- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 626,001
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
Vinh Quang - Long Thất
Chương 184
Chương 184
Chương 184 Quiet đẹp trai lại vui tính, cười lên giống cún con mà nghiêm túc lại như sói conNinh Triết Hàm không nhìn rõ mặt Vệ Kiêu, chỉ nghe thấy lời cậu nói.Nhóc Ninh không biết gì về đội trưởng nhà mình, còn sợ Vệ Kiêu bị từ chối sẽ xấu hổ, vội vàng nói đỡ: "Em cũng muốn đi vệ sinh, anh Kiêu..."
Lục Phong đứng dậy.Nhóc Ninh: "!"
Vệ hai mặt online: "Tự đi đi, chứ phải học sinh tiểu học đâu mà đi vệ sinh cũng cần người đi cùng?"
Ninh Triết Hàm: "???"
Trong phòng, Thần Phong nghe mà không lọt tai nổi nữa.Cửa phòng nghỉ đóng lại, Ninh Triết Hàm ngơ ngác nhìn qua.Thần Phong sợ Nhóc Ninh thật sự đi làm kỳ đà cản mũi, bèn kéo cậu lại nói: "Ván vừa rồi..."
Nhóc Ninh lập tức ngồi thẳng lưng, ngoan ngoãn nghe huấn luyện viên Thần phân tích tại chỗ.Vệ Kiêu ra khỏi phòng nghỉ, nhìn đông ngó tây một lúc rồi dùng ngón út khều khều Lục Phong.Lục Phong đi thẳng về phía trước.Vệ Kiêu ngoắc không trúng người, vội chạy theo mấy bước: "Đi vệ sinh thật à?"
Lục Phong hỏi lại cậu: "Không phải em muốn đi sao?"
Vệ Kiêu cười tủm tỉm: "Đội trưởng, anh sao lại không hiểu tình thú thế nhỉ."
Lục Phong đột nhiên nắm lấy cổ tay cậu, Vệ Kiêu giật mình: "Ê..."
Ngay giây tiếp theo, trước mắt cậu tối sầm, ngã vào một căn phòng tối om.Cửa phòng bị đóng lại từ phía sau, môi cậu bị ngậm lấy.Tim Vệ Kiêu đập thình thịch, nhắm mắt hôn đáp lại.Khi hai người tách ra, giọng Vệ Kiêu mềm nhũn: "Đội trưởng~"Xong rồi, tối om thế này kích thích quá.Lục Phong kề sát người cậu: "Hửm?"
Vệ Bé con không biết xấu hổ: "Nữa đi..."
Lục Phong lại không hôn sâu nữa: "Để sau khi 3:0 rồi nói."
Vệ Kiêu đang định làm mình làm mẩy thì nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài.Tay Lục Phong đang ôm eo cậu bỗng dùng sức, Vệ Kiêu cũng không dám hó hé tiếng nào, ngay cả thở mạnh cũng không dám.Cậu dùng mắt giao tiếp với Lục Phong trong bóng tối: Sao thế?
Căn phòng này là nơi nào?Lục Phong: Không sao.Vệ Kiêu: !Lục Phong: ...Trao đổi bằng mắt thất bại, câu "không sao" của Lục Phong trong mắt Vệ Kiêu lại thành "có sao".Toang rồi, lỡ như bị người ta phát hiện, cái tiêu đề giật gân này có thể làm nổ tung hot search mất.Lục Phong cũng không thể mở miệng, cứ đứng im bất động với cậu như vậy.Tiếng bước chân bên ngoài dừng lại, mắt Vệ Kiêu mở to hơn.Hiếm khi thấy Vệ Bé con sợ hãi, Lục Phong lại cảm thấy khá thú vị."
Chà, nhìn gần Close đúng là đẹp trai ngời ngời."
Là một giọng nữ trong trẻo.Tiếp đó là một cô gái khác: "Nói thật nhé, Close liệu có bạn gái không?"
"Không thể có!
Tớ không thể tưởng tượng được cảnh anh ấy cưng chiều người khác!"
"Đại Ma Vương có chút xa vời quá, Quiet cũng tuyệt lắm."
"Cái này đúng thật, Quiet đẹp trai năng động, cười lên như cún con, mà lúc ngầu lên thì như sói con..."
"Cậu có phát hiện không, môi cậu ấy trông đẹp cực kỳ, đúng kiểu môi cười bẩm sinh, tự nhiên hơn kiểu trang điểm nhiều."
"Màu môi của cậu ấy cũng đẹp nữa, hồng hào mềm mại, nếu không biết là mặt mộc, tớ đã định hỏi màu son rồi."
"Hỏi màu son gì chứ, hỏi xin một nụ hôn ấy."
"Cậu đúng là bà cổ hư hỏng!"
"Tớ chỉ lớn hơn cậu ấy ba tuổi thôi mà."
"Gái hơn ba tuổi, rước vàng về dinh à?" (*Gốc là Nữ đại tam ôm gạch vàng)"Ây da, mơ mộng một chút thôi mà..."
Cùng với tiếng cười đùa của các cô gái, tiếng bước chân cuối cùng cũng đi xa.Trong căn phòng tối om, hai người trong cuộc nhìn nhau.Vệ Kiêu chớp mắt, hỏi: "Môi em đẹp lắm à?
Ưm..."
Đáp lại cậu là một nụ hôn nồng cháy khiến cậu không thở nổi.Có đẹp không ư?Đâu chỉ là đẹp.Thời gian nghỉ giữa trận nhanh chóng kết thúc.Anh Cải và Việt Văn Nhạc thu âm xong lời khiêu khích, Vệ Kiêu hỏi thăm một chút.Bạch Tài: "Đang có lợi thế lớn thì không cần khoác lác, đánh chắc cú là xong."
Việt Văn Nhạc: "3:0."
Nói lời khiêu khích làm gì, trực tiếp tuyên chiến luôn!Vệ Kiêu bật cười: "Đỉnh thật đấy Lão Việt."
Việt Văn Nhạc vừa ăn khoai tây chiên vừa nói: "Cũng tạm."
Vệ Kiêu cười đứng dậy: "Đi thôi, vì Nhạc thần, cạo trọc GOQ."
Trở lại sân khấu, ánh đèn chiếu lên bộ đồng phục màu đen thẫm của FTW, phản chiếu ra một lớp ánh sáng vàng mỏng.Chói lọi, trầm ổn, như một tia nắng xé tan bình minh.Sau khi điều chỉnh lại thiết bị, trọng tài kiểm tra xong, hai bên bước vào giao diện cấm chọn.Thời gian nghỉ giữa trận của GOQ hoàn toàn khác với FTW.Đây là ván đấu quyết định của họ, thua là bị loại trực tiếp, dù họ có lạc quan đến mấy, lúc này cũng không cười nổi.Huấn luyện viên xách họ ra mắng một trận: "Cứ phải đối đầu trực diện, các cậu cứng hơn Close hay cứng hơn Quiet?"
Bộ ba đường giữa, rừng, hỗ trợ của GOQ rưng rưng nước mắt.Huấn luyện viên mắng thì mắng, nhưng cũng không thực sự tức giận: một là GOQ đi được đến đây đã ngoài dự kiến của mọi người; hai là thực lực của FTW quá mạnh, GOQ dù có trúng số độc đắc cũng chưa chắc thắng được trận này.Một Đại Ma Vương đã không dám động vào, lại thêm một tên điên nhỏ — đám người lương thiện như họ lấy gì mà đấu lại người ta!Đường dưới của GOQ có ý kiến: "Ba người các cậu bình tĩnh lại đi, đường trên và rừng của họ là tường đồng vách sắt, đánh không lại chẳng lẽ không trốn được à?"
Lão Ngưu đi đường trên của GOQ cũng nói: "Tôi cũng thấy vậy, dù sao các cậu có hỗ trợ tôi thế nào, tôi cũng không đè được Close."
"Hơn nữa Quiet đặc biệt thích hỗ trợ đường trên."
"Đâu chỉ là đường trên, cả nửa khu rừng trên đều là sân sau của hai người họ."
"Tương đối mà nói, nửa khu rừng dưới yên tĩnh hơn."
"Hay là thế này..."
Mấy người tụ lại bàn bạc một hồi, thật sự nhìn thấy một tia hy vọng."
Thử không?"
"Thử!"
"Dù sao cũng là ván quyết định rồi, khô máu thôi!"
"Đúng, thua cũng không sợ, thắng thì tối nay bố mày quẩy tới bến!"
Thắng trận đấu quá khó, nhưng thắng được một ván nhỏ cũng đủ để họ khoe khoang nửa năm rồi!Huấn luyện viên GOQ nhìn năm người này, trong lòng cảm thấy khá vui mừng.Tuy diệu kế đó trong mắt ông chỉ là ý kiến tồi, nhưng ông không ngăn cản.Gặp kẻ mạnh không nản lòng, gặp vấn đề khó thì tìm cách giải quyết, có được tinh thần này mới là quan trọng nhất!Khu vực Trung Quốc trì trệ suốt ba năm, rất nhiều người đã nhìn thấy ánh bình minh trong đêm tối.Giai đoạn cấm chọn diễn ra dứt khoát, Đạo Tặc Bóng Tối là không thể thả, cả đời này cũng không thả.Chín đạo hồ quang của Quiet không ổn định, nhưng Đại Ma Vương thì rất ổn định.Lỡ như Close lấy Đạo Tặc Bóng Tối đi đường trên, họ còn sống nổi không!Ván này Vệ Kiêu lấy được Đạo Tặc Bão Tố, ba ván đấu dùng ba thiên phú Đạo Tặc khác nhau, Quiet dùng thực lực để nói cho mọi người biết — người đi rừng của FTW không chỉ có Chín đạo hồ quang gia truyền, mà còn là kính vạn hoa gia truyền!Muốn nhắm vào ư?Mười hai lượt cấm cũng không đủ dùng!Vào game, Vệ Kiêu như thường lệ bắt đầu ở bãi quái đỏ, à, đương nhiên là khu rừng đỏ của đối phương.Người đi rừng của GOQ ló đầu ra xem, ngoan ngoãn rút lui.Vệ Kiêu ra hiệu lệnh: "Lão Bạch chú ý khu rừng dưới."
Nếu GOQ tránh giao tranh, chắc hẳn là muốn đi cướp khu rừng dưới của họ.Bạch Tài: "Đã nhận."
Vệ Kiêu farm rừng cực nhanh, một bộ combo mượt mà như nước chảy mây trôi, khả năng khống chế sát thương đến mức cực hạn khiến những người theo chủ nghĩa hoàn hảo điên cuồng bình luận: [Đã!][Độ mượt mà của một người đi rừng hàng đầu thật sự khiến người ta thoải mái.][Cắt đoạn này ra, có thể dùng làm video giải tỏa căng thẳng xem đi xem lại.][Trang phục của Đạo Tặc Bão Tố đẹp thế này sao, muốn mua quá.][Trang phục có đẹp hay không, phải xem là ai dùng.]Khán giả nhìn chằm chằm vào Vệ Kiêu, là vì đạo diễn luôn ưu tiên hướng ống kính về phía cậu.Bình luận viên lại có cái nhìn bao quát hơn một chút: "Tình hình đường dưới có vẻ không ổn."
"GOQ muốn mai phục Việt Văn Nhạc?"
"Anh Cải đang cắm mắt ở khu rừng dưới, người đi rừng và hỗ trợ của GOQ đã khéo léo vòng qua."
"Gai đất của Lực tặc này mà móc trúng Việt Văn Nhạc, một Kim pháp như cậu ta đúng là có cánh cũng khó thoát!"
Trong kênh thoại của FTW, Vệ Kiêu đột nhiên nói: "Lão Việt cẩn thận!"
Trên màn hình đã xuất hiện bóng dáng của Lực tặc và Thần Mục.Mà Việt Văn Nhạc vì muốn đè nén xạ thủ đối phương, vị trí đứng có hơi cao.