Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vạn Cổ Cuồng Đế

Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 855: Chữa Thương



Chương 855

Ngay sau khi nhảy xuống biển, Tịch Thiên Dạ liền hòa thành một đoàn nước biển trong nháy mắt hòa vào trong đó, hoàn toàn như vốn là một phần của nước biển vậy, dù là cao thủ Thiên Vương cảnh quan sát cẩn thận trên bờ biển cũng sẽ không thể nhìn ra mảy may chút mánh khóe nào.

Cảnh tượng thần kì như vậy dù là bất cứ ai trông thấy cũng đều sẽ trợn mắt há mồm.

Tịch Thiên Dạ cứ ngao du không mục đích trong nước, sự hòa hợp giữa hắn và nước biển thậm chí khiến cho ngay cả khô lâu quái vật cũng không thể phát giác nối.

Một đường thông suốt không bị bất cứ ngăn cản nào, dù ngẫu nhiên có khô lâu quái vật đi ngang qua hắn cũng không phát hiện được chút nào.

Rốt cuộc sau khi hai canh giờ trôi qua, Tịch Thiên Dạ tìm được một hòn đảo nhưng lần này hắn không có mạo muội lên đảo nữa mà âm thầm tra xét một phen, sau khi không có phát hiện trên nào có sinh linh nào, nói cách khác thì chính là một hòn đảo không người thì hắn mới tiến lên đảo.

"Thùy Hành Pháp được ghi chép trong Thủy Linh Kinh quả nhiên hữu hiệu."

Tịch Thiên Dạ đứng trên bờ cát quệt đi vết máu ở khóe môi, sắc mặt vẫn có chút tái nhợt, vụ nổ sinh ra bởi hai cái Huyền Thiên Ly Hỏa Phù khiến cho thương thế của hắn nặng hơn, bất quá không có sao, vết thương nhỏ cỡ này thì có bao nhiêu cũng không ảnh hưởng, chỉ cần có một địa phương yên ổn cho hắn thời gian thì có thể khôi phục lại.

Huyền Thiên Ly Hỏa Lô chậm rãi bay ra từ trong ống tay áo hắn, sau đó hóa thành một huyết diễm lô lớn đến ba trượng rơi trên mặt đất.

Ngay sau đó, mấy đạo hào quang bay ra từ trong Huyền Thiên Ly Hỏa Lô, đó chính là nhóm người Hổ Tam Âm.

"A, đã an toàn rồi!"

Hổ Tam Âm vừa mới xuất hiện liền đã phát hiện đây không phải là hòn đảo kia, mà phạm vi mấy chục dặm quanh đó cũng không có địch nhân.

"Tịch công tử không có việc gì chứ?"

Tô Hàm Hương hạ từ từ xuống đất, thấy sắc mặt Tịch Thiên Dạ trắng bệch liền đau lòng tiến tới ân cần hỏi thăm.

"Không sao hết, vết thương nhỏ mà thôi! Bây giờ đã an toàn rồi, mọi người nhanh chóng tìm địa phương bí ẩn mà chữa thương đi."

Tịch Thiên Dạ khoát tay nói, rồi bỗng nhiên nghĩ đến gì đó rồi nhìn qua ba người Tô Hàm Hương, nói.

"Ba người các ngươi đừng có thu nạp năng lượng trong thiên địa hay là xuống nước, chỉ nên dùng đan được để chữa thương thôi, nhớ lấy tuyệt đối không được thu nạp nang lượng thiên địa thu luyen, neu không thì hau hoạn vo tận."

Tịch Thiên Dạ nhắc nho thận trọng, ở chỗ này đã không có năng lượng thiên địa bình thường nữa, chỉ có hai cỗ năng lượng thần tính tràn ngập ở bất cứ mọi nơi, nếu phàm thể như mấy người Tô Hàm Hương hấp thụ nó vào thì cũng không khác gì so với uống thuốc độc cả.

Nhóm người Tô Hàm Hương nghe vậy vội vàng gật đầu, họ cũng biết sự đáng sợ của năng lượng thần tính, dù sao nhiều sinh linh trong biển rộng đều bị tuyệt diệt cũng bởi vì năng lượng thần tính đó xâm lấn, cũng may đan dược bọn họ mang theo nhiều nên nếu như chỉ là chữa thương thì không có vấn đề gì.

"Tịch công tử, làm sao ngươi có thể trốn thoát khỏi thiên la địa võng mà năm tên Thiên Vương cảnh của Hồng Bảo thương hội bày ra vậy?"

Tần Tâm Duyệt hiếu kì hỏi.

Khi ở trong Huyền Thiên Ly Hỏa Lô thì bọn họ không thể nhìn thấy hay nghe thấy bất cứ cái gì, chuyện nào xảy ra bên ngoài cũng không thể nào biết được.

Những người khác cũng nhao nhao nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, hiển nhiên không có ai là không hiểu kỳ, làm sao Tịch Thiên Dạ có thể trốn khỏi tình huống phải nói là tuyệt cảnh kia được.

Dù sao thì dưới tình huống ấy thì cả Hổ Tam Âm cũng bị suýt chút nữa buộc phải liều mạng.

"Không có gì đâu, chỉ là thi triển một chút thủ đoạn nhỏ mà thôi, hiện tại đã an toàn không cần lo lắng sự uy h**p của Hồng Bảo thương hội nữa, mọi người tĩnh tâm tu dưỡng được."

Đoàn người thấy Tịch Thiên Dạ không muon nói nhiều cũng liền không hỏi thêm gì nữa, mỗi người đi về một phía tìm một chỗ bí ấn trên hòn đảo này để tu luyện.

Trải qua việc tập kích của Hồng Bảo thương hội thì lần tìm chỗ tu luyện lần này của bọn họ tương đối cẩn thận, tránh khi đang tu luyện lại bị người ta thừa cơ lợi dụng.

Hòn đảo này bé hơn hòn đảo do Hồng Bảo thương hội chiếm cứ không ít, quy mô đại khái chỉ có một - hai ngàn dặm.

Bất quá tuy diện tích nhỏ nhưng trên đảo không thiếu gì hết, rừng tầm - đất đồi - ao hồ - núi cao - đồng bằng ...... Cái gì cũng đều có đủ, nếu như là đặt ở trong hải dương bình thường thì hòn đảo này hẳn sẽ là một nơi sống không tệ cho nhân tộc.

Mà ở Kỳ Hải thì cả một hòn đảo như vậy lại chỉ có đám người bọn họ, ngoài ra không còn có bất cứ sinh linh nào khác.

Tịch Thiên Dạ mở một động phủ ở một sườn đồi dốc đứng để chuẩn bị trị liệu thương thế.

Những người khác thấy Tịch Thiên Dạ đã chọn xong liền toàn bộ ngồi xuống quanh Tịch Thiên Dạ, cũng may phía dưới sườn đồi có một hồ nước ngọt tương đối thích hợp cho bọn họ tụ tập ở đây.

Chín ngày trôi qua như chớp mắt.

Trong chín ngày này, Tô Hàm Hương và Hổ Tam Âm bằng vào hiệu lực của đan dược đã gần như hoàn toàn khôi phục, chỉ có Tịch Thiên Dạ là thương thế nặng nhất nên vẫn bế quan trong động phủ không ra, không ó tin tức gì cả.

Chạng vạng tối, khu rừng rậm được phủ lên bởi ánh chiều tà khiến cho cả hòn đảo như có một phong vị khác.

"Hổ đại nhân, các ngươi tu luyện công pháp gì mà có thể tu luyện ở Kỳ Hải vậy?"

Hổ Tam Âm vẫn đang ngồi hộ pháp ở trước động phủ của Tịch Thiên Dạ, cơ bản không có di chuyển chút nào, chỉ thấy ba đạo thân ảnh bước ra từ trong ánh hoàng hôn, cả đám ngạc nhiên nhìn Hổ Tam Âm hỏi.

Trong thời gian chữa thương ở trên đảo, nhóm người Tô Hàm Hương liền phát hiện Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương chẳng những khôi phục thương thế rất nhanh mà còn có thể tu luyện trong Kỳ Hải. Hắn là .... bọn họ không sợ năng lượng thần tính trong Kỳ Hải a?

"Bản tọa là người nào, các ngươi há có thể so sánh, sự tình các ngươi không làm được thì trong mắt bản tọa chẳng là gì cả."

Hổ Tam Âm liếc mắt kiêu ngạo nói.

Liệt Diễm Hùng Sư Vương đang ngồi hộ pháp ở một bên cạnh đó cũng ngẩng cao đầu lên, tròng mắt màu vàng óng tràn đầy vẻ đắc ý.

Vì khoe khoang một phen trước mặt nhóm người Tô Hàm Hương, nó thậm chí còn cố ý hút lớn một hơi, lập tức năng lượng thần tính trong thiên địa liền hóa thành một vòng xoáy hội tụ lại sau đó như là chui vào cái phễu, tiến vào thể nội Liệt Diễm Hùng Sư Vương.

Năng lượng thần tính ngay lập tức bị Liệt Diễm Hùng Sư Vương luyện hóa thành một cỗ năng lượng tinh thuần chảy khắp toàn thân nó.

"Quả thật có thể luyện hóa năng lượng thần tính."

Hổ Tam Âm sợ mấy người Tô Hàm Hương dây dưa nên liền chặn họng lại.

Đương nhiên cái gì mà chủ nhân không có phép hoàn toàn là nói mò, bởi vì han căn bản cũng không biết làm sao để truyền thừa Minh Hoàng Luyện Thi Thuật, nếu là hắn biết được cũng không biết phương pháp khống thi.

"Đúng là Minh Hoàng Luyện Thi Thuật hoàn toàn không thích hợp cho các ngươi tu luyện, nhưng nếu các ngươi muốn tu luyện trong Kỳ Hải thì cũng không phải không thể nào."

Ngay khi mấy người Tô Hàm Hương thất vọng thì một âm thành nhàn nhạt vang lên từ trong sơn động.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 856: Giấu Tài



Chương 856

"Tịch đại nhân!"

"Tịch công tử xuất quan!"

Bỗng nhiên nghe thấy tiếng của Tịch Thiên Dạ vang lên khiến mấy người Tô Hàm Hương vui vẻ vô cùng, nhanh chóng nhìn về phía động phủ.

Một thiếu niên áo trắng đang từ từ bước ra, khí chất trác tuyệt phong thần tuấn lãng, có một cỗ khí chất xuất trần không nói được như là tiên nhân hạ phàm từ chín tầng trời.

Nhãn tình của Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương cũng sáng lên, nhao nhao đứng dậy hành lễ.

"Tịch công tử, người mới vừa nói là chúng ta

cũng có thể tu luyện trong Kỳ Hải sao?"

Tô Hàm Hương vẫn không có quên trọng điểm trong lời nói của Tịch Thiên Dạ, Kỳ Hải tràn ngập năng lượng thần tính, theo lý mà nói thì còn cao cấp hơn cả năng lượng thiên địa bình thường, nhưng mà khổ nỗi là bọn họ không có biện pháp luyện hóa được, cho nên chỉ có thể nhìn mà không thể ăn.

Neu muon tu luyen trong Kỳ Hải thì nhat định phải luyen hóa được nang lượng thần tính này, nếu Tịch Thiên Dạ thật sự có biện pháp để các nàng luyện hóa được năng lượng thần tính thì đây chính là một đại cơ duyên với các nàng, dù sao năng lượng thần tính tinh thuần và cao thâm, sau khi luyện hóa có vô tận chỗ tốt.

"Các ngươi không thể luyện hóa bởi vì công pháp các ngươi tu luyện quá kém, bây giờ ta sẽ truyền cho các ngươi một môn công pháp đặc thù, sẽ không ảnh hưởng đến con đường tu luyện của các ngươi nhưng vẫn có thể phụ trợ các ngươi làm ít công to."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, vung tay ném ra một viên ngọc giản vào tay Tô Hàm Hương.

"Có thể luyện hóa năng lượng thần tính ........ lại vẫn có thể phụ trợ chúng ta làm ít công to sao ...... "

Tô Hàm Hương giật mình trong lòng, hiếu kỳ rốt cuộc Tịch Thiên Dạ cho nàng công pháp kinh thiên động địa đến cỡ nào mà nghe bất phàm như thế.

Tầm Tâm Duyệt cùng Điền Bộ Nguyên cũng giật mình không kém, thế gian thật sự có công pháp thần kỳ như thế sao?

"Các ngươi chậm rãi nghiên cứu đi, ta cho cac ngươi ba mươi ngày để tu luyện, sau ba mươi ngày đó thì chúng ta sẽ rời đi, có thể tu luyện với mức nào thì phải nhìn vận mệnh các ngươi."

Tịch Thiên Dạ nói.

Nếu có thể luyện hóa năng lượng thần tính trong Kỳ Hải thì đối với mấy người Tô Hàm Hương mà nói chẳng khác gì đại tạo hóa không thể tưởng tượng nổi, dù sao trực tiếp hấp thu năng lượng thần tính thì cơ hồ không có bất cứ gông cùng xiềng xích hay bình cảnh nào, có thể tăng mạnh một đường.

"Đa tạ Tịch công tử ban ân."

Tô Hàm Hương bung ngọc giản cui nguoi làm đại lễ với Tịch Thiên Dạ, truyền thụ công pháp chính là đại ân.

Tầm Tâm Duyệt và Điền Bộ Nguyên cũng cúi người thật sâu, ánh mắt nhìn về phía Tịch Thiên Dạ càng kính trọng hơn.

"Không cần như vậy, các ngươi cố gắng tu luyện là được."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Lời ấy của Tịch công tử không sai, dù sao chúng ta đều là người của Tịch công tử, không cần bàn đến tục lẽ kia, chúng ta sẽ cố gắng tu luyện, tương lai sẽ đền đáp công tử."

Tô Hàm Hương cười nói.

Tầm Tâm Duyệt nghe vậy thì mặt ửng đỏ, sao lại nói là người của Tịch công tử, công chúa điện hạ đây là thực sự bán mình cho Tịch Thiên Dạ rồi a, nhưng dù là thế thì cũng không nên nói thẳng vậy chứ.

Khụ khụ!

Điền Bộ Nguyên ho khan hai tiếng lúng túng nói tránh.

"Tịch đại nhân, công pháp này được gọi là gì?"

"Không có."

Tịch Thiên Dạ đáp lại.

Công pháp mà hắn cho mấy người Tô Hàm Hương kỳ thật cũng không phảo tuyệt học kinh thế cao thâm gì hết, chỉ là một môn công pháp luyện khí mà hắn tiện tay sáng tạo ra mà thôi, đương nhiên đồ vật được hắn nghĩ ra thì dù phổ thông cũng khẳng định không phổ thông.

"Không có tên sao !? "

Mấy người Tô Hàm Hương nghe vậy đều sững sờ, phàm là thần công thánh pháp lợi hại đều có lấy cái tên xứng đôi a? Sao công pháp mà Tịch công tử đưa ra ngay cả tên gọi cũng không có .....

"Tên thì các ngươi cứ tùy tiện lấy đi, gọi là gì cũng được."

Tịch Thiên Dạ không muốn lãng phí thời gian ở việc này nên liền giao cho Tô Hàm Hương vấn đề đặt tên.

Sau khi bàn giao vài câu, Tịch Thiên Dạ liền để mấy người Tô Hàm Hương trở về tu luyện trong động phủ, bọn họ không thể một mực ở Kỳ Hải được, cho nên thời gian hắn cho để tu luyện cũng không nhiều chỉ có một tháng thôi.

"Chủ nhân, ngài đã luyện thành đạo Minh Hoang Thi Văn thứ mười rồi sao?"

Hổ Tam Âm thấp giọng hỏi, cùng là người tu luyện Minh Hoàng Luyện Thi Thuật nên hắn có thể cảm nhận được Tịch Thiên Dạ so với trước đây đã có biến hóa kinh thiên động địa.

Sau khi triệt để ngưng tụ ra đạo Minh Hoàng Thi Văn thứ mười cùng với không có ngưng tụ ra thì cách biệt đâu chỉ là mười vạn dặm.

Nếu như Tịch Thiên Dạ thật sự đột phá thì sợ là lật tay liền có thể trấn áp năm người Hồng Bảo thương hội kia.

"Không tệ."

Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt gật đầu, lần này hắn bế quan tu luyện chẳng những thương thế khỏi hẳn mà nhờ vào huyết nhục tinh khí của Thâm Hải Ma Quỷ Ngư còn đột phá được đạo Minh Hoàng Thi Văn thứ mười.

"Chúc mừng!"

Vẻ mặt của Hổ Tam Âm phức tạp nói.

Tốc độ tu luyện như thế thì sợ là không bao lâu nữa Tịch Thiên Dạ liền có thể vấn đỉnh Thái Hoang thế giới rồi.

Trong mắt hắn, Minh Hoàng Luyện Thi Thuật đã có thể xưng là công pháp đáng sợ nhất rồi.

"Nếu như ngươi cố gắng thì cũng có thể có thành tựu như vậy, mà khi đó thì Minh Hoàng Luyện Thi Thuật trong mắt ngươi cuối cùng cũng chỉ mới là bắt đầu thôi."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên đáp lại.

Hổ Tam Âm nghi ngờ nhìn Tịch Thiên Dạ, cái gì mà cuối cùng lại chỉ là bắt đầu?

Hắn là Minh Hoàng Luyện Thi Thuật mà Tịch Thiên Dạ truyền cho hắn chỉ là sơ cấp Minh Hoàng Luyện Thi Thuật, dù là hắn tu luyện đến đỉnh cao thì cũng chỉ mới là bắt đầu, nếu không có công pháp phía sau thì cũng sẽ không có đại thành tựu gì cả.

Sợ là Hổ Tam Âm lúc này dù nghĩ thế nào cũng sẽ không hiểu thâm ý trong mắt Tịch Thiên Dạ.

"Thi thể của Bích Linh Thú này cho hai người các ngươi, cộng với những khô lâu quái vật trong biển rộng kia thì tin rằng không bao lâu nữa các ngươi cũng có thể đột phá đạo Minh Hoàng Thi Văn thứ mười."

Tịch Thiên Dạ tiện tay hất lên, một thi thể lớn như tòa nui cao liền xuất hiện trước mặt Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương.

Thi thể đó tản ra tinh khí huyết nhục vô cung bàng bạc, chính là Bích Linh Thú bị Tịch Thiên Dạ g**t ch*t lúc trước.

Mặc du han chỉ co mot nua thi thể của Bích Linh Thu nhưng nếu để Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương thôn phệ hết thì cũng có thể để tu vi của bọn hắn tăng trưởng thật lớn.

Rống!

"Không cần tranh, tài nguyên trong Kỳ Lý Hải nhiều như vậy không kém với Bích Linh Thú đâu."

Tịch Thiên Dạ cười nhạt một tiếng, ngón tay kẻ một đường, thi thể Bích Linh Thú như ngọn nui lớn liền phân làm hai, hóa thành hai khối huyết nhục không hơn kém là bao.

Hổ Tam Âm thấy vậy liền hiểu có Tịch Thiên Dạ ở đây thì không thể khi dễ Liệt Diễm Hùng Sư Vương được, bè quay lại hung hăng lườm Liệt Diễm Hùng Sư Vương một chút, mang theo một phần thi thể nhanh chóng biến mất trong rừng.

Liệt Diễm Hùng Sư Vương thì vui vẻ lao về phía khối còn lại, chỉ cần thôn phệ toàn bộ khối huyết nhục trước mắt thì nó tin rằng sẽ rất nhanh liền có thể ngưng tụ ra đầu Minh Hoàng Thi Văn thứ mười, lúc ấy thì dù là gặp phải những cái gọi là cao thủ Thiên Vương cảnh cũng không sợ chút nào.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 857: Thần Nguyên Đan



Chương 857

Sóng dữ ngút trời, sóng biển biển quét ngang ba ngàn dặm thế nhưng trên biển lớn ấy lại có một thiếu niên áo trắng lướt sóng mà đi, tùy ý dạo bước trên từng con sóng.

Lượng lớn khô lâu quái vật xông ra tư trong biển sâu, như nạn châu châu lao về phía thiếu niên áo trắng nhưng lại bị một kiếm tiện tay của hắn chém thành vô tận mảnh xương vụn, rất rất nhiều xương vỡ chồng chất trên mặt biển như là mấy tòa núi cao vậy.

Tịch Thiên Dạ thấy thu hoạch của mình mỉm cười, cổ tay khẽ đảo, Huyền Thiên Ly Hoa Lô liền xuất hiện trong lòng bàn tay sau đó phong ra một cỗ hấp lực vô cùng đáng sợ thôn phệ mấy tòa núi xương kia, như là chưa từng xuất hiện qua vậy.

"Thu hoạch hôm nay rất tốt, cũng nên trở về."

Tịch Thiên Dạ tự nhủ, thu hồi Huyền Thiên Ly Hỏa Lô chuẩn bị quay người trở về đảo.

Nhưng khi hắn vừa mới quay người thì hai tiếng rống to liền vang lên từ sâu trong biển, hai con sóng biển cao lên đến trời, ngăn trước mặt Tịch Thiên Dạ.

Trong con sóng đó có hai con khô lâu sinh vật khổng lồ, con nào con nấy cũng cao lớn đến mấy ngàn trượng tựa như là ngọn núi mọc lên từ trong biển vậy.

"Ồ! Ở gần đây có hai khô lâu quái vật cấp độ Thiên Vương, vận khí không tệ."

Tịch Thiên Dạ khẽ "ô" một tiếng, trong thấy hai con quái vật kia chẳng những không sợ mà còn cười nhạt một cái.

Rống!

Hai Thiên Vương khô lâu thấy có nhân loại gây nên sóng gió ở trong vùng biển của bọn chúng đương nhiên sẽ không khách khí mà hung hăng xông tới, muốn đập thiếu niên nhân tộc trước mắt kia thành phấn vụn.

Nhưng mà khi cự thủ của bọn chúng vừa mới đến gần Tịch Thiên Dạ thì đã bị một cỗ lực lượng kinh thiên động địa trên người Tịch Thiên Dạ chấn bay ra.

Tịch Thiên Dạ lướt sóng đến, từng bước lên thẳng trên trời, trong nháy mắt liền xuất hiện trên đầu hai con quái vật mấy ngàn trượng kia, sau đó bước ra một bước hung hăng dẫm lên đầu một con quái vật.

Âm ầm!

Từng tiếng sụp đổ vang lên đến động trời, con khô lâu quái vật kia lúc này như là một tòa núi tuyết sụp đổ, xương cốt không ngừng vỡ vụn từ đầu lâu rồi đến phần cổ, b* ng*c, chân ...... cho đến lòng bàn chân.

Chỉ trong chốc lát, khô lâu cao lớn cả mấy ngàn trượng đã triệt để hóa thành một đống xương vỡ trên mặt biển.

Khí tức Thiên Vương cảnh thuộc về nó cũng biến mất ngay trong khoảnh khắc ấy, không còn sót lại chút nào.

Nếu có ngưoi ở đây thì tất nhiên sẽ vô cùng kinh hãi, một Thiên Vương lại bị đánh thịt nát xương tan, chết trong nháy mắt nhưu thế.

Ngao ô!

Con khô lâu quái vật còn lại kia ngửa mặt lên trời thét dài, một tia năng lượng u lam xám xịt ngưng tụ trên khung xương khổng lồ của nó sau đó hóa thành cự thủ năng lượng khổng lồ vỗ về phía Tịch Thiên Dạ.

"Tử vật chính là tử vật, không có bất cứ linh trí gì."

Tịch Thiên Dạ lắc đầu khẽ thở dài. Sinh linh trong biển rộng đã chết sạch toàn bộ, còn thừa lại chỉ là những bộ xương bị năng lượng tà ác chế ra chỉ còn bản năng mà thôi, nếu không đồng bạn cùng cấp độ bị hắn g**t ch*t trong nháy mắt thì nếu là sinh linh chân chính sợ đã sớm bị dọa đến bỏ chạy thục mạng rồi.

Tịch Thiên Dạ chậm rãi duỗi ra một cánh tay, mười đạo Minh Hoàng Thi Văn chui ra từ sau lưng hắn, sau đó vô tận lượng lực từ bốn phương tám hướng ngưng tụ trên cánh tay hắn, một quyền đánh ra, cự chưởng u lam kia bị đánh chia năm xẻ bảy trong nháy mắt.

"Nát!"

Thẩn ảnh Tịch Thiên Dạ nhoáng một cái, trực tiếp biến mất tại chỗ, khi mà xuất hiện trở lại thì đã là ở phía sau con quái vật khổng lồ kia, đá ra một cước khiến lưng của nó đứt gãy thành mấy đoạn, cỗ thân thể cao lớn tập tức sụp đổ xuống.

Tịch Thiên Dạ phất tay, thu lại tất cả xương cốt của Thiên Vương khô lâu, hài lòng nói.

"Không tệ, hai khô lâu quái vật cấp Thiên Vương này đủ để vượt qua hết thảy thu hoạch lúc trước."

Thu hoạch không tệ khiến tâm tình của Tịch Thiên Dạ cũng khá, mang theo vô số xương quái vật thắng lợi trở về.

Hắn không có đi săn ở phụ cận hòn đảo mà là đi cách chỗ đó mấy vạn dặm bên ngoài.

Dù sao cũng không biết trong Kỳ Hải ẩn giấu nguy hiểm gì, làm việc nên tận lực khiêm tốn một chút.

Một canh giờ sau, Tịch Thiên Dạ liền trở về trên hòn đảo.

Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương đã sớm chờ lâu ở trên bờ biển, thấy Tịch Thiên Dạ trở về liền hưng phấn nhảy dựng lên.

"Chủ nhân, thu hoạch hôm nay thế nào?"

"ha ha, những khô lâu quái vật trong biển sâu kia sau khi bị chủ nhân luyện hóa đều chính là trọng bảo hiểm thấy, ta bây giờ nhìn cái Kỳ Hải hung hiểm khó lường này cũng thấy vô cùng đáng yêu."

Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương cười hắc hắc nói, con mắt một mực nhìn về phía Huyền Thiên Ly Hỏa Lô trong tay Tịch Thiên Dạ, chỉ thiếu chút nữa là rơi nước miếng xuống.

Từ khi Tịch Thiên Dạ xuất quan liền không ngừng săn giết khô lâu quái vật, vì sao làm vậy dĩ nhiên có lí do của nó.

Bởi vì Tịch Thiên Dạ phát hiện khô lâu sinh vật trong Kỳ Hải cũng không phải sinh mệnh thể chân chính, sở dĩ có thể chạy khắp nơi như vật sống bình thường đó là do trên xương cốt bọn nó ngưng tụ phần lớn năng lượng thần tính.

Mà những năng lượng thần tính ở trên đám khô lâu đó khác biệt so với năng lượng thần tính bình thường, nếu như nói rõ hơn thì những năng lượng thần tính đó mang theo một cỗ thuộc tính của sinh vật, so với năng lượng thuần túy phổ thông đã không thuộc về một loại.

Vậy nên những năng lượng thần tính có thuộc tính sinh vậy kia sau khi bị Tịch Thiên Dạ luyện chế thành đan dược thì công hiệu so với năng lượng thuộc tính rời rạc phải nói là gấp mười gấp trăm lần.

Thật ra cũng không kỳ quái, những năng lượng ở trên đám xương cốt đó vốn chính là bởi đám sinh vật khi còn sống quanh năm suốt tháng hấp thu mà dần chuyển hóa thành, mặc dù cũng bởi vì những năng lượng thần tính này mà toàn bộ đã chết hết.

"Lần luyện chế Thần Nguyên Đan này thì các ngươi không có phần."

Tịch Thiên Dạ đột nhiên nói.

A!

Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương vốn đang cao hứng bừng bừng bỗng như là bị dội gáo nước lạnh, sắc mặt trầm xuống.

"Các ngươi thôn phe đã rat nhiều Thần Nguyên Đan nhưng vẫn không có đột phá đạo Minh Hoàng Thi Văn thứ mười, không phải bởi năng lượng không đủ mà là các ngươi quá chú trọng lượng mà không có chân chính dụng tâm rèn luyện năng lượng trong cơ thể, thế nên sau khi các ngươi đột phá đạo Minh Hoàng Thi Văn thứ muời thì không được mot vien Thần Nguyen Đan nao hết."

Tịch Thiên Dạ làm một căn nhà gỗ nhỏ trên bờ biển, ban ngày ra ngoài đi săn, tối thì trở về luyện chế Thần Nguyên Đan.

Cái gọi là Thần Nguyên Đan chính là luyện chế từ những năng lượng thần tính rút ra từ xương cốt quái vật mà thành.

Một viên Thần Nguyên Đan cần rất nhiều xương cốt quái vật, cũng không phải dễ dàng luyện thành mà cần trình tự rất phức tạp.

Nhưng nếu như luyện thành thì Thần Nguyên Đan lại có hiệu quả cường đại, nếu không Tịch Thiên Dạ cũng sẽ không phí tâm phí sức mà mỗi ngày đều ra ngoài săn.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 858: Đội Ngũ Quỷ Dị



Chương 858

Tịch Thiên Dạ ngồi xếp bằng xuống, Huyền Thiên Ly Hỏa Lô bừng bừng thiêu đốt dần dần hòa tan chỗ xương cốt quái thú bên trong.

Cũng may là hắn có chí bảo như Huyền Thiên Ly Hỏa Lô thế này, nếu không dù biết năng lượng trên xương cốt của đám quái vật kia là bảo vật hi hữu cũng không thể nào một lần dung luyện nhiều thế được.

"Chủ nhân, xin hãy cho ta một viên Thần Nguyên Đan, ta cam đoan đột phá đạo Minh Hoàng Thi Văn thứ mười."

Hổ Tam Âm tiến tới góp mặt, mặt dày vô sỉ yêu cầu.

Nó tự nhiên hiểu năng lượng tích súc trong người đã dư xài để đột phá đầu Minh Hoàng Thi Văn thứ mười, nhưng hắn chính là không chuyên tâm đột phá, bởi vì chỉ cần hắn không đột phá liền có thể lấy cớ này không ngừng xin xỏ tài nguyên từ Tịch Thiên Dạ.

Bảo vật giống như Thần Nguyên Đan này dù cho bao nhiêu hắn cũng không chê

Tịch Thiên Dạ lườm Hổ Tam Âm một cái không để ý đến âm thanh nịnh nọt của nó nữa, lấy ra một viên Thủy Thần Nguyên Đan từ trong ngực, sau khi phục dụng liền nhắm mắt ngồi xuống.

Hổ Tam Âm thấy vậy chỉ có thể xoay người ngồi xổm ở một nơi hẻo lánh tu luyện, xem ra muốn lừa gạt chủ nhân là không thể nào, chút tâm cơ ấy đã sớm bị Tịch Thiên Dạ nhìn thấu.

Bất đắc dĩ, Hổ Tam Âm chỉ có thể toàn lực đột phá tu vi, bằng không thì sợ là một chút tài nguyên nó cũng sẽ không được Tịch Thiên Dạ cấp cho.

Cái gọi là Minh Thần Nguyên Đan và Thủy Thần Nguyên Đan thật ra là Tịch Thiên Dạ ngăn cách hai loại năng lượng thần tính của hai vị Thần ra, nếu không hỗn hợp hai loại thần lực thuộc tính khác nhau thì căn bản không phải là đan dược tu luyện mà là độc dược chết người.

Màn đên buông xuống, một vòng thanh nguyệt chậm rãi bay lên chiếu sáng cả vùng biển.

Cái gì gọi là biển sinh trăng sáng chính là như thế.

Nếu như đứng ở bờ biển thì khung cảnh mỹ lệ rộng lớn vô hạn kia có thể khiến cho người ta không kiềm chế được mà say mê.

Bỗng nhiên từng âm thanh ô ô quỷ dị bỗng vang lên trên mặt biển yên tĩnh như là ức vạn vong linh cùng với quỷ khóc sói gào xen lẫn một chỗ, rơi vào tai người khác thì có thể khiến cho váng đầu hoa mắt, buồn nôn không thôi.

Tịch Thiên Dạ đang tu luyện trong nhà gỗ bỗng mở mắt ra, trong mắt như có một đạo thiểm điện chạy ngang.

Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương đang ngồi xổm ở một nơi hẻo lánh cũng thanh tỉnh, ánh mắt sáng ngời cảnh giác nhìn ra ngoài phòng.

Xuyt!

Tịch Thiên Dạ làm một thủ thế im lặng, sau đó bước ra ngoài.

Ánh trăng thanh lãnh chiếu xuống sân, mượn nhờ vào ánh sáng đó có thể thấy được ẩn ẩn trên mặt biển đang có tầng tầng sóng lớn bốc lên mãnh liệt, vô số khô lâu quái vật đi ngang qua cách hòn đảo của bọn họ không xa, rất có trật tự tụ về chỗ sâu trong biển cả.

Mà trung tâm nơi mà đám khô lâu quái vật kia tụ lại có một chiếc xe kéo khổng lồ, nó như là một tòa cung điện bồng bềnh trên mặt biển to lớn hùng vĩ, tráng lệ cổ lão nhưng cũng quỷ dị.

Ớ chỗ cao nhất trên chiếc xe có một màn sương ảo, loáng thoáng có thể thấy được một bóng người vô cùng uyển chuyển trong đó.

"Đó là gì ..... một nữ nhân ư?"

Liet Diễm Hung Su Vuơng lang lang nhìn về phía biển rong, sao một nữ nhân lại xuất hiện ở đó được, không phải nói tất cả khô lâu quái vật sẽ công kích tất cả sinh linh có huyết nhục sao?

Nhưng bây giờ bọn chúng chẳng những không công kích nữ nhân kia mà như là từng ngồi sao vây quanh vây trăng vậy, như là thần dân bảo vệ nữ hoàng của mình.

Mà điều khiến Liệt Diễm Hùng Sư Vương không thể tưởng tượng nổi nhất chính là xung quanh cỗ xe kia có rất nhiều Thiên Vương khô lâu vây quanh, đếm sơ qua sợ là sẽ không dưới một trăm đầu, cảnh tượng như thế thật sự rung động lòng người.

"Thứ gì đó? Đấy chính là chủ nhân của Kỳ Hải, dẫn theo một đám khô lâu quái vật tuần biển sao?"

Ánh mắt của Hổ Tam Âm cổ quái.

Nghi thức thế này thế nào cũng thấy bất đồng so với bình thường a, hơn trăm Thiên Vương khô lâu cung cung kính kính đi xung quanh, sợ là bá chủ một phương hải vực cũng không uy phong vậy đi.

Mà nó cũng không nhìn lầm, nữ nhân kia đúng là không phải một khô lâu quái vật mà là một sinh linh có máu có thịt thật sự.

Tràng cảnh quỷ dị nhưu vậy đi ngang qua hòn đảo bọn họ ở, không chỉ mấy người Tịch Thiên Dạ bị kinh động mà cả mấy người Tô Hàm Hương và Tầm Tâm Duyệt tu luyện trong động phủ cũng bị kinh động đi ra.

Bọn họ nhao nhao bay về phía Tịch Thiên Dạ, ánh mắt nhìn về phía mặt biển, vô cùng chấn động.

"Tịch công tử, đó là gì?"

Tầm Tâm Duyệt có khẩn trương, hô hấp cũng không dám quá mạnh sợ sẽ bị nữ nhân trên mặt biển kia phát hiện.

Những vật kia quá là quỷ dị, nếu như phát hiện bọn họ tồn tại thì cũng không dám nói trước sẽ xảy ra việc gì.

Tịch Thiên Dạ lắc đầu bảo các nàng đừng nói chuyện, chỉ cần nhìn là đủ.

Tầm Tâm Duyệt thầm kinh hãi, cảnh tượng trên biển lúc này vô cùng dọa người, khô lâu sinh vật tùy hành theo sau sợ là phải vượt quá ức vạn.

Ngao ô ~

Bỗng một âm thanh thê thảm vang lên kịch liệt, phá vỡ màn đêm yên tĩnh, sóng âm chấn động mặt biển như là lôi âm cuồn cuồn.

"A! Đo là Nguyen Long Huyen Linh Quy! Là nó!"

Tầm Tâm Duyệt bỗng nhiên che miệng, suýt chút nữa thét lên thành tiếng.

Ở phía sau đội ngũ kia có một thân ảnh to lớn điên cuồng giãy giụa trên mặt biển, thân ảnh đó dù chỉ hơi chao đảo cũng có thể gây nên sóng biển cao ngàn trượng, không phải Nguyên Long Huyền Linh Quy thì là gì nữa?"

Chỉ là lúc này Nguyên Long Huyền Linh Quy thê thảm vô cùng, tứ chi và đầu rồng đều bị xiềng xích to lớn xuyên thủng khóa lại, trên người nó cũng dày đặc vét thương lít nha lít nhít, không có một chỗ da thịt lành lặn nào, nếu không phải sinh cơ của Nguyên Long Huyền Linh Quy tràn đầy thì đổi thành những sinh linh khác sợ là đã sớm chết.

"Các ngưoi nhìn kĩ trên lưng Nguyên Long Huyền Linh Quy mà xem."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Chỉ sợ phải đến năm - sáu người bị cầm tù.

"Nhân tộc! Bọn họ đều là nhân tộc trên chiến hạm kia!"

Con ngươi của Tô Hàm Hương thít chặt lại, nàng nhìn cái liền nhân ra đó là những nhân loại bình thường trên chiếc Thiên Vương chiến Hạm kia, lực lượng của bọn hắn có hạn nên một khi rơi vào Kỳ Hải thì tất nhiên sẽ vô cùng hung hiểm.

Sắc mặt Tầm Tâm Duyệt và Điền Bộ Nguyên tái nhợt, từ những người đang bị cầm tù trên lưng Nguyên Yểm Huyền Linh Quy mà nói thì sợ là ít nhất nửa người trên Thiên Vương chiến hạm đã rơi vào trong tay nữ nhân thần bí kia.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 859: Trở Về Báo Thù



Chương 859

Lúc ấy sương mù bao trùm phương viên vạn dặm, không có bất cứ sinh linh nào trên mặt sông có thể thoat được, những nhân loại trên Thiên Vương chiếm hạm kia tự nhiên cũng không ngoại lệ.

Chỉ là rơi xuống kỳ hải kh*ng b* như vậy thì sợ là rất ít người có thể sống sót.

"Kỳ địa quả nhiên hung hiểm vô cùng, sơ sẩy một tí là chết không có chỗ chôn."

Điền Bộ Nguyên khẽ thở dài.

Kỳ địa vẫn luôn được truyền rằng đáng sợ cỡ nào trên giang hồ, nhưng không có tự mình trải qua thì sợ rằng rất khó cảm nhận được tư vị trong đó.

Dù là bọn họ hiện tại an toàn nhưng đến cuối có thể sống sót đi ra không lại là một ẩn số khác.

Sóng biển chầm chậm mang theo từng tia hàn khí âm lãnh giữa thiên địa.

Trên cỗ xe phượng vô cùng cao quý kia, nữ nhân thần khí bỗng cau đuôi lông mày lại vung tay lên vén màn ra.

Ngay sau đó, một đường cong lả lướt dụ hoặc uyển chuyển vô cùng xuất hiện ở trên không.

Nhưng khô lâu quái vật vây quanh xe phượng khi thấy nàng đều vô cùng hoảng sợ vội vàng quỳ rạp xuống đất, kể cả những Thiên Vương khô lâu cũng vậy, liếc mắt phải đến ức vạn khô lâu đồng thời quỳ xuống.

Sắc mặt của nữ nhân thần bí kia lạnh lùng không biểu tình, chỗ mi tâm có một đạo huyết hồng ấn ký vô cùng quỷ dị phát ra khí tức kỳ quái khó hiểu, đôi khi như là U Thần địa ngục lâm thế, khi thì lại như mẫu thân của biển cả ôn nhuận bao la, trăm sông để về biển.

Ô ô!

Tất cả khô lâu quái vật đều phát ra tiếng ô ô, ẩn chứa nồng đậm sự sợ hãi và ngoan ngoãn.

Nữ nhân thần bí kia lại không để ý đến ức vạn khô lâu quái vật chú nào, cau mày nhìn về phía hải đảo mà Tịch Thiên Dạ đang ở, tựa hồ phát hiện gì đó.

"Không tốt, bị phát hiện!"

Tô Hàm Hương căng thẳng trong lòng, suýt nữa hô lên thành tiếng.

Sắc mặt những người khác cũng trắng bệch, khẩn trương đến mức mà lòng bàn tay không ngừng đổ mồ hôi.

"Khả năng cảm ứng thật là nhạy cảm."

Tịch Thiên Dạ khẽ nhíu mày, hắn cũng không ngờ sẽ bị phát hiện.

Đương nhiên hắn đã tự mình bày ra trận pháp che giấu trên căn nhà gỗ, bình thường sẽ rất khó bị phát hiện, hẳn là do vừa nay hắn thi triển bí thuật nhìn trộm tràng cảnh nhân loại trên lưng Nguyên Long Huyền Linh Quy mới bị nữ nhân đó phát hiện.

"Không cần sợ, nàng chưa chắc có thể thật sự phát hiện ra chúng ta."

Tịch Thiên Dạ an ủi.

Hắn vung tay lên hủy bỏ pháp thuật thăm dò sau đó cả người phóng ra một cỗ khí tức mông lung như có như không bao phủ tất cả mọi người lại.

Trên mặt biển, nữ nhân thần bí kia nhìn chằm chẳm hải đảo từ từ lướt sóng đến.

Chỉ chốc lát sau, nàng liền xuất hiện trên hải đảo, một cỗ lực lượng kinh người phóng ra từ trên người nàng, quét sạch cả hòn đảo nhỏ.

"Lực lượng linh hồn thật là kinh người."

Hổ Tam Âm thầm kinh hãi, phương viên hòn đảo hơn hai ngàn dặm thế mà bị lực lượng linh hồn của nữ nhân kia bao trùm toàn bộ, đổi thành hắn thì ở trong Kỳ Hải cũng chỉ có thể bao trùm trăm dặm mà thôi, dù là Tịch Thiên Dạ nếu như phóng xuất ra tất cả lực lượng linh hồn sợ là nhiều nhất sẽ không quá ba trăm dặm.

Cỗ lực lượng linh hồn mà nữ nhân thần bí kia phóng xuất ra rất đặc thù, khiến cho năng lượng thần tính giữa thiên địa sôi trào lên nhao nhao hướng về phía nàng vô cùng thân mật tựa như nàng chính là chủ nhân giữa toàn bộ thiên địa

"Là nàng!"

Tịch Thiên Dạ khẽ cau mày, hắn nhận biết nữ nhân thần bí kia!

Chỉ là hắn cũng không ngờ ở đây sẽ gặp lại nàng, mà không chỉ là địa phương không phải bình thường mà ở khí tức cũng không bình thường chút nào, chỉ thân quen được bên ngoài.

Người hắn đang nói không phải ai khác mà chính là vị hôn thê tiện nghi của Nhiếp Nhân Hùng, đệ nhất công chua của Hải tộc trong Thiên Cơ thánh thành - Thải Lân công chúa.

Thải Lân là đệ nhất công chúa của Hải tộc dĩ nhiên sẽ có danh ngạch đi tới Chân Mộc Linh Thổ, chỉ là sao nàng lại xuất hiện ở Kỳ Lý Hải sợ là sẽ có một cố sự khác.

Tịch Thiên Dạ không có ra ngoài nhận nhau với nàng mà càng ẩn tàng sâu hơn, Thải Lân công chúa lúc này chưa hẳn là Thải Lân công chúa trước kia, cụ thể chuyện gì đã phát sinh thì sợ là hắn phải suy nghĩ kĩ hơn.

Thai Lan công chua than bí tìm toi hồi lau trên hai đảo cung không phát hiện dấu vết gì mới dời ánh mắt nghi ngờ quay trở về rồi mang theo đội ngũ vô cùng to lớn chậm rãi biến mất trên mặt biển.

"Hô! Làm ta sợ muốn chết, thiếu chút nữa đã bị phat hiện rồi."

Tô Hàm Hương không ngừng thở, vừa rồi trái tim nàng thật sự là thiếu chút nữa đã nhảy ra khỏi lồng ngực.

Dù thế nào cũng thấy nữ nhân quỷ dị kia không phải thiện nam tín nữ gì, nếu như bị phát hiện sợ là sinh tử khó nói.

"Mẹ nó! Hổ gia cũng không chịu được cảnh bị hù như thế!"

Hổ Tam Âm cũng nhẹ nhàng thở ra, trong lòng tràn đây uất ức, từ khi thoát ra khỏi phong ấn hắn chưa từng được sống tiêu sái lần nào, mỗi ngày đều phải cẩn thận từng li từng tí như giẫm trên băng mỏng.

"Tịch công tử, nữ nhân thần bí kia có vẻ muốn vơ vét những nhân loại xâm nhập Kỳ Lý Hải ngoài ý muốn như chúng ta."

Tô Hàm Hương nhíu mày nói.

Nàng vô cùng thông minh, từ cảnh Nguyên Long Huyền Linh Quy và những nhân loại bị bắt lại trên lưng nó thì nữ nhân kia hiển nhiên đang lùng sục khắp nơi, nếu không trong thời gian ngắn sẽ không thể bắt nhiều người thế được.

"Không tệ, phàm là sinh linh có huyết nhục xuất hiện ở Kỳ Hải đều sẽ là đối tượng của nàng."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Vậy chúng ta ...... chẳng phải gặp nguy hiểm sao?"

Điền Bộ Nguyên nhịn không được nói ra, bọn họ có mạnh hơn nữa thì cũng không thể đấu lại tất cả khô lâu quái vật trong Kỳ Hải được, mà nữ nhân thần bí kia ......... nhìn qua thôi cũng đã vô cùng kinh khủng rồi.

"Không cần lo, các ngươi tiếp tục tu luyện đi, trong thời gian ngắn sẽ không có vấn đề gì, còn những chuyện khác nghe ta an bài là được."

Tịch Thiên Dạ nhẹ nhàng an ủi.

Nghe vậy, những người khác cũng không nói thêm gì mà trở về động phủ của mình, nắm chặt thời gian tu luyện.

Nguy cơ trong Kỳ Hải trùng trùng, thực lực mạnh hơn một phần thì khả năng sống sót càng lớn một phần. Dưới áp lực cực lớn trước mắt thì không ai sẽ lười biếng, cả đám đều phát huy tiềm năng đến cực hạn.

Tịch Thiên Dạ nhìn qua bóng lưng của bọn họ, khẽ gật đầu.

Bọn họ đã tu luyện trên đảo được nửa tháng, mỗi người đều có thu hoạch tương đối khá.

Nhất là To Ham Hương va Tam Tâm Duyet, được Tịch Thiên Dạ cung cấp cho Thủy Thần Nguyên Đan tẩm bổ nên đã bước vào Chuẩn Thiên Vương.

Một khi bước vào Chuẩn Thiên Vương thì nói rõ tương lai bọn họ có hi vọng trở thành Thiên Vương chân chính, có thể xưng phàm thánh khác biệt.

Liệt Diễm Hùng Sư Vương hỏi.

"Đương nhiên là tìm những người của Hồng Bảo thương hội kia báo thù đã rồi nói tiếp."

Tịch Thiên Dạ lạnh lùng nói.

Tịch Thiên Dạ hắn không đi trêu chọc người khác thì thôi, thế mà có người dám trêu vào hắn.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back