[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
Vương Miện Vòng Tròn Hoa Vĩnh Cửu.
Chương 20: Đỏ thẫm
Chương 20: Đỏ thẫm
"Đau, đau quá, thả tôi ra!"
Relica hét lên, cố dùng sức để thoát ra.Nhưng dù cho cô có cố gắng như thế nào, bàn tay của cô nhóc vẫn nắm chặt tóc cô.Bên cạnh cô, Will cũng đang giãy dụa điên cuồng, dùng móng tay cào vào bàn tay cô nhóc để thoát ra.Tuy nhiên, cậu không thể đả thương được cô nhóc dù chỉ một vết xước, cơ thể của cô như thể được bao bọc trong một hào quang màu đỏ.Bảo Vệ!Đây là một trong những kĩ năng mà một Kẻ thức tỉnh sở hữu, họ có khả năng sử dụng ma lực của bản thân để tạo ra một lớp giáp bảo vệ cơ thể mình hoặc người khác.Will nhận ra mình đã gặp phải một đối thủ đáng gờm.
Dựa vào bộ trang phục mà cô nhóc mặc, cùng với huy hiệu ngôi sao năm cánh với bông hoa hồng bằng bạc được đeo ở ngực trái.
Cô nhóc này không chỉ là một hiệp sĩ bình thường, cô là một hiệp sĩ cấp cao!Điều đó có nghĩa, cô nhóc này ít nhất là một Kẻ thức tỉnh cấp 5!"
Không, không, không!"
Cả hai bị cô nhóc kéo lê ra tới tận cửa, họ bắt gặp bà Rachel đang trên đường về nhà sau đám tang của Ley.Relica thấy bà thì như thấy cọng rơm cứu mạng, ánh mắt hiện rõ sự cầu cứu.
"Bà ơi, cứu con với!"
Cô hét lên.Nhưng đáp lại cô, bà Rachel chỉ thản nhiên lướt qua cả ba và mở cửa vào trong nhà, cứ như thể họ là người vô hình vậy.Không chỉ bà Rachel, mà tất cả những người mà họ đi ngang qua đều như vậy.
Mọi người dường như không hề nhận ra sự tồn tại của cả ba mà cứ thản nhiên làm việc của mình.Will nhận ra có điều gì đó không ổn, ngay cả khi cậu cố gắng với tay tới những người xung quanh, cậu cũng không thể chạm vô họ.
Cứ như thể đang có một bức tường vô hình ngăn cách cả ba người với thế giới xung quanh."
Tao đã bảo là thả ra!"
Do quá lo lắng, tức giận và sợ hãi, Will quyết định làm liều.Cậu rút con dao ở thắt lưng ra và tấn công cô nhóc.Keng!
Keng!
Keng!
Nhưng dù cậu có tấn công dữ dội như thế nào, cô vẫn không dừng bước....Sau đó, chẳng biết bao lâu đã trôi qua.
Mặc cho sự hợp sức của cả Will và Relica trong việc cố gắng thoát ra.
Cô nhóc vẫn lành lặn với không một vết thương trên người."
Này, làm ơn thả bọn tôi ra đi mà..."
Relica rên rỉ, nước mắt chảy dài trên mặt trông vô cùng đáng thương.Trời thì nóng, thời điểm mà họ bị lôi đi đang là buổi sáng, mà giờ thì sắp tới trưa luôn rồi."
Phải đó, chúng ta đã đi qua con phố này tới lần thứ ba rồi, rốt cuộc là cô có biết mình đang đi đâu không thế...?"
Ở bên cạnh, Will cũng chẳng khá hơn Relica là bao.Người cậu nhễ nhại đầy mồ hôi, bộ quần áo lấm lem đầy bụi bẩn.
Việc sử dụng ma lực quá mức dù chỉ mới thức tỉnh đã khiến cho cậu kiệt sức hoàn toàn.Hồi nãy, Will và Relica đã cùng nhau sử dụng ma lực để thoát ra nhưng không có hiệu quả.
So với hai Kẻ thức tỉnh nghiệp dư như họ, cô nhóc này ở một đẳng cấp hoàn toàn khác."
Lạ vậy ta, mình nhớ là nó ở ngay đây mà nhỉ?"
Cô nhóc nghiêng đầu đầy khó hiểu, con mắt bị nhược bị bên phải liên tục lắc qua lắc lại theo chuyển động đầu của cô, giống như một viên bi ở trong cái lọ thủy tinh."
Làm ơn, tha cho bọn tôi đi, tôi đã làm gì mà phải chịu sự dày vò này cơ chứ...?"
Will cầu xin.
Nhưng cô nhóc vẫn vờ như không nghe thấy mà tiếp tục kéo lê cả hai trên mặt đất.Cô đi từ nơi này đến nơi khác ,qua con phố này đến con phố khác, nhưng vẫn chưa tìm được nơi mình muốn tới.Cuối cùng, khi nhận ra bản thân đã hoàn toàn bị lạc, cô thở dài một hơi.
"Thôi đành vậy."
Cô hít một hơi thật sâu, nhiệt độ xung quanh bỗng chốc gia tăng một cách chóng mặt."
Dịch chuyển tức thời."
Cô nói.Ngay lập tức, một ngọn lửa đỏ thẫm bùng lên từ chân của cô và bao bọc cả ba người."
Nóng, nóng quá, nóng và đau quá!"
Will và Relica cùng nhau kêu la thảm thiết.Cả hai trải qua một cảm giác chóng mặt kì lạ, giống như thể đột ngột bị kéo lên trời mà không báo trước.
Nội tạng của họ bỗng chốc cuộn trào cả lên.Will thì quen thuộc hơn với cảm giác này, bởi vì nó y hệt như cái lúc mà cậu được triệu hồi sang thế giới khác!Những người sở hữu Ma lực đỏ có khả năng sử dụng Ma thuật dịch chuyển thức thời!Vù!
Vù!
Vù!
Sau cơn chóng mặt bất thường, cả ba giờ đây đã xuất hiện ở bên trước một nhà thờ.Đây không phải là nhà thờ lớn ở trung tâm thành phố mà là một nhà thờ nhỏ hơn nhiều.Nhà thờ này có cách bố trí và cấu trúc tương đối giống với nhà thờ ở trung tâm thành phố.Tuy nhiên, điểm khác biệt lớn nhất là ở phía trước của nhà thờ, bức tượng của Nữ Thần Ánh Sáng đã được thay bằng tượng của một người người phụ nữ cao lớn, với mái tóc bồng bềnh giống như sư tử.
Mang trên mình một bộ giáp toàn thân chỉ để lộ nửa dưới của khuôn mặt, kèm theo đó là một thanh đại kiếm.
Cô ta có ba cặp cánh trên lưng và một chiếc vòng thiên sứ ở trên đầu.Will nhanh chóng nhận ra đây là nhà thờ của Giáo hội Thiên Thần của Ánh Sáng.
Bức tượng kia là tượng của Seraphina!Nhà thờ hiện giờ đang khá là vắng với không một bóng người, cậu và Relica nhanh chóng bị lôi vào bên trong.
"Cố lên các bạn, chúng ta sắp tới nơi rồi."
Sau khi bị kéo xuống nhiều bậc thang, cả ba giờ đây đang đứng trước một cánh cửa gỗ.Cốc!
Cốc!
Cốc!
Cô nhóc thả tóc của Will và Relica ra và gõ cửa.
Cả hai cũng biết điều mà im lặng không dám bỏ trốn.
"Vào đi."
Bên trong nhanh chóng vang lên một giọng nói trầm ấm có phần cuốn hút một cách kì lạ.Cô nhóc mở cửa ra và cả ba nhanh chóng bước vào.
Ở đó, có một người đàn ông trung niên đang nhàn nhã ngồi đọc sách.Ông ta có một mái tóc màu vàng đã hơi bạc, mắt của ông có màu tím, đeo một miếng bịt mắt ở mắt trái.
Ông mặc một bộ đồ linh mục màu đen theo tiêu chuẩn của giáo hội, được trang trí bởi những sợi chỉ màu vàng và tím.Trên ngực ông đeo một cây thánh giá có một bông hoa hồng ở mặt trước.Người này...
Kí ức của Will chạy đua, cậu nhanh chóng nhận ra người đàn ông này là ai.Đây chính là người đã giảng kinh thánh trong lần đầu tiên cậu tới nhà thờ!Will cũng đã thấy ông ta thêm vài lần nữa khi cậu đến nhà thờ vào buổi sáng và tối những hôm thứ hai và thứ năm.
Chỉ là cậu không ngờ, mình lại gặp ông thêm một lần nữa ở đây.Người đàn ông tóc vàng không có vẻ gì là đang vội vã, ông ta im lặng quan sát Will và Relica một vài giây trước khi cất tiếng hỏi.
"Có chuyện gì vậy Feil?
Tại sao em lại mang hai người lạ mặt này tới trước mặt ta?"
Giọng điệu của ông vô cùng bình tĩnh.Cô nhóc, giờ đã được biết tên là Feil, ngay lập tức giải thích.
"Vâng, thưa ngài Irving, cho phép em xin được phép báo cáo.
Sáng hôm nay, khi đang đi tuần tra ở khu chợ như thường lệ, em bắt gặp bạn tóc đen này đang to tiếng mặc cả với một chủ cửa hàng về việc mua vài ngọn nến từ giá 4 Tian xuống còn 2 Tian.Do thấy tò mò nên em đã đi theo để xem bạn ấy mua nến để làm gì.
Qua đó, em đã phát hiện ra rằng bạn ấy đang mua nguyên liệu để thực hiện một nghi lễ."
Will sửng sốt, cậu cuối cùng cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.Cậu biết, giáo hội trước giờ vẫn luôn đề phòng với những kẻ dị giáo thực hiện các nghi lễ cầu nguyện với Quỷ Vương.
Do đó, họ có tai mắt ở khắp mọi nơi, nhằm kiểm tra và bắt giữ những người dân có hành động đáng ngờ.Dù chỉ định cầu nguyện với Nữ Thần, Will vẫn vô cùng cẩn thận bằng cách mua nguyên liệu ở nhiều chỗ khác nhau, thay vì mua hết tất cả ở một cửa hàng để tránh bị để ý.Chỉ là, cậu không ngờ rằng bản thân đã quá coi thường thực lực của giáo hội rồi.
Cô nhóc này dường như đã theo dõi cậu ngay từ ban đầu mà cậu không hề nhận ra!"
Thấy có dấu hiệu đáng ngờ, em đã theo dõi bạn ấy để xem bạn định thực hiện một nghi lễ để làm gì..."
"Một nghi lễ cầu nguyện với Quỷ Vương à?"
Irving cắt ngang, hỏi.Feil lắc đầu.
"Không ạ, một nghi lễ cầu nguyện với Nữ Thần thôi.
Tuy nhiên, có vài điểm bất thường trong nghi lễ của bạn ấy.Ngoài vật hiến tế truyền thống là hoa hồng, bạn này lại sử dụng thêm cả ma thạch và máu của bản thân cho nghi lễ, những thứ vốn thường được dùng để cầu nguyện với Quỷ Vương.Ngoài ra, em cũng không thể nghe rõ lời cầu nguyện của bạn.
Trừ câu danh xưng tôn kính lúc đầu được nói bằng tiếng Tiffan, bạn ý lại dùng một thứ ngôn ngữ kì lạ nào đó trong đoạn sau của nghi lễ, khiến cho em nghi ngờ không biết bạn ta đang cầu nguyện với Nữ Thần hay thứ gì khác."
Relica kinh ngạc quay sang, giọng đầy khiển trách thì thầm vào tai Will.
"Lạy Nữ Thần luôn đấy Will, sao cậu lại dùng máu và ma thạch để cầu nguyện với người cơ chứ?
Bộ cậu không biết điều đó nguy hiểm như thế nào à?"
"Tớ có biết đâu?
Chẳng phải cậu nói sử dụng thứ gì đó đặc biệt sẽ tăng khả năng thành công của nghi lễ à?"
"Phải, nhưng ý của tớ không phải là cái kiểu đặc biệt đó!"
Cả hai liên tục thì thầm qua lại, không ai chịu nhường ai.
Phải đến khi Irving đưa tay ra cắt ngang thì họ mới dừng lại."
Được rồi.
Vậy cậu có thể giải thích cho ta nghe về phần sau của nghi lễ được không?"
Will cảm thấy hơi chột dạ, cậu mấp máy môi một chút rồi nói.
"Thật ra, trong đoạn sau của nghi lễ, tôi đã sử dụng tiếng Astaroth.
Do đây là lần đầu tiên tôi thực hiện một nghi lễ và chưa có nhiều kinh nghiệm, tôi nghĩ việc sử dụng xen kẽ nhiều ngôn ngữ sẽ tạo cảm giác gì đó khá...
Ừm, thần bí.
Qua đó, giúp tăng tỉ lệ thành công của nó hơn."
Thật ra, đoạn sau của nghi lễ mình đã dùng tiếng Việt để cầu nguyện, nhưng để tránh sự nghi ngờ thì cứ nói xạo vậy đi...
Will nghĩ thầm.Relica và Feil đồng thời nhìn cậu với ánh mắt không thể tin nổi.
Thậm chí Irving cũng phải nhíu mày và mím chặt môi."
Tôi, tôi biết điều đó nghe ngu ngốc như thế nào, nhưng tại tôi cũng chỉ có đủ tiền để thực hiện một nghi lễ nên...
Ừm, thử cũng đâu mất gì..."
Irving ngao ngán lắc đầu rồi quay sang hỏi Feil.
"Vậy, nghi lễ có thành công không?"
"Theo em thấy thì là có ạ.
Sau khi hét lên điều gì đó, cậu ta đã ngất đi khoảng nửa tiếng.
Sau khi tỉnh dậy, em thấy cậu ta đã thức tỉnh Ma lực tím."
"Ma lực tím à..."
Irving nhỏ giọng lặp lại.Feil cũng nhanh chóng bổ xung thêm.
"Chúng ta cũng không biết bạn tóc đen này có đang nói thật hay không.
Đây cũng là lí do em mang hai người này tới tận đây để cho ngài quyết định đấy.
Ngài biết mà, Giáo hội Quỷ Vương dạo gần đây đang có hoạt động mờ ám ở thành phố của chúng ta.
Em nghĩ cẩn thận vẫn hơn..."
Irving không đáp, ông quan sát Will và Relica một vài giây trước khi hỏi.
"Cậu đã thấy gì sau khi ngất đi?"
"Tôi không nhớ rõ lắm, hình như tôi đã thấy một bầu trời sao và một cánh đồng hoa..."
"Vậy à..."
Irving nhắm mắt lại, như thể đang suy nghĩ điều gì đó, ông nghiêng đầu và sờ vào miếng bịt mắt bên trái.Lo sợ tình hình có thể trở nên xấu đi, Will ấp úng cầu xin.
"Thưa ngài Irving, tôi xin lỗi vì đã thực hiện một nghi lễ trong khi không có sự cho phép và giám sát chuyên môn của giáo hội.
Việc sử dụng máu và ma thạch chỉ là do sự thiếu hiểu biết của tôi.
Tôi chỉ cầu nguyện với Nữ Thần thôi.
Tôi thề đấy!
Nếu ngài muốn trừng phạt, xin hãy phạt một mình tôi thôi.
Còn bạn tôi, xin hãy thả cô ấy đi.
Tôi mới chỉ thức tỉnh Ma lực tím cách đây vài tiếng và vẫn chưa làm bất kì chuyện gì xấu hết!"
Vừa nói, Will vừa dùng tay trái vẽ một ngôi sao năm cánh lên trước ngực, còn tay phải thì giơ lên cao.
"Này, chờ đã Will...!"
Relica muốn nói gì đó.
Nhưng cậu đã ngăn cô lại và ra hiệu hãy để mình tự xử lí tình huống này.Lúc này, Irving mới mở mắt ra, ông nhìn chằm chằm vào Will rồi mỉm cười nói.
"Có vẻ cậu đã hiểu lầm chuyện gì đó rồi, ta không hề có ý định tử hình cậu vì thực hiện một nghi lễ cầu xin Nữ Thần đâu.
Thực ra, bọn ta còn khá khuyến khích mọi người làm vậy.Chỉ là đôi khi, một vài người lại thiếu hiểu biết và làm ra những hành động ngu ngốc, trong khi số khác thì lại không đủ tài năng và điều kiện để được giảng dạy một cách bài bản, khiến cho việc truyền bá kiến thức trở nên vô cùng khó khăn."
Ông dừng lại một vài giây trước khi nhận xét thêm.
"Một cánh đồng hoa à...
Cậu quả là một người vô cùng tài năng đấy."
"Vâng...?"
Will ấp úng đáp.Ông đứng dậy, nhìn thẳng vào Will và Relica rồi cười khúc khích.
"Chúng ta vẫn chưa giới thiệu với nhau nhỉ?
Tên của hai người là gì?"
"Tôi tên là William, còn đây là Relica."
Will nhanh chóng trả lời."
Vậy à."
Irving gật đầu.
"Tên của ta là Victor Sebastian Irving, một trong hai mươi hai hồng y của Giáo hội Nữ Thần Ánh Sáng."
Irving trang trọng giới thiệu.
Cùng lúc đó, một luồng khí màu tím toả ra ngùn ngụt từ cánh tay của ông."
Tuy nhiên, ta không phải là một hồng y bình thường, ta là hồng y duy nhất của giáo hội sở hữu Ma lực tím!"