sát, kết thúc đau khổ không ranh giới của mình.Lão sư tử biển là thừa tướng có đức hạnh tài năng trong vương triều đời trước, Atlantis người người đều biết.Sau khi ông rời khỏi, Mộc Nam Thành nói với bên ngoài, ông lựa chọn tự sát theo lão thủ lĩnh.Nhưng chưa từng nghĩ, lại là kết quả này.Các nhân ngư nhìn chằm chằm vào Mộc Nam Thành, ánh mắt ứ máu, căm hờn cực kỳ:"Trách không được núi lửa sẽ tức giận, thì ra là hành vi phạm tội ngươi phạm phải!"

"Mộc Nam Thành giết cha giết mẹ, còn nhốt hải thần, đáng đời ném vào núi lửa thờ cúng, dùng này san bằng cơn giận của núi lửa!"

"Đốt chết Mộc Nam Thành, đốt chết Mộc Nam Thành!"

Mộc Nam Thành cả người cháy đen, mặt bộ biểu tình bởi vì đau khổ và tuyệt vọng mà trở nên dữ tợn vô cùng.Hắn ha ha cười, tâm tình gần như điên cuồng:"Ngu xuẩn!

Một đám ngu xuẩn!

Các ngươi cho rằng đốt chết ta thì có thể dẹp loạn núi lửa sao?

Chớ ngu!

Đinh ba đã hủy rồi, thì tính là Mộc Lâm Uyên mang về hải thần tóc bạc lại thế nào?!

Tư Căng đồ vô dụng kia, ngoại trừ tựa ở trong lòng Mộc Lâm Uyên khóc, căn bản thì cái gì đều không biết!

Cậu ta phải dựa vào cái gì cứu các ngươi?!"

Lúc này, Mộc Lâm Uyên chuyển con ngươi:"Vậy cũng không nhọc đến ngươi hao tâm tổn trí rồi, hải thần của ta, thì tính là không cần đinh ba, cũng như cũ có thể dẹp loạn núi lửa!"

Mộc Lâm Uyên nói âm vang có lực, hiệu triệu trăm vạn nhân ngư cùng một chỗ, ngửa mặt trông lên thần minh của y.Mộc Nam Thành kiên quyết không tin, thậm chí cảm thấy cực kỳ buồn cười.Hắn thấy qua dáng dấp yếu đuối không có năng lực kia của Tư Căng, nếu như không phải là Tư Căng kinh sợ, hắn lần kia sớm đã chết ở dưới kiếm của Mộc Lâm Uyên rồi.Cho nên hắn tin chắc, ngay cả hắn đều không thể dẹp loạn núi lửa đáy biển, Tư Căng đồ vô dụng kia chỉ biết làm nũng, không có khả năng làm được cái gì!Đám dân chúng ngu dốt này nguyện ý chờ, vậy để cho bọn họ chờ!Dù sao, chờ Tư Căng bị nham thạch nóng chảy đốt thành tro, tin vịt của Mộc Lâm Uyên cũng thì tự sụp đổ rồi.Đám nhân ngư này, còn phải thờ cúng hắn là vua, cùng hắn chuyển nhà!Mộc Nam Thành nâng con ngươi, mắt không chớp nhìn chằm chằm Tư Căng, mười phần mong đợi dáng dấp cậu bị núi lửa cắn nuốt.Thế nhưng, đỉnh núi lửa, thiếu niên tóc trắng kia vậy mà thật sự cái gì đều không dùng được.Cậu chỉ là ở trên tay vận chuyển thần lực đọng nước thành đá, làm thành một lồng giam thật lớn.Ầm ——Lồng giam trùm kín cả bầu trời, chụp xuống và hoàn toàn bao phủ ngọn núi lửa đang rục rịch hoạt động.Nham thạch nóng chảy bị phong tỏa, núi lửa nổi giận bị ép dừng lại.Hơn nữa, hình như vĩnh viễn đều chảy không ra lồng giam cường tráng hàn băng chế tạo này!Toàn trường, im lặng rồi ước chừng mười lăm giây.Sau khi phản ứng kịp Tư Căng làm cái gì, các nhân ngư rối rít ôm nhau hoan hô.Giống như điên rồi, chúc mừng sống sót sau tai nạn.Cùng lúc toàn thành vui mừng, mặt của Mộc Nam Thành, ngay lập tức thay tất cả màu máu.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0214: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 35


CHƯƠNG 0214: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 35EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Làm sao sẽ như vậy?!Đôi tay Mộc Nam Thành không tự chủ run rẩy lên, con ngươi đột nhiên mở lớn, quả thực không thể tin được hết thảy trước mặt là thật sự.Rõ ràng lần trước gặp mặt, Tư Căng còn là đồ vô dụng chỉ biết khóc, tại sao sẽ bỗng nhiên trở nên lợi hại như thế.Thần lực của Tư Căng nếu như thật sự có thể đạt được tình cảnh khống chế nước biển, tại sao trước còn muốn giả vờ yếu đuối?!Nga, hắn biết rồi!Đây là ảo cảnh Mộc Lâm Uyên chế tạo ra, đặc biệt hù dọa hắn!Bởi vì ở trong lịch sử mấy nghìn năm Atlantis, căn bản cũng không có hải thần nào có sức mạnh đóng băng núi lửa!Chớ nói chi là Tư Căng vô dụng kia!Mộc Nam Thành càng thêm kiên định suy nghĩ của bản thân mình.Đúng, này nhất định là ảo cảnh, hắn phải nghĩ biện pháp tỉnh lại.Chỉ cần có thể tỉnh lại, hắn vẫn là vua cao cao tại thượng của Atlantis.Mà Mộc Lâm Uyên và Tư Căng, vẫn như cũ là tù nhân của hắn!Nghĩ như thế, Mộc Nam Thành chống đỡ thân thể đứng lên, nghiến răng thi triển linh lực.Nghĩ muốn đánh vỡ ảo cảnh, đoạt vinh quang thuộc về mình trở về!Bỗng nhiên, bốp:Mộc Lâm Uyên dùng linh lực cách không đánh ra một cái tát, không chút khách khí đánh nát mộng đẹp của hắn.Mộc Nam Thành bị một tát này đánh nửa người đều lệch rồi, trọng tâm không ổn định, lần thứ hai té xuống đất.Đau rát từ gò má truyền đến, kích thích Mộc Nam Thành cắn răng cắn lợi một trận.Đau quá, không phải là ảo cảnh.Lẽ nào hành vi phạm tội của hắn thật sự bị phát hiện rồi?Tư Căng cứu vớt bộ tộc nhân ngư, Mộc Lâm Uyên một lần nữa trở về làm thủ lĩnh vùng biển.Vậy hắn tính là cái gì?Hắn mưu kế tỉ mỉ nhiều năm như thế, tính là cái gì?Mộc Nam Thành lớn tiếng rít gào:"Mộc Lâm Uyên, ngươi cmn tính là cái gì?!

Một nhãi con nửa đường giết đi ra, cũng xứng cướp vương vị với ta?!"

"Thành Atlantis vốn chính là của ta!

Là các ngươi không biết xấu hổ mà đi tranh giành với ta!"

"Ta làm những thứ này, chỉ là đang cầm đồ của ta trở về, có lỗi gì chứ?!"

Hắn tự mình lên án thế giới này bất công.Quên mất hành vi phạm tội mình giết cha giết mẹ.Quên bản thân mình trước đây hãm hại em trai ruột và lão thần hoàng cung máu chảy đầm đìa.Thoạt nhìn, điên lại ngang ngạnh.Cùng lúc đó, Tư Căng vừa lúc từ đỉnh núi lửa nhảy xuống.Cậu tiện tay làm một lồng sắt, khóa Mộc Nam Thành vào trong đó, đứng ở bên cạnh hắn.Hết sức ôn nhu, lại đâm tim đâm phổi nói cho hắn:"Ngươi không lỗi, lỗi là của thế giới này.

Mà chúng ta, là chúa tể của thế giới này."

Nếu ở trong ý thức của Mộc Nam Thành, toàn bộ thế giới sai.Vậy thì dứt khoát để cho hắn cho rằng, bản thân mình bị một sai lầm vô cùng lớn đánh bại.Với hắn tới nói, mới là đả kích và nhục nhã lớn nhất.Mộc Nam Thành giận đến cả người trực tiếp run rẩy, hai tay hắn giữ lồng sắt, nhe răng nói:"Mộc Lâm Uyên, Tư Căng!

Các ngươi cho rằng như vậy thì có thể đánh bại ta?

Quá ngây thơ rồi!"

"Ta nói cho các ngươi biết, binh phù của đại quân nhân ngư còn ở trên tay của ta, chỉ cần ta ra lệnh một tiếng, bọn họ thì có thể tức khắc xé nát các ngươi!"

"Phải không?"

Mộc Lâm Uyên nâng tay, dùng linh lực từ trong bầy cá bắt được tướng quân nhân ngư.Gác kiếm Tư Căng biến tốt ở trên cổ hắn, lạnh lùng chất vấn:"Ở trong lòng ngươi, ai mới là thủ lĩnh?"

"Là ngài, là ngài!"

Tướng quân không dám lỗ mãng, tức khắc thừa nhận vị trí chính thống của Mộc Lâm Uyên.Lại chuyển con ngươi nhìn về phía Mộc Nam Thành: "Thủ lĩnh, có lỗi a, thực sự là những chuyện ngài làm kia quá phận rồi, kích thích oán hận của nhân dân, thuộc hạ cũng sức không đủ a!"

Vì vậy, ở trong vòng vây của các nhân ngư, Mộc Nam Thành bị áp giải hướng đài hành hình cao nhất trong thành Atlantis.Công khai lột da rút gân, chấp hành tử hình.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0215: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 36


CHƯƠNG 0215: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 36EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Mộc Nam Thành bị cột vào trên đài hành hình, nhìn nhân ngư lòng đầy căm phẫn ở dưới, bị dọa sợ đến nước mắt chảy ròng.Đám dân chúng ngu dốt này, đám dân chúng ngu dốt này!Rõ ràng hắn mới là vua của Atlantis, tại sao muốn xử tử hắn?!Hắn không dám nâng đầu, thậm chí không dám mở mắt.Đối mặt sự thật bản thân mình cũng không có sức phản kháng nữa.Mộc Lâm Uyên mang hải thần của y, đứng chắp tay xem xét trên đài, bất mãn hết sức với phản ứng của xem xét.Nhắc nhở một câu: "Mộc Nam Thành, mở mắt.

Để cho mọi người xem xem thật tốt, anh mấy năm nay là làm sao giết cha hành thích vua, lừa dối trời mà vượt biển!"

Mộc Nam Thành sợ hãi đến cực điểm, càng nghe Mộc Lâm Uyên nói như thế, càng không dám mở mắt.Tư Căng nhìn hắn quả thực đang sợ, quyết định giúp hắn một chút.Trên tay thiếu niên hơi hơi ngưng tụ ra một chút thần lực, chống con mắt Mộc Nam Thành ra.Để cho hắn thanh tỉnh đối mặt đau khổ lột da rút gân.Ở trong ánh mắt tuyệt vọng đen tối của Mộc Nam Thành, nhàn nhạt mỉm cười, dùng khẩu hình không tiếng động trả lời:"Không khách sáo, người làm thần minh, lấy giúp người làm niềm vui là bản tính của tôi."

Vì vậy, Mộc Nam Thành bị ép mở to mắt, vì tất cả âm mưu quỷ kế của bản thân mình, bỏ ra cái giá sinh mệnh....Sau khi Mộc Nam Thành chết ba ngày, Mộc Lâm Uyên đăng cơ.Phong Tư Căng là hải thần, một lần nữa thay máu nhân viên Atlantis tới một trận.Trên hội nghị quân thần, Tư Căng một bộ quân trang nhân ngư trắng như tuyết, đứng ở trước nhất chúng thần, đi đầu cúi đầu về phía thủ lĩnh của cậu:"Hải Hoàng đại nhân, hoan nghênh về tới Atlantis."

Thiếu niên cột tóc bạc thành một đuôi ngựa cao, để cho nó xen lẫn với quân trang trắng như tuyết.Xinh đẹp lại thanh thuần.Đáy mắt Tư Căng chứa sóng, chào theo nghi thức quân đội cực kỳ tiêu chuẩn.Lẳng lặng ngước nhìn thần minh cao cao tại thượng của cậu trên ngai vàng.Trong thoáng chốc, cậu hình như có thể nhìn thấy cảnh tượng, bản thân mình cắt giảm có thể giá trị tội nghiệt, một lần nữa khoác lên chiến giáp, đứng ở chúng thiên thần hành lễ về phía thiên quân.Kia là quá khứ vô cùng rực rỡ cũng được cho là kiêu ngạo của cậu.Lại bị thiên quân đời trước, hủy cái gì cũng không còn.Chẳng qua may là...May là, cậu cũng có thể gặp được tia sáng làm việc nghĩa không được chùn bước muốn một lần nữa đẩy cậu lên thần đàn kia....Sau khi hoàn thành đăng cơ không lâu, Mộc Lâm Uyên vừa lúc nhận được tin tức nhân loại đưa rất nhiều nhân ngư bị rạp xiếc bắt về biển cả.Vì vậy tự mình mang một đội binh sĩ đi ra ngoài, đón những nhân ngư đáng thương đó về nhà.Bởi vì nhóm nhân ngư này đều bị thương rất nặng, tốc độ đi bộ tương đối chậm, cho nên dẫn đến lúc Mộc Lâm Uyên lại trở về hoàng cung, đã là một tháng sau.Y trở về hoàng cung thì không thể chờ đợi được đi tìm Tư Căng, nhưng chưa từng nghĩ, đẩy cửa lớn tẩm điện ra, lại nhìn thấy một màn như thế ——Tư Căng dùng dây xích mỏng màu vàng kim nhạt khóa bản thân mình ở đầu giường bạch ngọc.Tựa như là khó chịu cực kỳ.Khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, dính vào một tia màu đỏ.Không biết là đỏ mặt thật sự, hay là bị đèn bàn màu đỏ son ánh thành như vậy.Thiếu niên tỉ mỉ mài răng, đang cố gắng ẩn nhẫn cái gì.Đuôi xanh lam xinh đẹp đong đưa qua lại, kéo xích leng keng vang dội.Mộc Lâm Uyên sải bước đi tới, lo lắng nói:"Căng Căng, em xảy ra chuyện gì?"

Đáy mắt Tư Căng rưng rưng, trán rịn ra tầng mồ hôi mịn.Tóc bạc dài mảnh rối loạn dán ở trên mặt, nghiến răng hỏi:"Nhân ngư, nhân ngư cũng có kỳ mẫn cảm a?"

Trái tim Mộc Lâm Uyên nhảy dựng ầm ầm lên, trong mắt tràn đầy tự trách:"Việc lúc nào?"

"Hôm...

Hôm qua 23:00, anh lại không ở, em sợ mình bị bản năng chi phối, đi tìm nhân ngư khác, thì tự mình khóa mình lại."

"Anh rốt cuộc, rốt cuộc trở về rồi."

Nói xong, Tư Căng tựa hồ bị cái gì dằn vặt đến cực điểm, một giọt nước mắt trượt ra từ khóe mắt.Mộc Lâm Uyên vội vã gỡ dây xích của cậu ra, vừa đau lòng lại hưng phấn hôn cậu:"Thật xin lỗi, thật xin lỗi bảo bối, anh trở về muộn rồi."..Kỳ dịch cảm thế tới rào rạt, thẳng đến sáng sớm 8:00 ngày thứ tư, mới có tạm thời ngừng nghỉ.Tư Căng sức cùng lực kiệt tựa vào trong lòng người yêu, bất mãn nói:"Không công bằng, không công bằng."

"Rõ ràng chúng ta làm việc giống nhau, tại sao chỉ có em đỏ mặt."

Nghe vậy, lỗ tai Mộc Lâm Uyên lặng lẽ đỏ rồi.Một tia màu đỏ lan ra đến vành tai, đỏ giống như là muốn nhỏ ra máu.Tư Căng nhịn đau thắt lưng, khẽ cười ôm chặt y:"Như vậy mới công bằng."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
Thế Giới 6: Người Hầu Máu, Anh Dám Khi Sư Diệt Tổ


Thế Giới 6: Người Hầu Máu, Anh Dám Khi Sư Diệt Tổ
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0216: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 1


CHƯƠNG 0216: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 1EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Cơm nắm: [các bảo bối, tôi tới giải thích một chút, Căng Căng không có phản công a!

Cậu ấy chỉ đang làm "việc giống vậy" là như "làm này làm kia".

Được rồi, tiếp tục xem xuống đi!]...Mộc Lâm Uyên ôm chặt Tư Căng, nghi ngờ nói:"Kỳ thực công bằng cũng không công bằng, bởi vì ra sức lực là tôi."

Tư Căng phản bác: "Anh lời này không có đạo lý, anh rõ ràng thì rất vui vẻ, người muốn tan nát là em!

Eo của em hiện tại còn...

Sh..."

Cậu nhìn nhìn trạng thái hiện tại của mình và Mộc Lâm Uyên, vội vã kéo chăn qua đắp kỹ, mới chuẩn bị gọi Tiểu Yêu ra che đậy cảm giác đau.Song, không đợi cậu mở miệng, âm thanh thông báo của hệ thống trước hết vang lên ở bên tai:[đinh, chúc mừng kí chủ đi hết tất cả nội dung vở kịch, thu hoạch 100 điểm thưởng.]Tư Căng:?Cậu giải trừ cấm chế của phòng tối nhỏ, hỏi: 'Không phải là 10 điểm thưởng sao?

Tại sao bây giờ là 100?'Tiểu Yêu cũng kinh sợ một hồi, chân chó nhỏ ở trên bàn gõ hệ thống gõ nhanh như bay, sau khi nhiều lần xác định, mới kích động trả lời:[tôi...

Tôi cũng không rõ nữa a!

Hình như hiện tại khen thưởng cơ sở đi hết nội dung vở kịch đều biến thành một trăm rồi!

Thật thần kỳ a ~][là...

Cảnh sát trưởng mới làm đi?][a ~ cảnh sát trưởng mới thật sự lương thiện!]Đôi mắt Tư Căng trầm xuống, nghĩ:'Cảnh sát trưởng mới vậy mà còn có bản lĩnh có thể bóp méo hệ thống điểm thưởng.'Cậu thật sự là thật hiếu kỳ, người này, sẽ là ai chứ.Rảnh rỗi nhất định phải trở về thiên đình nhìn một chuyến....Tiểu Yêu lấy điểm thưởng đi, đi hoàn thành nâng cấp hoàn toàn bản thân mình.Tư Căng và Mộc Lâm Uyên, lại muốn đi làm việc lớn khác.Bọn họ kết hợp sức mạnh của hai người, làm một trận pháp quên mất đủ để bao trùm khắp.Xóa toàn bộ tất cả ký ức liên quan tới nhân ngư của nhân loại đi.Hoàn toàn ngăn cản nhân ngư và nhân loại xảy ra chiến tranhNhiều năm sau khi, lại nhắc đến Atlantis, mọi người đều chỉ sẽ nói một câu:"Nhân ngư a, truyền thuyết mà thôi."...Mà ở trong thành Atlantis, Tư Căng ngoại trừ thường thường phải bị hai cái đuôi Mộc Lâm Uyên "dằn vặt" ra, tất cả đều tốt.Đương nhiên, cậu cũng từng mưu tính dùng thần lực phản kháng qua.Chẳng qua, Mộc Lâm Uyên cũng có linh lực.Tư Căng:...Ừm, thì rất cạn lời.

Vị diện tới, ta nhất định phải đòi lại!Bọn họ ở Atlantis cử hành hôn lễ, nhiều năm sau, Hải Hoàng về trời.Tư Căng nâng đỡ đứa nhỏ của một Thân vương làm thủ lĩnh mới của vùng biển.Bản thân mình quả quyết đi vị diện tới, thề phải đòi lại toàn bộ "vất vả" vị diện này chịu....Thành phố Đường là một tòa thành thị ven biển phía Nam.Bốn mùa như xuân, gió biển lượn lờ.Mười hai giờ khuya.Gió biển hơi lạnh thổi qua bãi biển, khẽ nhấc lên một vạt áo thuần trắng.Nhìn kỹ, có thể nhìn rõ ràng dưới cát đất rộng rãi, chôn một thiếu niên gầy gò nhắm chặt hai mắt.Cậu bị kẹt ở trong bãi biển, trán còn mang vết máu sắp đọng lại.Không bao lâu, thiếu niên giật giật.Cậu không tốn sức chút nào xốc cát đóng đầy người lên, vận chuyển thần lực trên tay, khôi phục vết thương trên trán.Rồi sau đó, gọi Tiểu Yêu nâng cấp thành hổ hình thái cao nhất đi ra.Chính là...Hổ này vậy mà vẫn là lớn chừng bàn tay.Ngoại trừ hoa văn trên người, không khác gì với mèo con cả.[đại nhân đại nhân, tôi nâng cấp thành con hổ lớn* á, ngài không phải là rất thích hổ lớn sao nha~]* đại não phủ 大脑斧 đọc lái đi từ từ "大老虎" (dà lǎo hǔ), nghĩa là "con hổ lớn"Nhìn Tiểu Yêu Nhi đâu đâu cũng thấy chờ mong, Tư Căng không nhẫn tâm nói bản thân mình thích là con hổ lớn.Liền thuận miệng khen câu: 'Không tệ, rất tốt, truyền tống nội dung vở kịch đi.'[được!]Móng vuốt của Tiểu Yêu rơi ở trên bảng điều khiển màu xanh lam huyền bí của hệ thống.Rất nhanh, số lớn thông tin văn tự liền xuất hiện ở trong đầu Tư Căng.Đây là vị diện nhân loại và quỷ hút máu cộng sinh.Nhưng nhân loại lại chỉ xem quỷ hút máu là truyền thuyết, quỷ hút máu cũng có thể mượn điều này che giấu tung tích.Cho nên, trên cơ bản ngoại trừ thợ săn máu, không có người biết được quỷ hút máu thì ở bên cạnh nhân loại, vả lại đã dung nhập vào xã hội loài người như thường.Nguyên chủ chính là một quỷ hút máu sống hơn vạn năm, thông qua không ngừng thay đổi thân phận, ẩn dấu "thân phận chân thật".Hiện tại, thân phận của cậu là thiếu gia giả nhà họ Cung......===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:[cơm nắm] chương này là hôm qua viết xong, trước tiên post trước đã, buổi chiều còn có.Vị diện gốc mô típ thiếu gia thật giả, chẳng qua không phải là hiểu lầm vì ôm sai mà sản sinh, về phần tại sao không ôm sai vẫn là giả, phía dưới công bố.---0o0o0o0---Ros: hẹn gặp mọi người vào tuần sau với tình tiết của thế giới mới nhé!
 
Back
Top Bottom