Ngôn Tình Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán

Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 40


“ Xin lỗi mọi người, em có tí việc nên tới trễ"

Cả phòng hẹn nhau tan làm 5h sẽ đi ăn mà Thanh Nhi đã kéo ra trễ gần cả tiếng mới có thể đến nơi. Lúc đến thì mọi người đã ngồi vào chỗ bắt đầu nướng đồ rồi nhập tiệc.

‘Không sao, đồ ăn vẫn còn đang nướng. Em mau ngồi xuống đi ”

Lúc này mọi người vẫn chưa thấy người phía sau Thanh Nhi nên rất thoải mải với nhau. Nhưng khi Bạc Quý vừa xuất hiện mọi người liền đơ người hết mấy giây, chính Thanh Nhi với Lam Chi là người đứng ra kéo giãn cái không khí gượng gạo này.

“ Mọi người cứ coi anh ấy như bạn bè bình thường là được. Đã ra khỏi công ty rồi thì chỉ là người bình thường thôi có đúng không? "

Thanh Nhi sợ nhất là cảnh tượng này, nhưng cô cũng hết cách rồi. Nếu không cho anh đi theo thì cô cũng không đi được mất. Nhưng mà trước khi đến cô cũng đã dặn trước là bắt anh phải hòa nhập với mọi người và phải luôn vui vẻ.

“ Đúng đó đúng đó, càng đông càng vui mà” Lam Chi cũng lên tiếng giải vây cho tình cảnh hiện tại.

Mọi người cũng không có ý kiến gì, quan trọng là cũng không ai dám ý kiến. Nếu mà ý kiến sai có khi sau khi ăn xong buổi này lại bị mất việc cũng không chừng.

Trái lại với sự hồi hộp lo lắng của Thanh Nhi thì Bạc Quý lại thể hiện khá tốt. Vì là chủ tịch nên hầu hết ai cũng đều mời anh uống hay là ăn đầu tiên để tỏ rõ sự tôn trọng. Bạc Quý cũng không để ý chỉ vui vẻ nhận rồi đáp lại, quả thật bình thường anh chưa từng ăn ở mấy quán lề đường hay uống mấy loại bia như vầy bao giờ.

Hôm nay anh nghĩ chỉ đi theo để trông chừng Thanh Nhi với Lam Chi mà thôi. Nhưng không ngờ một hồi thì lại bị kéo vào theo luôn. Nào là ăn thịt nướng rồi uống bia còn có cả rượu, đúng là khiến anh mở rộng tầm mắt.

Mấy nhân viên thấy chủ tịch chẳng những không có ý kiến mà còn tỏ ra vui vẻ nên ai nấy cũng không còn căng thẳng nữa. Trong người có bia rượu liền hăng hái hơn, kéo Bạc Quý cùng chơi trò chơi ai thua sẽ bị phạt trông vô cùng náo nhiệt.

Đến nỗi Thanh Nhi ngồi bên cạnh cũng không tin được. Bạc Quý vậy mà lại có thể hưởng ứng và còn có phần thích thú với kiểu ăn chơi này. Nhưng mấu chốt là anh vẫn sẽ không cho cô đụng đến một giọt bia rượu nào hết, hễ ai mời tới cô thì Bạc Quý đều đỡ thay.

Thấy mọi người đã ăn xong, ai nấy cũng chỉ đều chờ đến tăng 2 mà thôi. Nên mọi người đang kêu nhân viên tính tiền. Nhưng lúc đi ra thì nhân viên bảo vị khách ngồi đăng kia đã thanh toán cả rồi thì khiến mọi người sửng sờ.

“ Chủ tịch, anh không cần phải trả đâu ạ. Chúng tôi đã có bàn với nhau là sẽ hùng tiền rồi. ’

Mấy nhân viên cũng ái ngại khi đi ăn mà lại để người khác trả lời, vã lại còn chả chủ tịch nơi mà họ làm việc nữa chứ.

“ Không có gì đâu, cứ xem như là tôi thưởng cho mọi người vì sự nỗ lực làm việc cho tập đoàn đi"

Bạc Quý cũng phân rất rõ giữa thưởng và phạt. Đương nhiên anh cũng biết những người này đều là nhân viên của tập đoàn vã lại trong lúc làm việc cũng giúp đỡ Thanh Nhi và Lam Chi rất nhiều. Còn cố tình tổ chức tiệc chia tay cho 2 người, qua đó cho thấy được họ đều là những người tốt về cả phẩm chất và năng lực nên rất đáng được nhận những thứ này.

Mấy anh chị không cần phải ngại, anh ấy là như vậy đấy ” Lam Chi vui vẻ nói với mọi người

"Chúng tôi cảm ơn chủ tịch rất nhiều ạ, cám ơn chủ tịch. ” mấy nhân viên ai nấy đều tươi cười đi đến cảm ơn một tiếng.

“ Đi thôi chúng ta còn phải đi tăng 2 mà ” xong rồi cô kéo mọi người đi mà là đi bộ vì quán karaoke cũng ở gần đó, chỉ đi bộ vài phút là tới nơi.

“ Mọi người hát bài nào gì em bấm cho ha ha? ” vừa nhận phòng là Lam Chi chạy lên giành mic ngay, cô còn có ý tốt hỏi mọi người xem có ai muốn hát hay không.

“ Lam Chi hát trước đi, cho bọn chị nghe xem giọng hát của em nào ” mấy chị khác trêu đùa nhau.

“ Vậy được để em chọn bài ” do đã có hơi men trong người nên bình thường Lam Chi đã nổi loạn mà bây giờ còn nổi loạn hơn.

Chúng ta có cần ngăn lại không? Em thấy cô ấy không ổn lắm ” Thanh Nhi lấy một miếng cam đưa cho Bạc Quý.

“ Không cần đâu, cứ để nó giải tỏa tâm trạng đi

Ngược lại là anh mới cần phải lo đây” Bạc Quý nhón qua hôn lên môi Thanh Nhi một cái sau đó gục đầu xuống vai cô cười mãn nguyện.

Người đàn ông này đúng là không biết xấu hổ mà chốn đông người vậy mà lại dám chiếm tiện nghi của cô.

“ Lần sau không được đỡ rượu cho em nữa, có nghe không? ” Thanh Nhi cô cũng biết uống mà chỉ là không giỏi thôi.

Không được, em mà say rượu thì sẽ có chuyện mất. Em không nhớ à. ” Bạc Quý cười đầy gian tà.

Thanh Nhi như được gợi nhớ lại ký ức về một đêm nào đó. Đêm đó cô cũng uống rượu, rồi được Bạc Quý đưa về nhà. Và rồi sau đó là một đêm không ngủ với đủ mọi loại tư thế. Sáng ra thì quần áo đã vươn vãi trên sàn nhà, ba con soi thì vứt đầy rẫy ở dưới thảm.

Nhớ lại đêm đó, Thanh Nhi lại đỏ mặt tía tai hết cả lên. Cô liền quay qua cho Bạc Quý vài cú đánh cái tên b**n th** này.

“ Anh còn nói nữa, đồ b**n th**. Tối nay không cho anh ngủ chung.”

Phải nói từ lần đó Thanh Nhi cũng không còn về nhà nữa mà cô đã chuyển qua ở chung với Bạc Quý. Còn về phần ba mẹ cô cũng thường đi công tác xa, tại vì chuyện làm ăn của nhà họ Hà chủ yếu là ở nước ngoài. Nên khi cô chuyển qua sống chung với Bạc Quý hai người đều ủng hộ và tán thành.

“ Thôi mà, anh sai rồi. Bà xã đừng giận anh nha ” Bạc Quý làm vẻ nũng nịu.

Cũng may là trong phòng karaoke không có quá sáng nên không ai thấy được gương mặt lúc này của anh. Công thêm là hai người ngồi ở trong góc, tiếng nhạc lại sập sìn còn mọi người bây giờ chỉ lo ca hát rồi quẩy thôi nên không ai để ý hai người. Chứ không chủ tịch Bạc chắn chắn sẽ bị mất danh tiếng là m.á.u lạnh, vô tình với màn dỗ vợ rất là trẻ con như bây giờ.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 41


"Ai là vợ anh hả?”

Thanh Nhi giả vờ giận dỗi nhưng không ngờ được anh lại dùng cách này dễ ngọt cô. Tuy là trong lòng rất vui nhưng cô lại không muốn anh biết rồi đắc ý.

“ Là em chứ ai, sớm muộn cũng sẽ thành bà Bạc của anh ” Bạc Quý chủ động ôm cô lại kéo cô ngồi vào lòng mình.

“ Mọi người đang ở đây đấy ” da mặt cô mỏng lắm không chịu được mấy lời chọc ghẹo của mọi người đâu.

“ Từ từ họ sẽ quen thôi ” Bạc Quý vui vẻ cười.

“ Hứ, buông em ra em muốn đi vệ sinh ” Thanh Nhi thoát khỏi vòng tay của Bạc Quý rồi đứng dậy.

“ Anh đi với em ” Bạc Quý sợ ở đây phức tạp không muốn để cô đi một mình.

Nhưng lại bị Thanh Nhi cản lại, cô cũng có còn nhỏ đâu chứ mà suốt ngày phải có người kè kè.

‘Không cần, em đi một mình được rồi”

“ Thanh Nhi em đi vệ sinh hả? Đi chung đi ” một chị cũng làm ở phòng kế toán cũng đang định đi vệ sinh thế là hai người đi cùng nhau.

Bạc Quý thấy hai cô gái đi chung rồi nên thôi, anh ngồi ở đây nghỉ mệt vậy. Nhưng điều anh không ngờ là sau khi đi vệ sinh xong, quay trở lại chỉ có một mình cô nhân viên kia.

Lúc quay trở lại trên tay cô ấy còn cắm một chiếc bông tai của Thanh Nhi đã bị rơi ở trong nhà vệ sinh. Gương mặt cũng hoảng sợ vô cùng, lời nói cũng ấp a ấp úng không được rành mạch.

“ Chủ tịch, Thanh.... Thanh Nhi mất tích rồi ạ! ”

Bình thường đã nghe chủ tịch trông rất đáng sợ rồi mà bây giờ trực tiếp đối diện với anh còn đáng sợ hơn.

“ Cô nói cái gì? Thanh Nhi mất tích là sao? ”

Nghe đến Thanh Nhi Bạc Quý liền không kiềm chế được cảm xúc của mình. Những tơ m.á.u trên người anh như ẩn như hiện khiến dáng vẻ anh trông như một quái thú có thể phát điên bất cứ lúc nào vô cùng đáng sợ.

“ Lúc nãy khi đi vệ sinh ra thì tôi cứ đứng chờ mãi cũng không thấy Thanh Nhi đâu. R...Rồi tôi lại mở cửa coi thử thì không thấy người đâu hết chỉ thấy bông tai này rớt ở dưới sàn. ” cô ấy vừa khóc vừa nói rồi đưa chiếc bông tai cho Bạc Quý.

Mấy người bên cạnh cũng bắt đầu lo lắng cho Thanh Nhi và cũng không quên an ủi cô gái kia. Mọi người cũng bắt đầu suy đoán xem rốt cuộc Thanh Nhi đã xảy ra chuyện gì, không lẽ cô bị người ta bắt cóc.

“ Anh vậy bây giờ phải làm sao để kiếm chị dâu? ” Lam Chi sốt ruột.

Bạc Quý không có thời gian suy nghĩ, anh cũng không biết là ai lại làm ra chuyện này. Liền lấy điện thoại điện cho Đông Quan.

“ Cho cậu 5 phút kiểm tra định vị của Thanh Nhi cho tôi”

Đông Quan nhận được lệnh nhanh chóng truy tìm ví trí của Thanh Nhi ngay. Cũng may Thanh Nhi vẫn luôn đeo chiếc vòng tay mà Bạc Quý tặng cho cô hôm sinh nhật. Trong chiếc vòng anh đã có cài định vị trong đó, nên chỉ cần chiếc vòng đó vẫn còn trên người Thanh Nhi thì chắc chắn sẽ kiếm được vị trí của cô.

Sau đó lại kết nối điện thoại với Nghiêm Cẩn kêu cậu ta chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng chỉ cần Đông Quan tìm được vị trí của Thanh Nhi thì anh sẽ trực tiếp đi cứu người.

Mọi người trở về đi, chuyện này tôi sẽ giải quyết ” nhiều người cũng không làm được gì.

“ Nhưng...” họ còn định nói gì đó nhưng lại bắt gặp thấy ánh mắt như muốn g.i.ế.c người kia của Bạc Quý liền im bật.

“ Vậy chủ tịch khi nào có tin tức của Thanh Nhi phiền anh báo với chúng tôi một tiếng cho chúng tôi biết nha ” chị trưởng phòng lên tiếng nói.Họ biết chuyện này họ không nhúng tay vào được, hay cũng không thể giúp gì được cho Thanh Nhi nhưng ít nhất khi biết cô bình an thì sẽ thấy nhẹ nhõm hơn.

“ Tôi biết rồi

Sau đó mọi người cũng đều ra về hết. Thế là buổi tiệc chia tay đang vui vẻ bỗng lại trở thành nỗi bất an, khiến ai nấy đều ra về trong sự lo lắng.

Mà Bạc Quý lại trực chờ ngồi canh điện thoại. Anh nghĩ nếu là bắt cóc tống tiền thì chắc chắn họ sẽ gọi điện cho anh. Nhưng anh cứ chờ mãi mà không thấy, cũng không biết chúng có ý đồ xấu gì với Thanh Nhi không. Điều anh cần chỉ là sự bình an của cô còn chúng muốn bao nhiêu tiền thì anh vẫn sẽ đáp úng.

Nhưng trái với suy nghĩ của anh, bọn người bắt Thanh Nhi lại không có phản ứng nào. Mãi đến lúc nhận được tin từ Đông Quan, anh mới biết bọn chúng không phải bọn bắt cóc bình thường. Mà chúng đến đây để trả thù.

Vội phân phó Lam Chi cho Đông Quan xong thì Bạc Quý liền lên xe mà Nghiêm Cẩn đã chuẩn bị sẵn rồi rời đi. Theo sau là 3 4 chiếc xe lớn nữa, ước chừng có hơn 50 của tổ chức chim ưng.

Lam Chi muốn đi theo nhưng vì sự an toàn và tránh phân tâm nên Bạc Quý đã để em gái mình lại cho Đông Quan lo liệu.

* Nếu lúc nãy em đi với chị ấy thì đã không xảy ra chuyện "

Lam Chi nghĩ nếu chúng gặp nhiều người có thể sẽ không dám bắt cóc nữa.

‘Bọn chúng không phải bọn bắt cóc thông thường, tiểu thư đừng tự trách Đông Quan an ủi vài câu.

"

Lam Chi nghe được mấy lời của Đông Quan thì lại càng khóc lớn hơn. Người thì khóc mãi không nín, người thì không biết an ủi. Bất lực Đông Quan chỉ đành đưa Lam Chi về nhà càng sớm càng tốt.

"Chúng ta về thôi, khuya trời sẽ lạnh hơn đó ” Đông Quan mở cửa xe rồi nhét Lam Chi vào.

Thấy Lam Chi chỉ khóc thôi chứ cũng không có phản kháng Đông Quan cũng thở phào nhẹ nhõm. Sau đó lái xe chạy về hướng biệt thự của nhà họ Bạc.

Về đến nhà Lam Chi đã ngủ quên vì khóc quá nhiều. Đông Quan có kêu cách mấy cũng không chịu dậy, nên anh đành mở cửa xe rồi bế cô vào nhà đi thẳng lên lầu.

Người làm trong nhà cũng quen với Đông Quan vì anh là thư ký của Bạc Quý cũng thường đến đây báo cáo công việc rồi ở lại ăn cơm nên không có ngăn cán.

Đông Quan bố trí cho Lam Chi xong thì cũng nhẹ nhàng đóng cửa phòng rồi đi xuống lầu chạy xe đi mất. Nhưng anh không về nhà mà chạy đến nơi Thanh Nhi đang bị bắt để tiếp viện cho Bạc Quý phòng lúc khẩn cấp. Mặc dù anh biết rõ những người mà gây chuyện với Bạc Quý đều sẽ không được sống yên ổn và có kết cục tốt đẹp.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 42


Lúc bị bắt Thanh Nhi đã bị tẩm thuốc mê. Mãi đến nửa tiếng sau thì cô mới tỉnh dậy. Vừa mới tỉnh dậy đã thấy bản thân trong tình trạng bị trói chặt. Cơ thể cô được đặt ngồi trên một chiếc ghế dựa, tay thì bị trói ngược ra đằng sau, chân cũng bị trói chặt lại không thể động đậy.

Ngay cả miệng cũng được dán băng keo không thể lên tiếng chỉ có thể ú ớ kêu cứu trong sự hoảng loạn. Nhìn một lượt xung quanh Thanh Nhi thấy nơi mà cô bị bắt đến hoang tàn vô cùng, giống như một nhà kho nào đó đã bị bỏ hoang rất lâu.

Thấy xung quanh không có ai, Thanh Nhi liền muốn tìm cách cởi trói để thoát khỏi đây nhưng cứ cựa quậy mãi cũng không thể làm dây trói nới lỏng ra được xíu nào mà ngược lại còn làm cho tay và chân càng đau hơn.

“ Đừng tốn công vô ích nữa, cô không thoát được đâu ” Giang Thành từ đâu đó bỗng xuất hiện trước mặt Thanh Nhi, trên tay còn cầm một con d.a.o nhỏ trông vô cùng sắc bén.

“ Ưm ưm ưm ” Thanh Nhi thấy Giang Thành thì nỗi sợ càng lớn hơn, cô không ngờ chính Giang Thành là người bắt cóc mình.

Giang Thành biết Thanh Nhi muốn nói chuyện nên trực tiếp đi lại xé miếng băng keo ngay miệng của cô ra. Quả nhiên cái miệng vừa được thoát là Thanh Nhi đã chửi tên cặn bã trước mặt không ngớt lời.

“ Tên khốn, anh dám bắt cóc tôi

“ Sao anh không đi c.h.ế.t đi hả!” mọi bức xúc đều được Thanh Nhi giải phóng ra ngoài. Tuy là cô sợ thiệt nhưng đối mặt với tên đàn ông này cô không thể mãi yếu đuối.

“ Giỏi lắm, lâu ngày không gặp cô lại càng ngày càng biết chửi mắng người khác rồi ” Giang Thành đưa tay lướt nhẹ qua gương mặt của Thanh Nhi.

Thanh Nhi bị hắn sờ thì khẽ rùng mình, chính xác thì tên này đã không còn được bình thường.

“ Đừng đụng vào tôi, dơ bẩn, ghê tởm ” cô nghiến răng nghiến lợi nói.

Không cho tôi sờ là muốn để dành cho tên họ Bạc kia sao!”

“ Cô nói xem nếu người đàn bà mà hắn yêu bị vấy bẩn thì anh ta có còn cần cô nữa không? ” Giang Thành cười khẩy.

Thanh Nhi bị dọa cho sợ hãi, mặt trắng bệch không còn một giọt máu.

“ Anh muốn làm gì? ” giờ phút này cô thật sự mong có phép màu xảy ra, để giúp cô có thể chạy thoát khỏi tên cặn bã này.

“ Cô xem tôi đã chuẩn bị sẵn hết rồi. Món nợ mà hắn ta nợ tôi thì em phải là người trả lại cho tôi chứ.”

Phía sau Giang Thành đã chuẩn bị sẵn máy quay phim, cùng với mấy đồ chơi tình ái mà anh ta đã cất công chuẩn bị. Chủ ý của anh ta chính ta quay lại những cảnh đặc sắc của Thanh Nhi rồi dùng làm điều kiện trao đổi với Bạc Quý. Giang Thành không tin Bạc Quý lại có thể đứng nhìn người mình yêu bị kẻ khác làm nhục nhã.

"Ha ha ha

"1

Chỉ cần nghĩ đến kế hoạch hoàn hảo mà mình đã vạch ra Giang Thành cười như một tên điên. Anh ta phải để Thanh Nhi nếm trải được cảm giác mà anh ta đã từng bị Bạc Quý vũ nhục như vậy.

Một lần bị 5 tên đàn ông hành hạ đến mức anh ta người không ra người ma không ra ma. Còn bị Bạc Quý ném qua vùng c.h.ế.t chóc đáng ghét kia, khiến cuộc sống của anh ta đã hoàn toàn chìm trong bóng tối. Nhưng cũng may là anh ta đã liều mạng mới có thể thoát khỏi đó để về đây trả thù.

Chắc chắn anh sẽ khiến từng người từng người một phải trả giá.

“ A...Anh điên rồi, thả tôi ra ” Thanh Nhi vùng vẫy chống cự nhưng không may lại khiến ghế ngã xuống cả cơ thể cô liền đổ gục xuống nền đất cát." Ngoan, lát nữa tôi sẽ nhẹ nhàng ”

Giang Thành ngồi xuống bên cạnh Thanh Nhi, đưa tay cầm lấy chiếc cằm nhỏ gọn của cô giữ chặt lấy cúi đầu định đặt hôn nụ hôn lên đó. Nhưng Thanh Nhi cảm thấy ghê tởm vô cùng, không để anh ta đạt được ý nguyện Thanh Nhi liền cắn chặt lấy tay của anh ta làm cho anh ta đau đớn mà kêu la.

"Con đàn bà c.h.ế.t tiệt, dám cắn tôi ” Giang Thành giơ tay còn lại lên tát lên mặt Thanh Nhi một cái chát rất là lớn.

Một bên khóe môi của Thanh Nhi cũng bắt đầu chảy máu, bên má bị tát cũng sưng đỏ lên. Nhưng cô không khóc, ngược lại trừng mắt nhìn anh ta.

“ Tôi có c.h.ế.t cũng không để anh đạt được ý nguyện ” nói xong cô còn nhổ nước bọt dính ngay vào chân của Giang Thành.

Đó chính là sự phỉ nhổ, sự coi thường mà cô dành cho anh ta.

Con ác quỷ bên trong Giang Thành vì Thanh Nhi mà chính thức bùng nổ ra bên ngoài. Anh ta điên tiết bắt đầu đập phá đồ đạc xung quanh, kêu gào lên như một con quỷ dữ.

‘Tại sao, tại sao các người ai cũng xem thường tôi hả? Tại saoooo? ” anh ta đi lại bóp cổ Thanh Nhi.

“Khốn nạn”

Người bị tổn thương là Thanh Nhi, cô đã không chấp nhặt với Giang Thành những chuyện trước kia rồi. Kiếp này cô chỉ muốn sống một cuộc đời hạnh phúc và bình yên mà thôi. Nhưng cớ sao anh ta lại hết lần này đến lần khác gây chuyện với cô cơ chứ.

Từ đầu đến cuối, quả thật cô đã nhìn lầm tên đàn ông cặn bã này rồi. Kiếp trước mắt cô bị đuôi mù nên mới có thể yêu tên khốn kiếp này.

Giang Thanh ngày cang dùng lực bóp cổ Thanh Nhi chặt hơn rất nhiều. Thanh Nhi cũng biết rõ hôm nay cô không thể thoát khỏi tay anh ta, nhưng đâu đó cô vẫn có hi vọng Bạc Quý sẽ nhanh chóng đến cứu cô thoát khỏi hắn. Một giây một phút cô cũng không muốn ở gần với loại người này. Không muốn!

“ B...B...Ac...Q.....Quý, cứu em"

“ Đến lúc này còn nhớ đến hắn ta, đúng là tiện nhân ” Giang Thành nghe cô nhắc tên của người kia liền vô cùng phẫn nộ, liền muốn dùng hết sức của hai tay bóp chặt cổ cô, chính là muốn cho cô c.h.ế.t ngay tại đây.

Đùng đùng đùng

Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng s.ú.n.g thất thanh, cửa của nhà kho cũng bị đạp bay. Những người bên ngoài cũng nhanh chóng tiến vào bao vây Giang Thành.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 43


Biết tình thế đã có phần bất lợi cho mình, Giang Thành nhanh chóng buông cổ Thanh Nhi ra rồi nhanh chóng cầm con d.a.o lên trực tiếp dùng Thanh Nhi làm con tin.

Giữa đám người đang bao vây Giang Thành liền xuất hiện một bóng người quen thuộc không ai khác chính là Bạc Quý, trên tay anh còn cầm cây s.ú.n.g tự chế do tổ chức mới phát minh ra còn chưa có dịp dùng thử.

“ Thả cô ấy ra” Bạc Quý một thân đằng đằng sát khí đứng đối diện Giang

Thành.

Anh chính là không cho Giang Thành cơ hội để bàn bạc.

“ Người đang ở trong tay tôi, Bạc tổng nên khách sáo một tí thì hơn ” Giang

Thành dí con d.a.o sát vào cổ của Thanh Nhi.

Do da của cô rất trắng và mỏng nên cái va nhẹ của cây d.a.o vừa rồi đã làm cổ cô bị cứa một đường m.á.u bắt đầu chảy xuống.

Bạc Quý nhìn thấy cảnh này thì đau lòng vô cùng, tim anh cũng đập nhanh liên hồi. Đành nhượng bộ Giang Thành một chút, anh không muốn Thanh Nhi bị tổn thương thêm nữa.

“ Cậu muốn gì nói đi?

“ Quả nhiên Bạc tổng rất hiểu lòng người, đúng là thương nhân có khác

“ Tôi không muốn gì nhiều, tôi chỉ cần 100 tỷ và một chiếc tàu ở bến cảng Nam Vân để có thể thoát thân.

“ Không biết Bạc tổng có đáp ứng được không? ” Giang Thành cười đầy gian manh, chỉ cần lấy được tiền và thoát khỏi đây thì anh ta nửa đời sau sẽ sống trong nhung lụa mà không cần lo nghĩ.

Bạc Quý nghe xong cũng cười cợt anh ta, đúng là biết cách chơi lắm. Nhưng một con quỷ mới lớn lại muốn qua mặt một con cáo già như anh thì vẫn còn rất non.“ Những cái đó tôi không thiếu, chỉ là không biết cậu còn mạng để xài hay không thôi! ”

Bạc Quý vừa dứt lời, đằng sau Giang Thành liền vang lên tiếng súng. Đợi đến lúc Giang Thành phản ứng lại kịp thì anh ta đã bị b.ắ.n hai phát vào vai và chân ngã khuya xuống đất và bị người của tổ chức chim ưng chế ngự lại rồi.

Bạc Quý liền chạy tới chỗ Thanh Nhi nhưng giữa đường lại xuất hiện thêm một người nữa. Mà người này không phải ai khác lại chính là Thư Nhiên.

Phải nói kế hoạch bắt cóc ngày hôm nay là chính cô ta bày ra để Giang Thành thực hiên, còn mình thì đứng ở sau dựt dây.

“ Là cô! ”

“ Lại gặp nhau rồi ” Thư Nhiên tay trái nắm tóc Thanh Nhi giựt ngược lại phía mình, tay phải thì cắm súc chĩa vào đầu của Thanh Nhi.

“ Thả cô ấy ra, tôi sẽ tha cho cô "

Trái với Giang Thành, Bạc Quý đánh giá cao Thư Nhiên hơn. Dù sao cô ta cũng từng đi theo anh nên sẽ có phần hiểu được cách Bạc Quý làm việc.

“ Anh không cần phải ra điều kiện với tôi, ngày hôm nay tôi xác định sẽ bỏ mạng ở đây rồi ” Thư Nhiên cười như điên.

Kể từ lúc mà Bạc Quý vì Thanh Nhi mà không nương tình với cô ta thì Thư Nhiên đã ôm một lòng hận thù khó có thể xóa bỏ được.

“ Anh đau lòng sao Bạc Quý! Anh vì cô ta mà đau lòng, còn tôi thì sao? Tôi đi theo anh lâu như vậy mà ngay cả một ánh mắt anh cũng chưa từng cho tôi.

Cái sai của Thư Nhiên chính là quá mong chờ vào Bạc Quý, dù biết anh như là một vị thượng đế ở trên cao mặc cho cô có cố gắng bao nhiêu thì cũng sẽ không bao giờ có được. Nhưng vẫn cố chấp.

“ Thả cô ấy ra, chúng ta từ từ nói chuyện có được không! ” Bạc Quý chưa từng vì ai mà nhúng nhường kẻ gây hấn với mình như vậy.

Duy chỉ có Thanh Nhi là ngoại lệ.

“ Ha ha được, được lắm. ” Thư Nhiên kéo tóc Thanh Nhi giựt mạnh ra phía sau.

Cảm nhận được cơn đau đang kéo tới, Thanh Nhi không thể không kêu lên.

"Aaaa"

“ Thanh Nhi ” Bạc Quý đứng nhìn mà sốt ruột cả lên.

“ Để tôi nghĩ xem, nếu như hôm nay anh quỳ xuống tạ tội với tôi nói không chừng tôi sẽ tha cho cô ta một mạng.”

Thư Nhiên kêu Bạc Quý quỳ xuống chẳng khác nào đụng chạm đến lòng tự trọng của anh. Nhưng Bạc Quý không quan tâm đến những điều đó, cái anh muốn chính là Thanh Nhi được an toàn, bình an trở về nhà.

Thanh Nhi biết Bạc Quý vì cô mà có thể làm bất cứ việc gì nhưng cô lại không muốn anh bị người khác sỉ nhục trước mặt bao nhiêu đàn em đang ở đây.

Bạc Quý đừng quỳ, em xin anh đó ” Thanh Nhi lắc đầu cự quậy, nước mắt cũng rơi xuống liên tục.

Cô đã biết được tình cảm mà anh dành cho cô rồi, cô không cần anh phải hạ mình để cứu cô đâu mà.

‘Ngoan, rất nhanh chúng ta sẽ được về nhà rồi ” Bạc Quý đau lòng khi thấy Thanh Nhi khóc, trông vô cùng đáng thương.

Vừa dứt lời một thân cao lớn của anh đã quỳ rập xuống đất, khi thế cũng không vì thế mà bớt đi ngược lại giống như một con quỷ dữ đang bị đàn áp đang chờ thời cơ để bộc phát.

Thấy Bạc Quý đã quỳ, cuối cùng mình cũng có thể sỉ nhục được anh Thư Nhiên liền rất vui vẻ.

‘Bạc Quý anh cũng có ngày hôm nay

Nhân lúc Thư Nhiên lơ là, Thanh Nhi dùng đầu mình đập ngược ra sau đánh vào mặt của Thư Nhiên. Cô ta vì bị đau liền buông Thanh Nhi ra mà ôm mặt. Thanh Nhi vì vậy mà thoát được chạy về phía Bạc Quý.

Thấy con mồi đã bị giuột Thư Nhiên cầm s.ú.n.g b.ắ.n một phát về phía Thanh Nhi nhưng rất nhanh Thanh Nhi đã đáp vào người Bạc Quý nằm gọn trong lòng anh. Còn viên đạn thì ghim thẳng vào bã vai của Bạc Quý bắt đầu chảy m.á.u xuống.

Thư Nhiên bên này cũng bị tổ chức chim ưng bắt lại, họ liền nhanh chóng áo giải Giang Thanh và Thư Nhiên về căn cứ, chờ lão đại về xử trí.

‘Bạc Quý, anh đừng làm em sợ” Thanh Nhi bị anh đè lên người, cũng may Nghiêm Cẩn chạy lại đỡ hai người lên kịp.

Bạc Quý cũng chưa đến mức ngất xĩu hoàn toàn, anh vẫn còn một chút tỉnh táo để nói vài câu.

Em có bị thương ở đâu không? ” đến lúc ngã xuống anh vẫn lo cho sự an toàn của cô.

“ Em không sao, anh đừng nói nữa. Chúng ta tới bệnh viện ngay, anh sẽ không sao đâu. ” Thanh Nhi nhanh chóng đỡ Bạc Quý cùng Nghiêm Cẩn lái xe đưa anh đến bệnh viện.

Ngồi ở sau xe mà Thanh Nhi khóc không ngừng, Bạc Quý thì nằm trên đùi cô. Thanh Nhi cũng xé một bên váy của mình, dùng nó để quấn chặt lại chỗ viên đạn b.ắ.n trúng m.á.u đang chảy không ngừng kia.

‘Bạc Quý, anh nhất định phải bình an vô sự. ” cô nắm chặt lấy tay anh không hề buông,
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 44


Lúc Bạc Quý được đẩy vào phòng cấp cứu là 3h sáng. Ngồi trước cửa phòng cấp cứu chỉ có 3 người là Thanh Nhi, Đông Quan và Nghiêm Cẩn.

Cũng may lúc nãy Đông Quan đã bày trí chỗ bệnh viện sẵn lúc Bạc Quý vừa đến là các y tá, bác sĩ để anh nằm lên giường bệnh rồi kéo vào phòng ngay lập

tức.

Từ lúc đưa Bạc Quý vào phòng cấp cứu xong Thanh Nh cũng không còn khóc nữa mà cô đã chuyển qua lo sợ, gương mặt trắng tát không còn chút sức sống nào. Khi nãy cũng may là Đông Quan kịp thời đỡ lấy cô kịp chứ không cô đã ngã khụy xuống trước cửa phòng cấp cứu rồi.

Cả ba người ai cũng đều lo lắng cho Bạc Quý nhưng không thể làm gì khác ngoài việc ngồi bên ngoài chờ đợi bác sĩ đi ra. Nhưng nhìn thời gian cứ trôi qua đã mấy tiếng mà phòng cấp cứu vẫn mãi sáng đèn, trong lòng mỗi người đều thầm cầu nguyện cho anh. Mong anh có thể bình an vô sự.

“ Hà tiểu thư cô đi xử lý vết thương trước đi

Lúc này Nghiêm Cẩn mới nhớ ra, khi nãy Thanh Nhi cũng bị d.a.o cứa một đường vào cổ. Nhưng đến bây giờ vết m.á.u cũng đã khô lại cả rồi.

“ Tôi không sao, tôi muốn đợi anh ấy ra ” vết thương của cô chỉ là vết thương nhỏ, so với Bạc Quý thì có đáng là gì chứ.

‘Không được, Đông Quan dẫn cô ấy đi xử lý vết thương đi đừng để bị nhiễm trùng”

“ Hà tiểu thư, chúng ta đi thôi. Bạc tổng cũng không muốn thấy cô như vầy đâu, chắc chắn anh ấy sẽ đau lòng lắm.” Đông Quan nhẹ nhàng khuyên nhủ cô.

Cũng may Thanh Nhi không quá cứng đầu, chỉ vừa mới nhắc đến Bạc Quý là cô liền nghe lời họ đi xử lý vết thương ngay.

Vết thương trên cổ Thanh Nhi không quá sâu, chủ yếu là sợ bị bụi bẩn dính vào sẽ bị nhiễm trùng. Nên khi sát khuẩn xong thì y tá đã dùng băng gạc quấn quanh cổ để bảo vệ vết thương cho cô.

Y tá cũng căn dặn cô nên để vết thương khô ráo, tránh tiếp xúc với nước thì mới có thể nhanh lành lại được. Lúc Thanh Nhi định rời đi thì bị y tá giữ lại nói là muốn kiểm tra giúp cô vì thấy trên người cô có dính m.á.u rất nhiều.

Không sao, không phải m.á.u của tôi ” đó là m.á.u từ vết thương của Bạc Quý.

Do lúc nãy cô ôm anh nên má của anh vì thế đã dính lên quần áo của cô rất nhiều. Nhìn xuống chiếc váy mình đang mặc bị thấm đẫm m.á.u của anh mà lòng cô đau nhói lên, tim cũng như bị ai đam vài nhát vào đấy. Vô cùng đau đớn, nếu Bạc Quý có chuyện gì thật sự cô không thể nào tha thứ cho bản thân mình được.

Khi Thanh Nhi xử lý vết thương quay trở lại, Bạc Quý đã được đưa ra ngoài chuyển vào phòng hồi sức.

Theo lời Nghiêm Cẩn thuật lại từ bác sĩ thì Bạc Quý đã qua thời kì nguy hiểm. Viên đạn cũng đã được lấy ra, cũng may vết thương bị b.ắ.n ngay bã vai không gần vị trí của tim. Chỉ cần đợi hết thuốc mê là Bạc Quý có thể tỉnh lại, tịnh dưỡng mấy ngày liền có thể hồi phục.

Thanh Nhi nghe xong mà mừng rỡ, nước mắt lại rơi xuống nhưng lần này là vì hạnh phúc.

Cô nhanh chóng đi đến phòng bệnh của Bạc Quý chăm sóc cho anh. Còn không quên nhờ Nghiêm Cẩn và Đông Quan giúp mình chuẩn bị quần áo và một ít đồ dùng cần thiết đem vào viện. Còn bản thân mình đêm nay cũng sẽ ở lại chăm sóc cho Bạc Quý.

Lúc đầu Nghiêm Cẩn với Đông Quan cũng không đồng ý ngay vì sợ cô lao lực quá độ. Có khi còn chưa chăm sóc được cho người bệnh mà cô đã đổ bệnh trước rồi. Nhưng đối mặt với sự kiên quyết của Thanh Nhi thì lát sau hai người cũng gật đầu.

Nghiêm Cẩn sau khi đem đồ vào cho Thanh Nhi xong thì anh về lại tổ chức để

sắp xếp hai con người kia, đợi đến khi Bạc Quý tỉnh lại sẽ đưa họ cho anh. Nhưng trước đó chắc chắn anh ta sẽ không để yên cho hai người kia.Còn Đông Quan thì cũng về biệt thự Bạc gia báo với Lam Chi về tình hình của anh trai cô. Mới 5h sáng thôi cô đã bị đánh thức dậy, khi nghe tin anh trai bị b.ắ.n rồi nằm viện cô sốc vô cùng. Mới chỉ mấy tiếng không gặp tại sao anh trai cô lại ra nông nổi đó rồi.

Sau đó cô nhanh chóng bay xuống giường, sửa soạn quần áo. Theo lời của Đông Quan lấy thêm vài bộ đồ cho Thanh Nhi để thay ra với đồ của anh trai rồi nhanh chóng được Đông Quan đưa đến bệnh viện.

Ở lại một lát Đông Quan cũng rời đi. Hiện tại tập đoàn còn rất nhiều việc nên anh phải về thay Bạc Quý giải quyết. Cũng để ngăn chặn thông tin của Bạc Quý ra bên ngoài, tránh những người xấu lợi dụng nó để hãm hại anh.

"Chị dâu, chị không sao chứ? ” Lam Chi khi nãy cũng đã nghe Đông Quan kể lại vụ việc đêm qua.

“ Chị không sao, chỉ bị thương ngoài da thôi"

“ Nhưng còn anh trai em, vẫn chưa tỉnh ” bác sĩ nói phải tới chiều thuốc mê mới hết tác dụng.

“ Chị đừng lo, anh trai em phúc lớn mạng lớn chắc chắn không sao đâu” mặc dù Lam Chi cũng rất lo lắng nhưng cô không thể nào mềm yếu, lúc này cô phải làm chỗ dựa cho chị dâu.

Huống hồ trước đây có vài lần Lam Chi cũng đã chứng kiến cảnh anh mình nằm bệnh viện vì mấy cái tranh chấp bang hội rồi. Lúc đó chỉ mấy ngày là anh cô đã khỏe như chưa từng có chuyện gì xảy ra hết. Nên cô tin chắc chắn lần này anh cũng sẽ vượt qua được mà thôi.

‘Một đêm qua chắc chị cũng mệt rồi, hay chị về nghỉ ngơi đi. Có em ở đây coi anh ấy rồi. ”

Lam Chi nhìn hốc mắt đỏ ngầu của Thanh Nhi liền biết chắc chắn đêm qua cô đã không ngủ cả đêm mà chăm sóc anh trai mình.

‘Chị không sao đâu, em không cần lo"

Không sao gì chứ, em thấy chị rất mệt là đằng khác đấy. Không phải bác sĩ nói chiều anh ấy mới tỉnh sao, chị cứ tranh thủ về nghỉ ngơi đi. Xong rồi nấu một ít đồ tẩm bổ cho anh ấy, em chắc lúc anh trai thức dậy thì anh ấy sẽ đói lắm đây. Nếu mà được ăn món chị nấu chắc chắn anh ấy sẽ nhanh khỏe hơn rất nhiều.” Lam Chi rất biết dùng lời ngon ngọt của mình để dỗ dành người

khác.

Thanh Nhi nghe thấy cũng có lý nên không cãi nữa. Bèn thu dọn đồ dơ khi nãy mới thay ra định đem về nhà giặt. Trong đầu thì đang suy nghĩ xem nên nấu món gì để tẩm bổ cho anh.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 45


Thanh Nhi quay trở lại bệnh viện là lúc 4h chiều. Lúc về cô đi taxi nhưng khi vào lại thì đã nhờ tài xế riêng của Bạc Quý chở mình vào. Cô cũng đem theo rất nhiều đồ, đi taxi cũng không tiện cho lắm.

Lúc mở cửa phòng bệnh đi vào Thanh Nhi thiếu chút nữa đã làm rớt cái lồng cơm mà mình mới nấu cho Bạc Quý. Chỉ vì cô quá xúc động khi thấy anh đã tỉnh lại, còn đang ngồi trên giường trông rất buồn chán.

Nghe tiếng mở cửa anh cũng quay qua xem quả đúng như dự đoán Thanh Nhi " đã quay trở lại.

Cô liền nhanh chóng lao vào vòng tay ôm chằm lấy anh, khóc lóc sướt mướt làm ướt hết một bên áo của Bạc Quý.

“ Hu hu anh tỉnh rồi ”

Anh có biết em lo lắng thế nào không hả!”

Em cứ sợ anh sẽ thật sự bỏ em mà đi mất

Bạc Quý nhìn cô gái nhỏ đang nằm trong lòng mình mà oán trách mấy lời yêu thương cảm thấy trái tim mềm nhũn ra, cũng đau lòng khi thấy cô cứ vì mình mà khóc quài.

Ngoan nào, chẳng phải anh đã tỉnh lại rồi sao

“ Sao anh lại nỡ bỏ em lại chứ, đừng khóc nữa anh đau lòng c.h.ế.t mất ” Bạc Quý nhẹ nhàng dỗ dành cô, còn không quên dùng tay mình lau nước mắt cho cô.

“ Mà Lam Chi đâu rồi? ” khóc một hồi thì Thanh Nhi cũng nín.

“ Anh muốn ăn trái cây nên nhờ con bé đi mua rồi ” thật sự tỉnh lại Bạc Quý cảm thấy đói vô cùng, do từ đêm qua tới giờ anh có ăn gì đâu.

Anh đói hả? Em có hầm canh gà cho anh nè, để em múc cho anh ăn nha ”

Mấy đồ dùng Thanh Nhi đều đem theo đủ hết. Vừa nói dứt câu là cô lấy ra một cái bát nhỏ rồi múc canh từ trong lồng cơm ra cho Bạc Quý uống thử.

“ Lúc sáng về em đã hầm, phòng khi anh thức lại đói ” Thanh Nhi đưa bát canh gà cho anh.

“ Em là đang trả lại cho anh đó hả! Ha ha"

“ Ý anh là sao? ” có phải tác dụng thuốc mê vẫn còn nên anh nói sảng không.

“ Anh nhớ lần trước em nằm viện anh cũng hầm canh gà cho em uống ” lúc đó hai người còn chưa thành người yêu, lần đó là Thanh Nhi bị Giang Thành làm hại nên mới phải nằm viện suốt 1 tuần lễ.

“ Em cũng quên mất luôn, lần đó canh của anh hầm rất ngon ” lúc đó cô cứ nghĩ là anh mua rồi đem vào cho cô mà thôi không ngờ đích thân anh hầm đem cho cô uống.

‘Nhưng so với em vẫn còn thiếu chút gì đó.... chính là gia vị hạnh phúc”

Ý của Bạc Quý chính là hiện tại hai người đã là người yêu nên canh gà cũng vì đó mà ngon hơn, còn lần đó là chưa phải nên nó chỉ đơn giản là canh gà bình thường mà thôi.

“ Sao em chưa từng biết anh có một mặt dịu dàng như vậy!”

Đương nhiên, chỉ có bà Bạc mới có thể nhìn thấy mặt này của anh thôi ”

Đây là lần thứ hai Bạc Quý nhắc đến thân phận bà Bạc mà anh dành cho cô. Nghe đến đây cô lại ngại ngùng không thôi. Nhưng chưa để hai người mặn nồng được bao lâu, ở ngoài cửa đã xuất hiện ba người mở đi vào phòng của Bạc Quý.

“ Con không sao chứ? Làm ta cho c.h.ế.t rồi! ” bà Lam Cẩm thấy con trai đã ngồi dậy được cũng nhẹ nhõm trong người.

“ Hai bác là? ” Thanh Nhi nhanh chóng đứng dậy chào hỏi nhưng không biết xưng hô thế nào.

“ Con là Thanh Nhi có phải không? Ta đã nghe rất nhiều về con đấy còn có cả ảnh chụp nữa...” bà Lam Cẩm định lấy điện thoại ra cho Thanh Nhi xem gì đó.

Mẹ à, sao ba mẹ lại về đây? ” Bạc Quý liền ngăn mẹ mình lại.

‘ Ba mẹ! ” Thanh Nhi bất ngờ, cô nói lớn.Lần đầu tiên gặp phụ huynh vậy mà lại ở trong bệnh viện. Chắc chắn là để lại ấn tượng xấu rồi, chưa kể đến hôm qua đến giờ cô còn chưa được ngủ mắt đã để lại quần thâm trông vô cùng nhợt nhạt.

Thanh Nhi chỉ biết thầm khóc trong lòng.

‘Đúng đúng, chúng ta là ba mẹ của Bạc Quý và Lam Chi ”

“ Con còn nói, cũng may là Đông Quan báo cho ba mẹ một tiếng nên ba mẹ liền tức tốc quay về ” bà quay qua mắng Bạc Quý một trận.

Lam Chi là người nhàn rỗi nhất, cô chỉ ngồi xuống sô pha vừa lột cam ăn vừa xem kịch hay.

Ba của Bạc Quý là Bạc Chấn đi lại bên cạnh con trai mình kéo ghế ngồi xuống. Còn Thanh Nhi thì bị kéo qua rồi chung với Lam Cẩm và Lam Chi cùng nhau gọt trái cây, để mặc cho hai người đàn ông nói chuyện với nhau.

Lần đầu gặp con dâu nên bà còn rất nhiều cái để hỏi cô. Chẳng hạn như thắng con bà sao lại cưa đổ được cô hay là tại sao cô lại chấp nhận con trai bà.

“ Vết thương thế nào rồi? ” Bạc Chấn hỏi.

“ Đã đỡ hơn rồi ạ, chỉ bị ngoài da thôi ” mấy vết thương này đối với anh chỉ là bình thường.

“ Sao lần này lại lơ là như vậy để mình bị thương ”

Cách làm việc của con trai ông ông biết rõ. Anh rất cẩn thận trong mấy vấn đề nguy hiểm đến tính mạng này.

Chưa đợi Bạc Quý nói hết câu, Thanh Nhi đã nhanh chóng đỡ lời. Dù sao Bạc Quý là vì cứu cô nên mới bị thương.

" Thưa bác, là vì cứu cháu nên anh ấy mới bị thương ạ. Cháu xin lỗi"

Thanh Nhi biết ba mẹ nào mà không lo cho con cái mình chứ. Huống hồ Bạc Quý còn vì cô mà đánh đổi mạng sống của mình. Cô cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần để nghe ba anh trách phạt.

Không phải tại em mà ” Bạc Quý nhìn người con gái này nhận hết lỗi về mình mà đau lòng.

‘Đúng đó, không phải tại cháu. Chuyện cũng đã qua rồi, bây giờ nó cũng đã không sao không cần phải tự trách ha” Lam Tâm cũng nhanh chóng an ủi con dâu bé nhỏ của mình.

Bà còn không quên trừng mắt nhìn chồng một cái cảnh cáo.

“ Ông đó, dọa con dâu tôi sợ rồi kìa. Về nhà biết tay tôi.

Bạc Chấn ngồi mà sợ đổ mồ hôi hột. Ông cũng chỉ mới hỏi lí do bị thương thôi mà có cần phải uy h.i.ế.p vậy không chứ.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 46


Một tháng sau đó, Bạc Quý cũng đã bình phục và được xuất viện. Ba mẹ anh cũng ở lại đây chơi một khoảng thời gian.

Tuy ba mẹ Bạc Quý đã dọn vào ở chung trong biệt thự Bạc Gia nhưng Thanh

Nhi cũng không có dọn về nhà mình. Lúc đầu cô cũng có ý định sẽ dọn về nhưng bị bà Lam Cẩm cản lại. Với lí do trước sau gì cô cũng sẽ ở đây nên cứ ở luôn từ bây giờ cho quen.

Ba mẹ Thanh Nhi cũng không có ý kiến gì bởi vì họ rất vừa ý người con rể Bạc Quý này. Họ còn muốn cô nhanh chóng gã cho anh để còn có cháu mà ẵm bồng nữa là.

Và với sự mong đợi của mọi người, hằng đêm Bạc Quý đều đem cô ra cày cuốc đến tận sáng mới tha cho cô. Báo hại cô lúc nào cũng trong trạng thái buồn ngủ mà đến trường. Hì hục suốt một tháng cuối cùng cũng có thể đơm hoa kết trái rồi.

Thanh Nhi ngồi trong nhà vệ sinh mà hồi hộp nhìn que thử thai hiện lên hai vạch. Cô vừa mừng cũng vừa lo, bởi vì mấy ngày nữa là cô làm lễ tốt nghiệp rồi. Cô dự định sẽ giấu Bạc Quý thêm vài ngày nữa, đợi đến khi cô tốt nghiệp rồi chúc mừng luôn coi như là song hỷ lâm môn.

Lúc đi ra ngoài cô nhìn xung quanh căn phòng, chắc chắn là Bạc Quý không có ở đây cô mới đi ra rồi lặng lẽ giấu que thử thai ở ngăn kéo cuối cùng ở tủ đầu giường.

Nhưng người tính không bằng trời tính, đúng lúc này Bạc Quý lại xuất hiện đằng sau cô còn hù cô một phen giật mình.

“ Aaa anh sao lại ở đây? ” Thanh Nhi vội kéo tủ lại đàng hoàng.

“ Anh lên kêu em xuống ăn tổ yến, mẹ mới chưng xong đấy ” Bạc Quý nói nhưng ánh mắt vẫn dán vào cái tủ, khi nãy anh đã thấy cô giáu gì đó.

Nhìn gương mặt của Bạc Quý hết sức bình tĩnh, Thanh Nhi nghĩ chắc anh chưa phát hiện ra đâu liền thở phào nhẹ nhõm.

“ Em xuống liền”

“ Anh không xuống hả? ” thấy Bạc Quý vẫn đứng ở chỗ lúc nãy mà Thanh Nhi sợ hãi.

Lỡ mà anh phát hiện thì kế hoạch của cô coi như đổ sông đổ biển hết.

“ Em xuống trước đi, anh thay đồ cái rồi xuống ngay ” anh giả vờ đi đến tủ áo cầm lấy chiếc áo phông trong tủ đi vào nhà vệ sinh.

Thanh Nhi cũng không nghi ngờ gì mà đi xuống lầu ăn tổ yến.

Nhưng lúc cô đang ăn thì thân ảnh cao lớn kia bất ngờ chạy xuống ôm chằm lấy cô. Anh còn khóc như một đứa trẻ nữa chứ. Ba mẹ cùng với Lam Chi nhìn mà không hiểu chuyện gì cứ sợ anh sị di chứng gì đó sau tai nạn không chừng.

“ Con sao vậy? Tự nhiên lại khóc? ” bà Lam Cẩm lần đầu thấy con mình khóc mà ngỡ ngãng.

Bạc Quý không trã lời mẹ mình, mà chỉ chăm chăm nhìn Thanh Nhi rồi lấy ra vật gì đó đưa ra trước mặt cô.

Chính xác đó là que thử thai mà cô đã giấu lúc nãy. Bạc Quý cũng không phải kẻ ngốc mà nhìn hai vạch đỏ chót trên đó mà không hiểu được ý nghĩa của nó.

“ Là thật sao? ” anh vô cùng xúc động dò hỏi Thanh Nhi, anh muốn chính miệng cô khẳng định lại lần nữa đây không phải là mơ.Thanh Nhi bị dáng vẻ ngốc ngếch của anh chọc cho cười, quả thật lúc này anh rất đáng yêu.

"Dạ em có thai rồi ” Thanh Nhi dịu dang trả lời anh.

Nghe được chính miệng cô thừa nhận Bạc Quý như bắt được vàng mà mừng rỡ, ôm cô lên xoay vài vòng.

Ba mẹ anh và cả Lam Chi bên cạnh nghe xong cũng giật mình, sau đó liền vui mừng liền gọi thông báo với anh chị sui đầu tiên, tiếp đó là họ hàng và bạn bè thân thiết. Họ đã muốn làm việc này lâu lắm rồi, chứ lần nào cũng bị người khác khoe mẻ trong người rất bực bội.

Sau khi đợi Thanh Nhi ăn xong tổ yến, Bạc Quý liền xách cô đem đến bệnh viện khám thử lại xem cái thai đã được bao nhiêu tuần tuổi.

Ngồi trong phòng siêu âm, Thanh Nhi thì nằm trên giường còn Bạc Quý thì đứng bên cạnh nắm tay cô trông vô cùng hạnh phúc. Có thể nói hạnh phúc của một người con gái chính là những lúc như này luôn có người bên cạnh mình vậy là đã mãn nguyện rồi.

Nhìn máy siêu âm phản chiếu ra một cục m.á.u nhỏ trong người Thanh Nhi mà cả cơ thể Bạc Quý lân lân cảm giác hạnh phúc. Theo lời bác sĩ nói cục m.á.u nhỏ đó chính là con của hai người, là kết tinh tình yêu của họ.

“ Cái thai chỉ mới được 3 tuần thôi còn rất nhỏ. Sản phụ chú ý nghỉ ngơi và bồi bổ thật nhiều để em bé có thể phát triển tốt nhất nhé. ” bác sĩ khám xong thì căn dặn.

Bạc Quý bên cạnh cũng lấy điện thoại ra ghi lại lời dặn của bác sĩ, anh còn chủ động hỏi xem có nên kiêng cử hay là uống thêm thuốc bổ hay không. Rồi mấy triệu chứng thường gặp ở phụ nữ khi mang thai để phòng hờ.

Nhìn cảnh Bạc Quý loay hoay với lời dặn của bác sĩ, trông dáng vẻ anh nghiêm túc vô cùng mà cô cảm thấy lần này bản thân đã chọn đúng người rồi. Cảm giác hạnh phúc khi yêu và được yêu phải nói là vô cùng tuyệt vời.

Sau khi rời khỏi bệnh viện, Bạc Quý chở cô đến trung tâm thương mại để mua đồ dùng trong khi mang thai. Màu là sữa cho mẹ bầu, đầm bầu rồi mấy thứ linh ta linh tinh. Chẳng mấy chốc đã chất đầy cả xe đẩy đồ.

“ Có nhiều quá không? Em dùng không hết đâu ” Thanh Nhi chào thua với màn mua sắm bá đạo của anh.

“ Không nhiều, sau này đều cần dùng đến ” Bạc Quý vỗ n.g.ự.c bảo đảm.

Xong xuôi hai người liền lên xe trở về nhà. Còn đồ khi nãy mua thì một lát nhân viên sẽ chuyển phát đến tận nơi
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 47


Hôm nay là ngày diễn ra buổi lễ tốt nghiệp của Thanh Nhi. Cô đã thức từ sáng sớm để chuẩn bị rất kỹ lưỡng, do là sinh viên của khóa 79 mà lại tốt nghiệp sớm với thành tích thủ khoa toàn trường nên Thanh Nhi được vinh dự đại diện cho những sinh viên tốt nghiệp lần này sẽ lên phát biểu cảm nghĩ trước toàn trường.

Thanh Nhi diện cho mình một chiếc váy trắng tinh khôi, trông vô cùng thướt tha nhẹ nhàng. Bởi vì lát nữa cô sẽ mặc bộ đồ cử nhân tốt nghiệp ở bên ngoài nên chủ yếu ở trong cô sẽ chỉ diện trang phục thoải mái một chút với phần là để dễ di chuyển hơn.

Nếu như bình thường thì cô sẽ mang giày cao gót để tạo cảm giác thanh lịch thì hôm nay Thanh Nhi lại chọn mang giày bệt để giữ an toàn. Buổi lễ tốt nghiệp sẽ có rất nhiều người đến chen chúc lẫn nhau, phòng trường hợp mà xảy ra sự cố thì Thanh Nhi vẫn nên mang giày bệt thì hơn bởi vì hiện tại trong bụng cô đã có một sinh linh bé nhỏ rồi.

Bạc Quý cũng được đích thân thầy hiệu trưởng mời đến tham dự buổi lễ tốt nghiệp nên hai người sẽ đi chung đến trường.

“ Em đã đọc tốt lắm rồi, tranh thủ nghỉ ngơi đi ” từ lúc lên xe tới giờ Thanh Nhi vẫn chăm chú luyện đọc bài phát biểu.

Bạc Quý ngồi bên cạnh chỉ sợ cô bị đau họng rồi mệt mỏi.

“ Em có hơi căng thẳng ” nghĩ tới bản thân đứng một mình trên sân khấu Thanh Nhi thấy hơi run.

“ Anh sẽ luôn ở bên cạnh em ” Bạc Quý nắm lấy tay cô tiếp thêm sức mạnh.

Anh chính là chỗ dựa cả về tinh thần lẫn thể xác tốt nhất đối với Thanh Nhi.

Một lúc sau thì hai người cũng đến trường. Vừa bước xuống xe đã thấy thầy hiệu trưởng đích thân đến chào đón Bạc Quý từ cổng lớn rồi.

‘Bạc tổng rất vui vì ngài đã đến, mời bên này ”

Hôm nay Bạc Quý đến đi với tư cách là nhà tài trợ chính của trường. Phải nói hiếm có bữa tiệc nào mà Bạc Quý xuất hiện lắm bởi mời anh còn khó hơn lên trời ấy. Nhưng ngày hôm nay cho dù anh không được mời thì chính anh cũng sẽ tự tới. Vì đơn giản hôm nay là ngày vô cùng trọng đại của vợ anh mà.

“ Anh vào trong đi, em phải đi chuẩn bị rồi ” Thanh Nhi phải đi ra hậu trường chứ không thể cùng anh vào trong ngồi được.

“ Ừm, nhớ cẩn thận ” Bạc Quý hôn má cô một cái rồi mới để cô rời đi.

Mấy sinh viên xung quanh cũng náo động với một màn tình cảm của thầy Bạc dành cho bạn gái của mình. Họ cũng muốn có một thầy Bạc cho riêng cuộc đời của họ, để được cưng chiều yêu thương như Thanh Nhi vậy đó.

Buổi lễ đã diễn ra được hơn 1 tiếng đồng hồ. Xuyên suốt buổi lễ Bạc Quý vẫn luôn chú ý theo dõi từng nhất cử nhất động của Thanh Nhi chỉ vì sợ vợ mình kiệt sức vì buổi lễ ngày hôm nay.

Đã có mấy lần anh nhóm người tính chạy lại chỗ cô rồi vì thấy cô có dấu hiệu mệt mỏi nhưng Thanh Nhi cũng nhanh chóng lắc đầu nói là mình không sao nên anh mới yên tâm được phần nào.

Phần cuối cùng của buổi lễ là trao bằng tốt nghiệp với hoa chúc mừng cho từng sinh viên. Bản thân Thanh Nhi là sinh viên xuất sắc lại là thủ khoa toàn trường nên được sắp xếp sẽ trao cuối cùng.

Lúc tới lượt Thanh Nhi cô cứ nghĩ là sẽ giống như mọi người là được thầy hiệu trưởng lên trao bằng với hoa. Nhưng ai mà có ngờ người lên trao cho cô lại chính là Bạc Quý, cô cũng khá bất ngờ với sự chuẩn bị của nhà trường.

Chúc mừng em, Thanh Nhi ” Bạc Quý chính tay mình trao bằng tốt nghiệp với hoa cho Thanh Nhi xong thì nán lại một lát để chụp vài tấm hình kỉ niệm.

Nhưng sao khi chụp xong Thanh Nhi liền nhanh chân muốn rời đi, lại nhìn qua bên cạnh Bạc Quý vẫn đứng yên, tay anh thì nắm chặt lấy tay cô.

“ Anh sao vậy? ” cô tưởng anh bị gì liền lo lắng hỏi.

Phải nói sau vụ tai nạn kia mỗi lần Bạc Quý cư xử lạ Thanh Nhi liền lo sợ là bị để lại di chứng nào đó.

Trái với sự lo lắng của Thanh Nhi Bạc Quý chỉ cười nhẹ nhàng, sau đó lấy từ trong túi ra một chiếc hộp màu đỏ vô cùng bắt mắt rồi nhanh chóng quỳ xuống đối diện cô.Cả hội trường bị một màn chấn động này làm cho vô cùng phấn khích, tất cả sinh viên đều nhanh chóng đứng dậy hưởng ứng, hò hét lớn tiếng.

“ Anh làm gì vậy? ” Thanh Nhi ngại ngùng muốn lôi anh đứng dậy.

Nhưng Bạc Quý vẫn cố chấp quỳ ở đó, anh nói.

“ Đáng lý anh đã phải làm chuyện này sớm hơn nhưng lại kéo dài cho đến tận bây giờ mới có thể thực hiện. Phải nói cuộc đời của anh chỉ thật sự hạnh phúc và tươi đẹp nhất khi có em xuất hiện. Còn nhớ lần đầu anh gặp em em chính xác như là một vị thiên sứ hạ phàm vậy vô cùng xinh đẹp và nổi bật trước đám đông. Và điều anh hối hận nhất có lẽ chính là bỏ lỡ khoảng thời gian trước đó, nhưng không sao dù sao thì cả hiện tại và tương lai sau này chúng ta sẽ bên nhau và bù đắp lại những mất mát đã thiếu.

“ Và lời cuối cùng anh muốn nói đó là...

"

Bạc Quý chợt ngưng lại, có hơi nghẹn ngào.

“ Hà Thanh Nhi em có bằng lòng làm vợ anh không!”

Bạc Quý vừa dứt lời Thanh Nhi liền vỡ òa cảm xúc, dẫu biết cảnh tượng này

có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Nhưng khi Bạc Quý quỳ gối và cầu hôn cô thì cô vẫn không thể nào kiềm nén được sự vui mừng, hồi hộp.

Mặc dù cảnh cầu hôn rất đơn giản nhưng nó lại chạm được đến trái tim của cô.

“ Em đồng ý ” Thanh Nhi gật đầu, sau đó đưa tay của mình ra cho anh đeo nhẫn vào.

Nhận được cái gật đầu của cô Bạc Quý vỡ òa trong cảm giác hạnh phúc, anh thật sự rơi nước mắt vì Thanh Nhi. Cả cuộc đời anh cũng chỉ rơi nước mắt vì cô mà thôi.

‘Hôn đi, hôn đi, hôn đi ” cả hội trường được một phen náo động liền thúc giục đôi trẻ thể hiện tình cảm cho nhau.

Bạc Quý cũng rất là tranh thủ, anh giữ chặt gáy của Thanh Nhi rồi dịu dàng hôn lên bờ môi đầy ngọt ngào của cô.

Thế là một màn cầu hôn vô cùng lãng mạng đã diễn ra ngay tại chính buổi lễ tốt nghiệp của Thanh Nhi cũng là sự chào đón thành viên mới của gia đình. Một gia đình có ba thành viên là kết thúc cho một câu chuyện vô cùng có hậu mà ai cũng mơ ước.
 
Trọn Đời Trọn Kiếp - Thiên Sơn Trà Tân Quán
Chương 48: Kết


Thanh Nhi đã thống nhất cùng Bạc Quý là sau khi sinh em bé xong thì mới tổ chức hôn lễ. Thanh Nhi muốn ngày trọng đại của mình, bé con của cô sẽ chứng kiến được cảnh ba mẹ mình hạnh phúc bên nhau.

Chưa kể tới lúc đó còn thể chụp một tấm hình hoàn chỉnh một gia đình ba người, đó luôn là điều mà Thanh Nhi luôn nghĩ đến.

Lúc đầu Bạc Quý cũng không chưa gật đầu nhưng khi Thanh Nhi bầu đến tháng thứ 3 thì cô nôn mửa liên tục, không ăn uống được gì cả. Mùi ở từ đằng xa thôi mà cô cũng có thể ngửi được thì bắt đầu nôn tháo.

Bạc Quý thấy vợ mình như vậy thì xót vô cùng, nên quyết định gác lại lễ cưới luôn. Dù sao hôn lễ cũng chỉ là hình thức, hai người cũng đã lĩnh chứng từ lâu rôi.

Sau đó, Bạc Quý cũng đem công việc về làm tại nhà luôn. Còn công ty thì giao lại cho Đông Quan quản lý giúp mình. Thỉnh thoảng có việc quan trọng thì anh vẫn sẽ đích thân đến rồi xử lý, nhưng đa số đều là Đông Quan phải đến tận nhà để báo cáo công việc với chủ tịch của mình.

Nhưng mà những lúc báo cáo công việc thì vẫn có chút chuyện nhỏ xảy ra, chẳng hạn như Bạc Quý vì mãi lo nghe mà quên nêm món ăn. Báo hại lúc Thanh Nhi ăn thì chẳng có vị gì cả, lại bị cô mắng một phen.

Phải nói tính tình của Thanh Nhi đã thay đổi 180 độ kể từ khi mang thai. Dĩ nhiên Bạc Quý lại càng yêu cô hơn, bởi vì nhìn cô vất vả vì anh mà sinh con anh cũng rất xót. Giá mà anh chịu thay được cơn nghén cho cô thì đỡ biết mấy.

Đến đầu tháng thứ 9 của thai kì, Thanh Nhi cũng đã quen với chiếc bụng lớn vượt mặt. Việc ăn uống cũng không còn khó ăn, chắc là em bé biết mình sắp chào đời nên mới không hành mẹ Thanh Nhi nữa.

Trong lúc Thanh Nhi đang ăn trái cây mà Bạc Quý vừa gọt xong, còn đang ngồi coi ti vi thì lại nghe được tiếng một cái “ ọt ” không quá lớn. Lại nhìn xuống dưới chân mình thì thấy có rất nhiều nước.

" Chồng ơi, em vỡ nước ói rồi ” Thanh Nhi đã nghe mẹ cô với mẹ chồng nhắc đến rất nhiều lần về việc này, nên giờ phút này cô rất bình tĩnh không có gì phải căng thẳng hết.

Nhưng trái với Thanh Nhi là Bạc Quý thì lại sốt sắng, lo lắng chạy tới chạy lui chuẩn bị đồ để đi bệnh viện. Thanh Nhi ngồi nhìn người đàn ông lần đầu làm ba chạy ngược chạy xuôi mà cười hớn hở.

Lúc đẩy Thanh Nhi vào phòng sinh, Bạc Quý cũng động viên cô rất nhiều.

“ Vợ à, em cố lên. Anh ở bên ngoài đợi em.” anh còn quyến luyến hôn cô vài cái tiếp thêm sức mạnh.

‘Chồng à, anh lo lắng quá rồi đó ” tay cô đã bị anh nắm mà đổ mồ hôi ướt hết rồi.

Người đi sinh là cô nhưng anh lại là người lo lắng nhất.

Thanh Nhi vào phòng sinh thì khoảng nửa tiếng sau y tá cũng ẵm ra một bé trai kháu khỉnh đưa tận tay Bạc Quý.

‘Chúc mừng gia đình là một bé trai vô cùng đáng yêu”

Cả gia đình hai bên đều vui mừng khôn siết xúm lại xem em bé trên tay Bạc Quý. Còn anh thì chỉ lo cho vợ mình sau vẫn chưa được ra ngoài.

“ Còn vợ tôi đâu?

Bạc tổng đừng lo lắng, phu nhân đang ở trong ạ còn bé gái vẫn còn chưa ra”

Y tá nói xong thì mọi người đều bất ngờ. Lúc gần sinh Thanh Nhi cũng đã có đi khám nhưng kết quả chỉ thấy một bé trai lại không ngờ vậy mà lại là thai long phụng.

Bạc Quý bên cạnh rất vui mừng, thực sự anh rất muốn có một cô con gái. Vì đơn giản anh nghĩ con gái sinh ra chắc chắn là sẽ giống Thanh Nhi vô cùng xinh đẹp và đáng yêu.2 tháng sau,

Sau khi 2 em bé nhỏ đầy tháng, thì cả hai đã tính tới chuyện tổ chức hôn lễ của mình. Buổi lễ sẽ được tổ chức ngoài trời, phong cảnh biển vô cùng tuyệt đẹp. Và khách mời tới đây chỉ có những người thân quen, đặc biệt.

Thanh Nhi hiện đang ngồi trong phòng thay đồ cùng Vũ Yên và Lam Chi. Hôm nay hai cô gái sẽ làm dâu phụ cho Thanh Nhi.

Khoác lên mình chiếc váy cưới đuôi cá, gương mặt thì được trang điểm tỉ mỉ. Đặc biệt ngày hôm nay cô cũng đeo lên mình bộ trang sức được Bạc Quý tặng lúc còn ở buổi đấu giá. Tổng thể vô cùng đẹp mắt và nổi bật.

‘Thật ghen tị với cậu, lấy được chồng như ý còn có hai tiểu bảo bối vô cùng đáng yêu nữa chứ ” Vũ Yên giúp cô chỉnh tóc lại mà than thở.

Lam Chi cũng bên cạnh chọc ghẹo lại.

“ Nếu vậy thì cô cũng kết hôn đi, tôi chắc chắn sẽ làm phù dâu”

Thấy Vũ Yên bị chọc mà Thanh Nhi bật cười, cái Vũ Yên không muốn nhất chính là lấy chồng. Vậy mà lại ganh tị với cô cơ chứ.

“ Đến giờ làm lễ rồi, mấy con ra đi ” bà Lê Thục Như đi vào thúc giục các cô gái nhanh lên.

"Con có đồng ý lấy người trước mặt làm chồng/vợ hay không? Cho dù bất kể nghèo đói hay bệnh tật, sang giàu hay túng thiếu. ”

“ Con đồng ý” cả hai cùng nhau đồng thanh nói."

“ Ta tuyên bố các con chính thức là vợ chồng. Xin chúc mừng ” cha sứ sau khi hoàn thành việc của mình xong cũng nhanh chóng nhường lại sân khấu cho đôi trẻ.

Hai bên gia đình cũng ẵm hai bé cưng là Bạc Thanh Nhiên là bé gái, còn bé trai là Bạc Hưng nhanh chóng lên sân khấu cùng ba mẹ chụp hình kỷ niệm.Bé gái thì được Bạc Quý ẵm, còn bé trai thì Thanh Nhi sẽ bế. Một nhà bốn người trông vô cùng hạnh phúc.

“ Nào 1 2 3 cười ” người thợ chụp hình cũng vô cùng hào hứng."

Thế là kết thúc hoàn mỹ cho một câu chuyện tình yêu vô cùng đẹp đẽ. Phải chăng “ Một Đời Một Kiếp ” chính là vì khoảnh khắc này mà đánh đổi tất cả. Nhưng chung quy mọi sự đánh đổi đều vô cùng đáng giá cho khoảnh khắc hiện tại.
 
Back
Top Bottom