Tâm Linh [진혼기] Trấn Hồn Ký

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
396249505-256-k120345.jpg

[진혼기] Trấn Hồn Ký
Tác giả: ChiKhnh955
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

"Nếu tồn tại một hung thần trong số các Hwarang, đó sẽ là ai?

Tất nhiên, chỉ có thể là Seolyeong-rang, người sử dụng tà thuật để triệu hồi linh hồn ma quỷ!"

Bỗng một ngày, Hwarang Seolyeong, người bị phán là tên ác linh sẽ gây ra đại thảm họa vào một ngày nào đó.

Chỉ có một cách duy nhất để thoát khỏi những lời buộc tội sai trái và trở lại vị trí vốn có bằng cách chứng minh mình không bị tà ma làm ô uế bằng cách giải quyết những sự việc dị thường.

Sau đó, Jaha, thống lĩnh tiền nhiệm của Hwarang, người đã tiêu diệt vị Thần Đại Thảm Họa tám năm trước rồi biến mất không dấu vết, tự dưng xuất hiện trước mặt Seolyeong...
___________
Vì quá lụy truyện và để thỏa mãn bản thân, đồng thời mong muốn kéo thêm vài người lọt hố nên tui quyết định trans
+Lần đầu dịch truyện có nhiều sai sót mong mn thông cảm👉👈
+Tuôi dịch một mình và dựa vào gg khá nhiều ẹ
+Tên nhân vật và một vài từ ngữ tui để phiên âm(tại tui thích thế), ai góp ý thì cứ góp ý ạ Tags: jahajinhongiseol-young진혼기​
 
[진혼기] Trấn Hồn Ký
Chap 1: Mặt Trăng Quỷ(1)


Có một vầng trăng khuyết khổng lồ nơi trung tâm của Seorabeol.Đó là Wolseong, hoàmg cung của SillaÁnh sáng của các đình điện lần lượt tắt, duy chỉ có một nơi.Điện CheonsuĐây là nơi quản lý các hoạt động biểu diễn và nghệ thuật của hoàng cung.Đêm đã khuya, nơi đây nhộn nhịp những cô gái trẻ, mặc váy dài màu tím và áo vàng, là những cung nữ làm việc trong cung điện.Bầu không khí trang trọng thường hiện diện nơi cung điện, khiến không người nào dám thở mạnh.

Nhưng hôm nay, họ tự do làm theo ý mình, không có người lớn ở đó, cho nên kỷ luật vô cùng lỏng lẻo.

Mọi người huyên thuyên và chọc ghẹo nhau không ngưng lúc nào."

Thôi nào, thôi nào!"

Một cô gái nói lớn:"Nghiêm túc đi.

Nếu chúng ta để mất một người trong khi chơi đùa như thế này thì sẽ gặp rắc rối lớn đó.

Có đúng mười lăm người.

Bọn mình chỉ có số lượng người cần thiết, nên không ai trốn tránh được đâu nhé."

Nghe những lời đó, mọi người đều nghiêm túc nhìn xuống một nơi.

Cái hộp gỗ lớn, chứa đủ loại mặt nạ quái vật, linh hồn và ma quỷ....

Đây là những chiếc mặt nạ dùng cho tế lễ.Gần đây, một loạt những hiện tượng đáng sợ đã xuất hiện ở Wolseong và xung quanh đó.Cung điện bị nhuốm thành màu đỏ như máu, hàng chục con chim được tìm thấy đã chết với đầu cắm vào các cột trụ.

Và cả máu còn đổ xuống vùng Salbaju.Không cần phải nói, việc người dân trở nên lo sợ là điều tự nhiên.Do đó, Quốc tiên - thủ lĩnh của Hwarangdo, đã quyết định chủ trì tế lễ.

Vì buổi lễ yêu cầu phải đeo mặt nạ và diễn vai quái vật rồi bị giết, nên những cung nữ dũng cảm và nhanh nhẹn đã được chọn để đảm nhận vai trò này."

Ngươi phải diễn thật nhập tâm, như vậy nghi lễ mới có thể thành công."

"Đúng vậy.

Suy nghĩ kỹ trước khi chọn mặt nạ nhé.

Ta là yêu quái hả?

Hay là ma quỷ ta?"

Các cô gái chăm chú xem xét từng chiếc mặt nạ.

Trong một lúc, mọi người đều có vẻ nghiêm túc.

Nhưng rồi, trước khi kịp nhận ra, bầu không khí kì dị bắt đầu bao trùm xung quanh ..."..."

Các cô gái nhìn nhau và thận trọng mở miệng:"Nhưng càng nhìn ta lại thấy nó có vẻ hơi... rùng rợn không phải sao?"

"Cô cũng nghĩ vậy sao?

Ta tưởng chỉ có mình ta..."

Mọi người nhìn xuống chiếc mặt nạ trong tay với vẻ mặt bất an.

Những chiếc mặt nạ này quá sống động.Đó chính là vấn đề.Thật sự phải chân thực như vậy sao?Đôi mặt vô hồn chậm rãi nhúc nhích trên khuôn mặt của con quỷ.

Máu đỏ sền sệt rỉ ra từ khóe miệng.

Cái lưỡi mềm oặt của nó nhẹ nhàng quấn quanh cổ tay...Những hình ảnh đó hiện rõ trong mắt các cung nữ.'Đây chỉ là một ảo giác thôi.

Ai lại đi sợ những thứ như thế chứ?'Mọi người cố tỏ ra như không có chuyện gì xảy ra, nhưng tất cả đều căng thẳng.

Ngay lúc đó, một tiếng rít rùng rợn vang lên.

Và một số cô gái gần như suýt hét lên."

Á!

Đó chỉ là gió thôi."

"Đúng vậy."

Một người nói."

Nhưng có thể là người phụ nữ đó."

"Một cô gái?

Ai vậy?"

"Người phụ nữ ta thấy bên ngoài lúc nãy.

Cô ta thật đáng sợ!

Ta đã nghĩ rằng cô ấy không phải là con người.

Liệu ta có đang gặp ảo giác không?"

"Ừm, trong Wolseong có quá nhiều chuyện ma, nếu có chuyện gì xảy ra, tôi nghĩ cũng không có gì kỳ quái.

Nghĩ lại thì..."

Một cô gái khác thận trọng nói:"Ở Điện Cheonsu cũng có truyền thuyết về những chiếc mặt nạ quái vật này."

"Truyền thuyết nào?"

"Nghe nè, lúc đó cũng giống như bây giờ, có mấy cung nữ đến đây để tập vũ điệu cho lễ tế.

Nhưng sau đó có chuyện kỳ lạ đã xảy ra, mỗi người đều chọn một chiếc mặt nạ, đeo lên mặt... nhưng bên trong hộp vẫn còn một chiếc.."

Cô gái nhìn xung quanh rồi nói chậm rãi."

Chắc ai đó đã bịa ra thôi..."

Lúc này, chung quanh bọn họ đột nhiên trở nên im lặng đến kỳ lạ, luồng khí lạnh lẽo chạy dọc sống lưng các cô gái.

Người ta thường nói một bóng ma sẽ đi ngang qua vào những lúc thế này.Có lẽ"Raaghh!"

Một cô gái hét lên khiến mọi người giật thót, rồi cô ấy phá lên cười.Những cung nữ cười khúc khích và đánh nhau.

Nhưng sau đó mới nhận ra và ngậm miệng lại."

Dừng lại!

Nếu Hwarang hay thái giám nào đó ở gần đây bắt gặp, bọn mình sẽ gặp rắc rối đó!"

"Được rồi, dừng lại nào."

Các cô gái gạt bỏ thái độ đùa cợt của mình và nhanh chóng chọn một chiếc mặt nạ.

Vài bàn tay đụng vào nhau trong hộp.

Nếu cứ chần chừ thêm nữa, họ có thế lấy phải chiếc mặt nạ mà người khác đã bỏ qua.Đột nhiên, cuộc tranh giành nổ ra và các cô gái vội vàng lấy mặt nạ đeo lên mặt.Tuy nhiên.Vẫn còn một chiếc dưới đáy hộp.

Chiếc mặt nạ có mái tóc màu xám, khuôn mặt đỏ và răng nanh nhô ra từ khe hở trên miệng.

Một chiếc mặt nạ của con quỷ có tên là Gunmang."

Còn ai chưa lấy thế?"

Các cô gái nhìn nhau với nỗi sợ hãi dâng trào trong lòng.

Đã lấy hết chưa?

Trong giây lát, họ cảm thấy lạnh buốt như thể bị dội nước lạnh.Một, hai, ba...mười lăm.Cả mười lăm người đều đeo mặt nạ, nghĩa là không thể để sót lại ai.Nhưng vẫn còn lại một chiếc.Những cung nữ đeo mặt nạ đột nhiên cảm thấy bạn bè mình thật xa lạ.

Có người hét lên:"Đừng có đùa nữa!"

"Đây không phải chuyện đùa!

Đây là thật!"

"Đừng nói dối nữa!

Ai đã làm thế?

Nói nhanh lên!"

Cả hội trường náo loạn.

'Đây là trò lừa bịp.' 'Không phải.' Mọi người đều căng thẳng, giọng nói chứa đầy hỗn loạn.Vào lúc đó"Đợi một chút."

Một cô gái lấy ra thứ gì đó mà cô giữ trong váy.

Một chiếc đĩa tròn có một cây kim ở giữa, trên đó có khắc những chữ cái phức tạp, được gọi là Thiên Địa bàn.Ban đầu nó là một dụng cụ dùng để chiêm tinh và bói toán, nhưng trong dân gian, nó cũng được sử dụng rộng rãi để phát hiện ma quỷ."

Nếu có tà ma ở đây, cây kim này sẽ quay."

Mọi người đều nhìn xuống Thiên Địa bàn.Kim bắt đầu quay dữ dội, nó đã đi qua 'Ác', 'Thảm họa', 'Đại Ác' và 'Đại Thảm họa'."...!"

Mọi người đều bị sốc.

Hiện tại có một linh hồn ma quỷ ở nơi này, cực kỳ đáng sợ.Cứ như một câu chuyện ma vậy, ai đó đã đeo 'thứ gì đó' lên mặt họ thay vì mặt nạ.Có thể là ai đây?Các cô gái nhìn xung quanh với vẻ mặt sợ hãi"Không phải ta!"

Mọi người đều tháo mặt nạ ra để khẳng định mình vô tội.Nhưng...Một cung nữ đứng im, mọi ánh mắt đổ dồn vào cô ấy.

Cô gái chỉ đứng đó, vô hồn, với chiếc mặt nạ đeo trên mặt."

Yeom à?"

Họ gọi tên cô, nhưng không có tiếng trả lời.Sau đó, một luồng năng lượng hắc ám mạnh mẽ bốc lên như đám sương đen từ dưới chân cô gái.Mọi người đều bị sốc."

Yeom kỳ lạ quá!"

Các cung nữ đều sợ hãi đến mức cố gắng bỏ chạy.Nhưng ngay lúc đó, con quỷ cũng bắt đầu di chuyển.'Nguy hiểm quá!'Khi họ nghĩ, nó đã lao đến tấn công với hai cánh tay dang rộng, nhanh đến nỗi không thể theo kịp bằng mắt thường."

Cẩn thận!"

Những cô gái ở gần đó may mắn thoát khỏi cuộc tấn công trong gang tấc.Bùm!Thay vào đó, đống hộp cứng vỡ tan thành từng mảnh.

Sức mạnh thật khủng khiếp.

Các cung nữ vô cùng sợ hãi.

Họ chưa từng gặp một con quỷ nào manh mẽ đến thế.

Luồng khí dày đặc, đen tối mà nó tỏa ra khiến đầu óc họ choáng váng."

Mau chạy đi cầu cứu!"

Sẽ có những Hwarang của Kim luân minh đạo phụ trách tế lễ này, phải ở gần đó.

Mọi người tụ tập lại và hét lớn"Làm ơn cứu chúng tôi!"

"Có ai giúp chúng tôi với!"

Nhưng tiếng kêu của bọn họ không thể xuyên qua được rào cản do con quỷ kia tạo ra.

Họ muốn trốn thoát, nhưng lại không nhìn thấy lối ra.

Cảm giác như bị nhốt trong bốn bức tường kín vậy."

Ahhhh!"

Trong lúc hỗn loạn, một cô gái đã bị con quỷ túm lấy và ngã xuống khi nó cố kéo cô đi."

KHÔNG!!!"

Mọi người đều kinh hãi.

Tình hình rất đáng sợ, nhưng họ không thể để bạn mình bị kéo đi và bị thương."

Bắt lấy cô ấy!"

Các cung nữ lấy hết can đảm và nắm lấy cánh tay của bạn mình và kéo cô ấy một cách khó khăn.

Bằng cách nào đó, họ đã kéo được cô ra."

Có một cái tủ ở đây!"

Các cô gái nhanh chóng chạy trốn cùng những người bị thương, kịp đóng và khóa cửa lại trước khi con quỷ kịp bám theo.

Họ gom đủ thứ linh tinh ở đó và dựng chúng thành bức tườngBụp!

Bụp!

Bụp!Con quỷ đập vào cửa, làm toàn bộ cung điện rung chuyển dữ dội.

Mọi thứ rơi xuống, cánh cửa cũng nứt toác.Mắt mọi người tối sầm lại.

Đây là cách bọn họ sẽ chết sao?

Họ nhìn nhau với ánh mắt tuyệt vọng."

Ta không muốn... chết..."

Các cô gái run rẩy vì sợ hãi và đưa tay ôm chầm lấy nhau.Bùm!Một tiếng đập mạnh nữa lại vang lên, ổ khóa đã vỡ hơn một nửa.

Cánh cửa sẽ vỡ tan chỉ với một cú đập nữa."..."

Họ nhắm mắt lại, nhận ra rằng đây sẽ là hồi kết của họ.Chính lúc đó.Một tiếng nổ dữ dội vang lên.Rồi có tiếng động lớn của vật gì đó rơi xuống đất.Không gian bị bịt kín bởi rào cản cuối cùng cũng được mở ra, và họ cuối cùng cũng có thể thở dễ dàng.Có người ném một món đồ trang sức bằng ngọc nhỏ chứa đựng sức mạnh tâm linh, phá vỡ rào cản.

Các cô gái nhìn nhau kinh ngạc."

Có người tới!"

Đúng lúc đó, con quỷ dữ phá cửa xông vào, tiếng gầm khát máu vang lên rõ mồn một bên taiNhưng nó không thể tiến vào được.

Một tia sáng xanh xuyên qua bóng tối và đâm thẳng qua lưng con quỷ.Năng lượng tâm linh.Đây là năng lượng tâm linh mà Hwarang sử dụng.Tuy nhiên...Đôi mắt của các cô gái mở to.

Họ nghĩ rằng Kim luân minh đạo sẽ đến, nhưng không phải vậy.Một cô gái hét lên,"Đó là Hwarang của Bạch Hổ quân!"

Người gọi là Hwarang, vốn phải ở rất xa nơi này, đã đến hiện trường, và trước khi họ kịp nói bất cứ điều gì, ánh sáng xanh từ thanh kiếm đã bao quanh tà linh.Bóng dáng anh hiện rõ sau cánh cửa vỡ.Chiếc áo choàng trắng có họa tiết đen đặc trưng của Bạch Hổ quân, tung bay.

Bóng tối đổ trên nền tuyết trắng tinh khiết dường như tỏa sáng xanh sẫm dưới ánh trăng.

Một khuôn mặt lạnh lẽo như thể được tạc từ băng hiện ra..Tất cả các cô gái đều ngạc nhiên.

Dù là những cung nữ trẻ tuổi, nhưng họ vẫn biết cậu là ai.

Có lẽ không ai ở Wolseong là không biết chàng."

Hằn là Quỷ M-..."

Có người buột miệng nói ra rồi nhanh chóng nuốt vào.

Không ai khác ngoài người này đích thân cứu chúng ta sao?Mọi người đều mở to mắt, nhìn chằm chằm đến nỗi quên cả thở.
 
[진혼기] Trấn Hồn Ký
Chap 2 : Mặt Trăng Quỷ(2)


Không nên vội vàng lao vào một con quỷ khát máu đang hoành hành.

Hãy chế ngự chúng trước bằng cách sử dụng vũ khí hoặc chơi nhạc cụ mang năng lượng tâm linhNhưng tình hình lúc này đã quá cấp bách.Hwarang đứng chắn giữa con quỷ và các cung nữ, như thể cậu đang đặt bản thân mình trước nanh vuốt củamột con chó điên.Ôi trời!Các cô gái há hốc mồm kinh ngạc.

Họ cứ tưởng rằng ngài Hwarang ấy, người vừa xuất hiện như một bức tranh,sẽ bị xé xác thành từng mảnh.

Nhưng điều đó đã không xảy ra.Khác với vẻ ngoài trang nghiêm và tao nhã, đôi tay của cậu ấy mạnh mẽ và cứng cáp.

Trong chớp mắt, cậu ấy đã chiếm được thế chủ động và vung kiếm dữ dội như một con hổ.CheongyeÁnh sáng xanh trong vắt tạo ra cầu vồng xanh, đúng như tên của thanh kiếm.

Trong ánh sáng lóe lên của linh kiếm, Âm dương bài của Hwarang tỏa sáng rực rỡ.'Đúng như lời đồn.'Các cô gái đều vô cùng kinh ngạc.

Trước đây, tướng quân Kim Yushin nổi tiếng với Hwarangdo là Younghwahyangdo.

Hwarang của Silla đã noi gương ông và tạo ra các phái riêng của họ, gọi là các Tiên môn.Hiện tại có năm Tiên môn trong Hwarangdo.

Bốn phương chính đại diện cho Thanh Long, Bạch Hổ, Hắc Quy và Chu Tước.

Và Kim Luân ở giữa, biểu trưng cho mặt trời.Hwarang này, người đột nhiên xuất hiện và cứu họ, là Hwarang thứ tư của Bạch Hổ quân- Seolyeong.Nếu xếp danh sách tất cả yêu ma quỷ quái mà cậu đã giết cho đến thời điểm này, nó sẽ cao bằng những cột đình củ sảnh chính cung điện.

Seolyeong là nhân vật chính của một lời đồn đại nổi tiếng như vậy."

Kyaaaa!"

Khi linh hồn ma quỷ bị dồn vào đường cùng, nó trở nên hung dữ hơn.

Bằng cách nào đó, nó cố gắng trốn thoát chướng ngại mạnh mẽ này và tấn công các cô gái.Seolyeong dùng kiếm đè nó xuống, khiến nó bất động.

Cậu lạnh lùng quay lại nhìn."

Đừng đứng đó."

Cậu ấy vung tay ra, một vài chấm sáng xanh xuất hiện trên mặt đất.Đang bảo họ qua đó, đúng không?Các cô gái nhanh chóng đi đến và đứng ở khu vực đó.

Họ không biết đó là 'Trấn'.Nhật Nguyệt TinhĐây là trận pháp cơ bản mô phỏng sự sắp xếp của Mặt trời, Mặt trăng và các vì sao, được dạy trong Tiên môn của HwarangKhi vào bên trong Trấn, cuối cùng các cung nữ cũng có thể bảo vệ những người bị thương và giữ an toàn khỏi con quỷ.

Seolyeong bắt đầu cuộc tấn công của mình ngay khi hoàn tất Trấn.Các cô gái nhìn chằm chằm với vẻ không tin nổi.Bởi vì tà ma nhập vào cơ thể con người nên không thể dùng kiếm chém chết nó.

Vì vậy, Seolyeong cố gắng xua đuổi linh hồn ma quỷ bằng cách đánh mạnh vào nó.Bụp!

Bụp!

Bụp!Thanh kiếm di chuyển nhanh như chớp, đánh trúng vào huyệt đạo của cô gái bị quỷ nhập, năng lượng của kiếm linh bùng cháy như ngọn lửa xanh.Có người khẽ thì thầm,"Ta nghe nói anh ấy là người sinh ra đã có sức mạnh tâm linh vô cùng to lớn và được coi là một trong những người mạnh nhất trong Hwarangdo."

Khi tận mắt chứng kiến, có vẻ như đúng là như vậy"Kwak!"

Ác linh gào thét, kịch liệt chống cự, tay chân đập vỡ hết thảy những thứ chúng chạm vào.

Toàn bộ điện các đã bị phá hủy.Seolyeong tiếp tục tấn công dữ dội, không hề nao núng.

Các đòn tấn công đều đánh vào điểm yếu của con quỷ hung hăng.

Không hề có chút sai sót nào trong các đòn tấn công của anh ta.

Cậu ấy dứt khoát và chính xác.'Thật tuyệt vời...'Ánh mắt của họ trông như bị cuốn hút bởi luồng khí mạnh mẽ của cậu, và các cô gái thậm chí không thể chớp mắt khi nhìn Seolyeong.Vào lúc đó..."

Chuyện gì mà ầm ĩ thế này?!"

Bên ngoài có tiếng động.

Khi rào chắn do ma quỷ tạo ra bị phá vỡ, một tiếng hét vang lên.Các Hwarang của Kim Luân Minh Đạo đang chuẩn bị tế lễ gần đó đều nghe thấy tiếng động, kinh ngạc chạy đến, thị vệ của cung điện và các thần quan cũng hoảng hốt chạy đến.Và mọi người đều kinh hãi trước cảnh tượng trước mắt.

Điện các đổ nát khắp nơi như thể lợn rừng tấn công nơi này.

Cánh cửa đã hoàn toàn rơi ra, và đủ thứ đồ vật vỡ tan khắp nơi...Rõ ràng là có sinh vật rất mạnh đã tấn công các cung nữ trẻ.

May mắn thay, các cô gái đang được bảo vệ trong Nhật Nguyệt Tinh.Hwarang của Kim Luân Minh Đạo hét lên và hỏi:"Chuyện gì đã xảy ra ở đây vậy?"

Các cô gái chỉ về một phía mà không nói một lời.

Mắt của Hwarang mở to.

Họ vội vã tìm hiểu tình hình và chỉ khi đó mới nhìn thấy Seolyoung.Ngay cả giữa lúc hỗn loạn này, Seolyoung vẫn không chút dao động áp tay vào trán cô gái trẻ mà anh đang chế ngự.

Sức mạnh tâm linh mạnh mẽ tuôn ra.'Không đời nào....'Mọi người chỉ im lặng nhìn chằm chằm.

Tiếng hét chói tai rất nhanh liền lắng xuống, và ác linh cũng ngừng vùng vẫy.

Thân thể bị chiếm hữu rũ xuống như búp bê vải, chiếc mặt nạ kỳ quái trên mặt cũng rơi xuống, lộ ra khuôn mặt trắng bệch không chút huyết sắc.Chiếc mặt nạ vỡ tan ngay trước khi chạm đất."

Yeom!"

Các cô gái ngay lập tức chạy đến chỗ bạn mình."

Cậu ấy thế nào rồi?

Còn thở không?"

"Mạch đập."

Họ nhìn xung quanh, có thứ gì đó kêu leng keng gần chân cô gái nên họ nhặt nó lên.Đó là một vật trang trí bằng ngọc bích đeo trên thắt lưng.

Đây là vật mà Hwarang trẻ tuổi ném ra khi phá vỡ rào chắn trước đó."..."

Cô gái cúi đầu nhìn một lát, chiếc vòng kim loại treo trên ngọc bích bị bẹp dúm, do bị xé rách và ném đi không thương tiếc.Hwarang này xuất hiện một cách thanh lịch, nhưng điều này cho thấy anh ấy vội vã như thế nào để đến kịp lúc."

Các ngươi nhìn chăm chú gì vậy?

Nói gì đi.

Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?"

Các Hwarang của Kim Luân Minh Đạo hỏi."

A, chuyện là... khi chúng tôi tập trung lại và chọn mặt nạ, cung nữ Yeom đi cùng chúng tôi, đột nhiên bị quỷ nhập.

Cô ấy mất trí và tấn công chúng tôi.

Chúng tôi thực sự nghĩ rằng mình sẽ chết..."

Cô gái đang giải thích dừng lại một lát.Chiếc vòng kim loại cong queo phải được nắn nhiều lần mới sửa được, và cô cúi đầu lịch sự khi đưa nó lại cho Seolyeong."

Cảm ơn."

Và sau đó, cô ấy nói với Hwarang."

Nếu như không phải Hwarang này đến cứu chúng tôi kịp thời, cảnh tượng khủng khiếp sẽ xảy ra.

Ít nhất một nửa trong chúng tôi sẽ phải chết."

"Đúng.

Đúng."

Mọi người đều đồng tình.Các Hwarang của Kim Luân Minh Đạo nhất thời im lặng, chỉ cần nhìn tình hình, bọn họ cũng có thể đoán được sơ bộ, lời nói của các cung nữ càng khẳng định điều đó.'Suýt nữa thì gặp rắc rối lớn.'Nghi lễ mà họ tổ chức-điều gì sẽ xảy ra nếu các cung nữ xảy ra chuyện?

Thật đáng sợ khi nghĩ đến cảnh tượng đó.'Thật may khi có người đến sớm...'Mọi người quay sang nhìn Seolyeong.Chỉ có tà áo trắng với hoa văn đen khẽ đung đưa trong gió.

Cậu đứng thẳng người, như thể không có chuyện gì xảy ra.

Trông như một khối ngọc lấy ra từ sâu trong băng tuyết, tỏa ra khí lạnh vĩnh hằng.Hwarang thứ tư của Bạch Hổ quân được biết đến là có sức mạnh tâm linh to lớn và vẻ đẹp lộng lẫy, là kiểu người mà bất kỳ ai cũng muốn kết bạn.Nhưng trái ngược với vẻ ngoài đẹp trai của mình, tính cách của cậu ta không được thân thiện cho lắm.

Hơn nữa...Ánh mắt của mọi người đổ dồn về một nơi.Thanh kiếm của Seolyeong.Mọi người đều liếc nhìn Âm Dương bài treo trên thanh kiếm.Đó là vật thiêng liêng mà Hwarang được ban tặng bởi nhà vua.

Một mảnh gương thiêng được trời ban tặng và mỗi người trong số họ đều sở hữu nó.Tuy nhiên, Âm Dương bài của Seol Young có chút khác biệt so với người khác.Ngọc Linh- viên ngọc bích chứa đựng năng lượng tâm linh to lớn của một người nào đó."..."

Hwarang của Kim Luân Minh Đạo chỉ nhìn chằm chằm vào nó.

Chỉ cần thấy thứ đó đã đủ để gợi lại mối hận cữ từ quá khứ.

Cả Hwarangdo đã ghét Seolyeong đến mức nào vào thời điểm đó, và Seolyeong khinh thường họ đến mức nào.Ngay cả lúc này, thanh niên với vẻ băng lãnh kiêu ngạo kia hẳn đang tự nghĩ:'Mấy người, thậm chí còn không biết có một con quỷ đang quấy nhiễu ngay gần đây, xứng đáng là một Hwarang sao?'Khi họ tưởng tượng ra những điều như vậy, ngay cả Hwarang, các nam tử hán xuất thân từ những gia tộc danh giá nhất ở Seorabeol, cũng cảm thấy lo sợ.

Nhưng bọn họ vẫn phải nói lời cảm ơn, vậy nên do dự mở miệng."

Seolyeong-rang..."

Ngay lúc đó..."

Tại sao ngươi lại để một hung thần như vậy trong hàng ngũ Hwarang?"

Giọng nói sắc bén của một cô gái vang vọng khắp nơi, khiến mọi người giật mình quay lại.Cung nữ Yeom, cô gái đã bất tỉnh, đột nhiên ngồi dậy."

Những tai họa kinh hoàng sẽ liên tiếp xảy ra!

Rồi đại thảm họa sẽ ập xuống!"

Yeom chỉ vào Seolyeong và hét lớn, sau đó mắt cô trở nên trắng dã rồi ngất đi.

Cung điện chìm vào im lặng.Mọi người đều bối rối.Làm sao cô ấy có thể nguyền rủa người đàn ông đã cứu cô được?

Trong lúc đó, các vị thần quan cũng xôn xao."

Đ-Đó... chẳng phải là...!"

"Giống từng câu từng chữ sao?

Làm sao có thể?"

Sắc mặt thần quan trở nên trắng bệch, ông bắt đầu lẩm bẩm.Các Hwarang cảm thấy điều gì đó không ổn và hỏi:"Ý ngài 'giống nhau' nghĩa là sao?"

"Cái đó, cái đó..."

Các thần quan do dự và nhìn vể phía cấp trên của họ.

Vị thần quan thượng cấp lên tiếng:"Thái Thiên Quan nói rằng bà ấy sẽ sớm công bố thôi.

Hwarangdo cũng nên biết về nó."

Người Hwarang cảm thấy kỳ lạ khi nghe giọng điệu của ngài.

Đúng là Hwarang và Thần quan không có quan hệ tốt,nhưng chắc chắn còn nhiều điều hơn thế nữa.Yeonjae, Hwarang thứ bảy của Kim Luân Minh Đạo hỏi,"Là gì vậy?"

"Sáng nay, Thái Thiên Quan đã nhận được lời mặc khải."

Thần quan thượng cấp trả lời:"Một màn sương đen bao quanh Vạn ba thức tịch, và một giọng nói vang lên từ bầu trời: 'Tại sao ngươi lại để một hung thần như vậy trong Hwarang?

Những tai họa kinh hoàng sẽ liên tiếp xảy ra!

Rồi đại thảm họa sẽ ập xuống!' Khi bà ấy tỉnh dậy khỏi giấc mộng và chạy đến xem,thì cây sáo được cất giữ trong Điện Cheonwang đã bị sương đen vấy bẩn rồi."

Sắc mặt của các Hwarang trở nên nghiêm trọng.Vạn ba thức tịch.Một cây sáo thần bí được lấy từ một con rồng vào thời vua Sinmun, và là một trong những thánh vật xoa dịu và bảo vệ sự bình an của đất nước.Cây sáo này thường thường không gặp vấn đề gì.Tuy nhiên."

Ngoài Bệ hạ ra thì không ai biết chuyện này, vậy tại sao cô cung nữ kia lại biết?!

Đây không phải lời sấm truyền sao?!"

Vị thần quan thượng cấp lên tiếng khiến mọi người quay sang Seolyeong."

Điều đó thật vô lý."

Seolyeong lạnh lùng nói rồi quay người lại.Sau khi soi xét mọi thứ, giờ mấy người lại đổ lỗi cho cậu sao?

Bây giờ không phải lúc để nghe những lời vô nghĩa như thế này.

Đại lang, Nhị lang và Tam lang đang ở Myeongju, nên cậu phải nhanh chóng trở về Tiên môn để chắm sóc bọn trẻ.Nhưng rồi các vị thần quan lại tiến lên chặn đường."

Sao ngươi lại nói là vô lý được?

Nghĩ xem.

Nếu như có hung thần trong số các Hwarang, đó sẽ là ai?"

Người đàn ông hét lên,"Là ngươi, Seolyoung-rang.

Ngươi sử dụng tà thuật của mình để triệu hồi ma quỷ!"

Một cơn gió lạnh thổi qua đại điện, đây là một điều cấm kỵ mà mọi người đều biết nhưng không ai dám nói ra."

Kể từ khi ta tiến vào Tiên môn, ta chưa từng sử dụng nó."

Seolyeong trả lời."

Không, ta không thể sử dụng nó.

Baeksan-gong, người đã tiếp nhận tôi, đã đặt một phong ấn.

Các người biết điều đó, không phải sao?"

Cậu chỉ vào Ngọc Linh treo cạnh Âm Dương bài.Nhưng rồi, Âm Dương bài rung chuyển dữ dội.'...?'Seolyoung cảm thấy một cảm giác kỳ lạ, cậu lập tức đưa tay ra kiểm tra.

Nhưng đã quá muộn.Rắc!Âm thanh rắc sắc nhọn vang lên, mọi người đều nhìn xuống đất.Âm Dương bài và Ngọc Linh.Hai vật còn nguyên vẹn cho đến lúc nãy đã vỡ tan ra từng mảnh.'Sao chuyện này có thể xảy ra?'Sắc mặt mọi người đều tái nhợt.

Ngọc không thể tự nhiên mà rơi được.

Cho dù có rơi cũng không thể vỡ tan như vậy được.Kết quả là họ chứng kiến phong ấn do sư phụ của Seolyoung tạo ra trong bảy năm tan vỡ.Ánh sáng xanh lam hiện lên trên tay Seolyeong.

Ma lực bị phong ấn bên trong đang thoát ra.Seolyoung ngay lập tức giấu sức mạnh của mình.Nhưng các thần quan đã chứng kiến mọi thứ."

Bây giờ Âm Dương bài đã vỡ, ngươi đã mất tư cách trở thành Hwarang rồi!"

"....."

Seolyeong không trả lời.Một hung thần sẽ gây ra đại họa cho đất nước.

Tất nhiên, cậu không phải loại người như vậy.Mặc dù có thời kì xung đột lớn, nhưng bây giờ Seolyeong đã từ bỏ thù hận và làm việc chăm chỉ như một phần của Hwarang, không gây thù chuốc oán với ai.Rồi đột nhiên bị vu oan á?

Ai đó đang cố đuổi cậu ra khỏi Hwarangdo à?Khuôn mặt của ba người huynh hiện lên trong tâm trí Seolyeong.

Bốn người họ đã thề sẽ sống chết cùng nhau, họ sẽ sốc thế nào khi trở về khi biết cậu đã mất đi tư cách của Hwarang chứ?Không thể như vậy được.Giữa lúc hoang mang, một suy nghĩ lóe lên trong đầu cậu.'Ta sẽ không bao giờ bị coi thường đâu.'Seolyeong đã quyết định.
 
[진혼기] Trấn Hồn Ký
Chap 3 : Mặt Trăng Quỷ(3)


Phong Lưu QuánĐây là tên của trụ sở Hwarang ở Wolseong.

Nó bắt nguồn từ 'Pungryudo', một từ khác của Hwarangdo.Điện của Jinrim, thủ lĩnh Hwarang.Nơi nghiêm trang này đã nhộn nhịp ngay từ sáng sớm."

Quốc tiên!"

Giọng nói của ai đó vang lên."

Chắc chắn là không rồi, đúng không ạ?

Ngài sẽ không đưa ra quyết định như vậy chứ?"

Trong số bốn thành viên Hwarang của Bạch Hổ Quân, nam nhân đẹp trai với đôi lông mày rậm và đường nét khuôn mặt cứng cáp đã hét lên.Chàng trai này không ai khác chính là Hwarang thứ hai của Bạch Hổ Quân, Songok.

Cậu căm ghét cái ác như kẻ thù và có tính cách kiên định, không lay chuyển."

Ta tin Quốc tiên!"

Cậu ấy nhìn Jinrim chằm chằm với ánh mắt rực lửa, sau đó lấy ra thứ gì đó và đặt lên bàn.Đó là một con dao găm."

Nhị lang!"

Một Hwarang khác bên cạnh lắc đầu.Chàng trai trẻ có vẻ mặt hòa nhã và vui vẻ này là Hyowol, Tam lang của Bạch Hổ Quân."

Bình tĩnh nào.

Thưa Quốc tiên, ngài thực sự sẽ làm như vậy sao?

Ngài sẽ đuổi đứa em út của bọn ta, đứa bé vô tội, ra khỏi Tiên môn sao?"

Hyowol có tính cách hiền hòa.

Ngay từ nhỏ, cậu đã đảm nhận vai trò khuyên bảo người anh thứ hai của mình.Tuy nhiên lần này, có vẻ như ai đó cũng đang cố gẳng hết sức để ngăn cản Jinrim....Cậu cũng rút ra một con dao găm ra."

Nếu như vậy, cung điện này sẽ biến thành một nơi khủng khiếp vì máu của cả hai chúng ta."

Với đôi mắt hiền dịu như vậy lại nói ra lời nói có vẻ bất thường.Thể hiện ý chí của bản thân bằng máu.Đó chính là niềm tự hào của Hwarang."

Quốc tiên!

Xin hãy suy xét kỹ càng!"

"Quốc tiên!

Ta tin tưởng vào ngài!"

Phong lưu quán trở nên ồn ào khi nghe thấy tiếng nói của hai Hwarang.Mặc dù họ đồng lòng như vậy thật cảm động, nhưng chúng ta không nên ngăn cản họ sao?Ngay lúc Seolyeong định mở miệng.Ting.Một tiếng chuông nhẹ vang lên.Songok và Hyowol ngay lập tức dừng lại.Đó là phản ứng tự nhiên.

Họ đã được rèn luyện điều này từ khi còn nhỏ."

Các đệ im lặng nào."

Một giọng nói từ tốn vang lên."

Đệ nghĩ Quốc tiên sẽ chớp mắt khi thấy các đệ quá kích động và nói lớn như vậy sao?

Để ta nói thay."

Người nam nhân vừa nói vô cùng cao lớn, vẻ mặt lại vô cùng dịu dàng.

Ánh mắt mọi người sáng lên, bầu không khí dường như dịu lại.Đó là Baekeon, thủ lĩnh của Bạch Hổ Quân.Baekeon là người đức hạnh và nghiêm nghị, được mọi người kính trọng.

Ngay cả Songok và Hyowol cũng chỉ biết ngoan ngoãn trước mặt cậu."

Quốc tiên."

Baek-eon lịch sự mở miệng."

Ta đã xem xét kỹ lưỡng rồi, hoàn toàn không có tà khí nào trong linh hồn Seolyeong cả.

Nếu có, chẳng phải thanh kiếm Cheongye của đệ ấy hản đã nhận ra rồi sao?

Ta tin là Quốc tiên đã nhận thấy điều đó."

Quốc tiên im lặng một lúc rồi mở miệng."

Đúng vậy."

"Tất nhiên là, Seolyeong trước đây có mối quan hệ hơi không tốt với Hwarangdo.

Nhưng, như ngài đã biết, Quốc tiên, đệ ấy đã cải tà quy chính từ lâu.

Kể từ khi hoàn thành khóa huấn luyện dưới sự chỉ dạy của Bạch Hổ Quân và trở thành một Hwarang, Seolyeong đã đi đầu trong việc diệt trừ tà ma."

"Hơn nữa, đệ ấy vẫn luôn thể hiện phẩm chất mẫu mực của một Hwarang.

Ta có thể đảm bảo điều đó.

Seolyeong-rang chưa bao giờ phạm phải bất kỳ hành vi tham nhũng hay bất công nào."

Baekeon kể lại chi tiết.Anh không rút kiếm như Nhị lang và Tam lang.

Tuy nhiên, anh ta là người quyết tâm nhất, không bao giờ lùi bước.Mọi người đánh giá ba người Baek Song-Wol này như sau.Nhị lang trông có vẻ đáng sợ nhưng thực ra lại là người hào phóng nhất.Tam lang có vẻ mỏng manh, nhưng thực ra cậu là người hoàn hảo nhất.Và Đại lang, trái ngược với vẻ bề ngoài, cậu ta Ià nhân vật đáng gờm nhất.Mặc dù có tính cách khác nhau nhưng họ luôn gắn bó với nhau mỗi khi có chuyện gì xảy ra.Quả thật là như vậy.Ba người đứng cạnh nhau và nhìn chằm chằm vào Quốc tiên."

Ừm...."

Quốc tiên Jinrim nhìn họ."

Ta biết là các cậu sẽ tới và làm ầm ĩ mà."

Ngài ấy đã mở lời như thế đấy.Quốc tiên là một người đàn ông nghiêm nghị và cổ hủ.

Ngoại hình của ngài phản ánh chính tính cách của ông.

Jinrim có gò má và hàm nhô cao, cùng với các đường nét trên khuôn mặt rõ nét, tạo nên vẻ uy nghiêm."

Vấn đề này rất phức tạp.

Nhưng chúng ta không thể che giấu được bản chất của nó."

Mọi người đều chăm chú nhìn vào Quốc tiên."

Các người hẳn đã thấy rõ sự thay đổi của Vạn ba thức tịch."

"Vâng."

"Lời tiên tri của Thái Thiên Quan đã được trình lên Quốc Vương sáng hôm đó, và nó đã được ứng nghiệm ngay vào hôm đó.

Nếu chuyện tương tự xảy ra với ta thay vì Seolyeong-rang thì sao?

Ngươi nghĩ ta sẽ làm gì?"

Mọi người đều im lặng.

Chuyện này quá hiển nhiên."

Ta hẳn đã từ chức thủ lĩnh Hwarang ngay lập tức rồi.

Baekeon, Songok, Hyowol.

Chẳng phải các ngươi cũng vậy sao?

Dù có chính trực đến đâu, nhất cử nhất động của các ngươi cũng sẽ bị nghi ngờ.

Làm sao các ngươi có thể tiếp tục được nữa?

Chứ đừng nói đến Seolyeong-rang..."

Quốc tiên nhìn Seolyeong rồi khẽ thở dài."

Khi mọi chuyện diễn ra như thế này, không ai có thể không nghĩ về quá khứ đây."

"......."

"Tà thuật.

Đó chính là vấn đề.

Ở đâu ra một Hwarang lại biết dùng tà thuật trên thế giới này?

Chẳng phải gọi hồn và sử dụng bùa chú là việc mà một pháp sư hay làm sao?"

Quốc tiên lên tiếng rất nghiêm khắc."

Dù Seolyeong-rang là con trai của một quý tộc ở Silla, nhưng ngươi lại thành thạo những tà thuật như vậy.

Vào lúc đó, các Tiên môn coi đây là sự sỉ nhục đối với Hwarang và đe dọa sẽ chặt đứt cả hai tay của cậu.

Chẳng phải Baeksan-gong đã rất khó khăn mới có thể can thiệp, phong ấn ma lực của Seolyeong, như vậy mới được như bây giờ sao?"

Khi tên người thủ lĩnh tiền nhiệm được nhắc đến, tất cả các Hwarang của Bạch Hổ Quân đều cúi đầu thật sâu."

Nhưng giờ phong ấn đã bị phá vỡ rồi thì làm sao được?

Các ngươi đều thấy ma lực lập tức trở lại, đúng không?

Tất cả những kẻ học được tà thuật chẳng bao giờ có kết cục tốt đẹp cả.

Vì trật tự của Hwarangdo, ta đành chịu thôi."

Quốc tiên nói vậy rồi im lặng.Cuối cùng, vậy có nghĩa là danh hiệu Hwarang của Seolyeong sẽ bị tước bỏ sao?Sắc mặt của Baekeon, Songok và Hyowol thay đổi.Seolyeong nhìn họ.Mọi điều Quốc tiên nói đều đúng.

Nhưng đây không phải là vấn đề về lý lẽ.Ba người huynh của cậu sẽ không bao giờ lùi bước.Seolyeong cũng vậy.Từ khi leo lên núi Seondosan, nắm tay sư phụ, Baekunseonwon, trụ sở của Bạch Hổ Quân, đã trở thành nhà của Seolyeong.

Đó là mái ấm gia đình của cậu.Làm sao cậu có thể sống thiếu nó?Seolyeong thậm chí không thể tưởng tượng được.

Sau khi suy nghĩ suốt đêm, cậu đã đưa ra được câu trả lờiSeolyeong mở miệng."

Quốc tiên, ta có thể nói với ngài vài lời được không ạ?"

"Tất nhiên rồi."

Đệ đang cố nói gì vậy?Seol-yeong mở miệng khi cả ba người họ nhìn chằm chằm cậu."

Trước tiên, ta muốn hỏi ngài một điều.

Trong luật lệ của Hwarangdo, có điều lệ nào cấm sử dụng tà thuật không ạ?"

"Hửm?"

Quốc tiên cau mày."

Cho dù không có trong quy định, chẳng phải điều đó rõ ràng là không được phép sao?

Ngũ Đại Tiên Môn là nơi tu luyện đạo thuật."

"Dù sao thì, đó cũng không phải là một phần của quy tắc."

Seolyeong nói nhanh."

Để ta hỏi ngài câu thứ hai.

Ngài đã nói rõ ràng rằng: 'Tất cả những kẻ học được tà thuật chẳng bao giờ có kết cục tốt đẹp."

"Đúng vậy.

Bị che mắt bởi sức mạnh nắm giữ quyền năng to lớn, kẻ triệu hồi quỷ dữ hoặc là chết, hoặc bị chiếm mất linh hồn, hóa thành lệ quỷ""Nhưng không thể nói là ai cũng trở nên như thế được, đúng không?

Vẫn có ngoại lệ.

Trong số các Hwarang của chúng ta, người đầu tiên sử dụng tà thuật triệu hồi ma quỷ Ià Bihyeongrang."

Quốc tiên không nói nên lời."

Chuyện gì đã xảy ra với Bihyeongrang?

Không ai biết cả.

Liệu ngài có kết thúc tốt đẹp không?

Có lẽ.

Nhưng cũng có thể không.

Dù sao thì, nói 'mọi người đều không có kết quả tốt' cũng là một cách nói sai lầm."

Quốc tiên vẫn im lặng.Ngài ấy rất cổ hủ.Mặc dù ngài cảm thấy Seolyeong đang lách luật, nhưng cũng không thể bác bỏ lời cậu ấy với bằng chứng khách quan.Đó là lý do tại sao cuối cùng Jinrim đã thừa nhận điều đó."

Seolyeong-rang không sai.

Không có luật nào cấm Hwarang sử dụng tà thuật, và chúng ta cũng không thể nói rằng tất cả những người sử dụng tà thuật đều có kết cục tồi tệ."

"Vậy thì, Quốc tiên, ta tin rằng ngài có thể chấp nhận yêu cầu của Hwarang này."

Lời cầu xin này là cơ hội để Hwarang minh oan khi bị vu khống."

Ngay lúc này, một loạt hiện tượng kỳ quái đang diễn ra.

Ta nghe nói máu đang đổ xuống Sabalju, gây ra nỗi bất an cho người dân, và chúng ta chưa thể giải quyết tình hình.

Mọi người đều lo lắng, tự hỏi liệu những tai ương mà Thái Thiên Quan tiên đoán đã bắt đầu hay chưa."

Seolyeong nói một cách bình tĩnh."

Nhưng nếu ta, kẻ bị nghi ngờ là hung thần, tự tay giải quyết những vấn đề này thì sao?

Như vậy chẳng phải mọi người sẽ không còn nghi ngờ gì nữa sao?"

Ờ ha.Baekeon, Songok và Hyowol cuối cùng cũng hiểu được suy nghĩ của Seolyeong."

Ừ.

Được thôi."

Khuôn mặt Songok trở nên xúc động."

Được rồi!

Bốn chúng ta sẽ hợp sức để minh oan cho em út!

Bọn ta sẽ giải quyết mọi chuyện cho đến khi Vạn ba thức tịch trở lại bình thường!

Sao ta không nghĩ ra nhỉ?"

Anh hét lớn như thể cuối cùng đã buông bỏ được nỗi lo lắng của mình.Anh ta trông như thể sẵn sàng thu dọn hành lý và lên đường đến Sabalju bất cứ lúc nào.

Hai người kia không nói gì, nhưng nét mặt họ giống hệt nhau.Seolyeong một lần nữa cảm động trước tình bạn và sự chân thành của ba người anh trai.Nhưng....Như vậy, cậu không thể chứng minh mình vô tội.

Hơn nữa, nếu cả bốn người đều bỏ đi như thế này, ai sẽ lo liệu chuyện của Tiên môn đây?Seolyeong lại nói chuyện với Guk-seon."

Ta đương nhiên hiểu.

Giờ Âm Dương bài đã tan vỡ, tước vị của ta không còn.

Vì vậy, ta sẽ rời khỏi Bạch Hổ Quân."

Baek-Song-Wol đều ngạc nhiên.Đây là điều họ chưa bao giờ tưởng tượng ra.

Ba người nhìn Seol-yeong, sững sờ.Quốc tiên cũng thầm ngạc nhiên.'Cậu sẽ rời khỏi Tiên môn và tự mình giải quyết...Đúng là tước vị của Seolyeong mất đi vì cậu ấy đã mất đi Âm Dương bài.Vậy Seolyeong sẽ trở thành Bạch y Hwarang( Hwarang áo trắng).

Lý do là vì cậu sẽ không thuộc Tiên môn nào nên không được mặc những màu sắc tượng trưng của Tiên môn.Thay vào đó, nếu cậu lập được công đức, Seolyeong có thể nhận thưởng và khôi phục lại địa vị của mình.Có thể thấy được ý chí và quyết tâm mạnh mẽ của Seolyeong khi cậu ấy yêu cầu tự mình giải quyết nỗi oan này."

Được thôi."

Quốc tiên gật đầu chậm rãi."

Ta sẽ chấp thuận yêu cầu của Seolyeong-rang theo thẩm quyền của quốc tiên."

"Cảm ơn ngài."

Baek-Song-Wol và những người khác nhìn chằm chằm họ một cách trống rỗng.Seolyeong quay mặt về phía họ."

Đệ chỉ nghỉ ngơi một thời gian ngắn rồi sẽ quay lại mà.

Đệ chắc chắn sẽ xóa tan mọi nghi ngờ và tự tin trở về Bạch Hổ Quân.Trong mắt cậu có một sự quyết tâm vô cùng lớn."....

Được rồi."

Ba người anh sau một lúc lâu cuối cùng cũng gật đầu.
 
Back
Top Bottom