Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vạn Cổ Cuồng Đế

Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 875: Khô Vinh Thần Trượng



Chương 875

Minh Hoàng thi văn thứ mười một bên trong hang tản ra một cỗ khí tức vô cùng hùn hậu.

"Khí tức thật mạnh! Thực lực của Nguyên Long Huyền Linh Quy sợ là đã có thể tiếp cận với Thiên Thánh chân chính."

Thải Lân công chúa tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói.

Thiên Thánh! Tại Nam Man đại lục có thể xưng là truyền kỳ, nhưng phàm người có tu vi Thiên Thánh có thể thành đế chắc chắc cũng là Đế trung chi hùng, tồn tại hùng bá một phương.

"Cái gọi là Thánh Thiên Vương bên trong Chân Mộc linh thổ, thực lực cũng không khác biệt gì mấy so với Thiên Thánh bên ngoài."

Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt nói.

"Trên lực lượng có vẻ không khác biệt lắm nhưng cuối cùng cũng không phải Thiên Thánh chân chính. Nhung trong truyền thuyết chỉ cần trở thành Thánh Thiên Vương bên trong Chân Mộc linh thổ thì sau khi ra ngoài liền có ba phần xác suất trở thành Thiên Thánh. Cũng là vì sao mà nhiều thiên kiêu nhân kiệt lại chạy đến nơi này."

Trong mắt Thải Lân công chúa có từng tia thần thái xinh đẹp, rõ ràng nàng cũng hi vọng trở thành Thánh Thiên Vương bên trong Chân Mộc linh thổ sau đó ra ngoai liền co cơ hội ca chep hoa rồng trở thanh ton vị Thiên Thánh chân chính.

Tịch Thiên Dạ nghe vậy khẽ gật đầu, nói như vậy cũng có chút đạo lí. Trở thành Thanh Thiên Vương ben trong Chân Mộc linh thổ ro rang đơn giản hơn nhiều so với trở thành Thiên Thánh ở bên ngoài. Mặc dù thế giới bên trong Chân Mộc linh thổ tàn khuyết nhưng cũng chính là quy tắc bên trong Thái Hoang thế giới diễn hóa tới.

Có bộ phận thế giới quy tắc của Thái Hoang thế giới, sau khi Thánh Thiên Vương trở nên hoàn chỉnh trong Đại thế giới thì chỉ cần bổ sung thiên địa quy tắc thiếu sót là có thể nhất cử bước vào Thiên Thánh cảnh.

"Ngươi bây giờ có lẽ có tu vi Thiên Vương Đại Giả rồi chứ?"

Tịch Thiên Dạ nhìn về phía Thải Lân công chúa hỏi.

Trước khi bước vào Chân Mộc linh thổ, thực lực nhiều nhất của Thải Lân công chúa tương đương với Ngũ cảnh vương, bao nhiêu tháng không thấy mà đã tu luyện đến cấp độ này.

Không có khống chế của Kho Vinh ta trượng nen Thai Lan cong chua tự nhiên cũng không có lực lượng đáng sợ như trước nữa, nhưng ngay cả khi như vậy thì tu vi của nàng cũng đã đột phá tới cấp độ Thiên Vương Đại Giả.

"Được phuc của Khô Vinh tà trượng nên mặc dù ta bị khống chế nhưng tài nguyên của cả Kỳ Hải đều đôn cho ta nên tu vi cũng không ngừng tăng lên."

Thải Lân công chúa nhàn nhạt cười nói. Cái gọi là phúc họa vô đơn chí, bốc lên nguy hiểm như thế nên lợi ích nàng lấy được tự nhiên cũng không nhỏ.

Chẳng những nhận được bộ phận truyền thừa của hai vị thần linh mà tu vi cũng được nâng cao.

Nàng vốn không có niềm tin quá lớn để đột phá tới Thánh Thiên Vương cảnh bên trong Chân Mộc linh thổ. Dù sao Thánh Thiên Vương bên trong Chân Mộc linh thổ cũng tương đối thưa thớt, khả năng đột phá lên Thánh Thiên Vương với thời gian mấy năm là cực kỳ nhỏ.

Nhưng bây giờ đã khác biệt, nàng có hi vọng tương đối lớn với việc trở thành Thánh Thiên Vương bên trong Chân Mộc linh thổ.

Nguyên Long Huyền Linh Quy sau khi hoa thành Minh Hoàng luyện thi liền vô cùng dịu dàng ngoan ngoãn, ánh mắt nhìn Tịch Thiên Dạ đầy kính cẩn nghe theo cùng kính phục. Giờ khắc này, dù Tịch Thiên Dạ chi nó phản kháng thì nó cũng sẽ không nguyện ý.

"Thân thể ngươi quá to lớn, hóa nhỏ một chút đi."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Hoá nhỏ?"

Nguyên Long Huyền Linh Quy nghe vậy bỗng sững sờ, hắn tu luyện nhiều năm vẫn đều khổng lồ như vậy, cũng không hề biết bí thuật biến hoa lớn nhỏ.

"Sau khi hoá thành Minh Hoàng luyện thi, kết cấu thân thể của ngươi đã phát sinh thay đổi nen có thể tự do biến hoa lớn nhỏ."

Tịch Thiên Dạ nói.

Nói xong Tịch Thiên Dạ truyền một đạo tin tức vào trong não Nguyên Long Huyền Linh Quy, để cho hắn biết thế nào là biến hóa lớn nhỏ chi pháp.

Nguyên Long Huyền Linh Quy lĩnh ngộ một chut, sau đo một tầng u minh liền lập lòe, thân thể khổng lồ bỗng nhiên thu nhỏ, chỉ trong chốc lát liền hóa thành một con rùa bằng khoảng cái bàn tròn ghé vào bên chân Tịch Thiên Dạ.

Thải Lân công chúa thấy vậy cũng lấy làm kì lạ chăm chú nhìn nguyên Long Huyền Linh Quy.

Tịch Thiên Dạ rốt cuộc là có tu luyện bí thuật gì mà có thể cư nhiên như thế.

"Có kết quả rồi."

Tịch Thiên Dạ quay người đi ra hang đá nhìn về phía cửu thiên, chỉ thấy hai đoàn hào quang trên bầu trời kịch đấu quyết liệt, năng lượng kịch liệt như thể muốn chia năm xẻ bảy hòn đảo kia, hàng loạt nước biển cùng dung nham trong lòng đất tuôn ra, rừng rậm bùng cháy, khói dày cuồn cuộn.

Không lâu sau liền nghe một tiếng ầm ầm vang lên.

Một trụ thần quang từ trên trời giáng xuống, ném ra một hố trời to lớn nghìn dặm.

Tịch Thiên Dạ phóng lên tận trời, lóe lên một cái liền xuất hiện trên mặt đất.

Chỉ thấy ở giữa hố trời có một thanh ám lam sắc pháp trượng đang cắm bên trong dung nham cuồn cuộn khói.

"Khô Vinh tà trượng."

Thải Lân công chúa theo sát Tịch Thiên Dạ bay ra khỏi khe nứt của lòng núi, đôi mắt nhìn ám lam sắc pháp trượng đầy kinh người.

"Lúc này, ngươi phải gọi nó là Khô Vinh thần trượng."

Tịch Thiên Dạ cười nhạt nói.

"Thành công rồi sao? Thủy hệ ý thức thể kia có thể trấn áp được tà hệ ý thức thể rồi."

Thải Lân công chúa vô cùng kinh hỉ nói.

"Không sai! Chủ đạo hiện tại của pháp trượng kia hẳn là thủy hệ ý thức thể, chính là lưu lại từ vị thần linh Tinh Linh tộc kia."

Tịch Thiên Dạ gật đầu nói.

Thải Lân công chúa nghe vậy liền tâm động. Thủy hệ ý thức thể tương đương thiện lương không có ác ý, hơn nữa thời điểm nàng bị Tà Linh khống chế cũng đã từng nhiều lần giúp nàng, âm thầm truyền cho nàng luyện hóa của thủy hệ thần thuật để chống cự tà hệ ý thức thể. Bằng không linh hồn của nàng đã sớm bị tà hệ ý thức thể kia luyện hóa thành một cỗ khôi lỗi không thể trở về.

"Ngươi sợ là đã vui mừng quá sớm, chỉ là tạm thời áp chế xuống tà hệ ý thức thể mà thôi. Còn thủy hệ ý thức thể kia mặc dù đã áp chế tà hệ xuống nhưng tình hình chiến đấu lại lưỡng bại câu thương, vì thủy hệ hao tổn quá lớn nên lúc này đã lâm vào ngủ say. Tương lai ai có thể triệt để chủ đạo Khô Vinh pháp trượng cũng chưa thể nói chính xác được."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Lưỡng bại câu thương sao!"

Đuôi mày Thải Lân công chua cau lại, nàng muốn nhất chính là thủy hệ có thể trấn áp hoàn toàn tà hệ, khiến tà hệ mãi mãi không thể vươn mình.

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Ta đã suy nghĩ rồi, dù cho hung hiểm ta cũng sẽ không bỏ qua lần cơ duyên này. Cường giả chân chính vốn là tu luyện từ trong thiên kiếp bách nan mà ra, huống chi ta đã được bộ phận truyền thừa của vị thần linh thủy hệ Tinh Linh tộc kia. Chỉ có nắm giữ Khô Vinh pháp trượng trong tay thì tương lai mới có cơ hội được truyền thừa toàn bộ của vị thần linh thủy hệ kia."

Thải Lân công chúa thản nhiên nói. Nàng không muốn làm công chúa trong một khe biển nhỏ mà muốn làm nữ thần chân chính của cửu thiên, cơ duyên nghịch thiên cải mệnh lại có thể gặp phải mấy lần trong đời?

Dù cho khó khan hung hiểm như thế nao, tu hành vốn chính là nghịch thiên mà đi, sợ đầu sợ đuôi, lo trước lo sau thì còn tu luyện cái gì.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 876: Lại Tranh Gianh Tình Nhân



Chương 876

Tịch Thiên Dạ ngạc nhiên nhìn Thải Lân công chúa, nàng bị Khô Vinh tà trượng khống chế luyện hóa suýt nữa mất mạng.

Kết quả chẳng những không sợ, mà ngược lại vẫn muốn mang Khô Vinh tà trượng trên người. Nữ tử có khí phách như thế cũng là hiếm thấy.

Không sai, tu hành chính là nghịch thiên mà đi, hoặc là cá chép hóa rồng xông lên chín tầng trời, hoặc là nhỏ bé như đất cát trên mặt đất.

"Ngươi đã quyết định, vậy thì cứ lấy đi."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Một thanh Bán thần khí thì Tịch Thiên Dạ cũng không để vào mắt, dù cho một thanh Thần khí thả trước mặt, hắn cũng chưa chắc sẽ xem trọng.

Tà khí của Khô Vinh pháp trượng kia quá nặng, vốn chính là pháp khí U Minh tộc nên không dễ khống chế, lưu nó trên người mà không cẩn thận liền rất dễ dẫn đến phiền phức.

"Đa tạ công tử thành toàn."

Thải Lân công chúa thi lễ với Tịch Thiên dạ, bên trong mắt tràn đầy cảm kích.

Cho dù thế nào thì Khô Vinh pháp trượng kia cũng là Bán thần khí, bất kỳ ai nhìn thấy cũng không có khả năng sẽ tặng cho người khác dù cho vật này vô cùng nguy hiểm đáng sợ, tham niệm của con người chính là như thế.

Huống chi với thực lực cùng thể lực của Tịch Thiên Dạ, nếu thật sự bùng nổ chiến đấu thì hắn có đến tám phần hi vọng sẽ cướp được Khô Vinh pháp trượng.

Dưới tình huống như thế còn có thể cầm giữ nội tâm bản thân, tâm cảnh cùng khí phách đều đặt trên toàn bộ đại lục sợ là vô cùng hiếm thấy.

Thải Lân công chúa hóa thành một đoàn lưu quang, lóe lên một cái liền xuất hiện tại vị trí của Khô Vinh pháp trượng, sau đó rút ra từ bên trong nham thạch.

Khô Vinh pháp trượng biến hóa rất lớn, ánh sáng vốn màu đỏ như máu liền biến thành ám lam sắc, khí tức tà ác máu tanh cũng biến mất, thay vào đó chính là kỳ mĩ cuồn cuộn.

Nếu nhìn kỹ liền có thể phát hiện hào quang phía trên Khô Vinh pháp trượng mỏng manh hơn nhiều, hơn nữa lại không có bất kỳ ý thức thể nào phát ra, như thể một tử vật.

Ngón tay Thải Lân công chúa chỉ một điểm, Khô Vinh pháp trượng liền hóa thành một chùm ánh sáng màu lam chui vào mi tâm nàng mà không có bất kỳ kháng cự.

Rõ ràng khi bị khống chế, nàng và Khô Vinh pháp trượng đã hình thành được một chút ăn ý cùng liên hệ.

Cuối chân trời xuất hiện một đoàn lưu quang tốc độ cao bay về hướng hòn đảo, chính là Hổ Tam Âm cùng đoàn người Tô Hàm Hương.

Trong lúc hai đoàn ý thức thể của Khô Vinh pháp trượng chiến đấu, Tịch Thiên Dạ rơi vào lòng đất, Hổ Tam Âm cùng Liệt Diễm Hùng Sư Vương thì mang mấy người Tô Hàm Hương trốn vào chỗ sâu biển cả.

Lúc này trên hòn đảo gió êm sóng lặng, bọn hắn mới thận trọng trở về.

"Yêu nữ!"

"Yêu nữ kia thế mà lại không chết!"

"Tịch công tử cẩn thận, sao ngươi lại đứng gần nàng ta như vậy."

Kết quả mọi người vừa mới lên đảo, liếc thấy Thải Lân công chúa, toàn bộ đều bị dọa sợ.

"Ngươi nói ai là yêu nữ?"

Khuôn mặt Thải Lân công chúa không thay đổi trừng mắt nhìn Tô Hàm Hương, mặc dù không chỉ có mình Tô Hàm Hương nói nàng là yêu nữ, nhưng nàng lại chỉ chú ý đến Tô Hàm Hương, ai bảo Tô Hàm Hương lại xinh đẹp nhất tại đây

Tô Hàm Hương bị Thải Lân công chúa trừng mắt liền theo bản năng lùi lại một bước, rõ ràng khá e ngại nàng. Dù sao hung uy của Thải Lân công chúa trước đây vẫn hiện rõ trước mặt như cũ.

"Chư vị không cần lo lắng, nàng không phải yêu nữ, chỉ là bị tà khí khống chế mà thôi.”

Tịch Thiên Dạ ra mặt giải thích.

Không phải yêu nữ, chỉ là bị tà khí khống chế!

Mọi người nghe vậy đều sững sờ, sau đó quan sát tỉ mỉ Thải Lân công chúa, nhìn thấy Thải Lân công chúa không có ý công kích bọn hắn mới hơi buông lỏng cảnh giác.

"Tịch công tử, ngươi không bị thương chứ?"

Tô Hàm Hương nhẹ nhang bước đen bên cạnh Tịch Thiên Dạ, cẩn thận kiểm tra nói.

Chiến đấu với sinh linh đáng sợ như vậy, nàng nếu nói không lo lắng thì chính là giả tạo.

"Ngươi là người phương nào, sao lại quan tâm hắn như vậy?"

Mày phượng của Thải Lân công chúa giương lên, lần nữa đặt sự chú ý lên người Tô Hàm Hương.

"Ta là người phương nào, quan tâm ai, thì có liên quan gì đến ngươi .?

Tô Hàm Hương nghiêm mặt, đuôi lông mày cau lại, nàng khá không thích thái độ vênh váo hung hăng kia của Thải Lân công chúa.

Hơn nữa Thải Lân công chúa cũng xinh đẹp cao quý như vậy, cùng là nữ nhân thì theo bản năng sẽ xuất hiện tâm tình mâu thuẫn.

"Ơ! khí thái thật tốt! Ngươi là ai không quan trọng, nhưng ngươi quan tâm đến vị hôn thu của ta, chẳng lẽ lại không cần nói rõ lí do với ta sao?"

Thải Lân công chúa lạnh lùng nói.

Chẳng biết vì sao trong lòng nàng cũng khá tức giận. Kết thông gia cùng Nhiếp Thiên đế chủ vốn cũng chỉ ủy thân gả cho hắn cũng đã là may mắn của hắn.

kết quả đảo đi đảo lại, mỗi lần đều là nàng tranh giành tình nhân với những nữ nhân khác.

"Vị hôn phu!"

Tô Hàm Hương trợn mắt ha mồm nhìn Thải Lan công chua sau đó lại liếc nhìn Tịch Thiên Dạ, rất lâu sau vẫn chưa lấy lại tinh thần.

"Ngươi nói bậy bạ gì đó, Tịch công tử sao lại có vị hôn thê?"

Sắc mặt Tần Tâm Duyệt băng lãnh nói, ánh mắt nhìn Thải Lân công chúa đầy địch ý.

"Ô! Ăn dấm lại không chỉ một, ngươi cũng tức giận sao? Nhưng sự thật vẫn chính là sự thật."

Thải Lân công chua như cười như không nhìn Tần Tâm Duyệt, sau đó lại nhìn sang Tô Hàm Hương.

"Nói mò! Ta chỉ là nói chuyện giúp công chúa mà thôi."

Tần Tâm Duyệt bị Thải Lân công chúa nhìn thì khuôn mặt liền hơi đỏ.

"Tịch công tử, ngươi thật là lợi hại. Đi đến đâu cũng đều có nữ tử làm bạn, hơn nữa đều là đại mĩ nữ."

Thải Lân công chúa nhìn Tịch Thiên Dạ, tựa hồ như muốn nhìn ra thứ gì đó từ trong mắt hắn.

Tịch Thiên Dạ liếc nhìn Thải Lân công chúa sau đó lại không thèm để ý nàng.

Với trí thông minh của Tịch Thiên Dạ, tự nhiên hắn sẽ hiểu ra một đạo lý, lúc các nữ nhân đang kiếm chuyện thì tuyệt đối đừng tham gia vào. Dù cho căn bản không có quan hệ gì với hắn.

"Tịch công tử, Tịch đại công tử! Mặc dù ta là vị hôn thê của ngươi nhưng cũng không muốn quản ngươi quá nhiều, ngươi nguyện ý cùng nữ tử nào thì cũng đều là tùy ý ngươi sao? Nhưng ta nhất định phải nhắc ngươi một câu, ngươi đừng cô phụ những nữ tử phổ thông. Nhưng nữ tử giống như Họa Tâm tiên tử thì ngươi tốt nhất nên tránh xa một chút, nàng ta không hề đơn giản như tưởng tượng của ngươi đâu."

Thải Lân công chúa lạnh lùng nói với Tịch Thiên Dạ vài câu, sau đó làm vạn phúc lễ thuộc về chính thất như trong quy củ, lạnh nhạt quay người mà đi.

Kỳ thật Thải Lân công chúa chưa hắn đã thích Nhiếp Nhân Hùng, nhưng vì Tô Hàm Hương thật xinh đẹp, có thể khoe sắc với nàng nên nàng có chút không vừa mắt mà thôi.

Còn Nhiếp Nhân Hùng cùng nữ nhân khác như thế nào, với khí phách của nàng thì há lại để trong lòng, trong mắt nàng chỉ có Thiên đạo mà không có tình yêu nam nữ.

"Hừ! Thần thái gì chứ!"

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói. Hắn không hề phản bác vì hắn có thể nhìn ra Tô Hàm Hương ngày càng có nhiều tình cảm đặc thù đối với hắn. Từ góc độ của hắn thì giữa hai bên rõ ràng không quá thích hợp.

Vì để Tô Hàm Hương không có thất vọng sau cùng, cho nên tốt nhất là trực tiếp dứt khoát khiến Tô Hàm Hương hết hi vọng.

"Tịch công tử, ngươi ... "

Tần Tâm Duyệt muốn nói nhưng rồi lại không biết nói gì.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 877: Nhân Tộc Đều Dối Trá



Chương 877

Tần Tâm Duyệt có ý muốn nói thêm điều gì đó nhưng lại bị Tô Hàm Hương ngăn lại.

"Tịch công tử, Tô Hàm Hương không biết ngươi đã có vị hôn thê nên có chút mạo muội.”

Tô Hàm Hương cúi thấp đầu nói.

"Nhưng cho dù ngươi có vị hôn thê thì cũng không thành vấn đề, chỉ cần Tịch công tử giúp ta hoàn thành tâm nguyện thì lời hứa vẫn sẽ không thay đổi ... "

"Tô cô nương không cần như thế, chỉ cần một viên Thái Dương tinh hạch coi như thù lao là được."

Tịch Thiên Dạ ngăn Tô Hàm Hương lại không để nàng nói tiếp.

"Tịch công tử, lời này của người có ý gì, xem thường công chúa điện hạ của chúng ta sao?'

Tần Tâm Duyệt hơi biến sắc, Tịch Thiên Dạ nói như thế thật làm tổn thương người khác

Tô Hàm Hương mím chặt môi, vành mắt đỏ lên, rõ ràng sức đả thương trong lời nói của Tịch Thiên Dạ quá lớn, dù thế nào nàng cũng là công chúa nổi danh nhất nhân tộc, trước nay chưa từng bị người khác làm nhục như vậy.

"loi Hàm Hương đa noi ra vĩnh viễn se không thu hồi, neu như công tử thực sự thấy ta chướng mắt cứ tiện tay bỏ đi là được, ta sẽ một thân một mình sống hết quãng đời còn lại."

Tô Hàm Hương quay người bước đi, từng giọt nước mắt trượt dài trên khuôn mặt, rõ ràng lòng tự tôn của nàng đã bị tổn thương nặng nề.

Tần Tâm Duyệt đưa anh mắt phức tạp liếc nhìn Tịch Thiên Dạ, cung không nói gì thêm rồi nghiêm mat bước đi theo Tô Hàm Hương.

Tịch Thiên Dạ nhìn bọn họ không vui mà rời đi như vậy thì trong lòng bất đắc dĩ, hắn không làm gì sao đột nhiên lại trở thành ác nhân.

"Khinh nhi, ngươi trông thấy không? Nam tử trong nhân gian đều không đáng tin cậy như thế, ai cũng bạc tình bạc nghĩa không có trách nhiệm, sau này ngươi nên để ý cẩn thận."

Cách sườn núi bên kia một đoạn khá xa, Tinh Hi Thiến khe khẽ nói vào tai Tinh La Khinh, vừa nói vừa đảo mắt nhìn quanh cảnh giác cực độ, cẩn thận từng li từng tí sợ bị Tịch Thiên Dạ nghe thấy.

Nữ nhân là loại động vật vô cùng kỳ quái, bất luận là chủng tộc nào thì cũng đều không thể rời bỏ tâm tính bát quái.

"Tỷ tỷ, ngươi chớ nói lung tung, ta xem Tịch công tử không giống loại người này, bên trong chắc chắn có ẩn tình gì."

Tinh La Khinh phản bác.

"Khinh nhi à, ngươi nhập thế không lâu nên còn quá mức ngây thơ đơn thuần, nhân loại có tiếng là xảo trá, thích nhất là những thủ đoạn quỷ kế đa đoan. Ngươi thân là thiên chi kiêu nữ Tinh Linh tộc phải cẩn thận với nhân tốc một chút, trọng yếu nhất chính là ngàn vạn không thể thích con người."

Tinh Hi Thiến thận trọng nói.

Nàng sao lại nhìn không ra được ánh mắt Khinh nhi nhìn Tịch Thiên Dạ rõ ràng có sự khác biệt so với lúc nhìn những nam nhân khác, nàng không thể không để bụng cảnh giác và phòng bị từ trước.

'Tỷ tỷ, ngươi nói mò gì vậy, ta làm sao có thể thích nhân loại."

Gương mặt Tinh La Khinh đỏ hồng, đi cả một vòng mới hiểu ý tỷ tỷ, không nhịn được mà trợn tròn mắt nhìn tỷ tỷ mình.

"Ngươi tuyệt đối phải cẩn thận, chớ bị nhân loại xảo trá mê hoặc."

Tinh Hi Thiến vỗ vỗ đầu Tinh La Khinh, đầy khẩu khí của một người từng trải

nói.

"Không hay rồi! Cái tên Tịch Thiên Dạ kia sao lại nhìn chúng ta như vậy, chẳng lẽ bị hắn phát hiện rồi sao?"

Đang nói chuyện, Tinh Hi Thiến bỗng nhiên phát hiện Tịch Thiên Dạ không biết vô tình hay cố ý đang nhìn về phía hai người họ, bọn họ lúc này bị dọa đến lập tức ngậm miệng, rụt cổ lại mà không dám chỉ trích lung lung.

Tinh La Khinh hơi xấu hổ, đôi mắt nhìn loạn khắp tứ phía, làm bộ ngắm phong cảnh.

Trong lòng hai nàng cảm thấy hơi kỳ quái, bản thân đã thi triển Tinh Linh tộc bí thuật ngăn cách mọi âm thanh, tại sao Tịch Thiên Dạ lại vẫn phát giác được.

"Chủ nhân, Tà Linh kia đâu?"

Hổ Tam Âm thấy mấy cô gái đều đi rồi mới lên trước hỏi.

Là Ma Thần thú sống đã mấy trăm nghìn năm, hắn từng chứng kiến nhiều cuộc tranh đấu giữa các nữ nhân với nhau, có đôi khi còn đáng sợ hơn cả một trận thần chiến, cho nên hắn một mực trốn ở nơi xa, căn bản không có ý muốn nhúng một tay vào.

Hiện tại tất cả mọi người đều đã đi, hắn mới lắc lư đầu hổ khổng lồ xông ra.

"vấn đề Tà Linh đã giải quyết."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Thật sao !? "

Hổ Tam Âm cùng Tất Khánh nghe vậy mừng rỡ, khó trách sau khi bọn hắn lên đảo gió êm sóng lặng, không có phát sinh bất kỳ nguy hiểm nào.

Trong khoảnh khắc tất cả mọi người tràn ngập sự vui sướng vì được sống sót sau tai nạn. Vừa mới trong tình cảnh hủy thiên diệt địa khiến cho người ta tuyệt vọng, thậm chí nghĩ rằng tận thế đã buông xuống. Nhưng bây giờ vấn đề Tà Linh đã được giải quyết, không phải nói bọn hắn có cơ hội sống sót mà đi ra sao?

"Ha ha, nói như thế chúng ta đều có thể an toàn rời khỏi đây rồi?"

Mạc Cổ Trát hưng phấn mà hỏi.

"Hừ! dĩ nhiên rồi, chỉ cần không có Khô Vinh tà trượng tác quái thì tìm được tiếp điểm không gian là việc dễ như trở bàn tay, đồng thời mở ra con đường giữa hai không gian."

Hổ Tam Âm hừ lạnh một tiếng, kêu ngạo hống hách nói.

Sau khi nghe được lời khẳng định từ miệng Hổ Tam Âm, tất cả mọi người cười ha ha cao hứng kết thành một đoàn.

Chỉ có đoi mắt Hổ Tam Âm như tên trộm đảo quanh quét tới quét lui khắp hòn đảo, tựa như đang tìm kiếm cái gì.

Kỳ thật khi Tịch Thiên Dạ kích phát ra thủy hệ ý thức thể, trợ giúp nó chống đối lại tà hệ ý thức thể, hắn đã hiểu kết quả sẽ như thế.

Hắn bất ngờ vì tà hệ ý thức thể bị áp chế, chỉ kỳ quái là tại sao lại không thấy bóng dáng Khô Vinh tà trượng, chẳng lẽ đã bị Tịch Thiên Dạ lấy đi?

Nghĩ đến đây, ánh mắt Hổ Tam Âm gian tà nhìn tới nhìn lui khắp người Tịch Thiên Dạ, rõ ràng đang hoài nghi cái Khô Vinh tà trượng kia đang nằm trên người Tich Thiên Da.

"Ngươi đừng tìm, thứ đồ kia không có duyên với ngươi."

Tịch Thiên Dạ than nhiên nói, hắn tự nhiên có thể nhìn ra tâm tư của Hổ Tam Âm.

Hổ Tam Âm nghe vậy như là quả cầu da xì hơi, buồn bực rũ đầu xuống, hắn chính là Ma Thần thú, thanh tà khí kia mà rơi vào tay hắn chắc chắn có thể phát huy bản sắc của nó. Nhưng nếu Tịch Thiên Dạ không nói thì hắn cũng không có bất kỳ hy vọng gì.

Lúc này, toàn bộ nhân loại đang bị giam cầm trong lòng đất kia từ trong vết nứt dần dần đi ra, bọn họ tốp năm tốp ba tụ tập tại một chỗ nhìn Tịch Thiên Dạ, dường như đang đợi hắn phân phó bước kế tiếp.

Trước khi rơi vào kỳ hải nhân loại có hơn một vạn, nhưng giờ phút này lại chỉ còn tám, chín ngàn người, rõ ràng có hơn mấy ngàn người vẫn còn lạc bên trong kỳ hải hung hiểm.

Những người vẫn còn lưu lạc bên trong kỳ hải không có chết, dựa theo ý của Thải Lân công chúa cũng đã không có bao nhiêu.

"Hạ Tín Nghiêm, ngươi đi thống kê nhân số cụ thể, sau đó chuẩn bị một chút chờ xuất phát."

Tịch Thiên Dạ nhìn về phía một tên thanh y lão giả trong đám người mà nói.

Hạ Tín Nghiêm cũng là một trong số những người bị cầm tù bên trong kỳ hải nhưng may mắn sống sót.

Hắn vốn là thuyền trưởng trên chiến hạm, giờ phút này để hắn tổ chức lãnh đạo mọi người tự nhiên xe nhẹ đường quen, thích hợp vô cùng.

"Cẩn tuân Tịch đại nhân phân phó."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Không biết Tịch đại nhân có nhìn thấy Liêm Văn Long đại nhân cùng với vài vị Thiên Vương đại nhân khác của Hồng Bảo thương hội chúng ta không?"

Hạ Tín Nghiêm nghe vậy lúc này liền thuận thế hỏi.

Rõ ràng hắn không biết được Liêm Văn Long đã trở mặt hoàn toàn với Tịch Thiên Dạ, cho nên mới dám ở trước mặt hắn hỏi ra lời này.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 878: Chuyển Biến Của Tô Hàm Hương



Chương 878

Kỳ thật trong lòng Hạ Tín Nghiêm sớm đã thấy có chút kỳ quái, mặt khác các đại nhân vật của Thiên Vương chiến hạm đều đang ở đây, bao gồm cả hai vị Tinh Linh tộc nữ tử kia.

Nhưng duy chỉ có năm tên thiên vương của Hồng Bảo thương hội ở đâu không thấy tăm hơi.

Làm Thiên Vương, hẳn là sẽ không dễ dàng chết đi như vậy, vậy tại sao bọn họ lại không đến đảo tụ hợp cùng đám người Tịch Thiên Dạ.

"Bọn hắn đều đã chết."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Cái gì!

Hạ Tín Nghiêm nghe vậy thân thể chấn động, trong mắt tràn đầy sự run sợ cùng ngạc nhiên.

Chết !?

Năm đại nhân vật Thiên Vương cảnh đều đã chết!

Hạ Tín Nghiêm nghe vậy thì thấy trời đất quay cuồng, sắc mặt trắng bệch, mặc dù Hồng Bảo thương hội có thế lực khổng lồ như vậy nhưng mất đi một lần năm tên Thiên Vương cũng là tổn thất vô cùng kinh khủng, nói không chừng đã thương gân động cốt.

"Tịch đại nhân, bọn hắn chết như thế nào? Ngài có thể nhìn thấy Sao "

Hạ Tín Nghiêm lần nữa xác nhận nói.

"Hắc hắc!"

Hổ Tam Âm nghe vậy cười lạnh nhìn Hạ Tín Nghiêm với ánh mắt tràn đầy nghiền ngẫm.

Tất Khánh cùng Huyết Ảnh nhân cũng cười lạnh, chết như thế nào? Chỉ trách năm người Hồng Bảo thương hội kia quá ngu xuẩn, không có mắt lại đi trêu chọc Tịch Thiên Dạ.

Thân thể Hạ Tín Nghiêm run rẩy, bị dọa đến sắc mặt trắng hơn mấy phần, không dám hỏi thêm một câu liền cúi đầu đi làm việc của mình.

"Tên này cũng không ngốc."

Hổ Tam Âm cười lạnh nói.

"Tịch Thiên Dạ, nếu ngươi muốn dẫn nhiều người như vậy cùng rời đi, hành tẩu trên Mạc Lận hà, không có thuyền sợ là không ổn?"

Sau khi Thải Lân công chúa trở về lấy đi vật phẩm của mình liền đến bên Tịch Thiên Dạ.

"Không sai! Ta cũng đang lo việc này, tình hình thủy vực Mạc Lân hà này phức tạp, không có thuyền chở nhiều tu sĩ bình thường như vậy."

Tịch Thiên Dạ gật đầu nói.

Hơn nữa mảnh gỗ thông thường cũng không thể chế tạo ra thuyền hạm được, nhất định phải Luyen Khí su để mà luyện chế ra thuyền hạm mới có thể đi trên Mạc Lận hà.

Chế ra một chiếc thuyền hạm, công trình lớn như thế rõ ràng trong thời gian ngắn không thể hoàn thành được.

"Việc này để ta giải quyết."

Thải Lân công chúa thản nhiên nói.

Sắc mặt Tần Tâm Duyệt nghiêm trọng nói, rõ ràng trong mắt nàng, Thải Lân công chua đã trở thành một kình địch.

Chỉ cần là kẻ địch của công chúa thì cũng chính là địch nhân của nàng.

Tô Hàm Hương nhàn nhạt nhìn lên trời, khí chất dung nhan đều cao quý vô cùng, thản nhiên nói:

"Chỉ có đối thủ cường đại mới có thể khiến ta bộc phát ra tài năng, sợ cái gì! Tương lai ai mạnh ai yếu vẫn chưa nói trước được."

"Không sai, công chúa nhà ta há lại thua kém người khác."

Tần Tâm Duyệt khích lệ nói.

"Nhưng thưa công chúa ... Cái tên Tịch công tử kia rõ ràng không có ý gì, ngươi cần gì phải như vậy ... "

Tần Tâm Duyệt muốn nói lại thôi, không hiểu tại sao công chúa lại kiên quyết như thế.

Nếu cái tên Tịch Thiên Dạ kia không thích công chúa, cả thiên hạ cũng có rất nhiều người thích công chúa.

Nói xong nàng dậm chân bước ra ngoài, chỉ hai ba bước đã xuất hiện trên chín tầng trời, sau đó không biết từ đâu lấy ra một con ốc biển màu tím xà cừ, thêm vào đó là một luồng thủy hệ hoang khí đã được rót vào bên trong, âm thanh lã lướt ô ô ô từ bên trong con ốc biển phát ra truyền đi khắp thiên địa, khuếch tán khắp kì hải.

"Con ốc biển kia là thứ đồ gì, thật là tà môn."

Tất Khánh hoa mắt váng đầu, bị luồng tà âm kia truyền lọt vào tai chỉ cảm thấy linh hồn như bị một ngọn núi lớn đè ép, khiến cho hắn hơi khó thở.

Thiên Vương còn như vậy, những người khác đương nhiên càng không chịu được sự ảnh hưởng của luồng sóng âm quỷ dị kia.

"Phong tỏa lục thức, đừng nghe sóng âm đó."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Sóng âm kia không có ý đồ công kích mọi ngươi mà chỉ là khuếch tán bình thường, cho nên chỉ cần phong tỏa lục thức thì sẽ không bị ảnh hưởng.

Chỉ thấy tà âm bên trong ốc biển truyền đi càng lúc càng rộng, bên trong kỳ hải bỗng nhiên dâng lên một trận sóng cả mãnh liệt, sóng biển cuồn cuộn dữ dội, ngay sau đó hàng loạt khô lâu quái vật từ trong kỳ hải chui ra, hàng trăm triệu con, nhìn lại chỉ thấy lít nha lít nhít vô cùng vô tận.

"Khô lâu quái vật!"

"Rất nhiều đầu lâu quái vật, chúng nó đang bao vây hòn đảo."

Những người bình thường trên đảo thấy cảnh tượng này khuôn mặt ai nấy đều hiện lên nét sợ hãi, đôi mắt tràn đầy sự hoảng hốt.

"Mọi người không cần phải lo lắng, đám đầu lâu quái vật kia không phải tới để công kích chúng ta, bọn chúng nên bị người khống chế."

Tô Hàm Hương chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện bên cạnh nhẹ giọng động viên, trấn an tinh thần mọi người.

Hình ảnh Thải Lân công chúa mang theo ngàn tỉ khô lâu quái vật tuần biển trước kia vẫn còn rõ mồn một trước mắt, giờ phút này lại thấy nàng gọi ra nhiều khô lâu quái vật như vậy đương nhiên là không hề cảm thấy kinh ngạc.

"Công chúa, lai lịch của cô gái này thật quỷ dị khó lường nhưng lại thật cường đại."

"Chỉ có đối thủ cường đại mới có thể khiến ta bộc phát ra tài năng, sợ cái gì! Tương lai ai mạnh ai yếu vẫn chưa nói trước được."

"Không sai, công chúa nhà ta há lại thua kém người khác."

Tần Tâm Duyệt khích lệ nói.

"Nhưng thưa công chúa ... Cái tên Tịch công tử kia rõ ràng không có ý gì, ngươi cần gì phải như vậy ... "

Tần Tâm Duyệt muốn nói lại thôi, không hiểu tại sao công chua lại kiên quyết như thế.

Nếu cái tên Tịch Thiên Dạ kia không thích công chúa, cả thiên hạ cũng có rất nhiều người thích công chúa.

Chỉ cần công chúa vẫy tay một cái, sợ là thiên kiêu tuấn kiệt bên trên đại lục cũng đổ xô mà xếp hàng dài từ đầu Mạc Lận hà đầu tới cuối Mạc Lận hà.

Vì một tên Tịch Thiên Dạ mà khúm núm tự tổn tôn nghiêm thật quá ủy khuất.

"Tâm Duyệt, nhìn vấn đề không thể chỉ xem một mặt, Tịch Thiên Dạ không tiếp nhận ta cho thấy hắn không phải loại người thấy sắc nảy lòng tham, hắn có nguyên tắc của mình. Bằng không ta đã hứa bất luận trong tình huống nào cũng đều nguyện ý đi theo hắn, hắn cần gì phải một mực cự tuyệt. Chỉ một điểm này thôi hắn đã hơn rất nhiều nam nhân ngoài kia rồi. "

Tô Hàm Hương thản nhiên nói, hiện tại nàng đã bình tĩnh rất nhiều, cũng không còn không kiềm chế được nổi lòng như trước nữa.

"Có thể là ... Hắn căn bản không thích ngươi."

Tần Tâm Duyệt gian dữ nói. Đi theo một người không thích ngươi có thể hạnh phúc sao?

"Cái gọi là ưa thích cũng không phải bẩm sinh, ví như ta lúc trước căn bản không hề biết hắn, huống hồ là ưa thích, nhưng bây giờ ta lại thích hắn. Cuối cùng ưa thích cũng chỉ là một quá trình mà thôi, ta quen biết hắn không lâu, hắn không thích ta cũng là chuyện thường tình, nhưng sau này hắn thích ta là được."

Tô Hàm Hương cười nhạt nói, ánh mắt toát lên vẻ tự tin cùng quật cường, chuyện nàng muốn làm thì không ai có thể ngăn cản, hơn nữa nàng cũng sẽ không thua bất cứ người nào.

Tần Tâm Duyệt nhìn công chúa chẳm chẳm, bỗng nhiên phát hiện tâm tình công chúa có sự thay đổi rất lớn, công chúa trước kia chắc chắc không bao giờ nói ra những lời như thế, hơn nữa lại thẳng thắn nói ra mình thích người nào đó.

"Nhưng hắn đã có vị hôn thê, ngươi cam tâm làm người đứng phía sau sao?"

Tô Hàm Hương cười nhạt nói.

Mặc dù nàng không biết Tịch Thiên Dạ cùng với nữ nhân tên Thải Lân kia trong quá khứ có quan hệ gì với nhau, nhưng qua mấy lần gặp nhau thì có thể nhìn ra rằng Tịch Thiên Dạ cũng không để ý đến nữ nhân kia chút nào.

Bằng không vào thời điểm xảy ra chuyện nữ nhân tuần biển kia, bỗng nhiên nhìn thấy vị hôn thê của mình bị tà khí khống chế, Tịch Thiên Dạ sao lại có thể không có chút phản ứng nào.

Tần Tâm Duyệt thở dài không nói gì nữa. Nhưng công chúa điện hạ trước nay chưa từng xuất hiện ý chí chiến đấu kinh người như thế, có lẽ đây chưa hẳn là chuyện xấu.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 879: 300 Thiên Vương Và Mười Vạn Đại Quân



Chương 879

Những khô lâu quái vật vô cùng vô tận từ trong kỳ hải nổi lên mặt nước, lít nha lít nhít lấp đầy cả vùng biển rộng trông thật kinh dị.

Mặc dù có rất nhiều khô lâu quái vật nhưng chúng lại rất kính cẩn phục tùng nghe lời, toàn bộ nằm sấp trên mặt biển không nhúc nhích, dường như đang đợi vương mệnh.

Tay áo Thải Lân công chúa bồng bềnh, từng tầng thải quang từ trên người nàng tản ra, tỏa ra ánh sáng lung linh.

Đôi chân trần nõn nà của nàng từng bước một lướt sóng mà đi, trông như đế hoàng đang dò xét quân đội.

"Lần này rời đi chắc sẽ không quay lại, ta sẽ đưa các ngươi đi cùng."

Thải Lân công chua chỉ tay vao đám khô lau quai vat tren cung, luc nay liền có 300 tên đầu lâu vô cùng to lớn từ trong hàng ngũ đi ra, 300 tên khô lâu quái vật kia tên nao tên nay het sức to lon, hon nữa lại toa ra khí tuc vo cung kinh người.

"Khô lâu quái vật Thiên Vương cảnh!"

"Nàng ta thế mà lại có thể điều khiển khô lâu quái vật bên trong kỳ hải, hơn nữa lại là 300 quái vật Thiên Vương Cảnh ... Toàn bộ đầu lâu quái vật Thiên Vương cảnh của cả Kỳ hải này sợ là đều đã ở đây rồi."

"Không thể tưởng tượng nổi, nàng ta quá tà môn."

Tất cả mọi người trên đảo đều khiếp sợ nhìn cảnh tượng trước mắt, khô lâu quái vật trong mắt bọn hắn chính là thứ hung tàn nhất, không có tư duy, không linh trí, chỉ biết giết chóc, một khi đụng tới chính là không chết không thôi.

Ai có thể nghĩ tới sinh linh tà dị hung ác như thế lại bị người khống chế.

Tất Khánh cùng Mạc Cổ Trát như hít phải khí lạnh, 300 đầu quái vật Thiên Vương cảnh đó sức mạnh vô cùng đáng sợ, nếu chỉ đơn thuần luận về số lượng sợ là có thể so bì với chín đại hoàng bộ của nhân tộc.

Bên trong Kỳ hải xuất hiện nhiều khô lâu quái vật như vậy chính là do Khô Vinh tà trượng ngầm gây ra, lúc Thải Lân công chúa bị Khô Vinh tà trượng khống chế đã mượn nhờ sức mạnh của Khô Vinh tà trượng mới có thể điều khiển hết thảy đầu lâu quái vật của cả kỳ hải.

Mặc dù bây giờ ý thức thể của khô vinh tà trượng đã ngủ say, nhưng pháp trượng vẫn ở trên người Thải Lân công chúa, có Khô Vinh pháp trượng thì việc khống chế nhung ten đau lau quai vat khong co linh trí kia la viec vo cung đơn giản.

Chỉ thấy 300 tên khô lâu quái vật có thể so với Thiên Vương cảnh từ trong hàng ngũ đi ra, sau đó từng tên xông lên không trung dưới ánh mắt ngạc nhiên của tất cả mọi người, chậm rãi dung hợp với những đầu lâu quái vật khác.

Chỉ một chốc sau, 300 khô lâu quái vật có thể so với Thiên Vương cảnh kia liền biến thành một chiếc thuyền khổng lồ uy vũ không gì sánh được, trôi nổi trên chín tầng trời tỏa ra khí tức vô cùng băng lãnh, âm u, tà ác.

Chiếc thuyền nay hung vĩ to lớn vô cung, chỉ luan về diện tích đã lớn hơn Thiên Vương chiến hạm gấp mười lần.

"Trời ơi! 300 tên Thiên Vương quái vật hóa thành một chiếc thuyền, to như thế sợ là có lục soát cả thiên hạ sợ cũng không tìm được chiếc thứ hai."

"Quá thần kỳ, nếu con thuyền này mà xuất hiện trên lục địa sẽ là một sức mạnh vô cùng đáng sợ."

Trên hòn đảo, khuôn mặt tất cả mọi người đầy vẻ kinh ngạc tán thán cùng rung động.

Ánh mắt mọi người nhìn Thải Lân công chúa đầy vẻ kiêng nể cùng kinh hoàng, trong lòng chỉ có một ý nghĩ, nữ nhân kia thật không thể đùa.

Bằng không, chiếc thuyền trước mắt kia liền có thể tiêu diệt tất cả mọi người cùng với thế lực gia tộc sau lưng họ.

Tịch Thiên Dạ cũng bất ngờ, không ngờ rằng Thải Lân công chúa lại có thể làm được như thế.

"Thải Lân, ngươi có thể đem bọn chúng ra khỏi kỳ hải sao?"

Tịch Thiên Dạ hóa thành một đoàn lưu quang, trong chốc lát liền xuất hiện bên cạnh Thải Lân công chúa.

"Đưong nhiên có thể! Noi cho cùng bọn chung không phải sinh linh chân chính mà chỉ là một đám khôi lỗi mà thôi."

Thải Lân công chúa thản nhiên nói.

"Những khô lâu quái vật khác thì sao?"

Tịch Thiên Dạ nhìn về phía những khô lâu quái vật lít nha lít nhít trong biển rộng, có thể nói vô cùng vô tận, bên trong đôi mắt lóe lên một tia sáng.

Nếu có thể đem toàn bộ đầu lâu quái vật bên trong kỳ hải ra ngoài, như vậy sẽ thuận lợi cho việc giúp Tô Hàm Hương phục quốc.

"Số còn lại đều là một đám quái vật thông thường không có giá trị gì, ngươi muốn bọn chúng làm gì?"

Ánh mắt Thải Lân công chúa kỳ quái nhìn Tịch Thiên Dạ.

Khô lâu quái vật thông thường đối với bọn hắn mà nói không có ý nghĩa gì, dù sao tự thân tu luyện mới là con đường vương đạo, trừ phi Tịch Thiên Dạ muốn dẫn nhóm đầu lâu quái vật kia ra ngoài phát động chiến tranh, bằng không căn bản không cần phải mang theo nhiều khô lâu quái vật như vậy bên người.

"Không sai, ta chuẩn bị đem chúng nó ra ngoài để chiến tranh."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Chiến tranh giữa đại quốc với đại quốc không có đơn giản như vậy, mặc dù thắng bại vẫn là do sức mạnh bậc cao nhất quyết định, thế nhưng quản lý toàn bộ thiên hạ lại nhất định cần phải có một lượng nhân mã cùng quân đội trung thành tuyệt đối, bằng không thiên hạ lớn như vậy không người quản lý chẳng phải là hỗn loạn, rối tinh rối mù rồi sao.

Thải Lân công chúa dùng ánh mắt cổ quái nhìn Tịch Thiên Dạ, hắn là một người bên ngoài, cơ bản sẽ không lưu trú quá lâu ở bên trong Chân Mộc linh thổ lại muốn đem chúng ra ngoài phát động chiến tranh, rốt cuộc hắn đang suy nghĩ trò vui gì.

"Đưa tất cả khô lâu quái vật ra ngoài là điều không thể bởi vì con đường không gian ra khỏi kỳ hải cần phải có người chống đỡ mới có thể duy trì được sự ổn định. Hầu như không ai có thể đem ngàn tỉ quân đội vượt qua khỏi con đường không gian kia, cho dù là những đế giả cấp cao bên ngoài cũng đều không thể làm được."

Thải Lân công chúa khẽ lắc đầu. Dẫn ngàn tỉ quân đội thông qua con đường không gian cần bao nhiêu thời gian? Đó căn bản không không phải là việc mà bọn hắn có thể làm được.

Cho nên không thể đưa toàn bộ đầu lâu quái vật bên trong kỳ hải ra ngoài.

"Không sao, ta chỉ cần mười vạn tinh nhuệ là đủ rồi, ngươi giúp ta chọn ra mười vạn khô lâu quái vật vương cảnh mạnh nhất, về vấn đề thông qua con đường không gian cứ để ta giải quyết."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, hắn không có cách nào đưa toàn bộ quái vật bên trong kỳ hải ra ngoài, nhưng đưa mười vạn đầu quái vật ra ngoài thì lại không phải là việc gì khó khăn.

Thải Lân công chúa nghe vậy hơi kinh ngạc nhìn Tịch Thiên Dạ, để đưa đội quân mười vạn quái vật Vương cảnh kia vượt qua con đường không gian thì phải cần đến sức mạnh vô cùng đáng sợ mới có thể làm được.

Khô lâu quái vật Thiên Vương bên trong kỳ hải mặc dù chỉ có hơn ba trăm đầu, nhưng khô lâu quái vật Vương cảnh lại tương đối nhiều, hơn nữa nếu Tịch Thiên Dạ đã muốn đoàn quân mạnh nhất thì Thải Lân công chúa cũng không bớt xén mà chọn lựa ra những khô lâu Vương cảnh tu vi cao, thấp nhất thì trình độ cũng là nhị cảnh vương.

Đương nhiên, khô lâu quái vật không có ý thức tu luyện, chỉ là tự nhiên hấp thu năng lượng thần tính bên trong kỳ hải, vì vậy rất khó tu luyện ở cấp độ cao, đa số đều dừng lại ở mức độ nhị cảnh vương, tam cảnh vương, còn tứ cảnh vương cùng ngũ cảnh vương thì tương đối ít ỏi.

Còn chuẩn Thiên Vương cảnh thì không có khái niệm này bên trong đầu lâu quái vật, bởi vì khi còn sống chúng đã có sức mạnh vô song, trực tiếp biến hóa làm đầu lâu quái vật Thiên Vương cảnh, hoặc chúng vẫn luôn tồn tại trong Vương cảnh không thể đột phá đến Thiên Vương cảnh.

Cho nên nói bên trong kỳ hải mặc dù khô lâu quái vật rất nhiều nhưng không có tính trưởng thành và tính thích nghi.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back