Siêu Nhiên Uchiha Menma : Naruto next generation (S1)

Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
Chap 19: Khi Hokage Đệ Lục và Boss tứ chiến Phải Trông Trẻ


Buổi sáng tại Hokage Tower."

Chỉ ba ngày thôi.

Bé con ngoan lắm, ăn ngủ đúng giờ."

" Kakashi Sensei, em đã để sẵn đồ, sữa, sách hướng dẫn... và mười hai cuộn giấy niêm phong tình huống khẩn cấp."

"Nếu nó khóc - đưa cuộn số 3.

Nếu nó cười quá đà - cuộn số 7.

Nếu nó-""Tôi hiểu rồi!"

- Kakashi ngắt lời, trán giật giật.

Bên cạnh, Obito gãi đầu:"Trẻ con mà... có thể tệ đến mức đó sao?"

Sasuke và Naruto trao đổi ánh mắt... rồi bước ra khỏi cửa.Khi cánh cửa đóng lại, một luồng khí áp kỳ lạ bao trùm.

Kakashi nhìn Menma đang lẫm chẫm bò trong cũi."

Đây là thời khắc mà Sharingan không giúp được gì..."

Ngày đầu tiên - Mọi thứ không như trong sáchGiờ thứ 1: Obito ôm Menma xoay vòng, bắt chước tiếng cóc."

Cóc nói ribbit, ribbit!

Vui không nào?"

Menma nhìn trân trân... rồi ọe nhẹ một cái lên áo choàng của hắn.Giờ thứ 2: Kakashi đọc Icha Icha Paradise một tay, tay kia lắc nôi bằng...

Chidori cấp thấp."

Thấy không?

Đa nhiệm là nghệ thuật."

Menma cắn vào mép sách, xé mất 3 trang.Giờ thứ 4: Menma không chịu ngủ trưa.

Obito hoảng loạn:"Cậu đã thử hát chưa?"

"Tớ là Hokage, không phải nhạc sĩ."

"...Hay biến hình thành Naruto xem?"

5 phút sau, Obito giả làm Naruto, hát "Ramen là bạn, bạn thân của tôi..."

Menma phá lên cười, rồi... tè vào mặt Obito.

Tối đến.Căn nhà tĩnh lặng, Menma ngủ say trong vòng tay Kakashi.

Obito gục đầu lên bàn, thở như vừa xong đại chiến Nhẫn giới."

Cậu còn nhớ hồi tụi mình ra trận... cứu làng, cứu thế giới?"

"Ừ."

"Thì ra, nuôi trẻ con mệt hơn."

Kakashi nhìn xuống khuôn mặt đang ngủ của Menma - lồng ngực nhỏ phập phồng đều đặn, bàn tay bé tí nắm lấy áo Hokage."

Nhưng cũng yên bình hơn.

Thứ mà tớ và cậu không có cơ hội cảm nhận khi bằng tuổi nó."

Obito mỉm cười."

Thế hệ này... sẽ không phải lớn lên với chiến tranh."

"Và nó có hai người cha tuyệt vời."

- Kakashi thì thầm.

Ba ngày sau.

Naruto và Sasuke trở về, mở cửa... thấy Obito gục trên sàn, tóc dựng ngược.

Kakashi thì đang... ngâm chân trong nước muối và đắp mặt nạ dưa leo."

Ờm... bé vẫn ổn chứ?"

- Naruto thận trọng hỏi.

"Cực kỳ.

Nhưng nếu em nhờ thầy lần nữa..."

- Kakashi nâng dưa leo ra khỏi mắt - "Ta sẽ phong ấn bản thân lại 3 ngày."

Menma bò tới, vui vẻ giơ tay:"Ba... ba!"

Naruto và Sasuke chết lặng một giây."

Nó nói!

Nó biết gọi rồi!"

Menma vỗ tay, chỉ vào Obito: "Ba ba ba ba~!"

Obito ngẩn ngơ... rồi ôm mặt khóc như trẻ con.Dưới bóng cây làng Konoha.

Naruto và Sasuke đưa Menma đi dạo cuối chiều.

Menma ríu rít trong vòng tay cha, tay cầm chiếc mặt nạ cũ mà Kakashi lén tặng - một kỷ niệm bé xíu từ ba ngày "không thể nào quên."

Naruto cười:"Xem ra, dù là chiến binh huyền thoại... trông trẻ vẫn là nhiệm vụ cấp S."

Sasuke khẽ gật, ánh mắt dõi theo con: "Nhưng là nhiệm vụ đáng giá nhất đời họ."

Một ngày nọ, Naruto và Sasuke lại được giao nhiệm vụ ngắn ngày ở biên giới làng.

Trước khi đi, Naruto cúi xuống, dặn dò từng câu với Obito - giờ đã là "chú trông trẻ chuyên nghiệp hạng S-rank"."

Nhớ cho nó ăn đúng giờ.

Nếu nó dỗi - thử biến hình thành cóc.

À, nhớ đừng để nó... trèo ra cửa sổ như lần trước nhé."

Obito cười méo xệch, nhận lấy Menma đang cười toe toét với cái tay bụ bẫm vẫy vẫy như vẫy cờ chiến thắng."

Được rồi, Menma.

Lại là chú Obito đây... cái kẻ từng bị cha con con đánh bể hàm một lần."

Căn hộ tạm của Obito trong Hokage Tower bỗng biến thành bãi chiến trường:Menma lật tung tủ sách.Ăn mất một nửa cuộn giấy ghi mật mã chakra.Và... ngủ gục trong nón Hokage của Kakashi.Obito nhìn đứa nhỏ đang ngủ say, đôi môi hé mở như đang cười mộng mị, bất giác thở dài: "Con giống hắn thật... gương mặt, ánh mắt, đến cả cách khóc toáng như phá làng phá xóm..."

Obito ngồi bệt xuống sàn, dựa lưng vào tường, nhìn Menma mà lòng nặng như chì."

Nếu ngày xưa ta không yếu đuối... có lẽ cha con con đã không phải lớn lên trong cô đơn..."

Tay anh khẽ vuốt tóc Menma: "Ta không thể bù đắp cho Naruto.

Nhưng ta sẽ yêu thương con bé này - như yêu chính phần tốt đẹp từng bị chôn vùi trong lòng ta."

Trong lúc Menma ngủ trưa, Obito lấy ra một tấm khăn cũ - mảnh vải từ áo của Naruto thời bé, mà anh giữ được trong một lần cứu cậu."

Hôm đó, ta lẽ ra đã có thể giết nó... nhưng không hiểu sao, tay ta run."

Anh cười cay đắng."

Giờ nghĩ lại, đó là lần đầu tiên ta cảm thấy có gì đó gọi là... hy vọng."

Menma cựa mình, mắt mở hé.

Obito nhanh chóng lau nước mắt, cúi sát lại, giọng ngọt như mật: "Cháu dậy rồi à, tiểu tổ tông của chú~"Menma bò lên đùi Obito, rồi cắn nhẹ vào mũi anh.Obito hét lên đau đớn, nhưng rồi bật cười:"Aiz...

Lại thêm một vết sẹo.

Nhưng ít ra... là từ yêu thương."

Khi Naruto và Sasuke trở về, họ thấy cảnh Obito đang nằm co ro dưới gầm bàn, tóc dựng ngược, còn Menma thì ngồi trên lưng anh, miệng ngậm kẹo que."

Hình như nó... huấn luyện chú thành thú cưỡi."

- Kakashi (đi ngang) nhận xét tỉnh bơ.Naruto cúi xuống, đón Menma vào tay, mỉm cười dịu dàng: "Cảm ơn anh, Obito.

Thật lòng."

Obito không nói gì.

Chỉ khẽ cúi đầu, nhìn Menma lần nữa - như muốn ghi khắc từng nét mặt nhỏ bé đó vào tim."

Cháu không biết đâu, nhóc à... cháu là lý do khiến một kẻ như ta... còn có thể yêu thương một ai đó mà không thấy mình đáng trách."

Tối hôm đó, Obito đứng một mình trên mái nhà Hokage Tower, gió đêm thổi nhẹ qua lớp áo choàng.

Anh nhìn lên trăng, tay vẫn cầm tấm khăn cũ đã giặt sạch."

Kushina...

Minato...

Con trai hai người giờ đã có một gia đình, và một đứa con tuyệt vời."

Ánh trăng rọi lên mặt anh - dịu dàng, không còn u tối như xưa."

Còn tôi... tôi sẽ dõi theo thằng nhóc đó.

Dưới tư cách của... một 'người chú từng lầm lỗi'."
 
Uchiha Menma : Naruto Next Generation (S1)
PN: End S1


PN 1: Chuyến Dã Ngoại Đầu Tiên:Khi hoa anh đào bắt đầu rụng xuống mặt hồ như mưa hồng nhẹ, Naruto chạy khắp nhà với balô cồng kềnh trên lưng và Menma đeo trước ngực bằng túi vải kangaroo."

Sasuke!

Anh đem theo cái bếp mini chưa?"

"Mang rồi.

Mà em bé thì ăn cháo, không cần nướng thịt."

"Thì ba mẹ phải ăn chứ!"

Sasuke thở dài.

Trong khi đó, Menma thì cứ cười hí hí vì được đung đưa theo từng bước chân của cha.

Cả ba đến bãi cỏ ven hồ, nơi có rừng cây xanh mát và suối trong lành.

Menma ngồi trong lòng Naruto, tay bé liên tục vồ lấy đũa, giựt khăn và cầm muỗng đập đập bàn.

Sasuke thì đút cháo, nhưng cứ mỗi lần định đưa thì..."

PẸT!"

- Menma vỗ thẳng vào muỗng, cháo bắn lên áo Naruto.

"Tớ thề là nó thừa hưởng tốc độ từ cậu."

- Sasuke nghiêm túc.

"Còn phản xạ từ cậu đấy!"

- Naruto rầu rĩ lau mặt.Khi mặt trời nhuộm vàng mặt hồ, cả nhà thu dọn đồ đạc.

Naruto bế Menma đang lơ mơ, đặt con lên vai."

Con có thích hôm nay không?"

Menma ú ớ vài tiếng, tay bấu vai áo cha.

Sasuke bước tới, đeo lại khăn quàng cho Naruto bị gió thổi tung."

Cậu giỏi lắm."

"Vì có cậu bên cạnh."

- Naruto đáp, mắt nhìn Menma - "Và nhóc này nữa."

Tối hôm đó, Naruto và Sasuke nằm hai bên võng, Menma ngủ giữa, tay bé nắm tay cả hai cha.

Naruto nhìn trời sao: "Tớ từng nghĩ mình sẽ cô đơn mãi... nhưng giờ, có cậu và con, tớ thấy đủ rồi."

Sasuke siết nhẹ tay Menma: "Gia đình - không cần phải sinh ra mới có được.

Mà là cùng nhau tạo nên."

Ánh sao rơi qua ô cửa, rơi lên má Menma - nụ cười mơ màng của một đứa bé được sinh ra trong thời đại hòa bình.PN 2: Ảnh Gia Đình Đầu Tiên - Nhà Naruto & Sasuke:Một buổi chiều dịu nắng đầu xuân, vườn sau nhà Hokage.

Hoa anh đào vừa nở, gió nhẹ lay lay những sợi tóc vàng và đen xen lẫn nhau.

Naruto bế Menma - lúc này gần 10 tháng tuổi, miệng nhai nhóp nhép cái muỗng gỗ - tay còn lại kéo nhẹ tay áo Sasuke."

Nè, chụp một tấm đi.

Tấm đầu tiên.

Ảnh gia đình."

Sasuke nhướng mày, nhìn về phía băng ghế gỗ dưới gốc cây, nơi Kakashi - với tư cách "nhiếp ảnh gia bất đắc dĩ" - đang chỉnh lại khung hình bằng chiếc máy ảnh cổ Obito tìm được ở chợ trời."

Tóc em rối.

Menma đang dính sữa.

Áo anh nhăn.

Không ổn."

Naruto cười: "Chính vì vậy mới là ảnh đầu tiên.

Gia đình là vậy mà.

Không hoàn hảo, nhưng là thật."

Họ cùng ngồi xuống.

Naruto ngồi giữa, Menma trên đùi.

Sasuke hơi nghiêng về phía họ, tay đặt nhẹ sau lưng Naruto như muốn chắn gió.Kakashi đếm ngược: "Ba... hai... một..."

Tách.Trong khoảnh khắc ánh sáng nhấp nháy qua ống kính, Menma ngước nhìn lên cha Naruto và vỗ tay "Ba~ ba!", khiến cả Naruto bật cười rạng rỡ.

Sasuke không cười... nhưng ánh mắt dịu lại, và trong một giây ngắn ngủi, khoé môi anh khẽ cong.Tấm ảnh ra đời: Một người cha tóc vàng, một người cha tóc đen, và đứa trẻ nhỏ nằm giữa - với đôi mắt tròn xoe và nụ cười méo xẹo vì sữa dính miệng.Tấm ảnh được lồng khung gỗ, đặt ngay kệ trên bàn trà trong nhà.Và nhiều năm sau, khi những đứa con khác ra đời, ảnh đó vẫn giữ nguyên vị trí - như cột mốc đầu tiên cho một gia đình không bình thường... nhưng trọn vẹn và yêu thương.PN 3: Khi Menma Bị Ốm:Menma - 11 tháng tuổi - từ sáng đã uể oải, không cười như mọi ngày.

Naruto thấy tay con ấm ran, đo nhiệt độ:

"Gần 39 độ...!"

Sasuke lập tức đặt tay lên trán Menma, kết hợp chakra dò nhiệt.

"Không chỉ sốt.

Cổ họng nó đỏ, nhịp tim nhanh.

Có thể là cảm nặng."

Họ lập tức đưa con đến trạm y tế.

Sakura kiểm tra xong, trấn an:

"Không sao.

Là sốt siêu vi - trẻ con nào cũng trải qua.

Nhưng mấy ngày tới sẽ vất vả đấy."

Menma không chịu bú, khóc cả tiếng đồng hồ.

Naruto ngồi đung đưa, hát ru bằng giọng khàn đặc.

Sasuke đặt khăn ấm, dùng chakra nhẹ xoa lưng con, nhưng ánh mắt không giấu được lo lắng."

Tớ... ghét cảm giác không thể làm gì cho nó."

- Naruto nghẹn lời.

"Chỉ cần con thấy cậu bên cạnh, là đủ."

- Sasuke thì thầm - "Cũng như tớ từng cảm thấy vậy."

Naruto cúi đầu lên trán Menma, tay run run:

"Con ơi...

Cha ở đây.

Cố lên...Ba ngày sau - Sáng bình yên trở lại.

Khi ánh nắng chiếu qua cửa sổ, Menma mở mắt, môi cong cong như muốn cười.

Tay bé giơ lên, chạm vào má Naruto đang ngủ gục cạnh nôi."...Ba."

Naruto giật mình tỉnh dậy, thấy đôi mắt đen lấp lánh đang nhìn mình.

Nước mắt ứa ra không kịp kìm.Sasuke bước vào, tay cầm tô cháo.

Nhìn Naruto khóc như mưa nắng đổ, anh bật cười: "Anh nghĩ cha nó bị ốm nặng hơn."

PN 4: Sinh Nhật Một Tuổi:Naruto bơ phờ chạy quanh với ruy băng rối tung, Sasuke đang... bơm bóng bằng Chidori cấp thấp."

Sao tớ đồng ý tổ chức ở nhà mình nhỉ!?"

"Vì cậu bảo muốn "ấm cúng, đơn giản, không mướn ai cả"."

"...Sai lầm rồi."

Menma thì đang ngồi giữa đống giấy gói quà, cười như trẩy hội.Khách mời đến.

Sakura, Lee đem bánh kem do chính Lee trang trí - bên trên có dòng chữ "THANH XUÂN NHẤT ĐỊNH THẮNG!!!"

Tenten, Neji đem theo... trống tay để "gõ mừng sinh nhật."

Kakashi và Obito đem một bộ đồ mini là... phiên bản tí hon bộ vest của Hokage và mặt nạ tự vẽ.Hinata đem theo quà - một chiếc vòng tay chakra điều hòa dành cho bé.Naruto đón từng người với nụ cười rạng rỡ, còn Sasuke thì... cầm camera đi chụp lén cả buổi.

Menma được đặt trước hai món đồ: cuộn ninja và thìa gỗ.Cả hội cá cược: nếu lấy cuộn là ninja, nếu lấy thìa là...

đầu bếp.Menma nhìn hai món... rồi bò lại ôm lấy...

đầu Sakura."

Tớ nghĩ nó chọn làm bác sĩ đánh nhau giỏi nhất làng."

- Naruto cười khúc khích.

"Chuẩn!"

- Sakura phì cười, má đỏ hồng.

Cả nhà tắt đèn.

Chiếc bánh có hình...

Menma cưỡi cóc (Naruto vẽ), một ngọn nến lung linh được thắp lên.Naruto ôm Menma: "Con đã vượt qua trận sốt đầu đời.

Giờ là tuổi đầu tiên.

Năm mới của con bắt đầu rồi..."

Sasuke ghé sát, chạm môi lên má Menma.

"Chúc con lớn lên trong ánh sáng, nhưng luôn vững vàng kể cả khi đi qua bóng tối."

Cả ba cùng thổi nến - một ngọn lửa nhỏ, nhưng là khởi đầu cho một thế giới rộng lớn mà Menma sẽ từng bước khám phá.
 
Back
Top Bottom