Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0019: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 19


CHƯƠNG 0019: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 19EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Bạch Tư Trầm rống giận: "Làm sao có thể?

Đạo diện Lạc, biểu diễn hôm nay không còn, anh đỡ tôi với, chúng ta đi!"

Mắt nhìn Bạch Tư Trầm muốn tìm chỗ dựa, Lạc Lâm Uyên luôn luôn lễ nghi chu toàn lại lùi về phía sau hai bước:"Đừng, tôi có bệnh ưa sạch sẽ.

Tổng giám đốc Bạch đừng làm khó dễ tôi.

Mặt khác, tôi cảm thấy Bạch Tư Căng là diễn viên đặc biệt giỏi, muốn để cho cậu ấy đóng vai diễn nhạc công piano trong , cho nên, thì không tiện đường tiễn ngài, đi thong thả."

Nói xong, nghiêng người với Tư Căng làm cái wink, tựa hồ muốn nói: Tôi làm tốt đi?

Mau khen tôi.Tư Căng trả về cho tên đàn ông già một cái wink, cho mặt mũi ngoài ý muốn.Tên đàn ông già mở cờ trong bụng, con ngươi màu nâu nhạt sáng trong nháy mắt, rồi sau đó, lại dùng tròng kính không dày không mỏng che kín, cực kỳ chuyên nghiệp lấy ra danh thiếp đưa tới:"Ngài Bạch, đây là danh thiếp của tôi, muốn mời cậu hai tuần sau casting , địa điểm thì ở Truyền thông Hằng Tinh, phòng làm việc của tôi."

Tư Căng muốn cự tuyệt, cũng không có đưa tay:"Đạo diễn Lạc, tôi nhớ kỹ tôi nói qua với ngài, nếu như ngài vừa lúc xuất hiện ở lúc tôi muốn tìm..."

"Được được được, tôi thay Căng Căng nhận, đến lúc đó nhất định đi casting."

Văn Đình giành trước nhận lấy danh thiếp Lạc Lâm Uyên đưa qua, tinh tế quan sát, cùng lúc, len lén đánh giá Lạc Lâm Uyên.Mắt nhìn danh thiếp bị lấy đi, khóe môi Lạc Lâm Uyên hơi không thể điều khiển mà cong lên, tiếp tục nói:"Vậy ngài Bạch, tôi thì yên tĩnh chờ hồi âm."

Nói xong, khẽ gật đầu với Văn Đình, xoay người rời khỏi.Văn Đình nhìn chằm chằm bóng lưng Lạc Lâm Uyên đến mê mẩn, cùng lúc đưa tay kéo ống tay áo của Tư Căng:"Căng Căng, y thật đẹp trai, y chính là đạo diễn hàng đầu giới giải trí, dì nhỏ sớm thì vừa ý y rồi, con lúc đi casting giúp dì nhỏ xin phương thức liên lạc có được hay không?"

Tư Căng: "..."

Cậu từ trong tay Văn Đình cầm danh thiếp qua, ý tứ sâu xa vỗ vỗ bả vai bà:"Dì nhỏ, trước không nói y ba mươi, ngài hơn bốn mươi, thì tính là tuổi không thành vấn đề, y cũng không thích nữ."

Rầm ——Văn Đình nghe được thanh âm bản thân mình tan nát cõi lòng.Thế nhưng, đối mặt nhiều người thân bạn bè như thế, bà tuyệt đối không thể làm cho mình không xuống đài được.Vì vậy lập tức điều chỉnh tâm lý, vì bản thân mình đón lấy danh thiếp tìm lý do:"Thế nhưng, người ta đích xác là đạo diễn lợi hại nhất trong vòng, tài nguyên y có thể cho con nhất định là dì nhỏ không cho được, này rất có giúp đỡ với sự nghiệp diễn xuất của con."

"Dì nhỏ cũng là vì tốt cho con, con xem, con đi đoàn phim của Lạc Lâm Uyên..."

Hai mươi phút kế tiếp, Văn Đình phân tích kỹ càng chi tiết từng điểm vì Tư Căng giảng giải 100 chỗ tốt khi ký hợp đồng với Lạc Lâm Uyên.Tư Căng nghe đến đau lỗ tai, nâng tay mở một đạo kết giới, che đậy thanh âm của Văn Đình.Khá bất đắc dĩ nghĩ: Sách vở thật sự không lừa gạt ta, cô dì bác gái trên thế gian này thật sự đáng sợ....Tư Căng bận rộn cả một ngày, rốt cuộc tiễn tất cả khách đi.Sau đó, đi phòng trước đây của nguyên chủ nhìn một chút.Đồ trang trí trong này đều không thay đổi, chỉ là tích một lớp bụi, vừa thấy chính là sau khi nguyên chủ đi, phòng thì bị đóng chặt lại rồi, vẫn luôn chưa từng có người tiến vào.Cậu để cho nữ giúp việc sắp xếp lại phòng một lần, một lần nữa nằm lại trên giường.Nghỉ ngơi một chút phút chốc sau, nhịn không được lấy danh thiếp Lạc Lâm Uyên ra.Thời gian Lạc Lâm Uyên xuất hiện thật đúng dịp, có thể là biết bên cạnh cậu có cô dì bác gái mới đưa danh thiếp qua hay không?Với thái độ làm người của Lạc Lâm Uyên, rất có khả năng này.Nghĩ thông điểm này, Tư Căng kéo Lạc Lâm Uyên từ trong sổ đen ra, thêm WeChat của y.Lạc Lâm Uyên là avatar trống.WeChat tên gọi Thâm Uyên.Tư Căng gửi qua lời kết bạn, đối phương rất nhanh đồng ý.Cậu đi thẳng vào vấn đề hỏi:[Lạc hồ ly, chú cố ý đưa danh thiếp cho dì nhỏ tôi đi?]Đối diện rất nhanh trả lời:[Ừm, tôi biết em sẽ không nhận, cho nên đổi người]Tư Căng:[...][Con đường quanh co nhất tôi đời này đi qua, chính là đường của chú!][xem thường jpg]Lạc Lâm Uyên ở đầu kia màn hình cười khẽ, tựa hồ có thể cách màn hình nhìn thấy dáng dấp trẻ con nghiêm trang xù lông.Y tiếp tục đánh chữ: [Em lần trước kết thúc hợp đồng với chị Mã, ở trên mạng ầm ĩ rất lớn, những người ái mộ đều đang kêu gọi em, em cần một người đại diện mới và một bộ tác phẩm mới tái xuất,, cảm thấy thế nào?][Hoan nghênh tới casting, ngài Bạch.][hoa hồng] [hoa hồng] [hoa hồng]Tư Căng nhìn đoạn văn này, ngón tay thon dài gõ xuống điện thoại di động, trả lời một câu:[Nhưng mà chú à, chú đều quy tắc ngầm tôi rồi, tôi còn phải tới casting sao?]Lạc Lâm Uyên rất nhanh trả lời:[Đi theo quy trình kỹ thuật thôi.][Dù sao quyết định nội bộ là em.]Tư Căng: [vậy hai tuần sau gặp, chúc chú ngủ ngon.]Trả lời xong câu này, Tư Căng lại kéo đen Lạc Lâm Uyên rồi.Lạc Lâm Uyên trả lời một câu ngủ ngon, lại ngoài ý muốn nhìn thấy dấu chấm than màu đỏ."..."

Tốt đi, y thừa nhận, nghiêm trang xù lông không phải là bạn nhỏ, mà là y.Bên kia, Tư Căng lại từ trên giường ngồi dậy, mở ra toàn bộ tài liệu Bạch Tư Trầm trốn thuế gian lận thuế, gọi tới 110:"A lô?

Cảnh sát phải không?

Tôi tố cáo, tổng giám đốc tập đoàn Bạch thị Bạch Tư Trầm dính líu trốn thuế gian lận thuế, số tiền thật lớn, cấu thành phạm tội.

Chứng cớ, ngài cho tôi địa chỉ email, tôi tất cả đều gửi qua cho ngài."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0020: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 20


CHƯƠNG 0020: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 20EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng gửi tài liệu qua, lực lượng cảnh sát rất nhanh cho ra trả lời rồi ——Cảm ơn ngài Bạch cung cấp chứng cứ, chúng tôi lập tức ra ngoài thi hành công vụ, thực hiện lệnh bắt giữ với Bạch Tư Trầm.Lực lượng cảnh sát làm việc nhanh chóng.Lúc tìm được Bạch Tư Trầm, gã đang ở bệnh viện truyền nước muối sinh lí.Bạch Tư Trầm hơn ba mươi năm đời người, lần đầu tiên nhìn thấy nhiều cảnh sát như thế, không khỏi kinh sợ rồi:"Trốn thuế gian lận thuế?

Các người có chứng cứ sao?

Tại sao bắt tôi!

Bạch Tư Căng!

Nhất định là cậu ta, nhất định là cậu ta tố cáo đúng hay không?!"

Cảnh sát không có lời vô ích với Bạch Tư Trầm, trực tiếp cầm còng tay khóa gã lại:"Ngài Bạch, chúng tôi có quyền bảo vệ riêng tư của người tố cáo, anh vẫn là đi một chuyến với chúng tôi đi."...Cục cảnh sát.Bạch Tư Trầm đối mặt một đống chứng cứ hoàn chỉnh trên bàn thẩm vấn, hết đường chối cãi.Trái tim gã không bị khống chế mà gia tốc, đổ mồ hôi cả người, cảm giác bụng bị đạp hôm nay lại bắt đầu mơ hồ âm ĩ đau.Gã lúc đầu cho rằng, chứng cứ trong tay Bạch Tư Căng chỉ có một chút hôm nay cho gã xem kia.Ai biết ngay cả tất cả toàn bộ chứng cứ bản thân mình trốn thuế ngầm đều tìm được.Gã thật sự hối hận hôm nay không có tự mình động thủ giết cậu ta!Bạch Tư Trầm không làm được giải thích hợp lý, liền yêu cầu gặp luật sư, xin lên tòa án công khai trọng tài.Cuối cùng dùng gấp mười lần giá tiền bồi thường, đổi lấy thời hạn thi hành án năm năm, hoãn lại hai năm chấp hành.Cùng ngày ra tòa án, gã thì nhận được thoả thuận ly hôn do luật sư cha Lưu đưa tới.Bởi vì gã trong kết hôn ngoại tình, có lỗi trước, cho nên quyền nuôi nấng đứa nhỏ thuộc về nhà họ Lưu.Bạch Tư Trầm không chỉ có không thể chia đều tài sản gia đình, lại bồi thường một khoản phí nuôi nấng rất nhiều.Ký xong hiệp nghị, Bạch Tư Trầm nhìn số dư gửi ngân hàng chỉ còn mấy nghìn vạn của mình, đột nhiên đập bàn trà một cái.Chấn động đến ly trà va chạm trên mặt bàn, lạch cạch vang dội.Ngô Đình từ phòng bếp nấu một chút canh đặt vào bên cạnh gã:"Con trai, tới, uống chút đi, đừng để hại thân thể."

Nói xong, ngồi ở bên cạnh Bạch Tư Trầm, cũng không khỏi thở dài một hơi.Bà thì không rõ, bà thì đi ra ngoài du lịch, làm sao trở về trong nhà thì biến thành như vậy.Ánh mắt Bạch Tư Trầm hung ác, hận không thể phân xác thành mười ngàn khúc.Năm ngày, gần năm ngày!Từ tiệc sinh nhật đến bây giờ, Bạch Tư Căng hủy gã một chút cũng không còn!Thân bại danh liệt, người bạc hai cái đều không còn!Gã cắn răng nửa ngày, rốt cuộc nói ra suy nghĩ trong lòng mình:"Mẹ, con thật sự muốn giết chết Bạch Tư Căng."

Nhìn ánh mắt nghiêm túc của con trai mình, Ngô Đình sợ hết hồn."

Bảo bối, cũng không thể như vậy a, chúng ta còn đang hoãn thời gian thi hành hình phạt, không thể mạo hiểm như vậy!

Thẩm phán người ta không phải đã nói rồi sao?

Chỉ cần hai năm này con biểu hiện tốt, còn có thể giảm hình phạt!"

"D*!"

Bạch Tư Trầm con giun xéo lắm cũng oằn, một chân đá ngã bàn trà, "Lẽ nào con thì chịu thiệt thòi như vậy mà ngã xuống, tùy ý đồ vô dụng Bạch Tư Căng kia sắp xếp?!

Mẹ, mẹ biết không?

Tô Minh Triết hôm qua gọi điện thoại khóc xin lỗi với con, nói tiệc sinh nhật ngày kia, Bạch Tư Căng lừa cậu ta uống một ly rượu cậu ta mới không khống chế được mà nói ra những lời kia!

Bạch Tư Căng này mưu đồ, cậu ta chính là cố ý muốn chỉnh chết con!"

Ngô Đình hỏi: "Vậy con thì khẳng định Tô Minh Triết kia không có lừa con sao?"

"Đương nhiên không có,cậu ta còn phải dựa vào con đấy!

Không có lá gan đó!"

"Ôi."

Ngô Đình thở dài: "Con nói chúng ta lúc đó nếu là không đuổi Bạch Tư Căng ra khỏi nhà, nó có phải hay không thì sẽ không..."

Ông...

Ông...

Ông...Điện thoại di động trên ghế sa lon rung lên cắt đứt lời Ngô Đình.Bạch Tư Trầm cầm điện thoại di động lên nhìn thoáng qua.Điện tới hiển thị —— thư ký Tiểu Vu.Gã nhận điện thoại: "A lô?

Xảy ra chuyện gì?

Không phải là nói cho cậu tôi mấy ngày nay nghỉ phép không có việc gì chớ quấy rầy sao?"

Thanh âm Tiểu Vu nhiễm chút khẩn trương, run run rẩy rẩy truyền đến:"Tổng giám đốc Bạch, không tốt rồi, Bạch Tư Căng hôm nay tới công ty, còn mời triệu tập ban giám đốc đến họp, có thể phải thay thế ngài tiếp nhận công ty!"

"MB, cậu ta còn được voi đòi tiên rồi?!"

Thanh âm của Bạch Tư Trầm rất lớn, chấn động đến đầu Tiểu Vu ong ong vang dội.Tiểu Vu cầm điện thoại di động xa một chút: "Dù sao, ban giám đốc nửa giờ sau sẽ triệu tập đến họp.

Hơn nữa, công ty mấy ngày nay xôn xao truyền chuyện ngài vào tù.

Tôi suy đoán, Bạch Tư Căng sẽ có thể dùng ngài có tiền án làm lý do đẩy ngài xuống vị trí chủ tịch, tổng giám đốc Bạch, ngài mau đến xem xem đi."

Nói xong, liền vội vàng cúp điện thoại.Má ơi, tổng giám đốc Bạch mỗi lần nổi giận đều có thể chấn động điếc lỗ tai hắn.Bạch Tư Trầm lập tức cầm lấy com lê, sốt ruột vội vàng hoảng sợ chạy ra ngoài.Ngô Đình đứng lên, vẻ mặt lo lắng: "Con trai, xảy ra chuyện gì?"

"Mẹ, Bạch Tư Căng ở công ty làm trò tác quái, muốn đẩy con xuống vị trí chủ tịch, con không thể..."

"Mẹ đi chung với con."

Ngô Đình nói: "Mẹ đều quen biết với những lão cổ đông đó, bọn họ sẽ không không nể mặt mẹ.

Trước đó tổng giám đốc Uông ở Hải Nam kia không phải là muốn bán cho con một khối đất thổ cư sao?

Mẹ lúc du lịch nhìn nhìn, mảnh đất kia không tệ.

Con liền nói con chuẩn bị đầu tư mảnh đất kia, xây làng du lịch.Hải Nam khách du lịch phát triển, làng du lịch là món lãi kếch sù, đám già cứng nhắc kia, sẽ không không động tâm, con có thể mang bọn họ kiếm tiền, Bạch Tư Căng không thể.

Đến lúc đó, vị trí chủ tịch này vẫn là của con!"

"Dạ, được."

Bạch Tư Trầm gật đầu, mang Ngô Đình cùng nhau lên xe, một đường bão táp đến công ty.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0021: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 21


CHƯƠNG 0021: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 21EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tập đoàn Bạch thị.Phòng họp tầng cao nhất.Tư Căng đứng ở trước cửa sổ sát đất, rũ mắt xuống, lẳng lặng quan sát phố xá sầm uất ngựa xe như nước.Nhìn một chút, bỗng nhiên dâng lên một loại suy nghĩ tà ác:'Chỗ này là tầng 64, người phía dưới nhìn không thấy phía trên, người của phía trên lại có thể nhìn thấy thế giới.

Nếu như ở chỗ này DOI, không chỉ không có người nhìn thấy, còn cực kỳ kích thích mới lạ.

Không biết ở bên trong loại cảnh tượng này, lão hồ ly có thể căng thẳng hay không.

Y căng thẳng, cơ hội phản công của bản thân mình không phải là tới rồi sao?'"Nga, Tư Căng, đã lâu không gặp."

Một đạo thanh âm chào hỏi cắt đứt mạch suy nghĩ của Tư Căng.Cậu hơi hơi quay đầu, nhìn thấy mấy chú bác nhà họ Bạch cùng nhau qua đây.Tập đoàn Bạch thị, đổi một loại cách nói, cũng có thể gọi doanh nghiệp gia tộc.Cổ đông trung tâm đều là người nhà họ Bạch, quan hệ thân thích rắc rối khó gỡ, đều lấy chủ tịch Bạch Tư Trầm làm chỗ dựa.Chẳng qua, chỗ dựa này rất nhanh thì sẽ đổi người rồi.Tư Căng đi tới, nhiệt tình chào hỏi với bọn họ.Sau khi chào hỏi xong, có người dẫn đầu mở miệng:"Tư Căng a, nghe nói Tư Trầm thằng bé mấy ngày hôm trước đã tham gia tố tụng, còn thật nghiêm trọng, chuyện này con biết không?"

Bạch Tư Trầm gian lận thuế tin tức bản thân mình trốn thuế gian lận thuế vào cục cảnh sát, Tư Căng thì thu mua mấy người nội bộ công ty lan truyền ra ngoài.Chẳng qua, Tư Căng đồng thời không có giải quyết dứt khoát.Tin tức cậu lan truyền ba phải cái nào cũng được, các cổ đông nghe càng ngày càng khó chịu.Đây không phải tới hỏi cậu rồi sao.Rất tốt, cậu muốn chính là thứ hiệu quả này.Lúc nghe được có người hỏi thăm, Tư Căng lấy ra kỹ xảo biểu diễn kỹ càng.Đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó ngập ngừng một cách tự nhiên trong chốc lát, giống như là có việc gì khó nói.Sau, mới ấp a ấp úng của nói: "Việc của anh trai con cũng không rõ lắm, không bằng các chú các bác gặp ảnh lại hỏi đi.

Hôm nay triệu tập ban giám đốc đến họp, con chủ yếu là muốn vào công ty lăn lộn làm phó tổng giám đốc, tranh thủ ủng hộ của các vị chú bác một chút."

"Nga."

Các cổ đông gật đầu, cũng đã có suy tính dưới đáy lòng rồi.Bạch Tư Căng chính là em trai ruột của Bạch Tư Trầm em trai ruộtNgay cả thái độ của cậu đều ba phải cái nào cũng được, Bạch Tư Trầm sợ là thật sự bị kết tội rồi.Công ty này tuyệt đối không thể giao đến trong tay gã.Mà trái lại Tư Căng, đến lúc này còn đang bảo vệ anh trai của mình, nhưng thật ra là người có thể tin được.Nửa giờ sau, hội nghị được mở.Tư Căng đứng ở vị trí phó bàn hội nghị, đọc diễn văn:"Các vị chú bác, kỳ thực trong tay tôi vẫn luôn có cổ quyền công ty 26% mẹ để lại, mấy năm nay quá bận rộn đóng phim, rất ít vào công ty, tự cảm thấy có lỗi với chút cổ phần này, cho nên hôm nay tới, muốn trưng cầu ý của các vị về việc tôi vào công ty làm phó tổng giám đốc..."

Ầm!Đang nói, Bạch Tư Trầm sốt ruột vội vàng hoảng sợ từ bên ngoài xông vào, vẻ mặt tang thương:"Các chú các bác, mọi người đừng nghe Bạch Tư Căng nói bậy, tôi còn án treo hai năm, nếu như hai năm này biểu hiện tốt, tôi là không cần vào ngục giam!"

Chúng cổ đông: "..."

Lúc này tốt rồi, không cần hỏi.Bạch Tư Trầm chính miệng thừa nhận bản thân mình trốn thuế gian lận thuế vi phạm pháp luật, còn hoãn thi hành hình phạt hai năm.[Ha ha ha ha ha!] Tiểu Yêu trong thức hải sắp cười đến điên rồi:[Vẫn là đại nhân cao minh, thả ra một chút tiếng gió, ngu xuẩn này thì tự mình nói ra sự thật!][Xem lần này người nào còn chống đỡ cho gã!]Khóe môi Tư Căng cong lên một tia độ cung không dễ phát hiện.Cậu cúi đầu, che giấu ý cười, ngoan ngoãn ngồi trở lại trên ghế.Lúc này, Bạch Tư Trầm mới nhìn rõ chỗ Tư Căng ngồi.Bạch Tư Căng vậy mà, không có cướp chủ vị của gã?Lẽ nào Bạch Tư Căng mở họp không phải là muốn kéo gã xuống đài?"

Vậy..."

Bạch Tư Trầm nghi ngờ nói: "Mọi người mới vừa nãy đang nói cái gì?"

"Hứ!"

Một cổ đông tính tình nóng nảy trước tiên mở miệng:"Tư Căng chẳng qua là muốn vào công ty làm phó tổng giám đốc, cậu căng thẳng cái gì?

Đều vạch trần việc bản thân mình bị bỏ tù ra rồi!"

"Đúng!"

Có người tung, thì có người hứng: "Đã là người bị phán hình rồi, còn làm sao chỉ huy công ty?

Tôi thấy, Tư Căng ngay cả phó tổng giám đốc cũng đừng làm, trực tiếp làm tổng giám đốc đi!"

"Tôi đồng ý Tư Căng thay thế Bạch Tư Trầm, tiếp nhận công ty."

"Tôi cũng đồng ý."

"Tôi cũng đồng ý, dù sao một người mang tội dẫn dắt công ty, công ty là tìm không được đối tác hợp tác."

Bạch Tư Trầm đau lòng cực kỳ: "Không phải, các vị, Bạch Tư Căng nói cho mọi người cái gì mọi người thì tin cái đó thế?

Chính mọi người không biết động não ngẫm lại..."

"Ngắt lời một chút."

Nghe được chỗ này, ngay cả cậu ruột của Bạch Tư Trầm đều nhìn không được rồi, thực sự hoài nghi chỉ số thông minh của Bạch Tư Trầm:"Tư Trầm, nói cho bọn ta con bị phán hình không phải là Tư Căng, mà là bản thân con.

Tư Căng chỉ là muốn vị trí phó tổng giám đốc, cái gì đều không có nói."

Những lời này, ngay lập tức nói đến Bạch Tư Trầm bối rối.Gã chân tay luống cuống đứng ở trên chủ vị bàn hội nghị, chỉ cảm thấy hai lỗ tai từng đợt kêu ong ong:"Tôi...

Tôi tự mình..."

Ngô Đình theo sát sau chạy tới, nhìn con trai càng ngày càng gầy nhom của mình, trong lòng từng đợt túm đau.Bà vội vã đỡ Bạch Tư Trầm ngồi xuống, lấy ra hợp đồng trong túi công văn, khuyên các cổ đông hết lời để cho Bạch Tư Trầm một cơ hội, cùng chung tài trợ ủng hộ hắn cuối cùng khai phá một khối đất mới ở Hải Nam.Nói đến cuối cùng, trực tiếp khóc lóc kể lể, thì thiếu điều quỳ đến trên mặt đất rồi.Rất nhiều cổ đông đều là bạn thâm giao của bà, ngượng ngùng nhìn bà như vậy, đáp ứng tài trợ hợp đồng Hải Nam, cho Bạch Tư Trầm một lần cơ hội cuối cùng.Hội nghị kết thúc, Ngô Đình mới lau khô nước mắt, kiệt sức ngồi trở lại trên ghế.Mắt hạnh già nua nhìn thẳng Tư Căng.Nếu ánh mắt có thể giết người, Tư Căng bây giờ ở trong mắt bà, từ lâu đã nát thành bột phấn rồi:"Bạch Tư Căng, cậu chờ đó, mảnh đất Hải Nam kia bọn tôi nhất định sẽ lớn kiếm, chỉ cần tôi còn sống, cậu thì vĩnh viễn đừng hòng ngồi lên trên vị trí chủ tịch!"

"Phải không?"

Tư Căng không thèm để ý cười cười:"Vậy tôi thì, mỏi mắt mong chờ rồi."

Nói xong, ý tứ sâu xa nhìn thoáng qua Ngô Đình, khóe mắt khẽ nhếch tràn đầy ý cười, giống như đang nhìn một con mồi chạy nhảy xuống bẫy rập của mình:"Dì Ngô gặp lại sau."

Nói xong tạm biệt, thì tựa như gió nhẹ mây hờ hững trôi rời khỏi phòng họp.Chỉ để lại hai mẹ con tỉnh tỉnh mê mê, lại bị Tư Căng làm hoảng hốt khó hiểu.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0022: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 22


CHƯƠNG 0022: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 22EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Sau khi Tư Căng đi, Bạch Tư Trầm lúc này bùng nổ, một tay tóm lấy cái ghế ném tới trên cánh cửa.Phát ra "ầm" một tiếng vang thật lớn.Ngô Đình ngồi ở bên cạnh, không nói được một lời.Thẳng đến Bạch Tư Trầm hơi nguôi giận, mới dám mở miệng an ủi:"Tư Trầm, đừng tức giận, lần này là chúng ta không chú ý rồi.

Chờ sau khi mảnh đất Hải Nam kia kiếm lớn, con thì thu cổ phần trong tay Bạch Tư Căng về, đuổi nó ra khỏi công ty.

Đừng tức giận rồi, nhé."

"Dạ."

Bạch Tư Trầm gật đầu.Gã xin thề, chờ gã lật mình được, gã thì muốn lập tức cấm sóng Bạch Tư Căng!Để cho tiện nhân này chạy trở về nhà quỳ cầu xin gã!Bạch Tư Trầm ôm khát vọng cao cả về đến nhà, một lòng nhào vào trên đất Hải Nam.Xoay sở tiền của, mua vào, mảy may không dám trễ nải.Lại ở sáng sớm ngày thứ ba, nhận được điện thoại của công ty đòi nợ."

Cái gì?

Anh nói mảnh đất Nam Hải kia thiếu khoản tiền rất lớn?"

"Đúng vậy."

Bộ phận chăm sóc khách hàng của công ty đòi nợ trả lời: "Khối đất này trước đó xảy ra tai nạn, xây một tòa nhà bị bỏ dở, đập chết hơn mười người công nhân.

Ông chủ ban đầu sợ hãi gánh vác trách nhiệm, cuốn tiền chạy mất rồi, vẫn luôn không ai dám mua vào.

Bây giờ ngài mua rồi, tiền bồi thường tai nạn lao động của những công nhân này và tiền công tòa nhà bị bỏ dở khất nợ, tự nhiên đều phải do ngài tới đảm đương..."

Nghe đến chỗ này, Bạch Tư Trầm chỉ cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, ngay cả đứng cũng không vững, trực tiếp ngã ngồi trở về trên ghế sa lon.Trì hoãn nửa phút, mới lấy dũng khí hỏi:"Tổng cộng phải thường bao nhiêu tiền?"

"Bảo hiểm tai nạn lao động của công nhân hơn nữa tiền nợ của tòa nhà bị bỏ dở, ngài tổng cộng phải bồi thường 1400 triệu..."

1400 triệu...1400 triệu...Bạch Tư Trầm rốt cuộc tan vỡ rồi, tắt điện thoại, không tiếng động rơi nước mắt.1400 triệu a!Gã đi chỗ nào kiếm được nhiều tiền như thế?Hơn nữa, gã ném vào bên trong khối đất không chỉ là toàn bộ tài sản của mình, mà còn còn tiền của các cổ đông công ty!Nếu là tất cả bồi thường vào, vị trí chủ tịch của gã, là nhất định không giữ được.Ngô Đình đi chợ trở về, đẩy cánh cửa, đã nhìn thấy con trai mình nản lòng không phấn chấn.Giỏ thức ăn trong tay lúc này rơi xuống đất, lập tức tiến lên nâng mặt tái nhợt của Bạch Tư Trầm lên:"Bảo bối, xảy ra chuyện gì vậy con?

Con đừng dọa mẹ a, con có việc gì phải nói với mẹ a."

Bạch Tư Trầm tựa vào trong lòng Ngô Đình, nước mắt làm ướt bả vai Ngô Đình:"Mẹ ơi, mảnh đất Hải Nam kia có vấn đề, chúng ta mua rồi thì phải gánh vác đền tiền 1400 triệu.

Tổng giám đốc Uông kia lừa gạt con, con bây giờ không gọi điện được cho hắn.

Chúng ta xong rồi, chúng ta xong rồi mẹ!"

Nghe vậy, Ngô Đình trong nháy mắt như bị sét đánh, trái tim bỗng nhiên dừng Nghe vậy, Ngô Đình trong nháy mắt như bị sét đánh, trái tim bỗng nhiên ngừng đập một nhịp, hô hấp cũng trở nên cực kỳ khó khăn, thiếu chút nữa té xỉu trên đất.Bạch Tư Trầm thấy thế, vội vã đỡ bà đến trên ghế sa lon, lấy ra mấy viên thuốc cứu tim khẩn cấp, Ngô Đình mới coi như miễn cưỡng trở lại bình thường sau một lát."

Làm sao cũng bay không ra thế giới hoa...*"*bài hát Bướm Say (酒醉的蝴蝶) của Thôi Vỹ Lập
To view this content we will need your consent to set third party cookies.
For more detailed information, see our cookies page.
này, điện thoại di động của Ngô Đình bỗng nhiên vang lên.Ngô Đình lòng còn sợ hãi cầm lên, phía trên hiển thị số lạ.Bà ấn nút nghe máy, đối diện truyền đến thanh âm gọn gàng ngăn nắp của Tư Căng:"Dì Ngô, tôi là Tư Căng."

Bạch Tư Trầm trong nháy mắt nổ rồi, hận không thể đập điện thoại di động:"Bạch Tư Căng, là mày giở trò quỷ!

Là mày động tới mảnh đất Hải Nam kia đúng hay không?!"

Trong điện thoại, tiếng cười mang mỉa mai của Tư Căng vang lên:"Anh hai à, nói anh ngu ngốc anh thật đúng là ngu ngốc a?

Mảnh đất Hải Nam kia năm năm trước thì gặp chuyện không may rồi, làm sao sẽ là tôi làm chứ?"

Ngô Đình cướp đem điện thoại di động lại, giọng nói vô cùng khó chịu:"Bạch Tư Căng, cậu lúc này gọi điện thoại làm gì?

Xem truyện cười của bọn tôi?"

"Không, tôi là tới chỉ cho các người con đường rõ ràng."

Tư Căng nói:"Trong tay tôi có hành tung của tổng giám đốc Uông bán đất cho các người kia, tùy thời có thể chuyển giao hắn cho tòa án để làm rõ danh tính cho các người.

Thế nhưng, tôi muốn mẹ con hai người chuyển toàn bộ cổ phần của công ty cho tôi, từ nay về sau cút ra khỏi tập đoàn Bạch thị, hai người cảm thấy thế nào?"

Bạch Tư Trầm không chút suy nghĩ, lúc này chối từ: "Bạch Tư Căng, mày mơ mộng hão huyền!"

"Thế nhưng anh trai, hai người ngoại trừ cái này, không có lựa chọn nào khác."

Thanh âm của Tư Căng yên tĩnh êm tai, lại giống như ma âm của địa ngục quay chung quanh ở bên tai hai mẹ con này, chặt đứt tất cả đường lui của bọn họ.===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Xế chiều hôm nay đi tiêm vaccine, trước tiên thả một chương, còn dư lại muộn chút đăng, hôm nay để cho Lạc hồ ly lên sân khấu ~---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0023: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 23


CHƯƠNG 0023: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 23EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
"Mẹ con các người làm sao ầm ĩ tôi không quản quản."

Tư Căng giống như một thẩm phán vô tình, không để ý tâm tình của phạm nhân, tiếp tục độc đoán của cậu:"Tôi chính là tới nói cho các người một tiếng, tôi đã nói cho các cổ đông công ty chuyện các ngươi đầu tư lỗ vốn.

Bọn họ nhất trí quyết định triệu tập hội nghị cổ đông đến họp, một lần nữa thay đổi lãnh đạo cao tầng công ty.

Hội nghị tổ chức vào mười hai giờ sáng ngày mai, phòng họp tầng cao nhất công ty.

Là giao cổ phần cho tôi, để cho tôi thay các ngươi thắng mặt mũi trở về, hay là thường tiền lại mất mặt.

Các người còn có một ngày cân nhắc."

Nói xong, Tư Căng thì cúp điện thoại, một mình để lại mẹ con Bạch Tư Trầm giương mắt nhìn về phía điện thoại di động tắt màn hình.Mẹ con hai người ầm ĩ một ngày một đêm, gần như đập hết đồ vật có thể đập trong nhà, mới rốt cục quyết định giao cổ phần không bao nhiêu tiền cho Tư Căng, đổi trở về mặt mũi trước mặt các cổ đông.Dù sao các cổ đông tập đoàn Bạch thị đều đều họ hàng, đắc tội bọn họ, mẹ con gã ở nhà họ Bạch thì thật không có một chút nơi sống yên ổn rồi.Tư Căng cầm được cổ phần, tiếp tục đảm nhiệm chủ tịch công ty, chuyện thứ nhất, chính là khai trừ Bạch Tư Trầm và Ngô Đình, đồng thời, thu tất cả bất động sản thuộc về công ty trên danh nghĩa của mẹ con gã.Lúc bị đuổi ra khỏi nhà, Ngô Đình hai mắt đẫm lệ mông lung.Rất có tư thế "mày không cho tao ở tiếp tao thì đứng ở ngoài cửa khóc, để cho hàng xóm láng giềng xem xem, Bạch Tư Căng mày là sói mắt trắng bất nhân bất nghĩa thế nào".Tư Căng sắc bén nhìn ra suy nghĩ của bà, lúc khóa cửa lại bồi thêm một câu:"Nhà này là của công ty, các người nếu là dám ở chỗ này ầm ĩ, tôi thì kiện các người cưỡng bức đột nhập vào nhà dân, đến lúc đó, anh hai có thể thì không có thời gian thi hành án rồi."

Nói xong, trực tiếp lên xe rời khỏi.Ngô Đình và Bạch Tư Trầm không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là xách lên bao lớn bao nhỏ, mang mấy nghìn đồng tiền mặt còn sót lại trong bao tiền đi thuê nhà.Tư Căng lại giúp đỡ lực lượng cảnh sát bắt tổng giám đốc Uông, lại gấp rút xử lý công việc công ty.Công ty một lần nữa đi vào quỹ đạo, đã là một tuần sau.Chín giờ mười phút sáng sớm, Tư Căng mới vừa mở xong hội nghị thường kỳ, thì nhận được một điện thoại xa lạ.Bên đầu điện thoại kia, là một giọng nữ ôn nhu: "Xin hỏi là ngài Bạch Tư Căng sao?

Tôi là Lâm Thanh trợ lý riêng của ngài Lạc.

Buổi thử vai của bắt đầu hai mười phút sau, mời ngài mau chóng đến Truyền thông Hằng Tinh."

Tư Căng lúc này mới nhớ đến bản thân mình đáp ứng buổi thử vai của Lạc Lâm Uyên.Vì vậy giao tài liệu khác cho thư ký Tiểu Trương.Lái xe, tốc độ ánh sáng đến Truyền thông Hằng Tinh....Lúc Tư Căng đến, bên ngoài phòng làm việc của Lạc Lâm Uyên đã có mười mấy tiểu thịt tươi chờ đợi rồi.Đều mặc một thân áo bành tô thuộc về nhạc công piano, makeup ngăn nắp rất đẹp, tràn đầy tự tin, giống như bản thân mình chính là nhạc công piano trong phim.Nhìn lại mình một chút, cả người tây trang chuyên nghiệp, làm sao nhìn đều không hợp nhau, thua kém một bậc.Tư Căng:...Qua loa rồi, ngộ nhỡ để cho cáo già cảm thấy mình không bằng đám mặt non choẹt mới mẻ này làm sao làm?Trước nghĩ sau suy, Tư Căng lấy điện thoại di động ra, nhấn gọi lại, nhấn điện thoại của Lâm Thanh:"Lâm tiểu thư, tôi là Bạch Tư Căng.

Tôi đến rồi, thế nhưng quên mang quần áo cho buổi thử vai, cô thuận tiện mang tôi đi đổi một bộ sao?"

"Đương nhiên thuận tiện, ngài là nghệ sĩ ngài Lạc cố ý dặn dò.

Ngài ở nơi nào, tôi đây thì mang ngài đi phòng thử quần áo."

"Tôi thì ở bên ngoài phòng làm việc của Lạc hồ...

Lâm Uyên."

"Được thưa ngài, xin chờ một chút chừng ba phút."

Lâm Thanh quả nhiên đúng giờ, không đến ba phút, thì đạp giày cao gót đi tới.Cô là phụ nữ hơn ba mươi tuổi, mặc trang phục công sở già dặn, vài bước đi tới bên cạnh Tư Căng.Mỉm cười, chào hỏi:"Ngài Bạch chào ngài, tôi là Lâm Thanh, đi theo tôi đi."

Tư Căng lễ phép bắt tay, vừa đi với cô vừa hỏi: "Cô biết tôi à?"

"Đương nhiên, tôi thường xuyên xem phim truyền hình ngài diễn, đều rất tuyệt."

Trong lúc nói chuyện, liền mang Tư Căng tới một phòng thử quần áo:"Thưa ngài, đây là phòng thử quần áo VIP chỗ chúng tôi, tất cả trang phục bên trong đều đầy đủ hết, ngài tùy ý chọn."

"Cảm ơn."

Tiễn Lâm Thanh đi, Tư Căng mở cửa lớn của phòng thử quần áo ra, từ trong mười mấy quần áo sắp xếp sắp hàng chỉnh tề chọn lựa một áo bành tô thời Trung Cổ Châu Âu.Chất vải nhung tơ thuần, cảm giác rủ tuyệt vời, ung dung quý khí.Cậu đi vào trong, tùy tiện mở một cửa phòng thay quần áo.Liếc một cái, liền nhìn thấy Lạc Lâm Uyên cài cúc áo áo sơmi đến phân nửa.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0024: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 24


CHƯƠNG 0024: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 24EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Lạc Lâm Uyên giật mình, động tác cài cúc bỗng nhiên dừng lại, rất hiển nhiên không có nghĩ đến Tư Căng sẽ xuất hiện ở đây.Tư Căng lại giống như mở hộp mù phát hiện bảo bối vậy, ánh mắt trong nháy mắt sáng lên, nhìn chằm chằm cổ áo sơ mi nửa che nửa không của Lạc Lâm Uyên, ánh mắt nhắm vào da thịt trắng như tuyết bên trong vạt áo.Đây là cậu lần đầu tiên ở dưới trạng thái thanh tỉnh, nghiêm túc quan sát Lạc Lâm Uyên.Đường cong cơ thể của Lạc Lâm Uyên rất cân xứng, thuộc về loại hình mặc quần áo thì nhìn gầy, cởi quần áo thì có thịt.Từ góc độ này, vừa vặn có thể nhìn thấy cơ ngực săn chắc của y.Ánh mắt Tư Căng khẽ nhúc nhích, quả quyết đi vào phòng thay đồ.Cạch ——Khóa cửa lại.Phòng thay đồ lúc đầu thì chỉ đủ chứa một người và một mặt gương.Sau khi hai người đàn ông cao to đứng vào, thì rõ ràng trở nên chật chội.Hai người cần phải kề sát mới có thể đứng vững.Lạc Lâm Uyên:...Xuyên thấu qua quần áo hơi mỏng, Tư Căng cảm thấy da Lạc Lâm Uyên đang ấm lên, mập mờ nói:"Chú thay quần áo làm sao không khóa cửa chứ?

Thế giới bên ngoài rất nguy hiểm, phải chú ý an toàn a."

Lạc Lâm Uyên bình thường mặc vẫn luôn đều cẩn thận tỉ mỉ, cúc áo áo sơmi nhất định phải che kín gần nửa cổ, tràn đầy phong cách cấm dục.Bây giờ, tương phản to lớn này nhịn không được để cho Tư Căng hưng phấn.Lạc Lâm Uyên chỉ mất tự nhiên trong nháy mắt, sau một khắc liền nhanh chóng cài cúc áo xong, trịnh trọng trả lời:"Tôi cho rằng em hôm nay sẽ không tới."

"Người nào nói?"

Tay Tư Căng không thành thật cởi cúc áo y mới vừa cài ra, tựa vào bên tai y thở nhẹ:"Tôi đây không phải, tới gặp chú rồi sao?"

Đang nói, bỗng nhiên, bên ngoài truyền đến vài tiếng bước chân.Rất hiển nhiên, có người thứ ba tới thay quần áo.Lạc Lâm Uyên tựa hồ nghe ra tiếng bước chân kia tới từ người nào, lập tức đặt ngón trỏ bên môi Tư Căng, nhắc nhở cậu đừng lên tiếng.

Tư Căng chỗ nào đồng ý?Cậu thì theo động tác của Lạc Lâm Uyên, khẽ liếm ngón tay khớp xương rõ ràng bên môi một cái.Lạc Lâm Uyên giống như thú nhỏ bị hoảng sợ, lập tức thu tay về:"Đừng càn quấy, người tới có thể là giáo viên hướng dẫn nghiên cứu sinh tiến sĩ trường đại học, ông ấy chính là người có tiếng cứng ngắc, nếu như bị ống ấy...

Hừm..."

Tư Căng tự động che đậy lời của Lạc Lâm Uyên, chỉ cảm thấy Lạc hồ ly cẩn thận từng li từng tí như thế rất hiếm thấy.Dễ chịu, thật muốn hung hăng bắt nạt.Vì vậy, cậu nhân cơ hội một tay ấn Lạc Lâm Uyên ở trên tấm ngăn bằng gỗ giữa hai phòng thay đồ, cúi đầu hôn xuống.Trong nháy mắt, đầu óc Lạc Lâm Uyên một mảnh trống không.Trong hốt hoảng, chỉ kịp nghĩ một chút.Sẽ bị phát hiện!Nếu để cho người hướng dẫn có nề nếp kia của y phát hiện, y ở phòng thay đồ "yêu đương vụng trộm" với người khác, y liền có thể ngay tại chỗ độn thổ rồi.Lạc Lâm Uyên rất căng thẳng.Y càng căng thẳng, Tư Căng càng hưng phấn.Cậu cường thế công thành đoạt đất, cùng lúc tay phải không thành thật kéo mở cúc áo áo sơmi của Lạc Lâm Uyên.Không biết qua bao lâu, người ở phòng thay đồ đối diện đi rồi, Tư Căng mới hậm hực ngừng tay.Nhìn Lạc hồ ly sắc mặt ửng đỏ trước mặt, khóe mắt rưng rưng.Tư Căng thỏa mãn liếm liếm khóe môi, cảm thấy chuyến này tới Truyền thông Hằng Tinh thật sự giá trị.Lạc Lâm Uyên nhìn nhìn áo sơmi bị vò loạn của mình, hơi có chút bất đắc dĩ:"Tôi trong chốc lát còn muốn đi ra ngoài phỏng vấn diễn viên, em để cho tôi làm sao đi a?"

"Này không phải rất tốt sao?

Tỏ vẻ chú phong lưu bạc bẽo."

Nói xong, Tư Căng nhân dịp Lạc Lâm Uyên không chú ý, lại ở trên gò má của y rơi xuống một nụ hôn.Sau đó, giống như một gã trai tồi chiếm xong tiện nghi không phụ trách, xoay người mở cửa:"Tôi đi sát vách thay quần áo, đạo diễn Lạc trong chốc lát nhưng phải chọn tôi nga."

Nói xong, thì tri kỷ giúp Lạc Lâm Uyên đóng cửa lại.Nhìn phòng thay đồ trống rỗng, Lạc Lâm Uyên bỗng nhiên cười, mang đủ cưng chiều.Y lau lau khóe môi bị Tư Căng cắn đứt, máu đỏ sẫm lan rộng ở trên ngón tay, giống như hoa đào, làm cho tâm thần người ta nhộn nhạo.Nhịn không được lẩm bẩm nói:"Thật là một người điên nhỏ."===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Phần đổi mới hôm nay hoàn tất, Căng Căng bảo bối công lên!---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0025: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 25


CHƯƠNG 0025: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 25EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Lạc Lâm Uyên nhìn vào gương sửa sang lại một chút, nếp nhăn trên áo sơ mi lại vẫn là không cách nào làm phẳng được.Cuối cùng, đạo diễn lớn Lạc cẩn thận tỉ mỉ khẽ thở dài, quyết định mặc áo sơmi đầy nếp nhăn đi chọn diễn viên.Thôi được rồi, chỉ cần trẻ con vui là được.Phong lưu bạc bẽo, thì phong lưu bạc bẽo đi.Y kéo cửa phòng thay quần áo ra, vừa muốn cất bước, thì thấy một tay khớp xương rõ ràng đưa tới trước mặt.Y thuận theo tay nhìn lên, nhìn thấy Tư Căng mặc áo bành tô, mỉm cười nhàn nhạt.Bộ áo bành tô này chọn dùng thiết kế phục cổ Châu Âu, trang phục phục kiện phiền phức, ở dưới đèn chân không hơi hơi sáng bóng.Ung dung, nhưng không mất cảm nhận.Tư Căng mặc, liền thành quý tộc thời Trung Cổ sống động như thật.Lạc Lâm Uyên khựng lại một chút, trái tim nhịn không được đập nhanh một nhịp.Dáng vẻ của Tư Căng, chính là nhạc công piano y nghĩ muốn.Cao quý, ưu nhã, tà ác kiêu ngạo, điên cuồng.Toàn thân lộ ra một cổ khí chất thần bí để cho người ta phát điên.Như một vực sâu đẹp đến mức tận cùng.Hấp dẫn tất cả, tiêu diệt tất cả."

Xảy ra chuyện gì thế đạo diễn Lạc, bị sắc đẹp của tôi chinh phục?"

Tư Căng nghiêng đầu, cười nhàn nhạt với Lạc Lâm Uyên.Sau đó, khom lưng 90 độ, làm lễ nghi hôn tay tiêu chuẩn lại không đúng tiêu chuẩn với Lạc Lâm Uyên.Tiêu chuẩn một phần là cậu khom lưng 90 độ.Không đúng tiêu chuẩn một phần, là cậu hôn cũng không phải là ngón cái, mà là lòng bàn tay của Lạc Lâm Uyên.Hôn xong, còn cực kỳ có ý xấu mà liếm liếm.Xúc cảm ấm áp xuyên thấu qua da, nhanh chóng truyền tới đầu dây thần kinh.Trong lòng Lạc Lâm Uyên một trận tê dại, theo bản năng muốn thu tay về.Thế nhưng còn không có di chuyển xuống, thì nghe được tiếng cười khinh thường của Tư Căng:"Đạo diễn Lạc đều đã chơi quy tắc ngầm rồi còn sợ hãi cái này?

Xem ra cũng không ra làm sao nha.

Không bằng, đêm nay tôi phục vụ chú?"

Lạc Lâm Uyên một tay kéo cậu lên: "Em không uống say rồi hãy nói, mau đi, đi casting thôi."

"Vậy nếu như tôi casting thành công, chú cho tôi ở trên."

Tư Căng cũng không tính buông tha."

Đây là đánh cuộc không công bằng, tôi không cược."

Hồ ly cực kỳ khôn khéo, không rút lui."

Tại sao không công bằng?"

Lạc Lâm Uyên vừa đi vừa trả lời:"Bởi vì từ vừa mới bắt đầu, cân tiểu ly trong lòng tôi chính là mất thăng bằng.

Tôi thiên vị em, cho nên em nhất định sẽ thử vai thành công.

Đây là cái bẫy lại rõ ràng hết mức, tôi không nhảy vào."

Bất luận kẻ nào đều thích thiên vị.Tư Căng cũng không ngoại lệ.Trên đời này có rất nhiều người yêu cậu, loại thiên vị này, lại là cực ít thấy.Trái tim Tư Căng nhịn không được giật giật, động tác cũng trở nên chậm theo.Hình như cảm thụ được cậu thay đổi, khóe môi Lạc Lâm Uyên cong lên một tia cười "kế hoạch thực hiện được".Bỗng nhiên dừng bước chân lại, xoay người, cúi đầu, ở bên môi Tư Căng hạ xuống một nụ hôn.Tinh chuẩn không có sai, chuồn chuồn lướt nước.Trêu chọc tâm hồn người ta."

Chú..."

Tư Căng trừng y: "Chú lại cố ý?"

"Lời là thật tình của, nụ hôn là cố ý."

Lạc Lâm Uyên cười khẽ:"Cho nên, tôi hòa một ván, tôi vẫn là công."

Tư Căng:...Tên đàn ông với ham muốn thắng thua chết tiệt này!Hai người một trước một sau đến văn phòng.Vì tránh hiềm nghi, Lạc Lâm Uyên trước tiên vào văn phòng, Tư Căng đến sau, đứng ở hàng cuối nhất trong đám nghệ sĩ.Xếp hàng ở phía trước cậu, là Tô Minh Triết.Tư Căng hơi hơi nhíu mày: Yêu Nhi, đi ra giải thích một chút.Tiểu Yêu rõ ràng nhận thức được sứ mệnh của người diêm công cụ của mình, bắt đầu lật xem tài liệu:[Đại nhân, là như vậy.

Bởi vì lần trước Tô Minh Triết làm ầm ĩ trong tiệc sinh nhật, tuy rằng danh tiếng cũng không tốt, thế nhưng ngoài ý muốn dựng lên hình tượng "ngay thẳng", cho nên không bị ghét mà ngược lại nổi rồi, lại tăng một một đợt độ nổi tiếng.][hắn ba ngày trước mới đóng máy rời đoàn phim của đạo diễn Trần, cho nên mới tới buổi thử vai bên này.][Đại nhân, bên này còn có một gợi ý ấm áp.]Tư Căng: "Nói."[lần này nhân vật muốn chọn là nhạc công piano, Tô Minh Triết piano cấp mười, so với nghệ sĩ khác, sức cạnh tranh càng đáng sợ]===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0026: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 26


CHƯƠNG 0026: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 26EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Quả nhiên, Tô Minh Triết dựa vào tài đánh đàn cao siêu, nháy mắt giết một đám cún con đáng yêu đến nôn sữa trước đó.Nhìn từng tiểu thịt tươi một bởi vì không có được chọn mà nghẹn ngào khóc lóc, sợ khóc làm trang điểm còn muốn ngửa đầu khóc, chân mày Tư Căng cau chặt hơn.Oán giận với Tiểu Yêu: "Ngươi nói xem giới giải trí này bây giờ đã xảy ra chuyện gì chứ?

Làm sao tìm đàn ông man một chút thì khó như thế?Tiểu Yêu: [...][Đúng nga, có thể là bởi vì đám nữ sinh nhỏ đều thích em trai mềm mại dễ thương đi?]Tư Căng phản bác: "Vậy cũng có người thích tổng giám đốc bá đạo a."

Một người một thống không có trò chuyện vài câu, người ở buổi thử vai, cũng chỉ còn lại có Tư Căng và Tô Minh Triết.Tô Minh Triết tự nhiên không có sắc mặt tốt gì với Tư Căng.Tuy rằng Bạch Tư Trầm rơi đài, thế nhưng, người để cho hắn mất mặt là Bạch Tư Căng.Mắt nhìn Tư Căng muốn vào văn phòng, Tô Minh Triết hắn lập tức ở trước mặt Lạc Lâm Uyên nhắc nhở:"Đạo diễn Lạc, người cuối cùng kia tôi thấy cũng không cần phải thử vai đi?

Cậu ta trước đây là đối thủ của tôi, tôi biết, cậu ta căn bản cũng không biết đánh piano.

Đạo diễn Lạc luôn luôn khôn khéo, tự nhiên sẽ không tìm một người không biết đánh piano đi diễn nhạc công piano."

Lạc Lâm Uyên còn chưa phản bác, Tư Căng trước hết mở miệng:"Người nào nói ta không biết đánh piano."

Tô Minh Triết xoay người, trước mắt khinh thường:"Ồ, Bạch thiếu, không đúng, bây giờ phải gọi tổng giám đốc Bạch.

Lời đừng nói quá vẹn toàn rồi, piano loại vật này, cũng không phải là học cấp tốc."

Tiểu Yêu gấp gáp giơ chân: [Đại nhân, trong tài liệu có ghi nguyên chủ thật sự một chút piano căn bản cũng không có a, ngài...]"Ta có thể lâm thời học."

Tư Căng trả lời xong, liền ngồi đến trước dương cầm trong văn phòng Lạc Lâm Uyên.Vẻ mặt Lạc Lâm Uyên khẽ biến, nhìn về phía Tư Căng vẻ đầy hứng thú.Bên trong tài liệu y điều tra đích xác không có biểu thị Tư Căng biết đánh piano.Người điên nhỏ này lại muốn làm cái gì?Thật đúng là để cho người ta chờ mong.Tư Căng đưa tay, ấn lên phím đàn đầu tiên của piano, hướng về phía bên phải, một đường quẹt đến phím đàn cuối cùng.Âm nhạc du dương rơi vào lỗ tai, Tư Căng nghiêm túc nhớ kỹ mỗi một gam của phím đàn.Để cho nốt nhạc tự động ở trong não tốc độ cao xoay tròn thành hình bản nhạc.Lúc nhìn thấy cậu trượt phím đàn, Tô Minh Triết thì cười ra tiếng:"Thì cái này?

Còn đánh đàn?

Tùy tiện ba gảy hai nhấn thì gọi đánh piano?

Bạch Tư Căng..."

"Tô tiên sinh."

Lạc Lâm Uyên cắt đứt lời hắn, vẻ mặt không vui:"Lúc người khác biểu diễn không được nói leo, đây là tôn trọng tối thiểu với người biểu diễn.

Điểm này còn cần tôi nhắc nhở câu sao?"

Nói bóng gió, chính là "cậu thật ầm ĩ, cậu làm phiền tôi xem trẻ con nhà tôi biểu diễn, mời cậu lập tức cút ra ngoài!"

Bị nhắc nhở như thế, Tô Minh Triết khẩn trương rõ ràng.Hắn còn chờ nịnh bợ Lạc Lâm Uyên đấy, cũng không thể đắc tội y.Vì vậy vội vàng cúi đầu nói xin lỗi: "Vâng, đạo diễn Lạc."

Hắn vừa dứt lời, tiếng đàn du dương liền từ dưới ngón tay trắng nõn thon dài của Tư Căng sinh ra.Ban đầu chỉ là khúc nhạc đơn giản, mười giây sau, cắt thành điệp âm tốc độ nhanh hơn, cao cấp hơn.Tư Căng tốc độ tay cực nhanh, lại qua mười giây, đã bắt đầu tự mình soạn.Hơn nữa, khúc nhạc từ đơn giản đến phức tạp, từ sơ cấp vào cao cấp, trong lúc đó hứng lấy không có chút vấn đề nào, thậm chí có chút hiềm nghi khoe khoang kỹ năng.Ngay cả Lạc Lâm Uyên ở Anh quốc chuyên ngành qua âm nhạc cũng không nhịn được vỗ tay tán dương.Thực lực như vậy, tuyệt đối là Tô Minh Triết piano cấp mười bé nhỏ kia không so được.Một bản nhạc đàn, ở chỗ cao trào nhất bỗng nhiên kết thúc.Mọi nơi không tiếng động, lại là dư âm còn văng vẳng bên tai, để cho người ta hồi vị vô cùng.Lạc Lâm Uyên lập tức vỗ bàn đứng lên: "Tốt!

Đây là nhạc công piano tôi nghĩ muốn!"

Căng Căng của y, bất luận từ trên khí chất hay là trình độ nghệ thuật, đều hết sức phù hợp!Người y ưng ý, quả nhiên là ưu tú nhất.Tư Căng quay đầu lại, làm động tác tay "Bye bye" Với Tô Minh Triết:"Chị dâu hai, anh cũng nhìn thấy kết quả rồi, đi thong thả không tiễn."

Cơ hội nổi tiếng lớn như thế, Tô Minh Triết đương nhiên không muốn buông tha.Hắn cố gắng đi lôi kéo Lạc Lâm Uyên, sử dụng đủ mọi cách lấy lòng.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0027: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 27


CHƯƠNG 0027: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 27EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE "Đạo diễn Lạc ~, anh cho tôi thêm một lần cơ hội nha, tôi không chỉ có biết đánh piano, tôi còn..."

Lạc Lâm Uyên tay mắt lanh lẹ lùi về sau một bước thoát khỏi hắn, lễ phép đưa tay, làm động tác tay "mời":"Đi thong thả không tiễn."

Tô Minh Triết:...Không phải là nói Lạc Lâm Uyên là đạo diễn ôn nhã tri kỷ lễ phép nhất trong vòng sao?Y thậm chí đưa khăn tay cho những tiểu thịt tươi mít ướt không được tuyển chọn đó, làm sao thì chỉ cần tàn nhẫn như thế với y?!Lẽ nào...Hắn theo bản năng nhìn về phía Tư Căng, tình cờ thấy Lạc Lâm Uyên mỉm cười wink với cậu buồn nôn thiếu chút nữa nôn ra luôn.Bạch Tư Căng, trách không được cậu ta có thể được chọn, thì ra là bán 'hoa cúc'!Vì một bộ phim quyến rũ đạo diễn, quá buồn nôn rồi, ọe!Tô Minh Triết tự cho là thanh cao nghĩ:'Nếu như là loại tình huống này, hắn không được tuyển chọn thật sự là có thể tha thứ, dù sao, hắn không làm được việc không cần mặt mũi như thế!'Hắn nhịn xuống buồn nôn, xoay người đi ra văn phòng, lại đồng thời không có lập tức rời khỏi.Mà là canh giữ ở cửa chính của Truyền thông Hằng Tinh, chờ Tư Căng và Lạc Lâm Uyên đi ra.Lấy điện thoại di động ra, hao tổn tâm sức lựa góc độ thân mật, chụp được Lạc Lâm Uyên và Tư Căng hai người cùng nhau.Trong con ngươi lóe ra âm hiểm tàn nhẫn:'Được a, các người không phải là thích chơi quy tắc ngầm sao?

Xem sau khi ra ánh sáng, các người còn ngầm tiếp được hay không!'...Ngoài cửa Truyền thông Hằng Tinh.Tư Căng mới vừa nói xong tạm biệt với Lạc Lâm Uyên, thì bị một cậu bé ngăn cản.Cậu bé đại khái mười bảy mười tám tuổi, lớn lên rất sạch sẽ, sắc mặt đỏ bừng, giống như trái táo, để cho người ta nhịn không được muốn bóp.Tư Căng nắm tay, cố gắng nhịn.Cậu quen biết cậu bé này, là một tiểu thịt tươi mới vừa nãy không được chọn:"Cậu tìm tôi?"

"Ừm!"

Cậu bé gật đầu, mặt lại đỏ chút:"Tiền bối Tư Căng, người được chọn diễn nhạc công piano mới vừa nãy là anh sao?"

Tư Căng gật đầu, trong lòng cảnh giác vài phần ——Sẽ không phải là không có được chọn nên cố ý trả thù đi?"

Quá tốt rồi!

Tôi thì biết anh có thể được chọn!

Tôi thì biết nhất định là anh!"

Cậu bé tràn ra một trận cười thật to, nhìn Tư Căng đâu đâu cũng thấy sùng bái:"Tiền bối thật sự xuất sắc, tôi...

Tôi có thể mời anh ăn một bữa cơm sao?"

Tư Căng: "Nhưng tôi ngay cả tên cậu đều không biết."

"A!

Là tôi mạo phạm rồi."

Mặt cậu bé đỏ tột cùng, giống như là muốn nhỏ ra máu vậy.Lập tức cúi đầu lục lọi danh thiếp bên trong áo bành tô.Lạc Lâm Uyên mới vừa đi tới trước cửa xoay:???Ở phía dưới mí mắt y đào góc tường của y?Y lập tức dừng bước chân, xoay người quay trở lại.Ở trước một khắc cậu bé lấy danh thiếp ra, chặn lại bả vai của Tư Căng, cực kỳ tự nhiên mở miệng:"Ông xã, mới vừa nãy quên nói, anh đêm nay tăng ca, lúc em trở về mua ít thức ăn, anh muốn ăn cá nướng em lần trước làm."

Tay đưa danh thiếp của cậu bé chợt dừng lại.Phút chốc sau, lúng túng thu về:"Thì ra tiền bối..."

"Cậu cũng nhìn thấy rồi, có vợ."

Cậu bé trong mắt tràn đầy mất mát: "Vậy làm phiền tiền bối rồi, tôi đi trước."

Nói xong, cúi chào Tư Căng, tỉnh tỉnh mê mê rời khỏi, bóng lưng còn mang chút cảm thấy buồn do thất tình.Ánh mắt của Tư Căng khi nghe thấy tiếng "ông xã" kia thì sáng lên, cậu liếc Lạc Lâm Uyên một cái:"Tiếng gọi của ông xã từ đạo diễn Lạc càng ngày càng thuận miệng rồi."

"Bằng không thì sao?"

Lạc Lâm Uyên buông cậu ra:"Gọi bà xã em lại không vui lòng, ngộ nhỡ cảm thấy tôi không nể mặt em em tức giận với tôi, tôi cũng không nên dỗ làm sao, chỉ có thể như vậy thôi.

Dù sao hôm nay mặt này của tôi, coi như là ném ra ngoài, có thể đầu đề giải trí ngày mai chính là —— đạo diễn nổi danh Lạc Lâm Uyên vì yêu làm không."

"Ha ha ha ha."

Tư Căng nhịn không được bật cười:"Tiêu đề này không tệ, tôi thích.

Làm khen thưởng, tôi mua một con về làm cá nướng cho chú."

"Nga đúng rồi, ông xã chuyển nhà rồi."

Tư Căng mở WeChat ra, lôi Lạc Lâm Uyên từ sổ đen sổ đen ra, gửi địa chỉ biệt thự nhà họ Bạch qua:"Nhớ kỹ đừng tìm sai cửa a."

Nói xong, thì tâm trạng khá tốt mà lên xe.Xe nghênh ngang mà đi.Lạc Lâm Uyên đứng ở ven đường, lẳng lặng nhìn xe của Tư Căng dần dần cách xa, trong lòng dâng lên một loại thỏa mãn khác.Nghĩ: 'Thật là kỳ quái a, thì ra trên đời thật sự có một người, có thể để cho ngươi cam tâm tình nguyện thần phục như thế.'Y về tới văn phòng, lập tức dùng Weibo của mình tuyên bố siêu thoại.# danh sách diễn viên đã định.Bạch Tư Căng, đóng vai nhạc công piano Nick.Lạc Lâm Uyên, đóng vai quản lý Macalite.Lưu Hâm Nguyên, đóng vai...Một danh sách diễn viên thật dài, lập tức đã đưa tới sóng to gió lớn ở trên Weibo.===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Tư Căng: Cho cái khen ngợi, tôi biểu diễn cho mọi người một màn phản công.Đoàn tử: Hôm nay phần đổi mới hoàn tất, cảm ơn các bảo bối thích a, khóc lóc om sòm lăn qua lăn lại cầu xin khen ngợi á ~---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0028: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 28


CHƯƠNG 0028: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 28EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Khanh Khanh Tử Căng: [A a a!

Mối tình đầu của tui, Căng Căng của tui muốn trở về rồi!

Phim hai nam chính a!

Tui mong đợi lắm rồi!]Bánh bà xã ngoài vòng của Bạch Tư Căng: [Đồng ý với lầu trên!

Tôi thì nói không có người phụ nữ nào xứng với thịnh thế mỹ nhan của Căng Căng chúng ta!]Đang giảm xóc... : [Các người chỉ nhìn Tư Căng a?

Không phát hiện người nào diễn công sao?

Đạo diễn Lạc, Lạc Lâm Uyên!

Y viết tên mình lên rồi!]Đối phương đang trộm người: [d*m*, có tình huống!

Đạo diễn lớn Lạc không phải là cho tới nay không tham gia diễn xuất phim truyền hình sao?] Chuyên gia ship 007: [Mẹ của tôi ơi!

Tôi đặc biệt ưng nhan sắc của đạo diễn Lạc, Uyên Căng CP khóa kín cho tôi!]Chuyên gia ship 007: [Các chị em gái, thiên đường của người yêu sắc đẹp đến rồi, cùng hét với tôi!

Uyên Căng là thật!

Là thật!!!]Tư Căng nướng cá tốt, mới vừa ra phòng bếp, thì phát hiện điện thoại di động của mình muốn nổ rồi.Một giây đồng hồ có thể bắn ra mười mấy nhắc nhở trên Weibo.Cậu mở ra vừa xem, toàn bộ là dọn sở dân chính và chúc 99.Tư Căng:...Cậu thuận theo bình luận tìm được siêu thoại Lạc Lâm Uyên phát, ngoài ý muốn phát hiện, Lạc Lâm Uyên diễn công.Cậu để điện thoại di động xuống, đổ sạch cá, khóa cửa, ngồi trở lại bên cạnh bàn một lần nữa cầm điện thoại di động lên, chuẩn bị lần thứ hai kéo đen Lạc Lâm Uyên.Lúc đầu còn tưởng rằng còn có thể mượn cơ hội này tiếp xúc nam diễn viên chất lượng tốt một chút chứ.Bây giờ tốt rồi, lại bị Lạc hồ ly đặt bẫy một lần nữa.Chính là, lúc lại nhìn, hướng đi của Weibo lại xảy ra thay đổi rồi.Không còn là thuần một sắc chúc 99, rất nhiều tiếng mắng bị đẩy lên phần bình luận nóng một cách nhanh chóng ——[Ghét nhất quy tắc ngầm trong giới giải trí, Bạch Tư Căng dựa vào mặt thăng tiến có cái gì đáng giá chúc mừng?

Buồn nôn!]đúng, cậu ta có thể vì nhân vật nhạc công piano ngủ với Lạc Lâm Uyên, trước đó còn không biết đã hối lộ X bao nhiêu đạo diễn chứ!][Cái gì mà mối tình đầu quốc dân, đừng ở chỗ này ô nhiễm mắt trong sáng của tôi, ọe!

Kiến nghị lập tức cấm sóng Bạch Tư Căng!]tôi chúc Bạch Tư Căng flop!

Flop tận mặt trời!

Flop xuyên vũ trụ!]Ánh mắt Tư Căng khẽ biến, thuận theo bình luận tìm được phơi bày từ Tiêu điểm Giải trí ——Ngày đó chọn lựa diễn viên , Bạch Tư Căng và Lạc Lâm Uyên ở ngoài cửa Truyền thông Hằng Tinh chàng chàng thiếp thiếp, quy tắc ngầm hư hư thực thực.Đối với lần này, bạn thấy thế nào?Phối phía dưới hình ảnh, đúng là hình ảnh bản thân mình hôm nay và Lạc Lâm Uyên cùng nhau ra khỏi công ty.Chẳng qua góc độ chụp hình xảo trá, còn có vết tích PS rất nặng.Hai người thoạt nhìn vai kề vai, tay trong tay, thiếu chút nữa thì hôn lên rồi.Tư Căng thuần thục hack tài khoản của Tiêu điểm Giải trí, đào ra địa chỉ email gửi tấm hình này.Lại dùng địa chỉ email tìm ra người gửi —— Tô Minh Triết.Nhìn tên trên điện thoại di động, ánh mắt Tư Căng dần dần trở nên nguy hiểm lên.Có vài người, chính là từ bỏ sinh mệnh tốt, cần phải tự tìm cái chết.Vậy cũng đừng trách cậu ra tay vô tình.Tư Căng đồng thời không có huỷ bỏ tin nóng của Tiêu điểm Giải trí, trái lại bỏ thêm một đạo cấm chế, để cho tin nóng này vô luận như thế nào đều không thể huỷ bỏ.Rồi sau đó, chụp màn hình địa chỉ email gửi bản thảo của Tô Minh Triết, gửi bản thảo cho báo giải trí.Tin tức giải trí giành giật chính là tính thời sự.Rất nhanh, báo giải trí thì công bố ảnh chụp màn hình địa chỉ email, và chụp màn hình tin nóng của Tiêu điểm Giải trí.Cuối cùng, còn kèm theo video toàn bộ hành trình tuyển chọn diễn viên của Lạc Lâm Uyên.Chèn chữ: Bạch Tư Căng Lạc Lâm Uyên quy tắc ngầm, đúng là hãm hại đối thủ, chúng ta nhìn sức mạnh mà nói chuyện.Cùng lúc đó, Lạc Lâm Uyên đăng lại Weibo của báo giải trí, gửi công văn đi xưng bản thân mình là người đại diện mới của Tư Căng.Dùng danh nghĩa nói xấu phỉ báng kiện Tiêu điểm Giải trí lên tòa án, trả trong sạch cho bản thân mình và nghệ sĩ của mình.Gần một giờ, lượt nhấn vào video tuyển chọn diễn viên của báo giải trí thì phá 1000 triệu.Càng có nhân sĩ chuyên nghiệp đứng ra phân tích.Tư Căng từ khí chất, hình tượng, rồi đến tài đánh đàn đều vứt Tô Minh Triết không chỉ một cấp bậc.Rất nhanh, hướng gió trên mạng thay đổi rồi.Tiếng mắng ùn ùn kéo đến từ phía dưới Weibo của Tư Căng rút lui rồi.Dân trên mạng nhắm thẳng mũi dùi phê phán vào Tô Minh Triết và Tiêu điểm Giải trí.Mạnh mẽ yêu cầu bọn họ vì hành vi cố ý nói xấu của mình mà xin lỗi.Vừa thấy phải kháng cao pháp luật, tổng biên tập của Tiêu điểm Giải trí luống cuống.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom