[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
- Tham gia
- 25/9/25
- Bài viết
- 126,115
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
Truyện Này Tên Là Yêu Cậu
Chương 18: hôm nay đói quá
Chương 18: hôm nay đói quá
Nói thật, câu nói của Meii hôm qua làm tôi có chút trăn trở, tại sao chúng ta không thể sống đơn giản và rõ ràng với nhau nhỉ?
Việc cứ phải do dự dè chừng thế này thật sự khá mệt mỏi đấy.
Suy nghĩ cả 1 đêm kết quả là lại đi học muộn.Nhìn cái bàn 5 chỗ đã có 6 đứa ngồi, hiển nhiên, bọn chó này thông đồng ném đá tôi, cà khịa xíu thì làm sao, sao phải dỗi, đang nghĩ có nên rời nhóm hay không thì cô nhắc ngồi vào chỗ nhanh.Chỉ là đi học muộn thôi mà, sao phải căng.Nhìn bàn dưới và cái dáng người ngả ngớn đang cười rất đĩ kia, biết thế nghỉ học còn hơn.
Đặng Phong đón lấy balo tôi, lại tự nhiên nhận lấy áo nắng, "Sao đi muộn thế?"
"Mơ về mày."
Tôi thấy rõ nó cười càng đĩ hơn, sát gần lại tôi, "Thật á?
Mơ gì về tao á?"
Đẩy mặt nó ra, nói chuyện thì nói sao cứ sán lại gần vậy má, "Tao mơ thấy bị chó đuổi, tao chạy ghê lắm rơi cả dép cơ, quay lại thì thấy là mày."
"Ỏ....." khuôn mặt xìu xuống, cụp tai đáng thương y như con chó trong mơ vậy, nhưng trong mơ tôi còn sút con chó kia một cái rõ đau, chắc là bay lên sao Hỏa rồi."
Hai bạn mới đến đọc tên điểm danh."
"Nguyễn Vu Diễm Quỳnh ạ""Phạm Thanh Mai ạ""Các bạn lần này đến muộn 10 phút cô vẫn đánh đúng giờ, lần sau còn đi muộn thì cô đánh đi muộn, đã học chậm hơn 30 phút cho các bạn thoải mái rồi vẫn còn đi muộn.
Ai cũng đi đúng giờ sao có hai bạn là đi muộn vậy hả.
Thời này đi học không như chúng tôi ngày xưa....."
Lại bắt đầu rồi đấy, tôi liếc sang cái Meii, "Tại mày đấy."
Meii chẳng kém cạnh, "Tại mày đấy" hai đứa ngồi chí chóe nhau, đạp qua đánh lại bất thình lình Đặng Phong kéo tôi sang phía nó, "Nào đừng đánh Quỳnh Quỳnh đau vậy chứ."
Một câu nói thốt ra, nguyên dàn bàn trên 6 đứa quay xuống, bàn dưới 7 đứa ngẩng lên.
Hahaa, mày không cần lố vậy đâu Đặng chó ạ.Môn này không quá khó nên tôi lười ghi bài hẳn, buồn ngủ ghê, vạ vật gần 2 tiếng mới đến giờ ra chơi, oa, lôi len ra nghịch thôi.
Đến mùa hè rồi nhưng tôi vẫn móc len, "Quỳnh mùa hè móc len không thấy nóng à?"
"Không, tuy gió hơi có mùi nhưng thổi qua 2 kẽ răng cậu thì vẫn tương đối mát."
Nói mỉa tao á, ai mà không biết nói mỉa.
Trước giờ tôi vẫn theo quan niệm bảo vệ con gái và lịch sự với con gái nhưng từ lúc lên đại học quan niệm đấy nó dần bị mai một.
Luôn có những người thích tỏ vẻ mình là trung tâm là cái rốn vũ trụ, tự cho mình thông minh rồi đi chọc ngoáy thiên hạ.
Ha, tao chê.
Mấy đứa bạn ôm bụng cười ngả nghiêng, riêng Đặng Phong dựa hẳn vào vai tôi cười run cả lên.
Sao, chưa thấy tao đi chọc ngoáy bao giờ à.
Con bé kia chẳng yên, cà tôi không được thì đổi trò, đẩy mấy bạn ngồi ngoài rồi nhảy vào ngồi cạnh Đăng Phong.
Chẳng quan tâm, mở điện thoại ra tìm chart móc.
Yeee hôm nay sẽ là một em bé xinh xinh cho Huy Huy đi tặng bồ.Đang móc thì một bàn tay đáng ghét từ sao Hỏa bóp bóp má, "Gì thế?"
"A, tại mày đáng yêu quá đấy."
"Vậy là lỗi của tao à."
"Ừ lỗi của mày đấy, nên tao có thể chụp chung với mày không?"
Tôi nhìn nó một lúc rồi gật đầu, tôi không có cảm giác an toàn khi ngồi cạnh con trai lắm, nhưng Đặng Phong luôn nhận ra và biết cách để cả hai không rơi vào trạng thái sượng trân.
Dù là mượn đồ hay động chạm thân thể ở mức thân thiết hoặc dính đến chuyện riêng tư nó sẽ luôn hỏi trước.
Luôn luôn đem đến cho đối phương cảm giác được tôn trọng được nâng niu, điều này rất dễ khiến con gái động lòng, tôi chẳng là ngoại lệ, dù đôi khi đó chỉ đơn giản là sự tinh tế vốn có thôi.Đồ tinh tế đáng ghét.Nhận được cái gật đầu, cu cậu cười ra mặt, hàm răng trắng, à mà mẻ này da trắng môi hồng, da này chắc chắn đắp mặt nạ tiền rồi mới đẹp được như vậy.
Thấy ghét thế nhỉ.Khi móc len khá tập trung nên đến tối về tôi mới thấy story của anh ta, là trend mà "Em ơi một sáng em ngồi đan móc đan móc đan anh ngồi xem đá tan đá tan..."
Từ khi bài này phát hành trái tim thiếu nữ này đã luôn mong có ai đó ở bên cạnh với kiểu khung cảnh như này, không nhất thiết phải nói chuyện với nhau, anh làm việc của anh, em móc những bé gấu xinh xinh nhưng cả hai vẫn tương tác theo một cách riêng.
Trong vid ánh mắt cậu gần như luôn hướng về tồi, cười mỉm rồi cứ dõi theo, đôi khi sẽ giúp tôi gỡ len.
Và cậu không hề quay mặt vì biết tôi không thích điều ấy.
Dòng cap "Crush xinh quá nhưng crush chẳng quan tâm đến tớ."🙂)))))) Làm ơn đừng kéo điểm hận thù cho tao."
Sao thế, siêu rồi à?" làm ơn đừng đá đểu tao mà."
Ừ, làm sao không mê cho được."
Meii vừa gấp quần áo vừa nhìn tôi, điệu bộ rất nghiêm túc và ý chỉ 'mày hãy nghiêm túc nghe tao nói đi'."
Nếu nhìn từ góc độ bạn bè tao nghĩ Đặng Phong rất ổn, từ ánh mắt đến cách nó thể hiện việc công khai rõ ràng là nó đang thích mày, theo tao đánh giá Đặng Phong là đứa rất rõ ràng dù là tình cảm hay chuyện khác.
Tao cảm giác ánh mắt nó nhìn mày chân thành lắm.
Mày hiểu điều này hơn tao."
Đương nhiên là hiểu, tôi cảm nhận rất rõ tình ý của Đặng Phong dành cho mình, cách nó gọi Quỳnh Quỳnh cũng khiến tôi rung động, cách nó tự nhiên giúp tôi cầm đồ cũng khiến tôi rung động, cách nó vuốt tóc, bóp má hay chỉ là nhìn thôi cũng khiến trái tim thét gào dự dội là đằng khác.17/5/2023