Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vạn Cổ Cuồng Đế

Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 865: Bề Tôi Nhận Chủ



Chương 865

Hai người ẩn nấp trên đảo trong một tháng mà năm đại cao thủ của Hồng Bảo thương hội đều không có chút nào phát hiện bọn hắn, kết quả xa như vậy lại bị Tịch Thiên Dạ phát hiện.

Kiếm khách cụt một tay và Huyết Ảnh nhân đều kinh hãi, sợ Tịch Thiên Dạ cũng luyện chế bọn hắn thành những xác chết quái dị người không ra người quỷ không ra quỷ kia.

"Tịch công tử, chúng ta chỉ là trốn ở trên đảo tránh hiểm không có ác ý gì, tuyệt đối xin đừng hiểu lầm."

Yết hầu Kiếm khách một tay hơi khô chát nói, Hồng Bảo thương hội cường thế như vậy đều bị Tịch Thiên Dạ thu phục hết rồi, hai người bọn họ không mạnh mẽ như người của Hồng Bảo thương hội, nếu như Tịch Thiên Dạ có ác ý gì, bọn hắn cơ bản không có đường sống.

Dù cho Huyết Ảnh nhân tự cao tự đại vô cùng sắc mặt cũng trắng bệch, trong mắt tràn đầy kiêng kị cùng e ngại.

"Hai người các ngươi sớm đã lén lén lút lút trốn trên thuyền, sẽ không có mục đích gì chứ?"

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Tịch công tử, mục tiêu của chúng ta xưa nay không phải là ngài mà là người của Hồng Bảo thương hội."

Kiếm khách một tay nói, hắn biết được trước mặt Tịch Thiên Dạ đừng cố sức nói láo, nếu không một khi bị vạch trần thì hậu quả khó lường.

"Nếu như ta đoán không sai thì các ngươi là vì vật này."

Tịch Thiên Dạ lấy Phá Cấm Pháp Mộc ra ngoài, cầm ở trong tay quơ quơ nói.

Kiếm khách một tay cung Huyết Anh nhân đều là Thiên Vương cảnh cao thủ, không có việc gì se không len lén lút lút nhìn chẩm chằm đám người Hồng Bảo thương hội kia, khẳng định có mưu đồ.

Hơn nửa lúc Cao Bỉnh Hùng lấy Phá Cấm Pháp Mộc ra, cảm xúc hai người rõ ràng đều kích động, cũng vì như thế mới bị hắn nhìn rõ phát hiện.

Mặt Kiếm khách một tay hơi biến sắc, không ngờ rằng khả năng quan sát của Tịch Thiên Dạ nhạy bén như thế.

"Không sai, mục tiêu của chúng ta là Phá Cấm Pháp Mộc, bất quá nếu rơi vào tay Tịch công tử thì chúng ta an tâm rồi, sẽ không có ý nghĩ xấu."

Kiếm khách một tay hơi trầm ngâm trực tiếp thừa nhận, trên thực tế hắn có thừa nhận hay không đều không ảnh hưởng gì, chẳng thà thoải mái thừa nhận.

"Xem ra các ngươi quả nhiên sớm biết trên người Hồng Bảo thương có Phá Cấm Pháp Mộc, nhưng các ngươi trăm phương ngàn kế mưu tính lâu như vậy, thật không có một chút ý nghĩ xấu sao?"

Tịch Thiên Dạ giống như cười mà không phải cười nói.

Kiếm khách một tay cùng Huyết Ánh nhân nghe vậy sắc mặt xiết chặt, theo bản năng lui lại một bước sợ Tịch Thiên Dạ giết người diệt khẩu.

"Tịch công tử, chúng ta thật không có ý nghĩ xấu, trên thực tế cướp đoạt Phá Cấm Pháp Mộc cũng không phải là vì chúng ta, mà là mệnh lệnh của Vương gia.

Hơn nửa vương gia chỉ là để cho chúng ta ngăn cản người của Hồng Bảo thương hội mang theo Phá Cấm Pháp Mộc tới Yên Nhạc hoàng đô mà thôi, cũng không có nói nhất định phải cướp Phá Cấm Pháp Mộc."

Nhiệm vụ của hắn xem như đã hoàn thành, trong tình huống sinh mệnh đang bị uy h**p nên không cần giấu diếm sự thật.

Kiếm khách một tay nghe vậy thì đuôi lông mày cau lại, không ngờ Huyết Ảnh nhân lại có thể nói vương gia ra, người của Cổ Ma tộc quả nhiên không thể tin tưởng.

"Người của Hồng Bảo thương hội vì sao muốn mang Phá Cấm Pháp Mộc đến Yên Nhạc hoàng đô?"

Con ngươi của Tô Hàm Hương co rụt lại, ánh mắt nhìn chằm chẳm Huyết Ảnh nhân, làm Yên Nhạc công chúa lánh nạn bên ngoài nên tình báo có liên quan tới Yên Nhạc hoàng đô nàng đương nhiên vô cùng để bụng.

Hơn nữa Phá Cấm Pháp Mộc chính là kỳ vật hiếm thấy trên đời, Hồng Bảo thương hội gặp nhiều trắc trở như thế mang Phá Cấm Pháp Mộc đến Yên Nhạc hoàng đô chắc chắn có mục đích rất lớn.

"Ôi! Bọn hắn có thể làm gì, chẳng qua là ham bảo vật của Yên Nhạc hoàng tộc mà thôi. Vài vị có lẽ không biết được, Hồng Bảo thương hội mặt ngoài chỉ là một cái thương hội, nhưng sau lưng lại làm làm việc cho Trụ Sơn bộ lạc, lần này Trụ Sơn đại vương bí mật lệnh cho Hồng Bảo thương hội mang Phá Cấm Pháp Mộc đi Yên Nhạc hoàng đô, mục đích chính là vì phá cấm chế thượng cổ bên trong hoàng lăng tổ mộ của Yên Nhạc hoàng tộc"

Huyết Ảnh nhân cười lạnh nói.

"Cái gì!"

Tô Hàm Hương thân thể run rẩy, trong mắt tràn đầy lửa giận.

Người của Trụ Sơn bộ lạc thật ác độc, hoàng lăng tổ mộ bọn họ cũng không buông tha!

"Truyền thuyết rằng trong hoàng lăng tổ mộ của Yên Nhạc bộ lạc chôn giấu hàng loạt bảo vật quý giá, có thể bằng một nửa của cải của Yên Nhạc bộ lạc. Bất quá hoàng lăng tổ mộ của Yên Nhạc bộ lạc khá tinh xảo, chẳng những vị trí địa lý đặc biệt, mà còn có cấm chế thượng cổ bảo vệ. Trụ sơn đại vương phái hai tên Thánh Thiên vương cấp độ cao thủ ra tay tiến công ba ngày ba đêm đều không phá được cấm chế thượng cổ bên trong hoàng lăng tổ mộ."

"Bất quá, những cấm trận thượng cổ mặc dù mạnh mẽ, có lịch sử lâu đời và sâu xa nhưng cũng không hoàn chỉnh. Nếu có Phá Cấm Pháp Mộc thì chỉ cần phái một tông sư trận pháp Tháng Thiên Vương ra là có thể phá những cấm trận thượng cổ kia."

Huyết Ảnh nhân thản nhiên nói.

"Vương gia sau lưng các ngươi cống hiến sức lực là người phương nào, hắn vì sao muốn các ngươi ngăn cản người của Hồng Bảo thương hội?"

Tô Hàm Hương lạnh lùng nói.

"Không phải cống hiến sức lực, chỉ là hợp tác mà thôi. Còn người gọi là vương gia, chính là Khang vương Tô Hoành Nghiệp của Yên Nhạc bộ lạc."

Huyết Ảnh nhân thản nhiên nói, hắn chính là tinh anh của Ma tộc chiến sĩ sao lại cống hiến sức lực cho vương gia một bộ tộc dã man.

'Khang vương Tô Hoành Nghiệp!"

Tô Hàm Hương nghe vậy trong lòng run lên, Tô Hoành Nghiệp chính là Tam thúc của nàng! Lão không chết mà lại dẫn theo Yên Nhạc tộc nhân trong bộ lạc chống lại xâm lấn Trụ Sơn bộ lạc.

Khang vương!

Tần Tâm Duyệt cùng Điền Bộ Nguyên nhìn nhau, trong mắt đều có vẻ vui mừng.

Sau khi biết việc này, thì trong lòng Tô Hàm Hương hơi nhẹ nhàng thở ra, nói như thế, tình trạng không như trong tưởng tượng của nàng bết bát như vậy.

'Tiểu thư biết Khang vương?"

Ánh mắt Kiếm khách một tay nhìn chằm chẳm Tô Hàm Hương, trong mắt có tia hoài nghi.

Nói đến tình trạng của Yên Nhạc bộ lạc, cảm xúc của nàng rõ ràng có chút khác biệt, hoặc nói là rất quan tâm và kích động.

Hơn nữa, hắn xem xét tỉ mỉ nàng lúc này, trong lòng vẫn có một cảm giác quen thuộc tựa hồ đã từng thấy qua.

"Ta chính là trưởng nữ của Yên Nhạc hoang đế, Tô Hàm Hương!"

Tô Hàm Hương thở sâu không tiếp tục giấu diếm thân phận của mình mà lấy mạng che mặt xuống.

Một khuôn mặt chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn xuất hiện ở trước mặt mọi người.

"Công chúa! Ngươi chính là trưởng công chúa."

Kiếm khách một tay Tất Khánh rất cung kính khom lưng hành lễ, ánh mắt nhìn Tô Hàm Hương tràn đầy vui sướng.

Trời có mắt rồi! Cuối cùng xuất hiện một tin tức tốt.

Hàm Hương công chua là minh châu của bộ lạc, biểu tượng Yên Nhạc hoàng tộc.

Nàng không xảy ra chuyện gì thì Yên Nhạc bộ lạc có cơ hội quật khởi một lần nữa.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 866: Thuy Cự Nhân



Chương 866

Tên Tất Khánh này vẫn luôn trung thành với Yên Nhạc hoàng tộc, bởi vì đã từng nhận được đại ân của Yên Nhạc hoàng đế cho nên có thể nói là trung thành tuyệt đối, dù cho Yên Nhạc hoàng tộc có rơi vào hoàn cảnh này cũng không giống những người khác tan đàn xẻ nghé như vậy, vẫn âm thầm vào sinh ra tử vì Yên Nhạc bộ lạc.

Trước đây không lâu, Yên Nhạc bộ lạc Khang vương Tô Hoành Nghiệp xuất thế, dẫn đầu tập họp lại các bộ hạ cũ còn sót lại các nơi của Yên Nhạc bộ lạc toàn lực phản kháng xâm lấn của Trụ Sơn bộ lạc.

Tất Khánh thấy cảnh này thuận thế cũng gia nhập trong đại quân kháng địch của Khang vương Tô Hoành Nghiệp.

"Tình hình Yên Nhạc hoàng tộc và Thu Cách Nhã đại bình nguyên, đại khái là như vậy ... "

Tất Khánh chậm rãi nói ra.

"Thì ra là thế."

Tô Hàm Hương mặt trầm như nước

Qua miệng Tất Khánh, nàng cũng biết một chút tình trạng trước mắt của Yên Nhạc hoàng tộc cùng Thu Cách Nhã đại bình nguyên.

Đa số thành viên chính thống của hoàng tộc đều bị Trụ Sơn bộ lạc bắt được, bao gồm phụ hoàng nàng cùng hoàng gia gia, cùng tất cả huynh đệ tỷ muội khác.

Bất quá cũng không phải hết thảy hoàng tộc chính thống đều bị bắt, cũng có một số thành viên hoàng tộc chính thống bởi vì lúc ấy không có ở Yên Nhạc hoàng tộc nên may mắn trốn được.

Chỉ là vào bây giờ thì những thành viên hoàng tộc kia, phần lớn đều núp trong bóng tối không dám hiện thân, chỉ có một số rất nhỏ đứng ra phản kháng xâm lấn của Trụ Sơn bộ lạc.

Tam thúc Khang vương nàng là một trong những hoàng tộc đứng ra làm gương thu phục quân đội chống lại cường địch.

Còn tình trạng của Thu Cách Nhã đại bình nguyên cũng khá hỗn loạn, Trụ Sơn bộ lạc đánh chiếm Yên Nhạc hoàng đô nhưng cũng không thể trong khoảng thời gian ngắn thống nhất hoàn toàn Thu Cách Nhã đại bình nguyên khổng lồ.

Bởi vậy, Thu Cách Nhã đại bình nguyên đang gặp phải một đợt thanh tẩy, mỗi ngày đều chém giết tanh mùi máu tranh đấu không ngừng, gia tộc to nhỏ đều chạy đến tranh quyền đoạt thế.

Cái gọi là loạn thế xuất anh hùng, đồng thời loạn thế cũng ra cường hào, trong khoảng thời gian ngắn đã xông ra mấy thế lực cường đại, thậm chí so với quân phản kháng của Yên Nhạc bộ lạc mạnh hơn.

"Thu Cách Nhã đại bình nguyên đã hỗn loạn như thế rồi hả?"

Tô Hàm Hương lo lắng nói.

"Sợ là so với lời thuộc hạ nói hỗn loạn hơn."

Tất Khánh khẽ thở dài.

"Khó trách trên thuyền nhiều thương nhân như vậy đi tới Thu Cách Nhã khởi chiến tranh tai, tham chí nghe noi có không ít nguời la buon no lệ chuyen mon đi tới Thu Cách Nhã đại bình nguyên thu mua tù binh và nữ nô."

Trong mắt Tần Tâm Duyệt tràn đầy nộ khí, loạn như thế không biết sẽ có bao nhiêu dân chúng Yên Nhạc sẽ gặp nạn.

Công chúa điện hạ, người nếu trở về Thu Cách Nhã đại bình nguyên, dựa vào uy danh của người chắc chắn có thể tập họp càng nhiều lực lượng."

Tất Khánh nói.

Tô Hàm Hương lo lắng, nghe vậy chỉ khẽ ừ.

Tịch Thiên Dạ thấy hai người kiếm khách một tay chính là người của Yên Nhạc bộ lạc cũng không có làm khó bọn hắn mà cho phép bọn hắn ở trên đảo hoạt động.

Sau đó, Tịch Thiên Dạ dò xét một vòng ở trên đảo, không phát hiện nguy hiểm gì khác liền bố trí trận pháp ẩn náu, chuẩn bị bố trí ổn thỏa chổ trú tạm thời.

So sanh hon đao nay va hon đao luc truoc bon ho nghỉ lại thì dien tích lớn hơn nhiều lần, hơn nữa tài nguyên phong phú, thế mà có thể tìm ra không ít thánh dược trân quý thậm chí tìm ra Thiên Vương dược.

Nhưng ở trên đảo mọc ra thánh dược và Thiên Vương dược, cơ bản ẩn chứa hai loại thuộc tính, một loại là thuộc tính u minh, một loại khác là thuộc tính Thủy.

Hơn nữa đa số thuoc tính thanh dược đều không chỉ một, mà là hai loại thuộc tính kết hợp kỳ quái lẫn lộn với nhau.

Dưới tình huống này hòn đảo thánh dược cơ bản không thể để tu sĩ bình thường dùng sẽ không phải thánh dược mà là độc dược.

Bất quá trong mắt Tịch Thiên Dạ không tồn tại loại vấn đề này, năng lượng thần tính của hai loại thuoc tính Tịch Thiên Dạ đều có thể thôn tính, hơn nữa cho vào trong Huyền Thiên Ly Hỏa lô của Tịch Thiên Dạ là có thể trực tiếp tách ra cho nhóm Tô Hàm Hương sử dụng cũng không có vấn đề.

"Năm người Hồng Bảo thương hội quả nhiên thu thập không ít thánh dược quý hiếm ở trên đảo. " Tịch Thiên Dạ nhìn dược liệu xếp thành ngọn núi nhỏ ở trướt mặt, khẽ mỉm cười nói.

Người Hồng Bảo thương hội ở trên đảo sống hơn một tháng, sau khi phát hiện loại thánh dược này tất nhiên sẽ vơ vét trắng trợn, dù cho đa số bọn hắn không thể sử dụng nhưng nếu mang ra ngoài, nói không chừng có Luyện dược sư có thể luyện chế thành đan.

"Khá lắm, Thiên Vương dược có mười ba cây, đảo này thật giàu có. Hòn đảo kia chúng ta tìm cũng không ra vài cọng thánh dược chớ nói chi là Thiên Vương dược."

Hổ Tam Âm thán phục nói.

"Bên trong Kỳ hải trăm ngàn năm đều không có người ngoài vào, hơn nữa không có sinh linh máu thịt chân chính, thuộc trạng thái hoang dã nguyên thủy nên xuất hiện tình trạng như thế cũng bình thường."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Những thánh dược kia sinh trưởng ở trên đảo từ xưa tới nay chưa từng có ai hái, tự nhiên sẽ càng ngày càng nhiều.

"Mười ba cay Thiên Vuong dưoc không co mot goc thuoc tính thuần tuy Thiên Vương thánh dược, xác suất quá thấp. Bất quá người có thể tách thuộc tính Thiên Vương dược ra, ngược lại cũng không có ảnh hưởng gì."

Hổ Tam Âm cười không ngừng, có Thiên Vương dược nhiều như vậy mà lại vừa vặn đều là u minh thuộc tính cùng Thủy thuộc tính mà Tịch Thiên Dạ tu luyện, tu vi của hắn e là tăng nhanh như gió.

"Ta sẽ bế quan mười ngày ở trên đao, ngươi và Liệt Diễm Hùng Sư Vương không cần bế quan, hãy ra ngoài tìm kiếm tọa độ không gian đi, nhanh chóng rời nơi này đi."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Có Thiên Vương thánh dược nhiều như vậy, Tịch Thiên Dạ định ở trên đảo đột phá "Thủy Linh kinh"thành Thiên Vương cảnh.

Thế là sau một quang thời gian, ngoại trừ Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương, tất cả mọi người trên hòn đảo đều bế quan tu luyện.

Còn Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương thì theo mệnh lệnh của Tịch Thiên Dạ đi đến các nơi của kỳ hải tìm kiếm tọa độ không gian để rời khỏi nơi này.

Tu vi của hai người đều vừa mới đột phá, trong thời gian ngắn rất khó nâng cao, hơn nữa tu vi của bọn hắn lưu lạc bên trong kỳ hải thì xác suất xuất hiện nguy hiểm không lớn, thích hợp nhất ra ngoài tìm đường.

Ngày thứ chín, Tịch Thiên Dạ từ trong đầm nước bay lên, cả người trang nghiêm như là Phật Đà nổi trên mặt nước.

Từng luồng khí trong veo quay quanh người Tịch Thiên Dạ khuếch tán khắp

nơi.

Trong chốc lát, toàn bộ hòn đảo cùng với phạm vi trời đất năm trăm dặm của hòn đảo thủy nguyên lực đều trong nháy mắt sôi trào lên.

Tịch Thiên Dạ hóa thành một chùm ánh sáng màu lam phóng lên tận trời, lắc một cái liền xuất hiện trên mặt biển.

Sau một khắc, một màn xuất hiện kinh người.

Nước biển vô cùng vô tan phóng lên tận trời, điên cuồng dâng tới Tịch Thiên Dạ, hắn như hóa thành một hắc động không ngừng thôn tính nước biển, bọt nước cuồn cuộn như sấm tựa hồ không có đáy.

Hơn nữa thân thể Tịch Thiên Dạ cũng đang chậm rãi rỗng hóa, tựa hồ hóa thành nước biển, cùng toàn bộ nước biển hòa làm một thể.

Chỉ thấy một cự nhân hoàn toàn là nước biển ngưng tụ mà thành đứng thắng trên mặt biển, cự nhân kia cao mấy vạn trượng, cơ hồ đụng nát tầng mây trên bầu trời, nước biển vô tận phảng phất rót vào chín tầng trời cao.

"Tịch công tử, đó là Tịch công tử."

Tô Hàm Hương che miệng nói.

Theo đường nét bộ mặt Thủy cự nhân đó có thể thấy được, Thủy cự nhân kinh khủng kia có tướng mạo giống Tịch Thiên Dạ như đúc.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 867: Bon Dao Phan Hon



Chuong 867

Thủy cự nhân cao mấy vạn trượng, quả là không thể tưởng tượng nổi, dù cho dị chủng Nguyên Long Huyền Linh Quy của thế giới kia cũng thua kém.

"Khí tức thật là đáng sợ, Thủy cự nhân kia nếu đánh ta một quyền, sợ là trong nháy mắt sẽ bị chôn vùi thành tro.'

Sắc mặt Kiếm khách một tay Tất Khánh ngưng trọng tới cực điểm, từ trên thân của Thủy cự nhân cảm nhận được một khí tức trí mạng vô cùng nguy hiểm.

Tên Mạc Cổ Trát Huyết Ảnh nhân cũng như thế, trong mắt tràn đầy ngưng trọng cùng kiêng kị.

Từ khí tức đó phán đoán, Thủy cự nhân kia gần như không thể so sánh với Nguyên Long Huyền Linh Quy, khả năng thậm chí càng mạnh hơn.

Ha ha!

Thủy cự nhân cao mấy vạn trượng cười ha ha, tiếng cười dẫn tới biển động khôn cung, song lớn vỗ bờ cơ hồ muốn bao phủ cả hải đảo.

"Khổ tu chín ngày, cuối cùng cũng tu thành"Thủy Linh kinh"tầng thứ nhất."

Tịch Thiên Dạ khá hài lòng gật đầu, tu thành"Thủy Linh kinh"tầng thứ nhất, mới có thể nói có khả năng nhập môn, có đủ loại thần thông cùng biến hóa, nếu không so với công pháp bình thường không hề có sự khác biệt.

Nội tình Nhiếp Nhân Hùng mặc dù rat kém cỏi, nhưng cũng may han chính là thiên sinh thủy linh chi thể hiếm thấy, tu luyện "Thủy Linh kinh" so với những người khác càng có thiên phú, lại thêm thuộc tính Thủy của Thiên Thánh dược nhiều như vậy, khiến cho hắn trong vòng chín ngày ngắn ngủi bước qua một đại môn hạm.

Phá!

Thủy cự nhân cao ba bốn vạn trượng vỡ vụn hóa thành bọt nước vô tận rơi xuống mặt biển, phạm vi ngàn dặm dường như đều như mưa to.

Tịch Thiên Dạ từ trong hơi nước chậm rãi đi ra, hồng quang đầy mặt.

"Chúc mừng Tịch đại nhân, chúc mừng Tịch đại nhân, vô thượng thần công lần nữa đột phá."

Tất Khánh cung kính khom lưng hành lễ, trong mắt tràn đầy kính sợ cùng bội phục.

Tôn kính cường giả, đây là chuyện đương nhiên.

Trong mắt hắn thì Tịch Thiên Dạ thuộc về hàng ngũ vô thượng cường giả, so với những Thiên Vương Đại Giả bình thường kia sợ là cường đại hơn nhiều.

Hon nua, tu sau khi han biet đưoc Tich Thien Da chinh la cuong gia do Ham Hương công chúa mời đến giúp đỡ Yên Nhac bộ lạc bon hắn phục quốc lại càng tôn kính tới cực điểm. Yên Nhạc bộ lạc có cường giả mạnh mẽ như thế lại còn trẻ tuổi bảo vệ, lo gì không thể phục quốc.

Kỳ thật so với Tô Hàm Hương giống nhau, hắn coi trọng nhất cũng không là sức mạnh Tịch Thiên Dạ thi triển ra, mà là tuổi tác hắn quá trẻ.

Trẻ tuổi như thế mà có tu vi nghe rợn cả người thì thành tựu tương lai quả là không thể hạn lượng.

Có lẽ, có một ngày Tịch Thiên Dạ có thể đột phá cực hạn của nhân tộc tu thành Chí Tôn Vương cảnh trong truyền thuyết cũng không phải là không thể được.

Bên trong đôi mắt Tô Hàm Hương và Tần Tâm Duyệt cũng tràn đầy vui mừng, các nàng đi đến hôm nay đã chứng minh sự lựa chọn của các nàng không có sai.

Hoặc là nói, Tô Hàm Hương lựa chọn không có sai.

Giờ khắc này, Tần Tâm Duyệt hơi bội phục ánh mắt công chúa điện hạ. Thời gian không bao lâu mà Tịch Thiên Dạ đã mạnh mẽ như thế, có lẽ qua mấy năm tu thành Thánh Thiên vương đô vô thượng có rất lớn hi vọng a!

"Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương có tin tức truyền về không?"

Tịch Thiên Dạ nhìn Tô Hàm Hương nói.

Thời kỳ hắn bế quan, không người nào dám tới quấy rầy hắn, cho nên tin tức từ bên ngoài truyền về, phần lớn đều là do Tô Hàm Hương xử lý.

"Tin tức bọn hắn truyền về mấy lần nhưng không có cái gì giá trị, bọn hắn từ đầu đến cuối không tìm ra tọa độ không gian."

Tô Hàm Hương đáp.

"Nếu không tìm được đường đi ra ngoai thì tiếp tục ở trên đảo tu luyện một thời gian đi."

Tịch Thiên Dạ nghe vậy cũng không có kỳ quái gì, dù sao mới đi qua chín ngày mà thôi. Kỳ hải to lớn như thế, với năng lực của Hổ Tam Âm hơn phân nửa cũng không có khả năng lục soát khắp kỳ hải.

Tịch Thiên Dạ không tự mình ra ngoài tìm cách, để Hổ Tam Âm đi làm là được, dù sao Hổ Tam Âm nói thế nào cũng là Ma Thần thú, không đến mức vô dụng như vậy.

Thời gian này Tịch Thiên Dạ có thể tiếp tục củng cố tu vi.Hơn nữa tu vi linh hồn của hắn gần đây có chút buông lỏng, có thể mượn cơ hội này đột phá tới giai đoạn thứ hai của "Thần Du Thái Hư"tầng thứ hai.

Thời gian trôi qua, chớp mắt lại qua năm ngày, phần lớn thời gian Tịch Thiên Dạ thời gian đều tu luyện giai đoạn thứ hai của"Thần Du Thái Hư"tầng thứ hai.

Giai đoạn thứ hai một khi tu thành thì linh hồn Tịch Thiên Dạ có thể hai phân thành bốn, phân hoa ra ba phân hồn, sức mạnh linh hồn cũng sẽ tăng gấp hai.

Tịch Thiên Dạ rất khó trong thời gian ngắn như thế đột phá "Thần Du Thái Hư" lên lần nữa, dù sao trước đó không lâu mới tu thành giai đoạn thứ nhất của "Thần Du Thái Hư"tầng thứ hai.

Nhưng ở bên trong Kỳ hải có hàng loạt u minh hệ Thần Nguyên đan để thôn tính, cùng với nhiều gốc Thiên Vương dược có thể tăng cường tu vi linh hồn, điều kiện như vậy lại thêm phương pháp mạnh mẽ của Tịch Thiên Dạ đã có vài tia hy vọng.

Chạng vạng tối ngày thứ sáu, một luồng năng lượng linh hồn kinh người từ trên hòn đảo bộc phát ra trong nháy mắt quét ngang thiên địa bao phủ phạm vi bốn trăm dặm.

Bên trong Kỳ hải, pháp tắc thế giới mạnh mẽ áp chế sức mạnh linh hồn, có thể bao phủ linh hồn phạm vi bốn trăm dặm, điều này là không thể tưởng tượng nổi.

Tô Hàm Hương cùng mấy người Tất Khánh đều bế quan trong mật thất tu luyện nhưng bỗng nhiên cảm thấy một khí tức quỷ dị xuyên tim, cả người đều có chút mất tự nhiên và không thoải mái, giống như tất cả bí mật của mình đều bại lộ trong đôi mắt của người khác.

"Thành công!"

Tịch Thiên Dạ khoanh chân ngồi bên trên một khối đá trắng trong động, khóe môi hơi nhếch lên.

Trước mặt Tịch Thiên Dạ có bốn quầng sáng, chính là bốn linh hồn thể của Tịch Thiên dạ.

Giai đoạn thứ hai của "Thần Du Thái Hư"tầng thứ hai đã tu thành.

Kỳ thật tu luyện "Thần Du Thái Hư" cơ bản không có phân biệt chủ hồn và phân hồn, bởi vì chủ hồn và phân hồn đều là linh hồn giống nhau.

Chủ hồn bị diệt nhưng chỉ cần có phân hồn vẫn có thể sống sẽ không có ảnh hưởng gì.

Phân hồn bị diệt, chủ hồn vẫn có thể sống, hơn nữa cũng sẽ không có ảnh hưởng gì.

Như thế mới đúng là"Thần Du Thái Hư" mạnh mẽ cùng với đáng sợ.

Luc trước Tịch Thiên Dạ vì đánh giet Thần Du tiên đế quả là có thể nói hao tổn tâm huyết, tham chí không tiếc thi triển cấm thuật nguyên thủy tự làm tổn thương mới triệt để diệt trừ hắn đi.

Tịch Thiên Dạ khá hài lòng, giai đoạn thứ hai đã tu thành, tương đương với bốn lần sức mạnh linh hồn, lại thêm trình độ linh hồn của Tịch Thiên Dạ vốn rất bất phàm, bên trong Chân Mộc linh thổ thì tu vi linh hồn của Tịch Thiên Dạ cũng đã đủ.

'A, về rồi!"

Tịch Thiên Dạ hơi nâng đầu lên, ánh mắt dường như xuyên thấu thạch thất nhìn phía cuối chân trời.

Sau một khắc, thân ảnh của Tịch Thiên Dạ thoáng qua xuất hiện bên trên sườn đồi ngoài động.

"Các ngươi lần này trở về, có phát hiện tọa độ không gian gì không?"

Tịch Thiên Dạ hỏi.

"Tọa độ không gian cũng phát hiện rồi, bất quá ... "

Hổ Tam Âm khe gật đầu, chỉ là hắn lại nói một nữa thì trong mắt lại lóe lên ngưng lại.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 868: Khô Vinh Tà Trượng



Chương 868

"Nhưng lam sao?"

Huyết Ảnh nhân Mạc Cổ Trát không nhịn được mà hỏi.

Những người khác cũng lần lượt đổ dồn ánh mắt về phía Hổ Tam Âm, rốt cuộc cung tìm ra được lối thoat nhưng Ho Tam Âm lại thừa nước đục thả câu khiến ai nấy đều chịu không được

"Nhưng có một nhân vật vô cùng kh*ng b* đang thủ sẵn ở đó, các ngươi căn bản là không có cách nào sống sót mà xông qua nơi đó được."

Hổ Tam Âm thản nhiên nói

"Vô cùng kinh khủng? Chẳng lẽ ngay cả Tịch đại nhân cũng không thể chiến thắng được sao?'

Tất Khánh ngạc nhiên nói.

Theo hắn thấy, bây giờ cho dù Nguyên Long Huyền Linh Quy có chắn tại vị trí tuyết điểm không gian sợ là Tịch Thiên Dạ cũng không xem ra gì.

"Dù cho chủ nhân có ra tay, e là cũng không được ... Còn các ngươi, đi chính là tự tìm đến cái chết."

Hổ Tam Âm thản nhiên nói.

Vừa dứt lời, tất cả mọi người như hít phải một ngụm khí lạnh, rốt cuộc là nhân vật nào đang tồn tại ở đó mà lại cường đại như thế, dù sao tất cả mọi người ở đây đều biết rõ rằng Tịch Thiên Dạ mạnh đến cỡ nào, chẳng lẽ cũng không có cách nào đối phó với hắn sao?

"Có chuyện gì cứ nói thẳng."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Tình huống phức tạp, đôi ba câu không thể nói rõ được, có lẽ người nên tự mình đến đó xem xét. Ngoai ra còn có liên quan đen nữ nhân mà đem hôm đó chúng ta nhìn thấy."

Hổ Tam Âm nói.

"A!"

Trong đôi mắt Tịch Thiên Dạ xuất hiện vẻ khác lạ.

"Nữ nhan đem hom đó!"

Tô Hàm Hương cùng Tần Tâm Duyệt nghe thấy vậy như hít phải một ngụm khí ạnh.

Trong ký ức vẫn còn nguyên vẹn của hai người họ, hình ảnh nữ nhân kh*ng b* tuần hải kia thật kinh khủng và kì dị.

Nếu quả thật chính là một nữ nhân chắn bên trên tuyết điểm không gian thì bọn hắn thật không có cách nào xông ra.

"Nữ nhân gì vậy?"

Tất Khánh cùng Mạc Cổ Trát nghe vậy đều sững sờ, rõ ràng bọn hắn chưa từng gặp qua hình ảnh nữ nhan thần bí tuần hải kia.

"Nói ra rất dài dòng, Tịch công tử, làm sao bây giờ?"

Tô Hàm Hương nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, trong tất cả mọi người ở đây, rõ ràng chỉ có hắn mới có thể quyết định.

"Các ngươi tiếp tục ở lại trên đảo tu luyện, không được bước ra khỏi hòn đảo này nửa bước. Còn những chuyện khác cứ giao cho ta là được.'

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Nói xong hắn liền nhảy lên trên lưng Hổ Tam Âm hóa thành một vòng hắc quang bay về hướng biển cả.

"Có gì đó cổ quái, bây giờ ngươi có thể nói thắng."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Chủ nhân, có lẽ lần trước người cũng đã nhận ra, nữ nhân kia chính là Thải Lân công chúa?"

Hổ Tam Âm nói

Hắn hộ tống Tịch Thiên Dạ tham gia Long quả đại hội đương nhiên nhận biết được Thải Lân công chúa.

Dem hom đo ngay ca han cung nhan ra, khong co ly do gì Tich Thien Da nhan không ra.

"Nàng thế nào?"

Tịch Thiên Dạ nghe vậy khẽ gật đầu.

Thải Lân công chúa vì sao xuất hiện tại kỳ hải, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì hắn không thể nào biết được.

"Nàng hiện tại có vấn đề, hơn nữa lại vấn đề rất lớn."

Hổ Tam Âm nghiêm trọng nói.

"Nói thừa."

Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt nói, chỉ cần không mù đều có thể nhìn ra Thải Lân công chúa trạng thái không bình thường.

"Nàng đang ở đâu?"

Tịch Thiên Dạ hỏi.

"Thần vẫn chi địa, đó là nơi thần linh của U Minh tộc cùng thần linh của Tinh Linh tộc ngã xuống."

Ánh Hổ Tam Âm nghiêm trọng nói.

Sở dĩ sinh linh kỳ hải tuyệt diệt là vì hai vị Thần Linh đã ngã xuống ở nơi đây. Thần vẫn chi địa là nơi vô cùng hung hiểm.

"A! Nơi đó có thần thi tồn tại?"

Tịch Thiên Dạ trong mắt xuất hiện một tia hứng thú.

"Không có! Đã qua mấy chục vạn năm, không có ngoại lực bảo hộ thì thần thi sớm đã biến thanh xương khô."

Hổ Tam Âm lắc lắc đầu nói.

Dù cho có là thần linh thì thi thể cung không có khả nang vĩnh hằng bất hủ trước sức mạnh của thời gian.

Sau bảy canh giờ, Hổ Tam Âm đưa Tịch Thiên Dạ vượt qua tầng tầng hải vực xuất hiện trên một hải đảo vô cùng hoang vu.

Hải đảo trước mắt vô cùng to lớn, quả thực chính là một lục địa đường kính mấy trăm vạn dặm.

Thải Lân công chúa đang ở trên đảo, ta vừa tới đã gặp phải nàng, suýt chút nữa không còn sống sót mà chạy ra ngoài."

Hổ Tam Âm nhìn hòn đảo to lớn kia mà lòng vẫn còn sợ hãi nói. Nếu không phải hắn có nhiều thủ đoạn, năng lực bảo mệnh mạnh thì rất có thể đã nằm trong tay nữ nhân kia.

"Nàng rất mạnh sao?"

Tịch Thiên Dạ nhiều hứng thú nói.

"Rất mạnh! Có lẽ bên trong kỳ hải thì nàng thuộc về sự tồn tại vô địch."

Hổ Tam Âm trầm trọng nói.

Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung.

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Tịch Thiên Dạ hơi bất ngờ, chữ vô địch thế mà phát ra từ miệng Hổ Tam Âm m, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì với Thải Lân công chúa mà lại có biến hóa lớn như vậy.

"Ngươi đi xem ắt sẽ hiểu."

Noi xong Hổ Tam Âm phóng lên tận trời mang theo Tịch Thiên Dạ xông lên cửu tiêu, ẩn giấu ở trong tầng mây.

Rõ ràng hắn không dám bước chân vào hòn đảo.

Có thể nói đã bị Thải Lân công chúa dọa cho sợ rồi.

"Ngươi nhìn bên kia xem."

Hổ Tam Âm duỗi móng vuốt ra chỉ đạo.

"Ồ! Hài cốt Hai vị Thần Linh."

Tịch Thiên Dạ nhìn về hướng mà Hổ Tam Âm đang chỉ, bên kia chính là từng dãy núi cao san sát nhau liên miên bất tuyệt, giống như Thập Vạn đại sơn tầng tầng lớp lớp, nhưng nếu nhìn kỹ liền có thể phát hiện ra những ngọn núi đang kết nối với nhau kia, đường nét giống như là hài cốt của một sinh linh.

Chỉ có hài cốt thần linh mới khổng lồ như thế này, dài vạn dặm trên mặt đất.

Hơn nữa từ trên cao nhìn xuống, không chỉ có một vị thần linh mà là hài cốt của hai vị Thần Linh.

"Hài cốt mục nát quá nghiêm trọng không khác gì hoa thạch cổ lão, không có bất kỳ giá trị lợi dụng nào."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Hổ Tam Âm nghe vậy do khoc do cuời, ngay thoi khắc này ma Tịch Thiên Dạ vẫn còn có thể nghiên cứu hai cái cỗ hài cốt thần linh kia rốt cuộc có phải là bảo vật hay không.

"Chủ nhân, ngươi nhìn kỹ bên trái xương sọ vị Thần Linh kia ... "

Hổ Tam Âm cười khổ nói.

"Ta thấy được."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên đáp.

Kỳ thật căn bản không cần Hổ Tam Âm nhiều lời, hắn vừa mới quét mắt một vòng đã hiểu đại khái tình huống như thế nào.

"Đường đường là Hải tộc Thải Lân công chúa, thế mà lại bị một thanh tà khí khống chế."

Tịch Thiên Dạ tự nhủ.

"Không sai, thanh tà khí này gọi là Khô Vinh tà trượng, ta từng nhìn thấy qua nó trong tay một vị thần linh của U Minh tộc, không ngờ rằng U Minh tộc thần linh chết ở chỗ này lại chính là cố nhân."

Hổ Tam Âm hơi than thở nói.

Cố nhân ngày xưa đã chết, thế mà hắn vẫn còn sống sót, như thế cũng không tính là quá bi thảm.

"Thanh Khô Vinh tà trượng này cũng có vấn đề, dường như dung hợp sức mạnh nguyên bản của hai vị thần linh, có chút thú vị."

Tịch Thiên Dạ đưa mắt nhìn về bên trái đầu hài cốt thần linh, chỉ thấy đầu cái hài cốt thần linh cắm một cây pháp trượng màu đỏ như máu, thanh pháp trượng kia không biết do cây cối, rễ cây gì luyện chế thành, tầng ngoài lưu động huyết quang đỏ tươi.

"Thanh Khô Vinh tà trượng này đã không còn là Khô Vinh tà trượng như đã từng, Khô Vinh tà trượng khống chế thì Thải Lân công chua sẽ chỉ cang đáng sợ hơn. Có lẽ còn có thể xông ra khỏi đây tổn hại sinh linh bên ngoài."

Hổ Tam Âm gật đầu nói.

"Có ý tứ, ta đã phần nào hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra. Quay về trước đã, việc này cần bàn bạc kỹ hơn."

Tịch Thiên Dạ gật đầu nói.

Ngay luc Hổ Tam Âm quay người chuẩn bị rời đi thì thanh Khô Vinh tà trượng cắm ở xương đầu vị thần linh kia đột nhiên khẽ run lên phát ra một âm thanh thật quỷ dị.

"Người nào!"

Thải Lân công chua khoanh chân ngồi trước mặt khô vinh tà trượng đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía hai người Tịch Thiên Dạ.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 869: Bán Thần Khí



Chương 869

'Không hay rồi, bị phát hiện."

Hổ Tam Âm kinh hô lên một tiếng rồi xoay người chạy, hóa thành một đoàn lưu quang bay về phía chân trời.

"Kẻ xâm nhập phải chết!"

Một âm thanh băng lãnh phát ra từ miệng Thải Lân công chúa sau đó vù một tiếng liền hóa thành một đoàn u quang vượt ngang hư không, đuổi theo hai người Hổ Tam Âm cùng Tịch Thiên Dạ.

"Không hay rồi! Nàng ta quá nhanh "

Hổ Tam Âm âm thầm kinh hãi, bên trong kỳ hải thì tốc độ của Thải Lân công chúa kia quả thật đáng sợ đến cực điểm, hầu như không ai có thể sánh lại, dù cho Hổ Tam Âm giỏi về bay lượn cũng trong nháy mắt đã bị nàng bắt kịp một đoạn dài.

"Đâm xuống biển."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Hổ Tam Âm nghe vậy cũng không hỏi tại sao liền không chút do dự mà đâm đầu thẳng vào biển rộng.

Âm ầm!

Bọt nước tung tóe khắp nơi, biển cả cũng vì va chạm mà dấy lên ngàn trượng sóng lớn.

Đến mức Ho Tam Âm cùng Tịch Thiên Dạ, trong chớp mắt biến mất trong biển rộng.

"Các ngươi chạy đi đâu."

Thải Lân công chúa chỉ trong chớp mắt đã đuổi kịp, giữa lúc nàng chuẩn bị đuổi vào biển rộng thì một đoàn u ảnh nhưng từ dưới biển sâu xông lên khỏi mặt nước, chặn ngay trước mặt tại Thải Lân công chúa.

"Sâu kiến mà cũng dám ngăn trở bản tọa."

Đôi mắt u ám của Thải Lân phát ra lãnh quang, sau một khắc liền vươn tay chộp về phía đoàn u ảnh kia.

Đoàn u ảnh kia không phải cái gì khác, mà chính là thi nô Càn Thâm Dịch của Tịch Thiên Dạ.

Càn Thâm Dịch được Tịch Thiên Dạ đặt bên trong Không Phách thạch để tu luyện, nhưng bởi vì nội tình quá kém không có được thành tựu gì, đến nay cũng mới vẻn vẹn tám đạo Minh Hoàng thi văn mà thôi.

Minh Hoàng Luyện Thi thuật mặc dù thần diệu, tảng đá nát cũng có thể phát triển thành cường giả tuyệt thế nhưng nội tình càng kém chắc chắn sẽ tiêu hao càng nhiều năng lượng, cho nên việc tốn hao một lượng lớn tài nguyên để vun trồng Càn Thâm Dịch đã không còn thích hợp.

Âm!

Một tiếng vang thật lớn.

Ngay lập tức Càn Thâm Dịch bị Thải Lân công chúa đập vỡ vụn hóa thành những hạt nhỏ li ti, dù cho có Minh Hoàng luyện thi chi thể cũng bị tiêu vong triệt để

Sau khi g**t ch*t Càn Thâm Dịch, Thải Lân công chúa vẫn chưa dừng lại mà trực tiếp đâm thẳng vào biển rộng,

Tuy nhiên bất luận nàng có tìm kiếm như thế nào, cũng đều không tìm được hai kẻ xâm nhập kia.

"Lại có thể chạy trước mặt bản tọa, thú vị."

Đôi mắt Thải Lân công chúa tràn ngập sự u ám lạnh lẽo như là tử thần bước ra từ trong địa ngục.

Có Càn Thâm Dịch làm bia đỡ đạn ngăn cản Thải Lân công chúa được một lát, Tịch Thiên Dạ cùng Hổ Tam Âm trong chớp mắt liền xa vài trăm dặm, sau đó hoàn toàn dung nhập vào dòng biển biến mất không còn thấy bóng dáng đâu nữa

Xa khỏi vạn dặm biển, bổng có hai bóng người từ trong hải dương xông ra.

"Nguy hiểm thật! Suýt chút nữa đã bị nữ nhân kia giữ lại."

Hổ Tam Âm thở ra một hơi thật dài, thầm thấy may mắn.

" Khô Vinh tà trượng kia thật thú vị, lại có thể phát hiện ra sự tồn tại của hai chúng ta."

Tịch Thiên Dạ cười nhạt nói.

"Khô Vinh tà trượng mặc dù không phải thần khí, nhưng cũng thuộc về sự tồn tại của bán thần khí, hơn nữa sau sự biến dị lần này càng trở nên tà dị."

Hổ Tam Âm nói.

"Không có gì, chỉ là hấp thu oan hồn tàn khuyết cùng sức mạnh nguyên bản của hai vị thần linh mà thôi, đi qua mấy chục vạn năm suy biến đã sơ cấp thông linh."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Ngươi nói Khô Vinh tà trượng đã sản sinh ra khí linh?

Hổ Tam Âm nghe vậy giật mình.

Khí linh chỉ có một loại tồn tại đặc thù mà chỉ có thần khí mới có thể nuôi dưỡng ra, rất hiếm khi gặp bán thần khí cũng có thể sinh ra khí linh.

"Không phải khí linh, chỉ là một dạng ý thức sơ giai mà thôi, không thể gọi là sinh vật hoàn chỉnh."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Sơ giai ý thức thể kia có hai bộ phận, một bộ phận do minh hệ thần linh chi phối và bộ phận còn lại do thủy hệ thần linh chi phối, chỉ có đều bây giờ minh hệ thần linh ý thức thể đang chiếm phần ưu thế mà thôi, cho nên Thải Lân công chúa mới có thể ở trong kỳ hải mà trắng trợn giết chóc sinh linh có máu thịt."

Nói trắng ra là Thải Lân công chúa đã bị ma nhập, bị một luồng ý thức tà ác khống chế.

"Vậy làm sao bây giờ? Khô Vinh pháp trượng là bán thần khí, dù cho chỉ sản sinh ra một luồng sơ giai ý thức thể thì sức mạnh bùng lên cũng sẽ vô cùng khủng khiếp, có lẽ Tổ Cảnh sinh linh cũng chưa chắc chống đỡ được."

Trong mắt Hổ Tam Âm tràn đầy vẻ lo lắng, Khô Vinh pháp trượng tà dị như vậy lại có thể sản sinh ra một luồng sơ giai ý thức thể, rõ ràng là tình huống hung hiểm phức tạp hơn hắn tưởng tượng.

Chỉ cần luồng ý thức thể sơ giai kia có thể phát huy một thành lực lượng của Khô Vinh Tà Trượng thì Tổ Cảnh sinh linh có thể bị hủy diệt chỉ bằng một đòn.

"Không có khó khăn như ngươi nghĩ, về bàn bạc lại kỹ hơn."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, nói xong liền biến thành một đoàn lưu quang bay về chỗ nghỉ trên hòn đảo.

Tình hình bên trong kỳ hải có chút rắc rối, hắn cần phải suy nghĩ đối sách thật tốt.

Mấy canh giờ sau, Hổ Tam Âm cùng Tịch Thiên Dạ trở về hòn đảo, không nói gì với những người khác liền một mạch đi thẳng vào động phủ bế quan không ra.

Những người khác thấy vậy dĩ nhiên cũng không dám quấy rầy Tịch Thiên Dạ, tất cả đều lẳng lặng tu luyện chờ đợi động thái kế tiếp của Tịch Thiên Dạ.

Chỉ trong chớp mắt đã qua mười ngày trên đảo, Tất Khánh cùng Mạc Cổ Trát đã có chút đứng ngồi không yên.

"Chẳng lẽ đường đi ra ngoai thật sự đã bị phá hỏng, ngay cả Tịch công tử cũng không có cách nào?"

Khuôn mặt Tất Khánh tràn đầy sầu lo nói.

Thời gian bọn hắn kẹt bên trong kỳ hải này kể cũng đã hơn một tháng, người mà vương gia phái tới tiếp ứng sợ là cũng sớm đã đi vào kỳ hải.

"Không cần nóng vội, Tịch Thiên Dạ cũng không muốn bị nhốt ở đây, chắc chắn là đang nghĩ biện pháp."

Mạc Cổ Trát cũng là hết sức thản nhiên, việc đã đến nước này cuống cuồng thì có ích gì.

Trong động đá trắng, Tịch Thiên Dạ ngồi khoanh chân, một đoàn hàn quang kinh người xoay tròn ở trước mặt chậm rãi quay lấy hắn.

Đoàn hàn quang kia có lai lịch kinh người, đó chính là vật chất nguyên bản Hàn Phách cực quang của cực bắc đại thế giới.

Sau khi Tịch Thiên Dạ đoạt được đã đặt ở bên trong Không Phách thạch rất ít khi lấy ra.

Bởi vì hiện tại năng lực của Tịch Thiên Dạ vẫn chưa đủ để luyện chế lại nó một lần nữa.

Nhưng sau khi luyen thanh thien thu nhat "Thuy Linh kinh", lại co Huyen Thiên Ly Hỏa lô phụ trợ, Tịch Thiên Dạ đã có thể miễn cưỡng luyện chế cực quang Hàn Phách cực bắc một phen.

Những ánh sáng kia xinh đẹp vô cùng, không có gì có thể che được ánh sáng của nó, nhưng lại không làm thương hại một bông hoa một cọng cỏ, ôn nhuận vô cùng, dường như tất cả lực lượng đều đã bị thu lại đến cực hạn.

"Thành công rồi!"

Ánh mắt Tịch Thiên Dạ hiện lên vẻ vui mừng, sự nổ lực cuối cùng cũng được báo đáp, hắn thật sự thành công rồi.

Kể ra hắn cũng đã mạo hiểm không ít, suy cho cùng là vật nguyên bản đại thế giới, một khi vượt tầm khống chế rất có thể trong nháy mắt làm đóng băng cả hòn đảo, toàn bộ sinh linh trên đảo trong nháy mắt đều sẽ bị hủy diệt.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back