Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Vinh Quang - Long Thất

[BOT] Mê Truyện Dịch
Vinh Quang - Long Thất
Chương 149


Chương 149
Lục Phong: Kết hôn với ai?Edit by Thuyển_________________Ở tuổi 20, Bạch Tài chính thức chạm đến khoảnh khắc "đen tối nhất" trong đời mình!Dù có mơ hàng chục, hàng trăm giấc mơ, cậu ta cũng không ngờ được cảnh tượng hiện tại.Lục Phong cao hơn Vệ Kiêu, chiếc áo của Vệ Kiêu khi mặc lên người hắn trở nên ngắn hơn, đặc biệt là phần tay áo.

Tay áo dài bị biến thành loại "tay lửng," lộ ra cổ tay cùng những ngón tay thon dài, thẳng tắp.Hắn thờ ơ đặt một tay lên nắm cửa, mái tóc đen hơi rối, mí mắt khẽ cụp xuống, ánh nhìn xuyên qua không gian tối tăm của phòng khách khiến Bạch Tài lạnh sống lưng.Cả đời này, anh Cải chưa từng thấy Close như thế này.

Chưa kể... những vệt đỏ như dấu mèo cào kia, và cả...Lục Phong mở miệng: "Trai hoang?"

Chất giọng trầm ấm của hắn vang lên như tiếng vọng nhiều hướng.Bạch Tài bị dọa khóc.Vệ Kiêu thấy cậu ta sắp không trụ nổi, đành giải vây: "Bạn trai của vua đi rừng thì phải thật hoang dã, gọi tắt là 'trai hoang' Đúng không, anh Cải?"

Bạch Tài: "..."

"Phải, đúng vậy!

Chính là thế!"

Bị bản năng sinh tồn thúc ép, Bạch Tài gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.Vệ Kiêu nhịn cười: "Yên tâm chưa?"

Bạch Tài run bắn lên, vội vàng thanh minh: "À, yên tâm, à không, tại sao tao lại phải yên tâm, ừm thi....

Đội trưởng mời ngài tiếp tục, ừm......Ngài......"

Lắp bắp một hồi, anh Cải như bôi dầu dưới chân: "Em không quấy rầy nữa!"

Chạy như bay, giống như bị quỷ rượt.Vệ Kiêu cười: "Đúng là không có chút tiền đồ gì!"

Bạch Tài chẳng nghe thấy gì nữa, chỉ lo giữ mạng sống.

Cậu ta vẫn còn muốn ở lại FTW ăn ngon mặc đẹp mà!Vừa chạy xuống lầu, Bạch Tài đụng ngay nhóm Ninh Triết Hàm đang chuẩn bị đi ăn.

Nhìn bộ dạng nhễ nhại mồ hôi, mặt mày trắng bệch như vừa bị ai chà đạp của cậu ta, Nhóc Ninh hỏi: "Anh Cải, anh làm sao vậy?"

Bạch Tài đổ vật xuống sofa, thất thần: "Nếu tôi có mệnh hệ gì, nhớ đóng gói gửi hết đồ đạc của tôi về nhà."

Nhóc Ninh: "???"

Anh Cải: "Đặc biệt là cái vali sáu vạn sáu của tôi, nhớ bọc vải cho kỹ, đừng để trầy xước..."

Dặn dò cứ như đang bàn giao hậu sự.Trong lúc đó, trên lầu, Vệ Kiêu đang cười nhạo Bạch Tài.Lục Phong cúi người nhặt đống cơm tự sôi, lẩu tự sôi rơi dưới đất: "Bị Bạch Tài phát hiện rồi à?"

Vệ Kiêu cười rớt nước mắt kéo cổ áo khoe ra dấu hôn đỏ: "Cậu ta tưởng em 'cắm sừng' anh đấy!"

Cậu càng nói càng buồn cười, cuối cùng ôm bụng cười lăn lộn.Mẹ nó, trên đời này ai có thể bì được với Quái Đế ở khoản overthinking này chứ?Không hổ danh là người có ngàn vạn fan CP theo dõi, người đàn ông có thể dựa vào khả năng chém gió của mình xưng đế.Lục Phong nghe hiểu, chỉ nhàn nhạt đáp: "Vệ Bé con."

Tiếng chuông báo động vang lên trong đầu Vệ Kiêu.

Biệt danh này không ổn chút nào!Cậu chớp chớp mắt nhìn Lục Phong: "Đội trưởng đừng hiểu lầm, đó toàn là do Bạch Tài nghĩ linh tinh thôi.

Phòng em chỉ có mỗi anh" Sau đó bố sung: "Trong lòng em cũng thế!"

Nhưng Lục Phong không dễ dụ: "Vậy tại sao cậu ta lại nghi ngờ em?"

Vệ Kiêu: "!"

Lục Phong ngước mắt nhìn cậu.ĐM......Bạch Tài, mày chết với tao!Hãy nghĩ xem Bạch Tài là ai: người bạn thân thiết nhất của Vệ Kiêu, cộng sự ăn ý nhất, và cũng là người anh em đã sát cánh chinh chiến cùng cậu.Có câu: "Anh em của bạn trai có thể còn hiểu bạn trai hơn cả bạn."

Bạch Tài chính là kiểu người như vậy!Giống như câu hỏi của Lục Phong: "Tại sao Bạch Tài lại nghi ngờ em?"

Không có gì từng xảy ra, làm sao người anh em tốt nhất lại nghĩ em đang giấu người trong phòng?Vệ Kiêu không cười nổi nữa, trong đầu chỉ toàn cảnh "xử" Bạch Tài.Không thể làm gì khác, Vệ Kiêu quyết định dùng chiêu nịnh nọt, nhích lại gần và hôn Lục Phong một cái thật mạnh: "Ai mà biết cọng rau đó nghĩ gì, em chỉ biết trong lòng em chỉ có đội trưởng, ngoài đội trưởng ra, không chứa nổi ai khác."

Trong mắt Lục Phong thoáng hiện nét cười, hắn châm chọc: "Ừ, chỉ là tình cờ gặp được tềnh êu nơi góc tường thôi nhỉ."

Vệ Kiêu: "!!!"

Lục Phong ngồi xuống ghế sô pha: "Anh vừa xuống máy bay, muốn xem tình hình của FTW thế nào, lại nghe được câu đó của em."

Vua hóng hớt Vinh Quang tối hôm qua đã thức trắng đêm chỉnh sửa, sáng sớm nay tung ra đoạn ghi âm nội bộ trận đấu giữa FTW và TPT.Câu "gặp được tềnh êu nơi góc tường" của Vệ Kiêu ngay lập tức thành câu nói đắt giá, khiến CP Tiểu Lê đột ngột nổi lên, thậm chí lấn át cả CP Lê Tinh và CP Song Dã*. (*Tuôi lười dịch tên cp nên từ giờ để nguyên nhé, có gì tôi sẽ chú thích sau)Đặc biệt là khi Vệ Kiêu phá được chiến lược không kẽ hở của Phó Lê, sau đó còn hạ gục đẹp mắt rồi buông ra câu nói này.Không cần biết là vô tình hay hữu ý, CP fan hoàn toàn bị đốn tim!Vệ Kiêu muốn khóc: "Em chỉ tiện miệng nói thôi mà..."

Xong rồi, xong thật rồi, tối nay chắc phải ngủ dưới sàn rồi.Lục Phong nắm lấy cổ tay cậu, kéo cậu ngồi lên đùi mình: "...Nếu em mà là con gái, chắc chắn sẽ muốn gả cho anh Thang."

Lưng Vệ Kiêu căng cứng!Đó là trận FTW đấu với 3U lần trước, Thang Thần dùng Quay ngược thời không giúp cậu có được bốn điểm hạ gục.

Lúc ấy quá phấn khích, cậu nói năng chẳng suy nghĩ.Trời ơi, sao đội trưởng nhớ hết mấy chuyện đó!Lục Phong cúi xuống, khẽ cắn vào dái tai trắng nõn của cậu: "Gả cho ai cơ?"

Vệ Kiêu cảm giác eo mình mềm nhũn, giọng nói cũng mỏng manh như sợi chỉ: "..."

Lục Phong: "Không nghe rõ."

Vệ Kiêu mặt đỏ bừng: "Đội trưởng..."

Lục Phong cong môi: "Sao vậy?"

Quần áo Vệ Kiêu phồng lên, bị Lục Phong nhẹ nhàng trêu chọc, giọng cậu run rẩy: "Đừng..."

Lục Phong: "Trả lời đi."

Vệ Kiêu tựa cằm lên vai hắn, hai tai nóng bừng.

Cậu nhắm mắt lại, quyết tâm nói hết: "Gả cho đội trưởng!"

Lục Phong bật cười khẽ.Vệ Kiêu cắn lên vai hắn: "Đừng, đừng làm nữa..."

Nhưng Lục Phong không có ý định tha cho cậu: "Tình cờ gặp được ai?"

Da đầu Vệ Kiêu tê dại: "Gặp được anh."

Lục Phong: "Rồi sao nữa?"

Vệ Kiêu không chịu nổi nữa: "Yêu anh, em yêu anh, đội trưởng, em chỉ yêu..."

Hắn áp cậu xuống, đặt lên môi một nụ hôn sâu.Vệ Kiêu khẽ rên lên, vòng tay ôm chặt lấy cổ hắn.Bạch Tài lúc này cũng đang ở cầu thang, sau khi suy nghĩ kỹ, bản năng sinh tồn đã mách bảo cậu phải tìm cách đền bù.Không cần bàn tới chuyện đội trưởng có đuổi việc mình hay không, chỉ riêng Vệ Kiêu mà giận lên thì cậu cũng không yên với thằng bạn này!Đội trưởng sao lại bay về bất ngờ như thế chứ?Liệu bả vai của đội trưởng đã hồi phục ổn chưa?Hay đây chính là cái gọi là "tương tư thành bệnh", nhân lúc rảnh rỗi thì bay về thăm tiểu súc sinh nhà mình?Mà tiểu súc sinh kia lại có sức hút lớn đến thế sao!Mặc dù Bạch Tài sớm biết hai người họ ở bên nhau, nhưng vẫn không hình dung nổi bức tranh này, cảm giác như chẳng thể là thật.Nhưng giờ thì...Chết tiệt, là thật đấy!Mười hai tiếng bay, vượt nửa vòng trái đất, đổi cả múi giờ, chỉ để quay về thăm Vệ Kiêu.Nếu đây không phải là tình yêu, thì trên đời chẳng còn tình yêu nữa!Anh Cải có kinh nghiệm đầy mình khi làm Quái Đế cũng chưa từng dám viết CP nào như thế.Đến cả fan CP cũng không dám tưởng tượng, vậy mà nó lại thực sự xảy ra!Thật kỳ diệu.Thế giới này đúng là quá kỳ diệu mà!Bạch Tài càng nghĩ về những suy diễn của mình, đầu cậu ta như sắp nổ tung.Xong rồi, xong thật rồi, đội trưởng có hiểu lầm gì không đây?Không lẽ cậu ta lỡ hại Vệ Bé con rồi?Không lẽ lại trở thành vật cản trong mối quan hệ của hai người họ?Bạch Tài hoảng hốt, chỉ sợ mối quan hệ của họ xảy ra vấn đề, mà nếu vậy thì FTW coi như tiêu đời.Cậu chỉ là một cọng rau thôi, sao gánh nổi tội lỗi tày trời này được!Phải làm sao đây...Suy nghĩ hồi lâu, Bạch Tài nảy ra một cách để chuộc lỗi.Đội trưởng chắc chắn vừa bay cả đêm về đây, khả năng cao là chưa ăn uống tử tế.

Nếu không thì Vệ Kiêu đã chẳng đi tìm mấy thứ đồ ăn liền như vậy.Đồ ăn nhanh thì có gì ngon?Phải lập tức nấu đồ nóng hổi mang lên mới đúng ý đội trưởng chứ!Thế là Bạch Tài tự tay vào bếp, nấu hẳn bốn món mặn một món canh.

Xong đâu đấy, cậu lén lút bưng mâm đồ ăn lên lầu.Nhưng trên đường, vẫn bị bắt gặp.Việt Văn Nhạc: "Đây là gì vậy?"

Bạch Tài không chút do dự: "Vệ Kiêu không khỏe, tôi mang ít đồ ăn cho cậu ấy."

Trước đó, Vệ Kiêu đã mất một tiếng trong nhà vệ sinh.

Thế nào rồi cũng có người hỏi, nên Bạch Tài đã chuẩn bị sẵn lý do.Miệng nói không muốn giúp che giấu, nhưng thực ra lại bảo vệ thằng bạn rất chặt chẽ.

Cậu nhanh trí bịa ra: "Bị đau dạ dày, giờ đang nghỉ ngơi."

Giờ mang đồ ăn lên cũng hợp lý thôi.Việt Văn Nhạc vẫn cảm thấy có gì đó không ổn: "Quiet ăn được nhiều thế à?"

Bạch Tài: "..."

Việt Văn Nhạc vẫn nhìn chằm chằm.Trong đầu Bạch Tài chạy nhanh như chớp.

Nếu bây giờ mà để lộ chuyện đội trưởng đã quay về, chắc cậu sẽ bị đá về quê nuôi lợn mất.Thế là cậu bấm bụng nói: "Tôi ăn chung với cậu ấy."

Việt Văn Nhạc gật gù: "Ồ..."

May mà người cậu gặp là Việt Văn Nhạc.

Với người chỉ quan tâm đến snack khoai tây như cậu ta, thì bốn món mặn một món canh không đủ hấp dẫn.

Nếu gặp Thang Thần hoặc Ninh Triết Hàm, chắc chắn câu tiếp theo sẽ là: "Tôi ăn chung với!"

Nếu như vậy Bạch Tài sẽ chết thật đấy.Trong phòng, hai người bên trong cũng đang tính sổ với nhau.Cơn giận của Vệ Kiêu giờ đã chuyển hướng hoàn toàn.Bạch Tài có là gì, cậu chỉ muốn xử lý ngay kênh Vua hóng hớt Vinh Quang!Đúng là bán cậu không còn gì!Rõ ràng đã có bạn trai rồi, mà vẫn còn đăng những câu khiến người khác hiểu lầm như vậy.Ai ngờ được, một người chuyên nói lời trêu chọc lại bị chính mấy câu đó cắn ngược lại.Điều an ủi duy nhất là... cậu vẫn chưa biết thế nào thật sự làm t...ình.Dù ngày đó, e là không xa nữa.
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 150


Chương 150
Cậu cũng muốn cút nhanh nhanh lắm......Cút bên bên cạnh đội trưởngEdit by Thuyển_________________Bạch Tài khệ nệ bê khay đồ ăn lên tầng, lòng thầm hoang mang:Chắc không cắt ngang chuyện gì đâu nhỉ?Không đến mức vậy đâu nhỉ...Ừ, không đến mức vậy!Lần này, cậu ta không dám xông thẳng vào nữa, cẩn thận gõ cửa và dè dặt hỏi: "Ăn tối không?"

Nếu bên trong vọng ra một chữ "không," cậu ta lập tức chuồn thẳng!Cửa kêu "cạch" một tiếng, mở ra.Bạch Tài chỉ cao 1m75, đứng trước đội trưởng thì cảm giác như bị lùn hẳn.Cậu ta hít một hơi: "Đội...

đội trưởng!"

Áp lực từ Lục Phong ngoài sân đấu quả là không đùa được, anh Cải sợ són quần!.Lục Phong hình như vừa tắm xong, tóc còn ướt, trên người phảng phất mùi sữa tắm hương cam vừa chua vừa ngọt.

Hắn cụp mắt nhìn khay đồ ăn đầy ắp trên tay Bạch Tài: "Cậu làm đấy à?"

Bạch Tài lập tức thể hiện lòng trung thành: "Vâng ạ!"

Lục Phong: "Ừm" Lục Phong nhận lấy cái khay, nói lời cảm ơnBạch Tài căng thẳng đến chết, nào dám nhận lời cảm ơn, đội trưởng không truy cứu tội đã là phúc lắm rồi!"

Vậy tôi..."

Cậu ta định chuồn, nhưng Lục Phong gọi lại: "Cậu ăn tối chưa?"

Bạch Tài: "..."

Lục Phong: "Nhiều thức ăn thế này, Vệ Kiêu ăn không hết đâu."

Bạch Tài: "............"

Lục Phong: "Vào đây ăn cùng đi."

Bạch Tài: "!!!"

Thật lòng mà nói, nếu có khả năng tiên đoán, cậu ta sẽ không bao giờ đưa bản thân vào tình huống này.Cậu ta nấu đồ ăn, nấu cơm, lại tự tay bưng lên.

Giờ đây, ngồi trên bàn ăn ba người, cậu ta chỉ có thể ăn phần của Đậu Tương mà thôi.Đúng vậy...Một mẻ cơm chó tươi rói, nghẹn chết người ta!Vệ Kiêu cũng vừa tắm xong, Bạch Tài không muốn biết lý do tại sao cậu ấy tắm vào giờ này.Vệ Kiêu nhìn cậu ta đầy ghét bỏ: "Mày về phòng ăn đi."

Bạch Tài muốn phun tục, nhưng lại không dám, chỉ có thể lẩm bẩm oán thán.Lục Phong: "Cậu ấy ăn cùng em."

Vệ Kiêu nhìn Bạch Tài đầy ngạc nhiên: "Mày chưa ăn à?"

Bạch Tài nhẫn nhịn hết sức: "Tao ăn rồi, nhưng trên đường gặp Lão Việt, nó hỏi sao lại mang nhiều đồ ăn cho mày thế tao đành bảo là ăn với mày"Vệ Kiêu hiểu, nhưng chẳng thèm cảm ơn đồ ăn nóng hổi mà Bạch Tài tự tay nấu, còn trách: "Cẩn thận chút, đừng để lộ đội trưởng đang ở đây."

Bạch Tài: "........................"

Bây giờ mà tuyệt giao thì liệu còn kịp không!!!Không kịp nữa rồi, cơm chó đã ăn được ba, bốn tấn, tuyệt giao kiểu gì được nữa.Bạch Tài đã có kinh nghiệm, cậu ta hiểu rõ cái nết thích quấn người làm nũng của Vệ Kiêu.Nhưng không ngờ đội trưởng lại như thế này!Vệ Kiêu: "Tay nghề của anh Cải giỏi lắm đấy, thịt kho tàu rất ngon"Bạch Tài khẽ đắc ý: Nói đùa à, đây là bí truyền nhà họ Bạch đấy.Lục Phong liếc nhìn, bình thản nói: "Có dịp anh sẽ làm cho em ăn."

Đôi mắt Vệ Kiêu lập tức sáng lên: "Đội trưởng cũng biết nấu ăn à?"

Lục Phong: "Ừ."

Vệ Kiêu phấn khích: "Đội trưởng cái gì cũng biết, anh nấu chắc chắn ngon hơn món của anh Cải cả trăm lần!"

Bạch Tài: "???"

Ăn đồ tao nấu mà còn dám dìm hàng tao?!

Có nhân tính không vậy?!Lục Phong hài lòng: "Không tới trăm lần, gấp hai, ba lần thì vẫn được."

Bạch Tài: "...................................."

Hiểu rồi, thì ra đội trưởng đang ghen bậy.Nhưng đây là kiểu ghen gì chứ?Đội trưởng, anh ăn nhầm cái gì à, ăn đồ trên cung trăng à?!Sự thật đã chứng minh, nếu lúc tối Bạch Tài không ăn nhiều như vậy thì bây giờ đã không no vật vã như vậy rồi.Tối nay còn có một buổi huấn luyện, Vệ Kiêu giả bệnh 1 tiếng là đủ rồi, nếu cứ tiếp tục thì Thần Phong sẽ lên xách người xuốngVệ Kiêu đi theo Bạch Tài vào phòng huấn luyện, mỗi bước chân đều lưu luyến.Bạch Tài sầu muốn chết: "Đến mức này luôn"Vệ Kiêu cũng sầu: "Mày nói xem, đội trưởng tốt như vậy, có khi nào sẽ biến thành thiên sứ bay đi mất không?"

Bạch Tài: "........................"

Nói chuyện với mày hao IQ quá!Tối nay có hai trận đầu tập với RR.Toàn bộ quá trình đầu óc Vệ Kiêu ở trên mây, lấy được Đạo tặc Bóng đêm cũng chỉ tung chín đạo hồ quang, đánh cho Nguyệt Dạ trầm cảm.Mạc nhiều tiền: "Sao nay Quiet đánh hăng vậy?"

Vệ Kiêu ngơ ngác: "Có à?"

Mạc nhiều tiền: "Nguyệt Nguyệt nhà tôi được chín đạo hồ quang lâm hạnh ba lần"Vệ Kiêu: "Ò......Không để ý lắm, thế lát nữa tôi nương tay chút"Nguyệt Dạ thẹn quá hóa giận: "Cút!"

Vệ Kiêu phiền muộn: "Ầy, thật ra tôi cũng muốn cút đi nhanh nhanh lắm......."

Nhanh chóng cút về bên đội trưởng.Anh Cải đoán được nửa sau câu nói là gì, tay run rẩy, tung chiêu cuối giáp bảo hộ cho Việt Văn Nhạc.Việt Văn Nhạc: "???"

Bạch Tài bình tĩnh: "Bố mày yêu mày"Tình yêu này phải mất 120 mới CD xong.Việt Văn Nhạc nổi da gà: "Khỏi"Huấn luyện đến 10 giờ, đáng lẽ sẽ phải ở lại đấu rank 5 lần.Vệ Kiêu nóng lòng về phòng, nhìn thời gian biểu, cậu vẫn gắng được thêm một chút.Không thể làm theo ý mình, đã là nhiệm vụ thì phải hoàn thành.Hơn nữa bây giờ đội trưởng đang ngủ bù, phải để anh ấy nghỉ ngơi.Vệ Kiêu đấu đôi với Bạch Tài, vì để nhanh xong việc, hai người chơi rất nghiêm túc, liên tục bón hành cho đối thủ.Đánh xong 5 trận bắt buộc, Vệ Kiêu thở phào nhẹ nhõm: "Mọi người cố lên nhé, tôi đi ngủ trước"Ninh Triết Hàm bái phục cả một buổi tối nhìn Vệ Kiêu đầy hâm mộ: "Anh Kiêu ngủ ngon"Bình thường Vệ Kiêu sẽ ở lại đánh với Ninh Triết Hàm nhưng lúc này lại quăng một câu: "Ngủ ngon" rồi chạy biến.Bạch Tài cũng hoàn thành nhiệm vụ, Việt Văn Nhạc rủ cậu ta: "Đấu đôi không?"

Bạch Tài mệt tâm rồi, mệt đến mức không thở được: "Thôi, tôi hơi mệt"Cả ngày nay cứ thấp thỏm, cậu ta muốn về phòng ngâm nước ấm, nghỉ ngơi một chút.Hai người cùng nhau ra cửa, Vệ Kiêu không hề để ý đến cậu ta.Bạch Tài nhắc nhở cậu: "Kiềm chế đi"Vệ Kiêu nhìn sang: "Hả?"

Bạch Tài sợ cậu phóng túng: "Mai còn phải đấu tập, đừng có làm quá sức"Vệ Kiêu không chịu: "Mày xem thường ai đấy!"

Quá sức?

Làm gì có chuyện đó!Bạch Tài cũng không tiện nói nhiều: "Tạm biệt!"

Vệ Bé con không biết nặng nhẹ, nhưng đội trưởng thì......Chắc là có đi?Anh Cải hệt như bà mẹ già lo lắng cho con.Vệ Kiêu vừa bước vào phòng đã thấy Lục Phong đang ngồi trước máy tính."

Chưa ngủ à?"

Cậu lao tới, tặng hắn một nụ hôn.Lục Phong đang xử lý công việc, vừa gõ vừa đáp: "Đợi em xong rồi ngủ."

Việc cân bằng múi giờ phải gắng điều chỉnh thôi.Vệ Kiêu tò mò nghiêng người, muốn nhìn xem hắn đang làm gì: "Ơ...?"

Càng nhìn, mắt cậu càng sáng rực.Lục Phong không tránh, tiện tay kéo cậu vào lòng.Vệ Kiêu dựa sát vào người hắn, đôi mắt đầy phấn khích: "Thật không vậy?"

Lục Phong đáp: "Ba ngày nữa sẽ ra mắt trên máy chủ thử nghiệm."

Vệ Kiêu chăm chú nhìn màn hình, cảm giác như toàn thân có luồng điện chạy qua: "Kích thích đấy!"

Lục Phong mỉm cười, trượt chuột xuống để lộ thêm nội dung email, giải thích: "Chế độ thi đấu đôi còn thú vị hơn nữa."

Hắn kéo xuống phần quy tắc thi đấu đôi, cho Vệ Kiêu đọc.Vệ Kiêu ngạc nhiên: "Cái này..."

Đây là email nội bộ, do ban tổ chức giải gửi cho các câu lạc bộ để họ nắm trước thông tin.Vòng bảng đã đi được hơn nửa chặng đường và sắp bước vào vòng loại trực tiếp.Vòng loại trực tiếp có rất ít trận đấu.

Tám đội vào vòng này sẽ tranh tài qua ba chặng: từ vòng tám đội vào bốn, rồi đến bán kết, cuối cùng là chung kết.Con đường tới chức vô địch chỉ gói gọn trong ba trận đấu.Dù hình thức 5v5 đã khá quen thuộc, vòng loại năm nay sẽ thêm hai chế độ: đấu đơn và đấu đôi.Những năm trước, đấu đơn và đấu đôi đều theo thể thức loại trực tiếp, thi đấu từng trận một, rất tốn thời gian.Năm nay, ban tổ chức quyết định đổi mới.Đấu đơn – kiểu "Đại Loạn Đấu".Đấu đôi – kiểu "Sinh Tồn".Đúng vậy, hai chế độ này có cách chơi mới, vừa mới mẻ vừa kích thích.Chưa nói đến đấu đơn, riêng đấu đôi đã khiến Vệ Kiêu hứng thú tột độ.16 đội từ khu vực Trung Quốc sẽ chọn ra các cặp đấu đôi, tất cả được thả xuống một bản đồ lớn.

Bản đồ sẽ có sự thay đổi trong cách bố trí quái vật và cơ chế trang bị, chỉ có một đồng đội, còn tất cả người chơi khác đều là kẻ địch.Điều kiện thắng cực kỳ đơn giản và trực tiếp: Chỉ cần sống sót đến cuối cùng thì sẽ trở thành nhà vô địch đôi!Chế độ mới vừa độc đáo, vừa kích thích, so với kiểu 2v2 truyền thống còn nhiều khả năng hơn.Chưa kể, nó còn mang tính giải trí cao và đòi hỏi người chơi phải có kỹ năng toàn diện.Vệ Kiêu nhìn mà tay ngứa ngáy: "May mà anh đi trị thương vai kịp thời."

Một chế độ hấp dẫn thế này, nếu bỏ lỡ thì cả đời tiếc nuối.Lục Phong khẽ cười, hôn lên cổ cậu: "Cảm ơn em."

Là nhờ Vệ Kiêu cho hắn thêm dũng khí để rời đội, sang Bắc Mỹ trị liệu.

Cũng là nhờ cậu, hắn mới yên tâm vắng mặt ở vòng bảng.Vệ Kiêu nhột, mềm oặt ra: "Đội trưởng..."

Lục Phong buông cậu ra: "Để anh trả lời nốt email."

Vệ Kiêu ngoan ngoãn đáp: "...Dạ."

Trước khi cậu kịp đứng dậy, Lục Phong đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ.Vệ Kiêu sợ làm phiền anh, bèn đứng lên, nói: "Em qua phòng ngủ trước nhé."

Lục Phong gật đầu: "Ừ."

Tâm trạng Vệ Kiêu phơi phới, vừa đi vừa nghêu ngao, vào phòng thay đồ ngủ.Lúc đó, điện thoại cậu reo một tiếng.Cậu tiện tay cài một chiếc khuy áo, rồi cúi xuống xem tin nhắn.Là hai tin nhắn từ Bạch Tài.Bạch Tài: "Chuyển tiếp: Chăm sóc bản thân từ A đến Z."

Bạch Tài: "Chuyển tiếp: Yêu bản thân mình chính là yêu người khác."

Ở bên kia, vừa gửi xong, Bạch Tài vội vàng ném luôn điện thoại sang một bên."

Mẹ kiếp, nghĩ sao mà gửi cái này cho một tên thẳng như dây đàn như Vệ Kiêu đọc chứ?!"

Bạch Tài vốn cũng là người đàn ông "thẳng tưng", nhưng chơi với nhiều bạn gay, nên thường xuyên bị "khủng bố" bởi những bài chia sẻ kỳ quặc.Trước kia, thấy gì "nặng đô" là xóa ngay lập tức.

Nhưng bây giờ...Vì FTW, Bạch Tài đúng là cạn lòng cạn sức!Vệ Kiêu nhìn tiêu đề, ngớ người: "Gì đây?"

Cậu còn chưa biết mình vừa mở ra một cánh cửa mới dẫn đến thế giới kỳ diệu.Và rồi...Vệ Kiêu cứ thế không hề phòng bị mà đẩy cửa bước vào."

Đệt?!"

Người luôn nghĩ rằng mình đã trưởng thành như Vệ Kiêu, bỗng chốc hóa đá.Hóa ra... là thế này sao?!Cái đó...

đội trưởng có biết không?Toàn thân Vệ Kiêu nóng ran như sắp bốc cháy.Chắc chắn là không biết!
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 151


Chương 151
Tại sao đội trưởng lại đẹp trai như thế chứ!Edit by Thuyển_______________________Bạch Tài gửi qua toàn những kiến thức giáo dục giới tính.Dù có nghĩ nát óc, cậu ta cũng không ngờ hai người kia thân mật đến thế, vậy mà vẫn chưa "đi tới bước cuối cùng."

Cậu ta lo Vệ Kiêu tính tình phóng khoáng, chẳng biết tự chăm sóc bản thân.Dù đội trưởng chiều cậu thế nào, mấy chuyện này vẫn phải tự hiểu mới tốt.Chủ yếu, Bạch Tài sợ Vệ Kiêu bị làm đến mức không xuống giường nổi, ảnh hưởng đến thi đấu!Nhưng cậu ta đã đánh giá quá cao Vệ Kiêu, đồng thời đánh giá quá thấp Lục Phong.Một người thì thật sự chẳng biết gì.Người còn lại thì thật sự nhẫn nhịn đợi cậu "trưởng thành" thêm chút nữa.Hai người đúng là thần tiên, có cho Bạch Tài mười cái đầu cũng không ngờ được!Chính lúc này, Vệ bé con vô tình được khai sáng.Hóa ra đau là thế này.Hóa ra không xuống giường nổi là thế này.Hóa ra phải cẩn thận, nhẹ nhàng là vì thế này.Cái này...Chết tiệt, còn có chuyện như vậy sao?!Vệ Kiêu nghĩ mãi không ra, nằm trên giường không yên, cuối cùng lén lút thò chân ra khỏi chăn, bước đi rón rén.Lục Phong thấy cậu lăng xăng, nghĩ chắc cậu chán rồi: "Sắp xong rồi."

Ánh mắt Vệ Kiêu lảng tránh, hai tai đỏ bừng: "Không, em chỉ ra uống nước thôi."

Bên phải Lục Phong có ngay một ly nước, anh nhấc lên thử độ ấm rồi nói: "Qua đây, nước vừa đủ ấm."

Vệ Kiêu lẻn đến, cầm ly nước uống từng ngụm nhỏ...Đúng là cậu hơi khát, nhưng không phải về mặt sinh lý, mà là tâm lý.Dù uống thế nào, cổ họng vẫn khô rát.Lục Phong để ý: "Sao thế?"

Vệ Kiêu lắc đầu rất nhanh: "Không sao cả!"

Lục Phong quay đầu lại, nhìn thấy vành tai đỏ au của cậu, trong lòng khẽ rung động.Email thì không muốn trả lời nữa, một chữ cũng chẳng buồn gõ.Hắn đóng laptop, đứng dậy: "Đi thôi, đi ngủ.

Mọi chuyện để mai tính."

Vệ Kiêu uống một hơi cạn sạch ly nước, gật đầu: "Vâng."

Trong lòng cậu như có sóng lớn cuộn trào, hoàn toàn không để ý Lục Phong chưa xong việc.Cả hai đều đã tắm rửa, chẳng còn gì để làm, nằm xuống là ngủ được ngay.Lục Phong hôm nay đã làm Vệ Kiêu không ít lần, đáng lẽ thằng nhóc này đã phải thỏa mãn, nhưng...Hắn chạm nhẹ vào mũi cậu, hỏi: "Muốn không?"

Rõ ràng là đang nghĩ mấy chuyện của người lớn.Hàng mi Vệ Kiêu khẽ rung, dù đang sát gần Lục Phong, cậu vẫn không thoải mái.Dưới chăn, bàn tay Lục Phong khẽ di chuyển.Vệ Kiêu vùi mặt vào ngực hắn, giọng rụt rè: "Đội trưởng..."

Lục Phong: "Ừ."

Vệ Kiêu cảm nhận cơn tê dại từ da đầu lan xuống, nhỏ giọng như tiếng muỗi kêu: "Anh biết... giữa đàn ông với nhau... không?"

Lục Phong: "!"

Vệ Kiêu nép sát hơn, như thể làm vậy sẽ che được gương mặt đỏ bừng: "Là như..."

Lục Phong dừng tay, siết nhẹ eo cậu: "Sao em biết?"

Vệ Kiêu không nhận ra vẻ khác lạ trong giọng hắn, thật thà đáp: "Anh Cải gửi em một đường link."

Lục Phong: "..."

Đang lúc quan trọng, Vệ bé con bị bỏ mặc.Lục Phong quay lưng lại, không nói thêm lời nào.Vệ Kiêu: "???"

Lục Phong: "Ngủ đi."

Vệ Kiêu ngẩn người.

Ngủ luôn?

Nhưng cậu còn chưa xong!Cậu rúc sát: "Đội trưởng?

Em..."

Lục Phong cắt ngang: "Anh mệt rồi."

Vệ Kiêu: "........................"

Nếu không nhận ra đội trưởng đang giận, cậu đúng là kẻ ngốc.Nhưng tại sao lại giận?Nguyên nhân giận là gì?Vệ Kiêu đờ người, nhớ lại những gì mình vừa nói...Chẳng lẽ đội trưởng bị dọa sợ sao?!Cậu đặt mình vào vị trí Lục Phong mà nghĩ: Đúng là đáng sợ thật, chính cậu lúc nhìn mấy thứ đó cũng choáng váng.Đội trưởng không biết gì, lại nghe cậu giải thích cặn kẽ, chắc chắn sẽ sốc.Vệ Kiêu hối hận vô cùng, cảm thấy mình quá thiếu suy nghĩ.

Những chuyện như thế này phải từ từ mà nói, không thể dồn dập được.Cậu bò lên, giọng ngọt ngào: "Đội trưởng~"Âm thanh mềm nhẹ như kẹo bông, lại như kẹo dẻo được làm nóng, vừa dính vừa ngọt.Lục Phong không lên tiếng.Vệ Kiêu mở chăn, bước xuống giường.Lục Phong liếc mắt nhìn theo.Ngay sau đó, Vệ Kiêu chui từ đầu bên kia giường lên, rúc thẳng vào lòng hắn.Lục Phong: "..."

Cậu chen vào gối hắn, đặt tay hắn lên người mình, ánh mắt long lanh: "Đội trưởng~"Yết hầu Lục Phong hơi chuyển động, kiềm chế không hôn cậu, chỉ kéo cậu vào lòng: "Ngủ đi."

Sợ đè lên vai hắn, Vệ Kiêu cẩn thận nhích người: "Đừng giận mà."

Lục Phong hờ hững liếc cậu.

Vệ Kiêu đã nhận ra hắn đang giận.Cậu vội rướn tới, hôn hắn một cái, giọng lí nhí đầy nịnh nọt: "Đi mà, đi mà~"Lục Phong hơi nguôi giận.Vệ Kiêu cắn nhẹ môi hắn: "Em muốn hôn."

Lục Phong không nhúc nhích.Vệ Kiêu cố gắng dỗ dành hắn, tự làm mình rạo rực mà chẳng được đền đáp, đành phải nhận lỗi: "Đội trưởng, em sai rồi."

Lục Phong nhìn cậu, không cần nói cũng thể hiện rõ ý: Sai chỗ nào?Vệ Kiêu vội vàng giải thích: "Thật ra em cũng bị sốc khi xem...

Quả thật là hơi...

Nhưng anh yên tâm, nếu anh không muốn, sau này chúng ta không cần..."

Lục Phong: ".................."

Vệ Kiêu vẫn lải nhải: "Thật sự không cần phải vậy.

Như bây giờ là đủ tốt rồi, rất tuyệt, em..."

Tốt với mỗi mình em thì có!Lục Phong hít sâu một hơi, không chịu nổi nữa: "Em nghĩ anh không biết sao?"

Vệ Kiêu: "!"

Lục Phong giữ chặt cậu, kéo sát vào mình: "Hửm?"

Chỉ một tiếng "hửm" ấy đã làm tai Vệ Kiêu tê rần: "Đội...

đội trưởng..."

Lục Phong dễ dàng lật người cậu lại, đáp lại cậu bằng những nụ hôn triền miên.Vệ Kiêu hàng mi rung rung, trong lòng như bị lửa thiêu đốt: "Ư..."

Lục Phong hôn lên môi cậu, ngón tay khẽ chạm, khiến cậu run rẩy đến mất kiểm soát....Tim Vệ Kiêu đập thình thịch, hoàn toàn không nhớ nổi mình vừa trải qua những gì.Thực ra chẳng làm gì cả, chỉ là... vậy thôi, nhưng mà...Lục Phong cúi người nhìn cậu: "Biết tại sao không làm chưa?"

Vệ Kiêu: QAQ!Lục Phong hôn lên hàng mi ướt nước của cậu: "Ngủ đi."

Vệ Kiêu hơi sợ hãi, thật sự đau.

Chỉ mới thế này mà đã đau, nếu đội trưởng mà...

Nghĩ đến "kích cỡ" đó, chắc cậu chết mất.Vệ Kiêu có chút run sợ, nằm im hồi lâu chẳng dám nói gì.Lục Phong bị cậu trêu đến bốc hỏa, nhưng lại không nỡ làm cậu sợ thêm, bèn đứng dậy: "Anh đi tắm nước lạnh."

Vệ Kiêu: "..."

Nghĩ một lúc, đầu cậu bỗng lóe lên: "Đội trưởng!"

Lục Phong dừng bước, quay lại nhìn.Ánh mắt Vệ Kiêu dời xuống dưới, nuốt khan: "Anh nhịn suốt sao?"

Lục Phong: "..."

Vệ Kiêu chỉ nhớ ăn không nhớ mắng, buột miệng: "Anh có... muốn không?"

Lục Phong chắc chắn sẽ bị cậu trêu đến chết: "Im miệng."

Vệ Kiêu hiểu ngay, dù hơi sợ nhưng lại đủ liều lĩnh: "Làm đi, em..."

Lục Phong chẳng buồn tắm nước lạnh nữa, quay lại đè cậu xuống giường.Vệ Kiêu không sợ, còn vòng tay ôm lấy cổ hắn.Lục Phong khẽ giọng: "Đừng nhúc nhích."

Cả người Vệ Kiêu như bị điện giật, cắn môi dưới, ánh mắt nhìn hắn đầy bối rối.Sau đó, cả hai cùng nhau tắm.Vệ Kiêu nói: "Em thật sự làm được mà."

Chẳng phải chuyện gì lớn, nhưng cậu đã hiểu tại sao phải như vậy... hóa ra là... khụ...Lục Phong nhìn cậu: "Muốn thử tắm nước lạnh không?"

Vệ Kiêu rùng mình một cái: "Thôi thôi, em không muốn."

Tắm xong, hai người về lại giường, lúc này đã là hai giờ sáng.Nghịch ngợm đến khuya, Vệ Kiêu thật sự mệt.Lục Phong cũng hơi kiệt sức, sau chuyến bay dài lại bị Vệ Kiêu quấy nhiễu, thần tiên cũng chịu không nổi.Dù vậy, Vệ Kiêu vẫn không bỏ cuộc, mắt sắp díp lại còn nói: "Đội trưởng, em làm được mà."

Lục Phong hôn lên trán cậu: "Không cần vội."

Vệ Kiêu nhìn anh: "Hửm?"

Lục Phong thật sự yêu thương cậu: "Ngày mai còn có trận tập, ngày kia có trận đấu chính thức, đừng nghịch nữa."

Mùa giải chính rất vất vả, đã trải qua vài mùa, Lục Phong hiểu rõ hơn ai hết.Mỗi ngày đều bận rộn với huấn luyện, phân tích trận đấu, tập luyện kỹ năng cá nhân, và những trận đấu dày đặc.Thứ tiêu hao không chỉ là tinh thần, mà còn là thể lực.Vệ Kiêu không để tâm, nhưng hắn thì có.Lục Phong không muốn buông thả bản thân để khiến Vệ Kiêu mệt mỏi.Không làm còn nhịn được, nhưng một khi đã bắt đầu, Lục Phong chẳng chắc mình có thể dừng lại kịp.Đến lúc đó...Vệ Kiêu vẫn ngây thơ: "Không đến mức đó đâu, anh nhìn em này, trẻ trung, khỏe mạnh, sức lực dồi dào, còn có thể..."

Lục Phong: "..."

Mắt Vệ Kiêu mở to: "Chết thật, đúng là không xuống giường nổi cả tuần à."

Lục Phong bịt miệng cậu, không để cậu nói thêm.Đây là chuyện phải từ từ, từng bước một, Lục Phong trân trọng Vệ Kiêu, nên càng muốn chuẩn bị chu đáo nhất."

Chờ anh về."

Bị Vệ Kiêu quấn lấy không chịu nổi, cuối cùng hắn cũng đồng ý.Mặt Vệ Kiêu đỏ bừng: "Thật sự không sao mà."

Lục Phong: "Không được."

Thật sự không được, ngày mai hắn phải đi, bỏ lại Vệ Kiêu trong tình trạng thế này, làm sao mà yên tâm.Dỗ kiểu gì cũng không bằng một câu nói: "Bỏ em lại như vậy, anh sẽ không thể tập trung điều trị."

Vệ Kiêu: "!"

Thế là cậu ngoan ngoãn, chẳng nghịch thêm tí nào."

Không cần vội, không cần vội," Vệ Kiêu vội vàng nói, "Chờ anh về rồi tính."

Không tập trung điều trị là chuyện nghiêm trọng, tuyệt đối không thể xem nhẹ.Trong lòng Lục Phong vừa ngọt ngào vừa ấm áp, hắn khẽ hôn cậu: "Ngoan."

Thật sự không cần vội, họ còn cả một đời để ở bên nhau.Lục Phong vô cùng trân quý điều đó.Lúc Lục Phong đi, Vệ Kiêu nhất định đòi tiễn ra sân bay.Để tránh bị chú ý, cậu kéo Bạch Tài đi theo: "Ê Cải, đi chung với tao."

Bạch Tài: "???"

Vệ Kiêu giao nhiệm vụ quan trọng cho cậu ta: "Nghĩ lý do hợp lý để tụi này trốn ra ngoài."

Bạch Tài bực bội mắng: "Cái quái gì, ông lấy đâu ra lý do, ông đây..."

Bị mắng, Vệ Kiêu cũng buồn thiu, còn chưa chia tay đã bắt đầu nhớ nhung.Nhìn bộ dạng đó, Bạch Tài không khỏi thở dài: "..."

Trời ạ, đúng là kết bạn nhầm người!Chứng minh rằng nhờ giao cho Bạch Tài là đúng, cậu ta nghĩ ngay ra lý do hợp lý: "Dạo này tôi bị đau dạ dày, phải đi khám."

Anh Lục kinh ngạc: "Bị sao thế!"

Bạch Tài: "Không nghiêm trọng lắm, uống thuốc là ổn."

Anh Lục: "Có gì đừng cố nhịn."

Bạch Tài: "Không sao đâu, tôi đau lâu rồi, quen rồi."

Anh Lục: "Để tôi tìm người đi cùng cậu."

Bạch Tài: "Khụ...

Vệ Kiêu rảnh mà."

Anh Lục ngừng một chút.Bạch Tài: "Cậu ấy nói sẽ đi với tôi."

Anh Lục: "Được, có gì gọi cho tôi."

Vệ Kiêu khen ngợi: "Tốt lắm, anh Cải, đáng tin cậy!"

Bạch Tài: "..."

Được khen thì vui, nhưng Bạch Tài lại muốn độn thổ ngay sau đó.Thật sự quá khó khăn.Không muốn làm bóng đèn, nhưng hai người này cứ muốn treo cậu ta lên trên đầu.Đến mức cậu ta chỉ muốn nổ bóng cho xong!Ba người cùng ăn một bữa, đến lúc qua cửa an ninh, ánh mắt Vệ Kiêu vẫn dõi theo Lục Phong.Lục Phong khẽ phất tay: "Về đi."

Đợi bóng Lục Phong khuất sau cửa an ninh, Vệ Kiêu vẫn đứng ngẩn ra đó.Bạch Tài có chút thương cảm: "Chẳng mấy chốc đội trưởng sẽ quay lại thôi."

Vệ Kiêu: "..."

Bạch Tài: "Thôi nào, giờ còn có thể gọi điện, gọi video, xa cách cũng chẳng có gì đáng sợ."

Vệ Kiêu vẫn chẳng nói gì.Bạch Tài tiếp tục dỗ dành: "Chỉ một tháng thôi, nháy mắt là..."

Cuối cùng, Vệ Kiêu lên tiếng: "Mày nói xem, sao đội trưởng lại đẹp trai đến thế?"

Bạch Tài: "???"

Vệ Kiêu: "Cái áo khoác đó là của tao, đội trưởng mặc vào sao lại giống như đang chụp hình cho tạp chí vậy?"

Bạch Tài: "..."
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 152


Chương 152
Vệ Kiêu, mày bớt dâm đi được không?!Edit by Thuyển_________________________Thời gian trôi qua thật nhanh.Chớp mắt đã nửa tháng trôi qua kể từ khi Lục Phong quay lại Bắc Mỹ, và trạng thái của Vệ Kiêu bắt đầu sụt giảm từng ngày.Không phải tăng mà là giảm.Ban đầu, không ai nhận ra điều gì bất thường, chỉ cảm thấy Vệ Kiêu lại bắt đầu hoạt ngôn, cả một rổ câu nói bông đùa.

Tiếng cười sảng khoái vang khắp phòng chat đội, mỗi đoạn cắt ra đều như một phần hài kịch đặc sắc.Các kênh đưa tin về Vinh Quang cực kỳ ưu ái FTW.Trước đây, FTW là đội tuyển nổi tiếng nhất trong nước, lại sở hữu tuyển thủ Close – một trong những cái tên có giá trị toàn cầu cao nhất.

Thế nhưng kênh Vua hóng hớt lại không muốn thực hiện các video hậu trường cho đội.Lý do đơn giản: Đại Ma Vương ít nói, một trận đấu ngoài những câu lệnh khô khan chẳng có gì thú vị.Dẫu cho người hâm mộ có thể hét lên vì sung sướng khi nghe được một tiếng "Ừ" đầy lãnh đạm từ Close, nhưng...Tải một đoạn về nghe đi nghe lại là được, đâu cần mỗi ngày ngồi đợi kênh hóng hớt đưa tin.Nhưng giờ thì khác.Khi Close rời đi, Vua hóng hớt ban đầu nghĩ rằng độ nổi tiếng của FTW sẽ giảm mạnh, có thể chuyển sang làm nội dung cho các đội khác.

Ai ngờ đâu...Vệ Kiêu bỗng vụt sáng, trở thành "cục cưng" mới của kênh này.Nghe giọng nói trong trẻo, lảnh lót mà hơi tinh nghịch của cậu ấy xem.Nhìn cái tính cách dám nói, dám làm, dám trả thù xem.Rồi nghe cách cậu ấy nói mấy câu cợt nhả nữa...Đỉnh của đỉnh!Đến mức tổng quản lý nội dung của kênh Vua hóng hớt còn muốn mời Vệ Kiêu đi ăn một bữa – Cố lên, chàng trai trẻ, lưu lượng truy cập của chúng tôi đều nhờ cả vào cậu!Tất nhiên, họ không có cơ hội mời được Vệ Kiêu.

Nếu có, cậu có thể khiến họ tự ái đến không dám mở miệng.Tại sao?Vì danh tiếng trong sáng của Vệ Kiêu đã bị Vua hóng hớt bán sạch sẽ!Mỗi lần thi đấu xong, Vệ Kiêu phải dỗ dành bạn trai khàn cả giọng, dễ gì chứ!Bạn trai cậu ở xa vạn dặm mà còn ghen bóng ghen gió, cậu không xót sao!Tóm lại là...Vua hóng hớt, tội không thể tha!Khi những đoạn hội thoại nội bộ ngày càng trở nên đặc sắc, trạng thái sụt giảm của Vệ Kiêu cũng bị cộng đồng mạng tinh mắt phát hiện.[Thật kỳ lạ, Quiet đã lâu không còn sử dụng Chín đạo hồ quang nữa.][Đúng vậy, tôi xem FTW mấy trận rồi mà không thấy.][Còn đâu mà Chín đạo hồ quang, chẳng thấy cái bóng luôn.

Ai dám thả cậu ấy chơi Đạo tặc Bóng đêm nữa?][Tuần trước có đội thả đấy, FTW cũng chẳng lấy.][Thắng dễ như chơi, cần gì đến Quiet và Đạo tặc Bóng đêm chứ.]Đến trận đấu giữa FTW và RR, khi FTW thua sát nút 1-2, mọi người mới giật mình cảnh giác![Không đúng, rõ ràng trạng thái của Quiet hơi kém.][Không hẳn là kém, chỉ là... trở về bình thường?][Đúng vậy, các tuần thứ tư và thứ năm của vòng bảng, Quiet mạnh đến mức bất thường, đặc biệt là trận đấu với TPT, cứ như quái vật.][Đúng đúng, tôi xem lại mấy lần rồi, lúc đó Quiet đâu phải Quiet nữa, rõ ràng là Close!]Tuyển thủ có trạng thái thất thường là chuyện bình thường, người hâm mộ sẽ tìm lý do bào chữa, còn antifan thì chẳng tiếc lời mỉa mai.[Hết thời rồi nhỉ, đúng kiểu 'thần đồng bạc mệnh'.

Tôi đã nói Quiet là tuyển thủ không ổn định mà.][Fan não tàn cứ tâng bốc quá đà, ngã thì đau thôi, chờ xem Quiet bị loại đi.][Ghét tên này từ lâu.

Rõ ràng là tân binh, lại tự xưng là đại sư, coi ai cũng không vừa mắt, không biết lễ phép gì cả.][Đúng đấy, Thụy thần hay Nguyệt thần, lý lịch ai mà không đẹp hơn cậu ta?

Thành tích thì chẳng có gì, bày đặt làm màu.][Thất bại chỉ là chuyện sớm muộn.][Close mau quay về đi, giành lại vị trí đi rừng, tôi thấy anh Thang đánh đường trên cũng được đấy.] Cách nói này, đúng là antifan đội lốt fan mà.Không ít người còn châm chọc:[Bảng A căng nhỉ, FTW và RR hiện đang hòa, ai cầm cự được đến cuối đây?][Trạng thái FTW thế này, RR chắc chắn chiếm ngôi đầu bảng!][Bao giờ mở cược vậy?

Tôi muốn cược!

Bỏ hết gia sản đặt RR, năm nay bảng A đầu bảng chắc chắn là RR.][Người trên chắc có mỗi 5 đồng xu, đừng nói chuyện cược gia sản nữa.

Tôi đặt 2 triệu đồng vào FTW, nếu không chiếm được đầu bảng, tôi đi thả bom trụ sở!][Cược gì mà nhỏ vậy, tôi cược đầu của tôi luôn, FTW mà đứng nhất thì mọi người cứ lấy xuống mà làm bóng đá đi!][Đỉnh thật.][Đúng là người liều lĩnh.][Thua rồi, tôi chịu thua.]Vệ Kiêu chỉ lướt bừa mấy lời bán tán trên mạng rồi thôi.Hai năm trước, khi cậu trốn khỏi FTW, vừa học đại học vừa nuôi mơ ước làm giáo viên, đồng thời cũng chọn môn "chống trả antifan" làm môn phụ.Hai năm đó là khoảng thời gian khó khăn nhất của FTW, cũng là giai đoạn antifan tập trung công kích Close.Vệ Kiêu làm sao mà chịu nổi?Tên tài khoản weibo của cậu cực kỳ đơn giản thô bạo – "Đại Ma Vương là bố mấy người".Dưới cái tên này, dựa vào tốc độ tay siêu phàm, khả năng logic thi đại học môn toán đạt 148/150 và tài viết luận đạt điểm tối đa, cộng thêm vốn từ vựng phong phú của thư viện 985 và sự liều lĩnh chẳng sợ trời, chẳng ngán đất, cậu trở thành trưởng nhóm fan chiến đấu của Close, dẫn dắt cả đội quân hàng nghìn người, khiến antifan phải câm nín.Còn điều gì cậu chưa từng thấy?

Còn chiêu trò nào chưa từng đụng?

Những kẻ này so với antifan từng công kích Close, chỉ là lũ tép riu.Vệ Kiêu chẳng thèm để ý.Bản thân không sao, nhưng những người bên cạnh thì không khỏi lo lắng.Điều quan trọng là trạng thái của cậu thực sự có phần đi xuống.Biểu hiện rõ nhất là – Chín đạo hồ quang lại mất hiệu quả thêm một lần nữa.Về chuyện này, Thần Phong từng nói chuyện riêng với cậu.Huấn luyện viên Thần chân thành: "Đừng tạo áp lực cho bản thân, không có Chín đạo hồ quang, chúng ta vẫn rất mạnh."

Vệ Kiêu ngoan ngoãn nghe theo.Huấn luyện viên Thần tiếp tục an ủi: "Chúng ta đã có kết quả rất tốt ở vòng bảng rồi, đứng nhất hay nhì trong bảng cũng không khác biệt nhiều."

Vệ Kiêu lập tức không đồng ý: "Không được!"

Thần Phong: "..."

Vệ Kiêu: "Em đã hứa với đội trưởng là sẽ đứng nhất bảng."

Thần Phong khéo léo: "Nhưng cũng đừng quá áp lực."

Vệ Kiêu nghiêm túc đáp: "Huấn luyện viên, em không cảm thấy có áp lực."

Thần Phong: "..."

Dù sao thì huấn luyện viên Thần cũng không phải là bác sĩ tâm lỹ, cũng không phải là người đã đọc qua bảy tám quyển sách về tâm lý như thầy Nguyên, nên...Anh đành bất lực.Thôi vậy, chuyện này giao cho chuyên gia xử lý.

Ngày mai trùng khớp là ngày điều trị vật lý, nhân tiện để chuyên gia tâm lý nói chuyện với mấy đứa nhỏ.Sau khi buổi tư vấn kết thúc, nhận được báo cáo tâm lý của tuyển thủ, Thần Phong bắt đầu nghi ngờ năng lực của chuyên gia tâm lý.Chỉ thế thôi sao?Chỉ thế thôi?!Tâm lý của Vệ Kiêu – Hai chữ "XUẤT SẮC" viết hoa.Thậm chí còn tốt hơn cả Bạch Tài và Thang Thần, những người trông ổn định nhất.Thần Phong càng thêm lo lắng.

Chẳng lẽ Vệ bé con che giấu quá sâu, đến mức qua mặt cả chuyên gia tâm lý kỳ cựu?Anh lưỡng lự, định gọi điện cho Lục Phong: Cậu dỗ dành đứa nhỏ của mình đi, áp lực lớn đến mức tâm lý sắp sụp đổ rồi!Nhưng Thần Phong không dám gọi.

Lục Phong đang ở Bắc Mỹ, tập trung điều trị là việc quan trọng nhất, anh không thể quấy rầy vì chuyện này.Với lại, trạng thái của Vệ Kiêu cũng chưa đến mức nghiêm trọng như vậy.FTW đứng nhất hay nhì bảng không chênh lệch nhiều, cả hai đều có thể vào vòng loại trực tiếp.Không thể gọi cho Lục Phong, Thần Phong chuyển sang tìm Bạch Tài.Là bạn thân của Vệ Kiêu, có lẽ Bạch Tài có thể khiến cậu ấy mở lòng.Thần Phong gọi Bạch Tài vào nói chuyện riêng, làm cậu ta căng thẳng cực độ.Với tư cách là người theo 'phật hệ' nhất của FTW, Bạch Tài hiếm khi bị triệu vào phòng tối để nói chuyện.Bất ngờ bị huấn luyện viên gọi vào, Bạch Tài chân run: Chuyện gì đây?

Có phải mình bị phát hiện ăn gian trong xếp hạng?

Hay là gần đây mình tiêu xài quá phung phí?

Không lẽ thân phận "Quái Đế" bị lật tẩy rồi?Bạch Tài thấy sợ.Thần Phong gõ gõ bàn, Bạch Tài ngồi xuống.Thần Phong thở dài một hơi.Bạch Tài: "!"

Thần Phong: "Cậu có cơ hội thì nói chuyện với Vệ Kiêu, bảo cậu ấy đừng tự tạo áp lực quá."

Bạch Tài ngẩn ra.Thần Phong tiếp tục: "Vệ Kiêu cũng không dễ dàng gì.

Từ đầu vòng bảng, cậu ấy luôn căng thẳng, giờ gần kết thúc rồi, đừng quá áp lực.

Dù sao thì FTW cũng không thể rơi khỏi nhóm thắng..."

Thần Phong nói rất nghiêm túc, nhớ lại từ đầu mùa giải đến giờ, từng trận, từng ván, đầy cảm xúc.Vệ Kiêu, cậu nhóc này thật sự rất tài giỏi.Gánh cả đội suốt thời gian dài, giờ cũng cần được thư giãn.Từ tận đáy lòng, Thần Phong hy vọng cậu có thể bỏ gánh nặng xuống, tận hưởng những trận đấu cuối cùng.Nhìn mình nói nhiều như vậy mà Bạch Tài không phản ứng gì, Thần Phong hỏi: "Hiểu chưa?"

Bạch Tài: "..."

Thần Phong kết luận: "Tôi biết cậu với cậu ấy thân thiết, cố gắng khuyên cậu ấy nhé."

Khóe miệng Bạch Tài giật giật, suýt co giật đến trời.Thần Phong: "Không thành vấn đề chứ?"

Bạch Tài không cảm xúc: "Không ạ."

Ra khỏi phòng tối, Bạch Tài chỉ muốn tìm một cái hốc cây hét lớn: "Đè nén cái quái gì!

Sụp đổ cái quái gì!

Gánh vác nặng nề cái quái gì!"

Con thú ấy rõ ràng là "đắc ý tình trường, thất ý chiến trường"!Vệ Kiêu áp lực?

Sụp đổ tâm lý?

Kiệt quệ thân tâm?Bạch Tài: "Hừ hừ."

Hoàn toàn là nói nhảm!Thằng nhóc đó là không có áp lực, là tâm lý quá ổn, là vai quá nhẹ, đúng là đang bay mà!Bạch Tài quát cậu: "Chín đạo hồ quang đâu?

Bao lâu rồi không thấy!"

Chuyện này...

Vệ Kiêu cũng thấy phiền: "Tao cũng đang luyện lại mà..."

Bạch Tài: "Đã luyện được chưa?"

Vệ Kiêu thở dài: "Chưa."

Từ khi biết chuyện tình cảm của cậu, Bạch Tài cũng biết về bí mật của Chín đạo hồ quang.Lần đầu tiên Vệ Kiêu dùng được là khi biết về chấn thương vai của đội trưởng, sau đó là khi đội trưởng suýt từ bỏ điều trị.

Giờ thì...Bạch Tài trách mắng: "Mày bớt dâm đi được không?!"

Vệ Kiêu có chút xấu hổ: "Mỗi ngày đều nhận được tin tốt từ đội trưởng, tao không kiềm chế được mà."

Hai tuần qua, báo cáo kiểm tra của Lục Phong tốt đến mức Vệ Kiêu muốn in ra treo đầu giường.Bạch Tài: "..."

Ở tuần cuối của vòng bảng, trận quan trọng nhất chính là FTW đối đầu với RR, tranh ngôi đầu bảng A.Cùng lúc đó, Lục Phong cũng nhận được sự đồng ý của bác sĩ, có thể chạm vào chuột và đăng nhập vào Vinh Quang.Dù liệu trình chưa kết thúc, hắn có thể bắt đầu tập luyện cảm giác tay.Tin này chưa kịp nói với Vệ Kiêu thì một thông báo đã đưa tên Close lên top tìm kiếm.Chế độ thi đấu đại loạn của Vinh Quang sẽ ra mắt trong ba ngày tới, cùng với đó là chế độ thi đấu đơn được công bố.

Ban tổ chức giải thế giới trân trọng mời 16 tuyển thủ siêu sao tham gia trận khai mạc.Quảng bá cho trận đấu khai mạc quả thực quá thu hút.16 tuyển thủ, toàn những tên tuổi lớn, từ các thần đồng một thời cho đến tân binh nổi bật, từng cái tên được công bố như làm bùng nổ cả cộng đồng Vinh Quang.Yến Giang, Tạ Hòa, Kim Sung Hyun, Nguyên Trạch... và Close.Người hâm mộ chiến đội thần thánh trước đây khóc nức nở.Thể thức đấu đại loạn rất thú vị, không chỉ có tuyển thủ siêu sao mà còn mời các streamer hàng đầu, tuyển thủ xếp hạng cao từ các khu vực, và thậm chí cả fan may mắn được rút thăm trúng thưởng.Trận chiến 100 người, ai sống sót cuối cùng sẽ là vị vua thực sự!—-
Về drama mấy hôm trước thì sau khi bàn bạc lại tụi mình vẫn quyết định làm tiếp.

Nếu không cong ủng hộ các bạn có thể ngừng đọc, đừng buông lời cay đắng
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 153


Chương 153
7758521Edit by Thuyển_____________________Động thái này của ban tổ chức quả thực cao tay.Chế độ mới dành cho đấu đơn đã được ra mắt trên máy chủ thử nghiệm, không ít người chơi đã thử qua.

Có người khen ngợi, nhưng lời chỉ trích còn nhiều hơn.

Trên mạng từng xảy ra một trận tranh cãi lớn.Vệ Kiêu cũng đã thử nghiệm và cảm thấy rất thú vị.Đối với những người ưa chiến đấu, việc một hơi hạ gục 99 người quả thực sảng khoái vô cùng!Những năm qua, Vinh Quang chưa bao giờ ngừng tìm tòi các chế độ chơi mới.Chế độ MOBA truyền thống đủ sức giữ chân người chơi, các tính năng mới cũng mang lại cảm giác tươi mới.

Nhưng trong thời đại các tựa game mới xuất hiện liên tục như hiện nay, không tiến lên nghĩa là đang thụt lùi.Mười năm đứng vững của Vinh Quang là nhờ sự đổi mới không ngừng và khả năng bắt kịp xu thế.Không có gì là bất biến, sự lặp đi lặp lại chỉ dẫn đến suy tàn.Dù bị các người chơi lâu năm phê phán, Vinh Quang vẫn cứng rắn tung ra chế độ mới.Hình thức 5v5 đã quá hoàn thiện, rất khó có thay đổi lớn.

Nhưng đấu đơn và đấu đôi lại là mảnh đất tiềm năng để thử nghiệm.Các trận đấu 1v1 truyền thống có thể kiểm tra kỹ năng cá nhân của tuyển thủ, nhưng sự hồi hộp và tính hấp dẫn lại thiếu hụt.Đặc biệt, với sự thống trị của Close – tuyển thủ đỉnh cao, chế độ này ngày càng mất sức hút.Một Đại Ma Vương bất bại khiến người khác chẳng còn dũng khí thách thức.Khoảng cách giữa quán quân Close và á quân Gary quá lớn, khiến những người khác gần như không còn niềm tin.Sau thời gian dài suy nghĩ, năm nay ban tổ chức đã đưa ra chế độ mới.Từ hẻm núi biến thành đảo trời, từ đấu tay đôi 1v1 chuyển thành đại chiến hỗn loạn 100 người.

Bản đồ siêu lớn mở ra vô số khả năng.Kỹ năng cá nhân, chiến thuật, thậm chí là những trò mưu mô, tất cả đều có cơ hội thể hiện.Đây không còn là sàn đấu cô độc giữa hai người, mà là chiến trường rộng lớn, nơi một người đối đầu với 99 kẻ địch khác!Muốn đứng vững đến phút cuối, không chỉ cần kỹ năng mà còn phải có chiến lược toàn diện, thậm chí là một chút may mắn.Trong một sân chơi công bằng, thêm một chút yếu tố may rủi có thể tạo ra sự hồi hộp.May mắn không đồng nghĩa với chiến thắng.Xui xẻo cũng không hẳn là thất bại.May mắn cũng là một phần của năng lực.Dù trên mạng bị chửi rủa không ít, thậm chí có người thề chết cũng không đụng vào chế độ này, nhưng ban tổ chức vẫn quyết tâm triển khai, cho ra mắt ở tuần cuối cùng của vòng bảng.Rõ ràng là muốn làm cho bằng được.Việc ra mắt trên máy chủ ban tổ chức nhằm lót đường cho vòng loại trực tiếp, mang lại sự kích thích mới cho khán giả.Game và thi đấu luôn song hành.Lượng người chơi thúc đẩy sự thịnh vượng của giải đấu, còn nhiệt huyết của giải đấu lại củng cố tính gắn kết của người chơi.Vậy nên, chế độ mới vừa ra mắt, ban tổ chức đã tìm cách khai thác qua đấu trường thi đấu.Một giải đấu All-Star toàn cầu được tổ chức – lần đầu tiên ngoài giải đấu quốc tế!16 suất mời đều dành cho những tuyển thủ xuất sắc nhất hiện tại.20 suất tiếp theo thuộc về các streamer hàng đầu.Điều khiến người chơi vui mừng nhất là 64 suất còn lại dành cho người chơi!Từ cao thủ đường phố, fan trung thành, lính mới tò te, đến các cô nàng mới tập chơi...Chỉ cần đăng ký, bạn sẽ có cơ hội được xuất hiện trên sóng livestream toàn cầu, cùng thi đấu với tuyển thủ hay streamer mình yêu thích!Động thái này khiến những người từng thề thốt không ủng hộ chế độ mới phải lật mặt ngay lập tức:[Thề chết cũng không chơi chế độ mới!][Ôi trời, ngon quá!]Lời mời được gửi thẳng đến FTW.Dù đang ở Bắc Mỹ, email đã được chuyển tới Lục Phong.Khi Vệ Kiêu tỉnh dậy, Weibo đã náo loạn.Bạch Tài mệt đến toát mồ hôi: "Chết thật, Trung Quốc có ba người được chọn!"

Vệ Kiêu đang lướt Weibo, nghe vậy bèn ngẩng lên hỏi: "Ai thế?"

Close chắc chắn có một suất, còn hai người kia là ai?Bạch Tài đọc tên: "A Thụy và Nguyệt Dạ."

Vệ Kiêu: "..............."

Bạch Tài vội dỗ: "Bình tĩnh, một đội chỉ chọn một người thôi, không phải cậu không đủ giỏi mà là Close quá mạnh."

Vệ Kiêu bĩu môi: "Thôi được."

Dành suất cho bạn trai mình, cậu cam tâm tình nguyện.Rồi cậu liền nhìn thấy tên Nguyên Trạch và Gary cùng xuất hiện trong danh sách.Vệ Kiêu: "???"

Bạch Tài nghẹn lời.Vệ Kiêu nhếch mép: "Hóa ra Nguyên Cẩu và Lão G không cùng đội?"

Bạch Tài ho khan: "Ờ thì, Lão G là á quân đấu đơn năm ngoái."

Vệ Kiêu: "Rồi sao?"

Bạch Tài: "Quán quân và á quân chắc chắn được mời."

Vệ Kiêu: "Vậy là không phải mỗi đội chỉ được một người, mà là tôi không bằng chó Nguyên?"

Bạch Tài nhỏ giọng: "...Đó là do cậu tự nói nhé, không phải tôi."

Vệ Kiêu: "..............."

Hiếm khi cậu bị cứng họng.Việc chọn lựa này, Quiet đúng là không đủ tư cách.Dù trong khu vực Trung Quốc, nhiều người công nhận Quiet giỏi hơn A Thụy và Nguyệt Dạ, thậm chí còn cho rằng cậu chỉ đứng sau Close, nhưng điều đó không có tác dụng...Vì tuyển thủ chuyên nghiệp cần thành tích, ban tổ chức không quan tâm tới độ nổi tiếng của cậu trong cộng đồng, Quiet cũng chẳng phải streamer.Vệ Kiêu chắc chắn chưa có thành tích gì.

Đây mới là mùa giải đầu tiên của cậu, còn chưa đánh xong vòng bảng, làm sao có danh hiệu gì.Close thì không cần phải nói, quán quân thế giới bốn năm liên tiếp, Đại Ma Vương của Trung Quốc.A Thụy và Nguyệt Dạ mùa trước cũng rất xuất sắc.Một người giành giải cao ở đấu đôi toàn cầu và vô địch đấu đôi quốc nội, người kia là á quân 5v5 quốc nội và á quân đấu đơn, cả hai đều rất xứng đáng.Dù hai người họ không tham gia, phía sau còn có Âu Tinh, Phó Lê và Mạc Nhiều Tiền.Dật thần thì khỏi nói, hỗ trợ không tranh giành.Như Bạch Tài, nếu được cho một suất, cậu ta sẽ quỳ xuống cầu xin ban tổ chức tha cho mình.Vệ Kiêu chỉ đùa giỡn với Bạch Tài thôi, cậu biết rõ bản thân không được chọn.

Nhưng...Còn 64 suất cho người chơi thường.Vệ Kiêu nhìn tài khoản nhỏ của mình—Vệ Kiêu cảm thấy hơi xấu hổ...Dù sao cậu cũng có tận năm tài khoản thuộc top quốc gia.Ngay lúc đó, Lục Phong gọi đến, Vệ Kiêu lập tức gạt Bạch Tài sang một bên."

Đội trưởng, anh có tham gia trận mở màn Đại Loạn Đấu không?"

Trong hai tuần qua, quá trình điều trị tiến triển rất tốt, Lục Phong đã được phép chơi game mỗi ngày một tiếng.Lục Phong đáp: "Nếu em muốn tham gia, anh..."

Vệ Kiêu vội nói: "Không, em muốn anh tham gia!"

Cậu bổ sung thêm: "Nhưng chỉ khi bác sĩ cho phép."

Lục Phong khẽ cười: "Được, giờ thời gian phục hồi của anh đã tăng lên hai tiếng mỗi ngày."

Vệ Kiêu vui mừng khôn xiết: "Tuyệt quá!"

Chế độ mới của đấu đơn khác hẳn trước đây.1v1 dù căng thẳng đến đâu thì cũng chỉ kéo dài khoảng hai ba chục phút, nhanh thì chỉ mất mười lăm đến mười sáu phút là xong.

Nhưng Đại Loạn Đấu lại là sân chơi của cả trăm người trên bản đồ siêu lớn, chắc chắn sẽ tốn nhiều thời gian hơn.Dù chưa có trận đấu chính thức, nhưng dữ liệu từ máy chủ thử nghiệm cho thấy, để sống sót đến cuối cùng thì cũng phải mất ít nhất một tiếng.Ngay cả khi các tuyển thủ chuyên nghiệp cẩn trọng hơn, một tiếng rưỡi là đủ để hoàn thành.Lục Phong có thể chơi trong hai tiếng, hoàn toàn phù hợp để tham gia trận đấu!Vệ Kiêu không kể với Lục Phong về những tính toán nhỏ trong lòng mình, chủ yếu là vì cơ hội trúng rất thấp, giống như mua vé số vậy.Trúng thì may mắn, không trúng cũng là chuyện bình thường.Nếu nói trước mà không thành, thì chỉ thêm thất vọng.Lục Phong và cậu trò chuyện thêm về đấu đơn, sau đó chuyển sang nhắc tới kỹ năng Chín đạo hồ quang của Vệ Kiêu.Vệ Kiêu đã trăn trở về điều này nhiều ngày, nên không giấu diếm: "Em không biết nữa...

Càng cố gắng thì càng không làm được."

Nguyên lý của Chín đạo hồ quang đã được công khai, chỉ cần nắm vững kỹ thuật là có thể thực hiện được trên lý thuyết.Nhưng lý thuyết là một chuyện, còn làm được hay không lại là chuyện khác.Kỹ năng này không phải dạng luyện tập càng nhiều càng tốt, vì nếu không gặp đối thủ đủ mạnh thì khó mà luyện thành.Lục Phong an ủi: "Không cần vội, chờ anh về luyện cùng em."

Vệ Kiêu cũng nghĩ vậy: "Nhanh lên, nhanh về đi!

Chúng ta còn nhiều việc phải làm!"

Lục Phong im lặng một lát.Vệ Kiêu nhận ra câu nói của mình có chút đen tối, tai bắt đầu nóng lên: "Ý em không phải là... làm chuyện đó..."

Lục Phong: "..."

Vệ Kiêu cảm thấy cổ họng cũng nóng lên: "Không, ý em là... làm chuyện đó!"

Vừa nói xong, cậu chỉ muốn đào một cái lỗ để chui vào.Không ngờ Lục Phong lại bật cười, giọng trầm thấp vang lên: "Anh cũng muốn."

Vệ Kiêu: "........................"

Chết rồi, nguyên nhân tử vong: bị giọng nói quyến rũ này làm cho tan chảy.Khi thấy danh sách, Nguyên Trạch lập tức tìm đến Lục Phong."

Cậu ổn không?"

Anh ta nhìn chằm chằm vào vai Lục Phong.Lục Phong bình thản đáp: "Để thắng anh thì không thành vấn đề."

Nguyên Trạch: "..."

Gần đây anh ta hay nằm mơ về ba năm trước.

Có lẽ mình già thật rồi?Trong hai tháng Lục Phong ở Bắc Mỹ, Nguyên Trạch cũng khá tận tâm.Thỉnh thoảng đến ăn ké – đồ ăn khách sạn 200 đô một phần ngon hơn đồ ở căn cứ rất nhiều, tất nhiên sẽ tuyệt hơn nếu không cần ăn cơm chó.Thỉnh thoảng đến "ké livestream" – tận mắt chứng kiến Lục Phong lạnh lùng gửi hàng loạt "hoa hồng 520" và "trái tim 1314", vừa buồn cười, vừa hơi nghẹn.Thỉnh thoảng đến bàn chiến thuật – khu vực Bắc Mỹ không thiếu đội hình xuất sắc, L&P muốn vô địch cũng không dễ dàng.Nhận được nhiều lợi ích như vậy, Nguyên Trạch cũng nên đáp lại chút đỉnh."

Mai là trận mở màn, có muốn qua căn cứ L&P luyện tay không?"

Lục Phong cân nhắc: "Cũng được."

Nguyên Trạch tất nhiên có ý đồ riêng: "Đúng lúc đội hai có một tân binh, trình độ không tệ, cậu cứ thoải mái 'hành' đi."

Người từng bị Đại Ma Vương dạy dỗ sẽ tiến bộ vượt bậc.Lục Phong liếc qua anh ta.Nguyên Trạch lập tức bán đứng Gary: "À, còn có cả Lão G nữa."

Lục Phong: "Còn anh?"

Nguyên Trạch: "Tôi thì thôi đi, đàn anh không nỡ 'bắt nạt' người hai tháng không động tay vào game."

Lục Phong: "Ồ, vậy thì thôi."

Nguyên Trạch: "??"

Lục Phong: "Ở đây vào server Hàn rất thuận lợi, Pro..."

Chưa nói xong, Nguyên Trạch chửi thầm Kim Sung Hyun là đồ gian xảo, đành nhượng bộ: "Được rồi được rồi, tôi cũng đấu với cậu!"

Trận mở màn của chế độ đấu đơn được tổ chức trực tiếp lẫn online.Các tuyển thủ đến từ khắp nơi trên thế giới, không cần phải tụ hội chỉ để thi đấu giao lưu.Dù vậy, vẫn có những tiêu chuẩn giám sát khắt khe từ ban tổ chức để đảm bảo tính công bằng.Trang bị tại khách sạn Lục Phong không đạt yêu cầu, nên hắn phải mượn thiết bị từ căn cứ L&P.

Làm quen trước cũng là điều tốt.Khi Lục Phong vừa đến căn cứ L&P, hắn nhận được màn "đón chào" nồng nhiệt.Đặc biệt là Lão G, nếu không phải gương mặt lạnh lùng của Close, chắc hắn ta đã lao tới ôm chầm lấy.Gần giờ thi đấu, Lục Phong nhìn thời gian rồi nói: "Tôi mở livestream đây."

Nguyên Trạch: "??"

Lục Phong: "Yên tâm, chỉ livestream cho một người thôi."

Nguyên Trạch: "............"

Sao cảnh này quen thuộc thế?Livestream được mở nhanh chóng, mã số phòng gần như khiến Nguyên Trạch chói mắt – 7758521.Hôn anh đi nè, anh yêu em?Ai mà ngờ được, Đại Ma Vương lạnh lùng cự tuyệt cả thế giới lại có một mặt này!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back