Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 90: Chương 90



"Mở miệng liền lộ nguyên hình là một kẻ bịp bợm giang hồ! Còn mất hồn phách? Thời buổi nào rồi mà còn nói mấy chuyện hoang đường đó. Tôi nói cho cô biết, nếu cô định đến nhà họ Tạ chúng tôi để lừa tiền, thì cô đã đến nhầm chỗ rồi!"

“Cô còn không nhanh biến ra khỏi đây , tôi liền gọi cảnh sát bắt cô vì tội lừa đảo , cố tình xâm nhập gây rối bất hợp pháp !”

Tạ Hồng Nhã nhìn Kỷ Dao Quang cao ngạo nói.

Kỷ Dao Quang thản nhiên không để tâm, trực tiếp phân phó Tạ Võ đi chuẩn bị: "Một chiếc dù đen, một bộ quần áo của lão gia nhà các người, và một đôi giày mà ông ấy từng mang..."

“Uy, tôi cùng cô nói chuyện đâu!”

Tạ Hồng Nhã tức giận vì không thấy Kỷ Dao Quang phản ứng mình , xông lên trước nắm lấy cánh tay Kỷ Dao Quang , muốn đem cô kéo ra bên ngoài .

Nhưng lại bị Kỷ Dao Quang chế trụ lại , cô nhếch môi cười lạnh lùng nói: " Gấp như vậy ? Sợ chủ nhân nhà họ Tạ tỉnh lại, biết là ông ấy rơi vào giấc ngủ sâu là do một tay các người bố trí , số gia sản kia liền không cánh mà bay , không đến lượt các người chia sao ? À không , không chỉ không đến lượt . Đến lúc đó còn phải chịu hình phạt gì cũng khó mà nói đâu . Đúng không ?"

“Cô nói hươu nói vượn cái gì thế ? Tôi nghe không hiểu cô đang nói cái gì !”

Nghe được Kỷ Dao Quang nói, Tạ Hồng Nhã quát lớn , giống như muốn che giấu trong lòng chột dạ cùng hoảng loạn .

Những người khác vốn đang thờ ơ xem diễn , nghe được lời này của Kỷ Dao Quang lại là sôi nổi nhíu mày.

"Vị tiểu thư này, tôi không biết Tạ Võ và cô có quan hệ gì, nhưng đây là phòng bệnh của ba chúng tôi, chúng tôi có quyền yêu cầu cô rời khỏi đây."

Nhưng khi Tạ Võ nghe thấy lời Kỷ Dao Quang vừa nói, đôi mắt anh ta lại trầm xuống. Anh ta theo lão gia nhiều năm như vậy , tình huống và tính cách của những người trong gia đình , tuy anh ta không dám nhận là hiểu biết hoàn toàn , nhưng cũng không phải cái gì cũng không biết . Điều mà anh ta có thể chắc chắn khẳng định chính là những người con này của lão gia , trước nay luôn đặt lợi ích lên hàng đầu , trong mắt chỉ có tiền là quan trọng nhất .

Nhưng vì tiền mà muốn tính mạng của lão gia ? Đó là đã vượt quá giới hạn chịu đựng của anh ta .

Tạ Võ lập tức hướng ra ngoài hô lên một tiếng, ngay sau đó mười mấy bảo tiêu tiến vào, trực tiếp khống chế nhóm người Tạ gia không cho bọn họ gây chuyện cản trở .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 91: Chương 91



“Tạ Võ, ngươi đây là có ý tứ gì? Ngươi muốn làm gì! Tạo phản sao?”

Tạ Hồng Thành phẫn nộ gào lên .

Nga

Những người khác đều là oán hận mà nhìn chằm chằm Tạ Võ.

Nhưng Tạ Võ chỉ bình tĩnh nói với Kỷ Dao Quang: "Đại sư, đồ vật sẽ được nhanh chóng đưa lại đây , cô chờ một lát."

Kỷ Dao Quang liếc qua Tạ Võ, rồi nhìn về phía giường bệnh của Tạ An Quốc, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên nhóm con cái đang bị chế phục của Tạ An Quốc . Trong lòng cô không khỏi cảm thấy thú vị.

Một cận vệ? Phạm vi năng lực này, có vẻ hơi quá lớn một chút. Nói đúng hơn là có chút ' lộng quyền ' đi . Cũng không biết là hành vi này là ý chí tự thân hay do được lão gia của anh ta ' dung túng ' mà ra .

“Ân.”

Kỷ Dao Quang bình tĩnh nói, ngồi bên giường bệnh của Tạ An Quốc, lặng lẽ nhìn ông ta.

Rất nhanh, đồ vật đã được đưa đến . Kỷ Dao Quang từ trong bao lấy ra lá bùa, dán lên chiếc dù đen.

Sau đó, cô nói với Tạ Võ: "Anh mặc quần áo và mang giày của ông ấy , rồi cầm chiếc dù đen này, ra ngoài gọi tên ông ấy ."

Tạ Võ không nhiều lời , chỉ gật đầu làm theo.

Anh ta làm theo lời Kỷ Dao Quang, bắt đầu ra ngoài gọi tên lão gia.

Những người khác của Tạ gia nhìn thấy một màn này t, lập tức cười nhạo: "A ? Chẳng lẽ các người nghĩ làm như vậy là có thể gọi ba chúng tôi trở lại sao?"

“Đúng là trò hề. Nếu các người diễn đủ rồi mà baa chúng tôi vẫn không tỉnh lại , các người nhất định phải ch.ế.t . Đã nghĩ kỹ chưa thế ?”

Măch cho nhóm người uy h**p, Kỷ Dao Quang chỉ coi như một tiếng muỗi kêu , có chút phiền chán nhưng cũng chả ảnh hưởng gì , cô vẫn bình thản uống nước ấm.

Một lát sau, Tạ Võ từ bên ngoài quay lại, cơ thể anh ta hơi cứng đờ , mất tự nhiên .

Anh ta vừa bước vào phòng bệnh, mọi người đều cảm nhận được nhiệt độ trong phòng giảm xuống rõ rệt , khiến mọi người không khỏi rùng mình.

Nhìn Tạ An Quốc trên người Tạ Võ , Kỷ Dao Quang hài lòng gật đầu.

"Em trai , em gái , nhìn xem ! Kia là gì vậy ?"

Tạ Hồng Hiền đột ngột lên tiếng, giọng đầy kinh hãi khi thoáng nhìn dưới chân Tạ Võ.

Nơi đó, cư nhiên có hai cái bóng chồng lên nhau !

Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Kỷ Dao Quang, không thể tin được rằng cô thật sự có bản lĩnh lớn như vậy, thật là có thể triệu hồi hồn phách của Tạ An Quốc trở về.

Tạ Hồng Thành và Tạ Hồng Nhã nhìn nhau một cái, sau đó đạt thành nhận thức chung , đồng loạt phản kháng phá vỡ sự khống chế của bảo tiêu trong lúc mọi người đang thất thần vì quá kinh ngạc . Hai người lao về phía Tạ Võ, mục đích là giật chiếc dù đen từ trên tay Tạ Võ xuống .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 92: Chương 92



Nhưng ngay khi họ tiến gần Tạ Võ, bên cạnh Kỷ Dao Quang xuất hiện một cái chân duỗi ra , bọn họ trong một chớp mắt vội vàng lao đến không để ý, dưới chân bị ngáng khiến cả hai ngã nhào một cái như cẩu ăn phân .

Kỷ Dao Quang nắm bả vai Tạ Võ, thực tế là đang nắm lấy Tạ An Quốc trên người anh ta , rồi mạnh mẽ vung về phía giường bệnh.

Ngay sau đó, Tạ An Quốc trên giường bệnh mở bừng mắt.

“Lão gia!”

Tạ Võ thấy Tạ An Quốc tỉnh dậy vui mừng vội vàng tiến lên, nắm c.h.ặ.t t.a.y ông .

Tạ An Quốc nhẹ vỗ tay anh trấn an, sau đó chuyển hướng ánh mắt nhìn về phía cô gái trẻ xa lạ ở bên cạnh giường bệnh . Ông lên tiếng dò hỏi :

“Cô là đệ tử của Quý Vân Chân đúng không?”

“Vâng.”

Kỷ Dao Quang gật đầu, lại lên tiếng nhắc nhở:

“Chi phí lần này là mười vạn tệ, nhớ đấy.”

Nghe xong, Tạ An Quốc bật cười ha hả, giọng điệu đầy sảng khoái:

“Cô đúng là có tác phong hành sự giống hệt sư phụ Quý Vân Chân của mình . Đừng nói mười vạn, tôi sẽ lập tức sửa di chúc, hiến tặng 90% lợi nhuận của công ty cho đạo quan của cô!”

Lời tuyên bố này như một tảng đá cực lớn được ném xuống hồ nước . Lúc này mặt hồ nhìn như phẳng lặng nhưng trong lòng lại đang dậy sóng ngầm , tảng đá lớn ném xuống lúc sau sóng ngầm tức khắc thành sóng mãnh liệt xuất hiện trên mặt hồ .

Những người ' thừa kế ' dự bị của Tạ gia phát điên .

“Ba, ba đang nói cái gì vậy! Ba điên rồi sao?"

"Ba vừa mới từ hôn mê tỉnh dậy đầu óc còn chưa thanh tỉnh ? Chuyện này không thể đem ra nói đùa được đâu .”

“Đúng vậy, ba, ba đem hết tiền đi hiến tặng, chúng con sống thế nào đây?”

Nga

Từng cái từng cái lời lẽ nghiêm túc khuyên nhủ . Nghe cũng rõ là bọn họ biết ba mình vừa hôn mê tỉnh lại , nhưng lại không có ai quan tâm hỏi han tình trạng thân thể của ông , mà lúc này nghe đến tiền lại vội chỉ sợ không kịp mà lên tiếng .

Đúng là làm lòng người nhiều băng giá !

Khi đối mặt với những đứa con vô tâm chỉ biết lợi ích này của mình, khuông mặt hiện từ khi nói chuyện với Kỷ Dao Quang của Tạ An Quốc lại trở nên nghiêm túc, " Sống thế nào? Các con khi sinh ra làm người là đầy đủ , có tay có chân . Ba nuôi các con lớn như vậy, cũng được ăn học đàng hoàng như bao người khác , các con chẳng lẽ không biết làm gì để tự nuôi sống bản thân và gia đình của mình sao ? Chả lẽ lại để ông già này nuôi các con cả đời ?"
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 93: Chương 93



“Nhưng mà...”

Bọn họ muốn phản bác, nhưng bị Tạ An Quốc cắt ngang .

Ông lạnh lùng nói: “Lần này ta vì cái gì sẽ xảy ra chuyện, chẳng lẽ các con trong lòng không rõ ràng sao? Ở đây còn có người ngoài , ba không muốn trước mặt người ngoài xé rách thể diện của các con . Đó là vì ba vẫn còn mong các con còn có chút lương tâm , còn biết cảm thấy xấu hổ , còn cần thể diện . Nhưng nếu các con đến mặt cũng không cần vì chút vật ngoài thân ấy , vậy thì sau này cũng vĩnh viễn đừng hối hận !”

Câu nói vừa dứt, cả bốn người đều im lặng, xấu hổ cúi đầu.

Kỷ Dao Quang đứng một bên nhìn tuồng nội chiến hào môn , cảm thấy thật không thú vị, chỉ muốn mau chóng chạy về bổ lại giấc ngủ , buồn ngủ quá a !

“Được rồi, khi nào ông chuẩn bị xong, lúc đó liền đưa đến là được .”

Kỷ Dao Quang đạm nhiên mà mở miệng nói, căn bản cảm thấy việc quyên tặng cho đạo quN của Tạ An Quốc không có gì mà phải từ chối cả .

Tiền sao ! Ai lại chê nhiều !

Ở trong ánh mắt cừu địch của bốn người ' thừa kế ' hụt Tạ gia , Kỷ Dao Quang được Tạ Võ hộ tống nghênh ngang đi ra ngoài .

Trên đường, Kỷ Dao Quang mở miệng nói: “Chiêu hồn, chỉ hồn phách thân nhân mới có thể làm được việc này . Đó là sự kỳ diệu của huyết thống .”

Tạ Võ khựng lại, ánh mắt lóe lên sự kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường, anh ta trầm mặc không nói gì thêm.

Lúc hai người bọn họ đi tới cửa bệnh viện , Tạ Võ mới đột nhiên lên tiếng hỏi: "Đại sư , chuyện lão gia gặp phải , cùng bốn người Tạ gia có quan hệ đúng không ?"

Kỷ Dao Quang liếc anh ta một cái, không trả lời ngay mà không nóng không lạnh nói :

“Một phân sự , một phân tiền . 3000 ”

Tạ Võ ngẩn người, sắc mặt âm trầm của anh ta xả ra một nụ cười , lấy điện thoại ra:

Nga

"Tôi chuyển khoản ."

Anh ta cũng chẳng hỏi vì sao lão gia đã quyên góp một số tiền lớn như vậy, anh ta còn phải trả thêm mà dứt khoát trả tiền . Bởi vì anh ta biết , đó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau . 3000 mà thôi , anh ta lại không phải không trả nổi , thậm chí có là con số lớn hơn cũng chả sao , so với việc hiện giờ anh ta bức thiết muốn biết thì nó chả là gì .

Thu được tiền, Kỷ Dao Quang liền làm việc . Cô trả lời: "Lão gia tử sống lâu quá làm cho bọn họ cảm thấy sốt ruột , vì thế bọn họ đi tìm một cao nhân, người này có trách nhiệm làm cho lão gia tử không dấu vết mà ra đi , giả tạo một cái ch.ế.t tự nhiên , đảm bảo sẽ không ai nhìn ra điểm bất thường gì mà nảy sinh nghi ngờ . Việc tạo chứng cứ ngoại phạm chính bọn họ tự giải quyết ."
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 94: Chương 94



"Tạ Hồng Nhã ở trong nhà chăm sóc lão gia tử, có thể dễ dàng lấy tóc hoặc móng tay của ông ấy mà không bị người chú ý , còn Tạ Hồng Thành không hợp với cô ta là chuyện mà tất cả mọi người đều biết , nên họ hợp tác với nhau , mặt ngoài diễn một vở kịch đấu tranh gay gắt , chẳng ai nghi ngờ bọn họ ."

"Còn lại Tạ Hồng Hiền và Tạ Hồng Kiệt chịu trách nhiệm đánh phối hợp , tạo ra tình huống nhìn qua càng tự nhiên càng tốt ."

Nghe xong, ánh mắt Tạ Võ lạnh lùng như băng, bàn tay nắm chặt thành quyền .

"Được rồi, chỉ có náy đó . Những gì anh muốn biết đều đã biết, bây giờ đưa quần áo trên người của anh cho tôi."

Kỷ Dao Quang chỉ vào quần áo của Tạ An Quốc trên người anh ta.

“Cô định làm gì?”

Tạ Võ cởi bộ quần áo của lão gia trên người anh ta ra và đưa cho cô , tò mò hỏi .

Kỷ Dao Quang trả lời: "Không phải là vừa nói rồi sao , bọn họ tìm đến một cao nhân . Người bình thường căn bản không thể và cũng sẽ không biết đến phương pháp rút hồn phách con người , cho nên cao nhân này phải là người trong Huyền môn . Lấy hồn phách một người đồng nghĩa với việc ' mưu tài , hại mệnh '. Thiên sư có năng lực đặc biệt chính là do trời đất thiên vị , lại dùng loại năng lực này làm việc hại người chính là hành vi sai trái , tôi là Thiên sư Huyền môn chính thống, tự nhiên không thể biết mà nhắm một con mắt mở một con mắt mà cho qua việc này , người kia cần phải chịu sự trừng phát đích đáng ."

Nói xong , Kỷ Dao Quang cầm quần áo rời đi.

Lần theo dấu vết trên quần áo, Kỷ Dao Quang đến một khu giải trí sầm uất ở trung tâm thành phố, đang chuẩn bị đi về phía khu dân cư phía sau khu giải trí này , thì có người gọi cô lại.

Nga

"Kỷ Dao Quang, cậu thật sự đến rồi! Chúng tôi còn tưởng cậu sẽ không tới!"

Nghe thấy giọng nói này, Kỷ Dao Quang cảm thấy có chút quen thuộc. Khi quay đầu lại, cô ngạc nhiên nhận ra đó chính là lớp trưởng lớp đại học của mình.

“Lớp trưởng, sao cậu lại ở đây ?”

Lớp trưởng bước tới, cười nói: "Hôm nay là họp lớp mà, trước đó không phải mọi người đã thống nhất rồi sao ? Tốt nghiệp xong , chờ mọi người đều có thời gian rảnh rỗi , liền tập trung lại với nhau vui chơi một lần , vừa coi như để chúc mừng chúc ta đều đã ra trường , lại cũng coi như tiệc chia tay , Sau này , mọi người đều bước vào xã hội rồi , sẽ rất bận rộn việc công việc , việc gia đình , để có thể tham gia một buổi họp lớp sẽ khó khăn lắm ."
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 95: Chương 95



"Tôi đã gửi tin nhắn cho cậu để thông báo thời gian và địa điểm mà không thấy trả lời, còn tưởng cậu bận quá sẽ không đến chứ."

Nghe những lời này, Kỷ Dao Quang giật mình nhớ ra, đúng là có chuyện như vậy. Chỉ là thời gian vừa đúng lúc sư phụ cô mới mất lại để lại một khoản nợ khổng lồ cho cô ' thừa kế ', mỗi ngày cô bận kiếm tiền ' mặt xám mày tro ', thời gian làm việc và nghỉ ngơi đều đảo lộn, hơn nữa cô cũng không để ý đến tin nhắn trên điện thoại .

“Xin lỗi, tôi hiện tại đang có chút việc gấp. Một lát nữa tôi sẽ quay lại .”

Cô nói ngắn gọn rồi nhanh chóng quay người, tiếp tục hướng về phía khu nhà dân phía sau khu giải trí .

“Uy……”

Kỷ Dao Quang đi quá nhanh , lớp trưởng gọi như thế nào đều gọi không được , đứng nhìn theo bóng lưng cô một lúc, bất đắc dĩ lắc đầu, rồi quay lại phòng bao.

Trong phòng, không khí náo nhiệt tràn ngập, có nam có nữ . Những người bạn vừa mới kết thúc việc mỗi ngày phải mài đ.í.t trên ghế nhà trường đang vui vẻ trò chuyện trên trời dưới đất , nhà ai có drama liền nói nhà ai .

“Lớp trưởng, cậu đi đâu mà lâu vậy?” Một người hỏi.

“Tôi vừa gặp Kỷ Dao Quang, nói chuyện vài câu thôi.” Lớp trưởng trả lời .

“Kỷ Dao Quang? Không phải cô ấy sẽ không đến sao?”

“Đúng vậy, nghe đâu gần đây cô ấy đang livestream đoán mệnh, còn lên hot search vài lần. Buồn cười thật, một người học y lại đi làm mấy trò lừa bịp này.”

“Phải đấy! Ngày trước đi học, tôi đã thấy cô ấy dường như có vấn đề về thần kinh , ánh mắt nhìn người cứ khiến tôi sởn gai ốc.”

“Tôi nghe nói cô ấy là trẻ mồ côi, được một đạo sĩ nhặt về và nuôi dưỡng , chắc bây giờ quay về kế thừa ' gia nghiệp ' rồi. Liền bói cái quẻ , đoán cái mệnh gì đó còn mở phòng phát sóng trực tiếp , lừa bịp vài câu cũng ra tiền , đâu như chúng ta , không có ' gia nghiệp ' cần kế thừa , vừa tốt nghiệp xong lại phải chạy đôn chạy đáo xin việc , tìm nơi công tác .”

Cả căn phòng cười ồ lên, chẳng ai thèm kiêng dè gì mà lấy Kỷ Dao Quang làm đề tài bàn tán nghị luận .

Đúng lúc này, một người đàn ông ngồi giữa phòng đột ngột đứng dậy, trên tay anh còn cầm một cốc rượu .

Mọi người thấy thế, đều có chút ngo ngoe rục rịch.

“Phó Duật Từ…” Một người mở miếng , muốn cùng nam nhân này bắt chuyện .

Nhưng anh lại không có ý muốn đáp lời người kia mà trực tiếp cầm cốc rượu, hướng về phía người vừa dõng dạc đem thân thế của Kỷ Dao Quang nói ra cợt nhả , một cốc rượu từ trên rót xuống dưới .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 96: Chương 96



Không ai kịp phản ứng , cũng không ai ngờ sự việc này có thể phát sinh .

“A a a! Cậu làm cái gì vậy?!” Người bị rót rượu hét lên.

Nam nhân chỉnh lại gọng kính, đôi mắt phượng sâu thẳm lóe lên tia sắc bén, lời nói ra như kiểu trêu đùa nhưng lại lạnh nhạt : "Không cần khách sáo, tôi còn tưởng vừa rồi có người đang học gà gáy ."

“Phó Duật Từ!” Người kia giận dữ muốn cùng anh lý luận, nhưng Phó Duật Từ đã xoay người, bước thẳng ra khỏi phòng bao.

Bước ra khỏi phòng, Phó Duật Từ vẫn có thể nghe thấy tiếng người cả nam lẫn nữ đang bàn tán về anh ở trong phòng sau khi thấy anh rời đi .

"Các cậu nói xem , các cậu so đo với hắn làm gì? Hắn là một kẻ điên, hơn nữa bát tự còn ngạnh , đem chính cha mẹ ruột của mình khắc ch.ế.t . Hắn lại có tiền hơn nữa , cũng khuyên các cậu đừng nghĩ đến , không thể kiếm tiền từ hắn còn có thể tìm chỗ khác , thân cận với hắn một khi bị khắc chính là ch.ế.t không thể nghi ngờ , mạng đã không có các cậu còn có thể làm được gì ?"

"Hừ, nếu không phải nể tình là bạn học, tôi nhất định phải làm ch.ế.t hắn ."

Phó Duật Từ đứng ở trên chỗ muốn tiến vào phòng tham gia họp lớp nhất định phải đi qua , nhìn ra ngoài cửa sổ giống như đang ngắm nhìn bầu trời xanh thẳm, thật ra trong lòng đang lẩm nhẩm tính toán thời gian.

Vì là ở trên đường đi, không ít nữ sinh tới tới lui lui , nhìn thấy Phó Duật Từ đều phải ngỡ ngàng và bị thu hút bởi diện mạo của anh , thậm chí có người còn lấy hết can đảm tiến lên muốn bắt chuyện nhân tiện xin phương thức liên hệ của anh.

Nhưng ngay lúc này, một giọng nữ quen thuộc vang lên ở cách đó không xa :

“Phó Duật Từ? Cậu làm gì ở đây?”

Nhìn thấy Kỷ Dao Quang, Phó Duật Từ hạ thấp giọng, dùng âm thanh chỉ đủ cho hai người nghe, hướng nữ sinh muốn xin phương thức liên hệ của anh , nói : "Xin lỗi, bạn gái tôi đến rồi."

Nữ sinh chớp mắt mặt đỏ lên , nói câu xin lỗi rồi nhanh chóng rời đi. Trước khi đi còn không nhịn được tò mò liếc nhìn Kỷ Dao Quang , muốn biết người như thế nào mới có thể khiến nam nhân xinh đẹp thế này ôn nhu dụng tâm đối đãi như vậy .

“Cậu đến rồi à?” Phó Duật Từ nhìn Kỷ Dao Quang, trong mắt anh dường như có gì đó oé lên , rồi lại bị đáy mắt sâu thẳm che giấu .

Nga

"Ừ, vừa mới giải quyết một chút việc gấp nên giờ mới có thể tới đây . Cậu vừa mới cùng nữ sinh kia nói gì vậy? Vì cái gì tôi lại có cảm giác cô ấy nhìn tôi ánh mắt có chút quái quái ?"

Kỷ Dao Quang tò mò quan sát nữ sinh đã đi được mấy bước rồi lại cố tình mỗi bước đi như nhiều lưu luyến nhìn cô chằm chằm .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 97: Chương 97



“Không có gì đâu.” Phó Duật Từ nhún vai, tỏ ra thản nhiên: “Nghe nói gần đây cậu đang livestream đoán mệnh, trước đây không phải cậu bảo sẽ không làm nghề này sao? Cậu định làm bác sĩ mà?”

Kỷ Dao Quang hạ mắt, ánh nhìn hơi buồn bã: “Cậu cũng đừng hỏi , chuyện này dài lắm. Tóm lại , hiện tại tôi cũng không còn sự lựa chọn nào khác , chỉ có thể làm nghề này thôi.”

Phó Duật Từ nghe vậy, lại nhìn cô bộ dáng như vậy , cũng có thể đại khái đoán ra lý do.

“Vậy cậu có nhận đơn không?” Anh hỏi, giọng điệu trầm ổn.

Kỷ Dao Quang gật đầu: “Đương nhiên, tôi vẫn nhận đơn như bình thường. Cậu lại gặp chuyện kỳ quái gì rồi à?”

Phó Duật Từ là một người có mệnh cách rất kỳ lạ . Khi còn đi học, Kỷ Dao Quang đã xem ra mệnh của Phó Duật Từ phạm Cô Tinh, cha mẹ đều mất sớm. Tuy vậy, anh vẫn có trưởng bối, và xuất thân từ một gia đình có quyền thế lại giàu có .

Ban đầu, Kỷ Dao Quang khi đi học không định để người khác biết đến năng lực của mình. Nhưng có một lần cô vô tình phát hiện Phó Duật Từ đang có ý định tự sát, không thể làm ngơ nên đã ra tay giúp đỡ.

Từ đó về sau, quan hệ của hai người có một chút xíu thân cận một .

Trong mắt Kỷ Dao Quang, đó cũng chỉ là hành động giúp đỡ một người qua cơn hoạn nạn mà thôi , là một người bình thường thấy một người khác rơi vào hoàn cảnh khó khăn cũng sẽ kéo một chút tuỳ theo khả năng của bản thân . Là một điều rất bình thường , không có gì đáng để tâm cả .

Tuy nhiên, trong mắt Phó Duật Từ, hành động của Kỷ Dao Quang lại có ý nghĩa không hề đơn giản như vậy.

"Ừ, cậu cũng biết rồi đấy, tôi đã tiếp quản bệnh viện của ba mẹ mình. Tốt nghiệp xong liền chính thức trở thành bác sĩ trong bệnh viện đó , mà trong bệnh viện rất dễ xảy ra những chuyện kỳ lạ ."

Kỷ Dao Quang gật đầu, vẻ đồng tình: “Được rồi, là bạn học cũ, tôi sẽ giảm cho cậu 20%.”

Nghe vậy, Phó Duật Từ càng thêm chắc chắn về suy đoán của mình, có vẻ như Kỷ Dao Quang hiện tại đang rất thiếu tiền.

“Không cần giảm giá đâu, tôi có tiền.” Phó Duật Từ khẽ mỉm cười, giọng điệu khẳng định.

Nga

Một khi đã như vậy , Kỷ Dao Quang cũng không khách khí . Vẫn là câu nói cũ , ai cùng tiền không qua được đâu .

“Được rồi, sau khi họp lớp xong, chúng ta đi xem.” Kỷ Dao Quang vẫn nhớ đến lời lớp trưởng khi nãy, muốn đi họp lớp .

Tuy nhiên, đôi mắt Phó Duật Từ trầm xuống, anh lên tiếng: "Chuyện này rất gấp, hơn nữa buổi họp lớp cũng gần kết thúc rồi, đa số bạn cùng lớp đều đã rời đi . Bây giờ có vào cũng chẳng có gì đâu."
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 98: Chương 98



“A!.” Kỷ Dao Quang do dự một chút, rồi quyết định giải quyết chuyện trước.

Vừa rồi, cô đi tìm ' cao nhân ' đã giúp đỡ anh em Tạ gia mưu hại ba của bọn họ , nhưng lần theo manh mối để lại đến nơi thì đã là ' vườn không nhà trống ', xem ra người này còn rất chuyên nghiệp . Tuy nhiên, làm sai thì phải , người bình thường đã vậy, những người trong Huyền môn tin vào nhân quả thì càng là như vậy , cô sao có thể vì không bắt được người mà bỏ qua cho việc biết quy tắc còn phạm quy tắc của đối phương. Lần này chỉ là một chút trừng phạt nho nhỏ , tin chắc đối phương sẽ phải nằm trên giường một thời gian dài.

Vốn dĩ, Kỷ Dao Quang không mấy hứng thú với những buổi tụ hội kiểu này.

Bởi vì cô biết trong lớp có vài người biết rõ thân thế của cô và nói không ít lời nói sau lưng cô .

Cô lại không phải là kẻ ngốc, sẽ không làm ra việc tự đưa mình đến cửa để bị trêu chọc. Thêm vào đó , chuyện cô phát sóng trực tiếp đoán mệnh hẳn là bọn họ cũng có nghe nói , dù sao thì thời buổi bây giờ , tốc độ lan truyền trên không gian mạng rất nhanh . Đã biết , hẳn là sẽ lại trở thành đề tài câu chuyện cho bọn họ .

Tuy vừa rồi có nói với lớp trưởng sẽ đến , nhưng nếu có người đã cho cô lý do không đến , cô cũng chỉ có thể đặt khách hàng lên hàng ưu tiên , ngoan ngoãn đi làm việc kiếm tiền thôi .

Nhưng mà vào lúc này Kỷ Dao Quang lại không biết rằng, đã có người trước khi cô đến , giúp cô giáo huấn những người lắm miệng đó .

“Trời ạ, đây là bệnh viện nhà cậu sao?”

Ngẩng đầu nhìn vào tòa nhà bệnh viện lớn nhất toàn thành phố , Kỷ Dao Quang trầm mặc , cô muốn lẳng lặng !

Cô biết Phó Duật Từ có tiền là một chuyện , vẫn không ngờ anh lại sở hữu một khối tài sản khổng lồ như vậy .

Bất quá cũng không phải là Phó Duật Từ cố tình che dấu , chỉ là Kỷ Dao Quang không muốn tìm hiểu đi sâu vào đời tư của người khác .

“Ừ.” Phó Duật Từ đáp nhẹ nhàng. “Nếu cậu vẫn muốn làm bác sĩ, bệnh viện của tôi luôn hoan nghênh cậu tới .”

Kỷ Dao Quang cảm thấy câu nói này có chút quái quái , nhưng không nghĩ nhiều , vẫn tiếp lời: “Thôi đi, bệnh viện của cậu có danh tiếng như vậy, đừng để tôi làm cho xấu mặt.”

Nga

Phó Duật Từ mỉm cười, đáp: “Cậu có thể thử mà.”

Kỷ Dao Quang chớp mắt , có chút không biết phải làm sao , dứt khoát nhanh chóng chuyển hướng: “Cậu thật là biết nói đùa . Nơi nào xảy ra chuyện kỳ quái . Mau dẫn tôi đi xem đi.”
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 99: Chương 99



“Bên này.”

Phó Duật Từ mở cửa, lịch sự nhường cho Kỷ Dao Quang bước vào trước.

Nhìn theo bóng dáng Kỷ Dao Quang, ánh mắt Phó Duật Từ sau cặp kính lóe lên một tia sáng nho nhỏ rồi vụt tắt .

Không thể sốt ruột , sốt ruột sẽ khiến cô ấy hoảng sợ . Chậm một chút , chậm một chút , từ từ tới .

Đi vào trong bệnh viện, thỉnh thoảng có y tá hộ sĩ đi ngang qua đều cung kính cúi chào: “Bác sĩ Phó.”

Cũng có vài ánh mắt tò mò dừng trên người Kỷ Dao Quang.

Nga

Kỷ Dao Quang cũng không có cảm giác gì , hoàn toàn không phát hiện ra mình đang bị một vài ánh mắt xem kỹ , đánh giá , sự chú ý của cô đã hoàn toàn tập trung vào việc Phó Duật Từ nói .

“Chỉ vài ngày trước, một số người già được đưa vào bệnh viện, tất cả đều được chẩn đoán mắc bệnh giang mai giai đoạn cuối, thời gian không còn nhiều."

"Lại một đêm nọ , có người nghe thấy tiếng khóc trong phòng bệnh của họ , sau đó, họ bắt đầu biến mất từng người từng người một.”

Phó Duật Từ nói.

“Đã báo cảnh sát chưa?” Kỷ Dao Quang hỏi.

Phó Duật Từ gật đầu: “Đã báo cảnh sát , cảnh sát tới điều tra camera giám sát chỉ thấy họ bước vào thang máy, ở trong thang máy thực hiện một số động tác kỳ quái , sau đó trực tiếp biến mất , không còn xuất hiện trên camera nữa ."

“Các camera ở các tầng khác cũng không ghi lại cảnh họ ra khỏi thang máy. Không có bất kỳ một camera nào còn ghi lại sự xuất hiện của họ sau khi bị biến mất trong camera ở thang máy .”

“Người già biến mất? Thang máy? Thú vị đấy.”

Kỷ Dao Quang khẽ cắn môi , tính toán trước đến phòng giams sát xem lại camera ghi hình những người già biến mất trong thang máy ngày hôm đó . Tuy là cảnh sát không phát hiện dấu hiệu gì bất thường , có điều có những thứ mắt thường không thể nhìn thấy được nhưng nó lại thật sự tồn tại , và nó có thể trở thành một manh mối quan trọng.

Tuy nhiên, Phó Duật Từ bất ngờ đổi chủ đề: “Cô có đói không?”

“A?” Kỷ Dao Quang có chút không theo kịp , không phải đang nói chuyện chính sự sao ? Câu chuyện như thế nào lại vòng sang cô có đói hay không ?

Kỷ Dao Quang phản ứng lại do dự định nói không, nhưng bụng cô đã bán đứng cô.

“Có một chút.”

Kỷ Diêu Quang sờ sờ cái mũi , có chút ngượng ngùng .

Hôm nay, sáng sớm tinh mơ cô còn đang ngủ đã bị Tạ Võ từ trong ổ chăn lôi ra , gấp không chờ nổi mà đem cô đi xem lão gia của anh ta , sau đó lại tìm kiếm tà sư kia đi vài con phố cô .

Ban nãy cô còn tính đi họp lớp để thoải mái điền vào cái bụng trống , nhưng chân chưa kịp vào cửa lại đi theo Phó Duật Từ đến đây.

Cả buổi sáng hôm nay , cái bụng của cô quả thật đã bị chủ nhân của nó ngược đãi , chịu đói đến bây giờ .
 
Back
Top Bottom