Wattpad  Việt Tinh Kỳ Truyện

Việt Tinh Kỳ Truyện
Chap 50 Lôi trạch


Nhưu một con mèo con ngoan ngoan, nhẹ ngắt đứt nguồn linh lực nơi tay Bão truyền vào , lôi báo nhẹ phốc một tiếng nhảy lên chui vào ngực áo Bão, chỉ lòi chiếc đầu ra ngoài, liếc nhìn xung quanh với vẻ đề phòng, giống như người đàn ông này là bạn lâu năm của nó vậy, chắc chắn sẽ bảo vệ cho lôi báo hắn.Bão cũng là bất ngờ không thôi, kiếp trước dù hắn có đuổi kiểu gì bọn mèo trong nhà cũng sẽ lại phòng hắn chơi, không chui vô chăn , cũng leo lên máy tính mà ngủ, nhưung như vậy đành thôi đi, đằng này tụi nó hết đái lại ị trong phòng, mà biết mùi phân mèo rồi đấy, hôi đéo tả được, nghĩ tới đó hắn thầm giật mình.-"Ê, con mèo kia, mày mà đái ỉa bậy một cái là tau tiến nghe chưa!!"

Bão gọi nó là mèo cũng bởi vì hình dáng bây giừo làm gì còn vẻ oai phong, hung dữ như ban nãy nữa cơ chứ, hình dáng cũng chẳng to hơn một con mèo là bao, >Như nghe hiểu được ý tứ của Bão, lôi báo nhẹ đôi mắt đầy ủy khuất nhìn hắn như tỏ vẻ "ta đây thanh niên anh tuấn , éo bao giừo làm mấy việc dơ bẩn ấy nhá" rồi gật đầu tỏ vẻ ok lắm,"Ok thì ok", Bão cũng không để ý nữa, chắc con lôi báo này trưởng thành nhanh hơn cùng loại nên đâm ra hiểu tiếng ngừoi, mà cũng có thể gặp qua nhiều người nên đoán được đại khái câu chữ, mang theo tên này cũng không tốn sức là bao, đã cứu thì cứu cho trót vậy, nghĩ xong Bão xoay ngừoi lướt đi theo hướng đồng đội đã đi trước tới phía có khí tức thẻ bài đội Miền Nam.Đi hơn 10 phút, với tốc độ của hắn dễ dàng bắt kịp mọi ngừoi, mấy ngừoi đi bên cạnh cũng không bất ngờ khi thấy Doom đuổi theo nhanh như vậy, nhưng lại có điểm chú ý, đó là không biết từ bao giờ trên ngừoi đội trưởng xuất hiện một đầu linh thú, nhìn khá giống mèo, cũng khá giống báo, nhưung kích cỡ này có lẽ chỉ là con non thôi.

Không những thế, nó lại quay sang mấy nữ học viên chớp chớp đôi mắt tròn xoe làm nũng nữa chứ, nếu không phải ngại đội trưởng, có lẽ mấy nàng bay lại mà ngấu nghiến, ôm ấp nó rồi.

Có mấy nữ tử tránh được cám dỗ với bọn ấu thú đâu chứ.Di chuyển thêm nửa giờ đồng hồ, khí tức thẻ bài đội tăng dần, mạnh dần.

Khi tiến tới chỗ phát ra khí tức này, một cảnh tưởng khá âm u hiên ra trước mặt mọi người, kèm theo là liên tục những tiếng uỳnh uỳnh, xem kẽ vào âm thanh đó là những tia chớp liên tục từ tầng không vài trăm mét đánh xuống đất, không,nếu nhìn kỹ đây không phải mặt đất bình thường, có phần nhão ra, giống như một đầm lầy giống vậy.Có vài ngừoi nhịn không được hít một hơi khí lạnh, nếu là lần đầu tiên nhìn thấy lôi trạch, cũng không trách sẽ có cảm giác giông Bão lần đầu giống vậy a, đối với sức mạnh thiên nhiên, con ngừoi chỉ như một hạt bụi, không có sức kháng cự chút nào, mà đây lại rõ ràng là nơi tập trung sấm sét, cũng là hiện tượng có năng lượng mạnh nhất, quyết liệt nhất mà con ngừoi biết đươc trước giờ, cũng không ngoa khi lôi thuộc tính chính là tư chất có tiền năng nhất trong giới tu luyện, cũng chính bởi tín ngưỡng đối với tự nhiên như vậy mà hình thành.Giọng lẩm bẩm -"đây là nơi nào vậy chứ....!!!!"

Không một ai trả lời, bởi vì tu sĩ bình thường có bao giờ tiến tới gầ những nơi như lôi trạch làm gì, tránh ra còn không kịp, chỉ cần cảm thấy khí tức lôi lực trong không gian tự nhiên, mọi động vât jcó xu hướng nhích xa dần nguồn nguy hiểm này, con người cũng không khác biệt mấy.-"Đây là nơi chênh lệch điện tích hiếm trên lục địa cúng ta, đầm lầy mà mọi người thấy chính là nơi các ion điện lượng xuất phát ra, thường được gọi là lôi trạch" Bão nhẹ giải thích cho đồng đội, hắn cũng là cố ý dùng từ ngữ đơn giản để mọi người dễ hiểu, nhưng nhìn mặt mấy tên này nghệt ra, Bão cũng không hy vọng có mấy người hiểu.Nếu như mình hắn, rõ ràng đi vào lấy ra thẻ bài một cách dễ dàng, nhưng như vậy chẳng phải bại lộ thực lực trước màn ảnh quá sớm sao, nếu vậy thì không theo lời hứa với lão hiệu phó được, Bão lại phải nghỉ ra một kế sách mới che mắt khán giả mới được.

Trong lúc mọi người đang lo lắng có nên bỏ qua mấy chiếc thẻ bài này hay không, số còn lại thì nhìn về phía Đội trưởng xem hắn có kế sách gì cho việc này.

Lòng tin với vị đội trưởng này cũng dần tăng lên trong lòng mọi ngừoi rất nhiều từ sau vụ lôi báo rồi a, đơn giản, thực lực là tuyệt đối, mà con người này không những thưucj lực rất mạnh, và nếu để ý còn có thể thấy hắn còn có một con tim nóng qua việc lôi báo.Sau một hồi tính toán, Doom quay lại với mọi người :-"Về kế sách thì ta có, nhưng ta cần sự giúp sức của mọi người, và quan trọng nhất chính là lòng tin vào ta,nếu có một ai không có lòng tin vững chắc, kế hoạch sẽ trực tiếp thất bại" mấy câu này Bão nói làm màu cho vui, chứ cũng không có ý tứ gì, chủ yếu là tạo tâm lý nghiêm túc, tránh lộ sơ hở phút chút, Cơ mà nếu có ai không tin hắn, hắn cũng có thể nhận ra được a.Mọi người cũng bán tín, bán nghi về kế hoạch, nhưung về phía đội trưởng thì họ không nghi ngờ, đơn giản nếu nói kiểu như vậy, rõ ràng đi vào chỗ nguy hiểm đâu phải mọi người.Thật đúng như vậy, lại nghe đội trưởng nói tiếp:-"Bây giờ đội chúng ta có 3 ngừoi thổ thuộc tính, 2 hỏa thuộc tính và 2 thủy thuộc tính, và 2 ngừoi kim thuộc tính.

Nhưng trong kế hoạch của ta cần tới kim và thổ thuộc tính, nhưng lực lượng rất lớn, nên4 ngừoi còn lai jsẽ bù vào lượng linh lực mà 5 ngừoi kia còn thiếu.

3 người thổ thuộc tính sẽ tạo ra một quả cầu thổ thuộc tính bao bọc lấy ta, và trên quả cầu thổ thuộc tính này ta cần 20 thanh kim loại chạy từ trên cao hơn thổ cầu 1 mét và dài tới khi chạm đất.

Và điều quan trọng là mọi người phải giữ được nguồn linh lực liên tục bổ sung duy trì thổ cầu và 20 cọc kim loại, bởi vì chúng rất nhanh sẽ bị sấm sét phá vỡ dần.Đây là kiến thức dựa trên cột thu lôi kiếp trước của Bão, nếu đã làm giả cũng phải giả có khoa học chút chớ, khà khà, cho bọn khán giả lé mắt chơi.......Bốn phía khán giả càng là chú ý về một cuộc chiến cách nơi đội của Bão không xa.

Một nam tử trên tay lên tục phất ra hàng chục lưỡi phong nhận quét về phái thanh niên da đen, có phần nhỏ con, trên vai có đeo huy hiệu một con voi màu xanh lá, là một thành viên trong đội Tây Nguyên, thân hình nhỏ nhắn nhưng đầy săn chắc trong bộ quần áo được bên bằng những sợi đay màu xám, áo ngắn tay ngang vai lộ ra một khoảng ngực rắn chắc, hai bờ vai rám nắng đầy năng lượng, đôi chân thoăn thoắt né tránh các mũi phong nhận, trên tay đang cầm 2 thanh trường kiếm làm từ gỗ có gia cố linh lực sáng choang, kiếm quang dài ra 30 cm đầy sắc bén, đang tiến nhanh về phía nam tử áo trắng , đây rõ ràng là cuộc chiến giữa biến dị thuộc tính phong thuộc tính và mộc thuộc tính, một thuộc tính ngày càng hiếm từ viễn cổ.

Có một điều chênh lệch là số lượng ngừoi bên đội Tây Nguyên chỉ có năm, và bên đội thanh niên áo trắng là mừoi, nếu để ý kỹ còn thấy trên vai nam tử áo trắng có huy hiệu bông lúa vàng, cũng chính là Đội trưởng đội 1 Nam bộ, Nguyễn Bỉnh Tinh, trên ngừoi còn có vài đạo máu tươi, rõ ràng chiến đấu với nam tử da đen Tây Nguyên cũng là rất quyết liệt, Trên tay cũng huyễn háo ra một thanh trường thương bằng phong linh lực, thân trường thương gần như trong suốt, nhưng nếu để ý kỹ sẽ vẫn thấy được luồng linh lực màu xám chuyển động rất nhanh tạo thành hình cho vũ khí này, linh lựu ba động tỏa ra rất khủng khiếp, Nguyễn Bỉnh Tinh bắt buộc phải tiến hành cận chiến, công kích từ xa không có lợi thế trước tên nhỏ con da đen kia.

Nhìn sang đồng đội đang dằng co với 4 ngừoi còn lai jcủa đội Tây Nguyên cũng chỉ chiếm một chút thượng phong, Những thí sinh Tây Nguyên này dựa vào địa hình, địa vật rừng núi, thân ảnh cực kỳ nhanh nhẹn, thoắt ẩn thoắt hiện, rõ ràng là đã ẩn nấp tại đây và tìm hiểu địa phương này từ trước, và hơn thế nữa chiến đấu trong rừng chính là sở trường của họ .

Mười ngừoi không đánh lại 5 ngừoi đồng sĩ tầng, âu cũng là một sự bêu xấu a, nhưung thực tế đang diễn ra nhưu vậy, đến giừo Nguyễn Bỉnh Tinh mới nhận ra lời nhưacs nhở từ trước cảu thầy hiệu phó, mặc dù đã rất cẩn thận rơi vào phục kích.Vừa nghĩ tới đó, một mũi mộc kiếm đã xé gió lao tới, kéo theo một góc chéo áo choàng của hắn, vung tay phong trường thương cuồn lên gió xoáy đâm tới phía nách của tay cầm kiếm đối phương, cũng là sơ hở khi tấn công.

"Keng" Thanh mộc kiếm còn lại va chạm với mũi trường thương mang theo lốc xoáy, linh lực gia tăng , vòng xoáy nơi mũi thương rít gào,từng tiếng choeng choeng từ phong nhận nơi mũi thương quét vào thân mộc kiếm, bào mòn thân kiếm rồi lướt tới ngực nam tử da đen, với tốc độ cực nhanh Nam tử tây nguyên xoay ngừoi quét ngang trường kiếm đã đâm tới trước đó vào vai tría đối thủ, kéo theo một mũi huyết tinh, mặc cho mũi trường thương của xoáy xuống đùi phải của mình, mất đi một đống da thịt, kiểu đánh hại ngừoi hại ta này đúng là phong cách chiến đấu của ngừoi Tây Nguyên, không hề kiêng kè, kiêng nể ai, Đau đớn truyền lên dường nhưu còn kéo theo hứng phấn trên mặt năm tử này, đưa mũi kiếm thấm máu cảu đối thủ nhẹ liếm, hàm răng nhẹ cười, như một hoang linh thú đích thực, đôi mắt mang theo mội sự ham muốn chiến đấu tột cùng.

Nhìn ánh mắt này , Nguyễn Bỉnh Tinh cũng có chút ớn lạnh, giống như tên kia dùng chiến đấu làm ý nghĩa sinh tồn như vậy giống nhau.

Ngừoi như vậy hắn Nguyễn Bỉnh Tinh cũng là lần đầu tiên gặp phải a, nằm trong địa thế địa lợi đối phương, không chiếm được thượng phong, quyết định nhan hchóng rời đi, nhưung làm gì có dễ dàng như thế, liên tiếp là những pha ra đòn liều mạng, ta một miếng, ngừoi một miếng đến từ đối thủ làm Nguyễn Bỉnh Tinh chật vật không thôi, tay chân có phần cuống cuồng.Trên ngừoi vết thương càng nhiều, trên ngừoi đối thủ cũng vậy, nhưung vẫn là một gưogn mặt đầy hưng phấn cứ liên tực múa lên hai mộc trường kiếm, thân pháp thoắt ẩn, thoắt hiện, kiếm kỹ cực kỳ tà dị, không theo một khuôn khổ nào hết cứ điểm tới những điểm yếu hại.

Mặc dù mang trong mình phong ảnh thân pháp, nhưung nơi cây rừng rậm rạp thế này cũng có chút khó khăn vận dụng.Đang lúc cấp bách, một trận băng hàn kéo tới, nhất thời làm chậm lại động tác của nam tử da đen, Mộc trường kiếm trên tay tên đó còn loáng thoáng hiện lên vết đông cứng, biết không ổn, tên này nhanh chóng lùi lại,đồng thời lách ngừoi né qua hơn 5 mũi băng tiễn phóng tới, cắm sâu vào thân cây phái sau, đề phòng quét ánh mắt về phía một thân ảnh vừa lướt tới, hắn cũng không xa lạ gì, là thí sinh được ví như "tiên cô" nơi vòng 2 trình diễn linh thuật, Băng...............Bão đứng trong thổ cầu có phần kỳ dị , phía trên tóp của thổ cầu còn có 20 cột kim loại chạy từ trên 2 mét xuống đi men theo bề mặt bên ngoài thổ cầu, tiếp tục chạy xuống cho đến chạm đất, 9 ngừoi còn lại xếp thành hàng, 4 ngừoi phía sau truyền linh lực cho 5 ngừoi phía trước, 5 ngừoi này lại cách không truyền linh lực từ xa, liên tục gia cố cho thổ cầu kỳ dị bao lấy vị đội trưởng gầy yếu của họ.

Trên kahns đài mọi ngừoi cũng là thắc mắc không thôi, đôi mắt dán chặt vào thân ảnh gầy yếu bên trong đang từng bước tiến lại phạm vi oanh kích của lôi điện.

Trông chừo vào một hiệu quả thiết thực mà vật kỳ lạ kia mang lại, đây cũng là lần đầu ngừoi ta thấy một nhóm ngừoi dám chống lại thiên nhiên sức mạnh à nha.Nhiều ngừoi còn trông chừo nhìn thấy cảnh tượng cái quả bóng bằng dất kia sẽ bị đánh vỡ vụn như thế nào, càng là những ngừoi đến từ Đông Hải, mong muốn cái tên lúc nãy còn hạ nhục thạch nhân bị sét nướng chín rồi bị quăng ra ngoài nhưu thế nào.

Nhưng làm mọi người ngạc nhiên là khi tiến vào phạm vi nguy hiểm, vài đạo lôi điện phóng tới thổ cầu nhỏ nhoi kia, thổ cầu càng là không hề vỡ vụn, lại còn ung dung đi tiếp, điều lớn nhất xảy ra có lẽ là thổ cầu rạng ra vài đạo vết nứt, vài cột kim loại bị sức nóng khủng khiếp của lôi điệp trực tiếp nung chảy.

Nhưng cũng rất nhanh được đồng đội bên ngoài bổ xung linh lực nhanh chóng hồi phục lại, trở lại hình dạng ban đầu, tiếp tục bảo vệ Doom tiến vào trung tâm lôi trạch.~s
 
Việt Tinh Kỳ Truyện
Chap 51 Đụng Độ Tây Nguyên


Thân ảnh gầy gò kia cứ từng bước vững vàng tiến vào trung tâm lôi trạch, mặc kệ cho hàng chục tia lôi điện đánh vào bên cạnh, đánh vào trên thổ cầu, liên tục làm thổ cầu rạng nứt, làm cho các cọc sắt nóng chảy.

Nhưng ngược lại với cái vẻ bề ngoài khổ cực đó, việc đi vào lôi trạch chẳng khác nào đi chơi nhà trẻ giống nhau, trước đây hắn còn ở hắn vài ngày trong lôi trạch mỗi khi tu luyện sao, lần nào mà chẳng phải chịu hàng trăm, hàng ngàn tia lôi điện liên tục oanh kích trên thân thể, nhưng để diễn cho đạt thì Bão cũng hút đi một chút linh lực của đồng đội, cũng tiện kiểm tra có đứa nào không cố gắng không, nếu có đứa nào Bão cũng sẽ chsu ý hơn đến hắn a.

Cũng may, mặc dù linh lwucj bị rút đi nhưng không ai lên tiếng, đơn giản bởi vì người đầu sào ngọn gió, đi vào nguy hiểm là đội trưởng của họ a,nếu so với nguy hiểm mà Đội trưởng đang đối đầu thì linh lực họ bỏ ra chỉ là muỗi mà thôi, với cả linh lực mọi người bỏ ra cũng không mấy to lớn, vấn trong tầm duy trì được.Cứ như vậy Bão dễ dàng tiến vào tới nơi âm u nhất lôi trạch, ngoài tầm nhìn của khán giả, chỉ thấy một màn âm u mây mù, hơi nước bốc lên còn lờn vờn tia điện.

Nơi đây đầm lầy cũng đã cao ngang tới hông của Bão rồi, tính ra cũng còn nhỏ hơn lôi trạch nơi ở của Lão đầu bạc khá nhiều, điều làm hắn ngạc nhiên là tại chính giữ lôi trạch này lại có một thứ tồn tại, đó là một tảng đá khá lớn, bề ngang cũng phải hơn 5 mét, chiều cao chỉ tầm 2 mét, mặt tên khá phẳng, nếu hình dung thì khá giống một tấm phảng gỗ cực dày mà thôi, mà điều đặc biệt không phải chỉ có 3 tấm thẻ bài đội nằm trên cự thạch,mà là bên cạnh đó, có một đóa hoa màu trắng toát, một cây và chỉ một bông duy nhất, trên bông có hơn 10 cánh hoa, nhẹ lay lay động mỗi khi có tia điện đánh vào trên tảng đá, rồi như không có việc gì tảng đá những tưởng sẽ vỡ vụn lại trơ trơ còn ở đấy.Nếu là người khác có lẽ không nhận ra, nhưng một người tu luyện sự chuyển động điện tích trong không gian như Bão thì lại khác.

Bão rõ ràng thấy được lượng lôi linh lực này chạy theo các mạch nhỏ trong cự thạch, sau đó bị bạch hoa hấp thụ sạch sẽ mà không hề ảnh hưởng gì, giật mình nhớ ra, chẳng phải trong cuốn sách lão đầu bạc đưa cho có nhắc tới sao, hắn tiên jtay lấy ra cuốn sổ bí kíp lôi lực có phần cũ nát trong người, nahnh chóng lật vãi trang.-"Vãi lờ, là lôi thạch hoa"Bão tay run run đọc nhẩm mấy hàng phía mặt kế tiếp, công dụng lôi thạch hoa , nếu không quan trọng liệu lão đầu bạc có đưa vào đây không, nhất định là tác dụng cực lớn, thí dụ như tạo sấm sét như zues, hay tạo vũ khí hệ lôi, hay chuyển về lôi thực thể như bọn hệ logia bên Onepiece, Bão mừng rỡ lật chương mới, đúng là không vào chỗ nguy hiểm sẽ không có cơ hội mà, hahahaahaha......-"Đéo có công dụng gì đặc biệt, đéo có lôi thạch hoa thì đéo tu luyện đươc tầng 3 lôi công pháp, hehehehe"Từng chữ cái như nhảy lên cười phì vào cái bản mặt ngu đéo thể tả của Bão lúc này, hắn đơ ra như ai hút mất xăng trong xe máy vậy, mặc cho tiếng sét ầm ầm đánh bên tai, mặc cho hơi nước mù mịt, mặc cho ánh sáng chớp tắt qua mỗi lần tia chớp,mắt hắn vẫn dán vào mấy dòng chữ trên như rằng nếu nhìn lâu sẽ lòi thêm vài cái thông tin gì thêm, hắn tin rằng nếu lão già kia ở đây bất chấp tu vi kiểu gì hắn cũng phải lột được lớp da của lão gia hỏa kia mới được,mấy ngón tay bấu chặt vài cuốn sổ ngỡ như xuyên qua được, cũng may vật liệu làm ra nó vẫn còn chắc chắn lắm."

Thôi ,thôi", hơn nữa năm suy nghĩ, Bão cũng tự nhủ dịu xuống được bản tâm đang bùng cháy, "éo việc gì phải tức, éo việc gì phải tức"Vừa làm bầm tự nhủ, vừa nhẹ tay hái xuống lôi thạch hoa, loài hoa chỉ sống được trong môi trường lôi trạch như thế này, miệng vừa lẩm bẩm hạ giọng" đúng rồi, nhẹ thôi, nhẹ thôi"Vừa ngắt xuống bông hoa, như được lệnh ân xá, à không , như được lệnh xử trảm, hơn 10 tia lôi điện to đùng lập tức đánh xuống cự thạch"ẦM" cự thạch tan thành hàng ngàn mảnh vụn, không ít mảnh còn găm lên trán, lên mặt, còn bay cả vô mũi chen chúc nhau làm tắt cả đường thở của Bão .Máu dồn lên não, Bão không nhịn được nữa, ngửa mặt rống to:-"ĐKM......"

Đồng đội và khán giả càng là hết hồn, qua lớp ù ù sấm sét, người ta chỉ nghe được Một tiếng thét chói tai ù ù cạc cạc từ bên trong lôi trạch vang ra, chẳng nhẽ.....Hoạt trăm ngàn ánh mắt hiếu kỳ dồn sự chú ý đến bên này lôi trạch, chẳng lẽ nam tử bí ẩn kia bỏ mạng nơi lôi trạch rồi sao, thật đáng tiếc a, mà cũng đúng thôi, thiên lôi thì ai mà chịu nổi chứ.Nhưng không để mọi người chờ lâu, thân ảnh gầy gò kia rất nhanh thì từ trong lôi trạch phạm vi tiến ra ngoài , trên người cả vết xước cũng không có, cũng lắm chỉ có vài vết bẩn do đầm lầy mà thôi, còn có ít vụn đá không rõ tung tích nữa.Mọi người thấy hắn đi ra đầu tiên là vui mừng , sau đó là khâm phục không thôi, đây cũng là lần đầu tiên trong lịch sử, có người có thể mượn sức người chống lại sức mạnh thiên nhiên tột cùng là thiên lôi a, đúng hơn thì chưa phải thiên lôi chính thức, nhưng dù sao cường độ chắc cũng không kém bao nhiêu.

Ai mà tưởng tượng được chỉ với một thổ cầu vô cũng đơn giản, lại cực kỳ kỳ quặc hình dáng lại nhje nhàng chống đỡ lại lôi điện, mà nhìn có vẻ mọi người trogn nhóm cũng chẳng hao sức là bao, giống như nhấc tay, nhấc chân đơn giản vậy thôi.

Ầm ầm tiếng vỗ tay trên kahns đài cổ vũ cho sự thông mình, cũng như đầy kỳ bí này, rất đơn giản nhưng dường như không có ai hiểu nổi nguyên lý trong này, một số vị cao thủ cũng thầm nhíu mày ngẫm nghĩ.Đối với người ta thì ta tác, với Bão như chuyện xoàng xỉnh, nếu muốn bất ngờ thì với kiến thức thế kỷ 22, mấy người còn ngạc nhiên dài dài.Lôi thạch hoa đã cất kỹ, theo Bão tìm hiểu thì dùng hộp ngọc mới có thể bảo quản dược liệu tốt được, nhưng nghèo rớt mồng tơi như hắn, lấy đâu ra hộp ngọc, mà tính cho cùng,lôi thạch hoa cùng lôi thuộc tính, đơn giản cứ lâu lâu xẹt cho nó vài cái, chắc là sẽ không qua nhanh hỏng a, ít nhất là đến khi hắn tu luyện đến tầng 3 lôi ảnh thân pháp a.Cũng khẻ gật đầu với đồng đội, định tiến hành tìm kiếm địa phương tiếp theo tiến tới, một cảm giác bất an đột nhiên ập tới, không cần suy nghĩ nhiều , Bão nhắm một hướng phóng đi với hết tốc độ của lôi ảnh thân pháp tầng một, hai tay liên tục đan quyết huyễn hóa ra hai loại thuộc tính kim và hỏa, liên tục duy trỳ một phái ion trong không gian , mặc kệ cho tiêu hao kinh khủng.

Vì Bão không đợi được, băng đang gặp nguy hiểm.Lôi Bão dường như cũng cảm thấy lòng Bão bất ổn, nhẹ nhàng nằm im, hường mắt đề phòng xung quanh, mặc dù dưới tốc độ này, cơ bản là ánh mắt của nó linh thú cấp 0 không nhìn thấy gì.Đồng đội của Doom thì chỉ thấy bóng đội trưởng lóe lên rồi biến mất, nhưng rất nhaanh mọi người cảm nhận được một tia bất thường dị trạng trong không gian, rất rõ ràng đó là dấu vết mà Doom để lại , tất cả không càn ai nhắc, trực tiếp dduooir theo phương hướng đó.Di chuyển với tốc độ nhanh nhất có thể hơn 10 dặm, Bão đã thấy ba động linh lực do chiến đấu đang ầm ầm vang lên phái trước, lại một lần nữa đẩy tốc độ lên cực hạn phóng tới, lôi báo cũng nhất thời chịu không thổi, rên khẽ vài tiếng.....Phía bên này, Băng cùng Bỉnh Tinh đang phải chống chịu với 3 tên Tây Nguyên đang phối hợp tấn công, 5 tên lúc nãy dường như phát ra tín hiệu, 10 tên khác đã đến tiếp ứng,nhóm 10 người bên Băng chịu sức ép không nổi, 4 người đã bi vỡ truyền tống châu, bị đẩy ra ngoài, nhưng rõ ràng ai nấy đều trọng thương rất nặng, 6 người còn lại bao gồm cả Băng, Bỉnh Tinh càng khó coi, vết máu loang lỗ, gương mặt thanh tú đẹp đẽ kia có chút tái nhợt, miệng rỉ ra một đường tơ máu.

Rõ ràng bên nàng không phải đối thủ của 15 đứa bên Tây Nguyên, nhưng hết lần này tới lần khác, hai người cố gắng đưa người rút lui đều không thành công.

Với sức cảu hai người rời di không phải việc khó, nhưng nếu bỏ đồng đội thì cơ hội sau này càng ít đi, và việc đó cũng không phải tính cách của họ.Và bên phía mấy tên Tây Nguyên này dường như lấy chiến đấu làm thú vui, muốn các người bên Nam Bộ phải ra toàn lực chiến đấu rồi mới kết thúc.

Chứng kiến từng người bị như thế nhưng Băng và Bỉnh Tinh không thể làm gì khác bời vì chăm sóc họ là 3 tên cực mạnh, tất cả đều mang đồng phục giống nhau, áo cói ngắn tay."

Bốp" , Bỉnh Tinh lại một lần nữa bị đánh bay ra xa, va vào một tảng đá, hộc ra liên tiếp hai búng máu.

Băng vì muốn ngăn cản Bỉnh Tinh bị hạ sát thru, cũng liều mạng phóng 10 lưỡi băng tiễn chặn đường 1 tên đang lao tới nơi mà Bỉnh Tinh vừa nagx xuống, nhất thười không thể chống lại nhiều, Băng bị phách một chưởng ngay lưng ngã sóng xoài trên mặt đất,4 người đội Nam Bộ còn lại đang cố gắng dìu nhau đứng dậy,Một tên trong 3 tên Tây Nguyên, dáng vẻ to con, linh vận lại có vẻ đậm hơn hẳn 2 tên còn lại, dường như là đại ca mắt nhìn khá nhẹ nhàng về hướng Băng, mắt hiện lên một vẻ dâm tà, nếu không phải nơi này được chiếu cho hơn trăm ngàn người xem, thì hôm nay nếu hắn không làm gì cô gái này thì hắn cũng có lỗi với bản thân quá đi.

Nhưng rất tiếc, dưới sự chú ý của vô số khán giả, hắn đành giả vờ thành thật một chút.

Hắn phi thân lên, tung một chưởng tực tiếp về phái ngực Băng, dù sao cũng không ai nói gì nếu hắn nói đây là một cú tấn công a, dù sao cũng lấy chút tiện nghi.Băng còn chwua kịp hoàn hồn sau cú ngã, nay vừa xoay người lại cảm thấy một luồng linh vận kinh khủng ập tới trên ngực , không kịp phản kháng, sực lực không tuân theo sự khống chế của nàng nữa,nàng bị thương quá nặng rồi. chỉ biết đưa hai tay lên chống đỡ.Kỳ Đào, cũng là tên của tên thủ lĩnh Tây Nguyên Năm nay, cũng là tên đang tốc độ cao muốn đánh tới trên bầu ngực sữa của thiếu nữ dường như thoát lực, khoogn chút kháng cự, miệng khẽ cười mĩm, như vậy mặt mũi Nam bộ cũng là mất hết a, để xem các người còn vênh váo đệ nhất học viện nữa hay không, mắt thấy tay đã gần chạm mục tiêu.

Bỗng nhiên một cảm giác nguy hiểm cực nhanh từ bên hông đập đến, với kinh nghiệm như Kỳ Đào hắn, chả nhẽ hắn không biết có người đến giúp sao, bỏ qua mục tiêu hấp dẫn trước mắt, hắn muốn xem kẽ nào to gan dám đánh lén Kỳ Đào hắn như vậy, nhưng vượt qua tưởng tượng của hắn, tốc độ đến cau tên kia là thực sự quá nhanh, hắn chỉ kịp lách mình tránh đi chỗ hiểm, bên hông chỉ nghe tiếng rắc, hai chiếc xương sường trực tiếp gãy làm vài đoạn ,.

Mà tác nhân gây ra là một thân ảnh gầy gò, lưng hươi khòm, gương mặt khá bình thường, lại còn chút sẹo.

Nhưng một chân đang đặt ngay nơi hai chiếc xương vừa gãy của hắn, cho dù không bị thương nặng, nhưng dù sao cũng mất hết mặtmũi đại ca của hắn, Kỳ Đào gằn từng chứ :-"Mày là người đội nào, nói đi rồi tao sẽ cho cả đội mày hưởng tiệc chiêu đãi giống như mấy đứa miền Nam Bộ ở đây này."

Nhưng hắn nào có nghe lai tiếng trả lời nào, tên gầy gò kiacofn đang thở dốc, dường như tung đòn vừa rồi làm hắn hao lực cực lớn a, thầm cười lạnh, chỉ có một chiêu mà đã yếu nhanh như vậy,thế mà nãy giờ mất công hắn đề phòng dè chừng, .Nếu hắn biết được Bão vừa chạy hơn 10 cây số, lai jconf tung ra một đòn như vậy, chắc hắn sẽ không còn thái độ như bậy giờ nữa đâu.:?|
 
Việt Tinh Kỳ Truyện
Chap 52 Đại chiến Tây Nguyên (1)


Bão cũng làm biếng nói chuyện, để dành sức đánh nhau còn hơn, tay chỉ chỉ vào huy hiệu tren vai đồng thời xoay vai bị che khuất sang cho Kỳ Đào nhìn, Bão khẽ đánh giá sơ qua tên Tây Nguyên khá to con trước mặt này, thân cao cũng phải mét 9, cơ thể không lực lưỡng lắm, nhưng rất săn chắc, mặt chữ điền râu ria xồm xoàng, sĩ tầng đỉnh phong,kim hệ thuộc tính, hèn gì Băng và Bỉnh Tinh cũng khó khắc chế, nhưng điều làm Bão chú ý là, cho dù là không chiếm thượng phong, nhưng đáng nhẽ ra 2 người cũng không thê thảm tới mức này chứ.Bỉnh Tinh gượng đứng zậy, nhanh chóng nhắc nhở Bão,-"bọn chúng 15 người, rừng núi là địa lợi của chúng, tốt nhất là rút lui bảo toàn lực lượng" mặc dù nói vậy nhưng Bỉnh Tinh cũng là khó khăn khôn thôi, nếu mà có thể rút lui thì hắn đã dẫn người đi xa rồi, Băng đỡ hơn nên dìu Bình Tinh lùi về sau một chút, cũng may là Doom tới kịp thười, nếu không nàng cũng sẽ chỉ biết chịu tuổi nhục a, cũng thầm cảm ơn vị đội trưởng đội 2 này, nghĩ tới đây nàng không thể ngăn được cảm nghĩ về cậu chủ nàng, nàng muốn có một chút cảm giác dựa dẫm vào ai đó, nhưng nhìn kỹ lại thân ảnh phía trước, thật khác quá xa.Bây giờ chỉ còn trông chờ vào Doom xem có thể cứu vãn tình hình cả đội không.-"Haha, lại thêm một bong hoa vàng Nam Bộ sao, để xem tau có cho tụi bây đít nở hoa luôn không,tụi bây lên "Dứt lời 15 tên lại tiếp tục quần thảo với 6 người đội một, vì không có sự trợ giúp của Kỳ Đào nên cũng có thể cầm cự một chút, Bão rất muốn đi dẹp đám kia, nhưng hắn thật không dứt ra được, còn có một tên có vẻ như đại ca đang đợi hắn đây, Lòng chỉ thầm mong 9 người còn lại đội mình tới nhanh trợ giúp mọi người bi thương một tay, Còn tên này hắn trực tiếp xử lý là được rồi, sĩ tầng đỉnh phong kim thuộc tính hắn gặp nhiều lắm, tên này hắn cũng không ngại.

Tay nhẹ nhấc vứt lôi báo sang một cây cổ thụ gần đó, với tầng 0 linh thú bây giờ thì lôi báo chắc chắn không chịu nổi kình lực của một chieu mất.

Kỳ Đào cũng khẽ quan sát tên gầy gò trước mặt, mặc dù mới sĩ tầng tầng 6, nhưng rõ ràng cái thái độ kia còn ung dung quan tâm thú sủng , thì chỉ có 2 kiểu, một là điếc không sợ súng, hoặc là, hắn không sợ, càng không để Kỳ Đào hắn trong lòng, nghĩ tới đây lòng hắn bỗng sôi sục, nhưng vẫn rất đề phòng, hai tay nhẹ nâng , một thanh đao cong như hính bán nguyệt, lưỡi dao là những phiến răng cưa sâu cạnh sáng choang, bề mặt đao còn nhẹ điểm khắc một số hình thù kỳ lạ, Bão thầm liếc qua,rõ ràng là địa khí trung phẩm a, nếu trước đây có lẽ Bão sẽ bận tâm một chút, nhưng bây giờ đối với hắn đia khí trung phẩm không còn tác dụng với hắn nửa rồi.Tay phải nâng, một thanh trường kiếm màu vàng xuất hiện nơi tay, chân đẩy lực phóng tới Kỳ Đào,hai tay nắm chặt chuôi kiếm, vẽ lên một đường bán nguyệt cực đẹp nhắm thẳng đỉnh đầu đối thủ chém xuống, ý định một chiêu phá vỡ vũ khí đối phương.Nhưng Bão chợt nhíu mày, hai thanh binh khí va chạm chỉ để lại"Choang" một tiếng mà không có vết nứt nào trên thanh đao bán nguyệt kia, rõ ràng tên Tây Nguyên kia điều khiển linh lực gia cố cũng rất khá, ít nhất cũng là không thua kém hắn.Tay liên tục chém ra kiếm kỹ, dùng thân ảnh tốc độ bao vây xung quanh đối thủ, Kỳ Đào mặc dù có thể thủ toàn, nhưng nào có thoải mái, mới đầu hắn những tưởng kiếm kia sẽ gãy khi chạm vào địa khí của hắn, nào ngờ không có việc gì, mà hết lần này tới lần khác, hắn Kỳ Đào bị một thằng sĩ tầng cấp 6 đánh cho chỉ biết phòng thủ.

Bởi vì tốc độ tên ốm yếu này rất nhanh, ít nhất là ngang bằng với Báo trong đội hắn.

Cũng phải mạnh như vậy thì bọn kia mới đặt hy vọng vào chứ.

Lâu rồi mới có cảm giác bị chèn ép như này, mỗi động tác, mỗi cái chém ra của Kỳ Đào ngày càng thư sướng, chẳng phải chiến đấu là điều mà hắn mong muốn sao.2 thân ảnh một cầm đao, một cầm kiếm quấn lây nhau, lúc đông, lúc tây, đường hai người đi qua vô số cây cối ngã rạp, Tiếng kim khí va chạm choang choang lên tục vang lên, kiếm khí được cả hai bên thi triển phóng ra vun vút, bán kính vài chục mét xung quanh hai người đều là nơi nguy hiểm, người kahcs hoàn toàn cố gắng tránh xa.Về phía Bão , nào còn khinh thường đối thủ, tên này làm gì giống với bọn trước đây hắn gặp ở Đại Học Viện chứ, toàn bọn công tử bột thì có, kinh nghiệm chiến đấu tên trước mặt rõ ràng còn có phần nhiều hơn hắn, nếu cứ tiếp tục như thế này, hẳn hắn rất nhanh lộ sơ hở mất.

Linh lực vận, linh vận màu vàng trong cở thể bốc lên bao trùm cơ thể, sao đó nhanh chóng tụ lại thành bộ khung giáp khải hoàn, toan chân, đầu được bao phủ bởi giáp vàng sáng choang, phái sau lưng là cột sống kim loại bề ngang hơn 10cm, dày chừng 2 cm áp chặt vào lưng, cột sống là trỏ nên thẳng tắp, nào còn một đứa khòm lưng chứ.

Bão muốn chiến thắng tên này, đánh tay bo là không đủ,Thu hồi trường kiếm, đó không phải sở trường của Bão, kiếm ,đao , thương... dường như không phải món vũ khí ưa thích của hắn, Bão vẫn cảm thấy thiếu thiếu gì đó, trước khi tìm ra được, xài tay không chính là thoải mái nhất.Hai tay nắm lại, xuống tấn, một lần co tay phách 1 đấm cách không về phía Kỳ Đào, "vút", tiếng quyền ảnh xé gió lao tới.Kỳ Đào càng là không ngờ được, một tên xài kiếm lại có thể xài quyền tay, đây rõ ràng là hai phương thức chiến đấu hoàn toàn khác nhau.

Nhưng trước mặt hắn, là sự thật a, một tên vừa xài kiếm, nay lai jpahcsh một quyền khí về phái hắn, mà nhìn đi, quyền đầu này có phải một tay mơ mới tập là làm được đâu.

Hai tay nắm chặt Đao bán nguyệt răng cưa, linh lực tụ lại làm lưỡi đao nhẹ sáng lên màu vàng nahtj, chém thẳng vào quyền khí đang lao tới."

Ầm" kình lực nổ ra.

Cát bụi bay tung tóe, Kỳ Đào cũng kahs nhẹ nhàng hóa giải đòn này, nhưng một cảm giác bất an truyền đến từ phái tren, hắn nhẹ khom người rụt dầu xuống, chỉ kịp nghe một tiếng xé gió sượt ra mái tóc dài không theo kịp thân hình.

Hăn kinh hoàng nhanh chóng lùi ra khỏi đại phương bụi mù mịt do kinh lực lúc nãy, nếu so với trước tốc độ tên này cũng đâu phải đột nhiên tăng lên 2 lần, mà phải ngang ngửa lúc mới đến a.Bão cũng thầm phục phản xạ cực nhanh của tên Kỳ Đào, không phải vô lực mà làm trưởng nhóm a, không cho hắn nghri ngơi, Bão nhanh chóng vọt tới tung quyền liên tục, Kỳ Đào bởi vì bất ngờ, nhất thời rơi vào hạ phong, hai tay liên tục hơ đao lên liên tục đỡ đòn, tray trái khẽ phất, 20 mũi kim tiễn từ hư không hiện ra phóng tới đối thủ, tạo cơ hội thoát khỏi mưa quyền , nhưng thân ảnh quỷ dị kia cứ như hình với bóng, nhanh chóng tránh né hết kim tiễn, theo sát từng bước di chuyển của hắn.

Nếu cứ như thế này thì sẽ lộ sơ hở mất, tiếp tục lùi không phải là kế sách.

Tay trái lại phất, nhưng lần này linh lực được điều động là cực lớn, hơn 50 mũi kim tiễn phóng ra chặn đường, kèm theo đó Kỳ Đào còn phách ra một đao dài quét ngang tầm mắt, mắt thấy thân ảnh kai dừng lại không theo sát nữa, thầm thở một hơi , nhảy một bước lùi lai hơn 20 mét,Nhận thấy mình cũng đối thủ đều là kim thuộc tính, àm hắn rõ ràng không phải là một loại biến dị ngủ hành, thua mình 3 cấp sĩ tầng,nhưng lại rõ ràng nhét hành vào mồm mình, Lòng bực bội không thôi, Lần này làm gì còn giữ sức nữa, Kỳ Đào toàn thân gồng lực, linh vậy màu vàng nâu đất cuộn cuộn vờn quanh cơ thể, khí thế dâng trào, lưỡi đao được linh lực gia cố, sáng loáng lên chói mắt, toàn thân đao đã trở thành màu vàng kim sáng chói, đao khí vươn dài ra hơn 20 cm ngoài lưỡi đao, ánh lên một luồng sát khí kinh người, thân ảnh đạp tới nhắm thẳng Doom mà tấn công.Bão cũng nào đâu vờn được nữa, tay không mà bị đao kai chém zô không trầy da cũng gãy xương à nha, hai tay khẽ vung, hai bán nguyệt đao hình vây các mập lại huyễn xuất ra từ mu bàn tau đến cùi chỏ, linh lực cũng giá cố chắc chắn, cũng một màu vàng kim lóe lên lao đến phái trước, một cuộc chiến giữa cao thủ kim thuộc tính thực sự bắt đầu.Lúc này đây, tốc độ Kỳ Đào đã tăng vượt bậc, không một chút hạ phong đối với Bão, kim khí va chạm nhau, ầm ầm kình lực nổ ra quét sạch một mảng rừng cây, nào còn dựa vào địa lợi như trước, bây giờ rõ ràng là một cuộc so găng sức mạnh trực tiếp a, không một chút dựa vào ngoại lực.Lại ầm một tiếng, hai thân ảnh dứt nhau ra sau hơn trăm chiêu giai chiến, cả hai đều thở dốc, đồng thời đều ánh lên vẻ húng thú ccuwj độ với cuộc chiến này.Bão khẽ mỉm cười, đội 2 tới rồi, nhanh chóng lao vào giúp đội 1 áp trận, khí thế nhanh chóng cân bằng, có phần vượt hơn vì lợi về số lượngBây giờ hắn có thể thỏa mái đánh nhau rồi, như có như không, trong tay bao nhẹ đan quyết, một luồng khí màu đỏ nhẹ vờn nhập vào không gian quanh hắn 20 mét, đồng thời, nơi hai lưỡi bán nguyệt đao trên tau dần xuất hiện một sự rugn động nhẹ, nếu có ai soi kỹ, rõ ràng có thể thấy tia điện di chuyển với tốc độ cực nhanh trên lưỡi đao này.Mặc dù không biết Bão cười vì gì, nhưng sau khi giao chiến, Kỳ Đào rõ ràng, tên này không mạnh lắm, chỉ là ngang ngửa sức của hắn mà thôi, nếu cứ như vậy hắn là người chiến thẳng không sai, bởi vì hắn còn tuyệt chiêu cuối, nhưng nếu không cần sử dụng thì cũng không nên bại lộ. hắn cũng cười lạnh, Nhwugn đột nhiên bóng dáng trước mặt đột nhiên biến mất, chớp mắt sau đó một cảm giác lành lạnh từ bên sườn truyền tới, hắn chỉ kịp dơ đao lên đỡ , chaong một tiếng, hắn đỡ được đòn của đối phương rồi, nhưng có gì đó không ổn, tốc độ đối phương bỗng nhiên gia tăng đột ngột, mà trong một đao kia còn có một điều quỷ dị, một nguồn linh lực có tác dụng tê liệt tạm thười hành động của hắn, giống như là lôi linh lực vậy.

Chẳng lẽ nó bật hack rồi sao ???

Một đứa kim thuộc tính , rồi có cả lôi linh lực, đừng hù người giữa ban ngày vây chứ.

Nhưng hắn rất nhanh tiếp tục hoảng hốt, mỗi lần đỡ chiêu thì lôi linh lực kia như tê dại đi các bó cơ của hắn, một phần còn chạy thẳng vào đan điền phong bế đường truyền linh lực của hắn, không lẽ tên này xài pháp bảo lôi linh lực sao, vừa mói nghĩ tới đó, một đao tiếp theo lại chém tới, lần này hắn thấy rõ ràng lôi linh lực hiện rõ nươi lưỡi bán nguyệt đao trên tay đối thủ, nhưng không thể né tránh, đôi chân bị lôi điện nhiều đồn trước giât jcho gần như mất cảm giác, di chuyển đã chậm hơn rất nhiều, linh lực toàn bộ vận động , lưỡi đao sáng rực màu vàng, hắn muốn tiếp đón đòn này, sau đó mượn kình lực lui lại, nhưng bỗng nhiên cảm thấy không đúng, đao ảnh của hắn phác vào hư không đánh vút một tiếng.Rồi sau lwugn bỗng nhiên vang lên thanh âm cười cợt-"Xí hụt""Hự"Lưng bắn như gãy ra khi bị đối thru tặng cho một cước, bay xa hơn 20 mét mới cắm mặt xuống đất, cày thêm một đoạn vài mét mới dừng lại, Tất cả mọi người bỗng dừng tay, dồn ánh mắt về phái bên này trên chiến giữu hai đội trưởng, cũng bởi vì cuộc chiến cảu họ đang ở thế giằng co, khoogn biết trước điểm dừng, mà quyết định thành bại rất lớn phụ thuộc vào trận solo đội trưởng này, đơn giản 1 tronghai người này có thể chấp cả chục người bọn họ vây công a.Kỳ Đào đứng lên, cảm giác có thêm vài cái xương sườn đã gãy, miệng không nhịn được, hộc ra một búng máu tơi, xoay người cầm đao ngăn ngừa tên kai lại tiếp tục tấn công dồn dập, Nhwugn hắn chậm rồi, từ khi chuyển hỏa kinh lwucj vào không gian, kết hợp với kim linh lực của đối thủ để tạo thành ion điện trong chiến đấu, nơi Bão thoải mái di chuyển nhất, cũng chính là xung quanh đối thủ a, đây chính là sức mạnh của tầng một lôi ảnh thân pháp a.Kỳ Đào còn chưa kịp quay lại đủ 180 độ, bụng lại dính 1 cước tiếp tục văng đi, va vào một cây đâị thụ đánh bốp một cái,lá khô trên cây nhẹ rung rơi lất phất, thân thể hắn bầm dập, xương tay, xuwogn sườn như gãy vụn, miệng liên tục hộc máu tới, thật không ngờ, kỳ Đào hắn lai có một ngày như thế này, bị một thằng xài hack đánh cho tơi bời. mà còn không biết nó làm như thế nào.1?3
 
Việt Tinh Kỳ Truyện
Chap 53 Đại chiến Tây Nguyên (2)


Nghĩ tới tin tình báo bên mình quá sai lầm, rõ ràng nếu tên này không xài item gì đó do mấy lão khí sư chế tác ra, thì một sự thật đáng sợ hơn là, hắn là tư chất kép, kim thuộc tính và lôi thuộc tính, một combo thuộc tính hoàn hảo chỉ có trogn truyền thuyết, một cặp đôi hoàn hảo trong chiến đấu, nếu như một số người trẻ tuổi có thể không biết, nhưng hắn Kỳ Đào là trung tâm bồi dưỡng tại học viện của hắn, lỹ nào lại không biết nếu 2 tu sĩ một kim một lôi có thể tạo ra những ảnh hưởng như thế nào đến cục diện trận đấu cơ chứ, gần như là không thể ngăn cản, nghe nói nếu kim hệ tu sĩ đạt đến một cấp độ nào đó có thể kết hợp với lôi hệ tu sĩ tạo thành một đợt thiên lôi trên diện rộng, trong chiến tranh quy mô lớn tác dụng là không cần bàn cãi, nay lại có hẵn một tên có cả hai thuộc tính ngay tại đây, trong "Tứ Lục Thiên Kiêu" lần này, cần gấp rút báo cáo tình hình cho các vị tiền bối biết để còn tính toán, nếu không để tên này lớn mạnh, Tây Nguyên ắc là khó khăn trong công cuộc sắp tới.Lòng thì thầm nghĩ gấp rút rút lui, nếu như có Kỳ Đức anh trai hắn ở đây, hai anh em có thể dễ dàng nghiền ép bọn này, tên trước mặt này mạnh, nhưng so với anh trai hắn còn kém một chút, nhưng rất tiếc anh hắn lại nằm trong nhóm 5 người còn lại đang di chuyển trong bí cảnh không biết tại đâu, nhưng rõ ràng đã phát tín hiệu đã lâu nhưng không có hồi báo.Nhưng Kỳ Đào đâu biết được Kỳ Đức anh trai hắn đang phải lấy 5 người chống chọi lại nhóm 10 người của Duyên Hải, mặc dù bên Duyên Hải năng lwucj từng người không có gì đặc biệt, nhưng dưới sự chỉ đạo của tên Phong hệ, combo là chuẩn chỉnh, gây cho hắn bao nhiêu khó khăn, muốn tiến cũng không được, muốn lui cũng không xong, đúng lúc lại nhận được thư báo của em trai cầu trợ, cũng là bồn chồn không thôi.Quay trở lai cuộc chiến giữa Bão và Kỳ Đào, Bão cũng không muốn dây dưa, nhanh chóng phóng tới muốn tung đòn quyết định để phá vỡ truyền tống châu đuổi tên kia ra ngoài, đối thủ bớt đi một tên mạnh thì đội mình lợi thế càng lớn a, bán nguyệt đao hình vây cá gia cố lôi điện lai jđược tế xuất nhanh chóng nhắm vào yết hầu đối thủ.Bõng nhiên Bão cảm thấy có gì đó là lạ, tên kia không tránh né mà lại lấy ra một chiếc hộp kỳ lạ, đồ án hoa văn lượn lờ cả ra ngoài, rõ ràng là một kiện ít nhất là địa khí cụ cao phẩm, nhwugn từ đó không phát ra sát khí, rõ ràng không phải là một kiện binh khí, chỉ là một khí cụ có tác dụng gì đó, không dám vọng động , Bão nhẹ lui lại quan sát diễn biến tiếp theo, theo hắn dự đoán, nếu như chỉ có thực lực như nãy giờ thì cũng chưa đáng là trụ cột Tây Nguyên, có thể đây mới là quân bài cuối của hắn .ĐÚng như Bão nghĩ, chiếc hộp vừa được mở, không gian như bị từ trong chiếc hộp giãn nở ra, tạo ra một áp lực cực đại, có phần khó thở cho tất cả mọi người xung quanh, nhưng điều đó chưa phải là điều nguy hiểm nhất, mà chính là cùng với không gian giãn nở kia, từ bên trong chiếc hộp nhỏ xíu đó lại vọt ra một con nhện 8 cực lớn, nếu so với nhện thường thì phải hơn cả trăm ngàn lần, ít nhất là lôi báo hắn vừa cứu lúc còn là hoang linh thú cấp 3 cũng không to bằng a, 8 chân lông lá rậm rạp khiến người khác nhìn vào nổi cả gai ốc, trên đầu là sáu con mắt màu xanh lá sáng rực đang nhìn tất cả xung quanh như nhìn thấy thức ăn giống nhau,miệng nhe ra toàn những răng nanh nhễu nhão nước bọt, nếu để ý kỹ nước bọt đó còn lẫn màu đỏ của máu huyết , các khớp chân kèn kẹt mỗi bước lắc lư di chuyển, móng chân sắc lẹm như dao cao đâm sâu vào đất đát mỗi bước đi, khí tức tà ác trên người tỏa ra nồng nặc, đây rõ ràng là một con hung thú chứ nào đâu linh thú cơ chứ.Bão cũng thầm giật mình, theo nhwungx gì diễn ra trước mắt, con nhện bự này là một con lục nhãn nhện , một loài khá hiếm nơi Tây Nguyên, bình thường là đối tượng săn lùng của người dân, bởi vì nơi mà lòai này sống không gian sẽ bị nhiễm một loại khí tức tà ác, không thể gieo trồng hay chăn nuôi được, sinh cơ sẽ dần bị hút đi, đôi khi nó còn đi săn gia súc và tấn công con người, dần dần bị các tu sĩ săn đuổi, chúng đã lánh vào rừng sâu, đẫ rất lâu ít thấy đến, đặc biệt loài này có thể phát triển đến cấp 6 linh thú, sức manh cực kỳ cường đại, và đặc biệt, cực kỳ hung ác.

Nhưng vẫn không biết tên Kỳ Đào lấy con này ra làm gì, nếu là lấy ra con cấp 4 thôi là đủ tụi Bão chạy không kịp mang theo dép, mà đã này tốn công dùng cái hộp đẳng cấp cao, lại mang ra một con lv 3??, hay là có sự nhầm lần gì chăng, con cấp 3 thì cũng chỉ ngang ngửa sĩ cấp đỉnh phong hoặc úy sơ kỳ mà thôi, không đáng lo lắm, với cả đã là thú cấp thấp, trí tuệ sẽ không cao.-"Haha, ngươi cũng khá lắm, không mấy người ép ta phải dùng tới chiêu này đâu, để xem hôm nay ngươi còn toàn thây mà ra khỏi chỗ này không!!!"

Nói xong, một cảnh tượng cực kỳ kinh hãi diễn ra trước mắt mọi người và hàng trăm ngàn khán giả, Kỳ Đào hai tay đan một loại quyết kỳ lạ, sau đó cả người hóa thành một lần khói màu vàng, tương tực lục nhãn nhện cũng rít lên một tiếng ghêngười sau đó cũng hóa thành một luồng khí màu vàng hòa lẫn vào nhau, mới đầu có vẻ có chút không hợp, nhưng sau vài giây hai luồng khí vàng như hòa chugn vào nhau, thân hình dần hóa thực, hiện ra trước mắt mọi người là một hình dạng rất kỳ dị, nửa thân dưới vẫn là thân và tám chân nhện đầy lông lá, phía trên chính là nửa thân trên của Kỳ Đào, ngực áo đã rách ra, lông nhện cũng là mọc khắp người, miệng cũng nhe ra toàn răng nanh gớm ghiếc, mắt đã chuyển thành màu xanh như lục nhã nhện, mái tóc rối bù che đi nửa mặt, miệng liên tục khè khè những thanh âm kinh dị.Mọi người thì âm thầm líu lưỡi, đây cũng quá ngoại hạng sao, một người có thể dung hợp với linh thú tao jthanhf dạng biến thể kỳ dị như vậy.

Đúng rồi, Bãi nghỉ ra rồi, chắc chắn đây là "biến thể " mà Bỉnh Tinh nhắc tới lúc trước, dùng chính tư chất thuộc tính cá nhân dung hợp với linh thú cùng thuộc tính, tạo thành một dạng hợp thể gọi là Biến Thể, chính là đặc sản của người Tây Nguyên, cũng chính điều làm nên sự khác biệt với các tu sĩ khác, nếu đồng cấp chiến đấu, một người Tây Nguyên biến thể thì kết quả không cần nói cũng biết .Mà điều tiên quyết để thwucj hiện điều này chính là sự dugn hợp của thuộc tính của người với linh thú, như ban nãy chính là lục nhãn nhện có cùng Kim thuộc tính với tên Kỳ Đào nên sự hợp nhất rất thuận lợi, với cả Bão biết vì sao tên kai chỉ mang ra nhện cấp 3, đơn giản vì nếu lạm dụng dung hợp với linh thú cấp cao hơn, có thể mất đi linh trí, để hugn thú chiếm giữ mất thân thể, hậu quả rất khôn lường , vậy lựa chọn một con linh thú thực lực thua mình một chút là hợp lý nhất.

-"Haha, sợ rồi sao, cho ngươi xme Biến thể một lần trước khi chét cũng là có khuyến đãi cho ngươi rồi a, dám xem thường Tây Nguyên ta là không thể tha"Nói xong, Kỳ Đào nhẹ vận linh lực vàng kim, lông trên hai chân trước hóa thành những cây trâm kim loại phóng đến Bão, hàng ngàn mũi trâm nhọn haowcs vun vút lao đến.

Số lượng là quá nhiều , Bão nhất thời không có phương pháp khống chế lập tức, chỉ biết vừa lui vừa nhaanh chóng chém rơi các mũi trâm tiến đến gần.Những mũi trâm này như có linh tính gioogns nhau vậy, nếu không bị Bão chém rơi, tất cả đều tiếp tục truy đuổi, đây là do linh lực khống chế của Kỳ Đào đã tăng mạnh khi ở trạng thái biến thể,cùng một lúc khống chế vài trăm mũi trâm là dễ dàng.Bão thân ảnh lóe động, nhanh chóng dùng lôi điện đánh rơi một mảng lớn kim trâm, sau đó xoay thân người chay j đi, thể loại đạn dí này trong phim Bão thấy nhiều lắm, thoát khỏi chỉ có cách đẩy mục tiêu khác cho nó.

Mà ở đây có ai thích hợp hơn chính là bọn Tây Nguyên chứ, đã cho tau khốn khổ, thì người của ngươi cũng đừng mong yên ổn, Bão nhanh chóng di chuyển về nơi mọi người đang đứng, thân ảnh đang chậm, bỗng nhiên trở nên quá nhanh, như một con gió giống vậy, một nhóm người gần 35 người khoogn thể thấy thân ảnh kai di chuyển như thế nào, chỉ biết một vài người liên tục bị thổi bay ra ngoài, đó không một hcuts nhầm lẫn chính là người của Năm Bộ, bị Bão dùng kình phong đẩy ra ngoài phạm vi công kích cảu kim trâm đang phóng tới,Người Nam Bộ còn được Bão nhanh chogns đẩy đi, nhwugn mấy tên Tây Nguyên làm gì phản ứng kịp, đến khi cảm giác được gì đó không đúng thì kim trâm đã bay tới, họa may chỉ vài tên phía sau cách xa là tránh kịp, mấy tên phía trước trực tiếp bị kim trâm ghim thành nhím đen.

Một làn khói xanh nhẹ bốc lên mỗi nơi kim trâm đâm vào, một mùi khso ngửi bay ra , da thịt mấy tên đó nhanh chóng bị thối rửa như chạm phải axit nồng độ cao vậy, Bão thầm líu lưỡi, cũng quá tà ác a, hắn nào đâu biết trong kim trâm có độc, nếu không cũng không muốn nhiều người chiu jcanhr khổ như thế, hơn 5 tên bị trngs kim độc lăn ra rên rỉ sau đó truyền tống châu vỡ, trực tiếp bi truyền tống ra ngoài, Tây Nguyên người đã ít nay còn mất đi 6 tên, giờ chỉ còn 9, bên Nam bộ còn tới 16 người.Kỳ Đào mặt không đổi sắc, tiếp tục tiến lên tấn công Bão, tám chân như đúc bằng kim loại nhọn hoắc nhanh chóng tiến tên, phía trước còn phóng theo kim trâm mở đường, hai tay huyễn hóa thành một thanh trường thương dài, mục đích chiến đấu cùng với các chân của mình.Giáp khải hoàn được Bão kích hoạt trên diện rộng bằng cách giảm độ dày ở những chỗ cũ, một bộ giáp vàng được bão tạo ra tạm để dùng chống lại những mũi trâm kia, nếu cứ trốn chạy, thua là không thể nghi ngờ, hai tay hai dao vây cá gia cố linh lực vàng chóe đánh nhau với 8 chân nhện cùng với một cây trường thương, lập tức rơi xuống hạ phong, nhưng bù lại tính cơ động, tốc độ nhanh vòng quanh các chân nhện khiến Kỳ Đào phản ứng không kịp, phần nào kéo lại nhịp độ trận đấu, tiếng kim khí va chạm choang choảng, tiếng chân nhện nện vào mặt đát đá rắn chắc phầm phập, tiếng vù vù thân ảnh Bão di chuyển, một trận chiến mãn nhãn diễn ra , tiếng hò hét cổ vũ cảu khán giả ầm ầm vang dội cả sân đấu rộng lớn,Thấy đã khoogn còn trâm độc, Bão lai chuyển giáp về khải hoàn, chỉ đầu, hai tay, hai chân được bọc giáp, bộ khung gia cố lwucj lai jhinhf thành đẩy nhan htoocs độ di chuyển của Bão lên, lwucj đánh mỗi cú cũng là tăng lên.

Nhwugn tám chân nhện quả là khó chịu, vừa là chân trụ cực vững chắc, lại là nhwungx thanh kiếm bén như dao cạo, có thể nhẹ nhàng cắt phăng một thân cây lớn, không thể khinh thường.Trường thương trên tay Kỳ Đào lại biến ảo không thường, không cách nào tiếp cận được.Đã không tiếp cập được thì chơi cứng với mày luôn.Bão gia cố lôi lwucj lên hai thanh đao làm cho nó sáng rực lên, tia lôi điện còn nhảy hẳn ra ngoài, đánh xoèn xoèn vào các bộ phận khác trên khải hoàn, trông Bão bây giờ như một vị thần sấm sét trong truyền thuyết hơn.Cảnh tượng vừa ra, là một trận hít khí lạnh nơi tất cả mọi người ở đây, thì ra nagy từ đâu tên này đã giấu thực lực, hắn rõ ràng là một tu sĩ tư chất kép, lại còn là kim với lôi thuộc tính, đây là bậc nào thiên đãi a, cũng là quá mức khao trương đi, Một số cao thủ nươi 4 lầu cao các đọi cũng là âm thầm nhíu mày, từ bao giờ Nam Bộ có huyết thống kinh dị này chứ, đay chẳng pahir là uy hiếp cực điểm đối với các khu vực khác sao.Nhwugn hơn ai khác ở đây, Bão biết rõ của hắn không phải là lôi thuộc tính tư chất, mà là lôi lực do hắn thực chế ra quan 2 tư chất gốc ngủ hành của hắn.

Như một chiêu tự học vậy, không hề là bẩm sinh tự nhiên, mà là qua bao nhiêu khổ luyện mà thành.Nhẹ xuống tấn, lôi điện thwucj chất dần lên nơi lưỡi đao vây cá, chân đạp mạnh phóng tới đối thủ, nươi Bão phóng đi mặt đất phạm vi 2 mét như nứt ra, trực tiếp lún xuống vài chục phân.Thân ảnh mang theo tia lôi điện phóng vút qua trông khố khí kéo theo một dải lôi điện dư ảnh phái sau lưng cực kỳ tráng lệ.?
 
Việt Tinh Kỳ Truyện
Chap 54 Kế hoạch chiến đấu


Lại liên tục tiếng loang choang kim khí va chạm phát ra, nhưng lần này tần số cùng cường độ mạnh hơn rất nhiều, Bão gia tăng lôi điện trên mỗi đòn đánh nhằm khóa lại linh lực nơi đan điền của đối thủ, nhưng gặp khá nhiều khó khăn bởi vì hiện giờ đối thủ có tới 2 đang điền nếu tính cả lục nhãn nhện vào nữa,linh lực tên Kỳ Đào này cường hãn hơn đâu chỉ gấp đôi.Trước mắt khán giả, một cuộc chiến chỉ có trong sử sách Việt Tinh mới có, nay lại được trình diễn thực thực chất chất trước mắt, nào có ai tưởng tượng được trong cuộc thi này lai jcos thể chứng kiến một người mang tư chất kép cực kỳ bá đạo là kim và lôi thuộc tính, đang chiến đấu với sức mạnh bí ẩn Tây Nguyên bao nhiêu năm qua, biến thể, một sức mạnh nhìn có vẻ hơi dơ một chút, hơi biến thái một chút, nhưng hiệu quả mang lại vượt xa tưởng tưởng của mọi người.

Tiếng hò reo ầm ỉ dưới ánh đèn sáng rực từ 4 góc khán đài, toàn bộ ánh mắt đều hướng về màn hình to lớn phía trên trung tâm sàn đấu.Bão lại lao vào giao chiến với "người nhện" phiên bản tây du ký này, thân thể cao gấp đôi hắn, chỉ tính 8 cái chân đã cao hơn hắn rồi,thêm cả trường thương sắc bén đền từ thân trên , Bão càng là khó tiếp cận, mỗi lần binh khsi va chạm, lại một luồng lôi điện chạy theo chân nhện băng kim loại chạy vào đan điền làm Kỳ Đào khó chịu khôn thôi, liên tục dùng nọc độc cảu lục nhãn nhện áp chế lại lôi điện nhưng khoogn cách nào triệt để được, nhưng hắn không thể không dùng chân nhện để giao chiến a, chẳng lẽ biến lại chân nhện bình thường đi đánh nhau, mà thân ảnh tên kai càng ngày càng nhanh, đến nổi chỉ có thể dựa vào ba động linh lwucj trogn không khí để tìm được vị trí đối phương, mắt thường bây giờ chỉ lờ mờ nhìn được thân ảnh kia nhì vào dư ảnh lôi điện sáng rực kia mà thôiBỗng nhiên thấy một tia lôi điện từ xa phóng lại,nhưng lần này lại có vẻ tốc độ lẫn cường lực mạnh hơn lúc thường nhiều, Kỳ Đào nào đâu bất í, nhanh chóng cũng tăng cường kim lwucj gia cố trên trường thương trực tiếp đón đỡ thân ảnh mang theo lôi điện cực nhanh kia đang lao tới Nhưng không có tiếng kim khí va chạm nào phát ra nữa, nhưng luồng lôi điện kia mặc dù bị đánh tán loạn hơn 8 phần nhưng vẫn tiếp tục tiến đến cỗ gắng làm tê liệt linh lực trong đan điền hắn Kỳ Đào,Nhất thười chậm lại, cũng là lúc kỳ đào bỗng nhiên cảm thấy cơ thể mất thăng bằng,rồi một cảm giác đau đớn cực độ truyền tới trí não hắn, hắn gào len đau đớn, tiếng thét gào dường như mang trong đó cả tiếng gầm rít ghê rợn của lục nhãn nhện, tạo ra một loại thanh âm cực kỳ chói tai, nhiều người không chịu nổi phải dùng hai tay bịt chặt lỗi tai mình lại.Người nhện trước mắt mọi người 8 chân đã mất đi 2 chân bên trái, cục thể không phải mất đi mà bị người ta chém rơi, bên trái chỉ còn hai chân, hoàn toàn mất cân bằng, Kỳ Đào loạn choạng muốn ngã xuống, khi biến thể, cảm xúc, cảm giác của lục nhãn nhện và hắn là một, cơn đau thấu tim gan này lo do cơ thể của lục nhãn nhện truyền đến,hắn nào ngờ đâu thân ảnh bay tới kia nào đâu là chân thân, mà chỉ là một hư chiêu đánh lừa cảnh giác của hắn,Đây cũng là điều Bão đã tính toán, dùng tốc độ nhanh và lôi điện thân ảnh làm đối phương nhận dịnh thân ảnh của mình cùng với lôi điện tàn ảnh, đến mức độ dường như tên người nhện kai không theo kịp bằng mắt thường nữa, thì đúng như hắn dư đoán, tên Kỳ Đào mặc dù biến thể thành nhện, một loài có tốc độ cực nhanh trong giới linh thú, cho nên Bão phải dùng thời gian hàng trăm chiêu để mang lôi điện nhất thời làm chậm lại động tác cũng như linh giác của lục nhãn nhện, sau đó tung chiêu lôi đao cách không tới, đánh lạc hướng tên Kỳ Đào, còn chân thân nhân cơ hội thì Bão đương nhiên không bỏ lỡ, bán nguyệt đao hình vây cá linh lwucj gia cố cực hạn,dùng tốc độ lao tới như một mũi tên, trực tiếp cắt phăng 2 chiếc chân nhện đáng ghét, kết quả thành công mỹ mãn cho một kế hoạch dài hơi.-"Ngươi, ngươi....."

Kỳ Đào run rẩy, ánh mắt không giấu được nổi bàng hoàng chỉ tay về phía tên gầy ốm mà thốt lên-"Ngươi rốt cuộc là tên nào mà có thể....."

Đây là lần đầu tiên Kỳ Đào chiến đấu với một tên cũng sĩ tầng mà thảm hại đến mức này, ngay cả biến thể cũng bị người ta phá vỡ, -"Haha, thì là một đứa ất ơ Nam Bộ đợi mi khuyến đãi yến tiệc đây này, không ngờ món khai vị lại là chân nhện chiên nước mắm à nha"Bão vừa cười, cũng tiếp tục lao tới, hai thanh đao cá mập lai được gia cố linh lực sáng choang, đôi mắt quét ra một luoognf sáng lạnh người hướng đến Kỳ Đào đang bập bễnh tập đứng, tay lại chém ra một lôi đao hướng về phía thân trên người nhện,rồi tay trái làm một động tác khó hiểu Phía kỳ Đào, hắn nào đâu mắt lừa lần nữa chứ, thân người vừa ổn định, thân nahr kia đã lao tới trước mặt, lần này hắn trước tiếp nhắm mắt lại, không để cho thị giác bị đánh lừa một lần nữa, quả nhiên hắn cảm nhận một tia ba động nhẹ lôi linh lực quét tới về phía hai chân còn lại bên trái của hắn, thật ác độc, còn muốn cắt đi hai chân cuối cùng bên này của ta sao, ánh mắt giận lên nổi cả mạch máu đỏ, trường thương trên tay gia cố kim lực sáng choang cả một vùng bán kính vài chục mét,bổ đi xuống thân ảnh đang quét tới phía chân hắn không một chtus khoang nhượng."

CHIOANG"Tiếng kim khí kinh khủng mang lên còn mang theo tiếng "rắc rắc", kình lực nổ tung làm khói bụi mịt mù,đất đá theo nơi va chạm làm trung tâm quét ngược ra ngoài, hất tung vài người trong bán kính 30 mét,mặt đất như rung chuyển , Kỳ Đào cười mỉm, "hahaha, sĩ tầng vẫn là sĩ tầng àm thôi, không ai có thể trực tiếp kháng cự "đại thương kích" toàn lực trong trạng thái biến thể của hắn được .

Mà lcus đó còn nghe rõ tiếng xương gãy của đối thủ,hắn biết tên gầy gò kia chết chắc rồiNhưng vui mừng của hắn nhanh chóng bị dập tắc bởi một thanh âm xuất hiện ngay trước mặt hắn nhưng nào có nhận ra bởi vì hai mắt đang nhắm chặt rồi.-"Mày cười CC gì vậy hử ????"

Phàn kháng cực nhanh đưa trường thương lên ngang để chống đỡ, nhưng lần này trường thương của hắn nhanh chống bị đánh gãy, một nắm đấm cực kỳ uy mãnh mang theo một nhiệt độ kinh khủng theo dạng lốc xoáy nhẹ nhàng đánh gãy trường thương, hướng thẳng vào đầu hắn, hắn rõ ràng có thể cảm nhận xương sọ vỡ vụn, theo sau đó là tiếng rắc rắc, truyền tống châu của hắn vỡ vụn , một luồng sáng trắng ngăn cách một quyền kia không tiếp tục đánh nát đầu hắn nữa,bắt đầu dịch chuyển hắn ra ngoài, đến lúc này hắn mới để ý lại thân ảnh bị hắn chém gãy dưới đất, nào đâu tên gầy ốm, mà chính mà một trong hai chiếc chân gãy của hắn, bi jahwns trực tiếp đánh thành mảnh vụn, đầu hắn chỉ hiện lên được một câu hỏi:-"HOW????"

Rồi trực tiếp ngất đi, bị truyền tống ra ngoài.Trước mặt mọi người,khói bụi do kình lực chậm chậm tan dần, hiện ra một thân ảnh gầy gò, mang trên mình một bộ khung vàng kim, đầu đã được bỏ giáp, hai chân và hai tay vẫn được bọc trong giáp vàng sáng rực, hai thanh đao lôi điện nơi tay cũng tiêu biến, thân nahr từ từ hiện rõ, một đôi mắt sáng ngời, sâu thẳm mà đầy trưởng thành còn lai jsau cuộc chiến.ĐỐi thủ của hắn nào đâu còn, rõ ràng là đã bị đánh bại, một đòn quá nhanh khiến không ai quan sát kịp, nhất là màn khói bụi đã che khuất tầm nhìn, nhưng kết quả bây giờ đã rõ ràng, người chiến thắng là Doom.Khán đài đang nghẹt thở xem trận chiến như vỡ ào đến từ một phía, đó là từ kahns đài của Nam Bộ, toàn bộ giáo viên đều đứng lên vỗ tay, ánh mắt háo hức đến cực điểm, từ bao giờ Đại Học Viện có một học viên mãnh mẽ đến mức này cơ chứ, hàng ngàng học viên Đại Học Viện hô vnag Doom, Doom, Doom .....như lấn át cả quảng trường rộng lớn, sàn đấu như rung chuyển bởi sự hào hứng, sự kích động đến từ mọi người.Đây mới là điều mọi người mong muốn khi đến đây a, một trận chiến đầy tính toán, đầy sức mạnh và không khoan nhượng.Người kích động nhất có lẻ là một người thầy giáo trong dàn giáo viên Đại Học Viện, thầy Phong, ông nhất định rồi, người này phải là học trò của ông, nếu có thể sẽ là đệ tử đích truyền, đời này hắn chỉ cần một đệ tử như vậy là đủ rồi.Về phía Bão, để kết thúc cuộc chiến, Bão đã tung ra cực lốc quyền, đối với kim hệ thuộc tính, lấy hỏa khắc chế chính là tốt nhất, nhưng hết lần này tới lần khác vì thân phận, vì khoogn có cơ hội nên không dùng được.

Lúc nãy khi tay phải tung lôi đao đến Kỳ Đào, tay tría cũng quét lên chân nhện bị đứt, truyền vòa đó một ít linh lực bản thân, nhẹ nét tới phía thân dưới, còn chân thân theo ngay sau lôi đao phía trên.

Kết quả như hắn đoán,trong lúc cấp bách, tên kai nào đâu suy nghĩ chín chắn được, cữ nghĩ Bão hắn sẽ dùng 1 chiêu 2 lần sao, hack não tên kia là dễ à.Nhân lúc khói bụi mờ mịt, trong thế bất ngờ tung thêm một đồn cực lốc quyền, dứt điểm ez tên người nhện phien bản tây du ký này.Trên tay nắm theo 10 tấm thẻ bài đội của Tây nguyên, ném về phía Happy pola, mắt quét về các thanh viên còn lại của đội Tây Nguyên, mấy tên này thấy Bão quét mắt lại cũng là hoảng hốt không thôi, nhanh chóng xoay người rời đi, nhưng nào đâu dễ dàng, Bỉnh Tinh cùng Băng nhanh chóng phong tỏa đường lui, cuộc hỗn chiến lại diễn ra, nhưng nói đúng ra là chém giết một phía, với lợi thế người như gấp đôi, đội Nam BỘ nhanh chóng tiễn mấy tên này theo truyền tống trận đi ra ngoài, 2 tên theo sau Kỳ Đào cũng được Bão tiễn gọn theo đàn anh, rơi ra thêm mỗi tên mang 5 tấm thẻ bài đội, như vậy hiện tại đội hắn đã có 25 thẻ bài đội Nam bộ, 20 thẻ bài Đội Tây Nguyên, cùng với 3 tấm thẻ bài tự do, vươn lên dẫn dầu.Dưới sự giúp đỡ của đội 2, đội một nhanh chóng được băng bó,dựng trịa để nghỉ ngơi, ngày thứ 2 nhưng đã tốn lực như vậy rồi, đội 1 chỉ còn 6 người, mà ai cũng thương tích đầy mình, nhưng tính ra vẫn còn lợi hơi đội Tây Nguyên chán, mất đi hắn ¾ là 15 người, trong đó có cả tên biến thể, vậy 5 tên còn lại là phế vật rồi, mọi người cũng là vui mừng không thôi.Mọi người nhanh chóng tiến về nghỉ ngơi, Bão tự dựng cho mình một căn lều tạm, hắn ở một mình quen rồi, không muốn ở cùng phòng với người khác.Đêm đó đang ngồi tĩnh dưỡng, thì ngh tiếng đông bên ngoài, nghe tiếng chân chắc là Bỉnh Tinh, ngay sau đó nghe tiếng Bỉnh Tinh gọi, theo lời mời của Bão hắn đi vào trong lều nhỏ.-"haha, không ngờ người anh em mạnh mẽ đến vậy,thật đúng là thầy hiệu phó không nhìn lầm người mà, à mà không phải ,phải là ta không đánh giá đúng ngươi a, hôm nay đánh thắng biến thể , còn đoạt thêm 20 thẻ bài , đội chúng ta thắng nhất chắc rồi"Bão cũng khá vui nhưng cũng không chủ quan.-"Cũng không có gì, chỉ là may mắn thôi, nhưng anh em cũng phải cẩn thận, chắc lúc chiều người cũng thấy, lúc ta đấu với Kỳ Đào hắn có gửi đi một phi tiêu truyền tin chứ???"

Bỉnh Tinh cũng giật mình nhớ lại, đúng là lúc chiều hắn có thấy việc này, nhưng cũng không để ý lắm, nay Bão nhắc hắn mới nhớ , chẳng lẽ .....-"Vậy theo ngươi nói, bên Tây Nguyên còn có người mạnh hơn tên Kỳ Đào sao ???"

Bão cũng thầm thán phục Bỉnh Tinh, chuyện này hắn cũng suy tính cả buổi mới nói ra, mà tên này nghe cái hiểu ngay, không hổ danh là đội trưởng a..GEw
 
Việt Tinh Kỳ Truyện
Chap 55 Bạn thân


-"Đúng, nếu như tên người nhện kia tự nhận mạnh nhất đội Tây Nguyên thì hắn hẳn không phát đi phi tiêu truyền tin, rất có thể là phi tiêu yêu cầu cứu viện, nếu đúng như vậy tên kia ít nhất là mạnh ngang ngửa hoặc mạnh hơn tên Kỳ Đào, mà chúng ta vừa mới tổn thất đội hình, thương thế chưa bình phục, trong đó chúng ta vừa chiếm được 20 thẻ bài bên Tây Nguyên, đương nhiên không chỉ lôi kéo sự chú ý của riêng những người còn lại của đội Tây Nguyên, mà đương nhiên các đội khác cũng được thông tin rồi, cho nên chugns ta phải nhất định cẩn thận"
Bỉnh Tinh cũng không còn vẻ mặt cười cợt nữa, thay vào đó là một nét bình tĩnh, điềm đạm vốn có.

Nhẹ gật đầu với Bão, điều này thì hắn đã tính tới trước rồi, cho nên đêm nay mới tới gặp Doom để bàn việc này:
-"Việc này ta cũng có tính tới, về vấn để nhiều đội khác sẽ chú ý đến chúng ta, sau đêm nay tôi sẽ dẫn mọi người di chuyển sớm sau khi tạm thời bình phục, "
Bão gật đầu,
-"Thế còn việc tên còn lại của Tây Nguyên??"

Bỉnh Tinh đang đi đi lại lại, bỗng đứng lại như đã suy tính xong, xoay người hướng Doom nói chuyện:
-"Điều này phải làm khó ngươi rồi, tạm thời ta đem 20 thẻ bài đội Tây Nguyên tới đây đưa cho ngươi giữ, dù sao đội Tây Nguyên có thể cảm nhận được khí tức này, mặc dù có chút nguy hiểm, nhưng tạm thười để nơi ngươi vậy"
-"Được rồi, dù sao thì cũng không thể để bọn này tìm đến mọi người đang bị thương được, tạm thời ta giữ trước, nhưng như vậy ngươi đã tính tới bước tiếp chưa, như vậy tạm thời ta phải rời đội, liệu người và Băng có thể đảm bảo cho những người còn lại sao"
Bỉnh Tinh vẫn trầm ngâm, nhưng vẫn nhẹ trả lời,
-"Có thể, chỉ cần chúng ta đi tìm thẻ bài cẩn thận một chút nơi ít người tới, chủ yếu là tìm thẻ bài đội, hạn chế tranh đoạt thẻ bài tự do chắc sẽ đối phó được, theo ta dự tính, các đội khác cũng tiến hành tranh đoạt, lực lượng chắc chắn cũng không trong lúc mạnh nhất"
Suy tính một chút, Bão đồng ý vơi Bỉnh Tinh, rồi trở về nghỉ ngơi.

Tờ mờ sáng, chờ mọi người chuẩn bị rời đi, Bão tiến vào trong rừng gần đó vài cây số, lấy ra 20 thẻ bài đội Tây Nguyên, hắn quyết định không bỏ rơi đội được, nhưng cũng không thể để mọi người quá dựa dẫm vào hắn, hắn làm toàn bô việc này cũng chỉ là theo lời hứa với lão đầu bạc, không cần phải quá nghiêm túc, như giao kèo trước chri cần thứu hạng không quá thấp là được, với số thẻ bài hiên tại, không cần tranh đấu nữa, chỉ cần tiếp tục tìm đủ thẻ bài đội thì đội hắn gần như nắm chắc xuất nhì hoặc cao hơn là nhất chugn cuộc rồi, điều Bão không yên tâm nhất chính là Băng với Diễm a, trận chiến chiều qua Diễm bị đánh ngất di đến giờ mới tỉnh .Còn Băng thì bị thương nghiêm trọng, nhất định không để hai nàng chiu jthieetj thêm chút nào nữa, cho nên Bão mới trốn ra đây,
Bão chia thẻ bài thành 2 phần, 1 phần 15 chiếc và một phần 5 chiếc, phần nhiều được Bão gói lại, đánh lên cấm chế cùi bắp của hắn.

Theo Bão nghĩ, sĩ tầng tu vi thần niệm sẽ không quá mạnh mẽ, cao nhất cũng chỉ hơn hắn một chú, đây là hắn đã đề cao lắm rồi bởi vì hắn đâu chỉ có riêng thần niệm, mà còn có thần niệm riêng biệt là giác quan thứ 6 nữa.

Cho nên đối với sĩ tầng , cấm chế cùi mía của hắn cũng là rất tự tin a, cũng thầm cảm ơn lão đầu bạc, không biết cố ý hay vô tình, hắn cũng là học được từ lão a.

Tay liên tục đang quyết , từng tầng cấm chế cùi bắp đè lên nhau, Bão dừng lại khi thấp thóp đủ gần 50 tầng, gói 1 lớp khoogn được thì ta gói 50 chục lớp a, sợ đéo.

Về phần 5 chiếc còn lại, không thể cứ để im vậy được, nêu như không sợ bọn Tây Nguyên nghi ngờ thì hắn còn muốn để lại 1 thẻ bài thôi, nhưng ít quá sẽ gây nghi ngờ, không đủ thời gian cho đội rời đi, nhưng nếu để 5 tấm không không ra vậy, càng là nghi ngờ hơn, cho nên cũng tiện tay đánh lên 1 cái cấm chế đậy lên 5 tấm này, kiểu hờ hững vậy gọi, giống mấy em kín đáo lại hấp dẫn hơn mấy em sexy quá đà a.

Xong việc Bão nhanh chóng theo sau đội của mình một được, khoảng cách được giữ vững 2 km, với thực lực của Bỉnh Tinh thì khoảng cách này đủ để hắn không phát hiên ra hành tung của mình rồi.Sau đó cứ thể tiến theo đội của mình.

Một số người cũng có ý kiến, nhất là những người đội 2, kiểu như "tại sao Doom khoogn đi với đội," , trong đó đội một cũng không ít người cùng chung thắc mắc bởi vì thấy sức mạnh của Doom ngày hôm qua,có thêm hắn rõ ràng là sức mạnh vượt trội của toàn đội a ,nhưng cũng không nói ra vì ngại đội trưởng bên mình,
Bỉnh Tinh cũng không phản bác gì, cũng không ganh tị, bởi rõ ràng thầy hiệu phó cho hắn làm đội trowngr toàn đội cũng bởi đức tính bình tĩnh, cẩn mật của mình, Bỉnh Tinh cũng đáp nhẹ:
-"Các ngươi yên tâm, Doom đi lo việc của hắn, còn việc của chúng ta là nhanh chóng tìm được những lá thẻ bài còn lại mới là cấp bách"
Nói xong, thân hình tăng tốc đi trước tiến vào rừng sâu, mọi người cũng không ý kiến nữa, vọt theo ngay sau.
.
.

Không như Bão dự tính, khi hắn rời đi, không có một ai đến đã động đến 5 thẻ bài đội Tây Nguyên kia cả, nhưng thay vào đó, một đôi mắt từ trên cao đang theo dõi động thái của hắn và cả đội Nam Bộ,nếu đẻ ý kỹ trên cao sẽ là một con đại bàng lông nâu có đốm đen không có vẻ gì đặc biệt ngoại trừ đôi mắt cực kỳ tinh sắc xảo thu hết mọi cảnh vật vào trong đôi mắt đó.

Ngày thứ 3 nhanh chóng qua đi, không gặp trở ngại gì lớn, chỉ là gặp vài con linh thú,tìm được thêm 5 tấm thẻ bài đội, thẻ bài ngày càng khó kiếm mà khó khăn dường như tăng lên nhiều.

Băng và Diễm tiếp tục chữa thương cho mọi người, nói đúng ra phần việc chính là của Diễm, Mộc thuộc tính, chính là thuộc tính thích hợp nhất làm nghề đan sư, tức là người luyện đan,bởi vì mộc thuộc tính sẽ có những cảm ngộ rất đặc bietj với thảo dược, linh thảo.

SỰ nhận biết , mẫn cảm với chúng cũng là cao hơn với người khác rất nhiều.

Và nhiều hơn hết là sự chính xác trong quá trình luyện đan.

Lúc này đây mới phát huy tài năng thiên phú của mình,nằng như say mê với coogn việc, ân cần chăm sóc mọi người, dáng vẻ ngây ngô đã thu liễm ít nhiều, chỉ còn vẻ đằm thắm của cô gái mới lớn, thương thế mọi người khang phục nhanh cũng làm cho nàng vui nhiều lắm, nặng nhất chắc là Bỉnh Tinh, nhưng tu chất hắn có chút đặc biệt, tốc độ hồi phục cũng nhanh hơn người thường một chút nên đã ổn, về phần Băng mới làm nàng lo nghĩ nhất, cô bạn thân từ cuộc chiến hôm qua cứ ảm đạm suốt,hỏi thì không trả lời thỏa đáng, cứ qua loa cho xong chuyện, nhìn dáng vẻ này Diễm xót xa lắm,cả đời có mỗi Băng là bạn thân, nào đâu nàng không hiểu cơ chứ, trên đời này còn chuyện gì làm Băng buồn phiền ngoại trừ Bão chứ, nhưng rõ ràng, đã từ lâu người đó đâu còn xuất hiện, đâu còn nói cười, chọc ghẹo 2 nàng nửa chứ, thầm trách một chút rồi cũng bỏ qua, nàng muốn tới thăm Băng một chút.

ĐI qua lều của Băng, nói là lêu của Băng chứu thực chất là Băng dựng lên cho 2 nàng ở chung, như thói quen vậy, không cần nhắc nhở, nhưng cả ngày Diễm lo chăm sóc mọi người, chưa có thười gian về kịp phụ Băng.

-"Cậu lại buồn à"
-"Buồn gì chứ, chỉ tại mấy ngày nay căng thẳng quá, cậu có vẻ hăng hái hôm nay quá nhỉ"
Băng nhẹ lái câu chuyện, Diễm thì lại không muốn đụng vào niềm sâu kín của Băng nên cũng theo đà:
-"Ừa, mấy hôm học bên đan sư sơ cấp đại cương giờ mới thấy có tác dụng nè, có khi mình về Đại Học Viện lần này có thể thi đậu địa đan sư cấp 1 không chừng nè"
-"Thật á,địa đan sư sao???, câu jđã tiến bộ tới mức đó rồi à"
Băng như sực tỉnh, reo lên mừng giùm Diễm.

-"Thật mà, lúc trước mình học lý thuyets nhiều lắm, nhưng hôm nay mới thực hành thực tế, hiểu ra nhiều điều lắm, cho nên lần này về quyết tâm thi đậu, cho bằng bạn bằng bè chớ"
Nói xong Diễm lè lè lưỡi cười cười đáng yêu, Băng cũng phì cười với thái độ con nít của Diễm, ngoài kia nghiêm túc bao nhiêu, về với người quen là iz như rằng....

-"Hứ có mà bỏ xa bạn bè thì có, cậu còn lên địa đan sư thì tớ tính là gì hả?? hả hả???"

Vừa nói Băng vừa đuổi theo cù lét Diễm trong lều, tiếng cười khúc khích của con gái át đi cái hiu quạnh nơi rừng núi rất nhiều, ngọn lửa bên ngoài vẫn cháy phập phòng, Bão nhẹ mỉm cười cách nới đó không xa rời đi ra phạm vi xa trở lại.

Về phần Băng đang nằm ngủ, nàng vẫn thắc mắt lắm, như có như không , lúc ban chiều nằng cảm thấy một chút khí tức quen thuộc, một sự ba động linh lực hỏa thuộc tính đặc biệt, mà trước giờ nàng chỉ biết một người có, đó là cậu chủ cảu cô mà thôi.Chẳng lẽ cậu chủ ở gần đây sao.???

-"Nhưng tại sao cậu chủ lại đến đây??"

-"Tại sao cậu chủ không gặp mình chứ??"

-"Tại sao cậu chủ không cho mình một dấu hiệu nào chứ...."
...
...

Hàng loạt câu hỏi Băng như tự hỏi, như gửi gắm vào đâu đó màn đêm, mỗi câu hỏi cất lên như mỗi tiếng lòng của nàng, ngăn không được hai hàng lệ nhẹ lăn trên đôi gò má mịn màng, mặc dù nàng muốn khóc nấc lên, nhưng cũng ngại Diễm nên nàng cố kìm lại, nàng biết, Diễm cũng không cứng rắn, ngây ngô như vẻ bề ngoài, hình như nàng ấy cũng lo lắng cho người nào đó lắm, cùng là con gái, điều đó quá dễ nhận ra.

Nếu đã vậy,thà rằng hai người vui vẻ chờ đợi, việc gì phải làm nhau nhớ về những lúc không vui, nghĩ xong Băng như được thưu thái hẳn, nàng nhẹ bước sang chỗ của Diễm, khẽ chui vào mền, ôm lấy thân hình mỹ miều kia mà thiếp ngủ đi, cũng hơn 1 năm rồi, 2 nàng không còn ngủ chung như xưa nữa.

Không thoải mái ôm ấp nhau như vậy, ngay trong đêm, một trận chiến lại diễn ra vô cùng ác liệt, màn hình lại tiếp tục trực tiếp phát ra trên kahns đài, mọi người lại tiếp tục điên cuồng gào thét, lại có lúc nín thở chờ đợi.

Một thân ảnh tay liên tục chém ra phong nhận với tốc độ cao, tiếng phong nhận xé rách không khí lao đi vun vút, chặt đứt hàng tá cây cớ vừa và nhỏ trên đường đi.

Đối đàu với hắn là một tên hỏa thuộc tính, liên tục dùng hỏa cầu tấn công và háo giải phong nhận, nhiệt độ nơi giao chiến là cực cao, luồng linh vận hảo lực làm sáng rực cả một vùng.
 
Việt Tinh Kỳ Truyện
Chap 56 Đại chiến trong đêm


Người Phong hệ ở đây không phải ai xa lạ, là tên đã trình diễn vòng một trên sàn đấu, trên vai đeo một huy hiệu hình một chiếc thuyền gỗ, là biểu tượng của Duyên Hải, mấy ngày trước còn hâm mộ Băng tới chảy cả nước miếng ra ngoài, trên tay đang không ngừng vẫy ra từng hàng phong nhận sắc bén quét tới thanh niên đang dùng hỏa cầu công kích, trên vai có một chiếc huy hiệu Hình một con cá voi, biểu tượng của Đông Hải, người này là Trần Minh, một tu sĩ hỏa hệ, là một trong hai trụ cột của Đông Hải năm nay, đang đấu với nhau , gần đó còn có một con dã tượng to lớn nằm đó, nhưng nhìn hiện trạng thì có lễ đã chết rồi, nếu mọi người chú ý, còn có 6 thẻ bài tự do bay lơ lững phía trên xác con dã tượng to lớn.

Trần Minh lên tiếng ầm trầm nói:
-"Người Duyên Hải đều không nói lý lẽ sao, rõ ràng chúng ta hạ dã tượng, các ngươi đến sau, dựa lúc chúng ta hao tổn ức lực lại muốn cướp bóc??"

-"Haha, việc người giết dã tượng liên quan gì đến ta???, theo luật chươi rõ ràng các đội có thể tiến hành tranh đấu, cũng đâu có nói không được tranh đấu lúc này hay lúc kia à nha, chúng ta tới đây cướp đoạt, à không là tranh đoạt thì vẫn là hợp lệ , không phải sao??"

Lê Kiêu Mão trả lời với giọng châm chọc, tay còn không ngừng ngoáy mủi kiểu như không quan tâm, thiếu điều ăn luôn cục shit mủi là thành một thằng cà rỡn không sai biệt.

Trần Minh càng là tức giận, đội hắn mất 1 ngày để tập trung chữa thương cho Phạm Văn Long, người thạch nhân, may mắn trên đường tìm thấy được 6 tấm thẻ bài tự do, nhưng lại ở chỗ của một con dã tượng to lớn cực kỳ, đoán chừng đã vượt qua úy tầng sơ cấp, bước một chân và úy tầng trung kỳ thực lực, đội Đông Hải hắn dùng sức người đông vây công hơn mấy tiếng đồng hồ mới hạ sát được dã tượng, mọi người càng là kiệt sức, chưa tính còn có vài người bi thương, dã tượng úy tầng thực lực lẽ nào tầm thường, đoán chắc rằng tên bỉ ổi Duyên Hải kia có thể đả biết trước, đợi ngư ông đắc lợi , ngồi xem kịch vui rồi mới ra tay thối cướp đoạt, cú đắng nyaf quả thật khó nuốt, 6 tấm thẻ bài tự do không phải muốn tìm đưcọ là đươc đâu, tổng cộng cũng chỉ có 40 tấm thẻ bài tự do mà thôi, đây là yếu tố phân biệt thắng thua vòng này của cả đội a.

Đêm tối mịt mù vẫn được hỏa cầu của trần Minh tung ra thắp sáng một vùng, người của Đông Hải qua nhiều đợt chiến đấu với đội khác và hoang linh thú, số người còn lại chỉ 10 người, mà phía Duyên Hải nhiều hơn rõ ràng, hẳn một nhóm 15 người, mà người nào người nấy sức lực điều gần như không bị hao hụt, rất dễ biết đã đợi ở đây từ trước.

Nào đây còn ai nói lý nữa, Trần Minh chwua kịp hô xông lên thì Văn Long tính tình nóng nãy, thân thể to cao đã vọt lên trước xông vào đội Duyên Hải , cầm trên tay là thanh cự đao bằng đá gia cố linh lực lấp lánh trong đêm tối, đôi chân nện từng tiếng bùm bùm vào mặt đất, mặt đất như thụt xuống mỗi bước hắn bước qua, cả đội mặc dù có vẻ kiệt sức nhưng không cần nhắc theo ngay phía sau tiến lên, trong đó 3 người tu hệ pháp sư, 1 thủy 2 hỏa bay lên không trung tầm thấp, liên tục múa quyết, linh lực trong không khí ba động mạnh mẽ, thủy phi tiêu cùng hỏa cầu lien tiếp phóng ra hướng về hàng chục người bên kai đang lao tới, nhưng nahnh chóng bị tới 5 pháp sư bên Duyên Hải bay tới chặn lại đòn đánh, trong đó đặc biệt có một pháp sư kim hệ, khá ít người kim hệ theo đường tu sĩ, người này theo sau 4 người trước,tay đan một quyết rất phức tạp, 4 pháp sư trước mặt nhẹ nhàng đươc phủ một lớp gia cố kim loại bóng bẩy trên bộ đồ sẳn có, lấp lánh ánh sáng qua ánh lửa trên tay.

Toàn bộ 4 người kia đều là hỏa hệ tu sĩ, hỏa cầu liên tục phóng ra như đạn pháo, nổ uỳnh oàng khi va chạm với nhau, 4 người càng là thoải mái tấn coogn, bỏ qua phòng thủ, Kim hệ tu sĩ phái sau liên tục đan quyết gia cố phòng thủ cho 4 người phía trước.

Khis thế đương nhiên hơn hẳn 3 pháp sư bên Đông Hải, nhưng bù lại Đông hải có một pháp sư thủy hệ, nhất thời chống đỡ được lại với hỏa linh lực cực mạnh bên kia, cũng rất may mắn hảo hệ của hai người còn lại cũng phần nào không sợ kim giáp kia, trận đấu nhất thời giằng co.

Chiến tuyến được chai rõ thành 2 tầng, một trên không trung vài chục mét, dưới là nơi 7 người Đông Hải đấu với 10 người Duyên Hải, trận đấu cực kỳ ác liệt, tiếng kim khí va chạm vang lên dày đặc,máu huyết cũng là tuôn trào, thân ảnh to lớn của văn phong như càng quét qua đối thủ, bên kia cũng chỉ biết chống đỡ, trực tiếp bỏ qua tên này, đối phó với những người khác, đây cũng là lệnh của Lê Kiêu Mão, mấy thằng trâu bò mà chậm thì xử lý sau, chính vì như thế áp lực đè lên người Trần Minh càng nhiều, hắn bị 3 người vây công, thở còn không thở nổi, trên tay đã tế xuất binh khí của hắn là một thanh trường kiếm,linh vận nhàn nhạt, có thể đoán đã là một trung phẩm địa khí, có thể nói là một lượi thế đắc lực, nhưng nơi đây 3 người vây công hắn, khó khăn càng là chồng chất, trên người xuất hiện vài đạo vết máu.

Hắn nhanh chóng ra quyết định, phải tung combo đã tập luyện kahs nhiều lúc ở trường, nghiến răng chịu một đao, múa ra một đường kiếm kỹ nhanh chóng vọt ra khỏi vòng vây tiến nhanh về phía Văn Long đang đánh gần đó,hét to
-"Long, mau mau chiến tác 1"
Long cũng nhanh chóng gật đàu, thanh cự đao giơ cao, bỗng nhiên từ giữa thân mở ra một đường dọc theo lưỡi đao, to đần đến bề ngang hơn 10 cm mới ngừng lại,linh lực gia cố được rút lại, Trần Minh hét to lên một tiếng, cũng rút lại linh lực trên bảo kiếm, dùng lực phóng mạnh bảo kiếm bao đến phía Văn Long, kiếm bay vẽ ra một đường thẳng tắp mang theo dư ảnh là một đường hỏa diễm sáng rực màn đêm vút bay.

Khi mọi người còn chưa biết chuyện gì xảy ra, Văn Long hướng này cầm đại đao quét ngang một đường, nhưng không phải dùng lưỡi kiếm, mà là dùng mặt của lưỡi kiếm quét đi ngang, tiengs không khí bị quét đi vù một cái,
"Boong", bảo kiếm hỏa hệ kia vừa khít đạp vào rảnh đã có sẵn trên thạch cự đao, cự đao bằng đá chịu lực quá lớn cũng nứt ra vài đường chân chim, nhưng được Văn Long hét lên"aaaaaaaaaaaaa", linh lực nhanh chóng điều động lên, miệng rãnh trên đại đao nhanh chóng khép lại bao phủ lấy bảo kiếm, tiếp theo thạch linh lựcnhanh chóng được Long tế xuất ra lại boa lên thân cự kiếm, thân kiếm lại một lần sáng lấp lánh sắc bén trong đêm tối, lúc này thân ảnh Trần Minh đứng từ xa cũng đan một loại quyết không ai nhìn rõ, thì phía bên này, cự đao của Long bỗng có biến hóa,
"Phừng phừng"
Thạch cự đao bốc cháy, không khí bị linh lực từ thanh kiếm tỏa ra kêu lên rắc rắc, ngọn lửa như ngọn đuốc sáng rực trong đêm tối, cây cở nơi Văn Long đứng nhanh chóng khô héo rồi bốc cháy theo cho dù đang xanh tươi trên mặt đất.

Đây là một chiêu combo dựa trên cộng hưởng từ bảo vật và tư chất tu sĩ, mà thạch tư chất đương nhiên rất thích hợp, khán đài bên ngoài mọi người càng là trầm trồ tán thưởng, ngày hôm nay họ như được mở mang tầm mắt a, thạch nhân đâu chỉ dùng cho đại chiến lớn mới dùng được, đâu chỉ dùng cho chiến thuật, mà chiến đấu trực tiếp cũng là khủng khiếp không thôi,nhìn đi, trên màn hình, sau có được thanh cự đao có cốt là bảo kiếm, gia cố thạch và hảo linh lực, Văn Long như một con Org to lớn lao vào đối thủ, tốc độ nào đâu còn chậm chạm, tốc độ đã được đẩy lên cao nhất như lúc đánh với Doom của Đại Học Viện, Nhanh chóng chém rơi hai thành viên đội Duyên Hải, không phải tốc độ hắn quá nhanh, mà là độ bao phủ của cự đao bốc cháy kia quá ơ kinh dị, chỉ cách một mét cũng bị đã thương.

2 người bị truyền tống thẳng ra ngoài, một pha lật kèo đầy ngoại mục,
Lê Kiêu Mão cũng cảm thấy không ổn ,ra lệnh mọi người tránh xa Văn Long, dùng linh thuật từ xa khống chế lại tốc độ của tên này, nhanh chóng thủ tiêu tên Trần Minh trước, rõ ràng để có đươc sức mạnh kia,cũng phải đánh đối a, tên Trần Minh này nào còn bảo kiếm, linh lực vì gia cố cho cự đao mà tổn thất, phải nhanh chóng tiêu diệt trước, nếu không bên mình tổn thất sẽ tiếp tục tăng.

5 người trực tiếp vây công Trần Minh, hắn Lê Kiêu Mão tiến tới khống chế Văn Long, chân thủ thế thụt lùi lấy đà,nhẹ ra lệnh cho 2 tu sĩ hảo hệ pháp sư đang bay gần đó, 2 người nhanh chóng nhận lệnh, bay xuuống đứng hai bên của Kiêu Mão, rất thành thục, như đưco jtaatj dợt hàng ngàn lần trước đó vậy , 3 người cùng đan quyết, nhiều động tác còn phối hợp tay của 3 người với nhau,rõ ràng đây là một chiêu mà cần sự chính xác từ ba người, nếu không tập luyện từ trước sẽ không thể làm được.

Kiêu Mão linh lwucj tụ lại, hai tay tụ lại thành 2 vòng xoáy , tiếng rít gào vang lên, từng đợt gió mạnh như tạo thanh phong nhận thực chất quét cả ra ngoài, hét lên một tiếng
-"Hỏa Phong pháp"
Rồi hai tay đẩy mạnh 2 linh lực lốc xoáy đến phía trước tạo thanh một luồng khí xoắn như một cơn lốc nằm ngang, 2 tu sĩ hỏa hẹ cũng là hét lên đồng thười tung chưởng giống như Kiêu Mão đã làm trước đó giống vậy,
"rétttttttt"
2 luồng hỏa diễm bị lốc xoáy này cuốn đi, như một cơn cuồng phong kinh hoàng trong đêm, cây cối xung quanh ngã rạp, cát bụi bị cuốn lên mù mịt, tiếng gió rít gào trong không khí,linh lực ba động kiệt liệt làm mọi người xung quanh có chút khó thở, một cơn xoáy lửa cuốn đến Văn Long đầu này.

Văn Long khi phát hiện ra luồng linh lực kinh khủng lốc xoáy lửa này bay thẳng đến hắn như một vòi rồng nằm ngang, biết không thể tránh né, hắn cũng không sợ, hai chân đạp 2 cái trực tiếp lún sâu vào mặt đát cứng rắn tới đầu gối, linh lực tụ lại từ hai vai tràn ra nơi cánh tay, đến người ngoài cũng có thể thấy được, cự đang càng là to lên, to nữa, bây giờ nào còn hình giáng chỉ một cánh cửa nửa, giờ đã to như một tấm phản, lớn gấp 4 lần cơ thể hắn rồi, gia cố linh lực cực hạn .

-"Tới đây, Hây aaaaaaaaaaaaaaa"
Bổ mạnh vào luồng xoáy kinh hoàng kia, một lốc xoáy lửa xoáy tít rít gào va chạm vào một thanh cự đao cháy rực,
"Ầm Ầm Ầm....."

Mặt đất nơi va chạm trực tiếp bị cuốn hết không trung, cây cối xung quanh ngã rạp,mặc dù va chạm chưa kết thúc, vẫn ở thế giằng co nhưng kinh lực như từng đợt sóng quét ra, người đúng trong bán kính 50 mét đều bị cuốn bay, từng đợt như vóng vỗ ra lấy trung tâm là nơi va chạm, uỳnh uỳnh uỳnh......, mặt đất liên tục rung chuyển như mún sụp đổ xuống vậy.

Những gốc cây ngã rạp cũng bị bứng gốc bay lên, nếu không may bị phong nhận quét trúng thì cũng tan tành, đất đá tảng lớn cũng bi ép thành mảnh vụn,
Bốn người, một lần giao chiến kinh thiên động địa,
Văn Long liên tục bị phoogn nhận quét qua trên cơ thể, vệt máu đã xuất hiện vài đạo, hét to lên lại giơ lên cự đao một lần nữa bổ xuống,
Lại một tiếng "UỲNH", Văn Long bị bắn ra xa hơn 30 mét mới dừng lại, miệng hộc ra búng máu, cự đao bị mẻ đi một đoạn, lốc xoáy kia tan biến
Bên Này cũng không khá gì hơn, 3 người Kiêu Mão mặt trắng bệt, hai tu sĩ hỏa hệ trực tiếp phun ra một đạo máu tươi, rồi té ngã, bị truyền tống ra ngoài.

Trên mặt đất xuất hiện một đường rãnh lớn như một con mương kéo dài từ Kiêu Mão đến vị trí Văn Long trước đó, sâu cũng hơn 2 mét, tại nươi va chạm một chiếc hố phạm vi hơn 10 mét, mặt đất nứt ra từng đường rộng hơn nửa mét, đâu đó còn truyền đến mùi cháy khét trong không khí,
 
Việt Tinh Kỳ Truyện
Chap 57 Đại chiến trong Đêm (2)


Văn Long mặc dù mặt trắng bệt, miệng hộc ra búng máu, nhưng trên môi vẫn nở nụ cười,cự đao cốt bảo kiếm vẫn không phụ lòng hắn a, bao nhiêu lần tập dợt, cũng chưa lần nào hắn làm chủ hoàn toàn được sức mạnh kinh khủng này, may nhờ có đợt thi này, thực chiến đem lại giác ngộ cho hắn rất nhiều, nhất là qua trận thua vừa rồi, cũng nhờ lúc sống chết cận kề, đem lai thu hoạch to lớn, một cảm nhận về cách sử dụng linh lực chuẩn xác hơn, hợp lý hơn, tên ốm yếu kia đã dạy cho hắn không chỉ hơn một trận chiến.

Nhờ vậy, lần giao đấu này cho dù không chiếm thượng phong, hắn vẫn là chống đỡ được, còn làm cho 2 tên bên kia bị truyền tống ra ngoài, thành công ngoài mong đợi, lúc này đây hắn muốn ngay lập tức gặp lại tên ốm yếu Nam Bộ kia đánh một trận nữa, hắn muốn phục thù, hay trong đó mong manh một mong muốn sẽ tiến thêm nếu đấu với một nhân vật như vậy.Nhẹ đứng dậy, liếc mắt về Lê Kiêu Mão:-"Sao thế ku, 3 đánh một không chột cũng què mà???, hai đứa kia đói bụng đi ăn cơm khuya rồi hả, hahahaha, để xem hôm nay ngươi lấy đi đồ của người khác thế nào, để ta cho ngươi biết người ĐÔng Hải là như thế nào"Nói xong Văn Long trước mắt mọi người lại vác lên cự đao đã nhỏ lai như cũ xông lên phía Lê Kiêu Mão đang thất thễu đứng dậy, hai tay đang vận lên hai luồng xoáy nhỏ, mặt trắng nhợt vì hao linh lực phản phệ, các this sinh bên hai đội đang dừng lại cuộc chiến của bản thân quan sát nơi 2 người mạnh nhất 2 đội đánh nhau.Văn Long đang lao đến, bỗng nhiên một cảm giác khá quen bỗng xuất hiện gần nơi hắn đứng, mà chính xác là phía trên xác con dã tượng to lướn màu xám đằng kia, cái thân ảnh kia như đã in sâu vào tâm trí hắn rồi, cũng là kẻ hôm trước đánh hắn bầm dập, Doom của đội Nam bộ, hắn làm gì ở đây chứ ??, vừa mới đặt câu hỏi, Văn Long vừa tựu đặt ra câu hỏi cũng thấy mình ngu, còn mục đích gì nửa, không lẽ tới thăm hắn??, đương nhiên là vì 6 thẻ bài tự do lơ lững bên cạnh hắn đứng rồi.

Cũng như Văn Long, mọi người cũng đã nhận ra có một người không mời mà tới, lại còn thuận tay chộp luôn 6 tấm thẻ bài tự do đang bay lơ lững, da mặt cũng rất dày a, mấy chục người ở đây đấu tranh đến sống chết để tranh dành, hắn ở đâu không nói không rằng tới ẳm đi đồ tốt vậy chứ, Không cần nhắc, 6 tên pháp sư của hai đội đang đấu trên tầng không vài chục mét khoảng cách là gần Doom nhất, và cũng vì là hệ pháp sư, nên tấn công cũng thoải mái nhất xông về phía tên gầy yếu, trên tay vẫn cầm 6 thẻ bài, Văn Long đứng gần không nhịn được hét lên:-"3 người các người lùi lạ mau, hắn là Doom đó,mau mau lùi lại"3 người pháp sư đội Đông Hải giật mình, không ngờ là cái tên hôm trước đánh cho thạch nhân te tua,nào đâu dám lên trước, chậm lại động tác để cho 3 tên 2 hảo 1 kim pháp bên Duyên Hải xông lên.3 Pháp sư đội Duyên Hải càng là cười thầm, đồ ăn tới trước mặt còn sợ sao, nếu ddaotj được từ tay tên kia, đội hắn sẽ nhanh chóng rút đi, còn chuyện 1 tên kia có thể tiêu diệt 2 người bên hắn đưcọ gia cố kim giá a???, đừng chọc cười người khác quá chứ, mà tên kai nhìn còn chưa tới sĩ tầng đỉnh phong, lấy cái gì ra đánh nhau ??,Kim pháp sư hai tay vận linh lực, kim giáp trên người 2 hỏa pháp sư sáng rực, có hậu thuẩn vững chắc, hai pháp sư tự tin, hỏa cầu tung ra liên tục phóng ra, đánh ầm ầm lên xác con dã tượng, cả mặt đất bên cạnh, vè phần có lỡ đánh nát thẻ bài thì họ càng là yên tâm, sức của họ chưa làm được điều đó, Khói bụi mù mịt bốc lên, đất đá văng tung tóe, một bóng người lao vút lên từ khoảng khói bụi, nhẹ nhàng lướt qua các khoảng trống giữa các hỏa cầu, vút một tiếng, vượt qua 2 hỏa pháp sư xuất hiện trước mặt kim pháp sư phía sau, bốp một tiếng, pháp sư này được truyền tống ra ngoài, ngay lập tức mất đi kim giáp, 2 hỏa pháp sư mới biết được đối thủ của mình lợi hại như thế nào, hai người cùng nhìn nhau, mỗi người tay cùng đan quyết, miệng đồng thười phun ra 2 đoàn hỏa diễm bao trùm lấy thân ảnh kia, nhưng vượt qua sự tưởng tượng, tên gầy yếu phóng xuyên qua luồn hảo diễm kinh người, trên người còn có thêm một bộ giáp có chút hở hang màu vàng kim, hai tay, hai chân và đầu được bọc lại bởi giáp, trên lưng có một đường giáp bề ngang chỉ có 10 cm là những lân phiến xếp lên nhau kéo dài từ gáy cho tới đít (^_^)Hai tay bộp chặt miệng hai người lại, trực tiếp ngăn cản chiêu thức phun hỏa diễm, hai người hai tay cố gắng gỡ bàn tay như thé nguội đang nắm chặt mặt mình, sợ rằng nếu như vậy đầu mình sẽ vỡ nát mất, Bão cũng không làm ác quá, hai tay cầm đầu hai tên đập bốp vào nhau, như thường lệ sẽ là vỡ óc ra mà chết, nhưng đây là môi trường thi cử đặc biệt a, ngay khi vừa chạm đầu vào nhau, hai người này biến mất ,đương nhiên được truyền tống ra ngoài.Mấy người bên đội Duyên hải cũng là hoảng hốt không thôi, khâm phục hơn đến từ 3 pháp sư từ Đông Hải kịp thời lùi lại, 3 tên kia tụi hắn đánh quoài không dứt ra được, nay cái tên Doom này đơn giản dơ tay, múa chân mấy cái là xử lý nhanh gọn rồi, không thể nghi ngờ nếu tụi hắn lúc nãy vẫn xông lên thì kết quả tương tự cũng sẽ xảy ra à nha.

Lê Kiêu Mão thấy người bên mình bị loại thì tức giận không thôi:-"Ngươi là ai lại dám đến đây nhân lúc hỗn chiến cướp đoạt đồ của bọn ta chứ??"

Bão liếc nhìn, trả lời rất thành thật:-"Đệch, tại ta thấy nó ở đây có ai lấy đâu, tưởng mấy người đang tập luyện gì đó chứ ai biết gì đâu"Vừa nói vừa cầm 6 thẻ bài tự do nhét vào túi , dường như có ý rời đi.

Lê Kiêu Mão định tung chưởng về phía tên gày gò, nhưng một thanh âm ngăn cản hắn lại, đó là Trần Minh:-"Haha, người Lê Kiêu Mão cũng không biết ngượng a, hahaha, người ta nói, giao gó gặp bão là đúng mà, mới gần đay chẳng phải có người nói tranh đoạt là hợp lý sao?, tranh đấu đâu có quy định thời điểm sao ?, nói cũng không biết ngượng mồm a!"

-"Ngươi....."

Lê Kiêu Mão câm họng, không thể rặn ra thêm chứu nào, gương mặt tái nhợt giận sôi lên tím ngắt, không phải trời tối che lại chắc so sánh với trái cà cũng không khác biệt mấy, theo hắn đánh giá, với sự biểu hiện lúc nãy, thì cũng không mạnh hơn hắn bao nhiêu, đến sau cướp đoạt khi hắn và bọn Đông Hải tranh giành, thì sẽ vấp phải sự kháng cự từ hắn và cả Đông Hải, đương nhiên có thể dễ dàng áp chế.Nhưng theo lời nói của trần Minh thì có lẽ như Đông Hải không phối hợp rồi.Chưa kịp để hắn suy tính bước kế tiếp, đằng kia Văn Long đã xông lên, cự đao có cốt bảo kiếm lại phừng phừng bốc cháy, to như cánh cửa xông lên về phía Doom, dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng đây là dấu hiệu tốt, Lê Kiêu Mão kế tiếp xông lên theo sau Văn Long, lên tiếng-" Tiêu diệt tên kia trước, thẻ bài chúng ta chia đôi"Đáp lại hắn là sự im lặng đến từ thân ảnh cực kỳ đô con phía trước, tâm trí Van Long giờ đã ở trong trân chiến này, điều hắn chờ đợi tới thật nhanh, với tiến bộ lúc này, hắn muốn thử sức ngay với người đã đánh bại hắn hôm trước, nào đâu chú ý tới mấy cái thẻ bài vẫn vơ kia chứ, thực lực, tiến bộ mới là quan trọng, dẹp bỏ đi tính kiêu ngạo của mình, với tràn đầy tự tin hắn lao đến, một đao chẻ đôi màn đêm bổ xuống đỉnh đầu Doom.Lê Kiêu Mão cũng theo kịp, tay phải tạo thế kiếm quyết(giơ ngón trỏ và ngón giữa), linh lực tụ lên ngón tay sáng choang, quét ngang một đường phóng ra một lưỡi phong nhận to tới 2 mét bề dài sắc bén, tiếng không khí bị xé rách ra xoẹt xoẹt, lao vút chặn được lui cảu tên gầy gò mà được Văn Long gọi là Doom kia,Bão cũng nhanh chóng thủ thế, 2 tên cùng tới này thực lực rất mạnh, mà tên thạch nhân kia hôm nay dường như mạnh lên trông thấy, linh lực ổn định hợp lý vô cùng, cả thanh cự đao này khí thế cũng lớn hơn rất nhiều hôm nọ. trực tiếp chống đỡ thì Bão chỉ đỡ được một đòn mà thôi, tốt nhất là bỏ mạnh đỡ nhẹ rồi,thân hình nhanh chóng né ra phạm vi cự thạch đao cháy rực, lướt người ra sau hơn 5 mét, hai đao vây cá mập tế xuất, lôi điện gia cố lên, tiếng xoèn xoèn hàng loạt tia lôi điện tụ lại nơi lưỡi đao, hai tay đan chéo , chém ra 2 lưỡi lôi đao nghênh tiếp phong nhận đang tới."

Cheng" hai lưỡi khí lực va chạm vang lên một tiếng thanh túy rồi vỡ ra.Chưa kịp nghỉ hơi thì một lưỡi phong nhập lại tiếp tục quét tới, Bão tiếp tục chém ra lôi đao , sau đó dùng phản chấn phóng mình sang trái né một đao của Văn Long bổ xuống, một hố sâu xuất hiện nơi Bão vừa đứng, Bão cũng là líu lưỡi a, trúng người chắc tòi quá, chân phải đạp lên mạng sườn Văn Long khiến hắn lúi chúi tới trước vài bước, Bão nhanh chóng lấy đao vây cá nơi 2 cẳng tay quét tới phía tên mang huy hiệu thuyền gỗ của Duyên Hải kia,Trận chiến 3 người ngày càng gây cấn, thân ảnh như múa lượn, không một động tác thừa, cứ một đao, lại một phong nhận, đón tiếp là lôi đao cùng thân ảnh quỷ dị , nhiều người quan sát cũng theo không kịp tốc độ, một cảnh tượng rất đẹp giữa màn đêm đang trình chiếu trước mặt khán giả, trong đem tối mịt mù, 1 thanh cự đao cháy rực liên tục vẽ lên những đường cong chết người,mỗi lần vung lên là một linh ba động linh lực rung động, xem kẽ trong đó là ánh sáng nhỏ hơn nhưng lấp lánh tia điện từ 2 thanh đao cá mập, nhờ ánh sáng chập chườn từ 2 kiện binh khí này phát ra, người ta mới thấy lờ mờ được trong trận chiến còn có một luồng xoáy sắc bén, cũng rất mạnh mẽ đánh về một thân ảnh gầy gò.Trần Minh ngoài này đã không bị mấy người bên duyên Hải vây công nữa, tất cả đang tập trung vào cuộc chiến trên, mặc dù muốn tham chiến, nhưng hiện tại hắn tiêu hao linh lwucj quá nhanh, bởi vì hỏa diễm trên cự đao là chính hắn cách không duy trì, mặc dù đứng đây, nhưng linh lực hắn vẫn đang bị bào mòn rất nhanh, Văn Long cứ như này chắc hắn chịu không nổi vài trăm chiêu nữa quá.

Măc dù thấy một mình Long đấu với Doom, nhưng thật ra đó là hai người hợp sức rồi.

Đến giờ hắn mới biết tên gầy ốm kia mạnh mẽ như thế nào, cũng không phải ngoa khi hôm trước có thể đánh bại Văn Long thạch nhân Đông hải như thế a.Chân khẽ đạp, kim lwucj trogn người tỏa ra xung quanh, hiện tại đã có hỏa linh lwucj săn của Văn Long, dễ dàng vô cùng Bão kích hoạt lôi ảnh thân pháp tầng 1, tốc độ đột nhiên gia tăng, vọt một cái đến sau lưng Lê Kiêu Mão, một cước tung ra đá hắn bay tới ụp mặt vào mông to lớn của Văn Long, Văn Long tức giận quay lại lai một đao quét ngang về phía Doom, Bão rất nhanh nhờ lôi ảnh thân pháp, chân khẽ điểm trên mặt kiếm,lấy đà hướng tới, tung 1 đấm vào mặt thạch nhân đánh "bốp" một tiếng chua chát làm Văn Long tối sầm mặt mũi ôm mặt lùi lại,tiện thể đạp lên đầu Lê Kiêu Mão một cái nhẹ lùi lại.Bị khinh thường như thế, Lê Kiêu Mão nghiến răng , hai tay đan quyết, một thanh phong kiếm đươc tế xuất, thanh kiếm được cấu trúc nên từ hàng ngàn vòng xoáy cực nhỏ, chân tụ linh lực, tạo ra 2 vòng xoáy nơi lòng bàn chân, thúc đẩy tốc độ cực hạn của phong tư chất đuổi theo Doom
 
Việt Tinh Kỳ Truyện
Chap 58 Đại chiến trong đêm (3)


Lê Kiêu Mão xưa nay rất tự tin với tốc độ của mình, với phong tư chất, hắn chả ngán bất cứ thằng nào đồng tráng lứa hết, thậm chí tốc độ hắn còn vượt qua cả úy tầng sơ kỳ, tiệm cận với úy tầng trung kỳ, nhưng bây giờ đuổi theo tên gầy ốm trước mặt, hắn rõ ràng bị bỏ lại phía sau, chỉ vài bước nhảy, tên kai đã ra khỏi tầm đánh của hắn.

Chẳng lẽ tên đó người ốm nên không khí lực cản giảm xuống sao, mới nghĩ xong cũng thấy mình ngu, mình có mập hơn tên kia nhiêu đâu, cái này rõ ràng là khác biệt về chất, mà chất ở đây chính là cái cốt lõi làm nên tốc độ này, phương pháp tu luyện,chính bản thân có được phong thân pháp tuyệt kỹ của Duyên Hải, học cũng đã có chút thành tựu, không lẽ tên này còn có phuwogn pháp tu luyện tốt hơn nữa sao, đáng nhẽ ra phải không tồn tại a.Mải suy nghĩ đuổi theo Doom, bỗng nhiên thân hình kia đột ngột đứng lại làm hắn mất đà ăn ngay một cước đạp lui của tên đó, năm lần bảy lượt bị đánh lên đầu, càng là tức giận, phong kiếm trên tay liên tục múa ra kiếm kỹ , tiếng vun vút xe gió nhắm vào địch thủ, nhanh như cắt, Văn Long cũng bay vào trợ chiến, khiến Bão liên tục phải né tránh và đỡ đòn, thân hình liên tục lượn lách giữ muôn vàn kiếm ảnh và đao ảnh.Hai tay cũng liên tục chém ra Đao vây cá, tia điện nơi lưỡi đao nay đã sáng rực, khải hoàn giáp cũng đã sức mẻ khá nhiều, linh lực vận chuyển, khải hòan nhanh chóng tự chữa lành để tiếp tục cuộc chiến, vài trăm chiêu đươc 3 người tung ra, khoogn chỉ những người trong cuộc ,mà hơn trăm ngàn người ngoài kia cũng là hồi hộp không thôi, không ai ngờ 2 đội Đông Hải và Duyên Hải lại abwts tay cùng tấn công Doom như vậy, nhưng điều ngạc nhiên hơn chính là Doom vẫn đang đấu ngang ngửa với 2 người có lẽ là mạnh nhất hai đội này.

Mặc dù đôi khi lâm vào thế bí nguy hiểm nhưng cũng uyển chuyển hóa giả được, mà ngược lại, người người kia linh lực có vẻ đang cạn dần đi, tốc độ chiêu thức đã có phần chậm lại , bởi vì trước khi đánh với Doom , họ cũng đã có một cuộc chiến rất ác liệt trước đó rồi.

Choeng, một pha va chạm đẩy lùi Bão và hai tên kia ra cách xa nhau hơn 10 mét, khẽ lau khóe máu trên miệng, khí huyết càng là dâng trào, lâu rồi Bão mới có cảm giác đấu sướng mức này, trên mặt Văn Long cũng là một cảm xúc tuwogn tự, được đấu với người mạnh như vậy, hắn rất nhanh có thể tiến bộ, nhưng đối lập với đó là gương mặt của Lê Kiêu Mão, hắn đã có chút lo lắng về phán đoán của mình, mói đầu còn tưởng 2 người sẽ rất nhanh chóng áp chế được tên gầy ốm này, ai ngờ qua sức tưởng tượng, chiêu thức gần như tung ra hết, nhưng hắn vẫn không xi nhê gì, lại còn cười cợt sung sướng.

Lòng âm thầm tính toán."nhất định phải hạ gục tên này, nhưng bên kai còn tên to con Đông Hải, nếu cố sức quá sẽ rơi vào hạ phong sau đó,cho nên không thể là người chiếm chỗ tốt được, phải dụ hai tên này tung ra hết sưc mới là thỏa đáng"-"Hai ,ta nói, mấy người các ngươi đánh nhau như con nít vậy, thằng mập dí thằng ốm, thằng ốm thì sợ chết cứ chạy như chuột, không bằng người đứng lại solo với ta đi, thằng to con nhích ra một bên, đã không đánh lại thì để người khác, thật là xấu hổ Đôn Hải mà!"

Bão thầm nhíu mày, tên này có ý đồ gì đây, rõ ràng thực lực thua xa mình, nhưng vẫn cố khiêu chiến, nhất định có chỗ cổ quái, hoặc là có chiêu cuối, phải nhất định cẩn thận , trước đây tên này còn rõ ràng bày ra kế hoạch bẫy Đông Hải đánh chết dã tượng mới nhảy vào cướp, chính bản thân nhờ cuộc chiến với dã tượng gây ra dộng tĩnh quá lớn, hắn từ xa mới có thể cảm nhận đươc mà chạy tới đây, bắt gặp 6 tấm thẻ bài tự do, đương nhiên không ngần ngại mà lấy luôn,Bão đang suy nghĩ về điều ẩn chứa sau câu nói , thì Văn Long đã lên tiếng cắt ngang,-" Lê Kiêu Mão cứt thúi ngươi nói cái gì, từ đầu ta đã không cần ngươi trợ giúp, ta còn chưa tính sổ riêng với ngươi về việc linh cẩu ăn chực, ở đó mà sủa lung tung, cút cái mõm chó ngươi ra, cuộc chiến này là của ta"Ai cũng thấy rõ ràng, Lê Kiêu Mão tức giận đến mặt đanh lại, đến mức giọng run lẩy bẩy:-"Ngươi, ngươi...."

Vừa chỉ tay về Văn Long cà lăm.

Cuối cùng lui lại một chút, lên giọng bi phẩn-"Coi như ngươi giỏi , ngươi giỏi"Trong bóng đêm, Lê Kiêu Mão lùi lại mặt đanh lại, không ai thấy rõ một nụ cười lạnh nhẹ thoáng qua trên môi hắn rồi biến mất.Haha, cuoosi cùng cũng loài mặt chuột, thì đâu phải anh hùng gì, có ai đời hùng hùng hổ hổ lên đánh nhau, có người khác giành phát nhường ngay, kích động tên thạch nhân rồi đứng ngoài ngư ông đắc lợi, thauwf nước đục thả câu sao, đã thế lại diễn sâu vcl, bày đặt uất ức lùi lại các kiểu, nếu tên này tới trái đất chắc sẽ ẳm giải oscar danh giá cho diễn viên xuất sắc nhất mất. dễ dàng qua mặt mọi người,Nhưng điều này đâu có qua mặt đươc Bão, nhưng hắn không rạch mặt tên này, bởi vì hắn cũng muốn điiều này xảy ra , một đánh hai nãy giờ cực khổ qua chừng, giờ giảm bớt một nửa áp lực, rất nhanh thôi thì hắn sẽ dạy tên Kiêu Mão một bài học nhớ đồi vì dám gài bẫy hắn, mặc dù là hắn tự nguyện,-"Ok, thằng mập, dùng hết sức đi, nãy giờ gãi ngứa chưa có đã gì hết"Văn Long mặt tím ngắt, bị đánh cho tròa máu mồm còn ẳng được câu nghe anh dũng không, muốn toàn lực thì toàn lực, nãy giờ ngươi cũng te tua rồi, còn ở đó mà khoát lác đượcLinh lwucj vận lên, toàn b ộ sức mạnh lai jđược giải phóng, Cự thạch đao cháy rực phóng to lên như một tấm phản lớn, lửa cháy phừng phừng bên ngoài ánh thạch linh lực lấp lánh trên bề mặt đao,bên trong bảo kiếm cũng khẽ "oong " lên một tiếng nhẹ, Trần Minh đứng xa cũng cảm nhận được linh lực mình đang bị rút đi mạnh mẽ, cũng cảm nhận được Văn Long đã tung ra hết sức mình, hắn cũng khoogn ngần ngại gia cố toàn bộ linh lực lên thân cực đao, ngọn lửa cháy rực lên cao tới 2 mét,mặt tái nhợt hẳn xuống,Bão cũng khẽ giật mình, cái sức lực này rõ ràng hơn hôm trước đâu chỉ gấp đôi, có khi còn gấp 3, gấp 4.

Đến nước này chỉ còn 1 ngày là ra khỏi bí cảnh, cũng nhẹ tính nếu lấy được 6 thẻ bài này, cơ hội đứng thứ nhất cũng rất cao, có thể hoàn thành ước hẹn với lão đầu bạc rồi. không chân chừ nữa, Bão cũng phải xem thực lực của hắn đến đâu rồi.Trước trăm ngàn khán giả, một cảnh tưởng ngầu lòi như siu nhân biến hình bắt đầu diễn ra, chỉ thiếu điều có nhạc và đít nổ tung là sẽ thành siêu nhân gao chính hiệu.Bão khẽ hô,"Hây a", Bão lại bắt chước Songoku cho nó ngầu, lần này chắc chắn khoogn thể thả boom như hai năm trước được.Khải hoàn giáp đang từ màu vàng bắt đầu biến đổi, từng lân phiến màu vàng kim óng ánh bắt đầu đục dần, đục dần, chuyển sau tông màu tối, rồi màu xám, rồi màu nâu, cuối cùng trở thành màu đen, từ bề mặt nổi lên từng mảng kim loại đen như mặt ruộng nứt nẻ trời hạn , bên trong các khe hở là một dịch đen kỳ lạ rất uyển chuyển lượn quanh, tia lôi điện trên hai thanh đao cá mập đã tiêu biến cùng với hai thanh đao này, thay vào đó là hai cánh tay đen to .

Một ngọn hỏa diễm màu máu bắt đầu len lỏi qua các khe hở, nung nóng lên dòng dịch đen kia, Đến bây giờ mọi người mới nhận ra đó là một dòng chảy kim loại, dòng kim loại bắt đầu đỏ rực lên, không khí bắt đầu bị đốt nóng đến vặn vẹo, cây cỏ phía dưới hai chân nham thạch trực tiếp bốc cháy cho dù đang xanh tươi, mặt đất cũng bị nung đen một vùng nhỏ.

Doom như một tên ác quỷ từ đại ngục đội mồ sống dậy vậy, nào đâu cái dáng gầy gò , khòm lưng kia, như một atula rực cháy giữu bóng đêm, đỏ rực màu máu khác hẳn với màu lửavàng của cự đao trên tay Văn Long.

Tất cả mọi người hít một hơi khí lạnh, mọi người như câm lặng, hàng trăm ngàn khán giả cùng nhau đứng lên, ánh mắt như dán chặt vào màn hình trước mắt, "đây là cái sức mạnh gì, là cái thể loại biến hình gì, hay là một chiêu thức gì, ...cho dù là sử sách cũng chưa từng ghi lại,"Trong đó một số vị trưởng đoàn trong 3 đội còn lại cũng bấu chặt tay vào ghế, từ bao giờ xuất hiện một con người quá kỳ lạ đến vậy, kim và lôi thuộc tính đã là quá thể , nay lại có hẳn tiếp hỏa diễm, chứng tỏ là hỏa tư chất, sao có thể tồn tại trong một cơ thể gầy yếu như vậy chứ, đó là còn chưa nói đến xugn khắc hệ mà nói, không gì có thể dugn hào được, đó như một quy luật bất biến của tự nhiên giống vậy , mà đã là tạo háo tự nhiên thì con người chỉ có nước tuan theo không thể phản kháng, nhưng một điều trái ngược đang diễn ra trước mắt, thuộc tính xung kahwcs vẫn có thể trong cơ thể 1 con người, đó như một cái tát vào lòng tin với tất cả mọi người vậy...Bão nhẹ nhìn xuống hai bàn tay, khẽ bóp chặt, đã bao lâu rồi hắn chưa dùng lại IRONSUIT , cũng là chiêu thức đầu tiên hắn có,nhẹ cảm nhận sức mạnh chạy trong IRONSUIT, linh lực quán thông đến từng bộ phận, bộ giáp giống khải hoàn này mặc dù mất đi ưu thế tốc độ, nhưng bù lại sức lực là mạnh chất Bão có thể thi triển ra, thầm gật đầu tự tán thưởng sự hoàn thiện của IRONSUIT , -"Lên đi chứ, sợ rồi à"Bão đưa ra ngón trỏ bọc giáp đen thui đang bốc một ít hỏa diễm ngoắc ngoắc về phía Văn Long ra hiệu với giọng trêu chọc.Văn Long đang vận lực vừa xong, thấy một màn kinh dị trước mắt, hắn càng là hoảng hốt không thôi, cứ mỗi lần hắn mạnh lên, thì hắn càng thấy tên trước mặt như vượt lên trước từ lâu rồi, một cảm giác khó chịu truyền tới, nhất định hắn không thể cứ chịu thua một người mãi như thế được.

Linh lực cực đại, đôi chân đạp xuống nền đất "ầm" một tiếng, mặt đất chỗ đó như nứt ra lún xuống một chút,Văn Long phóng lên cao hơn 20 mét bay về phía Doom, tay tay bổ xuống cự đao to như tấm phản, linh lực ba động kinh khủng đẩy dạt các mảnh vụn gỗ, cây cối, đất bụi quan hthaan Doom bay xa, người chưa tới nhưng khí thế đã tới rồi , một thanh đao to lớn vô cùng bổ xuống đầu Doom.Cũng như lần trước, Bão không né tránh, hắn muốn kiểm tra sức mạnh của bản thân, linh lwucj vận chuyển siêu tốc, hăc kim cũng theo đó tăng lên tốc độ kinh hoàng, từng tiếng rít rít do kim loại lỏng nóng chảy ma sát với không khí phát ra, khoogn gian xung quanh bị đốt lên nóng rực, người đứng xa 30 mét khong tự nhủ đươc lùi lại.

Hai tay đươc gia cố thêm kim linh lực đan chéo huyễn hóa tạo ra một tấm nham thạch khiên dày tới 20 cm nghênh tiếp một đao kia sắp đến rồi, một chân rút về sau thủ thế sẳn sàng va chạm.Nói thì lâu, nhưng diễn ra lại rất nhanh, Văn Long đã tới phía trên"Vút" cự đao đươc bổ xuống , kiếm quan dài ra hơn nửa mét chiều dài cũng theo đó bổ xuống,-"Uỳnh" một tiếng , như tiếng boom nổ giữu màn đêm yên tỉnh, cách xa đó hàng cây số, linh thú cũng hoảng hốt rời xa phía phát ra xung lực kinh khủng đó.Kình lực nổ ra từ một cuộc va chạm trực tiếp kinh khủng quét ra bán kính 100 mét không còn một bóng cây nào, đất đá bị hất văng lên cao, sau đó mới rơi bộp bộp xuống đất.khói bụi bốc lên cũng nhanh chogns bị thổi bay ra ngoài.Người ngoài có thể rõ ràng thấy, Doom nửa cơ thể là chìm xuống mặt đất, tấm khiên nham thạch cũng bị bổ ra một vết nứt sâu hoắn , thiếu chút nữa bị chẻ đôi,mặt đất xugn quanh phạm vi gần trực tiếp nứt ra các đường nứt rông tới nửa mét.Không gian như tĩnh lặng, một âm thanh rất thanh túy nhỏ nhẹ vang lên, rất rõ ràng."

Rắc "Thanh cự đao xuất hiện một vết nứt ngay điểm va chạm với tấm khiên, vết nứt tiếp tục lan ra trên toàn thân kiếm, sau đó phần trên như mất điểm tựa rắc rắc vài cái, rơi hắn ra ngoài, cự đao bị gãy làm hai.

0g KĻ
 
Việt Tinh Kỳ Truyện
Chap 59 Gặp lại


Chap 59 Gặp lạiVăn Long hộc ra một búng máu, loạng choạng lui lại, kình lwucj làm linh lực phản phệ như thiết chùy gõ vào lồng ngực, mặc dù xương cốt không vỡ vụn, nhưng ngủ tạng chấn tương cực độ, có chút vết rách,mặt tái nhợt lảo đảo khuỵ xuống, cahcs đó vài chục mét, Trần Minh cũng ở trong hoàn cảnh tương tự, tay ôm ngực, máu từ khóe miệng tuông ra, nhưng vẫn cầm cự đươc không gục ngã.

Nhưng kinh mạch lại nứt ra vài đạo, nếu không tĩnh dưỡng thời gian dài chắc sẽ không bình phục tốt được, bảo kiếm đã gãy, bảo khí như một phần của tu sĩ, người tu sĩ luôn luôn đặt một phần linh lực cũng như một góc linh hồn để luôn luôn giữ liên lạc và quyền khống chế tuyệt đối với pháp bảo của mình, pháp bảo bị phá vỡ chẳng khác nào tay chân bị chặt đi một đoạn giống nhau.Về phía Bão ,tấm khiên nham thạch lục giác trên haii tay đan chéo nứt ra rồi rơi xuống,xương tay răng rắc xuất hiện vài đạo vết nứt, miệng hộc ra một búng máu, hắc kim mau chóng chạy tới các vết nứt trên xương cốt tốc độ khôi phục, hai giáp IRONSUIT trên tay cũng dần mọc ra các điểm gồ ghề như ban đầu.

Còn chưa kịp nghĩ hơi,chân còn chưa rút lên khỏi nửa mét mặt đất,đã thấy một đạo linh lực phong hệ phóng tới, không cần nhìn cũng biết là ai ra tay, chắc chắn là cái tên cơ hội kia rồi.Mặc kệ thương thế, tay phải khẽ thu lại, một luồng khí xoáy phạm vi 30 mét bắt đầu nhanh chóng cuốn lên , đất đá , lá cây ,mảnh gỗ đều bị cuốn vào xoay tít, vòng xoáy xoay quanh cánh tay phải màu đen kia, dần dần tăng tốc, tốc độ quá cao sinh ra từng tiếng rít rít, ken két như tiếng rít gào của quỷ dữ, luồng xoáy to lớn thu hẹp lại, bị nén ở phạm vi rất nhỏ quanh tay phải,cánh tay chịu không nổi lực cũng run bần bần cả lên, Phừng một tiếng , hỏa diễm màu máu tuôn ra đươc cuốn và cực lốc quyền, một cơn lốc xoáy lửa thắp sáng rực bầu trời đêm.

Linh lwucj tu lại với mật độ dày khủng khiếp, đất đá nửa mét đất đang chôn nửa thân người Bão cũng nứt toát ra rồi vỡ vụn, giải phóng toàn bộ tư thế cho hắn.-"Cực lốc quyền".Bão hét vang như xả cơn tức trong lòng, cái tên này hắn khó chịu lâu rồi.Lê Kiêu Mão đã đợi đúng thười cơ thauanj lợi nhất để ra đoàn, nhân lúc hai tên vừa giao phong xong, là lúc mất cảnh giác và xuống sức lực nhất.

Đây cũng nằm trogn kế hoạch ngư ông đắc lợi trước .

Không ngờ tên Văn Long kia mạnh mẽ đến vậy, đánh cho tên gày ốm đến hộc máu, thời cơ là đây chứ đâu.

Nào có chần chừ, linh lực đã tụ sẵn, hai tay đã quyết, là tuyệt học của hắn"Phong vũ".Thanh phong kiếm trên tay đươc tung lên không trung hóa thành Hàng trăm lưỡi phong kiếm giống hệt.

Cũng bắt đầu xoáy lên, tạo tạo một luồng động lực không khí cực mạnh, đâu là chiêu mua kiếm do hắn được truyền thừa từ gia tộc, là điểm mà hắn tự hào nhất.

Mỗi đầu kiếm phong đều sáng lên ngay chóp mũi, linh lwucj đã tích tụ, một chiêu dồn toàn lực của mình.

Lê Kiêu Mão không tin một người què quặt như tên kia lại có thể chống đỡ nổi, cuồng phong do hàng trăm thanh kiếm như mũi khoan rít gào nơi giao chiến, chỉ loại trừ một nơi, đó là cơn lốc xoáy nhỏ nơi tay Doom, nó xoáy với chiều ngược lại và cháy lên nhờ một luồng hỏa diễm kỳ lạ._"Phong vũ"Miêng hô to,Hai tay đẩy tới trước, hàng trăm lưỡi phong kiếm không chuôi đang xoay tròn theo mệnh lệnh, theo quỹ đạo hình cung quạt dồn vào một điểm, mục tiêu chính là tên ốm yếu miệng còn rỉ máu ở dưới kia.Vút vút vút vút, tiếng hàng trăm thanh kiếm xoáy tròn lao đi trong đêm tối, khuấy động nên một trận cuồng phong dữ dội.

Rất nhanh thì đã tới mục tiêu.

Bão cũng miễn cưỡng tung ra cực lốc quyền, khoogn đủ thười gian tụ lực thêm nữa rồi."

Booong" hai luồng cuồng phong va chạm nhau vang lên một tiếng chua chát.Hai luồng xoáy ngược chiều nhau va chạm, không khí bị xé rách uốn éo, một luồn xoáy nhỏ với ánh lửa đỏ như màu máu đấu với một luồn xoáy siêu lướn đưco jtao jra từ hàng trăm mũi kiếm phong nhỏ.

Như một kỳ tích, luồng xoáy nhỏ như có một sức mạnh thần kỳ, xuyên qua từng tầng kiếm phong, mỗi nươi đi qua đều đánh vỡ vụn từng lưỡi kiếm,đi tới đâu luồng xoáy nhỏ đều xoáy ngược làm triệt tiêu đi luồng xoáy lớn đó.

Như một vòi rồng bắt đầu từ cánh tay Doom bắn thẳng xuyên qua màn đêm như pháo hóa đỏ rwucj hỏa diễm, đánh ầm vào lồng ngực Lê Kiêu Mão.

Lê Kiêu Mão quá bất ngờ, không thể né tránh, không ngờ toàn lực của mình không thể đánh bại một tên mới vừa đuối sức xong sao.

Không thể tin được, thật không thể tin được.Chỉ còn cảm thấy luồng xoáy nhỏ nhưng cực kỳ mạnh mẽ kia đánh vào ngực, một sự bỏng rát truyền đến, như từng lưỡi hỏa kiếm cắt vào da thịt, máu tươi phọt ra, xương ngực vỡ răng rắc, một đoàn ánh sáng trắng truyền đến giải thoát hắn, truyền tống châu đã vỡ.Một sự ngỡ ngàng đến từ khán đài, không phải từ ĐÔng hải, cũng không phải từ Duyên Hải, càng khoogn phải Tây Nguyên, mà là tưới từ các học viên của Đại Học Viện, chiêu thwucs nyaf, biến hóa này, không còn nghi ngờ gì nửa, tên này đâu phải là Doom điếc gì đâu, mà là tên "tư chất mét sáu" a, là tên tư chất kép duy nhất của khóa hai năm trước Đại Học Viện, nghe nói bị đuổi giết sau đó quay lai trả thù, giêt một lượt 20 tên Lam Hoàng hội, rồi biến mất tiêu, không ai biết tung tích, Nay lai xuất hiện ở đây, còn đại diện cho trường đi thi "Tứ Lục Thiên Kiêu" , mà rõ ràng còn làm rất tốt, cực kỳ tốt, 1 thân chấp 2 thằng ĐÔng hải và Duyên Hải liên thủ vẫn chiến thắng.Dáng vẻ oai phong lẫm liệt, nào đâu có pahir như kẻ bị giết hụt, gần chết , trọng thương gì đâu.Các thầy co trong ban giám hiệu ngạc nhiên không thôi, có lẽ chỉ ngoại trừ thầy hiệu phó,dường như có vẻ biết từ trước rồi, trong đó thầy Phong có lẽ là kích động nhất, không những học trò cưng của ông có lôi lực, còn có cả kim loại, rồi còn có cả hỏa lực, tam tư chất trong truyền thuyết đây sao, nhất định, nhất định phải bảo vệ nó khỏi bàn tay nhà họ Lãnh, nói đến phải nói là may mắn, Bão bị nhà họ Lãnh săn đuổi 2 năm nay vẫn may mắn sống được, đến nay mới phát hiện đươc jmoojt người có lôi thuộc tính, nếu không chắc chuyện này hắn cơ bản không bao giờ biết được,Bỗng một người quá khích đứng dậy hét to-"Hay lắm Doom ơi"Sau đó hình như thấy mình sai sai, đành sửa lại-"Hay lắm Bão ơi"Nhưng hắn vẫn thấy sai sai,, mọi người còn đang trong bất ngờ,-"Hay lắm mét sáu ơi"Đến câu này, mới có vài người nhwos lại chuyện cũ bật cười, rồi đồng loạt hô vang:-"mét sáu, mét sáu, mét sáu......"

3 khán đài còn lại không biết cái từ mét sáu là về ý gì, nhưng cũng suy ra đươc chắc chắn có liên quan tới cái tên như ác ma địa ngục trên màn ảnh kia, không ngờ tên đó còn giấu thân phận đối với chính trường của mình a.

Mà cũng đúng thôi, một tên 3 tư chất rõ ràng phải đươc jgiaaus kín bưng , nhưng Đại Học Viện lại để tên kai xuất hiện như này.

Chẳng lẽ bên trong còn rất nhiều tên như vậy sao,hay địa phương này có cách tạo nên tư chất thêm cho con người, tất cả mọi người không ai biết được, các thế lực thầm đánh giá lại thực lực của Nam Bộ, thận trọng hơn nhiều.Bão thở phù một hơi, may quá "cực lốc quyền" lốc xoáy lai xoáy ngược lại với luồng xoáy lớn của tên Kiêu Mão kia, triệt tiêu hết cái mũi phong kiếm, và tên kia lại tập trung tấn công vào một điểm, Bão mới có cơ hội mà đối đầu trực tiếp, lại không có đạn lạc ra gây tổn thương, nếu mà tên kia chơi kiểu tứ phương toàn kiếm thì Bão có mà khóc rộng, vì Bão chả có chiêu gì diện rộng để mà đối kháng cả, chỉ có thể chịu đấm ăn xôi thôi.Leo lên khỏi hố đất hai lần bị tấn công đã sâu hơn 3 mét rồi, vừa bước lên, chwua kịp nhìn xung quanh, một thân ảnh mềm mại đã lao vút vào lòng hắn cho dù mặc cho IRONSUIT vẫn đang rực lửa, Bão hết hồn mau chóng thu hồi ngay IRONSUIT , cho dù vậy vẫn có ít mùi khen khét từ mái tóc kia truyền tới làm Bão xót xa không thôi, đơn giản, cái khí tức này, cái mùi hương này, mọt người con gái dmas không kiêng dè nhảy vào lòng hắn chỉ có nàng mà thôi, Bão nhẹ ôm Băng vào lòng dỗ dành đi những tiếng thút thít, tay khẽ vuốt lên những đốt tóc cháy , cảm nhận hơi ấm tình tảm từ nàng truyền tới, cơ thể mát lạnh đó như tảng băng xoa dịu đi cơn nóng như lửa đốt khi chiến đấu của Bão , bỏ qua mọi ánh mắt bên ngoài, Bão chỉ muốn thời gian dừng lại thôi, người con gái hắn yếu thương, hằng lo lắng, từng vì hắn mà tiều tụy, từng vì hắn mà đau khổ, hắn muốn bảo vệ nàng đến tận cùng, cho dù có sức mạnh nào ngăn cản, hắn thà chết chứ không để nàng chịu thêm đắng cay nào nữa.Nhẹ vuốt soogns lưng để dịu đi tiếng khóc của băng, một cảm giác ôn nhu truyền tới , cho dù là trong hoàn cảnh này Bão cũng có chút tư tưởng không tốt a, mau chóng ổn định lại tinh thần nhìn xung quanh, hắn thấy đội cảu hắn tới rồi, mặt tên Bỉnh Tinh còn cười cười chọc quê hắn nửa chứ, đáng ghét, kiểu gì hắn cũng phải đá đít tên này, liếc nhìn thêm vài gương mặt thân quen, Diễm đang thụt thò đứng phía xa nhìn hắn, biết không thể dấu diếm nữa, hắn nhẹ gỡ ra mặt nạ mà lão đầu bạc giao cho.Gương mặt quen thuộc hiện ra, một thanh niên với làn da ngăm đen, đôi mắt sâu tahwmr dầy từng trải và điềm tĩnh, hàm răng trắng sáng nở nụ cười như chào Diễm -"Hé lô bé đẹp, lâu rồi không gặp"Không biết vì sao Diễm lại cảm thấy trong lòng có chút thất thoát, mặc dù Bão còn sống trở về như này, nàng vui mừng lắm, vui vì bạn trở về, vui vì Băng sẽ không còn buồn bã nữa, nhưng không biết có gì đó làm nàng có chút buồn phiền, giọng nói có chút ngập ngừng:-"À...ờ, hé lô", vừa vẫy tay vừa nói nhưng đôi chân như dính chặt vào mặt đất, không thể tiến lên tay bắt mặt mừng như những người bạn thân.Về phía Băng, nàng đang ngập tràn hanh phúc, lúc trước nàng rõ ràng cảm nhận đươc một chút hỏa khí tức không biết từ đâu tới, nhưng rất gần, nhưng hết lần này đến lần kahcs , nó không một lần xuất hiện lại, rồi trong đêm di chuyển tìm thẻ bài với đội, từ phía xa truyền lại linh lực ba động , sát khí ngút cao, rõ ràng là có chiến đấu lớn , đến bây giờ chri còn một ngày, mọi trận chiến đều là ác liệt, cũng chính là cơ duyên cảu mỗi đội, không chần chừu nàng và Bỉnh Tinh quyết định dẫn đội đi tới xem xét, không biết vì sao càng tới gần nàng càng cảm thấy thấp thỏm lo âu, lại có một cảm giác hồi hộp, lôi kéo nàng phải tới giống vậy.Khi đến gần, cái cảm giác quen thuộc kia, cái lốc xoáy nhỏ mà chắc chắn kia, cái lốc xoáy cuốn theo luồng hỏa diễm màu máu đó, không thể nhầm lẫn được nữa, chính là cậu chủ, tốc độ của nàng lúc đó có thể nói còn vượt qua phong thân pháp của Bỉnh Tinh, đôi mắt không biết đã ướt đẫm từ lúc nào, nướt mắt tràn đầy làm mờ cả cảnh vật phái trước, nhưng đôi chân vẫn không dừng lại, nàng biết cái gì đang lôi kéo nàng tới đây, hối thúc nàng tiến tới nơi nầy, hạnh phúc dâng tràn.Cậu chủ luôn luôn theo sau bảo vệ mình, luôn luôn dõi theo mình, chưa từng quên mình mình, nàng chỉ thật giận bản thân không biết điều này sớm hơn, vừa tới nơi, nàng lao ngay vào thân ảnh mang IRONSUIT kia, cái biểu tượng không ai thay thế được, chỉ có một ngừi duy nhất có được, nàng muốn nằm trong vòng tay người mà nàng yêu thương , đã hơn 1 năm rồi, trong bao nhiêu thất vọng, trong bao nhiêu tuyệt vọng, sau bao lần vấp nagx rồi đứng dậy, cuối cùng ngày này đã tới, tình cảm của một người con gái như bùng nổ, tuôn trào như dòng suối cạn lâu ngày, không một câu nói để thốt ra, mọi câu nói chỉ là vô nghĩa lúc này.

Nàng đươc gặp lại cậu chủ rồi !!!!'font-ĻE
 
Back
Top