Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
411,561
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
386996265-256-k978816.jpg

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
Tác giả: Nguyethacphongcao
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Tác phẩm: Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi

Tác giả: Đoàn Tử Yêu Cơm Khô

Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Song khiết, Xuyên nhanh, Cường cường, 1v1
Tình trạng bản gốc: Hoàn
Tình trạng bản edit: Đang
Editor: NHPC

Văn án
Tư Căng tù nhân số 001 Thiên giới bởi vì giá trị tội nghiệt vượt qua giới hạn một cách nghiêm trọng, bị phán quyết đi ba nghìn vị diện trải qua các loại đời người bi thảm.

Hệ thống giám sát run lẩy bẩy: Đại lão ngoan, ngài tuân theo nội dung vở kịch, bằng không thì hệ thống chủ sẽ trừng phạt...

Tư Căng động đậy ngón tay làm tê liệt hệ thống chủ.

Hệ thống: Ưm!

Thì tính là hệ thống chủ không còn, thiên đạo trả sẽ...

Tư Căng một chiêu đánh ngã thiên đạo.

Hệ thống: Thế nhưng!

Thì tính là thiên đạo không còn, thiên quân cũng sẽ...

Thiên quân nào đó đang quỳ bàn giặt: Căng Căng giận cũng đẹp mắt, làm cái gì đều là đúng.

Hệ thống vội vàng ôm chặt bắp đùi: Đại lão!

Coi như ta chưa nói gì đi!!!

 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
Thế Giới 5: Hải Hoàng Đại Nhân, Hoan Nghênh Về Tới Atlantis


Thế Giới 5: Hải Hoàng Đại Nhân, Hoan Nghênh Về Tới Atlantis
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0180: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 1


CHƯƠNG 0180: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 1EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Đêm khuya, sân sau rạp xiếc kinh dị.Mấy nhân viên công tác thần bí hề hề đi vào phòng thao tác, nhập mật khẩu vào, ấn vân tay lên.Két két két --Cửa lớn máy móc mã hóa của phòng thao tác từ từ mở ra, đèn chân không sáng lên, ánh nước yếu ớt dập dờn cả phòng.Lọt vào trong tầm mắt, trong một vại thủy tinh thật lớn, lơ lửng một nhân ngư giống đực hấp hối.Cậu ta hai mắt nhắm nghiền, tóc bạc dài mảnh theo gợn nước hơi hơi dập dờn.Vị trí lỗ tai, lộ ra hai vây cá hình quạt màu xanh da trời.Trên cổ trắng nõn, treo một mặt dây chuyền hình thoi màu xanh lam trong suốt.Giống đồ trang trí khác, vẫn luôn rủ đến cơ bụng tinh xảo.Ở đáy nước, hiện lên ánh sóng trong vắt.Trên đuôi cá xanh đậm tràn đầy vết trầy xước, thậm chí bị cào ra vài miếng vảy cá.Có máu xuất hiện từ dưới vảy, vì nước không màu khoác lên một tầng đỏ thẫm.Thoạt nhìn, quỷ dị lại diễm lệ."

Con này khẳng định sống không được rồi?"

Nhân viên công tác cầm đầu Đỗ Ích Minh mở miệng."

Không được rồi."

Thuộc hạ trả lời: "Con này ở lúc mấy ngày hôm trước làm biểu diễn "Cá vượt Long môn", nhảy cao cuối cùng dây thép một nghìn mét, không nhảy qua, vảy đều bị dây thép cắt rớt rất nhiều.

Từ trên cao mấy trăm mét trực tiếp đi xuống, đùng cái thì ngã đến trên mặt đất, nhắm mắt lại, thì cũng chưa từng tỉnh lại nữa."

"Đồ vô dụng!"

Đỗ Ích Minh thoáng nhíu mày:"Biểu diễn mỹ nhân ngư là hạng mục hấp dẫn khách nhất rạp xiếc chúng ta, chúng ta cũng lấy kêu gọi "ứng xử hữu nghị với nhân ngư" được mọi người thích, không thể để cho bất luận kẻ nào phát hiện chúng ta ngược đãi nhân ngư!

Drone chịu trách nhiệm quay chụp, không quay được dáng vẻ nó chết đi?"

"Không có không có."

Thuộc hạ tức khắc trả lời:"Sau khi nó rơi xuống bọn tôi thì xóa video rồi, yên tâm, sẽ không để lại bất kỳ chứng cớ nào, chính là thi thể này..."

"Đút cá mập đi."

Đỗ Ích Minh nhẹ nhàng đáp xuống một câu:"Nó không phải là vẫn luôn muốn trở về biển rộng sao?

Vậy để cho nó vào bụng của sinh vật biển đi, còn tiết kiệm mua thức ăn gia súc cho cá mập rồi."

"Được."

Sau khi Đỗ Ích Minh đi, mấy nhân viên công tác tức khắc mở lỗ thoát nước phía dưới bồn tắm lớn ra.Đem thân thể nhân ngư nhằm phía hồ cá giam giữ cá mập.Theo dòng nước bắt đầu khởi động, Tư Căng chậm rãi mở mắt, con ngươi màu xanh lam trong suốt mới vừa tập trung, đã nhìn thấy một con cá mập trắng lớn dài hơn mười mét mở miệng to như chậu máu ra với bản thân mình.[phải đại nhân, thế giới này ngài là nhân...

A a a a a a!

Cá mập a a a!!!]Tiểu Yêu nâng cấp thành một con Husky nhỏ ngay lập tức ném màn hình hệ thống trong tay, bắt đầu ở trong thức hải điên cuồng chạy lung tung.[thật đáng sợ thật đáng sợ thật đáng sợ, đại nhân cứu mạng a a a!!!]Tư Căng:...Cậu không rõ, người phải bị ăn là cậu, con chó ngu ngốc trốn ở trong thức hải này kích động cái quái gì?Tư Căng đong đưa đuôi cá để cho thân thể mình đứng thẳng, nâng tay ngưng tụ thần lực, dẫn gợn nước chung quanh bắt đầu khởi động, nhanh chóng chế tạo ra một lồng giam thật lớn, khóa cá mập trắng lớn vào trong đó.Cá mập trắng lớn đói cực kỳ, không cam lòng bị khóa, bắt đầu dùng thân thể to lớn đập vào lồng giam.Không biết làm sao, còn không có đụng cái thứ hai, thì bị Tư Căng dùng dùi băng ngưng nước kết thành, đâm vào sau lưng.Cá mập phát ra một tiếng gào thét đau khổ, ánh mắt hung ác lúc đầu dần dần yên bình lại, giống như một con chó bị thuần hóa, ngoan ngoãn cúi đầu, chờ chủ nhân xử trí.Cá mập khác ngửi mùi máu tươi chạy tới thấy vậy, rối rít sững sờ ở tại chỗ.Phản ứng kịp nhân ngư trước mặt có sức mạnh khống chế biển cả, tức khắc cúi đầu.Cung kính vô cùng với vua tối cao vô thượng của chúng nó kia, cúi đầu xưng thần.Tư Căng lắc lắc đuôi cá, vết thương phía trên bị nước xâm nhiễm, truyền tới đau đớn như bị dùi đâm vào tim tới đầu dây thần kinh.Cậu khẽ hít một hơi, mới xoay người bơi tới trên lưng một con cá mập, vừa dùng thần lực khôi phục vết thương, vừa nói:[Yêu Nhi, truyền tống nội dung vở kịch vị diện gốc.]===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:[đoàn tử] phần cập nhật hôm nay hoàn tất.A a a!

Nhân ngư Căng, tóc bạc đuôi xanh lam, sức chiến đấu vượt mức, chúa tể biển cả!!!Ừng ực ừng ực~---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0181: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 2


CHƯƠNG 0181: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 2EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tiểu Yêu chưa tỉnh hồn mắt chó nhỏ xanh lam trong suốt nhìn chằm chằm.Thật vất vả mới từ trên người bốn năm con cá mập trắng lớn xung quanh dời đi tầm mắt, run rẩy chân chó nhỏ tải nội dung vở kịch qua.Đây là thế giới nhân ngư và nhân loại cộng sinh.Nguyên chủ không có họ, thì gọi Tư Căng.Là một nhân ngư, ban đầu sống ở thánh vực biển sâu --Atlantis!Mấy trăm năm trước, một thuyền buôn bị sóng gió cuốn đi, làm cha nguyên chủ thuyền trưởng Đỗ Trọng Lê rơi vào biển sâu, được mẹ nguyên chủ Cơ Tâm Âm cứu.Cơ Tâm Âm nhân ngư lương thiện mang Đỗ Trọng Lê đi tới bên bờ, rơi vào lưới tình Đỗ Trọng Lê tỉ mỉ bện hết thuốc chữa.Từ nay về sau liền lưu lại ở trên đất bằng, làm vợ của Đỗ Trọng Lê, đi theo Đỗ Trọng Lê cùng rời xa biển rộng, chạy về phía đất liền.Thế nhưng, tiệc vui chóng tàn.Sau khi kết hôn một tháng, Đỗ Trọng Lê sau khi khẳng định Cơ Tâm Âm không cách nào về tới biển cả, thì bắt đầu đào móc giá trị thương mại thật lớn của nhân ngư.Ông ta đầu tiên là triệu tập đến buổi họp báo tin tức, hướng về phía cả thế giới để lộ tồn tại của nhân ngư, dẫn tới nhà sinh vật học cạnh tranh tham quan.Rồi sau đó, ông ta thì giao Cơ Tâm Âm cho viện nghiên cứu làm thí nghiệm, bản thân mình cũng bởi vậy nhận được một khoản lớn tài sản.Một buổi sáng, thực hiện giai cấp tăng vọt.Nhân ngư cho hấp thụ ánh sáng, kích phát nhiệt tình thăm dò biển sâu của nhân loại, các loại máy móc dò xét biển sâu và săn đúng dịp mà phát triển.Nhân loại số lớn bắt giết nhân ngư, dẫn phát hai tộc đại chiến.Lúc này, Đỗ Trọng Lê lại đứng dậy, công bố bản thân mình để lộ nhân ngư, chỉ là muốn vì nghiên cứu khoa học thế giới làm cống hiến, cũng không muốn đưa tới chiến tranh.Ông ta mang Cơ Tâm Âm từ viện nghiên cứu trở về, công khai hô hào người với nhân ngư chung sống hoà bình.Từ đó, ông ta thành đại sứ hình tượng hòa bình sinh vật, được cả thế giới ủng hộ.Thế nhưng, việc ông ta làm lại vừa vặn ngược lại với hình tượng của mình.Hắn giam lỏng Cơ Tâm Âm, lại tìm thật nhiều nhân ngư giống đực tới...Lợi dụng năng lực sinh sôi nảy nở làm người ta kinh ngạc của nhân ngư, số lớn sản xuất nhân ngư nhỏ.Ép buộc các nhân ngư nhỏ ở rạp xiếc biểu diễn, thu được ánh mắt của người, hút số lớn tiền tài.Nguyên chủ chính là một nhân ngư bị ép biểu diễn.Bởi vì rạp xiếc gần nhất khai phá một hạng mục mới "Cá vượt Long môn".Dùng drone quay chụp, để cho nhân ngư nhảy dây thép độ cao tính bằng km, làm thành phim tài liệu, đăng mạng bán hàng.Còn tuyên truyền, phàm người ủng hộ bản chính phim tài liệu,, đều có thể "thi là đậu, ế là thoát, bốc thăm là trúng thưởng, liên tục, ngày ngày phát tài".Vì vậy, Đỗ Trọng Lê dùng biểu diễn nhân ngư làm trụ cột, trắng trợn lùng bắt sinh vật biển, lợi dụng rạp xiếc hình thức biểu diễn lưu động, vừa đánh cờ hiệu "người và nhân ngư chung sống hoà bình", vừa kiếm chậu đầy bát đầy.Nguyên chủ là nhân ngư tóc bạc khó có được, mẹ Cơ Tâm Âm nói cho cậu ta, cậu ta là hải thần trên trời hạ xuống, trên người ẩn dấu sức mạnh thật lớn, nhất định phải mang mọi người trở về Atlantis.Thế nhưng, Đỗ Trọng Lê đồng dạng nhìn trúng xinh đẹp làm người ta kinh ngạc của nguyên chủ, mỗi ngày dùng mẹ cậu ta làm uy hiếp, thúc ép cậu ta biểu diễn "Cá vượt Long môn".Nguyên chủ không nhẫn tâm mẹ lại bị người cặn bã này bắt nạt, liền không thể làm gì khác hơn là vừa biểu diễn, vừa tìm kiếm phương pháp trở lại vùng biển.Thế nhưng, Đỗ Trọng Lê lại càng ngày càng ngày càng táo tợn.Nhân ngư khác nhảy năm trăm mét, nguyên chủ bắt buộc nhảy một nghìn mét.Hơn nữa, độ cao dây thép còn tăng thêm dài dài.Hôm qua, nguyên chủ đã liên tục biểu diễn hai mươi mấy tiếng đồng hồ, rốt cuộc, ở lúc nhảy dây thép km cuối cùng, hết hơi hết sức.Tổn thương cắt vảy, rớt xuống từ km trên cao, kết thúc cả đời ngắn ngủi lại đau khổ.Đỗ Ích Minh mới vừa nãy đút cậu cho cá mập, chính là cháu trai ruột của Đỗ Trọng Lê!===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0182: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 3


CHƯƠNG 0182: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 3EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Xem xong nội dung vở kịch, Tư Căng đã chữa trị tốt vết thương trên người, cặp mắt đào hoa xinh đẹp lóe lóe, hỏi:[nội dung vở kịch lần này liên quan đến đấu tranh chủng tộc a, nội dung vở kịch cảnh sát trưởng mới viết là có trình độ!][a?

Đúng...

Đúng đúng vậy!]Vừa nghe đến "Cảnh sát trưởng" hai chữ này, Tiểu Yêu thì theo bản năng nhớ lại thằng xui xẻo bị Tư Căng vây ở trong trận pháp, mỗi ngày lăng trì nát hồn kia.Nhịn không được rùng mình một cái.Sau khi đầu óc quay lại, vội vã giải thích nói:[thế nhưng, cảnh sát trưởng mới này rất tốt!

Tính cách ôn nhu, lớn lên còn đẹp trai, nghe nói là chỗ chấp pháp thiên đình Thanh Vân đế quân tự mình sắp xếp kia!][Thanh Vân đế quân giúp đỡ Lâm Uyên thiên quân đăng cơ, còn là bạn tốt tri kỷ nhiều năm của ngài, người hắn sắp xếp nhất định là rất đáng tin!]'Ừm.'Tư Căng qua quýt bình thường gật đầu, hỏi ngược lại:'Ta lại không nói muốn giết cảnh sát trưởng mới, ngươi căng thẳng cái gì?

Ở trong lòng ngươi ta thì không giảng đạo lý như thế?Tiểu Yêu: [không phải không phải không phải!!

Đại nhân uy vũ, đại nhân chính nghĩa, đại nhân...]'Được rồi.' Tư Căng cắt đứt nó: 'Nhiệm vụ của ngươi hoàn thành rồi, đi ăn cơm chó đi, nhớ kỹ, không được hủy nhà.'Cậu là phát hiện rồi, Tiểu Yêu Nhi biến thành Husky tinh thần thể lực dồi dào, không để ý thì sẽ làm thức hải của cậu loạn một đoàn.Cho nên, Tư Căng cướp đi tất cả kẹo que của Tiểu Yêu Nhi, tỏ vẻ trả thù![ngao ô ~ biết rồi ~]Tiểu Yêu mất mát leo trở về ổ chó nhỏ, nhìn thấy một bóng cao su nhỏ mua trước đó không lâu, lại nhịn không được muốn tháo.Tư Căng:...Cậu dứt khoát dùng thần lực làm dây xích chó, buộc Tiểu Yêu lại.Rồi sau đó, thông qua vại thủy tinh lớn trước mặt, nhìn chung quanh cả phòng.Sắc bén phát hiện một camera lỗ kim đang quay chụp về phía mình.

Vị trí giấu camera kia vô cùng tốt, cậu cũng là dựa vào thần lực mới phát hiện, tuyệt đối không phải là nhân viên công tác rạp xiếc tự mình để ở chỗ này.Nhất định là có người ngoài tiến vào, muốn mượn này tìm kiếm bí mật bên trong rạp xiếc.Như vậy vừa lúc.Bởi vì bất kể là ai, chỉ cần để lộ rạp xiếc ngược đãi nhân ngư, hình tượng giả nhân giả nghĩa Đỗ Trọng Lê kia thật vất vả tạo lên, thì sẽ trong nháy mắt bể nát ngay cả mảnh vụn đều không còn.Nghĩ thông điểm này, Tư Căng từ trên người cá mập xuống, đong đưa đuôi cá xinh đẹp, bơi tới trước vại thủy tinh nhất.Một tay khớp xương rõ ràng vỗ lên hồ cá, con mắt hoa đào khẽ chớp, mắt chứa làn thu thuỷ, nhìn quanh sinh tình.Dùng ngôn ngữ của nhân loại mở miệng xin giúp đỡ:"Mau cứu tôi, bọn họ muốn giết tôi, mau cứu tôi."

Tư Căng tuy rằng chữa trị vết thương trên người nguyên chủ, thế nhưng vảy cá mọc ra còn cần thời gian.Cùng lúc nói chuyện, đuôi cá mất vảy hơi hơi đong đưa.Mềm mại không xương, mị hoặc sẵn có....Một chỗ khác củ Camera, viện nghiên cứu sinh vật biển.Mấy nghiên cứu viên mặc áo khoác trắng đang hướng về phía màn hình, mắt cũng không chớp nhìn trong màn hình lớn, Tư Căng có thể khống chế cá mập trắng.Mấy nghiên cứu viên mới tới kích động cầm bút ghi chép:"Giáo sư Giang, anh nhìn thấy không?

Quá thần kỳ, nhân ngư vậy mà thật sự có thể khống chế sinh vật biển!"

"Sinh vật biển cũng đều là rất hung mãnh, nếu như nhân ngư phát động chiến tranh, nhân loại có thể lần thứ hai rơi vào nguy cơ sinh tồn hay không?"

Mấy cô bé tuổi không lớn lắm lại đỏ mặt:"Đừng nghe bọn họ nói bậy, giáo sư Giang, nhân ngư này thật đẹp mắt a, tôi có thể nghỉ phép đi rạp xiếc xem biểu diễn sao?

Thật muốn sờ sờ vây cá QQ của cậu ta."

"Mặc dù, nhưng, tốt đi tôi cũng muốn!"

Mười mấy người tranh chấp cho nhau, đều có cái nhìn riêng của mình.Nhưng duy chỉ có giáo sư Giang bọn họ ủng hộ ở giữa nhất lại từ đầu đến cuối không nói được một lời.Giang Lâm Uyên tựa hồ bị nhân ngư trong màn ảnh hấp dẫn rồi, nhìn chằm chằm màn hình lớn màu xanh lam huyền bí hình ước chừng sững sờ năm phút.Một giọt nước mắt vậy mà không tự chủ trượt xuống.Y không muốn khóc.Thế nhưng, không biết tại sao, nhìn thấy vết thương trên đuôi nhân ngư kia, trái tim thì không khỏi vô cùng đau đớn.Y mở miệng, thanh âm trầm thấp dễ nghe chứa đầy đau lòng:"Con nhân ngư kia, đang cầu cứu."===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:[đoàn tử] tin ta tin ta, toàn bộ thần cảnh lần này là người tốt, người tốt cực kỳ, đều là thiên vị Căng Căng!---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0183: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 4


CHƯƠNG 0183: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 4EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Điểm quan tâm đặc biệt của Giang Lâm Uyên, đánh vỡ tranh luận của tất cả mọi người.Mười mấy nghiên cứu viên trong nháy mắt rơi vào yên tĩnh.Có nữ sinh tỉ mỉ phát hiện khác thường của Giang Lâm Uyên, trong lòng nhịn không được chấn động:"Giáo sư Giang, làm sao khóc rồi?"

"Thật sự nga, con nhân ngư kia thật sự đang cầu cứu."

Nữ sinh khác chăm chú nhìn màn hình, hai phút sau, tinh chuẩn phiên dịch ra khẩu hình của Tư Căng:"Cậu ta đang nói, mau cứu tôi, bọn họ muốn giết tôi!"

"Người rạp xiếc muốn giết cậu ta!!!"

Nghe được câu này, Giang Lâm Uyên hoàn toàn ngồi không yên.Y bỗng nhiên đứng dậy, vài cái cởi bỏ áo khoác trắng, sốt ruột vội vàng hoảng sợ đi ra khỏi phòng nghiên cứu.Một mình để lại mười mấy nghiên cứu viên ngơ ngác đứng tại chỗ."

Giáo sư Giang sốt ruột như thế, là muốn đi làm cái gì?"

"Không biết, trong nhà gặp chuyện không may?

Có thành quả nghiên cứu mới rồi?"

"Tôi cảm thấy, y là muốn đi rạp xiếc cứu nhân ngư đi..."

Chúng nghiên cứu viên:...Thật là kỳ quái, giáo sư Giang lúc giải phẫu thí nghiệm chuột trắng nhỏ và thí nghiệm thỏ trắng nhỏ, không phải là rất máu lạnh sao?Làm sao hiện tại bởi vì một nhân ngư ngay cả cá mập cũng không sợ, gấp gáp thành như vậy?!...rạp xiếc kinh dị liên tục lưu động biểu diễn ở toàn cầu.Mỗi khi đến một thành thị thị, cũng sẽ nán lại trên một tháng.Tháng này, vừa lúc đi tới thành thị chỗ viện nghiên cứu sinh vật biển của Giang Lâm Uyên.Giang Lâm Uyên là cô nhi, từ nhỏ không cha không mẹ, lại cảm thấy hứng thú với biển rộng khác thường.Bởi vì thiên tư thông tuệ, lại có hướng tới thật lớn với biển cả, y vẫn luôn cố gắng nghiên cứu học hỏi.Hai mươi tám tuổi, liền làm giáo sư trẻ tuổi nhất trong viện nghiên cứu sinh vật biển cao nhất đất nước.Thế nhưng, y cũng không giống như giáo sư khác vậy, chỉ mặc áo choàng trắng.Thể chất của y khác hẳn với người thường, thời gian ngủ mỗi ngày cần rất ít.Cho nên, sẽ nhiều ra thời gian dùng cho sinh hoạt.Từ ăn mặc đến phong cách thưởng thức, mọi thứ so với minh tinh đỉnh lưu còn tinh xảo hơn.Cho nên, lại ở trên mạng thu hoạch một sóng fan yêu sắc đẹp.Bọn họ không thích nghiên cứu sinh vật biển.Thế nhưng, sa vào khuôn mặt đẹp của giáo sư Giang.Xe của Giang Lâm Uyên rất nhanh đi tới ngoài cửa rạp xiếc.Chẳng qua, cửa lớn rạp xiếc đóng chặt, y không cách nào tiến vào.Ở bên ngoài đi dạo một vòng, cuối cùng, lựa một tường vây cao năm mét.Lùi về sau mười lăm mét.Chạy lấy đà, vọt người, đạp ở nóc nhà thấp phẳng một bên, nhảy lên, thoải mái tiến vào bên trong rạp xiếc.Lúc đứng lên, Giang Lâm Uyên vỗ vỗ đất trên tay, cảm niệm bản thân mình lúc hai mươi ba tuổi, làm bộ đội đặc chủng một năm kia cực kỳ có ích.Lúc đó, y vì xuống biển sâu tìm tòi nghiên cứu tình cảnh rộng hơn, lựa chọn vào bộ đội đặc chủng hải quân.Sau đó bởi vì đùi phải bị đạn xước da, bị ép xuất ngũ.Thế nhưng, trải qua năm sáu năm chữa trị, chân của y đã tốt rồi, bản lĩnh cả người này cũng giữ nguyên lại.Y nhớ kỹ tất cả vị trí mình trước đây đặt máy thu hình.Nhà triển lãm cá mập...Nhà triển lãm cá mập ở mặt Đông nhất.Giang Lâm Uyên tìm đường trong trí nhớ tìm đến nhà triển lãm cá mập, dựa vào kỹ thuật mở khóa thì học năm đó ở bộ đội đặc chủng chém giết, thoải mái mở ra mật khẩu khóa.Cửa lớn mở ra, ánh trăng chiếu vào.Từng tí ánh trăng rơi ở trên người nhân ngư, tôn lên đuôi cá xinh đẹp của cậu và bọt nước cùng lấp lánh.Ánh sóng trong vắt, tựa như sao dày đặc trong đêm tối, xinh đẹp để cho người ta hít thở không thông.Từ lúc nhân ngư bị phát hiện, Giang Lâm Uyên cũng đã gặp không ít nhân ngư.Thế nhưng, y cho tới bây giờ chưa từng thấy qua nhân ngư xinh đẹp như thế, để cho y động tâm như thế!Y bước nhanh đi tới trước vại thủy tinh, tay vỗ lên hồ cá, mười ngón giao nhau với Tư Căng cách một đường hàng rào trong suốt.Mắt sao có thần lóe một chút đau lòng:"Tôi nên...

Làm sao cứu em..."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0184: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 5


CHƯƠNG 0184: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 5EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Một khắc nhìn thấy Giang Lâm Uyên tiến vào kia, Tư Căng thì biết, cầu cứu của cậu được người yêu phát hiện rồi.Rất tốt, rạp xiếc này, không có mấy ngày để sống nữa.Cậu nhìn bên ngoài vại thủy tinh, ánh mắt cố chấp lại đau lòng của người yêu, bỗng nhiên nhảy ra từ đáy nước.Mang ra một chút bọt nước, cùng với đuôi xanh lam xinh đẹp của cậu, ở dưới ánh trăng, lóe một chút chói lọi.Tựa như sen băng ra nước, trong nháy mắt kinh diễm nghìn dặm giang sơn.Tư Căng chỉ ở giữa không trung dừng hồi mà, liền bình ổn rơi vào ôm ấp của Giang Lâm Uyên.Nước lạnh lẽo bắn tung tóe cả người Giang Lâm Uyên.Thế nhưng, y cũng không cảm thấy lạnh, trái lại cảm thấy rất dễ chịu.Mà càng làm cho y an tâm là, nhân ngư xinh đẹp này hiện tại ở trong lòng y.Đốt ngón tay trắng nõn của Tư Căng giữ chặt tây trang của Giang Lâm Uyên, nhàn nhạt mỉm cười: "Cảm ơn anh."

"Em rời khỏi nước làm sao làm?

Tôi nên làm sao mang em đi?"

Giang Lâm Uyên dù sao cũng là giáo sư, tư duy logic rõ ràng, trước hết suy ngẫm, vẫn như cũ là vấn đề thực tế cá rời khỏi nước."

Hôn tôi."

"Cái...

Cái gì?"

Giang Lâm Uyên có chút hoài nghi lỗ tai của mình.Sau đó lại nghĩ, là không phải là bởi vì nhân ngư không thông với ngôn ngữ nhân loại, cho nên nhân ngư nhỏ này biểu đạt không rõ ràng lắm ý nguyện của mình."

Tôi nói, hôn tôi."

Tư Căng lại lặp lại một lần.Ánh mắt chân thành tha thiết lại quyến rũ, thả thính đến Giang Lâm Uyên tâm thần hoảng hốt.Y nhịn không được nuốt nước miếng một cái, sau một khắc, liền cúi đầu hôn lên.Y thừa nhận, y bị mê hoặc rồi.Y bị một nhân ngư có thể không biết bản thân mình đang nói cái gì, thả thính mất đi lý trí rồi.Y hôn nhẹ môi mỏng lạnh lẽo của thiếu niên.Ở trong nguy hiểm cảm thụ ngọt ngào bất an.Cùng lúc đó, vây cá của Tư Căng dần dần co rút lại, biến thành hai lỗ tai giống như nhân loại vậy.Một cái đuôi cá biến mất, chia làm hai chân dài nhỏ.Im lặng tựa vào trong lòng Giang Lâm Uyên, im lặng hôn trả y.Tư Căng cảm thấy biến thành nhân ngư rất phiền phức, cần cái gì nụ hôn tình yêu đích thật mới có thể biến thành người.Chẳng qua, may là, người yêu của cậu vĩnh viễn đều ở.Phát hiện người trong lòng thay đổi, Giang Lâm Uyên tức khắc thả ra.Chú ý tới trên người Tư Căng chỉ có một quần cụt màu xanh lam, y tức khắc cỡi tây trang ra, vì thiếu niên gầy gò khoác lên.Hỏi: "Như vậy, em thì có thể sinh hoạt ở đất liền rồi?"

Tư Căng gật đầu."

Được, tôi mang em đi!"

Song, Giang Lâm Uyên vừa muốn xoay người, thì bị một chùm tia hồng ngoại phát hiện tung tích.Tiếp theo, tiếng cảnh báo vang, toàn bộ nhân viên đề phòng.Nhân viên công tác chịu trách nhiệm phòng vệ ào ạt trào ra, khiêng vũ khí lớn lớn nhỏ nhỏ, xông về nhà triển lãm cá mập, phòng ngừa bất kỳ tình huống ngoài ý muốn có thể xuất hiện.Trong con ngươi Giang Lâm Uyên không hề sợ hãi, lại ôm chặt thiếu niên trong lòng, trấn an nói:"Đừng sợ, nhắm mắt lại, tôi mang em đi ra ngoài!"

"Ừm."

Tư Căng theo lời nhắm mắt.Cảm thụ tiếng gió thổi lưu động ở bên tai, nghe nhân viên công tác tựa như bệnh tâm thần nổi điên.Rất nhanh, cậu thì dùng thần lực phát hiện, nhân viên công tác tới nhà triển lãm cá mập.Vì vậy, ở đầu ngón tay ngưng tụ ra một chút thần lực, thừa dịp Giang Lâm Uyên không chú ý, đánh vào hồ cá "giam giữ" cá mập.Rầm ——Vại thủy tinh vỡ vụn, bốn năm con cá mập trắng lớn lớn hơn mười thước rơi ra, phảng phất cá nhỏ mắc cạn.Tính tình nóng nảy, lại không giảng đạo lý.Bắt đầu bất chấp tất cả tấn công nhân viên công tác vội vã tới.Tư Căng cố ý để cho Tiểu Yêu ở lại quay video, đồng thời phát sóng trực tiếp cho cậu.Nhìn kẻ địch kêu rên, nghe tiếng kêu thảm dễ nghe, cùng với Giang Lâm Uyên, rời khỏi rồi rạp xiếc.Giang Lâm Uyên một đường ôm cậu lên xe, sợ cậu lạnh, còn ở trong xe mở hệ thống sưởi hơi.Nhưng mà, xe vừa muốn khởi động, trước mặt thì bị một người ngăn cản.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0185: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 6


CHƯƠNG 0185: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 6EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Đỗ Ích Minh cầm một roi dài mang gai, hung thần ác sát đứng ở trước xe.Nâng tay, hết sức lắc lắc về phía Tư Căng ghế sau của xe, uy hiếp nói:"Tư Căng, xuống tới!"

"Đừng ép tao đánh mày!

Tức khắc xuống đây!"

Roi này, là hắn trước đây thường xuyên cầm tới đánh nguyên chủ.Thân roi đầy gai ngược.Đánh xuống, nhất định sẽ cạo vài miếng vảy cá.Đau đớn nhổ vảy, đối với nhân ngư tới nói, tương đương với nhân loại gãy tay gãy chân.Trong cuộc đời hai mươi năm ở rạp xiếc, nguyên chủ không ít bị roi này dằn vặt.Mỗi lần nhìn thấy nó, thì sẽ phản xạ có điều kiện sợ hãi.Cho nên, Đỗ Ích Minh mới dám một mình đến đây.Hắn biết, chỉ cần có roi này ở tay, Tư Căng súc sinh không nghe lời này, thì nhất định sẽ ngoan ngoãn đi theo hắn trở về.Quả nhiên, Tư Căng phản xạ có điều kiện rút lui về phía sau.Đó cũng không phải tâm tình của Tư Căng, mà là bản năng sợ hãi đối với roi đáng sợ kia của nguyên chủ.Nhìn thấy phản ứng của Tư Căng, trái tim Giang Lâm Uyên lại nhịn không được co thắt một cái.Nhất định là khốn nạn này, thường xuyên cầm roi mang gai ngược đãi nhân ngư!Nghĩ đến điểm này, Giang Lâm Uyên tức khắc mở cửa xe, muốn đi xuống đánh hắn một trận.Thế nhưng, vừa muốn đi đụng cửa xe, thì bị Tư Căng kéo lấy góc áo.Y quay đầu lại, nhìn về phía nhân ngư nhỏ gầy gò rõ ràng phía sau, trấn an nói:"Ngoan, tôi đi một lát sẽ trở lại tới."

"Không cần."

Dứt lời, Tư Căng liền dùng thần lực chuyển dời Giang Lâm Uyên đến trên ghế phụ lái.Bản thân mình lại ngồi ở ghế lái.Khóe mắt cậu mang cười, trong con ngươi màu xanh lam trong suốt tràn đầy hưng phấn che không che đậy được:"Trực tiếp đụng vào đi thì tốt rồi!"

Nói xong, không đợi Giang Lâm Uyên phản ứng kịp, liền đạp chân ga, trực tiếp đụng vào Đỗ Ích Minh dương dương đắc ý.Đèn xe trong nháy mắt lung lay một nhịp.Trước mặt Đỗ Ích Minh tức khắc một mảnh trắng bệch.Tư Căng là điên rồi sao?Cũng dám đụng hắn!!!Không còn kịp suy tư nữa, Đỗ Ích Minh tức khắc ném roi xuống, vừa tránh ra.Thế nhưng, tốc độ xa không bằng Tư Căng,Ầm!Xe hơi và người chạm vào nhau, phát ra một tiếng ồn ầm ĩ.Không khẳng định sống hay chết, Tư Căng liền nghênh ngang mà đi.Đỗ Ích Minh bị đụng gãy một chân.Chân gãy vừa lúc đặt ở trên roi mang gai.Gai ngược sắc nhọn đâm thủng da, không có vào máu thịt, đau đến hắn liên tục thét chói tai, trước mặt từng đợt biến thành màu đen."

A a a!

Đau chết mất!!!"

"Tư Căng!

Mày chờ cho tao, tao nhất định sẽ làm cho mày súc sinh kia trả giá thật lớn!!!"...Trên ghế lái, Tư Căng cũng không biết có người sẽ không buông tha cậu.Cậu chỉ là chìm đắm ở trong niềm vui báo thù bắt đầu, khóe mắt khẽ nhếch tràn đầy mừng rỡ điên cuồng, hỏi:"Một tiếng "ầm" mới vừa nãy kia, êm tai sao?"

"Êm tai."

Giang Lâm Uyên ngồi ở vị trí kế bên tài xế, nhàn nhạt trả lời:"Nhưng em nếu là đụng chết hắn, tôi xử lý sẽ có chút phiền phức."

"Đơn giản."

Tư Căng nói: "Anh có thể giao tôi ra, như vậy chuyện thì không có quan hệ gì với anh rồi."

"Tôi không nỡ."

Giang Lâm Uyên đáp không chút do dự, lúc nhìn chăm chú vào Tư Căng, con ngươi được tình yêu thắp sáng, ở trong đêm tối, lấp lánh rực rỡ."

Tại sao?"

Tư Căng biết rõ còn hỏi: "Thấy sắc nảy lòng tham?"

"Coi là vậy đi."

Giang Lâm Uyên không phủ nhận.Y cũng không biết tại sao.Y mấy năm nay vẫn luôn chuyên tâm nghiên cứu, không lòng dạ nào yêu đương.Không biết ném thư tình của bao nhiêu cô bé đỏ mặt đưa tới.Hiện tại, lại trầm mê đến nước này với nhân ngư nhỏ chỉ gặp mặt một lần đến nước nàyY muốn tới gần Tư Căng, muốn yêu cậu, muốn dùng hết toàn lực đi bảo vệ cậu.Loại cảm giác này đến từ chính chỗ sâu linh hồn, không có bất kỳ lý do gì.Cũng không cần bất kỳ lý do gì.Nói "Yêu từ cái nhìn đầu tiên" quá khiến người ta cảm thấy khó chịu rồi."

Thấy sắc nảy lòng tham" thì "Thấy sắc nảy lòng tham" đi.Dù sao lừa gạt về nhà nuôi nuôi, cũng có thể nói là "Lâu ngày sinh tình" rồi.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0186: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 7


CHƯƠNG 0186: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 7EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Giang Lâm Uyên mở ra hướng dẫn, nhập địa chỉ nhà mình vào, nói với Tư Căng:"Em trước khi từng lái qua xe sao?"

"Không có."

Tư Căng trả lời cẩn thận lại điên cuồng: "Tôi là nhân ngư, không chỗ có thể thi bằng lái."

"Vậy em hiện tại biến thành người rồi, tôi có thể dẫn em đi học."

Giang Lâm Uyên rất khoan dung với cậu, cũng rất tin tưởng, nói:"Đi nhà tôi đi."

"Được a."

Tư Căng đi theo hướng dẫn, quẹo thật nhanh chỗ ngoặt thay đổi tuyến đường, chạy thẳng tới biệt thự của Giang Lâm Uyên....Giang Lâm Uyên thích chỗ yên tĩnh, thích chỗ dựa vào núi bên nước.Cho nên, cố ý tìm đội thi công ở vùng ngoại ô xây một tòa biệt thự lớn năm tầng.Bố trí của vườn hoa sau biệt thự có một hồ bơi cỡ lớn hai trăm mét vuông, là chỗ y bình thường rèn luyện thân thể.Thời tiết đầu thu, gió lạnh hiu hiu.Tư Căng mở cửa xe, thì bị gió trước mặt thổi qua.Trong gió mang một chút bụi, rơi ở trên da trắng nõn ngọc của cậu.Tư Căng:...Sau khi biến thành nhân ngư, nhiều thêm chút bệnh ưa sạch sẽ.Cậu không chút khách khí nói ra yêu cầu: "Ôm tôi đi tắm."

"Được."

Giang Lâm Uyên nguyện ý ôm cậu.Nhân ngư nhỏ nhẹ nhàng.Có chút điên, có chút ngoan, có chút hoang dã.Tuy rằng vướng tay chân, lại để cho người ta nhịn không được muốn cưng chiều.Y trước tiên đặt Tư Căng ở trên ghế sa lon phòng khách, lại đi phòng tắm thả nước nửa bồn tắm.Khẳng định nước ấm không thành vấn đề, mới ôm nhân ngư nhỏ đi vào, nói:"Em trước tiên ở chỗ này đi, tôi đi ra ngoài đổi khăn trải giường một chút."

Lúc nói chuyện, cố ý ở hai chữ "khăn trải giường", bỏ thêm trọng âm.Kỳ thực, y chính là quan sát ra Tư Căng có bệnh ưa sạch sẽ, không muốn để cho cậu không thoải mái.Thế nhưng, lời nói ra, thì thay đổi hương vị.Tư Căng: Bắt nạt tôi nhân ngư nhỏ nghe không hiểu ngôn ngữ của nhân loại?

LSP*!*LSP 老色痞 (lǎo sè pǐ) tên già dêCậu nhướng mày, cũng không vạch trần Giang Lâm Uyên: "Cảm ơn."

Sau khi Giang Lâm Uyên đi, Tư Căng trong bồn tắm ngâm trong chốc lát.Phát hiện chẳng qua phút chốc, đuôi vậy mà lại dài ra.Cậu theo bản năng đi vỗ lỗ tai của mình.Quả nhiên, đụng phải không phải là vành tai, mà là vây cá hình quạt.Tư Căng:...Thì ra, thay đổi người còn có thời gian hiệu lực?Thôi được rồi, trước tiên cứ như thế đi.Cậu nhắm mắt lại, im lặng dựa vào ở trong nước.Tóc bạc đến eo ướt sũng khoát lên trên vai, còn đang từng giọt từng giọt nước đi xuống.Chỉ chốc lát sau, Tiểu Yêu ôm máy chụp hình, mắt ngấn lệ, run lẩy bẩy chạy như điên trở về.Vừa vào phòng, thì không quan tâm vọt vào thức hải của Tư Căng.Rúc vào ổ chó nhỏ của mình, nhanh như bay đắp chăn nhỏ màu hồng phấn của mình lên.Cẩn thận từng li từng tí lộ ra một cái đầu chó nhỏ, nâng máy chụp hình lên:[đại...

Đại nhân, đây là video rạp xiếc gây tê cá mập tôi quay tốt, vì ngài, tôi còn chạy đến nhà triển lãm nhân ngư chụp ảnh chụp nhân ngư bị thương, có thể giúp ngài vạch trần rạp xiếc ngược đãi nhân ngư.][a a a a ~ cá mập thật đáng sợ thật đáng sợ!][quá làm khó bé thống rồi!][(д;)]'Ngoan.' Tư Căng an ủi một câu, dùng dùng thần lực biến ảo một cuộn giấy vệ sinh, ném tới trước mặt Tiểu Yêu: 'Cho ngươi gỡ.'Tiểu Yêu ngừng nức nở, rũ hai cái lỗ tai xuống chậm rãi dựng thẳng lên, ủy ủy khuất khuất duỗi móng, đụng đụng giấy vệ sinh.Sau một khắc, ánh mắt thì sáng lên.Tư Căng lại đơn giản nhìn thoáng qua video Tiểu Yêu mang về.Khẳng định có thể chứng minh rạp xiếc bố trí vũ khí, cố ý ngược đãi, mới yên tâm tiếp tục nhắm mắt.Giang Lâm Uyên đẩy cửa mà vào.Lọt vào trong tầm mắt, liền là một bộ bức tranh mỹ nhân chấn động lòng người.Trái tim thật vất vả bình phục lại, lần thứ hai ầm ầm nhảy dựng lên.Y rõ ràng nhiều lần nhắc nhở bản thân mình, phải chiếu cố thật tốt nhân ngư nhỏ, muốn lâu ngày sinh tình với cậu.Nhưng nhân ngư nhỏ nếu là vẫn luôn như vậy.Nhưng thì thật sự phải "Ngày" lâu sinh tình rồi a.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0187: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 8


CHƯƠNG 0187: HẢI HOÀNG ĐẠI NHÂN, HOAN NGHÊNH TRỞ LẠI ATLANTIS 8EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Giang Lâm Uyên ho khẽ hai tiếng, khẽ khép cửa lại.Đứng ở ngoài cửa, hít sâu ba lần.Khẳng định bản thân mình sẽ không nói ra cái gì không, mới cất bước đi về phía Tư Căng, giả vờ bình tĩnh hỏi:"Em làm sao lại biến về rồi?"

Tư Căng liền vứt vấn đề cho Tiểu Yêu.Tiểu Yêu đang gỡ giấy vệ sinh bớt thời giờ trả lời:[bởi vì một cái hôn chỉ có thể giữ cho ngài biến thành người một giờ!

Muốn nghĩ lại thay đổi, còn phải lại hôn, muốn nghĩ có thể tự do đổi hai loại hình thái người và nhân ngư, thì phải...]Tiểu Yêu nhịn không được lộ ra ý cười dì, dùng nhỏ móng vuốt che miệng lại:[như vậy như vậy, lại như vậy như vậy!]Tư Căng:...Nhân ngư thật sự phiền phức!Cậu trả lời: "Có thể đến trong nước thì như vậy rồi đi, hôm nay tôi đi hồ bơi lớn sân sau của anh ngủ."

"Bên kia nước quá lạnh rồi."

Thanh âm của Giang Lâm Uyên vô cùng giàu có từ tính, lúc ôn nhu nói chuyện, chỉ nghe một câu, liền có thể để cho người ta đỏ mặt tim đập.Y ngồi xổm ở bên cạnh Tư Căng dỗ:"Sau khi vào thu tốt nhất không nên ở đằng kia ngây ngô, vẫn là trong nhà ấm áp."

Tư Căng bất mãn bĩu môi: "Nhưng tôi không muốn ở trong hồ cá."

"Tôi có biện pháp để cho em phục hồi như cũ."

Giang Lâm Uyên đưa tay vớt cá nhỏ lên, cúi đầu, khẽ hôn tới.Thế nhưng lúc này đây, y không hề kinh ngạc với thay đổi của thiếu niên, trái lại đơn thuần hưởng thụ nụ hôn này.Trái tim không chịu khống chế nhảy lên, tỏ rõ y vui vẻ.Hôn đủ rồi, mới lưu luyến không rời buông ra.Môi của cá nhỏ đỏ rồi.Giống như anh đào, đẹp đẽ đáng yêu.Trong cặp mắt đào hoa mị hoặc lóe từng tí óng ánh.Giống như là không chịu thua, giống như là nén giận, lại giống như là đang nổi lên biện pháp xấu gì chỉnh y.

Giang Lâm Uyên phân biệt không ra biểu tình trong mắt Tư Căng, lại khó khăn quay đầu chỗ khác.Mẹ kiếp!

Bộ dáng như vậy quá để cho người ta muốn hung hăng bắt nạt rồi!Y khó khăn quay đầu chỗ khác, mắt không chớp đặt Tư Căng vào bên giường.Mới vừa muốn nói một câu: "Tôi ngày mai đi ra ngoài mua mấy bộ quần áo cho em."

Lại bị Tư Căng một chân đạp xuống.Đá xong một chân này, Tư Căng chuyển tay ném chăn và gối đầu tất cả cùng một lúc cho Giang Lâm Uyên.Tu hú chiếm tổ, lại không được nói chen vào: "Anh ngủ trên mặt đất."

Giang Lâm Uyên cảm thấy tủi thân: "Tại sao?

Tôi cứu,, tôi nuôi em?"

"Bởi vì anh yêu tôi."

Tư Căng trả lời bá đạo vả lại không giảng đạo lý: "Hơn nữa, anh có chút chỗ không an phận."

Giang Lâm Uyên:...Tốt đi, dù sao cũng là người liếc thấy thì động tâm.Nga không, nhân ngư.Y nhịn!Vì vậy, ngoan ngoãn cầm chăn lên trải ra sàn.Nằm xuống, mắt không chớp nhìn thiếu niên tuyệt đẹp.Một mảnh tóc bạc của cậu rơi xuống ở mép giường, Giang Lâm Uyên nhịn không được đưa tay nắm lấy."

Tóc em thật sự tốt."

Y cảm thán.Phút chốc sau, lại nhịn không được hỏi: "Em gọi...

Tư Căng?

Là hai chữ nào?"

Ngoài cửa rạp xiếc, y nghe được Đỗ Ích Minh gọi qua như thế.Tư Căng dung túng động tác nhỏ của y, một tay chống đầu, trả lời:"Tư trong quản lý sinh mệnh*, Căng trong kiêu căng."*tư mệnh"Thật là dễ nghe."

Giang Lâm Uyên nói: "Tôi họ Giang, lấy hai chữ Lâm Uyên.

Rất vui quen biết em."

Nói xong, dừng một chút, lại bổ sung rồi một xưng hô: "Thân ái à."

Ba chữ cuối cùng, bất ngờ không kịp đề phòng bật thốt lên, thả thính đến đáy lòng Tư Căng khẽ động, nhịn không được dời ánh mắt đi, nhìn về phía người đàn ông trên mặt đất.Rất lâu, không gặp được tiểu thiên quân biết thả thính như thế rồi.Để cho cậu có chút không mấy thích ứng.Không có người chú ý tới, Tư Căng luôn luôn nắm giữ quyền chủ động lặng lẽ đỏ lỗ tai.Thế nhưng, cậu cũng không nguyện ý tỏ ra yếu kém.Chỉ là nhắm mắt nói câu: "Ngủ ngon."

Liền dần dần tiến vào giấc mơ đẹp.Cậu mệt rồi, cần phải nghỉ ngơi thật tốt.Cậu đoán, trải qua y ầm ĩ như thế, rạp xiếc kinh dị nhất định sẽ đại loạn, biểu diễn sớm định ra cho ngày mai không có khả năng không làm điều chỉnh.Đến lúc đó, cậu thì muốn để cho Đỗ Trọng Lê và Đỗ Ích Minh tìm hiểu một chút, cái gì gọi là hiện trường nhục như con trùng trục cỡ lớn chân chính!Còn phải quang minh chính đại mang mẹ nguyên chủ đi ra!===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom