Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối

Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 19


Chương 019: Mắt không to nhưng lẳng lơ thếDo tư thế nên khi quay đầu, Cảnh Hoan chỉ nhìn thấy tai của đối phương."

Không cần cảm ơn."

Người phía sau nói: "Đứng vững được không?"

Cảnh Hoan sửng sốt, sau khi chắc chắn con gián nọ đã chạy mất tăm mới dám đứng thẳng người."

Xin lỗi nhé."

Cậu xoay người, cuối cùng cũng thấy rõ anh bạn xui xẻo bị cậu va trúng.Mắt một mí, sống mũi cao, mặc áo sơ mi màu đen, dù đang đứng ở bậc thang thấp hơn cậu nhưng tầm mắt hai người vẫn ngang nhau.Cảnh Hoan nhìn mặt chàng trai nọ vài giây, sau đó mới nhớ ra, hỏi: "Gì nhỉ, tôi va vào không làm cậu đau chứ?"

"Không."

Hướng Hoài Chi cũng nhìn cậu vài lần.Lông mi của cậu chàng này dài thật."

Vậy thì tốt, ban nãy tôi đứng không vững."

Cảnh Hoan ngại nói mình bị côn trùng dọa.Thật ra Hướng Hoài Chi đã thấy mọi việc, nhìn rõ tư thế cậu ném nồi luôn.

Anh gật đầu: "Ừ, có thể nhường đường không?"

Bấy giờ Cảnh Hoan chiếm một bên, nồi của cậu chiếm bên còn lại, gần như chặn hết cả cầu thang."

À được."

Cảnh Hoan lập tức nhường chỗ, còn cái nồi này thì không có chuyện cậu chạm vào nữa đâu.Hướng Hoài Chi đang định lên lầu thì bị người nọ kéo áo."

Khoan đã cậu bạn gì ơi."

Cảnh Hoan nói: "Ban nãy tôi va mạnh lắm, nếu lát nữa cậu cảm thấy chỗ nào không khỏe cứ đến phòng 312 tìm tôi nhé."

Hướng Hoài Chi gật đầu: "Biết rồi."

Dõi mắt nhìn "ân nhân" rời đi, Cảnh Hoan lại nhìn chằm chằm cái nồi dưới đất, đang phiền muộn không biết nên làm thế nào thì vừa ngước đầu đã gặp ngay với hai người quen.Cao Tự Tường và Lục Văn Hạo đứng trên ban công tầng ba, bấy giờ đang ngó nghiêng về phía cậu qua cánh cửa sổ hướng về phía cầu thang, chẳng biết đã nhìn bao lâu rồi, thấy Cảnh Hoan phát hiện ra họ, hai người còn muốn trốn.Cảnh Hoan cười nhạt, nâng tay, đầu tiên là chỉ Cao Tự Tường, sau đó chỉ sang Lục Văn Hạo.Cậu, và cậu.Sau đó khép tay lại giơ lên ngang cổ làm động tác cắt yết hầu.Đều phải chết.Lục Văn Hạo: "..."

Cao Tự Tường: "..."

Hai người đặt trán lên tay vịn lan can, dập đầu lia lịa.Cuối cùng là dì quản lý ký túc xá nghe thấy tiếng động nên chạy đến tịch thu luôn cái nồi, còn cảnh cáo Cảnh Hoan vài câu, nói nhà trường nghiêm cấm sinh viên nấu ăn trong ký túc xá.Đã mua thức ăn rồi, đêm nay mà không nấu sẽ hỏng mất, Cảnh Hoan đứng trên cầu thang tự an ủi mình hồi lâu, sau đó mới dời bước đến tiệm tạp hóa ngoài cổng trường.Mua một cái nồi mới về, vừa mở cửa phòng thì thấy những đĩa thịt sống và rau cải đã được rửa sạch và xắt đều được bày trên chiếc bàn ăn đơn giản, bia cũng được rót đầy, ly của Cảnh Hoan còn được trang trí thêm mấy quả anh đào."

Đại ca, anh về rồi."

Cao Tự Tường vội vã ra cửa, làm hành động đón khách: "Bọn em đợi anh lâu lắm rồi đó!"

Lục Văn Hạo đứng ngay bên cạnh bàn: "Mừng đại ca vào chỗ!"

Cơn giận của Cảnh Hoan đã nguôi hết trên đường đi: "...

Ngu ngốc."

Ba người đã hẹn trước trên WeChat là Cảnh Hoan mua thức ăn và bia, hai người họ phụ trách rửa rau rửa chén, chuyện này do họ đuối lý trước, Cao Tự Tường đáp cực kỳ hùng hồn: "Đúng đúng đúng, hai đứa này là đồ ngu.

Cậu ngồi đi, đừng giận quá hại thân, lúc đó tôi và Hạo Nhi không đền nổi đâu."

Cảnh Hoan tức cười: "Được rồi, tránh ra, ngồi vào chỗ của cậu đi."

Ba người an tọa.Nhớ đến chuyện ban nãy, Lục Văn Hạo vẫn còn hoảng hốt: "Mẹ, bậc thang của ký túc xá cao như vậy, nếu cậu ngã xuống thật mà bị gì, chắc tôi chỉ biết lấy thân để trả thôi."

Cảnh Hoan: "Đừng, đền tiền cho tôi là được, tôi không có hứng thú với 36D đâu."

"Vậy thì tốt, ông cũng không muốn cho cậu bóp."

Lục Văn Hạo đổ gia vị lẩu vào: "Nhưng Hướng Hoài Chi cũng hay thật, cậu va như vậy mà anh ấy vẫn đứng vững, mà chẳng phải chân anh ấy bị thương sao?"

Cao Tự Tường: "Đó đã là chuyện xưa lắc xưa lơ, chắc lành từ lâu rồi."

Cảnh Hoan: "Hướng Hoài Chi?

Ai?"

"Ân nhân cứu mạng của cậu đó, anh chàng đứng sau lưng cậu hồi nãy."

Cao Tự Tường đưa ớt sang cho cậu: "Cậu không biết anh ấy à?"

Cảnh Hoan nghĩ ngợi: "Người đó học trong khoa chúng ta sao?"

"Không phải, khoa khác, đàn anh năm ba, vừa dọn vào dãy ký túc xá của chúng ta vào học kỳ này, ở phòng 522 ngay phía trên chúng ta."

Cao Tự Tường nói: "À đúng rồi, cậu không thường đến sân bóng rổ cổng phía Tây, chắc chưa gặp anh ấy bao giờ.

Anh ấy chơi bóng rổ thiệt cmn giỏi lắm đó."

"Nghe nói còn là sinh viên xuất sắc nữa, quan trọng..."

Lục Văn Hạo nói ê a: "Ngoại hình đẹp trai, nhân vật làm mưa làm gió trong trường chúng ta, tôi tưởng cậu quen chứ."

"Xin lỗi, trong số mấy nhân vật làm mưa làm gió trong trường chúng ta thì tôi chỉ quen mình tôi thôi."

Canh sa tế trong nồi đã tỏa hương thơm, Cảnh Hoan còn cố tình mua cái nồi khác với cái ban nãy, bấy giờ cũng hơi thèm.

Cậu vừa nói vừa gắp một miếng lá sách cho vào nhúng."

Khỉ."

Cao Tự Tường cười cậu, nhưng không phản bác: "Vậy xin hỏ nhân vật làm mưa làm gió, rốt cuộc khi nào cậu mới về chơi Cửu Hiệp chung với bọn này?"

Cảnh Hoan khựng lại: "Sao đột nhiên hỏi vậy?"

"Đột nhiên gì chứ, trước đó chúng ta đã nói rõ rồi, ba người phải cùng đánh PK liên server, hơn một năm mà chưa thực hiện đó!"

Cao Tự Tường sực nhớ một điều: "Vả lại tôi nghe nói năm nay tăng thêm phần thưởng đặc biệt cho giải PK Liên Server, ghê gớm lắm đấy."

Cảnh Hoan: "Nghe ở đâu?"

"Bang chủ của tôi quen nhân viên làm trong nhà phát hành game."

Thông tin dạng này thì đa phần là giả, Cảnh Hoan không để tâm, cậu ồ một tiếng: "Vả lại dạo này tôi không rảnh."

Cao Tự Tường gật đầu: "Nếu không thấy thời khóa biểu của cậu, tôi cũng suýt tin rồi."

"Không rảnh thật."

"Vậy cậu nói xem cậu bận gì?"

Bận đu bám tên đàn ông khốn nạn.Cảnh Hoan uống ngụm bia: "Thì bận thôi, bận xong rồi tính."

Ăn uống no nê, Cảnh Hoan nhấn mạnh cảnh cáo hai người không được cho mượn nồi rồi mới rời khỏi phòng.Vừa đi được vài bước, ma xui quỷ khiến thế nào cậu lại nhìn lên phòng 522 trên lầu.Chợt thấy trên giá phơi đồ ngoài cửa phòng 522 có một cái quần lót năm màu sặc sỡ, Cảnh Hoan híp mắt nhìn kỹ mới thấy mấy con pikachu được in với đủ loại tư thế trên ấy....

Không ngờ mắt ân nhân của cậu không to nhưng lẳng lơ thế..Cảnh Hoan về đến nhà vừa mở game, mục tin nhắn bạn bè đã nhấp nháy không ngừng.[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Gái, có tin tốt![Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Hả?[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Nhàn Nhân Các không đuổi giết cậu nữa!Cảnh Hoan sửng sốt nhìn quanh, bấy giờ mới nhận ra mấy gương mặt quen thuộc thường xuyên canh me cậu lên mạng đều biến mất cả.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Tại sao.[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: À... chuyện này tôi không rõ lắm, bang chủ đã thông báo trực tiếp trên kênh bang, bảo bọn này đồng sức đồng lòng tìm kiếm nguyên liệu, đừng lãng phí thời gian trên người cậu nữa.Khóe miệng Cảnh Hoan giần giật, rốt cuộc là ai đang lãng phí thời gian của ai hả?!Nhưng vậy cũng tốt, bây giờ cậu cần làm chuyện nghiêm túc, bị đuổi giết thì phiền lắm.Cậu ra khỏi thành làm vài nhiệm vụ ngày, suốt quá trình đều thuận lợi đến mức không quen lắm.[Bạn bè] Lộ Điều Điều: Có đó không?[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Có, sao vậy?[Bạn bè] Lộ Điều Điều: Đánh phó bản không?

Phó bản 20 người, người trong lòng cậu cũng đánh đó.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Đi!!![Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: (hoan hô) Tập trung ở đâu?"

Đủ người rồi."

Lộ Hàng nói: "Đến đây, tập trung ở Nguyệt Lão."

Hướng Hoài Chi vừa bay đến đã thấy Tiểu Điềm Cảnh đứng cạnh Nguyệt Lão.Anh không nói gì, chỉ nhấp vào phó bản.[Tâm Hướng Vãng Chi vào phó bản Nhị Công Tử Cưới Vợ.][Tiểu Điềm Cảnh vào phó bản Nhị Công Tử Cưới Vợ.][Đoàn] Lộ Điều Điều: Chuẩn bị xong hết chưa?

OK tôi mở nhé.[Đoàn] Yêu Là Chia Cậu Ăn: 1[Đoàn] OTP JohnJae: ...

1[Đoàn] Xuân Tiếu: .[Đoàn] Tương Tư Không Màng: ...[Đoàn] Tiểu Điềm Cảnh: ...

0x0Những người khác trong đoàn không nén được sự ngạc nhiên trong lòng, đây mẹ nó là chiếc xe tử vong gì vậy!!...

Đừng nói mấy người này làm một hồi thì đánh nhau luôn nhé?![Đoàn] Lộ Điều Điều: Nói trước, rớt nguyên liệu cao cấp phải chia lợi tức cho người trong đoàn, rớt đồ tốt thì ném xúc xắc, có ý kiến cứ rời đoàn ngay bây giờ.Đây là quy định ngầm của những phó bản lớn, nửa phút sau không ai nói chuyện, nghĩa là không có ý kiến gì, Lộ Hàng bèn mở phó bản.Phó bản Nhị Công Tử Cưới Vợ phải sử dụng "Thiệp Mời Bí Ẩn" mới kích hoạt được, còn việc có "Thiệp Mời Bí Ẩn" thì nhờ vận may, đôi khi đánh hết phó bản sẽ có tỷ lệ cực nhỏ rơi ra, hồi chiều Lộ Hàng vừa nhặt được Thiệp Mời nên lập tức mở đoàn đánh.Tuy phó bản không khó, nhưng lưu trình cực kỳ rườm rà, lo người lạ không đáng tin nên anh ta toàn tìm người trong danh sách bạn bè.Kênh trò chuyện trong đoàn im lặng đáng sợ, chẳng ai nói gì.

Lượt đầu tiên trong phó bản đó là nhiệm vụ tìm vật phẩm, hai mươi người nhanh chóng làm xong, vào thẳng nhiệm vụ tiếp theo.Vừa vào cổng truyền thống, giao diện trò chơi của Cảnh Hoan chợt thay đổi, cậu bị kéo vào một bản đồ đặc biệt, đó là ngoài phủ của Nhị Công Tử.[Thị Vệ Gác Cổng: "Tiểu Điềm Cảnh" đại nhân, nhìn ngài rất lạ mắt!

Vậy đi, nếu ngài đã tự xưng là thầy của Nhị Công Tử, vậy cứ để ta tra hỏi ngài nhé.]Trước đây Cảnh Hoan ngại phiền nên chưa đánh phó bản này bao giờ, cậu lập tức nhấn "Được!".[Thị Vệ Gác Cổng: Xin hỏi khăn ướt thuộc loại rác nào?]Cảnh Hoan: "..."

Cảnh Hoan: "?"

Cái game quỷ này cũng theo kịp thời đại quá vậy.Tai nghe rất yên tĩnh, có lẽ mọi người lười, hoặc biết trong đoàn có người xích mích với Tiểu Điềm Cảnh nên không dám phá vỡ bầu không khí quái lạ này, kênh trò chuyện bằng giọng nói của đoàn cũng im phăng phắc, chẳng ai nhắc cậu cả.Cảnh Hoan liếc nhìn đáp án, thở dài, may mà đáp án rất rõ ràng.Cậu dứt khoát chọn "Rác ướt[1]".[1] Rác ướt: hay thường gọi là rác hữu cơ, gồm cây cỏ bỏ, lá rụng, rau quả hư hỏng, đồ ăn thừa, rác nhà bếp, xác súc vật, phân động vật...[Thị Vệ Gác Cổng: Người đâu!

Đuổi tên giả mạo này đi cho ta!]Cảnh Hoan: "??"[Đoàn] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Khăn ướt là rác khô[2]...[2] Rác khô: hay còn gọi là rác vô cơ, gồm các loại phế thải thủy tinh, sành sứ, kim loại, giấy, cao su, nhựa, vải, đồ điện, đồ chơi, cát sỏi, vật liệu xây dựng...[Đoàn] Tiểu Điềm Cảnh: ... ??[Đoàn] Tiểu Điềm Cảnh: Sao cậu biết tôi chọn gì (ngạc nhiên)[Đoàn] Lộ Điều Điều: Đây là trường hợp ngẫu nhiên, sẽ chọn bừa một người chơi để khiêu chiến, những người còn lại chờ tại chỗ.[Đoàn] Tiểu Điềm Cảnh: ...[Đoàn] Tiểu Điềm Cảnh: Ý là?[Đoàn] Lộ Điều Điều: Đúng vậy, bọn này đều đang nhìn cậu đấy.

Nhưng không sao, mấy câu này không giới hạn số lần, cố lên nào (cổ vũ)[Đoàn] Tiểu Điềm Cảnh: ...

Được! (mỉm cười)[Thị Vệ Gác Cổng: Xin hỏi lượt đầu của phó bản, các cậu đã tìm tổng cộng bao nhiêu vật phẩm?A.

71B.

99C.

69D.

Xem lại video]Cái này ai nhớ nổi chứ?

Cảnh Hoan bấm thẳng vào mục Xem lại video.[Thị Vệ Gác Cổng: Không được xem lại!

Người đâu!

Đuổi tên giả mạo này đi cho ta!]Cảnh Hoan thở dài.[Thị Vệ Gác Cổng: Xin hỏi cô thiếu nữ đau khổ chờ người tình trở về bên "Sông Lưu Khê" tên gì?]Cảnh Hoan biết Sông Lưu Khê, đây là một bản đồ dã ngoại trong Cửu Hiệp, quả thật nơi đó cũng có một nữ NPC.Tên gì nhỉ??Để đề phòng, Cảnh Hoan còn lên mạng tra nữa, liếc nhìn vào đã thấy ba chữ "Lưu Đại Nương", để tránh lãng phí thời gian của mọi người, cậu vội chuyển về cửa sổ game, nhấp chọn "Lưu Đại Nương".[Thị Vệ Gác Cổng: Người đâu!

Đuổi tên giả mạo này đi cho ta!]Cảnh Hoan: "... ?!!"[Đoàn] Tương Tư Không Màng: Câu này mà cậu cũng đáp sai thành Lưu Đại Nương à?!

Không thấy hai chữ Thiếu Nữ kia hả??

Cậu cố ý phải không?

Muốn làm mất thời gian của bọn tôi? (thắc mắc)Chuyện gì vậy?

Cái trang Baidu dở hơi này?Cảnh Hoan quay lại trang mạng xem.[Trả lời của dân mạng: Lựa chọn đầu tiên mà chúng ta bỏ đi chính là "Lưu Đại Nương", dù sao thì tuổi tác cũng khác biệt mà.]???Chuyện nhìn vào là biết trong bản đồ dã ngoại mà cậu mẹ nó còn nhấn mạnh phân tích cái gì hả?![Đoàn] Tương Tư Không Màng: Tôi xem xem cần bao nhiêu lần cậu mới đáp đúng.Cậu giỏi thì trả lời đi!?Cảnh Hoan tức giận nhấp vào Thị Vệ Gác Cổng.[Thị Vệ Gác Cổng: Câu tiếp theo của "Nước bay thẳng xuống ba nghìn thước" là?]...

Cuối cùng cũng có một câu cậu biết.Khi Cảnh Hoan nhớ lại, cậu không nhịn được lẩm bẩm: "Nước bay thẳng xuống ba nghìn thước..."

"Không bằng tình Uông Luân tiễn ta."

Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai, còn mang ý trêu ghẹo.Đúng đúng, chính là câu này.Cảnh Hoan vô thức nhấp vào lựa chọn tương ứng.[Thị Vệ Gác Cổng: Người đâu!

Đuổi tên giả mạo này đi cho ta!][Đoàn] Yêu là Chia Cậu Ăn: ...[Đoàn] Xuân Tiếu: ...[Đoàn] Tương Tư Không Màng: ...[Đoàn] OTP JohnJae: ...Hướng Hoài Chi cười vài tiếng ngắn: "...

Cậu tin thật à?"

Cảnh Hoan: "..."

Anh là loại rác gì vậy hả?
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 20


Chương 020: Tín vật định tìnhLộ Hàng ngồi trên giường cười ngặt nghẽo, cả chiếc giường đều rung rinh bởi động tác của cậu ta."

Lão Hướng, cậu đúng là ác quỷ."

"Cậu là người, sao không nhắc cô ấy?"

Hướng Hoài Chi nói."

Tôi cũng muốn nhắc, nhưng mấy câu trước thì tôi không biết thật, cậu quên mấy hôm trước tôi bị dì quản lý phạt tiền vì chuyện bỏ rác à...

Vả lại ai rảnh đi nhớ tên NPC của mấy nhiệm vụ mình từng làm và bản đồ dã ngoại cấp thấp chứ?"

Hướng Hoài Chi không đáp, anh nhìn Tiểu Điềm Cảnh đứng trước mặt Thị Vệ Gác Cổng, dường như phông nền quanh cô ấy trông còn tuyệt vọng hơn những câu hỏi trước.Ban nãy anh cũng thấy buồn cười với phông nền này nên mới không nén được nói ra câu nọ.[Đoàn] Tâm Hướng Vãng Chi: Trách tôi.Nói nhảm, không trách anh chẳng lẽ trách tôi?!Hại ông đây bị mất mặt trước Tương Tư Không Màng!

Tôi giết anh!Cảnh Hoan cắn răng gõ chữ, tiếng lách cách vang lên.[Đoàn] Tiểu Điềm Cảnh: Hu hu hu T.T!

Anh hư lắm!![Đoàn] Tâm Hướng Vãng Chi: ...Cuối cùng cũng qua giai đoạn này, Cảnh Hoan thở phào, sau này cậu sẽ không đánh cái phó bản điên khùng này nữa, kinh nghiệm thì ít mà lắm chuyện quá, dù có cả trăm người trong lòng đánh thì cậu cũng không vào nữa.Nhiệm vụ chủ yếu của phó bản này là theo cô nàng tân nương bị Nhị Công Tử ép gả đến phủ, nên đại đa số thời gian, họ đều sẽ đi tìm người hoặc tìm vật phẩm, rất ít vào chiến đấu, qua nửa tiếng thăm dò, cuối cùng họ cũng tìm được manh mối.Bấy giờ bảng nhiệm vụ viết:[Chúc mừng các bạn đã nhận được "Tuyến đường kiệu hoa của Liễu Cô Nương", hãy mau cải trang rồi đến 121.47 Thành Trường An để phá hỏng việc cưới hỏi này! (Yêu cầu hai người một nhóm, hạn giờ 20 phút.)]Cảnh Hoan chưa kịp xem kỹ, trong túi đã có thêm một đạo cụ nhiệm vụ.Cậu di chuột vào xem, là một bộ áo cưới đỏ thẳm."

Ai nhận được Hỉ Phục?"

Lộ Hàng hỏi.[Đoàn] Tiểu Điềm Cảnh: ...

Tôi."

Lại là cậu à..."

Lộ Hàng không nén được cười: "Rồi rồi, thay đồ vào đi."

Thay đồ?

Phải làm gì?Thấy cô ấy không động đậy, Lộ Hàng hiểu ra: "Cậu chưa đánh phó bản này bao giờ nhỉ?

Vậy tôi nói nè, cậu phải chọn một đồng đội để lập thành nhóm kết hôn đến chỗ kiệu hoa của Liễu Cô Nương, sau đó bọn này sẽ nhân lúc rối loạn để cướp dâu.

Cậu chỉ cần ngồi trong kiệu hoa treo máy là được, nhẹ nhàng lắm."[Đoàn] Tiểu Điềm Cảnh: Không được đi cướp luôn à?

0.0Lộ Hàng: "Không được, kế hoạch ngu ngốc ép phải làm vậy."[Đoàn] Tiểu Điềm Cảnh: Ồ ồ, chọn đồng đội?

Chọn ai cũng được sao?Lộ Hàng: "Đúng vậy."

Dường như cảm ứng được điều gì, Hướng Hoài Chi gõ chữ: Tôi treo máy chút...Chưa kịp nhấn gửi thì Tiểu Hồ Tiên đã nhảy đến trước mặt anh, một khung đối thoại bắn ra giữa cửa sổ game.[Tiểu Điềm Cảnh mời bạn vào đội.

Có.

Không.]Hướng Hoài Chi: "..."

Cô ấy mời rõ ràng như thế, nếu từ chối e là sẽ làm mất mặt con gái nhà người ta mất.Hướng Hoài Chi thở dài, nhấp Có.Sau đó với tay xóa chữ vừa gõ trong khung chat.Hướng Hoài Chi vừa vào đội, trong túi đã có thêm một bộ áo cưới, anh không nghĩ nhiều, trực tiếp nhấp chuột phải thay vào.Ngay khi hai người cùng thay, kiệu hoa xuất hiện, anh bị hệ thống ép lên ngựa, Tiểu Điềm Cảnh cũng bị đưa vào kiệu hoa, cả hàng dài chầm chậm xuất phát vào trung tâm thành.Những người khác trong đội đi bên cạnh kiệu hoa, chờ đợi thời cơ."

Anh ơi."

Cảnh Hoan mở mic trong đội, lúc này chỉ mỗi Tâm Hướng Vãng Chi nghe được lời cậu nói: "Lát nữa anh đánh Đấu Trường à?"

Hướng Hoài Chi: "Ừ."

Ban đầu còn tưởng cô ấy muốn mình dẫn cô ấy đi, nào ngờ Tiểu Điềm Cảnh nghe thế chỉ nói: "Vâng vâng, anh cố lên nhé."

Hướng Hoài Chi im lặng một lúc, hỏi: "Cậu muốn đi?"

Cảnh Hoan chẳng suy nghĩ nhiều, đáp: "Muốn chứ, nhưng trang bị của em tệ quá, đi sẽ như tặng điểm cho người ta..."

"Nếu cậu muốn thì tôi dẫn cậu đi."

Cảnh Hoan sửng sốt.Tên này tốt vậy từ khi nào thế?"....

Chắc thôi, em không muốn hại anh rớt điểm."

Thật ra Hướng Hoài Chi không có ý gì khác, anh chỉ nghĩ cho sau này thôi, dù sao Tiểu Điềm Cảnh chơi game cũng vì anh, tuy anh không có nghĩa vụ phải chịu trách nhiệm với cô ấy, nhưng anh sẽ không ích kỷ về những chuyện trong tầm tay của mình.Nhưng nếu đối phương đã từ chối, anh sẽ không miễn cưỡng nữa: "Ừ, tùy cậu."

Cảnh Hoan ngồi trong kiệu hoa bấy giờ còn chẳng ngắm được phong cảnh, chán chết được, thế là tiếp tục trò chuyện với Tâm Hướng Vãng Chi: "Anh Chiến Thần ơi, tại sao anh không vào bang vậy?"

"Phiền phức, không muốn vào."

Hướng Hoài Chi khựng lại: "

Sau này đừng gọi tôi như vậy nữa."

Cảnh Hoan: "Vậy em gọi anh thế nào đây?

Chiến Thần?

Anh Tâm?

Anh Chi?..."

Hướng Hoài Chi nghe mà đau cả đầu, bỗng nghĩ không ra xưng hô thích hợp nào cả, đành chọn một xưng hô bình thường nhất trong số đó: "Gọi anh là được."

Lộ Hàng ngồi sau lưng anh bấy giờ không dám tin vào tai mình nữa.Hôm ấy cậu ta chỉ nói chơi thôi mà giờ Hướng Hoài Chi nhận em gái thật à?!Cảnh Hoan: "Vâng thưa anh~"Hướng Hoài Chi: "...

Đừng gọi bằng giọng điệu như vậy."

Cảnh Hoan: "Vậy gọi làm sao."

"Đừng giả giọng õng ẹo."

Hướng Hoài Chi nói thẳng: "Nói giọng bình thường đi."

Lộ Hàng: "..."

Cậu làm tổn thương người ta quá đấy, Lão Hướng.Đồ trai thẳng ác ôn.Nếu là cô gái nào đó nghe câu này chắc sẽ không chịu nổi, còn Cảnh Hoan thì không, cậu không nâng giọng nữa mà phối hợp một cách hoàn hảo với yêu cầu của anh như một nhân viên chăm sóc khách hàng chuyên nghiệp: "Được luôn, anh nghe thế này được chưa?"

Giọng nữ hơi khàn, quả thật không nhão như ban nãy mà còn khá mạnh mẽ, êm tai hơn nhiều.Hướng Hoài Chi: "Ừ, cậu gửi trang bị trên người cậu cho tôi xem."

Cảnh Hoan nghe lời gửi trang bị của mình lên kênh đội.Hướng Hoài Chi nhìn lướt qua hai món rồi không xem tiếp nữa.

Tiểu Điềm Cảnh chẳng khiêm tốn chút nào, trang bị trên người cô ấy toàn là vật phàm, cả vũ khí tốt nhất cũng thuộc loại xanh lam, còn không khảm viên đá nào, hèn gì hôm ấy trong Đấu Trường cô ấy trúng một chiêu liên hoàn của Tương Tư Không Màng đã nằm rồi."

Rảnh thì đánh phó bản nhiều vào, sẽ rớt trang bị, món nào cũng tốt hơn đồ cậu mặc cả."

Hướng Hoài Chi nói: "Cậu là Hồ Tiên Động, chủ yếu dồn vào tỷ lệ phong ấn chính xác, tốc độ di chuyển và thuộc tính trị liệu."

Cảnh Hoan nghe cả buổi trời mới hiểu, Tâm Hướng Vãng Chi đang dạy cậu chơi game á?Cũng lạ thật, cậu nhận ra kể từ sau khi đánh Đấu Trường chung, hình như thái độ của Tâm Hướng Vãng Chi đã ôn hòa hơn nhiều, ngày thường chào hỏi anh cũng sẽ được trả lời, tuy ngắn gọn nhưng vẫn tốt hơn việc bị xem như người vô hình.Cảnh Hoan: "Vâng vâng, cảm ơn anh, mấy nay em sẽ cố gắng đánh phó bản."

Trò chuyện vài ba câu, kiệu hoa đã đến giữa phố rồi đâm sầm vào kiệu của Liễu Cô Nương, khiến xung quanh bỗng chốc trở nên hỗn loạn.Các đồng đội hành động cực dứt khoát, chưa đến nửa phút đã cướp được tân nương."

Ok, vững rồi."

Lộ Hàng nói: "Đi đánh luôn boss là kết thúc, boss không khó, mọi người thao tác tùy ý."

Ba phút sau, boss Nhị Công Tử ngã ầm xuống, đồng thời; trong game xuất hiện một giao diện ném xúc xắc.Là chế độ phần thưởng phó bản của hệ thống, hai mươi người ném xúc xắc, ai lớn nhất sẽ được nhận thưởng.Bảo ném xúc xắc nhưng cũng chỉ là nhấn nút thôi.

Cảnh Hoan nhấn vào, ném ra ba con số một."

Ba con giống nhau, hay đấy."

Lộ Hàng nói.Cảnh Hoan: "..."

Quen rồi.Cuối cùng, Tâm Hướng Vãng Chi thắng với 17 điểm, khi giao diện biến mất, hệ thống nhảy ra một thông báo.[[Đoàn] Người chơi Tâm Hướng Vãng Chi hăng hái làm việc nghĩa, rút đao giúp đỡ, cứu được Liễu Cô Nương khỏi tay Nhị Công Tử.

Để tỏ lòng cảm ơn, Liễu Cô Nương đã tặng [Hoa Sen Cửu Phạn] quý giá cho Tâm Hướng Vãng Chi.]Cảnh Hoan ganh tỵ lắm, sao acc của Tâm Hướng Vãng Chi may mắn quá vậy?

Chỉ đánh cái phó bản thôi mà cũng rớt được nhẫn tím?Cậu mở xem thuộc tính nhẫn, không nhịn được mắng "Mẹ".Trị liệu +18, sức chịu đựng +17, trạng thái đi kèm còn tốt nữa – Có tỷ lệ tăng gấp đôi lượng trị liệu trong chiến đấu.

Tuy tỷ lệ rất thấp, nhưng một trận PK mà tăng gấp đôi được một lần đã đủ rồi.Là một món trang bị cực hoàn hảo của Phổ Đà Sơn.[Đoàn] Yêu là Chia Cậu Ăn: ... (chanh chua)[Đoàn] Tiểu Điềm Cảnh: (chanh chua) (chanh chua)[Đoàn] OTP JohnJae: Người có tiền sẽ càng giàu hơn.[Đoàn] Lộ Điều Điều: Ông chủ, chia lợi tức đi, mau lên nào.[Đoàn] Tâm Hướng Vãng Chi: Ừ.Theo quy định trước nay, Hướng Hoài Chi sẽ chia lợi tức mỗi người bảy vàng.[Đoàn] Xuân Tiếu: Tâm Hướng Vãng Chi, cậu ra giá cho chiếc nhẫn này đi.Xuân Tiếu là Phổ Đà Sơn, cô vừa thấy trang bị đã muốn mua rồi.[Đoàn] Tâm Hướng Vãng Chi: Không bán.[Đoàn] Xuân Tiếu: Tại sao?

Cậu đâu dùng được.[Đoàn] Tâm Hướng Vãng Chi: Dùng được.[Đoàn] Xuân Tiếu: ...

Ừ, vậy khi nào cậu muốn bán thì liên hệ tôi.Ban đầu Cảnh Hoan cũng định mua lại chiếc nhẫn của Tâm Hướng Vãng Chi, tuy nhẫn này thích hợp với Phổ Đà Sơn hơn, nhưng Hồ Tiên Động cũng dùng được.Sau khi thấy đoạn đối thoại trên, cậu bỏ luôn suy nghĩ đó.Đoàn phó bản được giải tán, Cảnh Hoan treo acc bày sạp ở thành chính, sau đó mở khu giao dịch ra thong thả xem trang bị.Thật ra cậu thích đánh Đấu Trường lắm, vả lại không mua trang bị tốt chút thì làm chuyện gì cũng bất tiện.Tiếc rằng trang bị tốt trong khu giao dịch đắt quá, cái rẻ thì rác rưởi, cậu lật xem cả buổi trời, cuối cùng chẳng thu hoạch được gì.Bất giờ, khung đối thoại trong Cửu Hiệp nhấp nháy.[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Có đó không?[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Đang bày sạp ở thành chính 0.0[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Tọa độ.[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: 10.11, sao vậy anh?Hướng Hoài Chi chạy đến tọa độ 10.11 ở thành chính, quả nhiên thấy một Tiểu Tiên Hồ đang ngồi dưới đất, trên đầu là một bảng hiệu to tướng.[Bán phá giá đây hết tiền ăn rồi]Anh rời mắt về, ngón tay động đậy, ném Hoa Sen Cửu Phạn trên người sang.Ban nãy anh đến kho lấy một ít hàng tồn lúc đánh phó bản, khảm đá cấp năm cho món này, cuối cùng cũng miễn cưỡng dùng được.Cảnh Hoan thấy đồ đối phương ném sang thì sửng sốt, sau đó mới nhớ để gõ chữ.[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: (ngạc nhiên) (chớp mắt)[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: ...

Ném nhầm rồi sao?[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Không.[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Ồ ồ, bao nhiêu tiền thế, em chuyển cho anh.[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Không cần đâu, cậu trang bị vào để làm nhiệm vụ, đánh Đấu Trường cũng được.[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: ?[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: (gào thét) Anh ơi[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Chẳng lẽ anh tặng em saoHướng Hoài Chi nhanh tay gõ chữ trả lời.[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Tín vật định tình?![Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Ừ.Hai tin nhắn xếp theo thứ tự cùng xuất hiện trên khung đối thoại.Hướng Hoài Chi: "..."

Một câu chia làm ba lần gửi là tật xấu gì đây?[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: !![Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Cảm ơn anh nha!!![Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Em sẽ thật thật thật quý trọng nó!

Em đập nó lên đá 15 luôn!

Không để độ bền của nó rớt xuống 300 điểm đâu!

Tối cũng ôm nó ngủ nữa!!

QAQ[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: (xoay vòng) (dập đầu) (hôn) (hôn gió)Hướng Hoài Chi hoa cả mắt bởi những biểu tượng cảm xúc này.[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Không phải tín vật định tình, có điều kiện.[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Anh nói đi![Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi:

Sau này gửi biểu tượng cảm xúc với tôi, một lần không được quá ba cái.[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Thôi được (hôn)[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: (hôn) Cũng không được gửi cái này.[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: ...[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Ờ QAQ
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 21


Chương 021: Cậu chưa tỉnh ngủ à?Cảnh Hoan nhìn chiếc nhẫn mới nhận thêm vài lần, chiếc nhẫn này có thuộc tính tốt, bán bừa cũng được giá cao, xem như món quà lớn rồi.Cậu không thích lấy không đồ của người khác, vốn định trả tiền, nhưng lại nghĩ, mục đích cậu chơi game này là gì chứ?Chẳng phải để lừa gạt Tâm Hướng Vãng Chi sao?Chỉ gạt tình cảm thôi thì chẳng ý nghĩa, cậu còn phải gạt tài sản nữa!

Cậu phải khiến tên đàn ông khốn nạn này mất tất cả!

Hối hận suốt đời!

Trọn kiếp không dám dụ dỗ con gái trên mạng nữa!!Cậu cài đặt khóa vật phẩm lên nhẫn, trang bị vào người, hình tượng nhân vật trong game bỗng chốc có thêm một chiếc nhẫn hoa sen màu lam nhạt lấp lánh ánh sáng, cũng đẹp lắm.Đây cũng là một trong những điểm đặc sắc của Cửu Hiệp, khi mặc bất cứ món trang bị nào cũng sẽ có thực thể tương ứng, cũng để tiện cho nhu cầu giả ngầu của những người chơi.Cảnh Hoan nhìn nhân vật của mình cả buổi trời, chợt nhớ ra acc này có khá nhiều ngoại trang.Thật ra điểm nổi bật nhất của acc là ngoại trang, có tất cả những ngoại trang bản giới hạn của Cửu Hiệp, toàn là loại trang phục cực phẩm khóa, không bị mất như kỹ năng, tu vi.

Thế nên lúc bán acc cũng có thứ để hét giá, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất mà cậu chọn mua acc này.Cậu mở tủ đồ ra, thay một chiếc váy ngắn màu lam.Cậu nhìn nhân vật trong game, tặc lưỡi lắc đầu.Đại nữ mạnh mẽ đáng yêu như thế, ai gặp mà không muốn có một mối tình mạng đậm sâu chứ?Cậu thuận tay chụp ảnh nhân vật của mình, cắt đi ID trong game rồi đăng vào nhóm thảo luận phòng ký túc xá.Tiểu Cảnh Nè: [Ảnh]Lục Văn Hạo: ...

Tôi phải xem đi xem lại tên group.

Mà cậu đang làm gì vậy?Tiểu Cảnh Nè: Ờ, lướt xem trang khoảnh khắc bạn bè nhìn thấy, đẹp không?Lục Văn Hạo mở ảnh ra nhìn vài lần, lẩm bẩm: "Bộ đồ này quê mùa quá, cái váy bản giới hạn xấu xí nhất..."

Lục Văn Hạo: Đây là ai?Tiểu Cảnh Nè: Cậu hỏi nhiều vậy làm gì?Tiểu Cảnh Nè: Nữ thần hồi tôi còn chơi Cửu Hiệp, đẹp gái không?Lục Văn Hạo: Thướt tha duyên dáng, tiên nữ hạ phàm, nghiêng nước nghiêng thành luôn.Cảnh Hoan hài lòng lắm, thế là gửi biểu tượng bật ngón cái.Cậu lo trò chuyện nên khung đối thoại của WeChat đã chắn trước cửa sổ game, không hề nhận ra có vài người quen đang đứng cạnh nhân vật của mình.Bọn Tiên Manh Manh làm nhiệm vụ nên đi ngang qua, thấy Tiểu Điềm Cảnh, cô lập tức dừng bước.Mấy cô gái trong đội cô cũng nhìn thấy ngay.[Đội] Kỷ Tiểu Niên: Xui xẻo thật, sao làm gì cũng gặp cô ta vậy!

Bộ đồ cô ta mặc xấu quá! (ọe)[Đội] Kỷ Tiểu Niên: Khoan đã, các cậu nhìn tay cô ta kìa, đó có phải Hoa Sen Cửu Phạn không??

Chẳng lẽ...Trong game, khi người chơi nhận được vật phẩm giá trị cao trong lúc làm nhiệm vụ đều sẽ thông báo lên kênh thế giới, nên trước đó những người chơi đang online đều biết Tâm Hướng Vãng Chi có một chiếc nhẫn tím trong lúc làm hoạt động.[Đội] Yêu là Chia Cậu Ăn: Cũng được, tuy không đẹp lắm, nhưng dù sao cái váy này cũng là bản giới hạn.[Đội] Yêu là Chia Cậu Ăn: Làm nhiệm vụ thôi, không kịp mất.[Đội] Kỷ Tiểu Niên: Sao, khó chịu bọn này nói bạn bè cậu à?[Đội] Yêu là Chia Cậu Ăn: ...

Ý gì?[Đội] Tiên Manh Manh: Chẳng phải ban nãy cậu đánh phó bản chung với cô ta sao?[Đội] Kỷ Tiểu Niên: Đúng vậy, lúc trước cũng thế, đã nói sẽ cùng cho cô ta chết mà sau thì sợ, để một mình tôi làm kẻ ác.Hai chàng trai khác trong đội ngại xen mồm vào chuyện này, thế là giả vờ treo máy.Yêu là Chia Cậu Ăn hiểu ra, thảo nào dạo này hai người cứ cố tình phớt lờ cô, cũng không còn ai nói chuyện trong nhóm trò chuyện nữa.[Đội] Yêu là Chia Cậu Ăn: Tôi chỉ cảm thấy chúng ta không nên phá hỏng trải nghiệm chơi game của người khác khi chưa xác nhận rõ.[Đội] Kỷ Tiểu Niên: Chẳng phải ban đầu cậu là người ghét cô ta nhất à?[Đội] Yêu là Chia Cậu Ăn: Đúng, tôi ghét cô ấy giả vờ õng ẹo, nhưng cô ấy cũng không làm gì tôi, không làm gì có hại, còn cứu tôi trong phó bản nữa, mà tôi thấy mình làm sai nên xin lỗi cô ấy, chuyện này có vấn đề gì sao?[Đội] Kỷ Tiểu Niên: Ý cậu là tôi có vấn đề?[Đội] Yêu là Chia Cậu Ăn: ...

Tôi không có ý này.[Đội] Kỷ Tiểu Niên: Vậy cậu cảm thấy cô ta giả vờ õng ẹo với chồng của Tiên Tiên là không có vấn đề?

Cô ta làm vậy nghĩa là đang dụ dỗ người khác, là tuesday![Đội] Yêu là Chia Cậu Ăn: Tôi cảm thấy quá lắm thì Tâm Hướng Vãng Chi cũng chỉ là bạn trai cũ của Tiên Tiên thôi.[Đội] Tiên Manh Manh: Được rồi, nói đủ chưa?[Đội] Tiên Manh Manh: Ý là cậu đứng về phía Tiểu Điềm Cảnh, không đứng về phía tôi phải không?[Đội] Yêu là Chia Cậu Ăn: Tôi nói đứng về phía Tiểu Điềm Cảnh khi nào, chẳng phải tôi luôn nói đỡ cho cậu à?

Lúc trước cậu lên diễn đàn đăng bài về Tâm Hướng Vãng Chi, tôi còn dùng acc chính để giúp cậu mắng mấy mươi bình luận.[Đội] Tiên Manh Manh: Vậy tôi cảm ơn cậu đã từng giúp tôi.[Đội] Tiên Manh Manh: Nhưng có chuyện tôi cần nói rõ với cậu, xưa nay tôi chưa từng chia tay với Tâm Hướng Vãng Chi, bọn tôi chỉ cãi nhau thôi, anh ấy không chịu dỗ tôi, tôi nhất thời nông nỗi nên mới dùng dư luận để ép anh ấy chứ không phải kết thúc thật.

Nên Tiểu Điềm Cảnh chính là tuesday đi dụ dỗ chồng người ta, hiểu chưa?...Cảnh Hoan trò chuyện trong nhóm thêm một lúc, sau khi nhờ Cao Tự Tường giữ chỗ trên lớp giúp cậu vào ngày mai, bèn tắt WeChat đi.Cậu nhìn đồ mà mình bày trên sạp, chẳng bán được cái nào, lẩm bẩm: "Buôn bán ế ẩm quá..."

Cậu không thiếu tiền, mà do trên người acc này có quá nhiều đồ đạc dư thừa không cần sử dụng, tuy chẳng đáng bao nhiêu, nhưng vứt đi cũng tiếc, nên mỗi khi rảnh rỗi cậu sẽ bày sạp bán.Đang định dọn sạp thì thấy một bé loli mặc váy hồng cực kỳ quen mắt đứng bên cạnh.Loli nọ không bày sạp, cũng chẳng động đậy, Cảnh Hoan nghĩ ngợi rồi gõ bàn phím.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: 0.0 Ồ.[Cận] Yêu là Chia Cậu Ăn: ...

Hóa ra cậu không treo máy.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Vừa về, cậu đang chờ tôi à? (thắc mắc)[Cận] Yêu là Chia Cậu Ăn: À không phải, cãi nhau với bạn bè nên đứng ngơ ra thôi.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Cãi nhau không tốt đâu (lắc đầu)...

Tôi vì ai mới cãi nhau hả.Yêu là Chia Cậu Ăn nhìn biểu tượng cảm xúc cuối câu, nhưng cũng chẳng tức giận nổi.[Cận] Yêu là Chia Cậu Ăn: Đúng rồi, nhẫn của cậu ở đâu ra thế?[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: À![Cận] Tiểu Điềm Cảnh: (thẹn thùng) (chớp mắt) Ghét quá~ Chẳng phải cậu biết rồi à?[Cận] Yêu là Chia Cậu Ăn: ...

Cậu mua bao nhiêu tiền?[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: (kéo phẹc-mơ-tuya) Của anh tặng tôi đó, không phải mua.Yêu là Chia Cậu Ăn nhíu mày gõ phím, muốn hỏi cô ấy có biết chuyện của Tâm Hướng Vãng Chi và Tiên Manh Manh không.Nhưng gõ được một nửa thì xóa.Thôi, nói lời này trên kênh cận thì không hay lắm, vả lại bây giờ tâm trạng cô không vui, cũng chẳng hơi đâu mà hỏi thăm chuyện người khác.[Cận] Yêu là Chia Cậu Ăn: Ừ ừ, tôi làm nhiệm vụ đây, lần sau rảnh tám tiếp nhé.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Được, chúc cậu và bạn làm hòa sớm nha (vẫy tay).Một tuần mới, trên bảng thông báo của ký túc xá nam có dán một tờ "Danh sách vi phạm" mới nhất, phòng 312 được vinh dự đứng đầu bảng, nguyên nhân phía sau là: "Mang nồi vào phòng nấu lẩu, nói mãi không sửa, thật đáng ghét!"

Hai chữ "đáng ghét" còn được tô đậm lên, có thể thấy dì quản lý ký túc xá đã tức giận nhường nào.Lúc Lộ Hàng nói chuyện này với Hướng Hoài Chi, việc đầu tiên Hướng Hoài Chi nhớ đến đó là chàng trai mà anh gặp ở cầu thang hôm ấy.Nếu anh nhớ không nhầm, hình như lúc đó đối phương nói mình ở phòng 312 nhỉ?"

Cậu có đang nghe không thế anh Hướng."

Lộ Hàng thấy anh im lặng, bèn hỏi lại."

Cút."

Hướng Hoài Chi đáp: "Gọi ai là anh?"

"Ồ, Tiểu Điềm Cảnh gọi được mà tôi không được, tôi hiểu rồi."

Lộ Hàng nói: "Hướng Hướng, hai ta cũng mua nồi về phòng nấu lẩu ăn nhé, thấy sao?"

Hướng Hoài Chi: "Sao, muốn cạnh tranh vị trí trong tim của dì quản lý với phòng 312 à?"

"Thì ra cậu vẫn đang nghe."

Lộ Hàng bật cười: "Hai đàn em đó cũng thảm lắm, nghe nói bị phạt tiền, nồi cũng bị tịch thu, không để lại thức ăn bên trong luôn."

Lại bị tịch thu à?Hướng Hoài Chi hỏi: "Cậu quen họ?"

Lộ Hàng: "Quen chứ, nhưng không thân.

Họ cũng chơi Cửu Hiệp, lần trước có gặp trong buổi offline game, đều rất mạnh, tiếc là khác server với chúng ta."

Hướng Hoài Chi vừa đăng nhập game vừa nghe cậu ta lèm bèm, vừa vào thế giới Cửu Hiệp, tin nhắn bạn bè góc phải bên dưới màn hình đã nhấp nháy.Không phải lời nhắn, mà là đối phương đang chờ anh lên.[Bạn Bè] Tiên Manh Manh: Anh Hướng, nhẫn của Tiểu Điềm Cảnh là anh tặng cho cô ta à.[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Ừ."

Này, sao cô ấy còn tìm cậu nữa, còn gọi cậu là anh..."

Lộ Hàng nói được một nửa thì khựng lại: "Khoan, cậu tặng chiếc nhẫn tím đó cho Tiểu Điềm Cảnh rồi á?

Mẹ, hào phóng quá đó Hướng Hướng!

Cậu có ý với Tiểu Điềm Cảnh phải không?"

Hướng Hoài Chi: "Không phải."

"Tôi không tin."

Lộ Hàng nói: "Ai lại vô duyên vô cớ đi tặng tiền cho người khác chứ?"

"Tôi lấy cũng không dùng được."

"Thế cũng có thể bán lấy tiền mà, cứ treo trên khu giao dịch thôi, chắc chắn chưa được vài phút đã xong."

Hướng Hoài Chi vẫn điềm nhiên: "Chút tiền, lười treo, rút tiền mặt phiền."

"Vâng, chỉ cần động đậy ngón tay nhập số thẻ ngân hàng với mật khẩu thôi cũng làm ngài đây mệt chết nhỉ."

Lộ Hàng bảo: "Mau lên, cô ấy trả lời rồi kìa, xem cô ấy nói gì."[Bạn Bè] Tiên Manh Manh: Chuyện giữa chúng ta vẫn chưa rõ ràng, anh đã giữ quan hệ lung tung với người khác, làm vậy có ổn không? (ấm ức)[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Nói rõ lắm rồi.[Bạn Bè] Tiên Manh Manh: ...

Được, anh nói dạo trước không phải anh vào acc này, em tin.

Nhưng anh cũng từng nói chấp nhận bồi thường cho em, đúng không?"

Gì?

Bồi thường cô ấy gì nữa?

Chuyện này liên quan quái gì đến cậu?"

Lộ Hàng chẳng tài nào hiểu nổi."

Dù sao cũng là chuyện xảy ra với acc của tôi."

Hướng Hoài Chi đáp giọng lạnh nhạt.[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Ừ, nói đi.Đối diện trả lời rất nhanh như đã chuẩn bị từ trước rồi vậy, chẳng chút do dự nào.[Bạn Bè] Tiên Manh Manh: Chúng ta kết hôn.Hướng Hoài Chi chầm chậm gõ dấu ?[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Cậu chưa tỉnh ngủ à?
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 22


Chương 022: Anh vô tình lắmTiên Manh Manh không cam lòng chút nào.Cô chơi server này trọn năm năm, cũng dõi theo Tâm Hướng Vãng Chi năm năm, ngay từ khi vừa mở server anh đã đứng trên đỉnh chóp vạn người rồi, lúc nào cũng có tên trên bảng xếp hạng, chẳng tài nào với tới được.Có cô gái nào không ảo tưởng sẽ được ở bên một chàng trai nổi bật thế chứ?Nên khi Tâm Hướng Vãng Chi để lộ sự dịu dàng, cô hoàn toàn không hề phản kháng mà đã nhắm mắt đâm đầu vào.Gặp mặt Tâm Hướng Vãng Chi ngoài đời, ngoại hình của đối phương không hợp ý cô, thậm chí còn khiến cô thấy hơi phản cảm, nhưng cô vẫn cam lòng móc tiền túi ra cho anh ấy, trước khi tạm biệt, cô còn ngả vào lòng người đàn ông đó, ép đối phương hứa khi về phải cưới cô.Đôi khi thậm chí cả Tiên Manh Manh cũng chẳng rõ rốt cuộc thì mình thích con người thật phía sau acc Tâm Hướng Vãng Chi này, hay chỉ thích nhân vật trong game giả tưởng thôi.Điều cô không ngờ đó là hai người vừa tạm biệt nhau, thậm chí cô còn chưa xuống máy bay đã bị đối phương chặn WeChat, cô chất vấn Tâm Hướng Vãng Chi trong game, đối phương trả lời cô một cách lạnh lùng rằng mấy tháng trước anh thuê người khác vào acc làm nhiệm vụ giúp, không phải bản thân anh.Mấy tháng bên nhau như hình với bóng chợt trở thành một trò cười, Tâm Hướng Vãng Chi sẽ không cưới cô, thậm chí còn chẳng xuất hiện trong cùng một đội với cô nữa.Và điều khiến cô không tài nào chịu nổi nữa là bên cạnh Tâm Hướng Vãng Chi có người con gái khác, đầu tiên là Nhiễm Tâm, sau đó là Tiểu Điềm Cảnh.

Cô ả Tiểu Hồ Tiên đó cứ ngày bám sau mông Tâm Hướng Vãng Chi, họ kề vai đánh Đấu Trường, đánh phó bản, thậm chí Tâm Hướng Vãng Chi còn tặng đồ tím cho cô ta...Cô hít thật sâu, gõ chữ.[Bạn Bè] Tiên Manh Manh: Tất nhiên em đã tỉnh ngủ rồi, anh nghe em nói hết đã.[Bạn Bè] Tiên Manh Manh: Chỉ kết hôn thôi, không phải ở bên nhau, em chỉ muốn một danh hiệu vợ chồng."

Tôi nhận ra cô gái này kỳ lạ lắm, nếu người khác bị lừa, chẳng phải phản ứng đầu tiên là đi tìm tên lừa đảo à?

Sao cô ấy cứ bám riết lấy cậu vậy?"

Lộ Hàng cạn lời: "Vả lại rõ ràng acc cậu trong mấy tháng trước rất lạ mà?

Bây giờ cậu đăng loa làm rõ, tôi đảm bảo người trong server đều sẽ tin cậu thôi."

Đây là thật, Hướng Hoài Chi chơi server này lâu thế rồi, ấn tượng của những người chơi khác về anh là thực lực, khiêm tốn, giàu có.

Ngoài mua đồ ra, acc Tâm Hướng Vãng Chi gần như không xuất hiện trên kênh thế giới và kênh loa.Lúc chuyện vừa bị vỡ lỡ, rất nhiều bạn bè đã hỏi anh có phải bị hack acc hay không.Hướng Hoài Chi không lên tiếng mà chỉ im lặng, nhưng làm thế lại như đang thừa nhận biệt danh đàn ông khốn nạn.Hướng Hoài Chi: "Không cần thiết."

Để người trong server biết cô ấy và một cô gái khác bị người cày acc thuê lừa gạt thì không hay lắm.Vả lại chuyện này không ảnh hưởng trái chiều gì đến anh, ít ra đến bây giờ, thậm chí anh còn tránh được rất nhiều phiền phức nhờ nó.Chẳng có gì không tốt cả.[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Bồi thường mà tôi nói là bồi thường tiền vé máy bay và khách sạn lúc trước cô đã ra.[Bạn Bè] Tiên Manh Manh: Em chỉ muốn một danh hiệu thôi, vậy cũng không được sao?[Bạn Bè] Tiên Manh Manh: Anh ở thành phố nào, chúng ta gặp mặt nói chuyện được không?Lộ Hàng ngạc nhiên: "Cô gái này điên rồi à?

Hai người nói chuyện với nhau được bao lâu đâu, đã hẹn cậu ra gặp mặt?"[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Không cần những bồi thường đó thì khỏi nói nữa.[Bạn Bè] Tiên Manh Manh: Được, vậy em muốn vật bồi thường khác, đạo cụ trong game, ok không?[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Nói đi.[Bạn Bè] Tiên Manh Manh: Em muốn Hoa Sen Cửu Phạn, cái mà anh đã tặng cho Tiểu Điềm Cảnh.Hướng Hoài Chi chỉ nhìn lướt qua rồi tắt khung đối thoại.Lộ Hàng: "Hê, thú vị đây, đang gây xích mích giữa cậu và Tiểu Điềm Cảnh à?

Lộ Điều Điều tôi là người đầu tiên không đồng ý!

Hướng Hướng, ngoài tiền khách sạn và vé máy bay, cậu đừng cho gì khác nữa, mau xóa cô ấy đi cho xong chuyện."

Hướng Hoài Chi liếc sang: "Hình như cậu thích Tiểu Điềm Cảnh lắm nhỉ?"

"Cũng không phải, tôi chỉ thấy con người cô ấy rất thú vị, mỗi ngày nghe cô ấy nói chuyện thôi cũng vui chết được."

Lộ Hàng nói.Hướng Hoài Chi gật đầu: "Vậy cậu theo đuổi cô ấy đi, để ngày nào cô ấy cũng nói chuyện với cậu."

"Được thôi, chờ cô ấy vào, cậu bảo cô ấy theo đuổi tôi đi, chắc chắn cô ấy sẽ nghe lời cậu, lúc đó tôi đảm bảo sẽ chăm sóc cô ấy như người anh cả luôn."

"Cút, đàng hoàng chút đi."

Hướng Hoài Chi liếc cậu ta: "Cậu còn muốn đứng sau lưng tôi bao lâu nữa?

Nghiện nhìn lén màn hình rồi à?"

"Xì...

được rồi được rồi, tôi đi."

Hướng Hoài Chi cưỡi ngựa ra bản đồ dã ngoại tìm nguyên liệu, vô tình liếc sang thì thấy thông báo của hệ thống.[Bạn bè Tiểu Điềm Cảnh lên mạng.]Mấy giây sau, tin nhắn bạn bè nhấp nháy.[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: (tung hoa)[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: ?[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Anh ơi, hôm nay đánh phó bản không?[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Ừ, xong nhiệm vụ ngày.[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Vâng thưa anh, anh làm xong rồi thì gọi em nhé, em sẽ đến ngay #^0^#Làm nhiệm vụ ngày rất nhanh, Lộ Hàng lập nhóm phó bản ngày."

Tiểu Cảnh Cảnh."

Vào phó bản, Lộ Hàng thấy ngoại trang trên người cô ấy, thế là không nhịn được mở mic lải nhải: "Đổi bộ khác đi."

Cảnh Hoan hỏi: "Tại sao?"

"Xấu quá."

Cảnh Hoan nhíu mày, nhìn không ra xấu chỗ nào: "Đâu có xấu?

Cực hợp với chiếc nhẫn anh ấy tặng luôn!"

Lộ Hàng: "Chậc chậc, nhắc đến chiếc nhẫn, ban nãy..."

Hướng Hoài Chi cắt ngang anh ta, rời đội lập đội khác: "Lát tôi đi lấy Pháp Bảo."

"Được."

Lộ Hàng thức thời ngậm miệng: "Tiểu Cảnh Cảnh, cậu đi với cậu ấy à?"

Phó bản này có một giai đoạn cần hai người đi nhặt Pháp Bảo, không khó gì, chỉ cần chiến đấu thôi.Lộ Hàng chưa nói xong, Cảnh Hoan đã mau chóng rời đội đi với Hướng Hoài Chi, hai người lần lượt ra ngoài."

Anh ơi."

Cảnh Hoan đăng chiếc nhẫn lên kênh đội như đang dâng vật quý: "Anh xem nè, em đã đập đá bảy lên nhẫn rồi đó!"

Hướng Hoài Chi mở ra xem, đúng thật là vậy.Một viên đá bảy tận mấy trăm vàng, anh do dự một lát rồi nói: "Cậu không đánh PVP, không cần đập đá cao như vậy."

"Cũng đâu có cao, lúc trước em đã hứa với anh sẽ đập nó lên mười lăm mà."

Đá mười lăm càng đắt hơn, Hướng Hoài Chi nói: "Tôi không yêu cầu cậu đập đá cao như vậy, đây là đồ của cậu, cậu muốn đập nó lên cấp bao nhiêu cũng được."

Sau đó anh lại hỏi: "Đập đá rồi cậu còn tiền ăn à?"

Cảnh Hoan vừa định trả lời thì sửng sốt, khoan, tại sao cậu lại không có tiền ăn?Nói dối nhiều quá nên bỗng chốc không phản ứng kịp, một lúc sau mới mở miệng, ngập ngừng hỏi: "...

Hả?"

"Cậu là học sinh phải không."

Hướng Hoài Chi nói: "Chẳng phải nói một tuần chỉ có 200 tệ tiền ăn vặt thôi à?"

Cảnh Hoan vô thức cắn ngón cái....

Đây là chuyện cậu bịa hồi ngày tháng năm nào vậy?Sợ đối phương nghi ngờ, cậu khẽ giọng: "Đúng, đúng là vậy...

Sao anh biết?"

"Cậu từng nói hồi bị đuổi giết."

Hướng Hoài Chi đáp: "Cậu là học sinh cấp ba à?"

Bấy giờ Cảnh Hoan mới nhớ chắc là hồi bị Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát đuổi giết, vì thu hút sự chú ý của Tâm Hướng Vãng Chi nên cậu thuận miệng bịa ra....

Đầu óc tên này ghê gớm vậy, chỉ một câu thôi mà nhớ đến giờ luôn?"

Không phải, em học đại học rồi."

Theo thời gian vào game của cậu thì dù muốn nói mình nhỏ hơn đi nữa cũng khó lắm, Cảnh Hoan suy nghĩ cực nhanh, chỉ khoảng mười giây đã bịa ra một câu chuyện không chút sơ hở.Thế là cậu khụt khịt mũi, giọng nghẹn ngào: "Là thế này nè anh, thật ra bố mẹ em ly hôn lâu rồi, mà mỗi người đều có con riêng của mình.

Với họ, em chỉ là một tồn tại dư thừa...

Tháng trước em vừa cãi nhau với họ nên không xin tiền họ nữa, vả lại số tiền dành dụm trước đó cũng bị em rút ra mua acc rồi, bây giờ chỉ có thể dựa vào tiền làm thêm để sống qua ngày thôi, vì em còn là sinh viên nên lương thấp lắm, còn chi tiêu ăn ở nữa, một tuần chỉ tiết kiệm được khoảng 200 tệ..."

Cảnh Hoan không nỡ nói tiếp.Trời ơi, sao cậu thảm quá thế này?!

Đúng là khiến người nghe đau lòng, người nhìn rơi lệ mà.Có chàng trai nào mà không yêu không quan tâm một cô gái đáng thương không nơi nương tựa như thế chứ!!Quả nhiên, bên kia nghe xong thì im lặng.Cảnh Hoan vẫn gượng cười rất đỗi kiên cường: "Không sao đâu anh, anh đừng lo cho em, em sẽ cố gắng dựa vào chính đôi tay của mình để mở ra một cuộc đời mới tốt đẹp hơn...

Vả lại ông chủ ở chỗ làm thêm cũng tốt với em lắm, thường tặng mì gói cho em..."

"Cậu làm vậy là không đúng."

"Thỉnh thoảng còn tặng xúc xích cho em nữa... hả?"

Cảnh Hoan sửng sốt."

Rõ ràng đã túng thiếu đến vậy rồi mà cậu còn tiêu mấy trăm nghìn để chơi game, nghiện nặng quá."

Hướng Hoài Chi nói giọng lạnh nhạt.Cảnh Hoan cạn lời: "Em..."

"Nếu cậu thật sự muốn trở nên xuất sắc hơn, thì nên dành thời gian đọc sách chứ đừng phí hoài trong game."

Hướng Hoài Chi nghĩ ngợi: "Mỗi ngày chơi game ba tiếng là đủ."

"Không..."

"Ba tiếng, đủ cho cậu làm nhiệm vụ ngày đánh phó bản rồi."

"..."

"Từ bảy giờ đến mười giờ tối?"

Đồ đàn ông khốn nạn, anh vô tình lắm."

Em... cũng không cần phải mở ra cuộc đời mới cho lắm."

Cảnh Hoan vẫn giữ nụ cười, nói rõ từng câu chữ: "Được sống vui vẻ là em cũng mãn nguyện rồi."

Giao Pháp Bảo xong, họ nhanh chóng về đội đánh boss.Vừa vào chiến đấu, một cái loa đã nhảy ra.[Loa] Tiên Manh Manh: Tìm một bang.

Tôi là Phổ Đà Sơn, kỹ năng tu vi đã đầy, thao tác cũng tạm, bang nào có thể cho một vị trí quản lý thì nhắn riêng cho tôi.Cảnh Hoan sửng sốt, nếu cậu nhớ không nhầm, hình như Tiên Manh Manh là người của Nhàn Nhân Các nhỉ?Cậu nhấp chuột phải xem thông tin đối phương, chẳng biết mục bang đã trống không từ lúc nào.[Đội] Lộ Điều Điều: Ăn Ăn này, sao bạn thân của cậu rời bang vậy?[Đội] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Không biết nữa, chắc vì Tương Tương đã cắt chức đường chủ của cậu ấy.[Đội] Lộ Điều Điều: Hay.

Thật ra tôi thắc mắc lắm, tuy con người Tương Tư Không Màng khá tùy ý, nhưng Xuân Tiếu rất lý trí, sao lại để Tiên Manh Manh làm đường chủ chứ?Do lúc trước Tiên Manh Manh nói với Tương Tư Không Màng là mình sẽ lôi kéo Tâm Hướng Vãng Chi vào bang, nên cần một vị trí mời được.Thực lực và danh tiếng của Tâm Hướng Vãng Chi rõ rành rành ra đấy, bang nào không mong anh vào đâu?

Dù là Nhàn Nhân Các thì trước khi xảy ra sự kiện "tên đàn ông khốn nạn", họ cũng muốn nâng kiệu mời anh vào kia kìa.Đây chẳng phải bí mật gì, nhưng người trong cuộc ở đây, Yêu Là Chia Cậu Ăn cũng ngại nói thẳng.[Đội] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Chuyện này tôi cũng không rõ lắm (kéo phẹc-mơ-tuya)Tiên Manh Manh là một nữ streamer, hằng ngày có tận mấy trăm nghìn khán giả xem live stream của cô, tuy trong số những khán giả này có nhiều người được mua đến tăng lượt xem, nhưng cô cũng có danh tiếng, thế nên chiếc loa vừa đăng lên, kênh thế giới bỗng chốc sôi trào.[Thế Giới] Thích Ăn Tôm Hùm: Sao Tiên Tiên rời bang rồi?

Nhàn Nhân Các tốt lắm mà?[Thế Giới] Hoa Rơi Khẽ Khàng: Tôi nghe nói Tiên Tiên bị giáng khỏi chức đường chủ (ngạc nhiên)[Thế Giới] Tặng Người Áo Cưới Dài Mười Dặm: Tiên Tiên vào bang của anh nè, cho em làm phó bang, +++[Loa] Tiên Manh Manh: Đừng hỏi nguyên nhân nữa, tôi không muốn nhắc đến, vì trông tôi ngốc lắm.

Chỉ có thể nói khác quan điểm khó giao tiếp, mỗi người mỗi ngả thôi.

Muốn bang trong top 15 của server, những người khác không cần nhắn riêng với tôi, cảm ơn.Vốn chẳng có gì, nhưng Tiên Manh Manh nói thế cứ như bị bắt nạt vậy.Cảnh Hoan nhìn mấy cái loa của cô, hơi híp mắt.Trước đây Tiên Manh Manh cũng ỷ vào danh tiếng của mình để bạo lực mạng, ép chị cậu phải bỏ game.

Tuy lúc trước đã làm mất một món trang bị của cô, nhưng cậu vẫn chưa trút giận xong đâu.Cậu rời mắt về, vừa định thêm Huyết Trì cho Tâm Hướng Vãng Chi thì thấy một tin nhắn bắn ra trên màn hình.[Thu Phong thêm bạn vào danh sách bạn bè.][Bạn bè] Thu Phong: Có đó không?[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: ?[Bạn bè] Thu Phong: Tôi nghe nói chuyện lúc trước rồi, lần này tìm cậu là để xin lỗi.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: ...

Hả?[Bạn bè] Thu Phong: Lúc trước hại cậu bị đuổi giết, tôi thật lòng xin lỗi, mấy hôm nay tôi lại bận không lên mạng được, không thì đã ngăn cản tuồng kịch ầm ĩ này rồi.Như có linh cảm mách bảo, Cảnh Hoan mở thông tin đối phương ra xem.Thu Phong, Thuật Sĩ, danh hiệu là "Bạch Hổ đường chủ của Nhàn Nhân Các".[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Anh là...[Bạn bè] Thu Phong: À đúng rồi, quên tự giới thiệu.

Chào cậu, tôi là chồng cũ của acc này, là tên xui xẻo bị lừa lấy hết đồ nè.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: ...

Chào anh, tôi là tên xui xẻo mua trúng acc của vợ cũ anh rồi bị đuổi giết nè.
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 23


Chương 023: Đàn ông càng hư cô ấy càng thíchThấy câu trả lời của cô ấy, Thu Phong bật cười.Xem ra Xuân Tiếu nói đúng, acc này đổi chủ thật rồi, cả giọng điệu khi nói chuyện cũng khác hẳn.[Bạn bè] Thu Phong: Xin lỗi nhé, bạn tôi cũng chỉ trút giận giúp tôi thôi, tức quá mà.[Bạn bè] Thu Phong: Cậu chết bao nhiêu lần, mất bao nhiêu tiền, tôi đền cho cậu.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Thôi, đâu chết gì, còn làm họ ra nhiều tiền đuổi giết tôi nữa kìa.[Bạn bè] Thu Phong: Ha ha, cậu thú vị thật, bị giết đến vậy mà còn nói đùa với tôi được.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Anh cũng thú vị thật, bị gạt sạch mà cũng còn can đảm nói chuyện với acc này.[Bạn bè] Thu Phong: ...

Thôi được.

Đúng là tôi bị gạt nhiều tiền lắm, tất cả ngoại trang số lượng có hạn và mốc nạp của acc này mấy năm qua toàn là tôi mua cho đó.Cảnh Hoan nhìn thấy bóng dáng của Lục Văn Hạo ở chỗ Thu Phong, chợt có hơi đồng cảm.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: (vỗ vai) Không sao, đi một ngày đàng học một sàng khôn, xem như tiền học phí của kẻ lừa đảo đi.Thu Phong sửng sốt, không ngờ người này lại an ủi mình.[Bạn bè] Thu Phong: Ừ, tôi ổn rồi.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Đúng rồi, nếu anh đã bỏ nhiều tiền cho acc này của tôi thì tôi trả một chút giúp cô ta nhé?[Bạn bè] Thu Phong: Hả?[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Acc này của cô ta còn nhiều đồ lắm, kho của tôi không đủ chỗ để, vứt đi thì tiếc quá.

Vừa hay, anh lấy luôn đi....

Xem ra cũng chẳng có thứ gì tốt.[Bạn bè] Thu Phong: Được, cậu đến Cốc Phượng Minh đi.Bấy giờ vừa đánh boss xong, sau khi giải tán đội, đang định bay đi, Cảnh Hoan chợt nghĩ ra một điều.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Không được, anh đến thành chính đi, đó không phải khu an toàn, tôi sợ anh gài bẫy tôi.[Bạn bè] Thu Phong: Ha ha ha, ok.Hình tượng nhân vật của Thu Phong là chàng thư sinh, áo trắng phấp phới, trên tay cầm một chiếc quạt xếp.Thấy bộ đồ của Tiểu Điềm Cảnh, anh càng buồn cười hơn, acc này nhiều ngoại trang như thế mà sao cô ấy lại chọn trúng bộ xấu nhất vậy.Anh chưa kịp gõ phím, vô số dòng chữ vàng đã nhảy ra giữa màn hình.[Tiểu Điềm Cảnh ném cho bạn Bùa Truyền Tống Cao Cấp x3][Tiểu Điềm Cảnh ném cho bạn Đá Mặt Trăng x1][Tiểu Điềm Cảnh ném cho bạn Chìa Khóa Vô Danh x4]...Toàn là mấy thứ lặt vặt khó bán trong sạp.Thu Phong không nén được cười, xem ra chủ acc mới cũng thật thà lắm, xem trọng mấy thứ lặt vặt này như vậy, còn đòi mang ra để "an ủi" anh ta nữa.Đang nghĩ ngợi, góc phải bên dưới màn hình lóe sáng hiệu ứng đặc biệt.Thu Phong nhìn kỹ, hóa ra là ánh sáng từ thần binh, thanh trường kiếm tỏa ánh đen cực kỳ bắt mắt đang bị người khác cầm trong tay.Là Tâm Hướng Vãng Chi.Anh ta rời mắt về, kỳ lạ là mấy dòng chữ vàng bỗng dưng không nhảy nữa.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Anh! (hôn gió)Hướng Hoài Chi dừng chân cố gắng nhớ lại, lần trước anh có cấm biểu tượng cảm xúc này thì không nhỉ?[Cận] Tâm Hướng Vãng Chi: Ừ.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Anh định đi đâu thế? (chớp mắt)[Cận] Tâm Hướng Vãng Chi: Lấy thuốc đánh Đấu Trường.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Ồ, được, anh đi đi.

Anh cố lên nhé. (cổ vũ) (nắm đấm)Hướng Hoài Chi đang định đi, chợt thấy Thu Phong đứng đối diện Tiểu Điềm Cảnh.Nếu anh nhớ không nhầm, hình như Thu Phong này là chồng của Người Đừng Nhíu Mày.[Cận] Tâm Hướng Vãng Chi: Cậu đang làm gì vậy?[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: À, đang vứt rác. (đáng yêu)[Cận] Thu Phong: ...[Cận] Tâm Hướng Vãng Chi: ?[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Người đứng phía trước là người bị chủ acc cũ này gạt nè, đáng thương lắm nên em ném mấy thứ mà chủ acc cũ để lại cho anh ta, nhắc nhở anh ta sau này đừng để bị gạt nữa.[Cận] Thu Phong: ...

Cảm ơn cậu nhé.Hướng Hoài Chi nhíu mày, khẽ giọng cười.Cô bé này cũng giỏi làm tổn thương người ta thật.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Anh đi thong thả nha, pái pai anh (vẫy tay)Thu Phong cảm thấy cô gái này rất thú vị, chờ ném hết đồ, anh ta gõ phím định nói.Nào ngờ chưa kịp gõ xong, Tiểu Điềm Cảnh đã phủi mông bay đi.Không có "đi thong thả" cũng chẳng có "pái pai", cả cái biểu tượng cảm xúc cũng keo kiệt.Thật thà quá đi mất.Anh ta nhét hết đồ trên người vào kho, sau đó gửi tin nhắn cho Xuân Tiếu.[Bạn bè] Thu Phong: Xuân Tiếu, Tiểu Điềm Cảnh và Tâm Hướng Vãng Chi là sao vậy?[Bạn bè] Xuân Tiếu: ...

Sao, cậu cũng bị Tiểu Điềm Cảnh làm chói mù mắt à?[Bạn bè] Thu Phong: Ha ha, là sao?[Bạn bè] Xuân Tiếu: Không có gì, hình như Tiểu Điềm Cảnh đang theo đuổi Tâm Hướng Vãng Chi.[Bạn bè] Thu Phong: Nhìn ra được, nhưng cô ấy điên rồi à?

Theo đuổi ai không chịu, cứ phải theo đuổi Tâm Hướng Vãng Chi?

Chẳng phải cậu ấy là tên đàn ông khốn nạn sao?[Bạn bè] Xuân Tiếu: Ừ trùng hợp ghê, Tiểu Điềm Cảnh lại thích loại này, đàn ông càng hư cô ấy càng thích.[Bạn bè] Thu Phong: ....Cảnh Hoan không biết "sở thích đặc biệt" của mình đã được lan truyền khắp nơi, cậu thức dậy từ sớm, Cao Tự Tường và Lục Văn Hạo mỗi người ngồi một bên lải nhải mãi bên tai cậu, còn nói dai hơn cả ông thầy giảng viên nữa."

Dì ấy tịch thu nồi của chúng ta, còn đòi phạt tiền!"

Lục Văn Hạo tức giận: "Phạt tiền thì thôi, còn dán số phòng của chúng ta lên bảng tin trường, nói phải phê bình chúng ta trước lớp.

Mà cũng lớn hết rồi, sao còn chơi trò này nữa."

"Thì trách cậu đó!"

Cao Tự Tường nói: "Tôi đã bảo cậu ăn nhanh lên, cậu cứ ăn từ từ, bị dì quản lý bắt quả tang vì mấy thức ăn còn thừa trong nồi, không phạt cậu phạt ai?"

"Nói cứ như chỉ mỗi mình tôi ăn vậy, cậu cũng chỉ ăn nhanh hơn một chút thôi, vậy mà cũng đổ thừa tôi á?"

Cảnh Hoan ngáp một cái: "Tôi buồn ngủ chết mất, đừng lèm bèm bên tai tôi được không?

Cho tôi yên tĩnh chút, xem như tôi cầu xin hai anh em các cậu."

"Ai là anh em với cậu ta?

Cậu không biết đó thôi, hôm qua bọn này đã chiến đấu ba trăm hiệp trong phòng đấy!"

Lục Văn Hạo khoanh tay hỏi: "Mà khoan, đêm qua cậu làm gì?

Tiết học chín giờ cũng buồn ngủ à?"

Hôm qua cậu làm nhiệm vụ tìm nguyên liệu rèn đến tận nửa đêm, vùi đầu giày vò hai tiếng mà chẳng ra được gì.Trong Cửu Hiệp, muốn rèn vũ khí trang bị thì phải có nguyên liệu rèn tương ứng, sách rèn thì có thể mua ở chỗ người chơi, nhưng có một vài nguyên liệu lặt vặt chỉ lấy được trong lúc làm nhiệm vụ thôi, thiết lập tệ hại này đúng là làm khó bàn tay đen đủi của cậu rồi.Cậu ngửa người ra sau, nhắm mắt: "Không làm gì cả, xem phim muộn quá."

Lục Văn Hạo "ồ" dài: "Sao, có bộ nào muốn chia sẻ với anh em không?"

"Bớt nói chuyện buồn nôn đi, tôi xem phim đàng hoàng."

"Này Hoan Hoan."

Lục Văn Hạo lướt nhóm WeChat: "Phòng 313 lại hẹn chơi bóng với chúng ta kìa, thấy sao, đi không?"

Cảnh Hoan mở mắt: "Khi nào?"

"Hôm nay luôn, bốn giờ chiều, đúng lúc chúng ta tan tiết, sân bóng rổ dưới lầu nhé."

Cảnh Hoan nghĩ ngợi, hình như lâu rồi cậu không vận động, nhất là gần đây cứ ngồi trước máy tính mãi, dễ mệt."

Chơi thì chơi, trưa nay tôi về lấy đồ chơi bóng."

Buổi chiều, Hướng Hoài Chi học xong, vừa bước ra khỏi lớp đã thấy ba chàng trai đi từ nhà vệ sinh bên cạnh ra, có vẻ như vừa thay áo chơi bóng.Chàng trai đi giữa chưa mặc đàng hoàng đã bị hai người còn lại sốt ruột kéo đi, hơn nửa vạt áo còn bị vướng bên trên để lộ vòng eo thon gầy trắng trẻo, thấy rõ cả đường cong trập trùng nơi sống lưng cậu."

Hướng Hướng, làm gì đó?"

Lộ Hàng bước ra cửa lớp, hỏi.Hướng Hoài Chi rời mắt về: "Không, định về."

"Đừng mà, chưa tới bốn giờ nữa, về sớm thế làm gì?"

Lộ Hàng ôm bóng: "Tôi định đến sân bóng rổ một chuyến, thấy sao, đi cùng không?

Tuy cậu tạm thời chưa chơi được, nhưng ít ra cũng hít thở chút không khí chứ."

Hướng Hoài Chi nhìn đồng hồ, quả thật còn sớm, vả lại cũng lâu rồi anh không đến sân bóng."

Được."

Hai người đến sân bóng rổ phía đông ở gần phòng học nhất, họ rất hiếm khi đến đây, do hôm nay đàn em của Lộ Hàng rủ đấu bóng nên mới đến một chuyến thôi.Vừa đến nơi, Lộ Hàng đã chạy vào sân, Hướng Hoài Chi thì chọn bừa một vị trí để ngồi.Điện thoại vang, anh cầm ra xem.Tiểu Cảnh Nè: Anh ơi >.
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 24


Chương 024: Mãi yêu đàn ông khốn nạn!Lộ Hàng đang chơi hăng, chắc chắn không chịu đi rồi, cuối cùng đến tận khi mưa rơi tí tách, anh ta mới chịu về.Về đến phòng, hai người đã ướt sũng.Lộ Hàng biết mình có tội nên không dám giành phòng tắm với Hướng Hoài Chi, bèn ngoan ngoãn chờ anh ra.Tắm rửa xong, Hướng Hoài Chi lấy khăn lau khô tóc, sau đó mới mở máy.Tám giờ, đã quá giờ đánh Đấu Trường.

Nhưng dạo này anh kiếm được khá nhiều điểm, không đánh một ngày cũng chẳng sao.Nhìn biểu tượng bạn bè, chẳng có gì cả.Vài phút sau, anh mở khung bạn bè ra, Tiểu Điềm Cảnh đang trên mạng thật.Người mà ngày thường vừa lên mạng đã gửi tin nhắn ngay cho anh, sao hôm nay lại đột nhiên im lặng thế?Đang nghĩ ngợi, biểu tượng bạn bè nhấp nháy.[Bạn bè] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Có đó không?

Lửa cháy mông rồi!![Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Ừ.[Bạn bè] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Tiên Tiên dẫn một nhóm người đi cưỡng chế PK Tiểu Điềm Cảnh.[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: ?[Bạn bè] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Thật đó, ở ngay Rừng Gỗ Đen nè, anh qua đây được không?Quả thật Cảnh Hoan đang bị bọn Tiên Manh Manh cưỡng chế PK, thực ra cậu vừa vào Rừng Gỗ Đen đã nhìn thấy đội đang ở sau lưng mình, ban đầu tưởng họ chỉ đến làm nhiệm vụ thôi, dù sao thì...[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Không lâu trước đây mới bị tôi đánh rớt trang bị, chưa rút được bài học à? (thắc mắc)[Cận] Tiên Manh Manh: Bớt nói nhảm, do lúc đó tôi treo máy thôi.Cảnh Hoan gõ được một nửa thì bị ép dừng lại để tránh kỹ năng.Lần này Tiên Manh Manh có chuẩn bị từ trước, cô dẫn theo hai Thuật Sĩ và hai Thích Khách, một đội hình giết người tiêu chuẩn.Chẳng mấy chốc, người đến xem dần nhiều hơn, Cảnh Hoan cảm thấy hơi lạ, Rừng Gỗ Đen không phải bản đồ lớn, sao đột nhiên có nhiều người tụ tập thế?[Cận] OTP JohnJae: Không ngờ còn đang đánh...[Cận] Cô Gái Dưa Hấu: Tôi đến hiện trường ngay đây![Cận] Kỷ Tiểu Niên: Hôm nay đuổi giết tuesday Tiểu Điềm Cảnh không giới hạn số lần, người chơi có hứng thú hãy đến phòng live stream 8121xx xem nhé. (tung hoa)Cảnh Hoan hiểu ngay, hóa ra Tiên Manh Manh mở live stream.Bấy giờ Tiên Manh Manh đứng cuối đội, sau khi cấy hết buff thêm máu liên tục lên người mình mới thong thả gõ phím.[Cận] Tiên Manh Manh: Tôi xem lần này cậu chạy kiểu gì, Hồ Tiên Động của cậu nhanh đến mấy cũng có bằng Thích Khách không?Không bằng thật, đây là Rừng Gỗ Đen, tốc độ di chuyển của Thích Khách trong bản đồ này biến thái đáng sợ.Cảnh Hoan chửi thề trong bụng.Tâm Hướng Vãng Chi, rốt cuộc anh có vầng sáng chó má gì vậy hả?!Thuật Sĩ liên tục ném bùa chú lên người Cảnh Hoan, Cảnh Hoan tránh được, nhưng mỗi lần tránh xong, sau lưng đều sẽ bị Thích Khách đâm cho một kiếm, Huyết Trì của cậu cũng không cung cấp đủ, lượng máu chẳng khả quan chút nào.[Cận] OTP JohnJae: Mà sao tôi cảm thấy cách di chuyển của Tiểu Điềm Cảnh tốt vậy...

Nếu là tôi thì đã bị Thuật Sĩ phong ấn cho khỏi động đậy lâu rồi.[Cận] Thiếu Niên Đuổi Gió: Không phải cậu cảm thấy, mà là giỏi thật, tôi từng đánh Đấu Trường chung với cô ấy và Tâm Hướng Vãng Chi, DPS bên tôi gần như không chạm được vào cô ấy luôn.[Cận] Vân Đóa Đóa: Mà sao tôi thấy kỳ lạ vậy, Tiên Manh Manh huênh hoang đòi giết Tiểu Điềm Cảnh, nhưng lúc đánh lại luôn trốn phía sau không động đậy?

Còn thêm cho mình nhiều buff phòng ngự vậy nữa?

Hưm, nhìn sao thì trang bị của cô ấy cũng tốt hơn Tiểu Hồ Tiên mà, không đến mức "nhát cáy" vậy chứ?[Cận] Kỷ Tiểu Niên: Người không hiểu chuyện đi ngang đừng lắm mồm, thích xem thì xem, không thích thì biến.

Cứ nói mấy câu vo ve bình phẩm, cẩn thận người tiếp theo là cậu đấy.[Cận] Vân Đóa Đóa: Liên quan gì đến cậu, cậu là trợ lý của Tiên Manh Manh à?[Cận] Kỷ Tiểu Niên: Mẹ, nói chuyện chú ý vào, tôi là bạn của cô ấy.Cảnh Hoan nhìn số tiền trên người mình, có hơi đau lòng.Để đập trang bị, cậu vừa mua bốn trăm tiền game, nếu chết sẽ rớt tận hai trăm đấy.Lúc nào Cảnh Hoan cũng ghi nhớ những giả thiết mình tự đặt ra, đây là tiền tiêu vặt cả tuần của cậu đấy!Sau chuyện này, cậu phải kể lể bán than bán thảm với Tâm Hướng Vãng Chi mới được!![Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Cậu dám solo 1vs1 với tôi không?[Cận] Tiên Manh Manh: Chuyện có thể giải quyết bằng tiền thì tại sao tôi phải solo với cậu?Người vây xem ngày càng đông, ý kiến của người chơi cũng khác nhau, có người nói Cảnh Hoan đáng đời, cũng có người nói Tiên Manh Manh quá đáng, chẳng mấy chốc khung đối thoại trên đầu người chơi đã chắn cả một góc rừng.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Ồ.Đáp xong câu này, Cảnh Hoan đột nhiên không chạy nữa.

Cậu ngồi thẳng xuống đất, thế là trên người dính ngay Bùa Định Thân của Thuật Sĩ.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Đến đây, muốn giết thì nhanh lên, tốc độ nào.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Anh ấy còn đang chờ tôi đánh phó bản đó. (xoa đầu)[Cận] Tiên Manh Manh: ...Nói vậy rõ ràng là đang chọc thẳng vào chỗ đau của Tiên Manh Manh.[Cận] Tiên Manh Manh: Cậu tưởng tôi chỉ giết một lần sẽ thả cậu đi sao?[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Giết được tôi một lần đã xem như cậu may mắn rồi đó chị hai ơi.Khiêu khích xong, Cảnh Hoan thầm thở dài.Những tháng ngày yên bình chẳng được bao lâu lại phải kết thúc rồi, thậm chí cậu đang nghĩ có phải acc này khắc cậu hay không, trước đây cậu chơi Cửu Hiệp nhiều năm thế rồi, nhưng chưa bị đuổi giết bao giờ cả.Tiên Manh Manh không nói nữa, cũng chẳng biết cô nói gì trong đội mà hai Thích Khách cùng xông đến, có vẻ muốn cho cậu về chầu trời.Cảnh Hoan đang xót xa cho hai trăm vàng thì một khung đối thoại chợt nhảy ra giữa màn hình game.[Tâm Hướng Vãng Chi mời bạn vào đội.

Có.

Không.]Cảnh Hoan sửng sốt, vô thức nhấp Có....

Tên này đến từ khi nào vậy?Người chơi PK ngoài dã ngoại sẽ không bị kéo vào bản đồ PK đặc biệt, bất cứ lúc nào cũng có thể vào đội hoặc nhận thêm thành viên mới, lúc đánh xáp lá cà thường xuất hiện chuyện đồng đội tử vong, sau đó lại chạy từ địa điểm hồi sinh về, vào đội lại rồi PK tiếp.Mà bây giờ cậu vào đội của Tâm Hướng Vãng Chi, chứng tỏ việc Tiên Manh Manh cưỡng chế PK cậu cũng nghĩa là đang cưỡng chế PK Tâm Hướng Vãng Chi.Bấy giờ Tâm Hướng Vãng Chi nhảy ra khỏi dòng người, đứng trước mặt Tiểu Điềm Cảnh, vũ khí trong tay đột nhiên biến thành thanh đao khổng lồ chắn phía trước, ám khí mà Thích Khách ném ra đều trúng thanh đao của anh rồi lũ lượt rơi xuống đất.Khán giả vây xem sững sờ.[Cận] Vũ Nhi: Tâm Hướng Vãng Chi đến hồi nào vậy...

Không thấy luôn?![Cận] OTP JohnJae: Xem ra khung đối thoại của chúng ta ghê gớm quá rồi, che luôn ánh sáng thần binh.[Cận] Dân Dân Xông Lên: Mẹ, kích thích vậy á?

Tâm Hướng Vãng Chi làm vậy là đang công khai vả mặt Tiên Manh Manh sao?!

Tàn nhẫn quá vậy.[Cận] Xem Như Ý Trời Trớ Trêu: Chịu thôi, người mới và người cũ đánh nhau, chắc chắn phải bỏ một người rồi....Cảnh Hoan đã hoàn hồn: "Anh..."

"Phong ấn được một Thuật Sĩ không?"

Hướng Hoài Chi hỏi.Cảnh Hoan hiểu ngay anh muốn làm gì: "Được."

"Tôi đánh bên phải, phong ấn Thuật Sĩ bên phải.

Cẩn thận Thích Khách, đừng để chết."

Gần như ngay khi Tâm Hướng Vãng Chi nói xong, hai người đồng thời ra tay, xông thẳng về phía cánh phải.Thuật Sĩ bên phải giật nảy mình, còn tưởng mình sắp bị giết.Nhưng không.

Tiểu Điềm Cảnh xông đến trước mặt cậu ta phóng một đống tơ nhện, cậu ta không trở tay kịp nên bị trúng phép thuật phong ấn.Tâm Hướng Vãng Chi chuyển đao trong tay về trạng thái trường kiếm, "vút", anh nghiêng người phóng thẳng đến chỗ Tiên Manh Manh ở phía sau cùng!Không ai ở đây kịp phản ứng, thanh trường kiếm xé toạc Tiên Y Kim Giáp của Tiên Manh Manh, đâm thẳng vào người cô, sau bốn nhát liên tiếp, đôi cánh sau lưng cô dường như có sức sống, nó run rẩy nhẹ vài cái rồi ngã xuống đất theo nhân vật.[Người chơi Tiên Manh Manh đã bất cẩn bị đối phương giết trong lúc cưỡng chế PK, mất Vũ Linh Khổng Tước.]Cây trâm của Tiên Manh Manh bị rớt rồi.Tình thế xoay chuyển quá đột ngột, Tiên Manh Manh chết cũng quá nhanh, chiến đấu đã kết thúc nhưng người xem vẫn không giải tán, cả đội sát thủ mà Tiên Manh Manh mời đến cũng đứng lặng tại chỗ.Họ chuyên nhận những vụ giết người, làm ăn bao nhiêu năm qua, đây là lần đầu tiên xảy ra chuyện giết người không thành công, mà chủ thuê còn bị giết như vậy.Khi mọi người khó khăn lắm mới hoàn hồn, định gõ chữ tỏ ý kích động, thì "soạt", chẳng biết hai người đang đứng giữa bản đồ ban nãy đã bay đi đâu rồi, nhưng do kiêng kỵ Tâm Hướng Vãng Chi nên đội giết người không dám đuổi theo.Hướng Hoài Chi đưa cô ấy về thành chính.Chờ đến khi về thành chính rồi, cuối cùng người trong đội mới có phản ứng, cô ấy xoay người, chiếc đuôi cáo cũng lắc lư theo động tác.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: !!!!!Hướng Hoài Chi nhướng mày, như chợt nghĩ đến điều gì.[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Tôi đi đây.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Á á á anh giỏi quá QAQ Em em em yêu anh chết mất, tiểu nữ đây không có gì báo đáp!

Em em em chỉ có thể lấy thân báo đáp thôi!!

Em xin làm trâu làm ngựa cho anh!

Xin được giặt đồ nấu cơm cho anh![Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Tất nhiên!

Làm vợ anh cũng được luôn!

Hoàn toàn OK![Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: ...[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Cả đời này của em xin được cuồng dại vì anh!

Xin được đập đầu bùm bụp vì anh!!Động tác rời đội của Hướng Hoài Chi khựng lại, cuối cùng vẫn quyết định bóp chết những suy nghĩ quái lạ kia của Tiểu Điềm Cảnh.[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Cô ấy giết cậu là do tôi.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Hả?[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Chắc cậu cũng rõ, nếu không vì tôi, cậu sẽ không gặp phải chuyện tệ hại này, tôi đã liên lụy cậu.Hướng Hoài Chi trầm ngâm một lúc, gõ chữ.[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Tôi là tên đàn ông khốn nạn.Tiểu Điềm Cảnh chợt không đứng nổi nữa, trông đến là ngơ ngác.Ngốc luôn rồi sao?Ngón tay Hướng Hoài Chi đặt trên bàn phím, chần chừ một lúc rồi gõ chữ: Nên sau này...[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Đàn ông khốn nạn thì đã sao?[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: ?[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Đàn ông khốn nạn tốt biết mấy?![Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Tên đàn ông khốn nạn nào giỏi văn có thể làm thơ cho em nghe!

Giỏi võ có thể chịch suốt ba ngày!

Vừa dỗ dành được bọn trà xanh giả tạo!

Vừa lấy lòng được mấy bé loli!

24 tiếng dành trọn dịu dàng!

72 tiếng chờ em online!

Yêu đương không kiểm tra tin nhắn!

Chia tay không quấy rầy nhau!

Tới tháng còn biết pha nước đường cho uống!

Trước khi ngủ thì chúc ngủ ngon![Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: ...[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Trời ơi!

Đàn ông khốn nạn là báu vật của thế gian này!

Mãi yêu đàn ông khốn nạn!!!
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 25


Chương 025: Anh Hướng của cậuGửi xong đoạn đối thoại này, Cảnh Hoan tức tốc mở Taobao tìm "vật thần thánh giúp giải tỏa cơn ức chế", nhấp mua hàng, xác nhận địa chỉ, chuỗi động tác này hoàn thành trong chưa đầy một phút.Đây là lời mà con người nói ra được sao?Mẹ nó.Đều do cuộc sống ép mình.Đều do Tâm Hướng Vãng Chi ép mình.Mình không có lương tâm, để trả thù Tâm Hướng Vãng Chi, chuyện gì mình cũng làm được.Đây không phải là lời thật lòng mình.Tên đàn ông khốn nạn chết tiệt.Cảnh Hoan mặc niệm trong lòng vô số lần mới bình tĩnh tiếp tục nịnh nọt.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Nên anh đừng tự ti nhé~ (nắm bàn tay nhỏ)Tâm Hướng Vãng Chi đứng im hồi lâu không động đậy, cũng chẳng nói gì.Hướng Hoài Chi đọc mà suýt bật cười, tài trợn mắt nói bậy của cô gái này đã cao đến mức có thể xem như siêu năng lực rồi.Hơn nữa như lời cô ấy nói, thì người mà cô ấy theo đuổi nên là Lộ Hàng mới đúng.Cười khẽ một lúc, anh gõ phím: Tôi không phải tên đàn ông khốn nạn...Vừa dời tay đến phím gửi thì chợt rụt về.Vài giây sau, anh xóa toàn bộ nội dung.[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Được.Anh được cái con khỉ ấy!!!Cảnh Hoan đứng dậy rót ly trà cho mình, lá trà này do mẹ ép cậu phải mang đến trường, bảo dùng để hạ hỏa tốt.

Xưa nay cậu vốn không thích mang theo, nào ngờ lại có lúc cần dùng đến thật.Khi về, cậu không ngờ mình vẫn còn trong đội của Tâm Hướng Vãng Chi, hai người đứng ngơ ra ở thành chính cả buổi trời, tư thế còn chẳng thay đổi.Họ đang đứng ở nơi nhiều người chơi bày sạp nhất trong thành chính, nhưng bấy giờ, những người bán nọ đều chừa ra chỗ trống cho họ, ai nấy đều bày ở nơi khác, hai người đứng đây cực kỳ nổi bật, như vật triển lãm vậy.Khoảnh khắc ấy, thậm chí Cảnh Hoan nghi ngờ họ là đôi nam nữ chính trong mấy diễn đàn 818.À không, quá lắm thì cậu chỉ là nữ phụ thôi.Hướng Hoài Chi chưa đi vì anh đang nói chuyện riêng với Yêu Là Chia Cậu Ăn.[Bạn bè] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Thật ra trước đây Tiên Tiên không như vậy...

Tôi quen cô ấy nhiều năm rồi, tuy tính cô ấy thích khoe khoang, nhưng không xấu chút nào, chỉ là sau khi quen anh...[Bạn bè] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Bây giờ cô ấy đã thoát game, cũng không chịu nhận điện thoại của bọn tôi, nếu được, anh có thể giúp đỡ liên lạc với cô ấy không?[Bạn bè] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Tôi biết chuyện này do cô ấy sai.

Tôi không phải bảo anh an ủi cô ấy, chỉ là muốn xác nhận cô ấy không có chuyện gì thôi...[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Không rảnh.Gửi xong câu này, Hướng Hoài Chi tắt khung đối thoại.Sau đó thấy Tiểu Hồ Tiên bên cạnh hủy theo sau, đang xoay vòng xung quanh anh.[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Giận à?Cảnh Hoan sửng sốt, ban nãy cậu gửi nhiều biểu tượng cảm xúc thế mà Tâm Hướng Vãng Chi không trả lời, còn tưởng đối phương đang treo máy chứ.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Hả, gì?[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Chuyện của Tiên Manh Manh.Không nhắc còn đỡ, vừa nhắc lửa giận lại xộc lên.Nếu ban nãy Tâm Hướng Vãng Chi không đến kịp, cậu sẽ bị Tiên Manh Manh giết thật, hơn nữa còn trước mặt tất cả người chơi trong server và người xem live stream nữa.Mất tiền là chuyện nhỏ, chủ yếu thấy mất mặt kìa.Ngày thường Cảnh Hoan cũng nhường nhịn con gái, nhưng không có nghĩa là cậu thích làm một người gánh chịu cơn tức của kẻ khác.Nếu không vì đang có chuyện cần làm, cậu sẽ khiến cô nàng này cai game luôn đấy.Nhưng trước mặt Tâm Hướng Vãng Chi, chắc chắn cậu sẽ không nói thế rồi.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Sao em lại so đo với con gái chứ. (đáng yêu)[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Chẳng phải cậu cũng là con gái à?[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: ...

Ý em là mọi người đều là con gái, tại sao phải làm khổ nhau?

Vả lại em là người không thù dai (xoa đầu)[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Love & peace~Một nam nhi trai tráng như cậu bị ép thành kẻ hai mặt như vậy đấy.Ôi.Cuộc sống khó khăn, Cảnh Cảnh thở dài.[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: (bé thỏ gật đầu)[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: (ngạc nhiên) Anh![Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: ?[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Anh gửi biểu tượng cảm xúc cho em!

Đây là lần đầu tiên anh gửi biểu tượng cảm xúc cho em!!![Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: (lau mồ hôi)[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Dạo này không đánh Đấu Trường à?[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Không có, điểm cao quá, toàn bị ghép trúng pro thôi. (bi kịch)Cảnh Hoan còn tưởng Tâm Hướng Vãng Chi lại muốn dẫn cậu đánh Đấu Trường.

Nào ngờ câu tiếp theo lại là...[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Ừ, vậy cậu cố lên.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: ...

Vâng.[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Làm nhiệm vụ ngày đây, sau này bị cô ấy cưỡng chế PK nữa thì nhắn WeChat cho tôi.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Vâng ạ, anh vẫn sẽ đến cứu em chứ. (thẹn thùng)[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Sẽ đến.Cảnh Hoan sửng sốt, cậu vốn chỉ muốn thả thính chút thôi, không ngờ Tâm Hướng Vãng Chi lại đồng ý.Gửi xong câu này, Hướng Hoài Chi bèn giải tán đội, bay khỏi thành chính, định làm nhiệm vụ ngày ban nãy chưa kịp làm xong."

Mẹ nó!!"

Sau lưng là tiếng chửi tục cực kỳ dõng dạc, Lộ Hàng hỏi: "Hướng Hướng!

Tiểu Điềm Cảnh bị bạn gái cũ của cậu cưỡng chế PK á?!"

Hướng Hoài Chi chẳng thèm quay đầu: "Tôi không có bạn gái cũ."

"Cậu còn đi cứu người nữa..."

Không biết đã trò chuyện với ai về chuyện ban nãy, bấy giờ hai mắt Lộ Hàng trợn tròn: "Cậu giết lại Tiên Manh Manh luôn?!

Cô ấy còn mất trang bị, xui xẻo thật đấy...

Mà không, sao gặp chuyện này mà cậu không gọi tôi lên?"

Hướng Hoài Chi: "Một mình tôi đủ rồi, gọi thêm cậu làm gì, cổ vũ sao?"

"Mẹ, lúc cậu dẫn Hồ Tiên Động đánh Đấu Trường cũng có nói vậy đâu."

Lộ Hàng nói: "Dù gì tôi cũng là Thuật Sĩ đứng đầu server, nếu ban nãy tôi ở đó, ba chúng ta sẽ khiến cả đội họ rớt hết đồ luôn!

Nhất là hai tên Thích Khách kia, họ chuyên giết người, thuộc tính trang bị toàn đập vô sát thương nên máu mỏng lắm.

Tôi khống chế Thuật Sĩ của họ rồi cậu bổ thêm hai nhát kiếm lên hai tên Thích Khách kia, thế nào họ cũng ngã."

Hướng Hoài Chi: "Quý trọng vị trí Thuật Sĩ đứng đầu của cậu đi."

Lộ Hàng đang tưởng tượng phong phú, nghe thế bèn hỏi: "Là sao?"

"Thu Phong về rồi, hình như điểm tu vi của cậu ấy chỉ ít hơn cậu hai mươi nghìn thôi nhỉ?"

Ngữ điệu Hướng Hoài Chi kéo dài: "Tích điểm Đấu Trường cũng chỉ kém một chút..."

Lộ Hàng nghe thế vội mở bảng xếp hạng ra xem: "Thôi xong thôi xong thôi xong, mà chẳng phải cậu ấy đang du lịch khuây khỏa à?

Sao điểm tu vi cứ tăng mãi thế?!"

Hướng Hoài Chi: "Bang họ có người cày thuê cố định, như phòng làm việc vậy, văn phòng ở ngay bên cạnh nhà Tương Tư Không Màng, tuy PK không được, nhưng kiếm điểm tu vi rất nhanh."

Mấy năm trước, khi Nhàn Nhân Các mời anh vào bang đã đề cập đến chuyện này."

Văn phòng ở ngay cạnh nhà bang chủ của họ á?

Thế thì tốt thật, nếu ban đầu tôi ở Nhàn Nhân Các thì hay rồi, ít ra sẽ không giống bây giờ, muốn tính sổ mà chẳng tìm được người đâu..."

Hướng Hoài Chi nhíu mày: "Nói đủ chưa?"

"...

Ok, tôi câm mồm."

Lộ Hàng nâng tay làm hành động tác kéo phẹc-mơ-tuya trên miệng.Ngày mai còn tiết sáng, đánh Đấu Trường xong, Hướng Hoài Chi treo acc ở Bồng Lai Tiên Cảnh định ngủ.Điện thoại đột nhiên vang lên, anh mở ra xem, thấy mình bị Lộ Hàng kéo vào nhóm thảo luận trong WeChat, chỉ có ba người.Nhìn thành viên trong nhóm thảo luận: "Cậu rảnh quá không có gì làm à?"

Lộ Hàng: "Ôi chao, thì cũng tiện cho chúng ta sau này đánh phó bản thôi mà?"

Giao diện khung thảo luận trống rỗng, tạm thời chưa có ai nói, Hướng Hoài Chi nhấp vào tên Tiểu Điềm Cảnh trong danh sách thành viên, xem trang cá nhân của cô ấy.Đây là lần đầu tiên anh xem trang cá nhân của Tiểu Điềm Cảnh.Từ ảnh đại diện cho đến ảnh nền trang cá nhân WeChat Tiểu Điềm Cảnh đều màu hồng, trông hơi hoa mắt, trang cá nhân chỉ hiển thị nội dung một tháng gần đây, bây giờ trên ấy chỉ có hai dòng trạng thái.[Mưa to quá, may mà về sớm~ (ảnh)]Trong ảnh là cánh cửa sổ bị nước mưa tạt ướt, góc chụp đẹp, rất thơ.Dòng thứ hai chỉ có ảnh, không có nội dung.Bức ảnh chín ô, từ đầu đến cuối đều là búp bê với những gam màu hồng khác nhau.Không biết vì sao, anh cứ thấy màu sắc này không hợp với Tiểu Điềm Cảnh, nhưng Tiểu Điềm Cảnh lại thật sự là một cô gái rất nũng nịu hay làm nũng.Ảo giác sao?Nghĩ thế, anh rời khỏi trang cá nhân của Tiểu Điềm Cảnh, định xem trận đấu bóng thì nhác thấy tên tài khoản WeChat của Tiểu Điềm Cảnh.Kobe824.Kobe, áo chơi bóng số 8, số 24?Không hiểu sao anh lại nhớ đến bóng dáng của cậu đàn em nọ, trắng trẻo, hay cười, mặc chiếc áo chơi bóng số 8 màu vàng.Nhưng cô gái như Tiểu Điềm Cảnh mà cũng thích bóng rổ, thích Kobe sao?Suy nghĩ này chỉ xuất hiện trong đầu anh ba giây rồi bị xua đi ngay.Vừa nghĩ đến đã thấy không thể nào xảy ra, chắc là trùng hợp thôi..Tan tiết hôm nay, Cảnh Hoan cùng bọn Lục Văn Hạo ra tiệm ăn, đây là một tiệm cơm Đông Bắc, Lục Văn Hạo là người Đông Bắc, thích ăn đồ hầm."

Này, nếu có nồi thì hay biết mấy, tôi thèm uống canh gà om nước dừa quá."

Cao Tự Tường chống cằm: "Chờ tốt nghiệp rồi, tôi chắc chắn phải mở một tiệm gà om nước dừa ở gần trường, đảm bảo nức tiếng luôn!"

"Thứ đó chỉ mỗi cậu uống được."

Lục Văn Hạo chê."

Khỉ, Hoan Hoan cũng thích uống."

Cao Tự Tường phản bác.Bấy giờ, Lục Văn Hạo nhớ đến một chuyện: "Đúng rồi Hoan Hoan, ý cậu là sao?

Cậu trộm ảnh của tôi làm gì?"

Mấy hôm trước trời mưa, cậu ta chụp một tấm ảnh bên cửa sổ đăng lên trang cá nhân, đang thích chí đếm xem có bao nhiêu người like, vừa tải lại thì đực mặt ngay, Cảnh Hoan chẳng những trộm ảnh của cậu ta mà còn thêm chữ vào nữa chứ."...

Còn dùng dấu ngã cuộn sóng, õng ẹo thế."

Cảnh Hoan: "Tôi chụp không đẹp bằng cậu."

Đừng thấy Lục Văn Hạo là chàng trai Đông Bắc thô kệch mà nhầm, cậu ta chụp ảnh đẹp lắm đấy, thường xuyên quỳ gối xuống đất chỉ để tìm một góc đẹp thôi.

"Vả lại dấu ngã có gì mà õng ẹo?

Lúc cậu và bạn trai cũ của cậu trò chuyện với nhau cũng thường xuyên dùng dấu ngã đó thôi?"

"...

Cậu trộm ảnh của tôi thì thôi, còn nói ngược lại tôi?"

Lục Văn Hạo tổn thương."

Mượn tạm nhé, xong việc sẽ xóa mà."

Cảnh Hoan hất cằm ý chỉ đĩa thức ăn: "Thì cũng mời cậu ăn xem như cảm ơn rồi đó?"

Lục Văn Hạo giơ cánh tay mũm mĩm: "Bà chủ ơi!

Cho xin menu đi!

Muốn gọi thêm món!"

Cảnh Hoan bật cười, rời mắt nhìn Cao Tự Tường: "Cậu đang làm gì vậy?

Ăn bữa cơm mà cũng phải vọc điện thoại à."

Cao Tự Tường thở dài: "Trong nhóm đang xếp đội đánh phó bản bang.

Bang nhiều người như vậy, quá trời kẻ có thù hằn riêng với nhau, khó chia đội quá, cãi nhau cả buổi trời rồi."

Cảnh Hoan uống ngụm nước: "Phó bản bang?"

"Đúng vậy."

Cao Tự Tường chẳng hề ngẩng đầu: "À, cậu không biết nhỉ, hôm nay trang chính của Cửu Hiệp đăng nội dung bảo trì, ra mắt nhiều phó bản bang mới, phó bản 5 người, 20 người đều có cả, yêu cầu phải là người cùng bang mới đánh được, rất nhiều kinh nghiệm, phần thưởng cũng phong phú.

Chủ yếu là sẽ rớt nguyên liệu rèn, cũng xem như một cách khác để tìm nguyên liệu rèn."

Cảnh Hoan đang thiếu nguyên liệu rèn, nghe thế mừng rỡ lắm, nhưng sau đó thì ủ rũ ngay, cậu không có bang.Vả lại acc Tiểu Điềm Cảnh đừng nói là bang, không bị người khác đuổi giết đã tốt lắm rồi.Cậu đang nghĩ cách thì điện thoại chợt vang lên một tiếng, là nhóm thảo luận ba người.Tiểu Lộ Tiểu Lộ Không Bao Giờ Lạc Đường: @Tiểu Cảnh Nè, Cảnh Cảnh hôm nay chừng nào về?Tiểu Cảnh Nè: Hả, về ngay đây, ăn cơm xong về.Tiểu Cảnh Nè: Sao thế?

Về gấp đánh phó bản à?Tiểu Lộ Tiểu Lộ Không Bao Giờ Lạc Đường: Không phải, chỉ hỏi thôi.

Không gấp, tôi còn đang xem giới thiệu về phó bản bang, cậu cứ ăn thong thả.Tiểu Cảnh Nè: (gật đầu ngoan ngoãn)Tiểu Cảnh Nè: Phó bản mới này có yêu cầu gì về bang sao?

Tôi cũng muốn tìm một bang nhỏ để đánh. (lau nước mắt)Tiểu Lộ Tiểu Lộ Không Bao Giờ Lạc Đường: Nói gì đó, cậu cứ theo bọn này là được.Tiểu Cảnh Nè: Hả?Tiểu Cảnh Nè: Tôi gà quá, sẽ liên lụy các anh...

Anh Hướng bằng lòng dẫn tôi theo sao?Tiểu Lộ Tiểu Lộ Không Bao Giờ Lạc Đường: Anh Hướng của cậu.Tiểu Lộ Tiểu Lộ Không Bao Giờ Lạc Đường: (ảnh)Cảnh Hoan mở ảnh ra xem.[Loa] Tâm Hướng Vãng Chi: Tìm một bang đánh phó bản bang, ngoài việc bang max cấp ra không còn yêu cầu khác, nhóm ba người, môn phái Kỳ Nha Sơn, Thuật Sĩ, Hồ Tiên Động.

Ba người bọn tôi một đội, không tách ra, được thì nhắn riêng.
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 26


Chương 026: Đồ đàn ông khốn nạn!

Bắt đầu giải phóng sức quyến rũ của anh ta rồi!Cảnh Hoan không ngờ Tâm Hướng Vãng Chi sẽ dẫn mình theo.Tuy danh tiếng của acc Tâm Hướng Vãng Chi đã bị bêu xấu nhiều, nhưng thực lực của anh rõ ra đó, các bang chỉ không mời chào nhiệt liệt như trước thôi chứ không phải không cần anh.Cậu hoài nghi tin nhắn riêng trong game của Tâm Hướng Vãng Chi sắp nổ tung rồi.Cảnh Hoan hoàn hồn, mở mục nhãn dán ra định tìm vài cái đáng yêu đăng lên, nhưng sau khi thấy mấy tấm ảnh thô thiển gây cười của một đám cầu thủ NBA, cậu bỏ cuộc.Cậu huých nhẹ khuỷu tay vào Lục Văn Hạo: "Hạo Nhi."

Lục Văn Hạo nghiêng đầu: "Sao?"

"Gửi mấy nhãn dán đáng yêu trong WeChat của cậu cho tôi đi."

Lục Văn Hạo nhìn cậu với ánh mắt quái lạ: "Cậu lấy làm gì?"

Cảnh Hoan chưa kịp giải thích, Lục Văn Hạo đã hô lên: "Ồ~ Hoan Hoan!

Dạo này cậu đang 'cua' em nào phải không?!"

Cảnh Hoan: "..."

Giọng cậu ta khá lớn, hơn một nửa người của tiệm ăn đều nhìn sang, Cao Tự Tường nghe thế sửng sốt, lập tức đặt điện thoại xuống: "Gì vậy?

Ai theo đuổi?

Theo đuổi em nào?"

"Vừa trộm ảnh của tôi vừa đăng ảnh búp bê, cậu nói đi, có phải đang cua em gái otaku nào đó thích màu hồng không?"

Lục Văn Hạo hỏi.Cao Tự Tường: "Thật không?

Cậu thích mẫu người kiểu đó à?"

Cảnh Hoan vốn còn đang rầu rĩ chẳng biết giải thích sao với hai người thì họ đã tự nói lý do."

Đúng vậy."

Trông Cảnh Hoan cực kỳ nghiêm túc: "Nhưng em gái người ta không thích tôi, không thấy tôi cũng đang nghĩ cách à?

Được rồi khoan nói nhảm đã, mau gửi mấy nhãn dán kia cho tôi, trả lời tin nhắn chậm quá thì theo đuổi kiểu gì?"

"Ồ được được được."

Lục Văn Hạo nhanh chóng mở WeChat, dốc sức giúp đỡ.Cảnh Hoan lưu lại hết, sau đó chọn tấm ảnh hai bé mèo ôm nhau đăng lên nhóm thảo luận.Tiểu Cảnh Nè: (nhãn dán) @HướngBấy giờ Hướng Hoài Chi không có thời gian xem nhãn dán mà cậu đã mất nhiều công sức để chọn ra.Anh vừa phát loa, cửa sổ game ngay lập tức tràn ngập tin nhắn bạn bè, chỉ mới nửa phút đã nhận được hơn bốn mươi tin rồi.Kính Hoa Thủy Nguyệt mở server đã nhiều năm, bang max cấp ở đây đi đâu cũng thấy, chênh lệch giữa các bang cũng chỉ ở chỗ thực lực thành viên và số lượng ruộng thuốc thôi.Đồng thời, kênh thế giới cũng vỡ òa.[Thế Giới] Nạp Tiền Tiếp: Hướng Thần tìm bang á? (ngạc nhiên)[Thế Giới] Chờ Gió Đến: Nói nhảm, phó bản bang ra rồi, đại thần cũng phải đánh chứ.[Thế Giới] Lạc Tiểu La: Sao là đại thần?

Quên dạo trước anh ta đã làm gì à?

Còn thích nữa?[Thế Giới] Bé Đẹp Trai: Ngoại tình cũng đâu liên quan gì chuyện anh ấy mạnh, vả lại rõ ràng Tiên Manh Manh cũng không phải thứ tốt lành gì.[Thế Giới] Pudding DianDian: Khoan...

điểm nhấn không phải ở Hồ Tiên Động à?

Đừng nói là Hồ Tiên Động đó nhé...[Thế Giới] Chờ Gió Đến: Tôi cũng cảm thấy là Hồ Tiên Động đó![Thế Giới] Anh Đây Bự Không: Chắc chắn rồi, còn phải đoán sao?Mấy người chơi hiểu rõ nhưng vẫn giờ trò bí hiểm."

Đám người này nói chuyện buồn cười thật."

Lộ Hàng xem mà thích thú lắm: "Tiểu Cảnh Cảnh được ghê, cô ấy mới mua acc bao lâu đâu nhưng người trong server đều biết cô ấy, hay."

Hướng Hoài Chi không đoái hoài đến cậu ta, cũng chẳng nhìn kênh thế giới, anh mở tin nhắn đọc từng tin với vẻ kiên nhẫn, sau đó trả lời.Nếu đều là bang max cấp thì anh phải xét đến điều kiện mà từng bang đưa ra cho mình.[Riêng] Mong Người Được Vui: Hướng Thần có đó không?

Cân nhắc vào bang Họa Lâu Nam Bạn của bọn này nhé?

Trong bang có ba ruộng thuốc tùy cậu gặt, mỗi ngày mở cửa phòng luyện thuốc cho cậu luôn.[Riêng] Anh Sao Băng: Hướng Thần, đến Phá Thiên bọn tôi nè, Họa Lâu Nam Bạn cho cậu những thứ tốt gì thì bọn tôi sẽ cho hơn 10%.[Riêng] Mong Người Được Vui: Hướng Thần, cái bang ngu ngốc Phá Thiên kia cũng nhắn riêng cho cậu phải không?

Tôi nói cậu nè, bang họ mở ruộng thuốc chậm lắm, ngày nào trong bang cũng mắng chửi nội chiến với nhau, đã làm ầm lên trên diễn đàn nhiều lần rồi, cậu đừng bao giờ đến chỗ họ đấy![Riêng] Anh Sao Băng: Đúng rồi, Hướng Thần tôi nhắc nhở cậu nè, bang Họa Lâu Nam Bạn không đáng tin đâu, mỗi lần đánh bang chiến toàn giở trò âm hiểm, là kẻ địch chung của tất cả các bang trong server đó, tốt nhất là cậu đừng vào bang đó.Hướng Hoài Chi biết bang của hai người này, hai bang ngày nào cũng đối chọi nhau, cứ dăm ba hôm lại đánh nhau, hay là thôi.Anh xem tiếp, cuối cùng cũng chọn được một bang khá ổn tên "Thiên Hạ Đệ Nhất", cũng là bang lớn, tuy điều kiện không tốt như hai người trên đưa ra, nhưng hòa bình, không gây chuyện.Love & peace.Nhớ đến lời Tiểu Điềm Cảnh nói hôm trước, khóe môi anh nhếch khẽ, định bàn cụ thể hơn với bang chủ này.[Riêng] Thu Phong: Có đó không?[Riêng] Tâm Hướng Vãng Chi: Không vào.[Riêng] Thu Phong: Suy nghĩ vào bang Nhàn Nhân Các nhé?Tin nhắn của hai người gần như cùng được đăng lên.[Riêng] Thu Phong: ... (ha ha) Người anh em, dù gì cậu cũng để tôi nói xong mới từ chối chứ.[Riêng] Tâm Hướng Vãng Chi: Ừ.[Riêng] Thu Phong: Ba ruộng thuốc, mỗi ngày mở phòng luyện thuốc cho, vị trí Tinh Anh luôn.[Riêng] Tâm Hướng Vãng Chi: Không suy nghĩ.[Riêng] Thu Phong: Có thể hỏi nguyên nhân không?[Riêng] Tâm Hướng Vãng Chi: Không phải điều kiện tốt nhất.[Riêng] Thu Phong: Vậy có thể bàn tiếp.[Riêng] Tâm Hướng Vãng Chi: Các cậu và Hồ Tiên Động đội tôi từng có xích mích.Đây mới là nguyên nhân chính, Thu Phong đã đoán được từ đầu, anh ta cũng nói chuyện với Xuân Tiếu rồi nên mới quyết định liên hệ Tâm Hướng Vãng Chi.[Riêng] Thu Phong: Lúc trước là hiểu lầm cả thôi, tôi đã giải thích đàng hoàng với người trong bang rồi, tôi đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện tương tự đâu.[Riêng] Tâm Hướng Vãng Chi: Vẫn là thôi đi.[Riêng] Thu Phong: Đừng mà, tôi nói thẳng vậy, bọn tôi tìm cậu vì muốn lấy danh hiệu giết đầu tiên trong phó bản.Khi nhà phát hành giới thiệu phó bản cũng có đính kèm phần thưởng tương ứng của phó bản ở cuối bài, một mục trong số đó là "Phó bản bang sẽ được ra mắt theo từng giai đoạn, bang đầu tiên giết boss trong phó bản sẽ được 50 Điểm Vinh Dự, 5 Điểm Duy Trì Server, tốc độ mở rộng ruộng thuốc tăng 20% phần thưởng trong ba tháng.

Đội vượt ải đầu tiên có 100% tỷ lệ nhận được phần thưởng nguyên liệu cao cấp".Có những thuộc tính bang thế này, thêm khoảng cách chênh lệch mà trước đây họ đã cố gắng, dù Nhàn Nhân Các không làm nhiệm vụ bang cả năm trời cũng sẽ đứng vững ở hạng đầu bảng xếp hạng bang.[Riêng] Thu Phong: Cậu mà vào bang khác thì chắc chắn phải nộp phần thưởng nguyên liệu cao cấp cho bang, còn bang bọn này không ép, mọi người cùng ném xúc xắc, các cậu ném tốt, nó sẽ thuộc về các cậu.

Thuật Sĩ trong đội các cậu định rèn thần binh nhỉ?

Chắc thiếu nguyên liệu cao cấp lắm.[Riêng] Thu Phong: Cậu cũng đừng nghĩ nhiều quá, Tiểu Điềm Cảnh đáng yêu như thế sẽ không thù dai đâu.Không thù dai thật.Nhưng bị đuổi giết lâu vậy rồi, chắc chắn sẽ có đôi chút tức giận.Hướng Hoài Chi vốn định từ chối, nhưng sau khi thấy Thu Phong bảo là ném xúc xắc để quyết định quyền sở hữu nguyên liệu cao cấp, bàn tay đang gõ chữ của anh khựng lại.Anh không thiếu mấy nguyên liệu cao cấp này, chỉ cần làm thêm nhiệm vụ sẽ ra thôi, nhưng khó đảm bảo đồng đội của anh không muốn.Bèn mở WeChat, sau khi xem hết cuộc trò chuyện ban nãy với vẻ mặt lạnh nhạt, anh chụp màn hình đoạn đối thoại với Thu Phong đăng lên.Bấy giờ Cảnh Hoan đang trên đường về nhà, vừa thấy ảnh chụp thì dừng bước lại.Lục Văn Hạo giục: "Làm gì vậy Hoan Hoan!

Mau lên nào, tôi phải về giặt đồ nữa!"

Cảnh Hoan: "À...

Đến ngay."

Cậu mở bàn phím điện thoại, ngón tay loay hoay mãi phía trên cả buổi trời mà vẫn chẳng gõ được dòng chữ hoàn chỉnh.Cậu rất muốn xuyên ngược thời gian về đánh chết mình, đang yên đang lành tại sao cứ phải tự tạo cho mình tính cách không thù dai chứ.Bảo cậu vào Nhàn Nhân Các, chẳng phải nghĩa là để cừu con tự nhảy vào ổ sói à?!

Bây giờ Nhàn Nhân Các nói không giết cậu, nhưng sau này thì sao?

Nhỡ hôm nào Tương Tư Không Màng kia dở chứng, lại bảo cậu dụ dỗ bạn gái của cô ấy, thế chẳng phải họ sẽ đè cậu ra giết trong bản đồ bang sao?Tiểu Điềm Cảnh: (run cầm cập)Tiểu Điềm Cảnh: ...

Họ không giết em thật sao?

Em vẫn sợ lắm, hức hức hức QAQCậu nói đáng thương thế rồi, chắc Tâm Hướng Vãng Chi sẽ hiểu nhỉ?Tiểu Lộ Tiểu Lộ Không Bao Giờ Lạc Đường: Đừng sợ!

Có anh Lộ bảo vệ cậu!

Có bọn này ở đây, chắc chắn họ không dám giết cậu đâu.Tiểu Lộ Tiểu Lộ Không Bao Giờ Lạc Đường: Hay cậu ghét bọn Xuân Tiếu, không muốn vào bang của họ?Tiểu Cảnh Nè: ...

Sao tôi lại ghét họ chứ.Tiểu Cảnh Nè: Tôi không thù dai, chỉ hơi sợ thôi.Tiểu Cảnh Nè: (ấm ức) (ấm ức) (ấm ức)Hướng: Biết rồi.Biết rồi?

Biết gì rồi?Cảnh Hoan còn định hỏi, bấy giờ Lục Văn Hạo đằng trước lại thúc giục, cậu do dự một lát rồi bỏ điện thoại vào túi, định chờ về nhà suy nghĩ tiếp xem phải từ chối thế nào.Đến nhà, cậu mở máy tính, dứt khoát vào game.Vừa đăng nhập game, lời mời vào bang bắn ra.[Bạn bè Tâm Hướng Vãng Chi mời bạn vào bang "Nhàn Nhân Các".

Đồng ý.

Từ chối.]"..."

Cảnh Hoan nhấp Đồng ý với vẻ mặt tuyệt vọng.[Thông báo bang: Chúc mừng Tiểu Điềm Cảnh vào bang Nhàn Nhân Các!]Hôm nay kênh trò chuyện trong bang Nhàn Nhân Các đìu hiu lạ thường, kể từ sau khi Tâm Hướng Vãng Chi và Lộ Điều Điều vào thì chẳng còn ai xuất hiện nữa, hiếm lắm mới có người nói vài câu nhưng chỉ là mấy thương nhân trong game đăng bài mua đồ thôi.Sau khi Tiểu Điềm Cảnh vào bang, cả thương nhân cũng không nói chuyện luôn.Cảnh Hoan gửi tin nhắn mật cho Tâm Hướng Vãng Chi, đối phương không trả lời, tọa độ cũng ở mãi một chỗ, chắc có việc nên treo máy rồi.Cảnh Hoan đã làm hết nhiệm vụ ngày trước khi ra ngoài, bấy giờ cậu dứt khoát bay đến chỗ Tâm Hướng Vãng Chi treo máy, rảnh rỗi chạy vòng quanh Tâm Hướng Vãng Chi.Ngay khi cậu định tìm một bộ phim để xem, cuối cùng kênh bang cũng nhảy ra tin nhắn mới.[Bang] Đừng Hỏi Ngày Về: Trời ơi, hồi chiều bạn tôi gửi một tấm ảnh, Tâm Hướng Vãng Chi phát loa tìm bang kìa!

Các cậu đã thấy chưa?[Bang] OTP JohnJae: ...

Ngày Về này, cậu vừa vào game à?[Bang] Đừng Hỏi Ngày Về: Đúng vậy, tôi vừa về đến nhà, cậu thấy cái loa đó không?[Bang] Đừng Hỏi Ngày Về: Khoan đã, cậu để tôi nói tiếp!

Tâm Hướng Vãng Chi còn muốn dẫn theo Hồ Tiên Động vào bang nữa chứ!

Còn không cho tách đội!

Tôi dám cược chắc chắn Hồ Tiên Động đó là Tiểu Điềm Cảnh![Bang] Đừng Hỏi Ngày Về: Hai người họ có chuyện mờ ám phải không?![Bang] OTP JohnJae: ...[Bang] Gió Tự Do Hơn Ta: ...[Bang] Tiểu Điềm Cảnh: ...[Bang] Đừng Hỏi Ngày Về: ?[Bang] Đừng Hỏi Ngày Về: Các cậu sao vậy?

Sao hôm nay bang im ắng vậy, lặn đâu hết rồi?[Bang] Đừng Hỏi Ngày Về: Đúng rồi, cuối cùng Tâm Hướng Vãng Chi vào bang nào?[Bang] Tiểu Điềm Cảnh: Ai biết chứ, thế thì phải xem điều kiện của bang nào tốt (đáng yêu)~[Bang] Đừng Hỏi Ngày Về: Hê hê, không dám giấu mọi người, tôi đã lén thêm bạn Tâm Hướng Vãng Chi, tôi đi xem bang của anh ta thử.Hai phút sau, Đừng Hỏi Ngày Về không xuất hiện nữa.[Bang] Tiểu Điềm Cảnh: @Đừng Hỏi Ngày Về, xem xong chưa?

Tâm Hướng Vãng Chi đi đâu thế?Hướng Hoài Chi vừa gọi điện thoại về thì thấy câu này.Anh cũng lười xem lại lịch sử trò chuyện, tiện tay gõ chữ đáp.[Bang] Tâm Hướng Vãng Chi: Ở đây.[Bang] Đừng Hỏi Ngày Về: ...[Bang] Đừng Hỏi Ngày Về: Tôi (quỳ xuống dập đầu)... xin lỗi, chắc hồi nãy tôi mù...[Bang] OTP JohnJae: (bật ngón cái) Best luôn.[Bang] Cậu Bị Bệnh Tôi Có Thuốc: Ngày Về, cậu đúng là nhân tài.[Bang] Nghe Tiếng Mưa: Tôi cười đến mức dì hàng xóm qua gõ cửa cảnh cáo chung cư này không được nuôi gà đấy.Kênh bang bỗng chốc náo nhiệt hẳn lên, Cảnh Hoan cũng cười hồi lâu, đang định gõ chữ tiếp đã bị cắt ngang bởi cái loa đột ngột xuất hiện ở góc trái bên dưới.[Loa] Tương Tư Không Màng: Quấy rầy mọi người, có chuyện cần nói rõ.

Trước đây Nhàn Nhân Các và Tiểu Điềm Cảnh có chút hiểu lầm khiến hai bên không vui.

Qua kiểm tra, acc "Tiểu Điềm Cảnh" tức "Người Đừng Nhíu Mày" quả thật đã đổi chủ, câu nhìn acc không nhìn người lúc trước cũng là lời nói trong lúc tức giận thôi, không phải tôi vô lý như vậy.[Loa] Tương Tư Không Màng: Tôi xin lỗi về những phiền phức mà mình đã gây ra cho Tiểu Điềm Cảnh trong khoảng thời gian qua, và bằng lòng bồi thường những tổn thất tử vong của cô ấy, cũng chân thành chào đón Tiểu Điềm Cảnh, Tâm Hướng Vãng Chi, Lộ Điều Điều vào Nhàn Nhân Các, mong tất cả chúng ta cùng nỗ lực xây dựng một bang hội tốt đẹp.Cảnh Hoan xem xong thì ngây ra như phỗng....

Chuyện gì thế này?Cậu loáng thoáng có một suy nghĩ, bèn lập tức mở khung đối thoại với Tâm Hướng Vãng Chi, chẳng kịp đăng mấy biểu tượng cảm xúc dễ thương, chỉ gửi ngay dấu chấm hỏi sang.[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Thấy loa chưa?[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: ...

Ừ, nhưng tại sao?[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Điều kiện để chúng ta vào bang.[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Còn ấm ức không?Cảnh Hoan hoang mang, cậu từng nói mình ấm ức hồi nào?Mở WeChat ra mới phát hiện lúc trước mình đã tiện tay gửi ba biểu tượng cảm xúc ấm ức trong nhóm.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: ...

Không ấm ức nữa.[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Được.Cảnh Hoan đặt tay lên bàn phím, nhìn chằm chằm chữ "Được" kia, cả buổi trời vẫn chẳng thể hoàn hồn.Cậu dựa hẳn người ra sau đặt tay lên lồng ngực, vừa cảm nhận nhịp tim đập hơi nhanh ở nơi ấy vừa cảnh cáo bản thân...Đến rồi!Đồ đàn ông khốn nạn!

Bắt đầu giải phóng sức quyến rũ của anh ta rồi!
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 27


Chương 027: Anh là người tốt, tôi không xứng, chúc anh tìm được người tiếp theoCảnh Hoan uống vội một ngụm nước để xua đi cảm giác quái lạ kia, cậu bay đến cổng truyền tống bang, định vào bang xem thử.Vừa được đưa vào bang đã thấy một cô nàng rắn trắng bên cạnh mình đang nằm ườn trên chiếc ghế gỗ màu nâu, lay nhẹ chiếc quạt hương bồ, đuôi rắn trắng buông thõng xuống đất, là Xa Phu Bang giá đắt nhất.Bản đồ bang được thiết kế đẹp tuyệt vời, nhiều cảnh hùng vĩ như thác chảy, cầu vồng, đình đài lầu các cổ điển, chẳng kém cạnh gì so với những thắng cảnh tình nhân trong game, cũng chỉ có mấy cô gái tinh tế tỉ mỉ mới làm được đẹp thế thôi.Cậu chợt nhớ về bang trong server cũ của mình, bang chủ là một tên thô kệch, bản đồ bang của họ trống trải vô cùng.Ngoài ruộng thuốc thì chẳng còn gì nữa.Hiếm khi nhìn thấy bản đồ đẹp như vậy, Cảnh Hoan nghĩ ngợi, dứt khoát không dùng Xa Phu mà định dạo bước thăm thú, nào ngờ vừa đi được vài bước thì có thêm một người xuất hiện bên cạnh, đồ đen tóc đỏ, trong tay là thanh trường kiếm tỏa ánh đen.Tiểu Hồ Tiên lập tức dừng bước.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Anh ơi~~ (phấn khích)Vừa gửi câu này, Tâm Hướng Vãng Chi lại biến mất cái "soạt", chắc là truyền tống từ chỗ Xa Phu rồi, chỉ để lại một mình Cảnh Hoan đứng ngơ tại chỗ, trên đầu còn nguyên bóng thoại xưng hô thân thiết ấy, trông ngơ chết đi được....

Đồ đàn ông chết tiệt, không lễ phép chút nào.Cảnh Hoan không nhịn được gõ hai biểu tượng cảm xúc lên.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: (khinh miệt) (khạc nhổ)Ngay khi hai cái mặt này vừa được đăng lên, chàng trai áo đen đi rồi lại về, một lần nữa xuất hiện bên cạnh Xa Phu.Hướng Hoài Chi vào để luyện thuốc, ban nãy đang nói chuyện với Lộ Hàng nên không nhìn kỹ giao diện game, tốc độ tay anh cũng nhanh nên khi kịp phản ứng thì đã ở trong phòng luyện thuốc rồi.Nhớ đến bóng dáng vừa thấy ban nãy, anh do dự một lúc, bèn quay về.Anh híp mắt nhìn hai cái mặt thô lỗ kia xuất hiện trên đầu Tiểu Điềm Cảnh trọn bảy giây, nhìn nó dần trở nên trong suốt và biến mất.[Cận] Tâm Hướng Vãng Chi: ?Tiểu Điềm Cảnh im lặng gần mười giây.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: (khinh miệt) Em đang khinh miệt bản thân mình, sao anh về rồi![Cận] Tâm Hướng Vãng Chi: Tại sao lại khinh miệt bản thân?[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: (khạc nhổ) Chắc chắn do hình tượng của em bình thường quá, ngoại trang xấu nên anh không chú ý đến em mới bay đi.[Cận] Tâm Hướng Vãng Chi: ...[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Em vô dụng quá! (bạt tai)Cảnh Hoan gõ chữ mắng mình trong cảm xúc chết lặng.[Cận] Tâm Hướng Vãng Chi: ...

Do tôi bay nhanh quá, cậu đang làm gì.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Phong cảnh trong bang đẹp ghê, em định đi dạo thăm thú. (đáng yêu)Hướng Hoài Chi đáp "Ừ", định bay đi.[Tiểu Điềm Cảnh mời bạn vào đội.

Có.

Không.][Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Anh ngắm cùng không?Hướng Hoài Chi chơi Cửu Hiệp nhiều năm rồi, rất hiếm khi đi dạo ngắm cảnh trong game, thật ra ban đầu Cửu Hiệp là trò chơi nổi tiếng bởi chất lượng hình ảnh cực tốt và thiết kế cổ điển trang nhã.

Hai năm trước, thậm chí bên nhà phát hành còn sản xuất bộ phim hoạt hình, lượt xem cực cao.Nhưng anh chẳng hứng thú chút nào, anh thích hệ thống PK của Cửu Hiệp hơn.Lộ Hàng đang trò chuyện với những người khác trong kênh bang, xưa nay anh ta luôn là người thân thiện, đi đến đâu quen biết đến đấy.Trò chuyện một lúc, đột nhiên nhớ ra điều gì, anh ta bèn ngẩng đầu định hỏi thì thấy Hướng Hoài Chi đã mang máy tính lên giường từ khi nào.Hướng Hoài Chi ngồi khoanh chân, dựa lưng vào tường nhìn màn hình máy tính, đeo tai nghe, ánh mắt điềm nhiên."

Hướng Hướng."

"Lão Hướng."

"Hướng Hoài Chi!"

Lộ Hàng gọi tận ba tiếng, Hướng Hoài Chi mới ngước mắt: "Gọi hồn à?"

"Ai bảo cậu không thèm trả lời tôi...

Đúng rồi, tháng sau có bốn ngày nghỉ nhỉ?

Chúng ta ra chơi vài ngày nhé?"

Hướng Hoài Chi: "Tính sau đi."

"Vậy cậu nhớ quyết định sớm đó, muộn rồi không đặt được vé máy bay đâu."

Lộ Hàng nói: "Cậu đang ở đâu?

Đến giúp tôi làm nhiệm vụ nào, nhiệm vụ quỷ quái này cần hai người mới vào chiến đấu được."

Hướng Hoài Chi nhìn Tiểu Hồ Tiên đang nhảy nhót cạnh mình: "Tôi đang bận, cậu tổ đội bừa một người rồi làm."

Lộ Hàng sửng sốt: "Cậu đang bận gì?"

"Luyện thuốc."

Lộ Hàng "ồ" lên: "Thôi được."

Cảnh Hoan dẫn Tâm Hướng Vãng Chi đi dạo bên trái rồi sang bên phải, đến một dòng suối nhỏ thì dừng lại."

Ồ anh ơi, anh nhìn dòng suối kìa."

Tiểu Hồ Tiên ngồi xổm xuống: "Nhiều cá ghê!"[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Ừ, thấy.Cảnh Hoan vẫn thật lòng: "Hay quá, tạo ra bản đồ to như vậy cần bao nhiêu tiền nhỉ?"[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Mấy nghìn tệ.Cảnh Hoan cảm thán: "Bang chủ giàu thật, thảo nào lúc đó chịu bỏ nhiều tiền ra đuổi giết em."

Hướng Hoài Chi chợt không biết cô ấy đang khen hay đang oán nữa.Do dự một lúc, anh gõ chữ.[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Xin lỗi.Cảnh Hoan sửng sốt: "Sao vậy?

Sao đột nhiên xin lỗi..."[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Lúc trước hiểu lầm cậu là kẻ lừa đảo."

Không sao mà, nếu là em, lúc đó em cũng chẳng tin."

Cảnh Hoan khựng lại: "Anh ơi, anh không nói chuyện được à?"[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Ừ, có bạn cùng phòng."

Ồ."

Cảnh Hoan ngồi mãi cũng chán, đúng là cậu định ngắm cảnh, nhưng chỉ xem chút thôi, không định đi dạo hết.Nghĩ một lúc, cậu chợt hỏi: "Anh ơi, em hỏi anh chuyện này được không?"[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Gì?"

Thì anh và Tiên Manh Manh..."

Cảnh Hoan liếm môi: "Anh và cô ấy có quan hệ gì vậy?

Tại sao cô ấy lại đột nhiên đuổi giết em?"[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Không có quan hệ gì.Cảnh Hoan im lặng chờ một lúc mà chẳng thấy lời giải thích thứ hai của anh.Hết rồi à?Cậu cắn răng, hỏi tiếp: "Em nghe người ta nói trước đây còn một người tên Nhiễm Tâm nữa... là chuyện gì thế?"[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Không quen.Ông nội anh!%$...%#$!!Đồ chết tiệt!

May cho anh đang trong game đấy!

Nếu anh ở cạnh tôi, tôi không đánh anh thì theo họ anh luôn!Cảnh Hoan tức giận không chỗ trút, nhịn hồi lâu, đột nhiên thao tác nhân vật đứng lên, dùng động tác "sà vào lòng" với Tâm Hướng Vãng Chi.Tiểu Hồ Tiên ném roi xuống nhảy bổ lên người chàng trai, do chọn đúng góc độ nên cậu đã rút hẳn vào lòng Tâm Hướng Vãng Chi.Cảnh Hoan dùng động tác này, nhẩm đi nhẩm lại trong lòng: Húc chết anh!

Đá háng anh!

Đạp chân anh!

Đập đầu anh!

Nắm tóc anh!Hướng Hoài Chi không ngờ cô ấy lại đột nhiên làm vậy, nhất thời quên tránh, thế là hai người cứ đứng nhìn nhau rồi lặp đi lặp lại động tác thân mật này.Đến tận khi có một chàng thư sinh áo trắng xuất hiện dưới góc phải màn hình.[Cận] Thu Phong: ...[Cận] Thu Phong: (kéo phẹc-mơ-tuya)[Cận] Tâm Hướng Vãng Chi: ...[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: (ngạc nhiên)[Cận] Thu Phong: À thì tôi đi ngang thôi.

Chẳng lẽ các cậu đang...Hai người cùng lên tiếng.[Cận] Tâm Hướng Vãng Chi: Không phải.[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Đang hâm nóng tình cảm đó *^0^*[Cận] Thu Phong: GATO, thôi tôi đi đây, không quấy rầy các cậu nữa.Cuối cùng Tiểu Hồ Tiên đã dừng động tác sà vào lòng, vẫy tay với anh ta.Thu Phong nhìn nhân vật quen thuộc nọ đang làm nũng với người khác, bỗng không rõ cảm xúc trong lòng mình là gì.

Anh ta rời mắt về, chụp màn hình, đăng ảnh lên nhóm WeChat bang.Thu Phong: (ảnh)

Sau này ai hẹn hò trong bản đồ bang đều phải thu tiền vé cổng!

Một lần 20 vàng!

Để mấy FA khác trong bang mua bánh chó!OTP JohnJae: Đồng ý hai tay!Một Giấc Mộng Hùng Vĩ: Tôi cũng tán thành!!Tương Tư Không Màng: ?Thu Phong: Tất nhiên ngoài bang chủ và phó bang ra, mà nhắc mới thấy, sao hai người họ chưa vào nhóm?Xuân Tiếu: Tâm Hướng Vãng Chi nói muộn chút rồi vào.Thu Phong: Ok.Lộ Hàng đã ở trong nhóm từ trước, ban đầu cậu ta cũng gửi câu "tán thành", bấy giờ mới thong thả lướt lên xem ảnh của Thu Phong.Trong ảnh là hai nhân vật đang ôm rịt nhau, sao nhìn quen mắt thế nhỉ?"...

Mẹ?

Lão Hướng?"

Lộ Hàng xoay màn hình máy tình sang chất vấn Hướng Hoài Chi ở giường đối diện: "Đây là 'đang luyện thuốc' mà cậu nói đó à?"

Hướng Hoài Chi ngước đầu nhìn, đáp với vẻ dửng dưng: "Luyện thuốc xong đi dạo, có vấn đề gì à?"

Lộ Hàng: "...

Không có.

Vậy các cậu dạo xong chưa?

Ôm đủ chưa?

Sắp tới giờ đánh phó bản rồi."

Hướng Hoài Chi đáp "ừ": "Tôi hỏi cô ấy."[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Ngắm cảnh xong chưa.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: (bé thỏ gật đầu)[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Đưa đội trưởng cho tôi, đánh phó bản.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Vâng.Trước đây acc Tâm Hướng Vãng Chi có đội làm nhiệm vụ cố định, đội trưởng đội cố định là tên cày thuê lừa đảo kia, sau này tên đó trốn biệt tăm, tất nhiên đội cũng bị giải tán.Ba người họ tập họp ở thành chính, Lộ Hàng gọi thêm Yêu Là Chia Cậu Ăn, còn thiếu một người nữa.[Bang] Lộ Điều Điều: Ai đánh phó bản Đại Náo Thiên Cung không?

Thiếu 1![Bang] Thu Phong: Tôi, ở đâu?[Bang] Lộ Điều Điều: Thành chính.Chẳng mấy chốc Thu Phong đã vào đội, sau khi chào hỏi đơn giản, mấy người họ vào phó bản.Ban nãy nói với Tâm Hướng Vãng Chi về chuyện chị mình khiến tâm trạng Cảnh Hoan tệ đi nhiều, cậu chẳng hơi sức tỏ vẻ dễ thương hay ngoan ngoãn nữa, vào phó bản rồi thì chẳng thèm lên tiếng.Lộ Hàng lại không định tha cho họ.[Đội] Lộ Điều Điều: Tiểu Cảnh Cảnh, có đó không?[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Có.[Đội] Lộ Điều Điều: Ban nãy cậu và Hướng Hướng đi ngắm cảnh à?[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: 0.0 Ừ, sao anh biết.[Đội] Lộ Điều Điều: Nhóm WeChat bang có đăng.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Ồ ồ.[Đội] Lộ Điều Điều: Cậu sao vậy, tối nay không vui lắm?Nếu là ngày thường, chắc lúc này đã đăng trọn bộ biểu tượng cảm xúc thẹn thùng rồi nhỉ?[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Không có, tôi đang xem phim.[Đội] Lộ Điều Điều: Thôi được, phó bản này không khó, cậu cứ xem đi, để tự động là được.Cảnh Hoan đang định mở game khác giết thời gian, chợt thấy một tin nhắn nhảy ra trong kênh trò chuyện.[Đội] Thu Phong: Khi nào các cậu kết hôn?[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: ?[Đội] Lộ Điều Điều: ??[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: (ngạc nhiên) Ai?[Đội] Thu Phong: Cậu và Tâm Hướng Vãng Chi.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Bọn này không kết hôn...[Đội] Thu Phong: (thắc mắc) Vậy ban nãy các cậu?[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: (kéo phẹc-mơ-tuya) Chỉ đi dạo loanh quanh thôi, sao anh ấy lại kết hôn với tôi được.Cảnh Hoan gõ chữ: Tuy tôi muốn lắm, nhưng hình anh vẫn chưa rung động với người ta mà...[Đội] Thu Phong: Ồ (ha ha), vậy nghĩa là tôi vẫn còn cơ hội?[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: ?[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: ??[Đội] Lộ Điều Điều: Này anh trai, ý là sao, cơ hội gì? (ngạc nhiên)[Đội] Thu Phong: Cơ hội theo đuổi Tiểu Cảnh đó.Kênh đội bỗng chốc im lặng.Hướng Hoài Chi gõ dấu chấm hỏi, đang định gửi thì ngẫm nghĩ, sau đó xóa dấu chấm hỏi đi.Anh nhìn Tiểu Hồ Tiên bên cạnh mình, Tiểu Hồ Tiên cũng đứng đó cả buổi trời không động đậy, có thể thấy đã bị dọa ngớ người rồi.[Đội] Thu Phong: Ha ha, sao không ai nói gì vậy?[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Hình như tôi không quen anh...[Đội] Thu Phong: Nói vậy tổn thương quá, rõ ràng chúng ta nói chuyện với nhau nhiều lắm rồi mà. (ấm ức)[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: ?

Hình như nói chuyện đâu vui vẻ gì.[Đội] Thu Phong: Đâu nào, anh thấy em đáng yêu lắm.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: ...

Anh anh vẫn chưa bị sang chấn tâm lý với acc này à?[Đội] Thu Phong: Cô ấy là cô ấy, em là em.

Vả lại chúng ta vừa quen biết, lại ở chung bang, sau này còn nhiều thời gian tìm hiểu nhau mà.Cảnh Hoan hít sâu.Thu Phong nhìn bóng dáng của Tiểu Hồ Tiên, chỉ nhìn thôi anh ta đã thấy cực thú vị rồi.Anh ta bật cười, đang định ghẹo cô ấy tiếp.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Anh là người tốt, tôi không xứng, chúc anh tìm được người tiếp theo.
 
Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam - Tương Tử Bối
Chương 28


Chương 028: Nếu thật sự không ổn thì chúng ta cưới trước yêu sau cũng đượcLộ Hàng cười đến mức cả chiếc giường cũng rung rinh theo."

Mẹ, Tiểu Cảnh Cảnh đúng là thiên tài, tôi phục rồi, phục sát đất luôn...

Thu Phong là người tốt, cô ấy không xứng, vậy cô ấy theo đuổi cậu có ý gì?"

Lộ Hàng cố tình kiếm chuyện: "Hướng Hướng, cậu không thấy mình đang bị mắng à?"

Dứt lời, cậu ta ngẩng đầu nhìn phản ứng của Hướng Hoài Chi.Bấy giờ Hướng Hoài Chi cũng chẳng giận, anh rũ mắt, khóe môi hơi nhếch lên: "Có một chút."

Bên kia, ban đầu Thu Phong sửng sốt, sau đó cười to.Anh ta chỉ muốn ghẹo Tiểu Điềm Cảnh, nhưng giờ thì hứng thú thật rồi.[Đội] Thu Phong: Mẫu người gì anh cũng đáp ứng được, thêm bạn bè em không bị thiệt đâu.Cảnh Hoan: "..."

Mẹ, kỳ phùng địch thủ![Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Chỉ cho anh vị trí bạn bè thôi, anh đừng đòi hỏi vị trí trong tim tôi.Gửi xong câu này, Cảnh Hoan nhấp chuột thêm Thu Phong làm bạn bè."

Hai người nói chuyện có vần ghê."

Thấy họ bỗng dưng im lặng, Lộ Hàng hỏi: "Sao không nói gì nữa nhỉ, chẳng lẽ đang trò chuyện qua kênh bạn bè à?"

Đúng là Thu Phong có gửi riêng biểu tượng cảm xúc cho Cảnh Hoan, nhưng Cảnh Hoan không trả lời.

Cậu không nói chuyện là vì bận trả lời tin nhắn trong nhóm lớp.Biểu tượng bạn bè nhấp nháy, cậu còn tưởng là của Thu Phong, tiện tay mở ra.[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Tôi kéo cậu vào nhóm bang nhé?[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Anh có ở đó không?[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Có.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: ^^ Vậy em vào!Điện thoại rung lên thông báo tin nhắn WeChat, một nhóm mới xuất hiện.[Hướng mời Tiểu Cảnh Nè tham gia nhóm trò chuyện.]Trong nhóm có 169 người, Cảnh Hoan đổi ghi chú trong nhóm rồi nhấn quay lại, thế là trên màn hình đầy lịch sử trò chuyện, toàn những câu chào cậu và Tâm Hướng Vãng Chi.Tâm Hướng Vãng Chi không lên tiếng, Cảnh Hoan nghĩ ngợi, vẫn quyết định chào hỏi.Tiểu Cảnh Nè: Chào mọi người (giơ móng vuốt)~JohnJae: Xin chào.Thu Phong: @Tiểu Cảnh Nè, tại sao không trả lời tin nhắn riêng của anh (ấm ức)Cảnh Hoan nghĩ bụng, còn tại sao nữa, tất nhiên là không muốn trả lời anh rồi.Mỗi ngày cậu lo giả gái thôi cũng đủ mệt, hơi sức đâu đối phó với tên theo đuổi chứ?Cậu là trai giả gái, không có tình cảm.Nghĩ thế, cậu nắm điện thoại, đắn đo xem nên dùng cách khéo léo nào để khiến người này cách xa mình một chút.Các thành viên bang trong nhóm đều chẳng hiểu mô tê gì.

Chẳng phải Tiểu Điềm Cảnh đã bày tỏ với Tâm Hướng Vãng Chi rồi à?

Sao đường chủ nhà họ lại nói chuyện mập mờ vậy?Cũng chỉ mỗi Đừng Hỏi Ngày Về là thần kinh thô, còn cố ý nhảy ra trêu ghẹo.Đừng Hỏi Ngày Về: Đường chủ, anh làm vậy không hay lắm nhé.Thu Phong: Tôi không hay chỗ nào? (gõ đầu)Đừng Hỏi Ngày Về: Tiểu Điềm Cảnh vào bang chung với Hướng Thần đấy (đáng yêu)JohnJae: ...

Ngày Về, cậu đúng là không sợ chết thật.Thu Phong: Ha ha, không sao, tuy tôi và Tiểu Điềm Cảnh tạm thời chưa có gì, nhưng tôi vẫn phải nói rõ, Tiểu Điềm Cảnh đang độc thân mà.Đừng Hỏi Ngày Về: (bật ngón cái)Chờ Gió Đến: Thu Phong hay.Dần có nhiều người xuất hiện trong nhóm, Cảnh Hoan nghĩ bụng, mấy tên này bị lừa nhiều tiền như thế chẳng oan chút nào.Xem xong tin nhắn trong nhóm, cậu bèn tắt khung đối thoại giả vờ không thấy, nào ngờ cậu vừa thu nhỏ cửa sổ đã nghe tiếng thông báo WeChat.Tâm Hướng Vãng Chi: @Tiểu Điềm CảnhTâm Hướng Vãng Chi đột nhiên xuất hiện, những người đang bàn tán sôi nổi ban nãy đều mất hút.Cảnh Hoan sửng sốt, vội gõ chữ.Tiểu Điềm Cảnh: Em đây anh~Tiểu Điềm Cảnh: (bé mèo cọ tay) Anh sao thế?Tâm Hướng Vãng Chi: Buff tôi.Tiểu Điềm Cảnh: Đến đây đến đây!! (Umaru uống coca)Lộ Hàng luôn nhìn lén nhóm trò chuyện, thấy thế vui vẻ: "Này Hướng Hướng, thanh máu của cậu ít nhất cũng còn 70% đấy, sắp xong phó bản rồi, cậu cứ đòi người ta phải buff làm gì?"

Hướng Hoài Chi vẫn điềm nhiên: "Muốn giết nhanh chút để làm nhiệm vụ ngày, sao, không được à?"

Để tiện cho mấy người chơi vượt phó bản nhanh, mỗi môn phái đều có buff giết quái tương ứng, buff phái của Hướng Hoài Chi là lượng máu càng nhiều, sát thương với quái nhiệm vụ càng cao.Lộ Hàng nhìn Tiểu Điềm Cảnh nhảy nhót thêm máu cho Hướng Hoài Chi, gật đầu: "Được, cậu nói gì cũng được."

Đánh phó bản xong, Lộ Hàng giải tán đội tại chỗ, Cảnh Hoan đang định bay đi thì một tin nhắn xuất hiện trên màn hình.[Tâm Hướng Vãng Chi mời bạn vào đội.

Có.

Không.]Cảnh Hoan vào ngay: "Sao vậy anh?"

Tâm Hướng Vãng Chi không nói, trực tiếp dẫn đội bay đến bên cạnh NPC kho.[Tâm Hướng Vãng Chi ném cho bạn Bảo Thạch Hồi Xuân x1.]Cảnh Hoan nhìn, là đá cấp tám, dùng để khảm lên nhẫn.[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Mới thấy trong kho.Đá cấp tám giá gần bốn chữ số, Cảnh Hoan nói: "Cảm ơn anh, bao nhiêu tiền, để em trả anh."[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Không cần, tôi cũng không dùng."

Vậy không được, anh đã tặng nhẫn cho em rồi, đâu có chuyện bắt anh ra luôn đá."

Cảnh Hoan từ chối.Không phải cậu khách sáo, mục tiêu của cậu không vẻn vẹn là mấy nghìn tệ, nếu nhận thì như đang tham tiền của anh ta vậy.Hướng Hoài Chi không nghĩ nhiều như thế, anh thấy viên đá này lúc đi dạo sạp của người khác, rẻ hơn giá thị trường mấy mươi vàng, thế là mua ngay chẳng hề đắn đo.[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Không cần cứ ném cho Lộ Điều Điều."

Vậy không được, em không để người khác lấy đồ anh cho em đâu!"

Cảnh Hoan dừng một lúc: "Nhưng anh ơi, sao anh cứ tặng đồ cho em thế?"

Không chờ Tâm Hướng Vãng Chi trả lời, Cảnh Hoan đã tự tưởng tượng: "...

Chẳng lẽ anh thích em rồi?!"

"Nên mới muốn lấy tiền mua đồ cho em?"

"Còn tặng nhẫn cho em?"

Cảnh Hoan muộn màng nhận ra: "...

Trời ơi, thì ra anh tặng nhẫn cho em là ý này sao?!"

Hướng Hoài Chi: "...?"

Cảnh Hoan: "Khoan đã!

Anh ơi!

Anh không cần nói gì hết, em đồng ý!

Em đồng ý lời bày tỏ của anh rồi!

Chúng ta lập tức đến chỗ Nguyệt Lão kết hôn nhé!

Em ra phí kết hôn!

Tiền kiệu hoa cũng để em ra luôn!

Tiệc mừng để em tổ chức!

Anh chỉ cần cưỡi con ngựa đi trước kiệu hoa là được!"

Nghe cô ấy càng nói càng vô lý, Hướng Hoài Chi không nhịn được mở mic gọi trí tượng tượng của cô ấy về: "Bán 300 vàng cho cậu, tiền thì khi nào tiện trả cũng được."

"...

Ồ."

Lúc Cảnh Hoan ném tiền sang, cậu khẽ giọng: "Anh ơi anh thật sự không suy nghĩ lại sao?

Nếu thật sự không ổn thì chúng ta cưới trước yêu sau cũng được."

Vừa dứt lời, Cảnh Hoan đã nghe thấy tiếng bật cười thật khẽ.Là Tâm Hướng Vãng Chi đang cười, giọng rất trầm."

Không suy nghĩ."

Anh nói: "Tôi không kết hôn trong game, cũng không thích... cưới trước yêu sau."

Cảnh Hoan sửng sốt, một lúc sau mới nói: "Trước đây anh chưa từng kết hôn à?"

"Chưa."

Cảnh Hoan nghĩ bụng, cũng đúng.Tên đàn ông khốn nạn nào cũng thích chơi trò mập mờ với người khác, xong rồi còn chẳng chịu trách nhiệm, ngay cả kiệu hoa cũng chẳng đồng ý mời con gái người ta ngồi, đúng là quá đáng.Hai người giao dịch xong, Tâm Hướng Vãng Chi giải tán đội.Cảnh Hoan đến tiệm thợ rèn để khảm đá vào nhẫn, đang định chạy đi làm nhiệm vụ ngày, tin nhắn bạn bè chợt nhấp nháy.[Bạn bè] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Rảnh nói chuyện không?[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Rảnh, sao vậy.[Bạn bè] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Không có gì, chỉ muốn thay Tiên Tiên xin lỗi cậu.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: ...

Không cần đâu, chắc cô ấy cũng không muốn người khác xin lỗi giúp cô ấy.[Bạn bè] Yêu Là Chia Cậu Ăn: ...

Cũng đúng.

Ôi, thật ra trước đây cô ấy không như vậy, nhưng từ sau khi ở bên cạnh Tâm Hướng Vãng Chi lại đổi khác.Cảnh Hoan tỏ ý thông cảm, trước khi xảy ra chuyện, cậu cũng không tin chị mình sẽ trở nên yếu đuối đến như vậy vì một người đàn ông.Cậu tiện tay lướt xem thông tin cá nhân của Yêu Là Chia Cậu Ăn, mới phát hiện mục "bang" dưới ảnh đại diện của cô ấy trống không.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Ủa, sao bang của cậu mất rồi?[Bạn bè] Yêu Là Chia Cậu Ăn: À không sao, hồi nãy tôi vừa rời bang.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: (ngạc nhiên) Tại sao?

Chẳng phải bang của cậu mạnh lắm à?[Bạn bè] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Không muốn ở đó nữa.Khoảng thời gian qua, Kỷ Tiểu Niên luôn lan truyền lời đồn rằng cô là "kẻ phản bội" chơi với phe Tiểu Điềm Cảnh, còn trút hết cơn giận khi Tiên Manh Manh đột nhiên đăng xuất mất tích lên đầu cô, sau đó hùa với những người khác nói mấy câu móc mỉa, trào phúng cô trên kênh bang, chẳng có lời nào hay.

Bản thân cô cũng chẳng phải người tốt tính gì, thế là tức giận rời bang luôn.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Nhưng sắp ra phó bản bang rồi, cậu không đánh à?[Bạn bè] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Để tìm chỗ khác vậy.Cảnh Hoan nghĩ đến một điều, bèn gõ chữ.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Cậu chờ chút, khoan vào bang khác đã.

Tôi đi hỏi đường chủ bọn tôi xem!

Ban nãy tôi có nhìn số lượng thành viên, Nhàn Nhân Các còn nhiều chỗ trống lắm.[Bạn bè] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Hả, không cần phiền thế đâu, tôi không vào cũng được.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Không phiền~ cậu chờ tôi một chút. (hôn gió)[Bạn bè] Yêu Là Chia Cậu Ăn: ...

Được.Tất nhiên Cảnh Hoan không thể tìm đường chủ, cậu không thân với người của Nhàn Nhân Các, còn có thù cũ, không nói chuyện trực tiếp sẽ tốt hơn.Cậu tìm người nói chuyện khá thân trong bang, Lộ Điều Điều.[Bạn bè] Lộ Điều Điều: Ăn Ăn à?

Cô ấy rời bang rồi ư?

Tại sao nhỉ, tôi nhớ cô ấy và bạn cô ấy ở cùng một bang mà?[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: (kéo phẹc-mơ-tuya) Chuyện con gái với nhau phức tạp lắm, anh đừng hỏi nữa.

Có thể cho cô ấy vào không?[Bạn bè] Lộ Điều Điều: Tất nhiên là được, vừa hay cùng đánh phó bản bang luôn, thao tác buff của cô ấy cũng ok.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: (bé thỏ gật đầu) Vậy tôi bảo cô ấy xin vào bang nhé![Bạn bè] Lộ Điều Điều: Chờ một chút, tôi nói với Hướng Hướng một tiếng, bảo cậu ấy nói với Xuân Tiếu.

Nhàn Nhân Các không phải bang nhỏ, tôi vừa vào một ngày, không thể tùy ý đưa người vào được.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: ...

Nhưng anh ấy cũng mới vào bang mà 0.0[Bạn bè] Lộ Điều Điều: Chuyện này khác, anh trai cậu mà đòi chức đường chủ, Xuân Tiếu cũng cho luôn đó.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Anh ấy giỏi ghê (tung hoa)!Lộ Hàng bật cười, nói với Hướng Hoài Chi ở giường đối diện về việc này.Sau khi được đồng ý, cậu ta mở khung đối thoại với Tiểu Điềm Cảnh ra.[Bạn bè] Lộ Điều Điều: Xong.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: ...

Nói nhanh vậy à?[Bạn bè] Lộ Điều Điều: Ừm hửm, trong server này, không chuyện gì mà anh cậu không làm được cả, kéo một người bạn vào bang thôi, chuyện nhỏ.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Anh Lộ, tôi hỏi anh một chuyện được không 0.0[Bạn bè] Lộ Điều Điều: Cậu nói đi.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Anh và anh ấy chơi Cửu Hiệp cùng lúc à?

Các anh chơi chung bao lâu rồi?[Bạn bè] Lộ Điều Điều: Cậu ấy chơi trước, tôi chơi muộn hơn cậu ấy nửa năm, bọn này chơi hơi tám năm rồi.[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: (ngạc nhiên) Ồ lâu thế sao.

Nhưng sao em cảm thấy... anh ấy không có bạn bè gì nhỉ?Đây là thắc mắc từ trước đến nay của Cảnh Hoan, nhìn đã biết ngay Tâm Hướng Vãng Chi là người chơi lâu lăm, nhưng trong khoảng thời gian qua, ngoài Lộ Điều Điều, cậu chẳng thấy người bạn nào khác của Tâm Hướng Vãng Chi nữa.Một lúc sau cậu mới nhận được câu trả lời.[Bạn bè] Lộ Điều Điều: Việc này, nói sao nhỉ.[Bạn bè] Lộ Điều Điều: Thật ra trước đây anh cậu có nhiều bạn lắm, còn làm bang chủ nữa.

Nhưng sau đó... xảy ra chút chuyện, làm cậu ấy không thích kết bạn trong game nữa.
 
Back
Top Bottom