Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 50: Chương 50



Người phụ nữ chờ không được đáp án như mong muốn liên nóng nảy, "Cái gì gọi là tạm gác lại, đây là tương lai của con trai tôi, rốt cuộc là cô có xem được không hả? Nếu cô không thể làm được, thì đừng làm chậm trễ thời gian con trai tôi."

Vừa mới còn là một người hòa nhã dễ gần, nói năng nhỏ nhẹ chỉ một giây trở nên đáng sợ, đôi mắt trợn tròn lên, như thể muốn ăn tươi nuốt sống người khác.

Lật mặt nhanh đáng sợ !

Đối diện với điều này, Kỷ Dao Quang không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ tiếp tục nhàn nhạt nói: "Theo quy tắc trước đây, tôi sẽ nói về quá khứ của bà trước, sau đó mới nói đến chuyện của con trai bà ."

Ban đầu , bà ấy không nghĩ nghe Kỷ Dao Quang nói quá khứ , nhưng sau khi suy nghĩ lại, nghe một chút cũng không có việc gì , còn có thể thử xem Kỷ Dao Quang rốt cuộc có thật sự có bản lĩnh hay không , vì vậy cũng miễn cưỡng đồng ý.

“Bà tên là Vu Ái Hoa, năm nay 48 tuổi. Bà sinh ra trong một gia đình nghèo khó, học hết lớp ba tiểu học thì nghỉ, ở nhà làm việc phụ giúp gia đình. Đến năm mười tám tuổi, bà kết hôn với một người trong thôn.”

Kỷ Diêu Quang mở miệng nói.

Vu Ái Hoa nghe xong, có chút ngẩn ra, cuối cùng, vì đoạn ký ức đó đã thật xa xôi.

[Trời ạ, tôi còn tưởng vị này là con gái của một gia đình phú hào, nhưng hiện tại xem ra, là một người tự gây dựng sự nghiệp a!]

[Nói thật, tôi cảm giác bá ấy rất có thể là nhà giàu mới nổi, nhìn xem căn phòng này, trang hoàng thật là cay mắt , giống như hận không thể cái gì càng đắt tiền bày cái gì.]

[Trên lầu nói như vậy cũng không được . Nhà giàu mới nổi làm sao vậy? Nhà giàu mới nổi trêu anh chọc anh sao ? Mà cho dù có là nhà giàu mới nổi thật đi chăng nữa , ít nhất thì bà ấy thân gia cũng so đại đa số chúng ta ngồi đây có tiền! ]

[Lời này nói ra đúng rồi , người ta thích như vậy trang trí là việc của người ta , mỗi người một sở thích , mỗi người một gu thẩm mỹ riêng . Anh cũng đừng soi mói rồi phán xét người ta. ]

Kỷ Dao Quang tiếp tục nói: "Sau khi bà kết hôn, đúng lúc bước vào thời kỳ đổi mới , cơ hội kinh doanh mở ra , bà và chồng bà vốn định đến Thâm Thị phát triển, nhưng dưới sự tình cờ, hai người phát hiện ra mỏ than trong núi. Sau đó, vợ chồng bà bắt đầu gây dựng sự nghiệp bằng hình thức khai thác than đá , rồi trở thành ông bà chủ mỏ than ."
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 51: Chương 51



“Những năm qua, kiếm được không ít tiền, bà chuyển đến Bắc Kinh sống. Đến năm 35 tuổi, bà sinh được một cậu con trai, và xem cậu ấy như báu vật mà yêu thương chăm sóc .”

[Trời ạ, đứa bé này còn đang học trung học sao?]

[Bình thường mà , cũng đâu phải là sớm , lại có mấy năm nữa là thi đại học. Thời buổi bây giờ rất chú trọng việc giáo dục con cái , một phần cũng do gia trưởng chạy đua , thấy con người ta đã đi học rồi liền cũng bắt đầu vội vàng cho con đi học , có những gia đình còn bắt đầu lo từ mẫu giáo cơ . Trẻ con bây giờ phải học rất nhiều thứ .]

Vu Ái Hoa gật đầu, giọng khẩn thiết:

“Cô nói đúng. Vậy con trai tôi có đậu đại học tốt không?”

Nga

Kỷ Dao Quang ánh mắt dừng lại trên cái cũng con cái đã trở nên ngăm đen của bà ấy , tiếp tục nói : " Bà và chồng bà có thể xem như vợ chồng từ thuở niên thiếu , luôn đỡ đần giúp đỡ nhau , cùng nhau vượt qua đoạn năm tháng khó khăn , chia sẻ hoạn nạn . Nhưng khi có tiền, ông ta lại cảm thấy chán bà , bắt đầu xuất quỹ , ở bên ngoài có người khác, thậm chí có những đứa con khác ngoài con trai của bà . Bà chỉ có một đứa con trai, nhưng ông ta thì ngược lại ông ta ở bên ngoài đã có thêm vài đứa cả trai lẫn gái ."

"Ông ta cũng không còn quan tâm đến đứa con chung của hai người , vì vậy bà dành rất nhiều kỳ vọng vào con trai mình, muốn nó vượt trội , trở nên xuất sắc hơn , ưu tú nhất trong số những đứa con của ông ấy ."

“Cô im đi!” Vu Ái Hoa vừa bình tĩnh đã như phát điên khi nghe Kỷ Dao Quang nói những lời đó : “Ông ấy yêu con của chúng tôi! Hơn nữa, con tôi là con hợp pháp, đám con ngoài giá thú kia không đáng xách dép cho nó! Tôi đặt kỳ vọng vào con mình, chẳng phải là điều bình thường sao? Có bà mẹ nào không muốn con mình thành đạt chứ?”

"Nhưng tình yêu của bà tạo ra áp lực quá lớn cho con trai bà , bà bắt con trai bà dậy học từ 5 giờ sáng, học đến tận 12 giờ đêm, còn yêu cầu nghiêm khắc về thời gian chơi đùa. Cứ như vậy , nó căn bản không thể chịu nổi đến lúc thi đại học!"

Kỷ Dao Quang lạnh lùng nói.

Câu nói này vẫn là Kỷ Dao Quang lựa chọn nói giảm nói tránh không muốn nói thẳng ra. Nói thẳng ra thì chính là với cách nuôi dạy này, thêm một thời gian ngắn nữa thôi , đứa trẻ ấy sẽ đi vào ngõ cụt , nó sẽ ch.ế.t. Bị chính thứ gọi là tình yêu và kỳ vọng của người mẹ , của mẹ nó , áp ch.ế.t .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 52: Chương 52



[ Gì ? 5 giờ sáng bắt đầu dậy học , phải đến 12 giờ đêm mới được ngủ? Đứa trẻ này có một bà mẹ tâm thần bệnh tâm thần như vậy, thật là đủ bất hạnh !]

[Đây còn chỉ là cấp ba thôi đấy, bác gái, bác thật sự điên rồi!]

[Quá khủng khiếp, đột nhiên cảm thấy may mắn, còn may là mẹ tôi không như vậy.]

Nhìn thấy những bình luận trên làn đạn , Vu Ái Hoa tức giận không thôi, giận dữ hét lên: "Các người biết cái gì chứ! Nó 5 giờ sáng mới bắt đầu phải dậy , tôi còn phải dậy lúc 4 giờ đây này , tôi còn phải tham khảo khắp nơi tìm thầy giáo cho nó, ngày ngày chăm sóc bữa ăn giấc ngủ , ngày đưa đón nó đi học , quản lý thời gian cho nó , chẳng lẽ tôi không vất vả sao?"

[Khủng khiếp thật, một ngày chỉ ngủ bốn tiếng, đây là định trực tiếp tiến hóa thành người máy không cần ngủ luôn sao?]

[Không cho tôi ngủ, thà gi.ế.t tôi đi còn hơn .]

[Không ngủ để chăm con? Cũng không cho con ngủ ? Người biết chuyện thì biết là đang nuôi con , không biết còn tưởng là đang tính đồng quy vu tận ấy chứ !]

[Bà ấy thật đáng sợ ! Một người mẹ sao lại có thể cực đoan như vậy ? Bà ấy hành con mình, nhưng hành chính mình còn khủng khiếp hơn.]

Khu bình luận cũng không có người lên tiếng chỉ trích bà ấy , mà thật ra cũng chả biết nói như thế nào , vì dù sao Vu Ái Hoa người này ngay cả với chính mình còn có thể nhẫn tâm thành như vậy.

Kỷ Dao Quang bất đắc dĩ lắc đầu, "Vu Ái Hoa, bà không phải muốn biết con trai bà có thể thi đậu đại học Thanh Hoa hay không sao? Tôi có thể nói cho bà một cách chính xác."

"Nếu bà không thay đổi, con trai bà sẽ tự sát sau ba ngày. Nó đã ch.ế.t rồi thì chả thể vào được đại học nào nữa , huống chi là đại học Thanh Hoa !"

"Không thể nào!" Vu Ái Hoa đập mạnh xuống bàn, "Cô lại dám nguyền rủa con trai tôi sao? Tối sẽ cử báo cô ! Tôi cơm bưng nước rót mỗi ngày cung phụng nó như vậy, cô còn nói nó muốn tự sát? Nó có lý do gì để tự sát chứ?"

"Tôi và ba của nó đều đã trải sẵn con đường tốt đẹp cho nó, mỗi ngày nó đều sống thoải mái không phải lo nghĩ việc gì khác ngoài chuyện học , vậy mà nó còn tự sát sao?"

Vu Ái Hoa càng nói càng tức giận, lập tức dậm mạnh chân cộp cộp cộp bước thẳng lên lầu.

Sau đó, dừng lại trước cửa một căn phòng , bà ấy bắt đầu cuồng loạn gõ cửa, hét lớn: "Chu Ngọc Đường, mau ra đây cho mẹ ! Con còn dám khóa trái cửa nữa sao!"
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 53: Chương 53



Vu Ái Hoa vô cùng thành thạo tìm một chiếc tua vít, sau đó phá khóa cửa một cách gọn lẹ . Hành động của bà nhìn thì đúng là do quen tay hay việc , chắc hẳn việc này đã thường xuyên xảy ra .

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Kỷ Dao Quang chỉ biết bất đắc dĩ lắc đầu.

Khu bình luận, những người theo dõi câu chuyện từ đầu cũng biết tiền căn hậu quả đều than thở , bà mẹ này thật sự khiến người khác ngột ngạt. Thử hỏi, trong chính ngôi nhà của mình mà ngay cả cửa phòng của mình cũng không được phép đóng , không có không gian của chính mình . Một người sống mà ngay cả quyền riêng tư cũng không có khác gì đang sống ở trong một cái lồng giam đâu , dù có hoa lệ thì nơi đó cũng không có tự do . Sống ở ngôi nhà như vậy thật sự không có ý nghĩa gì.

Thêm vào đó , người mẹ lại còn luôn niệm ở bên tai : học , học , học , không được làm bất cứ việc gì khác ngoài việc học . Khiến con trở nên chán ghét với việc học , thậm chí sợ hãi . Chán ghét , sợ hãi rồi lại không thể không học , không dám không học .

Ngày nọ qua ngày kia , dần dần bị tuyệt vọng nuốt chửng .

Không điên cũng sẽ bị bức điên .

Nếu đổi lại là bọn họ, phải sống cuộc sống như thế , bọn họ cũng sẽ lựa chọn tự sát .

Lại giàu sang thì sao ? Cuộc sống như rối gỗ không có linh hồn bị giam cầm như thế , ai dám muốn ?

Vu Ái Hoa nghe thấy tiếng lục đục hoảng loạn thu dọn đồ đạc từ trong phòng vọng ra. Ánh mắt bà ta lập tức trầm xuống, ném mạnh chiếc khóa cửa trên tay xuống đất , dứt khoát một chân giơ lên, dùng sức đá văng cánh cửa ra .

Cửa vừa mở, Vu Ái Hoa lập tức bước vào, giận dữ quát:

“Con giấu cái gì đấy? Lấy ra ngay!”

Mọi người chỉ nhìn thấy một cậu bé mũm mĩm trong bộ đồng phục học sinh, dáng vẻ hơi chột dạ đứng trước bàn học. Cậu lúng túng nói: "Mẹ, con không làm gì cả, con đang làm bài tập. Đây, bài tập hôm nay con đã làm xong rồi."

Chu Ngọc Đường định mang bài tập đến cho Vu Ái Hoa xem.

Nhưng Vu Ái Hoa khẳng định con trai đang giở trò, liền lập tức bắt tay vào lục soát.

Chu Ngọc Đường thấy vậy, rõ ràng lộ vẻ hoảng hốt, vội vàng nói: "Mẹ, con thật sự không giấu đồ gì cả, thật sự không có mà!"

Vừa dứt lời, ngay sau đó, Vu Ái Hoa đã cúi xuống gầm giường kiểm tra và lấy ra một chiếc điện thoại.

Nga

Trên màn hình điện thoại vẫn hiển thị giao diện của một trò chơi.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 54: Chương 54



Vu Ái Hoa nhìn thấy cảnh này, giận đến mức suýt phát điên: "Đây là cái mà con nói là không giấu sao? Điện thoại này con lấy từ đâu ra hả?!"

Vừa nói, Vu Ái Hoa cảm thấy cơn giận như đang hừng hực thiêu đốt , cần thiết phải dùng đến hành động phát tiết , liền thẳng tay ném chiếc điện thoại xuống đất.

Chiếc điện thoại lập tức vỡ tan thành nhiều mảnh. Cảm thấy chỉ như thế vẫn còn chưa đủ làm cho bà ta hạ hoả , Vu Ái Hoa còn giận dữ giẫm thêm hai chân , đến khi chiếc điện thoại hoàn toàn nát bét cảm thấy thuận khí không ít , lúc đó bà ấy mới chịu dừng lại.

Nhìn chiếc điện thoại bị phá hỏng, áp lực dồn nén bấy lâu trong lòng Chu Ngọc Đường như bùng nổ. Cậu bé cúi gằm mặt, nước mắt chảy xuống , bắt đầu gào khóc .

"Hu hu hu, đây là điện thoại bạn cùng lớp của con đưa cho con , bạn ấy nhờ con sạc pin giúp. Giờ mẹ làm hỏng rồi, ngày mai con biết lấy cái gì trả lại cho bạn ấy đây ?"

"Hơn nữa, con đã nói rồi mà, bài tập cần làm con đều làm xong hết. Con vừa mới cầm điện thoại lên đi sạc điện , vừa mở máy lên thôi !"

"Hừ, rõ ràng là con đang lừa mẹ !" Vu Ái Hoa nghiến răng, trừng mắt nhìn, ép hỏi: "Bạn nào cho con mượn điện thoại? Ngày mai mẹ nhất định phải đi tìm nó, nói cho nó biết , nó không muốn học cũng đừng rủ rê con không học giống nó ! Con là người phải thi đậu đại học Thanh Hoa !"

"Con nghĩ nó coi con là bạn sao? Mẹ nói cho con biết , con quá ngây thơ rồi nó chỉ là muốn con cũng trở nên vô dụng , lười biếng , thất học như nó ! Nó là đang muốn làm hại con !"

Chu Ngọc Đường căn bản không nghe lọt những lời này vào tai , cậu bé ngồi sụp xuống , tay run rẩy nhặt những mảnh vỡ trên mặt đất lên , miệng lẩm bẩm: "Xong rồi, xong rồi."

[ Cảnh này thật sự khiến tôi tức đến mức huyết áp tăng vọt, người mẹ này cũng quá cực đoan rồi! ]

[ Đúng vậy, điện thoại của bạn cho con mượn mà lại làm thành như vậy , ngày mai con đi học biết nói với bạn thế nào ? ]

[Nếu bà ấy thật sự theo như lời nói đến trường gặp người bạn kia nói chuyện , phỏng chừng kể từ lúc đó về sau , sẽ không còn ai dám kết bạn với cậu bé nữa .]

[ Trên lầu vừa thấy là chưa có gia đình , chờ đến khi các người làm cha mẹ rồi, đến tuổi con đi học , đồng thời chịu áp lực từ nhiều phía , đến lúc đó bạn mới hiểu được nỗi khổ tâm của những người làm cha làm mẹ . ]
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 55: Chương 55



[ Trên lầu nói như vậy tôi không thể đồng tình . Dù có làm cha làm mẹ hay không, cũng không thể hành xử như vậy , nói những lời như vậy trước mặt trẻ nhỏ được! Vừa này chắc khi người mẹ này đem điện thoại ném , tôi đã kịp nhìn thấy giao diện của trò chơi đó, còn đang dừng ở phần chọn anh hùng, rõ ràng là trò chơi chỉ mới được bật , hơn nữa không phải đứa trẻ đều đã nói là đã hoàn thành bài tập mới chơi sao ? Cậu bé thậm chí còn chủ động mang bài tập cho người mẹ kiểm tra nữa. Cậu bé đã rất tự giác rồi, học xong thì giải trí một chút có gì không đúng ? Người mẹ cần thiết phải làm đến như vậy tuyệt tình sao ?]

[Là người đứng xem còn cảm thấy ngột ngạt thực sự .]

[Nhìn đến như vậy dù tôi không phải là đại sư cũng có thể khẳng định cậu bé kia không thể học đại học a . Người mẹ này tâm lý quá vặn vẹo , chính bà ấy đang tự tay bức tử con trai mình .]

Vu Ái Hoa vẫn không thèm để ý đến trạng thái tâm lý của con trai mình , chỉ lo chính mình tức giận chính mình nói:

"Mẹ đang hỏi con đấy . Con nói đi, bạn nào cho con mượn điện thoại? Mẹ sẽ lập tức gọi điện cho giáo viên của con."

Vu Ái Hoa cầm lấy điện thoại nhìn tư thế là chuẩn bị ngay lập tức liên lạc với giáo viên để nói chuyện.

Điện thoại bị mẹ làm vỡ mất rồi , Cậu đã không biết phải làm sao đối mặt với người bạn cùng lớp chủ nhân chiếc điện thoại rồi , nếu bây giờ mẹ còn liên lạc với giáo viên , để giáo viên biết chuyện này, mọi chuyện sẽ càng trở nên tồi tệ hơn . Sau này, cậu còn thế nào đi học ?

Tuy nhiên, Vu Ái Hoa căn bản không thèm quan tâm con trai đang nói gì đó , vẫn cầm điện thoại tìm số của giáo viên chủ nhiệm để gọi .

Chu Ngọc Đường nhìn thấy vậy, tuyệt vọng rồi , liền vội vàng chạy đi tìm một con d.a.o , tay run rẩy nhưng vẫn cố nắm chặt con d.a.o , đặt lên cổ mình , nhìn người mẹ và nói : "Mẹ, nếu mẹ gọi điện cho giáo viên, hôm nay con sẽ c.h.ế.t ngay trước mặt mẹ!"

[Trời ơi, đừng mà bé , không đáng đâu! Thật sự không đáng đâu mà ! ]

[Cả hai mẹ con đều quá cực đoan rồi, sao lại dồn nhau đi đến bước này?]

So với những người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đang hoảng loạn như kiến bò trên chảo nóng khi thấy cảnh tượng này , thì Kỷ Dao Quang có vẻ bình thản hơn rất nhiều . Kỷ Dao Quang bình thản cũng không phải vì cô là người lãnh khốc vô tình , không có sự đồng cảm , mà là bởi vì cô có thể nhìn thấu mệnh số của đôi mẹ con này , cho nên cô cũng biết rằng sự việc còn sẽ cực đoan hơn thế này nhiều.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 56: Chương 56



Vu Ái Hoa nhìn thấy Chu Ngọc Đường kề d.a.o vào cổ đe dọa tự sát, đầu tiên là ngẩn ra, rồi sau đó liền đóng điện thoại lại.

Khi Chu Ngọc Đường và những người xem nghĩ rằng Vu Ái Hoa đã thỏa hiệp, thì bà ta lại đổi mới trình độ nhận thức của mọi người , nâng khái niệm điên cuồng trong lòng mọi người nên một tầm cao mới . Tất cả chỉ thấy bà ta đi về hướng phòng bếp, khi quay ra trên tay cũng cầm một con d.a.o, rồi cũng tự đặt lên cổ mình.

“Con trai, muốn ch.ế.t sao ? Kia mẹ sẽ không để con cô đơn, chúng ta cùng nhau đi thôi !”

[md, bác gái này bị bệnh tâm thần rồi ! ]

[Điên đến mức này …… Thua ! Tôi thật sự nhận thua ! ]

[ Kỳ ba năm nào cũng có, nhưng năm nay thật sự nhiều ! ]

Chu Ngọc Đường dù sao cũng chỉ là một cậu bé mới lớn , thấy mẹ mình cũng dí d.a.o vào cổ có ý định tự sát, cậu bắt đầu hoảng loạn.

Vu Ái Hoa nhìn thấy Chu Ngọc Đường d.a.o động , tận dụng chuẩn thời cơ , lập tức đoạt lấy con d.a.o trong tay Chu Ngọc Đường , ném mạnh xuống đất.

Sau đó, chính là một trận mắng đổ ập về phía Chu Ngọc Đường: "Chu Ngọc Đường, mẹ ăn ngon mặc đẹp cung phụng con, chỉ có một yêu cầu duy nhất là làm con chăm chỉ nghiêm túc học , có gì khó khăn sao?"

"Con vất vả, con mệt mỏi, con không sống nổi! Chẳng lẽ mẹ sống tốt , mẹ sống sung sướng, mẹ sống nhàn nhã sao ?"

"Con có biết không, ba con ở ngoài đã có hai đứa con trai rồi! Chúng nó sau này sẽ cùng con tranh giành tài sản, nếu con không có thành tích tốt hơn, bằng cấp tốt hơn , con còn có thể giành quá chúng nó sao ? Chu Ngọc Đường còn nói xem , con có thể giành được hay không ? Đây đều là mẹ và ông ta cùng phấn đấu . Chả lẽ muốn hai tay dâng cho bọn tư sinh tử , cho cái lũ nằm không mà đòi hưởng , chỉ biết dựa vào đàn ông , phá hoại hạnh phúc gia đình người khác đó sao ? Dựa vào cái gì ?"

"Chu Ngọc Đường , con nghĩ mẹ không muốn ngủ sao? Mẹ cũng rất mệt mỏi , mẹ cũng muốn nghỉ ngơi lắm chứ, Chu Ngọc Đường, mẹ 48 rồi, đều sắp 50 rồi."

"Mỗi ngày mẹ đều đau , không đau chỗ này thì đau chỗ kia , đau đầu, đau lưng, đau chân, nhưng mẹ có bao giờ oán trách con một câu không? Có bao giờ than thở với con một câu không ? Con không thông cảm cho mẹ , không chịu tự giác nỗ lực cố gắng còn chưa tính, lại còn lấy việc tự sát để uy h.i.ế.p mẹ !"
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 57: Chương 57



"Được thôi ! Nếu con muốn chết, mẹ sẽ cùng con chết!"

Vu Ái Hoa điên điên khùng khùng mà nói.

Những lời này như một cơn bão quét qua đầu Chu Ngọc Đường khiến cả người cậu đều ngốc lăng tại chỗ.

[ Bà ấy thật sự điên rồi sao, những lời này làm sao có thể nói trước mặt một đứa trẻ được chứ? ]

[ Tôi dám chắc, đây không phải lần đầu bà ấy nói những lời này với con mình , vì mẹ tôi cũng từng như vậy. ]

[ Đứa trẻ sinh ra và lớn lên trong gia đình này thật đáng thương, cha xuất quỹ, mẹ thì điên loạn, bản thân mình thì phải sống trong nhà giam đầy tuyệt vọng. ]

Chu Ngọc Đường ngây người bước tới, cúi đầu thấp, giọng nói lí nhí như muỗi kêu: "Mẹ, con xin lỗi, sau này con sẽ không lén chơi game nữa."

Màn hình di động Vu Ái Hoa đang nắm trong tay vừa vặn đối diện với Chu Ngọc Đường.

Nga

Người trong phòng phát sóng trực tiếp cũng vừa vặn nhìn thấy đôi mắt của Chu Ngọc Đường, trong đôi mắt ấy không còn sáng rọi rực rỡ vốn có giống như những thanh thiếu niên đồng trang lứa , cũng không có bất cứ một loại cảm xúc nào . Nó tĩnh lặng giống như dưới đáy hồ sâu , không còn bất cứ một tia ánh sáng nào , không còn bất cứ một màu sắc nào ngoài tối tăm , không còn bất cứ một thần thái nào nữa .

Đứa trẻ vì yêu thương hiếu thuận mẹ mà từ bỏ phản kháng giãy giụa .

Nhưng tâm nó giống như đã bị thứ tình yêu nặng nề này làm cho ch.ế.t rồi , không có bất cứ một tia sinh cơ nào .

Nhưng người mẹ cảm thấy đứa trẻ cúi đầu , liền lại thừa cơ xông lên :

"Con không cần xin lỗi mẹ." Vu Ái Hoa tiếp tục nói: "Bây giờ con nói cho mẹ biết bạn nào cho con mượn điện thoại, con không phải ngại ngùng sao? Ngày mai mẹ sẽ đi tìm bạn ấy, nói rằng chiếc điện thoại là mẹ làm hỏng."

"Nếu bạn đó muốn gây chuyện làm khó dễ, mẹ sẽ đi nói với gia trưởng của bạn ấy, bồi thường cho bạn ấy một chiếc điện thoại mới . Như vậy hẳn là được rồi đi ?"

"Mẹ, đừng hỏi nữa được không?"

Chu Ngọc Đường cầu xin.

Những lời này, mang theo nguyện vọng cuối cùng của cậu.

Nếu cậu nói ra, ngày mai mẹ sẽ đi tìm bạn cùng lớp đó, và bạn ấy chắc chắn sẽ bị gia trưởng răn dạy. Còn cậu, sau lần này sẽ thật sự trở thành người cô đơn , sẽ mãi mãi không có bạn bè.

Vì Vu Ái Hoa quản lý quá nghiêm khắc, cậu đã mất đi rất nhiều bạn bè. Gia trưởng của những người bạn học cùng cậu đều biết hoặc nghe người khác nói về mẹ cậu , đều vì sợ bị mẹ cậu tìm họ nói chuyện mà dặn dò các bạn ấy không được chơi với cậu .

“Không được!”
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 58: Chương 58



Vu Ái Hoa lạnh lùng nói: "Dù thế nào đi nữa, hôm nay mẹ cũng phải biết tên của bạn ấy. Nếu con không nói, mẹ sẽ đi hỏi giáo viên!"

"Mẹ, chuyện này dừng lại ở đây, được không?"

Nga

Chu Ngọc Đường một lần lại một lần cầu xin .

Nhưng Vu Ái Hoa trước sau như một không do dự cự tuyệt cậu bé :

“Không được!”

Bà ấy còn cầm điẹn thoại lên , lại lần nữa chuẩn bị gọi điện thoại.

Trong đôi mắt xinh đẹp vốn đã ch.ế.t lặng của Chu Ngọc Đường ánh lên vẻ tuyệt vọng, cậu ngẩng đầu lên, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Bầu trời thật trong xanh, mây trắng còn đang trôi bồng bềnh , thời tiết thật đẹp . Đúng là thời tiết tốt để ra khỏi nhà .

Rời nhà đi xa.

Chu Ngọc Đường gần như không hề do dự, không mang một chút lưu luyến nào , lập tức xông ra ngoài, rồi từ cửa sổ nhảy xuống.

Vu Ái Hoa lúc đó đang gọi điện thoại, chuyện xảy ra quá đột ngột.

Khi bà kịp phản ứng lại, chỉ còn nghe thấy một tiếng cửa kính vỡ vụn thành hàng ngàn mảnh nhỏ và một tiếng "phịch" vang lên.

“Aaaaaaaaaaaa !”

Vu Ái Hoa kêu lên thảm thiết, cơ hồ là dùng cả tay chân để lao xuống dưới , có mấy lần vì vội vàng mà vấp ngã , sau đó lại vội vàng bò dậy tiếp tục chạy đến bên con trai . Bà ấy thậm chí .... còn không có đủ dũng khí nhìn ra ngoài cửa sổ một lần.

[Trời ơi! Người đâu ? Cậu bé thật sự nhảy rồi sao ? Cứ như vậy ch.ế.t đi sao ? Nó mới chỉ có 13 tuổi a ! ]

[ Không thể nào, không thể nào, đừng như vậy! Mọi người , làm ơn hãy nói với tôi là những gì tôi vừa nhìn thấy không phải thật , mọi người đều không thấy giống tôi !]

[Cậu bé sao có thể cứ như vậy mà ch.ế.t đi ! Nó còn có một tương lai thật dài ở phía trước a ! Chủ bá , cầu xin cô mau nghĩ cách . Cứu cứu đứa trẻ a ! @【 Kỷ Sư đoán mệnh 】]

Làn đạn điên cuồng tag Kỷ Dao Quang.

Kỷ Dao Quang bình tĩnh uống một ngụm nước ấm, lại lên tiếng trấn an người xem : “Yên tâm, cậu bé sẽ không chết, tôi vừa mới tính toàn một chút , hôm nay chính là kiếp nạn của cậu bé .”

“Nếu vượt qua được, sau này cuộc sống sẽ trôi qua thuận lợi bình an , nếu không vượt qua được, thì hôm nay chính là ngày giỗ của cậu ấy , cũng coi như kết thúc kiếp sống bị giam cầm .”

Làn đạn nghe được Kỷ Dao Quang nói như vậy, những người đã xem phát sóng trực tiếp 3 qủe trước thì đều hiểu rằng khi cô đã nói như vậy là có nắm chắc , trong lòng mọi người cũng bình tĩnh lại .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 59: Chương 59



Lúc này, Vu Ái Hoa đã chạy xuống dưới, nơi mọi người xung quanh đang tụ tập, tất cả đều bị tiếng rơi của Chu Ngọc Đường thu hút.

Chu Ngọc Đường nằm trong vũng máu, hơi thở yếu ớt. Một người đã gọi xe cứu thương, những người khác dù khẩn trương nhưng không biết cách sơ cứu trong trường hợp này cũng không dám động vào cậu bé , sợ ảnh hưởng đến việc cấp cứu.

Vu Ái Hoa run rẩy, hai chân như muốn khuỵu xuống. Bà bước tới bên con trai, quỳ xuống và ôm cậu vào lòng.

“Con ơi, con ơi, đừng dọa mẹ, đừng làm mẹ sợ...”

Chu Ngọc Đường cố gắng mở mắt, giọng nhỏ như hơi gió: “Mẹ ơi... con đi rồi, mẹ một người liền có thể ngủ yên giấc ... không còn ai làm mẹ tức giận nữa...”

“Không! Mẹ không cần!” Vu Ái Hoa nghẹn ngào hét lên, nước mắt tuôn như mưa.

Bà bỗng nhận ra, cái gì đậu Thanh Hoa , cái gì tranh đoạt tài sản nếu không có con thì tất cả đều là vô nghĩa , không thứ gì quý giá bằng con trai . “Đỗ đại học, tài sản... mẹ không cần ! Mẹ không cần gì nữa ! Mẹ chỉ con thôi ! Con trai , con đừng đi được không ? Mẹ sai rồi! Mẹ sai thật rồi ! Con đừng bỏ mẹ !”

Bà nghĩ ra rồi , bà chỉ cần con trai khoẻ mạnh , sống vui vẻ mỗi ngày .

“Mẹ... con đau lắm... có lẽ con... sắp đi rồi...” Giọng Chu Ngọc Đường dần yếu đi.

Vu Ái Hoa hoảng loạn thực sự. Bà siết chặt lấy cậu, khóc nức nở:

“Con đừng đi! Con không phải là không muốn mẹ hỏi tên bạn học đó sao ?"

"Mẹ sẽ nghe con . Mẹ sẽ không hỏi nữa! Bây giờ không hỏi , sau này đều sẽ không hỏi."

"Ngày mai mẹ sẽ mua cho con điện thoại mới, con đem đền cho bạn ấy, được không ? Mẹ sẽ cho con tiền , con mời bạn đi ăn nhé , được không?"

“Vâng...” Chu Ngọc Đường khẽ đáp, có lẽ cậu thật sự đã quá mệt mỏi rồi , đôi mắt dường như không thể mở nổi nữa , cứ khép lại dần , khép lại dần .

Vu Ái Hoa hai mắt đầy nước mắt , nước mắt như có người mở khoá , cứ như vậy không ngừng , nối tiếp nhau mà trào ra .

Vì cái gì a ? Vì cái gì lại khiến con trai phải thống khổ như vậy lựa chọn rời đi a ?

Nếu con trai đã không còn, vậy thì sự tồn tại của bà còn có ý nghĩa gì nữa?

Vào lúc này, trong óc bà lại văng vẳng vang lên câu nói của 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】 lúc trước ' tình yêu của bà tạo ra áp lực quá lớn cho con trai bà . Cứ như vậy , nó căn bản không thể chịu nổi đến lúc thi đại học !'

【 Kỷ Sư đoán mệnh 】.

Đúng rồi ! 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】.
 
Back
Top Bottom