Ngôn Tình Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán

[BOT] Dịch

Quản Trị Viên
24/9/25
499,448
0
36
AP1GczOsw5asGj60zIqP39QRf1JHlxrQbiEbsXlE80JR-3vyoOtUqETe2vP2v87jFH6TmQJnvXC0gSwY03bgpN_UEhIRE98EwDomJxENQnVjA0JQIzferKzhbcD083yxQCimVRrd-9o55ic4ibivpNInvzEX=w215-h322-s-no-gm

Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Tác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Sủng
Trạng thái: Full


Giới thiệu truyện:

Tác giả: 天山茶賓館

Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Sủng

Team dịch: Tạ Huyên

Giới thiệu

Kiếp trước, vì tình yêu mù quáng mà cô đã kết hôn cùng với mối tình đã quen 3 năm từ thời đại học. Cùng Giang Thành tay trắng lập nghiệp cho đến khi công ty phát triển vững mạnh như ngày hôm nay.

Cô vốn dĩ là thiên kim đại tiểu thư của gia đình giàu có bậc nhất thành phố Bắc Hải này. Nhưng vì người cô yêu lại rất ghét những người giàu có, cuộc sống xa hoa nên bản thân đã giấu đi thân phận thật sự, còn trực tiếp cắt đứt quan hệ với gia đình khi bị họ phản đối tình yêu này.

Để rồi khi Giang Thành có tất cả mọi thứ trong tay thì bắt đầu chán ghét và có thói ong bướm bên ngoài. Cũng một tay anh đẩy cô và đứa con trong bụng còn chưa kịp thành hình người kia chết yểu trong đám cháy.

Lúc ấy, lại có một người không màng nguy hiểm xông vào biển lửa để cứu cô. Nhất quyết sẽ trả thù những người đã rấp tâm muốn hãm hại cô. Để cho họ biết cái cảnh sống không bằng chết là như thế nào.​
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 1


“ Alo Giang Thành ’’

“ Chắc là hôm nay em không về kịp để đón sinh nhật với anh rồi ’’

“ Ở đây vẫn còn một vài công việc chưa giải quyết xong nữa ’’

Mấy ngày trước Hà Thanh Nhi đã bay qua thành phố X để bàn chuyện hợp tác. Mọi công việc đều đã hoàn thành một cách tốt nhất. Chủ yếu Thanh Nhi nói như vậy là vì muốn tạo bất ngờ cho Giang Thành mà thôi.

Cũng không biết khi anh nhìn thấy cô đã trở về cùng anh chúc mừng sinh nhật thì sẽ có dáng vẻ vui đến nhường nào.

“ Anh biết mà, công việc quan trọng hơn. Khi nào em về thì chúng ta sẽ tổ chức bù vậy. ’’

Giang Thành nói chuyện qua điện thoại với giọng điệu rất bình thường, không nghe ra có chút buồn bực nào cả.

Thanh Nhi biết anh đã trải qua một cuộc sống tuổi thơ không mấy tốt đẹp. Khi mà gia cảnh thì quá đỗi bình thường, mẹ thì cờ b.ạ.c cha thì cứ rượu chè be bét. Cũng may là Giang Thành không giống họ, anh có chí cầu tiến của mình. Khi còn đi học anh luôn là một học sinh xuất sắc về mọi mặt. Lúc sắp tốt nghiệp là anh đã có ý định lập nghiệp tạo nên một nơi cho riêng mình.

Thanh Nhi và Giang Thành yêu nhau được 3 năm thời đại học. Biết anh có ý chí phấn đấu như vậy Thanh Nhi cũng thấy rất yên tâm về anh. Sau khi tốt nghiệp cô đã cùng anh tay trắng mà lập nghiệp rồi xây dựng nên một công ty riêng của hai người vững mạnh như ngày hôm nay.

Hà Thanh Nhi vốn là tiểu thư con nhà quyền quý, nhưng vì tình yêu với Giang Thành mà đã cãi lại gia đình, làm cha mẹ cô vô cùng tức giận tới nỗi muốn đoạn tuyệt qua hệ với cô.

Nhưng dù sao cô cũng là đứa con gái duy nhất của họ, nên về thời gian hai người cũng tạm chấp nhận tình yêu mù quáng của cô. Nhưng chung quy lại họ vẫn không cảm nỗi cái người Giang Thành kia.

Và sự việc phản đối đó cũng chỉ có Thanh Nhi và gia đình cô biết. Trên thực tế Giang Thành chưa từng biết đến chuyện cô là thiên kim đại tiểu thư của thành phố Bắc Hải này. Chuyện về thân thế của mình Thanh Nhi đã che giấu rất nhiều năm qua kể từ lúc hai người yêu nhau cho tới khi cả hai đã kết hôn cũng đã được 2 năm.

Hà Thanh Nhi biết Giang Thành không thích những người giàu có, rất ghét những người dựa vào quyền mà không coi ai ra gì. Nên từ khi hai người đến với nhau thì Giang Thành cũng chỉ biết về nhà cô là thuộc dạng hơi khá giả mà thôi.

“ Em sẽ tranh thủ về sớm để bù đắp cho anh ’’ Thanh Nhi vui vẻ cầm tơ giấy trên tay cứ đọc đi đọc lại dòng chữ “ đã mang thai được 6 tuần ’’

Giang Thành mà biết được, chắc chắn sẽ rất vui cho mà xem.

“ Anh đợi em về, anh có việc phải làm rồi anh cúp máy nha ’’

“ Bác tài, chở tôi đến khu nhà Lộ Vân đi ’’

Khu nhà Lộ Vân là nơi mà Thanh Nhi và Giang Thành đang sống. Ở đó cũng không phải là khu cao cấp lắm, nhưng an ninh ở đó rất tốt cũng không phải ai muốn mua một căn ở đó là đều mua được. Lúc trước Thanh Nhi phải nhờ đến quen biết của mình mới có thể chốt được một căn.

“ Tiền đây ạ, không cần thối ’’

Thanh Nhi bước xuống xe, móc bóp ra lấy tờ 100 đưa cho bác tài rồi kéo vali về hướng căn hộ của mình.

Căn hộ của cô ở tầng 5, cũng không quá cao vã lại mỗi tầng chỉ có hai căn hộ mà thôi. Mà căn hộ kế bên nhà cô thì đã có người mua nhưng quanh năm suốt tháng vẫn không thấy có bóng người ở đó.

Bước ra khỏi thang máy, Thanh Nhi lấy chìa khóa nhà định mở cửa nhưng nhìn lại thấy cửa lại không có khóa.“ Không lẽ có trộm? ’’ Thanh Nhi không nghĩ Giang Thành sẽ bất cẩn đến nổi mà quên khóa cửa đâu.

Thế rồi cô cũng mở cửa thử đi vào. Thấy nhà cửa ngăn nắp liền thở phào nhẹ nhõm hẳn ra. Sau đó kéo vali về phòng ngủ chính định là sẽ sắp xếp đồ đạc lại một chút. Nhưng không ngờ vừa mới hé cửa một xíu đã thấy được cảnh tượng vô cùng đặc sắc.

Hai con người, một nam một nữ đang lăn lộn trên chính cái giường mà Thanh Nhi đã từng ngủ qua vô số lần. Nhưng điều bất ngờ hơn nữa là người đàn ông kia là Giang Thành – chồng cô. Còn người con gái không mặc quần áo kia lại chính là cô thư ký của anh ta.

Chưa vội mở cửa đi vào, Thanh Nhi muốn xem xem hai người họ muốn tiếp tục đến bao giờ.

“ Anh Thành, đến bao giờ anh sẽ ly hôn với chị ta đây ’’

“ Em đợi sắp không nỗi rồi ’’ ả thư ký ỏng ẹo nói.

“ Gáng đợi thêm một chút, đợi anh nắm hết toàn bộ công ty thì sẽ đá cô ta ngay mà ’’ Giang Thành cũng chịu khó dỗ ngọt cô thư ký mất nết của mình.

Tuy trên danh nghĩa công ty là do Giang Thành làm chủ tịch, nhưng Hà Thanh Nhi lại nắm trong tay nhiều cổ phần hơn. Và hơn hết việc làm ăn của công ty đều nhờ vào năng lực của cô mà kiếm về cộng với đó là sự quen biết khi cô còn ở nhà với cha mẹ mà quen biết được.

Thanh Nhi cũng không ngờ người chồng mà cô luôn yêu thương lại có dã tâm lớn như vậy.

“ Vậy phải để hai người tốn công vô ích rồi ’’

Thanh Nhi đạp tung cửa đi vào, còn thêm một tràng pháo tay khen ngợi hai người đang nằm trên giường.

“ E...Em về khi nào? ’’ Giang Thành giật mình, liền vội lấy quần áo mặc vào.

“ Vốn dĩ là định về tạo cho anh một bất ngờ nhưng không ngờ anh mới là người tạo bất ngờ cho tôi đó ’’

Đối mặt với người mình yêu thương lại làm mình đau khổ chứng kiến cảnh ngoại tình của chồng mình, Thanh Nhi vô cùng đau đớn và thất vọng. Hai mắt cô đỏ ngầu, nước mắt cũng từ từ rơi xuống.

Vì anh mà cô từ bỏ luôn cả cha mẹ của mình. Còn anh thì lại vụng trộm ngoại tình với nhân viên của mình còn đem về tận nhà ngay chính trên chiếc giường mà hai người đã mặn nồng với nhau suốt hai năm qua. Hơn thế là muốn tống cổ cô đi để chiếm lấy toàn bộ công ty, chiếm lấy bao nhiêu công sức mà Thanh Nhi đã bỏ vào đấy.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 2


“ Anh không có gì để giải thích sao? ’’ Thanh Nhi hi vọng những thứ cô nhìn thấy chỉ là một giấc mơ sẽ nhanh tỉnh lại mà thôi.

“ Nếu cô đã biết rồi thì tôi cũng không che giấu làm gì nữa ’’ Giang Thành lấy ra một điếu thuốc châm lửa.

“ Tôi đã phát ngán cô rồi, 5 năm đã quá đủ ’’

“ Nếu không phải tôi biết được thân phận thật của cô thì cô nghĩ tôi sẽ yêu và kết hôn với cô hay sao ’’ anh ta cười đầy châm chọc.

“ Anh... ’’ Thanh Nhi bị sốc.

Không ngờ anh đã biết thân phận thật của cô, còn có ý lợi dụng nó.

“ Từ nay về sau, chúng ta kết thúc ở đây đi. Đơn ly hôn tôi sẽ kêu luật sư chuẩn bị rồi gửi cho cô ’’

“ Anh có biết mình đang nói gì không? ’’ Thanh Nhi đau đớn, siết chặt tờ giấy trong tay nhăn nhúm cả lên.

“ Sao, vậy cô có thể chấp nhận được cuộc hôn nhân như bây giờ à! ’’

“ Tôi từ lâu đã không còn yêu cô nữa rồi, người bây giờ tôi cần là Tiểu Hi ’’

Giang Thành đi đến bên giường ôm Tiểu Hi cũng là thư ký của anh ta vào lòng. Cô ta cũng chỉ mới vào công ty làm được mấy tháng, nhưng đã thành công câu dẫn chủ tịch của mình.

“ Được các người tốt lắm, rất tốt ’’ Thanh Nhi ôm mặt khóc nức nở.

Giang Thành cũng phát ngán với cái điệu bộ này của cô liền ôm Tiểu Hi chuẩn bị rời đi.

Nhưng chỉ vừa ra tới phòng khách đã bị Thanh Nhi cản lại.

“ Đứng lại ’’

“ Cô còn muốn gì nữa? ’’ Giang Thành bực bội ném tàn t.h.u.ố.c lá xuống sàn.

“ Tôi có thai rồi ’’ Thanh Nhi đem tờ giấy nhăn nhúm kia cho anh ta xem.

Kết quả anh ta cầm lấy rồi xé chúng rãi rác bay khắp nhà.

“ Nếu có thì cứ phá đi, tôi không cần ’’ anh ta đẩy Thanh Nhi qua một bên rồi mở cửa nhà đi mất.

Thanh Nhi bị đẩy mất đà nên không thể đứng vững, vô tình té xuống sàn phần bụng thì đập trúng cạnh bàn thủy tinh ở bên cạnh. Vô tình những miếng thủy tinh đó trực tiếp đ.â.m vào bụng cô, khiến cô vô cùng đau đớn.

“ Cứu tôi... cứu tôi với ’’ biết là Giang Thành đã rời đi, nhưng Thanh Nhi vẫn hi vọng sẽ có người xuất hiện giúp đỡ mình ngay lúc này.

Nhưng cửa nhà cô lại là cửa cách âm, giọng nói yếu ớt của cô chắc chắn không ai nghe thấy.

Khoảng một lát sau đó, lại nghe một tiếng bùm thật lớn thu hút mấy nhà tầng dưới rất nhiều. Ai nấy cũng đều sợ hãi chạy xuống lầu để tránh nạn. Lại nhìn thấy trên tầng 5 có một căn hộ đang bốc cháy.

Đúng lúc Bạc Quý vừa trở về, thấy nhà bị cháy liền hớt hãi chạy lên lầu ngay lập tức.

Lên tới lầu 5 anh đã thấy cửa nhà của Thanh Nhi bị khói bao quanh, còn nhà mình thì vẫn bình thường cách đó không xa. Bạc Quý liền đập cửa gào thét, xem thử có ai ở trong đó hay không.

Kêu được vài tiếng thì cũng có tiếng nói phát ra từ bên trong, nhưng lại vô cùng yếu ớt. Không nghĩ ngợi Bạc Quý liền hết sức tông cửa vào.Vì lúc nãy Giang Thành đi ra đóng cửa rất mạnh nên vô tình làm cho cửa nhà bị khóa rất chặt, chỉ có thể mở ra từ bên trong. Nhưng với tình trạng hiện tại của Thanh Nhi thì không thể nào gượng dậy nổi.

Đến khi Bạc Quý tông cửa vào được thì đám cháy đã lan ra vô cùng nhanh, thấy Thanh Nhi nằm bất động trên sàn nhà, bụng thì bị thủy tinh đ.â.m vào chảy m.á.u loang lỗ sắc mạnh của anh liền vô cùng sợ hãi. Vội ôm cô lên định xông ra ngoài.

Nhưng đám cháy ngày một lớn, không có cách nào để thoát thân. Cũng may khi nãy hàng xóm thấy cháy đã kêu đội cứu hỏa tới. Họ đã xe cẩu từ từng một kéo dài tới tầng 5 để cứu hai người chứ đường chính thì đã bị đám cháy chặn lại.

Mãi đến khi đội cứu hộ đưa hai người lên xe cứu thương thì Bạc Quý vẫn ôm Thanh Nhi trong lòng mình, anh sợ khi buông ra thì cô sẽ tan biến mất.

Mấy bác sĩ cấp cứu thấy vậy liền mặc kệ cứ chụp oxi vào giúp cô trước cái đã tới bệnh viện thì sẽ điều trị tiếp. Dù sao với tình hình hiện tại của Thanh Nhi nếu được cứu sống chắc cũng chỉ còn lại hơi thở thoi thóp.

Xe chạy tới bệnh viện rất nhanh, khi tới nơi đã có bác sĩ ra đón vào rồi kéo Thanh Nhi vào phòng cấp cứu ngay sau đó. Cả quá trình Bạc Quý đều đi theo sau không dám rời mắt một giây nào. Đến khi giường bệnh được kéo vào phòng cấp cứu bị bác sĩ ngăn lại nên anh mới bất đắc dĩ ngồi ở ngoài chờ đợi.

Cứ 30 phút, 2 tiếng đã trôi qua nhưng phòng cấp cứu vẫn sáng đèn làm anh rất lo lắng, nếu cô có mệnh hệ gì thì anh phải làm sao bây giờ.

“ Anh là người nhà của bệnh nhân? ’’ bác sĩ cấp cứu cũng đã ra ngoài.

“ Cô ấy sao rồi bác sĩ? ’’

Anh muốn biết tình hình hiện tại của Thanh Nhi là như thế nào.

“ Xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức. Do bị thủy tinh đ.â.m vào bụng mất m.á.u quá nhiều cộng với cô ấy đã bị thiếu oxi do ở trong đám cháy quá lâu. Cho nên... mẹ và con đều không qua khỏi. ’’

Bác sĩ cũng vô cùng thương tiếc, còn trẻ nhưu vậy đã ra đi rồi.

“ Cái gì chứ? Mẹ và con... ’’ Bạc Quý bị sốc vô cùng.

“ Xin anh nén đau thương, chia buồn cùng anh ’’ vị bác sĩ vỗ vai an ủi anh.

Mốt lát sau Thanh Nhi cũng được kéo ra ngoài, nhưng mặc cô đã bị phủ bởi một lớp vải trắng.

Bạc Quý như không tin vào mắt mình, anh quỳ xuống kế bên giường bệnh. Từ từ mở lớp vải trắng ra. Đằng sau lớp vải trắng là gương mặt trắng bệnh không còn một miếng m.á.u của Thanh Nhi.

Bạc Quý không tin là cô lại từ bỏ thế gian này sớm như vậy, anh cúi đầu hôn lấy môi cô như muốn tiếp thêm chút dưỡng khí để Thanh Nhi tỉnh lại. Nhưng cứ hôn mãi cũng không thấy cô có dấu hiệu nào khác là nằm bất động ở đây.

Mấy y tá bên cạnh thấy cảnh này cũng vô cùng đau xót. Cứ nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt đang khóc lóc, van xin cô gái ấy hãy tỉnh lại. Đúng là một người đàn ông si tình.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 3


Cốc cốc

“ Thanh Nhi à, trễ rồi đó con ’’ mẹ Thanh Nhi là Lê Thục Như mở cửa phòng đi vào.

Đã 8h sáng rồi mà con gái vẫn chưa dậy, chắc chắn sẽ bị trễ học cho xem.

“ Umm mẹ... ’’ Thanh Nhi lòm còm ngồi dậy.

Không phải cô đang mơ đó chứ, sao mẹ lại ở đây được nhờ.

Nhưng nhìn lại xung quanh thì đây là phòng ngủ của cô ở nhà cũ mà.

Không lẽ... Thanh Nhi bất ngờ khi nghĩ tới trường hợp có khi nào cô đã được trùng sinh lại hay không!

“ Mẹ... hôm nay là ngày mấy tháng mấy năm bao nhiêu ạ? ’’

Đối với câu hỏi ngớ ngẩn của Thanh Nhi mẹ cô chỉ biết hóa đá. Bà chỉ có một suy nghĩ, không lẽ ngủ nướng quài thì đầu óc sẽ có vấn đề đó chứ.

“ Cái con bé này, làm như con mới trên trời rơi xuống vậy ’’ bà cốc đầu cô một cái.

“ Ui da ’’

“ Hôm nay là thứ 3, ngày 8 tháng 9 năm 2022 ’’

Thanh Nhi nghe xong ngày tháng cũng vô cùng bàng hoàng, thật sự đã trùng sinh rồi ư. Liền với tay lấy điện thoại, cô muốn xác nhận thêm lần nữa. Nhìn dòng chữ ngày tháng năm trên điện thoại cô lại càng chắc chắn hơn.

Thanh Nhi nghỉ mấy chuyện trùng sinh này bình thường chỉ có trên tiểu thuyết thôi chứ, nhưng ai ngờ hiện tại nó lại xuất hiện lên chính bản thân mình.

Nghĩ lại như vậy cũng tốt, trùng hợp thời gian quay lại chính là năm cuối Thanh Nhi học đại học, nhất định lần này cô sẽ không phạm vào vết xe đổ của kiếp trước nữa.

“ Con còn không mau xuống ăn sáng, ngồi đó ngớ ngẩn một lát lại đi trễ bây giờ ’’

Mẹ cô vẫn còn ngồi bên giường sắp xếp mền gối ngay ngắn lại, rồi vừa nhìn dáng vẻ ngẩn ngơ như đang suy ngẫm chuyện gì đó của con gái mình.

Như bị lời nói của mẹ mình kéo về hiện tại, Thanh Nhi như muốn khóc đến nơi. Ở kiếp trước vì tình yêu nam nữ mà cô đã vứt bỏ cha mẹ của mình.

Hiện tại thấy mẹ ngồi trước mặt vẫn luôn lo lắng, yêu thương mình mà Thanh Nhi cảm thấy đau lòng không thôi.

Thanh Nhi là con mà đã cảm thấy xót xa như vậy, thì thử hỏi lúc mà cô cãi lại ba mẹ rồi bỏ đi thì họ đã đau lòng tới mức nào cơ chứ.

“ Mẹ, con yêu mẹ lắm ’’ Thanh Nhi chòm tới ôm lấy mẹ.

Bà Thục Như này cũng bị hành động này của con gái làm cho dở khóc dở cười.

“ Rồi rồi, mẹ biết rồi mà. Lớn rồi mà cứ như con nít ấy ’’ thấy cô nước mắt nước mũi dính hết lên cả mặt mũi bà cũng gáng nhịn cười lại.

“ Con đi đánh răng, thay đồ đi rồi còn xuống ăn sáng. Cha con đang đợi ở dưới kìa ’’ bà đẩy Thanh Nhi vào nhà vệ sinh rồi cầm cây bàn chải nhét vào tay cô.

“ Chào buổi sáng, cha ’’ Thanh Nhi thay đồ xong liền đi xuống lầu, trên vai còn đeo thêm chiếc balo đi học.

“ Hôm nay vẫn dậy trễ nhé con gái ’’

Hình như cũng không phải riêng hôm nay, mà chính xác là từ lúc lên đại học đến bây giờ cô vẫn luôn dậy trễ. Vì đại học không quy định bắt buộc giờ học như mấy lớp ở dưới, nên bình thường Thanh Nhi luôn nằm nướng thêm xíu nữa.

Dù sao Thanh Nhi cũng không tính là đi trễ quá, bởi vì lần nào đến trường cũng là vừa kịp ngay lúc mà thầy cô vừa đến nơi. Thanh Nhi cũng cảm thán khi bản thân tính toán rất chính xác về vấn đề thời gian.“ Cha này ’’ biết là cha đang chọc mình nên cô cố tình tỏ ra chút giận dỗi.

“ Lát nữa cha cũng có việc ghé trường con, cha sẽ cho con hóa giang một đoạn nhé ’’

Bình thường Thanh Nhi đi đâu cũng đều sẽ có tài xế riêng đưa rước. Do cha mẹ cô đều có công việc riêng của mình nên từ nhỏ chú Phong tài xế luôn là người hộ tống cô đi mọi nơi.

“ Vậy thì con phải cảm ơn cha rồi ’’ Thanh Nhi vừa chét bơ lên lát bánh mì vừa mỉm cười nói.

Nhắc đến thì cha cô ông Hà Quang Dũng hiện là giáo sư chuyên nghiên cứu về vấn đề tài chính, tiền tệ và bên cạnh đó cũng là một doanh nhân giàu có. Gốc rễ của nhà họ Hà cũng rất là xâu xa, nhưng cụ thể những người nằm chung trong thế hệ với ông của nhà họ Hà thì còn có 2 người nữa. Một người là người cô đang bên Úc của Thanh Nhi, còn người kia là chú út hiện đang nắm hơn một nửa của nền kinh tế Liên bang.

Còn về mẹ cô là bà Lê Thục

Như, xuất thân cũng không phải dạng bình thường. Bà là con cái của cựu tổng thống nước X, năm 25 tuổi thì đã tự mình mở công ty và xuất sắc trở thành top 1 người trẻ xuất sắc và giàu có nhất nước X của tạp chí XX.

Đương nhiên tới đời của Hà Thanh Nhi thì gen di truyền vẫn rất tốt. Cô được hưởng tất cả mọi thứ từ cả ba lẫn mẹ, nên việc học hành đối với cô là vô cùng dễ dàng. Thanh Nhi luôn là học sinh xuất sắc từ lúc còn nhỏ cho đến hiện tại.

Hai năm trước thì Thanh Nhi cũng đã đỗ vào trường đại học top đầu của cả nước và theo học ngành tài chính của trường.

“ Cái thằng nhóc lần trước, có quan hệ gì với con vậy? ’’

Đang ngồi trên xe đi đến trường thì ông Dũng lại nhớ ra mấy hôm trước có một thằng nhóc cỡ tuổi Thanh Nhi đã đưa cô về.

“ Cha nói Giang Thành à ’’

“ Con với anh ta không có quan hệ gì hết, ba yên tâm ’’

Thanh Nhi sợ ba lo lắng nên không nói nhiều. Mọi chuyện tự cô sẽ giải quyết. Tuy Thanh Nhi không có ý định sẽ trả đũa nhưng cô cũng sẽ không ngu ngốc mà tin tưởng anh ta thêm lần nữa.

“ Vậy thì tốt, ba thấy thằng nhóc đó không tốt lành chút nào ’’

“ Lúc đưa con về vô tình gặp ba mà cậu ta cứ nhìn chằm chằm ba rồi như là đang đánh giá những thứ trên người ba vậy.

Những người như thế rất nguy hiểm con à. ’’

Ông đã ở ngoài xã hội nhiều năm, loại người nào cũng đã từng thấy qua. Duy chỉ có thằng nhóc hôm đó đem lại một cảm giác vô cùng ác cảm đối với ông.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 4


Hà Thanh Nhi vừa bước vào lớp học đã nhìn thấy cô bạn thân của mình đang vẫy tay ra hiệu cho cô.

Thanh Nhi liền nhanh chóng đi lại chỗ ngồi mà bạn mình đã giành được trước đó.

“ Cô vẫn chưa đến à? ’’ đáng lý là phải vào học từ 10 phút trước rồi chứ.

“ Cô đến rồi, nhưng quên đem đồ nghề theo. ’’

“ Thế là cô nhờ Lý Minh với Giang Thành đi theo cầm hộ rồi ’’ nhắc đến Giang Thành cô bạn thân liền đẩy nhẹ Thanh Nhi một cái.

Bạn thân cô là Mặc Vũ Yên, cha mẹ hai bên là bạn thân với nhau từ hồi đại học. Nên từ bé Thanh Nhi và Vũ Yên đã chơi chung như hình với bóng.

“ Kìa, mới nhắc tào tháo tào tháo đến ’’

Thấy cô giáo với hai người kia đã trở lại, cả lớp học bắt đầu im ắng hơn lúc nãy.

“ Phiền hai em rồi, hai em có thể về chỗ ’’ cô giáo cũng bắt đầu tiết học của mình.

Giang Thành sau khi giúp cô xong quay lại chỗ ngồi đã bị bạn học giành mất, nhìn qua chỗ Thanh Nhi vẫn còn trống liền lấy balo đi lại. Nhưng Thanh Nhi nhanh chóng lấy balo của mình để lên, để cho anh ta không có ý định đó.

Giang Thành bị một phen hóa đá, hôm nay không biết Thanh Nhi bị gì mà lại hành xử như vậy nữa. Không phải hai người là người yêu của nhau sao, bình thường vẫn luôn ngồi chung mà. Sao hôm nay anh cứ thấy Thanh Nhi tỏ thái độ ghét bỏ với mình vậy.

Giang Thành cũng không chịu thua liền lên tiếng, cứ tưởng là cô sẽ lấy balo ra để cho mình ngồi vào nhưng không. Thanh Nhi không hề đếm xỉa đến mấy lời mà anh ta nói. Sau cùng lại xấu hổ đi đến cuối lớp ngồi xuống.

Cả quá trình Thanh Nhi đều không cho Giang Thành lấy một cái nhìn, làm mấy người ngồi xung quanh cũng thấy bất ngờ.

Ngay cả Vũ Yên cũng không hiểu hôm nay Thanh Nhi bị gì nữa.

“ Hôm nay sao cậu lạ vậy? Thường ngày không phải cậu rất thích ngồi với Giang Thành à ’’

Từ lúc mà hai người chính thức quen nhau liền dính nhau như sam, gỡ cách nào cũng không được. Vậy mà hôm nay Thanh Nhi lại tỏ thái độ với người yêu mình như vậy. Đúng là vô cùng mâu thuẫn.

“ Mình không sao, chỉ cảm thấy không còn xứng đáng nữa mà thôi ’’

Thanh Nhi nhẹ nhàng đáp một câu không ngắn cũng không dài, đủ làm người ta xuất hiện nhiều dấu chấm hỏi.

Vũ Yên cũng ngớ ra một hồi liền không hỏi nữa, im lặng tập trung nghe giảng. Nhưng trong đầu cứ suy nghĩ chắc chắn Thanh Nhi đã có chuyện gì đó, nhưng cô không gấp đợi đến lúc Thanh Nhi muốn thì sẽ tự nói thôi.

Trong suốt thời gian học, Thanh Nhi rất tập trung nghe giảng không hề lơ đễnh chuyện gì hết. Nhưng ngược lại Giang Thành lại thấp thỏm lo sợ, không biết chính mình đã làm gì khiến Thanh Nhi giận để rồi cô cử xử lạ như vậy.

Thời gian học đại học không quá nhiều, như ngày hôm nay buổi sáng Thanh Nhi chỉ học có một môn mà thôi. Đến giờ giải lao thì cô cùng Vũ Yên xuống căn tin để kiếm gì đó ăn uống một chút.

Lại không ngờ lại bị Giang Thành đi theo chặn đường hỏi chuyện.

“ Thanh Nhi ’’ Giang Thành từ phía sau nắm lấy tay Thanh Nhi.

“ Có chuyện gì thì nói, đừng có lôi lôi kéo kéo như vậy ’’Thanh Nhi bất ngờ liền vung tay thoát ra, hiện tại cô rất ghét người này đụng chạm vào mình.

“ Em... em có chuyện gì giận anh sao? Sao hôm nay em cư xử lạ vậy? ’’

Hai người đã nắm tay nhau vô số lần nhưng đây là lần đầu mà Thanh Nhi lại phản kháng dữ dội nhưu vậy.

“ Không có chuyện gì hết ’’

“ Đúng rồi, ra về chúng ta gặp nhau ở sân bóng rổ sau trường đi ’’

Đã đến lúc để giải quyết triệt để rồi.

“ Bộ có chuyện gì khó nói ở đây hay sao mà phải đợi tới ra về ’’ bình thường giữa hai người họ đều rất thoải mái, hầu như không có bí mật gì với nhau cả.

“ Chỉ là chút việc vặt vãnh thôi, không muốn nói chỗ đông người ’’ Thanh Nhi nói chuyên vô cùng cọc lóc, bình thường cô sẽ không như vậy.

“ À... vậy thì ra về anh đợi em ở đó ’’

Giang Thành thấy thái độ của Thanh Nhi có phần hơi khó chịu với anh. Nhưng nghĩ lại ra về hai người sẽ nói chuyện riêng thì chắc là không có vấn đề gì đâu nhỉ. Nếu tới đó mà cô có giận gì thì anh chỉ cần dỗ ngọt một xíu là xong ấy mà.

Ở trường đại học này ai cũng biết về chuyện tình yêu giữa Hà Thanh Nhi và Giang Thành hết. Bởi vì hai người họ vừa là hoa khôi vừa là học bá nên không tránh khỏi sẽ biến thành chủ đề bàn tán giữa các sinh viên trong trường.

Ai nấy cũng đều ngưỡng mộ tình yêu mà Giang Thành dành cho Hà Thanh Nhi. Mặc dù người tán tỉnh trước là Thanh Nhi nhưng khi bước vào tình yêu thì người ta lại thấy Giang Thành đã thay đổi rất nhiều.

Trước đây có rất nhiều người theo đuổi Giang Thành, bởi vì ở trường học anh là học bá còn có vẻ ngoài khá ưa nhìn nên được mọi người hâm mộ rất nhiều. Nhưng bất kể ai cũng không lọt vào mắt của anh.

Duy chỉ khi Thanh Nhi xuất hiện chủ động tán tỉnh thì Giang Thành mới xoay chuyển lòng mình. Thanh Nhi chỉ chủ động tán tỉnh mà thôi chứ còn phần tỏ tình thì vẫn là Giang Thành mở lời.

Lúc hai người quen nhau xung quanh mọi người ai cũng ủng hộ nhưng chỉ Vũ Yên là không. Có thể nói Vũ Yên cũng giống ông Hà Quang Dũng có cái nhìn rất mất thiện cảm với Giang Thành, nhưng cô không nói ra vì sợ Thanh Nhi sẽ hiểu lầm.

Đến nay thì hai người đã quen nhau gần 3 năm trời, thời gian cũng khá lâu và Vũ Yên cũng thấy được Giang Thành cũng có thái độ tốt với Thanh Nhi nên cũng yên lòng đôi chút. Vũ Yên nghĩ chắc lúc đầu có thể mình đã hiểu lầm anh ta chỗ nào đó nên mới có ý nghĩ là anh ta không phải người tốt như vẻ bề ngoài.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 5


“ Em nói gì vậy Thanh Nhi? Em nói lại một lần nữa xem ’’

“ Tôi nói chúng ta chia tay đi, kết thúc tại đây ’’

Hà Thanh Nhi phải nói đến lần thứ 2 thì Giang Thành mới tin là mình không nghe lầm, nhưng tại sao lại chia tay...

“ Em có phải hiểu lầm hay giận dỗi anh gì hay không? Cứ nói ra anh sẽ sửa đổi và đừng chia tay được không em! ’’ Giang Thành liền xuống nước vội dỗ ngọt.

“ Tôi không giận gì anh hết, anh cũng không làm sai gì cả ’’

“ Chỉ là tôi chán rồi, không muốn cùng anh yêu đương hay có bất cứ quan hệ nào hết ’’

Thanh Nhi lạnh lùng liếc anh ta một cái.

Đây cũng chính là sự chịu đựng cuối cùng của cô, lần này cô phải thoát khỏi loại người kinh tởm này trước khi mọi chuyện lại xảy ra một lần nữa.

“ Ha ha chán rồi, em nói chán là chán hay sao. Ai cho em quyết định như vậy hả? ’’ Giang Thành cười lớn, lúc này anh ta cảm thấy bản thân mình như bị chơi đùa.

“ Tùy anh ’’ Thanh Nhi là đến thông báo cho anh biết chứ không phải là hỏi ý kiến.

Lúc cô định rời đi thì bất ngờ bị Giang Thành giữ lại, sức lực của anh ta rất lớn vô tình làm cánh tay của Thanh Nhi trật nhẹ.

“ Em đi đâu, chúng ta còn chưa giải quyết xong mà ’’ có thể thấy tinh thần của Giang Thành dường như đã khác hẳn so với thường ngày.

“ Anh buông tôi ra, mọi chuyện đã nói xong rồi ’’ Thanh Nhi bất ngờ kêu lên vì đau tay.

Cũng may khi nãy Vũ Yên đứng đợi Thanh Nhi cũng không quá xa, vừa nghe tiếng động phát ra từ sân bóng rổ là cô nàng chạy vào liền. Nhanh chóng chạy đến đẩy Giang Thành ra xa để giải thoát cho Thanh Nhi.

“ Cậu có sao không? ’’ Vũ Yên thấy tay Thanh Nhi đã bị đỏ lên một mảng rất lớn.

“ K...Không không sao ’’ cũng may là Vũ Yên đến kịp chứ không chắc cô phải đi nắn xương lại luôn quá.

“ Này, anh làm gì vậy hả? Bị điên à ’’

Thấy bạn mình không sao, Vũ Yên liền lại nhìn Giang Thành đang đứng cách đó không xa. Anh ta vậy mà dám làm bị thương Thanh Nhi đúng là không biết sợ là gì.

“ Đây là chuyện của chúng tôi, em đừng xen vào ’’ Giang Thành bắt đầu hùng hổ hét lớn vào mặt hai người.

“ Tôi khinh, anh biến đi cho khuất mắt tôi. Nếu không cậu đừng trách lòng người hiểm ác ’’

Vũ Yên miệng lưỡi đầy sắc bén, nguy h.i.ế.p Giang Thành.

Tuy là Thanh Nhi che giấu phân thận của mình, nhưng Vũ Yên thì không. Ở trường học này không ai là không biết gia thế hiển hách của cô. Nhà họ Mặc rất có tiếng trên thương trường và cả anh hai của Vũ Yên cũng có rất nhiều bí mật ở đằng sau về thế giới đen mà không ai biết rõ được.

Giang Thành nghe xong cũng phải dịu xuống vài phần, tuy có tức giận nhưng không thể nào lấn tới được. Nếu không anh ta sẽ rất khó sống ở thành phố này.

“ Hôm khác tôi sẽ đến tìm em, chuyện của chúng ta còn chưa xong đâu ’’

Giang Thành nhặt balo ở dưới đất lên phủi phủi vài cái rồi đeo lên người, nhưng trước sau có thể cảm nhận được vẻ mặt thường ngày của anh ta như bị tháo xuống. Hiện tại nhìn anh ta giống như một người có vấn đề về tinh thần sâu sắc, có thể cắn người khác bất cứ lúc nào.

“ Tôi không có gì nói với anh cả, đừng đến làm phiền tôi ’’ ngay lúc này Thanh Nhi đã cảm thấy Giang Thành có gì đó rất nguy hiểm.

“ Tôi cũng nói cho anh biết, tôi Hà Thanh Nhi chính là con gái ruột nhà Hà ’’

“ Chính là họ Hà mà anh đang nghĩ tới ’’

Lúc trước khi mới nghe đến họ Hà Giang Thành còn nghĩ không lẽ Thanh Nhi là đại tiểu thư có cha mẹ là người vô cùng m.á.u mặt nhất thành phố Bắc Hải này. Bởi vì họ Hà từ xưa đến nay rất hiếm, nhưng sau đó Thanh Nhi đã phủ nhận mình là đại tiểu thư kia. Cho đến hôm nay, khi chia tay Giang Thành thì Thanh Nhi đã trực tiếp công bố thân phận của mình.Mà mục đích của Thanh Nhi chỉ có một đó là muốn anh biết khó mà lui, để anh thấy được sự chênh lệch của hai người mà không đến làm phiền cô nữa. Bởi đến cuối cùng thì anh ta chỉ lợi dụng cô mà thôi.

Giang Thành trực tiếp đứng c.h.ế.t trân ở sân bóng rổ khi nghe Thanh Nhi tuyên bố về thân phận của mình. Mãi tới lúc hoàng hồn lại thì Thanh Nhi đã rời khỏi đó từ lâu rồi.

“ Hà Thanh Nhi ha ha, sao tôi có thể để vuột mất con mồi ngon như vậy chứ ’’ Giang Thành cười lớn như một thằng điên.

“ Bác sĩ, bạn tôi có sao không? ’’

Vì quá lo lắng sợ tay Thanh Nhi sẽ bị thương từ bên trong nên Vũ Yên đã một mực đưa cô đến bệnh viện kiểm tra thử.

“ Không sao, chỉ bị trật nhẹ thôi. Tôi sẽ kê ít thuốc, chú ý đừng vận động mạnh mấy ngày sau sẽ khỏi. ’’

Bác sĩ cũng đã nắn lại cái khớp hơi bị trật của Thanh Nhi.

“ Cảm ơn bác sĩ nhiều ạ ’’

“ Cậu ngồi xuống đây đi, mình đi lấy thuốc cho ’’

Để Thanh Nhi ngồi xuống hàng ghế trong bệnh viện đợi mình rồi Vũ Yên liền chạy đến quầy thuốc xếp hàng.

“ A cảm ơn ’’ Thanh Nhi vô tình làm rơi giấy tờ khám bệnh khi nãy xuống đất nhưng may mắn lại có người giúp cô nhặt lên.

“ Không có gì ’’ nhưng người đó chỉ nhặt lại đưa lên cho cô rồi liền đi mất, cả quá trình còn không tới 5 giây.

Lúc Thanh Nhi ngước nhìn thì chỉ thấy được bóng lưng của người đó, nhưng nhing thế nào cô cũng thấy hơi quen quen dường như đã bắt gặp bóng hình người này ở đâu đó rồi.

“ Nhi, cậu thẩn thờ gì vậy! ’’ Vũ Yên vừa lấy thuốc xong liền trở lại.

“ Không có gì, mình đang suy nghĩ xíu thôi ’’ Thanh Nhi nghĩ chắc cô nhìn lầm thôi.

“ Mình lấy thuốc xong rồi, về thôi ’’

Vũ Yên cất thuốc vào balo của Thanh Nhi rồi sau đó dìu cô ra xe đi về.

“ Cậu làm quá không à, mình bị tay mà chân vẫn có thể đi được ’’

Vũ Yên đỡ cô mà cô cứ nghĩ là đang chọc ghẹo cho mình nhột không ấy.

“ Cẩn thận vẫn hơn hi hi ’’ Vũ Yên cười cười.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 6


“ Tay cậu đỡ hơn chưa? ’’

Vì bác sĩ dặn dò không được cử động mạnh, nên Thanh Nhi đã nghỉ học vài ngày. Mãi tới hôm nay mới quay trở lại trường.

“ Tay mình hết rồi, hôm đó cảm ơn cậu nha ’’

“ Cậu khách sáo quá rồi đó ’’ Vũ Yên đẩy nhẹ Thanh Nhi một cái, giữa hai người đã quá thân thiết rồi mà còn nói mấy lời đó.

“ Mà hôm đó đã xảy ra chuyện gì vậy hả? ’’ Vũ Yên cũng thật sự tò mò.

Bình thường Giang Thành vẫn luôn là điệu bộ ấm áp, dễ gần dễ mến mà ngày hôm đó lại vô cùng phẫn nộ đó nha. Cho đến mấy ngày nay cũng vậy khí thế của anh ta bắt đầu tỏ ra luồng sát khí rất nguy hiểm.

“ Cậu nói thật? ’’

Vũ Yên bất ngờ khi nghe Thanh Nhi kể lại sự việc ngày hôm đó, cô còn làm hành động hơi lố đó là sờ trán bạn mình xem cô có bị sốt hay không nữa chứ, thật mắc cười mà.

“ Đương nhiên rồi ’’ Thanh Nhi cũng gỡ cái tay quái lạ của Vũ Yên ra khỏi trán mình.

“ Cũng may cậu không bị sốt đó ha ha ’’

“ Nhưng mà sao cậu lại quyết định chia tay với anh ta? Không phải trước kia cậu rất thích anh ta à ’’

Vũ Yên cảm nhận được mấy ngày hôm nay Thanh Nhi rất lạ, dường như cô đã có chuyện gì đó đang kìm hãm lòng cô lại.

“ Ừm chỉ là bây giờ mình không thích nữa, mình cảm thấy anh ta dường như không tốt như vẻ bề ngoài ’’ điều này phải đến khi cô c.h.ế.t đi thì mới có thể nhận ra được.

Bởi vậy khi sống lại cô chỉ muốn cự tuyệt và cách xa nó ra, không muốn bản thân nhảy vào cái hố không đáy đó.

“ Cậu nói đúng, lúc đầu mình cũng không ủng hộ cậu quen anh ta đâu. Nhưng thấy cậu thích quá nên mình không tiện xen vào. ’’

“ Cũng may bây giờ cậu giác ngộ rồi, good! ’’

Từ sau hôm mà Giang Thành tác động vật lý với Thanh Nhi thì Vũ Yên đã để mắt tới anh ta nhiều hơn, tránh để anh ta lại làm xằng làm bậy.

Nhưng cũng may bạn cô đã tỉnh ngộ rồi, trên đời này nhiều đàn ông như vậy Thanh Nhi lại vô cùng xuất sắc thì sớm muộn sẽ tìm được người phù hợp hơn Giang Thành mà thôi. Giang Thành ngoại trừ học tập và gương mặt có chút ưa nhìn ra thì không còn điểm nào để người ta lưu luyến cả.

“ Nghe nói hôm nay có giảng viên mới đến đây, chúng ta đi xem đi ’’ Vũ Yên nhớ ra sáng nay khi mới đến trường đã nghe mọi người bàn tán.

“ Thôi mình làm biếng lắm ’’

Sau khi học xong hai môn Thanh Nhi thấy làm biếng hẳn ra ấy.

“ Đi đi mà đi coi có đẹp trai không? ’’ nhắc tới trai đẹp là mắt Vũ Yên liền sáng rực lên.

Hình như ai cũng sẽ có một đứa bạn mê trai như vậy hết ha ha.

Thanh Nhi mệt mỏi đành bất lực để Vũ Yên kéo mình lê lết dọc hành lang trường rồi dừng lại trước văn phòng giáo viên.

Nhưng ngó nghiên kiểu nào cũng không thấy có ai mới xuất hiện, vã lại ở bên ngoài cũng có rất nhiều học sinh đang rình mò giống hai người.

Vũ Yên liền bỏ lại Thanh Nhi đứng ở một góc rồi chen vào bên trong để xem, nhưng chưa xem được gì đã bị người ta đẩy ra.

“ Ây da ’’

“ Cậu cũng chịu khó chen quá ha ’’

Vũ Yên như trái bóng bị người ta đá văng ra phía sau, cũng may là Thanh Nhi chụp lại kịp. Không thì m.ô.n.g Vũ Yên đã hun mặt đất rồi cũng nên.

“ Đúng là bọn mê trai mà ’’ Vũ Yên giận dỗi vì không chen vào được.

“ Cậu cũng y chang vậy mà ’’Thanh Nhi bất lực, bản thân mình mê trai mà còn nói người khác.

“ Mình chỉ tò mò thôi ’’ Vũ Yên bị nói trúng tim đen liền bắt đầu dỗi.

“ Vào học thôi, tới giờ rồi ’’

Thanh Nhi kéo Vũ Yên trở về lớp.

Lúc cả hai vào lớp thì đã trông thấy giáo viên đã vào, bạn bè trong lớp cũng đã ngồi vào chỗ. Hình như hai người vào hơi trễ rồi thì phải.

“ Chào thầy ạ ’’ cả hai nhỏ tiếng chào rồi định chuồng vào chỗ ngồi nhưng bị giữ lại.

“ Lớp đã vào lâu rồi, sao giờ mới đến ’’ người đàn ông nói nhưng không nhìn về phía hai người mà đang chăm chú xem tài liệu giảng dạy.

“ Em xin lỗi ạ khi nãy... ’’ còn chưa kịp nói hết đã bị cắt ngang.

“ Tên gì? ’’

“ Thanh Nhi, Vũ Yên ạ ’’ cả hai lần lượt báo tên của mình sau đó cũng được về chỗ.

Nhưng giữa đường thì Thanh Nhi lại bị kêu tên lần nữa.

“ Em Hà Thanh Nhi, từ nay về sau em sẽ là lớp trưởng của môn học này do tôi đảm nhiệm ’’

Lúc này người đàn ông mới ngước nhìn lên cũng vừa hay hai người liền chạm ánh mắt của nhau. Thanh Nhi liền bị sốc vì không nghĩ cô sẽ gặp lại anh mà còn gặp lại ở trường học cơ chứ.

“ Còn chuyện gì nữa sao? ’’ thấy Thanh Nhi không phản ứng lại.

“ K...Không ạ ’’ Thanh Nhi vội lắc đầu, là cô nhất thời xúc động rồi.

“ Vậy thì em về chỗ đi ’’

“ Giới thiệu một chút, tôi tên là Bạc Quý. Hiện tại tôi sẽ đảm nhiệm dạy các bạn môn đầu tư thương mại. Nếu có gì thắc mắc có thể liên hệ bạn lớp trưởng để thông qua tôi. ’’

Quả nhiên đúng như Thanh Nhi thấy, anh chính là Bạc Quý. Nhưng điều cô không hiểu tại sao anh lại xuất hiện ở đây còn là giáo viên của cô. Thanh Nhi nhớ kiếp trước mãi đến khi tốt nghiệp rồi bắt đầu lập nghiệp cùng Giang Thành, do phải tham gia tiệc rượu rồi mới gặp được Bạc Quý cơ mà. Sau kiếp này lại thay đổi.

Nhưng sao Thanh Nhi cảm thấy ánh mắt Bạc Quý nhìn cô lại có chút gì đó kìm nén, còn có một chút đau xót. Không lẽ cô nhìn nhầm rồi sao.

Nhưng cảm giác trong lòng Thanh Nhi cũng có chút lẫn lộn, hình như ở kiếp trước cô không chỉ có duyên gặp Bạc Quý vài lần ở các buổi tiệc mà còn một lần nào đó nữa nhưng không tài nào cô nhớ ra được.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 7


Từ khi Bạc Quý đến dạy lớp của Thanh Nhi thì tất cả sinh viên đều ham học hơn hẳn, nhất là đám con gái trong lớp. Luôn đi học đúng giờ, làm bài đầy đủ. Đến nổi Thanh Nhi đi thu bài của mọi người để nộp cho anh cũng mệt mỏi không thôi.

Tuy Bạc Quý là thầy nhưng anh cũng chỉ lớn hơn Thanh Nhi có vài tuổi, đồng nghĩa với việc anh còn rất trẻ mà đã trở thành giảng viên đại học còn là tiến sĩ. Đúng là làm người khác phải mở rộng tầm mắt.

Mấy cô bạn chung lớp của Thanh Nhi luôn tìm cách tiếp cận với thầy Bạc đây nhưng ai cũng không đạt được ý nguyện của mình. Hễ ai tìm tới thầy Bạc xin kết bạn trên mạng xã hội thì đều bị anh từ chối. Họ cũng bịa ra là kết bạn để khi nào có bài không hiểu có thể nhắn tin hỏi bài nhưng đường nào thì Bạc Quý cũng không cho.

Trong lớp học, Bạc Quý chỉ kết bạn với duy nhất một mình lớp trưởng là Hà Thanh Nhi để tiện thông báo về các tiết học hay cần chuẩn bị gì trước khi tiết học ngày hôm đó bắt đầu. Mọi việc liên quan đến học tập cũng đều thông qua Thanh Nhi để cô thông báo với cả lớp.

Đâm ra mấy người trong lớp lại bắt đầu hơi ganh tị với Thanh Nhi, biết vậy họ đã sớm ứng cử lớp trưởng rồi. Để có thể được gần gũi với thầy Bạc hơn.

Còn Thanh Nhi thì ngược lại, biết làm lớp trưởng mệt mỏi như vậy thì từ đầu cô đã không nhận rồi. Tuy Thanh Nhi luôn học giỏi và đứng nhất lớp nhưng cô lại chưa từng làm lớp trưởng, bởi đối với cô chức vụ cũng chỉ là vô danh. Có khi chức vụ càng cao thì nó lại càng bất lợi hơn trong việc học của cô.

Như hiện tại, đã học môn của thầy Bạc được gần một tháng rồi mà ngày nào thầy cũng giao bài tập cho cả lớp. Báo hại ngày nào Thanh Nhi cũng phải gom bài tập của mọi người lại rồi đem nộp lên văn phòng cho thầy. Làm cô luôn bị về trễ cuối cùng.

“ Thầy Bạc, bài tập ngày hôm nay ạ ’’ Thanh Nhi ôm một chồng tập để ịch xuống bàn làm việc của Bạc Quý.

“ Cám ơn em ’’

Bạc Quý cũng đang làm việc, nghe thấy giọng Thanh Nhi cũng ngưng lại. Từ từ tháo cặp kín để xuống bàn, xem như là thư giãn mắt một lát.

“ Em uống nước không? ’’ anh đang định đi lấy nước uống.

“ Em không phiền thầy đâu ạ ’’ Thanh Nhi luốn cuốn lắc đầu.

Cô sợ ở đây lâu lại bị người ta nhìn thấy rồi hiểu lầm, dù sao giờ này cũng đã trễ. Trong văn phòng của giáo viên cũng không còn ai, cô cũng là sinh viên của anh. Nếu lời ra tiếng vào thì lại không tốt lắm.

“ Không phiền, em ngồi xuống đi ’’

Bạc Quý nói xong liền quay người đi ra chỗ phòng trà nước nhỏ của giáo viên được bày trí trong văn phòng, bình thường là để tiện cho các thầy cô trong trường có nơi thư giản.

Một hồi sau, khi Bạc Quý trở lại trên tay đã cầm hai cái ly, một ly là cà phê nóng còn ly kia là ca cao sữa nóng. Lúc quay lại liền thấy Thanh Nhi đang chăm chú nhìn máy tính làm việc của mình. Bạc Quý cũng không nói gì chỉ ho nhẹ một cái, nhắc cô là mình đã quay lại.

Thanh Nhi nghe tiếng ho liền giật mình, liền giải thích là mình không có ý nhìn máy tính của thầy.

“ Em không cố tình nhìn đâu ạ, em xin lỗi thầy ’’

“ Của em ’’ Bạc Quý đưa ly ca cao sữa nóng cho Thanh Nhi.

“ Không cần căng thẳng, dù sao mấy cái đó tôi soạn cũng là để dạy em mà ’’ Bạc Quý nhìn cô luống cuống mà cười cười.

Thanh Nhi thấy thầy Bạc cười với mình cũng nhất thời bị mê hoặc. Không ngờ trên lớp nhìn thầy lạnh lùng, nghiêm khắc như vậy nhưng khi cười lên lại ấm áp làm sao ấy.

“ Cám ơn ly nước của thầy ạ ’’ Thanh Nhi uống gần hết ly rồi nhưng cảm thấy vị ngọt vẫn còn nguyên vị trong miệng.

“ Trời vào đông rồi, sau này đừng uống nước lạnh nhiều quá ’’

Lúc trưa Bạc Quý vô tình thấy Thanh Nhi và bạn đang đi lấy nước uống, mà còn là nước lạnh. Thử hỏi thời tiết lúc rài đã vào đông, khí trời rất lạnh vẫn là nên uống nước ấm để giữ cơ thể khỏe hơn.

“ Aaa em biết rồi ạ ’’ Thanh Nhi nghĩ sao thầy lại biết mình hay uống nước lạnh nhờ.

“ Cũng trễ rồi, em phải về rồi ạ ’’ Thanh Nhi nhìn đồng hồ treo trong văn phòng đã hơn 5h chiều liền vội vàng lấy balo.

“ Đi đường cẩn thận ’’ Bạc Quý thì vẫn ở lại tiếp tục công việc của mình, anh muốn làm cho xong luôn rồi mới về.“ Tạm biệt thầy ạ ’’ Thanh Nhi đeo balo lên rồi ra về.

“ Sao về trễ vậy con gái? ’’ cả nhà đang đợi Thanh Nhi về ăn cơm.

“ Dạ con giúp thầy thu bài tập nên có hơi muộn ’’ Thanh Nhi nói xong liền đi vào nhà vệ sinh rửa tay rồi ra ăn cơm.

“ Hôm nay có gì vui sao, nhìn con rất khác mọi ngày ’’ bà Thục Như nhanh chóng nhìn ra được sự vui vẻ bất thường của con gái.

“ K...Không có đâu mẹ, ngày nào con cũng vui mà ’’ nhắc đến chuyện vui Thanh Nhi liền suy nghĩ đến nụ cười khi nãy của thầy Bạc.

Thật đúng là làm chúng sinh điên đảo mà, bây giờ thì cô biết vì sao đám con gái trong lớp lại mê thầy ấy rồi. Nhưng nếu để bọn họ thấy được thầy ấy cười thì sẽ rối loạn lên cở nào nữa.

“ Hay là... con yêu rồi? Khai mau ’’ mẹ cô đúng là có suy nghĩ phong phú mà.

“ Khụ khụ... mẹ...mẹ làm con sặc cơm luôn ấy ’’ Thanh Nhi nghe đến chữ yêu liền hoảng hồn.

Ba cô ngồi kế bên liền đưa ly nước qua cho cô.

“ Bà xem bà nói cái con nó sặc luôn rồi kìa ’’ ông còn vỗ vỗ lưng cô.

Thanh Nhi uống ly nước xong cũng đỡ hơn một xíu, rồi mới tiếp lời của mẹ mình.

“ Mẹ biết sao con vui không! ’’ gương mặt Thanh Nhi bắt đầu gian xảo.

“ Tại vì, hôm nay mẹ trang điểm có hơi... hihi ’’ Thanh Nhi không nói hết câu mà đã cười nắt nẻ.

Còn bà Thục Như cứ nghĩ mặt mình dính gì đó nên nhanh chóng chạy đi kiếm cái gương xem thử, ai dè trên mặt không hề dính gì cả. Liền biết ngay là con gái trêu chọc mình bà liền chạy ra tính sổ với cô.

“ Hà Thanh Nhi, con đứng lại cho mẹ ’’

“ Ba ơi cứu con ’’

Bà Thục Như thì rượt còn Thanh Nhi thì chạy, cả hai chạy vòng vòng trong nhà y như hai đứa con nít chơi bắt rượt vậy đó. Còn ông Dũng vẫn ngồi ở bàn ăn mà thưởng thức bữa cơm, cũng lắc đầu ngán ngẫm với hai mẹ con nhà này.

Đúng là gia đình hạnh phúc!!
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 8


“ Hôm nay được nghỉ, hay mình đi shopping đi ’’

Vũ Yên chán nản nằm trên giường gọi điện cho Thanh Nhi. Mới sáng ra là Vũ Yên đã điện kiếm cô rồi.

“ Cũng được ’’ Thanh Nhi gật đầu nhưng mắt vẫn đang nhìn đống bài trên bàn học trong phòng.

“ Cậu kìa chứ như mọt sách ấy ’’

Vũ Yên biết bạn mình đã học giỏi từ nhỏ, nhưng nhìn bạn mình siêng năng quá mức cô cũng không chịu nổi.

“ Có mọt sách nào đẹp gái như mình không hả haha ’’ câu cuối cũng làm xong Thanh Nhi liền nhanh chóng thu dọn bàn học.

“ Thay đồ đi, lát mình qua đón cậu ’’

“ Oke mình đi ngay ’’ nghe tới đi chơi là Vũ Yên liền có sức sống.

“ Dạo này Channel mới ra vài mẫu mới ấy, chúng ta đi xem thử đi ’’

Hai người khoát tay nhau đi vào trung tâm thương mại.

“ Được được, chiều theo ý cậu ’’

“ Yêu cậu nhất ’’ Vũ Yên chu môi muốn hôn lên má Thanh Nhi.

“ Hôn thì khỏi đi, cậu vẫn nên kiếm người yêu rồi hôn lên ấy haha ’’

Thanh Nhi biết vấn đề người yêu là khó nhằn nhất với Vũ Yên, vì Vũ Yên luôn đi theo chủ nghĩa độc thân.

“ Mình không cần người yêu đâu, chỉ cần cậu thôi ’’ Vũ Yên nũng nịu ôm lấy cánh tay Thanh Nhi.

Hai người đi dạo một hồi cũng mua được một vài thứ, đang định bước vào tiệm trang sức đá quý thì lại bắt gặp được hình ảnh của người quen đang đứng trong đấy.

Cụ thể người đó là Giang Thành, nhưng bên cạnh anh ta lại là Lam Hiểu Di. Lam Hiểu Di cũng là bạn cùng lớp của Giang Thành, lúc trước vẫn luôn theo đuổi Giang Thành nhưng anh ta không đồng ý. Hình như nhà của Lam Hiểu Di cũng có chút tiền, vã lại khi Thanh Nhi quen Giang Thành thì cô ta vẫn luôn đố kị và ghen ghét với cô.

“ Đúng là cháy nhà lòi ra mặt chuột mà ’’

“ Lúc trước đúng thật là đã nhìn thấu bộ mặt của anh ta ’’

Vũ Yên hậm hực mắng vài câu. Không ngờ lúc trước còn nói ghét người giàu có, vậy mà khi chia tay thì lại vớ ngay cô tiểu thư Lam đó. Đúng là kinh tởm.

“ Kệ bọn họ, chúng ta đi chỗ khác đi ’’ Thanh Nhi đã không còn quan tâm đến người ta nữa rồi.

Cô định kéo Vũ Yên rời đi nhưng lại bị tiếng nói kéo lại.

“ Hà tiểu thư đây sao, hôm nay có nhã hứng đi mua sắm vậy? ’’ Lam Hiểu Di chủ động tới công kích.

Đến giờ cô ta vẫn không biết nguyên nhân chia tay giữa Thanh Nhi và Giang Thành. Cô ta cứ nghĩ Thanh Nhi lừa gạt Giang Thành về thân phận thật của mình nên khi anh biết được liền tức giận mới bỏ Thanh Nhi.

Đúng là suy nghĩ nông cạn.

“ Cô đừng có gậy sự ’’ Vũ Yên đã ráng nhịn rồi mà còn chìa mặt tới tận nơi.

“ Đúng là giống nhau, chẳng trách... ’’ Lam Hiểu Di giở thái độ kênh kịu.

“ Nhà họ Lam có biết cô ở ngoài tác quai tác quái như vậy không? ’’ Thanh Nhi lạnh giọng đáp trả cô ta.

“ Cô có ý gì? ’’ nhắc đến nhà họ Lam cô ta liền nuốt nước bọt.

“ Nhà họ Lam vì cô mà gà bay chó chạy chắc sẽ rất thú vị lắm nhỉ! ’’ Thanh Nhi liếc nhìn cô ta.

“ Cô dám ’’ Lam Hiểu Di hét lớn định xông lên nhưng bị Giang Thành kéo lại.

“ Cô thử xem, tôi họ Hà tốt nhất cô nên nhớ điều đó ’’

Người ở thành phố này mỗi ai nghe đến nhà họ Hà cũng đều phải nể mặt hay thậm chí là nôm nốp lo sợ khi đắc tội tới.

Thanh Nhi không muốn nhiều lời với loại người này, quay qua kéo Vũ Yên rời đi. Nhưng trước khi đi Vũ Yên cũng chửi cho đã cái miệng mới được.“ Đúng là chó nên đi với chó ’’

Còn bên cạnh Giang Thành ra sức giữ Lam Hiểu Di như đang bị phát điên mà muốn lao đến xử cho Thanh Nhi một trận.

“ Có thôi đi không? ’’ Giang Thành quá mệt mỏi.

“ Anh quát em ’’

“ Khi nãy cô ta chửi em anh còn không lên tiếng, vậy mà bây giờ lại quát lớn với em hay sao ’’ Lam Hiểu Di tức tưởi.

“ Em trẻ con vừa thôi, là em gây sự với cô ấy trước ’’ Giang Thành vô cùng nhức đầu.

“ Anh bênh vực cô ta... ’’

“ Anh nói đi anh còn tình cảm với cô ta phải không hả? ’’ Lam Hiểu Di gào lên.

“ Em thôi đi, mọi người đang nhìn kìa ’’ Giang Thành cảm thấy quá mất mặt nên mặc kệ cô ta liền quay lưng rời đi.

Lam Hiểu Di cũng sợ nên bắt đầu đuổi theo sau, phải tốn công lắm Giang Thành mới chịu ở bên cô ta. Nên khi thấy anh nổi giận cô ta liền bắt đầu luống cuống mà hạ mình.

“ Đúng là làm cho người ta mất hứng ’’ Vũ Yên đã lên xe rời khỏi trung tâm thương mại từ lâu nhưng vẫn cứ tức trong lòng.

“ Đáng lý cậu phải để mình chửi hai người đó một lúc mới phải ’’ Vũ Yên quay qua nhìn Thanh Nhi đang tập trung lái xe.

“ Cậu đừng tức giận nữa, đối với loại người đó không đáng ’’

“ Hừ đáng ghét ’’

“ Chúng ta đang đi đâu vậy? ’’ Vũ Yên thấy đây không phải đường về nhà.

“ Đương nhiên là dỗ ngọt cục cưng rồi ’’

“ Đưa cậu đi ăn ngon ’’ vừa dứt câu Thanh Nhi bắt đầu tăng tốc.

“ Đúng là chỉ có cậu mới hiểu ý mình ’’ Vũ Yên đứng trước cửa nhà hàng mà cảm thán.

Nhà hàng này mới mở gần đây nhưng Vũ Yễn vẫn chưa có dịp đi, vậy mà Thanh Nhi hôm nay lại đưa cô đến đây ăn.

“ Đứng đó mà nói nữa là không còn đồ ăn đâu đấy ’’ Thanh Nhi cười cười đẩy cửa đi vào.

Vũ Yên cũng nhanh chóng đi vào theo, cũng may là Thanh Nhi đã đặt hẹn trước nếu không đến đây thì sẽ không có chỗ ngồi mất.

Tuy nhà hàng không đông, nhưng khách muốn đến ăn thì bắt buộc phải đặt bàn rồi đặt món trước thì mới có chỗ ngồi. Tuy là qui trình có hơi rắc rối nhưng bù lại không gian quán vô cùng sang trọng, rất hợp ý đại đa số những người có tiền.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 9


“ Thanh Nhi nhìn kìa ’’

Vũ Yên đang đảo mắt nhìn xung quanh thì lại bắt gặp được người đang ngồi bàn ở gần cửa sổ của tầng trên.

“ Sao hả? ’’ Thanh nhi đang ăn mà bị ngăn cản giữa chừng.

“ Nhìn kìa, bàn ở đằng đó ’’ Vũ Yên hất mặt về phía người kia.

Bởi vì ngược hướng nên Thanh Nhi phải xoay ra sau mới có thể nhìn thấy được. Vừa xoay người lại Thanh Nhi đã có thể thấy rõ người mà Vũ Yên nhắc đến. Người này không ai khác chính là Bạc Quý.

Hôm nay là chủ nhật nên không cần đi làm, không ngờ Thanh Nhi lại dễ dàng gặp được Bạc Quý ở đây. Khác với ngày thường khi đứng lớp, Bạc Quý luôn trong dáng vẻ bộ vest thẳng tắp, vẻ mặt luôn lạnh lùng nghiêm chỉnh. Thì hôm nay anh lại có vẻ ngoài tươi tắn, dễ gần hơn với chiếc áo lông vũ mềm mại kết hợp với chiếc quần nỉ trong khá năng động nhưng không kém phần ấm áp giữa trời đông lạnh giá.

Thanh Nhi cứ nhìn đ.â.m đâm về phía mà Bạc Quý đang ngồi. Đối diện anh là một cô gái trẻ trung chắc là tầm tuổi của anh. Hai người trò chuyện rất vui vẻ, dường như cô gái đó rất biết cách tạo tiếng cười. Nãy giờ cô để ý Bạc Quý lâu lâu sau khi nghe cô gái đó nói thì bắt đầu cười rất tươi, mặc dù cô đã từng thấy anh cười rồi nhưng vẫn có cảm giác không quen lắm.

“ Thanh Nhi, cậu bị sao vậy? ’’ thấy bạn mình cứ nhìn mãi mà không có phản ứng gì.

“ Ơ hả? ’’ Thanh Nhi bị Vũ Yên lay lay mới hoàn hồn lại.

“ Cậu nhìn thầy Bạc đắm đuối quá vậy ’’

“ Sao để ý thầy ấy rồi đúng không? ’’ Vũ Yên cười nham hiểm.

“ C...Cậu... cậu đừng nói bậy ’’ Thanh Nhi bị chọc liền đỏ mặt như trái cà chua.

“ Xem xem mặt đỏ lên hết rồi kìa ’’

“ Thầy ấy có bạn gái rồi, cậu không thấy sao? ’’

Khi nãy Vũ Yên còn chỉ Thanh Nhi mà bây giờ lại quay ra chọc ghẹo cô rồi.

“ Cũng không chắc... nhưng mà nhìn dáng vẻ cười của thầy ấy như vậy thì cũng không phải không có khả năng ’’

Vũ Yên cũng bất ngờ khi thấy ông thầy ngày thường mặt lạnh, nghiêm túc mà bây giờ lại ngồi ở đó cười đùa với một cô gái, trong khi đó ở trường thì lại từ chối biết bao nhiêu nữ sinh thậm chí là mấy giáo viên nữ cũng có ý với thầy ấy.

“ Ăn mau đi rồi về nè ’’ Thanh Nhi không muốn nhắc tới vấn đề này nữa nên đành chuyển qua chuyện khác.

“ Cậu nhìn gì vậy? ’’ Mộc Lan thấy Bạc Quý đang nhìn chầm chầm xuống dưới tầng dưới.

“ Quen à? ’’ Mộc Lan nhìn theo hướng đó thì thấy ở dưới là hai cô gái trẻ đang ngồi ăn còn trò chuyện rất hăng say.

Đối với loại câu hỏi này Bạc Quý cũng không trả lời lại, chỉ im lặng xem như là đáp án. Mà Mộc Lan cũng đã là bạn nhiều năm quen biết đối với các tính cách của bạn mình cũng đã hiểu rất nhiều.

Người này a chính là bản tính kiệm lời, sau này ai mà làm bạn gái anh ta chắc chắn là buồn chán tới chết.

“ Khi nào thì Tân Phong đến? ’’ một lát sau Bạc Quý cũng không nhìn nữa liền khôi phục dáng vẻ khó gần của mình.

“ Anh ấy nói sắp đến rồi, cậu chịu khó... tới rồi kìa ’’

Mộc Lan chưa nói hết câu thì người đã đến trước cửa còn vẫy tay chào.

“ Em iu đợi lâu chưa? ’’

Tân Phong vừa đến liền cúi người hôn lên má Mộc Lan một cái. Cũng không e ngại người ngồi đối diện là Bạc Quý.

“ Có tôi đợi lâu đây ’’ đối với loại chuyện này Bạc Quý đã sớm quen rồi.

“ Cậu thì đáng ’’ Tân Phong nói đùa, kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Mộc Lan.“ Ăn nhiều vào, dạo rài em ốm lắm rồi đấy ’’ Tân Phong gắp thật nhiều đồ ăn để vào bát của Mộc Lan.

“ Em là đang giảm cân, anh hiểu cái gì chứ ’’ Mộc Lan gắp trả lại vài miếng cho Tân Phong.

Cả quá trình Bạc Quý cũng đều không nói gì chỉ chăm chú ăn cơm, lâu lâu thì nhìn xuống tầng dưới. Chỗ bàn mà khi nãy Thanh Nhi ngồi nhưng cô đã rời đi trước khi Tân Phong tới, cũng không biết cô có nhìn thấy anh không.

“ Nhìn gì mà chăm chú vậy? ’’ Tân Phong thấy chỗ Bạc Quý nhìn đâu có ai, hay là cậu ta thấy thứ gì đó không nên thấy.

Chưa để Bạc Quý đáp lời Mộc Lan liền nhanh nhẹn khai sáng cho người yêu mình.

“ Nhìn người đẹp đấy, khi nãy có hai cô bé ngồi ở đó. Trong điệu bộ vẫn là nữ sinh nha ’’ khúc nói tới nữ sinh Mộc Lan còn nhìn Bạc Quý cười đầy trêu chọc.

“ Bạc Quý cậu đúng là lợi hại nha, thích kiểu trâu già ngặm cỏ non à ’’ Tân Phong hiếm khi chọc ghẹo được bạn mình liền nắm bắt lấy cơ hội.

“ Câm miệng ’’ gương mặt Bạc Quý đã xuất hiện ba vạch đen tối tăm, cậu ta đúng là ngứa đòn.

“ Cậu đừng trách tôi không quan tâm cậu. Cậu nhìn cậu xem đã 27 rồi vẫn chưa có bạn gái. Nhìn tôi nè, tôi sắp lấy vợ, sinh con rồi đây. ’’

Tân Phong giơ tay trái mình lên, trên ngón áp út là chiếc nhẫn đính hôn của anh và Mộc Lan. Mấy hôm trước cũng vừa mới cầu hôn thành công.

“ Tôi không gấp ’’ Bạc Quý nhàn nhạt gắp đồ ăn bỏ vào miệng.

Có gấp cũng không được gì, nếu làm lố quá người anh yêu lại sợ chạy mất dép nữa thì hậu quả thật khó tưởng tượng.

“ Ngày mai thu bài tập như mọi hôm, hết giờ thì đem lên văn phòng để chỗ bàn làm việc của tôi. ’’

“ Ngày mai tôi có việc sẽ không thể đến làm, phiền em cho lớp tự học ’’

“ Cảm ơn ’’ Bạc Quý đặt điện thoại xuống ghế láy phụ rồi láy xe ra khỏi nhà hàng.

Lúc Thanh Nhi nhận được tin nhắn là khi cô vừa ra khỏi nhà tắm. Sau khi đi chơi cả ngày với Vũ Yên xong, trở về người đã đầy khói bụi. Vừa về đến nhà là cô liền lên phòng tắm rửa, thay đồ.

Lúc cầm điện thoại lên đọc tin nhắn mà Bạc Quý gửi qua cũng đã 9h tối hơn.

Thanh Nhi cũng chỉ đáp lại một chữ “ Vâng ạ ’’ sau đó liền rời khỏi khung trò chuyện giữa hai người rồi tắt điện thoại, chuẩn bị đi ngủ.

Nhưng cứ nằm trằn trọc mãi mà không ngủ được, Bạc Quý nói ngày mai anh sẽ không đến lớp được nhưng rốt cuộc anh bận việc gì cơ chứ. Nghĩ đến hôm nay gặp anh ở nhà hàng cùng với cô gái kia. Thanh Nhi liền có suy nghĩ anh ấy vậy mà trốn dạy là muốn dành thời gian bên bạn gái hay sao chứ. Nghĩ tới đây Thanh Nhi liền có chút khó chịu, trong lòng cứ ẩn ẩn thứ gì đó.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 10


“ Sao cả ngày hôm nay cậu cứ thẩn thờ vậy? ’’ Vũ Yên thấy sáng giờ Thanh Nhi luôn không tập trung trong giờ học, giống như đang có chuyện gì đó làm phiền.

“ À hả, có sao mình thì có chuyện gì được chứ ’’ Thanh Nhi chột dạ nở nụ cười ngượng ngùng.

“ Có mà... hay là.... ’’

Vũ Yên liền bật chế độ thần bí lên bắt đầu đoán mò.

“ Là thầy Bạc không đến lớp nên cậu mới không tập trung có phải không ’’ giọng nói của Vũ Yên hơi lớn làm mấy bạn trong lớp cũng ngoái nhìn về phía hai người.

“ Không có... cậu làm gì mà nói lớn dữ vậy ’’ Thanh Nhi nhanh chóng bịch miệng Vũ Yên lại ngay.

“ Xem kìa với tình trạng cậu bây giờ vô cùng mờ ám haha ’’ dựa vào những biểu hiện như bị nói trúng tim đen kia của Thanh Nhi, Vũ Yên liền khẳng định những gì mình nghĩ chắc chắn có phần đúng.

“ M...Mình không biết cậu nói gì hết, mình đi vệ sinh một lát đây ’’ trước khi bị Vũ Yên tra hỏi thêm thì Thanh Nhi đã vội vã chạy ra khỏi lớp học.

Thanh Nhi vừa mới đi vệ sinh xong, còn đang đứng ở bên trong rửa tay rồi mới định trở lại lớp học. Nhưng lúc này từ ngoài của đi vào một bóng người vô cùng quen thuộc, Thanh Nhi cũng không có quay qua nhìn người đó chỉ nghĩ chắc là bạn học nào đó đến đi vệ sinh mà thôi. Nhưng khi quay lại thì hoảng hốt tại chỗ, vừa mới la lên đã bị người đó bịch miệng lại.

“ La cái gì? ’’ Giang Thành cao hơn Thanh Nhi một cái đầu nên dễ dàng chế ngự được cô.

Anh ta dồn Thanh Nhi vào trong góc tường một tay thì đè cô vào tường, một tay thì che miệng cô lại.

Thanh Nhi thấy tên này hình như có vấn đề hay gì rồi, nhà vệ sinh nữ mà cũng dám vào. Thế là cô liền cắn lấy cái tay của anh ta đang bịch miệng mình. Giang Thành cũng vì vậy mà bị đau liền nổi điên tại chỗ.

“ Giỏi lắm, bây giờ còn biết cắn người ’’ ánh mắt anh ta như muốn thiêu đốt cơ thể của Thanh Nhi.

“ Anh muốn làm gì? ’’ Thanh Nhi sợ hãi vô cùng, cô chưa bao giờ thấy Giang Thành như bây giờ có phần hơi điên khùng còn có chút b**n th**.

“ Làm gì? Em nói xem Thanh Nhi, chúng ta một nam một nữ ở riêng một chỗ thì nên làm gì bây giờ ’’ Giang Thành nở nụ cười gian xảo.

“ Tôi nói cho anh biết, anh đừng có làm bậy nếu không... nếu không... ’’ Thanh Nhi hoảng loạn, lời nói cũng bắt đầu lắp bắp.

“ Nếu không thì sao! ’’

“ Tôi biết thân phận của em, tôi cũng không chán ghét điều đó ngược lại còn rất thích. ’’ Giang Thành lấy tay chạm vào tóc Thanh Nhi hít lấy hít để.

“ Em nói xem nếu như tôi có được em thì người nhà em sẽ chấp nhận tôi chứ, dù sao tôi nghĩ chắc họ cũng không để con gái của mình phải mang tai tiếng đâu ha ’’

Thanh Nhi nghe những lời nói đó thì vô cùng kinh tởm. Cả hai kiếp người Giang Thành đúng là làm cô sáng mắt ra không ít.

“ Cho dù có chết, tôi cũng sẽ không bao giờ chấp nhận anh ’’ Thanh Nhi trừng mắt nhìn.

“ Tôi sẽ không để em c.h.ế.t mà thay vào đó là giúp cho em sướng ’’

Giang Thành dùng tay mình muốn sờ mó lung tung trên người Thanh Nhi nhưng cô liền nhanh chóng tránh né đi, còn không quên tặng anh ta một bạt tay.

“ Ghê tởm ’’ Thanh Nhi nước mắt rưng rưng.

Dẫu sao cô cũng từng có tình cảm với Giang Thành, ngay lúc này đây liền cảm thấy có chút đau đớn cho đoạn tình cảm trước đây mà cô dành cho hắn ta. đúng là trước đây cô đã nhìn lầm người.“ Em nín ngay cho tôi ’’ Giang Thành tiến lên thêm bước nữa muốn dùng tay lau nước mắt cho cô.

“ Dơ bẩn ’’ Thanh Nhi liền hất tay anh ta ra, tự mình lau lấy.

“ Em cứ chửi đi, một lát nữa sẽ không được chửi đâu haha ’’

“ Anh điên rồi, đây là trường học ’’

Thanh Nhi không còn biết được người trước mặt này sẽ lộ ra thêm bộ mặt nào nữa, giờ phút này cô chỉ biết anh ta chính là một tên thú đội lốp người.

Giang Thành chế trụ Thanh Nhi ở trong góc, sau đó giữ chặt cô lại. Anh ta hiện tại là đang muốn chiếm lấy được Thanh Nhi. Anh ta không tin sau khi Thanh Nhi đã đã người của mình rồi thì gia đình cô vẫn sẽ không chấp nhận. Nhà họ Hà chỉ có mình cô là con gái nên chắc chắn sẽ cưng chiều vô đối, để con gái mang tiếng xấu như vậy chắc chắn là điều không thể. Ngược lại, sau khi thành công anh ta sẽ có tiền tài, danh vọng và có cả Thanh Nhi.

Nhưng ngược lại với ý muốn của Giang Thành, Thanh Nhi vùng vẫy không ngừng. Cô không thể để Giang Thành đạt được ý đồ của mình. Một kiếp là quá đủ rồi.

Cả hai dằn co qua lại, quần áo cũng xộc xệch hẳn lên. Do Thanh Nhi vùng vẫy chống lại Giang Thành nên đã vô tình trượt chân, đầu đập mạnh vào góc của bồn rửa tay rồi từ từ trượt ngã xuống sàn. Đầu cũng bắt đầu chảy máu, Thanh Nhi đau đớn vô cùng nhưng lại không có sức lực để đứng dậy.

Giang Thành thấy vậy liền hoảng hốt vô cùng, đây không phải điều anh ta muốn. Lúc này anh ta liền muốn bỏ chạy, nhưng vừa ra tới cửa đã bị người ta bắt gặp.

Một bạn nữ đang muốn đi vệ sinh liền thấy Giang Thành từ nhà vệ sinh nữ hớt ha hớt hãi chạy ra liền bất ngờ không thôi. Bạn đó cũng không nghĩ nhiều chắc là do Giang Thành đi lộn nhà vệ sinh mà thôi.

Nhưng khi đi vào nhà vệ sinh lại bất ngờ mà la lớn lên, gây ra sự chú ý vô cùng cho các lớp học gần đó. Bởi vì đang là giờ học nên ngoài hành lang không có ai, nhưng sau tiếng hét chói tay đó thì mọi người kể cả giáo viên cũng chạy qua xem liền thấy cảnh tượng kinh hoàng.

“ Thanh Nhi em sao rồi, Thanh Nhi? ’’ mấy giáo viên nhìn một cái liền biết là Hà Thanh Nhi bởi vì họ đã từng dạy lớp cô, nên có ấn tượng.

Ai ai cũng nhìn thấy được cảnh tượng Thanh Nhi nằm dưới sàn của nhà vệ sinh. Đầu thì bị thương m.á.u chảy không ngừng, quần áo thì còn sộc sệt không ngay ngắn, chắc chắn là có vấn đề. Nhưng hiện tại điều quan trọng nhất là cứu người trước đã.

Sau đó mấy giáo viên liền gọi xe cấp cứu đưa Thanh Nhi đến bệnh viện ngay lập tức. Một trong số đó cũng đi theo cô để nắm bắt tình hình báo với người nhà của Thanh Nhi cũng như là báo về nhà trường. Dù sao Thanh Nhi là sinh viên của trường họ còn là sinh viên giỏi. Cha mẹ Thanh Nhi lại là người có tiếng ở thành phố này nếu cô có mệnh hệ gì thì không biết giải thích với người ta nhưu nào nữa.

Bên này, Vũ Yên được một người bạn đến báo về tình trạng của Thanh Nhi cũng liền đến xem tình hình, lúc đi cũng chỉ kịp cầm theo điện thoại với ví tiền, còn toàn bộ tập sách đều để lại trường. Lúc chạy đến thì Thanh Nhi đang được đưa lên xe cấp cứu, thấy vậy Vũ Yên liền leo lên xe đi cùng luôn.

“ Nhi ơi, cậu đừng có chuyện gì nha ’’ Vũ Yên lo lắng không thôi, cô khóc nức nở.

Rồi móc điện thoại ra gọi điện thông báo cho ai đó.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 11


“ Chú, dì hai người đến rồi ’’

Vũ Yên đang đứng ngồi không yên trước phòng cấp cứu đang còn sáng đèn. Thanh Nhi đã vào trong được một lúc rồi, bên ngoài cũng có giáo viên của trường đi cùng.

“ Chào ông bà Hà ’’ giáo viên cũng đi lại chào hỏi hai người.

“ Con bé sao rồi? ’’ bà Thục Như gấp gáp hỏi.

Khi nãy đang có cuộc họp nhưng vừa nghe Vũ Yên điện tới nói Thanh Nhi xảy ra chuyện bà vô cùng lo lắng không thôi, sau đó liền điện cho chồng mình báo tin rồi liền quãng cuộc họp lại vào bệnh viện ngay.

“ Cậu ấy bị thương ở phần đầu, đã vào trong được một lúc rồi ạ ’’ Vũ Yên run run nói lại tình trạng hiện tại của Thanh Nhi.

Bà Thục Như nghe xong tay chân mềm nhũn nhém nữa đã ngã xuống nhưng may mắn là chồng đỡ lại kịp.

“ Em đừng lo lắng con bé chắc chắn sẽ không sao đâu ’’ ông Dũng cũng an ủi vợ mình mặc dù giờ phút này đây cũng lo sợ vô cùng.

Con gái yêu mà có mệnh hệ gì thì ông bà biết làm sao đây.

“ Bác sĩ ra rồi ’’

“ Bác sĩ con gái tôi sao rồi? ’’ bà Thục Như nhanh chóng đứng dậy khỏi ghế đi lại hỏi bác sĩ vừa đi ra từ phòng phẫu thuật.

Bác sĩ từ từ kéo khẩu trang xuống rồi trả lời.

“ Người nhà không cần quá lo lắng, bệnh nhân đã được cầm m.á.u rồi. Hết thuốc mê thì bệnh nhân sẽ tỉnh lại. Chỉ có điều do va đập mạnh nên m.á.u bầm trong đầu cần phải có thời gian mới tan hết được. ’’

“ Vậy thì tốt quá, cảm ơn bác sĩ ’’ ba mẹ Thanh Nhi nghe xong cũng nhẹ cả người.

Vũ Yên bên cạnh cũng vui mừng không thôi.

“ Vậy tôi vào thăm được chưa? ’’

“ Y tá đang chuyển bệnh nhân qua phòng hồi sức là có thể thăm được ’’ bác sĩ nói xong rồi rời đi.

Nhân lúc Thanh Nhi còn chưa tỉnh lại, ông bà Hà tranh thủ về nhà nấu một ít cháo đem thêm một ít đồ cho con gái mình. Tuy bác sĩ nói không có gì nguy hiểm nhưng vẫn phải ở bệnh viện theo dõi 1 tuần.

Vũ Yên vẫn luôn túc trực trong phòng bệnh của Thanh Nhi không dám lơ là một phút nào.

Lúc Thanh Nhi tỉnh lại cũng đã 5h chiều, thuốc mê vừa tan hết đầu liền đau như búa bổ.

“ Cậu tỉnh rồi, chú dì cậu ấy tỉnh rồi ạ ’’ Vũ Yên vui mừng thông báo cho hai người đang rửa trái cây trong nhà vệ sinh.

“ Con gái, con tỉnh rồi. Làm mẹ lo c.h.ế.t đi được ’’ bà Thục Như thấy con gái cuối cùng cũng đã tỉnh liền muốn khóc đến nơi.

“ Con không sao, xin lỗi làm hai người lo lắng rồi. Cả cậu nữa hihi ’’ Thanh Nhi biết mọi người lo lắng cho mình rất nhiều.

“ Con còn nói, hù dọa mọi người đứng tim một phen ’’

“ Mà thôi, con có đói không mẹ đã nấu ít cháo nè ’’

Thanh Nhi đã hôn mê từ trưa đến giờ chắc là đói lắm rồi. Cũng may là bà đã nấu sẵn, cô tỉnh lại là có thể ăn ngay.

“ Chuyện của con, cha mẹ sẽ cho người giải quyết ’’ ông Dũng vừa gọt trái cây vừa nói.

Dám đụng đến con gái ông thì thằng nhãi đó sẽ biết tay.

“ Mọi người biết cả rồi ạ ’’ Thanh Nhi cũng không quá bất ngờ.

Nhưng để cha mẹ cô xử lý chắc chắn Giang Thành chỉ có thảm nhất mà thôi.

“ Vũ Yên với cô giáo đã kể lại cho ta nghe rồi ’’

“ Thằng nhóc đó đúng là coi trời bằng vung mà ’’ nhắc tới ông lại càng tức giận.

“ Ba định làm sao ạ? ’’ Thanh Nhi biết thế lực đằng sau họ nhà rất lớn còn rất đáng sợ.

“ Không cần lo lắng, con cứ lo tịnh dưỡng đi ’’ ông không muốn con gái mình biết quá nhiều.“ Chuyện này cứ để ba con giải quyết, con cứ nghe lời là được ’’ bà Thục Như thừa hiểu chồng mình muốn làm gì.

Thanh Nhi ở trong bệnh viện ngày thứ 2 thì người kia cũng xuất hiện. Trùng hợp là cha mẹ Thanh Nhi và cả Vũ Yên đều không có ở đây.

“ Thầy Bạc ’’ Thanh Nhi không tin vào mắt mình cứ nhìn chằm chằm cửa ra vào.

Người đàn ông mặc bộ vest trên người, tay trái là cầm giỏ trái cây còn tay phải thì là bình giữ nhiệt đựng đồ ăn. Bộ dạng vô cùng nghiêm chỉnh, nhưng trong ánh mắt lại có phần lo lắng nhìn chằm Thanh Nhi.

“ Em sao rồi? Đã khỏe hơn chưa? ’’

Thấy Thanh Nhi đã ngồi dậy bình thường Bạc Quý cũng nhẹ lòng rất nhiều.

“ E...Em khỏe hơn nhiều rồi ạ, chỉ có đầu còn hơi đau ’’ Thanh Nhi nói trông bộ dạng vô cùng đáng thương.

Bạc Quý trực tiếp để đồ lên kệ kế bên giường bệnh, sau đó liền ôm Thanh Nhi vào lòng mình. Bởi vì cô đang ngồi trên giường bệnh nên khi bị Bạc Quý ôm lấy liền nằm trọn trong lòng của anh. Thanh Nhi còn nghe được tiếng tim đạp thình thịch của người đàn ông này.

Nhất thời thân thể bị cứng đờ không biết phản ứng thế nào.

“ Xin lỗi em ’’ giọng nói Bạc Quý có phần hơi run rẩy, trọng lực trong lời nói cũng không lạnh lùng như thường ngày ngược lại có phần ấm áp.

“ S...Sao sao thầy lại xin lỗi em? ’’ Thanh Nhi không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

“ Nếu tôi không bận việc, thì em sẽ không bị như bây giờ ’’ cư nhiên Bạc Quý đem lỗi lầm về phía mình.

Thanh Nhi nghe xong trong đầu liền ầm ầm không dứt. Mặt mũi cũng bắt đầu ửng đỏ, không biết làm sao cho đúng.

“ Thầy buông em ra trước được không! Em hơi khó thở ’’ Thanh Nhi bị Bạc Quý ôm chặt trong lòng, mặt cô bị áp sát vào lòng n.g.ự.c của anh.

Bạc Quý nghe vậy cũng buông Thanh Nhi ra, ngồi xuống bên cạnh.

Để thoát khỏi tình cảnh đầy ngượng ngùng, lúng túng Bạc Quý lên tiếng.

“ Hay em ăn một ít canh đi, tôi có đem đến ’’ anh với tay lấy chiếc bình giữ nhiệt, múc canh ra một cái chén có sẵn trong phòng của Thanh Nhi.

Thanh Nhi ngửi được mùi thơm liền mong chờ.

“ Thơm quá, thầy mua ạ? ’’ cô nhận lấy chén canh rồi mếm thử, mùi vị rất ngon.

“ Không, tôi nấu ’’ Bạc Quý nói xong cầm lấy một ít trái cây đem rửa, định bụng sau khi Thanh Nhi ăn canh xong thì sẽ cho cô ăn thêm trái cây tráng miệng.

Thanh Nhi nghe canh là do Bạc Quý đích thân nấu thì nhém xíu nữa bị sặc cũng may là kịp thời nuốt xuống.

Bạc Quý vậy mà lại đến đây thăm cô, còn đích thân nấu canh đem đến đúng là sốc c.h.ế.t cô rồi. Nhưng mà...

“ Đang nghĩ gì vậy? ’’ Bạc Quý cầm mấy trái cây vừa mới rửa xong đi ra liền thấy cô đang thẩn thờ.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 12


Nhìn Thanh Nhi gương mặt nhợt nhạt, xanh xao ngồi trên giường bệnh lòng Bạc Quý ẩn ẩn đau vô cùng. Một cảm giác rất khó tả, giá mà ngày hôm qua anh không bận việc để có thể đến trường dạy học thì Thanh Nhi cũng không bị tên Giang Thành kia làm cho bị thương như bây giờ.

Nhắc tới Bạc Quý lại vô cùng khó chịu, cùng với đó là sự tức giận phẫn nộ. Hiện tại anh đã cho người đi lùng xục Giang Thành khắp nơi, hể gặp hắn ta ở đâu thì sẽ bắt lại ngay. Chính tay anh sẽ giải quyết hắn ta, cho hắn biết cảm giác sống không bằng c.h.ế.t là như thế nào.

“ Thầy... không cần phải làm như vậy đâu ạ! ’’

Thanh Nhi nghĩ mình nên phân rõ giới hạn một chút, tránh lại hiểu lầm. Đặc biệt là với Bạc Quý dù sao anh cũng đã có bạn gái lại còn là thầy giáo của cô. Thực sự mà nói cô không dám ảo tưởng hay có suy nghĩ quá phận.

Bạc Quý bị lời nói của Thanh Nhi làm cho ngây ngốc một hồi, bật cười với dáng vẻ e thẹn của cô.

“ Sao vậy? ’’

“ E...Em... Em không muốn bị hiểu lầm ’’ Thanh Nhi siết chặt cái chén trong tay mình.

“ Hiểu lầm? ’’ Bạc Quý thấy đầu óc mình sắp không theo kịp suy nghĩ của cô rồi.

“ Chính là bạn gái thầy... hiểu lầm đấy ạ ’’ nhắc đến chữ bạn gái trong lòng Thanh Nhi có chút gì đó hơi đắng chát, rất khó nói.

Bạc Quý nhìn bộ dáng của Thanh Nhi bây giờ thật đáng yêu, cũng muốn trêu chọc cô một chút nhưng lại không nỡ xuống tay.

“ Tôi có bạn gái khi nào sao lại không biết! ’’

“ Chính là ở nhà hàng, em thấy thầy cùng với cô gái đó cười nói rất vui vẻ ’’

Chính là cái hôm Thanh Nhi thấy Bạc Quý ở nhà hàng ăn cơm cùng với Mộc Lan, đáng ra là có Tân Phong nữa nhưng lúc Thanh Nhi rời đi thì Tân Phong vẫn chưa đến.

“ Cô gái đó chỉ là bạn thôi, cô ấy sắp kết hôn rồi ’’

Bạc Quý nói trên môi còn nở nụ cười thỏa mãn, anh còn cố tình quan sát mấy cái biểu cảm thú vị trên mặt Thanh Nhi lúc này.

“ Hả là... là bạn sao ’’ đầu óc Thanh Nhi bắt đầu mù mịt tối tắm, quê c.h.ế.t cô rồi.

Bạc Quý liền đi lại xoa đầu cô, còn nói cho cô nghe vài thông tin về mình. Đủ để cô hiểu là anh vẫn chưa có ai.

“ Tôi Bạc Quý, vẫn chưa có bạn gái, càng không có bị hôn thê hay em gái mưa gì hết. Em có thể yên tâm. ’’ câu cuối anh nhấn mạnh vô cùng.

Mà Thanh Nhi nghe xong một tràng cũng bắt đầu thấy xấu hổ, gương mặt hơi đỏ ửng. Bạc Quý nói vậy là có ý gì, sao nghe cứ như là đang giải thích với cô để cô đừng hiểu lầm vậy đó.

“ Canh còn nhiều lắm, em cứ ăn nhiều vào cho mau khỏe ’’

Bạc Quý một bên vừa múc cho Thanh Nhi thêm một chén canh khác sau đó ngồi xuống gọt tiếp phần trái cây mà mình mang đến.

“ Thầy có tin vào kiếp trước không ạ? ’’

Thanh Nhi nghĩ đời này thật khác biệt. Chưa kể đến mấy chuyện khác, chuyện Bạc Quý đột nhiên xuất hiện bên cạnh cô đã có phần không đúng rồi. Kiếp trước lúc cô gặp anh lần đầu thì cô cũng đã 26 tuổi, vã lại lúc đó anh là một vị tổng tài đích thực trong tay anh là toàn bộ nền kinh tế của một quốc gia, là đứa con trai độc nhất của nhà họ Bạc. Nhưng hiện tại anh lại là một giáo viên dạy đại học, còn xuất hiện gần như là cùng lúc khi cô vừa mới được trùng sinh.

“ Sao lại hỏi như vậy? ’’ Bạc Quý không trực tiếp trả lời liền.

“ Không có gì đâu, thầy cứ coi như em vừa nói xàm đi nha hi hi ’’

Thanh Nhi nghĩ chuyện đó chắc không có khả năng đâu.

“ Tôi tin ’’ ánh mắt Bạc Quý kiên định nhìn cô.

Giống như muốn thông qua ánh mắt để nói với cô rằng, kiếp này anh sẽ không bỏ lỡ người con gái anh yêu nữa.

“ Thầy...không lẽ thầy... ’’Thanh Nhi bị lời nói của Bạc Quý làm cho bất ngờ, đúng lúc cô muốn xác định rõ lại thì cửa phòng bệnh lại có người xuất hiện.

Là ba mẹ Thanh Nhi.

“ Con gái, đây là? ’’

Hai người lần đầu thấy con gái mình tiếp xúc gần với một người đàn ông như vậy cũng hơi bất ngờ.

“ Aa ba mẹ hai người đến khi nào vậy? ’’ Thanh Nhi giật mình như vừa làm chuyện mờ ám.

“ Vừa mới đến thôi, không làm phiền con chứ ’’ ba mẹ cô cười cười nhìn nhau.

Lúc này Thanh Nhi với Bạc Quý mới để ý đến khoảng cách gần mà hai người đang tạo ra. Hình như làm hai người lớn hiểu lầm rồi thì phải ha ha.

“ Chào hai bác, cháu là Bạc Quý là bạn của Thanh Nhi ’’

Bạc Quý giới thiệu mình là bạn thay vì là thầy giáo, đúng là mưu mô.

Thanh Nhi ngồi trên giường cũng há hốc mồm với độ nói dối của Bạc Quý. Rõ ràng hiện tại anh là thầy giáo của cô vậy mà lại giới thiệu là bạn. Mưu mô xảo quyệt quá mà.

“ Thì ra là vậy ’’

“ Con đó có bạn đến thăm cũng không biết giới thiệu với ba mẹ ’’ bà Thục Như giả bộ quánh yêu con gái mình một cái.

Thanh Nhi ấm ức trong lòng, mẹ à con còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra mà. Đúng là khóc không ra nước mắt.

“ Con xin phép về ạ, con còn có việc ’’ trò chuyện với ba mẹ Thanh Nhi một hồi thì Bạc Quý cũng ra về.

“ Được được, bữa khác đến nhà chơi với ta nha ’’ ông Dũng cảm thấy rất thích chàng trai này.

“ Vâng ạ ’’ Bạc Quý lễ phép cúi chào.

“ Thầy...anh về cẩn thận ’’ Thanh Nhi tính kêu thầy mà khi nãy Bạc Quý mới giới thiệu là bạn rồi nên cô đành sửa lại.

“ Ừm em gáng nghỉ ngơi cho khỏe đi ’’

Sau đó Bạc Quý trên môi luôn nở nụ cười, vui vẻ rời khỏi phòng bệnh của Thanh Nhi. Cũng không biết ngày hôm nay có được xem là thành công không ha, cũng tạm được xem là ra mắt phụ huynh rồi. Nghĩ tới đây Bạc Quý lại càng vui vẻ, tâm tình tốt hơn rất nhiều.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 13


Hôm nay cũng là ngày mà Thanh Nhi xuất viện, mới đó mà cô đã nằm viện được một tuần rồi.

Bác sĩ nói vết thương của cô đã không còn gì đáng ngại, m.á.u bầm ở trong đầu của cô cũng đã tan bớt không ít, nên đã có thể xuất viện nhưng về nhà vẫn phải chú ý dưỡng bệnh đừng làm việc quá sức.

Hôm nay đến đón Thanh Nhi xuất viện không có ba mẹ mà ngược lại là chỉ có mình Bạc Quý. Lúc cô ở bệnh viện thì hầu như Bạc Quý thường xuyên ghé tới lui. Không ngờ ba mẹ cô lại an tâm giao cô cho anh luôn rồi.

“ Em ngồi đây đi, tôi đi làm thủ tục xuất viện rồi chúng ta về ’’

Bạc Quý đã giúp cô thu dọn hết tất cả đồ đạc mà ba mẹ cô đã mang tới bệnh viện trong suốt thời gian một tuần cô ở đây. Hình như cũng hơi nhiều quá rồi thì phải.

“ Alo, Vũ Yên à ’’ đáng lý là Vũ Yên cũng đến đón cô xuất viện nhưng ở trường lại xảy ra một chút chuyện.

“ Cậu nói sao, ba mẹ mình ở trường à! ’’

Hèn chi hôm nay ba mẹ lại không đến đón cô mà ngược lại là Bạc Quý. Cô nghĩ chắc là họ đến trường để giải quyết chuyện của cô rồi.

“ Mình biết rồi, mai chắc là mình sẽ đi học lại ’’

“ Thôi nha, mình cúp máy đây ’’ thấy Bạc Quý đã quay lại Thanh Nhi liền tắt điện thoại ngay.

“ Thầy...thầy biết ba mẹ em đến trường đúng không? ’’ cô chắc chắn là anh biết.

“ Ừm, tôi biết ’’ hình như chuyện này cũng không phải bí mật gì.

“ Vậy sao thầy không nói cho em biết chứ? Mà sao ba mẹ lại nhờ thầy đến đón em ’’ Thanh Nhi khó hiểu, ba mẹ cũng có thể đến rước cô sau khi giải quyết xong chuyện ở trường mà.

“ Là tôi tự nguyện đến ’’

Bạc Quý nói xong thì tay xách nách mang, chuẩn bị xuất viện.

“ Để em xách phụ thầy ’’ Thanh Nhi thấy đồ đạc toàn là của mình mà để anh xách giùm không thì cũng kì.

“ Tôi xách được rồi, chúng ta về thôi ’’ Bạc Quý tuy xách đồ nhiều nhưng vẫn còn tay trống để nắm tay Thanh Nhi dắt đi.

Nhìn cứ như ba đến dắt tay con ra bệnh vậy đó.

Mấy cô y tá khi nhìn thấy hai người thì đều ngưỡng mộ không thôi. Nam thanh nữ tú đúng là rất đẹp đôi. Họ vô cùng ghen tị với Thanh Nhi khi có một người bạn trai chu đáo như vậy.

Thanh Nhi đương nhiên cũng nghe được mấy lời bàn tán đó, cô bỗng chốc đỏ mặt không biết làm sao cho đúng. Cũng có ý định rút tay lại, nhưng Bạc Quý nắm rất chặt không có cách nào thoát được.

Cô cũng đâu có chạy mất đâu chứ.

“ Con về rồi à ’’

“ Ông à ra xách phụ đồ đi ’’

Thấy Bạc Quý xách nhiều đồ nên bà Thục Như ra xách phụ còn không quên kêu luôn chồng mình.

“ Vào nhà uống nước một lát đi ’’

“ Lát nữa ở lại ăn cơm với chúng ta luôn nha ’’ ba mẹ Thanh Nhi đều mở lời mời Bạc Quý ở lại dùng cơm.

Mà Bạc Quý thì làm gì nỡ từ chối, anh vui còn không kịp nữa là.

“ Được ạ ’’ Bạc Quý vui vẻ gật đầu.

“ Vậy con có không ăn được gì không? Để bác dặn nhà bếp ’’ bà Thục Như sợ anh sẽ không ăn hay đặc biệt dị ứng với thứ gì đó nên hỏi trước cho chắc.

“ Không ạ, con rất dễ tính ’’ chuyện ăn uống đối với Bạc Quý rất dễ chịu.

“ Vậy được, con ngồi đây chơi với ông ấy đi ’’

Bỗng chốc phòng khách chỉ còn lại Bạc Quý và ông Dũng, Thanh Nhi thì đã lên phòng thay đồ còn mẹ cô thì vào bếp dặn dò người làm chuẩn bị bữa tối.

“ Biết chơi cờ không, chơi với ta vài ván đi ’’ ông Dũng lôi ra một bàn cờ tướng.

“ Được ạ ’’Còn không quên dặn người làm pha thêm một ấm trà ngon, trà được nhập khẩu từ bên Nhật về.

“ Sao con lại quen được với con bé Thanh Nhi vậy? ’’

Vừa chơi cờ cả hai vừa cùng nhau trò chuyện luôn, chứ cứ im lặng mà chơi thì vô cùng chán ngắt.

“ Thật ra, cô ấy là sinh viên mà con đang dạy ’’ Bạc Quý trả lời nhưng thái độ vẫn rất ung dung chơi cờ.

Kiếp trước thì quen biết nhờ vào bữa tiệc, còn kiếp này thì đã khác. Cũng không thể một lời là nói rõ được.

“ Hả? Vậy con là giảng viên đại học rồi ’’ ông Dũng cũng hơi bất ngờ.

Nhưng nhìn vào phong thái và sự điềm tĩnh của Bạc Quý ông không tin anh chỉ là một giảng viên đại học bình thường đâu.

“ Đó chỉ là nghề tay trái thôi ạ ’’ chắc nó chỉ kéo dài tới lúc Thanh Nhi tốt nghiệp mà thôi.

“ Ừm, cố gắng nhé ’’

Ông Dũng kêu Bạc Quý cố gắng không phải chỉ đơn giản là về việc nghề nghiệp của anh, mà là còn ý vị xâu xa mà ý đó Bạc Quý đều hiểu hết. Anh không trả lời nhưng cười rất vui vẻ, trong lòng trăm hoa cũng đang bắt đầu nở rộ.

Đúng 6h chiều, cả nhà ba người của Thanh Nhi cùng với Bạc Quý đều ngồi vào chỗ dùng bữa.

Bà Thục Như cũng không biết sở thích của Bạc Quý nên dặn dò nhà bếp nấu vài món thanh đạm một xíu, không quá nhiều dầu mỡ cũng để thích hợp với Thanh Nhi.

“ Con cứ tự nhiên nha ’’

“ Vâng ạ ’’ Bạc Quý ăn uống rất tự nhiên, như thể đây là nhà của anh vậy.

Còn Thanh Nhi bên cạnh cũng bị ba mẹ mình gắp cho rất nhiều đồ ăn bỏ vào chén.

“ Con ăn không hết đâu ’’ Thanh Nhi nhìn chén mình đầy vung mà no ngang luôn.

“ Cũng phải ăn, ăn nhiều mới mau khỏe được ’’ bà Thục Như ngồi bên cạnh thúc ép.

“ Mẹ con nói phải đó ’’ ông Dũng cũng tán thành.

“ Hứ, anh ăn phụ đi ’’ Thanh Nhi không nói lại ba mẹ mình, liền quay sang gắp một ít bỏ vào chén của Bạc Quý.

Bạc Quý cũng không gắp trả lại cho Thanh Nhi, mà thay vào đó là chính tay anh gắp món khác đưa qua chén cô. Còn món cô gắp cho anh thì anh giữ lại trong chén mà ăn.

“ Hai bác nói đúng đó, em nên ăn nhiều vào ’’ anh cũng phụ họa thêm.

Thôi xong rồi, xong cô rồi. Cả ba người này hợp lại thì Thanh Nhi sao mà đấu nổi đây. Thanh Nhi không còn biết nói gì hơn là ngậm ngùi ăn hết đồ ăn trong chén, mỗi lần ăn hết thì cả ba người đều sẽ gắp bỏ vào thêm mà Thanh Nhi chỉ biết khóc.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 14


“ Người đâu? ’’

Bạc Quý vừa nhận được tin đã bắt được Giang Thành lập tức trở về ngay.

“ Đang ở căn cứ dưới hầm ạ ’’

Thấy chủ nhân đã về Nghiêm Cẩn cung kính cuối chào.

“ Đi đến đó ’’ Bạc Quý một thân đằng đằng sát khí tiến về phía căn cứ bí mật của mình, theo sau là Nghiêm Cẩn và đám thuộc hạ của mình.

Phải nói là đến hiện tại, vẫn chưa có ai biết rõ được thân phận trong và ngoài của Bạc Quý. Cũng không ai biết được thế lực đen tối phía sau của anh, chỉ có những người ở bên trong đó mới thực sự biết Bạc Quý là ai và lợi hại như thế nào.

Còn những người ở ngoài sáng, bọn họ cũng chỉ biết nhà họ Bạc hiện tại là do con trai độc nhất của Bạc Chấn và Tố Uyên đang cầm quyền, còn hai người họ đã lui về sau ở ẩn. Nhưng cũng không ai biết rõ Bạc Quý là ai, có khuôn mặc như thế nào và quan trọng hơn là không ai dám chọc vào.

“ Các người là ai? Sao lại bắt tôi? ’’ Giang Thành sợ sệt nói.

Từ ngày gây ra chuyện với Thanh Nhi anh ta đã bỏ trốn ngay sau đó. Anh ta biết rõ một khi xảy ra chuyện thì mình không còn đường quay đầu nữa bởi vì nhà họ Hà căn bản sẽ không tha cho anh ta. Và việc học cũng sẽ không thể tiếp tục được nữa.

Mấy hôm trước việc Giang Thành bị đuổi học và chính thức bị chặn hết con đường vào các trường khác đã được giáo viên gọi điện báo cho anh ta. Giáo viên cũng không ngờ người học trò mà ông tâm đắc nhất lại làm ra loại chuyện như vậy. Ông cũng đã bày tỏ sự đáng tiếc và trách mắng Giang Thành rất nhiều.

Còn Giang Thành đã sớm biết được mình sẽ có ngày hôm nay khi đụng vào Thanh Nhi, nhưng anh đã cũng không cảm thấy hối hận mà thay vào đó là có chút k*ch th*ch.

Trong lúc Thanh Nhi nằm viện nhiều lần anh ta cũng lén la lén lúc đến đó nhưng đều không thể tiếp cận được bởi bên cạnh cô luôn có người chăm sóc. Đặc biệt là người đàn ông kia, khí thế rất bức người.

Và người đó ngày hôm nay lại xuất hiện trước mặt anh ta.

“ Thầy Bạc ’’ Giang Thành biết Bạc Quý lúc còn học ở trường, nhưng không hiểu tại sao người này lại bắt mình đến đây.

“ Dạo này cậu sống tốt không? ’’

Bạc Quý thong thả ngồi xuống ghế mà đàn em vừa mới đem lại, nhìn Giang Thành đang bị xiền xích ở phía đối diện bên cạnh còn mấy người đàn em đang canh giữ chặt chẽ.

“ Không phải thầy biết rõ sao ’’ Giang Thành quên rằng mình đang bị bắt và phía trước là một màn vô cùng kinh hãi.

“ Nghe nói cậu rất thích chơi phải không! ’’ Bạc Quý búng tay liền xuất hiện 5 người đàn ông cao lớn.

“ Tôi sẽ cho cậu chơi tùy thích ’’

Sau đó đàn em của Bạc Quý lấy ra một ống thuốc trực tiếp đổ vào miệng của Giang Thành. Thuốc có tác dụng rất nhanh, chỉ mới 5 phút Giang Thành đã bắt đầu nóng lên cứ y như bản thân sắp phát nổ.

“ Đừng... xin thầy... tha cho tôi, tôi sẽ không dám nữa... xin thầy ’’

Lúc này dây xích trên người của Giang Thành đã được cởi bỏ, anh ta anh chóng bò đến dưới chân Bạc Quý mà cầu xin.

So với những việc mà anh ta đã làm với Thanh Nhi thì nhiêu đây chẳng nhằm ngò gì cả.

“ Thật kinh tởm ’’ Bạc Quý đá Giang Thành một cái, anh ta liền bay về chỗ cũ.

Sau đó ra lệnh cho đám đàn ông lực lưỡng kia có thể hành động.

“ Chú Hà, Giang Thành đã bị người khác bắt được rồi ’’ Âu Dương cúi đầu tạ lỗi.

Âu Dương hiện tại đang nắm trong tay sự điều hành của một đám thế lực đen ở đằng sau. Mà đám thế lực đen đó là do Hà Quang Dũng thành lập nên.

Từ khi biết có người muốn hại tiểu thư của bọn họ thì Âu Dương đã cho người lùng xục khắp nơi để bắt Giang Thành về mà nghiêm trị. Nhưng đã chậm một bước, đáng lý là sắp bắt được nhưng giữa chừng đã có người khác nhúng tay vào.“ Là ai? ’’ ông Hà hơi ẩn ẩn tức giận.

Không lẽ là người nào đó muốn cứu Giang Thành.

“ Người thì tôi không rõ, nhưng tôi thấy họ có kí hiệu chim ưng. ’’

“ Chim ưng! Không lẽ là họ ’’

Ông Hà từ lâu đã nghe về tổ chức này, nhưng không có quá nhiều thông tin. Ông chỉ biết họ làm việc không nhìn người càng không nể tình, ra tay thì vô cùng tàn độc. Chính là loại cảm giác khiến người khác sống không được mà c.h.ế.t cũng không xong.

Nhưng tại sao họ lại bắt Giang Thành, không lẽ cậu ta đã đắt tội gì với tổ chức đó.

Đó là một dấu chấm hỏi lớn đối với cả Âu Dương và cả Hà Quang Dũng.

“ Cậu làm gì vậy? ’’

Âu Dương quỳ xuống bên cạnh ông Hà.

“ Xin chú trách phạt vì đã không bắt được người để trả thù cho tiểu thư ’’

“ Có gì phải phạt chứ, ta biết cậu đã cố gắng rồi ’’

Bởi vì có tổ chức chim ưng nhúng tay vào nên Âu Dương không bắt được người thì không có gì là lạ.

“ Nhưng... ’’ Âu Dương còn muốn nói gì đó nhưng ông Hà đã cắt ngang.

“ Thanh Nhi cũng không muốn chuyện này có quá nhiều người biết, nên cứ cho qua đi ’’

Dù sao rơi vào tay tổ chức chim ưng rồi thì Giang Thành không không thoát nổi, có khi còn không có cái mạng để trở ra.

“ Cậu đi làm việc đi ’’ ông Hà sợ Âu Dương ở lại quá lâu sẽ bị Thanh Nhi nhìn thấy.

Việc ông có tay chân trong thế lực đen Thanh Nhi không hề biết và ông cũng không muốn con gái mình biết quá nhiều. Biết càng ít thì tính mạng cô sẽ được an toàn hơn.

“ Tôi xin phép ’’ Âu Dương cung kính cúi chào rồi rời đi ngay.

Ngoài cửa xe đã đợi sẵn, anh ta vừa bước ra là đàn em liền vội mở cửa, xe cũng chạy đi mất.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 15


“ Đã quay lại chưa? ’’

Bạc Quý ngồi trong phòng khách thưởng thức ly rượu vang, trên tóc còn đọng lại vài giọt nước chưa khô. Cơ thể thì được khoác một chiếc áo choàng ngủ chỉ cài đại đủ che chắn phần cần che, phía trên thì lộ ra một khoảng n.g.ự.c vô cùng gợi cảm.

“ Đã quay rồi ạ, đây là băng ghi hình ’’

Nghiêm Cẩn đưa đoạn băng vừa mới quay xong cảnh nóng bỏng trong căn cứ của Giang Thành cho chủ nhân mình.

“ Cậu đưa nó cho Nam Thành, kêu cậu ta đưa lên mạng đi ’’ Bạc Quý không nhận, tiếp tục muốn đem chuyện này trực tiếp rao lớn ra ngoài.

“ Tôi làm ngay ’’ Nghiêm Cẩn liền lui ra, chuẩn bị đi tìm Nam Thành xử lý phần còn lại.

Bên này Giang Thành bán sống bán chết, một lượt bị 5 người đàn ông hành hạ. Giờ đây anh ta đã như một cái xác không hồn, trên người cũng không có một mảnh vải trực tiếp nằm gục dưới sàn.

“ Treo cậu ta lên ’’ Bạc Quý lúc này cũng quay lại.

Lúc nãy khi rời đi là không muốn nhìn thấy bộ dạng ghê tởm của Giang Thành.

Đám thuộc hạ thấy chủ nhân ra lệnh liền nhanh chóng làm theo. Hai ba người kéo Giang Thanh đứng dậy, trực tiếp đem tay chân anh ta xích lại sao đó trực tiếp kéo cả người anh ta lơ lửng trên không trung.

“ Giết tôi đi ’’ Giang Thành lờ mờ mở mắt ra, nhìn từ góc độ trên cao xuống trực tiếp nói chuyện với Bạc Quý.

“ Vậy thì quá hời cho cậu rồi ’’ Bạc Quý lắc lắc ly rượu rồi nhấp môi một cái.

Cái mà Bạc Quý muốn là Giang Thành mếm đủ mọi loại cảm giác sống không bằng chết, đau đớn tận xương tủy.

“ Các cậu cứ chơi cậu ta thỏa thích, nhớ đừng làm c.h.ế.t người phải giữ lại cái mạng hèn đó cho tôi. Đợi sau khi Nghiêm Cẩn về kêu cậu ta đưa hắn qua Untori, mãi mãi cũng không cho hắn xuất hiện ở đây. ’’

Untori chính là nơi tàn bạo và nguy hiểm nhất trên thế giới. Ở đó có đủ mọi loại người mà được coi là nỗi ám ảnh kinh hoàng của những ai đã từng bước chân đến đó. Và những người từng bước chân đến đó thì không ai có thể sống sót cả.

Giang Thành biết một khi mà bản thân đến đó thì chắc chắn cả đời này cũng sẽ không quay về được nữa. Nhưng biết làm sao được, người mà bắt anh ta chính là có thể một tay che trời không ai dám đụng vào.

Mà cái Giang Thành ngu ngốc nhất chính là đụng vào người không nên đụng. Để rồi có kết cục cũng không ai có như ngày hôm nay.

“ Sao thầy lại tới đây? ’’

Vừa rồi Thanh Nhi đang thay đồ ở trong phòng chuẩn bị đi học, lại bị cuộc gọi của Bạc Quý mà hớt ha hớt hãi chạy ra trước cổng. Cả áo khoác còn chưa kịp mặc, cũng may là khi nãy với lấy kịp.

“ Hôm nay không phải em đi học lại sao! Tôi đưa em đi ’’ Bạc Quý mở cửa ghế lại phụ ra.

“ Tôi có tài xế đưa đi mà ’’ vã lại bây giờ còn rất sớm, Thanh Nhi vẫn chưa ăn sáng.

“ Tôi tiện đường, cũng đến trường ’’

Cũng may là Thanh Nhi vẫn chưa biết nhà Bạc Quý nếu không hai chữ tiện đường của anh chắc chắn sẽ bị bại lộ.

“ Ồ, thầy ăn sáng chưa? ’’ Thanh Nhi cũng ngoan ngoãn ngồi vào xe.

“ Em chưa ăn? ’’ Bạc Quý không có thói quen ăn sáng.

“ Bây giờ mới có 7h thôi đó thầy à ’’ Thanh Nhi đưa điện thoại ra trước mặt Bạc Quý cho anh coi giờ.

Quả thật là còn rất sớm.

Sau đó Bạc Quý móc điện thoại ra bấm bấm gì đó, rồi lại tập trung chạy xe rời khỏi nhà họ Hà.

Không lâu sau thì chiếc xe của hai người dừng trước một tiệm ăn cũng không quá nhỏ, nhưng bên trong cũng khá đông đúc.

“ Chúng ta sẽ ăn ở đây sao? ’’ Thanh Nhi tháo dây an toàn ra lấy balo rồi bước xuống xe.

“ Ừm, vào trong thôi ’’ sau đó một trước một sau đi vào quán.

Đến nơi thì chỗ ngồi đã được giữ sẵn, hai người vừa mới ngồi vào thì món cũng đã được dọn lên.

“ Lâu rồi không thấy cậu đến ’’

Bát Ca bưng ra một mâm đồ ăn trên đó có hai tô cháo lớn, hai cặp bánh quẩy, hai cái bánh bao và hai ly sữa đậu.

“ Không có thời gian ’’ Bạc Quý một bên nói chuyện với Bát Ca, một bên thì lau đũa muỗng đưa cho Thanh Nhi.

Thanh Nhi bị mùi thơm của thức ăn thu hút nên không chú ý đến cuộc đối thoại của hai người.

“ Ai đây? Bạn gái à, còn nhỏ vậy? ’’ Bát Ca đầy vẻ thích thú hỏi.

“ Vẫn chưa phải ’’ đối với mấy câu hỏi này Bạc Quý trả lời mà mặt vẫn không biến sắc một chút nào.

“ Giới thiệu một chút đi ’’ Bát Ca cũng rất tò mò không biết cô gái này là ai.

“ Không cần thiết, cậu vẫn nên tiếp khách thì hơn ’’

Bạc Quý vừa nói dứt câu là khách hàng lại kéo tới. Thế là Bát Ca liền trở nên bận rộn, không có thời gian mà tám chuyện.

Đến lúc Bạc Quý và Thanh Nhi rời đi, Bát Ca vẫn còn đang lụi cụi trong bếp rửa chén cho vợ.

Bát Ca thật ra là một tay chơi cũng là xã hội đen có tiếng tên thật Lê Tam. Mấy năm trước hễ nhắc tới Bát Ca thì trong giang hồ không ai là không biết. Nhưng sau khi gặp người vợ hiện tại thì anh liền quay đầu là bờ, cũng không còn dính dáng nhiều đến mấy việc c.h.é.m g.i.ế.c đó nữa.

Chủ yếu bây giờ là ở bên gia đình. Sáng thì phụ vợ bán đồ ăn sáng, tối thì đến mấy quán bar để kiểm tra sổ sách. Nhưng bạn bè thân thiết mà có chuyện thì Bát Ca vẫn giúp đỡ một tay, chỉ cần búng tay là đàn em ra tới.

Chẳng hạn như Bạc Quý có thể nói không đánh là không quen. Mấy năm trước khi du lịch ở nước ngoài vô tình gặp được, lúc đó Bát Ca đang cua gái. Nhưng khổ nỗi cô gái đó rất khó chịu không muốn đi theo anh liền bỏ chạy vô tình đụng trúng đám người của Bạc Quý.

Đàn em của Bạc Quý là Nghiêm Cẩn thấy bất bình nên mới ra tay cứu cô gái kia, thế là hai bên giao chiến. Cũng may là Bạc Quý tỉnh táo kêu họ dừng tay đúng lúc, chỉ vì một cô gái quả thật không đáng.

Sau đó vài lần gặp gỡ coi như có duyên, từ đó Bát Ca với Bạc Quý cũng trở thành anh em với nhau. Nhưng mà lâu lâu thì mới gặp mặt. Chẳng hạn như hiện tại, mấy năm không gặp bên cạnh đã có bạn gái chắc lần sau mà gặp lại thì trên tay Bạc Quý có lẽ đã có thêm hai đứa con rồi cũng nên.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 16


Ăn sáng xong thì cả hai cùng nhau đến trường. Lúc đầu Thanh Nhi đã có ý kêu Bạc Quý đậu xe ở ngoài đi cô sẽ tự đi vào trong nhưng tới lúc thực hiện thì anh lại làm ngược lại.

Chẳng chững lái xe thẳng vào trường mà còn giúp Thanh Nhi mở cửa xe che chắn cho cô để khi bước ra không bị đụng đầu. Một màn thể hiện đó đều lọt vào tầm mắt của rất nhiều sinh viên trong trường. Có nhiều người còn chụp lại rồi đăng lên diễn đàn của trường, tạo nên một làn sóng bàn tán vô cùng lớn.

“ Hoa khôi nổi tiếng rồi nha ’’ Vũ Yên đang ngồi hóng trên diễn đàn về tin tức chấn động sáng nay.

Mà nó chỉ chấn động với những người còn lại thôi, chứ Vũ Yên thì bình thường. Cô đã biết từ lúc mà Thanh Nhi còn nằm viện kia kìa.

“ Cậu nói xem, có phải thầy Bạc thích cậu hay không? ’’

Vũ Yên thấy không ai rảnh mà suốt ngày chạy vào bệnh viện chăm nom một người xa lạ hết. Vã lại thầy Bạc cũng thường có tiết dạy nhưng đều xin nghỉ chỉ để vào viện với Thanh Nhi.

“ Cậu đừng ăn nói linh tinh, không thể nào đâu ’’

Thanh Nhi cũng không dám nghĩ là người lạnh lùng như Bạc Quý sẽ thích mình. Nhưng để giải thích cho mấy việc mà anh làm cho cô thì thật sự không thể còn cách nói nào khác.

Nhưng như vậy thì sao chứ, hiện tại Bạc Quý là giáo viên hướng dẫn của cô. Nếu giữa hai người có chuyện gì thì sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến sự nghiệp của anh, thậm chí là việc học của cô. Bởi từ xưa đến nay tình yêu thầy trò được xem là điều không thể ở trong trường học.

“ Các em trật tự nào ’’ Bạc Quý vừa bước vào lớp đã nghe xì xào bàn tán vô cùng ồn ào.

Khi bị nhắc nhở mấy sinh viên trong lớp cũng im lặng, dù sao thầy Bạc nổi tiếng là lạnh lùng, nghiêm khắc.

“ Có chuyện gì đáng để bàn tán hay sao! ’’ thái độ hoàn toàn khác với sáng nay khi đưa ai đó tới trường.

“ Thưa thầy, trên diễn đàn trường có người nói thầy và lớp trưởng là người yêu của nhau ạ ’’ bạn sinh viên nam nào đó mạnh dạng đứng lên nói to trước cả lớp.

Thanh Nhi bên này đang uống nước nghe xong cũng bị sặc.

“ Khụ khụ khụ ’’

“ Trật tự ’’ Bạc Quý đập mạnh xuống mặt bàn tạo ra tiếng động có hơi lớn, làm cả lớp hơi giật mình.

Cả lớp ngồi bên dưới bắt đầu cảm thấy lạnh sống lưng. Thôi xong rồi, chọc giận ác ma rồi. Nhìn gương mặt lạnh lùng, không một chút cảm xúc của Bạc Quý mà mọi người lạnh hết cả người.

“ Từ khi nào mà sinh viên của tôi lại quan tâm mấy chuyện tào lao như vậy hả? ’’

“ Các em là sinh viên năm cuối rồi thay vì lo chuyện không đâu thì sao không lo tìm chỗ thực tập tốt một chút, rồi chuẩn bị luận văn để tốt nghiệp suôn sẻ. ’’

“ Mà ngồi ở đây lãng phí thời gian của tôi, chỉ để nghe mấy chuyện vớ vẩn như vậy hả! ’’

Bạc Quý tuôn một trào mắng chửi, làm cả lớp học im ắng mà chịu trận. Mọi ánh mắt đều đổ về bạn sinh viên nam khi nãy, nhờ lòng tốt của cậu ta mà bây giờ cả lớp bị ác ma chửi cho một trận ra trò rồi.

“ Đi ăn không? Mình biết một quán thịt nướng mới mở ngon lắm ’’

Cuối cùng cũng đã có thể thoát khỏi vị thần kia, buổi học này đúng là giày vò con người.

“ Về nhà cũng không làm gì, đi thôi ’’ Thanh Nhi thấy vẫn còn sớm, tranh thủ la cà một xíu vậy.

Dù sao mấy bữa nay cũng nằm có một chỗ, xương cốt sắp gãy mục hết rồi.

“ Let goooo ’’

“ Đi đâu vậy? ’’ đúng lúc xuống tới cổng thì gặp Bạc Quý đang đứng ở đó, dáng vẻ dựa vào xe như đang đợi ai đó.

“ Aaa thầy Bạc, tụi em... ’’ Vũ Yên lời nói ấp úng.

Khi nãy ở trong lớp thái độ của Bạc Quý khi nhắc đến chuyện giữa anh và Thanh Nhi rất gay gắt nên Vũ Yên không biết nên phản ứng như thế nào mới đúng.

Còn Thanh Nhi sau khi thấy Bạc Quý liền trực tiếp núp sau lưng Vũ Yên, không muốn lên tiếng, cũng muốn tránh né ánh mắt của Bạc Quý đang nhìn chằm chằm mình.

“ Tôi đưa em đi ’’ thấy Thanh Nhi không nói tiếng nào liền trực tiếp muốn rời đi Bạc Quý liền nắm tay giữ cô lại.

“ Không phiền thầy Bạc, chúng ta không thích hợp ở một chỗ đâu. Tránh làm người khác hiểu lầm nhiều hơn. ’’ Thanh Nhi nói mà mặt không chút d.a.o động nào.

Phải, lời nói hôm nay của Bạc Quý ở trên lớp đã phần nào làm Thanh Nhi vô cùng khó chịu. Không ngờ anh lại phủi sạch, như chưa từng có chuyện gì giữa hai người.

“ Không phiền, lên xe đi ’’ Bạc Quý biết lời nói hôm nay của mình có hơi nghiêm trọng nhưng những điều đó đều là vì muốn tốt cho Thanh Nhi mà thôi.

Thế là anh mở cửa lái phụ ra ý định kêu Thanh Nhi ngồi vào. Nhưng Thanh Nhi liền từ chối mà mở cửa hàng ghế sau rồi ngồi vào, Vũ Yên cũng nhanh chóng ngồi theo.

Bạc Quý cũng hết cách đành tự mình an ủi mình, đóng cửa xe lại rồi nhanh chóng lái xe rời đi.

Điểm đến là một quán ăn lề đường ở gần khu trung tâm thương mại. Vì mới khai trương nên thu hút rất nhiều người tới đây.

Vì là quán nướng nên đồ ăn vô cùng tươi sống, khách đến muốn ăn gì sẽ được lựa chọn thoải mái rồi đưa cho đầu bếp bên cạnh chế biến tùy thích.

“ Thầy không về? ’’ Thanh Nhi để ý thấy Bạc Quý đã kè kè theo cô được một lúc rồi.

“ Không, tôi cũng muốn ăn ’’ Bạc Quý cầm khay đồ ăn bắt đầu lựa chọn.

Bên này Vũ Yên cũng hào hứng hỏi Thanh Nhi có ăn tôm không, hay ăn nghêu không... pla pla pla.. rất nhiều thứ.

“ Cho hai chai bia ạ ’’

Sau khi lựa đồ ăn xong thì cả ba trở lại bàn ngồi đợi, Vũ Yên cũng nhanh chân kêu đồ uống ra. Đã ăn đồ uống thì phải lai rai vài chai mới đúng chuẩn chứ.

“ Khụ khụ... thầy uống gì ạ ’’ kêu xong thì Vũ Yên mới phát hiện ra là còn một người ở đây.

“ Tôi còn lái xe, nước lọc đi ’’ Bạc Quý đi theo cũng là vì lo cho Thanh Nhi.

“ Để em kêu cho thầy ’’

“ Với một nước lọc luôn ạ, cảm ơn ’’
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 17


“ Cậu ăn đi đừng uống nữa ’’

Thanh Nhi thật bó tay, kêu một đống đồ ăn ra rồi Vũ Yên chỉ lo ngồi uống bia.

“ Không sao, lâu rồi mình không uống nên hơi nhớ ực ’’ Vũ Yên vì có bia trong người nên mặt hơi ửng đỏ lên.

“ Cậu cũng uống đi, vô nào! ’’ Vũ Yên lấy ly bia mà nãy giờ Thanh Nhi chưa đụng vào miếng nào nhét vào tay cô.

Cũng không thèm quan tâm Thanh Nhi đã uống chưa, Vũ Yên liền một hơi uống cạn.

“ Đừng uống, em mới khỏe lại đó ’’ Bạc Quý lấy ly bia trong tay của Thanh Nhi bỏ qua một bên, rồi lại nhắc nhở.

“ Tôi biết rồi ’’ vốn dĩ Thanh Nhi cũng không định uống.

“ Về thôi, cậu ấy hơi say rồi ’’

Nói rồi Thanh Nhi dắt Vũ Yên ra xe, còn Bạc Quý thì cầm túi xách giùm hai người.

“ Cậu vào được không? ’’ Thanh Nhi thấy bạn mình có hơi loạng choạng.

“ Được mà, không sao mình chưa có say đâu ’’ Vũ Yên cười hì hì rồi bước xuống xe.

Còn không quên quay qua cám ơn Bạc Quý.

“ Cám ơn thầy đã đưa em về ’’

“ Tạm biệt bé iu ’’ còn không quên hun gió một cái với Thanh Nhi.

Vũ Yên đã vào nhà an toàn thì trên xe chỉ còn lại Bạc Quý và Thanh Nhi. Chợt không khí vô cùng gượng gạo, cũng may khi nãy Thanh Nhi ngồi ở đằng sau, chứ ngồi ở đằng trước thì bất ổn biết mấy.

“ Tôi biết em giận chuyện khi sáng ở lớp học ’’

Đưa Thanh Nhi về tới nhà nhưng cả hai vẫn còn ngồi nguyên vẹn ở trên xe.

“ Tôi không có ’’ Thanh Nhi một mực chối bỏ, cũng không thèm nhìn Bạc Quý một cái.

Qua một hồi lâu cũng không thấy đối phương trả lời, liền để ý tiếng động bên cạnh cửa xe phía sau bị mở ra còn Bạc Quý thì đang ngồi rạp ở dưới trông vô cùng tội nghiệp.

“ Thầy làm gì vậy? ’’ Thanh Nhi bất ngờ với hành động này của anh.

“ Tôi thích được em kêu bằng anh hơn ’’ Bạc Quý nhìn cô với ánh mắt dịu dàng, luyến tiếc.

Chỉ khi xưng hô như vậy thì Bạc Quý mới cảm thấy giữa hai người dường như không có khoảng cách. Còn đối với chữ “ thầy ’’ thì lại vô tình vô một khuôn phép mà anh không hề muốn.

“ Không thích hợp cho lắm thì phải ’’ lần đó chỉ là ở với ba mẹ nên cô mới đành kêu một tiếng “ anh ’’ mà thôi.

“ Tôi thích như vậy hơn ’’

Vừa nói dứt câu Bạc Quý đã nhào tới ôm lấy Thanh Nhi, rồi nhanh chóng hôn lên đôi môi mà anh vẫn luôn khát khao ấy. Thật mềm làm sao!

Thanh Nhi cũng bất ngờ khi bị Bạc Quý ghì chặt cổ rồi còn bị anh cưỡng hôn nhanh chóng ra sức muốn đẩy anh ra nhưng sức lực hiện tại liền biến đi đâu hết. Rồi Thanh Nhi cũng từ từ trầm luân vào nụ hôn ấy, từ từ đáp trả lại anh.

Cô cảm nhận được nụ hôn của Bạc Quý vô cùng nhẹ nhàng và ngọt ngào, rất khác so với người hồi sáng mới ở trên lớp giáo huấn cô.

Hôn lâu sức lực và cả thân thể của Thanh Nhi bắt đầu mềm nhũn ra không có điểm tựa cũng may là Bạc Quý nhanh chân ôm cô lên sau đó thuận thế ngồi vào xe rồi đóng cửa lại.

Thấy Thanh Nhi không thể hít thở Bạc Quý mới buông tha cho cô, còn cười rất vui vẻ.

“ Sau em không thở? ’’ nhìn dáng vẻ ngại ngùng của cô, anh chỉ muốn nuốt trọn cô vào bụng để không ai có thể dòm ngó.

“ Không phải tại anh sao! ’’ Thanh Nhi thẹn hóa hóa giận liền đánh vào người của Bạc Quý vài cái.

“ Anh không nhịn được, thành thật xin lỗi ’’ Bạc Quý ho khan vài cái.

Đã nhịn một kiếp rồi, có cơ hội thì phải tranh thủ hi hi.

“ Đừng giận nữa được không!, thật ra những gì anh nói hồi sáng chỉ muốn tốt cho em chứ không phải anh phủ nhận những việc đó. ’’“Những việc đó là những việc nào? ’’ Thanh Nhi biết rõ nhưng cô muốn làm khó anh.

“ T...Thì là chuyện mọi người đồn chúng ta là người yêu ’’

Bạc Quý ôm Thanh Nhi chặt vào lòng mình, rồi gục mặt xuống cổ cô hít lấy hương thơm từ cơ thể cô toát ra.

“ Tôi không giận, vốn dĩ chúng ta cũng không phải kiểu quan hệ đó mà ’’

Ít nhất là trước khi nụ hôn khi nãy xảy ra thì vẫn chưa phải.

“ Không phải như vậy, tôi chỉ sợ nó ảnh hưởng xấu đến em nên mới... ’’

“ Ý anh là sao? ’’ cô thì bị gì được chứ, dù sao cũng chỉ là tin đồn mà thôi.

“ Nếu là ở ngoài thì anh sẽ không sợ nhưng ở trường anh là thầy giáo của em. Nếu để mọi chuyện đi xa quá anh lại sợ sẽ ảnh hưởng đến việc học tập của em. ’’

“ Vậy anh không sợ anh mất việc à? ’’ anh sợ mà anh còn trực tiếp đưa cô đến trường trước biết bao nhiêu con mắt của thiên hạ.

“ Đương nhiên là không, không có nghề này anh vẫn dư sức chăm sóc em ’’ Bạc Quý cọ cọ má của mình vào má của Thanh Nhi.

Nhưng Thanh Nhi liền đẩy anh ra, cô hơi nhột.

“ Nhưng chúng ta cũng không phải là người yêu, anh không cần sợ ’’

“ Ai nói chứ... em định ăn xong rồi chùi mép bỏ chạy ’’ Bạc Quý nói như một đứa trẻ đang dỗi cần được dỗ.

“ Gì mà ăn xong rồi chùi mép? ’’ người đàn ông này dùng từ kiểu gì vậy không biết, cô làm vậy khi nào?

“ Em mới hôn anh còn không chịu trách nhiệm! ’’

“ Hơ, là anh chủ động hôn em đó còn là nụ hôn đầu đấy ’’ lúc trước quen Giang Thành cô còn chưa hôn lần nào.

Bạc Quý nghe nụ hôn đầu liền bắt đầu hòa hoãn lại, y như chú mèo mà làm bộ dễ thương.

“ Vậy anh sẽ chịu trách nhiệm với em ’’

“ Anh yêu em Thanh Nhi, anh không muốn bỏ lỡ nữa. ’’

Bạc Quý bất ngờ tỏ tình làm Thanh Nhi không thể đỡ nổi nhưng “ không muốn bỏ lỡ ’’ ý anh là sao chứ. Không lẽ....

“ Đừng nói là anh... ’’ Thanh Nhi lúc này mới quay lại nhìn Bạc Quý, bởi vì khi nãy vì xấu hổ nên cô quay mặt qua chỗ khác.

“ Đúng vậy, anh cũng trùng sinh rồi ’’ Bạc Quý nhẹ nhàng gật đầu, được sống lại lần nữa anh liền trân quý vô cùng.

“ Tại sao lại... là anh cứu em ở đám cháy đó ’’ Thanh Nhi cũng nhớ ra được dáng vẻ người đã xông vào cứu mình ở kiếp trước, nhưng chỉ là quá trễ mà thôi lúc cô nhìn thấy anh cũng là lúc cô chấp nhận buông xuôi số phận của mình rồi.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 18


“ Đúng vậy, nhưng em vẫn là không qua khỏi ’’

Nhắc tới chuyện đó Bạc Quý lại vô cùng ân hận. Giá mà ngày đó anh về sớm hơn hay thậm chí là không có chuyến công tác thì Thanh Nhi đã không bỏ mạng oan uổn.

Thanh Nhi cũng cảm nhận được sự đau đớn khi nhắc về chuyện này nhưng cô vẫn muốn gạt sang một bên. Chuyện ở đời trước kiếp này cứ trực tiếp quên đi thì mới có thể tiếp tục sống một cuộc sống hạnh phúc được.

“ Không phải tại anh mà, em đã không còn quan tâm nữa rồi ’’

Người c.h.ế.t là Thanh Nhi nhưng người đau nhất lại là Bạc Quý, cả cơ thể anh cứ run lên bần bật.

“ Cho anh một cơ hội có được không? ’’

“ Anh sẽ yêu em, đối xử với em thật tốt. Đời này anh chỉ có em mà thôi. ’’ Bạc Quý nghiêm túc mặt đối mặt tỏ tình với Thanh Nhi.

Thanh Nhi tuy có bất ngờ nhưng đâu đó niềm hạnh phúc đang len lỏi trong tim mình. Nói không cảm động là giả, từ lúc mà Bạc Quý vào viện chăm sóc cô thì cô đã chính thức đổ gục rồi chỉ là thân phận hai người có hơi nhạy cảm, với cả cô không biết cảm giác của Bạc Quý đối với mình là ra sao nên mới một mực giữ kín trong lòng.

“ Em cũng muốn yêu anh, cùng anh sống thật tốt ’’

“ Bạc Quý, em yêu anh ’’

Thanh Nhi quàng tay qua cổ cả người cô nằm gọn trong lòng của Bạc Quý sau đó nụ hôn từ từ rơi xuống. Mà Bạc Quý trước mặt bị một màn tỏ tình ngược của Thanh Nhi làm cho bất ngờ, một lúc lâu sau mới dịu dàng đáp trả lại cô.

Không khí trong xe bắt đầu ám muội. Thanh Nhi trực tiếp nằm thẳng xuống ghế sau còn bị Bạc Quý đè ở phía trên không ngừng khuấy đảo bờ môi của cô.

Tay chân cũng không yên phận mà di chuyển khắp nơi. Nụ hôn cũng từ từ trượt xuống cái cổ trắng ngần của Thanh Nhi. Sau đó Bạc Quý đưa tay cởi bỏ hai nút áo của Thanh Nhi vô tình lộ ra vòng một lấp ló vô cùng căng tràn.

Nụ hôn cũng từ từ rơi xuống gần vòng 1 của Thanh Nhi, những tiếng nấc nhẹ cũng vì vậy mà vang lên.

“ Ưm B...Bạc...Q...Quý...ưm thả...thả em ra ’’ Thanh Nhi sợ bản thân sẽ không chịu nổi mất.

Bạc Quý làm bộ không nghe thấy lời van xin của Thanh Nhi, liền trực tiếp hôn lên khắp vùng trên gần vòng 1 mỗi nơi anh hôn qua đều để lại dấu vết. Xem như là đánh dấu chủ quyền.

“ Em ổn chứ! ’’

Một hồi sau Bạc Quý sau khi hôn đủ cũng chịu buông tha Thanh Nhi. Liền bế cô dậy trực tiếp để cô ngồi lên người mình, đầu cô thì dựa vào n.g.ự.c anh.

Quần áo của cả hai đều lộn xộn hết lên, Thanh Nhi thì bị mở hai cúc áo còn Bạc Quý thì trực tiếp cởi bỏ áo luôn vì quá bên trong anh thấy quá nóng.

“ Em không sao ’’ Thanh Nhi không còn sức lực, giọng nói vô cùng yếu ớt.

“ Ngoan, yêu em ’’

Bạc Quý hôn lên tráng cô một cái chụt rồi giúp cô cột lại tóc, chỉnh lại quần áo gọn gàng nếu không vào nhà mà bị phụ huynh thấy là Bạc Quý xong đời.

“ Ngày mai anh đón em ’’ cả hai đã xuống xe đứng trước cửa nhà Thanh Nhi rồi nhưng vẫn luyến tiếc không chịu vào.

“ Dạ, anh về cẩn thận ’’

Một chữ “ dạ ’’ của Thanh Nhi làm trái tim của Bạc Quý liền tan chảy. Phải mất một kiếp anh mới có được cô nhưng cũng may là còn kịp.

“ Em vào nhà đi, đừng để bị lạnh ’’

Thời tiết mùa đông ở thành phố Bắc Hải phải nói là vô cùng lạnh lẽo. Nhưng hiện tại Thanh Nhi lại không thấy lạnh mà lại thấy vô cùng ấm áp.

Lúc đi tới cửa Thanh Nhi bỗng quay lại kêu tên Bạc Quý lần nữa rồi bổ nhào lại hôn lên má anh một cái. Sau đó liền xấu hổ chạy vào nhà.

Còn Bạc Quý bị hôn mà hạnh phúc liền cười như một đứa trẻ. Chắc chắn tối nay anh sẽ không rửa mặt, không phải phải là không rửa mặt mới đúng.

Về tới nhà Bạc Quý liền tắm rửa, thay đồ và chắc chắn là anh không có rửa mặt.

Trở lại phòng ngủ liền cằm điện thoại trả lời tin nhắn của Thanh Nhi, cách đây 10 phút trước cô nhắn hỏi anh đã về tới chưa.

[ Anh về tới rồi. Em ngủ chưa? ]

Khoảng mấy giây sau thì Thanh Nhi cũng trả lời lại.[ Em chưa buồn ngủ, muốn nói chuyện với anh một lát nữa ]

Còn gửi thêm sticker nụ hôn cho Bạc Quý.

Bạc Quý cảm thấy tình yêu vô cùng dạt dào nhưng vì lo cho sức khỏe của Thanh Nhi nên liền thúc dục cô hãy đi nghỉ ngơi sớm.

[ Ngoan, em nghỉ ngơi sớm đi. Sức khỏe em vẫn chưa hồi phục hẳn đâu bé con ]

Thanh Nhi thấy có anh người yêu lo lắng cho mình thì vô cùng vui vẻ.

[ Tuân lệnh, anh cũng ngủ sớm đi ]

[ Anh ngủ ngon ạ ]

Nhắn xong câu đó Thanh Nhi vẫn chưa chịu bỏ điện thoại xuống mà cứ cầm rồi đợi Bạc Quý trả lời lại.

“ Bé cưng ngủ ngoan. Yêu em ]

Bạc Quý cũng dùng tính năng sticker gửi cho Thanh Nhi một cái hôn thật ngọt ngào.

Thanh Nhi bên này cứ nhìn tin nhắn cười đến ngây ngốc, sau đó cũng chịu buông điện thoại xuống rồi đắp chăn đi ngủ.

“ Hôm nay thức sớm vậy con gái? ’’

Ông Dũng nhìn đồng hồ mà bất ngờ mới có 6h30 sáng mà con gái đã dậy rồi.

“ Con có hẹn ạ ’’ Thanh Nhi đi tới tủ giày bên cạnh cửa mang vào.

Lúc này bà Thục Như cũng đi từ bếp ra.

“ Không ăn sáng hả con? ’’

“ Dạ không ạ, con sẽ ăn với bạn ’’

“ Con đi nha ba mẹ ’’

Thanh Nhi hôn lên má của bà Thục Như một cái rồi tạm biệt hai người chạy ra khỏi cổng.

Trước cổng là xe của Bạc Quý đã đợi sẵn, thấy Thanh Nhi vừa ra là anh xuống xe mở cửa cho cô ngồi vào ngay.

“ Anh đợi em lâu chưa? ’’

Vì hẹn sớm với Bạc Quý nên Thanh Nhi hôm nay không trang điểm nhiều. Trên mặc chỉ có thoa kem chống nắng rồi đánh một ít son dưỡng. Cô cũng cố tình chọn một cái váy xinh xắn dịu dàng để mặc ngày hôm nay. Nhìn cô tươi mà không cần tưới luôn ấy.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 19


“ Anh vừa mới đến thôi. Lên xe đi ’’

Bạc Quý mở cửa xe bên ghế lại phụ cho Thanh Nhi ngồi vào.

“ Chúng ta tới trường luôn hả? ’’

“ En ăn sáng chưa? ’’

“ Em chưa, hay chúng ta vô căn tin trường ăn đi. Đồ ăn sáng của trường ngon lắm. ’’ bình thường Thanh Nhi cũng hay rủ Vũ Yên vào trường sớm để ăn sáng.

“ Cũng được ’’

Lúc đầu Bạc Quý tính chở Thanh Nhi đến quán ăn bên ngoài để ăn nhưng cô đề nghị đến trường thì anh nhanh chóng đảo xe về phía ngược lại rồi bắt đầu tăng tốc.

“ Anh muốn ăn gì? ’’ Thanh Nhi cầm thẻ cơm dành cho sinh viên trên tay, vừa hỏi vừa nhìn thực đơn hôm nay xem có món gì.

“ Em ăn gì thì anh ăn đó ’’ so với Thanh Nhi thì Bạc Quý không hề kén ăn.

“ Ồ, cô ơi lấy cho cháu hai phần này với thêm bánh mì sandwich nữa ạ ’’

Đứng đợi một lát thì cũng có đồ ăn, trên tay Bạc Quý là hai phần ăn sáng vô cùng nóng hổi. Đi trước là Thanh Nhi đang tìm bàn trống để ngồi vào.

“ Nhìn kìa, là hoa khôi của trường đấy sao lại đi chung với thầy Bạc vậy? ’’

Ở trường đại học Thanh Nhi rất nổi tiếng, lúc cô mới vào học năm nhất còn được bình chọn là hoa khôi của trường nên mọi người nhìn một phát là nhận ra Thanh Nhi ngay.

“ Cậu không thấy trên diễn đàn hôm trước sau, chắc chắn hai người họ đang quen nhau rồi ’’

Thấy hai người đi cùng nhau thì mọi người càng thêm chắc chắn.

“ Ôi trái tim bé bỏng của tôi, tôi nghe được nó đã vỡ ra từng mảnh rồi ’’ mấy sinh viên nữ tiếc hùi hụi, thầy giáo đẹp trai đã là hoa có chủ rồi.

Còn mấy bạn nam khác cũng khóc không ra nước mắt.

“ Nữ thần của tôi, sao lại bị thầy già đó giành rồi ’’ nói thì nói vậy nhưng bọn họ đều biết rõ bản thân không thể nào sánh bằng được thầy Bạc kia. Chỉ đành ấm ức, dường nữ thần cho thầy vậy.

Hai người vừa xuất hiện đã làm cả trường một phen chấn động, nháo nhào cả lên. Còn thu hút không ít sinh viên chạy lại căn tin ăn sáng chỉ vì muốn xem hai người đang ăn sáng với nhau.

“ Anh sao vậy? ’’ Thanh Nhi thấy Bạc Quý đang nhìn gì đó.

“ Đám sinh viên kia dòm ngó đến nữ thần của anh ’’ Bạc Quý cố gắng nhắc lại hai chữ “ nữ thần ’’ để chọc ghẹo cô đây mà.

“ Hứ, anh cũng đâu có vừa. Nhìn kìa bọn họ đã khóc sướt mướt rồi. ’’

Thanh Nhi nhướng mắt về phía một đám con gái đã bỏ luôn phần ăn sáng, còn đang lấy khăn giấy lau nước mắt nước mũi.

“ Còn nhỏ không hiểu chuyện ’’ Bạc Quý lắc đầu cười cười, anh chỉ có mình cô mà thôi.

“ Hừ em cũng chỉ mới 22 so với anh thì...’’ Thanh Nhi lấy tuổi tác ra để đè bẹp Bạc Quý lại.

“ Em chê anh già! ’’ Bạc Quý liền giận quá hóa thẹn.

“ Không hề, không hề chỉ là có hơi lớn tuổi. Em sợ xương cốt anh với sức khỏe sẽ càng ngày càng suy giảm mà thôi. ’’ Thanh Nhi giản nhiên nói, vừa nói vừa cắt một miếng xúc xích đưa vào miệng nhai nhai.

“ Anh có tốt hay không không phải em thử liền biết hay sao, hửm! ’’ Bạc Quý cố tình ngồi sát lại cô rồi nói nhỏ vào tai.

Mấy người xung quanh cũng không nghe được phần trò chuyện của hai người họ, nhưng họ lại thấy được thầy Bạc nói gì đó với Thanh Nhi rồi sau đó cô ấy liền đỏ mặt hết cả lên. Chắc chắn là có vấn đề.

“ Anh... không đứng đắn ’’ Thanh Nhi thấy khoảng cách hai người quá gần liền đẩy anh ra xa một xíu, dù sao cũng ở trường học tiếp xúc thân mật quá cũng không tốt.

Bạc Quý bị đẩy ra cũng không có thái độ tức giận gì mà anh còn thấy vui vẻ cười như được mùa. Xem ra anh đã chọc cho cô gái nhỏ ngại ngùng rồi. Thật đáng yêu.

“ Thanh Nhi cậu nhìn nè ’’Vũ Yên đưa điện thoại cho Thanh Nhi xem tin tức mới nhất trên báo mạng, nó còn nằm chễm chệ ở vị trí hot nhất đầu bảng.

“ Giang Thành cũng quá thảm rồi ’’ Vũ Yên cảm thán một câu, cũng không biết ai đã ra tay có hơi tàn độc như vậy.

“ Cậu nói xem là cậu ta đã đắc tội với nhân vật lớn nào vậy? ’’

“ Mình cũng không biết, lúc trước cũng không nghe anh ta nhắc đến chuyện gì kì lạ ’’ Thanh Nhi vẫn đang coi đoạn video kia.

Trong đoạn video đó Giang Thành bị l*t s*ch hết quần áo, tay chân còn bị xích lại. Sau đó liền xuất hiện mấy người đàn ông liền tra tấn anh ta dữ dội. Cũng may là video đã được làm mờ những chỗ nhạy cảm nên không quá lộ liễu chứ không Thanh Nhi cũng không dám xem.

“ Kệ đi, anh ta cũng là đáng đời ’’ Thanh Nhi lạnh lùng thốt lên một câu.

So với những chuyện mà cả hai đời Giang Thành đã đối xử với cô thì như vậy cũng là báo ứng của anh ta. Tuy cô cũng thấy có phần hơi tàn độc nhưng cũng thấy hả dạ.

Sau đó liền nghĩ đến có khi nào là ba cô làm hay không nhưng cũng nhanh chóng phủ nhận. Chắc chắn ba cô sẽ không làm như vậy, dù sao ba cô cũng không phải là loại người sẽ xử dụng những thủ đoạn tàn bạo như vầy.

“ Ừm, anh ta mà rơi vào tay mình mình cũng sẽ trừng trị thích đáng ’’ Vũ Yên mạnh miệng nói.

“ Được được cậu lợi hại, tại hạ xin bái phục ’’ Thanh Nhi cười cười, cô biết sở dĩ Vũ Yên nói như vậy là cũng muốn dạy dỗ Giang Thành một trận khi dám làm hại cô.

“ À mà cậu và thầy Bạc, hiện tại là như nào ấy? Cả trường đã rần rần lên rồi ’’

Vũ Yên cũng thắc mắc sau cái hôm mà cả ba đi ăn với nhau rồi cô uống say bí tỉ thì hai người đã làm những gì.

“ Thầy ấy tỏ tình với mình rồi ’’

“ Thật hả? ’’ Vũ Yên kích động hét lớn rồi còn kích động đứng dậy, mọi người trong lớp cũng nhìn qua.

Thấy ai ai cũng nhìn Vũ Yên liền xấu hổ rồi bị Thanh Nhi kéo ngồi xuống ghế.

“ Cậu có cần hét lớn vậy không hả? ’’ Thanh Nhi bó tay

“ Tại mình kích động mà ’’

“ Rồi cậu trả lời thầy ấy sao? ’’

“ Cậu nhìn tình hình hiện tại liền có thể đoán ra mà ’’ Thanh Nhi không trực tiếp trả lời.

“ Hứ, vậy mà lúc trước còn mạnh miệng. Quả đúng là thầy, rất cao tay ha ha ’’

Vũ Yên thấy thầy Bạc hành động rất chớp nhoáng luôn ấy, thật là bái phục. Vậy mà hôm trước còn có người mạnh miệng nói không phải, thế bây giờ liền thành người yêu. Thật đáng ghét.
 
Back
Top Bottom