Silvia đang ngồi trên chiếc ghế dây leo của mình mà đung đưa , nó đưa mắt sang cô chị gái đang nằm uể oải trên chiếc sofa yêu dấu mà nó tính nằm nhưng đã bị chiếm đoạt không thương tiếc.
" Nè Etience, có những môn học là gì vậy ?"
" Em có tìm hiểu về trường trước không ?
" Etience hỏi ngược lại nó một cách hờ hững
" Ồ đương nhiên là không rồi , Em không rảnh thế đâu " Nó lắc đầu , đôi môi khẽ mỉm nhẹ
" vậy em nghĩ chị rảnh sao , ngu ngốc !"
Cô tiếp tục nhắm mắt lại , rồi chẳng quan tâm đến con ngốc đang hí hoáy nói chuyện cùng con quạ đen thui thủi lùi như cái nùi giẻ mà nó xem là bạn
" Nào , các cậu có cần thời khóa biểu không , có vẻ sẽ cần thiết đấy !
" Irida hào hứng hỏi
" Ôi anh chàng nhiệt tình , nhưng chúng ta học khác lớp."
Nó lia mắt sang cậu bạn đang rực lửa kia mà cười.
" Vậy các cậu không định đi học sao " Cậu bạn thắc mắc
" Nào bạn nhỏ , có thể đi xin madam ở phòng hỗ trợ giùm tôi hai tờ thời khóa biểu này không , chỉ cần đưa hai cái card này là được !"
Nó quay sang con quạ mà nhờ vả
" Quạc......quạc....quạc " Con quạ gắp hai chiếc card rồi bay đi
" Uầy bảnh thật đấy " Irida trầm trồ
" Cảm ơn nhé !
" Nó nở nụ cười tươi rồi đi đến bàn học , lôi chiếc laptop ra , những ngón tay điêu luyện lướt trên bàn phím và đương nhiên là điều này bị cấm , nó đã phải năng nỉ gãy lưỡi để Etience tạo ảo ảnh làm chiếc laptop trông giống như một cuốn bách khoa toàn thư về tự nhiên .Nằm trên giường, Etience suy nghĩ về sự kì dị của ngôi trường .
Hàng loạt câu hỏi được đặt ra , Không phải vì tò mò hay thích thú , mà vì muốn đứng đầu , muốn vượt lên tất cả không cho cô lơ là .
Bất cứ ai cản trở cô , cô đều sẽ không bỏ qua .
Nhưng thật sự mà nói....
Etience không đánh giá cao những kẻ ở đây, chính xác là coi thường .
" Lũ yếu kém , sở hữu đầu óc bã đậu , mất hứng thật.....mong sẽ có vài kẻ khiến mình phải ra tay....nhàm chán " Etience suy nghĩ
Nếu như nói người khác phải đi đến vạch đích hay ở vạch đích sẵn thì cô chính là phải lùi lại , sinh ra đã ngậm thìa kim cương , trí thông minh cao ngất....
Nhìn sang cô em gái đang ngồi cười tủm tỉm , thật chán nản , chẳng có ai đủ trình để làm cô hứng thú
" Có vẻ cô đang chán , có muốn chơi Rogjeczis cùng tôi không " Anh chàng thư sinh Mare Jeanire bước đến chỗ cô với bộ Rogjeszis mạ bạc trên tay
" cậu nghĩ cậu sẽ bại dưới tay tôi trong vong mấy phút " Giương đôi mắt chán nản về phía Mare, Etience khẽ hỏi
" Vậy cậu nghĩ cậu sẽ thua tôi bao nhiêu trận " Anh hỏi xoáy lại ngay
Etience nhíu mày , nói về Rogjeczis thì cô có thể chắc rằng chưa ai thắng cô dù chỉ một ván , cậu trai này khiến cô bắt đầu hưng phấn rồi đấy , chị em nhà Mahieu là những người có sở thích kì lạ , một trong đó chính là thấy vẻ mặt của những kẻ thua cuộc , Etience thật sự thích thú và chờ mong vẻ mặt đó của Mare.
Rogjeczis là một loại cờ với bàn cờ hình thoi.
5 ô ở giữa gọi là ô trung tâm.
Để chiến thắng cần nắm giữ 3 ô trung tâm liên tiếp 3 lượt hoặc là bắt được con tướng của đối phương.
1/ Bàn cờ
Ngoài 5 ô trung tâm thì còn một số ô đặc biệt:
Đảo - Không được tấn công quân trong ô theo mặt trước, sau
Núi - Chỉ con Quỷ và Tướng được phép đi ngang qua và vào ô đó
Sông - Phải đổi 2 lượt để đi qua
Thành - Nếu chiếm được xem như thêm 1 mạng cho Pháp Sư
2/ Quân cờ
Quỷ - trung tâm, mất là thua
Tướng - chỉ đi thẳng được, có thể nhảy qua ô
Chiến binh - có thể đi tất cả các ô nhưng không được bước vào các ô đặc biệt , có thể bắn xa nhất 4 ô
Kỵ sĩ - chuyên đi hỗ trợ, có thể đổi để lấy 1 ô trung tâm nếu số quân đối phương thấp hơn mình 4 quân
Pháp sư - không đi được hướng xéo, có thể biến đổi địa hình 1 lần trên 1 lượt
3/ Cách chơi
Người chơi thay phiên nhau đi 1 quân mỗi lượt
Quân di chuyển tới ô mới :
Ô trống = nhảy vào
Ô có quân đối phương = chiến đấu để giành chỗ
Sau một hồi căng não Etience đã giữ được hai ô trung tâm.
Chỉ còn 1 ô duy nhất nữa thôi là cô vẫn giữ được vị trí bất bại của mình.
" Etience nhìn cho kĩ nè, đừng tự tin quá trớn."
Mare mỉm cười và di chuyển Pháp sư
" Cạch..h " con Tướng của Etience ngã lăn quay ra bàn cờ.
Nếu ánh mắt có thể giết người thì Mare đã bị Etience làm lủng hàng trăm lỗ.
" Tôi sẽ phục thù, cậu chờ đó Mare"
" Rất sẵn lòng"
Trên chiếc sofa mềm mại , Irida lộ rõ vẻ tự hào và đắc thắng , chơi với Mare từ nhỏ , cậu hoàn toàn tin rằng Mare sẽ thắng , còn Silvia thì mắt mở to như vừa thấy một điều tưởng chừng Không thể xảy ra nhưng đang bày ra trước mắt .
Silvia ngạc nhiên xen lẫn thích thú reo lên
" Ôi chúa ơi , chị đã thua , Etience , Mare , anh tuyệt thật !
"
" Có vẻ chị của cậu rất giỏi nhỉ , trông cậu ngạc nhiên chưa kìa " Irida quay phắt sang Silvia với vẻ ngờ vực
" Chính xác là cực kì giỏi , chị ấy chưa bao giờ thua trong trò này " Nó khẳng định
" Còn cậu , biết chơi chứ , hôm nào chơi với tôi đi " Cậu vui vẻ rủ rê
" Rất tiếc , tôi không thích chơi Rogjeczis " Vẻ mặt nó đanh lại , nó đã từng bị ghẹo vì không biết chơi bộ môn này
" sao vậy , Rogjeczis rất tuyệt mà !"
Irida thắc mắc
" Không, nó không hợp với tôi " Silvia liên tiếp phủ định
" Cậu không biết chơi " Irida hơi ngờ ngợ
" Vì nó không hợp với tôi , nên tôi không tiếp xúc " Nó nói
" Và chính xác nhất là cậu không biết chơi , đúng chứ !"
Cậu cười cười nhìn nó
" Ôi chúa tôi , cậu thật thiếu tinh tế , nghĩ làm sao mà có thể nói như thế khi người ta không muốn nhắc tới vấn đề đó chứ !"
Nó đập trán , đôi lông mày nhăn lại , gương mặt xinh đẹp lộ rõ vẻ khó chịu .
" Hahaha....
Ai biết được , nhưng dù tôi thiếu tinh tế nhưng tôi biết chơi Rogjeczis, không như ai đó !"
Irida bật cười ngả nghiêng trên ghế
" Bốp " Silvia ném chiếc gối vào cậu rồi bỏ vào phòng .
Đối với nó , Irida thật đáng ghét cứ chọc vào nỗi đau của nó.
Còn đối với Irida, Silvia khi bị chọc trúng tim đen mắc cười chết được .