Tâm Linh Vong Quỷ Dưới Giếng Đình

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
392414876-256-k940767.jpg

Vong Quỷ Dưới Giếng Đình
Tác giả: Tnguyen1510
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Làng Đông Kỳ nằm nép mình dưới chân núi, bốn bề là rừng thiêng nước độc.

Giữa làng có một cái đình cổ từ thời vua Gia Long, rêu phong phủ kín, xung quanh hoang lạnh đến kỳ lạ.

Trẻ con trong làng không bao giờ dám lại gần, Mai là sinh viên- cô không tin về chuyện đó nên quyết định đến thử Tags: vongquyduoigiengdinh​
 
Vong Quỷ Dưới Giếng Đình
Chương 1: Làng Quỷ Khóc


Làng Đông Kỳ nằm nép mình dưới chân núi, bốn bề là rừng thiêng nước độc.

Giữa làng có một cái đình cổ từ thời vua Gia Long, rêu phong phủ kín, xung quanh hoang lạnh đến kỳ lạ.

Trẻ con trong làng không bao giờ dám bén mảng đến gần đình, vì từ nhỏ ai cũng đã thuộc lòng lời dặn của người già:> “Tuyệt đối không được đến gần giếng đình sau 7 giờ tối.

Dù có nghe thấy tiếng khóc, tiếng gọi, cũng không được quay đầu.”

Cái giếng ấy nằm sau đình làng, nước đen ngòm và sâu hun hút.

Người ta đồn rằng, mỗi năm vào đúng ngày rằm tháng Bảy, sẽ có người bị “nó” bắt đi.

"Nó", là vong quỷ bị phong ấn dưới đáy giếng.Năm ấy, Mai – cô sinh viên về quê nghỉ hè – quyết định tìm hiểu sự thật sau những lời đồn thổi.

Cô luôn cho rằng người làng chỉ mê tín, và những chuyện “vong quỷ” đều là trò dọa nạt con nít.Đêm rằm tháng Bảy, Mai lén đến giếng đình với chiếc đèn pin và máy ghi âm.

Đồng hồ điểm 7 giờ đúng.Lạnh.

Rất lạnh.Không gian yên ắng đến nghẹt thở.

Bỗng từ trong giếng, vang lên tiếng thút thít... rồi là tiếng gọi khe khẽ:> “Mai...

ơi...

Mai…”

Cô đứng hình.

Là tiếng của mẹ cô.

Nhưng mẹ cô đang ở nhà, cách đó hơn cây số.Máy ghi âm rung nhẹ.

Đèn pin chập chờn.

Từ trong bóng tối, một bàn tay trắng toát, dài ngoằng, nổi gân xanh, trồi lên từ miệng giếng...---x
 
Vong Quỷ Dưới Giếng Đình
Chương 2: Cái Bắt Tay Lạnh Lẽo


Mai lùi lại, tim đập dồn dập.

Cô không thể rời mắt khỏi bàn tay đang từ từ bám vào mép giếng, những móng tay dài đen kịt như bị thiêu cháy.

Không khí xung quanh trở nên đặc quánh, và cái lạnh xuyên qua lớp da thịt như đang gặm nhấm từng thớ thịt trên người cô.> “Mai... là mẹ đây con... lại đây với mẹ…”

Tiếng gọi vang lên lần nữa, nhưng lần này giọng nói méo mó, kéo dài như bị bóp nghẹt.

Mai bàng hoàng.

Cô biết chắc đó không phải mẹ mình.Chân cô run rẩy, muốn chạy, nhưng cơ thể như bị đè chặt xuống.

Cô hét lên, nhưng cổ họng nghẹn lại không phát ra được âm thanh nào.

Bỗng đèn pin vụt tắt, bóng tối nuốt chửng mọi thứ.Một hơi thở phả sát bên tai.

Lạnh buốt.

Mùi tanh nồng như xác chết lâu ngày.> “Con là người thế mạng năm nay…”

Một tiếng rắc vang lên sau lưng, như ai đó đang bẻ cổ.

Mai quay ngoắt lại – không có ai.

Nhưng giếng đình giờ không còn cái nắp đá đậy kín như trước.Nó đã mở.

Và từ dưới đáy, một sinh vật trườn lên.

Là một người đàn bà, tóc dài che kín mặt, cổ bị bẻ ngoặt sang một bên, miệng há to đến tận mang tai, từ đó trào ra nước giếng đen đặc sền sệt.

Bên chân bà ta, dây trói đỏ sậm đã đứt.Vong quỷ đã được giải phong ấn.Mai gào lên lần nữa, vùng chạy thục mạng khỏi đình làng.

Nhưng cô không biết... ngay từ khoảnh khắc nhìn vào cái giếng ấy, một phần hồn của cô đã bị nó kéo xuống.Khi Mai trở về nhà, mẹ cô nhìn cô trân trân, mắt dại đi:> “Mai... mắt con sao đỏ lòm thế kia?

Giọng nói cũng khác rồi…”

Mai mỉm cười.Nhưng nụ cười đó không phải của cô.---
 
Back
Top Bottom