Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0198: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 19


CHƯƠNG 0198: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 19EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Sân khấu từng chút một sụp đổ.Dưới sân khấu, đường hầm cung cấp nước liên kết đập chứa nước thành thị hiện ra.Chỗ này, là đất chăn nuôi nhân ngư của rạp xiếc.Bên trong ngoại trừ nhân ngư, còn có sinh vật biển bị rạp xiếc cầm tù với số lượng lên tới hàng chục nghìn.Nhiều là nhân ngư bị xích sắt xỏ xuyên qua xương bả vai, là cá mập bị hàng rào điện khống chế, là các loại cá nhỏ bị nhốt lại gần như mắc cạn.Chúng nó từng sinh vật biểu tình đau khổ, nhịn đau nhức, liên tục giãy giụa cầu sinh.Tràng cảnh này bỗng nhiên để cho tất cả khán giả lòng đầy căm phẫn ở đây ngậm miệng.Biểu tình trên mặt của bọn họ từ từ không khống chế được, như thế nào cũng không thể tin được tất cả những điều này là thật sự.Những sinh vật biển này, bao gồm Cơ Tâm Âm mới vừa nãy phát điên, chúng nó bình thường...

Đều là bị đối đãi như thế sao?!Tình cảnh máu tanh lại quỷ dị chấn động nội tâm của bọn họ.Bọn họ dần dần sinh ra chút áy náy với ngôn luận ban nãy của bản thân mình.Thế nhưng, Tư Căng lại cũng không tính vì vậy thu tay lại.Thần lực của cậu vẫn còn tiếp tục...Rất nhanh, xích sắt khóa nhân ngư đứt đoạn, hàng rào điện giam giữ cá mập hư hại, mặt nước trầm thấp bỗng nhiên tăng vọt, ném toàn bộ sinh vật biển nổi giận lên bờ.Bọn họ phát ra kêu rên tuyệt vọng.Có sinh vật không khống chế được đến mức tận cùng, bắt đầu tấn công nhân loại.Có sinh vật vẫn như cũ đang giữ vững bản tính lương thiện của thân mình, chỉ công kích với nhân viên công tác rạp xiếc.Mục đích, cũng là bắt đòi công đạo vì bản thân mình bỗng nhiên bị.Sân bãi to như vậy, trong nháy mắt biến thành chiến trường đất liền và biển cả.Người sát ngoài cửa bị dọa sợ đến cả người phát run, vội vã bất chấp tất cả xông về ngoài cửa.Nhưng mà, cửa lớn đã bị Tư Căng phong bế.Bọn họ hạ hết sức lực, lại làm sao cũng đụng không mở.Chỉ có thể vì bốc đồng nhất thời của bản thân mình, thừa nhận hoảng sợ vô biên vô hạn.Thẳng đến khẳng định mỗi một người ở đây đều có vết thương trình độ khác biệt, Tư Căng mới khó khăn lắm ngừng tay.Cậu mệnh lệnh tất cả sinh vật biển dừng lại, gợn nước mãnh liệt khôi phục bình tĩnh.Tóc bạc trôi giạt, từng bước một đi tới trước nhất sân khấu hư hại, đứng nghiêm trên thép tấm còn chưa rơi xuống, quan sát toàn bộ sân bãi biểu diễn:"Tự nhiên dựng dục tất cả, các người đòi lấy không ngừng nghỉ, thì nhất định sẽ trả giá thật lớn."

Tư Căng thoáng nghiêng đầu, tròng mắt lạnh như băng, từng chữ một:"Này, chính là quy tắc."

Là quy tắc do thần tự nhiên tự mình định ra, vĩnh viễn đều không cho phép đụng chạm!Tư Căng dùng thần lực khuếch trương thanh âm của mình, đến mức mỗi một người ở đây đều có thể nghe rõ.Bọn họ rối rít nâng đầu, hoảng sợ lại không thể tin tưởng nhìn thiếu niên lên tiếng.Thật sự là Tư Căng!Cậu ta vậy mà thật sự có sức mạnh khống chế nước và sinh vật biển.Kia là năng lực thật sự hải thần trong truyền thuyết mới có!Bọn họ vậy mà trong lúc vô tình đắc tội thần minh trời sinh trong biển cả!!!Mọi người tâm trạng thất bại bị sợ vỡ mật, không dám nhiều lời, rối rít quỳ xuống đất khẩn cầu thần minh của bọn họ, tha bọn họ một lần.Đồng thời lập lời thề, sau này sẽ không bao giờ quấy nhiễu biển cả, còn sẽ giúp Tư Căng tìm kiếm Đỗ Trọng Lê ở nơi nào.Tư Căng lúc này mới hài lòng, mở cửa, mở lòng từ bi thả người rời khỏi.Cảnh sát vũ trang nhận được rạp xiếc báo án lúc này vừa lúc chạy tới, giúp đỡ sơ tán đám người.Lúc chạy trối chết cước trình tự nhiên mau, mấy vạn người chỉ chốc lát sau thì rời xa sân biểu diễn.Sau khi yên tĩnh như cũ, đội trưởng cảnh sát vũ trang đi tới bên cạnh Giang Lâm Uyên, đang muốn tìm y tìm hiểu một chút tình huống hiện trường, lại phát hiện Tư Căng cướp điện thoại di động của một nhân viên công tác.Thiếu niên tóc trắng ý cười khẽ khẽ, thanh âm ôn nhu, hướng về phía Đỗ Trọng Lê trong video sắc mặt hù dọa trắng bệch nói câu:"Hôm nay mười hai giờ khuya, tôi sẽ đúng giờ đi tìm ông đòi mạng, chờ tôi nga~"Nói xong, điện thoại di động kia thì ở trong tay cậu vỡ thành bột phấn.Cậu nâng mắt, khóe mắt tràn đầy sát ý hơi hơi màu đỏ, ngay lập tức bóp chặt cổ nhân viên công tác video với Đỗ Trọng Lê kia.Đội trưởng cảnh sát vũ trang:!!!Bọn họ vừa muốn ngăn cản, thì thấy Giang Lâm Uyên giành trước một bước kéo thiếu niên giết đỏ cả mắt rồi vào trong lòng.Trong con ngươi lộ ra chút tủi thân và tức giận:"Tôi muốn báo cảnh sát, rạp xiếc kinh dị ngược đãi nhân ngư, còn bắt nạt bạn trai yếu đuối không thể tự lo liệu này của tôi."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0199: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 20


CHƯƠNG 0199: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 20EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Đội trưởng cảnh sát vũ trang:???Con ngươi hắn khẽ nhếch, nhìn thẳng thiếu niên tóc trắng mặt mày mang cười trong lòng Giang Lâm Uyên.Gầy teo bé nhỏ, ấm áp dịu dàng, thoạt nhìn đích xác không chút lực công kích nào.Thế nhưng, điều này cũng không có thể thay đổi sự thật cậu ta tay không bóp điện thoại di động, còn thiếu chút nữa bóp chết nhân viên công tác rạp xiếc a!Đội trưởng ánh mắt phức tạp mở miệng:"Kia...

Giáo sư Giang, tha thứ tôi không mấy có thể hiểu tâm lý đối đãi sinh vật biển của nghiên cứu viên các anh, nhưng, anh coi cái này gọi là...

Yếu đuối không thể tự gánh vác?"

"Ừm."

Giang Lâm Uyên ý cười nhàn nhạt, ôm thiếu niên trong lòng chặt hơn:"Em ấy là một nhân ngư nhỏ bị rạp xiếc hãm hại, tôi cứu em ấy, vết thương trên đuôi em ấy đến nay còn không có tốt lên.

Anh biết đó, trẻ con nha, đều rất tùy hứng, bảo bối nhà tôi thì đập cái điện thoại di động bóp cái cổ, vì đuôi nhỏ bị thương của mình báo thù, có lỗi gì?

Hơn nữa không chết người, cũng không người bị thương nặng, căn bản cũng không phải là việc lớn gì, nhân viên công tác kia muốn thực sự là đau lòng điện thoại di động..."

Lời của y hơi hơi dừng lại, chuyển con ngươi nhìn thoáng qua nhân viên công tác bị Tư Căng bóp đến thiếu chút nữa tắt thở, co quắp trên mặt đất, không ngừng thở dốc, tròng mắt sâu sâu...Nguy hiểm thật, nếu không phải là y đúng lúc ngăn cản Căng Căng, thằng nhóc này nhưng thì thật sự mất mạng.Nếu là thật sự chết rồi, lời nói dối nhưng thì không lôi kéo tốt như hiện tại vậy.Trước tiên ứng phó xong cửa ải trước mặt này, người nha...

Sau lại giết cũng không trễ.Đáy mắt Giang Lâm Uyên tràn đầy uy hiếp lạnh như băng, nói với nhân viên công tác:"Tôi có thể bồi thường gấp đôi."

Nhân viên công tác kia vốn thì bị Tư Căng dọa sợ đến đầu óc không rõ, bỗng nhiên bị Giang Lâm Uyên nhìn chằm chằm như thế, toàn bộ hồn đều sắp tan rồi.Liền vội vàng lắc đầu làm sáng tỏ: "Đúng đúng đúng, không phải là việc lớn, không phải là việc lớn..."

Giang Lâm Uyên lúc này mới hài lòng thu ánh mắt về, tiếp tục nói:"Đội trưởng, anh xem đi, này thì cùng một cái đạo lý bạn nhỏ mẫu giáo đập bể nát đồ chơi em ấy không thích, lẽ nào anh còn muốn bắt bạn nhỏ tủi thân đến đáng thương lại sao?"

Đội trưởng:...Thật có đạo lý...

Lại hình như không đạo lý...Nói chung, tôi rốt cuộc không lời chống đỡ...Tư Căng bội phục bản lĩnh miệng đầy tàu hỏa chạy qua* của Giang Lâm Uyên, quyết định phối hợp với y.*aka ám chỉ khoác loácVì vậy biến lỗ tai thành hai vây cá màu xanh lam, vô tội xoay người, ôm cổ giáo sư Giang.Tông giọng ủy ủy khuất khuất:"Hu hu hu ~ ""Anh trai, dữ dữ, sợ sợ, ôm ôm."

Thiếu niên tựa như là thật sự bị hù dọa rồi, lúc nói chuyện, vây cá nhúc nhích, thoạt nhìn, tự dưng chọc người trìu mến.Giang Lâm Uyên bị tông giọng này thả thính đến trái tim đều yếu mềm rồi.Y nhịn không được đụng đụng vây cá QQ của thiếu niên, hận không thể tức khắc ôm nhân ngư nhỏ về nhà, làm xong việc chỉ kịp làm nửa giờ kia.Y vội vã ôm Tư Căng ngang lên, hung hăng nhắc nhở:"Đội trưởng, anh cũng nhìn thấy rồi, anh quá dữ rồi, hù dọa nhân ngư nhỏ tôi nuôi.

Bọn tôi đi trước, điều tra nguyên nhân nhân ngư bạo loạn, cùng với rạp xiếc đến tột cùng có ngược đãi nhân ngư trái phép hay không, kia là chuyện của các anh, gặp lại sau."

Lúc rời khỏi rạp xiếc, Tư Căng nhân cơ hội chuyển dời mẹ nguyên chủ đến hồ bơi sau biệt thự Giang Lâm Uyên.Sinh vật biển khác đều là bị Đỗ Trọng Lê dùng thuốc khống chế, chỉ cần cảnh sát vũ trang tham gia, bình thường đều có thể khống chế tốt.Hơn nữa, một khi điều tra kết thúc, xì căng đan của rạp xiếc cho hấp thụ ánh sáng, bọn họ thì sẽ được lập tức đưa về biển cả.Chỉ có Cơ Tâm Âm, là tinh thần thật sự xuất hiện vấn đề.Hơn nữa, kia dù sao cũng là mẹ của nguyên chủ, Tư Căng mặc dù không phải là nguyên chủ, nhưng tốt xấu chiếm thân thể của nó.Mặc kệ không quản, vẫn cũng không thể nào nói nổi....Về đến nhà, Tư Căng dùng thần lực trấn an tâm tình của Cơ Tâm Âm một phen, sau khi khẳng định bà yên ổn ngủ, mới quyết định trở về phòng ngủ bù.Trước khi đi vào giấc ngủ, trước tiên đặt đồng hồ báo thức 23:50, lại phái Tiểu Yêu ra đi tìm kiếm vị trí của Đỗ Trọng Lê.Nói tốt muốn ban đêm mười hai giờ lấy mạng chó của ông ta, thì nhất định phải đúng giờ.Cậu đúng là... người rất hết lòng tuân thủ hứa hẹn đấy.Tư Căng chậm rãi nhắm mắt, vừa mới chuẩn bị chợp mắt trong chốc lát, thì thấy cửa phòng tắm mở ra.Giáo sư Giang mới vừa tắm rửa xong đi tới.Y chỉ quấn một khăn tắm, trên người ướt sũng, tóc ngắn còn đang tí tách nhỏ nước xuống.Bản thân mình không ngủ còn không tính, còn muốn tới quấy rầy cậu...===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0200: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 21


CHƯƠNG 0200: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 21EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
"Thân ái, em đã ngủ chưa?"

Thanh âm của người đàn ông vang lên bên tai.Đầy từ tính, quyến rũ người vô hình.Tư Căng không ưa giáo sư LSP* biết rõ còn hỏi, trả lời câu:*aka 老色痞 (lǎo sè pǐ) tên già dê"Ngủ rồi, chớ quấy rầy."

Giọng điệu lạnh lẽo, mang ý tứ hàm xúc từ chối rõ ràng.Chính là, giáo sư Giang lại cũng không tính vì vậy buông tha.Y tiếp tục dỗ: "Còn không có ngủ thì ngồi dậy tắm rửa đi, em không phải là có bệnh ưa sạch sẽ sao?

Ở bên ngoài ngây người một ngày, thì nằm xuống như thế, sẽ không không thoải mái sao?"

Tư Căng lật người qua, miễn cưỡng mở mắt ra.Vươn một tay, vỗ lên vành tai Giang Lâm Uyên, tiếp theo một giọt nước trong veo.Mượn ánh trăng phản chiếu xuống cửa sổ sát đất, thấy rõ trong giọt nước, mấy hạt bụi nho nhỏ mắt thường không thể nhận ra.Ghét bỏ nói: "Anh cũng không rửa sạch sẽ a."

"Phải không?"

Con mắt Giang Lâm Uyên hơi cong, ánh mắt dần dần trở nên nguy hiểm lên.Một tay không an phận vỗ lên eo mảnh khảnh của thiếu niên.Nhìn như không có bất kỳ nguy hiểm nào, lại ở lúc Tư Căng thả lỏng cảnh giác, bỗng nhiên điểm trúng huyệt đạo.Sức lực của thiếu niên trong nháy mắt bị rút sạch, tất cả động tác đều bị ngừng.Chỉ có thể mặc cho đối phương một viên cúc áo áo sơ mi cao hơn cổ kia cởi ra.Không chút khách khí, phong độ cấm dục thiếu niên tỉ mỉ ăn mặc ra.Sau đó, ở trên xương quai xanh tinh xảo kia rơi xuống một cái hôn.Thay vì nói hôn, không bằng nói cắn.Thẳng đến ở trên da thịt trắng noãn để lại dấu đỏ, Giang cầm thú mới cảm thấy mỹ mãn nâng đầu, hài lòng nói:"Hiện tại em bị tôi nhúng chàm rồi, cho nên đi tắm đi."

Tư Căng:...Hiện tại chiếm tiện nghi, đều lộ liễu như thế rồi sao?Vậy giết tiểu thiên quân hẳn là cũng không xâm phạm luật trời đi?Dù sao còn có đời tiếp theo đấy.Thế nhưng, ánh mắt ngoan lệ của thiếu niên bị Giang Lâm Uyên coi nhẹ rồi.Y chỉ là đơn giản ôm Tư Căng lên, mang cậu từng bước một đi vào phòng tắm....Hơn bốn tiếng đồng hồ sau, Tư Căng nghe chuông báo 23:50 bản thân mình bố trí.Giãy giụa sắp chết, đứng lên từ trong bồn tắm nước đã trở nên đục ngầu.Hơi thở không ổn định, hai lỗ tai biến thành vây cá.Gương mặt cũng dính vào một tia màu đỏ.Tiểu Yêu chưa kịp vội vã trở về, thế nhưng truyền vị trí cụ thể của Đỗ Trọng Lê cho cậu.Chẳng qua, không còn che đậy cảm giác đau, liền đứng lên cũng thành vấn đề.Lúc làm việc đứng đắn bỗng nhiên bị quấy rầy, Giang Lâm Uyên hiển nhiên không hài lòng lắm.Nhưng lại không dám quấy rối kế hoạch của Tư Căng, chỉ có thể nhịn tủi thân giúp Tư Căng sắp xếp tốt, cuối cùng khoác áo gió cho cậu, nhìn trước ngó sau hỏi:"Căng Căng muốn đi chỗ nào, tôi đưa em đi."

Xem ra, cũng chỉ có thể như vậy rồi.Nếu cậu cần Giang Lâm Uyên làm tài xế, vậy trước tiên giữ lại y một mạng.Tư Căng nói vị trí cụ thể Tiểu Yêu truyền về cho Giang Lâm Uyên, hỏi:"Bao lâu thì tới?"

Giang Lâm Uyên ở trên hướng dẫn tra tìm, nói:"Nếu Đỗ Trọng Lê đã về tới thành phố Hoài, vậy chúng ta tìm ra được thì sẽ không phiền phức như vậy.

Em yên tâm, tôi biết một con đường gần, bảo đảm có thể ở trước rạng sáng, đưa em đến nơi!"

Nói xong, thì ôm Tư Căng ra biệt thự, lái xe chạy tới điểm đến....Lúc này, Đỗ Trọng Lê đang ở bên trong khách sạn cũ nát đóng chặt cửa phòng, run lẩy bẩy cảnh giác động tĩnh bên ngoài.Đáng ghét, ông ta cố ý sớm kết thúc đi công tác, ở cùng ngày rạp xiếc biểu diễn về tới thành phố Hoài, chính là vì đếm một chút lần này buôn bán lời bao nhiêu tiền.Tiền còn không có, tiền không đếm được, còn rơi vào thân bại danh liệt, vạn người thóa mạ!Đều trách Tư Căng, đây đều là lỗi của nó!Không có việc gì lưu lại ở rạp xiếc thật tốt làm biểu diễn thật tốt, chỉ cần ra sức biểu diễn, tiền và danh dự đều sẽ không thiếu của nó!Hết lần này tới lần khác phải công bố những vụ tai tiếng cho người khác, rạp xiếc hủy rồi, có chỗ nào tốt với súc sinh kia?!Đang nghĩ, bên ngoài bỗng nhiên nhấp nhoáng một tia ánh sáng mạnh.Tiếp theo, tiếng thắng xe vang lên...===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0201: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 22


CHƯƠNG 0201: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 22EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Đỗ Trọng Lê xế chiều hôm nay đến thành phố Hoài, từ lúc máy bay đáp xuống đất, thì không có thời gian an tâm một giây đồng hồ nào.Bởi vì ông ta vì lùa tiền, mỗi một trận biểu diễn của rạp xiếc đều là livestream toàn cầu.Trải qua Tư Căng ầm ĩ như thế, tất cả mọi người nhìn thấy ông ta ngược đãi nhân ngư, cũng thấy rõ mặt mũi giả nhân giả nghĩa của ông ta, không nguyện ý lại vì ông ta trả tiền.Không nói đến cách làm cực kỳ tàn ác với sinh vật biển của ông ta.Chỉ là sự thật ông ta tận tâm giấu diếm bản thân mình ngược đãi nhân ngư, thì vi phạm người và thủ lĩnh nhân ngư định ra.Chỉ là một việc này.Thì đủ ông ta bị ngàn người chỉ trích, ngồi tù mục xương.Đỗ Trọng Lê chống đỡ tinh thần gần như tan vỡ, trông gà hoá cuốc đứng lên, thông qua cửa sổ nhỏ khách sạn, quan sát chiếc xe dưới lầu.Vậy mà thật sự nhìn thấy, Tư Căng và Giang Lâm Uyên từ trên cùng chiếc xe bước xuống.Tiểu Yêu thì canh giữ ở khách sạn, một khắc nhìn thấy Tư Căng kia, liền chui vào trong thức hải của cậu, mở che đậy cảm giác đau ra.Lúc này, thiếu niên cao ngạo đứng thẳng tắp, gió nhẹ khẽ nhấc tóc bạc dài mảnh của cậu lên, càng ngày càng giống như là tôn chủ cao hơn muôn vật, đang đón chào thắng lợi bản thân mình nhất định phải được.Tư Căng chào hỏi với tiếp tân, nói bọn họ là ở sau khi nhóm cảnh sát thăm dò án, nhận được cho phép, cùng với Giang Lâm Uyên, đi tới lầu ba, trước cửa phòng Đỗ Trọng Lê.Đùng đùng đùng!Tiếng gõ cửa từng cái một truyền đến.Mỗi một lần vang lên, đều giống như búa tạ nện ngực Đỗ Trọng Lê, tàn phá lý trí còn dư lại không nhiều lắm của ông ta.Là Tư Căng, nó tìm đến mình đòi mạng rồi!Nó tới vì bản thân mình và người mẹ súc sinh không biết xấu hổ kia của nó lấy lại công đạo rồi!Đỗ Trọng Lê bị dọa sợ đến trái tim ầm ầm trực tiếp nhảy, vành mắt đỏ bừng, thiếu chút nữa đại tiểu tiện không khống chế.Đều là súc sinh mà thôi, dùng bọn họ biểu diễn đã rất nể tình rồi, bằng không thì bọn họ còn có thể phát huy giá trị gì chớ?!Ông ta chẳng qua là đang tận dụng tốt nhất mọi thứ mà thôi, có lỗi gì chứ?!Rất nhanh, tiếng gõ cửa bên ngoài dừng lại.Tâm lý Đỗ Trọng Lê buông lỏng trong nháy mắt.Song, một hơi thở còn không có thả lỏng xong, thì nghe "Ầm" một tiếng.Cửa lớn bị Giang Lâm Uyên không chút khách khí đá văng.Tròng mắt thâm thúy của người đàn ông lóe nghiền ngẫm dỗ trẻ con vui vẻ, một khắc nhắm mục tiêu là ông ta kia, giống như tập trung đồ chơi thú vị gì đó.Y đẩy đẩy Tư Căng, cưng chiều nói:"Bảo bối, khen thưởng mở ra hộp mù tới rồi, đi thu món quà vào đi."

Cùng lúc đó, môi đỏ mọng của Tư Căng chậm rãi cong lên, cậu từng bước một tiến lên, trên tay dần dần ngưng tụ ra một lưỡi dao gió hữu hình.Cậu cố ý để cho lưỡi dao gió hiện hình, chính là vì thưởng thức dáng dấp sợ hãi của Đỗ Trọng Lê càng tốt.Đỗ Trọng Lê mở to hai mắt nhìn, hô hấp đều thiếu chút nữa dừng rồi.Làm sao sẽ như vậy?Là ảo giác của ông ta sao?Trên tay Tư Căng tại sao sẽ đột nhiên xuất hiện một thanh dao!!Ông ta nên làm sao làm, ông ta có thể làm sao làm?!Đỗ Trọng Lê sợ hãi đến cực điểm, thét chói tai xoay người, liều mạng lắc lư mở cửa sổ bảo vệ khách sạn, từ trên lầu tầng ba nhảy xuống.Tư Căng quá tà môn, nó là nhân ngư tóc bạc khó gặp, rất có thể là hải thần nghìn năm khó gặp trong truyền thuyết nhân ngư.Trên người ẩn chứa sức mạnh khống chế muôn vật.Không phải là ông ta có thể chọc nổi!Hiện tại nhảy xuống còn có một đường sinh cơ, không nhảy thì thật sự mất mạng rồi!Đỗ Trọng Lê nhanh chóng nghĩ thông điểm này."

Bốp rầm" một tiếng, rơi trên mặt đất.Nhưng mà, thân thể rơi xuống, linh hồn lại bị Tư Căng bóp ở trong tay.Cặp mắt đào hoa xinh đẹp của thiếu niên lóe ánh sáng hưng phấn, nâng tay làm phép.Lưỡi dao gió trong lòng bàn tay dần dần biến thành một lồng sắt, rút linh hồn của Đỗ Trọng Lê lại đồng thời nhốt vào.Tư Căng cười đến mê hoặc lại ôn nhu:"Chủ tịch Đỗ thật sự là khác biệt với chúng người, lẽ nào này chính là bị dọa sợ đến linh hồn nhỏ bé đều thoát ra rồi trong truyền thuyết?"

Cậu không để ý ánh mắt sợ hãi của Đỗ Trọng Lê, tiếp tục nói:"Ông khoan hãy nói, thật sự là rất vừa vặn.

Tôi mấy ngày hôm trước mới vừa nghiên cứu ra một phương pháp lăng trì linh hồn người, nếu không thì, ông cũng thử xem?"

Vừa dứt lời, bên trong lồng sắt, linh hồn của Đỗ Trọng Lê thì bị cắt đứt từng mảnh từ mắt cá chân bắt đầu.===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:[cơm nắm] rốt cuộc cập nhật xong rồi, yêu các ngươi ồ.---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0202: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 23


CHƯƠNG 0202: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 23EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Đau khổ tan vỡ linh hồn, so với lăng trì thân thể, đau không chỉ gấp mười lần.Đỗ Trọng Lê sụp đổ đến cực điểm rồi, thét chói tai cầu cứu.Thế nhưng thanh âm bị kết giới của Tư Căng khóa lại, ngoại trừ Tư Căng và Giang Lâm Uyên, không có người nghe thấy đau khổ của ông ta.Tư Căng giao tên cặn bã cho Tiểu Yêu, để cho nó giam Đỗ Trọng Lê chung một chỗ với cảnh sát trưởng xui xẻo, cũng làm bầu bạn thất tốt.Nhìn hai người này, Tư Căng bỗng nhiên thì không hài lòng.Tại sao phải lưu lại bọn họ chứ?Cậu rõ ràng có phương pháp xử lý càng thú vị.Tư Căng triệt tiêu trận pháp lăng trì, phái Tiểu Yêu cho bọn họ một người một thanh dao chém hồn, khẽ cười hạ lệnh:"Hai vị, cái thanh dao này có thể chém nát linh hồn, các ngươi hiện tại thì bắt đầu trận đấu.

Ai có thể thắng, ta thì thả kẻ đó vào âm tào địa phủ luân hồi, như thế nào a?"

Nghe được việc này, Đỗ Trọng Lê và cảnh sát trưởng chỉ là giật mình sững sờ ngắn ngủi.Sau khi ngây người qua đi, liền bắt đầu cầm dao tàn sát lẫn nhau.Tròng mắt bọn họ đỏ bừng, vì mạng sống, một dao một dao chém vào trên linh hồn đối phương, ra tay chí mạng.Tiếng thét chói tai và mảnh nhỏ linh hồn cùng nhau bay, thoạt nhìn, thực sự hả hê lòng người.Rất nhanh, hai người thì định ra thắng thua.Cảnh sát trưởng dù sao là thần, thì tính là chỉ còn lại có một hồn, cũng là thần hồn, sau khi chém Đỗ Trọng Lê tan thành mây khói, thì đi cầu xin Tư Căng buông tha.Ai dè, thiếu niên thay đổi thất thường lại bỗng nhiên thay đổi.Cậu ý cười nhàn nhạt, thích ý tựa vào trong lòng người đàn ông cao to phía sau, cực kỳ tiếc hận nói câu:"Không được nga, Đỗ Trọng Lê dầu gì là người nuôi lớn nguyên chủ vị diện này, ông ta còn muốn để cho nguyên chủ làm con nuôi của ông ta chứ.

Tuy rằng tôi không muốn nhận thức ông ta, thế nhưng ông ta một mảnh tấm lòng làm cha lúc nào cũng tốt.

Ngươi giết người tốt, cũng chỉ có thể tan thành mây khói, không vào luân hồi rồi."

Cảnh sát trưởng:...Hắn giật mình sững sờ phút chốc, bất lực phẫn nộ điên cuồng:"Tư Căng, ngươi cmn cố ý!

Ngươi cố ý không muốn để cho ta sống dễ chịu!!!

Cố ý thay đổi phương pháp dằn vặt ta!!!"

"Đúng vậy đấy."

Tư Căng đáp ứng, trong thanh âm xen lẫn hưng phấn biến thái quen thuộc.Đắc tội người của cậu a, một người đều không có kết cục tốt.Cảnh sát trưởng bị dọa sợ đến linh hồn đều trở nên mỏng manh lên, thì ở trong ý cười ôn nhu của thiếu niên, bị cướp đoạt quyền lực sinh tồn vĩnh viễn.Tư Căng làm những việc này, không gạt Giang Lâm Uyên chút nào.Cậu vốn cũng không phải là một tờ giấy trắng, cũng không cần ở trước mặt người yêu ngụy trang.Ở rạp xiếc lúc Giang Lâm Uyên để cho cậu ra tay, Tư Căng thì biết, bản thân mình vô luận làm cái gì, y đều sẽ không ngạc nhiên, càng sẽ không sợ hãi.Xử lý xong cảnh sát trưởng, thiếu niên hơi hơi nheo mắt, thích ý thở phào nhẹ nhõm.Khóe mắt cong cong, đầy ắp ánh sáng khát máu.Tóc bạc trôi giạt, bệnh hoạn lại tuyệt đẹp.Cậu khẽ cọ cọ ở trong lòng Giang Lâm Uyên, chu mỏ, giống như làm nũng hỏi một câu:"Ông xã, chúng ta hình như ép người nhảy lầu rồi, làm sao làm?

Em có chút hoảng sợ, em thật sợ a."

Giang Lâm Uyên nhéo mặt nhân ngư nhỏ một cái mặt thích thú khủng khiếp:"Căng Căng, em làm sao xấu như thế a?"

"Tiện nghi đều để cho em chiếm xong rồi, em còn cảm thấy tủi thân?"

"A, tâm tư bị phát hiện rồi đấy."

Tư Căng nâng tay, khẽ che kín con mắt của mình, tà ác cười ra tiếng.Cười đủ rồi, mới từ trong khe hở quan sát Đỗ Trọng Lê đầu rơi máu chảy dưới đất:"Em có biện pháp, để cho ông ta thoạt nhìn còn giống như người bình thường."

Tư Căng thu hồi kết giới chung quanh phòng, mang Giang Lâm Uyên nhảy xuống từ trước cửa sổ trước cửa sổ, đi tới bên cạnh Đỗ Trọng Lê.Đánh một tia thần lực vào trái tim của ông ta, làm ông ta thành một tiêu bản biết nói chuyện.Nhìn thấy Đỗ Trọng Lê một lần nữa mở mắt, Giang Lâm Uyên vô cùng tinh ý gọi điện thoại báo cảnh sát.Thẳng đến Đỗ Trọng Lê bị cảnh sát mang đi, Tư Căng mới kéo cánh tay Giang Lâm Uyên, khéo léo nhảy tới trên người y, dựa vào ở bên tai, mập mờ nói:"Trở về đi, làm tận hứng chuyện bị đồng hồ báo thức quấy rối."

"Lần này, em muốn ở trong bể bơi."

"Ở dưới hình thái nhân ngư..."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0203: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 24


CHƯƠNG 0203: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 24EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Hai câu ngắn ngủi, khơi dậy ham muốn Giang Lâm Uyên thật vất vả đè xuống.Y bất chấp tất cả, tức khắc mang Tư Căng về tới trong xe.Đóng cửa, lên số, khởi động.Ước gì ba giây đồng hồ thì chạy đến nhà.Tiểu Yêu không mấy hiểu: [đại nhân, ngài tại sao nhất định phải ở trong nước a!]'Nói lời vô ích.' Tư Căng nói: 'Bởi vì sau khi biến thành người cơ thể của ta thu nhỏ lại một vòng rồi, dưới hình thái nhân ngư, ta cũng là 190+.'Cậu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép giải thích: 'Chó ngu, ngươi không biết chiều cao quyết định công thụ sao?'Tiểu Yêu: [...]Đại nhân thật đúng là...

Kiên trì không ngừng a!Lần này không biết làm sao bị phản công chứ?...Về đến nhà, còn chưa kịp vào phòng, Tư Căng thì nghe được một trận hô hoán.Kia là tín hiệu nhân ngư dùng sinh mệnh phát ra.Là Cơ Tâm Âm ở một khắc cuối cùng quãng đời còn lại, kêu gọi con cái trở về.Tư Căng trong nháy mắt không còn hào hứng phản công.Xuống xe, thì bước nhanh chạy trở về bên cạnh Cơ Tâm Âm.Tiếng kêu kia là Cơ Tâm Âm dùng sóng âm riêng biệt của nhân ngư phát ra.Quá thê thảm.Nghe đến Tư Căng cả người trực tiếp nổi da gà.Lúc đi tới bên bể bơi, cậu phát hiện bên trong bể bơi gợn nước mãnh liệt, Cơ Tâm Âm cả người là vết thương.Máu từ chỗ đuôi cá màu đỏ thắm của bà không ngừng chảy ra, thuận theo vảy, chảy ra từng đạo hoa văn tuyệt đẹp.Nhiễm đỏ nước ao chung quanh bà, bị ánh trăng thanh lãnh chiếu một cái, nhìn thấy mà giật mình.Tư Căng đi tới ngồi xuống bên cạnh bà, trong con ngươi không tự chủ được lộ ra chút đau lòng.Cậu nhìn thấy, Cơ Tâm Âm nhổ hơn phân nửa vảy trên đuôi cá mình.Từng mảnh một vảy đỏ trôi nổi ở trên nước, còn dư lại lại còn động đậy yếu ớt, đáng thương bám vào đuôi cá.Nhân ngư nhổ lân, giống như nhân loại gãy tay.Loại thống khổ to lớn này chồng chất lên sẽ hung hăng tàn phá tinh thần của nhân ngư.Hiện tại, Cơ Tâm Âm đã mất máu quá nhiều, không còn khả năng cứu giúp.Tư Căng mở miệng: "Người đây lại là cần gì chứ?"

"Ta...

Ta dơ bẩn, ta còn gián tiếp dẫn phát chiến tranh của hai, ta không xứng...

Không xứng...

Lại trở về Atlantis."

Cơ Tâm Âm vươn một tay nhỏ bé yếu ớt tái nhợt, ôm lấy cổ tay Tư Căng, đi thăm dò sức mạnh thức tỉnh trong thân thể cậu.Thế nhưng bà quá yếu ớt rồi, dò xét không được ngọn ngành, lại có thể mơ hồ thăm dò sức mạnh của cậu vượt qua xa nhân ngư khác.Tìm được những thứ này, khóe môi Cơ Tâm Âm rốt cuộc nâng lên một tia cười thê thảm.Nói năng lộn xộn, nói lên di ngôn:"Căng Căng, kỳ thực ta là con gái của hải thần.

Ta lúc trước tuần tra ở ngoài thành Atlantis, cứu Đỗ Trọng Lê, sau đó, thì bắt đầu ác mộng không ngừng không nghỉ.

Hải thần thánh khiết, là người bảo vệ biển cả, ta bởi vì thiện niệm nhất thời của mình, tin lầm kẻ gian.

Ta hại biển cả, ta không xứng làm thần.

Mấy năm nay, ta vẫn luôn vượt qua trong áy náy.

Thế nhưng, con sinh ra làm cho ta dấy lên hy vọng.

Bên trong cơ thể con ẩn chứa sức mạnh của hải thần, một khắc nhìn thấy con kia, ta thì đem mặt dây chuyền tượng trưng quyền uy bộ tộc hải thần cho con, giúp đỡ con thức tỉnh thần lực trong cơ thể.

Chính là cái màu xanh lam trong suốt trên cổ con kia."

Dưới ánh mắt sáng quắc của Cơ Tâm Âm, Tư Căng lấy mặt dây chuyền ra.Nhìn thấy mặt dây chuyền hoàn hảo, Cơ Tâm Âm mới thoáng yên tâm.Bà thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục mạnh mẽ chống tinh thần, nói:"Mấy năm nay, thần trí của ta khi thì thanh tỉnh, khi thì mơ hồ.

Thế nhưng ta đại khái có thể điều tra được một vài thứ, Đỗ Trọng Lê tùy ý đi săn sinh vật biển, nguyên nhân một lần bắt lại chính xác một lần, là trong biển cả, có sinh vật nội ứng ngoại hợp với ông ta.

Mục đích gì chính là vì để cho Đỗ Trọng Lê giết chết ta, giết chết con, huỷ diệt bộ tộc hải thần, để hắn thì có thể cầm đinh ba vốn thuộc về chúng ta, hiệu lệnh biển cả.

Sinh vật hợp tác với Đỗ Trọng Lê kia nhất định không đơn giản.

Thập kỷ trước, hắn thông qua đinh ba phát hiện hải thần mới sinh ra, thậm chí vì ngăn cản con thức tỉnh thần lực, lợi dụng đinh ba, tầm xa, ở trên người con hạ nguyền rủa!"

Lông mày Tư Căng thoáng nhíu lên, hỏi:"Nguyền rủa?!"

Tác giả có lời muốn nói:Muộn chút còn có hai chương, cầu món quà nhỏ.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0204: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 25


CHƯƠNG 0204: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 25EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Lúc này, Giang Lâm Uyên cũng theo qua đây.Vừa lúc nghe chuyện nguyền rủa Cơ Tâm Âm nói, sốt ruột hỏi:"Nguyền rủa gì, có đặc thù bên ngoài gì sao?

Làm sao giải?"

Trong con ngươi Cơ Tâm Âm tràn ngập buồn bã, tự trách nói:"Phía cuối đuôi Căng Căng có một mảnh vảy cá, màu sắc so với vảy khác phải đậm lên rất nhiều.

Mảnh vảy cá kia, chính là nguyền rủa hóa ra.

Nguyền rủa kia tương đương với độc dược mạn tính của nhân loại, sẽ dần dần thâm nhập vào máu, phong tỏa thần lực của con, ăn mòn tâm mạch và sinh mệnh.

Ta trước đó dùng hơn phân nửa thần lực của mình bảo vệ con, thế nhưng nếu như ta vừa chết, những thần lực bảo vệ con đó thì sẽ tiêu tán theo..."

Nói đến đây, trong đôi mắt đỏ bừng của Cơ Tâm Âm không ngừng trào ra nước mắt.Tay bà nắm cổ tay Tư Căng dần dần buộc chặt, nắm chặt đến cổ tay vốn trắng nõn của thiếu niên đỏ bừng lên.Kia là tình yêu của một người mẹ, đối với con trai sâu sắc không ngừng.Cơ Tâm Âm thật vất vả ngừng nước mắt, tiếp tục nói:"Căng Căng, thật xin lỗi, con cũng nhìn thấy ta như vậy rồi...

Ta lúc không tỉnh táo, thì cảm thấy cả người mình đều bẩn, thì sẽ không ức chế được đi nhổ vảy cá của mìn.

Đơn thuần cho rằng như vậy, thì có thể hơi sạch sẽ một chút.

Trước đó Đỗ Trọng Lê dùng dây xích khóa ta, tốt xấu còn có hạn chế, hiện tại, con mang ta về, ta thì không khống chế được bản thân mình nữa.

Ta có lỗi với con, không xứng làm mẹ con, cũng không cách nào lại bảo vệ con.

Thế nhưng, ta nhìn con hiện tại thần lực dồi dào ở trên người, ước chừng có thể tự mình ngăn cản nguyền rủa.

Nguyền rủa kia là sinh vật biển dùng đinh ba hạ, con phải tìm được đinh ba của bộ tộc hải thần chúng ta, mới có thể hoàn toàn giải trừ."

"Bé ngoan, trở về biển rộng đi.

Đi xem thật kỹ một chút chỗ con từ sinh ra thì chưa từng thấy qua..."

Nói đến đây, ánh mắt Cơ Tâm Âm giật giật.Từng tí óng ánh ngưng tụ ở trong con ngươi.Nâng con ngươi, nhìn nhìn một vòng trăng tròn trên bầu trời.Giống như trước còn ở vùng biển vậy, ngửa mặt trông lên trăng tròn.Bà chậm rãi mở miệng, phun ra hai chữ thánh khiết nhất trong lòng mình:"Quê nhà."

Nói xong câu này, môi bà chứa một tia cười, dần dần nhắm hai mắt lại.Kết thúc gian khổ không ngừng không nghỉ.Tư Căng nhìn đuôi cá màu đỏ thắm đầy mình thương tật trong bể bơi kia.Ánh mắt trầm xuống."

Thân ái."

Tư Căng nhéo một đoạn góc áo Giang Lâm Uyên.Có lẽ là bởi vì tâm tình nguyên chủ ảnh hưởng, thần minh sát phạt quyết đoán, lần đầu tiên sinh chút ôm ấp tình cảm thương xót."

Em nghĩ muốn đưa bà...

Trở về Atlantis."

"Được, em muốn đi chỗ nào, tôi đều làm bạn với em."

Giang Lâm Uyên ngồi xổm người xuống, nắm chặt bả vai thon gầy của thiếu niên, ôm cậu chặt chẽ vào trong ngực, nói:"Chờ tôi đi xin từ chức với viện nghiên cứu, làm bạn với em cùng đi vùng biển, tìm kiếm đinh ba vậy có thể cứu em."

"Căng Căng yên tâm, không quản ai rời khỏi em, tôi đều sẽ không."

Giang Lâm Uyên cũng không có nói qua nhiều lời, chỉ là vẫn luôn làm bạn với Tư Căng, giúp cậu thu thập vảy của Cơ Tâm Âm.Cất giữ đến không gian hệ thống của Tiểu Yêu.Sau đó, thì bắt đầu chuẩn bị công việc đi vùng biển.Giang Lâm Uyên tuy rằng bình thường miệng lưỡi lưu loát, nhanh mồm nhanh miệng.Thế nhưng hiện tại, y rõ ràng, chỉ thích hợp dùng hành động bày tỏ tình yêu.Y nguyện ý dốc hết tất cả, cung cấp tất cả tốt nhất cho người yêu.Để cho cậu có thể tiêu sái bừa bãi sống!...[BẠO] # chủ tịch hội đồng quản trị rạp xiếc kinh dị Đỗ Trọng Lê bỏ tù chung thân#[BẠO] # quân đội can thiệp vào, hỗ trợ nhân ngư cùng sinh vật biển bị bắt trở về quê nhà #[HOT] # rạp xiếc kinh dị bị kiểm tra và niêm phong, toàn bộ nhân viên công tác liên quan đến vụ án bị tử hình #Ngày thứ hai, ba tin tức hả hê lòng người thì bị quét lên hotsearch hai mươi bốn tiếng đồng hồ.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0205: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 26


CHƯƠNG 0205: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 26EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Dưới khu bình luận hotsearch hận thù sôi sục, không ít người bảo vệ động vật hoang dã dũng cảm đứng ra, phê phán loại hành vi này.—— Đỗ Trọng Lê mặt người dạ thú!

Đánh cờ hiệu hòa bình giống loài ngược đãi cũng hành hạ đến chết số lớn nhân ngư, căn bản cũng không phải là việc người làm!—— lầu trên lương thiện, nói cầm thú đều nâng ông ta rồi, đừng sỉ nhục hai chữ này!—— hy vọng anh trai quân nhân có thể sớm một chút đưa nhân ngư và cá mập về nhà, quá đáng thương.—— nói chứ, nhân ngư tóc bạc gọi Tư Căng kia đâu?

Cậu ta hình như là đại công thần giúp nhân ngư sửa lại án xử sai, làm sao bây giờ tìm không đến bóng người rồi?—— tuy rằng rất hủy bầu không khí, thế nhưng cải chính một chút, được kêu là "Bóng cá"....Mà lúc này, Tư Căng toàn bộ mạng kêu gọi đã đi tới vùng biển phía Đông nhất thành phố Hoài.Dựa theo tuyến đường Cơ Tâm Âm để lại, tập trung phương hướng thành Atlantis.Sóng biển vỗ bờ, gió thổi trên biển hơi lạnh lướt qua da non mịn của thiếu niên, tựa như là biển rộng đang kêu gọi thần minh vắng mặt đã lâu của mình.Tư Căng chuyển tay, dùng thần lực ở khắp người Giang Lâm Uyên bố trí một đạo kết giới, để cho y có thể hoạt động tự do ở trong biển cả.Làm xong tất cả những điều này, mới kéo tay Giang Lâm Uyên, nói:"Nhảy đi!"

Nhảy xuống, phát hiện bản thân mình còn ở trên bờ.Tay bị Giang Lâm Uyên nắm lấy chặt chẽ, không thể động đậy ở tại chỗ.Tư Căng hơi hơi nhíu mày: "Nhảy a, anh làm sao không động?"

"Tôi...

Kia...

Tôi..."

Giang Lâm Uyên nghiến răng, nắm tay Tư Căng run nhè nhẹ, đường đường chính chính vì nhát gan của mình tìm lý do:"Căng Căng a, em xem nước biển hiện tại quá lạnh rồi, chúng ta nếu không chờ nhiệt độ cao rồi lại..."

Tư Căng chuyển con ngươi, con mắt xinh đẹp nhấp nhoáng chói lọi:"Anh sẽ không phải là sợ hãi đi?"

Giang Lâm Uyên tức khắc phủ quyết, nói lời nói dối không cần nháp:"Làm sao sẽ?

Tôi khi còn bé chính là quán quân bơi lội của viện mồ côi của bọn tôi!"

"Phải không?"

Tư Căng hất hất tay nắm tay mình của y, không chút khách khí phá đám:"Vậy anh run rẩy cái gì?"

Giang Lâm Uyên:..."

Tôi kia là...

Tôi..."

Y giãy giụa phút chốc, rốt cuộc thở dài thừa nhận thua cuộc:"Tôi thừa nhận rồi, tôi chưa từng xuống biển.

Viện trưởng viện mồ côi nói với tôi, tôi khi còn bé thì thích nước, có một lần tự mình tới bờ biển chơi, thiếu chút nữa bị dìm chết.

Cho nên từ sau đó, tôi thì cũng không chạm qua nước biển nữa, thì tính là trước đây làm bộ đội đặc chủng hải quân, cũng biết lái tàu ngầm vào biển.

Hiện tại có chút..."

"Bảo bối, đừng căng thẳng."

Vị diện này, Tư Căng khó có được thấy lsp* sợ hãi.*lsp 老色痞 (lǎo sè pǐ) tên già dêThú vui tà ác đúng lúc bay lên, nhịn không được sinh ra chút tâm tư trêu đùa.Cậu xoay người, ôn nhu vỗ lên mặt Giang Lâm Uyên, an ủi:"Đừng sợ, em sẽ vĩnh viễn bảo vệ anh."

Nói, tiến lên hai bước, hôn lên môi mỏng run nhè nhẹ, lạnh lẽo của người đàn ông.Một đôi tay bám cổ của Giang Lâm Uyên.Ở vành tai và cần cổ y khẽ vuốt nhè nhẹ.Dần dần vuốt lên bất an của y, để cho y học được ỷ lại bản thân mình.Chờ lúc Giang Lâm Uyên kìm lòng không đậu ôm chặt cậu, một đôi con mắt hoa đào sáng trong của Tư Căng bỗng nhiên mở ra.Khóe mắt thiếu niên lóe ra ý cười tà ác, quay người lại mang Giang Lâm Uyên nhảy vào biển rộng.Ầm ——Nước biển lành lạnh trong nháy mắt bao phủ thân thể.Giang Lâm Uyên:!!!Y nhịn không được mở to hai mắt nhìn, bị dọa sợ đến tóc đều dựng cả lên.Run lẩy bẩy ôm chặt người yêu lên án:"Căng Căng, không nên chơi xấu như thế a!"

Một khắc vào nước, một đầu tóc bạc của Tư Căng tản ra, hai chân biến thành đuôi cá, cả người lớn lên một vòng.Đáy mắt lóe lên đắc ý trò đùa dai thực hiện được, bình tĩnh tự nhiên tùy ý Giang Lâm Uyên ỷ lại bản thân mình.Cậu thoải mái đưa tay ôm chặt tiểu thiên quân yểu điệu, dụ dỗ:"Ngoan, kêu tiếng ông xã, em bảo vệ anh."

Song, vừa dứt lời, cậu thì phát hiện dáng dấp người trong lòng, xảy ra thay đổi rồi.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0206: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 27


CHƯƠNG 0206: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 27EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Hai chân Giang Lâm Uyên dần dần biến mất, biến thành đuôi cá đen nhánh.Vầng sáng bên bờ nhè nhẹ từng sợi xuyên qua, vì đuôi xinh đẹp kia, qua lên một tầng ánh sóng trong vắt.Dần dần, một đuôi cá cùng màu với cậu mọc ra, chỉ có độ dày vòng tay, tương tự với đuôi của đuôi cá cá đuối ó, lại từ sau xương cụt mọc ra.Đính ở giữa đuôi đen xinh đẹp kia, tạo hiệu quả trang trí vô cùng.Ánh mắt của Tư Căng thoáng thay đổi, mắt không chớp nhìn chằm chằm đuôi cá của Giang Lâm Uyên, hơi rất ngạc nhiên.Ở trong trí nhớ của nguyên chủ, đuôi nhỏ kia gọi là đuôi phụ.Người có đuôi phụ, đều là hoàng tộc biển cả.Trong cơ thể ẩn chứa sức mạnh cường đại nhất khắp vùng biển.Cùng lúc đuôi cá thay đổi, thân thể Giang Lâm Uyên cũng dần dần biến lớn, lỗ tai biến thành hai vây cá màu đen đậm óng ánh.Cả người, lại so với Tư Căng lại cao hơn hai đầu.Tư Căng không đợi đến một tiếng "Ông xã" thì đột gặp biến cố:...Quả nhiên, cậu vẫn là không thể tin tưởng Giang Lâm Uyên.Miệng đàn ông, quỷ gạt người.Tư Căng quả quyết buông tay, giống như là một thiếu nữ bị trai tồi lừa dối tình cảm, giận dỗi rời đi.Chưa từng nghĩ, còn không có bơi rất xa, eo thì bị đuôi phụ dài nhỏ của Giang Lâm Uyên cuốn lấy.Giang Lâm Uyên dùng đuôi phụ kéo Tư Căng trở về trong lòng ngực mình, tựa như là còn không mấy thích ứng thân thể thay đổi.Tay ôm thiếu niên hơi hơi phát run: "Căng Căng chớ đi, tôi có chút khẩn trương."

Tư Căng nhìn nhìn đuôi quấn chặt chẽ bên hông mình, chột dạ lại mệt mỏi cười cười:"Em cũng căng thẳng."

Có đuôi này rồi đuôi, nếu là sau này lsp* muốn làm chuyện kia, chẳng phải là tùy ý thì có thể trói cậu lại sao?* lsp 老色痞 (lǎo sè pǐ) tên già dêMuốn làm sao làm thì làm sao làm?!Giang Lâm Uyên tiếp tục nói: "Căng Căng, tôi không biết bản thân mình sẽ biến thành như vậy, tôi cho tới bây giờ chưa từng có tiến vào biển cả, em nói..."

"Anh nói này có thể chính là nguyên nhân viện trưởng viện mồ côi các anh, không cho anh vào biển hay không."

Tư Căng rất nhanh khôi phục bình tĩnh, phân tích nói:"Bởi vì anh khi còn bé từng vào biển một lần, biến thành dáng dấp ban đầu của anh, viện trưởng các anh sợ người khác phát hiện khác thường của anh, mới cố ý nói cho anh không cho phép vào biển."

"Có thể đi, tôi cũng không rõ lắm."

Giang Lâm Uyên vẫn như cũ ôm Tư Căng thật chặt.Thế nhưng ý đồ, đã từ cầu xin an ủi ban đầu, nhiều thêm chút ý tứ hàm xúc chiếm tiện nghi.Y rất nhanh thì học được khống chế đuôi phụ như thế nào, không nhẹ không nặng quét qua đuôi cá tuyệt đẹp của Tư Căng.Chọc cho thiếu niên run rẩy trận trận.Tư Căng đẩy y ra, bất mãn nói:"Đi thôi, trước tiên đi Atlantis, sau đó lại trở về viện mồ côi hỏi viện trưởng các anh đi."...Hai nhân ngư một đường đi trước, dưới thần lực gia trì, rất nhanh liền đến biển sâu rồi.Đi qua một đường hầm đen thùi, đã nhìn thấy một tòa thành trì xanh thẳm thần bí ——Atlantis.Thời kỳ viễn cổ, người vượn chia làm hai chi.Lưu lại ở trên đất bằng bắt đầu đứng thẳng đi lại, tạo nên thành thị.Tiến vào biển cả vì sinh tồn, hai chân dần dần biến thành đuôi cá, lưu lại ở thánh địa biển sâu thuộc về bọn họ.Văn minh cao độ, sức mạnh thần bí, nhân ngư xinh đẹp.Ba điểm này, cùng chung tạo nên sức hấp dẫn của thành Atlantis để cho người ta trầm mê.Đi động hải thần an táng xong Cơ Tâm Âm, Tư Căng thì cùng Giang Lâm Uyên vào thành, tìm kiếm đinh ba hải thần ở nơi nào.Tiểu Yêu ở trên đầu chó nhỏ chụp một mũ bảo hiểm dưỡng khí trong suốt, lợi dụng ưu thế người phàm vị diện nhìn không thấy nó, dùng hệ thống giám sát tất cả thông tin đáy biển.Rất nhanh, thì nhắm mục tiêu hoàng cung nhân ngư....Cùng lúc đó, trong hoàng cung.Thủ lĩnh nhân ngư mới được bổ nhiệm Mộc Nam Thành đang tựa vào trên ngai vàng, cầm khăn tay làm da sư tử biển, hết sức si mê chà lau đinh ba trong tay.Một đôi mắt phượng vốn thì không hấp dẫn bị lợi ích xông đến càng ngày càng xấu xí, lại mang ý cười gần như biến thái.Bởi vì, hắn gặp được việc đáng giá vui vẻ.Hôm qua, nhân ngư bảo vệ hắn phái ra đi dò xét rạp xiếc kinh dị xảy ra chuyện, hơn nữa, trong tất cả nhân ngư bị rạp xiếc bắt, không có Cơ Tâm Âm.Vậy thì đủ chứng minh, Cơ Tâm Âm đã chết.Hải thần đời trước chết rồi, liền không có nhân ngư có thể lại cướp với hắn.Đinh ba có thể khống chế tất cả sinh vật biển này chính là của chính hắn rồi.Mộc Nam Thành cúi đầu, ở trên đinh ba khẽ rơi xuống một cái hôn, bệnh hoạn lại cầm mê.Mới vừa muốn thử xem sức mạnh của đinh ba, thì nghe nhân ngư bên ngoài tới báo:"Thủ lĩnh, không tốt rồi, có người ngoài xông vào hoàng cung!"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0207: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 28


CHƯƠNG 0207: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 28EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Mộc Nam Thành nâng con ngươi, theo bản năng bảo vệ đinh ba, hỏi:"Biết người đến là ai sao?"

Bảo vệ cúi đầu trả lời:"Tới là hai nhân ngư.

Một đuôi đen, thế nhưng có đuôi phụ, đuôi đặc biệt giống với ngài!

Một tóc bạc đuôi xanh lam, rất giống đức con năm đó Cơ Tâm Âm sinh hạ kia...

Ứng cử viên tiếp theo của hải thần kia!"

"Tư Căng?"

Mộc Nam Thành theo bản năng rì rà rì rầm ra hai chữ, vẻ mặt cảnh giác.Hắn nhớ kỹ, bản thân mình năm đó điều tra qua nhân ngư nhỏ tên gọi Tư Căng kia.Bởi vì không biết tên và ngày sinh tháng đẻ của cậu ta, căn bản là không có phương pháp hạ lời nguyền.Trong thành Atlantis, nhân ngư tóc bạc vốn thì thiếu, huống chi vẫn là từ bên ngoài đến,Nhất định là Tư Căng không có sai.Hắn rất nhanh nghĩ thông điểm này, tiếp tục hỏi:"Vậy trên đuôi cá nhân ngư tóc bạc, có vài miếng vảy đặc biệt âm u hay không?"

Bảo vệ tỉ mỉ nhớ lại một chút, vẫn lắc đầu: "Thủ lĩnh, lúc đó cách đến quá xa, ta không mấy thấy rõ..."

"Tốt rồi, bất kể là ai, người của chúng ta không xảy ra xung đột với bọn họ đi?"

"Không có không có, bọn họ còn không có xông vào!"

"Không xông vào, không xông vào thì tốt..."

Mộc Nam Thành thở dài một hơi, vội vã phân phó nói: "Mau mời bọn họ vào, nghìn vạn lần nghìn vạn lần, nghìn vạn lần không nên để cho bất luận kẻ nào chú ý tới bọn họ!"

"Vâng!"

Bảo vệ lĩnh mệnh đi ra ngoài, Mộc Nam Thành mới vội vã ôm chặt đinh ba, nâng tay, xoa xoa huyệt Thái Dương phát đau của mình.Chuyện này không thể làm lớn chuyện, làm lớn chuyện rồi, thần dân của Atlantis không chỉ có sẽ phát hiện hắn lấy trộm đinh ba nguyền rủa hải thần, còn sẽ liên luỵ ra sự thật hắn giết cha giết mẹ, dùng thủ đoạn đê hèn đoạt được vị trí Hải Hoàng!Năm đó, em trai của hắn Mộc Lâm Uyên sinh ra, trời giáng thương lượng xong, trăm vạn cá chép giống như thương lượng xong vậy, tề tụ hoàng cung, cung kính hành lễ, đón chào vương giả trời sinh này.Phụ hoàng và mẫu hậu của hắn vui vẻ khủng khiếp, từ nhỏ thì bắt đầu giúp đỡ Mộc Lâm Uyên thức tỉnh linh lực trong cơ thể.Đến nỗi, Mộc Lâm Uyên mới vừa sẽ bi bô tập nói, tận lực suy tính, thì vượt xa anh trai hơn hai mươi tuổi này của y,, được tất cả mọi người xem là ứng cử viên duy nhất của Hải Hoàng.Mộc Nam Thành giận không hết, hắn là con trai trưởng thuộc dòng chính trong nhà, ngai vàng kia vốn nên là của hắn, hắn muốn hai mươi năm, trông mong hai mươi năm, chờ hai mươi năm.Thật vất vả đợi chờ được phụ hoàng trăm tuổi về trời, tại sao lại bỗng nhiên nửa đường giết ra em trai thiên phú tuyệt vời?Hắn không cam lòng, vì vậy, bắt đầu tụ tập sức mạnh, phát động binh biến.Ở tiệc trăm ngày của Mộc Lâm Uyên, giết cha giết mẹ, đoạt lấy quyền lực.Thế nhưng, Mộc Lâm Uyên lại bị một lão sư tử biển không biết suy xét mang đi rồi, vừa đi, chính là hai mươi tám năm.Mấy tháng trước, hắn mới vừa bắt lão sư tử biển chỉ hơn chín mươi tuổi kia trở lại, nghiêm hình bức cung.Lại không nghĩ rằng, ngay cả da của ông đều lột sạch sẽ rồi, pha vào trong nước ớt, lão già kia chính là không chịu nói ra Mộc Lâm Uyên ở nơi nào...Xoẹt ——Mộc Nam Thành nhịn không được, linh lực bắn ra, xé rách khăn tay da sư tử biển trong tay.Khăn tay tội nghiệp đứt thành vô số đoạn, mềm nhũn rơi ở trên mặt đất.Lực đạo trên tay không còn, tâm tình Mộc Nam Thành thô bạo không còn phát tiết ra, chỉ có thể nắm chặt đinh ba, nhìn chằm chằm ngoài cửa.Nếu như theo như lời bảo vệ người tới thật sự là Mộc Lâm Uyên, hắn nhất định phải để cho em trai tốt của hắn, có đến mà không có về!Rất nhanh, cửa lớn bị đẩy ra.Sau khi bảo vệ mang Tư Căng và Giang Lâm Uyên tiến vào, liền xoay người rời khỏi, thức thời đóng cửa lại.Trong đại điện màu xanh lam huyền bí, chỉ còn lại có Mộc Nam Thành, Tư Căng và Giang Lâm Uyên.Trong yên tĩnh áp lực, ánh mắt hai bên dừng lại ở trên người đối phương, đều quan sát hồi lâu.Cuối cùng, vẫn là Tư Căng mở miệng trước.Cậu giống như khiêu khích kéo kéo đuôi phụ của Giang Lâm Uyên:"Thân ái của, đuôi của hắn giống với đuôi của anh vậy nga, chẳng qua, xinh đẹp không bằng của anh."

"Nhưng cũng may hiệu quả phản quang không tệ, nếu là cạo vẩy cá phía trên xuống tới làm đèn đêm, hẳn là vẫn ổn áp."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom