Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối

Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 29


Chương 029: Chúng ta thêm WeChat nhau nhé?Cảnh Hoan sửng sốt, định hỏi tiếp nhưng Lộ Điều Điều lại không chịu nói chi tiết.Kiểu úp úp mở mở này đã khơi dậy lòng hiếu kỳ của Cảnh Hoan.

Rốt cuộc là chuyện gì mà khiến một người không muốn kết bạn trong game nữa?Ngoài miệng thì cậu trả lời "Vâng vâng dù sao cũng là chuyện riêng tư của anh ấy", nhưng tay lại quen lối mở thánh địa hóng hớt ra: Diễn đàn Cửu Hiệp.Diễn đàn Cửu Hiệp là một nơi rất kỳ diệu, lượng người truy cập hằng ngày nhiều đáng sợ, thậm chí có rất nhiều người không chơi game cũng đến đây dạo.Nguyên nhân còn gì khác ngoài nhiều chuyện để hóng hớt quá, cứ dăm ba hôm lại có một bài viết, chỉ có chuyện người khác không ngờ đến chứ không có gì mà trong này không hóng được, nội dung kích thích bất ngờ, rất vụ thú vị hơn cả trong ngành giải trí luôn.Trước đây lúc chơi Cửu Hiệp, Cảnh Hoan rất hiếm vào xem, nhưng từ sau khi xảy ra chuyện của chị cậu dạo trước, cậu giận đến mức một ngày phải lướt diễn đàn mấy lần, chỉ vài hôm ngắn ngủi đã hoàn toàn quen thuộc với mấy tính năng trong diễn đàn rồi.Cậu từng lén nghe ngóng, Tâm Hướng Vãng Chi chơi từ lúc mới mở server Kính Hoa Thủy Nguyệt, luôn rất nổi tiếng, acc Tâm Hướng Vãng Chi này xảy ra chuyện thì chắc chắn sẽ còn tung tích trên diễn đàn.Cảnh Hoan đăng nhập tài khoản diễn đàn, mở tính năng tìm kiếm gõ bốn chữ "Tâm Hướng Vãng Chi".Vài giây sau, kết quả tìm kiếm xuất hiện.Trọn hai mươi tám trang, rất nhiều bài viết được đánh dấu hot.

Cảnh Hoan giật cả mình trước số lượng bài viết này, cậu biết Tâm Hướng Vãng Chi nổi tiếng, nhưng không ngờ lại khủng khiếp như thế.Cậu bỏ qua những bài viết về Tâm Hướng Vãng Chi và Tiên Manh Manh, bấm vào trang cuối cùng, định xem từ đầu.[Người đứng đầu bảng xếp hạng Cao thủ server Kính Hoa Thủy Nguyệt mới ra lò: Tâm Hướng Vãng Chi, Kỳ Nha Sơn.][Tại sao Tâm Hướng Vãng Chi lại chơi Kỳ Nha Sơn xuất sắc như vậy?

Lúc PK Liên Server gần như đè Hồ Tiên Động top 1 xuống đánh.][Báo!

Tâm Hướng Vãng Chi rèn ra thần binh rồi!

Chưa rõ thuộc tính, có khi nào là trang bị vật lý đầu tiên của Cửu Hiệp không?!][Một ngoại trang bình thường nhưng sao Tâm Hướng Vãng Chi mặc vào lại đẹp trai vậy?]...Xem liên tiếp vài trang tâng bốc, Cảnh Hoan hơi hoang mang.Có thể được người ta lên bài khen ngợi nịnh nọt suốt mấy trang liền trong một diễn đàn mang tính chửi rủa thế này, thì chỉ mỗi mình Tâm Hướng Vãng Chi làm được thôi.Ban nãy cậu có tìm ID vài đại thần lớn của server, toàn mấy bài mắng chửi hoặc bóc phốt tình cảm, cũng có người là nhân vật chính của 818.Còn trước đây Tâm Hướng Vãng Chi lại không có vết nhơ nào, sạch sẽ trắng tinh, được mọi người ngưỡng mộ.Cậu hoàn hồn, tiếp tục nhấp xem trang trước.Vẫn toàn những lời khen có cánh.Cậu vội liếc nhìn, ủ rũ định lật sang trang khác, bỗng thấy một bài viết bị chìm nghỉm dưới đáy.[Nghe nói Tâm Hướng Vãng Chi giải tán bang rồi?]Mắt Cảnh Hoan sáng rỡ, tìm được rồi.Bài viết này có hơn ba trăm bình luận, được đăng vào sáu năm trước, hơn ba trăm bình luận vào thời ấy đã xem như bài viết hot.Cảnh Hoan cuộn lăn chuột.[Chủ thớt: Có ai kể rõ chuyện này được không?

Tò mò lắm luôn!]#1: Cùng server xin phát biểu rằng tôi không biết gì, lúc trước xin vào bang N lần đều không được, rõ ràng thành viên trong ấy chưa đầy...

Chắc đại thần yêu cầu khá nghiêm khắc. (lau nước mắt)#13: Không không, tôi từng thấy nhiều thành viên trong bang họ lắm rồi, thực lực chẳng ra sao, nhiều acc toàn làm nhiệm vụ thôi, hay bang đó chỉ nhận người quen?#45: Thành viên trong bang hiện thân đây, tôi chỉ là một tên gà mờ, không quen biết gì mấy đại thần hết, chỉ xin bừa vào cũng được duyệt.

Sáng nay có nhận được tin giải tán bang thật, nhưng cụ thể thế nào thì không rõ.#57: Đúng đó... tôi cũng ngủ một giấc dậy mới biết bang mất rồi T^T, sau này không thể ngắm đại thần ở khoảng cách gần nữa!#99: Tại sao mấy thành viên trong bang xuất hiện đều không biết nguyên nhân bang giải tán vậy?

Tâm Hướng Vãng Chi cũng không có trách nhiệm chút nào, cống hiến bang của người ta thì sao?#111: Trả lời #99, cậu nhầm rồi, đại thần có trách nhiệm lắm, tuy không thông báo trước, nhưng anh ấy đã bồi thường vàng cho mọi người theo số lượng cống hiến bang, nghe nói chỉ nhiều hơn chứ chẳng ít đâu.#172: Có nhiều bình luận vậy rồi, còn nguyên nhân giải tán bang đâu?!Cảnh Hoan cũng xin được phép rống lên câu hỏi này.Sao bài viết như thế mà cũng toàn khen ngợi nịnh nọt vậy?!Cậu lật đến trang cuối, bấy giờ mới thấy chút manh mối ở bình luận #377 cuối cùng của bài.#377: Thật ra không phải chuyện gì lớn, hình như "đồng bào" của đại thần lừa gạt đại thần, còn gạt rất nhiều tiền, thêm việc đại thần bận học quá nên không quản lý được mới giải tán thôi.Sau bình luận này thì không ai trả lời nữa, vì quản trị viên diễn đàn đã đóng tính năng bình luận.Xem xong bình luận, Cảnh Hoan chợt mất hứng thú, cậu chống cằm tắt trang mạng.Đồng bào, nghĩa là anh em kết bái trong Cửu Hiệp nhỉ.Mà cậu chỉ quan tâm chuyện tình cảm của Tâm Hướng Vãng Chi thôi, không hứng thú với chuyện anh em cãi nhau..Tuần sau, Cửu Hiệp cập nhật, phó bản bang sẽ được mở vào mười hai giờ trưa thứ Ba.Căn tin trường đại học đông nghịt người, mùi cơm canh thơm phức lan tỏa trong không khí."

Hoan Hoan."

Cao Tự Tường choàng hẳn tay qua vai Cảnh Hoan: "Trưa mai cậu rảnh không?

Giang hồ cầu cứu!"

Cảnh Hoan nhìn thịt viên sốt tương đỏ dư ra trong hộp cơm của mình, khom lưng cười với dì múc cơm: "Cảm ơn dì ạ."

Sau đó mới thẳng lưng nói: "Không rảnh."

"Đừng mà, dù sao cậu cũng phải hỏi tôi có chuyện gấp gì chứ."

Vậy mà cũng phải hỏi á?Cảnh Hoan tìm một vị trí ngồi xuống, mở hộp cơm ra: "Cậu nói đi."

"Trưa mai ra phó bản bang rồi, đội của tôi thiếu một người..."

Cao Tự Tường nói: "Cậu vào đánh phó bản giúp bọn tôi nhé?"

Cảnh Hoan buồn cười: "Tôi đâu có acc, sao đánh giúp các cậu được?"

"Cậu vào acc của bà xã tôi nè!

Mai bà xã tôi phải đi làm móng, không rảnh, vả lại thao tác của cô ấy cũng không ổn định."

Cao Tự Tường khựng lại: "À không, cậu lên acc của tôi, cậu giỏi đánh DPS, acc vợ tôi là buff, chắc cậu không biết chơi đâu."

Cảnh Hoan nhướng mày: "Ai nói tôi không biết buff?"

"Hả?

Vậy cậu muốn chơi buff cũng được."

"Không muốn, không đi."

Cảnh Hoan lùa cơm vào miệng: "Ngày mai tôi bận thật, không đến được."

Cao Tự Tường ủ rũ: "Chuyện gì vậy?

Dời lại được không?"

"Không được, cũng gấp như chuyện của cậu vậy."

Cảnh Hoan cầm khăn giấy lau miệng, nhìn sang tiệm trà sữa trong căn tin: "Uống trà sữa không?

Tôi đi mua."

Cao Tự Tường: "Uống, mua cho Hạo Nhi một ly luôn, bây giờ cậu ấy đang khổ sở tập chơi Hồ Tiên Động trong phòng chỉ để mai đánh phó bản đó.

Cậu nói xem có phải não bị rút gân không, tôi kêu cậu ấy chơi phái cũ đi thì không chịu, cứ thề thốt phải tập chơi Hồ Tiên Động cho tốt... cậu làm gì vậy?"

Cảnh Hoan xòe lòng bàn tay về phía cậu ta: "Tôi xếp hàng giúp cậu, Hạo Nhi tăng cường tập luyện để giúp cậu đánh phó bản, cậu mua trà sữa cho bọn tôi cũng không quá đáng chứ?"

"..."

Cao Tự Tường lặng lẽ dâng thẻ cơm của mình ra.Có rất nhiều người xếp hàng trước tiệm trà sữa, nếu không vì thèm thì Cảnh Hoan cũng lười xếp hàng.

Cậu đứng cuối hàng, ngước đầu nhìn menu, suy nghĩ xem nên mua trà sữa hay cà phê.Trước mặt cậu là một cô gái mặc áo dây và váy dài, trên dưới hơi xung đột thời tiết nhưng trông phối đồ cũng khá đẹp.Cô gái để mái tóc dài ngang eo, bờ vai lộ ra trắng trẻo tròn trịa, toàn thân ngát hương thoang thoảng.Cảnh Hoan ngại đến gần nên luôn giữ khoảng khách đủ một người đứng, cậu lấy điện thoại định hỏi Lục Văn Hạo uống gì.Cô gái đang cười đùa với bạn bè, không biết nhắc đến đề tài gì, hai cô gái bắt đầu chọt vào bụng nhau.Cô gái nọ không chịu ngứa được, bật cười lùi vài bước.Cảnh Hoan cảm thấy hương thơm nồng hơn, ngước đầu thấy là mái tóc dài đen tuyền, bấy giờ mới biết hóa ra đó là mùi dầu gội đầu.Sợ chạm trúng chỗ nào không nên chạm, cậu vô thức lùi ra sau, nhưng mới được hai bước đã va ngay vào người phía sau, chân trái cũng giẫm mạnh lên giày người nọ."

Shh..."

Người sau lưng hít sâu.Cảnh Hoan sửng sốt, vội rút chân mình về, xoay người nói: "Xin lỗi...

đàn anh?"

"Ừ."

Hướng Hoài Chi cúi đầu nhìn giày mình, do ban nãy giẫm mạnh quá nên mũi giày cũng bị biến dạng.Va trúng người ta tận hai lần, Cảnh Hoan ngại lắm: "Xin lỗi anh nhé, em không để ý phía sau có người."

Cảnh Hoan cúi đầu nhìn theo tầm mắt anh, thấy vết màu xám trên mũi giày trắng, cậu áy náy vô cùng: "Em đi lấy khăn giấy..."

Nói đoạn, cậu định ra khỏi hàng thì Hướng Hoài Chi vươn tay kéo tay cậu lại: "Không cần lau, không sao."

"Không được, đôi giày chơi bóng này của anh đắt lắm."

"Không cần thật."

Để dời sự chú ý của cậu, Hướng Hoài Chi nhìn phía trước: "Cậu mà không đi lên sẽ bị người khác xen ngang đấy."

Cảnh Hoan vô thức đáp "ồ", sau đó bước lên trước vài bước.Cậu đã xác nhận lúc gặp nhau trong sân bóng rổ lần trước rồi, không phải cậu bị con gián kia dọa ra ảo giác, mà giọng của Hướng Hoài Chi thật sự rất giống giọng Tâm Hướng Vãng Chi....

Nghĩ đến đây, cả tên cũng giống nhau nữa."

Đàn anh."

Cảnh Hoan quay đầu hỏi lời thừa thãi: "Anh cũng mua trà sữa à?"

Hướng Hoài Chi hạ tầm mắt: "Cà phê."

Bấy giờ Cảnh Hoan mới nhận ra Hướng Hoài Chi cao hơn cậu khá nhiều, ít nhất phải 185cm, khung xương cũng to hơn cậu, có anh chắn trước mặt, cậu gần như không thấy người phía sau Hướng Hoài Chi nữa."

Anh uống cà phê gì?

Em mời anh."

Cảnh Hoan nói: "Xem như xin lỗi."

Hướng Hoài Chi không có thói quen để người khác mời, bèn lắc đầu: "Không cần đâu, tôi tự mua vậy."

"Americano?"

Cảnh Hoan hỏi: "Hay là Mocaccino?"

"...

Americano."

"Được."

Cảnh Hoan nghiêng người nhường chỗ cho anh: "Anh đứng cạnh em đi, để lát tiện lấy đồ."

Hướng Hoài Chi do dự một lúc, sau đó bước lên một bước.Nhận cà phê do Cảnh Hoan trả tiền, Hướng Hoài Chi nói: "Cảm ơn."

"Không cần đâu, phải là em cảm ơn anh chứ, lần trước ở cầu thang cũng nhờ anh cứu em."

Cảnh Hoan mỉm cười.Lúc cậu cười hai mắt sẽ cong tít như mảnh trăng khuyết, hàm răng trắng đều khiến người ta cảm thấy thoải mái.Hướng Hoài Chi chưa thấy chàng trai nào cười lên đẹp như cậu.Như chợt nhớ ra điều gì, Cảnh Hoan cầm điện thoại: "Đúng rồi đàn anh, chúng ta thêm WeChat nhau nhé?

Sau này chơi bóng cùng... hay gì đó."

Hướng Hoài Chi hoàn hồn, gật đầu: "Được."

Cảnh Hoan mở mã QR của mình vừa định đưa đến trước mặt Hướng Hoài Chi thì thấy anh cầm điện thoại nhấn vài cái muốn mở khóa, nhưng sau đó nhíu chặt mày."

Xin lỗi."

Hướng Hoài Chi bỏ lại điện thoại vào túi: "Điện thoại vừa hết pin."

Cảnh Hoan không để bụng, thông thường bọn con trai cũng không có thói quen nhớ tài khoản WeChat, cậu tắt mã QR đi: "Để lần sau vậy, lần sau gặp mặt chúng ta kết bạn nhau."
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 30


Chương 030: Hoa hồng đẹp đều có gaiCảnh Hoan về lại bàn cơm, Cao Tự Tường lập tức nghễn cổ sang: "Hoan Hoan, hồi nãy cậu nói chuyện với Hướng Hoài Chi à?"

"Đúng vậy."

Cảnh Hoan đưa trà sữa cho cậu ta: "Của cậu."

Cao Tự Tường cầm ống hút chọc thủng nắp nhựa: "Cậu thân với anh ấy như vậy từ bao giờ?"

Cảnh Hoan lắc đầu: "Không thân."

Cao Tự Tường "ồ" lên: "Tôi còn tưởng trước đây hai người quen biết nhau chứ."

Cảnh Hoan ngáp một cái, đêm qua cậu chơi game muộn quá, tám giờ sáng nay lại phải dậy sớm đi học tiết tám giờ, cứ buồn ngủ đến hiện tại: "Ngày thường không gặp mặt, làm sao quen?"

Nếu là cấp ba còn đỡ, ngày nào cũng đi học đúng giờ, dễ gặp mặt.

Nhưng trong đại học, thời gian và địa điểm học khác nhau, cả sân bóng rổ thường chơi cũng khác biệt, cậu học ở đây hơn một năm mà mới gặp Hướng Hoài Chi lần đầu hôm ở cầu thang thôi."

Chơi game quen biết."

Cao Tự Tường nuốt viên trân châu xuống: "Đàn anh Hướng cũng chơi Cửu Hiệp đó."

Cảnh Hoan khá bất ngờ: "Thật à?"

"Đúng vậy, tôi quen bạn phòng của anh ấy, cũng chơi Cửu Hiệp, hình như còn là đại thần, lúc trước có gặp nhau trong buổi họp mặt người chơi."

Cao Tự Tường nói.Cảnh Hoan hỏi: "Họ ở server nào?"

"Hình như ở...

Quần Tinh Thôi Xán?

Không nhớ rõ nữa."

Cảnh Hoan gật đầu lẩm bẩm: "...

Thật không ngờ."

"Không ngờ gì?"

"Hướng Hoài Chi mà cũng chơi game."

Cao Tự Tường vui vẻ: "Cậu tưởng nhìn cậu giống thiếu niên nghiện game lắm à?"

Cảnh Hoan cũng bật cười, cúi đầu ăn luôn thịt viên sốt tương đỏ còn lại.Hướng Hoài Chi về đến phòng, tiện tay lấy miếng giẻ bên cạnh bồn rửa mặt lau giày.Giẻ khô lau không sạch, anh dứt khoát bỏ cuộc, định rảnh sẽ mang đi vệ sinh."

Giày cậu sao vậy?"

Lộ Hàng ra khỏi phòng tắm, vừa cầm khăn lau tóc vừa đánh giá: "Ồ, dấu đậm đấy, bị giẫm trúng à?

Ai giẫm ác vậy?"

Hướng Hoài Chi: "Đàn em khóa dưới."

"Đàn em?

Đàn em nào?

Cậu còn quen biết đàn em à?"

Bấy giờ Hướng Hoài Chi mới nhận ra mình không biết tên cậu đàn em đó, chỉ nhớ bạn bè của cậu ấy gọi cậu ấy là "Hoan Hoan" thôi."

Hỏi nhiều vậy làm gì?"

Anh nói: "Mua đủ nguyên liệu chưa?"

"Chưa."

Nhắc đế chuyện này, Lộ Hàng lại ủ rũ: "Hô cả buổi sáng mà chẳng ai nhắn riêng với tôi, cậu nói xem sao tôi muốn rèn cây thần binh thôi mà khó vậy chứ?"

Hướng Hoài Chi cười nhạo: "Trước đây tôi thu mua tận nửa năm mới đủ nguyên liệu đấy."

Lộ Hàng mới thu mua một tháng đã có gần hết nguyên liệu bỗng thấy thỏa mãn.Hướng Hoài Chi ngồi vào trước máy tính, trước khi ra cửa anh đã treo nhân vật trong một góc của Bồng Lai Tiên Cảnh, mà bấy giờ trước mặt nhân vật của anh là một Tiểu Hồ Tiên đang ngồi.Bản đồ Bồng Lai Tiên Cảnh lớn thế, khá khen cho cô ấy tìm được.Hướng Hoài Chi sạc pin điện thoại, vừa mở máy đã nghe tiếng thông báo nhẹ nhàng của WeChat.Tiểu Cảnh Nè: (nắm đấm) (cố lên) (cổ vũ)Tiểu Cảnh Nè: Khiêu chiến một ngày không thích anh!Hướng Hoài Chi: "..."

Anh gõ dấu chấm hỏi, chưa kịp gửi đi thì điện thoại lại rung lên.Tiểu Cảnh Nè: Khiêu chiến thất bại!Hướng Hoài Chi bật cười.Tiểu Cảnh Nè: Anh đang làm gì thế?

Thời tiết ở chỗ anh có đẹp không?

Lát nữa anh dẫn em đánh phó bản nha?Ba tiếng anh liền kề, phía sau còn thêm thật nhiều trái tim hồng.Hướng Hoài Chi đã quen rồi, anh xóa dấu chấm hỏi đi.Hướng: Được.Hướng: Lên hồi nào vậy?Tiểu Cảnh Nè: Em treo ở Bồng Lai Tiên Cảnh đó, chờ em ăn trưa xong sẽ về phòng ngay.Tiểu Cảnh Nè: (ảnh)Tiểu Cảnh Nè: Đang uống trà sữa. (đáng yêu)Hướng Hoài Chi nhìn thoáng qua tấm ảnh mà Tiểu Điềm Cảnh gửi sang, vài giây sau, tầm mắt anh về lại tấm ảnh.Nhân vật chính của tấm ảnh là một ly trà sữa uống được một nửa, đang được đặt trên bàn cơm màu cam.Tiệm trà sữa này là nhãn hiệu có hệ thống trên khắp cả nước, rất nhiều nơi đều có, bao gồm cả căn tin trường họ.Nhưng cái bàn màu cam và cửa sổ bị lộ ra ở một góc hình như là nơi anh vừa đi ngang hai mươi phút trước, thậm chí còn thấy cả ảnh quảng cáo gia sư được dán trên cánh cửa sổ trong ảnh.Hướng Hoài Chi nhướng mày đầy bất ngờ.Tiểu Điềm Cảnh là sinh viên trường anh?"

Cậu nhìn ảnh gì mà say mê vậy?"

Lộ Hàng đi ngang liếc nhìn anh: "Tự chụp à?"

Hướng Hoài Chi tắt ảnh đi: "Không phải."

Lộ Hàng không để ý: "Ồ, chiều tôi có tiết, treo acc trong Bồng Lai Tiên Cảnh, nếu rớt thì cậu vào lại giúp tôi nhé."

"Ừ."

Hướng Hoài Chi thao tác nhân vật game bay khỏi Bồng Lai Tiên Cảnh, bắt đầu làm nhiệm vụ ngày nhưng không mấy tập trung.Chỉ là trà sữa và bàn cơm thì không nói, nhưng quảng cáo này... hôm nay anh còn chú ý nhìn kỹ nó nữa, chắc không nhầm đâu, vả lại Tiểu Điềm Cảnh cũng từng nói cô ấy là sinh viên đại học.Là trùng hợp, hay cố ý?Vài giây sau, anh đã phủ nhận suy đoán cố ý, trong game Tiểu Điềm Cảnh bám anh như thế, nếu cô ấy biết anh học cùng trường, không thể nào có chuyện ngoài đời thật lại im lặng như vậy.Hướng Hoài Chi chỉ suy nghĩ nửa phút đã quyết định.Nếu họ cùng trường thật, anh không thể để Tiểu Điềm Cảnh biết chuyện này, bám theo anh trong game thì thôi, nhỡ bám theo anh ngoài đời thật luôn, anh thật sự không biết cách đối phó với con gái cho lắm.Mà muốn giấu Tiểu Điềm Cảnh cần phải giấu cả Lộ Hàng."

Lúc tôi về sẽ nhân tiện mua cơm luôn nhé, cậu muốn ăn gì?"

Lộ Hàng chẳng hay biết mình đã bị bạn cùng phòng gạt khỏi danh sách đáng tin.Một lúc sau không nhận được câu trả lời, cậu ta gọi thêm một tiếng: "Hướng Hướng?"

Hướng Hoài Chi ngước mắt lên: "Hả?

Cậu ăn gì, nhân tiện mua thêm một phần cho tôi là được."

Sau khi Lộ Hàng đi rồi, Hướng Hoài Chi cầm cà phê nhấp một ngụm, vừa đặt ly xuống đã thấy biểu tượng bạn bè trong game nhấp nháy.[Bạn bè] Thu Phong: Hướng Thần, chia xong đội giết boss lần đầu ngày mai rồi, cậu vào giao diện bang xem nhé.[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Ừ.Danh sách đội được bang chủ chia sẽ hiển thị trên giao diện bang.

Hướng Hoài Chi mở ra xem, đội năm người có anh, Lộ Điều Điều, Yêu Là Chia Cậu Ăn và hai thành viên không quen trong bang.Tuy không quen nhưng ID rất quen, đều là người trên bảng xếp hạng Cao thủ.Đội hai mươi người gần như tề tụ tất cả cao thủ trong Nhàn Nhân Các, phối hợp hoàn hảo không chê vào đâu được.Hướng Hoài Chi liếc nhìn rồi tắt đi, lười xem kỹ môn phái của họ.[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Trước khi vào bang tôi đã nói, Lộ Điều Điều, Yêu Là Chia Cậu Ăn và Tiểu Điềm Cảnh cùng đội với tôi, không tách ra.[Bạn bè] Thu Phong: Tôi biết, nhưng sau đó bọn tôi bàn bạc, Phổ Đà Sơn vẫn ổn định hơn Hồ Tiên Động một chút...

Vả lại đây chỉ là đội hình đánh ngày mai, lấy được danh hiệu giết đầu tiên rồi tôi sẽ đổi cô ấy về.[Bạn bè] Thu Phong: Cậu yên tâm, Tiểu Cảnh ở trong đội tôi, tôi sẽ bảo vệ cô ấy mà (ôm), hơn nữa đội bọn tôi cũng không yếu, không chừng còn tranh được danh hiệu với các cậu đấy.[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Không cần bàn nữa.[Bạn bè] Thu Phong: Đừng như vậy, tôi chỉ nghĩ cho lợi ích chung thôi mà, với lại chẳng phải cậu chê Tiểu Cảnh Cảnh ồn ào sao?[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Tôi chê cô ấy ồn hồi nào?[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Hoặc đổi cô ấy sang, hoặc bốn người bọn tôi rời bang.[Bạn Bè] Thu Phong: ...

Ok, chờ Xuân Tiếu lên tôi sẽ bảo cô ấy đổi người, chỉ có phó bang và bang chủ mới có quyền thôi.Thu Phong chụp màn hình gửi thẳng qua WeChat Xuân Tiếu, Xuân Tiếu trả lời rất nhanh.Xuân Tiếu: Hiểu.

Lúc trước tôi đã nói với cậu, Tâm Hướng Vãng Chi sẽ không đồng ý cho Tiểu Điềm Cảnh vào đội khác đâu.Thu Phong: Ôi, tôi thấy bình thường cậu ấy cũng không quan tâm Tiểu Điềm Cảnh mấy mà.Xuân Tiếu: Không quan tâm, chỉ hành động đơn giản trắng trợn, toàn tặng đồ thôi, cậu quên chiếc nhẫn kia rồi à?

Thôi, bây giờ tôi đổi, cậu cũng đừng ghẹo Tiểu Điềm Cảnh nữa, hay cậu thật sự có hứng thú với acc đó vậy?Thu Phong: Tất nhiên là không, đổi tên sửa mặt, đã không còn là acc kia trong lòng tôi nữa, chỉ là trực giác mách bảo tôi con người Tiểu Điềm Cảnh thú vị lắm.Xuân Tiếu: Thú vị chỗ nào?Thu Phong: Nói sao nhỉ... chỉ trò chuyện bừa vài câu với cô ấy, đánh phó bản đơn giản cũng thấy vui hơn khi đi cùng những người khác.

Game mà, vì vui cả thôi.Xuân Tiếu: ...

Vậy cậu cố lên.

Hy vọng cậu đừng xung đột với Tâm Hướng Vãng Chi, mọi người ở chung bang, tôi và Tương Tư sẽ rất khó xử.Thu Phong: Ha ha ha, nếu Tâm Hướng Vãng Chi thật sự có ý với Tiểu Điềm Cảnh, bọn tôi cũng chỉ cạnh tranh công bằng thôi, không đánh nhau đâu, yên tâm đi.Hướng Hoài Chi không muốn cạnh tranh công bằng với Thu Phong.Anh chỉ cảm thấy người là do anh đưa vào bang, chắc chắn anh phải tự dẫn theo rồi.

Vả lại trong đội của Thu Phong có Tương Tư Không Màng, anh càng không thể để Tiểu Điềm Cảnh sang đó.Vừa bàn xong chuyện này, Tiểu Điềm Cảnh đã gửi biểu tượng đáng yêu cho anh, nói mình về rồi.Anh không trả lời mà bay thẳng đến cạnh cô ấy, kéo người vào đội."

Anh ơi chào buổi trưa."

Cảnh Hoan chào hỏi một cách ngoan ngoãn."

Ừ."

Hướng Hoài Chi nói: "Đưa danh sách phó bản của cậu cho tôi xem."[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: [Danh sách phó bản của người chơi Tiểu Điềm Cảnh]Hướng Hoài Chi mở ra xem, những phó bản đã sáng lên đều là mấy chỗ anh từng dẫn cô ấy đi, còn lại toàn màu xám, chứng tỏ tuần này người chơi vẫn chưa làm.Chẳng lẽ không có anh, cô ấy không biết tự đánh phó bản sao?Cảnh Hoan nghe thật kỹ, nhận ra tuy giọng của Tâm Hướng Vãng Chi và Hướng Hoài Chi khá giống nhau, nhưng hình như Tâm Hướng Vãng Chi trầm hơn một chút.Rõ ràng là giọng giống nhau, một người là đàn anh khóa trên tốt bụng, người kia lại là tên đàn ông khốn nạn có một không hai.Sụt sịt bùi ngùi."

Lộ Điều Điều đang treo máy, buff kia không ở đây."

Hướng Hoài Chi nghĩ ngợi: "Tôi dẫn cậu là nhiệm vụ khác nhé?"

Cảnh Hoan đáp: "Anh nói gì làm đó."

Ban đầu Cảnh Hoan tưởng sẽ làm nhiệm vụ lặt vặt kinh nghiệm thấp, dù sao thì nhiệm vụ mà hai người họ làm được cũng có hạn, nhưng nào ngờ Tâm Hướng Vãng Chi lại dẫn cậu đi thẳng đến trước mặt NPC Chiến Thần."

Anh..."

Cậu vội lên tiếng: "Nhiệm vụ này đắt quá nhỉ?"

Nhiệm vụ Chiến Thần, không hạn chế số người, kinh nghiệm nhiều, nhưng mỗi lần nhận nhiệm vụ sẽ mất một vàng, do giá rất cao, vả lại cũng có nhiều cách để lấy kinh nghiệm nên gần như chẳng ai làm nó, kể cả lúc trước khi thiếu thốn kinh nghiệm, Cảnh Hoan cũng không lựa chọn nhiệm vụ Chiến Thần."

Bản thân tôi thiếu kinh nghiệm."

Hướng Hoài Chi nói.Cảnh Hoan đành ngậm miệng, im lặng làm cái đuôi theo sau.Có lẽ do nhận tiền nên nhiệm vụ này cực kỳ đơn giản, thậm chí đôi khi nhiệm vụ được nhận còn chẳng phải đánh nhau nữa.Làm hai tiếng, Cảnh Hoan uống ngụm trà sữa cuối cùng, hỏi: "Anh ơi, chúng ta làm đến bao giờ thế?"

"Đều được."

Hướng Hoài Chi hỏi: "Cậu bận à?"

"Vâng."

Cảnh Hoan thật thà rằng: "Hôm nay em muốn đánh Đấu Trường, muốn vào bản đồ sớm để tìm đồng đội."

Đa số người chơi đánh Đấu Trường đều hẹn bạn sẵn, cậu chẳng có bao nhiêu bạn, Yêu là Chia Cậu Ăn lại là buff, hai người vào Đấu Trường chỉ có nước thua thôi, nên cậu đành tìm người lạ.Hướng Hoài Chi khựng lại: "Sao đột nhiên muốn đánh Đấu Trường?"

Đánh đến 2000 điểm trong Đấu Trường, hệ thống sẽ tặng thưởng trang bị khóa ngẫu nhiên, thấp nhất là trang bị xanh lam, cao nhất có khi còn được trang bị cam."

Thì ngày mai phải đánh phó bản bang nè?

Em muốn xem có ra được trang bị tốt nào không, dùng đối phó đã..."

Cậu khẽ giọng: "Đâu thể cứ ăn bám anh mãi được."

Cảnh Hoan vốn muốn đến khu giao dịch để mua trang bị cho xong, nhưng lo sẽ phá hỏng thiết lập nàng thiếu nữ bỏ nhà ra ngoài làm thêm, thế là bây giờ cậu chẳng dám dùng tiền lung tung trong game nữa, đã mấy đêm liền cậu phải giả vờ ra ngoài làm thêm rồi.Có tiền mà không được tiêu, thảm quá đi thôi.Hướng Hoài Chi: "Cậu tổ đội với người lạ sẽ chỉ mất điểm."

Cảnh Hoan: "Vậy cũng phải thử xem sao."

Hướng Hoài Chi nói thẳng: "Không cần thử, những người tổ đội với Hồ Tiên Động vào Đấu Trường đều không phải dạng thông minh gì."

Cảnh Hoan: "..."

Tuy chối tai thật đấy, nhưng Cảnh Hoan buộc phải thừa nhận lời anh nói là đúng.Quá ít người biết chơi Hồ Tiên Động, tổ đội với một buff cũng tốt hơn so với Hồ Tiên Động.Cảnh Hoan gượng cười: "...

Em nghĩ cách khác vậy."

Hướng Hoài Chi im lặng một lúc: "Muốn đánh thật à?"

Cảnh Hoan thuận miệng đáp: "Vâng."

"Vậy tôi dẫn cậu."

"Hả?"

Cảnh Hoan sửng sốt: "Anh Lộ làm sao đây?"

"Cậu ấy nhiều bạn lắm, không cần lo."

Lộ Hàng về thì nghe tin cái đùi mình đang ôm muốn dẫn người khác kiếm điểm, bỗng chốc có cảm giác như bị "daddy" bỏ rơi.Nhưng sau khi nghe nói là Tiểu Điềm Cảnh, anh ta không để bụng nữa: "Cái gì?

Cô ấy chưa có phần thưởng trang bị 2000 điểm á?

Vậy cậu đi mau, tranh thủ đêm nay đánh lấy luôn cho cô ấy."

Đúng bảy giờ hai mươi phút, Cảnh Hoan xuất hiện ở Đấu Trường, vào đội của Tâm Hướng Vãng Chi.Lộ Điều Điều và người bạn mình gọi đến đứng cạnh họ.[Cận] Lộ Điều Điều: Tiểu Cảnh Cảnh! (nắm đấm)[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Có! (nắm đấm)[Cận] Lộ Điều Điều: Nhỡ lát gặp tôi thì nhớ tha cho tôi đấy, không là tôi sẽ rớt khỏi top 1 mất!! (giận dữ)Cảnh Hoan thấy thế bật cười, Lộ Điều Điều đúng là không cần mặt mũi mà, còn dám nói câu này trên kênh cận.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Không được!

Tôi và anh tôi không bao giờ nhận thua đâu!! (đáng yêu)Đường này không được, Lộ Hàng quyết định đi đường khác, anh ta bèn nghễn cổ nói với người bạn cùng phòng thân thương đang ngồi bàn đối diện: "Hướng Hướng, lát nữa chạm mặt cậu diễn chút nhé, dù sao Tiểu Điềm Cảnh cũng nhìn không ra."

Bạn cùng phòng thân thương của anh ta nhếch môi, nở nụ cười vô tình: "Nếu lát gặp, cậu tự chạy lấy người đi."

"?"

"Đỡ lãng phí độ bền vũ khí."

"..."

Không biết có phải lời cầu nguyện của Lộ Hàng đã linh thiêng không, mà cả đêm hai đội cũng chẳng chạm mặt nhau.Đêm nay Cảnh Hoan đánh rất thích ý, đổi nhẫn mới, lượng trị liệu của cậu tăng mạnh, rất nhiều trận đến tận khi kết thúc PK, thanh máu của Tâm Hướng Vãng Chi vẫn đầy.Hướng Hoài Chi cũng nhận ra, không biết có phải vì khoảng thời gian gần đây chơi thường xuyên hay không mà thao tác của Tiểu Điềm Cảnh tiến bộ rất nhanh, nhất là tỷ lệ phong ấn chính xác, chuẩn đến bất ngờ.Thao tác và ý thức của cô ấy cũng tốt.Thậm chí anh cảm thấy cô ấy không kém Lộ Hàng là bao, còn tốt hơn Thuật Sĩ ở chỗ có kỹ năng thêm máu, anh hoàn toàn chẳng cần lo lắng về lượng máu của mình, cũng chẳng cần để tâm phong ấn của đối thủ, chỉ cần gây dame là thắng.Lại kết thúc một trận, Hướng Hoài Chi đang lấy thêm thuốc, chợt hỏi: "Lúc trước cậu chơi game gì?"

Cảnh Hoan sửng sốt, nói tên một game khá giống với Cửu Hiệp: "Sao vậy?"

"Không có gì."

Hướng Hoài Chi nhìn đồng hồ: "Lấy thuốc xong còn kịp ván cuối."

Cảnh Hoan đáp vâng, vội thêm đầy thuốc vào túi.Nửa phút sau, họ vào trận PK cuối cùng của hôm nay.[Cận] Thu Phong: (ngạc nhiên)[Cận] Thu Phong: Tiểu Cảnh Cảnh. (thẹn thùng)Người đứng đối diện họ là Thu Phong, còn đồng đội bên cạnh anh ta là cao thủ DPS top 10 server.Thu Phong vẫn đang gõ phím, muốn nói thêm vài câu với Tiểu Điềm Cảnh thì người đối diện đã dứt khoát rút kiếm xông thẳng đến chỗ họ.Thu Phong động đậy ngón tay định phong ấn Tâm Hướng Vãng Chi.[Bạn đã bị phong ấn, không thể sử dụng phép thuật.]???Thu Phong sửng sốt, bấy giờ mới chú ý đến tình trạng của mình.Có bốn con nhện nhỏ đang đứng dưới chân anh ta, còn đi vòng vòng nữa, anh ta đã bị Tiểu Điềm Cảnh phong ấn rồi....

Phong ấn khi nào nhỉ?

Anh ta chỉ gõ vài chữ thôi mà.Thu Phong không đùa nữa, ngồi thẳng lưng định PK nghiêm túc.Tiếc rằng bị khống chế ngay từ khi bắt đầu gây tổn thương quá cao, anh ta vừa hết bị phong ấn đã phải đối phó Tâm Hướng Vãng Chi để bảo vệ DPS bên mình, nhưng Tâm Hướng Vãng Chi di chuyển tốt, phong ấn ba lần mà chưa chắc được trúng một lần, thế là anh ta quay đầu định phong ấn Tiểu Điềm Cảnh.Sau đó nhận ra, còn chẳng bằng phong ấn Tâm Hướng Vãng Chi nữa....

Hồi xưa tốc độ di chuyển lúc PK của Hồ Tiên Động khủng bố vậy sao?Mười phút sau, anh ta đã cắn hơn phân nửa số thuốc mang theo nhưng thanh máu vẫn chẳng khả quan hơn, không tài nào trở bại thành thắng rồi."

Mẹ, môn phái Hồ Tiên Động này làm mệt quá, hết phong ấn pháp thuật vật lý thì chuyển sang định thân tôi..."

DPS trong đội mở mic than vãn.Cậu ta cứ như cái bao cát vậy, bị định thân tại chỗ cho Tâm Hướng Vãng Chi đánh.Thu Phong cũng hơi khó chịu, anh ta bèn mở mic trên kênh cận, nói lời trêu đùa: 'Tiểu Cảnh Cảnh... thường ngày em đáng yêu như thế mà sao trên sàn PK lại độc ác vậy?

Không thể tha cho anh sao?"

Cảnh Hoan sửng sốt, lập tức tỏ rõ lập trường trên kênh đội: "Anh ơi, em không thân với người này chút nào hết."

Tâm Hướng Vãng Chi đáp "ừm": "Tôi biết."

Anh chuyển thanh đao trong tay về trạng thái kiếm, dứt khoát lấy luôn những giọt máu cuối cùng của DPS bên đối phương.Thu Phong không vùng vẫy nữa, cũng chẳng hồi sinh đồng đội: "Tiểu Cảnh Cảnh, em nỡ lòng để anh đau khổ thế sao?"

Vài giây sau, cuối cùng anh ta cũng nhận được câu trả lời.Giọng nói trong trẻo êm tai vang lên, khác hẳn chất giọng ngọt ngào trước đây của "Người Đừng Nhíu Mày", nhưng vẫn khiến người nghe thoải mái: "Anh chưa nghe qua một câu à?"

Thu Phong sửng sốt: "Câu gì?"

Tiểu Điềm Cảnh nói giọng lạnh lùng: "Hoa hồng đẹp đều có gai."

Thu Phong: "..."

Vậy gai của em cũng phải đâm Tâm Hướng Vãng Chi đi chứ?
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 31


Chương 031: "Làm tuesday vui không?"

Khi Thu Phong rời khỏi bản đồ chiến đấu, giao diện game của Cảnh Hoan cũng xuất hiện một dòng chữ vàng.[Chúc mừng tích điểm Đấu Trường của bạn đã đạt 2000 điểm!

Nghe nói Võ Nhị Lang có quà muốn tặng bạn, mau đi xem nhé!]"Anh ơi."

Cảnh Hoan lập tức nịnh nọt: "Em được hai nghìn điểm rồi, đêm nay thắng nhiều ghê, anh giỏi quá~"Bấy giờ vừa đúng chín rưỡi, Đấu Trường đóng cửa, tất cả người chơi bị cưỡng chế truyền tống ra trước cửa Đấu Trường.Chỉ đội trưởng mới được giao tiếp với NPC, Hướng Hoài Chi bèn chuyển chức đội trưởng cho cô ấy: "Nhận thưởng."

Cảnh Hoan: "Vâng."

Cảnh Hoan đến chỗ NPC, âm thầm cầu nguyện.Không cần đồ cam, không cần cực phẩm, chỉ cần có thuộc tính cộng trị liệu và tốc độ di chuyển là được, đồ xanh lam cậu cũng chấp nhận được nốt![Bạn chắc chắn muốn nhận phần thưởng tích điểm không? (Phần thưởng khóa, mỗi acc chỉ được nhận 1 lần)]Cảnh Hoan nhắm mắt bấm "Có", sau đó híp mắt chỉ chừa một khe nhỏ...[Chúc mừng bạn nhận được "Tiên Y Tố Cẩm".]...

Đồ xanh lam, bậc kém nhất trong số các phần thưởng.Cảnh Hoan tự an ủi mình, dù gì nguyện vọng cũng thành hiện thực được một nửa rồi, chỉ cần món đồ xanh lam này có thêm thuộc tính thôi.Cậu chậm rãi dời chuột lên chiếc áo.Bên kia, Hướng Hoài Chi đang uống nước nghe Lộ Hàng lải nhải, Lộ Hàng đã thua Thu Phong một trong Đấu Trường, khiến cậu ta tức đến mức đã ríu rít hết nửa tiếng đồng hồ rồi.Gần mười giây không thấy người trong đội nói chuyện, anh vừa định hỏi.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: (òa khóc) (tan vỡ)[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: GM (véo cổ) (dao)[Cận] Tâm Hướng Vãng Chi: Hửm?[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: [Đồ Giám-Tiên Y Tố Cẩm]Hướng Hoài Chi mở ra xem, đồ xanh lam bình thường không có thuộc tính, là đồ rác.Cảnh Hoan tức chết mất, phải đăng biểu tượng cảm xúc mới thể hiện được cơn phẫn nộ của cậu.Tuy phần thưởng tích điểm của Đấu Trường rất khó có đồ cực phẩm, nhưng tỷ lệ ra đồ rác vẫn khá thấp, gần như hệ thống sẽ biết ngại và cho người chơi món trang bị phù hợp với môn phái của họ.Sao đến lượt cậu lại ra thứ rách nát này vậy?![Cận] Tiểu Điềm Cảnh: QAQ Ú óa óa...[Cận] Tâm Hướng Vãng Chi: ...[Cận] Tâm Hướng Vãng Chi: Không sao, 3000 điểm được thưởng lần nữa.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Em cảm thấy cuộc đời này em không đánh được trang bị tốt rồi anh ơi (mếu máo)[Cận] Tâm Hướng Vãng Chi: Không đâu, lần sau sẽ ra.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Thật không (mếu máo)[Cận] Tâm Hướng Vãng Chi: ...

Ừ.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Nhưng em đi đâu đánh lên 3000 điểm đây!!

QAQ Ú óa óa...[Cận] Tâm Hướng Vãng Chi: Có tôi, đánh được.[Cận] Lộ Điều Điều: ?[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: T.T

Sau này anh còn dẫn em đánh Đấu Trường chứ?

Em đã thảm vậy rồi, anh không được gạt em đấy.[Cận] Tâm Hướng Vãng Chi: Không gạt cậu.

Đi thôi, đánh phó bản.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Vâng. (lau nước mắt) (ôm)Mọi người vừa đánh Đấu Trường xong bấy giờ trợn mắt há mồm xem hết đoạn đối thoại quái dị này."

Mà nè..."

Lộ Hàng cũng đực mặt ra: "Hướng Hoài Chi, vì lấy lòng vợ mà cậu bỏ luôn con trai à?"

"Đã kéo cậu lên top 1 bảng xếp hạng rồi, chưa thấy đủ sao?"

Hướng Hoài Chi chẳng thèm quay đầu: "Làm người phải học cách trưởng thành."

"Mẹ."

Lộ Hàng cũng không nhất thiết cần anh kéo, cậu ta chỉ khá tò mò: "...

Cậu thật sự ở bên Tiểu Điềm Cảnh à?"

Hướng Hoài Chi: "Không có."

"Vậy ban nãy cậu còn ve vãn đưa tình ở cổng Đấu Trường làm gì?"

Vả lại còn nói như thế trên kênh cận nữa, nếu dùng mic không biết sẽ đến mức nào luôn!Hướng Hoài Chi nhíu mày, sửa lại cụm từ này: "An ủi thôi."

Lộ Hàng ồ lên: "Vậy cậu an ủi tôi nữa nè."

"Được."

Hướng Hoài Chi nói: "Chờ cậu lên được bốn nghìn điểm, hệ thống mà ra trang bị rác cho cậu, tôi cũng sẽ an ủi cậu."

Lộ Hàng ngẫm nghĩ: "Vậy thì thê thảm quá, nói thật, đây là lần đầu tiên tôi thấy phần thưởng Đấu Trường rác rưởi vậy đó...

Thôi, chúng ta đánh phó bản nào."

Mấy người họ cùng đánh hai phó bản rồi ngừng, định đêm nay giải tán sớm để chuẩn bị cho phó bản bang ngày mai."

Sáng mai tôi và Hướng Hướng có tiết, khoảng mười giờ về."

Lộ Hàng mở mic: "Vậy mười giờ mười phút chúng ta tập trung bàn chuyện đánh phó bản nhé, ok không?"[Đội] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Ok.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Tôi cũng không ý kiến.Sau khi giải tán, Cảnh Hoan nằm trên giường gửi biểu tượng cảm xúc chúc ngủ ngon cho Tâm Hướng Vãng Chi.Sau đó mới thong thả mở nhóm trò chuyện ngày hôm nay.Nhóm trò chuyện ba người chung phòng đã @ cậu cả tối rồi, khi ấy cậu đánh Đấu Trường nên không có thời gian trả lời.Tiểu Cảnh Nè: Sao vậyCao Tự Tường: Làm gì đó, bọn này thảo luận xong rồi cậu mới vàoTiểu Cảnh Nè: Bận, thảo luận gì rồi?Lục Văn Hạo: [Chia sẻ link: Thiên đường nhân gian trên núi – Thôn nghỉ dưỡng Sơn Khê chào đón bạn.]Cảnh Hoan mở liên kết trang mạng mà Lục Văn Hạo chia sẻ, đây là bài quảng cáo về một thôn nghỉ dưỡng, địa điểm ở ngọn núi trong thành phố họ, chỉ cần ngồi xe một tiếng là đến.Lục Văn Hạo: Bể bơi suối nước nóng tự nhiên!

Giảm 50% giá phòng!

Tháng sau được nghỉ liền 5 ngày, chúng ta cùng đi nhé?Tiểu Cảnh Nè: Không hứng thú.Lục Văn Hạo không gõ chữ lải nhải nhiều với cậu mà trực tiếp gọi WeChat sang, vừa nói tình vừa nói lý, đầu tiên bảo rằng học đại học có bốn năm thôi, không đi chơi chung sau này sẽ hết cơ hội mất; còn nói bố mẹ Cao Tự Tường đi công tác rồi, đợt nghỉ dài ngày ở nhà không ai lo, đáng thương chết mất, buộc Cảnh Hoan phải đi cùng họ.Cảnh Hoan nghe đau cả đầu, nghĩ bụng cũng vài ngày nghỉ, không về nhà cũng chẳng sao, thế là mềm lòng: "...

Thôi được, đi mấy ngày?"

"Ok!"

Sợ cậu hối hận, Lục Văn Hạo lập tức đặt phòng ngay trên trang khách sạn: "Đi ba ngày nhé.

Chúng ta đặt phòng đôi rồi ba người ở chung?"

Cảnh Hoan từ chối: "Mình tôi một phòng, đặt giúp tôi phòng giường lớn."

Cậu không thích ngủ chen với người khác, vả lại... cậu phải mang máy tính theo, lúc chơi game không tiện có người bên cạnh.Chuyện được quyết định thế đấy, không bao lâu sau khi cúp máy, Lục Văn Hạo đã gửi tin nhắn xác nhận đặt phòng khách sạn.Chỉ là một chuyến du lịch nhiệt huyết nhất thời, Cảnh Hoan nhìn lướt qua tin nhắn rồi tắt máy ngủ..Hôm sau, Cảnh Hoan không có tiết, cậu bèn úp bát mì giải quyết qua loa bữa sáng, sau đó ngồi vào trước máy tính.Vừa lên game đã nhận được tin nhắn bạn bè.[Bạn bè] Thu Phong: Lên YY bang, 8372xxxx.Tuy trong game có tích hợp trao đổi giọng nói, nhưng người chơi vẫn thích dùng phần mềm trò chuyện khác tên YY.

Dù sao thì trong YY được chỉnh giọng, được tạo phòng khác, còn được mở beat nữa, tiện hơn game về mọi phương diện luôn.Cảnh Hoan mất vài phút để tải YY, nhập tài khoản mật khẩu vào kênh.Bấy giờ kênh YY có những 122 người.Cảnh Hoan sững sờ, đúng là bang lớn, mới sáng đã có nhiều người thế rồi."

Hôm nay Thu Phong đổi sang thuộc tính sức chịu đựng đi, bản đồ chiến đấu cường độ cao như vậy không to, cậu thêm tốc độ di chuyển làm gì."

Là acc của một người tên "Tiếu" nói, ngữ điệu lạnh nhạt, hình như đang bàn chuyện đánh phó bản: "Cục cưng, em đăng nhập rồi à?"

Acc màu tím tên "Tương Tư" mở mic: "Vào rồi, em buồn ngủ quá...

ID21934 trong YY là ai đây?

Acc mới cấp 0?"

Cảnh Hoan nhận ra hai người này qua ID....

Đúng là hai cô gái thật.Sau khi xác nhận phần mềm biến giọng cũng hiệu quả trên YY, bấy giờ cậu mới dè dặt mở mic: "Mọi người nghe thấy không?"

"Nghe thấy."

Thu Phong nói: "Tiểu Cảnh?"

"Là tôi."

Cảnh Hoan đổi tên mình thành "Tiểu Điềm Cảnh".Tương Tư Không Màng di chuột phát áo vàng của kênh cho cậu: "Chào buổi sáng, người trong đội cậu đến chưa?"

Đây là lần đầu tiên Cảnh Hoan nói chuyện với Tương Tư Không Màng một cách bình tĩnh như thế, thậm chí cậu còn không quen lắm: "Ăn Ăn đến rồi, tôi gọi cô ấy sang, những người khác sẽ đến ngay."

Xuân Tiếu đáp ừ: "Đã chia đội xong, còn hai tiếng nữa bắt đầu mở phó bản, có thắc mắc gì nói ngay bây giờ."

Cảnh Hoan không định tham gia cuộc trò chuyện của họ, cậu mở khu giao dịch, định xem thử có trang bị tốt giá rẻ nào để cậu tranh thủ 'hốt' không.Mọi người trong YY đang tán dốc, chẳng biết ai khởi đầu, thế là nhắc đến chủ đề ca hát."

Tương Tư hát hay lắm, JohnJae cũng vậy, còn Tiên Tiên nữa...

ôi, lâu rồi trong bang không có hoạt động nhỉ?"

"Đúng đó, tôi nhớ hoạt động ca hát lần trước, YY chúng ta có hơn mười nghìn người luôn!"

"Chứ sao, danh tiếng của bang ta rành rành ra đó, hát cũng hay quá trời."

"Nhắc đến chuyện này..."

Thu Phong khựng lại: "Dạo này bang chúng ta có thêm vài cô gái mới, cũng nên thể hiện tài nghệ nhỉ?

Tiểu Cảnh?"

Cảnh Hoan đột nhiên bị gọi tên, cậu sửng sốt: "Chuyện gì?"

"Giờ phó bản chưa mở, hay em hát một bài cho bọn anh nghe nhé?"

Thu Phong nói: "Giọng của em hay vậy, chắc hát không tệ chút nào."

Cảnh Hoan: "Tôi... tôi không biết hát."

"Sao thế được, chắc chắn em biết hát, đừng mắc cỡ nữa."

Thu Phong cười nói: "Chỗ anh còn nhiều quà YY nè, em hát vài câu thôi, anh tặng hết cho em."

Cảnh Hoan không hứng thú với quà, cậu mua phần mềm chỉnh giọng là để dụ dỗ Tâm Hướng Vãng Chi, chứ không phải ca hát tạo danh tiếng.Cậu vừa định từ chối, Thu Phong đã chuyển sang chế độ hát Karaoke, còn đưa cậu lên mic nữa.[Thu Phong tặng Tiểu Điềm Cảnh Hoa Tươi x99][Tương Tư Không Màng tặng Tiểu Điềm Cảnh Hoa Tươi x3][OTP JohnJae tặng Tiểu Điềm Cảnh Hoa Tươi x11]...Hoa Tươi bỗng chốc đầy màn hình.Cảnh Hoan ngây người, không tiện xuống mic.Thu Phong tưởng cô ấy mắc cỡ, bèn cười nói: "Không sao, em cứ hát đi, không ai dám chê dở đâu..."

"Đang làm gì vậy?"

Giọng nói lạnh nhạt vang lên cắt ngang lời Thu Phong.Bấy giờ mọi người mới phát hiện acc mặc áo trắng ở cuối phòng, tên là ID21935.Cảnh Hoan nhận ra ngay giọng của Tâm Hướng Vãng Chi, cậu vội chào như thấy cứu tinh: "Anh ơi chào buổi sáng!"

Hướng Hoài Chi sửa tên thành "Tâm Hướng Vãng Chi", hỏi: "Ừ, vào acc chưa?"

"Vào rồi, đang treo cạnh anh nè."

"Vào đội."

"Đến ngay~"Thu Phong chợt câm nín.Sao anh ta cảm thấy lúc trò chuyện với Tâm Hướng Vãng Chi, giọng của Tiểu Điềm Cảnh nghe nhão hơn lúc nói chuyện với mình nhiều nhỉ...Tương Tư Không Màng cũng phát áo vàng cho acc của Hướng Hoài Chi."

Đã mở sẵn phòng của mỗi đội rồi, ở ngay dưới kênh."

Xuân Tiếu nói: "Tên phòng là tên đội trưởng, lúc phó bản sắp mở thì nhớ vào phòng mình nói, đừng quấy rầy đội khác."

Cô vừa dứt lời, chợt nghe Tâm Hướng Vãng Chi nói một cách điềm nhiên, rằng: "Xuống đây."

Dứt lời, Tâm Hướng Vãng Chi nhảy vào phòng có tên mình.Mọi người chưa kịp phản ứng, Tiểu Điềm Cảnh đã lập tức xuống mic, đi thẳng vào phòng của Tâm Hướng Vãng Chi luôn.

Thời gian hai người lần lượt rời khỏi chưa đầy ba giây.Nhìn hai acc 'dính lẹo' của họ, Xuân Tiếu vẫn bình tĩnh: "Thu Phong, tôi thấy cậu thôi đi."

OTP JohnJae: "...

Cộng một."

Thiếu Niên Đuổi Gió: "Cộng hai."

Vui Là Được: "Cộng ba."

Đến đây thì hết, không có người thứ tư.Vì trong lúc họ nói chuyện, có một acc áo trắng tên "Tiên Manh Manh" vào kênh.Khoảnh khắc Tiên Manh Manh xuất hiện, mọi người đều im lặng, ngay sau đó thì kênh trò chuyện bang vỡ òa.[Bang] OTP JohnJae: ???[Bang] Tháng Năm Như Nước: Tôi thấy hơi lúng túng.[Bang] Yêu Là Chia Cậu Ăn: ...[Bang] Thu Phong: Tôi ngất."

Sôi nổi thật."

Tiên Manh Manh nhìn thoáng qua đã thấy ngay hai người trong phòng nhỏ, giọng lạnh lùng đến đáng sợ: "Tương Tư, không ngờ cậu lại bỏ quyền quản lý acc YY của tôi?"

Tương Tư Không Màng: "Là cậu tự rời bang, tất nhiên chỉ thành viên bang mới có áo màu trên YY bang thôi."

Tiên Manh Manh: "Rời bang rồi chúng ta không còn là bạn nữa phải không?"

"Khi cậu yêu cầu bọn này tiếp tục giết Tiểu Điềm Cảnh, không giết cậu sẽ rời bang, thì đã không còn là bạn nữa."

Xuân Tiếu chẳng hề nể mặt cô, dù sao ban đầu lúc Tiên Manh Manh đăng loa cũng chẳng nể nang Nhàn Nhân Các: "Cậu có chuyện gì?"

Tiên Manh Manh cười nhạo: "Không có chuyện gì không được đến à?

Một nửa độ sôi nổi của kênh YY này là nhờ fan của tôi đấy, tôi đến đây treo máy không quá đáng chứ."

Xuân Tiếu: "Tùy cậu."

Được câu trả lời, Tiên Manh Manh không nói nữa, cứ treo trong kênh như thế.Những thành viên khác trong bang bàng hoàng trước cảnh tượng "máu me" như thế, bấy giờ đã rút sạch trong vòng hai phút, mọi người đều về phòng YY của mình.Tất nhiên Cảnh Hoan cũng thấy Tiên Manh Manh.Cậu cảm thấy may mắn vì phòng YY này có khóa, áo trắng không biết mật khẩu sẽ không vào được, nếu không, nhìn dáng vẻ của Tiên Manh Manh cứ như muốn vào đây mắng cậu một trận vậy.Vừa nghĩ đến cảnh cãi nhau bằng giọng nữ, da đầu cậu đã ngứa râm ran rồi.Đang nghĩ ngợi thì thấy Tiên Manh Manh đột nhiên nhảy vào căn phòng phía trên phòng họ.Hình ảnh ba acc kia giống hệt như vợ chính thức đi bắt gian đôi gian phu dâm phụ đang yêu đương vụng trộm vậy.Cảnh Hoan chưa kịp phản ứng, tên acc YY của Tiên Manh Manh đột nhiên biến thành: Làm tuesday vui không?"..."

Cảnh Hoan rơi vào trạng thái chết lặng, nghĩ bụng thế gian này nhiều người vui vẻ thế, sao không thể thêm tôi vào.Những thành viên khác không theo kịp diễn biến, bấy giờ suýt thành tối cổ luôn, ai nấy đều bàn luận sôi nổi trong phòng mình.OTP JohnJae: "Đây là lần đầu tiên tôi ở gần hiện trường 818 đến vậy đó!

Kích thích quá!"

Thiếu Niên Đuổi Gió: "Có cãi nhau không nhỉ?"

Hồng Hạnh: "Không phải chứ?

Phòng của Tâm Hướng Vãng Chi đang khóa mà, Tiên Manh Manh không vào được đâu."[Thông báo YY: "Làm tuesday vui không?"

đã bị quản lý "Tiểu Điềm Cảnh" đá khỏi kênh YY.]OTP JohnJae: "...

Là một người tàn nhẫn."

Thiếu Niên Đuổi Gió: "Ghê."

Hồng Hạnh: "Dám đá thật luôn..."

Vài giây sau, "Làm tuesday vui không?" vào lại kênh.[Thông báo YY: "Làm tuesday vui không?"

đã bị quản lý "Tâm Hướng Vãng Chi" đá khỏi kênh YY và cấm ID này vào kênh trong 7 ngày.]OTP JohnJae: "Đm?"

Thiếu Niên Đuổi Gió: "Đm!"

Hồng Hạnh: "Đm..."
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 32


Chương 032: Đặt "Tiểu Điềm Cảnh" lên trứng cá dạng lỏngLộ Hàng ăn xong bữa sáng mới chạy vội về đăng nhập, sáng nay hai người họ dậy muộn, chưa ăn được mấy miếng cơm sáng đã vội vào học, làm anh ta chịu đói hơn một tiếng rồi.Anh ta vào YY, tìm Tương Tư Không Màng để lấy áo màu, sau đó vào phòng nhỏ của đội họ."

Sao chỉ có hai người các cậu vậy?"

Anh ta hỏi: "Mấy đồng đội khác của chúng ta đâu?"

Hướng Hoài Chi: "Không biết."

Bấy giờ Lộ Hàng mới thấy hai đồng đội khác đều đang ở phòng người ta.Anh ta bèn để lại câu "Tôi đi hỏi xem" rồi nhảy sang phòng khác.

Vì chưa mở phó bản nên phòng này có rất nhiều người, sôi nổi cực kỳ."

Ăn Ăn, Ngày Về, hai cậu đều ở đội bọn này, sao lại chạy sang phòng người khác vậy?"

Lộ Hàng xen vào cuộc trò chuyện.Trong phòng yên lặng một lúc, sau đó Yêu Là Chia Cậu Ăn khẽ giọng: "Tôi không dám vào."

Lộ Hàng sửng sốt: "Hả?

Tại sao?"

Yêu Là Chia Cậu Ăn nói thật: "Tôi sợ nghe thấy gì đó không nên nghe."

Rồi ăn trọn combo bị Tâm Hướng Vãng Chi đá khỏi kênh và cấm vào kênh bảy ngày.Lộ Hàng: "..."

Thật ra không chỉ những người hóng hớt, mà cả bản thân Cảnh Hoan cũng rất kinh ngạc.Cậu không rành YY lắm, trước đây tuy lúc chơi Cửu Hiệp cũng từng dùng nhưng chỉ biết tính năng "Nhấn F2 để nói chuyện" thôi, chứ không rành việc đá người.

Ban nãy cậu vừa định đá Tiên Manh Manh lần thứ hai, hệ thống chợt nhắc nhở cậu là "Du khách này không ở trong kênh".Tâm Hướng Vãng Chi đã đá người đi trước cậu, thậm chí còn cấm luôn ID.Khoảnh khắc ấy, tâm trạng Cảnh Hoan có chút kỳ lạ.Suy nghĩ đầu tiên là tên đàn ông khốn nạn này lại bắt đầu quyến rũ cậu rồi.Sau đó lại cảm thán: Không hổ là tên đàn ông khốn nạn, dù gì cũng "đã từng yêu" Tiên Manh Manh, bây giờ trước mặt hàng trăm người, bảo đá là đá ngay, chẳng nể tình chút nào."

Anh ơi."

Cậu gọi.Hướng Hoài Chi vẫn điềm nhiên: "Ừ."

"Ban nãy cô ấy đổi tên mắng em sao?"

Cảnh Hoan cố ý hạ giọng: "Lúc trước cô ấy từng uy hiếp em, em mới...

đá cô ấy đi, có khi nào cô ấy sẽ đuổi giết em nữa không?

Em hơi sợ..."

Sợ?Hướng Hoài Chi nghĩ, cảm thấy xưa nay mình luôn chẳng nhìn ra cảm xúc "sợ" ở chỗ Tiểu Điềm Cảnh."

Không đâu."

Anh nói: "Cô ấy không giết được cậu."

Cảnh Hoan vẫn muốn nói thêm về đề tài này, bấy giờ trong phòng có thêm ba người, Lộ Hàng đã gọi đồng đội sang.Cậu hé môi, cuối cùng vẫn không nói tiếp.Họ sẽ đánh phó bản năm người trước, còn phó bản 20 người đến ba giờ chiều mới mở.Năm người trong đội lần lượt là cậu, Tâm Hướng Vãng Chi, Lộ Điều Điều, Yêu Là Chia Cậu Ăn và Đừng Hỏi Ngày Về.Mấy người họ thường đánh phó bản với nhau, chỉ mỗi Đừng Hỏi Ngày Về là được thêm bất chợt.Trong mắt những thành viên khác, Đừng Hỏi Ngày Về bị nhét chung với bốn người họ trông như một cậu bé đáng thương vậy, cách màn hình cũng cảm thấy được sự bơ vơ lạc lõng của cậu ta.Quả thật Đừng Hỏi Ngày Về đang bơ vơ lắm, chẳng những lúc trước cậu ta đã tấu hài một đoạn lúc bọn Tâm Hướng Vãng Chi vừa vào bang, mà điều khiến người ta lúng túng nhất là cậu ta từng đuổi giết Tiểu Điềm Cảnh nữa.Đúng thế, cậu ta chính là Pháp Sư trong đội cố định đuổi giết Tiểu Điềm Cảnh.Thậm chí Tiểu Điềm Cảnh từng bàn bạc với cậu ta luôn rồi.

Có một lần ở cổng thành, Tiểu Điềm Cảnh hỏi cậu ta có thể cho cô ấy nhận nhiệm vụ ngày không.Khi ấy cậu ta đáp sao nhỉ?À, cậu ta đã gửi biểu tượng một con dao.Nghĩ thế, Đừng Hỏi Ngày Về càng tuyệt vọng hơn."

Pháp Sư đăng thuộc tính lên xem thử."

Mic của Tâm Hướng Vãng Chi sáng lên.Đừng Hỏi Ngày Về không dám lần lữa, vội vã đăng lên."

Ồ~ 2000 tấn công phép, giỏi ghê."

Tiểu Điềm Cảnh đột nhiên lên tiếng, cô ấy cảm thán: "Thảo nào hồi trước đánh tôi đau vậy, tấn công phép này của cậu chắc cũng lên được bảng xếp hạng Cao thủ nhỉ?"

Đừng Hỏi Ngày Về: "..."

"Nếu tôi nhớ không nhầm, Đừng Hỏi Ngày Về đứng top 5 trong các Pháp Sư đúng không?

Sao, các cậu từng gặp trong Đấu Trường à?"

Lộ Hàng hỏi."

Đâu có."

Cảnh Hoan nói giọng bâng quơ: "Chỉ là hồi trước từng bị cậu ấy giết thôi."

Hướng Hoài Chi: "..."

"Phì..."

Lộ Hàng không nhịn được bật cười: "Vậy sao..."

Đừng Hỏi Ngày Về: "...

Bây giờ xin lỗi còn kịp không?"

"Hả?

Đâu sao, hiểu lầm thôi mà."

Cảnh Hoan cười tít mắt: "Cậu canh me tôi có 71 tiếng 13 phút thôi, tôi không ghim đâu."

Đừng Hỏi Ngày Về: "..."

Hướng Hoài Chi bật cười, kéo đội đến chỗ NPC thành chính: "Tập trung đã, còn hơn một tiếng, chúng ta đánh phó bản khác trước.

Đến chỗ kho thành chính."

Một lúc sau, Đừng Hỏi Ngày Về vào đội.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Chào mừng (dao)[Đội] Đừng Hỏi Ngày Về: ...[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Ối!

Gửi nhầm rồi.

Chào mừng nha~ (đáng yêu)Vài giây sau, Đừng Hỏi Ngày Về đứng đối diện Tiểu Hồ Tiên trong đội, làm động tác dập đầu với nhân vật.Cảnh Hoan hài lòng, bèn điều khiển Tiểu Hồ Tiên gật đầu với cậu ta.Có thêm một DPS, tốc độ đánh phó bản của họ nhanh hơn nhiều, chỉ một tiếng mấy đã xong hai phó bản.Mười một giờ bốn mươi, Tương Tư Không Màng đăng thông báo bang, bảo mọi người chuẩn bị sẵn ở chỗ NPC phó bản.Hướng Hoài Chi dẫn đội đến NPC một cách thong thả, NPC phó bản bang là trai biển, hình tượng nhân vật là cô bé nằm trên vỏ trai phun bong bóng.Xung quanh NPC đông nghịt người, hai trăm thành viên của bang đều ở đây.[Cận] Thiếu Niên Đuổi Gió: Ai giẫm trúng chân tôi vậy! (tức giận)[Cận] OTP JohnJae: (trợn trắng mắt) Cậu đừng nhà quê vậy được không.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Nhân lúc lộn xộn sờ tay nhỏ của anh *\^0^/*~~[Cận] OTP JohnJae: ...[Cận] Xuân Tiếu: ...[Cận] Tương Tư Không Màng: ...Mọi người đứng với nhau, gần như không rõ câu đó là ai nói.Nhưng Tiểu Điềm Cảnh thì không.Cô ấy luôn là người nói chuyện dễ nhận ra nhất trong dòng người đông đúc.[Cận] Lộ Điều Điều: Nhân lúc lộn xộn đánh đầu Tâm Hướng Vãng Chi *\^0^/*[Cận] Lộ Điều Điều: ...[Cận] Lộ Điều Điều: Bố ơi con sai rồi, mau cho con về đội đi QAQHướng Hoài Chi giữ vẻ mặt bình tĩnh kéo Lộ Hàng về đội: "Xem đã mặc đúng trang bị chưa, chuẩn bị vào."

"Đến giờ này mà nhà phát hành còn chưa đăng hướng dẫn phó bản, chắc khó lắm đây."

Lộ Hàng ngồi thẳng lưng, nhìn thoáng qua Tiểu Hồ Tiên đi cạnh mình: "Tiểu Cảnh Cảnh đừng căng thẳng, thao tác tốt nhé."

Cảnh Hoan ngồi vắt chéo chân nhai kẹo cao su, nói với giọng sợ hãi: "...

Được, tôi sẽ cố gắng, tay của tôi đang run nè hu hu hu."

Sợ cái mốc xì.Ở server cũ, cậu luôn là người tiên phong đánh phó bản mới, danh sách những người chơi khai hoang trong server cũ luôn có ID của cậu, người giang hồ gọi là "Vương Tử Khai Hoang".Mấy phút sau, phó bản chính thức mở ra.Nhưng chẳng biết vì sao, đội họ vẫn đứng tại chỗ, mười mấy giây qua đi, chẳng đội nào vào được giao diện phó bản cả.Lộ Hàng hỏi: "Bố ơi sao vậy?

Phó bản mở rồi đấy!"

Hướng Hoài Chi nhìn khung đối thoại trước mặt, nhíu mày: "Không vào được."

NPC viết trong khung đối thoại là: "Được, bổn công chúa đã nhận lời cầu xin của ngươi."

Những người khác cũng bảo không vào được, các người chơi đều vô cùng sốt ruột.[Cận] Tương Tư Không Màng: Tại sao không vào được?[Cận] OTP JohnJae: Đừng nói là BUG nhé?

Chỉ có BUG ở khu chúng ta thôi à?

Tôi còn suy nghĩ bang chúng ta có lấy được danh hiệu giết đầu tiên trong server không...[Cận] Miêu Lạc: Mẹ, server điên khùng gì đây?!

Không được thì đóng cửa sớm đi nhé ok?[Cận] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Bọn này cũng không vào được..."

Thôi xong, toang rồi."

Lộ Hàng thở dài.Cảnh Hoan nói: "Chưa chắc."

Lộ Hàng: "Giờ còn không vào được phó bản, sao còn chưa chắc?

Không biết phải chờ sửa lỗi đến bao giờ."

"Có lẽ phó bản đã mở chăng?"

Cảnh Hoan nhìn NPC: "Anh không thấy NPC thay đổi rồi sao?"

Hướng Hoài Chi cũng thấy, chẳng biết từ bao giờ, cô gái trong vỏ trai đã đổi tư thế, đang cầm viên ngọc trong tay thưởng thức.Lộ Hàng nhìn sang, đúng là vậy, do ban nãy bị người chơi khác chắn đi nên khó phát hiện.Cậu ta đang định hỏi tiếp, chợt thấy NPC trong vỏ trai ngáp một cái...[Cận] Công Chúa Trai Tinh (NPC): Hưm~ hôm nay ăn ai đây nhỉ?[Cận] Công Chúa Trai Tinh (NPC): Vậy ngươi nhé, người chơi "Xuân Tiếu" "Tiểu Điềm Cảnh" "OTP JohnJae"...Thấy tên mình, Cảnh Hoan chưa kịp phản ứng thì cảnh vật trước mắt đã thay đổi, cậu bị kéo vào một bản đồ không biết tên.Là một vùng biển.Xung quanh chẳng có gì, mấy nút nhấn trong game cũng biến mất, kênh trò chuyện chỉ còn mỗi kênh "phó bản" mà thôi, cậu ngồi một mình giữa biển rộng như gặp BUG vậy.[Thông báo phó bản: Công Chúa Trai Tinh (NPC): Đặt Tiểu Điềm Cảnh lên trứng cá lỏng, trộn chung với mắt cá, bỏ vào nồi chiên thành món ăn vàng óng giòn rụm rồi lấy ra, ta và phụ vương đều thích ăn, Long Vương bên cạnh thèm khóc luôn!

Nhưng mùi của cô ta hôi chết được, phải ngâm trong nước biển chín ngày đã! (bỏ cuộc)]Cảnh Hoan: "..."

Chê thì đừng có ăn!!!

Đồ vỏ sò khốn kiếp!!!Cùng lúc đó, góc trên bên phải của màn hình Hướng Hoài Chi cũng xuất hiện một dòng nhiệm vụ mới.[Nhiệm vụ phó bản: Xông qua những cửa ải chồng chất cứu đồng đội Tiểu Điềm Cảnh của các bạn nào!

Thời gian nhiệm vụ còn 540 phút.]Năm trăm bốn mươi phút, chín tiếng, xem ra một ngày của phó bản này bằng với một tiếng."

Anh ơi..."

Giọng nói trong loa vừa sợ hãi lại bất lực: "Em bị khóa dưới biển rồi."

Hướng Hoài Chi đáp ừ: "Tôi biết."

Lộ Hàng an ủi: "Không sao, sướng biết mấy, được nằm qua phó bản mà."

Nhưng rõ ràng phó bản chẳng hề đơn giản chút nào.

Hướng Hoài Chi thử nhấp chọn NPC, chẳng tài nào vào chiến đấu được.[Lính Tôm: Các ngươi không được ỷ đông hiếp yếu! (Vượt ải, nhiệm vụ một người)]Bốn người họ đều thử, cuối cùng đã rõ thiết lập của phó bản này.

Sẽ chọn ngẫu nhiên một trong năm người chơi nhốt vào tù nước, bốn người chơi còn lại bắt đầu làm nhiệm vụ vượt ải.

Điều thú vị là nhiệm vụ vượt ải không phải do cả đội cùng hoàn thành, mà phải do từng người chơi vượt ải, sau khi người chơi trước vượt ải thất bại, người chơi tiếp theo mới đi tiếp, cho đến khi vượt hết chín ải mới thôi."

Nghĩa là nếu một người chơi vượt liên tục chín ải, thì phó bản sẽ kết thúc?"

Lộ Hàng ngơ ngác: "Vậy còn phó bản đội gì nữa?

Mở hẳn phó bản cá nhân cho xong?"

Hướng Hoài Chi mím môi: "Không đơn giản như vậy."

Anh vừa dứt lời thì Thu Phong vào phòng YY của họ."

Có đó không?"

Thu Phong nói: "Các cậu vượt ải phải chọn người cẩn thận, DPS của đội tôi vừa vào ải đầu tiên, mới ba lượt đã bị boss giết đưa ra ngoài rồi."

"Thứ gì vậy?!"

Lộ Hàng nói: "Ba lượt á?

Chẳng phải DPS bên đội các cậu mạnh lắm à?!"

"Ừ, nhưng boss ải đầu của phó bản này miễn dịch sát thương vật lý."

Thu Phong đáp với giọng bình tĩnh.Người trong YY đều im lặng.Trước khi có bài hướng dẫn, chẳng ai biết boss của chín ải này có đặc tính rách nát gì, chỉ đành gắng gượng xông lên thôi."

Không sao, nhỡ vượt ải thất bại, chúng ta rời phó bản tổ đội lại thôi."

Cảnh Hoan lên tiếng phá vỡ bầu không khí trầm lặng: "Quá lắm thì phó bản tồi tệ này chỉ nhốt tôi chín tiếng, tôi xem vài bộ phim là xong."

Có được danh hiệu giết đầu tiên hay không cũng chẳng quan trọng."

Đừng nói lời nản chí như vậy."

Lộ Hàng xoa tay: "Chúng ta cứ thử xem đã, nhỡ qua được thì sao?

Boss ải đầu miễn dịch sát thương vật lý à?

Chẳng sao, Đừng Hỏi Ngày Về vào trước đi."

Đừng Hỏi Ngày Về không hề thừa lời: "Ok."

"Được."

Thu Phong nói: "Bên tôi tiếp tục vượt ải đây, có gì sẽ gửi thuộc tính boss cho các cậu, nếu các cậu qua ải thứ hai trước cũng nhớ nói với bọn tôi một tiếng nhé."

Cảnh Hoan ngồi trong biển như người ngoài cuộc, nghe họ trò chuyện với nhau.Chẳng mấy chốc, thông báo hệ thống hiện lên, Đừng Hỏi Ngày Về vượt ải thứ nhất thành công.Mọi người chưa kịp vui mừng thì mười phút sau, Đừng Hỏi Ngày Về vượt ải thất bại.Yêu Là Chia Cậu Ăn nối đuôi vào, cũng "gãy" trong ải hai luôn, phó bản này chẳng thân thiện với buff gì cả.Yêu Là Chia Cậu Ăn: "...

Xin lỗi, chỉ thiếu chút nữa thôi."

"Không sao."

Lộ Hàng đầy phấn khởi: "Ông đây vào phá vỡ tình thế bế tắc nào."

Tuy không phải môn phái DPS, nhưng là Thuật Sĩ đứng đầu, quả thật Lộ Hàng cũng có chút bản lĩnh, cậu ta xông thẳng đến ải thứ tư mới bị giết vì gặp boss kháng phong ấn.Bấy giờ trong đội chỉ còn Tâm Hướng Vãng Chi chưa khiêu chiến."

Không sao, khai hoang vốn không phải chỉ lần đầu là qua mà."

Thấy bầu không khí trong YY nặng nề quá, Cảnh Hoan nghĩ ngợi, bèn mở mic an ủi: "Lần sau sẽ qua thôi."

"Không có lần sau."

Hướng Hoài Chi nói.Phó bản này thật phiền phức, sau khi được danh hiệu giết đầu tiên rồi, anh sẽ không đánh lần thứ hai nữa.Cảnh Hoan sửng sốt: "Hả?"

"Cậu xem phim đi."

Hướng Hoài Chi chuyển kiếm thành đao, điều khiển nhân vật game chém cái càng to của Tướng Cua."

Xem xong được ra rồi."
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 33


Chương 033: Muốn có danh hiệu vợ chồng với anhCảnh Hoan: "..."

Lại bắt đầu nữa rồi phải không?Cậu nhìn Tiểu Hồ Tiên đang bơ vơ lạc lõng trên biển, thở dài: "Được, vậy em treo máy nhé anh?"

Hướng Hoài Chi: "Ừ."

Những người khác trong phòng nghe đoạn đối thoại của họ, cứ thấy quai quái thế nào ấy.Lộ Hàng nhẩm lại hai câu này: "Lão Hướng, cậu thả thính con gái người ta à?"

Hướng Hoài Chi chẳng thèm quay đầu: "Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt của một tên đàn ông khốn nạn như cậu."

Lộ Hàng: "..."

Cảnh Hoan thử nhấn tất cả nút, còn liên lạc bộ phận chăm sóc khách hàng, sau khi xác nhận mình không thể xem cảnh chiến đấu của Tâm Hướng Vãng Chi, bèn bỏ cuộc thu nhỏ cửa sổ game lại.Cậu đăng nhập WeChat bằng máy tính, mở nhóm thảo luận phòng ký túc xá.Tiểu Cảnh Nè: Các cậu khai hoang sao rồi?Cao Tự Tường: Đừng nhắc nữa, game này càng lúc càng biến thái, phó bản quái quỷ gì đây?

Chuyên tăng độ khó cho đội khai hoang à?

Tôi chuẩn bị thời gian dài như vậy mà vừa vào phó bản đã cho tôi ngồi tù? (ảnh)Cảnh Hoan mở ảnh ra xem, nhân vật game của Cao Tự Tường đang ngồi ngơ dưới biển.Cậu bật cười, xem ra không chỉ mình cậu xui xẻo.Lục Văn Hạo: Cậu đủ rồi đấy, nằm vượt phó bản còn không vui nữa á?

Muốn trải nghiệm game quá thì vào acc tôi mà chơi.Cao Tự Tường: Cậu cút đi đồ Hồ Tiên Động khốn kiếp.Cảnh Hoan cảm thấy mình bị xúc phạm.Cảnh Hoan: Cậu còn là người không, năm 2019 rồi còn kỳ thị môn phái, ngồi tù cũng đáng đời.Lục Văn Hạo: Đúng đó đúng đó!Cao Tự Tường: ???Cao Tự Tường: Nói thật, game này có ai không kỳ thị Hồ Tiên Động.Tâm Hướng Vãng Chi không có nè.Suy nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu đã bị Cảnh Hoan xua đi mất.Rõ ràng hai tên kia đang ở cùng phòng mà lại có thể cãi nhau ầm trời trong nhóm, đây cũng là tài năng đấy.Cảnh Hoan góp thêm vài câu đổ dầu vào lửa, sau đó tắt nhóm trò chuyện bỏ chạy, không để lại tên tuổi gì.Cậu mở phần mềm video, xem lại bộ phim lẻ có độ hot cao nhất gần đây, được vài phút đã thấy chán, dứt khoát tắt luôn.Lâu rồi không ai nói gì trên YY, cậu mở lên xem, hóa ra trong phòng chỉ còn lại cậu và Tâm Hướng Vãng Chi, những người kia đã sang phòng khác chơi rồi.Phòng trên cùng trong kênh YY là "Sảnh Karaoke", nếu khiên chiến phó bản thất bại sẽ không được đánh phó bản mới trong vòng hai tiếng, người chơi khai hoang thất bại rảnh rỗi quá đều tụ tập trên đó, một phòng mà hơn bảy mươi người.Cảnh Hoan nhìn vài lần rồi tắt, cậu đã chắc chắn sẽ không chơi acc này lâu, nên thôi đừng kết bạn vậy, kẻo sau này bán acc thấy không nỡ.Chán quá thế là mở diễn đàn nhà phát hành Cửu Hiệp ra định xem có người chơi lấy được danh hiệu giết lần đầu nào đăng bài hướng dẫn không.Kết quả đừng bảo bài hướng dẫn, xem cả một trang toàn mấy câu mắng kế hoạch thôi.Đang định tắt trang, Cảnh Hoan nhác thấy một bài viết bị đính lên đầu với dòng tiêu đề đỏ chói bắt mắt.[Cuộc thi ca hát Cửu Hiệp lần 7 bắt đầu rồi~ Nhấp xem chi tiết.

NEW~]Thời gian đăng vào hai phút trước, con số bình luận đã hơn trăm, có thể thấy rất được quan tâm.Hoạt động này có từ hồi Cảnh Hoan chơi acc cũ, vì phần thưởng tốt, lại được quan tâm nhiều, nên năm nào tổ chức cũng sôi nổi cả.Cảnh Hoan tiện tay nhấp vào bài viết xem quy tắc cuộc thi, không khác biệt gì so với những năm trước, ai cũng có thể đăng ký cả, những người chơi khác cũng có thể bỏ phiếu ngay trong giao diện hoạt động của game.Cậu nhìn lướt qua nội dung, sau đó nhảy thẳng xuống mục phần thưởng.[Hạng 1: thưởng 30000 tệ, 1 thú cưỡi "Tử Phượng" số lượng có hạn, được cơ hội trình bày bài hát chủ đề mới của Cửu Hiệp.Hạng 2: thưởng 20000 tệ, 1 thú cưỡi "Tử Phượng" số lượng có hạn.Hạng 3: thưởng 10000 tệ, 1 thú cưỡi "Tử Phượng" số lượng có hạn.Thưởng tham dự: Những người tham gia thi đấu qua đợt khảo hạch sẽ được 1 ngoại trang số lượng có hạn mới "Cá Chép Bong Bóng".]Cảnh Hoan đã biết vì sao bài viết này lại hot thế rồi.Vật hiếm thì quý, khi mọi thứ được thêm chữ "số lượng có hạn" vào, sẽ dễ dàng khơi dậy hứng thú của người tiêu dùng.Trong game cũng thế, ngoại trang, thú cưỡi, thú cưng số lượng có hạn đều được hưởng ứng nhiệt liệt.

Mà lần này bên nhà phát hành còn đưa nó vào mục phần thưởng tham dự, có thể thấy họ đang muốn người chơi tham gia sôi nổi, tích cực đăng ký.Nhìn giao diện hoạt động, Cảnh Hoan chợt thấy hơi đau đầu.

Cậu mua acc này đắt như thế là vì nó có tất cả ngoại trang số lượng có hạn kể từ khi Cửu Hiệp mở server đến nay.Điều này nghĩa là cậu cũng phải lấy luôn những ngoại trang số lượng có hạn tiếp theo trong Cửu Hiệp, không thì acc sẽ rớt giá rất thảm.Nhưng... cuộc thi ca hát gì đó vốn không nằm trong kế hoạch của cậu, hồi trước lúc còn chơi acc cũ, cậu cũng chẳng bao giờ tham gia mấy hoạt động giải trí thế này."

Có đó không."

Giọng của Tâm Hướng Vãng Chi chợt vang lên bên tai, khiến Cảnh Hoan hoàn hồn.Cảnh Hoan nâng tay tắt trang mạng: "Đây ạ... sao thế anh?"

"Chuẩn bị ra ngoài."

Cảnh Hoan sửng sốt, lập tức mở giao diện game, đúng lúc thấy thông báo nhảy ra.[Thông báo phó bản: Chúc mừng người chơi Tâm Hướng Vãng Chi đã vượt ải 9 thành công, hoàn thành nhiệm vụ phó bản lần này!]...

Cậu mới chơi chưa được nửa tiếng, Tâm Hướng Vãng Chi đã giết xong rồi á?Xung quanh Cảnh Hoan còn là một biển nước, cậu thử nhấp chuột, vẫn không động đậy được.Cậu đang định mở miệng hỏi, chợt nhìn thấy chàng trai áo đen cầm thanh đao to tướng lóe sáng bước từng bước vào bản đồ, đi đến chỗ cậu.[Tâm Hướng Vãng Chi mời bạn vào đội.

Có.

Không.]Cảnh Hoan nhấp đồng ý, Tiểu Hồ Tiên nhảy cẫng ra sau lưng Tâm Hướng Vãng Chi.[Hệ thống: Chúc mừng Tâm Hướng Vãng Chi, Lộ Điều Điều, Yêu Là Chia Cậu Ăn, Đừng Hỏi Ngày Về của bang Nhàn Nhân Các đã vượt liên tiếp 9 ải, cứu được Tiểu Điềm Cảnh trong tay Công Chúa Trai Tinh!

Đạt danh hiệu giết đầu tiên của phó bản "Trai Tinh Gây Rối" server Kính Hoa Thủy Nguyệt!]Tin hệ thống vừa được đăng vài giây, tức thì có rất nhiều người nhảy vào phòng YY của họ, toàn là đến hóng hớt cả.Ban nãy Lộ Hàng chỉ lo nghe người khác hát nên không để ý Hướng Hoài Chi vượt ải thế nào: "Mẹ ơi?

Hai mươi phút đã giết xong rồi sao?

Còn là giết đầu tiên luôn...

Hướng Hướng đỉnh!!"

Cảnh Hoan hoàn hồn, sau đó nhanh nhảu rằng: "Anh đỉnh quá!"

"Cậu giết thế nào vậy?"

Thu Phong cũng ngạc nhiên: "Boss ải thứ tám kháng cả hai hệ mà?

Sao cậu qua được?"

Boss kháng hai hệ, nghĩa là sát thương tạo thành từ cả vật lý và phép thuật lên boss đều không lớn, khoảng ba lượt là bị đánh chết.Hướng Hoài Chi nói: "Không kháng lắm, đánh được."

Thu Phong im lặng.Toàn đội bọn họ đều bị tiêu diệt ngay ải thứ tám, chính người sát thương vật lý đứng thứ hai trong đội họ đã vào YY khóc hô rằng mình chém một nhát mà boss chỉ mất ba trăm máu."

Mau lên mau lên."

Lộ Hàng giục: "Nhấp NPC nhận thưởng nào."

Giết đầu tiên thì trăm phần trăm được phần thưởng giá trị cao, nhưng rơi bao nhiêu, rơi vào tay ai thì không biết.Cảnh Hoan chẳng hứng thú gì với giai đoạn nhận thưởng, đang định pha ly cà phê uống cho tỉnh táo, chợt thấy màn hình của mình nhảy lên mấy dòng thông báo hệ thống.[Bạn nhận được 7718372 điểm kinh nghiệm][Bạn nhận được 433 đồng][Bạn nhận được "Thủy Tinh Tím" x1]Cảnh Hoan sửng sốt chưa kịp phản ứng, bấy giờ họ đã được hệ thống tự động đưa ra cổng thành chính sau khi đánh xong phó bản.Trong phòng yên tĩnh vài giây, chợt nghe Yêu Là Chia Cậu Ăn hô to: "Tiểu Cảnh!

Á á á!

Chia lợi tức nào!!"

"Mẹ, Thủy Tinh Tím..."

Lộ Hàng ganh tỵ đỏ cả mắt: "Tiểu Cảnh Cảnh, cậu ghê gớm đấy."

Thủy Tinh Tím, nguyên liệu cao cấp để cường hóa trang bị, tăng thuộc tính trang bị trăm phần trăm, là vật hiếm thấy cả trong khu giao dịch.Cảnh Hoan cũng sửng sốt, cậu mở túi ra xác nhận lại vài lần, lẩm bẩm: "Anh ơi... em được nguyên liệu cao cấp nè."

"Ừ, thấy rồi."

Hướng Hoài Chi nói."

Tôi đm...

Vận may của cậu tốt quá rồi đấy."

Lộ Hàng nói: "Xem ra túi Yêu Vương hồi trước và đồ rác hôm qua là để trải đường cho vận may hôm nay của cậu."

Hướng Hoài Chi giải tán đội, đang định bổ sung thuốc cho phó bản 20 người.[Tiểu Điềm Cảnh ném cho bạn Thủy Tinh Tím x1][Riêng] Tiểu Điềm Cảnh: Hôm nay cũng phải gửi tình yêu và may mắn của em đến cho anh! \\^0^//Hướng Hoài Chi muốn ném trở về, phát hiện đối phương bật tính năng từ chối nhận vật phẩm.[Riêng] Tâm Hướng Vãng Chi: ?[Riêng] Tâm Hướng Vãng Chi: Đừng cho bừa may mắn của mình cho người khác.[Riêng] Tiểu Điềm Cảnh: Không mà.[Riêng] Tiểu Điềm Cảnh: Anh khảm lên thần binh sẽ có nhiều thuộc tính hơn!

Trang bị của em toàn là rác, lấy cũng chẳng ích gì.[Riêng] Tiểu Điềm Cảnh: Đừng cho em tiền nữa, em không cần.[Riêng] Tiểu Điềm Cảnh: Nhưng...

Nếu anh cảm thấy ngại thì có thể cho em thứ khác (thẹn thùng)[Riêng] Tâm Hướng Vãng Chi: Cậu muốn gì?[Riêng] Tiểu Điềm Cảnh: Muốn có danh hiệu vợ chồng với anh. (thẹn thùng) (đỏ mặt) (chạm ngón trỏ vào nhau)[Riêng] Tâm Hướng Vãng Chi: Đổi cái khác, hoặc cầm Thủy Tinh về.[Riêng] Tiểu Điềm Cảnh: QAQ Ú óa óa...[Riêng] Tiểu Điềm Cảnh: Vậy em tạm để dành, sau này nghĩ ra rồi đòi được không anh T.T[Riêng] Tâm Hướng Vãng Chi: Ừ.Trong YY, Lộ Hàng vẫn đang giục: "Tiểu Cảnh Cảnh, mau chia lợi tức, cho tôi chút may mắn lát đánh phó bản hai mươi người nào!"

Cảnh Hoan: "Được, chờ tôi một lát, tôi đến Tiền Trang rút tiền..."

"Ơ?"

Đừng Hỏi Ngày Về sửng sốt: "Tại sao Hướng Thần lại ném tiền cho tôi?"

Yêu Là Chia Cậu Ăn: "Hướng Thần cũng cho tôi..."

Hướng Hoài Chi: "Lợi tức."

Lộ Hàng: "Cậu nhầm rồi phải không, là Tiểu Cảnh Cảnh được nguyên liệu cao cấp mà."

"Cho giúp cô ấy."

Hướng Hoài Chi nhìn đồng hồ: "Được rồi, đi lấy thuốc đi, bốn giờ năm mươi tập trung ở cổng bang."

Trong phòng đột nhiên im lặng.So với phó bản năm người, phó bản mới hai mươi người nhẹ nhàng hơn nhiều, là loại phó bản đơn giản nhất, giết quái nhỏ rồi đi thẳng đến boss, không gặp trở ngại gì.DPS của đội khá cao, danh hiệu giết đầu tiên cũng được lấy một cách nhẹ nhàng, phần thưởng giết đầu rơi vào tay Xuân Tiếu, cũng là nguyên liệu cao cấp, nhưng thua xa Thủy Tinh Tím.Đánh phó bản xong, người trong đội mệt chết được, sau khi bàn bạc, họ quyết định đêm nay không đánh phó bản nữa.Cảnh Hoan đóng gói vài bịch canh Mala, đến ký túc xá.Bang của Cao Tự Tường không tranh được danh hiệu giết đầu, bấy giờ nhăn nhó mặt mày: "Bọn này chỉ thua họ hai giây thôi, hai giây đó!!"

"Tập trung ăn cơm, đừng la ó nữa."

Cảnh Hoan tách đũa ra, nhìn sang Lục Văn Hạo đang ngồi trước máy tính: "Hạo Nhi?"

Người ham ăn nhất ngày thường còn chẳng thèm quay đầu: "Đến ngay, chờ tôi xem xong video này đã."

Cảnh Hoan hỏi: "Cậu đang xem gì?"

"Còn xem gì nữa, video giết đầu của Tâm Hướng Vãng Chi đó."

Cao Tự Tường đáp.Cảnh Hoan khựng lại: "...

Cái đó có gì hay mà xem?

Phó bản bình thường thôi mà."

"Phó bản thì bình thường, nhưng một người qua năm ải không bình thường chút nào, cậu không thấy dáng vẻ anh ta chém boss kháng hai hệ đâu, chỉ một chữ thôi."

Cao Tự Tường ngước mắt nói: "Đỉnh."

Cảnh Hoan không nhịn được liếc sang màn hình máy tính của Lục Văn Hạo.Trong video, nhân vật Tâm Hướng Vãng Chi vừa kết thúc chiến đấu, đi thẳng một mạch xuống biển, đến bên cạnh Tiểu Hồ Tiên.Lục Văn Hạo tắt video, ngồi xuống cạnh họ: "Mẹ, Tâm Hướng Vãng Chi ngầu quá đi mất, anh ta là DPS sát thương vật lý cao nhất liên server luôn nhỉ?"

Cao Tự Tường: "Lâu rồi."

"Nhất là cảnh sau khi anh ta giết boss xong, cầm đao đi đến chỗ người chơi nữ trong đội anh ta đó..."

Lục Văn Hạo lắc đầu cảm thán: "Nói thật, tôi mà là cô gái đó, chắc lúc ấy tôi sẽ muốn gả cho anh ta mất, lấy thân báo đáp, hiểu không?"

Cao Tự Tường: "Không hiểu."

"Cậu không biết tình thú gì hết, đáng thương thay cho bạn gái ở bên cậu nhiều năm mà cả bó hoa hồng cũng chưa được nhận bao giờ."

Lục Văn Hạo quay đầu: "Đúng không Hoan Hoan?"

Cảnh Hoan bình tĩnh nuốt miếng đậu hũ cá, gật đầu rằng: "Ừ, nếu tôi là người chơi nữ nọ, tôi sẽ lấy Thủy Tinh Tím làm nhẫn cầu hôn anh ta ngay và luôn."
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 34


Chương 034: Tiểu Điềm Cảnh ghê gớm thật, cô ấy tham gia cuộc thi hát thật kìa!"

Đúng đó, cầu hôn thẳng luôn!"

Lục Văn Hạo cay đến mức tê cả môi, cậu ta uống ngụm nước rồi chợt nhận ra có gì đó sai sai: "Khoan đã...

Thủy Tinh Tím?

Thủy Tinh Tím gì?"

Cảnh Hoan thuận miệng: "Phần thưởng giết đầu đó."

"Phần thưởng giết đầu của họ là Thủy Tinh Tím á?!"

Cao Tự Tường trợn mắt, ganh tỵ bốc khói: "Mẹ, hồi nãy bọn này mà nhanh hơn vài giây thì có phải cũng được Thủy Tinh Tím...

Mà không, sao cậu biết bọn Tâm Hướng Vãng Chi được Thủy Tinh Tím?"

Lục Văn Hạo: "Đúng đó, sao cậu biết?"

Họ nhìn người chơi Cửu Hiệp đã bỏ game hai năm đang ngồi trước mặt mình.Thôi xong.Nhẫn nhiếc con khỉ, cầu hôn mốc xì.Tại sao mày không kiểm soát được cái mồm nhanh nhảu đoảng của mình vậy hả Cảnh Tiểu Hoan.Cảnh Hoan lầm bầm trong bụng xong mới ngước đầu khỏi đống đồ ăn: "Tôi... nghe nói."

"Nghe ai nói?"

Lục Văn Hạo hỏi: "Bên cạnh cậu ngoài bọn này thì còn người chơi Cửu Hiệp nào à?"

"Bạn chơi game chung hồi trước đó, hôm nay tình cờ trò chuyện vài câu trên WeChat, cậu ấy chụp màn hình thông báo hệ thống cho tôi rồi cũng than."

Cảnh Hoan cực kỳ bình tĩnh, chỉ vài giây đã soạn ra một câu chuyện.May mà hai người họ cũng không suy nghĩ nhiều, nghe xong thì bắt đầu ganh tỵ tiếp.Ăn uống no nê, Cảnh Hoan đang định hỏi họ có muốn chơi bóng không thì bị Lục Văn Hạo kéo đến trước máy tính.Lục Văn Hạo chắp tay chữ thập: "Hoan Hoan, giang hồ xin cứu giúp!"

Linh cảm mách bảo Cảnh Hoan đây chẳng phải chuyện gì tốt lành: "Cứu gì?"

Lục Văn Hạo mở trang mạng ra: "Tôi muốn tham gia cái này..."

Cảnh Hoan liếc sang.

Cuộc thi ca hát Cửu Hiệp lần 7 bắt đầu rồi~Cảnh Hoan chỉ nhìn thoáng qua rồi rời mắt về, nói với vẻ khó hiểu: "Muốn tham gia thì tham gia thôi."

Lục Văn Hạo: "Nhưng cậu cũng biết cái giọng vịt đực của tôi chỉ có nước đu gầm xe người ta như A Đỗ[1] thôi."[1] A Đỗ: tên đầy đủ Đỗ Thành Nghĩa, trong bài hát "Chắc chắn người ấy rất yêu em" do anh trình bày có một câu nổi tiếng "Anh nên ở gầm xe, không nên ở trong xe", nên từ đó được gọi vui là "A Đỗ nằm bò dưới gầm xe".Cảnh Hoan: "...

Khinh thường A Đỗ à?"

"Không không, tôi chỉ giống anh ta ở chất giọng, hát cũng không hay bằng anh ta, chắc chắn không được thưởng."

Cảnh Hoan nghe thế bật cười: "Cậu còn muốn lấy thưởng à?

Ồ, chắc được phần thưởng tham dự đó."

"Tôi muốn thú cưỡi số lượng có hạn."

Lục Văn Hạo nói thẳng: "Tuy tôi không giành phần thưởng được, nhưng Hoan Hoan thì được mà!

Cậu hát hay như vậy, chỉ cần hát bừa thôi, top ba không thành vấn đề..."

"Khoan, dừng."

Vẻ mặt Cảnh Hoan phức tạp, cắt ngang lời cậu ta: "...

Đừng nói cậu muốn tôi giúp cậu tham gia thi đấu nhé?"

Lục Văn Hạo nhìn cậu với vẻ mặt cảm động: "Người hiểu tôi chỉ có mỗi Hoan Hoan thôi."

Cậu ta vội tiếp lời trước khi Cảnh Hoan kịp nói: "Dù sau này xếp hạng mấy, tiền thưởng cũng đều thuộc về cậu, tôi chỉ cần thú cưỡi thôi!

Nếu lọt vào top ba thật, tôi sẽ bao hết cơm học kỳ này của cậu luôn!

Ngày nào cũng giữ chỗ cho cậu!

Không phải tiết tôi học, tôi cũng đến lớp điểm danh giúp cậu!"

Điều kiện làm người khác rung động lắm, nhất là cái cuối.Cảnh Hoan chỉ suy nghĩ vài giây đã thẳng thừng: "Không được."

Lục Văn Hạo ngơ ra: "Tại sao?"

Cảnh Hoan chỉ vào một dòng trên quy tắc cuộc thi: "Phải hát trực tiếp trong kênh của nhà phát hành, lọt vào top ba còn phải đến buổi họp mặt người chơi để nhận thưởng nữa, tôi không rảnh."

Cao Tự Tường gật gù: "Vả lại Hạo Nhi này, cậu làm vậy là lừa gạt người nghe, lừa gạt giám khảo.

Cậu nói xem, hành vi này của cậu có khác gì bạn gái cũ giả gái của cậu đâu?"

"Mẹ!

Đâu nghiêm trọng vậy chứ?!"

Vừa nhắc đến chuyện này, Lục Văn Hạo đã kích động: "Tôi chỉ muốn thú cưỡi thôi, đâu gạt tình gạt tiền người ta!

Khác hẳn mấy tên lừa đảo nam giả nữ chơi acc gái để dụ dỗ đàn ông đó nhé!"

Cảnh Hoan cảm thấy mình bị xúc phạm.Nhưng ngay sau đó cậu đã tự thuyết phục mình, "bạn gái cũ" của Lục Văn Hạo gạt tiền người ta đúng là súc sinh.Còn cậu làm vậy không phải gạt, gọi là trừ hại cho dân, thay trời hành đạo.Tiếc là đàn ông khốn nạn trên đời này nhiều quá, cậu chỉ có thể diệt trừ một tên giúp các cô gái đáng thương mà thôi."

Được rồi, tôi cũng chỉ hứng thú nhất thời thôi mà."

Lục Văn Hạo ngẫm kỹ lại, quả thật cách này cũng hơi phiền: "Vậy tôi lấy phần thưởng tham dự vậy."

Đã có khá nhiều người chơi đăng tác phẩm của mình lên, Lục Văn Hạo nói một lúc thì như chợt nghĩ ra điều gì, tiện tay mở giao diện cuộc thi ra, nhập mục lọc.Giới tính: Người chơi nữ; server: Thiên Tứ Lương Duyên.Cảnh Hoan châm chọc: "Cậu nông cạn quá đấy."

Lục Văn Hạo phản bác: "Tôi có mục đích rõ ràng mà."

Dứt lời, cậu ta mở một đoạn ghi âm cuộc thi, giọng hát nữ uyển chuyển động lòng người, chứa chan tình cảm.Lục Văn Hạo gật đầu vài cái ra dáng giám khảo, sau đó dứt khoát xin kết bạn với người chơi nữ này.Cảnh Hoan: "...

Không hổ là cậu."

"Chứ sao."

Lục Văn Hạo nói xong, bèn thoát ra nghe nhạc tiếp.Thấy cậu ta nhảy qua rất nhiều tác phẩm, Cảnh Hoan nhướng mày: "Tại sao không nghe những người này?"

"Ôi, cậu nhìn mấy bài này kia kìa."

Lục Văn Hạo nói: "Đôi cánh tàng hình, Hương lúa, Dũng cảm, không những nghe đến ngấy mà còn toàn kiểu mang phong cách quằn quại chung thủy, nhìn đã thấy không hứng thú, không ai nghe đâu."

Cảnh Hoan sửng sốt, một suy nghĩ chợt xuất hiện trong đầu, cậu lẩm bẩm: "Vậy sao..."

Nghe cùng Lục Văn Hạo một lúc, Cảnh Hoan mới nhớ mục đích mình đến ký túc xá: "Chơi bóng rổ đêm không?"

Cao Tự Tường từ chối: "Tôi không đi đâu, lát vợ tôi sẽ gọi đến."

Lục Văn Hạo chỉ lo trả lời tin nhắn của chị gái hát ban nãy, chẳng để ý gì đến cậu.Cảnh Hoan bỏ cuộc, cậu đứng lên định đi: "Vậy tôi về đây."

"Đừng mà Hoan Hoan."

Lục Văn Hạo gọi cậu lại, nói: "Tối nay ngủ đây luôn, ngủ chung với tôi nè, nhân tiện chúng ta bàn vụ du lịch tháng sau nữa."

"Bỏ giường lớn không ngủ, lại đi chen chúc với cậu à, cậu điên hay tôi điên đây?"

Cảnh Hoan xua tay, chẳng thèm quay đầu lại: "Các cậu bàn chuyện du lịch đi, tôi sao cũng được.

Đi nhé."

Trên đường về, Cảnh Hoan lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Tâm Hướng Vãng Chi.Tiểu Cảnh Nè: Anh đang làm gì thế?Hướng: Ở bên ngoài.Tiểu Cảnh Nè: Anh đang ở bên ngoài làm gì thế?Hướng: ...

Ngồi ngoài sân bóng xem.Tiểu Cảnh Nè: Muốn thấy dáng vẻ anh chơi bóng >.
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 35


Chương 035: Tình yêu của tôi với anh Hướng không bao giờ thay đổi!Tiết sáng hôm sau, tám giờ Cảnh Hoan thức dậy, ăn sáng trong trạng thái buồn ngủ, đầu cứ gật gù như gà mổ thóc.Đêm qua cậu giày vò rất lâu mới nghiên cứu được cách mở beat rồi ghi âm, sau đó đăng lên... trọn hai tiếng mới biết làm đấy."

Hoan Hoan, đêm qua cậu đi ăn trộm à?"

Cao Tự Tường cho bữa sáng của ba người vào khay, bưng đến: "Hôm qua về sớm lắm mà?"

Cảnh Hoan dụi mắt: "Ngủ không ngon."

"Sao giọng cũng khàn luôn rồi."

Cao Tự Tường ngồi xuống: "Cảm à?"

"Không có."

Chỉ là hôm qua thu âm nhiều lần mới thấy hài lòng thôi, nên giọng cũng khàn luôn.Bài hay khó hát thật, Cảnh Hoan cảm thán.Cậu uống vài ngụm đậu nành, vị ngọt thanh nơi đầu lưỡi khiến cậu tỉnh táo hơn đôi chút."

Phì."

Lục Văn Hạo đeo tai nghe ngồi cạnh không ăn vội mà cứ cắm cúi nhìn màn hình điện thoại, cười không khép được mồm.Cảnh Hoan nhíu mày: "Cậu ấy sao vậy?"

"Dễ cười thôi, cười từ lúc mới dậy đến giờ rồi."

Cao Tự Tường chỉ vào tai nghe: "Thứ này, cả lúc đánh răng cũng không tháo xuống."

Cảnh Hoan ồ lên, không để tâm nữa, cậu cúi đầu cắn một ngụm bánh bao canh, bánh bao canh đầy nhân, cắn nhẹ một miếng thôi nước canh bên trong đã trào ra rồi.Lục Văn Hạo nghe loáng thoáng họ nói chuyện, bèn tháo một bên tai nghe xuống: "Tường Tường, sáng nay cậu không xem nhóm trò chuyện trong bang à?"

Cao Tự Tường lắc đầu: "Mới sáng sớm, có ai lên tiếng trong đó à?"

"Có chứ, 99+ tin nhắn luôn đấy!

Có người chia sẻ bài hát vào nhóm, là bài dự thi hát của Cửu Hiệp, server khác."

Lục Văn Hạo nghĩ đến là buồn cười: "Hot luôn, mới đăng một buổi tối thôi mà mấy chục nghìn lượt like, vọt lên đứng đầu bảng xếp hạng like, ghê gớm chưa?"

"Vậy là cậu đeo tai nghe sáng giờ để nghe người ta hát đó à?"

Cao Tự Tường nói: "Là một cô gái nhỉ?"

Lục Văn Hạo: "Là con gái...

Không, quan trọng không phải giới tính của cô ấy."

Cảnh Hoan nghiêng người sang chỗ Lục Văn Hạo: "Cho tôi nghe thử, tôi phải xem giọng ca thế nào mà khiến cậu nghe suốt buổi sáng."

Lục Văn Hạo ngoan ngoãn nhét tai nghe vào tai Cảnh Hoan.Tiếng ca quen thuộc vọng vào não: "Vó ngựa xuôi nam, người nơi phương Bắc dõi theo!

Người nơi phương Bắc dõi theo, ngọn cỏ xanh vàng, cát bay mịt mù!"

"Phụt!

Khụ khụ... khụ..."

Cảnh Hoan chấn động, đang nuốt nửa chừng thì bị nghẹn khiến mặt mũi đỏ bừng, cậu hoảng hốt nâng tay tháo tai nghe ra.Lục Văn Hạo sửng sốt: "Sao, sao vậy?"

Cảnh Hoan lắc đầu, vẫn ho sằng sặc, cả buổi trời chẳng nói được câu nào.Cao Tự Tường vội đưa chai nước suối cho cậu, Cảnh Hoan nhận lấy uống vài hớp to, cuối cùng cũng dịu lại."

Không sao..."

Cậu lúng túng: "Bị sặc thôi."

"Làm tôi hết hồn, cậu ho đỏ cả mặt kìa."

Lục Văn Hạo nói: "Chậc, tai nghe của tôi bị cậu ném xuống đất luôn... sao?

Hay nhỉ?"

Mặt Cảnh Hoan đâu phải đỏ vì ho, cậu bàng hoàng quay đầu: "Hồi nãy cậu nói... bài hát này làm sao?"

Lục Văn Hạo chẳng hiểu mô tê gì: "Bài này, nghe hay?"

"Không phải."

Cảnh Hoan hít sâu: "Cậu nói bảng xếp hạng like gì..."

"À, bài này đứng đầu bảng xếp hạng like đó, mới một đêm thôi mà gần trăm nghìn lượt view, chứng tỏ Cửu Hiệp vẫn chưa chìm, mấy lời đồn người ta bỏ chơi game toàn là nói lung tung."

Lục Văn Hạo cười nói.Cảnh Hoan hoang mang, buột miệng hỏi: "Tại sao bài này lại đứng đầu bảng xếp hạng được?"

Lục Văn Hạo cũng sửng sốt: "Là sao?

Thấy hát hay lắm mà?"

Cảnh Hoan hoàn hồn, bấy giờ đã chẳng còn thấy buồn ngủ gì nữa rồi: "Ý tôi là... chẳng phải tối qua cậu nói sẽ không ai nghe mấy bài hát mang hơi hướm cổ vũ tinh thần kiểu vậy à?"

Tối qua về nhà, cậu đã chọn lựa kỹ càng mới được bài "Tận Trung Báo Quốc" này, chẳng những theo hướm cổ vũ tỏ lòng mà còn đầy năng lượng tích cực nữa, cậu từng hát hồi học quân sự cấp ba, lúc đó còn là hát chính đấy.Vì có chút ám ảnh cưỡng chế nên mỗi lần có đoạn nào hát chưa được tốt, khi nghe lại thu âm sẽ thấy khó chịu, thế là cần thu âm nhiều lần mới đăng lên.Theo kế hoạch của cậu, bài hát sẽ nhanh chóng bị chôn vùi trong những tác phẩm của mọi người thôi, không tranh giành gì, chỉ lấy phần thưởng tham dự."

Bài này không thuộc phạm trù cổ vũ nữa rồi."

Lục Văn Hạo nói: "Chẳng phải theo hơi hướm quái đản à?"

Cảnh Hoan: "..."

Gọi cảnh sát rồi.Cao Tự Tường cũng tò mò cầm tai nghe nghe vài câu.Phải công nhận, tuy câm nín về cách chọn bài hát, nhưng giọng cô gái này cực kỳ hùng hồn, có chút khí thế thật, nghe nhiều sẽ gây nghiện."

Cũng hay đấy."

Cao Tự Tường sực nhớ: "Nhưng Hoan Hoan hát hay hơn cô ấy, hồi quân sự cấp ba bọn tôi cũng hát bài này, Hoan Hoan là hát chính, ghê chưa?"

"Ghê."

Lục Văn Hạo nói: "Lần sau đi Karaoke phải biểu diễn đó!"

Cảnh Hoan đã chẳng còn tâm trạng nghe họ nói nữa rồi.Chuyện này khiến cậu ngơ ngác cả buổi sáng, vừa tan tiết đã chạy một mạch về nhà, chẳng buồn ăn cơm luôn.Cậu mở game, vừa đăng nhập vào Cửu Hiệp, máy tính đã bị đứng một lúc.[Anh Đây Bự Không xin kết bạn.][Chị Gái Ơi Yêu Qua Mạng Không xin kết bạn.][Lạc Diệp Quy Thu xin kết bạn.]...Bên phải màn hình đầy những lời xin kết bạn, sát rạt nhau chẳng có khe hở nào, Cảnh Hoan chơi game mấy năm rồi nhưng chưa từng gặp tình huống như thế.Cậu đang không biết làm sao, chợt một cái loa đột nhiên nhảy ra bên góc trái.[Loa] Bùn Lắng Sinh Hoa: TIỂU ĐIỀM CẢNH ONLINE RỒI!

Tọa độ ngoại thành 81.22!Cảnh Hoan: "?"

Cậu chưa kịp phản ứng đã thấy rất nhiều người đổ ào vào bản đồ, bỗng chốc vây kín cậu.[Chị Gái Ơi Yêu Qua Mạng Không mời bạn vào đội.

Có.

Không.][Chờ Trời Sáng mời bạn vào đội.

Có.

Không.][Hoàng Hôn Dần Lạnh mời bạn vào đội.

Có.

Không.]Vô số khung đối thoại bắn ra, Cảnh Hoan chẳng kịp bấm từ chối, nhân vật trong game bị chen chúc chẳng đi đâu được, cậu tìm một khe hở bay qua, trốn về nhà mình.Cửu Hiệp có hệ thống Gia Viên, có rất nhiều cách chơi, nhưng Cảnh Hoan không hơi đâu quan tâm thứ này, nhà của cậu là loại nhà bậc thấp nhất trong game.[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Nữ thần có đó không? (mắt lấp lánh)Rồi, giờ đổi xưng hô luôn.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: ...

Nữ thần không ở đây, có tôi thôi.

Hôm nay sao vậy??Chỉ một bài hát thôi mà, không khoa trương vậy chứ.[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Cậu bị bóc trong diễn đàn rồi.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: ???Suy nghĩ đầu tiên của Cảnh Hoan đó là, cuối cùng cũng đến ngày được lên 818.Không sao, cậu bằng lòng hy sinh cái tôi bé nhỏ để mua vui cho mọi người.[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Bây giờ cậu đã thành nữ thần trong mắt mấy người chơi nam của Cửu Hiệp.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: ...[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Cuối cùng Cửu Hiệp cũng ép người chơi phát điên rồi à.Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát không nói bậy chút nào.

Hôm nay diễn đàn Cửu Hiệp xuất hiện một bài viết mới, kể về mọi quá khứ của ID "Tiểu Điềm Cảnh".Ban đầu rất kém may mắn, cô gái ngây thơ mua nhầm acc của ả lừa đảo tiếng xấu đồn xa, sau nhiều ngày bị đuổi giết và chửi rủa, cuối cùng cũng lấy lại sự trong sạch, sau đó còn chẳng thù dai và vào Nhàn Nhân Các, rồi giúp bang người ta giành danh hiệu giết đầu tiên nữa.Cô gái này kiên cường và rộng lượng quá đi thôi!Sau đó là chung thủy, từ khi mua acc đến nay chỉ bám mỗi Tâm Hướng Vãng Chi thôi, chẳng thèm đoái hoài đến chàng trai khác, còn không hề sợ hãi trước uy hiếp và đuổi giết từ vợ cũ của Tâm Hướng Vãng Chi nữa, gan dạ bày tỏ tình yêu ngay trong kênh live stream, bị Tâm Hướng Vãng Chi từ chối N lần mà không bỏ cuộc.Cô gái này nghiêm túc và dũng cảm quá đi mất!Cuối cùng là giọng hát, hát rất hay, chọn bài cũng nghiêm nghị lại đầy năng lượng tích cực, nhìn vào biết ngay là cô gái hết lòng vì nước, khác hẳn với mấy cô hát "Học tiếng mèo kêu" hay "Vòng eo thon".Cô gái này đứng đắn và gia giáo quá đi ứ ừ!!!Cảnh Hoan nhìn mà muốn lật bàn.Cậu không hề dựng nên mấy thiết lập tính cách này đâu nha!!Cảnh Hoan tắt diễn đàn, bật tính năng "từ chối tin nhắn của người lạ", cuối cùng cũng yên tĩnh nhiều.Cậu truyền tống đến thành chính làm nhiệm vụ ngày, nào ngờ chưa nhận nhiệm vụ lại có thêm một đống lời mời vào đội chiếm đầy màn hình.Cửu Hiệp không cho tắt cài đặt tổ đội, Cảnh Hoan đứng ngơ trong thành chính một lúc, chẳng bước nổi bước nào, chỉ có thể lủi thủi về lại nhà....

Nổi tiếng phiền phức quá.Cậu đứng trong nhà, bỗng không biết nên làm gì, cho đến khi cậu mở danh sách bạn bè, thấy cái tên đang sáng.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Anh ơi!

T.T[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: ?[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Nhiều người canh em quá, bây giờ em bị nhốt trong nhà rồi, không ra được QAQ[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Anh giúp em được không (lau nước mắt), hôm nay em chưa làm nhiệm vụ ngày luôn...Khi cậu ở một mình, những người chơi khác có thể mời cậu vào đội bất cứ lúc nào.Nhưng nếu cậu có đội thì sẽ không bị mời nữa, lúc người chơi xin vào sẽ không nhảy khung đối thoại, chỉ cần chấp nhận hay từ chối trong giao diện đội là được, không lãng phí thời gian gì.Nhưng trong Cửu Hiệp, một người không thể tạo thành đội.

Dù bản thân cậu muốn tự tổ đội mình cũng bị hệ thống mặc định là người lẻ, có thể được người khác mời vào đội.Nên bây giờ chỉ có ba cách, một là chờ người bên ngoài hết hứng giải tán, hai là thoát game, ba là tìm người tổ đội dẫn cậu làm nhiệm vụ ngày.Thật ra Cảnh Hoan chẳng đặt hy vọng gì về việc Tâm Hướng Vãng Chi sẽ giúp cậu, trong số bạn bè của cậu cũng có những người khác gọi sẽ đến, nhưng người đầu tiên cậu nhắn riêng lại là Tâm Hướng Vãng Chi.Chẳng vì nguyên nhân gì khác, mới vào game, nhảy ra thể hiện sự tồn tại ấy mà.Cậu mở danh sách bạn bè, sau một lúc đắn đo, bèn mở khung đối thoại của Yêu Là Chia Cậu Ăn."

Ăn Ăn, cậu có đó không?

Có thể tổ đội với tôi không..."

Cảnh Hoan vừa gõ hết, chưa kịp gửi đã nhận được câu trả lời của Tâm Hướng Vãng Chi.[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Ở đâu.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: (*·Δ·*)!![Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Anh đến nhà em đi!

Địa chỉ là 1219!Mười giây sau, chàng trai áo choàng đen xuất hiện trong bản đồ.Hướng Hoài Chi liếc nhìn ăn nhà nhỏ bé giản dị, nhấp mời Tiểu Điềm Cảnh vào đội."

Làm nhiệm vụ nào trước?"

Anh hỏi.Vài giây sau, Tiểu Điềm Cảnh mở mic.

Cô ấy hắng giọng: "Làm nhiệm vụ sư đồ môn phái trước nhé anh."

"Hiểu."

Mấy người chơi nam đang canh bên ngoài kiệu phu gia viên bèn tranh thủ gửi lời mời ngay lúc Tiểu Điềm Cảnh vừa xuất hiện.[Tiểu Điềm Cảnh đã ở trong đội của Tâm Hướng Vãng Chi, mời thất bại!]Mấy người chơi nam: "...?"

Ủa ai nói Tiểu Điềm Cảnh bám riết nhưng Tâm Hướng Vãng Chi cứ từ chối hả?!Cảnh Hoan trong đội thoải mái làm nhiệm vụ, suy nghĩ xem nên làm gì tiếp theo.Cậu là trai giả gái, tất nhiên giấu được thì giấu, mấy người thường lướt diễn đàn ai cũng tinh ranh cả, nhỡ bị người ta vạch trần thì sao?Nhưng, cậu vẫn phải lấy phần thưởng tham dự nên không thể bỏ thi được...Đang rầu rĩ, một dòng chữ vàng nhảy ra trên cửa sổ game.[Tiên Manh Manh thiết lập bạn làm đối tượng nhắn riêng, hãy chú ý kênh riêng.]Mẹ, sao bà chị này lại đến nữa?!

Đuổi hoài không đi thế?[Riêng] Tiên Manh Manh: Giỏi đấy, đàn ông cũng lấy, phần thưởng cũng lấy, xem ra cậu ghê gớm thật.[Riêng] Tiên Manh Manh: Chờ vòng trong đi, tôi không tin cậu còn làm màu được lần hai.Cảnh Hoan sửng sốt, mở giao diện cuộc thi ra xem, bấy giờ mới biết ID của cậu đang chễm chệ trên đầu bảng, theo sát phía sau là Tiên Manh Manh.Cậu mở bài hát của Tiên Manh Manh ra nghe.Hay thật đó.Tiếc quá, hát hay vậy mà não hơi phẳng xíu.Cảnh Hoan gõ chữ, vừa định chế giễu vài câu thì nảy ra một suy nghĩ trước khi gửi, cậu vội dừng tay.Cậu nhướng mày, đột nhiên mỉm cười.Người chị em, cậu tự dâng lên cửa nhé, thế thì không trách tôi được rồi.Hướng Hoài Chi cũng chẳng biết vì sao mình lại dẫn cô ấy làm nhiệm vụ ngày, rõ ràng bản thân anh còn vài nhiệm vụ ngày chưa làm xong.Anh kéo cả đội đến cạnh sư phụ phái Hồ Tiên Động trả nhiệm vụ giúp cô ấy.

Bỗng dưng bên trái màn hình xuất hiện một cái tên quen thuộc.[Loa] Tiểu Điềm Cảnh: Tiên Manh Manh, tôi tự nhận mình đã nhường nhịn cậu lắm rồi mà cậu cứ được nước lấn tới, nên tôi không cần nể mặt cậu nữa.

Ở đây, tôi xin trả lời: Tôi có thể nhường cậu trong cuộc thi ca hát, top 1 bảng like cũng cho cậu luôn, nhưng còn anh thì KHÔNG ĐƯỢC!

Dù cậu có uy hiếp tôi bao nhiêu lần!

Đuổi giết tôi bao nhiêu lần!

Thì tình yêu của tôi với anh Hướng không bao giờ thay đổi!!!
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 36


Chương 036: Anh sẽ trả lời em chứ?Cái loa này xuất hiện trên kênh loa thật lâu, đến khi hết thời gian mới dần biến mất.Tiên Manh Manh ngây ra như phỗng, thậm chí quên luôn việc đăng loa mắng lại Tiểu Điềm Cảnh.Cô không ngờ Tiểu Điềm Cảnh sẽ giở chiêu này, chỉ biết trợn to mắt, thật lâu vẫn không kịp phản ứng.[Riêng] Tiên Manh Manh: ???[Riêng] Tiên Manh Manh: Rõ ràng chúng ta đang trò chuyện riêng, cậu cứ phải đăng loa làm gì?

Vả lại lời cậu nói cũng giả tạo quá đấy?[Riêng] Tiểu Điềm Cảnh: Chẳng phải cậu thích đăng kênh loa nhất à?

Tôi còn tưởng cậu sẽ khá thích giao lưu bằng loa với người khác chứ~[Riêng] Tiểu Điềm Cảnh: Vả lại người ta giả tạo chỗ nào (thắc mắc), lời tôi nói không phải thật sao...Tiên Manh Manh vừa định gõ chữ trả lời.[Loa] Tiểu Điềm Cảnh: Tiên Manh Manh cậu yên tâm, xưa nay tôi chưa từng nghĩ đến việc giành chức quán quân của của cuộc thi ca hát gì cả, lần này tham gia chỉ vì phần thưởng tham dự thôi, mong sau này cậu đừng bám riết lấy tôi nữa.

Còn chuyện khác... trừ khi anh ấy quay lại với cậu hoặc có bạn gái khác, không thì tôi sẽ không bỏ cuộc đâu, muốn giết tôi cứ việc, lần sau nhớ thuê sát thủ mạnh hơn nhé."..."

Tiên Manh Manh tức đến mức thất khiếu bốc khói.Gì mà muốn giết cứ việc hả?

Quả thật cô muốn giết Tiểu Điềm Cảnh, nhưng cuối cùng là ai rớt hai món trang bị hả?![Loa] Thiếu Nữ Đẹp Đeo Mặt Nạ: Có gì nói nấy, Tiên Manh Manh hơi quá đáng thật, nếu cậu muốn trả thù thì giết Tâm Hướng Vãng Chi đi chứ... liên quan gì đến Tiểu Điềm Cảnh?[Loa] Chút Chút Dịu Dàng: Người chị em phía trên, lần trước còn dẫn người đuổi giết Tiểu Điềm Cảnh nữa, thao tác này làm tôi đực mặt luôn.Thật ra bản thân Tiên Manh Manh cũng rõ, cô tìm người giết Tiểu Điềm Cảnh và chuyện vào YY mắng người ta là hành động đuối lý.Nhưng vậy thì sao?Đây là thế giới mạng, tắt máy tính đi, cô vẫn sẽ về với cuộc sống bình thường.

Hiện thực đã không như ý, đâu thể để trong game cũng bực bội chứ, vả lại...Người đàn ông mà mình không có được, người khác cũng đừng hòng.Do dự một lúc, cô mở nhóm chị em lên, đăng nội dung loa vào.Tiên Tiên: Hay, bây giờ tôi thành kẻ ác rồi ^^.Chẳng bao lâu sau, đã có "chị em tốt" ra mặt giúp cô.[Loa] Kỷ Tiểu Niên: Thú vị thật, bây giờ có chứng cứ nói Tiểu Điềm Cảnh không phải ả lừa đảo kia không?

Giọng khác nhau không chừng do phần mềm chỉnh giọng, thao tác tốt hơn cũng có thể do tìm người chơi giúp.

Vả lại người của cả server đều biết Tâm Hướng Vãng Chi và Tiên Tiên chưa thực sự chấm dứt, cô ta cứ phải chen chân vào, có ý đồ gì?Cảnh Hoan không trả lời Kỷ Tiểu Niên, cậu không định cãi vã nhau trên kênh loa.Cậu chỉ muốn tìm cớ cho việc mình tham gia thi một cách tiêu cực thôi, nhân tiện chọc tức Tiên Manh Manh, và...Cảnh Hoan liếc nhìn Tâm Hướng Vãng Chi đang dẫn mình làm nhiệm vụ.Cậu đã ngỏ ý với Tâm Hướng Vãng Chi cả trực tiếp lẫn gián tiếp rồi mà quan hệ của hai người vẫn dừng ở mức "bạn bè", cứ tiếp tục như vậy, cuộc sống đại học tốt đẹp của cậu sẽ phí hoài trên người tên đàn ông khốn nạn này mất!!Cậu quyết định thẳng thắn dứt khoát!

Cậu phải tấn công trực diện vào Tâm Hướng Vãng Chi!Nghĩ thế, Cảnh Hoan nuốt viên kẹo ngậm Golden trong miệng, cất giọng ngọt ngào: "Anh ơi..."[Loa] Tâm Hướng Vãng Chi: Chưa từng bắt đầu, không cần chấm dứt.Cái loa này khiến Cảnh Hoan nghẹn họng.Ngày thường ngoài việc mua đồ, Tâm Hướng Vãng Chi chẳng bao giờ đăng kênh loa, vả lại đây xem như lần đầu tiên anh nói về quan hệ giữa mình và Tiên Manh Manh, kênh thế giới bỗng chốc vỡ òa.[Thế Giới] Garfield Bé Bỏng: Chưa từng bắt đầu là ý gì?![Thế Giới] Toái Toái Như Ý: ...

Nói sao nhỉ, không hổ là đàn ông khốn nạn?[Thế Giới] Cùng Người: Tiểu Điềm Cảnh dụi mắt nhìn cho rõ được không?

Không dừng lại kịp thời giảm tổn thương thì sẽ thành Tiên Manh Manh tiếp theo đấy.[Thế Giới] Hoang Mang Mờ Mịt: Một người đánh một người chịu, đàn ông khốn nạn và đàn bà đê tiện, cặp đôi trời sinh!Hướng Hoài Chi tắt luôn kênh thế giới, mở mic: "Nói đi."

Cảnh Hoan dè dặt hỏi: "Anh không tức giận chứ?"

Chẳng chờ Hướng Hoài Chi lên tiếng, cậu lại khẽ giọng rằng: "Em chỉ... thích anh quá thôi, không phải cố ý muốn liên lụy anh đâu."

Lớn thế này rồi, ngoài người nhà ra, đây là lần đầu tiên cậu nói "thích" người khác đấy.

Vì chột dạ nên khi nói đến chữ "thích", giọng cậu yếu đi nhiều.Nhưng qua card âm thanh và dây mạng, điểm nhỏ này lại thể hiện một cách hoàn hảo sự xấu hổ và căng thẳng của một cô gái.Hướng Hoài Chi đã quen với tính cách nhiệt tình của cô ấy, bỗng có hơi hoảng hốt.Một lúc sau, anh hoàn hồn."

Không có."

Hướng Hoài Chi vẫn điềm tĩnh: "Nhưng tôi đề nghị cậu yêu người khác sớm đi."

Cảnh Hoan hỏi: "...

Tại sao?"

"Tôi không yêu đương qua mạng."

Hướng Hoài Chi nói thẳng: "Cũng không thích cậu."

Nếu là cô gái khác, có lẽ con tim vụn vỡ mất rồi.Cảnh Hoan chống cằm, nói với giọng đáng thương: "Em biết... em chưa từng nghĩ đến việc sẽ ở bên anh thật, được đánh phó bản, đánh Đấu Trường với anh, em đã mãn nguyện lắm rồi."

Bên kia, tin nhắn riêng của Lộ Hàng đã sắp nổ tung, mấy quần chúng hóng hớt trong bang đều nhắn riêng với anh ta muốn được nghe kể chuyện của Tâm Hướng Vãng Chi và Tiểu Điềm Cảnh.Lộ Hàng đều trả lời là "Không biết", sau đó ngước đầu nói: "Hướng Hướng, cậu xem Tiểu Điềm Cảnh si tình cỡ nào kìa, tôi thấy hay là cậu thử với cô ấy xem."

Hướng Hoài Chi: "Cậu tưởng đang thử đồ ăn à?"

"Cũng đâu phải yêu thật, kết hôn trong game, phí thủ tục cũng một trăm vàng thôi mà, có gì đâu."

Lộ Hàng nói: "Tôi thấy Tiểu Điềm Cảnh đáng yêu lắm, mất rồi không tìm lại được đâu."

Hướng Hoài Chi: "Cậu cảm thấy cô ấy đáng yêu, vậy sao tự cậu không theo đuổi."

Lộ Hàng lẩm bẩm: "Sao tôi dám giành người của cậu..."

Hướng Hoài Chi vừa muốn phản bác, chợt thấy Tiểu Hồ Tiên trong đội đổi sang chiếc váy ngắn màu đen, cả cái đuôi sau lưng cũng được cô ấy nhuộm thành xám trắng luôn.

Hai người đứng với nhau hòa hợp đến lạ.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Đồ tình nhân nè. \^0^/Anh nhìn chằm chằm chiếc đuôi của Tiểu Hồ Tiên một lúc, nhúc nhích ngón tay dẫn cô ấy đến gần NPC, không nói gì nữa..Cảnh Hoan nói được làm được, sau khi vào vòng trong của cuộc thi thì bắt đầu thi đấu một cách tiêu cực.

Cậu không hát bài nổi tiếng mà đổi thành nhạc thiếu nhi, vả lại hát lung tung cả lên, một câu lạc giọng tận ba chữ.Ban đầu còn người chơi cảm thấy cô nàng này thú vị rồi bỏ phiếu bầu, nhưng dần dà, mọi người cũng mất đi cảm giác mới mẻ.Thấy lượt like trượt dần, cuối cùng Cảnh Hoan cũng yên tâm làm chuyện chính.Hôm nay, mấy người họ lại đang đánh bí cảnh.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Anh ơi~ Tối nay chúng ta đánh Đấu Trường tiếp chứ ^^[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Đều được.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: (ôm đùi) (múa cổ vũ)[Đội] Lộ Điều Điều: Đúng rồi, tuần sau tôi và Lão Hướng phải ra ngoài một chuyến, thời gian chơi game của mấy hôm đó sẽ không ổn định, chắc không kịp đánh phó bản, các cậu cứ tìm một đội tạm thời làm nhiệm vụ chung trước nhé.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: 0.0 Tuần sau?

Thứ mấy thế?[Đội] Lộ Điều Điều: Thứ Tư đến Thứ Bảy.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Trùng hợp ghê~ Mấy hôm đó tôi cũng ra ngoài với bạn, hai người đi du lịch à?[Đội] Lộ Điều Điều: Leo núi! (cố lên) Còn cậu?[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Ồ~ hay quá.

Thời tiết hơi lạnh nên tôi với bạn đi ngâm suối nước nóng (thích chí)Hướng Hoài Chi nhìn đoạn đối thoại của họ, hai mắt tối đi.Tuần sau trường họ cho người khác mượn làm trường thi nên cho nghỉ, chứ chẳng phải ngày lễ đặc biệt gì cả.Không có chuyện trùng hợp như vậy, có lẽ Tiểu Điềm Cảnh cùng trường với anh thật rồi.Bấy giờ, Yêu Là Chia Cậu Ăn đột nhiên mở mic, giọng cô có vẻ rất yếu ớt: "Xin lỗi... chắc đánh phó bản này xong tôi nghỉ đây, không chịu đựng được nữa, giờ tôi hết sức gõ chữ luôn rồi."[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Sao vậy, không khỏe à?"

Ừ."

Yêu Là Chia Cậu Ăn nói: "Đau bụng... cậu hiểu mà."

Cảnh Hoan sửng sốt, cậu hiểu gì?[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Ăn nhầm đồ gì gây đau bụng hở?Yêu Là Chia Cậu Ăn khựng lại: "Thì là, mấy hôm đó đó."[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: (thắc mắc) Hả??[Đội] Lộ Điều Điều: Tới tháng?"

Ừ, không biết sao lần này đau bụng quá, trước đây tôi không như vậy."

Yêu Là Chia Cậu Ăn hỏi: "Tiểu Cảnh, bình thường cậu có đau không?"

Cảnh Hoan: "..."

Nè nè, con gái với nhau cũng nói đề tài này á?!Cậu xoắn xuýt một lúc, bèn gõ chữ.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Không đau 0.0Yêu Là Chia Cậu Ăn ngạc nhiên lắm: "Không đau?

Thật không?

Mấy bạn nữ tôi quen toàn đau quằn quại."

Cảnh Hoan vội sửa lời: "Thì, thi thoảng thôi, không nghiêm trọng lắm..."

"Vậy à, đừng ngại, đau là chuyện bình thường mà."

Yêu Là Chia Cậu Ăn nói: "Cậu tới đúng ngày không?

Thường là ngày mấy?

Sao tôi thấy ngày nào cậu cũng phơi phới vậy."

Cảnh Hoan bịa đặt: "Đầu tháng... cậu không khỏe cứ treo máy nghỉ ngơi đi, mình tôi buff cũng được."

Yêu Là Chia Cậu Ăn: "Hả, mình cậu được không?"

"Không thành vấn đề, tôi giỏi lắm!"

Cảnh Hoan nói: "Mau đi đi."

Sau khi Yêu Là Chia Cậu Ăn treo máy rời đi, Cảnh Hoan vừa thở phào, lại chợt nghe thấy tiếng điện thoại rung.Ăn Ăn: Tampon nhãn hiệu xxxx, sao chép phần mô tả này vào taobao...Tiểu Cảnh Nè: ??!!Ăn Ăn: Mua ngay đi!

Chẳng phải kỳ kinh nguyệt của cậu vào đầu tháng à!

Là tuần sau đó, nhớ mang theo để tắm suối nước nóng!!Ăn Ăn: Yên tâm, dùng tốt lắm, không có cảm giác quái lạ nào hết!

Không chảy ra!

Cũng không đau luôn!Cảnh Hoan: ...Cảnh Hoan nhắn hai chữ cảm ơn rồi vội tắt WeChat, ngại nhìn đường link kia thêm nữa.Buổi tối, hai người cùng đánh Đấu Trường.PK một trận xong, Hướng Hoài Chi chợt hỏi: "Tuần sau cậu đi tắm suối nước nóng à?"

Cảnh Hoan sửng sốt: "Hả?

Đúng vậy, đi cùng bạn, sao vậy anh."

"Hình như tuần sau không phải ngày lễ."

"Trường bọn em cho mượn làm trường thi, nên được nghỉ mấy ngày liền."

Cảnh Hoan không nghĩ nhiều, đáp thật: "Còn anh thì sao?

Tuần sau các anh cũng được nghỉ à?"

Hướng Hoài Chi: "Không có, bọn tôi trốn tiết."

Cảnh Hoan ồ lên, giả vờ nũng nịu: "Mấy hôm đó em gửi tin nhắn WeChat cho anh được không?"

"Tùy cậu."

Từ sau khi Cảnh Hoan tỏ tình trên loa, Tâm Hướng Vãng Chi rất ít trả lời WeChat của cậu, thỉnh thoảng chỉ trả lời một lần, nội dung cũng rất ngắn gọn.Cảnh Hoan ấm ức: "Anh sẽ trả lời em chứ?"

Hướng Hoài Chi im lặng một lúc mới nói: "...

Rảnh sẽ trả lời."
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 37


Chương 037: Anh tìm được em gái mới trên núi sao T.TNgày khởi hành, Cảnh Hoan mới bắt đầu dọn hành lý.Kế hoạch là đi ba ngày hai đêm, họ không sắp xếp thêm kế hoạch khác, cứ đi thẳng đến chỗ suối nước nóng thôi, Cao Tự Tường nói chỗ đó có hơn bảy mươi hồ suối nước nóng, đủ cho họ ngâm sướng luôn.Con trai dọn hành lý không cần kỹ lưỡng gì nhiều, Cảnh Hoan mang theo hai bộ đồ và sữa rửa mặt, vác thêm cái laptop là đủ.Trước khi đi, cậu gửi tin nhắn cho Tâm Hướng Vãng Chi, chào buổi sáng với anh.Xe của Lục Văn Hạo đậu ngoài tiểu khu, đây là chiếc xe loại phổ thông mà mẹ cậu ta mua để cậu ta không phải cuốc bộ, bảo rằng đi học phải khiêm tốn, tốt nghiệp sẽ mua con xe khác đẹp hơn sang hơn.

Nhưng thường thì Lục Văn Hạo không lái xe, hôm nay sốt ruột đi ngâm suối nước nóng quá nên mới cất công chạy về nhà sớm, lái chiếc xe này sang đây.Hai người ngồi trong xe chờ một lúc lâu, thấy Cảnh Hoan ra, Lục Văn Hạo hạ cửa sổ xe xuống: "Hoan Hoan, cậu lề mề quá đó... sao mang có chút đồ vậy?"

"Lúc nãy tôi dọn hành lý."

Cảnh Hoan nói: "Mở cốp sau đi."

Bỏ đồ vào cốp xong, Cảnh Hoan ngồi vào hàng ghế phía sau: "Hai cậu dọn nhà à?

Chỉ đi ba ngày thôi mà hai cái va li lớn vậy?"

Cao Tự Tường ló đầu khỏi ghế lái phụ, nháy mắt với cậu: "Bên trong có báu vật."

Cảnh Hoan không hứng thú với báu vật, cậu để máy tính sang bên cạnh, ngáp một cái.Lục Văn Hạo nhìn cậu qua kính chiếu hậu: "Hoan Hoan, dạo này cậu sao vậy?

Ngày nào cũng như thức trắng đêm, học tiết sáng cũng vậy, một tiết mà ngáp mười lần, tôi nhìn cũng buồn ngủ theo luôn."

Tối mấy hôm nay Cảnh Hoan toàn làm nhiệm vụ.Cái thứ Đấu Trường này càng đánh càng nghiện, đánh càng nhiều trận, cậu càng cảm thấy trang bị của mình rác rưởi quá.

Mỗi lần di chuyển sai lầm thôi là dễ chết, chẳng biết Tâm Hướng Vãng Chi phải dùng bao nhiêu thuốc hồi sinh cậu rồi.Dạo này trang bị trong khu giao dịch cũng không hợp ý cậu, đành tự kiếm nguyên liệu xem có rèn ra được món cực phẩm nào không.Cao Tự Tường nghi ngờ: "Đừng bảo cậu lén bọn này đi hẹn hò nhé?"

Lục Văn Hạo trợn tròn mắt: "Chắc chắn là vậy!

Hồi trước tôi muốn qua nhà cậu ở vài ngày mà cậu không chịu!

Mẹ!

Hoan Hoan, có phải cậu sống chung với cô gái nào rồi không?!"

Cao Tự Tường gật đầu: "Hèn gì sáng nào cũng buồn ngủ."...

Tay lái lụa ghê."

Chung con khỉ."

Cậu đeo tai nghe lên: "Mất ngủ thôi."

Cảnh Hoan cầm điện thoại, xác nhận lại vài lần.Hai mươi phút qua đi, Tâm Hướng Vãng Chi vẫn chưa trả lời tin nhắn của cậu.Nói gì mà rảnh sẽ trả lời chứ, toàn là gạt người ta thôi.Tên lừa đảo chết tiệt."

Tôi nghe nói khách sạn đó có đầy đủ cơ sở vật chất luôn, phòng gym, phòng net, karaoke... thậm chí có cả phòng bar nhỏ."

Lục Văn Hạo khởi động xe: "Chúng ta đến đó có thể vào net ngồi chung, gọi một người chơi cùng rồi bốn người cùng bắn PUBG, xong thì đi ngâm suối nước nóng, sung sướng biết mấy."

Không nói còn đỡ, vừa nói Cảnh Hoan đã ngứa tay.

Trong hai năm nghỉ chơi Cửu Hiệp, cậu luôn sống nhờ PUBG, dạo này lại không mấy khi chơi.Đổi sang tư thế thoải mái khác, cậu mở phần mềm kênh live stream trong điện thoại ra, thấy streamer duy nhất mà mình follow không mở stream, cậu bèn sang trang chủ định tìm kênh khác xem.[Bé Lạc Mễ nữ thần combat: Tặng quà cho em đi em ngọt lắm, ngọt đến mức anh muốn yêu qua mạng luôn~]Cái tên kênh bỗng chốc thu hút Cảnh Hoan, cậu xem sơ qua thông tin cá nhân của chủ kênh.Fan của đối phương trong kênh không nhiều, nhưng lại trong top 10 bảng xếp hạng tặng quà tuần trước, có thể thấy đối phương rất giỏi trong việc thu hút fan giàu, còn biết dỗ cho người ta bằng lòng bỏ tiền ra cho mình nữa.Cảnh Hoan phục sát đất, bèn nhấp vào với tâm thế học hỏi.Bấy giờ cô gái nọ mặc áo hai dây, để lộ mảng thịt trắng nõn, trang điểm xinh xắn, giọng nói ngọt như sắp vắt ra mật: "Cảm ơn ngôi sao nhỏ của anh 'Muốn Uống Trà Sữa' nha, lát em sẽ lấy ngôi sao nhỏ của anh đi mua trà sữa luôn~"Khi chủ kênh bị người ta bắn thủng đầu trong game: "Á á á, mấy tên bắn lén này đáng ghét quá đi...

Do họ xảo trá hay do em gà đây!

Các anh không được cười em đó!

Á á em trở mặt với các anh đó nha!"

Chủ kênh nhặt được khẩu ốp trong thùng thính thì vừa lên đạn vừa hô: "Rồng ác gào thét đây!

Grào grào~"Ông chủ giàu có của chủ kênh vừa vào: "Anh Khưu đến rồi sao?

Chào buổi sáng nha anh ơi, anh vừa dậy à?"[Bình Luận] Anh Khưu (Đại Sứ Giả): Ừ, vừa mở mắt đã đến ngay.

Tặng anh nụ hôn chào buổi sáng nào.Cảnh Hoan đang suy nghĩ làm sao để hôn chào buổi sáng thì thấy cô gái chủ kênh cười thẹn thùng, sau đó chu môi về phía micro: "Anh Khưu chụt~"Tiếng hôn mô phỏng hơi nhão, chủ kênh còn cố tình kéo dài ra tạo không khí ướt át.Cảnh Hoan hít sâu, da gà da vịt nổi hết lên vì cái hôn này của cô ấy, cậu vội tắt kênh đi.Hú hồn hú vía tháo tai nghe xuống, cuối cùng đã hiểu tại sao Tâm Hướng Vãng Chi không thích mình rồi.So với cô gái đáng yêu, biết làm nũng, giọng ngọt ngào thứ thiệt thì cậu chả là cái đếch gì cả!!!Ngẫm kỹ lại, giọng của Tiên Manh Manh và chị họ cậu đều vô cùng ngọt ngào, loli thứ thiệt, có thể thấy giọng loli có sức ảnh hướng lớn đến Tâm Hướng Vãng Chi.Tiếc là cậu mua phần mềm chỉnh giọng gấp quá, chưa chọn kỹ nên cuộc đời này đành nói không với giọng loli rồi.Cảnh Hoan tắt luôn phần mềm live stream, nhìn ra cửa sổ với vẻ mặt ưu sầu.Lái xe hai tiếng, cuối cùng đã đến khách sạn.Cậu đặt phòng giường lớn, tầng hai mươi, còn bọn Lục Văn Hạo thì giường đôi xa xỉ, trên cậu vài tầng.Làm xong thủ tục nhận phòng, Lục Văn Hạo đã chẳng chờ nổi: "Khi nào chúng ta ngâm suối nước nóng vậy?

Hoan Hoan, hay cậu thay đồ đi, trưa chúng ta ngâm một lần, tối ngâm thêm lần nữa."

Cảnh Hoan: "Cậu không sợ chóng mặt à?

Trưa tôi không ngâm, các cậu tự đi đi.

Tôi ngủ bù đây, tối hãy gọi."

Vừa dứt lời, đúng lúc thang máy đến tầng hai mươi, Cảnh Hoan vẫy tay với họ, đeo cặp bước ra.Thôn nghỉ dưỡng được xây trong núi, xung quanh chẳng có tiệm ăn nào, những du khách lựa chọn chỗ này gần như đều chỉ đến để hưởng thụ cuộc sống thôi chứ chẳng thèm bước ra khỏi cửa lớn khách sạn.Để thu hút khách du lịch, thôn nghỉ dưỡng thiết kế vô cùng hoàn hảo từ khách sạn cho đến những loại hình phục vụ nhu cầu giải trí, Cảnh Hoan quẹt thử mở cửa, vừa nhìn vào đã thấy cảnh núi non ngoài ban công, tâm trạng cậu cũng thả lỏng hơn.Ra ban công hưởng thụ không khí trong lành của núi trời thiên nhiên, sau đó mở máy tính, quen tay đăng nhập Cửu Hiệp.Đêm qua thức khuya quá, cậu định ngủ bù chút rồi làm nhiệm vụ tiếp, cứ treo acc trong Bồng Lai Tiên Cảnh đã rồi tính sau.[Bạn bè] Thu Phong: Có đó không?[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Có, sao vậy?[Bạn bè] Thu Phong: Đánh phó bản chung nhé (đáng yêu)[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Thôi, tôi có đội đánh phó bản cố định rồi...[Bạn bè] Thu Phong: Anh biết, nhưng chẳng phải mấy ngày này bọn Lộ Điều Điều bận à, em đánh với anh đi, anh lead tốt lắm (thẹn thùng)[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: ...

Thôi, tôi làm nhiệm vụ một mình cũng vui![Bạn bè] Thu Phong: Thôi được, vậy em rảnh thì nhớ quay đầu nhìn nhé.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Nhìn gì?[Bạn bè] Thu Phong: Nhìn anh nè (thẹn thùng)Cảnh Hoan: "..."

Từ sau khi cậu đăng kênh loa tỏ tình với Tâm Hướng Vãng Chi, những người theo đuổi cậu lúc trước đã chạy mất dép, chỉ còn mỗi Thu Phong thi thoảng lại thả thính cậu vài câu.Cảnh Hoan nghĩ ngợi, sau đó gõ chữ.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Được!

Tôi đến Bồng Lai Tiên Cảnh treo máy trước đây, chỗ này cảnh đẹp, tôi muốn chụp vài tấm cho anh ấy xem >.
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 38


Chương 038: Tôi phải in ảnh ra dán lên đầu giườngCảnh Hoan ngồi trước máy tính, thấp thỏm mở đoạn tin nhắn thoại của mình ra nghe lại lần nữa.Nếu nghe kỹ sẽ thấy giọng nữ này hơi ồ ồ, đó là do cậu dùng phần mềm chỉnh giọng để ghi âm lại rồi mới mở máy tính gửi qua WeChat.Nghe vào có giả quá không?

Thôi dứt khoát đừng "chụt" nữa vậy?Cảnh Hoan do dự cả buổi trời, quyết định thu hồi đoạn tin nhắn thoại về, nào ngờ thời gian gửi đã quá hai phút, nút thu hồi biến mất rồi.Cậu càng mất tự tin hơn, bèn mở lại xem tấm ảnh chụp chân mà mình đã chỉnh sửa.Cảnh Hoan thích chơi bóng rổ nên trên chân có một ít cơ, nhìn sao đi nữa cũng chẳng giống chân con gái.

Để chụp tấm này, cậu phải kéo ống quần bơi lên bắp đùi luôn, may mà đùi cậu cũng không nhiều lông, chỉ cần chỉnh thon hơn chút cũng khá giống.Suy nghĩ một lúc, cậu bèn nhấn giữ tấm ảnh, chuyển tiếp cho Lục Văn Hạo xem.Lục Văn Hạo: ?Lục Văn Hạo: ???Lục Văn Hạo: Mẹ, tôi là người đã có vợ rồi, cậu gửi tấm ảnh ướt át này cho tôi làm gì?

Tôi là loại người sẽ xem kiểu ảnh thế này sao??Lục Văn Hạo: Đây là chân ai, trường chúng ta à?

Đưa WeChat cái nào, tôi chỉ xem trang cá nhân của cô ấy thôi, không làm gì khác.Cảnh Hoan: "..."

Xem ra cậu chỉnh cũng tạm.Điện thoại rung lên, cuối cùng người đã mất tích cả ngày cũng trả lời.Hướng: ...Hướng:

Sau này đừng gửi mấy tấm ảnh như vậy lung tung.Cảnh Hoan cười nhạo, những căng thẳng và xấu hổ ban nãy đã tan biết hết sạch.Vừa thấy tấm ảnh chụp đùi đã trả lời ngay, còn giả quân tử với tôi á?Tiểu Cảnh Nè: T.T Đâu gửi lung tung!

Em chỉ gửi mình anh xem thôi!Bấy giờ Hướng Hoài Chi đang ngồi trong tiệm BBQ, phía trên màn hình vẫn là tấm ảnh chụp chân của Tiểu Điềm Cảnh, để tránh bị người khác nhìn thấy, mỗi lần anh gửi tin nhắn đều phải che màn hình.Như ăn trộm vậy.Thế là anh nâng tay, dứt khoát xóa luôn tấm ảnh đó khỏi lịch sử trò chuyện của họ, sau đó tiếp tục gõ chữ.Hướng: Hôm nay mất điện thoại, vừa tìm lại được.Cảnh Hoan bĩu môi chê bai.Tên đàn ông khốn nạn này nhiều cớ thật.Tiểu Cảnh Nè: Vậy sao.

Làm em hết hồn, còn tưởng anh không quan tâm em nữa chứ (tự ôm mình khóc)Tiểu Cảnh Nè: Hôm nay anh đã leo núi chưa?Hướng: Chưa, ngày mai.Tiểu Cảnh Nè: Ồ, vậy anh chú ý an toàn nhé.Tiểu Cảnh Nè: (hôn) (môi)Hướng Hoài Chi nhìn đôi môi đỏ thắm, không biết sao lại nhớ đến tin nhắn thoại ban nãy.Anh không trả lời nữa, chỉ khóa màn hình rồi đặt xuống, tập trung nướng thịt."

Chắc Tiểu Điềm Cảnh gửi nhiều tin nhắn cho cậu lắm nhỉ?"

Lộ Hàng nuốt miếng thịt trong miệng, hỏi với vẻ hứng thú.Tuy ban nãy anh ta nghe không rõ nội dung câu nói của Tiểu Điềm Cảnh, nhưng nghe rõ mồn một nụ hôn ở cuối câu luôn.Hướng Hoài Chi: "Không có."

"Thôi thôi, tôi nghe thấy hết mà, cô ấy còn hôn cậu nữa."

Lộ Hàng lật miếng thịt sang mặt kia, lắc đầu tấm tắc: "Cô ấy cũng si tình thật."

Hướng Hoài Chi khựng lại: "Chỉ quen nhau trong game, không khoa trương như cậu nói đâu."

"Trong game thì sao, chẳng lẽ trong game không được có tình cảm à?"

Hướng Hoài Chi mỉm cười: "Chưa từng gặp mặt, chỉ nói vài câu trong game, PK vài trận thì là thật lòng sao?

Tôi thấy cậu mắc chứng nghiện yêu qua mạng rồi đấy."

Lộ Hàng hiểu ra, anh ta dừng động tác lại: "Nói cả buổi trời, thì ra cậu đang lo người thật của Tiểu Điềm Cảnh xấu xí à?

Nhưng cũng đúng thôi, theo số liệu thống kê, 80% cô gái sở hữu chất giọng hay đều không đẹp, có người còn rất mập.

Việc này đơn giản, cậu bảo cô ấy gửi tấm ảnh là được...

À không, xem ảnh không thực tế, bật wc lên thôi."

Hướng Hoài Chi ngước mắt lên với vẻ lười nhác: "Cậu tưởng tôi là cậu sao?"

"Này, không bôi nhọ người ta nhé."

Chợt nghĩ đến một điều, Lộ Hàng bật cười: "Ồ, hay cậu thấy Tiểu Cảnh Cảnh chỉ muốn lấy trang bị tốt, thấy cậu nhiều tiền?"

Hướng Hoài Chi lười nghe anh ta nói, bèn đứng dậy lấy nước chấm.Lúc về thấy Lộ Hàng đang cầm điện thoại cười, anh vừa ngồi xuống, Lộ Hàng đã vội đưa điện thoại đến trước mặt anh: "Hướng Hướng, cậu xem nè."

Trên màn hình là đoạn đối thoại của Lộ Hàng và Tiểu Điềm Cảnh.Lộ Điều Điều: Tiểu Cảnh Cảnh, đang làm gì vậy. (ló đầu)Tiểu Cảnh Nè: Đang làm nhiệm vụ nguyên liệu, sao thế~Lộ Điều Điều: (ảnh) Tôi và Hướng Hướng đang ăn thịt nướng.Tiểu Cảnh Nè: Có vẻ ngon lắm. (chảy nước miếng)Lộ Điều Điều: Hê hê, ngon thật.Lộ Điều Điều: Muốn xem ảnh anh Hướng của cậu không?Tiểu Cảnh Nè: !!!Tiểu Cảnh Nè: Muốn!

Tôi muốn!

Tôi được xem không!

Tôi có tư cách chiêm ngưỡng vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của anh ấy không?!!!Tiểu Cảnh Nè: (dập đầu quỳ lạy)Lộ Điều Điều: Há há há cậu có chứ!

Nhưng cậu không được nói chuyện này với cậu ấy đấy.Tiểu Cảnh Nè: (bé gà mổ thóc)Lộ Điều Điều: (ảnh)Sau khi thấy tấm ảnh Lộ Hàng gửi, mặt Tâm Hướng Vãng Chi đanh lại.Tất nhiên Lộ Hàng không gửi ảnh của anh rồi, mà là một chàng trai trẻ đeo kính, mắt nhỏ môi dày, màu da giống hệt miếng thịt bò đang chín trước mặt họ vậy, nở nụ cười chất phác trông ngu ngơ vô cùng, có vẻ chưa đến hai mươi tuổi."

Cậu rảnh quá phát bệnh luôn à?"

Giọng Hướng Hoài Chi lạnh lùng: "Đây là ai?"

"Em họ tôi."

Lộ Hàng nói: "Ôi, ghẹo cô ấy chút thôi mà...

Sao cô ấy chưa trả lời tôi nhỉ?

Đừng nói bị tấm ảnh này dọa bỏ chạy rồi nhé?"

Hướng Hoài Chi không thèm trả lời anh ta, anh nhấn giữ thu hồi tấm ảnh về, định gõ chữ giải thích.Ghẹo thì được, nhưng ảnh giả thì xin kiếu.Tiểu Điềm Cảnh đã trả lời tin nhắn trước khi anh kịp giải thích.Tiểu Cảnh Nè: (liếm màn hình điên cuồng)Tiểu Cảnh Nè: Lèm lèm lèm!"..."

Hướng Hoài Chi xóa hết những chữ vừa gõ, gửi dấu chấm hỏi sang.Tiểu Cảnh Nè: Á á á!

Anh của tôi đẹp trai quá!

Liếm ướt màn hình!!Lộ Điều Điều: ...

Đẹp trai không?Tiểu Cảnh Nè: Đẹp trai ngất ngây luôn (ngất), nhất là đôi mắt nhỏ quyến rũ kia!Lộ Điều Điều: Mắt?Tiểu Cảnh Nè: Bên trong có ba phần lạnh lùng, ba phần bạc tình, còn có bốn phần hời hợt nữa.Tiểu Cảnh Nè: Yêu mất rồi.

Tôi phải in ảnh ra dán lên đầu giường mới được (thẹn thùng)Hướng Hoài Chi nhận ra, kể từ sau khi quen biết Tiểu Điềm Cảnh, dường như anh chỉ còn biết mỗi dấu chấm hỏi và dấu chấm câu thôi.Lộ Điều Điều: Đây không phải tôi, Lộ Điều Điều đùa dai gửi bậy bạ đó.Tiểu Cảnh Nè: ...Tiểu Cảnh Nè: ?[Tiểu Cảnh Nè thu hồi một tin nhắn.][Tiểu Cảnh Nè thu hồi một tin nhắn.]Cả tấm ảnh liếm màn hình cũng bị thu hồi luôn.Nhìn mấy dòng thông báo thu hồi, Hướng Hoài Chi không nén được nhếch môi nở nụ cười ngắn ngủi.Tiểu Cảnh Nè: QAQ Lộ Điều Điều xấu xa quá...Lộ Điều Điều: Ừ, tôi sẽ nói cậu ấy.Giải thích với Tiểu Điềm Cảnh xong, Hướng Hoài Chi ném điện thoại về: "Lần sau đừng đùa chuyện nhạt nhẽo này với cô ấy nữa.".Hôm sau, ba người đi vào phòng net dưới lầu khách sạn như đã hẹn trước.Bảo là bắn PUBG, nhưng Cao Tự Tường và Lục Văn Hạo lại vào Cửu Hiệp, người thì làm nhiệm vụ ngày, người dẫn vợ đi ngắm cảnh.Cảnh Hoan không thích bắn PUBG một mình, thế là mở LOL đã lâu không chơi ra, nhưng do thao tác thụt lùi nên bị bốn đồng đội khác mắng như tát nước vào mặt.Cậu bực bội vò tóc, vừa muốn mắng người thì cô gái ngồi cạnh đột nhiên vỗ vai cậu.Lông mi của cô gái rất dài, đôi mắt to tròn đáng yêu vô cùng, cô khẽ giọng hỏi: "Anh trai chơi cùng không?"

Cảnh Hoan liếc nhìn giao diện LOL của cô, sau đó chỉ vào chiến tích của mình, cười: "Thôi, tôi gà lắm."

"Không sao, game thôi mà, tôi cũng chỉ biết chơi support à."

Cô gái vẫn không đổi ý.Cảnh Hoan tắt giao diện LOL đi: "Lần sau nhé, bây giờ tôi định bắn PUBG rồi."

Còn lần sau nào nữa?Biết cậu đang từ chối mình, cô gái có hơi xấu hổ, ngồi một lúc thì tắt máy đi.Chờ người ta đi rồi, Cao Tự Tường nói: "Hoan Hoan, cậu sao vậy, đánh LOL thôi chứ có kêu cậu yêu đương hẹn hò đâu, sao từ chối thế?"

Lục Văn Hạo gật đầu: "Đúng đó, bạn nữ kia còn đáng yêu vậy nữa, cậu nhẫn tâm ghê."

Cảnh Hoan bật cười: "Hai cậu dám nói?

Ai bảo muốn vào phòng net bắn PUBG chung hả?

Bây giờ để tôi ngồi xem các cậu chơi Cửu Hiệp à?"

Chi bằng cậu về phòng tự làm hoạt động còn hơn."

Ôi, thì cũng do bang chủ bọn này tự dưng đòi đánh phó bản hai mươi người độ khó năm sao nè, năm phút nữa bắt đầu rồi."

Lục Văn Hạo dắt bà xã cậu ta đến chỗ NPC phó bản: "Xong ngay, đánh phó bản này xong chúng ta bắn PUBG."

Cảnh Hoan liếc nhìn màn hình của cậu ta: "Cút đi, ít nhất cũng phải ba tiếng các cậu mới xong phó bản này."

"Ba tiếng?"

Cao Tự Tường lắc đầu: "Cả nghĩ quá, dẫn theo Lục Văn Hạo ít nhất cũng phải bốn tiếng."

Lục Văn Hạo: "Cút cút cút ngay!

Bây giờ ông mạnh lắm đấy!"

Nếu đã ra ngoài, Cảnh Hoan cũng lười về phòng nữa, cậu thao tác chuột thuê ba người chơi cùng rồi mở PUBG ra trải nghiệm cảm giác được cả đội nâng niu.Lục Văn Hạo: "Cậu không sao chứ?

Trả tiền mời đàn ông về chơi game với cậu à?"

"Tôi ngại đòi đồ của con gái."

Cảnh Hoan giải thích một cách ngắn gọn và móc mỉa.Chơi hơn hai tiếng, Cảnh Hoan nhìn sang bên cạnh, thấy Lục Văn Hạo đã bị boss đập chết thẳng cẳng, bấy giờ đang nằm phơi xác trong góc.Vài giây sau, bà xã trong game của cậu ta hồi sinh cậu ta dậy, Lục Văn Hạo muốn thêm một Huyết Trì cho Cao Tự Tường, nhưng vị trí thả lại chếch ra phía sau quá nên không trúng, bấy giờ đến lượt Cao Tự Tường nằm phơi xác."

Cậu chơi Hồ Tiên Động con mẹ gì vậy, tôi thả con gà ra mổ phím cũng giỏi hơn cậu đấy."

Cao Tự Tường giận tím người.Lục Văn Hạo biện bạch: "Do phái này yếu quá thôi, liên quan gì tôi..."

"Yếu con khỉ."

Cảnh Hoan không nghe nổi nữa: "Do cậu chơi DPS nên chưa quen phạm vi làm phép của nó."

Lục Văn Hạo: "Không đâu Hoan Hoan, cậu chưa chơi qua Hồ Tiên Động, không biết môn phái này cmn khó chơi cỡ nào đâu..."

"Ai nói tôi chưa chơi qua?"

Thấy Lục Văn Hạo lại bị đánh chết, Cảnh Hoan không chịu được nữa, bèn đứng lên: "Dậy, đổi chỗ, cậu bắn PUBG đi."

Mười phút sau.Lục Văn Hạo chẳng tài nào tập trung bắn PUBG nổi, cậu ta vừa chạy bo vừa xem thao tác của Cảnh Hoan: "Mẹ?

Vậy mà cũng không đánh trúng được cậu?

Game xuất hiện BUG à?"

Cảnh Hoan: "Vốn không đánh trúng mà, tôi né rồi."

Nhân vật trong game của Lục Văn Hạo là Ma Tộc đầu cọp thân người, bấy giờ con cọp lăn một cái đổi vị trí, nhanh tay thêm một Huyết Trì cho DPS trong đội, một loạt động tác diễn ra liền mạch.Lục Văn Hạo phiền muộn.

Rõ ràng cùng một kỹ năng, tại sao Cảnh Hoan lại thả trúng mục tiêu chứ?Cao Tự Tường được buff đầy cây máu: "Mẹ, sướng chết được...

Lục Văn Hạo cậu học hỏi đi, học hỏi cho đàng hoàng vào!"

Lục Văn Hạo tấm tắc: "Đang học đây, đừng làm ồn."

Nửa tiếng sau, boss ngã ầm xuống, Cảnh Hoan thở phào một hơi, sau đó mở lòng bàn tay ra thả lỏng các khớp.Ngày thường quen đánh với Tâm Hướng Vãng Chi rồi, cũng quen lượng DPS bạo lực của đối phương, bây giờ đánh phó bản cao cấp kiểu này với mấy người khác làm cậu thấy mệt quá."

Hoan Hoan, cậu giỏi ghê..."

Cao Tự Tường nói: "Cậu mau mua acc đi, về làm buff cố định của tôi nè!"

Cảnh Hoan uống ngụm nước: "Không giỏi, toàn nhờ bạn bè làm nền cho thôi."

"Đừng khiêm tốn chứ."

Một giọng nói vang lên phía sau, ngữ điệu mang ý cười: "Cậu chơi Hồ Tiên Động giỏi thật đấy."

Cảnh Hoan sửng sốt, vô thức quay đầu lại.Không biết từ khi nào đã có hai chàng trai đứng sau lưng cậu, một người mặc áo sơ mi sọc ca rô, trông khá lạ mặt, nụ cười ôn hòa.Người kia hơi rũ mắt, sở hữu vóc dáng cao ráo và đôi chân dài, chiếc áo thun màu đen đơn giản được khoác trên người có vẻ là hàng hiệu đắt tiền, đây cũng chính là Hướng Hoài Chi mà cậu vừa gặp dạo trước.Bấy giờ tóc tai quần áo của hai người họ ướt sũng, như mới dầm mưa vậy.Cảnh Hoan chợt nhận ra.Không biết có phải dạo gần đây đánh phó bản với bọn Tâm Hướng Vãng Chi nhiều quá hay không, mà cậu cứ nghe nhầm giọng người khác, giọng nữ ban nãy giống Yêu Là Chia Cậu Ăn, còn giọng nam bây giờ thì lại... hơi giống Lộ Điều Điều.
 
Back
Top Bottom