Không nên vội vàng lao vào một con quỷ khát máu đang hoành hành.
Hãy chế ngự chúng trước bằng cách sử dụng vũ khí hoặc chơi nhạc cụ mang năng lượng tâm linhNhưng tình hình lúc này đã quá cấp bách.Hwarang đứng chắn giữa con quỷ và các cung nữ, như thể cậu đang đặt bản thân mình trước nanh vuốt củamột con chó điên.Ôi trời!Các cô gái há hốc mồm kinh ngạc.
Họ cứ tưởng rằng ngài Hwarang ấy, người vừa xuất hiện như một bức tranh,sẽ bị xé xác thành từng mảnh.
Nhưng điều đó đã không xảy ra.Khác với vẻ ngoài trang nghiêm và tao nhã, đôi tay của cậu ấy mạnh mẽ và cứng cáp.
Trong chớp mắt, cậu ấy đã chiếm được thế chủ động và vung kiếm dữ dội như một con hổ.CheongyeÁnh sáng xanh trong vắt tạo ra cầu vồng xanh, đúng như tên của thanh kiếm.
Trong ánh sáng lóe lên của linh kiếm, Âm dương bài của Hwarang tỏa sáng rực rỡ.'Đúng như lời đồn.'Các cô gái đều vô cùng kinh ngạc.
Trước đây, tướng quân Kim Yushin nổi tiếng với Hwarangdo là Younghwahyangdo.
Hwarang của Silla đã noi gương ông và tạo ra các phái riêng của họ, gọi là các Tiên môn.Hiện tại có năm Tiên môn trong Hwarangdo.
Bốn phương chính đại diện cho Thanh Long, Bạch Hổ, Hắc Quy và Chu Tước.
Và Kim Luân ở giữa, biểu trưng cho mặt trời.Hwarang này, người đột nhiên xuất hiện và cứu họ, là Hwarang thứ tư của Bạch Hổ quân- Seolyeong.Nếu xếp danh sách tất cả yêu ma quỷ quái mà cậu đã giết cho đến thời điểm này, nó sẽ cao bằng những cột đình củ sảnh chính cung điện.
Seolyeong là nhân vật chính của một lời đồn đại nổi tiếng như vậy."
Kyaaaa!"
Khi linh hồn ma quỷ bị dồn vào đường cùng, nó trở nên hung dữ hơn.
Bằng cách nào đó, nó cố gắng trốn thoát chướng ngại mạnh mẽ này và tấn công các cô gái.Seolyeong dùng kiếm đè nó xuống, khiến nó bất động.
Cậu lạnh lùng quay lại nhìn."
Đừng đứng đó."
Cậu ấy vung tay ra, một vài chấm sáng xanh xuất hiện trên mặt đất.Đang bảo họ qua đó, đúng không?Các cô gái nhanh chóng đi đến và đứng ở khu vực đó.
Họ không biết đó là 'Trấn'.Nhật Nguyệt TinhĐây là trận pháp cơ bản mô phỏng sự sắp xếp của Mặt trời, Mặt trăng và các vì sao, được dạy trong Tiên môn của HwarangKhi vào bên trong Trấn, cuối cùng các cung nữ cũng có thể bảo vệ những người bị thương và giữ an toàn khỏi con quỷ.
Seolyeong bắt đầu cuộc tấn công của mình ngay khi hoàn tất Trấn.Các cô gái nhìn chằm chằm với vẻ không tin nổi.Bởi vì tà ma nhập vào cơ thể con người nên không thể dùng kiếm chém chết nó.
Vì vậy, Seolyeong cố gắng xua đuổi linh hồn ma quỷ bằng cách đánh mạnh vào nó.Bụp!
Bụp!
Bụp!Thanh kiếm di chuyển nhanh như chớp, đánh trúng vào huyệt đạo của cô gái bị quỷ nhập, năng lượng của kiếm linh bùng cháy như ngọn lửa xanh.Có người khẽ thì thầm,"Ta nghe nói anh ấy là người sinh ra đã có sức mạnh tâm linh vô cùng to lớn và được coi là một trong những người mạnh nhất trong Hwarangdo."
Khi tận mắt chứng kiến, có vẻ như đúng là như vậy"Kwak!"
Ác linh gào thét, kịch liệt chống cự, tay chân đập vỡ hết thảy những thứ chúng chạm vào.
Toàn bộ điện các đã bị phá hủy.Seolyeong tiếp tục tấn công dữ dội, không hề nao núng.
Các đòn tấn công đều đánh vào điểm yếu của con quỷ hung hăng.
Không hề có chút sai sót nào trong các đòn tấn công của anh ta.
Cậu ấy dứt khoát và chính xác.'Thật tuyệt vời...'Ánh mắt của họ trông như bị cuốn hút bởi luồng khí mạnh mẽ của cậu, và các cô gái thậm chí không thể chớp mắt khi nhìn Seolyeong.Vào lúc đó..."
Chuyện gì mà ầm ĩ thế này?!"
Bên ngoài có tiếng động.
Khi rào chắn do ma quỷ tạo ra bị phá vỡ, một tiếng hét vang lên.Các Hwarang của Kim Luân Minh Đạo đang chuẩn bị tế lễ gần đó đều nghe thấy tiếng động, kinh ngạc chạy đến, thị vệ của cung điện và các thần quan cũng hoảng hốt chạy đến.Và mọi người đều kinh hãi trước cảnh tượng trước mắt.
Điện các đổ nát khắp nơi như thể lợn rừng tấn công nơi này.
Cánh cửa đã hoàn toàn rơi ra, và đủ thứ đồ vật vỡ tan khắp nơi...Rõ ràng là có sinh vật rất mạnh đã tấn công các cung nữ trẻ.
May mắn thay, các cô gái đang được bảo vệ trong Nhật Nguyệt Tinh.Hwarang của Kim Luân Minh Đạo hét lên và hỏi:"Chuyện gì đã xảy ra ở đây vậy?"
Các cô gái chỉ về một phía mà không nói một lời.
Mắt của Hwarang mở to.
Họ vội vã tìm hiểu tình hình và chỉ khi đó mới nhìn thấy Seolyoung.Ngay cả giữa lúc hỗn loạn này, Seolyoung vẫn không chút dao động áp tay vào trán cô gái trẻ mà anh đang chế ngự.
Sức mạnh tâm linh mạnh mẽ tuôn ra.'Không đời nào....'Mọi người chỉ im lặng nhìn chằm chằm.
Tiếng hét chói tai rất nhanh liền lắng xuống, và ác linh cũng ngừng vùng vẫy.
Thân thể bị chiếm hữu rũ xuống như búp bê vải, chiếc mặt nạ kỳ quái trên mặt cũng rơi xuống, lộ ra khuôn mặt trắng bệch không chút huyết sắc.Chiếc mặt nạ vỡ tan ngay trước khi chạm đất."
Yeom!"
Các cô gái ngay lập tức chạy đến chỗ bạn mình."
Cậu ấy thế nào rồi?
Còn thở không?"
"Mạch đập."
Họ nhìn xung quanh, có thứ gì đó kêu leng keng gần chân cô gái nên họ nhặt nó lên.Đó là một vật trang trí bằng ngọc bích đeo trên thắt lưng.
Đây là vật mà Hwarang trẻ tuổi ném ra khi phá vỡ rào chắn trước đó."..."
Cô gái cúi đầu nhìn một lát, chiếc vòng kim loại treo trên ngọc bích bị bẹp dúm, do bị xé rách và ném đi không thương tiếc.Hwarang này xuất hiện một cách thanh lịch, nhưng điều này cho thấy anh ấy vội vã như thế nào để đến kịp lúc."
Các ngươi nhìn chăm chú gì vậy?
Nói gì đi.
Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?"
Các Hwarang của Kim Luân Minh Đạo hỏi."
A, chuyện là... khi chúng tôi tập trung lại và chọn mặt nạ, cung nữ Yeom đi cùng chúng tôi, đột nhiên bị quỷ nhập.
Cô ấy mất trí và tấn công chúng tôi.
Chúng tôi thực sự nghĩ rằng mình sẽ chết..."
Cô gái đang giải thích dừng lại một lát.Chiếc vòng kim loại cong queo phải được nắn nhiều lần mới sửa được, và cô cúi đầu lịch sự khi đưa nó lại cho Seolyeong."
Cảm ơn."
Và sau đó, cô ấy nói với Hwarang."
Nếu như không phải Hwarang này đến cứu chúng tôi kịp thời, cảnh tượng khủng khiếp sẽ xảy ra.
Ít nhất một nửa trong chúng tôi sẽ phải chết."
"Đúng.
Đúng."
Mọi người đều đồng tình.Các Hwarang của Kim Luân Minh Đạo nhất thời im lặng, chỉ cần nhìn tình hình, bọn họ cũng có thể đoán được sơ bộ, lời nói của các cung nữ càng khẳng định điều đó.'Suýt nữa thì gặp rắc rối lớn.'Nghi lễ mà họ tổ chức-điều gì sẽ xảy ra nếu các cung nữ xảy ra chuyện?
Thật đáng sợ khi nghĩ đến cảnh tượng đó.'Thật may khi có người đến sớm...'Mọi người quay sang nhìn Seolyeong.Chỉ có tà áo trắng với hoa văn đen khẽ đung đưa trong gió.
Cậu đứng thẳng người, như thể không có chuyện gì xảy ra.
Trông như một khối ngọc lấy ra từ sâu trong băng tuyết, tỏa ra khí lạnh vĩnh hằng.Hwarang thứ tư của Bạch Hổ quân được biết đến là có sức mạnh tâm linh to lớn và vẻ đẹp lộng lẫy, là kiểu người mà bất kỳ ai cũng muốn kết bạn.Nhưng trái ngược với vẻ ngoài đẹp trai của mình, tính cách của cậu ta không được thân thiện cho lắm.
Hơn nữa...Ánh mắt của mọi người đổ dồn về một nơi.Thanh kiếm của Seolyeong.Mọi người đều liếc nhìn Âm Dương bài treo trên thanh kiếm.Đó là vật thiêng liêng mà Hwarang được ban tặng bởi nhà vua.
Một mảnh gương thiêng được trời ban tặng và mỗi người trong số họ đều sở hữu nó.Tuy nhiên, Âm Dương bài của Seol Young có chút khác biệt so với người khác.Ngọc Linh- viên ngọc bích chứa đựng năng lượng tâm linh to lớn của một người nào đó."..."
Hwarang của Kim Luân Minh Đạo chỉ nhìn chằm chằm vào nó.
Chỉ cần thấy thứ đó đã đủ để gợi lại mối hận cữ từ quá khứ.
Cả Hwarangdo đã ghét Seolyeong đến mức nào vào thời điểm đó, và Seolyeong khinh thường họ đến mức nào.Ngay cả lúc này, thanh niên với vẻ băng lãnh kiêu ngạo kia hẳn đang tự nghĩ:'Mấy người, thậm chí còn không biết có một con quỷ đang quấy nhiễu ngay gần đây, xứng đáng là một Hwarang sao?'Khi họ tưởng tượng ra những điều như vậy, ngay cả Hwarang, các nam tử hán xuất thân từ những gia tộc danh giá nhất ở Seorabeol, cũng cảm thấy lo sợ.
Nhưng bọn họ vẫn phải nói lời cảm ơn, vậy nên do dự mở miệng."
Seolyeong-rang..."
Ngay lúc đó..."
Tại sao ngươi lại để một hung thần như vậy trong hàng ngũ Hwarang?"
Giọng nói sắc bén của một cô gái vang vọng khắp nơi, khiến mọi người giật mình quay lại.Cung nữ Yeom, cô gái đã bất tỉnh, đột nhiên ngồi dậy."
Những tai họa kinh hoàng sẽ liên tiếp xảy ra!
Rồi đại thảm họa sẽ ập xuống!"
Yeom chỉ vào Seolyeong và hét lớn, sau đó mắt cô trở nên trắng dã rồi ngất đi.
Cung điện chìm vào im lặng.Mọi người đều bối rối.Làm sao cô ấy có thể nguyền rủa người đàn ông đã cứu cô được?
Trong lúc đó, các vị thần quan cũng xôn xao."
Đ-Đó... chẳng phải là...!"
"Giống từng câu từng chữ sao?
Làm sao có thể?"
Sắc mặt thần quan trở nên trắng bệch, ông bắt đầu lẩm bẩm.Các Hwarang cảm thấy điều gì đó không ổn và hỏi:"Ý ngài 'giống nhau' nghĩa là sao?"
"Cái đó, cái đó..."
Các thần quan do dự và nhìn vể phía cấp trên của họ.
Vị thần quan thượng cấp lên tiếng:"Thái Thiên Quan nói rằng bà ấy sẽ sớm công bố thôi.
Hwarangdo cũng nên biết về nó."
Người Hwarang cảm thấy kỳ lạ khi nghe giọng điệu của ngài.
Đúng là Hwarang và Thần quan không có quan hệ tốt,nhưng chắc chắn còn nhiều điều hơn thế nữa.Yeonjae, Hwarang thứ bảy của Kim Luân Minh Đạo hỏi,"Là gì vậy?"
"Sáng nay, Thái Thiên Quan đã nhận được lời mặc khải."
Thần quan thượng cấp trả lời:"Một màn sương đen bao quanh Vạn ba thức tịch, và một giọng nói vang lên từ bầu trời: 'Tại sao ngươi lại để một hung thần như vậy trong Hwarang?
Những tai họa kinh hoàng sẽ liên tiếp xảy ra!
Rồi đại thảm họa sẽ ập xuống!' Khi bà ấy tỉnh dậy khỏi giấc mộng và chạy đến xem,thì cây sáo được cất giữ trong Điện Cheonwang đã bị sương đen vấy bẩn rồi."
Sắc mặt của các Hwarang trở nên nghiêm trọng.Vạn ba thức tịch.Một cây sáo thần bí được lấy từ một con rồng vào thời vua Sinmun, và là một trong những thánh vật xoa dịu và bảo vệ sự bình an của đất nước.Cây sáo này thường thường không gặp vấn đề gì.Tuy nhiên."
Ngoài Bệ hạ ra thì không ai biết chuyện này, vậy tại sao cô cung nữ kia lại biết?!
Đây không phải lời sấm truyền sao?!"
Vị thần quan thượng cấp lên tiếng khiến mọi người quay sang Seolyeong."
Điều đó thật vô lý."
Seolyeong lạnh lùng nói rồi quay người lại.Sau khi soi xét mọi thứ, giờ mấy người lại đổ lỗi cho cậu sao?
Bây giờ không phải lúc để nghe những lời vô nghĩa như thế này.
Đại lang, Nhị lang và Tam lang đang ở Myeongju, nên cậu phải nhanh chóng trở về Tiên môn để chắm sóc bọn trẻ.Nhưng rồi các vị thần quan lại tiến lên chặn đường."
Sao ngươi lại nói là vô lý được?
Nghĩ xem.
Nếu như có hung thần trong số các Hwarang, đó sẽ là ai?"
Người đàn ông hét lên,"Là ngươi, Seolyoung-rang.
Ngươi sử dụng tà thuật của mình để triệu hồi ma quỷ!"
Một cơn gió lạnh thổi qua đại điện, đây là một điều cấm kỵ mà mọi người đều biết nhưng không ai dám nói ra."
Kể từ khi ta tiến vào Tiên môn, ta chưa từng sử dụng nó."
Seolyeong trả lời."
Không, ta không thể sử dụng nó.
Baeksan-gong, người đã tiếp nhận tôi, đã đặt một phong ấn.
Các người biết điều đó, không phải sao?"
Cậu chỉ vào Ngọc Linh treo cạnh Âm Dương bài.Nhưng rồi, Âm Dương bài rung chuyển dữ dội.'...?'Seolyoung cảm thấy một cảm giác kỳ lạ, cậu lập tức đưa tay ra kiểm tra.
Nhưng đã quá muộn.Rắc!Âm thanh rắc sắc nhọn vang lên, mọi người đều nhìn xuống đất.Âm Dương bài và Ngọc Linh.Hai vật còn nguyên vẹn cho đến lúc nãy đã vỡ tan ra từng mảnh.'Sao chuyện này có thể xảy ra?'Sắc mặt mọi người đều tái nhợt.
Ngọc không thể tự nhiên mà rơi được.
Cho dù có rơi cũng không thể vỡ tan như vậy được.Kết quả là họ chứng kiến phong ấn do sư phụ của Seolyoung tạo ra trong bảy năm tan vỡ.Ánh sáng xanh lam hiện lên trên tay Seolyeong.
Ma lực bị phong ấn bên trong đang thoát ra.Seolyoung ngay lập tức giấu sức mạnh của mình.Nhưng các thần quan đã chứng kiến mọi thứ."
Bây giờ Âm Dương bài đã vỡ, ngươi đã mất tư cách trở thành Hwarang rồi!"
"....."
Seolyeong không trả lời.Một hung thần sẽ gây ra đại họa cho đất nước.
Tất nhiên, cậu không phải loại người như vậy.Mặc dù có thời kì xung đột lớn, nhưng bây giờ Seolyeong đã từ bỏ thù hận và làm việc chăm chỉ như một phần của Hwarang, không gây thù chuốc oán với ai.Rồi đột nhiên bị vu oan á?
Ai đó đang cố đuổi cậu ra khỏi Hwarangdo à?Khuôn mặt của ba người huynh hiện lên trong tâm trí Seolyeong.
Bốn người họ đã thề sẽ sống chết cùng nhau, họ sẽ sốc thế nào khi trở về khi biết cậu đã mất đi tư cách của Hwarang chứ?Không thể như vậy được.Giữa lúc hoang mang, một suy nghĩ lóe lên trong đầu cậu.'Ta sẽ không bao giờ bị coi thường đâu.'Seolyeong đã quyết định.