Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 60: Chương 60



Vu Ái Hoa đột nhiên phản ứng lại, giống như tìm được cọng rơm cứu mạng , vội vàng cầm điện thoại di động lên, nôn nóng nói: “Đại sư ! Đại sư ! Cầu ngài cứu cứu con trai tôi, tôi ở đây dập đầu cầu xin ngài, cầu xin ngài, cứu cứu con trai tôi, cứu cứu Ngọc Đường của tôi có được hay không, đại sư ? Đại sư , giờ đây tôi không xa cầu gì hết , tôi chỉ cần thằng bé khoẻ mạnh tiếp tục tồn tại là được.”

“Tôi thật sự sẽ không cần con trai phải thi đậu trường đại học tốt gì, chỉ cần hắn bình an khỏe mạnh lớn lên, sống yên ổn là được.”

Vừa dứt lời, Vu Ái Hoa đột ngột quỳ xuống, cúi đầu sát đất, dập đầu ba cái trước màn hình.

Hàng xóm chung quanh nhìn thấy Vu Ái Hoa như vậy, đều kinh hãi không thôi, hoài nghi rằng Vu Ái Hoa vì không muốn tin tưởng rằng con trai đã ch.ế.t mà phát điên rồi .

Nhận ba cái đầu, Kỷ Dao Quang lúc này mới mở miệng nói: “Sớm biết có ngày hôm nay, hà tất lúc trước làm ra những việc như vậy đâu . Bà rõ ràng là người từng trải , có nhiều kinh nghiệm , biết phải giáo dục con trai như thế nào, lại cố tình phải đi theo cách cực đoan như vậy , tự tay đẩy con mình đến bước đường cùng.”

“Tôi sai rồi... Tôi thật sự sai rồi...” Vu Ái Hoa rơi nước mắt, giọng bà lạc đi, trong lòng lúc này toàn là hối hận

Trên làn đạn , mọi người đều cảm thấy xúc động, tiếng thở dài vang lên liên tiếp.

Kỷ Dao Quang mở miệng nói: “Xe cứu thương lập tức liền phải tới . Trong quá trình con được đưa đến bệnh viện , trước khi bị đẩy tiến phòng cấp cứu , bà nhớ phải nhiều cùng con trai bà nói chuyện, làm cậu bé bảo trì thanh tỉnh .Lúc trước, tôi ở trên người cậu bé đã vẽ bảo hồn phù, ít nhất trong vòng 24 tiếng đồng hồ , hồn phách của cậu bé sẽ không biến mất."

“Chỉ cần cậu bé sau chuyện lần này có thể tỉnh lại , về sau liền sẽ vạn sự trôi chảy , không có gì cần lo lắng nữa .”

“Cảm ơn, cảm ơn đại sư!” Vu Ái Hoa liên tục gật đầu, nước mắt tuôn rơi không ngừng.

Đúng lúc này, tiếng còi xe cứu thương vang lên, Vu Ái Hoa vội vàng cùng Chu Ngọc Đường lên xe. Livestream từ phía bà lập tức bị ngắt.

Người xem vừa lo lắng lại tò mò không biết câu chuyện của họ sẽ tiếp tục như thế nào ?

[Chu Ngọc Đường còn sống không? Đại sư ?]

“Cậu ta còn sống,” Kỷ Dao Quang trả lời dứt khoát.

Đối mặt với Vu Ái Hoa, một người cực đoan đến mức độ như vậy , nếu không gặp cú sốc thật lớn thì không thể tỉnh táo, Kỷ Dao Quang tự nhiên sẽ không nói hết câu chuyện cho bà ấy , có nói thì bà ấy cũng sẽ không chịu nghe .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 61: Chương 61



Một người con không thể hoàn toàn tách khỏi gia đình của mình , huống chi cậu bé còn nhỏ , vẫn sống nương tựa vào mẹ , tình cảm đó lại càng thêm gắn kết .

Cho nên muốn cứu cậu bé và mẹ của cậu thì không thể có cách nào khoác ngoài việc phải tác động làm cho bản thân người mẹ phải nhận ra cái sai của mình , và sửa lại nó . Cũng có thể nói , cái kết của câu chuyện cuộc đời mẹ con bà ấy phụ thuộc hoàn toàn vào việc bà ấy có thể tỉnh ngộ hay không ?

Bà ấy không thay đổi , vậy cái kết không thể nghi ngờ là một bi kịch .

Chu Ngọc Đường còn quá nhỏ , cậu ấy vốn dĩ sẽ có nhiều cơ hội lựa chọn cuộc đời của mình , nhưng tất cả đều bị mẹ cậu ấy cắt đứt .

Cô muốn thay đổi bà ấy , cũng muốn đứa nhỏ này có thể sống cuộc sống mà cậu bé nên có .

Nên cô chỉ lẳng lặng nhìn mọi việc đang diễn ra mà không can thiệp vào .

Kỷ Dao Quang đang chờ .

Nga

Chờ Vu Ái Hoa nhận ra bà ấy đã sai , chờ Vu Ái Hoa nhận ra Chu Ngọc Đường mới là tất cả những gì bà ấy cầu trong cuộc đời này .

Vào khoảnh khắc Vu Ái Hoa và Chu Ngọc Đường lên xe cứu thương.

Cô lại lần nữa nhìn vận mệnh của hai người bọn họ . Lúc này đây , vận mệnh của cả hai đều đã xảy ra biến hóa.

Nghe được Chu Ngọc Đường còn sống, người xem đều thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Kỷ Dao Quang điểm đánh màn hình, tiếp tục chọn túi phúc “Được rồi , đến quẻ kế tiếp! Tôi sẽ phát túi phúc ngay bây giờ nhé. Mọi người chuẩn bị đi ."

Tiếp theo về Vu Ái Hoa .

Sau khi lên xe cứu thương , Vu Ái Hoa nhớ lời 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】 dặn dò , bà vẫn luôn nắm c.h.ặ.t t.a.y Chu Ngọc Đường, không ngừng thì thầm bên tai cậu , cố gắng làm cậu giữ thanh tỉnh .

Bà đáp ứng con trai , từ nay về sau tuyệt đối sẽ không ép buộc cậu học nữa.

Bà đáp ứng con trai , từ nay về sau sẽ dẫn cậu đi ra ngoài chơi vào mỗi dịp nghỉ , một năm bốn mùa , mẹ con họ sẽ đi du lịch khắp nơi .

Bà đáp ứng con trai không hề cấm đoán hắn giao lưu với bạn bè , có thể chơi với những người mà con trai thích , cũng có thể chơi game mà không cần lén lút , chỉ cần không phải là người xấu , không làm việc xấu , bà đều đồng ý .

Bà đáp ứng con trai , chỉ cần cậu một lần nữa tỉnh lại, dù có là yêu cầu thế nào , bà đều sẽ cố hết sức đáp ứng.

Con ơi, tỉnh lại đi, mẹ thật sự không thể sống thiếu con mà...

Một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống gương mặt tái nhợt của Chu Ngọc Đường.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 62: Chương 62



Xe cứu thương lao nhanh đến bệnh viện , các bác sĩ đã chờ sẵn , đón được cậu bé liền lập tức đưa vào phòng cấp cứu sợ chậm một phút một giây liền mất đi một phần cơ hội để cậu bé có thể tỉnh lại .

Vu Ái Hoa đứng bên ngoài, hai tay bám chặt lấy băng ghế chờ, mắt không dám chớp , nhìn chằm chằm đèn báo phòng cấp cứu .

Một lát sau, Chu Ái Dân, cha của Chu Ngọc Đường, nghe tin con trai vội vàng chạy tới.

“Ngọc Đường đâu?” Chu Ái Dân lớn tiếng quát hỏi Vu Ái Hoa , giọng nói lớn vang vọng trong khu hành lang chờ khoa hồi sức cấp cứu. Ông ta mặc quần áo có chút nhăn nhúm, trên người còn vương lại mùi nước hoa của một người phụ nữ.

Vu Ái Hoa biết, Chu Ái Dân chắc hẳn mới từ trong ổ chăn của tiểu tam chui ra gấp trở về.

Nếu là trước đây, bà chắc chắn sẽ phải cãi nhau với Chu Ái Dân một trận .

Nhưng hôm nay, bà đột nhiên cảm thấy mệt mỏi quá, không còn muốn tiếp tục cùng ông ta phân cao thấp nữa .

Từ sau khi con trai xảy ra chuyện , bà đã thông suốt rất nhiều điều , và cũng đã buông xuống được đoạn hôn nhân mà đáng lẽ ra bà nên buông bỏ từ lâu rồi , nhưng bà cố chấp , không cam tâm mà không phải vì còn yêu người đàn ông bạc tình này . Đúng , bà ấy chỉ là không cam tâm thôi , vì cái gì những thứ bà vất vả gần như cả đời tích cóp , người đàn bà khác lại không cần tốn sức gì mà có thể nghiễm nhiên hưởng thụ? Nhưng chính sự cố chấp , cùng không cam tâm đó , đã khiến bà bị che mất lý trí , che mất lương tâm và tình yêu thật sự của một người mẹ .

Để rồi bây giờ đến khi giật mình tỉnh lại , bà mới nhớ ra một điều vô cùng quan trọng trong cuộc đời bà ' Đã bao lâu rồi , bà không còn nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của con trai ? Đã bao lâu rồi , con trai bà không còn tươi cười rạng rỡ chạy về phía bà , và hô to ' Mẹ ' ?'

Từ ngày hôm nay , ngoài con trai của bà ra , tất cả những thứ khác đều chẳng còn quan trọng .

Từ ngày hôm nay , bà sẽ chỉ sống vì con trai mình mà thôi !

Vu Ái Hoa không nhìn ông ta , giọng lạnh nhạt đáp: “Đang trong phòng cấp cứu.”

Chu Ái Dân nghe vậy, mắt đỏ hoe, lập tức quát: “Tôi đã bảo bà rồi, đừng nghiêm khắc với thằng bé quá! Nó chỉ là một đứa trẻ, làm sao chịu nổi áp lực bà đặt lên đầu nó!”

Lời trách mắng của Chu Ái Dân như d.a.o cứa vào tim Vu Ái Hoa, nhưng lần này, bà không phản bác mà chỉ im lặng nghe ông ta lải nhải, chỉ trích.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 63: Chương 63



Chờ ông ta nói mệt rồi , tạm thời nghỉ ngơi , bà đạm nhiên nói :

“Ngọc Đường đã 13 tuổi rồi , đã là học sinh năm nhất sơ trung , chờ đến tháng 9 khai giảng, liền chính là năm hai, nó đã không còn là học sinh tiểu học nữa từ rất lâu rồi .”

Chu Ái Dân ngẩn người, dường như không ngờ Vu Ái Hoa lại bình tĩnh như vậy, dường như có gì đó đã thay đổi . Nghĩ đến con trai , ông ta cũng ngỡ ngàng nhận ra , không nghĩ tới con trai vậy mà đã 13 tuổi.

“Tôi là đang nói với bà chuyện này sao?” Chu Ái Dân trên mặt hiện lên vẻ mất tự nhiên, “Đều là do bà , tôi không thể để đứa nhỏ này tiếp tục ở cùng với một người mẹ như bà được nữa , không chừng chuyện này sau này sẽ còn bị lặp lại . Chờ Ngọc Đường khỏe lại, tôi sẽ đưa nó đi tới chỗ bà nội của nó .”

Đối với lời nói của Chu Ái Dân, Vu Ái Hoa cũng không có ý trả lời .

Thời gian dần trôi qua trong không khí yên tĩnh đến đáng sợ , dường như trong hành lang chỉ có quanh quẩn tiếng đồng hồ kêu ' tic tic tic '.

Một lúc sau , đen phòng giải phẫu được tắt đi .

Bác sĩ từ bên trong bước ra, tháo khẩu trang xuống.

Vu Ái Hoa nhìn thấy bác sĩ đi ra , vội vàng hoảng hốt tiến lên, "Bác sĩ ? Bác sĩ ,con trai tôi thế nào?"

“Đưa đến rất kịp thời, hơn nữa cũng không có tổn thương tới nội tạng, tạm thời không có nguy hiểm đến tính mạng. Nếu trong vòng 24 tiếng mà có thể tỉnh lại, thì sẽ không có vấn đề gì.”

Nghe bác sĩ nói vậy, Vu Ái Hoa thở phào một hơi nhẹ nhõm, tảng đá như đè trong lồng n.g.ự.c từ lúc con trai gặp sự cố cuối cùng cũng tan biến , bà liên tục cúi đấu , nói: “Cảm ơn bác sĩ. Cảm ơn bác sĩ.... cảm ơn rất nhiều!”

“Không có gì.”

Một lát sau, Chu Ngọc Đường được hộ sĩ đẩy ra . Cậu nằm bất động, khuôn mặt tái nhợt, cơ thể gầy gò dưới lớp chăn bệnh viện.

Vu Ái Hoa nhìn con trai, hốc mắt đỏ hoe, nước mắt lại chực rơi nhưng bà cố kìm nén.

“May mà còn sống. Nếu nó chết, bà chính là tội nhân lớn nhất của nhà họ Chu. Bà nhìn lại mình xem , một người mẹ có thể khiến con trai mình trở thành như vậy , bà thấy bà còn đủ tư cách làm mẹ sao ?”

Chu Ái Dân lẩm bẩm .

Vu Ái Hoa nắm chặt tay, định quay ra chất vấn ông ta . Bà không phải một người đủ tư cách làm mẹ, vậy chẳng lẽ ông ta lại là một người đủ tư cách làm cha sao?

Nhưng cuối cùng, Vu Ái Hoa chỉ hít sâu, buông lỏng nắm tay, đẩy giường bệnh của Chu Ngọc Đường vào phòng bệnh mà không nói thêm lời nào.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 64: Chương 64



Hộ sĩ rời đi, Vu Ái Hoa vốn định để Chu Ái Dân về lấy một chút đồ, còn bà thì ở lại đây chăm sóc cho con trai.

Nhưng vừa mới quay lưng lại, Chu Ái Dân lại nhận được một cuộc điện thoại, vội vàng rời đi mà không để lại một lời nào .

Nga

Nhìn ra ngoài bầu trời tối đen như mực, Vu Ái Hoa đột nhiên đưa ra một quyết định.

Cũng đến lúc rồi .

Sáng sớm hôm sau, Chu Ngọc Đường liền tỉnh.

Nhìn thấy Chu Ngọc Đường mở mắt, Vu Ái Hoa vui sướng không sao tả xiết .

“Con trai , cuối cùng cũng chịu mở mắt ra nhìn mẹ rồi . Con có đói không ? Uống chút nước nhé ? Có muốn ăn gì không?”

Vu Ái Hoa hỏi.

Chu Ngọc Đường uống một chút nước, đầu hơi choáng váng, nhìn thấy Vu Ái Hoa cũng có chút sợ sệt và lo lắng.

Cậu vậy mà thật sự dám nhảy lầu tự sát, mẹ khẳng định sẽ rất tức giận, chắc chắn sẽ mắng cậu rồi lại nhốt cậu kỹ hơn cho mà xem.

Nhưng không như những gì Chu Ngọc Đường đang lung tung tưởng tưởng trong lòng , từ khi cậu tỉnh lại đến giờ mẹ lại không hề nói một câu lời nặng nào với cậu .

Cậu chờ rồi lại chờ , nhìn theo bóng mẹ bận rộn mà cảm thấy có chút lạ lẫm , lại có chút vui mừng đang bí ẩn le lói trong lòng .

“Mẹ đã gọi điện cho giáo viên xin nghỉ phép cho con , còn người bạn học đã cho con mượn điện thoại ấy ……”

Đến !

Nghe đến đây , Chu Ngọc Đường trong nháy mắt cảm thấy căng thẳng .

“Con không nghĩ nói mẹ biết, mẹ cũng không thể tự mình đi xin lỗi bạn ấy ? Chờ con khỏe lại, con nói với bạn ấy giúp mẹ , mẹ xin lỗi vì đã lỡ tay làm hỏng điện thoại của bạn ấy nhé , nhân tiện hỏi bạn ấy xem muốn bồi thường như thế nào , trở về nói lại cho mẹ , mẹ sẽ bồi thường cho bạn ấy. Được không ? Ngọc Đường ?”

Chu Ngọc Đường không thể tin tưởng mà nhìn Vu Ái Hoa, niềm vui đến quá bất ngờ làm cậu bé không kịp phản ứng : “Mẹ ! Thật ... thật vậy sao ạ ?”

Nhìn ánh mắt tràn đầy kinh hỉ của con trai , trái tim Vu Ái Hoa nhói lên.

Vu Ái Hoa ! Rốt cuộc bà đã làm gì con trai mình thế này ?

Rốt cuộc bà đã khắc nghiệt đến mức nào mà khiến con trai bà trở nên như thế này ?

Chỉ vì một chuyện đơn giản như vậy , là một điều hết sức bình thường , cũng có thể khiến cho nó vui vẻ đến mức không dám tin như vậy .

Vu Ái Hoa ! Bà là một người mẹ tồi !

"Đương nhiên là sự thật. Việc con cần làm bây giờ chính là cố gắng tĩnh dưỡng để nhanh chóng khỏe lại."

Vu Ái Hoa khẽ xoa đầu Chu Ngọc Đường, giọng nói run rẩy vì nghẹn ngào .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 65: Chương 65



Chu Ngọc Đường mím môi, rồi gật đầu:

“Vâng, con sẽ nhanh khỏe lại ạ.”

Những ngày sau đó, Vu Ái Hoa ở mỗi ngày đều ở bệnh viện chăm sóc chiếu cố con trai , một bước cũng không rời. Chu Ngọc Đường thì khỏi phải nói , đúng là vui quên trời quên đất luôn , đã rất lâu rồi cậu không được ở bên cạnh mẹ nhẹ nhàng vui sướng như thế này , thậm chí cậu còn thầm ước , ước gì mình không khỏi bệnh , cậu sợ khi cậu khỏi bệnh về nhà , mẹ sẽ trở lại giống như lúc trước khi cậu nhảy lầu .

Chu Ái Dân thỉnh thoảng cũng có đến thăm, mỗi lần ông ấy đến đều mang theo vài món đồ đắt tiền để dỗ Chu Ngọc Đường vui vẻ. Nhưng ông chỉ nán lại vài phút ngồi chưa nóng chỗ rồi vội vã rời đi, như thể ở đây lâu hơn một chút sẽ khiến ông ta toàn thân không thoải mái .

Một buổi chiều, sau khi Chu Ái Dân rời khỏi phòng bệnh, Vu Ái Hoa ngồi cạnh con, ánh mắt đăm chiêu. Bà hít một hơi thật sâu, rồi nói:

“Ngọc Đường, mẹ có chuyện muốn hỏi con. Giả sử...”

Vu Ái Hoa ngập ngừng, không biết mở lời thế nào.

Nhưng Chu Ngọc Đường đã ngẩng đầu, đôi mắt đen láy nhìn mẹ:

“Mẹ ! Mẹ muốn nói, nếu mẹ và ba ly hôn, con có muốn theo mẹ cùng nhau sinh hoạt không, đúng không?”

Vu Ái Hoa không thể tin nổi, không ngờ Chu Ngọc Đường lại có thể thẳng thắn nói ra như vậy. Đồng thời , bà cũng sâu sắc cảm nhận được , con trai bà không còn là một đứa bé lúc nào cũng đòi ba đòi mẹ ở bên cạnh nữa rồi , con trai đã trưởng thành hơn , cũng có suy nghĩ của riêng mình .

Sau một khoảng thời gian chung sống, Chu Ngọc Đường đã nhận ra rằng mẹ mình hoàn toàn thay đổi, vì vậy cậu cũng gom góp đủ dũng cảm để bày tỏ những lời tâm sự giấu dưới đáy lòng với mẹ .

“Mẹ, ly hôn đi. Ba ở bên ngoài đã có người phụ nữ khác, cũng có những đứa con khác. Còn mẹ chỉ có một đứa con duy nhất là Chu Ngọc Đường , cho nên Chu Ngọc Đường chắc chắn sẽ luôn ở bên mẹ. Mẹ ơi mẹ , mẹ còn có con , con sẽ không bao giờ để mẹ một mình cả . Mẹ đừng buồn đừng đau khổ nữa nhé !"

Thực ra, Chu Ngọc Đường đã sớm nghĩ đến chuyện Vu Ái Hoa ly hôn.

Mỗi ngày, mẹ đều ở bên tai cậu nói chuyện ba xuất quỹ , nói chuyện ba bên ngoài có con riêng .

Thực ra, Chu Ngọc Đường thật sự cảm thấy ly hôn không có gì không tốt . Ngược lại , hai người đã không còn có tình cảm với nhau nữa , mỗi lần gặp nhau đều cãi nhau , cậu cũng không còn cảm thấy vui vẻ khi một nhà ba người ở một chỗ nữa . Thay vì cứ như vậy miễn cưỡng ở bên nhau khiến ai cũng không vui thì ly hôn lại tốt cho tất cả mọi người .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 66: Chương 66



“Vì sao vậy? Con không muốn cùng ba ở bên nhau sao ?”

Vu Ái Hoa kinh ngạc, bà đã nghĩ rằng các bé trai thường thường sẽ luôn muốn đi theo phía sau cha mình . Đó cũng chính là một trong những lý do khiến bà cứ mãi do dự , cố níu kéo một người đàn ông đã không còn thuộc về gia đình này . Bà sợ mất con trai .

Chu Ngọc Đường là mệnh của bà .

Nhưng mãi cho đến bây giờ , khi quyết định buông xuống , bà mới nhận ra điều đó .

Hơn nữa, trước đây bà luôn không muốn để những kẻ khác chiếm đoạt những thứ đáng lẽ nên thuộc về bà , nhưng giờ đây bà đã nhận ra, những vật ngoài thân đó mất còn có thể làm lại được , chỉ cần người vẫn còn khoẻ mạnh tồn tại .

Nga

Chu Ngọc Đường lắc đầu, đẩy những món đồ mà Chu Ái Dân vừa đưa đến ra, "Thực ra, con căn bản không thích những thứ này, nhưng ba mỗi lần đều rất bận, đưa đến cho con rồi lại vội vã rời đi , cho nên con chưa bao giờ nói ra cũng không có cơ hội để nói ."

Cậu còn nhớ rõ, có một lần ba gọi điện thoại đến , nói sẽ đến đón cậu .

Nhưng là .... cậu đợi ở cổng trường đã thật lâu thật lâu mà vẫn không thấy ba đến . Sau đó cậu mới biết, thì ra .... ba đi nhầm trường .

Lý do thật đáng buồn cười phải không ?

Là đáng cười , cũng thật đáng buồn !

Cậu đi học đến nay đã bao lâu , liền bấy nhiêu lâu ba chưa từng xuất hiện . Cậu luôn tự nhủ rằng ba rất bận , nên kể từ khi cậu hiểu chuyện cũng đã chưa từng đòi hỏi ba điều gì. Nhưng lớn hơn một chút , nhìn các bạn khác ba cũng rất bận , nhưng vẫn tranh thủ thời gian đến đón các bạn ấy , nhìn các bạn vui vẻ cùng ba đồng hành , cậu cũng đã hiểu ra rằng , nếu ba thật sự yêu cậu, dù bận cũng sẽ có thời gian , nhưng ba cậu căn bản là không yêu , cho nên mới vẫn luôn bận rộn .

Chu Ngọc Đường vốn là một đứa trẻ mẫn cảm , khi cậu nhận ra rằng ba không yêu cậu như cậu vẫn tự bảo mình như thế , đồng thời cũng nhận ra , tuy mẹ có đôi khi rất nghiêm khắc , nhưng ít nhất trong thâm tâm bà là có Chu Ngọc Đường , con trai của mẹ

“Mẹ , ly hôn đi, con sẽ ở cùng với mẹ , chúng ta không cần tiền của ba , con sẽ ngoan ngoãn nghe lời, nỗ lực học hành, sau này kiếm tiền nuôi mẹ . Mẹ , được không ?"

Chu Ngọc Đường mở to mắt to nhìn về phía Vu Ái Hoa.

Vu Ái Hoa sững sờ, nước mắt không kìm được nữa, chảy dài trên má.

Bà nói :"Được."
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 67: Chương 67



Có điều , bà cũng phải trù tính cho tương lai của con trai , năm nay bà cũng đã gần 50 rồi , tuy vẫn còn có công việc nhưng cũng không thể được như trước . Cho nên , ly hôn thì ly hôn , bà vẫn không thể để cho Chu Ái Dân và tiểu tam kia độc chiếm hết được , có được ngày hôm nay là do bà và ông ta cùng nhau nỗ lực tạo nên , giờ có ly hôn thì bà cũng phải mang theo một nửa tài sản rời đi , của bà đều là của Chu Ngọc Đường , bà không muốn con trai đi theo bà phải chịu khổ , chịu thiệt thòi.

Quyết tâm đã định, Vu Ái Hoa bắt đầu lên kế hoạch ly hôn.

..........

Thời gian tuyến trở về đến Kỷ Dao Quang ngẫu nhiên chọn người thứ hai xem quẻ .

Lúc này, người được chọn là một người có tên tài khoản là 【hầu ca tìm công tác】.

Màn hình chia làm hai, đối diện là một cô gái xinh đẹp trẻ trung , diện mạo thanh tú.

[ A a a, chị gái này xinh đẹp quá ! ]

[ Thật là sống lâu việc gì cũng có thể xảy ra , cư nhiên tôi còn có thể ở cự ly gần giao lưu với một mỹ nữ như vậy . Xin chào @【hầu ca tìm công tác】]

[ Đại mỹ nữ cũng yêu cầu ra tới kiếm tiền, không phải nằm là có thể kiếm? ]

[ Người trên lầu mở miệng thật th* t*c , nếu bạn còn nói chuyện kiểu như vậy tôi sẽ cử báo app block tài khoản của bạn ! ]

Kỷ Dao Quang nhìn lướt qua làn đạn , cau mày, rồi nhanh tay đem những tài khoản có phát ngôn tục tĩu chặn lại , đá ra khỏi phòng .

Sau đó, cô hướng ánh mắt về phía thiếu nữ đối diện:

"Xin chào, cô muốn xem cái gì?"

Thiếu nữ đỏ mặt, có chút ngập ngừng nhưng không giấu được sự phấn khích:

"Thật sự ? Thật sự là tôi trúng sao? Chào cô ! Chào cô ! Tôi là fan trung thành của cô đấy!"

"Xin chào."

Thật ra đối diện với một mỹ nữ , bị mỹ nhan bạo kích , Kỷ Dao Quang cũng có chút chống đỡ không được .

Nhìn mỹ nữ lắp bắp mãi không thành câu, cô chủ động nói:

"Thế này nhé, vẫn theo quy tắc cũ. Tôi sẽ nói qua về quá khứ của cô trước, rồi cô muốn xem gì, tôi sẽ giúp cô tính ."

"Không cần, không cần đâu!"

Mỹ nữ vội xua tay từ chối, nụ cười rạng rỡ:

"Tôi tin cô ! Không cần phải xem quá khứ. Tôi tên là Phương Uyển, năm nay 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học. Gần đây tôi đang tìm việc. Cô có thể giúp tôi xem công ty này có đáng tin không , được không ?"

Kỷ Dao Quang gật đầu:

"Được. Cô gửi tên công ty cho tôi."

Phương Uyển nhanh chóng gửi tên công ty qua. Kỷ Dao Quang nhận lấy, bấm ngón tay tính toán, sau đó cau mày.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 68: Chương 68



Thấy biểu cảm của Kỷ Dao Quang, Phương Uyển lo lắng hỏi:

"Đại sư , có phải công ty này có vấn đề hay không? Nhưng công ty đó lương khá cao , lại còn có 5 hiểm 1 kim , còn được nghỉ 2 ngày cuối tuần ."

[ Gì ? 5 hiểm 1 kim , còn nghỉ 2 ngày cuối tuần , lương lại còn cao ? Là công ty gì vậy ? Cầu thông tin công ty ! Tôi muốn đi ăn máng khác! @【hầu ca tìm công tác】Online chờ ! Rất cấp bách !]

[Hiện tại, chỉ cần có thể có được hai trong ba dạng đãi ngộ này, tôi đều cảm thấy mình có thể cắm rễ ở công ty 50 năm .]

[Chị gái xinh đẹp nói nói một chút nha . Chị xin việc ở đâu vậy, mỗi địa phương lại có đãi ngộ khác nhau . Hơn nữa , chị nói mức lương của công ty này cao , cụ thể là cao như thế nào ?]

Nhìn thấy làn đạn , Phương Uyển cũng không giấu diếm mà trả lời: “Bọn họ cấp lương thực tập kỳ là một vạn hai, sau đó sẽ có trích phần trăm, chuyển chính thức thì lương khởi điểm là hai vạn, tôi là ở Sa thị.”

[ Gì ? Nhiều ít ? Ở đâu cơ ? Sa thị một vạn hai? Lại còn mới chỉ là kỳ thực tập ? Lại còn nghỉ 2 ngày cuối tuần , có cả 5 hiểm 1 kim nữa ? Khẳng định đây là công ty lừa đảo! ]

[ Như trên ! Ban đầu tôi cảm thấy lương này còn quá ổn đi . Nhưng vừa nghe chị gái này nói là ở Sa thị , tôi chỉ có thể nói : Tuyệt đối là giả ! ]

[ Người thiếu kiến thức xã hội nhược nhược hỏi một câu . Lầu trên dựa vào đâu mà khẳng định như vậy ? Sa thị chẳng phải là một thành phố phát triển sao?]

[ Vị huynh đài này có điều không biết đấy thôi, ở Sa thị chúng tôi , chưa nói đến những đãi ngộ khác , mức lương cao nhất tính đến thời điểm hiện giờ là hai ngàn năm, vượt qua mức này, chỉ có thể là kẻ lừa đảo.]

[ Sa thị, còn được người ta gọi là Hoa Quốc tiểu Miến Điện, bạn cho rằng đây chỉ là nói giỡn sao? Lý Vân vào đó còn phải gọi 500 cuộc điện thoại bán hàng đa cấp lừa đảo mới có thể ra được!】

Nhìn thấy làn đạn, Phương Uyển có chút hoảng hốt.

Dù cô biết tiền lương cao như vậy đối với một thực tập sinh mới ra trường không hề có kinh nghiệm và thực tiễn xã hội nghe như là một chuyện ' thiên phương dạ đàm ', nhưng gần đây cô bắt đầu đi tìm việc , không phải bị từ chối vì thiếu kinh nghiệm , thì bị từ chối vì bằng cấp không đủ , hoặc kỹ năng không đủ .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 69: Chương 69



Nộp hồ sơ nhiều nơi như vậy lại chả tìm được một công việc thích hợp , cô bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và có phần nản chỉ , ngẫu nhiên lại tìm thấy công ty này .

Sau khi nghe tư vấn và tham khảo , cô thấy điều kiện của nó rất tốt , lại không đòi hỏi quá nhiều điều kiện , thích hợp với người mới ra trường như cô nên muốn thử xem thế nào .

Biết đâu ... Biết đâu lần này cô thật sự sẽ tìm được một công việc tốt thì sao ?

"Đại sư à, công ty này thực sự không đáng tin sao?" Phương Uyển nhút nhát sợ sệt hỏi.

Kỷ Dao Quang gật đầu: “Tên công ty có ngũ hành đã thuộc Thủy lại thuộc Hỏa, hai yếu tố này khắc chế lẫn nhau . Trên quẻ tượng tôi thấy xuất hiện có Ất và Quý, Quý thông quỷ, chứng tỏ công ty này đã từng có người ch.ế.t , người c.h.ế.t còn là một nữ nhân.”

“Hơn nữa, quẻ tượng còn xuất hiện Khai Môn , Khai Môn có nghĩa là mở ra, Quý thuộc Thủy, mở cửa có Thủy. Cho nên , theo như trên quẻ tượng suy đoán , cái ch.ế.t của nữ nhân này cùng sinh hoạt tình d.ụ.c có quan hệ .”

Phương Uyển vừa nghe, đôi mắt nháy mắt liền mở to vì kinh ngạc .

[Ôi mẹ ơi , nói như vậy công ty này chẳng phải là kỹ viện trá hình sao?]

[Khó trách a, ở Sa thị mà lại có công ty trả lương cao như vậy . Này mới đúng , nếu là kỹ viện, một vạn hai còn là thấp đấy.]

[Mỹ nữ , cũng đừng nghĩ thử nữa . Nếu thật sự giống như trên quẻ nói , vì một vạn hai không đáng đâu , vẫn là chạy mau đi!]

Phương Uyển lau mồ hôi, giọng run run:

"Đại sư , cô đừng dọa tôi thế chứ."

Kỷ Dao Quang nhìn cô một cái, bất đắc dĩ lắc đầu, “Nếu cô chưa từ bỏ ý định, một hai muốn thử vận may , vậy thì tôi sẽ không nói thêm gì nữa , cô cứ đi đi. Nhưng để bảo đảm an toàn , nếu cô không ngại , phòng phát sóng trực tiếp có thể vẫn luôn mở. Trong quá trình , nếu phát hiện có dấu hiệu nguy hiểm , chúng tôi cũng có thể giúp cô báo nguy .”

"Được!"

Lời nói của Kỷ Dao Quang như tiếp thêm can đảm, Phương Uyển lập tức đồng ý.

[ Đúng là chưa đ.â.m tường nam chưa thể quay đầu lại mà . 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】 và mọi người đều đã nói như vậy, cô ấy vẫn muốn đi xem, lá gan cũng thật sự quá lớn .]

[Ha ha ha, chỉ có một mình tôi tò mò muốn xem xem, công ty này rốt cuộc đang làm gì sao ?]

[Trên lầu , tò mò hại ch.ế.t mèo a !]

[ 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】 đều nói như vậy rồi , nếu là fans trung thành của phòng phát sóng trực tiếp này thì hẳn phải biết , quẻ tượng do cô ấy xem đều rất chính xác , có phát sinh mạng người , lại liên quan đến sinh hoạt tình d.ụ.c , công ty đứng đắn nào lại dám dính líu đến những chuyện như vậy chứ ?]
 
Back
Top Bottom