Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm

Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 410: Chương 410



Cũng may Tạ Kha Kha lắc đầu một cái, say đó nói ra câu trả lời làm cho bọn họ không dễ chịu chút nào: "Dĩ nhiên không phải, là chị Lê dẫn tôi thông qua phòng triển lãm này!"

Chị Lê, chính là cô gái mặc đồ đen, truyền nhân của gia tộc nào đó.

Trước đó dựa vào may mắn, sau đó thì dựa vào ôm đùi đại lão nằm thẳng, giống như mỗi một quái đàm quy tắc mà cậu ta nói.

Tô Dung nở nụ cười giả dối: "Với loại người như vậy, bình thường tôi sẽ mắng hắn ta là chó."

Điền Khinh Khinh cũng muốn mắng người, vì vậy hỏi Tô Dung: "Cậu cảm thấy cậu ta là chó gì?"

Tô Dung vô cùng có giáo dưỡng nín nửa ngày mới nói: ".... Lucky dog!"

"..."

"Chỉ tiếc Đình Nhã..." Sau khi cười đùa xong, Điền Khinh Khinh thở dài thật sâu. Trong bốn người bọn họ, chỉ có Liễu Đình Nhã là chưa đi ra. Nếu như sau đó quốc gia không có cách nào, chỉ sợ Liễu Đình Nhã sẽ không đi ra được.

Tô Dung lắc đầu một cái, an ủi cô ấy: "Không cần lo lắng, tổng cộng chúng ta đến nhiều người như vậy, nhưng bây giờ cũng chỉ còn lại chừng 10 người. Quốc gia nhất định sẽ nghĩ cách cứu những người này ra."

Dù sao vốn dĩ điều tra viên đã không nhiều, bởi vì sai lầm của 'Sở nghiên cứu số 3' làm cho bọn họ bị tổn thất nghiêm trọng như vậy, nghĩ như thế nào cũng biết quốc gia sẽ không bỏ qua chuyện này.

Chỉ là nếu như là nước A, có lẽ sẽ lợi dụng cơ hội lần này đổi lấy nhiều lợi ích. Mà Hoa hạ thì sẽ cố gắng cứu người ra.

Lúc bọn họ đang nói chuyện trời đất, Mai Lạc dẫn theo Ngũ Minh Bạch đến: "Đi thôi, người bên kia muốn xác nhận một ít chuyện. Không cần lo lắng, chủ yếu là hỏi chuyện mà mọi người trải qua trong quái đàm quy tắc. Dù sao cũng có rất ít điều tra viên đi ra ngoài, rất có ý nghĩa tham khảo."

Ngũ Minh Bạch gật đầu với Tô Dung một cái, nhìn cô bằng một ánh mắt khẳng định mang theo khích lệ, làm cho Tô Dung vô cùng nghi ngờ.

Mọi người đi theo Mai Lạc đến một căn phòng nhỏ, có mấy người đang ngồi ở bên trong bao gồm cả Tần Phong, vô cùng có khí thế.

Hai người xếp hàng ngồi xuống, dựa theo yêu cầu kể lại chuyện đã trải qua. Trong đó có thể nói Ngũ Minh Bạch vẫn luôn thổi phồng Tô Dung, khen ngợi Tô Dung 360 độ không góc chết.

Tô Dung: "..."

Cuối cùng cô cũng biết ánh mắt kia của Ngũ Minh Bạch là có ý gì, hiển nhiên anh ấy đã sớm quyết định, để cho những người khác thấy được tài năng của cô.

Trong lòng có chút bất đắc dĩ, nhưng trên mặt của Tô Dung vẫn thản nhiên như thường, thậm chí còn mang theo chút cảm kích và mừng rỡ được khen ngợi.

Thân phận này của cô tạo thành tương phản với thân phận 'Cà Phê'. nếu như 'Cà Phê' không hy vọng mọi người phát hiện ra thân phận, vậy trong thực tế cô sẽ lộ ra vẻ hy vọng lấy được sự coi trọng của mọi người.

Một người muốn biểu hiện mình sao có thể che dấu một thân phận lợi hại khác? Chỉ cần kiên trì nghĩ theo hướng này, rất khó liên hệ cô với 'Cà Phê'.

Khen ngợi của Ngũ Minh Bạch rất có tác dụng, chờ sau khi bọn họ kể xong, một cấp trên còn cố ý để lại phương thức liên lạc của mình cho Tô Dung, cũng nói với cô: "Sau này nếu phát hiện tín hiệu mở ra của một ít quái đàm quy tắc, chúng tôi có thể sẽ mời cô tham gia."

Điều gia viên bị chọn vào quái đàm là xác suất ngẫu nhiên, chỉ là cao hơn người bình thường mà thôi. Nhưng người hai năm chưa vào quái đàm quy tắc nào cũng có tồn tại.

Điều này sẽ làm cho tần số bị chọn vào quái đàm không được cao, cho nên năng lực của điều tra viên sẽ bị mai một.

Hiển nhiên bây giờ trong mắt của bọn họ, Tô Dung chính là một nhân tài bị mai một.

Sau khi tạm biệt các cấp trên, Tô Dung và Ngũ Minh Bạch cùng nhau trở về. Cô suy nghĩ một chút, vẫn nói một tiếng cảm ơn: "Cảm ơn anh, khen tôi trước mặt những nhân vật lớn như vậy."

"Không sao, tất cả đều vì Hoa Hạ."

Tiếp theo cũng không còn chuyện của bọn họ nữa, đám người Tô Dung trở về thế giới hiện thực. Đối với những người mất tích kia, chính phủ đưa ra lời giải thích là bọn họ còn cần thêm thời gian.

Mà tin tức, quảng cáo liên quan đến Adam lại lần nữa ùn ùn kéo đến, chủ yếu là chủ đề "Chúa cứu thế Adam dùng sức một người cứu vớt tất cả mọi người bên trong quái đàm", hoàn toàn không nhắc đến tác dụng của Tô Dung, cùng với sự thật trong quái đàm này còn có hai người Hoa thông quan thành công.

Dĩ nhiên tiếp đó Hoa Hạ cũng tiến hành phản kích, dù sao bên bọn họ cũng không ở thế yếu. Chuyện này làm cho vọng tưởng muốn nâng Adam lên cao của nước A lập tức tan vỡ.

Chẳng qua lần này khi Tô Dung xem những video kia, từ trong mắt đối phương đúng là không nhìn ra được sự hưởng thụ khi được tâng bốc. Chẳng qua cậu ta không bị ảnh hưởng bởi lời tâng bốc của người khác, nhưng tự tâng bốc mình thì làm rất hăng say.

Mấy ngày tiếp theo xã đoàn quái đàm không có hoạt động. Vốn dĩ Điền Khinh Khinh tưởng lần hoạt động này là an toàn, kết quả thiếu chút nữa bị kẹt trong quái đàm quy tắc, hơn nữa Liễu Đình Nhã xảy ra chuyện, mấy ngày tiếp theo tâm trạng của cô ấy đều không tốt.

Lý Cầm Phương và Tôn Giai Kỳ có chút lo lắng, không nhịn được hỏi Tô Dung Điền Khinh Khinh bị cái gì. Tô Dung vẫn bình tĩnh như thường trả lời: "Chúng tôi đi thám hiểm, cậu ấy bị dọa sợ."

Bởi vì các cô tham gia xã đoàn quái đàm, lý do này rất đáng tin. Hai người an ủi Điền Khinh Khinh một phen, sau đó cũng đi tham gia hoạt động xã đoàn của mình.

Chờ sau khi hai người đó rời đi, Điền Khinh Khinh mới yếu ớt hỏi: "Tô Dung, cậu không đau buồn sao?"

Phải biết đây là lần đầu tiên Điền Khinh Khinh thấy được người bên cạnh mình chết, mặc dù Liễu Đình Nhã chưa chết, nhưng từ một loại suy nghĩ nào đó, coi như cô ấy đã c.h.ế.t một lần rồi.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 411: Chương 411



Nhưng Điền Khinh Khinh là lần đầu tiên, Tô Dung lại không phải như vậy. Cô đã nhìn thấy rất nhiều cái chết, một ngày trước một cảnh sát nhỏ còn chào hỏi nhiệt tình với cô, đến ngày hôm sau đã c.h.ế.t vì bị tội phạm trả thù.

Chẳng qua dĩ nhiên không cần nói ra loại chuyện này, bây giờ cô là người bình thường, vẫn nên giả trang một chút.

Tô Dung hơi rũ mi mắt làm ra vẻ mặt hơi buồn bã, an ủi Điền Khinh Khinh: "Cô ấy còn chưa chết, chúng ta không cần khóc tang trước thời hạn."

Lời này thiếu chút nữa chọc cười Điền Khinh Khinh, cũng để cho cô ấy có chút tinh thần: "Cậu nói đúng! Đình Nhã còn chưa có chết, tôi bây giờ không thể đau lòng được."

Thấy tâm trạng của cô ấy đã chuyển biến tốt, Tô Dung cũng không nói gì, tiếp tục đọc sách.

Đột nhiên, điện thoại của cô sáng lên, có một người liên lạc ẩn danh gửi một tin nhắn ngắn cho cô.

Tô Dung nhướng mày, mở điện thoại ra xem tin nhắn.

[Sau năm giờ chiều, tới đường XX, phố XX, số XX.

---- Luật sư]

Chữ "luật sư" cuối cùng làm cho Tô Dung nhất thời tỉnh táo tinh thần. Thám tử, luật sư chính là ám hiệu giữa cô và Bạch Liễm. Bạch Liễm có chuyện tìm cô sao? Tô Dung mở điện thoại tra thử tìm địa chỉ mà Bạch Liễm gửi ở chỗ nào.

Rất nhanh cô tra được đó là một lầu dân cư, địa chỉ mà Bạch Liễm cho là một gian phòng trong đó. Địa chỉ ở chỗ này, hiển nhiên là đối phương định tự mình gặp cô.

Từ lúc đón năm mới, cô lại có gần nửa năm chưa gặp luật sư, lúc này lập tức có thể gặp mặt một lần, tất nhiên cô rất vui vẻ.

Ngày mốt là thứ bảy, thứ bảy không có tiết. Thời gian gần đến, Tô Dung lập tức rời trường học, đi đến địa chỉ mà luật sư cho.

Trước khi đi cô có làm một chút chuẩn bị, ví dụ như kiểm tra vị trí địa lý của căn phòng đó, còn có kiến trúc đường phố xung quanh. Cùng với nó là ai mua. Lúc xác định đó là được mua vào hai ba năm trước, cuối cùng Tô Dung cũng có thể chắc chắn là Bạch Liễm mua.

Dù sao thời gian Bạch Liễm đến thế giới này chắc cũng gần thời gian như vậy.

Tiếp theo Tô Dung lại đặt một chậu nước trong nhà vệ sinh ký túc xá, lại bỏ quần áo vào ngâm để phòng ngừa bạn cùng phòng đổ nước. sau đó đeo mặt nạ ảo thuật, để cho mình có một tướng mạo mới.

Làm xong tất cả chuẩn bị, lúc này cô mới thông qua chậu nước trong nhà vệ sinh, tiến đến mảnh hồ cách gần với căn phòng kia.

Sau khi bước ra từ trên mặt hồ, Tô Dung sửa sang lại quốc áo, bước nhanh lên lầu, lại đổ một bãi nước trên mặt đất, sau đó gõ cửa phòng.

"Cốc cốc cốc!"

Trong nháy mắt mở cửa ra, Tô Dung thở phào nhẹ nhõm. Đứng trước mặt cô là Bạch Liễm đã lâu chưa gặp.

Giống với Tô Dung, Bạch Liễm cũng là một người tỉ mỉ. Thấy bãi nước đọng, còn có khuôn mặt hoàn toàn xa lạ của Tô Dung, anh không nhịn được cười: "Xem ra em chuẩn bị rất nhiều chuyện nha.”

Thái độ như vậy làm cho Tô Dung nhíu mày, cô làm ra vẻ xa lạ nghiêm túc cảnh cáo: "Anh Bạch Liễm này, tôi là nhận được tố cáo đến bắt anh!"

"Em biết không?" Bạch Liễm nở nụ cười không chút che giấu, hơi tựa vào tường nói: "Ở cái thế giới này, cũng không có ai biết anh tên là Bạch Liễm."

Đây cũng là chuyện Tô Dung không nghĩ đến, cô nghiêng người đi vào trong phòng, rồi quay đầu hỏi anh: "Vậy ở thế giới này anh tên là gì?"

"Không, hoặc là em cũng có thể gọi anh là Số Không." Bạch Liễm đi theo vào, sau đó ném cho Tô Dung một cái hộp băng dán.

"[Băng dán nói dối], dán lên trên cổ sẽ tự động biến mất, có thể vượt vượt qua đạo cụ quái đàm có chức năng kiểm tra nói dối. Một miếng có hiệu quả kéo dài cả ngày."

Thấy đạo cụ quái đàm này, đầu óc Tô Dung bắt đầu vận chuyển. Bạch Liễm sẽ không vô duyên vô cớ đưa đạo cụ này cho mình, giống như mặt nạ ảo thuật lúc trước, đạo cụ mà anh cho mình nhất định có tác dụng.

Nói cách khác, nếu Bạch Liễm cho [băng dán nói dối] cho cô, vậy chứng minh đối phương cho rằng gần đây mình sẽ tiếp nhận vặn hỏi kiểm tra nói dối, mà chuyện vặn hỏi này nhất định có liên quan đến thân phận 'Cà Phê' của cô.

Trên thực tế lấy năng lực của Tô Dung, phần lớn gặng hỏi cô đều có thể qua loa lấy lệ cho qua. Coi như máy kiểm tra nhịp tim gì đó ở trước mặt cô, cô cũng có kỹ xảo để cái máy này chỉ có tác dụng trang trí mà thôi.

Không nên coi thường một thám tử, vốn dĩ cô chính là chuyên gia trong phương diện này.

Chỉ có một loại vấn đề cô hoàn toàn không có cách nào dùng chơi chữ để qua loa lấy lệ --- Cô là 'Cà Phê' sao?

Nếu như loại vấn đề này, vậy cô cũng chỉ có hai lựa chọn nói dối và không nói dối. Mà Bạch Liễm rõ ràng năng lực của cô, lại không ngại nguy hiểm đến đưa đạo cụ quái đàm này cho cô, nhất định là bởi vì anh đoán được mình sẽ lập tức đối mặt với vấn đề này.

Đầu tiên có thể khẳng định không phải là hoạt động gần đây của 'Sở nghiên cứu số 3', cô ở bên trong quái đàm giả đó không có bại lộ thân phận, coi như bị gặng hỏi có máy kiểm tra nói dối cũng không sao.

Hoạt động lúc trước ---

Tô Dung ngẩng đầu lên: "Thành phố động vật sắp hủy diệt rồi sao?"

Nghĩ lại mấy chuyện trước đó nữa thì chuyện có thể để cho cô bại lộ thân phận nhất định là thành phố động vật, cô chính là trực tiếp dùng thân phận 'Cà Phê' khuấy ra một vũng nước đục lớn. Mà Tô Dung lại là người duy nhất tiếp xúc với 'Cà Phê', bị người ta nghi ngờ cũng quá bình thường.

Dĩ nhiên trước mắt, còn không có ai biết người đầu dê đeo mặt nạ ở trong thành phố động vật là "'Cà Phê'".

Đường tắc duy nhất mà bọn họ biết được chính là khi thành phố động vật bị hủy diệt, thông báo toàn cầu vang lên.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 412: Chương 412



Tô Dung dám khẳng định, cô nhất định nằm trong danh sách được thông báo.

Đến lúc đó chuyện 'Cà Phê' là người đầu dê sẽ không che giấu được, mà cái tên Tô Dung là cô đây cũng hơi có chút cống hiến, nhưng lại không được thông báo, nhất định sẽ làm cho những người khác nghi ngờ.

Kết quả sau cùng chính là, cô có thể sẽ bị tra hỏi trước máy phát hiện nói dối, xem thử cuối cùng có phải là 'Cà Phê' hay không.

Cho nên lúc này Bạch Liễm mới cố ý đến đưa đạo cụ quái đàm cho cô.

Cho nên Tô Dung mới hỏi câu này.

Hiển nhiên Bạch Liễm đã sớm thành thói quen Tô Dung nhanh chóng suy đoán được chuyện bên trong, mặc dù đây là sau khi anh điều tra hành tung của Tô Dung, suy nghĩ mấy ngày mới ý thức được chuyện này.

Nhưng Tô Dung chính là thám tử, thám tử có suy luận nhạy bén hơn luật sự không phải là chuyện rất bình thường sao. Từ trước đến giờ anh chỉ phụ trách kết thúc cùng với giải quyết tốt hậu quả.

"Đúng vậy, nguồn ô nhiễm của thành phố động vật sắp không chịu nổi nữa, gần bị hủy diệt rồi." Bạch Liễm gật đầu một cái, tiếp tục nói: "Thành phố động vật hủy diệt sẽ tạo thành đả kích rất lớn đối với 'nó', nếu như tiếp theo em muốn làm cái gì đó thì nhanh chóng đi làm. Khoảng thời gian này 'nó' cũng không có thời gian gây chuyện khắp nơi."

Đây không phải là nghĩ đến cái gì thì có cái đó sao?

Nhất thời Tô Dung nở một nụ cười thật tươi: "Vậy thật sự quá tốt, anh biết không, em mới thu được một viên thuốc, có tác dụng giảm bớt ô nhiễm, em định hợp tác với chính phủ nghiên cứu một chút."

Bạch Liễm không có nghiên cứu gì với y học cả, chỉ là anh rất rõ ràng một chuyện: "Em thà hợp tác với chính phủ ở thế giới thực, còn không bằng hợp tác với tổ chức trong thế giới quái đàm đi."

Thật ra lúc trước Tô Dung cũng nghĩ hợp tác với tổ chức trong thế giới quái đàm, mặc kệ là 'Sở nghiên cứu số 3' hay là 'Tập đoàn Tích Tắc' cũng giỏi hơn tổ chức ở thế giới hiện thực rất nhiều.

"Nhưng vấn đề ở chỗ em không có cách nào chủ động đi đến thế giới quái đàm, nếu như hợp tác với bọn họ, sau này sẽ trở nên không tiện."

Đây là chuyện mà Tô Dung không có cách nào, cô chỉ có thể theo sắp xếp của trường học đến thế giới quái đàm, chuyện này dẫn đến một khi cô sử dụng thân phận 'Cà Phê' ở trong thế giới quái đàm, tuyệt đối rất nhanh sẽ bị người khác phát hiện ra sơ hở.

Nghe vậy, Bạch Liễm học Tô Dung chớp mắt một cái: "Đây không phải là chuyện rất dễ dàng sao?"

Tô Dung cũng chớp mắt nhìn anh: "Hả? Xem ra anh có thể giúp em giải quyết chuyện này?"

"Nhấn xuống cái này, em có thể đi đến thế giới quái đàm. Sau đó nhấn xuống lần nữa thì có thể trở về." Bạch Liễm đưa cho cô một cái nút màu đỏ đã sớm chuẩn bị, lại dặn dò: "Mặc dù cái nút này không có hạn chế, nhưng dù sao em cũng không phải là dân địa phương của thế giới quái đàm, ở bên kia quá lâu không tốt với em. Cho nên đề nghị của anh là mỗi tháng em chỉ nên đến thế giới quái đàm một lần, tự em tính toán tốt là được."

Đạo cụ quái đàm này hoàn toàn giải quyết khốn cảnh của Tô Dung, cô nhận lấy nó. Từ trong túi xách lấy [ví sinh tiền], sau khi bỏ thứ này vào, lại từ trong [ví sinh tiền] lấy ra [Thánh giá chữ thập vẩn đục]đưa cho Bạch Liễm: "Đúng rồi, anh giúp em nhìn thử đây là cái gì, em cảm thấy nó có thể không an toàn, cho nên không có mang."

Lúc nhìn thấy sợi dây chuyện này, Bạch Liễm nhíu mày thật chặt: "Anh ở trên sợi dây chuyện này cảm nhận được hơi thở ô nhiễm rất đậm, sao em lại có được nó?"

"Là tiêu diệt nguồn ô nhiễm của một quái đàm quy tắc, chính là nguồn ô nhiễm của "Công ty đồ hộp thịt tươi nhỏ". Tô Dung giải thích.

Sau khi Bạch Liễm nhìn kỹ một lúc lâu, mới trả lời: "Trên đạo cụ quái đàm này có chứa năng lượng rất mạnh, không nói đùa, anh có thể cảm nhận được một chút lực lượng của 'nó' ở trên sợi dây chuyền này. Chỉ là sợi dây chuyền này có lực lượng của 'nó' đồng thời cũng có ô nhiễm của 'nó'.”

Nghe vậy Tô Dung nhất thời cảm thấy may mắn, cũng may cô đủ cẩn thận, không tùy tiện sử dụng đạo cụ quái đàm này. Nếu quả thật ô nhiễm của 'nó' bùng nổ, vậy lấy thân thể người bình thường của cô sao có khả năng ngăn cản được?

"Anh có biết tác dụng của đạo cụ quái đàm này không?" Tô Dung hỏi thứ mình quan tâm nhất.

Nhưng Bạch Liễm lại lắc đầu: "Đạo cụ lấy được từ tiêu diệt nguồn ô nhiễm là độc nhất vô nhị, nếu như anh đi điều tra, rất dễ dàng bị 'nó' phát hiện. Nhưng trước khi có thể xác định được tác dụng của đạo cụ này, em nhất định không nên sử dụng nó, đeo nó."

"Em biết rồi." Tô Dung để cho anh yên tâm: "Em rất quan tâm cái mạng nhỏ của mình."

Coi như Bạch Liễm không nói, cô cũng tuyệt đối không sử dụng đạo cụ quái đàm khi chưa biết tác dụng của nó. Giống như lúc trước không biết tác dụng của viên thuốc trắng kia cô cũng không có sử dụng nó lên trên người mình.

Bạch Liễm suy nghĩ một chút, lại nói với Tô Dung: "Sau khi nguồn ô nhiễm của thành phố động vật bị tiêu diệt, em có thể sẽ... có được một cơ hội câu thông với ý thức thế giới."

"Ý thức thế giới?" Tô Dung kinh ngạc hỏi lại.

Hiếm khi thấy được vẻ mặt này của cô, Bạch Liễm không nhịn được cười nói: "Đúng vậy, ý thức thế giới. Trên thực tế, nhân loại bình thường vẫn đang có thể vận lộn với 'nó', cái này đều là dựa vào ý thức thế giới giúp đỡ."

Chuyện này liên quan đến lĩnh vực mà cô không biết, Tô Dung nghiêm túc lắng nghe: "Có thể nói cụ thể một chút không?"

"Ý thức thế giới chính là nền tảng của cái thế giới này, người có năng lực bảo vệ trái đất, không có lập tức bị 'nó' công chiếm. Trên thực tế anh nghi ngờ chuyện chúng ta xuyên qua có quan hệ với ý thức thế giới. Bởi vì vị trí bây giờ của anh, cho nên anh biết được một chút chuyện. 'nó' vẫn luôn tính toán muốn làm tan rã ý thức thế giới, mà phương pháp tan rã chính là thắng lợi lớn bên trong vô số quái đàm quy tắc. Số lần thắng lợi của ‘nó’ càng nhiều, ý thức thế giới sẽ càng yếu kém.”
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 413: Chương 413



Thấy Tô Dung nhíu mày, Bạch Liễm nhún vai nói: "Dĩ nhiên, ý thức thế giới cũng không phải là người ăn chay. Các em có thể có được đạo cụ quái đàm, nhất là những thứ tốt lấy được từ tiêu diệt nguồn ô nhiễm, đều là ý thức thế giới đào ra từ chỗ của 'nó'. Ví dụ như lực lượng trên viên hồng ngọc được gắn trên [Thánh giá chữ thập vẩn đục] kia, chính là một cỗ lực lượng vô cùng thuần túy của 'nó'.”

---

Ý thức thế giới, đây là một thứ rất thần kỳ. Trải qua sự giới thiệu của Bạch Liễm, Tô Dung cũng hơi biết được một chút.

Cái thế giới này có thể duy trì được sự thăng bằng kỳ diệu như bây giờ, chính là kết quả đọ sức của ý thức thế giới và 'nó'. Ý thức thế giới không có cách nào trực tiếp đuổi 'nó' ra khỏi địa cầu, nhưng giống vậy, 'nó' cũng không có cách nào biến trái đất thành sân chơi của mình.

Tiền đặt cược của hai bên chính là đám nhân loại bọn họ.

"Nhưng anh cảm thấy không chỉ như vậy." Bạch Liễm đứng ở trước cửa sổ, nhìn bầu trời vô tận: "Chúng ta sắm loại nhân vật gì trong bàn cờ này?"

Tô Dung đứng ở bên cạnh anh cũng có nghi ngờ giống như thế, bọn họ là hai người đến từ thế giới khác, một người bị 'nó' mang đi, một người thì mang theo bàn tay vàng [công cụ nhắc nhở ô nhiễm] đến đây.

Hai người bọn họ rõ ràng là linh hồn của thế giới khác, nhưng đều ở trong thế giới này làm ra hiệu quả bươm bướm không nhỏ. Nếu như nói sau lưng không có ai thúc đẩy, bọn họ thật sự không tin.

"Lại nói, lần trước anh nói em không thể bại lộ thân phận 'Cà Phê'. Tại sao 'nó' lại muốn g.i.ế.c em?" Tô Dung hỏi.

Mặc dù lúc đầu cô không có ý bại lộ thân phận của mình, nhưng có lúc vẫn cảm thấy tiết lộ thân phận với một ít cao tầng sẽ dễ dàng hành động hơn.

Hiển nhiên cái vấn đề này có chút vượt quá phạm vi đã biết, Bạch Liễm lắc đầu: "Anh cũng không biết, nhưng ý chí của 'nó' muốn g.i.ế.c em. Mà một khi thân phận của em bị người khác phát hiện, trừ phi em đảm bảo người đó mặc kệ như thế nào cũng không tiết lộ thân phận của em ra, nếu không tự em sẽ đưa mình vào trong nguy hiểm. Anh chỉ biết có một chuyện, chúng ta xuyên qua nhất định có liên quan đến tranh đấu hai bên, đã như vậy, nếu muốn cứu thế giới, em tuyệt đối không thể như 'nó' mong muốn!"

Lúc nói những lời này, trong mắt anh tràn đầy sự kiên định, không chỉ vì thế giới này, càng là vì Tô Dung.

Tô Dung nghe vậy thì cười: "Em biết, coi như không phải thế giới này, cũng phải vì mình. Em còn chưa sống đủ đâu!"

"Đúng rồi." Đột nhiên cô nghĩ đến cái gì đó, "Lần trước không phải anh không thể nói cái gì sao? Sao lần này lại nói nhiều như vậy?"

Nhớ lại lần trước khi hai người gặp mặt lúc năm mới, Bạch Liễm còn là bộ dạng kín miệng như bưng, bây giờ lại có thể thẳng thắn như vậy, không tị hiềm một chút nào. Quả thực sự tương phản trong này làm cho người ta kinh ngạc.

"Em không phải luôn cho rằng thời gian lâu như vậy anh không làm được cái gì chứ?" Nói đến đề tài này, Bạch Liễm hơi nhướng mày, để lộ ra mấy phần khoe khoang tùy ý: "Nếu như anh không cố gắng một chút, sao có thể sáng tạo hoàn cảnh phá án tối ưu cho em được?"

Bộ dạng của anh vẫn là như vậy, mặt ngoài tỉnh táo tự kiềm chế, thật ra ra càng khoe khoang tùy ý hơn ai khác. Đã từng có lúc Tô Dung nghi ngờ anh học luật là vì ràng buộc mình, mà không phải là ràng buộc người khác.

Sau khi học đại học, gặp nhiều vụ án ly kỳ, hình tượng của Bạch Liễm ngày càng sát với luật sư tinh anh trong mắt dân chúng, chỉ có Tô Dung biết thật ra người này chính là một người bướng bỉnh cứng đầu.

Không nghĩ đến ở dị thế lại lần nữa thấy được.

Thấy bộ dạng này của anh, Tô Dung không nhịn được bật cười. Cô vươn tay sờ đuôi mắt của anh: "Vậy thì thật sự cảm ơn anh, luật sư tiên sinh."

"Không cần khách sáo, thám tử tiểu thư."

Hai người lại lần nữa ngồi trên ghế salon, Tô Dung nhắm mắt lại suy nghĩ. Thật ra cô vẫn còn do dự muốn tìm chính phủ giúp đỡ, hay là tìm tổ chức trong thế giới quái đàm giúp đỡ. Nếu như tìm tổ chức ở trong thế giới quái đàm giúp đỡ, vậy rốt cuộc là 'Sở nghiên cứu số 3', hay là 'Tập đoàn Tích Tắc'?

"Haizz!" Tô Dung xoa mi tâm, hỏi Bạch Liễm: "Anh cảm thấy em tìm ai hợp tác thuận là có lợi nhất?"

Bạch Liễm biết ý của cô, sau khi suy nghĩ một chút: "Phải xem mục đích của em là gì, nếu như chỉ muốn nghiên cứu viên thuốc kia, thậm chí để cho viên thuốc kia càng lợi hại hơn, tìm 'Sở nghiên cứu số 3' là tốt nhất. Nếu như muốn kiếm tiền, vậy chỉ cần giao nó cho 'Tập đoàn Tích Tắc', lập tức có thể cho em một đêm chợt giàu. Nếu như muốn ứng dụng vào trên người điều tra viên, anh đề nghị em giao nó cho chính phủ."

Anh nói rõ ràng rành mạch mấy phương án này, để cho người nghe hiểu nhanh chóng. Nếu như Tô Dung có thời gian suy nghĩ cũng có thể nghĩ ra được, nhưng bàn về trình độ thành thạo, hay là thường xuyên phụ trách giải quyết những chuyện này, Bạch Liễm càng xuất sắc hơn.

Tô Dung do dự một hồi, cuối cùng vẫn quyết định: "Giao cho chính phủ đi, dù sao em nghiên cứu cái này vốn là muốn cứu thế giới."

Nói xong, cô dí dỏm nháy mắt một cái: "Dĩ nhiên, còn có một nguyên nhân khác, làm như vậy là thuật lợi nhất."

Thà bôn ba vất vả bên trong thế giới quái đàm, đọ sức với những người gian xảo, không bằng giao chuyện phiền phức này cho chính phủ, dù sao mục đích cuối cùng của bọn họ đều là cứu thế giới này.

Nghe vậy, Bạch Liễm cũng gật đầu một cái: "Em luôn sẽ lựa chọn như vậy."

Đây chính là Tô Dung mà anh biết. Mặc dù có lúc cô nhìn thấu chân tướng, lạnh lùng không nói đến tình cảm, nhưng trên bản chất cô thật sự là một người tốt.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 414: Chương 414



Nếu như cô không phải là người tốt, kiếp trước cũng sẽ khôngở trong thành phố H mà không chịu rời đi.

Nhưng người tốt như vậy, hết lần này đến lần khác thích lười biếng mấy chuyện nhỏ dễ dàng giải quyết. Loại tương phản này thể hiện ra trước mặt người cô tin tưởng, trái lại làm cho cô càng trở nên đáng yêu hơn.

Tô Dung không biết Bạch Liễm đang xuất thần suy nghĩ cái gì, cô khẽ đẩy anh một cái: "Nói chuyện liên quan đến 'Tập đoàn Tích Tắc' cho em đi, bây giờ em là nhân viên ưu tú của bọn họ."

Nghe vậy, Bạch Liễm hơi có chút kinh ngạc, nhướng mày nói: "Em lại bị hắn kéo vào? Cũng đúng, từ trước đến nay tên kia nhìn người rất chuẩn xác."

"Tên kia?" Tô Dung nghiêng đầu: "Anh quen biết chủ tịch của 'Tập đoàn Tích Tắc'?"

Bạch Liễm gật đầu một cách đương nhiên: "Dĩ nhiên, nếu như em ở trong thế giới quái đàm hai đến ba năm, em cũng nhất định có thể quen biết hắn. Tên kia là một thương nhân chân chính, là cái loại lợi ích duy nhất đó..."

Nói đến chỗ này, anh có chút không xác định nhìn Tô Dung. Lúc trước anh cũng cho rằng mình là người trong mắt chỉ có lợi ích, nhưng sau khoảng thời gian đi theo bên cạnh Tô Dung, lại đột nhiên biến thành cộng sự chân chính của cô.

Đây là một chuyện rất kỳ lạ, bởi vì Tô Dung không phải là người thích kết bạn. Hoặc có thể nói cô lười kết bạn, thích hành động một mình. Điểm này rất giống anh.

Nhưng trên thực tế bạn bè của Tô Dung lại có không ít, ở thế giới trước cô có một đống bạn, hơn nữa còn là chủ động sáp lại gần Tô Dung.

Sau khi Bạch Liễm do dự trong chốc lát, nói tiếp: "Em nhất định có thể gặp hắn, tên này thích nhất là kết bạn. Có lẽ hai người sẽ tương đối hợp nhau."

Trái lại đánh giá này làm cho Tô Dung có chút hứng thú: "Em nhớ anh ghét nhất chính là người kinh doanh, không, thật ra nói thích cũng không có vấn đề gì."

Nếu nói riêng về phẩm chất, Bạch Liễm rất ghét người kinh doanh. Là một luật sư, anh biết quá nhiều thương nhân lừa gạt mọi người, tất nhiên là không thích.”

Nhưng trừ đơn hàng mà Tô Dung cung cấp ra, anh lại thường nhận đơn hàng đến từ những người kinh doanh này. Nói cách khác bọn họ chính là kim chủ của anh, cho nên Bạch Liễm cũng rất thích lui đến bọn họ.

"Bởi vì mặc dù tên kia rất xảo trá, nhưng là người có nguyên tắc. Ít nhất hắn sẽ không lật lọng, chuyện đã đồng ý nhất định sẽ làm được."

Nghe vậy, Tô Dung hứng thủ hỏi thêm: "Hắn đã đồng ý với anh chuyện gì?"

"... Tìm được em."

Tô Dung yên lặng, chỉ chốc lát sau lại tằng hắng nói: "Vậy đúng là một người rất lợi hại, nhưng mà người này có thể tìm được em, vậy 'nó' thì sao?"

"Cái này không giống nhau." Bạch Liễm lắc đầu một cái: "Ở thế giới này 'nó' bị hạn chế rất nhiều, trừ phi em ở thế giới thật bại lộ thân phận, nếu không 'nó' rất khó tìm được em."

Thật ra chuyện này còn phải nhờ công của Tô Dung lần đầu tiên đi vào quái đàm đã tiêu diệt nguồn ô nhiễm, trở thành điều tra viên tinh anh, lấy được năng lực che dấu thân phận trong quái đàm quy tắc. Nếu không bị lộ ra chân tướng, sợ rằng bây giờ tình cảnh của cô sẽ nguy hiểm rất nhiều.

Bạch Liễm lười biếng dựa vào trên ghế salon, anh tiếp tục nói: "Nhưng tên kia thì lại khác, sau khi anh nói em chính là 'Cà Phê', hắn rất nhanh đã tìm được em. Bây giờ nghĩ lại, hắn có thể có được hiệu suất cao như vậy, tuyệt đối là bởi vì hắn đã chiêu mộ em."

"Thật ra lúc mới bắt đầu em cho rằng anh có thể gia nhập 'Tập đoàn Tích Tắc'. Dù sao so sánh với hai tổ chức khác, tổ chức này thích hợp với hai chúng ta hơn." Tô Dung cười nói: "Sau đó em lại cảm thấy anh có thể gia nhập 'Chìa khóa cứu đời', bởi vì khi đó em phát hiện có lẽ anh ở phe của quỷ quái."

Nói đến đề tài này, Bạch Liễm không nhịn được thở dài: 'nó' sẽ không cho phép anh gia nhập, hoặc là sáng tạo bất kỳ tổ chức nào. Mặc dù 'nó' cho rằng đã tẩy não được anh, nhưng 'nó' cũng không thả lỏng cảnh giác với anh. Địa vị của anh rất cao, nhưng tác dụng thực tế chỉ là truyền ý cho 'nó' mà thôi."

Tô Dung không có chút tin tưởng vào cái miệng nói một đằng này của anh, một giây trước người này còn nói mình đã dần thoát khỏi sự khống chế của 'nó', một giây sau thì nói mình chỉ là đồ trang trí vô dụng. Ai tin chứ!

"Nói lâu như vậy, anh còn không có nói tên của chủ tịch 'Tập đoàn Tích Tắc' cho em." Tô Dung hỏi.

"Hạ Chi Hàng."

Tạm biệt Bạch Liễm, Tô Dung dựa theo vũng nước bên ngoài cửa trở lại ký túc xá. Bạch Liễm đã chuẩn bị tốt cho cô, chỉ cần chờ thành phố động vật phá hủy, cô cũng có thể đi tìm chính phủ hợp tác nghiên cứu viên thuốc kia.

Nhưng trước đó, để cho cô hưởng thụ cuộc sống thoải mái ở thế giới thật một chút đã!

Liên quan đến tâm lý học, vì đã có nền tảng làm thám tử, rất nhanh Tô Dung đã có danh tiếng trong ngành tâm lý học tội phạm. Có không ít tổ hạng mục nghiên cứu hy vọng Tô Dung có thể gia nhập tổ bọn họ, mặc dù cô chỉ là sinh viên năm nhất đại học.

Không có cách nào, bạn đã thấy sinh viên năm nhất đại học nào vừa mới nghe tình tiết vụ án đã có thể suy đoán ra phương hướng giải quyết chưa? Nhưng Tô Dung thì có thể.

Đại học Q là trường đại học tốt nhất cả nước, cũng hợp tác nhiều với cảnh sát. Một ít vụ án có tội phạm chỉ số thông minh cao sẽ được gửi đến trường học, một là hy vọng có thể nhanh chóng phá án, hai là cho các sinh viên luyện rập.

Lúc ấy khi đi dạy, giáo sư không cẩn thận mang nhầm tập vụ án mà cảnh sát đang điều tra. Vốn dĩ ông ấy cũng nghĩ mang nhầm thì nhầm đi, có thể để cho sinh viên năm nhất xem một chút, kết quả không đến mấy phút Tô Dung đã cho ra một phương hướng điều tra đại khái. Còn là trước đó cảnh sát không nghĩ đến.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 415: Chương 415



Lúc này, Tô Dung không giải thích được trở nên nổi tiếng, trở thành danh nhân trong trường.

Cũng may không vì thế mà rơi vào tình huống bất tiện, vốn dĩ Tô Dung lấy góc nhìn của thám tử để nhìn nhận vụ án, bây giờ cô bắt đầu lấy góc nhìn của một nhà tâm lý để nhìn vụ án, vậy mà có thể cho cô rất nhiều dẫn dắt mới.

Trái lại cũng được xem là có phúc trong họa.

Cuối tháng tư, cuối cùng đám người Liễu Đình Nhã cũng đã trở về. Xã đoàn quái đàm cũng mở cửa hoạt động trở lại. Vừa vào phòng hoạt động, mấy người quen đều tụm lại với nhau.

Điền Khinh Khinh đã không không gặp Liễu Đình Nhã, kích động hỏi: "Bây giờ cậu cảm thấy thế nào? Sau khi chúng tôi đi ra ngoài cậu còn có ý thức không?"

"Tôi không sao, quốc gia đã sắp xếp cho chúng tôi kiểm tra thân thể toàn diện. Trừ trong thân thể còn có một chút ô nhiễm, thì không có vấn đề nào khác, mà chút ô nhiễm kia cũng có thể theo sự trao đổi chất mà bị tống ra ngoài cơ thể.”

Sau khi an ủi Điền Khinh Khinh một chút, Liễu Đình Nhã bắt đầu nói chuyện chính: "Tôi là bị lạc ở phòng triển lãm thực tại, sức dụ dỗ của thăng chức tăng lương có chút lớn đối với tôi."

Cô ấy xấu hổ cười một tiếng, tiếp tục nói: "Khi đó tôi mất trí nhớ, giống như không chú ý đến bất kỳ dị thường gì, vô điều kiện tin tưởng trí nhớ mà quỷ quái sắp xếp cho tôi. Mỗi ngày đều có quy luật hoàn thành những công việc kỳ quái."

"Công việc kỳ quái?" Tô Dung bắt được điểm mấu chốt, tò mò hỏi: "Là công việc gì vậy?"

Rất đáng tiếc, Liễu Đình Nhã lắc đầu một cái: "Tôi không nhớ rõ, nhóm người cùng ra với tôi cũng không nhớ rõ chuyện này. Tôi chỉ nhớ lúc mình làm loại công việc kia, có một loại cảm giác rất quái dị, hơn nữa còn cảm thấy khiếp sợ. Không chỉ có tôi, phần lớn người trong chúng tôi đều cảm giác như vậy."

Không nhớ rõ công việc, lại có thể dưới tình huống mất trí nhớ cảm thấy khiếp sợ. Như vậy loại công việc này rất kinh hãi thế tục, lật đổ tưởng tượng.

"Không nhớ rõ thì thật đáng tiếc!" Điền Khinh Khinh không nhịn được nói: "Mặc dù cái quái đàm quy tắc này là ảo cảnh, nhưng hoàn toàn bắt chước được quái đàm chân thật. Nếu như cậu không có mất trí nhớ, có lẽ chúng ta có thể biết được tung tích của người còn chưa c.h.ế.t ở bên trong những quái đàm quy tắc đã mở ra."

Trước chuyện này, mọi người đều cho rằng những người thông quan thất bại ở những quái đàm trước đó đã chết. Nhưng nhìn tình huống của đàm người Liễu Đình Nhã, trái lại để cho mọi người dâng lên chút hy vọng. Lỡ như những người thông quan thất bại trong những quái đàm khác không c.h.ế.t thì sao?

Nghe được lời của Điền Khinh Khinh, Tô Dung hơi nhớ lại. Mặc dù đã qua rất lâu rồi, nhưng Tô Dung vẫn nhớ rõ ràng người quân nhân Vương Kiến Quốc ở quái đàm quy tắc đầu tiên mà cô tham gia.

Anh ấy không có c.h.ế.t trong quái đàm quy tắc, mà là trở thành nhân viên. Như vậy không phải có thể nói, anh ấy có thể còn sống sao?

So sánh với hai người Tô Dung và Điền Khinh Khinh, Tạ Kha Kha chú ý đến chỗ khác: "Lúc các cậu bị kẹt bên trong đều có trí nhớ chứ? Vậy tôi có thể hỏi cảm giác khi các cậu biến thành tượng sáp là gì không?"

Nhìn bộ dạng vô cùng hứng thú của cậu ta, ba người không hẹn mà cùng nhau quay đầu đi.

Liễu Đình Nhã không chút do dự đánh một cái vào sau ót của cậu ta: "Đừng có đoán mò, chỉ có những người bị lạc trong phòng triển lãm hiện thực như chúng tôi mới có một chút cảm giác. Còn những người ô nhiễm biến thành tượng sáp, bị hoa hồng đỏ cắn nuốt, đều không có cảm giác gì."

Những người đó đều không có ý thức, tất nhiên cũng không có cảm giác.

Tạ Kha Kha nghe vậy, xoa ót, tiếc nuối nói: "Hả? Vậy thật đáng tiếc!"

Nhìn bộ dạng này của cậu ta, Tô Dung chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, lại hỏi Liễu Đình Nhã: "Sao 'Sở nghiên cứu số 3' lại thả các cậu ra? Tiêu diệt nguồn ô nhiễm sao?"

"Hình như là như vậy?" Liễu Đình Nhã gật đầu một cái, cô ấy cũng không biết quá nhiều: "Chẳng qua lúc chúng tôi đi ra, vẻ mặt người xung quanh cũng không quá khó coi. Chắc là không có trả một cái giá quá lớn.”

Thật ra Tô Dung cũng không bất ngờ về chuyện này, vốn dĩ lần hoạt động này của bọn họ chính là giao dịch cùng có lợi giữa 'Sở nghiên cứu số 3'. Chính phủ phụ trách cung cấp vật thí nghiệm, 'Sở nghiên cứu số 3' cung cấp sân thí nghiệm.

Mà bây giờ sân thí nghiệm có vấn đề, chiếm lý chính là bên chính phủ. Đàm người Liễu Đình Nhã bị kẹt ở bên trong trong hoàn toàn là sai lầm của 'Sở nghiên cứu số 3', tất nhiên muốn để cho đám người này đi ra cũng không quá khó khăn.

Trên thực tế chỗ khó khăn lớn nhất trong chuyện này không phải là ở chỗ 'Sở nghiên cứu số 3' có nguyện ý tiêu diệt nguồn ô nhiễm hay không, mà là các nước có nguyện ý đoàn kết lại để cho 'Sở nghiên cứu số 3' tiêu diệt nguồn ô nhiễm hay không.

Đừng tưởng rằng chuyện này đều được các quốc gia thống nhất. Giống như Adam nói, so sánh với chuyện cứu những người "chết" trong quái đàm quy tắc, nước A càng muốn lợi dụng sai lầm này của 'Sở nghiên cứu số 3' lấy được càng nhiều tài nguyện cho những người sống sót, bồi dưỡng điều tra viên lợi hại.

Nhân tạo tiến hóa một nhóm điều tra viên nhỏ, rất có mùi vị của hài kịch đen*.

*Là một loại kịch nghệ thuật sử dụng sự hài hước một cách không lành mạnh, bắt nguồn từ những vấn đề mang tính cấm kị, mang ý nhạo báng trào phúng.

Tất cả mọi người đều đã trở về, cuối cùng Điền Khinh Khinh cũng đã có chút tâm trạng nghĩ mà sợ: "Lần này cũng quá nguy hiểm. Rõ ràng đã nói vô cùng an toàn, sẽ không xảy ra chuyện gì, kết quả thiếu chút nữa đã nhốt chúng ta ở bên trong không trở về được."

Đúng là như vậy, lần này thật sự quá nguy hiểm. Nhưng nghe được lời của cô ấy, Tô Dung lại nhạy cảm nhận ra một vấn đề khác : "Cậu không chịu cố gắng ở trong quái đàm quy tắc này?"
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 416: Chương 416



"Không có! Tôi khẳng định... Không có đi?" Nhìn đôi mắt bình tĩnh của Tô Dung, vốn dĩ Điền Khinh Khinh đang đang cảm thấy chắc chắn lại đột nhiên có chút không xác định, cô ấy không biết mình có cố gắng trong quái đàm không có người c.h.ế.t thật này hay không.

Tô Dung lắc đầu một cái: "Nếu như cậu không cố gắng, vậy nói rõ tâm tính của cậu có vấn đề. Cậu còn nhớ vì sao chúng ta tham gia lần hoạt động này không?"

"Vì gia tăng kinh nghiệm." Điền Khinh Khinh cúi đầu, có chút xấu hổ trả lời: "Tôi sai rồi, tôi như vậy hoàn toàn không gia tăng kinh nghiệm gì cả."

Chỗ khó khăn nhất của quái đàm quy tắc này chính là có thể tìm ra được phòng triển làm số sáu, chạy ra khỏi sự bao vây của hoa hồng đỏ, cùng với nếu như có khả năng, thì cứu những người khác.

Mà Điền Khinh Khinh thì không làm được một cái nào, thậm chí cô ấy còn không thu gom được 5 con dấu thì đã c.h.ế.t rồi. Lần quái đàm quy tắc này trừ để cho cô ấy ý thức được quái đàm quy tắc khó có bao nhiêu khó khăn ra, hoàn toàn không cho cô ấy chút kinh nghiệm có ích nào.

Tô Dung cảm thấy vẫn nên nhắc nhở một chút: "Nếu như cậu không cố gắng, vậy thì nói rõ nếu như đây chính là một quái đàm quy tắc thật --- cậu đã c.h.ế.t rồi."

"..."

Điền Khinh Khinh yên lặng, không chỉ có cô ấy, Liễu Đình Nhã cũng yên lặng. Hai người đều biết Tô Dung nói đúng, nếu như đây là một quái đàm quy tắc chân chính, bây giờ các cô đã c.h.ế.t rồi.

Mà vấn đề ở chỗ, thậm chí hai người các cô còn chưa đi hết năm phòng triển lãm, cũng không chạm đến nội dung trung tâm của viện bảo tàng nghệ thuật Hoa Hồng. Hoàn toàn là bị quái đàm quy tắc kia dẫn dắt đi sai, sau đó dễ dàng c.h.ế.t trong bẫy của đối phương.

Liễu Đình Nhã khá tốt, lúc này cô ấy chỉ mới tham gia hai lần quái đàm quy tắc, hơn nữa lần đầu tiên còn là quái đàm quy tắc dễ. Đột nhiên tham gia quái đàm có độ khó cao, không thích ứng được cũng rất bình thường.

Nhưng Điền Khinh Khinh thì lại có chênh lệch, quái đàm quy tắc lần đầu tiên cô ấy tham gia đã là quái đàm quy tắc khó khăn, khi đó cũng thông quan, kết quả lần thứ hai lại đi chưa đến nửa đường.

Mặc dù lần đầu tiên cô ấy rõ ràng mình thông qua được đều là "Cà Phê” giúp đỡ cô ấy, nhưng trở lại thế giới hiện thực lâu như vậy, vẫn luôn bị khen ngợi tâng bốc, để cho Điền Khinh Khinh có một ảo giác mình cũng không tệ lắm.

Mà lần hoạt động này làm cho cô ấy ý thức được mình còn kém quá nhiều.

Nhìn vẻ mặt của hai người, Tô Dung cũng biết bọn họ nghe vào lời của mình. Cô cũng chỉ nhắc nhở chút thôi, tránh cho bọn họ đắm chìm vào sai lầm "Đây chỉ là do những người khác không làm tròn bổn phận", khinh thường vấn đề của bản thân.

Còn về Tạ Kha Kha... Nhìn Tạ Kha Kha ở bên cạnh rõ ràng đang mất tập trung, cười ngây ngô kia, Tô Dung lắc đầu một cái, không muốn quan tâm đến cậu ta.

Người may mắn có vốn liếng của mình, cô nghiêm trọng nghi ngờ coi như người này đi vào quái đàm ngủ một giấc, tỉnh lại cũng có thể bình yên vô sự đi ra.

Không được, không thể nghĩ tiếp nữa, cô không muốn tiếp tục ghen tị.

Mắt thấy sắc trời đã gần tối, hoạt động của xã đoàn cũng đã kết thúc. Đang lúc mọi người thu dọn đồ đạc trở về ký túc xá, thông báo toàn cầu đột nhiên vang lên.

[Chúc mừng điều tra viên Hoa Hạ 'Cà Phê', "Người nghiện rau thơm", "Người thần bí", "Vương tử vui vẻ" hủy diệt nguồn ô nhiễm của “Quái đàm quy tắc cố định thành phố động vật”, thành phố động vật sẽ không hạ xuống địa cầu nữa.]

Chợt nghe được thông báo này, Tô Dung sửng sốt một chút, rất nhanh kịp phản ứng lại lần thông báo này khác với lần trước --- cô tiêu diệt là [Quái đàm quy tắc cố định].

[Quái đàm quy tắc cố định] bị tiêu diệt không chỉ sẽ cách xa khu vực Hoa Hạ mà là trực tiếp rời khỏi trái đất.

Hiển nhiên tin tức này làm cho mọi người vô cùng khiếp sợ, bởi vì trước mắt còn chưa có [Quái đàm quy tắc cố định] nào bị tiêu diệt.

Thông báo đầu tiên về tiêu diệt [Quái đàm quy tắc cố định] đã lộ ra rất nhiều tin tức mới.

Bạch Liễm đã từng nói với Tô Dung, lực lượng của 'nó' là ẩn núp bên trong những [Quái đàm quy tắc cố định]. Chỗ thể hiện rõ ràng nhất chính là, sau khi thành phố động vật bị tiêu diệt 'nó' phải nghỉ ngơi lấy lại sức.

Nếu như tiêu diệt hết những [Quái đàm quy tắc cố định], có phải có thể buộc 'nó' rời khỏi trái đất sao?

Lúc Tô Dung đang suy nghĩ chuyện này, đột nhiên bên tai của cô vang lên một giọng nói giống như đến từ hư không: "Xin chào, có thể nói chuyện một chút không?"

Lúc cô chưa kịp phản ứng lại, Tạ Kha Kha đã kinh ngạc kêu to: "Tô Dung, sao cậu lại chảy m.á.u mũi? Cậu không sao chứ?"

Cậu ta nói xong thì luống cuống tay chân lấy khăn giấy ra cho Tô Dung.

Tô Dung nhận lấy lau mũi, quả nhiên nhìn thấy trên giấy có một chút vết máu. Cô đứng lên, vừa lau vừa nói: "Có thể là nóng trong người, tôi đi nhà vệ sinh một chút, Khinh Khinh cậu về trước đi."

Nói xong, cô rời đi nhanh không quay đầu lại.

Chờ đến một góc c.h.ế.t của sân trường không có nhiều người, cuối cùng Tô Dung cũng thở phào nhẹ nhõm. nhưng cô cũng không buông lỏng cảnh giác, mà là lấy điện thoại ra làm bộ như gọi điện thoại, sau đó mới hỏi: "Vẫn còn ở đó sao? Bạn là ai?"

"Tôi là ý thức thế giới của địa cầu." Giọng nói này không giống phụ nữ, không giống đàn ông, mang theo một chút máy móc và cảm giác kỳ quái: "Mới vừa rồi cô chảy m.á.u mũi là bởi vì thân thể của cô không có cách nào chịu đựng được năng lượng khổng lồ của ta, dù chỉ là một âm thanh. Chẳng qua không cần lo lắng, đó chỉ là một chút chuyện nhỏ, sẽ không để lại bất kỳ tổn hại gì cho thân thể của cô."
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 417: Chương 417



Nghe được từ "ý thức thế giới" này, vẻ mặt Tô Dung trở nên nghiêm trọng một chút. Trước đó Bạch Liễm đã nói với cô, sau khi thành động vật bị tiêu diệt, thế giới ý thức có thể đến tìm. Chỉ là cô không ngờ đối phương lại xuất hiện nhanh như vậy.

Tô Dung yên lặng một chút, sau đó bình tĩnh hỏi: "Xin chào ý thức thế giới, bạn là đến phát khen thưởng cho tôi sao?"

--

Cô phải nhanh chóng chiếm quyền chủ động, mặc kệ những chuyện khác, dù gì vẫn nắm giữ lợi ích trong tay trước đã.

Ý thức thế giới hơi nghẹn lời bởi câu hỏi này của cô, nhưng trước tiên vẫn theo lời của cô thảo luận về vấn đề khen thưởng: "Cô được xem là chủ lực tiêu diệt thành phố động vật, theo lý thuyết ta có thể đào một vố thật lớn ở trên người 'nó'. Nhưng ta phát hiện trên người cô có một đạo cụ quái đàm rất thú vị, cho nên muốn đến hỏi ý kiến của cô trước."

Nghe vậy, Tô Dung lấy ra [Thánh giá chữ thập vẩn đục]: "Là cái này sao?"

"Đúng vậy, đạo cụ này mang theo lực lượng căn nguyên của 'nó', là một đạo cụ quái đàm có sức mạnh vô cùng lớn. Gần như chỉ có tiêu diệt [Quái đàm quy tắc cố định] mới có thể đạt được."

"Nhưng mà tôi...." Tô Dung nghi ngờ không hiểu.

"Cho nên đạo cụ quái đàm này của cô mới có thiếu sót lớn." Ý thức thế giới biết cô nghi ngờ cái gì: "Đạo cụ quái đàm này có lực lượng căn nguyên của 'nó', nhưng mà cũng mang theo ô nhiễm của 'nó' Chỉ cần cô sử dụng một lần, lập tức sẽ biến thành quỷ quái."

Vừa nghe được lời này, Tô Dung nhất thời cảm thấy lạnh cả người. Rõ ràng là khen thưởng nhận được khi tiêu diệt nguồn ô nhiễm, ai có thể nghĩ đến bên trong cất giấu một cái bẫy như vậy. Nếu như cô không đủ cẩn thận, bây giờ đã giúp 'nó' hủy diệt địa cầu rồi.

Chờ cô bình phục tinh thần một chút, ý thức thế giới tiếp tục nói: "Tôi đã xem tình huống trong quái đàm quy tắc kia của cô, phát hiện sở dĩ cô lấy được loại đạo cụ này, là bởi vì cô trực tiếp đập bể pho tượng phục khắc của 'nó'. Bất kính với 'nó' sẽ có được khen thưởng phong phú, nhưng cũng sẽ bị 'nó' trả thù."

Đúng vậy, lúc ấy cô vì suy nghĩ đến chuyện này, mới không dám dùng đạo cụ quái đàm này.

Tô Dung suy nghĩ một chút, hỏi: "Vậy lần này đến bạn có phương pháp gì có thể giải quyết sao?"

"Đúng vậy." Ý thức thế giới rất hài lòng về sự thông minh của Tô Dung: "Cô tiêu diệt thành phố động vật, vậy trên người cũng đã mang theo năng lượng của 'nó', ta có thể lợi dụng phần năng lượng này, thanh trừ ô nhiễm bên trong [Thánh giá chữ thập vẩn đục]. Dĩ nhiên cô cũng có thể lựa chọn có một đạo cụ quái đàm mới."

Tô Dung không chút do dự nói: "Tôi muốn cái trước, giúp tôi thanh trừ ô nhiễm trong [Thánh giá chữ thập vẩn đục] đi."

Sở dĩ cô lựa chọn như vậy cũng không phải là ngẫu nhiên, mới vừa rồi cô nghe được, [Thánh giá chữ thập vẩn đục] là một đạo cụ rất mạnh mẽ. Ý thức thế giới đã nói, chỉ có tiêu diệt [Quái đàm quy tắc cố định] mới có thể đạt được đạo cụ quái đàm có đẳng cấp như vậy.

Vậy cũng có thể nói rõ, đạo cụ quái đàm này còn lợi hại hơn một chút so với khen thưởng lấy được khi tiêu diệt [Quái đàm quy tắc cố định].

Nếu như cô lựa chọn đạo cụ quái đàm mới, vậy [Thánh giá chữ thập vẩn đục] sẽ trở nên vô dụng, mà cô cũng chỉ có thể nhận được một đạo cụ mới không bằng với đạo cục cũ.

So sánh hai cái này, tất nhiên cô biết nên chọn cái nào.

Ý thức thế giới cũng không bất ngờ với lựa chọn của cô, người thông minh cũng sẽ lựa chọn như vậy.

Một đạo ánh sáng màu xanh rơi xuống viên ngọc màu đỏ trên thánh giá, một giây tiếp theo, ánh sáng đỏ thắm nhàn nhạt tản ra ở trên hồng ngọc biến mất, đổi thành ánh sáng đỏ chói mắt.

Khác với lúc trước làm cho người ta không có cảm giác gì, bây giờ nhìn vào viên đá này sẽ cho người ta một loại cảm giác chói mắt, còn có chút ý vui mừng.

"Tôi có thể hỏi hiện tại chức năng của đạo cụ quái đàm này là gì được không." Tô Dung hỏi.

"Dĩ nhiên có thể." Ý thức thế giới không ngại giải đáp nghi ngờ cho cô: "[Thánh giá chữ thập bảo vệ], chạm vào viên đá quỷ quái kia, chính là viên hồng ngọc ở chính giữa, cô có thể biến thành quỷ quái."

"Biến thành quỷ quái?!" Hiệu quả này thật sự đáng để kinh ngạc, Tô Dung không nhịn được trợn to hai mắt.

Lúc nói ra lời này, trong giọng nói của ý thức thế giới cũng có chút kinh ngạc: "Dù sao đây là đồ rơi xuống từ trên người 'nó', dĩ nhiên rất có tác dụng. Nhưng mà ta cũng không ngờ đến lại có tác dụng lớn như vậy. Chẳng qua mặc dù ta đã lọc sạch nó, nhưng thời gian sử dụng cũng không quá dài. Nhiều nhất là 10 phút, hơn nữa trong một quái đàm chỉ có thể sử dụng một lần. Nếu vượt quá thời gian, thân thể của cô sẽ không chịu được, vẫn sẽ biến thành quỷ quái."

Mười phút đúng là không dài, nhưng nếu như có kỹ năng này, dù cho chỉ có 10 phút, Tô Dung cũng đã rất mừng rỡ rồi.

Đây chính là biến thành quỷ quái đó! Chưa bao giờ nghĩ đến còn có thể như vậy.

Ý thức thế giới yên lặng một chút, đột nhiên mở miệng hỏi: "Có một số việc ta nghĩ cô chắc là đã biết, chân chính có thể tiêu diệt 'nó' chỉ có tự 'nó'."

Nghe vậy, Tô Dung hơi kinh ngạc: "Nhưng không phải trong tay tôi ..."

[Thánh giá chữ thập bảo vệ] là đồ lấy từ trên người 'nó' xuống, vừa có thể để cho cô biến thành quỷ quái. Vậy chẳng phải khi Tô Dung biến thành quỷ quái vừa khéo có cùng gốc rễ với 'nó' sao?

Nói cách khác, cô biến thành quỷ quái có thể g.i.ế.c c.h.ế.t 'nó'.

"Ý của ta chính là ý này." Ý thức thế giới lại cảm thấy vui vẻ khi nói chuyện với người thông minh, "Trên thực tế cái thế giới này sẽ có một người đóng vai trò chúa cứu thế, đây là ta dùng một ít trả giá để đổi lấy được. Nhưng ta không ngờ sẽ đến hai người, hơn nữa còn là đến riêng lẻ như thế."
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 418: Chương 418



"Ý của bạn là, tôi và Bạch Liễm sẽ trở thành chúa cứu thế sao?" Tô Dung kinh ngạc hỏi, đồng thời biết chuyện bọn họ xuyên qua là do ý thức thế giới làm.

"Không, là một trong hai người các người sẽ trở thành chúa cứu thế. Vốn dĩ ta cho rằng đó chính là Bạch Liễm, bây giờ nhìn lại, cô mới là người đó."

Đột nhiên lấy được tin tức nghiêm trọng như vậy, đầu óc của Tô Dung vận chuyển cực nhanh: "Tôi nhất định phải làm chúa cứu thế sao?"

Nhận ra được suy nghĩ của cô, ý thức thế giới vội vàng nói: "Không nhất định, chỉ là nếu như có một người có thể cứu thế giới này, vậy người có khả năng nhất chính là cô. Nếu như cô không làm gì cả, vậy thể giới này sẽ xong đời."

Những lời này làm cho cô nhướng mày một cái, đột nhiên hỏi: "Bạn dùng cái gì để trao đổi cho việc hai chúng tôi đến đây?"

"... Khí vận của thế giới." Nói đến chuyện này, trong giọng nói của ý thức thế giới có chút chột dạ, nhưng rất nhanh đã trở nên có lý chẳng sợ: "Dù sao nếu như bị 'nó' xâm chiếm thành công, cuối cùng cái thế giới này cũng sẽ bị hủy diệt. Đã như vậy, tất nhiên ta muốn đánh cược. Dùng khí vận thế giới đổi một chúa cứu thế, nếu như cứu thế thành công, vậy tất nhiên khí vận của thế giới này cũng sẽ trở lại."

Sao Tô Dung có thể bị lời của ý thức thế giới lừa gạt cho qua được: "Nếu như bạn không kêu gọi chúng tôi, có lẽ cái thế giới này sẽ tự mình sinh ra rất nhiều chúa cứu thế. Nhưng bởi vì bạn gọi chúng ta đến đây, gánh nặng cứu thế giới cũng chỉ có thể đè lên đầu hai người chúng tôi đúng không?"

"..."

Một giây trước ý thức thế giới còn khen ngợi đối phương thông minh, bây giờ hận Tô Dung đừng thông minh như vậy. Mình còn chưa nói gì, đối phương cũng đã nhìn ra được rõ ràng, chuyện này ai mà chịu nổi chứ?

Không nghe được lời đáp lại của ý thức thế giới, Tô Dung cũng biết là mình nói đúng rồi. Cô cười lạnh một tiếng: "Nếu có một loại khả năng, mặc kệ là tôi hay Bạch Liễm đều không muốn làm chúa cứu thế này?"

"Không, các người muốn." Cuối cùng ý thức thế giới cũng lên tiếng: "Nếu như các người không muốn, không có khả năng trở thành chúa cứu thế, vậy khí vận cũng sẽ không mang các người đến đây."

Chuyện này thật đúng là làm cho người ta có chút chán ghét, Tô Dung hơi cúi đầu nói: "Nếu như chúng tôi thành công cứu vớt thế giới này, vậy tiếp theo sẽ như thế nào?"

Hiển nhiên đề tài này làm cho ý thức thế giới rất hứng thú, lập tức nói: "Sau khi 'nó' biến mất vĩnh viễn khỏi địa cầu, tất cả sẽ khôi phục bình thường. Hai người có thể lựa chọn ở lại thế giới này, cũng có thể lựa chọn trở về thế giới cũ của hai người. Ta có thể đưa các người đến thời điểm 10 giây trước khi hai người chết, cô mang theo một chút xíu khí vận thế giới nhất định có thể vượt qua kiếp nạn đó."

Không thể không nói, chuyện này làm cho Tô Dung động lòng. Cô không có hứng thú với chuyện ở lại thế giới này, nhưng mà vô cùng muốn trở về báo thù người đặt b.o.m kia.

Đây là một cuộc giao dịch có lợi, cô nhướng mày nói: "Bạn còn có thể cung cấp tin tức gì cho tôi sao?"

"...Chuyện đó, trên thực tế ta cũng không thể nói quá nhiều với cô, nếu không sẽ vi phạm quy định." Ý thức thế giới tằng hắng một tiếng: "Nếu như không phải cô tiêu diệt được thành phố động vật, để cho ta có chỗ trống chui vào, nếu không chúng ta hoàn toàn không có nói chuyện với nhau. Chẳng qua cô nhất định sẽ thường xuyên đi vào quái đàm quy tắc, không cần lo lắng một năm mới tiến vào một lần giống như những người khác."

... Còn không bằng lúc làm người bình thường! Quả nhiên vẫn phải dựa vào mình. Tô Dung thở dài: "Một vấn đề cuối cùng, [công cụ nhắc nhở ô nhiễm] là bạn cho tôi sao?"

"Đây cũng là chuyện ta muốn nói với cô, đúng là [công cụ nhắc nhở ô nhiễm] là bồi thường cho chuyện cô đến thế giới này muộn hai năm so với Bạch Liễm, nhưng bây giờ ‘nó’ cũng biết ta cho cô cái này. Cho nên lúc cô sử dụng cái này nhất thiết phải cẩn thận, [công cụ nhắc nhở ô nhiễm] sẽ không lừa cô, nhưng 'nó' am hiểu nhất chính là chơi chữ."

Tô Dung gật đầu, cô đã cảm nhận được cảm giác bị [công cụ nhắc nhở ô nhiễm] hố rối, tương lai nhất định sẽ càng cẩn thận hơn.

"Đúng rồi, lần này thật vất vả mới có thể liên lạc được với cô, tôi cho thêm cô một món quà đi?" Hiếm khi ý thức thế giới hào phòng một lấy: "Sau này mỗi khi cô lấy được đạo cụ quái đàm, sẽ tự động hiện ra tác dụng của đạo cụ đó."

Nghe vậy Tô Dung vô cùng vui mừng. Cái này vừa khéo là thứ cô đặc biệt cần, lúc trước có rất nhiều đạo cụ cô đều cần phải suy nghĩ tự thân thí nghiệm mới ra được tác dụng chân chính. Cái này thật sự là món quà làm cho người ta yêu thích.

Tiễn ý thức thế giới rời đi, Tô Dung chậm rãi đi về phòng ký túc xá, vừa đi, cô vừa rũ mắt xuống suy nghĩ.

Mới vừa rồi nói chuyện với ý thức thế giới, Tô Dung có thể khẳng định, đối phương không hoàn toàn nói thật.

'Nó' chiếm đoạt địa cầu cũng không nhất định để cho địa cầu tử vong, thế giới quái đàm ở cách vách không phải đang sống rất tốt sao?

Coi như bọn họ cũng chỉ là đồ chơi để cho 'nó' vui vẻ, nhưng thứ đồ chơi này cũng có thể chống đỡ được mấy trăm năm. Dưới tình huống này, lý do gì mà ý thức thế giới dùng khí vận của cả thế giới để cho hai người xuyên qua đến đây?

Hơn nữa lúc này cô hơi vạch trần chuyện ý thức thế giới tùy tiện gọi bọn họ đến chỗ này dưới tình huống không được đồng ý là một chuyện rất vô lý, nhưng ý thức thế giới lại nói những lời phải trái, không có một chút ý xấu hổ nào.

Nên biết, coi như bọn họ nguyện ý cứu thế giới, cũng không muốn làm chúa cứu thế tiền trảm hậu tấu.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 419: Chương 419



Chỉ là cô không có cách nào chỉ trích đối phương, bây giờ bây địch mạnh ta yếu, nếu như không nhẫn nhịn không khác gì đi tìm đường c.h.ế.t cả.

Có lẽ đúng là mục đích của ý thức thế giới là cứu thế giới này, nhưng nhất định còn có suy nghĩ riêng gì đó.

Ánh sáng trong mắt Tô Dung tắt đi, bỗng dưng lại thở dài. Cô biết quá ít, lại chỉ có thể nghe từ một phía. Chỉ có thể chờ cô đủ mạnh, mạnh được mức lúc 'nó' tiếp xúc với cô, cô mới có thể biết được toàn cảnh của chuyện này.

Trước khi chuyện đó đến, quả nhiên vẫn cố gắng thông quan quái đàm quy tắc đi!

Ngày thứ hai khi thông báo toàn cầu vang lên, quả nhiên Tô Dung bị người chính phủ tìm đến cửa. Người được phái đến tìm cô chính là Đường Linh, cô ấy mặc một cái áo yếm, bên ngoài khoác một cái áo da màu đen. Phía dưới là quần jean. Bộ quần áo này càng làm nổi bậc vóc người xinh đẹp của cô ấy. Mặc dù Đường Linh tự nhận mình không đẹp như vậy, nhưng khí chất của cô ấy đủ để cho những người khác hoàn toàn coi thưởng chút điểm này.

Tô Dung còn nhớ lần trước khi hai người gặp mặt, đối phương mặc kỳ bào, tương phản có chút lớn với lần này, nhưng lần nào cũng đẹp cả?

Cô ấy vừa xuất hiện ở sân trường, lập tức hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của người khác.

Tô Dung tự giác biết đối phương tới tìm mình, vì vậy chủ động đi tới: "Đại lão, đã lâu không gặp, là đến tìm em sao?"

"Sao lại đoán được như vậy?" Đường Linh hứng thú hỏi.

Tô Dung thành thật trả lời: "Bởi vì hôm qua thông báo toàn cầu của thành phố động vật vang lên, em cũng biết được người đầu dê kia chính là 'Cà Phê'. Chắc các người rất muốn biết thân phận thật sự của cô ấy, nhất định sẽ đến hỏi em một số chi tiết."

"Ba ba ba ba ba!"

Đường Linh vỗ tay nói: "Không hổ là người thông quan quái đàm quy tắc khó đoạn thời gian trước, quả nhiên rất thông minh. Phần năng lực suy luận này, không thua bất kỳ người nào.”

Ý ẩn bên trong của lời này chính là "không thua gì 'Cà Phê' " nói cách khác đối phương nghi ngờ cô là 'Cà Phê'.

Đúng như dự đoán, tiếp đó Đường Linh trực tiếp mở miệng: "Cũng đừng gọi chị là đại lão gì đó, gọi chị là chị Đường là được rồi."

"Chị Đường." Tô Dung thoải mái mở miệng gọi, trong mắt còn mang theo chút ngượng ngùng. Để cho Đường Linh vẫn luôn cẩn thận quan sát vẻ mặt của cô không tự chủ mà nhíu mày.

Cô ấy hoàn toàn không có cách nào nhìn ra được sơ hở trong biểu hiện của đối phương.

Chẳng qua suy nghĩ một chút cũng đúng, nếu như Tô Dung thật sự là 'Cà Phê', sao có thể để cho cô ấy tùy tiện thăm dò ra được?

"Đi đến nơi này với chị một chút." Không thăm dò nữa, Đường Linh dứt khoát mở miệng: "Có một số việc cần hỏi em."

Tô Dung gật đầu một cái thản nhiên đi theo đối phương. Cô đã sớm đoán được hôm nay người chính phủ sẽ đến tìm mình, cho nên vào sáng sớm đã dán [băng dán nói dối] lên cổ, bây giờ đúng là có tác dụng rồi.

Hai người cùng nhau lên một chiếc xe màu đen, làm cho người ta vô cùng bất ngờ chính là, trên xe còn có một người khác, chính là Tần Phong mà Tô Dung nhìn thấy khi tham gia hoạt động ngày đó.

Vì xác nhận thân phận của cô, thậm chí bọn họ không tiếc phái vị điều tra viên đứng đầu đến, trái lại có thể thấy rất coi trọng cô.

Nói đến điều tra viên đứng đầu này, lúc trước tất cả mọi người đều vô cùng chắc chắn người đó chính là Tần Phong. Nhưng dạo gần đây thì có không ít người đã thay đổi lời nói.

Ở trong mắt một ít người, từ khi 'Cà Phê' xuất hiện, cho dù là Tần Phong lúc trước cũng không thể nào so sánh với tần suất tiêu diệt nguồn ô nhiễm thường xuyên của 'Cà Phê' được. Cô chỉ là thua vì xuất hiện muộn mà thôi.

Dĩ nhiên hai người trong cuộc cũng không quan tâm đến chuyện này, Tô Dung ngồi ở đối diện hai người, thuận tiện kích động hỏi: "Chuyện đó... Xin hỏi vị này là Tần Phong "Tần Thủy Hoàng" sao? Lần trước chúng ta có gặp ở hoạt động của 'Sở nghiên cứu số 3', lúc ấy tôi có chút suy đoán."

Nếu làm bộ như chưa thấy qua đối phương thì sẽ xuất hiện một chút sơ hở, không bằng cứ tự nhiên nói chuyện này ra, còn có khả năng có được hiệu quả không thể tượng được.

"Là tôi." Tần Phong như có điều suy nghĩ nhìn cô: "Cô biết chúng tôi nghi ngờ cái gì đi?"

"Biết." Tô Dung lại lần nữa thành thật gật đầu: "Nghi ngờ tôi chính là 'Cà Phê'."

Là một thám tử, không có một ai quen thuộc quá trình thẩm vấn bằng cô. Giống như bệnh lâu thành bác sĩ, cô cũng có thể hoàn mỹ ngụy trang thành một người vô tội bị thẩm vấn.

Lúc này tiếp tục nói lãng sang chuyện khác hiển nhiên không phải là một lựa chọn sáng suốt, sẽ làm cho người ta cảm giác cô đang chột dạ. Cho nên thành thật trả lời là tốt nhất, dù sao lời nói dối của cô cũng không ai nhìn ra được.

"Giống với lúc trước, bây giờ chúng tôi sẽ dùng máy kiểm tra lời nói dối để nghiệm chứng lời của em, không thành vấn đề gì?" Thấy Tô Dung biết mục đích đến của bọn họ, Đường Linh đi thẳng vào vấn đề, thuận tiện cầm máy kiểm tra nói dối ra.

Tô Dung gật đầu một cái, mặc cho đối phương mang dây đai của máy phát hiện nói dối vào tay của mình. Chờ sau khi chuẩn bị xong, Tần Phong hỏi: "Cô là 'Cà Phê' sao?"

"Không phải." Tô Dung trả lời không chút do dự.

Máy phát hiện nói dối không vang lên, chứng minh cô đang nói thật.

Chuyện này làm cho Đường Linh có chút kinh ngạc, cô ấy và Tần Phong nhìn nhau một cái. Tần Phong lại nhíu mày, nhưng anh ấy đã sớm nghĩ đến Tô Dung có thể không phải là 'Cà Phê', vì vậy hỏi một vấn đề khác: "Cô và 'Cà Phê' có quan hệ gì không?"

"Xem như là có đi?" Tô Dung bày ra bộ dạng không chắc chắn lắm: "Lúc trước chúng tôi ở thành phố động vật có gặp nhau một lần, mặc dù khi đó tôi không biết cô ấy là 'Cà Phê'."

"Vậy cô giải thích thế nào về chuyện mình ba lần bốn lượt có liên quan đến 'Cà Phê'?"

Tô Dung lắc đầu một cái: "Không biết giải thích như thế nào, vận may tốt đi... Đây được xem là may mắn sao?"

Dựa vào [băng dán nói dối], cô thành công trả lời được các vấn đề, tạm thời làm cho bọn họ loại bỏ nghi ngờ. Nhưng Tô Dung rất rõ ràng, trừ phi cô có chứng cứ có thể 100% chứng minh mình không phải là ‘Cà Phê' nếu không vẫn luôn sẽ có người nghi ngờ cô.

Nếu có đạo cụ quái đàm phát hiện nói dối, vậy cũng có thể có đạo cụ che dấu nói dối. Một chuyện này cũng không khó nghĩ ra, chờ sau khi bọn họ trở về sẽ ý thức được.

Chẳng qua bây giờ không có chứng cứ, hoặc là phương pháp ứng đối, Tô Dung nghĩ tạm thời bọn họ sẽ không lại đến tìm mình nữa.

Một tháng tiếp theo Tô Dung cũng không làm gì cả, nếu không một chuỗi chuyện xảy ra dày đặc, quá dễ dàng làm cho người ta chú ý. Cô cần cho chính phủ thời gian nghỉ ngơi, cũng cho mình thời gian chuẩn bị.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back