Tâm Linh Trung Hoa Bách Quỷ Lục

Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Thoá Thực Ngạ Quỷ (食唾鬼)


Loài ngạ quỷ này hay ăn nước dãi, đờm mà con người nhổ ra.

Hình tướng dị kỳ, mặt mày nhăn nheo, con mắt tròn vo, lông tóc xồm xàm, miệng méo mó, ống chơn cong queo, bụng chướng to lên, thân mình hôi thúi, răng hô chơm chởm, tay chơn nổi gân như dây luộc, cao nhồm ốm nhom, ghẻ lở đầy mình, đói khát nhiều năm, đau khổ vô cùng.

Thường hay đi theo những người có thói quen khạc nhổ, mỗi lần nghe tiếng khạc khạc ra đờm là mừng lắm, chờ họ khạc nhổ bèn lồng chạy đến liếm ăn cho đỡ đói.

Hạng ngạ quỉ nầy có rất nhiều, thường ở gần nhà cửa, xóm làng, mấy chỗ dơ bẩn và ống nhổ mà kiếm ăn.

Ngạ quỉ nầy trước kia tánh tình bỏn xẻn, không biết làm phước bố thí, lại nhổ nước miếng trong vật thực đem cho người có giới đức thanh cao, có khi đi vào chùa xả rác, hoặc nhổ nước miếng trên sân hoặc chỗ chư Tăng đã quét dọn sạch sẽ, không chịu nghe lời chỉ dạy của chư Tăng, cứ việc làm càn, không kiêng nể ai, nên khi chết phải sanh làm thứ ngạ quỉ này.

Thân thường bị đói khát, luôn bị thiêu đốt, phải cầu xin người ta khạc nhổ và ăn những thứ ô uế mà người ta nhổ ra.
 
Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Tứ Anh Nhi Tiện Quỷ (伺嬰兒便鬼)


Loài ngạ quỷ này thường rình con nít đi tiện để ăn hơi khí bất tịnh.

Đối với chúng, chất thải của con nít rất thơm và đẹp, lại hay ngắm, chúng thích nhất là phân của em bé, muốn cả đời bám lấy em bé này.

Vì vậy, phân của trẻ em nên được xử lí đúng cách là bỏ vào hố xí, chớ vứt một cách tuỳ tiện vô tình thu hút những thứ không sạch sẽ kéo đến.

Ngạ quỷ này kiếp trước do giết hại con nít, sinh tâm đại nộ, nên thụ báo đầy, thường dòm người đại tiện, ưa hại những đứa bé.
 
Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Hộ Thân Ngạ Quỷ (護身餓鬼)


Chúng có ngoại hình đen như đáy nồi.

Ngạ quỷ này thường ám những người phụ nữ lười biếng, làm cho họ vốn đã lười nay lại ngày càng lười thêm, không chịu làm bếp, để rồi sống trong nhà với gian bếp lạnh lẽo, mà bếp để lâu ngày không dùng tới dễ thu hút tà khí đến (vì theo phong thuỷ bếp là nơi sinh Hoả, là nguồn toả ra năng lượng mạnh mẽ, mà Hoả tạo ra sinh khí - cái cốt lõi của sự sống.

Nếu nơi ở sinh khí yếu tất sẽ chiêu dụ tà khí đến, bởi thế nên người ta mới kiêng kỵ là vì vậy)
 
Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Thần Thông Quỷ (神通鬼)


Những yêu ma hay quấy phá những người tu hành, cốt để gây cản trở, dụ dỗ phá hoại làm người tu thối đạo tâm, cuồng loạn mất chánh niệm, dần dần rời bỏ nhân cách, tu hành ma cách, hay sinh tà kiến làm điều ác rồi kết cuộc bị sa đọa.

Những việc phát sanh công đức trí huệ, đưa loài hữu tình đến Niết Bàn, gọi là Phật sự.

Các điều phá hoại căn lành, khiến cho chúng sanh chịu khổ đọa trong vòng sống chết luân hồi, là Ma sự.

Người tu càng lâu, đạo càng cao, mới thấy rõ việc ma càng hung hiểm cường thịnh.

Ma tuy nhiều, nhưng kết yếu có ba loại là: Phiền Não Ma, Ngoại Ma và Thiên Ma.Phiền Não Ma chỉ cho các phiền não tham nhiễm, hờn giận, si mê, khinh mạn, nghi ngờ, ác kiến... cho đến các thứ ma của: năm ấm, sáu nhập, mười hai xứ, mười tám giới.

Loại ma này cũng gọi là Nội ma, do lòng mê muội điên đảo sanh ra, nên phải dùng tâm chân chính sáng suốt giác ngộ mà giải trừ.

Phàm phu , tự mình đã có những nghiệp riêng, lại do cộng nghiệp sống chung trong khung cảnh, mà người xung quanh phần nhiều tánh tình hiểm ác, nghiệp chướng lẫy lừng, nên dễ động sanh phiền não.

Có kẻ không chịu đựng nổi sự lôi cuốn của ngũ trần, nên bị sa ngã.

Có người vì nghịch cảnh, khiến cho bi thương sầu não, chí tiến thủ tiêu tan.

Những sự việc này xui khiến người tu nhẹ thì ưu sầu, uất ức sanh đau bệnh, nặng thì chán nản bỏ đạo, hoặc phẫn chí tự tử , nguy hại hơn nữa, tất đến chỗ đối với hàng xuất gia tại gia đều mất hết mỹ cảm, tránh xa chán ghét, sinh việc khinh rẽ chê bai, không tin nhân quả, làm điều ác rồi phải đọa tam đồ.

Phiền não ma hay Nội ma, nếu không chế phục được, tất sẽ chiêu cảm đến Ngoại ma ở ngoài đến phá.

Lời cổ Đức xưa nói : "Trong cửa có tiểu nhân, ngoài cửa tiểu nhân đến.

Trong cửa có quân tử, ngoài cửa quân tử đến."

Lại như khi ăn trộm đào ngách muốn vào nhà, gia chủ hay được tỏ ra bình tĩnh răn trách, tất nó phải sợ hãi bỏ đi.

Nếu chủ nhà kinh sợ rối rít năn nỉ, đó chính là thái độ khuyên rước trộm vào nhà vậy.

Ngoại Ma là những loài quỷ thần yêu mị bên ngoài.

Người tu khi có đôi chút đạo hạnh, liền bị nó đến thử thách phá khuấy.

Loài này có thể chia thành ba hạng là: Bố Ma, Ái Ma và Não Ma.Bố Ma là loài ma ưa khủng bố làm cho người kinh sợ.

Thứ ma này thường hóa hình cọp, sói, rắn, rết, hoặc các loài thú hung dữ kỳ lạ, hay hình ác quỉ ghê rợn để dọa nhát người tu.

Những hình tướng này biến huyễn vô cùng, hoặc không đầu, nhiều đầu, nhiều tay, nhiều mắt; hoặc mình người đầu thú, mình thú đầu người, hoặc cầm khí giới, hoặc phung lửa đỏ ...

Nếu hành giả kinh hãi, liền bị nó phá làm mất chánh niệm, lắm khi sanh điên cuồng.

Gặp cảnh này, nên nghĩ các tướng đều giả dối, ma chỉ có thể hủy diệt huyễn thân chớ không thể phá hoại được chân tâm.

Suy xét như thế rồi liền bình tĩnh không sợ chết, an nhiên chuyên tâm niệm Phật hoặc trì chú, nó sẽ tự rút lui.Ái Ma là loài ma khích động lòng ái dục cho đến tâm tham nhiễm cảnh ngũ trần.

Chúng hóa hình nam, nữ lõa lồ xinh đẹp, hoặc hình cha mẹ, anh em, người thân , cho đến thân Phật, Bồ Tát tướng tốt trang nghiêm để khuyến dụ.

Nếu người thích ăn ngon, chúng hóa sơn hào hải vị hương thơm ngào ngạt đem dâng, người ưa bảo vật, chúng hiện hình thú lạ ngậm châu ngọc đến hiến tặng...

Tùy tâm niệm hành giả ưa thích điều chi, nó liền hiện ra thứ ấy.

Chúng có thể dùng ma lực khiến cho người tu được tà định, tà trí, tài biện thuyết, phép thần thông biết quá khứ, vị lai.

Những kẻ không hiểu cho là đã chứng đạo quả, thảy đều tin phục, song kỳ thật người kia trong tâm điên đảo, chuyên làm phép quỷ mê hoặc thế gian.

Có một nhà sư Việt Nam tu tại chùa Bàng Long bên Lào, trong khi thiền định thấy một nhóm mỹ nữ lõa lồ, nắm tay nhau nhảy múa.

Sư trấn định tâm không nổi, liền thành khẩn niệm Phật, tướng ấy mới tan.

Hay khi xưa, ở chùa núi Chung Nam tại Trung Hoa, có một vị sư đang tham thiền, nhân khi trời lạnh bụng đói, động niệm tưởng ăn bỗng thấy một thiếu phụ bưng thức ăn đến cúng dường.

Thiếu phụ quỳ và để đồ ăn vào bát, thỉnh sư nên dùng liền kẻo nguội lạnh, mất ngon.

Sư vì đói muốn thọ dụng ngay, nhưng nghĩ chưa đến giờ thọ trai, nên nhẫn nại bảo hãy tạm để một bên, chờ đúng giờ rồi sẽ ăn.

Thiếu phụ nghe nói, có vẻ hờn giận bỏ đi.

Giây lâu sau đúng ngọ, sư giở bát ra thì thất kinh khi thấy trong ấy toàn là dòi bò lúc nhúc.

Chừng ấy ông mới tỉnh ngộ, biết vừa động sanh vọng niệm, liền rước lấy cảnh ma, may nhờ có chút định lực mới khỏi ăn đồ dơ và phạm giới sát.

Lại một vị sư cũng tu thiền trên núi, thấy mình lẻ loi cô quạnh, nên sanh vọng tưởng muốn được một ít người cùng ở cho vui.

Vừa đâu có bà lão dẫn hai cô gái trẻ đẹp, bảo nhà ở dưới làng chân núi, tìm đến am tranh cầu xin dạy đạo.

Vị Sư ban đầu không nghi ngờ, liền thuyết pháp khai thị.

Tới lui như thế lâu ngày, một hôm bà lão thưa bạch xin cho hai cô gái làm thị giả lo việc giặc giũ cơm nước để sư đỡ nhọc.

Sư nghe nói thoáng sanh lòng ngờ lạ, liền nghiêm trách từ chối.

Ba người đó có vẻ hờn thẹn bỏ đi.

Sư lén theo dõi qua một đoạn đường bỗng thấy mất bóng, đến xem thì đã cùng đường, lại không có nhà cửa chi cả, chỉ thấy ba gốc cổ thụ, một vây to hai nhỏ.

Ông suy nghĩ biết đây là yêu tinh cổ thụ, ngài định đem búa chặt đốn hoặc nổi lửa thiêu đốt để dứt trừ hậu hoạ.

Vừa nghĩ đến đó bỗng thấy ba người hiện ra cầu sám hối và xin tha mạng.

Thế mới biết, tâm yên thì cảnh lặng, vọng khởi sẽ sanh ma, hành giả luôn phải ghi nhớ lấy điều này.Não Ma là loại ma chuyên phá rối, làm não loạn người tu.

Có giống tinh mỵ mỗi loài đến theo giờ của nó, đại khái mỗi giờ có ba loài, mười hai giờ thành ba mươi sáu loại tinh thú.

Như giờ Dần đến, tất là loài cọp, beo, gấu ; giờ Mão đến là loài mèo, thỏ, cáo ; giờ Thìn đến là loài rồng, cá, thuồng luồng... trong Tọa Thiền Chỉ Quán có ghi thứ quỷ Du Lạp Kiết Chi, Trung Hoa gọi là Đôi Dịch, đầu mặt như cây đàn tỳ bà, bốn mắt, hai miệng, thường ưa khuấy động phá rối người tu.

Chúng chờ khi người đang tụng niệm, hóa ra loài sâu trùng, hoặc bò lên khắp đầu mặt; hoặc chun vào miệng, lỗ mũi, mắt, lỗ tai; hoặc chui vào nách, bụng của hành giả mà cắn, chích.

Đôi khi chúng kêu vang vào lỗ tai, làm thành tiếng ồn náo, nhức óc; hoặc chợt ôm giữ người, quơ tìm thì không đụng thấy.

Chúng còn hóa ra cảnh ngũ trần hoặc thuận, hoặc nghịch, hoặc không thuận nghịch, biến huyễn khôn lường, làm cho hành giả loạn động chẳng biết đâu mà nhận thức, dễ mất định tâm.

Muốn đối trị với ba mươi sáu loài tinh thú, cứ theo giờ kêu tên của nó mà quở trách; còn đối với ma Đôi Dịch, nên tụng Tam Quy Y ngũ giới hoặc giới bổn, bởi chúng là thứ quỷ phạm tội phá giới.

Làm như thế chúng liền ẩn mất.

Hoặc cách đối trị tổng quát là nên nhiếp tâm vào chánh định, hay chuyên chí trì chú niệm Phật, chúng sẽ biến tan.Thiên Ma là loại ma ở cõi Trời Tha Hóa Tự Tại, thuộc tầng thứ sáu của trời Dục Giới .

Loại ma này có phước báo, hưởng sự vui mầu nhiệm cao tột của ngũ trần, cho đó là cảnh khoái lạc tuyệt đối, nắm quyền hạn về dục nhiễm, không muốn ai thoát khỏi phạm vi ấy.

Khi hành giả đạt đến mức tu khá cao, tâm quang phát lộ, ánh sáng chiếu thấu lên cõi trời Tha Hóa làm cho cung điện ma rung động, chúng liền phát giác và vì sợ rằng có người giải thoát, quyến thuộc họ sẽ bị giảm bớt đi, nên tìm cách phá hoại.

Chúng hiện ra nhiều cảnh, hoặc hăm dọa, hoặc khuyến dụ, hoặc giúp cho sức tà định, tà trí, cùng thần thông cốt để gạt lừa người tu; lại thay phiên nhau rình rập không giây phút nào xa rời để chờ cơ hội thuận tiện.

"Đạo cao một thước, Ma cao một trượng" là vậy.

Nếu hành giả có một niệm sơ hở, liền bị chúng ám nhập, xúi giục làm những điều trái đạo đức, đời tu kể như đã hư tàn.

Nguồn tham khảo: https://ô-hay.vn/cac-loai-ma-luon-theo-pha-nguoi-tu/
 
Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Hắc Bạch Vô Thường (黑白無常)


Người Trung Quốc xưa nay luôn nổi tiếng với niềm tin mạnh mẽ về sự tồn tại của thế giới bên kia.

Đặc biệt trong Đạo giáo có quan niệm rằng: Những người sau khi đã ngừng thở ở dương gian sẽ được quỷ thần dẫn dắt linh hồn đến địa phủ – Nơi sẽ phân định phước đức và tội lỗi của một vong linh.

Và vị quỷ thần hộ tống các linh hồn khi vừa rời khỏi xác kia không ai khác chính là Hắc Bạch Vô Thường.

Hai vị này dáng người cao lớn, họ thường đi theo cặp một đen một trắng, tượng trưng cho âm và dương.

Hắc Vô Thường, đúng như tên gọi, khuôn mặt đen đúa xám xịt, toàn thân mặc áo bào và đội mũ màu đen, một tay cầm phương bài ghi dòng chữ "Thiện ác phân minh", mũ đội đầu có viết dòng chữ "Thiên hạ thái bình", tay kia cầm theo sợi xích sắt, chính là làm nhiệm vụ tróc nã ác quỷ, trừ hại chốn nhân gian.

Ngược lại là Bạch Vô Thường, toàn thân diện cây trắng, người cao gầy lêu nghêu, lưỡi thè dài, trên mũ ghi dòng chữ "Nhất kiến sinh tài".

Bạch Vô Thường cầm theo thẻ lệnh bài và cây quạt lông, ngoài cái lưỡi thè lè ra trông rất mất cảm tình, thì nhìn chung trông dáng vẻ có phần thanh nhã hơn đồng nghiệp kia.

Nhiệm vụ của Bạch Vô Thường là bắt giữ linh hồn lũ cường hào, ác bá, chống lại những bất công trong xã hội.

Về nguồn gốc của hai vị này, tương truyền Hắc Vô Thường khi còn sống trên nhân gian tên Phạm Vô Cứu, Bạch Vô Thường tên Tạ Tất An.

Cả hai đều là sai nha ở nha môn, vốn chơi với nhau rất thân thiết.

Có một lần nọ khi đang trên đường áp giải tội nhân quan trọng về nha môn vì chút sơ suất mà lỡ để tội nhân bỏ trốn, hai người bèn thương lượng chia nhau tìm kiếm, cũng hẹn nhau gặp lại dưới chân cầu.

Ai dè trời xui rủi thế nào mà khi tới lúc hẹn, mưa to gió lớn, nước sông dâng cao, Tạ Tất An bởi vì mưa lớn mà trì hoãn, không cách nào đi tới chân cầu gặp nhau được.

Còn Phạm Vô Cứu lúc này ở dưới cầu chờ đợi mòn mỏi, gặp lúc nước sông dâng lên, vẫn quyết bám trụ không rời, bởi vì cho rằng rời đi là thất tín, cuối cùng bị lũ cuốn trôi chết đuối.

Tạ Tất An sau đó hối hả chạy tới, phát hiện ra xác người bạn thân thì đau khổ vô cùng, rồi cũng treo cổ tự vẫn đi theo bạn, khi treo cổ chết thè cả lưỡi ra, vì thế về sau khi hoá thành quỷ vị này lúc nào cũng thè cái lưỡi dài ngoằng ra là vì vậy.

Còn Phạm Vô Cứu vì chết đuối, giãy giụa nhiều đâm ra mặt xám ngoét lại, lúc đen lúc đỏ khi chết, vì thế mà tạo hình luôn có khuôn mặt đen đúa, tính khí nóng nảy, không bao giờ dung tha cho một linh hồn nào.

Lại nói sau khi chết, có lẽ Ngọc Hoàng thương cảm cho tình bạn của hai vị này mà phong làm Hắc Bạch Vô Thường, tiếp tục là "đôi bạn sai nha cùng tiến" dưới âm phủ.

Từ đó về sau, Hắc Bạch Vô Thường trở thành cặp song sát, hành tẩu giang hồ, nửa đêm xuất tuần các nơi, minh sát các việc, người hành thiện hay kẻ làm ác đều ghi chép lại để báo cáo cho Diêm Vương đặng sau này phán xét.

Hắc Bạch Vô Thường luôn làm việc liêm chính, công minh, đúng người đúng tội nên hay được xem như biểu tượng của công lí, lẽ phải.

Cái tên "Vô Thường" xuất phát từ Phật giáo mang hàm ý "Biến hóa không lường trước được".

Cho nên Hắc Bạch Vô Thường tốt hay xấu còn phải tùy thuộc vào từng loại người mà họ gặp.

Lúc đó phải xét đến tâm thiện, tâm ác của mỗi người.

Họ có thể sẽ ban phát phước lành, hỗ trợ giúp đỡ người thiện sau khi chết, hoặc cũng có thể sẽ tàn nhẫn, thẳng tay trừng trị linh hồn xú ác.
 
Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Huyết Hồ Quỷ (血糊鬼)


Thông thường các bà mẹ có thể nhìn thấy nó.

Đó là một phụ nữ, mang theo một chiếc túi vải có dính màu đỏ thẫm giống như máu với thứ gì đó không sạch sẽ đựng bên trong.

Thời phong kiến ngày xưa thường xảy ra nhiều cảnh loạn lạc, chết chóc tang thương bao trùm khắp nơi nên không tránh khỏi

những u hồn lảng vảng rất nhiều trên cõi dương gian, tuy bây giờ hiếm gặp nhưng nếu có gặp phải thì... tốt nhất là hãy cố gắng lờ nó đi.
 
Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Hy Ố Quỷ (希惡鬼)


Ác quỷ này chuyên xúi giục con người làm điều ác.

Bản thân chúng tuy không có khả năng làm hại người hay sở hữu năng lực nào ghê gớm nhưng lại có thể tạo ra những giấc mơ và sai khiến người khác làm điều ác, nếu người bị mê hoặc làm điều ác thì chúng rất đỗi hài lòng.
 
Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Sý Nhiên Ngạ Quỷ (熾燃鬼)


Ngạ quỉ này thân mình thật to lớn, tay chân cụt ngủn, đầu nhỏ, cổ vắn da thịt cứng như đất, lửa cháy đỏ đầy mình cả ngày lẫn đêm hừng hực như sắt nướng đỏ, nóng nảy đau khổ đến cực độ lại bị đói khát cả triệu năm.

Hạng ngạ quỉ này rất nhiều, thường ở nơi núi Kỳ Xá Quật và Tuyết Lãnh Sơn.

Vì kiếp trước tánh tình hung dữ độc ác, thù oán, chưởi mắng người có giới hạnh, phá hoại của cải, giết hại người không gớm tay, đốt nhà cửa người vì lòng sân hận, bướng bỉnh, ngã mạn, muốn làm cho hơn người, nên gây tội lỗi dẫy đầy.

Do nhân dữ đã gieo, nên khi chết, phải sanh làm thứ ngạ quỉ nầy.
 
Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Hỉ Khí Quỷ (喜氣鬼)


Nó là vong hồn của người chết đột tử hoá thành.

Thường xuất hiện trong đám tang, mặc trang phục đỏ rực, tràn đầy gió xuân và thỉnh thoảng nói một vài từ ngữ không thể nào giải thích được.

Nếu bạn có nhìn thấy nó, thì không phải hoảng sợ đâu mà cũng khỏi cần phải nghĩ ra biện pháp đối phó nào làm chi cả, bởi những ai nhìn thấy nó đều chắc chắn sẽ chết.
 
Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Ảnh Tử Quỷ (影子鬼)


Vào ban đêm khi đang đi trên đường, đôi khi bạn sẽ thấy có một bóng đen bao trùm lấy cái bóng của mình, bóng đen này hoàn toàn không thuộc về bạn, và cũng không có ai xung quanh!

Đừng hoảng sợ, giải pháp lúc này là hãy là cởi một chiếc giày ra và ném nó lên trời, đế hướng lên trời, ngay sau đó hãy nhảy bảy bảy bốn chín bước trên một chân, sau đó quay lại và hét lên "Cút đi".
 
Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Thi Thực Ngạ Quỷ (食肉鬼)


Một trong ba mươi sáu loài ngạ quỷ được ghi lại trong Kinh Tụng Pháp.

Thường hay ăn xác chết bốc mùi hôi thối nhằm lây lan vi trùng.

Vì vậy, đối với xác động vật chết phải được xử lý đúng cách, không nên ném vứt tuỳ tiện vào bãi rác, ao mương, kênh rạch, những nơi công cộng hay gần khu vực dân cư sinh sống vì vừa gây ô nhiễm môi trường gây ảnh hưởng tới người khác hơn nữa rất có thể sẽ thu hút những thứ không sạch sẽ kéo đến.
 
Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Hư Hao Quỷ (虛耗)


Nó là một con quỷ chuyên ăn cắp đồ của con người.

Thân mặc bào phục màu đỏ, một chân chống đất, đi giày có mũi bò, chân kia treo ở thắt lưng và một chiếc quạt sắt cắm ở sau lưng.

Tương truyền, Đường Huyền Tông từng nhìn thấy trong giấc mơ mình có một tiểu quỷ nọ đã cả gan lấy trộm cây sáo ngọc của ông và túi thơm của Dương Quý Phi.

Tiểu quỷ này tự xưng là "Hư hao", không chỉ thích trộm cắp tài sản của người khác mà còn cướp đi niềm vui hạnh phúc của họ.

Huyền Tông rất tức giận, bèn gọi Chung Quỳ ra xé xác nó làm đôi và ăn thịt.
 
Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Sứ Chấp Trượng Quỷ (使執仗鬼)


Khi còn sống, quỷ sai này là một vị tướng gian trá châm ngòi gián tiếp gây bùng nổ chiến tranh, lăm le đoạt quyền và cướp nước.

Sau khi chết, hắn phục vụ với tư cách sai nha của Diêm La Vương, trên tay cầm cây trượng, hắn sẽ đánh bất cứ ai được Diêm Vương sai đánh.

Nhiều linh hồn đã bị hắn đánh tơi tả khi bước vào Quỷ Môn Quan.

Chỉ khi được người trần cúng cho một khoản tiền, nhờ thế họ mới có thể đút lót cho những Hộ môn quỷ này để được đi qua mà không bị chúng đánh đập như những linh hồn khác thông thường phải chịu cực hình để có giấy phép thông hành.
 
Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Miết U Linh (鱉幽靈)


Yêu quái này thân trên là người, thân dưới là rùa (ba ba).

Tương truyền, thuở trước có một thư sinh họ Tô ở Bắc Kinh, trước nhà có cái ao và nhà anh ta đối diện với một nhà cũng gần ao đấy.

Một tối nọ, chàng thư sinh nhìn thấy có một mỹ nhân tóc đen đứng bên cửa sổ ngôi nhà kia, mà anh ta sẽ không bao giờ quên được cái buổi tối hôm đó.

Khi người phụ nữ đứng bên cửa sổ một lần nữa, anh ta lặng lẽ chuồn đi.

Và khi tiến đến gần phía cửa sổ ngôi nhà đó, anh ta lén nhìn lướt qua thì phát hiện ra phần dưới của mỹ nhân này thực chất là phần thân một con ba ba thì thất kinh hét lên một tiếng, yêu quái thấy có người phát hiện ra mình liền nhảy xuống ao biến mất.
 
Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Châu U Linh (舟幽靈)


Có một nơi gọi là "Hải than quỷ khốc" (bãi biển quỷ khóc) gần đảo Hải Nam, rất cấm kỵ.

Chuyện kể rằng có con thuyền đang đi gần khu vực đó thì bỗng gặp phải sóng to gió lớn, chợt những ngư dân trên thuyền kinh hãi khi nhìn thấy từ đằng xa ẩn hiện dưới ngọn sóng có hơn trăm xác chết kéo đến.

Những người đi biển nói rằng ngoài việc khiến cho tàu bè không thể di chuyển ra thì chúng còn là thủ phạm gây nên những vụ lật tàu, gây đắm tàu cốt để nhằm gia tăng thêm số lượng bạn đồng hành.

Cách phòng tránh là bạn hãy ném nắm gạo xuống biển hoặc mang theo cái chậu không đáy.
 
Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Hạn Bạt (旱魃)


Hạn Bạt hoặc Bạt, là loại yêu quái trong thần thoại Trung Hoa có thể gây ra những cơn hạn hán.

Đây là một loại sinh vật không rõ tên gọi chung.

Sau thế kỷ 21 thì hiếm khi nghe thấy.

Hình tượng của nó được thấy trong những ghi chép cổ xưa, cùng với dân chúng truyền miệng.

Hình dạng của nó theo truyền thuyết dân gian thì tương tự cương thi.

Lai lịch của Hạn Bạt có nhiều loại giải thích.

Sớm nhất là trong "Kinh thi" có miêu tả "Hạn Bạt độc ác, như đàm như đốt".

"Sơn Hải Kinh" có ghi lại chuyện nữ hạn hán đưa đến hạn hán.

Mà sau cơn đại hạn hán, những truyền thuyết liên quan đến Hạn Bạt ngày càng nhiều, hình dáng của nó được mọi người miêu tả cũng không giống nhau.

Trong "Thần Dị Kinh" lại miêu tả: Dài hai ba thước, lỏa hình, con mắt lại ở trên đỉnh, đi lại như gió".

Trong "Xuân Thu Phồn Lộ - Cầu Vũ" của Đổng Trong Thư: "Hạn bạt do là hài cốt người chết mà thành."

Còn trong "Bình Châu Khả Đàm" của Chu Úc người Tống nói rằng: "Hạn Bạt là yêu quái do phụ nữ sinh ra.

Thời kỳ Minh Thanh, cách giải thích Hạn Bạt là cương thi được tiếp nhận rộng rãi."

Từ thời Tần cho đến thời Hán, hình tượng của Hạn Bạt được lấy từ hình tượng thiên nữ, vì đặc thù đều là nữ tử thanh y (cô gái mặc áo xanh).

Có thời kỳ Hạn Bạt mang hai thân phận thần-quái, nên mọi người đều coi là Hạn thần.

Từ giữa thời Hán đến thời Minh sơ, hình tượng thiên nữ Hạn Bạt dần dần thay đổi sang hình tượng tiểu quỷ Hạn Bạt.

Nguyên nhân sinh ra loại thay đổi này là bởi vì, tập tục sùng bái các vị thần thiên nhiên từ thời Tần đã dần dần bị suy thoái, cho nên thần Hạn Bạt cũng bị mọi người phủ định, thân phận nữ của nàng cũng gặp phải nghi ngờ, hình tượng dần dần chuyển sang loại diện mục hung ác.

Theo truyền thuyết dân gian Trung Quốc, vào thời Tống Chân Tông, Hạn Bạt tác quái, sông ngòi cạn kiệt.

Chân Tông đành nhờ vào sự giúp đỡ của Trương Thiên Sư, Thiên Sư liền phái Quan Vũ đi hàng phục.

Quan Vũ khổ chiến bảy ngày, hàng phục được yêu ma.

Chân Tông cảm kích, phong làm "Nghĩa dũng Vũ An Vương."

Từ sau giữa thời Minh, hình tượng tiểu quỷ chuyển thành hình tượng cương thi, dần dần hình tượng Hạn Bạt đã bị biến đổi thành cương thi.

Nhiều nơi quan niệm rằng Hạn Bạt ban đầu vốn là xác những người chết trong vòng 100 ngày hoá thành sau khi chết, hay còn gọi là Hạn thi.

Người ta có thể nhận biết được xác nào là Hạn thi thông qua những dấu hiệu bất thường như xác hóa khô không thối rữa, cỏ không thể mọc được trên mộ, hay nước rỉ ra từ ngôi mộ người đó.

Ở Sơn Đông, thường có tập tục trước mỗi khi gặp hạn hán, người dân đều mang thi thể mới chôn được cho là Hạn Bạt ra tiêu hủy, phong tục này rất phổ biến.

Theo "Đại Thanh luật lệ – Tặc đạo – Phát Trủng" ghi lại: Năm Gia Khánh thứ chín (năm 1804), ở Cao Mật đã rất lâu không có mưa, có người phát hiện phần mộ của Lý Hiến Đức mới qua đời đầu năm nay ẩm ướt, liền truyền tai nhau nói rằng người đó đã biến thành Hạn Bạt.

Thôn dân không bận tâm đến sự ngăn cản của nhà họ Lý mà tróc mộ phần của người kia, nhìn thấy thi thể chưa thối rữa lại càng chắc chắn người này chính là Hạn Bạt, không nói hai lời liền tiêu hủy thi thể.

Gia đình họ Lý mang chuyện này kiện ra công đường.

Vụ án này chưa từng có tiền lệ, cuối cùng Hình Bộ xử người cầm đầu theo "Phát trủng khai quan kiến thi luật" xử người đó tội "Nghĩ giảo giam hậu." (Tương đương với tử hình hoãn thi hành).

Án này mới chấm dứt.

Không ít nơi, mọi người đều cảm thấy Hạn Bạt là do tử thi biến thành, một khi xảy ra đại hạn thì phải nhanh chóng đi kiểm tra mả mới.

Nếu trên mộ phần có ánh lửa, lúc đào ra khắp cả người tử thi đều là lông trắng, thì đó chính là Hạn Bạt, phải tiêu hủy ngay mới có thể giải trừ hạn hán.

Trong Mai Âm Mai Hạn Bạt – Đạo Pháp Hội Nguyên cuốn thứ bảy tám:"Trong thiên địa có Hạn Bạt – Âm Mai nhị quỷ, làm ra hạn hán ngập lụt.

Hạn Bạt đầu như người, thân rắn có cánh, mỗi khi muốn cầu mưa thì phải chôn đầu nó vào đất.

Âm Mai đầu là cô gái, thân hồ ly, có cánh, mỗi khi muốn cầu trời nắng thì phải chôn đầu nó cách một mét đất.

Dùng sát khí mạnh để giam cầm nó."
 
Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Khê Nang (傒囊)


Khê Nang là tên của một loài yêu quái trong thần thoại và truyền thuyết cổ đại của Trung Quốc, có ngoại hình giống như một đứa trẻ, thường xuất hiện giữa khe núi.

Khi nhìn thấy ai đó đi ngang qua, nó thường đưa tay ra để thu hút người đó tới chỗ nó và ngay khi người đó đưa tay ra, lập tức sẽ bị nó kéo xuống.

Yêu quái này thường được biết đến qua cuốn sách "Sưu Thần Hậu Ký" được viết bởi Can Bảo thời nhà Tấn ở Trung Quốc, nằm ở chương thứ 12.
 
Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Hài Thực Quỷ (食鞋鬼)


Con quỷ này thích ăn giày của con người để thỏa mãn cơn đói.

Nó có làn da ngăm đen và to lớn, bàn tay sắc nhọn như móng chim, mắt trũng sâu, mũi dài và nhọn, miệng to như hổ, ngoại trừ khả năng nói tiếng người thì không có điểm gì giống người.
 
Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Hình Thiên (刑天)


Hình Thiên được xem là quái vật gần giống với nhân ngưu nhưng đáng sợ hơn cả về nguồn gốc lẫn hình dáng.

Người ta đồn rằng, trước đó quái vật này từng là một chiến binh đã thách thức với Hoàng Đế và trong cuộc xung đột, người này đã bị chặt đầu.

Thế nhưng, chết không có nghĩa là kết thúc, điều kỳ lạ đã xảy ra với chiến binh bị giết.

Dù bị chặt đầu rồi nhưng anh ta vẫn đứng dậy và cầm vũ khí tiếp tục chiến đấu.

Vì đã mất đầu nên quái vật này sử dụng núm vú thay cho hai con mắt và bụng thay cho miệng.

Những tác phẩm văn học Trung Quốc tuyệt vời như Sơn Hải Kinh kể lại Hình Thiên đã chiến đấu với Kim Hoàng đế - người trực tiếp cắt đầu của Hình Thiên và vứt cái đầu lên núi Thường Dương.

Mặc dù vậy, Hình Thiên vẫn tiếp tục chiến đấu với một cơ thể không đầu.

Hình Thiên được người Trung Quốc ca ngợi về sự kiên trì, bền bỉ và lòng dũng cảm.
 
Trung Hoa Bách Quỷ Lục
Thổ Thực Ngạ Quỷ (食吐鬼)


Thổ thực ngạ quỷ (quỷ ăn ói mửa) là loài ngạ quỷ hay ăn những gì người ta nôn ra từ miệng.

Theo "Chánh Pháp Niệm Xứ Kinh", những người này kiếp trước là vợ hoặc chồng, nhưng hay lừa dối người kia; hay hạng người chưa đến bữa mọi người tề tựu đông đủ trên bàn ăn đã tự ý gắp đũa xơi một mình trước, đã thế lại hay quen thói gắp lựa bới móc đồ ăn ngon trên mâm bỏ vào bát mình, xấu xí vô cùng, vì thế nên rơi vào cảnh này.

Chúng luôn khổ sở vì đói và khát, và chỉ có thể ăn những gì người ta ói ra.
 
Back
Top Bottom