Siêu Nhiên Vespéral

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
400019900-256-k295526.jpg

Vespéral
Tác giả: vsaobacdau
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tồn tại chính là lẽ thường của đời người vậy cớ gì nó lại đau khổ tới vậy.

Chẳng ra con người cũng chẳng ra con quỷ.

Mọi thứ đều chẳng thể kiểm soát được.

Chúng cứ nổ tung ra ấy tựa quả bom cướp đi hàng trăm sinh mệnh.

Rốt cuộc nó cũng chỉ giết chết những con người khốn khổ vật vã tồn tại.

Giờ đây chúng tôi phải học cách điều khiển sức mạnh ấy, không thể mãi làm con tốt trên ván cờ tồn vong này nữa Tags: phùthủyquáivậttrinhthám​
 
Vespéral
Cuộc gặp gỡ đầu tiên


"đùng....gggg" tiếng sét mạnh mẽ xé toạc bầu trời vốn âm u, xám xịt tựa như một điềm dữ đang được báo trước.

Trên tầng cao nhất của học viện Vespéral - một tòa lâu đài cổ kính đầy vẻ âm trầm nơi của những con người dị biệt mang theo sức mạnh khủng khiếp hay đơn giản chỉ là những kẻ lạc loài.

" Chị nghĩ học viện này sẽ là nơi như thế nào nhỉ Etience " Silvia hào hứng hỏi

" Chắc hẳn là cũng như cũ thôi.

Dù sao cũng chuyển hơn 5 trường rồi mà em vẫn hào hứng một cách ngu ngốc thế" Etience đáp với một vẻ mặt lạnh tanh

" Đừng nhạt nhẽo vậy chứ chị gái của tôi ơi......dù gì cũng là ngôi trường bố mẹ từng theo học mà " Silvia bĩu môi nhìn cô gái mà mình cho là 'nhạt nhẽo'

" Vậy chẳng lẽ phải hào hứng mơ mộng viễn vông đến hóa rồ như em , chị cá chắc nó sẽ chẳng thể giữ chân chúng ta quá lâu đâu Silvia " Giọng nói lạnh nhạt pha với tí châm biếm cô em gái của mình

" Còn em thì lại cảm nhận được....ta sẽ phá banh nơi mà bố mẹ cho là tuyệt hảo ấy , ôi nghĩ tới gương mặt của họ lúc ấy mà em mong chờ ghê !

" Giọng nói tinh nghịch nhưng mang theo sự cợt nhả và thích thú lại vang lên

" Còn chị thì chắc chắn phải là kẻ chiến thắng trong cuộc chơi này" sự hiếu thắng đang tràn ngập qua từng câu nói

Bỗng tiếng "cốc cốc" vang lên, Irida và Mare bước vào.Những tiếng chào vang lên một cách tẻ nhạt.

" Tôi tự giới thiệu trước nhé.

Tôi tên là Silvia Mahieu một người cá có năng lực về thiên nhiên và nước, nếu thấy trong phòng tôi có tiếng động lạ thì đừng qua tâm vì có lẽ lúc đó tôi không kiểm soát được sức mạnh của bản thân." cô nàng rạng rỡ như khúc ca khải hoàn lên tiếng đầy hào hứng.

" Tôi là Etience chị của Silvia cũng là một người cá mang sức mạnh về bóng tối và ảo ảnh" cô gái với vẻ ngoài tựa ánh trăng tròn trong đêm tối lặng lẽ nói

" Tôi là Irida Charleit điều khiển được ánh sáng và nhiệt độ.

Nếu thấy phòng lạnh hay nóng thì có thể kiếm tôi nhá" chàng trai hệt như ánh nắng ban mai nói với vẻ phấn khởi

" Còn tôi là Mare Jeanire lâu lâu lại biến thành một con quái vật.

À tôi còn có thể điều khiển dòng điện " cậu chàng thư sinh nhẹ nhàng bảo

" Uầy nghĩ thôi cũng thấy khá ngầu" Silvia nói với vẻ mong ước

" Xin lỗi vì đã làm phiền các em, cô có hai nội quy quan trọng cần nói rõ

1/ Không được về phòng sau 11h tối đặc biệt là các em

2/ Không được bén mạng thử các liệu pháp sức mạnh mà chưa xin ý kiến từ giáo viên

3 / không được đi về phía căn phòng phía tây khu sinh vật kì ảo

4/ không được phá phách đụng chạm tới chiếc gương trong hành lang khu kí túc xá người cá

5/ Không được tự ý trốn ra ngoài vào bất cứ thời điểm nào

6/ Đừng làm ồn hay bật đèn sau 10 giờ tối

7/ Không được sử dụng phép thuật một cách tự tiện

8/ Đừng mang đồ màu đỏ vào tất cả các ngày thứ 7 trong tháng 5

9/ Đừng nấu đồ ăn hay sử dụng đồ điện trong kí túc xá

10/ Tuyệt đối phải chạy về phòng khi bản violin được dán ở bảng thông tin trường vang lên

11/ Khi nghe tiếng trống 6 hồi mạnh , 3 hồi nhẹ thì ngay lập tức né xa sân trường và tụ tập hết trong phòng kí túc xá

12/ Và hơn hết phải tuân thủ tuyệt đối các nội quy luật lệ của học viện và các giáo sư .

Và một luật lệ đặc biệt dành riêng cho các em , tuyệt đối không được tháo các món đồ kiềm hãm sức mạnh.Tuyệt đối !

À cô còn đem cho các em đồng phục.

Quên nói cô tên là Grisél Howfal giáo viên phụ trách 4 em.

Mội mâu thuẫn có thể giải quyết trên sàn đấu miễn không gây chết người cô Graiel Telziys tế của trường đều có thể chữa trị.

Bái bai các em nhiệm vụ của cô đã hoàn thành."

Nói xong cô đi nhanh như làn gió

Trong ấn tượng của cô , đây là một căn phòng đầy ắp những đứa trẻ ngoan ngoãn .

- Một đứa ít nói , trầm lặng

- Một đứa năng nổ , hòa đồng

- Một đứa thư sinh , hiền lành

- Một đứa năng động , thích giúp đỡ mọi người

Nhưng có vẻ cô đã hơi nhìn mặt mà bắt hình dong rồi .

Silvia ngóng mặt thì niềm nở , dạ dạ vâng vâng nhưng đã ghi nhớ rõ các luật lệ , nó nhất định sẽ phá banh cái nơi mà bố mẹ nó xem là phù hợp và tuyệt vời cho tụi nó .

Còn Etience , nhìn thì trầm tĩnh ít nói nhưng đã âm thầm lên kế hoạch trở thành ' vua không ngai ' của cái học viện này rồi !

Còn Irida Charleit , tỏ ra là người tử tế , tốt bụng và thích giúp đỡ bạn bè nhưng đã lên lịch trình khám phá các luật cấm của trường rồi , muốn phá luật phải hiểu luật chứ nhỉ ?

Cuối cùng , không thể thiếu Mare Jeanire , nhìn thư sinh ,hiền lành nhưng đã suy nghĩ hàng trăm cách nổ banh trường mà chẳng ai hay biết cũng như cản trở mình .

Nói chớ đồng phục của học viện này cũng khá đẹp đấy.

Chân váy dài chưa tới đầu gối với màu xanh navy sọc trắng to theo bản dọc.

Sau khi sắp xếp đồ đạc đang nằm ườn ra ghế sofa.

Bỗng Silvia đứng phắt dậy hào hứng nói "Tại sao chúng ta không trang trí phòng khách này theo phong cách của bốn người chúng ta dù sao mai mới chính thức khai giảng mà"

Irida giơ cả hai tay lên tán thành.

Etience và Mare cũng lần lượt tán thành.

Sau một hồi phá tung cả tầng lên thì cuối cùng họ cũng trang hoàng xong xuôi.

Căn phòng mang đậm dấu ấn của bốn người.

" Tôi thấy trông chúng hơi tạp nham nhỉ" Etience thốt lên với giọng điệu lạnh tanh nhưng không giấu nổi sự vui vẻ.

Quả thật thì căn phòng trông khá là "đầy đủ" Từ vật trang trí đầu lâu, bóng đèn xanh lá cây, những mảnh gỗ treo lơ lửng trên không, vài sợi xích sắt gắn lung tung, mấy cái đủ màu sắc ở khắp nơi dù chẳng ai biết nó là cái gì, đặc biệt ở bức tường phía trong góc bắc ngang qua tạo thành một cây cầu với vài cây kẹp đủ màu sắc

" Tôi nghĩ chúng ta nên chụp vài bức hình với nhau để dễ nguyền rủa khi cần" Lời của Etience khiến cả bọn sởn tóc gáy.

" Vậy tại sao không chụp bức ảnh đầu tiên ngay bây giờ" Mare mỉm cười và bảo.

Thế là bức hình đầu tiên ra đời dù mỗi người mang một thế giới nội tâm đầy phòng bị nhưng không khí trong phòng có vẻ rất ấm cúng.

Dù đến khi đầy những bức ảnh làm đầy 2 sợi dây thì theo tôi đó vẫn là bức ảnh đẹp nhất.
 
Vespéral
So tài


Silvia đang ngồi trên chiếc ghế dây leo của mình mà đung đưa , nó đưa mắt sang cô chị gái đang nằm uể oải trên chiếc sofa yêu dấu mà nó tính nằm nhưng đã bị chiếm đoạt không thương tiếc.

" Nè Etience, có những môn học là gì vậy ?"

" Em có tìm hiểu về trường trước không ?

" Etience hỏi ngược lại nó một cách hờ hững

" Ồ đương nhiên là không rồi , Em không rảnh thế đâu " Nó lắc đầu , đôi môi khẽ mỉm nhẹ

" vậy em nghĩ chị rảnh sao , ngu ngốc !"

Cô tiếp tục nhắm mắt lại , rồi chẳng quan tâm đến con ngốc đang hí hoáy nói chuyện cùng con quạ đen thui thủi lùi như cái nùi giẻ mà nó xem là bạn

" Nào , các cậu có cần thời khóa biểu không , có vẻ sẽ cần thiết đấy !

" Irida hào hứng hỏi

" Ôi anh chàng nhiệt tình , nhưng chúng ta học khác lớp."

Nó lia mắt sang cậu bạn đang rực lửa kia mà cười.

" Vậy các cậu không định đi học sao " Cậu bạn thắc mắc

" Nào bạn nhỏ , có thể đi xin madam ở phòng hỗ trợ giùm tôi hai tờ thời khóa biểu này không , chỉ cần đưa hai cái card này là được !"

Nó quay sang con quạ mà nhờ vả

" Quạc......quạc....quạc " Con quạ gắp hai chiếc card rồi bay đi

" Uầy bảnh thật đấy " Irida trầm trồ

" Cảm ơn nhé !

" Nó nở nụ cười tươi rồi đi đến bàn học , lôi chiếc laptop ra , những ngón tay điêu luyện lướt trên bàn phím và đương nhiên là điều này bị cấm , nó đã phải năng nỉ gãy lưỡi để Etience tạo ảo ảnh làm chiếc laptop trông giống như một cuốn bách khoa toàn thư về tự nhiên .Nằm trên giường, Etience suy nghĩ về sự kì dị của ngôi trường .

Hàng loạt câu hỏi được đặt ra , Không phải vì tò mò hay thích thú , mà vì muốn đứng đầu , muốn vượt lên tất cả không cho cô lơ là .

Bất cứ ai cản trở cô , cô đều sẽ không bỏ qua .

Nhưng thật sự mà nói....

Etience không đánh giá cao những kẻ ở đây, chính xác là coi thường .

" Lũ yếu kém , sở hữu đầu óc bã đậu , mất hứng thật.....mong sẽ có vài kẻ khiến mình phải ra tay....nhàm chán " Etience suy nghĩ

Nếu như nói người khác phải đi đến vạch đích hay ở vạch đích sẵn thì cô chính là phải lùi lại , sinh ra đã ngậm thìa kim cương , trí thông minh cao ngất....

Nhìn sang cô em gái đang ngồi cười tủm tỉm , thật chán nản , chẳng có ai đủ trình để làm cô hứng thú

" Có vẻ cô đang chán , có muốn chơi Rogjeczis cùng tôi không " Anh chàng thư sinh Mare Jeanire bước đến chỗ cô với bộ Rogjeszis mạ bạc trên tay

" cậu nghĩ cậu sẽ bại dưới tay tôi trong vong mấy phút " Giương đôi mắt chán nản về phía Mare, Etience khẽ hỏi

" Vậy cậu nghĩ cậu sẽ thua tôi bao nhiêu trận " Anh hỏi xoáy lại ngay

Etience nhíu mày , nói về Rogjeczis thì cô có thể chắc rằng chưa ai thắng cô dù chỉ một ván , cậu trai này khiến cô bắt đầu hưng phấn rồi đấy , chị em nhà Mahieu là những người có sở thích kì lạ , một trong đó chính là thấy vẻ mặt của những kẻ thua cuộc , Etience thật sự thích thú và chờ mong vẻ mặt đó của Mare.

Rogjeczis là một loại cờ với bàn cờ hình thoi.

5 ô ở giữa gọi là ô trung tâm.

Để chiến thắng cần nắm giữ 3 ô trung tâm liên tiếp 3 lượt hoặc là bắt được con tướng của đối phương.

1/ Bàn cờ

Ngoài 5 ô trung tâm thì còn một số ô đặc biệt:

Đảo - Không được tấn công quân trong ô theo mặt trước, sau

Núi - Chỉ con Quỷ và Tướng được phép đi ngang qua và vào ô đó

Sông - Phải đổi 2 lượt để đi qua

Thành - Nếu chiếm được xem như thêm 1 mạng cho Pháp Sư

2/ Quân cờ

Quỷ - trung tâm, mất là thua

Tướng - chỉ đi thẳng được, có thể nhảy qua ô

Chiến binh - có thể đi tất cả các ô nhưng không được bước vào các ô đặc biệt , có thể bắn xa nhất 4 ô

Kỵ sĩ - chuyên đi hỗ trợ, có thể đổi để lấy 1 ô trung tâm nếu số quân đối phương thấp hơn mình 4 quân

Pháp sư - không đi được hướng xéo, có thể biến đổi địa hình 1 lần trên 1 lượt

3/ Cách chơi

Người chơi thay phiên nhau đi 1 quân mỗi lượt

Quân di chuyển tới ô mới :

Ô trống = nhảy vào

Ô có quân đối phương = chiến đấu để giành chỗ

Sau một hồi căng não Etience đã giữ được hai ô trung tâm.

Chỉ còn 1 ô duy nhất nữa thôi là cô vẫn giữ được vị trí bất bại của mình.

" Etience nhìn cho kĩ nè, đừng tự tin quá trớn."

Mare mỉm cười và di chuyển Pháp sư

" Cạch..h " con Tướng của Etience ngã lăn quay ra bàn cờ.

Nếu ánh mắt có thể giết người thì Mare đã bị Etience làm lủng hàng trăm lỗ.

" Tôi sẽ phục thù, cậu chờ đó Mare"

" Rất sẵn lòng"

Trên chiếc sofa mềm mại , Irida lộ rõ vẻ tự hào và đắc thắng , chơi với Mare từ nhỏ , cậu hoàn toàn tin rằng Mare sẽ thắng , còn Silvia thì mắt mở to như vừa thấy một điều tưởng chừng Không thể xảy ra nhưng đang bày ra trước mắt .

Silvia ngạc nhiên xen lẫn thích thú reo lên

" Ôi chúa ơi , chị đã thua , Etience , Mare , anh tuyệt thật !

"

" Có vẻ chị của cậu rất giỏi nhỉ , trông cậu ngạc nhiên chưa kìa " Irida quay phắt sang Silvia với vẻ ngờ vực

" Chính xác là cực kì giỏi , chị ấy chưa bao giờ thua trong trò này " Nó khẳng định

" Còn cậu , biết chơi chứ , hôm nào chơi với tôi đi " Cậu vui vẻ rủ rê

" Rất tiếc , tôi không thích chơi Rogjeczis " Vẻ mặt nó đanh lại , nó đã từng bị ghẹo vì không biết chơi bộ môn này

" sao vậy , Rogjeczis rất tuyệt mà !"

Irida thắc mắc

" Không, nó không hợp với tôi " Silvia liên tiếp phủ định

" Cậu không biết chơi " Irida hơi ngờ ngợ

" Vì nó không hợp với tôi , nên tôi không tiếp xúc " Nó nói

" Và chính xác nhất là cậu không biết chơi , đúng chứ !"

Cậu cười cười nhìn nó

" Ôi chúa tôi , cậu thật thiếu tinh tế , nghĩ làm sao mà có thể nói như thế khi người ta không muốn nhắc tới vấn đề đó chứ !"

Nó đập trán , đôi lông mày nhăn lại , gương mặt xinh đẹp lộ rõ vẻ khó chịu .

" Hahaha....

Ai biết được , nhưng dù tôi thiếu tinh tế nhưng tôi biết chơi Rogjeczis, không như ai đó !"

Irida bật cười ngả nghiêng trên ghế

" Bốp " Silvia ném chiếc gối vào cậu rồi bỏ vào phòng .

Đối với nó , Irida thật đáng ghét cứ chọc vào nỗi đau của nó.

Còn đối với Irida, Silvia khi bị chọc trúng tim đen mắc cười chết được .
 
Back
Top Bottom