Siêu Nhiên Uchiha Menma : Naruto next generation (S1)

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
398971962-256-k769704.jpg

Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Tác giả: HuyenHNeko
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Này tạm thời là ý tưởng do mình não động vì thiếu lương quá.

Mặc dù đã đọc các bộ Sasunaru sinh Menma được dịch ở Zing truyện, Wattpad, wikidich nhưng tài khoản Lofter khó tạo quá nên đứt đoạn nguồn lương, nên thôi tự sản lương luôn.

Do mình tưởng tượng nên nhiều khi sẽ có nhiều lỗi 1 chút xíu nhé.

Mình sẽ vừa nhớ vừa viết lại và nhờ Ai chỉnh sửa trau truốt lại.

Mọi người thông cảm nhé.

Do não động dữ quá nên đa phần các con của Sasunaru đều xuyên qua các thế giới khác để rèn luyện như Harry Potter, Marvel,...

Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ chủ yếu từ trên mạng và Ai chỉnh sửa.

Season 1: Naruto Hậu Chiến - Lữ Trình Tịnh Tâm - Hôn Lễ.​
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Giới thiệu nhân vật


1.

Sasunaru

- Uchiha Menma ( Con trai trưởng, sinh sau Ninja war IV, khi Naruto 18 tuổi).

Naruto mong con mình sẽ hạnh phúc như Menma trong Thế giới vô hạn nguyệt đọc nên lấy cùng tên.

Vẻ ngoài: Tóc đen, mắt xanh, có râu mèo.

Cp : Hyuga Himawari, con gái ToneHina).

2 năm sau đó khi Naruto tầm 20 tuổi sinh ra 1 cặp song sinh là Hikari vs Megumi.- Uchiha Hikari ( Con trai thứ.

Lấy tên theo 1 bộ Sasunaru sinh Hikari nghĩa là ánh sáng.

Vẻ ngoài: Tóc đen, mắt đen, không râu mèo, khá giống Minato and Mikoto.

Cp: Con gái tứ đại gia tộc người thường).

- Uchiha Megumi (Trưởng nữ.

Lấy tên theo manga " chú thuật sư" vì mình nghĩ đứa bé gái đầu tiên Sasuke sẽ nghĩ như là phước lành như Toji vậy.

Vẻ ngoài: tóc đen, mắt đen, không râu mèo, khá giống Minato and Mikoto.

Cp: Hyuga You ( con trai NejiTen).

2 năm sau đó khi Naruto tầm 22 tuổi sinh ra 1 cặp song sinh nữa là Boruto vs Naruko).- Namikaze Boruto ( Tam tử.

Mặc dù không ủng hộ thế giới Boruto của Kishi lắm nhưng mà ngẫm lại thấy Boruto cần thiết cho 1 số giả lập khác với nội tâm vẫn mong Boruto là con của Sasunaru nên mình vẫn thêm vào.

Cp: Haruno Sarada).

- Namikaze Naruko ( Thứ nữ.

Sasuke mong cô bé sẽ toả sáng như mặt trời như naruto nên lấy tên Naruko.

Vẻ ngoài: Naruto phiên bản nữ.

Cp: Mitsuki).

1 năm sau vỡ kế hoạch nên khi Naruto tầm 23 tuổi sinh ra 1 cặp song sinh là Tsuyosa vs Hana).- Kawaki (Con trai nuôi.

Bằng tuổi Boruto.

Cp: Tsuyosa).

- Uzumaki Tsuyosa ( Tam nữ.

Vì muốn có 1 người chấn hưng tộc Uzumaki và mình khá thích nhân vật nữ cá tính, với cũng muốn Kawaki có thể được như mong muốn có người nhà.

Tên ý nghĩa niềm kiêu hãnh và sự mạnh mẽ.

Vẻ ngoài: tóc đỏ, mắt đen, không có râu mèo.

Cp: Kawaki).

- Uchiha Hana ( Tứ nữ.

Trái ngược Tsuyosa, Hana rất hiền hoà và đôi khi có chút nhút nhát nên mình chọn tên có ý nghĩa là Hoa.

Cp Shinki).

5 năm sau.

Tới năm 28 tuổi Naruto sinh.

- Uchiha Haruhi ( Tứ tử.

Vẻ ngoài: như phiên bản của Sasuke, dưới mắt trái có 1 nốt ruồi.

Tên ý nghĩa là mặt trời).

- Uchiha Haruna ( Ngũ tử.

Vẻ ngoài: như phiên bản của Sasuke, dưới mắt phải có 1 nốt ruồi.

Tên ý nghĩa là mùa xuân).

- Uchiha Yuki ( Ngũ nữ.

Vẻ ngoài: như phiên bản nữ của Sasuke.

Tên ý nghĩa là may mắn.

Cp: Hakate Isshin).

- Uchimaki Karei ( Con út.

Lục nữ. toả sáng lộng lẫy, sinh ra ở Season 4).2.

Obikaka

Hayate Isshin ( Bằng tuổi Menma.

Lấy tên như mấy bộ khác nghĩa là Obito một lòng vì Kakashi.

Vẻ ngoài như Kakashi.

Cp: Uchiha Yuki).

3.

Toneri x Hinata

Hyuga Tsukihana ( Rất muốn lấy tên Himawari nhưng Ai nó gợi ý tên này hay hơn, chưa kể nghĩa là "hoa nở dưới ánh trăng" phù hợp với tình yêu của Toneri và Hinata hơn.

Nhỏ hơn You và Megumi 1 tuổi.

Vẻ ngoài: kết hợp đặc điểm của cả cha mẹ, tóc tím pha trắng hơi xoăn nhẹ.

Cp: Uchiha Menma).

4.

Neji x Ten ten

Hyuga You ( Bằng tuổi Megumi)5.

Lee x Sakura

- Lee Metal ( Bằng tuổi You và Megumi.

Vẻ ngoài: Tóc hồng, mắt đen.

Cp: Eida).

- Haruno Sarada (Bằng tuổi Boruto.

Vẻ ngoài: Tóc đen, mắt xanh lá.

Cp: Boruto).

6.

Orochimaru x Jiraija

Log

Mitsuki ( Bằng tuổi Naruko.

Cp: Naruko)

7.

Inuzuka Kiba x Tamaki ( cháu gái miêu bà bà).

Inuzuka Kiseki (Bằng tuổi Boruto).8.

Gaara

Shinki (Lớn hơn Boruto 1 tuổi, bằng tuổi Himawari.

Cp: Uchiha Hana)9.

Nara Shikamaru x Temari

Nara Shikadai10.

Sumire and Eida và 1 số nhân vật khác.
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Chap 1: Sau trận chiến cuối cùng với Kaguya


P/s: Mình vẫn thích tình tiết Trụ Đốm sinh Miễn nha.

Tại mình muốn Obito còn sống.

Bảng này là để mình và các bạn không bị lú dòng thời gian do nhiều em bé được sinh ra quá dễ lú.

Những nhân vật mới không được ghi trên bảng nghĩa là bằng tuổi Boruto và Naruko.

Cám ơn ạ.

..........

Trên chiến trường, nơi chakra trời đất vừa lắng xuống, Madara Uchiha nằm hấp hối.

Cơ thể ông bắt đầu tan vào hư vô, như chính giấc mộng Thế giới Hoàn Mỹ không bao giờ thành hiện thực.

Nhưng đó chưa phải là kết thúc – mà là khởi điểm của một bí mật được chôn giấu hơn nửa thế kỷ.Sự thật bị lãng quên: Một đêm giữa hai linh hồn đối lập.

“Còn điều gì đau đớn hơn việc phải xóa bỏ ký ức đẹp nhất đời mình…

để cứu lấy cả hai.”

Trước khi rời khỏi Làng Lá để bắt đầu kế hoạch, Madara từng có một đêm cuối cùng với Hashirama Senju, trong mật thất đặt bia đá tộc Uchiha – nơi chứa đựng những bí mật cổ xưa về huyết mạch và định mệnh.

Họ đã để mặc cảm xúc chiến thắng lý trí.

Một đêm giao hòa – giữa ánh sáng và bóng tối, giữa Senju và Uchiha.

Kết quả của đêm đó – Obito – đứa trẻ mang trong mình dòng máu giao hòa giữa hai kẻ từng định hình vận mệnh thế giới.

Tuy nhiên, sau đêm đó, Madara xóa ký ức của Hashirama, vì ông biết: nếu Hashirama nhớ ra, người ấy sẽ không thể sống tiếp như một Hokage.

Hashirama tỉnh dậy sáng hôm sau, tự nhủ rằng đó chỉ là… một giấc mơ.Madara, trong giai đoạn giả chết dưới lòng đất, không hề biết mình đã mang thai.

Hắc Zetsu – kẻ phục vụ âm mưu của Kaguya – đã bí mật lấy đi đứa trẻ khỏi cơ thể Madara trong khi ông hôn mê.

Đứa trẻ ấy – Obito – được đưa ra ngoài và lớn lên không một ai biết cha mẹ thật của mình.

Khi ông bắt đầu yếu dần vì tuổi tác, hắn được sắp đặt để trở thành kẻ tiếp bước thực hiện Vô hạn nguyệt đọc.

Cảnh tượng mẹ con tương tàn, Madara chiến đấu và thao túng Obito, xảy ra trong vô thức.

Cả hai không biết về huyết thống ruột thịt, chỉ bị dẫn dắt bởi định mệnh tàn khốc.Trước khi tan biến hoàn toàn, khi chakra bị xé rách và linh hồn tan rã, Madara nhìn thấy những ký ức cuối cùng mà Hắc Zetsu che giấu – sự thật về Obito.

Ông rơi nước mắt lần đầu tiên trong đời.

Không phải vì thua trận.

Mà vì ông đã giết con trai mình… mà không hề biết.“Ta… là mẹ ngươi, Obito…

Và Hashirama là cha…”

“Xin lỗi…

Đáng lẽ ta phải bảo vệ con…”

Trong giây phút cuối cùng, Madara kích hoạt phần cuối cùng của chakra nguyên thủy, kết hợp giữa Senju, Uchiha và Lục Đạo – thi triển một thuật cấm Thiên Sinh Luân Hồi.Obito tỉnh dậy – mang hình hài thật, chakra trong sáng, không còn Zetsu hay hắc ám.

Hắn nằm giữa chiến trường, lặng người khi cảm nhận ký ức từ mẹ – từ Madara.

Trong đầu vang lên giọng nói cuối cùng: “Lần này… hãy sống như một đứa trẻ… như chính con vốn là.”

Obito bật khóc, không còn là Uchiha phản loạn – mà là Obito, con trai của Madara và Hashirama, được sinh ra để hòa giải hai huyết thù.Neji – nhờ hy sinh gần Naruto, được cuốn vào sóng hồi sinh và sống lại.

Đôi mắt Byakugan sáng rực, không còn phong ấn trán, không còn định mệnh tộc phụ.

“Ta… là Hyuga Neji.

Và ta sẽ chọn tương lai của mình.”

Sự thật cuối cùng về Obito – con trai của Madara và Hashirama – không được công khai rộng rãi.

Chỉ còn trong lòng những người sống sót.

Và ở một chiều không gian khác, Madara và Hashirama nắm tay nhau trong im lặng – cuối cùng cũng hiểu ra rằng: Hòa bình không thể áp đặt bằng sức mạnh… mà bắt đầu từ sự tha thứ.
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Chap 2: Cảnh Neji hội ngộ Tenten


Trận đại chiến vừa kết thúc.

Bầu trời rũ xuống một màn xám tro.

Những người sống sót đang gom nhặt tàn tích – tìm kiếm người thân, đếm lại người ngã xuống…Tenten quỳ gối bên một hố nông, nơi từng là điểm rơi của Neji Hyuga.

Cô siết chặt nắm đất vụn trong tay, nước mắt không thể rơi nữa vì đã khóc cạn từ lâu.“Neji…

Đồ ngốc…

Sao lại bỏ tớ lại 1 mình…?”

Tenten luôn cố tỏ ra mạnh mẽ.

Nhưng hôm nay – khi chiến tranh kết thúc – trái tim cô hoàn toàn sụp đổ.

Cô cúi gập người, áp trán xuống đất, như mất hết sức lực.

Nhưng đột nhiên… một tiếng bước chân nhẹ vang lên phía sau.

Một giọng nói quen thuộc, trầm, yên tĩnh, như gió thoảng qua làn mây.“Khóc trước mặt người khác... không giống cậu chút nào, Tenten.”

Tenten đứng sững.

Tim cô như ngừng đập.

Cô quay đầu lại chậm rãi, như sợ đó chỉ là ảo giác…Và rồi…Neji Hyuga đứng đó.

Ánh mắt trắng đặc trưng của Byakugan lặng lẽ nhìn cô, gương mặt vẫn nghiêm nghị như mọi khi – nhưng có gì đó ấm áp hơn.

Tóc anh rối, áo rách tả tơi, vài vết máu còn dính trên tay.

Nhưng anh đang sống.“Neji…?” – Tenten lắp bắp.

“Neji…

NEJI!!!”

Cô lao đến, ôm chặt lấy anh đến mức tưởng như sẽ làm gãy xương sườn.

Tenten bật khóc.

Khóc như chưa từng được khóc.

Vai cô run lên.

Tiếng nức nở xen lẫn tiếng cười.

Tay cô siết chặt vạt áo Neji như sợ anh sẽ tan biến lần nữa.“Đồ ngốc…

Làm mình tưởng… tưởng không bao giờ gặp lại nữa…!”

Neji thoáng khựng lại.

Rồi cũng từ từ nâng tay, nhẹ nhàng ôm lấy vai cô – lần đầu tiên chủ động, không gượng gạo.“Tớ cũng đã tưởng… sẽ không còn cơ hội nghe cậu lảm nhảm nữa.”

Cả hai lặng người trong khoảnh khắc.

Giữa chiến trường đổ nát, họ tìm thấy một mảnh bình yên còn sót lại.

Tenten dìu Neji về doanh trại chữa trị.

Trên đường đi, cô không buông tay anh một giây.

Neji – lần đầu tiên – để mặc cho ai đó nắm lấy tay mình giữa ban ngày.

Không còn phong ấn.

Không còn định mệnh.

Chỉ còn hai con người bình thường, và một tương lai mới đang chờ.
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Chap 3: Cảnh Neji gặp lại Hiashi và Hinata


Sau khi Tenten đưa Neji về làng, tin tức Neji còn sống nhanh chóng lan truyền.

Trong đại sảnh chính của tộc Hyuga, nơi từng tổ chức lễ tang cho anh, Hiashi đang lặng lẽ đốt hương…Cửa phòng chính gia tộc Hyuga mở ra nhẹ như gió thoảng.

Một bóng dáng quen thuộc bước vào – bước chân chậm rãi, cẩn trọng, nhưng mang theo một luồng khí áp khó diễn tả.

Neji Hyuga đứng giữa khung cửa.

Đôi mắt Byakugan mở to, không còn phong ấn.

Trán anh nhẵn nhụi – tự do.Trong phòng, Hiashi quay đầu lại.

Người đàn ông luôn kiêu ngạo ấy rung tay làm rơi chén trà.“Ne…

Neji?”

Không tin vào mắt mình.

Hinata, đang ngồi bên cha, bật dậy.“Anh…

Anh NEJI!!!”

Cô chạy đến, nước mắt trào ra ngay lập tức, ôm chầm lấy anh họ – người mà cô luôn kính trọng và chưa bao giờ ngừng tưởng niệm.

Neji ngỡ ngàng trong giây lát.

Nhưng rồi khẽ đưa tay lên, nhẹ nhàng đặt lên đầu Hinata như hồi bé.“Lần này… anh đã bảo vệ được tất cả.”

Hinata bật khóc to hơn.

Hiashi Hyuga bước đến – bước chân nặng nề.

Ông không nói gì ngay.

Chỉ nhìn Neji, ánh mắt phức tạp: sốc – xấu hổ – đau đớn – và nhẹ nhõm.Neji cúi đầu thật sâu: “Tộc trưởng.

Con đã trở về.

Không còn là một kẻ thuộc tộc phụ… mà là một người Hyuga, như tất cả mọi người khác.”

Hiashi siết tay.

Gương mặt ông run lên – lần đầu tiên để lộ cảm xúc thật.“Không…

Neji.

Từ rất lâu rồi… con không phải người thuộc tộc phụ nữa.”

Hiashi tiến tới, quỳ xuống, cúi đầu thật thấp trước Neji – hành động chưa từng có trong lịch sử tộc Hyuga.“Ta đã mắc quá nhiều sai lầm với con…

Với cha con…

Với định mệnh này.”

Cả phòng im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng tim đập.Neji đứng sững – đôi mắt trắng bệch ấy lần đầu dâng tràn lệ.

Anh không trả lời.

Chỉ lặng lẽ bước tới, quỳ xuống bên cạnh Hiashi.

Cả hai cùng cúi đầu.

Không còn chủ – tớ, không còn gia tộc – phân tầng.

Chỉ còn gia đình.

Hinata đứng nhìn – nước mắt chảy không ngừng.

Trong lòng cô vang lên lời của Naruto năm xưa: “Không ai bị định sẵn là phải sống để hy sinh.”

Giờ đây, anh họ cô – Neji – người từng nói “định mệnh là xiềng xích” – đã phá tan xiềng xích ấy bằng chính sự tha thứ.
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Chap 4: Trận chiến cuối cùng giữa Naruto và Sasuke


Sau trận chiến cuối cùng với Otsutsuki Kaguya, thế giới ninja tưởng chừng đã có thể yên bình.

Thế nhưng, một cuộc quyết chiến nữa vẫn chờ đợi Naruto và Sasuke tại Thung lũng Tận Cùng – nơi định mệnh từng chia cắt họ thuở xưa.

Trong trận chiến sinh tử ấy, cả hai đều dốc toàn bộ sức lực, lý tưởng và cảm xúc chất chứa suốt bao năm.

Cuối cùng, trận đấu kết thúc trong máu và tàn tích – cả hai mất đi một cánh tay, nhưng đồng thời cũng tìm thấy sự thấu hiểu.Sau đó, Sakura – với tư cách là một ninja y thuật hàng đầu – đã kịp thời đưa cả hai trở về bệnh viện của làng Lá để chữa trị.

Dưới bàn tay dịu dàng nhưng vững vàng của cô, vết thương thể xác dần lành lại, nhưng những vết thương trong lòng mỗi người vẫn chưa hoàn toàn khép kín.Khi sức khỏe đã ổn định, Sakura một lần nữa thổ lộ tình cảm với Sasuke – người cô đã dõi theo từ thuở nhỏ, dù biết trái tim anh luôn khép kín.

Cô cũng ngỏ ý muốn cùng anh chuộc lại những lỗi lầm mà anh đã gây ra.

Thế nhưng, Sasuke chỉ lặng lẽ lắc đầu.

Lần này, anh không từ chối bằng sự lạnh lùng, mà bằng sự thanh thản.

Anh nói lời cảm ơn với Sakura, rồi quay đi – một lần nữa rời khỏi làng.Riêng Naruto, cậu không xem Sasuke là tội nhân.

Với Naruto, Sasuke là người đã lạc lối nhưng chưa bao giờ mất đi ánh sáng.

Bởi thế, khi Sasuke chuẩn bị lên đường, Naruto đã xin phép ngài Tsunade – Hokage đệ ngũ – rời làng để cùng Sasuke bước vào hành trình mới.

Một chuyến đi không chỉ để chuộc tội, mà còn để thấu hiểu thế giới – và để hai người bạn thân, từng là đối thủ, giờ đây đồng hành với nhau như hai mặt của một đồng xu.

“Tớ không thể để cậu cô độc nữa,” Naruto nói, đôi mắt xanh tràn đầy sự quyết tâm.
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Chap 5: Lữ Trình Tịnh Tâm


Và rồi, hành trình của họ bắt đầu.Hành trình lữ hành của Naruto và Sasuke kéo dài qua nhiều miền đất lạ - từ những làng nhỏ hẻo lánh bên rừng sâu đến những tàn tích cổ xưa của thời đại lục đạo.

Họ gặp đủ hạng người, trải qua vô vàn biến cố, từ những vụ tranh chấp nhỏ lẻ đến các tàn dư còn sót lại của cuộc chiến.

Trong mỗi khoảnh khắc đồng hành ấy, những khoảng lặng giữa họ dần trở nên sâu sắc hơn lời nói.

Không còn là thù địch, không còn là ganh đua - chỉ còn sự thấu hiểu đến mức chẳng cần phải nói ra.Vào một đêm trăng sáng trên đỉnh núi phủ tuyết - nơi cả hai dừng chân sau một nhiệm vụ giúp một làng nhỏ trục xuất đám thổ phỉ, hai người dừng chân trên một sườn núi cao.

Tuyết rơi nhẹ, trăng tròn treo lơ lửng trên bầu trời lặng gió.

Sasuke bất chợt quay sang Naruto, giọng trầm và khẽ vang giữa khoảng không tĩnh mịch: "Tôi là gì...

đối với cậu?"

Lần này, Naruto không ngạc nhiên.

Cậu không né tránh ánh mắt ấy - ánh mắt từng khiến cậu đau đớn, từng khiến cậu chạy theo suốt cả thời niên thiếu.

Cậu mỉm cười, ánh nhìn kiên định và dịu dàng: "Cậu là người tôi thích.

Là người tôi muốn ở bên cạnh... mãi mãi."

Khoảnh khắc đó, mọi lớp phòng ngự còn sót lại trong trái tim Sasuke như tan biến.

Họ chạm môi nhau - không phải bằng sự mãnh liệt của những cuộc chiến đã qua, mà bằng sự dịu dàng của những tâm hồn tìm được nơi nương tựa.

Đêm ấy, họ cùng nhau bước qua ranh giới cuối cùng - không còn là hai chiến binh cô độc, mà là hai con người tìm thấy tình yêu trong nhau.

Mọi đau thương, lỗi lầm, mọi dằn vặt trong quá khứ...

đều hóa thành hơi thở ấm áp và sự kết nối thiêng liêng giữa hai trái tim.Sáng hôm sau, họ không nói về đêm qua.

Nhưng cách họ nhìn nhau đã khác.

Không còn ranh giới, không còn quá khứ ngăn cách.

Chỉ có hiện tại - nơi hai người không cần phải chiến đấu để chứng minh gì nữa.

Naruto và Sasuke tiếp tục hành trình - nhưng lần này, là hành trình của hai con người đã chấp nhận nhau hoàn toàn.
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Chap 6: Ký Ức Cũ, Tội Mới


Trên đường đến một ngôi làng nhỏ gần biên giới Hỏa quốc, Naruto và Sasuke tình cờ bắt gặp một thị trấn vẫn đang chìm trong nỗi sợ.

Dân làng kể rằng một nhóm phiến quân lạ mặt thường xuyên đến cướp bóc.

Naruto – như mọi lần – đề nghị giúp đỡ.

Nhưng khi họ tiến vào sâu trong núi, truy dấu nhóm phiến quân, Naruto bất ngờ bị tách khỏi Sasuke vì một cái bẫy chakra.

Trong lúc đó, Sasuke bị phục kích – nhưng không phải bởi địch, mà bởi… một thiếu nữ với đôi mắt trắng toát, tàn nhẫn.

“Uchiha Sasuke…

Người đã thiêu rụi tộc Hyoto chúng ta năm xưa trong lần hợp tác với Orochimaru.

Ta là kẻ sống sót cuối cùng.

Và hôm nay, ta sẽ khiến ngươi hiểu thế nào là mất tất cả.”

Sasuke không phản kháng.

Không né tránh.

Đòn đầu tiên lao đến, rạch ngang má anh, máu chảy xuống.

Nhưng Sasuke vẫn đứng yên.

Khi Naruto kịp đến, cảnh tượng đầu tiên cậu thấy là Sasuke… không chống cự, mặc cho kẻ thù đánh.

Naruto lập tức lao đến, ngăn cản đòn kết liễu.

“Đủ rồi!

Nếu muốn trả thù… thì phải trả bằng lý trí, không phải mù quáng như thế này!”

Cô gái gào lên: “Lý trí?

Ngươi có biết hắn đã khiến cả gia đình ta bị thiêu sống?

Một đứa như ngươi thì hiểu cái gì?!”.

Naruto siết chặt tay.

Lần đầu tiên, cậu không biết phải nói gì.

Bởi những lời ấy… không sai.

Sau khi cô gái rút lui, Naruto và Sasuke đi về lại làng trong im lặng.

Tối hôm đó, Naruto đứng ngoài trời rất lâu.

Sasuke bước đến, nhẹ giọng: “Cậu không cần phải gánh tội thay tôi.”

Naruto không trả lời ngay.

Rồi cậu quay lại, đôi mắt đượm buồn: “Tớ biết.

Nhưng tớ không thể làm ngơ khi cậu không tự bảo vệ mình.”

Sasuke nhìn Naruto thật lâu.

“Lúc nãy, tôi ước gì cô ta cứ đâm thẳng vào tim tôi.

Có lẽ như vậy sẽ dễ hơn cho mọi người…”

Naruto siết chặt tay áo Sasuke, lần đầu gằn giọng: “Đừng nói những lời ngu ngốc như thế!

Cậu có biết tớ…

đã phải mất bao lâu mới kéo cậu trở lại không?”.

Không khí ngưng đọng.

Trong khoảnh khắc ấy, cả hai không nói gì thêm – chỉ lặng lẽ dựa vào nhau giữa đêm đen.
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Chap 7: Ranh Giới Của Tha Thứ


Mấy ngày sau vụ chạm trán với cô gái tộc Hyoto, giữa Naruto và Sasuke là một khoảng lặng khó diễn tả.

Họ vẫn đồng hành, vẫn sát cánh trong nhiệm vụ, nhưng những cuộc trò chuyện từng ấm áp giờ lại thưa dần.

Không phải vì căng thẳng - mà vì sự im lặng chất chứa nỗi sợ: sợ rằng một trong hai sẽ rời bỏ.Chiều hôm đó, trong khi nghỉ lại ở một lữ quán gần biên giới Thảo quốc, Sasuke gói đồ rất sớm.

Naruto vừa thức dậy, thấy hành lý đã được chuẩn bị.

Một linh cảm lạnh buốt chạy dọc sống lưng cậu.

"Cậu định đi đâu?"

Sasuke không quay đầu lại."

Tôi nghĩ...

đã đến lúc cậu nên quay về Konoha.

Hành trình này... không dành cho người như cậu."

Naruto bước tới, giọng nặng như đá: "Tớ là người đã tự nguyện đi cùng cậu.

Không ai ép cả."

Sasuke siết chặt tay nắm cửa.

"Cậu là anh hùng, Naruto.

Thế giới cần cậu.

Còn tôi... chỉ là một kẻ đáng bị ghét bỏ."

"Cậu nghĩ tớ đi theo cậu vì trách nhiệm à?"

- Naruto tiến lại gần hơn, giọng run lên vì giận - "Tớ đi vì tớ muốn ở cạnh cậu.

Tớ yêu cậu.

Và tớ không để cậu vứt bỏ điều đó chỉ vì ám ảnh quá khứ."

Cuối cùng, Sasuke quay lại - ánh mắt trống rỗng nhưng sâu hun hút.

"Vậy nếu một ngày cậu không còn bảo vệ được tớ khỏi những người như cô gái hôm trước thì sao?

Nếu họ giết tớ trước mặt cậu, cậu sẽ làm gì?

Tha thứ cho họ?"

Naruto chết lặng.

Câu hỏi đó...

đâm vào tận lõi trái tim cậu.

Bởi vì... cậu không chắc.

Sasuke bước tới, đứng đối diện Naruto: "Tôi không muốn là lý do khiến cậu phản bội lý tưởng của chính mình."

Sự im lặng giữa họ kéo dài... rồi Naruto bất ngờ giơ tay, đấm thẳng vào ngực Sasuke."

Vậy thì để tớ chọn.

Đừng tự chọn thay tớ."

"Cậu nghĩ yêu ai đó là lý trí à?

Tớ biết cậu mang tội.

Nhưng tớ đã chọn mang cùng nó với cậu.

Cũng giống như cậu từng chọn chịu đòn thay tớ lúc nhỏ."

Sasuke sững người.

Những ký ức cũ ùa về - những lần Naruto bất chấp tất cả để giữ chặt lấy tay anh... ngay cả khi tay đó từng toan giết cậu.

Anh bật cười - khô khốc, rồi chậm rãi đặt trán mình chạm vào trán Naruto.

"Được.

Lần này... tôi sẽ để cậu giữ tôi lại."

Đêm hôm ấy...Cả hai nằm bên nhau trong một căn phòng trọ mộc mạc.

Không ai nói về tương lai, không ai nhắc lại quá khứ.

Họ chỉ cảm nhận được hơi thở của nhau, nhịp tim của nhau, và sự yên bình tưởng chừng không thể có giữa hai người từng đứng ở hai đầu lý tưởng.

Lần đầu tiên trong đời, Sasuke ngủ mà không mộng mị.

Bởi bên cạnh anh... là người đã chọn ở lại, bất chấp tất cả.
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Chap 8: Konoha Gọi Tên


Một tuần sau, khi Naruto và Sasuke vừa hoàn thành một nhiệm vụ tiêu diệt tàn dư của bọn buôn người gần biên giới Thủy Quốc, họ bất ngờ phát hiện có người đang theo dõi.

Dù cố tình di chuyển bằng những tuyến đường hẻo lánh, nhóm ninja bám theo vẫn không buông – không phải kẻ thù, mà là đội đặc nhiệm của làng Lá.

Naruto đã nhận ra họ từ chakra – trong số đó có Shikamaru, Sai, và hai thành viên ANBU không rõ mặt.

Họ chặn đầu tại một đèo núi, khi trời vừa nhá nhem tối.

“Chào, Naruto.

Lệnh triệu hồi cậu về làng đã được đưa ra.”

Shikamaru nói bằng giọng điềm tĩnh, nhưng ánh mắt anh như che giấu điều gì đó rất nghiêm trọng.

Naruto nhíu mày: “Tớ đang làm nhiệm vụ cùng Sasuke.

Chẳng phải mục tiêu là giúp thế giới hậu chiến ổn định sao?”

Shikamaru không trả lời ngay.

Anh thở dài, rồi lấy ra một cuộn giấy có dấu ấn Hokage – là lệnh triệu hồi từ chính Tsunade.

“Không chỉ là nhiệm vụ…

đây là mệnh lệnh mang tính chính trị.”

“Tình báo từ nhiều làng khác đang đặt câu hỏi: Tại sao anh hùng cứu thế lại đi khắp nơi với một tội phạm chiến tranh từng bị truy nã toàn cầu?”

Không khí lạnh buốt.

Naruto lặng người, còn Sasuke thì đứng yên phía sau, mắt cụp xuống.

“Nếu cậu từ chối trở về,” Shikamaru tiếp lời, “có thể làng sẽ phải tuyên bố Naruto Uzumaki đã rời khỏi hệ thống ninja chính thức – đồng nghĩa với việc cậu không còn được bảo hộ bởi làng, và Sasuke cũng không còn nằm trong vùng ‘tạm tha’.”

Sai bước lên một bước: “Tsunade không muốn ép buộc, nhưng... các Daimyo đang gây áp lực.

Họ xem sự đồng hành giữa hai cậu là một hình ảnh nguy hiểm cho sự phục hồi hậu chiến.”

Naruto siết chặt nắm tay, môi mím lại.

Sasuke lúc này khẽ nói: “Đi đi.

Đừng vì tôi mà…”

“Không.” – Naruto ngắt lời – “Tớ sẽ không lặp lại chuyện ở Thung Lũng Tận Cùng nữa.

Tớ đã để cậu ra đi một lần rồi, và suýt đánh mất tất cả".

Cậu nhìn Shikamaru thẳng thắn: “Nếu làng cần người về để làm hình mẫu, thì tớ sẽ về.

Nhưng Sasuke cũng đi cùng tớ.”

Shikamaru cau mày: “Naruto, cậu hiểu chuyện này không đơn giản...”

“Tớ hiểu.” – Naruto cắt ngang – “Và nếu làng không cho phép, thì tớ sẽ rời làng – lần này là tự nguyện.

Tớ không sống để làm biểu tượng.

Tớ sống vì điều mình tin.”

Một khoảng im lặng nặng nề bao trùm.

Gió núi thổi lạnh giữa bầu trời xám.

Cuối cùng, Shikamaru gật đầu – không phải vì đồng ý, mà vì anh biết: không ai có thể lay chuyển trái tim Naruto khi cậu đã quyết.

Đêm đó...Sasuke ngồi cạnh Naruto, bên lửa trại bập bùng.

“Cậu sẵn sàng từ bỏ cả danh tiếng vì tôi sao?”

Naruto cười nhẹ, đôi mắt phản chiếu ánh lửa: “Tớ chỉ đang sống cho điều thế giới cần học lại – rằng tha thứ không phải là yếu đuối.”
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Chap 9: Hồi Tâm Thử Lửa


Sau khi dứt khoát chọn quay về Konoha – nhưng không từ bỏ Sasuke – Naruto cùng nhóm Shikamaru bắt đầu hành trình trở lại làng.

Họ tránh đường chính, đi theo lối núi hiểm trở để tránh thu hút chú ý.

Tuy nhiên, có những thứ không thể tránh chỉ bằng việc đổi lộ trình.

Hai ngày sau, khi băng qua một rừng trúc ở biên giới Hỏa quốc, họ bị tập kích.Không một dấu hiệu báo trước.

Bóng đen nhảy vọt từ trên cao, các loại ám khí phủ kín bầu trời.

Một nhóm ninja lạ mặt mặc áo choàng đen, không ký hiệu làng, đồng loạt tấn công với sát khí rõ rệt.“Lũ khốn này là ai?!” – Naruto gầm lên, đỡ một phi tiêu bằng chakra.Sasuke lao đến, Sharingan xoay tít, phản công cực kỳ sắc bén.

Dù vậy, đối phương không yếu – mỗi người đều dùng nhẫn thuật cấp độ cao, có vẻ là tàn dư của các nhóm vũ trang ngầm bị tan rã sau đại chiến.

Shikamaru kẹp hai tay: “Chúng là lính đánh thuê không quốc tịch.

Có thể được ai đó thuê để ngăn Naruto về làng!”

Naruto định dùng Rasenshuriken, nhưng ngay lúc dồn chakra – mạch chakra đột ngột chệch hướng.

Một cảm giác lạ lẫm như… bị đứt đoạn bên trong.“Gì vậy… chakra của mình… như bị nghẽn?!”

Một ninja đối phương lao tới, suýt chạm vào ngực Naruto – nhưng Sasuke kịp thời chắn trước, dùng Susanoo đỡ đòn.

Dù thắng thế, cả nhóm cũng chịu vài thương tích nhẹ trước khi ép kẻ địch phải rút lui.Khi trận đánh kết thúc, Naruto vẫn cảm thấy điều gì đó… không đúng.

Cậu ngồi xuống, kiểm tra chakra và nội tạng bằng nhẫn thuật cảm ứng sơ bộ – nhưng hoàn toàn bình thường.“Chakra bị lệch… chỉ là do kiệt sức?” – Naruto lẩm bẩm.

Sasuke quay sang, nheo mắt: “Đừng cố chấp.

Nếu thấy bất ổn, nghỉ đi.”

“Không sao đâu.” – Naruto cười gượng – “Cậu quên tớ là ai rồi à?”

Cả nhóm tiếp tục hành trình.

Không ai biết rằng, điều Naruto cảm thấy không ổn ấy… lại không hề là do bị thương.

Mà là do… một sinh linh đang bắt đầu hình thành – âm thầm và lặng lẽ – trong chính cơ thể cậu.

Đêm đó, trong một căn lều dựng tạm giữa rừng, Sasuke nhận thấy Naruto hay ôm bụng, ánh mắt lơ đãng hơn mọi khi.

“Naruto, cậu chắc khỏe chứ?

Chakra vẫn rối à?”

Naruto mỉm cười trấn an: “Ừm… chỉ hơi mệt.

Cảm giác cơ thể… lạ lạ.”

Sasuke nhìn chăm chú, trong lòng không hiểu sao lại có chút bất an… và một thứ cảm giác mơ hồ – như thể điều gì đó rất lớn đang chờ phía trước, nhưng cả hai vẫn còn mù mờ.
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Chap 10: Làng Lá - Cửa Ải Chính Trị


Khi cánh cổng làng Lá hiện ra sau lớp sương mờ buổi sáng, Naruto khựng lại trong giây lát.

Hơn một năm ròng rã chu du khắp thế giới, giờ cậu mới thực sự quay về - không phải với tư cách anh hùng của đại chiến, mà là một con người mang theo người từng bị xem là phản bội vĩ đại nhất của Konoha.

Sasuke sánh bước bên cậu, không nói lời nào, nhưng ánh mắt anh lặng lẽ dò xét từng biểu cảm của dân làng.

Có ánh mắt thờ ơ.

Có ánh mắt nghi ngại.

Và có cả ánh mắt căm hận.

Tsunade chờ họ tại Hội nghị Ninja Làng Lá, cùng các trưởng tộc, cố vấn và các ninja cấp cao.

Bên trong căn phòng lớn, không khí như đông đặc.

Naruto đứng giữa căn phòng, cùng Sasuke, Shikamaru, Sakura và Sai.

Tsunade ngồi ghế giữa, nhìn cậu bằng ánh mắt khó đoán.

"Naruto Uzumaki," - một cố vấn già cất lời - "Cậu trở về mà không thông báo, đưa theo một người chưa từng được chính thức xá tội.

Cậu đang coi thường Hội đồng?"

Naruto ngẩng đầu, giọng dõng dạc: "Không.

Nhưng tôi không cho phép ai tiếp tục xem Sasuke như kẻ thù.

Cậu ấy đã chiến đấu vì thế giới này, giống như tôi."

Một trưởng tộc khác lên tiếng: "Uchiha Sasuke từng cấu kết với Orochimaru, tham gia tiêu diệt các đại thần quốc, ám sát kage.

Làm sao chúng tôi có thể tin?"

Lần này, Sasuke bước lên, giọng trầm nhưng rõ ràng: "Tôi không đòi hỏi niềm tin.

Tôi chỉ xin quyền được sống... và chuộc lỗi bằng cách phục vụ làng này - nếu làng cần tôi."

Không khí vẫn căng như dây đàn.

Lúc ấy, Sakura tiến lên, giọng run run: "Nếu làng cần minh chứng, thì chính tôi... là người từng bị Sasuke từ chối.

Nhưng tôi vẫn đứng đây để ủng hộ anh ấy... vì tôi biết, trái tim anh ấy đã đổi khác."

"Không ai hiểu Sasuke hơn Naruto... và cũng không ai đủ can đảm tha thứ như cậu ấy."

Tsunade chống tay lên trán, trầm ngâm.

Cuối cùng, bà nhìn thẳng vào Naruto:

"Nếu ngươi đảm bảo, ta sẽ cấp cho Uchiha Sasuke một lệnh tạm ân xá, nhưng với điều kiện: trong 6 tháng phải phục vụ trong làng dưới sự giám sát của Hokage và Hội đồng."

Naruto gật đầu ngay lập tức: "Chúng tôi chấp nhận."

Sasuke không nói gì.

Nhưng khi họ bước ra khỏi phòng họp, ánh mắt anh khẽ chùng xuống - lần đầu tiên trong nhiều năm, anh thấy... một tương lai trong tầm tay.
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Chap 11: Một Tháng Sau - Hôn Lễ Trong Làng Lá


Dù vẫn còn nhiều bàn tán sau lưng, nhưng người dân làng dần thay đổi khi thấy Naruto và Sasuke góp sức vào việc xây dựng lại các khu dân cư, bảo vệ làng khỏi bọn tàn dư chiến tranh, và nhất là... không rời khỏi nhau nửa bước.Vào ngày lễ mùa xuân – giữa vườn hoa anh đào nở rộ trong sân dinh thự Hokage – một hôn lễ đơn giản mà xúc động được tổ chức.

Lễ kết hôn giữa Uchiha Sasuke và Uzumaki Naruto – Một huyền thoại của làng Lá.

Cánh hoa anh đào rơi nhẹ theo gió, phủ khắp nền cỏ.

Một khung vòm làm bằng cành cây uốn cong và vải trắng được dựng lên trên bệ đá, tượng trưng cho sự kết nối của hai linh hồn mạnh mẽ.

Naruto mặc một bộ kimono màu trắng viền vàng – màu tượng trưng cho ánh sáng và hòa bình.

Sasuke khoác bộ đồ truyền thống của gia tộc Uchiha, nhưng lần này không mang dấu ấn báo thù, mà là một chiếc haori đỏ thẫm với hình cánh chim phượng – biểu tượng tái sinh.

Họ đứng đối diện nhau, tay nắm tay, trước sự chứng kiến của Tsunade, Sakura, Kakashi và các đồng đội cũ.

Toàn bộ các nhân vật thân quen đều có mặt:Sakura, với nụ cười mỉm, đứng cạnh Ino.Kakashi, người chủ trì buổi lễ với phong thái điềm tĩnh và ấm áp.Hinata, tuy có chút bối rối, nhưng ánh mắt đầy tôn trọng.Naruto đặt tay lên bàn tay duy nhất của Sasuke, nhìn vào mắt anh và nói: "Dù con đường của chúng ta từng đối đầu, trái tim ta luôn hướng về cậu.

Từ giờ trở đi, không ai trong chúng ta phải bước đi một mình nữa."

Sasuke, vẫn điềm đạm nhưng ánh mắt dịu lại, khẽ gật đầu: "Naruto… ta đã từng phủ nhận cảm xúc, nhưng bây giờ, ta chọn ở lại.

Bên cậu."

Khi cả hai trao nhau nụ hôn đầu tiên với tư cách vợ chồng, những bông hoa rơi xuống, ánh hoàng hôn nhuộm cả không gian– như lời chúc phúc của thiên nhiên.Sau lễ cưới đầy xúc động, cuộc sống chung giữa Naruto và Sasuke tại tộc địa Uchiha bắt đầu.

Tộc địa Uchiha, nơi từng một thời là niềm kiêu hãnh rồi cũng trở thành dấu tích của bi kịch, nay được Hokage đệ ngũ Tsunade chính thức trao trả lại cho Sasuke như một biểu tượng của sự tha thứ và tái sinh.

Những dãy nhà cũ kỹ rợp bóng hoa anh đào vẫn còn mang đậm hơi thở của thời gian, giờ đây trở thành nơi bắt đầu cho một tương lai mới.Naruto cũng được thừa kế ngôi nhà của cha mẹ mình — một nơi đong đầy ký ức thiêng liêng.

Thế nhưng, cậu không ngần ngại từ bỏ nó.

Dù mang dòng máu Uzumaki, cậu vẫn chọn dọn về sống tại tộc địa Uchiha bên cạnh Sasuke — không chỉ vì tình yêu, mà còn vì khát vọng cùng người ấy dựng xây lại một gia tộc từng suýt bị lãng quên."

Chúng ta sẽ bắt đầu lại… từ đây," Naruto nói, đứng giữa vườn hoa dại mọc hoang, tay nắm chặt tay Sasuke.

Đôi mắt xanh ánh lên quyết tâm, không chỉ là quyết tâm của một ninja, mà là của một người chồng, một người cha tương lai, và một người đồng hành sẵn sàng cùng Sasuke chấn hưng tộc Uchiha từ đống tro tàn.

Những ngày đầu chung sống của Naruto và Sasuke tại tộc địa Uchiha vừa lặng lẽ, vừa ấm áp như ánh nắng đầu xuân.Khu tộc địa đã nhiều năm hoang vắng, có những căn nhà vẫn còn nguyên vết cháy đen từ đêm thảm sát năm xưa, cỏ dại mọc lan vào hiên, bụi phủ kín các hành lang.

Nhưng chính giữa khung cảnh ấy, hai người họ bắt đầu từng chút một khơi lại sự sống.Naruto là người luôn dậy sớm.

Cậu dọn dẹp sân trước, quét sạch lá khô, rồi hì hục chùi những tấm biển tên treo nghiêng ngả.

Cậu chẳng nề hà việc gì — lau cửa, sơn lại cổng, thậm chí tự tay thay mái ngói cho căn nhà chính nơi họ ở.

Trong khi đó, Sasuke, vốn kín tiếng, đảm nhận việc tu sửa phần nội thất: kiểm tra kết cấu gỗ, chỉnh sửa hệ thống nước, và khôi phục thư viện gia tộc — nơi lưu giữ những cuộn trục cổ xưa mà cậu tin rằng sẽ hữu ích cho tương lai.Buổi chiều, cả hai thường cùng nhau trồng cây quanh sân.

Naruto chọn hoa hướng dương — loài hoa luôn hướng về mặt trời, như chính trái tim cậu luôn hướng về ánh sáng.

Sasuke thì chọn những cây anh đào, giống như những ngày còn nhỏ, từng đứng dưới hoa mà lặng lẽ quan sát mọi thứ bị cướp đi.Thỉnh thoảng, những cư dân trong làng — nhất là các cụ già — đi ngang qua, đứng lại nhìn rồi lặng lẽ gật đầu.

Họ không nói gì, nhưng ánh mắt họ đã dần đổi thay.

Từ nghi kỵ sang tin tưởng.

Từ xa cách sang hy vọng.Vào buổi tối, căn nhà nhỏ của họ sáng đèn.

Naruto nấu ăn, Sasuke đọc sách, đôi khi cả hai ngồi bên hiên nhà nhìn ánh trăng lặng lẽ trôi qua những mái ngói đen.

Không cần nhiều lời.

Sự bình yên ấy là thứ cả hai đã đánh đổi bằng máu, nước mắt, và những năm tháng lạc lối.Trong sự tĩnh lặng ấy, tộc địa Uchiha dần sống lại — không phải bởi sự hồi sinh của một huyết kế giới hạn, mà bởi hai trái tim đã tìm thấy nơi mình thuộc về.

Mọi thứ tưởng chừng như đang đi đúng hướng – cho đến một buổi sáng nọ…
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Chap 12: Naruto và phép màu bất ngờ


Sáng sớm, Naruto đột nhiên nôn nao, đầu óc quay cuồng buồn nôn khi đang ăn mì tại Ichiraku - điều cực kỳ bất thường với cậu.

Cơn choáng váng lướt qua chỉ vài giây, nhưng khiến cả Teuchi và Sasuke đều giật mình.Ban đầu, cậu nghĩ chỉ là do ăn mì ramen quá nhiều.

Nhưng khi hiện tượng này kéo dài cả tuần, Sakura - nay là bác sĩ trưởng của làng - đã âm thầm yêu cầu Naruto đến kiểm tra chakra nội tại.

Kết quả khiến tất cả sửng sốt: Một vùng chakra nhỏ đang phát triển bên trong cơ thể Naruto - tương tự như một mầm sống.

Sakura há hốc mồm nhìn Naruto rồi thì thào: "Naruto... cậu đang mang thai."

Naruto: "HẢAAAA?????!!!

Mình là con trai màaaa!!"

Sakura (vừa bối rối vừa chuyên nghiệp): "Cậu mang trong mình chakra của Cửu Vĩ, cơ thể cậu đã từng chịu ảnh hưởng từ hiền nhân Lục Đạo...

Có lẽ đây là một trường hợp đặc biệt - một dạng sinh sản chakra hiếm gặp!"

Và thế là, từ khoảnh khắc ấy, chương mới của cuộc đời họ bắt đầu - không phải là trận chiến, không phải là chính trị...Mà là hành trình trở thành cha mẹ của một sinh linh đặc biệt.Tin Naruto mang thai lan trong nội bộ cấp cao của làng Lá như một cơn chấn động.

Tsunade ban đầu không tin, cho đến khi đích thân kiểm tra chakra trong cơ thể cậu.

"Không phải do dị thuật.

Đây là một hiện tượng hoàn toàn tự nhiên... dù bất thường."

- bà nói, giọng trầm và nghiêm túc - "Một chakra kết hợp giữa Uzumaki và Uchiha... rất ổn định.

Thai kỳ này là có thật."

Naruto thì vẫn chưa hết sốc.

Dù đã quen với việc đối đầu với những sinh vật siêu nhiên, nhưng chuyện này... vượt xa bất kỳ nhẫn thuật nào cậu từng biết.

"Tớ chỉ... tưởng mình ăn hơi nhiều ramen..."

- Naruto gãi đầu, lẩm bẩm.Sasuke thì im lặng hơn bao giờ hết.

Suốt buổi kiểm tra, anh không nói một lời.

Nhưng khi hai người trở về nhà, ánh mắt anh trầm đến mức khiến Naruto thấy lo.

"Cậu...

ổn không?"

- Naruto hỏi nhỏ.Sasuke khẽ lắc đầu.

"Tôi không nghĩ... mình có thể làm cha."

Naruto ngẩn ra.

Cậu đã từng thấy Sasuke thản nhiên trước cái chết, lạnh lùng giữa chiến trường, nhưng chưa bao giờ thấy anh sợ hãi như lúc này.

"Cậu nghĩ mình không xứng đáng?"

- Naruto nói khẽ.Sasuke ngồi xuống mép giường, ánh mắt mờ xa: "Tôi mang dòng máu Uchiha.

Tội lỗi tôi gây ra... liệu có di truyền cho con chúng ta?

Tôi từng là công cụ của thù hận... tôi sợ đứa trẻ đó sẽ bị tổn thương chỉ vì là con của tôi."

Naruto ngồi xuống bên cạnh, đặt tay lên tay Sasuke.

"Tớ mang trong người sức mạnh của Kurama.

Tớ từng bị xem là quái vật.

Nhưng Iruka-sensei tin vào tớ, rồi Kakashi-sensei, rồi cả cậu.

Nếu một đứa trẻ có thể bị cứu bởi lòng tin... thì con chúng ta cũng vậy."

"Và nếu cậu sợ không làm tốt vai trò người cha... thì làm cùng tớ.

Tớ cũng chẳng biết làm cha mẹ thế nào.

Nhưng... chúng ta sẽ học cùng nhau."

Những ngày sau đó...Naruto bắt đầu cảm nhận rõ sự thay đổi trong cơ thể.

Buổi sáng nôn nhẹ, nhạy cảm với mùi lạ, chakra biến đổi không ổn định.

Sasuke luôn âm thầm để mắt đến từng thay đổi ấy - đặt tay lên bụng Naruto mỗi khi ngủ, lặng lẽ theo dõi nhịp tim thai bằng Sharingan.Dù chưa nói ra, nhưng mỗi lần cảm nhận nhịp đập yếu ớt ấy... anh lại mỉm cười - rất khẽ.

Sakura bí mật hỗ trợ Naruto điều chỉnh dòng chakra để không ảnh hưởng đến đứa trẻ.

Shikamaru - dù ban đầu kinh ngạc đến rớt hàm - cuối cùng cũng chỉ thở dài: "Với cậu thì chuyện gì cũng có thể xảy ra mà..."

Còn Kakashi - người từng là thầy của cả hai - khi biết tin chỉ nhẹ nhàng nói: "Vậy là hai đứa cuối cùng cũng có lý do để không liều mạng mỗi khi ra trận."

Một chiều nọ, khi đang dạo trong rừng hoa gần nhà, Naruto cảm thấy một cú đạp rất khẽ trong bụng.

Cậu dừng bước, tay đặt lên bụng, mắt mở to.Sasuke nhìn sang, ngạc nhiên: "Gì vậy?"

Naruto nở nụ cười tươi rói, nước mắt ứa ra mà chẳng hiểu vì sao: "Nó vừa...

đạp tớ.

Lần đầu tiên."

Sasuke quỳ xuống, áp tai vào bụng cậu, và trong khoảnh khắc đó - không còn sợ hãi, không còn nghi ngờ - chỉ còn một người cha sắp đón nhận điều kỳ diệu.
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Chap 13: Tên Con Chúng Ta Là Gì?


Đêm mùa thu dịu nhẹ, lá rơi đầy sân trong khu vườn nhỏ sau nhà Naruto.

Một chiếc võng được treo giữa hai cột gỗ, nơi Naruto đang nằm nghiêng, tay vuốt ve bụng đã lộ rõ hình hài của một người đang mang thai.

Gió mát thổi qua những chậu hoa Sakura trồng ngoài hiên, thoảng đưa mùi đất ẩm, nhè nhẹ và yên bình.

Sasuke bước ra từ trong nhà với một chén trà thảo mộc trên tay.

Anh ngồi xuống bên cạnh Naruto, đưa chén trà: "Uống chút đi.

Sakura bảo nó giúp ngủ ngon."

Naruto cầm lấy, nhấp môi, cười:"Tớ đã ngủ suốt buổi trưa rồi...

Chắc là đứa nhỏ đang luyện nhẫn thuật trong bụng tớ.

Cả ngày nay nó cứ đạp liên tục."

Sasuke im lặng, đặt tay lên bụng Naruto, rồi nhìn cậu với ánh mắt dịu dàng.

"Nó thừa hưởng năng lượng của cả hai người lắm lời nhất làng Lá.

Đạp nhiều cũng không lạ."

Naruto phì cười, đánh nhẹ vào tay Sasuke: "Cậu mới là người lắm lời trong đầu ấy.

Ngoài mặt thì lạnh tanh nhưng suy nghĩ thì chẳng bao giờ ngừng."

Sasuke không cãi.

Anh chỉ ngước nhìn bầu trời, nơi trăng khuyết đang lặng lẽ trôi.

Một khoảng lặng yên dịu kéo dài giữa họ... cho đến khi Naruto khẽ nói: "Cậu nghĩ... chúng ta nên đặt tên con là gì?"

Sasuke nhướng mày: "Không phải tớ nghĩ cậu sẽ đặt theo một anh hùng nào đó sao?"

"Không.

Lần này... tớ muốn đặt một cái tên không mang gánh nặng.

Một cái tên chỉ đơn giản là... cho nó được sống như một đứa trẻ."

Sasuke gật đầu.

Rồi anh trầm ngâm một lúc."

Nếu là con gái...

Haruka.

Nghĩa là 'xa xôi' nhưng thanh bình.

Vì con đường đến với nó quá xa... nhưng giờ, nó là nơi tớ có thể nghỉ lại."

Naruto lặng đi một lúc, mắt ươn ướt vì cảm động.

Rồi cậu mỉm cười."

Còn nếu là con trai... thì tên gì?"

Sasuke ngước nhìn Naruto, đôi mắt Sharingan không xoay, chỉ phản chiếu ánh trăng: "Menma."

Naruto nhướng mày: "Menma...?"

"Là cái tên cậu từng có... trong một thế giới khác."

- Sasuke đáp - "Một thế giới nơi cậu lạc lối... nhưng vẫn không ngừng yêu thương."

Naruto nhìn Sasuke thật lâu, rồi khẽ chạm trán mình vào trán anh.

"Vậy nếu là song sinh thì sao?"

Sasuke cười nhẹ - một nụ cười rất hiếm, chỉ dành riêng cho Naruto.

"Thì Haruka... và Menma."

"Một người mang sự yên bình.

Một người mang ký ức."

Khi đêm xuống sâu, Naruto ngủ thiếp trong lòng Sasuke, tay vẫn đặt lên bụng.

Sasuke giữ lấy cậu, như muốn bảo vệ tất cả những gì đang lớn lên - không chỉ trong bụng Naruto, mà cả trong chính anh.

Dưới ánh trăng, người từng cô độc nhất làng và người từng phản bội cả thế giới... giờ đây đang ôm lấy điều thiêng liêng nhất mà họ từng có: một gia đình.
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Chap 14: Phụ thân và Papa


Một sáng cuối tuần trong làng Lá, không khí se lạnh nhưng ngập nắng.

Naruto – nay đã bước sang tháng thứ sáu của thai kỳ – bỗng tỉnh dậy với một ý nghĩ không thể chờ đợi: Sasuke!

Chúng ta chưa chuẩn bị gì cho con cả!”

Sasuke lồm cồm ngồi dậy, mặt ngái ngủ, tóc rối tung: “…

Mới sáng sớm.”

“Tớ nói nghiêm túc!

Phòng em bé còn chưa sơn, không có quần áo, không có nôi, không có khăn lót mông!

Lỡ con ra sớm thì sao!?”

Sasuke chống cằm nhìn Naruto hối hả liệt kê một danh sách tưởng chừng không bao giờ hết, rồi khẽ nhếch môi: “Vậy thì đi mua sắm.”

Tại cửa tiệm trẻ em lớn nhất Konoha.

Chủ tiệm – một người phụ nữ trung niên – gần như ngất khi thấy hai cái tên nổi tiếng nhất làng xuất hiện trong cửa hàng nhỏ của mình: Naruto và Sasuke, tay trong tay, cùng nhau chọn… tã lót.“Chúng tôi cần mọi thứ cho trẻ sơ sinh.” – Naruto nói đầy quyết tâm.“Còn chưa biết là bé trai hay gái.” – Sasuke nói thêm.“Hoặc là cả hai.” – Naruto liếc mắt tinh quái.Họ đi dọc các kệ hàng.

Naruto dừng lại rất lâu ở quầy áo bé, cầm một chiếc áo nhỏ xíu in hình con cáo.“Cái này giống Kurama nhỉ?”

“Kurama sẽ không hài lòng nếu con chúng ta mặc hình nó với nơ hồng.” – Sasuke đáp.“Kurama ở trong tớ, tớ quyết định.” – Naruto cười, nheo mắt.Sau đó là màn tranh luận gay gắt – à không, chính xác là…

đáng yêu đến vô lý – về việc mua nôi màu gì.

“Màu xanh biển thì dịu mắt.” – Sasuke nói.“Màu vàng tươi mới hợp!

Cậu không thấy con chúng ta sẽ là mặt trời nhỏ à?” – Naruto lý luận.“Mặt trời phát sáng trong ánh vàng không có nghĩa phải trùm vàng cả phòng.”

Cuối cùng, họ thỏa hiệp… bằng cách mua cả hai.Tại một quán mì mới mở, Naruto nhìn thực đơn với ánh mắt lấp lánh.

Sasuke gọi phần ăn nhẹ.

Naruto gọi: “Một tô siêu lớn ramen thịt heo, thêm trứng, thêm ngô, thêm rong biển, thêm…

à, thêm bánh mochi làm tráng miệng.”

Sasuke nhướng mày: “Cậu ăn cho hai người… hay hai đội?”

“Đừng cản một bà mẹ đang đói!”

Sasuke gật đầu, bình thản đưa thêm dĩa dưa muối… và mỉm cười khi thấy Naruto ăn hết sạch như một vị thần.Chiều hôm đó – tại phòng trống trong nhà, Naruto tựa đầu vào vai Sasuke khi họ cùng đứng giữa căn phòng còn trống, nơi sẽ là phòng của con mình.“Cậu nghĩ… mình sẽ làm cha tốt chứ?”

“Tớ không biết.” – Naruto khẽ nói – “Tớ chưa từng có cha mẹ thật sự bên cạnh.

Nhưng nếu chỉ cần yêu thương và cố gắng, tớ sẵn sàng.”

Sasuke siết nhẹ tay Naruto.

“Tôi cũng vậy.

Dù có thể sẽ lóng ngóng… nhưng tôi sẽ không rời bỏ.”

“Tốt.

Vì tớ sẽ bắt cậu thức đêm, thay tã, ru con ngủ, và đọc truyện cổ tích mỗi tối.”

“…

Không ai cảnh báo tôi về phần đó.”

Naruto bật cười, đầu dụi vào ngực Sasuke.

Căn phòng tuy chưa đầy đủ đồ, nhưng đã có trái tim của một mái ấm trọn vẹn.Nhật ký cha mẹ (dòng đầu tiên):Tối hôm đó, Naruto bắt đầu viết vào một cuốn sổ nhỏ:Ngày đầu tiên đi sắm đồ cho con.

Cậu ấy chọn áo, tớ chọn khăn.

Cậu ấy chọn nôi, tớ chọn mền.

Và dù sau cùng phải mang về gấp đôi mọi thứ… thì chúng ta cũng đang học làm cha – từng bước một.Chúng ta chưa hoàn hảo.

Nhưng con sẽ lớn lên trong một gia đình không bao giờ thiếu yêu thương.
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Chap 15: Đêm Bé Đạp Mạnh - Và Những Người Thầy Cũ


Nửa đêm , Trăng tròn treo cao trên bầu trời yên tĩnh.

Trong căn phòng nhỏ, Sasuke đang nằm đọc sách chăm con, còn Naruto thì trở mình không yên.“Sasuke…”

“Ừm?”

“Nó… lại đạp rồi.”

Sasuke khép sách lại, rời khỏi ghế, quỳ xuống bên giường.

Tay anh nhẹ nhàng đặt lên bụng Naruto – và quả thật, một cú đá nhỏ hích vào lòng bàn tay.“Mạnh hơn hôm qua.”

“Ừ.

Nó đang muốn nói gì đó đấy.” – Naruto mỉm cười mệt mỏi – “Có khi là: ‘cha ơi, đừng đọc sách nữa, chơi với con đi.’”

Sasuke bật cười khẽ – một tiếng cười hiếm hoi, chỉ dành cho cậu.

Anh đắp lại chăn, ngồi bên giường, tay vẫn giữ trên bụng Naruto.

Đêm đó, Naruto ngủ thiếp đi với tay Sasuke không rời.

Trong lòng, anh thầm nghĩ: “Con à…

Cha sẽ bảo vệ cả con và cậu ấy, bằng tất cả những gì cha có.”

Sáng hôm sau – chuyến viếng thăm Iruka và Kakashi.

Trên con đường rợp nắng dẫn đến học viện, Naruto và Sasuke cùng nhau ghé thăm Iruka – người thầy đầu tiên như người cha thứ hai của Naruto.

Khi Iruka mở cửa, ông gần như sững sờ:“Naruto!?

Trời ơi, cái bụng…

đó là—”“Vâng!” – Naruto cười tươi – “Cháu và Sasuke sắp có con!”

Iruka đứng chết lặng một lúc… rồi rưng rưng ôm Naruto thật chặt: “Thầy mừng lắm.

Mừng vì cuối cùng… con có một mái nhà thật sự.”

Sasuke đứng bên cạnh, khẽ cúi đầu – ánh mắt chứa sự biết ơn thầm lặng.Khi đến tháp Hokage, Kakashi đang ngồi đọc Icha Icha.

Thấy hai người bước vào, ông liền hỏi: “Hai đứa đến làm gì vậy?

Xin giấy chứng nhận nuôi trẻ à?”

Naruto trợn mắt:“Không!

Bọn con chỉ muốn… cho thầy biết trước.

Và cũng là cảm ơn thầy… vì luôn để chúng con được là chính mình.”

Kakashi ngắm Naruto một lúc, rồi Sasuke.

Rồi ông… gật đầu: “Vậy thì thầy chỉ có một yêu cầu nhỏ thôi.”

“Là gì ạ?” – Naruto hỏi.“Cho thầy được giữ thằng bé – hoặc bé gái – trong vài buổi…

để huấn luyện bí kíp chạy trốn.”

“KHÔNG!”

Buổi chiều – tại mộ Jiraiya.

Trước bia mộ nơi Jiraiya từng nằm viết nhật ký hành trình, Naruto đứng lặng người.

Cậu đặt một bó hoa sen trắng xuống, rồi ngồi xuống đất.

Sasuke lặng lẽ đứng sau, không quấy rầy.Naruto khẽ nói:“Thầy à… con nghĩ cuối cùng, con đã thực sự hiểu yêu là gì rồi.

Không phải là hy sinh một mình… mà là cùng nhau sống, cùng nhau bảo vệ.

Thầy chắc đang nhìn con và cười khà khà lắm nhỉ.”

Cậu đặt tay lên bụng.“Con đang mang theo một phần của tình yêu, của hy vọng.

Và con tin… nó sẽ lớn lên để viết tiếp những câu chuyện đẹp mà thầy từng mơ.”

Gió thoảng qua, làm hoa rơi nhẹ trên mặt đất.

Sasuke bước tới, nhẹ nhàng khoác áo cho Naruto.“Mình về thôi.

Con đang đói đấy.”

Naruto cười.

“Nó chắc sẽ đòi ramen nữa cho coi.”

Ghi chú nhỏ trong nhật ký Naruto:Con yêu à, hôm nay cha và papa con đã đi kể về con cho những người rất quan trọng.

Ai cũng mỉm cười.

Thầy Iruka rơm rớm nước mắt.

Thầy Kakashi thì vẫn… dở hơi.

Nhưng ai cũng mong chờ được thấy con.

Chúng ta chưa biết con sẽ là ai.

Nhưng dù con mang cái tên nào, tóc màu gì, đôi mắt có giống ai… thì con sẽ là điều tuyệt vời nhất chúng ta từng có.
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Chap 16: Lễ Cầu An và Cơn Đau Đầu Tiên


Tin tức Naruto mang thai – và là kết tinh tình yêu giữa cậu và Sasuke – đã nhanh chóng lan truyền khắp làng Lá.

Khác với những ánh mắt dò xét ban đầu, giờ đây là sự hồi hộp và háo hức.

Iruka, Kakashi và cả Tsunade đều cùng góp sức tổ chức một nghi lễ truyền thống cổ xưa: Lễ Cầu An, để chào đón linh hồn bé nhỏ đang đến gần.Sân trong của Hokage Tháp được trang trí bằng lồng đèn, ruy băng trắng đỏ, và một bàn thờ nhỏ với trứng, trái cây, và các biểu tượng may mắn của làng.

Naruto mặc yukata màu lam nhẹ, tay ôm bụng, được dẫn vào giữa vòng tròn bởi Sasuke.“Cậu đang run kìa.” – Sasuke thì thầm.“Tớ sợ lỡ con đạp mạnh quá, thầy Iruka rớt cả chuỗi hạt cầu an mất.” – Naruto lẩm bẩm.Người làng tụ tập quanh hai người – không ai cười chê.

Mà chỉ có ánh nhìn ấm áp, tiếng vỗ tay nhẹ, và những lời chúc thì thầm như gió mát:“Bé con, hãy khỏe mạnh…”

“Bé con, hãy mang lại ánh sáng như cha mình…”

“Bé con, hãy biết rằng con được yêu thương…”

Khi quả cầu ánh sáng – biểu tượng của sinh mệnh – được nâng lên giữa không trung, mọi người cùng hát một đoạn tụng ca cổ xưa của làng Lá.Naruto nắm chặt tay Sasuke.

Cậu cảm nhận được: trái tim mình… và trái tim nhỏ bé trong bụng…

đang hòa nhịp với những người xung quanh.Đêm đó, khi mọi người đã về, Naruto và Sasuke ngồi bên hiên nhà, ăn bánh mochi nướng.“Lễ đẹp thật…” – Naruto khẽ nói, tựa đầu vào vai Sasuke.“Con được chúc phúc.” – Sasuke gật đầu – “Nó sẽ cảm nhận được điều đó.”

Đột nhiên, Naruto cứng người.

Một cơn đau nhói lan từ lưng xuống bụng.

Cậu nắm chặt cánh tay Sasuke:“Sasuke…

đau quá.”

Sasuke lập tức quỳ xuống, đỡ lấy Naruto.“Là… là thật sao?

Chuyển dạ?”

“Không biết… tớ… không thở được…”

Ngay lập tức, Sasuke bế Naruto lên, dùng tốc độ cao nhất lao đến bệnh viện.

Cả làng bừng sáng vì chakra của cậu truyền đi như một cơn gió dữ.Tsunade và Sakura đã chờ sẵn – không vì dự đoán, mà vì… linh cảm của những người từng trải.“Nhanh!

Mở phòng sinh!” – Tsunade ra lệnh – “Naruto, hít sâu.

Bé chỉ đang gửi tín hiệu thôi!”

Naruto nắm tay Sasuke – mắt đẫm lệ vì đau, nhưng vẫn cố cười:“Tớ không sợ… nếu có cậu ở đây.”

Sasuke siết tay Naruto, mặt nghiêm nghị – nhưng mắt anh đỏ hoe.“Tớ không rời đi đâu.

Dù có chuyện gì… tớ chọn ở lại.

Mãi mãi.”

May mắn thay, đó chưa phải là lúc sinh thật sự – chỉ là chuyển động mạnh do em bé phát triển đột ngột.Tsunade cười khẩy khi băng bó cho Naruto:“Con của hai đứa… nghịch không kém gì cha nó đâu.”

Naruto nằm nghỉ trong phòng, Sasuke ngồi bên giường, mắt vẫn không rời cậu.“Cậu có biết không?” – Naruto nói khẽ – “Tớ nghĩ, tớ bắt đầu yêu cái cảm giác… làm cha rồi đấy.”

Sasuke khẽ mỉm cười – một nụ cười thật, nhẹ và sâu, chỉ dành cho người duy nhất anh yêu.

Ghi chú nhật ký Naruto:Đêm nay con làm cha mẹ hoảng chết khiếp.

Nhưng cũng là đêm cha cảm thấy rõ… tình yêu trong từng cơn đau.

Con à, hãy từ từ thôi.

Cha con vẫn chưa sơn xong phòng đâu.

Cảm ơn vì đã đến với chúng ta.

Cảm ơn vì đã khiến cả làng này cười.

Con chưa ra đời… nhưng đã được yêu thương như một phép màu.
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Chap 17: Ngày Con Ra Đời - Và Tên Của Con


Tháng thứ chín trôi qua trong sự lo lắng, phấn khởi và… vô vàn tình huống dở khóc dở cười.

Naruto với bụng bầu khệ nệ, vẫn cố gắng luyện tập Taijutsu nhẹ.

Sasuke thì trở thành ông chồng nội trợ mẫu mực – nấu ăn, trông Naruto ngủ, ghi chép chakra thai kỳ.Một buổi sáng đầu thu, khi mặt trời vừa ló rạng sau rặng núi Hokage, Naruto bỗng tỉnh giấc với một cơn co thắt dữ dội.“Sasuke…!

Hình như… lần này thật rồi!”

Sasuke lập tức bế cậu trên tay, lao thẳng đến bệnh viện.

Trên đường, cậu truyền tín hiệu chakra khẩn, và cả bệnh viện đã sẵn sàng.Tsunade cởi áo choàng, đeo găng, ra hiệu cho Sakura: “Vị trí ổn định.

Naruto, nghe ta – con làm được, như lúc phá kết giới Kaguya ấy!”

Naruto thở gấp, tay siết lấy tay Sasuke.“Tớ… sợ…”

“Không sao,” – Sasuke thì thầm, môi chạm trán cậu – “Cậu không một mình.”

Giữa ánh nắng xuyên qua cửa sổ, giữa những giọt mồ hôi và tiếng tim đập vội vã – một tiếng khóc chào đời vang lên.“Chúc mừng!” – Sakura reo lên – “Là một bé trai!

Khỏe mạnh!”

Naruto bật khóc, Sasuke nắm chặt vai cậu, không giấu nổi đôi mắt đỏ hoe.

Bé được đặt lên ngực Naruto.

Cậu nhìn con lần đầu tiên: mái tóc đen dày, đôi mắt nhắm nghiền, bàn tay bé nhỏ bấu vào vạt áo cha.“Chào con… cha ở đây.”

Vài ngày sau, trong phòng bệnh tràn ngập hoa và thiệp chúc mừng, như đã bàn bạc lúc ban đầu, bé trai thì gọi là Menma, nhưng vẫn chưa có họ chính thức.

Sasuke muốn con họ Uzumaki nhưng Naruto không chịu, muốn bé họ Uchiha.

Sasuke im lặng một lúc.

Rồi anh quay sang nhìn con – ánh mắt đầy trìu mến: “Uchiha Menma.

Nghe cũng không tệ.”

Naruto cười rạng rỡ:

“Cha Sasuke chịu nhượng bộ rồi à~”“Chỉ lần này thôi.”

Trên bệ cửa sổ, Naruto bế bé Menma trong lòng, Sasuke khoác vai cậu.

Gió đầu thu thổi nhẹ, mang theo hương hoa từ khu vườn bệnh viện.Naruto khẽ thì thầm vào tai con:“Uchiha Menma…

Con là điều đẹp nhất mà cha và cha con từng tạo ra.

Hãy lớn lên với trái tim của cả hai gia tộc… và vượt xa cả chúng ta.”

Sasuke đặt tay lên lưng Naruto – trầm ấm và vững chãi.

“Con sẽ không đi một mình.

Chúng ta sẽ luôn bên con.”
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Chap 18: Những Người Bạn Và Ngày Đầu Tiên Về Nhà


Phòng bệnh sáng rực ánh nắngNaruto ngồi tựa đầu vào vai Sasuke, bé Menma ngủ ngon trong vòng tay.

Bầu không khí yên bình ngập tràn, cho đến khi...Cạch.

Cửa phòng bật mở.

Shikamaru thò đầu vào, lười nhác nhưng ánh mắt đầy quan tâm: "Tớ mang theo một tấm chăn trẻ con - thêu bằng tay đấy... của Temari.

Cô ấy bảo con nít hay lạnh."

"Thêu bằng tay?!"

- Naruto tròn mắt.

"Đừng có nghĩ tớ động vào cây kim nào nhé."

- Shikamaru nhún vai.Phía sau là Lee - bước vào như thể sắp tuyên bố thi đấu:"Naruto!

Sasuke!

Xin hãy nhận món quà nhỏ thể hiện sức mạnh thanh xuân vĩnh cửu - một bộ đồ tập luyện dành cho trẻ sơ sinh!!"

Chiếc áo liền quần màu xanh lá chói lọi, có cả... lông mày rậm thêu nổi.Sakura ngăn cơn cười bằng cách quay đi, còn Naruto phải cố rất nhiều để không phá lên thành tiếng.Sai bước đến lặng lẽ, đặt một bức tranh bên giường: hình Naruto, Sasuke và Menma - đường nét mềm mại, đầy cảm xúc."

Tớ vẽ...

để sau này Menma lớn, biết rằng em luôn được yêu thương từ ngày đầu tiên."

Naruto nhìn kỹ bức tranh - tay vẽ của Sai ngày càng ấm áp hơn.

Sasuke không nói gì, nhưng gật nhẹ, ánh mắt khó giấu sự cảm kích.

Khi hoàng hôn buông xuống, cả ba rời bệnh viện.

Naruto bế Menma, Sasuke xách đồ, đi cạnh nhau như thể đã làm điều đó từ rất lâu.Khu nhà gia tộc Uchiha nằm gần rìa làng, có vườn hoa phía trước và những chuông gió treo lặng lẽ.

Căn phòng được chuẩn bị kỹ lưỡng - mọi thứ đều hoàn hảo... trên lý thuyết.22:00 - Menma ngủ.

Naruto thì thầm:"Mọi thứ yên ổn rồi nhỉ?"

22:03 - Menma khóc ré lên.

Sasuke bật dậy như ra trận, Naruto lật sách hướng dẫn nuôi trẻ:"Trang 7!

Kiểm tra tã!"

Cả hai loay hoay như vừa phá giải ấn chú.

Cuối cùng, Sasuke làm được - nhưng ra vẻ kiêu ngạo: "Tớ từng cài bẫy bom chakra.

Cái này đơn giản."

Naruto ngáp: "Tớ sẽ nhớ lời cậu nói khi đến lượt pha sữa lúc 3 giờ sáng."

01:42 - Menma lại khóc.Naruto ẵm con đi lòng vòng, hát... bài hát về mì ramen.

Sasuke nhìn cảnh tượng đó, khóe môi khẽ cong lên."

Tớ không nghĩ cậu lại làm cha kiểu...

đáng yêu như vậy."

Naruto lườm: "Làm cha thì phải ngầu kiểu nào?

Cậu nghĩ tớ sẽ dạy Menma dùng Chidori để dỗ ngủ chắc?"

Sasuke nhún vai, nhìn con trai đã bắt đầu im lặng trong vòng tay Naruto, rồi tiến lại gần, thì thầm: "Không cần dạy.

Chỉ cần yêu là đủ."

Trăng treo cao ngoài cửa.

Sasuke pha sữa, Naruto bế Menma - cả hai cùng đứng bên cửa sổ, nơi gió thổi nhẹ qua tấm rèm trắng."

Cậu nghĩ... tụi mình sẽ làm tốt chứ?"

- Naruto hỏi nhỏ.

"Tớ nghĩ..."

- Sasuke đáp, đặt tay lên vai Naruto - "...ít nhất chúng ta sẽ không làm điều đó một mình."

Bé Menma khẽ cựa mình trong tay cha, đôi môi hé mở một nụ cười mơ màng.
 
Back
Top Bottom