Mơ màng tỉnh giấc vì tiếng chuông báo thức điện thoại, còn buồn ngủ lắm nhưng vẫn phải cố tắt báo thức và xem bây giờ là mấy giờ, nhìn vào màn hình tôi chán nản, nghĩ: "Năm giờ bốn mươi lăm rồi, chuẩn bị đi thôi".Tôi đứng dậy, bước ra khỏi tấm nệm ngủ của mình, âm thanh của những quán ăn và quán cafe mở sớm bắt đầu chạm đến tai tôi.Mở cửa đi ra khỏi phòng, tầng lầu nhà tôi vẫn tối đen chỉ có vài tia ánh sáng mơ hồ len lỏi qua rèm cửa.
Cha, mẹ và em tôi vẫn ngủ, tôi có đi ngang phòng anh Long, cửa phòng mở và không có ai cả, vẫn dậy sớm và biến mất như mọi khi.Sau khi xuống lầu để vệ sinh cá nhân, thay chiếc áo sơ mi trắng và chiếc quần tây đen, thì cũng đã sáu giờ năm phút, mở điện thoại thì thấy có tin nhắn của Thọ:_Thọ: Thức chưa?? tí tao qua nhé.Tôi nhắn lại ngắn gọn: Ok.Hôm nay là ngày thi tuyển sinh cấp 3 môn toán cũng là môn cuối sau ngữ văn và anh văn.
Lướt điện thoại đến 6 giờ 20, như đã hẹn Thọ đến để đưa tôi cùng đi thi.Thọ có khuôn mặt chữ điền và đôi mắt hí, đối với tôi, đôi mắt đó nhìn khá hài hước.
Thọ khá điển trai nên hay được các bạn nữ ở trường để ý, nó khá chăm chuốt ngoại hình nên tôi thấy việc đó cũng là dĩ nhiên.Trường cách nhà tôi 5km, khá xa nên cũng mất 10 phút chạy xe.Đến nơi, Trường trung học phổ thông BM, dù còn sớm nhưng ngôi trường cấp 3 đã đông nghẹt học sinh, trường nằm trong một con hẻm ngay lộ lớn.
Khi bước vào sân trường, ngôi trường mang nhiều dấu vết của thời gian, trường có 1 trệt và 2 lầu, hai bên cổng trường là 2 nhà giữ xe, như các ngôi trường khác sân trường khá rộng, các dãy lớp học được xây hình chữ U, tôi đoán trường còn có sân sau nhưng tôi vẫn chưa có dịp khám phá.Thọ đậu xe tại một chỗ trong nhà xe bên phải, vì còn sớm, nắng nhẹ trời lại khá đẹp nên chúng tôi ngồi ở một hàng ghế đá gần đó để ăn hai ổ bánh mì vừa mua.Đang ăn thì Thọ quay sang nói:_Đợt này ráng lấy con mười mới được-Nó vừa ăn, vừa đùa, nó hớn hở lắm vì toán là môn nó giỏi nhất mà.Tôi đáp:_Dễ thế tao cũng mừng._Thi xong chắc tao đi quê mẹ đến hết hè-Thọ vừa nhai bánh mì, vừa nói._Mày đi Đắk Lắk cưỡi voi à?
Nào về mang cho tao một con- Tôi đùa, vì quê mẹ nó ở Đắk Lắk mà Đắk Lắk thì nổi tiếng về voi.Thọ cười nói:_Ờ, ờ.
Được.
Tao mang về mày không nhận thì chết với tao.Cả hai bật cười, không khí bỗng trở nên thoải mái dù xung quanh bao trùm bởi bầu không khí căng thẳng của các thí sinh.Chúng tôi thi khác phòng, hôm nay tôi được sắp thi phòng 2, phòng nằm cạnh bãi giữ xe bên phải.
Khi đang trên đường đi đến phòng thi thì tôi có lướt ngang một bạn nữ đang đứng lặng, mắt chăm chăm vào đài phun nước cũ, đã bám rêu ở giữa sân trường và không còn hoạt động.Đó là một bạn nữ tóc búi cao gọn gàng với đôi mắt dài, hai mí, mắt hơi xếch lên tạo nên vẻ lạnh lùng, cái mũi nhỏ, sóng mũi thẳng tấp.
Đôi môi mỏng tạo nên sự hài hòa trên khuôn mặt tròn đầy đặn.
Nhưng khuôn mặt xinh xắn ấy lại bị bao phủ bởi sự nhăn nhó, vẻ như thấy gì đó kì lạ khi nhìn vào đài phun nước.Chẳng còn thời gian để thắc mắc, tôi vội đi đến phòng thi.Sáu giờ bốn mươi lăm các thí sinh tập trung tại phòng thi.Bảy giờ mười lăm bắt đầu thi.Trước lúc thi thì tôi khá căng thẳng nhưng khi thấy đề thì tôi nhẹ người hẳn.
"Đề quá dễ, kiểu này chắc Thọ nó được mười thật rồi!"
Chín mươi phút trôi qua.Cuối cùng, tôi nộp bài.
Giáo viên kiểm tra bài thi một lúc thì cho tôi ra ngoài.Vừa ra ngoài vài bước thì Thọ đã đứng sẵn ở xe nó.
Vừa gặp tôi nó nói ngay._Đề dễ quá, không lấy con mười mới lạ-Thọ nhìn tôi nói._Ờ, dễ thật.
Không quá khó với tao nên chắc cũng ổn-tôi vui vẻ đáp._Về thôi, tao chuẩn bị đồ mai đi Đắk Lắk.Thế là nó chở tôi về nhà và hôm sau nó đi Đắk Lắk luôn, nó đi xe khách với cha, mẹ nó.
Từ đây đến Đắk Lắk cũng gần....., nó có video call cho tôi, nhìn vừa hài, vừa tội.
Xe chật ních, chắc do đường xấu nên thấy xe rung lắc dữ lắm, nhìn thôi đã thấy mệt.Hè đấy tôi cũng về ngoại, thế là những ngày hè trôi qua yên bình chẳng có gì báo hiệu về những chuyện tôi sắp đối mặt.