Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0029: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 29


CHƯƠNG 0029: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 29EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Hắn lúc đầu cho rằng Bạch Tư Căng không còn người đại diện, bôi đen một lần cũng sẽ không có việc gì.Thì muốn dựa vào cái tin tức này thu hút sự chú ý để tìm lưu lượng.Căn bản không có nghĩ đưa bản thân mình vào cục cảnh sát!Càng không nghĩ tới, người đại diện Tư Căng mới ký là Lạc Lâm Uyên.Lạc Lâm Uyên dựa lưng vào Truyền thông Hằng Tinh, vẫn luôn là thủ lĩnh dẫn đầu của giới giải trí, nếu như bị y cắn chặt, bản thân mình nhưng thì thật sự lăn lộn không nổi nữa!Tổng biên tập vội vã làm cho cả ban biên tập suốt đêm tăng ca, viết một phần bài văn xin lỗi thật dài.Tự mình lại đi gỡ bỏ bài Weibo nói xấu Tư Căng kia.Chính là Weibo hệ thống Weibo không biết đụng phải tà ma gì, chỉ là một bài Weibo liên quan tới Bạch Tư Căng kia, như thế nào cũng gỡ bỏ không được.Hắn vô số lần khởi động lại máy vi tính, lại tắt đi.Gỡ Weibo, lại download.Đều chẳng ăn thua gì.Chỉ có thể ở bên trong bài văn xin lỗi thật dài tỏ rõ "Weibo không cách nào gỡ bỏ".Thế nhưng, Thế nhưng, dân mạng làm sao sẽ tin chứ?—— không phải là muốn dựa vào cái này kiếm lưu lượng sao?

Nổi tai tiếng cũng là một loại nổi, người nào không biết a?—— Weibo mấy người quản lý chính mình gỡ bỏ không được?

Lừa quỷ hả?—— mọi người đừng bình luận nữa, hắn chính là muốn tìm mắng, chúng ta mắng càng nhiều, lưu lượng của bọn họ càng lớn.

Bỏ theo dõi bỏ theo dõi —— bỏ theo dõi +1—— bỏ theo dõi +10000000000086Nhìn thấy chỗ này, khóe môi Tư Căng hơi hơi cong lên, xoay người trở về phòng lấy ra một cái laptop.Đặt ở trên bàn trà.Mở trình duyệt web ra.Nhập vào một chuỗi chuỗi địa chỉ trang web.Tiểu Yêu nghi hoặc nháy mắt mấy cái: [Đại nhân, ngài đây là...

Muốn xem bộ phim truyền hình để ăn mừng một trận?]"Ừm."

Trong mắt Tư Căng lóe ánh sáng:"Bộ phim này rất đặc sắc, ngươi xem kỹ."[Nga.] Tiểu Yêu rất đơn giản thuần khiết, nghiêm túc nhìn chằm chằm màn hình.Rất nhanh, trên màn ảnh xuất hiện biểu đồ tọa độ kinh đô xuất hiện trên màn ảnh.Tư Căng rất nhanh đánh dấu ra địa chỉ của Tô Minh Triết.Chụp màn hình, đăng ký một tài khoản phụ công khai ở trên mạng.Sau đó, mở camera gần nhà Tô Minh Triết ra, trên màn ảnh dần dần xuất hiện một tòa biệt thự hai tầng.Là nhà của Tô Minh Triết.Tư Căng thích ý dựa vào ở trên ghế sa lon, nhìn chằm chằm màn hình một cách thú vị:[Yêu Nhi, xem kỹ, trò hay phải mở màn.]Rất nhanh.Hàng loạt người hâm mộ vây quanh bên ngoài nhà Tô Minh Triết, hô to khẩu hiệu, mạnh mẽ yêu cầu hắn đứng ra xin lỗi.Sau khi xem hiểu đang làm cái gì, Tiểu Yêu kích động trong nháy mắt nhảy dựng lên:[A a a!

Thao tác này quả thực bùng nổ a!][đại nhân yyds*!]*yyds 永远的神 (yǒngyuǎn de shén) mãi mãi là thần...Bên kia, Tô Minh Triết khóa chặt tất cả cửa sổ trong nhà, trốn ở trong phòng ngủ không dám ra.'Tại sao?

Rõ ràng là Bạch Tư Căng không cần mặt mũi nữa, hắn tại sao phải xin lỗi Bạch Tư Căng?!

Đám dân chúng ngu dốt này bị mù rồi sao, Bạch Tư Căng từ tướng mạo đến trình độ nghệ thuật, chỗ nào mạnh hơn hắn?

Tại sao đều muốn bảo vệ Bạch Tư Căng!'Trong nhà khắp nơi đều bị vây chặt, những người ái mộ sẽ không cưỡng bức đột nhập vào nhà dân, Tô Minh Triết cũng vẫn luôn trốn không có dám ra ngoài.Hắn cố gắng gọi điện thoại cho người đại diện xin giúp đỡ, thế nhưng, điện thoại căn bản thì nhận không gọi được.Bởi vì ở giới giải trí, nhất là giới điện ảnh và truyền hình, căn bản không có người sẽ vì hắn, đắc tội Lạc Lâm Uyên!Nghe trong điện thoại di động phát tin "đối phương tạm thời không thể kết nối", Tô Minh Triết rơi vào tuyệt vọng thật sâu.Hắn xong rồi, không người nào nguyện ý giúp hắn.Sự nghiệp của hắn, đời người của hắn, hoàn toàn bị hủy rồi!Mà hắn, ngoại trừ trốn ở trong chăn khóc, nào đều không làm được gì cả!Hu hu hu ~...Bên ngoài màn hình, Tư Căng đang hứng thú xem kịch, bỗng nhiên, chuông cửa vang lên vang.Cậu thu nhỏ camera, mở camera video cửa.Liếc, đã nhìn thấy một người mặc; áo khoác ngoài đen, mang mũ lưỡi trai, kính râm và khẩu trang đen.Tư Căng muốn trả lời một câu: "Chỗ này không nhận hành vi cướp đột nhập", thế nhưng mới vừa mở miệng, thì phát hiện gương mặt này nhìn có chút quen mắt.Lạc Lâm Uyên?Cậu đứng dậy đi mở cửa, mang hồ ly ăn mặc như "giặc cướp" về nhà.Cười hỏi: "Đạo diễn Lạc, ngài ăn mặc như này, đây là chuẩn bị cướp tiền hay là cướp sắc?"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0030: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 30


CHƯƠNG 0030: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 30EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Lạc Lâm Uyên lấy kính râm xuống, lộ ra mắt hồ ly xinh đẹp dài nhỏ, không có ý tốt tới gần con mồi của mình:"Nếu Căng Căng đều đã nói nói như thế, vậy tôi không bằng, cướp sắc đi?"

Tư Căng lùi về sau từng bước một theo động tác của y, cuối cùng, bị hồ ly đẩy mạnh ngã lên trên ghế salon thuần trắng.Cặp mắt đào hoa tuyệt đẹp của thiếu niên; hoàn toàn chứa ý cười, cực kỳ giống máu loang ra trên tay y ngày kia.Lạc Lâm Uyên cúi đầu, hôn hôn cặp mắt kia, nhẹ giọng trấn an:"Trẻ con nhà tôi chịu oan ức, tôi xem xem có khóc nhè hay không?"

Tư Căng khinh thường: "Chú không phải là nói thích nhìn tôi khóc?

Nói dáng vẻ khóe mắt mang nước mắt của tôi đặc biệt xinh đẹp?"

"Tôi thích nhìn em khóc ở trên giường, không thích nhìn em khóc bởi vì chuyện khác."

Lạc Lâm Uyên rất thành thực:"Tôi trước khi tới, đã giao vụ án của Tiêu điểm Giải trí cho luật sư rồi, ngày mai liền sẽ kháng cáo lên tòa án.

Yên tâm, bảo bối của tôi có năng lực thật sự, tôi tuyệt đối sẽ không để cho em chịu oan ức."

Tư Căng chớp mắt: "Vậy chú còn ở lúc nơi đầu sóng ngọn gió tới nhà tôi?"

Lạc Lâm Uyên cúi đầu, khẽ hôn lỗ tai Tư Căng một cái:"Chính là muốn lúc này tới a, em không cảm thấy như vậy mới có cảm giác yêu đương vụng trộm, càng kích thích sao?"

Xúc cảm mềm mại tê dại thuận theo lỗ tai thấm vào tận xương tủy.Chọc cho Tư Căng run rẩy một trận."

Lúc này thì không được rồi?

Ở phòng thay đồ không phải là rất lợi hại sao?

Đây cũng không phải là dáng vẻ của người làm ông xã a."

Âm thanh nhẹ nhàng rơi vào lỗ tai.Trong khiêu khích mang đủ cám dỗ.Tư Căng nảy sinh ác độc.Cắn một cái vào trên cổ của tên cầm thú nào đó.Mùi máu tươi lan tràn ra ở giữa răng môi.Chỗ tối, Tư Căng hơi ngẩn ra, màu con ngươi trong nháy mắt biến đỏ.Nhưng chỉ là trong nháy mắt, thì mờ lại, khôi phục đen nhánh trước đây.Trái tim Tư Căng bị chấn động rồi.Cậu cũng không phải là hùng mạnh đến không gì làm không được.Lúc đó nổ hết Thiên giới, bản thân cậu cũng bị thiệt hại nghiêm trọng.Tâm mạch bị hao tổn, chỉ đợi tiêu tán.Cậu che vết thương cả người, khập khiễng đi qua đống gạch vụn ánh lửa khắp bầu trời, chuẩn bị tìm chỗ vẻ vang kết thúc vẻ vang.Thế nhưng, một khắc trước khi tiêu tán, có thần ký kết huyết khế rồi cậu, dùng máu của mình cứu sống cậu.Cậu vẫn luôn không biết thần này là người nào.Thế nhưng, cậu nhớ kỹ mùi máu.Vậy mà là...

Lạc Lâm Uyên...Tư Căng nhả ra, tàn nhẫn mạnh mẽ trong con ngươi đều rút đi, dính vào một tia yêu thương dịu dàng.Cậu vội vã đi cầm hộp thuốc, cẩn thận từng li từng tí lau vết thương cho Lạc Lâm Uyên.Ngoan giống như một con thú nhỏ vậy.Tự nhiên chọc người thương yêu.Lạc Lâm Uyên ngẩn người, nhịn không được ôm trong lòng càng chặt.Dở khóc dở cười nghĩ: 'Thật là kỳ quái, rõ ràng bị thương là mình, em ấy lại giống như mất hồn vậy.Thẳng đến vết thương kia không còn chảy máu nữa, Tư Căng mới không động.Cậu rúc ở trong lòng Lạc Lâm Uyên trong chốc lát, sau khi khẳng định đây là ân nhân cứu mạng của mình.Đứng dậy, chỉ chỉ màn ảnh máy vi tính trên bàn:"Anh trước tiên xem kịch vui, em đi nấu cơm."

Lạc Lâm Uyên không rõ thay đổi kỳ kỳ quái quái của trẻ con từ đâu mà đến, chỉ cưng chiều gật đầu:"Có cá nướng sao?"

Tư Căng:...Cậu nhớ cá nướng thơm ngào ngạt trong thùng rác, lúng túng cười cười:"Cái đó, cải bẹ trắng xào giá đỗ* kỳ thực ăn cũng rất ngon."* cải bẹ trắng xào giá đỗ 白菜炒豆芽Lạc Lâm Uyên từ bên trong vẻ mặt thay đổi của cậu nhìn ra mất tự nhiên, hỏi:"Em vứt cá nướng của tôi rồi?"

Tư Căng thiếu chút nữa xù lông.Hồ ly không hổ là hồ ly.Thật sự là nhìn thấu lòng người."

Không có việc gì, vậy tôi đêm nay muốn ăn món khác."

Lời Lạc Lâm Uyên nói có ý tứ sâu xa.Tư Căng nhịn không được nhíu mày.Cậu có dự cảm, eo của mình có thể lại sắp không còn nữa rồi.Thế nhưng, ai bảo cậu tiện tay đổ cá trước, sau lại phát hiện Lạc Lâm Uyên là ân nhân cứu mạng.Cơ hội cơ hội phản công thì lướt qua như thế.Ai thương yêu cậu a!Sau khi Tư Căng đi, Lạc Lâm Uyên mới chú ý tới tình trạng bi thảm của Tô Minh Triết trên màn ảnh máy vi tính trước mặt.Trong nháy mắt trong mắt nhiều thêm chút hứng thú.Nhịn không được xoa hầu kết lâm râm âm ỉ đau của mình.Bạn nhỏ nhà y thật đúng là trừng mắt tất báo a.===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:[phần kịch trường nhỏ hôm nay]Tư Căng: Khả năng đòi phản công thất bại rồi, thật xin lỗi mọi người, hu hu huTiểu Yêu: [đại nhân, đừng khổ sở, mua kẹo que cho ngài.]---0o0o0o0---* cải bẹ trắng xào giá đỗ 白菜炒豆芽
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0031: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 31


CHƯƠNG 0031: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 31EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Bóng đêm dày đặc.Lầu hai biệt thự nhà họ Bạch, thỉnh thoảng truyền đến vài tiếng kêu đứt quãng, mơ hồ không rõ.Khi thì là "anh trai", khi thì là "ông xã"...Thẳng đến hai giờ rạng sáng, bồi thường đạo diễn lớn Lạc không có ăn được cá mới kết thúc gió êm sóng lặng.Tư Căng cố sức lật người qua, với lấy nước trên tủ đầu giường.Lại bị một bàn tay ngăn cản.Khóe mắt thiếu niên chưa hết màu đỏ nhạt, còn sót chút óng ánh.Thanh âm khàn khàn, tủi thân bĩu môi:"Đau họng."

Lạc Lâm Uyên trấn an vỗ vỗ bả vai cậu, thả trẻ con trở về trên giường:"Nước kia quá lạnh, tôi đi nấu cho em nút nước nóng, trong chốc lát thì xong rồi."

Nói rồi, liền mặc áo ngủ vào rồi xuống giường.Chỉ chốc lát sau, thì bưng một ly nước nóng qua đây.Tư Căng thử một chút, nhiệt độ vừa vặn, hỏi:"Nấu một ấm nước ít nhất phải mười phút đi?"

"Hoàn toàn chính xác."

Hồ ly nhận lấy ly nước thiếu niên đưa qua:"Thế nhưng nấu một ly nước thì không cần."

Tư Căng mềm mại tựa vào trên người y, yếu ớt: "Chú, em rất mệt."

Thanh âm mang chút cảm giác nhám, cực kỳ giống làm nũng.Lạc Lâm Uyên một lần nữa nằm về bên cạnh cậu, ôm thiếu niên vào trong ngực, ôn nhu nói:"Ngủ đi, tôi ôm em."

Tư Căng lựa vị trí thoải mái để nằm thật tốt, lại không an phận."

Chú, em muốn nghe chú kể chuyện xưa."

"Được."

Giọng trầm thấp dễ nghe của Lạc Lâm Uyên vọng lại trên đỉnh đầu:"Tôi ngẫm lại a."

"Ngày xưa, có một con thỏ trắng nhỏ, nó vừa cáu kỉnh vừa đáng yêu, giết một con sói xám bự chọc nó không vui."

"Sau đó, bé thỏ trắng khoác da sói lên người, muốn hù dọa động vật nhỏ khác trong rừng rậm."

"Sau đó, một con hồ ly xinh đẹp lương thiện phát hiện âm mưu của bé thỏ trắng, thì lừa gạt nó trở về ổ, sau đó, grào grào grào, ăn tươi con thỏ nhỏ rồi."

Tư Căng "Hứ" một tiếng, ở trong lòng y cọ cọ, lầm bầm một câu:"Không dễ nghe, em cảm thấy bé thỏ trắng muốn ăn hồ ly."

"Đúng vậy."

Lạc Lâm Uyên phản bác:"Cho nên, nó đi động hồ ly, bị hồ ly ăn tươi rồi.

Căng Căng..."

Nhìn thiếu niên xinh đẹp trong lòng, Lạc Lâm Uyên bỗng nhiên thì muốn hỏi một vấn đề:"Ở trong lòng em, bọn mình là mối quan hệ gì?"

Hỏi ra vấn đề này, đạo diễn Lạc bách chiến bách thắng ở giới giải trí bỗng nhiên không có lý do sinh ra chút sợ hãi.Y từ nhỏ thì cực kỳ khôn khéo, yêu thích ngang dọc trung tâm mua sắm, thói quen kiểm soát số phận.Bán người người còn đến giúp y kiếm tiền.Chính là, ở lúc đối mặt thiếu niên, y bỗng nhiên thì không còn tinh thần can đảm, nội tâm tràn đầy bất an.Tư Căng lúc đầu thì mơ mơ màng màng.Nghe được vấn đề này cũng không có suy nghĩ, mơ hồ nói:"Quan hệ lợi ích, quan hệ bạn giường, quan hệ ân nhân...

Đều có thể...

Xem chú vui vẻ..."

Ánh mắt Lạc Lâm Uyên dần dần tối lại.Câu Tư Căng trả lời, không phải là thứ y nghĩ muốn.Người y thích trong lòng.Hôm nay lúc Weibo gặp chuyện không may, y muốn lúc đó khí phách hướng về phía toàn thế giới tuyên bố bao nhiêu.Đây chính là người của tôi.Chính là, Tư Căng sẽ không đồng ý.Bởi vì ở trong lòng Tư Căng.Y chẳng qua là bạn giường...

Tùy tiện tìm được trong quán rượu...Lạc Lâm Uyên khẽ đẩy thiếu niên ra: "Nhưng tôi không muốn bọn mình là quan hệ như vậy, tôi muốn cùng em, cùng em..."

Mắt Tư Căng hơi hơi mở ra một khe hở.Trong thoáng chốc, giống như về tới ngày nào đó nổ xong Thiên giới.Cậu tình trạng kiệt sức nằm ở trong bóng tối không ranh giới, dùng hết một tia thể lực cuối cùng, ngước nhìn thần minh của cậu.Tư Căng hỏi: "Cùng em như thế nào?"

"Tôi muốn kết hôn với em, vĩnh viễn cùng một chỗ."

Một câu đơn giản, như một giọt nước trong, lướt qua hàng rào kiên cố, đập nội tâm của thiếu niên giống như dầu sôi sùng sục.Thế là dời sông lấp biển, long trời lở đất.Càng không thể vãn hồi.Tư Căng bỗng nhiên lên tinh thần, lẳng lặng nhìn Lạc Lâm Uyên gần trong gang tấc.Ngón tay thon dài xoa mặt mày tuấn lãng của y, khẽ mở miệng:"Nhưng nếu như, em kiếp sau tìm không được anh thì làm sao giờ?"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0032: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 32


CHƯƠNG 0032: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 32EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng tự nhận không phải là người bạc tình.Cậu tuy rằng điên, nhưng ân oán yêu ghét, luôn luôn phân rất rõ ràng.Ân cứu mạng, không phải là không muốn lấy thân báo đáp.Chẳng qua, ngộ nhỡ cậu thích Lạc Lâm Uyên rồi, kiếp sau tìm không được, sẽ rất thống khổ.Cậu không muốn để cho mình đau khổ."

Kiếp sau..."

"Xuỵt ——" Ngón trỏ của Tư Căng đi tới bên môi Lạc Lâm Uyên, để ở cánh môi y.Cặp mắt đào hoa luôn luôn bất cần đời gỡ đi tất cả ngụy trang, nghiêm túc vô cùng:"Trước tiên đừng có trả lời gấp.

Anh trước tiên ngẫm lại, nghĩ thật tốt lại nói với em.

Em bảo đảm, trong thời gian này không tìm bất luận kẻ nào, chỉ chờ trả lời thuyết phục của anh."

Cuối cùng, Lạc Lâm Uyên gật đầu.Trầm mặc một lúc lâu, xuống giường, mặc quần áo: "Vậy em ngủ đi, tôi đi đây."

Tư Căng không có ngủ tiếp, mà là nhìn chằm chằm phương hướng người đàn ông biến mất ngoài cửa sổ, nhìn rất lâu.Đèn đường lạnh trắng lướt qua bóng cây, ánh sáng loang lổ ném ở trên mặt trắng nõn của thiếu niên.Thiếu niên rủ tay, ngoẹo đầu, cả người tràn ngập cảm giác bi quan chán đời.Tiểu Yêu thật vất vả thoát khỏi từ bên trong phòng tối nhỏ, nhìn thấy dáng dấp thương cảm của Tư Căng, vội vã lấy ra một viên kẹo:"Đại nhân, đừng khó chịu, ăn kẹo."

Tư Căng bỏ kẹo vào trong miệng, lẩm bẩm nói:"Ngươi nói, rõ ràng bị thượng là ta, tại sao thoạt nhìn càng giống như gã trai tồi, vẫn là ta?"

Tiểu Yêu: [...][Thì ra ngài quan tâm của là cái này?]Tư Căng rũ mắt xuống không nói.Lẳng lặng ngây người như vậy trong chốc lát, thì muốn xuống giường tìm chút chuyện làm cho mình.Bất đắc dĩ, kéo căng khiến eo đau."

Sh..."

Cậu khẽ hít một hơi:"Yêu Nhi, che đậy cảm giác đau."[ồ, được!] Tiểu Yêu lập tức hành động.Tư Căng mặc áo ngủ đi phòng bếp làm nóng ly sữa tươi, sau khi uống xong, đã là bốn giờ rạng sáng.Trời giữa hè lúc nào cũng đặc biệt mau sáng.Cậu không còn tâm trạng tiếp tục ngủ, dứt khoát mở tivi, tìm đại một kênh nào đó để giết thời gian.Một tin tức sáng sớm rất nhanh đập vào tầm mắt cậu."

Theo đạo diễn nổi danh Trần Vũ Cường để lộ, ngài Tô Tô Minh Triết cũng không cố ý mưu hại Bạch Tư Căng, hắn cũng là bị Tiêu điểm Giải trí che mắt.

Ngài Tô biểu thị không hiểu rõ tình hình với sự kiện Bạch Tư Căng bị bạo lực mạng, lúc ba giờ mười phút tối gửi công văn đi, cố ý tạ lỗi với Bạch Tư Căng.

Đồng thời, mang phim mới trở về tầm mắt công chúng, kế tiếp, chúng ta tới xem hiện trường phỏng vấn."

Tất cả ống kính, chuyển đến Tô Minh Triết.Thiếu niên gầy gò trong mắt rưng rưng, hướng về phía ống kính tạ lỗi:"Tư Căng, thật xin lỗi, tôi căn bản không biết Tiêu điểm Giải trí muốn ảnh chụp với tôi làm P thành như vậy, mang tới phiền phức cho cậu, tôi rất xin lỗi.

Tôi đã khởi tố Tiêu điểm Giải trí, cũng xin các fan đu idol có lý trí, không nên lại vì tin giật gân kia tới đập cửa nhà tôi.

Tôi tuy rằng không ở bên đó, thế nhưng nhìn thấy nhà mình bị đập thật sự rất đau lòng.

Mặt khác, cũng xin fan của tôi quan tâm phim mới, , gửi làn đạn thì có cơ hội nhận được ảnh có chữ ký tay của tôi."

Trong tin tức, Tô Minh Triết dăm ba câu thì đã phủi bản thân mình sạch sẽ, vu oan toàn bộ tội danh cho Tiêu điểm Giải trí.Không chỉ có như vậy, còn nơi chốn nội hàm fan của không lý trí, Tư Căng không xứng làm thần tượng.Tiểu Yêu sắp giận đến mức như sắp nổ tung rồi: [đại nhân!

Ngài nói một chút!

Đều như vậy người nào còn tốn đống tiền lớn như thế tẩy trắng cái thứ này?!

Tức chết ta rồi tức chết ta rồi!]Tư Căng trả lời: "Trên tin tức không phải đã nói rồi sao?

Đạo diễn Trần tẩy trắng cho hắn.

Bộ phim trước đó kia của đạo diễn Trần đã quay xong rồi, ông ta gấp gáp quảng bá, thế nhưng diễn viên chính không thể có tiêu cực tin tức, cho nên chỉ có thể tốn số tiền khổng lồ tẩy trắng Tô Minh Triết.

Như vậy, tỉ lệ lượng người xem mới sẽ không bị ảnh hưởng.Trên mặt Tư Căng kiêu căng bình tĩnh, thế nhưng, remote tivi trong tay đã bể nát thành mảnh vụn.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0033: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 33


CHƯƠNG 0033: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 33EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE

Tiểu Yêu: 〣(oΔo)〣[Đại...

Đại nhân, ngài...

Ngài muốn làm nào?]"Bảo bối, chúng ta đi hiện trường phỏng vấn đối chất trực tiếp, tự mình xem xem Tô Minh Triết, rốt cuộc có nói xấu ta hay không."

Nói xong, Tư Căng thì cầm chìa khóa xe trên bàn trà lên, lái xe chạy tới đài truyền hình kinh đô.Ánh mắt của thiếu niên trong sáng, khóe mắt bởi vì sát ý điên cuồng cuồn cuộn đốt thành màu đỏ.Thoạt nhìn, nhìn thấy mà giật mình.Tiểu Yêu cảm thấy tâm trạng của đại lão thật không tốt.Nó rất nguy hiểm.Không đúng, là Tô Minh Triết rất nguy hiểm.Cũng không đúng, là toàn bộ đài truyền hình kinh đô đều rất nguy hiểm!!!Đây là lần đầu tiên nó nhìn thấy đại lão nổi giận.Trước đây đại lão tuy rằng cũng có chút điên, thế nhưng tốt xấu tâm tình hoà nhã, tất cả đều ở trong phạm vi có thể khống chế.Lần này là xảy ra chuyện gì?Bởi vì Lạc Lâm Uyên sao?Hôm qua lúc nó bị nhốt phòng tối nhỏ rốt cuộc xảy ra cái gì rồi a!Tiểu Yêu khóc không ra nước mắt, rất nhanh, Tư Căng thì lái xe chạy tới phía dưới building đài truyền hình kinh đô.Vừa xuống xe, đã nhìn thấy Tô Minh Triết và Bạch Tư Trầm cười cười nói nói cùng đi tới.Hôm qua rạng sáng một giờ rưỡi, Tô Minh Triết nhảy từ cửa sổ sân sau biệt thự để trốn thoát.Hết thảy rơi vào đường cùng, bấm điện thoại của Bạch Tư Trầm, cầu xin gã bảo vệ mình.Hắn ngồi xổm ở trên ghế dài công viên, nước mũi nước mắt nước mũi chảy dài kể khổ:"Anh Trầm à, anh mau cứu em với, không biết người nào để lộ địa chỉ của em, em bây giờ bị một đám SB* đuổi theo đánh.

Em sai rồi, em không nên ở lúc anh bị đuổi ra nhà họ Bạch chia tay với anh, chỉ cần anh tới đón em, chúng ta lập tức tái hợp, em còn giúp anh cùng nhau chăm sóc mẹ, có được hay không?

Anh yên tâm, phim em diễn vai chính gần nhất thì phải phát sóng rồi, đạo diễn Trần sẽ không để cho em thì bị như vậy, em ta nhất định có cơ hội xoay người.

Chờ em trở mình, em thì giúp anh đối phó Bạch Tư Căng, giúp anh cướp công ty về!

Anh Trầm à, ngoại trừ anh, em không gọi được cho ai nữa hết, em bây giờ ở công viên trung ương, em lạnh quá, anh mau tới đây ôm em một cái đi."*SB: viết tắt của từ "傻逼" (shǎbī), mang nghĩa là "ngu ngốc" hoặc "kẻ ngốc"Thì như vậy, một đôi yêu đương cẩu huyết lại tràn ngập lợi ích, lần thứ hai tro tàn lại cháy.Tư Căng xuống xe, hùng hổ đi tới phía Tô Minh Triết, một tay túm cổ áo hắn, thì kéo hắn lên xe.Tiểu Yêu sợ đến ra hư ảnh, giọng đều sắp hét vỡ rồi:[Đại nhân, đây là dưới lầu đài truyền hình, ngài biết có bao nhiêu paparazzi sao?!

Ngài là minh tinh, minh tinh phải chú ý hình tượng a!!!]"Ngươi nói đúng."

Tư Căng vung tay kia ra, vận chuyển thần lực, ở chung quanh mở một đạo kết giới che giấu.Chỉ đem nhốt bản thân mình, Tô Minh Triết và Bạch Tư Trầm đến bên trong, ý cười nơi khóe mắt càng thêm điên cuồng:"Lúc này, thì không người thấy được ta rồi."

Tiểu Yêu: [!!!][Đại nhân, người ta nói không phải là ý tứ này á ——][Tù nhân tự ý giết người là sẽ bị thiên đạo trừng phạt!][Đại nhân a, ta đã thấy thiên đạo ở trên đường chạy tới rồi, mau dừng tay a!]Tư Căng lại một lần nữa nhốt Tiểu Yêu vào phòng tối nhỏ, trực tiếp kéo Tô Minh Triết lên xe.Bạch Tư Trầm muốn ngăn, lại bị Tư Căng một chân đá ra năm mét, thình thịch mà nện lên xe của Tô Minh Triết.Tô Minh Triết mau bị hù dọa tiểu rồi, lúc bị mang đi, còn đang không ngừng cầu cứu:"Anh Trầm cứu em với!

Cứu em với!"

Nghe thiếu niên khóc sướt mướt xin giúp đỡ, chân mày Bạch Tư Trầm nhíu lại thật chặt.Không được!

Tô Minh Triết bây giờ là cứu vớt duy nhất của gã, gã không thể thì buông tha như thế!Bạch Tư Trầm nghiến răng đứng lên, che bụng đau nhức lên xe, theo phương hướng xe Tư Căng biến mất nhanh chóng đuổi theo.Hai chiếc xe ngang ngược giống như không muốn sống ở trên đường cái cuồn cuộn bay nhanh.Thế nhưng, tài lái xe của Bạch Tư Trầm tự nhiên không thể so với Tư Căng.Tư Căng nhấn chân ga hết ga, sau khi qua mấy khúc cua, thì vứt Bạch Tư Trầm đến phía sau rồi.Rất nhanh, liền mang theo Tô Minh Triết đi tới một chỗ bờ sông bỏ hoang ngoại ô.Một tay kéo người từ trên xe xuống, hung hăng kéo tới bên cạnh đê:"Hoặc lập tức ở trên Weibo thừa nhận là anh hãm hại tôi, nói xin lỗi tôi.

Hoặc, đi xuống."===---0o0o0o0---===Ros: Tui xin nghỉ 2 ngày cuối tuần, dự định trong tuần sau sẽ hoàn thành thế giới 1.

Vì vừa edit vừa đăng nên có sai sót mọi người cứ cmt nha!!!---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0034: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 34


CHƯƠNG 0034: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 34EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Dưới đê ước chừng hai trăm mét, dòng nước chảy xiết, sóng cuộn dâng cao đánh vào bờ.Phàm là rơi xuống, tuyệt không có khả năng còn sống.Tô Minh Triết chỉ nhìn thoáng qua, liền bị dọa sợ đến la hét ầm ĩ.Hắn dùng hết toàn lực lùi về sau, không biết làm sao sau gáy bị Tư Căng bóp gắt gao, như thế nào cũng không tránh thoát.Chỉ có thể không ngừng khóc cầu xin tha thứ:"Tư Căng, tôi sai rồi, tôi cầu xin cậu bỏ qua cho tôi đi!

Tôi bây giờ thì gửi Weibo thừa nhận là tôi ác ý vu hãm, cậu là dựa vào năng lực thật sự thắng vai diện, chỉ cần cậu buông tha tôi, tôi cái gì đều có thể làm cho cậu!

Tư Căng, cậu nhưng nghìn vạn lần đừng xung động a, giết người là phạm pháp, tôi chết rồi cậu cũng phải ngồi tù, cậu không cần thiết vì tôi mà trộn lận mình vào, cậu..."

Bỗng nhiên, cách đó không xa một tiếng phanh đỗ xe bén nhọn, cắt đứt lời của Tô Minh Triết..Hai người cùng lúc quay đầu lại, thấy Bạch Tư Trầm lái xe chạy như điên tới.Tô Minh Triết trong nháy mắt nhìn thấy hy vọng rồi, nước mắt nước mũi giàn giụa la hét:"Anh Trầm, em ở ở chỗ này, cứu em!

Mau cứu em!"

Bạch Tư Trầm cũng không có lập tức xuống xe.Gã hai tay nắm vô lăng thật chặt, con mắt bởi vì nhiễm sát ý mà ánh lên màu đỏ tươi.Gã không thể không thừa nhận, cái chỗ Bạch Tư Căng chọn này tốt vô cùng.Bốn bề vắng lặng, nước sông chảy xiết.Gã ở trên xe, Bạch Tư Căng ở bên bờ.Còn có cơ hội giết người nào so với cái này càng tốt hơn?Chỉ cần diệt trừ Bạch Tư Căng, công ty thì vẫn là của gã.Gã như cũ có thể leo lên đám mây trở về làm ông chủ bất động sản vạn người săn đón trước đây.Chỉ cần diệt trừ Bạch Tư Căng...Ý nghĩ giết chết Tư Căng ở trong lòng gã điên cuồng phát sinh.Bạch Tư Trầm thậm chí không để ý xin giúp đỡ của Tô Minh Triết, đột nhiên nhấn ga, trực tiếp lái xe lao thẳng vào Tư Căng, quyết tâm nghĩ muốn mạng của cậu.Đáy lòng Tô Minh Triết chấn động, máu toàn thân trong nháy mắt đảo ngược, ngay cả tóc đều đột ngột dựng lên:"Bạch Tư Trầm!

Anh điên rồi!

Anh muốn giết luôn cả em sao?!"

Tư Căng lại đứng ở tại chỗ, hơi hơi nghiêng đầu, lộ ra một khuôn mặt tươi cười hoàn mỹ về phía tên tép riu không biết lượng sức.Sáng sớm mờ mờ, chiếu sắc mặt vốn thì trắng nõn của thiếu niên ngày càng âm u lạnh lẽo.Gió nhẹ lướt qua, khẽ nhấc áo sơ mi phong phanh của cậu lên.Khẽ mỉm cười, vừa bệnh lại kiều.Ở lúc khoảng cách giữa xe và mình chỉ còn lại ba mét, Tư Căng hơi hơi nâng tay, gọi sét ra.Trong phút chốc, một tia chớp lạnh trắng rơi xuống, trực tiếp bổ vào trần xe của Bạch Tư Trầm.Răng rắc ——Một vệt ánh sáng trắng thoáng qua, trần xe Bạch Tư Trầm bị bật lên, bên ngoài xe bốc hỏa xèo xèo, giống như một giây kế tiếp thì sẽ nổ tung."

Muốn để cho ta chết?"

Tư Căng buông Tô Minh Triết ra, từng bước một tới gần Bạch Tư Trầm.Mỗi một bước, đều bao hàm ý lạnh vô tận.Lúc đi tới trước xe Bạch Tư Trầm, thần lực trên tay thiếu niên lần thứ hai ngưng tụ:"Vậy anh trai không bằng trước tiên đi địa ngục chờ tôi đi, địa ngục quá tối rồi, anh trước tiên đi giúp tôi thăm dò đường đi!"

Nói xong, lần thứ hai gọi sét ra.Thế nhưng, lúc này đây, sấm sét lại không có đúng hạn rơi xuống.Tư Căng nâng con ngươi, thấy bầu trời mây đỏ rậm rạp, mấy tia sét màu đỏ trong nháy mắt xuống, đầu nhọn gào thét lao tới mình.Trừng phạt của thiên đạo!Tư Căng lập tức nghiêng mình né ra.Sấm sét đỏ rơi xuống đất, khơi dậy một mảnh đất khô cằn.Bạch Tư Trầm thấy thế, cho rằng bản thân mình gặp quỷ, vội vã nhảy xuống xe mang Tô Minh Triết chạy trốn.Tư Căng tức khắc thả Tiểu Yêu ra: "Đi, loại bỏ trí nhớ của bọn họ!"

Tiểu Yêu ôm đầu, ở bên trong trận sấm sét chạy tán loạn:[Nhưng mà đại nhân, ngài làm sao giờ?]"Ta không có việc gì, chính là hôm nay giết không thành bọn họ.

Đi loại bỏ ký ức, bằng không thì, đừng trở về gặp ta!"[Vâng!] Tiểu Yêu vội vã đi ra ngoài, đuổi theo Tô Minh Triết và Bạch Tư Trầm loại bỏ ký ức.Tư Căng đứng vững trên cầu gãy, màu con ngươi dần dần khôi phục thành màu xanh lam trong suốt vốn có.Đỉnh tường đổ nát, ngửa mặt trông lên thiên đạo:"Bản tôn rất lâu không có thống thống khoái khoái giết một trận rồi, ngươi có biết hay không, tâm tình bây giờ của bản tôn, thật không tốt."

Nói, thần lực trong tay chợt lên, chung quanh trong nháy mắt trận trận gió mạnh cuồn cuộn nổi lên.Khóe môi thần minh chứa ý cười, ngưng tụ gió lớn điên cuồng lại ôn nhu thành vô số lưỡi dao sắc bén vô hình.Ôn hòa lại tà ác kiêu ngạo: "Đi đi, cắn giết."

Trong nháy mắt gió lớn gió lớn đột ngột từ mặt đất mọc lên, ở trên trời tạo thành mấy vạn lưỡi dao sắc bén vô hình, trực tiếp cắn sấm sét thiên đạo đánh xuống bảy rơi tám rụng.Thiên đạo sợ, vội vã kiềm chế mây đỏ, liền lăn một vòng rút lui.Nhưng mà, Tư Căng lại cũng không tính dừng tay tại đây.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0035: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 35


CHƯƠNG 0035: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 35EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE

Cậu lần thứ hai gọi sét ra, trực tiếp xé rách thiên đạo vị diện từ giữa, thuận thế, hủy đồ vật không biết suy xét này tan thành mây khói.Tiểu Yêu mới vừa thanh trừ xong ký ức trở về:[!!!]Nó vội vã lấy ra một cây kẹo que hai tầng**một cây kẹo que hai tầng 一根双层棒棒糖[Đại nhân đại nhân, xé thiên đạo mệt không, kẹo này...]"Khụ khụ khụ."[A a a!

Đại nhân, ngài làm sao ho ra máu á!]Tư Căng không thèm để ý lau máu bên mép một cái, nhận lấy kẹo que, ngồi trở lại trong xe, hỏi:"Hôm nay ngày mấy âm lịch?"[A?] Tiểu Yêu không rõ cho nên mở lịch hệ thống ra:[Âm lịch mười lăm, ngày này...

Xảy ra chuyện gì sao?]"Lúc ta giết thiên quân đời trước, chính là một hôm này."

Tư Căng gỡ vỏ kẹo que ra bỏ vào trong miệng:"Ngày kia, thiên quân vì chiến thắng ta, ở trên người ta hạ nguyền rủa.

Mỗi lúc đến một hôm này thần lực của ta thì sẽ bị hạn chế, nếu như cưỡng ép vận chuyển, còn sẽ tổn hao tâm mạch.

Ta diệt thiên đạo, ho hai ngụm máu, coi như là nhẹ."

Tư Căng hạ ghế ngồi xuống nằm tốt, tiếp tục nói: "Không chỉ có như vậy, đến buổi tối, ta còn sẽ cả người rét run, toàn thân đau đớn, ác mộng liên tục."

Thanh âm của cậu rất bình tĩnh, hình như đã tập mãi thành thói quen với chuyện này.

Nhìn thiếu niên yếu ớt, trái tim Tiểu Yêu nhịn không được se thắt lại, cẩn thận từng li từng tí hỏi:[Đại nhân, ngài lúc đó tại sao muốn giết lão thiên quân a?]"Bởi vì hắn trộm luyện cấm thuật."

Tư Căng nói:"Hắn vì nâng cao tu vi, muốn dùng trăm vạn tướng sĩ Thiên giới, bao gồm trái tim của ta đi luyện đan dược.

Còn lừa gạt ta vì hắn giết thật nhiều thiên thần.

Ta giết hắn, sau đó tự mình đi ngồi tù.

Không phải là bởi vì ta cảm thấy ta không nên giết thiên quân, mà là vì cho những thiên thần chết trong tay ta đó mà chuộc tội."

Tiểu Yêu lẳng lặng nghe xong, nhảy ra từ trong thức hải, ôm lấy cổ Tư Căng, khẽ cọ hai cái.Trong lòng ngũ vị tạp trần.Ở thiên giới, thần thần đều là nói Tư Căng hung hãn tàn bạo, lại không biết cậu từng là anh hùng một tay chế tạo hòa bình.[Đại nhân yên tâm, tôi có thể che đậy cảm giác đau, sẽ không để cho ngài rất khó chịu]Tiểu Yêu đề nghị: [Nếu không thì tôi lái xe đưa ngài về nhà đi, điểm ấy kỹ thuật tôi vẫn là có.]Nói rồi, khóe mắt thì dâng lên nước mắt."

Không cần."

Tư Căng chối từ, ném nó vào thức hải: "Ta là thần tự nhiên, ở chung một chỗ với thiên nhiên sẽ thoải mái chút.

Ở nơi này đi.

Chịu đựng qua đêm nay thì không có việc gì rồi."...Thời gian từng giây từng phút trôi qua, màn đêm lặng yên phủ xuống.Tư Căng nằm ở trên ghế xe để phẳng, đắp một thảm da lông ngắn, thân hình cao lớn co lại thành một đoàn.Tiểu Yêu che đậy cảm giác đau rồi, cậu bây giờ chỉ cảm thấy lạnh.Nhưng chỉ là lạnh giá này giống như rơi vào vết nứt, cũng đủ để cướp đoạt ý thức của cậu.Kỳ thực, ngủ thiếp đi sẽ dễ chịu chút.Thế nhưng, Tư Căng không dám ngủ.Bởi vì nhắm mắt lại, thì sẽ nhìn thấy vô số thiên thần vô tội chết thảm ở trong tay cậu, yếu ớt nhìn chằm chằm cậu, hướng về phía cậu đòi mạng.Nếu như lúc này, có người làm bạn thì tốt rồi.Giống như ma xui quỷ khiến, Tư Căng lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Lạc Lâm Uyên.Đối diện rất nhanh thì nhận rồi: "Căng Căng, xảy ra chuyện gì?"

"Hồ ly..."

Thanh âm Tư Căng hơi run, mang chút giọng mũi: "Anh có đó không?"

"Ừm, tôi đây."

Đáy lòng Lạc Lâm Uyên chấn động, lúc này phản ứng kịp có cái gì không đúng.Vừa nói chuyện, vừa tìm kiếm định vị điện thoại di động của Tư Căng.Sau khi xác định vị trí, vội vã cầm chìa khoá lên chạy như điên ra ngoài, cùng lúc mang tai nghe Bluetooth lên, bình tĩnh trả lời.Một lát sau, Tư Căng lại hỏi: "Anh có nghe em nói không?"

"Ừm, em nói đi, tôi đang nghe."

Xe của Lạc Lâm Uyên lao đi ra ngoài, trong nháy mắt biến mất ở trong bóng đêm.Tư Căng: "Anh yên tâm, em gọi điện thoại chính là...

Muốn tìm người trò chuyện, không có ý tứ quấy rầy anh làm quyết định..."

"Ừm, tôi biết, tôi đang nghe Căng Căng, tôi đang nghe."

Tim Lạc Lâm Uyên như bị đao cắt.Y không biết Tư Căng xảy ra chuyện gì, nhưng nghe thanh âm thì biết, tình huống nhất định thật không tốt!"

Hồ ly..."

"Tôi đây."

"Hồ ly..."

"Tôi đây.

Tôi đây Căng Căng, tôi vẫn luôn ở đây."

Thanh âm của Tư Căng vẫn luôn đứt quãng.Mỗi một lần đứt, trái tim Lạc Lâm Uyên thì dừng một lần theo.Y rất hối hận.Y không nên rời khỏi Tư Căng.Y xin thề, chỉ cần Căng Căng của y không có việc gì, y vĩnh viễn đều sẽ không lại rời khỏi em ấy.Từ trung tâm thành phố đến ngoại ô, lộ trình bốn mười phút, Lạc Lâm Uyên thật sự coi nhẹ quy tắc giao thông, không đến mười phút thì chạy tới rồi.Bên cạnh đê, y liếc mắt liền nhìn thấy xe của Tư Căng.Vì vậy không để ý bánh xe bốc hỏa nhà mình, vội vã xuống xe chạy tới.===---0o0o0o0---===*một cây kẹo que hai tầng 一根双层棒棒糖

---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0036: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 36


CHƯƠNG 0036: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 36EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Cửa xe của Tư Căng không có khóa.Lạc Lâm Uyên một tay liền có thể kéo ra.Lọt vào trong tầm mắt liền là thiếu niên co lại thành một đoàn bên trong thảm mỏng.Vành mắt Lạc Lâm Uyên trong nháy mắt đỏ lên:"Căng Căng..."

Một tiếng này, trùng lặp với thanh âm trong điện thoại di động, phảng phất như gió ôn nhu, quay chung quanh khắp người Tư Căng.Cậu cậu buông lỏng, điện thoại di động trượt xuống đến xuống ghế xe.Còn chưa kịp quay đầu, thì rơi vào một cái ôm ấp ấm áp.Tư Căng rõ ràng ngẩn ra.Có chút không quen ấm áp như vậy.Dù sao năm trăm năm qua, mười lăm âm lịch mỗi tháng, cậu đều là tự mình núp ở bên trong góc nhỏ, cắn chặt hàm răng chịu đựng qua ngày.Thì giống như một thú nhỏ bị đuổi bắt quen.Bỗng nhiên được bảo vệ ôn nhu lên.Phản ứng đầu tiên của cậu không phải là cảm ơn.Mà là cảnh giác giống như xù lông.Một khắc rơi vào ôm ấp của Lạc Lâm Uyên kia, ánh mắt mê ly của Tư Căng trong nháy mắt thanh minh.Cậu hung dữ quay đầu lại, không kịp che giấu con ngươi màu xanh lam để lộ ở trước mắt Lạc Lâm Uyên.Đáy lòng Lạc Lâm Uyên chấn động, tay ôm Tư Căng có cứng ngắc trong nháy mắt.Nhưng chỉ là trong nháy mắt, y lại khôi phục như thường, ôm người trong lòng càng chặt:"Căng Căng đừng sợ, tôi dẫn em đi gặp bác sĩ!"

Kỳ thực, ở lúc Tư Căng hỏi ra "Kiếp sau làm sao giờ", Lạc Lâm Uyên đã âm ĩ đoán được, thiếu niên của y có thể khác biệt với người thường.Y lúc còn trẻ du lịch các quốc gia, thấy qua các loại hiện tượng tự nhiên, năng lực tiếp nhận cũng không phải là kém như vậy.Nếu quyết định đời đời kiếp kiếp rồi.Vậy không quản Căng Căng của y là cái gì, y cũng sẽ bảo vệ thật tốt."

Không, đi bệnh viện không có tác dụng."

Sau khi xác định người tới, đề phòng trong mắt Tư Căng dần dần bỏ xuống, lẩm bẩm nói:"Anh ôm em một cái, ôm em một cái thì tốt rồi, em...

Em cực kì lạnh."

"Tốt."

Lạc Lâm Uyên nghe theo, đi vào trong xe, đóng cửa lại, bảo vệ thiếu niên của y chặt chẽ ở trong lòng ấm áp.Một ghế xe bé nhỏ, không đủ hai người đàn ông cao to nằm thẳng nương thân.Thế nhưng, cũng đủ mặt đối mặt ôm nhau thật chặt.Lạc Lâm Uyên thì như vậy, nghiêng người, ôm trân bảo của y.Cho dù long trời lở đất, cũng tuyệt đối không buông tay.Có lẽ là bị ảnh hưởng thần hồn hùng mạnh trong cơ thể Lạc Lâm Uyên.Dần dần, hô hấp của Tư Căng bắt đầu trở nên đều đều, khí lạnh trên người cũng đang chậm rãi tụt dốc.Trong lúc bất tri bất giác, thì ở trong lòng Lạc Lâm Uyên ngủ thiếp đi....Tư Căng kỳ tích vậy mà không có mơ thấy ác mộng.Lúc tỉnh lại sau khi nghỉ ngơi một chút, đã là mười hai giờ nửa đêm.Mười lăm âm lịch trôi, nguyền rủa trên người cũng tiêu tán theo.Tư Căng giật giật thân thể, chui ra từ trong lòng Lạc Lâm Uyên, để mắt tới mặt mày tuấn lãng của y:"Chú, buổi tối tốt lành."

Nhìn thấy cậu không có việc gì, trái tim luôn treo lên cùa Lạc Lâm Uyên rốt cuộc cũng bỏ xuống:"Buổi tối tốt lành."

Tư Căng mở cửa xe đi xuống, đưa tay mời:"Muốn xuống để hô hấp không khí trong lành một chút sao?"

"Tôi cũng muốn."

Lạc Lâm Uyên nhíu mày, mặt lộ vẻ khó xử:"Thế nhưng tay đã tê rần!

Không nhúc nhích được."

"Ha ha ha ha."

Tư Căng nhịn không được cười lên, lộ ra hai cái răng khểnh.Trên mặt trắng nõn đảo qua khói mù ban ngày, chỉ còn lại vui mừng.Cười đủ rồi, mới đi kéo hồ ly "không thể động đậy" nào đó.Lạc Lâm Uyên bị Tư Căng kéo xuống xe.Bất đắc dĩ, hai chân cũng là tê.Không có đứng vững, nhào tới trên người thiếu niên.Tư Căng cũng không có phòng bị, thật sự bị y đụng ngã.Lạc Lâm Uyên vội vã bảo vệ đầu của cậu.Rồi sau đó, dùng một tư thế cực kỳ mập mờ, cùng với Tư Căng ngã vào trên cỏ khô vàng.Trên cao nhìn xuống.Giống nhau như đúc với đêm trước khi chia tay.Lạc Lâm Uyên đồng thời không có lập tức ngồi dậy, mà là liền cái tư thế này, sửa sang lại tóc rối trên trán thiếu niên một chút, nghiêm túc nói:"Căng Căng, tôi nghĩ xong rồi.

Kiếp sau, kiếp sau nữa, kiếp sau sau nữa.

Tôi đều muốn cùng một chỗ với em.

Đời đời kiếp kiếp, không rời không bỏ."

Tư Căng ngơ ngẩn, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào mắt hồ ly.Giờ khắc này, cặp mắt kia sạch sẽ trong suốt, không có ngụy trang, không có ngấm ngầm mưu tính.Trong con ngươi màu sáng, chỉ còn cậu một người."

Ừm."

Tư Căng gật đầu.Lạc Lâm Uyên: "Ừm???"

Y có chút cấp bách, "Vậy còn em?

Em có thích tôi hay không?

Cho dù một chút?"

Thiếu niên cười khẽ, cặp mắt đào hoa xinh đẹp theo trăng sáng rực rỡ ánh sáng lấp lánh, hơi hơi lưu chuyển, vì cả người cậu thêm một tầng nhân khí sống động.Nhìn hồ ly nào đó khó có được căng thẳng, Tư Căng bỗng nhiên sinh ra tâm tư trêu đùa.Cậu không để ý xoay mắt một vòng, từ từ nói:"Có một chút, hai chút, ba chút, bốn chút..."

Sau đó, câu lấy cổ của Lạc Lâm Uyên, tựa vào bên tai y mập mờ thầm thì:"Thích chú quá nhiều chút, đếm không hết rồi."

Lộp bộp.Trái tim Lạc Lâm Uyên hung hăng nhảy lệch một nhịp, cũng giữ bình tĩnh không được nữa, một tay đè thiếu niên xuống, cúi đầu chặn môi cậu.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0037: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 37


CHƯƠNG 0037: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 37EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Nương nụ hôn này, Tư Căng tách ba hồn bảy vía của mình, chia thiên hồn ra, đánh vào trong cơ thể Lạc Lâm Uyên.Thuận theo yết hầu, thẳng vào lồng ngực.Bao gồm cả trái tim và toàn bộ linh hồn của y.Toàn bộ làm của riêng.Nếu hứa với cậu rồi.Vậy Lạc Lâm Uyên đời đời kiếp kiếp, đều không có thể chọn lại.Y nếu dám phản bội, nhất định xuyên ruột giết tim, không chết tử tế được.Sau một cái hôn đi qua, Lạc Lâm Uyên càng chưa thỏa mãn mà khẽ mổ khóe mắt nhiễm nước mắt của thiếu niên.Nửa ngày, mới thử hỏi:"Căng Căng, có thể nói chuyện xưa của em với tôi một chút sao?"

Tư Căng nhướng mày: "Anh khẳng định muốn nghe?"—— em thật sự sợ hù dọa anh.Lạc Lâm Uyên nghiêm túc gật đầu: "Muốn nghe."

"Tốt đi."

Tư Căng đổi tư thế thoải mái, nằm ở trên người Lạc Lâm Uyên, nghênh đón gió đêm, nghe tim đập, lại nói đến thân thế của mình.Lạc Lâm Uyên nhịn da đầu tê dại nghe xong, ôm người trong lòng càng chặt."

Em nói, tôi là thần cứu em."

"Ừm."

Tư Căng gật đầu, không chỉ không dự định giấu diếm, trái lại truy hỏi:"Anh lúc đó tại sao phải cứu em chứ?

Trong tiềm thức, có đáp án sao?"

"Có."

Tư Căng không có nghĩ đến Lạc Lâm Uyên sẽ nói như thế, trong nháy mắt lên tinh thần.Cậu trở mình, chống ở phía trên Lạc Lâm Uyên:"Tại sao?"

"Bởi vì tôi và em có duyên, tôi được số phận an bài phải đi qua chỗ đó, số phận an bài phải muốn cứu em, yêu em, bảo vệ em."

Điều này hiển nhiên là nói bậy.Tư Căng cười mắng: "Được a, lời âu yếm một bộ một bộ."

Lạc Lâm Uyên khẽ cười một tiếng, lần nữa lại ôm người vào trong lòng, hỏi:"Em mới vừa nãy nói, một thiên thần, thì đại biểu một vì sao, vậy em là ngôi sao nào?"

"Ừ."

Tư Căng chỉ vào sao Khải Minh sáng nhất phương Đông: "Ngôi sao kia chính là em."*sao Khải Minh 啓明星 thường được dùng để chỉ sao Hôm (hoặc sao Mai), tức là Venus (Hành tinh Kim).

Đây là một hành tinh sáng, thường xuất hiện vào lúc hoàng hôn hoặc bình minh"Vậy thiên quân mới nhậm chức sau đó đâu?"

Lạc Lâm Uyên hỏi:"Ngôi sao sáng nhất không nên là thiên quân sao?"

Tư Căng lắc đầu: "Em không rõ lắm, chẳng qua lúc em ở trong ngục nghe nói, thiên quân tân nhiệm sau khi ra lệnh phóng thích em thì hạ phàm, bảo là muốn lịch tình kiếp gì đó.

Mặc kệ nó, em lại không biết."

Một đêm này, gió rất ôn nhu, người rất ôn nhu, tình cũng rất ôn nhu.Bình minh ngày thứ hai, Lạc Lâm Uyên mang Tư Căng về nhà, làm bữa cơm cho cậu.Buổi chiều, cùng nhau đi xem sân bãi quay chụp, chuẩn bị chọn ngày lành bấm máy.... hôm đó khởi động máy, Lạc Lâm Uyên ngay lập tức ném vào 400 vạn làm tuyên truyền.Còn có mưu đồ khác mà kéo Tư Căng chụp mấy tấm hình "kề vai sát cánh".Nói hoa mỹ, phát phúc lợi cho fan CP.Thực tế thì muốn mượn cơ hội chiếm tiện nghi.Tư Căng nhìn thấu không nói toạc ra.Một ngày bận rộn kết thúc.Ban đêm, Tư Căng vì có thể ngủ ngon giấc, quả quyết chối từ "ngủ chung" mà Lạc Lâm Uyên phát động, một mình trở về biệt thự nhà họ Bạch.Tắm rửa xong, thiếu niên mặc một áo ngủ lỏng lẻo, đi chân trần ra khỏi phòng tắm.Đuôi tóc chưa khô không chịu nổi gánh nặng, rơi xuống hai giọt nước, nhỏ lên lồng ngực hơi mở của cậu.Thiếu niên ở đây, vô luận từ góc độ nào nhìn, cũng có thể làm cho người phát điên.Tư Căng cầm khăn lông, ngồi trở lại bên giường, vừa lau đầu vừa mở Weibo ra.Muốn xem xem đạo diễn Lạc có thể vọt vào bảng hotsearch 24 tiếng đồng hồ hay không.Quả nhiên, # khởi động máy, Uyên Căng CP phát kẹo tại chỗ # ổn định ở đầu bảng bảng hotsearch.Thế nhưng, cậu lại ngoài ý muốn nhìn thấy tin tức khác.Trên vị trí thứ ba bảng Hotsearch, treo tên Tô Minh Triết, chèn chữ là: phát sóng, kỹ năng diễn xuất của Tô Minh Triết bùng nổ, có lẽ thành "nam thần quốc dân" mới nổi.Tư Căng hơi hơi nhíu mày.Tô Minh Triết?Kỹ năng diễn xuất bùng nổ?Cậu nhớ rõ ràng Tô Minh Triết quen thích làm màu, ngay cả lời kịch không nhớ được, thường xuyên đọc số thay thế.Này cũng có thể gọi kỹ năng diễn xuất bùng nổ?Mang nghi hoặc, Tư Căng mở hotsearch ra.Bên trong hotsearch, có một đoạn video được chia sẻ lại rất nhiều.Lấy ra là đoạn ngắn trong tập thứ nhất của , là nam chính quân nhân, trực tiếp nhảy từ ban công tầng bốn mươi, giải cứu nữ chính rơi lầu.Các cư dân mạng đều thét chói tai, ao ước mình cũng có thể được Tô Minh Triết cứu.Vẻ mặt của Tư Căng lại nghiêm trọng lên.Bởi vì người nhảy ra từ ban công bên trong đoạn video này, là nguyên chủ.Vì quay tốt đoạn phim này, nguyên chủ treo treo dây cáp NG hai mươi mấy lần, cuối cùng còn bởi vì căng cơ ở viện nửa tháng.Mà bây giờ, đoàn phim chỉ dùng kỹ thuật AI, P mặt nguyên chủ thành Tô Minh Triết, thì dám quảng bá lộ liễu lộ liễu như thế!===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0038: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 38


CHƯƠNG 0038: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 38EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Nhìn làn đạn khen Tô Minh Triết phía trước, màu con ngươi của Tư Căng dần dần chìm xuống.Cậu mở làn đạn ra, kiểm tra người dùng.Tài liệu hiển thị, người sử dụng ba phút trước mới vừa đăng kí Weibo, gửi mười mấy làn đạn toàn bộ là khen Tô Minh Triết.Rõ ràng là thủy quân.Tư Căng nhanh chóng xâm nhập hệ thống an ninh, ở bên trong lắp đặt một trang bị "chặn thủy quân".Loại bỏ toàn bộ làn đạn "A a a!"

Thét chói tai phía trước của thuỷ quân, sau đó, mới nhìn thấy mấy làn đạn bình thường một chút—— các cậu không cảm thấy, gương mặt đó của Tô Minh Triết rất không khớp với vóc người này sao?—— đúng đi người chị em?

Tôi cũng có loại cảm giác này, tôi xem phỏng vấn ngày thường của Tô Minh Triết, hắn ngay cả 175 cũng chưa tới, người bên trong đoạn ngắn này, rõ ràng vượt xa 180.—— đúng đúng, toàn bộ làn đạn phía trước là thuỷ quân đi?

Không có mắt à?

Thì kỹ năng diễn xuất liên tục năm năm nhận khen thưởng "Chổi Vàng" kia của Tô geigei nhà mấy người, có thể diễn xuất cứu vãn tình hình thô bạo như thế?!—— tôi hoài nghi là AI đổi mặt, có đại lão phục hồi video hay không, thật muốn xem. (hóng chuyện không chê chuyện lớn. )—— này này này, mới vừa rồi làn đạn của đám thủy quân đó mất ráo, nhất định là tư bản đang triển khai hoạt động, có dưa lớn a!

Phía trước rao bán hạt dưa.Quét xong những làn đạn này, Tư Căng vừa lúc lau xong đầu.Cậu lấy laptop ra, nhanh chóng khôi phục mặt của mình.Sau đó, lần thứ hai chia sẻ video cho báo giải trí.Cậu cần một nhà truyền thông quen thuộc dẫn dắt dư luận, truyền thông cần tin tức giải trí nổ tung.Hai bên ăn nhịp với nhau.Không đến mười lăm phút, báo giải trí thì gửi phiên bản video hoàn chỉnh mà Tư Căng đã khôi phục.Chèn chữ: Tiết lộ chân tướng "mặt không tương xứng thân" trong , biên tập viên bé nhỏ tới làm đại lão á!Video ngay khi phát ra, chia sẻ lại rất nhanh vượt quá trăm triệu.Chỉ có ba tiếng đồng hồ, " AI đổi mặt" thì thay thế " phát sóng", trở thành đầu bảng hotsearch.Sau đó dân mạng lòng đầy căm phẫn:—— Tô Minh Triết và đạo diễn Trần có thể có chút tự trọng hay không?!

Nếu đều kết thúc hợp đồng với Bạch Tư Căng người ta rồi, thì kết thúc dứt khoát một chút, cần gì phải đổi thành gương mặt của người ta trong bộ phim đã quay xong, buồn nôn chết đi được!—— các cậu còn nhớ rõ vụ tai tiếng gay bar đạo diễn Trần và phó đạo diễn Lưu gây ra sao?

Hai người này tụ cùng một chỗ, có thể làm được chuyện tốt gì?—— tức chết tôi rồi!

Căng Căng của mẹ, làm sao có thể chịu oan ức lớn như thế, fan mẹ Bạch Tư Căng yêu cầu Tô Minh Triết và đoàn phim lập tức nói xin lỗi!—— mấy người tại sao muốn mắng anh Tô nhà bọn tôi, anh Tô của bọn tôi cũng rất cố gắng, coi như là AI đổi mặt, người ta cũng phải cần làm diễn cảm phù hợp, Bạch Tư Căng thì diễn thân thể, nếu là không có anh Tô bọn tôi, cậu ta cái gì đều không phải!—— khiếp!

Lầu trên NB*, ha ha ha, tôi rốt cuộc nhất thời không phân rõ đây là fan hay là anti-fan.*NB viết tắt của "牛逼" (niúbī) = trâu bò, đỉnhCùng lúc đó, số lớn fan chạy đến phía dưới phim đánh giá thấp.Tư Căng thấy thời cơ chín muồi, qua tay gửi một Weibo:Điều kiện cấu thành quyền xâm quyền chân dung có bốn điểm sau.1, người thực hiện hành vi trên chủ quan có lỗi lầm, có mục đích mưu cầu lợi nhuận;2, chưa được sự cho phép của người có quyền chân dung, chế tác, sử dụng, công khai chân dung của người có quyền chân dung;3, tạo thành tổn hại cho người khác;4, giữa hành vi và tổn hại có quan hệ nhân quảTóm lại, ở dưới tình huống tôi không hiểu rõ tình hình lạm dụng hình ảnh quay chụp của tôi, các người chờ lên tòa án đi. @là bé đáng yêu Minh Triết a! @đoàn phim ===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom